Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #1  
Old 16-04-2008, 08:39 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Phong Linh Trung Ãao Thanh (Cổ Long) - Äã post trá»n bá»™

Phong Linh Trung Ãao Thanh: Hồi 1
(Cổ Long)

Khi Äinh Äinh nhìn thấy căn tiểu ốc trắng đó, đã mệt má»i kiệt lá»±c.
Căn tiểu ốc xây bằng đá trắng, nhìn vừa bình phàm vừa má»™c mạc, nhÆ°ng bên ngoài căn tiểu ốc lại có má»™t hành lang u nhã phi thÆ°á»ng, cá»±c kỳ không tÆ°Æ¡ng xứng vá»›i tiểu ốc, bên dÆ°á»›i mái hành lang, không ngá» còn có treo má»™t dàn phong linh chỉ có ngÆ°á»i nhàn nhã má»›i có thể tận hưởng.
Thân ngÆ°á»i Äinh Äinh mau chóng ngã quỵ xuống, ngá»±a của chàng cÅ©ng ngã quỵ xuống.
Con ngÆ°á»i chàng và ngá»±a của chàng không phải dá»… dàng ngã quỵ, bá»n hỠđã vượt qua thiên sÆ¡n vạn thủy, thiên nan vạn khổ má»›i đến được đây.
Khi chàng nhìn thấy dàn phong linh dưới mái hiên căn tiểu ốc trắng đó, cơ hồ đã nghĩ mình đã tới Giang Nam.
Hoa lá tÆ°Æ¡i thắm ôm ấp căn tiểu ốc, dàn phong linh chói ngá»i dÆ°á»›i mái hiên.
Chàng phảng phất đã có thể nghe thấy tiếng phong linh trong dịu vang vá»ng hòa mình vào làn gió xuân thoang thoảng mùi cây cỠđến từ non xanh xa xăm.
Sau đó chàng nhìn thấy một nữ nhân trắng, trắng như tuyết, tĩnh như vách đá, phiêu dật như gió, đẹp như u linh.
- Ta biết ngươi đã đi rất xa, ta thấy ngươi hiện tại nhất định vừa mệt vừa khát.
Nàng dùng má»™t thái Ä‘á»™ rất lãnh đạm, lại rất quan tâm, nhìn ngÆ°á»i trẻ tuổi lạ mặt đến từ phÆ°Æ¡ng xa:
- Ngươi đã đến đây, có muốn vào ăn cơm không ?
Äinh Äinh gật đầu, lại cúi đầu:
- Ăn xong rồi ta còn muốn tìm một chỗ tốt để ngã lưng.
Chàng bẽn lẽn cÆ°á»i cÆ°á»i:
- Chỉ tiếc cho đến bây giỠta còn chưa biết có thể tìm ra hay không.
Nàng tĩnh lặng nhìn chàng cả nửa ngày, mới dịu dàng từ từ nói:
- Ngươi hình như đã tìm ra.
Sau khi chàng ăn hết ba chén lá»›n, á»±c má»™t tô canh thịt bò, nàng dẫn chàng và con ngá»±a Ä‘ang sùi bá»t mép nÆ¡i khóe miệng của chàng đến chuồng ngá»±a của nàng.
Ở địa phÆ°Æ¡ng nhÆ° vầy, có má»™t chuồng ngá»±a nhÆ° vậy cÅ©ng đã có thể coi là má»™t hành vi xa xỉ phi thÆ°á»ng.
Nàng để ngá»±a của chàng và bạch mã của nàng chia sẻ chung má»™t máng ăn, lại chỉ má»™t đống rÆ¡m há»i chàng:
- Ngươi ngủ ở đó được không ?
Chàng đương nhiên là ngủ được.
“Cho dù nằm trên phân của hai con ngá»±a kia, ta cÅ©ng có thể ngủ đượcâ€. Äinh Äinh đáp.
Nàng mỉm cÆ°á»i. Trên khuôn mặt trắng nhợt chợt e ấp má»™t nụ cÆ°á»i giống nhÆ° má»™t đóa mai hoa bất chợt hé nở giữa tuyết trắng.
Nhìn thấy nàng cÆ°á»i, chàng Ä‘á»™t nhiên cảm thấy nàng tịch mịch quá, tịch mịch quá.
Trên yên ngựa của chàng, ngoại trừ túi nước ra, còn có hai bao bố màu vàng kỳ quái. Túi nước đã cạn sạch trống không, hai bao bố màu vàng lại đầy cứng, một tròn tròn, một dài dài.
Äinh Äinh tháo hai bao bố đó xuống khá»i yên ngá»±a, giấu ở chá»— kín nhất trong đống rÆ¡m, mặc nguyên y phục ngã mình trên đống rÆ¡m.
Không khí thoang thoảng mùi cây cá» vùng núi xa xăm, khiến cho chàng rất mau chóng lá»t vào má»™t má»™ng cảnh phiêu diêu hoảng hốt.
Chàng thậm chí còn mÆ¡ thấy má»™t bầy cừu, má»™t cô gái chăn cừu diá»…m lệ Ä‘ang dùng má»™t ngá»n roi dài lùa Ä‘uổi bầy cừu, trên thân roi thậm chí còn ghim đầy gai nhá»n.
Chàng chợt phát giác mình cũng đang ở trong bầy cừu.
Äợi đến khi chàng giật mình tỉnh má»™ng, mồ hôi lạnh đã Æ°á»›t đẫm lÆ°ng áo.
Nhân Mộng đêm nay lại không nằm mơ, bởi vì nàng đêm nay căn bản không thể ngủ yên.
Äợi đến khi nàng tỉnh dậy từ má»™ng cảnh hoảng hốt, trá»i đã sáng rõ. Tiếng gió gào rít đã bắt đầu dần dần tiên tán trong hoang nguyên, bên ngoài căn tiểu ốc lại vang lên tiếng chẻ củi có nhịp có Ä‘iệu cá»±c kỳ.
Äinh Äinh đã bắt đầu chẻ củi, dùng má»™t phÆ°Æ¡ng thức chẻ củi Æ°u nhã kỳ lạ phi thÆ°á»ng, lại hữu hiệu phi thÆ°á»ng.
Nàng bước ra, trên mình khoác một tấm áo choàng nhồi bông, dựa mình lên cột nhà dưới dàn phong linh dưới mái hiên.
Äá»™ng tác của chàng tịnh không nhanh, búa chàng dùng cÅ©ng không bén, nhÆ°ng má»—i lần búa chẻ xuống là gá»— cứng bị chẻ tách ra liá»n, giống nhÆ° má»™t viên pháo nổ tung ánh lá»­a.
Nàng nhìn chàng, nhìn đến mức có chút si dại.
Äợi đến khi chàng dừng tay lau mồ hôi má»›i nhìn thấy nàng. Lúc đó cÆ¡n mệt và khát đã tan biến không còn thấy trên mặt chàng nữa, bởi vì những giá»t mồ hôi khá»e khoắn sau khi vận Ä‘á»™ng đã tÆ°á»›i mát khuôn mặt chàng.
- Nếu quả nàng không để tâm, đây có thể coi là cách ta trả tiá»n nàng đã cho tá túc ăn uống.
- Cũng được.
Nụ cÆ°á»i của Nhân Má»™ng nhÆ° má»™ng:
- Äó cÅ©ng quá nhiá»u rồi.
- Ta thấy nàng còn rất nhiá»u củi chÆ°a chẻ, lan can chuồng ngá»±a cÅ©ng đã hÆ° hoại.
Con ngựa lai giống của nàng cũng nên tắm rửa, thay móng sắt, thậm chí cả mái nhà của nàng cũng nên sửa sang lại.
Äinh Äinh nói tiếp:
- Hiện tại đã gần đến mùa đông, nÆ¡i nàng cất thịt thà Ä‘Æ°á»ng muối nhất định cÅ©ng phải tu bổ lại, nếu không, sang đến xuân năm sau, lÆ°Æ¡ng thá»±c của nàng rất có thể biến thành má»™t đống bùn sình hôi thúi.
Nhân Mộng nhìn chàng:
- Ngươi muốn ở lại giúp ta làm mấy chuyện đó ?
- Phải.
- Tại sao ?
Äinh Äinh thở dài:
- Bởi vì trước khi trước khi băng xuân tan chảy, ta không thể tìm được chỗ nào để đi.
Nàng lại chăm chú nhìn chàng rất lâu, mới nói từng tiếng:
- Ngươi ít ra trước hết cũng nên cho ta biết tên của ngươi là gì chứ.
“Ta há» Äinh, tên là Äinh Trữâ€. Chàng đáp:
“NhÆ°ng bá»n bằng hữu của ta Ä‘á»u gá»i ta là Äinh Äinhâ€.
Khi nàng nhìn thấy chàng, chàng cỡi má»™t con ngá»±a vàng, lăn lá»™n giữa phong trần, thậm chí cả mặt mÅ©i tóc tai Ä‘á»u bám đầy đất cát trần ai vàng úa. Bên yên ngá»±a của chàng cá»™t hai bao bố màu vàng.
Giày của chàng là giày ống da bò màu vàng, bàn đạp bên dưới giày cũng là bàn đạp màu đồng vàng chói.
Nhưng, kỳ quái làm sao, lần đầu tiên nàng nhìn thấy chàng, chỉ cảm thấy chàng là một nam nhân hoàn toàn đen thui.



Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:

Tài sản của anhhe1281

  #2  
Old 16-04-2008, 08:39 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Phong Linh Trung Ãao Thanh: Hồi 2
(Cổ Long)

Trăng tháng chín, trăng tròn, đêm lạnh như nước.
Äinh Äinh kéo hai bao bố màu vàng ra khá»i đống rÆ¡m, gỡ gút buá»™c của cái bao to tròn. Trong bao là má»™t bá»™ y phục Ä‘en xếp chỉnh tá» phi thÆ°á»ng, và má»™t đôi giày ống da bò Ä‘en thui.
DÆ°á»›i ánh trăng bàng bạc, ai cÅ©ng Ä‘á»u có thể thấy bá»™ y phục đó làm bằng má»™t thứ chất liệu quý giá phi thÆ°á»ng, má»m mại trÆ¡n mịn nhÆ° làn da xá»­ ná»­. Má»™t lãng tá»­ lủi thủi lạc bÆ°á»›c thiên nhai không xứng hợp vá»›i thứ y phục đó.
Nhưng đợi đến khi chàng mặc vào, trên thế giới tuyệt đối không ai dám nói chàng không xứng.
Vải áo trÆ¡n mịn dán chặt vừa y lên thân thể gầy ốm của chàng, thợ may lành nghá», thủ công tinh tế, khiến cho chàng trong phút chốc đã biến thành má»™t ngÆ°á»i khác, thậm chí chừng nhÆ° Ä‘á»™t nhiên biến thành má»™t thứ Ä‘á»™ng vật khác.
Hiện tại chàng nhìn giống như một con hắc báo.
Chàng đứng dưới ánh trăng, giang chân giang tay thư giãn, mỗi một khớp xương trên toàn thân lập tức phát động những thanh âm răng rắc như pháo nổ.
NhÆ°ng lùng bùng bên tai chàng lại là má»™t thanh âm khác, chàng phảng phất lại nghe thấy ngÆ°á»i dùng má»™t ánh mắt lấm tấm tia máu Ä‘á» hoét trừng trừng nhìn chàng mà nói:
- Äinh Äinh, phải nhá»› vào đêm trăng tròn rằm tháng chín này, ngÆ°Æ¡i phải Ä‘i đối phó ba ngÆ°á»i cá»±c kỳ đáng sợ. Bá»n chúng giết ngÆ°á»i dá»… dàng giống nhÆ° là uống nÆ°á»›c. Bá»™ dạng bá»n chúng khi giết ngÆ°á»i cÅ©ng thong dong tá»± nhiên giống nhÆ° là lúc uống nÆ°á»›c, thậm chí sau khi bá»n chúng giết mình xong, mình cÅ©ng không biết mình làm sao mà chết.
“Không cần phải lo lắngâ€. Äinh Äinh đã nói:
“Nếu quả mình ta không muốn chết, vô luận là ai muốn giết ta chết Ä‘á»u không dá»… dầu gìâ€.
Äinh Äinh tuy nói nhÆ° vậy, lại vẫn ghi rõ danh tánh ba ngÆ°á»i này, còn tốn hai tháng trá»i Ä‘iá»u tra sÆ°u tập tÆ° liệu của bá»n chúng rất hoàn hảo.
Ba ngÆ°á»i đó là:
Hiên Viên Khai Sơn, nam, ba mươi ba tuổi, thân cao bảy thước sáu tấc, nặng một trăm tám mươi bốn cân, sử một cây khai sơn phủ dài năm thước bốn tấc, nặng bảy mươi chín cân, thiên sinh thần lực.
Hiên Viên Khai SÆ¡n là con trai của má»™t tiá»u phu, mẫu thân của gã là Miêu nữ. Gã sinh trưởng ở vùng rừng núi sâu tối trong Dã Nhân SÆ¡n nÆ¡i biên giá»›i Vân Quý, năm bốn tuổi đã có thể khiêng búa của phụ thân, bảy tuổi đã có thể cá»­ búa chặt cây.
