 |
|

14-10-2011, 09:44 PM
|
 |
|
|
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
|
|
[Lịch Sá» - Quân Sá»±] Äại Tống Phong Lưu Tà i Tá» - Ngá» Háºu Phương Tình - Chương 270
Äại Tống Phong Lưu Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 1: Nhục Nhã
Tác giả: Ngá» Háºu Phương Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Cảnh tượng trong mắt hắn hiện lên tháºt mÆ¡ hồ.
Hắn Ä‘ang nằm trên giưá»ng, trước mắt là má»™t bà lão tóc hoa râm Ä‘ang khóc. Má»™t ông lão Ä‘ang vuốt râu, má»™t tay bắt mạch hắn.
Ông lão mặc một bộ áo dà i, tóc bạc trắng.
Nhìn cách bố trà trong phòng, toà n bá»™ Ä‘á»u là đồ đạc thá»i cổ đại.
- Ta đang ở đâu ?
Triệu Thanh Thà nh thầm nghĩ.
Lúc nà y, hắn cảm thấy trong đầu dưá»ng như có má»™t thanh âm Ä‘ang thì thầm vá»›i hắn:
- Ngươi là ai ?
Triệu Thanh Thà nh cảm thấy trong đầu hắn dưá»ng như có má»™t ngưá»i nữa, má»™t trà nhá»› thứ hai, chÃnh là trà nhá»› cá»§a thân thể nà y.
Ta xuyên việt, đây là ý nghĩ đầu tiên của hắn.
Thông qua trà nhá»› cÅ©, hắn hiểu rằng hắn vẫn chưa chết, hoặc có thể nói rằng thân thể cá»§a hắn đã chết, nhưng linh hồn lại vượt thá»i gian, trở vá» Tống triá»u má»™t ngà n năm trước, và hiện tại Ä‘ang phụ thể lên ngưá»i thiếu niên nà y.
Hiện tại chÃnh là năm 1016 trước công nguyên. Ngưá»i hắn nháºp hồn và o tên là Thạch Kiên, năm nay chỉ má»›i tám tuổi. Phụ thân hắn khi hắn bốn tuổi được Ä‘iá»u đến Giang Ninh phá»§ nắm quyá»n, nhưng ngà y vui ngắn chẳng tà y gang, phụ thân hắn mắc bệnh lao, không thể không cáo lão hồi hương. HÆ¡n nữa còn lây bệnh cho mẹ hắn, má»™t năm sau cha mẹ hắn cùng mất.
Phụ thân hắn mặc dù khi còn sống là quan viên triá»u đình, nhưng lại không kinh doanh, gia cảnh không được tốt, sau khi bá»n há» mất, Thạch Kiên sống cùng bà ná»™i. Hai năm sau, vì kế sinh nhai, bà mang Thạch Kiên tá»›i ở nhá» bằng hữu cá»§a phụ thân là Lý Quốc An. Hắn và Lý gia còn có má»™t hôn ước, tám năm trước, khi hắn sinh ra, Lý gia cÅ©ng sinh hạ má»™t đứa con gái. Hai nhà vì váºy mà ước định hôn nhân cho hắn.
Triệu Thanh Thà nh thông qua trà nhá»› cÅ© còn biết rằng, thiếu niên mà hắn phụ thể rất chăm há»c, chỉ là , má»™t chút tri thức kia so vá»›i vinh quang, bằng cấp, tam đại há»c vị cá»§a Triệu Thanh Thà nh thì không tÃnh là gì cả. HÆ¡n nữa, trong thế giá»›i nà y, trong đầu có ngà n năm tri thức liệu có mấy ngưá»i có thể so được vá»›i Triệu Thanh Thà nh ?
Bà lão kia nhìn Thạch Kiên rồi cao hứng nói:
- Tỉnh rồi, con của ta, đừng là m ta sợ.
Nói xong nước mắt lại tuôn trà o.
Ông già bên cạnh nói:
- Lão phu nhân, lệnh công tá» chỉ nhiá»…m phong hà n mà thôi, nghỉ ngÆ¡i và i ngà y sẽ khá»e lại.
- Cảm ơn thầy thuốc Lưu.
Bà lão cúi đầu hà nh lá»… rồi lấy ra mấy chục đồng tiá»n đưa cho ông lão.
Ông lão thở dà i nói:
- Tuy nhiên, lệnh công tá» thân thể yếu nhược, phải tiếp tục Ä‘iá»u dưỡng.
Triệu Thanh Thà nh cưá»i thầm, hóa ra vừa rồi khi hắn chiếm lấy thân thể nà y, tên thiếu niên nà y vốn chỉ lo Ä‘á»c sách, không táºp luyện, thêm nữa cuá»™c sống khó khăn, ăn uống không đủ dinh dưỡng nên cÆ¡ thể suy yếu. Mấy hôm trước hắn nhiá»…m phong hà n, nói cách khác chÃnh là cảm mạo, thiếu chút nữa mất mạng, ngay tại lúc hắn suy yếu nhất, linh hồn Triệu Thanh Thà nh xuyên việt thừa cÆ¡ chiếm lấy thân thể. Triệu Thanh Thà nh cảm thấy hiện tại trong đầu hắn có má»™t luồng tư tưởng khác, có thể chÃnh là linh hồn chá»§ thể cá»§a Thạch Kiên, chỉ là linh hồn nà y vô cùng yếu nhược, hiện tại đã bị Triệu Thanh Thà nh hoà n toà n chiếm Ä‘oạt thân thể.
Triệu Thanh Thà nh nghÄ© thầm, nếu ông trá»i không để ta chết, cho ta cÆ¡ há»™i tái sinh thì thân thể nà y từ nay chÃnh là cá»§a ta.
Trong chốc lát, hắn bắt đầu là m quen với cơ thể mới, khống chế toà n thân, trong quá trình nà y, hắn cảm giác như linh hồn yếu ớt kia có chút bất bình, nhưng hắn không thèm để ý.
Hắn đứng dáºy, đỡ bà lão lên rồi nói:
- Bà ná»™i, không cần lo lắng, cháu khá»e rồi.
Trong lòng hắn thầm quyết định, sao nà y táºp luyện cho thân thể má»›i nà y tháºt tốt, nếu không đến lúc bị bệnh nặng lại bị má»™t tên khác xuyên việt nháºp và o….thì chẳng phải linh hồn cá»§a mình sẽ như thiếu niên kia, tan thà nh tro bụi hay sao. Bản thân mình và tên thiếu niên kia tiá»n thân Ä‘á»u giống nhau, chỉ lo Ä‘á»c sách, thân thể suy yếu nên má»›i bị lÅ© gian phu dâm phụ kia bức chết.
Hắn cúi đầu thi lễ với đại phu:
- Äa tạ tiên sinh
Triệu Thanh Thà nh gia thế khá tốt, kiếp trước gia đình hắn là chá»§ má»™t xà nghiệp lá»›n, tuy rằng cả hai kiếp thân thể hắn Ä‘á»u rất yếu nhược, nhưng khà độ cá»§a hắn rất tốt. Hiện tại linh hồn dung hợp vá»›i thân thể má»›i, tá»± nhiên mang theo khà độ nà y.
Giá»ng nói cá»§a hắn không lá»›n, không nhá», không kiêu ngạo, không siểm nịnh, vô cùng nho nhã, lá»… độ.
Lưu đại phu nhìn thấy, quay lại nói với bà lão:
- Lệnh công tỠquả nhiên thừa hưởng phong phạm của phụ thân năm đó, vô cùng khà phách.
Xem ra, phong phạm vừa rồi của Thạch Kiên đã thuyết phục được lão.
Triệu Thanh Thà nh sá»ng sốt, hắn không rõ lão thầy thuốc nà y nói hắn giống ai, sau nghÄ© lại, phụ thân Thạch Kiên là quan ở Giang Ninh, theo cấp báºc quan viên cá»§a Tống Triá»u thì là quan bát phẩm, quan văn bát phẩm.
Triệu Thanh Thà nh nghe hắn khÃch lệ, thản nhiên cưá»i, dá»±a và o ngưá»i bà lão không đáp lại.
Vị thầy thuốc há» Lưu thấy váºy lại gáºt đầu tán thưởng.
Bà lão tiá»…n Lưu đại phu sau đó quay lại xoa đầu Thạch Kiên cưá»i nói:
- Tôn nhi láu lỉnh, ngươi hù bà nội muốn chết. Nếu ngươi có chuyện gì, là m sao bà nội có thể sống nổi ?
Triệu Thanh Thà nh nắm tay bà lão, ngắm nhìn khuôn mặt hòa ái cá»§a bà rồi lại nhá»› tá»›i bà ná»™i cá»§a hắn. Chỉ là khi đó hắn quá nhá», không cảm nháºn được tình yêu vÄ© đại nà y, chỉ cho tá»›i khi bà nhắm mắt quy tây, dù hắn có muốn báo đáp cÅ©ng đã muá»™n. Ngưá»i trước mặt hiện tại mặc dù không phải thân nhân cá»§a hắn, nhưng là thân nhân cá»§a thân thể nà y, hắn thầm quyết định, sau nà y nhất định phải báo đáp bà ná»™i tháºt tốt.
NghÄ© tá»›i đây, hắn cảm thấy ná»™i tâm chợt trà o dâng, hắn biết cảm xúc nà y chÃnh là cá»§a linh hồn trước đây lưu lại, vui mừng vì quyết định cá»§a hắn mà trà o dâng.
Hắn nói:
- Bà ná»™i, cháu thá» vá» sau sẽ không để ngưá»i phải lo lắng nữa.
Vừa má»›i nói xong, cá»a chợt báºt mở, má»™t tiểu cô nương bước và o. Nà ng mặc má»™t bá»™ váy hoa ngắn mà u lục, phÃa dưới mặc má»™t chiếc quần dà i mà u hồng, đôi mắt to, mái tóc kẹp như Ä‘uôi ngá»±a, khẽ lắc lư theo nhịp bước, nhìn vô cùng đáng yêu, hoạt bát.
Nà ng nhìn Thạch Kiên rồi vui sướng chạy tới:
- Kiên đệ đệ, đệ khá»e rồi sao ?
Triệu Thanh Thà nh thông qua trà nhá»› cá»§a Thạch Kiên nà ng biết rằng cô gái nà y chÃnh là Lý Tuệ, ngưá»i được chỉ hôn vá»›i hắn, hắn lại cảm thấy ý nghÄ© cá»§a hắn có chút vui sướng, như tâm tình cá»§a linh hồn còn lưu lại. Hai ngưá»i trẻ tuổi, vô tư, nà ng sinh ra sá»›m hÆ¡n Thạch Kiên và i tháng vì váºy luôn gá»i hắn là đệ đệ. Nhưng Triệu Thanh Thà nh còn qua trà nhá»› biết rằng, sau khi bà ná»™i mang hắn tá»›i nương tá»±a Lý gia, mẫu thân Lý Tuệ và má»i ngưá»i láºp tức thay đổi thái độ, nếu như không có gì biến hóa, có lẽ việc hôn nà y khó có thể tiếp tục.
Nói xong, Lý Tuệ lấy từ trong lòng ra một quyển sách dà y, Triệu Thanh Thà nh nói:
- Cảm ơn.
Hắn biết rằng thiếu niên nà y bình thưá»ng sách vở mà hắn xem Ä‘á»u nhá» thiếu nữ nà y lấy trá»™m từ trong phòng phụ thân. Việc nà y phụ thân cá»§a Lý Tuệ cÅ©ng phát giác, tuy rằng sá»± khốn quẫn cá»§a Thạch gia hôm nay khiến hắn hối háºn vá» hôn ước trước đây, nhưng dù sao đó cÅ©ng là đứa con cá»§a bằng hữu, hắn cÅ©ng hy vá»ng rằng Thạch Kiên có tiá»n đồ, vì váºy cố tình ra vẻ như không biết.
