 |
|

07-10-2008, 02:46 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Toái Má»™ng Äao (Tứ Äại Danh Bá»™ Hệ Liệt)-Trá»n Bá»™
TỨ ÄẠI DANH BỘ HỆ LIỆT
TOÃI MỘNG ÄAO
Nguyên tác: Ôn Thụy An
Dịch giả: Ngá»c Diện Hồ
Nguồn: www.nhanmonquan.com
BỘ I – Máu Nhuá»™m Hồng Äá»— Quyên
Hồi 1 Lãnh Huyết Hồng Äá»— Quyên
1.
Má»™t tráºn lá»a lá»›n Ä‘ang cháy phừng phừng giữa lưng chừng núi, lá»a nhanh chóng theo gió trà n ra, là m đêm Ä‘en sáng bừng lên.
Từ xa, Lãnh Huyết đã nhìn thấy ngá»n lá»a, chà ng liá»n láºp tức chạy tá»›i.
Lãnh Huyết là má»™t trong Tứ Äại Danh Bá»™, chức trách cá»§a chà ng đương nhiên là bắt những kẻ xấu vá» nghiêm trị trước pháp luáºt, trừ bạo an lương. Äối vá»›i quan phá»§ mà nói, trừ phi là những vụ án cá»±c kỳ trá»ng đại, hung thá»§ lại cá»±c kỳ tà n ác lợi hại, bằng không há» cÅ©ng không dám nhỠđến Gia Cát tiên sinh xuất động Tứ Äại Danh Bá»™ xá» lý.
Nhưng đối vá»›i bản thân Tứ Äại Danh Bá»™ mà nói, bất cứ chuyện gì có thể duy trì chÃnh nghÄ©a, cứu trợ ngưá»i bị nạn, bá»n há» Ä‘á»u nghÄ©a bất dung từ.
Lãnh Huyết là ngưá»i trẻ nhất trong Tứ Äại Danh Bá»™. Máu cá»§a chà ng cÅ©ng giống như ngá»n lá»a Ä‘ang cháy bừng bừng kia, chỉ cần là chuyện nghÄ©a nên là m, chà ng tất sẽ quên cả bản thân để là m cho bằng được.
Khi chà ng chạy, tháºt không khác gì má»™t con báo váºy, cÆ¡ thịt toà n thân Ä‘á»u không lãng phà má»™t chút khà lá»±c, chỉ cần là những cÆ¡ thịt không dùng để chạy, thì Ä‘á»u hoà n toà n ở trong trạng thái nghỉ ngÆ¡i.
Äiểm nà y giống hệt như con ngưá»i chà ng, tÄ©nh thì như băng sÆ¡n, động thì như thác nước cuồn cuá»™n.
Chà ng đã nhìn thấy ngá»n lá»a từ bá» bên kia dòng Khóa Hổ Giang, nhưng đến khi chà ng chạy dá»c theo bá» sông quanh co khúc khá»§yu lên tá»›i nÆ¡i thì cả tráºn lá»a lá»›n đã chỉ còn chút khói nồng và tiếng nổ lép bép. Lãnh Huyết xông và o trong thôn, định xem có thể cứu được ngưá»i nà o không, nhưng rồi chà ng láºp tức sững ngưá»i lại.
Không có ngưá»i nà o cứu há»a.
Cà ng không có ngưá»i nà o sống sót.
Thôn là ng nà y đại khái chỉ có bốn mươi lăm há»™ nhà , nhìn nhà cá»a kiến trúc thì dưá»ng như rất già u có, nhưng cả bốn mươi lăm nhà đá»u đã cháy sạch sẽ, ngưá»i Ä‘á»u chết cả bên trong.
Có mấy ngưá»i chạy ra được bên ngoà i, cÅ©ng hoà nh thây dưới đất, có mấy ngưá»i còn bị chặt ra là m mấy mảnh, và i thi thể bị cháy Ä‘en nhưng vẫn lưu lại thương tÃch.
Từ tấm hoà nh phi chưa bị cháy hết, có thể biết được thôn là ng nà y gá»i là Äạm Gia Thôn, ngưá»i há» Äạm không nhiá»u, nhưng vùng nà y vốn có nhiá»u ngưá»i há» lạ quần cư vá»›i nhau, trong đó há» Äạm là già u có nhất, rất giá»i nghá» kiến trúc và điêu khắc, trong thá»i đại nà y, nghá» kiến trúc và điêu khắc Ä‘i đâu cÅ©ng có thể kiếm được rất nhiá»u tiá»n.
Lãnh Huyết mau chóng nháºn ra tình hình trước mắt: cướp cá»§a giết ngưá»i sau đó phóng há»a. Bởi ngoại trừ những thi thể còn lưu lại thương tÃch, các đồ gia cụ còn sót lại Ä‘á»u có dấu hiệu đã từng bị láºt tung lên lục xoát, hÆ¡n nữa bốn mươi lăm căn nhà nà y, có quá ná»a là không tiếp giáp vá»›i nhau, lá»a lá»›n đến mấy cÅ©ng không thể thiêu sạch toà n thôn, cÅ©ng không lưu lại má»™t ngưá»i nà o sống sót.
Äây nhất định là do đạo tặc gây ra.
Chỉ là đạo tặc thông thưá»ng, sau khi cướp bóc, cÅ©ng không đến ná»—i là phải giết ngưá»i phóng há»a để diệt khẩu như váºy. Cướp cá»§a tuy là trá»ng tá»™i, nhưng không đến ná»—i phải chết, giết ngưá»i má»›i là tá» tá»™i, huống hồ là giết cả má»™t thôn là ng.
HÆ¡n nữa, theo Lãnh Huyết biết, đây đã là vụ giết cưá»i cướp cá»§a táºp thể thứ năm.
Trước ngà y hôm nay, Trần Gia Phưá»ng, Chiếu Gia Táºp, Yên Gia Kiá»u, Cá»§ng Gia Thôn, toà n bá»™ Ä‘á»u như váºy, trước cướp sau giết, toà n bá»™ Ä‘á»u bị sát hại, không má»™t ngưá»i nà o còn sống sót.
Äặc biệt là trong Trần Gia Phưá»ng và Cá»§ng Gia Thôn, có không Ãt há»™ viện là nhân váºt võ lâm, trong đó không phải là không có cao thá»§, ấy váºy mà chỉ trong má»™t đêm đã bị ngưá»i ta tiêu diệt toà n bá»™, gà chó không lưu, cưá»ng đạo bình thưá»ng tuyệt đối không thể là m được chuyện nà y.
Bởi vì mấy vụ án nà y ngưá»i chết quá nhiá»u, lại bà ẩn ly kỳ, không có dấu vết, thế nên má»›i Lãnh Huyết má»›i phụng mệnh tá»›i đây tra án.
Chỉ tiếc là hôm nay chà ng đã tới trễ một bước, kẻ sát nhân đã cao chạy xa bay.
Lãnh Huyết đột nhiên nhảy lên, tả chưởng áp xuống đất, áp tai xuống mặt đất chăm chú lắng nghe.
Äại khái ở khoảng cách ngoà i ná»a dặm, ở chá»— khe núi có tiếng cá»§a váºt thể chuyển động nhẹ nhà ng mà rất gấp.
Tai cá»§a Lãnh Huyết vẫn áp chặt xuống đất, tiếp tục lắng nghe động tÄ©nh bên ngoà i ná»a dặm.
Có khoảng mưá»i ba mưá»i bốn ngưá»i Ä‘ang chạy vá»›i tốc độ rất nhanh, đám ngưá»i nà y triệt thoái nhanh như linh dương, nhưng thanh âm phát ra chỉ là những thanh âm rất nhá» như loà i châu chấu đạp trên cá», nếu như trên tay bá»n chúng không phải Ä‘ang vác váºt nặng, váºy thì e rằng cả tiếng y phục chạm và o bụi cây, cá» tranh e rằng cÅ©ng không phát ra nốt.
Äiá»u là m Lãnh Huyết kinh ngạc là , chà ng khẳng định có tiếng chân cá»§a mưá»i ba ngưá»i, còn có má»™t hai ngưá»i phát ra những thanh âm như tiếng chim non phá vỡ vá» trứng ra ngoà i. Nhưng chà ng không thể khẳng định rốt cuá»™c là má»™t ngưá»i hay là hai ngưá»i.
Nhưng chà ng có thể khẳng định má»™t Ä‘iá»u, má»™t hay hai ngưá»i nà y má»›i chÃnh là lãnh tụ cá»§a cả bá»n, hÆ¡n nữa võ công, ná»™i công, khinh công Ä‘á»u rất cao minh.
Lãnh Huyết chỉ có một mình.
Äáng tiếc là lúc Lãnh Huyết tra án, trước nay chưa bao giá» suy nghÄ© xem đối phương có bao nhiêu ngưá»i? Còn phÃa mình nhân thá»§ ra sao?
2.
Và o lúc Lãnh Huyết tiếp cáºn khe núi ven sông, chà ng đột nhiên phát giác đám ngưá»i đó dưá»ng như đã biến mất trong không khÃ, hoà n toà n không có tiếng động, còn bản thân mình thì Ä‘ang tiến và o má»™t thung lÅ©ng đầy cá» tranh, bụi cây và hoa Hồng Äá»— Quyên hoang dã.
Äám ngưá»i kia đột nhiên không còn thanh âm gì, váºy thì chỉ có má»™t khả năng, chÃnh là bá»n chúng đã không di động nữa.
Nguyên nhân bá»n chúng không di động nữa, rất có khả năng là và o lúc chà ng phát hiện hà nh tung cá»§a chúng, đối phương cÅ©ng đã phát hiện có chà ng Ä‘ang truy tung.
Dù sao thì chà ng cÅ©ng không phải Truy Mệnh (lão tam trong Tứ Äại Danh Bá»™), bởi váºy thuáºt truy tung cá»§a chà ng không thể cao minh bằng Truy Mệnh.
Gió từ bỠsông thổi tới.
Äá»— Quyên rung rung lay động, cả má»™t cánh đồng Äá»— Quyên rá»™ng lá»›n nhất tá» lay động, mà u đỠnhư máu. Lãnh Huyết từ từ đứng thẳng ngưá»i dáºy.
Trên mặt đất có mấy vết chân há»—n loạn, dấu vết rất má» nhạt, rõ rà ng là đám ngưá»i kia đã Ä‘i qua nÆ¡i nà y.
Lãnh Huyết đứng lặng tại chá»—, má»™t tay đặt lên đốc kiếm, kiếm không có bao. Gió thổi vù vù từ hai bên trái phải và phÃa trước phÃa sau chà ng, không khà ẩm ướt, chân trá»i nÆ¡i bá» sông trong vắt không má»™t gợn mây.
Lãnh Huyết lạnh lùng cất tiếng: “Ra đây!â€.
Gió thổi mạnh hÆ¡n, hoa đỗ quyên lại rung rung động động, những cánh hoa đỠnhư máu rÆ¡i xuống ná»n cá» xanh.
Äám Hồng Äá»— Quyên bên trái đột nhiên rung động dữ dá»™i. Tai trái Lãnh Huyết láºp tức động Ä‘áºy, giống như loà i hươu nghe thấy tiếng gió khẽ dá»±ng tai lên váºy.
Mắt Lãnh Huyết thoáng hiện má»™t tia sáng băng lạnh như ánh Ä‘ao, chà ng nhắc lại lần thứ ba: “Ra đây!â€.
Tiếng rì rà o lại vang lên, bốn năm con thá»§y Ä‘iá»u Ä‘áºp cánh bay lên từ đám bụi cây bên trái Lãnh Huyết.
Äúng và o sát na đó, từ bụi Hồng Äá»— Quyên bên phải xẹt ra hai bóng ngưá»i, Ä‘ao quang loé lên, chém xả và o Lãnh Huyết.
Song mục Lãnh Huyết nhìn vá» phÃa trái, nhưng tay phải chà ng phát kiếm, trong nháy mắt đã bước Ä‘i bảy bước, hai tên địch táºp kÃch, cùng lúc kêu lên má»™t tiếng thảm thiết.
Chỉ kêu được má»™t ná»a.
Kiếm cá»§a Lãnh Huyết, đã đâm và o ngá»±c hai ngưá»i, nhưng không xuyên qua phÃa sau, mà chỉ xuyên qua tâm thất... trong sát na ngắn ngá»§i đó, kiếm trong tay phải Lãnh Huyết, đã chuyển qua tay trái.
Bởi vì trong bụi cây bên trái ngay phÃa trước chà ng, lại phóng ra hai ngưá»i nữa.
Má»™t ngưá»i nhảy vút lên như chim ó vồ mồi, móc câu chụp thẳng xuống đầu Lãnh Huyết, má»™t ngưá»i khác dùng thiết quải tấn công dưới chân chà ng, sá» dụng biến chiêu cá»§a Äịa ÄÆ°á»ng Äao Pháp.
Nhưng hai ngưá»i nà y chỉ xuất được ná»a chiêu.
Bởi vì chiêu thức vừa đánh ra, cổ há»ng hai ngưá»i đã bị xuyên thá»§ng, kiếm cá»§a Lãnh Huyết lại chuyển qua tay phải.
Kiếm cá»§a chà ng đâm vá» phÃa sau.
Sau lưng chà ng là má»™t bụi cây Hồng Äá»— Quyên ráºm rạp.
“Xoạt!â€.
Lãnh Huyết rút kiếm lại, máu từ trong bụi cây bắn ra, rải trên những bông Äá»— Quyên đỠrá»±c.
Chỉ trong khoảnh khắc, Lãnh Huyết đã giết chết năm kẻ ám toán chà ng.
Lãnh Huyết thu kiếm, ngưng thị nhìn má»™t cây Tá» Äá»— Quyên xanh tốt cách đó chừng trăm bước, cây Tá» Äá»— Quyên nà y được hÆ¡n trăm cây Bạch Äá»— Quyên vây quanh, giống như binh sÄ© bảo há»™ nữ vương váºy. Lãnh Huyết gằn giá»ng nói từng chữ má»™t: “Ta không muốn giết các ngươi, đừng bức ta phải xuất thá»§!â€.
Sau đó chà ng lại hÃt sâu và o má»™t hÆ¡i, cháºm rãi nói tiếp: “Ra đây!â€.
Khi chà ng nói tá»›i đây, năm kẻ táºp kÃch kia má»›i ngã xuống.
3.
Gió thổi vi vu trên mặt sông.
Trá»i đất má» mịt, mấy con thá»§y Ä‘iểu bÆ¡i Ä‘i bÆ¡i lại trên mặt sông.
Vẫn không ai trả lá»i.
Lãnh Huyết mÃm môi, ánh mắt lá»™ ra thần sắc cá»±c kỳ kiên nghị.
Chà ng vạt cá» tiến lên, bước vá» phÃa cây Tá» Äá»— Quyên, má»—i má»™t bước Ä‘á»u cẩn trá»ng hÆ¡n lúc chà ng năm kiếm giết năm ngưá»i vừa rồi bá»™i phần.
Cây Tá» Äá»— Quyên còn cách bảy mươi bước nữa.
Tay trái Lãnh Huyết đặt lên đốc kiếm, khoé miệng khẽ hiện ra má»™t nụ cưá»i lạnh lùng.
Còn năm mươi bước.
Chà ng bước và o đám cây Bạch Äá»— Quyên. Bạch Äá»— Quyên ở đây trắng má»™t cách thuần khiết, phÃa sau là khoảng gần chục cây Äá»— Quyên mà u và ng.
Cây Tá» Äá»— Quyên còn cách hÆ¡n ba mươi bước.
Äá»™t nhiên, mấy chục đóa Bạch Äá»— Quyên giống như mấy chục con chim trắng nhá» bay vá» phÃa Lãnh Huyết.
Äó không phải là Äá»— Quyên.
Mà là một thứ ám khà cực kỳ lợi hại.
Mấy chục đóa “hoa†bắn và o Lãnh Huyết, nếu như chà ng muốn thoái lui, thì chỉ có thể nhảy và o giữa đám Äá»— Quyên mà u và ng, nhưng chà ng không lui, mà ngược lại còn bức tá»›i phÃa trước.
Trong sát na ngắn ngá»§i ấy, Lãnh Huyết đã lao lên mưá»i bước. Cùng lúc đó, chà ng mau chóng cởi bỠáo ngoà i, lá»™ ra tấm thân trần lá»±c lưỡng, trong nháy mắt toà n bá»™ mấy chục đóa “hóa trắng†đã bị cuốn và o trong áo chà ng.
Äúng lúc đó, từ trong bụi cây Bạch Äá»— Quyên xẹt ra bảy phiến Ä‘ao quang, có Ä‘ao chém và o đầu Lãnh Huyết, có Ä‘ao chém và o gáy, có Ä‘ao chém và o ngá»±c, có Ä‘ao chém và o bụng, có Ä‘ao chém và o chân.
Mà n hoa trắng muốt biến mất trong nháy mắt, thay và o đó là đao quang sáng ngá»i.
Kiếm quang xuyên qua đao quang.
Äao quang láºp tức dừng lại! Kiếm quang loé lên năm lần, những đóa Äá»— Quyên trắng muốt như bông, liá»n bị máu tươi nhuá»™m Ä‘á», sáu ngưá»i, cùng lúc ôm chặt vết thương chà mạng, đổ gục xuống bụi hoa.
Sát thá»§ chém và o đầu Lãnh Huyết, trúng kiếm ở đầu, sát thá»§ chém và o gáy Lãnh Huyết, trúng kiếm ở gáy, sát thá»§ chém và o ngá»±c Lãnh Huyết, trúng kiếm ở ngá»±c. Chỉ có đại hán chém và o chân Lãnh Huyết, phương vị xuất Ä‘ao tương đối khó, thế nên má»›i cháºm lại má»™t chút.
Hắn xuất thá»§ chỉ cháºm má»™t chút, nhưng đã kịp nhìn thấy năm đạo kiếm quang xẹt qua trước mắt, sau đó là sáu ngưá»i cùng xuất thá»§ vá»›i mình cùng lúc đổ xuống.
Nếu không phải táºn mắt y nhìn thấy, nói ra y cÅ©ng không thể nà o tin được. Y trợn mắt há miệng ngây ngưá»i ra, vì thế má»™t Ä‘ao ấy, không chém ra được, thế nên y vẫn sống.
Má»™t sát thá»§ khác, bất ngá» lao ra từ trong bụi Bạch Äá»— Quyên.
Nhiệm vụ cá»§a hắn vốn là chặn đưá»ng thoái lui cá»§a Lãnh Huyết, nhưng khi hắn xông ra, phát hiện mưá»i hai huynh đệ cùng hà nh động vá»›i mình chỉ còn lại má»™t ngưá»i duy nhất, thì việc cá»§a hắn đã không còn là phong tá»a đưá»ng lui cá»§a kẻ khác, mà là tìm đưá»ng sống cho mình.