Sau ba tháng, gã đã chặt được thân cây đầu tiên trong Ä‘á»i, thêm ba tháng sau, gã dùng cÅ©ng cây búa đó chém chết tình nhân của mẫu thân.
Miêu nữ đối vá»›i quan niệm trinh tiết cÅ©ng tùy tiện giống nhÆ° lãng tá»­ đối vá»›i kim tiá»n, cho nên không vì chuyện đó mà trách cứ gã.
Cho nên từ đó quan niệm của gã đối vá»›i giá trị của mạng sống con ngÆ°á»i cÅ©ng tùy tiện nhÆ° vậy, có khi gã chém ngÆ°á»i Ä‘Æ¡n giản giống nhÆ° chặt má»™t gốc cây.
CÅ©ng may ngÆ°á»i không phải cây, muốn chém ngÆ°á»i, thông thÆ°á»ng Ä‘á»u khó hÆ¡n chặt cây rất nhiá»u, cho nên má»—i năm gã ít ra Ä‘á»u phải thụ thÆ°Æ¡ng hai mÆ°Æ¡i bảy hai mÆ°Æ¡i tám lần, ít ra Ä‘á»u phải nằm trên giÆ°á»ng hÆ¡n trăm ngày.
Bất hạnh là thân thể như dã nhân của gã đã trui luyện thành đồng cân thiết cốt đánh không chết, đã trui luyện thành một mãnh khí hung hãn không sợ chết, và một “Hiên Viên Khai Sơn Tam Thập Lục Phủ†không có thành trì nào có thể chống đỡ nỗi.
Äó là từ kinh nghiệm vô số lần huyết chiến gian khổ mà huấn luyện ra, thá»±c tế hữu hiệu hÆ¡n bất cứ danh sÆ° võ há»c nào có thể giáo dưỡng.
Äến năm gã mÆ°á»i sáu tuổi, đã được ngÆ°á»i trong võ lâm công nhận là má»™t trong ba mÆ°Æ¡i hai sát thủ đáng sợ nhất.
Äiá»n Linh Tá»­, nữ, hai mÆ°Æ¡i bảy tuổi, có gia đình, kết hôn sáu lần, má»—i lần thành thân không quá má»™t năm đã thành quả phụ.
Hiện vẫn sống góa bụa.
Nam nhân gặp qua Äiá»n Linh Tá»­ cÅ©ng không biết bao nhiêu ngÆ°á»i, ngÆ°á»i có thể quên ả lại cả má»™t ngÆ°á»i cÅ©ng không kiếm ra.
Trên thế giới đầy dẫy các thức các dạng nhân vật kỳ kỳ quái quái, lại chỉ có một thứ nữ nhân có thể làm cho nam nhân một khi gặp qua một lần là vĩnh viễn không quên.
Äiá»n Linh Tá»­, không còn nghi ngá» gì nữa, là dạng nữ nhân đó.
Thân thế của ả mÆ¡ hồ, lá»i đồn liên quan đến thân thế của ả có rất nhiá»u, kỳ trung đáng tin nhất là má»™t truyá»n thuyết.
Phụ thân của ả là một lãng nhân Phù Tang lưu lãng đến trung thổ, hãm hiếp mẫu thân của ả, sinh ra ả.
Mẫu thân của ả tên là Liá»…u Diệp Nhi, là nữ đệ tá»­ của chưởng môn nhân Hoa SÆ¡n kiếm phái, kiếm pháp vốn rất cao cÆ°á»ng. NhÆ°ng phụ thân của ả lại dùng má»™t thứ kiếm pháp Äông DÆ°Æ¡ng cá»±c kỳ quá»· mật quái dị.
Vừa khinh linh tựa Hoa Sơn, vừa xuất thủ quỷ dị như Phù Tang, một nữ nhân như vậy làm sao mà không đáng sợ cho được ?
Càng đáng sợ hÆ¡n là sáu ông chồng của ả cÅ©ng Ä‘á»u là đại cao thủ thế hệ sau của các danh môn kiếm phái.
Ả đương nhiên cũng hấp thụ luôn tinh túy trong kiếm pháp của các trượng phu.
Cho nên, má»—i khi ngÆ°á»i trong giang hồ nhìn thấy má»™t nữ nhân ôn nhu mỹ lệ phi thÆ°á»ng, mang theo má»™t nụ cÆ°á»i hé nụ khả ái phi thÆ°á»ng Ä‘i vá» phía bá»n há», bá»n há» thông thÆ°á»ng Ä‘á»u gục chết dÆ°á»›i kiếm của ả trong má»™t sát na.
NhÆ°ng so vá»›i Mục DÆ°Æ¡ng Nhân, Hiên Viên Khai SÆ¡n và Äiá»n Linh Tá»­ chỉ bất quá giống nhÆ° má»™t thiên sứ hòa thiện.
Nếu quả nói trên thế giá»›i này thật sá»± có thứ ngÆ°á»i làm cho ngÆ°á»i ta nằm ác má»™ng, Mục DÆ°Æ¡ng Nhân tuyệt đối là má»™t trong những ngÆ°á»i đó.
Äinh Äinh đối vá»›i y biết ít nhất, trong giang hồ thậm chí không có ai có thể thu thập tÆ° liệu có liên quan đến y.
HỠcủa y là gì ? Tên là gì ? Thân thế ra sao ? Võ công ra sao ?
Không ai biết.
Quái dị nhất là trong giang hồ thậm chí không ai biết y là nam hay nữ.
Chỉ biết y dùng má»™t ngá»n trÆ°á»ng tiên rất dài, giống nhÆ° má»™t tên chăn cừu ác Ä‘á»™c trên hoang nguyên biên thùy, dùng má»™t ngá»n trÆ°á»ng tiên tà ác.
Äáng sợ là trên roi của y còn gắn gai nhá»n, giống nhÆ° những mÅ©i gai trên cành hoa mai khôi quyá»n quý.
Càng đáng sợ hÆ¡n, thứ y chăn không phải là cừu, mà là ngÆ°á»i.
Nam nhân, nữ nhân, lão nhân, trẻ nít, ngÆ°á»i tàn tật, tài tá»­, há»c giả, hiệp khách, anh hùng, hào kiệt, trong mắt y Ä‘á»u má»™t dạng, Ä‘á»u là cừu dÆ°á»›i ngá»n roi của y.
Toàn bá»™ những Ä‘á»™ng vật có sinh mệnh giữa nhân thế, trong mắt y Ä‘á»u là cừu dÆ°á»›i ngá»n roi của y, Ä‘á»u phải chịu làm nô dịch dÆ°á»›i ngá»n roi của y.
Äinh Äinh cÅ©ng đã từng gặp y trong ác má»™ng.
Äinh Äinh biết trận chiến đêm nay ngÆ°á»i khó đối phó nhất là y.
Bởi vì cả con ngÆ°á»i y nhìn ra sao Ä‘á»u không biết, chàng chỉ biết chàng thật sá»± không chịu chết dÆ°á»›i tay má»™t ngÆ°á»i nhÆ° vậy.
Äinh Äinh gỡ gút thắt trên bao bố thứ nhì, là cái bao bố dài dài, trong bao có má»™t thanh Ä‘ao.
Má»™t thanh Ä‘ao, má»™t thanh Ä‘ao rất má»ng, rất dài.
Äinh Äinh không rút Ä‘ao ra.
Bởi vì thanh đao đó không cần phải lau chùi mài dũa vẫn có thể bảo trì độ sắc bén của nó như trước.
Thanh đao đó cũng không dùng để ngắm nghía thưởng ngoạn.
Chỉ khi đối diện vá»›i đại địch cÆ°á»ng thù không thể không giết, thanh Ä‘ao đó má»›i rút ra khá»i vá».
Äao ra khá»i vá», tất thấy máu, địch không chết, mình tất chết.
Tuyệt không có đất lá»±a chá»n nào khác.
Äi qua khu đất đầy sắc hoa đầy ánh trăng, bÆ°á»›c đến miệng giếng xây bằng đá, Äinh Äinh cá»™t cái xô gá»— vào dây kéo, kéo lên má»™t xô đầy, xối nÆ°á»›c giếng lạnh nhÆ° băng lên đầu, hÆ¡i lạnh khiến cho ngÆ°á»i chàng hoàn toàn bảo trì trạng thái thanh tỉnh tuyệt đối.
NÆ°á»›c giếng từ vạt áo của chàng lần trên vá» Ä‘ao nhá» giá»t. Y phục của chàng, da thịt của chàng, giày của chàng, vá» Ä‘ao của chàng, nÆ°á»›c giếng vừa thấm qua, lập tức khô cạn, khô cạn giống nhÆ° sa mạc chÆ°a từng gặp nÆ°á»›c chảy.
Sau đó chàng bước vỠhướng tử vong, ưỡn ngực thẳng lưng bước vỠhướng tử vong.
Chỉ bất quá ai cũng không biết là tử vong của ai.
Nhân Mộng đêm nay lại không mơ được.
Nàng má»™t má»±c mở mắt trân trân, phảng phất luôn luôn Ä‘ang đợi chá».
Là Ä‘ang đợi ngÆ°á»i vá» ? Hay Ä‘ang đợi khách ghé qua ?
Trăng tròn trước song cửa, trăng thanh, trăng lạnh, tuy trăng tròn, vẫn cô độc như trước.
NgÆ°á»i cÅ©ng vậy.
Ngoài song cá»­a có trăng mà không có gió, dàn phong linh dÆ°á»›i mái hiên lại vang vá»ng leng keng, chừng nhÆ° giữa đất trá»i Ä‘á»™t nhiên có má»™t luồng sát khí đụng không được, nhìn không thấy, má»™t luồng sát khí bất chợt chấn Ä‘á»™ng dàn phong linh an tÄ©nh từ bao lâu nay.
Nàng dùng hàm răng trắng muốt cắn lên bỠmôi trắng nhợt, từ từng đứng dậy bước đến song cửa.
Một nam nhân đen sì đang bước qua song cửa của nàng, hướng vỠphía bóng tối vô biên bát ngát tận đầu ánh trăng mà đi.
Tài sản của anhhe1281

  #3  
Old 16-04-2008, 08:40 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Phong Linh Trung Ãao Thanh: Hồi 3
(Cổ Long)

Ngày má»›i tối, trăng tròn má»›i má»c, Hiên Viên Khai SÆ¡n đã chuẩn bị Ä‘i ngủ.
Gã hồi nãy ăn nguyên một con sơn dương nướng nửa sống nửa chín, chuẩn bị ngủ một giấc hai canh giỠmới có lực khí đi đối phó trận quyết chiến đêm nay.
Mang theo một tấm da trâu rừng mà gã tay không săn được ở núi Ba Nhan Khách Lạt vùng Thanh Hải, trải dài trên hoang mạc cát đá, gã vừa nằm xuống cơ hồ đã lập tức ngủ khò.
Nhưng gã lại lập tức tỉnh dậy.
Gã không nghe thấy bất cứ thanh âm gì, nhÆ°ng lại có má»™t thứ tiếng cÆ°á»›c bá»™ nghe không thấy đánh thức gã. Gã Ä‘oán định có ngÆ°á»i Ä‘i đến gần đây, phán Ä‘oán của gã chÆ°a từng sai lầm.
Trong má»™t phút chốc, gã đã hạ quyết tâm, chỉ cần ngÆ°á»i đó tiến đến gần ná»™i trong phÆ°Æ¡ng viên bảy thÆ°á»›c, gã sẽ bẻ đôi tay của ngÆ°á»i đó tê liệt, cá»± ly tả hữu bảy thÆ°á»›c là cá»±c hạn an toàn của gã.
Tưởng không được tiếng cÆ°á»›c bá»™ không ngá» lại dừng bÆ°á»›c đúng trên biên duyên ngoài bảy thÆ°á»›c. Gã vốn má»™t má»±c giả bá»™ Ä‘ang ngủ, hiện tại lại không khá»i không hí mắt nhìn má»™t cái. DÆ°á»›i ánh trăng bàng bạc, bên ngoài khoảng cách an toàn mà gã đã kết định sau bao năm thá»­ nghiệm, gã nhìn thấy má»™t đại hài tá»­ vận y phục thêu hoa Ä‘ang đứng yên, dùng má»™t ánh mắt đặc biệt sáng ngá»i liếc nhìn gã.
Trên hoang mạc cùng sÆ¡n ác thủy nhÆ° vầy, làm sao có thể bất chợt xuất hiện má»™t ngÆ°á»i nhÆ° vậy.
“Tiểu quá»·, ngÆ°Æ¡i là ai ? Äến đây làm gì ? NgÆ°Æ¡i không sợ bị sói hoang ăn thịt sao ?†Hiên Viên Khai SÆ¡n hét lá»›n.
“Tiểu quá»· ? NgÆ°Æ¡i kêu ta là tiểu quá»· ?†Tiểu quá»· vận y phục thêu hoa cÆ°á»i hắc hắc, tiếng cÆ°á»i ngân vang nhÆ° chuông.
