23-09-2011, 10:41 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Sep 2011
Bà i gởi: 18
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 21
Thanked 121 Times in 10 Posts
[Tiên Hiệp] Nhân Äạo Ká»· Nguyên - T/G: Thân Vẫn Chỉ Tiêm. - New Chương 14
Nhân Äạo Ká»· Nguyên
Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Chương 1: Tháºp Cá»u.
Dịch: Äá»™c Cô Äiểu
Biên: Äá»™c Cô Äiểu
Nguồn : Äá»™c Cô thị tá»™c - 4vn.eu
Thay mặt toà n thể thà nh viên cá»§a gia tá»™c Äá»™c Cô, mình xin trân trá»ng giá»›i thiệu tá»›i các member cá»§a diá»…n đà n PJ đầu tay cá»§a gia tá»™c - Nhân Äạo Ká»· Nguyên - má»™t tác phẩm thuá»™c thể loại cổ Ä‘iển tiên hiệp được đánh giá khá cao vì cách viết má»›i lạ, ná»™i dung hấp dẫn. Thôi khá»i nói nhiá»u nữa, cứ Ä‘á»c là biết liá»n
P/S: Nhà má»›i sắp được xây, con hà ng nà o thuá»™c gia tá»™c chuẩn bị và o báo danh láºp ổ nà o.
Âm dương giao hòa hóa thà nh trá»i đất, sinh ra sinh linh vạn váºt.
Rất nhiá»u sinh linh sinh ra do trá»i đất biến đổi gặp được cÆ¡ duyên mà ngá»™ được đại đạo, biết thần thông. Có thể hô gió gá»i mưa, Ä‘iá»u khiển sấm chá»›p, tháºm chà là dá»i núi lấp biển cÅ©ng chẳng phải chuyện chÆ¡i.
Há» thưá»ng chiếm lấy các linh mạch hoặc động tiên nhiá»u linh khà mà dốc lòng tu hà nh, hy vá»ng má»™t ngà y có thể vượt ra ngoà i trá»i đất.
Con ngưá»i chÃnh là má»™t trong hà ng tá»· sinh linh, bá»n há» sống rải rác khắp nÆ¡i trên mặt đất.
Äã nhiá»u năm nay, Nam Lạc vẫn không hiểu tại sao trên thế giá»›i nà y lại có con ngưá»i, mà chÃnh nó tại sao lại là con ngưá»i. Äã chẳng có móng vuốt sắc bén để róc vá» cây, lại chẳng có tốc độ nhanh hÆ¡n gió, ngay cả hà m răng có uy lá»±c nhất cÅ©ng kém má»™t trá»i má»™t vá»±c so vá»›i con bạch lang sống ở sau núi cá»§a bá»™ lạc.
“Nếu mình là má»™t con sói thì tốt, có thể chạy nhanh hÆ¡n cả gió, lại có móng vuốt và răng sắc nhá»n.†Trong lòng Nam Lạc vẫn thưá»ng ảo tưởng mình có thể tung hoà nh khắp núi sông giống như má»™t con sói
"Má»™t nhóm ngưá»i Ä‘i xuyên qua cánh rừng âm u, má»™t con bạch lang lặng lẽ ẩn núp trong chá»— tối. Khi nhóm ngưá»i Ä‘i qua chá»— con sói núp, nó đột nhiên nhảy ra vồ ngã ngưá»i Ä‘i cuối cùng, còn chưa kịp chạm đất, hà m răng trắng nhởn kia đã cắn pháºp và o cổ ngưá»i đó. Bất kể ngưá»i đó có giãy dụa, vùng vẫy như thế nà o cÅ©ng không thể thoát được, cuối cùng vẫn phải nháºn kết cục chết chóc."
Từ khi Nam Lạc theo tá»™c nhân lên núi Ä‘i săn cho tá»›i nay, không biết đã bao nhiêu lần nó được gặp những cảnh như váºy. Dù trong giấc mÆ¡, Nam Lạc cÅ©ng không tà i nà o quên nổi ánh mắt con sói nhìn nó khi cắn cổ các tá»™c nhân - tà n nhẫn và tham lam.
"Chắc chắn nó muốn cắn chết mình nhất!" Lần đầu tiên Nam Lạc trông thấy bạch lang thì trong lòng nó đột nhiên xuất hiện cái cảm giác kỳ lạ đó. Thế cho nên nó má»›i luôn nghÄ© giá mà nó là má»™t con sói thì tốt, như váºy nó sẽ không phải sợ đối phương nữa.
“Nếu biến thà nh má»™t con chim cÅ©ng không tệ, chẳng những không phải sợ con sói kia nữa, còn có thể bay tá»›i những nÆ¡i tháºt xa tháºt xa xem ở đó có những gì, rồi bay lên đỉnh ngá»n núi cao để xem thần tiên mà tế ti trưởng lão nói có hình dạng gì.â€
Tế ti trưởng lão nói ông đã từng thấy có ngưá»i bay trên trá»i, có ngưá»i có thể trưá»ng sinh bất lão. Ông nói đó Ä‘á»u là nhá» tu luyện đạo pháp má»›i được như váºy. Nam Lạc há»i tế ti vì sao ông không thể bay hay trưá»ng sinh bất lão. Tế ti trả lá»i rằng là vì hồi nhỠông quá lưá»i, không chịu ná»— lá»±c tu luyện. Thế là từ đó trở Ä‘i, Nam Lạc liá»n ná»— lá»±c tu luyện, chẳng kể ngà y đêm. Äôi lúc rá»—i rảnh, nó lại ngồi trước cá»a nhà ngẩng đầu lên nhìn trá»i, hy vá»ng mình có thể được may mắn như tế ti trưởng lão, trông thấy có ngưá»i bay qua trên trá»i.
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
Lá»›n lên, Nam Lạc không còn tin có ngưá»i có thể bay trên trá»i nữa. Mắt hắn chỉ thấy con ngưá»i dần dần già yếu Ä‘i thôi, thấy qua nhiá»u cái chết, nên cái suy nghÄ© bay lượn trá»i xanh, trưá»ng sinh bất lão cÅ©ng dần lắng xuống trong hắn.
Có Ä‘iá»u, nhá» việc tu luyện chẳng kể ngà y đêm trong nhiá»u năm mà thá»±c sá»± hắn đã trở thà nh ngưá»i khá»e nhất trong tá»™c, tốc độ chạy cÅ©ng nhanh nhất, tuy hãy còn kém xa con bạch lang sống ở sau núi.
“Có lẽ những kẻ bay trên trá»i không phải là con ngưá»i, không thì Ãt nhất cÅ©ng không phải con ngưá»i giống mình.†Nam Lạc thưá»ng ngẩng đầu lên nhìn trá»i suy tư.
Hôm nay lại đến thá»i Ä‘iểm săn bắn, Nam Lạc Ä‘i ở giữa nhóm mưá»i chÃn ngưá»i. Mặc dù hắn tá»± nháºn mình là ngưá»i chạy nhanh nhất, nhìn xa nhất và cÅ©ng khá»e nhất trong nhóm, nhưng ngưá»i trong tá»™c đã thừa nháºn hắn là ngưá»i được chá»n để tiếp nháºn vị trà tế ti Ä‘á»i sau, nên má»i ngưá»i dÄ© nhiên phải bảo vệ hắn ở trong.
"Muá»™i muá»™i nói muốn có má»™t con bạch hồ, không biết lần nà y có gặp được không nữa, nếu gặp được thì bất kể thế nà o cÅ©ng phải bắt được vá» cho nó. Äỡ để nó gà o khóc suốt ngà y, nói Thá»§y nha đầu có mà sao nó không có."
Nam Lạc vừa Ä‘i vừa nghÄ©, trong tay hắn cầm thanh pháp kiếm mà tế ti nói do sư phụ cá»§a ông truyá»n lại, nghe nói nó có thể Ä‘uổi ma quá»· tránh tai ương. Nghịch nó suốt má»™t năm Nam Lạc vẫn chẳng nháºn ra nó có Ä‘iểm gì thần kỳ cả, chỉ thấy nó sắc bén hÆ¡n các vÅ© khà khác mà thôi.
Äá»™t nhiên, Nam Lạc cảm thấy như có thứ gì đó Ä‘ang nhìn mình chằm chằm.
Là bạch lang?
Nam Lạc giáºt thót bụng, hắn cảnh giác nhìn xung quanh, rừng cây ráºm rạp bị gió thổi kêu rà o rà o, lắc lư tạo thà nh từng đợt sóng. Nhìn xuyên qua cà nh lá chỉ thấy được bóng tối vô táºn, trong bóng tối như có vô số con bạch lang nằm ẩn náu, chúng Ä‘ang dùng đôi mắt mà u lục nhìn hắn chằm chằm.
Tuy Nam Lạc không phát hiện ra gì, nhưng cái cảm giác bị nhìn chằm chằm các lúc cà ng rõ rà ng, cà ng lúc cà ng mạnh.
Vù...! Rà o... rà o...
Cây cối trong núi lắc lư như Ä‘iên, má»™t cÆ¡n gió mạnh không biết từ đâu thổi tá»›i. Nam Lạc đứng không vững, chỉ cảm thấy đất trá»i xoay chuyển.
Äá»™t nhiên má»™t đôi vuốt Ä‘en nhánh chụp trúng vai Nam Lạc, móng vuốt rất sắc, thoáng cái đã đâm và o da thịt hắn, khóa chặt xương vai lại. Hắn Ä‘au đớn, còn chưa kịp kêu lên thì cả ngưá»i đã bị kéo bay lên.
Bả vai Ä‘au đớn, lòng thấy sợ hãi, Nam Lạc ra sức vùng vẫy, nhưng hai tay do xương vai bị khóa nên không thể động Ä‘áºy, chân lại Ä‘ang lÆ¡ lá»ng không mượn được lá»±c, nên hắn chỉ có thể đá vung vẩy giữa không trung. Vừa vá»™i vừa sợ, Nam Lạc cắn đôi vuốt Ä‘en nhanh Ä‘ang khóa trên vai mình má»™t cái tháºt mạnh, nhưng lại cảm thấy như đã cắn phải má»™t chiếc gáºy sắt, miệng tóe máu mà phải nhả ra. Trên đôi vuốt kia ngoà i dÃnh má»™t Ãt máu tươi ra, thì ngay cả má»™t vết răng cÅ©ng không có.
Nam Lạc há hốc miệng, gió mạnh thộc thẳng và o miệng hắn như nước lũ là m hắn không thể nói năng gì. Nhìn xuống thấy các tộc nhân còn đang đuổi theo mình, ánh mắt hắn bỗng như nhòe đi, không biết là do nước mắt hay là vì gió thổi nữa.
Cà ng lúc bay cà ng cao, Nam Lạc không còn nhìn rõ được gương mặt cá»§a các tá»™c nhân nữa. Äá»™t nhiên, hắn trông thấy con bạch lang Ä‘ang lén lút bám theo sau bá»n há».
Hắn cuống lên, gà o thét Ä‘iên cuồng, bấp chấp cảm giác Ä‘au trên vai mà vung vẩy tay như Ä‘iên, ngón tay chỉ vá» phÃa con sói. Nhưng các tá»™c nhân lại là m theo y chang hắn. Biết bá»n há» căn bản không nghe thấy gì, nhưng hắn vẫn cố gà o thét.
Trong mông lung, tá»™c nhân trong núi đã dần hòa và o là m má»™t thể vá»›i ngá»n núi.
Má»™t đám mây trắng lướt qua bên tai Nam Lạc, đây là cảm giác khi bay sao? Nhìn được tháºt xa, nếu có thể tá»± khống chế tốc độ và phương hướng nữa thì cà ng tốt. ChÃnh bản thân Nam Lạc cÅ©ng không ngỠđược giá» phút nà y mình lại có ý nghÄ© như váºy, chẳng há» thấy sợ hãi mà lại có cảm giác chá» mong.
Trong mông lung, Nam Lạc tá»±a hồ trông thấy bóng dáng báºn rá»™n cá»§a những ngưá»i trong tá»™c, cùng hình ảnh muá»™i muá»™i Ä‘ang nhảy nhót khoảnh đất trống.
Núi, sông. Mây trắng lướt qua trước mắt hắn, biến thà nh một đạo quang ảnh mộng ảo, hư hư thực thực như khói như tranh.
Giống như đã qua rất lâu, lại cảm giác mới chỉ là việc trong chốc lát.
Một vách núi thẳng tắp đâm thẳng và o trong mây xuất hiện trước mắt Nam Lạc.
Cà ng lúc cà ng gần, đúng là hắn Ä‘ang bay vá» phÃa vách núi.
Khi còn cách mặt đất khoảng bốn năm mét, Nam Lạc bị ném cái rầm xuống đỉnh núi. Äang lúc không đỠphòng, lại bị ném mạnh xuống ná»n đất rắn chắc, Nam Lạc cảm thấy xương cốt cả ngưá»i như nứt ra, nhất thá»i Ä‘au tá»›i mức không thở nổi.
