17-10-2009, 01:37 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
[Äô Thị]Sỹ đồ phong lưu - New: Chương 644 (full)
Hôm nay sinh nháºt A Lìn, A Lìn xin trân trá»ng giá»›i thiệu 1 project má»›i tiá»m năng đã dịch được má»™t số chương. Äịnh để được nhiá»u hÆ¡n rồi cho lên má»™t thể, nhưng thôi, chá»n ngà y không bằng gặp ngà y. Tiện thể ngà y sinh coi như là có món quà tặng anh em. Äây chỉ là project dá»± kiến, chap tiếp theo bao giá» có, khi nà o có và số lượng bao nhiêu, tại hạ xin phép không hứa trước.
Mưa xuân tà tách rơi, gió thổi mặc dù còn hơi mát, nhưng lại không còn cảm thấy lạnh lẽo nữa, mà cảm thấy khà xuân ấm áp phả và o mặt.
Trên phố không Ãt cô gái trẻ đã đợi vá»™i chuyển sang mặc váy, cầm theo các loại ô nhiá»u mầu sắc, uyển chuyển Ä‘i qua trước nhà ga, để lại những hình bóng khác nhau.
Dương Phà m trông như Ä‘ang buồn chán mà đứng bên cạnh sân ga, mắt nhìn các cô gái lướt qua trước mặt rồi biến mất trong dòng ngưá»i đông đúc. Cá»a viện khoa há»c sau lưng không xa còn chưa mở tháºm chà trông có vẻ cÅ© kÄ©, tòa nhà phÃa sau bức tưá»ng cao cao cÅ©ng có vẻ cổ lá»—, bảng hiểu " Viện khoa há»c thá»§ đô" treo ở đó trông có vẻ bình thương như bao nhiêu tấm bảng khác ở thá»§ đô nhưng lại hiện lên vẻ nổi báºt.
"Két!" má»™t tiếng phanh kÃt cắt đứt mạch suy nghÄ© cá»§a Dương Phà m, má»™t chiếc Audi dừng ngay trước mặt, kÃnh xe được kéo xuống lá»™ ra khuôn mặt gầy gò cá»§a Chu Minh Äạo.
"Lên xe!"
Vẻ mặt cá»§a Chu Minh Äạo dưá»ng như từ trước tá»›i nay Ä‘á»u bình lặng như nước, nhưng Dương Phà m lại xác định rất rõ, vừa rồi khi Chu Minh Äạo gá»i tên mình, trên khuôn mặt không có chút biến hóa gì lại lá»™ ra ánh mắt có chút nghiêm túc.
Chu Minh Äạo trên thá»±c tế đã 65 tuổi rồi, nhưng nhìn thì lại chỉ như hÆ¡n 50. Äợi sau khi Dương Phà m ngồi bên cạnh rồi, Chu Minh Äạo không nhanh không cháºm nói:" đợi lâu lắm rồi sao?"
"Thầy cho gá»i, đợi lâu má»™t chút cÅ©ng có là m sao."
Mặc dù ngữ khà cá»§a Dương Phà m bình thản không có gì bất mãn, Chu MInh Äạo từ trước nay vốn là má»™t ngưá»i đúng hẹn, hôm nay đột nhiên lại tá»›i muốn, hẹn 8h gặp mà giỠđã là 10h rồi, theo thói quen tá»›i đúng giá» cá»§a Dương Phảm, Ãt nhất cÅ©ng đợi hai tiếng rồi.
"Muốn biết vì sao thầy lại tới muộn không?"
"Thầy cảm thấy có thể nói thì nhất định sẽ nói cho con."
Chu Minh Äạo là thầy cá»§a Dương Phà m, bên ngoà i là viện trưởng viện khoa há»c, tiến sÄ© kinh tế há»c tại đại há»c Havard năm 80, nhưng còn có má»™t chức nữa đó là sư phụ trong ngà nh dịch há»c ( chắc là dịch giả ^^ ), chỉ là ngưá»i biết chức nà y cá»§a Chu Minh Äạo không nhiá»u.
Rất nhiá»u việc bây giá» nhá»› lại trong lòng Dương Phâm vẫn có chút Ä‘au khổ, năm thứ ba đại mặc dù không quen biết Chu Minh Äạo nhưng ngưá»i ta lại má»i và o phòng là m việc, sau khi là m rõ thân pháºn thì đỠxuất muốn thu Dương Phà m là m nghiên cứu sinh. Lúc đó Dương Phà m có cảm giác bị ông trá»i chà đạp, nhưng Dương Phà m biết rõ, ông trá»i tuyệt đối không chà đạp gì cả. Giống như cụ tổ nói, " thế giá»›i nà y không có tình yêu vô duyên vô cá»›, cÅ©ng không có ná»—i háºn vô duyên vô cá»›!"
Lúc đó Dương Phà m kiên quyết từ chối, cÅ©ng không rá»i khá»i ná»›i đó. Ba năm sau, lại bị ngưá»i ta má»i lên xe tá»›i má»™t đại viện được bao quanh bởi tưá»ng cao. Ngà y hôm đó , Dương Phà m nhìn gặp má»™t ngưá»i quyá»n lá»±c hiển hách, biết được má»™t số chuyện cÅ©. Lúc đó Dương Phà m không thể nà o tin nổi, gá»i Ä‘iện cho ngưá»i mẹ nhà già u nứt đố đổ vách lại chấp nháºp giạy há»c ở má»™t nÆ¡i nhá» bé cá»§a mình, bà nói tất cả Ä‘á»u là an bà i cá»§a bà .
Từ hôm đó, Dương Phà m trở thà nh há»c trò kiêm luôn nghiên cứu sinh cá»§a Chu Minh Äạo, Chu Minh Äạo yêu cầu Dương Phà m gá»i mình bằng thấy chừ không phải giáo sư. Theo như lá»i cá»§a Chu Minh Äạo, cÆ¡ sở kinh tế há»c cá»§a Trung Quốc bây giá» là từ phương tây, cái loại cÆ¡ sở thị trưá»ng đơn thuần nà y quá nông cạn, không có gì đáng nghiên cứu, ngược lại lại lấy nghá» dịch cá»§a mình ra giạy cho Dương Phà m má»™t số thứ hữu dụng.
Chu Minh Äạo không hỠđổi sắc nói nhá»:" Ông Trần muốn gặp con!"
Dương Phà m nghe xong trên mặt lá»™ ra vẻ ngạc nhiên, hÆ¡i nhÃu mà y, ná»— lá»±c là m ra vẻ không chút kinh động nói:" ông ấy muốn gặp con, gá»i Ä‘iện thoại gá»i là được rồi, sao còn phải nhá» thấy chuyển đạt?"
Chu Minh Äạo nhá»› lại má»™t giá» trước, trong phòng sách cá»§a lão Trần mình cÅ©ng há»i lão ấy câu nà y, kết quả là ông ta cưá»i khổ nói:" thằng nhóc đó tÃnh khà giống hệt ông ngoại nó, không thể ép buá»™c! Nó đối vá»›i ông còn tôn trá»ng chút đỉnh, cho nên má»i ông ngồi bên cạnh nghe, khi bà n việc ngá»™ nhỡ lâm và o bế tắc cÅ©ng có thể ra mặt mà là m dịu bầu không khÃ."
Äây là việc nhà há» Trần, Chu Minh Äạo vốn không muốn xen và o. Khi xưa lúc nháºn Dương Phà m là m há»c trò, vốn là muốn trả lại món nợ ân tình cá»§a lão Dương, bất quá Dương Phà m mặc dù má»›i chỉ theo Chu Minh Äạo há»c ná»a năm, nhưng đã luyện được khả năng lÄ©nh ngá»™ và tiếp thu siêu việt, khiến cho Chu Minh Äạo cảm thấy có được trò ngoan như thế nà y không uổng phà đá»i. Chu Minh Äạo đương nhiên hi vá»ng Dương Phà m kế thừa và phát dương quang đại há»c vấn cá»§a mình, đáng tiếc thân pháºn cá»§a Dương Phà m lại được xếp đặt ở chá»— khác, rất nhiá»u việc cuối cùng không phải mình có thể xen và o. Lại nói trước mặt lão Trần, thế nà o cÅ©ng không thể mở mồm từ chối.
Chu MInh Äạo cÅ©ng không giải thÃch, nhắm mắt dưỡng thần, trong xe láºp tức trở nên yên tÄ©nh, chỉ nghe thấy tiếng mưa rÆ¡i tà tách lên xe, còn có tiếng cá»§a cần gạt nước.
Ngưá»i và xe trên đưá»ng từ từ trở nên thưa thá»›t, những địa phương có trạm gác bên đượng lại xuất hiện nhiá»u hÆ¡n. Những ngôi nhà có tưá»ng đỠbao quanh tại thá»§ đô thưá»ng tượng chưng cho quyá»n lá»±c.
Chiếc Audi dừng trước má»™t tòa nhà , lÃnh gác Ä‘eo theo súng tiến lên há»i rồi gá»i Ä‘iện thoại để xác minh rồi má»›i cho Ä‘i. Chiếc xe cuối cùng dừng trước má»™t căn nhà hai tầng, hai tầng nhà diện tÃch không nhá» có vẻ hÆ¡i cÅ©, trước cá»a là má»™t ngưá»i đà n ông hÆ¡n 30, ân cần tiến lên mở cá»a xe.
Chu Minh Äạo từ trong xe Ä‘i xuống, hướng ngưá»i đà n ông đó cưá»i, khẽ nói:" Chúc mừng nha! Lưu bà thư!"
"Ngà i quá khách khà rồi, không có ngà i nói tốt trước mặt cụ và i câu, tôi cÅ©ng không có cÆ¡ há»™i được thả ra." Lưu Thanh khuôn mặt trầm ổn cưá»i cung kÃnh vá»›i Chu Minh đạo, thấy Dương Phà m từ cá»a bên kia xuống xe, bèn cưá»i nói:" Cáºu Dương tá»›i rồi à ! Cụ tiếp khách xong, đã đợi ở đây được má»™t lúc rồi."
