04-04-2011, 01:24 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 4 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
Hải ÄÆ°á»ng nhà n thê - TG: Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Giới thiệu của Khán Nguyệt Quang:
Thể loại: xuyên không, chá»§ng Ä‘iá»n văn, nhẹ nhà ng, HE
Ná»™i dung: Nà ng xuyên không, không có “nhất nghệ tinh†cÅ©ng không có bổn sá»± “mây mưa thất thưá»ngâ€, chỉ mong có thể bình yên sống qua ngà y xứng vá»›i hai chữ “nhà n thêâ€. Thế nhưng, váºn mệnh lại dẫn dắt nà ng rẽ sang má»™t con đưá»ng khác! Vì hà i tá», vì phu quân, “nhà n thê†cÅ©ng có thể trở thà nh “hiá»n thêâ€. Chuyện gia đình, chuyện “thân hữu thị phiâ€,…nếu đã không thể tránh thì chi bằng tất cả hãy bước ra đây, ta tiếp!
c0f7e3: Một câu chuyện tình cảm nhẹ nhà ng, nhưng cũng không kém phần lôi cuốn.
Cám Æ¡n Khán Nguyệt Quang đã Ä‘em đến cho chúng ta tác phẩm nà y. Chúc nà ng luôn luôn xinh đẹp, yêu Ä‘á»i!
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của c0f7e3
Last edited by xiao ling; 26-10-2011 at 08:51 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a c0f7e3
04-04-2011, 01:42 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 4 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 1 - Chương 1
Reng…reng…reng!
Lúc tỉnh dáºy, bên ngoà i trá»i hãy còn chưa sáng, Diệp Tá» vẫn nán lại trên gưá»ng không muốn bước xuống. Chiếc đồng hồ Ä‘iện tá» nÆ¡i đầu gưá»ng vừa lóe sang má»™t ngà y má»›i. Äây là ngà y ká»· niệm nà ng và ngưá»i đó bắt đầu yêu nhau, bốn năm trước nà ng đã đặt chuông báo cho cái ngà y ká»· niệm nà y. Diệp Tá» không có ý định vươn tay ấn nút tắt, nà ng muốn để thanh âm reo vang mãi như váºy. Bốn năm…nà ng lắc đầu thở dà i, “Thá»i gian không đợi taâ€.
Ngưá»i đó chia tay nà ng, tháºm chà má»™t lá»i giải thÃch cÅ©ng không có, chỉ ném cho nà ng má»™t câu: “Chúng ta chia tay Ä‘i, ta đã gặp được ngưá»i thÃch hợpâ€. Nguyên lai tình yêu ba năm cá»§a bá»n há» chỉ là má»™t “sai lầmâ€, tại khoảnh khắc đó ý niệm nà y đã xuất hiện trong đầu Diệp Tá». Nhưng dù sao trong lòng nà ng cÅ©ng nói lá»i cảm Æ¡n, chà Ãt ngưá»i đó không dối lừa nà ng, cÅ©ng như trước kia ngưá»i đó đã từng đáp ứng “Nếu ngươi yêu ngưá»i khác, hãy nói cho ta biếtâ€.
Diệp Tá» kéo tâm trà trở lại, rá»i gưá»ng rồi bắt đầu má»™t ngà y má»›i. Hôm nay có hÆ¡i se lạnh má»™t chút, ngưá»i đó đã từng nói vá»›i nà ng rằng hôm nay là ngà y lạnh nhất trong năm. Diệp Tá» hÃt sâu má»™t hÆ¡i, xoang mÅ©i trà n ngáºp khà lạnh, đúng váºy, tháºt sá»± rất lạnh.
Lúc Ä‘i là m vá», di động chợt vang lên, là má»™t số Ä‘iện thoại ý muốn, má»™t dãy số phá»ng chừng đã và i tháng không xuất hiện. Tim Diệp Tá» Ä‘áºp nhanh hÆ¡n, khóe miệng không tá»± chá»§ nhếch lên, nà ng cố gắng trấn tÄ©nh cảm xúc trước khi nhấn nút nháºn cuá»™c gá»i. “Diệp Tá», hôm nay là ngà y ta kết hôn, kỳ tháºt ta cÅ©ng không biết nói gì vá»›i ngươi, chỉ là ta muốn ngươi biết rằng lúc nà y ta tháºt sá»± rất hạnh phúc. Ta biết mình tháºt vô sỉ khi nói những lá»i nà y, nhưng thá»i Ä‘iểm ta tìm được hạnh phúc, trong lòng đột nhiên nghÄ© đến ngươi, ta hy vá»ng ngươi có thể nhanh chóng tìm được hạnh phúc cá»§a chÃnh mìnhâ€. Diệp Tá» không nhá»› rõ lúc ấy mình đã nói những gì, hình như là chúc mừng lung tung gì đó rồi vá»™i và ng cúp máy.
“Ba mươi ba tuổi, cùng ngươi yêu mến nhau hÆ¡n ba năm, lúc nà y ta là m sao có thể Ä‘i tìm lại hạnh phúc. Buồn cưá»i nhất chÃnh là ngươi lại chá»n ngà y ká»· niệm cá»§a chúng ta để kết hôn, xem ra ngà y nà y đối vá»›i ta hay ngươi Ä‘á»u có ý nghÄ©a a!â€, Diệp Tá» rùng mình, nà ng rất muốn khóc nhưng lại phát hiện nước mắt cá»§a mình đã đông lạnh thà nh băng. Nguyên lai khi bi thương lên đến cá»±c hạn thì ngay cả nước mắt cÅ©ng không thể xoa dịu được.
Thá»i Ä‘iểm tan tầm, trong không trung cháºm rãi buông xuống muôn và n bông tuyết, gió tuyết lướt ngang mặt ngưá»i cÅ©ng đã lạnh giá không kém. Diệp Tá» Ä‘i trên con đưá»ng dẫn vá» nhà , mặt đưá»ng tháºt trÆ¡n, hai bên đưá»ng đã sáng đèn rá»±c rỡ.
Trạm xe bus đã ở ngay trước mắt, Diệp TỠđột nhiên phát hiện ai đó vừa chạm nhẹ và o mình má»™t cái. Cúi đầu xuống, nà ng nháºn ra dây kéo giá» xách đã bị mở ra, và tiá»n không thấy. “Ăn cắp!†Diệp Tá» quay đầu nhìn lại, má»™t đứa nhá» Ä‘ang cầm và tiá»n cá»§a nà ng hướng dãy phố chạy Ä‘i. Bản năng ra lệnh cho Diệp Tá» Ä‘uổi theo, tuyết phá»§ kÃn mặt đưá»ng. Nhóc kia chạy phÃa trước nà ng và i bước bất ngá» bị trượt chân, nhìn thấy Diệp TỠđã sắp Ä‘uổi đến nÆ¡i, nó liá»n Ä‘em và tiá»n ném ra đưá»ng lá»™. Diệp Tá» không ngá» nó lại ném và tiá»n cá»§a mình như thế liá»n chạy tá»›i nhặt lên. Äúng lúc ấy, má»™t tiếng còi xe cùng vá»›i ánh đèn sáng rá»±c rỡ chiếu thẳng và o Diệp Tá». Nà ng khép mắt lại theo phản xạ, cảm thấy thân mình bay ra ngoà i…
Lúc ngã xuống đất, đúng lúc và tiá»n rÆ¡i trước mắt nà ng, hình ảnh cuối cùng mà nà ng nhìn thấy là tấm ảnh chụp chung cá»§a nà ng và ngưá»i đó. Má»™t gương mặt tươi cưá»i như muốn nói Ä‘iá»u gì, Diệp Tá» vươn tay muốn chạm và o gương mặt ấy, bà n tay chưa đạt được mục Ä‘Ãch đã vô lá»±c hạ xuống…
Ngươi nhất định phải hạnh phúc…
Không biết mình đã ngá»§ bao lâu, Diệp Tá» cảm giác bản thân mình đã thiếp Ä‘i hà ng thế kỉ. Thân thể Ä‘au đớn nhắc nhở nà ng không nên chìm và o giấc ngá»§ mà phải tỉnh lại, nhất định phải tỉnh lại. Äau quá, sá»± Ä‘au đớn nÆ¡i cổ há»ng giống như bị ai đó chặt đứt, cỠđộng nhẹ má»™t chút cÅ©ng Ä‘au Ä‘iếng. Chuyện gì đã xảy ra?
Diệp Tá» cố gắng nhá»› lại tình cảnh gặp chuyện không may kia, trong đầu chỉ có má»™t gương mặt, má»™t gương mặt không há» vì nà ng mà mỉm cưá»i. Vừa má»›i tỉnh dáºy, Diệp Tá» liá»n trợn tròn mắt. Äây là đâu? Äầu không thể cỠđộng nên Diệp Tá» cố gắng dùng mắt đánh giá xung quanh. Nà ng Ä‘ang nằm trên má»™t chiếc gưá»ng buông rèm mà u xanh nhạt, chăn hồng thêu hoa, không khà trà n ngáºp hương thÆ¡m tá»± nhiên. Sao lại thế nà y? Trá»i ạ, không phải ta bị xe tông sao? Nếu ta bị đưa đến bệnh viện thì cÅ©ng không nghe qua có loại phòng bệnh cao cấp thế nà y nha!
Diệp Tá» Ä‘ang miên man suy nghÄ© thì đột nhiên nghe được thanh âm náo loạn ngoà i cá»a, “Cô gia, tiểu thư vẫn chưa tỉnh dáºy, tiểu thư…â€, “Tránh ra!â€, “Cô gia! Tiểu thư tháºt sá»± không có…â€, “Thà nh Thụy, Ä‘em nà ng ra ngoà i cho ta!â€. Thanh âm ồn à o như có động đất, “Cô gia! Không, buông ta ra…â€. Lá»i nà y còn chưa hét xong thì cánh cá»a đã bị đá văng ra, đúng váºy, chắc hẳn là bị đá văng nếu không thì đà o đâu ra thanh âm kinh khá»§ng như váºy. Bên ngoà i đột nhiên an tÄ©nh lạ thưá»ng…
Diệp Tá» còn chưa biết chuyện gì xảy ra thì ngưá»i nỠđã bước đến gần. Ãnh mắt vừa chuyển động thì nà ng bất giác…sợ run. Trá»i ạ, gương mặt nà y vừa quen thuá»™c và xa lạ. Hắn là ai? Thiên hạ còn có ngưá»i giống ngưá»i đó như đúc thế nà y sao? Là ngưá»i đó? Nếu là ngưá»i đó thì tại sao lại có bá»™ dáng tức giáºn như váºy? Hắn mặc má»™t thân trưá»ng bà o mà u lam, mái tóc tháºt dà i búi sau đầu, vẻ mặt lạnh lùng, ánh mắt lá»™ ra háºn ý. Diệp Tá» mở miệng định gá»i tên ngưá»i đó thì phát hiện cổ há»ng cá»§a chÃnh mình Ä‘au Ä‘iếng, thanh âm cÅ©ng không xuất ra được.