Äỉnh núi mà u xám tro, khá bằng phẳng, ở cách chá»— Nam Lạc không xa có má»™t cung Ä‘iện rất to, cả cung Ä‘iện Ä‘á»u mà u xám, hắn còn mÆ¡ hồ thấy được má»™t tầng sáng mà u Ä‘en bao phá»§, nhưng khi nhìn kỹ thì lại chẳng thấy gì nữa cả. Nam Lạc cuối cùng cÅ©ng hÃt thở bình thưá»ng lại, hắn nhìn tất cả má»i thứ trước mắt. Từ trước tá»›i giá» hắn chưa bao giá» nghÄ© là trên Ä‘á»i lại có loại nhà cá»a nà y, so vá»›i những căn phòng xây bằng gá»— trong bá»™ tá»™c hắn thì to hÆ¡n nhiá»u.
Tất cả biến đổi quá nhanh, Nam Lạc chỉ nhìn lướt qua má»i thứ trên đỉnh núi má»™t lần, Ä‘iá»u hắn muốn biết nhất bây giá» chÃnh là kẻ đã bắt mình rốt cục là quái váºt gì. Hắn quay đầu lại, chỉ thấy có má»™t ngưá»i mặc quần áo Ä‘en Ä‘ang đứng ở phÃa kia lạnh lùng nhìn hắn.
Nam Lạc chỉ liếc ngưá»i đó má»™t cái rồi vá»™i dá»i mắt Ä‘i chá»— khác, nhưng trong đầu hắn lại bị ánh mắt tà n khốc lạnh lùng kia ám ảnh, cái cảm giác nà y giống hệt như lúc hắn bị con bạch lang nhìn váºy.
Nam Lạc cảm thấy vô cùng hoảng sợ.
"Äây chÃnh là ngưá»i mà tế ti nói có thể bay sao, quả nhiên y không giống con ngưá»i chúng ta. Nếu là con ngưá»i thì sao lại có đôi vuốt như váºy." Nam Lạc lén nhìn xuống chân ngưá»i kia, chỉ thấy ngưá»i nà y có má»™t đôi chân giống hệt cá»§a hắn, Ä‘ang Ä‘i đôi già y mà u Ä‘en có thêu tÆ¡ và ng ở bên, chứ chẳng có móng vuốt nà o cả. Nam Lạc không tà i nà o hiểu nổi.
Ngưá»i áo Ä‘en đột nhiên Ä‘i lướt qua Nam Lạc, bước thêm mấy bước rồi lại quay lại nhìn hắn.
Nam Lạc Ä‘oán là y muốn hắn Ä‘i theo y, hắn cố nhịn cảm giác Ä‘au đớn khắp ngưá»i mà đứng dáºy, kháºp khà kháºp khiá»…ng bước theo y.
Khi Ä‘i lại gần má»›i thấy mặt ngoà i cá»a chÃnh cá»§a tòa nhà quái dị lại có má»™t tầng ánh sáng mà u xanh, ngưá»i kia giÆ¡ tay lên, má»™t ánh sáng xanh khác xuất hiện, xoẹt qua cánh cá»a. Ãnh sáng xanh biến mất, cánh cá»a Ä‘en kịt lặng lẽ mở ra.
Nam Lạc dè dặt bước qua cánh cá»a, khi hắn quay đầu nhìn thì cánh cá»a đã im lặng đóng lại, ánh sáng xanh tiếp tục xoay chuyển.
"Tam thái tá», ngà i đã vá» rồi."
Nam Lạc nghe thấy có má»™t giá»ng nói già nua vá»ng tá»›i thì ngoảnh đầu nhìn lại. Không biết từ khi nà o có má»™t lão già tóc trắng đứng cung kÃnh trước kẻ đã bắt hắn, hắn nghÄ© thầm:"Không ngá» tên kia còn là tam thái tá» gì đó."
"Những tên kia khá»e cả chứ?" Tam thái tá» dá»ng dưng há»i.
"Ngoà i mấy đứa muốn bá» trốn đã bị giết chết ra, bây giá» tất cả Ä‘á»u ngoan ngoãn tu luyện rồi." Lão già tóc trắng cúi đầu trả lá»i.
"Tên nà y ta gặp được trên đưá»ng vá», thân thể không tệ lắm, ngươi dẫn hắn qua đó Ä‘i." Tam thái tá» kia nói xong liá»n rá»i Ä‘i, không thèm quay đầu nhìn lấy má»™t cái.
Nam Lạc nghe cuá»™c nói chuyện cá»§a bá»n há» thì nghÄ© thầm: Chẳng lẽ những ngưá»i bá»n há» nhắc tá»›i cÅ©ng bị vô cá»› bắt vá» giống như mình. Hắn muốn mở miệng nói gì đó nhưng lại không dám, cÅ©ng không biết phải nói cái gì.
"Từ hôm nay trở Ä‘i, ngươi được gá»i là Tháºp Cá»u, Ä‘i theo ta." Sau khi tam thiếu gia kia rá»i Ä‘i, mặc dù giá»ng nói cá»§a lão già tóc trắng kia không thay đổi nhiá»u, nhưng Ä‘iệu bá»™ lại khác hoà n toà n, thái độ đã biến thà nh kẻ bá» trên nhìn kẻ bá» dưới.
Nam Lạc vốn định há»i lão già tóc trắng là tại sao lại bắt mình vỠđây, nhưng nhìn thấy Ä‘iệu bá»™ cá»§a lão là hắn không tà i nà o mở miệng há»i được.
Nam Lạc táºp tá»…nh Ä‘i theo lão già , rất nhanh, hai ngưá»i đến má»™t khoảng sân trống trải. Vừa nhìn thấy cảnh trong sân, Nam Lạc liá»n khiếp sợ vô cùng, chỉ thấy ở giữa sân trống có má»™t lồng giam bằng sắt cá»±c lá»›n, bên cạnh nó là má»™t chiếc lồng sắt khác nhá» hÆ¡n rất nhiá»u, và giam giữ trong lồng Ä‘á»u là những ngưá»i giống hắn.
Äây là trá»±c giác cá»§a Nam Lạc, theo cuá»™c nói chuyện vừa nãy hắn nghe được, hắn Ä‘oán những ngưá»i bị giam trong lồng Ä‘á»u là loại ngưá»i giống hắn, chứ không phải loại ngưá»i giống tên tam thiếu gia và lão già tóc trắng kia.
Khi lão già tóc trắng dẫn Nam Lạc Ä‘i đến gần, má»™t tên có vẻ chuyên trông coi tá»›i đón há». Tên nà y ăn mặc giống như tam thiếu gia, cÅ©ng mặc đồ Ä‘en, chỉ khác là chiếc áo bà o Ä‘en cá»§a tên nà y có thêm má»™t cái mÅ© trùm kÃn đầu, nên không nhìn rõ được mặt mÅ©i.
Những ngưá»i trong lồng giam có số Ãt liếc qua Nam Lạc má»™t cái rồi thôi, còn phần nhiá»u thì cứ ngồi im, ngay cả mắt cÅ©ng không thèm mở.
Bá»n há» ai nấy quần áo rách rưới, đầu tóc rối bá»i, nhưng lại nhắm nghiá»n mắt, giống như Ä‘ang tu luyện váºy.
"Tên nà y má»›i tá»›i, là Tháºp Cá»u, ngươi nói rõ cho hắn hiểu, đừng để lãng phà đấy." Lão già tóc trắng nói vá»›i tên áo Ä‘en Ä‘ang cung kÃnh đón há».
"Vâng!" Tên áo Ä‘en cúi đầu nháºn lệnh, giá»ng nói còn lạnh lẽo hÆ¡n cả tam thái tá».
Lão già tóc trắng rá»i Ä‘i, giống hệt như tam thiếu gia, lão cÅ©ng không thèm ngoảnh lại nhìn Nam Lạc đến má»™t lần, hà nh vi cá»§a hai ngưá»i không ngá» lại giống nhau đến thế.
Nam Lạc không có thá»i gian để cảm khái, bởi vì tên áo Ä‘en đã ngẩng đầu lên nhìn hắn. Chỉ thấy tên nà y mắt hẹp nhá», miệng má»ng mà nhá»n. Nam Lạc đột nhiên nhá»› tá»›i má»™t lần hắn Ä‘i săn, đã trông thấy má»™t con chim ứng Ä‘áºu trên tảng đá, ánh mắt cá»§a con chim ưng đó hao hao giống ánh mắt cá»§a tên áo Ä‘en nà y, hình như trong đó có ẩn chứa má»™t vẻ hung tà n.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản cá»§a Äá»™c Cô Äiểu
Chữ ký cá»§a Äá»™c Cô Äiểu
Last edited by Äá»™c Cô Äiểu; 27-09-2011 at 10:10 AM .
Äã có 38 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Äá»™c Cô Äiểu
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhhung0001 ,
anhminh_24 ,
ansu16 ,
Út KhỠ,
â€â—• ‿ â—•â€Kún✿◕ ‿ ◕✿ ,
Bachlinhlinh ,
be_hudo ,
BigBro ,
chutchit ,
Cyd_Really ,
drache30 ,
Goncopius ,
Hina ,
htdc ,
Huyá»n Thiên Nháºn ,
ice_tea ,
J.B. ,
james102 ,
kiemhoang ,
kiemmadocco ,
Lệ Lưu Linh ,
lvtson ,
mrtote ,
nguyennomad2 ,
nguyentam ,
The Mask ,
Thiên Lang™ ,
Thinhbobo ,
Tiểu Dê ,
Tiểu Nô ,
traichuoi ,
tronvo ,
xCá»x ,
yrml_91 ,
yuanping ,
Äá»™c Cô Bợm ,
Äá»™c Cô Lệ ,
Äá»™c Cô Sẻ
25-09-2011, 11:12 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Bà i gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 11
Thanked 179 Times in 14 Posts
Nhân Äạo Ká»· Nguyên
Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Chương 2: Yêu Chi Lao Lung (Tạm dich: Lồng giam thú)
Dịch: Äá»™c Cô Lệ
Biên: Äá»™c Cô Lệ
Nguồn : Äá»™c Cô thị tá»™c - 4vn.eu
"Ta gá»i là Ưng Cá»u, là ngưá»i trông coi lồng giam. Ngươi phải nhá»› kỹ rằng không nên cố gắng chạy trốn, hà nh động như váºy chÃnh là muốn chết, chẳng khác nà o tá»± sát cả."
Nam Lạc cÅ©ng muốn há»i thá» xem là đã xảy ra chuyện gì mà lại bắt mình đến đây và bắt mình vá»›i mục Ä‘Ãch gì. Nhưng chưa kịp mở miệng thì đã bị Ưng Cá»u giÆ¡ má»™t ngón tay hướng lên trán cá»§a mình.
Ngón tay nhá» gầy trÆ¡ xương, móng tay lại Ä‘en như má»™t con dao khiến cho Nam Lạc sợ hãi vô cùng, hắn rất muốn tránh khá»i ngón tay ấy nhưng không biết từ bao giá» thân thể đã chết cứng, không thể di chuyển được. Hắn có thể cảm giác được móng tay Ä‘en thùi ấy Ä‘ang vẽ lên trán khiến hắn Ä‘au nhức vô cùng, sá»± Ä‘au đớn thâm nháºp và o táºn linh hồn. Máu tươi từ trên trán chảy xuống gương mặt cá»§a Nam Lạc. Äá»™t nhiên hắn có thể cảm giác rõ rà ng ngưá»i đó Ä‘ang khắc số '19' lên trán. Má»™t loại cảm xúc sỉ nhục dâng trà o trong lòng che khuất Ä‘i sá»± Ä‘au đớn khó chịu ban đầu ấy.
Cuối cùng thì ngón tay gầy trơ xương kia cũng dừng lại. Hiện trong mắt của Nam Lạc đã trà n đầy tơ máu, dấu vết trên trán đã rất rõ rà ng.
Äôi tay khô Ä‘en cá»§a Ưng Cá»u vừa lá»™n liá»n xuất hiện má»™t khối ngá»c trắng tinh có chiá»u rá»™ng vừa vặn vá»›i cái trán. Ưng Cá»u Ä‘áºp mạnh khối ngá»c đó và o trán cá»§a Nam Lạc. Nam Lạc chỉ cảm giác mà u và ng vừa lóe lên liá»n bao phá»§ khối ngá»c rồi cả hai đã biến mất.
Äá»™t nhiên Nam Lạc có thể cảm giác được thân thể đã cỠđộng lại được.
Tay phải hắn đánh mạnh ra ngoà i. Nam Lạc muốn đưa đôi mắt Ưng Cá»u đánh thà nh gấu trúc rồi bẻ gãy hai tay. Chưa bao giá» hắn có ý nghÄ© đánh giết ngưá»i như váºy bao giá» cả.
