Hồi 3
Bị hãm hại lá»t và o tá» cảnh
Do thương thế cà ng lúc cà ng nghiêm trá»ng nên mãi đến lúc táºn canh ba Tiểu Mã má»›i có thể lê lết tấm thân tà n đến được nÆ¡i cần đến.
Äó là má»™t cốc núi thâm u, bên ngoà i đầy dẫy những tà ng cây che phá»§, cá»™ng vá»›i trùng trùng lá»›p lá»›p những thảm cá» dại má»c hoang cao ngang đầu ngưá»i và hầu như không há» có bất kỳ má»™t dấu hiệu nà o cho thấy đây là nÆ¡i từng có ngưá»i lai vãng.
Cá» cao, cây dầy, xung quanh là những sưá»n núi chông chênh nhấp nhô, tất cả cà ng là m cho mà n đêm Ä‘en thêm dầy đặc. Tuy váºy, Tiểu Mã dù niên ká»· nhá» nhưng đởm lược không nhá», vẫn má»™t thân má»™t mình tiến sâu và o cốc núi không há» có đưá»ng Ä‘i lối lại.
Äến trước má»™t huyệt khẩu táºn trong cùng cốc núi, Tiểu Mã chưa kịp lên tiếng thì từ sâu bên trong huyệt khẩu đã có má»™t giá»ng ồm ồm vang ra :
-Ngươi bị ná»™i thương? Là ngươi trái lệnh ta, đã sinh cưá»ng dùng công phu ta truyá»n cùng ngưá»i động thá»§? Trái lệnh ta là chết, thá»a ước nà y là do ngươi quên nên lúc nà y vẫn còn dám Ä‘em thân đến tá»± nạp mạng cho ta hà nh xá»?
Äó là những lá»i lẽ buá»™c tá»™i, ám thị sá»± Ä‘e dá»a đến sinh mạng. Tiểu Mã không há» tá» ra lo sợ. Trái lại, vừa thở trút ra má»™t hÆ¡i dà i má»i mệt Tiểu Mã vừa là o thà o hồi bẩm :
-Lão trượng có am hiểu như thế nà o vá» Kim Sa há»™i? Chỉ vá»›i má»™t phần ba ná»™i công tâm pháp do lão trượng truyá»n, liệu có đủ cho tiểu bối cÅ©ng vá»›i bá»n ngưá»i Kim Sa há»™i động thá»§ chăng? Là tiểu bối bị bá»n hỠđả thương suýt mất mạng, phải gắng gượng lắm má»›i có thể lê thân vỠđây.
Giá»ng ồm ồm tá» ra kinh ngạc :
-Kim Sa há»™i đã đến Trung Nguyên? Nhưng sao chúng lại xuất hiện ở táºn Hồng gia bảo nà y? Äiá»u gì đã xảy ra? Ngươi liệu có thể gắng gượng thêm má»™t lúc nữa để kể tưá»ng táºn cho ta nghe được chăng?
Tiểu Mã sắp lả dần :
-Tiểu bối Ä‘ang cần Ä‘iá»u trị ná»™i thương, nghÄ©a là cần thêm má»™t phần nữa ná»™i công tâm pháp lão trượng đã truyá»n. Nếu không, tiểu bối e gắng gượng không nổi.
Từ trong huyệt khẩu chợt có má»™t váºt trăng trắng là là bay ra, rÆ¡i ngay cạnh chân Tiểu Mã :
-Chúng ta đã thá»a thuáºn cứ má»—i năm, há»… đến dịp xuân vá» là ta truyá»n cho ngươi má»™t phần ba tâm pháp. Phải ba ngà y nữa má»›i đến hạn kỳ ta truyá»n phần thứ hai cho ngươi, không thể phá lệ. Hãy nháºn lấy hoà n linh Ä‘an bồi nguyên ta vừa ném ra. Dược lá»±c cá»§a linh Ä‘an ắt sẽ giúp ngươi tạm khôi phục, cho đến khi thuáºt xong má»i chuyện, ngươi ta hồ Ä‘iá»u tức chữa trị ná»™i thương.
Tiểu Mã khom ngưá»i định nhặt hoà n linh Ä‘an là váºt trăng trắng vừa má»›i rÆ¡i cạnh chân thì do quá kiệt lá»±c nên ngã chúi luôn xuống đất.
Từ đó, vá»›i tư thế ná»a nằm ná»a ngồi, Tiểu Mã vừa ngấm ngầm váºn công giúp dược lá»±c cá»§a linh Ä‘an mau chóng công hiệu vừa cùng lão nhân kỳ bà trong huyệt khẩu đối thoại. Tiểu Mã than van :
-Sá»›m hÆ¡n đôi ba ngà y cÅ©ng đâu có gì sai biệt, lão trượng sao cứ là m khó tiểu bối sau bao việc tiểu bối đã là m thay cho lão trượng gần trá»n má»™t năm qua?
-Äừng nói nhảm, phà phạm thá»i gian cá»§a ta để tiếp nháºn ná»™i công tâm pháp thượng thừa cá»§a ta. Má»™t năm qua ngươi nà o đã là m được những gì đáng kể. Bất quá ngươi chỉ đưa đến ta những thông tin vô bổ, rốt cuá»™c vẫn chưa khám phá lai lịch và nhất là xuất thân cá»§a mụ Bảo chá»§ phu nhân. Ngươi đừng đòi há»i quá nhiá»u, vô công thì bất thụ lá»™c, ngươi rõ chưa?
Tiểu Mã thở dà i :
-Nhưng lần nà y thì khác, tiểu bối đã có thể cho lão trượng biết phần nà o xuất thân của mụ Bảo chủ phu nhân.
-Nói đi.
Tiểu Mã chép miệng :
-Lão trượng còn nhá»› lần trước lúc tiểu bối đã bẩm báo rằng việc láºp ra những nhân váºt Äầu mục ở Hồng gia bảo đã bắt nguồn từ chá»§ ý cá»§a mụ Bảo chá»§ phu nhân độ năm sáu năm vá» trước?
-Nhá»›! Khi đó ngươi có Ä‘oán Bảo chá»§ phu nhân là ngưá»i có xuất thân từ Äại Mạc, không quan hệ gì đến phÃa Tây Vá»±c như trước kia ta vẫn ngá». Sá»± tháºt thì thế nà o?
Tiểu Mã mỉm cưá»i :
-Hóa ra tiểu bối đã Ä‘oán đúng. Vì ngà y hôm nay La tổng quản và bốn nhân váºt Äầu mục đã đồng loạt phản lại Hồng gia bảo, láºp kế sát hại toà n bá»™ Hồng gia, kể cả Bảo chá»§ Hồng gia bảo. Và trước lúc táng mạng, Bảo chá»§ Hồng gia bảo đã nháºn ra lai lịch thù nhân, gá»i là ngưá»i Kim Sa há»™i.
-Hừ! Hồng Khắc Ngụy bị phu nhân hạ thá»§ tháºt sao? Lẽ nà o giữa há» không há» có tình phu thê?
Tiểu Mã bĩu môi :
-Äến cốt nhục cá»§a mụ là Thiếu chá»§ Hồng Phi Ngục cÅ©ng bị chÃnh tay mụ sát hại.
Hạng mất nhân tÃnh như mụ là m gì biết quý trá»ng tình mẫu tá» phu thê?
-Hãy kể lại từ đầu xem nà o.
Tiểu Mã đà nh phải thuáºt lại toà n bá»™ sá»± việc để sau đó chợt nghe lão nhân kỳ bà đang ẩn trong huyệt khẩu báºt kêu thất thanh :
-Ngươi nghe có lầm không? Mụ có ý ngá» trượng phu cá»§a mụ chÃnh là nhân váºt đã ba mươi năm qua là m rung động giang hồ, VÄ©nh Háºn Tam Vương Vô Diện thư sinh?
Tiểu Mã kinh nghi :
-Thân thủ của Vô Diện thư sinh là thế nà o mà lão trượng bảo đã là m rúng động giang hồ suốt ba mươi năm dà i?
-Chuyện đó ngươi bất tất phải quan tâm vì không liên quan gì đến câu chuyện chúng ta Ä‘ang đỠcáºp. Mụ có nêu được chứng cá»› gì không, hay chỉ nghi ngá» thế thôi?
Tiểu Mã thất vá»ng vì mất cÆ¡ há»™i tìm hiểu thêm vá» nhân váºt Vô Diện thư sinh :
-Mụ chỉ Ä‘a nghi thế thôi. Vì kỳ thá»±c, cuối cùng Bảo chá»§ Hồng gia bảo cÅ©ng táng mạng không há» có thân thá»§ bất phà m như đáng lẽ phải có nếu quả tháºt Bảo chá»§ đúng là Vô Diện thư sinh.
-Nhưng mụ có bảo vì sao mụ nghi ngỠvà quyết tâm tìm giết cho được Vô Diện thư sinh chăng?
Tiểu Mã lắc đầu :
-Ngưá»i cá»§a Kim Sa há»™i đã máºp má» cho hay, đó là vì Vô Diện thư sinh có mối huyết hải thâm thù vá»›i há».
-Hừ! Ngươi táºn mắt nhìn thấy Hồng Khắc Ngụy đã chết?
Tiểu Mã gáºt đầu :
-Kể cả La tổng quản và bốn nhân váºt Äầu mục cÅ©ng chịu chung số pháºn. Tiểu bối trước lúc thoát khá»i địa huyệt vẫn còn nhìn thấy thi thể cá»§a há».
-Hừ! Ngươi lại nói nhảm nữa rồi. Vì lúc kể, ta chỉ nghe ngươi bảo rằng ngươi có nhìn thấy những thi thể kia, đâu có lá»i nà o đỠcáºp chuyện ngươi vẫn nhìn thấy thi thể cá»§a há» Hồng?
Tiểu Mã thoáng chấn động vì sá»± tháºt nà y, nhưng vẫn nói cứng :
-Là tiểu bối kể sót đấy thôi. Quả tháºt vẫn còn có thi thể cá»§a Hồng bảo chá»§ ở đó.
Giá»ng ồm ồm chợt tá» ra hoà i nghi :
-Há lẽ trước kia ta đã ngá» sai, mụ Bảo chá»§ phu nhân không phải là ngưá»i có xuất thân từ Tây Vá»±c?
Tiểu Mã ngáºp ngừng :
-Tuy mụ có cất giữ dị bảo Tây Vá»±c bên ngưá»i nhưng dá»±a theo sá»± biến xảy ra hôm nay e rằng mụ không liên quan gì đến Tây Vá»±c.
-Ngươi bảo bên ngưá»i Hồng Phi Ngá»c không còn dị bảo Thiên Tỵ Sách nữa?
Tiểu Mã minh định :
-Sá»± tháºt là váºy.
-Và ngươi đã thoát khá»i địa huyệt là nhá» công phu Hư Không BÃch Hổ ta đã chỉ Ä‘iểm cho ngươi?
Tiểu Mã tự hà o :
-Má»i công phu do lão trượng truyá»n thụ Ä‘á»u tá» ra lợi hại. Nếu không phải thế, huyệt đạo bị chế ngá»± đâu kịp thá»i giải khai đúng lúc, sau đó tiểu bối còn tá»± thoát khá»i địa huyệt để quay vỠđây?
Giá»ng ồm ôm chợt chùng lại :
-Có phải ta đã căn dặn ngươi không được tá»± ý dùng những công phu ta truyá»n chăng?
Sao lần nà y ngươi dám trái lệnh?
Tiểu Mã ngẩn ngưá»i :
-Äang lúc tháºp tá» nhất sinh, không lẽ tiểu bối cÅ©ng không được phép dùng để tá»± cứu mình?
Äáp lại câu há»i có phần hữu lý cá»§a Tiểu Mã là má»™t thanh âm Ä‘anh gá»n :
-Hiển nhiên là không được.
Và ngay lúc đó, từ huyệt khẩu bá»—ng bắn xạ vá» phÃa Tiểu Mã má»™t luồng kình lá»±c cá»±c kỳ thâm háºu, là m cho không khà xung quanh Tiểu Mã như cÅ©ng bị đặc quánh lại.
“Ào...â€
Tiểu Mã kêu thất kinh :
-á»i... Lão trượng quyết lấy mạng tiểu bối tháºt sao?
Miệng thì kêu nhưng khi thấy luồng kình lá»±c vẫn cứ à o à o đổ áºp đến, Tiểu Mã láºp tức phục ngưá»i nằm sát xuống mặt đất, kịp lúc nhượng cho luồng kình lao phá»›t ngay bên trên lưng, thoát chết trong gang tấc.