Khóe miệng ngưá»i ná» nhếch lên, lá»™ ra má»™t tia cưá»i lạnh, “Tỉnh? Không phải nói ngươi vẫn còn chưa tỉnh sao?â€, khuôn mặt kia hạ xuống, “Ngươi quả tháºt có bản lãnh! ÄÆ°á»ng đưá»ng thiên kim tiểu thư, lại còn nói cái gì thấu tình đạt lý, váºy mà lại há»c bá»™ dáng đà n bà chanh chua vừa khóc vừa đòi treo cổ. Ngươi không biết xấu hổ nhưng Phương gia chúng ta cÅ©ng cần mặt mÅ©i. Ngươi náo loạn không phải vì muốn gặp ta sao? Hiện tại ta đã đến đây. Hà i lòng? Tại sao lại không nói lá»i nà o?â€, Diệp Tá» buồn bá»±c nhướn mắt. Tháºt vô nghÄ©a, nếu ta có thể mở miệng thì sẽ láºp tức mắng ngươi là má»™t tên kiêu ngạo. Ai da, ta đã quên mất, treo cổ không những thất bại mà còn bị thương, cháºc cháºc cháºc, tháºt sá»± đáng tiếc a!
Diệp Tá» không nói gì, chẳng qua là im lặng nhìn ngắm ngưá»i đứng trước mặt mình. Hắn không phải “ngưá»i đóâ€, dù “ngưá»i đó†vô tình nhưng cÅ©ng không nói chuyện vá»›i nà ng như váºy. Hắn là ai? NÆ¡i nà y là đâu? Chẳng lẽ thế gian tháºt sá»± có trưá»ng hợp “xuyên quaâ€? Diệp Tá» cÅ©ng không để ý hắn Ä‘ang nói gì nữa, nà ng nhắm mắt lại nói vá»›i chÃnh mình rằng đây chỉ là má»™t giấc má»™ng, nhất định là má»™ng, chỉ cần tỉnh dáºy là tốt rồi.
Äá»™t nhiên dưới cằm Ä‘au nhức, ngưá»i ná» giữ chặc cằm dưới cá»§a nà ng, buá»™c nà ng mở mắt ra. Trong ánh mắt hắn chỉ có háºn, háºn sâu sắc, “Diệp Hải ÄÆ°á»ng, ngươi giá»i lắm! Phụ thân ngươi trăm phương ngà n kế gả ngươi cho ta, ta có thể từ chối sao! Ta không bước chân và o phòng ngươi, ngươi liá»n kêu gà o treo cổ là m cho phụ thân ta bức ta đến đây. Ngươi vẫn còn trong trắng, đúng không?â€. Nói đến đây, ngưá»i nà y xốc chăn cá»§a nà ng lên, lại nói tiếp, “Chẳng phải ngươi rất muốn cùng ta động phòng sao? Ngươi coi thưá»ng ta vì ta không thà nh toà n cho ngươi chứ gì?!â€
Tiếng vải bị xé rách vang lên, Diệp Tá» cảm giác phÃa dưới chợt lạnh, hai chân trần lá»™ ra ngoà i. Hắn Ä‘ang chạm tá»›i quần lót cá»§a nà ng!
“Ngươi muốn là m gì!â€, Nà ng liá»u mạng giãy dụa, tay nà ng chạm và o vết thương Ä‘au Ä‘iếng. Thá»i Ä‘iểm nà ng bối rối không biết phải là m gì thì hai chân mình bá»—ng bị hắn mạnh mẽ tách ra. Còn chưa kịp phản ứng thì cảm giác Ä‘au nhức bị xé rách cÆ¡ hồ là m nà ng suýt ngất Ä‘i.
Hắn là m sao…hắn là m sao có thể đối xá» vá»›i nà ng như váºy! Äau đớn từ bên dưới truyá»n Ä‘i khắp cÆ¡ thể, má»™t lần rồi lại má»™t lần, giống như từng cÆ¡n sóng lá»›n không thể kháng cá»± Ä‘em thân thể nà ng nện thẳng và o vách núi.
Äau, chỉ có má»™t chữ, Ä‘au!
“Không…ta không cần…â€, Diệp Tá» không còn khà lá»±c giãy dụa, nà ng chỉ có thể thì thà o lặp Ä‘i lặp lại, rồi lại phát hiện căn bản mình không thốt được tiếng nà o, má»i váºt trước mắt dần dần mông lung. Nam nhân nà y là ai? Vì sao hắn lại có gương mặt giống ngưá»i đó? Không, hắn chÃnh là ngưá»i đó…nà ng vươn tay định vuốt ve gương mặt đã khắc cốt ghi tâm, nam nhân vô tình gạt tay nà ng ra.
Chút ấm áp còn sót lại trong lòng liá»n phụt tắt. Trong khóe mắt Diệp Tá» dâng trà o giá»t lệ…nói là m là là m sao…chấm dứt Ä‘i…
Có lẽ đã qua và i thế ká»·, nam nhân rốt cuá»™c đã xong. Hắn chỉnh trang quần áo cá»§a mình má»™t lần nữa, lại liếc nhìn vết máu đỠsẫm trên gưá»ng, trong mắt hiện lên chút đùa cợt. Hắn cúi xuống tai nà ng nhẹ giá»ng nỉ non má»™t câu, “Ngươi đã được như ý nguyện! Tiện nhânâ€. Nói xong, hắn nghênh ngang bá» Ä‘i.
Cánh cá»a bị mở ra rồi đóng lại. Diệp Tá» vẫn không nhúc nhÃch, ánh mắt trống rá»—ng.
Ông trá»i Æ¡i, ngươi đừng đùa giỡn ta như váºy! Äể ta gặp lại hắn trong tình huống thế nà y. Äá»i trước ta đã đánh mất hắn, Ä‘á»i nà y gặp lại hắn lại như không nhìn thấy. Nguyên lai gặp mặt chi bằng cứ hoà i niệm, hóa ra lá»i nà y là tháºt. Ngẫm lại sau khi chia tay, mặc dù ta không còn gặp mặt hắn nhưng Ãt nhất ta vẫn còn có thể nhá»› lại khoảng thá»i gian chúng ta bên nhau. Tuy rằng ngưá»i ta nói ná»—i nhá»› không thể mang theo cả Ä‘á»i, nhưng những ká»· niệm đó lại giúp ta sống nốt cuá»™c Ä‘á»i còn lại, chỉ là …quá ngắn ngá»§i mà thôiâ€.
Lạnh! Diệp Tá» kéo chăn đắp lên ngưá»i, thân thể không ngừng run lên. Xuyên qua? Ta đã Ä‘i đến nÆ¡i nà o? Trước mắt Diệp Tá» lại hiện lên má»™t gương mặt tươi cưá»i, đây chỉ sợ là má»™t giấc má»™ng xa xôi, như váºy cÅ©ng tốt, Ãt nhất có thể sống trong ká»· niệm suốt cuá»™c Ä‘á»i.
Cánh cá»a lại bị mở ra, má»™t cô nương chạy vá»t và o, miệng gá»i to, “Tiểu thư, Tiểu thư, ngưá»i không sao chứ?â€. Diệp Tá» nhìn sang nà ng ta, tiểu cô nương đã bị bá»™ dáng ngưá»i nằm trên gưá»ng dá»a choáng váng. Nà ng ta nhặt lại quần áo rÆ¡i rá»›t dưới gưá»ng, trên mặt trà n đầy nước mắt, “Tiểu thư, cô gia…â€. Diệp Tá» vô lá»±c phất tay rồi nhắm mắt lại.
Tiểu cô nương lau nước mắt rồi xoay ngưá»i bê cháºu nước đến. Nà ng cẩn tháºn giúp Diệp Tá» rá»a sạch thân thể, vừa lau vừa khóc thút thÃt, miệng thì thà o nói gì đấy nhưng Diệp Tá» cÅ©ng không muốn để ý. Nà ng nặng ná» Ä‘em chÃnh mình vùi và o bóng tối.
Tà i sản của c0f7e3
Last edited by c0f7e3; 04-04-2011 at 01:52 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a c0f7e3
04-04-2011, 01:49 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 4 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 1 - Chương 2
Diệp Tá» vẫn Ä‘ang nằm trên gưá»ng, cÅ©ng không biết đã ngá»§ bao lâu, khi tỉnh dáºy liá»n cảm thấy cả ngưá»i nặng ná». Tiểu cô nương vẫn ngồi phụng bồi bên cạnh nà ng bất kể nà ng ngá»§ hay thức. Má»—i lần Diệp Tá» tỉnh dáºy Ä‘á»u nhìn thấy nha đầu ngây ngốc nà y tá»±a đầu và o thà nh gưá»ng thiếp ngá»§. Quả là má»™t cô nương tốt.
Thá»i Ä‘iểm nà ng tỉnh dáºy, “cô nương tốt†liá»n bê má»™t bát cháo chạy đến, sau đó ngồi bên cạnh gưá»ng đút nà ng ăn đến hết má»›i thôi. Sắc mặt tiểu cô nương lá»™ ra và i phần thá»a mãn.
“Tiểu thư, Tiểu Tình biết ngưá»i rất thương tâm, nhưng thân thể là cá»§a bản thân mình nên xin ngưá»i đừng là m chuyện hồ đồ nữa. Nếu không…Tiểu Tình sẽ không còn mặt mÅ©i gặp lại phu nhân nữaâ€.
