|
|
04-11-2011, 04:53 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 566
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hồi 566
Tụ Tán Vô ThÆ°á»ng
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: vn thư quán
Sau phiên triá»u sá»›m, LÆ°u Dụ má»i VÆ°Æ¡ng Hoằng đến thÆ° phòng của gã ở trong Hoà ng thà nh nói chuyện. Sau khi ra lệnh cho những ngÆ°á»i bên cạnh lui ra, LÆ°u Dụ há»i: “NgÆ°Æ¡i có nghe qua lá»i đồn gần đây nhất liên quan đến ta và Äạm Chân tiểu thÆ° không?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng khịt khịt mÅ©i đáp: “Lá»i đồn nhÆ° váºy ai mà tin tưởng được? Thuá»™c hạ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có nghe qua, nhÆ°ng chỉ những kẻ ngu si má»›i có thể tin thôi. TrÆ°á»›c tiên không nói thuá»™c hạ hiểu rõ con ngÆ°á»i đại nhân thế nà o, mà VÆ°Æ¡ng Äạm Chân đâu phải là má»™t nữ tá» bình thÆ°á»ng? Tình huống trong lá»i đồn căn bản không thể phát sinh trong hiện thá»±c được, huống chi lại phát sinh tại Thống lÄ©nh phủ của Huyá»n soái ở Quảng Lăng? Äiá»u đó tuyệt không thể.â€
LÆ°u Dụ thầm nghÄ© nếu không có Chung Tú vì bá»n há» xe chỉ luồn kim thì xác thá»±c gã muốn gặp mặt Äạm Chân má»™t lần cÅ©ng không có khả năng. May mắn Tạ Há»—n dù vô lÆ°Æ¡ng vô sỉ thế nà o vẫn không dám bán đứng Ä‘Æ°á»ng tá»· của hắn. Bất quá lá»i của VÆ°Æ¡ng Hoằng cÅ©ng khiến cho LÆ°u Dụ khá lúng túng, vì nếu nhá» hắn bác bá» lá»i đồn thì không phải là vô tÆ° thừa nháºn, tá»± vả và o miệng mình sao.
VÆ°Æ¡ng Hoằng lại nói tiếp: “Äại nhân không nên để những lá»i nói vá»› vẩn nhÆ° thế ở trong lòng. Äiá»u không hay nhất của đám con cháu Kiến Khang bá»n ta là rất thÃch bà n luáºn việc thị phi xấu tốt của ngÆ°á»i khác, không có những lá»i đồn thì tá»±a nhÆ° không thể sống qua ngà y.â€
LÆ°u Dụ suy nghÄ© rồi há»i: “NhÆ°ng liệu có ngÆ°á»i tin là tháºt không?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng đáp: “Bất luáºn lá»i đồn hoang Ä‘Æ°á»ng vô lý thế nà o thì tóm lại vẫn có ngÆ°á»i truyá»n tiếp hoặc có ngÆ°á»i lợi dụng lá»i đồn thêm mắm thêm muối vá»›i dụng tâm khác. Äại nhân tháºt không cần để tâm đến. Những lá»i đồn nhÆ° váºy chỉ truyá»n ra má»™t lần là sẽ tan biến, không còn ngÆ°á»i nà o nhá»› được đã xảy ra chuyện gì.â€
LÆ°u Dụ cau mà y há»i: “Rốt cuá»™c là ai bỉ ổi nhÆ° thế, tạo ra lá»i đồn ác Ä‘á»™c là m tổn hại đến danh tiết của Äạm Chân tiểu thÆ° váºy chứ?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng lá»™ ra vẻ cổ quái, thắc mắc: “Äại nhân muốn truy cứu ngÆ°á»i tạo ra lá»i đồn sao?â€
LÆ°u Dụ ngây ngÆ°á»i há»i ngược lại: “NgÆ°Æ¡i biết được là ai sao?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng thở dà i đáp: “Äại nhân tốt nhất là không nên há»i.â€
LÆ°u Dụ trầm giá»ng há»i: “Phải chăng có ngÆ°á»i nói vá»›i ngÆ°Æ¡i là ai tạo ra lá»i đồn?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng thấy LÆ°u Dụ thần tình nặng ná», kỳ quái há»i: “Vì sao đại nhân không láºp tức há»i ai là ngÆ°á»i tạo ra mà thay và o đó lại há»i kẻ chẳng liên quan đến lá»i đồn nói cho thuá»™c hạ biết?â€
LÆ°u Dụ chẳng chịu bá» qua há»i tiếp: “Thá»±c ra là Gia Cát TrÆ°á»ng Dân hay Si Tăng Thi nói cho ngÆ°Æ¡i biết?â€
Vương Hoằng hiện ra vẻ kinh ngạc muốn nói nhưng lại thôi.
LÆ°u Dụ từng bÆ°á»›c ép tá»›i: “NgÆ°Æ¡i không cần giấu ta. NhÆ° hiện nay ở Kiến Khang không có được bao nhiêu ngÆ°á»i có thể để cho ta tÃn nhiệm, ngÆ°Æ¡i là má»™t trong những ngÆ°á»i đó, cho nên ngà n vạn lần không nên khiến cho ta thất vá»ng.â€
Gã lại dùng ngữ Ä‘iệu nhẹ nhà ng hÆ¡n nói tiếp: “Ta tịnh không muốn truy cứu bất kỳ ngÆ°á»i nà o, mà chỉ là muốn ngăn chặn lá»i đồn là m tổn hại sá»± thanh bạch của Äạm Chân tiểu thÆ° ấy.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng cÆ°á»i khổ nói: “Khi lá»i đồn truyá»n bá rá»™ng rãi thì ắt sẽ có ngÆ°á»i phá»ng Ä‘oán ai là ngÆ°á»i tạo ra lá»i đồn. Việc nà y là anh em song sinh của lá»i đồn, đồng dạng vá»›i bản chất lá»i đồn ấy nên không thể tin tưởng được.â€
LÆ°u Dụ không vui há»i: “NgÆ°Æ¡i vẫn muốn giấu ta?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng khuất phục nói: “Äúng là Tăng Thi nói vá»›i thuá»™c hạ nhÆ°ng chỉ tại vì y bất bình cho đại nhân thôi.â€
LÆ°u Dụ có thể khẳng định câu đầu tiên nói là tháºt, còn câu thứ hai là do VÆ°Æ¡ng Hoằng muốn nói tốt cho Si Tăng Thi. Sá»± tháºt Si Tăng Thi nói cho VÆ°Æ¡ng Hoằng biết rõ thân pháºn chân chÃnh của ngÆ°á»i tạo ra lá»i đồn là muốn tăng thêm tÃnh đáng tin cáºy của lá»i đồn hÆ¡n để là m lung lay sá»± ủng há»™ của VÆ°Æ¡ng Hoằng đối vá»›i LÆ°u Dụ. Qua lá»i của VÆ°Æ¡ng Hoằng cÅ©ng chứng tháºt được tin tức tình báo mà Nháºm Thanh Thị cung cấp có tÃnh chÃnh xác cao.
Nguồn gốc tai há»a vẫn là LÆ°u Nghị. Những ngÆ°á»i vây quanh hắn, lấy hắn là m trung tâm dần dần hình thà nh má»™t táºp Ä‘oà n phản đối sá»± thống trị của gã. Bởi vì LÆ°u Nghị là má»™t lãnh tụ quan trá»ng của Bắc Phủ binh có binh quyá»n trong tay, lại trong Bắc Phủ binh tá»± hình thà nh phái hệ nên má»›i khiến cho cao môn tỠđệ Kiến Khang có giao hảo vá»›i hắn, sinh ra viá»…n cảnh hy vá»ng mượn lá»±c lượng của hắn trợ giúp để ngăn trở mình bÆ°á»›c lên đế vị.
LÆ°u Dụ lạnh lùng há»i: “Có phải Tăng Thi nói vá»›i ngÆ°Æ¡i Tạ Há»—n là ngÆ°á»i tạo ra lá»i đồn không?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng đáp: “Thá»±c tế tin tức ai tạo ra lá»i đồn đã sá»›m truyá»n đến tai đại nhân rồi.â€
Bá»™ dạng LÆ°u Dụ ra vẻ bình tÄ©nh mỉm cÆ°á»i nói: “Tiểu tá» Tạ Há»—n nà y tháºt không có tiến bá»™, ta đối vá»›i hắn đã đặc biệt trá»ng dụng mà hắn lại vẫn đần Ä‘á»™n không thông. Hiện tại ta sợ nhất là hắn bị ngÆ°á»i ta lợi dụng là m ra những việc đại nghịch bất đạo sẽ khiến cho ta khó xá».â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng thấy gã không nhắc đến Si Tăng Thi nữa, thở dà i nói: “Thuá»™c hạ từng khuyên qua hắn, chỉ là hắn vẫn luôn luôn canh cánh trong lòng cái chết của cha và anh. Có lúc thuá»™c hạ tháºt không hiểu được hắn, má»i ngÆ°á»i ở Kiến Khang ai mà không biết cái chết của cha và anh hắn đâu có liên quan đến đại nhân, muốn trách thì phải trách chÃnh cha hắn. Chỉ là hắn không chịu chấp nháºn thôi.â€
LÆ°u Dụ há»i: “NgÆ°Æ¡i có thể giúp tiểu tá» Tạ Há»—n ấy má»™t việc không? CÅ©ng coi nhÆ° giúp cho ta má»™t việc váºy.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng buá»™c phải nói: “Xin đại nhân phân phó!â€
LÆ°u Dụ đáp: “Nhá» ngÆ°Æ¡i thay ta Ä‘Æ°a ra cảnh cáo vá»›i Tạ Há»—n, nói ta niệm ân tình của Tạ gia mà có thể tha thứ cho hắn phạm lá»—i ba lần. Lần tạo ra lá»i đồn nà y là lá»—i thứ nhất, nếu hắn dám phạm thêm hÆ¡n hai lá»—i nữa tất giết không tha. Hắn tịnh không phải là ngÆ°á»i ngu sau nà y cần phải biết giữ quy củ và tháºn trá»ng. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i lại không thể trá»±c tiếp nói vá»›i hắn.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng ngạc nhiên há»i: “Không trá»±c tiếp nói vá»›i hắn thì là m sao mà chuyển lá»i của đại nhân được đây?â€
LÆ°u Dụ mỉm cÆ°á»i nói: “Äây kêu là dùng Ä‘á»™c trị Ä‘á»™c, dùng lá»i đồn để khắc chế lá»i đồn. NgÆ°Æ¡i Ä‘em lá»i nói của ta truyá»n rá»™ng ra ngoà i, cà ng nhiá»u ngÆ°á»i biết cà ng tốt, hiển thị tâm ý của ta đối vá»›i lá»i đồn căm ghét vô cùng, dù cho là con cháu của Tạ gia ta cÅ©ng sẽ thá»±c sá»± đối phó.â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng ngây ngÆ°á»i.
LÆ°u Dụ nói tiếp: “NgÆ°Æ¡i có thể là m tốt chuyện nà y cho ta không?â€
VÆ°Æ¡ng Hoằng trầm ngâm má»™t lát rồi gáºt đầu đáp: “Äây coi nhÆ° là biện pháp trong khi không có biện pháp. Hy vá»ng sau khi hắn trải qua lần cảnh cáo nà y nên biết Ä‘iá»u, không thể sai má»™t lần lại sai nữa. Nếu không lá»i đại nhân đã nói ra khá»i miệng rồi sẽ không thu lại được.â€
LÆ°u Dụ từ phản ứng của VÆ°Æ¡ng Hoằng có thể nhìn ra mÆ°u kế nà y của LÆ°u Mục Chi đã có kết quả, bởi vì phản ứng của VÆ°Æ¡ng Hoằng chÃnh là đại biểu cho phản ứng của những ngÆ°á»i trong cao môn khác, tin là LÆ°u Dụ gã phải vắt óc suy nghÄ© chỉ vì muốn Tạ Há»—n hồi đầu thị ngạn*.
Hai ngÆ°á»i lại tiếp tục nói chuyện tà o lao má»™t hồi rồi VÆ°Æ¡ng Hoằng cáo từ rá»i khá»i.
Thái Hà nh sơn.
Yến Phi và HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n lên trên má»™t má»m núi, đứng ngắm nhìn sÆ°Æ¡ng mù quanh quẩn nÆ¡i đỉnh núi.
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n nói: “Nếu tối nay bá»n ta có thể đến được địa Ä‘iểm chỉ định thì còn có má»™t ngà y má»™t đêm nghỉ ngÆ¡i thoải mái bồi bổ tinh thần.â€
Yến Phi im lặng không nói gì.
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n há»i: “Yến huynh Ä‘ang nghÄ© gì?â€
Yến Phi cÆ°á»i khổ: “Còn có chuyện gì đáng để suy nghÄ© chứ?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n gáºt đầu nói: “Lại nghÄ© đến Ká»· Thiên Thiên rồi. Äổi lại ta là huynh cÅ©ng sẽ lo được lo mất, bởi vì dÆ°á»›i tình huống bình thÆ°á»ng, dù cho có thể đánh bại được Má»™ Dung Thùy, vẫn không có giải pháp nà o cứu được chủ tỳ bá»n há». Äiá»u đáng sợ nhất là Má»™ Dung Thùy khi cùng quẫn lại dáºp liá»…u vùi hoa, bất quá khả năng nà y rất nhá», bởi vì Má»™ Dung Thùy sẽ không rÆ¡i và o hoà n cảnh nhÆ° váºy. Khả năng đẩy lui Má»™ Dung Thùy tuyệt đối là có thể, nhÆ°ng muốn triệt để đánh thắng má»™t nhà binh pháp quân sá»± lá»›n nhÆ° Má»™ Dung Thùy tháºt khó hÆ¡n lên trá»i. Dá»±a và o thá»±c lá»±c của bá»n ta thì không có cách nà o là m được.â€
Y lại tiếp: “May mắn, tình huống hiện tại không phải bình thÆ°á»ng, bởi vì huynh có dị thuáºt ngầm trao đổi vá»›i Ká»· Thiên Thiên.â€
Yến Phi há»i: “Liệu Má»™ Dung Thùy có mang chủ tỳ Thiên Thiên theo đến chiến trÆ°á»ng không?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n đáp: “Äiá»u nà y tháºt là khó nói.â€
Yến Phi thở dà i má»™t hÆ¡i, hiển nhiên vô cùng phiá»n não.
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n nói: “Ngược lại ta hy vá»ng Má»™ Dung Thùy mang bá»n há» theo bên cạnh, nếu không sẽ khiến cho huynh khó khăn vô cùng.â€
Yến Phi hiểu rõ lá»i của y nói. Nếu giả nhÆ° Má»™ Dung Thùy để chủ tỳ bá»n hỠở lại sÆ¡n trại thì Yến Phi sẽ không có chá»n lá»±a nà o khác ngoà i cách Ä‘á»™t kÃch sÆ¡n trại cứu ngÆ°á»i ra. Nếu nhÆ° chủ tỳ bá»n há» bình an trở vá» thì Hoang nhân coi nhÆ° đã hoà n thà nh nhiệm vụ lá»›n, không cần phải Ä‘em sinh mạng đến chiến trÆ°á»ng mạo hiểm vá»›i Yên quân ngÆ°Æ¡i chết thì ta sống nữa.
NhÆ°ng mất Ä‘i sá»± trợ giúp của Hoang nhân đối vá»›i Thác Bạt Khuê cÆ¡ há»™i thắng lợi sẽ giảm sút rất lá»›n và dá»… dà ng dẫn đến tai há»a toà n quân tan vỡ. Mà Yến Phi thì dù gì cÅ©ng là má»™t ná»a ngÆ°á»i Thác Bạt tá»™c, chà ng sao có thể nhẫn tâm để tình huống ấy xảy ra.
Yến Phi lắc đầu nói: “Nếu Má»™ Dung Thùy biết được Má»™ Dung Long bị phá thì tuyệt sẽ không an tâm để cho bá»n há» lÆ°u lại trong sÆ¡n trại.â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n đồng ý nói: “Theo lý phải nhÆ° thế.â€
Lại nói tiếp: “Nếu nhÆ° má»™t chá»i má»™t huynh cảm thấy trong bao nhiêu chiêu sẽ thu tháºp được Má»™ Dung Thùy?â€
Yến Phi nói: “Huynh nghÄ© ta cao minh đến thế sao?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n cÆ°á»i: “Huynh tá»± thấy mà ? Má»™ Dung Thùy tuy có danh hiệu là ngÆ°á»i đứng thứ nhất của Hồ tá»™c phÆ°Æ¡ng Bắc nhÆ°ng so vá»›i Tôn Ân ngÆ°á»i luyện thà nh Hoà ng Thiên vô cá»±c còn cách má»™t khoảng xa!â€
Yến Phi nói: “Tiện đây ta cÅ©ng tháºt thà mà nói, ta đã từng giao thủ qua vá»›i hắn và hiểu rõ bản lÄ©nh của hắn. Vá»›i công pháp của ta hiện tại nếu được phóng tay mà đánh, có thể lấy tÃnh mạng của hắn chỉ trong vòng mÆ°á»i kiếm. Vấn Ä‘á» là ta không thể giết chết hắn, nếu không Thiên Thiên và Tiểu Thi khẳng định sẽ bị thủ hạ của hắn loạn Ä‘ao phân thây.â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n giáºt mình nói: “Nếu nhÆ° huynh không thể dùng Tiểu tam hợp đối phó lại không thể giết hắn, tháºt sẽ khiến cho huynh nhá»c công phi thÆ°á»ng, sao không thi triển chiêu số Tiểu tam hợp có giá»›i hạn để tÆ°á»›c bá»›t Ä‘i sức chiến đấu của hắn?â€
Yến Phi há»i: “Huynh nghÄ© được kỳ mÆ°u diệu kế gì không?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n: “Äiá»u ta nghÄ© đến thì huynh cÅ©ng nghÄ© được. Kế duy nhất có thể để chủ tỳ bá»n há» thoát thân là phải tạo ra má»™t tráºn thế mà mạnh nhÆ° Má»™ Dung Thùy cÅ©ng cảm thấy không có hy vá»ng thủ thắng. Muốn tạo dá»±ng nên má»™t hoà n cảnh đặc thù nhÆ° váºy Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không dá»… dà ng, nhÆ°ng cÅ©ng không phải là không có khả năng. Khi mà tình huống ấy xuất hiện thì má»›i có thể khiêu chiến vá»›i Má»™ Dung Thùy, yêu cầu hắn má»™t tráºn định thắng bại và phần thưởng của tráºn đấu đó là chủ tỳ Ká»· Thiên Thiên. Bản tÃnh Má»™ Dung Thùy bình sinh cao ngạo, nếu bị thua huynh ở trÆ°á»›c mặt thủ hạ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ không nuốt lá»i.â€
Yến Phi nói: “Má»™ Dung Thùy chịu cho ta tiện nghi nhÆ° váºy sao?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n nói: “Tôn Ân biết được sá»± lợi hại của huynh, ta cÅ©ng biết được sá»± lợi hại của huynh nhÆ°ng Má»™ Dung Thùy lại không rõ rà ng, sẽ chỉ nghÄ© huynh vẫn là Yến Phi năm đó cùng hắn giao thủ. Chỉ cần đặt cược cho đủ hấp dẫn, và dụ nhÆ° nếu huynh bại, tức thì Thác Bạt Khuê sẽ hÆ°á»›ng lên trá»i láºp lá»i thá» cúi đầu xÆ°ng thần vá»›i hắn. Ai dám nói không có dị tâm, sao mà Má»™ Dung Thùy không mạo hiểm má»™t tráºn chứ?â€
Yến Phi chán nản nói: “Ta hiểu rõ tiểu Khuê, hắn tuyệt không chịu mạo hiểm má»™t lần Ä‘em váºn mệnh toà n Tá»™c đặt lên trên ngÆ°á»i ta. Hắn không phải là ngÆ°á»i trong cuá»™c nên cÅ©ng không biết được sá»± lợi hại của ta đến trình Ä‘á»™ nà o.â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n thõng tay tỠý bất lá»±c nói: “Äây là phÆ°Æ¡ng pháp duy nhất ta nghÄ© ra để cứu thoát chủ tỳ bá»n há», chỉ Ä‘Ã nh kiểm tra Thác Bạt Khuê má»™t lần xem hắn có phải là huynh đệ chân chÃnh của huynh hay không.â€
Tiếp theo hai mắt chuyển Ä‘á»™ng, nói: “Còn có má»™t biện pháp nhÆ°ng không biết có là m được không, là bảo Ká»· Thiên Thiên hứa vá»›i hắn nếu nhÆ° hắn chiến thắng thì sẽ chấp nháºn** Ä‘i theo hắn suốt Ä‘á»i không thay đổi.â€
Yến Phi chán nản: “Lá»i nói nhÆ° váºy ta sao có thể nói ra vá»›i Thiên Thiên chứ?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n cÅ©ng vừa chợt nghÄ© đến, nói vá»›i tâm trạng thất vá»ng: “Phải! Nam tá» hán đại trượng phu sao có thể nói ra miệng những lá»i nhÆ° váºy chứ? Con bà nó! Còn có biện pháp nà o là m được tốt đây? Nếu không phải không có sá»± lá»±a chá»n khác, Má»™ Dung Thùy tuyệt không chịu cùng ngÆ°á»i có thể trÆ°á»›c sau giết chết Trúc Pháp Khánh và Tôn Ân quyết chiến.â€
Yến Phi há»i: “Còn có má»™t nan Ä‘á» khác. Dù ta thắng được hắn nhÆ°ng trái lại hắn không chịu thả ngÆ°á»i thì là m thế nà o đây?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n đáp: “Chỉ cần huynh có thể chế ngá»± hắn, đâu sợ hắn không thả ngÆ°á»i.â€
Yến Phi Ä‘au đầu nói: “Bây giá» vẫn chỉ là đoán già đoán non, đến lúc đó sẽ tùy cÆ¡ ứng biến, coi xem có biện pháp hay không.â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n cÆ°á»i nói: “Phải! Tá»›i đâu hay tá»›i đó. Hiện tại còn phải suy nghÄ© xem là m thế nà o tiêu diệt Long Thà nh quân Ä‘oà n, Ä‘Æ¡n giản hÆ¡n nhiá»u.â€
Hai ngÆ°á»i Ä‘i xuống núi.