Tuy váºy, dẫu thoát chết nhưng vừa nháºn thấy ở ngay bên cạnh chợt xuất hiện má»™t ngách đá hẹp ăn sâu xuống táºn bên dưới ná»n đất, Tiểu Mã cÅ©ng vá»™i và ng quăng mình và o đó nhanh không thể tả.
Hà nh động nà y cá»§a Tiểu Mã không há» thừa. Vì ngay khi Tiểu Mã vừa chui và o ngách đá mất hút, ở cạnh đó liá»n xuất hiện má»™t bóng Ä‘en.
Bóng Ä‘en nà y vừa xuất hiện đã buông tiếng cưá»i lạnh :
-Tiểu cẩu ngươi dù trá ngụy, quá»· kế đến mấy cÅ©ng đừng mong toà n mạng dưới chưởng cá»§a ta. VÄ©nh biệt tiểu tá». Hừ!
Và bóng Ä‘en xuất kình, tung má»™t chưởng lá»±c uy mãnh quáºt và o ngách đá.
“Ầm!â€
Không chỉ có ngách đá vỡ tung mà còn nhiá»u tảng đá chồng chất trên cao cÅ©ng vì sá»± chấn động cùng đổ à o xuống dưới, phá»§ lấp hoà n toà n nÆ¡i Tiểu Mã vừa tá»± ý chui và o.
Má»™t lúc sau, chá» cho má»i thanh chấn động Ä‘á»u lắng dịu, bóng Ä‘en ná» cùng vá»›i giá»ng ồm ồm cố hữu chợt lẩm bẩm những lá»i đắc ý :
-Chỉ có ngưá»i chết má»›i ngáºm miệng vÄ©nh viá»…n, không thể tiết lá»™ bất kỳ dấu vết nà o vá» ta, tiểu tá» ngươi hãy yên tâm nhắm mắt. Má»—i năm cứ dịp xuân vá» ta sẽ thắp cho ngươi má»™t nén hương, gá»i là cảm kÃch những gì ngươi đã là m cho ta suốt má»™t năm qua. Hừ!
Và chỉ “vút†một tiếng, bóng đen chợt biến mất hoà n toà n, đương nhiên là không để lại bất kỳ dấu vết nà o cho thấy đã từng có bóng đen hiện diện.
Trong khi đó dưới tầng tầng lá»›p lá»›p những tảng đá đè chồng lên nhau, Tiểu Mã dù toà n mạng và đang thu lu ngồi trong má»™t góc hẹp, nhưng sau bao sá»± biến vừa xảy ra vẫn không tránh khá»i tâm trạng sợ hãi tá»™t cùng. Tiểu Mã bụng bảo dạ :
“Hóa ra lão giết ta không vì ta vi phạm thá»a ước vá»›i lão. Chỉ là lão muốn giữ kÃn hà nh tung mà thôi. CÅ©ng may ta đã kịp đỠphòng, nhất là vá»›i những lần gần đây má»—i khi ta đến tìm lão Ä‘á»u có cảm giác bồn chồn và nÆ¡m ná»›p lo sợ. Biết thế nà o cÅ©ng có ngà y nà y nên ta không thể không lưu tâm ghi nháºn sá»± tồn tại cá»§a ngách đá, nhỠđó bây giá» ta toà n mạng.
Nhưng liệu ta có thể thoát cảnh bị chôn sống như thế nà y hay không, e rằng còn phải trông chá» và o số pháºn đã dà nh sẵn cho ta. Chỉ hy vá»ng Hoà ng Thiên hữu nhãn, đừng quá sá»›m tuyệt đưá»ng Mã Nguyên VÅ© nà y. Hà ...â€
NÆ¡i Tiểu Mã đã mạo hiểm quăng mình và o, do chỉ là má»™t ngách đá hẹp nên phần rá»—ng bên trong chỉ vừa vặn cho ngưá»i có thân hình nhá» nhắn như Tiểu Mã ngồi.
Muốn thoát chết, Tiểu Mã chỉ còn má»—i má»™t cách là cố lay động và đẩy báºt tháºt nhiá»u tảng đá đã rÆ¡i xuống và đang phá»§ kÃn lấp bên ngoà i. Nhưng khi thá» thá»±c hiện Ä‘iá»u nà y Tiểu Mã hoà n toà n thất vá»ng, bởi chà ng không thể lay hoặc là m cho nhÃch động bất kỳ má»™t tảng đá nà o mà tay Tiểu Mã có thể động chạm đến.
Thứ nhất, đấy là do vị thế ngồi cá»§a Tiểu Mã không phù hợp cho việc trụ tấn lấy đà để đẩy tảng đá. Thứ hai cho dù đã xoay sở và tìm được vị thế thÃch hợp để lấy chá»— chịu tấn nhưng vá»›i sức lá»±c có hạn như Tiểu Mã quả là không thấm gì so vá»›i quá nhiá»u những tảng đá Ä‘ang đè chất chồng bên ngoà i.
Tuy váºy, Ä‘ang lúc xoay ngưá»i choải chân chịu tấn, chợt má»™t chân cá»§a Tiểu Mã do tình cỠấn mạnh và o má»™t chá»— đất má»m nên bị cắm thụt và o.
Phát hiện có chồ đất má»m và chưa biết đó là điá»m may hay rá»§i, Tiểu Mã toan thu chân vỠđể tiện bá» xem xét thì bá»—ng có má»™t lá»±c đạo xuất hiện nÃu giữ ngay chiếc chân đó.
Theo phản ứng tá»± nhiên, Tiểu Mã vá»™i co mạnh chân vá» thì lá»±c đạo ná» cÅ©ng tăng lên vừa nÃu chặt lấy chân Tiểu Mã vừa kéo toà n thân Tiểu Mã vá» phÃa đất má»m.
Thất kinh vá» Ä‘iá»u nà y, Tiểu Mã vá»™i chá»i mạnh chân còn lại, đồng thá»i đưa hai tay lên phÃa sau đầu, tìm chá»— bấu mạnh và o ngách đá, cố giữ sao cho thân hình đừng bị kéo nữa và o chá»— đất má»m kỳ dị ná».
Nhưng há»a vô đơn chÃ, chân thứ hai cá»§a Tiểu Mã chá»i đâu không chá»i, lại chá»i ngay và o chá»— cạnh chân thứ nhất Ä‘ang bị má»™t lá»±c đạo kỳ bà lôi kéo. Và láºp tức chân thứ hai cÅ©ng chịu chung số pháºn vá»›i chân thứ nhất, là lá»±c đạo ná» cùng má»™t lúc nÃu giữ chặt cả hai chân cá»§a Tiểu Mã.
Bị nÃu giữ cả hai chân, Tiểu Mã chỉ có thể chi trì tình trạng bị giằng co trong má»™t khoảng thá»i gian cá»±c ngắn. Sau đó, khi lá»±c bấu giữ ở hai tay lâm cảnh má»i rã rá»i, lá»±c nÃu kéo thì vẫn mạnh như lúc ban đầu, toà n thân cá»§a Tiểu Mã váºy là cà ng lúc cà ng bị kéo phụp và o chá»— đất má»m kỳ lại. Äến nổi Tiểu Mã đà nh buông xuôi mặc cho tình thế đưa đẩy, muốn ra sao thì ra.
Chá»— đất má»m như cà ng lúc cà ng nhão ra khiến lá»±c đạo ná» cà ng kéo Tiểu Mã Ä‘i thì cà ng di chuyển nhanh chóng và dá»… dà ng hÆ¡n, là m Tiểu Mã có cảm nháºn Ä‘ang bị lôi Ä‘i tuồn tuá»™t, Äã váºy, đất nhão xung quanh cứ quấn chặt khắp thân ngưá»i, xá»™c và o mÅ©i và o tai là m chà ng vừa khó chịu vừa ngỡ như sắp chết ngạt đến nÆ¡i.
Tiểu Mã vá»™i bế kÃn hÆ¡i thở, thầm cầu mong hoặc cảnh trạng nà y mau chóng qua Ä‘i hoặc nếu phải chết vì ngạt thì cà ng chết nhanh cà ng tốt.
Và điá»u đó rồi cÅ©ng xảy đến vá»›i Tiểu Mã. Do không thể nÃn nhịn hô hấp được mãi nên khi cần đổi hÆ¡i chỉ suýt nữa Tiểu Mã há hốc mồm để trút ra trá»c khÃ. Nhưng do bản năng cầu sinh ká»m hãm, Tiểu Mã chợt hiểu, nếu mở miệng ra ắt sẽ tạo cÆ¡ há»™i cho bùn đất xá»™c cả và o mồm là m bế kÃn khà quản ắt phải chết, nên vừa ngáºm kÃn miệng cố chịu đựng vừa giáºn dữ vùng vẫy vung loạn tứ chi.
Vì xung quanh Ä‘á»u là bùn nhão nên lúc vùng vẫy, Tiểu Mã vô tình quÆ¡ loạn hai tay, tình cá» chá»™p được má»™t váºt vừa to vừa má»m vừa dà i tháºm thượt.
NghÄ© váºt nà y ắt là váºt cứu tinh không cầu mà được, Tiểu Mã nắm lấy tháºt chặt, tạo thà nh chá»— tá»±a vững chắc để cố thu hai chân vá».
Tiểu Mã chỉ là m bừa như thế nà o ngá» lại phát hiện lá»±c nÃu kéo kỳ bà ở hai chân chợt giảm Ä‘i. Vui mừng vì Ä‘iá»u nà y, Tiểu Mã cà ng váºn lá»±c nhiá»u hÆ¡n, vừa bấu chặt hai tay và o váºt ná» vừa thu rút toà n thân vá».
Ngỡ sẽ thoát, nà o ngỠtoà n thân Tiểu Mã lại bị một lực đạo khác vừa cuốn quanh vừa giằng xé thân thể.
Bị đau buốt, Tiểu Mã đà nh há miệng kêu vang.
Nhưng vừa há miệng bùn nhão liá»n xá»™c và o, khiến Tiểu Mã tỉnh ngá»™, sợ hãi, lại ngáºm chặt miệng.
Do có diá»…n biến nà y xảy ra nên lá»±c bấu giữ cá»§a hai tay Tiểu Mã và o váºt to má»m ná» chợt lÆ¡i Ä‘i. Váºy là thoắt má»™t cái váºt ná» bá»—ng rÆ¡i tuá»™t khá»i tay Tiểu Mã.
Sợ váºt cứu tinh duy nhất mất Ä‘i, Tiểu Mã má»™t lần nữa cuống cuồng quÆ¡ loạn hai tay.
Và lần nà y ở cả hai tay Tiểu Mã Ä‘á»u bất ngá» nắm phải hai váºt to má»m như nhau.
Không cần biết đó là váºt gì, xuất phát từ đâu và tại sao có hình thù bên ngoà i hầu như giống hệt nhau qua cảm giác vừa có ở cả hai tay, Tiểu Mã chỉ cần biết nÃu giữ tháºt chặt hai váºt ná», quyết lần nà y không để chúng tuá»™t thoát Ä‘i như lần má»›i rồi.
ChÃnh lúc đó, lá»±c đạo Ä‘ang cuá»™n quanh thân Tiểu Mã chợt tăng mạnh, khiến nhục thể lúc bị thÃt chặt và o là m cho Tiểu Mã có cảm nháºn xương cốt toà n thân sắp đến lúc bị vỡ vụn.
Äau buốt đến táºn tâm can, Tiểu Mã nổi hung vừa oằn ngưá»i vừa dùng hai chân đạp bừa.
Vừa co chân đạp được má»™t và i lượt, Tiểu Mã chợt có cảm nháºn sá»± co duá»—i ở hai chân như đã dá»… dà ng hÆ¡n, dưá»ng như vây bá»c chung quanh Tiểu Mã lúc nà y không còn là bùn nhão nữa mà là là n nước mênh mông bao trùm, vừa giá lạnh đến không ngá».
Nghi hoặc khôn xiết, Tiểu Mã vội hé mở hai mắt.