Triệu Thanh Thà nh dá»±a và o trà nhá»› cá»§a thiếu niên, thấy rất nhiá»u thư sách hắn Ä‘á»c qua, nhưng lại không được ai dạy bảo, chỉ là tá»± há»c, muốn thà nh tà i ? Chỉ sợ còn khó hÆ¡n lên trá»i.
Trong trà nhá»› cá»§a thanh niên nà y Triệu Thanh Thà nh phát hiện không Ãt sai lầm, chưa nói tá»›i ná»™i dung chá»— có chá»— không.
Tuy nhiên Ä‘iá»u nà y không ảnh hưởng gì, ở thá»i đại nà y, hắn mang theo ngà n năm văn hóa cá»§a tương lai, ba há»c vị cá»§a hắn ở tiá»n kiếp cÅ©ng không phải vứt không, đối vá»›i văn há»c niên đại nà y, hắn có lý giải rất sâu, thêm nữa, thân thể má»›i nà y má»›i chỉ tám tuổi, thá»i gian còn rất nhiá»u, hoà n toà n có thể tiến thêm má»™t bước.
NghÄ© tá»›i đây, trong lòng hắn chợt phát ra vạn trượng hà o tình, hắn Ä‘i vá» phÃa cá»a sổ, ngắm hà ng cây bên ngoà i, trong lòng thầm hô lá»›n:
- Äại Tống, ta đến đây. Từ nay vá» sau, ta chÃnh là Thạch Kiên !!
Giá» khắc nà y, trong mắt hắn ánh lên má»™t tia sáng sâu thẳm, đối vá»›i hai ngưá»i Ä‘ang nhìn hắn kia, hắn chỉ là má»™t tiểu tá» ngây thÆ¡, vô tri, nếu để ý hai ngưá»i khẳng định phát hiện ánh mắt vừa rồi cá»§a hắn hoà n toà n không phải ánh mắt cá»§a má»™t tiểu tá» má»›i tám tuổi, mà là cá»§a má»™t trung niên trầm ổn.
Lý Tuệ nhìn ánh mắt kiên định cá»§a Thạch Kiên, nà ng cảu thấy đệ đệ cá»§a nà ng giá» khắc nà y chợt tá»a ra mị lá»±c mê ngưá»i, vá» phân nguyên nhân tại sao như váºy thì chÃnh nà ng cÅ©ng không biết.
Và o lúc nà y, cá»a lại báºt mở, ngưá»i tiến và o chÃnh là mẫu thân cá»§a Lý Tuệ, nhìn bá»™ dáng hung hăng cá»§a bà ta, Thạch Kiên không khá»i thở dà i, bị ngưá»i nà y bắt gặp ở đây, không biết Lý Tuệ lại phải nghe gì nữa.
Quả nhiên, bà ta mở miệng là quở mắng Lý Tuệ:
- Tại sao ngươi lại chạy tới đây, không phải ta đã nói cho ngươi biết, ngươi không được đến gần tiểu tỠnà y sao ?
Rồi lại quay vá» phÃa bà ná»™i Thạch Kiên nói:
- Các ngươi không biết tự nhìn bản thân hay sao ? Không biết các ngươi hiện tại là loại gì sao ?
Nói xong lại xỉ vả Thạch Kiên:
- Ngươi tuổi còn nhá», không chịu há»c hà nh, như má»™t con hát, chỉ biết câu dẫn tiểu cô nương !!!
Phụ thân Lý Tuệ vốn là cá» nhân, còn đảm nhiệm chức vụ quản lý, là vợ cả đáng lẽ phu nhân nà y không thể mắng chá»i ngưá»i khác như đám tiểu dân đầu đưá»ng xó chợ như váºy má»›i phải, nhưng hiện tại, mụ nà y chá»i ngưá»i so ra còn ngoa ngoắt hÆ¡n cả lÅ© đầu đưá»ng xó chợ.
Ở giai Ä‘oạn nà y cá»§a Tống triá»u, Ä‘a phần dân chúng Ä‘á»u là văn nhân, thÃch từ phú. Lúc nà y, con hát thân pháºn rất hèn hạ, con hát nam thì lại cà ng thấp hèn, Ä‘a phần chấp nháºn chỉ vì mưu sinh. Cho đến thá»i Minh, ca hát má»›i thà nh má»™t loại tục lệ, còn ở Tống triá»u, thân pháºn con hát luôn phải chịu má»™t thái độ khinh bỉ, coi thưá»ng.
(Con hát: tương tự ca kỹ)
Mẫu thân Lý Tuệ Ä‘em Thạch Kiên so sánh vá»›i con hát, quả thá»±c là sỉ nhục rất lá»›n vá»›i Thạch Kiên. Bà ná»™i Thạch Kiên ở bên cạnh cÅ©ng tức giáºn run rẩy cả ngưá»i.
Kiếp trước, Thạch Kiên vốn là má»™t ngưá»i tá»± cao, luôn được má»i ngưá»i tôn trá»ng, hắn cà ng không thể chịu nổi sá»± sỉ nhục nà y, hắn quay lại nói:
- Lý phu nhân, không cần lo lắng, và i ngà y nữa ta sẽ rá»i khá»i Lý phá»§.
Mẫu thân Lý Tuệ vừa nghe thấy, còn tưởng rằng lá»— tai mình có vấn Ä‘á», nhưng sau khi nà ng nhìn thấy sá»± khinh thưá»ng trong ánh mắt cá»§a thiếu niên gầy gò trước mặt, nà ng nghiến răng nghiên lợi nói:
- Tốt, có chà khÃ, ta chống mắt xem và i ngà y nữa các ngươi có phải nhìn thấy các ngươi trong nhà cá»§a ta nữa hay không.
Nói xong, nà ng nổi giáºn đùng đùng, túm lấy Lý Tuệ ra khá»i căn phòng, vừa Ä‘i vừa mắng.
Nhìn nà ng rá»i Ä‘i, bà lão thở dà i:
- Cháu cá»§a ta, sao vừa rồi con lại nói váºy, chúng ta Ä‘ang nương nhá» mái hiên nhà ngưá»i ta, không thể không cúi đầu.
- Bà ná»™i, ngưá»i yên tâm, con sẽ có cách.
Thạch Kiên nói
Bà lão nặng ná» thở dà i. Kỳ tháºt khi bước và o Lý phá»§, bà cÅ©ng không phải ăn không ngồi rồi, má»—i ngà y Ä‘á»u phải lau dá»n, nấu nướng giúp Lý gia, so vá»›i đầy tá»› thì chỉ thua má»™t tá» công văn mà thôi. Rá»i khá»i Lý phá»§, bà có thể là m thuê cho ngưá»i khác, nhưng nếu ký và o công văn ở đợ, là mẹ cá»§a má»™t mệnh quan triá»u đình, so vá»›i chết còn khó chịu hÆ¡n.
Thạch Kiên có thể nói như váºy vì hắn tá»± tin và o tri thức cá»§a hắn, hắn không tin ở thá»i cổ đại nà y, hắn không thể nuôi sống gia đình hắn. Nhưng bà lão lại nghÄ© hắn chỉ là trẻ con mà thôi. Kể cả mẫu thân Lý Tuệ cÅ©ng không tin rằng hắn tháºt sá»± rá»i khá»i Lý phá»§, tháºm chà còn chuẩn bị và i ngà y nữa sẽ tá»›i xỉ vả cả tổ tông Thạch Kiên.
Má»™t ngà y sau, Thạch Kiên cảm thấy thân thể đã tốt lên rất nhiá»u, hắn liá»n ra ngoà i xem xét, muốn xem có cách nà o có thể kiếm được tiá»n hay không.
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Last edited by ™HoaLân; 02-03-2012 at 10:04 PM.
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Yasha
|
|

14-10-2011, 09:46 PM
|
 |
|
|
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
|
|
Äại Tống Phong Lưu Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 2: Chưng cất
Tác giả: Ngá» Háºu Phương Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Hòa Châu là vùng ven sông, bên kia sông là Giang Châu, phÃa đông là Giang Ninh (nay là Nam Kinh), nhuáºn Châu (nay là Trấn Giang), Dương Châu, Ä‘á»u là những địa phương già u có báºc nhất trong thiên hạ. Là con đưá»ng buôn bán rượu cho tá»›i táºn phÃa Nam nhà Tống, cho tá»›i khi bị ngưá»i Kim xâm chiếm, con đưá»ng phồn hoa nà y má»›i suy bại.
Hòa Châu ở Äại Tống không phải là má»™t châu lá»›n, thà nh trì cÅ©ng không được coi là lá»›n nhưng lại là con đưá»ng giao thông trá»ng yếu, rất phồn hoa. Thạch Kiên Ä‘i dạo trên đưá»ng, nhìn tá»u quán hai bên đưá»ng, nhìn dòng ngưá»i tấp náºp qua lại như mây, vô cùng náo nhiệt, trong trà nhá»› cá»§a hắn cÅ©ng có chút ấn tượng mÆ¡ hồ. Tiểu tá» hắn phụ thể không ngá» nương tá»±a Lý gia bấy lâu chỉ biết Ä‘á»c sách, Ä‘i ra đưá»ng cÅ©ng chỉ và i ba lần, so vá»›i hắn kiếp trước, con má»t sách nà y còn mạnh hÆ¡n mấy phần….
Hắn nhìn xung quanh má»™t hồi, láºp tức phát hiện ra má»™t việc. Chá»§ ý thì hắn có rất nhiá»u, nhưng không có nổi má»™t xu tiá»n vốn, thân cô thế cô, không ai há»— trợ. Thêm và o đó, Thạch Kiên rất Ãt Ä‘i ra ngoà i, không ai biết hắn, tháºm chà ngưá»i qua đưá»ng còn có ngưá»i cảm thấy khó chịu khi tên tiểu hà i tá» hắn hết nhìn đông lại nhìn tây, tháºm chà còn nghÄ© rằng hắn muốn trá»™m cắp cá»§a ai đó, hoặc vừa phạm tá»™i Ä‘ang tìm đưá»ng tẩu thoát, cÅ©ng có ngưá»i chẳng thèm để ý tá»›i hắn.
Lúc nà y, Thạch Kiên chợt phát hiện ra má»™t hiện tượng thú vị, sau ná»a buổi dạo phố, hắn thấy có ba cái tá»u quán, má»™t cái là khách sạn Thái Bạch, má»™t cái là Thái Bạch Tá»u Quán, má»™t quán lại treo cá» hiệu cá»§a tá»u quán Thái Bạch, xem ra hình tượng Lý Bạch đã in Ä‘áºm trong lòng dân chúng thá»i nà y. NghÄ© tá»›i Thái Bạch, má»™t ngưá»i coi rượu như mạng, linh cÆ¡ hắn chợt động. Hiện tại ở Bắc Tống chỉ sợ còn chưa ai biết nấu rượu, nếu không trong truyện Thá»§y Há», Võ Tòng có là sâu rượu cÅ©ng không uống nổi mưá»i tám bát chứ đừng nói uống xong còn sức đánh chết hổ. Nếu là rượu nồng độ cao, uống hết mưá»i tám bát thì đừng nói đánh hổ, Ä‘i đưá»ng sợ cÅ©ng không nổi chứ đừng nói là uống cả vò như trong truyện.
