01-11-2011, 02:17 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 2 : Vân(8)
Dịch giả : Chengsad
Biên dịch : Lanhdiendiemla
Biên táºp : Chengsad
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Phần VIII: Bi Thống Mạc Danh
Ngay lúc đó chợt phát biến, nó bất ngá» nhìn thấy má»™t viên đã xé gió phi đến, â€œÄÆ°Æ¡ng†má»™t tiếng, dá»… dà ng đánh văng binh khà trong tay Biên Bức!
Biên Bức là cao thá»§ dùng Ä‘ao, cầm Ä‘ao trầm ổn, tuyệt đối sẽ không bị dá»… bị ngưá»i dùng viên đã có thể đánh bay Ä‘ao, hÆ¡n nữa cùng lúc đó, Cá»± Cốt huyệt, Khúc Trì huyệt và Kiên Tỉnh huyệt cá»§a hắn đột nhiên bị Ä‘iểm, láºp tức toà n thân không thể động Ä‘áºy! theo ba huyệt nà y vang lên tiếng nôn á»e, Biên Bức “Hống†má»™t tiếng, thầm biết tất cả công lá»±c đã bị phế bá»!
Thần trì cá»§a Bá»™ Kinh Vân bắt đầu mÆ¡ hồ, nhưng vẫn nghe được giá»ng nói cá»§a má»™t đứa nhá» nói :†Sư phụ, đứa nhá» nà y rất đáng thương, chúng ta hãy cứu nó Ä‘i!â€
Má»™t giá»ng nói trầm thấp đáp :â€ ÄÆ°á»£c.â€
Tức thì, Bá»™ Kinh Vân cảm thấy được ngưá»i bế lên, ngưá»i ôm y là má»™t đứa nhỠáo trắng, đứa nhá» kia lá»™ ra má»™t gương mặt hết sức đáng yêu.
Cuối cùng nó ngất đi.
Biên Bức ở bên cả ngưá»i đổ đầy mồ hôi lạnh, bởi vì trong võ lâm bấy giá», chưa bao giá» có ngưá»i có thể trong má»™t chiêu chế trụ hắn dá»… dà ng, lại còn phế hoà n toà n võ công cá»§a hắn, ngay cả Hùng bang chá»§ cá»§a Thiên Hạ Há»™i võ công cái thế cÅ©ng không là m được. Nhưng ngưá»i nà y lại có thể giở tay nhấc chân dá»… dà ng là m được, cÅ©ng biết võ công cao tuyệt! Hắn vốn có thể má»™t chưởng giết chết Biên Bức, nhưng cÅ©ng không là m như thế.
Biên Bức cảm thấy bên cạnh má»™t tráºn gió nhẹ lướt qua, hắn thÃnh giác cá»±c linh mẫn, biết tuyệt thế cao thá»§ kia và đồ nhi cá»§a y đã ôm Hoắc gia ấu tá» rá»i Ä‘i. Nhưng Biên Bức lại không có má»™t hÆ¡i thoải mái, bởi vì hôm nay võ công cá»§a hắn bị phế, lại không thể mang thá»§ cấp cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên vá» phục mệnh vá»›i Hùng Bá, hắn thầm biết, bản thân mình không khác má»™t ngưá»i chết.
Thá» há»i má»™t ngưá»i chết, có thể không nhẹ nhõm sao?
Tháng tám sắc thu, sương mù phá»§ kÃn dà y đặc, ở chá»— sâu trong sương khói kia, có má»™t dòng suối nhá» nước trong vắt chảy lá» Ä‘á», ven dòng suối, dá»±ng thẳng má»™t gian nhà đá đơn giản.
Sắp đến trung thu, rừng phong quanh nhà dần chuyển sắc Ä‘á», dòng nước trong xanh lững lá», giúp cho gian nhà nà y cà ng cô tuyệt mê ly.
Khi Bá»™ Kinh Vân mở mắt, Ä‘iá»u đầu tiên nó cảm thấy là nó còn chưa chết, nó còn có cÆ¡ há»™i báo thù!
Cảm giác thứ hai, nó Ä‘ang ở trong má»™t gian phòng bà i trà đơn giản ngăn nắp, chá»§ nhân cá»§a gian phòng nhất định là má»™t ngưá»i không câu nệ tiểu tiết, ngưá»i có tÃnh tình cô cao.
Nó nhá»› kỹ bản thân trước khi hôn mê, được má»™t đứa nhỠáo trắng cứu, nó còn nghe được má»™t thanh âm cá»§a nam tá» trầm háºu.
Rốt cuá»™c là ai cứu hắn vỠđây? Ngưá»i nà o có võ công kinh thế hãi tục như váºy, có thể từ dưới Ä‘ao sát thá»§ cá»§a Biên Bức lợi hại như thế cứu nó ra?
Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u lắm, chỉ cháºm rãi ngồi dáºy, láºp tức cảm thấy toà n thân bá»§n rá»§n vô lá»±c, hiển nhiên vết thương má»›i chưa là nh, bất quá vẫn cố sức xuống giưá»ng, đưa mắt chung quanh, phát hiện cánh cá»a mở má»™t ná»a, ở má»™t ná»a đó, nó có thể thấy ngoà i cá»a những rặng trúc thấp bé, lúc nà y sắc trá»i đã gần đến hoà ng hôn, dưới trá»i chiá»u cá»§a hoà ng hôn, má»™t đứa nhá» Ä‘ang ở cạnh rặng trúc cho gà ăn.
Äứa nhá» nà y đúng là đứa bé áo trắng kia!
Äứa bé áo trắng kia đột nhiên quay đầu, nhìn thấy Bá»™ Kinh Vân xuống giưá»ng, vá»™i và ng nói vá»ng ra đại môn :†Sư phụ, đứa nhá» nà y tỉnh lại rồi!â€
Nó hướng vá» bên kia nói chuyện vừa vặn che lấp cá»a, cho nên Bá»™ Kinh Vân không thấy nó nói chuyện cùng ai, chỉ nghe thấy sau cá»a truyá»n đến má»™t thanh âm nói :†Ân, váºy con Ä‘em thuốc trên bà n cho nó uống Ä‘i! Giá»ng nói ngoà i cá»a trầm thấp mà hùng háºu, rồi lại có cá»— cảm giác an bình, Bá»™ Kinh Vân tá»± nhiên nháºn ra giá»ng nói cá»§a y, đúng là ngưá»i đã cứu hắn!
Äứa bé áo trắng gáºt đầu, tức thì chạy và o trong phòng, bưng chén dược trên bà n đến trước mặt Bá»™ Kinh Vân, mỉm cưá»i nói :†Ngươi đã hôn mê má»™t đêm, trước tiên uống bát thuốc nà y Ä‘i!â€
Bây giá», Bá»™ Kinh Vân má»›i nhìn rõ gương mặt cá»§a đứa nhá» kia, ngưá»i trước mắt mà y kiếm mắt sao, tuổi tác tương đương vá»›i mình, nhưng trên mặt lại lá»™ ra má»™t sắc vẻ ôn văn tao nhã, so vá»›i khuôn mặt lem luốc đầu tóc rối bù cá»§a mình, quần áo rách rưới thô kệch, giống như công tá» và tiếu tốt
Song Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng không có tá»± ti vá» hình dáng dÆ¡ bẩn, căn bản nó không quan tâm đến má»i thứ, chỉ là nó trầm tư nhìn chén thuốc kia như thể có Ä‘iá»u riêng.
Mà u thuốc Ä‘en sánh Ä‘áºm đặc, nhìn không thấy đáy, tuy là má»™t chén trà thuốc chữa thương bình thưá»ng, nhưng trong nước trà , nó như nhìn thấy hình ảnh cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên, đột nhiên nó nhá»› đến trước đêm đại thá» cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên, nó cÅ©ng tá»± mình sắc thuốc giống váºy.
Äáng tiếc, trà thuốc nà y không khác, nhưng ngưá»i lại.....
Nghĩ đến đây, trong lòng Bộ Kinh Vân không kìm được đau xót.
Äứa nhỠáo trắng thấy nó không nói má»™t lá»i thất thần nhìn chén trà thuốc, cÅ©ng không có ý đưa tay đón lấy, hình như có ý đỠphòng vá»›i mình, bèn nói :†Äừng sợ! ta gá»i là Kếm Thần, ta và sư phụ đối vá»›i ngươi không có ác ý, thuốc nà y chá» là giúp ngươi mau phục hồi như cÅ© thôi!†phong cách nói chuyện cá»§a hắn thà nh khẩn lạ thưá»ng, nhưng Bá»™ Kinh Vân ngưá»i chìm đắm trong ký ức nhá»› vá» Hoắc Bá»™ Thiên, má»™t lúc cÅ©ng không thấy trả lá»i.
Kiếm Thần thấy hắn trầm tÄ©nh như váºy, cÅ©ng cảm thấy ngạc nhiên.
Lúc nà y, thanh âm trầm háºu kia đột nhiên lại từ cá»a vang lên, nói :†Ngươi bị thương không nhẹ, nhưng má»™t đêm đã có thể tỉnh dáºy, có thể thấy được thể chất phi phà m!â€
Bộ Kinh Vân quay đầu lại vừa nhìn, chỉ thấy một hán tỠthân hình cao lớn không tiếng động lẳng lặng tiến và o phòng.
Hán tá» kia Ä‘ang đưa lưng vá» phÃa trá»i chiá»u(tịch dương) ngoà i phòng, ánh sáng và ng vá»t cá»§a hoà ng hôn chiếu xuống, Bá»™ Kinh Vân thấy hán tá» kia má»™t thân y phục mà u Ä‘en, dưới cằm thưa thá»›t và i sợi râu, đôi mắt lưu lá»™ má»™t loại cô cao uy nghi khiến ngưá»i trần không dám xâm phạm, vẻ mặt như lạnh mà không phải lạnh, như ôn nhu mà không ôn nhu, giống như Ä‘em theo tang thương vô hạn
Bá»™ Kinh Vân tức thì bị nhiếp Ä‘oạt thần khÃ, thầm nghÄ© thế gian lại có ngưá»i có khà độ đến mức nà y. Hoắc Bá»™ Thiên so vá»›i ngưá»i nà y, tầm thưá»ng bao nhiêu, nhưng nó vẫn còn hoà i niệm vá» Hoắc Bá»™ Thiên, cùng má»—i câu nói cá»§a y....
Hắc y hán tá» kia chỉ ngưng mắt nhìn kỹ đứa nhá» vẻ mặt lãnh ý nà y, hắn không ngá» còn phát giác, trong mắt đứa nhá» nà y ngoại trừ lạnh lẽo, còn mang theo Ä‘au thương vô hạn, đó là má»™t loại Ä‘au thương không cách nà o diá»…n tả bằng lá»i, Ä‘au thương sâu táºn xương tá»§y.
Hắc y hán tá» vốn không thÃch nhiá»u lá»i, lúc nà y vừa thấy thần tình đứa nhá» nà y như thế, không nhịn được nói :†Vô luáºn bi thương đến đâu rốt cuá»™c dần dần chỉ là quá khứ, nếu cháu còn muốn sống, sao trước tiên không uống thuốc, đợi thương thế tốt hÆ¡n rồi hãy nói?â€
Câu nói cá»§a hắn giống như có má»™t loại ma lá»±c khiến kẻ khác khó có thể kháng cá»±, Bá»™ Kinh Vân theo lá»i tiếp lấy chén thuốc kia.
Sau khi nó tiếp lấy chén thuốc liá»n má»™t ngụm uống cạn, không vì thuốc đắng mà động dung, mưá»i năm vá» trước, nó đã uống qua không Ãt đắng cay, huống chi chỉ uống má»™t chén ?
Trước tiên trị liệu thương thế má»›i là điá»u quan trá»ng, quan trá»ng nhất là bảo toà n mạng nhá» báo thù cho Hoắc Bá»™ Thiên.
Hắc y hán tá» kia đợi nó uống xong, tiện đà há»i :†Hà i tá», cháu tên là gì ?â€
Hán tá» trước mắt là ân nhân cứu mạng, Bá»™ Kinh Vân không thể không đáp, bèn nói :†Hoắc Kinh Giác! Xin há»i cao tÃnh đạo danh cá»§a thúc thúc?†nó tá»± nháºn là Hoắc Kinh Giác, mà không lá»™ ra tên tháºt là Bá»™ Kinh Vân, chỉ là tưởng nhá»› đến Hoắc Bá»™ Thiên, láºp tức lại nhá»› có ân báo ân, vì váºy má»™t thái độ khác vá»›i bình thương muốn há»i tên cá»§a hắc y hán tá». Hắc y hán tá» kia thản nhiên nói :†Ta không có tênâ€
Bá»™ Kinh Vân ngạc nhiên, thầm nghÄ© trên dá»i sao có ngưá»i lại không có tên? Nhưng cÅ©ng không có há»i tiếp, bởi vì dị nhân giang hồ không muốn tiết lá»™ tÃnh danh mưá»i phần thì có chÃn, hắn cÅ©ng không muốn gây khó dá»… cho ngưá»i.
Kiếm Thần thấy Bá»™ Kinh Vân mở miệng nói chuyện, không khá»i vui mừng đến quên hết má»i thứ, kéo tay Bá»™ Kinh Vân, nhảy cẫng lên nói :†Tốt a! cuối cùng đã nói, tháºt ra lúc đầu ta lo lắng ngươi là má»™t ngưá»i câm đấy!â€
Bá»™ Kinh Vân từ trước đến giá» không quen cùng ngưá»i đến gần như thế, vá»™i và ng hất tay Kiếm Thần, lưỡng lá»± nhìn đứa nhá» hiá»n là nh tao nhã Ä‘ang ngây ra.
Kiếm Thần không để ý đến sá»± đỠphòng cá»§a nó, tiếp tục há»i :†Ngươi không bị câm, váºy tại sao hôm qua gặp bất hạnh, không khóc má»™t tiếng a?â€
Äồng ngôn vô kỵ( lá»i nói cá»§a trẻ thÆ¡ không kiêng nể, suy nghÄ© gì), Kiếm Thần không am hiểu sá»± Ä‘á»i, chỉ tá»± đặt câu há»i, Bá»™ Kinh Vân vốn định như trước không đáp, nhưng nghe nói đến thảm sá»± diệt môn, không nhịn được nói :†Khóc, không giúp được chuyện gì! Chỉ có tỉnh táo, má»›i có thể tìm cÆ¡ há»™i báo thù!†nó từ khi sinh ra đến nay chưa từng khóc, bởi váºy những lá»i nà y từ trong lòng phát ra, giống như mấy lá»i bình thưá»ng, vẻ mặt nhà n nhã kiên định.
Song những lá»i đó và o tai Kiếm Thần, lại khiến nó kinh ngạc dị thưá»ng, nó không nghÄ© đến đứa nhá» trước mắt nà y cùng tuổi vá»›i mình, tÃnh cách lại quáºt cưá»ng như váºy.
