Thái Ä‘á»™ băn khoăn của nho sÄ© khi hỠđến vá»›i Tây SÆ¡n, nhÆ°ng băn khoăn để khẳng định triá»u đại nà y, là má»™t đặc Ä‘iểm cần được ghi nháºn trong vẻ đẹp của hình tượng nho sÄ© mà văn há»c Tây SÆ¡n thể hiện. Tuy nhiên, thÆ¡ văn Tây SÆ¡n diá»…n tả ná»—i lòng băn khoăn, trăn trở của kẻ sÄ© khi bá» triá»u Lê vá» vá»›i Tây SÆ¡n là má»™t vấn Ä‘á» rất tế nhị và những bá»™c lá»™ của nho sÄ© thÆ°á»ng là gián tiếp. Trong thÆ¡ văn, há» thể má»™t hiện má»™t ná»—i buồn, má»™t tâm trạng nhá»› quê cÅ© xa xôi hay há» triết lý, bà n luáºn vỠđạo lý, thá»i cuá»™c để bà y tá», khẳng định láºp trÆ°á»ng.
Phan Huy Ãch, má»™t tác gia tiêu biểu của văn há»c Tây SÆ¡n, má»™t trá»ng thần nhà Tây SÆ¡n, nhÆ°ng đến vá»›i Tây SÆ¡n ông cÅ©ng không khá»i băn khoăn. Phan Huy Ãch và Äoà n Nguyá»…n Tuấn cùng cá»™ng tác vá»›i Tây SÆ¡n và o năm 1788, chỉ khác ở chá»—: Năm ấy, Äoà n Nguyá»…n Tuấn và má»™t số ngÆ°á»i khác và o Phú Xuân yết kiến Nguyá»…n Huệ và nháºm chức, còn Phan Huy Ãch được tiến cá» má»™t lượt vá»›i VÅ© Huy Tấn, Trần Bá Lãm, nghÄ©a là Äoà n Nguyá»…n Tuấn chỉ cá»™ng tác vá»›i Tây SÆ¡n trÆ°á»›c Phan Huy Ãch má»™t thá»i gian rất ngắn. Thế mà trÆ°á»›c đó, Phan Huy Ãch cÅ©ng có thÆ¡ gá»i Äoà n Nguyá»…n Tuấn vá»›i hà m ý chê trách Äoà n Nguyá»…n Tuấn cá»™ng tác vá»›i Tây SÆ¡n, trong đó có câu “Hoa ổ phi cÆ° phụ cố sáo†(vÆ°á»n hoa không ở Ä‘Ã nh phụ vá»›i tổ xÆ°a.
Trong thÆ¡ của Phan Huy Ãch, ngÆ°á»i Ä‘á»c cÅ©ng gặp tâm trạng buồn của nhà thÆ¡: Tây trình lữ muá»™n (Ná»—i buồn trên Ä‘Æ°á»ng Ä‘i vá» phÃa Tây) là má»™t bà i thÆ¡ nhÆ° thế. Bà i thÆ¡ được tác giả chú: Äầu thu tôi phụng mệnh và o Phú Xuân, đến đầu mùa đông ra Bắc thà nh ứng đáp văn thÆ° vá»›i triá»u đình phÆ°Æ¡ng Bắc. Giữa mùa đông thì quan Thanh Ä‘Æ°a Lê Chiêu Thống vá» phục quốc. Vì thế, tôi phải lánh vá» chốn lâm dã có là m táºp Vân sÆ¡n khiển hứng lược ghi và o đây. Bà i thÆ¡ Tây trình lữ muá»™n nhÆ° sau (dịch nghÄ©a):
Trông vá»i đô thà nh những đám mây đẹp bá»nh bồng,
Tìm Ä‘Æ°á»ng quanh co trên cánh đồng hoang vu.
Chẳng quản gió bụi nhuốm đầy mái tóc,
Chỉ nhá» nháºt nguyệt soi tấm lòng thà nh,
Sông Lô là n nÆ°á»›c mênh mông gá»i đò sang gấp,
Thạch thất khói mây dà y đặc, guốc bước nhẹ nhà ng.
Không có gì rà ng buộc như hạc ngoà i nội, âu trên bãi cát,
Nhân gian bao kẻ đã là m vướng và o giải mũ bụi.