Hắn như lấy hết tất cả lá»±c lượng từ lúc rá»i khá»i bụng mẹ đến giỠđể đánh ngưá»i. Hiện tại trong lòng hắn đã háºn ngưá»i nà y vượt qua cả con bạch lang kia rồi.
"Bang..." Nam Lạc bị má»™t bà n chân đá mạnh và o bụng khiến hắn bay lên giữ không trung rồi Ä‘áºp mạnh và o má»™t cái lồng giam bằng sắt kia, 'ầm' má»™t tiếng rồi tiếp đất chẳng 'thân máºt' tà nà o cả.
Äau đớn như dao cắt và o da thịt khiến cho hắn không còn tà sức lá»±c nà o để đứng lên cả, chỉ biết giương đôi mắt nhìn Ưng Cá»u Ä‘ang Ä‘i đến. Hắn cố gượng ép cÆ¡ thể để cho bản thân có thể đứng thẳng lưng lên nhưng mà vô cùng gian nan, cho dù có cố như thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng không thể thà nh công.
Ưng Cá»u vẫn mang má»™t khuôn mặt lạnh lùng như vừa má»›i gặp như là mang theo má»™t cái mặt nạ không há» có chút cảm xúc gì. Hắn cúi xuống cầm má»™t chân cá»§a Nam Lạc kéo lê trên mặt đất hướng tá»›i má»™t cái lồng giam.
'Bịch' má»™t tiếng, Nam Lạc đã bị Ưng Cá»u cầm má»™t chân kia ném và o trong lồng, tiếp theo là má»™t loạt âm thanh 'két két' do cánh cá»a Ä‘ang được đóng lại.
Nam Lạc ngã nhà o trên đất, khóe miệng cắn chặt lại do chịu sự đau đớn, từng vệt máu chảy từ trong miệng ra nhưng lại không hỠlên tiếng.
'Ba' má»™t tiếng, má»™t cái ngá»c giản mà u trắn bị Ưng Cá»u ném xuống mặt đất. Nam Lạc có thể thấy rõ trên đó có khắc hai chữ - Tháºp Cá»u (åä¹)
"Trong ngá»c giản có đạo quyết mà ngươi phải tu luyện. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u như nhau, ngươi chỉ cần đặt ngá»c giản lên trán rồi theo nó mà là m là được." Ưng Cá»u nhìn Nam Lạc: "Loà i ngưá»i các ngươi có thể đến được nÆ¡i đây là má»™t chuyện rất vinh quang. Không nên cố gắng phản kháng, như váºy sẽ chết má»™t cách rất mất giá trị!"
Âm thanh cùng vá»›i vẻ mặt cá»§a hắn giống hệt nhau - Lạnh lùng như má»™t tảng băng. Hắn vừa dứt lá»i thì cÅ©ng giống như là Tam Thiếu Gia cùng vá»›i lão già tóc bạc kia liá»n xoay ngưá»i rá»i khá»i. Ngay cả ý tứ nghe Nam Lạc nói chuyện cÅ©ng không há» có.
Äá»™t nhiên Nam Lạc cảm giác được bóng lưng cá»§a ba ngưá»i có chút giống nhau. Từ đầu tá»›i bây giá» Nam Lạc không há» lên tiếng. Tá»±a như là má»™t ngưá»i thuáºn tay giÅ© sạch bụi trên ống tay áo váºy. Chẳng lẽ còn muốn nói chuyện vá»›i tro bụi sao?
Bầu trá»i vẫn mà u xanh nhưng trong gió lại mang theo má»™t sá»± lạnh lùng khiến cho trái tim muốn ngưng Ä‘áºp.
Vách núi cô độc đứng vững như một quân vương khinh miệt nhìn xuống mặt đất bên dưới, tùy ý ngạo mạn nhưng sinh linh nhỠnhoi trên mặt đất.
Sá»± Ä‘au đớn trong trái tim dần dần biến mất, hình dáng như con tôm luá»™t cá»§a hắn cÅ©ng từ từ thả lá»ng lại. Äôi mắt cá»§a hắn đã táºn lá»±c muốn tránh khá»i tảng đá mà u trắn có khắc hai chữ 'Tháºp Cá»u' bằng máu kia Ä‘i nhưng không sao là m được. Cho dù có nhắm mắt lại thì tảng đá đó vẫn xuất hiện trong đầu.
Một trạn gió thổi đến khiến cho Nam Lạc cảm giác trên đầu có chút ngưa ngứa, hắn vội và ng lấy tay sỠthỠnhưng cảm giác trên đầu có một và i chỗ trơn láng vô cùng.
Cháºm rãi ngồi dáºy rồi quay đầu quan sát xung quanh, hắn chỉ thấy mình Ä‘ang ở trong má»™t cái lồng giam. Trong lồng có ba ngưá»i ngồi tạo thà nh hình tam giác. Má»™t ngưá»i trong đó Ä‘ang nhắm mắt tu luyện như chưa từng để ý đến những việc vừa xảy ra. Nam Lạc nhìn xuyên qua mái tóc lù xù trên trán thì có thể thấy rõ hai chữ mà u và ng - Tháºp Lục.
Äá»™t nhiên trong lòng hắn không rõ vì sao lại sinh ra cảm giác chán ghét đến Tháºp Lục. Nam Lạc có thể khẳng định rằng ngưá»i kia hiện Ä‘ang tu luyện đạo quyết trong ngá»c giản.
Hai ngưá»i còn lại có thân hình nhá» yếu. Khi ánh mắt cá»§a Nam Lạc ngó qua thì má»™t trong hai ngưá»i láºp tức tránh Ä‘i như má»™t con thá» bị hù dá»a, dưá»ng như nó sợ tất cả những sá»± váºt xa lạ váºy. Hắn tá»±a đầu lên gối, còn hai tay bó chặt chân lại. Vẫn len lén nhìn Nam Lạc nhưng Nam Lạc vẫn không thấy rõ trên trán cá»§a hắn là chữ gì.
Ngưá»i còn lại có thân hình cao lá»›n, so vá»›i Nam Lạc còn muốn cao hÆ¡n không Ãt nhưng hắn không há» chú ý đến ánh mắt cá»§a Nam Lạc mà chỉ âm trầm đánh giá Nam Lạc từ trên xuống dưới. Trên trán cá»§a hắn Ä‘en thui nhưng có má»™t và i chá»— có mà u khác lạ. Nam Lạc không thể nhìn rõ đó là chữ gì. Hắn Ä‘oán rằng là do ngưá»i kai cố ý dùng đất hoặc thứ gì đó che Ä‘i chữ số trên trán lại.
"Hai ngưá»i bá»n há» chẳng lẽ là Tháºp Thất và Tháºp Bát sao?"
Nam Lạc bắt chước bá»n há» tá»±a lưng và o lồng giam, hắn cảm giác rằng dưá»ng như chỉ có như váºy má»›i an toà n.
Äôi mắt cá»§a hắn lại rÆ¡i trên ngá»c giản kia, nhìn và o hai chữ trên ngá»c giản có mà u máu khiến cho đôi mắt cá»§a hắn có chút nhói Ä‘au. Trong lòng đã quyết định cho dù có chết cÅ©ng không đụng chạm và o khối ngá»c giản đó là m gì. Quay đầu nhìn lại Tháºp Lục Ä‘ang tu luyện kia ngà y cà ng chán ghét hÆ¡n.
Nam Lạc Ä‘ang vùi đầu và o gối thì đột nhiên má»™t âm thanh cứng ngắt. Ngẩng đầu lên thì phát hiện ngưá»i đến chÃnhlà Ưng Cá»u.
"Äây là Ãch Cốc Äan, ăn và o có thể đảm bảo trong má»™t tháng ngươi sẽ không đói bụng." Ưng Cá»u không biết xuất hiện ở bên ngoà i lồng giam. Vẫn vá»›i gương mặt đông cứng và giá»ng nói chói tai kia.
Má»™t viên Ä‘an dược mà u và ng rá»±c được Ưng Cá»u vứt và o trong lăn lốc trên mặt đất rồi dừng lại ở trước mặt cá»§a Nam Lạc. Viên Ãch Cốc Äan nà y là m cho Nam Lạc nhá»› đến hai chữ mà u và ng trên trán cá»§a mình.
Ưng Cá»u sau khi ném viên Ä‘an dược đó liá»n rá»i khá»i, Nam Lạc không chú ý đến hắn Ä‘i đâu mà chỉ đưa mắt nhìn quanh. Tòa cung Ä‘iện nguy nga ở xa xa như có má»™t đôi mắt Ä‘ang nhìn mình, còn viên Ä‘an dược mà u và ng trên mặt đất cÅ©ng như Ä‘ang quan sát mình má»™t cách chế giá»…u.
Thá»i gian như đình chỉ hoặc là nhanh đến ná»—i khiến cho Nam Lạc không còn phân biệt được Ä‘ang là má»™ng hay là sá»± tháºt nữa.
Äá»™t nhiên bầu trá»i tối Ä‘en lại.
Nam Lạc ngẩn đầu nhưng không nhìn thấy mặt trá»i, cứ như rằng mặt trá»i sẽ không bao giá» xuất hiện ở đây váºy. Má»™t đám mây Ä‘en tháºt lá»›n đột nhiên xuất hiện ở trên lồng giam.
Äá»™t nhiên từng tia chá»›p xuất hiện trên tầng mây khiến cho bầu trá»i lúc sáng lúc tối.
Má»™t tia chá»›p không tiếng động đánh thẳng xuống khiến cho đầu óc Nam Lạc nổ tung, cả ngưá»i mất Ä‘i năng lá»±c suy nghÄ©, trong tai chỉ còn âm thanh ầm ầm. Má»i suy nghÄ© cá»§a hắn bây giá» rất cháºm chạp.
Thân thể cá»§a Nam Lạc trong nháy mắt bị tia chá»›p đánh trúng liá»n bị đánh bay và o trong lồng giam, hai tay hai chân không ngừng run rẩy.
Ầm! Lại thêm má»™t tiếng vang lên kèm theo nước mưa trút xuống. Từng hạt nước mưa lạnh như băng khiến cho Nam Lạc bừng tỉnh. Hắn muốn bò lên nhưng lại phát hiện tay chân mình không còn cảm giác nữa, mặc dù hắn đã rất cố gắng nhưng hai tay hai chân vẫn run rẩy không ngừng. Trong lòng Nam Lạc sợ hãi muốn há miệng ra thở nhưng thay vì hÃt và o không khà thì những dòng nước Ä‘á»ng trên tảng đá chảy miệng mÅ©i cá»§a hắn.
Từng tia chá»›p trên bầu trá»i vẫn chợt lóe lên liên tục, lúc tối lúc sáng nhưng cÅ©ng đủ cho Nam Lạc nhìn thấy rõ ba ngưá»i còn lại trong lồng giam Ä‘ang nhìn mình vá»›i ánh mắt cưá»i nhạo và hả hê vô cùng.
Mặc dù Nam Lạc bị tia chá»›p đánh trúng khiến toà n thân tê dại phải nằm trên mặt đất không thể di chuyển nhưng Nam Lạc vẫn còn có thể cảm giác được nước mưa lạnh thấy xương. Không biết có phải ảo giác không nhưng hắn lại có cảm giác như nước mưa lạnh lùng kia lại như là rất nhiá»u châm đâm và o trong thân thể. Ban ngà y ấm áp như xuân nhưng hiện tại lại như là gió rét cá»§a mùa đông lạnh giá.
"Cho ta chết Ä‘i, chết Ä‘i. Má»™t khi đã chết thì không còn thống khổ nữa, không còn chịu đựng sá»± sỉ nhục nà y. Cho ta chết Ä‘i..." Äây chÃnh là ý nghÄ© duy nhất cá»§a Nam Lạc lúc nà y. Cuối cùng hắn vẫn không còn biết là tỉnh hay mê, đối vá»›i cảm giác bên ngoà i tháºm chà là suy nghÄ© Ä‘á»u bị tê liệt.
Ban đêm mặt dù có vẻ rất dà i nhưng cuối cùng cÅ©ng trôi qua, ánh mặt trá»i từ phÃa đông truyá»n đến mang theo sá»± ấm áp khiến cho Nam Lạc bừng tÄ©nh.
Buổi tối qua hắn tưởng rằng mình phải chết nhưng cố gắng giãy dụa trở vá» vị trà cÅ©. Ba ngưá»i trong lồng vẫn không thay đổi vÄ© trÃ. Tháºp Lục vẫn tu luyện như cÅ©, còn tên có bá»™ dáng nhát gan kia trên trán có hai chữ là Tháºp Thất. Do đêm qua mưa lá»›n khiến cho quần áo hắn ẩm ướt nên Nam Lạc cảm giác thân hình cá»§a hắn nhá» gầy Ä‘i chút nữa.