“Hiên Viên Khai SÆ¡n, ngÆ°Æ¡i năm nay má»›i ba mÆ°Æ¡i ba, dám kêu ta là tiểu quá»· ?â€.
Tiểu quỷ đó cố ý lắc đầu thở dài:
“NgÆ°Æ¡i có biết trong sáu ông chồng của ta, ngÆ°á»i nhá» tuổi nhất cÅ©ng lá»›n hÆ¡n ngÆ°Æ¡i mÆ°á»i tuổi không ?â€.
Hiên Viên Khai SÆ¡n ngẩn ngÆ°á»i, chợt nhảy dá»±ng lên nhìn ả, nhìn cả ná»­a ngày, chung quy cÆ°á»i lá»›n.
“Ta biết ngÆ°Æ¡i là ai rồi, ngÆ°Æ¡i nhất định là Äiá»n Linh Tá»­ yêu mịâ€. Gã cÆ°á»i lá»›n:
“May là ta cÅ©ng biết ngÆ°Æ¡i chỉ trù ẻo mạng của mấy lão chồng ngÆ°Æ¡i, nếu không ta hiện tại đã bá» chạy nhÆ° má»™t con thá» trúng tênâ€.
Dưới ánh đèn, chỉ còn cách khoảng một thước, tiểu quỷ đó quả nhiên đã không còn là tiểu quỷ.
Vô luận nhìn dÆ°á»›i bất cứ má»™t góc Ä‘á»™ nào, ả Ä‘á»u là má»™t nữ nhân thành thục phát dục đến mức kiện toàn phi thÆ°á»ng. Thân thể tuy nhá» nhắn má»™t chút, lại có biệt lá»±c làm cho má»—i má»™t nam nhân Ä‘á»™ng tâm. Hiên Viên Khai SÆ¡n nhìn nhìn ả, lắc lắc đầu thở dài.
- Hiện tại ta đã minh bạch mấy lão chồng của ngươi tại sao mà chết, nếu quả ta là chồng ngươi, ta cũng chết trong tay ngươi như vậy.
Äiá»n Linh Tá»­ cÅ©ng nhìn gã chằm chằm, nhìn cả ná»­a ngày má»›i nói.
“NhÆ°ng ta lại nhìn không thấu ngÆ°Æ¡iâ€. Ả thốt:
“Ta đã chú ý đến ngÆ°Æ¡i bốn năm ngày nay, từ ngày đầu ngÆ°Æ¡i đến, ta đã bắt đầu để ý đến ngÆ°Æ¡iâ€.
- á»’ ?
“Bốn năm ngày nay ta phát hiện má»—i má»™t địa phÆ°Æ¡ng có thể tác chiến phụ cận quanh đây ngÆ°Æ¡i Ä‘á»u quan sát tá»­ tế phi thÆ°á»ng, thậm chí cả đất Ä‘ai má»m dẻo hay cứng khô Ä‘á»u nghiên cứu thấu triệt phi thÆ°á»ng, thậm chí luôn cả biến hóa của hÆ°á»›ng gió từng khu cÅ©ng rành rá»tâ€. Äiá»n Linh Tá»­ thốt:
“Ta vốn luôn luôn nghÄ© ngÆ°Æ¡i là má»™t tên bá»± con thô thiển, không tưởng tượng được ngÆ°Æ¡i không ngá» lại kỹ càng cẩn thận nhÆ° vậyâ€.
Hiên Viên Khai SÆ¡n cÆ°á»i lá»›n:
- Nam nhân bá»± con thô thiển cÅ©ng muốn sống nhÆ° ai vậy, ngÆ°á»i không muốn chết thì trÆ°á»›c lúc quyết chiến sinh tá»­ nhÆ° vầy làm sao mà không kỹ càng cẩn thận được ?
Ãnh đèn phát ra từ trong tám lồng đèn sừng dê, lồng đèn sừng dê treo trong má»™t cái lá»u da dê cá»±c kỳ hoa mỹ thoải mái, lá»u giăng đằng sau má»™t vách đá nham thạch làm bình phong ngay sát hoang mạc, trong lá»u có đủ thứ dụng cụ có thể làm cho má»—i má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»u có cảm giác rất thoải mái, thậm chí đã có thể nói hoàn toàn có đủ má»i thứ cần dùng.
Äiá»n Linh Tá»­, không còn nghi ngá» gì nữa, là má»™t nữ nhân kén chá»n hưởng thụ phi thÆ°á»ng, từ cái tích tắc khi Hiên Viên Khai SÆ¡n bắt đầu bÆ°á»›c vào cái lá»u đó, gã đã phát giác ra Ä‘iểm đó.
Bởi vì lúc gã bÆ°á»›c vào lá»u, thứ đầu tiên gã nhìn thấy là bốn thiếu niên mi mục thanh tú, thân thể tráng kiện Ä‘ang trải khăn giÆ°á»ng bày biện rượu thịt.
BÆ°á»›c vào căn lá»u ấm cúng, cởi trÆ°á»ng bào thêu hoa, trên thân ả chỉ còn lại má»™t lá»›p khinh sa má»ng manh nhÆ° cánh ve, nhìn dÆ°á»›i ánh đèn sừng dê, thậm chí cả những nÆ¡i trữ tình không dá»… dàng gì nhìn thấy Ä‘á»u có thể nhìn thấy rõ ràng.
Bốn thiếu niên không tránh né nhìn ả chằm chằm, trong ánh mắt ngập tràn dục vá»ng và kích thích nguyên thủy trẻ trung.
Nhìn thấy ánh mắt đó, có thể tưởng tượng quan hệ giữa bá»n chúng và ả tuyệt không phải tầm thÆ°á»ng.
Äiá»n Linh Tá»­ không ngá» cÅ©ng không có má»™t chút ý tứ úy kỵ, gát tay lên vai má»™t thiếu niên, cÆ°á»i hắc hắc nói:
- PhÆ°Æ¡ng pháp có thể trụ giữ thanh xuân của đàn bà có rất nhiá»u thứ, ta phát hiện kỳ trung có má»™t thứ hữu hiệu nhất, là thiếu niên trẻ tuổi đẹp trai.
Hiên Viên Khai SÆ¡n cÆ°á»i lá»›n:
- Ta thấy phương pháp của ngươi không những hữu hiệu, mà còn hữu thú.
Äiá»n Linh Tá»­ thốt:
- Cho nên đợi đến khi ngươi già đi chút ít, ngươi cũng nên đi kiếm mấy tiểu cô nương hấp dẫn vỠmà thí thí nghiệm nghiệm.
Ả cÆ°á»i mê mị.
Hiên Viên Khai SÆ¡n lại không nhìn ả cÆ°á»i, gã nãy giá» má»™t má»±c nhìn bên dÆ°á»›i khuôn mặt cÆ°á»i cợt của ả.
- Ta không thích tiểu cô nương, ta chỉ thích dạng nữ nhân như ngươi.
“Ta nghe nói nam nhân khôi vÄ© cao lá»›n Ä‘á»u thích ăn hiếp nữ nhân nhá» nhắnâ€.
Äiá»n Linh Tá»­ hững há» thốt:
“Ta cÅ©ng nghe nói, con gái bị ngÆ°Æ¡i ăn hiếp cÅ©ng thật sá»± có không ítâ€.
Hiên Viên Khai Sơn nhìn chằm chằm lên eo lưng thon thả láng mịn của ả, trong mắt đã lộ xuất những tia máu đỠli ti.
- Ngươi có sợ không ?
- Sợ cái gì ?
- Ngươi sợ bị ta hãm hiếp không ?
Äiá»n Linh Tá»­ lại cÆ°á»i, dùng má»™t thanh âm ôn ôn nhu nhu mà đáp:
- Ta biết ngÆ°Æ¡i không thể làm chuyện khá» dại nhÆ° vậy, tá»± ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên biết, ngÆ°Æ¡i căn bản không nắm chắc chế trụ được ta, hà huống đám tiểu quá»· này cÅ©ng không phải niá»m nở gì.
Bốn tên thiếu niên lập tức trừng trừng ánh mắt, trừng trừng nhìn Hiên Viên Khai Sơn, trong mắt lập tức chứa chan sát cơ địch ý.
Äiá»n Linh Tá»­ kéo tay má»™t tên trong bá»n chúng, hé môi hồng đào hôn nhẹ lên bàn tay đó.
“Niên ká»· bá»n chúng tuy không lá»›n, lại đã há»c qua Lưỡng Cá»±c Tứ Nghi kiếm trậnâ€.
Äiá»n Linh Tá»­ dịu dàng thốt:
“NgÆ°Æ¡i đại khái chắc cÅ©ng có nghe qua, ông chồng thứ năm của ta là danh túc cao thủ có danh vá»ng cá»±c cao trong phái Võ Äangâ€.
Hiên Viên Khai SÆ¡n vẫn dùng đôi mắt đầy tia máu li ti nhìn chằm chằm thân thể ả cả ná»­a ngày, chợt cÆ°á»i lá»›n.
- Ta phục ngÆ°Æ¡i, ta thật sá»± không dám Ä‘á»™ng đến ngÆ°Æ¡i. Äó cÅ©ng là vận khí của ngÆ°Æ¡i còn tốt má»›i đụng phải ta.
- á»’ ?
- Nếu quả ngươi đụng phải Mục Dương Nhân, hiện tại chỉ sợ đã bị lột trần treo trên cột rồi.
Äiá»n Linh Tá»­ trÆ°á»›c hết ôm mặt thiếu niên đó hôn lấy hôn để, rồi má»›i quay đầu lại há»i Hiên Viên Khai SÆ¡n:
- Ngươi đã gặp qua Mục Dương Nhân ?
- Ta chưa gặp.
Äiá»n Linh Tá»­ mỉm cÆ°á»i, nụ cÆ°á»i cá»±c kỳ mê hồn.
“Vậy ngÆ°Æ¡i làm sao biết y đối vá»›i ta có hứng thú hay không ?†Ả há»i Hiên Viên Khai SÆ¡n:
“NgÆ°Æ¡i làm sao biết ngÆ°á»i bị lá»™t trần treo trên cá»™t không phải là ngÆ°Æ¡i ?â€.
Tiếng cÆ°á»i của Hiên Viên Khai SÆ¡n dừng hẳn.
Gã đã từng nghe nói Mục Dương Nhân là nữ nhân, một nữ nhân vừa tàn khốc, vừa biến thái, thủ đoạn đối phó nam nhân còn hung bạo tàn nhẫn hơn so với đối phó nữ nhân.
Äiá»n Linh Tá»­ nhìn biểu tình trên mặt gã, khoái trá thốt:
- Ta từng nghe một nguồn tin đáng tin cậy nói là y là một nữ nhân còn nhỠnhắn hơn cả ta nữa.
Ả nói tiếp:
- Ngươi cũng nên biết nữ nhân nhỠnhắn thích nhất là ăn hiếp thứ nam nhân khôi vĩ cao lớn như ngươi.
Ả lại cÆ°á»i:
- Nếu quả y thật sự đến đây, có thể dùng biện pháp gì để đối phó ngươi, ta đơn giản cả tưởng tượng cũng không dám tưởng.
Nói xong câu đó, ả nghe má»™t ngÆ°á»i dùng má»™t thanh âm vừa khàn khàn, vừa Ä‘iá»m mật thốt:
- Hiên Viên, ngÆ°Æ¡i không cần phải sợ. Äiá»n Linh Tá»­, ngÆ°Æ¡i cÅ©ng không nên cao hứng. PhÆ°Æ¡ng pháp ta muốn đối phó bá»n ngÆ°Æ¡i tuyệt đối chỉ có má»™t.
Trong thanh âm khàn khàn của ngÆ°á»i đó, tuy mang theo niá»m ôn nhu Ä‘iá»m mật khó nói, lại cÅ©ng buông ra má»™t ý tứ khủng bố quá»· bí khôn tả.
Mục Dương Nhân quả thật đã đến.
BÆ°á»›c vào trong lá»u là má»™t ngÆ°á»i cao phi thÆ°á»ng, ốm phi thÆ°á»ng, nhất định phải cúi mình uốn hông má»›i có thể bÆ°á»›c vào.
Nghiêm túc mà nói, y căn bản không phải là bước vào, mà như một cương thi u linh phiêu phưởng lởn vởn di động tiến vào, gân khớp tứ chi căn bản không giống như đang hành tẩu.
Trên ngÆ°á»i y vận má»™t trÆ°á»ng bào màu nâu nối liá»n mÅ© trùm đầu tóc mặt mÅ©i giống nhÆ° y phục của tăng nhân khổ hạnh tây phÆ°Æ¡ng, vạt bào quét là đà trên đất, bìa mÅ© che tận mi mắt, chỉ để lá»™ đôi mắt xanh thẳm thiên chân vô tà nhÆ° trẻ nhá».
NhÆ°ng đợi đến khi y cÆ°á»i lên, trong ánh mắt lập tức xuất hiện má»™t thứ tà dị vô phÆ°Æ¡ng hình dung.
Hiện tại y Ä‘ang cÆ°á»i.