Nguyên lai nà ng ta gá»i là Tiểu Tình. Ta thÃch cái tên nà y, nghe rất ấm áp. Diệp Tá» thản nhiên mỉm cưá»i nhìn Tiểu Tình khiến nha đầu nà y vui vẻ hẳn lên, “Tiểu thư, ngưá»i suy nghÄ© thông suốt là tốt rồi!â€.
Ngá»§ và i ngà y, vết thương cá»§a nà ng tốt hÆ¡n rất nhiá»u, chỉ là cổ há»ng vẫn còn Ä‘au, thanh âm cÅ©ng không xuất ra được. Tuy nhiên, nà ng đã có thể rá»i gưá»ng Ä‘i và i bước, bất quá Tiểu Tình vẫn không chịu để nà ng ló mặt ra ngoà i sân, ngay cả cá»a sổ cÅ©ng không thèm mở. Má»—i lần Diệp Tá» phản đối thì Tiểu Tình sẽ láºp tức bà y ra bá»™ dáng hai mắt đẫm lệ cho nà ng xem. Miệng không thể nói, nà ng chỉ có thể thở dà i chà o thua.
Hôm nay tháºt lạnh! Tiểu Tình nói rằng kể từ sau ngà y Tiểu Hà n, thá»i tiết sẽ bắt đầu trở lạnh như thế nà y. Lại là ngà y Tiểu Hà n, Diệp Tá» cÅ©ng không miá»…n cưỡng nữa, nà ng ngồi xuống gưá»ng quý phi tùy ý chá»n má»™t quyển sách mở ra xem. CÅ©ng may nÆ¡i nà y vẫn còn có sách để Ä‘á»c, Diệp Tá» cÅ©ng không phải ngưá»i thất há»c. NÆ¡i nà y có thi từ, tiểu thuyết,…xem ra chá»§ nhân trước cÅ©ng không phải hạng tục nhân.
Trên bìa sách có viết ba chữ “Diệp Hải ÄÆ°á»ngâ€, ngà y đó nà ng đã từng nghe qua cái tên nà y, đây dưá»ng như là tên gá»i cá»§a chá»§ thể nà y. Diệp Tá» hoà n toà n cảm thấy hà i lòng, hoa Hải ÄÆ°á»ng vẫn là loà i hoa nà ng yêu thÃch, không ngá» từ giá» phút nà y nó lại là tên cá»§a nà ng, không lẽ đây chÃnh là duyên pháºn.
“Duyên pháºn?â€, Diệp Tá» bất đắc dÄ© lắc đầu, nếu má»i việc trong thiên hạ Ä‘á»u có thể dùng hai chữ “duyên pháºn†để giải thÃch thì là m sao lại có nhiá»u cặp vợ chồng bất hòa như váºy?
Ngà y hôm đó, Diệp Tá» ngá»§ đến chÃnh ngá», Tiểu Tình vừa bồi tiếp bên gưá»ng vừa may vá. Äá»™t nhiên bên ngoà i truyá»n đến má»™t thanh âm the thé, “Trầm nhÅ© mẫu, ngươi là m gì ngăn cản ta? Tránh ra!â€. Diệp Tá» giáºt mình, Tiểu Tình buông kim chỉ chạy nhanh ra mở cá»a, cánh cá»a láºp tức đóng lại.
“Nguyên lai là Tần di nương đến thăm, tiểu thư nhà chúng ta Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i, ngưá»i có chuyện gì cần gặp tiểu thư sao?â€
â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên là có chuyện, nói vá»›i ngươi thì có tác dụng gì? Tránh ra, Äại phu nhân phân phó ta đến nói chuyện vá»›i tiểu thư các ngươiâ€. Nữ nhân nà y cÅ©ng tháºt lá»›n giá»ng, Diệp Tá» muốn ngá»§ cÅ©ng không ngá»§ được.
“Tần di nương, tiểu thư Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i, má»™t chút nữa ngưá»i quay lại không được sao?â€
“Cái gì? Äây là ý tứ gì? Äang ngá»§? Gá»i tiểu thư các ngươi thức dáºy, Äại phu nhân không có thá»i gian chá» nà ng đâu!â€
“Äại phu nói tiểu thư cần phải tÄ©nh dưỡng, ngưá»i là m váºy không thấy quá đáng sao?â€
“Nha đầu chết tiệt nà y, còn dám ngăn cản ta, ngưá»i đâu! Vả miệng cho ta! A, ngươi…Trầm nhÅ© nương, ngươi còn dám chống đỡ, A Quý, A Toà n, hai ngưá»i các ngươi vả mụ ta rá»›t răng cho taâ€. Tiếng động bên ngoà i cà ng lúc cà ng lá»›n, Diệp Tá» sốt ruá»™t trong lòng, chỉ là cổ há»ng không thể phát ra bất cứ thanh âm gì. Thoáng nhình bên gưá»ng có mấy tách trà , nà ng liá»n Ä‘em toà n bá»™ ném xuống đất.
Bên ngoà i yên lặng má»™t chút, sau đó Tiểu Tình cùng má»™t nữ nhân trung niên phúc háºu bước nhanh và o, ánh mắt hai ngưá»i Ä‘á»u sốt ruá»™t nhìn nà ng, Tiểu Tình lo lắng đến suýt rá»›t nước mắt. Nữ nhân trung niên quýnh quáng khua khoắn hai tay loạn xạ, “Tiểu thư, ngưá»i không sao chứ?â€. Tiểu Tình tiến tá»›i đỡ Diệp Tá» ngồi dáºy, sau đó lại khẩn trương kiểm tra tay chân mắt mÅ©i cá»§a chá»§ tá». Diệp Tá» rút tay vá», vá»— vá»— đầu Tiểu Tình rồi mỉm cưá»i lắc đầu. Diệp Tá» ngẩng đầu nhìn má»™t đám ngưá»i vừa bước và o phòng.
Dẫn đầu là má»™t nữ nhân quần là áo lụa, nà ng ta mặc áo váy mà u xanh lục, chiếc áo khoác ngoà i không tay mà u và ng, mi như liá»…u, mắt phượng môi nhá» má»m má»ng, cằm đầy đặn. Mỹ nhân a! Chỉ là ánh mắt mỹ nhân không tốt chút nà o. Nữ nhân nà y khi tiến và o phòng vẫn còn mang theo vẻ mặt tức giáºn, chỉ là thá»i Ä‘iểm nhìn thấy nà ng liá»n thay đổi thà nh bá»™ dạng tươi cưá»i hèn má»n, “Äại thiếu phu nhân, ngươi đã tỉnh rồi sao? Nếu ngươi không tỉnh thì đến cá»a phòng ta cÅ©ng không bước qua đượcâ€.
Diệp Tá» thản nhiên mỉm cưá»i, gáºt đầu má»™t cái ý bảo Tiểu Tình đỡ nà ng đứng lên hà nh lá»….
“Không cần đứng lên, ngươi đưá»ng đưá»ng là thiên kim cá»§a Diệp đại thượng thư nha, ngươi mà có chuyện gì thì tiểu thiếp như ta tháºt không gánh nổi a!â€
Diệp Tá» nghe xong liá»n cưá»i lạnh trong lòng, sau đó ra dấu cho Tiểu Tình má»i nà ng ta an tá»a. Nữ nhân kia nhướn mi khinh miệt rồi không khách khà trá»±c tiếp ngồi xuống cạnh bà n, láºp tức có má»™t tiểu nha đầu tiến lên châm trà . Nà ng ta vừa thổi trà vừa hÃp mắt nhìn Diệp Tá», “Äại phu nhân có lá»i muốn nhá» ta báo vá»›i ngươi, Tô Lam Nhân là Hoà ng Thượng ban cho thiếu gia nhà chúng ta là m thiếp, dù ngươi cảm thấy không thoải mái thì sao, ai bảo tá»· tá»· ngưá»i ta là ái phi cá»§a Hoà ng Thượng? Äây còn không phải là Diệp gia các ngươi ban tặng?â€, nà ng ta nói xong còn nhìn chăm chăm Diệp Tá» ná»a ngà y, thấy trên mặt Diệp Tá» không có bất kì phản ứng gì thì nà ng ta hung tợn trừng mắt nhìn sang Tiểu Tình Ä‘ang đứng bên cạnh, “Äây cÅ©ng gá»i là trà sao! Bá»t trà cÅ©ng chưa vá»›t ra, mang trà đổi lại cho ta!â€
Tiểu Tình tức giáºn đến mặt đỠphừng phừng, nà ng mang ấm trà ra ngoà i phòng đổi lại.
“Ta nói Äại thiếu phu nhân, ngươi nháo nhà o như váºy tháºt không đúng a, nếu là nhà ngưá»i khác thì ngươi đã phạm và o “thất xuất chi Ä‘iá»u†sẽ bị Ä‘uổi ra khá»i Phương gia, đến lúc đó thì mặt mÅ©i Diệp gia các ngươi sẽ để đâu? CÅ©ng may là lão gia chúng ta tâm tÃnh thiện lương, hÆ¡n nữa việc nà y dù sao cÅ©ng chẳng tốt đẹp gì, ngươi đó, tốt nhất nên an pháºn má»™t chút Ä‘i!â€, Diệp Tá» cưá»i ảm đạm, lá»i nói từ tai trái đổ sang tai phải ra ngoà i.