LÆ°u Dụ trở vỠđến Thạch Äầu thà nh cÅ©ng là lúc mặt trá»i xuống núi, thủ hạ báo lên Tống Bi Phong đợi gã ở thÆ° trai. LÆ°u Dụ trong lòng Ä‘ang thắc mắc, buổi sá»›m trÆ°á»›c khi gã Ä‘i lên triá»u đã thỉnh Tống Bi Phong đến Tạ gia ở hẻm Ô Y theo kế của LÆ°u Mục Chi thông báo trÆ°á»›c cho Tạ Äạo Uẩn má»™t tiếng, vì sao mà mất cả má»™t ngà y chứ?â€
Gã bÆ°á»›c và o thÆ° trai, Tống Bi Phong Ä‘ang ngồi trầm tÆ° má»™t bên, thấy gã đến cÅ©ng chỉ gáºt đầu má»™t cái.
LÆ°u Dụ đến bên cạnh lão ngồi xuống, há»i: “VÆ°Æ¡ng phu nhân phản ứng thế nà o?â€
Tống Bi Phong nặng ná» nói: “Äại tiểu thÆ° rất thất vá»ng, bất quá không phải thất vá»ng đối vá»›i ngÆ°Æ¡i mà là tên Tạ Há»—n ngu xuẩn. Ta thấy tâm tình đại tiểu thÆ° rất buồn.â€
LÆ°u Dụ sinh ra rất nhiá»u cảm xúc, nếu có thể có sá»± chá»n lá»±a khác thì gã không nguyện gây tổn thÆ°Æ¡ng Tạ Äạo Uẩn, má»™t ngÆ°á»i vừa thân thiết vừa đáng kÃnh lại thông tình đạt lý nhÆ° váºy.
Vì sao mình có thể ở và o má»™t vị trà thế nà y? Là m cái gì đây? Sá»± tháºt gã hiểu rõ đáp án, con Ä‘Æ°á»ng trải dà i phÃa trÆ°á»›c gã là chạy thẳng đến bảo tá»a của Hoà ng đế. Con Ä‘Æ°á»ng nà y tịnh không dá»… Ä‘i, má»—i bÆ°á»›c tiến vỠđằng trÆ°á»›c là phÃa sau sẽ sụp đổ không cách nà o quay đầu lại. Hai bên là vá»±c sâu vạn trượng, chỉ cần Ä‘i sai má»™t bÆ°á»›c có thể kết cục sẽ là tan xÆ°Æ¡ng nát thịt.
LÆ°u Dụ há»i: “VÆ°Æ¡ng phu nhân không nghÄ© bá»n ta trách lầm Tạ Há»—n sao?â€
Tống Bi Phong đáp: “Ta kể cho đại tiểu thÆ° nghe ná»™i dung của lá»i đồn, đại tiểu thÆ° láºp tức Ä‘oán ra có liên quan đến tiểu tá» Tạ Há»—n ấy, Äại tiểu thÆ° còn nói …… Ài!â€
LÆ°u Dụ chÆ°a từng nghe qua Tống Bi Phong dùng giá»ng Ä‘iệu nhÆ° váºy nói vá» Tạ Há»—n, chứa đầy ý vị khinh bỉ, qua đó có thể thấy Tống Bi Phong phấn ná»™ đối vá»›i Tạ Há»—n đến mức nà o.
Äiá»u nà y có thể lý giải là vì sá»± phong lÆ°u thi tá»u của há» Tạ đã bị hủy hoại trong tay Tạ Há»—n.
LÆ°u Dụ há»i tiếp: “VÆ°Æ¡ng phu nhân còn nói gì không?â€
Tống Bi Phong nói: “Äại tiểu thÆ° nói việc năm đó của ngÆ°Æ¡i và Äạm Chân tiểu thÆ° được đại thiếu gia liệt và o là việc cÆ¡ máºt. Tất cả những tỳ nữ biết chuyện Ä‘á»u được nghiêm khắc nhắc nhở sau nà y không được Ä‘á» cáºp đến chuyện nà y nữa, cho nên biết được việc nà y rõ rà ng chi tiết không có nhiá»u ngÆ°á»i. Tạ Há»—n cÅ©ng không biết được việc nà y. Chỉ là vá» sau tôn tiểu thÆ° thÆ°á»ng xuyên than ngắn thở dà i là mình đã hại chết Äạm Chân tiểu thÆ°. Má»›i khiến cho Tạ Há»—n sinh nghi Ä‘i tìm thị tỳ hầu hạ bên cạnh đại tiểu thÆ° cáºt vấn, rồi hiểu được sá»± tình đã xảy ra.â€
Không cần Tống Bi Phong nói ra LÆ°u Dụ cÅ©ng Ä‘oán được đại khái, nhất định là khi Tạ Äạo Uẩn biết được lá»i đồn đã tìm thị tỳ biết chuyện ấy chứng thá»±c tá»™i hà nh của Tạ Há»—n.
Lưu Dụ có điểm không biết nói thế nà o cho đúng, bởi vì Tống Bi Phong gợi lên nỗi thống khổ của Tạ Chung Tú trong ký ức gã.
Tống Bi Phong trầm giá»ng: “Ta phải Ä‘i rồi!â€
LÆ°u Dụ thất thanh: “Cái gì?â€
Tống Bi Phong nói: “Ta lại đây là muốn từ biệt ngÆ°Æ¡i, hy vá»ng tối nay má»›i Ä‘i.â€
LÆ°u Dụ ngạc nhiên má»™t lát, Ä‘au khổ há»i: “Có phải đại ca giáºn đệ?â€
Tống Bi Phong thở dà i: “Không phải Ä‘a tâm, chuyện nà y ngÆ°Æ¡i chỉ là ngÆ°á»i bị hại, việc là m báºy là m bạ của Tạ Há»—n đã đả thÆ°Æ¡ng tinh thần ngÆ°Æ¡i sâu sắc. Ta muốn Ä‘i tuyệt không phải vì trong lòng giáºn ngÆ°Æ¡i, ta hiểu rất rõ con ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i nhÆ° thế nà o. Ta muốn Ä‘i là vì không muốn nhìn thấy tên tiểu nhân vô tri duy nhất của Tạ gia tiếp tục trầm luân, không nỡ nhìn thấy thảm cảnh Tạ gia suy sụp Ä‘iêu linh. Sá»± phong lÆ°u của An công và đại thiếu gia đã thà nh quá khứ, Tạ gia lại không thể sản sinh ra ngÆ°á»i có thể cầm quyá»n chÃnh phong lÆ°u giống nhÆ° bá»n há» và cÅ©ng khó trên trÆ°á»ng chÃnh trị tái khởi phong vân nữa. Ta bây giỠđã bất lá»±c chỉ Ä‘Ã nh bá» Ä‘i tháºt xa, mắt không thấy mà yên lòng, cố gắng tìm vui trong Ä‘au khổ, hy vá»ng có thể an nhà n sống qua ná»a Ä‘á»i còn lại.â€
LÆ°u Dụ nói: “Äại ca tháºt muốn Ä‘i đến LÄ©nh Nam sao? Äâu cần phải Ä‘i xa đến nhÆ° váºy chứ?â€
Tống Bi Phong nói: “Äi sá»›m hay Ä‘i muá»™n gì thì trÆ°á»›c sau cÅ©ng phải rá»i khá»i đây. Bây giỠở phÆ°Æ¡ng Nam đâu còn ai có thể là đối thủ của ngÆ°Æ¡i nữa. Chỉ cần ngÆ°Æ¡i má»i việc tháºn trá»ng, nói không chừng tháºt có thể hoà n thà nh khát vá»ng lá»›n của đại thiếu gia khu trục ngÆ°á»i Hồ thống nhất thiên hạ. Hãy là m cho tháºt tốt!â€
LÆ°u Dụ cảm Ä‘á»™ng không nói nên lá»i.
Tống Bi Phong lộ ra vẻ do dự muốn nói lại thôi.
LÆ°u Dụ nói: “Tống đại ca đối vá»›i đệ còn có kim thạch lÆ°Æ¡ng ngôn*** gì thì xin nói ra Ä‘i!â€
Tống Bi Phong nói: “Chẳng phải kim thạch lÆ°Æ¡ng ngôn gì, chỉ là sáng nay ta muốn há»i ngÆ°Æ¡i lại không cách nà o mở miệng.â€
LÆ°u Dụ kỳ quái há»i: “Thá»±c ra là việc liên quan đến phÆ°Æ¡ng diện nà o?â€
Tống Bi Phong đáp: “Ta muốn há»i ngÆ°Æ¡i, giả nhÆ° Tạ Há»—n sai má»™t lần lại sai nữa phạm đến lá»—i lá»›n thứ ba thì ngÆ°Æ¡i sẽ giết chết hắn à ?â€
LÆ°u Dụ cả ngÆ°á»i trở nên cứng Ä‘á», hÆ¡i thở trầm trá»ng, cÆ°Æ¡ng quyết nói: “Chỉ cần Tống đại ca nói má»™t câu, đệ có thể láºp lá»i thá», bất luáºn hắn phạm lá»—i thế nà o đệ cÅ©ng sẽ khoan dung cho hắn má»™t mạng.â€
Tống Bi Phong chán nản nói: “Câu nói nà y ta cÅ©ng không thể nói ra miệng, bởi vì ta hiểu được câu nói nà y sẽ khiến cho ngÆ°Æ¡i biến thà nh má»™t ngÆ°á»i nói ra được mà là m không được. Ài! Äại tiểu thÆ° nói vá»›i ta Tạ Há»—n xác thá»±c vẫn giữ cừu háºn thâm sâu đối vá»›i ngÆ°Æ¡i, thÆ°á»ng nghÄ© báo thù, loại ngÆ°á»i nà y tháºt chết cÅ©ng chÆ°a đủ. Chỉ vì hắn là con cháu của Tạ gia nên ta má»›i chịu không nổi Ä‘Ã nh phải há»i ngÆ°Æ¡i!â€
LÆ°u Dụ nói: “Chỉ cần hắn không phạm và o đại tá»™i phạm thượng, tác loạn tạo phản thì đệ nhất định sẽ bá» qua cho hắn má»™t lần.â€
Tống Bi Phong nói: “Äây chÃnh là sai lầm mà đại tiểu thÆ° lo lắng nhất hắn sẽ phạm và o. Từ sau khi tiểu Dụ ngÆ°Æ¡i và o là m chủ Kiến Khang, hà nh vi của hắn khác thÆ°á»ng vả lại không thÃch nói chuyện vá»›i đại tiểu thÆ°, không có ngÆ°á»i nà o hiểu được trong đầu hắn Ä‘ang suy nghÄ© cái gì.â€
LÆ°u Dụ thầm nghÄ© Tạ gia xong tháºt rồi, nếu Tạ Äạo Uẩn có gì bất trắc, Tạ gia dÆ°á»›i sá»± là m chủ của Tạ Há»—n không biết sẽ biến thà nh bá»™ dạng thế nà o.
Tống Bi Phong nói: “Bá»n ta cÅ©ng không nên lo lắng quá, đại tiểu thÆ° sẽ tìm Tạ Há»—n để nói chuyện, nghiêm khắc cảnh cáo hắn, hy vá»ng tiểu tỠấy biết cân nhắc nặng nhẹ. Nếu không hắn sẽ phải gánh chịu tất cả háºu quả.â€
Nói xong láºp tức đứng dáºy.
LÆ°u Dụ nói: “Äể đệ tiá»…n đại ca má»™t Ä‘oạn. Ôi! Là đệ tá»± mua dây trói mình, tiểu Phi và Phụng Tam đã bỠđệ mà đi, bây giá» lại đến lượt Tống đại ca, đệ cảm thấy rất buồn.â€
Tống Bi Phong ngượng Ä‘á» mặt, nói: “NgÆ°Æ¡i tiá»…n ta đến cá»a thà nh là được rồi, Văn Thanh hình nhÆ° có việc tìm ngÆ°Æ¡i.â€
LÆ°u Dụ vẫn chÆ°a phát hiện vẻ khác lạ của Tống Bi Phong, kinh ngạc há»i: “Văn Thanh tìm đệ hả? Vì sao không có ngÆ°á»i nà o nói vá»›i đệ nhỉ?â€
Tống Bi Phong đáp: “NgÆ°Æ¡i đến gặp nà ng thì hiểu rõ, thay ta nói lá»i từ biệt vá»›i nà ng nhé!â€
LÆ°u Dụ không còn cách nà o chỉ Ä‘Ã nh tiá»…n lão thẳng đến cổng của Thạch Äầu thà nh, Ä‘Æ°a mắt nhìn theo lão khuất dần và o nÆ¡i ánh đèn mỠảo, nghÄ© tá»›i lần nà y chia tay không hẹn ngà y sau nà y gặp lại, trong lòng cÅ©ng không biết tÆ° vị thế nà o.
Chú thÃch:
* Hồi đầu thị ngạn: Triết lý Pháºt giáo, nghÄ©a Ä‘en là “quay đầu là bá»â€. à nói dù phạm phải lá»—i lầm gì, chỉ cần tháºt lòng ăn năn, sẽ được tha thứ và cứu vá»›t.
** Nguyên văn “Tá» tâm tháp địa†nghÄ©a là chỉ ra lòng đã chết không còn tÃnh toán gì khác, chủ ý đã quyết định thì quyết không thay đổi nữa.
*** Kim thạch lÆ°Æ¡ng ngôn: Lá»i nói trân quý giống nhÆ° hoà ng kim bảo thạch. Và dụ nhÆ° những lá»i khuyên nhủ có giá trị đáng quý.
|
04-11-2011, 04:54 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 567
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hồi 567
Trần Binh Nháºt Xuất
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: vn thư quán
Thác Bạt Khuê và Sở Vô Hạ cùng má»™t đám tÆ°á»›ng lÄ©nh dừng ngá»±a ở ngoà i Äông môn Bình thà nh, nhìn binh lÃnh Ä‘ang ùn ùn kéo ra khá»i cổng thà nh Ä‘i vá» phÃa đông.
Quân tiên phong ba ngà n ngÆ°á»i do Trưởng Tôn Äạo Sinh suất lÄ©nh chia thà nh ba Ä‘Æ°á»ng hà nh quân đến Nháºt Xuất nguyên. Bá»n há» toà n là kỵ binh có nhiệm vụ dá»n Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»›c cho quân chủ lá»±c, chiếm lấy Nguyệt khâu, Ä‘iểm cao nhất của Nháºt Xuất nguyên.
Thác Bạt Khuê sau khi đến Bình Thà nh chÆ°a há» lÆ¡i là lúc nà o. Gã đã Ä‘i hết vùng bình nguyên núi đồi xung quanh đây. Trong lòng gã thì Nháºt Xuất nguyên là chiến trÆ°á»ng lý tưởng nhất
Nháºt Xuất nguyên là má»™t bình nguyên có địa thế Ãt biến hóa, có Tang Can hà chảy từ phÃa đông bắc sang tây nam, băng ngang qua thảo nguyên và chia cắt nó thà nh hai ná»a.
Nguyệt khâu là má»™t ngá»n đồi nổi tiếng ở Nháºt Xuất nguyên, mặt bắc quay ra Tang Can hà trông nhÆ° má»™t con rắn trải dà i ba dặm qua bình nguyên, nằm giữa Bình thà nh và Thái Hà nh sÆ¡n.
Nếu có thể chiếm lÄ©nh Nguyệt khâu thì coi nhÆ° đã chiếm được Æ°u thế khống chế thảo nguyên. Äây là địa Ä‘iểm có giá trị chiến lược nhất ở Nháºt Xuất nguyên.
Chỉ cần đại quân của Thác Bạt tá»™c có thể táºn dụng được hoà n cảnh địa lý đặc thù của Nguyệt khâu để bố trà đại quân thì sẽ láºp thà nh tráºn địa kiên cố nhất ở đây, chẹn giữ con Ä‘Æ°á»ng mà Má»™ Dung Thùy phải Ä‘i để đến Bình thà nh.
Tổng cá»™ng hai vạn quân được ném và o tráºn đánh hôm nay, còn lại hai ngà n ngÆ°á»i chia ra giữ Bình thà nh và Nhạn môn để Ä‘á» phòng Má»™ Dung Thùy phái binh Ä‘á»™t táºp quấy nhiá»…u.
Bất quá khả năng nà y xem ra không nhiá»u. Thác Bạt Khuê chỉ Ä‘á» phòng tránh vạn vô nhất thất mà thôi. Bởi vì gã lúc nà o cÅ©ng có thể Ä‘Æ°a đại quân ở Nháºt Xuất nguyên quay vá» tấn công địch nhân Ä‘á»™t kÃch hai thà nh nà y, dạy cho Má»™ Dung Thùy má»™t bà i há»c phải cúp Ä‘uôi chạy thẳng.
Thác Bạt Khuê lại má»™ thêm năm ngà n tráng Ä‘inh ở hai thà nh là m công binh, xuất phát theo quân chủ lá»±c, phụ trách váºn chuyển lÆ°Æ¡ng thảo, kiến láºp tráºn địa phòng ngá»± và là m các việc tạp vụ trong quân.
Tâm tình của Thác Bạt Khuê Ä‘ang rất bình tÄ©nh, chiến tranh sắp xẩy ra ngược lại chỉ là m gã thÆ° giãn, không nhÆ° trÆ°á»›c kia tÆ° lá»± đến tối, mang ná»—i niá»m lo lắng vá» má»™t tÆ°Æ¡ng lai không Ä‘oán được.
Kỵ binh theo cổng thà nh trà n ra, ai nấy sÄ© khà cá»±c vượng, đấu chà cao ngất, má»—i má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»u đã biết rõ đối thủ là Má»™ Dung Thùy, ngÆ°á»i khổng lồ phÆ°Æ¡ng bắc vá» quân sá»±, tráºn chiến nà y sẽ quyết định ai nắm quyá»n ở phÆ°Æ¡ng bắc. NhÆ°ng há» cÅ©ng hiểu rõ lãnh tụ tối cao Thác Bạt Khuê hiện nay đã có kế hoạch hoà n chỉnh, hòan toà n cứ theo kế hoạch mà là m, răm rắp tuân theo thứ tá»± các bÆ°á»›c.
Sở Vô Hạ thân mang vÅ© trang, phong tÆ° yểu Ä‘iệu ngồi trên lÆ°ng ngá»±a, hai mắt lấp lánh thần sắc hÆ°ng phấn, hÆ°á»›ng sang Thác Bạt Khuê bên cạnh hoan há»· nói: "Mùa xuân đã đến tháºt rồi, mặt đất đã không còn thấy tuyết nữa."
Thác Bạt Khuê mỉm cÆ°á»i: "Mùa xuân của đất trá»i đã đến, cÅ©ng biểu thị cho mùa xuân của Thác Bạt tá»™c ta đã đến gần. Khi Má»™ Dung Thùy hãi hùng phát giác ra bá»n ta tiến quân và o Nháºt Xuất nguyên thì đã muá»™n mất má»™t bÆ°á»›c, hối cÅ©ng không kịp."
Trưởng Tôn Tung ở bên kia há»i: "Má»™ Dung Thùy sẽ có phản ứng thế nà o nhỉ? Hắn Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên sẽ hiểu được kỳ binh của mình không còn là kỳ binh nữa."
Thác Bạt Khuê không kìm được vui mừng đáp: "Cho dù tà i trà của hắn có cao bằng trá»i thì hắn nghÄ© nát cả óc cÅ©ng không thể hiểu vì sao chúng ta lại nắm hoà n toà n lá»™ tuyến hà nh quân của hắn, dá»± Ä‘oán chÃnh xác thá»i gian nhÆ° váºy. Chỉ sai lầm vá» phÆ°Æ¡ng diện nà y cÅ©ng đủ để hắn tráºn cÆ°á»›c đại loạn, tiến thoái linh tinh."
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u cho rằng gã Ä‘ang chỉ đến siêu cấp thám tá» HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n, nhÆ°ng không biết ngÆ°á»i mà Thác Bạt Khuê nghÄ© đến trong lòng lại là Ká»· Thiên Thiên. Không có nà ng thì Æ°u thế trÆ°á»›c mắt cÅ©ng không thể xuất hiện.
Thúc Tôn Phổ Lạc nhẹ cả ngÆ°á»i: "Khi Má»™ Dung Thùy giáºt mình biết chúng ta bố trà quân ở Nguyệt khâu, tin tức Long Thà nh quân Ä‘oà n bị phá truyá»n đến tai hắn, không biết hắn có chịu nổi hai đòn đả kÃch ấy không. Tháºt hy vá»ng có ngÆ°á»i có thể nói cho chúng ta biểu tình của hắn."
Má»i ngÆ°á»i nghe những lá»i nà y Ä‘á»u phá lên cÆ°á»i má»™t tráºn.
