Sau một lần trọng sinh đầy bi thảm, Trần Duệ, một dân otaku chính cống, một nhân loại rơi vào ma giới, quanh hắn toàn một màu ma tộc hung tàn, tà ác. Đối mặt với ma đế khủng bố, long tộc cao ngạo, nguyên tố quân vương cường hãn và vô tận địch nhân, nhờ có được siêu cấp hệ thống làm bừa, hắn sẽ tuyển chọn làm cường giả hay ngươi làm đao, ta làm thịt mặc ngươi xẻ? Mỹ nữ ma giới có không ít, tiểu công chúa gian xảo, băng sơn mỹ nữ lãnh khốc, lưỡi hái nữ ma bạo lực, mị ma yêu mị muốn mạng... Đón xem một vị otaku nho nhỏ làm thế nào từng bước đi lên, từng bước tấu lên khúc nhạc ma giới nữ tế truyền kỳ.
Trần Duệ, một trong ngàn vạn đại quân otaku, hai mươi bốn tuổi tốt nghiệp đại học, sau đó nhanh chóng rơi vào cảnh thất nghiệp, thật không dễ dàng mới mở được quán net, miễn cưỡng có thể sống qua ngày nhưng đến nay vẫn thuộc dạng ba không: không nhà, không xe, không người yêu.
Bỗng một hôm, ngã rẽ cuộc đời hẵn bỗng xuất hiện dưới hình thức rất khó tưởng tượng. Hắn nhặt được một chiếc di động, còn có cả ống kính camera đằng sau, dù cho không có nhãn hiệu gì cả, nhìn qua cũng biết là loại hàng đểu nhưng dù sao cũng là của nhặt được, mà còn là loại có camera nữa chứ. Trần Duệ nhanh chóng ấn nút nguồn, chỉ thấy màn hình sáng lên, một dòng chữ đen to oành xuất hiện giữa màn hình điện thoại: “Ngươi xác định muốn làm như vậy?”.
Hắn nhàm chán ấn nút xác nhận, dòng chữ lại hiện ra: “Ngươi thật sự xác định?”.
Là thằng điên nhàm chán nào thiết kế đây? Trần Duệ không cần nghĩ ngợi tiếp tục ấn nút xác nhận, màn hình chính bỗng xuất hiện dòng chữ: “Chúc mừng trúng thưởng! Hoan nghênh sử dụng siêu cấp hệ thống”, mấy chữ này vừa hiệp ra, lập tức điện thoại nổ tung.
Trần Duệ còn chưa kịp thốt ra câu: “Cạm bẫy!” thì cả người đã mất đi ý thức.
…
Không biết trải qua bao lâu, Trần Duệ mông mông lung lung mở mắt ra, chỉ thấy toàn thân ê ẩm, mơ hồ nhớ đến vụ nổ điện thoại, kết quả là hôn mê đến giờ. Hiện giờ trong não hắn phảng phất có rất nhiều ký ức, còn chưa kịp chỉnh lý thì nghe được có tiếng người hỏi: “Đã tỉnh?”.
Ánh vào mí mắt hắn là một khuôn mặt dài gầy, làn da khá đen, ngũ quan anh tuấn, tóc bạc dài xõa vai, đôi tai rất nhọn, đôi mắt lại là màu lam khác biệt, trên gương mặt để lộ ánh hoài nghi. Đối với gương mặt khác loại này, Trần Duệ hiện vẻ phi thường bình tĩnh, hắn đã từng chứng kiến không ít người hóa thân thành những nhân vật hoạt hình hay truyện tranh mình thích nên lập tức mở miệng nói: “Là ngươi đã cứu ta? Cảm ơn!”.
Ài, xã hội bây giờ, người tốt cũng không nhiều a!
“Cứu ngươi?”Nhìn thấy bộ dáng cảm kích của Trần Duệ, một bộ say mê công việc thêm vào kinh ngạc, khẽ lẩm bẩm: “Chẳng là là lượng dược sai lầm? Hay là dùng sai dược thủy?”.
Trong quá trình lẩm bẩm này, Trần Duệ nghe được ngôn ngữ của đối phương vô cùng kỳ lạ, trước kia hắn chưa từng nghe qua, nhưng là không hiểu tại sao, hắn lại hiểu được, tựa như là một loại ngôn ngữ thông dụng nào đó vậy.
“Đại ca, bộ tạo hình tinh linh này quá thật rồi, chỉ là làn da có chút đen…” Trần Duệ khó hiểu lắc lắc đầu, cố gắng ngồi dậy, nhưng là toàn thân lại ê ẩm, nhìn vào hoàn cảnh xa lạ chung quanh, hắn không khỏi hỏi: “Đúng rồi a, đây là nơi nào thế?”.
“Hừ, dám trào phúng làn da của ám tinh linh! Tên nhân loại đáng chết này!”Bộ dáng say mê công việc nhanh chóng phản ứng lại, đột nhiên thay bằng đại nộ, tiếng tí tách liên tục vang lên trên tay hắn, Trần Duệ chỉ thấy luồng sáng chợt lóe, nháy mắt đã bị đánh xa vài thước, thân thể hắn tê dại không tự chủ được co quắp lại, trong không khí tràn ngập mùi thịt cháy.
“Presley! Mau lăn ra đây!”Dù cho đã trừng phạt Trần Duệ nhưng trong thanh âm đối phương vẫn tràn đầy phẫn nộ.
Một bóng đen cả lăn lẫn bò nhanh chóng lao đến, ngoại hình kẻ đến vô cùng kỳ quái, làn da đỏ bừng, vóc người thấp bé, tướng mạo xấu xí, trong cái miệng rộng ẩn ẩn chứng kiến hai hàng răng sắc bén.
“Aldas đại sư tôn kính, nô bộc hèn mọn Presley chờ ngài sai khiến, người là dược tề đại sư tà ác nhất, vĩ đại nhất cả ma giới…”.
Thanh âm tràn đầy nịnh nót nhưng tâm tình Aldas căn bản rất kém, không nghe lọt tai những lời nịnh nọt nhàm chán này, vội quát lên: “Thu lại trò hề của ngươi! Tên tiểu liệt ma lười biếng này, ngươi chỉ là tạp dịch mà thôi! Vừa rồi có phải ngươi cho hắn uống sai dược thủy không?”.
Presley bị dọa nhảy dựng, vội vã nói: “Tuyệt đối không có, vừa rối án theo đại sư phân phó, lấy cho hắn uống chân thực dược thủy ở bình số 3”.
“Chân thực dược thủy? Như vậy lời nói châm chọc ta lúc nãy là nói thật sao?” Thanh âm âm trầm của Aldas làm Presley đổ mồ hôi lạnh, “Ngươi hiện tại rút ra một bình máu của hắn cho ta, sau đó cho hắn uống tê liệt dược thủy!”.
Presley không dám dong dài, vội theo mệnh lệnh đi lấy dược bình.
Nếu như không có thiểm điện vừa rồi, Trần Duệ còn cho rằng đây là kẻ cuồng mê nào hoặc hậu trường phim nào đấy, nhưng là mắt thấy tiểu liệt ma một bước khẽ nhảy đã tiếp cận hắn, tâm lý tràn ngập sợ hãi, tưởng muốn giãy dụa, nhưng là thân thể tê dại không chịu nghe theo đại não điều khiển.
Presley đi tới trước mặt Trần Duệ, cũng không cần lưỡi dao gì, vươn ra móng tay sắc nhọn khẽ vạch, lập tức tóe ra máu tươi, đôi mắt nhỏ của Presley sáng rực lên, chép chép miệng, vừa nặn vết thương, vừa dùng bình thủy tinh hứng lấy máu chảy ra.
Cái bình dung lượng không nhỏ, đợi cho máu đầy bình thì thân thể Trần Duệ phát lạnh, đại não mơ hồ. Thật không dễ dàng mới đầy được bình, tiểu liệt ma nhanh chóng làm động tác cầm máu trên miệng vết thương, thuận tay đưa ngón tay lên miệng bú mút chỗ máu trên móng tay hắn, nhìn biểu tình tham lam kia, phảng phất như đang nhấm nháp mỹ vị vậy làm cho Trần Duệ tràn ngập sợ hãi.
Nhưng mà động tức dư thừa này liền dẫn lên tiếng hừ lạnh đầy bất mãn của Aldas. Presley khẽ rùng mình một cái, không dám ngập ngừng, vội vàng đem bình dược thủy số 6 đổ vào miệng Trần Duệ.
Dược thủy vừa vào miệng, một mùi hương nhàn nhạt thơm ngọt tràn ngập khoang miệng hắn, nhưng tương phản với nó là hiệu lực đáng sợ, toàn thân Trần Duệ đau đớn kịch liệt, mỗi một tấc da thịt như bị xé nứt, đây là lần đầu tiên trong cuộc đời hắn phải chịu thống khổ như này, liền nhịn không được kêu thảm.
Nhìn bộ dáng thống khổ của Trần Duệ, Aldas thoáng hài lòng gật gật đầu: “Xem ra tê liệt dược thủy rất có hiệu quả, không biết là bản thân nhân loại có kháng tính với chân thật dược thủy hay là bình dược thủy kia xuất hiện vấn đề nữa”.
Aldas biết hiệu quả của tê liệt dược thủy còn chưa đến lúc bộc phát mạnh nhất mà cũng lười nhác không muốn nghe Trần Duệ kêu thảm nữa liền phân phó: “Presley! Vứt hắn vào địa lao, để đói một đêm! Nếu như hắn chết trong thí nghiệm, ta cũng không ngại cho ngươi ăn thi thể hắn!”.
Presley một bộ đại hỉ, một chuỗi nịnh nọt tuôn ra như súng liên thanh, đổi lại là thanh âm âm trầm của Aldas: “Nhưng là, nếu ta phát hiện ngươi có ý đồ ăn vụng, ngươi sẽ là thí nghiệm phẩm tiếp theo!”.
Presley tại thực nghiệm thất đã lâu, đương nhiên hiểu thảm trạng của những thí nghiệm phẩm trước đấy, sợ đến run rẩy lẩy bẩy, gật đầu lia lịa, lập tức kéo Trần Duệ ra khỏi phòng. Khí lực của tiểu liệt ma không nhỏ, kéo lê Trần Duệ đến trước một gian phòng âm ám ẩm ướt, tiện tay ném vào.
“Nhanh chết đi cho ta nhờ! Presley đại nhân còn chưa được nhám nháp mùi vị nhân loại đây!”Một bộ nịnh nọt trước mặt Aldas biến mất sạch, chỉ còn vô cùng kiêu ngạo đá đá Trần Duệ mấy cái, đôi mắt nhỏ tham lam nhìn vào ngón tay từng vạch da hắn, cuối cùng cũng không dám kháng lệnh của Aldas, vội vàng đóng cửa địa lao, nhanh chóng biến mất.
Trần Duệ vừa giãy dụa lo nghĩ ngồi dậy, thân thể đột nhiên đau gấp mười lần, không khỏi kêu thảm một lần nữa, thanh âm thần bí trong đầu hắn vang lên: “Phát hiện độc chất không rõ, có khởi động siêu cấp hệ thống hấp thu không?”.
Trần Duệ đang đau đến chết đi sống lại, thuận miệng đáp ứng một tiếng, từng đợt mát lạnh truyền khắp ngực hắn, nhanh chóng lan ra toàn thân, đau đớn rõ ràng yếu đi nhiều.
“Năng lượng cung ứng không đủ, hệ thống khởi động tiến độ 0,5%, cần thêm năng lượng mới có thể hoàn thành” Trong đầu hắn truyền đến một thanh âm nhắc nhở rồi lại biến mất vô ảnh vô tung.
Đợi đợi, hệ thống? Đây là cái gì? Đợi Trần Duệ phản ứng kịp, thanh âm kia cũng không xuất hiện nữa, chẳng lẽ là ảo giác?
Trần Duệ cũng không kịp ngẫm nghĩ, bởi vì lượng lớn tin tức đánh ập vào đại não hắn. Lúc vừa mới tỉnh dậy, hắn cũng cảm thấy được trong đầu có nhiều hơn ký ức, trải qua một phen dày vò, những ký ức này bị hắn tự động hấp thu.
Hóa ra, hắn đã không còn là Trần Duệ trước kia, mà là một thiếu niên tên Arthur, mà nơi này cũng không phải là địa cầu, mà là một thế giới khác. Quả nhiên là linh hồn xuyên việt! Hắn ưa thích đọc truyện trên mạng nên nhanh chóng hiểu ra vấn đề.
Cha mẹ Trần Duệ chết sớm, thân nhân duy nhất còn lại là ông ngoại cũng đã tạ thế vào năm ngoái, cho nên về cơ bản hắn không có chút vướng víu nào. Vấn đề là, trọng sinh xuyên việt hắn từng đọc không ít, nhưng chắc không ai bi thảm như hắn!
Trần Duệ từ ký ức tàn khuyết của Arthur biết được đây là một thế giới ma pháp, Arthur như là một hậu duệ quý tộc, hai mươi tuổi, ngày ngày sống an nhàn, hai ngày trước ngoài ý đi du ngoạn, mạc danh kỳ diệu bị truyền tống đến chỗ đầy đất là ác ma này, bị bắt rồi đưa cho Aldas làm thực nghiệm phẩm.
Arthur vốn sinh hoạt ở thế giới nhân loại, có nhân loại, tinh linh, ải nhân… Mà địa phương này, rất có thể là ma tộc thế giới luôn đối địch cùng nhân loại! Ma tộc là chủng tộc có lực lượng cường đại, trong thượng cổ chiến tranh bại bởi nhân loại liên quân nên bị khu trục xuống vực sâu thế giới hoàn cảnh ác liệt, bị kết giới cường đại phong bế nhập khẩu.
Mặc dù như vậy, ma tộc chưa bao giờ vứt bỏ ý định phản hồi mặt đất, cứ cách năm trăm năm kết giới nhập khẩu lại yếu đi, cũng là lúc hai bên tiến hành đại chiến. Chỉ là ma tộc đồng dạng bi thảm, trên lịch sử chưa từng lấy được thắng lợi sau cùng.
Ở ba trăm năm trước là lần đại chiến gần nhất, ma tộc đệ nhất cường giả Bạch Dạ Lucifer thống soái, làm nhân loại thương vong thảm trọng, nhưng rồi lại như bao lần đại chiến, thắng lợi cuối cùng lại thuộc về “quang minh cùng chính nghĩa”, Bạch Dạ bị nhân loại cường giả đánh chết, quân đội ma tộc tan rã bị bức rút về ma giới.
Ký ức của Arthur đối với ma tộc chỉ gần gần ở thế này, kỳ thật nhân loại cũng không thiếu cường giả kiếm đoạn giang hà, quyền liệt sơn mạch nhưng Arthur khăng khăng là phế vật tiêu chuẩn, đấu khí cùng ma pháp không biết cái nào, sở trường lớn nhất là ăn chơi nhảy múa. Như quả linh hồn Arthur còn tồn tại, Trần Duệ nhất định phải bóp chặt cổ tên tiểu tử này rồi rống lên: ngươi làm sao có thể có sở trường cực phẩm như vậy chứ!
Hiện thực là, gia hỏa này chịu Aldas giày vò triệt để giải thoát, tiếp xuống tới là kẻ kế thừa Trần Duệ! Một nhân loại không chút lực lượng, ở thế giới tràn ngập ác ma này sẽ như nào? Thực nghiệm phẩm? Thực vật?
Trần Duệ càng nghĩ càng sợ, đối với chính mình tiện tay nhấn nút xác nhận của điện thoại vô cùng hối hận, trong lòng hắn đã sớm mắng đến tổ tông tên nào chế ra cái điện thoại kia, nhưng mà hiện tại giờ hối hận cũng muộn rồi!
Tiền thế hắn là một otaku, xem tiểu thuyết, chơi trò chơi còn là cao thủ chứ bảo đấu võ thì chưa thắng được ai, mà dù có hiểu được một hai thì ở thế giới ma pháp này có tác dụng gì? Như thế nào để sống tiếp đây?
Trần Duệ nghĩ thật lâu cũng không thể nghĩ ra đáp án, dưới song trọng thân thể cùng tâm lý mệt mỏi, cuối cùng lâm vào ngủ say.
Sáng sớm ngày thứ hai, Trần Duệ vừa tỉnh lại đã bị Presley dẫn đến thực nghiệm thất, hôm qua hắn còn không kịp quan sát kỹ, thật ra, thực nghiệm thất này vô cùng lớn, trên bàn bày đầy các loại dược thủy cùng các loại máy móc cổ quái.
Ở trước mặt Aldas, Presley thu lại một bộ ta là đại nhân với Trần Duệ, thay bằng bộ dáng vô cùng cung thuận, Aldas vung tay lên ngăn trở những câu nịnh nọt thao thao bất tuyệt của Presley, hắn hỏi Trần Duệ: “Đói không?”.
Trần Duệ trong lòng chỉ hận không thể đánh gương mặt gầy này thành mập mạp nhưng chỉ có thể lặng lẽ gật đầu.
“Vậy là tốt, thử thứ này đi” Aldas không mang ý tốt khẽ cười, lấy ra một bình dịch thể lục sắc, không ngờ vẫn còn “Ừng ức” bốc khói trắng, làm cho Trần Duệ lông măng dựng đứng, hối hận vừa rồi đã gật đầu, hắn vội vã lắc đầu như trống bỏi.
Presley nghe nhạc hiệu đoán chương trình nhanh chóng hiểu ý cho Trần Duệ một trận quyền đấm cước đá.
“Tốt rồi! Cho hắn uống một nửa trước” Aldas lệnh Presley dừng tay lại.
Người dưới mái hiên, không thể không cúi đầu, rồi sẽ có một ngày lão tử bắt các ngươi uống nước rửa chân! Trần Duệ đành chịu, cố nén cảm giác muốn nôn mửa uống xuống bình dược thủy đầy ác tâm kia, gần như không trải qua đầu lưỡi, trực tiếp rót vào bụng. Dược thủy mới uống xuống không lâu, bụng bắt đầu phát nóng căng đến phát đau, lúc này Trần Duệ mới hiểu được tại sao Aldas cười thầm.
Lúc này, trong não hải của hắn, thanh âm thần bí lại vang lên: “Phát hiện độc chất không rõ, có khởi động siêu cấp hệ thống hấp thu không?”.
“Xác nhận!”Trần Duệ bụng đang căng đau, không có thời gian suy xét, vội vàng hô lên, hàn ý quen thuộc xuất hiện, bụng đang trướng đau cũng bắt đầu khôi phục.
“Năng lượng cung ứng không đủ, hệ thống khởi động tiến độ 0,7%, cần càng nhiều năng lượng mới có thể hoàn thành”.
Trần Duệ thở dài một hơi, lần này hắn nghe được rất rõ ràng, hiểu quả hấp thu có thể thấy rất rõ ràng làm không khỏi kích động: siêu cấp hệ thống? Mấy từ này thật sự rất quen a.
Aldas hiển nhiên là không nghe được thanh âm thần bí này, liền trợn tròn tròng mắt kinh ngạc nhìn Trần Duệ đã khôi phục bình thường: “Không đúng, chẳng lẽ tỉ lệ trướng cầu thảo sai rồi sao?”.
Aldas nhìn Presley đang nhe răng nhếch miệng bên cạnh Trần Duệ, lạnh lùng nói: “Presley, uống hết chỗ dược thủy còn lại!”.
Presley gương mặt như ăn phải mướp đắng, vội vàng cầu xin: “Đại sư tôn kính…”.
Lời còn chưa dứt, tiếng tách tách đã vang lên trên tay Aldas, chính là dấu hiệu trước khi sấm sét đánh ra, Presley vừa thấy tình thế không ổn, liền liều mình uống vào dược thủy đang cầm trên tay. Kết quả vài phút sau, tiểu liệt ma ôm bụng lăn lộn, bụng dần dần phình to như là thai phụ mang thai tám tháng vậy. Nhìn vào thảm trạng của Presley, Trần Duệ không khỏi sởn tóc gáy. Thực nghiệm thất này cùng với tên đại sư rắm chó kia thật sự quá nguy hiểm mà, phải chạy sớm khỏi đây mới an toàn.
“Không đúng a! Dược thủy rõ ràng có hiệu quả…”Aldas nghi hoặc nhìn thảm trạng của Presley, hồi ức lại bộ dáng của Trần Duệ, như là còn có một câu chú ngữ nữa, liền vội nói: “Presley, mau kêu xác nhận!”.
“Xác nhận!”Presley nhịn đau hô lên thật to, rất hiển nhiên, không có một chút hiệu quả nào.
“Tên ngu đần này, hô chậm chút, thanh âm tròn vào!” Aldas chửi rủa Presley, nhưng dù cho tiểu liệt ma có nói câu xác nhận bao nhiêu lần đi nữa dược lực vẫn không có nửa điểm hạ thấp.
“Đứng lại!” Aldas quát lên một tiếng với Trần Duệ đang định chay trốn, vừa quát, khoảng cách bảy tám thước giữa hai người nhanh chóng biến mất dưới một cái nhảy của Aldas, hắn đưa ra một bình dược thủy khác: “Nhanh uống!”.
Trần Duệ biết ý đồ chạy trốn đã bị phát hiện, tâm lý thầm nguyền rủa vô số lần, nhìn vào biểu tình đáng sợ của Aldas, hắn cũng không dám nói nhiều, tiếp tục uống một ngụm.
Lần này dược lực là tê cứng, trong đầu hắn, thanh âm thần bí lại vang lên, toàn thân Trần Duệ lúc này đã mất cảm giác, ngay cả miệng cũng không nói được, chỉ có thể thầm nghĩ trong lòng “xác nhận”, hiệu quả kỳ diệu lại phát sinh, cảm giác tê cứng tan biến, hệ thống nhắc nhở tiến độ khởi động đã đạt đến 1,2%.
Nhắc nhở lại thêm một câu: “Liên tục chuyển hóa độc chất không rõ ba lần, có muốn khởi động hệ thống tự động hấp thu không?”.
Trần Duệ không cần nghĩ ngợi trong lòng xác nhận ngay lập tức, đây chính là thứ cứu mạng a, bằng không đụng đến loại độc kiến huyết phong hầu thì không kịp đợi hệ thống nhắc nhở thì đã chết vểnh râu rồi!
Aldas nhanh chóng nhìn bình dược thủy trống rỗng trên tay, lại nhìn nhãn trên bình, sau khi xác nhận là bình một trăm lẻ ba “cường liệt hóa đá dược thủy”, biểu tình vô cùng chấn động: “Nhân loại đáng chết, ngươi đến cùng dùng ma pháp gì?”.
Lão tử mà biết ma pháp thì đến lượt ngươi rót dược thủy cho lão tử uống sao? Trong đầu Trần Duệ không khỏi chửi thầm nhưng trên mặt vẫn làm ra biểu tình ta vô tội, Aldas lôi hắn đến bên một cái bàn, lấy ra một đống bình bình lọ lọ, ép hắn uống.
Trần Duệ nhìn vào những cái nhãn bên trên như “Mãnh độc dược thủy”, “Cường hiệu phệ tâm dược thủy” những tên này đủ làm hắn sợ hãi, cũng may siêu cấp hệ thống ai đến cũng chiến, không sợ kẻ nào, mắt thấy từng bình dược thủy hết sạch mà Trần Duệ vẫn bình yên vô sự, Aldas lại càng thêm tức giận.
Siêu cấp hệ thống đã khởi động đến 18%, Trần Duệ phát hiện, dược thủy hiệu lực càng mạnh thì tiến độ càng đề cao, nhưng cùng loại dược thủy lần sau dùng sẽ đề cao rất ít, hắn đối với hệ thống càng lúc càng mong chờ, không biết đến lúc đạt 100% mở ra thì sẽ ra sao?
Bỗng nhiên, Trần Duệ lộ ra nét khó nhịn nói: “Đại sư, chờ một chút!”.
Aldas ánh mắt sáng lên, rơi vào bình dược thủy mới bị hắn uống, cẩn thận cầm lên soi, phảng phất như bắt được cây rơm cứu mạng, ôm đầy mong ước hỏi: “Có phải cảm giác thân thể tê dại, hô hấp khó khăn không?’.
“Cũng không phải…” Trần Duệ có chút lúng túng nói: “Tối qua không ăn cái gì, vừa rồi lại uống nhiều nước, nhanh không nín nhịn được, xin hỏi nhà vệ sinh ở chỗ nào?”.
“Oành!” Cái bình đột nhiên nổ tung, ngũ quan tuấn tú của Aldas vặn vẹo, nghiến răng nghiến lợi nói: “Rất nhiều nước sao, nhân loại đáng chết, dám vũ nhục tâm huyết của một dược tề đại sư!”.
Trần Duệ bị dọa nhảy dựng, vội ngậm chặt miệng, hôm qua đã vì “kỳ thị màu da” mà chịu sấm sét, hôm nay chẳng lẽ vì “kỳ thị thành quả lao động” mà dẫm vào vết xe đổ? Được rồi, đành kìm nén vậy, dù sao so với bị sét đánh mà vung vãi ra tốt hơn nhiều!
Đáng tiếp siêu cấp hệ thống không thể hấp thu sấm sét…
“Thể chất nhân loại đã đạt đến trình độ này rồi sao? Thành quả nghiên cứu của ta, độc dược kiểu mới của ta, chẳng lẽ đều…” Aldas thở hổn hển kêu lên: “Không! Ta còn có phối phương! Ta hiện tại phối chế bạch sắc dược tề, nhất định khiến ngươi mỗi khớp xương đầu hư thối!”.
Lúc này dược lực của căng phồng dược thủy đã dần lắng lại, Presley cũng bớt đau bụng nhiều, nằm hổn hển thở dốc trên sàn nhà. Tiểu liệt ma theo chân Aldas được một thời gian, vừa nghe thấy mấy chữ bạch sắc dược tề, vội lộ ra sắc kinh khủng, hô lớn: “Aldas đại sư, không nên…”.
Đáng tiếc Aldas đang ở trạng thái điên cuồng, nào có nghe ai khuyên bảo, có cái gì so với tâm huyết cả đời biến thành vô dụng càng làm cho người ta phát cuồng? Trần Duệ nhìn ra tình thế không ổn, vội khe khẽ chạy ra cửa thực nghiệm thất.
Khi Aldas run rẩy đổ dịch thể tử sắc vào ống nghiệm đang bốc khí bọt thì dị biến chợt sinh, chỉ nghe “Oành!” một tiếng. Mặt bàn bằng pha lê cũng không chịu được xung kích, hóa thành phấn vụn, các loại dịch thể như mưa rơi xuống mà Aldas bắn ngược người cả mấy chục thước, “Ầm!” một cái rơi trên mặt đất, cũng không biết sinh tử, còn tiểu liệt ma bị lộn nhào mấy vòng, đập người vào tường mới dừng lại được.
May mà Trần Duệ kịp lui ra bên ngoài thực nghiệm thất, may mắn trốn qua một kiếp. Thực nghiệm thất này được kiến tạo rất kiên cố, liền một vết nứt cũng không có.
Trần Duệ cẩn thận ngó đầu ra xem, nhìn đến thảm trạng của hai tên gia hỏa mà ngầm ngầm mừng thầm cho bản thân. Tuy hắn rất mong đợi siêu cấp hệ thống khởi động hoàn toàn nhưng Aldas quá điên cuồng rồi, trời mới biết tên này còn làm ra hành động gì nữa, giờ không đi thì còn đợi đến lúc nào nào?
Trần Duệ thuận tay nhặt một cái áo choàng rách nát dưới đất choàng lên người, nhanh chóng đi ra ngoài.
Thực nghiệm thất của Aldas như nằm trong một trang viên lớn vậy, khả năng thực nghiệm thất khá nguy hiểm nên trên đường hắn không thấy một bóng người nào. Các cụ đã nói, đời có ba cái gấp, hắn vừa rồi uống nhiều dược thủy như vậy, cũng không nín nhịn được nữa, vội vàng chui vào một chỗ kín, tách tách tách lên những thực vật dưới chân.
Trần Duệ vừa thoải mái xong, buộc lại quần dài, quay người lại đã gặp ngay muột khuôn mặt đầy hiếu kỳ nhìn hắn.
Đây là một nữ hài tử đột mười hai tuổi, nàng mặc váy dài trắng, da thịt trắng nõn, ngũ quan tinh mỹ, tóc kim sắc uốn cong, con ngươi tím linh động phảng phất như biết nói.
Mặc dù Trần Duệ không phải loại chú Kim hay thích trẻ em, lúc này cũng bị sắc đẹp thiếu nữ chấn ngây ngốc, hắn ở thế giới kia nhìn qua ảnh vô số minh tinh, mỹ nữ, còn có cả những hình ảnh đã qua photoshop, nhưng không ai có thể sánh bằng thiếu nữ thuần khiết hoàn mỹ này.
Thiếu nữ chớp chớp mi mắt, ánh mắt chầm chậm di xuống nửa người dưới hắn, lộ ra biểu tình tiếc nuối: “Đáng tiếc, vẫn còn nhỏ…”.
Trần Duệ cơ hồ nghĩ thính giác của mình có vấn đề, bức tượng la lỵ thuần khiết hoàn mỹ nhanh chóng vỡ vụn, thật lâu mới hồi thần, gian nan nói: “Cũng may, còn không phải quá nhỏ…”.
Chuyện liên quan đến tính tự tôn, bất luận thế nào cũng không thể bị nữ tính xem thường, mà lại một một tuyệt sắc tiểu mỹ nữ nữa chứ.
Thiếu nữ khẽ thở dài, lắc lắc đầu: “Còn có rất nhiều cái lớn hơn a…”.
Chẳng lẽ nàng từng thấy rất nhiều rồi?
Trần Duệ tự hỏi Arthur ở phương diện này tiền vốn đủ hùng hậu, chí ít hơn xa hắn ở tiền thế, chẳng lẽ ma giới toàn là loại quái thú sao? Mà sao một cực phẩm tiểu mỹ nữ lại nói ra những lời này?
Trần Duệ đành đầy cam chịu, bi phẫn nói: “Núi cao còn có núi cao hơn, ta đã tận lực a”.
“Nói cái gì vậy thế.” Tiểu la lỵ kỳ quái nhìn hắn, chỉ chỉ vào cây thực vật hình dáng giống củ cải ở bên cạnh dưới chân hắn: “Ta nói lạp lạp thự này còn chưa lớn, không thể nhổ ăn được”.
Lạp lạp thự? Trần Duệ lúc này mới phát hiện trong tay nàng cầm một giỏ xách chứa hoa cỏ, mặt nháy mắt biến đỏ bừng, đây là lần đầu tiên hắn thấy xấu hổ như thế, nhưng hắn cũng không lưu ý đến khóe mắt của tiểu mỹ nhân lóe lên một tia giảo hoạt.
“Muội tên là Alice” Tiểu la lỵ mỹ lệ thuần khiết cười làm cho Trần Duệ càng thêm xấu hổ, “Ca ca, người tên là gì?.”
“Ta, ta tên là Trần Duệ.” Trần Duệ suy nghĩ một chút rồi nói, nếu như đã trọng sinh ở chỗ này, dứt khoát vứt bỏ cái tên Arthur đi, dùng tên cũ, “Alice muội muội, muội có thể nói cho ta làm sao đi khỏi chỗ này chứ?.”
“Đi?” Tròng mắt to sáng đáng yêu của Alice nháy lên, chợt hiểu hỏi: “Nơi này cách thực nghiệm thất của Aldas đại sư rất gần, ca ca muốn đến đó à? Để muội dẫn đi.”
“Không! Đương nhiên không phải nơi đó!” Trần Duệ bị dọa nhảy dựng, trò đùa gì vậy chứ, thật không dễ dàng mới chạy trốn được, giờ về đấy thì chỉ có loại thiểu năng mới làm!
Alice hiếu kỳ hỏi: “Vì sao không đi? Muội nghe nói thực nghiệm thất của đại sư rất thú vị, đang muốn đi xem một lần a.”
Đúng, rất thú vị là đổ độc dược cho người uống… Trần Duệ nhìn tiểu cô nương đáng yêu này, hơi cắn răng liều mạng nói dối: “A, ra là tiểu muội còn không biết, thực nghiệm thất đã xảy ra chuyện rồi! Ta là học đồ mới được đại sư thu, đại sư không cẩn thận ăn phải một loại quái dược, liền hóa cuồng, gặp người đánh người, cả Presley cũng đã bị đánh ngất, nếu như bị hắn nhìn đến, nhất định sẽ bị đánh thương. Ta hiện tại có việc gấp phải rời đi, nhưng không nhớ rõ đường, muội có thể dẫn ta đi không?”
Nghe thấy Aldas phát cuồng, Alice một bộ hoảng sợ nói: “Thật là đáng sợ a! Chẳng qua, ca ca là học đồ của đại sư, không được đại sư cho phép rất khó rời đi a.”
“Hiện tại đại sư chưa thanh tỉnh, sự tình lại rất gấp a” Trần Duệ đành biểu lộ sắc mặt cầu khẩn: “Alice, muội giúp ta được không?”
Alice trề lên đôi môi đáng yêu, suy nghĩ một chút rồi cũng gật đầu: “Được rồi, nhưng là ca ca hạ thấp đấu bồng xuống, cúi thấp đầu đi, không được để cho người khác phát hiện ca ca là học đồ mới đến.”
“Thật cảm ơn muội!” Trần Duệ cũng sợ thân phận nhân loại bị bạo lộ, nên với đề nghị hợp ý này không chút đắn đo đồng ý.
“Không cần cảm ơn a.”Alice ngọt ngào cười, để lộ hai má lúm đồng tiền, nàng chủ động kéo tay Trần Duệ đi, hắn có thể cảm nhận được hai tay nàng êm dịu, trong lòng không khỏi ấm áp: ai nói ma giới là thế giới hung tàn? Tiểu cô nương thiện lương này, nhiệt tình giúp người này còn tốt hơn cả thiên sứ a!
Trên đường, hai người gặp không ít ma tộc tướng mạo kỳ dị, phần lớn là vóc người cao lớn, tướng mạo hung dữ, cầm vũ khí trên tay, hẳn là hộ vệ trang viên.
Tiểu la lỵ tựa hồ là khách quen nên những hộ vệ kia cũng không tiến lên dò hỏi, ngược lại lộ ra biểu tình cung kính. Trần Duệ thấy không có ai cản trở, thở phào một hơi, cẩn thận nghe theo lời Alice, hạ thấp đấu bồng, cúi đầu đi đường nên hắn hắn không thấy được biểu tình cực kỳ quái dị của những hộ vệ này.
Trang viên này rất lớn, đi thật lâu, tiểu la lỵ mới dừng chân, nói: “Đến rồi!”
Trần Duệ vui mừng, vừa ngẩng đầu nhìn lên đã hóa đá, đây chính là nơi hắn sợ nhất, thực nghiệm thất của Aldas!
Alice mỉm cười, tròng mắt vẽ lên hai đường trăng non: “Ca ca, người không phải muốn đến nơi này sao? Hiện tại nên cảm tạ muội muội a!”
Vẫn là nụ cười ấy, vẫn ấm áp thuần khiết như thiên sứ, nhưng Trần Duệ phảng phát nhìn thấy trong khóe miệng thiên sứ lộ ra răng nanh, còn có một cái đuôi nhỏ vung vẩy đằng sau nữa, ai ngờ bàn tay nhỏ ấm áp của Alice như vòng kim cô vậy, hắn giãy thế nào cũng không thoát.
“Có ai không? Ta tới!”Alice thân mật kéo Trần Duệ, vừa lớn tiếng kêu lên.
“Là ai? Dám vô lễ tiến vào…”Tiểu liệt ma Presley miệng ồn ào hét lên, khập khà khập khiễng nhảy ra, nhưng vừa nhìn thấy Alice, không biết là bị dọa sợ hay kinh ngạc, vội ngã sấp xuống đất.
Aldas mặt xám mày tro nghe tin bước ra, vừa nhìn thấy Trần Duệ, hai mắt đột nhiên bắn tinh quang, nhưng là không có như trong tưởng tượng hung ác lao lên bóp cổ hắn mà Aldas chỉ khom người hành lễ với Alice.
“Đại sư, lâu rồi mới gặp a!” Alice buông tay Trần Duệ ra, một bộ ủy khuất nói: “Tân học đồ của đại sư đi lạc a, cho nên nhân gia thuận tiện giúp hắn trở về. Chỉ là vị ca ca này không thành thật, lại dám nói dối nhân gia. Hắn nói đại sư ăn sai dược, nếu nhìn thấy ta sẽ cởi hết y phục của ta, rồi sau đó….”
“Khụ khụ…” Trần Duệ vội ho khan kịch liệt, mặt cũng tái đi, chỉ hận không tìm được lỗ nào chui vào, tiểu nha đầu này, thật sự quá gian xảo rồi! Cho tới bây giờ, không có gì có thể giải thích. Thật giống như năm xưa, suýt thì bị một tên gay lừa mất cảm tình, tài nghệ không bằng người, không có gì để nói.
“Tiểu công chúa không nên tin nhân loại giảo hoạt này” Aldas đồng dạng lộ ra vẻ lúng túng, nói tránh đi: “Tên này là ba ngày trước rơi vào ma giới, ta đang định dùng hắn chầm chầm thí nghiệm tân dược, vốn còn hoàn hảo, hôm nay tất cả dược thủy đều vô hiệu với hắn. Ta đang điều chế bạch sắc dược thủy, không cẩn thận phát sinh sự cố, bị hắn thừa cơ chạy trốn, cũng may tiểu công chúa gặp được.”
Tiểu công chúa! Trần Duệ cuối cùng cũng biết thân phận của la lỵ gian xảo này, lần này tính là chính mình chui vào bẫy, té ngã cũng không oan. Chẳng qua Aldas nói hắn giảo hoạt, một điểm này tuyệt không thể thừa nhận, cùng Alice so sánh, hắn thật sự rất thuần khiết a!
“Tất cả dược thủy đều vô hiệu?” Alice hai mắt sáng ngời, phảng phất nhìn thấy đồ chơi mới: “Ta lần này cùng Athena đi mưa dầm tùng lâm, chính là mang về một ít thứ hay, đây là đoạn trường thảo, đây là hủ tâm hoa… Không bằng cho nhân loại này thử trước?”
A, những thứ trong giỏ xách không phải là trái cây hoa tươi mà là mấy thứ “hay” này sao? Nha đầu này mới thực sự là tiểu ác ma, Trần Duệ còn chưa kịp kháng nghị thì đã bị Presley dùng dây thừng trói giải về thực nghiệm thất.
Một giờ sau, Aldas lông mày nhăn càng chặt, dược thảo ở sâu trong mưa dầm tùng lâm dược tính rất mạnh nhưng vẫn vô hiệu với Trần Duệ.
Hiện nay siêu cấp hệ thống khởi động được 19,6% rồi, chỉ là Trần Duệ không có chút nào vui sướng: một tên cuồng công việc, lại thêm vào một tiểu la lỵ gian xảo, uy lực không đơn giản như một cộng một bằng hai rồi.
Do vốn ưa thích hạ độc nên Alice rất có hứng thú với dược tề học, cũng tính là nửa học đồ của Aldas, nàng hai tay chống khuôn mặt, suy nghĩ trong chốc lát rồi nói: “Đại sư, ngươi dùng đều là độc dược, hay thử cho hắn dùng tăng ích dược thủy xem?.”
Aldas cảm giác được chủ ý này làm được, liền lấy ra một dược thủy hồng sắc nói: “Trước thử cường hiệu cự lực dược thủy đi.”
Presley cung kính tiếp lấy dược thủy, đổ vào miệng Trần Duệ, Trần Duệ chỉ cảm thấy sôi nóng toàn thân, phảng phất như bị kích thích, lực lượng bạo tăng, dây thừng trên người cũng bị chấn nứt.
Presley có lòng lập công trước mặt công chúa, giương nanh múa vuốt tưởng muốn chế phục hắn, lại đúng lúc Trần Duệ khắp người là lực lượng, đang sầu không chỗ đánh. Vốn là Trần Duệ có dùng cự lực dược thủy, cũng rất khó đánh thắng Presley, nhưng Presley ở trước mặt công chúa cùng đại sư nào dám hạ sát thủ, nên bị nhân loại đánh cho không lực hoàn thủ, hoàn toàn bị áp chế.
Tiếng kêu cứu của Presley càng lúc càng cao, nhưng là Aldas cùng Alice không chút nào trợ giúp, Trần Duệ sớm đã đầy oán niệm với tiểu liệt ma bắt nạt kẻ yếu, sợ hãi kẻ mạnh này nên càng đánh càng mãnh liệt. Nhưng là hắn cũng không dám đánh Aldas hay Alice, đây là hai phần tử khủng bố, không chọc được a!
Kỳ quái chính là siêu cấp hệ thống không hấp thu năng lượng tăng ích này, tiến độ khởi động chỉ thêm một khoảng nhỏ, hiện tại là 19,7%.
Đợi đến khi tiểu liệt ma mặt mũi bầm dập nằm dưới đất, thở phì phò, thì tác dụng của cự lực dược tề chầm chậm tan biến, Aldas cẩn thận quan sát Trần Duệ, một lần nữa lộ ra kinh hãi.
“Cường hiệu cự lực dược tề có thể mức độ lớn tăng cường lực lượng, nhưng là có tác dụng phụ, sau khi hết tăng ích, người dùng sẽ ở trạng thái cực kỳ hư nhược, vì sao hắn không bị?”
Alice kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ đại sư người phối trí ra chân cự lực dược tề, không có tác dụng phụ sao?”
Aldas tinh thần khẽ rung, lập tức lắc đầu thở dài: “Không có khả năng, loại dược tề phối phương này đã thất truyền, mà chỉ có đại tông sư mới có khả năng luyện chế ra, cả ma giới cũng không tìm được một bình a.”
Trần Duệ vừa nghe đến ba chữ tác dụng phụ, trong lòng thầm nhủ, chẳng lẽ là hiệu quả tự động hấp thu của hệ thống? Hấp thu các vật chất có hại, giữ lại vật chất có ích? Tuy chỉ là suy đoán, nhưng giả thiết này rất có khả năng, nếu không hấp thu toàn bộ vật chất có ích, vậy làm sao sống được, ăn bao nhiêu cơm cũng sẽ chết đói a.
Aldas liên tiếp thí nghiệm vài loại tăng ích dược thủy, cuối cùng đưa ra một cái kết luận có tính điên cuồng: độc dược với nhân loại này căn bản vô dụng, thuốc bổ thì càng nhiều càng tốt! Ở trước mặt người này, độc dược đại sư thường nhân nghe danh biến sắc chỉ là dinh dưỡng sư mà thôi!
“Nhất định có dược thủy có thể khác chế hắn!” Aldas rống lớn một tiếng, cũng không cố giữ hình tượng trước mặt tiểu công chúa nữa, lại bắt đầu suy nghĩ: “Chẳng lẽ mấy trăm năm qua, nhân loại đã biến thành đáng sợ như vậy sao? Đây mới chỉ là nhân loại phổ thông nhỏ yếu! Nếu như vậy, ma tộc tương lai làm gì còn chỗ đặt chân đây!.”
Alice bàng quan lắc lắc đầu: “Ta xem không phải tất cả nhân loại đều như này mà là kẻ này có vấn đề. Đại sư, nếu không chế tạo một ma pháp khí cụ trắc thí một chút.”
“Loại khí cụ này ta không làm được, luyện kim thuật bác đại tinh thâm, ta chỉ nghiên cứu với dược tề học thôi.”
Aldas tại phương diện học thuật tương đối nghiêm túc cẩn thận, bỗng dưng nghĩ đến cái gì, trong mắt lộ ra thị huyết: “Ta từng cho Presley uống máu hắn, nhưng không có hiệu quả miễn dịch, hay dứt khoát mổ xẻ thân thể hắn nghiên cứu!”
Trần Duệ không khỏi giật nảy mình, chuyện hắn lo lắng nhất cũng đã đến.
“Đại sư đợi đợi!”Alice nói hộ lời Trần Duệ muốn nói: “Không nên giết hắn, tên này rất thú vị a, lưu lại cho ta chơi đùa.”
Một khắc này, Trần Duệ lại cảm giác được hào quang thiên sứ trên người Alice, liền giác ngộ làm đồ chơi cũng có, vội vàng nói: “Đừng có giết ta a! Đại sư ta sẽ thành thật thử dược, cho đến khi người hài lòng mới thôi.”
Chủ ý này thật không sai, chẳng những có thể bảo toàn mạng sống, chờ đợi đến khi hệ thống khởi động hoàn toàn, nói không không chừng lúc ấy có thể biến thành siêu nhân, quyền đấm tiểu liệt ma, chân đạp ám tinh linh.
Lời này nếu nói vào mấy giờ trước còn dễ nghe, nhưng hiện tại nói ra không khác gì châm chọc, khuôn mặt đen tối của Aldas càng thêm âm trầm.
Nhìn thấy bộ dáng tràn đầy hứng thú của Alice nhìn Trần Duệ, Aldas chỉ có thể nhẫn nại giải thích: “Tiểu công chúa, nếu như có thể biết được bí mật của nhân loại này, lực lượng của ma tộc sẽ tăng vọt, riêng với Ám Nguyệt thành cũng có chỗ tốt không nhỏ, ít nhất, tình cảnh của trưởng công chúa sẽ tốt hơn rất nhiều”.
Vừa nghe Aldas nói đến tỷ tỷ, Alice lộ ra vẻ do dự, cuối cùng cũng không kiên trì nữa. Trần Duệ chứng kiến Aldas cười gằn bước đến, không khỏi lông tơ dựng đứng.
“Yên tâm, ta sẽ không giết chết ngươi đâu, chỉ là giải phẫu từng phần mà thôi” Aldas âm trầm nói: “Ta sẽ duy trì tính mạng ngươi để tiến hành càng nhiều thí nghiệm”.
Shjt, lão tử có chết cũng không làm chuột bạch!
Trần Duệ trong lúc gấp gáp vội quát lên: “Chậm đã! Chỉ cần ngươi tha cho ta, ta sẽ nói ra bí mật!”.
Câu nói này là thân hình Aldas ngừng lại, hai mắt tỏa sáng nhìn thẳng Trần Duệ: “Nói!”.
“Mọi chuyện bắt đầu ở Hoa Quả sơn, trong lúc du ngoạn ta có đến đó, không cẩn thận bị rơi xuống một thác nước.” Trần Duệ nhanh chóng nghĩ đến một câu chuyện quen thuộc, “Trong thác nước có một cái động tên là Thủy Liêm động, ở trong động, ta thu được truyền thừa của một vị tông sư, vị đại tông sư này tên là Tôn Ngộ Không!”
Ở thế giới này, có rất nhiều thứ tương tự như địa cầu như thời gian, đơn vị…, cho nên Trần Duệ cơ bản không có gì băn khoăn, càng nói càng thuận miệng: vị đại tông sư Tôn Ngộ Không này tinh thông luyện kim thuật, đã từng luyện chế ra một thần khí nặng một vạn ba ngàn năm trăm cân, gọi là Kim Cô bổng, không sợ bất cứ ma pháp nào, có thể tự do biến hóa lớn nhỏ, lớn thì xuyên thiên địa, nhỏ thì như cây châm. Ông còn chế tạo ra một thần dược gọi là “Dao Trì bàn đào”, đủ để người phổ thông có mấy ngàn năm thọ mệnh, thậm chí là trường sinh bất tử.
Hiện tại là lúc sinh tử, có thể lừa thì cứ lừa đi, cho dù sau khi chết bị Ngô Thừa Ân cùng fan bóp cổ chết lần nữa cũng chỉ có thể thừa nhận.
Thần khí đối kháng với chư thần! Dược tề trường sinh bất tử! Chế khí cùng dược tề hai lĩnh vực đều là đại tông sư! Ám tinh linh không khỏi sửng sốt.
“Nếu như là thật, vị đại tông sư này tuyệt đối đã đạt đến thần cấp!” Aldas tâm thần chấn động, nhưng lập tức lộ ra vẻ hoài nghi: “Như đã vị đại tông sư này có thành tựu kinh người, tại sao không lưu danh trong sử sách?”
Trần Duệ chém gió suýt thì bị nhận ra, trong lòng giật mình, cũng may hắn đọc truyện rất nhiều, lập tức tìm được tình tiết che lấp.
Tại thời đại thái cổ, còn có thời đại cổ xưa hơn là hồng hoang, hay còn gọi là chư thần thời đại. Tôn Ngộ Không chính là một nhân vật thời đại hồng hoang, do thành tựu của hắn quá đáng sợ, người phổ thông có thể đối kháng cùng chư thần, dẫn đến chư thần kinh sợ, dẫn mười vạn quân đội thảo phạt Ngộ Không, kết quả đại bại. Ngộ Không còn một đường giết lên thần giới, làm chư thần táng đảm, trận chiến ấy còn được gọi là “Chư thần hoàng hôn”, cuối cùng Ngộ Không bị chủ thần Như Lai mạnh nhất thời hồng hoang đánh bại, “lịch sử” cũng bị chư thần cố ý che đậy, cho dù là những bí tịch cổ nhất cũng không ghi chép lại, chỉ ngẫu nhiên nhìn đến một, hai danh từ liên quan mà thôi.
“Chư thần hoàng hôn? Hình như ta có nghe đến… Nhưng mà không nhớ được đã đọc ở đâu a.” Những lời này của Alice dọa Trần Duệ nhảy dựng, chẳng lẽ có điển cố này thật sao? Vì không bị khám phá, hắn tiếp tục tự biên ở Thủy Liêm động nhận được một tia tàn hồn của Ngộ Không đại sư truyền thừa, cũng bởi thế mạc danh kỳ diệu bị truyền tống đến ma giới. Có tàn hồn cường đại của đại tông sư, bao hàm vô số kinh nghiệm cùng tri thức, hắn có thể bách “độc” bất xâm, hoàn toàn là do tia thần niệm phù hộ.
Trần Duệ từ thần hồn của Ngộ Không đại sư biết được rất nhiều sự tích thời hồng hoang, nhưng do tinh thần lực bản thân quá yếu, tạm thời chưa thể nào tiếp nhận truyền thừa, cần chờ lực lượng dần trưởng thành, mới có thể thu được càng nhiều tri thức.
Sắc mặt ám tinh linh hơi hòa hoãn, lời của Trần Duệ ít nhất có thể chứng minh thành tựu cả đời của hắn không phải vô dụng, chỉ là nhân loại này có thể chất đặc thù mà thôi!
Alice nghe đến xuất thần, la hét muốn hắn kể chuyện thời hồng hoang, Trần Duệ tiện tay lấy ra những quái thú như đào ngột, cùng kỳ, anh chiêu, hóa xà từ “Sơn Hải kinh”, từng con sống động linh hoạt như thật, làm hai mắt Alice tỏa sáng, nếu như không phải Trần Duệ từng bị hại thì cũng bị diện mạo của la lỵ này lừa.
Aldas vẫn không cởi bỏ nghi hoặc trong lòng, cười lạnh nói: “Dù cho thật có thời đại hồng hoang, ta cũng không tin có đại tông sư cường đại đến nỗi chống lại được chư thần, càng không tin nhân loại vô năng được truyền thừa! Như ngươi không thể lấy ra chứng cứ làm người ta tin phục, như vậy ngươi sẽ tự thân thể nghiệm hậu quả của lừa gạt ám tinh linh!”
Tiểu ma nữ vừa rồi còn trung thực lắng nghe, lập tức ném đá xuống giếng: “Còn có lừa gạt Lucifer vương tộc vĩ đại nữa!”
Trần Duệ từ ký ức tàn khuyết của Arthur, biết được luyện kim thuật ở thế giới này chia làm chế khí học cùng dược tề học, thực tế bao gồm lý hóa, dã luyện, y dược, ma pháp trận cùng vô số tri thức phương diện khác. Do lượng tri thức quá lớn và quá cao siêu, nên đạt tới cấp đại sư chỉ lác đác mấy người, rất được thế nhân coi trọng. Nhân loại thế giới là như vậy, ma giới cũng không ngoại lệ.
Trần Duệ tâm niệm chuyển biến, nhanh chóng có chủ ý: “Nếu như ta lấy ra được chứng cứ xác thực thì sao?”
Aldas trầm ngâm không nói, giả như là Trần Duệ nói thật, như vậy lưu lại tính mạng hắn bằng với bảo lưu tâm huyết của một vị thần cấp đại tông sư, đối với Ám Nguyệt thành, thậm chí đối với cả ma giới đều hết sức có giá trị.
“Ta lấy danh dự của ám tinh linh thề, nếu những lời ngươi nói là sự thật, ta sẽ không làm thương tổn ngươi chút nào.” Aldas thần sắc trịnh trọng phát thệ.
“Danh dự” của ám tinh linh? Trên mặt Alice hiện ra ý cười khó mà phát hiện được: ở ma giới, nói đến ám tinh linh là giảo hoạt, âm hiểm, thậm chí ám tinh linh còn lấy đó làm vinh dự, toàn ma giới chí ít có một nửa thích khách, sát thủ xuất phát từ chủng tộc này. Xem ra vị đại sư này dù có si mê dược tề học như nào thì cũng vẫn là một vị ám tinh linh giảo hoạt.
Trần Duệ nào biết điều này, hắn còn tưởng Aldas thật sự thề, gật đầu nói: “Tinh thần lực của ta rất yếu, không thể chịu được quá nhiều ý thức, chỉ có thể nhìn được một vài đồ thôi. Đối với đại tông sư mà nói, đây chỉ là vài thứ không đáng kể, nhưng là…”.
“Là đồ gì, nhanh nói ra!”Trần Duệ còn không kịp giới thiệu xong, liền bị Aldas ngắt lời, một tác phẩm của thần cấp đại tông sư, dù chỉ nhỏ bé không đáng kể thì cũng có giá trị liên thành.
“Có giấy, bút chì hay không?”
“Bút chì là cái gì?”
“…”
Alice rất có hứng thú nhìn Trần Duệ cùng Aldas bận rộn, thỉnh thoảng giúp vài việc nhỏ, chính là tiểu liệt ma đáng thương vẫn y nguyên nằm trên đất không ai hỏi thăm.
Một lúc sau, tác phẩm đầu tiên sau khi đến dị giới của Trần Duệ hoàn thành.
Aldas nghi hoặc nhìn khung vuông trước mắt cùng với mấy đoạn gỗ hình chữ nhật, thấy thế nào cũng không thể liên tưởng đến tác phẩm của một vị thần cấp đại tông sư: “Hoàn thành rồi sao?”
“Đơn giản như vậy à?”Alice hiếu kỳ hỏi: “Chỉ có mười khối gỗ phổ thông này sao?”
Trần Duệ lắc lắc đầu, làm bộ rất nghiêm túc nói: “Không nên xem thường những khối gỗ phổ thông này, Ngộ Không đại sư từng nói, có thể hóa mục nát thành thần kỳ, đấy mới là đại tông sư!”
“Hóa mục nát thành thần kỳ? Không hổ là thần cấp đại tông sư!” Aldas như được đánh thức khỏi bến mê, ngữ khí cũng biến thành vô cùng khách khí: “Xin ngươi nói cho ta, công cụ này có tác dụng gì?”
“Chờ một chút, ta viết thêm mấy chữ đã” Trần Duệ viết lên mấy chữ lên những khối gỗ, lần lượt là Tào Tháo, Quan Vũ, Trương Phi, Triệu Vân, Mã Siêu, Hoàng Trung cùng binh sĩ.
“Đây là Hoa Dung đạo, là loại cờ thuật số suy diễn. Khối gỗ lớn nhất tên là Tào Tháo, đại biểu cho một vị quân vương thời hồng hoang, những khối gỗ còn lại đại biểu cho kỵ sĩ địch quốc cùng binh sĩ cản trở…” Trần Duệ cố dùng ngôn ngữ mà Aldas có thể hiểu được nói ra quy tắc chơi Hoa Dung đạo.
Hoa Dung đạo là trò chơi nổi tiếng Trung Quốc, biến hóa đa đoan, giống với rubick, chơi mãi không chán, được người nước ngoài xưng là một trong ba trò chơi trí lực không thể không tưởng niệm.
Aldas càng nghe càng cảm thấy hứng thú, đang muốn chơi thử, nào ngờ Alice nhanh tay đoạt lấy, đầy hứng thú chơi đùa. Aldas ở một bên chỉ dám nhìn suông cũng không dám động thủ cướp lấy, cũng may thứ này chế tác giản dị, rất nhanh vị ám tinh linh đại sư đã tự chế được một bộ, dần đắm chìm trong đó.
Tính kiên nhẫn của tiểu la lỵ không phải rất tốt, sau khi liên tục thất bại, đã rất là tức giận, liền nói với Trần Duệ: “Ngươi có phải gạt chúng ta không? Vị đế vương này căn bản không trốn ra được”.
Trần Duệ không khỏi để lộ gương mặt biết là ngươi sẽ nói thế: “Công chúa điện hạ, ta dám cam đoan Hoa Dung đạo tuyệt đối có thể giải được, mà không phải chỉ có một phương pháp, then chốt là suy diễn của cá nhân làm cho số bước giải ngắn nhất”.
Alice biết Trần Duệ sợ chết, nay thấy hắn chắc chắn như vậy, cũng không tiếp tục nghi hoặc, nhưng là, lúc này ngoài cửa vang lên một thanh âm kiều mỵ: “Aldas đại sư, ta là thị nữ Cơ Á của tiểu công chúa điện hạ, xin hỏi Alice điện hạ có ở đây hay không?”.
Aldas vốn đang trầm mê với Hoa Dung đạo cũng không trả lời lại, Alice chính mình nói: “Cơ Á, ta ở đây, mau vào đi”.
Nếu Alice cấp cho người khác cảm giác thuần khiết thì Cơ Á là mị hoặc! Da thịt trắng nõn, khuôn mặt tinh mỹ, môi hồng dụ hoặc, bộ ngực hấp dẫn mê người, bắp đùi tròn trịa, mỗi chỗ đều toát lên nét hấp dẫn người khác giới. Trang phục của nàng cũng không tính là hở hang, chỉ là váy sát người càng thêm tôn lên nét lồi lõm trên người nàng, không cần làm dáng, chỉ cần đứng ở nơi đó cũng làm nam nhân khó mà tự kìm chế dục vọng.
Alice tự xưng là vương tộc Lucifer, bề ngoài cùng nhân loại cũng không có gì khác biệt, nhưng Cơ Á thì khác, nàng là ma nữ tiêu chuẩn, trên đầu mọc một đôi sừng cong cong, sau lưng có đôi cánh đen tinh xảo, sau mông còn có một cái đuôi nhỏ nhắn. Nhưng mà những thứ này không chút nào giảm mị lực của nàng, ngược lại càng thêm một loại thần bí.
Yêu nữ! Tuyệt đối là yêu nữ!
“Tiểu công chúa.” Cơ Á hành lễ, “Trưởng công chúa điện hạ đang chờ người ở thư phòng, thỉnh người đi cùng Cơ Á”.
Khi Cơ Á cúi người, khe ngực càng thêm ẩn dụ bắt mắt, Trần Duệ càng thêm nhìn chăm chú, hormone nam tính đột nhiên tăng cường gấp chục lần, khốn khó nuốt nước miếng, cũng không dám nhìn nhiều.
“Tỷ tỷ gọi ta sao? Chẳng lẽ là biết ta lén theo Athena đi Âm Vũ tùng lâm sao?” Tiểu ma nữ lộ ra nét mặt chột dạ, chợt nhìn thấy sắc mặt Trần Duệ, liền cười khanh khách: “Cơ Á, mị hoặc của ngươi càng lúc càng lợi hại a, nhân loại này khó mà tự kiềm chế”.
Cơ Á có chút coi thường nhìn Trần Duệ: “Thể chất của Cơ Á trong mị ma cũng tính là đặc biệt, tên này thực lực quá nhỏ yếu, chỉ nhẹ nhàng hôn một cái cũng đủ hút hết tinh khí của hắn.”
Mị ma? Hình như là ma nữ có thể hút tinh khí nam nhân… Trần Duệ tìm đến ký ức miêu tả mị ma của Arthur, dục vọng đang dâng cao như bị đổ nước đã xuống, nhanh chóng chỉ còn lại lạnh run.
Sắc đẹp đương nhiên là muốn xem, nhưng mạng nhỏ càng đáng giá a!
Alice khẽ cười hì hì, mang theo giỏ nhỏ cùng Cơ Á rời thực nghiệm thất, trước khi đi còn không quên mang đi bản Hoa Dung đạo.
* Chú thích:
Đây là hình ảnh của Hoa Dung đạo:
Vừa nhìn hẳn ai cũng hiểu mục đích trò chơi là lôi được anh Tào Tháo ra khỏi vòng vây nhỉ ^^ Bên cạnh thế trận này còn có một số thế khác như:
Mấu chốt để a Tháo thoát thân vẫn là ở Quan Trường thôi, mấu chốt lớn nhất là Quan Trường có ý nhường nên mới thoát được, chứ nếu Quan Trường đứng im chặn ngang 1 hướng đi của anh Tháo thì anh Tháo ko thể nào bay ra ngoài được, cũng y như lịch sử trận Xích Bích nổi danh trong tam quốc.