“Ta cÅ©ng là nữ nhân nên có thể hiểu được tư vị “có má»›i ná»›i cÅ©â€. Nhưng đây là số mệnh a, ai bảo ngươi không là m thiếu gia vừa mắt?â€, Tiểu Tình bê trà đến đặt lên bà n, Tần di nương lại nhấp má»™t ngụm. Tách trà bị ném thẳng lên bà n, nước trà văng tung tóe, ngưá»i trong phòng giáºt mình sợ run rẩy, “Ta nói Äại thiếu phu nhân, bá»n hạ nhân ở chá»— ngươi hầu hạ chá»§ tá» như váºy sao, thứ nà y cÅ©ng dám gá»i là trà ?! Äá»u là thứ cho bá»n hạ nhân uống đó, còn dám mang lên má»i chá»§ tá» sao!â€
Diệp Tá» liếc nhìn Tiểu Tình má»™t cái, rồi lại lạnh lùng nhìn chằm chằm Tần di nương, trong ánh mắt lá»™ ra uy hiếp. Không khà trong phòng cá»±c kỳ yên lặng, tháºm chà có thể nghe thấy tiếng nước trà nhá» tách tách xuống đất. Tần di nương bị Diệp Tá» là m cho chá»™t dạ, nà ng ta hÃt và o má»™t hÆ¡i, trên gương mặt láºp tức xuất hiện nụ cưá»i quyến rÅ©, “Äại thiếu phu nhân, hôm nay ta đến đây cÅ©ng chỉ để nói và i lá»i như váºy thôi, trong phá»§ có thêm ngưá»i má»›i, ngươi đừng náo loạn phá há»ng không khà vui mừng a! Tháng sau Hoà ng Thượng sẽ ban cho chúng ta má»™t phá»§ trạch má»›i nằm ở thà nh tây. Äại phu nhân Ä‘ang phân phó hạ nhân chuẩn bị dá»n nhà nên rất báºn rá»™n, ta phá»ng chừng lá»… tân niên sẽ được tổ chức tại phá»§ trạch má»›i, ngươi cÅ©ng nên chuẩn bị Ä‘i, phá»§ trạch nà y có lẽ sẽ bị rao bán. Còn nữa, hạ nhân trong nhà sợ không đủ dùng, hôm nay ta đến là để phân phó nha hoà n cho ngươi, có ý kiến gì không?â€, Diệp Tá» nhẹ nhà ng lắc đầu, “Ta thấy nha đầu kia cùng Trầm nhÅ© mẫu Ä‘á»u có khả năng, váºy Ä‘i, ngươi chỉ cần hai ngưá»i nà y cÅ©ng đủ dùng rồi!â€
Tiểu Tình tức giáºn xổ má»™t câu, “Tần di nương, ngươi không phải khi dá»… ngưá»i quá đáng sao? Hai ngưá»i là m sao đủ?â€
“Sao lại không, quyết định váºy Ä‘i. ÄÆ°á»£c rồi, ta cÅ©ng không thể ngồi mãi ở đây, còn phải Ä‘i chuẩn bị cho các phòng khác nữa. Các ngươi cÅ©ng mau chuẩn bị Ä‘i, chỉ còn mấy ngà y nữa là phải dá»n nhà rồi!â€, Nà ng ta nói xong, không đợi Diệp Tá» trả lá»i đã mang theo đám hạ nhân rá»i khá»i phòng.
Tiểu Tình thở phì phì Ä‘em hai cánh cá»a đóng sầm lại, “Tiểu Thư, tại sao ngưá»i lại không nói gì váºy? Rõ rà ng là khi dá»… chúng ta, không được, ta phải Ä‘i gặp lão gia!â€
Diệp Tá» quýnh lên, má»™t thanh âm thốt ra, “Tiểu Tình, quên Ä‘iâ€. Lá»i vừa nói ra khiến chÃnh mình cÅ©ng thất thần. Thanh âm! Tuy rằng vẫn còn khà n khà n nhưng không còn tắc nghẹn nữa, Diệp Tá» thở dà i nhẹ nhõm.
“Tiểu thư, ngưá»i đã có thể nói chuyện được rồi sao, tháºt tốt quá! Bây giá» ta Ä‘i gặp lão gia…!â€
Diệp Tá» khoát tay, “Không cầnâ€. Nà ng quay đầu nhìn Trầm nhÅ© mẫu má»™t lát rồi nói, “Tiểu Tình, ta có chuyện muốn nói. Sau khi khá»i bệnh, ta tháºt sá»± không nhá»› rõ và i chuyệnâ€.
Tiểu Tình nghe xong liá»n choáng váng đến ná»a ngà y, “Tiểu thư, tại sao lại thế nà y? Ngưá»i không nhá»› chúng ta sao?â€, nước mắt Tiểu Tình lả chả rÆ¡i xuống, Diệp Tá» gáºt đầu.
“Ta ngay cả tên mình cÅ©ng không nhá»› rõâ€.
Trầm nhÅ© mẫu láºp tức tiến đến bên cạnh nà ng, sau đó nâng cổ tay nà ng lên rồi cháºm rãi bắt mạch, “Trầm nhÅ© mẫu, tiểu thư thế nà o?â€. Trầm nhÅ© mẫu cùng Tiểu Tình khoa chân múa tay cả ná»a ngà y, Tiểu Tình nở má»™t nụ cưá»i đầy nước mắt, “Tiểu thư, Trầm nhÅ© mẫu nói ngưá»i không sao, chỉ là khà huyết không thông nên không nhá»› rõ nhiá»u chuyện, váºy cÅ©ng tốt, những chuyện không vui thì nhá»› là m gì?â€
“Trầm nhÅ© mẫu, Tiểu Tình, cảm Æ¡n các ngươi. Có các ngươi ở bên cạnh, ta không sợ gì hết!â€
CÅ©ng đã khá muá»™n rồi, Trầm nhÅ© mẫu cùng Tiểu Tình thu tháºp má»™t số váºt dụng để chuẩn bị dá»n nhà . Diệp Tá» thở dà i, là m sao bây giá»? Nà ng gặp phải tai nạn ô tô, chỉ sợ không thể trở vỠđược. Không biết hiện giá» cha mẹ thế nà o, còn em trai nữa, bá»n há» sẽ rất thương tâm. Diệp Tá» cÅ©ng rất nhá»› nhà , còn có…ngưá»i đó! Nam nhân gá»i là phu quân cá»§a nà ng trông rất giống ngưá»i đó, nhưng tại sao hắn lại có bá»™ dáng thống háºn mình như váºy, khi nà o có thá»i gian cÅ©ng nên há»i thăm Tiểu Tình má»™t chút. Diệp Tá» bất đắc dÄ© tá»±a lưng và o thà nh gưá»ng, nếu không thể trở vá» thì chỉ còn cách thừa nháºn mình là Diệp Hải ÄÆ°á»ng, “Như váºy cÅ©ng tốt, má»™t cuá»™c sống hoà n toà n má»›i! Ta muốn được sống má»™t lần nữa!â€, Diệp Tá» khẽ nói vá»›i chÃnh mình.
Tà i sản của c0f7e3
Last edited by c0f7e3; 04-04-2011 at 01:52 PM .
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a c0f7e3
04-04-2011, 01:51 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 4 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 1 - Chương 3
Báºn rá»™n và i ngà y, Trầm nhÅ© mẫu cùng Tiểu Tình đã chuẩn bị xong má»i thứ, Hải ÄÆ°á»ng nhìn mưá»i thùng hà nh lý tháºt to đặt trên hà nh lang mà giáºt mình, “Sao mang theo nhiá»u váºy?â€. Tiểu Tình lên tiếng, “Bao nhiêu đây thì tÃnh cái gì? Hồi môn cá»§a tiểu thư lúc đến Phương gia còn nhiá»u hÆ¡n, má»™t phần đã phân chia cho bá»n ngưá»i xấu, biết váºy lúc trước sẽ không hà o phóng như váºyâ€. Hải ÄÆ°á»ng tò mò mở má»™t thùng ra xem, bên trong quần áo chiếm ba bốn phần, còn lại Ä‘á»u là tÆ¡ lụa, ở má»™t góc thùng còn có không Ãt trân châu ngá»c thạch. Hải ÄÆ°á»ng phá»§i tay, cá»§a cải không tồi a!
Và i hạ nhân từ bên ngoà i đến, bảo là giúp nà ng chuyển hà nh lý đến phá»§ trạch má»›i. Tiểu Tình vá»™i và ng khóa nắp thùng lại, Trầm nhÅ© mẫu cùng và i ngưá»i khác đã đến phá»§ má»›i để sắp xếp. Hải ÄÆ°á»ng nhìn nha đầu Tiểu Tình Ä‘ang đứng chỉ huy má»™t bên, có nha hoà n giá»i giang như nà ng ta tháºt tốt, Hải ÄÆ°á»ng ngáp má»™t cái rồi quay và o phòng.
Buổi chiá»u, Tiểu Tình mang theo hai túi vải nặng giúp Hải ÄÆ°á»ng Ä‘i ra đại môn, bên ngoà i đã có sẵn má»™t chiếc xe ngá»±a, sau khi ngồi và o chá»— cá»§a mình, Hải ÄÆ°á»ng vén rèm xe nhìn lại phá»§ cÅ© má»™t lần nữa, “NÆ¡i ta đã sống lại, tạm biệt!â€
Xe ngá»±a chạy má»™t lúc lâu rồi ngừng lại, hiện tại nà ng Ä‘ang đứng trước cổng má»™t tòa nhà lá»›n, hai bên cánh cá»a đồ sá»™ có viết hai chữ “Phương phá»§â€. Hai bên cổng là má»™t đôi sư tỠđá, đúng là nhà cao cá»a rá»™ng nha, hắc hắc! Ngưá»i gác cổng đưa nà ng đến nÆ¡i ở cá»§a mình. Hải ÄÆ°á»ng vừa Ä‘i vừa đánh giá xung quanh. Trong phá»§ chia thà nh nhiá»u biệt viện riêng lẻ, đình đà i lầu các san sát nhau, đại Ä‘a số biệt viện Ä‘á»u bố trà cạnh hồ nước, cảnh sắc không tệ, so vá»›i Bắc Kinh lá»™ng lẫy chỉ có hÆ¡n chứ không kém. Äi má»™t lúc lâu, Tiểu Tình có chút mất hứng, nà ng trước sau vẫn nắm chặc tay Hải ÄÆ°á»ng, “Tiểu thư, những biệt viện xinh đẹp kia không phải là nÆ¡i chúng ta ở sao? Như thế nà o mà cà ng Ä‘i cà ng hẻo lánh?â€. Hải ÄÆ°á»ng nhìn bốn phÃa, quả tháºt nÆ¡i nà y có hÆ¡i vắng vẻ. Nà ng vá»— vá»— tay Tiểu Tình nói, “Không có việc gì. Giữ yên lặng má»™t chút Ä‘i!â€
Äi má»™t mạch đến sau núi, ở đây có má»™t má»™t tòa biệt viện nằm trÆ¡ trá»i, bên cạnh là má»™t con đưá»ng mòn nhá» chạy thẳng và o rừng, nÆ¡i nà y phá»ng chừng là biệt viện hẻo lánh nhất Phương phá»§. Ngưá»i gác cổng dừng bước, nói là đã đến biệt viện cá»§a Äại thiếu phu nhân, hắn không nhanh không cháºm quay đầu bá» Ä‘i, lưu lại Tiểu Tình Ä‘ang tức giáºn dáºm chân.