Hắc y hán tỠđứng ở má»™t bên sau khi nghe xong, cúi đầu không nói, qua má»™t lúc lâu, má»›i nói :†Kinh Giác, trước tiên tạm thá»i ở lại chữa thương rồi hãy nói.â€
Bá»™ Kinh Vân khe khẽ gáºt đầu, nó không gáºt đầu không được, nó không còn đưá»ng sống để lá»±a chá»n
Cứ như váºy, Bá»™ Kinh Vân tạm thá»i ở lại tiểu cư ven bá» suối.
Tháºt ra nó cÅ©ng không muốn nương nhá» ngưá»i khác, đáng tiếc trá»i đất tuy lá»›n, má»™t đứa trẻ mồ côi mang Ä‘au thương nhưng lại bÆ¡ vÆ¡ không nÆ¡i nương thân.
Ä‚n nhỠở đâu luôn có lắm Ä‘iá»u bất tiện, như cái chá»— ở nhá» bé nà y,, không phải là chá»— nà o cÅ©ng có thể và o được, Kiếm Thần từng nói vá»›i Bá»™ Kinh Vân, sư phụ cá»§a y tuyệt đối không cho phép ai tiến và o gian thạch thất sau phòng, bởi vì Ỡđó để má»™t số đồ quan trá»ng.
Trừ Ä‘iá»u nà y ra, đôi sư đồ nà y đồi xá» vá»›i Bá»™ Kinh Vẫn cÅ©ng không tệ, ngưá»i hán tỠáo Ä‘en đó bình thưá»ng trầm mặc Ãt nói, nhưng má»—i lần ánh mắt tiếp xúc vá»›i Bá»™ Kinh Vân, nó vẫn cảm thấy vị hắc y thúc thúc nà y không há» ghét mình, rất có thể vì Bá»™ Kinh Vân và vị thúc thúc đó Ä‘á»u không thÃch nói chuyện, nên giữa hai ngưá»i như có má»™t loại đồng cảm vi diệu.
TÃnh cách cá»§a Kiếm Thần lại khá nhiệt tình, có Ä‘iá»u y có chút kÃnh sợ sư phụ, vì thế rất Ãt khi nói chuyện vá»›i ông. Ngược lại sau khi Bá»™ Kinh Vân xuân hiện, Kiếm Thần thưá»ng thÃch kiếm hắn nói chuyện phiếm. Ngay cả khi Bá»™ Kinh Vân chẳng đáp lá»i nó, thì dưá»ng như nó vẫn cứ nói mãi không chán, có thể nói má»™t lèo tá»›i ná»a ngà y trá»i.
Từ lá»i kể cá»§a Kiếm Thần, Bá»™ Kinh Vân má»›i biết cái tên “ Kiếm Thần†chẳng phải là tên tháºt cá»§a nó, mà là do sư phụ cá»§a y đặt cho, hóa ra khi hán tỠáo Ä‘en đó má»›i nạp y là m đồ đệ, hi vá»ng tu vi kiếm đạo cá»§a y có thể giống như ánh mặt trá»i ban mai, má»m mà không yếu, sáng mà không chói, vì thế mà lấy tên là “ Kiếm Thầnâ€
Sư đồ y tuy dùng kiếm, nhưng từ khi Bộ Kinh Vân ở đó tới nay, chưa từng thấy hán tỠáo đen đó truyện thụ kiếm pháp cho Kiếm Thần.
Bình thưá»ng Kiếm Thần phần lá»›n chăm nuôi gà qué, quét dá»n nÆ¡i ở, còn hán tỠáo Ä‘en đó cà ng thà n bà hÆ¡n, thương xuyên không biết Ä‘i đâu.
Thế nhưng có má»™t ngà y, Bá»™ Kinh Vân từng thấy ông ta rảnh dá»—i kéo hồ cầm. Tiếng hồ cầm vốn đã buồn bã thê lương, nhưng qua tay ông ta, nó lại cà ng buồn bã hÆ¡n, cà ng thê lương hÆ¡n, như kéo đà n để dốc hết hồi ức Ä‘au thương vô táºn, và những chuyện xưa hiển hách. Tưởng chừng như khiến ngưá»i ta Ä‘au lòng không muốn sống nữa.
Trong lòng hán tỠáo Ä‘en kia lại có ná»—i Ä‘au sâu sắc không chịu nổi như váºy sao? Nhìn tóc mai ngả bạc, và đôi mắt thâm trầm cá»§a ông ta, là biết ông ta đã trải qua hết bi hoan ly hợp, dưá»ng như ông ta đã sá»›m không nên tồn tại trên Ä‘á»i nà y.
Căn bản ông ta là má»™t ngưá»i đã chết.
Má»™t ngưá»i chết không há» không tên.
Và o ngà y thứ ba Bá»™ Kinh Vân ở lại đó, cuối cùng nó cÅ©ng phát hiện ra bà máºt cá»§a đôi sư đồ nà y.
Äêm đó, hắn vốn Ä‘i ngá»§ từ sá»›m, nhưng ngá»§ tá»›i giá» tý, đột nhiên bị những tiếng động lạ là m tỉnh.
Tiếng động tá»›i từ ngoà i phòng, hắn vá»™i đẩy cá»a, nhìn ra ngoà i qua khe cá»a hẹp, không ngá» phát hiện hán tỠáo Ä‘en kia Ä‘ang dạy kiếm cho Kiếm Thần ở trong vưá»n.
Trăng sáng sao thưa, dưới ánh trăng sáng, Kiếm Thần Ä‘ang cầm má»™c kiếm luyện táºp tá»›i mướt mồ hôi, dưá»ng như rất là vất vả. Hán tỠáo Ä‘en thì lại ngồi trên ghế trúc, lặng lẽ nhìn đồ nhi luyện kiếm, không há» lên tiếng. Bá»™ Kinh Vẫn phát kiện ra ngưá»i Kiếm Thần tuy cứng ngắc, nhưng lúc vÅ© động kiếm pháp thì lại tinh diệu vô cùng, má»—i kiếm Ä‘á»u chứa đựng biến hóa vô táºn đằng sau, tháºt đúng là sâu không thể dò. So vá»›i Hoắc gia kiếm pháp, không biết là cao hÆ¡n bao nhiêu lần. Nếu như Kiếm Thần có thể phát huy hết được tinh thần cá»§a kiếm chiêu , hẳn là phải có uy lá»±c vô cùng.
Äáng tiếc Bá»™ Kinh Vân chỉ thấy kiếm chiêu, không nghe được kiếm quyết, vì thế dù có cố nhá»› những chiêu thức nà y, cÅ©ng là uổng công mà thôi.
Äúng lúc đó, kiếm gá»— trong tay Kiếm Thần múa tá»›i ná»a chừng, đột nhiên kiếm ảnh Ä‘an nhau, giữa khoảng không tức thì lóe lên vô số kiếm ảnh ngang dá»c Ä‘an xen, lăng lệ vô cùng, má»™t chiêu kiếm tháºt là bá đạo.
Bá»™ Kinh Vân hÆ¡i chút chấn động, thầm nghÄ©:â€Thế gian lại có kiếm pháp tuyệt diệu như váºy sao?â€
Kiếm thế vốn Ä‘ang mạnh lên, đáng tiếc trong khoảnh khắc đột nhiên yếu Ä‘i, kiếm quang cÅ©ng theo thế kiếm suy yếu từ từ biến mất. Chỉ thấy Kiếm Thần quỳ gục xuống đất không ngừng thở dốc, hán tỠáo Ä‘en há»i:â€Thần Nhi, con quên mất kiếm quyết cá»§a ‘ Bi Thống Mạc Danh’ sao?
Mắt Bộ Kinh Vân sáng lên, té ra chiêu nay có tên là Bi Thống Mạc Danh.
Kiếm Thần lá»™ vẻ xấu hổ, lắc đầu, rồi láºp tức Ä‘em kiếm quyết cá»§a Bi Thống Mạc Danh Ä‘á»c lại má»™t lượt.
Bộ Kinh Vân thấy trong những chiêu kiếm mà Kiếm Thần dùng mới rồi, chiêu nà y là lăng lệ nhất, đáng sợ nhất, lúc nà y đột nhiên chợt nghe thấy kiếm quyết, tức thì thầm nhớ kỹ trong lòng
Chỉ nghe thấy hán tỠáo Ä‘en nói:â€Kiếm quyết thì đã nhá»› đúng rồi, nhưng con lại vẫn không lÄ©nh há»™i được kiếm ý cá»§a Bi Thống Mạc Danh, đáng tiếc, đáng tiếc!â€
Kiếm ý? Bộ Kinh Vân thầm nghĩ, chiêu nà y còn có kiếm ý nữa sao? Kiếm ý của nó rốt cuộc là thế nà o?
Kiếm Thần cÅ©ng Ä‘ang nghiá»n ngẫm lá»i nói nà y cá»§a sư phụ, trong lúc suy nghÄ©, hán tỠáo Ä‘en đã đứng dáºy, nói: â€Thần Nhi, thế nà y thì con phải lấy đêm là m ngà y để luyện kiếm, con vẫn phải nhẫn nại, nếu không khó mà thà nh tà i được.â€
Kiếm Thần Ä‘ang lo sư phụ quở trách, nhưng nghe ông nói như váºy, không khá»i thở phà o, luôn miệng thưa vâng. Hán tỠáo Ä‘en đó đột nhiên liếc mắt nhìn vá» phÃa Bá»™ Kinh Vẫn, rồi quay ngưá»i vá» phòng cá»§a mình.
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
Chữ ký của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 02:18 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 2 : Vân(9)
Dịch giả : Chengsad
Biên dịch : Lanhdiendiemla
Biên táºp : Chengsad
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Phần IX: Bi Thống Mạc Danh
Trong bóng đêm, Bá»™ Kinh Vẫn nhẩm Ä‘á»c lại kiếm thức và kiếm quyết cá»§a Bi Thống Mạc Danh lại má»™t lần, thấy chiêu nà y ảo diệu vô cùng, nhưng lại thấy trong đó còn thiếu gì đó, chẳng lẽ là kiếm ý cá»§a nó?
Cứ như thế, Bá»™ Kinh Vân xem liá»n ba đêm, kỳ thá»±c thương thế cá»§a hắn sá»›m đã khá»i hẳn, nhưng vẫn không có ý rá»i khá»i chá»— nà y, bởi vì hắn đã trầm mê và o trong kiếm thuáºt tinh diệu nà y.
Má»—i đêm, Kiếm Thần Ä‘á»u hết sức ná»— lá»±c luyện kiếm, những kiếm pháp khác y đã luyện khá thà nh thục, nhưng tiếc là chiêu Bi Thống Mạc Danh kia, vẫn không dùng được. Hán tỠáo Ä‘en cÅ©ng không ép nó, nhưng má»—i khi nhìn thấy nó luyện tá»›i Bi Thống Mạc Danh, trong mắt ông như ẩn chứa Ä‘au thương vô hạn.
Tá»›i đêm thứ tư, Kiếm Thần cà ng luyện cà ng tệ, những chiêu kiếm y dùng trước đó đã thuần thục, tá»›i khi phải dùng Bi Thống Mạc Danh, bá»—ng dưng trượt tay, kiếm gá»— trong tay rÆ¡i xuống đất! Hán tỠáo Ä‘en ở bên cạnh lại không hỠđổi sắc mặt, tá»±a hồ má»i thứ Ä‘á»u trong dá»± liệu cá»§a ông ta.
Kiếm Thà n hổ thẹn vô cùng, á»§ rÅ© quỳ xuống :â€Äồ Nhi bất tà i, luyện bao đêm rồi, nhưng vẫn không nắm được mấu chốt cá»§a chiêu nà yâ€.
Hán tỠáo Ä‘en không trả lá»i ngay, hồi lâu sau má»›i nói :â€Chiêu Bi Thống Mạc Danh nà y, phải phát ra từ bên trong, lÄ©nh há»™i bằng tâm, Thần Nhi, con cần gì phải gấp như váºy?â€
Bá»™ Kinh Vân thấy hai ngưá»i như váºy, thầm nghÄ© :â€Kiếm pháp cá»§a vị hắc y thúc thúc nà y thần diệu như thế, nếu có thể được ông ta dốc túi truyá»n cho, nhất định có thể tá»± tay giết chết tên hung đồ Hùng Báâ€.
Tuy nói là váºy nhưng là m thế nà o má»›i được hán tỠáo Ä‘en thu hắn là m đồ đệ đây?
Trong lòng nó dá»± tÃnh, nếu như muốn hán tỠáo Ä‘en thu hắn là m độ đệ, ắt phải thể hiện tư chất và thá»±c lá»±c cá»§a bản thân, nếu như có thế thắng được Kiếm Thần, cÆ¡ há»™i sẽ cà ng lá»›n hÆ¡n, thế nhưng kiếm pháp mà Kiếm Thần há»c rất cao thâm, nó biết Hoắc gia kiếm pháp chẳng phải là địch thá»§, may mà Kiếm Thần vẫn chưa thà nh thạo kiếm pháp kia, mà mình thình đã thà nh thạo Hoắc gia kiếm pháp, chưa chắc đã bại được.
Vừa nghÄ© tá»›i đây, lòng Bá»™ Kinh Vân trở nên kÃch động, cÅ©ng không suy nghÄ© kỹ, cầm lấy má»™t cây gáºy trúc bên cá»a nhảy ra ngoà i.
Hà nh động nà y láºp tức kinh động Kiếm Thần, y không khá»i kinh ngạc :â€A! Kinh Giác, ngươi …. Ngươi còn chưa ngá»§ sao?â€
Trong lòng thì nghĩ rốt cuộc Bộ Kinh Vấn có nhìn trộm mình luyện kiếm hay không.
Hán tỠáo Ä‘en thì vẫn bình tÄ©nh, tá»±a hồ sá»›m đã biết đứa nhá» nà y xem trá»™m nhiá»u đêm rồi, Bá»™ Kinh Vân Ä‘i tá»›i trước mặt ông ta, đột nhiên nói :â€Thúc thúc, cháu đã được chân truyá»n Hoắc gia kiếm pháp, không biết có thể chỉ giáo hay không?â€
Lá»i nó tuy đơn giản, nhưng ý tứ lại không thể rõ hÆ¡n, câu nà y là khiêu chiến vá»›i Kiếm Thần!
Hán tỠáo Ä‘en nhìn cặp mắt quáºt cưá»ng cá»§a Bá»™ Kinh Vân, suy nghÄ© chốc lát, rồi quay qua nói vá»›i KiếmThần :â€Hoắc gia kiếm pháp lấy nhân nghÄ©a là m gốc, Thần Nhi, con và Kinh Giác giao lưu má»™t chút Ä‘i!â€
Kiếm Thần lá»™ vẻ do dá»± nói :â€Sư phụ, thương thế cá»§a Kinh Giác chưa là nh, sợ là con nhất thá»i lỡ tay…â€
Nói rồi đưa mắt nhìn Bá»™ Kinh Vân, chỉ thấy thần sắc hắn rắn rá»i, chẳng há» có vẻ bệnh hoạn như trong tưởng tượng cá»§a y.