Vừa hé mắt nhìn, chỉ suýt nữa Tiểu Mã kêu hoảng :
“Hóa ra hai váºt ta Ä‘ang nắm giữ ở trong tay chÃnh là hai trong nhiá»u xúc tu to lá»›n cá»§a má»™t loà i thá»§y quái? Ôi chao, khắp thân ta lại còn bị hai xúc tu khác quấn chặt? Nếu ta không mau tìm cách thoát, má»™t là bị xúc tu to lá»›n kỳ vÄ© cá»§a thá»§y quái quấn đến chết, hai là thế nà o cÅ©ng bị chết đắm giữa là n nước mênh mông giá lạnh nà y. Ôi... nhưng là m thế nà o để thoát đây?!â€
Äúng như Tiểu Mã vừa thầm lo sợ, giữa lá»›p sáng nhá» nhá» cá»§a là n nước giá lạnh bao quanh, Tiểu Mã nhìn thấy phần đầu cÅ©ng là phần thân to bằng cái đầu cá»§a má»™t loà i thá»§y quái kỳ lạ, vá»›i nhiá»u xúc tu vừa dà i vừa to Ä‘ang cùng má»™t lúc thá»±c hiện nhiá»u phần việc khác nhau. Có hai xúc tu cá»§a thá»§y quái Ä‘ang bị Tiểu Mã tình cá» nắm giữ, hai xúc tu gần đó thì Ä‘ang cuá»™n quanh thân Tiểu Mã. Năm bảy xúc tu còn lại thì Ä‘ang ngoe nguẩy tứ tung dò đưá»ng để thá»§y quái dá»… dà ng di chuyển, những cái khác thì lượn qua lượn lại quanh Tiểu Mã như muốn tìm chá»— để cuá»™n và o như thoạt đầu đã cuá»™n được và o hai chân Tiểu Mã.
Kinh hoà ng vì không ngá» bản thân lại phải đối đầu vá»›i má»™t loà i thá»§y quái chưa từng nghe ai nói đến bao giá», nhất là sợ đôi xúc tu ná» quấn chết. Tiểu Mã vá»™i và ng tìm cách đối phó, cần nhất là không để chết ngạt do đã bế kÃn hô hấp quá lâu.
Do chá»§ ý đã có, Tiểu Mã láºp tứ váºn dụng toà n bá»™ công phu ná»™i thể, dẫn lưu đến hai lòng bà n tay, thi triển sở há»c và bắt đầu váºn xoắn và o đôi xúc tu cá»§a thá»§y quái vẫn Ä‘ang bị Tiểu Mã nắm giữ.
Vá»›i công phu sở há»c vừa váºn dụng, thoạt tiên Tiểu Mã có ý mừng vì phát hiện ở thá»§y quái đã bắt đầu có biểu hiện sợ hãi. Äó là những xúc tu còn lại cá»§a thá»§y quái cùng quÆ¡ loạn, khiến hai xúc tu Ä‘ang quấn quanh thân Tiểu Mã cÅ©ng ná»›i lá»ng ra.
Tiểu Mã không bá» lở cÆ¡ há»™i, vá»™i vùng vẫy hai chân, uốn vặn thân mình và mau chóng thoát cảnh bị hai xúc tu ná» ká»m chế. Nhân đó, Tiểu Mã táºn dụng lá»±c bám giữ từ hai tay và o đôi xúc tu cá»§a thá»§y quái, vừa quẫy chân trong là n nước giá lạnh nhá» nhá», vừa báºt ngoi ngưá»i lên tháºt nhanh.
“Ào...â€
NhỠđó chỉ má»™t thoáng sau Tiểu Mã đã có thể nhô đầu lên khá»i mặt nước và vá»™i và ng thổ trá»c khà để hÃt nhanh và o ngưá»i những là n thanh khà đang hết sức cần đối vá»›i Tiểu Mã lúc nà y. Nhưng vừa thổ nạp xong, từ ná»™i thể cá»§a Tiểu Mã xuất hiện má»™t chấn động nhẹ. Và chấn động nà y sau đó lan nhanh khắp cÆ¡ thể tạo cảm giác kỳ quái là mắt hoa mà y choáng và lục phá»§ ngÅ© tạng thì nóng bừng lên bần thần khó tả.
Tứ chi cÅ©ng vì thế mà bá»§n rá»§n khiến hai tay Tiểu Mã Ä‘ang nắm giừ đôi xúc tu ná» chợt xuá»™i Ä‘i, tạo cÆ¡ há»™i cho thá»§y quái thu hai xúc tu vá» và thoát vòng ká»m tá»a như lúc nãy Tiểu Mã đã thoát.
Äúng lúc nà y là n nước xung quanh Tiểu Mã chợt xoáy động mạnh là m cho Tiểu Mã chưa kịp hiểu Ä‘iá»u gì Ä‘ang xảy ra thì ngay trước mặt cÅ©ng nhô cao trên mặt nước. Tiểu Mã nhìn thấy má»™t váºt tháºt to có hình thù kỳ quái vá»›i hai đốm sáng đỠtợ than hồng cứ nhấp nha nhấp nháy chiếu xạ những tia sáng kỳ quái và o hai mắt Tiểu Mã.
CÅ©ng lúc nà y toà n thân Tiểu Mã lại bị má»™t và i lá»±c đạo cùng má»™t lúc áºp và o quấn quanh và xiết chặt, khiến Tiểu Mã phải hiểu đấy là bản thân lại bị những xúc tu cá»§a thá»§y quái tấn công.
Nhưng không như lần má»›i rồi, lần nà y toà n thân Tiểu Mã vì Ä‘ang lâm cảnh bá»§n rá»§n ngoà i ý nghÄ©, khiến sức lá»±c chợt tan biến Ä‘i nên Tiểu Mã dù không muốn vẫn chấp nháºn để thá»§y quái dùng xúc tu uy hiếp.
Và vì Tiểu Mã không có phản ứng gì kháng cá»± nên thân thể Tiểu Mã từ từ bị nhấc lên, cao hÆ¡n mặt nước những má»™t hai trượng Bị treo lÆ¡ lá»ng trên không, Tiểu Mã kinh hoà ng nhìn xuống và bấy giá» má»›i hiểu váºt tháºt to vá»›i hình thù kỳ quái lúc nãy đã hiển hiện trước mặt Tiểu Mã chÃnh là phần đầu và cÅ©ng là phần thân cá»§a thá»§y quái. Hai xúc tu to dà i Ä‘ang đưa Tiểu Mã lên cao cÅ©ng được xuất phát từ phần thân mang hình thù kỳ quái ná», chứng tá» hai đốm sáng đỠkia chÃnh là đôi mục quang to đến kinh khiếp cá»§a thá»§y quái.
Thá»§y quái vẫn Ä‘ang chiếu xạ những tia nhìn khá»§ng khiếp và o Tiểu Mã, má»™t sinh váºt nhá» nhoi so vá»›i tấm thân kỳ vÄ© cá»§a thá»§y quái và láºp tức nó hung hãn quáºt mạnh Tiểu Mã trở lại và o là n nước giá lạnh.
“Bùng...â€
Bị quáºt mạnh nhưng toà n thân thì vẫn bị thá»§y quái dùng xúc tu giữ chặt, Tiểu Mã thừa hiểu vì sao thá»§y quái lên cÆ¡n cuồng ná»™.
Thân hình Tiểu Mã lại được nâng lên cao có nghÄ©a là Tiểu Mã sắp bị thá»§y quái quáºt nữa xuống là n nước, Tiểu Mã nhắm mắt thở dà i :
“Äã là số chết ta chạy đến đây cÅ©ng không thoát chết. A... nếu biết trước thế nà y, lúc nãy ta đâu dại dùng công phu Hư Không BÃch Hổ là m cho thá»§y quái Ä‘au ở hai xúc tu đã bị ta nắm và o. Có sinh váºt nà o lúc bị Ä‘au lại không tá» ra cuồng ná»™, huống hồ thá»§y quái được cao xanh phú cho má»™t thân hình kỳ vÄ© vá»›i quá nhiá»u cánh tay tha hồ vùi dáºp ta là tác nhân vừa là m cho nó Ä‘au! Hà ...â€
“Bùng... Bùng...â€
Tiểu Mã bị quáºt liên hồi kỳ tráºn, không biết bao nhiêu lượt mà nói. Và Tiểu Mã tin chắc rằng bản thân thế nà o cÅ©ng chết. Mặc dù thế vá»›i đà cuồng ná»™ lúc nà y cá»§a thá»§y quái thì Tiểu Mã dù có chết cÅ©ng bị thá»§y quái quáºt mãi quáºt mãi, quáºt cho đến lúc tâm trạng cuồng ná»™ cá»§a thá»§y quái nguôi ngoai thì thôi.
“Nhưng lúc nà o thì thá»§y quái má»›i nguôi ngoai đây?â€
Dưá»ng như đó là ý nghÄ© và cÅ©ng là nghi vấn cuối cùng cá»§a Tiểu Mã, trước khi bị chìm và o vô thức, bước và o cõi âm ty. Vì toà n thân Tiểu Mã chỉ sau và i lượt bị quăng váºt và vùi dáºp đã bị nhói buốt táºn tâm can khiến thất khiếu Ä‘á»u xuất huyết lai láng. Nhất là miệng đã và đang thổ ra từng ngụm huyết, phun ra có vòi, không thể nà o ká»m chế được.
...
Lâu tháºt lâu sau đó, khi dần dần quay trở lại, Tiểu Mã mÆ¡ hồ nghÄ© bản thân Ä‘ang váºt vá» trôi dần và o ngưỡng cá»a Quá»· Môn Quan.
Có cảm nghÄ© nà y vì Tiểu Mã mÆ¡ hồ phát hiện bản thân Ä‘ang bồng bá»nh trôi. Và không hiểu sao Tiểu Mã lại mÆ¡ hồ nháºn thấy có cả thân hình cao to kỳ vÄ© cá»§a thá»§y quái cÅ©ng bồng bá»nh trôi cạnh Tiểu Mã.
Chỉ đến khi nháºn thức quy hồi hoà n toà n, giúp Tiểu Mã minh bạch bản thân vẫn còn sống, không tháºt sá»± chết như Tiểu Mã đã nghÄ©, thì Tiểu Mã má»›i hiểu bản thân trôi bồng bá»nh vì Ä‘ang nằm vắt ngang, ná»a trên tấm thân bất động cá»§a thá»§y quái và má»™t ná»a thì váºt vá» nhúng và o là n nước, không những thế quấn quanh thân Tiểu Mã lúc nà y cÅ©ng là đôi xúc tu to dà i cá»§a thá»§y quái nhưng lại là những xúc tu má»m oặt và bất động.
Thoạt phát hiện bản thân Ä‘ang cáºn ká» phần thân to lá»›n cá»§a thá»§y quái, Tiểu Mã chỉ chá»±c kêu hoảng vì khiếp sợ. Nhưng ngay sau đó lúc chỉ khẽ cá»±a mình đã thoát khá»i từng vòng quấn há» cá»§a đôi xúc tu ná», Tiểu Mã nhẹ thở phà o vì hiểu ra thá»§y quái đã chết.
“Nhưng tại sao thá»§y quái lại chết? Nếu bảo là do ta thì hết sức phi lý. Vì ta là m gì có đủ lá»±c để sát hại loà i thá»§y quái to lá»›n khá»§ng khiếp nà y? Trừ phi đã có ân nhân xuất hiện, cứu nguy cho ta. Nhưng vị ân nhân ấy đâu?â€
Muốn tìm lá»i đáp, Tiểu Mã vá»™i đưa mắt tìm quanh.
NhỠđó toà n bá»™ cảnh quang xung quanh lần lượt Ä‘áºp và o mục quang Tiểu Mã.
Äầu tiên là cảnh bình lặng cá»§a là n nước giá lạnh vẫn Ä‘ang hiển hiện xung quanh Tiểu Mã. Và bồng bá»nh nổi lên giữa là n nước là phần thân to như chiếc thuyá»n con cá»§a thá»§y quái.
Trên chiếc thuyá»n là Tiểu Mã. Giữ chiếc thuyá»n nổi lên trên mặt nước là cả thẩy tám xúc tu vươn rá»™ng tứ bá» cá»§a thá»§y quái. Còn bao bá»c xa xa và xung quanh là n nước là những rặng núi um tùm cây cá», hoang vắng và âm u, tịnh không có lấy má»™t bóng ngưá»i.
Tiểu Mã từ từ trưá»n ngưá»i lên, nằm hẳn lên trên thân thá»§y quái, sau đó ngồi nhổm dáºy và cố tình lá»›n tiếng kêu :
-Tiểu sinh là Mã Nguyên Vũ, đa tạ vị ân công nà o đã trượng nghĩa ra tay giúp tiểu sinh thoát chết vì thủy quái. Nếu không có gì bất tiện xin ân công hiện thân cho tiểu sinh có cơ hội hà nh lễ bái tạ.
Thanh âm cá»§a Tiểu Mã tuy không đủ lá»›n, do khắp thân thể vẫn còn Ä‘au âm ỉ, chứng tá» thương thế chưa có dấu hiệu thuyên giảm phục hồi nhưng vì cảnh vắng lặng xung quanh nên thanh âm đó cÅ©ng vang đến táºn hang cùng hẻm cụt.