Trưởng Tôn Tung nói: "Lúc đó hắn chỉ có hai lá»±a chá»n, má»™t là láºp tức lui binh, má»™t nữa là trá»±c tiếp đến thẳng thảo nguyên chÃnh diện giao phong cùng chúng ta. NhÆ°ng bất luáºn lá»±a chá»n thế nà o thì cÅ©ng Ä‘á»u khó khăn và khó quyết định cả."
Thác Bạt Khuê chầm cháºm lắc đầu: "Không đâu! Má»™ Dung Thùy chỉ có má»™t lá»±a chá»n thôi. Nếu quả tháºt hắn hoang mang triệt thoái thì ta sẽ toà n lá»±c truy kÃch, cho hắn bà i há»c tòan quân tan vỡ trÆ°á»›c khi vỠđến Trung SÆ¡n, dẫm lên vết xe đổ của tiểu Bảo nhi tá» của hắn. Má»™ Dung Thùy không ngu xuẩn đến thế đâu."
Tiếp đó gã cao giá»ng hét lên bằng tiếng Tiên Ti: "Các chiến binh! Cố lên!"
Ba ngà n kỵ binh dạ ran đáp ứng. TÆ°á»›ng suất lÄ©nh là Trưởng Tôn Äạo Sinh phát xuất chỉ lệnh, tiếng tù và rúc lên, ba ngà n kỵ binh phân thà nh ba Ä‘á»™i nhÆ° ba thanh lợi kiếm hÆ°á»›ng thẳng vá» hÆ°á»›ng Nháºt Xuất nguyên mà tiến.
Tiếng vó ngá»±a ngáºp trà n bình nguyên dÆ°á»›i ánh chiá»u tà .
HÆ¡n hai trăm cá»— xe la nhÆ° má»™t con rắn dà i ẩn nấp bên bá» sông. Äại quân dụ địch đã trải qua suốt má»™t ngà y nghỉ ngÆ¡i, ngưòi và váºt Ä‘á»u đã phục hồi tinh lá»±c. TrÆ°á»›c khi mặt trá»i xuống núi, há» bắt đầu chỉnh lý hà nh trang, chuẩn bị lên Ä‘Æ°á»ng khi đêm xuống.
Äoà n thám tá» do Tiểu Kiệt chỉ huy đã ba lần phái ngÆ°á»i vá» truyá»n tin, vẫn chÆ°a phát hiện tung tÃch địch trên Ä‘oạn Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c.
Bá»n VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc, Trác Cuồng Sinh, CÆ¡ Biệt, Hồng Tá» Xuân cùng Bà ng NghÄ©a tụ lại cùng má»™t chá»— thÆ°Æ¡ng thảo lá»™ tuyến hà nh quân.
Trác Cuồng Sinh nói: "Chúng ta sẽ Ä‘i men theo sông má»™t canh giá» nữa, tách dần khá»i sông tiến và o thảo nguyên phÃa tây Thái Hà nh, từ đó lại Ä‘i thêm hai đêm nữa sẽ đến được Bắc Khâu là chá»— địch nhân có cÆ¡ há»™i để phát Ä‘á»™ng Ä‘á»™t táºp nhất. Bất quá đây chỉ là phá»ng Ä‘oán của chúng ta, sá»± thá»±c thì Má»™ Dung Long có thể đến Bắc Khâu trÆ°á»›c chúng ta má»™t quãng thá»i gian ngắn, dùng khoái mã công kÃch chúng ta. Bởi vì nhìn bá» ngoà i thì chúng ta rất yếu nhược, căn bản không chịu được má»™t kÃch."
VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc lắc đầu: "Äịch nhân chỉ có hai cÆ¡ há»™i công kÃch chúng ta vì nếu là ngÆ°á»i thông hiểu binh pháp Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phát Ä‘á»™ng công kÃch trên con Ä‘Æ°á»ng chúng ta Ä‘ang hà nh quân. Lúc đó chúng ta Ä‘ang ở tình trạng cảnh giác cao Ä‘á»™, trong tình hình đó mà công kÃch sẽ vấp phải sá»± phản kháng ngoan cÆ°á»ng của chúng ta."
Hồng Tá» Xuân nói: "Trấn Ãc nói chà lý lắm. Ôi! Lão Trác, không phải ta chê lão đâu, vá» thuyết thÆ° thì lão là đệ nhất Biên Hoang nhÆ°ng đối vá»›i chiến tranh thì hoà n toà n là kẻ nghiệp dÆ° thôi."
Trác Cuồng Sinh cÆ°á»i nhạo: "Cái đồ gian thÆ°Æ¡ng nhà ngÆ°Æ¡i, chẳng bao giá» bá» qua cÆ¡ há»™i chế diá»…u ta. Äược rồi! Ta nháºn là nghiệp dÆ° rồi. Trấn Ãc, nói cho bá»n ta xem địch nhân sẽ công kÃch chúng ta trong hai loại tình hình nà o?"
VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc nói: "Thá»i khắc tốt nhất để địch nhân công kÃch chúng ta là đợi chúng ta sau má»™t đêm hà nh quân, ngÆ°á»i mệt ngá»±a má»i, thân thể rã rá»i. Và o thá»i khắc nổi lá»a nấu cÆ¡m là lúc chúng ta chÆ°a hồi phục tinh lá»±c, sức Ä‘á» kháng bạc nhược nhất, đấu chà không kiên định, địch nhân dá»… thừa cÆ¡ nhất."
CÆ¡ Biệt cÆ°á»i: "Nếu nhÆ° ta không nghÄ© ra kỳ mÆ°u diệu kế thì chúng ta quả tháºt không chịu nổi má»™t đòn. Vá» mặt nà y lão Trác chà Ãt cÅ©ng nói không sai."
Bà ng NghÄ©a cÆ°á»i: "Trác quán chủ quả không tồi, chà Ãt cÅ©ng là má»™t ná»a binh pháp gia rồi, biết mình biết ngÆ°á»i thì lão biết mình mà không biết ngÆ°á»i, cho nên má»›i là má»™t ná»a binh pháp gia."
Trác Cuồng Sinh cÆ°á»i khổ: "Tha cho ta được không?"
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i lá»›n, không khà nhẹ nhõm vui nhá»™n.
VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc nói: "Thôi bảo chủ sở dÄ© Ä‘oán địch nhân phát Ä‘á»™ng công kÃch chúng ta ở Bắc khâu, má»™t là vì Bắc khâu cách Vụ HÆ°Æ¡ng mÆ°á»i dặm vá» phÃa tây là m chúng có được lợi thế tiến thì công lùi thì thủ, cà ng vì đồi núi dá»… mai phục, có thể phát Ä‘á»™ng công kÃch chúng ta từ bốn phÆ°Æ¡ng tám hÆ°á»›ng, khiến chúng ta thủ cÅ©ng không thủ được. Căn cứ và o tin tình báo của Tiểu Kiệt, không thấy địch nhân ở trên Ä‘Æ°á»ng phÃa trÆ°á»›c chÃnh là biểu thị Má»™ Dung Long đã quyết ý phục kÃch chúng ta tại Bắc khâu cho nên không phái thám tá» lại trinh sát, để tránh không là m chúng ta cảnh giác."
Hồng Tá» Xuân gáºt đầu: "Hiểu rồi!"
CÆ¡ Biệt ngá»a lên nhìn trá»i nói: "Äêm nay xem ra lại là má»™t đêm trá»i trong xanh, tầm nhìn rõ rà ng là m tăng sá»± thuáºn tiện cho việc chúng ta hà nh quân. Äịch nhân tuyệt không dám mạo hiểm tấn công đâu."
VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc nói: "Äây là nguyên nhân thứ ba địch nhân không dám phát Ä‘á»™ng công kÃch chúng ta trÆ°á»›c khi đến Bắc khâu. Theo Thôi bảo chủ nói, do vấn đỠđịa thế, thá»i tiết đầu xuân, lúc tảng sáng sÆ°Æ¡ng mù tÃch tụ thà nh mảng ảnh hưởng đến cả vùng Bắc khâu, sÆ°Æ¡ng khói mịt mù nhìn không rõ, là địa Ä‘iểm phục kÃch tốt nhất của địch nhân. Qua khá»i Bắc khâu, địch nhân sẽ đánh mất Æ°u thế thiên thá»i địa lợi trên mặt đất. Cho nên Má»™ Dung Long tuyệt không thể bá» qua cÆ¡ há»™i nhÆ° thế nà y, cÅ©ng khiến chúng ta có thể bố cục xảo diệu dẫn dụ địch nhân và o tầm ngắm."
Trác Cuông Sinh cÆ°á»i to: "Quan trá»ng là Má»™ Dung Long tưởng mình là kỳ binh nhÆ°ng chúng ta lại coi hắn là miếng thịt ngon Ä‘Æ°a đến táºn miệng. Ha ha! Äến lúc Ä‘á»™ng thân rồi đó!"
PhÃa tây nam Bắc khâu là má»™t cánh rừng ráºm chÆ°a đến năm mÆ°Æ¡i dặm, năm ngà n quân Biên Hoang nghỉ ngÆ¡i cả ngà y, đợi mặt trá»i xuống núi phÃa tây má»›i tiếp tục lên Ä‘Æ°á»ng.
Äại quân dụ địch khởi hà nh rồi há» má»›i lên Ä‘Æ°á»ng, trÆ°á»›c tiên Ä‘i vá» phÃa tây, đến lúc đã cách xa Thôi gia bảo thì má»›i đổi hÆ°á»›ng Ä‘i lên phÃa bắc, mục Ä‘Ãch là tránh tai mắt địch nhân.
Do khoái mã và hà nh trang nhẹ nên dù lên Ä‘Æ°á»ng muá»™n hÆ¡n đại quân dụ địch nhÆ°ng rồi lại bá» xa đám quân nà y ở phÃa sau, Ä‘i gấp má»™t đêm bằng cả hà nh trình hai đêm của đại quân dụ địch.
Bá»n há» có thể đến Bắc khâu sá»›m hÆ¡n má»™t đêm, mai phục tại khu rừng ráºm ở mặt phÃa tâu Bắc khâu, dưỡng thần tÃch nhuệ khà để chá» khi bá» ngá»±a đến bắt ve sầu thì bá»n há» sẽ thà nh chim sẻ phÃa sau.
Má»™ Dung Chiến đến trÆ°á»›c Äồ Phụng Tam Ä‘ang ngồi dá»±a và o cây, ngồi xổm xuống nói: "Tất cả Ä‘á»u thuáºn lợi!"
Äồ Phụng Tam hiện nụ cÆ°á»i sán lạn: "Tất cả Ä‘á»u thuáºn lợi!"
Hai ngÆ°á»i Ä‘áºp tay và o nhau để biểu thị tình cảm hÆ°ng phấn trong lòng, phát ra tiếng kêu giòn giã.
Má»™ Dung Chiến than: "Thá»i khắc đợi chá» khổ sở rồi cÅ©ng hết, từ khi chủ tì Thiên Thiên bị bắt Ä‘em vá» phÆ°Æ¡ng bắc, ta không thể vui lên nổi."
Äồ Phụng Tam nói: "Ta chÆ°a bao giá» lại nghÄ© mình có thể vì má»™t nữ nhân mà và o sinh ra tá», nhÆ°ng hiện tại thá»±c sá»± nghÄ© rằng vì nghÄ©a không thể quay lÆ°ng là chuyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên."
Má»™ Dung Chiến nói: "NghÄ© cÅ©ng tháºt kỳ quái, từ Biên Hoang táºp đến đây, ta chÆ°a há» nghe thấy ná»a câu oán trách, má»—i má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»u tham gia hà nh Ä‘á»™ng lần nà y má»™t cách tá»± phát, má»—i má»™t cá nhân Ä‘á»u nguyện ý vì Thiên Thiên đổ máu tháºm chà hiến dâng cả sinh mạng quý báu."
Äồ Phụng Tam nói: "Thiên Thiên đã là m cảm Ä‘á»™ng má»—i má»™t ngÆ°á»i trong chúng ta. Nếu nhÆ° nà ng không hy sinh thân mình thì Biên Hoang táºp đã sá»›m chết rồi."
Má»™ Dung Chiến nói: "NhÆ°ng ta lo lắng phi thÆ°á»ng, đánh thắng không có nghÄ©a là có thể cứu há» thà nh công, hy vá»ng Yến Phi lại có thể tạo ra kỳ tÃch, hòan thà nh nhiệm vụ hầu nhÆ° bất khả thi nà y."
Äồ Phụng Tam song mục lấp lánh thần quang, trầm giá»ng: "Váºy thì phải xem chúng ta có thể chiến thắng triệt để không, nếu có thể vây khốn được Má»™ Dung Thùy thì có thể bắt hắn Ä‘em chủ tỳ Thiên Thiên ra là m Ä‘iá»u kiện trao đổi để thoát thân."
Má»™ Dung Chiến nói: "Ta đã nghÄ© đến khả năng nà y, nhÆ°ng Thác Bạt Khuê có đồng ý đáp ứng không? Thác Bạt Khuê ở Hồ tá»™c chúng ta là kẻ có tiếng tâm ngoan thủ lạt, nếu nhÆ° có thể, gã sẽ không để Má»™ Dung Thùy có cÆ¡ há»™i lại quáºt khởi ở Trung SÆ¡n đâu."
Äồ Phụng Tam nói: "Váºy thì phải xem gã có phải là huynh đệ tốt nhất hiện nay của Yến Phi hay không."
Mộ Dung Chiến than: "Ta tuyệt không lạc quan chút nà o cả."
Lúc ấy Thác Bạt Nghi vá»™i và ng chạy đến nói: "Nguy hiểm quá! Diêu Mãnh cho ngÆ°á»i quay lại thông báo cho chúng ta biết, phÃa trÆ°á»›c cách đây ba dặm có má»™t Ä‘á»™i hÆ¡n trăm khinh kỵ binh vừa Ä‘i qua, hÆ°á»›ng vá» phÃa Bắc khâu, suýt chút nữa đã phát hiện chúng ta."
Má»™ Dung Chiến thở phà o: "Không ngá» Má»™ Dung Long cẩn tháºn Ä‘á» phòng nhÆ° váºy. Chúng ta phải đặc biệt chú ý thôi."
Äồ Phụng Tam nói: "Không lo đâu, đây có lẽ là đội kỵ binh cuối cùng của địch nhân Ä‘i tuần tra vùng phụ cáºn thôi. Má»™ Dung Long còn sợ bị phát hiện tung tÃch hÆ¡n chúng ta, sợ là m chúng ta sinh lòng cảnh giác."
Thác Bạt Nghi nói: "Ta đã theo Diêu Mãnh cùng vá»›i ngÆ°á»i của hắn Ä‘i thám thÃnh rõ rà ng tình hình xung quanh, từ Ä‘iểm cao nhìn xuống thì không thấy tung tÃch địch. Sau khi trá»i tối chúng ta có thể lên Ä‘Æ°á»ng rồi."
Gã lại ngạc nhiên nhìn Äồ Phụng Tam: "Có phải ta bị hoa mắt không? Lúc nà o cÅ©ng cảm thấy Äồ Ä‘Æ°Æ¡ng gia có Ä‘iểm khác biệt so vá»›i trÆ°á»›c kia, trông mặt ngáºp trà n xuân phong."
Äồ Phụng Tam cÆ°á»i: "Có hy vá»ng cứu được chủ tỳ Thiên Thiên vá» ai mà mặt chẳng ngáºp trà n xuân phong chứ?"
Má»™ Dung Chiến ngá»a mặt nhìn trá»i nói: "Äến lúc rồi."
Ká»· Thiên Thiên Ä‘i đến bên tiểu Thi Ä‘ang đứng cạnh song cá»a nhìn ra bên ngoà i, nói: "Vẫn chÆ°a thoải mái à ?"
Tiểu Thi đáp: "Thoải mái nhiá»u rồi! Mùa xuân đã thá»±c sá»± đến rồi, thá»i tiết cÅ©ng ấm lên rất nhiá»u."
Nà ng lại nhẹ giá»ng nói: "Tiểu thÆ°! Muá»™i có sợ hãi quá không?"
Kỷ Thiên Thiên thương cảm ôm lấy vai nà ng bảo: "Thi Thi lại lo lắng rồi."
Tiểu Thi phản đối: "Muội không lo lắng lung tung đâu. Tiểu thư xem, ở bên kia vốn có hơn chục cái doanh trướng, hiện tại chẳng thấy cái nà o nữa cả."
Ká»· Thiên Thiên đã sá»›m lÆ°u ý đến tình hình nà y, bèn đáp: "Hiện tại Ä‘ang hà nh quân đánh tráºn mà ! Quân Ä‘á»™i Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là bị Ä‘iá»u Ä‘á»™ng rồi."
Tiểu Thi há»i: "Há» Ä‘i đâu nhỉ?"
Ká»· Thiên Thiên nhẹ nhà ng đáp: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là đến Bình Thà nh rồi, còn có địa phÆ°Æ¡ng nà o cần để Ä‘i đến hÆ¡n nữa đây?"
Tiểu Thi nhìn nà ng ngạc nhiên há»i: "Tiểu thÆ° không lo lắng tháºt không? SÆ¡n trại nà y ẩn nấp kÃn nhÆ° váºy, quân tÆ°á»›ng Bình Thà nh có khả năng lúng túng không biết thì há»ng bét!"
Ká»· Thiên Thiên tủm tỉm cÆ°á»i: "Äừng có nghÄ© lung tung, Bình Thà nh do huynh đệ Thác Bạt Khuê của Yến lang chủ trì, gã rất sắc sảo tuyệt không ngu ngốc nhÆ° váºy đâu."
Thi Thi thắc mắc: "Tại sao tiểu thÆ° bá»™ dạng nhÆ° lúc nà o cÅ©ng nắm rõ tình hình bên ngoà i thế? Muá»™i tháºt không hiểu."
Ká»· Thiên Thiên đáp: "Chuyện muá»™i không hiểu còn nhiá»u lắm! Nói chung là muá»™i phải tin ta, ngà y chúng ta thoát khá»i khổ nạn sẽ nhanh đến thôi!"
Tiểu Thi ngây thÆ¡ bảo: "Váºy thì tốt quá! Lúc nà o được tá»± do thì chúng ta quay vỠđịnh cÆ° ở Biên Hoang táºp nhé?"
Ká»· Thiên Thiên trả lá»i: "ÄÆ°Æ¡ng nhiên là phải quay vá» Biên Hoang táºp rồi, thiên hạ còn có nÆ¡i nà o tốt hÆ¡n không?"
Tiểu Thi đáp: "ÄÃch xác là không có."
Lần nà y lại đến Ká»· Thiên Thiên ngạc nhiên: "Lúc ở Biên Hoang táºp em rất sợ hãi cÆ¡ mà ?"
Tiểu Thi lúng túng trả lá»i: "Lúc đầu thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là không quen, ai ai cÅ©ng nhÆ° hung thần ác sát, sát khà đằng đằng, bá»™ dạng nhÆ° muốn ăn thịt ngÆ°á»i ta. NhÆ°ng ở cùng nhau rồi má»›i biêt nguyên bá»n há» cÅ©ng là ngÆ°á»i lÆ°Æ¡ng thiện, đối xá» vá»›i chúng ta Ä‘á»u rất tốt."
Ká»· Thiên Thiên phì cÆ°á»i: "LÆ°Æ¡ng thiện thì chÆ°a nói đến được! Bất quá há» Ä‘á»u là hảo hán chân tình cả. Äể ta nói cho muá»™i biết má»™t bà máºt nhé! Há» Ä‘ang từ Biên Hoang đến đây để chiến đấu cứu chúng ta đấy."
Tiểu Thi thắc mắc: "Là m sao mà tiểu thư biết được?"
Kỷ Thiên Thiên vỗ vỗ và o vai tiểu Thi, ngầm ám hiệu là Phong nương vừa mới và o phòng.
Phong nÆ°Æ¡ng bÆ°á»›c vá» phÃa há», Ká»· Thiên Thiên cảm thấy Phong nÆ°Æ¡ng muốn tìm mình nói chuyện, ghé sát tai tiểu Thi hạ giá»ng: "Nhất thiết không được lo lắng gì hết, tá»± ông trá»i sẽ có an bà i thá»a đáng. Thi Thi khổ đã nhiá»u rồi vẫn còn chÆ°a đủ sao? Bây giá» hãy lên giÆ°á»ng ngủ má»™t giấc cho say, ngà y mai nhất định sẽ tốt hÆ¡n hôm nay mà ."
Thi Thi vâng lá»i Ä‘i ra.
Phong nương đến cạnh Kỷ Thiên Thiên, thở dà i một hơi.
Ká»· Thiên Thiên trá»±c giác cảm thấy Phong nÆ°Æ¡ng trong lòng rất thông cảm vá»›i cảnh ngá»™ của chủ tỳ bá»n há», nhÆ°ng chỉ là lá»±c bất tòng tâm, thiện cảm cÅ©ng tăng lên nhiá»u bèn nói: "Äại nÆ°Æ¡ng sao lại có vẻ tâm sá»± trùng trùng nhÆ° váºy?"
Phong nương nói; "Tiểu thư không có tâm sự ư?"
Thiên Thiên nhún vai đáp; "Lo lắng thì có tác dụng gì?" Trong lòng chợt Ä‘á»™ng, nà ng bèn há»i: "Ta và tiểu Thi không cần ra tiá»n tuyến nữa à ?"
Phong nÆ°Æ¡ng đáp: "Äiá»u nà y do hoà ng thượng quyết định, chúng ta sẽ biết nhanh thôi."
