 |
|

16-07-2008, 02:12 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Vô Giá»›i
Bà i gởi: 83
Thá»i gian online: 26 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Tiểu quá»· bá đạo - TG: Liá»…u Tà n DÆ°Æ¡ng (Äủ bá»™)
Là fan của Liễu Tà n Dương,nên giới thiệu cho a em một tác phẩm khá hay cua LTD.
Hi vá»ng a em thÃch
TIỂU QUỶ Bà ÄẠO
Hồi 1 Tiểu tỠchất phác Tiểu Thiên Sứ
Trá»i đã hoà ng hôn.
Trên con Ä‘Æ°á»ng phồn hoa đô há»™i dòng ngÆ°á»i ngược xuôi nhÆ° nÆ°á»›c chảy, bầu không khà cá»±c kỳ náo nhiệt.
Má»™t đại hán thân hình lá»±c lưỡng, Ä‘ang cong lÆ°ng cõng má»™t lão già gầy ốm bÆ°á»›c nhanh trên Ä‘Æ°á»ng.
Khách bá»™ hà nh bất giác Ä‘á»u ngừng chân Ä‘Æ°a mắt nhìn xem, trên mặt há» lá»™ vẻ kinh ngạc, có không Ãt ngÆ°á»i không nhịn được, vá»™i lấy tay che miệng cÆ°á»i hì hì.
Äại hán ná» dÆ°á»ng nhÆ° không nghe thấy gì, cứ lo cõng lão già đến trÆ°á»›c cá»a Tứ Hải gia tá»u Ä‘iếm rồi nhẹ nhà ng đặt lão già xuống, Ä‘oạn cÆ°á»i nói :
- Äại lão gia à , đến nÆ¡i rồi đó.
Nói rồi y chìa bà n tay to bè ra trước mặt lão.
Lão già móc từ trong túi ra mấy đồng tiá»n, nhếch miệng cÆ°á»i khổ rồi cháºm chạp đặt từng đồng tiá»n và o bà n tay của đại hán.
Äại hán ná» cầm mấy đồng tiá»n dáng vẻ cao hứng bÆ°á»›c và o bên trong tá»u Ä‘iếm, Ä‘oạn lá»›n tiếng gá»i chưởng quỹ :
- Chưởng quỹ, ta muốn ăn cơm.
Thanh âm của đại hán ná» phát ra là m chấn Ä‘á»™ng nóc nhà khiến cho lão chưởng quỹ giáºt mình mất vÃa, cái bà n tÃnh trong tay lão rÆ¡i tuá»™t xuống đất...
Rồi có tiếng la hoảng “ốiâ€...
Hóa ra cái bà n tÃnh rÆ¡i xuống Ä‘áºp và o mu bà n chân của lão.
Lão chưởng quỹ đau đớn la lên một tiếng rồi vội và ng ngồi theo xuống, mặt nhăn nhó ôm bà n chân bị đau, còn miệng thì tức tối chưởi mắng :
- Tiểu tỠở cái xó nà o chui ra mà thô lá»— quá váºy, la lối om xòm. Bá»™ mi muốn ta phải chết sợ hay sao?
Äại hán ná» vá»™i hạ giá»ng nói :
- Xin... xin lỗi ta đâu có ý xấu mà . Xin lỗi... xin lỗi nghe.
Lão chưởng quỹ thấy đại hán ná» dáng diệu thà nh tháºt, biết lá»—i, cÆ¡n giáºn của lão láºp tức tiêu tan. NhÆ°ng trong miệng lão vẫn không ngá»›t lầu bầu :
- Hừ! Nói nho nhỠmột chút bộ không được hay sao chớ? Hừ, thiệt là cái đồ không có giáo dục mà .
Lúc nà y thanh âm của đại hán đã trở nên nhá» hÆ¡n trÆ°á»›c nhiá»u lắm, y gáºt đầu lẩm bẩm :
- Phải, đúng rồi đó.
Lão chưởng quỹ cao giá»ng há»i :
- Nói đi, nè! Nhà ngươi muốn ăn cái gì?
Äại hán ná» liá»n đáp :
- Cơm, ăn cơm.
Lão chưởng quỹ thoáng nhÃu mà y :
- Ta biết ngÆ°Æ¡i ăn cÆ¡m, nhÆ°ng mà ta muốn há»i ngÆ°Æ¡i ăn đồ ăn gì? Nói lè lẹ lên dùm má»™t cái coi!
Äại hán trố mắt ngạc nhiên nhìn chưởng quỹ :
- Äồ ăn là cái gì váºy hả?
Lão chưởng quỹ thầm nghĩ :
- “Có lẽ cái đầu của gã nà y có vấn Ä‘á» rồiâ€.
Do đó, lão lại nhẫn nại há»i tiếp :
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i muốn ăn đồ ăn gì? Há», bá»™ không nghe hả?
Äại hán ná» lắc đầu đáp :
- Ta không ăn đồ ăn mà chỉ cần ăn cơm thôi.
Nói Ä‘oạn, y gáºt gáºt đầu tá»±a nhÆ° khẳng định Ä‘iá»u đó, miệng láºp lại :
- Äúng mà , ta chỉ ăn cÆ¡m thôi.
Lão chưởng quỹ muốn điên lên, nhăn nhó bực tức bảo :
- Hừ, được rồi chỠđó đi, ta cho mi ăn cơm.
Äồng thá»i lão cÅ©ng thầm nhủ :
- “Äồ ngốc tá», để ta trị cho ngÆ°Æ¡i má»™t lần má»›i được, hừ... xem coi ngÆ°Æ¡i là m sao nuốt nổi má»™t bát cÆ¡m trắng không có đồ ănâ€
Äoạn lão quay sang bảo má»™t tiểu nhị Ä‘ang đứng gần đấy :
- Ngươi hãy mang cơm đến cho vị khách quan nà y dùng, mau lên!
Tên tiểu nhị dạ má»™t tiếng rồi quay mặt Ä‘i và cÆ°á»i thầm trong bụng, lát sau hắn bê ra má»™t bát cÆ¡m đầy còn Ä‘ang bốc hÆ¡i nghi ngút.
Äại hán lúc nhìn thấy bát cÆ¡m trắng, trong lòng lấy là m kỳ quái, nghÄ© thầm :
- “Ủa, tại sao mà không có thịt thá» hay thịt nai váºy kìa?â€
Y suy nghÄ© má»™t lúc Ä‘oạn gáºt gù lẩm bẩm má»™t mình :
- Ồ! Có lẽ là cơm ở dưới chân núi nà y chỉ có như vầy mà thôi. Thây kệ, cũng chẳng sao.
Nói lẩm bẩm má»™t lúc xong, y liá»n bÆ°ng bát cÆ¡m nhìn kỹ thêm má»™t hồi nữa, Ä‘oạn không cầm lấy Ä‘Å©a, cứ thế mà bê bát cÆ¡m lên đổ và o trong miệng.
Lúc nà y, má»i ngÆ°á»i trong tá»u Ä‘iếm lấy là m hết sức kinh ngạc. Ngẩn ngÆ°á»i lặng nhìn đại hán ná», đối vá»›i hỠđây là má»™t chuyện hết sức quái lạ mà có lẽ suốt cuá»™c Ä‘á»i há» từ lúc cha sinh mẹ đẽ cho đến bây giá», chÆ°a từng thấy cách ăn cÆ¡m nà o mà quái lạ nhÆ° thế. Thoáng chốc, bát cÆ¡m trắng đầy đã chui hết và o bụng gã đại hán kỳ lạ ná», y ăn xong liá»n nhăn mặt nói :
- Hừ! Là m sao mà không có chút mùi vị gì váºy cà ? Tháºt là khó ăn đến chết Ä‘i được.
Tên tiểu nhị nãy giá» cÅ©ng kinh ngạc qúa sức, Ä‘ang dứng kế bên bà n, nghe thấy thế vá»™i há»i :
- Ủa! Khách quan từ trÆ°á»›c đến giá» chÆ°a từng ăn cÆ¡m hay sao váºy?
Äại hán ná» lắc đầu :
- Không! Có mà , ngà y nà o ta cũng ăn cơm, nhưng mà trước đây đâu có ăn cơm không như thế nà y...!!!
Tiểu nhị liá»n há»i tiếp :
- Váºy chá»› trÆ°á»›c đây khách quan ăn cái gì?
Äại hán đáp :
- Ta ăn thịt thá», thịt nai, thịt heo rừng quay trên than hồng, rồi thêm cái thịt gì nữa, nhiá»u lắm nhá»› đâu có hết.
Tiểu nhị lúc ấy mới vỡ lẽ ra, à lên một tiếng :
- Váºy là khách quan sống nÆ¡i sÆ¡n dã... trên núi đó... phải váºy không?
Äại hán gáºt đầu :
- Phải đó, hôm nay là lần đầu ta xuống núi mà .
Tiểu nhị lại há»i tiếp :
- Thế thì trước đây ngươi sống với ai?
Äại hán cÆ°á»i đáp :
- Lão ma đầu.
Tiểu nhị giáºt mình :
- Hả? Cái gì? Ngươi nói lại ta nghe!
Äại hán ná» láºp lại :
- Ta nói là lão ma đầu mà !
Tiểu nhị gặng há»i :
- Nhưng mà lão đó tên gì hả?
Äại hán ná» cÅ©ng giữ vẻ thản nhiên nhÆ° không đáp :
- Thì lão đó tên là lão ma đầu.
Tên tiểu nhị ngẩn ngÆ°á»i má»™t hồi lâu vá»›i vẻ mặt cá»±c kỳ ngạc nhiên không hiểu tại sao lại có cái tên gá»i kỳ cục nhÆ° váºy. Song hắn cÅ©ng không biết là m sao Ä‘Ã nh há»i tiếp :
- Váºy thì tên ngÆ°Æ¡i là gì hả?
Äại hán ná» cÆ°á»i :
- Lão ma đầu gá»i ta là Tiểu Thiên Sứ.
- Cái gì! Tiểu Thiên Sứ hả? Ha ha...
Tên tiểu nhị hết nhịn được nữa, ré lên cÆ°á»i, thá»±c khách trong tá»u Ä‘iếm nãy giá» lắng nghe cuá»™c đối thoại giữa hai ngÆ°á»i cÅ©ng cÆ°á»i ầm Ä© cả lên. Lão già thì tên là lão ma đầu, còn hán tá» cao lá»›n nhÆ° thế lại tên là Tiểu Thiên Sứ, quả là chuyện vô cùng quái dị, hiếm thấy trên Ä‘á»i.
Tiểu Thiên Sứ ngÆ¡ ngác há»i :
- Nè, có chuyện gì đâu mà tại sao mấy ngÆ°á»i cÆ°á»i dữ váºy hả?
- Phải, phải! Äâu có chuyện gì đâu mà cÆ°á»i, ha ha...
Tiểu nhị miệng nói mà tay vẫn ôm bụng cÆ°á»i ha hả, ngay cả thá»±c khách cÅ©ng cÆ°á»i mãi không thôi.
Lão chưởng quỹ thấy Tiểu Thiên Sứ chất phác, lại không hiểu chuyện thế sá»± cho nên việc cho y ăn cÆ¡m trắng không vừa rồi có phần hÆ¡i quá đáng. Lão cố nhịn cÆ°á»i bảo :
- Tiểu Thiên Sứ à , ăn cơm thì phải có đồ ăn kèm theo, nếu không sẽ chẳng có mùi vị gì đâu. Là m sao mà nuốt xuống bụng được? Hà hà ...
NghÄ© đến tên của đại hán, lão không sao nhịn được nổi lại cÆ°á»i phá lên.
Tiểu Thiên Sứ nghe nói váºy liá»n tháºt thà nói :
- Nếu váºy thì ta muốn có đồ ăn.
Chưởng quỹ há»i ngay :
- NgÆ°Æ¡i có tiá»n không?
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu :
- Có, có tiá»n mà .
Y vá»™i móc từ trong ngÆ°á»i ra đồng tiá»n bằng đồng.
Lão chưởng quỹ mỉm cÆ°á»i :
- Chỉ có nhÆ° váºy thôi sao?
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu không đáp.
Lão chưởng quỹ thoáng nhÃu mà y :
- Chỉ có bấy nhiêu tiá»n thì ăn được cái gì?
Tiểu Thiên Sứ nghi ngá» há»i lại :
- Không đủ tiá»n hả?
Lão chưởng quỹ khẽ gáºt đầu :
- Phải, không đủ tiá»n.
Tiểu Thiên Sứ lầm bầm :
- Nếu váºy ta phải cõng thêm mấy ngÆ°á»i nữa thì sẽ có tiá»n ngay thôi mà .
Chưởng quỹ trố mắt há»i :
- NhÆ° váºy là ngÆ°Æ¡i cõng ngÆ°á»i lấy tiá»n phải không?
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu :
- Không sai, ta cõng má»™t lão già vá» nhà , lão liá»n cho ta mấy đồng tiá»n nà y đó.
Ngừng một chút y lại nói tiếp :
- NhÆ°ng mà lão già đó dÆ°á»ng nhÆ° không muốn để ta cõng, phải năn nÄ© mãi má»›i được đó chá»› bá»™ không sao!
Lão chưởng quỹ cÆ°á»i thầm trong bụng :
- “Nhất định lão già đó thÆ°Æ¡ng hại y khá» khạo chất phác, nên má»›i để cho y cõng Ä‘i, nếu không ai lại cưỡi ngÆ°á»i Ä‘i ngá» ngá» trên Ä‘Æ°á»ng bao giá»? Há»... há»â€
Lão chưởng quỹ bảo Tiểu Thiên Sứ :
- NhÆ° váºy là không được đâu, nhÆ°ng mà tại sao ngÆ°Æ¡i lại nghÄ© ra cái chiêu nà y váºy?
Tiểu Thiên Sứ ôn tồn đáp :
- Ta nhìn thấy có ngÆ°á»i ngồi trên cái xe do ngá»±a kéo, rồi sau đó Ä‘Æ°a tiá»n cho ngÆ°á»i Ä‘uổi ngá»±a, ta không có ngá»±a Ä‘Ã nh phải lấy thân mình là m ngá»±a váºy.
Lão chưởng quỹ báºt cÆ°á»i :
- Cái gì mà xe do ngá»±a kéo, rồi sau đó Ä‘Æ°a tiá»n cho ngÆ°á»i Ä‘uổi ngá»±a... Äó là xe ngá»±a, văn nhã hÆ¡n má»™t chút thì gá»i là mã xa, còn cái ngÆ°á»i Ä‘uổi ngá»±a phải gá»i là mã xa phu Tiểu Thiên Sứ ồ lên má»™t tiếng :
- Hóa ra là mã xa phu thúc ngá»±a Ä‘i chở ngÆ°á»i!
Chưởng quỹ gáºt đầu :
- Äúng váºy đó.
Tiểu Thiên Sứ vội nói :
- Váºy thì ta cÅ©ng Ä‘i chở ngÆ°á»i.
Chưởng quỹ nghe váºy láºt Ä‘áºt ngăn y lại :
- Không được... không được... Äâu có cái cách chở ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡i váºy.
Tiểu Thiên Sứ thoà ng lộ vẻ kinh ngạc :
- Tại sao mà không được?
Chưởng quỹ thở dà i sÆ°á»n sượt, nhất thá»i không biết trả lá»i ra là m sao Ä‘Ã nh là m lÆ¡ nạt lá»›n :
- Không được tức là không được há»i là m sao quá là m sao ta trả lá»i được chá»›. Vả lại từ trÆ°á»›c đến giá» có ai mà là m nhÆ° váºy đâu nà !
Tiểu Thiên Sứ nghe nói thoáng cau mà y, y đưa tay gãi đầu nhăn mặt :
- Váºy thì ta không có tiá»n là m sao mua đồ ăn, váºy phải là m sao đây?
Thấy dáng Ä‘iệu và lá»i nói của y, chưởng quỹ chịu không được lại phải bịt miệng cÆ°á»i khùng khục trong há»ng má»™t hồi. Sau cùng thấy Tiểu Thiên Sứ thiệt tình là chất phác, tháºt thà quá Ä‘á»—i, y cố nÃn cÆ°á»i và bảo :
- Tiểu Thiên Sứ ngÆ°Æ¡i cứ yên tâm ăn cÆ¡m Ä‘i, bữa cÆ¡m và đồ ăn hôm nay xem nhÆ° ta má»i ngÆ°Æ¡i Ä‘i, không có tÃnh tiá»n đâu.
Tiểu Thiên Sứ cao hứng đáp như bể cả nóc quán một lần nữa :
- Äược lắm, ta có thể là m việc giúp ngà i mà ....
Thanh âm “được lắm†vừa phát ra lại khiến cho lão chưởng quỹ giáºt mình hoảng sợ, lão nhăn mặt cÆ°á»i khổ :
- Ta lạy ngÆ°Æ¡i đó Tiểu Thiên Sứ à ! NgÆ°Æ¡i nho nhá» cái há»ng lại má»™t chút được không hả?
Cái chân của ta bây giỠvẫn còn chưa hết đau đây nè.
Tiểu Thiên Sứ ngượng ngùng lại lấy tay gãi đầu, Ä‘oạn lúng túng gáºt đầu :
- Phải! Phải!
Lão chưởng quỹ lên tiếng giục y :
- Äừng có lải nhải nữa, ăn cÆ¡m lẹ lên Ä‘i.
Tên tiểu nhị đã bưng lên một đĩa thịt bò hầm, một đĩa cá hấp, một đĩa thịt gà quay, một bát canh trứng gà , rồi lại đem thêm cho Tiểu Thiên Sứ một liễn cơm đầy ắp.
Tiểu nhị lại sợ Tiểu Thiên Sứ gây ra chuyện buồn cÆ°á»i, nên Ä‘Ã nh phải dạy y cách ăn uống sao cho nó ra vẻ con nhà hà o hoa phong nhã :
- Tiểu Thiên Sứ à , ăn cơm thì phải dùng đũa, nè coi ta cầm đũa...
Tiểu nhị cầm đôi đũa đoạn tiếp :
- Ăn một miếng cơm rồi lấy đũa kẹp đồ ăn gắp bỠvà o miệng như vầy, như vầy nè... hiểu chưa?
Tiểu Thiên Sứ mở to đôi mắt nhìn chăm chú và o từng Ä‘á»™ng tác của tiểu nhị không dám bá» qua má»™t chi tiết nà o. Bây giá» nghe tiểu nhị há»i liá»n gáºt đầu đáp ngay láºp tức :
- Hiểu, ta hiểu rồi mà .
Tiểu nhị chỉ xong vá»™i và ng qua bà n khác phục vụ Tiểu Thiên Sứ hết sức tháºn trá»ng, nhẹ nhà ng cầm đôi đữa lên, ba ngón tay đặt và o đôi đữa nhÆ° tiểu nhị chỉ dạy, tÆ° thế cÅ©ng không có gì khác thÆ°á»ng, chỉ tiếc rằng y vừa má»›i dùng Ä‘Å©a Ä‘Æ°a miếng cÆ¡m đầu tiên vô miệng thì bà n tay hÆ¡i chếch lên, thế là ...
Cạch...
Cây Ä‘Å©a phÃa dÆ°á»›i rÆ¡i thẳng xuống mặt bà n, còn cây Ä‘Å©a phÃa trên quay ngược lên cắm ngay và o lá»— mÅ©i y...
á»i
Tiểu Thiên Sứ kinh hãi hoảng hốt rút cây đũa trong mũi ra đoạn nhẩy mũi một cái.
Tiểu Thiên Sứ vá»™i lấy tay che miệng quay đầu nhìn ngang ngó dá»c Ä‘iệu bá»™ tháºt là buồn cÆ°á»i.
Má»i ngÆ°á»i trong quán thấy váºy bất giác lại cÆ°á»i ầm lên lần nữa, khiến cho bầu không khà trong quán trở nên huyên náo lạ thÆ°á»ng.
Tiểu nhị nghe tiếng cÆ°á»i của khách trong quán, biết ngay là do Tiểu Thiên Sứ đã là m thêm Ä‘iá»u gì vụng vá», liá»n chạy lại rôi thân máºt vá»— vai Tiểu Thiên Sứ há»i y :
- Tiểu Thiên Sứ à ! NgÆ°Æ¡i là m cái gì mà khiến cho má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i nói kinh Ä‘á»™ng nhÆ° váºy?
Tiểu Thiên Sứ ấp úng nói :
- Cái... cái đôi Ä‘Å©a nà y...nó... nó không chịu nghe lá»i ta...
Tiểu nhị cÆ°á»i bảo :
- Không sao đâu, táºp dần dần rồi quen mà , đôi Ä‘Å©a sẽ nghe lá»i ngÆ°Æ¡i, đừng có sợ.
* * * * *
Mà n đêm từ từ buông xuống, ánh đèn hoa đăng chợt sáng lên.
Tiểu Thiên Sứ lúc nà y đã ăn xong bữa cÆ¡m, dang loay hoay giúp tiểu nhị dá»n dẹp, đối vá»›i y má»i việc Ä‘á»u hoà n toà n má»›i lạ ngay cả việc dá»n dẹp cÅ©ng váºy.
TrÆ°á»›c đây trong lúc sống vá»›i lão ma đầu trong vùng thâm sÆ¡n cùng cốc hiếm có dấu chân ngÆ°á»i qua lại, tất cả má»i việc ăn uống Ä‘á»u phải dá»±a và o đôi tay má»›i có. Hai ngÆ°á»i cùng Ä‘i săn thú rồi mang vá» quay hoặc nÆ°á»›ng chÃn trên lá»a là m thức ăn rồi thÆ°á»ng xuyên hái trái cây trong chốn sÆ¡n lâm thay cho rau quả tÆ°Æ¡i.
Tất cả má»i váºt dụng cần dùng cho cuá»™c sống Ä‘á»u nhá» và o chốn núi rừng là m ra, há» không dùng Ä‘Å©a, không cần chén bát. Tháºm chà ngay cả má»™t cái bà n cái ghế cÅ©ng không há» thấy bao giá». Hai ngÆ°á»i sống trong lá»u tranh, phÃa trong chỉ có và i tảng đá lá»›n nhá» khác nhau thay cho váºt dụng mà thôi.
Những việc bÆ°ng cÆ¡m bê thức ăn, rá»a chén lau bà n là lần đầu tiên Tiểu Thiên Sứ được nhìn thấy và là m những chuyện ấy.
Tuy váºy y há»c nghá» rất nhanh lẹ, tên tiểu nhị từ trÆ°á»›c đến giá» má»™t mình là m tối tăm mặt mÅ©i, nay có ngÆ°á»i phụ cho má»™t tay trong lòng hắn vui sÆ°á»›ng không sao tả xiết.
NhÆ°ng niá»m vui chÆ°a có được bao lâu, tiểu nhị Ä‘á»™t nhiên biến sắc mặt, trong lòng lo lắng bá»™i phần. Y đã nhìn thấy Hồ Tác Phà Vi Ä‘ang ở trÆ°á»›c cá»a tiểu Ä‘iếm.
Hồ Tác Phà Vi là biệt hiệu của bốn gã đại hán được gá»i chung là m má»™t. Lão đại Hồ Cang, lão nhị Trác Nghị, lão tam Phà Nhân và lão tứ Nguỵ NghÄ©a. Bốn gã nà y tuy xuất thân từ danh môn, gã nà o võ công cÅ©ng cao cÆ°á»ng. NhÆ°ng chuyên môn là m những chuyện bại hoại không có chút gì gá»i là tÆ° cách đệ tá» danh môn.
Bốn gã hoà nh hà nh ngang ngược, ăn nói hồ đồ, tầm báºy tầm bạ không sao tả xiết. Má»i ngÆ°á»i thấy bá»n chúng nhÆ° váºy bèn đặt xú danh “Hồ Tác Phà Vi†để ngầm khinh bỉ bá»n chúng, song bá»n chúng đã chẳng biết hổ thẹn mà còn lấy đó là m vinh dá»±. Cho dù Ä‘i đến đâu, bá»n chúng cÅ©ng tá» ra hung dữ hống hách, gây ra biết bao nhiêu chuyện trái tai gai mắt là m cho lÆ°Æ¡ng dân lo lắng sợ hãi không yên.
Tứ Hải tá»u gia Ä‘iếm là nÆ¡i bá»n chúng thÆ°á»ng đến, má»™t tháng Ãt nhất cÅ©ng ba bốn lần.
Bá»n nà y đã ăn uống không trả tiá»n thì chá»›, trái lại còn gây sá»± chá»i mắng, tay chân cứ vung loạn xạ. Gặp ai trái ý là bá»n chúng Ä‘á»™ng thủ ngay tức khắc.
Cho nên má»—i lần bá»n chúng đến đây là tiểu nhị rất Ä‘au khổ nhÆ° Ä‘ang bị quan nha tra tấn trong hình phòng. Tuy căm ghét bá»n nà y tả không được, song lại không dám là m gì đắc tá»™i đến bá»n chúng. Trong lòng cứ lầm bầm rủa loạn cả lên cho đỡ tức :
- “..... Hừ! Má»›i yên á»™n được bảy, tám ngà y thì cái lÅ© chết trôi nà y lại đến....!â€
Song ngoà i mặt tiểu nhị vẫn cố gượng cÆ°á»i bÆ°á»›c đến chà o há»i :
- KÃnh chà o tứ vị đại gia giá lâm, tứ vị mạnh khá»e...
Bỗng nhiên...
Hồ Cang tay vung lên tát mạnh và o mặt tiểu nhị, còn miệng thì chá»i lá»›n :
- Khá»e cái đầu mi, cái bản mặt mi khóc không ra khóc, cÆ°á»i không ra cÆ°á»i, lúc nà o cÅ©ng nhăn nhăn nhó nhó... bá»™ sợ bá»n ta ăn không trả tiá»n hả? Ờ! Chỉ tại bá»n tá»u quán các ngÆ°Æ¡i không tÃnh tiá»n của tụi ta, chứ đâu phải bá»n ta không trả... Phải không?
Tiểu nhị bất thình lình bị tát má»™t cái quá mạng, thân hình loạng choạng phải thối lui hai, ba bÆ°á»›c má»›i đứng vững lại được, hắn vừa Ä‘Æ°a tay xoa má vừa gượng cÆ°á»i đáp :
- Không dám, tiểu nhân không dám, các vị đại gia hà o phóng rá»™ng rãi vô cùng, hÆ¡n xa ngÆ°á»i khác, đâu có bao giá» trả tiá»n đâu. Dạ đúng! Dạ đúng!
Ngoà i miệng thì nói váºy, trong lòng tiểu nhị lại rủa nhiá»u hÆ¡n nữa :
- “Tổ tông hai mÆ°Æ¡i Ä‘á»i cái bá»n Hồ Tác Phà Vi bá»n mi, cái đồ chuyên môn ăn quỵt, ăn chạy, ăn không chịu trả tiá»n mà không biết xấu hổâ€
Hồ Cang lại quát lớn :
- Súc sinh! Sao chÆ°a chịu mang rượu thịt ra đây cho bá»n ta hả?
Tiểu nhị vá»™i và ng gáºt đầu quay và o, cà ng lầm bầm dữ hÆ¡n :
- “Con nhà đẻ hoang, tổ tông ná»™i ngoại cả dòng há» cái đồ rùa Ä‘en chuyên môn ăn giáºt mà còn hống hách. Äánh Ä‘áºp ngÆ°á»i thÆ°á»ng...â€
Tiểu nhị giáºn quá nên cứ lãi nhãi miết từ bên ngoà i vô đến táºn trong bếp vẫn chÆ°a chịu ngÆ°ng.
Tiểu Thiên Sứ thấy bên má tiểu nhị sÆ°ng Ä‘á» nên há»i :
- NgÆ°Æ¡i bị chuyện gì mà có vẻ không vui váºy? Bá»™ bị ngÆ°á»i ta la, đánh hả?
Tiểu nhị tức giáºn nghiến răng đáp :
- Tên khồn nạn cái lão đại tặc Hồ Cang thối tha...
Tiểu Thiên Sứ ngạc nhiên :
- Ủa! Mà tại sao hắn đánh ngÆ°Æ¡i váºy?
Tiểu nhị hầm hầm nói :
- Cái lÅ© chó Ä‘iên đó đâu có cần biết phải trái, bá»n chúng hứng lên là đánh Ä‘áºp ngÆ°á»i ta hà . Hừ...
Tiểu Thiên Sứ cà ng tròn cặp mắt :
- Là m sao mà nhÆ° váºy được, hai ta Ä‘i gặp kẻ đó để há»i cho ra đầu Ä‘uôi, chứ tại sao vô lý kỳ cục quá trá»i nhÆ° váºy được.
Tiểu nhị quýnh lên vội và ng ngăn lại :
- Thôi! Mặc kệ cái lÅ© đó xem nhÆ° ta gặp xui xẻo váºy thôi, đừng có ở đó mà nói lý vá»›i bá»n chúng.
Tiểu Thiên Sứ cà ng lúc cà ng lấy là m lạ hơn :
- Tại sao mà thôi?
Tiểu nhị giải thÃch :
- Cái giống ngang ngược nhÆ° váºy đâu có thèm, đâu có há»c để mà biết lý lẽ, phải trái nó ra là m sao. Bởi váºy có nói vá»›i bá»n chúng cÅ©ng vô Ãch mà lại còn tốn công sức, má»i cái miệng thêm mà thôi.
Tiểu Thiên Sứ cau mà y :
- Äã là ngÆ°á»i lẽ nà o không biết phân biệt phải trái?
Tiểu nhị hấp tấp bảo :
- Úy trá»i, ngÆ°Æ¡i đừng có nói lý vá»›i bá»n chúng Ä‘a, ta van ngÆ°Æ¡i đừng có để ý đến bá»n chúng mà .
Tiểu Thiên Sứ đưa tay gải gải đầu rồi giơ tay cầm lấy mâm rượu đoạn bảo với tiểu nhị :
- Thôi được, ta nghe lá»i đó. Váºy thì để ta mang rượu lên cho.
Tiểu nhị còn ráng dặn dò thêm :
- NgÆ°Æ¡i hãy nhá»› cho kỹ, đừng có gây sá»± hiểu không. Äắc tá»™i vá»›i bá»n chúng thì tiểu Ä‘iếm nà y kể nhÆ° sáºp tiêm đó nghe.
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu :
- Ta biết mà !
Tiểu Thiên Sứ bê mâm rượu đến trước bà n bốn gã Hồ Tác Phà Vi.
Trác Nghị chợt lên tiếng :
- á»’, tiểu tá» nà y tráng kiện quá, tiểu tá» lại đây cho đại gia xem ngÆ°Æ¡i thá».
Tiểu Thiên Sứ y lá»i Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Trác Nghị rồi đứng sừng sững tá»±a nhÆ° má»™t toà bảo tháp..
Trác Nghị hạ lệnh :
- Mi khom lÆ°ng xuống cho đại gia xem thá».
Tiểu Thiên Sứ há»i lại :
- Äể là m gì?
Trác Nghị nạt nộ :
- Kêu mi khom lÆ°ng xuống thì cứ khom lÆ°ng xuống, bá»™ mi không có tai sao? Dám trái lá»i đại gia hả?
Tiểu Thiên Sứ đầu óc lúc nà y luôn vang lên lá»i tiểu nhị vừa căn dặn, nên Ä‘Ã nh phải khom lÆ°ng xuống không dám nói gì nữa.
Bốp...
Trác Nghị đã giÆ¡ tay ký mạnh và o đầu Tiểu Thiên Sứ má»™t cái, Ä‘oạn cÆ°á»i hăng hắc bảo :
- Ha Ha! Tiểu tỠnà y bự con lại thêm cái đầu cứng nữa chứ...
Vừa nói xong, gã lại ký đầu Tiểu Thiên Sứ thêm một cái nữa.
Tiểu Thiên Sứ cong lưng đứng bất động để cho Trác Nghị ký và o đầu hai cái, trong lòng thầm nghĩ :
- “Hừ, chẳng thấy Ä‘au gì cả, tiểu nhị ca đã dặn mình không được đắc tá»™i vá»›i bá»n há», ta phải cố nhịn má»›i được.â€
Ngụy Nghĩa lớn tiếng nói :
- Tiểu tá» ngÆ°u đầu kia, lão nhị của ta há»i ngÆ°Æ¡i cứ sao ngÆ°Æ¡i không chịu đáp?
Tiểu Thiên Sứ lẩm bẩm :
- Cũng đúng đó.
Ngụy NghÄ©a nhất thá»i không hiểu Tiểu Thiên Sứ nói cái gì liá»n há»i :
- NgÆ°Æ¡i nói cái gì mà đúng sai lung tung váºy hả?
Tiểu Thiên Sứ chỉ và o Trác Nghi rồi nói :
- Vị nà y nói đầu ta cứng, ta cảm thấy đầu mình cứng tháºt nên má»›i nói là cÅ©ng đúng đó.
Bốn gã hán tỠđồng thanh cÆ°á»i lá»›n :
- Ha ha...
Ngụy Nghĩa bỗng nói :
- Lão đại à , tiểu tá» nà y nói đúng là đầu nó cứng, bây giá» bá»n ta phải là m sao đây?
Hồ Cang liá»n bảo :
- Ngươi cứ thỠnghĩ xem có đúng không?
Ngụy NghÄ©a cÆ°á»i hì hì Ä‘i đến trÆ°á»›c mặt Tiểu Thiên Sứ váºn sức và o cánh tay gõ mạnh và o cái đầu cứng của chà ng.
Binh...
Một thanh âm trầm đục vang lên, hữu thủ của Ngụy Nghĩa bị chấn động tê buốt không sao tưởng nổi mà Tiểu Thiên Sứ vẫn khom lưng bất động.
Ngụy NghÄ©a vô cùng kinh ngạc bởi vì hắn đã váºn ra hai thà nh công lá»±c, nếu nhÆ° là má»™t ngÆ°á»i bình thÆ°á»ng e rằng lúc nà y đã hôn mê bất tỉnh mà hiện giá» tiểu tá» nà y không há» có phản ứng. Chẳng lẽ tiểu tá» nà y là cao thủ võ lâm tuyệt đỉnh hay sao?
Thấy Ngụy NghÄ©a đứng sững ngÆ°á»i lặng im không nói, Hồ Cang cao giá»ng quát lá»›n :
- Nè, lão tứ, chuyện gì xảy ra váºy, bá»™ ngÆ°Æ¡i bị trúng phải Ä‘á»™c khà rồi hả?
Ngụy NghÄ©a buông thá»ng hai tay ấp úng cÆ°á»i đáp :
- Hì hì, cái đầu của tiểu tỠnà y cứng thiệt đó.
Nói rồi gã từ từ bước vỠchỗ ngồi, tiếp tục uống rượu.
Tiểu Thiên Sứ bưng mâm rượu quay xuống nhà bếp chợt nghe tiểu nhị lên tiếng bảo :
- Là m sao rồi Tiểu Thiên Sứ có bị đau không?
Tiểu Thiên Sứ tháºt thà đáp :
- CÅ©ng chẳng có gì, ta không gây sá»± vá»›i bá»n hắn, váºy mà bá»n hắn còn gõ và o đầu mấy cái thiệt là ngang ngược quá chừng.
Tiểu nhị cÆ°á»i bảo :
- Cho ngÆ°Æ¡i ăn mấy cái ký đầu nhÆ° váºy là còn nhẹ lắm đó, chắc là bá»n hắn thấy thái Ä‘á»™ của ngÆ°Æ¡i tháºt thà dá»… bảo nên má»›i đối xá» tốt vá»›i ngÆ°Æ¡i đó, nếu không e rằng...
Ngừng một lát, tiểu nhị nói tiếp :
- Hay là để ta bÆ°ng đồ ăn cho bá»n chúng, tục ngữ nói “là m riết rồi quen†mà , huống hồ việc bÆ°ng bê nà y ta đã là m lâu rồi nên đâu có sợ rắc rối.
Tiểu Thiên Sứ vội chặn lại :
- Äể ta Ä‘i cho, cái đầu ta cứng lắm, mấy gã kia có đánh nữa cÅ©ng đâu có sao.
Tiểu nhị cÆ°á»i vui vẻ :
- Cũng được, ngươi muốn bị ký đầu thêm mấy cái là do ngươi tự ý nói ra đó nghe, ta không chịu trách nhiệm đâu. Hì hì...
Äã có Tiểu Thiên Sứ đầu cứng không sợ đánh đỡ đòn, là m cho tiểu nhị thở phà o nhẹ nhõm, y vui không sao kể xiết, vừa là m vừa hát nho nhá» trong miệng.
Tại bà n của bốn gã Hồ Tác Phi Vi tá»u hứng Ä‘ang lúc cá»±c thịnh.
Ngụy Nghĩa đang cất tiếng :
- Tiểu cô nÆ°Æ¡ng áo và ng quả là xinh đẹp, đáng tiếc là ngÆ°á»i ả nhiá»u gai quá, vừa đụng và o là mất hứng.
Phi Nhân cÆ°á»i hăng hắc rồi nói :
- Hoa hồng có nhiá»u gai má»›i cà ng thêm thú vị chá»›, có đúng không?
Trác Nghị cÆ°á»i há» há» châm chá»c :
- Lão tam chúng ta pháºn cóc ghẻ mà muốn đòi ăn thịt thiên nga phải không? Há» há»...
Phi Nhân nổi giáºn quát :
- Ta là cóc ghẻ thì mi là đồ quái váºt gì? Vả lại muốn ăn thịt thiên nga chẳng lẽ không được hay sao?
Trác Nghị cÆ°á»i đáp :
- Chỉ sợ ngươi nuốt không trôi con thiên nga nà y đâu, ả chẳng những đẹp tuyệt mà võ công lại cao diệu, chớ quên là hôm qua ngươi bị ả điểm huyệt, mặt nhăn còn hơn khỉ ăn ớt nữa, khó coi vô cùng mà còn khoác lác sao?
Phi Nhân cũng không chịu kém :
- Hà hà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng váºy, đâu có hÆ¡n gì ta mà vá»— ngá»±c?
Hồ Cang vội lên tiếng :
- Lão nhị, lão tam chớ có cãi nhau nữa, hãy lo kiếm cách trừng trị tiểu cô nương cứng cổ kia đi.
Ngụy NghÄ©a hạ giá»ng há»i :
- Là m sao mà kiếm cách được, võ công chúng ta không bằng ngÆ°á»i ta thì Ä‘Ã nh chịu váºy thôi.
Phà Nhân liá»n nói :
- Lão tứ ngÆ°Æ¡i đừng có coi trá»ng ả quá đáng, mà tá»± hạ thấp uy phong của chúng ta.
Ngụy Nghĩa thoáng nhếch mép :
- Chắc là lão tam nhà ngươi nghĩ ra diệu kế rồi phải không?
Phà Nhân ghé sát đầu nói nhá» mấy câu, nét mặt Ngụy NghÄ©a thoáng mỉm cÆ°á»i đắc ý, cổ há»n gã phát ra thanh âm quái dị khặc khặc...
Trác Nghị không khá»i ngạc nhiên vá»™i há»i :
- Lão tứ ngÆ°Æ¡i cÆ°á»i cái gì? Phải chăng lão tam nghÄ© ra diệu kế gì tháºt sao, váºy thì nói cho bá»n ta nghe Ä‘i.
Phà Nhân từ từ bảo :
- NgÆ°Æ¡i đừng có nóng nảy, bốn anh em bá»n ta có phúc cùng hưởng, có chuyện gì thú vị thì đâu có thiếu phần ngÆ°Æ¡i được.
Trách Nghị cÆ°á»i hì hì :
- Lã tam từ trÆ°á»›c đến giá» ngụy kế Ä‘a Ä‘oan, mÆ°u kế của ngÆ°Æ¡i nhất định là tuyệt vá»i rồi.
Phà Nhân cÆ°á»i mắng :
- Hả? NgÆ°Æ¡i nói cái gì mà ngụy kế Ä‘a Ä‘oan? Cái nà y gá»i là bà n mÆ°u nÆ¡i mà n trÆ°á»›ng thắng địch ngoà i ngà n dặm đó.
Ngụy NghÄ©a nghe váºy lá»›n tiếng cÆ°á»i ha hả :
- Bà n mÆ°u nÆ¡i mà n trÆ°á»›ng thì quả không sai, nhÆ°ng mà thắng địch ngoà i ngà n dặm thì... hà hà chá»— nà y má»›i quan trá»ng đây.
Nói xong, bốn gã Hồ Tác Phi Vi nâng ly rượu cÆ°á»i nói ầm Ä©.
Gần hai khắc đồng hồ trôi qua, tá»u khách lúc nà y đã rá»i quán, ngay cả bá»n Hồ Tác Phi Vi cÅ©ng say mèm lảo đảo bá» Ä‘i.
Sau khi dá»n dẹp tá»u Ä‘iếm xong, tên tiểu nhị biết Tiểu Thiên Sứ không có chá»— nghỉ ngÆ¡i bèn bảo chà ng :
- Tiểu Thiên Sứ à , tối nay ngươi ngủ chung với ta nghe.
Tiểu Thiên Sứ nghe váºy vui mừng đáp :
- Äược được mà Hai ngÆ°á»i cùng lên trên lầu Ä‘i và o phòng ngủ của tiểu nhị.
Äầu phòng ngủ quay ra hÆ°á»›ng bắc, Ä‘uôi vá» phÃa nam. Trong phòng bà y trà cá»±c kỳ Ä‘Æ¡n giản. Má»™t chiếc giÆ°á»ng gá»— nhá» dá»±a và o góc tÆ°á»ng phÃa tây, kế chiếc giÆ°á»ng là má»™t cái bà n, phÃa trên có má»™t bình trà bằng đá tÃm, hai chén trà bằng sứ thanh hoa, cạnh bà n bà y mấy cái ghế là m bằng gá»— nam má»™ cứng chắc vô cùng. Giữa bà n có má»™t ngá»n há»a đăng nhá» tá»a ánh sáng và ng vá»t, góc phÃa tây phòng là má»™t chiếc tủ Ä‘á»±ng y phục cao bằng đầu ngÆ°á»i. Ngoà i ra trong phòng không còn váºt gì khác.
Tiểu nhị suốt ngà y báºn rá»™n, mệt muốn đứt hÆ¡i nên y cÅ©ng không buồn nói chuyện vá»›i Tiểu Thiên Sứ, y chỉ rá»a tay sÆ¡ qua rồi nằm lăn ra giÆ°á»ng ngủ ngay láºp tức.
Tiểu Thiên Sứ đến chá»— má»›i nên cảm thấy má»i việc Ä‘á»u má»›i lạ, muốn há»i tiểu nhị mấy câu, song thấy y đã ngủ. Chà ng cÅ©ng Ä‘Ã nh im lặng quay mặt và o tÆ°á»ng ngủ luôn.
Trước đây Tiểu Thiên Sứ vừa đặt đầu xuống là ngủ ngay tức khắc, nhưng hôm nay đến chỗ mới lạ chà ng cố nhắm mắt, song vẫn không sao ngủ được.
Chiếc giÆ°á»ng lại quá nhá» nên Tiểu Thiên Sứ không dám Ä‘á»™ng Ä‘áºy, sợ là m kinh Ä‘á»™ng giấc ngủ của tiểu nhị.
Tiểu Thiên Sứ Ä‘á»™t nhiên ôm bụng dÆ°á»›i, hóa ra là chà ng mắc tiểu. Chà ng cố nhịn được má»™t lát song sau đó không sao nhịn được nữa, thế là đà nh phải nhè nhẹ bò xuống dÆ°á»›i giÆ°á»ng Ä‘i tìm chá»— để tiểu cho dá»… chịu.
Tiểu Thiên Sứ lặng lẽ xuống lầu mấy lần, song không sao tìm ra nhà xà đà nh phải lén mở cá»a Ä‘iếm chạy ra bên ngoà i.
Không nên Ä‘i tiểu ngoà i Ä‘Æ°á»ng, Ä‘iá»u nà y thì Tiểu Thiên Sứ cÅ©ng biết. NhÆ° váºy thì chỉ còn cách chạy ra ngoà i đồng mà thôi.
Tiểu Thiên Sứ không há» do dá»±, vá»™i vã cắm đầu cắm cổ chạy ra khá»i Ä‘Æ°á»ng quan lá»™ tìm má»™t nÆ¡i cây cối um tùm ráºm rạp.
Äang lúc chà ng kéo quần xuống định tiểu thì chợt phát hiện cách đó không xa có ánh lá»a sáng rá»±c, chốc chốc vá»ng lại thanh âm dÆ°á»ng nhÆ° có ngÆ°á»i Ä‘ang Ä‘á»™ng thủ. Thế là chà ng không còn buồn tiểu nữa, vá»™i chạy vá» phÃa có tiếng Ä‘á»™ng xem chuyện gì xảy ra. Khi đến gần nÆ¡i phát ra ánh lá»a, Tiểu Thiên Sứ thấy có mấy ngÆ°á»i trong đó có bốn gã trong bá»n Hồ Tác Phi Vi mà chà ng gặp trong tá»u quán lúc nãy.
Trong tay Hồ Cang và Phà Nhân cầm hai cây Ä‘uốc lá»a cháy sáng rá»±c, ở giữa bốn gã là hai thiếu nữ.