Còn ngưá»i luôn nhìn mình chÃnh là Tháºp Bát. Ngà y hôm qua trên mặt hắn bị xát má»™t tầng Ä‘en thui nhưng cÆ¡n mưa Ä‘em qua khiến cho gương mặt hắn được tẩy rá»a sạch sẽ lá»™ ra chữ số trên trán.
Nhìn qua lồng giam ở đối diện thì hắn thấy được những ngưá»i kia Ä‘ang ngồi tu luyện giống như là Tháºp Lục. Trong lòng Nam Lạc khinh thưá»ng, chán ghét vô cùng. Cho dù các ngươi tu luyện cao thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng bị nhốt ở trong lồng nà y cả thôi. Cùng vá»›i nuôi súc sinh có gì khác chứ?
Tốt hơn hết là cứ chỠchết là xong.
Rất nhanh mặt trá»i đã má»c lên đến giữa bầu trá»i tá»a ra ánh nắng ấm áp.
Cảm giác lạnh thấu xương tối qua khiến cho Nam Lạc sợ hãi vô cùng. Mặt trá»i bây giá» lại giống như là đang nướng hắn là m mồ hôi chảy đầm đìa. Ba ngưá»i Tháºp Lục, Tháºp Thất, Tháºp Bát cÅ©ng ngồi ngay ngắn mà tu luyện. Dưá»ng như là tu luyện có thể chống đỡ được sá»± nóng bức chết ngưá»i kia, ngay cả Tháºp Thất, Tháºp Bát Ä‘á»u Ä‘i tu luyện.
Nam Lạc nhìn thấy rõ rà ng mồ hôi ở trên trán cá»§a hai ngưá»i đó Ãt hÆ¡n bản thân mình rất nhiá»u.
Nam Lạc nhìn thoáng qua tấm ngá»c giản nằm trên mặt đất kia nhưng rất nhanh đã dá»i Ä‘i ánh mắt cá»§a hắn.
Äá»™t nhiên bụng quặn Ä‘au do bị đói. Từ ngà y hôm qua bị bắt đến nÆ¡i đây hắn không có ăn gì cả. Thân thể phà m nhân thì sao mà không đói được chứ, nhưng hắn lại không ăn viên Ä‘an dược Ãch Cốc Äan có thể khiến ngưá»i ta trong má»™t tháng không đói kia.
Kiên cưá»ng không nhìn đến viên Ä‘an dược mà u và ng ấy, phảng phất như khi mình ăn viên Ä‘an dược ấy và o thì sẽ giống như những ngưá»i nà y, bị ngưá»i ta nuôi dưỡng chứ không phải là con ngưá»i nữa rồi.
Mồ hôi chảy xuống cuồn cuộn nhưng cũng nhanh chóng bốc hơi mang theo tinh khà thần của Nam Lạc.
Từng giây từng giây trôi qua, khi mặt trá»i lặn thì Nam Lạc cÅ©ng ngã ngục, ngay cả khà lá»±c bảo trì cÆ¡ thể ngồi vững cÅ©ng không đủ mà phải ngã và o sà n nhà nóng bá»ng kia. Cách đó không xa chÃnh là viên Ä‘an dược giúp ngưá»i ta khá»i đói và ngá»c giản chống đỡ nóng lạnh cá»§a không khà xung quanh.
Nam Lạc cảm giác thân thể cá»§a hắn đã yếu Ä‘i rất nhiá»u, toà n thân không có má»™t chút khà lá»±c nà o cả.
Mà n đêm lại đến, trên tảng đá lại lạnh nhưng băng, dưá»ng như phÃa dưới sà n nhà là má»™t cái động không đáy cắn nuốt sạch sẽ nhiệt độ trên nà y. Chỉ trong nháy mắt thôi mà nhiệt độ giảm xuống không ngừng, cái rét lạnh từ dưới ná»n đất thẩm thấu lên trên.
Ban đêm rét lạnh không gió, không trăng, không sao. Tất cả chỉ có má»™t mà u Ä‘en thuần khiết. Nam Lạc có thể thấy rõ viên Ä‘an dược mà u và ng rá»±c rỡ cùng vá»›i ngá»c giản mà u trắng kia. Trên ngá»c giản có khắc hai chữ mà u đỠrá»±c - Tháºp Cá»u.
Nam Lạc nhắm mắt lại để bản thân không nhìn đến hai váºt đó. Trong khi hắn nhắm mắt lại thì cảm giác ở lông mi có má»™t váºt gì má»m mại, lạnh lẽo từ trong khóe mắt chảy ra....
Tà i sản cá»§a Äá»™c Cô Lệ
Chữ ký cá»§a Äá»™c Cô Lệ [SIZE="4"][COLOR="Magenta"]Miệng mỉm cưá»i nhưng tâm hồn buốt giá...
[CENTER][COLOR="DarkOrchid"]Khóc trong tim nhưng mặt vẫn vui...[/COLOR][/CENTER]
[RIGHT][COLOR="SlateGray"]Giữ nỗi đau góc nà o sâu thẳm...[/COLOR][/RIGHT]
[COLOR="Indigo"][MARQUEE]Nguyện suốt Ä‘á»i là m kẻ vô tâm...[/MARQUEE][/COLOR][/COLOR][/SIZE]
Last edited by Äá»™c Cô Lệ; 26-09-2011 at 10:24 AM .
Äã có 29 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Äá»™c Cô Lệ
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhhung0001 ,
anhminh_24 ,
ansu16 ,
Út KhỠ,
be_hudo ,
BigBro ,
chutchit ,
drache30 ,
Goncopius ,
ice_tea ,
J.B. ,
james102 ,
kiemmadocco ,
Lôi Äế ,
Lệ Lưu Linh ,
mrtote ,
nguyennomad2 ,
nguyentam ,
noland ,
Thiên Lang™ ,
Thinhbobo ,
Tiểu Nô ,
traichuoi ,
tronvo ,
truonglan76 ,
yrml_91 ,
yuanping ,
Äá»™c Cô Bợm ,
Äá»™c Cô Sẻ
27-09-2011, 10:12 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Sep 2011
Bà i gởi: 18
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 21
Thanked 121 Times in 10 Posts
Nhân Äạo Ká»· Nguyên
Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Chương 3: Âm dương bốn mùa.
Dịch: Äá»™c Cô Äiểu
Biên: Äá»™c Cô Äiểu
Nguồn : Äá»™c Cô thị tá»™c - 4vn.eu
Sắc trá»i sáng tá», khoảng sân trống giỠđã bị phá»§ ngáºp bởi tuyết trắng. Trong cái lồng giam nhá», Tháºp Lục vẫn ngồi im tu luyện, Tháºp Thất co ro thà nh má»™t đống, thi thoảng lại liếc mắt nhìm trá»™m Nam Lạc bị lấp dưới tuyết. Tháºp Bát thì ngồi xổm bên cạnh, cẩn tháºn quan sát như Ä‘ang nghiên cứu xem hắn đã chết hay chưa.
Cá»a lồng mở ra, Ưng Cá»u Ä‘i và o, bước chân cứng ngắc và lạnh giá giống như lá»›p băng tuyết trên mặt đất váºy.
Y Ä‘i thẳng vá» phÃa Nam Lạc, Tháºp Bát vá»™i tránh ra, miệng lẩm bẩm: "Chết rồi, lại chết rồi, đứa thứ mưá»i."
Ưng Cá»u dùng chân đá Nam Lạc ra khá»i đống tuyết xong liếc qua hắn má»™t cái. Hình như y xác định Nam Lạc đã chết, nên cầm lấy má»™t chân cá»§a hắn rồi lôi ra ngoà i giống như lúc lôi hắn và o trong váºy, để lại má»™t vết má» trên ná»n tuyết trắng. Khi Ä‘ang mở cá»a lồng, y đột nhiên dừng lại, thả chân Nam Lạc ra cho rÆ¡i xuống đất đánh bịch má»™t cái.
"Hóa ra đã tu luyện qua đạo quyết, tiếc là còn quá thấp kém. Nhưng dù sao vẫn còn sống, coi như là trá»i cao ban ân cho ngươi Ä‘i. Ngươi muốn tìm cách tá»± sát không ai có thể cứu được ngươi, nhưng ta khuyên ngươi má»™t câu: Hãy biết quý trá»ng tÃnh mạng cá»§a mình, bởi vì tÃnh mạng đấy không chỉ thuá»™c vá» má»™t mình ngươi đâu, hãy nghÄ© tá»›i ngưá»i thân cá»§a ngươi Ä‘i! Chỉ cần còn sống là có hy vá»ng, rồi sẽ có má»™t ngà y được rá»i khá»i cái lồng nà y."
Khuôn mặt Ưng Cá»u vẫn cứ trÆ¡ trÆ¡, không ai có thể Ä‘oán được tâm trạng y qua khuôn mặt đó. Chỉ khi y nói xong câu cuối cùng, nhá» vẻ xuất thần ngắm nhìn trá»i cao, ngưá»i ta má»›i nháºn ra rằng ná»™i tâm cá»§a y không há» lạnh lẽo giống như khuôn mặt.
Nam Lạc cảm thấy mình như Ä‘ang phiêu bạt trong má»™t không gian tăm tối trống trải, không biết đưá»ng Ä‘i lối vá», không biết phải tá»›i đâu. Dần dần, ý thức cá»§a Nam Lạc cÅ©ng trở nên mÆ¡ hồ, đúng và o lúc nà y, má»™t giá»ng nói như má»™ng như ảo vang khắp không gian trống trải đấy. Nam Lạc nương theo giá»ng nói, thoát ra khá»i nÆ¡i tối tăm kia. Khi hắn mở bừng mắt ra, chỉ kịp thấy bóng lưng cô độc cá»§a Ưng Cá»u dần Ä‘i xa.
...
Nam Lạc run rẩy móc viên Ãch Cốc Ä‘an mà u và ng chói mắt ra khá»i lá»›p tuyết, nhưng hắn không tà i nà o bá» viên Ä‘an dược và o trong miệng được. Cứ má»—i lần cầm Ä‘an dược định cho và o miệng thì lại để rÆ¡i xuống đất. Trước ánh mắt kinh ngạc cá»§a Tháºp Thất, Tháºp Bát, Nam Lạc bò tá»›i cạnh viên Ãch Cốc Ä‘an, dùng miệng cắn lấy viên Ä‘an dược trên mặt đất má»™t cách khó khăn, sau đó vÆ¡ lấy má»™t nắm tuyết bá» và o miệng mà nhai nuốt, khiến cho Tháºp Thất, Tháºp Bát cảm thấy được sá»± tà n khốc.
Tháºp Bát nhìn chằm chằm Nam Lạc - kẻ đã sống lại như kỳ tÃch - cho thá»a lòng hiếu kỳ, ngay cả Tháºp Thất cÅ©ng lén lút nhìn sang dưới mái tóc rối bù xù. Trong mắt bá»n há», Nam Lạc không giống như vô số kẻ quáºt cưá»ng rồi bá» mạng trước kia, không phải vì hắn đã tu luyện qua loại công pháp gì gì đó, mà khác biệt lá»›n nhất chÃnh là ở lòng kiên trì và sá»± thay đổi.
Ä‚n xong Ãch Cốc Ä‘an, Nam Lạc nằm lăn ra trên ná»n tuyết, gió lạnh thấu xương, mặt hắn bây giỠđã có chút huyết sắc, không còn trắng bệch như trước nữa.
Chân tay hắn vươn thẳng, eo cũng duỗi thẳng, đầu thì áp sát và o mặt đất.
Ãch Cốc Ä‘an và o miệng liá»n hóa thà nh má»™t dòng nước ấm thấm và o lục phá»§ ngÅ© tạng, khiến Nam Lạc cảm thấy cả ngưá»i mát mẻ, sảng khoái vô cùng. Nếu so sánh vá»›i cảm giác cá»§a má»™t giây vá» trước, thì quả tháºt má»™t ở thiên đưá»ng má»™t dưới địa ngục.
Má»™t lát sau, Nam Lạc nhặt khối ngá»c giản ra khá»i lá»›p tuyết, căn cho hai chữ Tháºp Cá»u mà u đỠtươi đối xứng vá»›i trán mình rồi áp khối ngá»c lại, xong thì cứ nằm lăn ra giữa cái lồng, không động Ä‘áºy gì nữa, bất kể là mưa to gió lá»›n hay là khô hanh nóng ná»±c, hắn vẫn cứ nằm như thế.
Nam Lạc không tà i nà o hiểu nổi tại sao trong cái lồng có mấy ngà y mà biến ra đủ thá»i tiết cả bốn mùa trong năm. Tế ti trưởng lão đã từng kể cho hắn biết các thần tiên trong núi không chỉ có khả năng phi thiên độn địa, mà còn có thể nuốt mây nhả sương, khống chế thá»i tiết. Trước kia Nam Lạc không tin, đến giá» cÅ©ng vẫn chưa hiểu rõ.