Nhưng tất cả chỉ có thế mà thôi, hoà n toà n không có thêm má»™t thanh âm nà o khác vang lên gá»i là đáp lại lá»i Tiểu Mã.
Chợt hiểu, Tiểu Mã lại lên tiếng với thái độ dè dặt và am hiểu :
-Có thể ân công không muốn xuất hiện vì lo ngại tiểu sinh sẽ quấy rầy chá»— ân công thanh tu. Nếu là váºy tiểu sinh nguyện khắc ghi mãi đại ân nà y cá»§a ân công và xin có lá»i tạ từ ở đây. Bái biệt!
Do có cỠđộng nà y nên Tiểu Mã suýt nữa té nhà o xuống nước.
Kinh hồn hoảng vÃa, Tiểu Mã đà nh ngồi im và lo ngại nhìn thân hình thá»§y quái không hiểu sao lại nhấp nhô xao động vá»›i những xúc tu như cÅ©ng Ä‘ang uốn éo quẫy lượng chung quanh.
“Thá»§y quái vẫn còn sống? Hay là do cỠđộng cá»§a ta khiến thân hình cá»§a thá»§y quái cÅ©ng nhấp nhô xao động?â€
Không thể biết đâu là lá»i giải thÃch hợp lý, là do thá»§y quái vẫn sống hay là vì cỠđộng cá»§a bản thân mà ra, Tiểu Mã đà nh kÃnh nhi viá»…n chi, nÆ¡m ná»›p lo sợ, dõi nhìn trừng trừng và o thân hình thá»§y quái.
Một lúc sau thấy vẫn không có thêm diễn biến nà o khác lạ, Tiểu Mã chợt động tâm vội vục cả hai tay và o nước và từ từ khuấy động.
Dùng hai tay thay cho đôi mái chèo, Tiểu Mã là m cho thân hình thá»§y quái từ từ chuyển dịch tiến cháºm đến vùng rừng núi âm u hoang vắng gần nhất.
Tiểu Mã cà ng chèo đi cà ng nhìn thấy những xúc tu như cũng đang uốn éo sinh động hơn, khiến chà ng cà ng hoang mang, không hiểu đấy là biểu hiện cho thấy thủy quái vẫn còn sống hay kỳ thực chỉ là do là n nước bị khuấy động mà tạo thà nh cảm giác nà y.
Nỗi sợ hãi cũng theo đó tăng dần lên và bắt buộc Tiểu Mã chèo mạnh tay hơn, mong sớm thoát xa thủy quái mau chừng nà o tốt chừng ấy.
“Chỉ cần ta lên đến bá», giả như thá»§y quái vẫn sống cÅ©ng không còn cÆ¡ há»™i uy hiếp sinh mạng ta.â€
Vá»›i chá»§ ý nà y, ngay khi phát hiện khoảng cách đến bá» chỉ còn má»™t và i trượng mà thôi, Tiểu Mã đã vá»™i và ng nhoà i ngưá»i xuống nước, tiện chân đạp mạnh và o chân thá»§y quái đẩy nó trôi ngược ra xa. Và cÅ©ng nhân cái đạp chân đó, Tiểu Mã chỉ sau và i lượt bươn ngưá»i đến bỠđã dá»… dà ng tiến sát mép đá, nÆ¡i có má»™t và i nhánh cây hoang dại má»c vươn ra.
Äúng lúc nà y, ở mặt nước ngay phÃa sau lưng Tiểu Mã chợt vang lên hà ng loạt tiếng quẫy đạp.
“Bùng... Bùng...â€
Tiểu Mã kinh tâm vừa huÆ¡ tay vÆ¡ vá»™i và nắm và o nhánh cây trước mặt vừa ngoái đầu nhìn lại phÃa sau.
“Chao ôi. Hóa ra lúc nà y chỉ là má»™t giấc ngá»§ cá»§a thá»§y quái. Bởi ta đạp mạnh và o lại thá»§y quái tỉnh giấc, bây giá» nó lại cuồng ná»™ nữa đây. Ta phải chạy thôi.â€
Và Tiểu Mã nÃu mạnh nhánh cây, khẩn trương thu ngưá»i lên cao, kịp thoát khá»i má»™t xúc tu chợt vươn đến bất ngỠđịnh chá»™p và o Tiểu Mã trong gang tấc.
“Ào...â€
Äã nháºn biết thá»§y quái có tất cả tám xúc tu và chiá»u dà i cá»§a má»—i xúc tu là đến má»™t hai trượng, nên khi báºt thoát mình lên nhánh cây Tiểu Mã láºp tức cuống cuồng trèo lấy trèo để, thoăn thoắt di chuyển sâu và o bá».
“Rà o... rà o...â€
Những nhánh cây ở phÃa sau vừa bị Tiểu Mã vượt qua chợt chuyển động rà o rà o, cho Tiểu Mã biết những nhánh cây đó đã bị hà nh hạ thay cho Tiểu Mã khi bị thá»§y quái dùng xúc tu quáºt loạn và o.
Thêm má»™t lúc ngắn ngá»§i nữa, khi Tiểu Mã tin chắc bản thân đã thoát ra xa tầm phạm vi cá»§a thá»§y quái, do quá má»i mệt, Tiểu Mã vá»™i buông ngưá»i nằm thở dốc trên ná»n đá nhám nhúa và lạnh.
Chợt có nhiá»u tiếng động lạ vang lên cạnh chá»— Tiểu Mã nằm.
Khó có thể nghĩ đó là thủy quái, vì nó dù sao vẫn là sinh linh sống ở dưới nước đâu thể lê thân lên chỗ cạn, nên Tiểu Mã vẫn vững dạ nằm yên, chỠđến lúc hết mệt hẳn hay.
Bá»—ng
- Oái!
Tiểu Mã báºt kêu vì ở tay tả chợt nhói Ä‘au lên giống như bị má»™t váºt sắc nhá»n chá»c và o.
Kinh nghi, Tiểu Mã nâng cao tay tả lên nhìn :
-Chao ôi... là loà i quỷ quái gì thế nà y?
Tiểu Mã vừa kêu vừa vung mạnh tay, hy vá»ng sẽ là m cho má»™t sinh váºt kỳ quặc Ä‘ang ngoạm má»™t đầu và o tay Tiểu Mã bị văng ra.
Nhưng sinh váºt đó vẫn cứ ngoạm chặt, không những thế, thân hình má»m oặt và nhá» bé cá»§a sinh váºt kỳ lạ ná» cứ cà ng lúc cà ng phình to khiến Tiểu Mã thêm thất kinh hồn vÃa.
Tiểu Mã ngồi báºt dáºy, toan dùng tay hữu chá»™p và o và bứt sinh váºt no ra khá»i tay tả.
Chợt cánh tay hữu cá»§a chà ng cÅ©ng bị nhói Ä‘au, không chỉ ở má»™t chá»— mà đến và i ba chá»— là Ãt.
ÄÆ°a mắt nhìnt hì Tiểu Mã phát hiện cÅ©ng là những sinh váºt kỳ lạ ná» Ä‘ang Ä‘eo đẳng bám và o những chá»— gây cho Tiểu Mã cảm giác Ä‘au nhói.
Hồn bất phụ thể, không thể hiểu từ đâu xuất hiện những sinh váºt kỳ lạ đến thế, Tiểu Mã vùng đứng dáºy là kinh tâm khi nhìn thấy xung quanh nÆ¡i bản thân vừa nằm nghÄ© mệt hiện Ä‘ang có nhiá»u tháºt nhiá»u những sinh váºt tương tá»± cứ lổn nhổn bò đến chân.
“Ào...â€
Tiểu Mã hoảng hồn bỠchạy, bất chấp đã có thêm một và i chỗ nhói đau ở dưới chân và ở đâu đó sau lưng.
Äây là nÆ¡i có địa hình hoà n toà n xa lạ vá»›i Tiểu Mã. Vì thế chỉ đến khi chạy đến má»™t chá»— tháºt thoáng đãng, nÆ¡i mà những lùm cây hoang dại chỉ lác đác xuất hiện xa xa ở xung quanh, Tiểu Mã má»›i dám dừng chân đứng lại.
Thì “Phịchâ€
Sinh váºt đầu tiên đã ngoạm và o cánh tay tả cá»§a Tiểu Mã chợt bất ngá» rÆ¡i xuống ngay trước mặt Tiểu Mã.
Nhìn và o sinh váºt ná», thân hình nó đã no tròn, căng lên và trương phình tuyá»n má»™t mà u Ä‘á», Tiểu Mã vụt hiểu đấy là sinh váºt nỠđã hút no máu huyết cá»§a chÃnh Tiểu Mã.
Tiếp sau đó, lần lượt những sinh váºt tương tá»± sau khi đã hút thá»a thuê đến căng no những máu huyết cá»§a Tiểu Mã, chúng cÅ©ng tá»± buông mình và rÆ¡i xuống.
Tiểu Mã đếm được tất cả mưá»i hai con và thất kinh khi nhìn thấy chúng lần lượt chuyển từ mà u đỠnhư máu sang sắc mà u Ä‘en bầm.
TIếp nữa những sinh váºt ná» bá»—ng oằn thân lăn lá»™n, đầu tiên là những con đã rÆ¡i xuống trước, sau đó má»›i đến những con còn lại.
Chúng oằn thân như thế được má»™t lúc rồi nằm yên, như những sinh linh sau khi ăn uống no thá»a cần đắm chìm và o giấc ngá»§ mãn nguyện.
Nhưng không phải chúng ngá»§, Tiểu Mã nháºn định như thế khi phát hiện rằng chúng nằm yên vì đã chết.
Äang sững sá» vì lần đầu nhìn thấy những sinh váºt kỳ lạ, việc phát hiện tất cả chúng Ä‘á»u bá»—ng dưng lăn ra chết cà ng khiến Tiểu Mã sá»ng sốt hÆ¡n.
Tiểu Mã đứng đỠngưá»i như thế má»™t lúc khá lâu, sau đó bá»—ng quay ngưá»i chạy ngược lại chá»— cÅ©.
Những sinh váºt kỳ lạ lúc nãy đã biến mất, nhưng chỉ cần Tiểu Mã đứng thêm má»™t lúc nữa thì có lẽ do đánh được hÆ¡i ngưá»i chúng lại rì rà o bò lổn nhổn xuất hiện.
Tiểu Mã vẫn đứng yên, cố tình để cho má»™t và i sinh váºt ná» ngoạm và o chân. Sau đó chà ng quay lui, Ä‘i trở lại chá»— thoáng đãng lúc nãy.
Má»™t lúc sau, cÅ©ng như những con trước đó, những sinh váºt Ä‘ang ngoạm và o chân Tiểu Mã cÅ©ng buông thân rÆ¡i xuống, sau khi đã hút thá»a thuê máu huyết Tiểu Mã, và cuối cùng chúng cÅ©ng chết, toà n thân chuyển từ mà u đỠsang Ä‘en bầm.
Tiểu Mã lặng cả ngưá»i :
-Chúng hút máu cá»§a ta, sau đó Ä‘á»u chết là máu ta có độc ư? Phải rồi, là do hoà n linh Ä‘an bồi nguyên gì đó lão nhân kỳ bà trong huyệt khẩu đã bảo ta dùng. Trong linh Ä‘an có độc?
Thảo nà o lão yên tâm bỠđi, không cần biết ta có bị chết vì loạn thạch đè lên hay không.
Bởi vì lão ta tin chắc ta phải chết. Dùng loạn thạch phá»§ kÃn ta chỉ là lão muốn che giấu hoà n toà n xác ta mà thôi. Hóa ra bấy lâu nay ta chỉ bị lão lợi dụng. Nay do sá»± lợi dụng chẳng còn, lão phải sát nhân diệt khẩu. Lão đã bảo, chỉ có ngưá»i chết má»›i vÄ©nh viá»…n ngáºm câm miệng.
Lão là ai? Sao lại đối xá» tà n độc vá»›i ta như váºy, trước là lợi dụng, sau giết Ä‘i để bịt đầu mối?
Äang lúc nà y ở xa xa, tiếng thá»§y quái cuồng ná»™ Ä‘áºp loạn mặt nước vẫn thỉnh thoảng vang đến tai Tiểu Mã, khiến Tiểu Mã vụt hiểu lý do nà o là m cho thá»§y quái lúc nãy bá»—ng rÆ¡i và o giấc ngá»§ cháºp chá»n thay vì cuồng ná»™ tiếp tục quáºt tan xác Tiểu Mã.