Hai thiếu nữ nà y Æ°á»›c chừng mÆ°á»i tám hoa niên, dung nhan xinh đẹp, thanh tao thoát tục, mình váºn y phục mà u thiên thanh, trông cá»±c kỳ thanh nhã.
NhÆ°ng lúc nà y sắc diện của hai thiếu nữ trắng nhợt, vẻ mặt lá» Ä‘á» còn gã Hồ Cang Ä‘ang cÆ°á»i mê mẩn, miệng lảm nhảm :
- Tiểu cô nương à , ban ngà y nà ng lợi hại quá, còn bây giỠđể coi ai lợi hại hơn nè. Ha ha ha...
Trác Nghị cũng nói thêm và o :
- Cái đó còn gì phải nói, tá»± nhiên là huynh đệ chúng ta lợi hại hÆ¡n rồi, hà hÃ...
Gã nhất thá»i phân tâm cÆ°á»i nói, thiếu nữ áo xanh đã thừa cÆ¡ xuất chiêu “Xuân Phong Mãn Diện†là m cho Trác Nghị hoa mắt, trÆ°á»›c mặt hắn nhÆ° có trăm vạn ngón tay xòe tá»›i.
Mặt hắn lãnh trá»n má»™t chưởng của thiếu nữ áo xanh ná».
- á»i!
Trác Nghị đưa tay xoa mặt kêu đau ầm ĩ.
Phà Nhân đứng bên cÆ°á»i hô hố nói :
- Lão nhị à , cái chiêu “Thiên Thủ Nhu Mô†có hương vị không hả?
Trác Nghị cÆ°á»i hì hì đáp :
- Lão tam à , cực kỳ thú vị.
Nói rồi gã bước tới trước, nhe hà m răng trắng nhỡn nói với thiếu nữ :
- Tiểu cô nÆ°Æ¡ng, ngón tay của nà ng má»m mại quá chừng, vuốt trên mặt ta thiệt là dá»… chịu không sao tưởng nổi, còn không biết mấy chá»— khác trên thân hình nà ng có má»m mại nhÆ° váºy không, để ta rá» thá» xem. Hì hÃ...
Nói đoạn y vươn hữu thủ ra sỠlên mặt thiếu nữ áo xanh.
Thiếu nữ áo xanh ná»™ khÃ, nghiến răng tức giáºn, tả thủ phát chiêu “Bại Vân Kiến Nháºt†gạt phắt hữu thủ của gã, hữu thủ dùng chiêu “Láºp Trúc Kiến Ảnh†đá thẳng và o huyệt “Không Môn†trÆ°á»›c ngá»±c gã. Má»™t thanh âm nhỠđục vang lên, khiến gã phải thối lui má»™t bÆ°á»›c.
Song ngay sau đó, Ngụy NghÄ©a đã vung song chưởng đánh vá» phÃa thiếu nữ áo xanh ná».
Thiếu nữ vá»™i Ä‘Æ°a tả cÆ°á»›c nhÃch sang mé tả má»™t bÆ°á»›c, hữu thủ hÆ¡i chếch xuống Ä‘iểm trúng và o huyệt “Kiên Tỉnh†của Ngụy NghÄ©a. NhÆ°ng lạ thay, Ngụy NghÄ©a dÆ°á»ng nhÆ° không há» hấn gì, song chưởng của hắn vẫn theo thế liên hoà n Ä‘áºp xuống. Thiếu nữ áo xanh không thể tránh kịp Ä‘Ã nh phải vung chưởng nghênh tiếp.
Bốp!
Thiếu nữ áo xanh tá»±anhÆ° không đỡ nổi chưởng lá»±c của Ngụy NghÄ©a, thân hình nà ng lảo đảo nghiêng ngÆ°á»i sang mé tả, Ä‘oạn chúi đầu tá»›i phÃa trÆ°á»›c.
Ngụy NghÄ©a cÆ°á»i đắc ý, bà n tay phải thuáºn thế vuốt nhẹ lên má của thiếu nữ.
Thiếu nữ áo xanh vừa hổ thẹn vừa tức giáºn, nà ng tá»± biết đã trúng phải “Tô Cốt tán†của lÅ© ác đồ là m cho mất hết công lá»±c nên lúc nà y nà ng không phải là đối thủ của chúng. NhÆ°ng trÆ°á»›c mắt sẽ không cách nà o thoát khá»i tay bá»n chúng. Trong lúc cấp bách nà ng bèn lá»›n tiếng thóa mạ :
- LÅ© tiểu tặc vô liêm sỉ, rồi sẽ có ngà y bản cô nÆ°Æ¡ng phanh thây bá»n mi ra là m vạn Ä‘oạn.
Trác Nghị cÆ°á»i hô hố :
- Ta lại không muốn phân thây nà ng là m gì, thân thể nà ng má»m mại nhÆ° váºy giả nhÆ° phân ra là m muôn Ä‘oạn há chẳng phải là uổng phà quá hay sao?
Ngụy NghÄ©a liá»n tiếp lá»i :
- Phải đó, ta chỉ muốn gần gũi với nà ng mà thôi
Thiếu nữ áo xanh vừa hổ thẹn vừa kinh hoảng, trong lúc sơ ý tay áo của nà ng bị Trác Nghị xé rách.
“Rẹt†một tiếng, tay áo thiếu nữ bị xé rách để lộ ra một cánh tay tròn trịa đầy đặn và một là n da mịn trắng như tuyết.
Bốn cặp mắt háo sắc thừa cÆ¡ nhìn chằm chằm và o cánh tay của thiếu nữ. Trác Nghị đắc ý cÆ°á»i nói :
- Các ngươi xem chiêu “xé rách áo mỹ nhân†có tuyệt diệu không. Ha ha ha...
Phà Nhân vội bảo :
- Lão nhị à , cái gì mà “xé rách áo mỹ nhânâ€? Chiêu của ngÆ°Æ¡i chỉ có thể gá»i là “xé rách tay áo mỹ nhân†thôi, đâu có gì đáng phục.
Trác Nghị liá»n cãi lại :
- Không đúng, tay áo cÅ©ng là má»™t phần của áo mà , cho nên chiêu thức của ta có gá»i là “xé rách áo mỹ nhân†cÅ©ng đâu có gì là sai?
Phà Nhân vội lên tiếng :
- Cứ cho ngÆ°Æ¡i nói nhÆ° váºy là có lý Ä‘i, nhÆ°ng mà cái chiêu của ngÆ°Æ¡i đâu có toà n vẹn hết.
Trác Nghị thoáng cau mà y :
- Tại sao mà ngÆ°Æ¡i nói váºy?
Phà Nhân thản nhiên đáp :
- Y phụ thì có tay có thân sau, có vạt trÆ°á»›c, có túi cho nên Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên chiêu nà y của ngÆ°Æ¡i chÆ°a có đủ há»a hầu đâu.
Trác Nghị cầm lấy khúc áo cÆ°á»i há» há» nói :
- Äược rồi, ta sẽ thi triển toà n bá»™ chiêu xé rách áo mỹ nhân cho ngÆ°Æ¡i xem nè.
Nói rồi gã bÆ°á»›c tá»›i nghiêng ngÆ°á»i sang mé hữu, vÆ°Æ¡n tay ra không ngừng chụp tá»›i nhÆ° muốn xé rách luôn ống tay áo còn lại của thiếu nữ.
Ngụy Nghĩa cũng đang ở bên mé tả của thiếu nữ, gã liên tiếp vung tay chộp tới tả thủ của thiếu nữ đã lộ ra ngoà i để đùa cợt.
Thiếu nữ áo xanh cấp nộ công tâm, thi triển uyên ương liên hoà n cước đá trúng và o huyệt “Khà Hải†gần bộ hạ của Trác Nghị, song vì mất hết công lực nên độc cước của nà ng tựa như đụng phải miếng da dà y.
Chợt nghe.
Binh...
Thiếu nữ bị sức phản chấn dội lại, thân hình nà ng loạng choạng suýt chút nữa là té nhà o xuống đất.
Ngụy NghÄ©a lợi dụng thá»i cÆ¡ dùng chiêu “Di SÆ¡n Äảo Hải†hai tay dang ra nhÆ° muốn ôm thiếu nữ và o lòng gã.
Thiếu nữ áo xanh thấy khó tránh khá»i chiêu thức của đối phÆ°Æ¡ng, miá»…n cưỡng lăn tròn dÆ°á»›i đất má»™t vòng tả cÆ°á»›c búng mạnh ra nhanh lẹ Ä‘iểm và o huyệt Túc Tam Ly của Ngụy NghÄ©a.
Gã hốt hoảng lui vội ra sau một bước, song đã trễ.
Huyệt Túc Tam Ly của gã đã bị thiếu nữ đá trúng.
Tuy nói là thiếu nữ đã bị mất hết công lá»±c nhÆ°ng Túc Tam Ly là yếu huyệt nÆ¡i hạ chi của con ngÆ°á»i, nên sau khi bị đá trúng dù là vô lá»±c, song gã vẫn cảm thấy tê buốt nhÆ° thÆ°á»ng.
Thiếu nữ áo xanh láºt ngÆ°á»i chồm dáºy chÆ°a kịp đứng vững, luồng chưởng phong của Trác Nghị đã à o à o nhằm ngay trÆ°á»›c ngá»±c thiếu nữ đẩy tá»›i.
Thiếu nữ không dám liá»u mạng nghênh đón, liá»n bÆ°á»›c sang má»™t bÆ°á»›c né tránh, đồng thá»i hữu thủ vung tá»›i Ä‘iểm và o kỳ môn huyệt ở khuá»·u tay Trác Nghị.
Gã vá»™i biến chiêu phong bế chiêu thức của thiếu nữ, song không ngá» thiếu nữ áo xanh chỉ đánh ra hÆ° chiêu mà thôi, nà ng Ä‘á»™t nhiên biến chiêu hóa chỉ thà nh chưởng, hữu thủ Ä‘Æ°a chếch lên phÃa trên.
Bốp...
Má trái của gã đã lãnh trá»n má»™t cái bạt tai của thiếu nữ.
Trác Nghị chưa kịp định thần lại thì :
Bá»™p...
Má»™t thanh âm lại vang lên, má phải của hắn lại lãnh thêm má»™t cái bạt tai của thiếu nữ áo xanh ná».
Hai cái bạt tai của thiếu nữ tuy không Ä‘au Ä‘á»›n gì nhÆ°ng Trác Nghị cảm thấy mất mặt vô cùng, gã xấu hổ quá, nổi giáºn quát vang :
- Giá»i cho con xú a đầu nà y, mi chá»› trách nhị gia đây không biết thÆ°Æ¡ng hoa tiếc ngá»c. Hôm nay ta phải cho mi nếm mùi Ä‘au khổ.
Nói xong gã mặc kệ quyá»n cÆ°á»›c chỉ phong của thiếu nữ Ä‘ang Ä‘iểm đánh xuống thân hình gã nhÆ° mÆ°a, gã cứ nghiến răng xông thẳng tá»›i, mặt lá»™ vẻ hung dữ vô cùng.
Bốp... bốp...
Binh... binh...
Thanh âm yếu ớt vang lên bất tuyệt bên tai.
Thân hình Trác Nghị trúng liên tiếp ba bốn quyá»n chưởng của thiếu nữ, song hắn tá»±a nhÆ° vô tri vô giác cứ liá»u mạng xông thẳng đến trÆ°á»›c mặt thiếu nữ.
Ãi da...
Thiếu nữ áo xanh thất kinh, trong lúc hoảng loạn chỉ biết thối lui ra sau né tránh, không ngá» chân nà ng Ä‘á»™t nhiên bị váºt gì đó chắn Ä‘Æ°á»ng khiến nà ng đứng không vững ngã ngá»a trên đất.
Hầu nhÆ° đồng thá»i Trác Nghị dùng chiêu “Hổ Äói Vồ Mồi†chồm tá»›i nắm chặt hai tay của thiếu nữ áo xanh.
Trác Nghị ngồi trên mình thiếu nữ, Ä‘oạn cất tiếng cÆ°á»i cuồng dại :
- Há há... ta chụp được nà ng rồi, chụp được nà ng rồi.
Ngụy NghÄ©a cÆ°á»i nói :
- Lão nhị, ngÆ°Æ¡i chá»› đắc ý nhÆ° váºy, nếu nhÆ° không có ta giúp ngÆ°Æ¡i má»™t tay, ngÆ°Æ¡i chÆ°a chắc đã bắt nà ng dá»… dà ng nhÆ° váºy.
Hóa ra là Ngụy NghÄ©a thấy thiếu nữ cứ lui dần ra sau, y lén chạy ra phÃa sau giÆ¡ chân cản Ä‘Æ°á»ng thiếu nữ.
Trác Nghị thản nhiên đáp :
- Lão tứ, ngươi cũng không nên tự phụ, nếu như không có cẩm nang diệu kế của lão tam, chỉ e ngươi có muốn giúp cũng không thể giúp được. Hừ...
Phà Nhân nghe váºy mặt gã dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc, mỉm cÆ°á»i khóai chÃ.
Thì ra lúc ban ngà y bốn gã Hồ Trác Phà Vi Ä‘i trên Ä‘Æ°á»ng gặp hai thiếu nữ, thấy dung nhan há» yêu kiá»u nên bá»n chúng nổi tÃnh háo sắc, bèn bÆ°á»›c tá»›i lên tiếng chá»c ghẹo. Trác Nghị và Hồ Cang còn ngứa ngáy Ä‘á»™ng chân Ä‘á»™ng tay, thừa cÆ¡ giở trò sà m sở, sá» mó lung tung.
Nà o ngá» hai vị thiếu nữ lạ mặt ná» võ công cao cÆ°á»ng. Thiếu nữ áo xanh xuất thủ dạy cho chúng má»™t tráºn, lại thuáºn tay Ä‘iểm huyệt hai gã Trác Nghị và Phà Nhân cùng hai gã kia, khiến cho bá»n hắn đứng nhÆ° trá»i trồng ngoà i Ä‘Æ°á»ng quan lá»™ dở khóc dở cÆ°á»i suốt má»™t giỠđồng hồ, xấu hổ thiếu Ä‘iá»u muốn Ä‘á»™n thổ.
Phà Nhân cá»±c kỳ tức tối, hắn kêu Ngụy NghÄ©a âm thầm theo dõi hà nh tung của hai thiếu nữ, thấy hai nà ng Ä‘i và o Hằng Xuân khách Ä‘iếm đối diện vá»›i Tứ Hải gia tá»u Ä‘iếm, hắn má»›i há»™i há»p bốn ngÆ°á»i đến Tứ Hải gia tá»u Ä‘iếm uống rượu.
Lúc đã ngà ngà say Phà Nhân Ä‘em Ä‘á»™c kế của mình nói vá»›i ba gã kia, sau đó cả bá»n cùng hà nh Ä‘á»™ng.
Trác Nghị cùng Ngụy Nghĩa thừa lúc đêm tối đi và o Hằng Xuân khách điếm âm thầm tìm phòng trỠcủa hai vị nữ khách.
Ngụy NghÄ©a rá»c rách miếng giấy dán cá»a sổ, Ä‘oạn thổi mê hÆ°Æ¡ng và o trong phòng, khi hai thiếu nữ đã mê man, hắn bèn cùng vá»›i Trác Nghị má»—i gã ôm má»™t ngÆ°á»i chạy ra khá»i khách Ä‘iếm, Ä‘oạn bốn gã cùng chạy ra rừng cây cối ráºm rạp gần ở ngoà i thà nh.
Äể trả thù mối nhục bị Ä‘iểm huyệt lúc trÆ°á»›c, Trác Nghị đã cho hai thiếu nữ uống Tô Cốt tán để là m mất hết công lá»±c của nà ng. Hai ngÆ°á»i chợt tỉnh dáºy, phát hiện thấy mình Ä‘ang nằm nÆ¡i hoang dã, chung quanh là bốn gã Hồ Trác Phà Vi, biết đã trúng phải kế quá»· của chúng, song không còn biết là m sao thoát được. Sau đó Trác Nghị giải trừ mê hÆ°Æ¡ng cùng vá»›i nà ng giao đấu má»™t tráºn.
Lúc nà y thiếu nữ áo xanh muốn báºt dáºy ứng chiến, song chân lá»±c bị tiên tán khiến nà ng không nhấc mình lên nổi, nà ng má»›i biết Tiêu Cốt tán đã phát huy tác Ä‘á»™ng của nó.
Trác Nghị cứ mặt kệ nhe nanh múa vuốt lao tới.
Không ngỠthiếu nữ áo xanh tuy bị mất hết công lực song chiêu thức lại linh diệu vô cùng, suốt mấy hiệp giao chiến Trác Nghị vẫn không sao gần nà ng được.
Ngụy NghÄ©a thấy váºy liá»n xông tá»›i trợ lá»±c vá»›i Trác Nghị má»™t tay, lấy hai đánh má»™t mà khó khăn lắm má»›i hạ được thiếu nữ áo xanh. Còn Hồ Cang và Phà Nhân ngăn thiếu nữ áo và ng không cho nà ng đến trợ chiến vá»›i thiếu nữ áo xanh.
Trác Nghị cất tiếng cÆ°á»i dâm đãng :
- Hì hì, con a đầu kia để ta coi da mi có trắng không?
Tiếng không vừa dứt, gã đã vung tay điểm và o mê huyệt của nà ng khiến nà ng không sao cỠđộng được.
Ngụy NghÄ©a bÆ°á»›c tá»›i đắc ý vuốt nhẹ và o cánh tay của thiếu nữ áo xanh, Ä‘oạn lần đến bên nách nà ng cÆ°á»i bảo :
- A đầu ngoan nà o, đừng có sợ hãi, đại gia đây rất biết thÆ°Æ¡ng hoa tiếc ngá»c mà .
Rồi gã từ từ đưa tay cởi cúc áo trước ngực nà ng.
Sắc mặt thiếu nữ áo xanh tái ngắt, nà ng tuyệt vá»ng nhắm mắt lại, hai dòng lệ tuôn trà o nhÆ° suối.
Äá»™t nhiên có tiếng thét lá»›n :
- Dừng tay lại, các ngươi không được động thủ.
Tiểu Thiên Sứ bất ngá» xuất hiện, nãy giá» chà ng âm thầm đứng trong bóng tối, đến khi thấy Ngụy NghÄ©a Ä‘Æ°a tay cởi cúc áo của thiếu nữ áo xanh, chà ng nhịn không được liá»n nhảy ra hét lá»›n ngăn chặn chúng lại.
Tiếng thét vang vá»ng tá»±a nhÆ° tiếng sấm nổ kinh Ä‘á»™ng bên tai khiến bốn gã giáºt mình sợ hãi, tim Ä‘áºp thình thịch.
Ngụy NghÄ©a Ä‘ang lúc tâm thần mê mẩn bị tiếng hét là m mất hứng. Lúc hắn định thần ngÆ°á»›c mặt nhìn lên nháºn ra đó là gã hầu bà n to con trong tá»u quán lúc nãy, bất giác gã giáºn Ä‘iên ngÆ°á»i, láºp tức lá»›n tiếng nạt ná»™ :
- Xú tiểu tỠkia, mi dám xen và o công việc của đại gia, bộ chán sống rồi hả?
Nói Ä‘oạn y tung mình bay bổng lên hai bÆ°á»›c, vung quyá»n nhằm ngay đầu Tiểu Thiên Sứ đánh tá»›i.
Thế quyá»n nà y cá»±c kỳ hung mãnh, lại Ä‘ang lúc hắn nổi giáºn nên xuất thủ không chút lÆ°u tình nhÆ° muốn lấy mạng Tiểu Thiên Sứ.
Tiểu Thiên Sứ nhẹ nhà ng tung mình né tránh, miệng bảo hắn :
- Nè, cá»› sao ngÆ°Æ¡i lại Ä‘á»™ng thủ đánh ta kỳ váºy.
Ngụy NghÄ©a thấy thân pháp của đối phÆ°Æ¡ng linh hoạt dị thÆ°á»ng, hiển nhiên là khinh công chẳng phải tầm thÆ°á»ng, song lúc nà y Ä‘ang cÆ¡n thịnh ná»™, gã bất kể má»i chuyện không cần biết đối phÆ°Æ¡ng ra sao mà cứ lá»›n tiếng thóa mạ.
- Xú tiểu tá» bá»™ Ä‘ui mắt rồi hả? Äể ta dắt ngÆ°Æ¡i vỠÂm phủ nghe.
Nói Ä‘oạn gã vung quyá»n đánh tiếp.
Tiểu Thiên Sứ thấy mặt gã cá»±c kỳ hung dữ lao vá» phÃa mình nhÆ° Ä‘iên cuồng, chà ng cÅ©ng vá»™i vung quyá»n xuất chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâm†nghênh chiến.
Quyá»n thủ chÆ°a chạm đến ngÆ°á»i Ngụy NghÄ©a đã cảm thấy kình phong à o tá»›i, áp lá»±c cá»±c kỳ mãnh liệt, e rằng sức mình không chịu nổi nên gã hấp tấp thu quyá»n lạng ngÆ°á»i nhảy sang má»™t bên.
Chỉ nghe...
Bùng!
Quyá»n thủ của Tiểu Thiên Sứ đã đánh trúng má»™t cây cổ thụ lá»›n phÃa sau lÆ°ng Ngụy NghÄ©a khiến cho thân cây rung rinh, cà nh lá gãy rá»i bay lả tả khắp nÆ¡i.
Ngụy Nghĩa tuy đã nhảy sang một bên tránh né, song vẫn cảm thấy sức ép khủng khiếp của luồng kình phong đè lên thân mình là m gã khó thở không sao chịu nổi.
Hồ Trác Phi Vi Ä‘á»u cá»±c kỳ kinh hãi, bá»n chúng không ngá» công lá»±c của tiểu tá» nà y lại cao tuyệt nhÆ° váºy, e rằng chuyện hôm nay há»ng mất rồi.
Phà Nhân lên tiếng trước tiên :
- Vị thiếu hiệp kia, Long vương chớ nên bức bách Hà bá, ta khuyên ngươi chớ nên lợi dụng nước đục mà thả tay bắt cá...
Tiểu Thiên Sứ thoáng ngạc nhiên bảo :
- Ta tên là Tiểu Thiên Sứ chứ đâu phải là thiếu hiệp, Hà bá Long vương gì, ta không có.. có hiểu lắm, nhưng mà cái đó đâu có liên hệ gì đến chuyện hôm nay của chúng ta.
Phà Nhân liá»n há»i :
- Tại sao ngÆ°Æ¡i lại nói nhÆ° váºy?
Tiểu Thiên Sứ đáp :
- Ta ở sÆ¡n Ä‘á»™ng tiểu khê thÆ°á»ng là m cái trò bắt cá trong nÆ°á»›c đục, nhÆ°ng mà bây giá» ta đâu muốn bắt cá, vả lại ở đây đâu có tiểu khê đại hồ gì gì đâu mà bắt.
Tiểu Thiên Sứ nói váºy là do chà ng không hiểu hết thế sá»±, song bá»n Hồ Trác Phà Vi lại cho rằng chà ng cá»± tuyệt lá»i thỉnh cầu của bá»n chúng, cố ý gây rối, phá há»ng quá»· kế của bá»n hắn.
Hồ Cang nộ khà hét lớn :
- Xú tiểu tá» chá»› có lảm nhảm nữa, nếu nhÆ° mi có bản lÄ©nh thì cứ việc ra đây vá»›i bá»n ta. Hừ định là m kỳ Ä‘Ã cản mÅ©i hả.
Tiểu Thiên Sứ lâu nay sống nÆ¡i thâm sÆ¡n cùng cốc, tÃnh khà lão ma đầu lại quái dị vô cùng, cả ngà y lão chẳng nói mấy câu cho nên chà ng đâu hiểu biết vá» qui củ trong võ lâm giang hồ. Nay nghe mấy câu nói giang hồ của bá»n Hồ Trác Phi Vi vá»›i chà ng cÅ©ng nhÆ° Ä‘Ã n gảy tai trâu, vịt nghe sấm váºy, chỉ nghe mà không hiểu gì cả Quả nhiên Tiểu Thiên Sứ lên tiếng :
- Ta đâu phải kỳ đà mà cản mũi cái gì, ta chỉ muốn khuyên các vị đừng có ăn hiếp hai vị cô nương nà y mà thôi.
Hồ Cang bực tức quát :
- Tiểu tá» kia, mi chá»› nói Ä‘iên nói khùng nữa, có giá»i thì bÆ°á»›c tá»›i đây coi.
Nói xong gã đứng phắt dáºy, song chưởng từ từ nhấc lên chuẩn bị xuất chiêu đánh tá»›i.
Tiểu Thiên Sứ xua tay lui ra sau một bước, miệng nói :
- Ta đâu có nói điên nói khùng, hơn nữa cũng không muốn động thủ với các vị đâu.
Thấy tình cảnh Hồ Cang cho rằng Tiểu Thiên Sứ sợ hắn nên cà ng cao giá»ng quát vang nhÆ° sấm :
- Xú tiểu tá» kia, tứ đại gia chúng ta đâu có để mi sai khiến dá»… dà ng nhÆ° váºy, hãy xem chiêu.
Nói xong gã xuất chiêu “Chung Cổ TỠMinh†tấn công Tiểu Thiên Sứ.
Tiểu Thiên Sứ thấy Hồ Cang không đếm xỉa đến đạo lý lại xuất chiêu tấn công, chà ng bất đắc dÄ© Ä‘Ã nh vung quyá»n sá» dụng chiêu Hắc Hổ Äà o Tâm để nghênh địch.
Kình phong à o ạt xô tới.
Hồ Cang thấy quá lợi hại vội bay mình tránh sang một bên.
Ầm...
Thân cây cổ thụ phÃa sau lÆ°ng Hồ Cang bị trúng quyá»n của Tiểu Thiên Sứ, rung rinh tá»±a nhÆ° sắp đổ áºp xuống, cà nh lá tứ tung.
Thấy Tiểu Thiên Sứ hai lần Ä‘á»u sá» dụng chiêu Hắc Hổ Äà o Tâm nên bốn gã Hồ Trac Phà Vi hết sức khinh thÆ°á»ng võ công của đối phÆ°Æ¡ng, đồng thá»i kÃch Ä‘á»™ng tÃnh háo thắng của bá»n chúng.
Vẻ mặt bốn gã cực kỳ hung ác, trợn mắt nhìn Tiểu Thiên Sứ. Bốn đôi mắt thoáng lộ hung quang chiếu thẳng và o chà ng tựa như muốn ăn tươi nuốt sống chà ng ngay tức khắc.
Tiểu Thiên Sứ thấy váºy chợt há»i :
- Nè các vị muốn là m gì ta váºy?
Trác Nghị nghiến răng đáp :
- Là m cái gì hả? Hừ, bá»n ta muốn lá»™t da mi, rút gân mi.
Tiểu Thiên Sứ kinh ngạc lo lắng nói :
- Cái đó thì không được đâu, ta lại không phải là heo rừng là m sao mà các ngÆ°á»i lại lá»™t da ta được.
Phà Nhân cÆ°á»i âm hiểm :
- Äừng có lo, bá»n ta có thể biến mi thà nh heo rừng mà . Hắc hắc...
Tiểu Thiên Sứ lại cà ng ngạc nhiên hơn :
- NgÆ°Æ¡i là m sao có thể biến thà nh heo rừng được? Huống hồ ta chẳng thÃch biến thà nh heo rừng chút nà o.
Trác Nghị chợt xen và o :
- Muốn biến thà nh heo rừng hay không là do ta quyết định.
Tiểu Thiên Sứ thoáng nổi giáºn :
- Các ngÆ°Æ¡i tháºt là không biết đạo lý, biến thà nh heo rừng là ý muốn của ta, tại sao lại do các ngÆ°Æ¡i quyết định.
Hồ Cang cÆ°á»i hô hố đáp :
- Cái gì? Äạo lý hả? Ha ha. Hồ Trác Phà Vi chúng ta đâu có biết gì đến cái đạo lý xú uế của mi, nếu nhÆ° chúng ta biết đạo lý thì thiên hạ tại sao gá»i chúng ta là Hồ Trác Phà Vi ha ha ha Tiểu Thiên Sứ không ngá» trên Ä‘á»i lại có lÅ© ngÆ°á»i vô liêm sỉ đến nhÆ° váºy, không há» biết đạo lý lẽ phải, nên chà ng cÅ©ng đứng lặng không biết nói sao nữa.
Phà Nhân không hổ danh là quân sÆ° của lÅ© Há»— Trác Phà Vi, hắn thấy Tiểu Thiên Sứ võ công lợi hại, nếu nhÆ° phải Ä‘á»™ng thủ, bá»n hắn chÆ°a chắc đã thắng được đối phÆ°Æ¡ng, nếu nhÆ° không Ä‘á»™ng thủ thì tốt biết mấy, nghÄ© váºy hắn bèn hạ giá»ng bảo :
- Nể tình thiếu hiệp hôm nay, huynh đệ chúng ta phá lệ cùng nói chuyện đạo lý với ngươi một chút.
Tiểu Thiên Sứ vui mừng nói :
- Ngươi nói đúng đó, chỉ cần các ngươi biết nghe đạo lý thì chuyện nà y sẽ tốt đẹp thôi.
Phà Nhân liá»n há»i :
- Váºy thì theo ý thiếu hiệp, chuyện nà y nên giải quyết ra sao?
Tiểu Thiên Sứ nghÄ© ngợi má»™t hồi Ä‘á»an nói :
- Ta nghĩ chuyện nà y cũng không khó, các vị cứ thả hai cô nương nà y ra là được rồi.
Phà Nhân trầm ngâm đáp :
- Chuyện nà y e rằng hơi khó.
Tiểu Thiên Sứ vá»™i há»i :
- Có cái gì mà khó?
Phà Nhân từ tốn nói :
- Chúng ta bị hai cô nÆ°Æ¡ng nà y là m thiệt hại không Ãt, nếu nhÆ° thả há» ra chúng ta tá»± nhiên bị bất lợi rồi.
Tiểu Thiên Sứ Ä‘Æ°a tay gãi đầu, nhất thá»i không biết giải quyết chuyện nà y ra sao.
Phà Nhân thầm nghĩ :
- “Tiểu tá» nà y đầu óc hÆ¡i bị đần Ä‘á»™n, chắc là dá»… bị lừa.â€
NghÄ© váºy hắn bèn lên tiếng nói tiếp :
- Hiện giỠta có cách nà y không biết thiếu hiệp có chịu nghe không?
Tiểu Thiên Sứ cÆ°á»i nói :
- Äược mà , ngÆ°Æ¡i cứ nói Ä‘i!
Phà Nhân cháºm rãi lên tiếng :
- Ngay lúc nà y thì không thể thả hai cô nÆ°Æ¡ng nà y ra được, bởi vì hỠđứng không vững, chi bằng tạm thá»i không thả để ngà y mai thả ra thì hay hÆ¡n.
Tiểu Thiên Sứ không nhgĩ ra được cách nà o hay hơn nên đà nh bảo :
- Nói nhÆ° váºy cÅ©ng được, váºy thì hãy là m nhÆ° váºy cho tiện.
Äoạn chà ng liếc nhìn Ngụy NghÄ©a, chà ng không yên tâm nên nói thêm má»™t câu :
- NhÆ°ng mà các ngÆ°Æ¡i không được xé rách áo ngÆ°á»i ta đó nghe.
Ngụy NghÄ©a cất giá»ng cÆ°á»i khóai chà bảo :
- Äược, được, ta bảo đảm không xé áo nhị vị cô nÆ°Æ¡ng nà y đâu.
Miệng gã tuy nói nhÆ° váºy, song trong bụng lại cÆ°á»i thầm tá»± nhủ :
- “Xú tiểu tá» nà y tháºt là ngu xuẩn, ta không xé rách áo thì lá»™t cÅ©ng được mà , đợi lão đại lá»™t quần con a đầu nà y xong, lúc mà a đầu trần truồng rồi ta có sá» mó cÅ©ng đâu sao, huống hồ mi Ä‘i rồi thì ta có lá»™t y phục hay không là m sao mà mi có thể biết được. Há» há»...â€
Tiểu Thiên Sứ bảo :
- NhÆ° váºy nhất định ngà y mai các ngÆ°Æ¡i phải thả ngÆ°á»i ta ra.
Phà Nhân trong lòng thầm tức cÆ°á»i, không ngá» tiểu tá» nà y lại dá»… bị lừa nhÆ° váºy :
- Äược, được, chúng ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên thả ngÆ°á»i ra mà .
Hồ Cang cũng nói :
- Nếu như thiếu hiệp còn chưa an tâm thì sáng mai đến đây, huynh đệ ta sẽ giao hai vị cô nương nà y cho ngươi.
Tiểu Thiên Sứ nghe váºy cao hứng gáºt đầu :
- Tốt lắm, ngà y mai ta sẽ đợi các vị ở đây.
Thiếu nữ áo và ng và thiếu nữ áo xanh trong lòng lo lắng, nghĩ thầm :
- “Tiểu tá» ngu ngốc nà y tại sao lại dá»… tin những lá»i nói của lÅ© cẩu tặc Hồ Trác Phà Vi. Y há không biết tâm địa hắc ám của bá»n chúng hay sao, thiệt là ...â€
Bá»n há» tuy lo lắng vô cùng, song huyệt đạo đã bị Ä‘iểm nên không tà i nà o thốt nên lá»i Ä‘Ã nh chịu thua.
Bốn gã Hồ Trác Phà Vi ôm xốc hai thiếu nữ lên quay ngÆ°á»i bá» chạy.
Không ngá» vừa má»›i chạy được mấy bÆ°á»›c đã nghe Tiểu Thiên Sứ ở phÃa sau quát lá»›n :
- Äứng lại, các ngÆ°Æ¡i không được Ä‘i khá»i đây.
Hồ Cang quay đầu lại há»i :
- Thiếu hiệp còn có Ä‘iá»u chi dặn dò váºy?
Tiểu Thiên Sứ tháºt thà nói :
- Ta nghÄ© lại các ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy là không được phải lắm.
Hồ Cang ngạc nhiên :
- Có cái gì mà không phải?
Tiểu Thiên Sứ thản nhiên đáp :
- Ta không biết các vị hiện giỠtrú ngụ ở đâu, giả như sáng mai các vị không thả hai vị cô nương thì ta biết tìm các vị ở đâu? Hơn nữa các vị đã cầm giữ hai cô nương nà y lâu rồi, bây giỠcác vị phải thả hỠra mới được.
Bốn gà kia trong lòng thầm chá»i rủa :
- “Cái đồ xú tiểu tá» nà y sao mà thay đổi lẹ quá váºy?â€
Phà Nhân thoáng cau mà y. Gã đưa mắt ra hiệu cho ba tên kia.
Ba gã kia hiểu ý liá»n khẽ gáºt đầu.
Hồ Cang liá»n nói :
- Thiếu hiệp nói rất phải, chúng tôi sẽ phóng thÃch nhị vị cô nÆ°Æ¡ng ngay láºp tức, thiếu hiệp hãy tiếp nháºn hai vị cô nÆ°Æ¡ng.
Tiểu Thiên Sứ trong lòng hết sức mừng rỡ bước tới trước.
Hồ Cang và Phà Nhân đẩy hai thiếu nữ ra phÃa trÆ°á»›c, Ä‘oạn tÆ°Æ¡i cÆ°á»i đợi Tiểu Thiên Sứ đến.
Tiểu Thiên Sứ vừa đến gần chẳng ngá» Phà Nhân và Hồ Cang Ä‘á»™t nhiên xô hai thiếu nữ sang má»™t bên nhất tá» vung song quyá»n nhằm Tiểu Thiên Sứ đánh tá»›i, khà thế cá»±c kỳ uy mãnh.
Tiểu Thiên Sứ thất kinh, tá»±a nhÆ° là thói quen, chà ng vung quyá»n theo thế Hắc Hổ Äà o Tâm đánh trả.
Phà Nhân thấy váºy trong lòng ngạc nhiên tá»± nhủ :
- “Lẽ nà o tiểu tá» nà y chỉ biết có má»™t chiêu Hắc Hổ Äà o Tâm?â€
Tiểu Thiên Sứ giáºn dữ lá»›n tiếng quát :
- Tại sao các ngươi lại lừa ta?
Trác Nghị ngạo nghễ đáp :
- Lừa ngÆ°Æ¡i thì là m sao hả? Há» há»... chỉ trách mi quá xuẩn ngốc
Nói Ä‘oạn y Ä‘Æ°a mắt ra hiệu cho Ngụy NghÄ©a rồi từ hai phÃa xông tá»›i tấn công Tiểu Thiên Sứ.
Tiểu Thiên Sứ không thèm né tránh vẫn cứ dùng chiêu Hắc Hổ Äà o Tâm đánh ra, kình phong tuôn ra à o à o, uy lá»±c vô cùng ghê gá»›m.
Trác Nghị và Ngụy Nghĩa vây quanh, xất chiêu không ngừng đánh tới.
Hồ Cang và Phà Nhân vẫn vây quanh Tiểu Thiên Sứ như cũ, triển khai xa luân chiến.
Tiểu Thiên Sứ bị bốn gã Hồ Trác Phà Vi vây quanh tấn công, song bá»n chúng không giao đấu trá»±c diện vá»›i chà ng mà cứ từ hai bên đánh lên má»™t hai chiêu rồi láºp tức lui ra.
Tiểu Thiên Sứ chỉ dùng má»™t chiêu Hắc Hổ Äà o Tâm nên không sao đánh bại bá»n chúng được.
NhÆ°ng mà bốn gã kia cÅ©ng chẳng sao đến gần chà ng được, bởi vì má»—i quyá»n chà ng tung ra kình phong à o ạt áºp tá»›i, uy lá»±c kinh ngÆ°á»i. Lại thêm khinh công tinh diệu, bá»™ pháp linh hoạt, chiêu thức lanh lẹ vô cùng, nếu sÆ¡ ý có thể táng mạng nhÆ° chÆ¡i.
Năm ngÆ°á»i cứ vây quanh nhau xoay tròn nhÆ° chiếc đèn kéo quân giao chiến vá»›i nhau loạn xạ Bá»—ng nhiên...
Bịch...
Trác Nghị còn chưa kịp kêu lên tiếng nà o đã ngã nhà o, mặt úp xuống.
Xem tiếp hồi 2 Tiểu tỠchất phác Tiểu Thiên Sứ
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

16-07-2008, 02:15 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Vô Giá»›i
Bà i gởi: 83
Thá»i gian online: 26 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 2 Tiểu tỠchất phác Tiểu Thiên Sứ
TIỂU QUỶ Bà ÄẠO
Hồi 2 Tiểu tỠchất phác Tiểu Thiên Sứ
Thì ra đó là một tiểu nhi.
Trong bóng tối tuy nhìn không rõ hình dạng của tiểu nhi, nhưng nghe có thanh âm của tiểu nhi nỠvang lên :
- Thiệt là gặp quỷ rồi, gặp quỷ ác ma rồi.
Trác Nghị nổi giáºn đứng báºt dáºy, vung chân đá má»™t cÆ°á»›c, miệng quát lá»›n :
- Tiểu tỠchết nè.
Binh...
Tiểu nhi bị trúng một cú đá.
Tiếp đó...
- Ãi da...
- á»i da...
Hai thanh âm cùng đồng thá»i vang lên, tiểu nhi nhìn váºt ở trong tay mình giá»ng thÆ°Æ¡ng hại :
- Hà i nhi bị đá có đau không?
Trác Nghị ôm chân đau đớn rên rỉ.
Má»i ngÆ°á»i chăm chú nhìn ká»· váºt mà tiểu nhi cầm trong tay là má»™t hình nhân nhá» bé không rõ là m bằng váºt liệu gì.
Trác Nghị luôn miệng rên số pháºn xui xẻo, khi không Ä‘i đá và o cái hình nhân đồ chÆ¡i con nÃt đó khiến cho bà n chân hắn Ä‘au Ä‘á»›n không sao tả xiết, xuýt chút nữa là bể xÆ°Æ¡ng chân rồi.
Thấy tiểu nhi an ủi coi trá»ng hình nhân ná». Trác Nghị trong lòng cà ng thêm giáºn dữ, gã hất tay thủ thế định xông tá»›i.
Bất ngá»...
Binh...
Một bóng đen bay tới đạp nhẹ và o lưng Trác Nghị.
Há»±...
Trác Nghị hộc lên một tiếng lại té úp mặt xuống đất nữa.
Lại thêm một lão già xuất hiện.
Äầu tóc lão bù xù, hà m râu ráºm rạp rối bá»i.
Hai tay cùng hai chân của lão bị một sợi dây thừng trói chặt.
Má»i ngÆ°á»i cÅ©ng không biết lão là m sao mà bay tá»›i được.
Trác Nghị hôm nay quả tháºt xui xẻo táºn mạng, bị hôn đất mấy cái, xÆ°Æ¡ng cốt nhÆ° muốn rá»i ra từng Ä‘oạn.
Lần nà y gã không còn khà lực để vung cước đá đối phương nữa.
Tiểu nhi vừa thấy lão già vội nói :
- SÆ° phụ à , lần nà y gặp ngÆ°á»i rồi coi nhÆ° không tÃnh không tÃnh nữa Lão già thiểu não lắc đầu nhún vai nói :
- Coi nhÆ° số ngÆ°Æ¡i may mắn, đêm hôm khuya khoắt mà có thể gặp ngÆ°á»i ta, đó âu cÅ©ng là quái lạ, thôi cÅ©ng được, không tÃnh thì thôi Lão già lại nói tiếp :
- Ngươi chạy trước đi, chúng ta lại tiếp tục hiệp khác.
Trác Nghị đã lồm cồm bò dáºy, tức giáºn muốn lá»›n tiếng thóa mạ nhÆ°ng bị Phà Nhân kéo tay ngăn lại.
- Lão già nà y xem ra có vẻ là một dị nhân phong trần nên tốt hơn là đừng nên gây sự với lão.
“Má»m nắn rắn buôngâ€, đó là bản tÃnh của bá»n Hồ Trác Phà Vi.
Tiểu nhi hiểu rõ váºn may chÆ°a chắc có mãi nếu nhÆ° bây giá» mà bá» chạy thì lão già sẽ Ä‘uổi kịp ngay.
Tiểu nhi đảo mắt má»™t vòng, chợt nảy ra má»™t kế, liá»n nói :
- SÆ° phụ à , mấy tên nà y á»· thế hiếp bức ngÆ°á»i kia, chúng ta không thể bá» mặc hỠđược.
Lão già gáºt đầu :
- NgÆ°Æ¡i nói váºy cÅ©ng đúng.
Äá»™t nhiên lão trừng mắt nạt :
- Giá»i cho tiểu tá» ngÆ°Æ¡i, dám bà y trò muốn cho đến sáng mai ta không bắt được ngÆ°Æ¡i chá»› gì? NhÆ° váºy há chẳng phải ta chịu thua ngÆ°Æ¡i rồi sao, không được, không được, chúng ta đừng nên nhúng tay và o chuyện rắc rối nà y.
Tiểu nhi cÆ°á»i hì hì bảo :
- SÆ° phụ à , ngÆ°á»i là m nhÆ° váºy là không phải rồi, thÆ°á»ng ngà y ngÆ°á»i dạy đồ nhi phải giúp đỡ kẻ yếu, bây giá» có chuyện lại rụt đầu co cổ nhÆ° đồ rùa Ä‘en, cái nà y tá»±a nhÆ°... tá»±a nhÆ°...
- Tựa như cái gì hả?
Lão già chợt há»i rồi lại tiếp :
- NhÆ°ng mà ta có nói là mặc kệ bá»n hỠđâu?
Tiểu nhi liá»n bảo :
- Rõ rà ng là ngÆ°á»i má»›i nói xong, cá»› sao lại chối váºy?
Lão già nhất thá»i không biết đối đáp ra sao, ấp úng má»™t hồi Ä‘oạn vung tay định tát tiểu hà i nhi, song không sao cá» Ä‘á»™ng được.
Thì ra tay lão đã bị dây thừng trói chặt, là o Ä‘Ã nh háºm há»±c :
- Chối cãi gì, chẳng qua là ta thỠngươi đó thôi Tiểu nhi dương dương tự đắc :
- Thế nà o? Äồ nhi là m nhÆ° váºy có được chứ?
Lão già lặng im không đáp.
Tiểu nhi chợt nghĩ ra trò đùa mới, hắn chắp tay sau lưng đi đi lại lại tựa như bộ dạng giống như Bao Công.
Má»i ngÆ°á»i trố mắt nhìn không hiểu hắn muốn là m gì, ai nấy Ä‘á»u chăm chú theo dõi cá» Ä‘á»™ng của hắn.
Tiểu nhi ná» Ä‘i được mấy bÆ°á»›c Ä‘á»™t nhiên đứng lại, hạ tay xuống, Ä‘iệu bá»™ tá»±a nhÆ° Ä‘áºp xuống án thÆ° miệng la lá»›n :
- Gia nhân đâu?
Lão già cảm thấy thÃch thú, ngà y thÆ°á»ng chắc đã quen vá»›i tÃnh của đồ đệ yêu quà liá»n bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c đáp :
- Có mặt.
Tiểu nhi nghiêm sắc mặt lớn tiếng quát.