Lãnh Huyết không thèm liếc nhìn bá»n chúng lấy má»™t cái.
Äôi mắt sáng rá»±c cá»§a chà ng, vẫn nhìn chằm chằm và o cây Tá» Äá»— Quyên kia.
“Ra đây!â€.
Chà ng quát.
Gió thổi qua bụi cá», bụi cây và những bụi Äá»— Quyên, không có tiếng nà o đáp lại.
Lãnh Huyết lạnh lùng nói: “Ngươi muốn ta kéo ngươi ra đây hả?†Lá»i còn chưa dứt, sau lưng chà ng đã có kình phong bổ tá»›i.
Lãnh Huyết thầm kinh hãi, toà n lá»±c lao vá» phÃa trước, kiếm đâm ngược vá» sau.
Kẻ sau lưng há»± lên má»™t tiếng, rõ rà ng là đã trúng kiếm cá»§a chà ng, nhưng Lãnh Huyết cÅ©ng cảm thấy sau lưng mình mát rượi, dưá»ng như cÅ©ng đã trúng phải má»™t kÃch cá»§a đối phương.
Äà lao lên phÃa trước cá»§a chà ng còn chưa dừng lại, từ trong bụi Tá» Äá»— Quyên đã có má»™t bóng ngưá»i phóng ra.
Ngưá»i nà y vừa hiện thân đã xuất kiếm! Kiếm dà i mưá»i má»™t xÃch!
Khi Lãnh Huyết nháºn ra thì trước ngá»±c đã trúng kiếm!
Nếu chà ng tiếp tục xông lên, tất sẽ bị trưá»ng kiếm cá»§a đối phương xuyên qua như xiên thịt váºy.
Nhưng đúng và o sát na mà chà ng trúng kiếm, Lãnh Huyết đã kịp lăn ngưá»i xuống đất, ngưá»i kia chỉ thấy mắt mình hoa lên, Lãnh Huyết bất ngá» biến mất khá»i tầm mắt, rồi hắn đột nhiên cảm thấy vùng bụng mình mát lạnh, kiếm cá»§a chà ng đã xuyên ngáºp qua táºn sau lưng.
Y kêu lên má»™t tiếng rồi ngã xuống. Kẻ là m Lãnh Huyết bị thương phÃa sau và hai tên sát thá»§ kia Ä‘ang lao tá»›i, nhưng bị thân hình cá»§a kẻ sá» trưá»ng kiếm kia cản lại, còn Lãnh Huyết thì đã biến mất.
Trên những đóa hoa Äá»— Quyên lốm đốm máu tươi.
4.
Lãnh Huyết lăn và o giữa đám bụi cây, vết thương sau lưng và trước ngá»±c không thể là m má»™t ngưá»i kiên nghị như chà ng ngã gục.
Năm mưá»i bảy tuổi, chà ng đã từng mang hai mươi ba vết thương, đánh ngã má»™t võ lâm cao thá»§ võ công cao gấp năm lần, năm năm sau đó, chà ng đã trải qua mấy trăm tráºn chiến lá»›n nhá», hiếm có lần nà o là không thá» thương, nhưng cÅ©ng chưa có lần nà o là chà ng không hoà n thà nh nhiệm vụ.
Nhưng hiện giá» vết thương sau lưng chà ng tê rần, vết thương trước ngá»±c thì ngứa ngáy, mắt chà ng tối sầm lại... như váºy cÅ©ng có nghÄ©a là trên binh khà cá»§a kẻ đánh trá»™m phÃa sau chà ng có thuốc mê, còn vÅ© khà cá»§a kẻ đột kÃch phÃa trước thì có độc dược.
Nếu như chà ng Ä‘oán không lầm, thuốc mê và độc dược nà y Ä‘á»u đến từ má»™t gia tá»™c có thế lá»±c và thá»±c lá»±c cá»±c kỳ to lá»›n trong võ lâm.
Thuốc mê và kịch độc độc môn nà y, Lãnh Huyết cũng không thể giải trừ được.
Trong lòng chà ng chỉ háºn mình đã quá sÆ¡ thất.
Từ sá»›m chà ng đã nháºn ra đối phương có mưá»i ba, mưá»i bốn ngưá»i, võ công Ä‘á»u không kém, trong đó có mưá»i ba ngưá»i Ä‘á»u là hạng tầm thưá»ng, nhưng có má»™t hai ngưá»i thì võ công, khinh công và ná»™i công Ä‘á»u cá»±c cao, khi hà nh tẩu cÆ¡ hồ không thể phân biện được.
Lần xuất thá»§ đầu tiên chà ng đã giết chết năm ngưá»i, lần thứ hai tiêu diệt sáu ngưá»i, còn lại hai tên sát thá»§, không hỠđáng ngại, chà ng muốn lưu bá»n chúng lại để lấy khẩu cung. Sá»± chú ý cá»§a chà ng, táºp trung cả và o ngưá»i võ công đặc biệt cao nấp trong bụi Tá» Äá»— Quyên.
Nhưng chà ng không phát hiện ra, võ công đặc biệt cao không chỉ có má»™t ngưá»i, trong bụi Tá» Äá»— Quyên địch thá»±c là có má»™t ngưá»i, nhưng trong đám cây Äá»— Quyên hoa và ng sau lưng chà ng cÅ©ng có má»™t ngưá»i nữa.
Khi kẻ phÃa sau bất ngá» táºp kÃch, chà ng liá»n bổ vá» phÃa trước, nhưng vẫn bị lưỡi Ä‘ao quét trúng, trong sát na ấy, chà ng lại phán Ä‘oán sai lầm má»™t lần nữa. Chà ng nghÄ© rằng địch nhân lá»›n nhất là ở phÃa sau, nên đã bất chấp tất cả lao lên trước, quên mất rằng trong bụi Tá» Äá»— Quyên vẫn còn má»™t đại địch khác.
Vì váºy chà ng má»›i bị cây trưá»ng kiếm đặc biệt dà i cá»§a hắn là m bị thương.
Tuy Lãnh Huyết cÅ©ng đã kịp thá»i lăn xuống giết chết kẻ ấy, nhưng lúc nà y chà ng đã hoà n toà n không có lá»±c kháng cá»± nữa, cho dù là má»™t ngưá»i bình thưá»ng, cÅ©ng có thể đưa chà ng và o chá»— chết.
Huống hồ đối phương còn có ba ngưá»i, hai sát thá»§ và má»™t đại địch đã thá» thương.
-oOo-
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
|

07-10-2008, 02:49 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 2 Thiết Thá»§ Phá Trưá»ng Äao
1.
Bụi cá» lay động, Äá»— Quyên bị lợi khà chém cho hoa bay lả tả, địch nhân Ä‘ang toà n lá»±c tìm kiếm, muốn tìm được Lãnh Huyết để băm vằm chà ng thà nh từng mảnh vụn.
Bá»n chúng dùng Ä‘ao chém xuống bụi cá», chém ngã những bụi Äá»— Quyên hoang dã, mở rá»™ng dần phạm vi tìm kiếm. Hán tỠđả thương sau lưng Lãnh Huyết, có gương mặt âm trầm, đôi tay gân guốc, cây Ä‘ao trong tay dà i tá»›i mưá»i ba xÃch! Má»—i lần hắn vung Ä‘ao lên, là cây bụi lại đổ rạp xuống má»™t mảng lá»›n.
Äúng lúc nà y, hắn chợt nghe thấy má»™t tiếng hét giáºn dữ.
Hắn vá»™i quay ngưá»i lại, thì thấy má»™t trong hai tên thá»§ hạ còn lại, Ä‘ao đã bổ xuống sát mặt Lãnh Huyết, nhưng chưa chạm tá»›i thì kiếm cá»§a chà ng đã xuyên qua ngá»±c hắn.
Ngưá»i đã chết, lá»±c đã táºn, Ä‘ao tá»± nhiên cÅ©ng không thể chém nốt xuống.
Lãnh Huyết ôm vết thương rỉ máu, miệng thở hồng hộc.
Khoé miệng cao thá»§ sá» trưá»ng Ä‘ao nở ra má»™t nụ cưá»i tà n nhẫn, cháºm rãi dÆ¡ Ä‘ao lên, dưới ánh mặt trá»i u ám, trưá»ng Ä‘ao múa lên, phản chiếu ánh sáng phát ra những Ä‘oá hoa và ng chói mắt.
“Ngươi còn đỡ được má»™t Ä‘ao nà y, thì ta phục ngươi đóâ€.
Lãnh Huyết không thể.
Chà ng phát giác mình đã hoà n toà n không còn chút sức lá»±c nà o, ngay cả sức lá»±c rút kiếm ra khá»i ngá»±c địch nhân cÅ©ng không có, tháºm chà chà ng còn phải mượn lá»±c thanh kiếm cắm và o ngá»±c đối phương má»›i miá»…n cưỡng đứng dáºy được.
Một kiếm vừa rồi, đã là m tiêu hao phần sức lực cuối cùng của chà ng.
Trá»i xoay, đất chuyển, trưá»ng Ä‘ao cá»§a kẻ kia cÅ©ng rÃt lên xoay chuyển, cá» tranh bốn phÃa tản ra bởi tráºn cấp phong do lá»±c khà cá»§a hắn gây ra.
Khi nà o thì một đao nà y chém xuống...
Äá»™t nhiên má»™t thanh âm bình tÄ©nh ôn hòa vang lên: “Nếu ngươi chém trúng má»™t Ä‘ao nà y, ta Ä‘ang ở bên phải ngươi, mấy huyệt đạo Äại Nghinh, Thiết Bồn, Ưng Thông, Bá»… Quan, NgÅ© Lý cá»§a ngươi Ä‘á»u có sÆ¡ hở, vì váºy ngươi không thể chém xuốngâ€.
Äao khách kia vừa nghe, láºp tức giáºt mình kinh hãi, nếu má»™t Ä‘ao nà y chém xuống, năm huyệt đạo nà y cá»§a hắn Ä‘Ãch thá»±c Ä‘á»u lá»™ ra cả. Hắn bất ngá» dịch ngưá»i ra ná»a xÃch, quay ngưá»i vá» phÃa thanh âm vừa phát ra, lạnh lùng há»i: “Nếu Ä‘ao nà y cá»§a ta chém vá» phÃa ngươi thì sao?â€.
Ngưá»i kia vẫn ôn hòa nói: “Váºy thì bảy yếu huyệt Hoa Cái, Thiên Äá»™t, Triếp Cân, Nháºt Nguyệt, Khúc Trạch, Äại Lăng, Thừa Phù cá»§a ngươi lại cà ng nguy hiểm hÆ¡n, má»™t Ä‘ao nà y cà ng không thể chém xuống, ngà n vạn lần không thể chém xuốngâ€.
Äao khách nghe xong, mồ hôi lạnh liá»n toát ra khắp ngưá»i.
Thì ra ngưá»i kia vừa nói, chÃnh là bảy chá»— sÆ¡ hở trong chiêu Ä‘ao nà y cá»§a hắn. Äao khách nhìn qua, chỉ thấy trung niên hán tỠđó ước chừng ba mươi tuổi, thân váºn y phục mà u xám, khoé miệng Ä‘ang mỉm cưá»i, nụ cưá»i tháºt ôn hoà .
Chỉ nghe Lãnh Huyết kêu lên: “Nhị sư huynh!â€.
Vẻ mừng vui lộ rõ ra nét mặt.
“Huỵch!â€.
Äến lúc nà y chà ng má»›i hết sức lá»±c cầm cá»±, ngã váºt xuống.
Nhị sư huynh cá»§a Lãnh Huyết chÃnh là Thiết Thá»§ trong Tứ Äại Danh Bá»™, con ngưá»i chà ng lá»… độ ôn hoà , lại chÃnh trá»±c cÆ¡ trÃ, võ công lấy ná»™i lá»±c thâm háºu và má»™t đôi thiết thá»§ là m thiên hạ song tuyệt. Tuy Lãnh Huyết đủ tà n độc, cÅ©ng đủ kiên nhẫn, khoái kiếm bạt mạng không ai là không sợ, nhưng so vá»›i Thiết Thá»§, chà ng vẫn còn kém má»™t báºc.
Tiếng hô nà y cá»§a Lãnh Huyết là m Ä‘ao khách thầm kinh hãi. Nhưng hắn láºp tức nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u. Äối phương có thể nói ra sÆ¡ hở khi y xuất thá»§, hoà n toà n không phải chuyện gì ly kỳ, chỉ cần hắn xuất thá»§ như Ä‘iện, trong sát na ngắn ngá»§i như Ä‘iện quang há»a thạch, đối phương là m sao có thể kÃch trúng chá»— sÆ¡ hở cá»§a hắn? Äợi đến lúc, Thiết Thá»§ xuất chiêu, thì sá»›m đã bị Ä‘ao cá»§a hắn chém thà nh mưá»i tám khúc rồi.
NghÄ© tá»›i đây, Ä‘ao khách láºp tức không còn sợ hãi nữa.
Thiết Thá»§ cÆ¡ hồ như Ä‘á»c được suy nghÄ© trong đầu hắn, lại mỉm cưá»i cháºm rãi nói: “Tá»a Giang Äao Nhạc Quân, ngươi tốt nhất không nên thá» thì hÆ¡n, Ä‘ao cá»§a ngươi lợi ở dà i, nhưng cÅ©ng hại ở chá»— quá dà i, má»™t Ä‘ao không trúng, để ta nháºp ná»™i, lúc ấy thì ngươi chỉ còn nước ném Ä‘ao Ä‘i mà thôiâ€.
Nhạc Quân biến sắc, nhưng Ä‘ao cá»§a hắn vẫn hươ lên, phát ra má»™t thanh âm như hổ hú. Sá»± thá»±c thì hắn Ä‘ang dùng ánh mắt, ra hiệu cho tên thá»§ hạ còn lại, đột kÃch Thiết Thá»§.
Hắn không tin Thiết Thủ có đủ năng lực là m như những gì chà ng nói, nhưng đối phương đã nói ra được tên hỠlai lịch của hắn.
Tuy Nhạc Quân vẫn không phục, nhưng vẫn lá»±a chá»n má»™t phương thức tương đối an toà n hÆ¡n, để thá»§ hạ xuất thá»§ trước xem cân lượng đối phương thế nà o!
Chiếc dùi ba mũi của tên thủ hạ kêu “vù†lên một tiếng, đâm thẳng và o sau lưng Thiết Thủ.
Nhạc Quân Ä‘ang đợi Thiết Thá»§ động thá»§, bất kể là chà ng tránh né hay phản kÃch, Ä‘á»u sẽ phân tán tinh thần, lá»™ ra sÆ¡ hở, còn hắn sẽ xuất thá»§ đúng và o khoảnh khắc đó, chặt tên địch nhân ưa doạ dẫm nà y ra thà nh sáu mươi hai Ä‘oạn.
Nhưng Thiết Thủ không hỠxuất thủ.
Chà ng chỉ nghiên đầu má»™t cái. “Bốp!†Äầu chà ng đụng trúng ngay mặt tên sát thá»§ kia, chỉ nghe hắn kêu lên má»™t tiếng quái dị, đầu váng mắt hoa, lảo đảo thoái lui bảy tám bước, ngã ngồi bệt xuống đất, đưa tay lên sở thá», chỉ thấy toà n máu là máu, chiếc mÅ©i bị Ä‘áºp dẹt như má»™t con hải sâm. Má»™t cái cụng đầu cá»§a Thiết Thá»§, tháºt chẳng khác gì thiết chuỳ là mấy.
Äúng và o sát na mà Thiết Thá»§ nghiêng đầu đó, trưá»ng Ä‘ao cá»§a Nhạc Quân cÅ©ng xuất thá»§, sá» ra má»™t chiêu “Äá»™c Phách Hoa SÆ¡n†chém xả từ trên xuống dưới!
Má»™t Ä‘ao nà y cá»§a Nhạc Quân, đã từng bổ đôi má»™t tảng thiên thạch lá»›n trên đỉnh Quân SÆ¡n, lại từng chém cây thiên niên tướng quân bách trên Tung SÆ¡n ra là m hai, ngay cả cây hoà ng kim can tinh luyện cá»§a Äại Lá»±c Tướng Quân Cao Gia Tố cÅ©ng bị má»™t Ä‘ao nà y cá»§a y chém ra là m hai Ä‘oạn.
Thanh thế cá»§a Ä‘ao nà y, tuyệt đối không kém Trưá»ng Äao Thần Ma Tôn Nhân Äồ năm xưa.
Thân hình Thiết Thá»§ ngá»a ra sau, thoạt nhìn thì Ä‘ao nà y rõ rà ng là chém thẳng xuống diện môn cá»§a chà ng, xẻ đôi lồng ngá»±c, lưỡi Ä‘ao chưa tá»›i, Ä‘ao phong đã là m y phục Thiết Thá»§ bay lên phần pháºt.
Äao phong hoà n toà n biến mất.
Äao phong biến mất trong tay Thiết Thá»§.
Thiết Thá»§ dùng đôi tay trần, Ä‘áºp mạnh và o thân Ä‘ao.
Nhạc SÆ¡n vừa biến sắc. Thiết Thá»§ đã cưá»i cưá»i nói: “Ta đã nói rồi, má»™t Ä‘ao nà y tốt nhất không nên xuất thá»§ thì hÆ¡n...â€.
Lá»i chà ng còn chưa dứt, thì đã nghe “cách†má»™t tiếng, Nhạc Quân không rút Ä‘ao vỠđược, liá»n váºn lá»±c bẻ ngang, là m thân Ä‘ao gãy Ä‘oạn, phần còn lại đâm thẳng và o bụng Thiết Thá»§â€.
Biến hóa nà y không thể nói là không nhanh, nhưng Nhạc Quân cũng chỉ kịp nhìn thấy khoé miệng Thiết Thủ nhếch lên, sau đó trước mắt đã tối sầm lại.
Äợi đến lúc hắn mở mắt ra, thì lại thấy Thiết Thá»§ Ä‘ang nhìn mình cưá»i cưá»i.
Chỉ là khoảng thá»i gian giữa hai lần cưá»i cưá»i nà y, Nhạc Quân cảm thấy trước mắt mình tối sầm lại. Mắt hắn thấy tối sầm lại, kỳ thá»±c chÃnh là Thiết Thá»§ đã lách ngưá»i né tránh Ä‘ao chiêu, lướt đến trước mặt, song chỉ khẽ ấn nhẹ và o hai mắt Nhạc Quân, sau đó lại lùi vỠđúng chá»— đứng ban đầu cá»§a mình.
Äối thá»§ có thể ấn và o song mục cá»§a hắn mà hắn hoà n toà n không thể kháng cá»± hay né tránh, nếu như muốn hạ sát thá»§, chẳng phải là dá»… hÆ¡n trở bà n tay hay sao?