Tiểu Mã nhá»› lại, do bị thá»§y quái vùi dáºp nên xuất huyết ở thất khiếu, mà máu huyết cá»§a Tiểu Mã lại ngấm độc, là chất độc đó đã là m cho thá»§y quái dù có sức mạnh phi thưá»ng vẫn bị bần thần bá»§n rá»§n khắp thân, tuy không chết nhưng vô tình lại tạo cÆ¡ há»™i cho Tiểu Mã toà n mạng.
“A... Ta toà n mạng là nhá» chất độc lão thất phu kỳ bà đã cố tình dùng để giết ta, không há» có bất kỳ ân công nà o xuất hiện tương trợ cả. Là ta nên cảm kÃch hay oán háºn lão đây? Äa tạ hoà ng thiên đã ban cho Mã Nguyên VÅ© nà y toà n mạng. Phần lão, ta nhất định sẽ dà nh kinh ngạc cho lão sau nà y. Ha... ha... “ Tiểu Mã thầm cưá»i và vá»™i và ng quay trở lại chá»— có nhiá»u sinh váºt kỳ lạ ná». Chà ng cố tình để chúng hút thêm nữa những máu huyết có độc ắt sau nà y sẽ gây há»a đến thân.
Mãi đến khi toà n thân chợt lả Ä‘i vì mất nhiá»u máu huyết, Tiểu Mã má»›i thôi, không dám để cho những sinh váºt nà y hút thêm nữa.
Cảm giác đói cÅ©ng dâng cao khiến Tiểu Mã tuy chỉ muốn tìm chá»— nghÄ© ngÆ¡i nhưng đà nh phải lê thân Ä‘i tìm váºt thá»±c.
Núi rừng hoang vu ở đây như chưa từng có dấu chân ngưá»i đặt đến. Tiểu Mã phát hiện má»™t cá»™i cây trÄ©u quả và quanh gốc là những quả chÃn rụng Ä‘a số thì đã thối rữa, còn số Ãt vẫn còn dùng được.
Dùng quả cây thay cho thức ăn, Tiểu Mã ăn đến no căng má»›i tìm chá»— đánh má»™t giấc thá»a thÃch.
Thức dáºy, Tiểu Mã lại ăn, sau đó tìm đến chá»— những sinh váºt ná», tiếp tục cho chúng hút máu.
Mãi đến ngà y thứ ba, lúc phát hiện lÅ© sinh váºt ná» dù hút máu mãi vẫn không có hiện tượng báºt lăn ra chết, Tiểu Mã má»›i yên tâm vì biết rằng má»i chất độc đã được hút sạch, không còn lo háºu há»a vá» sau nữa, chỉ khi đó Tiểu Mã má»›i dám nghÄ© đến chuyện tìm đưá»ng thoát hiểm.
Nhưng sau gần hai ngà y tá»± Ä‘i dò xét khắp nÆ¡i, Tiểu Mã có phần thất vá»ng khi nháºn ra bản thân đã tình cá» lá»t và o má»™t tuyệt cốc, không có lối dẫn và o không có nẻo thoát ra.
Tiểu Mã thở dà i :
“Là trá»i cao muốn thá» lòng nhẫn nại cá»§a ta đây. Nhưng không sao, ở đây có sẵn nước uống, có nhiá»u loại quả cây tha hồ ăn, lo gì không có ngà y ta sẽ tìm thấy nẻo thoát cảnh sinh cầm!â€
NghÄ© như váºy, Tiểu Mã bắt đầu tá»± lo thu xếp cho bản thân nÆ¡i ăn chốn ở.
“Cần nhất là chá»— ở không quá xa nguồn nước, cÅ©ng không quá gần những chá»— có cây cối um tùm, phòng ngừa nÆ¡i nà y còn nhiá»u loại sinh váºt lạ có thể bất ngá» xuất hiện gây hại!â€
Äể tìm má»™t chá»— lưu ngụ như đã nghÄ©, Tiểu Mã cÅ©ng phải mất hai ngà y dò xét từng ngóc ngách cá»§a dãy núi trùng Ä‘iệp vây kÃn tứ bá» xung quanh. Và cuối cùng cÅ©ng có má»™t thạch động tương đối rá»™ng nhưng lại kÃn đáo, đủ đáp ứng má»i yêu câu như đã đỠra.
Sau má»™t lúc lâu dá»n quanh chá»— nghỉ ngÆ¡i, Tiểu Mã tình cá» phát hiện tại má»™t góc khuất chợt má»c nhô lên má»™t mô đá tròn á»§m.
Thoạt nghÄ©: “Trong thạch động nà y nếu để mô đá như thế nà y nằm mãi đây e trông không được thuáºn mắt.â€
Tiểu Mã vốn dÄ© có tánh tá»± láºp và cầu toà n nên tìm cách để xoay nạy hoặc bẩy hòn đá đó lăn ra ngoà i.
Nhưng sau khi xem xét kỹ hòn đá và phát hiện nó như là váºt dÃnh liá»n thà nh má»™t khối vá»›i ná»n động, tuyệt đối không thể bẩy Ä‘i, Tiểu Mã thở dà i và dùng tay vá»— vá»— và i lượt lên mô đá.
Và Tiểu Mã kinh tâm vì bất chợt nghe những loạt vỗ của mình và o mô đá lại phát ra những thanh âm có tiếng vang, hoà n toà n khác với tiếng động đùng đục nếu dùng tay vỗ và o đá.
“Äây không phải má»™t mô đá bình thưá»ng. Dưới mô đá dưá»ng như là má»™t nÆ¡i rá»—ng.
Phải chăng còn má»™t bà động nữa ở phÃa dưới, và mô đá nà y chỉ là váºt che Ä‘áºy, ngụy trang, giấu kÃn lối xuất nháºp bà động?â€
Thêm lo ngại vì nghÄ© nÆ¡i đây vốn có ngưá»i từng lưu ngụ và lúc nà y có lẽ bản thân đã vô tình phát hiện và khuấy động chá»— lưu ngụ vốn dÄ© luôn yên tÄ©nh cá»§a nhân váºt đó, Tiểu Mã từ từ lùi lại, định tâm sẽ tìm nÆ¡i khác để dung thân nhưá»ng thạch động nà y cho ngưá»i đó là nhân váºt đã đến đây trước Tiểu Mã có lẽ từ rất lâu.
Nhưng má»™t chuyển biến kỳ lạ bá»—ng từ từ xuất hiện, lá»t và o mắt Tiểu Mã. Äó là mô đá ná» từ từ chuyển dịch, đầu tiên là lắc lư qua lại, là m cho ná»n động dưới chân Tiểu Mã cùng lay chuyển lắc lư. Sau đó mô đá từ từ chìm xuống tạo thà nh má»™t và nh Ä‘ai kẽ hở vốn là chá»— tiếp giáp giữa ná»n động và mô đá tròn á»§m Ä‘ang động Ä‘áºy ná». Và từ và nh Ä‘ai kẽ hở đó chợt phát ra má»™t chuá»—i tiếng kêu phì phì tháºt dà i, là m cho Tiểu Mã cà ng nghe cà ng kinh tâm tán đởm.
Và thay vì quay ngưá»i tháo chạy, Tiểu Mã lại sững sá» kinh ngạc nhìn mô đá ná» cà ng lúc cà ng chìm mất Ä‘i, lưu lại ngay chá»— đó là má»™t miệng huyệt tròn và nh vạnh và sâu hun hút.
Tâm trạng hiếu kỳ chợt thúc đẩy Tiểu Mã tiến đến gần miệng huyệt. Và khi nhìn và o đó Tiểu Mã phải buột miệng kêu :
-Thiên địa quỷ thần ơi, lại có giống rùa to lớn đến ngần nà y sao?
Tiểu Mã cứ thất thần nhìn mãi và o phần rá»—ng ở ngay bên dưới miệng huyệt, kinh tâm nhìn má»™t mai rùa cá»±c to Ä‘ang nặng ná» di chuyển vá» má»™t phÃa, để lại phÃa sau là má»™t địa đạo ngầm chỉ dẫn đến bên dưới ná»n động là kết thúc.
Mãi đến khi lão Äại Quy ná» Ä‘i khuất Tiểu Mã má»›i tỉnh ngá»™ và tìm cách leo xuống miệng huyệt, nÆ¡i Ä‘ang có má»™t địa đạo ngầm có thể đưa chà ng đến má»™t chá»— hy vá»ng sẽ là nẻo thoát sinh.
Khoảng cách từ miệng huyệt đến phần đáy cá»§a địa đạo là và i ba trượng. Do đó để leo xuống mà không sợ ngã gãy chân, Tiểu Mã đà nh dùng đến công phu Hư Không BÃch Hổ, như độ nà o đã nhỠđó mà leo thoát địa huyệt ở Hồng gia bảo.
Lúc đã đứng an toà n ở bên dưới và nhìn lên, Tiểu Mã cà ng thêm thất thần vì Ä‘oán ra lão Äại Quy ná» to lá»›n là ngần nà o. CÅ©ng bởi vì quá to lá»›n nên khi lão Äại Quy chui và o đây, phần chá»m trên cá»§a mai rùa má»›i nhô lên khá»i ná»n động bên trên, là m cho Tiểu Mã nhìn thấy phần chá»m cứ ngỡ đấy là má»™t mô đá có hình dạng tròn á»§m má»™t cách tá»± nhiên. Và cÅ©ng do Tiểu Mã vô tình vá»— và o lưng, là m lão Äại Quy có lẽ Ä‘ang ngá»§ phải tỉnh giấc, lão Äại Quy nặng ná» bá» Ä‘i nên Tiểu Mã má»›i tình cá» phát hiện địa đạo ngầm nà y.
Nhìn xuôi theo địa đạo có ánh dương quang má» má» từ xa rá»i chiếu đến, Tiểu Mã mừng rỡ vừa vá»™i vừa cẩn trá»ng Ä‘i theo dấu vết lão Äại Quy.
Äịa đạo không quá dà i, chỉ độ đôi ba chục trượng là cùng, để khi Tiểu Mã Ä‘i hết chiá»u dà i cá»§a địa đạo đà nh thất vá»ng nhìn là n nước mênh mông trước mặt.
“Vẫn là má»™t mặt nước bị cô láºp bởi má»™t và nh Ä‘ai rừng núi bao quanh! Hóa ra lão Äại Quy cÅ©ng như thá»§y quái ná» Ä‘á»u là những sinh váºt dù to lá»›n khác thưá»ng nhưng đã từ lâu vẫn chịu cảnh bị sinh cầm ở đây. Có khác chăng là thá»§y quái ná» không thể sống trên cạn, lão Äại Quy đã tá»± tìm cho mình má»™t nÆ¡i yên tÄ©nh để nghỉ ngÆ¡i và đó là nÆ¡i ta đã đến và phá há»ng giấc ngá»§ cá»§a lão.â€
Tiểu Mã Ä‘ang nghÄ© như thế thì là n nước trước mặt bá»—ng bị xao động dữ dá»™i, để ngay sau đó Tiểu Mã thấy từ dưới đáy nước chợt vươn lên cao tua tá»§a những xúc tu. Chúng bắt đầu quáºt loạn xạ và o má»™t chá»— nà o đó giữa mặt nước.
“Có xúc tu vươn lên là có thá»§y quái xuất hiện, và thá»§y quái nếu cuồng ná»™ thế nà y ắt là đang có ai đó hoặc sinh váºt nà o đó gây thà nh ná»—i khó chịu cho thá»§y quái. A..., ra là lão Äại Quy! Lão xâm nháºp thá»§y giá»›i cá»§a thá»§y quái nên thá»§y quái má»›i nổi hung đánh Ä‘uổi lão?â€
Äúng như Tiểu Mã Ä‘ang thầm Ä‘oán, từ nÆ¡i có những xúc tu cá»§a thá»§y quái quáºt ầm ầm, má»™t chiếc mai rùa vừa to vừa cứng chợt trồi lên, sau đó nhô thêm nữa má»™t cái đầu Ä‘en mốc vá»›i lá»›p da xù xì bao quanh. Äó chÃnh là lão Äại Quy vừa bị Tiểu Mã khuấy động khiến phải rá»i chá»— cạn, xâm nháºp thá»§y giá»›i có lẽ chỉ già nh riêng cho thá»§y quái lưu ngụ.
Lão Äại Quy nhá» có chiếc mai cứng nên dù bị thá»§y quái dùng xúc tu quáºt ầm ầm cÅ©ng vô sá»±. Äó là nguyên do khiến lão Äại Quy thản nhiên nghênh chiến cùng thá»§y quái diá»…n khai má»™t tráºn thá»§y chiến mà trên Ä‘á»i nà y có lẽ chỉ có má»™t mình Tiểu Mã được dịp mục kÃch.