Hải ÄÆ°á»ng hưng phấn lôi kéo Tiểu Tình bước qua cánh cá»a được kết bằng dây leo, bên trong là má»™t mảnh sân nhá» hình vuông, hướng bắc là gian nhà chÃnh, có tất cả ba dãy, má»—i dãy lại nối vá»›i nhau bằng hà nh lang. Dá»c hai bên hà nh lang là hà ng cá»™t chạm khắc hoa văn. Hướng đông là má»™t hà ng cây, hình như là Hải ÄÆ°á»ng. Hướng nam có thêm má»™t và i phòng nhá» thông vá»›i gian nhà giữa. Trong viện còn có hai nhà kho.
Tiến và o gian nhà giữa, Trầm nhÅ© mẫu Ä‘ang thu dá»n đống hà nh lý cá»§a Hải ÄÆ°á»ng, Tiểu Tình cÅ©ng buông hai túi vải trên tay mà xông và o chiến đấu. Giữa nhà có má»™t bá»™ bà n ghế gá»—, hai bên còn có tấm bình phong, phÃa sau còn có má»™t cánh cá»a nhá» thông ra tiểu viện, đây ắt hẳn là phòng khách rồi! Trái phải hai bên còn có má»™t gian phòng nhá», chắc là phòng dà nh cho nha hoà n. Nà ng mở cá»a má»™t gian phòng khác, chiếc ghế quý phi Ä‘áºp và o mắt nà ng, bên cạnh ghế còn có chiếc bà n trà nhá», từ cá»a sổ có thể nhìn thấy hà ng cây Hải ÄÆ°á»ng bên ngoà i. Má»™t ngà y nà o đó những cà nh Hải ÄÆ°á»ng kia sẽ trổ hoa, đến lúc đó phong cảnh sẽ đẹp vô cùng a! Hải ÄÆ°á»ng ngồi trên ghế quý phi tưởng tượng cảnh sắc xinh đẹp nÆ¡i nà y khi mùa xuân đến.
Trăng đã lên. Ãnh trăng dịu dà ng chiếu rá»i lên tấm rèm lấp lánh. Chiếc gưá»ng chạm khắc hai đóa hoa mai chiếm hÆ¡n phân ná»a không gian trong phòng ngá»§. Bên cạnh gưá»ng còn có má»™t chiếc tá»§ lá»›n treo đầy y phục và má»™t chiếc bà n trang Ä‘iểm. Hải ÄÆ°á»ng vô cùng hà i lòng. Nhà già u có khác a! Má»™t Thiếu phu nhân thất sá»§ng cÅ©ng có thể ở nÆ¡i tốt thế nà y, đúng là không tồi!
Góc bên trái thư phòng có kê má»™t chiếc trà ng ká»· bên dưới cá»a sổ, trong phòng còn có má»™t kệ sách chứa đầy cầm phổ, thứ nà y nà ng căn bản không đụng tá»›i. Ngoà i ra còn có má»™t thư án, giá bút, nghiên má»±c…tất cả Ä‘á»u được sắp xếp gá»n gà ng. Cá»a sổ phÃa đông mở thẳng ra háºu viện, từ đây có thể nhìn thấy và i thân cây Hải ÄÆ°á»ng, lại còn có má»™t cái ao nho nhá» phá»ng chừng dùng để phòng há»a hoạn. Trong thư phòng còn má»™t cánh cá»a nhá» mở ra tẩm phòng, Trầm nhÅ© mẫu mang theo má»™t thùng hà nh lý tiến và o.
Hải ÄÆ°á»ng nằm trên trưá»ng ká»· cưá»i trá»™m, không biết để có được khu vượn phÃa sau biệt viện nà y phải tốn bao nhiêu tiá»n a! Khó trách nhiá»u ngưá»i lại muốn xuyên qua, áp lá»±c cuá»™c sống quả tháºt giảm Ä‘i rất nhiá»u nha! Hải ÄÆ°á»ng miên man suy nghÄ© má»™t hồi liá»n chìm và o giấc má»™ng đẹp. Trong má»™ng, nà ng vẫn Ä‘ang sống cùng cha mẹ, cả nhà nhìn ngắm hoa Hải ÄÆ°á»ng nở rá»™ trong sân, cuá»™c sống vui vẻ cứ thế trôi qua.
Ä‚n xong cÆ¡m tối, Hải ÄÆ°á»ng lôi kéo Tiểu Tình cùng Trầm nhÅ© mẫu đến phòng khách, nà ng có rất nhiá»u vấn đỠmuốn há»i thăm.
“Tiểu Tình, ngươi cÅ©ng biết là ta không còn nhá»› rõ và i chuyện, bây giá» ngươi nói lại cho ta nghe. Phụ thân cá»§a ta là ai?â€
“Lão gia là đương kim Lại bá»™ thượng thư Lâm Duy VÅ©, là vị quan được Hoà ng Thượng coi trá»ng, chỉ là …â€, Tiểu Tình dừng lại nhìn Trầm nhÅ© mẫu, Trầm nhÅ© mẫu gáºt đầu, “Tiểu thư, lão gia và Phương lão gia Ä‘á»u là hồng nhân trước mặt Hoà ng Thượng, chỉ là không hiểu sao quan hệ cá»§a hai nhà không tốt. Phu nhân trước khi qua Ä‘á»i đã mạnh mẽ yêu cầu lão gia gả ngưá»i cho Phương gia. Việc nà y quả tháºt là m khổ tiểu thư, ngà y thà nh thân cá»§a ngưá»i cô gia cÅ©ng không đến động phòng, suốt má»™t năm qua cÅ©ng không há» gặp mặt tiểu thư. Lần đó…lúc tiểu thư tỉnh dáºy…chÃnh là lần gặp mặt đầu tiênâ€, thanh âm cá»§a Tiểu Tình cà ng lúc cà ng nhá».
Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng không nói gì, bá»—ng dưng nhá»› đến lá»i nói cá»§a Tần di nương khi đó, “Tiểu Tình, còn vụ Tô Lam Nhân kia là sao?â€
Tiểu Tình có chút nhăn nhó, “Ngà y đó tiểu thư vô tình nghe bá»n hạ nhân lắm mồm nói là thiếu gia sẽ cưới thêm má»™t tiểu thiếp, lúc ấy không ai chú ý đến ngưá»i, đại khái là sau giá» Dáºu ngưá»i quay vá» phòng, sắc mặt trắng bệch, má»™t lá»i cÅ©ng không nói. Sau khi ăn tối ngưá»i nói phải và o phòng nghỉ ngÆ¡i, lúc Tiểu Tình Ä‘i và o thì ngưá»i đã…hôn mêâ€.
Hải ÄÆ°á»ng phất tay, “Việc nà y cho qua, Phương gia có những ngưá»i nà o?â€, Tiểu Tình bắt đầu xòe tay ra đếm, “Có Phương lão thái là mẫu thân cá»§a Phương lão gia, Äại lão gia cùng Äại phu nhân chỉ có má»™t đứa con là cô gia Sở Äình. Còn có má»™t vị ngÅ© tiểu thư Văn Äình, Tần di nương chÃnh là mẫu thân cá»§a Tam thiếu gia; Chi thứ hai có Nhị lão gia, ngưá»i nà y không công danh, cả ngà y chỉ để ý đến sản nghiệp cá»§a Phương gia, há» ngoại cá»§a Nhị phu nhân là Trầm gia, nhị thiếu gia là con trai cá»§a nà ng. Ngoà i ra còn có má»™t vị Äá»— di nương sinh ra Lục tiểu thư Văn TÄ©nh. Ngưá»i trong Phương gia cÅ©ng không nhiá»u lắm, tiểu thư khuê các cÅ©ng không mấy xuất môn. Tuy nhiên, dù trong phá»§ có chuyện gì bá»n há» cÅ©ng sẽ không là m phiá»n đến tiểu thưâ€, Tiểu Tình cà ng nói cà ng tức giáºn, “Äúng rồi, Tam lão gia sá»›m qua Ä‘á»i lưu lại má»™t đôi phụ mẫu, ta cÅ©ng chưa từng thấy qua, chỉ nghe bá»n hạ nhân đỠcáºp đến má»™t lầnâ€.
Äại khái là váºy, Hải ÄÆ°á»ng cà ng nghe cà ng Ä‘au đầu, â€œÄÆ°á»£c rồi, Ä‘i ngá»§ Ä‘i ngá»§ thôiâ€.
Mấy ngà y nà y Hải ÄÆ°á»ng luôn thức dáºy khi mặt trá»i đã lên cao. Nà ng đứng lên, xoay trở thân mình và i lần má»›i chịu mở mắt, “Không được, đói bụng quá!â€. Nà ng rá»i gưá»ng, mặc quần áo. Tiểu Tình bê nước ấm đến cho nà ng rá»a mặt. Nà ng nhìn gương mặt cá»§a chÃnh mình trong gương cảm thấy có chút xa lạ. Má»™t gương mặt trắng trẻo mịn mà ng, đôi chân mà y thanh thoát, mắt to linh động, mÅ©i cao cao, môi hồng tá»± nhiên…trong lòng nà ng sinh ra má»™t chút ảm đạm, cảm thấy thân thể khẽ run lên, “Tiểu Tình a, trong phòng lạnh quá, ngươi đặt thêm mấy há»a lò Ä‘iâ€.
â€œÄÆ°á»£c, đợi lát nữa ta sẽ mang thêm há»a lò và o. Buổi tối trong phá»§ không được đốt há»a lò, ngưá»i ta nói rằng là m thế sẽ trúng độc thanâ€.
“Không sao, lúc ngá»§ chỉ cần mở má»™t cánh cá»a sổ ra là được. Ngà y mai ngươi cùng Trầm nhÅ© mẫu cÅ©ng mang và o phòng mình má»™t cái há»a lò Ä‘iâ€. Tiểu Tình đứng phÃa sau giúp nà ng chải tóc im lặng má»™t lúc lâu, Hải ÄÆ°á»ng quay đầu lại nhìn nà ng há»i, “Là m sao váºy?â€
“Tiểu thư, ngưá»i tâm tÃnh thiện lương, vì sao Phương gia lại không đối xá» tốt vá»›i ngưá»i chứ?â€
“Ai biết? Mặc kệ nóâ€.