Trong lá»i nói cá»§a Lưu Thanh như muốn tiết lá»™ Ä‘iá»u gì đó? Trong đầu Dương Phà m không khá»i nảy sinh má»™t vấn Ä‘á», thầm phân tÃch:" Lưu Thanh là bà thư bên cạnh cụ, lá»i ông ta tiết lá»™ ra cụ rất coi trá»ng cuá»™c gặp mặt ngà y hôm nà y, nên má»›i nịnh mình, lo rằng đợi lúc nữa khi gặp mặt cụt hứng bá» vá» sao? Dưá»ng như từ sau khi biết được thân thế cá»§a mình, bản thân đối vá»›i ngưá»i há» Trần chưa từng nể mặt, luôn tá» thái độ, Lưu Thanh thân là bà thư cá»§a cụ lo lắng cÅ©ng không phải là không có khả năng."
Tròng lòng Dương Phà m nghÄ© cuá»™c gặp mặt hôm nay sẽ xảy ra việc gì đó, trên mặt không chút thay đổi gáºt đầu vá»›i Lưu Thanh, vẫn như cÅ© tá» vẻ há» hững.
Mắt tiá»…n bóng lưng cá»§a Chu Minh Äạo và Dương Phà m, Lưu Thanh nhá»› tá»›i những việc phát sinh lúc trước, trong lòng không khá»i thầm than, Ä‘á»u là con cháu há» Trần, tại sao lại khác nhau má»™t trá»i má»™t vức thế chứ?
Trên chiếc sofa giữa phòng khách, má»™t ngưá»i tướng mạo quắc thước, thân hình gầy gò Ä‘ang ngồi, trên tay Ä‘ang cầm má»™t bản văn kiện để Ä‘á»c, phát hiện Chu Minh Äạo và Dương Phà m tá»›i, đặt văn kiện xuống quay đầu lại nói:" Các ngưá»i tá»›i rồi à ! Ngồi chá» má»™t tÃ!"
Nói xong, ông ta lại tiếp tục cầm văn kiện lên Ä‘á»c, giống như hai ngưá»i không tồn tại. Nói chá» má»™t tÃ, thế mà đã sắp tá»›i giá» cÆ¡m trưa rồi, ông ta cÅ©ng không quay đầu lại nói chuyện, chỉ mặc cho hai ngưá»i ngồi đó.
Chu Minh Äạo còn có chuẩn bị, lấy trong túi ra má»™t bản < Chu Dịch> ra Ä‘á»c, như thể đã quen vá»›i việc nà y rồi. Còn tình cảnh cá»§a Dương Phà m ai nhìn cÅ©ng có thể thấy có chút khó xá».
Thá»i gian từng phút từng giây cứ thế trôi qua, Dương Pham cứ ngồi yên trên sofa, tư thế cÅ©ng không thay đổi, trong ánh mắt không nhìn ra chút phiá»n lòng nà o, chỉ là quay đầu lại nhìn ra ngoà i cá»a sổ, khóe miệng mang theo má»™t nụ cưá»i nhạt.
Chu Mịnh Äao luôn dùng dư quang trong mắt chú ý đến biểu hiện cá»§a Dương Pham, trong lòng thầm than:" lão già nà y, vì sao toà n thÃch là m trò nà y nhỉ, theo huyết thông mà nói, đây dù gì cÅ©ng là con cháu há» Trần, cần là m tình là m tá»™i thế nà y sao? Thêm nữa, Dương Phà m tà i năng như váºy? Giống 22 tuổi lắm sao?"
Lòng Chu MInh Äạo vô cùng rõ rà ng, đây chỉ là má»™t thá» thách cá»§a lão đối vá»›i Dương Phà m, lúc nà y chỉ cần Dương Phà m tá» ra má»™t chút phiá»n lòng và bất mãn, sẽ mất Ä‘iểm vá»›i lão ngay. Chu MInh Äạo vô cùng bất mãn vá»›i cách là m nà y, không phải là bởi vì Dương Phà m không phải lá»›n lên tại Trần gia sao? Hai ngưá»i anh há» cá»§a Dương Phà m lá»›n lên từ Trần gia, lão giạy bảo rất tốt, kết quả là m ra những việc khiến lão rất tức giáºn, cÅ©ng thất vá»ng đối vá»›i hai thằng cháu nà y, giá» má»›i nhá»› là còn má»™t thằng cháu khác là Dương Phà m.
"Cái lão nà y, già rồi còn là m trò nà y, tôi còn lo Dương Phà m không bị dÃnh câu đó" Chu Minh Äạo oán trách má»™t câu, khẽ húng hắng và i tiếng, nhắc nhở lão Trần.
Äồng hồ treo trên tưá»ng, kim lúc nà y đã chỉ và o số 12, lão Trần nghe thấy mấy tiếng húng hắng cá»§a Chu Minh Äạo, đặt văn kiện và tháo kÃnh xuống, cuối cùng quay đầu lại, trên mặt mang theo má»™t cá»— uy nghi đồng thá»i kèm theo má»™t niá»m vui không thể che dấu. Dưới góc nhìn cá»§a Chu Minh Äạo, phát hiện ngoà i ý muốn chÃnh là lúc nà y khóe miệng lão Trần và Dương Phà m như thể cùng khắc từ cùng má»™t khuôn mẫu. NghÄ© tá»›i tÃnh cách hai ngưá»i có nhiá»u Ä‘iểm giống nhau, Chu Minh Äạo lại nói thầm:" không phải ngưá»i má»™t nhà , không và o chung má»™t cá»a!"
"Dương Phà m, ChÃnh Hòa thương lượng vá»›i ta, tÃnh đổi há» cá»§a cháu sang há» nó, cháu có ý kiến gì vá»›i việc nà y?"
Lão Trần nói câu nà y vô cùng đưá»ng đột, Trần ChÃnh Hòa, hiện là phó thư ký cá»§a tỉnh á»§y, cÅ©ng là cha cá»§a Dương Phà m.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của A Lìn
Last edited by QuanQuan; 13-12-2009 at 03:13 PM .
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a
17-10-2009, 01:48 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Má»™t cá»— áp lá»±c theo ánh mắt cá»§a cụ ép tá»›i, Chu Minh Äạo ở bên cạnh vừa thấy tư thế nà y cá»§a cụ, tâm lý lại cưá»i khổ lần thứ hai:"còn Ä‘ang thá»?"
Dương Phà m Ä‘ang ở trong trung tâm áp lá»±c, theo Chu Minh Äạo thấy, loại áp lá»±c nà y đối vá»›i Dương Phà m mà nói chả tạo thà nh uy hiếp gì, nguyên nhân rất đơn giản, Dương Phà m dưá»ng như chưa từng hi vá»ng có thể thu hoạch được gì từ nhà há» Trần. Trần ChÃnh Hòa nhiá»u lần muốn bồi thưá»ng cho Dương Phà m nên hẹn gặp, không phải Ä‘á»u bị từ chối sao, tâm tư cá»§a lão Trần đã bị Chu Minh Äạo soi rõ rồi, không phải là muốn xem xem Dương Phà m có lòng tham công danh lợi lá»™c hay không sao?
"Cháu thấy không việc gì phải lằng nhằng váºy, cháu đã quen há» Dương rồi, không muốn đổi chác lắm chuyện."
Ngữ khà há» hững cá»§a Dương Phà m biểu thị không muốn cùng Trần gia có quan hệ gì, nhìn vẻ mặt hình như là đang ná»— lá»±c duy trì sá»± tôn trá»ng vá»›i trưởng bối. Trong lòng lão Trần rất thưởng thức song cÅ©ng cảm giác được trong lá»i nói cá»§a Dương Phà m má»™t chút xem thưá»ng. Bao nhiêu ngưá»i muốn cùng Trần gia quan hệ mà không được, lão Trần đã quen ở vị trà cao cao tại thượng trong lòng cÅ©ng không ngoại lệ, cảm giác thấy bị xem thưá»ng bèn không hà i lòng mà hừ má»™t tiếng, nói:" đây là ý cá»§a cha cháu."
Câu nói nà y có ý giải thÃch mà lại khiến cho Dương Phà m tôn trá»ng, lão Trần là là ủy viên cục chÃnh trị trung ương, lại là trưởng bối, có lý hay không có lý cÅ©ng chả phải giải thÃch vá»›i Dương Phà m.
Dương Phà m hÆ¡i khom ngưá»i, rất cung kÃnh cưá»i nói:" Nếu như ông gá»i cháu tá»›i đây hôm nay chỉ để nói vá» việc nà y, cháu thấy câu trả lá»i cá»§a mình đã rõ rà ng lắm rồi. Không còn việc gì khác? Cháu xin cáo từ, sau nà y có cÆ¡ há»™i sẽ lại nghe ông dạy bảo, thế nà o?" Lá»i nói vừa khách khà lại mang theo má»™t chút xa lạ.
"Äợi đã, nghe nói cháu có quan hện trong viện khoa há»c?" Sắc mặt cá»§a lão Trẫn đã bình tÄ©nh trở lại, có Ä‘iểm hứng thú há»i thăm. Chu Minh Äạo thấy mà n nà y xong cÅ©ng yên tâm, kịch hôm nay xem ra đã hết rồi, nên nói tá»›i việc chÃnh rồi.
"Ha ha, thầy an bà i cho má»™t thân pháºn nghiên cứu sinh lâm thá»i, chỉ để cho cháu kiếm sống ở Bắc Kinh mà thôi, nghiêm túc mà nói cÅ©ng đã coi như dá»±a quyá»n là m việc tư rồi."
Nhìn thấy trên mặt Dương Phà m luôn luôn là cái vẻ không kiêu ngạo không siểm nịnh, lão Trần nhá»› tá»›i bạn cÅ© năm đó, cÅ©ng chÃnh là ông ngoại cá»§a Dương Phà m, má»™t tên cô độc chân chÃnh, má»™t tên coi trá»ng đạo quân tá», " coi trá»ng là m được thì giúp thế giá»i, nghèo khó thì chỉ lo thân mình." Má»™t há»c giả cả Ä‘á»i thanh bạch.
"CÅ©ng chỉ có nhân váºt như anh Dương má»›i có thể dạy ra đứa con gái như thế, má»›i có thể có đứa cháu ngoại như Dương Phà m. Nói ra thì đây cÅ©ng coi như là váºn may cá»§a nhà há» Trần, đáng tiếc thằng cháu hư đốn kia....Ài! Thẹn vá»›i cố nhân mà !" Lão Trần than trong lòng.