Và đây có lẽ là má»™t trong nhiá»u tráºn thá»§y chiến đã từng diá»…n ra giữa hai sinh váºt to lá»›n nà y. Bằng chứng là thá»§y quái ná» sau khi nháºn biết kẻ tỠđối đầu là lão Äại Quy, những xúc tu cá»§a nó thôi, không còn quáºt ầm ầm má»™t cách vô hiệu lên chiếc mai vững như thà nh đồng vách sắt cá»§a lão Äại Quy nữa. Nó thay đổi đấu pháp và bắt đầu dùng má»™t thứ đấu pháp có lẽ đã từng giúp nó thắng lão Äại Quy.
Những chiếc túc xu chợt cỠđộng linh hoạt hÆ¡n, vây quanh chiếc mai cá»§a lão Äại Quy và tìm cách quấn và o tứ chi hoặc ngoáy thẳng và o đầu cổ là những Ä‘iểm yếu cá»§a đối thá»§.
Tiểu Mã ngÆ¡ ngẩn nhìn cách biến hóa linh hoạt cá»§a những xúc tu. Chúng thoạt cứng thoạt má»m và có những cỠđộng như thá»§ thức cá»§a má»™t đại cao thá»§ Ä‘ang dùng võ há»c cùng địch nhân giao chiến.
Thủy quái có đến tám xúc tu nên cùng một lúc phô diễn đủ tám thủ thức khác nhau.
Có xúc tu vươn dà i để sá» soạn, như chiêu thức cầm nã thá»§ từ võ há»c cá»§a con ngưá»i. Có xúc tu cuá»™n lại và tìm Ä‘iểm yếu cá»§a lão Äại Quy chá»™p và o, tương tá»± chiêu thức trảo công mà Tiểu Mã từng mục kÃch ở ba nhân váºt Kim Sa há»™i.
Cứ như thế, Tiểu Mã cà ng nhìn cà ng say mê và hết nhìn và o chiêu thức của chiếc xúc tu nà y lại nhìn đến xúc tu khác để quan sát chiêu thức.
ÄÆ°á»£c má»™t lúc, khi phát hiện lão Äại Quy đại bại và cố dấu hiệu như sắp sá»a bá» chạy lên bá», Tiểu Mã lo ngại, sợ Äại Quy trút ná»—i háºn lên mình nếu cứ đứng ưỡn ra đấy cho lão Äại Quy phát hiện, nên đà nh quay ngưá»i bá» Ä‘i trước, vá»›i ý nghÄ© “có tránh voi cÅ©ng chẳng hổ mặt nà oâ€.
Tiểu Mã không dám quay lại chá»— thạch động đã được Äại Quy chá»n và chiếm ngụ trước. Tiểu Mã lại Ä‘i vá» phÃa cá»™i cây, nÆ¡i có sẵn nhiá»u trái cây chÃn đỠđang chá» Tiểu Mã tìm đến ăn thay cho váºt thá»±c.
Äêm đó nằm thao thức dưới cá»™i cây, Tiểu Mã vừa ngấm ngầm đỠphòng, sợ có nhiá»u sinh váºt lạ xuất hiện tấn công, vừa ngẫm nghÄ© vá» tráºn thá»§y chiến đã mục kÃch giữa thá»§y quái và lão Äại Quy.
Mãi nghÄ© Tiểu Mã chìm và o giấc ngá»§ từ lúc nà o không hay, chỉ đến khi sáng bạch má»›i giáºt mình tỉnh giấc.
Phát hiện bản thân vẫn bình yên vô sự, Tiểu Mã thầm tự trách :
“Sao ta lại mất cảnh giác, dám mạo hiểm vá»›i sinh mạng, tá»± ý ngá»§ quên ở má»™t nÆ¡i há»› hênh đầy dẫy những nguy hiểm như thế nà y? May mà ta vẫn vô sá»± bằng không bụng là m dạ chịu chẳng thể than trách ai. Hừ!â€
Và Tiểu Mã ngồi báºt dáºy nhìn quanh tình cá» phát hiện ngay cạnh thân có nhiá»u sinh váºt đỠthẩm Ä‘ang nhun nhúc bò và bâu kÃn và o những quả cây chÃn đỠhoà n toà n tiệp mà u vá»›i chúng.
Tiểu Mã thất kinh hồn vÃa vá»™i đứng báºt dáºy và lùi ra tháºt xa.
Khi đó từ trên những cà nh cây oằn trÄ©u những quả chÃn đỠliá»n xuất hiện những con váºt tương tá»± loại hầu vượn. Chúng cÅ©ng có sắc lông đỠthắm và đang hăm hở từ trên cây buông mình rÆ¡i xuống, tranh nhau nhặt lấy những quả cây đã bị lÅ© côn trùng mà u đỠbâu đầy.
LÅ© XÃch Hầu dưá»ng như rất thÃch chà khi vừa nhặt vừa tá»ng và o mồm những quả cây có lÅ© côn trùng bám và o. Khiến Tiểu Mã cà ng nhìn cà ng hiểu đó chÃnh là thức ăn khoái khẩu cá»§a lÅ© XÃch Hầu.
“LÅ© XÃch Hầu đúng ra chỉ hay ăn quả cây, váºy tại sao ở đây chúng lại thÃch ăn quả cây bị lÅ© côn trùng kỳ lạ ná» bám và o và không há» ngó ngà ng gì đến những quả cây chưa bị lÅ© côn trùng xâu xé? Phải chăng những quả cây nà y tuy cùng má»™t cá»™i cây sản sinh ra nhưng lại có đến hai loại khác nhau? Và trong đó có má»™t loại được lÅ© côn trùng bám và o, sau nữa là đến lượt lÅ© XÃch Hầu thÃch ăn quả cây ná», nhưng vì khó có thể phân biệt. XÃch Hầu đà nh chá»n quả có côn trùng bám và o? Hay chá»§ ý cá»§a chúng là dùng côn trùng thay cho thức ăn?â€
Nhá» nhìn thấy cảnh trạng kỳ lạ nà y nên Tiểu Mã vụt hiểu. Äó là những ngà y vừa qua do Tiểu Mã chỉ đến đây nhặt quả cây để ăn khi cảm thấy đói, và chưa há» tìm đến đây và o lúc sáng sá»›m tinh mÆ¡ như thế nà y, nên khi tìm đến thì những quả cây có lÅ© côn trùng bám và o đã sá»›m bị lÅ© XÃch Hầu thu dá»n sạch chỉ mãi đến hôm nay Tiểu Mã má»›i biết thêm sá»± tồn tại cá»§a hai loà i sinh linh kỳ lạ khác. Và cả hai Ä‘á»u chá»n má»™t loại quả cây để ăn, không phải loại đã được Tiểu Mã nhặt ăn, chắc là thế.
Do hoang mang không hiểu mùi vị cá»§a loại quả cây ná» ra sao, Tiểu Mã bạo gan, cÅ©ng nhà o đến và tranh nhặt má»™t quả vá»›i má»™t trong những con XÃch Hầu.
Bị Tiểu Mã tranh già nh, con XÃch Hầu ná» giáºn dữ, chá»±c xông và o Tiểu Mã.
Nhưng có lẽ vì kịp thấy vóc hình cá»§a Tiểu Mã cao to hÆ¡n nó bá»™i phần, con XÃch Hầu miá»…n cưỡng lùi lại, sau đó chu miệng báºt ra tiếng rÃt dà i.
Nghe tiếng rÃt, những con XÃch Hầu Ä‘á»u ngưng ngay việc nhặt quả cây, để cùng nhau nhìn lom lom và o Tiểu Mã.
Chợt hiểu đó là tiếng rÃt cầu viện và vì sợ lÅ© XÃch Hầu cùng nhau ùa và o tấn công nên Tiểu Mã vá»™i và ng bá» chạy, không quên cầm theo quả cây đã tranh được vá»›i con XÃch Hầu ná».
Chạy được má»™t quãng Tiểu Mã dừng lại, quay đầu nhìn vá» phÃa sau.
“May tháºt! LÅ© XÃch Hầu vì ăn chưa no nên thay vì Ä‘uổi theo ta đã quay trở lại vá»›i việc nhặt nhạnh những quả cây chúng ưa thÃch.â€
NhỠđó Tiểu Mã có cơ hội nhìn lại thứ quả cây đang cầm trên tay.
Äó là thứ quả cây mà vá» hình dáng mà u sắc Ä‘á»u không khác gì so vá»›i những quả cây Tiểu Mã đã ăn. Có khác chăng thì đây là thứ quả cây bị lÅ© côn trùng có sắc mà u đỠkỳ dị bám và o.
Äể nếm thá» mùi vị cá»§a loại quả nà y, đầu tiên Tiểu Mã cẩn trá»ng dùng tay gạt lÅ© côn trùng xuống. Äến khi quả cây ná» chỉ còn lại thứ quả thá»§ng lá»— chá»— vì bị lÅ© côn trùng nhấm dang dở trước, má»›i dám dè dặt đưa lên miệng cắn.
Miếng nà y tiếp đến miếng kia và mùi vị ngá»t ngà o đặc dị cá»§a loại quả nà y là m Tiểu Mã cà ng ăn cà ng thÃch thú, chỉ muốn ăn nữa.
“Thảo nà o lÅ© XÃch Hầu cÅ©ng ưa thÃch và má»—i sáng Ä‘á»u tranh nhau xuất hiện để nhặt loại quả nà y ngon ngá»t vô chừng, không nhạt nhẽo như những thứ quả mấy ngà y nay ta đã ăn.â€
Nhưng khi Tiểu Mã định quay lại cá»™i cây để nhặt thêm những quả ngon ngá»t nà y thì tình cá» chà ng phát hiện có má»™t đốm đỠchợt xuất hiện ở mu bà n tay bên tả. Ngỡ đó là máu nước đỠcá»§a quả cây vừa bị dây và o, Tiểu Mã vá»™i lấy tay nà y chùi tay kia.
Nhưng lạ thay, Tiểu Mã dù cố lau chùi đến mấy thì đốm đỠnỠvẫn không mất đi. Trái lại, chà ng còn thấy có một và i đốm đỠkhác xuất hiện.
Hoảng kinh và Tiểu Mã hiểu vì sao lÅ© côn trùng và nhất là lÅ© XÃch Hầu có sắc lông đỠkỳ dị, đấy là do chúng ăn phải loại quả cây ngon ngá»t nà y. Tiểu Mã đà nh quay ngưá»i chạy tháºt nhanh vá» phÃa hồ nước.
Äến mép nước, không kịp cởi bá» y phục, Tiểu Mã lao à o xuống và kỳ cá» tháºt kỹ những chá»— có đốm đỠxuất hiện những đốm Ä‘á».
ÄÆ°á»£c má»™t lúc thì “ầm†sau lưng má»™t tiếng, khiến Tiểu Mã thất kinh quay đầu nhìn.
Những xúc tu lại xuất hiện và đang nhanh chóng vươn dà i vá» phÃa Tiểu Mã.
Chợt hiểu đấy là do bản thân lúc lao xuống nước đã đánh động thá»§y quái, Tiểu Mã vá»™i phóng ngưá»i lên bá».
Nhưng, soạt, đã có một xúc tu kịp chạm và o Tiểu Mã và đang chuẩn bị cuộn quanh thân để lôi Tiểu Mã đi.
Thất kinh, Tiểu Mã vá»™i trầm ngưá»i qua má»™t bên, đồng thá»i vung loạn tứ chi để mong mau chóng gỡ thân mình ra khá»i xúc tu ná». ChÃnh vì lẽ đó Tiểu Mã tuy thoát nạn nhưng đà nh thất vá»ng nhìn y phục vô tình bị xúc tu ná» cuốn phăng Ä‘i.
Không chút ngần ngại, cũng là không dám ngần ngại vì tấm thân trần trụi, Tiểu Mã chỉ biết xông bừa lên bỠvà chạy tránh xa phạm vi có thể bị thủy quái vươn xúc tu đến.
Chạy đến chỗ an toà n, Tiểu Mã nhìn lại mình thì kinh thay, khắp thân Tiểu Mã hầu như chỗ nà o cũng lốm đốm đỠ:
“A..., may là ta chỉ má»›i ăn thá» có má»™t quả. Nếu ăn nhiá»u hÆ¡n không khéo ta sẽ hóa thà nh xÃch nhân vá»›i toà n thân đỠhừng há»±c. Không biết chừng còn má»c thêm lá»›p lông mao Ä‘á», trở nên đồng loại vá»›i lÅ© xÃch hầu. Chao ôi, từ nay ta xin chừa, không dám hồ đồ như thế nữa!â€
Từ đấy, Tiểu Mã đà nh cam chịu và cảm thấy khốn khổ má»—i khi bị những đốm đỠná» Ä‘áºp và o mắt. Äể khá»i nhìn, nhất là y phục không còn, Tiểu Mã buá»™c phải tìm những Ä‘oạn dây rừng phá»§ đầy lá để quấn khắp ngưá»i, che kÃn lấp những đốm đỠmà má»—i lần nhìn là má»—i lần tá»± giáºn thân.