- Mang phạm nhân lên đây Lão già hai chân vẫn bị trói chặt nhảy đến trước như con cóc rồi miệng đáp :
- Bẩm lão gia muốn đêm phạm nhân nà o lên váºy?
Tiểu nhi giả bá»™ Ä‘áºp tay xuống thét lá»›n :
- Bảo ngÆ°Æ¡i Ä‘em phạm nhân lên đây, tại sao không là m mà lại nói nhiá»u váºy hả, mang mấy tên cùng lên đây.
Lão già “dạ†má»™t tiếng, rồi quay sang nạt bá»n Hồ Tác Phi Vi :
- Lão gia có lệnh sao còn chÆ°a chịu lên công Ä‘Æ°á»ng hả?
Tiểu Thiên Sứ tháºt thà thấy có ngÆ°á»i muốn ra tay giải quyết việc nà y bèn vui vẻ bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c.
Lão già thấy có kẻ nghe lá»i mình thì cao hứng vô cùng, muốn lấy ta xoa đầu chà ng, song tay chân Ä‘á»u bị trói, không cá» Ä‘á»™ng được, Ä‘Ã nh cÆ°á»i khan hai tiếng, miệng bảo chà ng :
- Hà hà , hà i tỠdễ bảo, hà i tỠdễ bảo.
Bốn gã kia có vẻ khinh thÆ°á»ng, lòng thầm nghÄ© má»™t ngÆ°á»i bị trói chân trói tay thì là m gì được ai nên vẫn đứng yên bất Ä‘á»™ng.
Lão già nổi giáºn trợn mắt bảo :
- Thế nà o? Bá»™ muốn để ta lôi bá»n mi lên hả?
Trác Nghị không nhịn được nữa, y lớn tiếng thóa mạ :
- Cái lão già chết tiệt kia, mi là ...
Mấy tiếng sau cùng chÆ°a kịp thốt qua, Trác Nghị chợt thấy bóng ngÆ°á»i lÆ°á»›t qua trÆ°á»›c mắt liá»n đó đã bị lão già húc ngã xuống đất, quỳ má»p trÆ°á»›c mặt tiểu hà i nhi.
Khổ cho gã là Nhuyá»…n ma huyệt không biết bằng cách nà o đã bị lão già điểm trúng, khiến gã chẳng thể nà o Ä‘á»™ng Ä‘áºy được.
Lão già kia dÆ°á»ng nhÆ° chÆ°a há» Ä‘á»™ng thủ, hai tay hai chân lão bị trói chặt, thân hình vẫn đứng nguyên tại chá»— nhÆ° cÅ©.
Lão già là m cách nà o để Ä‘iểm và o Nhuyá»…n ma huyệt của Trác Nghị, má»i ngÆ°á»i không há» biết, chẳng lẽ lại có ba cánh tay hay sao?
Lão liếc mắt ra sau hất hà m nạt lớn :
- Mấy tiểu tỠthối tha, sao không chịu bước tới lẹ đi?
Ba tên không biết là m sao đà nh cúi đầu ủ rũ bước tới đứng trước mặt tiểu nhi.
Tiểu nhi ra lệnh :
- Các ngươi ngồi xuống đất cho ta coi.
Tiểu nhi dáng ngÆ°á»i thấp, nếu để má»i ngÆ°á»i đứng nói chuyện thì không tiện chút nà o nên má»›i ra lệnh nhÆ° váºy.
Hồ Cang, Phà Nhân, Ngụy NghÄ©a Ä‘á»u nghe lá»i ngồi xuống, chỉ có Trác Nghị vẫn còn quỳ dÆ°á»›i đất.
Tiểu Thiên Sứ cũng định ngồi xuống, nhưng tiểu nhi đã đưa tay ngăn lại :
- Äừng, ngÆ°Æ¡i cứ đứng Ä‘i, đừng có ngồi
Äoạn hắn quay sang hất hà m há»i Trác Nghị :
- Thế nà o, kêu mi ngồi mà mi vẫn còn quỳ hả? Rõ rà ng là mi không chịu nghe lá»i ta phải không?
Trác Nghị vẫn không há» nhÃch Ä‘á»™ng thân hình.
Khuôn mặt tiểu nhi lộ vẻ bực bội :
- Xem ra mi không muốn uống rượu má»i lại muốn uống rượu phạt phải không?
Trác Nghị bị điểm và o Nhuyễn ma huyệt, toà n thân cứng đơ may mà miệng vẫn còn nói được, vội lên tiếng phân trần :
- Không phải, không phải, ta muốn uống rượu phạt, không muốn uống rượu má»i, ta muốn ngồi xuống tháºt mà , chỉ vì không cá» Ä‘á»™ng được.
Trong lúc hoảng loạn, gã ăn nói lá»™n xá»™n, rượu má»i thà nh rượu phạt, rượu phạt hóa rượu má»i.
Tiểu nhi mỉm cÆ°á»i thÃch chà gáºt đầu, bảo hắn :
- Ồ, thì ra mi muốn uống rượu phạt thiệt phải không, để ta nghĩ coi nên cho mi uống rượu phạt bằng cách gì.
Trác Nghị đến lúc nà y má»›i nháºn ra mình nói lá»™n đầu lá»™n Ä‘uôi, bèn hốt hoảng sá»a lại :
- Xin thiếu hiệp bá»›t giáºn, lúc nãy ta nói sai, ta muốn uống rượu má»i, xin thiếu hiệp giải huyệt cho ta để ta ngồi xuống Ä‘i.
- Hà ... nhÆ° váºy má»›i ngoan ngoãn chá»›.
Tiểu nhi tá»±a nhÆ° phán quan Ä‘ang giáo huấn thuá»™c hạ, giá»ng lạnh lùng :
- NgÆ°á»i ta nói quân tá» Ä‘á»™ng khẩu bất Ä‘á»™ng thủ, các ngÆ°Æ¡i đánh nhau là chuyện không phải.
Tiểu nhi ngừng lại một chút lại nói tiếp :
- Äá»™ng thủ tất là tiểu nhân không phải là quân tá».
Bá»n hồ Tác Phi Vi thầm chá»i :
- “Con bà nó, cái đô chó ngu má»›i muốn là m quân tá», hừ, là m tiểu nhân có gì là không tốt, mà trái lại còn được sống dai, tá»± tại hÆ¡n ngÆ°á»i.â€
Trong bụng tuy chá»i thầm, song ngoà i miệng vẫn đáp :
- Phải, phải lắm!
Tiểu nhi lại chỉ và o bốn gã Hồ Tác Phi Vi :
- Các ngÆ°Æ¡i bốn ngÆ°á»i xúm lại đánh má»™t ngÆ°á»i, cái nà y gá»i là ỷ đông hiếp yếu thì cà ng sai hÆ¡n, hiểu chÆ°a?
- Dạ hiểu, hiểu ạ.
Bốn gã đồng thanh đáp.
Tiểu nhi chỉ tay và o thiếu nữ áo và ng và thiếu nữ áo xanh bị Ä‘iểm huyệt Ä‘ang nằm dÆ°á»›i đất rồi on tồn há»i :
- Các ngÆ°Æ¡i nói coi, chuyện gì xảy ra váºy?
Bốn gã Hồ Tác Phi Vi không dám nói tháºt, nhÆ°ng cÅ©ng không dám đặt chuyện nói láo, sợ đổ bể nên nhất thá»i không thốt nên lá»i. Tiểu Thiên Sứ chợt nói :
- Xin lỗi nhe, ta phải đi tiểu một chút.
Hóa ra từ nãy đến giỠvì chuyện nà y mà chà ng vẫn chưa đi tiểu được, nên trong bụng cực kỳ khó chịu.
Tiểu nhi che miệng mỉm cÆ°á»i bảo chà ng :
- Vừa nhìn là ta biết ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i tốt rồi, hãy Ä‘i Ä‘i.
Tiểu Thiên Sứ nghÄ© tá»›i Ä‘i tiểu, chà ng hấp tấp không nhịn được nữa, vừa chạy vừa ôm bụng trông tháºt buồn cÆ°á»i.
Bốn gã Hồ Tác Phi Vi cÆ°á»i thầm, nhÆ°ng không dám phát ra thà nh tiếng cho nên vá»™i lấy tay che miệng, mặt chúng Ä‘á» rá»±c lên.
Tiểu nhi nói lớn :
- Nè, ta há»i tại sao các ngÆ°Æ¡i không đáp, bá»™ các ngÆ°Æ¡i định là m quá»· kế lừa gạt ta hay sao?
Tiểu nhi ngẩn cao đầu nghiêm giá»ng bảo :
- Bổn lão gia minh xét vô cùng, ta khuyên bá»n mi nên nói thiệt má»›i mong được nhẹ tá»™i.
Hồ Cang thu hết can đảm nói :
- Bẩm thiếu hiệp, hai con tiểu a đầu nà y gây sá»± đánh vá»›i bá»n ta, bị chúng ta Ä‘iểm huyệt.
Tiểu nhi nạt nộ :
- Cái gì thiếu hiệp, đại hiệp hả, ta là phán quan lão gia, hiểu chưa?
Hồ Cang sợ hãi, sá»a lại :
- Dạ hiểu, lão gia.
- Tại sao các ngÆ°á»i đánh nhau? - Tiểu nhi gặng há»i
Hồ Cang ấp úng đáp :
- Dạ, cái nà y... cái nà y thì...
Tiểu nhi nổi nóng :
- Cái gì mà cái nà y cái ná», các ngÆ°Æ¡i muốn giở trò lÆ°á»ng gạt bổn lão gia hay sao?
Bốn gã đồng thanh đáp :
- Dạ, tiểu nhân không dám.
Tiểu Thiên Sứ lúc nà y đã Ä‘i tiểu xong, trong ngÆ°á»i vô cùng sảng khoái vá»™i nói chen và o :
- Ngà i cứ há»i nhị vị cô nÆ°Æ¡ng kia tất sẽ rõ thôi.
Tiểu nhi thầm bực tức :
- Ta đâu phải là đồ đại ngốc tá» mà không biết Ä‘iá»u đó, chẳng qua là muốn kéo dà i thá»i gian đến khi trá»i sáng thì ta sẽ thắng sÆ° phụ ta mà thôi.
Lão già vá»™i và ng nắm lấy thá»i cÆ¡ đắc ý cÆ°á»i lá»›n :
- Ha ha... phải đó, phải đó, ngay cả Ä‘iá»u bình thÆ°á»ng nhÆ° vầy mà cÅ©ng không biết nữa, xem ra ngÆ°Æ¡i không thông minh chút nà o.
Äá»™t nhiên lão già nhÆ° sá»±c nhá»› ra Ä‘iá»u gì, liá»n nhảy dá»±ng lên nói :
- Ai da, không xong rồi, tiểu tá», ta lại bị trúng kế của ngÆ°Æ¡i rồi, ngÆ°Æ¡i dám giở thủ Ä‘oạn đùa chá»c sÆ° phụ, thá»±c là hồ đồ bất hiếu, đồ đại bất hiếu.
Tiểu nhi thấy mÆ°u kế của mình bị lão già phá được, Ä‘Ã nh lúng túng nhăn mặt cÆ°á»i khổ, nhìn còn thảm hại hÆ¡n lúc khóc nữa.
DÆ°á»ng nhÆ° lão già đã quen bị lừa, nên cÅ©ng chẳng tá» vẻ gì bá»±c bá»™i chỉ luôn miệng hối :
- Ngươi chạy lẹ đi, chạy lẹ đi, để ta rượt đuổi bắt ngươi.
Tiểu hà i nhi vội nói :
- SÆ° phụ à , ngÆ°á»i thÆ°á»ng nói là m bất cứ việc gì phải có thủy có chung, có đầu thì phải có Ä‘uôi chá»›, hiện tại đồ nhi vừa phán án của má»™t ná»a, ngÆ°á»i lại kêu tiểu đồ bá» Ä‘i nhÆ° váºy là vô trách nhiệm đó.
Lão già điá»m nhiên há»i lại :
- Nè, ai nói ta bá» Ä‘i hả, ngÆ°Æ¡i cứ phán án ngu nhÆ° váºy há chẳng phải ta chịu thua cuá»™c rồi sao?
Tiểu nhi lắc đầu nói :
- Äâu có, là m sao mà sÆ° phụ thua được.
Lão già gáºt gù :
- Thôi cÅ©ng được, để xem ngÆ°Æ¡i xét xá» vụ nà y sao, nếu hay ta cÅ©ng há»c thêm được má»™t Ãt kinh nghiệm.
Nói Ä‘oạn lão quay sang há»i Tiểu Thiên Sứ :
- Nè, tiểu nhi ngÆ°Æ¡i tên là gì váºy?
Tiểu Thiên Sứ tháºt thà đáp :
- Tên ta là Tiểu Thiên Sứ.
Lão già chẳng há» tá» vẻ ngạc nhiên, mà còn gáºt đầu khen :
- Tên ngươi cũng hay đó chớ.
Lão già lại nói tiếp :
- Tiểu Thiên Sứ, ngươi đi giải huyệt đạo cho nhị vị cô nương nà y đi.
Tiểu Thiên Sứ liá»n đáp :
- Ồ, ta đâu có biết giải huyệt.
Lão già cảm thấy kỳ quái bèn há»i :
- Không biết hả, lẽ nà o ngÆ°Æ¡i chÆ°a được há»c qua?
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu :
- Äúng váºy
Lão già nhÃu mà y nghÄ© ngợi hồi lâu.
Vừa rồi rõ rà ng Tiểu Thiên Sứ đã giao chiến vá»›i bốn gã Hồ Tác Phi Vi, mà bốn gã nà y Ä‘á»u có võ công. Tiểu Thiên Sứ nếu nhÆ° không biết giải huyệt thì là m sao có thể chống lại bá»n chúng được? Song chẳng bao lâu nữa trá»i sẽ sáng nên lão già chẳng buồn phà công suy nghÄ©, lão quay sang quát nạt bá»n Hồ Tác Phi Vi :
- Bá»n mi Ä‘i giải huyệt cho nhị vị cô nÆ°Æ¡ng lẹ lên.
Bốn gã tuy không muốn đi nhưng thấy lão già võ công cao tuyệt nên không dám chống lại, đà nh phải miễn cưỡng nghe theo.
Phà Nhân bước lại giơ tay giải huyệt cho hai vị thiếu nữ.
Thiếu nữ áo xanh vừa được giải khai huyệt đạo đã nhảy tới tát cho Ngụy Nghĩa một cái.
Ngụy NghÄ©a Ä‘ang ngồi bệt xuống đất, nhất thá»i không thể tránh kịp Ä‘Ã nh ngồi chịu tráºn, lãnh trá»n cái tát của thiếu nữ.
May mà thiếu nữ áo xanh đã bị mất hết công lực, nếu không thì Ngụy Nghĩa đã rụng hết răng rồi.
NhÆ°ng khi thiếu nữ xuất thủ, lão già ná» phát giác ra nà ng đã bị mất hết công lá»±c, lão biết rằng đây tất là trò quá»· dị của bá»n Hồ Tác Phi Vi gây ra.
Lão già trừng mắt song chưa kịp quát tháo thì Phà Nhân đã vội lên tiếng van xin :
- Mong lão tiá»n bối lượng thứ, chúng tôi sẽ Ä‘Æ°a thuốc giải ra ngay láºp tức.
Quả là gã Phà Nhân lanh lợi vô cùng, vừa nhìn mặt đã đoán biết được tâm ý của đối phương.
Nà o ngỠlão già không hỠlưu tình, vẫn nộ khà quát tháo :
- Lão tiá»n bối cái tổ bà nhà mi, hừ, mi gá»i lão tiá»n bối là chê ta già rồi phải không?
Phà Nhân ấp úng :
- Dạ... dạ...
Lão già tức giáºn nhảy dá»±ng lên quát mắng ầm Ä© :
- Mi còn dám nói dạ dạ hả, hừ, dạ cái đầu con mẹ mi đó.
Phà Nhân vừa thấy lão nổi giáºn, hốt hoảng nói năng lung tung :
- Lão... lão... đâucó già , tiá»n bối còn trẻ lắm... giống... giống nhÆ° là ...
Phà Nhân nhất thá»i không biết so sánh vá»›i cái gì?
Trác Nghị vá»™i tiếp lá»i :
- Giống giống nhÆ° là đứa trẻ sÆ¡ sinh má»›i được ba tháng váºy đó.
- Hả?
Lão già đưa mắt nhìn chằm chằm và o mặt Trác Nghị.
Gã vá»™i ngáºm miệng lại không dám nói gì thêm, lão già cÅ©ng không la mắng mà còn hứng chà khẽ gáºt gù.
Phà Nhân lấy từ trong ngÆ°á»i ra má»™t lá» thuốc giải đổ và o miệng hai thiếu nữ.
Lát sau hai thiếu nữ hoà n toà n hồi phục công lá»±c quay vá» phÃa lão già , Tiểu nhi và Tiểu Thiên Sứ để tạ Æ¡n.
Thiếu nữ áo và ng nhỠnhẹ cất tiếng :
- Äa tạ các vị đã ra tay cứu mạng, xin tiá»n bối cho biết tôn tánh đại danh.
Lão già báºt cÆ°á»i ha hả đáp :
- Cái gì mà tôn tÃnh đại danh, ta tên là Vu Phong, ngÆ°á»i trong giang hồ gá»i ta là Lạc Thiên Tứ Tuyệt Quân.
Thiếu nữ kinh ngạc “ồ†lên một tiếng :
- Hóa ra là Vu tiá»n bối, tiểu nữ thÆ°á»ng nghe gia sÆ° nhắc đến ngÆ°á»i đó.
Lão già cÆ°á»i há»i :
- Váºy xin há»i lệnh sÆ° của cô nÆ°Æ¡ng là ...
Thiếu nữ vội đáp :
- Gia sÆ° tiểu nữ là VÄ© TÄ©nh Dáºt.
Lão già gáºt gù :
- Thì ra là Chưởng môn phái Nga Mi, nói váºy các ngÆ°Æ¡i là đệ tá» của phái Nga Mi.
Thiếu nữ áo và ng gáºt gù :
- ChÃnh phải, nhÆ°ng mà tiểu nữ cùng muá»™i muá»™i là tục gia đệ tá».
Thiếu nữ áo xanh liá»n tiếp lá»i :
- Thơ thơ của tiểu nữ tên là Lê Ôn Di, còn tiểu nữ là Lê Nhu Di.
Tiểu nhi lẩm bẩm nói một mình :
- Hóa ra là hai tiểu ni cô.
Thiếu nữ áo xanh nghe váºy thoáng bá»±c mình, nhÆ°ng ngÆ°á»i ta vừa cứu mình nên không dám nói gì, chỉ trừng mắt liếc xéo tiểu hà i nhi má»™t cái.
Thiếu nữ áo và ng Ôn Di cô nÆ°Æ¡ng mỉm cÆ°á»i nói :
- Xin há»i thiếu hiệp nên xÆ°ng hô ra sao cho phải?
Tiểu nhi ngẩng cao cổ ra vẻ mặt đắc ý đáp :
- Bổn nhân tên là Táºp Tiểu Lạc. “Táºp†trong “Há»c nhi thà nh táºpâ€, “Tiểu†trong “Äại phái tiểu liêmâ€, “Lạc†trong “Lạc thiện hảo thiâ€.
Táºp Tiểu Lạc nà y tháºt là dẻo miệng, Ä‘em những mỹ từ rất đẹp đặt ngay và o tên của mình khiến cho hai thiếu nữ mỉm cÆ°á»i.
Nhu Di cô nÆ°Æ¡ng chợt há»i :
- Thì ra là Táºp thiếu hiệp, xin há»i có phải “Táºp†trong Táºp sai không đúng, còn “Tiểu†trong “Tiểu nhân khà đoản†và “Lạc†trong “Lạc cá»±c sinh bi†(vui quá hóa buồn).
Nhu Di cô nương không chịu thua cũng dùng ba câu thà nh ngữ hà m ý không có câu nà o có hảo ý cả.
Táºp Tiểu Lạc ngẩn ngÆ°á»i kinh ngạc, miệng hừ lên má»™t tiếng tức tối.
- Ha ha, tiểu đồ ngươi đã gặp đối thủ rồi.
Vu Phong chá»›p chá»›p mắt, Ä‘oạn cÆ°á»i nói tiếp :
- Cô nÆ°Æ¡ng tháºt là có khẩu khà lanh lợi, đồ đệ bảo bối của ta miệng dẻo vô cùng, ngay cả ta là sÆ° phụ y mà cÅ©ng thÆ°á»ng chịu thua y, ngÆ°Æ¡i hãy dạy cho y má»™t bà i há»c để cho y biết lá»… Ä‘á»™ má»™t chút. Ha ha ha...
Táºp Tiểu Lạc lắc đầu bảo :
- SÆ° phụ à , nhÆ° váºy là không phải rồi, đồ nhi đâu có thua nà ng. Chẳng qua... chẳng qua chỉ vì nam nhân... chẳng lẽ lại Ä‘i đấu khẩu vá»›i nữ nhân sao?
Nhu Di cô nương trợn mắt tức tối :
- Cái gì? Ngươi... ngươi dám...
Táºp Tiểu Lạc không thèm quay đầu lại liếc nhìn nà ng mà cứ nghênh mặt dÆ°Æ¡ng dÆ°Æ¡ng tá»± đắc.
Vu Phong chỉ và o bốn gã Hồ Tác Phi Vi Ä‘ang ngồi dÆ°á»›i đất Ä‘oạn há»i hai thiếu nữ :
- Tại sao các ngÆ°Æ¡i lại rÆ¡i và o tay bá»n nà y hả?
Hai thiếu nữ chợt Ä‘á» mặt, rồi Ôn Di cô nÆ°Æ¡ng từ từ kể lại má»i chuyện cho Vu Phong và Táºp Tiểu Lạc nghe.
Vu Phong nghe xong nổi giáºn quát vang :
- Mấy gã nà y quả là bá»n khả ố vô cùng, không trừng phạt bá»n hắn thì không được.
Nói Ä‘oạn lão trợn mắt nhìn vá» phÃa bốn gã Hồ Tác Phi Vi Phà Nhân thấy tình thế nguy cấp, vá»™i bÆ°á»›c tá»›i van xin :
- Tiá»n bối, lần nà y tiểu bối gây ra lá»—i lầm, mong tiá»n bối mở lòng từ bi tha cho tiểu bối Ba gã kia cÅ©ng đồng thanh nói :
- Dạ phải, mong tiá»n bối lượng thứ cho lÅ© tiểu bối chúng tôi.
Vu Phong cau mà y lạnh lùng :
- Cái gì mà lòng từ lòng bi hả, bá»n mi gây ra chuyện bại hoại, tá»± nhiên là phải bị trừng phạt. Hừ, quả là má»™t lÅ© hồ đồ nhát gan quá trá»i.
Hồ Cang nói :
- Gia sÆ° là Thiếu Lâm Không TÃnh đại sÆ°.
Trác Nghị nói :
- Gia sÆ° là Äức Phong thuá»™c phái Côn Lôn.
Phà Nhân nói :
- Gia sÆ° là Thất Äôn đạo trưởng phái Võ Äang.
Ngụy Nghĩa cũng lên tiếng :
- Gia sÆ° là Thiếu Hoa đạo trưởng môn phái Không Äá»™ng.
Rồi bốn gã đồng thanh nói lớn :
- Mong tiá»n bối nể tình đồng đạo võ lâm mà tha cho chúng tôi.
Bốn gã Hồ Tác Phi Vi cho rằng nói ra danh hiệu của sÆ° phụ mình sẽ là m cho Lạc Thiên Tứ Tuyệt Quân nể sợ mà không dám là m gì bá»n chúng. Không ngá» Vu Phong nghe chúng nói váºy cà ng thêm thịnh ná»™, lão thóa mạ :
- Bá»n mi là danh gia đệ tá» mà chuyên môn gây chuyện hồ đồ ác đức, nên tá»™i cà ng nặng thêm bá»™i phần, ta cà ng phải thay mặt mấy lão đạo sÄ© hòa thượng đó mà giáo huấn các ngÆ°Æ¡i má»›i được.
Tiểu Lạc lại lên tiếng ngăn lão :
- SÆ° phụ à , tiểu đồ có cách giáo huấn bá»n chúng mà .
Vu Phong chợt há»i :
- Äồ nhi, ngÆ°Æ¡i nói cái gì đó?
Tiểu Lạc cÆ°á»i bảo :
- SÆ° phụ giao bá»n chúng cho đồ nhi, đồ nhi tá»± nhiên sẽ có biện pháp trừng trị bá»n chúng.
Vu Phong gáºt đầu :
- Cũng được, để ta coi ngươi là m gì cái lũ ác đồ nà y.
Tiểu Lạc cÆ°á»i ha hả, Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn bốn gã má»™t lượt rồi Ä‘á»™t ngá»™t nghiêm sắc mặt quát lá»›n :
- Äứng thẳng lên!
Bốn gã Hồ Tác Phi Vi nghe tiếng, hốt hoảng sợ mất vÃa, bất giác đứng báºt dáºy, lÆ°ng thẳng băng nhÆ° ngÆ°á»i gá»—, hai chân khép lại.
Tiểu Lạc mỉm cÆ°á»i gáºt gù :
- Không sai, tuy không sai mà tư thế vẫn còn lộn xộn quá.
Hồ Tác Phi Vi chÆ°a bao giá» bị ai đùa cợt bao giá», bất giác mắt bá»n chúng tức tối trợn lên ngó và o mặt Tiểu Lạc.
Tiểu Lạc chợt trầm sắc mặt :
- Thế nà o, các ngươi không phục ta phải không?
Bốn gã lặng im không đáp, mặc nhiên thừa nháºn lá»i nói của Tiểu Lạc.
Tiểu Lạc nói :
- NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói trầm mặc là và ng, nhÆ°ng mà hôm nay ta không cho bá»n ngÆ°Æ¡i biến thà nh và ng đâu.
Nói rồi tiểu hà i nhi lắc vai một cái, thân mình xẹt tới trước mặt bốn gã Hồ Tác Phi Vi.
Bốn gã kia không hiểu Tiểu Lạc bà y trò lá»™ng quá»· gì mà bá»n hắn Ä‘á»™t ngá»™t cảm thấy Ä‘au buốt đến táºn tâm phế.
Bốn tên không nhịn nổi rên lên một tiếng :
- Hừ hừ... Ä‘au... Ä‘au quá Trên khuôn mặt bá»n hắn, từng giá»t mồ hôi nhá» xuống không ngá»›t.
Tiểu Lạc cÆ°á»i hì hì đắc ý nói :
- Thế nà o hả, thu gân rút cốt thủ pháp có dễ chịu không hả?
Thì ra trong nháy mắt Tiểu Lạc đã thi triển công phu trên ngÆ°á»i của bốn gã ná» khiến bá»n chúng nhăn mặt rên rỉ.
Trác Nghị là ngÆ°á»i đầu tiên không chịu Ä‘á»±ng nổi thủ pháp của Tiểu Lạc, gã không ngá»›t van lạy :
- Lão... lão gia...xin ngà i tha mạng.
Tiếp đó Hồ Cang, Phà Nhân, Ngụy Nghĩa cũng cầu xin tha mạng, những thanh âm vang lên bất tuyệt bên tai.
Tiểu Lạc vẫn nghiêm giá»ng nói tiếp :
- Tha cho các ngươi cũng được, nhưng mà các ngươi nhất thiết phải nghe ta phân phó mới được.
Bốn gã Hồ Tác Phi Vi hấp tấp gáºt đầu, chỉ mong Tiểu Lạc mau giải trừ Ä‘au Ä‘á»›n cho bá»n chúng.
Tiểu Lạc lại xoay trá»n má»™t vòng trÆ°á»›c mặt bá»n chúng, bốn gã Ä‘á»™t nhiên cảm thấy bao nhiêu Ä‘au Ä‘á»›n tiêu tan đâu mất, trong ngÆ°á»i dá»… chịu không Ãt.
Tiểu Lạc lại trầm giá»ng hạ lệnh :
- Bây giỠcác ngươi nghe ta ra lệnh chỉ rồi thi hà nh, nếu kẻ nà o bất phục tùng. Hắc hắc...
Nếu nhÆ° không chịu tuân lệnh thì không cần Tiểu Lạc nói, bốn gã kia cÅ©ng biết háºu quả ra sao rồi.
Tiểu Lạc ra lệnh chỉ thứ nhất, bảo bá»n hắn :
- Äầu tiên, bá»n mi đứng nhảy cóc ngay tại chá»—, không kẻ nà o được trốn tránh hay lÆ°á»i biếng, đúng má»™t trăm cái cho ta.
Bốn gã cùng đưa mắt nhìn nhau, không hiểu Tiểu Lạc muốn là m gì.
Tiểu Lạc chợt hét lớn :
- Nhảy đi!
Bá»n gã không biết là m sao Ä‘Ã nh đứng ngay tại chá»— nhảy lên tÆ°ng tÆ°ng, tá»±a nhÆ° má»™t Ä‘Ã n cóc.
Tiếng chân nện xuống đất không ngớt vang lên.
Vừa nhảy bốn gã vừa lẩm bẩm đếm số :
- Má»™t hai ba bốn... mÆ°á»i hai mÆ°á»i ba... hai mÆ°Æ¡i... ba mÆ°Æ¡i ba... bốn mÆ°Æ¡i lăm... năm mÆ°Æ¡i sáu...
Hồ Cang khó khăn lắm mới đếm được đến một trăm, lúc vừa dừng lại đã thở hồng hộc, mồ hôi tuôn ra như mưa.
Tiếp đó ba gã kia cÅ©ng nhảy hết má»™t trăm cái, gã nà o hÆ¡i thở cÅ©ng hổn hển, dáng Ä‘iệu mệt má»i cá»±c kỳ.
Tiểu Lạc chỉ và o ba tên là m xong, sau cùng Ä‘oạn gáºt gù bảo :
- Äược lắm, bá»n mi nhảy rất là đẹp nếu nhÆ° có cuá»™c thi nhảy cóc nhất định bá»n mi sẽ chiếm giải đặc biệt.
Äoạn chỉ và o Hồ Cang :
- Còn mi nhảy xong đầu tiên, chứng tá» mi đã gian láºn, đếm sai, phạt mi thêm năm chục cái nữa.
Hồ Cang nhăn mặt thầm kêu khổ, nghiến răng chịu đựng nhảy thêm năm chục lần nữa.
Tiểu Lạc lại ra hiệu lệnh thứ hai :
- Bây giá» các ngÆ°Æ¡i nằm xuống hÃt đất má»™t trăm cái giữa chừng cho nghỉ hai lần, má»—i lần không quá mÆ°á»i cái nháy mắt nghe chÆ°a.
Hồ Tác Phi Vi Ä‘Ã nh phải nằm bò xuống hÃt đất.
Lần nà y không ai muốn là m xong trÆ°á»›c, ai nấy Ä‘á»u cháºm chạp muốn kéo dà i thá»i gian cà ng lâu cà ng tốt.
Dù là m cháºm cách mấy cÅ©ng có lúc phải chấm dứt. Trác Nghị hÃt đất hai trăm lần mà chỉ má»›i đếm đến má»™t trăm mà thôi. Tiếp đó má»i ngÆ°á»i cÅ©ng lục tục là m xong bổn pháºn.
Ngụy NghÄ©a là ngÆ°á»i là m xong sau cùng.
Sắc mặt Trác Nghị tái mét, xanh dá»n, chuẩn bị tinh thần hÃt đất thêm năm chục cái nữa.
Ai ngá» Tiểu Lạc quay sang Ngụy NghÄ©a cất tiếng cÆ°á»i lạnh, khiến cho gã phát run, mồ hôi ngÆ°ng chảy luôn.
- Mi sợ mình dùng không hết sức chứ gì, rõ rà ng lần thứ hai đếm đến tám mươi rồi, mà lúc là m tiếp mi lại đếm bảy mươi mốt. Hừ...
Nói rồi Tiểu Lạc lại cất tiếng cÆ°á»i lạnh :
- Mi dÆ° sức quá phải không? Váºy thì phạt mi thêm năm chục lần nữa để cho mi trổ tà i thêm đó. Hà hà ...
Ngụy NghÄ©a sắc mặt xám ngắt không dám thốt lên má»™t tiếng, tiếp tục hÃt đất thêm năm chục cái nữa, đúng là tÃnh già hóa non, khôn quá thà nh ngu, tá»± chuốc khổ và o mình.
Äợi cho Ngụy NghÄ©a hÃt đất xong, Tiểu Lạc lại ra thêm chỉ lệnh thứ ba :
- Bây giá» hẹn ngÆ°Æ¡i bắt đầu Ä‘á»™ng tác nằm ngá»a rồi tá»± nâng đầu ngồi dáºy, má»—i tên là m má»™t trăm lần cho ta, kẻ nà o là m xong sau chót thì phạt thêm năm mÆ°Æ¡i lần nữa.
Bốn gã Hồ Tác Phi Vi nghe rõ rà ng, không tên nà o dám khinh thÆ°á»ng, vá»™i và ng nằm xuống là m ngay.
Chỉ thấy bốn gã như những con tôm búng mình cong lại, cái đầu cứ gục gặc giống như mấy con bổ củi.
Bốn tên là m như máy không dám ngừng lại nghỉ, mong rằng là m xong sớm chừng nà o tốt chừng đó để đỡ bị phạt là m thêm năm chục cái nữa.
Bởi váºy cho nên kẻ nà o kẻ đó khắp đầu cổ mặt mÅ©i Ä‘á»u Æ°á»›t đẫm mồ hôi, tá»±a nhÆ° vừa má»›i lôi dÆ°á»›i sông lên.
Thấy bá»™ dạng thảm hại của chúng, Vu Phong cùng bốn ngÆ°á»i cÆ°á»i ha hả thÃch thú.
Hai chị em Ôn Di và Nhu Di cô nÆ°Æ¡ng cà ng vui vẻ cÆ°á»i to hÆ¡n, hai ngÆ°á»i quên hết những gì bốn gã đã từng bức hiếp mình.
Khó khăn lắm bốn gã mới là m xong, lần nà y Phà Nhân là m sau chót, gã không cần đợi Tiểu Lạc mở miệng, đã tự động là m thêm năm chục cái rồi mới nghỉ.
- Ò... ó... o...
Từ phÃa xa tiếng gà gáy vá»ng lại, trá»i đã dần dần sáng, góc chân trá»i phÃa đông đã á»ng hồng.
Vu Phong giáºt mình, lúc nà y lão má»›i nhá»› tá»›i cuá»™c cá Ä‘á»™ vá»›i tiểu đồ Táºp Tiểu Lạc, bèn ảo não lắc đầu thở dà i :
- Ôi, ta niên ká»· cao nhÆ° vầy mà còn chịu thua mÆ°u kế của má»™t tiểu tá».
Nói rồi lão váºn sức và o hai cánh tay liá»n đó...
Phá»±t... Phá»±t...
Mấy sợi dây thừng Ä‘á»u bị đứt ra là m mấy Ä‘oạn.
Táºp Tiểu Lạc cÆ°á»i nói :
- SÆ° phụ nên cao hứng má»›i phải, đồ đệ giá»i hÆ¡n sÆ° phụ, chứng tá» sÆ° phụ chỉ giáo có phÆ°Æ¡ng pháp, danh sÆ° tất xuất cao đồ, nếu nhÆ° không phải danh sÆ° thì là m sao mà có cao đồ được. SÆ° phụ coi đồ nhi nói váºy có đúng không?
Vu Phong nhún vai đáp :
- Äúng, ngÆ°Æ¡i nói có lý lắm, nhÆ°ng đáng tiếc là ta phải chịu thua, Ä‘Ã nh nhÆ°á»ng con “Tam túc kim oa†cho ngÆ°Æ¡i.
Hóa ra là hai ngÆ°á»i đánh cuá»™c, váºt đặt cuá»™c của Tiểu Lạc là “Tam túc kim oa†trong tay Tiểu Lạc.
Con Tam túc kim oa được chế tạo bằng và ng nguyên chất, tuy nó chỉ có ba chân nhÆ°ng được chế tác công phu tinh xảo vô cùng, nhìn giống nhÆ° má»™t con nhái tháºt hết sức đáng yêu.
Tiểu Lạc và Vu Phong ước định, Vu Phong tự trói chặt tứ chi để cho Tiểu Lạc chạy trước một trăm trượng, sau đó mới được truy đuổi, nội trong một ngà y một đêm nếu như không đuổi kịp Tiểu Lạc thì Tam túc kim oa là sở hữu của Tiểu Lạc. Còn như đuổi kịp thì Tam túc kim oa thuộc vỠVu Phong.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên cuá»™c đánh cuá»™c nà y bất lợi cho Vu Phong, nhÆ°ng mà hai ngÆ°á»i không lấy đó là m quan trá»ng, chẳng qua chỉ là để muốn xem công lá»±c của hai ngÆ°á»i tăng tiến tá»›i đâu mà thôi.
Lúc ban ngà y Tiểu Lạc chuyên môn kiếm và o chá»— đông ngÆ°á»i, Vu Phong khó khăn lắm má»›i Ä‘uổi kịp. Tiểu Lạc cố ý chạy và o đám đông là m cho má»i việc tạm thá»i ngừng lại vì Vu Phong xoay trở cá»±c kỳ khó, khách bá»™ hà nh thấy má»™t lão già tá»± trói thân mình Ä‘uổi theo má»™t tiểu hà i nhi, há» Ä‘á»u nhìn Vu Phong vá»›i cặp mắt ác cảm tá»±a nhÆ° má»™t lão quái váºt.
Vu Phong tự biết lúc ban ngà y không cách nà o truy đuổi được nên dứt khoát không truy đuổi mà chỉ nấp ở một bên âm thầm theo sát Tiểu Lạc.
Tiểu Lạc cÅ©ng vui sÆ°á»›ng tá»± tại cứ chạy và o tá»u lầu ăn uống thoải mái, khiến cho Vu Phong nghiến răng tức tối.
Khó khăn lắm má»›i đến lúc trá»i tối, khách bá»™ hà nh dần dần vắng vẻ, Vu Phong má»›i có thể an tâm truy Ä‘uổi Tiểu Lạc.
Vừa may cho Tiểu Lạc gặp bá»n Hồ Tác Phi Vi liá»n vui không tả xiết. Vu Phong bị trúng kế của đồ đệ, mãi xem Tiểu Lạc trừng trị bá»n Hồ Tác Phi Vi, đúng lúc cao hứng, không ngá» thá»i gian trôi qua quá nhanh. Tiếng gà gáy vang lên là m lão sá»±c tỉnh thì đã muá»™n nên lão Ä‘Ã nh chịu thua đồ đệ mình.
Bốn gã Hồ Tác Phi Vi trở thà nh váºt tế thần cho Tiểu Lạc, gã nà o cÅ©ng mệt muốn đứt hÆ¡i, may mà bá»n hắn Ä‘á»u là danh gia đệ tá», công lá»±c không tồi, nếu không thì đã phải nằm Ä‘o đất từ lâu rồi.
Táºp Tiểu Lạc Ä‘iá»m nhiên bảo :
- Sư phụ, việc của chúng ta coi như đã xong, còn chuyện sau đó, đồ nhi xem chừng phải do sư phụ quyết định.
Vu Phong buồn rầu đáp :
- Phải rồi, ngươi là kẻ thắng cuộc, chuyện sau đó là do ta ra mặt phân xỠchứ gì?
Tiểu Lạc mỉm cÆ°á»i :
- Nếu sÆ° phụ không muốn ra mặt xá» trà thì để cho đồ nhi là m luôn váºy.
Vu Phong hốt hoảng xua tay :
- Không được, nếu giao cho ngươi là m há chẳng phải ta lại bị thiệt thòi hay sao?
Tiểu Lạc mỉm cÆ°á»i, im lặng không đáp.
Vu Phong quay sang nói với hai thiếu nữ :
- Bốn gã nà y ta để cho nhị vị cô nương tùy ý định đoạt.
Bốn gã Hồ Tác Phi Vi không ngớt lạy lục van xin :
- Xin nhị vị cô nương tha mạng, lần sau chúng tôi không dám, không dám là m nữa ạ.
Nhu Di cô nÆ°Æ¡ng giáºn dữ quát :
- Bộ các ngươi còn muốn lần sau nữa hả?
Hồ Tác Phi Vi hoảng sợ đáp :
- Dạ, chúng tôi không dám.
Ôn Di cô nương vội can lại :
- Muá»™i muá»™i, bá»n hỠđã biết lá»—i thì nên tha cho há» Ä‘i.
Nhu Di gáºt gù :
- Tha cho bá»n chúng cÅ©ng được, nhÆ°ng phải để lại đây váºt gì là m ká»· niệm má»›i được.
Nói Ä‘oạn nà ng rút phắt thanh trÆ°á»ng kiếm ra khá»i vá».
Một mà n kiếm quang dà y đặc chụp xuống đỉnh đầu bốn gã Hồ Tác Phi Vi.
Bốn gã đưa tay sỠđầu rồi chợt la lên kinh ngạc.
Chỉ trong nháy mắt bốn tên đã trở thà nh bốn gã hòa thượng đầu láng bóng, không còn lấy một sợi tóc.
Tiểu Lạc, Vu Phong bất giác cÆ°á»i vui vẻ.
Tiểu Thiên Sứ cÅ©ng cÆ°á»i ồ ồ thÃch thú.
Tiểu Lạc chợt quay sang há»i :
- Nè, Tiểu Thiên Sứ, ngÆ°Æ¡i xem mấy gã nà y trá»c đầu có vui không hả?
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu :
- Vui vui lắm!
Tiểu Lạc lại há»i tiếp :
- TrÆ°á»ng kiếm trong tay tiểu cô nÆ°Æ¡ng kia cá»±c kỳ nhanh, dùng kiếm cạo trá»c đầu bốn gã kia có hay không váºy?
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu :
- Hay, hay tuyệt!
Tiểu Lạc cÆ°á»i há»i :
- Váºy thì lấy kiếm cạo trá»c đầu ngÆ°Æ¡i được không?
Tiểu Thiên Sứ thuáºn miệng đáp luôn :
- Tôi, được được mà !
Tiểu Lạc cÆ°á»i thầm thuáºn tay giáºt lấy thanh bảo kiếm của Nhu Di, mà n ngân quang chợt lóe lên. Tiểu Thiên Sứ còn chÆ°a kịp phản ứng thì cái đầu chà ng đã bị cạo trá»c lóc.
Tiểu Thiên Sứ hốt hoảng la lên :
- Ai da, tại sao ngươi cạo đầu ta?
Tiểu Lạc cÆ°á»i rủ rượi :
- NgÆ°Æ¡i đừng có trách ta đó nghe, ta đã há»i ngÆ°Æ¡i rồi, có muốn cạo đầu là m hòa thượng không, tại sao ngÆ°Æ¡i gáºt đầu là m chi?
Tiểu Thiên Sứ Ä‘Æ°a tay xoa xoa cái đầu trá»c nhẵn thÃn lúng túng nói :
- á»’, cạo trá»c đầu cÅ©ng được, cà ng mát mẻ chá»› sao?
Nhu Di cao mà y :
- Mát cái đầu ngÆ°Æ¡i đó, nhìn cái đầu trá»c láng bóng của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°á»i ta lại tưởng rằng ngÆ°Æ¡i là hòa thượng đó.
Tiểu Thiên Sứ chẳng há» pháºt ý :
- Hòa thượng thì hòa thượng, hòa thượng có cái gì là xấu đâu?
Nhu Di bảo :
- Hòa thượng đâu có gì xấu chỉ bất quá không thể...
Nhu Di chợt đỠbừng mặt không dám nói nữa.
Tiểu Thiên Sứ ngạc nhiên há»i :
- Hòa thượng không thể là m gì?
Nhu Di lúng túng nói :
- Không có gì đâu.
Tiểu Lạc vội nắm lấy cơ hội không chịu buông tha :
- Nè không có gì hả? Nà ng muốn nói là hòa thượng không thể cÆ°á»›i vợ chá»› gì, nà ng yên tâm Ä‘i, Tiểu Thiên Sứ là m hòa thượng còn Táºp Tiểu Lạc nà y không thÃch là m hòa thượng đâu.
Nhu Di tức đỠmặt vung chưởng đánh Tiểu Lạc :
- Ngươi muốn chết hả? Ta không tha ngươi đâu!
Tiểu Lạc cÆ°á»i hì hì lách nhẹ ngÆ°á»i né tránh chưởng lá»±c của nà ng, Ä‘oạn cÆ°á»i há»i :
- Váºy thì nà ng muốn hòa thượng không thể là m cái gì?
Nhu Di thoáng bối rối :
- Hòa thượng không thể uống rượu, không thể ăn thịt bò thịt heo, không thể... nói chung là không thể là m nhiá»u thứ lắm.
Táºp Tiểu Lạc cÆ°á»i tiếp :
- Äúng rồi, hòa thượng không thể cÆ°á»›i vợ, không thẻ và o lầu xanh tìm kỹ nữ, không thể... nói chung là không thể là m nhiá»u thứ lắm.
Tiểu Lạc nhái giá»ng của Nhu Di, Ä‘iệu bá»™ trông tháºt tức cÆ°á»i.