Ká»· Thiên Thiên nảy ra hy vá»ng. Nếu nhÆ° Má»™ Dung Thùy không ở đây, quân chủ lá»±c lại bị Ä‘iá»u ra tiá»n tuyến, Yến Phi chỉ cần có đủ nhân thủ Ä‘á»™t kÃch doanh trại thì bá»n há» có cÆ¡ há»™i lá»›n để thoát thân. Nà ng lại quay sang nghÄ© rằng Ä‘ao kiếm vô tình, trong tình hình đó, Phong nÆ°Æ¡ng sẽ liá»u chết ngăn cản, nhất thá»i trong lòng cá»±c kỳ mâu thuẫn.
Nà ng há»i: "Hoà ng thượng ở đâu rồi?"
Phong nÆ°Æ¡ng lưỡng lá»± rồi trả lá»i: "Hòang thượng và i ngà y nữa má»›i quay vá», lúc đó thì việc tiểu thÆ° Ä‘i hay ở sẽ rõ thôi."
Tiếp theo bà ta lại thở dà i một hơi.
Ká»· Thiên Thiên không nhịn được há»i; "Äại nÆ°Æ¡ng có phải Ä‘ang nhá»› lại chuyện cÅ© không?"
Phong nÆ°Æ¡ng trầm mắc má»™t lúc rồi đáp: "Trong lòng tiểu thÆ° Ä‘ang tÃnh toán má»™t việc dở nhất."
Lòng Ká»· Thiên Thiên thầm nghÄ© câu nà y phải nói vá»›i Má»™ Dung Thùy má»›i coi là đúng ngÆ°á»i đúng tá»™i, nhÆ°ng đối vá»›i sá»± quan tâm và nhắc nhở của Phong nÆ°Æ¡ng nà ng vẫn cảm kÃch phi thÆ°á»ng bèn nói: "Từ ngà y đầu tiên má»›i mất tá»± do, ta vẫn tÃnh toán những chuyện dở nhất."
Phong nÆ°Æ¡ng nói má»™t cách xúc Ä‘á»™ng: "Chuyện đó không giống nhau. Cho đến hôm nay tiểu thÆ° vẫn ôm ấp hy vá»ng, nhÆ°ng khi tất cả hy vá»ng tan biến thì cảm giác ấy tuyệt không dá»… chịu đâu."
Ká»· Thiên Thiên cảm thấy được Phong nÆ°Æ¡ng Ä‘ang thuáºt lại cảm giác của chÃnh bà ta, bà ta chÃnh là ngÆ°á»i Ä‘ang mất hy vá»ng và trông chá», vì hạnh phúc và khoái lạc của bà ta đã bị quá khứ không thể vãn hồi được chôn vùi rồi.
Ká»· Thiên Thiên nói: "Nếu ta tháºt sá»± đánh mất má»i hy vá»ng, ta sẽ hiểu được phải là m thế nà o."
Phong nÆ°Æ¡ng thê lÆ°Æ¡ng đáp: "Tại sao phải khổ váºy! Ta đã từng nhiá»u lần khuyên hoà ng thượng nhÆ°ng ngà i toà n bá» ngoà i tai hết, cuối cùng ngà i cÅ©ng chẳng được gì đâu. NhÆ° váºy thì có ý nghÄ©a gì đâu? Chuyện nam nữ miá»…n cưỡng thế nà o được?"
Kỷ Thiên Thiên ngạc nhiên: "Phong nương....."
Phong nÆ°Æ¡ng ngắt lá»i nà ng: "Lão thân chỉ là nhất thá»i không tá»± chủ nên nói lảm nhảm, tiểu thÆ° bất tất phải để tâm. Ôi! Ta Ä‘Ãch xác là có tâm sá»±, nhá»› đến những chuyện xÆ°a kia muốn cÅ©ng không dám nghÄ©, hy vá»ng Yến Phi có thể thoát được tai kiếp nà y!"
Kỷ Thiên Thiên ngạc nhiên: "Yến Phi ư?"
Phong nÆ°Æ¡ng nói: "Không cần nghÄ© nhiá»u. Chỉ cần Yến Phi còn sống thì tiểu thÆ° vẫn còn tÆ°Æ¡ng lai tốt đẹp, đúng không?"
Ká»· Thiên Thiên cảm thấy Phong nÆ°Æ¡ng lá»i nói ẩn chứa huyá»n cÆ¡ nhÆ°ng không cách nà o khám phá được.
Phong nÆ°Æ¡ng hạ giá»ng: "Tiểu thÆ° nghỉ sá»›m Ä‘i! Lão thân lắm lá»i rồi."
|
04-11-2011, 04:54 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 568
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hồi 568
Mệnh Vân Chi Thủ
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: vn thư quán
Canh hai, Yến Phi và HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n dẫn Ä‘á»™i Ä‘á»™t kÃch đến thẳng háºu phÆ°Æ¡ng của địch nhân, Ä‘i đến khu núi non trùng trùng ở Vụ HÆ°Æ¡ng. Vì không muốn đả thảo kinh xà khiến cho xôi há»ng bá»ng không nên HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n và Yến Phi để quân Ä‘á»™i ẩn mình nghỉ ngÆ¡i trong những nÆ¡i kÃn đáo ở các vách núi quanh Vụ HÆ°Æ¡ng, còn há» Ä‘i dò Ä‘Æ°á»ng.
Vụ HÆ°Æ¡ng là má»™t bồn địa* nhá» trong Thái Hà nh sÆ¡n. NÆ¡i đó nguyên là má»™t chốn Ä‘Ã o nguyên xa rá»i thế tục, vốn chỉ có thợ săn vùng Thái Hà nh sÆ¡n cÆ° ngụ và sinh sống. NhÆ°ng hiện giá» rốt cuá»™c những ngÆ°á»i dân ở đó khó mà tránh khá»i kiếp nạn do ngá»n lá»a của chiến tranh đã lan tá»›i. Bằng và o tác phong của ngÆ°á»i Yên thì chắc là há» là nh Ãt dữ nhiá»u.
Bốn bá» của Vụ HÆ°Æ¡ng núi non tráºp trùng, chỉ có má»™t lối ra duy nhất ở phÃa tây. Lối ra nà y đã ngà y cà ng được mở rá»™ng bởi ngÆ°á»i Yên thà nh má»™t sÆ¡n đạo thẳng đến Bắc Khâu.
Gần trăm ngôi nhà đã được xây lên trên cao nguyên, phân bố Ä‘á»u đặn trải dà i đến má»™t dặm, rõ rà ng là đã phá Ä‘i những ngôi nhà đơn sÆ¡ của thổ dân và xây lên những căn nhà má»›i. Ngoà i ra còn có hà ng trăm doanh trÆ°á»›ng.
Có tiếng thác chảy truyá»n lại từ phÃa đông bắc, má»™t dòng suối nhá» uyển chuyển chảy qua Vụ HÆ°Æ¡ng vá» phÃa tây nam. Äây quả nhiên là má»™t vùng đất lý tưởng cho cả công lẫn thủ.
Nếu không phải do Thôi Hoà nh nghÄ© ra kế hoạch Ä‘á»™t kÃch phÃa sau Vụ HÆ°Æ¡ng, chỉ cần quân Ä‘oà n Long Thà nh quay vá» bồn địa thì có thể thủ vững tá»±a Thái SÆ¡n, kiên cố nhÆ° thà nh đồng.
Vá» mặt chiến lược, kế đó của Má»™ Dung Thùy tháºt sá»± không thể hóa giải, nhÆ° chắc chắn không thể thua váºy. NhÆ°ng tiếc rằng cho dù hắn có suy Ä‘i tÃnh lại trăm ngà n lần cÅ©ng không ngá» nữ tá» mà hắn yêu thÆ°Æ¡ng nhất lại là điểm yếu duy nhất của hắn trong tráºn nà y.
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n há»i: “Huynh có nghe thấy gì không?â€
Lúc nà y trong thung lÅ©ng đèn Ä‘uốc lá» má», đại bá»™ pháºn Ä‘á»u Ä‘ang say giấc nồng trong nhà hoặc doanh trÆ°á»›ng, chỉ còn và i Ä‘á»™i lÃnh gác đêm ở những vị trà quan trá»ng.
Từ vị trà cao gần năm mÆ°Æ¡i trượng nhìn xuống, nhà cá»a nhÆ° những chiếc há»™p lá»›n cùng vá»›i những doanh trÆ°á»›ng hình tròn nhÆ° tạo thà nh má»™t đồ hình kì lạ và bất quy tắc, chá»— tụ lại chá»— thÆ°a thá»›t, trong mà n đêm thanh vắng yên bình khiến ngÆ°á»i ta không ngá»i được chút mùi vị nà o của chiến tranh.
Vụ HÆ°Æ¡ng quả nhiên đúng vá»›i cái tên của nó, trong không khà trà n đầy hÆ¡i nÆ°á»›c, tạo thà nh má»™t lá»›p sÆ°Æ¡ng mù mong má»ng bao trùm toà n bá»™ thung lÅ©ng, gây nên cảm giác kì dị, có chút gì đó nhÆ° thá»±c nhÆ° mÆ¡, má» mỠảo ảo.
Yến Phi gáºt đầu đáp: “Là tiếng chó sủa. Nếu chúng ta cố gắng Ä‘i tiếp xuống thung lÅ©ng, khẳng định là không qua được linh giác của lÅ© chó.â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n lý luáºn: “Long Thà nh quân Ä‘oà n thân kinh bách chiến, chỉ cần có má»™t chút thá»i gian thì chúng cÅ©ng có thể mạnh mẽ phản kÃch, khi đó thiệt hại sẽ là chúng ta.â€
Yến Phi nói: “Nếu nhÆ° Thôi Hoà nh nói đúng, thì hÆ¡i nÆ°á»›c sẽ tÃch tụ nhiá»u và o ban đêm, đặc biệt là và o tiết xuân ẩm Æ°á»›t thế nà y, đến sáng sá»›m thì sÆ°Æ¡ng mù sẽ tÃch tụ trong thung lÅ©ng và không tan, có thể giảm Ä‘i sá»± cảnh giác của lÅ© chó. Chỉ cần chúng ta nhanh chân nhanh tay, cá»™ng thêm vá»›i há»a khà có Ä‘á»™c lợi hại của CÆ¡ đại thiếu gia, chắc là có thể hoà n thà nh nhiệm vụ.â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n nói: “Nếu ta là Má»™ Dung Long, ta sẽ đặt những thiết bị cảnh báo ở bốn phÃa quanh khu đồi núi. Nếu có ngoại địch xâm nháºp thì sẽ Ä‘á»™ng đến hệ thống cảnh báo đó và sẽ có thá»i gian để ứng phó. Huynh nghÄ© Má»™ Dung Long có cẩn tháºn tỉ mỉ nhÆ° ta không?â€
Yến Phi nhìn thấy phÃa dÆ°á»›i cá» má»c um tùm và rất nhiá»u nÆ¡i vì sÆ¡n cÆ°á»›c lạnh lẽo nên tuyết vẫn chÆ°a tan hết. Chà ng nói má»™t cách buồn phiá»n: “Trong đêm sÆ°Æ¡ng mù nhÆ° thế nà y, muốn tìm ra thiết bị cảnh báo mà địch nhân bà y bố ở nÆ¡i vách núi dá»±ng đứng khó Ä‘i, tá»±a hồ vượt quá khả năng của chúng ta. NhÆ°ng nếu hà nh Ä‘á»™ng và o ban ngà y lại sợ bị địch nhân phát hiện. Huynh có biện pháp gì không?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n nháºn định: “Chúng ta còn phải chống đối vá»›i kẻ địch, tốt nhất là nên hà nh Ä‘á»™ng và o tối mai. Còn không thì má»i ngà y địch nhân Ä‘á»u kiểm tra cạm bẫy, nếu bị phát hiện thì hà nh Ä‘á»™ng Ä‘á»™t táºp của chúng ta coi nhÆ° đổ xuống sông xuống biển hết.â€
Yến Phi ngạc nhiên thốt: “Xem ra huynh rất bình tÄ©nh và tá»± tin, nhÆ°ng ta tháºt sá»± không nghÄ© ra còn cách nà o khác?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n nói: “Nếu muốn bà i trừ hết toà n bá»™ cạm bẫy bằng cảm giác của mình thì e rằng thần tiên cÅ©ng không là m được. NhÆ°ng nếu muốn mở má»™t Ä‘Æ°á»ng để Ä‘i xuống thung lÅ©ng thì ta chẳng thiếu gì cách. Bà nhân chúng ta lăn lá»™n trong sa mạc đã nhiá»u năm, đối vá»›i nguy hiểm đã hình thà nh má»™t xúc cảm kỳ dị. Ngà y đó, khi chúng ta quyết chiến thì Minh Dao tiếp cáºn, nà ng thá»±c sá»± ẩn náu rất kÄ©, chỉ là không qua nổi cảm ứng đặc biệt mẫn tiệp vá» nguy hiểm của ta thôi.â€
Sau đó y thay đổi chủ Ä‘á» há»i: “Nói cho ta nghe, ngÆ°Æ¡i có tin váºn mệnh tồn tại hay không?â€
Từ ngà y đầu tiên quen HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n, Yến Phi đã hiểu phong cách nói chuyện của y. Y cứ thoăn thoắt thay đổi chủ đỠđến mức không có quan hệ gì vá»›i chủ Ä‘á» vừa nói xong. Trong đầu y toà n những thứ ngÆ°á»i thÆ°á»ng không thể tưởng tượng ra, má»™t số quan niệm kì lạ, những thứ mà ngÆ°á»i ta không lÆ°u tâm thì y lại cảm thấy rất hứng thú và muốn khám phá.
Má»—i lần nói chuyện vá»›i y, Yến Phi Ä‘á»u nhÆ° được khai sáng.
Yến Phi yên lặng má»™t hồi rồi than thở: “Vá» chuyện váºn mệnh thì từ xÆ°a đến nay ta cÅ©ng không để ý nhiá»u, vì ta biết suy nghÄ© nát óc cÅ©ng không thể hiểu thấu. Bất quá ngà y đó tại góc phố ở TrÆ°á»ng An, thấy Minh Dao vén rèm lá»™ xuất khuôn mặt nhÆ° hoa nhÆ° ngá»c, rồi lại nở má»™t nụ cÆ°á»i câu hồn nhiếp phách vô cùng phong tình vá»›i ta, sau nà y nghÄ© lại má»›i thấy sá»± trùng hợp nà y rất kì lạ. Tá»±a hồ nhÆ° trong bóng đêm có sá»± sắp đặt của đôi tay váºn mệnh, nếu không thì giải thÃch nhÆ° thế nà o đây?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n thốt: “Nói hay lắm! Nếu không phải vì Minh Dao lúc ấy cố ý là m ta giáºn thì tuyệt đối không mỉm cÆ°á»i vá»›i má»™t gã trai khác ngoà i Ä‘Æ°á»ng. Mà Yến huynh nếu không phải vì muốn giết Má»™ Dung Văn thì lúc đó cÅ©ng chẳng đến góc phố ở TrÆ°á»ng An. Xem ra chỉ là má»™t sá»± trùng hợp Ä‘Æ¡n giản nhÆ°ng lại cần rất nhiá»u chữ ‘nếu’ để há»— trợ đấy. Nếu không phải váºy thì chuyện đó sẽ không xảy ra đâu.â€
Yến Phi há»i: “Huynh tháºt ra muốn nói cái đạo là gì váºy?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n đáp: “Ta nghÄ© đến váºn số của thiên hạ, nghÄ© đến vấn Ä‘á» ai hÆ°ng ai suy. Ta và huynh hôm nay ở đây chung vai chiến đấu, đó chÃnh là sá»± an bà i của váºn mệnh. Nếu ở tình huống khác thì ngÆ°á»i huynh đệ của huynh không phải là đối thủ của Má»™ Dung Thùy, thá»±c lá»±c của hai bên không tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i nhau rồi. Kỳ lạ nhất là đã biết đó là sá»± an bà i của váºn mệnh nhÆ°ng chúng ta vẫn không thể thay đổi váºn mệnh, bởi vì căn bản chúng ta không được lá»±a chá»n, chỉ có thể Ä‘i theo váºn mênh. Không lẽ chúng ta có thể bá» cuá»™c giữa chừng ngồi đó nhìn Má»™ Dung Thùy hủy diệt Thác Bạt Khuê còn Ká»· Thiên Thiên mãi mãi là con chim lá»™ng lẫy trong lồng sao?â€
Yến Phi há»i: “Tại sao Ä‘á»™t nhiên huynh lại có cách nghÄ© kì quái nhÆ° váºy?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n nhẹ giá»ng đáp: “Ta và huynh cùng hiểu rằng nhân gian trÆ°á»›c mắt chỉ là má»™t không gian và má»™t vùng nhá» nhoi của sá»± tồn tại thôi. NgÆ°á»i bình thÆ°á»ng chìm đắm và o cái không gian nà y mà không tá»± biết. NhÆ°ng cá nhân chúng ta cÅ©ng nhÆ° váºy, hăm hở Ä‘i yêu Ä‘i háºn, không ngừng bá»n bỉ đấu tranh và truy cầu các mục Ä‘Ãch khác nhau. Thứ Ä‘ang khống chế thế gian nà y là má»™t lá»±c lượng vô ảnh vô hình và bao quát tất cả, nó nằm ngoà i tÆ° tưởng của chúng ta, không thể thấy được và không thể nắm bắt được. NhÆ°ng chúng ta lại có thể từ tình huống của bản thân mình, tá»· nhÆ° là sá»± gặp gỡ của huynh và Minh Dao, lá» má» nháºn ra sá»± tồn tại của nó. Chúng ta tịnh không hiểu nó, cÅ©ng vÄ©nh viá»…n không hiểu rốt cuá»™c nó là cái gì, nên chỉ có thể gá»i nó là váºn mệnh. NhÆ°ng chúng ta cÅ©ng có thể quên Ä‘i sá»± tồn tại của nó má»™t cách dá»… dà ng, vì nó đã vượt qua năng lá»±c nháºn biết của chúng ta. Chá»›p mắt chúng ta lại ném nó ra khá»i đầu, quên Ä‘i sát na vừa ngá»™ ra nó. Nếu coi nhÆ° má»™t giấc mÆ¡ thì vừa tỉnh dáºy rồi lại tiếp tục má»™t trÆ°á»ng Xuân Thu đại má»™ng của chúng ta.â€
Yến Phi sinh ra má»™t cảm giác không lạnh mà run, tất cả những sá»± váºt tồn tại trÆ°á»›c mắt rốt cuá»™c là vì sao lại lắm phiá»n muá»™n nhÆ° thế!
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n tiếp: “Äây là là do vì sao ta bá» Minh Dao và chuyên chà đi tu luyện đại pháp, vì chỉ có nhìn xuyên bà máºt của nhân gian má»›i có thể chân chÃnh khiến ta hứng thú! Hãy nghÄ© xem! Chỉ cần không thá»a mãn má»™t Ä‘iá»u kiện, thì sá»± gặp gỡ của huynh và Minh Dao tại TrÆ°á»ng An đã không xảy ra. Váºn mệnh kì diệu nhÆ°á»ng nà o và cÅ©ng đáng sợ biết bao. NhÆ°ng chúng ta cà ng cần phải biết để tá»± an ủi mình, xác định rằng đó chỉ là ngẫu nhiên và không có liên quan gì đến váºn mệnh. Tháºt ra từ khi huynh ở bên sa mạc gặp sÆ° phụ, thì váºn mệnh đã an bà i con Ä‘Æ°á»ng tÆ°Æ¡ng lai của huynh, cÅ©ng đã quyết định váºn mệnh của ta. Äịnh mệnh đó bao quát cả váºn mệnh của những ngÆ°á»i nhÆ° Má»™ Dung Thùy và Thác Bạt Khuê.â€
Yến Phi cảm thấy toà n thân lạnh toát, những chuyện HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n nói xem ra tháºt nhảm nhà nhÆ°ng không có cách nà o để phản bác các lý luáºn của y. Nếu không gặp Minh Dao thì chà ng không đến Biên Hoang táºp, nếu không có Cao Ngạn khăng khăng muốn gặp Ká»· Thiên Thiên thì chà ng vá»›i Ká»· Thiên Thiên cÅ©ng vô duyên vô pháºn. Nếu không vì Tạ An rá»i khá»i Kiến Khang thì Ká»· Thiên Thiên cÅ©ng chẳng đến Biên Hoang. Tình huống trÆ°á»›c mắt quả nhiên do vô số chữ “nếu†tạo thà nh.
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n lại tiếp lá»i: “Nếu chúng ta phá không mà đi thì có thể thoát khá»i sá»± khống chế của váºn mệnh không? Hay là Äá»™ng thiên phúc địa gì đó cÅ©ng là má»™t bá»™ pháºn của váºn mệnh?â€
Yến Phi nhăn nhó cÆ°á»i: “Chuyện đó chúng ta tốt nhất đừng suy nghÄ© nhiá»u, nghÄ© tiếp thì chỉ tá»± là m khổ mình thôi. Ta cÅ©ng bị huynh nói là m cho hồ đồ rồi.â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n cÆ°á»i há»i: “Cách nhìn của huynh ý là bảo ngÆ°á»i ta hãy không lý đến váºn mệnh nữa, bởi vì quên nó Ä‘i, thì ngÆ°á»i ta má»›i có hứng thú để sinh tồn, có ai muốn chịu khổ đâu?â€
Yến Phi gáºt đầu đáp: “Äúng là váºy! Hiện giá» chúng ta có nên rá»i khá»i đây và tìm chá»— để ngủ má»™t giấc tháºt đã và quên Ä‘i tất cả má»™ng đẹp không?â€
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n đáp: “ChÃnh hợp ý ta. Äi thôi!â€
LÆ°u Dụ thức dáºy và o sáng sá»›m, LÆ°u Mục Chi đến cầu kiến, LÆ°u Dụ liá»n má»i lão cùng ăn sáng.