Nhạc Quân ngây ngưá»i, Ä‘ao cÅ©ng khá»±ng lại giữa không trung.
Thiết Thá»§ không há» phong tá»a huyệt đạo cá»§a hắn, nhưng đối vá»›i Nhạc Quân mà nói, tâm lý dao động cÆ¡ hồ như đã là m hắn tá»± phong bế huyệt đạo khắp toà n thân cá»§a mình.
Chỉ nghe Thiết Thá»§ cháºm rãi nói: “Nhạc Quân, ta biết những vụ án nà y không phải do ngươi và Hoà ng Hà Kiếm ÄÆ°á»ng Sao chá»§ mưu, còn mưá»i ta tên thá»§ hạ cá»§a hai ngươi, cà ng không thể biết ná»™i tình, chỉ cần ngươi nói hết vá»›i ta, nói không chừng, tá»™i danh có thể giảm nhẹ...â€.
Song mục Nhạc Quân nhìn chằm chằm và o chà ng, miệng lẩm bẩm: “Tá»™i danh giảm nhẹ? Có thể giảm được bao nhiêu? Những ngưá»i ta đã giết, có dùng hết đầu ngón tay cá»§a bá»n ngươi cÅ©ng không tÃnh hết, những căn nhà ta đã phóng hoả, còn nhiá»u hÆ¡n là và ng mã đốt ngà y tết nữa, tiá»n tà i mà ta đã cướp, còn nhiá»u hÆ¡n tà i bảo mà binh mã công thà nh hãm địa vÆ¡ vét cá»§a dân chúng, ngươi nói ta nói đúng sá»± thá»±c, có thể giảm bá»›t tá»™i danh, có thể giảm được bao nhiêu chứ? Không bị chém đầu hả? Giam cầm chung thân? Ngồi tù mưá»i năm để bị bá»n ngục tốt hà nh hạ như má»™t con chó? Hay là chỉ bị giam tám mưá»i ngà y như lÅ© trá»™m vặt ăn trá»™m má»™t hai cái bánh?...â€.
Thiết Thá»§ thoáng ngây ngưá»i. Nhạc Quân lại cưá»i khẩy nói tiếp: “Ngang cÅ©ng chết, dá»c cÅ©ng chết, dù sao ta cÅ©ng không đánh lại ngươi, ngươi muốn ta nói ra chá»§ mưu, khai ra ná»™i tình, không phải là khiến ta ngay cả ngưá»i báo thù cho mình cÅ©ng không có nốt ư?
Lá»i ngon tiếng ngá»t cá»§a ngươi, Ä‘i lừa gạt lÅ© tiểu tạp mao có mấy năm đạo hà nh còn được, nói vá»›i ta chỉ như cái kèn bị nhét bông, thổi không ra tiếng mà thôi!†Vừa nói, hắn lại đưa Ä‘ao lên.
Thiết Thá»§ xua tay cưá»i khổ nói: “Nhạc Quân...â€.
Nhạc Quân vung Ä‘ao, trưá»ng Ä‘ao tuy đã gãy Ä‘oạn nhưng vẫn còn dà i hÆ¡n ba xÃch, Thiết Thá»§ lách ngưá»i né tránh, thì chợt nghe “hự†má»™t tiếng, Ä‘oạn Ä‘ao đâm xuyên qua bụng tên thá»§ hạ duy nhất còn lại, xuyên qua ba xÃch, thò ra sau lưng.
Thiết Thá»§ tức giáºn quát lên: “Ngươi muốn giết ngưá»i diệt khẩu...â€.
Nhạc Quân rút Ä‘ao ra định tá»± táºn, nhưng Thiết Thá»§ đã phóng tá»›i như má»™t ánh chá»›p, chá»™p lấy Ä‘ao cá»§a hắn.
Äiá»u kỳ lạ là khi đôi tay huyết nhục cá»§a Thiết Thá»§, chạm và o thân Ä‘ao sắc bén, thân Ä‘ao liá»n vỡ ra thà nh từng mảnh nhá», chỉ còn lại cán Ä‘ao trÆ¡ trá»i, Thiết Thá»§ cưá»i lạnh nói: “Ngươi không thể chết, ngươi mà chết, đầu mối cá»§a bá»n ta sẽ đứt Ä‘oạn mấtâ€.
Chợt nghe “xoạt†má»™t tiếng, từ cán Ä‘ao cá»§a Nhạc Quân liá»n bắn ra má»™t lưỡi Ä‘ao ngắn chừng ba thốn, đâm và o tâm thất cá»§a chÃnh mình. Gương mặt Nhạc Quân láºp tức lá»™ ra thần thái như cưá»i mà không phải cưá»i: “Dù võ công cá»§a ngươi cao tuyệt, ta không giết được ngươi... nhưng ngươi cÅ©ng không cản được ta... cản được ta... giết chết chÃnh mình...â€. Nhạc Quân nói dứt câu nà y, liá»n ngã gục xuống. Thiết Thá»§ đỡ lấy hắn, rồi mau chóng nháºn ra đối phương đã tuyệt khÃ, chỉ đà nh buông tay ra.
Chỉ trong chốc lát, mưá»i ba tên hung thá»§ vÃ ÄÆ°á»ng Sao, Nhạc Quân toà n bá»™ Ä‘á»u đã táng mạng, Thiết Thá»§ không khá»i thở dà i má»™t tiếng, đến lúc nà y, manh mối cá»§a chà ng và Lãnh Huyết nắm được đã hoà n toà n đứt Ä‘oạn.
Chà ng láºp tức cúi ngưá»i xuống lục soát tất cả đồ váºt trên ngưá»i ÄÆ°á»ng Sao và Nhạc Quân. Thiết Thá»§ xưa nay vốn tinh thong dược lý, nên cuối cùng cÅ©ng tìm được thuốc giải cho Lãnh Huyết phục dụng, chừng ná»a tuần hương sau thì cuối cùng sắc mặt Lãnh Huyết cÅ©ng có lại huyết sắc.
Thiết Thá»§ đỡ lấy vai chà ng, nói: “Äệ sao rồi?â€.
Lãnh Huyết nói: “Vẫn váºy, thá» thương, còn chưa chết đượcâ€. Song mục chà ng đảo má»™t vòng, chỉ dừng lại trên mặt Thiết Thá»§ má»™t thoáng, rồi láºp tức dịch ra, nhưng trong má»™t sát na ngắn ngá»§i ấy, ánh mắt cá»§a chà ng trở nên cá»±c kỳ ôn hoà , cá»±c kỳ ấm áp.
“Chỉ là lần nà y nếu không phải huynh đến, có thể đệ đã chết tháºt rồi đóâ€.
Thiết Thá»§ mỉm cưá»i.
“Äệ là Lãnh Huyết – Thiết Äả Nhân Lãnh Huyết, cả ngưá»i được đúc bằng thép, nhị ca cá»§a đệ chỉ dá»±a và o má»™t đôi song thá»§ để kiếm cÆ¡m ăn, có thể cứu đệ lần nà y, chỉ là tấu xảo mà thôiâ€.
Lãnh Huyết nói: “Nhị ca lại nói đùa rồi, đây đâu phải là huynh cứu đệ chứ? Chỉ là ... không phải huynh phải Ä‘i Thiểm Bắc bắt đại đạo ÄÆ°á»ng Tháºp Nhị sao? Tại sao huynh lại tá»›i đây đúng lúc váºy?â€.
Thiết Thá»§ cưá»i cưá»i nói: “Trên Ä‘á»i là m gì có nhiá»u chuyện trùng hợp đến váºy? Không phải ngưá»i nà o cÅ©ng nói, những ngưá»i trong Lục Phiến Môn bá»n ta, lúc cần thì chẳng thấy đâu, lúc không cần thì lại lÅ© lượt đến là m phiá»n hay sao? Äại đạo ÄÆ°á»ng Tháºp Nhị đã bị ta bắt rồi, nhưng ngưá»i nà y còn liên quan đến má»™t loạt các vụ án cướp cá»§a giết ngưá»i liên hoà n, trong đó dưá»ng như còn có má»™t âm mưu rất lá»›n nữa, ta chưa có đầu mối gì, thì ÄÆ°á»ng Tháºp Nhị đã bị ngưá»i ta đầu độc chết rồiâ€.
Lãnh Huyết há»i: “Những vụ án cướp cá»§a liên hoà n mà huynh là chỉ...?â€.
Thiết Thá»§ đáp: “Gần má»™t tháng nay, Hà Nam Äặng gia, Chân Tâm đạo trưá»ng, Niên Gia trại, Hà Bắc Tống Äình Mặc tá»u Ä‘iếm, tổng cá»™ng hÆ¡n tám trăm mạng cưá»i, toà n bá»™ Ä‘á»u bị ngưá»i ta giết sạch, không má»™t ai sống sót... những vụ án nà y có má»™t số Ä‘iểm bất đồng vá»›i những vụ mà đệ phụng mệnh Ä‘iá»u tra. Bốn nhà mà ta vừa nói, toà n bá»™ Ä‘á»u là danh gia võ lâm, còn Trần Gia Phưá»ng, Chiếu Gia Táºp, Yên Gia Kiá»u, Cá»§ng Gia Thôn mà đệ Ä‘iá»u tra Ä‘á»u là các thôn là ng không thuá»™c võ lâm, tại sao tám thế gia, thôn trại văn võ ở hai bên bá» sông nà y Ä‘á»u bị thảm há»a diệt môn như váºy? Äiểm tương đồng duy nhất cá»§a bá»n há», chÃnh là cả tám Ä‘á»u nằm ven sông, hÆ¡n nữa Ä‘á»u tương đối già u có. Nhưng mà , dá»±a và o các dấu tÃch để lại, thì tặc khấu phỉ đồ thông thưá»ng vị tất đã tâm lang thá»§ lạt đến váºy, đồng thá»i đồ thôn há»§y phưá»ng cÅ©ng không cần thiết như thế, thêm và o đám ngưá»i gây án nà y, kẻ nà o kẻ nấy Ä‘á»u võ công cao cưá»ng, không phải là hạng võ lâm bại loại tầm thưá»ng. Theo ta Ä‘iá»u tra được, dẫn đầu là sáu tên...â€.
Lãnh Huyết ngắt lá»i: “Là m sao huynh biết được?â€.
Thiết Thá»§ cưá»i cưá»i: “Há»i hay lắm. Khi ta bắt được đại đạo ÄÆ°á»ng Tháºp Nhị, hắn đã có ý Ä‘em bà máºt vá» chá»§ mưu cá»§a những vụ án nà y nói cho ta, hòng đổi lấy sá»± tá»± doâ€.
Lãnh Huyết nói: “Huynh đương nhiên là không đáp ứngâ€.
Thiết Thá»§ gáºt đầu: “Bất luáºn là công hay tư, ta cÅ©ng không thể đáp ứng hắn, nên chỉ đà nh khuyên hắn Ä‘em án tình nói ra, may ra có thể giảm bá»›t tá»™i hình. Nhưng hắn lại tưởng rằng ta không tin vụ án đó quan trá»ng như lá»i mình nói, liá»n há»i ta có biết hung án Chân Tâm đạo trưá»ng má»›i xảy ra gần đây hay không, sau đó còn ám thị cho ta biết cầm đầm đám hung thá»§ gây ra những vụ thảm án nà y là sáu võ lâm cao thá»§, nhưng kẻ chá»§ mưu thì còn có địa vị cao hÆ¡n nữa, chẳng những thế mà bên trong còn liên quan đến má»™t âm mưu cá»±c kỳ vÄ© đại trong võ lâm...â€.
Lãnh Huyết cÅ©ng gáºt gù nói: “Hoà ng Hà Kiếm ÄÆ°á»ng Sao là tỠđệ bên ngoại cá»§a Thục Trung ÄÆ°á»ng Môn, ám khà xưng tuyệt giang hồ, cÅ©ng là cao thá»§ dụng kiếm hiếm gặp trong ÄÆ°á»ng môn và trong võ lâm, Tá»a Giang Äao Nhạc Quân, từ sau khi đánh bại Äại Lá»±c Tướng Quân Cao Gia Tố, thì uy danh đã chấn động võ lâm. Hai ngưá»i nà y mà chịu nghe kẻ khác sai khiến Ä‘i giết ngưá»i phóng hoả, xem ra âm mưu bên trong tuyệt đối không phải chuyện nhá»...â€.
“Chuyện nà y đương nhiênâ€.
Thiết Thá»§ thở dà i nói: “Äáng tiếc lÃ ÄÆ°á»ng Tháºp Nhị còn chưa kịp nói hết thì má»™t hắc y mông diện nhân đã xông tá»›i, xuất thá»§ tấn công ta. Võ công cá»§a hắn cá»±c kỳ nguỵ dị, hai chúng ta giao thá»§ được chừng năm chục chiêu, thì hắn đột nhiên thoái lui, còn ÄÆ°á»ng Tháºp Nhị thì trong lúc không có sức lá»±c phản kháng, đã bị ngưá»i ta ném cho má»™t nắm phấn độc và o mặt, chết rồiâ€.
“Như váºy thì...â€. Lãnh Huyết trầm tư nói: “Äối phương đã biết huynh Ä‘ang truy xét chuyện nà y rồiâ€.
Thiết Thá»§ nói: “Hắc y nhân võ công cá»±c cao, nếu cùng vá»›i tên đồng bá»n giết chết ÄÆ°á»ng Tháºp Nhị kia liên thá»§ đối phó ta, e rằng mưá»i phần chắc chÃn là ta khó thoát khá»i độc thá»§ cá»§a chúng, nhưng đối phương dưá»ng như chỉ muốn sát nhân diệt khẩu, là m mất đầu mối cá»§a bá»n ta mà thôi... mấy ngà y nay ta Ä‘á»u phục kÃch ở vùng nà y, quả nhiên phát hiện ra Äạm Gia Thôn nà y bốc lá»a, nên đã vá»™i và ng đến nÆ¡i, không ngá» kịp thá»i cứu được đệâ€.
Lãnh Huyết nói: “Äáng tiếc trong sáu tên đầu lÄ©nh ấy, chúng ta má»›i chỉ biết được hai kẻ đã chết là Nhạc Quân vÃ ÄÆ°á»ng Sao, còn lại bốn ngưá»i thì không rõ là aiâ€.
Thiết Thá»§ nói: “ChÃnh váºy. Nếu để vụ án kết thúc ở đây, chúng ta sẽ không có cách nà o tiếp tục tra xét, tìm ra chân hung, đòi lại công bằng cho những ngưá»i đã bị hạiâ€.
“Nhưng mà ...â€.
Thiết Thá»§ cưá»i cưá»i tiếp lá»i: “Lưới trá»i lồng lá»™ng, thưa mà khó lá»t, cho dù là bá»n chúng không gây án nữa, nhưng hạng ngưá»i táng táºn thiên lương ấy, bất kể là có trốn đến chân trá»i góc biển nà o Ä‘i nữa, cÅ©ng sẽ có má»™t ngà y vì má»™t số chuyện gì đó mà lá»™ Ä‘uôi hồ ly raâ€.
2.
ÄÃch thá»±c, có lẽ vì tình hình quá căng thẳng, nên những vụ án diệt môn nà y đã ngưng lại má»™t thá»i gian.
Nhưng một quái sự khác lại xảy ra, hơn nữa còn có liên quan đến vụ án nà y.
Quái sự nà y, xảy ra trên dòng Khóa Hổ Giang, lúc đó, Lãnh Huyết đang dưỡng thương, còn Thiêt Thủ thì đang là m hộ pháp cho chà ng, giúp chà ng được tĩnh tâm dưỡng thương.
-oOo-
|

07-10-2008, 02:50 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
BỘ II – Thất Hồn Äao Pháp Toái Má»™ng Äao
Hồi 1 Minh Nguyệt Thanh Phong Khóa Hổ Giang
1.
Trên dòng Khóa Hổ Giang, trăng sáng vằng vặc.
Hôm nay là khoảng mưá»i sáu, mưá»i bảy, trăng đặc biệt sáng, ánh trăng rá»i xuống là m dòng sông cà ng thêm phần thanh lệ.
Trên sông du thuyá»n trôi lững lá», trên bá» những bụi lau sáºy rì rà o trong gió.
2.
Những con thuyá»n trên sông, có lá»›n, đèn hoa rá»±c rỡ, có nhá», tinh xảo thanh nhã, trong đó có má»™t hoa thuyá»n lá»›n nhất, Ä‘áºu bên cạnh cầu, chăng đèn kết hoa, lá»i oanh tiếng yến rá»™n rà ng, tiếng đà n tiếng sáo dáºp dìu vang vang.
Không cần nói, hoa thuyá»n nà y khà phái hà o hoa, bố trà phong nhã, trên thuyá»n lại là danh kỹ nổi tiếng khắp vùng, ngoà i ra còn những tráng hán phụ trách phòng vệ Ä‘ang Ä‘i Ä‘i lại lạ trên mạn thuyá»n nữa, nếu không phải Táºp Gia Trang, thì ai có thể má»i được những ngưá»i nà y, ai có thể trả được cái giá cao ngất trá»i như váºy?
Song đương nhiệm trang chá»§ cá»§a Táºp Gia Trang, Táºp Tiếu Phong, tuy niên ká»· còn rất trẻ đã là m nhất trang chi chá»§, nhưng lại là má»™t kẻ háo sắc.
Thất Hồn Äao Pháp tổ truyá»n cá»§a Táºp Gia Trang danh chấn võ lâm, do Äả Biến Quan Trung Vô Äịch Thá»§ Táºp Dá»± Sở sáng tạo ra và o ba trăm hai mươi bốn năm vá» trước, Ä‘ao pháp khinh linh, chiêu thức mê ly kỳ ảo vô song. Truyá»n đến Ä‘á»i thứ ba, thì cháu ná»™i cá»§a Táºp Sá»± Sở là Táºp Kỳ ÄÆ°á»ng đã xây dá»±ng lên Lưỡng Hà võ lâm đệ nhất thế gia Táºp Gia Trang, cùng ngang danh vá»›i các danh gia như Nam Cung, Má»™ Dung, PhÃ, Thượng Quan, Tư Mã, ÄÆ°á»ng... Truyá»n đến Ä‘á»i thứ năm, đến tay đại hiệp Táºp Bôn Long, thì Táºp Gia Trang có thể nói đã đạt đến cá»±c thịnh, không những ngưá»i đông thế mạnh mà tiếng tăm cÅ©ng đạt đến đỉnh cao nhất. Chẳng những váºy, Táºp Bôn Long không chỉ là cao thá»§ sá» Ä‘ao, mà còn là hảo thá»§ rèn Ä‘ao, đã rèn được má»™t thanh tuyệt thế thần binh – Toái Má»™ng Äao.