Lúc ăn cháo Hải ÄÆ°á»ng chợt nhá»› đến má»™t chuyện, “Ta không cần thỉnh an Lão thái thái cùng phu nhân sao?â€. Tiểu Tình đứng bên cạnh trả lá»i, “Lúc tiểu thư má»›i bước chân và o Phương gia má»—i ngà y Ä‘á»u đến thỉnh an, chỉ là má»™t ngà y ná» Phương phu nhân nói tiểu thư vá» sau không cần đến thỉnh an nữa, cÅ©ng không biết vì sao?â€. Hải ÄÆ°á»ng mỉm cưá»i, còn không phải vì cái tên phu quân Phương Sở Äình chết bằm đó sao? Nếu như hắn không muốn thà nh thân vá»›i “ta†thì tại sao lại đồng ý kết hôn? Tháºt nhức đầu a!
Tà i sản của c0f7e3
Last edited by c0f7e3; 04-04-2011 at 01:52 PM .
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a c0f7e3
04-04-2011, 01:53 PM
Hà n Lâm Há»c SÄ© Kim triêu hữu tá»u kim triêu túy Minh nháºt sầu lai minh nháºt sầu
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 503
Thá»i gian online: 1 tuần 4 ngà y 4 giá»
Thanks: 557
Thanked 3,925 Times in 293 Posts
æµ·æ£ é—²å¦»
Hải ÄÆ°á»ng Nhà n Thê
Tác giả: æµ·æ£ æ˜¥ç¡æ—©-Hải ÄÆ°á»ng Xuân Thụy Tảo
(Hải ÄÆ°á»ng Xuân Ngá»§ Sá»›m)
Dịch giả: Khán Nguyệt Quang
Nguồn: vantuongvi.wordpress.com
Quyển 1 - Chương 4
Không đến hai ngà y, Tiểu Tình và Trầm nhÅ© mẫu đã Ä‘em má»i thứ sắp đặt đâu và o đấy. Diệp Hải ÄÆ°á»ng nằm trên trưá»ng ká»· Ä‘á»c sách đã ná»a ngà y, tháºt nhà m chán a, hết ăn rồi ngá»§, ngá»§ rồi lại ăn, đúng là chẳng còn gì khác để là m. Nà ng nhìn Tiểu Tình ngồi bên cạnh không biết cắt cắt may may thứ gì, Trầm nhÅ© mẫu thì ngá»§ gà ngá»§ gáºt, Diệp Hải ÄÆ°á»ng thở dà i má»™t hÆ¡i, nà ng muốn lên mạng, muốn xem TV a!
“Tiểu Tình, ngà y nà o ngươi cÅ©ng ngồi đó may may vá vá như váºy, không cảm thấy chán sao?â€
Tiểu Tình cầm thước dây vừa Ä‘o vừa nói, “Không chán!â€, nói xong lại tiếp tục cầm kéo cắt…may…cắt…
Diệp Hải ÄÆ°á»ng bất đắc dÄ© trở mình, trá»i ạ, mình sắp thà nh ký sinh trùng cổ đại rồi. Nấu ăn thì đã có Trầm nhÅ© mẫu, dá»n dẹp thì có Tiểu Tình quản gia, chÃnh mình lại ăn không ngồi rồi. Không được, phải kiếm gì đó là m thôi.
“Tiểu Tình, ngươi nhìn xem, thá»i tiết hôm nay không tệ nha!â€
“Váºy sao?â€, Tiểu Tình nhìn thoáng ra ngoà i cá»a sổ, động tác hai tay cÅ©ng không ngừng lại, “Không thấy mặt trá»i, lạnh vẫn là lạnhâ€.
Ta oán thầm trong bụng nhưng vẫn tiếp tục bà y ra nụ cưá»i quyến rÅ©, “Thá»i tiết không tồi, lại không có tuyết rÆ¡i nha! Váºy Ä‘i, ngươi cùng ta ra ngoà i Ä‘i dạo má»™t chút, thế nà o?â€
Tiểu Tình ngay cả đầu cÅ©ng không thèm ngẩng lên, “Thân thể tiểu thư chỉ vừa má»›i tốt lên má»™t chút, là m sao có thể Ä‘i ra ngoà i! Trong phòng lại có há»a lò ấm áp!â€
Nha đầu nà y…!!! “Tiểu Tình, ta muốn ra ngoà i váºn động má»™t chút, bằng không ta sẽ trá»±c tiếp mốc meo thà nh váng Ä‘áºu há»§â€.
“Váng Ä‘áºu há»§? Là cái gì váºy?â€, vẫn như cÅ© không thèm nhướn mắt nhìn lên.
Diệp Hải ÄÆ°á»ng bÄ©u môi không thèm trả lá»i, nha đầu nà y quả là chán ngắc. Nà ng trá»±c tiếp Ä‘i và o phòng cầm áo choà ng “bay†trở ra, hướng thẳng đến cá»a gian phòng ngoà i mà tiến. Tiểu Tình vá»™i và ng buông kim chỉ trong tay, sống chết giữ nà ng lại, “Tiểu thư, ngưá»i Ä‘i đâu a? Là m sao lại đối nghịch vá»›i thân thể cá»§a mình như váºy?â€
“Rõ rà ng là ngươi đối nghịch vá»›i ta a!â€
Nước mắt Tiểu Tình bắt đầu giá»t ngắn giá»t dà i, “Tiểu thư, ngưá»i là phu nhân trước khi nhắm mắt đã giao phó cho Tiểu Tình, là phu nhân giao cho Tiểu Tình a!â€
“Ngừng lại! Ngươi đừng khóc, ta không Ä‘i, ta không Ä‘i được chưa? Äá»™ng má»™t chút là khóc, ta phải sống thế nà o a!â€, Hải ÄÆ°á»ng giáºn dá»—i Ä‘em áo khoác ném lên trưá»ng ká»·, Trầm nhÅ© mẫu hÃp mắt nhìn hai chá»§ tá»›, rồi lại hướng Tiểu Tình vung tay múa chân gì đấy.
Hải ÄÆ°á»ng nằm dà i xuống ghế, dùng áo choà ng che kÃn gương mặt, miệng thì là u bà u không ngừng, “Cứ thế nà y ta sẽ mốc meo mà chết, Ä‘iếu văn cÅ©ng không biết phải viết thế nà o. Diệp Hải ÄÆ°á»ng ngà y nà y năm nà y đã mốc meo mà chết? Ha ha ha, chết cưá»i so vá»›i chết mốc meo còn tốt hÆ¡nâ€.
“Tiểu thư, tiểu thư?â€, Tiểu Tình nhẹ lay vai nà ng. Hải ÄÆ°á»ng cÅ©ng không thèm để ý, còn trở mình nằm xoay lưng lại, “Tiểu thư, Tiểu Tình đã chuẩn bị xong rồi, chúng ta ra ngoà i Ä‘i dạo má»™t lát cÅ©ng đượcâ€. Hải ÄÆ°á»ng láºp tức gạt áo choà ng sang má»™t bên, hai mắt nghi ngá» nhìn Tiểu Tình. Trong tay nha đầu kia còn ôm má»™t cái ấm lô nhá», vừa nhìn nà ng vừa cưá»i tá»§m tỉm.
Äi ra vưá»n, Hải ÄÆ°á»ng ngẩng đầu nhìn bảng hiệu trên cá»a, đến cả cái tên cÅ©ng không có. Nà ng suy nghÄ© má»™t chút rồi nói, “NÆ¡i nà y gá»i lÃ ÄÆ°á»ng Viên Ä‘i! Tiểu Tình, ngà y mai ngươi đến nói vá»›i quản gia má»™t tiếng, cho ngưá»i đến khắc hai chữ nà yâ€. Sau lưng biệt viện là háºu sÆ¡n, trên núi có đủ loại cây, lúc nà y là mùa đông nên trên cây không có lá, váºy nên cÅ©ng không biết là loại cây gì. Phong cảnh có chút tiêu Ä‘iá»u, má»™t tráºn gió thổi tá»›i, Hải ÄÆ°á»ng ôm tháºt chặc ấm lô trong lòng rồi hÃt tháºt sâu, tháºt sá»± rất sảng khoái a! Gần đó có má»™t tiểu đình nhá», từ trến đấy nhìn xuống có thể nhìn bao quát toà n bá»™ khuôn viên Lâm phá»§.
Hai ngưá»i lại Ä‘i quanh hồ nhá», Tiểu Tình quan sát khu vưá»n má»™t cách bá»±c dá»c. Bên hồ có vô và n những cà nh liá»…u xanh lung lay theo gió. Má»—i biệt viện trong Phương phá»§ Ä‘á»u có vưá»n riêng, chẳng hạn như Du Viên, ThÃnh Tùng Quán, Sấu Băng Viện, Niệm Hòe Trai, Ức Oánh Tiểu Trúc, Dong Hiên…chỉ có khu vưá»n trong biệt viện cá»§a Hải ÄÆ°á»ng là hoang sÆ¡ không ngưá»i chăm sóc. Bất quá mình thÃch là được rồi!
Äi má»™t hồi cÅ©ng vòng xuống nhà bếp, bên trong từng đợt hương thÆ¡m thức ăn tá»a ra, Hải ÄÆ°á»ng nghe được tiếng dạ dà y sôi ùng ục. Trá»i ạ, dạo lúc nà y mình ăn nhiá»u kinh khá»§ng, xem ra thân thể nà y so vá»›i thân thể lúc trước tháºt không giống nhau a! Äang chuẩn bị quay trở vá» tìm thức ăn thì má»™t đám ngưá»i từ trong nhà bếp vừa kêu la vừa chạy ra, dẫn đầu là má»™t tiểu nha đầu Ä‘ang cắm đầu liá»u mạng bá» chạy, Ä‘uổi theo sau là và i nhÅ© nương cùng hai hán tá». Má»™t nữ nhân trung niên mặc lam y gà o lên, “Nha đầu chết tiệt kia, ngươi ăn vụng còn dám chạy!â€. Hai hán tỠđã tóm được tiểu nha đầu, má»™t cái tát tai vang lên, tiểu nha đầu ngã quỵ trên mặt đất, “Ta không ăn vụng! Ngươi không được nói ta ăn vụng!â€, Tiểu nha đầu trừng mắt cãi lại.