Trong bà i thÆ¡ đáng chú ý là hai câu thá»±c. Má»™t câu tả cảnh Ä‘i Ä‘Æ°á»ng gian khổ mà con ngÆ°á»i không ngại khó khăn “Bất quản phong ai xâm Ä‘oà n mấnâ€. Má»™t câu tả tâm trạng “Äãn bằng nháºt nguyệt giám cô thà nhâ€. Câu sau đầy ắp tâm trạng của má»™t ngÆ°á»i từng há»c hà nh, Ä‘á»— đạt và là m quan dÆ°á»›i triá»u Lê - Trịnh. TrÆ°á»›c cảnh đất nÆ°á»›c lâm và o cuá»™c dâu bể, vua Lê long Ä‘ong rồi dá»±a và o ngoại bang trong ý định phục quốc, cảnh ấy tình nà y lòng tác giả tránh sao khá»i ná»—i băn khoăn? Tác giả chỉ biết “nhá» nháºt nguyệt soi tấm lòng thà nh†và tìm má»™t sá»± cảm thông tháºt xa xôi, tháºt mông lung, mà ý thÆ¡, tình thÆ¡ rõ nhất là má»™t ná»—i buồn! Phải chăng đối mặt vá»›i tình cảnh long Ä‘ong của vua Lê, tá»± thẳm sâu cõi lòng tác giả day dứt má»™t ná»—i buồn, má»™t tâm sá»±?
Không chỉ là những cảm xúc buồn mà ná»—i lòng băn khoăn của kẻ sÄ© còn được bá»™c lá»™ má»™t cách kÃn đáo hÆ¡n qua những suy tÆ° có tÃnh chất triết lý và chÃnh những suy tÆ° triết lý ấy kẻ sÄ© dÆ°á»ng nhÆ° được an lòng, vững bÆ°á»›c mà hăng say cá»™ng tác vá»›i triá»u đại má»›i. Tiêu biểu cho ná»—i lòng ấy, được thể hiện trong những sáng tác, là Ngô Thì Nháºm. Là ngÆ°á»i há»c rá»™ng, biết nhiá»u, ông là má»™t nhà văn, nhà tÆ° tưởng, đã có những đóng góp nhất định cho xã há»™i. Ngô Thì Nháºm đã chá»n lá»±a má»™t con Ä‘Æ°á»ng đúng là đi theo Tây SÆ¡n, nhỠđó ông đã láºp được má»™t sá»± nghiệp lá»›n, trở thà nh nhân váºt nổi tiếng trong lịch sá» dân tá»™c. Những suy tÆ° sâu sắc và bản lÄ©nh vững và ng của ông chẳng những được bá»™c lá»™ trong những luáºn bà n vá» thÆ¡ ca, vá» giáo dục, vá» những triết lý thâm sâu của Pháºt giáo, mà ngay trong những tình huống cấp bách. Lá»i của Ngô Thì Nháºm nói vá»›i Ngô Văn Sở khi Ngô Văn Sở có phần tá»± mãn và há»i Ngô Thì Nháºm:
- Quan thị lang tháºt giá»i vá» nghá» văn há»c, còn việc cung kiếm có thông thạo gì không? Ngô Thì Nháºm đáp:
- Có văn tất phải có võ, văn võ không phải chia là m hai Ä‘Æ°á»ng, nhÆ°ng ngÆ°á»i xÆ°a dùng binh gặp việc thì lo, sao ngà i lại lấy việc binh là m trò chÆ¡i mà coi thÆ°á»ng nhÆ° thế? Tôi trá»™m nghe bá»n ngÆ°á»i nÆ°á»›c ta chạy sang Trung Hoa, trong đó có nhiá»u ngÆ°á»i định xúi há» mở mang bá» cõi, gây ra binh biến. Ngà i chịu sá»± ký thác ở cõi ngoà i, e rằng không phải má»™t phen bạc đầu vì lo lắng, đến lúc ấy ngà i nên nhá»› lấy lá»i của tôi.
Quả váºy, khi quân Thanh trà n và o nÆ°á»›c ta, tình thế cấp bách, Ngô Văn Sở tá» ra lúng túng. Kế hoạch rút quân của Ngô Thì Nháºm, Ngô Văn Sở cho là đúng. NhÆ°ng Phan Văn Lân nói: Quân không cứ nhiá»u, nÆ°á»›c không cứ lá»›n, nay ta là m tÆ°á»›ng cầm quân ở ngoà i, giặc đến chÆ°a từng đón đánh, chỉ má»›i nghe dá»a hão đã vá»™i rút lui, thì còn là m tÆ°á»›ng là m gì nữa? Ngô Văn Sở cÅ©ng cho là phải. Chỉ khi Phan Văn Lân má»™t mình má»™t ngá»±a thoát chết chạy vá», còn má»™t ngà n quân tinh nhuệ không còn má»™t ai thì Ngô Văn Sở kinh sợ giấu kÃn việc nà y rồi rút quân theo kế hoạch của Ngô Thì Nháºm.