- Nam nhân và nữ nhân ta Ä‘á»u thích hết, cho nên tất cả bá»n ngÆ°Æ¡i không nên lo lắng. PhÆ°Æ¡ng pháp ta đối phó cả nam lẫn nữ Ä‘á»u nhÆ° nhau, hoàn toàn công bình.
Gân xanh trên trán Hiên Viên Khai SÆ¡n đã vồng lên, Äiá»n Linh Tá»­ lại vẫn còn Ä‘ang cÆ°á»i Ä‘iá»m mật làm sao.
- Không cần biết ra sao, ngÆ°Æ¡i đã đến rồi thì trÆ°á»›c hết nên cởi áo ngồi xuống uống má»™t chén rượu. Bá»n ta dù sao cÅ©ng là ngÆ°á»i chung Ä‘Æ°á»ng mà.
“Vậy thì ngÆ°Æ¡i không nên má»i ta cởi áo, má»—i lần ta cởi áo ra thông thÆ°á»ng Ä‘á»u làm cho ngÆ°á»i ta giật mìnhâ€. Mục DÆ°Æ¡ng Nhân cÆ°á»i tà ác:
“Không cần biết là nam nhân hay nữ nhân, Ä‘á»u giật mìnhâ€.
“Ta nghÄ© bá»n ta không thể nàoâ€. Äiá»n Linh Tá»­ vẫn in nụ cÆ°á»i mỉm thượng tá»a:
“Ta tin đàn bà mà Hiên Viên đại huynh nhìn thấy cÅ©ng quá nhiá»u, đàn bà ta nhìn thấy cÅ©ng không ítâ€.
Tiếng cÆ°á»i của Mục DÆ°Æ¡ng Nhân càng tà ác.
“Äượcâ€. Y nói:
“Vậy ta cung kính bất nhÆ° tùng mệnhâ€.
Nhìn thấy trÆ°á»ng bào màu nâu dài hÆ¡n bảy thÆ°á»›c của y rÆ¡i trên đất, biểu tình trên mặt má»—i má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»u biến thành giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘á»™t nhiên bị chết đông cứng trong đông giá cá»±c hàn.
Biểu tình đó bất cứ ai cÅ©ng Ä‘á»u không có cách hình dung.
Bá»n há» nhìn thấy má»™t ngÆ°á»i lùn, má»™t ngÆ°á»i lùn ba thÆ°á»›c, Ä‘ang đứng trên cà kheo cao năm thÆ°á»›c, vật duy nhất vận trên ngÆ°á»i chừng nhÆ° chỉ bất quá là má»™t dải tÆ¡ Ä‘á» tÆ°Æ¡i.
“Hiện tại ta đã cởi áo rồiâ€. Y há»i Äiá»n Linh Tá»­ mặt mày vẫn không đổi sắc nhÆ° trÆ°á»›c:
“Ta có thể ngồi xuống chÆ°a ?â€.
- Má»i ngồi.
- Ta có nên ngồi bên cạnh chủ nhân không ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên.
Äiá»n Linh Tá»­ vẫn không để ý gì, bốn tên thiếu niên đó lại đã bắt đầu phóng tá»›i.
Bốn thanh Ä‘oản kiếm lóe chá»›p ánh sao bá»—ng rút ra khá»i vá», từ bốn góc Ä‘á»™ quá»· bí khó lÆ°á»ng đâm vá» phía tên Ä‘iên dâm ngoan đó, Lưỡng Cá»±c Tứ Nghi kiếm pháp hiệu xÆ°ng ná»™i gia đệ nhất Võ Äang chính tông, ngay giây phút đó từ trong tay bá»n chúng đâm ra phảng phất cÅ©ng mang theo tà khí khó tả.
Mục DÆ°Æ¡ng Nhân lại vẫn thái thái bình bình an an ổn ổn ngồi xuống, ngồi bên cạnh Äiá»n Linh Tá»­.
Äợi đến khi y ngồi xuống xong, bốn tên thiếu niên Ä‘á»u đã bay bắn ra ngoài, kéo theo những giá»t máu lắc rắc bắn ra ngoài, trên yết hầu má»—i ngÆ°á»i Ä‘á»u có má»™t lá»— hổng Ä‘á» tÆ°Æ¡i, không ai thấy lá»— hổng đó sao lại thình lình hiện ra nhÆ° vậy.
Những giá»t máu lắc rắc rÆ¡i rá»›t, Hiên Viên Khai SÆ¡n cả Ä‘á»™ng cÅ©ng không Ä‘á»™ng.
Toàn thân gã phảng phất đã cứng đơ, chỉ có những tia máu li ti trong mắt càng đỠhơn.
Mục DÆ°Æ¡ng Nhân vừa cÆ°á»i cÆ°á»i vừa nhìn gã há»i:
- Tiểu Hiên Viên, ngươi có ý kiến gì không ?
- Ta không có.
“NgÆ°Æ¡i có phải đã bắt đầu có Ä‘iểm bá»™i phục ta ?†Mục DÆ°Æ¡ng Nhân lại há»i.
“Chừng nhÆ° đã có má»™t chútâ€. Hiên Viên Khai SÆ¡n nhìn đôi tay nhá» nhắn trắng nhợt không chút huyết sắc của y:
“Ta chỉ thấy kỳ quái là ngá»n roi trong tay ngÆ°Æ¡i đâu mất rồi ?â€.
Mục DÆ°Æ¡ng Nhân cÆ°á»i cÆ°á»i:
“Äối phó vá»›i thứ rác rưởi đó ta phải dùng roi sao ?†Y há»i:
“Äợi đến lúc ta dùng roi, kẻ muốn đối phó ít nhất cÅ©ng là ngÆ°á»i nhÆ° ngÆ°Æ¡iâ€.
Y đặt bàn tay nhá» nhắn lên hông Äiá»n Linh Tá»­:
- Còn ngươi ? Ngươi có ý kiến gì không ?
“Ta có ý kiến gì chứ ?†Ả dịu dịu dàng dàng đáp:
“Lẽ nào ngÆ°Æ¡i nghÄ© ta thích mấy thứ rác rưởi đó ?â€.
“Vậy xem ra ý tưởng của ba ngÆ°á»i bá»n ta chừng nhÆ° đã có chút câu thôngâ€. Mục DÆ°Æ¡ng Nhân lấy chén rượu của ả, rót rượu vào chén:
“Ta tin bá»n ta hiện tại Ä‘á»u hoàn toàn minh bạch, muốn đối phó vá»›i đối thủ đêm hôm nay, tÆ° tưởng của bá»n ta nhất định phải hoàn toàn nhất tríâ€.
- Ta minh bạch.
- Con ngÆ°á»i đó tuyệt không phải là ngÆ°á»i dá»… dàng đối phó, nhÆ°ng bá»n ngÆ°Æ¡i nếu quả có thể tiếp nạp ý kiến của ta, ta bảo đảm chàng tuyệt không thể sống qua giá» tí đêm nay.
- Ta tin.
“Quan trá»ng nhất là, không cần biết ta muốn bá»n ngÆ°Æ¡i làm gì, bá»n ngÆ°á»i Ä‘á»u không thể phản đốiâ€. Mục DÆ°Æ¡ng Nhân thốt:
“Nếu không yết hầu của hai ngÆ°á»i bá»n ngÆ°Æ¡i rất có thể đã bị roi cắt gá»nâ€.
Không ai phản bác lá»i nói của y, không ai có thể phản bác má»™t ngÆ°á»i Ä‘iên đáng sợ nhÆ° vậy.
Mục Dương Nhân thở dài nhè nhẹ.
“DÆ°á»›i tình huống này, nếu quả ta còn cảm thấy có gì không thá»a mãn, ta Ä‘Æ¡n giản giống nhÆ° má»™t con súc sinh không biết tốt xấuâ€. Y dùng bàn tay nhá» nhắn Æ°u nhã nâng chén:
“Hiện tại thá»i gian còn hÆ¡n má»™t canh giá» má»›i đến giá» tí, bá»n ta sao không nghỉ ngÆ¡i thoải mái, đợi con ngÆ°á»i đó đến tống tá»­â€.
Thanh âm của y ưu mỹ uyển chuyển như bản tình ca lúc hoàng hôn:
- Ta luôn luôn cảm thấy, đợi chá» ngÆ°á»i ta đến tống tá»­ là chuyện hữu thú nhất, cÅ©ng kích thích nhất.
Lúc đó dàn phong linh bên dÆ°á»›i mái hiên căn tiểu ốc màu trắng Ä‘ang âm vang, Äinh Äinh Ä‘ang chuẩn bị buông mình vào mảnh hoang mạc tịch mịch, tiến nhập tá»­ vong.
Tài sản của anhhe1281

  #4  
Old 16-04-2008, 08:41 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Phong Linh Trung Ãao Thanh: Hồi 4
(Cổ Long)

Dưới vách nham thạch mục rã phong hóa như một cánh ưng nơi biên duyên hoang mạc, có một ngôi mộ mới, trước mộ thậm chí cả bia đá cũng không có, chỉ trồng một cây xương rồng.
Äinh Äinh trầm mặc bÆ°á»›c qua trÆ°á»›c má»™ phần, trong tâm Ä‘ang nghÄ© đêm nay nếu quả chàng chết trận, có ai Ä‘em chàng Ä‘i chôn không ?
Chàng lập tức nghĩ đến nữ nhân trắng nhợt đó, nhớ đến vẻ ôn nhu lãnh đạm của nàng, nhớ đến dàn phong linh dưới mái hiên căn tiểu ốc khua gợi hương sầu vô hạn của nàng.
Nhưng đợi đến khi chàng vượt qua vùng đất vàng đó, chàng đã hoàn toàn gạt bỠnhững tư tình và hương sầu đó.
TrÆ°á»›c giá» quyết chiến sinh tá»­, không nên nghÄ© vá» những chuyện đó, tình sầu luôn luôn làm cho ngÆ°á»i ta má»m yếu.
Má»m yếu là chết.
Lúc bÆ°á»›c vào hoang mạc, cÆ°á»›c bá»™ của Äinh Äinh đã bÆ°á»›c theo má»™t vận luật đặc biệt kỳ dị, giống nhÆ° thứ tiết tấu thần bí trong sinh mệnh, má»—i má»™t tiết tấu Ä‘á»u nhÆ° bÆ°á»›c lên biên duyên lưỡi Ä‘ao má»ng manh nhÆ° má»™t Ä‘Æ°á»ng tÆ¡ giữa sinh và tá»­.
Sau đó chàng nhìn thấy má»™t ngá»n lá»­a bừng cháy trÆ°á»›c lá»u, cÅ©ng nhìn thấy má»™t nữ nhân vận toàn sa má»ng.
Ả si si đứng đó, trên khuôn mặt mỹ lệ không có má»™t tia biểu tình, nhÆ°ng dÆ°á»›i ánh lá»­a thiểm Ä‘á»™ng, thân thể vừa nhá» nhắn vừa thành thục của ả lại giống nhÆ° uốn éo biến ảo không ngừng, cÆ¡ hồ đã uốn éo ra hết má»i dục tình của nhân loại.
Trong phạm vi ánh lá»­a và ánh trăng có thể soi sáng, Äinh Äinh chỉ nhìn thấy má»™t mình ả.
- Còn Hiên Viên Khai Sơn và Mục Dương Nhân đâu ?
Äinh Äinh cho dù dùng mÅ©i để nghÄ© cÅ©ng có thể nghÄ© ra hai ngÆ°á»i kia Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên nhất định Ä‘ang trốn trong bóng tối, trong những âm ảnh hiểm ác nhất, đợi chá» phát xuất nhất kích trí mệnh.
Nhưng cước bộ của chàng tịnh không ngừng lại.
Chàng dùng tư thế và bộ pháp như trước mà đi qua, đi đến khi ánh lửa cũng đã chiếu trên mặt chàng mới nói:
“Ta là ngÆ°á»i bá»n ngÆ°Æ¡i Ä‘ang đợi, cÅ©ng là ngÆ°á»i bá»n ngÆ°Æ¡i muốn giết, hiện tại ta đã đếnâ€. Khẩu khí của Äinh Äinh rất bình tÄ©nh:
“Cho nên hiện tại bá»n ngÆ°Æ¡i lúc nào cÅ©ng có thể xuất thủ, tùy tiện dùng bất cứ phÆ°Æ¡ng pháp xuất thủ nào cÅ©ng đượcâ€.
Lá»i nói của Äinh Äinh là nói thật.
Chỉ cần bá»n chúng có thể giết chàng, vô luận bá»n chúng dùng phÆ°Æ¡ng pháp ác Ä‘á»™c thô bỉ tá»›i cỡ nào, chàng Ä‘á»u không trách bá»n chúng.
Kỳ quái là, không ngá» không có ai Ä‘á»™ng thủ, địch nhân ẩn tàng trong hắc ám không xuất thủ, nữ nhân vận khăn má»ng đứng trÆ°á»›c ngá»n lá»­a cÅ©ng không xuất thủ.
Trên mặt ả vẫn hoàn toàn không có biểu tình gì, lại hiển lá»™ má»™t bóng dáng vừa kiá»u diá»…m vừa thần bí, phảng phất nhÆ° má»™t tiên nữ mấy ngày nay giáng hạ xuống trần, lạc lối nÆ¡i mang hoang chiểu trạch.