Phương pháp rèn Toái Má»™ng Äao đã thất truyá»n từ lâu, nghe đồn là trong má»™t kỳ duyên hãn thế, Táºp Bôn Long có được hai tảng kỳ thiết, hợp nhất lại vá»›i nhau má»›i rèn được thanh kỳ Ä‘ao nà y. Sau khi có được bảo Ä‘ao, Táºp Bôn Long đã kế tục viá»…n tổ Táºp Dá»± Sở, Ä‘oạt lấy danh hiệu Quan Trung Äệ Nhất Cao Thá»§.
Nên biết rằng thá»i đó nhân tà i trong võ lâm nhiá»u như nấm má»c sau mưa, võ công tăng tiến không ngừng, cho dù là ngưá»i sáng láºp ra Thất Hồn Äao Pháp Táºp Dá»± Sở còn tại thế, chưa chắc đã có thể tranh được danh hiệu trước đây cá»§a mình, ấy váºy mà Táºp Bôn Long đã dùng Toái Má»™ng Äao, sá» Thất Hồn Äao Pháp, uy lá»±c tăng gấp mưá»i lần, dá»… dà ng đánh bại tất cả cưá»ng địch. Äiá»u kỳ quái nhất là những ngưá»i bị Toái Má»™ng Äao kÃch bại, bất luáºn thương thế nặng nhẹ ra sao, tất cả Ä‘á»u mất Ä‘i đấu chÃ, phá»§ phục xưng thần, vì váºy sau khi Táºp Bôn Long lấy được danh hiệu Quan Trung Äệ Nhất Cao Thá»§, tên tuổi cá»§a Táºp Gia Trang cÅ©ng lên tá»›i mức cá»±c thịnh, không ngưá»i nà o dám xúc phạm.
Äáng tiếc là Táºp Bôn Long không biết có phải vì quá hưng phấn, quá cao hứng sau khi được Táºp Gia Trang và Thất Hồn Äao Pháp lên đến đỉnh cao hay không, mà đã đột nhiên bạo tá». Xem ra má»™t ngưá»i bất luáºn là quá vui vẻ sung sướng hay quá bi thương chán nản Ä‘á»u không phải là chuyện hay, kể cả cao thá»§ võ lâm thân hoà i tuyệt kỹ cÅ©ng không ngoại lệ.
Có Ä‘iá»u, Táºp Bôn Long có thể nói là chết rất đúng lúc, chết đúng và o lúc thanh danh cá»§a lão Ä‘ang sáng rá»±c như mặt trá»i chÃnh ngá», khiến tên tuổi lão mãi mãi được lưu truyá»n, được võ lâm háºu bối tưởng niệm, má»—i lần nhắc đến Thất Hồn Äao Pháp Toái Má»™ng Äao Táºp Bôn Long là không ai không giÆ¡ ngón tay cái lên, khen má»™t tiếng “hảoâ€.
Sau khi Táºp Bôn Long chết, Táºp Tá»u Cảnh kế tục phụ thân là m chá»§ nhân Ä‘á»i thứ chÃn cá»§a Táºp Gia Trang. Con ngưá»i Táºp Tá»u Cảnh không thÃch tranh phong vá»›i ngưá»i khác như lão tá» cá»§a hắn, mà ngược lại rất đạm bạc danh lợi, Ãt khi xuất đầu lá»™ diện trên giang hồ. Có Ä‘iá»u thanh uy cá»§a Táºp Gia Trang vẫn rất lá»›n, có chuyện gì chỉ cần phân phó má»™t tiếng, cÅ©ng chưa nghe thấy có ai dám gây khó dá»… cả. Nên biết rằng Thất Hồn Äao Pháp cá»§a Táºp gia đã là má»™t thứ Ä‘ao pháp lợi hại hiếm có, thêm và o Toái Má»™ng Äao, có thể phát huy được uy lá»±c Thất hồn Äao Pháp gấp mưá»i lần, thá» há»i còn ai dám đối địch vá»›i há» nữa?
Táºp Tá»u Cảnh ngưá»i đúng như tên, thÃch nhất là uống rượu. Táºp Gia Trang tuy không cầu phát triển, nhưng danh vá»ng vẫn còn hưng thịnh, thế nên Táºp Tá»u Cảnh cứ váºy mà sống được má»™t Ä‘á»i bình an, sau ngà y lá»… mừng thá» năm mươi tám tuổi mưá»i ngà y thì đột tá», nghe nói là uống rượu quá nhiá»u nên sức khoẻ đã bị tà n phá.
Trách nhiệm trang chá»§ Ä‘á»i thứ mưá»i cá»§a Táºp Gia Trang do nhi tá» tuổi còn rất trẻn cá»§a Táºp Tá»u Cảnh, Táºp Tiếu Phong gánh vác.
Sau cái chết cá»§a Táºp Tá»u Cảnh, sá»± tôn kÃnh cá»§a võ lâm đối vá»›i Táºp Gia Trang đã không còn như trước. Vì váºy đã có không Ãt ngưá»i dòm ngó tiá»n tà i thế lá»±c cá»§a Táºp Gia Trang, mượn đủ thứ lý do đến Táºp Gia Trang khiêu chiến tầm cừu, hi vá»ng có thể láºt đổ được Táºp Gia, ngồi lên cái ghế lão đại.
Nhưng những kẻ sinh sá»± khiêu chiến nà y, toà n bá»™ Ä‘á»u bị đánh Ä‘uổi Ä‘i hết. Phụ trách giải quyết những phiá»n phức nà y thông thưá»ng là hai ngưá»i. Quản sá»± Táºp Lương Ngá»™ và quản gia Táºp Anh Minh.
Ngưá»i bình thưá»ng, đừng nói là muốn thách đấu Táºp Gia Trang trang chá»§ Táºp Tiếu Phong, cho dù là muốn vượt qua thanh Ä‘ao trên tay quản sá»± Táºp Lương Ngá»™ hay quản gia Táºp Anh Minh cÅ©ng tuyệt đối không phải là chuyện dá»….
Mấy năm nay cÅ©ng có má»™t số cao thá»§ có thể trá»±c tiếp giao thá»§ vá»›i Táºp Tiếu Phong, chá»§ yếu là vì những nhân váºt võ lâm nà y cÅ©ng là nhất phương bá chá»§, trại chá»§ hay động chá»§. Có Ä‘iá»u là trước khi giao thá»§ vá»›i Táºp Tiếu Phong, bá»n hỠđã bị tổng quản ÄÆ°á»ng Thất Kinh tiếp chiến đánh bại rồi.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh là tổng quản cá»§a Táºp Gia Trang, so sánh ra, Táºp Lương Ngá»™ chỉ có thể xem là tam quản sá»±, Táºp Anh Minh thì là nhị quản gia, còn ÄÆ°á»ng Thất Kinh má»›i là đại tổng quản.
Thân pháºn địa vị cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh trong võ lâm, tuyệt đối có thể so sánh vá»›i tông chá»§ cá»§a má»™t môn má»™t phái.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh vốn là má»™t cao thá»§ xuất quần bạt tuỵ trong võ lâm, hiếm có hÆ¡n là khả năng hà nh sá»± cá»§a cá»§a y còn cao hÆ¡n võ công gấp bá»™i, ba mươi tuổi y đã thà nh danh, ba mươi mốt tuổi thì được bang há»§ Lạc Nhạn Bang ở SÆ¡n Äông Sư Thá»§ Nghiên đỠbạt, thăng là m tổng đưá»ng chá»§, quả nhiên chỉ trong ba năm ngắn ngá»§i, Lạc Nhạn Bang đã trở thà nh SÆ¡n Äông đệ nhất đại bang.
Ba mươi lăm tuổi thì ÄÆ°á»ng Thất Kinh đến Quán Gia Bảo ở Thiểm Bác, cÅ©ng chỉ trong bốn năm, đã được toà n bảo trên dưới á»§ng há»™, trở thà nh phó bảo chá»§, thanh uy chỉ kém mình bảo chá»§ Quán Thiên Nháºm, nhưng ÄÆ°á»ng Thất Kinh lại lặng lẽ thoái ẩn, rá»i khá»i Quán gia bảo, má»™t năm sau thì được Táºp Gia Trang tiá»n trang chá»§ Táºp Tá»u Cảnh thu nháºn.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh đến Táºp Gia Trang không đầy bảy năm thì địa vị đã ở trên hai đại tổng quản cá»§a Táºp gia, là Táºp Lương Ngá»™ và Táºp Anh Minh. Y đại biểu trang chá»§ xuất thá»§ đối địch cÅ©ng là chuyện danh chÃnh ngôn thuáºn, nhưng phà m là những kẻ muốn khiêu chiến vá»›i Táºp Tiếu Phong, Ä‘á»u không có cách nà o thông qua được cá»a ải cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh nà y.
Vì váºy thanh uy cá»§a Táºp Gia Trang không bị suy thoái, công lao cá»§a vị Cá»u Mệnh Tổng Quản ÄÆ°á»ng Thất Kinh nà y là rất lá»›n.
Táºp Tiếu Phong má»›i khoảng chừng ba mươi lăm tuổi, mặt trắng không râu, mà i dà i tá»›i mai, dáng vẻ rất giống má»™t nho sinh, bình thưá»ng thì ôn nhu văn nhã, chỉ thÃch Ä‘á»c sách, đánh đà n.
Ngà y hôm nay không hiểu vì lý do gì, mà y đã gá»i má»™t đám thanh lâu kỹ nữ đến ca vÅ© là m vui, vừa ôm mỹ nữ trong lòng, trái má»™t ngưá»i, phải má»™t ngưá»i, cưá»i đùa ngả ngá»›n, rượu thịt ê há».
Những kỹ nữ mà Táºp Gia Trang gá»i đến, có thể nói Ä‘á»u là ngà n ngưá»i chá»n má»™t, tá»± nhiên là mỹ mạo như hoa, hÆ¡n nữa Ä‘á»u có tà i nghệ, có ngưá»i hát hay, có ngưá»i múa đẹp, có ngưá»i lại giá»i thÆ¡ từ, đánh đà n, gõ trống, cầm kỳ thi hoạ.
Trong số đó có má»™t vị cô nương tên là Tiểu Trân, đôi mà y ngà i vừa Ä‘en vừa Ä‘áºm, nhướng lên sát là n tóc mây má»™t cách bướng bỉnh, cổ vừa nhá» vừa dà i, trắng như những hòn đá cuá»™c bên bá» sông váºy, hai hà ng lông mi khẽ rung rung, cÆ¡ hồ như có chút bất an trước tình cảnh hiện tại.
Nà ng là nghệ kỹ chỉ bán nghệ không bán thân, trong số những cô nương nà y, nà ng là ngưá»i thuần khiết nhất, niên ká»· cÅ©ng nhá» nhất.
Trang chá»§ Táºp Gia Trang Táºp Tiếu Phong gá»i kỹ nữ Ä‘i dạo trên dòng Khóa Hổ Giang, đối vá»›i các tá»· muá»™i khác mà nói là má»™t chuyện rất may mắn, rất vui vẻ, nhưng đối vá»›i Tiểu Trân, thì dưá»ng như lại có rất nhiá»u nghi hoặc.
Bởi vì nà ng nghe Táºp Thu Nhai nói, Táºp Tiếu Phong phu thê ân ái mặn nồng, quyết không phải là má»™t kẻ trăng hoa tuyết nguyệt.
Táºp Thu Nhai chÃnh là đệ đệ cá»§a Táºp Tiếu Phong, Táºp Tiếu Phong có má»™t đệ đệ và má»™t muá»™i muá»™i.
Táºp Thu Nhai Ä‘ang theo Ä‘uổi Tiểu Trân. Có thể nói Tiểu Trân là nữ tá» cao quý nhất, xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất trong lòng y, bất luáºn là y đánh bại đối thá»§ nà o trên giang hồ, hay gặp phải chuyện gì đó không vui, y Ä‘á»u đến tìm Tiểu Trân, trân trá»ng nắm lấy đôi tay nhá» nhắn cá»§a nà ng, kể lại má»i việc.
Các công tá» quý phái xách kiếm hà nh tẩu giang hồ rất cần má»™t nữ nhi như váºy để là m bạn, an á»§i trong những lúc không vui.
Äiá»u khác biệt ở đây là , Táºp Thu Nhai chân tình vá»›i nà ng, y thá»±c sá»± muốn lấy Nhiếp Tiểu Trân là m vợ.
Äây cÅ©ng là nguyên nhân tại sao Tiểu Trân vẫn giữ được tấm thân trong sạch giữa chốn ô trá»c nà y, có Táºp nhị thiếu gia phÃa sau, có ai dám trái ý vị tiểu cô nương xinh đẹp nà y nữa chứ?â€.
Còn Tiểu Trân thì cÅ©ng nắm chặt lấy Ä‘iểm nà y, đây là con thuyá»n cá»§a nà ng giữa biển Ä‘á»i dáºy sóng, nếu nà ng mất Ä‘i y, tất cả Ä‘á»u sẽ không giữ được nữa, chỉ có trầm luân mà thôi.
GiỠđây, khi nà ng nhìn thấy vị ca ca mà tình lang cá»§a mình sùng bái: Táºp Tiếu Phong, phong lưu phóng đãng như váºy, trong lòng không khá»i tá»± nhá»§: “Sau nà y Thu Nhạn có phải cÅ©ng sẽ như váºy hay không? Lúc đó mình sẽ phải là m sao?â€.
Trong lúc nà ng Ä‘ang suy tư thì Táºp Thu Nhai cÅ©ng Ä‘ang đứng bên cạnh nà ng, thầm lo lắng không yên.
Nguyên nhân là m y bất an là không ngá» vị đại ca mà xưa nay y vẫn luôn tôn sùng, gần đây bất chợt biến đổi thất thưá»ng, để cho Tiểu Trân nhìn thấy thế nà y, nà ng sẽ nghÄ© gì?
“Äại ca và đại tẩu xưa nay phu thê ân ái, nhưng gần đây lại...?â€.
Táºp Thu Nhai không kịp nghÄ© tiếp, bởi Táºp Tiếu Phong đã gá»i y.
“Thu Nhạnâ€.
“Äại ca, có chuyện gì?â€.
“Ta là trang chá»§, trang chá»§ Táºp Gia Trangâ€.
Táºp Tiếu Phong nheo mắt nhìn chằm chằm và o mặt đệ đệ cá»§a mình: “Ngươi dá»±a và o cái gì mà gá»i ta là đại caâ€.
“Äệ là đệ đệ cá»§a huynh mà â€.
Táºp Thu Nhai cÅ©ng không ngá» ca ca cá»§a y lại nói như váºy.
“Ngươi lúc nà o cÅ©ng xưng huynh gá»i đệ, không chịu gá»i ta là trang chá»§â€.
Táºp Tiếu Phong trừng mắt nhìn đệ đệ: “Có phải ngươi muốn Ä‘oạt vị không?â€.
Táºp Thu Nhai bị câu há»i bất ngá» nà y là m há hốc miệng, đáp không nên lá»i.
Lúc nà y, trong đám kỹ nữ có má»™t ngưá»i tuổi nghá» lâu nhất, rất giá»i ứng phó tên là Nghê tam nương cưá»i ngá»t ngà o, nhẹ nhà ng đặt mưá»i ngón tay sÆ¡n đỠchót lên vai Táºp Tiếu Phong, õng ẹo nói: “Ai da, trang chá»§, là m sao váºy, hai huynh đệ vá»›i nhau tÃnh toán chuyện đó là m gì? Nếu trang chá»§ thấy buồn, tìm đến bá»n tiểu nữ cho nguôi ngoai không phải tốt hÆ¡n sao?â€.
Câu trả lá»i cá»§a Táºp Tiếu Phong là m tất cả tiếng oanh lá»i yến trên thuyá»n láºp tức ngưng bặt.
Y không nói một tiếng nà o.
Mà chỉ vung tay lên, tát mạnh má»™t cái, là m ba cái răng cá»§a Nghê tam nương văng ra, cả ngưá»i ngã phịch xuống sà n, má đỠbừng má»™t vết dấu tay, đám kỹ nữ Ä‘á»u kêu lên kinh hãi, nhưng không ai dám nói câu nà o.
Táºp Thu Nhai thấy váºy thì bất nhẫn đứng vụt dáºy nói: “Äại ca, huynh...â€.
Táºp Tiếu Phong chẳng buồn ngước mắt lên: “Rốt cuá»™c ai má»›i là trang chá»§ cá»§a Táºp Gia Trang?â€.
Táºp Thu Nhai tức giáºn gắt: “Việc nà y, việc nà y còn phải há»i nữa sao?...â€.
Táºp Tiếu Phong lạnh lùng nhắc lại: “Ai?â€.
Táºp Thu Nhai cố ká»m nén ná»™ há»a trong lòng: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là huynh, huynh...â€.
Táºp Tiếu Phong lại ngắt lá»i: “Quy cá»§a cá»§a Táºp Gia Trang đối vá»›i trang chá»§, ngươi có biết không?â€.
Táºp Thu Nhai biến sắc, cuối cùng má»›i cháºm rãi nói: “Lá»i cá»§a trang chá»§ Táºp Gia Trang, chÃnh là mệnh lệnh, dù sống dù chết cÅ©ng không thể không tuân... nhưng đại ca... trang chá»§, nếu huynh...â€.
Táºp Tiếu Phong đột nhiên nghển cằm lên há»i: “Ngươi muốn thà nh hôn vá»›i Tiểu Trân?â€.
Táºp Thu Nhai ngây ngưá»i, cÆ¡ hồ như không thể ngỠđược Táºp Tiếu Phong lại đột nhiên há»i má»™t câu như váºy, liếc nhìn qua gương mặt đỠbừng vì thẹn và chiếc cổ trắng ngần cá»§a Tiểu Trân, hÃt sâu và o má»™t hÆ¡i rồi đáp: “Trang chá»§, đệ cÅ©ng Ä‘ang muốn nói chuyện nà y vá»›i ngưá»i...â€.
Táºp Tiếu Phong xua tay: “Không cần nói nữaâ€.
Sau đó lại nói: “Äẹp lắm!â€.
Câu nà y là m cho Táºp Thu Nhai cÅ©ng thầm hãnh diện trong lòng.
Kế đó y lại nói thêm má»™t câu nữa, má»™t câu khiến Táºp Thu Nhai nghe xong thì nhảy dá»±ng ngưá»i lên.
“Bảo ả ta cởi y phục cho ta xem nà o!â€.
3.
Câu nà y vừa ra khá»i miệng Táºp Tiếu Phong, chẳng những Táºp Thu Nhai, Tiểu Trân Ä‘á»u biến sắc, mà ngay cả đám kỹ nữ bên cạnh cÅ©ng trợn mắt há miệng le lưỡi vì kinh ngạc.
Trang chá»§ cá»§a Táºp Gia Trang, hÆ¡n nữa lại còn là ca ca cá»§a Táºp nhị thiếu gia, không ngá» lại nói ra má»™t câu như váºy, thá» há»i còn có chuyện gì mà y không dám là m nữa?