Câu đối bất hủ của Ngô Thì Nháºm vá»›i Äặng Trần ThÆ°á»ng thêm má»™t lần nữa khẳng định trà tuệ và nhân cách của ông. TÆ°Æ¡ng truyá»n hai ngÆ°á»i là bạn há»c thân của nhau. Sau Ngô Thá»i Nháºm là m quan vá»›i nhà Tây SÆ¡n, còn Äặng Trần ThÆ°á»ng và o Nam theo Nguyá»…n Ãnh. Má»™t lần Äặng Trần ThÆ°á»ng bị Tây SÆ¡n bắt, nghÄ© tình bạn há»c Ngô Thá»i Nháºm đã xin tha cho. Khi Nguyá»…n Ãnh kéo quân ra Bắc diệt Tây SÆ¡n, Ngô Thì Nháºm bị bắt, để nói lên sá»± đắc thế của mình Äặng Trần ThÆ°á»ng ra câu đối:
- Ai công hầu, ai khanh tướng, trong trần ai, ai dễ biết ai?
Không chịu khuất phục, Ngô Thì Nháºm khảng khái đối lại:
- Thế Chiến quốc, thế Xuân Thu, gặp thá»i thế, thế thá»i phải thế!
Phải chăng Ngô Thì Nháºm đã hiểu đúng chữ “thá»i†và ná»—i lòng băn khoăn của ông khi cá»™ng tác vá»›i Tây SÆ¡n ông cÅ©ng dùng chữ “thá»i†để soi sáng? Trong thÆ° Äáp lại Äoà n Nguyá»…n Tuấn, Ngô Thì Nháºm viết: Ra hoạt Ä‘á»™ng là gánh vác cái trách nhiệm lá»›n lao của báºc thánh. Vá» nghỉ ngÆ¡i cÅ©ng chÃnh là mang tâm hồn của báºc thánh nhân. Bá»n ta chẳng phải là đồ đệ của báºc thánh nhân thì còn ai? Tâm sá»± nhÆ° thế là giãi bà y ná»—i lòng của mình, nhÆ°ng đồng thá»i cÅ©ng là sẻ chia cùng bạn. Bởi vì, dù Äoà n Nguyá»…n Tuấn không là m quan vá»›i triá»u Lê, chỉ cá»™ng tác vá»›i Tây SÆ¡n, ông vẫn chịu tiếng Ä‘á»i mai mỉa “hay lại quên tình vá»›i vÆ°á»n cÅ©!â€. Còn Ngô Thì Nháºm từ nÆ¡i lánh nạn ra cá»™ng tác vá»›i Tây SÆ¡n, tránh sao lòng khá»i băn khoăn! CÅ©ng trong dòng suy nghÄ© ấy, Ngô Thì Nháºm viết tiếp: NgÆ°á»i ta chỉ lo không biết oán giáºn và suy nghÄ© mà thôi. Nếu oán giáºn mà vẫn ôn hoà , suy nghÄ© mà vẫn ngay thẳng, cốt để phù hợp vá»›i chữ “thá»i†thì Khổng TỠđã từng không nói nhÆ° thế hay sao? Má»™t lần nữa ông mượn lá»i của thánh nhân để an ủi bạn và khẳng định con Ä‘Æ°á»ng của mình.
Quan niệm của Ngô Thì Nháºm quả là tiến bá»™, cái nhìn của ông trÆ°á»›c thá»i cuá»™c sáng suốt và con ngÆ°á»i ông luôn thể hiện má»™t bản lÄ©nh trÆ°á»›c cuá»™c Ä‘á»i. Những suy nghÄ© ấy không nằm ở lý thuyết và gắn vá»›i cuá»™c Ä‘á»i hoạt độõng của Ä‘á»i ông. ông quan niệm: Biết cái Ä‘ang đến mà là m cho nó tiến triển, có thể gá»i là đạt đến chá»— cÆ¡ trÃ. Biết cái Ä‘ang kết thúc mà là m cho nó kết thúc Ä‘i, có thể gá»i là đạt đến chá»— bảo tồn chữ “nghÄ©aâ€. Xúc tiến cái Ä‘ang phát triển và đẩy nhanh cái Ä‘ang kết thúc, đạo chÃnh là ở đấy.