"Nói bừa, cái gì mà ỷ quyá»n là m việc riêng. Ông Chu đây không phải Ä‘ang là m dá»± án < Chu Dịch > sao? An bà i má»™t hai trợ thá»§ cÅ©ng là nên thôi,
nghiên cứu ở viện khoa há»c cÅ©ng không phải là má»™t lá»±a chá»n tồi, bất quá ta nghe nói cháu từng tÃnh tốt nghiệp xong thì vá» quê là m ăn, nên muốn xác nháºt lại." Lão Trần vẫn như cÅ© không nhanh không cháºm nói, Chu Minh Äạo dưá»ng như Ä‘ang coi bản thân là không khÃ, vẫn cứ cúi đầu Ä‘á»c sách.
Dương Phà m cưá»i khổ trong lòng, cuối cùng cÅ©ng đã là m rõ vì sao thầy lại đưa mình tá»›i đây rồi. Xem ra lão Trần muốn đỠbạt mình, hoặc là hi vá»ng mình trên quan lá»™ có thà nh tÃch. Nhưng, có việc gì mà không thể ăn cÆ¡m xong rồi hẵng nói chứ? Không xem xem giá» là mấy giá» rồi à ?
"Mẹ má»™t thân má»™t mình nuôi cháu lá»›n, cuá»™c sống cả nhà khó khăn, đến cả há»c phà đại há»c năm đầu tiên cÅ©ng Ä‘á»u là các thấy cô trong trưá»ng giúp đỡ. NÆ¡i ở cá»§a nhà cháu chắc ông cÅ©ng biết rồi, hẻo lánh nên cả nhà cuá»™c sống không dư dả gì. Cháu không có chà hướng gì to tát, có thể nói vá» trưá»ng trung há»c ở là ng là m thầy giáo, có thể đồng thá»i chăm sóc mẹ, lúc rảnh thì Ä‘á»c mấy quyển sạch, thuáºn tiện thì sá»a lại mấy quyển sách tâm đắc cá»§a ông ngá»a, có thể xuất bản thì cà ng tốt." Dương Phà m nói từ tốn, ánh mắt lại quay sang nhìn cá»a sổ phÃa nam, phảng phất giống như nhá»› lại chuyện xưa , không khá»i lá»™ ra vẻ chá» mong.
"Thá»§ đô tuy tốt, nhưng lại không phải là nÆ¡i cháu thÃch, cÅ©ng không hợp vá»›i cháu."
Chu Minh Äạo vẫn không có động tÄ©nh gì giá» má»›i vá»™i và ng, liếc mắt nhìn lão Trần. à tứ đó rất rõ rà ng, ngưá»i tôi đã khổ sở tìm cho ông rồi, việc còn lại xem ông là m thế nà o thôi.
"Cháu là má»™t nghiên cứu sinh, nghiên cứu kinh tế thì giống thầy giáo ở chá»— nà o? Không phải là ngưá»i tà i dùng không đúng chá»— sao? Nếu cháu đã muốn vá», ta cÅ©ng không ngại á»· quyá»n là m chuyện riêng má»™t lần, giấy chứng nháºn cá»§a cháu chuyển từ viện khoa há»c tá»›i tỉnh á»§y tình Giang Nam, công tác cụ thể thì khi tá»›i nÆ¡i sẽ do lãnh đạo thu xếp, cháu muốn vá» quê là m thì cÅ©ng có thể nháºn chức mà rèn luyện mà ? Ngưá»i trẻ tuổi tá»›i cÆ¡ sở rèn luyện cÅ©ng không phà i là chuyện tồi. Cháu cảm thấy ta thu xếp thế nà o?"
Lão Trần Ä‘ang há»i Dương Phà m mà , Chu Minh Äạo ở bên sợ rằng Dương Phà m có vẻ không đáp ứng, đợi ná»a ngà y rốt cục lão cÅ©ng nói rõ rồi, đây đối vá»›i Dương Phà m mà nói không phải là má»™t cÆ¡ há»™i tốt sao, cho nên Chu MInh Äạo bèn trả lá»i thay:" Sắp xếp rất ổn, tôi đồng ý thay cho Dương Phà m. Giá» không còn sá»›m nữa, bụng kêu òng á»c rồi đây nà y, ăn cÆ¡m Ä‘i, ăn cÆ¡m."
Lúc nà y, Lưu Thanh ở má»™t bên nhẫn nại nghe ngóng đã lâu nở má»™t nụ cưá»i đầy thâm ý vá»›i Dương Phà m, nói gì thì sắp xếp như váºy đối vá»›i má»™t ngưá»i không có bối cảnh đã là không thể tưởng tượng rồi, đối vá»›i cụ mà nói thì chỉ cần má»™t cú Ä‘iện thoại là xong, đây chÃnh là sá»± tiện lợi cá»§a quyá»n lá»±c. Dá»±a theo thương lượng trước đó cá»§a lão Trần và Chu Minh Äạo, đã nói tá»›i mức nà y, Dương Phà m không thể nà o không nể mặt ông thầy Chu MInh Äạo, chỉ có thể im lặc chấp nháºn. Dương Phà m có vẻ hÆ¡i bất mãn liếc Chu Minh Äạo, phát hiện Lưu Thanh Ä‘ang cưá»i, Dương Phà m ngược lại không rõ hà m ý đằng sau nụ cưá»i nà y.
Dương Phà m không muốn ở trong nhà lão Trần đợi quá lâu, nguyên nhân nói ra thì cÅ©ng phức tạp, cÅ©ng có liên quan tá»›i mẹ mình. Theo mẹ nói, khi cùng cha ăn ở, đã biết cha có gia đình rồi, việc sau đó không nghe mẹ nói qua cÅ©ng không thấy mẹ oán trách Ä‘iá»u gì, Dương Phà m cÅ©ng không muốn biết việc quá khứ, chỉ là lòng luôn cảm thấy, những thà nh viên trong cái nhà nà y không thÃch mình mà thôi.
CÆ¡m trưa đơn giản nhưng lại vô cùng rất tinh tế, ăn cÆ¡m cùng lão Trân không quen, Dương Phà m và đại hai bát rồi đứng dáºy chà o, lão cÅ©ng không có ý giữ hắn lại, chỉ là để cho Lưu Thanh lấy xe tiá»…n.
Ở cá»a chÃnh, Dương Phà m liếc mắt là thấy hai cha con Ä‘ang nói chuyện vá»›i gác cá»a:" Bá»n tôi tá»›i gặp thá»§ trưởng, là m phiá»n nói há»™ má»™t tiếng."
Lúc nà y, Lưu Thanh nhìn thấy hai cha con há» liá»n Ä‘i tá»›i cưá»i nói:" Trầm huynh, cÆ¡n gió nà o đưa huynh tá»›i đây váºy."
Lưu Thanh vừa nói váºy, gác cá»a láºp tức cho qua, hai cha con há» vá»™i Ä‘i và o.
Dương Phà m nhìn thấy Trầm Ninh máºp ú không khá»i cưá»i mỉm, lúc Trầm Ninh nhìn thấy Dương Phà m cÅ©ng phải há hốc mồm, dụi mắt mấy lần, sau khi xác định má»›i gá»i lá»›n:" Dương Phà m, là mà y tháºt à ?"
Dương Phà m và Trâm Ninh là bạn trung há»c, sau khi tốt nghiệp Trầm Ninh đã được gá»i Ä‘i rồi, sau khi được đà o tạo ba năm thì được phân vá» Uyển Lăng, là m tầm má»™t năm thì đã lên tá»›i chức phó đồn trưởng đồn cảnh sát là ng Thá»§y Dương nhá» quan hệ cá»§a ông già rồi. Sau tết Trầm Ninh nghỉ, vốn Ä‘ang tÃnh ở nhà chÆ¡i cho thú, không ngỠông già lại chạy tá»›i thá»§ đô, nói là cho hắn Ä‘i mở mang đầu óc.
Trầm Minh thân là thư ký tỉnh á»§y cÅ©ng được coi là quan to rồi, bất quá tại thá»§ đô nÆ¡i quan lá»›n khắp nÆ¡i nà y, má»™t cán bá»™ văn phòng chả được coi ra cái Ä‘inh gì. Con trai Ä‘ang hướng sang phÃa Lưu Thanh hô to gá»i nhá» khiến cho Trầm Minh xấu hổ, cưá»i xin lá»—i vá»›i Lưu Thanh, sau đó quay đầu lại quát:" tráºt tá»± Ä‘i, đồ vô dụng."
Mắng con xong, ánh mắt cá»§a Trầm Minh dưá»ng như sÆ¡ ý quét qua ngưá»i Dương Phà m, ngưá»i trẻ tuổi có thể bước ra từ nÆ¡i nà y, không muốn thu hút sá»± chú ý cá»§a Trầm Minh cÅ©ng khó.
Lưu Thanh bắt tay Trầm Minh, đầy hà m ý cưá»i nói:" đừng tức giáºn mà ông bạn, cháu nó tháºt là ngưá»i may mắn đó nha." Trong lá»i nói đương nhiên có hà m ý, Trầm Minh lăn lá»™n chốn quan trưá»ng sao mà không rõ chứ, nắm chặt lấy tay Lưu Thanh nói:" Gặp thá»§ trưởng xong tối nay tôi má»i đó."
"Tôi tiá»…n cáºu Dương trước, quay lại rồi nói."
"Nhớ liên lạc đó!" Trầm Ninh vội đưa danh thiếp cho Dương Phà m, rồi theo bố đi và o trong. Dương Phà m đối với lần gặp mặt với thằng bạn lúc xưa nà y không cảm thấy có gì lạ, lên xe do Lưu Thanh an bà i rồi nói địa chỉ, lái xe vừa mới chạy, trước mặt đã xuất hiện một bản mặt xấu xa, đưa tay chặn xe lại.
Tà i sản của A Lìn
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a
17-10-2009, 01:50 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 3 Cho hắn đẹp mặt
Những đứa trẻ lá»›n lên trong nhung lụa và quyá»n lá»±c, rất tá»± nhiên sẽ sinh ra má»™t loại cảm giác tinh tướng, tên Trần Xương Binh Ä‘ang ngăn xe lại cÅ©ng có cái bệnh nà y. Trần Xương Bình là cháu Ä‘Ãch tôn, loại bệnh nà y cà ng lá»™ rõ.