Thá»i tiết cứ thay đổi, má»™t lát là trá»i trong nắng ấm, má»™t lát lại mưa gió đùng đùng, băng tuyết và nắng nóng cứ Ä‘an xen vá»›i nhau.
Hôm nay, Ưng Cá»u đột nhiên mở cá»a lồng ra, nói: "Tháºp Lục ra ngoà i."
Tháºp Lục mở mắt ra, đứng lên, liếc mắt nhìn Nam Lạc Ä‘ang nằm ở giữa lồng rồi rá»i Ä‘i.
Và i ngà y sau, Tháºp Thất rá»i Ä‘i.
Lại qua mấy ngà y nữa, Tháºp Bát cÅ©ng bị Ưng Cá»u gá»i Ä‘i nốt.
Khối ngá»c giản tượng trưng cho sá»± sỉ nhục được Nam Lạc dán lên trên trán đột nhiên phát ra má»™t thứ ánh sáng mà u xanh, bao phá»§ cả ngưá»i Nam Lạc và o bên trong.
Nam Lạc chỉ cảm thấy có má»™t dòng nước ấm đột nhiên xuất hiện trong cÆ¡ thể, trước tiên chảy và o trong Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a hắn, sau đó cháºm rãi lan ra tứ chi...
Äạo quyết nà y chẳng qua chỉ là bản đơn giản đã được sá»a chữa mà thôi, trong ngá»c giản có phong ấn má»™t đạo linh dẫn, sẽ thông qua hai chữ trên trán Nam Lạc để truyá»n và o cảm giác, trá»±c tiếp hình thà nh má»™t bức tu luyện đồ trong cÆ¡ thể hắn. Không cần phải thông hiểu, chỉ cần quen thuá»™c lối Ä‘i cá»§a linh dẫn trong kinh mạch, sau đó ngà y ngà y tu luyện là được.
Bức tu luyện đồ nà y phức tạp hÆ¡n những thứ Nam Lạc đã được há»c trong bá»™ lạc nhiá»u, nhiá»u nhánh chạy đến cả tứ chi, trong khi thuáºt thổ nạp hắn được há»c khi trước chỉ quanh quanh trong vùng ngá»±c bụng mà thôi.
Má»™t lần rồi lại má»™t lần, cứ qua má»—i lần là lại có má»™t luồng khà theo nhịp hô hấp chạy và o trong cÆ¡ thể, tuần hoà n trong đó. CÆ¡ thể vốn đã mất gần hết sức sống nay cháºm rãi hồi phục. Nam Lạc tá»±a hồ cảm giác được má»—i bắp thịt Ä‘á»u Ä‘ang Ä‘áºp theo má»™t nhịp váºy.
Ngà y rồi đến đêm, lạnh thay thế nóng, thá»i gian cứ lặng lẽ trôi Ä‘i...
Khi Nam Lạc tỉnh lại thì thá»i tiết Ä‘ang là nắng ấm, nhưng trong cái lồng chỉ còn có má»™t mình hắn. Chẳng những Tháºp Lục đã rá»i Ä‘i, mà ngay cả Tháºp Thất, Tháºp Bát cÅ©ng Ä‘i mất, cả lồng giam chỉ còn lại có má»™t mình hắn.
Cho đến bây giá» Nam Lạc vẫn chưa hiểu tại sao mình lại bị bắt đến đây, cà ng không biết sau nà y rồi sẽ thế nà o. Äám ngưá»i kia vừa cho Ãch Cốc Ä‘an lại vừa cho pháp quyết tu luyện, hình như cÅ©ng không phải muốn giết bá»n hắn, váºy rốt cục đám ngưá»i đó muốn là m gì.
Nam Lạc nhìn sang cái lồng giam lá»›n ở bên cạnh, lòng thầm suy Ä‘oán có thể Tháºp Lục, Tháºp Thất, Tháºp Bát Ä‘ang ở trong đó, hắn nhìn tháºt kỹ xem ba ngưá»i há» có đấy không. Nhưng do tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ngồi xuống tu luyện, hÆ¡n nữa đầu tóc ai cÅ©ng bù xù, nên không thể phân biệt được ai vá»›i ai, cà ng không nói tá»›i việc nhìn chữ trên trán bá»n há».
Không biết qua bao lâu, Nam Lạc ngồi tá»±a lưng và o lưới sắt ở thà nh lồng giam, ngẩng đầu lên nhìn trá»i. Thá»i tiết hôm nay khá sáng sá»§a, trá»i xanh mây trắng bay, thi thoảng lại có đà n chim bay lướt qua.
Nam Lạc cứ nhìn ngÆ¡ ngẩn, hắn từng muốn chết, nhưng những lá»i cá»§a Ưng Cá»u đã giúp hắn tỉnh ngá»™, còn sống là còn hy vá»ng, cuối cùng sẽ có má»™t ngà y có cÆ¡ há»™i thoát khá»i lồng giam nà y. Trong lúc hốt hoảng, hắn tá»±a hồ lại thấy được hình ảnh muá»™i muá»™i mình Ä‘ang vui vẻ nhảy nhót đằng sau hà ng rà o cá»§a bá»™ lạc. Hắn không thể bắt cho nó má»™t con bạch hồ, có lẽ cÅ©ng không thể trở vá» nữa, nó chắc sẽ khóc đây! Mà không đâu, con bé từ nhỠđã hiểu chuyện mà ...
Có má»™t con chim lá»›n Ä‘ang lượn vòng trên trá»i, Nam Lạc nheo mắt nhìn, lúc nà y hắn má»›i phát hiện ra thị lá»±c cá»§a bản thân đã tốt hÆ¡n trước nhiá»u, khoảng cách xa như váºy vẫn có thể nhìn rõ con chim, chứ không phải thấy má»™t Ä‘iểm Ä‘en như trước nữa. Äó là má»™t con chim ưng. Nam Lạc hÆ¡i ngạc nhiên vá»›i việc mình nháºn ra đó là con ưng, hắn nhìn vô thức, trong tâm không khá»i xuất hiện cảm giác con ưng đó cÅ©ng Ä‘ang chăm chú nhìn hắn.
Dá»i mắt Ä‘i, thở dà i má»™t hÆ¡i, Nam Lạc cố xua cái cảm giác kỳ lạ đó ra khá»i đầu. Hắn lại ngồi xuống, xếp bằng, tiếp tục tu luyện. Mặc dù Nam Lạc không biết sau nà y sẽ ra sao, nhưng cÅ©ng lá» má» Ä‘oán ra được là tu luyện đạo quyết nà y chÃnh là nhân tố quyết định cho sá»± sống còn cá»§a mình. Hay Ãt nhất là nếu không tu luyện đạo quyết nà y, thá»i tiết trong lồng cÅ©ng đủ lấy mạng cá»§a hắn.
Thá»i gian rá»±c rỡ qua trong nháy mắt.
Nam Lạc không biết đã qua bao nhiêu lâu rồi, hắn chỉ muốn dà nh hết thá»i gian để tu luyện, giống như tên Tháºp Lục hắn gặp khi vừa má»›i và o đây váºy. Hắn cÅ©ng không muốn nhá»› đến việc lúc đó mình đã tá» ra khinh thưá»ng Tháºp Lục tá»›i mức nà o.
xxxxxxxxxxxxxx
Äây là má»™t vách núi lẻ loi, từ dưới vách nhìn lên thì tưởng như cái vách nối liá»n vá»›i trá»i xanh, từ xa nhìn lại thì thấy vách núi đứng sừng sững trong mây. Nhưng trên vách núi lẻ loi đó, lại có má»™t tòa cung Ä‘iện khác vá»›i thế giá»›i phà m trần.
Ở phà m trần, núi xanh, đầm lầy, sông suối chằng chịt, ao hồ điểm tô.
Con ngưá»i sống rải rác ở các nÆ¡i, lấy cây cối để dá»±ng trại, săn bắn dã thú trong núi là m thức ăn, sống thà nh tá»™c, là m việc theo số đông, là má»™t trong những sinh linh có số lượng đông nhất cá»§a thế gian. Số lượng tuy nhiá»u, nhưng từ khi sinh ra đã yếu á»›t, không có năng lá»±c gì đặc biệt, khi Ä‘i săn mồi thì chỉ có dá»±a và o số đông má»›i già nh được chiến thắng.
Chẳng là mấy năm gần đây, có những ngưá»i tà i trà trác tuyệt lại tá»± ngá»™ ra được phép tắc tu luyện, có thể đằng vân giá vụ, ăn gió uống sương. Trong loà i ngưá»i cÅ©ng đồn đại rằng trên núi có thần tiên ở, chỉ cần lên được những ngá»n núi bị mây má» bao phá»§ đó, đến trước nÆ¡i ở cá»§a thần tiên, thì có thể bái sư để há»c táºp phép tu luyện.
Có Ä‘iá»u bao nhiêu năm rồi chỉ thấy ngưá»i ta lên núi, chứ chưa thấy má»™t ai từ trong núi trở vá» bá»™ tá»™c cá»§a mình cả.
Trong cung Ä‘iện trên vách núi lẻ loi kia, trên khoảng đất trống rá»™ng rãi ở phÃa sau cùng, có hai chiếc lồng sắt má»™t lá»›n má»™t nhá», chiếc lồng lá»›n nhốt hÆ¡n mưá»i ngưá»i, còn chiếc nhá» chỉ nhốt đúng má»™t ngưá»i.
Thá»i tiết trên cái vách núi bị mây bao phá»§ nà y thay đổi rất kỳ lạ, bốn mùa trong năm lại diá»…n ra Ä‘an xen vá»›i nhau chỉ trong và i ngà y.
Nam Lạc chÃnh Ä‘ang tu luyện pháp quyết luyện khà bị khắc trong cÆ¡ thể trong cái thá»i tiết lúc thì lạnh như băng, lúc thì nóng như lá»a ấy.
Tiếng mở cánh cá»a sắt vang lên đánh thức hắn.
Ưng Cá»u đứng ở cá»a, nói vá»›i cái giá»ng là nh lạnh chói tai: "Thá»i gian má»™t tháng đã hết rồi."
Nam Lạc nhìn đôi mắt giống như mắt chim ưng đó, rồi lại vá»™i và ng né tránh, giống như đôi mắt đó có thể thấy hết được ná»™i tâm cá»§a ngưá»i khác váºy.
Nam Lạc Ä‘oán ý cá»§a Ưng Cá»u là muốn chuyển hắn sang chiếc lồng lá»›n ở bên cạnh, trong thoáng chốc vừa ra khá»i lồng, nhìn biển mây Ä‘ang nổi sóng phÃa xa xa, trong lòng hắn nảy ra ý định chạy trốn rất mãnh liệt.
"Lúc trước lão già tóc trắng nói có ngưá»i bá» trốn bị giết, chắc là cÅ©ng bá» trốn và o những lúc thế nà y đây." Nam Lạc đột nhiên nghÄ© tá»›i việc nà y, hắn quay ngoắt đầu lại, chỉ thấy Ưng Cá»u chÃnh Ä‘ang lặng lẽ nhìn hắn, giống như Ä‘ang đợi hắn bá» chạy, rồi y sẽ ra tay tiêu diệt hắn váºy.
Nam Lạc giáºt thót bụng, đứng sững ngưá»i nhìn Ưng Cá»u, kẻ luôn trùm áo Ä‘en, chỉ để lá»™ ra chiếc mÅ©i khoằm, đôi môi má»ng và đôi mắt lạnh lùng luôn ẩn trong bóng tối.
"Những lá»i hôm đó thá»±c sá»± do y nói ư." Nam Lạc không khá»i thấy hoà i nghi.
"Äúng là lúc đó trong lồng chỉ có Tháºp Lục, Tháºp Thất, Tháºp Bát ba ngưá»i, khi mình mở mắt ra, có thoáng trông thấy bóng lưng cá»§a y." Nam Lạc cứ nghÄ© mãi.
Xoảng một tiếng, hắn đã bị nhốt và o trong chiếc lồng lớn.
Quay đầu nhìn lại, Ưng Cá»u đã Ä‘i rồi, bóng lưng y trông tháºt lạnh lùng.
Tà i sản cá»§a Äá»™c Cô Äiểu
Last edited by Äá»™c Cô Äiểu; 27-09-2011 at 10:28 AM .