Hai ngÆ°á»i vừa ăn vừa nói chuyện. LÆ°u Dụ há»i: “Äã là m khổ tiên sinh rồi, xem hai mắt tiên sinh Ä‘á» lừ, cÅ©ng hiểu được đêm qua tiên sinh không há» ngủ.â€
LÆ°u Mục Chi nói: “Cảm Æ¡n đại nhân quan tâm. Äêm qua sau khi thuá»™c hạ ngủ được má»™t canh giá» thì chợt thức dáºy, cà ng nghÄ© đến tình huống hiện nay thì cà ng cảm thấy tứ bá» nguy hiểm. NhÆ°ng may mắn đã nghÄ© ra cách hóa giải, không những thế còn là kế nhất tiá»…n xạ song Ä‘iêu.â€
LÆ°u Dụ vui mừng thốt: “Má»i tiên sinh chỉ Ä‘iểm.â€
LÆ°u Mục Chi nói: “Chúng ta láºp tức nhanh chóng tiến hà nh việc thổ Ä‘oạn.â€
LÆ°u Dụ ngạc nhiên: “Hôm qua chúng ta má»›i nói đến thổ Ä‘oạn, đến giá» ta vẫn không biết được đó là cái gì, chỉ biết nó có ảnh hưởng không tốt đến lợi Ãch của thế gia cÆ°á»ng hà o, và cÅ©ng là má»™t là do mà tại sao bá»n há» sợ ta. Trong thá»i thế hiện nay tiến hà nh cuá»™c đại cải cách nà y, có phải là quá gấp rút không?â€
LÆ°u Mục Chi vuốt râu mỉm cÆ°á»i: “Xin để thuá»™c hạ giải thÃch ná»™i dung của thổ Ä‘oạn cho đại nhân trÆ°á»›c nhé. Từ khi Tấn Thất láºp quốc ở Giang Tả thì đã từng thá»±c hiện nhiá»u lần thổ Ä‘oạn, nổi tiếng nhất là thổ Ä‘oạn ở thá»i Hà m Hòa, Hà m Khang**, thổ Ä‘oạn của Hoà n Ôn và thổ Ä‘oạn của An công. Cái gá»i là thổ Ä‘oạn có nghÄ©a là phÆ°Æ¡ng pháp thu thuế, và nó cÅ©ng có quan hệ máºt thiết vá»›i biên chế há»™ tịch.â€
LÆ°u Dụ gáºt đầu nói: “Ta hiểu rồi, nếu muốn thu thuế má»™t cách công bằng thì nên là m rõ há»™ khẩu, có há»™ khẩu rõ rà ng má»›i có thể tiến hà nh thu thuế hiệu quả.â€
LÆ°u Mục Chi vui vẻ nói tiếp: “ChÃnh vì nhÆ° váºy, năm năm đầu thá»i Hà m Hòa, Ä‘iá»n tô dá»±a và o số Ä‘inh trong má»™t há»™ mà thu giống nhÆ° chế Ä‘á»™ thá»i tiá»n Tấn, má»—i Ä‘inh ná»™p bốn đấu ngÅ© cốc***. NhÆ°ng chế Ä‘á»™ thu tô nhÆ° váºy rất không công bằng, vì không phân biệt già u nghèo, đại địa chủ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên có lợi nhất, nhÆ°ng đối vá»›i dân nghèo Ãt hay không có đất thì bất lợi. Cho nên năm thứ năm thá»i Hà m Hòa, triá»u đình đã ra lệnh thay đổi không dá»±a và o số Ä‘inh để thu thuế nữa mà dá»±a và o ruá»™ng đất để thu thuế gạo, ruá»™ng nhiá»u đóng nhiá»u, ruá»™ng Ãt đóng Ãt. Chế Ä‘á»™ nà y dùng cho đến khi An công lên nắm quyá»n.â€
LÆ°u Dụ không hiểu há»i: “Hoà n Ôn đã là m cái gì váºy?â€
LÆ°u Mục Chi đáp: “Cải cách của Hoà n Ôn chủ yếu là xem và biên soạn lại há»™ tịch. Giai Ä‘oạn hÆ¡n hai mÆ°Æ¡i năm từ Hà m Khang thổ Ä‘oạn đến Hoà n Ôn thổ Ä‘oạn, dân từ phÆ°Æ¡ng Bắc liên tục di cÆ° xuống phÆ°Æ¡ng Nam. Äặc biệt là lúc Thạch Hổ tà n bạo thống trị phÆ°Æ¡ng Bắc thì ngÆ°á»i di cÆ° xuống Nam cà ng nhiá»u, triá»u đình phải láºp ra những ‘kiá»u quáºn’ để an trà dân lÆ°u vong. Thêm và o đó nhiá»u đại tá»™c cÆ°á»ng hà o phá sản Ä‘Ã o vong, nên những há»™ khẩu biên soạn từ trÆ°á»›c không sát vá»›i thá»±c tế nữa. Cải cách của Hoà n Ôn là kiểm tra và biên soạn lại đăng ký há»™ tịch, Ä‘em cả dân lÆ°u vong và o há»™ tịch, nhÆ° thế có thể tăng nhiá»u thuế thu cho triá»u đình.â€
LÆ°u Dụ gáºt đầu nói: “Ta bắt đầu hiểu rồi, chÃnh sách thổ địa há»™ tịch chÃnh là cÆ¡ sở để thống trị. Nếu mặt nà y là m không tốt thì thu nháºp của triá»u đình sẽ có vấn Ä‘á». Sau Hoà n Ôn là An công, tại sao vẫn cần đến thổ Ä‘oạn nữa? Sá»± thay đổi của há»™ tịch lý ra không lá»›n lắm.â€
LÆ°u Mục Chi đáp: “Bất kỳ cải cách nà o Ä‘á»u là nhu cầu cần thiết của thá»i đại. Hoà n Ôn tiến hà nh thổ Ä‘oạn là sau hai lần Bắc phạt, nhân mạng và tà i lá»±c tổn thất nghiêm trá»ng, nên phải gia tăng thu nháºp. Thổ Ä‘oạn của An công là vì Phù Kiên thống nhất phÆ°Æ¡ng Bắc và có thể xâm chiếm phÆ°Æ¡ng Nam bất cứ lúc nà o, mà quân lá»±c của Nam phÆ°Æ¡ng táºp trung tại thượng du của Äại Giang do Hoà n Xung lãnh đạo. Thêm và o đó binh lá»±c tại vùng Kiến Khang non yếu, nên cần phải thà nh láºp thêm má»™t lá»±c lượng quân sá»± khác. Äó chÃnh là Bắc Phủ binh mà đại nhân hiện Ä‘ang lãnh đạo.â€
LÆ°u Dụ than thở: “Sau khi nghe tiên sinh giải thÃch thì ta cà ng hiểu rõ hÆ¡n sá»± nhìn xa trông rá»™ng của An công. Nếu không có ông thì sẽ không có thắng lợi ở Phì Thủy.â€
LÆ°u Mục Chi nói: “Thổ Ä‘oạn của An công khác vá»›i lúc trÆ°á»›c là không phải tÃnh theo Ä‘inh để đóng thuế, cÅ©ng không tÃnh ruá»™ng để đóng thuế gạo, mà là theo số khẩu để thu thuế gạo, má»—i khẩu hai đấu gạo.â€
LÆ°u Dụ trở nên mÆ¡ hồ, không hiểu há»i: “Tiên sinh không phải má»›i nói là chế Ä‘á»™ Ä‘iá»n thuế thu gạo là cách là m khá công bằng sao An công lại sá»a đổi?â€
LÆ°u Mục Chi đáp: “Äiá»u nà y thể hiện An công là má»™t chÃnh trị gia thá»±c dụng. Mục tiêu chÃnh trị của ông là gia tăng thuế thu được để kiến láºp má»™t binh Ä‘oà n má»›i, cho nên nhằm và o đúng thá»i Ä‘iểm để thá»±c hiện cải cách.â€
LÆ°u Mục Chi nghỉ má»™t chút rồi nói tiếp: “Chế Ä‘á»™ Ä‘iá»n thuế thu gạo vốn là má»™t phÆ°Æ¡ng pháp thu thuế công bằng nhất, nhÆ°ng là tưởng và hiện thá»±c có má»™t cá»± li rất lá»›n. DÆ°á»›i chế Ä‘á»™ chuyên chÃnh của môn phiệt, thu thuế gạo theo ruá»™ng không thể thi hà nh. Vả lại chế Ä‘á»™ nà y thủ tục phức tạp, trốn thuế dá»… dà ng, còn thu thuế gạo theo khẩu thì thủ tục Ä‘Æ¡n giản và cÅ©ng dá»… thá»±c hiện.â€
LÆ°u Dụ đã hiểu, giai cấp thống trị là do cao môn đại tá»™c lÅ©ng Ä‘oạn, sao há» lại là m những cải cách thu thuế không có lợi cho bá»n há». ÄÆ°Æ¡ng nhiên khi Hoà n Ôn tại thế, trấn nhiếp Nam phÆ°Æ¡ng, ai dám không theo thì há» sẽ bị Ä‘em Ä‘i tế cá» thị chúng, nhÆ° thế vô cùng hiệu quả.
NhÆ°ng sau khi Hoà n Ôn mất Ä‘i, há» không còn sợ ai nữa, khẩu phục mà tâm không phục, khiến cho chÃnh sách thu thuế hiệu quả chỉ còn có hÆ° danh. Äến lúc Tạ An lên nắm quyá»n, những thứ tốt đẹp Ä‘á»u biến thà nh xấu xa, đã tổn thÆ°Æ¡ng nghiêm trá»ng đến lợi Ãch quốc gia, nên lúc đó thì Tạ An chỉ còn cách là dá»±a và o tình huống cụ thể mà tìm má»™t cách thu thuế khác hiệu quả hÆ¡n.
Äồng thá»i gã nháºn được má»™t nguồn cảm hứng rất lá»›n, hiểu được tÃnh trá»ng yếu của thá»±c tế. Chỉ lo là tưởng mà quên Ä‘i thá»±c tế thì sẽ gây ra háºu quả thảm khốc. NhÆ° gã luôn luôn không thÃch cao môn Kiến Khang túy sinh má»™ng tá», phÆ°Æ¡ng thức sinh hoạt thanh Ä‘Ã m và dùng Ä‘an dược, cà ng bất mãn vá»›i sá»± Ä‘Ã n áp và bóc lá»™t của cao môn đối vá»›i hà n môn, nhÆ°ng nếu nhÆ° gã muốn cải cách tình huống nà y tại tình cảnh bây giá» là hoà n toà n không hợp lÃ.
Là tưởng Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là quan trá»ng, nhÆ°ng cÅ©ng cần nghÄ© đến những kết quả thá»±c tế, váºy má»›i là tác phong thá»±c dụng mà gã phải há»c táºp theo An công.
LÆ°u Mục Chi lại nói: “An công có má»™t quyết định sáng suốt khác là chỉ có những ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘i lÃnh được miá»…n thuế, ngoà i ra tất cả má»i ngÆ°á»i ngay cả diện có quyá»n miá»…n thuế nhÆ° vÆ°Æ¡ng công đại thần cÅ©ng phải ná»™p thuế, tất cả Ä‘á»u bình đẳng.â€
LÆ°u Dụ há»i: “Tình huống hiện nay thì sao?â€
LÆ°u Mục Chi đáp: “Từ khi An công thoái vị, TÆ° Mã Äạo Tá» lên nắm quyá»n, tất cả trở vá» trạng thái cÅ©, vÆ°Æ¡ng công đại thần được hưởng đặc quyá»n miá»…n thuế. Thêm và o đó Thiên SÆ° quân là m loạn khiến nguồn thu từ thuế của triá»u đình giảm mạnh.â€
LÆ°u Dụ lại há»i: “Váºy chúng ta nên cải cách nhÆ° thế nà o?â€
LÆ°u Mục Chi đáp: “Việc nà y dục tốc bất đạt, chúng ta chỉ cần chấp hà nh chÃnh xác chÃnh sách thổ Ä‘oạn của An công, tạm thá»i thế là đủ.â€
LÆ°u Dụ băn khoăn: “Ta không hiểu, cái nà y vá»›i khủng hoảng hiện nay có liên quan gì đâu?â€
LÆ°u Mục Chi đáp: “Äại nhân tiếp tục thi hà nh chÃnh sách của An công, chứng tỠđại nhân là ngÆ°á»i kế thừa của An công và Huyá»n soái, Ä‘Æ°a ra quan Ä‘iểm của mình. Những ngÆ°á»i trong cao môn ủng há»™ An công ngà y xÆ°a sẽ chuyển sang ủng há»™ đại nhân nhÆ° là An công váºy. Äiá»u đó cà ng biểu hiện rõ rà ng đại nhân là ngÆ°á»i có năng lá»±c trị quốc.â€
LÆ°u Dụ gáºt đầu nói: “Ta bắt đầu hiểu dần dần rồi! Äúng! NhÆ° váºy còn rõ rà ng hÆ¡n bất cứ lá»i nói nà o để chứng tá» ta tán thà nh chÃnh sách cải cách của An công và Huyá»n soái.â€
LÆ°u Mục Chi tiếp lá»i: “Mặt khác, đại nhân cÅ©ng tá» rõ cho cao môn của Nam phÆ°Æ¡ng biết là ngà i không hủy diệt há», mà ngà i là má»™t An công khác, tất cả chỉ vì lợi Ãch của má»i ngÆ°á»i.â€
LÆ°u Dụ thắc mắc: “NhÆ°ng sẽ có ngÆ°á»i phản đối ta Ä‘Æ°a lại chÃnh sách của An công, nhÆ° là những ngÆ°á»i phản đối An công năm xÆ°aváºy.â€
LÆ°u Mục Chi mỉm cÆ°á»i: “Thuá»™c hạ thá»±c sá»± hy vá»ng có ngÆ°á»i đứng ra phản đối đại nhân.â€
LÆ°u Dụ ngạc nhiên: “Ta lại không hiểu rồi.â€
LÆ°u Mục Chi há»i: “Äại nhân có nghÄ© qua là hiện nay đại nhân và An công năm xÆ°a có gì khác biệt không?â€
Lưu Dụ nhăn mà y suy nghĩ.
LÆ°u Mục Chi nói: “Sá»± khác biệt lá»›n nhất chÃnh là khi đại nhân tá»± tay giết chết Hoà n Huyá»n, binh quyá»n phÆ°Æ¡ng Nam sẽ lá»t hết và o tay đại nhân. Ai dám phản đối ngà i, đại nhân sẽ hạ thủ không lÆ°u tình, đây là biện pháp duy nhất để vá»— yên phÆ°Æ¡ng Nam. Theo lịch sá», khi thi hà nh bất cứ chÃnh sách nà o, tất phải có má»™t thá»±c lá»±c mạnh mẽ để chống lÆ°ng. Thuá»™c hạ không phải là muốn đại nhân là m những chuyện thuáºn thì sống, chống thì chết. Ai không hợp tác thì có thể cách chức của ngÆ°á»i đó, chỉ có những ngÆ°á»i phản đối dám phạm thượng và tạo phản thì má»›i chấp hà nh pháp luáºt. Äể chế ngá»± thá»i kì không ổn định nà y, đại nhân tuyệt không thể lùi bÆ°á»›c, chỉ có lấy bà n tay sắt mà trị quốc thì má»›i là hà nh Ä‘á»™ng sáng suốt.â€
LÆ°u Dụ sáng mắt ra nói: “Hiểu rồi!â€
Lại cÆ°á»i lá»›n rồi nói: “Những lá»i của tiên sinh là m ta há»c há»i được rất nhiá»u. Vá» vấn Ä‘á» thổ Ä‘oạn thì để tiên sinh Ä‘Æ°a ra chủ ý giùm ta, ta sẽ toà n lá»±c ủng há»™ tiên sinh, tiên sinh muốn ta là m sao thì ta sẽ là m váºy.â€
LÆ°u Mục Chi vui vẻ nháºn lệnh.
LÆ°u Dụ nói: “Cái ta hy vá»ng nhất hiện nay là má»i ngÆ°á»i được hưởng những ngà y tháng hòa bình ấm no, vá» phần của ta thì thế nà o cÅ©ng không quan trá»ng.â€
Chú thÃch
* Trong Äịa lý há»c, má»™t vùng trÅ©ng nhÆ° lòng chảo gá»i là bồn địa.
** Hà m Hòa (326-334), Hà m Khang (335-342) tức thá»i Tấn Thà nh Äế TÆ° Mã Diên. Tháng 6 năm 342, Tấn Khang Äế lên ngôi, đổi ra niên hiệu Kiến Nguyên.
*** Äiá»n tô: Thuế ruá»™ng hay tiá»n thuê ruá»™ng của triá»u đình. Äinh: Chỉ ngÆ°á»i lao Ä‘á»™ng trong má»™t há»™. Và dụ quy định trai tuổi từ 18 đến 60 được được coi là đinh thì má»™t gia đình có hai bố con tầm tuổi đó tÃnh là hai Ä‘inh, phải ná»™p 8 đấu.
|
04-11-2011, 04:55 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 569
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hồi 569
Các Tựu Kỳ Vị
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: vn thư quán
Thôi Hoà nh trở vá» nÆ¡i đóng quân lúc hoà ng hôn, Äinh Tuyên vui mừng ra đón.
Thôi Hoà nh thấy khu rừng nÆ¡i đóng quân bá» ngoà i rất bình yên nhÆ°ng bên trong lại canh phòng nghiêm ngặt, vui vẻ nói: “Tất cả Ä‘á»u an toà n!â€
Äinh Tuyên nói: “Nhá» hồng phúc của đại nhân, địch nhân không há» có tung tÃch gì ở trong phạm vi giám thị của chúng ta.â€
Táºn trong đáy lòng, y rất khâm phục lòng can đảm và tà i trà của Thôi Hoà nh, cà ng minh bạch vì sao lần nà y Thác Bạt Khuê để cho mình là m trợ thủ cho hắn, là do sá»± phân phó của Yến Phi, ẩn ý muốn tà i bồi cho mình. Bởi váºy sau khi nháºm chức, luôn luôn căng thẳng lo sợ giống nhÆ° bÆ°á»›c trên băng má»ng, chỉ e sÆ¡ suất.
Äinh Tuyên tuy là ngÆ°á»i Hán nhÆ°ng lại trưởng thà nh ở phÆ°Æ¡ng Bắc do Hồ tá»™c thống trị, đối vá»›i chÃnh quyá»n Tấn thất phÆ°Æ¡ng Nam chỉ có ác cảm chứ không có hảo cảm, nhÆ°ng muốn là ngÆ°á»i nổi báºt ở phÆ°Æ¡ng Bắc, nhất định phải dá»±a và o và o chÃnh quyá»n Hồ tá»™c, Äinh Tuyên vừa ý vá»›i chÃnh quyá»n má»›i trá»—i dáºy đầy hứa hẹn của Thác Bạt tá»™c.
Äinh Tuyên lại nói: “PhÃa tá»™c chủ truyá»n tin tức đến, ngÆ°á»i đã xuất hết toà n quân, đến Nguyệt Khâu ở Nháºt Xuất Nguyên bà y tráºn, ép Má»™ Dung Thùy phải chÃnh diện giao phong.â€
Thôi Hoà nh gáºt đầu: “Äã minh bạch rồi.â€
Trước khi ly khai Bình Thà nh, hắn và Thác bạt khuê đã chỉnh lý lại toà n bộ kế hoạch tác chiến để có thể phối hợp với nhau, tranh thủ những kết quả chiến tranh đáng kể nhất.
Thôi Hoà nh cùng Äinh Tuyên Ä‘i bá»™ đến mặt Äông Nam của khu rừng đóng quân, nhìn mặt trá»i lặn ở Bắc Khâu cách đó ba mÆ°Æ¡i dặm, nói: “Sau khi trá»i tối, chúng ta láºp tức lên Ä‘Æ°á»ng, bà máºt hà nh quân đến mai phục ở chá»— cách Bắc Khâu năm dặm vá» phÃa bắc, nghỉ ngÆ¡i hai canh giá», trÆ°á»›c khi trá»i hững sáng lại nấp và o gần Bắc Khâu, chỉ cần nhìn thấy tÃn hiệu pháo hoa thì láºp tức phát Ä‘á»™ng công kÃch.â€
Äinh Tuyên gáºt đầu đồng ý.
Thôi Hoà nh mỉm cÆ°á»i nói: “Lần nà y Má»™ Dung Long khẳng định trúng kế, sẽ phải nhìn chúng ta có thể triệt để bẻ gãy binh Ä‘oà n Long Thà nh tinh nhuệ của hắn, cuá»™c chiến nà y chúng ta phải đại thắng, nếu chỉ là thắng lợi nhá» thì cÅ©ng không khác gì thua tráºn, ngÆ°Æ¡i có hiểu không?â€
Äinh Tuyên đáp: “Äã hiểu rõ!â€
Kiến Khang. Thạch Äầu thà nh.