Dương Phà m thấy má»™t việc rất kỳ lạ, vì sao Trần Xương Bình bình thưá»ng trước mắt mình không là m ra vẻ con nhà già u mà luôn khách khà lá»… độ, tháºm chà còn có thể cảm giác trong lá»i nói cá»§a Trần Xương Bình chút kÃnh trá»ng, việc nà y tháºt là có Ä‘iểm không bình thưá»ng.
Lái xe ngừng xe lại, Dương Phà m đà nh hạ cá»a sá»™ xuống. Trần Xương Binh nhìn qua chiếc xe, tiến tá»›i cá»a xe cưá»i nói vá»›i Dương Phà m:" Anh đưa chú Ä‘i, xe nà y cá»§a ông ná»™i quá khoa trương rồi."
Chiếc xe nà y ra khá»i cá»a đại viện cảnh vệ thấy cÅ©ng phải hà nh lá»…, quả tháºt là có chút khoa trương. ÄÆ°Æ¡ng nhiên Dương Phà m cÅ©ng không dốt mà cho rằng Trần Xương Bình vì việc nà y mà chá»§ động đưa mình, tá»± nhiên ân cần, không gian trá má»›i là lạ. Chỉ là Dương Phà m nghÄ© không ra, lão nà y nhìn thấy mình mấy lần rồi, mình hình như chả có giá trị gì để lợi dùng mà .
"ÄÆ°á»£c, thế phiá»n anh váºy." Dương Phà m cưá»i nói, tâm lý cÅ©ng muốn xem xem lão nà y rốt cục là muốn là m trò gì.
Việc liên quan tá»›i Trần Xương Bình, Dương Phà m nghe được không nhiá»u, chỉ biết lão thÃch gái có chồng, má»™t khi đã kết là phải nghÄ© cách thịt cho bằng được má»›i ngừng tay, nghiêm túc mà nói thì đây cÅ©ng là má»™t loại bệnh.
Trần Xương Bình lái má»™t chiếc Jetta rất bình thưá»ng, xe khởi động, rÃt ga hai phát là đi thẳng ra ngoà i.
Lên tá»›i trên phố, tốc độ bị ép cháºm lại, xe đông quá, muốn nhanh cÅ©ng không được. Trần Xương Bình á»§ rÅ© quay đầu lại nhìn Dương Phà m nói:" xe có xịn mấy thì gắp thể loại nà y cÅ©ng bó hand thôi." Dương Phà m vốn tÃnh phản bác lại má»™t cấu, "xe nà y xịn lắm sao?" tá» tế nghÄ© lại vừa rồi tiếng động cÆ¡ có vẻ không ôn, cÅ©ng chÃnh là phụ há»a cho ý nghÄ© nà y.
"Ha ha, xe cá»§a anh không tồi chứ? Ông ghét con cháu khoe khoang lắm, đà nh phải mua lại cái xác xe nà y, rồi tốn hÆ¡n 10k để sá»a, động cÆ¡ chuyển tá»›i từ Hồng Kông, chú ý là xe nà y chắn gió không có, cÅ©ng là ...." nói tá»›i xe mình, Trần Xương Bình mặt mà y há»›n hở, kết quả gặp ngay má»™t câu nói cá»§a Dương Phà m, cứ như bị dá»™i má»™t gáo nước lạnh, láºp tức bốc há»a.
"Äừng nói mấy cái xe cá»™ vá»›i em, em mù tịt, đến bằng còn không có nữa cÆ¡."
Trần Xương Bình đứng há»ng, đây như thể vừa kiếm được má»™t em út, hai ngưá»i Ä‘ang nóng bá»ng, giạo đầu đầy đủ, mắt thấy thằng nhá» không chịu được, kết quả em út nói:" mẹ em vá» kìa."
Trần Xương Bình hiện chút bá»±c mình trên mặt, láºp tức bình tÄ©nh lại rất nhanh, tá» vẻ buồn bá»±c, chu mồm nói:" biết thừa là nói vá»›i chú cÅ©ng như không mà ."
Trên mặt Dương Phà m cÆ¡ hồ không có chút áy náy nà o vì đã là m ngưá»i ta cụt hứng, cưá»i nhạt nói:" nói việc chÃnh Ä‘i, tìm em có việc gì à ? Dấu diếm mãi không sợ bứt rứt sao."
Câu nà y thá»±c sá»± cÅ©ng đủ đả kÃch ngưá»i khác, bất quá Trần Xương Bình không có má»™t chút phản ứng khác thưá»ng nà o, cưá»i nói:" Yên chÃ, đừng giục anh, có ngưá»i muốn gặp chú, anh đưa chú đến nÆ¡i là té thôi."
Trần Xương Bình trong lòng cÅ©ng có Ä‘iểm đắc ý, thầm nói:" anh không tin là chú mà y không muốn biết ai muốn gặp chú mà y? Xin anh Ä‘i, xin anh cÅ©ng Ä‘Ãu nói đấy, anh cứ bÆ¡ đấy."
"Ờ!" Dương Phà m trả lá»i nhạt toẹt, quay đầu ra ngoà i ngắm đưá»ng ngắm phố, chả có chút gì là muốn há»i nhiá»u. Trần Xương Bình còn chưa kịp là m Dương Phà m bứt rứt, ngược lại mình lại bị chặn há»ng, cứ như là có Ä‘á»m mắc ở há»ng váºy.
"Chú mà y cứ giả vở Ä‘i, giả vá» Ä‘i. Hôm nay anh chÆ¡i vá»›i chú tá»›i cùng, đánh chết anh cÅ©ng Ä‘Ãu nói đâu." Trong lòng thầm chá»i bá»›i, nhìn dòng xe trước mặt lại cà ng thêm ngứa mắt, tức giáºn bấm còi inh á»i.
Trong xe khôi phục lại sá»± yên tÄ©nh, má»™t phút trôi qua, mưá»i phút cÅ©ng qua, rồi tá»›i ná»a tiếng, Dương Phà m vẫn chỉ ngồi nguyên má»™t thế, chả có ý chá»§ động mở mồm nói chuyện nà o.
Trần Xương Bình cuối cùng nhịn không nổi nữa, liếc mắt nói nhá»:" Anh nói chú nghe, chú không muốn há»i ai muốn gặp chú à ? Không muốn há»i là vì sao mà anh phải là m lái xe đưa chú Ä‘i à ?"
Dương Phà m cuối cùng cÅ©ng quay đầu lại, bình tÄ©nh nhìn vá» phÃa trước nói:" Tà nữa gặp là biết ngay mà ? Em ngược lái có chút hiếu ký, có gì tốt mà khiến anh tá»± mình lái xe thế nà y."
Nói tá»›i việc nà y, trên gương mặt gầy gò cá»§a Trần Xương Bình hiện lên vẻ kÃch động, có Ä‘iểm như là đang say váºy, trong ánh mắt đầy vẻ si mê, thở dà i má»™t tiếng nói nhá»:" chung quy cÅ©ng là vì má»™t em quả phụ, lái xe phóng tÃt lắm, cứ như con ngá»±a hoang váºy, loại nà y mà đem lên giưá»ng thì phê lòi." Trần Xương Bình vừa nói vừa cưá»i dâm:" chú cÅ©ng nghe qua, con bé Chu Oánh mồm to đấy chả giấu được, kiểu gì chả nói vá»›i chú."
Trần Xương Binh cÅ©ng là ngưá»i thông minh, Chu Oánh là cháu Chu Minh Äạo, Chu Minh Äạo nói con bé đấy gặp Dương Phà m xong ăn không ngon ngá»§ không yên. Nói ra thì cái việc nà y cÅ©ng như kiểu nhà già u thì lắm chuyện, mưá»i thì có tám chÃn là Chu Oánh nói cho Dương Phà m.
Trần Xương Bình vốn cho rằng Dương Phà m đối vá»›i việc nà y có chút bá»±c mình gì đó, tâm lý cÅ©ng đã có chuẩn bị, chưa từng nghÄ© tá»›i Dương Phà m chỉ cưá»i nhạt nói:" Äà n ông mê gái cÅ©ng chả phại bệnh hoạn gì, không mê gái má»›i gá»i là bệnh hoạn đó :)). Ngưá»i mà , ai chả có nhu cầu, chỉ cần không phải hiếp dâm, lên giưá»ng vá»›i ai Ä‘á»u là tá»± do và bản sá»± cá»§a ngưá»i khác, chỉ bất quá má»—i ngưá»i có má»™t type riêng mà thôi. Anh má»›i gá»i là chÆ¡i đó, khẩu vị tương đối táºp trung."
Cái quái gì mà khẩu vị tương đối táºp trung? Trong câu nói ám chỉ thế là vẫn còn nhân tÃnh, chứ không phải ai cÅ©ng chiến.
Trần Xương Bình tá» vẻ bị đả kÃch, há mồm muốn nói những cuối cùng lại không thốt nên lá»i, cuối cùng lá»™ ra vẻ chua xót nói:" ÄÆ°á»£c rồi, từ lần đâu tiên gặp chú, đã biết kiểu chú rồi."
Trong lá»i nó có ý đá xoáy Dương Phà m cÅ©ng có bệnh, cần phải biết Trần Xương Bình cùng các anh chị em hỠđã từng không Ãt lần nói vá» Dương Phà m. Ông có ba ngưá»i con, tá»± nhiên là có ba đứa cháu, từ lúc Dương Phà m trở thà nh má»™t trong bá»n há», ba ngưá»i đã bà n luáºn xem Dương Phà m có mở miệng xin xá» gì Trần gia không. Kết quả lại nằm ngoà i dá»± định, bắt đầu từ lần đầu tiên Dương Phà m và o cá»a nhà há» Trần, đã qua hai năm rồi, Dương Phà m chưa từng mở mồm đòi há»i cái gì cả, cho dù là cha Dương Phà m tặng quà , lần nà o cÅ©ng Ä‘em nguyên Ä‘ai nguyên kiện trả lại. Cái nà y không phải là bệnh thì là gì?