Thá»i gian trôi qua, Tiểu Mã cà ng thêm hối háºn vì những đốm đỠná» không chịu phai lạt theo thá»i gian mặc dù thứ quả cây ngon ngá»t ná» Tiểu Mã tuyệt đối không dám dùng đến.
Nhưng bù lại, vá» vấn đỠthoát cảnh sinh cầm, mãi rồi Tiểu Mã cÅ©ng có cái nhìn khái quát vỠđịa hình chốn nà y, má»™t nÆ¡i không hiểu sao đã trở nên hoà n toà n biệt láºp vá»›i bên ngoà i.
Äó là sau thá»i gian dà i quan sát và dò xét, chá»§ ý là nghiá»n ngẫm má»i cỠđộng linh hoạt cá»§a thá»§y quái qua tám xúc tu được váºn dụng như những cánh tay ngưá»i, có lần Tiểu Mã phát hiện nguyên nhân tháºt khiến thá»§y quái hầu như má»—i ngà y Ä‘á»u Ãt nhất má»™t lần lâm và o trạng thái cuồng ná»™. Äấy là thá»§y quái ngà y nà o cÅ©ng đói, những sinh váºt hiếm hoi vẫn còn sống dưới nước kỳ thá»±c không hỠđủ để đáp ứng bản tánh phà m ăn cá»§a thá»§y quái vốn có vóc dáng to lá»›n ngoà i sức tưởng tượng. Hay nói đúng hÆ¡n vì đây là địa phương hoà n toà n biệt láºp vá»›i thế giá»›i bên ngoà i nên mặt nước ở đây nếu độ nà o vẫn còn nhiá»u loà i thá»§y ngư cùng nhau sinh sống thì cà ng vá» sau cà ng cạn kiệt Ä‘i do bị thá»§y quái tấn công và ăn thịt để thá»a mãn tÃnh phà m ăn.
Và cÅ©ng vì thức ăn không còn mà thá»§y quái lúc nà o cÅ©ng đói nên bất kỳ sinh váºt nà o vô tình xuất hiện, động chạm và o nước, gây kinh động và đánh thức tÃnh phà m ăn cá»§a nó, nó láºp tức phát hiện và lao đến tấn công.
Trước kia lúc Tiểu Mã bị lão nhân bà ẩn trong huyệt khẩu tìm cách sát hại, lão đã phá há»§y ngách đá là m cho loạn thạch đè lên chôn sống Tiểu Mã, thì do Tiểu Mã lo tìm nẻo thoát thân, vô tình thá»c mạnh chân và o vùng đất má»m, nhất định đó là chá»— tiếp giáp vá»›i khu vá»±c biệt láºp nà y và rất gần vá»›i má»™t nÆ¡i nà o đó ngay bên dưới hồ nước có thá»§y quái chiếm ngụ.
Do cỠchỉ đó của Tiểu Mã, nên tiếng động gây ra đã bị thủy quái háu đói phát hiện. Và thủy quái vì nhỠcó những xúc tu dà i và linh hoạt, đã vươn xúc tu xuyên qua lớp bùn, tóm bắt Tiểu Mã, sau đó lôi kéo và vô tình đặt để Tiểu Mã dù toà n mạng nhưng lại bị sinh cầm ở đây.
CÅ©ng vì tánh háu đói và phà m ăn nên có lẽ từ rất lâu, giữa thá»§y quái và lão Äại Quy đã xảy ra nhiá»u tháºt nhiá»u những tráºn thá»§y chiến. Mà nếu thá»§y quái thắng có lẽ nà o Äại Quy sẽ biến thà nh thức ăn cho thá»§y quái. Nhưng vì song phương lâu nay vẫn bất phân thắng bại nên vô hình chung đã hóa thà nh hai kẻ thù bất cá»™ng đái thiên, khiến lão Äại Quy không mấy khi dám bén mảng đến phạm vi thá»§y giá»›i cá»§a thá»§y quái. Và ngược lại thá»§y quái cÅ©ng không thể lên cạn để tiếp tục cùng lão Äại quy diá»…n khai tráºn tá» chiến.
Cảnh sống nà y cà ng lúc cà ng là m Tiểu Mã có cảm giác tù túng, chỉ muốn sá»›m có ngà y thoát khá»i cảnh sinh cầm.
Và như Tiểu Mã nháºn định, nếu muốn thoát hiểm e chỉ có má»—i má»™t nẻo đà o sinh duy nhất, đó là chà ng lá»t và o đây theo phương cách nà o thì cÅ©ng phải theo phương cách đó thoát Ä‘i.
Muốn váºy Tiểu Mã phải mạo hiểm lặn xuống đáy hồ, tìm lại khu vá»±c bùn lầy trước kia đã bị thá»§y quái phát hiện và lôi kéo đến táºn bên trong.
Nhưng hồ nước lại là thủy giới riêng biệt của thủy quái, chỉ cần Tiểu Mã mon men đến gần và lỡ tay gây kinh động là thủy quái xông đến tấn công ngay.
“Cách duy nhất để ta thoát hiểm là phải vượt qua thá»§y quái. Hoặc đánh lừa nó hoặc cùng nó khai chiến và diệt trừ nó.â€
Và cÅ©ng vì có ý định nà y nên từ lâu Tiểu Mã đã chú tâm quan sát, vừa là há»c há»i vừa là nghiá»n ngẫm hầu phát hiện má»i yếu Ä‘iểm và cÅ©ng là sÆ¡ hở cá»§a thá»§y quái.
CÅ©ng để quan sát kỹ hÆ¡n, Tiểu Mã đã không Ãt lần khuấy phá giấc ngÅ© dà i cá»§a lão Äại Quy, là m cho lão Äại Quy phải quay lại hồ nước và cùng thá»§y quái gây thà nh nhiá»u tráºn thá»§y chiến kinh thiên động địa.
NhỠđó, Tiểu Mã nếu đã há»c được những chiêu công lợi hại cá»§a thá»§y quái thì qua lão Äại Quy lại há»c được tánh nhẫn nại để lừa dịp phản công, tương tá»± cÅ©ng phát hiện được những nhược Ä‘iểm cá»§a cả hai.
Như lần nà y chẳng hạn, do bị Tiểu Mã phá khuấy bằng cách vá»— và o lưng lão Äại Quy như độ nà o, là n nước ở trước mặt Tiểu Mã Ä‘ang xao động dữ dá»™i, cà ng là m cho tráºn thá»§y chiến giữa hai sinh váºt to lá»›n thêm hung hãn, tạo cÆ¡ há»™i cuối cùng cho Tiểu Mã thẩm định lại những nhược Ä‘iểm đã phát hiện ở hai sinh váºt nà y.
Khi cảm thấy đã đến lúc, Tiểu Mã cố gạt bá» má»i sợ hãi bằng cách nhoà i ngưá»i phóng tháºt nhanh và o là n nước.
Không phải Tiểu Mã đến để giúp sinh váºt nà y hoặc sinh váºt kia đối phó vá»›i địch, mà Tiểu Mã chỉ nhân cÆ¡ há»™i cả hai Ä‘ang mãi mê giao chiến để lo tìm nẻo đà o sinh cho riêng mình.
Tiểu Mã cố lánh xa nơi cả hai đang giao chiến, lặng lẽ bơi vòng qua bên kia hồ, đến một nơi mà phần gần bỠchỉ gồm toà n là bùn sình với đủ loại lá cây ẩm mục phủ chồng chất bên trên.
Mùi tanh hôi của lớp bùn bị khuấy động không hỠlà m Tiểu Mã chùn bước. Trái lại, mùi khó chịu nà y cà ng thúc bách Tiểu Mã hà nh động nhanh hơn, khẩn trương hơn.
Tiểu Mã chui sâu và o lá»›p bùn, bế kÃn hô hấp và bươn bả tiến và o độ và i ba trượng.
Ở đấy, đúng như Tiểu Mã Ä‘oán, hai tay Ä‘ang đưa thẳng vá» phÃa trước cuối cùng cÅ©ng chạm và o bỠđá.
Có má»™t nÆ¡i nà o đó dá»c theo bỠđá nà y ắt chÃnh là chá»— chỉ bị ngăn cách bởi má»™t lá»›p đất má»m, là nÆ¡i Tiểu Mã đã bị thá»§y quái phát hiện trước kia.
Tiểu Mã vội lui ra, ngoi đầu lên đổi hơi và lại dấn và o để dò tìm.
Äá»™ mươi mưá»i lăm lần như thế, đúng và o lúc Tiểu Mã định chui và o lần tiếp theo những loạt thanh âm ầm cuối cùng cÅ©ng vang lên ngay phÃa sau Tiểu Mã.
Không ngá» vẫn bị thá»§y quái phát hiện, Tiểu Mã vì sợ không đủ lá»±c nghênh chiến nên cố đứng yên, hy vá»ng khi má»i tiếng động không còn ắt thá»§y quái sẽ hết đưá»ng nhìn thấy hoặc dò tìm ra phương vị Tiểu Mã.
Tuy chỉ là m bừa như thế nhưng may mắn thay Tiểu Mã lại là m cho thá»§y quái bị mất phương hướng tháºt.
Thá»§y quái đã thôi cuồng ná»™, thay và o đó là dùng những xúc tu ngoe nguẩy và sá» tìm tứ tung. Tháºm chà có lúc má»™t trong những xúc tu nỠđã huÆ¡ sượt ngay bên cạnh Tiểu Mã.
Thầm mừng vá» Ä‘iá»u nà y, Tiểu Mã đắc ý chỠđợi, rồi thế nà o cÅ©ng có lúc thá»§y quái vì không phát hiện được gì ắt tá»± rút Ä‘i.
Nhưng há»a vô đơn chÃ, thá»§y quái không phát hiện được gì thì đúng là có, chỉ rá»§i cho Tiểu Mã là thá»§y quái thay vì lui Ä‘i thì lại bình thản vương rá»™ng bát chi, thảnh thÆ¡i và thanh nhà n nằm nghỉ ngay trên bãi bùn sình nhÆ¡ bẩn.
Thá»§y quái nằm như thế khá lâu, đủ cho Tiểu Mã thức ngá»™ má»™t Ä‘iá»u, rằng bãi lầy nà y chÃnh là nÆ¡i nghỉ ngÆ¡i tâm đắc nhất cá»§a thá»§y quái.
Vì cứ nhìn và o đôi mắt lá» Ä‘á», cháºp chá»n ngá»§ cá»§a loà i thá»§y quái là rõ. Chỉ vì đây là nÆ¡i nghỉ ngÆ¡i quen thuá»™c nên ở thá»§y quái má»›i có trạng thức bình tịnh và an nhà n là thế.
Nguy tai, không lẽ ta cứ mãi chịu tráºn ở đây? Tuy nhẫn nại ta có thừa nhưng liệu đến lúc đói bụng hoặc khát nước, ta có thể chịu đựng mãi được không? Lão Äại Quy ôi lão Äại Quy, sao lão không xuất hiện cho ta nhá»? Chỉ khi lão xuất hiện và lại cùng thá»§y quái giao chiến ta má»›i có hy vá»ng sá»›m thoát cảnh chịu đựng nà y.â€
Nhưng lão Äại Quy vì chẳng còn bị ai khuấy phá, má»™t khi kẻ khuấy phá duy nhất là Tiểu Mã lại Ä‘ang bị giam chân ở đây, nên Tiểu Mã cà ng chá» cà ng mất dần hy vá»ng.
Äã váºy, khắp ngưá»i Tiểu Mã không hiểu sao lại ngứa cả lên, ngứa ngáy đến độ Tiểu Mã có lẽ phải phát khóc vì không dám đưa tay gãi.
“Nếu ta có từng cá» chỉ chầm cháºm và tháºt nhẹ, có thể thá»§y quái khó lòng phát hiện.â€
Äúng lúc quá ngứa ngáy buá»™c lòng Tiểu Mã phải nghÄ© liá»u và hà nh động liá»u như thế.
Nhưng tháºt nghiệt ngã, Tiểu Mã cà ng gãi thì cảm giác bị ngứa ngáy lại không há» vÆ¡i Ä‘i, nó chỉ tăng thêm lên khiến Tiểu Mã cà ng gãi cà ng mạnh tay.
Và mạnh tay là gây tiếng động.