LÆ°u Dụ Ä‘ang ở ná»™i Ä‘Æ°á»ng cùng Giang Văn Thanh ăn cÆ¡m tối, so vá»›i tối hôm qua, trong lòng gã đã sảng khoái rất nhiá»u. Từ sau khi biết Giang Văn Thanh đã hoà i thai hà i tá» của mình, tá»± nhiên tình yêu trong lòng gã, đã chuyển hết sang cho nà ng, giải khai gút mắc trong lòng, đối vá»›i nà ng vô cùng yêu quý.
DÆ°á»›i ánh nến chiếu rá»i, Giang Văn Thanh ngÆ°á»i đẹp nhÆ° hoa, là m gã cảm thấy tình yêu trong tim chỉ tăng chứ không giảm.
Giang Văn Thanh thấy LÆ°u Dụ không ngừng gắp thức ăn và o chén của nà ng, đến mức chồng chất nhÆ° má»™t ngá»n núi nhá», cÆ°á»i há»i: “Văn Thanh sao có thể ăn nhiá»u đến nhÆ° váºy?â€
LÆ°u Dụ mỉm cÆ°á»i: “Vì tÆ°Æ¡ng lai của chúng ta, Văn Thanh phải ăn nhiá»u chút nữa, đứa nhá» má»›i có thể trắng trẻo, máºp mạp, lá»›n lên trở thà nh má»™t chà ng trai khá»e mạnh.â€
Giang Văn Thanh không thể giấu được ánh mắt vui sÆ°á»›ng và thẹn thùng, liếc gã má»™t cái rồi nói: “Thá»±c là huênh hoang! Tối nay tâm trạng của đại nhân rất tốt!â€
LÆ°u Dụ gáºt đầu: “Tâm tình của ta ngà y hôm nay tháºt sá»± là rất tốt, bởi vì ta đối vá»›i việc cai trị quốc gia nhÆ° thế nà o, đã bắt đầu đã có đầu mối, toà n bá»™ là nhá» Mục Chi đã giúp ta trù tÃnh kế sách. Thà nh tháºt mà nói, ta đối vá»›i các nho sinh kiết xác không có nhiá»u hảo cảm, nhÆ°ng Mục Chi lại là m cho cái nhìn đó của ta thay đổi triệt để. Rất là kỳ quái, ông ta nói hiệu quả thá»±c tế hÆ¡n so vá»›i tên thô lá»— tầm nhìn hạn hẹp nhÆ° ta, không nói viển vông vá» tiên vÆ°Æ¡ng chi đạo, nhân nghÄ©a đạo đức, rất hợp vá»›i tÃnh khà của ta.â€
Giang Văn Thanh nói: “Mục Chi tháºt sá»± là má»™t ngÆ°á»i rất đặc biệt, Dụ lang cần phải đối xá» tốt vá»›i ông ấy.â€
Lúc đó thủ hạ và o báo, Khoái Ân đã đến Thạch Äầu thà nh, Ä‘ang chỠở ngoại Ä‘Æ°á»ng.
LÆ°u Dụ vui mừng nhìn ra, thầm nghÄ© chuyện nà y lại có thể nhanh đến thế, gã vốn nghÄ© không phải mÆ°á»i ngà y hay tám ngà y, Khoái Ân không thể nà o ứng lệnh trở vá».
Giang Văn Thanh vui vẻ nói: “Tiểu Ân cuối cùng đã quay vá», đại nhân còn không mau Ä‘i gặp hắn.â€
LÆ°u Dụ vá»™i vã đứng dáºy, bÆ°á»›c tá»›i hôn lên mặt Giang Văn Thanh, lại nhẹ nhà ng vuốt ve cái bụng to của nà ng, rồi má»›i bÆ°á»›c ra ngoại Ä‘Æ°á»ng.
Khoái Ân thấy gã tiến đến, vẻ mặt kÃch Ä‘á»™ng, quỳ xuống nói: “Khoái Ân thỉnh an thống lÄ©nh đại nhân.â€
LÆ°u Dụ trÆ°á»›c tiên lại đỡ hắn dáºy, cầm hai tay hắn nói: “Tiểu Ân là m rất tốt! Không! Phải nói là tốt phi thÆ°á»ng! Äã láºp được đại công.â€
Khoái Ân vẻ mặt phong trần, bá»™ dạng mệt má»i, giá»ng nói run run, chứng tá» hắn Ä‘ang chìm trong những cảm xúc kÃch Ä‘á»™ng: “Tất cả là nhá» sá»± dạy bảo và dìu dắt của đại nhân, tiểu Ân nà o dám kể công.â€
LÆ°u Dụ cùng hắn ngồi xuống, trong lòng nghi hoặc há»i: “NgÆ°Æ¡i là m sao có thể vá» nhanh nhÆ° váºy?â€
Khoái Ân trả lá»i: “Tin khẩn của đại nhân truyá»n đến, thuá»™c hạ vừa khéo Ä‘ang ở Vô TÃch tiếp nháºn lÆ°Æ¡ng tiá»n của Âm Kỳ tÆ°á»›ng quân, láºp tức dùng khoái mã lên Ä‘Æ°á»ng. Thuá»™c hạ theo nhÆ° chỉ thị của đại nhân, Ä‘em quân phù và văn thÆ° bổ nhiệm giao cho Âm tÆ°á»›ng quân, đồng thá»i giải thÃch tỉ mỉ tình huống tại Cối Kê cho hắn.â€
Hiện tại nếu muốn tìm ra ngÆ°á»i gã tÃn nhiệm nhất trong quân, Khoái Ân và Âm Kỳ khẳng định là đứng đầu bảng, tin tưởng hÆ¡n so vá»›i bá»n Ngụy Vịnh Chi, Hà Vô Kị và Bà nh Trung.
LÆ°u Dụ há»i: “Tình huống hiện nay tại vùng loạn nhÆ° thế nà o?â€
Khoái Ân đáp: “Thiên SÆ° quân đã biến mất không dấu vết. Thuá»™c hạ y theo chỉ thị của Mục Chi tiên sinh, má»™t mặt tuyên bố Tôn Ân đã chôn thân trên biển, cùng lúc Ä‘em thủ cấp của Từ Äạo Phúc và TrÆ°Æ¡ng Mãnh, treo đầu thị chúng tại cá»a đông Cối Kê thà nh trong ba ngà y, mặt khác theo phân phó của Mục Chi tiên sinh, thi hà nh chÃnh sách an dân, miá»…n cho dân bản địa ná»a năm thuế ruá»™ng, tu bổ các loại thà nh trì, lại thừa cÆ¡ Ä‘em đất ruá»™ng của bá»n cÆ°á»ng hà o có tham gia bạo loạn ra tịch biên rồi phân chia công bằng cho nông dân, tráºn đại há»a do Tôn Ân gây ra đã chấm dứt hoà n toà n.â€
LÆ°u Dụ trong lòng hổ thẹn, LÆ°u Mục Chi từng nhắc đến phÆ°Æ¡ng pháp giải quyết cục diện rối rắm của Thiên SÆ° quân còn sót lại vá»›i gã, nhÆ°ng tâm trà gã hoà n toà n đặt và o chuyện là m sao để tiêu diệt Hoà n Huyá»n, lúc đó hoà n toà n không hỠđể tâm đến, đến khi Khoái Ân nói đến má»›i nhá»› lại. May mắn là LÆ°u Mục Chi có thể nắm được toà n bá»™ cục diện, vị trà giả không quên má»i chuyện lá»›n nhỠđã vì gã mà táºn lá»±c, bằng không tá»± gã sẽ là m thà nh má»™t đống há»—n Ä‘á»™n, loạn cà ng thêm loạn.
Äồng thá»i lại nhá»› đến LÆ°u Mục Chi nhiá»u lần nhấn mạnh, tá»± mình nhất định phải dùng sức mạnh và thủ Ä‘oạn bạo lá»±c để thống trị phÆ°Æ¡ng Nam, việc giải quyết háºu quả cuá»™c nổi loạn của Thiên SÆ° quân chÃnh là lá»i giải thÃch rõ rà ng nhất của LÆ°u Mục Chi. Bởi vì tất thảy các thế lá»±c phản đối tại các thà nh ở Cối Kê Ä‘á»u bị hắn trừ bá» táºn gốc rá»…, cho nên thi hà nh chÃnh sách có lợi cho dân mà không có trở ngại, Ä‘iá»u kiện chÃn muồi để đạt được những thà nh quả to lá»›n.
Gã cÅ©ng cảm thấy sợ hãi, thá» nghÄ© nếu nhÆ° mình là má»™t tay Ä‘á»™c tà i tham lam, bất luáºn hiện giỠáp bức bóc lá»™t dân Ä‘en nhÆ° thế nà o, má»™t thá»i gian lão bá tÃnh cÅ©ng chỉ có thể khuất phục mà không có sức phản kháng. ÄÆ°Æ¡ng nhiên! Äến khi ngÆ°á»i dân không có cách sinh sống, cảm thấy cái chết cÅ©ng không phải là chuyện lá»›n, tá»± nhiên là bá»™c phát bạo loạn. NhÆ°ng nếu phổ biến chÃnh sách an dân, lợi dân, nhân dân chỉ có thể cảm kÃch mà không tạo phản, hiệu quả rõ rà ng là hoà n toà n bất đồng.
LÆ°u Dụ gã nhất định phải thÆ°á»ng xuyên tá»± cảnh giác chÃnh mình, tuyệt không thể là m những hà nh Ä‘á»™ng là m tổn thÆ°Æ¡ng dân chúng và phúc lợi của há», gã sao có thể không hoảng sợ, má»i việc phải cẩn tháºn xem xét trÆ°á»›c khi là m, cẩn tháºn kiá»m chế bản thân.
LÆ°u Mục Chi xá» trà rất cao minh, mượn việc bình định loạn Thiên SÆ° quân, Ä‘em ruá»™ng đất phân chia lại, dẹp được ngá»n nguồn phát sinh ra loạn Thiên SÆ° quân. Việc nà y phù hợp vá»›i tình hình, theo tình thế mà thi hà nh thủ pháp cai trị, gã cần phải há»c táºp chuyện nà y.
Khoái Ân lại nói: “Không biết đại nhân gấp rút gá»i thuá»™c hạ trở vá», có việc gì dùng đến thuá»™c hạ ở nÆ¡i nà y? Chỉ cần đại nhân phân phó, thuá»™c hạ nguyện băng qua nÆ°á»›c sôi lá»a bá»ng, có chết cÅ©ng không từ.â€
LÆ°u Dụ nhá»› tá»›i ngà y đó Hầu Lượng Sinh tá»± táºn bá» mình, Khoái Ân đến Kiến Khang báo tin, tình trạng bà ng hoà ng hoảng hốt, so vá»›i Khoái Ân trở thà nh má»™t mãnh tÆ°á»›ng quan trá»ng của Bắc Phủ binh, lại nhá»› đến lúc chÃnh mình đến Kiến Khang, lâm và o thế bế tắc, không thể không cùng TÆ° Mã Äạo Tá» thá»a hiệp tình huống, trong chốc lát má»i cảm xúc trà o dâng.
Gã đáp: “Không có chuyện gì nghiêm trá»ng, ta triệu ngÆ°Æ¡i vá» là muốn ngÆ°Æ¡i thay ta trấn thủ Kiến Khang, để ta có thể rảnh tay mà đối phó Hoà n Huyá»n."
Khoái Ân giáºt mình thốt: “Chức vụ lá»›n nhÆ° váºy, thuá»™c hạ sợ không thể đảm Ä‘Æ°Æ¡ng.â€
LÆ°u Dụ cÆ°á»i nói: “Thà nh tháºt mà nói, đối vá»›i chÃnh trị, ta là kẻ tay ngang, sợ rằng so vá»›i ngÆ°Æ¡i còn không bằng. May mắn là vá» mặt chÃnh trị có Mục Chi phụ trách, ngÆ°Æ¡i chỉ cần nắm chắc binh quyá»n, phòng thủ vững chắc Thạch Äầu thà nh, ai dám tạo phản, dùng thế lôi đình vạn quân, nhất cá» tiêu diệt, nhÆ°ng chuyện đó rất Ãt khả năng xảy ra. Hiện nay Kiến Khang Ä‘ang được quản lý bởi quân Ä‘á»™i, ngÆ°Æ¡i chỉ cần Æ°á»›c thúc thủ hạ, là Kiến Khang có thể trở nên an ninh tráºt tá»±.â€
Lại nói: “Chá» chúng ta tìm Mục Chi tiên sinh thÆ°Æ¡ng lượng, nhân dịp trao cho ngÆ°Æ¡i má»™t chức danh tháºt tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i chức vị, để ngÆ°Æ¡i cà ng dá»… dà ng quản trị Kiến Khang.â€
Khoái Ân vẫn lo lắng bất an, nói: “NhÆ°ng mà cao môn Kiến Khang…â€
LÆ°u Dụ cắt ngang lá»i hắn mỉm cÆ°á»i nói: “Äã có LÆ°u Dụ ta chống lÆ°ng cho ngÆ°Æ¡i, tiểu Ân còn sợ gì nữa? Trong đám quý tá»™c Kiến Khang, ngÆ°á»i ủng há»™ chúng ta ở đâu cÅ©ng có, nếu có ai dám là m loạn, bá»n ta tiện thể bức bá»n chúng ăn không xong chỉ có nÆ°á»›c bá» Ä‘i, binh quyá»n trong tay ai, sẽ do ngÆ°á»i đó cai quản. Lại phối hợp thà nh thục vá»›i các thủ Ä‘oạn chÃnh trị của Mục Chi tiên sinh, tiểu Ân ngÆ°Æ¡i khẳng định sẽ không có vấn Ä‘á» gì.â€
Khoái Ân mới tạm yên tâm, liên tục tạ ân.
LÆ°u Dụ trầm ngâm nói: “Ta sẽ cho tiểu Ân gặp và i ngÆ°á»i, để bá»n há» hiểu được tâm ý của ta, còn nhÆ° trong quân, ta lại không lo lắng chút nà o, bởi ai ai cÅ©ng biết công lao ngÆ°Æ¡i đã láºp.â€
Khoái Ân định nói gì rồi lại thôi.
LÆ°u Dụ ngạc nhiên há»i: “Tiểu Ân còn có Ä‘iá»u gì muốn nói?â€
Khoái Ân hai mắt hÆ¡i Ä‘á» lên, nói: “Thuá»™c hạ hy vá»ng có thể báo thù cho Hầu tiên sinh.â€
LÆ°u Dụ cÆ°á»i khổ: “Ta Ä‘ang muốn ngÆ°Æ¡i bình ổn Kiến Khang cho ta, ngÆ°Æ¡i sao có thể theo ta thảo phạt Hoà n Huyá»n?â€
Khoái Ân nói: “Thuá»™c hạ sao dám kháng lại mệnh lệnh của đại nhân? Thuá»™c hạ chỉ hy vá»ng biết được yêu nữ đã hại chết Hầu tiên sinh là ai.â€
LÆ°u Dụ bây giá» má»›i hiểu được ý của hắn, lại cảm thấy Ä‘au đầu, có thể nà o nói cho Khoái Ân biết ngà y hôm đó yêu nữ mà hắn và Äồ Phụng Tam nói đến chÃnh là Nháºm Thanh Thị?
Buá»™c lòng phải nói: “Lúc đó chúng ta không được rõ, cho nên có suy Ä‘oán, hoà i nghi là có ngÆ°á»i tiết lá»™ tin tức, hoà n toà n là do hiểu lầm. Nói cho cùng cùng thì kẻ đầu sá» vẫn là Hoà n Huyá»n, vì nghÄ© đến đại cục, chúng ta không nên lại truy cứu đến ngÆ°á»i khác.â€
Sá»± tháºt gã cÅ©ng không hà i lòng vá»›i chÃnh mình vá» cách bà o chữa qua loa sÆ¡ sà i nhÆ° váºy, nhÆ°ng còn có biện pháp nà o nữa? Trong chốc lát gã chÃnh xác không có cách nà o Ä‘Æ°a ra câu chuyện có sức thuyết phục hÆ¡n.
Khoái Ân lá»™ vẻ ná»a tin ná»a ngá».
LÆ°u Dụ vá»— vá»— vai hắn rồi nói: “Ta chÃnh là nghÄ© cho tiểu Ân ngÆ°Æ¡i, việc nà y có liên quan đến má»™t môn phái thần bÃ, nhÆ°ng thủ lÄ©nh của bá»n chúng đã cùng Yến Phi đạt được hiệp nghị, tại thá»i Ä‘iểm quan trá»ng thoát ly Hoà n Huyá»n, dẫn đến việc Hoà n Huyá»n bá» trốn khá»i Kiến Khang. Là m rất tốt, chỉ cần ngÆ°Æ¡i có thể khiến cho dân chúng Nam phÆ°Æ¡ng an cÆ° lạc nghiệp, ăn mặc đầy đủ, tiểu Ân đã có thể báo đáp ân tình của Hầu tiên sinh.â€
Khoái Ân cuối cùng cÅ©ng lá»™ ra thần sắc tin tưởng, nói: “Má»i chuyện tuân theo chỉ thị của đại nhân.â€
LÆ°u Dụ kÃn đáo thở dà i. Nhá»› lại cuá»™c sống lang bạt giang hồ lúc trÆ°á»›c, những ngà y má»i ngÆ°á»i sống hết lòng vá»›i nhau, lúc nà y có cảm giác không còn là má»™t phần của há» nữa.
Từ sau khi gỡ bá» mối quan hệ cùng Nháºm Thanh Thị, bản thân mình vì nà ng mà che giấu sá»± tháºt, cho đến bây giá», gã trở thà nh ngÆ°á»i nắm quyá»n ở Kiến Khang, vẫn phải nói dối vá»›i Khoái Ân, đẩy trách nhiệm cho Ma môn. May mắn là Khoái Ân không truy tá»›i ngá»n nguồn, nếu không hắn buá»™c phải nói dối tiếp.
Hy vá»ng chân tÆ°á»›ng vÄ©nh viá»…n sẽ không bị vạch trần, nếu không tháºt sá»± không biết giải thÃch nhÆ° thế nà o vá»›i đại tÆ°á»›ng tâm phúc trÆ°á»›c mắt.
Cao Ngạn xông thẳng và o khuê phòng Doãn Thanh Nhã, gà o lên: “Tin tức tốt, tin tức tốt! Lần nà y công thà nh thuáºn lợi!"
Tỳ nữ hầu hạ Doãn Thanh Nhã sớm đã không lạ lùng với hà nh vi của gã, không đợi Doãn Thanh Nhã phân phó, vội vã thi lễ cáo lui.
Doãn Thanh Nhã nhÃu mà y nói: “Tên tiểu tá» nhà ngÆ°Æ¡i lại phát cuồng rồi.â€
Cao Ngạn vênh váo ngồi xuống má»™t bên nói: “Tin tốt thứ nhất là tên gia há»a Mao Tu Chi đã chiếm thà nh Bạch Äế, uy hiếp Giang Lăng, khiến tên gian tặc Hoà n Huyá»n sợ đến vãi đái Æ°á»›t hết cả quần. Hắc! Miêu tả tháºt là sinh Ä‘á»™ng.â€
Doãn Thanh Nhã cÆ°á»i rúc rÃch, liếc gã rồi mắng: “Miệng chó sao má»c ngà voi, kẻ nà o tin ngÆ°Æ¡i khẳng định là đồ ngốc. Ai! Bất quá Tiểu Bạch Nhạn ta khẳng định không giống những tên ngu đó, bằng không đã mắc bẫy tên tiểu tá» nà y.â€
Cao Ngạn cÆ°á»i nhăn nhở nói: “Cái gì cÅ©ng tốt. Nghe đây! Tin tốt thứ hai là thống lÄ©nh đại nhân đã ủy nhiệm cho cho Äổ Tiên của chúng ta là m quan nhân đứng đầu Lưỡng Hồ, cùng lúc Ä‘em Lưỡng Hồ bang trá»±c thuá»™c Bắc Phủ binh, tạm thá»i do lão Trình luáºn công khen thưởng nhÆ° thế nà o, nếu có huynh đệ trong bang bất ngá» thà nh quan hay thà nh lÃnh, tất phải theo ý lão. Hắc! Việc nà y phải xem nhÆ° là hoà ng ân lồng lá»™ng.â€
Doãn Thanh Nhã hoà n toà n không quan tâm, chỉ hung tợn nhìn gã chằm chằm nói: “Ai muốn là m quan còn có thể, thế gá»i là ngÆ°á»i có chà khác nhau, nhÆ°ng ta không đồng ý để ngÆ°Æ¡i dÃnh lÃu đến bất kỳ chức quan nà o, rõ chÆ°a?â€
Cao Ngạn thất thanh thốt: “Ta ngu hay sao? Äại kiệu tám ngÆ°á»i đến khiêng ta, cÅ©ng không thể khiến ta nháºn chức, Æ°á»›c muốn của ta chÃnh là trong túi ngân lượng vÄ©nh viá»…n không hết, ngà y ngà y cùng Nhã nhi….â€
Doãn Thanh Nhã bịt tai lại, Ä‘á» mặt hét lên: “Ta không nghe! Ta không nghe! Còn nói nữa là ta đánh ngÆ°Æ¡i.â€
Cao Ngạn giả vá» ngạc nhiên nói: “Nà ng nói ta định nói gì? Ta không nói đêm đêm, mà là ngà y ngà y, ban ngà y có thể là m được chuyện gì? Chỉ là du sÆ¡n ngoạn thủy thôi! Nhã nhi có phải nghÄ© đến chuyện gì đặc biệt thÃch thú hay không?â€
Doãn Thanh Nhã bá» hai tay xuống, tức giáºn nói: “Không nói nhảm vá»›i ngÆ°Æ¡i nữa, còn chuyện gì, nói nhanh lên, bổn cô nÆ°Æ¡ng còn rất nhiá»u việc Ä‘ang chá».â€
Cao Ngạn nói: “Chuyện gấp gì cÅ©ng không bằng chuyện ta nói ra, Nhã nhi phải chăng có hứng thú ngồi Kỳ Binh Hà o, theo ta ngá»± giá thân chinh, đánh cho bá»n chó săn của Hoà n Huyá»n nÆ°á»›c chảy hoa trôi, thất bại thảm hại.â€
Doãn Thanh Nhã láºp tức hai mắt phát sáng, mắng: “NgÆ°Æ¡i lại nói bừa rồi!â€
Cao Ngạn nói: “Lão Ngụy vừa từ Tang Lạc Châu hối hả tá»›i đây, nói là quân Lị Châu thủ ở Bồn Khẩu chÃnh là ngu xuẩn muốn hà nh Ä‘á»™ng, cố má»i chúng ta Ä‘iá»u Ä‘á»™ng thủy quân, cùng bá»n há» giáp công quân Kinh Châu trên Äại giang. Ai! Còn tưởng rằng Nhã nhi có hứng thú, ai ngá» Nhã nhi lại báºn rá»™n đến váºy, không có thá»i gian để phân thân.â€
Doãn Thanh Nhã háºn đến nghiến răng kèn kẹt: “Tiểu tá» chết bằm! Còn dám chá»c ta.â€
Lại cÆ°á»i tÆ°Æ¡i nhÆ° hoa, há»i: “Vì sao những tên gia há»a đáng ghét các ngÆ°Æ¡i lại bá»—ng nhiên biến thà nh đại hảo nhân? Lại đồng ý để ngÆ°á»i ta tham chiến?â€
Cao Ngạn đáp: “NgÆ°á»i khác không rõ tâm ý của nà ng, nhÆ°ng là m sao có thể giấu được kẻ là m phu quân là ta đây, toà n là do ta bà i bác ý kiến khác, nói có Nhã nhi chỉ huy Kỳ Binh Hà o, sÄ© khà của những kẻ bên dÆ°á»›i khẳng định sẽ bất thình lình tăng lên hà ng trăm lần, ngÆ°á»i ngÆ°á»i phấn chấn không quan tâm đến tÃnh mệnh, chiến đấu vá»›i tinh thần đặc biệt, cho nên bất kỳ kẻ nà o vắng mặt Ä‘á»u không quan trá»ng, duy chỉ có mình Nhã nhi là không thể vắng mặt. Tráºn chiến nà y liên quan đến sá»± thà nh bại của cả cuá»™c chiến, tuyệt đối không thể chấp nháºn thất bại, thắng tráºn rồi tiện thể tiêu diệt toà n gia Hoà n tặc.â€
Doãn Thanh Nhã không rảnh tÃnh toán chuyện gã tá»± xÆ°ng phu quân, hoan hỉ nói: “NgÆ°Æ¡i nói xem!â€
Cao Ngạn nói đến hứng khởi: “Lão Ngụy còn mang theo tin tức, tráºn nà y chắc thắng, thống lÄ©nh đại nhân của chúng ta sẽ ngá»± giá thân chinh, đến tiá»n tuyến chỉ huy đại cục, lần nà y Hoà n Huyá»n khẳng định đến trứng cÅ©ng không giữ được, Nhã nhi sắp có thể báo được huyết hải thâm thù.â€
Doãn Thanh Nhã tức giáºn nói: “Cái gì mà hoà ng ân lồng lá»™ng, cái gì mà ngá»± giá thân chinh, tên gia há»a LÆ°u Dụ là hoà ng đế hay sao? NgÆ°Æ¡i chỉ thÃch huênh hoang khoác lác, ăn nói báºy bạ.â€
Lại há»i: “NgÆ°Æ¡i nói lão Ngụy là ai?â€
Cao Ngạn khoe khoang: “ÄÆ°Æ¡ng nhiên là danh chấn thiên hạ, đứng đầu thất hổ tÆ°á»›ng của lão LÆ°u, Ngụy Vịnh Chi ……â€
Doãn Thanh Nhã cắt lá»i gã: “Sáu hổ tÆ°á»›ng khác là thần thánh phÆ°Æ¡ng nà o?â€
Cao Ngạn lúng túng đáp: “Äiá»u nà y ta lại không rõ.â€
Doãn Thanh Nhã hai mắt trợn lên nói: “Lại đặt Ä‘iá»u!â€
Tiếp theo nghiêm túc nói: “NhÆ°ng lần nà y ta nhất định phải tham chiến, bằng không hạm Ä‘á»™i đừng hòng xuất phát.â€
Cao Ngạn vá»™i cam Ä‘oan: “Việc nà y Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không phải là đặt Ä‘iá»u, ta tuy rằng gan lá»›n bằng trá»i, nhÆ°ng chỉ giá»›i hạn trong đảm lượng vì ngÆ°á»i đẹp, còn đảm lượng các mặt khác thì rất nhá» nhoi.â€
Doãn Thanh Nhã há»i: “Chúng ta khi nà o thì xuất phát?â€
Cao Ngạn đáp: “Chúng ta láºp tức khởi hà nh, ta chÃnh là đến cung thỉnh Nhã nhi di giá đến Kỳ Binh Hà o.â€
Doãn Thanh Nhã giáºn dữ nhảy dá»±ng lên: “Sao còn lằng nhằng ở đây là m gì, bá»n chúng không đợi chúng ta thì há»ng bét!â€
Cao Ngạn bình tÄ©nh nói: “Nhã nhi không cần phải nóng ruá»™t, nà ng và ta là ngÆ°á»i cuối cùng lên thuyá»n, để còn tiếp nháºn tiếng gà o thét hoan hô của má»i ngÆ°á»i, là m phấn chấn sÄ© khÃ, việc nà y là chủ ý của hai lão Trình và Lão Thủ, đối vá»›i phu quân không có liên quan.â€
Doãn Thanh Nhã phóng tay nắm cứng cổ áo của gã, tức giáºn há»i: “NgÆ°Æ¡i nói cái gì?â€
Cao Ngạn trên mặt hiện vẻ vô tá»™i, giÆ¡ tay nói: “Phu quân nói quá chuyện gì? Nhất thá»i không nhá»›!â€
Doãn Thanh Nhã váºn lá»±c nhấc gã lên khá»i ghế, ngá»c thủ vung lên, Cao Ngạn láºp tức loạng choạng phóng nhanh ra khá»i cá»a.
Doãn Thanh Nhã rượt theo sau gã, gầm lên: “Nhanh dẫn Ä‘Æ°á»ng cho ta, không thì coi chừng cái mạng nhá» của ngÆ°Æ¡i.â€
Cao Ngạn chạy thục mạng, hét lên: “Có mÆ°u sát thân phu! Có mÆ°u sát thân phu!â€
Doãn Thanh Nhã không thể không phì cÆ°á»i Ä‘uổi theo gã.
|
04-11-2011, 04:55 AM
|
|
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Biên Hoang Truyá»n Thuyết
Tác giả: Huỳnh Dị
Hồi 570
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hồi 570
Äẳng Äãi Lê Minh
Dịch thuáºt: Nhạn Môn Quan và Tà ng ThÆ° viện
Nguồn: vn thư quán
"Yến lang! Yến lang!"
Yến phi nhắm mắt lại, tinh thần giống nhÆ° thủy triá»u từ thế giá»›i hiện thá»±c trở vá» thế giá»›i tinh thần tâm linh thuần khiết, tiếp hợp cùng tâm linh của Ká»· Thiên Thiên, tạo ra sá»± tiếp xúc thân máºt nhất. Mặc dù khoảng cách giữa thể xác bá»n hỠđến cả trăm dặm, nhÆ°ng khoảng cách của trái tim bá»n há» lại chỉ bằng con số không, hoà n toà n hòa hợp là m má»™t.
Thiên Thiên tịnh không phải đang ở trạng thái xuất dương thần trong mộng.
"Thiên Thiên! Chúng ta lại ở bên nhau rồi!"
Tình yêu nồng nhiệt của Ká»· Thiên Thiên lấp đầy không gian tâm linh của chà ng. Tình yêu rá»±c cháy đến mức đó giống nhÆ° yêu hết mình không chút do dá»±, cÅ©ng chẳng chút hoà i nghi. Trong sá»± dung hợp tâm linh của há» không có chốn dung thân cho những mặt trái tình cảm không thể tránh khá»i của tình yêu đôi lứa.
"Yến lang à ! Chà ng Ä‘ang ở nÆ¡i nà o váºy?"
Yến Phi hưởng ứng lại trong tâm linh, nói: "Huynh Ä‘ang ở má»™t nÆ¡i hẻo lánh khác thuá»™c khu vá»±c Thái Hà nh sÆ¡n, ngÆ°á»i bản xứ gá»i là Vụ HÆ°Æ¡ng, Ä‘ang chỠđợi bình minh lên. Má»™t tráºn chiến quyết liệt sắp sắp xảy ra."
Kỉ Thiên Thiên thở dà i nặng ná»: "Thiên Thiên hiểu rõ trong tình huống thế nà y, chiến tranh là không thể tránh khá»i, nhÆ°ng chung quy lại chẳng đè nén được ná»—i sợ hãi trong lòng. Mâu thuẫn nhất chÃnh là Thiên Thiên không chỉ lo lắng cho bá»n chà ng, mà cÅ©ng lo lắng cho tất cả má»i ngÆ°á»i bên cạnh. Ông trá»i vì sao phải đẩy Thiên Thiên và o hoà n cảnh thế nà y chứ?"
Yến Phi nói: "Thiên Thiên nà ng nhất định phải kiên cÆ°á»ng lên, dÅ©ng cảm đối mặt vá»›i tất cả má»i việc trÆ°á»›c mắt. Thá»i khắc quan trá»ng sắp tá»›i, sẽ phát sinh trong vòng tám đến mÆ°á»i ngà y nữa. Nà ng chẳng phải là yêu thÆ°Æ¡ng ta vÄ©nh viá»…n sánh cùng thiên địa Æ°? So vá»›i tình yêu đó, gian khổ trÆ°á»›c mắt Thiên Thiên chỉ là chuyện trong chá»›p mắt thôi. Vì ta, vì Tiểu Thi, Thiên Thiên nhất định phải kiên cÆ°á»ng lên, còn phải kiên cÆ°á»ng hÆ¡n so vá»›i bất cứ thá»i khắc nà o. Sau đó chúng ta sẽ có thể ở bên nhau, mãi mãi không còn phân ly nữa."
Kỉ Thiên Thiên nói: "Yến lang không cần lo lắng cho Thiên Thiên, không ai có thể ngăn cản được chúng ta Ä‘oà n tụ. Thiên Thiên trà n đầy lòng tin và o Yến lang. Äêm qua, Phong nÆ°Æ¡ng đã nói những lá»i rất kỳ quái, bà ta không ủng há»™ cách Má»™ Dung Thùy đối đãi vá»›i muá»™i và Thi Thi, nói rằng muá»™i phải thầm tÃnh đến khả năng xấu nhất, nhÆ°ng lại chỉ ra rằng chỉ cần có Yến lang là có thể tránh khá»i kiếp số, Thiên Thiên vẫn có được tÆ°Æ¡ng lai tốt đẹp. Lá»i bà ta nói khiến muá»™i rất bất an."
Yến Phi nói: "Sở dÄ© bà ta nói nhÆ° váºy là vì bà ta cho rằng chúng ta chắc chắn thất bại trong cuá»™c chiến nà y, mà lại còn thất bại cá»±c kỳ thê thảm. Bất quá nháºn định nà y của bà ta sau sáng sá»›m ngà y mai sẽ thay đổi ngược lại, mà bá»n ta chÃnh Ä‘ang ná»— lá»±c vì Ä‘iá»u nà y."
Ká»· Thiên Thiên há»i: "NhÆ°ng tại sao muá»™i lại vẫn có thể có tÆ°Æ¡ng lai tốt đẹp nhỉ?"
Yến Phi hÆ¡i trầm ngâm, đáp: "Theo suy Ä‘oán của ta, Phong nÆ°Æ¡ng đã hạ quyết tâm liá»u chết để phóng thÃch các nà ng. Trong tình hình hiện nay của các nà ng, bà ta dù có lòng cÅ©ng không có sức. Hoặc có thể bà ta biết được sá»± sắp đặt của Má»™ Dung Thùy, và dụ nhÆ° lÆ°u các nà ng ở trên sÆ¡n trại, hoặc Ä‘Æ°a các nà ng vá» Trung sÆ¡n, nhÆ° váºy thì Phong nÆ°Æ¡ng má»›i có thể đã nghÄ© ra biện pháp."
Ká»· Thiên Thiên kêu "a" má»™t tiếng, vẫn ở trong thế giá»›i tâm linh cất tiếng: "Yến lang đúng là ngÆ°á»i ngoà i cuá»™c thì tỉnh táo."
Yến Phi thở dà i: "Thế nhÆ°ng sau sáng sá»›m mai, ý nghÄ© của Má»™ Dung Thùy sẽ thay đổi. Phà m việc gì có lợi thì cÅ©ng có hại. Cuá»™c chiến ngà y mai, nếu nhÆ° chúng ta già nh được toà n thắng, Má»™ Dung Thùy không có cách nà o ngăn trở Hoang nhân chúng ta tiến lên phÃa bắc nữa. Hắn sẽ lại thay đổi chủ ý, mang Thiên Thiên cùng Tiểu Thi theo bên cạnh, không để cho các nà ng tuá»™t khá»i tầm mắt hắn."
Ká»· Thiên Thiên thất vá»ng há»i: "Lúc đó muá»™i và Thi Thi phải là m sao đây?"
Yến Phi nói: "Tình thế trên chiến trÆ°á»ng thiên biến vạn hóa, khó có thể ngỠđược, chúng ta phải kiên trì chỠđợi thá»i cÆ¡. Thiên Thiên cần phải gắng ở cùng má»™t chá»— vá»›i Tiểu Thi. Khi thá»i cÆ¡ đến, ná»—i gian khổ của Thiên Thiên và Tiểu Thi sẽ trở thà nh quá khứ. Thiên Thiên nghỉ ngÆ¡i tháºt tốt, bồi dưỡng tinh thần, bảo toà n bản thân ở trạng thái tốt nhất nhé. Ta phải Ä‘i đây!"
Ká»· Thiên Thiên kêu lá»›n: "Muá»™i biết rồi! Yến lang bảo trá»ng."
Yến Phi mở to hổ mục, khuôn mặt khôi vÄ© của HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n Ä‘áºp và o mắt chà ng. Gã Ä‘ang chá»›p Ä‘á»™ng quang mang kỳ dị, ngÆ°ng thần nhìn chà ng.
Bốn phÃa xung quanh sÆ°Æ¡ng mù dà y đặc, cảnh váºt ở ngoà i mÆ°á»i bÆ°á»›c đã mÆ¡ hồ không rõ, tá»±a nhÆ° đã bị là n suÆ¡ng thôn phệ.
Yến Phi cất tiếng há»i: "Äã quét sạch chÆ°á»›ng ngại váºt chÆ°a?"
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n không đáp mà há»i lại: "Yến Phi phải chăng vừa má»›i cùng Ká»· Thiên Thiên tâm linh truyá»n cảm?"
Yến Phi há»i: "Huynh có cảm ứng được Thiên Thiên không?"
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n đáp: "Äó chÃnh là chá»— kỳ quái nhất. Ta không cảm ứng được nà ng chút nà o, chỉ cảm thấy tâm linh của Yến huynh lùi tá»›i má»™t nÆ¡i xa không thể chạm tá»›i, chỉ còn má»™t thể xác trống rá»—ng lÆ°u lại, cảm thấy Yến huynh tịnh không khác gì đã chết."
Gã lại thở dà i: "Ta thá»±c sá»± hâm má»™ huynh. Thẳng thắn mà nói, ta cÅ©ng mong muốn nếm thá» tÆ° vị trong đó. Thảm nhất là ta hiểu được mình tuyệt không có phúc pháºn nà y. Ta đã bị định sẵn là phải cô Ä‘á»™c suốt Ä‘á»i."
Yến Phi nói: "HÆ°á»›ng huynh bất tất phải hối tiếc. Những gì huynh có được ngÆ°á»i thÆ°á»ng mÆ¡ cÅ©ng khó đạt được."
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n chuyển chủ Ä‘á», vui vẻ nói: "Tráºn nà y chúng ta chắc chắn sẽ thắng chứ không nghi ngá» gì nữa."
Yến Phi kinh ngạc há»i: "HÆ°á»›ng huynh vì sao bá»—ng nhiên khẳng định nhÆ° váºy?"
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n mỉm cÆ°á»i: "Bởi vì đến khi tá»›i thung lÅ©ng, ta vẫn không phát hiện ra bất cứ cạm bẫy hay chÆ°á»›ng ngại váºt nà o. Hiển nhiên là Má»™ Dung Long căn bản không nghÄ© tá»›i nÆ¡i giấu quân lại có thể bị phát hiện ra, nên cÅ©ng không chuẩn bị phòng ngá»±. Chỉ cần chúng ta nháºn được tÃn hiệu, táºp kÃch bất ngá» trong sÆ°Æ¡ng mù, nhất định có thể trục xuất địch nhân ra khá»i Vụ HÆ°Æ¡ng. Tráºn chiến nà y sẽ chỉ nghiêng vá» má»™t bên thôi."
Yến Phi song mục xạ xuất thần sắc kiên định, gáºt đầu: "Chỉ còn ná»a canh giá» nữa là đến bình minh, chúng ta sẽ rất nhanh chóng biết được kết quả thôi."
Tiếp đó chúm môi phát ra tiếng chim kêu, má»™t trăm Hoang nhân hảo thủ Ä‘ang ẩn nấp tại phÃa sau, cẩn tháºn tiến lên không má»™t tiếng Ä‘á»™ng. Từng ngÆ°á»i tiến và o vị trà công kÃch đã định.
Trác Cuồng Sinh thở dà i: "Cuối cùng cũng đến lúc rồi!"
Tiểu Kiệt cùng hÆ¡n chục huynh đệ, cắm Ä‘uốc lên trên đỉnh đồi ở hai bên, chiếu sáng nÆ¡i đóng quân của bá»n hỠở Bắc khâu, cÅ©ng để cho địch nhân Ä‘ang bà máºt mai phục nắm rõ vị trà của há».
Äịa Ä‘iểm mà bá»n há» chá»n chÃnh là nÆ¡i thÃch hợp nhất của Bắc khâu để thiết láºp doanh trại, hai bên là đồi núi cao hÆ¡n mÆ°á»i trượng chạy từ nam chà bắc nằm giữa ngăn cách vùng đồng và rừng thÆ°a. Má»™t dòng suối từ đông bắc chảy đến, uốn lượn chảy qua bình nguyên kẹp chặt lấy đồi núi.
Không đợi phân phó, xe la chia là m hai đại đội, từ từ tiến và o vùng đồng hoang, theo thứ tự phân ra hai bên, đội nỠcách đội kia trăm trượng.
Trác Cuồng Sinh quát lá»›n: "Các anh em! Äến lúc là m việc chÃnh rồi."
Giống như huấn luyện đã qua trăm ngà n lần, các chiến sĩ từng tổ từng tổ đi đến địa điểm đã được chỉ định, tới tấp xuống ngựa, tháo yên cương dẫn ngựa tới dòng suối nhỠuống nước nghỉ ngơi.
Chỉ có mấy lãnh tụ Hoang nhân nhÆ° Trác Cuồng Sinh, VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc, CÆ¡ Biệt, Hồng Tá» Xuân là vẫn ngồi nguyên trên ngá»±a, chỉ huy đại cục.
Cơ Biệt nói: "Mặc dù có sương mù, nhưng lại không tưởng tượng được bên trong dà y đặc thế nà y."
Trác Cuồng Sinh cÆ°á»i: "NÆ¡i nà y có chút sÆ°Æ¡ng mù má»›i có thể thÃch hợp vá»›i tình hình chứ. Quan trá»ng nhất là Vụ HÆ°Æ¡ng không phụ vá»›i danh tiếng của nó, mà n sÆ°Æ¡ng dà y đặc đến mức chìa tay cÅ©ng không thấy ngón. Hà !"
Cơ Biệt nói: "Tâm tình của Trác quán chủ đang rất tốt."
Trác Cuồng Sinh nói: "Là m sao mà tâm tình của chúng ta lại không tốt được? Ta sợ nhất là hà nh quân quá cháºm, không kịp đến nÆ¡i nà y trÆ°á»›c bình minh. Hiện tại đã đến sá»›m gần ná»a canh giá», tất nhiên tâm tình phải cá»±c kỳ thoải mái rồi."
VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc quát: "Tháo la ra!"
HÆ¡n ngà n chiến sỹ Hoang nhân vá»™i và ng bắt tay và o là m ngay sau khi có lệnh. Há» tách la ra khá»i thùng xe, lại dắt la táºp trung đến hai bên dòng suối nhá».
CÆ¡ Biệt nói vẻ tá»± hà o: "Xem cái thứ mà ta nghÄ© ra tuyệt diệu không, cái nà y gá»i là Hoà nh Xa tráºn, bởi vì trong xe đã chất đất đá, bảo đảm có thể chống được sá»± công kÃch của thiên quân vạn mã."
VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc chá» sau khi công việc tháo la hoà n thà nh liá»n phát xuất đạo chỉ thị thứ hai, quát: "Cố định bánh xe lại, tháo mui ra !"