NhÆ° thế, láºp trÆ°á»ng của Ngô Thì Nháºm dứt khoát, rõ rà ng, nhÆ°ng đồng thá»i ông cÅ©ng rất thông cảm vá»›i những băn khoăn, trăn trở của những ngÆ°á»i bạn, bởi vì đó là tiếng lòng đồng Ä‘iệu ở má»™t mức Ä‘á»™ nà o đó mà chÃnh ông cÅ©ng từng cảm nháºn. Những thuyết giải của ông vừa giúp cho mình vững bÆ°á»›c để phục vụ má»™t triá»u đại má»›i, vừa có giá trị soi sáng, định hÆ°á»›ng cho những ngÆ°á»i bạn cùng thá»i. Vá»›i cống hiến đó cùng vá»›i sá»± nghiệp văn thÆ¡ đồ sá»™, Ngô Thì Nháºm xứng đáng là nhà văn lá»›n trong văn há»c Tây SÆ¡n và nhà tÆ° tưởng của thá»i đại Tây SÆ¡n.
Äến những áng thÆ¡ Nôm, mà tiêu biểu là thÆ¡ Nôm của Nguyá»…n Hữu Chỉnh, trong Ngôn ẩn thi táºp, ná»—i suy tÆ°, băn khoăn của kẻ sÄ© cÅ©ng được thể hiện rõ. Trong táºp thÆ¡, nhiá»u câu thÆ¡ tác giả nói đến lòng trung, nói đến chữ “ái quânâ€
Ná» ngÆ°á»i nối cá»i, kẻ nhai cần
Còn nghÄ© trong niá»m chữ ái quân
(Ngôn ẩn thi táºp, bà i 1)
Thá»i cuá»™c có nhiá»u biến Ä‘á»™ng, nhiá»u thế lá»±c nổi lên, trong tình cảnh ấy tác giả lại gặp cảnh “lợi danh dở bÆ°á»›câ€, dù váºy lòng tác giả vẫn nghÄ© đến má»™t chữ trung:
Nẻo lợi danh tuy dở bước,
Lòng trung hiếu hãy bá»n cầm.
(Ngôn ẩn thi táºp, bà i 4)
Mặc dù có nhiá»u băn khoăn, trăn trở nhÆ°ng Nguyá»…n Hữu Chỉnh cÅ©ng đã đến vá»›i Tây SÆ¡n và có thá»i ông là cá»™ng sá»± đắc lá»±c của phong trà o Tây SÆ¡n.
Có thể nói, ná»—i lòng băn khoăn của kẻ sÄ© trong văn há»c Tây SÆ¡n có ná»™i dung phong phú và tế nhị, nó thÆ°á»ng không được bá»™c lá»™ má»™t cách trá»±c tiếp, vì đó là ná»—i lòng sâu kÃn mà bất cứ nho sÄ© nà o cÅ©ng gặp phải khi há» từ bá» triá»u Lê - Trịnh để đến vá»›i Tây SÆ¡n. Phản ánh Ä‘iá»u đó, văn há»c Tây SÆ¡n vừa phản ánh được chiá»u sâu,sá»± tế nhị và những phức tạp trong tâm hồn của kẻ sÄ© Việt Nam Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, vừa phản ánh được bản lÄ©nh của há» trong những chá»n lá»±a có tÃnh quyết định đối vá»›i cuá»™c Ä‘á»i, thá»i đại và lịch sá». Những băn khoăn, thao thức và cả những ná»—i Ä‘au, những mất mát của con ngÆ°á»i, có lẽ đó là cái giá mà con ngÆ°á»i phải trả cho lịch sỠđể tìm đến má»™t sá»± hoà hợp, thống nhất và phát triển của đất nÆ°á»›c, dân tá»™c. Äó cÅ©ng là nét Ä‘á»™c đáo trong Ä‘á»i sống tinh thần của các nho sÄ©, văn há»c Tây SÆ¡n góp phần là m phong phú Ä‘á»i sống tâm hồn của kẻ sÄ© Việt Nam trong hà nh trình lịch sá».
N.Ä.T
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y: