31-08-2012, 10:12 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
[Giá Không Lịch Sá»] Quốc Sắc Sinh Kiêu - TG: Sa Mạc - New: Q8 C1087
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 1: Vân Sơn ai không thấy quân
Giới thiệu
Nhóm dịch KoCo
Nguồn Mê Truyện
Lục Long tụ binh, Bồ Tát mở cá»a!
Má»™t bẫy ráºp quá»· dị lá»›n động trá»i, trong cục có cục, trong kế có kế, chân tháºt và giả dối, ai là ngưá»i trong kế, ai là kẻ sắp đặt? Sau sấm ngôn tám chữ kia, chuyện cÅ© phá»§ đầy bụi lại che giấu cái gì? Là sói tuần thiên hạ, hay là cáo giảo hoạt giấu diếm thế gian?
Từng khúc hát ca ngợi tráng sĩ chưa xong, từng chiếc mà n đã vén lên lộ bóng giai nhân!
…….
Sa Mạc giá»›i thiệu chỉ có váºy, chẳng biết có gợi lên trong độc giả những tò mò háo hức, những kịch tÃnh hấp dẫn như biết bao ám ảnh từ Quyá»n Thần má»™t thá»i hay không nữa? Chỉ biết rằng đó là truyện cá»§a Sa Mạc viết, và thế cÅ©ng đủ, để thanhco em vốn đã tÃnh quy ẩn sau khi khép lại Quyá»n Thần tiếp tục len lén thức đêm len lén mò mặt dáºy từ tÆ¡m tởm sáng lóc cóc dịch. Truyện má»›i post được mấy chục chương, thưá»ng thì rất Ãt dịch giả nháºn dịch, sợ tác giả ná»a đưá»ng vỡ đê và o viện sinh con phải ngừng viết thì mem cÅ©ng bá», lại nữa, nhỡ truyện không hay sẽ Ãt ngưá»i Ä‘á»c.... Nhưng kệ, em vẫn rá»§ rê koba, rồi Ä‘i nằn nì bqtmetruyen cho phép KoCo vừa dịch vừa bám theo tác giả. Có thể sẽ chẳng có ai thèm Ä‘á»c. Có thể mem sẽ chá» hòm hòm má»™t chút rồi má»›i Ä‘á»c. Tháºm chÃ, đợi full rồi má»›i Ä‘á»c. Không loại trừ tình huống Ä‘iểm không đủ để em trả tiá»n Ä‘iện ngồi dịch. Nhưng em vẫn cứ … kệ. Vì em tin và o uy tÃn cá»§a Sa Mạc. Vì em tin và o sức viết cá»§a lão đã được kiểm chứng qua Quyá»n Thần. Vì cÆ¡ bản, em cần được Ä‘á»c. Má»™t cuốn sách khiến em ngá»™p thở. Má»™t cuốn sách khiến em rÆ¡i lệ. Má»™t cuốn sách để hâm nóng trong tâm hồn già nua cá»§a em những ngá»n lá»a.
Có vẻ là má»™t lá»i giá»›i thiệu truyện hÆ¡i cá nhân. Nhưng cÅ©ng cứ… kệ. Hihi. Bạn Ä‘á»c mấy dòng nà y và hiểu, thì quý. Bạn next và xì môi, KoCo chúng em cÅ©ng xin cảm tạ. Tùy duyên thôi váºy! Cho dù sau nà y số pháºn cá»§a Quốc Sắc Sinh Kiêu thế nà o, thì hai thằng em cÅ©ng đã đặt buồn vui cá»§a mình và o đó rồi.
Cho em riêng tư nốt câu nà y. Cám Æ¡n bqt đã luôn hóng tìm truyện má»›i cho em! Cám Æ¡n Koba lúc nà o cÅ©ng nhẫn nại chịu đựng má»i ngẫu hứng bất thưá»ng cá»§a em! Và riêng cám Æ¡n tất cả má»i ngưá»i! Chỉ cần bạn Ä‘á»c lá»i giá»›i thiệu viết vá»™i cá»§a Quốc Sắc Sinh Kiêu nà y thôi, bạn cÅ©ng là tâm giao tri ká»· cá»§a KoCo rồi. Huống hồ chi còn cùng KoCo Ä‘i suốt chặng đưá»ng dà i hà ng nghìn chương tÃt tắp sau nữa…
Lắm mồm tháºt, thôi chúng ta cùng vén bức mà n bà máºt đầu tiên, ngay từ trang đầu tiên cá»§a Quốc Sắc Sinh Kiêu cho sá»›m chợ!