Äinh Äinh cÅ©ng chừng nhÆ° có Ä‘iểm mê lạc.
Hoang nguyên cô tịch, đất trá»i vô thanh, vô bi vô hỉ, không Ä‘á»™ng tÄ©nh. NhÆ°ng Äinh Äinh biết giữa giây phút này có thể có sinh tá»­.
Bởi vì chàng đã lá»t vào trong má»™t phiến tÄ©nh tịch không thể dùng lý lẽ bình thÆ°á»ng để liệu giải được, nghe thấy má»™t tràng thanh âm không thể dùng lý lẽ bình thÆ°á»ng liệu giải được.
Chàng không ngá» phảng phất nghe thấy má»™t tràng tiếng phong linh, tiếng phong linh từ nÆ¡i cá»±c kỳ xa xăm truyá»n đến.
Căn tiểu ốc màu trắng, phong linh dÆ°á»›i thá»m, Ä‘ao còn chÆ°a rút ra khá»i vá», dàn phong linh bị gì làm chấn Ä‘á»™ng âm vang ?
Äinh Äinh lập tức nghe thấy má»™t trận gió kỳ dị, lúc ban đầu xa xăm nhÆ° tiếng mÅ©i vo ve, chợt biến thành tiếng gió rít gần gÅ©i, lại biến thành tiếng sóng gào dÆ°á»›i thiên uy chấn ná»™.
Quỷ khóc thần sầu, thiên địa biến sắc, nhân thần kinh hãi.
Trong tiếng kêu gào phảng phất làm cho ngÆ°á»i ta có cảm giác nhÆ° sóng gào, Ä‘á»™t nhiên xuất hiện má»™t bóng Ä‘en, giống nhÆ° má»™t con linh xà ẩn tàng trong mây Ä‘en vần vÅ©, Ä‘á»™t nhiên trong tích tắc phá không dÆ°á»›i ánh mặt trá»i bắn ra vạn đạo tinh quang.
Vạn đạo tinh quang đó là đống lửa lấp lóe.
Xà ảnh vạn biến linh động, kéo theo tiếng gió thê lệ, đột nhiên trói giữ nữ nhân thần bí mỹ lệ trước đống lửa.
Tấm sa má»ng khoác trên mình lập tức hóa thành vạn đóa tàn hoa, tàn hoa nhÆ° hồ Ä‘iệp bay lượn trong không trung, bao bá»c thân thể lõa lồ nữ nhân. Trên thân ngÆ°á»i tinh oanh khôi quý của nàng lập tức xuất hiện má»™t vết roi Ä‘á» máu. Máu tÆ°Æ¡i lập tức bắt đầu ri rỉ, chảy xuống bụng dÆ°á»›i trÆ¡n mịn trắng nhÆ° tuyết của nàng. Oai linh của má»™t roi đó làm cho ngÆ°á»i ta vô phÆ°Æ¡ng tưởng tượng, càng làm cho ngÆ°á»i ta vô phÆ°Æ¡ng tưởng tượng là ngÆ°á»i chịu má»™t roi đó vẫn ngây dại đứng yên thuần phục nhÆ° má»™t con cừu. Tá»›i lúc đó, ngá»n lá»­a lại ảm đạm cúi mình, xa xa lại vang lên tiếng gào rít, tròng mắt Äinh Äinh co thắt lại.
Bởi vì chàng lại nhìn thấy một bóng roi như linh xà bay lượn tới.
Chàng biết rõ nữ nhân đứng trÆ°á»›c đống lá»­a là ngÆ°á»i muốn lấy mạng chàng, Äiá»n Linh Tá»­, nhÆ°ng chàng cÅ©ng không nhẫn tâm nhìn ả chịu thêm má»™t roi.
Cổ tay trái của chàng vỗ nhẹ trên vỠđao, vòng xích trên đầu cán đao bật lên đón bóng roi đang quyện tới.
Roi vốn Ä‘ang quật vá» phía nữ nhân, gai nhá»n trên mÅ©i roi vốn Ä‘ang nhắm những nÆ¡i trá»ng yếu nhất trên mình nữ nhân, nhÆ°ng đợi đến khi vòng xích trên đầu cán Ä‘ao của Äinh Äinh bật lên, mÅ©i roi chợt quyện ngược, quyện vá» hÆ°á»›ng cổ há»ng Äinh Äinh.
CÅ©ng cùng má»™t sát na đó, nữ nhân vốn Ä‘ang chịu Ä‘á»±ng bị roi quất không ngá» cÅ©ng bá»™c phát vá» hÆ°á»›ng Äinh Äinh.
Äôi tay của ả má»™t má»±c nằm yên ngang hông nãy giá», không ngá» trong má»™t sát na đó đã xuất hiện hai thanh Ä‘oản kiếm lóe chá»›p ánh quang, trá»±c chỉ đâm thẳng và tâm tạng và lá»— rún của Äinh Äinh.
Lúc đó hữu thủ của Äinh Äinh đã nắm chặt cán Ä‘ao, ai cÅ©ng không có cách nào nhìn ra chàng đã nắm chặt cán Ä‘ao từ lúc nào.
Khi bàn tay của chàng nắm được cán đao, chẳng khác nào một thiếu niên đa tình bóp chặt bộ ngực của tình nhân đầu tiên của gã, tâm của chàng lập tức cảm thấy ấm cúng, hơn nữa còn sung mãn lòng tự tin.
Tá»›i lúc đó mÅ©i roi và kiếm quang đã đánh tá»›i ngÆ°á»i chàng, xem ra phải đánh chết chàng trÆ°á»›c đống lá»­a ngùn ngụt.
Chỉ tiếc Ä‘ao của chàng đã ra khá»i vá».
Äao quang lóe lên, ngá»n lá»­a lay Ä‘á»™ng ! MÅ©i roi thoái lui, kiếm quang rÆ¡i rá»›t.
Giữa lúc đó, Ä‘ao phong bừng bừng đã trào tá»›i trên cổ trắng nhÆ° tuyết của Äiá»n Linh Tá»­.
Mũi đao hoạch nhẹ, trên làm da trơn mịn của ả đã lưu lại một vết máu lấm tấm.
Tốc độ và biến hóa của một đao đó tuyệt đối là đệ nhất lưu, nhưng một đao đó lại không phải là một đao trí mệnh.
MÅ©i Ä‘ao rạch trên yết hầu yếu hại của đối thủ, đối thủ không ngá» vẫn còn sống, trong bóng tối có ngÆ°á»i Ä‘ang cÆ°á»i.
Trong tiếng cÆ°á»i lách ra má»™t đại hán thân cao cÆ¡ hồ bảy tám thÆ°á»›c, tay cầm má»™t cây búa to khủng khiếp, tiếng cÆ°á»i cuồng dại cá»±c kỳ.
- Có ngÆ°á»i nói vá»›i ta đêm nay ta phải đụng đầu vá»›i danh gia Ä‘ao pháp đệ nhất Ä‘Æ°Æ¡ng thá»i, không tưởng được ngÆ°Æ¡i lại làm cho ta thất vá»ng nhÆ° vậy.
- á»’ ?
“Äao pháp giết ngÆ°á»i không chết có thể coi là Ä‘ao pháp đệ nhất sao ?†Hiên Viên Khai SÆ¡n thốt:
“Äao pháp nhÆ° vậy không những tay hôi chân thúi, Ä‘Æ¡n giản là chó ngápâ€.
Äinh Äinh mỉm cÆ°á»i.
“Búa của ngÆ°Æ¡i có thể giết ngÆ°á»i ?†Chàng há»i Hiên Viên Khai SÆ¡n.
Hiên Viên cÆ°á»i cuồng dại, quét búa, cá»± phủ khai sÆ¡n, thế nhược lôi đình, mÅ©i Ä‘ao của Äinh Äinh nhẹ nhàng xoay má»™t vòng, chém ngang chẻ ngược.
Giữa một sát na đó, thình lình phát sinh một quái sự.
Trên bá» vai rá»™ng của Hiên Viên Khai SÆ¡n chợt má»c thêm má»™t ngÆ°á»i, má»™t ngÆ°á»i lùn nhìn rất hoạt kê, trong tay lại vung má»™t ngá»n trÆ°á»ng tiên tuyệt không có chút hoạt kê, roi và búa cÆ¡ hồ đồng thá»i nhắm quật lên ngÆ°á»i Äinh Äinh. Thậm chí còn nhanh hÆ¡n cả búa, bá»™ vị ngá»n roi đó quật tá»›i xảo diệu làm sao đã bổ sung lấp hết má»i kẽ hở trong thủ pháp hung ác cÆ°Æ¡ng mãnh của Hiên Viên Khai SÆ¡n.
HÆ¡n nữa má»™t roi đó lại từ trên cao quật xuống, bởi vì thân thể của ngÆ°á»i lùn đó tuy nhá» xíu, lại đã cỡi trên vai Hiên Viên Khai SÆ¡n cao tám thÆ°á»›c.
Giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i khổng lồ cao má»™t trượng.
Cá»± phủ cứng, trÆ°á»ng tiên má»m, không khác gì má»™t ngÆ°á»i khổng lồ có bốn tay đồng thá»i sá»­ xuất hai thứ vÅ© khí bất đồng cá»±c Ä‘oan chí cÆ°Æ¡ng chí nhu.
Äó vố là chuyện tuyệt đối không thể xảy ra, hiện tại lại xuất hiện nhÆ° kỳ tích trÆ°á»›c mắt Äinh Äinh, thứ kỳ tích đó thông thÆ°á»ng chỉ mang đến chết chóc.
Chỉ bất quá cho đến hiện tại, ai cÅ©ng không biết ngÆ°á»i phải chết là ai ?
Nhất nhất trong lịch sá»­ sinh mệnh của nhân loại mà nói, tá»­ vong thông thÆ°á»ng Ä‘á»u là má»™t trò chÆ¡i quá»· bí không má»™t ai có thể Ä‘oán ra được.
Thân thể cao gầy của Äinh Äinh Ä‘á»™t ngá»™t dùng má»™t Ä‘á»™ng tác đặc biệt kỳ quái không má»™t ai có thể tưởng tượng được, uốn khúc thành má»™t tÆ° thế đặc biệt kỳ quái phi thÆ°á»ng.
Äao phong trong tay chàng vẫn rất bình ổn lÆ°á»›t ngang.
Äao quang lóe lên, phảng phất đã lÆ°á»›t qua cổ Hiên Viên Khai SÆ¡n, cÅ©ng lÆ°á»›t qua đôi chân dị thÆ°á»ng quàng trên cổ gã.
Bất hạnh là chân không đứt, cổ cũng không đứt, chỉ bất quá trên cổ xuất hiện một vệt máu lấm tấm.
Một vệt máu rất lợt, rất lạt.
May là Ä‘ao quang vừa lóe lên, Äinh Äinh đã thoái lui rất xa, Hiên Viên Khai SÆ¡n lại không Ä‘á»™ng đậy.
Gã không động, Mục Dương Nhân trên cổ gã đương nhiên cũng không động.
Bá»n chúng Ä‘á»u dùng má»™t thứ biểu tình rất kỳ quái nhìn Äinh Äinh.
Äinh Äinh cÅ©ng dùng má»™t thứ biểu tình rất kỳ quái nhìn bá»n chúng, sau đó không ngá» lại cÆ°á»i, cÆ°á»i rất thần bí, cÅ©ng rất đắc ý.
- Hiên Viên Khai SÆ¡n, ngÆ°Æ¡i hiện tại có phải đã biết Ä‘ao pháp chó ngáp có lúc cÅ©ng có thể giết ngÆ°á»i ?
- Láo khoét.
Hiên Viên Khai Sơn chỉ nói ra được hai chữ đó.
Nói đến chữ "láo", vệt máu lợt lạt trên cổ gã chợt càng đậm thêm.
Nói đến chữ "khoét", vệt máu vốn giống như một sợi tơ hồng trên cổ gã đã bắt đầu trào máu.
Tới lúc đó, đôi chân dị hình của Mục Dương Nhân cũng đã biến thành đỠtươi.
Liá»n đó, cổ Hiên Viên Khai SÆ¡n Ä‘á»™t nhiên đứt lìa, đứt lìa theo tia máu đó.
Máu tươi bỗng như dòng thác bắn ra, đầu lâu của gã bắn theo dòng máu phún trào.
Mục Dương Nhân cơ hồ cũng bị dòng máu đó phún văng.
Tiếp đó, trong bóng tồi truyá»n đến má»™t tiếng hét kinh hoàng, má»™t nữ nhân trắng muốt nhÆ° má»™t u linh chầm chậm té quỵ.
Nhân Má»™ng má»m rÅ© nằm phục trên đất, nhìn giống nhÆ° má»™t con hồ Ä‘iệp trắng đã bay qua ngàn vạn cá» cây, ngàn vạn núi sông, từ hÆ°Æ¡ng má»™ng thần bí xa xăm bay đến, kiệt lá»±c mà chết.