“Ai nha! Äứa nhá» nà y…còn dám mạnh miệng sao! Ngươi cho là nhị phu nhân không nói thì ta không biết sao? Trong phá»§ ai lại không biết, ngươi là ai mà dám câu dẫn nhị thiếu gia? ChÃnh nhị phu nhân Ä‘em ngươi giao cho ta quản, ngươi giá»i lắm, đến cả tổ yến cá»§a nhị phu nhân cÅ©ng dám ăn vụngâ€
“Ta không có, ngươi đừng vu oan cho ta, nhị thiếu gia và ta căn bản không có gì, ta không câu dẫn hắn, ta cÅ©ng không ăn vụng tổ yếnâ€.
Lão nương kia hung hăng rút cây trâm trên đầu hướng tiểu nha đầu đâm tá»›i. Tiểu nha đầu tránh trái tránh phải rốt cuá»™c cÅ©ng bị đâm và o vai. Máu chảy thà nh má»™t đưá»ng, Hải ÄÆ°á»ng đứng má»™t má»™t bên nhìn xem liá»n cảm thấy buồn nôn.
“Dừng tay!â€, Hải ÄÆ°á»ng cố nén sá»± ghê tởm mà hô má»™t tiếng.
Lão nương kia nhìn nà ng, “A, hóa ra là Thiếu phu nhân, hôm nay sao lại rảnh rá»—i đến xem náo nhiệt a?â€
Tiểu Tình đứng bên cạnh Hải ÄÆ°á»ng nhẹ giá»ng nhắc, “Äây là Lưu nương, chưởng bếpâ€. Hải ÄÆ°á»ng gáºt đầu cưá»i nói, “Lưu nương, đã xảy ra chuyện gì? Ta vốn định trở vá» phòng lại nghe bên nà y náo động nên má»›i đến nhìn má»™t chútâ€.
“Thưa Thiếu phu nhân,là ta Ä‘ang quản giáo tiểu nha đầu không hiểu chuyệnâ€
“Váºy sao? Nà ng ta phạm tá»™i gì?â€
Lưu nương mỉm cưá»i lạnh lùng, “CÅ©ng không có gì, nha đầu kia bình thưá»ng hay gây sá»±, cÅ©ng không phải lần đầu tiênâ€
Tiểu nha đầu lau nước mắt, gương mặt trắng noãn phiếm hồng, thanh âm quáºt cưá»ng vang lên, “Ta không cóâ€.
“Còn nói không có? Tổ yến cá»§a nhị phu nhân là ta tá»± mình là m, vừa xoay ngưá»i ra ngoà i má»™t chút trở vỠđã không thấy. Bá»n há» Ä‘á»u nhìn thấy ngươi và o bếpâ€, Lưu nương chỉ và o đám nữ nhân bên cạnh.
“Ta có và o bếp nhưng ta không ăn vụng tổ yếnâ€, tiểu nha đầu nhìn đám ngưá»i “là m chứngâ€, nước mắt á»§y khuất theo đó lăn dà i.
Hải ÄÆ°á»ng nhẹ nhà ng cưá»i nói, “Lưu nương, ăn vụng cÅ©ng không phải tá»™i lá»›n gì, không đáng để ngươi tức giáºn như váºy. Tiểu nha đầu, nhìn lại bá»™ dạng cá»§a ngươi Ä‘i, tóc tai bù xù còn ra thể thống gì. Phương gia chúng ta là phú gia nha, để ngưá»i ngoà i nhìn thấy sẽ chê cưá»i, lão gia cÅ©ng sẽ mất mặt nha!â€
“Ai nha~, Thiếu phu nhân nói váºy lại thà nh ra ta sai sao? Nhị phu nhân đã giao nha đầu nà y cho ta quản, còn nói nếu tái phạm sẽ Ä‘uổi ra ngoà i. Tiểu nha đầu, lão nương hôm nay sẽ không đánh ngươi mà trá»±c tiếp Ä‘em ngươi Ä‘uổi ra ngoà i là được. Hai ngưá»i các ngươi, mau Ä‘em nha đầu nà y trói lại dẫn đến chá»— quản gia để tống ra khá»i phá»§â€.
Hải ÄÆ°á»ng liếc mắt nhìn tiểu nha đầu má»™t cái. Xuất phá»§? Váºy cÅ©ng tốt. Nà ng không nói gì nữa mà chuẩn bị quay trở vá».
“Lưu nương, đừng mà ! Äừng Ä‘uổi ta Ä‘i, vá» sau ta nhất định sẽ nghe lá»i, ngà i đánh ta là đúng, là ta sai a! Xin ngà i, ta dáºp đầu cầu xin ngà iâ€. Tiểu nha đầu trá»±c tiếp quỳ xuống đất dáºp đầu, chỉ má»›i dáºp đầu hai cái đã thấy đổ máu.
“Hừ, nha đầu chết tiệt! Dù ngươi có dáºp đầu chết ta cÅ©ng không lưu ngươi lại. Nói cho ngươi biết, nhị phu nhân từ sá»›m đã muốn Ä‘uổi ngươi ra khá»i phá»§â€, thanh âm cá»§a Lưu nương âm trầm rót và o tai tiểu nha đầu.
Tiểu nha đầu kia im lặng má»™t lúc lâu, đột nhiên chạy đến chặn trước mặt Hải ÄÆ°á»ng rồi quỳ xuống, “Thiếu phu nhân, cầu xin ngưá»i giúp ta, ta không thể bị Ä‘uổi ra ngoà i. Phụ thân ta vất vả lắm má»›i có thể đưa ta và o đây, ta không thể bị Ä‘uổi ra ngoà i!â€
Hải ÄÆ°á»ng cúi xuống đỡ nà ng đứng dáºy. Trông thấy máu chảy trên trán tiểu nha đầu, Hải ÄÆ°á»ng bất giác cảm thấy buồn nôn, chuyện gì thế nà y, đừng nói thấy máu cÅ©ng ngất xỉu nha, “TÃnh tình ngươi thế nà y ở lại đây cÅ©ng không tốt, mau rá»i phá»§ Ä‘i thôi!â€, Hải ÄÆ°á»ng cháºm rãi nhắm hai mắt lại.
Tiểu Tình lôi kéo góc áo cá»§a nà ng, “Tiểu thưâ€. Nước mắt cá»§a Tiểu Tình lại sắp tuôn ra nữa rồi.
Hải ÄÆ°á»ng bất đắc dÄ© thở dà i, “Lưu nương, ngươi xem nha đầu kia cÅ©ng đáng thương, ngươi có thể đại nhân đại lượng ta cho nà ng má»™t lần không?â€
“Thiếu phu nhân, Phương gia là má»™t trong hai phú gia nổi tiếng nhất kinh thà nh, lưu lại nha đầu không hiểu chuyện thế nà y tháºt không tốt. Ta cÅ©ng không dám lưu lại nà ng, nếu có gì sai lầm, đến lúc đó chỉ sợ Thiếu phu nhân ngưá»i cÅ©ng không giúp được taâ€.
Hải ÄÆ°á»ng nhìn lão nương kia má»™t hồi lâu, sau đó lại quay đầu nhìn sang tiểu nha đầu, “Như váºy Ä‘i, ngươi để tiểu nha đầu nà y ở lại là m nha hoà n cho ta, ngươi hãy đến báo vá»›i nhị phu nhân má»™t tiếng. Trước đó Tần di nương Ä‘em nha hoà n cá»§a ta Ä‘i hết, hiện tại trong viện vẫn còn thiếu ngưá»i, chi bằng cứ để nha đầu nà y lưu lại là m việc cho ta, ngươi thấy thế nà o?â€
Sắc mặt Lưu nương trầm xuống, “Việc nà y ta cÅ©ng không dám quản. Thiếu phu nhân, ta nghÄ© ngưá»i tốt nhất không nên lưu nà ng ta lại, nha đầu nà y…cÅ©ng không tốt là nh gì!â€
“Äa tạ Lưu nương nhắc nhở, việc nà y không cần ngươi quan tâmâ€. Hải ÄÆ°á»ng nói xong cÅ©ng không để ý đến Lưu nương mà phân phó Tiểu Tình dẫn tiểu nha đầu trở vá» biệt viện cá»§a mình. Nà ng có thể nghe thấy thanh âm cá»§a Lưu nương phÃa sau, rõ rà ng là đang quát tháo bá»n hạ nhân xúm lại xem náo nhiệt.
Và o ÄÆ°á»ng Viên, nà ng bảo Tiểu Tình Ä‘i báo lại vá»›i nhị phu nhân, sau đó nhá» Trầm nhÅ© mẫu xem qua vết thương cá»§a tiểu nha đầu. Nhìn nha đầu kia vừa nhe răng vừa khóc lóc, Hải ÄÆ°á»ng không thể không cảm thấy buồn cưá»i, “Ngươi mạnh mẽ như váºy còn khóc cái gì?â€
“Äau dÄ© nhiên phải chảy nước mắt a! Ta không khóc…oái…ta chỉ rÆ¡i lệ thôiâ€.
“Ha ha ha, ngươi tên gì?â€
“Thưa phu nhân, ta gá»i là Quất Hươngâ€
“Quất Hương, ha ha ha, tên nà y ai đặt cho ngươi?â€
“Là nhị thiếu gia, kỳ tháºt phụ thân đặt tên cho ta là Má»™c Cát, nhị thiếu gia đã sá»a lạiâ€
“Ngưá»i biết chữ?â€, Hải ÄÆ°á»ng ngồi gác chân ăn Ä‘iểm tâm.
“Ai da…đau…Trầm nhÅ© mẫu nhẹ tay chút a…Ta cÅ©ng chỉ biết và i chữ, là nhị thiếu gia dạy taâ€, nha đầu kia bị Ä‘au liá»n kêu la oai oái!