Hán tứ áo Ä‘en nói :â€Äừng sợ! Con táºp kiếm lâu rồi, Ä‘ang thiếu kinh nghiệm lâm tráºn, thá» thôi thì có sao?â€
Hai đứa nhá» vừa nghe lá»i hán tỠáo Ä‘en nói thì láºp tức nhìn nhau, ngưng thần đỠphòng.
“ Nhưng đến Ä‘iểm láºp tức dừng lại!†hắc ý hán tá» kia nói.
Kiếm Thần láºp tức đứng dáºy, nâng kiếm ngang ngá»±c, lá»™ khà độ cá»§a má»™t kiếm khách, nói vá»›i Bá»™ Kinh Vân :â€Nếu đã như váºy, Kinh Giác, xin chỉ giáo.â€
Chữ ‘giáo’ còn chưa rá»i khá»i miệng, Bá»™ Kinh Vẫn đã ra tay trước chiếm tiên cÆ¡, chém tá»›i má»™t kiếm! Tốc độ cá»§a kiếm, đã vượt qua cá»±c hạn cá»§a nó, bởi vì nó tá»± biết Hoắc gia kiếm pháp không bằng kiếm pháp cá»§a đối thá»§, chỉ có cách ép được địch thá»§ trước, má»›i có hi vá»ng chiến thắng, vị váºy tấn công trước! Trong chá»›p mắt kiếm đã đâm tá»›i trước mắt Kiếm Thần, Kiếm Thần tuy lần đầu so tà i vá»›i ngưá»i, nhưng không há» có vẻ hoảng sợ, ngược lại cà ng trấn định tá»± nhiên.
"Ba" má»™t tiếng, má»™c kiếm đánh truÌng trúc bổng, Bộ Kinh Vân mượn lực phản chấn khai ra!
Hai ngưá»i giao thá»§ liá»n phân ra hay dở ngay, Kiếm Thần được sư phụ tận tâm tà i bồi, không chỉ có kiếm pháp kỳ tinh, maÌ€ ngay cả ná»™i lá»±c cũng hÆ¡n Bộ Kinh Vân má»™t báºc. Ngồi ở má»™t bên hắc y hán tá» không khá»i trong lòng thầm khen: "Thần nhi khà độ ung dung, má»™t kiếm naÌ€y phá được tâÌt cả kiêÌm thêÌ!"
Bá»™ Kinh Vân đứng ở tại chá»—, nó không tin một kiêÌm liền biÌ£ KiêÌm Thần Ä‘aÌnh ra laÌ€m chiÌnh mình bị đẩy lui. QuaÌ nhanh!, Thoáng chốc trong lúc đó, trong lòng dần trầm xuôÌng.
Kiếm Thần lá»… phép khom ngưá»i , noÌi: "Äa tạ."
Bá»™ Kinh Vân trong lòng biết Ä‘uÌ£ng phải kiÌ€ Ä‘iÌ£ch, song bây giờ nhận thua, thiÌ€ không coÌ hi voÌ£ng thăÌng được nữa, hắc y thúc thúc cũng nhìn hắn không thôi.
ÄaÌnh, mặc dù thâÌt bại, nhưng không Ä‘aÌnh, thiÌ€ tất bại không thể nghi ngá»!
Tâm niệm vừa động, láºp tức dùng lại Hoắc gia kiếm pháp công hướng Kiếm Thần, lần nà y thế công tuy không nhanh bằng kiếm thÆ°Ì nhâÌt, nhưng ra chiêu kÃn đáo, thế đạo cà ng sắc bén, chiêu chiêu không chút lưu tình. Song Kiếm Thần thân thá»§ nhanh nhẹn dị thưá»ng, ngăn cản dá»… dà ng.
Hắc y hán tá» thâÌy Bộ Kinh Vân ra chiêu như thế, thầm nghÄ©: "Kinh giác tâÌn công không ngá»›t, không để lại đưá»ng sống, hiểm độc như váºy, tháºt là háºu bối hiếm thấy!"
Lại thấy Kiếm Thần vẫn chỉ thá»§ chứ không tấn công, laÌ€ y muôÌn nhường cho đôÌi phương, lại nghĩ: "Thần nhi tiÌnh caÌch thiện lương, laÌ€ người hoÌ£c kiêÌm maÌ€ không coÌ chiÌ tiêÌn thủ, tháºt laÌ€ không toà n vẹn!
Äang ở thÃªÌ khoÌ phân giải, Bộ Kinh Vân thâÌy Kiếm Thần chỉ thá»§ chứ không tấn công, thầm nghĩ đối phương khinh thường miÌ€nh, kÃch phát lệ khiÌ của nó, kiếm thế trở nên cứng cá»i! Hai ngưá»i giao đấu hÆ¡n mười chiêu, Kiếm Thần trong lòng khoÌ nghĩ: "TiêÌp tuÌ£c dây dưa như thÃªÌ naÌ€y không phải laÌ€ biện pháp! NêÌu để Bộ Kinh Vân ngẫu nhiên tìm được sÆ¡ hở tâÌt sẽ baÌ£i ngay, đến lúc đó sợ răÌng sẽ phuÌ£ Æ¡n giáo dưỡng của sư phuÌ£, ta không thể bại!" Kiếm Thần suy nghÄ© như váºy, đột nhiên Ä‘em kiêÌm trong tay xuâÌt ra, bắn ngược hướng về phiÌa Bộ Kinh Vân, đúng là kiếm thưÌc "Mạc Danh Kì Diệu" trong kiêÌm phaÌp maÌ€ sư phuÌ£ Ä‘ã daÌ£y. KiêÌm chiêu chủ yêÌu sử duÌ£ng kĩ xảo, coÌ thể lâÌy phương vị khó có thể dá»± liệu quay lại táºp kÃch địch nhân, Bộ Kinh Vân không kiÌ£p phản ưÌng, cổ tay phải láºp tức trúng kiếm, trúc bổng trong tay liền biÌ£ rÆ¡i ra!
“Ba ba" hai tiếng, trúc bổng rơi trên mặt đất, tựa như tâm của Bộ Kinh Vân rơi trên mặt đất nát bấy! Thắng bại đã phân?
Bá»™ Kinh Vân ngÆ¡ ngác đứng tại chá»—, nó thất bại? Sử duÌ£ng kiếm pháp của nó căn bản không cách nà o có thể thắng được Kiếm Thần? Nhưng nêÌu baÌ£i bởi KiêÌm Thần, tâÌt cả hy voÌ£ng baÌo thuÌ€ của hăÌn đều hôi phi yên diệt!
Nó không cam lòng!
Trong thoáng chốc, nhiá»u năm qua chiÌ£u đựng đủ loại cay đăÌng, huyết hải thâm cừu cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên, khăÌc sâu vaÌ€o traÌi tim beÌ nhỏ của nó, nó không thể không phát tác!
Nó tuyệt không thể bá» qua như thêÌ, nó oán háºn lão thiên, oán háºn váºn mệnh! Oán háºn vạn váºt trong thiên địa !
Háºn háºn háºn háºn háºn …… háºn!
ChiÌ€m đăÌm trong cừu hận một khăÌc, Bộ Kinh Vân trên mặt bá»—ng dưng má»™t tráºn rõ rà ng, đột nhiên nó như hiểu được cái gì Ä‘oÌ!
ÄuÌng rồi! LaÌ€ kiếm ý, kiếm ý cá»§a Bi Thống MaÌ£c Danh! nó rốt cuá»™c đã hiểu được!
Nhanh như tia chá»›p nó nhặt trúc bổng trên mặt đâÌt, nhảy lên giữa không trung, nó muôÌn tái chiến, nó không trừ thá»§ Ä‘oạn, tháºm chà dùng tá»›i kiếm pháp của đối thá»§!
Thù sâu như biển! Bá»™ Kinh Vân trên lưng mang nặng bi thống dá»i núi lấp bể, Ä‘iên cuồng xuâÌt ra má»™t thức - Bi Thống MaÌ£c Danh! Khoảnh khắc naÌ€y, cây cối bốn phÃa dưá»ng như biÌ£ cảm động, sa sa tác hưởng, giống như hoà i niệm tiêÌng khoÌc oan tình của dạ quá»·!
Bi cùng thống trong lòng Bộ Kinh Vân không ngừng Ä‘an xen vaÌ€o nhau, trên tay nó xuâÌt ra bóng kiếm đột nhiên lần lượt thay đổi hóa thà nh võng kiếm tung hoà nh đầy trá»i hướng tá»›i Kiếm Thần lao xuống.
Kiếm Thần thâÌy Bộ Kinh Vân từ không trung Ä‘aÌnh xuống chiêu thưÌc đúng laÌ€ Äi Thống MaÌ£c Danh, không khá»i kinh ngạc tại chá»—!
Ngay cả hắc y hán tá» luôn luôn tỉnh táo cũng biến sắc, thầm nghÄ©: "Bi Thống MaÌ£c Danh? nó có thể há»c trá»™m được, ngá»™ tÃnh cá»±c cao!"
Kiếm Thần mặc dù kinh ngạc, nhưng không hổ là kỳ tà i luyện kiếm, đối thá»§ sử dụng Bi Thống MaÌ£c Danh, y tá»± nhiên cũng sử duÌ£ng Bi ThôÌng MaÌ£c Danh ra ngăn cản. Trong chôÌc laÌt, mặt đất lại má»c lên má»™t kiếm võng, đón lấy võng kiếm cá»§a Bộ Kinh Vân.
Võng Kiếm đầy trá»i chaÌ£m nhau, nhất thá»i phát ra liên miên "Ba ba" tiếng vang chói tai!
Kiếm thần sở dĩ Ä‘ã tập luyện chiêu naÌ€y nhiều lần rồi nên xuâÌt ra cũng thuần thuÌ£c hÆ¡n Bộ Kinh Vân, đáng tiếc y thuở nhỠđược sư phụ tận tâm che chở, có thể nói laÌ€ trá»i sinh êm ấm, trong lòng y cÅ©ng không có bi thống!
BoÌng kiêÌm chaÌ£m nhau, võng kiêÌm của y lập tưÌc tan vỡ, kiêÌm ở trong tay cũng biÌ£ võng kiêÌm của Bộ Kinh Vân aÌp chêÌ, Bộ Kinh Vân thuáºn tay xuâÌt ra má»™t chiêu, má»™c kiếm tức thì rá»i tay, băÌn nhanh vá» phÃa hắc y hán tá» Ä‘ang xem cuá»™c chiến , Kiếm Thần chấn động, hô to: "Sư phụ, cẩn tháºn!"
Hắc y hán tá» noÌ£ vẫn Ä‘ang nhìn hai ngưá»i đồng thá»i sá» xuất Bi Thống MaÌ£c Danh, liền thâÌy mộc kiêÌm bay đêÌn ngay trươÌc mặt, trong lòng còn Ä‘ang ngẫm nghÄ©: "nếu không phải Hoắc gia kiếm pháp cuÌ€ng kiếm pháp cá»§a ta coÌ€n coÌ má»™t khoảng cách, lâÌy tư chất cá»§a Kinh giác, tuyệt không hề thua keÌm Thần nhi, đáng tiếc, trong thế kiếm của nó lai bao haÌ€m lệ khà vô cùng, cổ lệ khà naÌ€y khiến nó ……" nghÄ© tá»›i đây, chuôi má»™c kiếm như tia chÆ¡Ìp bay tÆ¡Ìi, coÌ€n caÌch trươÌc mặt hai tâÌc, y vẫn không để ý, giá» phút nà y ánh mắt nhanh choÌng rÆ¡i trên má»™c kiếm, bá»—ng dưng, má»™c kiếm một trận vặn vẹo, rÆ¡i xuôÌng mặt đất!
Một caÌi aÌnh măÌt của y cÅ©ng laÌ€m cho thanh mộc kiêÌm cong queo, tu vi cực cao, đương thá»i vô song! Kiếm thần không ngá» tá»›i chÃnh sư phụ mình võ nghệ dÄ© nhiên lại đạt cảnh giá»›i cao thâm như thế, Bộ Kinh Vân lại cà ng kinh ngaÌ£c, thế gian tháºt có cao nhân như váºy? NêÌu như được y truyá»n thụ, ngaÌ€y báo thù sẽ không coÌ€n xa nữa!
Láºp tức Bộ Kinh Vân không há» chần chá», nó từ trươÌc đêÌn giờ không chiÌ£u khuâÌt tâÌt, nhưng viÌ€ Hoắc Bộ Thiên, quyÌ€ xuôÌng trước mặt hắc y hán tá», noÌi: "Thỉnh thúc thúc thu cháu là m đồ đệ!" Nó không biêÌt laÌ€m caÌi giÌ€, cũng chẳng biêÌt noÌi giÌ€ cả, chỉ si ngốc cúi đầu, chờ hắc y hán tá» trả lời, nhưng qua một hồi lâu maÌ€ vẫn không thâÌy trả lời. Má»™t lúc sau, đột nhiên nghe Kiếm Thần noÌi: "Kinh giác, đứng lên Ä‘i!"
Bá»™ Kinh Vân lúc nà y má»›i ngẩng lên, phát giác hắc y hán tá» không thâÌy tung tÃch, trước mắt hiện lên má»™t tráºn u buồn.
Kiếm Thần như sao lại không hiểu, lựa lời an á»§i : "Sư phụ Ä‘ã trở vá» phòng nghỉ ngÆ¡i, nêÌu ngưá»i không cự tuyệt ngươi, thiÌ€ nhâÌt Ä‘iÌ£nh Ä‘ang phân vân!"
Bộ Kinh Vân nhìn phòng ngủ của hắc y hán tỠ, cũng không lên tiếng.
đêm lạnh như nước.
Hắc y hán tá» noÌ£ vẫn nằm trên giường, ngắm nhìn bầu trá»i trăng sáng, nhá»› về một Ä‘oaÌ£n chuyện xưa …… bởi vì hôm nay y nhìn thấy Bộ Kinh Vân xuất ra chiêu Bi Thống MaÌ£c Danh!
Y vẫn nhá»› kỹ, má»™t thưÌc naÌ€y, năm Ä‘au thương đó ……
Năm ấy tu vi kiếm thuáºt cá»§a y Ä‘ã đạt cá»±c đỉnh, thanh vá»ng cực cao, đáng tiếc trong chốn giang hồ kết nhiá»u ân oán, rốt cục rươÌc lâÌy hoÌ£a.
LuÌc y trở vá» sau một thá»i gian Ä‘i xa, phát giác ái thê đã bị cừu gia giết chết, y tháºm chà không biết laÌ€ kẻ thuÌ€ naÌ€o gây nên, muốn báo thù cũng không biêÌt hươÌng đêÌn ai cả!