Trên một mảnh hoang mạc thê thê thảm thảm, nàng như yếu nhược bất lực.
Äinh Äinh nhìn thấy nàng, trong tâm bất chợt có cảm giác gắn bó quyến luyến.
Má»™t nữ nhân tịch mịch làm sao, má»™t sinh mệnh yếu Ä‘uối làm sao, Äinh Äinh nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng.
DÆ°á»›i tình huống đó, Ä‘ao của Äinh Äinh vốn tuyệt không thể rá»i khá»i tay, nhÆ°ng chàng đã quên hẳn Ä‘ao của mình. Äao rÆ¡i bên ngÆ°á»i, chàng nhẹ nhàng bồng nàng lên.
Nhìn khuôn mặt vừa trắng nhợt, vừa mỹ lệ của nàng, bảo hộ nữ nhân đó tựa hồ đã thành trách nhiệm lớn nhất hiện tại của chàng.
Kế đó kiếm quang Ä‘á»™t nhiên lại lóe lên, Äiá»n Linh Tá»­ lại xuất hiện trÆ°á»›c mặt chàng, đôi mắt Ä‘en nhánh lóe Ä‘á»™ng nhÆ° kiếm quang.
- Ta nghe nói Ä‘ao của ngÆ°Æ¡i ra khá»i vá» tất thấy máu, hồi nãy ta cÅ©ng tận mắt chứng kiến.
Ả ngừng một chút, lại nói:
- Hồi nãy ngươi tại sao không giết ta ?
"Lý do giết ngÆ°á»i chỉ có má»™t thứ, lý do không giết ngÆ°á»i lại có ngàn ngàn vạn vạn, ta bất tất phải nói vá»›i ngÆ°Æ¡i". Äinh Äinh đáp:
"Ta chỉ hy vá»ng ngÆ°Æ¡i minh bạch má»™t chuyện".
- Chuyện gì ?
- Tình huống hồi này tuyệt không thể có lần thứ hai.
"Tình huống đó Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên không thể có lần thứ hai, bởi vì trong tay ngÆ°Æ¡i hiện tại không còn Ä‘ao, chỉ có má»™t nữ nhân". Äiá»n Linh Tá»­ thốt:
"Äao trong tay ngÆ°Æ¡i có thể đủ để lấy mạng ngÆ°á»i khác, nữ nhân trong tay ngÆ°Æ¡i lại chỉ có thể lấy mạng của ngÆ°Æ¡i".
Äinh Äinh cÆ°á»i.
Lúc chàng bắt đầu cÆ°á»i, kiếm của Äiá»n Linh Tá»­ đã đâm đến yết hầu và tâm tạng của chàng, tả thủ kiếm rạch vòng trên yết hầu, hữu thủ kiếm chấm thẳng vào tâm tạng của chàng.
Một kiếm biến hóa quỷ dị, thật sự có thể nói đã nhanh đến mức cực hạn của kiếm pháp.
Äinh Äinh không Ä‘á»™ng.
Bởi vì chàng đã nhìn thấy má»™t bóng roi bay tá»›i, đầu roi không phải nhắm nÆ¡i yếu hại trên ngÆ°á»i Äinh Äinh, mà nhắm hông của Äiá»n Linh Tá»­.
Äầu roi cuá»™n má»™t vòng, Äiá»n Linh Tá»­ bị kéo bay Ä‘i, cuá»™n bay vào bóng tối vô biên, mất hút lập tức.
Bóng tối vẫn như trước !
Äinh Äinh không ngá» lại hÆ°á»›ng vá» phía đó vẫy vẫy tay.
- Mục Dương Nhân, ngươi đi đi ! Ta không truy đuổi ngươi nữa, ngươi có thể từ từ mà đi.
- Tại sao ?
"Ta cảm thấy ông trá»i đã quá không công bình đối vá»›i ngÆ°Æ¡i, cho nên ta không thể không tốt má»™t chút vá»›i ngÆ°Æ¡i". Äinh Äinh thốt:
"Ta chỉ hy vá»ng ngÆ°Æ¡i sau này là má»™t tên chăn cừu thật sá»±, không còn muốn đối đãi ngÆ°á»i ta nhÆ° heo dê ngá»±a bò".
Hoang mạc cô tịch, ánh trăng trong vắt lạnh lẽo chiếu trên bá» má trắng nhợt của Nhân Má»™ng, Äinh Äinh Ä‘ang trên Ä‘Æ°á»ng vá», căn tiểu ốc màu trắng đó, dàn phong linh dÆ°á»›i mái hiên đó, cùng nữ nhân Ä‘ang hôn mê trong lòng chàng, đối vá»›i chàng mà nói, Ä‘á»u là má»™t niá»m an ủi.
Chàng đã xa rá»i tá»­ vong.
Tất cả những thứ đó Ä‘á»u đã đủ để chữa trị những vết thÆ°Æ¡ng dÄ© vãng của chàng, đối vá»›i Äinh Äinh mà nói, giây phút đó có lẽ là giây phút tâm lý cảm thấy ấm cúng Ä‘iá»m mật thật sá»± trong cả Ä‘á»i chàng.
NhÆ°ng giữa phút giây đó, nữ nhân trắng nhợt thuần khiết ôn nhu mỹ lệ nằm trong lòng chàng đã dùng đôi ngá»c thủ thon thon nhu nhu nắm giữ hai huyệt đạo trá»ng yếu nhất sau ót và bên cổ phải của chàng.
Trong cả Ä‘á»i Äinh Äinh, cÅ©ng giống nhÆ° những nam nhân khác, cÅ©ng trải qua vô số giấc má»™ng.
Chỉ bất quá, cho dù trong giấc má»™ng hoang Ä‘Æ°á»ng ly kỳ nhất của chàng, cÅ©ng không thể mÆ¡ tưởng đến có chuyện nhÆ° vậy phát sinh.
Cho đến lúc chàng ngã gục, chàng vẫn không thể tin.
Chàng ngã trước mặt một cây xương rồng, cây xương rồng đó trồng trước một nắm đất vàng, chừng như là mộ bia của phần mộ đó.
Phần má»™, má»™ bia, xÆ°Æ¡ng rồng, hoa xÆ°Æ¡ng rồng, gai xÆ°Æ¡ng rồng bén nhá»n, má»™t thứ Ä‘ao pháp bén nhá»n.
NgÆ°á»i nằm yên trong phần má»™ đó là ai ? Ai đã mai táng hắn ? Tại sao phải dùng má»™t cây xÆ°Æ¡ng rồng làm má»™ bia ?
Äang khi Äinh Äinh hoảng hoảng hốt hốt, phảng phất đã bắt gặp má»™t bóng sáng, nhÆ°ng bóng sáng lại lập tức tiêu tán.
Bởi vì chàng đã nhìn thấy một đôi mắt đen nhánh đang nhìn chàng chằm chằm, chàng chưa từng tưởng tượng trong ánh mắt mỹ lệ đó không ngỠcó thể dâng tràn bao oán độc và thù hận.
Tại sao nàng hận ta ? Oán ta đến mức sâu xa như vậy ?
Äinh Äinh lại nhá»› đến cái cái lan can chuồng ngá»±a còn chÆ°a tu bổ, hầm chứa lÆ°Æ¡ng thá»±c còn chÆ°a tu sá»­a, cÅ©ng nghÄ© đến đông thiên giá buốt tịch mịch đã sắp đến.
Chàng không hiểu.
Chàng thật sự không hiểu một nữ nhân đối với chàng một mực trói buộc một thứ tình sầu hỠhững, tình sầu lợt lạt phảng phất sầu luyến tiếc quá khứ, nữ nhân đó tại sao lại đối phó chàng như vầy ?
NhÆ°ng từ tận thâm tâm ký ức của chàng, chàng đã nhá»› tá»›i má»™t ngÆ°á»i, má»™t nam nhân.
Lá»™ Ä‘ao pháp vốn tung hoành ngang dá»c khai khoát, Ä‘ao pháp của ngÆ°á»i đó lại bén nhá»n nhÆ° mÅ©i châm, giống nhÆ° gai xÆ°Æ¡ng rồng.
Chàng Ä‘ang cố nhá»› cho được danh tánh ngÆ°á»i đó, nàng đã nói trÆ°á»›c.
“Äao trên xÆ°Æ¡ng rồng.
Äao nhÆ° châm, mạng phiêu linh.
Äao quang tản không vá», Ä‘ao hồn số bất tậnâ€.
NgÆ°á»i trong giang hồ, chỉ cần nghe thấy khúc ca trầm hùng bi thÆ°Æ¡ng đó, biết liá»n nói tá»›i ai.
TrÆ°á»ng tiên bay quyện, khi Äiá»n Linh Tá»­ quay vòng vòng từ giữa không trung rÆ¡i mình xuống, Mục DÆ°Æ¡ng Nhân còn Ä‘ang ngồi bên đống lá»­a đã gần phai tàn, nhìn giống nhÆ° má»™t đứa bé trần truồng lạc lõng.
Một chân phải của y đã bị chặt đứt, bị một đao chặt đứt từ đầu gối trở xuống.
Má»™t Ä‘ao của Äinh Äinh bay ra, không những chém đứt đầu Hiên Viên Khai SÆ¡n, cÅ©ng chặt đứt luôn chân của Mục DÆ°Æ¡ng Nhân.
Äiá»n Linh Tá»­ vùng vẫy ráng tháo gỡ vòng roi trên ngÆ°á»i, trừng mắt nhìn Mục DÆ°Æ¡ng Nhân:
- Ngươi làm vậy là có ý gì ? Ngươi nên biết roi của ngươi không phải dùng để đối phó ta.
“Ta không phải đối phó ngÆ°Æ¡i, mà là ta cứu ngÆ°Æ¡iâ€. Y chừng nhÆ° nói rất thành khẩn:
“NgÆ°Æ¡i trÆ°á»›c mặt ngÆ°á»i đó, cả má»™t chút hy vá»ng cÅ©ng không có, ta thật sá»± không muốn chứng kiến ngÆ°Æ¡i Ä‘i chếtâ€.
Äiá»n Linh Tá»­ cÆ°á»i lạnh:
- Ngươi thật sự có cái hảo tâm như vậy ?
Mục DÆ°Æ¡ng Nhân há»i ngược:
- Hồi nãy ngươi có nhìn thấy rõ một đao hắn xuất thủ không ? Ta dám bảo đảm, ngươi tuyệt không nhìn thấy rõ.
- Thì sao ?
- Ta cÅ©ng dám bảo đảm, ngÆ°á»i trong giang hồ có thể nhìn thấy rõ má»™t Ä‘ao của hắn xuất thủ cÅ©ng không nhiá»u lắm, ngÆ°á»i có thể đón đỡ má»™t Ä‘ao đó có lẽ không có tá»›i má»™t ngÆ°á»i.
Y nhìn Ä‘oạn chân đã Ä‘á»ng khô máu của mình, thở dài má»™t hÆ¡i:
- Cả ta còn đỡ không nỗi, còn có ai có thể đỡ nỗi ?
Äiá»n Linh Tá»­ trừng mắt nhìn y cÆ°á»i lạnh:
- NgÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i là ai ? NgÆ°Æ¡i nghÄ© ngÆ°Æ¡i đỡ không được thì ngÆ°á»i khác đỡ không được ?
Mục DÆ°Æ¡ng Nhân lẳng lặng nhìn ả, trên mặt dần dần lá»™ xuất má»™t nụ cÆ°á»i.
“NgÆ°Æ¡i nghÄ© ta là ai ? NgÆ°Æ¡i có phải nghÄ© ta hiện tại đã không còn làm gì được nữa ?†Nụ cÆ°á»i của y lại khôi phục vẻ tà ác quá»· dị trÆ°á»›c kia:
“Chỉ cần ta cao hứng, hiện tại lúc nào cÅ©ng vẫn có thể lá»™t ngÆ°Æ¡i trần truồng, treo ngÆ°Æ¡i lên. Tùy tiện bất kỳ cách nào ta dùng để đối phó ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i vẫn hoàn toàn không có lá»±c lượng phản khángâ€.
Nhìn nụ cÆ°á»i của y, Äiá»n Linh Tá»­ chỉ cảm thấy toàn thân rùng mình nổi da gà, giống nhÆ° mình thật sá»± Ä‘ang lõa lồ bị treo trên cành cây.
Cho nên đợi đến khi Mục DÆ°Æ¡ng Nhân há»i ả:
“NgÆ°Æ¡i có tin khôngâ€, ả không ngá» không tá»± chủ được phải gật gật đầu.
- Vậy ngÆ°Æ¡i cÅ©ng nên tin, hồi nãy nếu không có ta cứu ngÆ°Æ¡i, hiện tại ngÆ°Æ¡i đã thành ngÆ°á»i chết.
Äiá»n Linh Tá»­ lại không tá»± chủ được mình phải gật gật đầu, Mục DÆ°Æ¡ng Nhân lại nhìn ả chằm chằm má»™t hồi rất lâu:
- Vậy ngươi chuẩn bị làm sao để báo đáp ta đây ?
Nụ cÆ°á»i của y càng tà quái, tay chân Äiá»n Linh Tá»­ lạnh buốt, có cảm giác bình sinh chÆ°a từng sợ hãi đến mức nhÆ° vầy.