“Xem ra nhị thiếu gia đối xá» vá»›i ngươi cÅ©ng không tầm thưá»ng, không lẽ lá»i bá»n há» nói là sá»± tháºt?â€
Quất Hương ôm cứng tay Trầm nhÅ© mẫu nhưng ánh mắt vẫn nhìn thẳng Hải ÄÆ°á»ng, “Không có, nhị thiếu gia đối xá» vá»›i ai cÅ©ng như nhau, nha hoà n hầu hạ thiếu gia có và i ngưá»i, ta là ngưá»i cuối cùng, các nà ng đã hầu hạ nhị thiếu gia từ nhá»â€.
“Trầm nhÅ© mẫu, tiếp tục Ä‘i. Vì sao nhị phu nhân lại nói ngươi câu dẫn con trai nà ng ta?â€
“Ãi!†Trầm nhÅ© mẫu cố ý nhấn mạnh tay, mặt tiểu nha đầu nhăn nhó, “Ngà y đó ta hầu hạ nhị thiếu gia luyện chữ tại thư phòng, vì quá mệt nên ta ngá»§ gục trên bà n trà , nhị thiếu gia có lòng tốt choà ng áo khoác cho ta, chuyện nà y bị nha hoà n Äông Mai cá»§a nhị phu nhân thấy được, bá»n há» nói ta câu dẫn nhị thiếu giaâ€.
“Ngươi cảm thấy oan sao? Kỳ tháºt ta cảm thấy ngươi không bị oanâ€
“Thiếu phu nhân!â€
“Nhá» giá»ng má»™t chút, lá»›n tiếng như váºy muốn phá há»ng không khà yên lặng trong biệt viện cá»§a ta sao? Ngươi đó, tại sao Ä‘ang hầu hạ thiếu gia lại lăn ra ngá»§? Ngưá»i khác không ngá»§ nhưng ngươi thì sao? Ta tin rằng bất cứ ai trông thấy Ä‘á»u nghÄ© như váºy. Ngươi đó! ChÃnh mình khinh suất còn không chịu ngẫm lại!â€
Tiểu nha đầu ná»a ngà y không nói gì, lát sau má»›i mở miệng nói, “Thiếu phu nhân nói đúng, ta hiểu. Ngưá»i có thể lưu ta lại không?â€
“Tại sao lại không lưu?â€
“Hì hì hì, thiếu phu nhân, ta muốn đổi tên, ngưá»i giúp ta nghÄ© má»™t cái tên Ä‘i!â€
“Vì sao lại muốn đổi?â€
“Äó là quy cá»§ cá»§a hạ nhân, giống như nháºn chá»§ tá» má»›i váºy. Hiện tại ta đã là nha hoà n cá»§a phu nhân, là ngưá»i cứu ta, vá» sau lại dạy dá»— ta, váºy nên ta muốn ngưá»i sá»a tên cho taâ€
Hải ÄÆ°á»ng vô lá»±c vá»— vá»— trán, “Già mồm át lý lẽ! Như váºy Ä‘i, từ hôm nay ngươi gá»i là Tiểu Cam, thế nà o?â€
“Dạâ€
“A, Tiểu Tình vá» rồi! Sao, nhị phu nhân có nói gì không?â€
Tiểu Tình trừng mắt nhìn Tiểu Cam, “CÅ©ng không nói gì, phu nhân chỉ nói nếu tiểu thư muốn lưu nà ng lại thì tùy tiểu thư. Bất quá thần sắc cá»§a nhị phu nhân dưá»ng như có chút khó chịuâ€
Hải ÄÆ°á»ng cưá»i lạnh nhạt, “Ta xen và o chuyện cá»§a ngưá»i khác dÄ© nhiên là m ngưá»i ta khó chịu. Quên Ä‘i, muốn quản cÅ©ng không quản được. Ngươi nha, vá» sau Ãt gây chuyện cho ta!â€
“Dạ, thiếu phu nhânâ€, Tiểu Cam nhảy xuống ghế chạy đến trước mặt Tiểu Tình thi lá»…, “Tiểu Tình tá»· tá»·, hôm nay xin Ä‘a tạ ngươi, sau nà y còn phải nhá» ngươi giúp ta hầu hạ phu nhân. Ta cam Ä‘oan vá» sau sẽ an pháºn, không gây phiá»n toái cho phu nhân!â€
â€œÄÆ°á»£c rồi được rồi! Nói được phải là m được. Trầm nhÅ© mẫu, ta đói bụng a! Tiểu Cam, ngươi cÅ©ng nên Ä‘i cùng Trầm nhÅ© nương xuống phòng bếpâ€. Ta nói xong liá»n ngáp má»™t cái. Tiểu Tình nhìn theo bóng Tiểu Cam mà hô to gá»i nhá», “Nhá»› kỹ, tá»›i đó là m Æ¡n im lặng má»™t chút, đừng khiến gà bay chó sá»§a…â€
Qua ná»a canh giá», Trầm nhÅ© nương và Tiểu Cam vẫn chưa trở vá», Hải ÄÆ°á»ng đã ăn hết Ä‘iểm tâm, hiện tại nà ng chỉ có thể ngồi ôm chiếc đĩa trống không mà là u bà u, “Ta đói a, thịt bò thịt heo thịt gà a, ta nhá»› các ngươi!â€. Tiểu Tình đã Ä‘i ra cổng nhìn và i lần, tại sao bá»n há» vẫn chưa quay vá».
Trá»i đã tối, hai ngưá»i bá»n há» rốt cuá»™c cÅ©ng quay trở lại, Tiểu Tình vừa nháºn há»™p thức ăn vừa há»i, “Sao lại muá»™n như váºy?â€, Tiểu Cam im lặng Ä‘em thức ăn bà y lên bà n, Trầm nhÅ© mẫu hoa tay múa chân má»™t hồi. Hải ÄÆ°á»ng thở dà i nói, “Tiểu Cam, ngươi nói Ä‘i!â€
“Thiếu phu nhân, Ä‘á»u là ta không tốt, là ta là m khó ngưá»iâ€, Tiểu Cam vừa nói xong đôi mắt liá»n đỠlên.
“Có phải bá»n ngưá»i ở phòng bếp là m khó ngươi?â€
“Tiểu thư, Lưu nương kia nói là hiện tại không ai rảnh rá»—i rồi còn bảo chúng ta chá», bếp lò cÅ©ng đặt ở nÆ¡i khác, chÃnh là không muốn nấu cho chúng taâ€.
Hai mắt Tiểu Tình cÅ©ng đã đỠhoe, “Cuối cùng vẫn là Tiểu Cam và Trầm nhÅ© mẫu Ä‘Ãch thân nấu?â€.
Hải ÄÆ°á»ng hiểu rõ nên mỉm cưá»i, â€œÄÆ°á»£c rồi, tối nay chúng ta sẽ nếm thá» tay nghá» cá»§a Tiểu Camâ€.
“Thiếu phu nhân, ngưá»i không tức giáºn sao?â€, Tiểu Cam hÃt hÃt mÅ©i.
“Hôm nay chúng ta đã đắc tá»™i vá»›i bá»n ngưá»i trong nhà bếp, cho các ngươi mượn nÆ¡i nấu nướng đã là may rồi. Bá»n há» chÃnh là muốn chuyển cho ta má»™t lá»i cảnh cáo, rằng sau nà y ta không nên xem và o chuyện cá»§a bá»n há» nữa. ÄÆ°á»£c rồi, ăn Ä‘i, ta đói rồi a!â€
Ä‚n tháºt no, Hải ÄÆ°á»ng cảm giác lượng thức ăn cá»§a mình cà ng lúc cà ng nhiá»u. Äây không phải là hiện tượng tốt, có thể béo lên a! Váºy nên nà ng đứng dáºy Ä‘i tá»›i Ä‘i lui trong phòng. Tiểu Cam bê nước và o, đợi ná»a ngà y má»›i mở miệng há»i, “Thiếu phu nhân, ngưá»i phải suy nghÄ© cách đối phó vá»›i bá»n ngưá»i dưới phòng bếp nha!â€
“Biết rồi biết rồi, đừng là m phiá»n ta Ä‘ang lắc hôngâ€
…
“Thiếu phu nhân, ta ngá»§ chá»— nà o a?â€
Hải ÄÆ°á»ng vừa đếm vòng xoay vừa nói, “…Má»™t trăm năm mươi lăm, má»™t trăm năm mươi sáu, ngá»§ chá»— nà o hả? Äối diện dãy nhà phụ còn có nhiá»u phòng trống, ngươi tá»± mình chá»n Ä‘iâ€, rồi lại tiếp tục lẩm nhẩm, “Má»™t trăm năm mươi tám, má»™t trăm năm mươi chÃn…â€.
“Dãy nhà phụ? Má»™t mình ta? Cái nà y…thiếu phu nhân a, ta nhát gan lắm, có thể đổi sang chá»— khác không?â€
“…Má»™t trăm sáu mươi ba, ngươi mà nhát gan? Không phải chứ?!â€
“Tháºt mà , trước đây ta Ä‘á»u ở cùng phòng vá»›i ngưá»i khác, ta là m sao có thể ngá»§ má»™t mình ở dãy nhà phụ, ta…â€
“Ã, đếm tá»›i bao nhiêu rồi! Nha đầu đáng chết kia…!â€
“Tiểu thư, như váºy Ä‘i, ta ngá»§ má»™t ngưá»i má»™t phòng cÅ©ng trống trải, chi bằng để Tiểu Cam đến ngá»§ cùng vá»›i ta Ä‘iâ€, Tiểu Cam bổ nhà o và o ngưá»i Tiểu Tình, “Tiểu Tình tá»· tá»·, ta biết ngươi tốt nhất mà !â€. Hải ÄÆ°á»ng hừ má»™t tiếng, không biết lưu nà ng ta lại là đúng hay sai.
Tà i sản của c0f7e3
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a c0f7e3
Từ khóa được google tìm thấy
áåçïëàòíî , àâòîøêîëà , âîðîíåæ , çíàìåíèòîñòè , dinh cap luu manh , êåðàìè÷åñêàÿ , èãðóøêè , èíòåðüåðà , hai duong co nuong , hai duong nhan the 4vn , hai duong xuan thuy tao , ïèòàíèå , íîâàÿ , ìóðìàíñê , ñòàâêà , ñóáàðó , ñòðèæêè , õàáàðîâñê , òåàòð , öèôðîãðàä , vu dong can khon , ðàñïèñàíèå , ðîññèÿ