Vẻ lỠđỠvà cháºp chá»n ngá»§ cá»§a thá»§y quái liá»n biến mất. Thá»§y quái giương to đôi mục quang đỠlừ và bắt đầu cho những xúc tu hoạt động.
Thá»§y quái có những cá» chỉ tháºt chuẩn xác và trong chá»›p mắt đã có má»™t xúc tu vươn dà i, hướng ngay và o chá»— Tiểu Mã Ä‘ang vùi mình dưới bùn.
“Soạtâ€
Bị xúc tu chạm và o thân, Tiểu Mã dù giáºt thót mình vì sợ nhưng lại có phần cảm kÃch do cú chạm là m cho Tiểu Mã đạt được cảm giác đã ngứa.
Tiếp đó khi bị xúc tu từ từ quấn quanh mình, chÃnh động thái xiết chặt cá»§a xúc tu là m cho Tiểu Mã sướng rÆ¡n ngưá»i, hÆ¡n rất nhiá»u lần so vá»›i việc tá»± dùng tay gãi.
Thá»§y quái theo thói quen, cứ bắt được mồi là nâng cao lên, nó dùng xúc tu đưa Tiểu Mã lên cao khá»i mặt bùn.
Bùn bết quanh ngưá»i Tiểu Mã cÅ©ng vì thế mà lệt bệt rÆ¡i xuống, để lá»™ trên da thịt Tiểu Mã từng vệt đỠhá»n như những lá»›p da non vừa bị độ nhám nhúa cá»§a xúc tu lá»™t bóc Ä‘i.
Phát hiện Ä‘iá»u nà y, Tiểu Mã kinh hoà ng và ngỡ rồi sẽ đến lượt từng mảnh thịt trên thân cÅ©ng bị thá»§y quái dùng xúc tu bóc ra, cho táºn đến lúc Tiểu Mã chết má»›i thôi. Ná»—i kinh hoà ng là m Tiểu Mã phải có những phản ứng kháng lại. Tiểu Mã dùng hai tay vừa chá»™p vừa bấu tháºt mạnh và o xúc tu cá»§a thá»§y quái Ä‘ang quấn quanh thân Tiểu Mã.
Có lẽ thá»§y quái bị nhói Ä‘au nên xúc tu ná» chợt lÆ¡i ra như muốn thu vá».
Tiểu Mã thấy váºy cÅ©ng định nhân cÆ¡ há»™i nà y thoát khá»i vòng ká»m tá»a cá»§a xúc tu ná».
Nhưng Tiểu Mã vừa ná»›i lá»ng tay, phải là m như thế má»›i để toà n thân ra khá»i vòng xiết cá»§a xúc tu nà y, thì thá»§y quái lại vươn má»™t xúc tu khác đến.
Do có cảm nháºn sẽ mất mạng nếu để thân thể bị hai xúc tu cùng lúc tấn công, Tiểu Mã động ná»™ gầm vang :
-Nghiệt súc to gan, vì thấy ngươi có ý đình thá»§ nên ta má»›i ná»›i lá»ng tay buông tha ngươi.
Nà o ngỠđó chỉ là ngụy kế, để ngươi có dịp tấn công ta tiếp. Ta đà nh phải cho ngươi nếm mùi lợi hại thôi. Xem đây!
Và Tiểu Mã dùng cả hai tay chộp nhanh và o hai xúc tu nỠxiết mạnh.
Nhưng sức lực của Tiểu Mã đâu thể so bì với loà i thủy quái có vóc hình cực to. Xúc tu thứ hai dù bị Tiểu Mã chộp giữ ở phần giữa vẫn thản nhiên dùng phần đầu để từ từ cuộn quanh thân Tiểu Mã.
Nó lại xiết chặt, khiến những mảng da đỠhá»n khi nãy cá»§a Tiểu Mã giá» thì bị báºt máu.
Cảm giác ngứa ngáy đã không còn, giá» chỉ là những cảm giác Ä‘au rát do da thịt non đỠbị cá» xát mạnh và o bá» mặt nhám nhúa cá»§a xúc tu. Tiểu Mã cà ng Ä‘au cà ng rát thì cà ng thêm động ná»™. Tiểu Mã vùng vẫy và tìm cách vươn ngưá»i vá» phÃa có phần thân cÅ©ng là phần đầu cá»§a thá»§y quái.
“Nhược Ä‘iểm cá»§a thá»§y quái chÃnh là đôi mắt. Muốn thoát nạn hoặc muốn đả bại thá»§y quái ta cần phải tìm cách chá»c mù hai mắt cá»§a nó.â€
Vá»›i ý nghÄ© nà y, Tiểu Mã chợt vùng thoát khá»i vòng ká»m tá»a cá»§a hai xúc tu ngay khi phát hiện xúc tu thứ hai cá»§a thá»§y quái đột nhiên buông lá»ng như tình trạng đã xảy ra vá»›i xúc tu thứ nhất.
Vừa vùng thoát, Tiểu Mã vội phi thân, à o nhanh đến phần đầu của thủy quái.
Phát hiện có địch nhân xông đến, thá»§y quái vá»™i nhắm hai mắt lại, đồng thá»i dùng sáu xúc tu còn lại vươn lên để ngăn cản và đối phó vá»›i địch nhân.
Vừa thấy thá»§y quái nhắm mắt, Tiểu Mã đắc ý cưá»i vang :
-Phản ứng cá»§a ngươi quả không ngoà i dá»± Ä‘oán cá»§a ta. Ngươi nhắm mắt là lá»t và o kế cá»§a ta rồi. Ha... ha...
Và Tiểu Mã đột ngá»™t trầm ngưá»i xuống, sau đó tiếp tục phi thân lao xuyên qua những khoảng trống do sáu xúc tu ná» vì vươn cả lên nên tình cỠđể lá»™.
Äó là những gì Tiểu Mã đã nghiá»n ngẫm và phát hiện sau nhiá»u lần mục kÃch cảnh thá»§y chiến giữa thá»§y quái và lão Äại Quy.
Do váºy, Tiểu Mã lần đầu tiên có cÆ¡ há»™i tiến đến gần phần đầu cá»§a thá»§y quái, nếu không kể đến lần Tiểu Mã đã nằm ngay bên trên thân thá»§y quái trước kia và đã ngỡ khi đó thá»§y quái đã chết.
Lao đến nÆ¡i, Tiểu Mã vừa đặt chân lên đầu thá»§y quái liá»n nắm tay thà nh quyá»n, đấm liên tu bất táºn và o mô thịt nhám nhúa chÃnh là hai hốc mắt đã nhắm chặt cá»§a thá»§y quái.
Tiểu Mã vừa đấm vừa gầm gừ :
-Ngươi đã sợ ta chưa? Còn dám hung hăng nữa thôi, há»? Dù biết khó thể giết được ngươi nhưng ta tin chắc nếu đánh mãi thế nà y ắt ngươi sẽ bị tổn thương, có khi cÅ©ng bị mù luôn hai mắt. Chỉ khi nà o ngươi mù ngươi má»›i hết hung hăng, phải không? Thì cho ngươi mù nà y. Äánh nà y! Äánh nữa nà y.
Tiểu Mã đánh mãi và dần dần thức ngá»™, hoặc gá»i đúng hÆ¡n là phát hiện ra má»™t Ä‘iá»u kỳ lạ. Äó là thá»§y quái để kháng cá»± tuy có dùng sáu xúc tu còn lại lần lượt cuá»™n và o ngưá»i Tiểu Mã nhưng lạ thay, hết xúc tu nà y đến xúc tu khác, há»… cuá»™n và o Tiểu Mã là ngay sau đó bất ngá» buông ra. Cứ tiếp tục như thế cho đến lúc thá»§y quái chẳng còn dám dùng bất kỳ xúc tu nà o để chạm và o Tiểu Mã nữa.
Phát hiện Ä‘iá»u nà y, Tiểu Mã vừa tiếp tục nện và o hai mắt thá»§y quái vừa ngấm ngầm suy nghÄ©.
Sau cùng Tiểu Mã nháºn ra đấy là do thá»§y quái sợ, không dám chạm và o những phần da thịt đỠhá»n bị báºt máu cá»§a Tiểu Mã nữa.
“Là máu huyết ta vẫn còn độc? Nếu váºy thì vô lý. Vì nếu là độc, sao bản thân ta vẫn sống đến ngà y nay? Mà cÅ©ng lạ, dưá»ng như những chá»— thịt da đỠhá»n chÃnh là những vị trà trước đây bị mang những đốm đỠdo ta lỡ ăn phải quả cây lạ. Không lẽ tá»± thân những đốm đỠđó có độc? Hoặc không là độc thì cÅ©ng là thứ gì đó vô tình biến thà nh khắc tinh cá»§a thá»§y quái?â€
Mãi ngẫm nghÄ© nên Tiểu Mã không nháºn ra thá»§y quái vì bị nện Ä‘au, lại không có cách gì đối phó lại Tiểu Mã, nên Ä‘ang cuống cuồng bá» chạy, mang theo cả Tiểu Mã trên lưng.
Äến lúc phát hiện ra sá»± thể nà y, thì Tiểu Mã đã cùng thá»§y quái lao vun vút ra giữa hồ.
Tiểu Mã cả sợ, cà ng nện mạnh hơn và o đầu thủy quái :
-Ngươi định đối phó ta bằng cách muốn dìm ta chết ở giữa hồ nước mênh mông nà y ư?
Mau đưa ta quay và o bỠnà o. Quay lại nà o.
Nhưng thá»§y quái cà ng Ä‘au thì cà ng lao Ä‘i cuống cuồng hÆ¡n. Äể sau cùng, có lẽ là theo thói quen, thá»§y quái bá»—ng hùng hục lao trở lại khu vá»±c bùn lầy, là nÆ¡i cư ngụ quen thuá»™c cá»§a nó.
Äang mừng rỡ vì cuối cùng cÅ©ng được quay trở lại nÆ¡i Ä‘ang cần thám thÃnh hầu tìm lối thoát, Tiểu Mã chợt thất kinh khi phát hiện thá»§y quái theo đà lao nhanh bồng rúc ngưá»i tháºt sâu và o giữa lá»›p bùn lầy.
Vá»›i diá»…n biến đó, Tiểu Mã chỉ kịp há»›p vá»™i và o ngưá»i má»™t hÆ¡i thanh khà tháºt đầy là đã bị thá»§y quái đưa tuốt và o giữa lòng đất bùn má»m nhão, chẳng còn nhìn thấy gì nữa.
Quá kinh tâm, Tiểu Mã thay vì tiếp tục nện, vội huơ tay chộp và o hai mô thịt cho là hai hốc mắt của thủy quái và tìm cách trụ vững thân hình ngay trên lưng thủy quái.
Thá»§y quái vẫn tiếp tục lao Ä‘i và soạt má»™t tiếng. Tiểu Mã nghe rất rõ tiếng động nà y, đồng thá»i thất kinh vì có cảm nháºn đã bị thá»§y quái bá» rÆ¡i vá»›i hai tay Tiểu Mã lúc nà y chỉ còn nắm giữ hai mô thịt tròn á»§m và má»m mại hoà n toà n riêng lẻ mà thôi.
Tiểu Mã thá» huÆ¡ tay thì cà ng nháºn ra sá»± tháºt đó, hai nắm thịt má»m mại ná» cÅ©ng tá»± do di chuyển theo hai tay Tiểu Mã, nghÄ©a là chúng đã bị bứt rá»i ra khá»i phần đầu cá»§a thá»§y quái.
Thá»§y quái đã trốn chạy theo đưá»ng nà o chỉ có thá»§y quái là biết. Riêng Tiểu Mã lúc nà y thì lại má»™t mình lạc lõng giữa lá»›p bùn dà y đặc.
Sợ cảnh chết ngạt thế nà o cÅ©ng xảy đến, Tiểu Mã cuống cuồng bươn ngưá»i Ä‘i loạn giữa lá»›p bùn, dùng hai tay sá» soạng tứ tung, mong tìm thấy bỠđá hoặc nếu may hÆ¡n là quay ngay trở lại mặt hồ là nÆ¡i duy nhất bấy lâu nay đã hóa thà nh chá»— cho Tiểu Mã dung thân.
Nhưng không thấy bỠđá đâu cả, lối quay trở lại mặt hồ cũng không có, Tiểu Mã cà ng thêm cuống cuồng vì thấy mãi vẫn cứ loay hoay giữa lớp bùn mênh mông.
Tiểu Mã bị ngạt dần, những bước đi cuống cuồng chỉ còn là những cỠđộng theo bản năng.
Sau cùng, Tiểu Mã ngất lịm.