Y ôm chặt thi thể ái thê ngây ngưá»i ba ngaÌ€y ba đêm, không ăn không ngủ, Ä‘au xót gần chết, nhưng khóc không ra nước mắt! Y nguyện bản thân có thể khóc lá»›n má»™t hồi, nhưng là hết lần nà y tá»›i lần khác đều không ra nửa gioÌ£t nước mắt ……
BâÌy giờ y má»›i hiểu được, bi thống lá»›n nhất cÅ©ng không phải là rÆ¡i lệ, là má»™t ngưá»i chịu đựng bi thống cực Ä‘iểm mà không rÆ¡i ra nước mắt thì bi thống Ä‘oÌ má»›i là khoÌ chiÌ£u đựng nhâÌt!
Ngay đêm thÆ°Ì ba, đêm đó trời mưa to, y không aÌp chÃªÌ nổi bi thống trong lòng, ôm lấy thi thể cá»§a thê tỠđưa vaÌ€o phòng, trong cÆ¡n mưa, Ä‘iên cuồng muÌa kiếm!
Nếu không có cách nà o để khóc, y muôÌn Ä‘em tâÌt cả bi thôÌng trong loÌ€ng phaÌt tiêÌt trên thân kiêÌm!
Vì váºy y Ä‘ã saÌng taÌ£o ra chiêu thức naÌ€y, viÌ€ tình mà sinh ra má»™t thức - Bi Thống MaÌ£c Danh, khiến tất cả má»i váºt trong vòng mưá»i trượng bị phá há»§y hoà n toà n, ngay cả hạt mưa cÅ©ng không có caÌch naÌ€o rÆ¡i xuôÌng mặt đâÌt trong phaÌ£m vi võng kiêÌm!
Äây là Bi Thống MaÌ£c Danh!
Nước mắt rồi dần rá»a sạch ná»—i Ä‘au
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 02:20 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 2 : Vân(10)
Dịch giả : Shihararu+ Chengsad
Biên dịch : Lanhdiendiemla
Biên táºp : Chengsad
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Phần X: Anh Hùng Kiếm
Sau đó, y viÌ€ bi thống quá độ mà hiểu được tâÌt cả thế sá»± đều laÌ€ hư không, beÌ€n giả chết thoái ẩn, không há» nhắc tá»›i tên mình.
Bởi vì bi thống maÌ£c danh chiÌnh laÌ€ chuyển bi thôÌng trong lòng phaÌt lên kiêÌm trong tay, kiếm ý áp đảo kiếm thức bằng kiếm quyết. Người sử kiêÌm trong loÌ€ng caÌ€ng bi thôÌng, caÌ€ng dễ daÌ€ng năÌm lâÌy caÌi tinh tuÌy của kiêÌm chiêu. Hắc y hán tá» cảm thấy Kiếm Thần chưa từng khổ cá»±c, noÌ chưa bao giá» trải qua biến cố thảm sá»±, trong lòng không coÌ bi thống, luyện nữa cÅ©ng là uổng công
Bá»™ Kinh Vân sau khi từ bá» việc há»c trá»™m,lại tá»± Ä‘em thân bất hạnh nhập vaÌ€o trong kiêÌm chiêu, Ä‘uÌng laÌ€ một kẻ có thể đà o tạo thà nh tà i hiêÌm hoi! Một đưÌa nhỏ như vậy, nếu chuÌ tâm tà i bồi thiÌ€ sẽ coÌ một ngaÌ€y, nhất định có thể Ä‘em kiếm đạo phát dương quang đại!
Song, y cÅ©ng hiểu được, sau vẻ mặt laÌ£nh luÌ€ng của Bộ Kinh Vân, chưÌa đựng đầy ai oaÌn, cừu háºn cuÌ€ng lệ khÃ, giôÌng như không thể quên được những việc trươÌc kia. Nếu nó có một ngaÌ€y kiêÌm nghệ Ä‘aÌ£i thaÌ€nh, sợ rằng ……
Tháºt sá»± là không thể lường trươÌc được. Dạy, hay là không dạy?
Y trầm tư cả hồi lâu, trong lòng thầm quyết định.
SaÌng sÆ¡Ìm, luÌc Bộ Kinh Vân vừa má»›i xuống giưá»ng liá»n nghe thấy ngoà i phòng truyá»n đến những tiếng động lạ, Vì váºy liền Ä‘i đến xem rốt cục laÌ€ chuyện giÌ€, chỉ thấy Kiếm Thần Ä‘ang được hắc y hán tá» dạy luyện kiếm.
Bá»™ Kinh Vân hÆ¡i ngạc nhiên. LuÌc trươÌc hai ngưá»i bá»n há» viÌ€ sợ miÌ€nh biêÌt nên biÌ mật nửa đêm luyện kiêÌm, nhưng hôm nay lại công nhiên luÌc sáng sá»›m luyện võ, tháºt khiêÌn người khaÌc không thể hiểu được!
Kiếm Thần vừa thấy Bộ Kinh Vân tức thì nhoẻn miệng cưá»i, noÌi: "Ngươi dáºy rồi!"
Hắc y hán tá» noÌ£ vẫn quay lưng về phiÌa Bộ Kinh Vân, bá»—ng nhiên quay đầu laÌ£i, ánh mắt bao hà m noãn ý, noÌi: "Dáºy rồi! cháu cÅ©ng lại đây nhìn xem Thần nhi luyện kiếm Ä‘i!"
Bá»™ Kinh Vân vạn lần không ngá» tÆ¡Ìi đột nhiên y noÌi vậy, vá»™i ưÌng tiêÌng "Vâng", sau Ä‘oÌ liền chaÌ£y nhanh tÆ¡Ìi.
Hắc y hán tá» ná» cưá»i ấm áp, láºp tức dạy Kiếm Thần, nói :†Yếu quyết kiếm pháp, chÃnh là hình ý tương thông, không có tư thế nhất định....â€
Bộ Kinh Vân đứng ở bên cạnh, một bên nghe y giảng giải, một bên nhìn Kiếm Thần múa kiếm không ngừng.
Tâm ý cá»§a hắc y thúc thúc nà y, đương nhiên nó tâm lÄ©nh thần há»™i, trên mặt không khá»i nổi lên má»™t tia vui sướng, hắc y thúc thúc nà y tá»±a hồ kế tiếp sau Hoắc Bá»™ Thiên, ngưá»i thứ hai đối tốt vá»›i nó.
Lần nà y, nó tuyệt không thể để mất cơ hội.
Vì váºy, Bá»™ Kinh Vân má»—i ngà y Ä‘á»u đứng ở bên cạnh hắc y hán tá» nghe, chỉ là tá»± nghe , hắc y hán tá» ná» cÅ©ng không có trá»±c tiếp dạy nó, cÅ©ng thá»§y chung không nói qua muốn thu nó là m đồ đệ chÃnh thức.
Bá»™ Kinh Vân dù sao cÅ©ng không còn nÆ¡i nà o có thể đến, cÅ©ng mừng rỡ thÃch thú nghe đà m kiếm luáºn đạo, há»c thêm được má»™t chút vá» kiếm đạo, có rất nhiá»u thứ mà Hoắc Bá»™ Thiên không nói đến, và như thúc thúc ná» từng nói, cảnh giá»›i cao nhất cá»§a kiếm đạo không phải là nhân kiếm hợp nhất, mà là nhân kiếm lưỡng vong! Bá»™ Kinh Vân ngay cả nhân kiếm hợp nhất cÅ©ng không rõ, chứ nói gì đến nhân kiếm lưỡng vong.
Theo váºy mà nói, kiếm pháp cùng kiếm quyết bác đại tinh thâm dà n trải vô táºn, phảng phất xa vá»i há»c mãi không hết, cà ng chá»› có vá»ng tưởng đạt đến cảnh giá»›i nhân kiếm hợp nhất hoặc nhân kiếm lưỡng vong!
Ngoà i trừ luyện kiếm, bởi vì tết trung thu gần ká», hắc y hán tá» ná» cÅ©ng trở vá» dẫn nó và Kiếm Thần đến thị trấn mua đồ, Bá»™ Kinh Vân má»›i biết nguyên lai nó ở má»™t gian khách Ä‘iếm huyên náo trong trấn, tên là “ Trung Hoa cácâ€.
Trung Hoa các ? nó tầm thưá»ng như thế, nhưng là ông chá»§ cá»§a má»™t gian khách Ä‘iếm, ná»™i tinh tháºt không thể tưởng tượng nổi!
Khi trở vá», ba ngưá»i Ä‘i qua má»™t tòa miếu sÆ¡n thần suy tà n, Kiếm Thần chợt nổi tâm tÃnh trẻ thÆ¡, đỠnghị nói :†Sư phụ, sắp tá»›i Trung Thi, đồ nhi muốn đến miếu sÆ¡n thần nguyện cầu má»™t Ä‘iá»u, có được không?â€
Phong tục của dân gian đã ăn sâu và o dân tâm, ngay cả là Kiếm Thần bạch y cũng không ngoại lệ, hắc y hán tỠtuy là không nói, nhưng không phản đối. Bộ Kinh Vân tựa hồ không nguyện ý và o thần miếu, nhưng cũng không có là m trái.
Hoang sÆ¡n cổ miếu, rất Ãt ngưá»i thăm viếng, ngay cả ngưá»i giữ miếu cÅ©ng không thấy bóng dáng, trên mình Bồ Tát phá»§ đầy mạng nhện cùng bụi bặm, thoáng nhìn cÅ©ng không rõ hình dạng gì, chẳng biết cung phụng Bồ Tát ra sao.
Trước thần án lại không có hương nến, Kiếm Thần cÅ©ng không để ý, cÅ©ng không úy kỵ má»™t thân bạch y cá»§a mình, cứ như váºy quỳ trên mặt đất, hai tay chắp thà nh chữ tháºp, thì thà o vá» phÃa Bồ Tát nói :†TÃn nam Kiếm Thần, cầu bồ tát phù há»™ cho sư phụ thân thể an khang, còn cầu Bồ Tát phù há»™ cho sư phụ có thể thu nháºn Kinh Giác là m đồ đệ....â€
Tâm nguyện bình thưá»ng, chúc phúc bình thưá»ng, lúc nà y nó phảng phất không há» là má»™t nam hà i há»c kiếm, mà như má»™t đứa nhá» bình thưá»ng, ở đó cầu xin trá»i cao Ä‘em bình an đến cho song thân nó.
Tuy hắn chỉ thì thà o nói nhá», song núi hoang tịch mịch, hắc y hán tá» ná» vẫn nghe được hết sức rõ rà ng.
Hắc y hán tá» sau khi nghe xong, vẻ mặt vui mừng, Bá»™ Kinh Vân thấy Kiếm Thần quan tâm đến mình như thế, trong lòng âm thầm cảm kÃch.
Kiếm Thần còn Ä‘ang lầm rầm không biết khấn cái gì, đột nhiên nói vá»›i Bá»™ Kinh Vân :†Kinh Giác, sao ngươi không cùng ta cầu thần? chẳng lẽ ngươi không muốn sư phụ nháºn ngươi là m đồ đệ sao ?â€
Bá»™ Kinh Vân cảm kÃch hắn má»™t phen thà nh ý vừa rồi, không đà nh lòng lạnh lùng không đáp như thưá»ng ngà y, vì váºy thản nhiên nói :†Tâm là thần, thần là tâm, nếu muốn há»i thần, trước tiên tá»± há»i tâm!â€
Lá»i nói nà y như đúng mà không đúng, như tà mà không tà , Kiếm Thần lịch duyệt còn non ná»›t, đương nhiên không giải thÃch được ý đó, hắc y hán tá» ná» sau khi nghe xong cÅ©ng không nói nhưng thầm dấy lên cảm xúc, láºp tức há»i :†Kinh Giác, những lá»i nà y cá»§a cháu là nghe được từ đâu?â€
Bá»™ Kinh Vân nói :†Tá»± cháu nói.â€
Hắc y hán tá» ná» thoáng động dung, không nghÄ© tá»›i má»™t đứa nhá» lại có thể nói ra những lá»i như váºy, vì váºy lại nói :†Ta đây cÅ©ng không há»i thần, ta há»i cháu! Tâm cá»§a cháu rốt cuá»™c suy nghÄ© cái gì?â€
Bá»™ Kinh Vân lạnh lùng ngưng mắt nhìn lên tượng Bồ Tát, cháºm rãi xuất ra hai chữ :†Háºn thiên(háºn trá»i)!â€
“Háºn thiên?†hắc y hán tá» lại ngẩn ra, há»i :†Vì sao cháu phải háºn trá»i?â€
Bá»™ Kinh Vân im lặng, nó vốn cÅ©ng muốn hắc y hán tá» hiểu được tâm ý cá»§a nó, nó cÅ©ng muốn má»i ngưá»i khác hiểu rõ, đáng tiếc, căn bản nó không biết biểu đạt tâm ý cá»§a mình như thế nà o, nó lại cà ng không biết là m sao để biểu đạt mối háºn cá»§a mình vá»›i tạo hóa trá»› trêu!
Kế phụ nó - Hoắc Bá»™ Thiên cả Ä‘á»i theo nhân nghÄ©a, kết quả thân đầu má»—i nÆ¡i, gặp thảm diệt môn! Nhưng tên Hùng Bá nà y lại vẫn tiêu dao khoái hoạt, hiển hách giang hồ. Giả như lão thiên có biết, hoắc trên Ä‘á»i tháºt có Bồ Tát minh xét nhân quả, váºy vì sao không trả má»™t cái công đạo cho Hoắc Bá»™ Thiên? Rốt cuá»™c còn có thiên đạo không?
Hắc y hán tá» nhìn nó trà n ngáºp vẻ phẫn háºn, biết nó không muốn trả lá»i chuyện nà y, vì váºy chuyển há»i :†Ngoại trừ hân thiên, cháu còn ngưá»i nà o không?â€
Bá»™ Kinh Vân nhất thá»i huyết khà nổi lên, khác vá»›i vẻ lạnh lùng thưá»ng ngà y, nghiến chặt răng nói :†Hùng Bá!â€
“Tại sao?â€
Bá»™ Kinh Vân không muốn giải thÃch vì sao, giải thÃch cÅ©ng chỉ vô dụng, nó chỉ nhìn hắc y hán tá», nghÄ©a vô phản cố ( quả quyết má»™t sá»± tháºt không đổi) nói :†Ngưá»i nà y không thể không giết!â€
Hoắc y hán tá» ná» cùng nó đối mắt má»™t lúc lâu, rốt cục hướng lên trá»i hÃt má»™t hÆ¡i dà i, than nói :†Rất tốt....rất tốt....â€
Y nói rồi bước ra ngoà i trước tiên.
Ngà y 11 tháng 8
Sáng sá»›m Kiếm Thần tá»± mình chuẩn bị đầy đủ Ãt trúc và lụa, hồ dán là m hoa đăng, giống như hân hoan vô cùng, thứ nà y như đồ chÆ¡i cá»§a trẻ thÆ¡, má»—i má»™t đứa nhá» Ä‘á»u yêu thÃch không buông tay, Kiếm Thần chỉ má»›i mưá»i tuổi, tất nhiên cÅ©ng không ngoại lệ.