Kỳ tháºt, Thạch Kiên nháºn định cÅ©ng có chút sai lầm, thá»±c ra nấu rượu đã xuất hiện từ thá»i ÄÆ°á»ng, năm 640 trước công nguyên, thá»i vua ÄÆ°á»ng Thái Tông, trong má»™t lần du ngoạn tá»›i Tân Cương đã há»c đượng cách nấu rượu Cao Xương, từ đó nhÃ ÄÆ°á»ng bắt đầu xuất hiện rượu trắng. Äại thi nhân Bạch Cư Dị thá»i ÄÆ°á»ng đã từng nói:
- Lệ chi tân thục kê quan sắc, thiêu tá»u sÆ¡ khai hổ phách hương.
(Dịch thơ:
Trái vải vừa chÃn tươi như mà o gà ,
Rượu mới cất xong trong như hổ phách)
Ung đà o cũng có câu:
Tá»± đáo Thà nh Äô thiêu tá»u thục,
Bất tư thân cánh nháºp Trưá»ng an
(Dịch thơ:
Và o đến Thà nh đô thấy mùi rượu thơm quá,
Không còn muốn quay vá» Trưá»ng An nữa)
Sá» sách thá»i Lý cÅ©ng ghi lại vá» loại rượu Kiếm Nam Xuân từ lúc cất rượu cho đến thưởng rượu, trước phải dùng thảo má»™c chưng cất, pha nước rồi á»§. Ngoà i ra, mấy năm qua còn thu tháºp được nhiá»u văn váºt thá»i Tùy, có cả và i chục chiếc chén uống rượu, có Ä‘iá»u chén rất lá»›n, chứng tá» rượu trắng nồng độ cao khẳng định chưa xuất hiện. Nếu nói má»™t cách rõ rà ng, á»§ rượu đã xuất hiện từ thá»i ÄÆ°á»ng, Minh, nhưng không thông dụng, có thể là do má»i ngưá»i không hiểu nguyên lý và không có công cụ chưng cất, vì váºy nếu chưng cất kỹ cà ng, trong quá trình chưng cất rượu sẽ theo hÆ¡i nước bốc hÆ¡i hết không còn chút nà o, quá lãng phÃ, hiệu quả cÅ©ng không tốt, thêm nữa độ rượu cà ng cao cà ng tốn nguyên liệu.
Ở thá»i kỳ phong kiến, ấm no là đại sá»± cá»§a vương triá»u thống trị thì lại cà ng nghiêm trá»ng hÆ¡n, cho tá»›i táºn thá»i Minh, khi kỹ thuáºt hoà n thiện Trung Quốc má»›i xuất hiện rượu trắng nồng độ cao.
Thạch Kiên sai lầm, nhưng trong cái thà nh nhá» nà y, quả tháºt kỹ thuáºt chưng cất rượu chưa được biết đến, mặc dù hắn là m báºy bạ nhưng lại may mắn trúng. Trước đây, hắn đã nghiên cứu không Ãt sách cổ, cá»™ng vá»›i kiến thức khoa há»c, nghiên cứu trong viện khoa há»c Trung Quốc cùng các á»§y ban trung ương, hắn đã sÆ¡ bá»™ nắm vững cách thức nấu rượu trắng cá»§a ÄÆ°á»ng triá»u, cÅ©ng tìm ra các phương pháp để nấu, á»§ rượu.
à tưởng nà y khiến Thạch Kiên bị kÃch thÃch mạnh mẽ, hắn vô cùng kÃch động, chạy thẳng vá» nhà xin tiá»n bà ná»™i.
Bà ná»™i hắn thỉnh thoảng cÅ©ng thấy hắn xin tiá»n mua sách và bút má»±c nên cÅ©ng lÆ¡ đễnh không để ý. Chỉ là lần nà y, Thạch Kiên lại há»i bà có bao nhiêu tiá»n, hắn muốn lấy hết, bà tò mò há»i:
- Tôn nhi (cháu) láu lỉnh cá»§a ta, con cần nhiá»u tiá»n như váºy là m gì ?
Thạch Kiên hết cách đà nh dở bộ nhõng nhẽo, túm tay bà nội:
- Bà nội, yên tâm, con sẽ không tiêu xà i lung tung.
Bà ná»™i hắn còn tưởng hắn muốn mua má»™t quyển sách rất đắt tiá»n, mà ở thá»i đại nà y photocopy còn chưa được phát minh, sách vở rất đắt tiá»n, nếu là má»™t tác phẩm, thi sách vÄ© đại thì lại cà ng đắt tiá»n, tháºm chà còn không thể mua được. Bà ná»™i hắn cÅ©ng không nói thêm gì, lấy từ đầu giưá»ng ra má»™t xâu tiá»n, cẩn tháºn đặt và o tay hắn.
Nhìn bá»™ dạng cẩn tháºn cá»§a bà , chỉ sợ rằng đây là tiá»n mà bà đã tÃch cóp từ lâu.
Nhìn bà , Thạch Kiên vô cùng cảm động, nước mắt lưng tròng, hắn trìu mến hôn lên má bà một cái rồi nói:
- Bà ná»™i, Kiên nhi sau nà y sẽ chăm sóc, hiếu thuáºn vá»›i bà .
Nói xong hắn xoay lưng ra khá»i phòng, len lén đưa tay chùi nước mắt.
Bà nội Thạch Kiên khẽ đưa tay vuốt vuốt gò má hắn hôn, lắc đầu:
- Äứa nhá» nà y, mắc bệnh gần chết xong tá»± dưng lại tá» ra hiếu thuáºn như váºy.
Thạch Kiên cầm tiá»n chạy Ä‘i tìm thợ má»™c, rồi vẽ má»™t bản vẽ, nói thợ má»™t chế tạo má»™t cái dụng cụ cất rượu kÃn. Dụng cụ nấu rượu tốt nhất là thá»§y tinh, sau đó là kim loại, thá»§y tinh tốt nhưng dá»… vỡ vì váºy các nhà máy rượu hiện đại thưá»ng dùng dụng cụ bằng kim loại, nhưng Thạch Kiên hiện tại chỉ có chút tiá»n, không thể đặt thợ rèn chế tác, cà ng đừng nói tá»›i dụng cụ thá»§y tinh, mà dù muốn là m dụng cụ bằng thá»§y tinh sợ rằng cÅ©ng không có nhà xưởng nà o chế tạo cho hắn.
Thợ má»™c nhìn bản vẽ cá»§a hắn, đầu tiên nhÃu mà y, không hiểu cái dụng cụ hình dạng cổ quái nà y dùng là m gì, nhưng Thạch Kiên lại thưởng hắn mấy đồng vì váºy sau má»™t hồi xem xét, hắn cÅ©ng mặc kệ không quan tâm.
Muốn là m ra dụng cụ cất rượu nà y phải mất má»™t ngà y, nhưng Thạch Kiên cÅ©ng không vá»™i, hắn cháºm rãi dặn dò kỹ cà ng, nhắc thợ má»™c nhất nhất phải cẩn tháºn, đặc biệt dụng cụ phải kÃn, không được để hở, đồng thá»i để dụng cụ không là m ảnh hưởng tá»›i mùi rượu hắn còn dặn phải sá» dụng loại gá»— tùng để chế tạo, sau khi dặn dò kỹ lưỡng hắn má»›i trở vá» nhà .
Sáng hôm sau, bà ná»™i dáºy rất sá»›m tá»›i Lý phá»§ là m việc, Thạch Kiên cÅ©ng dáºy ngay sau đó, hắn không Ä‘á»c sách như má»i ngà y mà đi ra sân sau táºp thể dục, luyện má»™t bá»™ Thái Cá»±c Quyá»n.
Ở thá»i đại nà y, Thái Cá»±c Quyá»n còn chưa xuất hiện, cà ng không có những bà i táºp thể dục. Thạch gia và tôi tá»› Lý phá»§ vốn ở cùng má»™t chá»—, Thạch Kiên lại là m những động tác quái dị khiến tôi tá»› Lý phá»§ kéo tá»›i xem rất đông.
Thạch Kiên không thèm để ý, hắn hiểu rằng thân thể hiện tại rất yếu nhược, Ä‘iá»u cần nhất trước mắt là phải là m cho thân thể nà y cưá»ng tráng hÆ¡n má»›i là quan trá»ng.
Sau má»™t hồi váºn động, hắn Ä‘i tá»›i nhà thợ má»™c, sau má»™t đêm là m việc, thợ má»™c đã hoà n thà nh công việc, Thạch Kiên cầm dụng cụ cất rượu xem xét tỉ mỉ, hà i lòng gáºt đầu. Chất lượng còn tốt hÆ¡n là hắn suy nghÄ©, quả thá»±c nếu nói vể nghệ thuáºt thá»§ công, sợ rằng Tống triá»u đã đạt tá»›i đỉnh cao rồi.
Tên thợ má»™c dá»±a theo bản vẽ cá»§a Thạch Kiên là m ra dụng cụ nà y, nhưng hắn không hiểu công dụng cá»§a nó vì thế cÅ©ng có chút tò mò, há»i hắn. Thạch Kiên tá»± nhiên sẽ không giải thÃch cho hắn, chỉ cưá»i không đáp khiến tên thợ má»™c kia cà ng thêm tò mò.
Thạch Kiên rá»i khá»i nhà tên thợ má»™c, bước vá» phÃa tá»u quán mua mưá»i cân rượu. Rượu lúc nà y so vá»›i rượu ở kiếp trước có lượng cồn rất thấp, còn có chút vị ngá»t, khá giống vá»›i sâm banh và đồ uống giải khát. Vì muốn có kết quả cao nhất, Thạch Kiên chá»n mua những loại rượu tốt nhất, sau đó Ä‘em tất cả vá» nhà , đổ và o má»™t chiếc nồi sắt, bắt đầu chưng cất.
Trong chốc lát, rượu bắt đầu sôi, bốc hÆ¡i, hÆ¡i rượu theo ống trúc chảy ra ngoà i, ống trúc nà y hiệu quả là m lạnh rất thấp, mặc dù Thạch Kiên liên tục đổ nước giếng và o nhưng kết quả không khả quan hÆ¡n bao nhiêu. Cuối cùng, quá trình chưng rượu cÅ©ng kết thúc, mưá»i cân rượu ngon biến thà nh ba cân rượu trắng. Do tác dụng cá»§a chưng cất, tạp chất ban đầu bị thanh lá»c khá nhiá»u, rượu hắn cất ra so vá»›i rượu trắng ở tiá»n kiếp không kém hÆ¡n bao nhiêu. Nhưng sau khi nếm thá» Thạch Kiên phát hiện, rượu vẫn còn rất nhạt.
Hắn lại tiếp tục chưng cất lần thứ hai, lần nà y do lượng rượu còn Ãt hÆ¡n nên tiến độ cÅ©ng nhanh hÆ¡n, ba cân rượu còn lại hÆ¡n má»™t cân. Thạch Kiên lại thá» má»™t chút, rốt cuá»™c lần nà y rượu đã có chút hương vị, độ cồn đại khái khoảng ba mươi độ, tương đương vá»›i các loại rượu nhẹ ở kiếp trước. Hắn vẫn chưa hà i lòng, tiếp tục chưng cất, sau lần thứ ba số rượu còn lại chưa tá»›i ná»a cân. Thạch Kiên thá» má»™t ngụm rồi gáºt đầu, rượu lúc nà y đã đạt tá»›i khoảng bốn mươi độ. Hắn gáºt gù, tạm dừng chưng cất.