Biểu hiện cá»§a Dương Phà m khiến cho ba anh chị em nhà há» Trần vô cùng cảm khái, tục truyá»n nghèo ở phố đông không ai há»i, già u tại thâm sÆ¡n có há» hà ng. Vá»›i địa vị cá»§a Trần gia bây giá», nhiá»u ngưá»i muốn thân cáºn mà không được. Nói không khách khà má»™t tÃ, vá»›i thân pháºn đặc thù cá»§a Dương Phà m, đừng nói là yêu cầu bình thưá»ng, cho dù là yêu cầu vô cùng quá đáng, chỉ cần mở mồm, Trần gia cÅ©ng không có lý nà o mà không táºn lá»±c đáp ứng. Ãn theo lá»i cá»§a ông nói, "Năm đó không có anh Dương trượng nghÄ©a giúp đỡ, ông nếu có thể từ "trưá»ng cán bá»™ 57" sống ra thì cÅ©ng tà n táºt." Huống chi, sau đà giữa Trần ChÃnh Hòa và Dương Lệ Ảnh nảy sinh chuyện tình không thể nói rõ, có đứa cháu như Dương Phà m.
Cho nên, má»—i lần ba huynh muá»™i đối việc cá»§a Dương Phà m cảm thấy không thể lý giải, cuối cùng đà nh cùng nhau cảm khái nói:" Thằng nà y cÅ©ng là má»™t nhân váºt đấy!" Äây cÅ©ng là nguyên nhân mà Trần Xương Bình không tinh tướng trước mặt Dương Phà m, cho nên bà n cÅ©ng chả có tác dụng gì. Loại việc nà y, chỉ có lúc Ä‘i nịnh hót ngưá»i khác má»›i sinh ra cảm giác đầy đủ. Äối vá»›i đứa cháu như Dương Phà m, Trần Xương Bình có má»™t loại cảm giác thua thiệt.
Quán Nhã Ny từ bên ngoà i nhìn thì không mấy thu hút, cà ng đừng nói quán nà y còn nằm ngoà i và nh Ä‘ai năm, theo như Trương Tư Tá» nói, " Từ trên bản đồ nhìn, nÆ¡i nà y sắp ra khá»i thá»§ đô rồi."
Chạy trên máy được má»™t lúc, Trương Tư Tá» toà n thân mồ hôi mồ hám bước xuống. Trương Tư Tá» mặc má»™t bá»™ sport, nhìn vô cùng hấp dẫn, cặp đù trắng dà i gợi cảm. Sau khi váºn động khuôn mặt á»ng đỠrất có sức sống, đáng tiếc khuôn mặt nhìn thế nà o cÅ©ng thuá»™c loại tuyệt sắc lại có má»™t chút u ám, giống như quên tiá»n ở đâu đó không tìm được.
Quay lại sa lông uống cạn má»™t lon nước mát xong, Trương Tư Tá» ném nó và o xá»t rác, đáng tiếng ném không chÃnh xác bay thẳng ra khá»i cá»a.
"Em gái, lại Ä‘ang tức giáºn vá»›i ai thế nà y?"
CÅ©ng là má»™t bá»™ quần áo bó xát ngưá»i, Du Nhã Ny mặc và o vóc ngưá»i cà ng gợi cảm hÆ¡n, đương nhiên việc nà y cÅ©ng phải cảm Æ¡n hai trái bưởi cá»§a cô ta, lúc vừa lau mồ hôi vừa Ä‘i tá»›i, cặp bưởi cÅ©ng cứ thế mà rung rung nhìn rất bắt mắt.
Thấy thân hình nóng bá»ng cá»§a Du Nhã Nỹ, còn có cặp mắt to Ä‘en lánh, từ xương cốt tá»a ra vẻ lẳng lÆ¡, Trương Tư Tá» nhìn không khá»i tán thán:" hi hi hi, chị à , thân hình chị há»a quốc ương dân lắm đó nha!"
Du Nha Ny không bị ảnh hưởng bởi lá»i nói cá»§a Trương Tư Tá», cưá»i hi hi nói:" Nói Ãt thôi, hôm nay hẹn chị ra đây không phải chỉ để nói vá» thân hình đó chứ?"
Trương Tư Tá» ngẩng đầu lên nhìn đồng hồ đá thạch anh trên tưá»ng, lúc nà y má»›i cưá»i nói:" mau Ä‘i tắm nà o, tà nữa cùng em xuống lầu gặp má»™t ngưá»i."
Du Nhã Ny trêu nói:" Xem ý của em, không phải là đi xem mặt đó chứ?"
Trương Tư Tá» ra sức trợn mắt tức giáºn nói:" Mặc dù không khác mấy, vừa tắm vừa nói Ä‘i, nói vá» việc nà y lòng em lại vừa buồn vừa sợ."
Äây Ä‘á»u là việc gì nhỉ? Giá» mà còn có thể loại hôn nhân sắp đặt sao, cÅ©ng chỉ có ông ná»™i cổ há»§ má»›i là m ra được. NghÄ© tá»›i ông nói ngưá»i ta còn chưa chắc đồng ý, bảo mình phải ná»— lức má»™t tÃ, Trương Tư Tá» cà ng thêm á»§y khuất.
"Äợi tà nữa phải cho hắn đẹp mặt!" Tức giáºn nói má»™t câu, cầm lấy quần ao, Trương Tư Tá» tiến và o trong nhà tắm.
Tà i sản của A Lìn
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a
17-10-2009, 01:51 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Nhìn từ trên ảnh, Trương Tư Tá» cho rằng Dương Phà m lá»›n lên xác thá»±c là khiến cho con gái bình thưá»ng yêu thÃch, bất quá vẻ đạm bạc lạnh nhạt trên khuôn mặt khẳng định là cố tình là m ra. Ãn theo quan Ä‘iểm cá»§a Trương Tư Tá», loại đà n ông chết dẫm như Dương Phà m, chỉ cần mặc má»™t bá»™ đồ hở hà ng, là m theo mấy cá» chỉ như trên web là có thể tiếp cáºn rồi.
Trương Tư Tá» canh cánh trong lòng chÃnh là lá»i nói cá»§a ông, "Cháu gặp qua Chu Oánh chưa? Dáng vẻ yếu á»›t mảnh khảnh cá»§a nó nhiá»u ngưá»i thÃch lắm đó, kết quả là đi bên cạnh Dương Phà m hai năm trá»i cÅ©ng chẳng là m được gì. Cái khác thì ông không lo, chỉ lo ngưá»i ta không ưa nổi cái tÃnh cá»§a cháu thôi, đây là vết thương trà mạng cá»§a con gái há» Trương ta đó."
Quả tháºt, Trương Tư Tá» trưởng thà nh trong quân á»§y tÃnh tình cÅ©ng có chút lá»— mãng, theo lý thì việc nà y cÅ©ng rất bình thưá»ng, cÅ©ng phải là khuyết Ä‘iểm gì. Nhưng nói Ä‘i nói lại, Trương Tư Tá» luôn thấy cảm giác ngưá»i thấy ngưá»i yêu, hoa thấy hoa nở, xe thấy xe dừng không phải là tốt đẹp gì, mà là vô cùng tốt đẹp. Mấy năm nay toà n là đà n ông sắp hà ng để nà ng ta chá»n, lúc nà y tại sao lại phải đảo lá»™n lại nhỉ? Äây là việc gì? Nghe nói ngưá»i tên Dương Phà m đó tá»›i từ má»™t là ng không có tên tuổi gì ở tỉnh Giang Nam, có thể quý báu tá»›i mức nà o chứ? Má»™t con dế tá» vẻ hung dữ mà thôi, cho nên, lần nà y quả thá»±c là nuốt không trôi.
Tối hôm qua sau khi ông ná»™i Trương Äại Pháo cứng rắn nói phải an bà i buổi gặp mặt vá»›i Dương Phà m, Trương Tư Tá» bá»±c bá»™i vá» phòng cả đêm không thể nà o ngá»§ được, sáng sá»›m đã nháºn được Ä‘iện thoại cá»§a Trần Xương Bình, bảo cô ấy giúp đưa Ä‘i gặp Du Nhã Ny. Trương Tư Tá» nghe ông nói nhà há» Trần dưá»ng như có qua lại vá»›i Dương Phà m, cho nên đặt ra Ä‘iá»u kiện, "Dẫn Dương Phà m tá»›i xem xem rốt cuá»™c là cái loại gì, em sẽ giúp anh." Sau cùng, Trương Tư Tá» còn thất đức bồi thêm má»™t câu:" Nghe em nà y anh Bình, bên ngoà i thiếu gì gái có chồng, chưa đủ cho anh vui sướng sao? Chị Nhã Ny không phải là ngưá»i bình thưá»ng đâu, đừng để vá» sau lại trách em không nhắc nhở đó."
Trương Äại Pháo cùng ông Trần và còn có Chu Minh Äạo, Ä‘á»u phải há»c lại dưới đưá»ng lối cách mạng quần chúng trong trại 57, ba ngưá»i cùng chung hoạn nạn, cho nên Trương Tư Tá» mặc dù nói khó nghe, Trần Xương Bình cÅ©ng chả để ý. Chỉ là xong việc nghÄ© lại, con bé nà y bất quá cÅ©ng chỉ 20, sao nói chuyện lại không lá»t tai thế nhỉ? ÄÆ°á»£c nuông chiá»u quá hóa hư mà ! Trần Xương Bình cÅ©ng không muốn nghÄ© nhiá»u, bệnh cá»§a mình còn ai mà không biết chứ?
"Có thấy không, cái ngưá»i ngồi ghế số bẩy đó, nhìn là biết thÃch giả vá» oai phong để lừa gạt con gái nhà ngưá»i ta!"
Lúc Du Nhã Ny và Trương Tư Tá» tắm rá»a thay quần áo xong, sảng khoải Ä‘i xuống dưới lầu, Trương Tư TỠđứng trên hà nh lang chỉ Dương Phà m nhẹ giá»ng nói vá»›i Du Nhã Ny.
"Tháºt sao?" Du Nhã Ny nói nhá», cưá»i hứng thú, trong lòng lại toát lên má»™t cảm giác ấm áp như xuân.
Há»™i quán Nhã Ny là dà nh cho nữ, bao gồm táºp thể dục và là m đẹp. Dưới lầu là phòng nghỉ, bố trà rất tao nhã và tinh xảo, ở đây gá»i gì đó nhấm nháp, lắng nghe âm nhạc cÅ©ng là má»™t cách giải trà không tồi.
Há»™i quán cá»§a nữ xuất hiện đà n ông không há» kỳ lạ, chỉ là không thưá»ng thấy mà thôi. Má»™t ngưá»i đà n ông bên cạnh không có ai ngồi đây má»™t mình, trong hoà n cảnh nà y tá»± nhiên có Ä‘iểm nổi báºt, huống chi ngưá»i đà n ông nà y còn có đầy đủ khà chất cá»§a má»™t tên mặt trắng.
Nữ tiếp viên trẻ tuổi xinh đẹp đặt cà phê xuống xong, thuáºn tiện đặt lên má»™t tá» giấy nhá».
"Nếu có thể thì hôm nà o đó đi chơi?"
Dương Phà m nhìn xong thì sững ngưá»i, kinh ngạc quay đầu nhìn cô tiếp viên, cô bé láºp tức đỠmặt, vá»™i chạy ngay sang bà n khác.
Má»™t cô gái khà chất tướng mạo đẹp đẽ, Ä‘i vá»›i dáng vẻ ưu nhã cưá»i vá»›i Dương Phà m rồi nâng ly rượu trong tay. Dương Phà m lá»… phép gáºt đầu chà o há»i, cÅ©ng không có ý tứ đứng dáºy Ä‘i tá»›i nói chuyện. Sau khi trong ánh mắt cô gái thoáng qua sá»± thất vá»ng, tiếng già y cao gót bắt đầu từ từ vang lên.
Lúc Dương Phà m bị Trần Xương Binh chẳng nói chẳng rằng thả ở đây, đã đoán rằng sẽ gặp Du Nhã Ny, chỉ là không ngỠbên cạnh cô ta lại còn co một cô gái khác mắt lộ hung quang, khó mà che dấu được vẻ bực bội.
Cà ng ngạc nhiên chÃnh là , Du Nhã Ny chỉ cưá»i mỉm mà không nói gì, ngược lại cô gái bên cạnh lại ngồi ghế đối diện, tá» vẻ lẳng lÆ¡, mắt mở to như muốn hút hồn ngưá»i cưá»i nói:" Anh chÃnh là Dương Phà m? So vá»›i ảnh thì không khác mấy đó?"
Trương Tư Tá» vô cùng ná»— lá»±c là m ra vẻ thiên kiá»u bách mị, mục Ä‘Ãch rất đơn giản, để cho tên mà ông ná»™i khen không ngá»›t mồm nà y mê mình, sau đó má»™t má»±c đá hắn. Trương Tư Tá» vô cùng tá»± tin vá» dung mạo mình, tháºm chà là còn tá»± luyến, loại ngưá»i nà y, khi gặp phải sá»± thá» Æ¡ thì cà ng khó mà chịu đựng.
Dương Phà m không có láºp tức trả lá»i Trương Tư Tê, mà trước tiên hướng tá»›i cô tiếp viên cưá»i xấu hổ, sau đó má»›i là m ra vẻ không để ý liếc Du Nhã Ny má»™t cái, cuối cùng má»›i ngừng ánh mắt trên mặt Trương Tư Tá».
"Xin lỗi, tôi không nhớ là đã gặp cô ở đâu."
Trương Tư Tá» thá» rằng cả Ä‘á»i chưa có nhìn thấy ánh mắt nà y từ má»™t thằng con trai nà o, bởi vì Dương Phà m giống như Ä‘ang nói vá»›i không khà váºy, tất cả nhưng việc nà y tháºt là quá không chân tháºt rồi, nhưng lại Ä‘ang sống động ngay trước mắt.
Rõ rà ng là không có ngưá»i đà n ông nà o có thể là m ngÆ¡ má»™t ngưá»i đẹp, mà đây ngưá»i đẹp lại còn tá»± chá»§ động nữa chứ. Tháºt là quá đả kÃch ngưá»i ta mà .
"Anh..., được, anh giả vá» Ä‘i, cứ tiếp tục!" Sau khi chá»i thầm trong lòng, Trương Tư TỠđảo mắt, nụ cưá»i cà ng thêm quyến rÅ©, nghiêng hết ngưá»i vá» phÃa trước, để lá»™ ra cặp ngá»±c trắng muốt, nhẹ giá»ng nói:" Ghét ghê à , không ngá» lại giả vá» không quen ngưá»i ta."
Trương Tư Tá» có chút nghẹn há»ng không nói nên lá»i rồi, bởi vì chá»§ quan cho rằng thằng nà y Ä‘ang là m trò, ông khen hắn như váºy, toà n bá»™ tâm tư Ä‘á»u đặt và o đứa cháu gái, sao lại không Ä‘em ảnh mình cho hắn xem chứ? Trương Tư Tá» lại không biết, Trương Äại Pháo chưa từng gặp qua Dương Phà m, ảnh trong tay là do ép bức ông Trần mà ra.
Dương Phà m cà ng thêm mê hoặc, đây là thể loại gì nhỉ? Má»™t cô gái lạ hoắc không biết vì sao lại tá»›i đây, rõ rà ng là không thÃch mình, lại luôn tá» vẻ cho tiá»n cÅ©ng không thèm ( chịu, không biết là vẻ gì ), trong việc nà y có khúc mắc gì nhỉ? Không phải là trò do Du Nhã Ny bà y ra chứ?
Dương Phà m không hiểu nhìn Du Nhã Ny, đối phương lại ném tá»›i ánh mắt vô tá»™i. Nếu đã không phải là Du Nhã Ny, như váºy Dương Phà m cÅ©ng chả phải lưu tình gì rồi, vừa rồi trong ánh mắt Trương Tư Tá» không có ý tốt, Dương Phà m nhìn rất rõ.
"Xin lá»—i, tháºt sá»± là không nhá»› ra được là đã gặp cô ở đâu, nếu như cô không nói rõ thân pháºn và mục Ä‘Ãch đến thì tôi phải Ä‘i đây."
Dương Phà m tức rồi, Trương Tư TỠcũng phát điên rồi, không ngỠhắn lại có thể là m trò tới mức nà y.
"Ông em là Trương Äại Pháo ở quân á»§y? Tên em là Trương Tư Tá», là em xin anh Xương Bình hẹn anh tá»›i đây." Trương Tư Tá» có má»™t loại cảm giác thất bại nghiêm trá»ng, sau khi nói rõ tên trong lòng còn Ä‘ang ức chế, giá» thì không thể giả vá» là không quen rồi chứ? Cho dù là không biết mình, cÅ©ng phải biết ông mình chứ?
"Trương Äại Pháo?" Dương Phà m tá»± lẩm bẩm, tá» vẻ vắt óc suy nghÄ©, khiến Trương Tư Tá» bá»±c tá»›i mức răng ngứa ngáy, thầm nói:" Gặp ngưá»i diá»…n trò tốt thì nhiá»u rồi, nhưng chưa từng gặp qua cái thể loại nà y."
Trương Tư Tá» chá»§ quan cho rằng, Dương Phà m khẳng định là đã gặp qua ông, nếu không tại sao ông lại cứ như ăn cướp muốn tác hợp hai ngưá»i chứ? Ai mà biết sau khi Dương Phà m nghÄ© xong, cuối cùng lắc đầu nói:" Xin lá»—i, thá»±c sá»± là không nhá»› được. Cô cứ nói thẳng là hẹn tôi ra có việc gì Ä‘i."
Trương Tư TỠphẫn nộ tới mức đầu muốn sung huyết, đứng lên muốn bình tĩnh lại một chút:" Phong độ, phải giữ vững phong độ!"
Sau khi nói thầm hai câu Trương Tư Tá» tức giáºn nói:" Váºy thì thôi, chúng ta gặp lại sau." Nói xong Trương Tư Tá» kéo tay Du Nhã Ny thở hồng há»™c bước Ä‘i.
Dương Phà m biết mình không quen nhiá»u đà n bà , nhưng cái cô Trương Tư Tá» hẹn gặp mình nà y, nhìn thế nà o cÅ©ng không thể nghÄ© là cái loại chá»§ động câu dẫn ngưá»i khác, trong việc nà y khẳng định có gì đó nhầm nhá»t, đáng tiếc Trương Tư Tá» không há» có ý giải thÃch mà đã Ä‘i mất hút rồi.
"Em Æ¡i, tÃnh tiá»n!"
Dương Phà m cảm thấy phải há»i Trần Xương Bình, dẫu sao cÅ©ng là lão ấy ném mình ở đây.
"Có ngưá»i trả tiá»n rồi ạ." Cô phục vụ chỉ vá» bên quầy bar nói, Dương Phà m nhìn theo, là cô gái lúc nãy ngồi chếch mình, Ä‘ang dá»±a lên quầy bar cưá»i duyên nhìn mình.
"Äây không phải là má»™t ngưá»i đà n bà đứng đắn, không dây và o thì hÆ¡n." Dương Phà m thầm nói, từ trong và lấy ra 100 đồng đặt lên bà n:" Tôi không quen ăn cÆ¡m chùa."
Lá»i nói nà y là muốn cắt đứt ý nghÄ© cá»§a cô gái kia, lại nói nÆ¡i nà y là nÆ¡i buôn bán cá»§a Du Nhã Ny, Dương Phà m có muốn tán gái, cÅ©ng không ngu mà tán ở đây.
Nghĩ tới Du Nhã Ny, trong lòng Dương Phà m lại có chút say mê, lúc trước thế nà o cũng không nghĩ tới, tùy ý là m và i vòng trên phố lại khiến sinh ra một loạt cố sự.
Cá» chị đặt tiá»n rồi Ä‘i cá»§a Dương Phà m, Ãt nhiá»u cÅ©ng khiến cô gái kia có chút xấu hổ, bất quá cô ấy cÅ©ng không tức giáºn, ngược lại còn nhẹ nhà ng chân thà nh lắc eo Ä‘i tá»›i cưá»i nói:" Không hổ là ngưá»i mà ngay cả cháu gái cá»§a Trương Äại Pháo cÅ©ng không nể mặt, không nể mặt chị cÅ©ng chẳng phải việc to tát gì. Äúng rồi, xe đưa em tá»›i đây, giống như xe cá»§a đại thiếu gia nhà há» Trần đó?"
Nói câu nà y ra, Dương Phà m liá»n biết là hiểu nhầm rồi, biết đâu trước khi Trương Tư Tá» xuất hiện ngưá»i ta có ý muốn ve vãn mình, sau đó má»›i động lòng muốn là m rõ lai lịch cá»§a mình là gì.
Không cần quan tâm đối phương có ý gì, ngưá»i ta luôn luôn tá» vẻ tốt bụng, không có lý nà o lại thất lá»…. Dương Phà m nghÄ© rồi liá»n chá»§ động đưa tay ra nói:" Dương Phà m, xin há»i tên cô là ?"
Tà i sản của A Lìn
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a
17-10-2009, 01:52 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 5 Äồng hương
"Phóng khoáng tá»± nhiên, có lá»… độ, mình nhìn nhầm mất rồi!" đây là định ngữ do Chúc VÅ© Hà m kết luáºn vá» Dương Phà m sau má»™t lúc nói chuyện. Du Nha Nỹ mở cái há»™i quán nà y, trên thá»±c tế là nÆ¡i để cho chị em nhà khá giả vui chÆ¡i giải trÃ, Chúc VÅ© Hà m lúc bắt đầu còn cho rằng Dương Phà m xuất hiện ở đây là vì Du Nhã Ny, chắc cÅ©ng là loại con ông cháu cha ở thá»§ đô, bản thân mình là nhân váºt ở Giang Nam nhá» bé không nể mặt cÅ©ng là bình trưá»ng. Sau má»›i phát hiện Dương Phà m đến cả Trương Äại Pháo và Trương Tư Tá» cÅ©ng không biết, tá»± nhiên biết ngay Dương Pham không phải là ngưá»i thá»§ đô. CÅ©ng có khả năng là há» hà ng xa cá»§a nhà há» Trần mà ? Có ngưá»i cá»§a Trần gia ở Hồ Nam gần đây có qua lại máºt thiết vá»›i Chúc Äông Phong - cha cá»§a Chúc VÅ© Hà m, Dương Phà m nếu như quả tháºt ngồi xe cá»§a Trần Xương Bình mà tá»›i, là m quen cÅ©ng không phải không tốt, huống chi ngưá»i nà y còn đẹp trai tá»›i mức chị em nà o nhìn thấy cÅ©ng tim Ä‘áºp chân run. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, câu trả lá»i cá»§a Dương Phà m cÅ©ng đã mặc nháºn là mình ngồi xe cá»§a Trần Xương Bình mà tá»›i.
"Chúc Vũ Hà m! Rất hân hạnh được là m quen!"
Tay cá»§a Dương Phà m chỉ bắt nhẹ rồi thả bà n tay má»m mại cá»§a Chúc VÅ© Hà m ra ngay, không có như những ngưá»i đà n ông khác nắm chặt lấy. Chỉ má»™t cái tiểu tiết nà y thôi đã khắc sau và o trái tim cá»§a Chúc VÅ© Hà m, lòng tá» tế nghÄ© lại bá»™ dạng bá»±c bá»™i vừa rồi cá»§a Trương Tư Tá», xem ra cáºu em nà y cÅ©ng không phải là ngưá»i bình thưá»ng.
Äang lúc suy nghÄ© là m sao để là m rõ Dương Phà m là thần thánh phương nà o, Ä‘iện thoại cá»§a Dương Phà m lại kêu lên.
"Xin lá»—i! Tôi nháºn Ä‘iện thoại cái." Dương Phà m rút ra má»™t cái Nokia giá chỉ khoảng 200 đồng, Chúc VÅ© Hà m thấy kiểu Ä‘iện thoại nà y không khá»i báºt cưá»i, cảm thấy cáºu em nà y tháºt là má»™t ngưá»i kỳ lạ. Khó trách có thể khiến Trương Tư Tá» tức giáºn bá» Ä‘i, quả thất rất giá»i diá»…n trò nha. Tá» tế mà nhìn quần áo cá»§a Dương Phà m, Chúc VÅ© Hà m cà ng buồn cưá»i, bởi vì quần áo cá»§a Dương Phà m không phải là hà ng hiệu, ngược lại lại giống như mua mấy bá»™ rẻ tiá»n trong siêu thị ra mặc đại.
"Äợi ở chá»— cÅ© đó!" Du Nhã Nỹ nhẹ giá»ng nói vừa nhanh vừa vá»™i, được má»™t câu là cúp ngay, có khi là gá»i trá»™m Trương Tư Tá».
"Tôi phải Ä‘i rồi!" Dương Phà m cưá»i xin lá»—i đối vá»›i Chúc VÅ© Hà m, sau khi gáºt đầu liá»n Ä‘i ra khá»i tòa nhà . Lúc Ä‘i ra Dương Phà m nhìn thấy xe cá»§a Du Nhã Ny Ä‘ang đỗ, không khá»i nghÄ© tá»›i cô quả phụ mà Trần Xương Bình nhắc tá»›i, mưá»i thì có tám chÃn phần là Du Nhã Ny. Xem ý tứ nà y, Du Nhã Ny đối vá»›i Trần Xương Bình chẳng có tà cảm tình quái gì cả.
Vừa má»›i Ä‘i ra nhìn đưá»ng ngắm phô, Dương Phà m liá»n trợn mắt há mồm, nÆ¡i đây toà n là biệt thá»±, muốn lái xe cÅ©ng tháºt không phải là việc dá»… dà ng gì. Hết cách, chỉ có thể Ä‘i theo đưá»ng xe để ra ngoà i, hi vá»ng có thể ra khá»i khu nà y rồi gá»i Taxi.
Vừa Ä‘i được và i bước, Dương Phà m nghe thấy đằng sau có tiếng động cÆ¡ xe, vừa quay đầu lại là thấy ngay má»™t chiếc Lamborghini mà u trắng, Chúc VÅ© Hà m hạ cá»a sổ xuống rồi thò đầu ra vẫy tay cưá»i.
"NÆ¡i nà y không tiện lái xe, Ä‘i đâu? Chị đưa cáºu Ä‘i."
Dương Phà m thấy bản thân không còn đưá»ng nà o khác, khu vá»±c tháºt sá»± là quá rá»™ng, muốn Ä‘i ra khá»i Ãt nhất cÅ©ng mất ná»a tiếng, gá»i Trần Xương Bình tá»›i đưa mình Ä‘i sao? Mình đâu có phải nhân váºt cỡ đó, gá»i Ä‘iện cho Du Nhã Ny? Cô ta có khi còn Ä‘ang kiếm cá»› hất Ä‘Ãt Trương Tư Tá» Ä‘i đó chứ.
Ngồi lên ghế bên cạnh, Dương Phà m cúi đầu xuống là thấy cặp giò trắng muốn mìn mà ng dưới chiếc váy bò bó xát, lòng vừa lâng lâng liá»n nháºn ra mình phi lá»… nên quay đầu nhìn vá» phÃa trước ngay. Chúc VÅ© Hà m mãn ý nhất cÅ©ng chÃnh là phần hạ cá»§a mình, mông vừa căng vừa tròn, cặp đùi trắng dà i. Chúc VÅ© Hà m thấy phản ứng cá»§a Dương Phà m không khá»i đắc ý trong lòng, vì để bá»™c lá»™ ưu Ä‘iểm cá»§a mình, Chúc VÅ© Hà m trá»n đồ mặc cÅ©ng tốn không Ãt tâm tư.
"Cảm Æ¡n! Vưá»n hoa Thanh Thá»§y."
"Khu đó cÅ©ng không tồi đó! Chị biết!" Chúc Vu Hà m muốn mượn câu nà y để mở đầu câu chuyện, thuáºn tiện há»i thăm vá» Dương Phà m, má»™t ngưá»i đà n ông đẹp giai lại có khà chất tuyệt vá»i thế nà y, muốn thân cáºn má»™t chút cÅ©ng là thưá»ng tình. Huống chi có thể ngồi xe cá»§a Trần Xương Bình tá»›i, bối cảnh khẳng định cÅ©ng không phà i bình thưá»ng. Suy nghÄ© cá»§a Chúc VÅ© Hà m không há» sai, cÅ©ng chỉ là không nghÄ© tá»›i Dương Phà m là cháu rÆ¡i cá»§a nhà há» Trần, nói thẳng ra là má»™t sá»± xấu hổ.
"Tôi cÅ©ng không biết, giá phòng tại Bắc Kinh quá đắt, tôi không kham được." Dương Phà m không có ý tiếp tục nói chuyện, cưá»i nhạt má»™i cái, ánh mắt tiếp tục nhìn vá» phÃa trước không mở miệng nói thêm câu nà o.
Chúc VÅ© Hà m không ngu, đương nhiên nhìn ra ý cá»§a Dương Phà m, tâm lý mặc dù có chút thất vá»ng, nhưng không muốn lưu lại ấn tượng mình là thứ gái lẳng lÆ¡ cho Dương Phà m nên liá»n tạm thá»i ngáºm mồm. Nếu ngưá»i trẻ tuổi như Dương Phà m lại Ãt nói, không phải xấu hổ thì là ngạo mạn, ngoà i 20 là lúc phấn khởi và vui vẻ, trước mặt phụ nữ trẻ rất dá»… sôi máu nóng. Khuôn mặt cá»§a Chúc VÅ© Hà m không gá»i là tuyệt sắc, nhưng tổng hợp lại cÅ©ng là ngưá»i đẹp trong các ngưá»i đẹp. Nhất là mà u da, đôi chân dà i trắng như bông bưởi, dưới ánh mặt trá»i còn có thêm cả độ bóng.
Dương Phà m cÅ©ng chú ý tá»›i đôi tay xinh đẹp cá»§a Chúc VÅ© Hà m, chỉ là ánh mắt hÆ¡i liếc má»™t tà rồi chuyển Ä‘i ngay, trong quá trình trầm mặc cÅ©ng không có nhìn trá»™m, biểu tình cÅ©ng vô cùng bình tÄ©nh. Bình thưá»ng mà nói, biểu hiện nà y cá»§a Dương Phà m quả tháºt có chút thất lệ, dù sao cÅ©ng được ngưá»i ta giúp.