Chỉ có Bá»™ Kinh Vân là ngoại lệ, nó Ä‘ang ôm gối ngồi cạnh cá»a xem Kiếm Thần báºn rá»™n vô cùng, cÅ©ng không biết niá»m vui thú ở đâu?
Kiếm Thần má»™t bên báºn rá»™n má»™t bên há»i Bá»™ Kinh Vân nói :†Kinh Giác, ngươi Ä‘ang nhà n rá»—i nhà m chán, sao không là m má»™t cái Ä‘i?
Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng không trả lá»i, liá»n đứng dáºy Ä‘i vá» phÃa sau nhà lững thững nhà n nhã, khi nó đến phÃa sau nhà , lúc nà y má»›i nhá»› Kiếm Thần từng nói qua, sư phụ tuyệt không tha cho bất cứ kẻ nà o dám đến gian thạch thất phÃa sau nhà , bởi vì trong phòng có chút trá»ng yếu dị thưá»ng gì đó!
Rốt cuá»™c là váºt gì trá»ng yếu và thần bà như thế? Bá»™ Kinh Vân vốn không có tÃnh tò mò gì đó, nhưng khi nó Ä‘i ngang qua cá»a gian thạch thất thì, đột nhiên nó cảm thấy trong phòng có má»™t loại cảm giác khác thưá»ng lan ra!
Äó là má»™t loại lá»±c lượng rất kỳ quái, là m nó lo sợ bất an, không khá»i đến gần cá»a để nhìn, nhưng thấy cánh cá»a vẫn chưa đóng, vì váºy thuáºn thế đẩy cá»a, láºp tức phát giác trong phòng má»™t mảng hôn ám.
Nó vá»™i và ng lấy há»a táºp thắp sáng đèn trên vách, nhất thá»i trước mắt sáng ngá»i, trong phòng quả nhiên treo đầy các loại kiếm khác nhau, có dà i, có ngắn, cong, rá»™ng, hình rắn, còn có gẫy, Ãt ra cÅ©ng có hÆ¡n hai mươi thanh!
Song tất cả kiếm nà y Ä‘á»u không hấp dẫn ánh mắt cá»§a Bá»™ Kinh Vân, ánh mắt cá»§a nó rÆ¡i trên má»™t thân kiếm đỡ bằng giá gá»—.
Thanh kiếm nà y bá» ngoà i tháºt sá»± không tầm thưá»ng, vá» kiếm đơn giản cổ xưa, ảm đạm vô quang nhưng lại toát má»™t cá»— khà tức dị thưá»ng, khiến ngưá»i khác vừa nhìn đã biết đây chÃnh là má»™t thanh tuyệt thế thần kiếm.
Không chỉ là má»™t thanh tuyệt thế thần kiếm, mà còn là má»™t thanh tuyệt thế thần kiếm phát ra hạo nhiên chÃnh khÃ.
Bá»™ Kinh Vân không hiểu vì sao, không tá»± chá»§ được đến gần phÃa thanh kiếm, lòng bà n tay mồ hôi túa ra....
Kiếm khà cá»§a thanh kiếm xem ra không hoan nghênh nó, hạo nhiên chÃnh khà cá»§a nó dưá»ng như Ä‘ang kháng cá»± lại lệ khà trên ngưá»i y! Bất quá chÃnh sá»± kháng cá»± cá»§a thanh kiếm lại cà ng kÃch thÃch Bá»™ Kinh Vân bước tá»›i, đột nhiên nó nghiến chặt răng tiến lên phÃa trước, như tia chá»›p nắm lấy chuôi bảo kiếm nà y!
Má»™t cá»— cảm giác trước đó chưa từng thấy láºp tức trà n và o trong đầu nó, đó là do trong kiếm phát ra, dưá»ng như cảnh báo Bá»™ Kinh Vân ngà n vạn lần đừng rút nó ra, nếu không…….
Bá»™ Kinh Vân hết lần nà y tá»›i lần khác, nó bất chấp má»i thứ dụng lá»±c rút mạnh, tức thì thanh kiếm từ trong vá» kiếm khó khăn rút ra ná»a Ä‘oạn!
Bá»—ng dưng, quang mang kiếm phong ở trong hôn ám bạo phát bốn phÃa, chiếu sáng gian phòng như ban ngà y! Thanh kiếm nà y, quả nhiên là kiếm quang minh chÃnh nghÄ©a!
Thanh kiếm nà y căn bản không thuá»™c vá» Bá»™ Kinh Vân, bởi vì nó trước giá» Ä‘au khổ sinh trưởng trong bóng tối, cừu háºn cá»§a nó, căn bản và thanh kiếm nà y không cùng đạo!
Bá»™ Kinh Vân rút kiếm mạnh mẽ như váºy, trên thân kiếm ná» bừng phát má»™t cố khà khiến nó thổ máu tươi, nhưng nó vẫn cắn răng cố nén, má»™t tay lau tÆ¡ máu trên khóe miệng, nó thá» phải rút hoà n toà n thanh kiếm ra!
Nó không giáºn........
Nó không giáºn bản thân chỉ có thể sống trong hắc ám, tại sao nó không thể có sá»± quang minh giống váºy?
Nếu đây là váºn mệnh cá»§a nó, thì có chết nó cÅ©ng không muốn nháºn, nó muốn khiêu chiến vá»›i váºn mệnh!
Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang cùng kiếm đối kháng, đột nhiên sau lưng bị ngưá»i vá»— má»™t cái, trong lòng nó cả kinh, chẳng lẽ hắc y thúc thúc đã phát giác ? Vì váºy vá»™i và ng quay đầu lại vừa nhìn, đã thấy Kiếm Thần đứng phÃa sau, ánh mắt sững sá» nói :†Kinh Giác, sao ngươi lại tá»± tiện đến đây, còn cầm Anh Hùng Kiếm cá»§a sư phụ yêu mến? để ta cất nó Ä‘i cho ngươi nhé!â€
Kiếm thần hoảng sợ lấy Anh Hùng Kiếm trong tay nó, láºp tức đặt lại thanh kiếm vá» chá»—, Bá»™ Kinh Vân yên lặng nhìn kỹ kiếm cá»§a Kiếm Thần, chỉ cảm thấy trên mặt y ngoại trừ chút hoảng hốt, cÅ©ng không có gì không ổn.
Thanh Anh Hùng Kiếm nà y, tựa hồ cũng không kháng cự Kiếm Thần.
NÆ¡i sâu thẳm cá»§a Bá»™ Kinh Vân cảm thấy bị thương tổn, không nghÄ© tá»›i không chỉ má»i ngưá»i ruồng bá» nó, ngay cả má»™t thanh kiếm cÅ©ng váºy.
Sau cá»a, má»™t ngưá»i đã chứng kiến tất cả má»i chuyện ở trong mắt, đúng là hắc y hán tá» ná».
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 02:22 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 2 : Vân(11)
Dịch giả : Chengsad
Biên dịch : Lanhdiendiemla
Biên táºp :Gangz
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Phần Kết: Thiên Hạ Hội!
Hoà ng hôn, ngà y 12 tháng 8
Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang ở đồi nhá» phÃa sau nhà cách không xa chặt cà nh khô, Ä‘em vá» là m cá»§i đốt.
Nó định ở lại đây lâu dà i, dÄ© nhiên muốn vì thế dùng hết sức lá»±c, huống chi ánh mắt cá»§a hắc y thúc thúc ná» gây cho nó má»™t loại cảm giác thân thiết kỳ diệu, chỉ cần nó không tá»± mình rá»i Ä‘i, nó vui vẻ là m má»i chuyện!
Äang tá»± chìm và o công việc, đột nhiên nghe được đỉnh núi đối diện truyá»n đến má»™t loạt “Hà o hà o†sói tru!
Trong tiếng sói tru còn mang theo và i tiếng rên rÄ© yếu á»›t, Bá»™ Kinh Vân thầm thấy khác thưá»ng, bèn vá»™i chạy đến bên kia xem xét, chỉ thấy bên kia đỉnh núi hiện ra má»™t tình cảnh thê tuyệt! nguyên lai Ä‘ang có má»™t bầy sói hoang Ä‘ang vây công má»™t con hươu mẹ và hai con nai con, số lượng đám sói hoang kia Ãt ra cÅ©ng có hÆ¡n mưá»i con, hÆ¡n nữa xem ra đã nhiá»u ngà y không có gì và o bụng, đói đến mắt lá»™ hung quang! Thân hình cá»§a hươu mẹ kia có chút lảo đảo, nhưng nó vẫn giÆ¡ đôi sừng trên đầu bảo vệ chÃnh mình, đồng thá»i lại muốn bảo vệ hai nai con, vì váºy và i chá»— yếu hại trên ngưá»i Ä‘á»u bị bầy sói cắn mất và i miếng, máu tươi như suối, bị thương không nhẹ!
Vốn cá lá»›n nuốt cá bé(nhược nhục cưá»ng thá»±c) là má»™t quy luáºt sinh tồn cá»§a tá»± nhiên, nhưng Bá»™ Kinh Vân nhìn thấy hươu mẹ liá»u chết cÅ©ng muốn bảo vệ hai nai con, không biết vì sao thầm nhá»› tá»›i Hoắc Bá»™ Thiên, hÆ¡n nữa đám sói hoang kia lấy đông hiếp Ãt, tưởng chừng như không còn cứu được....
Bá»—ng dưng, “Xoát†má»™t tiếng! má»™t thanh dao bổ cá»§i xé không phi đến, tức thì bổ trúng má»™t dã lang Ä‘ang cưỡi trên ngưá»i hươu mẹ cắn xé! Äao kình rất mạnh, dã lang kia sau khi trúng Ä‘ao liá»n té trên mặt đất Ä‘au đớn giãy dụa!
Bầy sói kinh ngạc nhìn lại, chỉ thấy một đôi mắt lạnh lùng sáng lên, đó là con mắt của Bộ Kinh Vân!
Con mắt của nó lúc nà y đang lưu lộ một cỗ sát ý dà y đặc, xem ra nó so với bầy lang còn tà n nhẫn hơn!
Äám dã lang kia cÅ©ng không biết là má»™t Ä‘ao bất thình lình dá»a cho sợ hãi, hay bị chấn nhiếp dưới ánh mắt, dÄ© nhiên toà n bá»™ ngừng lại.
Bá»™ Kinh Vân từng bước má»™t Ä‘i tá»›i gần dã lang ná» trong vÅ©ng máu, con mắt không lá»™ ra má»™t chút nhân tÃnh, lãnh đạm nói :†Lòng lang ác độc, chết cÅ©ng không đủ!
Dứt lá»i láºp tức rút chuôi Ä‘ao bổ cá»§i cắm trên thân sói, giÆ¡ tay chém xuống, láºp tức bổ xuống đầu sói hÆ¡n mưá»i Ä‘ao, huyết hoa bay tứ phÃa, tức thì chém nó nát như tương! Ra tay rất chi là tà n nhẫn, ngay cả đám sói kia cÅ©ng sợ đến không ngừng lui ra phÃa sau! Bá»™ Kinh Vân cháºm rãi xoay ngưá»i, con mắt lạnh lẽo liếc vá» phÃa bầy sói, đám sói kia tức thì sợ đến vá»™i chạy trốn tứ tán!
Giữa vÅ©ng máu, ngoà i trừ ác lang ná», còn có hươu mẹ trá»ng thương, nó Ä‘ang thống khổ rên rỉ giãy dụa, cổ há»ng nó đã bị cắn nát, không có cách nà o cứu sống.
Bá»™ Kinh Vân đến gần hươu mẹ, thấy nai con vẫn đưa đầu lưỡi liếm và o vết thương cá»§a nó, trông rất Ä‘au thương, bèn nói :†Mẹ các ngươi không sống nổi, nếu nó còn sống chỉ Ä‘au khổ vô Ãch, không bằng....â€
“Äể ta thà nh toà n cho nó Ä‘i!†nó dứt lá»i hạ Ä‘ao, má»™t Ä‘ao nặng ná», bổ xuống đầu cá»§a hươu mẹ! hai nai con giáºt mình thấy tình cảnh như thế, nhất thá»i bốn chân như nhÅ©n ra, ngã oặt trên mặt đất, muốn chạy trốn, nhưng lại không chạy được!
Bá»™ Kinh Vân đương nhiên hiểu chúng sợ nó, tháºm chà còn háºn thù nó, nhưng nó tuyệt không ngại, bởi vì chuyện nà y vốn là chuyện phải là m!
Äang muốn quay ngưá»i trở vá», chợt phát hiện hắc y hán tá» nỠđứng dưới má»™t tà ng cây cách đó không xa!
Nó thầm kinh sợ, thầm nghÄ© chẳng lẽ ngưá»i đã nhìn thấy tất cả sao?
Nhưng láºp tức chuyển niệm nghÄ©, cho dù y ngưá»i thấy thì có sao? Nó thầm tin bản thân không có là m sai!
Hắc y hán tỠđứng ở dưới tà ng cây lúc nà y lại suy Ä‘i tÃnh lại, đột nhiên y cảm thấy kiếm đạo cá»§a mình mặc dù trà n ngáºp má»™t mảng sinh cÆ¡, đáng tiếc rốt cuá»™c không có cách nà o tiêu trừ lệ khà cá»§a Bá»™ Kinh Vân, song có má»™t ngưá»i, nhất định có thể cảm hóa đứa nhá» thương cảm nà y.........
Bởi vì, thứ ngưá»i kia luyện chÃnh là – tuyệt há»c pháºt môn!
Ngà y 12 tháng 8, bên trong gian tiểu ốc đơn sÆ¡ chìm trong bóng đêm, Bá»™ Kinh Vân cùng ngưá»i ăn cÆ¡m, đây là bữa cÆ¡m tối muá»™n lạ thưá»ng.
Bá»™ Kinh Vân luôn trầm mặc Ãt nói, lúc nà y cà ng trầm mặc, cÅ©ng không có lòng ăn uống, chỉ uể oải bá»›i từng hạt cÆ¡m
Hắc y hán tỠnỠlại uống rượu, uống từng ngụm từng ngụm, xem ra chất đầy tâm sự.
Kiếm Thần vốn không có gì không ổn, nhưng thấy bá»n há» thần sắc buồn bá»±c, tháºt không biết là m sao cho tốt, như lấy bữa cÆ¡m tối che dấu những sá»± bất an trong lòng.
Bá»™ Kinh Vân còn chưa ăn xong, không chịu được vẻ im lặng nà y, Ä‘ang muốn đứng lên trở vá» phòng, nhưng hắc y hán tá» gá»i nó lại :†Kinh Giác.â€
Bá»™ Kinh Vân đáp lá»i dừng lại, quay đầu nhìn y, hắc y hán tá» cÅ©ng nhìn nó nói :†Ngà y mai, ta đứa cháu Ä‘i gặp má»™t ngưá»i.â€
Trái tim Bá»™ Kinh Vân trầm xuống, cÅ©ng biết y muốn nói gì, nó chỉ mong y sẽ không nói những Ä‘iá»u nó vừa nghe thấy, nhưng y vẫn nói, y nói :†Ngưá»i nà y là Bất Hư Äại Sư bằng hữu tâm giao cá»§a ta, nhất định y sẽ táºn tâm chiếu cố cháu.â€
Hai chữ “chiếu cốâ€, giống như sét đánh ngang tai! Nó chỉ cảm thấy bản thân vốn đã được ngưá»i kéo lên đỉnh núi cao, thoáng chốc lại bị rÆ¡i xuống vá»±c sâu không đáy!
Hắc y hán tá» ná» trầm lặng nói tiếp :†Bất Hư Äại Sư võ nghệ siêu tuyệt, y sẽ truyện thụ võ công tuyệt thế cho cháu, mà quan trong nhất chÃnh là , y hiểu rõ không Ãt đạo lý pháºt môn, sẽ giúp Ãch lá»›n cho cháu.
Y vừa nói má»™t bên chú ý phản ứng cá»§a Bá»™ Kinh Vân, há»i :†Kinh Giác, cháu hiểu không? Bất Hư Äại Sư thÃch hợp là m sư phụ cá»§a cháu hÆ¡n so vá»›i ta.â€
Bộ Kinh Vân sao có thể không rõ? Nó quá hiểu rõ!
Nó cÅ©ng hiểu rõ hắc y thúc thúc muốn pháºt há»c cá»§a Bất Hư Äại Sư hóa giải những bi thống sâu trong nó, không nên tà n nhẫn như váºy, cÅ©ng không nên luôn thá» phải báo thù!
Nhưng, tại sao hắc y thúc thúc lại không hiểu, báo thù má»›i là mục Ä‘Ãch sinh tồn cá»§a nó!
Từ cái chết cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên, cuá»™c sống cá»§a nó gắn liá»n theo đó, nó sống ô nhục hổ thẹn đến nay, chỉ vì báo thù!
Vì báo thù, nó không biết nên là m gì, giả như không thể báo thù, nó sống còn có tác dụng gì?
Nó tá»± biết Ä‘á»i nà y kiếp nà y, tuyệt đối không thể là m má»™t tiểu hà i tá» tầm thưá»ng, nó sá»›m đã không phải là tiểu hà i tá»!
Uổng phà những tình cảm cùng kỳ vá»ng cá»§a nó vá»›i hắc y hán tá», song đột nhiên nó thầm cảm thấy, nhân sinh trên Ä‘á»i cô láºp cỡ nà o mặc dù không ai giúp đỡ! Tất cả Ä‘á»u không thể nhá» vả, ngưá»i duy nhất có thể nương tá»±a chỉ có thể là chÃnh bản thân mình!
Ngay lúc nà y, nó thầm thỠtrong lòng, từ nay vỠsau, nó không cần sự thương cảm của bất cứ kẻ nà o.
Kiếm Thần do không rõ khổ tâm cá»§a sư phụ, ở má»™t bên nói :†Sư phụ, Kinh Giác thông minh như thế, ở chung vá»›i chúng ta đã lâu, sao lại muốn hắn chuyển theo Bất Hư Äại Sư a?†Hắc y hán tá» im lặng không đáp, y cÅ©ng có ná»—i khổ, kỳ tháºt y cÅ©ng chỉ vì nghÄ© cho Bá»™ Kinh Vân.
Ãnh mắt cá»§a Bá»™ Kinh Vân liá»n hồi phục lại vẻ lạnh băng như ngà y thưá»ng, má»™t lúc lâu má»™t lúc lâu, vẻ mặt như gá»— xuất ra ba chữ :†Cháu hiểu rõ.â€
Mấy chữ vô cùng đơn giản, không có ẩn chứa oán giáºn bên trong, chỉ có trà n ngáºp bi ai.
Nó vừa dứt lá»i liá»n trở vá» phòng.
Trong phòng một mảnh hắc ám, hắc ám mới là nhà của Bộ Kinh Vân.
Kiếm Thần sá»›m đã ngá»§ say, Bá»™ Kinh Vân muốn Ä‘i nhưng lại nổi lên suy nghÄ© liên miên, nó nhìn cái vẻ mặt hạnh phúc cá»§a Kiếm Thần bên cạnh, dần dần cảm thấy bản thân không thÃch hợp ở lại chá»— nà y.
Thanh Anh Hùng Kiếm cÅ©ng không chấp nháºn nó, hắc y thúc thúc cÅ©ng muốn Ä‘em nó chuyển sang ngưá»i khác, nó vá»›i Kiếm Thần tuy là ngá»§ cùng má»™t giưá»ng, nhưng cảnh ngá»™ lại như hai thế giá»›i khác nhau.
Kiếm Thần má»™t thần bạch y như tuyết, tá»±a như má»™t đóa Sen, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn, hương thÆ¡m bốn phÃa, nhưng Bá»™ Kinh Vân lại giống như nước bùn dưới hoa Sen, luôn để cho ngưá»i ta giẫm đạp, ruồng bá», xa lánh, luôn là má»™t nước bùn dưới hoa Sen, vÄ©nh viá»…n không thấy mặt trá»i, không được siêu sinh!
Nó luôn muốn được siêu sinh!
Má»—i lần nó nhá»› lại khuôn mặt tươi cưá»i cá»§a Hoắc Bá»™ Thiên trước khi còn sống, và thá»§ cấp cá»§a y sau khi chết máu ròng ròng, tim cá»§a nó co thắt kịch liệt, váºn mệnh nợ hai cha con nó tháºt sá»± là quá nhiá»u!
Tại sao má»i ngưá»i Ä‘á»u không thể hiểu được thâm cừu cá»§a nó? Má»i ngưá»i Ä‘á»u không thể hiểu được bi thống trong lòng nó?
Tháºt sá»± là bi thống mạc danh!( Sá»± Ä‘au khổ mà không ai hiểu)
Bộ Kinh Vân nghĩ nghĩ như thế, bỗng dưng trong lòng quyết định.....
Äá»™t nhiên nó xuống giưá»ng.
Cây rừng âm u, Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang nhân đêm tối chạy vá»™i, nó muốn rá»i khá»i ngưá»i nà y vÄ©nh viá»…n, quên ngưá»i nà y,tìm má»™t nÆ¡i đặt chân khác.
Khắp nÆ¡i Ä‘á»u thê tịch, không má»™t tiếng động, chỉ có má»™t mình nó chạy vá»™i, liệu nó có thể cảm thấy má»™t chút tịch mịch?
ÄÆ°Æ¡ng nhiên nó cảm thấy tịch mịch, Ä‘i tá»›i như thế, bây giá» như thế, tương lai cÅ©ng sẽ như thế? Nhưng nó cÅ©ng không sợ, nó sá»›m thà nh thói quen vá»›i tịch mịch, nếu hôm nay cô độc rá»i xa má»i ngưá»i, nó cÅ©ng phải ưỡn ngá»±c tiếp tục Ä‘i trên con đưá»ng đã chá»n.
Bất quá, ngay lúc nà y, đưá»ng Ä‘i cá»§a nó lại có má»™t bóng nhá» ngăn cản!
Dưới ánh trăng mỠđục, Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng có thể nhìn rõ rà ng ngưá»i cản đưá»ng đúng là Kiếm Thần! dÄ© nhiên y cÅ©ng Ä‘oán được nó thừa đếm tối bá» Ä‘i? Hay là y ngá»§ say bị Bá»™ Kinh Vân đánh thức?
Chỉ thấy Kiếm Thần vẻ mặt buồn rầu, nói :†Kinh Giác, xin ngươi không nên Ä‘i!â€
Ngữ Ä‘iệu cá»§a y vẫn thà nh khẩn như trước, Bá»™ Kinh Vân lại giả không nghe không nhìn thấy gì, thẳng bước qua, khi nó sắp qua bên ngưá»i Kiếm Thần thì, đột nhiên Kiếm Thần lùi thân vá» phÃa sau ngăn cản nó, khuyên nhá»§ :†Kinh Giác, bình tÄ©nh má»™t chút!â€
Bá»™ Kinh Vân cÅ©ng không đáp lá»i, chỉ váºn kình lên ngón tay hướng tá»›i y, má»™t chỉ nà y vốn muốn Ä‘iểm huyệt đạo, khiến y không thể nhúc nhÃch, không thể dây dưa Ä‘uổi theo, bởi váºy ra tay cá»±c nhanh, Kiếm Thần như đã liệu trước, túng thân nhảy lên, dùng tuyệt thế thân pháp xảo diệu né qua!
Bá»™ Kinh Vân kinh ngạc, nhất thá»i nhá»› lại ngà y ná» tá»· thà cùng Kiếm Thần, y từ trước đến giá» không dùng qua thân pháp đến mức nà y, không khá»i nói :†Nếu như thế trước đây ta dốc hết toà n lưc ra chiêu Bi Thống Mạc Danh vá»›i ngươi, chắc gì ta đã thắng, rốt cuá»™c ngươi vì cái gì ?â€
“Bởi vì.....†Kiếm Thần dừng má»™t chút :†Ta cÅ©ng rất muốn sư phụ thu ngươi là m đồ đệ!â€
Bá»™ Kinh Vân thầm cảm động, má»™t phen hảo ý cá»§a Kiếm Thần đối vá»›i nó, sao nó không rõ ? chỉ tiếc, nó cùng vá»›i tất cả má»i ngưá»i trên thế gian không có duyên.
Kiếm Thần thấy nó trầm tư,sợ nó do dá»±, vì váºy liá»n nói tiếp :†Kinh Giác, không bằng đợi ta thỉnh cầu sư phụ, có lẽ, ngưá»i sẽ thay đổi chá»§ ý....â€
Y vồn lá»i tốt khuyên nhá»§, nhưng Bá»™ Kinh Vân vừa nghe nói đến hai chữ “ thỉnh cầuâ€, bất ngá» sắc mặt trầm xuống, má»™t bên cất bước Ä‘i trước, má»™t bên nói :†Không cần! ta không cần ngưá»i khác thương cảm!â€
Cuối cùng, nó muốn nói cùng má»™t câu nói, nó vẫn không thay đổi trong má»i hoà n cảnh.
Kiếm Thần ngây ngưá»i, không ngá» tá»›i nó quáºt cưá»ng như thế, lúc nà y, Bá»™ Kinh Vân vừa Ä‘i qua ngưá»i, trong miệng kiên định nói :†Ta và ngưá»i không giống nhau! Cô độc ra Ä‘i, má»i là váºn mệnh cá»§a ta!â€
Nó đã dần Ä‘i xa, nhưng vẫn không quay đầu lại, chỉ nhìn vá» phÃa trước, tá»± nói :†Nhưng vô luáºn thế nà o, hết sá»±c cảm kÃch các ngươi trong mấy ngưá»i qua, khiến ta không tịch mịch, tạm biệt....â€
Một câu nà y là Bộ Kinh Vân nói ra,đáng tiếc, nó rốt cuộc vẫn không quay đầu lại.
Kiếm Thần đưa mắt nhìn bóng lưng lẻ loi cá»§a nó dần Ä‘i xa, đột nhiên trong lúc đó, y giống như cảm nháºn được phần nà o tịch mịch bất đắc dÄ© cá»§a Bá»™ Kinh Vân, không cầm được nước mắt.
Ngay lúc nà y, má»™t cánh tay khoác lên vai y, Kiếm Thần quay đầu lại vừa nhìn, đúng là sư phụ cá»§a y, vá»™i la lên :†Sư phụ, Kinh Giác kiên quyết muốn rá»i Ä‘i a! xin ngưá»i mau khuyên bảo hắn!â€
Hắc y hán tá» vuốt nhẹ mái tóc y, than thở :†Kinh Giác nếu có thể vượt qua thảm biến diệt môn, không có gì có thể lay chuyển nó, nếu nó kiên trì muốn Ä‘i con đưá»ng đã chá»n, ngay cả hai ta thiết tha giữ lại, nó cÅ©ng sẽ không ở lại đâu.â€
Lúc nà y gần sáng, sắc trá»i chưa mông lung không rõ, giống như váºn mệnh cá»§a Bá»™ Kinh Vân!
Con đưá»ng phÃa trước mịt má» khó Ä‘oán, nó, sẽ bước đến nÆ¡i ngáºp ánh sáng, hay là bóng tối?
Ngà y 15 tháng 8, trung thu ngáºp trà n niá»m vui trong Thiên Ấm thà nh ngay dưới chân Thiên Hạ Há»™i, nhà nhà đá»u ăn mừng tết trung thu, bá»n trẻ nhá» tay cầm hoa đăng, sắc đèn lung linh cưá»i đùa hà hÃ, đại Ä‘a số má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u rước đèn ngắm trăng, má»—i nhà má»—i há»™, Ä‘á»u sum há»p vui vầy!
Chỉ có nó, như chú cuá»™i ngồi ở gốc Ä‘a trên trăng (nguyên văn: quế phách viên thì), không có nhà , không có ngưá»i thân bạn bè, nó chÃnh là Bá»™ Kinh Vân! Nó vẫn giống như lúc má»›i gặp Hoắc Bá»™ Thiên năm năm trước, vẫn như trước ôm gối ngồi ở góc đưá»ng, má»™t xó xỉnh u ám.
Còn nhá»› rõ đêm đó, Hoắc Bá»™ Thiên má»™t tay đứa nó rá»i khá»i vá»±c sâu, hôm nay nó lại bị quay vá» chá»— cÅ©!
Trong thà nh má»i ngưá»i qua lại không dứt, lÆ¡ đãng lướt qua Bá»™ Kinh Vân ở góc tối, không ngưá»i nà o chú ý đến tiểu hà i tá» nà y, không ngưá»i nà o thương cảm tiểu hà i tá» nà y, bá»n há» Ä‘á»u vá»™i trở vá» nhà tiếp đãi thân bằng bạn hữu!
Nhưng Bá»™ Kinh Vân vừa má»›i đến Ä‘i mấy ngà y tìm đến Thiên Ấm thà nh, đưá»ng Ä‘i hoang sÆ¡, cà ng khiến cho má»™t thân bụi bặm, vẻ mặt dÆ¡ bẩn, chỉ vì nó muốn lên Thiên Hạ Há»™i tìm Hùng Bá báo thù!
Cho dù không ai tình nguyện giúp đỡ, nó cÅ©ng muốn báo thù bằng chÃnh sức lá»±c cá»§a bản thân!
Nhưng, bằng và o chút sức lực của nó, sao có thể báo thù?
Gió thu vi vu thổi tá»›i, phất qua góc áo dÆ¡ bẩn không chịu nổi, cÅ©ng phất qua mảng cáo kỳ bung ra trên tưá»ng.