Mưá»i cân rượu, chưng cất còn chưa được má»™t cân, váºy cÅ©ng đã là rất thà nh công. Thêm và o đó không phải chưng cất má»™t lần, mà là ba lần, Thạch Kiên đạt được hÆ¡n má»™t cân cÅ©ng là nhá» dụng cụ chưng cất cá»§a hắn, ngăn bá»›t rượu bốc hÆ¡i và o không khÃ, nếu nhưng không có chút kiến thức sợ rằng không thể nà o thà nh công. Thêm nữa, lần chưng cất nà y cá»§a hắn không phải dùng để bán mà là để là m hà ng mẫu.
Hắn đổ toà n bá»™ rượu và o má»™t chiếc bình sứ trắng, sau khi hoà n tất công việc thì bà ná»™i cÅ©ng vá» tá»›i nhà . Sau khi là m việc xong, bà trở vá» nấu cÆ¡m cho Thạch Kiên, vừa bước và o cá»a đã ngá»i thấy hương rượu thÆ¡m lừng khắp nÆ¡i. Bà ná»™i ngá»i thấy mùi rượu, tưởng rằng Thạch Kiên vì hôm trước bị mẫu thân Lý Tuệ mắng mua rượu uống giải sầu liá»n chạy tá»›i, ôm lấy Thạch Kiên:
- Cháu Æ¡i, sao có thể nghÄ© quẩn uống rượu như váºy ?
Thạch Kiên bị bà nội ôm và o lòng vội nói:
- Bà nội, cháu không uống rượu, mà muốn bán rượu.
Bà ná»™i thấy Thạch Kiên nói không uống rượu mà muốn bán rượu thì có chút tức giáºn. Äịa vị cá»§a thương nhân ở Tống triá»u so vá»›i thá»i ÄÆ°á»ng có tốt hÆ¡n má»™t chút, nhưng thân pháºn cÅ©ng rất thấp.
SÄ©, nông, công, thương, thương nhân xếp hạng cuối cùng, bà liá»n nói:
- Cháu chỉ cần lo Ä‘á»c sách tháºt chăm chỉ là được, đâu cần phải buôn bán! Chúng ta nghèo nhưng cÅ©ng không đến mức không có tiá»n cho cháu mua bút má»±c.
Thạch Kiên và bà ná»™i đã sống vá»›i nhau mấy năm, chưa bao giá» hắn thấy bà bá»±c tức như váºy. NghÄ© lại, hắn chợt hiểu ra lý do, vá»™i khuyên bà :
- Bà ná»™i, thiên hạ có bao nhiêu ngưá»i Ä‘á»c sách, có bao nhiêu ngưá»i đỗ tú tà i ? Chưa kể tá»›i cá» nhân, tiến sÄ©. Như phụ thân chỉ vì Ä‘á»c sách mà sinh bệnh, thêm nữa hiện tại chúng ta ăn còn không đủ, cháu không có tâm tư Ä‘á»c sách.
Thạch Kiên nói Ä‘á»u là lá»i tháºt, nếu không phải hắn phụ thể và o ngưá»i nà y, thì cái tên Thạch Kiên nà y dù Ä‘á»c sách mưá»i năm, hai mươi năm sợ rằng cÅ©ng không có tiá»n đồ.
Hắn tiếp tục nói:
- Cháu vừa nghÄ© ra má»™t phương pháp, muốn kiếm chút tiá»n rá»i khá»i Lý gia. Bà ná»™i, bà yên tâm, cháu vẫn sẽ chăm chỉ Ä‘á»c sách, lá»›n lên nhất định tiá»n đồ sẽ hÆ¡n cả phụ thân, sẽ không theo ngưá»i khác há»c buôn bán.
Bà ná»™i bình thưá»ng vô cùng cưng chiá»u đứa cháu bảo bối nà y, bây giá» thấy hắn nói đầy chà khÃ, cÅ©ng nguôi giáºn, chợt bà nhìn chiếc bình trong tay Thạch Kiên, nghi hoặc há»i:
- Cháu, cháu chỉ có má»™t lá» rượu, dù là rượu gì cÅ©ng giá»i lắm chỉ và i đồng mà thôi ?
Thạch Kiên lấy một chiếc chén bên cạnh, đưa cho bà rồi nói:
- Bà nội, bà nếm thỠmột chút xem sao.
Bà ná»™i đầu tiên chăm chú nhìn chén rượu, cái nà y rõ rà ng là rượu nhưng lại trong như nước. Có Ä‘iá»u lại bốc mùi thÆ¡m phức, hương rượu nồng Ä‘áºm khiến bà rất nghi hoặc.
Nhìn má»™t lúc cuối cùng bà cÅ©ng ngá»a cổ uống má»™t ngụm, tại Tống triá»u, rượu được lưu hà nh vốn rất nhẹ, dù là má»™t tiểu hà i tá» cÅ©ng có thể uống, khó trách bà lại uống má»™t hÆ¡i như váºy.
Uống xong, bà xoay ngưá»i ho khù khụ. Loại rượu nà y khiến bà bị sốc nghẹn.
Thạch Kiên lại quên không nhắc bà , vội và ng bước tới vỗ lưng giúp bà .
Bà ná»™i hÃt hà má»™t lúc lâu rồi má»›i nói:
- Cháu ngoan, đây là rượu gì, sao uống và o cổ há»ng như bị lá»a đốt, tá»›i bụng lại như bị dao đâm.
Thạch Kiên nói:
- Bà ná»™i, loại rượu nà y là rượu mạnh, cháu há»c được cách là m từ trong sách cổ.
Bà nội nói:
- Loại rượu nà y mãnh liệt như váºy, ai dám uống ?
- Bà ná»™i, chắc chắn sẽ có ngưá»i uống
- Cháu ngoan, cháu muốn mở tiệm rượu ? Nhưng bà không có tiá»n….
- Bà nội, cháu không muốn mở quán rượu, mà muốn bán cách chế rượu
- Bán cách chế rượu ? Có thể bán được bao nhiêu tiá»n ?
- Cháu không biết, tóm lại sẽ được rất nhiá»u tiá»n, đủ để chúng ta sống má»™t thá»i gian dà i.
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Yasha
|
|

14-10-2011, 09:46 PM
|
 |
|
|
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
|
|
Äại Tống Phong Lưu Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 3: Bán
Tác giả: Ngá» Háºu Phương Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Buổi chiá»u, ở thá»i Tống là giá» Mùi, Thạch Kiên cầm bình rượu Ä‘i tá»›i Thái Bạch tá»u lâu, Thạch Kiên cÅ©ng không há» biết mặt ông chá»§ tiệm rượu, tuy nhiên hôm trước hắn lượn phố thấy tá»u lâu nà y kinh doanh cÅ©ng không tệ. Äã có thể kinh doanh như váºy, có nghÄ©a là ông chá»§ phải có Ä‘iểm độc đáo. Lúc nà y đã là cuối giá» Mùi, gần tá»›i giá» Thân, khoảng ba tiếng nữa là tá»›i giá» Ngá». Trên đưá»ng ngưá»i qua lại bắt đầu thưa thá»›t, các tiệm rượu cÅ©ng không còn mấy ngưá»i khách.
Thạch Kiên cầm rượu và o tá»u lâu, gõ gõ tên tiểu nhị Ä‘ang ngá»§ gáºt trên bà n. Hắn lá»… phép há»i:
- Xin há»i có ai không ?
Tên tiểu nhị còn Ä‘ang mÆ¡ mà ng má»™ng đẹp bất chợt bị má»™t giá»ng trẻ con lay tỉnh. Hắn tưởng có khách tá»›i, cuống quÃt đứng dáºy, nhưng nhìn ná»a ngà y chỉ thấy má»™t tiểu hà i tá», hắn nổi giáºn đùng đùng:
- Tiểu tỠkia, đây không phải chỗ ngươi chơi đùa, đi mau.
Thạch Kiên cÅ©ng là bất đắc dÄ©, ai bảo hắn lại mang cái thân thể trẻ con như váºy, nhưng hắn vẫn giữ vẻ mặt tá»± nhiên nói:
- Thái độ cá»§a ngươi như váºy là sao ? Chẳng lẽ ông chá»§ các ngươi không dạy các ngươi “hòa khà phát tà i†hay sao ?
Bá»™ dạng trịnh trá»ng cá»§a hắn khiến lÅ© tiểu nhị cưá»i rá»™. Má»™t tên Ä‘i tá»›i, véo véo mặt hắn rồi nói:
- Hòa khà phát tà i, ngươi nghe ai nói câu nà y ?
Thạch Kiên xoay ngưá»i né tránh bà n tay Ä‘en thui cá»§a hắn rồi nói:
- Ta Ä‘á»c trong sách !!!
- Hay cho một câu hòa khà phát tà i
Má»™t âm thanh trong trẻo từ phÃa trong truyá»n ra, ngay sau đó, má»™t thiếu nữ diện mạo thanh tú thướt tha xuất hiện. Thắt lưng nà ng Ä‘eo má»™t cặp ngá»c bá»™i, theo bước Ä‘i cá»§a nà ng phát ra những tiếng “đinh Ä‘ang†giòn tan. Nà ng nhìn Thạch Kiên, hai mắt sáng ngá»i.
Quả tháºt, thân thể má»›i nà y cá»§a hắn so vá»›i kiếp trước thá»±c đẹp “zai†hown, chỉ có Ä‘iá»u tên Thạch Kiên nà y không lo rèn luyện thân thể nên rất gầy yếu, có Ä‘iá»u lại môi hồng, răng trắng, đôi mắt to, Ä‘en rất đáng yêu. HÆ¡n nữa hiện tại Thạch Kiên lại toát ra vẻ nghiêm nghị, hình tượng vô cùng nghiêm trang khiến thiếu nữ kia vô cùng thÃch thú, so vá»›i lÅ© tiểu nhị kia còn có phần thÃch thú hÆ¡n, không ngừng vuốt ve hắn.
Thạch Kiên kháng cự mãnh liệt, miệng nói:
- Tiểu thư, nam nữ thụ thụ bất tương thân
Những lá»i nói nà y cá»§a hắn chẳng những vô tác dụng, ngược lại còn khiến thiếu nữ vuốt ve hắn nhiá»u hÆ¡n nữa, nà ng vừa vuốt má vừa cưá»i há»i:
- Tiểu tá» kia, ngươi là con ai ? Sao lại chạy tá»›i tá»u lâu cá»§a chúng ta ?
Thạch Kiên cố gắng thoát ra, nói:
- Ta muốn tìm ông chủ bà n bạc kinh doanh.
- Bà n việc kinh doanh ?
Thiếu nữ há»i
Nhưng nà ng cÅ©ng không tá» ra xem trá»ng lá»i nói cá»§a Thạch Kiên, vẫn cưá»i đùa, nà ng chưa bao giá» gặp đứa trẻ thú vị như váºy nên vô cùng thÃch thú.
- Ta muốn gặp ông chủ các ngươi, phải gặp ông chủ mới nói được.
- Nhà nà y là của cha ta mở, ngươi kinh doanh gì ? Có thể nói với ta, ta có thể là m chủ.
Thạch Kiên nhìn thiếu nữ, rồi lại quan sát trang phục và đồ trang sức cá»§a nà ng, thiếu nữ nà y mặc dù váºn đồ hÆ¡i cÅ©, nhưng rất Ä‘oan trang, váy thêu hoa và ng, đôi vòng ngá»c trên tay trắng nõn, trong suốt, hiển nhiên giá cả không thấp, chỉ qua mấy Ä‘iểm đó có thể khẳng định rằng nà ng chắc chắn không phải má»™t hầu gái ở tá»u lâu.