Äã có 26 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Äá»™c Cô Äiểu
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhhung0001 ,
anhminh_24 ,
ansu16 ,
Út KhỠ,
Bachlinhlinh ,
be_hudo ,
BigBro ,
chutchit ,
Goncopius ,
ice_tea ,
J.B. ,
james102 ,
Jy ,
kiemhoang ,
Lệ Lưu Linh ,
mrtote ,
nguyennomad2 ,
noland ,
Thiên Lang™ ,
Thinhbobo ,
tieuquyvodanh ,
traichuoi ,
tronvo ,
truonglan76 ,
yrml_91 ,
yuanping
28-09-2011, 07:02 PM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Oct 2009
Bà i gởi: 58
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 11
Thanked 179 Times in 14 Posts
Nhân Äạo Ká»· Nguyên
Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Chương 4: Nháºp môn luyện khÃ
Dịch: Äá»™c Cô Lệ
Biên: Äá»™c Cô Lệ
Nguồn : Äá»™c Cô thị tá»™c - 4vn.eu
Một tiếng chim hót khiến cho Nam Lạc bừng tỉnh.
Lồng giam nà y so vá»›i lồng giam kia lá»›n hÆ¡n gấp ba lần nhưng chỉ có má»™t Ãt ngưá»i mà thôi. Nam Lạc tìm kiếm nhưng không thấy Tháºp Lục và Tháºp Thất, trong nà y chỉ còn có Tháºp Bát Ä‘ang ngồi dá»±a và o lồng giam như những ngưá»i khác Ä‘ang trừng mắt nhìn mình. CÅ©ng giống như trong lồng giam nhá», má»i ngưá»i Ä‘á»u dá»±a và o trong lồng giam, dưá»ng như chỉ có váºy má»›i có má»™t chút cảm giác an toà n.
Nam Lạc quan sát má»™t vòng tìm được má»™t khoảng trống hÆ¡i lá»›n liá»n Ä‘i đến ngồi xuống.
Cho đến khi Nam Lạc ngồi xuống nhắm mắt tu luyện mà hắn vẫn còn cảm giác được những ánh mắt kia chưa dá»i Ä‘i.
Những ánh mắt đó như là đồng mệnh tương liên mang theo một chút đau khổ.
Từ khi bị bắt ở trong núi rồi Ä‘i và o lồng giam nhá», sau lại chuyển đến lồng giam lá»›n nà y cÅ©ng chỉ hÆ¡n má»™t tháng mà thôi lại khiến cho Nam Lạc có cảm giác như cách biệt má»™t thế giá»›i.
Má»™t viên Ãch Cốc Äan chói mắt được ném và o trong lồng.
Nam Lạc cuối xuống nhặt lên rồi nhét và o trong miệng. Hắn nhắm mắt lại như đây là một chuyện rất hiển nhiên.
Không biết bắt đầu từ khi nà o thì trên bầu trá»i đã xuất hiện những bông tuyết. Ở trong lồng giam nhá» kia Nam Lạc đã từng suýt chết vì nó nhưng sau khi tu luyện cho dù vẫn còn cảm giác rét lạnh mà hắn vẫn còn có thể kiên trì vượt qua. Trải qua hÆ¡n má»™t tháng nên đã trở thà nh má»™t thói quen.
Nhưng lần nà y lại cảm giác lânhj thấy xương như cÆ¡ thể mình Ä‘ang được ngâm trong băng. Hắn mở mắt nhìn lên thì thấy bầu trá»i Ä‘ang mưa lất phất, trên sà n nhà mà u xanh đã có má»™t lượng nước Ä‘á»ng lại. Những ngưá»i khác trong lồng giam cÅ©ng nhắm mắt lại, thâm thể há» Ä‘á»u run rẩy nhè nhẹ, tháºm chà còn có ngưá»i toát ra hÆ¡i nước nhè nhẹ.
Trong lòng Nam Lạc bừng tÄ©nh, hắn vá»™i và ng nhắm mắt lại váºn hà nh pháp quyết. Nhưng chỉ trong chốc lát thôi hắn đã cảm giác được hai tay hai chân cá»§a mình đã tê tê rồi.
Cố gắng táºp trung thúc dục công pháp, má»™t lần rồi lại má»™t lần hoà n thà nh nhưng hắn lại không dám ngừng nghÄ© chút nà o. Chỉ có thể không ngừng thúc dục công pháp má»›i có thể giảm bá»›t sá»± rét lạnh xung quanh.
Nam Lạc đã quên hẳn thá»i gian. Hắn cảm giác được đã qua rất lâu nhưng lại cảm giác chỉ tron gnháy mắt. Khi luồng hà n khà tồn tại trong cÆ¡ thể dần dần biến mất thì Nam Lạc má»›i mở mắt ra. Lá»t và o trong tầm mắt vẫn má»™t mảnh tuyết trắng xóa như cÅ© nhưng đã bá»›t lạnh rất nhiá»u. Hiện tại chỉ còn tương đương vá»›i lòng giam nhá» bên kia thôi.
Má»i ngưá»i vẫn giữ tư thế như cÅ© nhưng cÅ©ng có và i ngưá»i đã bị đóng băng. Nam Lạc có thể khẳng định những ngưá»i bị đóng băng đó có thể đã chết bởi vì hắn không cảm giác được trong những cục băng đó không há» có sinh mạng hÆ¡i thể nà o.
Trong lồng giam nhỠở đối diện kia lại có thêm bốn ngưá»i má»›i và o. Nam Lạc nhìn thấy bá»n há» giống như lúc đầu mình bị đưa và o, bây giá» hắn má»›i biết tháng đầu tiên bị nhốt trong đó chỉ là xây dá»±ng trụ cá»™t mà thôi, tạm thá»i cho bá»n hắn thÃch ứng vá»›i Ä‘iá»u kiện khà háºu khắc nghiệt nà y. Nam Lạc có thể khăng định nếu như ngay từ đầu đã cho và o lồng giam nà y mà nói thì chÃnh mà đã chết mấy Ä‘á»i rồi. Nếu như không phải ở trong lồng giam nhá» kia tu luyện má»™t tháng, thân thể được linh khà là m diu thì căn bản không thể chống đỡ được sá»± rét lạnh bên nà y.
Nhưng Nam Lạc cÅ©ng phát hiện má»™t sá»± tháºt chÃnh là tốc độ thu nạp thiên địa linh khà cá»§a thân thể mình có thể chống đỡ được sá»± tiêu hao do rét lạnh. Chẳng lẽ những ngưá»i bị đông chết kia là vì linh khà tồn trong cÆ¡ thể hết sạch mà tốc độ thu nạp lại cháºm nên má»›i chết sao?
NghÄ© đến đây thì Nam Lạc hiểu rõ tại sao khi ở lồng giam nhá» thì hắn thấy những ngưá»i bên luôn liá»u mạng tu luyện không ngừng nghÄ©. CÅ©ng không phải là chăm chỉ gì mà là không muốn chết sá»›m thôi.
Khi Nam Lạc vừa bị bắt đến thì hắn chỉ nghÄ© đến cái chết, nhưng khi ká» cáºn vá»›i cái chết và có cÆ¡ há»™i sống lại thì tâm tÃnh đã thay đổi. Hắn không phải là trở nên sợ chết mà là nghe những lá»i nói ngà y đó cá»§a Ưng Cá»u khiến cho ý nghÄ© có chút biến hóa.
Tu luyện là má»™t chuyện rất buồn tẻ nhưng khi ngưá»i ta biết rằng nếu không cố gắng sẽ không sống được thì cÅ©ng chỉ đà nh tu luyện không ngừng nghÄ© váºy
Khà háºu vẫn biến ảo không má»™t quy má»™t quy luáºt nà o cả, chợt lóng chợt lạnh, lúc mưa lúc tuyết . Có khi thì tá»i trong xanh nhưng trên măt đất lại toát ra từng là n khói khiến ngưá»i ta hÃt thở không thông chút nà o.
Mà ngưá»i trong lồng giam cÅ©ng có không Ãt ngưá»i chết nhưng lại có không Ãt ngưá»i tiến và o. Có ngưá»i chết vì rét lạnh, có ngưá»i chết vì quá nóng. Tất cả những Ä‘iá»u nà y đối vá»›i Nam Lạc không há» quan hệ chút nà o.
Tất cả những Ä‘iá»u nà y không há» có quan hệ vá»›i Nam Lạc, hắn không có dÅ©ng khà ngừng tu luyện chút nà o. Có và i lần ká» cáºn cái chết lại kèm theo khà háºu biến hóa ngà y cà ng tà n khốc hÆ¡n. Nam Lạc còn nhá»› rõ tế ti từng nói rằng thiên phú cá»§a mình so vá»›i còn tốt hÆ¡n rất nhiá»u. Nhất định sau nà y sẽ trở thà nh má»™t tế ti cưá»ng đại nhưng bây giá» thiếu chút nữa là mất mạng. Khà háºu biến đổi liên tục, thá»i gian khôi phục trong lồng giam nà y ngà y cà ng Ãt.
Cuối cùng có má»™t ngà y chỉ có hai loại khà háºu là nóng và lạnh. Ban ngà y cá»±c nóng như đặt mình trong lò nướng nhưng ban đêm lại lạnh thấu xương.
Hơi thở của Nam Lạc cà ng ngà y cà ng yếu. Mãi đến một ngà y hoà n toà n biến mất.
Nhưng không má»™t ai cho rằng hắn đã chết bởi vì thân thể cá»§a hắn không bị đóng băng và không bị khô héo khi trá»i nóng. Gương mặt cá»§a hắn vẫn hồng hà o, tháºm chà so vá»›i trước kia còn tốt hÆ¡n rất nhiá»u. Nhưng hÆ¡i thở cá»§a hắn đã hoà n toà n biến mất, nếu không phải nhìn thấy hắn còn ngồi ở đó thì không ai cho rằng nÆ¡i đó có ngưá»i cả.
Má»i ngưá»i trong lồng giam nà y Ä‘á»u tu luyện đạo quyết kia. Mặc dù không có sá» dụng bất kỳ phương pháp nà o nhưng tu luyện lâu như váºy đã sinh ra má»™t chút uy lá»±c. Và dụ như nhìn Nam Lạc bị tuyết phá»§ khắp ngưá»i thì má»i ngưá»i Ä‘á»u nghÄ© rằng hắn đã chết rồi.
Äá»™t nhiên thiên địa linh khà ở xung quanh lồng giao tạo thà nh má»™t dòng suối chảy vá» phÃa Nam Lạc, mặc dù tốc độ rất cháºm nhưng lại khiến cho má»i ngưá»i xung quanh chú ý đến. Láºp tức má»i ánh mắt Ä‘á»u táºp trung vá» phÃa hắn. Có ngưá»i lá»™ ra vẻ mặt hâm má»™ nhưng nhiá»u ngưá»i nghi hoặc vô cùng.
Quá khi thu nạo thiên địa nguyên khà nà y vẫn tiếp tục không ngừng. HÆ¡n nữa uy thế trên ngưá»i Nam Lạc cà ng ngà y cà ng mạnh khiến cho những ngưá»i ngồi gần hắn Ä‘á»u rá»i khá»i.
Äá»™t nhiên má»™t ngà y Nam Lạc mở mắt ra, khi hắn vừa mở mắt thì trong ánh mắt dưá»ng như có má»™t chút ánh sáng chợt lóe lên. Khi ánh mắt hắn di chuyển đến đâu thì má»i ngưá»i Ä‘á»u né tránh nhưng chỉ có Tháºp Bát vẫn trừng to mắt nhìn chằm chằm Nam Lạc.
Nam Lạc có chút ngoà i ý muốn. hắn biết mình liá»u chết tu luyện má»›i có kết quả như thế nà y. Mặc dù trạng thái hiện tại chỉ là đột phá nhá» thôi nhưng bá»™ dáng Tháºp Bát vẫn như cÅ©. Bây giá» hắn có thể cảm giác rõ từng nhịp hô hấp cá»§a má»i ngưá»i trong lồng giam, ánh mắt nhìn rất rõ cảnh váºt sung quanh.
Äúng lúc nà y thì bên tai cá»§a Nam Lạc truyá»n đến má»™t âm thanh không mang theo chút cảm tình nà o.
"Tháºp Cá»u!"
Hắn vá»™i và ng quay đầu lại thì nhìn thấy Ưng Cá»u Ä‘ang ở bên ngoà i. Ãnh mắt Nam Lạc nhìn chằm chằm Ưng Cá»u rồi há» hững Ä‘i ra ngoà i lồng giam. Khi hắn Ä‘i đến bên cạnh Ưng Cá»u thì phát hiện khà thế trên ngưá»i Ưng Cá»u rất đáng sợ là m cho cảm giác có thể chống đỡ được thiên địa cá»§a Nam Lạc khi vừa đột phá hoà n toà n vỡ nát.
"Äi theo ta!" Giá»ng nói cá»§a Ưng Cá»u rất lạnh, không vì Nam Lạc vừa đột phá mà thay đổi chút nà o.