Song mục Táºp Thu Nhai và Tiểu Trân cùng lúc đỠlá»±ng lên.
Mắt Tiểu Trân đỠlà do bản năng cá»§a nữ tá», còn Táºp Thu Nhai thì là vì phẫn ná»™.
Y tức giáºn quay đầu lại, nhìn bạch y nhân mặt đỠbên cạnh mình.
Ngưá»i nà y không phải ai khác mà chÃnh là Cá»u Mệnh Tổng Quản ÄÆ°á»ng Thất Kinh cá»§a Táºp Gia Trang.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh khẽ ho khan má»™t tiếng, khom mình xuống nói: “Trang chá»§...â€.
Táºp Tiếu Phong tức giáºn quát lên: “Câm miệng!â€.
“Xoạt!â€.
Thanh đao đeo bên hông đã rút ra.
Äây chỉ là má»™t thanh Ä‘ao cùng hết sức bình thưá»ng.
Nhưng Ä‘ao rốt cuá»™c vẫn là đao. Äao tượng trưng cho quyá»n uy, sát khÃ, máu tanh... tất cả những gì đáng sợ nhất, thanh Ä‘ao nà y tuy cùng, nhưng vẫn có uy lá»±c như váºy.
Thanh Ä‘ao nà y vừa ra khá»i vá», ÄÆ°á»ng Thất Kinh láºp tức ngáºm miệng, những kỹ nữ ngồi bên kinh hãi kêu lên má»™t tiếng, lá»™ ra thần sắc sợ hãi, đưa tay lên bụm miệng. Bá»n há» vốn Ä‘á»u tưởng rằng đêm nay được trang chá»§ Táºp Gia Trang xưa nay nổi tiếng phong nhã gá»i đến, nhất định là sẽ văn nhãn phong lưu, đâu ngá» rằng y lại giống như cưá»ng đạo lưu manh, tay cầm Ä‘ao, mặt mà y thì đáng sợ như hung thần ác sát.
Chỉ thấy vẻ tuấn nhã ung dung trên gương mặt Táºp Tiếu Phong đã hoà n toà n biến mất, gân xanh nổi đầy trán, mấy giá»t mồ hôi chảy dà i trên mặt, hai mắt xạ ra những tia nhìn sắc lạnh như loà i độc xà đang ngắm nghÃa con mồi.
“Äây là gì?â€.
Táºp Thu Nhai căm phẫn đáp: “Thanh Ä‘ao tổ truyá»nâ€.
Táºp Tiếu Phong lạnh lùng há»i tiếp: “Äao nà y đại biểu cho cái gì?â€.
Táºp Thu Nhai kÃch động nói: “Äại ca...â€.
Táºp Tiếu Phong gằn giá»ng rÃt lên: “Táºp Thu Nhai, nếu ngươi không đáp được gia pháp, thì chỉ có con đưá»ng chếtâ€.
Táºp Nhu Nhạn đà nh cố ká»m nén cÆ¡n phẫn ná»™: “Äệ còn đáp được. Äao nà y chÃnh là gia pháp, ngưá»i cá»§a Táºp gia, không thể không tuânâ€.
â€œÄÆ°á»£c lắm!â€.
Táºp Tiếu Phong nhạt nhẽo nói: “Ngươi còn nhá»› thì tốtâ€.
Y giÆ¡ cao thanh Ä‘ao lên dưới ánh trăng: “Bây giá» ta dùng thanh bảo Ä‘ao gia truyá»n nà y ra lệnh cho ngươi, cởi y phục cá»§a Tiểu Trân raâ€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i hăng hắc, rồi cháºm rãi nói tiếp: “Äể ta xem thá», để má»i ngưá»i cùng xem thá»â€.
4.
Táºp Thu Nhai rống lên má»™t tiếng, Tiểu Trân cÅ©ng không nén nổi nấc lên nghẹn ngà o. ÄÆ°á»ng Thất Kinh bước lên má»™t bước, khẽ đằng hắng, hình như định khuyên giải Táºp Tiếu Phong mấy câu.
Chẳng ngá» y lại vung Ä‘ao lên, cưá»i khanh khách nói tiếp: “Không ai được khuyên giải, bằng không coi như kháng lệnh, kháng lệnh ta tức là đối địch vá»›i Táºp Gia Trang, giết không thaâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh thoáng chau mà y, định nói gì đó nhưng rồi lại thôi.
Táºp Tiếu Phong trợn mắt lên quát lá»›n: “Có cởi hay không?â€.
Táºp Thu Nhai đứng chắn trước mặt Tiểu Trân Ä‘ang khóc nấc lên vì sợ hãi, ngẩng cao đầu nói: “Äại ca, huynh Ä‘iên rồi à ?â€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i gằn: “Ngươi dám chống lại bảo Ä‘ao gia truyá»n nà y?â€.
CÆ¡ thịt trên mặt Táºp Thu Nhai không ngừng rung động, khó khăn lắm má»›i nói ra thà nh lá»i: “Không dám...â€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i quái dị: “Váºy thì tốt lắm. Nếu ngươi không chịu cởi y phục cá»§a ả, váºy thì hai ngưá»i hãy nhảy xuống sông Ä‘iâ€.
Y lắc lắc đầu nói: “Äêm nay trăng thanh gió mát, cảnh đẹp mê hồn, ánh trăng soi bóng dưới là n nước mênh mông... các ngươi đã nghe qua Ä‘á»i ÄÆ°á»ng có Lý Bạch từng nhảy xuống nước vá»›t trăng chưa? Bây giá» các ngươi xuống đó vá»›t trăng lên đây cho ta Ä‘i...â€.
Săc mạt Táºp Thu Nhai biến thà nh trắng bệch như tá» giấy.
Táºp Gia Trang có má»™t quy cá»§ rất kỳ quái, cso thể nói là má»™t thứ cấm kỵ, nhưng quy cá»§ nà y má»›i chỉ có từ hai, ba Ä‘á»i nay mà thôi. Äó chÃnh là phà m là con cháu cá»§a Táºp gia Ä‘á»u không được bÆ¡i lá»™i, không được gần nước, kẻ nà o xuống nước, kẻ ấy sẽ không còn là con cháu Táºp gia nữa.
Táºp Tiếu Phong nói như váºy, đương nhiên không đơn giản là bảo hai ngưá»i Ä‘i vá»›t trăng, tháºm chà có thể nói là đã lên Ä‘uổi Táºp Thu Nhai ra khá»i Táºp gia, cÅ©ng có thể nói là xá» Táºp Thu Nhai và Tiểu Trân tá»™i chết, bởi vì Táºp Thu Nhai xưa nay không gần nước, vốn chẳng biết bÆ¡i, còn Tiểu Trân chỉ là má»™t nữ tá» yếu nhược, chuyện nà y cà ng không cần nhắc đến.
Táºp Thu Nhai tức đến ná»—i toà n thân run lẩy bẩy, thá»±c sá»± y không thể nà o hiểu nổi tại sao vị thân ca ca cá»§a mình lại trở nên quái đản như váºy.
Chỉ nghe Táºp Tiếu Phong nói tiếp: “Nếu các ngươi không vá»›t được trăng lên, váºy thì không cần lên đây gặp ta nữa... năm xưa Thi Tiên chết vì vá»›t trăng, chỉ có má»™t mình cô đơn lẻ bóng, còn các ngươi có đôi có cặp thế nà y, chết Ä‘i không phải là rất đúng vá»›i câu nguyện là m uyên ương không là m tiên hay sao?â€.
Táºp Thu Nhai tức giáºn hét lên: “Äại ca...â€.
Táºp Tiếu Phong hừ nhẹ má»™t tiếng, rồi bất ngá» xuất Ä‘ao, chém thẳng và o Táºp Thu Nhai.
Tiểu Trân kinh hãi thét lên má»™t tiếng, Táºp Thu Nhai không ngá» Táºp Tiếu Phong lại hạ độc thá»§ vá»›i mình, vá»™i và ng lắc mình, kéo Tiểu Trân lùi nhanh vá» phÃa sau, đến sát mạn thuyá»n.
Lúc nà y đám kỹ nữ trên thuyá»n Ä‘á»u đã dạt cả ra, Táºp Tiếu Phong thừa thế xông lên, lại chém má»™t Ä‘ao vá» phÃa Tiểu Trân.
Äao nà y so vá»›i Ä‘ao tấn công Táºp Thu Nhai khi nãy còn khó ứng phó gấp mưá»i lần, Tiểu Trân không biết võ công, đương nhiên không thể tránh nổi, mà hai ngưá»i đã hết chá»— thoái lui, Táºp Thu Nhai đà nh liá»u mình lướt lên trước, kịp thá»i dùng hai tay nắm chặt lấy thanh Ä‘ao cá»§a Táºp Tiếu Phong.
“Äại ca, huynh đừng bức đệ...â€.
Song mục Táºp Tiếu Phong trợn trừng lên như muốn rách khoé mắt, miệng hét lá»›n: “Äao nà y ngươi cÅ©ng dám chạm và o sao?â€.
Táºp Thu Nhai láºp tức ngẩn ngưá»i ra, đúng và o khoảnh khắc ấy, tay còn lại cá»§a Táºp Tiếu Phong đã Ä‘iểm nhanh lên ba chá»— huyệt đạo trên ngưá»i y.
Táºp Thu Nhai chỉ kịp há»± lên má»™t tiếng, ngã bịch xuống đất.
Tiểu Trân vừa khóc vừa bổ tới, nhưng nà ng không biết cách giải huyệt, dù có lay lắc thế nà o cũng không là m y tỉnh lại được.
Táºp Tiếu Phong cưá»i khùng khục, thá»a mãn nhìn hai ngưá»i, má»™t ngưá»i bất động vô lá»±c, má»™t ngưá»i Ä‘ang khóc lóc thảm thương, rồi hạ lệnh: “Lá»™t quần áo bá»n chúng ra rồi quẳng xuống sông. Nhanh lên!â€.
Trong đám kỹ nữ có má»™t ngưá»i bất nhẫn run run giá»ng lên tiếng khuyên can: “Trang chá»§, hai ngưá»i là huynh đệ, hà tất phải là m váºy chứ?â€.
Má»™t ngưá»i khác cÅ©ng tiếp lá»i: “Trang chá»§, nhị thiếu gia không hiểu tôn ti tráºt tá»±, ngà i giáo huấn má»™t tráºn là được rồi, là m như váºy sẽ hại đến mạng ngưá»i đó...â€.
Táºp Tiếu Phong cưá»i gằn.
Chúng nhân còn đang hoang mang, thì y đã xuất đao.
Má»™t Ä‘ao, hai đầu ngưá»i. Hai kỹ nữ vừa lên tiếng, đầu đã rÆ¡i khá»i cổ.
Thảm cảnh khiến không ai dám kêu lên tiếng nà o, không ai dám nói gì, tháºm chà là cả cỠđộng cÅ©ng không dám.
Táºp Tiếu Phong cháºm rãi thu Ä‘ao, tra và o vá», rồi cất giá»ng lạnh lùng đến rợn cả ngưá»i: “Là m theo lá»i ta vừa nóiâ€.
Äến lúc nà y, thá» há»i có ai dám nghịch ý y nữa?
5.
Tiểu Trân là má»™t nữ tá» rất đẹp, cÅ©ng rất thuần khiết, dưới ánh trăng, thân thể nà ng Ä‘á»u đặn, trắng muốt, ngay cả những kỹ nữ dạn dà y kinh nghiệm đã nhìn đủ cảnh Ä‘á»i cÅ©ng không khá»i động lòng, đồng thá»i cÅ©ng Ä‘au lòng thay cho nà ng. Äôi chân dà i trắng muốt, cái miệng đỠthắm, tháºm chà cả đôi mắt sợ hãi không dám mở ra cÅ©ng là m ngưá»i ta Ä‘au lòng hết sức.
Váºy mà Táºp Tiếu Phong lại muốn ném má»™t ngưá»i Ä‘ang sống sá» sá» như váºy xuống sông Ä‘i “vá»›t trăngâ€.
Táºp Thu Nhai cÅ©ng là má»™t nam tá» tuấn tú. Lồng ngá»±c rá»™ng và trắng trẻo, đôi cánh tay thanh tú nhưng đầy sức mạnh. Äáng tiếc là vì đã bị đại ca mình Ä‘iểm huyệt đạo, nên y không thể giãy dụa gì, mặc cho ngưá»i ta lá»™t y phục rồi ném xuống sông.
Các tráng Ä‘inh cá»§a Táºp Gia Trang tuy rằng đối diện vá»›i nhục thể kiá»u diá»…m cá»§a TiểuChân, nhưng không ai dám chần chừ thêm má»™t chút, bởi vì, trang chá»§ cá»§a bá»n há», Táºp Tiếu Phong đã nói: “Nhanh!â€.
Không ai biết Táºp Tiếu Phong Ä‘ang phát bệnh gì.
Vạn nhất là m y tức giáºn, nói không chừng bản thân mình cÅ©ng sẽ gặp tai ương.
“Bụp!†một tiếng, rồi không biết đầu sẽ bị bổ là m mấy mảnh?
Äến lúc Táºp Thu Nhai và Tiểu Trân bị ném xuống sông, Táºp Tiếu Phong má»›i hà i lòng nói: “Hay lắm, không ai được vá»›t bá»n chúng lên. Nghe cho rõ, kẻ nà o cứu bá»n chúng, ta sẽ giết kẻ ấyâ€.
Không ai dám cứu.
Sau đó Táºp Tiếu Phong hạ lệnh quay thuyá»n, vừa Ä‘i vừa đà n hát vui vẻ, vừa uống rượu ngâm thÆ¡, đến lúc lệ tuôn đầy mặt má»›i bá» Ä‘i.
Äám kỹ nữ đến lúc nà y má»›i dám gáºp ngưá»i ra nôn má»a.
Nước sông loang láng, trăng thanh gió mát.
Có ai biết được trong đêm trăng thanh nà y, trên hoa thuyá»n mỹ lệ nhất, trên Ä‘oạn sông đẹp nhất, có má»™t thảm sá»± nhÆ¡ bẩn và tà n khốc đã xảy ra.
6.
Nhưng đúng và o sát na và Tiểu Trân bị ném xuống nước, hai ngưá»i Ä‘ang ngồi trên má»™t con thuyá»n nhá» Ä‘áºu bên bá» Khóa Hổ Giang Ä‘á»u giáºt mình.
Thanh niên thương tÃch đầy mình, thần sắc lạnh như băng nói: “Có ngưá»i rÆ¡i xuống sôngâ€.
Trung niên nhân mặt mÅ©i ôn hòa mỉm cưá»i nói: “Là bị ngưá»i ta ném xuống sôngâ€.
Thế là , bá»n há» láºp tức tá»›i chá»— vừa phát ra tiếng động. Lúc ấy, hoa thuyá»n đã trên đưá»ng quay vá».
-oOo-
|

07-10-2008, 02:52 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 2 Tam Quản Sự Và Nhị Quản Gia
1.
Ba ngà y sau, Táºp Gia Trang vốn đã bất an, lại có thêm hai vị khách không má»i.
Hai ngưá»i nà y, má»™t ngưá»i giống như má»™t thanh kiếm, má»™t thanh kiếm chá»— nà o cÅ©ng sắc bén phi thưá»ng. Ngưá»i nà y tuy mình mang thương tÃch, nhưng trông vẫn dÅ©ng mãnh và nhanh nhẹn như má»™t con báo.
Ngưá»i còn lại là má»™t trung niên cao lá»›n lá»±c lưỡng, nhưng thần thái ôn nhu văn nhã, gương mặt đượm nét phong trần nhưng không mệt má»i, giống như má»™t ngưá»i vừa má»›i tắm rá»a xong, cùng hà i tá» và thê tá» mình thương yêu nhất chuẩn bị dùng cÆ¡m váºy.
PhÃa trước đại môn cá»§a Táºp Gia Trang có thể trông thấy chÃn tráng hán, đương nhiên là không tÃnh những ngưá»i không nhìn thấy hoặc Ä‘ang ẩn nấp trong số nà y. Trong chÃn ngưá»i, có tám ngưá»i lưng Ä‘eo Ä‘ai trắng, chỉ có má»™t đại hán mặt đầy râu ria đứng ở báºc cá»a là quấn dây lưng mà u cam.
Hai ngưá»i bước đến cá»a liá»n bị đám tráng Ä‘inh ngăn lại quát há»i: “Các ngươi là ai?â€.
Thanh niên nhân kia trả lá»i rất hay.
“Chúng ta là ngưá»iâ€.
“Các ngươi đến đây là m gì?â€.
Tráng Ä‘inh kia hung hăng quát lên má»™t tiếng. Thông thưá»ng, rất nhiá»u tên tiểu vô lại đã bị má»™t tiếng quát nà y cá»§a hắn là m cho sợ hãi chạy mất.
“Chúng ta đến tìm trang chá»§ cá»§a các ngươi?â€.
Thanh niên kia đáp.
Tám tráng Ä‘inh nà y vốn đã tức giáºn, nghe thấy thanh niên kia trả lá»i như váºy thì không hẹn mà cùng nghÄ©: “Loại ôn dịch nà y muốn ăn đòn đây!†Nhưng rồi lại nghÄ© tiếp: “Táºp Gia Trang xưa nay hiệp danh đỉnh đỉnh, không thể tùy tiện xuất thá»§ đánh ngưá»i bừa bãi như váºy đượcâ€.
“Các hạ quen biết trang chá»§ cá»§a chúng ta?â€.
“Không quen biếtâ€.
“Nhìn ngươi chắc cÅ©ng không quen biết nổi đâuâ€.
“Có Ä‘iá»u...â€. Thanh niên kia mỉm cưá»i: “Hôm nay chúng ta sẽ quen biết yâ€.
Tám tráng Ä‘inh cùng động ná»™, nhưng đại hán râu xồm thắt dây lưng mà u cam đã đằng hắn má»™t tiếng, bước lên phÃa trước.
Chỉ thấy cước bá»™ ngưá»i nà y trầm ổn, rất có uy thế, má»—i má»™t bước, thạch cấp cÆ¡ hồ như bị y dẫm nát dước chân váºy. Äôi mắt y mở lá»›n, lướt qua trên mặt hai ngưá»i má»™t lượt, rồi lại má»™t lượt, sau đó má»›i há»i: “Xin được thỉnh giáo tôn danh quý tÃnh cá»§a các hạâ€.
Lần nà y thì trung niên kia lên tiếng đáp lá»i: “Ta là Thiết Du Hạ, y là Lãnh Lăng KhÃ, đến đây để bái phá»ng Táºp Tiếu Phong trang chá»§â€.