Hắn thầm đánh giá thiếu nữ má»™t hồi, những ngưá»i khác cÅ©ng thầm xem xét hắn, mặc dù quần áo hắn mặc rất nghèo hèn, nhưng khuôn mặt đáng yêu, lại ra vẻ má»™t ông cụ non, ai nhìn cÅ©ng thÃch, ngay cả bá»n tiểu nhị thấy hắn cÅ©ng tỉnh cả ngá»§, thÃch thú nghe hắn nói chuyện bà n bạc “kinh doanh†gì đó.
Thạch Kiên lấy bình rượu ra, rót một chén nhỠđưa cho thiếu nữ:
- Tiểu thư, trước tiên uống thỠmột chén rượu nà y sau đó chúng ta bà n chuyện kinh doanh.
- A, ngươi còn biết má»i rượu trước rồi má»›i bà n chuyện kinh doanh ?...
Thiếu nữ bị bá»™ dạng cá»§a hắn chá»c đến cưá»i nghiêng cưá»i ngả. Nhưng nà ng vẫn cầm chén rượu, ngá»a cổ uống má»™t hÆ¡i, có Ä‘iá»u không phản ứng như bà ná»™i cá»§a Thạch Kiên:
- Rượu nà y cá»§a ngươi là rượu gì ? Sao có thể mãnh liệt như váºy ?
Thiếu nữ không phản ứng vá»›i rượu mạnh, không có nghÄ©a là tiểu nhị không thÃch rượu. Lúc bình vừa mở ra, hương rượu nồng Ä‘áºm lan tá»a, mấy tên tiểu nhị sá»›m đã bị hương thÆ¡m là m nhá»™n nhạo, con sâu rượu bắt đầu phát tác.
Thiếu nữ không phản ứng, không có nghÄ©a là nà ng phản ứng cháºm, nà ng từ nhỠđã theo phụ thân kinh doanh nhiá»u năm, rượu gì cÅ©ng đã uống qua, nhưng loại rượu mãnh liệt như váºy thì chưa từng thấy. Nếu có thể là m ra loại rượu nà y, khẳng định có thể là m thà nh chiêu bà i hoà ng kim. Nà ng ngay láºp tức há»i:
- Tiểu huynh đệ, ngươi kiếm rượu nà y ở đâu ?
Thạch Kiên thấy vị tiểu thư nà y thay đổi cách nói, từ gá»i hắn là tiểu tá» trở thà nh tiểu huynh đệ, hắn hiểu rằng cÆ¡ há»™i đã tá»›i, ban đầu hắn còn lo sợ rằng ngưá»i thá»i Tống không thÃch ứng được vá»›i loại rượu mạnh nà y, nếu tháºt như váºy thì tâm huyết cá»§a hắn nháy mắt thà nh không. Hắn nói:
- Ta tá»›i đây chÃnh là muốn bà n bạc việc kinh doanh loại rượu nà y vá»›i các ngưá»i.
Ãnh mắt thiếu nữ sáng lên, lông mi cÅ©ng nhướng cao nói:
- Nói như váºy nghÄ©a là ngươi có rất nhiá»u loại rượu nà y ?
- Nhà cá»§a ta không còn rượu, nhưng ta có biện pháp là m ra loại rượu nà y, ta tá»›i đây là muốn bán phương pháp nấu rượu nà y cho các ngưá»i.
Ở thá»i nà y, má»i gia đình nếu có tuyệt kỹ gì khẳng định sẽ vì háºu thế cá»§a mình mà giấu kÃn, thiếu nữ căn bản không nghÄ© tá»›i phương pháp sản xuất loại rượu nà y, nghe Thạch Kiên nói như váºy, đôi mắt nà ng lóe sáng. Nà ng táºn lá»±c kìm chế trái tim Ä‘ang nhảy lên, cố gắng bình tÄ©nh nói:
- Cha mẹ ngươi có biết việc nà y không ?
Tiểu hà i tá» nà y mang bà máºt cá»§a gia đình Ä‘i bán cho nhà nà ng, nếu không cẩn tháºn, gia đình há» không biết hẳn sẽ báo quan, dù sao đây chỉ là má»™t tiểu hà i tá», nếu tá»›i lúc ra gặp quan há» nói nhà mình lợi dụng tiểu hà i tá» không hiểu chuyện, lừa hắn thì sẽ rất khó mà thanh minh.
- Tiểu thư, xin cứ yên tâm, phương pháp nấu rượu là ta nghiên cứu ra, ngoà i ra nhà ta chỉ còn một mình bà nội, không có thân nhân nà o khác, ta hoà n toà n có thể là m chủ.
- Tiểu tỠđáng thương, lại ta hôn một cái nà o.
…..thiếu nữ lại phát tác, nhà o tá»›i thÆ¡m lên má hắn. Ná»a ngà y nà ng má»›i há»i:
- Váºy ngươi muốn bao nhiêu tiá»n ?
- Mưá»i hai lượng và ng, ngoà i ra sau nà y lợi nhuáºn kinh doanh loại rượu nà y ta muốn được chia 1 phân (10%)
- Cái gì !!!
Thiếu nữ giáºt mình hoảng sợ, buông Thạch Kiên ra, nhìn hắn nói:
- Ngươi Ä‘iên rồi, dám nói ra cái giá Ä‘iên cuồng như váºy….
Giá cả thá»i Tống, má»—i thước đất chỉ khoảng sáu đến bảy trăm văn tiá»n (khoảng năm nhân dân tệ). Má»™t lượng hoà ng kim hoà n toà n có thể mua được năm, sáu cái quán, tháºm chà nếu là quán nhá» có thể mua được bảy, tám cái. Mưá»i hai lượng và ng cÅ©ng là bảy đến tám mươi cái quán (3-4 vạn nhân dân tệ). Khó trách thiếu nữ nghÄ© Thạch Kiên ham tiá»n đến phát Ä‘iên.
Lúc nà y, trong mắt nà ng Thạch Kiên hoà n toà n không còn chút đáng yêu.
Thạch Kiên thở dà i, hắn hiểu rằng, đối vá»›i má»™t đại tá»u lâu, mưá»i hai lượng và ng không tÃnh là nhá», nhưng cÅ©ng không quá lá»›n, những Ä‘iá»u nà y hắn đã dà y công tÃnh toán. Hắn muốn dùng tiá»n nà y để mua má»™t căn nhà trong thà nh, rá»i khá»i Lý gia, nhưng nhìn bá»™ dạng cá»§a thiếu nữ nà y, rõ rà ng là không đồng ý. Hắn ngán ngẩm cầm bình rượu chuẩn bị rá»i Ä‘i, chợt nghe trên lầu có tiếng gá»i:
- Tiểu huynh đệ, cháºm đã !!!
Hắn ngẩng đầu nhìn lên lầu, thấy má»™t ngưá»i trung niên Ä‘ang Ä‘i xuống. Hóa ra đây má»›i chÃnh là ông chá»§ cá»§a tá»u lâu nà y. Vừa rồi tiếng cưá»i cá»§a tiểu nhị và thiếu nữ đã kinh động tá»›i hắn. Tuy nhiên hắn vẫn ngồi trên lầu không xuống dưới, nằm ở lan can nhìn Thạch Kiên biểu diá»…n. Hắn có thể kinh doanh tá»u lâu phát đạt đến mức như bay giá», suy nghÄ© so vá»›i ngưá»i thưá»ng khôn khéo hÆ¡n rất nhiá»u, hiện tại hắn nhìn ra Thạch Kiên mặc dù bá» ngoà i chỉ là má»™t tiểu hà i tá», nhưng cách nói chuyện và là m việc không thua kém ngưá»i lá»›n, cà ng quan sát hắn cà ng ngạc nhiên, vừa rồi, thấy Thạch Kiên muốn rá»i Ä‘i, hắn liá»n lên tiếng ngăn cản.
Châu thà nh ở Tống triá»u cÅ©ng xem như má»™t tòa thà nh phồn hoa, chỉ là rất nhá», nếu như ở Giang Ninh hay Dương Châu, Thạch Kiên tất không cần lo lắng chuyện tiá»n bạc nà y, nhìn tên “Boss†đang Ä‘i xuống, hắn lại toát lên má»™t tia hi vá»ng.
Ông chủ bước xuống, hòa nhã nói:
- Tiểu huynh đệ, có thể cho ta thưởng thức một chút không ?
Thạch Kiên thấy hắn là báºc trưởng bối, cung kÃnh rót má»™t chén rượu đưa tá»›i nói:
- Má»i bá bá thưởng thức.
Ông chá»§ thấy hắn lá»… phép, nhưng phong thái nho nhã, cà ng thấy kỳ quái. Hắn chưa vá»™i uống rượu, ngược lại há»i:
- Tiểu huynh đệ, má»i ngồi, từ từ nói chuyện.
- Cảm ơn …
Thạch Kiên kéo một chiếc ghế, ngồi xuống.
CỠchỉ, thái độ của hắn cà ng lúc cà ng khiến ông chủ ngạc nhiên, nếu như trước mặt là một vị đại nhân, hắn có thể không để ý, nhưng đây lại chỉ là một đứa trẻ khoảng tám tuổi.
Hắn há»i:
- Xin há»i, quý phá»§ há» gì ?
Thạch Kiên đáp:
- Gia phụ há» Thạch, tục danh Trá»ng Thái, tá»± Hồng VÅ©
Ông chá»§ vừa nghe đã hiểu, hóa ra đây chÃnh là cô nhi cá»§a Lý đại quan nhân. Hắn đưa chén rượu lên thưởng thức, hắn thưởng rượu rất khác so vá»›i con gái hắn, đối vá»›i thưởng rượu hắn có má»™t cảm nháºn vô cùng tốt, lại cà ng thán phục phi thưá»ng.
Hắn nói:
- Rượu mạnh, nhưng quá cay.
- Äúng váºy, con còn chưa uống qua loại rượu cay như váºy
Thiếu nữ kia nói
Chỉ có Thạch Kiên hiểu ra ý tứ của hắn, Thạch Kiên đáp:
- Rượu nà y má»›i ra lò, tất nhiên rất cay nồng, chỉ cần chôn má»™t thá»i gian, tá»u vị sẽ cà ng ngon
Ông chủ “ồ†một tiếng, nói:
- Tiểu huynh đệ, chuyện gia đình các ngươi ta cÅ©ng có nghe qua, hiện các ngưá»i Ä‘ang ở tại Lý phá»§ cá»§a Lý đại quan nhân, hẳn không thiếu tiá»n tà i, tại sao lại cần nhiá»u tiá»n như váºy ?
Thạch Kiên đáp:
- Bá phụ, cái gá»i là ăn nhỠở Ä‘áºu, không phải có thể lâu dà i. Khi chúng ta tá»›i Lý phá»§ ta còn rất nhá», không hiểu được đạo lý nà y.
Nghe tá»›i đây, thiếu nữ kia lại cưá»i khanh khách, nà ng nhá»› lại mình hồi nhá», rồi lại nhìn tên tiểu tá» trước mặt đến khi bị phụ thân trừng mắt nhìn má»›i ngưng cưá»i.
Thạch Kiên cÅ©ng khong phải là ngưá»i hay kể lể, hắn không đỠcáºp tá»›i việc bị đối xá» tà n tệ ở Lý phá»§, chỉ nói:
- Hiện tại ta muốn rá»i khá»i Lý Phá»§, nhưng văn võ chưa thông, tình cá» tìm trong sách cổ được phương thức nấu loại rượu nà y vì váºy muốn Ä‘em bán.
- Tiểu huynh đệ tìm được cách chế loại rượu nà y, tại sao lại không tá»± mình mở tá»u quán ?
- Bá phụ, ta đến nhà còn không có, lấy đâu ra tiá»n vốn và ngưá»i là m ?