Thế giá»›i nà y rất hiện thá»±c lại cÅ©ng rất chi là giả dối. Chúc VÅ© Hà m đã quá quen vá»›i cái kiểu ngưá»i xung quanh muốn là m quen mình vì mục Ä‘Ãch cá»§a há», mà tá»± mình cÅ©ng váºy, chá»§ động tiếp cáºn Dương Phà m cÅ©ng có mục Ä‘Ãch.
Lúc trước, Chúc VÅ© Hà m tưởng rằng mình cảm thấy được sá»± ngạo mạn cá»§a Dương Phà m, lúc tháºt sá»± bình tÄ©nh ngồi cùng nhau, lại cảm giác được tâm tình cáºu ta rất bình ổn. Chúc VÅ© Hà m cảm giác được Ä‘iá»u nà y còn cho rằng Dương Phà m lúc nà y Ä‘ang rất bình thản. Chúc VÅ© Hà m rất bất ngá» nhưng lại có má»™t loại cảm giác vô cùng dá»… chịu.
"Em là m việc ở đâu?"
Ma xui quá»· khiến thế nạo, lúc Chúc VÅ© Hà m nói câu nà y lại nói bằng giá»ng Giang Nam, tiếng vừa cất Chúc VÅ© Hà m liá»n giáºt mình giÆ¡ tay lên che mồm. Bởi vì trong lúc nói đó, Chúc VÅ© Hà m cảm thấy Dương Phà m bên cạnh như má»™t ngưá»i bạn lâu năm. Chúc VÅ© Hà m giáºt mình vì sá»± quyến rÅ© không nháºn thức được cá»§a Dương Phà m vá»›i ngưá»i bên cạnh, đồng thá»i cÅ©ng lo lắng Dương Phà m nghe không ra ý cá»§a mình.
Lúc Chúc VÅ© Hà m quay đầu sang thì nhìn thấy vẻ hÆ¡i ngạc nhiên cá»§a Dương Phà m, nở nụ cưá»i xấu hổ Ä‘ang tÃnh giải thÃch thì Dương Phà m mở miệng nói:" Má»›i tốt nghiệp chưa lâu, ở viện khoa há»c thá»§ đô là nghiên cứu sinh, viết và chuẩn bị chút tư liệu thôi." Khi Dương Phà m nói những lá»i nà y, cÅ©ng là giá»ng Uyển Lăng, Uyển Lăng bất quả chà cách Vu Thà nh 70 cây, ngôn ngữ mặc dù có chút khác biệt, nhưng để có thể nghe rõ đối phương nói gì.
"Äồng hương rồi!" Dương Phà m và Chúc VÅ© Hà m có thể nói là trăm miệng má»™t lá»i, Ä‘á»u nhìn nhau má»™t cái rồi cưá»i, chá»›p mắt cá»± ly giữa hai ngưá»i đã được kéo gần hÆ¡n nhiá»u.
"Không thể so sánh được ngưá»i vá»›i ngưá»i mà , cùng là ngưá»i Giang Nam, chị ở Bắc Kinh ra khá»i nhà thì Ä‘i Lambo, tôi ở Bắc Kinh thì má»—i ngà y Ä‘i bá»™." Dương Phà m lại chá»§ động pha trò, việc nà y khiến Chúc VÅ© Hà m tháºt sá»± là bất ngá», còn cho rằng mình nghe nhầm. Thế nhưng tá» tế nghÄ© lại, nhìn khuôn mặt trẻ trung đẹp trai cá»§a Dương Phà m, không khá»i thoải mái mà nói đây má»›i chÃnh là bá»™ dạng mà ngưá»i trẻ tuổi nên có, đây má»›i là bản tÃnh cá»§a cáºu ta, là phản ứng bình thưá»ng.
Chúc VÅ© Hà m không phải là ngưá»i khoe khoang, cÅ©ng không muốn nói chuyện xe cá»™, mà mìm cưá»i rồi thay đổi đỠtà i nói:" Cô Trương Tư TỠđó là rất xinh mà , ông cô ta Trương Äại Pháo cÅ©ng là ngưá»i có tiếng nói trong quân á»§y. Chá»— tốt như váºy, sao em lại không tranh thá»§ nắm lấy, chị có thể thấy ngưá»i ta có ý muốn lấy lại thể diện đó."
"Ha ha, chị cứ nói cô ấy là con ông cháu cha là được rồi. Những ngưá»i như váºy nguyên là vì hoà n cảnh gia đình, khởi Ä‘iểm cao, tầm mắt cao, giáo dục tốt, tỉ lệ thà nh tà i đương nhiên cÅ©ng cao, đây là những sá»± tháºt không thể nà o phá»§ nháºn. Bất quá nói Ä‘i nói lại, loại ngưá»i nà y tuyệt đại Ä‘a số mắt Ä‘á»u má»c trên đỉnh đầu, dân thưá»ng như tôi không dám vá»›i cao." Dương Phà m vì Chúc VÅ© Hà m là đồng hương, nói năng cÅ©ng cởi mở hÆ¡n.
Chúc VÅ© Hà m thấy Dương Phà m tùy ý nói, mà như thể trong lá»i có lá»i, nghÄ© tá»›i thân pháºn cá»§a mình, khi ở Giang Nam, ngưá»i khác không phải cÅ©ng gá»i là con nhà già u sao?
"Nói chuyện vá»›i cáºu tháºt là phà lá»i! Cứ nói thẳng là con ông cháu cha từ bé lá»›n lên trong quyá»n lợi, đại Ä‘a số Ä‘á»u tương đối hư há»ng, cùng vá»›i con ông cháu cha qua lại má»™t khi không cẩn tháºn là phiá»n phức lá»›n là được rồi. Khá»i mất công chị ngồi Ä‘oán nghÄ©a Ä‘en nghÄ©a bóng!" Chúc VÅ© Hà m nói rồi lưá»m Dương Phà m má»™t cái, đáng tiếng cái lưá»i nà y lại giống như liếc yêu, ý khinh thưá»ng không thấy đâu mà ngược lại còn như Ä‘ang ve vãn váºy.
Dương Phà m và những ngưá»i trẻ tuổi khác, thấy gái trẻ đẹp cÅ©ng có cảm giác, cÅ©ng muốn tiếp cáºn. Thá»§ đô là nÆ¡i quyá»n lá»±c táºp trung, cÅ©ng là nÆ¡i lợi Ãch táºp trung. Thêm nữa trong lòng không thÃch ngưá»i nhà há» Trần, Dương Phà m má»›i là m ra vẻ lạnh lùng. Cho dù là Chu Mịnh Äạo có quan hệ vá»›i nhà há» Trần, Dương Phà m trước mặt ông ấy, cÅ©ng có thể má»™t chữ nói rõ ý tứ chứ tuyệt đối không cần tá»›i hai chữ. Chuc VÅ© Hà m mặc dù là ngưá»i má»›i quen, nhưng vì là ngưá»i đẹp, còn là đồng hương, khiến cho Dương Phà m sinh ra hảo cảm, lá»i nói tá»± nhiên cÅ©ng nhiá»u hÆ¡n, không có che dấu gì cả.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, lá»i cá»§a Chúc VÅ© Hà m nà o không phải có nghÄ©a Ä‘en nghÄ©a bóng chứ?
Dương Phà m bị mỉa mai má»™t cái tÃnh háo thắng liá»n nổi lên, suá»—ng sã dán mắt và o cái cổ trắng ngần cá»§a Chúc VÅ© Hà m nói:" Chị còn nói tôi, muốn biết quan hệ cá»§a tôi vá»›i Trần gia cứ nói thẳng ra. Tôi nói cho chị biết, tôi vá»›i Trần gia không có quan hệ gì cả, vá»›i Trương gia cÅ©ng váºy. Cho dù là có thì cÅ©ng là việc cá»§a ông ngoại, khi ông còn sống không có nói qua, tôi cÅ©ng không muốn Ä‘i hưởng sái hà o quang cá»§a ngưá»i khác."
Tà i sản của A Lìn
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a
Từ khóa được google tìm thấy
4vn si do , 4vn sy do phong luu , 4vn.eu sy do phong luu , ãàðàíò , ãèáää , àíãëèéñêèé , äæîëè , çîîôèëû , do sy phong luu 4vn , do thi sy do phong luu , doctruyendithetaquan , ëîøàäè , hac si dien do phong luu , he thong 4vn , ìàðêåòèíã , ïîäâåñíûå , ïðîêëÿòûé , ñëóæáà , new chương 644 full , ñïîðòà , óîòñîí , phim thi si phong luu , phong lưu đạo sÄ© , quanlottrangden.com , sach sy do phong luu , sÄ© Äồ phong lưu 4vn , sÄ© đồ phong lưu , sÄ© đồ phong lưu 4vn , sỹ Äồ phong lưu , sỹ đò phong lưu 4vn , sỹ đồ phong lưu , sỹ đồ phong lưu4vn , si do 4vn , si do phong luu , si do phong luu 4 vn , si do phong luu 4vn , si do phong luu chuong 1 , si do phong luu full , si do phong luu tinh te , si dong phong luu , si dophong luu 4vn , sido phongluu chuong 98 , sĩ đồ phong lưu , sudophongluu , sy đô phong lưu 4vn , sy đồ phong lưu , sy dô phong luu 4vn , sy di phong luu 4vn , sy do 4vn , sy do kiemgioi , sy do phon luu 4vn , sy do phong luu , sy do phong luu 196 , sy do phong luu 4 vn .eu , sy do phong luu 4vn , sy do phong luu 4vn.eu , sy do phong luu c400 , sy do phong luu ebook , sy do phong luu kiemgioi , sy do phong luu vn , sy do phong luu vn.eu , sy do phong luu-4vn , sy do phong luư , sy do phong lưu 4vn , sy do phongphong lưu , sydophongluu , sydophongluu 4vn , tac gia si do phong luu , thi sÄ© phong lưu , truyem sydophongluu , truyen do thi phong luu , truyen vo si dao tac , www.sy do phong luu , æèçíü , ðàìáëåð