Nó thoáng nhìn, phát giác cáo kỳ nà y chÃnh là việc chiêu đồ cá»§a Thiên Hạ há»™i, trên cáo kỳ viết Ä‘iá»u kiện thu đồ đệ, đại khái là chiêu thu thiếu niên khá»e mạnh từ năm đến mưá»i tuổi, sau khi được toà n tâm bồi dục ngà y nà o đó dùng và o việc
Chiêu đồ ? đột nhiên Bá»™ Kinh Vân linh cÆ¡ chợt lóe, trên mặt nổi lên má»™t tia cưá»i lạnh, láºp tức tiến lên xé cáo kỳ xuống, nhét và o trong ngá»±c.
Khu vá»±c Thiên Ấm thà nh, núi non cháºp trùng, Thiên SÆ¡n lại cao vút trên quần sÆ¡n, hùng vÄ© nguy nga, có thể biết cáo không thể dò.
Bá»™ Kinh Vân Ä‘ang từng bước từng bước lên vạn báºc thang cáo vút lên táºn trá»i, báºc thang nà y nối thẳng vá»›i Thiên SÆ¡n đỉnh, cứ cách và i nghìn báºc, Ä‘á»u có thá»§ vệ đóng giữ, tháºt vất vả Bá»™ Kinh Vân má»›i lên được thiên hạ đệ nhất quan, chưa kịp nghỉ ngÆ¡i, má»™t đám thá»§ vệ phÃa trước đã tiến lên, thần sắc lẫm lẫm quát :†Tiểu tá»! ngươi lên thiên hạ đệ nhất quan để là m gì ?â€
Bá»™ Kinh Vân không trả lá»i, chỉ từ trong áo móc ra cáo kỳ đêm qua xé xuống.
Thá»§ vệ vừa nhìn, láºp tức hiểu được, nói :†Ngươi có biết Thiên Hạ há»™i là chá»— nà o không? Sao có thể cho ngươi tá»± do gia nháºp? mau xưng tên ra!â€
Bá»™ Kinh Vân vốn vì tưởng niệm Hoắc Bá»™ Thiên mà muốn cả Ä‘á»i đổi gá»i là Hoắc Kinh Giác, nhưng vì che dấu thân pháºn quá khứ, liá»n quyết định dùng tÃnh danh tháºt, vì váºy nói từng chữ :†Bá»™ - Kinh – Vân!â€
Ngay lúc nà y, má»™t kiệu lá»›n tám ngưá»i khiêng vừa qua khá»i cá»a, ngưá»i trong kiệu đột nhiên ở bên trong khẽ kinh ngạc má»™t tiếng, nói :†Kinh Vân? Ngươi kêu là Kinh Vân?†láºp tức ra lệnh kiệu phu dừng kiệu.
Äám kiệu phu vì váºy hạ kiệu xuống, tất cả đám môn hạ Ä‘á»u quỳ xuống trước kiệu, đồng thanh hô lá»›n :â€Nguyện theo bang chá»§ hùng cứ vạn thế, bá nghiệp thiên thu!â€
ngưá»i trong kiệu ha ha cưá»i to, tiếng cưá»i sang sảng hùng háºu vô cùng, có thể thấy được khà khái phi phà m.
Bá»™ Kinh Vân láºp tức hiểu được ngưá»i trong kiệu là ai, ngưá»i trong kiệu chÃnh là Hùng Bá nó thống háºn đã lâu! Lần nà y nó dứt khoát đầu nháºp Thiên Hạ há»™i, chÃnh là muốn tìm cÆ¡ há»™i lưu lại bên cạnh ngưá»i, chỠđợi thá»i cÆ¡ trả thù!
Những gì hắn nợ nó, nó muốn hắn hoà n lại, có lẽ không lâu sau nà y, có lẽ là ngay ngà y mai!
Nếu nói tÃnh mạng cá»§a nó còn có ngà y mai.....
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
01-11-2011, 02:24 AM
Nòng Ná»c sá»§ng váºt cá»§a Cưá»ng ka Vô Gian Luyện Ngục Thá»§ Há»™ Giả Thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a Cá»
Tham gia: Aug 2008
Äến từ: quá»· vương tông
Bà i gởi: 1,958
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 0 giá»
Thanks: 1,135
Thanked 11,129 Times in 751 Posts
Phong Vân
Tác giả: Äan Thanh
Quyển 1 : Kinh Thế Thiếu Niên
Chương 3 : Phụ Mãnh Như Hổ
Dịch giả : Kiếp Nô
Biên dịch : Kiếp Nô
Biên táºp :Kiếp Nô
Converter : mixmin199 + vvktlove
Nguồn: Tà ng Thư Viện
Hổ…
Toà n thân như mèo, thân dà i độ năm – sáu thước, lông mà u và ng sẫm, sá»c trổ vằn Ä‘en, nÆ¡i nóng chá»— lạnh Ä‘á»u hiện hữu, tÃnh tình hung ác, ăn cả ngưá»i lẫn súc váºt, vì thế thuá»™c loà i mãnh thú.
Loà i thú như váºy, thế nhân ai cÅ©ng Ä‘á»u hãi sợ, há»i trên Ä‘á»i, có ai mà không sợ hổ sao?
Có lẽ, chỉ có má»™t loại ngưá»i không sợ trở thà nh thức ăn cho hổ, loại ngưá»i nà y so vá»›i hổ cà ng hung tợn và dÅ©ng mãnh hÆ¡n!
Song trên Ä‘á»i nà y tháºt sá»± có loại nhân váºt như váºy ư?
Hoặc giả, ngưá»i nà y căn bản là má»™t gã Ä‘iên.
“Äinh – Ä‘ang†2 tiếng - 2 thanh dao sắc bén rÆ¡i xuống đất, máu tươi cÅ©ng theo đó rải khắp nÆ¡i, hệt như viết lên trên ấy má»™t bức huyết thư. Lão Äại cá»§a Tang Gia Äao - Viên Kinh bị phân thây tại chá»—, kẻ cầm Ä‘ao gần như trá»±c tiếp dùng má»™t Ä‘ao Ä‘em y từ đầu đến chân bổ ra hai phÃa, lá»±c đạo cá»±c mạnh, tháºm chà so vá»›i hổ còn mạnh hÆ¡n.
Lão Nhị Viên ChÃnh cÅ©ng chẳng tốt đẹp gì, y mặc dù chưa tuyệt khà ngay, nhưng ngá»±c bụng đã bị Ä‘ao xuyên mở tháºt sâu, máu tươi từ ruá»™t tòi ra dưới bụng lênh láng chảy, cÆ¡n Ä‘au nhanh chóng lan khắp toà n thân, có Ä‘iá»u hắn lại không thể lăn lá»™n giãy dụa trên mặt đất được, vì toà n bá»™ chân tay cá»§a hắn đã bị chém đứt cả rồi! Chỉ bằng má»™t Ä‘ao thú tÃnh tháºt hung ác, tà n nhẫn và điên cuồng!
Kẻ sát nhân vừa má»›i cuồng tiếu bá» Ä‘i, lưu lại thảm trạng đáng sợ cá»§a Viên Kinh cùng kẻ Ä‘ang hấp hối là Viên ChÃnh tại nÆ¡i Bắc địa không ngưá»i sinh sống nà y. Trá»i xanh vô tình, vẫn không vì thảm ngá»™ cá»§a hai vị huynh đệ há» mà sanh chút thương tiếc. Gió Bắc rét căm vẫn Ä‘ang vun vút thét gà o cà ng là m tăng thêm vẻ thê lương heo hút.
Viên ChÃnh trước ngưỡng cá»a cái chết, trong đầu má»™t lần nữa hiện ra cảnh tượng cá»§a năm năm trước…
Năm ấy, y cùng vá»›i huynh trưởng vì mối thù mất cha, không quản lặn lá»™i ngà n dặm tìm đến ngôi là ng xa xôi ấy để khiêu chiến vá»›i ngưá»i kia, đáng tiếc cuối cùng lại bị ngăn trở. Hôm nay nhá»› lại, hai ngưá»i bá»n há» ngà n lần không nên tìm đến ngưá»i ấy, cà ng vạn lần không nên liên tục trong năm năm tìm kiếm nÆ¡i hạ lạc cá»§a y. Hôm nay cùng kẻ ấy chung đưá»ng gặp lại, kết quả như vầy tháºt chỉ có thể đổ lá»—i cho bản thân mà thôi!
Song, kẻ hai huynh đệ bá»n há» má»›i giáp mặt ấy có còn xem là ngưá»i nữa không? Y căn bản chỉ có thể là má»™t loà i dã thú!
Má»™t cÆ¡n cuồng phong lướt qua khiến cho bụi lá đầy đất xáo xát bay lên. Giữa nÆ¡i bụi cát phiêu phất hoang phế ấy, má»™t bóng hình nhá» bé chầm cháºm xuất hiện, mái tóc dà i má»m mại như tÆ¡ phiêu đãng trong gió, cÅ©ng không biết ngưá»i đến là tiên hay ma?
Nó không phải tiên, cũng chẳng phải ma, nó chỉ lộ ra một gương mặt khả ái cùng một trái tim ngây thơ rạo rực.
Äứa trẻ ná» cháºm rãi tiến sát đến bên cạnh Viên ChÃnh Ä‘ang hấp hối, đột nhiên cúi ngưá»i xem xét thương thế cá»§a y, qua hồi lâu má»›i trầm ngâm nói: “Ta lại đến cháºm nữa rồi…quả nhiên là Ngạo Hà n Lục Quyết, ngưá»i vì sao lại trở nên ngà y cà ng Ä‘iên cuồng thế chứ?â€
Lúc nói ngữ âm dần trở nên bi thương, nước mắt cũng theo đó tuôn trà o.
Viên ChÃnh Ä‘ang trong cõi tối tăm má» mịt hướng vá» nó nhìn thoáng qua, chỉ cảm thấy nam hà i trước mắt độ mưá»i – mưá»i má»™t tuổi, mặc dù hai mắt ngáºp lệ nhưng không há» yếu Ä‘uối, trái lại nÆ¡i đáy mắt lại ẩn hà m má»™t cổ khà độ cương quyết, chÃnh cổ khà độ nà y khiến cho Viên Chánh không khá»i nhá»› tá»›i kẻ hạ sát thá»§ vừa má»›i gây nên vết thương trà mệnh cho hắn cùng ngưá»i huynh đệ ruá»™t thịt cá»§a mình, kẻ mà năm năm trước cÅ©ng có sá»± cương quyết và khà độ giống như thế...
NghÄ© đến đây, gương mặt vốn vô huyết tái nhợt cá»§a Viên ChÃnh bá»—ng hóa hồng, yếu á»›t nói: “Ngươi… Ngươi là … nhi tá»â€¦ cá»§a hắn?â€
Y phát ra từ “hắnâ€, ngưá»i bên ngoà i nghe thấy chưa chắc hiểu được là ai, nhưng hà i tá» nà y vừa nghe đã hoà n toà n lãnh há»™i. Nó nhìn vết thương không thể cứu chữa được cá»§a Viên ChÃnh, ánh mắt ngáºp trà n thương tiếc, khe khẽ gáºt đầu đáp: “Không sai, ta chÃnh là nhi tá» cá»§a ngưá»i – Nhiếp Phong.†Giá»ng nói nhu hòa dị thưá»ng.
Nghi vấn cá»§a Viên ChÃnh tuy đã được chứng thá»±c nhưng y vẫn khó có thể tin được mà thở dốc nói: “Tưởng… là không, má»™t con… dã thú… như váºy, chẳng ngá» còn có má»™t… nhi tá»â€¦ như thế†Chữ “thế†trong miệng y còn chưa kịp thốt ra, toà n thân đột nhiên co quắp kịch liệt, tức khắc lìa Ä‘á»i!
Nhiếp Phong nhìn thi thể cá»§a y, nét mặt tiếc nuối xa xôi, nét mặt nà y trong năm năm qua thỉnh thoảng vẫn hiện lên trên mặt nó. Nhưng nó vẫn có chút chết lặng, bởi vì cha nó Nhiếp Nhân Vương ra tay cà ng lúc cà ng nhẫn tâm, cà ng lúc cà ng Ä‘iên cuồng! Má»—i lần giết hại sinh linh như thế Ä‘á»u dùng má»™t phương pháp tà n nhẫn hÆ¡n để thá»±c hiện.
Nhiếp Phong ngồi bên thi thể cá»§a Viên ChÃnh, ngây ngưá»i cả ná»a ngà y, vừa định mai táng hai huynh đệ y, bá»—ng dưng phát giác má»™t vệt máu chạy dà i theo hướng Bắc, vệt máu nà y lấm tấm từng giá»t, dưá»ng như là do Nhiếp Nhân Vương mang theo Tuyết Ẩm lưu máu để lại. Nó không khá»i phấn chấn tâm thần, láºp tức Ä‘em thi thể cá»§a Viên thị huynh đệ mai táng đà ng hoà ng rồi hướng vá» phương Bắc Ä‘i tá»›i.
Trá»i mịt má» tuyết, tuyết ngáºp trá»i cao. Nhiếp Phong cuối cùng cÅ©ng đến được nÆ¡i băng thiên tuyết địa cá»§a cá»±c Bắc, trước mắt nó lúc nà y là má»™t bể tuyết mênh mông trắng, phụ thân Nhiếp Nhân Vương rốt cuá»™c Ä‘ang ở chốn nao?
Suốt ná»a tháng truy tìm nay, trên đưá»ng Ä‘i, Nhiếp Phong liên tiếp phát hiện ra vô số thi thể, có chim có thú và còn có cả… ngưá»i! Tất cả tá» trạng cá»§a thi thể Ä‘á»u cá»±c kỳ kinh khá»§ng, xem ra Nhiếp Nhân Vương cà ng giết cà ng phát cuồng, lại còn không ngừng giết! Giết! Giết!
Nó nhá»› lại, cha nó năm năm trước vốn không phải như thế. Chỉ là từ sau khi mẫu thân ra Ä‘i, tÃnh tình cá»§a cha cÅ©ng bắt đầu đại biến, không những tiêu há»§y toà n bá»™ gia viên, sau đấy cuồng tÃnh còn bá»™c phát bất thình lình, gặp ngưá»i hay thú cÅ©ng Ä‘á»u chém giết như nhau, có lần suýt chút nữa đã chém luôn cả Nhiếp Phong, may mà trong lúc nguy cấp y đột nhiên hồi phục nhân tÃnh, nếu không Nhiếp Phong đã không cứu được cái mạng nhá» cá»§a nó rồi!
Nhiếp Nhân Vương mặc dù thưá»ng xuyên chìm ngáºp trong Ä‘iên cuồng, song sau những lúc ấy, khi y hồi phục lại nhân tÃnh Ä‘á»u cảm thấy vô cùng ăn năn. Nhiếp Phong từ miệng cha mà biết được, nguyên lai Nhiếp gia cá»§a bá»n há» Ä‘á»u có tiá»n lệ nam nhân đột nhiên phát cuồng, tá»±a như phụ thân cá»§a Nhiếp Nhân Vương, tức tổ phụ cá»§a Nhiếp Phong, ngà y xưa cÅ©ng vô tình trở nên phát cuồng, trong má»™t đêm chÃnh tay hạ sát cả nhà cá»§a mình, Nhiếp Nhân Vương khi đó còn là má»™t thiếu niên, vì Ä‘i xa mà may mắn thoát nạn. Có Ä‘iá»u phụ thân sau khi giết má»i ngưá»i xong cÅ©ng tá»± váºn mà chết.