Thạch Kiên đáp
Thá»±c tâm hắn hiểu rằng, dù hắn có tiá»n có ngưá»i là m, sợ rằng bà ná»™i cÅ©ng sẽ không cho hắn theo nghá» kinh thương. Nhưng những lá»i hắn vừa nói ra cÅ©ng có chút dụng ý cá»§a má»™t thương nhân.
- Tiểu huynh đệ, ngươi có biết gian tá»u lâu nà y, má»™t năm có thể kiếm được bao nhiêu tiá»n bán rượu không ? Trong đó còn có cả lợi nhuáºn từ đồ ăn. Nếu ta đồng ý trả ngươi mưá»i hai lượng và ng cùng má»™t thà nh lợi nhuáºn, thì phải mưá»i năm sau má»›i có thể kiếm lại khoản tiá»n nà y, dù ta kinh doanh tá»u lâu không tồi.
Muốn ta đáp ứng Ä‘iá»u kiện cá»§a ngươi không phải không thể, có Ä‘iá»u phải cho ta má»™t lý do…
|
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Yasha
|
|

14-10-2011, 09:46 PM
|
 |
|
|
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
|
|
Äại Tống Phong Lưu Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 4: Mua
Tác giả: Ngá» Háºu Phương Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Thạch Kiên cưá»i khổ, không có nhiá»u tiá»n như váºy là m sao có thể mua nhà , còn phải lo cho cuá»™c sống. Hắn giÆ¡ tay Ä‘áºp bà n, khẳng khái nói:
- Bá phụ, ngưá»i kinh doanh không tồi, nhưng lại chưa nghÄ© xa, khi có loại rượu nà y, ngoà i việc những ngưá»i thÃch rượu mạnh sẽ tá»›i nhiá»u hÆ¡n, lợi nhuáºn dù không hÆ¡n bao nhiêu nhưng đó chỉ là thứ yếu. Loại rượu nà y ta chế tạo rất đơn giản, chỉ cần ná»a ngà y thá»i gian là có thể có loại rượu nà y, mặc dù còn chút thô nhưng chỉ cần chôn má»™t Ä‘oạn thá»i gian ngắn là có thể khắc phục. Mà dù muốn bán ngay cÅ©ng có thể. Bá phụ đừng quên rằng, vá»›i quan hệ và năng lá»±c cá»§a bá phụ, muốn đưa rượu bán tá»›i Giang Ninh, Dương Châu thá»±c đơn giản. Tháºm chà đưa rượu tá»›i những phÃa bắc giá lạnh, bán cho Liêu quốc, Thổ Phiên, ta tin rằng dân ở đó rất yêu thÃch rượu mạnh. Äến lúc đó, lợi nhuáºn mà bá phụ thu được từ loại rượu nà y tuyệt đối sẽ vượt qua lợi nhuáºn từ quán rượu.
Ông chá»§ nghe xong bắt đầu động tâm, phải biết rằng thương nhân Ä‘á»u theo Ä‘uổi lợi nhuáºn, mặc dù đó chÃnh là điá»u mà sÄ© phu coi thưá»ng bá»n há». Kỳ tháºt quan niệm kỳ thị thương nhân thá»i nà y rất cao, nhưng quang cảnh được Thạch Kiên vẽ ra quả thá»±c vô cùng đẹp đẽ, đây thá»±c là má»™t cÆ¡ há»™i lá»›n.
Hắn suy nghĩ chốc lát rồi nói:
- Không biết loại rượu nà y nấu hết mấy thà nh ?
- Loại rượu mạnh nà y không cần phải chế tạo đặc biệt, chỉ cần mua rượu của chỗ khác rồi gia công đơn giản là được.
Ước chừng mưá»i cân rượu có thể là m ra ba đến bốn cân rượu mạnh, nếu rượu nhẹ hÆ¡n má»™t chút thì sẽ nhiá»u hÆ¡n, mạnh hÆ¡n má»™t chút sẽ Ãt hÆ¡n. Phân lượng như thế nà o ba phụ tá»± mình có thể Ä‘iá»u khiển.
- Nhân công cần bao nhiêu ngưá»i ?
Ông chá»§ không quên há»i cả Ä‘iểm nà y, theo lá»i Thạch Kiên, phà tổn là m loại rượu nà y gấp ba rượu thưá»ng, cái nà y có thể thừa nháºn, dù sao rượu mạnh như váºy tất nhiên phà tổn phải cao hÆ¡n má»™t chút, nhưng vấn đỠnhân công cÅ©ng không thể xem nhẹ, nếu cần nhiá»u ngưá»i má»›i có thể hoà n thà nh thì giá bán phải cao, cÅ©ng sẽ ảnh hưởng tá»›i việc tiêu thụ.
Thạch Kiên mỉm cưá»i:
- Ba đến bốn ngưá»i là đủ rồi.
Thá»±c ra, toà n bá»™ quá trình chưng cất rất đơn giản, chỉ là thêm cá»§i lá»a, quá trình lặp Ä‘i lặp lại, thá»±c ra chỉ cần hai ngưá»i tay chân lanh lẹ là đủ.
Ông chủ rốt cục cũng động tâm, nói:
- Tiểu huynh đệ, chúng ta thà nh giao.
Hắn hô lá»›n, gá»i nha sai địa phương tá»›i là m công chứng, viết khế ước, còn ghi chú rõ rà ng tá»›i khi nà o nấu thà nh công loại rượu nà y má»›i trả tiá»n. Khi hắn viết khế ước, Thạch Kiên má»›i biết ông chá»§ há» Vương, tên gá»i là Vương Khôn.
Sau khi hoà n thà nh khế ước, hắn nói với Vương Khôn:
- Ông chủ Vương, hà i lòng rồi chứ ?
Hắn gá»i liá»n ba tiếng Vương Khôn má»›i giáºt mình, hóa ra khi Thạch Kiên viết khế ước, hắn sá» dụng loại chữ viết kim thể (loại chữ viết có đưá»ng nét rắn rá»i, mạnh mẽ, nét chữ nhá»), hắn viết chữ không há» có chút gắng gượng, tháºm chà còn bá»™c lá»™ má»™t loại phong thái thản nhiên, quý phái. Triệu Cát, chá»§ nhân cá»§a loại chữ Kim thể nà y là má»™t hôn quân, cÅ©ng là má»™t đế vương xui xẻo, nhưng kiểu chữ Kim thể cá»§a hắn có thể nói là má»™t loại bút há»a nổi tiếng Ä‘á»i sau, bút há»a cá»§a hắn có ảnh hưởng rất lá»›n tá»›i thư há»a Ä‘á»i nay. Ở thá»i đại nà y, bút há»a Kim thể đã tuyệt tÃch gần trăm năm, nhân thế rất hiếm khi gặp được ngưá»i có thể luyện thà nh loại chữ nà y. Vương Khôn và tên nha sai Ä‘á»c qua văn tá»± má»™t lần, mặc dù cả hai không hẳn là ngưá»i Hán, nhưng cÅ©ng có thể coi là má»™t ná»a ngưá»i Hán, đương nhiên bị loại tá»± thể nà y mê hoặc, Vương Khôn còn không kìm chế nổi, đưa tay khẽ vuốt ve tá» văn tá»±.
Äến khi Thạch Kiên gá»i lá»›n, hắn má»›i tỉnh hồn, chắp tay nói:
- Tiểu tướng công, ta vông cùng hà i lòng.
Tiểu tướng công, danh xưng nà y thá»±c rất cung kÃnh.
Thạch Kiên cùng Vương Khôn và o phòng trong, hắn lấy bản vẽ ra, cái nà y cÅ©ng không có biện pháp, mặc dù dụng cụ nà y cá»§a hắn rất đơn giản, ngưá»i khác chỉ nhìn qua cÅ©ng có thể phá»ng chế, nhưng Thạch Kiên lại không muốn ngưá»i ta thất vá»ng vì mưá»i hai lượng và ng bá» ra.
Chỉ là , trong mắt hắn cái dụng cụ chưng cất nà y thá»±c thô sÆ¡ đơn giản, nhưng lại khiến Vương Khôn u mê cả ná»a ngà y. Thạch Kiên đâu hiểu rằng, hắn đã “phát minh†ra má»™t thiết bị nấu rượu tiên tiến nhất thá»i nà y. Sau khi Thạch Kiên giải thÃch cho Vương Khôn nguyên lý và sá»± khác biệt khi sá» dụng các loại chất liệu khác nhau, Vương Khôn cà ng lúc cà ng hồ đồ. Hắn xem qua không Ãt sách vở, nhưng cÅ©ng không hiểu nổi cái gì là điểm sôi, chỉ hiểu rằng muốn sản xuất rượu nà y nhất định phải dùng dụng cụ cá»§a Thạch Kiên.
Thiếu niên nà y…
Quả thá»±c là má»™t thiên tà i, chỉ thông qua sách vở lại có thể há»c được những thứ ngưá»i khác nhìn không ra.
Hắn giáºt mình thầm nghĩ….trong thiên hạ không phải từng có truyá»n thuyết vá» má»™t thần đồng mưá»i bốn tuổi đã thà nh tiến sÄ© ?
Thạch Kiên sau má»™t hồi giải thÃch vẫn không là m hắn hiểu nổi đà nh nói:
- Vương bá phụ, không cần lo lắng, chỉ cần ngà y mai là m dụng cụ y theo bản vẽ nà y ta sẽ trở lại dạy cách nấu rượu và cách sỠdụng.
Sau đó hắn ngước nhìn trá»i, thấy không còn sá»›m, sợ bà ná»™i lo lắng nên cáo từ ra vá».
Nhìn bóng hắn rá»i Ä‘i, con gái Vương Khôn không phục, há»i:
- Phụ thân, ngưá»i thá»±c tin lá»i tiểu hà i tá» nà y ?
Vương Khôn vuốt vuốt đầu nà ng nói:
- Con gái ngoan, ngươi đã gặp qua một tiểu hà i tỠthiên bẩm kỳ tà i như hắn chưa ?
- Äó là vì gia đình hắn không tốt, má»™t ông cụ non…
- Gia đình không tốt không có nghĩa là không có thiên tà i. Ngươi nhìn tỠvăn tự nà y, sợ rằng ngay cả tú tà i cũng không thể viết nổi.
Tên nha sai lúc nà y vẫn chưa đi, hắn có quan hệ rất tốt với Vương Khôn, hắn đứng bên cạnh nói:
- Sợ rằng bản văn tá»± nà y, tú tà i không thể, ngay cả cá» nhân cÅ©ng không viết nổi. Loại thư thể (thư pháp hình thể) nà y tháºm chà ta còn chưa từng nhìn qua, có rất nhiá»u Ä‘iểm sáng tạo độc đáo. Thiếu niên nà y vá» sau tất không phải ngưá»i thưá»ng, dù biện pháp nấu rượu cá»§a hắn có Ä‘em lại thà nh công hay không cÅ©ng váºy. Vương lão đệ, ngươi nên tìm cách đặt quan hệ tốt vá»›i thiếu niên nà y, dù tốn chút tiá»n cÅ©ng tuyệt đối đáng giá. Nghe nói bà ná»™i hắn ở Lý Phá»§ bị đối xá» không tốt, ta xem Lý phá»§ nà y không có mắt.
Bá»n há» không biết rằng Thạch Kiên nà y không phải Thạch Kiên trước kia, Thạch Kiên hiện tại tà i hoa trác tuyệt, không chỉ cha cá»§a Lý Tuệ, mà ngay cả mẹ hắn cÅ©ng bị qua mắt.
Vương Khôn nắm chặt tay nói:
- Lá»i lão ca rất hợp ý ta, suýt nữa ta quên má»™t việc, không phải hắn muốn mua má»™t cái nhà nhá» sao, phiá»n lão ca giúp ta há»i thăm má»™t chút.
- Lợi thì lợi cho ngươi, khó khăn lại đến lượt ta…
Tên nha sai cưá»i nói.
- Ha ha, tối nay, ta sẽ tá»± mình xuống bếp nấu ăn, má»i lão ca uống rượu, thế nà o ?
Vương Khôn không biết rằng hắn nhìn trúng Thạch Kiên, ngưá»i mà sau nà y trở thà nh đệ nhất thương nhân cá»§a Äại Tống, khế ước trong tay hắn mặc dù lúc nà y Thạch Kiên yếu á»›t, không thể so sánh vá»›i thư pháp cá»§a Thạch Kiên sau nà y, nhưng lại là bản thư pháp đầu tiên cá»§a Thạch Kiên, giá trị liên thà nh, tháºm chà dùng để đổi cả cÆ¡ nghiệp cá»§a hắn cÅ©ng có thể.
Thạch Kiên hôm sau lại trở lại Thái Bạch tá»u lâu, Vương Khôn dá»±a theo bản vẽ cá»§a hắn đã sai ngưá»i là m má»™t bá»™ dụng cụ nấu rượu rất lá»›n. Vì giữ bà máºt, Vương Khôn chỉ cho phép và i ngưá»i nhà theo, cả buổi chiá»u, Vương Khôn không tiếc phà tổn, chưng cất bốn lần, mấy trăm cân rượu nhạt qua bốn lần chưng cất còn mấy chục cân, hương rượu lan tá»a khắp nÆ¡i.
Sá»± thà nh, Thạch Kiên vừa định giÆ¡ tay đòi tiá»n, Vương Khôn liá»n nói:
- Nghe nói ngươi muốn mua nhà ? Ta đã giúp ngươi há»i thăm, ở phÃa thà nh Tây có má»™t căn nhà nhá», chá»§ nhân định tá»›i Giang Ninh nên muốn bán, giá cả hợp lý, chỉ cần hai mươi xâu tiá»n, chỉ là ở đó có hÆ¡i vắng vẻ.
Thạch Kiên hiện không thể ở lại Lý phá»§ lâu, thêm nữa hắn vốn không để ý tá»›i việc xa gần, vắng vẻ, huống chi giá cả lại chỉ có hai mươi xâu tiá»n, trừ tiá»n mua nhà hắn còn dư rất nhiá»u tiá»n, đủ để sống má»™t thá»i gian, hắn vá»™i thi lá»… cảm tạ Vương Khôn:
- Äa tạ bá phụ.
Vương Khôn thấy hắn thá»§y chung rất lá»… phép, cà ng thêm vui mừng, hắn liá»n dẫn Thạch Kiên tá»›i trang viện kia. Thạch Kiên và o, tòa trang viện nà y ở ngoại thà nh, tuy nhiên lại rất tốt, trong viện còn có má»™t hồ nước, cạnh hồ có mấy cây liá»…u rá»§, phòng ốc rá»™ng rãi, còn có má»™t cái sân nhá», bên cạnh trồng và i luống hoa hồng, lúc nà y Ä‘ang nở rá»™, nhìn vô cùng đẹp. Xem ra nhà nà y thá»±c phải Ä‘i gấp, nếu không sẽ không bán giá rẻ như váºy.
Thạch Kiên vừa thấy đã thÃch, hắn gần như không trả giá, ngay láºp tức mua. Nhưng khi nhìn qua phòng ốc, hắn cảm giác như ngôi nhà thiếu cái gì đó.
Vương Khôn nhìn nét mặt hắn, láºp tức Ä‘oán ra má»™t chút, nÆ¡i nà y cách chợ rất xa, bà ná»™i Thạch Kiên tuổi đã cao, Ä‘i lại mua bán không tiện, hắn liá»n nói:
- Tiểu tướng công, có phải muốn có một nha hoà n ?
Thạch Kiên vá»— đầu, hắn nghÄ© thầm mình quả thá»±c hồ đồ, chẳng lẽ mình phụ thể và o tên tiểu tá» nà y, chỉ số thông minh cÅ©ng giảm Ä‘i ? Bản thân có nhiá»u tiá»n, sau nà y lại có má»™t phân tiá»n lá»i từ tá»u quan Thái Bạch, sao có thể để tổ mẫu chịu khổ ?
Lúc nà y, tên nha sai đi cùng chợt nói:
- Ta nghe nói ở Trương gia muốn bán má»™t nha hoà n, giá không cao, chỉ năm xâu tiá»n, lại rất xinh đẹp.
Thạch Kiên há»i:
- Rất xinh đẹp ?
Kiếp trước hắn vẫn có ấn tượng với một số tiểu cô nương, hắn cũng không muốn mua vỠmột bà cô.
- Tiểu nha đầu nà y rất chịu khó, lại rất xinh đẹp
- Váºy mà còn không vừa lòng sao ? Bá phụ
- Chỉ là …tiểu nha hoà n nà y có thanh danh không được tốt lắm, nghe nói nà ng câu dẫn lão gia Trương gia, bị phát hiện, đánh cho má»™t tráºn, vì váºy mà Trương gia má»›i loan tin muốn bán nà ng. Nhưng ta cảm thấy việc nà y có Ä‘iá»u không đúng, có Ä‘iá»u cÅ©ng không thể không lưu tâm.
Thạch Kiên nghe xong thầm nghĩ, không lẽ ta gặp phải Phan Kim Liên ???
|
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Yasha
|
|

14-10-2011, 09:48 PM
|
 |
|
|
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: Châu Ã
Bà i gởi: 1,800
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 2,665
Thanked 18,716 Times in 1,355 Posts
|
|
Äại Tống Phong Lưu Tà i Tá»
Quyển 1: Thánh Nhân Xuất Thế
Chương 5: Hồng Diên
Tác giả: Ngá» Háºu Phương Tình
Dịch: JiNjNguyen
Nguồn: Sưu tầm
Vông Khôn nói:
- Äinh lão ca, ta từng nói chuyện vá»›i quản gia nhà đó trong má»™t lần hắn tá»›i uống rượu. Tiểu nha đầu nà y tên là Hồng Diên, vốn là con cá»§a má»™t tú tà i, tú tà i nà y nghèo khổ, mẹ lại mang bệnh vì váºy để chữa bệnh cho mẹ, hắn không cách nà o khác mà phải bán con, vì thế tiểu nha đầu nà y được bán và o Trương gia. Sau đó, tiểu nha đầu nà y dần trưởng thà nh, xinh đẹp tuyệt vá»i, được quan nhân nhìn trúng. Hắn muốn tình tá»± vá»›i nà ng, được chá»§ nhân yêu thương đương nhiên là phúc khà cá»§a tiểu nha đầu nà y. Nhưng tiểu nha đầu nà y vốn cha là tú tà i, há»c được không Ãt chữ nghÄ©a, không chịu chấp thuáºn. Trương phu nhân vì che Ä‘áºy ná»™i tình nên loan truyá»n rằng Hồng Diên câu dẫn quan nhân, Ä‘em rao bán nà ng, chÃnh vì váºy mà không ai dám mua.
Nghe đến đó, Thạch Kiên gáºt gù, so vá»›i lá»i nói cá»§a Äinh nha sai thì lá»i nói cá»§a Vương Khôn có phần đáng tin cáºy hÆ¡n. Hiện tại, Tống Triá»u trá»ng văn khinh võ, vốn nam có thể năm thê tứ thiếp, có Ä‘iá»u chỉ vì trượng phu lăng nhăng liá»n láºp tức loan truyá»n tiếng xấu muốn bán nà ng Ä‘i, có vẻ như cố tình chuyện bé xé ra to.
Vương Khôn tiếp tục nói:
- Tên quản gia nà y thấy nà ng đáng thương, vốn định mua nà ng vỠlà m hầu gái.
- Vương lão đệ, vì sao ngươi không mua ?
- Lá»i ngưá»i….đáng sợ
Thạch Kiên hiểu ý cá»§a hắn, Trương gia loan truyá»n tiếng xấu cá»§a nà ng, Vương Khôn dù muốn mua cÅ©ng không dám, sợ ngưá»i khác nghÄ© hắn ham muốn sắc đẹp cá»§a Hồng Diên. Hắn nhìn Vương Khôn rồi nói:
- Bá phụ, phiá»n ngưá»i giúp ta mua nha hoà n nà y.
Vương Khôn nhìn Thạch Kiên:
- Tiểu tướng công mua nà ng cũng không sai…
Dù sao Thạch Kiên chỉ má»›i tám tuổi, Trương phu nhân dù mồm miệng bằng trá»i cÅ©ng không thể nói gì, không thể vu cho má»™t tiểu hà i tá» tám tuổi là có sắc tâm được.
Thạch Kiên không nói thêm, hắn thầm nghĩ:
- Ta bá» ngoà i chỉ má»›i tám tuổi, nhưng tâm linh đã ba mươi tuổi, luáºn kinh nghiệm, các ngươi cá»™ng lại cÅ©ng không bằng ta. Ãt nhất ta cÅ©ng đã xem qua….mấy trăm bá»™ phim….xxx. Có Ä‘iá»u lá»i nà y chỉ có thầm nói trong lòng, không thể nói ra miệng.
Äinh nha sai và Vương Khôn ngay sau đó liá»n đưa Thạch Kiên tá»›i Trương gia. Trương phu nhân vốn Ä‘ang phát sầu vì nha hoà n Hồng Diên nà y, vì váºy giao dịch tiến hà nh rất nhanh và thuáºn lợi.
Trong chốc lát, Hồng Diên bước ra, nà ng mặc má»™t bá»™ áo xanh cÅ©, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt to Ä‘en láy, sống mÅ©i thẳng tắp, mặc dù má»›i chỉ mưá»i bốn tuổi, chưa thá»±c sá»± dáºy thì nhưng không thể che dấu đượcphong phạm cá»§a má»™t tiểu mỹ nhân. Khó trách vị quan nhân kia vì nà ng mà nổi sắc tâm.
Hồng Diên ở phá»§ Trương gia vốn rất khổ cá»±c, ngưá»i cá»§a Trương gia thì nói nà ng không thức thá»i, giả bá»™ thanh cao, tất cả Ä‘á»u xa lánh. Khi nghe nói có ngưá»i mua nà ng, nà ng rất cao hứng, muốn nhanh chóng rá»i khá»i nÆ¡i nà y, nhưng trong lòng trà n ngáºp bất an, sợ rÆ¡i và o tay sắc lang, lúc đó quả tháºt vừa thoát hang sói đã sa miệng hổ.
Nà ng cúi đầu, thầm liếc nhìn ba ngưá»i đứng trước mặt, tiểu tá» kia nà ng ngay láºp tức loại bá», tên nha sai há» Äinh thì ăn mặc thô thiển nà ng cÅ©ng không quan tâm, chỉ chú ý tá»›i Vương Khôn, ngưá»i nà y béo tốt nhưng khuôn mặt hòa ái, sáng lạn, nà ng thầm thở phà o nhẹ nhõm.
- Nô tì bái kiến chủ nhân
Vương Khôn thấy nà ng thi lễ với mình lắc đầu nói:
- Tiểu nha đầu, ta không phải chủ nhân ngươi, chủ nhân ngươi là hắn.
Hồng Diên nhìn theo hướng Vương Khôn chỉ, thấy tiểu tá» kia Ä‘ang nghiêm nghị nhìn nà ng. Khuôn mặt nà ng á»ng Ä‘á», lúng túng, không ngá» nà ng lại nháºn sai chá»§ nhân, việc nà y…không phải việc tốt. Tuy nhiên, nà ng phản ứng nhanh nhẹn, ngay láºp tức mở miệng thi lá»…:
- Nô tì tham kiến tiểu chủ nhân.
Thạch Kiên nghiêm nghị nói:
- Ta và ngươi giống nhau, Ä‘á»u là ngưá»i nghèo khổ, từ sau không cần gá»i ta là tiểu chá»§ nhân, gá»i ta là thiếu gia được rồi.
Vương Khôn lấy bạc giao cho Thạch Kiên, khi giao bạc hắn vẫn thầm chú ý thiếu niên nà y, nhưng thấy hắn bá» ra má»™t khoản tiá»n lá»›n mà vẫn giữ được vẻ trầm ổn, không có ná»a Ä‘iểm biểu lá»™, trong lòng thầm ngạc nhiên. Lúc nà y, trá»i cÅ©ng đã tối, Vương Khôn mặc dù còn muốn ở lại nói chuyện vá»›i Thạch Kiên, nhưng việc ở tá»u lâu không cho phép hắn Ä‘i quá lâu, đà nh phải cáo từ.
Thạch Kiên luôn miệng cảm ơn, sau đó đưa Hồng Diên trở vỠngôi nhà mới mua.
Hồng Diên thấy hắn là má»™t tiểu hà i tá», cÅ©ng không chút sợ hãi, dá»c đưá»ng liên tục há»i nà y há»i kia.
Thạch Kiên nói:
- Ta nói lại cho ngươi má»™t lần nữa, trong nhà cá»§a ta chỉ có má»™t mình bà ná»™i. Äiá»u kiện cÅ©ng không được tốt, nếu ngươi không vừa ý có thể lên tiếng, ta sẽ bán lại ngươi cho má»™t nhà già u có.
Hồng Diên thấy hắn nói váºy, sợ hãi đến nước mắt vòng quanh:
- Tiểu chủ nhân, không, tiểu thiếu gia, ta không sợ khổ, chỉ cần ngươi không đối xỠvới ta như Trương gia là được, van xin ngươi đừng bán ta.
Thạch Kiên cưá»i:
- Ngươi nhìn xem ta bây giỠmấy tuổi, dù muốn là m gì cũng không có khả năng.
Hồng Diên nghe hắn nói xong mới sực tỉnh, hắn mới tám tuổi, sao có thể như lão Trương, không, sao hắn lại biết ?
Thạch Kiên há»i:
- Quản gia trong Trương phủ và đại thúc có quan hệ gì ?
- Hắn là đồng hương cá»§a ta, trong phá»§ ngoại trừ quản gia, những ngưá»i khác Ä‘á»u không ưa ta lắm.
- Khó trách hắn lại giúp ngươi. Ngưá»i mà vừa rồi ngươi nháºn nhầm là chá»§ nhân chÃnh là ông chá»§ tá»u lâu Thái Bạch.
- Thái Bạch tá»u lâu, ta biết, đó là má»™t tá»u lâu rất lá»›n.
Thạch Kiên thầm nghÄ©, tuy rằng nà ng có chút há»c vấn, nhưng kiến thức vẫn nông cạn, Thái Bạch tá»u lâu ở đây có thể nói là lá»›n, nhưng so sánh vá»›i Châu phá»§ đại tá»u lâu ở Giang Ninh nà y xa xa không thể so sánh. Hắn nói:
- Lão quản gia đồng hương cá»§a ngươi có quan hệ khá tốt vá»›i ông chá»§ Thái Bạch tá»u lâu, vì váºy mách bảo hắn mua ngươi, nhưng ngươi biết tại sao Vương lão bản lại không dám mua ngươi không ?
- Ta không biết ….
- Bởi vì Trương phu nhân loan tin, nói ngươi nhân phẩm không Ä‘oan chÃnh, câu dẫn Trương lão gia, vì váºy má»›i Ä‘em ngươi ra bán.
- Tiểu thiếu gia, ta bị oan…
- Ta biết ngươi bị oan, nếu không ta sẽ không mua ngươi, nhưng ngươi hiểu rằng miệng ngưá»i thất thiệt chứ ?
- Nô tì biết….xưa nay vẫn là như váºy.
- A, ngươi quả tháºt cÅ©ng biết không Ãt sách vở….
- Thưa thiếu gia, nô tì trước đây có theo phụ thân há»c được má»™t Ãt thi sách, chỉ là không được tinh thông.
- Ngươi đã Ä‘á»c những sách gì ?
- Luáºn ngữ, Tả thị xuân thu, Kinh thị, Lá»… ký, Sá» ký, còn há»c má»™t chút thi từ.
-Thượng thư đã từng Ä‘á»c qua chưa ?
- Nô tì từng xem qua, nhưng rất khó hiểu, xem mãi vẫn không hiểu vì váºy sau nà y không Ä‘á»c nữa.
Thạch Kiên biết hiện tại Thượng Thư Ä‘a phần là do háºu nhân truyá»n lại, cố ý dùng những từ ngữ khó hiểu, xem ra tiểu nha đầu nà y khá tháºt thà .
Hắn tiếp tục nói:
- Vương lão bản không dám mua ngươi, chÃnh là sợ ngưá»i ta dị nghị.
Hồng Diên thấp giá»ng há»i:
- Váºy tại sao thiếu gia lại dám mua nô tì ?
- Ta không phải đã nói vá»›i ngươi sao, nhà cá»§a ta trừ bà ná»™i đã cao tuổi chỉ có má»™t mình ta là nam nhân, mà ta còn nhá», ngưá»i khác sẽ không ai nghÄ© rằng má»™t tiểu hà i tá» tám tuổi lại có sắc tâm, vì váºy ta không sợ ngưá»i khác dị nghị.
Hồng Diên chợt nói:
- Nhưng nô tì thấy thiếu gia nói chuyện….rất giống các đại nhân.
- Äó là bởi vì ta thông minh hÆ¡n ngươi.
Thạch Kiên cưá»i ha hả nói, hắn không thể nói rằng ta vốn đã ba mươi tuổi, chỉ là hồn Ä‘ang phụ thể và o tiểu hà i tỠđược.
Thạch Kiên tiếp tục:
- Ta mua ngươi để giúp đỡ việc nhà , nhất là bà ná»™i tuổi đã lá»›n, cần má»™t ngưá»i chăm sóc, thứ hai là thưởng thức ngươi. Nhưng hiện tại vì lá»i đồn cá»§a Trương gia, ngưá»i khác nhìn ngươi khác vá»›i ta, vì váºy ta yêu cầu ngươi bình thưá»ng không nên ra khá»i nhà , qua má»™t thá»i gian, tin đồn thất thiệt sẽ tá»± động mất Ä‘i. Äợi và i năm nữa, ngươi lá»›n hÆ¡n má»™t chút, ta sẽ trả lại khế ước bán thân cho ngươi xuất giá.
- Không, nô tì sẽ hầu hạ thiếu gia cả Ä‘á»i.
Thạch Kiên hiểu rằng đó chì là hư ngôn nịnh bợ cá»§a nà ng, có nô tà i nà o không muốn thoát khá»i thân nô lệ ? Tuy nhiên, ở Tống triá»u cÅ©ng không có chá»§ nhân nà o lại chá»§ động trả lại khế ước bán thân cho nô tà i, Hồng Diên cÅ©ng không tin lá»i hắn nói.
Thạch Kiên nói:
- Äến lúc đó rồi tÃnh
Thạch Kiên và Hồng Diên trở vá» nhà đã thấy vợ chồng chá»§ nhà đang chuẩn bị xe ngá»±a, hóa ra ở Giang Ninh có ngưá»i truyá»n tin thúc dục, đôi vợ chồng nà y mặc dù nuối tiếc nhưng vẫn nhanh chóng thu tháºp hà nh lý, chuẩn bị Ä‘i thâu đêm đến thẳng Giang Ninh.
Bá»n há» thấy Thạch Kiên tá»›i, vá»™i và ng nói:
- Tiểu tướng công tới vừa kịp lúc, chúng ta còn đang chuẩn bị đem chìa khóa đưa đến quý phủ.
Thạch Kiên hồ nghi nhìn bá»n há», theo hắn biết, Ãt nhất là tá»›i ngà y mai há» má»›i Ä‘i. Hắn há»i:
- Các ngươi sao lại Ä‘i gấp như váºy ?
- Tiểu tướng công, bên kia cho ngưá»i đến thúc dục, không thể trì hoãn, bằng không chúng ta cÅ©ng không gấp gáp bán nhà như váºy.
Hiện tại tiá»n đã tá»›i tay, vợ chồng nhà nà y cÅ©ng không sợ Thạch Kiên ép giá, vì váºy nói thẳng.
Quả nhiên bá»n há» rất vá»™i vã, tháºm chà má»™t Ãt đồ đạc cồng ká»nh cÅ©ng không mang theo, tặng lại cho Thạch Kiên.
Thạch Kiên luôn miệng cảm tạ, quả thá»±c những thứ nà y giúp hắn tiết kiệm không Ãt tiá»n bạc. Tiá»…n hai vợ chồng chá»§ nhà xong, Thạch Kiên nói vá»›i Hồng Diên:
- Sau nà y chúng ta sẽ ở đây, ngươi có gì không quen không ?
Thạch Kiên lo lắng cÅ©ng rất bình thưá»ng, Trương gia là má»™t gia đình già u có, nhà cá»a náo nhiệt, lại ở trong thà nh, nếu tiểu nha đầu nà y không quen ở đây thì cÅ©ng là má»™t việc phiá»n toái.
- Công tá», nô tì trước đây sống ở nông thôn, nÆ¡i nà y lại rất yên tÄ©nh, nô tì rất thÃch.
- ThÃch là tốt rồi
Nói xong, Thạch Kiên chợt vỗ đầu:
- Nguy…
Hồng Diên nhìn tiểu chá»§ nhân, từ lúc gặp mặt tá»›i giá», nà ng cảm thấy hắn là m việc còn trầm ổn hÆ¡n cả ngưá»i lá»›n, váºy mà hiện tại lại biến sắc, không biết có việc gì mà hắn lại hô nguy như váºy ?
|
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Yasha
|
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
áàññåéíû, àâòîìàòû, áèëüÿðä, àíèìå, äîìàøíèå, âîïðîñ, ãîòèêà, ãîðÿùèé, áþäæåòèðîâàíèå, đại tống phong lưu, bac tong phong luu, bắc tống phong lưu, dai duong phong luu 4eu, dai tong, dai tong hpong luu, dai tong phon luu tai tu, dai tong phong luu, dai tong phong tai tu, êàáèíû, êàçèíî, ëåñáèÿíêè, ëîãè÷åñêèå, êðàñíîÿðñê, hoaÌ€ng hậu lưu nga, ïåòåðáóðãà, ïåðåâîäû, îáðå÷åííàÿ, íîâîñèáèðñêå, ïîïêà, ïóãà÷åâà, ïðèêîë, lục tốn hoognf viêm, lich su - quan su tai tu, lich su dai tong, loà i ếch lownsn hất, nam tong phong luu, nam tong phong luu full, ñåðâåð, ñëîâàðè, ñèòèáàíê, nhacdaiphong, ñóâåíèðû, ñòðàíèöû, öâåòîâ, öèôðîâûå, óðàëñèá, pham nhan tu tien, phong luu cam y, phong luu dai tai tu 4vn, phong luu dai tong, phong luu quan su full, phong luu quyen 4vn, phong luu tai tu, phong luu tai tu 4vn, sẽs thai, tai tu lich su quan su, tan tong phong luu, tong tai tu phong luu, truyen quansu phongluu, ÿïîíñêèå, æàííà, ðàìñòîð  |
| |