Äại hán kia hÆ¡i ngẩn ngưá»i rồi cưá»i khẩy nói: “Äại danh cá»§a hai vị, ta chưa từng nghe qua, không biết đại hiệu là ...â€.
Thanh niên hừ lạnh má»™t tiếng ngắt lá»i: “Thì ra muốn gặp Táºp trang chá»§ còn phải có đại danh đại hiệu má»›i được sao?â€.
Äại hán kia không ngá» lại không tức giáºn, mà chỉ cưá»i hắc hắc nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên. Ngưá»i có danh trong thiên hạ có ai nhà n rá»—i mà má»™t ngà y tiếp đón ba bốn khách nhân vô vị chứ, nếu như không có danh hiệu, thá» há»i ai muốn tiếp kiến các ngưá»i chứ?â€.
Trung niên nhân bước lên trước mặt thanh niên kia, cháºm rãi nói: “Ta thấy thế nà y được không, là m phiá»n vị đại ca nà y và o báo vá»›i Táºp tam quản sá»± má»™t tiếng, nói là có chúng ta đến, không biết huynh thấy thế nà o...â€.
Hai hà ng lông mà y Ä‘áºm cá»§a đại hán hÆ¡i nhÃu lại, lẩm bẩm nói: “Chuyện nhá» thế nà y ta cÅ©ng có thể quyết định được, không cần là m phiá»n đến tam quản sá»± là m gì, lão nhân gia ngưá»i rất báºn...â€.
Trung niên nhân cưá»i cưá»i nói: “Không phải chúng ta xem thưá»ng lão đại huynh, cÅ©ng không phải không hiểu quy cá»§ giang hồ, chỉ là lần nà y chúng ta tá»›i đây trước là vì chuyện tư, sau là vì chuyện công, nên cÅ©ng không tiện đưa danh thiếp, còn lá»… váºt kiến diện... chúng ta là ngưá»i ăn cÆ¡m công môn, nên cÅ©ng không thể biết pháp phạm pháp, Ä‘iểm nà y mong lão đại huynh thứ choâ€.
Lá»i nà y vừa nói ra, đại hán láºp tức sững ngưá»i. Chắc y cÅ©ng biết hai ngưá»i nà y chắc hẳn cÅ©ng có chút lai lịch, nên liá»n khẽ nhịp nhịp chân nói: “Ta có thể há»i giúp hai vị, có Ä‘iá»u mấy ngà y nay tam quản sá»± lão nhân gia rất báºn, chưa chắc đã chịu gặp các vị đâuâ€.
â€œÄÆ°á»£c... được...â€. Trung niên nhân vá»™i nói.
“Chỉ cần lão đại huynh chịu thay chúng ta thông báo má»™t tiếng là đượcâ€.
Äại hán kia bán tÃn bán nghi Ä‘i và o bên trong. Tám tráng Ä‘inh còn lại, ngưá»i nà o ngưá»i nấy Ä‘á»u trợn tròn mắt lên nhìn hai ngưá»i lạ mặt, cÆ¡ hồ như trong lòng sá»›m đã coi hai ngưá»i khách không má»i mà đến nà y là hạng tiểu tặc đến quấy rối rồi váºy.
Một lát sau thì đại hán râu xồm từ xuất hiện trở lại, không phải đi ra, mà là chạy ra.
Y chạy đến trước mặt hai ngưá»i, vừa thở hổn hển vừa run run giá»ng nói: “Hai vị, tháºt có lá»—i, tiểu nhân có mắt không trong, có mắt mà không thấy Thái SÆ¡n, không biết hai vị đại giá quang lâm, đáng chết, đáng chết...â€.
Chỉ nghe má»™t giá»ng vang vang như chuông đồng cất lên: “Táºp Hoạch, cho dù ngươi không đáng chết thì cÅ©ng đáng đánh lắm. Ngay cả đại danh cá»§a Thiết nhị gia và Lãnh tứ gia mà cÅ©ng không biết...â€.
Má»™t ngưá»i váºn trưá»ng bà o mà u xanh, dà y gấm mà u Ä‘en bước ra, tóc bạc như cước, mÅ©i ưng mắt ó, khoé miệng cưá»i cưá»i. Chỉ thấy lão cung tay nói: “Chuyện nà y cÅ©ng khó trách bá»n chúng, vì danh hiệu cá»§a Thiết đại nhân và Lãnh đại nhân quá lá»›n, thế nên danh tÃnh tháºt cÅ©ng không mấy ngưá»i biết được, thá»±c là ...â€. Nói tá»›i đây, lão lại ngá»a mặt cưá»i lên ha hả. Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết cÅ©ng ôm quyá»n hoà n lá»…, nhưng thấy ngưá»i nà y tuổi đã gần cổ lai hi, lưng đã hÆ¡i còng, nhưng bước chân vẫn như hổ bá»™ long hà nh, toà n thân không chút sÆ¡ hở, trong lòng Ä‘á»u không khá»i hÆ¡i chấn động.
Chỉ thấy lão đầu cưá»i khanh khách: “Tiểu lãi nhi là tam quản sá»± Táºp Lương Ngá»™ cá»§a Táºp Gia Trang... nà o nà o các ngươi hãy hà nh lá»… vá»›i Thiết Thá»§ nhị gia và Lãnh Huyết tứ gia trong Tứ Äại Danh Bá»™ danh lừng thiên hạ, xin hai vị thứ tá»™i Ä‘i...â€.
Tám tráng Ä‘inh còn lại nghe lão nói váºy, Ä‘á»u lá»™ vẻ kinh hãi, không ngá» hai ngưá»i ăn mặc tầm thưá»ng nà y lại chÃnh là hai vị đại danh bá»™ Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết mà hắc đạo nghe danh thì vỡ máºt, còn bạch đạo nhân sÄ© thì ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u kÃnh phục.
2.
Thiết Thá»§ cưá»i cưá»i nói: “Ngà n vạn lần đứng nói váºy, kỳ thá»±c cái danh hiệu Tứ Äại Danh Bá»™ đó cÅ©ng chỉ là bằng hữu giang hồ quá yêu mà ban cho chúng ta mà thôi. Hảo thá»§ trong công môn không biết có bao nhiêu ngưá»i, mấy sư huynh đệ chúng ta chỉ tuân theo chức trách, quả thá»±c là vô cùng hổ thẹn vá»›i hiệu xưng đóâ€.
Táºp Lương Ngá»™ hÃt má»™t hÆ¡i thuốc, cưá»i ha ha nói: “Hai vị quá khách khà rồi, Phi Huyết Truyá»n Nhân Liá»…u KÃch Yên và Tuyệt Diệt Vương Sở Tương Ngá»c năm xưa bị hai vị khắc chế, nhưng có thấy vị đại quan đại tướng nà o động được đến má»™t cá»ng tóc cá»§a bá»n chúng đâu...â€.
Äây chÃnh là hai chiến tÃch anh dÅ©ng cá»§a Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết, cÅ©ng có thể nói là những tráºn chiến chấn động cả giang hồ, cả chÃn đại hán canh cá»a Ä‘á»u gáºt đầu lia lịa, cung kÃnh cúi đầu thi lá»… vá»›i hai ngưá»i.
Kỳ thá»±c đám ngưá»i nà y tuy Ä‘á»u có chấn động bởi uy danh cá»§a hai đại danh bá»™, song trong lòng chưa chắc là đã tâm phục, có Ä‘iá»u phà m là hà nh tẩu trong giang hồ, có mấy loại ngưá»i ngà n vạn lần không nên đắc tá»™i, trong đó không nên nhất chÃnh là công sai, bá»™ khoái, huống hồ trước mắt bá»n há» lại là thiên hạ tứ đại danh bá»™ đồ đệ cá»§a Gia Cát tiên sinh, xưa nay chưa từng vị nể tình riêng?
Vì thế cả chÃn ngưá»i Ä‘á»u lá»™ vẻ kÃnh phục, hòng mong sau nà y ngá»™ nhỡ bản thân có phạm phải chuyện gì, hai vị danh bá»™ nà y sẽ nể chút tình gặp mặt mà nương nhẹ.
Thiết Thá»§ thầm thở dà i, rồi nói: “Táºp quản sá»±â€.
Táºp Lương Ngá»™ nhướng mà y nói: “Nà o nà o, chúng ta và o uống chén rượu rồi nói tiếpâ€.
Thiết Thá»§ nghiêm mặt nói: “Chúng ta có việc bên mình, rượu nà y không thể uống đượcâ€.
Táºp Lương Ngá»™ nheo nheo mắt thở ra má»™t hÆ¡i khói: “Không biết hai vị có việc gì?â€.
Lãnh Huyết lạnh lùng nói: “Tháng nà y Táºp Gia Trang xảy ra chuyện gì, chắc hẳn Táºp tam quản sá»± biết rõ hÆ¡n chúng ta, đâu cần phải tốn công nói lại là m gì nữaâ€.
Táºp Lương Ngá»™ vẫn cưá»i hì hì nói: “Nhị vị nếu không ngại thì xin cứ nói ra, Táºp Gia Trang cây cao bóng lá»›n, lúc nà o cÅ©ng có những lá»i đồn đãi không hay, có má»™t số chuyện bên ngoà i còn biết trước cả ngưỠtrong trang cÅ©ng không chừngâ€.
Lãnh Huyết nói: “Nghe nói bảy ngà y trước, trang chá»§ cá»§a quý trang thần trà bất bình thưá»ng, đã giết sạch cả gia cầm gia súc trong trang, không biết có chuyện nà y hay không?â€.
Táºp Lương Ngá»™ nghe chà ng há»i váºy thì ngây ngưá»i ra, Lãnh Huyết lại nói tiếp: “Sáu ngà y trước, trang chá»§ Táºp Tiếu Phong cá»§a các vị bức gian không thà nh, vung Ä‘ao chém bị thương má»™t nha hoà n cá»§a trang chá»§ phu nhân, có chuyện nà y chứ?â€.
Táºp Lương Ngá»™ gượng cưá»i nói: “Lãnh đại nhân nghe tin nà y ở đâu váºy?â€.
Lãnh Huyết không trả lá»i y, lại há»i tiếp: “Năm ngà y trước, Táºp trang chá»§ canh ba ná»a đêm nhảy lên nóc nhà lá»›n giá»ng ngâm thÆ¡ ÄÆ°á»ng, là m toà n trang không ai ngá»§ được, chắc chuyện nà y không sai phải không?â€.
Gương mặt đầy những nếp nhăn cá»§a Táºp Lương Ngá»™ cố rặn ra má»™t nụ cưá»i: “Trang chá»§ ná»a đêm có nhã hứng, Ä‘á»c cổ thi là m ngưá»i trong trang không ngá»§ được thì cÅ©ng phạm pháp sao?â€.
Lãnh Huyết cÆ¡ hồ như không hỠđể ý y nói gì, lại tiếp tục nói: “Bốn ngà y trước, chỉ vì má»™t chuyện nhá» bằng hạt vừng, mà y đã nổi tráºn tam bà nh, đánh bị thương ba gia Ä‘inh. CÅ©ng trong đêm đó, trong phòng vang lên tiếng kêu cứu cá»§a trang chá»§ phu nhân và tiểu thiếu gia, mấy ngà y sau, các ngưá»i không còn trông thấy phu nhân và thiếu gia đâu nữa, chuyện nà y chắc không phải sá»± tháºt chứ?â€.
Táºp Lương Ngá»™ đảo mắt nhìn quanh, rồi bước lên ná»a bá»™, thấp giá»ng nói: “Lãnh gia, chúng ta và o trong nói chuyện được không?â€.
Thiết Thá»§ gáºt đầu: “Hảo!â€.
Táºp Lương Ngá»™ khom ngưá»i đưa tay: “Má»i!â€.
Ba ngưá»i bước và o trong trang, Táºp Lương Ngá»™ má»i hai ngưá»i ngồi xuống, sau đó xin phép và o nhà trong. Giây lát sau thì trà được dâng lên, nhưng Lãnh Huyết và Thiết Thá»§ Ä‘á»u đặt lên chiếc ká»· nhá» bên cạnh mà không uống.
Má»™t chốc sau thì Táºp Lương Ngá»™ má»›i cháºm rãi Ä‘i ra, trong tay cầm má»™t gói khá nặng, trên mặt nở nụ cưá»i ám muá»™i, rồi dúi cả gói đồ và o tay Thiết Thá»§.
“Äây là gì?â€.
Thiết Thá»§ há»i.
“Má»™t chút thà nh ý cá»§a tệ trangâ€.
Táºp Lương Ngá»™ nói.
“Äây là má»™t chút tiểu tâm ý cá»§a nhị quản sá»± chúng tôi, hai vị đưá»ng xa tá»›i đây, không thể Ä‘i không má»™t chuyến... chá»— nà y... tuy nói là má»™t chút lá»… má»n, nhưng muốn mua má»™t hai chức huyện thái gia... có lẽ cÅ©ng dư rồiâ€.
Thiết Thá»§ cưá»i cưá»i: “Äa tạ!â€.
“Không cần khách khÃâ€.
Táºp Lương Ngá»™ lại thở ra mấy vòng khói.
“Thứ cho tại hạ không tiá»…nâ€.
Thiết Thá»§ lắc đầu: “Chúng ta không Ä‘iâ€.
Táºp Lương Ngá»™ nheo mắt: “Không đủ?â€.
Thiết Thá»§ mỉm cưá»i: “Không phải không đủ, mà là không cầnâ€. Vừa nói chà ng vừa trả lại gói đồ trong tay cho Táºp Lương Ngá»™: “Chúng ta muốn gặp Táºp trang chá»§â€.
Táºp Lương Ngá»™ trầm ngâm giây lát rồi đáp: “Trang chá»§ cá»§a chúng tôi rất Ãt khi gặp ngưá»i ngoà iâ€.
Thiết Thá»§ nói: “Nhưng những chuyện xảy ra gần đây, y có thể không gặp ngưá»i khác, chứ tuyệt đối không thể không gặp những ngưá»i có công vụ bên ngưá»i như chúng taâ€.
Táºp Lương Ngá»™ mỉm cưá»i: “Có Ä‘iá»u trang chá»§ cÅ©ng chỉ giết chết mấy con cầm Ä‘iểu, mấy con thú nuôi trong trang, không cẩn tháºn là m bị thương má»™t nha hoà n vá»›i ba tráng Ä‘inh, cao hứng lên nóc nhà đá»c thÆ¡ lúc ná»a đêm mà thôi, những chuyện nà y chắc cÅ©ng không nghiêm trá»ng đến mức hai vị không gặp ngưá»i không được có phải không?â€
Thiết Thá»§ gáºt đầu: “Nếu chỉ là những chuyện nà y thì đương nhiên không có gì nghiêm trá»ngâ€.
Lãnh Huyết tiếp lá»i: “Có Ä‘iá»u ba ngà y trước, y Ä‘iểm huyệt đạo cá»§a đệ đệ mình, rồi lá»™t sạch y phục cá»§a má»™t nữ tá», ném hai ngưá»i đó xuống sông, lại còn giết chết hai kỹ nữ nữa, đây là tá»™i sát nhân rồiâ€.
Thiết Thá»§ nói tiếp luôn: “Hai ngà y trước y còn rút Ä‘ao xông ra khá»i Táºp Gia Trang, thấy ngưá»i liá»n chém, thá» há»i đây là tá»™i gì?â€.
Lãnh Huyết lại nói tiếp: “Nghe nói má»™t ngà y trước Táºp trang chá»§ tuy đã bị các vị giam lá»ng, nhưng vẫn giết chết bốn thân tÃn, trong đó có má»™t ngưá»i là lão bá»™c cá»§a tiá»n trang chá»§, lại còn cưỡng hiếp muá»™i tá» cá»§a Táºp phu nhân nữaâ€.
Thiết Thá»§ tiếp lá»i ngay: “Táºp tam quản sá»±, ngà i nghe đây, ngưá»i như váºy, chúng ta có thể không tìm đến hay sao?â€.
Táºp Lương Ngá»™ nhÃu mà y lại, lẩm bẩm nói: “Nếu hai vị chê bao nà y còn chưa đủ, tại hạ sẽ Ä‘i lấy thêm hai bao nữaâ€.
Thiết Thá»§ nói: “Váºy thì tam quản sá»± hãy mang hết bao trong Táºp Gia Trang ra đây Ä‘i là vừaâ€.
Táºp Lương Ngá»™ nhướng mà y: “ Hả?â€.
Thiết Thá»§ cưá»i cưá»i: “Tránh để bá»n ta nói thêm mấy câu nữa, tam quản sá»± lại và o trong má»™t lần, rồi mấy câu nữa, quản sá»± lại và o lần nữa, cứ Ä‘i Ä‘i lại lại như váºy, chắc ngà i biến thà nh con ngá»±a thồ hà ng mấtâ€.
Táºp Lương Ngá»™ cưá»i khục khục, lấy hai ngón tay nhón trong bao đồ ra má»™t đĩnh hoà ng kim sáng lấp lánh, vừa cưá»i vừa nói: “Thiết đại gia, ngà i xem Ä‘i, là và ng tháºt đóâ€.
Thiết Thá»§ báºt cưá»i, trên đĩnh và ng có hai dấu ngón tay sâu hoắm, giống như khi má»›i đúc ra đã bị như thế rồi váºy. Chà ng cÅ©ng lấy hai ngón tay, nhón lấy đĩnh và ng, rồi đưa trả lại cho Táºp Lương Ngá»™: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là và ng tháºt, nếu là giả thì tá»™i danh đâu chỉ có những gì chúng ta vừa nói?â€.
Táºp Lương Ngá»™ nháºn lại đĩnh và ng, sắc mặt láºp tức trầm xuống.
Bởi vì dấu ngón tay bên trên đã hoà n toà n biến mất như chưa từng tồn tại bao giá» váºy, hoà n toà n không có dấu vết.
Lúc nà y chợt nghe má»™t ngưá»i cưá»i lên ha hả, sải chân bước và o đại sảnh, má»™t cá»— khà thế bức nhân ép tá»›i, là m y phục cá»§a cả ba ngưá»i trong sảnh Ä‘á»u như phất ngược vá» phÃa sau.
Ngưá»i má»›i bước và o cưá»i lá»›n nói: “Ta nói rồi mà , lão tam ngươi muốn dùng hoà ng kim mua chuá»™c Thiết nhị gia, Lãnh tứ gia thì thà chặt hết ngón tay cái cá»§a ngưá»i trong võ lâm Ä‘i còn hÆ¡nâ€.
Ngưá»i nà y niên ká»· chắc không quá ngÅ© tuần, váºy mà luôn miệng gá»i Táºp Lương Ngá»™ là lão tam: “Ta đã nói rồi, lão tam à , lần nà y thì ngươi nhìn sai ngưá»i rồiâ€.