Äây cÅ©ng chÃnh là nguyên nhân Nhiếp Nhân Vương phải quy ẩn Ä‘iá»n viên! Trừ Nhan Doanh ra, y biết nếu chÃnh mình vẫn tiếp tục đắm mình trong vòng ân oán cừu sát cá»§a giang hồ thì má»™t ngà y nà o đó y cÅ©ng giống như cha mình mà đại phát cuồng tÃnh, cho nên cà ng sá»›m ngà y tuyệt tÃch giang hồ sẽ cà ng sá»›m ngà y giảm thiểu Ä‘i mối hiểm há»a ấy. Äáng tiếc cuối cùng y vẫn không thoát được, váºn mệnh phát cuồng cá»§a y chung quy cÅ©ng chỉ vì má»™t ngưá»i đà n bà …
Äến lúc nà y, Nhiếp Phong rốt cuá»™c cÅ©ng hiểu được nổi khổ tâm cá»§a cha mình. Nhiếp Nhân Vương thá»§y chung không muốn truyá»n thụ Ä‘ao pháp cá»§a mình ra, chỉ má»™t má»±c cưỡng ép nó luyện thà nh Băng Tâm Quyết, chỉ sợ Nhiếp Phong má»™t ngà y nà o đó cÅ©ng sẽ phát cuồng như mình, đến lúc đó Ngạo Hà n Lục Quyết sẽ hóa thà nh Ä‘ao pháp lạm sát, vì thế y nhất thiết phải để nhi tá» cá»§a mình há»c Băng Tâm Quyết, để nó đến khi phát cuồng rồi cÅ©ng còn khả năng tiết chế, không còn lạm sát kẻ vô tá»™i nữa. Cho dù Nhiếp Nhân Vương không muốn truyá»n thụ Ä‘ao pháp cho Nhiếp Phong, nhưng thỉnh thoảng má»—i khi Nhiếp Nhân Vương không phát Ä‘iên, y Ä‘em Ä‘ao ra luyện, Nhiếp Phong ở bên Ä‘á»u quan sát tất cả. Nhiếp Nhân Vương lÆ¡ đểnh, cho rằng nếu không phải Ä‘Ãch thân mình chỉ Ä‘iểm sẽ vô cùng khó khăn lãnh há»™i Ngạo Hà n Lục Quyết. Äáng tiếc, y đã đánh giá quá thấp tư chất cá»§a Nhiếp Phong…
Song, vô luáºn thế nà o, cÆ¡ há»™i để Nhiếp Phong quan sát Nhiếp Nhân Vương luyện Ä‘ao cÅ©ng rất Ãt, vì má»—i khi Nhiếp Nhân Vương nhá»› đến Nhan Doanh thì lại trở nên phát cuồng, cà ng hướng vá» bốn phÃa chạy như Ä‘iên, Nhiếp Phong luôn Ä‘uổi theo ở phÃa sau, hai cha con cứ thế truy truy Ä‘uổi Ä‘uổi, rong ruổi khắp trá»i. Nhiếp Nhân Vương khi thì phát Ä‘iên, khi thì thanh tỉnh, hai ngưá»i cứ lẩn qua lẩn quẩn như thế suốt mấy năm.
Tuy nhiên ngà y gần nhất mà Nhiếp Nhân Vương phát cuồng cách đây cÅ©ng lâu lắm rồi, y đã Ä‘iên suốt má»™t năm nay! Trong khoảng thá»i gian ấy lại cà ng không ngừng giết chóc, mà má»—i khi Nhiếp Phong Ä‘uổi kịp y thì lại để cho y tẩu thoát. Nó cứ thế lang thang trong tuyệt vá»ng mong tìm kiếm nÆ¡i dừng chân cá»§a Nhiếp Nhân Vương, rốt cuá»™c cÅ©ng đã Ä‘i suốt má»™t năm rồi.
Mặc dù sát nghiệp cá»§a Nhiếp Nhân Vương ngà y cà ng sâu, nhưng Nhiếp Phong vẫn vô cùng lo lắng cho tình trạng sức khá»e cá»§a cha mình. Ngưá»i có gầy Ä‘i không? Hay lại máºp hÆ¡n? Còn nữa, ngưá»i vì sao lại ngà y cà ng mất trÃ? Rốt cuá»™c đến bao giá» ngưá»i má»›i chịu ngừng tay đây?
Hôm nay Nhiếp Phong truy đến vùng tuyết địa mênh mông nà y, trước mắt gió tuyết cà ng lúc cà ng mịt trá»i, cÅ©ng chẳng biết nên Ä‘i vá» phương nà o hướng nà o để tìm ra hình bóng cá»§a Nhiếp Nhân Vương?
Song trong lúc đối mặt giữa mà n gió tuyết, Nhiếp Phong bá»—ng nhiên ngá»i được má»™t mùi vị đặc biệt, nó bất giác nghÄ© thầm: “A! mùi vị Ä‘áºm đặc máu tanh cùng sát khà như thế nà y, ngoại trừ cha ra, không má»™t ai có thể phát ra hÆ¡i thở như váºy! Chẳng lẽ… ngưá»i Ä‘ang ở gần đây?â€
Nó láºp tức đưa mắt nhìn xung quanh, bá»—ng phát giác ra cách đây hai trượng, dưới má»™t gò tuyết, ẩn hiện má»™t cái sÆ¡n động. Vì thế nó tức tốc hướng đến động khẩu, vừa Ä‘i vừa reo lên: “Cha!â€
Ai ngá» vừa má»›i đến bên động khẩu, chỉ cảm thấy má»™t tráºn kình phong từ bên trong cá»a động tối Ä‘en ấy xá»™c đến. Phản ứng cá»§a Nhiếp Phong cÅ©ng cá»±c kỳ nhanh nhẹn, đột ngá»™t chuyển thân, ngẫu nhiên tránh khá»i đòn tấn công bất ngá» kia! “Xoạc†má»™t tiếng, trên cá»a động láºp tức hiện ra má»™t vệt cà o tháºt sâu!
Má»™t đạo tinh quang từ trong động bắn thẳng ra, đạo tinh quang nà y cùng hung cá»±c ác dị thưá»ng, nhưng không phải do cha cá»§a Nhiếp Phong tạo nên, mà là do hai mắt cá»§a má»™t con băng xuyên cá»± hổ (*) khá»e mạnh tán phát!
Con cá»± hổ ná» Ä‘ang từng bước từng bước má»™t tiến ra khá»i động, hai mắt thèm thuồng nhìn Nhiếp Phong. Nhiếp Phong tuy phÃa trước là ác thú, thần sắc vẫn như cÅ© không đổi, trong ánh mắt cà ng phát ra vẻ kiên nghị vững và ng, tá»±a như không há» e sợ con băng xuyên cá»± hổ ấy váºy!
Cũng bởi cổ khà chất mạnh mẽ ấy mà oai nghiêm cự hổ cũng có chút lép vế, chỉ đà nh án trảo bất động!
Thá»i gian phảng phất như dừng lại lúc nà y, ngưá»i và hổ hệt như tảng đá gưá»m nhau, chỉ Ä‘ang muốn chá»±c chá» phá vỡ.
Bỗng dưng, một đạo bạch mang thoáng hiện ra trên đỉnh gò tuyết, Nhiếp Phong vừa ngẩng đầu lên nhìn, không nhịn nổi một tia kinh ngạc!
Con băng xuyên cá»± hổ ná» thấy Nhiếp Phong tâm thần phân tán, láºp tức phát ra má»™t tiếng gầm vang dá»™i như sấm, trương ra cái má»m đỠnhư cháºu máu to, lao thẳng đến Nhiếp Phong vồ đến. Nhưng phản ứng cá»§a Nhiếp Phong còn nhanh hÆ¡n, nó lùi nhanh mấy bước, liá»n né khá»i thế vồ cá»§a cá»± hổ, miệng vẫn còn hô lên: “Äừng đến đây nha!†Tiếng nói tuy gấp nhưng lại mang theo sá»± tiếc nuối vô hạn.
Äáng tiếc con cá»± hổ ná» nghe không hiểu Nhiếp Phong nói gì, giữa lúc khẩn yếu như thế, đạo bạch mang trên gò tuyết kia lại lóe lên, má»™t thân ảnh to lá»›n từ đỉnh cao nhảy xuống, trong tay ngưá»i ná» còn cầm má»™t thanh đại Ä‘ao lóe ra bạch quang sáng rỡ, theo thế “hạ dược chi xungâ€, má»™t Ä‘ao phách xuống cái đầu Ä‘ang nghênh ra cá»§a lão hổ ná»!
“Pháºp†má»™t tiếng! Cái đầu to lá»›n cá»§a lão hổ bất chợt bị thanh đại Ä‘ao cắt lìa, máu tươi đỠsẫm từ chiếc cổ lặc lìa phún xuất ra, hệt như má»™t dãi lụa thẫm hồng, bắn đến đầy mặt đầy mà y Nhiếp Phong, đầu hổ kia lại cà ng lăn long lóc trên ná»n tuyết trắng. Nhiếp Phong ngẩn ngÆ¡, cùng vá»›i đấy là má»™t vẻ mặt ảm đạm, hướng vỠđầu hổ ấy nói: “Xin lá»—i, ta không cứu được ngươi rồi…â€
Nguyên lai vừa rồi Nhiếp Phong hướng vá» phÃa con mãnh hổ ấy la thét, không phải vì sợ sá»± hung mãnh cá»§a nó mà chÃnh vì sợ nó sẽ bị chém chết, cho nên má»›i lo lắng như thế, đáng tiếc cuối cùng cÅ©ng không cứu được nó.
Huyết hổ láºp tức lan khắp mặt tuyết trắng, trên ấy nhất thá»i hóa thà nh má»™t đưá»ng máu, chÃnh là những giá»t máu không ngừng tuôn trà o cá»§a con hổ kia, hay chÃnh là nhiệt tâm vẫn còn hừng há»±c nóng chảy cá»§a Nhiếp Phong?
Hán tá» cầm Ä‘ao kia vẫn xoay lưng vá» phÃa Nhiếp Phong, thanh Ä‘ao trong tay y còn Ä‘ang rỉ máu.
Một đao quá hung hiểm! Một Hán TỠcó trái tim quá ngoan độc!
Äao là Tuyết Ẩm! Ngưá»i là Nhiếp Nhân Vương!
Nhiếp Phong sững sá» nhìn bóng lưng cá»§a Nhiếp Nhân Vương, ngay cả khi không trông thấy dung mạo, nó cÅ©ng cảm thấy sát khà cá»§a ngưá»i đã nặng hÆ¡n trước quá nhiá»u!
Äá»™t nhiên, Nhiếp Nhân Vương cắm Tuyết Ẩm lên mặt đất, Ä‘i đến nâng cái đầu hổ kia lên, trá»±c tiếp Ä‘em huyết hổ trút đầy cổ há»ng, uống vá»›i vẻ tháºt thống khoái! Chỉ có loại khà khái giết hổ rồi uống máu như thế nà y má»›i khiến cho thế nhân kinh sợ.
Nhiếp Phong chỉ nhÃu chặt hai hà ng lông mà y không nói, nó sá»›m đã quen vá»›i thứ tình cảnh tanh mùi máu nà y rồi, bất quá trong lòng lại tháºt sá»± lo lắng.
“Chẳng ngá» không gặp phụ thân má»™t năm thôi, ngưá»i đã Ä‘iên cuồng hÆ¡n trước rất nhiá»u, cứ tiếp tục thế nà y tháºt không dám tưởng tượng nữa…â€
Äang lúc ưu phiá»n, chợt nghe Nhiếp Nhân Vương trầm giá»ng nói: “Má»›i rồi ngươi vì sao lại thối lui, có phải vì sợ hãi con súc sanh ấy không?â€
Nhiếp Phong thấy y đột nhiên như thế, tâm thần không khá»i chấn động, nhưng vẫn có thể trấn tÄ©nh mà đáp: “Tuy là con thối lui nhưng tuyệt không phải vì sợ hãi nó!â€
“Nói nhảm, nếu không phải sợ, vì sao lại thối lui?â€
“Chỉ cần cha vừa ra tay, cá»± hổ tất bị xẻ nát không thể nghi ngá», con là m sao sợ hãi được? Chỉ là …†Nhiếp Phong ngừng má»™t chút.
“Chỉ là cái gì?â€
“Chỉ là đao thế cá»§a cha còn dÅ©ng mãnh hÆ¡n cả hổ, nếu hà i nhi mà không lùi, sợ rằng…â€
Nhiếp Phong nói đến đây, Nhiếp Nhân Vương không đợi nó dứt lá»i đã ha ha cuồng tiếu bảo: “Hảo! Nói cha dÅ©ng mãnh hÆ¡n cả hổ! Nói hay lắm! Nói hay lắm!â€
Y vừa nói vừa đột ngột quay đầu lại, Nhiếp Phong rốt cuộc cũng trông rõ rà ng được mặt mũi phụ thân!
Chỉ thấy Nhiếp Nhân Vương tóc xõa tung bay, trên mặt gân xanh nổi cuộn, đôi mắt so với hổ còn hung bạo hơn! So với hổ còn độc ác hơn!
Äây chÃnh là Nhiếp Nhân Vương, kẻ đã trải qua cảnh tan nhà nát cá»a cÅ©ng như năm năm dà y vò thống khổ!
Äấy cÅ©ng là kẻ đã trải qua vô số tráºn giết chóc Ä‘iên cuồng, hay chÃnh là Bắc Ẩm Cuồng Äao chân chân chánh chánh – Nhiếp Nhân Vương!
Tà i sản của ♥Thanh Long♥
Từ khóa được google tìm thấy
ãàçïðîì , àíòèêâàðèàò , bat diet kiem the q2 , danthanhphongvan , dinh cap luu manh , doc truyen phong van q2 , êàëüÿíû , êðàñíîäàð , îòçûâû , kiếm hiệp phong vân , kiem hiep dan thanh , kinh the thieu nien , ñìàéëèê , òåíäåð , ôîêóñ , õîñòèíã , òðóäà , phon van Äan thanh , phong van , phong van - dan thanh , phong van 4vn , phong van 4vn.eu , phong van dan thanh , phong van di the 4vn , phong van quyen 2 , phong van suu than thien , phong vân , phong vân 4vn , phong vân 4vn.eu , phong vân Äan thà nh , phong vân Ä‘an thanh , phong vân dan thanh , phong vân quyển 2 , phong vân-truyenhixx , phongvan danthanh , phongvan-truyenkiemhiep , quyen 2 suu than thien , suu than ky. q2 , tien hiep phong van , truong sinh bat tu q2 , truyen phong van 4vn , truyen phong van q2 , truyenkiemhiepphongvan