Äám thủ hạ ứng tiếng hà nh Ä‘á»™ng, lấy những khối gá»— vuông đã chuẩn bị tốt từ trÆ°á»›c Ä‘em chèn cố định bánh xe lại, khiến chúng không có cách nà o di chuyển được. Äồng thá»i có ngÆ°á»i dỡ mui xe bằng vải xuống, lá»™ ra những bà máºt bên trong.
Nguyên lai trong xe ngoà i chuyên chở bùn đá, má»™t mặt hÆ°á»›ng ra phÃa ngoà i Ä‘á»u trang bị tấm chống tên được che phủ lên trên bằng da trâu, khiến cho má»™t dãy dá»c hai bên xa tráºn xếp thà nh bức bình phong che chở, bảo vệ ngÆ°á»i ngá»±a ở giữa, biến thà nh má»™t phÆ°Æ¡ng tiện phòng ngá»± mạnh mẽ.
VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc lại nói: "Dá»±ng trống!"
Các chiến sÄ© hạ mấy chiếc trống to trên chục chiếc xe ở trong đó xuống, di chuyển tá»›i chá»— trung tâm, tạo thà nh trống tráºn.
VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc quát: "Bố trà Bán mã tác*. Các anh em! Má»—i ngÆ°á»i và o vị trà của mình."
Lúc nà y, hÆ¡n năm ngà n chiến sỹ toà n thể hà nh Ä‘á»™ng, mấy trăm ngÆ°á»i tá»›i hai bên sÆ°á»n đồi, thiết láºp tầng tầng lá»›p lá»›p Bán mã tác, ngÆ°á»i khác lấy ra cung tiá»…n giáo dà i - lợi khà dùng ứng phó vá»›i kỵ binh địch. PhÃa sau xa tráºn má»i ngÆ°á»i tụ táºp sắp xếp ngay ngắn chỉnh tá», đôi mắt từng ngÆ°á»i xạ xuất thần sắc hÆ°ng phấn, cÅ©ng bởi vì hiểu được thắng lợi cầm chắc trong tay.
Hồng Tá» Xuân ngẩng đầu nhìn trá»i, nói: “Trá»i sắp sáng rồi, lúc nà y là thá»i gian tháºt tốt để nhóm lá»a thổi cÆ¡m đây."
Má»™ Dung Chiến cùng Äồ Phụng Tam ngồi xổm trên má»™t đỉnh núi, quan sát từ xa Ä‘á»™ng tÄ©nh của đại quân dụ địch ở mặt đông. Ở cách xa gần ba dặm, bá»n há» chỉ có thể thấy ẩn hiện ánh há»a quang.
Má»™ Dung Chiến há»i: "SÆ°Æ¡ng mù thế nà y đối vá»›i chúng ta mà nói thì có lợi hay có hại nhỉ?"
Äồ Phụng Tam đáp: "Tất nhiên là có lợi, Ãt nhất là có lợi đối vá»›i việc truy Ä‘uổi tiêu diệt địch."
Gã lại nói tiếp: "Ta thá»±c sá»± lo lắng bá»n chúng không thể tá»›i đúng giá», nay đã có thể an tâm."
Má»™ Dung Chiến bảo: "Ta muốn há»i huynh má»™t vấn Ä‘á», hi vá»ng huynh trả lá»i trung thá»±c."
Äồ Phụng Tam cÆ°á»i nói: "Chuyện gì nghiêm trá»ng nhÆ° váºy? Äược rồi! Ta đã đầu hà ng, ta đã gặp được ngÆ°á»i trong lòng ta ở Kiến Khang, còn nhÆ° tình hình chi tiết và cụ thể, xin hãy để đánh xong tráºn nà y sẽ bẩm báo lại sau."
Má»™ Dung Chiến mặt mà y rạng rỡ, vui vẻ: "Tháºt không thể tưởng được, phải chúc mừng huynh!"
Äồ Phụng Tam đáp: "Không chỉ huynh không thể ngỠđược, trÆ°á»›c khi xảy ra sá»± việc thì ta cÅ©ng không nghÄ© tá»›i, cà ng không nghÄ© đến là vẫn có ngÆ°á»i có thể khiến ta Ä‘á»™ng tâm. NhÆ°ng má»i chuyện phát sinh tá»±a nhÆ° trá»i long đất lở, tránh không được, mà lại cÅ©ng không muốn né tránh."
Mộ Dung Chiến thở dà i: "Nghe huynh nói là m ta không thể chỠđợi được mà muốn biết tình hình cụ thể. Huynh có thể tiết lộ thêm một chút hay không?"
Lúc nà y, má»™t đạo nhân ảnh từ cánh rừng phÃa dÆ°á»›i chợt xuất hiện, chạy thẳng tá»›i trÆ°á»›c mặt hai ngÆ°á»i, nguyên lai là Diêu Mãnh.
Diêu Mãnh lách vá» phÃa sau hai ngÆ°á»i, ngồi xuống thấp giá»ng: "Quân địch đã trúng kế rồi. Trong khu rừng nÆ¡i xa ở mặt tráºn phÃa tây của bá»n lão Trác Ä‘ang mai phục má»™t nhánh kỵ binh của quân địch. Mặc dù không có cách nà o nắm rõ có bao nhiêu ngÆ°á»i, nhÆ°ng khẳng định là năm ngà n ngÆ°á»i trở lên."
Äồ Phụng Tam thở ra má»™t hÆ¡i: "Theo binh lá»±c của địch nhân mà ước Ä‘oán, binh mã mai phục ở phÃa tây phải có hai Ä‘á»™i, má»—i Ä‘á»™i có khoảng từ năm ngà n tá»›i tám ngà n ngÆ°á»i, thế má»›i hợp lý. Bởi vì quân địch có ba vạn quân, tất nhiên sẽ huy Ä‘á»™ng toà n bá»™ lá»±c lượng đến, toà n lá»±c công kÃch."
Má»™ Dung Chiến gáºt đầu đồng ý: "NhÆ° váºy Long Thà nh binh đóng giữ Vụ HÆ°Æ¡ng phải và o khoảng má»™t ngà n ngÆ°á»i trở xuống, hoặc chỉ là mấy trăm. Yến Phi cùng ngÆ°á»i của hắn khẳng định có thể tiêu diệt được bá»n há»."
Äồ Phụng Tam ngÆ°ng mắt nhìn vá» phÆ°Æ¡ng xa, trầm giá»ng: "TÃn hiệu truyá»n đến rồi! Bá»n lão Trác bắt đầu nhóm lá»a thổi cÆ¡m, biểu thị đã bố trà xong xuôi, bá»n hỠđã thiết láºp xa tráºn là m chủ, chiến tráºn có lá»±c phòng ngá»± mạnh mẽ."
Mộ Dung Chiến nói: "Chúng ta quay vỠchuẩn bị thôi."
Trong khu rừng thÆ°a cách nÆ¡i Hoang nhân láºp tráºn ba dặm vá» phÃa đông bắc, Thôi Hoà nh từ trên ngá»n cây nhảy xuống, hÆ°á»›ng vá» phÃa Äinh Tuyên nói: "Bá»n Trấn Ãc huynh bắt đầu nhóm lá»a thổi cÆ¡m."
Háºu phÆ°Æ¡ng chia là m hai Ä‘á»™i, má»—i Ä‘á»™i hai ngà n năm trăm chiến sỹ Thác Bạt tá»™c tinh nhuệ, ngÆ°á»i ngÆ°á»i thể hình dÅ©ng mãnh, tinh thần phấn chấn. Lúc nà y tất cả má»i ngÆ°á»i tháo yên xuống cho ngá»±a, bản thân cÅ©ng ngồi xuống trên mặt đất, cùng vá»›i ngá»±a nghỉ ngÆ¡i, dưỡng sức tháºt tốt để sống chết vá»›i địch nhân trên chiến trÆ°á»ng.
Bá»n há» Ä‘á»u là chiến sỹ trong tá»™c tôn sùng Thác Bạt Khuê, vá» mặt trung thà nh tuyệt đối không thể hoà i nghi, má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u sẵn sà ng hiến dâng tÃnh mạng vì sá»± hÆ°ng suy của Thác Bạt tá»™c.
Thôi Hoà nh dặn dò Äinh Tuyên: "Nhá»› đấy! Khi tiếng trống lần thứ hai vang lên thì chúng ta má»›i xuất kÃch, nhất thiết không được là m sai."
Äinh Tuyên đáp: "Ta sẽ không là m sai đâu."
Thôi Hoà nh xoay mình đi qua, trước tiên quét ánh mắt liếc nhìn đám thủ hạ, tiếp đó phát ra hiệu lệnh lắp yên lên ngựa.
Các chiến sÄ© báºt dáºy nhÆ° nhÆ° chá»›p giáºt, nhanh nhẹn nắm lấy yên ngá»±a Ä‘ang để trên mặt đất đặt lên lÆ°ng ngá»±a. Không ai biểu lá»™ ra má»™t chút do dá»± nà o, khiến ngÆ°á»i khác cảm thấy bá»n há» Ä‘ang thiết tha mong đợi thá»i khắc nà y đến.
Thôi Hoà nh trong lòng cá»±c kỳ kÃch Ä‘á»™ng.
Chiến sÄ© trÆ°á»›c mắt đây chÃnh là đội quân trong má»™ng của gã, gã tin tưởng sâu sắc rằng sau nà y bá»n há» sẽ kế tục Yến nhân, là hùng binh vô địch tung hoà nh thiên hạ, và Thác Bạt Khuê có thể là má»™t bá chủ thống nhất phÆ°Æ¡ng bắc khác.
Äến giá» khắc nà y gã má»›i lÄ©nh há»™i sâu sắc được việc Thác Bạt Khuê phái gã suất lÄ©nh năm ngà n quân tinh nhuệ trÆ°á»›c mắt nà y, nhằm duy trì tÃnh then chốt của đạo quân tinh nhuệ Biên Hoang. Bằng không thì Hoang nhân dẫu cho có thể già nh thắng lợi, nhÆ°ng binh lá»±c cÅ©ng không đủ để tiêu diệt Long Thà nh quân Ä‘oà n vá»›i binh lá»±c đông hÆ¡n ba vạn, Ä‘iá»u đó tịnh không khác gì vá»›i thất bại cả.
Sau khi gã tá»± định ra mÆ°u kế kết hợp vá»›i Hoang nhân, Long Thà nh quân Ä‘oà n đã định trÆ°á»›c số pháºn toà n quân bị tiêu diệt, khả năng đánh bại Má»™ Dung Thùy rốt cuá»™c đã xuất hiện.
Thôi Hoà nh bình tÄ©nh nói vá»›i Äinh Tuyên Ä‘ang trông vá» phÃa chiến trÆ°á»ng nÆ¡i xa: "Và o lúc thá»i khắc địch nhân bá»™c lá»™ hiện tượng thất bại, Hoang nhân sẽ đánh lên hồi trống thứ hai, nhá»› kỹ rằng lúc tiếng trống vừa dừng lại là có thể công kÃch. Khi đó địch nhân sẽ lùi vá» Vụ HÆ°Æ¡ng, nhiệm vụ của ngÆ°Æ¡i là xung kÃch cắt địch nhân thà nh hai Ä‘oạn, rồi cùng vá»›i Hoang nhân từ mặt tráºn xung phong ra đánh giáp kÃch Yến quân. Äịch nhân đã thối lui và o Vụ HÆ°Æ¡ng sẽ do ta chăm sóc."
Äinh Tuyên xoay ngÆ°á»i lại, trầm giá»ng hô: "Tuân lệnh!"
Lúc nà y, các chiến sĩ đã lắp yên ngựa xong, đứng ở bên cạnh ngựa đợi lệnh.
Thôi Hoà nh quát: "Lên ngựa!"
Các chiến sĩ à o à o phóng lên lưng ngựa.
Thôi Hoà nh và Äinh Tuyên nhảy lên mình ngá»±a, đồng thá»i quay đầu ngá»±a, tiến vá» phÃa chiến trÆ°á»ng.
Chiến sÄ© ở phÃa sau phân thà nh hai Ä‘á»™i, má»™t Ä‘á»™i Ä‘uổi theo sau ngá»±a Äinh Tuyên, chầm cháºm thẳng tiến vá» phÃa chiến trÆ°á»ng mà đi; má»™t Ä‘á»™i khác Ä‘i theo Thôi Hoà nh, Ä‘i chếch vá» phÃa Vụ HÆ°Æ¡ng.
Lúc nà y, nÆ¡i chân trá»i phÃa đông hiện ra ánh sáng ban mai rá»±c rỡ, núi đồi sÆ¡n dã bị bao phủ lên bởi má»™t lá»›p sÆ°Æ¡ng mù má»ng, thá»i khắc chiến tranh rốt cuá»™c đã tá»›i.
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n Ä‘ang ngắm nghÃa nghiên cứu há»a khà trên tay, cất tiếng há»i: "Trong thá»i tiết có sÆ°Æ¡ng mù dà y đặc ẩm Æ°á»›t thế nà y, thứ đồ chÆ¡i nà y vẫn có thể có tác dụng chứ?"
Yến Phi Ä‘ang dụng thần quan sát doanh trại quân địch ở phÃa dÆ°á»›i năm mÆ°Æ¡i trượng. Bất quá cho dù là ánh mắt sắc bén của chà ng cÅ©ng chỉ có thể nhìn thấy sá»± váºt trong khoảng cách hai mÆ°Æ¡i trượng, tầm nhìn bị sÆ°Æ¡ng mù dà y đặc ngăn cách. Chà ng nghe váºy bèn nói: "Váºt nà y là Thần há»a phi nha do CÆ¡ đại thiếu đặc chế để đối phó vá»›i tình huống ẩm thấp của mùa xuân, có thể bay hÆ¡n trăm trượng, khi trúng mục tiêu thì há»a dược trong phi nha sẽ nổ tung, dầu há»a sẽ dÃnh và o doanh trÆ°á»›ng cùng phòng xá của đối phÆ°Æ¡ng, bảo đảm có thể đốt cháy bất cứ thứ gì, đối vá»›i CÆ¡ đại thiếu chúng ta phải có lòng tin."
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n ngá»a mặt trông lên bầu trá»i, thở dà i: "Trá»i sáng rồi! Má»™t đêm vừa qua tá»±a hồ nhÆ° đặc biệt dà i."
Tiếp đó gã vá»— lên chiếc túi sau lÆ°ng, nói: "Ngoà i Thần há»a phi nha còn có mÆ°á»i viên Äá»™c yên lÆ°u há»a pháo, bất quá xem ra tráºn nà y không phải sá» dụng đến, có thể lÆ°u lại chá» sá» dụng sau nà y."
Thấy Yến Phi không trả lá»i mình, HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n cất tiếng há»i: "Huynh thấy khẩn trÆ°Æ¡ng sao?"
Yến Phi đáp: "Nói không khẩn trÆ°Æ¡ng là lừa dối huynh. Chúng ta chỠđợi tại nÆ¡i nà y nhÆ° Ä‘oạn tuyệt vá»›i nhân thế, hoà n toà n không nắm rõ tình hình ở ngoà i Vụ HÆ°Æ¡ng, cÅ©ng không biết bá»n lão Trác đến kịp địa Ä‘iểm láºp tráºn cá»± địch hay không. Phải đến lúc hồi trống đầu tiên vang lên thì chúng ta má»›i biết được tất cả má»i việc có thuáºn lợi hay không."
HÆ°á»›ng VÅ© Äiá»n nói: "Äối vá»›i lá»i huynh nói , ta rất đồng cảm. TrÆ°á»›c đây, ta lúc nà o cÅ©ng Ä‘á»™c lai Ä‘á»™c vãng, tất cả má»i chuyện Ä‘á»u khống chế trong tay mình, hiểu rõ khả năng của bản thân. NhÆ°ng chiến tranh lại thuá»™c vá» chuyện khác, chỉ cần có má»™t phÆ°Æ¡ng diện phối hợp không tốt liá»n trở thà nh nguyên nhân thất bại, cái loại cảm giác nà y tịnh không dá»… chịu."
Bá»—ng nhiên đôi mắt sáng rá»±c lên, há»i: "Huynh có nghe thấy gì không?"
Yến Phi trầm giá»ng đáp: "Äịch nhân đã bắt đầu phát Ä‘á»™ng rồi!"
NÆ¡i xa xa rầm ráºp truyá»n đến tiếng chân của hà ng vạn con ngá»±a phi nhanh tá»›i.
Sắc trá»i dần dần sáng rõ.
Hoang nhân đứng sắp hà ng dà i hai bên xa tráºn Ä‘ang lặng lẽ chỠđợi.
Trác Cuồng Sinh thở gấp hai hÆ¡i, nói vá»›i Hồng Tá» Xuân ở bên cạnh: "TÆ° vị chỠđợi tháºt không dá»… chịu, sợ nhất địch nhân Ä‘á»™t nhiên nháºn ra cạm bẫy thì váºn tốt của chúng ta sẽ Ä‘i tong."
Hồng Tá» Xuân nói: "Yên tâm Ä‘i! Tình huống mà lão lo sợ có thể phát sinh và o má»™t khắc trÆ°á»›c khi trá»i sáng, nhÆ°ng tuyệt không có khả năng phát sinh trong lúc nà y. Cho đến táºn lúc nà y, địch nhân vẫn không có bất cứ Ä‘á»™ng tÄ©nh gì, Ä‘iá»u đó thể hiện địch nhân đã rÆ¡i và o bẫy của chúng ta. Có thể nhẫn nại hÆ¡n má»™t chút không?"
CÆ¡ Biệt đứng bên kia Hồng Tá» Xuân, Ä‘ang nhìn trừng trừng vá» phÃa gò đất dà i ở phÃa tây, thở dà i má»™t hÆ¡i nói: "Trái tim ta thá»±c sá»± thấy không hăng hái lắm, từ khi chúng ta bắt đầu 'nhóm lá»a thổi cÆ¡m' thì nó Ä‘áºp không ngừng má»™t cách bất an. Cái thân ta khẳng định không phải là váºt liệu tốt trên chiến trÆ°á»ng, nếu nhÆ° có thể có lá»±a chá»n, ta sẽ chá»n là kẻ Ä‘Ã o ngÅ©."
Trác Cuồng Sinh trách mắng: "Không được nói lá»i nhụt chÃ, tại sao ngÆ°Æ¡i lại đến đây chứ? Äâu có ai bức bách ngÆ°Æ¡i."
CÆ¡ Biệt đạo: "Ta là vì Thiên Thiên tiểu thÆ° mà đến. Vì nà ng thì cho dù việc ta không muốn là m vẫn cứ phải là m. Thiên Thiên tiểu thÆ° bị bắt cóc vá» phÃa bắc là điá»u sỉ nhục lá»›n nhất của Hoang nhân chúng ta. Chỉ có cứu nà ng trở vá» thì Hoang nhân chúng ta má»›i có thể vui vẻ lên được."
Hồng Tá» Xuân cÆ°á»i há»i: "Hiện giá» CÆ¡ đại thiếu đã hối háºn sao?"
CÆ¡ Biệt cÆ°á»i đáp: "Sao lại hối háºn được? Ta chÆ°a bao giá» nghÄ© rằng mình không thể sống sót trở vá» Biên Hoang táºp."
Trác Cuồng Sinh chấn động nói: "Tới rồi!"
Từ hai phÃa đông tây đồng thá»i ầm ầm vang lên tiếng vó ngá»±a.
VÆ°Æ¡ng Trấn Ãc chủ trì chiến tuyến phÃa đông, quát lá»›n: "Các anh em chuẩn bị!"
Năm ngà n chiến sÄ© Hoang nhân, toà n thể quấn băng có ký hiệu của Dạ Oa tá»™c trên trán, thuẫn thủ tại phÃa sau xa tráºn xếp thẳng thà nh thuẫn bà i, tiếp đó là chiến sÄ© cầm binh khà dà i. PhÃa sau là ba hà ng tiá»…n thủ, ngÆ°á»i ngÆ°á»i giÆ°Æ¡ng cung đáp tiá»…n, tráºn địa sẵn sà ng chỠđón quân địch.
Cuộc chiến tranh được cả hai bên địch ta sốt ruột chỠđợi đã toà n diện triển khai.
Chú thÃch:
* Bán mã tác: Dây thừng chăng ngang để cản chân ngá»±a. Äây là má»™t biên pháp để đối phó vá»›i kỵ binh.
|
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àäàìàñ, ben hoang truyen thuyet, biên thà nh lãng tá», bieen hoang tryen thuyet, bien haong truyen thuyet, bien hoag truyen thuyet, bien hoan truyen thuyet, bien hoang, bien hoang tap 5, bien hoang tap truyen, bien hoang truen thuyet, bien hoang truyen, bien hoang truyen ky, bien hoang truyen tap, bien hoang truyen thuyet, bien hoang truyen thuyrt, bien hoang tuyen tap, bien hoang tuyen thuyet, bien hoangtruyen thuyet, bien hoangtruyent thuyet, bien hoanh, bien hoanh truyen thuyet, bien-hoang-truyen-thuyet, biencuongtruyenthuyet, bienhoang truyenthuyet, bienhoangtruyenthuyet, bienhong trueyn thuyet, çàùèòíèêà, çíàìåíèòîñòè, êèòàéñêèé, ëóêîéë, google vi, ïðîñòèòóòêè, ïðîõîæäåíèå, ñëóæáà, ñòèðàëüíûõ, shop ruou giahuynh, su tich du bo, tac gia huynh di, truyen bhtt, truyen thuyet bien hoang, truyenbienhoangtap, xem bo tu hoang giahuynh, ðàáî÷åãî, ðàáî÷èé, ðàçðåøåíèå, ðîñáàíê |
| |