Nam Lạc nhìn bóng lưng cá»§a Ưng Cá»u Ä‘ang Ä‘i vá» phÃa cung Ä‘iện liá»n vá»™i và ng Ä‘uổi theo. Khi hắn vừa thoát khá»i trạng thái tu luyện liá»n nghÄ© đến hà nh động rá»i khá»i đây nhưng khi Ưng Cá»u đến rồi hắn Ä‘i theo Ưng Cá»u hướng vá» phÃa cung Ä‘iện thì ý nghÄ© vu vÆ¡ đó đã hoà n toà n. Hiện tại hắn má»›i cảm giác được sá»± cưá»ng đại cá»§a Ưng Cá»u. Sợ rằng tất cả động tác cá»§a mình Ä‘á»u nằm trong sá»± quan sát cá»§a đối phương giống như mình có thể cảm giác được nhịp thở cá»§a những ngưá»i trong lồng váºy.
Nam Lạc Ä‘i theo sau mà trong lòng suy Ä‘oán có phải là đi gặp lão già đầu bạc kia không. Hắn muốn mở miệng há»i nhưng khi nhìn thấy bóng lưng lạnh băng cá»§a Ưng Cá»u là m hắn không thể lên tiếng được. Trong lòng thầm nghÄ© nếu như việc gì đến cÅ©ng sẽ đến thôi.
Äá»™t nhiên Nam Lạc cảm giác được má»™t cổ uy áp phô thiên cái địa tiến đến, tiếp theo là mặt đất lắc lư như có động đất. Trong lòng rất hoảng sợ, hắn biết mình Ä‘ang ở trong lòng núi. Nhưng như váºy thì phải cần má»™t lá»±c lượng lá»›n như thế nà o má»›i có thể rung chuyển được đây chứ?
Trong tai truyá»n đến má»™t âm thanh quái dị như tiếng le lưỡi cá»§a con rắn nhưng lại được phóng lá»›n vô số lần. Äá»™t nhiên Nam Lạc nhìn thấy ở vách núi cách đó không xa có má»™t cái đầu rắn Ä‘ang mở miệng ra tháºt lá»›n.
Ưng Cá»u vẫn đứng bên cạnh Nam Lạc liá»n biến mất không thấy, tiếp theo Nam Lạc nhìn thấy má»™t con ưng khổng lồ xuất hiện giữa không trung Ä‘ang bay lên cao. Äôi canh giang ra che phá»§ hết ánh sáng chiếu xuống khiến cho bầu trá»i trở nên tối xầm.
"Äó là Ưng Cá»u!" Nam Lạc không ngá» rằng Ưng Cá»u lại biến thà nh má»™t con chim ưng. Äôi cánh cá»§a chim ưng có thể che phá»§ hết ngá»n núi nà y.
Má»™t con gió tháºt lá»›n đột nhiên kéo đến khiến cho Nam Lạc không thể nà o chống cá»±, thân thể cá»§a hắn bay lên giống như má»™t chiếc lá được cÆ¡n gió thổi vá» vách núi.
Nam Lạc Ä‘ang ở giữa không trung nên không thể khống chế thân thể. Khi lên cao thì Nam Lạc má»›i phát hiện thân mình con rắn lá»›n kia Ä‘ang quấn quanh ngá»n núi ấy/
Má»™t tiếng ưng kêu vang vá»ng khắp không gian. Ưng Cá»u biến thà nh con ưng khổng lồ giương hai móng vuốt ra hướng vỠđầu cá»± xà chá»™p tá»›i.
Tà i sản cá»§a Äá»™c Cô Lệ
Äã có 26 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Äá»™c Cô Lệ
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhhung0001 ,
anhminh_24 ,
Út KhỠ,
Bachlinhlinh ,
be_hudo ,
BigBro ,
chutchit ,
Goncopius ,
ice_tea ,
J.B. ,
james102 ,
kiemhoang ,
Lệ Lưu Linh ,
nguyennomad2 ,
noland ,
tam_tlc ,
Thiên Lang™ ,
Thinhbobo ,
Tiểu Nô ,
tieuquyvodanh ,
traichuoi ,
tronvo ,
truonglan76 ,
yrml_91 ,
Äá»™c Cô Sẻ ,
Äá»™c Cô Äiểu
03-10-2011, 09:36 AM
Nháºp Môn Tu Luyện
Tham gia: Sep 2011
Bà i gởi: 18
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 21
Thanked 121 Times in 10 Posts
Nhân Äạo Ká»· Nguyên
Tác giả: Thân Vẫn Chỉ Tiêm
Chương 5: Dương Lực đại tiên.
Dịch: Äá»™c Cô Äiểu
Biên: Äá»™c Cô Äiểu
Nguồn : Äá»™c Cô thị tá»™c - 4vn.eu
Vách núi rung chuyển, đất trá»i đổi sắc, cuồng phong gầm thét.
Con ưng khổng lồ cứ lượn quanh rồi lao xuống cá»± xà , xong lại không công mà lùi. Thiên địa nguyên khà trong trá»i đất trở nên há»—n loạn, tạo thà nh má»™t vòng xoáy cá»±c lá»›n lấy tâm là vị trà hai con váºt Ä‘ang chiến đấu. Tầng mây cà ng lúc cà ng dà y, thi thoảng lại có ánh chá»›p lóe lên giữa mây Ä‘en.
Khiến ngưá»i ta phải kinh ngạc nhất là cung Ä‘iện trên đỉnh núi cách chá»— đánh nhau rất gần lại không há» bị ảnh hưởng. Cả cung Ä‘iện được bao phá»§ bởi má»™t tầng ánh sáng má» má», bao gồm cả khu lồng giam, những ngưá»i bị nhốt trong lồng đương nhiên cÅ©ng không bị thương tổn.
Nam Lạc không thể tưởng tượng nổi trên Ä‘á»i lại có con ưng và rắn lá»›n tá»›i như váºy, nhá»› tá»›i các chú bác thưá»ng bắt rắn bắt ưng trong tá»™c mình, nếu để há» trông thấy những cảnh nà y, nhất định há» sẽ phải ngạc nhiên tá»›i mức há hốc mồm.
Lúc nà y Nam Lạc đang nằm trong một hồ nước sâu, nước hồ lạnh rét như băng, không kém đêm tuyết trong lồng giam chút nà o. Nhưng bây giỠnó không còn là vấn đỠlớn với Nam Lạc nữa.
Hắn váºn công má»™t chút, cả ngưá»i liá»n nổi lên. Linh khà trong hồ rất nồng Ä‘áºm, Nam Lạc có thể khẳng định nhiá»u nhất mưá»i ngà y là những vết thương trên ngưá»i hắn sẽ khá»i hẳn. Nhìn cà nh cây phÃa trên bị đầu mình húc gãy, lại ngó các gốc đại thụ che chắn xung quanh, Nam Lạc không khá»i thấy vui mừng. Mặc dù bây giá» hắn không thể động Ä‘áºy, nhưng có thể thoát khá»i cái lồng giam, bắt Nam Lạc nằm im má»™t năm hắn cÅ©ng bằng lòng.
"Cuối cùng cÅ©ng thoát khá»i chá»— đó, còn sống quả nhiên còn hy vá»ng." Nam Lạc nghÄ© thầm.
Vá» cuá»™c chiến giữa Ưng Cá»u và con cá»± xà kia, Nam Lạc thầm hy vá»ng Ưng Cá»u sẽ chiến thắng. Mặc dù Ưng Cá»u đã từng đánh Nam Lạc, còn khắc hai chữ sỉ nhục kia lên trán hắn, nhưng vá»›i má»™t kẻ vừa má»›i thoát khá»i ngục tù như hắn, những việc đó không còn "không thể nà o quên" nữa. Niá»m sung sướng vì được tá»± do dưá»ng như đã hòa tan hết thảy.
"Mình trở lại trong tá»™c chắc má»i ngưá»i sẽ kinh ngạc lắm!" Nam Lạc nổi bồng bá»nh trong hồ, vừa Ä‘iá»u động linh khà chữa trị vết thương vừa vui vẻ nghÄ©.
Nam Lạc nhá»› tá»›i tế ti trưởng lão, công pháp tế ti trưởng lão tu luyện là do má»™t ngưá»i Ä‘i ngang qua bá»™ tá»™c truyá»n cho ông, nghe nói là công pháp nháºp môn, khi nà o có thể cảm nháºn được sá»± tồn tại cá»§a thiên địa linh khà thì có thể tá»›i Thá»§ Dương SÆ¡n tìm y. Thá»§ Dương SÆ¡n ở đâu Nam Lạc không rõ, tế ti trưởng lão cÅ©ng chỉ biết đại khái nó nằm ở phÃa tây bá»™ tá»™c. Äáng tiếc ông tu luyện cả Ä‘á»i cÅ©ng không thể cảm nháºn được thiên địa linh khÃ.
Mà Nam Lạc trong thoáng chốc đột phá lại hiểu ra, hắn đã đạt tá»›i cảnh giá»›i cả tế ti trưởng lão cả Ä‘á»i không đạt được, cái cảm giác đó giống hệt như lá»i miêu tả cá»§a ông. Có thể nhìn thấy Ä‘an Ä‘iá»n cá»§a mình, trong Ä‘an Ä‘iá»n có má»™t chất khà hao hao mây mù, lá»— chân lông khắp ngưá»i như có thể hô hấp, có thể cảm nháºn được thiên địa linh khà trong không khÃ. Tất cả không phải Ä‘á»u là trạng thái cá»§a hắn hiện giá» sao?
Nam Lạc cưá»i đắc ý, thầm nghÄ© sau nà y mình chắc chắn sẽ là tế ti lợi hại nhất trong bá»™ tá»™c.
Núi cà ng âm u cà ng có chim hót, Nam Lạc đã ngâm mình trong hồ nước lạnh có diện tÃch chừng hÆ¡n mưá»i thước vuông nà y được má»™t ngà y rồi, váºy mà không há» nghe thấy má»™t tiếng chim kêu nà o. Khi Nam Lạc phát hiện ra vấn đỠnà y, hắn má»›i để ý trong má»™t ngà y qua hắn không thấy bất cứ con thú nà o xuất hiện. Hai ngà y sau cÅ©ng váºy. Bước sang ngà y thứ ba đột nhiên có má»™t con dê xuất hiện, má»™t con dê mà u và ng.
Ở giữa nÆ¡i rừng núi sâu thẳm vắng lặng má»™t cách kỳ lạ như nà y, nÆ¡i ngay cả má»™t tiếng chim kêu cÅ©ng không có, lại đột nhiên xuất hiện má»™t con dê và ng ở gần hồ, thá» há»i sao không khiến Nam Lạc phải kinh ngạc. Nếu con dê nà y uống nước xong rồi Ä‘i thì đã chẳng có gì lạ, vấn đỠở chá»— từ lúc xuất hiện nó cứ Ä‘i vòng xung quanh hồ nước, đôi mắt ẩn dưới lá»›p lông dà i mà u và ng như Ä‘ang quan sát Nam Lạc.
Nam Lạc bắt đầu thấy hÆ¡i sợ. Con dê và ng Ä‘i tá»›i đâu, ánh mắt hắn Ä‘i theo tá»›i đó. Mặc dù dê là loại động váºt không có khả năng tấn công cao, nhưng trong má»™t khu rừng hoang vắng đột nhiên xuất hiện má»™t con dê đầu đà n thì ai mà tin được nó an toà n. Nhất là khi đôi mắt cá»§a nó quá nhân tÃnh.
Tuy Nam Lạc thấy sợ hãi, nhưng cÅ©ng may là má»™t con dê xuất hiện, chứ không phải má»™t con bạch lang như con sống ở sau núi cá»§a bá»™ tá»™c. Cà ng may mắn hÆ¡n nữa là linh khà trong hồ nước rất dồi dà o, khiến vết thương trên ngưá»i hắn tốt lên trông thấy, qua má»™t ngà y nữa là hắn có thể hà nh động như bình thưá»ng.
Dù hiện giá» Nam Lạc không thể động Ä‘áºy, nhưng hắn vẫn có thể nói chuyện. Bị con dê và ng dò xét mãi, ban đầu còn thấy hÆ¡i sợ, lâu rồi cÅ©ng thấy quen dần. Nháºn ra dê và ng không có gì nguy hiểm, Nam Lạc đột nhiên nảy ra ý định dá»a nó má»™t phen.
Hắn gầm lên một tiếng như hổ gầm, mặc dù không có được khà thế của chúa sơn lâm, nhưng thanh âm cũng rất chân thực sống động.
Má»™t cảnh tượng khiến Nam Lạc phải khiếp sợ diá»…n ra. Chỉ thấy con dê và ng bốn chân run bần báºt như sợ hãi, tiếp đó ở chá»— nó đứng xuất hiện má»™t đám khói và ng, con dê liá»n không thấy đâu. Äám khói và ng rất nhạt, nếu không phải gần đây thị lá»±c cá»§a Nam Lạc tăng mạnh, căn bản không thể nhìn thấy.
Không đợi Nam Lạc lấy lại tỉnh táo, má»™t bóng và ng lóe lên ở phÃa bên kia hồ, con dê lại xuất hiện.