Chỉ thấy ngưá»i nà y lưng hùm eo gấu, song mục sáng rá»±c, cao chừng sáu thước có dư, râu ria đầy mặt, ngôn hà nh cá» chỉ Ä‘á»u rất có khà phái, nhưng lại tuyệt đối không há»i hợt, Thiết Thá»§ ngẩng đầu lên nhìn, khẽ nhướng mà y há»i: “Nhị quản gia?â€.
Ngưá»i kia lại cất tiếng cưá»i hà o sảng: “ChÃnh là kẻ má»nâ€.
Thiết Thá»§ mỉm cưá»i: “Nhị quản gia đến thì hay lắm, chúng ta Ä‘ang muốn bái kiến Táºp trang chá»§, là m phiá»n nhị quản gia chuyển cáo giúp má»™t tiếngâ€.
Táºp Anh Minh cÅ©ng cưá»i cưá»i đáp lại: “Chắc Thiết nhị gia, Lãnh tứ gia cÅ©ng biết, dù là công sai nha môn muốn bắt phạm nhân, cÅ©ng cần cấp trên hạ lệnh xuống... không biết hai vị phụng mệnh cá»§a vị đại nhân nà o, hay có thá»§ dụ chỉ thị gì, hạ lệnh hai vị chấp hà nh...â€.
Lá»i cá»§a y vô cùng rõ rà ng, nếu không có chỉ thị cá»§a cấp trên, thì cho dù Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết là danh bá»™, cÅ©ng không thể tùy tiện và o nhà lục soát bắt ngưá»i đượcâ€.
Táºp Anh Minh lại nói tiếp: “Theo tại hạ được biết, huyện quan ở đây muốn gặp trang chá»§ cá»§a chúng tôi cÅ©ng không dám như váºy, còn vá» Gia Cát tiên sinh, ngưá»i xa ngoà i ngà n dặm, chắc cÅ©ng không thể biết mà chỉ thị hai vị Ä‘iá»u tra chuyện cá»§a Táºp Gia Trang đượcâ€.
“Chi bằng...â€.
Táºp Anh Minh cháºm rãi nói: “Hai vị trở vá» trước, tại hạ sẽ sắp xếp thá»i gian, để hai vị gặp mặt trang chá»§â€.
“ÄÃch thá»±c chúng ta không có thá»§ lệnh cá»§a cấp trên, vì váºy hôm nay đến đây là cầu kiến, chứ không phải truy nãâ€.
Thiết Thủ bình tĩnh nói.
Táºp Anh Minh lại cưá»i, xoa xoa tay nói: “Váºy thì tốt rồiâ€.
Y Ä‘ang định nói tiếp thì Thiết Thá»§ đã ngắt lá»i: “Có Ä‘iá»u chúng ta cầu kiến, nhưng không thể không gặpâ€.
Táºp Anh Minh “ủa†má»™t tiếng: “Sao ngay cả công sai cÅ©ng không tuân ká»· thá»§ pháp, là m sằng là m báºy như váºy?â€.
Thiết Thá»§ cưá»i cưá»i: “Bởi vì Táºp Tiếu Phong đã hại mấy nhân mạng, thiết chứng như sÆ¡n, ai cÅ©ng có thể láºp tức có hà nh động ngăn cản y tiếp tục gây tá»™i ácâ€.
Nhãn thần Táºp Anh Minh sáng rá»±c lên: “Chà , váºy là Thượng Phương bảo kiếm, tiá»n trảm háºu tấu rồiâ€.
Tá»›i đây, y lại cưá»i khẩy: “Tại hạ biết, Tứ Äại Danh Bá»™ dưới trướng Gia Cát tiên sinh có thân pháºn đặc thù, có thể hoà n toà n hà nh động theo ý mình, nhưng quyá»n lợi đặc biệt nà y liệu có biến thà nh lạm dụng quyá»n lá»±c, hại ngưá»i vô cá»› hay không?â€.
Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết nghe thấy tám chữ “lạm dụng quyá»n lá»±c, hại ngưá»i vô cớ†đá»u sầm mặt xuống. Táºp Anh Minh lại cao giá»ng nói tiếp: “Hai vị phá án, chuyện tiá»n trảm háºu tấu tháºt nhiá»u vô số kể, và như Lãnh tứ gia từng giết chết bốn mươi ba ngưá»i trước cá»a nhà Lưu Cá»u Như ở khu lò gạch, váºy có phải là lạm sát không? Hay Thiết nhị gia trong tráºn Liên Vân Trại đã chỉ thị cho Liá»…u Nhạn Bình thống lÄ©nh giết chết bá»n Mã chưởng quầy, trong đó có kẻ nà o vô tá»™i không? Lẽ nà o những ngưá»i đó kẻ nà o cÅ©ng đáng chết, kẻ nà o cÅ©ng đáng giết? Khi các vị phá án Ä‘á»u nhìn rõ các bằng hữu cá»§a mình dÅ©ng mãnh sát địch, nhưng nếu theo đúng pháp luáºt, bá»n há» Ä‘á»u không có quyá»n giết chết đối phương, tại sao các vị lại mắt nhắm mắt mở, không láºp tức bắt há» vá» quy án?â€.
Trong táºp “Hung Thá»§â€, khi Lãnh Huyết Ä‘iá»u tra chân hung, từng bị má»™t đám thÃch khách táºp kÃch, để tá»± bảo vệ mình nên chà ng đã liá»u mạng sát địch, giết chết bốn mươi ba tên địch. Còn trong tráºn truy Ä‘uổi Tuyệt Diệt Vương Sở Tương Ngá»c, để đột phá vòng vây, Thiết Thá»§ và những ngưá»i cùng Ä‘i đã phải giết chết và i hảo hán Liên Vân Trại tương trợ cho há» Sở, vì chuyện nà y mà đến nay chà ng vẫn áy náy không yên.
Táºp Anh Minh rất giá»i tranh biện, những lá»i nà y nói ra vô cùng trÆ¡n tru, sắc bén tháºp phần. Chỉ nghe y lại mỉm cưá»i nói tiếp: “Còn trang chá»§ nhà chúng tôi, chỉ đả thương mấy ngưá»i trong trang, và và i ngưá»i sống xung quanh, bá»n há» Ä‘á»u đã nháºn được bồi thưá»ng thá»a đáng, không ai cáo giác trang chá»§ cả, vì thế chuyện nà y chúng tôi đã giải quyết cả rồi, hai vị đã có dạ quan hoà i, bản trang trên dưới Ä‘á»u cảm kÃch muôn phần, chỉ là ...â€.
Táºp Anh Minh lại cưá»i hăng hắc: “Thiết nhị gia, Lãnh tứ gia thiết diện vô tư, tuyệt không vị nể tình riêng, có Ä‘iá»u là nếu hai vị lạm dụng quyá»n lá»±c, quản chuyện không phải cá»§a mình... thì không phải là cÅ©ng giống như lÅ© gian thần hoạn quan hoà nh hà nh bạo ngược, hay tham quan ô lại á»· thế hiếp ngưá»i hay sao... nhưng mà ...â€.
Táºp Anh Minh ngưng lại má»™t chút rồi nói tiếp: “Hai vị Ä‘á»u là ngưá»i thông minh, ngưá»i thông minh thì nhiá»u bằng hữu, Ãt kết oán, có những lúc phải xuất thá»§ đặc biệt nhanh, nhưng cÅ©ng có lúc phải mở to mắt ra nhìn, ngưá»i thông minh như váºy, xưa nay Ä‘á»u sống rất lâuâ€.
“Lá»i nhị quản gia nói rất có đạo lýâ€.
Lãnh Huyết lên tiếng: “Chỉ có Ä‘iá»u chúng ta chá»n nghá» bá»™ khoái nà y, không phải vì muốn mình sống lâu, mà là vì hi vá»ng ngưá»i khác có thể sống lâu thêm má»™t chútâ€.
“HÆ¡n nữaâ€.
Thiết Thá»§ cưá»i cưá»i nói: “Nhị quản gia tuy nói những ngưá»i Táºp trang chá»§ đánh bị thương hoặc giết chết Ä‘á»u là ngưá»i trong nhà , và không ai dám cáo giác y, nhưng cho dù là y giết chết nhi tá» cá»§a mình, chúng ta cÅ©ng không để y là m bừa là m báºy...â€.
“Huống hồ...â€.
Thiết Thá»§ nhìn thẳng và o gương mặt như căng ra cá»§a Táºp Anh Minh: “Nếu để y tiếp tục là m bừa, chẳng những Táºp phu nhân và Táºp thiếu gia Ä‘á»u tháºt sá»± gặp nguy hiểm, mà chỉ sợ thanh danh mấy trăm năm nay cá»§a Táºp Gia Trang cÅ©ng bị há»§y trong tay y nốtâ€.
-oOo-
|

07-10-2008, 02:54 PM
|
 |
 Nguyễn Gia Lão Tam
|
|
Tham gia: Jul 2008
Äến từ: Q4, TpHCM, VN
Bà i gởi: 1,740
Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
Thanks: 2
Thanked 4 Times in 4 Posts
|
|
Hồi 3 Một Cái Nháy Mắt Là Bao Lâu
1.
Má»™t hồi lâu, Thiết Thá»§, Lãnh Huyết, Táºp Lương Ngá»™, Táºp Anh Minh Ä‘á»u không nói gì.
Táºp Anh Minh đột nhiên há»i Táºp Lương Ngá»™: “Lão tam, ngươi có biết má»™t cái nháy mắt là bao lâu không?â€.
Táºp Lương Ngá»™ láºp tức đáp: “Không biếtâ€.
Táºp Anh Minh nói: “Váºy ngươi nháy mắt má»™t cái xem nà oâ€.
Táºp Lương Ngá»™ quả nhiên y lá»i nháy mắt má»™t cái, trong khoảng thá»i gian mà mắt cá»§a y khép lại đó, Táºp Anh Minh đột nhiên xuất Ä‘ao!
Trong ống tay áo y có má»™t thanh Ä‘ao, tiểu Ä‘ao, trong thá»i gian má»™t cái nháy mắt ấy, Táºp Anh Minh đã phát ra mấy Ä‘ao liên tiếp, không rõ là bao nhiêu, sau đó quÆ¡ tay ra khoảng không phÃa trước má»™t cái. Khi Táºp Lương Ngá»™ mở mắt ra, Ä‘ao đã không thấy đâu nữa, Táºp Anh Minh từ từ xoè bà n tay ra, đưa đến trước mặt Táºp Lương Ngá»™ nói: “Thá»i gian má»™t cái nháy mắt chÃnh là thá»i gian ta xuất Ä‘ao mấy lần, ngươi thỠđếm xem chá»— nà y có bao nhiêu sợi tóc, má»—i Ä‘ao là má»™t sợiâ€.
Thiết Thá»§ mỉm cưá»i: “Không cần đếm nữaâ€.
Táºp Anh Minh quay lại: “Ủa?â€.
Thiết Thá»§ nói: “Là chÃn Ä‘aoâ€. Táºp Anh Minh cố ý báºt cưá»i, khiêm nhượng nói: “CÅ©ng không nhiá»u lắmâ€.
Thiết Thá»§ vá»— tay nói: “Trong nháy mắt phát chÃn Ä‘ao, Thất Hồn Äao Pháp quả danh bất hư truyá»nâ€.
Táºp Anh Minh mỉm cưá»i: “Không biết đôi Vô Äịch Thá»§ danh chấn thiên hạ cá»§a Thiết nhị gia, trong nháy mắt có thể đánh ra bao nhiêu chưởng, bao nhiêu quyá»n?â€.
Lãnh Huyết đột nhiên lên tiếng: “Quyá»n cá»§a huynh ấy không nhanhâ€.
Lá»i vừa dứt, chà ng đã bất ngá» xuất kiếm.
Kiếm chỉ cách mi tâm Táºp Anh Minh đúng má»™t phân, Ä‘ao trong ống tay áo y má»›i chỉ rút ra được má»™t ná»a, chưa kịp xuất chiêu, đã cảm thấy mi tâm mình bị kiếm phong là m cho lạnh buốt.
Lãnh Huyết lạnh lùng nói: “Ta xuất kiếm, không có ai kịp nháy mắtâ€.
Táºp Anh Minh nhìn chăm chú và o đầu lưỡi kiếm cá»§a chà ng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng. Chợt nghe má»™t ngưá»i vá»— tay, cưá»i khanh khách nói: “Lão nhị, lão tam, hai ngươi đùa đủ rồi đó. So chỉ lá»±c vá»›i Thiết huynh, tranh khoái kiếm vá»›i Lãnh huynh, đâu khác gì lấy trứng chá»i đá, tá»± mình chuốc nhục chứ?â€.
Sau đó thanh âm kia lại nói: “Lãnh huynh, Thiết huynh, chúng ta ăn cÆ¡m cá»§a Táºp Gia Trang, tá»± nhiên phải giữ gìn cho Táºp trang chá»§, hai vị xin chá»› tráchâ€.
Ngưá»i kia nói váºy, Lãnh Huyết chỉ đà nh thu kiếm lại.
Táºp Anh Minh giá» má»›i dám động thân, lui lại ba bước, cùng vá»›i Táºp Lương Ngá»™ khom ngưá»i vái chà o ngưá»i má»›i đến.
Thiết Thá»§ cháºm rãi quay đầu lại, chỉ thấy ngưá»i nà y mặt Ä‘á», áo trắng, tướng mạo bình phà m, cá» tay động chân cÅ©ng không có khà phái gì đặc biệt, lại hoà n toà n không có vẻ phòng bị gì là chuẩn bị xuất thá»§ gây hấn, bèn cung tay nói: “Nếu tại hạ Ä‘oán không lầm, các hạ đây chÃnh là Cá»u Mệnh Tổng Quản ÄÆ°á»ng Thất Kinh mà ngưá»i Ä‘á»i tán tụng là ‘Äánh không chết, không chuyện khó, bùn nhão cÅ©ng đắp được nên tưá»ng thà nh’ phải không?â€.
Ngưá»i kia hoà n lá»… nói: “Äó là giang hồ bằng hữu nể tình, dát và ng dát bạc lên hố xà như tại hạ đây thôi, kỳ thá»±c là m gì có chuyện đánh không chết chứ?â€.
Thiết Thá»§ cưá»i cưá»i: “Có Ä‘iá»u, đã đến tay ÄÆ°á»ng đại tổng quản, Ä‘Ãch thá»±c là cÅ©ng không có chuyện gì là không là m đượcâ€.
Lãnh Huyết tiếp lá»i: “Vì váºy, đại tổng quản dẫn chúng ta Ä‘i bái kiến Táºp trang chá»§ là tốt nhấtâ€.
Äại tổng quản cá»§a Táºp gia trang ÄÆ°Æ¡ng Thất Kinh nói: “Giang hồ truyá»n ngôn Lãnh tứ hiệp khoái kiếm cao tuyệt, kiên nhẫn quả cảm, nhưng không giá»i lá»i ăn tiếng nói, đây đúng là lá»i đồn mà ! Hôm nay tại hạ nghe được má»™t câu hết sức đơn giản cá»§a Lãnh tứ hiệp, thì biết ngay kẻ phao tin nà y kém hiểu biết nhưá»ng nà o!†Nói xong y liá»n ngá»a mặt cưá»i má»™t trà ng dà i. Chiêu lấy tán mỹ để cho qua lá»i đỠnghị cá»§a Lãnh Huyết nà y quả thá»±c vô cùng tuyệt diệu.
Lãnh Huyết nghiêm mặt nói: “Äại tổng quản!â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh láºp tức đáp: “Hai vị má»›i thượng toạ, tại hạ đã cho chuẩn bị chút cÆ¡m rượu đạm bạc. Hai vị từ xa tá»›i đây, chuyện gì cÅ©ng có thể vừa ăn vừa từ từ nói mà â€.
Lãnh Huyết lạnh lùng trả lá»i: “Chỉ sợ trên yến uống rượu nồng, trong tiệc nói lá»i khách sáo, ăn xong uống xong, đại tổng quản lại tặng tiá»n tặng ngá»±a, váºy chúng ta có khác gì những kẻ đến quấy rầy, ăn xong rồi phá»§i Ä‘Ãt bá» Ä‘i đâu?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh thở dà i má»™t tiếng nói: “Nếu như theo đúng thá»§ tục, hai vị muốn gặp trang chá»§ cÅ©ng không phải chuyện dá»…. Nếu nhá» tuần sát sứ hoặc huyện thái gia đỠkiến, váºy thì quan viên ở vùng nà y cÅ©ng không thể đảm đương được trách nhiệm nà y... nếu hai vị muốn kinh xin thá»§ dụ cá»§a Gia Cát tiên sinh, thì cÅ©ng phải mất ná»a tháng thá»i gian má»›i được...â€.
Lãnh Huyết tức giáºn quát: “Nói như váºy, rõ rà ng là đã tá» rõ các ngưá»i đã mua chuá»™c mệnh quan triá»u đình, đây là ý gì chứ?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh mỉm cưá»i: “Lãnh hiếu hiệp hà tất phải động ná»™, đây không phải là hối lá»™, chỉ là các vị đại nhân ở vùng nà y hết thảy Ä‘á»u rất tÃn nhiệm Táºp Gia Trang... cÅ©ng giống như thánh thượng sá»§ng tÃnh Gia Cát tiên sinh, Gia Cát tiên sinh tin cáºy các vị thôi mà â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh đưa ra tá»· dụ nà y có thể nói là vô cùng to gan, song cÅ©ng rất thá»a đáng, nếu ngưá»i có quyá»n lá»±c, tin tưởng sá»§ng ái ngưá»i quân tá», tá»± nhiên sẽ được trợ lá»±c rất lá»›n, còn nếu tin nhầm phải hạng tiểu nhân, váºy thì há»a lá»›n vô cùng. Thiết Thá»§ đà nh thở dà i nói: “Táºp trang chá»§ sát thương ngưá»i dân vô tá»™i, chúng ta là bá»™ khoái, đương nhiên phải tra xét đến cùng, tại sao đại tổng quản lại không để chúng ta tương kiến vá»›i Táºp trang chá»§ há»i rõ ngá»n ngà nh chứ?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh nói: “Không phải tại hạ không để hai vị gặp trang chá»§, mà là hiện giá» trang chá»§ không tiện gặp hai vịâ€.
Thiết Thá»§ nói: “Äây là ý cá»§a trang chá»§?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh lắc đầu: “Không phảiâ€.
Thiết Thá»§ lại há»i tiếp: “Váºy là ý cá»§a trang chá»§ phu nhân?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cÅ©ng lắc đầu: “Trang chá»§ phu nhân và tiểu thiếu gia đã mất tÃch, đương nhiên không phải là ý cá»§a bá»n há»â€.
Lãnh Huyết liá»n liên tiếng: “Váºy là ý cá»§a ai?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh đáp: “Cá»§a tại hạâ€.