“NhÆ°ng ... nhÆ°ng ta cÅ©ng tịnh không phải hoàn toàn không có cÆ¡ há»™iâ€. Ả ráng vùng vẫy.
- Ngươi có cơ hội gì ?
“Khi đó hắn bồng nữ nhân trong lòng, ta nhìn thấy hắn đối vá»›i nữ nhân đó rất tốt, ta nếu quả toàn lá»±c đâm vào ngÆ°á»i nữ nhân đó, hắn nhất định không ngại tất cả nhất thiết phải cứu nàngâ€. Äiá»n Linh Tá»­ thốt:
“Má»™t ngÆ°á»i nếu quá quan tâm đối vá»›i má»™t ngÆ°á»i khác, khó tránh khá»i để lá»™ nhược Ä‘iểmâ€.
- Cho nên ngươi nghĩ ngươi có cơ hội có thể giết được hắn ?
Äiá»n Linh Tá»­ đáp rất khẳng định:
- Ta không những có cơ hội, hơn nữa cơ hội rất lớn.
Câu nói đó còn chÆ°a dứt lá»i, ngá»±c của ả đã bị siết lại, tuy không thể coi là quá nặng, lại Ä‘au Ä‘á»›n đến mức toàn thân ả Ä‘á»u ứa mồ hôi lạnh. Trong thống khổ cá»±c Ä‘oan, lại mang theo má»™t thứ khoái cảm mà cả chính ả cÅ©ng vô phÆ°Æ¡ng giải thích, thứ cảm giác đó khiến cho toàn thân ả bắt đầu run rẩy không ngừng.
Ả dùng song thủ ôm lấy ngực, thở hổn hển:
- Tên lưu manh kia, ý tứ gì đây ?
“à tứ của ta chỉ bất qua là muốn giáo huấn ngÆ°Æ¡i hai Ä‘iểm nho nhá»â€. Mục DÆ°Æ¡ng Nhân lãnh đạm thốt:
“Thứ nhất, ngÆ°á»i hồi nãy cho dù có ôm trong lòng tám nữ nhân, cho dù tám nữ nhân Ä‘á»u là tình nhân sÆ¡ luyến mà hắn yêu thÆ°Æ¡ng muốn chết, ngÆ°Æ¡i trong tay cho dù có mÆ°á»i sáu thanh kiếm, cho dù có thể sá»­ xuất tất cả tuyệt chiêu của cha mẹ và sáu ông chồng của ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i vẫn không có biện pháp đả thÆ°Æ¡ng đến má»™t cá»ng tóc của bá»n há», tiểu tá»­ đó vẫn có thể má»™t Ä‘ao lấy mạng ngÆ°Æ¡iâ€.
Mục Dương Nhân nói tiếp:
- Äợi đến khi mÅ©i Ä‘ao của hắn rạch đứt cổ há»ng ngÆ°Æ¡i, ngÆ°Æ¡i thậm chí vẫn cảm thấy rất thÆ° thả, rất thoải mái, đợi đến khi cái đầu ngÆ°Æ¡i từ trên cổ rá»›t xuống, mắt ngÆ°Æ¡i thậm chí vẫn còn có thể nhìn thấy chân mình.
Y há»i Äiá»n Linh Tá»­:
- Ngươi có tin không ?
Äiá»n Linh Tá»­ biết Mục DÆ°Æ¡ng Nhân tuyệt không phải là má»™t ngÆ°á»i có thể suy tôn nói khoác cho ngÆ°á»i ta, quả thật không thể không tin lá»i nói của y.
Nhưng ả lại thật sự không thể tin, giữa nhân thế có thể có đao pháp nhanh như vậy sao ?
Mục DÆ°Æ¡ng Nhân cÆ¡ hồ cố ý ngÆ°ng giá»ng cả ná»­a ngày, chừng nhÆ° để cho ấn tượng của lá»i nói của y càng gia tăng sâu đậm, sau đó má»›i thong thả nói tiếp:
- Thứ hai, may là ngươi không nhào tới giết nữ nhân trong lòng hắn, nếu không ngươi càng đáng lẽ đã chết.
“Tại sao ?†Äiá»n Linh Tá»­ nhịn không được phải há»i.
- Bởi vì nữ nhân đó đã phát động ba đại lệnh bài trong giang hồ, khiến cho mình không thể không thụ mệnh, lại bỠra một vạn lượng vàng ròng gửi vào một tiêu hiệu bí mật ở phủ Thái Nguyên tại Sơn Tây cho mình, khiến cho mình không thể không động tâm.
Mục Dương Nhân nói một cách rất an tĩnh:
- Mình vì nàng má»›i không ngại Ä‘Æ°á»ng xa thiên lý, trÆ°á»›c rằm tháng chín đến đây giết ngÆ°á»i cho nàng.
Äiá»n Linh Tá»­ ngây ngÆ°á»i, má»™t nữ nhân nhÆ° ả không ngá» cÅ©ng có thể ngây ngÆ°á»i, quả thật là chuyện bất bình thÆ°á»ng vô cùng, thậm chí cả thanh âm của ả cÅ©ng tê dại, phải qua má»™t hồi rất lâu má»›i phát thành tiếng:
- Có lẽ nào nàng là Nhân Mộng nương ?
- Chính là nàng.
- Chính là Nhân Má»™ng nÆ°Æ¡ng năm xÆ°a hiệu xÆ°ng thiên hạ đệ nhất tuyệt sắc, khuynh đảo vạn ngÆ°á»i trong giang hồ, lại Ä‘á»™t nhiên biến mất không gặp nữa ?
“Phảiâ€. Mục DÆ°Æ¡ng Nhân đáp:
“Chính là nàngâ€.
- Còn ngÆ°á»i trẻ tuổi dụng Ä‘ao hồi nãy là ai ?
- NgÆ°á»i đó há» Äinh, tên là Äinh Trữ, nghe nói trong võ lâm trăm năm nay hiếm thấy má»™t tuyệt thế kỳ tài nhÆ° vậy, Ä‘ao pháp nhanh nhÆ° vậy, nghe nói đã có thể truy bám Ä‘ao pháp của Phó Hồng Tuyết năm xÆ°a.
- Không cần biết ra sao, thân phận của hắn vẫn cách rất xa với Nhân Mộng nương, nàng tại sao lại muốn giết hắn ?
- Bởi vì Nhân Mộng nương của ngày trước đã thành Hoa phu nhân của ngày nay.
“Hoa phu nhân ?†Äiá»n Linh Tá»­ há»i:
“Hoa phu nhân gì đây ?â€.
Mục Dương Nhân không ngỠcũng dùng một thanh âm trầm hùng bi thương chầm chậm ca:
“Äao trên xÆ°Æ¡ng rồng.
Äao nhÆ° châm, mạng phiêu linh.
Äao quang tản không vá», Ä‘ao hồn số bất tậnâ€.
- Ngươi nói Hoa Thác ?
- Phải.
- Lãng tá»­ Hoa Thác, ngÆ°á»i luôn luôn nghÄ© chuyện gì mình làm Ä‘á»u làm sai ?
“Chính là hắn, ngoại trừ hắn còn ai khác chứ ? Chủ yếu nhất là, tịnh không phải tá»± mình hắn nghÄ© hắn sai lầm, mà là ngÆ°á»i ta Ä‘á»u nghÄ© hắn sai, cho nên hắn muốn không sai cÅ©ng không đượcâ€. Trong thanh âm của Mục DÆ°Æ¡ng Nhân không ngá» cÅ©ng mang theo má»™t chút cảm thÆ°Æ¡ng:
“Cho nên Hoa Thác đã sai, Nhân Má»™ng cÅ©ng không má»™ngâ€.
- Nhân Mộng có phải vì đã cưới Hoa Thác cho nên mới đột nhiên mất tiếng biệt tăm trong giang hồ ?
- Äúng.
- Sau đó bá»n há» có phải ẩn cÆ° quanh đây ?
- Äúng.
Mục Dương Nhân lại nói:
- NhÆ°ng có má»™t ngày, Hoa Thác mở cá»­a Ä‘i ra, Nhân Má»™ng trong nhà si si chỠđợi, đợi cả hai năm sau, Hoa Thác má»›i trở vá».
Thanh âm của Mục Dương Nhân chợt biến thành rất kỳ quái:
- Chỉ tiếc, khi Hoa Thác trở vá», má»™t ngÆ°á»i đã biến thành hai ngÆ°á»i.
“Câu nói đó có ý gì ?†Äiá»n Linh Tá»­ vá»™i há»i:
“à tứ của câu nói đó ta thật sá»± không hiểuâ€.
Äống lá»­a đã gần tắt ngóm, sắc mặt Mục DÆ°Æ¡ng Nhân nhìn càng âm u quá»· dị:
- Má»™t hoàng hôn, nàng nhìn thấy trượng phu của nàng bôn hồi từ xa, rõ ràng là má»™t ngÆ°á»i rất hoàn chỉnh, nhÆ°ng đợi đến khi nàng đứng dậy muốn ra nghênh tiếp, ngÆ°á»i của gã Ä‘á»™t nhiên đứt Ä‘oạn, từ hông chặt gá»n thành hai Ä‘oạn. Khi ná»­a thân trên của gã rá»›t xuống đất, hai chân ná»­a thân dÆ°á»›i vẫn còn bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c bảy bÆ°á»›c.
Sắc mặt của Äiá»n Linh Tá»­ tái nhợt:
- Vậy là sao ? Ta vẫn không hiểu.
“NgÆ°Æ¡i đáng lẽ nên hiểuâ€. Mục DÆ°Æ¡ng Nhân đáp:
“Hoa Thác biết thê tá»­ của gã Ä‘ang đợi gã, má»™t lòng muốn trở vá» gặp mặt thê tá»­ của gã, chỉ tiếc trÆ°á»›c khi gã vỠđến nhà, gã đã bị ngÆ°á»i ta chém má»™t Ä‘ao ngang hôngâ€.
“Gã đã bị ngÆ°á»i ta chém má»™t Ä‘ao ngang hông, làm sao còn có thể chạy vá» ?†Äiá»n Linh Tá»­ lại há»i.
“Äó có thể là có hai nguyên nhânâ€. Mục DÆ°Æ¡ng Nhân đáp:
“Thứ nhất, bởi vì gã quá muốn trở vì gặp lại thê tá»­ của gã, thứ tình cảm đó đã không còn là tình cảm có thể dùng lý luận thông thÆ°á»ng để giải thích, nhá» nó đã Ä‘á»™t phá trong sinh khí của gã má»™t Ä‘iểm tiá»m lá»±c tối hậu cố gắng chi trì gã, giúp gã có thể nhìn thấy thê tá»­ của mình lần cuốiâ€.
Äó là thứ tình cảm vÄ© đại làm sao, nhÆ°ng đã trải qua sáu Ä‘á»i chồng, Äiá»n Linh Tá»­ tịnh không còn dá»… cảm Ä‘á»™ng nhÆ° vậy.
Ả chỉ há»i gấp:
- Äiểm thứ hai ngÆ°Æ¡i muốn nói là gì ?
Thanh âm của Mục Dương Nhân phảng phất cũng biến thành tê dại:
- Äó là vì Ä‘ao pháp giết gã quá nhanh !
Má»™t cÆ¡n gió lùa qua, ánh lá»­a Ä‘á»™t nhiên tắt ngóm, đất trá»i má»™t phiến tối Ä‘en. Trán Äiá»n Linh Tá»­ và lòng bàn tay đã lấm tấm mồ hôi lạnh.
Ả chợt nhá»› tá»›i má»™t Ä‘ao của Äinh Trữ hồi nãy lÆ°u hạ trên cổ Hiên Viên Khai SÆ¡n, chỉ có Ä‘ao pháp nhÆ° vậy má»›i có thể tạo thành kết quả nhÆ° vậy. Chỉ có tịch mịch trÆ°á»ng cá»­u và cảm tình sâu đậm nhÆ° vậy má»›i có thể khiến cho Nhân Má»™ng bá» ra má»™t cái giá lá»›n nhÆ° vậy, đổi lấy cái mạng cừu nhân đã giết chết chồng nàng.
Hiện tại, nàng không ngỠlại nằm trong lòng cừu nhân của mình, tại sao vậy ?
Mục DÆ°Æ¡ng Nhân hững há» há»i Äiá»n Linh Tá»­:
- Hiện tại ngươi đã hoàn toàn minh bạch ý tứ của ta chứ ?
“Phải, ta đã hoàn toàn minh bạchâ€. Äiá»n Linh Tá»­ cÅ©ng dùng má»™t thanh âm lãnh đạm không kém trả lá»i:
“Hiện tại giết Äinh Trữ căn bản đã không cần đến bá»n ta xuất thủâ€.
Cây xương rồng trước mộ đã bị cát và đất vàng nhuộm thành một màu nâu sậm như máu khô.