Nam Lạc sợ hãi, mặc dù từ lúc má»›i gặp đã cảm giác con dê nà y không giống dê bình thưá»ng, cặp mắt nó quá nhân tÃnh, nhưng khi nó thể hiện ra khả năng biến mất trong nháy mắt, Nam Lạc vẫn thấy khó lòng chấp nháºn.
Qua má»™t hồi lâu, Nam Lạc cuối cùng cÅ©ng tiêu hóa hết được sá»± thá»±c nà y, hắn muốn xem lại xem dê và ng là m sao biến từ bá» bên nà y sang bá» bên kia được, nên gầm thêm mấy tiếng nữa. Nhưng lần nà y con dê vẫn đứng yên ở đó, Nam Lạc nháºn thấy trong ánh mắt cá»§a nó có vẻ chá»… giá»…u và tức giáºn.
Nam Lạc hÆ¡i sợ, vì để xóa Ä‘i cảm giác nà y, hắn liá»n nói lá»›n:"Nà y dê, vừa rồi mà y bị dá»a cho chạy cuống cả Ä‘Ãt, tháºt là ngốc! Có thế thôi mà cÅ©ng sợ, mà y bao nhiêu tuổi rồi, chòm râu mà y đã bạc phếch, sừng bắt đầu tróc ra, tháºt khó Ä‘oán..."
Cứ thế, Nam Lạc nói một câu, ánh mắt dê và ng thay đổi một chút, dần dần cà ng nói cà ng hăng say.
Äá»™t nhiên, má»™t giá»ng nói tức giáºn cắt ngang lá»i Nam Lạc:"Câm mồm, đại tiên ta đã táºp được phép trưá»ng sinh bất lão, hiểu được thần thông độn địa. Há để cho má»™t con ngưá»i nho nhá» như ngươi chê trách, còn không mau xin ta tha thứ, nếu không, hừ..."
Giá»ng nói cá»§a con dê ngoà i việc hÆ¡i gượng gạo ra, còn lại giống y chang tiếng ngưá»i, tháºm chà Nam Lạc còn nghe ra được ý xấu trong đó nữa.
Dê và ng mở miệng nói chuyện tuy cÅ©ng khiến cho Nam Lạc kinh ngạc, nhưng hắn đã chứng kiến qua tráºn đấu giữa Ưng Cá»u và con cá»± xà kia, thần kinh đã Ä‘ ược rèn luyện rồi, nên nhanh chóng lấy lại bình tÄ©nh. Hắn nghÄ© thầm trong bụng: Äây là má»™t con dê thà nh tinh, độn địa mà nó vừa nói chắc là chiêu nó sá» dụng lúc nãy. Nghe tế ti trưởng lão kể yêu quái trong núi Ä‘á»u biết má»™t và i thần thông, nếu ta có thể há»c được khả năng độn địa cá»§a nó, thì không cần phải Ä‘i bá»™ vá» bá»™ tá»™c nữa, chỉ cần nhoáng má»™t cái là chui từ dưới đất vá» tá»›i bá»™ tá»™c, thần kỳ biết bao a!
NghÄ© váºy, mắt Nam Lạc sáng rá»±c, ánh mắt nhìn con dê cà ng trở nên nóng bá»ng hÆ¡n.
"Äại tiên thứ tá»™i, đại tiên tha mạng, tiểu nhân chỉ nói lung tung bừa bãi mà thôi, mong đại tiên đừng trách!" Nam Lạc vá»™i xin tha theo ý dê và ng.
Dê và ng nghe Nam Lạc nói váºy thì lấy là m đắc ý:"Hừ, may cho ngươi là đại tiên ta không thÃch giết chóc. Ta há»i ngươi, vạn dặm quanh đây Ä‘á»u là núi lá»›n, căn bản không có con ngưá»i, ngươi chẳng qua chỉ là má»™t kẻ má»›i bước và o luyện khà nháºp môn, là m sao có thể tá»›i được đây?"
'Quả nhiên bây giá» mình má»›i chỉ được coi là bước và o luyện khà nháºp môn!' Nam Lạc nghÄ© thầm, miệng trả lá»i:"Bẩm báo đại tiên, tiểu nhân vốn là tá»™c nhân Dương Bình dưới Dương Bình sÆ¡n. Trong má»™t lần lên núi Ä‘i săn thì bị má»™t con ưng khổng lồ bắt lên vách núi, rồi bị nhốt trông lồng giam ở trên đó suốt ba tháng. Ba ngà y trước tiểu nhân má»›i may mắn thoát được, nhưng cÆ¡ thể bị thương nặng, mong đại tiên có thể cứu tiểu nhân."
Dê và ng hÃp mắt má»™t cách rất "ngưá»i", giống như là đang suy nghÄ©, nó trầm mặc hồi lâu rồi nói:"TÃnh ra số ngươi rất may, lại có thể trốn được tá»›i đây."
Nam Lạc chá»i ầm lên trong lòng:"May cái ...ứt, may đã chả bị tên tam thiếu gia gì gì đó bắt nhốt và o lồng. Vá»›i lại tuy ta cÅ©ng muốn trốn, nhưng không phải trốn bằng cách nà y, mà y có bản lÄ©nh thì thỠđể bị gió thổi tung lên trá»i xem cảm giác nó thế nà o."
Dê và ng nà o biết trong lòng Nam Lạc Ä‘ang nghÄ© gì, chỉ nghe hắn gá»i "đại tiên, đại tiên" luôn miệng thì thấy rất hà i lòng, trước kia nó chưa bao giỠđược ngưá»i khác gá»i như váºy nên không khá»i thấy lâng lâng, hoà n toà n quên béng mất những lá»i chá»c tức cá»§a Nam Lạc lúc trước. Äể thể hiện ra hình tượng má»™t đại tiên kiến thức đầy mình, dê và ng nghếch đầu lên nói:"Vách núi chá»— ngươi bị nhốt nhất định là Thương Mãng nhai nằm ở phÃa tây cách đây không xa, đó là nÆ¡i ở cá»§a Ưng vương tam thái tá», chắc là ngươi thừa dịp Thanh Giao vương đánh nhau vá»›i con diá»u hâu kia mấy hôm trước mà bá» trốn."
Nam Lạc bị thổi quay cuồng trên trá»i, đừng nói là không rõ đã cách vách núi kia bao xa, mà ngay cả nó nằm ở hướng nà o cÅ©ng không rõ. Giá» nghe con dê nói như váºy liá»n thấy lo lắng, hóa ra mình còn ở gần vách núi thế, sau khi vết thương là nh lại phải nhanh chóng rá»i Ä‘i, tránh bị bắt trở vá».
"Không biết đại tiên có hay chăng tại sao tam thái tá» kia lại bắt tiểu nhân tá»›i đó không." Nam Lạc rốt cục không nhịn được há»i câu há»i đã đè nặng trong lòng từ lâu.
Dê và ng liếc Nam Lạc, cháºm rãi nói:"Nhìn hai chữ trên trán ngươi là biết, Ưng vương tam thái tá» kia bắt ngươi để bồi dưỡng thà nh ngưá»i hầu, chuẩn bị sang năm đưa và o trong Bất Tá» cung."
"Ngưá»i hầu, ngưá»i hầu gì."
Dê và ng trợn mắt lên, tá»±a hồ rất bất mãn việc Nam Lạc không tôn kÃnh gá»i mình là đại tiên, nhưng nó vẫn nén giáºn trả lá»i, phải biết rằng bình thưá»ng không ai gá»i nó là đại tiên, cÆ¡ há»™i như nà y rất khó có được.
"Ngưá»i hầu chÃnh là những kẻ chuyên bưng quả, bưng rượu trong cung Ä‘iện cá»§a má»™t số đại vương, nữ còn phải há»c cả ca múa nữa. Hà hà , đợi khi nà o đại tiên ta rá»—i rảnh, cÅ©ng Ä‘i tìm trong nhân tá»™c mấy đứa tướng mạo thanh tú vá» là m đồng tá»." Nói xong còn tá» vẻ rất chá» mong.
Nam Lạc cau mà y, bây giá» hắn cuối cùng cÅ©ng biết được nguyên nhân. Trong lòng tuy thấy rất khó chịu vá»›i việc con ngưá»i bị thuần dưỡng thà nh ngưá»i hầu tá»›i phục vụ cho "bá»n há»", nhưng hắn đã trải qua má»™t khoảng thá»i gian bị nhốt trong lồng, đã hiểu con ngưá»i trong mắt bá»n há» chẳng qua chỉ như con kiến mà thôi, đà nh phải kìm nén cảm xúc xuống táºn đáy lòng, ngoà i miệng thì nói: "Äại tiên, váºy Bất Tá» cung kia là cái gì?"
"Nhóc con loà i ngưá»i há»i nhiá»u thế, Bất Tá» cung sau nà y ngươi khác tá»± biết." Dê và ng đột nhiên nổi giáºn.
Nam Lạc nghe dê và ng nói lâu như váºy, cÅ©ng đã biết đại khái tÃnh tình cá»§a nó, chẳng qua nó thÃch nghe những lá»i ca tụng bản thân, thÃch nhìn bá»™ dạng sợ hãi cá»§a ngưá»i khác trước uy thế cá»§a nó mà thôi.
Nam Lạc liá»n vá»™i khen dê và ng mấy câu, khiến nó nghe mà sướng tÃt cả mắt, thế là nó ngồi bên bá» hồ Nam Lạc Ä‘ang ngâm mình suốt cả má»™t ngà y. Trong má»™t ngà y nà y, Nam Lạc rốt cục cÅ©ng hiểu sÆ¡ sÆ¡ vá» thế giá»›i nà y.
Trước kia hắn chỉ biết là trên thế giá»›i nà y ngoại trừ con ngưá»i ra, trên núi thì có mãnh thú, trong truyá»n thuyết có yêu quái và má»™t và i đại tiên cÅ©ng sống ở những nÆ¡i núi sâu rừng thẳm. Vá» phần là m sao phân biệt được yêu quái vá»›i đại tiên, Nam Lạc chỉ biết má»—i má»™t Ä‘iểm là yêu quái ăn thịt ngưá»i còn đại tiên thì không. Nhưng trong lòng hắn rất rõ, bất kể Ưng Cá»u hay con dê và ng trước mặt hắn Ä‘á»u là yêu quái cả, không phải đại tiên.
Tuy há»i được nhiá»u, nhưng cÅ©ng có nhiá»u việc con dê không rõ, má»—i khi há»i tá»›i những chuyện nó không rõ, nó liá»n dừng lại mà nạt ná»™, để che dấu sá»± tháºt là bản thân không biết.
Chá»— nà y xem như là má»™t sÆ¡n cốc, cây rừng ở đây rất cao lá»›n, từ trên trá»i nhìn xuống căn bản không thấy được đáy cốc như thế nà o. Dưới đáy cốc thì lại trống trải không có cây nhá» ráºm rạp.
Tháºt vắng lặng, an là nh.
Tà i sản cá»§a Äá»™c Cô Äiểu
Last edited by Äá»™c Cô Äiểu; 03-10-2011 at 08:38 PM .
Äã có 23 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Äá»™c Cô Äiểu
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
anhhung0001 ,
anhminh_24 ,
Út KhỠ,
Bachlinhlinh ,
be_hudo ,
BigBro ,
chutchit ,
drache30 ,
Goncopius ,
ice_tea ,
J.B. ,
james102 ,
Lôi Äế ,
Lệ Lưu Linh ,
nguyennomad2 ,
noland ,
tam_tlc ,
Thiên Lang™ ,
tieuquyvodanh ,
traichuoi ,
tronvo ,
truonglan76 ,
yrml_91
Từ khóa được google tìm thấy
ãàäàíèÿ , äèåòà , ÄaÌ£o thân 4vn , đạo tiên hiệp , dao tien hiep , dao tienhiep , dao tin hip , ebook nha dao ky nguyen , ebook nhan dao ky nguyen , ebook tien hiep dao , han dao ky nguyen , îïåëü , ky nguyen nhân dao , nhan đạo ky nguyen , nhan dao ki nguyen , nhan dao ki nhuyem , nhan dao ky nguyen , nhan dao ky nguyen 4vn , nhan dao ky nguyen dich , nhan dao ky nguyen ebook , nhan dao ky nguyen edit , nhan dao ky nguyen full , nhan dao ky nguyen prc , nhan dao ky nguyen txt , nhan dao ky nhuyen , nhan huyen thien dao 4vn , nhan. dao kỉ nguyen , nhân Äạo ká»· nguy , òåëåôîííûé , òàìîæíÿ , õåíòàé , ôîòîãðàôèè , than van chi tiem , thân vẫn chỉ tiêm , thân vẫn chỉ tiêm , tiên hiệp , tien hiep dao , tien hiep dao to , tien hiep nhan dao , tien hiep nhan than , truyen than van chi tiem , van dao ky nguyen