Lãnh Huyết lạnh lùng há»i tiếp: “à cá»§a ngà i là thế nà o?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh nói: “Tại hạ cÅ©ng không có ý gì cả, chỉ là trang chá»§ lúc nà y đã không thể gặp ngưá»i khác, hai vị có gặp được cÅ©ng chẳng có tác dụng gì...â€. Y thở dà i má»™t tiếng rồi nói: “Nếu hai vị nhất định không tin, nhất định phải gặp ngưá»i rồi má»›i tin thì cÅ©ng được... má»i theo tại hạ...â€.
2.
Äi qua đại sảnh đưá»ng, rồi lại Ä‘i qua rất nhiá»u gian sương phòng đưá»ng hoà ng hoa lệ, và o trong má»™t gian thư phòng treo đầy thư hoạ, ÄÆ°á»ng Thất Kinh vén tay áo lên, cầm má»™t cây nến lá»›n bước và o địa đạo.
Thạch cấp cá»§a địa đạo dốc đứng, ÄÆ°á»ng Thất Kinh Ä‘i phÃa trước, Lãnh Huyết, Thiết Thá»§, Táºp Anh Minh, Táºp Lương Ngá»™ Ä‘i thà nh má»™t hà ng phÃa sau. Bên dưới là má»™t cái hầm lá»›n, trong hầm mùi thối rữa, mục nát thoang thoảng bốc lên, ở cuối hầm, có má»™t gian phòng là m bằng sắt, có chấn song lá»›n.
“Gian phòng†nà y đối với Thiết Thủ, Lãnh Huyết, có thể nói là vô cùng thân thuộc.
Tác dụng cá»§a loại “phòng†nà y, thông thưá»ng là dùng để giam ngưá»i, nên thông thưá»ng nó được gá»i là “lao phòngâ€.
Trong phòng chỉ có má»™t ngưá»i, ngưá»i nà y vốn mặc má»™t bá»™ bạch bà o bằng tÆ¡ lụa cá»±c kỳ hoa lệ, nhưng giỠđây đã rách tả rách tÆ¡i, bẩn thỉu đầy bùn đất, bên trên đầy những chấy má»›i ráºn.
Äầu tóc y tán loạn rồi bù, ngồi yên má»™t chá»—, giÆ¡ bà n chân phải lên cách mắt chỉ chừng má»™t gang tay nhìn chằm chằm, cÆ¡ hồ như muốn quan sát lòng bà n chân mình tháºt cẩn tháºn váºy.
Äôi chân cá»§a ngưá»i nà y còn bẩn hÆ¡n cả chân vừa dẫm phải phân nữa, nhưng y vẫn không hỠđể ý, cà ng nhìn cà ng xuất thần, miệng cứ lẩm bẩm: “NgÅ© Nhạc... à ... NgÅ© Nhạc..., Ä‘á»u ở đây cả...â€. Sau đó lại đưa tay nắm lấy ngón chân cái, không ngừng lay lắc, gầm ghè nói: “Tung SÆ¡n... Tung SÆ¡n à , ta phải nhổ ngươi ra, Ä‘áºp nát con khỉ đá đó!...â€.
Năm ngưá»i đã đến trước song sắt, nhưng ngưá»i bên trong vẫn chẳng há» hay biết.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh khẽ gõ nhẹ và o chấn song, thấp giá»ng gá»i: “Trang chá»§, trang chá»§...â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh vừa cất tiếng, Lãnh Huyết và Thiết Thá»§ Ä‘á»u cảm thấy giáºt mình kinh ngạc.
Từ những chuyện xảy ra gần đây, có thể khẳng định thần trà cá»§a đương nhiệm trang chá»§ cá»§a Táºp Gia Trang Táºp Tiếu Phong Ä‘Ãch thá»±c là hÆ¡i bất bình thưá»ng, nhưng Lãnh Huyết, Thiết Thá»§ không thể tưởng tượng là y lại Ä‘iên đến mức độ nà y.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh lại dùng tay gõ lên song sắt, phát ra những tiếng kêu lanh canh vui tai vang động trong hầm ngầm rồi gá»i: “Trang chá»§, Táºp trang chá»§...â€.
Lần nà y thì âm thanh có cao hÆ¡n má»™t chút, vang vang vá»ng Ä‘i vá»ng lại mấy lượt, Ä‘áºp thẳng và o mà ng tai, âm hÆ¡i sắc, nhưng không khó nghe.
Táºp Tiếu Phong cÆ¡ hồ như mê Ä‘i, ánh mắt hoang mang đảo Ä‘i đảo lại như không biết thanh âm phát ra từ đâu. Chỉ thấy y hất hất mái tóc rối bù, nói má»™t câu kỳ quái không ai hiểu nổi, nhưng cứ nói được má»™t Ä‘oạn thì y lại ngưng lại, cứ như váºy sáu lần má»›i nói hết câu.
“Äiêu Thiá»n sinh ra đã thÃch ăn đưá»ng, Trương Phi Trương Nghi cùng mê thất, ÄÆ°á»ng Tam Tạng đến Quan Âm miếu tụng kinh, Bao Lý đã hết thuốc, trá»i cho ngưá»i vạn váºt, ngưá»i không có váºt cho trá»i Ä‘á»u đáng giết, Thần Châu rá»™ng lá»›n chỉ có ta...â€.
Sáu câu nói kỳ quái nà y, cả năm ngưá»i Ä‘á»u nghe mà ngây ngưá»i ra.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh thở dà i: “Trang chá»§... ngưá»i đã phát Ä‘iên rồi...â€.
Không ngá» câu nói nà y lại bị Táºp Tiếu Phong nghe thấy, chỉ thấy y nhảy lên choi choi, hai tay vò đầu bứt tóc, miệng kêu vang: “Ta không Ä‘iên, ta không Ä‘iên, kẻ nà o dám nói ta Ä‘iên...â€. Rồi lại hú lên như loà i dã thú: “Các ngươi đến rồi, má»™t, hai, ba, bốn, năm! Ha ha! Năm ngá»n núi lá»›n! Äến đây! Äến đây! Các ngươi đến siêu độ ta Ä‘i!â€.
Sau đó y bổ ra phÃa song sắt, hai tay lắc mạnh liên hồi, kêu gà o thảm thiết: “Muá»™i muá»™i... a... muá»™i muá»™i... Toái Má»™ng Äao, má»™ng cá»§a ta vỡ rồi, Ä‘ao cá»§a ta đâu? Trả Toái Má»™ng Äao lại cho ta!â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh thở dà i lắc đầu vá»›i Thiết Thá»§, Lãnh Huyết.
Năm ngưá»i chỉ đà nh Ä‘i theo đưá»ng cÅ© trở nên trên.
Gặp phải tình cảnh như váºy, còn có thể nói được gì nữa chứ.
Thiết Thá»§ và Lãnh Huyết giá» má»›i hiểu tại sao ÄÆ°á»ng Thất Kinh, Táºp Anh Minh, Táºp Lương Ngá»™ ba ngưá»i không muốn để mình gặp Táºp Tiếu Phong trang chá»§.
3.
Äại sảnh.
Thoát khá»i mùi ẩm mốc quái dị trong căn hầm kÃn, chúng nhân phảng phất như Ä‘á»u cảm thấy nhẹ cả ngưá»i.
Thiết Thá»§ ôm quyá»n nói: “Hai chúng ta vì không hiểu... ná»™i tình bên trong, nên má»›i nhiá»u lần là m khó các vị mà nằng nặc đòi gặp Táºp trang chá»§, tháºt là vô cùng có lá»—i, mong ba vị lượng thứâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh trầm mặc nói: “Là m sao dám trách, là m phiá»n hai vị phà tâm quan hoà i, đây là lá»—i cá»§a Táºp Gia Trang chúng tôiâ€.
Thiết Thá»§ chợt há»i: “Phải rồi, vừa rồi đại tổng quản có nói tá»›i trang chá»§ phu nhân và tiểu thiếu gia mất tÃch, chuyện nà y là thế nà o?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh nói: “Chuyện xấu trong trang, vốn không nên để ngưá»i ngoà i biết... nhưng Thiết huynh đã há»i tá»›i, ÄÆ°á»ng má»— cÅ©ng không dám không đám, chỉ mong hai vị nghe xong...â€.
Thiết Thá»§ vá»™i nói: “Vá» công, vá» tư chúng ta Ä‘á»u không thể nói vá»›i ngưá»i khác, những kẻ ăn cÆ¡m công môn như chúng ta, lại cà ng phải thá»§ khẩu như bình, vá» Ä‘iểm nà y thì xin đại tổng quản cứ yên tâmâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cưá»i cưá»i: “Nhị vị hiệp huynh không là m tại hạ khó xá», tháºt vô cùng cảm kÃch... hai ngà y trước, có má»™t tráºn cuồng phong bạo vÅ©, trang chá»§ cầm Ä‘ao truy sát tiểu thiếu gia. Tiểu thiếu gia đáng thương chỉ là má»™t đứa trẻ đâu biết gì, vừa kêu khóc gá»i mẹ xin tha, vừa chạy loạn khắp trang. Trang chá»§ phu nhân chạy ra ngăn cản, cÅ©ng bị trang chá»§ chém má»™t Ä‘ao, ngã lăn ra đất. Khi bá»n tại hạ đến nÆ¡i thì phu nhân chỉ bảo chúng tôi Ä‘uổi theo trang chá»§, ngăn ngưá»i hạ độc thá»§ vá»›i tiểu thiếu gia, nhưng vẫn cháºm mất má»™t bước...â€.
Thiết Thá»§ buá»™t miệng há»i: “Sao?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh thở dà i, lắc đầu nói: “Khi tại hạ Ä‘uổi tá»›i nÆ¡i, đã thấy trang chá»§ vung Ä‘ao lên chém tiểu thiếu gia... tiểu thiếu gia đáng thương chạy đến bá» sông, là đã hết đưá»ng... trúng phải má»™t Ä‘ao cá»§a trang chá»§, liá»n ngã xuống xông, bị nước cuốn Ä‘i...â€.
Thiết Thá»§ trầm giá»ng: “Nghe nói... Táºp gia trang nghiêm lệnh cấm con cháu được lại gần dòng nước có đúng không?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh gáºt đầu: “Tá»± nhiên là tiểu thiếu gia không thông thá»§y tÃnh, lại trúng má»™t Ä‘ao... ôi...â€.
Lãnh Huyết nói: “Y Ä‘iên cuồng như váºy, giam cầm cÅ©ng không phải là cách. Các vị giam y lại, có thể giam được bao lâu chứ?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cÅ©ng đồng ý vá»›i Lãnh Huyết: “Äúng váºy, còn bao nhiêu sá»± vụ lá»›n nhá» trong trang, Ä‘ang xếp hà ng để chá» trang chá»§ giải quyết nữaâ€.
Lãnh Huyết há»i: “Váºy còn trang chá»§ phu nhân?â€.
Táºp Anh Minh lên tiếng đáp: “Sau tráºn hung sát đó, chúng tôi phải rất ná»— lá»±c má»›i khuyên được trang chá»§ trở vá», nhưng phu nhân... ôi... có lẽ vì quá thương tâm nên đã rá»i trang bá» Ä‘i rồiâ€.
Táºp Lương Ngá»™ cÅ©ng nói: “Trang chá»§ sau khi nghe tin phu nhân bá» Ä‘i, chẳng há» có chút thương tâm, còn vung Ä‘ao lên nói: ‘Tốt, cà ng bá»›t chuyện!’, phu nhân xưa nay rất tốt vá»›i má»i ngưá»i trong trang, lá»i nà y cá»§a trang chá»§ tháºt khiến ngưá»i ta phải phẫn ná»™â€.
Thiết Thá»§ nói: “Nói như váºy thì bệnh tình cá»§a Táºp trang chá»§ đã tháºp phần nghiêm trá»ng rồiâ€.
Lãnh Huyết lại há»i: “Táºp trang chá»§ còn có thân nhân nà o khác không?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh đáp: “Vốn còn má»™t đệ đệ, má»™t muá»™i muá»™i...â€.
Thiết Thá»§ láºp tức há»i: “Chữ ‘vốn’ cá»§a đại tổng quản có ý...â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh lại thở dà i, nhưng không nói gì. Táºp Lương Ngá»™ đứng bên lên tiếng đáp thay: “Trang chá»§ đã bức đệ đệ duy nhất cá»§a mình nhảy xuống sông... đại khái... đại khái cÅ©ng hung Ä‘a cát thiểu rồi...â€.
Thiết Thá»§ nói: “Ồ...â€.
Lãnh Huyết lại há»i: “Trang chá»§ còn má»™t muá»™i muá»™i nữa đâu rồi?â€.
Táºp Anh Minh giá» má»›i nở má»™t nụ cưá»i: “Là ... Mai Hồng cô nương, tạm thá»i có thể coi là vẫn bình an... vì váºy... bá»n tại hạ má»›i phải giam trang chá»§ lại, cÅ©ng không dám cho Hồng cô nương gặp ngưá»i... sợ vạn nhất trang chá»§... bệnh... Phát, cả Hồng cô nương cÅ©ng hại nốt, đến lúc Táºp Gia Trang có chuyện, chúng tôi tháºt không biết tìm ai để thỉnh thị nữaâ€.
Thiết Thá»§ gáºt đầu: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là nên là m váºy, cẩn tháºn vẫn tốt hÆ¡n. Táºp Gia trang rất có địa vị trong võ lâm, không biết vị Hồng cô nương đó, có thể chèo lái được con thuyá»n nà y hay không?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh lắc đầu: “Vị... Mai Hồng cô nương nà y... chỉ thÃch nuôi thá» nuôi chim, là m chuyện từ thiện, đối vá»›i sá»± vụ lá»›n nhá» trong trang Ä‘á»u không để ý... vì thế...â€.
Thiết Thá»§ đưa mắt nhìn ÄÆ°á»ng Thất Kinh: “Hiện giá» thế sá»± Ä‘a Ä‘oan, Táºp Gia Trang là thái đẩu khôi tinh trong võ lâm Lưỡng Hà , hi vá»ng ÄÆ°á»ng đại tổng quản và hai vị đương gia có thể chá»§ trì đại cục, tạo phúc võ lâmâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh cưá»i khổ: “Gánh nặng nà y... quả tháºt quá nặng rồi, vì váºy tại hạ má»›i xin hai vị đừng Ä‘em chuyện nà y truyá»n ra, bằng không... ngưá»i ta nói, phúc bất trùng lai, há»a vô đơn chÃ, vạn nhất ngưá»i trong giang hồ biết chuyện cá»§a trang chá»§, những kẻ đến đây tát nước mò cá chắc không biết bao nhiêu mà kể...â€.
Thiết Thá»§ nói: “Chúng ta cÅ©ng là ngưá»i trong giang hồ, tá»± nhiên là hiểu được Ä‘iá»u nà y... hung án đã xảy ra, Táºp trang chá»§ xem ra thần trà đúng là không được bình thưá»ng, lại có các vị trông giữ, ta nghÄ©... giá» chúng ta sẽ vá» nghiên cứu án tình, rồi định Ä‘oạt sau. Các vị cứ yên tâm!â€.
Lãnh Huyết nói: “Hồng cô nương... không biết Ä‘ang ở đâu...?â€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh nói: “Mấy ngà y nay, tâm tình cá»§a Hồng cô nương không được vui, Ä‘a phần Ä‘á»u ở bên ngoà i, rất Ãt vá» trangâ€.
Thiết Thá»§ nói: “Nếu đã như váºy, hôm nay đã là m phiá»n các vị nhiá»u quá rồi. Chúng ta xin được cáo từ ở đâyâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh đột nhiên nói: “Thiên hạ tứ đại danh bá»™ tai mắt tá»± nhiên linh thông, Ä‘iá»u nà y ai ai cÅ©ng biết, nhưng tại hạ vẫn còn má»™t Ä‘iểm chưa hiểu...â€.
Thiết Thá»§ cưá»i cưá»i: “Xin đại tổng quản cứ nóiâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh nói: â€œÄÆ°á»£c, những chuyện nà y có thể nói là chuyện xấu không truyá»n ra ngoà i, trên dưới trong trang Ä‘á»u không nói ra. Cho dù là khổ chá»§, cÅ©ng đã được bá»n tại hạ sắp xếp đầy đủ, nên cÅ©ng không thể truyá»n ra ngoà i. Hai vị ở táºn kinh thà nh, tại sao lại biết được chuyện nà y váºy?â€.
Thiết Thá»§ mỉm cưá»i nói: “Chúng ta không phải vì chuyện nà y má»›i tá»›i đây, chỉ là vừa hay tại hạ đến vùng nà y Ä‘iá»u tra má»™t vụ án...â€.
Lãnh Huyết đột nhiên ngắt lá»i: “Nguyên nhân chúng ta biết chuyện cá»§a Táºp Gia Trang, thá»±c ra rất đơn giảnâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh có hÆ¡i kinh ngạc: “Ồ?â€.
Lãnh Huyết nói: “Bởi vì lúc Táºp trang chá»§ bức đệ đệ cá»§a mình và má»™t nữ tá» thanh lâu đáng thương nhảy xuống sông vá»›t trăng, thuyá»n cá»§a chúng ta Ä‘ang ở ngay gần đóâ€.
Ba ngưá»i bá»n ÄÆ°á»ng Thất Kinh đưa mắt nhìn nhau, trên mặt Ä‘á»u lá»™ thần sắc ngạc nhiên. Táºp Anh Minh há»i: “Váºy...â€.
Lãnh Huyết nói: “Vị váºy Táºp nhị trang chá»§ Táºp Thu Nhai không há» chết chìm, y Ä‘ang ở chá»— chúng taâ€.
Táºp Anh Minh, Táºp Lương Ngá»™ cùng “a†lên má»™t tiếng, ÄÆ°á»ng Thất Kinh thì mừng rỡ thốt lên: “Nhị trang chá»§ không sao chứ?... váºy thì tốt quá rồi...â€.
Thiết Thá»§ đáp: “Lúc nà y y Ä‘ang bị chấn động rất lá»›n... chúng ta cứu nữ nhân trước, sau đó má»›i Ä‘i cứu y, vì váºy y bị uống khá nhiá»u nước, qua mấy ngà y... để y phục nguyên phần nà o, chúng ta sẽ đưa y vá», hiện giá» là m phiá»n các vị đã nhiá»u, xin được cáo từ ở đâyâ€.
ÄÆ°á»ng Thất Kinh liá»n khom ngưá»i nói: “Má»i!â€.
Táºp Anh Minh đưa mắt thỉnh thị ý kiến cá»§a ÄÆ°á»ng Thất Kinh: “Äể chúng tôi tiá»…n Thiết nhị hiệp và Lãnh tứ hiệp...â€.
Táºp Lương Ngá»™ Ä‘i trước dẫn đưá»ng: “Má»i hai vị!â€.
-oOo-
|
 |
|
| |