Nhân Má»™ng dùng má»™t mảnh lụa trắng nhÆ° tuyết lau chùi nó, Ä‘á»™ng tác của nàng vừa chậm rãi kỹ lưỡng, vừa ôn nhu, giống nhÆ° má»™t ngÆ°á»i mẹ ngập tràn tình thÆ°Æ¡ng Ä‘ang lau mặt cho đứa con sÆ¡ sinh của nàng.
Lau cho đến khi cát vàng trên cây xÆ°Æ¡ng rồng đã tẩy sạch, khôi phục lại màu bích lục đậm đà của nó, nàng má»›i quay đầu ngÆ°ng thị nhìn Äinh Äinh Ä‘ang nằm trên đất, trong ánh mắt sáng ngá»i lập tức dâng trào thù hận oán Ä‘á»™c.
“Ta nghÄ© ngÆ°Æ¡i hiện tại nhất định đã biết ta là aiâ€. Nàng thốt:
“Ta là vợ của Hoa Thác, vì để tránh né sá»± truy sát của bá»n ngÆ°Æ¡i, bá»n ta má»›i trốn đến đây, nhÆ°ng trượng phu của ta không chịu trốn ở đây trá»n Ä‘á»i, y luôn luôn là ngÆ°á»i kiêu ngạo, cho nên y nhất định phải Ä‘i há»c má»™t thứ Ä‘ao pháp có thể đối kháng bá»n ngÆ°Æ¡i, tránh để ta cÅ©ng ủy ủy khuất khuất cúi mình cùng y ở đây cả Ä‘á»iâ€.
Nhân Mộng thốt:
- Vì ta, y không thể không Ä‘i, vì y, ta chỉ còn nÆ°á»›c để y Ä‘i, trong căn tiểu ốc đó, ta đã đợi y hai năm, ta biết sẽ có ngày y trở vá».
Äinh Äinh chỉ còn nÆ°á»›c lắng nghe, môi chàng đã tê tái, nói gì cÅ©ng không nói được, cả má»™t chữ cÅ©ng rặn không ra.
“Y đã đáp ứng vá»›i ta, không cần biết dÆ°á»›i bất cứ tình hình nào cÅ©ng Ä‘á»u phải trở vá» gặp ta má»™t lần cuốiâ€. Thanh âm của Nhân Má»™ng khàn khàn:
“Ta Ä‘Æ°Æ¡ng nhiên tin vào sá»± sống còn của y, trong giang hồ chÆ°a từng có ai hoài nghi lá»i hứa của y, hai năm sau y quả nhiên trở vá», quả nhiên nhìn ta má»™t lần cuối, không tưởng được chỉ trong má»™t phút chốc, bá»n ta đã thiên thu vÄ©nh cách, vÄ©nh viá»…n không thể tái kiếnâ€.
Nàng không rÆ¡i lệ, thá»i gian rÆ¡i lệ đã là quá khứ, hiện tại là lúc phục thù.
- Ta không biết ngÆ°á»i giết y là ai, cÅ©ng nghÄ© không ra trên thế gian có ai có thể sá»­ xuất thứ phÆ°Æ¡ng pháp đáng sợ đó, ta chỉ nghe xa xa có tiếng nữ nhân nói ...
Lúc đó máu tÆ°Æ¡i thình lình phún trào từ hai bên hông Hoa Thác, nàng chợt nghe có ngÆ°á»i Ä‘ang nói:
“Hoa Thác, nếu quả ngÆ°Æ¡i còn may mắn không chết, năm nay ta phóng tha ngÆ°Æ¡i, hÆ¡n nữa còn cấp cho ngÆ°Æ¡i má»™t lần cÆ¡ há»™i, chá» rằm tháng chín năm sau, ta trở lại đây đợi ngÆ°Æ¡iâ€.
Thanh âm vừa phiêu hốt, vừa dịu vợi, có lúc nghe nhÆ° từ trên mặt trá»i Ä‘á» nhÆ° bánh xe lá»­a truyá»n xuống, có lúc lại nghe nhÆ° má»™t ngÆ°á»i Ä‘ang ká» sát tai nàng thầm thì.
“Cho nên ta biết năm nay ngÆ°Æ¡i nhất định đến, không tưởng được còn chÆ°a đến tháng chín mà ngÆ°Æ¡i đã đếnâ€. Nhân Má»™ng thốt:
“Nhìn thấy thủ pháp giÆ¡ búa đốn củi của ngÆ°Æ¡i, ta vốn đã hoài nghi là ngÆ°Æ¡i, nhìn thấy ngÆ°Æ¡i trẻ tuổi nhÆ° vậy, chất phác nhÆ° vậy, ta lại không thể xác định lắmâ€.
Thanh âm của nàng càng ảm đạm:
- Lúc đó ta thậm chí bí mật hy vá»ng ngÆ°Æ¡i không phải là ngÆ°á»i đó, hiện tại ta lại không thể phóng tha ngÆ°Æ¡i.
Trên trán Äinh Äinh đã vồng lên gân xanh, gân xanh giật giật, đôi mắt chàng lại khép chặt.
“Chỉ bất quá hiện tại ta còn chÆ°a muốn giết ngÆ°Æ¡i, ta muốn để ngÆ°Æ¡i từ từ chếtâ€.
Nàng gằn từng tiếng từng tiếng:
“Bởi vì ta muốn để ngÆ°Æ¡i biết, sống có khi còn thống khổ hÆ¡n nhiá»u so vá»›i chếtâ€.
Bắt đầu từ má»™t tích tắc đó, chàng và nàng cÅ©ng nhÆ° hàng hàng lá»›p lá»›p ngÆ°á»i khác Ä‘á»u phải bắt đầu trải qua má»™t Ä‘oạn sinh tá»­ du hí mà không má»™t ai có thể Ä‘oán ra kết quả.
Tài sản của anhhe1281

  #5  
Old 16-04-2008, 08:42 PM
anhhe1281 anhhe1281 is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Mar 2008
Bài gởi: 397
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
Phong Linh Trung Ãao Thanh: Hồi 5
(Cổ Long)

Bậc thang đá vừa thấp vừa dốc. Kiện mã có thể phi thẳng lên, hai bên còn có bốn lộ giao thông có thể chứa bốn cỗ xe ngựa.
Tận đầu má»™t trăm lẻ tám bậc thang đá là má»™t cánh cá»­a lá»›n làm bằng đồng Ä‘á» rá»™ng má»™t trượng tám thÆ°á»›c, Ä‘iêu khắc đầu thú khổng lồ trên vòng đồng trên cá»­a trang nghiêm Ä‘anh ác. Hai bên mÆ°á»i tám đại hán vạm vỡ, mình mặc áo giáp, tay cầm trÆ°á»ng kích, hông thắt bá»™i Ä‘ao, lÆ°ng Ä‘eo cung ná», đứng xếp hàng hai bên hình cánh nhạn nhÆ° ngÆ°á»i đá. Xem ra cho dù có ruồi đậu trên mÅ©i, bá»n chúng cÅ©ng không giÆ¡ tay Ä‘uổi Ä‘i, cho dù có Ä‘á»™c xà leo lên mình, bá»n chúng cÅ©ng bất Ä‘á»™ng, cho dù có ngá»c nữ lõa thể bÆ°á»›c ngang, mục quang của bá»n chúng cÅ©ng không liếc má»™t tích tắc.
Phủ viện tà bí gì đây ? Sao cấm vệ ngoài cửa sâm nghiêm như vậy ?
Kỳ thật ná»™i trăm trượng phÆ°Æ¡ng viên phụ cận, không có tá»›i má»™t dấu chân ngÆ°á»i, không những không có Ä‘á»™c xà leo lên mình, càng không thể có mỹ nữ lõa thể, thậm chí cả ruồi cÅ©ng không bay vào được.
Không có phê chuẩn đặc biệt, nếu quả có ngÆ°á»i muốn tá»›i gần cá»± trạch đó, chỉ sợ phải nhá» vào kỳ tích.
Kỳ tích lâu lâu cũng có thể phát sinh, hơn nữa còn phát sinh vào ngày đó.
Ngày hai mươi chín tháng chín, đại hung, không nên hành sự.
Ngày hai mÆ°Æ¡i chín tháng chín, trá»i trong, nắng ấm, gió thu dịu dàng, không khí mát lạnh, ngÆ°á»i không giở lịch coi làm sao nghÄ© được đây là má»™t ngày đại hung không thích hợp để bắt tay làm chuyện gì.
Trên Ä‘Æ°á»ng trÆ°á»ng, bá»n cấm vệ ngoài cá»­a lá»›n đồng Ä‘á» tuy thân mình không Ä‘á»™ng đậy, đầu óc lại luôn luôn Ä‘á»™ng không ngừng. GiỠđổi ca đã gần đến, sau khi hết ca nên Ä‘i đâu để tiêu tiá»n, tìm vài bằng hữu đến đâu tìm chút khoái lạc ? Khi trở vá» làm sao để dối gạt bà vợ già ?
Ngay lúc đó, bá»n chúng chợt nhìn thấy má»™t kỳ tích xảy ra, khiến bá»n chúng cÆ¡ hồ không thể tin vào mắt mình.
Trên con Ä‘Æ°á»ng lát bản đá xanh cÆ¡ hồ chÆ°a từng thấy ngÆ°á»i, giá» này không ngá» có má»™t cá»— kiệu buông màn xanh xuất hiện, tốc Ä‘á»™ bÆ°á»›c Ä‘i của hai đại hán thanh y khiêng kiệu cÆ¡ hồ nhÆ° hai thá»›t ngá»±a thanh thông, vừa khiêng kiệu lao mình tá»›i, phảng phất đã quên phải là ngÆ°á»i được đặc biệt phê chuẩn má»›i có thể tiến nhập cấm khu này, trái lệnh chỉ có chết.
Trong nháy mắt cỗ kiệu màn xanh đó đã xông lên bậc thang dài, kiệu phu phía trước hơi cong đầu gối, kiệu phu đằng sau hơi nhấc cao lưng, cỗ kiệu vẫn bằng phẳng bình ổn như nước lặng.
Má»™t trăm lẻ tám bậc thang đá, chá»›p mắt đã lên tá»›i, cÅ©ng trong phút chốc, đám vệ sÄ© xếp hàng hai bên hình cánh nhạn đã bao vây cá»— kiệu, trÆ°á»ng kích đâm tá»›i, bá»™i Ä‘ao cÅ©ng đã rút ra khá»i vá», hồ tiá»…n đã căng trên giây. Trong cá»­a lá»›n đồng Ä‘á» cài khóa trùng trùng, phảng phất đã có thể nghe thấy tiếng cÆ°á»›c bá»™ vừa trầm trá»ng vừa mau mắn lao ra, sát khí lạnh nhÆ° gió thu lập tức bao bá»c trÆ°á»›c cá»­a đồng và bậc đá trắng, thậm chí cả khi mÅ©i Ä‘ao còn chÆ°a rút khá»i vỠđã có sát cÆ¡, má»—i má»™t bàn tay nắm cán Ä‘ao Ä‘á»u Æ°á»›t đẫm mồ hôi lạnh.
Ai cũng không biết cỗ kiệu nhỠđó sao lại dám xông vào đây.
Chỉ có một đôi tay ráo hoảnh, ráo hoảnh mà trấn định, trấn định mà ưu mỹ, ưu mỹ như lan hoa, trấn định như u cốc.
Äang lúc bá»n chúng kiếm bạt ná» trÆ°Æ¡ng, sát khí đằng đằng vây bá»c cá»— kiệu nhá», không ngá» lại có đôi tay nhÆ° vậy từ trong màn gấm của tiểu kiệu thò ra.
Äôi tay đó giống nhÆ° dùng má»™t thứ bạch ngá»c trong suốt rất kỳ quái khắc thành, trên ngón áp út của nàng Ä‘eo má»™t mảnh ngá»c bài trên dây tÆ¡ lụa Ä‘en, trên ngá»c bài Ä‘iêu khắc hoa văn rất kỳ dị, phảng phất là tiên, phảng phất là thú, phảng phất là ma, phảng phất là quá»·, phảng phất là thần, phảng phất không phải là gì hết.
Thứ hoa văn đó xem đi xem lại chỉ giống một vật.
- Nó chỉ giống cái vòng cửa trên cánh cửa lớn đồng đỠđó, vừa trang nghiêm, lại đanh ác.
Cánh cửa lớn rộng một trượng tám thước, cũng cao một trượng tám thước, thình lình mở ra.
Ngá»c bài trong tiểu kiệu màn xanh vừa hiện xuất, đám vệ sÄ© kinh hãi bôn nhập, trong phút chốc cá»­a đồng đã mở ra.
Mở ra không chỉ là một cánh cửa.
Vòng đồng khắc hình thú dữ, Hầu Môn trùng trùng, hết cá»­a này tá»›i cá»­a kia, trùng trùng mở rá»™ng, vệ sÄ© thấp thoáng không ngá»›t, ngÆ°á»i ngÆ°á»i tránh Ä‘Æ°á»ng đứng bất Ä‘á»™ng.
Tiểu kiệu trá»±c nhập, cÅ©ng không biết đã lá»t qua bao nhiêu cánh cá»­a.
Tài sản của anhhe1281

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
íàñûðîâ


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu của ngÆ°á»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™