Nhu Di nổi giáºn định rượt đánh. Ôn Di vá»™i vã kéo tay giữ nà ng lại :
- Nè, tiểu muá»™i đừng có là m ồn à o lên nhÆ° váºy, mau là m xong việc rồi trở và o trong thà nh.
Vu Phong cũng nói :
- Phải đó, lão nhân gia ta đây cũng đói quá rồi, kiếm thứ gì cho và o trong bụng chớ.
Tiểu Lạc đồng tình :
- Äúng rồi, sÆ° phụ nói chà phải.
Vu Phong chớp mắt :
- Ngươi đừng có đắc ý quá sớm, bữa ăn nà y là do ngươi bao hết đó.
Tiểu Lạc tỠvẻ bất mãn :
- Tại sao váºy?
Nhu Di cô nương thản nhiên đáp :
- Váºy mà cÅ©ng há»i nữa, hôm nay ngÆ°Æ¡i ăn được con Tam túc kim oa, tá»± nhiên là ngÆ°Æ¡i phải đãi khách chá»›.
Vu Phong cÆ°á»i hà hà :
- Không sai, ngÆ°Æ¡i hôm nay đại phát tà i, tá»± nhiên phải chịu mất má»™t Ãt, nếu không sẽ bị bế bụng mà chết ngay đó.
Tiểu Lạc cÆ°á»i hì hì :
- Cái nà y thì sÆ° phụ đừng lo, cái bao tá» của đồ nhi kÃn lắm, vÄ©nh viá»…n không bể bụng chết được đâu.
Vu Phong lắc đầu :
- Không được, ngươi bể bụng chết ta xấu hổ lắm đó.
Nhu Di cũng chen và o nói :
- NgÆ°á»i ta bảo là m ngÆ°á»i đừng có tham lam ăn má»™t mình, rồi hóa ra keo kiệt bủn xỉn, xấu lắm, phải rá»™ng rãi má»™t chút má»›i được.
Tiểu Lạc đưa mắt nhìn Vu Phong, lại quay qua ngó Nhu Di, rồi là m mặt nghiêm lên tiếng :
- Nhị vị nói váºy cÅ©ng có lý, hÆ¡n nữa kÃnh già yêu trẻ là truyá»n thống của dân tá»™c Trung Hoa, mà để duy trì truyá»n thống tốt đẹp đó, hôm nay ta phải bao các vị má»™t bữa má»›i được.
Nhu Di cao hứng cÆ°á»i nói :
- Như thế mới phải đạo chớ, chúng ta và o đến thà nh rồi ngươi chuẩn bị lấy số bạc ra đi.
Tiểu Lạc nhìn nà ng chằm chằm rồi bá»—ng báºt cÆ°á»i khoái trá. Nhu Di chợt nghÄ© lại nà ng thấy có Ä‘iá»u không ổn. “KÃnh già yêu trẻâ€, hừ, “kÃnh già †thì quả không sai rồi, còn “yêu trẻ†ư, ai là trẻ? Nà ng chợt dáºm chân thầm than thở con trẻ há chẳng phải là ám chỉ nà ng hay sao?
Xem ra để đối phó vá»›i Tiểu Lạc chỉ có cách ngáºm miệng lại là hay hÆ¡n cả.
* * * * *
Tại Tứ Hải gia tá»u Ä‘iếm...
Vu Phong, Tiểu Lạc, Lê gia nhị vị tiểu thÆ° cùng Tiểu Thiên Sứ Ä‘ang ngồi bên trong tá»u Ä‘iếm, tÆ° thế Ä‘Ã ng hoà ng Ä‘Ä©nh đạc vô cùng, trÆ°á»›c mặt há» là bầu rượu Tứ hải hÆ°Æ¡ng.
Tứ hải hÆ°Æ¡ng là loại danh tá»u nổi tiếng khắp thiên hạ, đặc sản của vùng Trấn Giang.
Lúc Tiểu Thiên Sứ cùng mấy ngÆ°á»i Ä‘i và o Tứ Hải gia tá»u Ä‘iếm khiến cho tiểu nhị phải giáºt mình sá»ng sốt.
Tiểu Thiên Sứ tối qua vẫn còn bình thÆ°á»ng, tại sao chỉ qua má»™t đêm không gặp mà đã biến thà nh hòa thượng, trá»c đầu, phÃa sau lại còn có thêm mấy ngÆ°á»i lạ mặt nữa.
Má»™t lão già đầu tóc rối tung bù xù, râu má»c ráºm rạp, y phục trên mình lão dÆ°á»ng nhÆ° suốt mấy chục năm chÆ°a há» giặt, dÆ¡ bẩn đến kinh ngÆ°á»i, lốm đốm những vết dầu mỡ.
Má»™t thiếu niên Ä‘á»™ chừng mÆ°á»i lăm tuổi, mặt mà y tuấn tú nhÆ°ng đôi mắt to tròn chiếu ra hai luồng nhãn quang sáng rá»±c, có vẻ cổ quái khác thÆ°á»ng, tá»±a nhÆ° cứ nhìn xoáy và o ngÆ°á»i đối diện để bắt hồn ngÆ°á»i ta.
PhÃa sau còn có hai thiếu nữ trẻ tuổi, thiếu nữ áo xanh cÅ©ng khoảng Ä‘á»™ tÆ°Æ¡ng Ä‘Æ°Æ¡ng vá»›i thiếu niên kia, da trắng nhÆ° ngá»c, xinh đẹp thanh tú đến mê ngÆ°á»i.
Thiếu nữ sau cùng mình váºn áo và ng, tuổi chừng mÆ°á»i sáu mÆ°á»i bảy, tóc Ä‘en mượt nhÆ° mây, l à n da trắng nhÆ° ngá»c, khuôn mặt kiá»u diá»…m tá»±a nhÆ° thiên tiên giáng thế.
Thiếu nữ áo và ng vừa bÆ°á»›c vô tá»u quán, ánh mắt má»i thá»±c khách Ä‘á»u chú mục nhìn nà ng.
Tiểu Thiên Sứ đem chuyện trừng trị bốn gã Hồ Tác Phi Vi kể lại cho tiểu nhị nghe một lượt.
Táºp Tiểu Lạc mỉm cÆ°á»i quay sang nói vá»›i chưởng quỹ :
- Nè chủ quán, hôm nay thiên hạ đệ nhất thông minh Táºp Tiểu Lạc đãi khách, lão có mỹ tá»u, sÆ¡n hà o hải vị gì cứ dá»n hết ra đây cho bản nhân nghe chÆ°a.
Chưởng quỹ biết rằng phà m là nhân váºt giang hồ hầu bao rất to chi xà i thoải mái, hà o phóng hÆ¡n ngÆ°á»i, nên vá»™i vã kêu tiểu nhị mang rượu và thức ăn ra.
Ly rượu đầu tiên Vu Phong và Tiểu Lạc nâng lên uống cạn.
Nhị vị Lê gia cô nương cũng nâng rượu lên.
- Khoan đã!
Äá»™t nhiên Tiểu Lạc cất tiếng ngăn hai ngÆ°á»i lại :
- Nữ nhân các ngươi không nên uống rượu, ta xem chừng các ngươi hà y khoan đừng uống vội.
Ôn Di mỉm cÆ°á»i bảo :
- Không sai, tá»u lượng của ta tuy có kém, song ly rượu đầu tiên dù sao chăng nữa cÅ©ng nên cùng uống vá»›i má»i ngÆ°á»i.
Vu Phong lên tiếng cÆ°á»i nói :
- Khá lắm! Thiệt có khà phách, không hổ danh là đệ tỠNga Mi.
Tiểu Lạc tự nhiên lẩm bẩm một mình :
- Chẳng biết là đệ tá» Nga Mi Ä‘á»u có khà phách nhÆ° váºy không.
Nói xong chà ng là m như vô ý đưa mắt liếc nhìn Nhu Di.
Nhu Di nâng ly rượu trợn mắt nhìn Tiểu Lạc :
- NgÆ°Æ¡i dám khinh thÆ°á»ng bổn cô nÆ°Æ¡ng.
Nhu Di nâng cao ly rượu nói tiếp :
- NgÆ°Æ¡i má»™t ly, ta má»™t ly. Hôm nay nếu nhÆ° bổn cô nÆ°Æ¡ng uống Ãt hÆ¡n ngÆ°Æ¡i má»™t ly, thì ta không phải há» Lê mà là há» Táºp, là m con gái của ngÆ°Æ¡i.
Ôn Di vội lên tiếng ngăn lại :
- Muội muội, không được ăn nói hồ đồ.
Tiểu Lạc nhún vai :
- Là m con gái ta hả? Ta không dám đâu.
Nhu Di há»i :
- Váºy thì ngÆ°Æ¡i muốn thế nà o hả?
Tiểu Lạc nói :
- Dứt khoát nà ng phải là m vợ của ta, chỉ sợ nà ng không dám mà thôi.
Nhu Di cảm thấy nóng mặt liá»n nạt :
- Ai nói ta không có gan hả?
Tiểu Lạc Ä‘iểm nụ cÆ°á»i lên giá»ng thách thức :
- Nếu nà ng có gan thì có dám gá»i ta bằng phu quân không?
- Hừ, gá»i thì gá»i, ta đâu có sợ!
- Váºy thì nà ng hãy gá»i ta Ä‘i.
Nhu Di bá»±c bá»™i :
- Gá»i ngÆ°Æ¡i là gi?
Tiểu Lạc nghiêm mặt rồi báºt cÆ°á»i :
- Gá»i ta là lão phu quân chá»› gá»i là gì nữa?
Nhu Di cau mà y mắng :
- Tiểu đầu quá»·, ta chÆ°a thua ngÆ°Æ¡i mà , cá»› sao ngÆ°Æ¡i lại có quyá»n bắt ta phải gá»i... gá»i là ...
Tiểu Lạc Ä‘iểm nụ cÆ°á»i châm chá»c :
- Gá»i ta là cái gì hả?
Nhu Di vung chưởng đánh Tiểu Lạc, miệng quát :
- Kêu ngươi là tiểu đầu quỷ chết tiệt.
Tiểu Lạc nghiêng ngÆ°á»i tránh rồi kêu lá»›n :
- Ãi chà , nà ng dám mÆ°u sát hôn phu.
Nhu Di nghe váºy lại vung tay đánh ra thêm má»™t chưởng.
Ôn Di vội chặng tay Nhu Di lại :
- Muá»™i muá»™i, đừng là m váºy, bao nhiêu ngÆ°á»i Ä‘ang nhìn kìa.
Nhu Di chợt đỠbừng mặt, là u bà u ngồi xuống chỗ cũ.
Tiểu Lạc lại khiêu khÃch Nhu Di :
- Nà ng có còn dám đấu rượu với ta không?
Nhu Di thản nhiên đáp :
- Có gì mà không dám, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i thua thì tÃnh sao?
Tiểu Lạc trố mắt ngạc nhiên :
- Ta thua hả? Là m gì mà thua được! Nếu nhÆ° ta thắng không nổi nà ng, thì ta không là há» Táºp nữa, ta sẽ láºp tức đổi thà nh há» Lê, là m con trai của nà ng.
Nhu Di bĩu môi :
- Là m con trai ta hả? Ta không dám nháºn con đâu, dứt khoát ngÆ°Æ¡i sẽ là m...
Nói đến đây, nà ng chợt phát giác ra đã lỡ lá»i vá»™i dừng lại không nói nữa, mặt thoáng hiện vẻ bối rối.
Tiểu Lạc thừa cÆ¡ liá»n trêu chá»c nà ng :
- Dứt khoát là m gì của nà ng? Nói lẹ đi ta đang nóng ruột muốn chết đây nè.
Nhu Di đang lúc cấp bách chợt nghĩ ra một cách, vội nói :
- Dứt khoát ngươi phải là đồ tôn của ta. Thế nà o, có muốn là m đồ tôn của ta cũng chẳng cần phải gấp gáp lắm đâu.
Tiểu Lạc ngẩn ngÆ°á»i má»™t lúc, Ä‘oạn cÆ°á»i khan hai tiếng rồi bảo :
- Nếu nhÆ° ta gá»i nà ng là tổ mẫu, thì ngÆ°á»i ta không thể nà o tin Ä‘iá»u đó được.
Nhu Di tròn mắt nhìn Tiểu Lạc :
- Tại sao váºy?
Tiểu Lạc Ä‘iá»m nhiên đáp :
- Bởi vì đâu có tổ mẫu nà o lại trẻ và xinh đẹp đến nhÆ° váºy.
Bất cứ nữ nhân nà o trên thiên hạ không ai lại không thÃch ngÆ°á»i khác khen mình tÆ°Æ¡i trẻ xinh đẹp. Nhu Di cÅ©ng không phải ngoại lệ.
Tiểu Lạc là m mặt nghiêm nói :
- Trẻ đẹp nhÆ° nà ng mà là m tổ mẫu thì nhất định không phải là phà m nhân tục tá».
Nhu Di trong lòng cá»±c kỳ cao hứng, gặng há»i :
- Váºy hóa ra ta là tiên nữ phải không?
Tiểu Lạc cÆ°á»i hì hì nói :
- Nè, không phải đâu.
Nhu Di lòng trà n đầy kỳ vá»ng, hy vá»ng rằng Tiểu Lạc sẽ khen mình.
Tiểu Lạc Ä‘Æ°a mắt liếc nhìn nà ng, giá»ng thản nhiên :
- Nà ng giống hệt yêu tinh.
Tiểu Lạc sợ Nhu Di nghe không rõ, bèn nói thêm :
- Giống nhÆ° bạch cốt tinh trong Tây Du Ký, ba lần bị Tôn Ngá»™ Không rượt đánh đó Nhu Di giáºn xanh mặt, nà ng hy vá»ng được Tiểu Lạc khen ngợi, chẳng ngá» hắn lại tà n nhẫn buông ra lá»i thóa mạ không chút lÆ°u tình.
Nhu Di sa sầm nét mặt quát lớn :
- Câm ngay!
Äoạn vung quyá»n nhằm Tiểu Lạc đánh tá»›i.
Tiểu Lạc đưa hai tay gạt ngang :
- Nè, nà ng không nên nóng nảy nhÆ° váºy, ta muốn gá»i nà ng là ná»™i tổ của ta nhÆ°ng mà không được, vả lại chúng ta chÆ°a đấu rượu vá»›i nhau mà nà ng còn không tá»± tin thì có lẽ nà ng phải chịu thua rồi đó.
Nhu Di quả nhiên tá»u lượng không cao, chỉ vì nhất thá»i nóng nảy đã trúng phải kế khÃch tÆ°á»›ng của Tiểu Lạc, nên má»›i nháºn lá»i thách đấu.
Nếu như thực sự đấu rượu chỉ sợ nà ng nắm chắc phần thua. Nà ng cảm thấy nản lòng, nhưng ngoà i miệng vẫn nói cứng :
- Ngươi đừng có mừng vội, nhất định là ngươi phải thua.
Tiểu Lạc lại rót rượu, Ä‘oạn nâng lên ngá»a cổ uống cạn, rồi đáp :
- Ngoà i miệng tuy nói hay lắm, nhưng không có hà nh động thực tế thì cũng vô dụng mà thôi, giống như cái gối hoa bỠngoà i tuy đẹp đẽ, nhưng bên trong... bên trong thì...
Nhu Di cũng uống cạn ly rượu rồi lại rót thêm một ly nữa.
á»°c... á»°c...
Nà ng không thèm nói ná»a lá»i, chỉ trợn mắt nhìn Tiểu Lạc.
Tiểu Lạc cÅ©ng lặng im không nói, cứ trừng mắt ngó nà ng, nhìn sắc mặt của hai ngÆ°á»i tá»±a nhÆ° hai chú gà trống sắp bÆ°á»›c và o tráºn tá» chiến.
Tiểu Thiên Sứ ngÆ¡ ngác há»i :
- Uống rượu thì uống rượu, hai ngÆ°á»i tại sao lại tá»· thà ai uống nhiá»u hÆ¡n ai?
Ngừng một lúc, chà ng lại nói tiếp :
- Nếu tá»· thà coi ai uống nhiá»u rượu váºy thì nhất định là ta phải là đệ nhất rồi, bình rượu nà y thÆ¡m quá, nhất định là ngon tuyệt. HÆ¡n nữa cái bụng ta lá»›n lắm, tá»± nhiên là phải uống nhiá»u.
Má»i ngÆ°á»i báºt cÆ°á»i ồ lên vui vẻ.
|

16-07-2008, 02:19 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Vô Giá»›i
Bà i gởi: 83
Thá»i gian online: 26 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 3 NÆ¡i đổ trÆ°á»ng được xÆ°ng nhất tuyệt
Không biết a em có thÃch không nhÆ°ng mình sẽ post hết bá»™ nà y,ai Ä‘á»c rồi thì đừng chê.Äể cho những ai chÆ°a Ä‘á»c.Thanks!
TIỂU QUỶ Bà ÄẠO
Hồi 3 NÆ¡i đổ trÆ°á»ng được xÆ°ng nhất tuyệt
Tiểu Lạc liá»n bảo :
- NgÆ°Æ¡i đã nói nhÆ° váºy thì má»i ngÆ°á»i cÅ©ng dá»± cuá»™c tỉ thÃ, ai uống được nhiá»u rượu nhất thì được gá»i là đại ca, ý má»i ngÆ°á»i nghÄ© sao?
Tiểu Lạc quay lại nói với Vu Phong :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là cuá»™c tỉ thà nà y, sÆ° phụ không được tham dá»±, giả nhÆ° sÆ° phụ mà gá»i đồ nhi là đại ca thì ngượng chết Ä‘i được.
Vu Phong nghe váºy liá»n trợn mắt mắng :
- Tiểu quỷ, mi thiệt là lẻo mép quá, chuyên môn lấn ép ta.
Rồi lão lại đắc ý nhìn Tiểu Lạc bảo :
- Mi rõ rà ng biết tá»u lượng ta cao hÆ¡n mi, lại còn giả bá»™ lên mặt là m hảo hán trÆ°á»›c mặt ta. Huống hồ ta tham dá»± cuá»™c tỉ thà vá»›i các ngÆ°Æ¡i nếu thắng thi ngÆ°Æ¡i gá»i ta là đại ca há chẳng phải giảm uy tÃn của ta má»™t báºc rồi sao? Hừ, Ä‘ang được là m sÆ° phụ sÆ°á»›ng không muốn lại đòi là m đại ca của ngÆ°Æ¡i sao, ngÆ°Æ¡i cho ta là ngốc tá» hả... Ha ha... ta không mắc lừa mi đâu.
Tiểu Lạc lúng túng phân giải :
- SÆ° phụ đừng có trách oan đồ nhi mà , rõ rà ng đó là hảo tâm. NgÆ°á»i lại cứ nghÄ© báºy bạ, thiệt là lấy bụng tiểu nhân Ä‘o lòng ngÆ°á»i quân tá».
Vu Phong thản nhiên :
- Cứ cho ta lấy bụng kẻ tiểu nhân Ä‘o lòng ngÆ°á»i quân tá» Ä‘i nữa, nhÆ°ng mà ta quyết không tham dá»± cuá»™c tỉ thà của các ngÆ°Æ¡i.
Tiểu Lạc lẩm bẩm :
- Không chịu đánh cuộc thì thôi, sau nà y vẫn còn cơ hội mà .
Vu Phong nghe váºy liá»n nói :
- Nè tiểu tá», ngÆ°Æ¡i định bà y quá»· kế gì để lừa ta nữa váºy hả?
Tiểu Lạc vội nói :
- Äâu có, đâu có. à của đồ nhi là sau nà y còn có cÆ¡ há»™i uống rượu vá»›i sÆ° phụ để lãnh giáo uy phong của sÆ° phụ.
Vu Phong gáºt đầu hà i lòng :
- Phải nhÆ° váºy má»›i được chá»›.
Tiểu Lạc quay lại nói với Tiểu Thiên Sứ :
- Thế nà o, ngươi có tỉ thà không?
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu :
- Có mà .
Nói rồi, chà ng bưng ly rượu lên uống cạn
Rượu vừa trôi xuống bụng, Tiểu Thiên Sứ la lên má»™t tiếng thảm não, phun phì phì, mặt nhăn nhó trông tháºt tức cÆ°á»i.
Má»i ngÆ°á»i nhìn thấy vẻ mặt thảm hại của chà ng, bất giác báºt cÆ°á»i vui vẻ.
Tiểu Lạc nói nhỠbên tai :
- Nè, Tiểu Thiên Sứ, miệng ngÆ°Æ¡i phun phì phì giống nhÆ° con mãng xà quá váºy, bá»™ muốn ăn thịt ta hả?
Tiểu Thiên Sứ vội xua tay :
- Không phải rượu nà y sao mà cay dữ váºy, uống vô sao nóng nhÆ° lá»a đốt, chắc ruá»™t ta bị nấu chÃn rồi. Phì phì...
Tiểu Lạc nói :
- Hừ, bộ ngươi tưởng uống rượu là dễ lắm hả? Ta thấy tốt nhất ngươi không nên uống, tránh qua một bên cho mát.
Tiểu Thiên Sứ chợt nổi tÃnh lì lợm, bất chấp má»i sá»±, miệng lá»›n tiếng :
- Ngươi uống được thì ta cũng uống được, lẽ nà o lại sợ chảy ruột hay sao?
Tiểu Lạc bảo chà ng :
- Ta chỉ sợ ngÆ°Æ¡i quên mất Ä‘Æ°á»ng vá» nhà mà thôi.
Tiểu Thiên Sứ thản nhiên :
- Ta không vá» nhà , má»™t năm sau ta má»›i quay vá» láºn mà .
Tiểu Lạc kinh ngạc :
- Tại sao lại nhÆ° váºy?
Tiểu Thiên Sứ thà nh tháºt đáp :
- Lão ma đầu nói để ta chu du thiên hạ, há»c thêm kiến thức, má»™t năm sau má»›i được trở vá» nhà .
Tiểu Lạc “ồ†lên một tiếng :
- Váºy thì ngÆ°Æ¡i đã há»c được cái gì chÆ°a?
Giá»ng Tiểu Thiên Sứ có chút kiêu ngạo :
- á»’ nhiá»u lắm, ta biết Ä‘i là m kiếm tiá»n rồi lấy tiá»n đó mua đồ ăn.
Liếc nhìn thấy tiểu nhị, Tiểu Thiên Sứ nói tiếp :
- Ta còn biết cầm đũa ăn cơm nữa.
Nhu Di vá»™i cÆ°á»›p lá»i :
- Rồi lại còn biết uống rượu nữa, phải không?
Tiểu Lạc trừng mắt nhìn nà ng, rồi thản nhiên nói :
- Rồi còn là m anh hùng cứu thoát mỹ nhân.
Tiểu Thiên Sứ trố mắt giá»ng kinh ngạc :
- á»’ uống rượu cÅ©ng coi nhÆ° là há»c nữa à , còn mỹ nhân thì nhị vị cô nÆ°Æ¡ng đây đẹp tuyệt trần nhÆ°ng không biết anh hùng ở đâu hả?
Nói rồi chà ng Ä‘Æ°a mắt ngó nghiêng tứ phÃa.
Tiểu Lạc cố nhịn cÆ°á»i há»i :
- Tiểu Thiên Sứ, bộ ngươi đánh mất đồ hả?
Tiểu Thiên Sứ lạnh lùng đáp :
- Ồ, đâu có mất cái gì!
Tiểu Lạc há»i :
- Váºy thì ngÆ°Æ¡i nhìn đông nhìn tây để là m gì.
Tiểu Thiên Sứ tháºt thà đáp :
- Ta đang đi kiếm anh hùng mà .
- Ha ha ha...
Tiểu Lạc cùng ba ngÆ°á»i kia báºt cÆ°á»i ha hả.
Tiểu Lạc lại bảo :
- Tiểu Thiên Sứ, ngÆ°Æ¡i tháºt là má»™t “khai tâm quả†bẩm sinh. Chỉ cần nhìn thấy ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i ta không nhịn được cÆ°á»i. Ha ha ha...
Tiểu Lạc dừng lại một lát, rồi nói tiếp :
- NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói cÆ°á»i má»™t cái trẻ được mÆ°á»i tuổi, nếu ở chung vá»›i ngÆ°Æ¡i, ta sẽ trẻ mãi không già , từ nay vá» sau hãy Ä‘i vá»›i ta, ta có thể dạy cho ngÆ°Æ¡i nhiá»u thứ lắm, rồi sẽ cho ngÆ°Æ¡i ăn uống no say, sống thoải mái vô cùng, sau má»™t năm nhất định sẽ không Ãt ngÆ°á»i khen ngÆ°Æ¡i là bác há»c Ä‘a tà i đó.
Tiểu Thiên Sứ mừng rỡ, há»i lại :
- Có thiệt không váºy?
Tiểu Lạc gáºt đầu :
- Thiệt đó, chẳng lẽ là m đại ca mà ta lại lừa gạt ngươi sao?
Nhu Di bĩu môi nói với Tiểu Lạc :
- Tháºt là mặt dà y nhÆ° cái thá»›t không biết xấu hổ là gì, cứ muốn là m đại ca của ngÆ°á»i ta không à .
Tiểu Lạc quay lại bảo :
- Äợi đến lúc nà ng gá»i ta là đại ca, lúc đó ai xấu hổ thì biết.
Nhu Di cÆ°á»i mỉa :
- NgÆ°Æ¡i đừng ăn nói hồ đồ, ta tại sao lại phải gá»i tiểu đầu quá»· nhà ngÆ°Æ¡i là đại ca chứ?
Tiểu Lạc thản nhiên đáp :
- Tiểu đầu quá»· đại ca thì cÅ©ng là đại ca, không thể nà o thay đổi được, cho dù ta nhá» xÃu Ä‘i nữa cÅ©ng vẫn là đại ca của ngÆ°Æ¡i.
Nhu Di tức tối nạt :
- NgÆ°Æ¡i đừng có phách lối quá đáng nhÆ° váºy, ai thắng ai thua là m sao mà biết được. Hừ!
Vu Phong đã uống hết ba ly rượu từ lâu, bèn nói xen và o :
- Cái lũ tiểu quỷ kia đừng có đấu võ mồm nừa, cứ là m như lão nhân gia ta đây nè, uống rồi mới nói linh, bằng không kể như vô dụng.
Tiểu Lạc cÅ©ng lên tiếng phụ há»a :
- Äúng đó, uống rồi nói má»›i linh.
Nói xong, bưng ly rượu dốc và o miệng một hơi cạn sạch.
Nhu Di và Tiểu Thiên Sứ cÅ©ng không chịu kém, láºp túc nâng ly rượu uống cạn.
Äến ly thứ sáu Tiểu Thiên Sứ cảm thấy đầu óc mÆ¡ hồ, thân hình lảng tảng tá»±a nhÆ° Ä‘ang bay trên mây, mắt nhìn má» mỠảo ảo, không phân biệt đông tây nam bắc, thượng hạ tả hữu, vá»™i nói :
- á»’ là m sao váºy nè? Ta dÆ°á»ng nhÆ° Ä‘ang bay lên không trung. Tiểu... Tiểu Lạc ngÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i là m sao mà có... hai... hai cái đầu váºy hả?
Tiểu Lạc lấy là m lạ há»i :
- Ta là m sao mà có hai cái đầu được?
Tiểu Thiên Sứ lắc đầu định thần nhìn kỹ Tiểu Lạc, rồi cương quyết nói :
- Äúng mà , ta xem Ä‘i xem lại ngÆ°Æ¡i vẫn có hai cái đầu đó.
Rồi lại quay sang nhìn Vu Phong cùng nhị vị Lê gia tiểu thơ :
- Ồ, quái lại! Tại sao ai cũng có hai đầu kìa, chẳng lẽ mắt ta lại lẫm lẫn rồi hay sao?
- Ha ha ha...
Má»i ngÆ°á»i cÆ°á»i lên má»™t trà ng dà i, chợt hiểu ra cá»› sá»±, bởi vì Tiểu Thiên Sứ chẳng qua là do uống quá nhiá»u rượu mà thôi.
Ôn Di nói :
- Tiểu Thiên Sứ, ngươi uống say rồi đó, đừng có uống nữa.
Tiểu Lạc cũng nói :
- Äúng đó, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i uống nữa, bảo đảm chúng ta sẽ biến thà nh ba đầu bốn đầu...
Tiểu Thiên Sứ lại há»i :
- Say là cái gì váºy?
Ôn Di lên tiếng đáp :
- Uống rượu nhiá»u thì sẽ trở nên hồ đồ, ngÆ°á»i hồ đồ thì kêu là say, say rồi thì không thể uống thêm nữa.
Tiểu Thiên Sứ liá»n bảo :
- Váºy thì ta chÆ°a say mà . Ta còn uống rượu được cho nên ta chÆ°a có say.
Nói rồi chà ng nâng ly lên uống tiếp.
Hai má Nhu Di á»ng hồng rá»±c rỡ nhÆ° cánh hoa Ä‘Ã o, cà ng trở nên xinh đẹp lạ lùng. Nhìn sang Tiểu Lạc thấy mặt hắn vẫn không đổi sắc, hắn vẫn cÆ°á»i nói tá»± nhiên nhÆ° không có gì.
Ôn Di thấy váºy biết muá»™i muá»™i của mình không phải là đối thủ, bèn tìm cÆ¡ há»™i để thoát thân, vá»™i lên tiếng :
- Muá»™i muá»™i, hà nh lý của chúng ta còn để lại trong khách Ä‘iếm, phÃa trong hà nh lý có váºt gia bảo vô giá, chúng ta phải Ä‘em nó ra khá»i phòng má»›i được.
Rồi nà ng quay sang cung kÃnh nói vá»›i Vu Phong :
- ThÆ°a tiá»n bối, tiểu nữ xin cáo từ trÆ°á»›c vá» khách Ä‘iếm lấy hà nh lý, sau nà y sẽ trở lại hầu rượu cùng ngÆ°á»i.
Nói rồi nà ng không đợi Vu Phong trả lá»i, vá»™i và ng kéo tay Nhu Di Ä‘i ra ngoà i tá»u Ä‘iếm.
Tiểu Lạc vội lên tiếng ngăn lại :
- Khoan đã! Cô nÆ°Æ¡ng muốn Ä‘i cÅ©ng được, song phải gá»i ta má»™t tiếng dá»… nghe má»›i được.
Nhu Di cau mà y :
- Sao kỳ quái quá váºy! NgÆ°Æ¡i uống mấy ly, ta cÅ©ng uống y nhÆ° váºy. Tại sao mà ngÆ°Æ¡i lại bắt ta kêu ngÆ°Æ¡i bằng cái...
Tiểu Lạc Ä‘iá»m nhiên ngắt lá»i nà ng :
- Không sai. Hiện giá» nà ng uống rượu ngang vá»›i ta, nhÆ°ng mà lúc lâm tráºn lại muốn bá» trốn Æ°, váºy là coi nhÆ° thua rồi, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là nà ng phải nghe theo lá»i của ta thôi.
Nhu Di ngang bướng cãi lại :
- Bản cô nương chịu thua ngươi lúc nà o hả? Chẳng qua là ta muốn quay vỠlấy hà nh lý, bộ ngươi tưởng ta sợ ngươi sao?
Tiểu Lạc nghe váºy liá»n thách thức :
- Nếu nhÆ° nà ng có gan thì hãy ngồi lại đây uống rượu, còn chuyện hà nh lý thì ta sẽ Ä‘em đến đây ngay láºp tức, hai nà ng chá»› có lo lắng.
Nhu Di ở thế leo lên lÆ°ng cá»p khó mà xuống nổi, Ä‘Ã nh cao giá»ng đáp :
- Hừ! Uống rượu thì uống, bản cô nương đây đâu có sợ.
Tiểu Lạc móc ra hai mươi lạng bạc ném cho tên tiểu nhị rồi bảo hắn :
- Ta thưởng cho ngÆ°Æ¡i số bạc nà y, phiá»n ngÆ°Æ¡i đến khách Ä‘iếm lấy hà nh lý của nhị vị cô nÆ°Æ¡ng nà y mang qua đây giùm ta.
Tiểu nhị thấy hai mÆ°Æ¡i lạng bạc liá»n mừng rỡ, vâng dạ rối rÃt há»i thăm địa chỉ rồi chạy Ä‘i cá»±c kỳ lanh lẹ. Bởi vì hắn là m khổ cá»±c suốt mấy tháng má»›i kiếm được mÆ°á»i lạng bạc, nên vui mừng không sao tả xiết.
Nhu Di không biết là m sao, đà nh ngồi xuống tiếp tục uống rượu.
Lúc uống đến vò rượu thứ mÆ°á»i, trong bụng má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có Ãt nhất là ná»a cân rượu.
Tiểu Thiên Sứ mắt nhắm mắt mở, đầu óc quay cuồng, lảo đảo ngồi không vững.
Từ trÆ°á»›c đến giá» Tiểu Thiên Sứ chÆ°a từng uống rượu bao giá», Ä‘á»™t nhiên trong lúc bị nói khÃch, uống nhiá»u rượu nhÆ° váºy tất nhiên là không chịu nổi.
Tiểu Lạc chợt lên tiếng há»i :
- Tiểu Thiên Sứ, bây giỠngươi thỠnhìn xem ta có mấy cái đầu?
Tiểu Thiên Sứ miễn cưỡng nhướng mắt lên nhìn, miệng lẩm bẩm :
- Mấy cái đầu hả? Má»™t, hai, ba... bốn cái... Ủa, sao mà ta đếm lá»™n xá»™n váºy kìa... ngÆ°Æ¡i có... mấy cái...
Nói chÆ°a hết câu, chà ng đã gục đầu xuống bà n ngủ thiếp Ä‘i. Bốn ngÆ°á»i sợ hãi không hiểu Tiểu Thiên Sứ bị là m sao, chẳng lẽ...
Tiểu Lạc Ä‘áºp vai Tiểu Thiên Sứ :
- Nè, ngÆ°Æ¡i là m sao váºy?
Äáp lại lá»i Tiểu Lạc chỉ có tiếng ngáy o o của Tiểu Thiên Sứ.
Tiểu Lạc lấy tay xách đầu Tiểu Thiên Sứ kéo dáºy rồi Ä‘Æ°a tay vá»— lên trán y mấy cái, miệng bá»±c tức cất tiếng nạt :
- Nè, mi có biết đây là chá»— nà o không? Äây là tá»u Ä‘iếm mà tá»u Ä‘iếm là chá»— để uống rượu nghe chÆ°a? Không phải là chá»— cho mi ngủ đâu, tỉnh dáºy lẹ lên Ä‘i.
Vu Phong vội ngăn lại :
- Tiểu Lạc, đừng quấy rầy hắn, để cho hắn ngủ đi.
Tiểu Lạc buông tay ra không nắm đầu Tiểu Thiên Sứ nữa.
Cốp!
Cái đầu của Tiểu Thiên Sứ Ä‘áºp mạnh xuống bà n má»™t cái.
Tiểu Thiên Sứ vẫn ngủ say như chết, miệng ngáy vang như sấm.
Tiểu Lạc lại nói :
- Xem ra cái đầu của y cứng ghê đó chá»› nhÆ°ng mà để y ngủ ở đây thì tháºt là mất hứng uống rượu, phải kiếm cho y chá»— khác ngủ má»›i được.
Äoạn quay đầu tìm tiểu nhị :
- Tiểu nhị à , tiểu nhị.
Chưởng quỹ mỉm cÆ°á»i chạy lại nói :
- Khách quan vừa rồi ngà i phân phó cho tiểu nhị lấy hà nh lý giúp cho nhị vị cô nÆ°Æ¡ng đây, giá» hắn chÆ°a trở vá», có chuyện gì cần khách quan cứ sai khiến tiểu nhân đây cÅ©ng được.
Ôn Di chợt nhớ tới, nà ng cảm thấy lạ bèn nói :
- Phải đó, tại sao tiểu nhị lâu quá chÆ°a trở vá» váºy kìa? Cho dù y có Ä‘i hai lần Ä‘i chăng nữa, cÅ©ng dÆ° sức mà !
Tiểu Lạc chợt há»i :
- Trong hà nh lý các ngÆ°Æ¡i có váºt gì quà giá không?
Ôn Di liá»n đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên có rồi, đồ trang sức kim ngân thì không nói. NhÆ°ng quan trá»ng nhất là má»™t cuốn kiếm phổ “Nga Mi tháºp tam thứcâ€, tuy không phải là tuyệt thế võ công, nhÆ°ng là bảo váºt của bản môn, không cho phép truyá»n ra bên ngoà i.
Nhu Di cũng buồn bã nói :
- Sư phụ đưa bà quyết võ công cho chúng ta tham ngộ, giả sỠlà m mất nó thì là m sao mà ăn nói với lão nhân gia.
Tiểu Lạc bực mình nạt :
- Là m gì mà nà ng nóng nảy quá váºy? Sá»± tình còn chÆ°a tim ra được manh mối mà nà ng cứ la trá»i la đất là m rối loạn tinh thần ngÆ°á»i ta không hà .
Tiểu Lạc đưa mắt liếc ngang một cái rồi nói tiếp :
- Chắc là tiểu nhị gặp ngÆ°á»i quen nên ở lại nói phét đó thôi, hay chắc là tiểu nhi Ä‘i Ä‘Æ°á»ng ẩu tả nên bị té gãy chân, chắc Ä‘i tìm đại phu rồi, chắc là tiểu nhị gặp... chắc là ...
Nhu Di nghe váºy tức tối cắt ngang lá»i chà ng :
- Chắc là ... chắc là cái đầu mi đó tiểu quỷ.
Tiểu Lạc nghe hà m răng cÆ°á»i hì hì, thÃch thú.
Vu Phong nói :
- Äi ra khá»i cá»a tất nhiên là phải cẩn tháºn rồi, chúng ta hãy Ä‘i xem thá» có chuyện gì bất trắc xảy ra không?
Rồi lão quay lại nói với chưởng quỹ :
- Phiá»n ngÆ°Æ¡i kiếm chá»— nà o cho Tiểu Thiên Sứ ngủ má»™t chút, đợi chút nữa chúng ta sẽ quay trở lại.
Chưởng quỹ cÆ°á»i há» hỠđáp :
- Khách quan cứ yêm tâm, tiểu nhân sẽ lo liệu chu đáo mà Vu Phong khóat tay ra hiệu :
- Váºy thì chúng ta Ä‘i ngay Ä‘i, đến khách Ä‘iếm rồi sẽ tÃnh sau
* * * * *
Tại Hằng Xuân khách điếm.
Vu Phong Ä‘i và o bên trong chà o há»i lão chủ xong, vá»™i bÆ°á»›c tá»›i gian phòng của hai vị Lệ gia tiểu thÆ¡.
PhÃa trong phòng có má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang nằm ngủ say trên giÆ°á»ng.
Tiểu Lạc báºt cÆ°á»i khiến cho má»i ngÆ°á»i nhìn kỹ lại, kẻ Ä‘ang nằm ngủ trên giÆ°á»ng hóa ra chÃnh là tên tiểu nhị.
- Ha ha... Tiểu Thiên Sứ ngủ tại tá»u Ä‘iếm, còn tá»u nhị chạy vô trong khách Ä‘iếm ngủ li bì, thiệt là vui quá. Ha ha...
Nhu Di Ä‘ang lúc tức giáºn vá»™i bÆ°á»›c tá»›i kéo cái má»n đáp trên mình tên tiểu nhị ra.
Äá»™t nhiên Nhu Di la lên má»™t tiếng thất thanh, hấp tấp quay đầu bá» chạy, mặt Ä‘á» bừng xấu hổ.
Ôn Di bÆ°á»›c tá»›i rồi cÅ©ng vá»™i và ng quay mặt bá» Ä‘i Thì ra tiểu nhị thân hình trần truồng không má»™t mảnh vải nằm thẳng Ä‘Æ¡ nhÆ° má»™t khúc gá»— trên giÆ°á»ng.
Tiểu Lạc lên tiếng :
- Không xong rồi, xem ra tiểu nhị nhất định bị ám toán rồi.
Vu Phong cũng nói :
- Không sai, hắn bị ngÆ°á»i ta Ä‘iểm huyệt rồi.
Tiểu Lạc kinh ngạc nói :
- Tiểu nhị không biết võ công là m sao lại có kẻ mang y đến đây? Sư phụ à , chuyện nà y kẻ động thủ điểm huyẹt nà y nhất định là vì cái bao hà nh lý của hai vị cô nương nà y.
Vu Phong bÆ°á»›c tá»›i đắp chăn lại cho tiểu nhị, rồi thuáºn tay xách cái túi vải xanh để nÆ¡i đầu giÆ°á»ng lên, Ä‘oạn nói :
- Hà nh lý chẳng phải là vẫn còn ở đây sao?
Tiểu Lạc nói :
- Hà nh lý tuy còn, song e rằng đồ váºt đã mất.
Vu Phong cau mà y :
- Lẽ nà o ngÆ°Æ¡i muốn nói đến Nga Mi tháºp tam thức kiếm phổ?
Tiểu Lạc Ä‘iá»m nhiên đáp :
- Ngoại trừ kiếm phổ ra thì còn bảo bối gì khác, bảo bối trong mắt ngÆ°á»i giang hồ tá»± nhiên là những loại nhÆ° bà quyết võ công, chá»› không có gì khác.
Vừa nghe nói đến kiếm phổ bị mất, Ôn Di láºp tức quay đầulại Ä‘Æ°a tay nháºn lấy hà nh lý trong tay Vu Phong, rồi mở ra xem. PhÃa trong ngoại trừ những váºt trang sức bằng kim ngân và và i bá»™ y phục vẫn y nguyên, còn quyển kiếm phổ đã biến mất. Ôn Di thất kinh la hoảng :
- Chết rồi, kiếm phổ đã mất tÃch.
Vu Phong vội an ủi :
- Nhị vị cô nÆ°Æ¡ng đừng có lo lắng quá nhÆ° váºy, đợi ta há»i lại tiểu nhị xem sao.
Nói rồi lão đưa tay giải khai huyệt ngủ cho tên tiểu nhị.
- á»’, là m sao ta ở đây váºy nè?
Tiểu nhị mở mắt ngạc nhiên nhìn bốn ngÆ°á»i rồi lăn mình nhÆ° muốn bò xuống giÆ°á»ng trốn.
Tiểu Lạc vá»™i ngăn y lại Ä‘oạn cÆ°á»i bảo :
- Khoan đã! NgÆ°Æ¡i có muốn biểu diá»…n thoát y vÅ© thì cÅ©ng phải xem kỹ sân khấu đã chá»›. Có nhị vị tiểu thÆ° ở đây mà ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy há chẳng phải là là m bại hoại thuần phong mỹ tục hay sao?
Vu Phong vá»™i há»i :
- Tiểu nhị, tại sao ngươi lại nằm ngủ ở đây.
Gã tiểu nhị liá»n đáp :
- Tiểu nhân cÅ©ng không hiểu nữa, tiểu nhân vừa chạy và o trong phòng tìm hà nh lý, vừa chạy đến cá»a bá»—ng thấy buồn ngủ quá Ä‘á»™, sau đó chuyện gì xảy ra thì tiểu nhân không biết nữa.
Vu Phong biết có há»i nữa cÅ©ng vô Ãch bèn nói vá»›i y.
- NgÆ°Æ¡i mặc quần áo và o Ä‘i rồi tÃnh sau.
Tiẻu nhị nằm ở trong má»n nhìn ngang ngó dá»c má»™t hồi lâu má»›i thấy má»™t miếng vải trắng dÆ¡ dáy kinh khủng, trên có mấy hà ng chữ nguệch ngoạc :
“Muốn tìm kiếm phổ má»™t tháng sau hãy đến Bắc Cổ sÆ¡n Võ Äế thạch khắc thâu hồi.â€
Tiểu nhị buồn rầu than thở :
- Äây là miếng vải trong áo của tiểu nhân, ôi bá»™ phục trang ấy coi nhÆ° xong Ä‘á»i rồi.
Nhu Di mừng rỡ nói :
- NhÆ° váºy là ta biết chá»— kiếm phổ hạ lạc rồi.
Tiểu Lạc liá»n bảo :
- Thiên hạ đâu có chuyện dá»… dà ng nhÆ° váºy, tên tặc tỠđó tại sao lại không hoà n trả kiếm phổ cho ngÆ°Æ¡i ngay láºp tức mà phải đợi má»™t tháng sau láºn? Ta e rằng hắn giăng bẫy đợi hai ngÆ°Æ¡i chui vô đó.
Nhu Di nghe váºy liá»n cúi đầu buồn bã :
- NhÆ° váºy thì phải là m sao bây giá»?
Tiểu Lạc nói :
- Là m sao hả? Cứ theo như hiện giỠhtì chỉ có cách tùy cơ ứng biến mà thôi.
Vu Phong cũng bảo :
- Không sai, hiện tại chúng ta không còn manh mối nà o khác, đợi qua má»™t tháng sau, đến lúc chúng ta tá»›i Bắc Cổ SÆ¡n Võ Äế Thạch khắc xem coi có chuyện gì xảy ra.
Tiểu Lạc lên tiếng :
- Trong lúc nà y các ngươi có thể đi theo chúng ta để thêm chút lịch duyệt chốn giang hồ để sau nà y tránh bị thiệt thòi.
Nhu Di chu miệng chế nhạo :
- Hừ! Cái đồ mèo khen mèo dà i đuôi, đi theo ngươi thì được cái lịch duyệt giang hồ gì cơ chứ?
Tiểu Lạc cao giá»ng bảo nà ng :
- Nè nè, tiểu a đầu, ngươi nghe rõ chứ, ta nói chúng ta là ta và thêm cả sư phụ của ta nữa đó.
Rồi Tiểu Lạc lại nói tiếp :
- Chẳng lẽ ngươi lại cho là sư phụ của ta không đủ kinh nghiệm lịch duyệt giang hồ hay sao? Nếu không thì ta khổ công là m gì?
Nhu Di không biết nói sao, nà ng cà ng lúc cà ng phát giác ra mình không thể nà o chiếm được thượng phong hay lấy được tiên cÆ¡ khi đấu khẩu vá»›i Tiểu Lạc, chỉ đáng buồn là tÃnh nà ng rất dá»… bị kÃch Ä‘á»™ng. Má»™t khi đã nổi giáºn là bất chấp tất cả nên Ä‘i cùng vá»›i Tiểu Lạc nà ng tá»± nhủ phải hết sức cẩn tháºn Ä‘á» phòng để khá»i bị chịu thiệt hại. Tiểu nhị không có y phục Ä‘Ã nh phải lấy cái khăn trải giÆ°á»ng cuốn quanh ngÆ°á»i che thân rồi cùng bốn ngÆ°á»i trở vá» Tứ Hải gia tá»u Ä‘iếm. Lão chủ khách Ä‘iếm tròn mắt kinh ngạc nhìn tên tiểu nhị.
Vu Phong móc trong ngÆ°á»i ra má»™t Ä‘Ä©nh bạc đặt mạnh lên quầy rồi bảo :
- Ông chủ, đặt trÆ°á»›c cho chúng tôi hai phòng, cái nà y coi nhÆ° tiá»n đặt trÆ°á»›c, còn tấm vải nà y tối nay ta trả sau.
Năm ngÆ°á»i quay vá» Tứ Hải gia tá»u Ä‘iếm mà Tiểu Thiên Sứ vẫn chÆ°a tỉnh, Tiểu Lạc vẫn chÆ°a hết hứng thú, vá»™i la lá»›n :
- Lại đây, chúng ta lại tiếp tục uống rượu cho đến lúc nà o phân rõ thắng bại mới thôi.
Nhu Di rầu rĩ đáp :
- Không uống nữa, không uống nữa. Kiếm phổ mất rồi ta còn lòng dạ nà o uống rượu được nữa.
- Hừ! Nà ng đừng kiếm lý do nà y ná», không uống cÅ©ng được, nà ng chịu nháºn thua là được rồi.
Tiểu Lạc lại nói tiếp :
- Nà ng nháºn thua dá»… lắm mà , chỉ cần nhép miệng má»™t chút là đỡ được cái khổ uống rượu nóng nảy ruá»™t gan, có sao mà không chịu hả?
Nhu Di nổi tÃnh ngang ngược hất hà m nói :
- Không uống là không uống, ta cũng dứt khoát không chịu thua ngươi.
Tiểu Lạc buông tiếng thở dà i :
- Ôi, trong thiên hạ nà y nữ nhân là cái giống khó dạy đệ nhất, đánh cuộc với nữ nhân coi như là xui xẻo rồi. Thua thì không nói gì, còn nếu như thắng thì cũng coi như không có gì luôn.
Nhu Di cÆ°á»i hì hì :
- Cứ cho là ta gian láºn ngang ngược Ä‘i, ngÆ°Æ¡i là m gì được ta?
Tiểu Lạc nhún vai lắc đầu :
- Ta đâu dám là m gì nà ng, từ nay vỠsau đà nh phải chịu mà thôi.
Nhu Di vá»— tay cÆ°á»i nói :
- Ha ha ha... ngÆ°Æ¡i công phu không bằng ngÆ°á»i ta, thì phải chịu ngÆ°á»i ta chá»c tức là phải rồi.
Tiểu Lạc thản nhiên :
- Äúng rồi, công phu gian láºn ngang ngược ta không bằng nà ng, bởi gần nhÆ° ta thua nà ng đến năm sáu báºc, nên bị nhÆ° váºy là phải rồi.
Nhu Di tức tối nói :
- Ngươi... ngươi dám...
Tiểu Lạc ôn tồn bảo :
- HÆ¡n nữa phu nhân bị hôn thê chá»c tức đó là lẽ tất nhiên, từ trÆ°á»›c đến giá» vốn là nhÆ° váºy mà .
Rồi Tiểu Lạc lại nói tiếp :
- Ta là nam nhân tá»± nhiên phải hiểu rõ Ä‘iá»u nà y, nếu không nhất định sẽ phải chết tÆ°Æ¡i vì tức.
- Hừ! Ngươi nói cái gì hả?
Nhu Di bá»—ng nổi cÆ¡n thịnh ná»™, bất ngá» cầm ly rượu ném vá» phÃa Tiểu Lạc.
“Binh†má»™t tiếng, Tiểu Lạc bị bất ngá», nhất thá»i không sao tránh kịp, ly rượu đã Ä‘áºp và o giữa trán Tiểu Lạc.
- á»i da!
Tiểu Lạc rú lên một tiếng đau đớn, giơ tay ôm trán, một dòng máu rỉ ra hòa lẫn với rượu chảy xuống.
Nhu Di thấy mình xuất thủ nặng tay, hoảng hốt rút chiếc khăn trong túi ra bịt và o trán cho Tiểu Lạc, miệng luôn há»i :
- Tiểu Lạc à , xin lỗi nghe, ngươi có đau không hả?
Tiểu Lạc tuy Ä‘au Ä‘á»›n, song lúc nà y cÅ©ng không quên trêu chá»c nà ng :
- Là m sao mà không đau? Nhưng mà đau trên đầu, còn lòng thì sướng lắm, vui hết biết luôn.
Nhu Di “hứ†lên một tiếng :
- Ngươi thiệt là quái dị, bị đánh đau mà còn vui với sướng nổi gì.
Tiểu Lạc cÆ°á»i hì hì :
- NgÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói đánh là yêu, chá»i là thÆ°Æ¡ng mà . Nà ng đánh ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên ta vui sÆ°á»›ng là phải.
Nhu Di giáºn dá»—i :
- Hứ! Äồ quá»·!
Nói rồi nà ng quay mặt đi không thèm nhìn Tiểu Lạc nữa.
Vu Phong đứng bên cạnh chợt nói :
- Ä‚n uống xong rồi bây giá» nên bà n và o việc chÃnh sá»±.
Nói rồi lão quay sang gá»i tiểu nhị :
- Tiểu nhị ca, trong thà nh Trấn Giang nà y, sòng bạc nà o nhộn nhịp nhất?
Tiểu Lạc vội lên tếng :
- Sư phụ đừng có lo chuyện đó.
Nói rồi một tay bịt miệng Tiểu Thiên Sứ, tay kia bóp mũi không cho chà ng thở.
Ặc... ặc...
Tiểu Thiên Sứ Ä‘áºp tay Ä‘áºp chân loạn xa, rồi cuối cùng cÅ©ng tỉnh dáºy. Tiểu Lạc gá»i :
- Tiểu Thiên Sứ, chúng ta đi đến sòng bạc.
Tiểu Thiên Sứ há»i :
- Là m cái gì mà đến đó?
Tiểu Lạc đáp :
- Äến đó để đánh bạc lấy tiá»n.
Tiểu Thiên Sứ vẫn còn ngáy ngủ chÆ°a tỉnh hẳn, giá»ng mÆ¡ mà ng :
- Äánh bạc lấy tiá»n để là m gì?
Tiểu Lạc không đáp, vươn tay chụp lấy ly nước lạnh trên bà n đổ ụp lên đầu Tiểu Thiên Sứ :
- Úy da!
Tiểu Thiên Sứ kinh hãi nhảy dá»±ng dáºy trố mắt nhìn Tiểu Lạc, lúc nà y chà ng đã hoà n toà n tỉnh ngủ.
Tiểu Lạc cÆ°á»i hì hì nói :
- Là m gì mà ngÆ°Æ¡i trố mắt nhìn ta dữ váºy còn không chịu Ä‘i lẹ lên Æ°?
Tiểu Thiên Sứ ngÆ¡ ngác há»i :
- Äi hả? Mà đi đâu má»›i được?
Tiểu Lạc thản nhiên đáp :
- Äi và o sòng đánh bạc lấy tiá»n.
Tiểu Thiên Sứ tháºt thà nói :
- Nhưng mà ta đâu có biết đánh bạc.
Tiểu Lạc bảo chà ng :
- Không biết bá»™ không thể há»c được hay sao?
Rồi hắn lại nói tiếp :
- Tiểu đệ, ngÆ°Æ¡i cứ Ä‘i theo đại ca thì có nhiá»u cái phải há»c lắm. Hôm nay ta coi nhÆ° dạy ngÆ°Æ¡i môn đầu tiên. Äổ bác công.
Tiểu Thiên Sứ chợt há»i :
- Tiểu đệ hả? Ta rõ rà ng tên là Tiểu Thiên Sứ, ngÆ°Æ¡i tại sao lại gá»i ta là tiểu đệ Tiểu Lạc thoáng cao mà y :
- Cái gì mà cứ ngÆ°Æ¡i ngÆ°Æ¡i hoà i váºy, bá»™ ngÆ°Æ¡i không biết chút lá»… Ä‘á»™ gì hay sao? Từ sau trở Ä‘i ngÆ°Æ¡i phải gá»i ta là đại ca hiểu chÆ°a?
Tiểu Thiên Sứ dÆ°á»ng nhÆ° hiểu ra Ä‘iá»u gì, liá»n nói :
- Kêu ngÆ°Æ¡i là đại ca váºy là ta uống rượu thua ngÆ°Æ¡i rồi phải không?
Tiểu Lạc gáºt đầu :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ngÆ°Æ¡i thua rồi, nếu không thì tại sao lại nằm đây.
Tiểu Thiên Sứ lẩm bẩm :
- Ồ thì ra là ta bị thua rồi.
Tiểu Lạc đắc ý nói tiếp :
- Cho nên ngÆ°Æ¡i phải gá»i ta là đại ca, mau lên, đại ca đợi ngÆ°Æ¡i lâu lắm rồi đó.
Tiểu Thiên Sứ đà nh phải kêu lên :
- Äại ca...
Tiểu Lạc giả như không nghe thấy, nghiêng tai lại gần rồi bảo :
- Cái gì? Ta không nghe rõ, ngÆ°Æ¡i gá»i lá»›n má»™t chút coi.
Tiểu Thiên Sứ bèn há miệng la lớn :
- Äại ca...
Tiểu Lạc giáºt nảy mình cÅ©ng vá»™i hét lá»›n :
- NgÆ°Æ¡i là m cái gì váºy, bá»™ định kiếm đại ca để đánh lá»™n?
Tiểu Thiên Sứ lẩm bẩm :
- Tại vì ngÆ°Æ¡i kêu ta gá»i lá»›n sao lại trách ta?
Tiểu Lạc vội bảo :
- Thôi được rồi, bây giỠđại ca sẽ dẫn ngÆ°Æ¡i đến sòng bạc để ngÆ°Æ¡i há»c thêm kiến thức.
Tiểu Lạc nói xong, liá»n dẫn Tiểu Thiên Sứ Ä‘i ra khá»i tá»u quán.
* * * * *
Tại sòng bạc NhÆ° Ã!
Hai chữ NhÆ° à mà u xanh viết theo lối đại tá»± nổi báºt trên mái hiên cao vút, mà u xanh biết bị ánh dÆ°Æ¡ng quang chiếu và o phát sáng lấp láng để thu hút nhãn quang của khách bá»™ hà nh.
Äây là sòng bạc lá»›n nhất là sang trá»ng nhất trong thà nh Trấn Giang.
Những kẻ đến đây có thể nói là chỉ đủ má»i hạng ngÆ°á»i, có kẻ vung tay coi và ng nhÆ° rác, có kẻ keo kiệt bủn xỉn từng lạng bạc, có ngÆ°á»i áo mÅ© đạo mạo, cÅ©ng có kẻ quần áo lam lÅ©...
tất cả Ä‘á»u đến đây để đánh bạc kiếm tiá»n.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên kẻ nà o cÅ©ng muốn thắng cuá»™c.
Có kẻ lắm tiá»n đến nổi xà i không hết cÅ©ng vẫn muốn thắng nữa, có ngÆ°á»i ăn mặc tầm thÆ°á»ng cÅ©ng hy vá»ng được thần tà i gõ cá»a để có dịp phát tà i nên cà ng muốn thắng hÆ¡n nữa.
CÅ©ng có kẻ coi tiá»n nhÆ° rác, căn bản không để ý đến tiá»n bạc, nhÆ°ng má»™t khi ngồi và o bà n là trong đầu chỉ còn có má»™t chữ thắng và thắng mà thôi.
Cho dù thắng nhiá»u hay Ãt chăng nữa chỉ cần có thắng là được. Sòng bạc tuy lên là NhÆ° à nhÆ°ng kẻ nà o đến đây cÅ©ng Ä‘á»u không được nhÆ° ý.
Chỉ có má»™t ngÆ°á»i được nhÆ° ý tháºt sá»± đó là Phan Äạt, lão chủ nhân của sòng bạc NhÆ° Ã.
Cho nên kẻ thua tá»± nhiên sẽ thua sạch túi, còn ngÆ°á»i thắng chÆ°a chắc đã thắng được bao nhiêu.
Kẻ thắng thá»±c sá»± cÅ©ng chỉ là chủ nhân của sòng bạc mà thôi. Tuy váºy sòng bạc vẫn náo nhiệt, kẻ ra ngÆ°á»i và o không ngá»›t.
Kẻ thắng cuộc ăn được bạc đương nhiên sẽ lại đến nữa.
Kẻ thua cuá»™c cÅ©ng vẫn cầu mong may mắn, nên cÅ©ng cố đến nữa. Huống hồ cách phục vụ của sòng bạc NhÆ° à thuá»™c hà ng tuyệt vá»i đệ nhất thiên hạ.
Cho dù ngÆ°á»i đó là ai chăng nữa, chỉ cần bÆ°á»›c và o đây sẽ trở thà nh đại lão gia.
Kỳ thực cách phục vụ ở đây cũng không có gì độc chiêu, song những nhân viên phục vụ lại thuộc hà ng đệ nhất thiên hạ.
Bởi vì bá»n há» Ä‘á»u là những nữ nhân xinh đẹp tuyệt trần, sắc đẹp có thể nói là thiên kiá»u bá mỵ.
Nếu nhÆ° cảm thấy khát, há» sẽ láºp tức bÆ°ng trà tá»›i cho khách nhân, nếu ngÆ°á»i nà o đói, các nữ nhân đó sẽ mang các món sÆ¡n hà o hải vị lên, nếu kẻ nà o cảm thấy nóng, há» sẽ đứng má»™t bên quạt cho hết nóng, còn ai muốn dùng mỹ tá»u thì há» sẽ láºp tức mang tá»›i trÆ°á»›c mặt.
NgÆ°á»i nà o chợt hứng chà thì ngay tức khắc những nữ nhân nà y sẵn sà ng lên giÆ°á»ng cùng vui vẻ vá»›i ngÆ°á»i đó bất táºn.
Tất nhiên nếu nhÆ° kẻ nà o thua sạch kim ngân tà i bảo mà nhất thá»i không muốn trở vá» nhà thì có thể ngủ tại các phòng nÆ¡i háºu viện của sòng bạc, tháºm chà có thể tùy chá»n má»™t cô nÆ°Æ¡ng xinh đẹp để cùng vui vẻ xả xui má»™t tráºn.
Tất cả chi phà nà y trừ má»™t Ãt bạc trả tiá»n ăn uống mà thôi, má»i khoản phà tốn khác Ä‘á»u do chủ nhân sòng bạc chịu hết. Nếu nhÆ° số bạc thua quá nhiá»u thì ngay cả tiá»n ăn uống cÅ©ng miá»…n phÃ.
Äược tiếp đãi nồng háºu nhÆ° váºy nên bất cứ kẻ nà o có Ãt bạc trong ngÆ°á»i cÅ©ng Ä‘á»u muốn chạy đến sòng bạc thá» váºn may. Lão chủ nhân Phà n Äạt lại kinh doanh có phÆ°Æ¡ng pháp nên việc là m ăn của sòng bạc cá»±c kỳ phát đạt cứ theo việc là m ăn hÆ°ng vượng của sòng bạc nhÆ° váºy nhất định sẽ già u có lắm.
Song ngược lại Phà n Äạt dÆ°á»ng nhÆ° không được già u có bao nhiêu, chỉ vì lão có thói quen là mê cá» bạc vô cùng.
Mê cá» bạc tuy không có gì ghê gá»›m, song váºn may có vẻ không mỉm cÆ°á»i vá»›i lão.
Và o ngà y mÆ°á»i lăm má»—i tháng lão Ä‘á»u tổ chức má»™t tráºn đấu trong sòng bạc, và o đúng ngà y nà y sòng bạc không cho bất cứ ngÆ°á»i nà o đến chÆ¡i mà chỉ được phép đánh bạc vá»›i lão mà thôi. Nếu ai đến xem có thể còn được ăn má»™t bữa cÆ¡m miá»…n phà nữa, lão chỉ đổ xà ngầu, má»—i ván ngÆ°á»i chÆ¡i vá»›i lão phải đặt ra má»™t ngà n lạng bạc.
Trong ngà y nà y không biết bao nhiêu kẻ đến đây để tìm váºn may, mong thần tà i gõ cá»a nhà mình. Tháºm chà có kẻ dám Ä‘em hết gia sản của mình ra bán hết để có số bạc chÆ¡i vá»›i lão má»™t ván.
Chỉ vì ngÆ°á»i đó đặt ra má»™t ngà n lạng thì Phà n Äạt đặt ra mÆ°á»i ngà n lạng coi nhÆ° đặt má»™t trăm ăn má»™t.
Nếu kẻ đó thua thì chỉ mất có má»™t ngà n lạng bạc, còn Phà n Äạt thua thì lão phải mất đến mÆ°á»i vạn lạng.
Phà n Äạt cho rằng chỉ có nhÆ° váºy má»›i có khà phách, má»›i đáng vá»›i hà o khà của chủ nhân sòng bạc.
Tà i nghệ đổ bác của Phà n Äạt quả thá»±c tinh thâm hÆ¡n ngÆ°á»i, mÆ°á»i ngÆ°á»i đến tỉ thà đổ kỹ cùng lão thì đã có chÃn kẻ thua cuá»™c.
Song đáng tiếc là qui cÅ© má»™t trăm ăn má»™t mà không phải là mÆ°á»i ăn má»™t, nên chỉ cần thua má»™t ván trong số mÆ°á»i ván thôi là cÅ©ng đủ sạt nghiệp rồi.
Tuy biết váºy, song lão vẫn cứng cổ không thay đổi qui củ cho dù tháng nà y có xui xẻo bị thua thì tháng sau lão vẫn tổ chức cuá»™c tỉ thà nhÆ° thÆ°á»ng.
Cho nên số bạc má»—i tháng sòng bạc kiếm được có lúc hầu nhÆ° Ä‘á»u bị lão là m mất sạch.
Do váºy mà không Ãt kẻ đến sòng bạc NhÆ° à để mong kiếm đủ má»™t ngà n lạng bạc, sau đó cùng vá»›i Phà n Äạt tỉ thà má»™t tráºn, nếu nhÆ° thần tà i chiếu cố đến há chẳng phải trong má»™t ngà y sẽ trở thà nh kẻ đại phú hay sao?
Song kẻ thá»±c sá»± phát tà i trong má»™t ngà y cÅ©ng không được nhiá»u, tuy nói là không nhiá»u, song má»—i tháng Ä‘á»u có thể có má»™t ngÆ°á»i được nhÆ° váºy.
Nhiá»u kẻ nghÄ© rằng tháng sau sẽ đến lượt ta phát tà i, nhất định tháng sau ta sẽ phát tà i.
Trong lòng luôn mÆ¡ tưởng đến Ä‘iá»u đó, cho nên sòng bạc NhÆ° à má»—i lúc má»—i đông ngÆ°á»i đến là m cho không khà cà ng thêm náo nhiệt. Do thế tỉ thà đổ bác của Phà n Äạt công hiệu hÆ¡n quảng cáo nhiá»u lần.
Vu Phong cùng bốn ngÆ°á»i cÅ©ng đến sòng bạc NhÆ° Ã.
ChÆ°a kịp bÆ°á»›c và o cá»a, phÃa trong đã vá»ng ra tiếng ngÆ°á»i cÆ°á»i nói truyá»n và o tai năm ngÆ°á»i cá»±c kỳ huyên náo.
Các đổ khách trong lúc đánh bạc tá»± nhiên có thói quen là cà ng la hét cà ng lá»›n thì cà ng gặp may mắn, cà ng thắng được nhiá»u tiá»n.
Khi bÆ°á»›c và o bên trong liá»n thấy má»™t gian đại sảnh rá»™ng lá»›n vô cùng, có đến mấy chục cái bà n, các loại cá» bạc Ä‘á»u có đủ, nà o là đổ xà ngầu, bà i cá»u, mạt chược, áp bảo, khiến cho ngÆ°á»i ta mê muá»™i nhÆ° lạc và o mê hồn tráºn của trò đổ bác.
Bên cạnh bà n nà o cÅ©ng có không Ãt kẻ vây quanh, có ngÆ°á»i mặt mà y Ä‘á» rá»±c, tinh thần hăng hái, có kẻ mặt mà y nhăn nhó tinh thần bảo oải, cÅ©ng có kẻ Ä‘iá»m nhiên hết sức...
Trong bá»n há» việc thắng bại hiện ra trên nét mặt rõ rà ng, không thể nà o giấu được.
Ở chiếc bà n thứ ba Ä‘ang đổ xà ngầu, gã cầm cái là má»™t lão già gầy đét, dÆ°á»ng nhÆ° chỉ còn da bá»c xÆ°Æ¡ng mà thôi.
Chỉ thấy sắc mặt lão vô hồn tựa như xác chết, nét mặt không hỠlộ một chút tình cảm vui buồn nà o.
Lạc thiên tá» tuyệt quân Vu Phong khẽ gáºt đầu.
Má»™t kẻ có sắc mặt lãnh cảm nhÆ° váºy tất là má»™t cao thủ trong là ng đổ bác.
Nếu nhÆ° má»™t ngÆ°á»i thấy thắng là nhảy múa reo hò, bị thua thì ủ rÅ© nhÆ° con gà sắp chết thì chẳng qua chỉ là má»™t kẻ cá»±c kỳ tầm thÆ°á»ng trong là ng đổ bác mà thôi.
Vu Phong được giang hồ xÆ°ng tụng là Lạc Thiên Tức Tuyệt Quân, trong đó nhất tuyệt của lão chÃnh là đổ bác.
Lúc và o sòng bạc Vu Phong dứt khoát phải tìm ngÆ°á»i có đổ kỹ cao siêu để tỉ thÃ, nếu không lão cho là chán, không thèm chÆ¡i nữa, hiện tại lão đã kiếm được lão già gầy đét là m đối thủ.
Lão già gầy đét lúc nà y đang lắc xà ngầu, động tác của lão nhẹ nhà ng thanh thoát, tiếng hột xà ngầu kêu leng keng, tiếp đó lão đặt nhẹ cái bát xuống bà n.
Cặp mắt má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u chằm chằm nhìn và o cái bát không chá»›p mắt, khi mở cái bát ra chỉ thấy bên trong có sáu há»™t xà ngầu, má»™t há»™t hiện má»™t Ä‘iểm, hai há»™t ba Ä‘iểm, ba há»™t bốn Ä‘iểm, tất cả là mÆ°á»i chÃn Ä‘iểm.
Có kẻ cao hứng la lên, cÅ©ng có kẻ buồn bã thở dà i, chỉ có lão già gầy là sắc mặt vẫn trÆ¡ ra nhÆ° cÅ© không hỠđổi, cá» chỉ từ tốn thu bạc vá».
Äây là ván thắng thứ mÆ°á»i tám của lão.
Vu Phong đi đến ngồi xuống trước mặt lão già gầy.
Lão già gầy hÆ¡i thoáng nhÃu mà y, hết nhìn Vu Phong lại nhìn xuống đồng bạc trên tay lão.
Tiểu Lạc khẽ kéo áo Vu Phong, đoạn nói nhỠ:
- Sư phụ hay là để cho đồ nhi lên trước đối phó với cái loại tép riu nà y, cần chi sư phụ phải động thủ cho mệt sức.
Vu Phong khẽ gạt tay Tiểu Lạc sang một bên, rồi trừng mắt quát :
- Lẽ nà o ta lại không biết Ä‘iá»u đó, nhÆ°ng hiện giá» cái cÆ¡n ghiá»n đổ bác của ta nó nổi lên, hãy để ta chÆ¡i mấy ván cho đỡ ngứa ngáy.
Tiểu Lạc liá»n lui sang má»™t bên, trong lòng âm thầm tức cÆ°á»i, tÃnh khà của sÆ° phụ Tiểu Lạc đâu còn lạ.
Lão già gầy lại lắc xà ngầu, động tác vẫn nhẹ nhà ng như cũ, những hạt xà ngầu ngân lên trong cái bát cứ nghe cực kỳ vui tai.
Äôi tay để nÆ¡i mép bà n, mắt vẫn không rá»i đôi tay của mình, nhÆ°ng tai của lão thì lại chú ý lắng nghe thanh âm trong bát, há»™t xà ngầu chợt dừng lại.
Vu Phong nghe ra số Ä‘iểm của sáu hạt xà ngầu, má»™t há»™t má»™t Ä‘iểm, má»™t há»™t bốn Ä‘iểm, hai há»™t hai Ä‘iểm, hai há»™t năm Ä‘iểm, tổng cá»™ng là mÆ°á»i chÃn Ä‘iểm. Vu Phong giÆ¡ tay định lấy ra mấy tấm ngân phiếu để đặt xuống bà n. Tiểu Lạc đứng sau lÆ°ng mỉm cÆ°á»i tinh quái.
Vu Phong thấy ngân phiếu không còn trong ngÆ°á»i, biết rằng Tiểu Lạc cố ý gây ra để ngăn lão ở chá»— đông ngÆ°á»i lão không tiện là m ầm Ä©, Ä‘Ã nh phải nghiến răng chịu tráºn.
Lão già gầy cháºm chạp lên tiếng :
- Ai muốn đặt cá»a thì mau mau Ä‘i, nếu không sẽ không có cÆ¡ há»™i nữa đâu.
Nói rồi lão Ä‘Æ°a tay định mở nắp Ä‘áºy bát xà ngầu ra.
Vu Phong vội ngăn lại :
- Khoan đã, ta cÅ©ng muốn thá» váºn may.
Nói rồi bèn đưa tay nắm lấy Tiểu Lạc, đẩy tới trước, đoạn nói :
- Äây là tiểu đồ đệ của ta, là hà i nhi cá»±c kỳ thông minh lanh lợi, ta lấy y đặt thay cho số bạc đó.
Tiểu Lạc quả tháºt không ngá» sÆ° phụ mình lại dùng Ä‘á»™c chiêu nhÆ° váºy, liá»n nói :
- SÆ° phụ à , ngÆ°á»i không thể lấy mạng con là m tiá»n đặt cá»a, vạn nhất ngÆ°á»i xui xẻo thua thì lấy ai hầu hạ săn sóc cho ngÆ°á»i?
Vu Phong thản nhiên đáp :
- Tiểu tá», ngÆ°Æ¡i cứ an tâm Ä‘i. SÆ° phụ ngÆ°Æ¡i số hên lắm, không thể nà o thua được đâu. Vả lại tÃnh khà của ta ngÆ°Æ¡i đã biết rồi, má»™t khi mà mê đổ bác thì không kể đến bất cứ thứ gì cÅ©ng Ä‘á»u Ä‘em vô sòng bạc, còn số bạc trên mình ta bị má»™t tên tiểu tặc lấy mất, nên không có tiá»n vốn đánh bạc, vì thế phải Ä‘em ngÆ°Æ¡i là m vốn đánh bạc váºy.
Tiểu Lạc biết sư phụ thầm thóa mạ mình là tiểu tặc để mình đưa trả ngân phiếu cho lão, cho nên giả vò nhăn mặt nói :
- SÆ° phụ đã nói nhÆ° váºy thì đồ nhi cÅ©ng không còn cách nà o hÆ¡n, ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng bảo “kÃnh sÆ° nhÆ° kÃnh phụ thânâ€, sÆ° phụ đã muốn nhÆ° váºy thì ngÆ°á»i cứ là m Ä‘i.
Má»i ngÆ°á»i đứng quanh bà n thầm nghÄ© :
- “Cái lão sÆ° phụ nà y thiệt vô lÆ°Æ¡ng tâm, dám Ä‘em đồ đệ của mình ra thế và o sòng bạc. Nếu lỡ bị thua, thì lão tÃnh sao không biết. Hừ!â€
Lão già gầy cũng bảo :
- Lão huynh, ở đây chỉ nháºn kim ngân châu báu là m tiá»n đặt cá»a, chứ không có nháºn ngÆ°á»i đâu, giả nhÆ° trong tay lão huynh tạm thá»i hết số bạc thì lần sau bản nhân hoan nghênh quà khách giá lâm đến đây vui chÆ¡i.
Vu Phong lên tiếng bảo :
- Các vị chá»› nên xem thÆ°á»ng đồ đệ của ta, trên mình ta tuy không có gì, nhÆ°ng mà trên mình hắn có nhiá»u tiá»n lắm đó.
Nói Ä‘oạn, lão Ä‘Æ°a tay vuốt nhẹ trên ngÆ°á»i Tiểu Lạc má»™t cái, quả nhiên lấy ra không Ãt những Ä‘Ä©nh bạc, ngân phiếu, còn có con tam túc kim oa phát ra những tia kim quang lấp lánh.
Mắt ai nấy Ä‘á»u sáng rá»±u lên tá»±a nhÆ° mèo thấy mỡ, trong lòng ai cÅ©ng bá»±c bá»™i nhủ thầm :
- “Hừ! Chắc là cái lão già nà y Ä‘iên rồi, trên mình đồ đệ có nhiá»u bảo bối nhÆ° váºy mà lại Ä‘em đồ đệ ra là m đồ đặt cá»a, có lẽ cái đầu lão bị đứt mấy dây thần kinh nên không được bình thÆ°á»ng.â€
Lão già gầy cũng vẫn thản nhiên như cũ, mặt không đổi sắc :
- Váºy huynh Ä‘Ã i định đặt xuống bao nhiêu?
Vu Phong liá»n đáp :
- Khoảng mÆ°á»i lạng được không?
Má»i ngÆ°á»i vô cùng kinh ngạc, chẳng lẽ má»™t tiểu nhi nhÆ° vầy mà không đáng giá mÆ°á»i lạng và ng sao?
Nà o ngỠVu Phong lại nói :
- MÆ°á»i lạng bạc, ngÆ°Æ¡i thấy sao?
Lão già gầy dÆ°á»ng nhÆ° không dám tin và o tai mình, liá»n há»i lại :
- Cái gì? MÆ°á»i lạng bạc hả? Lão huynh không nói đùa vá»›i ta chứ?
Vu Phong thản nhiên nói :
- Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i không muốn thì tÃnh là má»™t lạng bạc cÅ©ng được.
Lão già gầy vá»™i gáºt đầu :
- Äược, được mà . Coi nhÆ° là mÆ°á»i lạng bạc.
Vu Phong liá»n bảo :
- Äã nhÆ° thế thì ta đặt tiá»n và o lẻ đó.
Lão già gầy mặt vẫn trơ ra bất động, mở cái bát sứ ra.
Sáu há»™t xà ngầu quả nhiên có má»™t há»™t má»™t Ä‘iểm, má»™t há»™t bốn Ä‘iểm, hai há»™t hai Ä‘iểm, hai há»™t năm Ä‘iểm, tất cả là mÆ°á»i chÃn Ä‘iểm.
Có tiếng ngÆ°á»i thóa mạ :
- SÆ° bà nó, lại mÆ°á»i chÃn Ä‘iểm, thiệt là đồ quá»· chết bầm.
Lại có tiếng ngÆ°á»i nói tiếp :
- Äúng đó, chỉ sợ hai tay của nhà cái có quá»· khÃ, đã chÃn ván rồi mà cứ mÆ°á»i chÃn Ä‘iểm lẻ, chỉ e rằng ván sau lại thêm mÆ°á»i chÃn Ä‘iểm nữa chắc.
Lại có tiếng ngÆ°á»i nói :
- Nếu mà nhÆ° váºy chúng ta cứ đặt và o cá»a Ä‘iểm lẻ để cho nhà cái sáºp tiệm.
Lại có tiếng ngÆ°á»i khác vang lên :
- Hừ! ChÆ°a chắc nhÆ° váºy đâu, lỡ nhà cái lại lắc ra Ä‘iểm chẳn, há chúng ta chẳng bị mắc lừa hay sao?
Lại có tiéng thở dà i bực bội :
- Và o đây thì phải mạo hiểm má»™t Ãt chá»›, nhÆ°ng mà đặt ô lẻ cÅ©ng bị thua, rồi đặt ô chẳn cÅ©ng chÆ°a chắc thắng nổi, có gì mà lừa vá»›i gạt, chẳng qua chỉ là hên hay xui mà thôi. Hừ!
Liá»n có tiếng ngÆ°á»i cao giá»ng phụ há»a :
- Äúng rồi! Xui thì thua, hên thì ăn, cái đó là đúng chắc rồi.
Lão già gầy vẫn không đổi sắc mặt, hốt số bạc vá» rồi Ä‘Æ°a cho ngÆ°á»i thắng má»™t Ãt. Vu Phong nói vá»›i Tiểu Lạc và má»i ngÆ°á»i :
- Hà hà ... Lạc Thiên Tứ Tuyệt Quân danh bất hÆ° truyá»n, má»™t khi hạ thủ là bắt buá»™c phải hên liá»n.
Tiểu Lạc cÆ°á»i bảo :
- Nếu sÆ° phụ không lấy đồ nhi thay cho số bạc thì sÆ° phụ là m sao có tiá»n vốn đánh bạc, nói chi là hên xui hả?
Vu Phong Ä‘iá»m nhiên đáp :
- Hừ, ngÆ°Æ¡i tưởng ta không biết ha sao, ngÆ°Æ¡i lấy trá»™m ngân phiếu của ta, muốn cho ta không có tiá»n để chÆ¡i. NhÆ°ng ngÆ°Æ¡i không ngá» ta lấy ngÆ°Æ¡i là m vốn đánh bạc. Ha ha ha...
cái nà y là gáºy ông Ä‘áºp lÆ°ng ông đó.
Tiểu Lạc cÅ©ng cÆ°á»i nói :
- SÆ° phụ hÆ¡i nhẫn tâm quá đáng, lại còn coi rẻ ngÆ°á»i ta nữa, cái mạng đồ nhi mà chỉ đáng giá mÆ°á»i lạng bạc hay sao? SÆ° phụ phải biết đồ nhi là váºt “vô giá chi bảoâ€, sÆ° phụ là m nhÆ° váºy há là chịu lá»— quá nhiá»u hay sao?
Vu Phong giả vỠlạnh lùng nói :
- Lá»— cái gì mà lá»—? Cái thân của ngÆ°Æ¡i lại là váºt vô giá chi bảo hả, tiểu đầu quá»· đáng giá mÆ°á»i lạng bạc đã là được lắm rồi.
Vu Phong cố ý muốn chá»c tức Tiểu Lạc.
Tiểu Lạc quả nhiên bị trúng kế, liá»n há»i :
- Sư phụ, đồ nhi kiên quyết phản đối, phản đối sư phụ đã ngược đãi đồ đệ.
Vu Phong thoáng cau mà y Ä‘oạn cÆ°á»i mắng :
- Phản đối cái đầu nhà mi, ta ngược đãi mi cái gì hả, đánh mi hay chá»i mi? Hay là không cho mi ăn không cho mi uống? Hừ...
Tiểu Lạc thản nhiên cÆ°á»i đáp :
- Cái nà y gá»i là ngược đãi tinh thần.
|

16-07-2008, 02:23 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Vô Giá»›i
Bà i gởi: 83
Thá»i gian online: 26 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 4 Thiên Vương Chi Vương thi triển tuyệt kỹ
TIỂU QUỶ Bà ÄẠO
Hồi 4 Thiên Vương Chi Vương thi triển tuyệt kỹ
CNhu Di vá»— tay cÆ°á»i bảo :
- Hay lắm, hay lắm! Hương vị của ngược đãi tinh thần nhất định là ngon lắm, ngươi hãy nếm từ từ chớ.
Tiểu Thiên Sứ nghe váºy vá»™i nói :
- Váºy thì ta cÅ©ng muốn nếm thá» mùi vị của ngược đãi tinh thần.
Chợt nghe cốp...
Tiểu Lạc Ä‘Æ°a tay ký và o đầu Tiểu Thiên Sứ, Ä‘oạn cÆ°á»i bảo :
- Bộ ngươi tưởng muốn nếm cái mùi vị ngược đãi tinh thần dễ lắm hay sao? Chỉ sợ rằng mi có muốn nếm cũng không được đâu.
Tiểu Thiên Sứ tháºt thà bảo :
- Chỉ cần bán ta lấy mÆ°á»i lạng bạc là được thôi mà .
Tiểu Lạc nhăn mặt :
- Äể là m cái gì? Mi có bị bệnh tâm thần không váºy? NgÆ°Æ¡i đâu phải là kỹ nữ mà cứ muốn bán rẻ thân mình, thiệt là khùng.
Nhu Di thoáng nhÃu mà y :
- Nè, Tiểu Lạc, cái miệng của ngÆ°Æ¡i phải sạch sẽ má»™t chút, cá»› sao lại ăn nói thô tục nhÆ° váºy mà không biết ngượng.
Tiểu Lạc vá»™i đổi giá»ng :
- Xin tuân lệnh lão bà đại nhân.
Nhu Di đưa mắt liếc xéo Tiểu Lạc.
Thanh âm của lão già gầy đét chợt vang lên :
- Äặt tiá»n bạc xuống lẹ lên Ä‘i.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u đặt tiá»n và o ô Ä‘iểm lẻ chỉ có Vu Phong đặt số bạc và o ô Ä‘iểm chẳn, bởi vì lão đã biết ván nà y sẽ ra đúng mÆ°á»i tám Ä‘iểm. Quả nhiên khi cái bát sứ được mở ra bên trong là ba há»™t má»™t Ä‘iểm, ba há»™t năm Ä‘iểm không sai.
Tiếng thóa mạ chá»i rủa vang lên không ngá»›t :
- Con bà nó! Hừ! Hôm nay lão gia gặp phải quá»· xui xẻo rồi, chÃn ván Ä‘á»u Ä‘iểm lẻ giá» lại lắc ra Ä‘iểm chẳn, thiệt là số mạt rệp rồi.
Một hán tỠảo não nói tiếp :
- Nếu như ván nà y ta đặt và o ô chẳn thì chắc chắn là ăn rồi.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u ân háºn tại sao không cố gắng đợi thêm chút nữa để đặt bạc và o ô chẳn, tại sao mà lại nóng vá»™i đến thế. Má»™t gã trung niên ăn váºn theo lối thÆ°Æ¡ng buôn, thân hình máºp mạp, cÆ°á»i tá» vẻ thán phục, quay sang nói vá»›i Vu Phong :
- Lão huynh có thần nhãn phi hộ, nên đặt đâu trúng đó, thiệt là hên.
Vu Phong chỉ mỉm cÆ°á»i lặng yên không đáp.
Lão già gầy lại bê cái bát lên định lắc tiếp.
Vu Phong láºp tức Ä‘Æ°a tay ngăn lại :
- Khoan đã! Nếu như chỉ lắt điểm chẳn điểm lẻ thì không có hứng, chi bằng chúng ta hãy chơi cách khác, lắc điểm số to hay nhỠđể phân định thắng bại, được không?
Má»i ngÆ°á»i từ nãy giá» chÆ¡i chẳn lẻ thua nhiá»u thắng Ãt, cÅ©ng có ý muốn thay đổi cách chÆ¡i, nên cÅ©ng phụ há»a theo.
Lão già gầy Ä‘iểm nụ cÆ°á»i lạt đáp :
- Các vị đã nói nhÆ° váºy thì thay đổi cách chÆ¡i cÅ©ng được, chúng ta hãy so sánh số Ä‘iểm.
Vu Phong liá»n há»i :
- Không biết lớn điểm thắng hay là điểm nhỠthắng?
Lão già vội đáp :
- Äiểm ai lá»›n thì kẻ đó thắng.
Tiếng ồn à o chợt nổi lên :
- Äừng có nói nhiá»u nữa, tránh ra lẹ lên.
- Äúng đó, tránh ra lẹ lẹ Ä‘i.
Lão già giơ tay chụp lấy sáu hột xà ngầu rồi lại ném nhẹ lên trên mặt bà n.
Sáu hột xà ngầu không ngừng chuyển động, xoay tròn một hồi xong từ từ ngừng lại.
Trên bà n hiện ra hai hột sáu điểm, ba hột năm điểm, một hột bốn điểm, tất cả là ba mươi mốt điểm.
Có má»™t số thấy Ä‘iểm lá»›n nên vá»™i rút tay vá» không dám đổ nữa, chỉ có má»™t hán tá» không phục, đặt xuống bà n mÆ°á»i lạng bạc rồi vÆ°Æ¡n cánh tay chụp sáu há»™t xà ngầu.
Sáu hột xà ngầu lại quay tròn, lúc dừng lại trên bà n hiện ra ba hột sáu điểm, hai hột bốn điểm, tổng cộng là ba mươi sáu điểm, chỉ còn lại một hột sau cùng vẫn không ngừng quay.
Nếu như hột nà y được sáu điểm, thì hán tỠsẽ thắng, còn như được năm điểm hoặc dưới năm điểm kể như là hán tỠđại bại. Hán tỠnỠmặt đỠrực, miệng lẩm bẩm như điên :
- Sáu, sáu, sáu coi.
Lão già gầy nhếch mép cÆ°á»i nhạt :
- Chỉ e rằng nó bốn điểm mà thôi.
Tiếng “điểm†vừa thoát ra khá»i miệng, há»™t xà ngầu láºp tức dừng lại và lá»™ ra bốn chấm mà u Ä‘á».
Hán tá» ná» cá»±c kỳ thất vá»ng vì lại thua thêm mÆ°á»i lạng bạc nữa. Vu Phong thoáng kinh ngạc, thủ pháp lắc xà ngầu của lão gầy kia tuy không có gì đặc biệt, nhÆ°ng ngay lúc lão vừa nói vừa váºn ná»™i công, khi vừa hô dứt tiếng “điểmâ€, láºp tức công lá»±c phát ra là m cho há»™t xà ngầu dừng lại, công phu nà y ngÆ°á»i tầm thÆ°á»ng khó mà có được.
Vu Phong Ä‘Æ°a tay vá»— nhẹ và o vai hán tá» ná», an ủi hắn :
- Nè, tiểu lão đệ đừng có ủ rÅ© nhÆ° váºy, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i tin ta hãy đặt xuống bà n mÆ°á»i lạng bạc nữa Ä‘i ta sẽ giúp ngÆ°Æ¡i lấy lại mÆ°á»i lạng bạc lúc nãy.
Hán tá» ná» lúc nà y không còn để ý đến mÆ°á»i lạng bạc, song bởi vì gã cứ bị thua liên tục nên trong lòng hết sức chán nản. Nay có ngÆ°á»i giúp mình, gã bèn lấy ra hai mÆ°Æ¡i lạng bạc thấy lên trên bà n cao giá»ng nói :
- Lão huynh à , ta tin lão mà , đặt hai mươi lạng bạc.
Vu Phong cÆ°á»i ha hả nói :
- Äược lắm, có khà phách đó, ngÆ°Æ¡i đã tin ta nhÆ° váºy thì ta bảo đảm sẽ kiếm số bạc lại cho ngÆ°Æ¡i, nhất định ta phải thắng mà .
Nói xong lão đặt xuống bà n thêm hai mươi lạng nữa, đoạn giơ tay cầm lấy sáu hột xà ngầu.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u nhìn Vu Phong trong lòng hy vá»ng lão sẽ lắc ra Ä‘iểm số lá»›n thắng cái lão già gầy đét đáng ghét kia.
Không ngá» Vu Phong hÆ¡i nghiêng tay má»™t cái, má»™t há»™t lá»t qua kẽ tay rÆ¡i xuống bà n.
Cạch!
Hai chấm đen hiện ra trên bà n.
Lão già gầy thấy váºy lên tiếng :
- Cái nà y coi nhÆ° không tÃnh, ngÆ°Æ¡i có thể đổ lại.
Vu Phong lắc đầu :
- Không cần, không cần. Hai điểm là hai điểm, chẳng lẽ gương vỡ lại là nh được sao?
Hãy xem những hột còn lại.
Má»i ngÆ°á»i Ä‘á»u bảo :
- Há»™t thứ nhất đã đổ thà nh hai Ä‘iểm, thì trừ phi lão có đổ ra năm há»™t còn lại Ä‘á»u sáu Ä‘iểm má»›i mong thắng được, bằng không thì coi nhÆ° thua chắc rồi. Nhà cái đã cho đổ lại mà còn không chịu, cái lão nà y tháºt là cứng đầu quá.
Hán tá» ná» lo lắng khẽ giáºt vạt áo Vu Phong :
- Lão huynh đừng nên là m nhÆ° váºy, bá»™ lão không muốn thắng?
Vu Phong khẽ bảo hắn :
- Ngươi cứ yên tâm đi, coi ta nè.
Nói rồi Vu Phong thổi nhẹ và o lòng bà n tay rồi thảy năm hột xà ngầu lên trên mặt bà n.
Năm hột xà ngầu không ngừng xoay tròn trên mặt bà n.
Vu Phong chỉ nhìn lên bà n, miệng lẩm bẩm :
- Sáu, sáu, sáu...
Bốn hột xà ngầu dừng lại để lộ ra hai mươi bốn chấm đen.
Còn má»™t há»™t xà ngầu cÅ©ng quay cháºm dần lúc sắp ngừng lại bá»—ng nhiên nghe lão già la lá»›n :
- Năm điểm!
Hột xà ngầu tựa như muốn ngừng lại trên mặt bà n nghiêng nghiêng hiện ra năm chấm đen.
Hầu như ngay lúc đó, Vu Phong nhìn và o hột xà ngầu miệng quát :
- Sáu!
Tiếng quát vừa phát ra, láºp tức há»™t xà ngầu xoay nhẹ qua rồi dừng lại không chuyển Ä‘á»™ng nữa để lá»™ ra mặt sáu.
Những kẻ đứng xung quanh đó đồng thanh la lên vui sướng.
Lão già gầy cá»±c kỳ kinh hãi, tiếng quát của Vu Phong tiá»m ẩn má»™t ná»™i lá»±c kháng cá»± lại lá»±c đạo của lão. Lão già gầy biết rằng công lá»±c đối phÆ°Æ¡ng cao hÆ¡n mình, lão tá»± biết mình không phải là đối thủ nên không nói gì thêm, vá»™i móc ra bốn mÆ°Æ¡i lạng bạc Ä‘Æ°a cho Vu Phong, rồi bảo :
- Lão huynh ká»· xảo cao siêu, ta không phải là đối thủ. Nếu nhÆ° huynh Ä‘Ã i có hứng thú, ta xin má»i huynh Ä‘Ã i cùng vá»›i Cao tổng quản của chúng tôi chÆ¡i và i ván, không rõ ý huynh Ä‘Ã i ra sao?
Lão già không nói Vu Phong đổ kỹ cao siêu mà lại nói là kỹ xảo cao cÆ°á»ng, lão lại nói là má»i Cao tổng quản xuất hiện, lúc đó hai bên Ä‘á»u tỉ thà ná»™i lá»±c chá»› không phải váºn may, đến đó thì Vu Phong có thua cÅ©ng không sao nói gì được.
Vu Phong thừa biết Ä‘iá»u đó, bèn mỉm cÆ°á»i thu số bạc lại rồi Ä‘Æ°a cho đại hán ná» bốn mÆ°Æ¡i lạng bạc xong quay sang nói vá»›i lão già gầy :
- Äược lắm! Ta Ä‘ang vô cùng hứng chà đây, chỉ phiá»n má»™t Ä‘iá»u là khó gặp được đối thủ.
Nghe khẩu khà ngÆ°Æ¡i nói, Cao tổng quản chắc cÅ©ng chẳng phải tầm thÆ°á»ng, váºy thì ngÆ°Æ¡i mau má»i hắn ra đây.
Lão già gầy liá»n bảo :
- Phiá»n lão huynh đợi má»™t chút.
Chẳng bao lâu Cao tổng quản xuất hiện.
Khuôn mặt Cao tổng quản hồng nhuáºn không há» có má»™t nếp nhăn, hai mắt nhá» dà i, mÅ©i hÆ¡i lá»›n, cằm nhá»n, mặt luôn luôn nhÆ° muốn mỉm cÆ°á»i là m cho ngÆ°á»i ta có má»™t cảm giác thân thiết dá»… chịu.
Cao tổng quản là nhân váºt có danh tiếng ở thà nh Trấn Gian, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên danh tiếng của y không gì khác là tà i đổ bác.
Chỉ cần sòng bạc có đổ khách lợi hại thì láºp tức y xuất hiện, từ trÆ°á»›c đến giá» chÆ°a há» thua ai má»™t lần nà o cả.
Còn nhÆ° ứng phó vá»›i loại đổ khách bình thÆ°á»ng thì không cần đến y xuất hiện.
Vu Phong tuy chỉ má»›i ăn được ba mÆ°Æ¡i lạng bạc mà đã phải má»i Cao tổng quản xuất đầu lá»™ diện chỉ vì lão gầy biết rõ Vu Phong không phải là hạng đổ khách bình thÆ°á»ng, mà là hạng có công phu tháºt sá»± đáng nể sợ.
Cao tổng quản cÅ©ng thuá»™c loại có công phu siêu quần má»›i được lão già gầy trá»ng vá»ng nhÆ° váºy.
Cao tổng quản nhìn Vu Phong, mỉm cÆ°á»i, Ä‘oạn gáºt đầu ngồi xuống. Vu Phong nhìn hắn mỉm cÆ°á»i gáºt đầu song vẫn đứng im.
Cao tổng quản Ä‘Æ°a tay Ä‘oạn má»i Vu Phong ngồi.
Vu Phong lắc đầu đáp :
- Ta không đủ vốn đánh bạc.
Rồi lão đưa tay chỉ và o Tiểu Lạc :
- Äây là tiểu đồ đệ của ta, trong mình hắn có nhiá»u bạc lắm.
Cao tổng quản ngạc nhiên :
- Nếu nhÆ° váºy cá»› sao ngÆ°Æ¡i lại nói không đủ vốn?
Vu Phong liá»n bảo :
- Số bạc trên mình đồ đệ ta, đồ đệ tuy là của ta, song số bạc thì không thuộc vỠta.
Cao tổng quản há»i :
- NhÆ° váºy là ngÆ°Æ¡i không chợi sao?
Y cho rằng Vu Phong sợ mình nên phải tự thoái lui.
Mục Ä‘Ãch của Cao tổng quản là nói cho khách tá»± biết pháºn mà rút lui, nếu không cho há» có cÆ¡ há»™i thắng nhiá»u bạc nữa.
Má»—i sòng bạc Ä‘á»u kiếm má»™t hai ngÆ°á»i nhÆ° váºy, tuy bản lÄ©nh cao thấp khác nhau, song mục Ä‘Ãch Ä‘á»u giống nhau cả.
Nếu bản lÄ©nh của ngÆ°á»i nà y cà ng cao thì sòng bạc cà ng phát tà i. Sòng bạc NhÆ° à kiếm được số bạc nhiá»u nhÆ° váºy Ä‘á»u có má»™t phần công lao của Cao tổng quản.
Nếu nhÆ° Vu Phong tá»± ý rút lui thì coi nhÆ° Cao tổng quản đã đạt được mục Ä‘Ãch của mình.
Chỉ tiếc rằng Vu Phong lại không dá»… dà ng rút lui nhÆ° váºy, lão lắc đầu nói vá»›i Cao tổng quản :
- Ta cũng chơi mà .
Cao tổng quản không được minh bạch, đã muốn chơi tại sao cứ đứng đó, lại còn nói không có vốn nữa chứ?
Vu Phong thấy váºy liá»n giải thÃch :
- Ta để cho tiểu đồ đệ đánh vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t ván để lấy chút tiá»n vốn váºy.
Cao tổng quản trong lòng thoáng bất mãn, thầm nghĩ mình lại đi chơi với một tiểu đồng, há chẳng phải là mất mặt lắm sao?
Vu Phong dÆ°á»ng nhÆ° đã Ä‘oán được ý nghÄ© trong đầu y, bèn nói :
- NgÆ°Æ¡i đừng có coi thÆ°á»ng đồ đệ của ta, hắn có biệt hiệu là Thiên hạ đệ nhị đổ vÆ°Æ¡ng, má»™t khi đã ngồi và o bà n chÆ¡i là chỉ có ăn mà thôi, chứ chÆ°a há» thua bao giá».
Cao tổng quản vẫn không thay đổi sắc mặt :
- á»’, thất kÃnh, thất kÃnh! NhÆ°ng không rõ thiên hạ đệ nhất đổ vÆ°Æ¡ng là ai?
Tiểu Lạc tuy bị sÆ° phụ kéo và o đặt sòng, trong lòng vẫn còn tức, nghe Cao tổng quản há»i liá»n bá»±c bá»™i đáp :
- Hừ! Ngay cả thiên hạ đệ nhất đổ vÆ°Æ¡ng mà ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không biết háºt là kém quá, kém quá.
Cao tổng quản nói :
- Ta chỉ nghe nói trong thà nh Tô Châu có Äổ Thần TrÆ°Æ¡ng Năng còn cái gì thiên hạ đệ nhất đổ vÆ°Æ¡ng là ai ta chÆ°a nghe thấy.
Tiểu Lạc liá»n khinh miệt bảo :
- NgÆ°Æ¡i quả là kến thức hẹp hòi quá, để ta dạy ngÆ°Æ¡i má»™t chút nghe. Thiên hạ đệ nhất đổ vÆ°Æ¡ng là Vu Phong, chÃnh là gia sÆ° ta đó.
Cao tổng quản mỉm cÆ°á»i nói :
- Hóa ra đổ kỹ của nhị vị là thiên hạ vô địch?
Trong lòng hắn lại nghĩ thầm :
- Hừ! Cái đồ cuồng vá»ng quá đáng, đợi lát nữa gia gia đây sẽ cho bá»n mi biết thế nà o là lợi hại.
Tiểu Lạc đắc ý đáp :
- Há chẳng phải váºy sao? Chúng ta đây không những là thiên hạ vô địch mà cho dù đổ thánh, Äổ Thần Ä‘á»™i mồ sống lại cÅ©ng chÆ°a chắc thắng được chúng ta đâu.
Cao tổng quản cÆ°á»i rồi nói tiếp :
- NhÆ° váºy thì trÆ°á»›c tiên bổn nhân xin lãnh giáo tuyệt kỹ của thiên hạ đệ nhị đổ vÆ°Æ¡ng, lát nữa sẽ lại lãnh giáo công phu của thiên hạ đệ nhất đổ vÆ°Æ¡ng.
Giá»ng y lá»™ rõ vẻ châm chá»c khinh thÆ°á»ng khi nói đến mấy chữ thiên hạ đệ nhất và thiên hạ đệ nhị đổ vÆ°Æ¡ng.
Tiểu Lạc không thèm để ý tá»›i lá»i mỉa mai của hắn :
- Nếu váºy thì ta cÅ©ng miá»…n cưỡng chÆ¡i vá»›i ngÆ°Æ¡i má»™t ván để ngÆ°Æ¡i khai nhãn giá»›i má»™t bữa.
Rồi Tiểu Lạc lại nói tiếp :
- Ta là khách, ngÆ°Æ¡i là chủ, váºy chÆ¡i cách nà o thì tùy ý ngÆ°Æ¡i định Ä‘oạt.
Cao tổng quản liá»n bảo :
- Cứ như cũ, ai lớn điểm là thắng, còn nếu như bằng điểm là kể như hòa, nhị vị thấy thế nà o?
Tiểu Lạc gáºt gù :
- Äược lắm!
Tiểu Lạc lấy số bạc ra để lên bà n rồi lên tiếng :
- Cái nà y là đồ nhi Ä‘i lấy tiá»n vốn vá» cho sÆ° phụ nên cÅ©ng chẳng cần đặt nhiá»u là m chi, cứ tạm thá»i dùng hai trăm lạng bạc thôi, sÆ° phụ thấy có được không?
Khẩu khà của Tiểu Lạc cá»±c kỳ thoái mái đối vá»›i hai trăm lạng, dÆ°á»ng nhÆ° chỉ đáng chút bạc vụn mà thôi, lại còn tá» vẻ đắc thắng nữa là khác.
Cao tổng quản thản nhiên :
- Tùy ý ngươi, hai trăm lạng thì hai trăm lạng.
Nhưng trong lòng hắn thầm nhủ :
- Hừ! Äợi đến lúc thua, xem mi có còn cuồng ngạo được không?
Tiểu Lạc bảo hắn :
- Cao tổng quản à , ngươi đổ trước đi.
Cao tổng quản liá»n đáp :
- Äể ngÆ°Æ¡i đổ trÆ°á»›c thì hay hÆ¡n.
Nhưng trong bụng y nghĩ thầm :
- “Äối phó vá»›i tiểu đầu quá»· nà y thì chẳng cần chi đến chân công phu cho phà sức.â€
Cho nên hai tay y khoanh trÆ°á»›c ngá»±c, ngồi im lìm bất Ä‘á»™ng không thèm nói thêm lấy ná»a lá»i.
Tiểu Lạc thấy váºy liá»n nói :
- Váºy thì ta không khách khà đâu.
Nói Ä‘oạn, liá»n cầm lấy sáu há»™t xà ngầu, chẳng buồn chú ý cứ vung tay thảy chúng nhẹ nhà ng lên trên mặt bà n.
Cao tổng quản ung dung không thèm liếc nhìn Tiểu Lạc, nghĩ thầm :
- “Cho dù mi đổ ra mấy Ä‘iểm, ta chỉ cần thi triển má»™t Ãt thủ pháp để hÆ¡n má»™t Ä‘iểm mà thôi. Lúc đó coi mi có còn kiêu ngạo được hay không?â€
Trong bụng hắn Ä‘ang mải suy tÃnh, chợt nghe Tiểu Lạc la lên :
- Ngừng lại!
Sáu há»™t xà ngầu tá»±a nhÆ° biết nghe lá»i Tiểu Lạc, liá»n nhất tá» ngừng lại ngay láºp tức.
Cao tổng quản Ä‘Æ°a mắt nhìn, bất giác phải giáºt mình kinh ngạc, trong sáu há»™t dừng lại có năm há»™t sáu Ä‘iểm, chỉ còn có má»™t há»™t là năm Ä‘iểm mà thôi, quả là lá»›n quá rồi còn gì. Gã tiểu quá»· nà y tháºt là có bản lÄ©nh, chỉ còn chừa cho y có má»™t Ä‘iểm má»™t thôi. Nếu nhÆ° đối phÆ°Æ¡ng đổ ra ba mÆ°Æ¡i lăm Ä‘iểm thì coi nhÆ° hòa, còn muốn thắng thì phải có ba mÆ°Æ¡i sáu Ä‘iểm má»›i được.
Cao tổng quản trong lòng tuy khâm phục Tiểu Lạc, nhưng không hỠsợ hãi chút nà o.
Bởi vì Cao tổng quản là cao thủ của sòng bạc, chuyển đổ ra ba mÆ°Æ¡i sáu Ä‘iểm vá»›i y chẳng phải là điá»u khó khăn gì cho lắm.
Cao tổng quản có đổ kỹ cao siêu có thể nói là muốn bao nhiêu điểm thì đổ ra bấy nhiêu điểm. Từ trước đến giỠchưa lần nà o sai, cho nên y không hỠsợ bất cứ ai, y tin rằng mình không thể nà o thua được.
Vả lại tuyệt kỹ của Cao tổng quản không chỉ khống chế được Ä‘iểm của chÃnh mình mà còn có thể kiểm soát được Ä‘iểm số của đối phÆ°Æ¡ng nữa, vá» sau nhất định y sẽ không cho đối phÆ°Æ¡ng đổ ra con lục nữa.
Tiểu Lạc đẩy số bạc từ mé tay trái sang mé tay phải của bà n, miệng lải nhải không ngớt với đống bạc :
- Ngân bảo bối của ta, các ngÆ°Æ¡i nằm lâu trên bà n chắc lạnh rồi hả? Äừng có nóng nảy mà , đợi lát nữa ta sẽ bá» ngÆ°Æ¡i và o trong túi cho ấm mà .
Rồi Tiểu Lạc lại nhìn và o đống bạc của Cao tổng quản lẩm bẩm :
- Các ngươi cũng là bảo bối của ta nữa, lát sau túi nà y cũng không mất phần các ngươi đâu, đừng có sợ mà .
Má»i ngÆ°á»i nghe váºy Ä‘á»u cÆ°á»i khoái chÃ.
Cao tổng quản không thèm để ý đến những câu nói hồ đồ của Tiểu Lạc, trong lòng y thầm nhủ :
- “Hừ! Tiểu quá»· mi muốn là m ta rối loạn tâm tÆ° sao? Mi mừng hÆ¡i sá»›m đó đồ nhóc con ạ.â€
Y không hỠlo lắng, nhẹ nhà ng cầm sáu hột xà ngầu khẽ ước chừng cân lượng, rồi thảy lên trên bà n, miệng lẩm bẩm quát :
- Lên núi đánh lão hổ, lão hổ không đánh hết, lại gặp gã máºp kia Ä‘ang đánh cô nÆ°Æ¡ng, đầu bị u má»™t cục.
- Dừng!
Má»—i câu y hát xong có má»™t há»™t xà ngầu dừng lại, khi sáu câu vừa hát xong, quả nhiên sáu há»™t xà ngầu ngừng lại Ä‘ang lúc má»i ngÆ°á»i tấm tắc khen hắn hay. Cao tổng quản chợt há hốc miệng, trợn mắt lặng im không thốt nên lá»i.
Sáu hột xà ngầu có năm hột sáu và có một hột hai điểm, tất cả là ba mươi hai điểm, thế là Cao tổng quản thua.
Cao tổng quản cơ hồ như không tin và o mắt mình nữa, y lấy tay dụi mắt mấy lần, nhìn kỹ lại, hai chấm đen hột xà ngầu tựa như hai con mát không ngừng chằm chằm nhìn y nhạo báng.
Cao tổng quản thá»±c là không hiểu thủ pháp của mình tinh diệu nhÆ° váºy, đâu có chá»— nà o khuyết thiếu, rõ rà ng há»™t xà ngầu phải là sáu Ä‘iểm, tại sao lại biến thà nh hai Ä‘iểm?
Tiểu Lạc Ä‘iá»m nhiên nói :
- Cao tổng quản, ngươi thua rồi, đẩy đống bạc vỠđây cho ta.
Cao tổng quản đà nh đưa cho Tiểu Lạc hai trăm lạng bạc.
Tiểu Lạc nói :
- Cao tổng quản, ngươi nhất định là không ngỠnổi cái vụ thua nà y phải không?
Rồi Tiểu Lạc lại nói tiếp :
- Kỳ thực cái nà y không có gì kỳ quái đâu, thủ pháp của ngươi tuy xảo đó, song chỉ vì dùng không đúng mà thôi.
Tiểu Lạc nói rồi đưa tay chỉ và o xà ngầu hai điểm :
- NgÆ°Æ¡i nhìn coi phÃa dÆ°á»›i há»™t xà ngầu nà y đã bị nghiêng dù thủ pháp của ngÆ°Æ¡i có tinh diệu đến đâu Ä‘i nữa, thì xà ngầu cÅ©ng không chịu nghe lá»i của ngÆ°Æ¡i đâu, bởi vì...
Cao tổng quản đưa mắt nhìn kỹ, phát hiện thấy trên mặt bà n chỗ hột xà ngầu hai điểm hơi bị lõm xuống, tuy chỉ lõm một chút nhưng nó cũng khiến cho hột xà ngầu bị ảnh hưởng, cho nên sự chuyển động của nó không được hoà n toà n chuẩn xác.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên nếu Cao tổng quản thi triển tuyệt kỹ thì cÅ©ng có thể khống chế được há»™t xà ngầu ná».
Chỉ tiếc rằng y không quan sát kỹ, lại thêm quá khinh thÆ°á»ng má»›i bị Tiểu Lạc là m cho mất mặt.
Cái bà n sở dÄ© bị lõm là do Tiểu Lạc gây ra, lúc Tiểu Lạc để số bạc lên bà n đã ngầm váºn ná»™i công là m cho chiếc bà n bị lõm. Sau khi Tiểu Lạc đổ xà ngầu xong bèn cố ý lảm nhảm những Ä‘iá»u hồ đồ, dá»i chá»— đống bạc khiến y bị mắc lừa.
Cao tổng quản không ngá» hôm nay lại bị trúng phải Ä‘á»™c kế của má»™t tiểu nhi là m trò cÆ°á»i cho má»i ngÆ°á»i.
Ai bảo hắn không cẩn tháºn, nếu nhÆ° chỉ cần quan sát mặt bà n, tất nhiên sẽ không bị mất mặt đến thế.
Tiểu Lạc cÆ°á»i hì hì đứng dáºy đẩy số bạc đến trÆ°á»›c mặt Vu Phong :
- SÆ° phụ à , đến phiên ngÆ°á»i rồi đó, đồ nhi kiếm vốn cho ngÆ°á»i rồi, đợi lát nữa ăn thêm nhiá»u nhiá»u, sÆ° phụ cho ăn ngon má»™t bữa nghe.
Vu Phong nháy mắt cÆ°á»i đáp :
- Cái đó là phải rồi, ngươi đừng lo mà .
Cao tổng quản trong lòng cá»±c kỳ tức giáºn, nghe hai sÆ° đồ Vu Phong nói nhÆ° là coi y là đồ phế váºt không đáng giá gì cả.
Từ trÆ°á»›c đến giá» y chÆ°a từng bị khinh thÆ°á»ng đến mức nhÆ° váºy, nên cắn răng tức tối, nghÄ© thầm :
- “Hừ, các ngÆ°Æ¡i chá»› nên đắc ý vá»™i, lát nữa ta sẽ cho các ngÆ°Æ¡i thua đến phải lá»™t quần ra má»›i thôi.â€
Song ngoà i mặt y vẫn thản nhiên như không, chỉ khẽ phẩy tay ra hiệu cho Vu Phong đặt số bạc xuống.
Vu Phong lấy hai trăm lạng bạc mới được của Cao tổng quản đặt ra.
Cao tổng quản thấy váºy liá»n lên tiếng :
- Lão huynh không hỠcó đến một đồng bạc là m vốn, nay quý đồ đệ đã kiếm được hai trăm lạng, nếu như lão đặt xuống hết há chẳng phải là chịu ra vỠtay không hay sao?
Vu Phong cÆ°á»i đáp :
- Ta một khi đã ngồi bà n đổ bác thì chỉ thắng chớ không thua, nếu không thì là m sao dám xưng danh là thiên hạ đệ nhất đổ vương, huống hồ hai trăm lạng bạc nà y cũng không phải là vốn của ta, nếu như thua cũng không thể là vỠsạch không được.
Cao tổng quản gáºt đầu :
- Không sai, lão huynh nói đúng lắm, váºy ván nà y ta phải lấy số bạc của mình vá» lại má»›i được.
Nói rồi hắn chụp lấy sáu hột xà ngầu thảy lên trên mặt bà n.
Lần nà y hắn không còn khách khÃ, quyết chà đổ ra ba mÆ°Æ¡i sáu Ä‘iểm để chiếm lấy tiên cÆ¡ nên hắn không thèm hát nữa. Hai bà n tay áp chặt và o cạnh bà n, mắt nhìn và o sáu hạt xà ngầu Ä‘ang quay trên bà n không chá»›p.
Hóa ra hắn Ä‘ang âm thầm thi triển tuyệt kỹ võ công “cách váºt truyá»n côngâ€, lấy công lá»±c của hắn truyá»n qua bà n để khống chế Ä‘iểm số của sáu há»™t xà ngầu.
Công phu nà y Cao tổng quản đã chuyên tâm tinh luyện suốt mấy chục năm trá»i, chÆ°a lần nà o bị thất bại cả.
Song lần nà y công phu của hắn đã hết linh nghiệm.
Ba hột xà ngầu dừng lại hiện ra sáu điểm, hột thứ tư lại biến thà nh hai điểm.
Cao tổng quản kinh ngạc mắt nhìn Vu Phong chằm chằm không chá»›p “Thiệt là quá»· mịâ€.
Cao tổng quản chá»i thầm má»™t câu rồi lại hấp tấp thi triển công lá»±c Ä‘iá»u khiển hai há»™t xà ngầu còn lại. NhÆ°ng mà hai há»™t xà ngầu còn lại dÆ°á»ng nhÆ° cứng đầu vẫn không chịu nghe lá»i sai khiến của hắn, má»™t há»™t ba Ä‘iểm, còn há»™t kia hai Ä‘iểm.
Tiểu Lạc cÆ°á»i chế nhạo :
- Sao mà có hai mÆ°Æ¡i lăm Ä‘iểm à ? NhÆ° váºy mà còn đòi là m phách.
Cao tổng quản đỠmặt :
- Câm cái mồm của mi lại mau.
Tiểu Lạc thấy váºy cà ng khoái chà hÆ¡n giả bá»™ nhăn mặt cãi :
- Rõ rà ng hai mươi lăm điểm, là nhỠquá rồi, tại sao ngươi lại cấm ta nói hả?
Cao tổng quản lặng im không đáp, miệng thở hổn hển ra vẻ tức tối.
Vu Phong chợt bảo :
- NgÆ°Æ¡i đã đổ ra hai mÆ°Æ¡i lăm, váºy hãy xem ta đổ ra bao nhiêu Ä‘iểm nè.
Cao tổng quản tức giáºn đáp :
- Ngươi cũng chẳng hơn ta được đâu.
Vu Phong cÆ°á»i đáp :
- Äâu có thể nhÆ° váºy được, Ãt ra cÅ©ng phải hÆ¡n ngÆ°Æ¡i má»™t Ä‘iểm chá»›.
Nói rồi lão nhón lấy sáu hột xà ngầu, ném nhẹ lên mặt bà n.
Cao tổng quản áp hai tay và o cạnh bà n âm thầm váºn công để khống chế sáu hạt xà ngầu của Vu Phong thà nh hai mÆ°Æ¡i lăm Ä‘iểm.
Lúc nà y thắng hay thua mấy trăm lạng bạc đối vá»›i Cao tổng quản không còn nghÄ©a lý gì, Ä‘iá»u quan trá»ng là danh tiếng của hắn mà thôi. Năm há»™t xà ngầu của Vu Phong dÆ°á»ng nhÆ° biết nghe lá»i Cao tổng quản quay tròn rồi dừng lại để lá»™ ra bốn há»™t năm Ä‘iểm, má»™t há»™t hai Ä‘iểm. Lúc nà y năm há»™t xà ngầu trên bà n, tổng cá»™ng là hai mÆ°Æ¡i hai Ä‘iểm, nếu nhÆ° há»™t cuối cùng lại là ba Ä‘iểm thì coi nhÆ° hai bên đồng Ä‘iểm, tất nhiên là phải hòa rồi.
Cao tổng quản âm thầm phát ra âm kình định là m cho hai xà ngầu cuối cùng hiện lên ba điểm.
Äáng buồn là há»™t xà ngầu nà y lại không tuân theo ý nguyện của hắn, nó xoay nhẹ mấy vòng rồi dừng lại để lá»™ ra bốn chấm Ä‘á» chói.
Cao tổng quản lại bị thua nữa, mà thua sát điểm mới tức chớ.
Hắn không hiểu tại sao hôm nay lại thất thủ tệ hại đến nhÆ° váºy. Nếu ná»™i công của hắn quá kém thì có đánh chết hắn cÅ©ng không tin được, lẽ nà o công phu khổ luyện suốt mấy chục năm mà lại nói là kém cá»i cho được.
Còn nhÆ° nói Vu Phong giá»i trò gian láºn thì thiệt là vô lý. Bởi vì Vu Phong vẫn ngồi Ä‘Ã ng hoà ng trên ghế, ngay cả tà áo cÅ©ng không hỠđụng tá»›i mép bà n thì là m sao có thể giở trò gian trá, trừ phi hôm nay hắn đã gặp phải đại đầu quá»·.
Cao tổng quản Ä‘ang Ä‘au đầu nghÄ© ngợi, Tiểu Lạc đứng bên liá»n vá»— tay cÆ°á»i lá»›n :
- SÆ° phụ à , hóa ra ngÆ°á»i cÅ©ng không hÆ¡n mấy cái lÅ© hạ lÆ°u.
Tiểu Lạc thiệt là to gan, dám chá»c quê sÆ° phụ mình.
Vu Phong liá»n mắng :
- Äồ nhi không được ăn nói hà m hồ, sÆ° phụ đây rõ rà ng là đại hiệp, tại sao ngÆ°Æ¡i dám nói là hạng hạ lÆ°u hả?
Tiểu Lạc nói :
- SÆ° pụ lúc hà nh sá»± thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên là đại hiệp, song lúc và o sòng bạc ngồi xuống bà n kiếm tiá»n thì tất nhiên chẳng khác nà o hạng hạ lÆ°u.
Quả thá»±c bất cứ kẻ nà o mê trò đổ bác Ä‘á»u có thể nói là thuá»™c hạng hạ lÆ°u bởi vì thiên hạ thÆ°á»ng nói “cá» gian bạc láºn†đó sao?
Vu Phong cảm thấy thú vị gáºt gù bảo chà ng :
- NgÆ°Æ¡i nói tuy không sai, nhÆ°ng mà sÆ° phụ lâu lâu má»›i đến đây kiếm Ãt bạc vụn chi dùng, thì đâu có gì xấu hổ.
Tiểu Lạc vốn không chịu buông tha :
- Lâu lâu má»›i đến hả. Hừ tháng ba mÆ°Æ¡i ngà y thì sÆ° phụ đã có mặt tại sòng bạc gần hai mÆ°Æ¡i chÃn ngà y, nhÆ° váºy mà dám nói là “lâu lâu†được hả?
Vu Phong không biết nói sao đà nh quay sang bảo Cao tổng quản :
- Nè, ngÆ°Æ¡i hai mÆ°Æ¡i lăm, ta hai mÆ°Æ¡i sáu, váºy là thua rồi, Ä‘Æ°a số bạc cho ta.
Nghe nói Vu Phong mê đổ bác đến thế, ai nấy Ä‘á»u há hốc trợn mắt kinh ngạc cá»±c Ä‘á»™.
Má»—i lần đổ xà ngầu, mặc dù ai đổ trÆ°á»›c đổ sau, Vu Phong vẫn được hai mÆ°Æ¡i sáu Ä‘iểm còn Cao tổng quản chỉ có hai mÆ°Æ¡i lăm Ä‘iểm mà thôi, ván nà o cÅ©ng váºy.
Sắc mặt của Cao tổng quản cà ng lúc cà ng Ä‘á» rá»±c lên đến sau cùng bá»—ng trở nên tÃm ngắt.
Vu Phong má»—i lần thắng được bao nhiêu Ä‘á»u gom hết ra đặt xuống bà n, đến ván thứ tám lão đã ăn được hai vạn năm ngà n sáu trăm lạng bạc mà vẫn là hai mÆ°Æ¡i sáu Ä‘iểm ăn hai mÆ°Æ¡i lăm nhÆ° cÅ©.
Äến ván thứ chÃn, Vu Phong đẩy hết đống ngân phiếu hÆ¡n hai vạn lạng bạc ra trÆ°á»›c mặt chÆ¡i tiếp.
Äá»™t nhiên...
Rầm...
Một thanh âm trầm đục vang lên, Cao tổng quản bất ngỠngã nhà o xuống đất.
Má»i ngÆ°á»i kinh hãi hốt hoảng dìu Cao tổng quản ngồi lên, rồi kẻ thì chạy Ä‘i kiếm nÆ°á»›c lạnh, khăn Æ°á»›t, kẻ thì xoa ngá»±c. Má»™t lúc sau Cao tổng quản má»›i từ từ tỉnh dáºy, sắc mặt vừa tÃm ngắt lúc nãy, giỠđã trở nên nhợt nhạt trắng bệch, không còn chút huyết sắc giống nhÆ° xác chết váºy Nguyên là Cao tổng quản gặp phải kình địch quá lợi hại trong lúc cá»±c kỳ căng thẳng, ná»™ khà bốc lên là m hắn phải bất tỉnh.
Vu Phong lắc đầu bảo :
- Nè, tháºt là mất hứng quá, không ngá» Ä‘Æ°á»ng Ä‘Æ°á»ng là má»™t Tổng quản của sòng bạc NhÆ° à mà má»›i có tám ván đã hôn mê bất tỉnh rồi, tháºt là yếu cÆ¡ quá.
Vu Phong chợt buông tiếng thở dà i :
- Khắp thiên hạ không biết đâu má»›i gặp được đối thủ của Thiên hạ đệ nhất đổ vÆ°Æ¡ng. Ôi tháºt là chán quá.
Cao tổng quản cố nuốt háºn, vòng tay ôm quyá»n nói :
- Các hạ có đổ kỹ cao siêu quá, tại hạ xin bái phục, nếu như chơi nữa thì tại hạ lại thua, hay là chúng ta kết thúc ở đây.
Vu Phong cao giá»ng :
- Hừ, có đánh nữa cÅ©ng mất hứng, ta cứ thắng hoà i tháºt là chán không sao tưởng nổi.
Cao tổng quản lần nà y thua cá»±c kỳ thảm hại, Ä‘iá»u nhục nhã là hắn không biết mình thua đối phÆ°Æ¡ng bằng cách nà o, bây giá» hắn má»›i hiểu thế nà o là vá» quýt dà y và móng tay nhá»n.
* * * * *
Vu Phong và bốn ngÆ°á»i rá»i khá»i sòng bạc, ngoà i trá»i vẫn còn sá»›m nếu nhÆ° láºp tức quay vá» khách Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i thì không có gì thú vị nên Vu Phong liá»n bảo :
- Từ lâu ta đã nghe nói Kim SÆ¡n à khu phong cảnh tái danh ở thà nh Trấn Giang, chúng ta tại sao không táºn dụng cÆ¡ há»™i Ä‘i đến đó du ngoạn má»™t chuyến.
Bốn ngÆ°á»i đồng thanh đáp :
- Hay lắm, xin tuân lệnh tiá»n bối.
Năm ngÆ°á»i liá»n trá»±c chỉ theo hÆ°á»›ng Kim SÆ¡n thẳng tá»›i.
Pháp Hải thiá»n sÆ° Ä‘á»i nhà ÄÆ°á»ng, lúc khai sÆ¡n gặp được kim ngân tại đây, nên đặt tên cho nó là Kim SÆ¡n rồi xây Kim SÆ¡n tá»± vô cùng Ä‘á»™c đáo, Ä‘iện thá», tăng viện cùng vá»›i đình Ä‘Ã i lầu các Ä‘á»u theo thế dá»±a và o sÆ°á»n núi nÆ¡i sÆ¡n đỉnh cao chót vót là Tá» Thá» tháp, thân pháp có tám mặt phân thà nh bảy tầng, lối khắc há»a trên tháp tinh xảo, thế đứng cá»±c kỳ vững chắc.
Trên đỉnh Diệu Cao phong có LÆ°u Vân đình, đứng dáºy nhìn ra xa, sông nÆ°á»›c mây trá»i hòa lẫn và o nhau, khà thế tráng lệ vô cùng. Gần má»™t chút phong cảnh thà nh Trấn Giang thu gá»n và o trong tầm mắt.
PhÃa dÆ°á»›i Diệu Cao phong là Diệu Cao Ä‘Ã i, tÆ°Æ¡ng truyá»n nÆ¡i đây là chá»— Tô Äông Pha đứng thưởng nguyệt.
PhÃa nam Kim SÆ¡n là Lăng Gia Ä‘Ã i, còn giữa sÆ¡n tá»± là thạch Ä‘á»™ng Pháp Hải, Bạch Long, Triá»u DÆ°Æ¡ng, Tiên Nhân, còn mặt tây có Trung Lãnh tuyá»n được ngÆ°á»i trong Trung Nguyên xÆ°ng tụng là Thiên hạ đệ nhất thủy tuyá»n.
Vu Phong kiến thức uyên thâm, há»c vấn sâu rá»™ng nên vừa du ngoạn phong cảnh vừa Ä‘em kinh Ä‘iển ra nói thao thao bất tuyệt, lại Ä‘em thêm những chuyện thần kỳ ra kể là m cho bốn thiếu niên nam nữ say sÆ°a lắng nghe miệng không ngá»›t trầm trồ thán phục.
Thá»i gian trôi qua nhÆ° bay bóng, đêm dần dần phủ xuống, lúc đó cả năm ngÆ°á»i má»›i chịu quay vá».
Khi vỠđến Hằng Xuân khách Ä‘iếm, hai cô nÆ°Æ¡ng Ôn Di và Nhu Di ở chung má»™t phòng, còn Tiểu Thiên Sứ và Tiểu Lạc cùng lên má»™t phòng. Vu Phong thấy váºy cÆ°á»i bảo :
- Tiểu Thiên Sứ, xem ra ngÆ°Æ¡i và tiểu đồ đệ của ta có cÆ¡ duyên nên má»›i quen biết nhau có má»™t ngà y mà đã thân thiết đến nhÆ° váºy.
Tiểu Thiên Sứ nghe lầm hai chữ “cơ duyên†thà nh “đầu tròn†nên vội nói :
- Äầu tròn hả? Äúng rồi đầu của hai chúng tôi tròn lắm, nhÆ°ng mà đã là ngÆ°á»i thì đầu tròn, Ä‘iá»u đó đâu có gì lạ!
Má»i ngÆ°á»i báºt cÆ°á»i nghiêng ngả.
Tiểu Lạc cÆ°á»i bảo :
- Äúng đó, đúng đó đâu có gì là lạ nhÆ°ng mà đầu của ngÆ°Æ¡i chẳng những tròn mà còn bá»± lại trá»c lóc nữa chá»›.
Ôn Di nhịn cÆ°á»i mắng :
- Nè, Tiểu Lạc, ngươi bớt nói một chút có được không?
Nhu Di cũng lên tiếng :
- Äúng rồi, ngÆ°Æ¡i chuyên môn ăn hiếp ngÆ°á»i tháºt thà , thiệt là đồ không ra gì.
Tiểu Lạc lại biện bạch :
- Hừ, cái gì mà ăn hiếp ngÆ°á»i tháºt thà , ta chỉ đùa vui thôi, là m gì mà các ngÆ°Æ¡i lại ầm Ä© nhÆ° váºy?
Rồi Tiểu Lạc nheo mắt nhìn Nhu Di nói tiếp :
- Các ngÆ°Æ¡i nói ta ăn hiếp ngÆ°á»i tháºt thà , thiệt là đã không ra gì, váºy ta thỠăn hiếp các ngÆ°Æ¡i coi nó có ra gì không?
Ôn Di và Nhu Di nhất tỠnạt ngang :
- Ngươi dám...
Tiểu Lạc lè lưỡi đoạn nói :
- Không dám, không dám, nhị vị tiểu muội muội ngà y mai gặp lại.
Nói xong liá»n kéo tay Tiểu Thiên Sứ lôi vá» phòng.
- Khoan đã.
Nhu Di nắm tay Tiểu Lạc lôi lại trợn mắt quát :
- Hừ, ngÆ°Æ¡i vừa gá»i ta là cái gì?
Tiểu Lạc vá»™i lùi ra sau, co ngÆ°á»i lại, miệng la thất thanh :
- Bá» tay ta ra mà , lẹ lên, nam nữ thá» thá» bất thân, nà ng nắm tay ta là m gì váºy?
Nhu Di chợt đỠbừng mặt, buông tay Tiểu Lạc ra.
Tiểu Lạc mân mê tay áo Ä‘oạn hạ giá»ng nói :
- Ôi, y phục tội nghiệp của ta suýt chút nữa là bị ma trảo cà o rách rồi.
Lúc nói hai chữ “ma trảo†thanh âm của Tiểu Lạc tháºt nhá» nên Nhu Di không sao nghe thấy được.
Song Tiểu Thiên Sứ thÃnh giác cá»±c kỳ linh mẫn liá»n há»i :
- Äại ca, ma trảo là cái giống gì váºy?
Tiểu Lạc vội xua tay :
- Äâu có gì, đâu có gì, chúng ta lên phòng nghỉ ngÆ¡i Ä‘i
Nhu Di chợt nghe thấy, bất giác giáºn Ä‘iên ngÆ°á»i :
- “Hừ, cái tên tiểu quá»· khả ố nà y dám gá»i tay của mình là ma trảo.â€
Nà ng nắm chặt tay lại, mắt đỠngầu, trợn trừng nhìn Tiểu Lạc.
Tiểu Lạc cất tiếng châm chá»c :
- Hai con mắt nà ng sao giống mắt trâu bò quá váºy, mà tại sao lại trợn ngược là m cái gì, bá»™ muốn ăn thịt ta hả?
Nhu Di tức tối vung cước đá Tiểu Lạc một cái, đoạn cất tiếng thóa mạ :
- Tiểu quỷ chết tiệt kia, ngươi dám nói mắt ta là mắt trâu bò hả? Ta thấy mi mới là cái đồ mắt bò mắt heo, tai lừa mắt ngựa, mỠvịt đầu trâu đó.
Tiểu Lạc nghiêm giá»ng :
- Nè, nà ng phải lịch sá»± lá»… Ä‘á»™ má»™t chút, chá»› đừng có tá» ra vô lá»… vô giáo dục nhÆ° váºy.
Nhu Di chu mỠnói :
- Tại ngươi không lễ độ trước mà còn nói hả?
Tiểu Lạc nhăn mặt há»i lại :
- Ta là m sao mà không biết lễ độ.
Nhu Di tức tối đáp :
- Tại sao ngươi lại thóa mạ ta là đồ mặt trâu bò?
Tiểu Lạc vội bảo :
- Äừng có chá»i oan đó nghe, ta kêu nà ng là đồ mắt trâu mắt bò lúc nà o váºy?
Nhu Di nổi giáºn :
- Hừ, ngươi vừa mới nói xong mà còn chối hả, thiệt là đồ không biết xấu hổ?
Tiểu Lạc nói :
- Nà ng có nghe lầm không đó, ta vừa mới nói mắt nà ng giống như mắt trâu mà thôi.
Rồi y Ä‘á»c luôn má»™t hÆ¡i :
- Giống tức là không phải, không phải tức là giống, giống không phải là phải, phải không phải là giống, giống tức là giống, không phải tức là không phải, không giống tức là phải, phải tức là không giống, phải tức là phải, không phải tức là không phải, mấy cái nà y không thể nói lộn xộn được, nà ng hiểu chưa?
Nhu Di nghe Tiểu Lạc nói một hơi giống với không giống, phải rồi không phải, lung tung khiếng đầu óc nà ng trở nên hồ đồ, nà ng chỉ ước gì có được một cục phân bò nhét và o miệng y để y câm miệng lại đừng có lảm nhảm lung tung nữa.
Vu Phong lấy hai tay bịt chặt tai lại rồi hạ giá»ng năn nỉ :
- Nè, Tiểu Lạc, ta xin ngÆ°Æ¡i đừng có nói nữa mà , ngÆ°Æ¡i mà nói nữa chắc cái đầu ta nổ tung liá»n đó.
Rồi lão quay lưng bỠchạy, vừa chạy vừa lẩm bẩm nói :
- Mắt không thấy là yên, tai không nghe là đỡ phiá»n, ta Ä‘i ngủ trÆ°á»›c đây, mặc kệ chuyện của các ngÆ°Æ¡i.
Ôn Di cũng lên tiếng :
- Thôi trễ rồi, chúc nhị vị an giấc điệp, sáng mai gặp lại.
Nói xong, nà ng kéo Nhu Di vỠphòng.
Nhu Di vừa và o phòng liá»n tức tốc Ä‘Æ°a tay xô cá»a.
Rầm...
Cánh cá»a bị xô mạnh liá»n đóng sầm lại.
Tiểu Lạc cÆ°á»i thầm trong bụng. Nhu Di bị hắn chá»c tức Ãt nhất phải hai tiếng nữa má»›i mong ngủ được.
Tiểu Lạc và Tiểu Thiên Sứ cũng đi và o phòng của mình.
Căn phòng nà y hết súc rá»™ng rãi, bên trong kê hai cái giÆ°á»ng, trên giÆ°á»ng có đầy đủ nệm, chăn, mùng, gối. Tất cả Ä‘á»u cá»±c kỳ sạch sẽ, má»™t cái bà n vuông, hai cái ghế, rồi bồn rá»a mặt, cháºu rá»a chân, khăn giấy Ä‘á»u có. Trên vách lại treo má»™t cái gÆ°Æ¡ng đồng sáng bóng để soi mặt.
Hai ngÆ°á»i tắm rá»a xong xuôi, Tiểu Lạc vÆ°Æ¡n vai mấy cái rồi nằm phịch xuống giÆ°á»ng, mắt hÃp lại :
- Tiểu Thiên Sứ, ta mệt quá, sắp ngủ rồi đây.
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu, miệng thoáng Ä‘iểm nụ cÆ°á»i, bá»™ dạng nhÆ° Ä‘ang đóng kịch, lấy tay rá» quanh ngÆ°á»i mình rồi lại đến đầu giÆ°á»ng Tiểu Lạc, loay hoay là m gì đó, Ä‘oạn quay vá» giÆ°á»ng mình cÅ©ng là m y nhÆ° váºy.
Bá»—ng nhiên thân hình Tiểu Thiên Sứ hÆ¡i chồm tá»›i trÆ°á»›c, cả ngÆ°á»i đã lÆ¡ lá»ng trên không trung, nằm yên bất Ä‘á»™ng.
Tiểu Lạc thất kinh la lên má»™t tiếng Ä‘oạn ngồi báºt dáºy, vá»™i và ng tông cá»a chạy ra ngoà i trốn.
Bởi vì ngÆ°á»i là m sao có thể nằm lÆ¡ lá»ng trên không, nhất định trong phòng nà y có ma quá»· rồi.
Tiểu Thiên Sứ cÅ©ng hấp tấp báºt đứng dáºy, rồi Ä‘uổi theo miệng gá»i :
- Äại ca, đại ca là m gì mà chạy dữ váºy hả? Quay lại Ä‘i mà !
Tiểu Lạc dừng lại quay đầu nhìn Tiểu Thiên Sứ, ánh mắt lạ lùng tá»±a nhÆ° vừa gặp phải quái váºt.
Tiểu Thiên Sứ bước tới bảo :
- Äại ca à , ngÆ°Æ¡i vá» phòng Ä‘i.
Nói rồi chà ng giơ tay như muốn kéo Tiểu Lạc vỠphòng.
Tiểu Lạc co rúm ngÆ°á»i lại, Tiểu Thiên Sứ bÆ°á»›c tá»›i má»™t bÆ°á»›c, Tiểu Lạc lại lùi ra sau má»™t bÆ°á»›c, đôi môi mấy máy há»i :
- NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i đừng có bÆ°á»›c lại nữa, ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i hay là quá»·?
Tiểu Thiên Sứ lấy là m lạ song cũng đáp :
- Ta là ngÆ°á»i tháºt mà .
Tiểu Lạc há»i tiếp :
- Lúc nãy ngÆ°Æ¡i là m cái trò quái quá»· gì váºy?
Tiểu Thiên Sứ ngơ ngác :
- Lúc nãy ta đâu có là m cái gì.
Tiểu Lạc nghiêm giá»ng :
- Lúc nãy tại sao thân hình mi lại lÆ¡ lá»ng trên không?
Tiểu Thiên Sứ chợt hiểu ra má»i chuyện, chà ng bảo Tiểu Lạc :
- Ồ! Hóa ra là đại ca sợ cái đó hả?
Tiểu Thiên Sứ Ä‘Æ°a tay gãi gà i cái đầu trá»c rồi nói tiếp :
- Äại ca Ä‘i xem vá»›i ta là biết à , kỳ thá»±c cái đó cÅ©ng đâu có gì là cổ quái.
Tiểu Lạc chầm cháºm Ä‘i theo Tiểu Thiên Sứ vá» phòng.
Tiểu Thiên Sứ chỉ và o giữa hai cái giÆ°á»ng, Ä‘oạn lên tiếng :
- Äại ca nhìn xem ở giữa nó có má»™t Ä‘Æ°á»ng dây đó.
Tiểu Lạc Ä‘Æ°a mắt nhìn kỹ, quả nhiên ở giữa hai chiếc giÆ°á»ng có má»™t sợi tÆ¡ trong suốt mà u xanh nhạt, nếu nhÆ° không để ý thì khó mà nháºn ra nó.
- Hóa ra là nhÆ° váºy.
Tiểu Lạc tức quá liá»n tặng cho Tiểu Thiên Sứ má»™t cái tát tai giá»ng vẫn còn háºm há»±c :
- Hừ, cái đồ quá»· sứ, ta nói cho ngÆ°Æ¡i biết, đại ca đây không sợ trá»i không sợ đất, nhÆ°ng mà chỉ hÆ¡i sợ ma má»™t chút thôi. NgÆ°Æ¡i lại bà y trò hà lá»™ng quá»· thần để nhát ma ta, bá»™ ngÆ°Æ¡i muốn hãm hại ta sao?
Tiểu Thiên Sứ lắp bắp :
- Äại ca, ta... ta đâu có... có muốn hại đại ca.
Tiểu Lạc Ä‘Æ°a tay kéo thá» sợi đây ngạc nhiên há»i :
- Ủa, quái lạ, sợi dây nà y là cái giống gì, nhá» nhÆ° váºy mà sao nó dai chắc quá sá váºy?
Tiểu Thiên Sứ liá»n đáp :
- Cái nà y là Thiên tầm ty của lão ma đầu cho ta đó.
Tiểu Lạc nghe váºy bèn há»i :
- Lão ma đầu là ai? Phải chăng là sư phụ của ngươi?
Tiểu Thiên Sứ ngÆ¡ ngác há»i :
- SÆ° phụ là cái gì váºy?
Tiểu Lạc đáp :
- SÆ° phụ chÃnh là ngÆ°á»i dạy võ công đó.
Tiểu Thiên Sứ nói :
- Váºy thì lão không phải là sÆ° phụ của ta rồi, lão đâu có dạy võ công cho ta.
Tiểu Lạc hơi ngạc nhiên :
- Váºy thì võ công của ngÆ°Æ¡i là há»c của ai váºy?
Tiểu Lạc cảm thấy kỳ quái vô cùng, hắn biết Tiểu Thiên Sứ không há» nói dối, váºy thì ai truyá»n thụ cho hắn cái chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâm†mà công lá»±c lại phi phà m, uy lá»±c lại kinh khiếp đến nhÆ° váºy?
Tiểu Lạc thủ thế đánh ra chiêu Hắc Hổ Äà o Tâm rồi há»i :
- Cái chiêu thức võ công nà y do ai dạy ngươi?
Tiểu Thiên Sứ tròn mắt há»i lại :
- Ủa, cái đó gá»i là võ công?
Tiểu Lạc gáºt đầu.
Tiểu Thiên Sứ liá»n nói :
- NhÆ° váºy thì lão ma đầu là sÆ° phụ của ta đó.
Tiểu Lạc chợt hiểu nhÆ°ng lại há»i :
- Tại sao ngÆ°Æ¡i lại gá»i sÆ° phụ là lão ma đầu?
Tiểu Thiên Sứ đáp :
- Tại vì lão kêu ta gá»i nhÆ° váºy mà .
Tiểu Lạc liá»n giải thÃch :
- Lão ma đầu là tiếng để thóa mạ ngÆ°á»i ta, sau nà y ngÆ°Æ¡i đừng có gá»i nhÆ° váºy nữa, hiểu chÆ°a?
Tiểu Thiên Sứ ngơ ngác :
- Tại sao váºy?
Tiểu Lạc nói :
- Tại vì cái danh hiệu đó xú uế, khó nghe lá»t tai lắm, ngÆ°Æ¡i đừng có kêu ai nhÆ° váºy nghe chÆ°a?
Tiểu Thiên Sứ nhăn mặt :
- Váºy thì sau nà y ta phải gá»i lão ma đầu là gì?
Tiểu Lạc bảo chà ng :
- Sau nà y ngÆ°Æ¡i cứ gá»i lão là sÆ° phụ.
Tiểu Thiên Sứ vui mừng, gáºt đầu ra chiá»u đã hiểu.
Tiểu Lạc lại cất tiếng há»i tiếp :
- Ngươi là m sao mà sống chung với sư phụ ngươi hả?
Tiểu Thiên Sứ đáp :
- Ta cũng không biết nữa, từ lúc lớn lên đến giỠta cứ sống bên cạnh lão ma đầu.
Tiểu Lạc nghe váºy vá»™i bảo :
- Nè, ta nói ngÆ°Æ¡i đừng có gá»i là lão ma đầu nữa, mà ngÆ°Æ¡i lại quên rồi.
Tiểu Thiên Sứ lúng túng đáp :
- á»’, xin lá»—i đại ca nghe, để ta sá»a ngay lại.
Tiểu Lạc lại há»i :
- Váºy sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i có dạy ngÆ°Æ¡i võ công nà o khác không?
Tiểu Thiên Sứ há»i :
- Võ công có giống bản lĩnh không?
Tiểu Lạc thoáng ngẩn ngÆ°á»i, nhÆ°ng cÅ©ng đáp :
- CÅ©ng gần giống nhÆ° váºy đó.
Tiểu Thiên Sứ vui vẻ nói :
- Váºy thì lão sÆ° phụ dạy ta nhiá»u võ công lắm.
Tiểu Lạc nói :
- Ngươi còn biết được võ công gì nữa?
Tiểu Thiên Sứ đáp liá»n :
- Ta biết leo cây, bắt cá, đánh heo rừng, đuổi bắt thú hoang, rồi còn...
Tiểu Lạc nghe váºy suýt phì cÆ°á»i, vá»™i cắt ngang lá»i Tiểu Thiên Sứ :
- Äược được rồi, ta không há»i ngÆ°Æ¡i những thứ võ công đó đâu.
Tiểu Thiên Sứ há»i :
- Váºy thì võ công là cái thứ gì ghê gá»›m váºy?
Tiểu Lạc Ä‘Ã nh phải giải thÃch :
- Võ công là cái mà ngÆ°á»i ta luyện táºp để đánh nhau, hiểu chÆ°a?
Tiểu Thiên Sứ cà ng ngơ ngác hơn :
- Võ công để đánh nhau hả, váºy thì ta không biết, ta và sÆ° phụ ở nÆ¡i sÆ¡n cốc lẽ nà o ta lại Ä‘i đánh vá»›i sÆ° phụ.
Tiểu Lạc bèn nghÄ© ra má»™t cách liá»n nói :
- Nè, Tiểu Thiên Sứ, tối hôm qua ngÆ°Æ¡i đánh vá»›i bá»n Hồ Tác Phi Vi, tại sao ngÆ°Æ¡i chỉ sá» dụng có má»™t chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâmâ€?
Tiểu Thiên Sứ trố mắt ngạc nhiên :
- Ủa, cái chiêu đó gá»i là “Hắc Hổ Äà o Tâm†sao? Cái nà y thì ta không biết.
Tiểu Lạc lại há»i :
- Chẳng lẽ sư phụ ngươi chỉ dạy cho ngươi một chiêu thức đó hay sao?
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu :
- Phải đó, lão chỉ dạy ta một chiêu độc nhất, nói là nhiêu đó cũng đủ dùng rồi.
Tiểu Lạc kinh ngạc :
- Tại sao có một chiêu mà nói là đủ dùng?
Tiểu Thiên Sứ vá»™i giải thÃch :
- Sống trong sÆ¡n cốc, săn bắn thú hoang để sinh sống chỉ nhá» và o má»™t chiêu đó thôi là ta có thể săn được nhiá»u thú rừng, heo rừng, tuy hung dữ, song chỉ cần hai quyá»n là ta đánh nó chết tÆ°Æ¡i à .
Hóa ra cái lão ma đầu nỠdạy Tiểu Thiên Sứ một chiêu là để tiện việc săn thú mà thôi.
Tiểu Lạc lại há»i :
- Sư phụ ngươi đối xỠvới ngươi có tốt không?
Tiểu Thiên Sứ đáp :
- SÆ° phụ ta đối vá»›i ta tốt lắm, lão lo sau nà y ta bị ngÆ°á»i ăn hiếp nên má»›i cho ta hạ sÆ¡n Ä‘i khắp thiên hạ để há»c thêm kinh nghiệm.
Tiểu Lạc bảo chà ng :
- SÆ° phụ ngÆ°Æ¡i tá»± xÆ°ng là lão ma đầu chắc phải là nhân váºt có bản lÄ©nh trong giang hồ, tại sao lão lại không dạy cho ngÆ°Æ¡i má»™t chút bản lÄ©nh hả?
Tiểu Thiên Sứ vội cãi lại :
- SÆ° phụ dạy cho ta nhiá»u bản lÄ©nh lắm đó.
Tiểu Lạc giá»ng ngá» vá»±c :
- Chẳng phải là lão chỉ dạy ngÆ°Æ¡i có má»™t chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâm†hay sao?
Tiểu Thiên Sứ đáp :
- Ngoà i cái đó ra ta còn biết chạy nữa, mà chạy rất nhanh, khó có ai đuổi kịp được ta đâu.
Tiểu Lạc gáºt gù bảo :
- NhÆ° váºy nhất định là sÆ° phụ ngÆ°Æ¡i đã chỉ giáo môn khinh công cho ngÆ°Æ¡i rồi.
Tiểu Thiên Sứ bất ngỠnhảy bổng lên không trung.
Chợt nghe...
Bịch...
Cái đầu của Tiểu Thiên Sứ đụng và o tráºn nhà má»™t cái.
Tiếp đó...
Bịch...
Tiểu Thiên Sứ ngã phịch xuống đất.
Tiểu Lạc hoảng hồn la lớn :
- Tiểu Thiên Sứ, ngÆ°Æ¡i là m cái gì váºy?
Tiểu Thiên Sứ lấy tay xoa xoa lên cái đầu trá»c, rồi cÆ°á»i bảo :
- Ta muốn là m cho đại ca xem thỠcái động tác nà y có phải là khinh công hay không, ai ngỠcái trần nhà thấp quá, vừa mới nhảy nhẹ một cái đã đụng trần rồi.
Hóa ra là nhÆ° váºy.
Tiểu Lạc nói :
- Phải rồi, cái đó là khinh công nhÆ°ng mà sau nà y đừng có tá»± nhiên là m ẩu nhÆ° váºy, ta có bệnh tim ngÆ°Æ¡i là m nhÆ° váºy ta sợ muốn bể tim luôn đó.
Tiểu Thiên Sứ tháºt thà nói :
- Nếu như tim không tốt thì đổi lấy trái tim khác không được sao?
Tiểu Lạc vội ôm lấy ngực :
- Không, khá»i cần, dù tim có bịnh cÅ©ng không thể đổi trái tim khác được. NhÆ°ng mà nếu tim ngÆ°Æ¡i bị bịnh thì ta có thể giúp ngÆ°Æ¡i đổi má»™t trái tim khác được.
Tiểu Thiên Sứ cao hứng :
- NhÆ°ng mà hiện giá» tim ta đâu bó bịnh gì, tạm thá»i đâu có cần đổi, nếu mà vạn nhất có bịnh gì có đổi cÅ©ng không muá»™n mà .
Tiểu Lạc thấy Tiểu Thiên Sứ tháºt thà nên không nỡ chá»c chà ng nữa bèn đổi giá»ng nói :
- Tiểu Thiên Sứ, ngÆ°Æ¡i cứ má»™t má»±c gá»i ta là đại ca, ta sẽ không để ngÆ°Æ¡i thiệt hại đâu, sau nà y ta sẽ cho ngÆ°Æ¡i cÆ¡m rượu no say.
Tiếng say chưa kịp dứt bỗng nghe
Vút... Vút...
Tiếng ám khà xé gió lao tá»›i. Tiểu Lạc vá»™i lách mình tránh qua má»™t bên, liá»n đó má»™t vệt ngân quang xẹt tá»›i cắm pháºp và o cá»a phòng.
Cùng lúc đó Tiểu Thiên Sứ “hự†lên má»™t tiếng rồi đứng bất Ä‘á»™ng nguyên tại chá»—. Hiển nhiên là chà ng đã trúng phải ám khÃ.
Tiểu Lạc la lớn :
- Äồ chuá»™t nhắt phÆ°Æ¡ng nà o dám đến đây lén ám toán ta, mau ra đây cho ta Ä‘iểm mặt coi.
Vu Phong cùng vá»›i Ôn Di và o Nhu Di cô nÆ°Æ¡ng ở trong phòng nghe tiếng hét của Tiểu Lạc vá»™i mở cá»a phòng chạy tá»›i, đồng thanh lên tiếng há»i :
- Tiểu Lạc, có chuyện gì xảy ra váºy?
ChÆ°a kịp nghe tiếng trả lá»i đã thấy ngoà i góc lầu xuất hiện năm bóng Ä‘en mặt bịt má»™t chiếc khăn Ä‘en rồi má»™t giá»ng cÆ°á»i lạnh lùng vang lên :
- Hừ, tiểu tặc nà y thiệt là tai mắt linh mẫn đã tránh được Thấu cốt đinh của đại gia. Hắc hắc...chỉ đáng tiếc rằng tránh không nổi độc thủ của ta đâu, nếu khôn hồn thì hãy tự thúc thủ chịu trói.
Vu Phong trợn mắt nói :
- Nè, tại sao mi lại gá»i đồ đệ của ta là tiểu tặc hả? Váºy ta là cái gì mi thá» nói rõ cho ta nghe coi!
Gã bịt mặt nổi giáºn :
- Hừ, lão tặc tỠdám thóa mạ lão gia, ta coi bộ mi chán sống rồi đó, dám vuốt râu hùm sao?
Lá»i chÆ°a dứt gã bịt mặt bá»—ng thấy trÆ°á»›c mắt hoa lên, rồi mặt hắn lãnh trá»n hai cái tát tai nảy lá»a.
Nhìn lại Vu Phong thấy lão vẫn đứng nguyên vị, má»™t tay chắp sau lÆ°ng, má»™t tay chỉ và o mặt gã mắng chá»i :
- Cái đồ không có mắt lại dám nói đến chữ “lão†trước mặt ta, ta xem mi mới là đồ chán sống hơn ta đó.
Gã bịt mặt chÆ°a bao giá» bị ngÆ°á»i khác hạ nhục đến nhÆ° váºy, bèn giáºn dữ chá»i rủa :
- Lão già chết bầm kia dám giở trò yêu thuáºt, hôm nay ta không lá»™t da mi, không rút gân mi, thì lão gia đây không phải há» Hà nữa.
Vu Phong cÆ°á»i lạt :
- Hóa ra cái tên tiểu tỠchết tiệt nhà mi hỠHà .
Tiểu Lạc cũng vỗ tay hét lớn :
- Hôm nay nhà mi không chịu khai rõ má»i chuyện thì đừng hòng thoát khá»i nÆ¡i đây.
Gã bịt mặt há» Hà cÆ°á»i hăng hắc nói :
- Chạy hả? Không thu dá»n xong mấy cái mạng các ngÆ°Æ¡i thì chúng ta là m sao có thể chạy được?
Vu Phong cÆ°á»i nhạt :
- Hừ, không biết các ngÆ°Æ¡i muốn thu dá»n ta nhÆ° thế nà o?
Gã bịt mặt hỠHà nói :
- Các ngÆ°Æ¡i cứ thá»±c thà xuôi tay chịu trói ngoan ngoãn Ä‘i theo đại gia, đợi sau khi đại gia há»i thăm xong, nếu đại gia hứng chà sẽ tha mạng thả các ngÆ°Æ¡i vá» khách Ä‘iếm.
|

16-07-2008, 02:26 PM
|
 |
Tiếp Nháºp Ma Äạo
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Vô Giá»›i
Bà i gởi: 83
Thá»i gian online: 26 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Hồi 5 Thuộc hạ Hắc Long hội xuất hiện
TIỂU QUỶ Bà ÄẠO
Hồi 5 Thuộc hạ Hắc Long hội xuất hiện
Tiểu Lạc lúc nà y đã rút Thấu Cốt Ä‘inh ra khá»i vai Tiểu Thiên Sứ rồi giải khai huyệt đạo cho chà ng.
Tiểu Thiên Sứ không biết chuyện gì xảy ra, lúc nà y đang mơ mà ng lại nghe gã bịt mặt nói đại gia mà chà ng nghe lầm là đại nha mà đại nha là răng bự, gã nói luôn miệng đại nha chẳng lẽ răng gã lớn lắm hay sao?
Äoạn chà ng há miệng để lá»™ hà m răng của mình rồi nói vá»›i gã bịt mặt :
- Nè, ta bá»± con hÆ¡n ngÆ°Æ¡i nhiá»u, răng của ta nhất định lá»›n hÆ¡n mi rồi, không tin mi cứ há miệng coi răng ai lá»›n nè.
Gã bịt mặt há» Hà cho rằng Tiểu Thiên Sứ chá»c tức mình nên không thèm để ý đến chà ng, quay sang nói vá»›i Vu Phong giá»ng hách dịch :
- Thế nà o, ngươi muốn động thủ với đại gia sao?
Vu Phong nghe thấy gã bịt mặt há» Hà cứ luôn miệng xÆ°ng hô “đại gia, đại giaâ€, trong lòng không khá»i bá»±c bá»™i. Lúc nà y lão đã không nén được ná»™ khà bốc lên ngùn ngụt, cất tiếng nạt lá»›n :
- Cái đồ xú tiểu tá», không biết hay dở cứ lảm nhảm đại gia đại lợi để ta coi răng mi bao lá»›n mà dám phách lối hả?
Nói Ä‘oạn thân hình lão nhÃch Ä‘á»™ng nhẹ nhà ng, phất tay đánh tá»›i.
Gã bịt mặt há» Hà thất kinh định lách mình tránh khá»i, song đã không còn kịp nữa.
Liá»n nghe...
Bốp...
Gã hỠHà há miệng “hộc†lên một tiếng, nhổ ra một búng máu tươi cùng với hai cái răng.
Tiểu Thiên Sứ hiếu kỳ vá»™i bÆ°á»›c tá»›i nhìn kỹ hai cái răng ở dÆ°á»›i đất giá»ng tá» vẻ cá»±c kỳ thất vá»ng :
- Ồ, hai cái răng nà y nhỠquá, ta tưởng nó lớn lắm, nà o ngỠnó chỉ nhỠhơn cái đầu đinh mà thôi.
Vu Phong liá»n bảo chà ng :
- Äây là răng hà m trái của hắn, răng hà m phải của hắn chắc phải lá»›n hÆ¡n má»™t chút, để ta giúp ngÆ°Æ¡i lấy ra coi tiếp.
Vu Phong nói xong khẽ nhÃch tay định đánh tiếp.
Gã bịt mặt hỠHà hoảng hốt lùi ra sau một bước, lấy tay ôm mặt lắp bắp nói :
- Không... không phải, răng hai bên hà m của ta giống hệt nhau mà , không cần phải xem là m chi.
Vu Phong thản nhiên nói :
- Cái đó thì chưa chắc đâu.
Gã bịt mặt há» Hà gáºt đầu lia lịa :
- Phải, phải mà , răng hai bên ta bằng nhau mà .
Gã bịt mặt khác có cái há»ng to bá»—ng la lá»›n :
- Äại ca, đừng có lôi thôi vá»›i bá»n chúng là m gì. Chỉ cần bắt được mấy gã nà y là coi nhÆ° chúng ta là m xong việc rồi.
Gã hỠHà thầm nghĩ :
- “Hừ, má»i việc đâu có dá»… dà ng nhÆ° ngÆ°Æ¡i nghÄ©, nếu nhÆ° muốn bắt được lão già nà y Ãt nhất phải lãnh hÆ¡n chục cái tát mà chÆ°a chắc đã xong việc.â€
Gã bịt mặt há» Hà không thèm đếm xỉa đến lá»i nói của gã kia, hắn hạ giá»ng cung kÃnh nói vá»›i Vu Phong :
- Äà n chủ của chúng tôi có việc muốn thỉnh giáo lão tiá»n bối cho nên má»›i phái năm ngÆ°á»i chúng tôi đến đây đón tiếp, nếu nhÆ° có Ä‘iá»u gì chÆ°a được chu đáo kÃnh mong tiá»n bối lượng thứ.
Äây quả tháºt là thủ Ä‘oạn của hạng giang hồ lão luyện, vừa thấy thế nguy vá»™i đổi hÆ°á»›ng, khẩu khà đang Æ°Æ¡ng bÆ°á»›ng chợt trở nên má»m dẻo nhu hòa để mong đạt được mục Ä‘Ãch, còn chuyện hạ hồi sẽ tÃnh sau.
Vu Phong thừa biết Ä‘iá»u đó liá»n cao giá»ng nói :
- Cái gì mà Äà n chủ hồ chủ gì đó, có hồ rượu thì bê đến đây còn chuyện khác thì miá»…n bà n.
Gã bịt mặt há» Hà vá»™i giải thÃch :
- Äó là Äà n chủ của chúng tôi chá»› không phải cái hồ Ä‘á»±ng rượu.
Tiểu Lạc tức tối thóa mạ :
- Cái gã Äà n chủ chó má gì váºy, ta thấy bá»n mi là má»™t lÅ© bất lÆ°Æ¡ng thì cái gã Äà n chủ gì đó nhất định không phải là ngÆ°á»i Ä‘Ã ng hoà ng.
Gã bịt mặt to mồm nghe váºy trong lòng cá»±c kỳ bất mãn liá»n cãi lại :
- Chúng ta đâu phải là má»™t lÅ© bất lÆ°Æ¡ng, tại sao ngÆ°Æ¡i lại ăn nói hà m hồ báºy bạ váºy chá»›?
Tiểu Lạc Ä‘iá»m nhiên vặn lại :
- Bá»n mi lén phóng ám khà ám toán chúng ta, lại dùng khăn Ä‘en che cái bản mặt chó lại, nếu không phải là cái lÅ© bất lÆ°Æ¡ng thì là cái giống gì?
Gã bịt mặt ná» liá»n nói :
- Cái đó là Äà n chủ phân phó cho chúng ta..
Gã chưa nói hết câu đã bị tên bịt mặt hỠHà quát nạt :
- Câm mồm!
Rồi gã lại nói với Vu Phong :
- Dù nói gì Ä‘i chăng nữa, hiện giá» chúng tôi cÅ©ng thà nh tâm thà nh ý cung thỉnh tiá»n bối giá lâm đến bản Ä‘Ã n.
Vu Phong Ä‘iá»m nhiên bảo :
- Nếu nhÆ° chúng ta không có võ công, bị các hạ bắt Ä‘i thì e rằng các hạ đối vá»›i chúng ta không có khách khà nhÆ° váºy đâu, đúng không?
Gã bịt mặt hỠHà đáp :
- Dạ, không dám, tại hạ không dám có ý đó.
Tiểu Lạc chợt xen và o :
- Các ngÆ°Æ¡i không cần phải hạ mình nhÆ° váºy, hiện giá» bá»n ngÆ°Æ¡i võ công đã không bằng chúng ta thì ta muốn há»i lai lịch của bá»n ngÆ°Æ¡i đó.
Gã bịt mặt há» Hà cao giá»ng đáp :
- Lai lịch của chúng ta tất nhiên có thể nói cho ngươi biết, nhưng mà nói chúng ta võ công kém hơn ngươi thì ta không hỠđồng ý.
Tiểu Lạc cÆ°á»i há»i :
- NhÆ° váºy là bá»n ngÆ°Æ¡i còn chÆ°a phục ta phải không?
Gã bịt mặt hỠHà thản nhiên đáp :
- Tự nhiên là không phục rồi.
Tiểu Lạc thoáng nổi giáºn :
- Äược lắm, mi không chịu phục thì chúng ta cùng tỉ thà phân cao thấp má»™t lần cho biết.
Gã bịt mặt hỠHà thầm nhủ :
- “Nếu nhÆ° y là má»™t đại hán thì ta không chắc thắng còn đây chẳng qua chỉ là má»™t tiểu nhi, cho dù nó luyện công từ trong bụng mẹ cÅ©ng bất quá chẳng thể nà o đánh bại được, ta là m gì mà phải sợ.â€
NghÄ© váºy, gã bèn đáp :
- Tỉ thà thì tỉ thÃ, nếu nhÆ° mi thua thì phải theo chúng ta vá» gặp Äà n chủ nghe chÆ°a?
Vu Phong gáºt đầu :
- Tất nhiên rồi, nếu nhÆ° mi thắng được tiểu đồ đệ của ta thì ta cÅ©ng Ä‘i vá»›i hắn má»™t chuyến để gặp Äà n chủ của mi, còn nếu mi thua?
Gã bịt mặt hỠHà vội đáp :
- Nếu nhÆ° ta thua ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên phải nghe lá»i tiá»n bối phân phó.
Vu Phong gáºt đầu chợt nghe Tiểu Lạc lên tiếng :
- Nói thì phải nói cho rõ rà ng, mi còn phải nghe theo lá»i tiểu tiá»n bối nà y phân phó nữa nghe chÆ°a?
Gã há» Hà gáºt đầu :
- Äược rồi, ta chấp nháºn.
Vu Phong quay sang bảo Tiểu Lạc :
- Äồ nhi, con hãy cho hắn nếm má»™t chút lợi hại Ä‘i.
Tiểu Lạc hÆ°ng phấn dạ ran má»™t tiếng rồi vung quyá»n bÆ°á»›c tá»›i.
Trong khách Ä‘iếm có kẻ nghe Ä‘á»™ng tÄ©nh liá»n mở cá»a thò đầu ra nhìn, nhÆ°ng do nhát gan nên chỉ hé ra má»™t chút thôi, nếu nhÆ° có biến cố gì thì cÅ©ng lẹ là ng đóng cá»a. Còn kẻ nà o to gan hÆ¡n thì đứng ra ngoà i nhìn coi.
Lúc nà y thấy sắp sá»a đánh nhau, ai nấy Ä‘á»u đóng cá»a lại, không dám nhìn ra. Chỉ có má»™t tiểu hà i khoảng chừng mÆ°á»i bốn mÆ°á»i lăm tuổi, chẳng những không đóng cá»a mà còn mở rá»™ng ra, chạy đến cách chá»— Vu Phong đứng chừng bốn năm thÆ°á»›c, vẻ mặt cá»±c kỳ hứng thú, Vu Phong thấy váºy liá»n bảo :
- Tiểu bằng hữu, đánh nhau đâu có gì đáng xem, ngươi hãy tránh ra xa một chút.
Hà i nhi ná» vòng tay thi lá»…, cất giá»ng cung kÃnh nói :
- Äa tạ hảo ý của tiá»n bối, nhÆ°ng mà từ nhỠđến giá» vãn bối rất khoái xem đánh nhau, có cÆ¡ há»™i tốt nhÆ° hôm nay lẽ nà o vãn bối lại chịu bá» qua.
Vu Phong há»i :
- Ngươi biết võ công?
Tiểu hà i nhi đáp :
- Vãn bối chỉ biết chút Ãt mà thôi.
Vu Phong nghe váºy trong lòng cảm thấy yên tâm đôi chút.
Tiểu Thiên Sứ đột nhiên nói :
- Äánh nhau ở đây dÆ°á»ng nhÆ° không được tiện cho lắm.
Tiểu Lạc cÅ©ng phụ há»a :
- Äúng rồi, đánh nhau ở đây có Ä‘iá»u không tiện, váºy thì là m sao đây?
Gã bịt mặt há» Hà cÅ©ng không muốn Ä‘á»™ng thủ trong khách Ä‘iếm, thứ nhất là sợ kinh Ä‘á»™ng đến quan phủ gây phiá»n phức, thứ nữa nếu đánh ngoà i Ä‘iá»n đã vạn nhất đánh không lại, còn có thể bá» chạy nên cÅ©ng gáºt đầu nói :
- Äược lắm, Ä‘i ra ngoà i Ä‘á»™ng thủ thì tốt hÆ¡n.
Vu Phong cũng lên tiếng :
- Không sai, không sai, váºy thì chúng ta cùng Ä‘i ra ngoà i.
Lúc nà y đã và o đầu canh hai, khách bá»™ hà nh trên Ä‘Æ°á»ng cá»±c kỳ thÆ°a thá»›t.
Äám ngÆ°á»i có nam có nữ, có trÆ°á»›c có sau, lẫn trong đó còn có năm gã bịt mặt nữa.
Bá»n há» cháºm rãi bÆ°á»›c trên Ä‘Æ°á»ng.
Tiểu hà i nhi khoái xem đánh nhau ở trong khách điếm cũng đi theo Vu Phong, mặt tươi vui hớn hở vô cùng.
Bá»n ngÆ°á»i Vu Phong không há» vá»™i vã.
Năm gã bịt mặt đương nhiên cũng không có gì là vội vã.
Tiểu hà i nhi ná» cÅ©ng từ từ bÆ°á»›c theo không có ý hấp tấp vá»™i và ng. Chỉ có ngÆ°á»i đánh nhau và được xem thì có trá»… hay sá»›m má»™t chút cÅ©ng đâu có gì quan trá»ng.
Äoà n ngÆ°á»i Ä‘i qua hết con Ä‘Æ°á»ng quan đạo rá»™ng rãi liá»n gặp ngay má»™t khu rừng nhá» mà tối qua cÅ©ng đã có chuyện không hay xảy ra.
Khu rừng nà y quả là số xui xẻo mạt váºn, há»… có chuyện bại hoại là đá»u tìm đến đây để giải quyết, còn việc hảo sá»± thì không bao giá» có.
Vầng trăng tối nay sáng và tròn vô cùng, Ä‘ang treo lÆ¡ lá»ng trên bầu trá»i.
Bởi vì hôm nay đã là ngà y mÆ°á»i bốn âm lịch.
Ãnh trăng sáng bạc nhÆ° má»™t tấm lụa má»ng từ trên không trung bao trùm lên toà n bá»™ thảo má»™c trong khu rừng.
Là n gió mát đêm hè vi vu thổi là m cho má»i ngÆ°á»i cảm thấy sảng khoái vô cùng. Tiếng côn trùng kêu lên ri rỉ trong đêm không ngá»›t.
Bất ngá»!
Tiếng bÆ°á»›c chân vang lên khiến cho bá»n côn trùng sợ hãi lặng yên không kêu nữa, đâu đó phảng phất có tiếng hÆ¡i thở khẩn trÆ°Æ¡ng vá»ng tá»›i.
Tiểu Thiên Sứ là kẻ đầu tiên phá tan bầu khà trầm mặc :
- Ủa, tại sao lại đến chỗ nà y nữa rồi?
Gã bịt mặt há» Hà liá»n há»i :
- Trước đây mi đã đến đây rồi sao?
Tiểu Thiên Sứ liá»n trả lá»i :
- Phải mà , tối hôm qua...
Tiểu Lạc vá»™i cÆ°á»›p lá»i :
- Tối qua y đã đến đây xả ra một bãi nước tiểu.
Gã bịt mặt há mồm ngạc nhiên :
- Ngươi xả nước đái ra đây sao?
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu đáp :
- Không sai.
Gã bị mặt há» Hà biết rằng lại bị đùa cợt chá»c tức nên đổi giá»ng bảo :
- Ta muốn lãnh giáo tuyệt chiêu của thiếu hiệp ngay tại đây, không biết ý ngươi thế nà o?
- Äược lắm, ở đây cÅ©ng không sao.
Gã há» Hà đứng thủ thế, song chưởng từ từ Ä‘Æ°a lên trÆ°á»›c ngá»±c, Ä‘oạn trầm giá»ng bảo :
- Xin má»i!
Xem ra võ công của gã trầm ổn, ngay cả thế đứng cÅ©ng kÃn đáo dị thÆ°á»ng, không để lá»™ ra kẽ hở nà o hết.
Tiểu Lạc song thủ bình thản chắp lại sau lÆ°ng, mỉm cÆ°á»i hì hì nhìn gã, luồng nhãn quang tá»±a nhÆ° má»™t con khỉ Ä‘á»™t Ä‘ang là m trò khỉ.
Gã bịt mặt hỠHà lại nói thêm lần nữa.
- Xin má»i!
Tiểu Lạc cau mà y :
- Xin má»i, má»i cái gì?
Gã hỠHà vẫn không đổi sắc :
- Má»i ngÆ°Æ¡i xuất chiêu.
Tiểu Lạc cÆ°á»i chết nhạo :
- Má»i ta xuất chiêu hả? Lẽ nà o ngÆ°Æ¡i lại cần ta xuất chiêu giáo huấn dạy dá»— ngÆ°Æ¡i má»›i được sao? Váºy... váºy thì xấu hổ quá trá»i. Hà hÃ...
Gã bịt mặt há» Hà giá»ng thản nhiên :
- Ai giáo huấn ai thì đừng có nói trÆ°á»›c, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không cần khách kà bởi vì khi Ä‘á»™ng thủ ta không bao giá» khách khÃ.
Tiểu Lạc gáºt đầu :
- Äược lắm!
Thanh âm còn vang vá»ng chÆ°a dứt đã thấy Tiểu Lạc lÆ°á»›t mình xông tá»›i, hữu thủ vung quyá»n nhắm giữa mặt gã há» Hà đánh tá»›i.
Gã bịt mặt há» Hà đâu có ngá» Tiểu Lạc nói Ä‘á»™ng thủ là động thủ, trong lúc hoảng loạn, gã giÆ¡ tay chặn được quyá»n của đối phÆ°Æ¡ng. Không ngá» Tiểu Lạc đánh ra chiêu nà y chỉ là hÆ° chiêu, chiêu quyá»n còn chÆ°a Ä‘i hết đã láºp tức hạ xéo xuống đánh lẹ và o bụng gã bịt mặt.
Gã bịt mặt cÅ©ng láºp tức biến chiêu cá»±c kỳ lanh lẹ, trầm khuá»·u tay xuống khóa chặt nÆ¡i yếu huyệt Äan Ä‘iá»n và Khà Hải.
Nà o ngỠđây cũng là hư chiêu của Tiểu Lạc.
Thấy cánh tay gã hạ xuống dưới, bà n tay của Tiểu Lạc lại đổi hướng lẹ như điện xẹt nhằm ngay giữa mặt gã đánh tới.
Gã bịt mặt lúc nà y không kịp biến chiêu đối phó.
Chỉ nghe...
Bá»±t...
Hữu thủ của Tiểu Lạc Ä‘ang từ quyá»n Ä‘á»™t ngá»™t biến thà nh trảo xẹt tá»›i giáºt phắt miếng khăn Ä‘en che mặt của gã há» Hà xuống.
- À, hóa ra là ngươi.
Gã bịt mặt há» Hà hóa ra chÃnh là lão già gầy cầm cái trong sòng bạc NhÆ° Ã.
Sắc mặt của lão già há» Hà tÃm ngắt, lão không ngá» công phu khổ luyện võ công suốt mấy chục năm lại không chống nổi má»™t chiêu thức tầm thÆ°á»ng của má»™t tiểu hà i nhi nhá» tuổi nhÆ° váºy.
Äồ đệ mà đã lợi hại nhÆ° váºy thì sÆ° phụ khá»i phải nói. Xem sá»± việc hôm nay của bá»n hắn khó mà thà nh công.
Lão tá»± nhiên không chịu buông tay thúc thủ dá»… nhÆ° váºy, lão cÅ©ng không há» tin là công phu võ công của Tiểu Lạc có thể mạnh hÆ¡n mình. Chẳng qua chỉ vì tiểu tá» kia lanh chân lẹ tay mà thôi, còn luáºn vá» công lá»±c Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không tà i nà o hÆ¡n lão được. Cho nên lão tức tối gầm lên má»™t tiếng xuất chiêu “Äiện Lôi Giao Gia†nhằm ngay Tiểu Lạc đánh tá»›i.
Lão há» Hà đã váºn hết mÆ°á»i thà nh công lá»±c và o chiêu nà y khà thế mãnh liệt vô cùng, quyết tâm đánh cho Tiểu Lạc bị trá»ng thÆ°Æ¡ng.
Trong chớp mắt Tiểu Lạc thi triển thân pháp tuyệt luân “Dị Hình Hoán Vị†di chuyển cực kỳ lanh lẹ ra sau lưng gã hỠHà .
Tiếp đó mông Ä‘Ãt lão lãnh trá»n má»™t cÆ°á»›c của Tiểu Lạc.
Gã há» Hà chúi đầu tá»›i trÆ°á»›c loạng choạng mấy bÆ°á»›c, thân hình má»›i đứng vững được, liá»n tức khà chá»i mắng ầm Ä© :
- Tiểu tỠthối tha kia, tại sao mi lại không đứng yên?
Tiểu Lạc cÆ°á»i há» hỠđáp :
- Lẽ nà o ta lại đứng yên để đợi ăn đòn của mi hả lão già ngu muội.
Tiểu hà i nhi khoái xem đánh nhau nỠcũng xen và o :
- Binh pháp có nói tránh thá»±c đánh hÆ°, chẳng lẽ mi không hiểu sao, đánh nhau cÅ©ng váºy có gì là lạ.
Lão há» Hà cứng há»ng không biết đối đáp ra sao.
Vu Phong nghe thấy khẽ gáºt đầu, trong lòng thầm nghÄ© :
- “Hà i nhi nà y xem ra cÅ©ng không phải tầm thÆ°á»ng, y nói chÃnh xác. Tiểu Lạc tuổi còn nhá» công lá»±c Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể thâm háºu bằng gã há» Hà kia nên lấy cách tránh thá»±c đánh hÆ° là đúng rồi.â€
Tiểu Lạc quay đầu lại nói với tiểu hà i nhi nỠ:
- Tiểu đệ đệ à , ngÆ°Æ¡i nói có lý lắm đó, nhÆ°ng mà nói vá»›i lão cÅ©ng vô Ãch, bởi vì đầu lão già nà y ngu đần không sao tưởng nổi, là m sao lãnh há»™i được cao kiến của ngÆ°Æ¡i, há chẳng phải là đà n gảy tai trâu sao?
Hà i nhi lắc đầu bảo :
- Äà n gảy tai trâu thì quả không sai nhÆ°ng mà có Ä‘iểm còn chua được lá»t tai cho lắm.
Tiểu Lạc cÆ°á»i bảo :
- Cái gì mà lá»t tai vá»›i không lá»t tai?
Tiểu hà i nhi ná» liá»n đáp :
- NgÆ°Æ¡i đâu có há»i ta bao nhiêu tuổi mà tá»± nhiên gá»i ta là tiểu đệ, lẽ nà o ngÆ°Æ¡i nhất định phải lá»›n hÆ¡n ta sao?
Tiểu Lạc chợt hiểu bèn cÆ°á»i nói :
- Thì ra ngươi không chịu là m tiểu đệ của ta chớ gì?
Tiểu hà i nhi kia gáºt đầu :
- Không sai.
Tiểu hà i nhi nỠlại đưa tay chỉ và o Tiểu Thiên Sứ :
- Cái gã lá»›n con nà y cÅ©ng gá»i ngÆ°Æ¡i là đại ca, ta nghÄ© nhất định là ngÆ°Æ¡i khoái là m đại ca lắm phải không?
Tiểu Lạc nghênh mặt đáp :
- Không phải ta khoái là m đại ca, mà bẩm sinh ta đã có máu đại ca trong ngÆ°á»i rồi.
Tiểu hà i nhi kia giá»ng thoáng bá»±c bá»™i :
- Nói nhÆ° váºy nghÄ©a là bẩm sinh ta đã có máu tiểu đệ trong ngÆ°á»i sao?
Tiểu Lạc cÆ°á»i nói :
- Ta không có ý nói nhÆ° váºy đâu nghe.
Giá»ng tiểu hà i nhi ná» có vẻ không vui :
- Váºy thì ý của ngÆ°Æ¡i nói là sao?
Tiểu Lạc thản nhiên đáp :
- Ta xem ngÆ°Æ¡i quả tháºt thông minh trong ngÆ°á»i cÅ©ng có máu là m đại ca, nhÆ°ng mà gặp phải ta thì Ä‘Ã nh phải chịu hạ mình là m tiểu đệ mà thôi.
Giá»ng của tiểu hà i nhi ná» cà ng lá»™ vẻ bất mãn :
- Nói nhÆ° váºy là ngÆ°Æ¡i tá»± cho mình là thông minh tuyệt đỉnh?
Tiểu Lạc Ä‘iá»m nhiên đáp :
- Không phải là tá»± cho mà đúng là nhÆ° váºy, dù cho ngÆ°Æ¡i không muốn thừa nháºn cÅ©ng không được.
Tiểu hà i nhi ná» cao giá»ng :
- Hừ! Ngươi có vẻ kiêu ngạo quá đó.
Tiểu Lạc ôn tồn đáp :
- Là m ngÆ°á»i thì phải khiêm tốn không được kiêu ngạo, Ä‘iá»u nà y lẽ nà o ta không biết, nhÆ°ng mà khiêm tốn quá đáng sẽ thà nh giả dối, nên ta không muốn là m kẻ giả dối.
Tiểu hà i nhi ná» gáºt gù nói :
- NgÆ°Æ¡i nói dÆ°á»ng nhÆ° cÅ©ng có lý lắm, nhÆ°ng mà nếu chỉ nói miệng thì trên thiên hạ ai cÅ©ng thông minh hết. Lấy đâu ra kẻ ngu ngốc.
Tiểu Lạc gáºt đầu tá»±a nhÆ° đồng ý, Ä‘oạn nói tiếp :
- Không sai, không sai. NgÆ°Æ¡i nói có lý lắm, ngÆ°Æ¡i không thừa nháºn ta thông minh hÆ¡n ngÆ°Æ¡i, thì cÅ©ng không sao. Chúng ta có thể tỉ thà được mà .
Tiểu Lạc lại lên tiếng nói tiếp :
- Nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i tháºt sá»± thông minh, chẳng lẽ lại không nghÄ© ra cách để tỉ thà hay sao?
Tiểu hà i nhi ná» cố là m ra vẻ trầm tÆ°, Ä‘oạn gáºt đầu đáp :
- Có cách rồi.
Tiểu Lạc vá»™i há»i :
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© ra cách gì váºy?
Tiểu hà i nhi nỠvui mừng bảo :
- Chúng ta Ä‘á»u là nhân váºt giang hồ, ba tháng sau nếu ai là m được việc gì gây chấn Ä‘á»™ng giang hồ võ lâm thì kể nhÆ° kẻ đó thông minh nhất, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên kẻ đó là đại ca, ngÆ°Æ¡i cảm thấy thế nà o, có được không?
Tiểu Lạc cũng cao hứng đáp :
- Äượ lắm, hay lắm! Cái nà y thú vị đó. Tiểu đệ à , ngÆ°Æ¡i tháºt lanh trÃ, xem ra ta đã gặp phải kình địch rồi đây.
Tiểu hà i nhi ná» Ä‘ang cau mà định nói Ä‘iá»u gì thì Tiểu Lạc đã vá»™i cÆ°á»›p lá»i y.
- Bây giá» ta tạm không gá»i ngÆ°Æ¡i là tiểu đệ nữa, nhÆ°ng mà tên ngÆ°Æ¡i là gì?
Tiểu hà i nhi ná» liá»n đáp :
- Ta tên là Tiêu Dáºt.
Tiểu Lạc cũng lên tiếng :
- Ta là Tiểu Lạc há» Táºp, há»c nhi thá»i...
Nhu Di đứng bên cạnh vá»™i cÆ°á»›p lá»i :
- Táºp trong “Táºp sai không đúngâ€, Tiểu trong “Tiểu nhân khà đoảnâ€, còn Lạc trong “Lạc cá»±c sinh bÃâ€.
Tiểu Lạc giáºn Ä‘iên ngÆ°á»i vá»™i quay sang nạt Nhu Di :
- Nà ng đừng có đứng má»™t bên quấy rầy là m phiá»n ta, ngÆ°á»i ta thÆ°á»ng nói “phu xÆ°á»›ng phụ tùngâ€, chồng kêu vợ dạ, còn nà ng phu xÆ°á»›ng phụ phá rối, bá»™ nà ng không muốn sống chung vá»›i ta phải không?
Nhu Di thẹn thùng, sắc mặt Ä‘á» bừng, song trong lòng vừa bá»±c vừa có cảm giác ngá»t ngà o khó tả.
Tiêu Dáºt cÆ°á»i hì hì nói :
- Nè Tiểu Lạc, ngÆ°Æ¡i phải tên là Äại Lạc má»›i đúng, có má»™t cô nÆ°Æ¡ng thiên kiá»u bá mỵ nhÆ° váºy là m vợ, lẽ nà o lại không phải là đại lạc sao?
Sắc mặt Nhu Di Ä‘á» bừng hÆ¡n. Ôn Di thấy váºy vá»™i nói vá»›i Tiêu Dáºt :
- NgÆ°Æ¡i đừng có nghe lá»i Tiểu Lạc ăn nói hồ đồ, chuyên môn gạt ngÆ°á»i ta, ngÆ°Æ¡i đừng có tưởng là thiệt nghe chÆ°a.
Tiểu Lạc vội cãi lại :
- Ta đâu có ăn nói hồ đồ, tá»± nà ng thừa nháºn, bây giá» tại sao lại chối?
Nhu Di tức muốn phát khóc lên, giá»ng nghẹn ngà o :
- Ta.. ta thừa nháºn lúc nà o? NgÆ°Æ¡i... ngÆ°Æ¡i má»›i thiệt là hà m hồ.
Tiểu Lạc thấy nà ng như muốn khóc, vội nói :
- Thôi, thôi mà . Coi nhÆ° ta ăn nói hồ đồ váºy.
Nhu Di cÆ°á»i hì hì ra vẻ đắc ý.
Xem ra cách đối phó với Tiểu Lạc tốt nhất là dùng cách nhõng nhẽo mà thôi.
Từ xÆ°a đến giá» chỉ cần nữ nhân là m bá»™ nhõng nhẽo là nam nhân láºp tức xuống mức năn nỉ mà thôi.
Tiêu Dáºt nói vá»›i Tiểu Lạc :
- Váºy thì ngÆ°Æ¡i gá»i ta là Tiêu Dáºt, còn ta gá»i ngÆ°Æ¡i là Tiểu Lạc, đợi ba tháng sau thì ngÆ°Æ¡i gá»i ta là đại ca đó nghe.
Tiểu Lạc nói :
- Ba tháng sau ngÆ°Æ¡i phải gá»i ta là đại ca, chá»› không phải ta đâu.
Tiêu Dáºt Ä‘iá»m nhiên đáp :
- Váºy thì hãy đợi xem ai hÆ¡n ai?
Tiểu Thiên Sứ nghe lá»™n Tiêu Dáºt thà nh Tiểu Diệp, nên thắc mắt há»i :
- Gá»i ngÆ°Æ¡i là Tiểu Diệp không rõ là Trúc Diệp, Liá»…u Diệp hay là cái diệp tá» gì gì đó.
Tiêu Dáºt nghe váºy chợt ngẩn ngÆ°á»i ra má»™t lát, rồi báºt cÆ°á»i lên má»™t trà ng dà i thÃch thú, Ä‘oạn đáp :
- Có lúc thì là Trúc Diệp, có lúc thì Liễu Diệp, cũng có lúc thì Lục Diệp hay là cái giống diệp tỠcũng được, còn ngươi tên gì?
Tiểu Thiên Sứ cao giá»ng đáp :
- Ta tên là Tiểu Thiên Sứ.
Tiêu Dáºt thoáng kinh ngạc :
- Tiểu Thiên Sứ hả? Tiểu Thiên Sứ, ha ha ha...
Tiêu Dáºt không nhịn được báºt cÆ°á»i ha hả.
Tiểu Thiên Sứ vẫn cao giá»ng nói :
- Váºy thì ta gá»i ngÆ°Æ¡i là Tiểu Diệp còn ngÆ°Æ¡i gá»i ta là Tiểu Thiên Sứ, đợi ba tháng sau thì ngÆ°Æ¡i gá»i ta là đại ca đó nghe.
Má»i ngÆ°á»i bất giác phá lên cÆ°á»i ầm Ä©, bởi vì Tiểu Thiên Sứ bắt chÆ°á»›c Ä‘iệu bá»™ giống hệt nhÆ° Tiểu Lạc, trông hết sức tức cÆ°á»i.
Tiểu Lạc vội nói với chà ng :
- NgÆ°Æ¡i muốn Tiểu Diệp gá»i ngÆ°Æ¡i là đại ca, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i cÅ©ng muốn tham dá»± “Tỉ thà thông minh†cùng vá»›i chúng ta hay sao?
Tiểu Thiên Sứ gáºt đầu :
- Äúng đó, đại ca là m cái gì thì ta là m cái đó.
Tiểu Lạc ôn tồn giải thÃch :
- NgÆ°Æ¡i trung thà nh vá»›i ta lắm, nhÆ°ng mà chỉ có má»™t ngÆ°á»i được là m đại ca mà thôi. NgÆ°Æ¡i đã gá»i ta là đại ca, thì ngÆ°Æ¡i không thể là m đại ca hiểu chÆ°a?
Tiểu Thiên Sứ tháºt thà há»i :
- Nếu như không được là m đại ca thì ta là m cái gì?
Tiểu Lạc cÆ°á»i đáp :
- Nếu mà ngÆ°Æ¡i thông minh hÆ¡n Tiểu Diệp thì ngÆ°Æ¡i là m nhị ca, còn thua thì Ä‘Ã nh là m tiểu đệ váºy.
Tiêu Dáºt bảo Tiểu Thiên Sứ :
- Tỉ thà tà i thông minh chứ không phải tỉ thà nội lực cao thấp, ta xem tứ chi ngươi phát triển còn cái đầu ngươi đơn giản quá, e chỉ có thể là m tiểu đệ mà thôi.
Giá»ng Tiểu Thiên Sứ bá»±c tức :
- Ngươi cho rằng ta ngu lắm phải không?
Tiêu Dáºt vá»™i bảo :
- Kỳ thá»±c ngÆ°Æ¡i không có ngu, nhÆ°ng mà so vá»›i ta thì ngÆ°Æ¡i còn kém xa, hy vá»ng ngÆ°Æ¡i cố lên.
Nhu Di chợt nói :
- Thấy các ngÆ°Æ¡i ai cÅ©ng tá»± nháºn mình thông minh, nhÆ°ng ta không tin các ngÆ°Æ¡i có được mấy thông minh đâu.
Tiểu Lạc cao giá»ng :
- Trừ phi nà ng cũng không tự lượng sức khiêu chiến với ta.
Nhu Di là m bá»™ há»i lại :
- Cái gì gá»i là không tá»± lượng sức?
Giá»ng Tiểu Lạc có vẻ khinh thÆ°á»ng :
- Ngay cả không tá»± lượng sức mà cÅ©ng không hiểu, thiệt là kém quá! Ta nói cho nà ng biết, không tá»± lượng sức chÃnh là không biết chÃnh xác sức mình, tá»± Ä‘á» cao mình thái quá, giống nhÆ° châu chấu đá xe váºy đó. Mà nà ng có hiểu châu chấu đá xe là cái gì không, để ta nói cho nà ng nghe...
Nhu Di vội và ng cắt ngang :
- Hừ! ngÆ°Æ¡i cứ cố ý là m ra vẻ ta đây có há»c thức, có mấy chữ đó cÅ©ng giải thÃch lôi thôi cả ngà y, ta xem ngÆ°Æ¡i không có há»c vấn mấy mà cÅ©ng đòi là m phách.
Tiểu Lạc nói :
- Vì nà ng há»i cái gì là không tá»± lượng sức, cho nên ta má»›i giải thÃch nhÆ° váºy, cá»› sao nà ng trách ta?
Nhu Di nói :
- Ta há»i ngÆ°Æ¡i thế nà o là không tá»± lượng sức chứ đâu cần ngÆ°Æ¡i nói ý nghÄ©a của nó.
Tiểu Lạc cÆ°á»i bảo :
- Nà ng quá kém thông minh hÆ¡n ta má»™t báºc rồi mà cứ đòi tỉ thà vá»›it a, há chăng phải là nà ng không tá»± lượng sức đó sao?
Nhu Di cau mà y :
- Äồ mèo khen mèo dà i Ä‘uôi, ngÆ°Æ¡i dá»±a và o đâu mà nói ta ngu hÆ¡n ngÆ°Æ¡i?
Tiểu Lạc lại dùng kế khÃch tÆ°á»›ng chá»c nà ng :
- Không tin thì nà ng cứ tỉ thà với ta.
Nhu Di quả nhiên lại trúng kế :
- Tỉ thà thì tỉ thÃ, chẳng lẽ bản cô nÆ°Æ¡ng lại sợ sao?
Tiểu Lạc gáºt gù bảo :
- Äược rồi, nà ng thua ta thì gá»i ta là đại ca, còn ta thắng thì cÅ©ng váºy.
Tiểu Lạc nói Ä‘i nói lại cÅ©ng không sao thua được. Nhu Di thua phải gá»i là đại ca, còn Tiểu Lạc thắng thì Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên Nhu Di cÅ©ng phải gá»i hắn là đại ca, nhÆ°ng hắn không nói mình thua thì phải gá»i nà ng ra sao.
Ôn Di phát giác ra mÆ°u kế của Tiểu Lạc, nên vá»™i truy há»i :
- Tiểu Lạc, nếu như ngươi thua thì sao?
Tiểu Lạc là m bá»™ không nghe thấy, quay sang há»i Vu Phong :
- SÆ° phụ à , năm gã nà y chúng ta nên tÃnh sao đây?
Vu Phong biết rõ tÃnh khà của đồ đệ mình, nên liá»n bảo :
- Mi đừng có giả bá»™ là m lÆ¡, mi hãy trả lá»i câu há»i của Lê cô nÆ°Æ¡ng trÆ°á»›c đã.
Nói rồi lão ngá»a mặt nhìn vầng trăng Ä‘ang chiếu sáng lÆ¡ lá»ng trên không, trông trá»i đêm cá»±c kỳ tÄ©nh lặng.
Nhu Di hấp tấp nói :
- Äúng đó, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i thua thì sao?
Tiểu Lạc thấy khó mà trốn được đà nh phải nói :
- Nếu thua thì ta phải gá»i nà ng là tiểu thÆ¡ thÆ¡.
Trong lòng Tiểu Lạc bực tức thầm nghĩ :
- “Xấu hổ quá, ta tá»± xÆ°ng là đệ nhất thông minh, mà còn thua cái con nha đầu áo và ng nà y, thiệt là ...â€
Nhu Di hớn hở nói :
- Hừ, ngươi nhớ kỹ nhé, sau nà y không được chối nghe chưa?
Tiểu Lạc miá»…n cưỡng gáºt đầu.
Trong lúc Tiểu Lạc Ä‘ang cùng vá»›i Tiêu Dáºt và Nhu Di, Ôn Di và Tiểu Thiên Sứ mải mê tranh cãi thì lão già gầy há» Hà đang nghỉ ngợi tìm cách thoát thân.
Lão đã lãnh giáo võ công của Tiểu Lạc, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên biết Vu Phong phải lợi hại hÆ¡n bá»™i phần, chỉ cần hai ngÆ°á»i thôi, bá»n lão cÅ©ng đủ mệt rồi.
Còn hai thiếu nữ kia võ công cÅ©ng không phải tầm thÆ°á»ng, lại có tiểu hà i nhi khoái xem đánh nhau cÅ©ng có võ công không tệ. Nếu nhÆ° Ä‘á»™ng thủ thì khó mà có thể chiếm thế thượng phong, chứ nói chi đến việc thắng được.
Chỉ cần thoát thân được vá» kiếm thêm mấy gã đồng bá»n nữa thì má»›i mong có thể thu phục được mấy nhân váºt nà y.
NghÄ© đến đây lão Ä‘Æ°a mắt ngầm ra hiệu cho bốn tên kia cùng bá» chạy để bảo toà n tÃnh mạng rồi sẽ liệu kế sau.
Gã bịt mặt mồm to không hiểu, thấy váºy bèn lá»›n tiếng bảo :
- Äại ca là m gì mà chúng ta phải bá» chạy?
Lão già há» Hà thấy đồng bá»n ngu ngốc, tức tối trợn mắt nhìn hắn rồi nạt lá»›n :
- Ngáºm ngay cái mõm của mi lại coi.
Vu Phong cÆ°á»i bảo :
- Mi muốn chạy hả? Tại sao kêu hắn ngáºm mõm heo lại?
Tiểu Thiên Sứ lộ vẻ kinh ngạc :
- Ủa mõm heo hả? NgÆ°á»i tại sao lại có mõm heo.
Tiểu Lạc cÆ°á»i hì hì nói :
- Ta muốn coi thá» cái mõm heo trên mặt ngÆ°á»i có đẹp không?
Nhu Di nhếch môi Ä‘iểm nụ cÆ°á»i :
- NgÆ°Æ¡i cứ lấy kiếng soi và o cái má» của ngÆ°Æ¡i là thấy liá»n à !
Tiểu Thiên Sứ thấy lạ bèn há»i :
- Tại sao váºy?
Nhu Di hất hà m ra hiệu vá» phÃa Tiểu Lạc rồi bảo :
- NgÆ°Æ¡i cứ há»i y là biết.
Tiểu Lạc vội lên tiếng :
- Tiểu đệ đừng có nghe lá»i nà ng, nếu nhÆ° ngÆ°Æ¡i muốn thấy mõm heo thì cứ nhìn miệng gã kia là biết ngay.
Tiểu Thiên Sứ biết Tiểu Lạc muốn ám chỉ cái gã bịt mặt mồm ta liá»n lên tiếng đáp :
- Äại ca không được đâu, mặt hắn bịt khăn kÃn mÃt, ta đâu có nhìn thấy.
Tiểu Lạc cao giá»ng nói :
- Ngươi không biết kêu hắn lột khăn bịt mặt xuống hả?
Tiêu Dáºt chợt xen và o :
- Nếu như y không muốn ta có thể lột xuống giùm y, nhưng mà quân tỠkhông bức kẻ khốn cùng, y không chịu lột khăn đi nhất định là mặt y xấu xà lắm nên mắc cỡ không dám cho ngươi xem, ngươi cũng không nên bức bách hắn là m gì.
Tiểu Thiên Sứ chợt há»i :
- Quân tá» là cái đồ gì váºy?
Tiêu Dáºt liá»n đáp :
- Quân tá» không phải là “cái đồ gì váºy†mà là ngÆ°á»i, ngÆ°á»i tốt đó.
Tiểu Thiên Sứ liá»n nói :
- Váºy thì ta muốn là m quân tá», không bức bách kẻ khốn cùng.
Nói rồi chà ng lại quay sang bảo gã bịt mặt :
- Nè, ngÆ°Æ¡i có chịu bá» miếng vải Ä‘en xuống cho ta coi mặt không váºy.
Gã bịt mặt mồm to nổi giáºn quát :
- Äồ thối tha, tại sao ta phải cho mi xem mặt. Hừ!
Tiểu Thiên Sứ hạ giá»ng bảo :
- Ai là đồ thối tha, ngÆ°Æ¡i không muốn cho ta nhìn mặt thì thôi, hà tất phải ăn nói thô tục nhÆ° váºy?
Tiểu Lạc “hừ†lạnh một tiếng :
- NgÆ°Æ¡i bá» qua, nhÆ°ng mà đại ca không bá» qua đâu. Hôm nay bá»n mi phải lá»™t hết khăn bịt mặt xuống để ta coi trên mặt bá»n mi có cái gì trên đó, mõm heo mõm chó, mõm ngá»±a, trâu bò gì đó cÅ©ng được, song quyết không để bá»n mi thoát thân được đâu.
Gã bịt mặt lạnh lùng :
- Hừ, e rằng mi không đủ bản lĩnh đó.
Tiểu Lạc thản nhiên :
- Có bản lĩnh hay không thì lát nữa sẽ biết.
Äoạn quay sang nói vá»›i Tiểu Thiên Sứ :
- Tiểu đệ ngươi thỠlên xem hắn có phân lượng bao nhiêu?
Tiểu Thiên Sứ bối rối đáp :
- Äại ca, ở đây đâu có cân nên là m sao biết hắn phân lượng bao nhiêu. NhÆ°ng mà nhìn bên ngoà i ta Ä‘oán chắc phải gần hai trăm cân đó.
Tiêu Dáºt liá»n bảo :
- Tiểu Lạc đâu có cần ngươi cân gã nặng bao nhiêu, mà kê ngươi giao chiến với gã để coi gã có tuyệt kỹ võ công gì không?
Tiểu Lạc gáºt đầu :
- Äúng đó, ngÆ°Æ¡i bÆ°á»›c tá»›i lá»™t miếng khăn Ä‘en xuống là coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i thắng, còn nếu nhÆ° hắn lấy được đồ váºt gì trên mình ngÆ°Æ¡i, coi nhÆ° ngÆ°Æ¡i thua.
Tiểu Thiên Sứ lúng túng đáp :
- Chẳng phải “quân tỠkhông bức bách kẻ khốn cùng†hay sao, hắn không chịu lột khăn bịt mặt thì thôi, tại sao lại phải bức bách hắn?
Tiểu Lạc vội bảo :
- “Quân tá» không bức bách kẻ khốn cùng†chỉ để dà nh cho ngÆ°á»i quân tá» mà thôi, còn đối phó vá»›i lÅ© tiểu nhân thì không thể dùng thủ Ä‘oạn quân tỠđược, nếu không ngÆ°Æ¡i sẽ bị thiệt thòi đó.
Tiểu Thiên Sứ liá»n nói :
- Äại ca nói phải lắm.
Äoạn chà ng Ä‘i vá» phÃa gà bịt mặt mồm to ná» :
- Xin lỗi nhe, ta đà nh phải đắc tội với ngươi.
Nói rồi chà ng giơ tay định lột cái miếng khăn đen xuống.
Tiểu Lạc vội ngăn lại :
- Khoan đã, khoan đã. TrÆ°á»›c khi Ä‘á»™ng thủ cần phải tá»± giá»›i thiệu danh hiệu của mình má»›i được, sau đó lại thỉnh giáo danh hiệu của đối phÆ°Æ¡ng. NhÆ° váºy má»›i có phong Ä‘á»™ của hiệp khách giang hồ.
Tiểu Thiên Sứ liá»n há»i :
- Váºy thì ta phải nói nhÆ° thế nà o?
Tiểu Lạc liá»n lên tiếng :
- NgÆ°Æ¡i hãy nói danh hiệu của mình ra trÆ°á»›c. Ủa, mà ngÆ°Æ¡i chÆ°a có danh hiệu, váºy thì ta đặt cho ngÆ°Æ¡i là “nhất chiêu vô địch Tiểu Thiên Sứâ€, rồi sau đó ngÆ°Æ¡i nói “thỉnh giáo các hạ tôn tÃnh đại danhâ€, đợi đối phÆ°Æ¡ng nói danh hiệu xong ngÆ°Æ¡i lại tiếp “nghe đại danh đã lâu nhÆ° sấm nổ bên tai, thất kÃnh thất kÃnh†rồi sau đó má»›i được Ä‘á»™ng thủ.
Nghe cái danh hiệu Nhất chiêu vô địch Tiểu Thiên Sứ ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u tức cÆ°á»i.
Tiểu Thiên Sứ gáºt gù :
- Hóa ra là như thế!
Äoạn chà ng đến trÆ°á»›c mặt gã bịt mặt lên tiếng :
- Tại hạ Nhất chiêu vô địch Tiểu Thiên Sứ, thỉnh giáo các hạ tôn tÃnh đại danh?
Gã bịt mặt cÆ°á»i ha hả :
- Giá»i cho mi Nhất chiêu vô địch Tiểu Thiên Sứ, nói cho mi biết ta là Bán chiêu sát địch đại ma đầu.
Tiểu Thiên Sứ láºp lại nhÆ° con vẹt :
- Nghe đại danh đã lâu nhÆ° sấm nổ bên tai, thất kÃnh thất kÃnh.
Nói xong chà ng định Ä‘á»™ng thủ, song lại chợt nghÄ© lại rồi lá»›n tiếng há»i :
- Mi là đại ma đầu, sư phụ của ta là lão ma đầu, chẳng lẽ mi lại là con của sư phụ ta sao?
Chà ng đâu biết là gã bịt mặt ná» chỉ khoác lác hồ đồ nên má»›i há»i nhÆ° váºy.
Gã bịt mặt chấn động tâm thần, tự nhủ :
- “SÆ° phụ của gã Tiểu Thiên Sứ nà y tá»± xÆ°ng là lão ma đầu, e rằng là má»™t ác đồ nên má»›i có danh hiệu đó? Äợi đến lúc Ä‘á»™ng thủ ta cÅ©ng phải tháºn trá»ng nếu không e nguy đến tÃnh mạng.â€
NghÄ© váºy gã cÆ°á»i lên má»™t trà ng dà i :
- Ha ha ha... lão ma đầu chỉ là hà i tỠcủa ta mà thôi.
Tiểu Thiên Sứ thoáng cau mà y :
- Không thể nhÆ° váºy được.
Gã bịt mặt ngạc nhiên :
- Tại sao váºy?
Tiểu Thiên Sứ từ tốn đáp :
- Sư phụ ta tuổi cao lắm rồi là m sao mà có thể là m con ngươi được, nhất định là ngươi lầm rồi.
Ôn Di thấy váºy chợt nói xen và o :
- Tiểu Thiên Sứ, ngÆ°Æ¡i là m sao mà tháºt thà nhÆ° váºy, gã lừa ngÆ°Æ¡i đó.
Tiểu Thiên Sứ tức giáºn :
- NgÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i xấu, tiểu nhân, tại sao ngÆ°Æ¡i lại lừa ta?
Tiểu Lạc vội nói :
- Sao ngÆ°Æ¡i nói nhiá»u váºy, Ä‘á»™ng thủ lẹ lên chá»›. Tiến lên!
Tiểu Thiên Sứ liá»n vung quyá»n đánh tá»›i, cuồng phong nổi lên à o à o, song vẫn chỉ Ä‘á»™c nhất má»™t chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâmâ€.
- Vô lễ!
Gã bịt mặt thét lên một tiếng, song thủ nhất tỠphóng ra đánh mạnh vỠhướng Tiểu Thiên Sứ.
Bùng!
Gã bịt mặt thất kinh la lên một tiếng, thoái lui ra sau mấy bước, hai cánh tay tê buốt như muốn rũ xuống, nhấc lên không nổi.
Lão già gầy hỠHà vội la lên :
- Hồ ngũ đệ không được nghênh tiếp đối phương, mau dùng Mê Tung bộ và Lục Dương Thủ tấn công hắn.
Gã há» Hồ khoa chân bÆ°á»›c sang mé tả má»™t bÆ°á»›c rồi nghiên bên hữu má»™t bÆ°á»›c, thân hình phiêu hốt bất định, song thủ hữu trÆ°á»›c tả sau, chưởng lá»±c phát ra liên miên không ngừng công kÃch Tiểu Thiên Sứ.
Còn Tiểu Thiên Sứ thủy chung chỉ sá» dụng Ä‘á»™c nhất má»™t chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâm†bức bách gã há» Hồ phải li ra không dám đến gần.
Tiêu Dáºt đứng má»™t bên thấy váºy lắc đầu bảo :
- Chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâm†nà y của Tiểu Thiên Sứ uy lá»±c có dÆ°, song không đủ linh hoạt, nếu nhÆ° được phối hợp vá»›i bá»™ pháp thân pháp thì uy lá»±c tăng thêm gấp bá»™i, dÆ° sức đánh bại gã há» Hồ kia, còn bằng hữu há» Hồ kia sá» dụng Lục DÆ°Æ¡ng Thủ của DÆ°Æ¡ng gia chÆ°a đến nÆ¡i đến chốn, hiển nhiên không phải là đÃch truyá»n, chắc là chỉ há»c lõm và i chiêu mà thôi, cÆ°á»›c pháp di Ä‘á»™ng theo lối Mê Tung bá»™ của Hắc gia vùng Hà Nam cÅ©ng tạm được, chỉ vì không đủ công lá»±c lại thêm quá cháºm nên không đủ uy lá»±c khắc chế đối phÆ°Æ¡ng.
Tiêu Dáºt ngừng lại má»™t lát rồi lại nói tiếp :
- Phà m má»™t ngÆ°á»i có võ công, chiêu thức tuyệt diệu đến đâu nếu nhÆ° không có công lá»±c thâm háºu là m cÆ¡ bản thì cÅ©ng vô dụng. HÆ¡n nữa sá» dụng đồng thá»i hai loại võ công khác nhau, nếu không phối hợp lẫn nhau thì khó có cÆ¡ thủ thắng. Huống hồ hắn chân má»™t Ä‘Æ°á»ng, thân má»™t ngã, lại không chịu phối hợp thì uy lá»±c kém cõi cÅ©ng là lẽ Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, chẳng có gì là lạ.
Má»i ngÆ°á»i ngầm gáºt đầu thán phục.
Gã há» Hồ cà ng thêm kinh hãi, quả thá»±c Lục DÆ°Æ¡ng Thủ mà hắn thi triển đúng là tuyệt kỹ của DÆ°Æ¡ng gia ở SÆ¡n Tây, tình cá» hắn há»c lõm được, còn Mê Tung bá»™ thì quả là do phú hà o Hoắc Bách Vạn ở Hà Nam Ä‘Ãch thân truyá»n thụ.
Gã không ngỠvõ công của mình lại bị một tiểu hà i nhi phát giác ra hết, bất giác gã phải rùng mình ớn lạnh.
Tiểu Lạc cÅ©ng khâm phục kiến thức võ công của Tiêu Dáºt, liá»n lên tiếng khen :
- Không ngỠTiêu huynh kiến thức uyên bác quá.
Tiêu Dáºt vá»™i nói :
- Không dám, Táºp huynh quá khen đó thôi
Miệng tuy nói váºy, song trong bụng y cá»±c kỳ đắc ý.
Ôn Di liá»n bảo :
- Cứ nhÆ° váºy thì biết bao giá» má»›i phân thắng bại, Tiêu Dáºt à , ngÆ°Æ¡i nên chỉ Ä‘iểm cho Tiểu Thiên Sứ má»™t chút Ä‘i.
Tiêu Dáºt cÆ°á»i đáp :
- Äược, được mà . Cô nÆ°Æ¡ng cứ yên tâm.
Nói xong, y quay sang lớn tiếng bảo Tiểu Thiên Sứ :
- Tiểu Thiên Sứ, hãy nghe theo ta nè, đầu tiên dùng chiêu “Bà n Long Äảo Bá»™â€, rồi dùng “Kim Lý Xuyên Baâ€, sau đó dùng chiêu “Di Hình Hoán Vịâ€, rồi sau cùng dùng chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâmâ€, gã há» Hồ nhất định sẽ Ä‘o đất liá»n.
Y chỉ Ä‘iểm ba chiêu cÆ°á»›c Ä‘á»u là bá»™ pháp cá»±c kỳ công hiệu đối phó vá»›i Mê Tung bá»™, chỉ tiếc rằng Tiểu Thiên Sứ đâu biết võ công, nên tên của những chiêu thức võ công chà ng cÅ©ng không biết luôn, chỉ tá»™i cho Tiêu Dáºt tốn công la hét, cà ng là m cho chà ng lúng túng hÆ¡n, không biết xuất thủ ra sao.
Gã hỠHồ thừa cơ vung chưởng nhằm giữa ngực Tiểu Thiên Sứ đẩy tới, khà thế mãnh liệt vô cùng.
Tiểu Thiên Sứ sắp bị lâm nguy, Tiêu Dáºt liá»n quát lá»›n :
- Bước sang mé tả một bước.
Vù!
Song chưởng của gã hỠHồ lướt qua mé phải cách ngực Tiểu Thiên Sứ gần năm tấc.
Tiểu Thiên Sứ thất kinh thuáºn tay vung đại ra má»™t chưởng.
Bốp!
Gã há» Hồ cảm thấy cánh tay trái của y Ä‘au Ä‘á»›n nhÆ° muốn thấu đến táºn xÆ°Æ¡ng tủy, chịu không nổi bèn thét lên má»™t tiếng thê thảm, cánh tay má»m nhÅ©n rÅ© xuống, trông thảm hại vô cùng.
Hóa ra trong lúc bất ngá», cánh tay trái của gã đã lãnh trá»n má»™t chưởng của Tiểu Thiên Sứ.
Tiêu Dáºt gáºt gù :
- Äược lắm! Chiêu “Hoà nh Äoạn Vân Phong†sá» dụng không tồi, phÆ°Æ¡ng vị tuyệt đối chÃnh xác, khá lắm!
Kỳ thá»±c Tiểu Thiên Sứ đâu có biết cái gì là “Hoà nh Äoạn Vân Phongâ€, chẳng qua chỉ là ngẫu nhiên mà thôi.
Gã hỠHồ trợn mắt nhìn Tiểu Thiên Sứ, ôm cánh tay trái rên rỉ không thôi.
Tiểu Thiên Sứ thấy mình Ä‘á»™t nhiên đắc thủ, cÅ©ng ngây ngÆ°á»i đứng yên tại chá»—.
Lúc còn ở trong sÆ¡n cốc, chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâm†dùng để săn heo rừng bắt thá», Ä‘á»u bách phát bách trúng, tại sao Ä‘á»™ng thủ vá»›i ngÆ°á»i ta lại không có tác dụng.
Lần trÆ°á»›c lúc Ä‘á»™ng thủ vá»›i bá»n Hồ Tác Phi Vi cÅ©ng không thấy công hiệu, lần nà y giao đấu vá»›i gã há» Hồ cÅ©ng không há» chiếm được thượng phong, mà bây giá» chỉ vung tay loạn xạ lại có tác dụng.
Kỳ thá»±c chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâm†của Tiểu Thiên Sứ đã đạt được đủ uy lá»±c, nhÆ°ng vì chiêu thức quá tầm thÆ°á»ng, ai ai cÅ©ng biết. Vả lại không phối hợp vá»›i thân pháp bá»™ vị, cho nên không có tác dụng gì cả. Äiá»u nà y Tiểu Thiên Sứ đâu há» hay biết.
Tiểu Lạc thấy Tiểu Thiên Sứ còn đứng ngÆ¡ ngác, liá»n lên tiếng khẽ nhắc nhở :
- Nè, Tiểu Thiên Sứ, ngươi hãy lột miếng vải bịt mặt gã xuống lẹ lên.
Tiểu Thiên Sứ ứng tiếng “dạ†rồi giơ tay định lột miếng khăn che mặt của gã hỠHồ xuống.
Gã hỠHồ hấp tấp thoái lui ra sau, mắt trừng trừng nhìn Tiểu Thiên Sứ. Tiểu Thiên Sứ bảo hắn :
- NgÆ°Æ¡i đừng có Ä‘á»™ng Ä‘áºy, ngÆ°Æ¡i Ä‘á»™ng Ä‘áºy thì ta là m sao lấy được miếng khăn che mặt của ngÆ°Æ¡i?
Gã há» Hồ cà ng thêm tức tối, lá»›n tiếng chá»i bá»›i :
- Lấy cái con bà nhà mi! Ta không Ä‘á»™ng Ä‘áºy, chẳng lẽ lại để cho mi đến Ä‘á»™ng thủ hả?
Tiểu Thiên Sứ ngơ ngác :
- Nè, ngÆ°Æ¡i là m sao mà đòi lấy bà của ta, hÆ¡n nữa bà ta đâu còn sống, chẳng lẽ ngÆ°Æ¡i đòi lấy ngÆ°á»i chết hả? Nè, không được đâu. Nếu ngÆ°Æ¡i cứ chạy lung tung, lỡ ta móc lá»™n và o mắt ngÆ°Æ¡i thì sao? NgÆ°Æ¡i mà không có mắt thì là m sao mà thấy Ä‘Æ°á»ng, nhÆ° váºy thì tức lắm, thà chết Ä‘i còn hÆ¡n.
Gã hỠHồ nghe Tiểu Thiên Sứ ăn nói lung tung, có ý thóa mạ mình, gã cà ng tức lên, chịu không nổi nữa, gầm lên một tiếng :
- Câm mồm!
Gã quên cả thÆ°Æ¡ng thế, chồm tá»›i vung song chưởng lên váºn đủ mÆ°á»i thà nh công lá»±c đánh tá»›i quyết liá»u mạng vá»›i Tiểu Thiên Sứ.
Tiểu Thiên Sứ thấy gã lao tới hung hãn vô cùng, bèn la lên một tiếng, rồi quay đầu bỠchạy.
Gã há» Hồ nâng song chưởng lên trÆ°á»›c ngá»±c định liá»u mạng vá»›i Tiểu Thiên Sứ, song chÆ°a kịp đánh ra đã thấy trÆ°á»›c mắt chợt hoa lên rồi không thấy bóng dáng đối phÆ°Æ¡ng đâu nữa. Trong nháy mắt Tiểu Thiên Sứ đã chạy ra xa hÆ¡n hai trượng. Má»i ngÆ°á»i không ngá» rằng Tiểu Thiên Sứ bá» chạy, hÆ¡n nữa lại không ngá» chà ng lại chạy lẹ đến mức nhÆ° váºy.
Nhìn thấy thân pháp di Ä‘á»™ng nhÆ° váºy hiển nhiên thuáºt khinh công của Tiểu Thiên Sứ đã đạt đến mức thượng thừa, nhÆ°ng chiêu thức võ công thì lại quá kém cá»i, thủy chung chỉ sá» dụng má»™t chiêu “Hắc Hổ Äà o Tâmâ€, tầm thÆ°á»ng vô cùng.
Tiểu Thiên Sứ quả là má»™t nhân váºt cá»±c kỳ quái dị.
Tiểu Lạc vá»™i gá»i :
- Tiểu Thiên Sứ, ngÆ°Æ¡i chạy là m gì váºy? Bá»™ ngÆ°Æ¡i sợ hắn sao?
Tiểu Thiên Sứ dừng bước không chạy nữa, bối rối đáp :
- Nhìn cái mặt hắn dữ quá ta cũng hơi sợ.
Tiểu Lạc bực bội nạt :
- Äừng có nhát gan nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i đánh thắng gã được mà , tiến lên Ä‘i, đừng có sợ.
Gã há» Hồ kia lại xông tá»›i, Tiểu Thiên Sứ cÅ©ng không khách khÃ, hai bên lại giao chiến má»™t tráºn cá»±c kỳ dữ dá»™i.
Tiêu Dáºt đứng má»™t bên không ngừng chỉ Ä‘iểm :
- Tiểu Thiên Sứ bÆ°á»›c sang mé tả, chuyển thân thẳng tá»›i, xoay ngÆ°á»i chuyển dịch sang bên hữu đánh ngang qua.. hụp ngÆ°á»i xuống, chồm tá»›i, móc lên, xoay ngÆ°á»i lại lui ra sau, đánh phÃa dÆ°á»›i... Tốt lắm, chuyển sang mé tả tiến tá»›i, hữu đánh ngay giữa mặt, tả chưởng đánh ngang ra.
Chợt nghe...
Bình!
Ngá»±c phải của gã há» Hồ đã lãnh trá»ng má»™t chưởng của Tiểu Thiên Sứ.
... Ã!
Gã há» Hồ rú lên má»™t tiếng, thân hình loạng choạng thoái lui mấy bÆ°á»›c, rồi đứng không vững nên té ngá»a trên mặt đất.
Tiểu Thiên Sứ hoảng kinh tưởng hắn bị đánh chết, bèn lo lắng bảo :
- Ai da không xong rồi, đánh chết ngÆ°á»i ta bây giá» phải là m sao đây?
Lão già gầy há» Hà vá»™i chạy tá»›i đỡ hắn lên giá»ng lo lắng :
- Ngũ đệ, ngươi có sao không?
Gã hỠHồ đáp :
- Không... không sao đâu...
Tiểu Thiên Sứ thấy gã chưa chết, vội nói :
- Thì ra ngươi còn chưa chết, đã không chết tại sao cứ nằm dưới đất. Hừ, là m ta suýt nữa là sợ chết đi rồi.
Gã há» Hồ tức giáºn chá»i thầm :
- “Hừ! Cái đồ xú tiểu tá», nếu mi không đánh ta thì là m sao ta nằm dÆ°á»›i đất. Con bà mi! Nếu để ta đánh mi má»™t chưởng xem, thá» mi có phải nằm dÆ°á»›i đất không? Tổ bà mi! Bây giá» lại còn chá»c tức ta nữa.â€
Gã đâu biết rằng Tiểu Thiên Sứ không biết qui củ giang hồ, thà nh tâm lo lắng cho gã.
Lão hỠHà đi đến trước mặt Vu Phong, vòng tay thi lễ :
- Võ công của chúng tôi thiển bạc, tá»± biết không phải là đối thủ của các vị, nhÆ°ng mà Äà n chủ chung tôi quả tháºt thà nh tâm kÃnh thỉnh các vị hạ giá giáng lâm, Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nếu tiá»n bối không hứng thú thì chúng tôi cÅ©ng không dám cưỡng ép, chỉ mong tiá»n bối tha thứ.
Lão há» Hà thiệt không hổ danh là lão luyện giang hồ, thừa cÆ¡ tá»± hạ mình ăn nói có tình có ý nhÆ° váºy há lại sợ Vu Phong nổi giáºn hay sao, hÆ¡n nữa đây là đất của hắn, là m sao lại sợ Vu Phong có thể trốn thoát, dù cho có má»c cánh Ä‘i nữa.
Vu Phong gáºt đầu Ä‘iá»m nhiên bảo :
- Ta cÅ©ng muốn coi mặt cái nhân váºt Äà n chủ của các ngÆ°Æ¡i là ngÆ°á»i nà o mà lại đòi gặp chúng ta? Hiện giá» ta cÅ©ng cảm thấy hứng thứ, nhÆ°ng mà hắn phải đến gặp chúng ta trÆ°á»›c, chứ không phải ta cần gặp hắn.
Lão hỠHà nói :
- Äã nhÆ° váºy thì chúng tôi xin cáo lui để vá» bẩm báo vá»›i Äà n chủ.
Vu Phong lạnh lùng :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i lén lút đến đây rồi cÅ©ng định âm thầm chuồn Ä‘i hay sao? Hừ, thiên hạ đâu có chuyện dá»… dà ng nhÆ° váºy được.
Tiểu Lạc cÅ©ng phụ há»a :
- Phải rồi, nếu như các ngươi không để lộ chân diện mục mà muốn chuồn đi thì đâu có được.
Lão già hỠHà vẻ mặt không vui, bực tức đáp :
- Bản mặt của ta các vị đã thấy rõ rồi, tại sao các vị đòi há»i bá»n ta phải để lá»™ chân diện mục nữa là m chi?
Tiểu Lạc thản nhiên đáp :
- Nếu như không phải là ta động thủ giựt cái khăn bịt mặt của mi xuống thì chưa chắc mi đã chịu để lộ cái bản mặt của mi ra đâu. Hơn nữa, chúng ta đã biết mặt mi rồi, còn mấy tên kia thì ta đâu biết, nhất là vị Hồ lão huynh.
Tiểu Lạc chỉ và o gã bịt mặt hỠHồ rồi nói :
- Cái miệng hắn có phải là mõm heo hay không thì ta không rõ, giá như ta không nhìn rõ thì là m sao hết nghi ngỠđược?
Gã hỠHồ tức khà quát lớn :
- Tiểu tỠđừng có ăn nói hồ đồ, mi mới là đồ mõm heo đó.
Tiểu Lạc giả vá» ngạc nhiên há»i :
- Ủa? Cái nà y thiệt là kỳ quái, ta đâu có phải há» Hồ thì là m sao có thể ăn nói hồ đồ được, mi má»›i đúng là há» Hồ, hÆ¡n nữa rõ rà ng cái miệng ta là miệng ngÆ°á»i Ä‘Ã ng hoà ng, tại sao mi nói miệng ta là mõm heo. Chẳng lẽ mắt mi cÅ©ng biến thà nh mắt heo sao?
Ôn Di thấy hai bên cứ nói hoà i, liá»n nóng nảy giục :
- Nè, Tiểu Lạc, ngÆ°Æ¡i đừng có nói nhiá»u, nếu muốn coi cái má» heo của gã thì hãy Ä‘á»™ng thủ lẹ lên Ä‘i chá»›.
Tiểu Lạc gáºt đầu :
- Äúng đó, ta phải Ä‘á»™ng thủ má»›i được.
Nói rồi bước đến gần gã hỠHồ định giơ tay giựt miếng khăn bịt mặt xuống.
Gã há» Hồ ngầm váºn công song chưởng từ từ Ä‘Æ°a lên chuẩn bị nghênh chiến, đôi mắt gã lá»™ vẻ căm tức cá»±c Ä‘á»™.
Lão già hỠHà vội ngăn y lại :
- Ngũ đệ, ngươi cứ cho hắn xem, miệng ngươi đâu có phải mõm heo đâu mà sợ. Nếu ngươi cứng đầu thì e rằng thiệt hại cho ngươi đó.
Tiểu Lạc hà i lòng gáºt đầu :
- Nếu bá»n ta biết Ä‘iá»u ngay từ trÆ°á»›c thì há chẳng phải đỡ nhá»c công chúng ta phải Ä‘á»™ng thủ hay sao?
Lão già hỠHà chợt bảo :
- Kỳ thá»±c mấy vị huynh đệ nà y, các vị Ä‘á»u không quen biết thì hà tất phải đòi xem mặt là m gì.
Tiểu Lạc nhăn mặt cau mà y, nạt lớn :
- Äừng có lôi thôi, các ngÆ°Æ¡i có chịu bá» khăn bịt mặt xuống cho ta không hả?
Lão già hỠHà quay lại nói với bốn gã bịt mặt :
- Tứ vị huynh đệ hãy bỠkhăn bịt mặt xuống đi.
Bốn tên y lá»i lần lượt tháo bá» khăn bịt mặt ra.
Vu Phong định thần nhìn kỹ thấy bốn gã nà y quả là lạ mặt, lão chÆ°a từng gặp qua bao giá».
Vu Phong liá»n cất tiếng há»i :
- Bá»n ngÆ°Æ¡i thuá»™c phái nà o? Äà n chủ của các ngÆ°Æ¡i là ai?
Lão già hỠHà vội đáp :
- Bẩm tiá»n bối, chúng tôi là ngÆ°á»i của Thần Long bang, thuá»™c hạ của Hắc Long Ä‘Ã n, Äà n chủ là ai tiá»n bối gặp rồi sẽ biết.
Bốn gã nà y quả là ngÆ°á»i của Hắc Long Ä‘Ã n, má»™t Phân Ä‘Ã n của Thần Long bang, lão đại là Hà Äại, lão nhị Ngá»a Bình, lão tam Mạnh Láºp, lão tứ DÆ° Phi, lão ngÅ© Hồ Quyết.
Vu Phong ngạc nhiên :
- Thần Long bang? Ta chưa hỠnghe qua.
Hà Äại thản nhiên đáp :
- Tệ bang chÆ°a công khai xuất danh trên giang hồ, tiá»n bối chÆ°a nghe nói đến thì cÅ©ng là chuyện Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên, chẳng có gì là lạ.
Xem tiếp hồi 6 Lão chủ sòng bạc lang tâm độc ác
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áåñïëàòíîå, ãëîáóñ, àíåêäîòû, áîóëèíã, èãðóøêè, êóíèëèíãóñ, ïåðåäà÷, ìàðàôîí, ïîçäðàâëåíèå, îôèöèàëüíûé, ïðèìåíåíèå, îðóæèå, ðàáî÷åãî, ÷àñîâîé  |
| |