(cái nà y gá»i là đổi tone giá»ng từ la thứ sang đô trưởng)
Má»i ngưá»i và o đây á»§ng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của Hina
Chữ ký cá»§a Hina I can FLY ~~~ (â—ï¼¾oï¼¾â—)
Äã có 22 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
0olayvo0 ,
aidubarca ,
cui_bap ,
dungcoixuong ,
HanLyBiet ,
hoainamvuong ,
LinhLam ,
mavuongno1 ,
MrError ,
namplhn2 ,
phieubat ,
quachtrinh ,
read ,
SWAT ,
Thanhcahp ,
Thôn Nguyệt ,
tonylai ,
trailangthang ,
traudien ,
trieuhac ,
tuantvnb ,
vodanhvo
31-08-2012, 10:14 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 1: Vân Sơn ai không thấy quân
Mở đầu
Nhóm dịch KoCo
Nguồn Mê Truyện
Má»™t buổi chiá»u mùa thu thê lương, lạnh lẽo, ánh hoà ng hôn bảng lảng giữa đất trá»i tá»±a như những sợi khói hồng khổng lồ mà hư ảo.
Tưá»ng thà nh phá»§ Vệ Lăng đắm chìm trong ánh tịch dương. Thà nh Vệ Lăng cổ kÃnh trang nghiêm là má»™t trong tứ đại danh thà nh hiện nay. Thà nh Vệ Lăng đã có hÆ¡n 300 năm lịch sá», xây dá»±ng bên bá» sông Vu Huy. PhÃa sau, tá»±a và o Vân SÆ¡n. Non nước hữu tình, khà háºu ôn hòa, là chốn lui vá» cá»§a nhiá»u đại thần triá»u đình lúc cáo lão.
Äang lúc hoà ng hôn, thà nh Vệ Lăng còn chưa đóng cá»a. Ngưá»i qua lại vẫn nưá»m nượp. Giáo úy thá»§ thà nh lúc nà y Ä‘ang ngồi trên má»™t chiếc ghế nhá» dá»±a và o tưá»ng thà nh, mặt ngước lên nhìn mặt trá»i Ä‘ang chầm cháºm lặn xuống. Chừng hÆ¡n ná»a canh giá», sẽ Ä‘i đóng cá»a thà nh, sau khi thay ca, liá»n Ä‘i đến phưá»ng Yên La uống mấy chén rượu, tìm má»™t cô nương thể hiện chút bản lÄ©nh nam nhi.
Nhóm vệ binh thá»§ vệ cÅ©ng phần lá»›n là buồn ngá»§, uể à uể oải, tuy nhiên, trong đó vẫn có gã tiểu binh tên Äan Tá» nhanh nhẹn Ä‘i kiểm tra từng chiếc xe hà ng và o thà nh, tình huống quen thuá»™c như muôn năm muôn tháng nay đã váºy. Thông thưá»ng là do tiểu binh vị trà thấp nhất phụ trách. Những tiểu binh phải là m việc và o những thá»i Ä‘iểm cuối ngà y thưá»ng là các tân binh, hoặc các lão lÃnh đã dà y dạn kinh nghiệm, tinh thần mẫn cán cung cúc táºn tụy.
Má»™t tráºn vó ngá»±a dồn dáºp vá»ng từ trên đưá»ng cái tá»›i, âm thanh long trá»i lở đất. Giáo úy thá»§ vệ láºp tức nhÃu mà y, nhìn vá» hướng tiếng vó ngá»±a, chỉ thấy trên đưá»ng bụi bốc mù mịt, như má»™t cÆ¡n lốc cuốn vá» phÃa thà nh, khà thế cá»±c mạnh.
Giáo úy thá»§ vệ láºp tức đứng dáºy, thuáºn tay rút Ä‘ao ra, trên mặt hiện ra vẻ giáºn dữ, nhưng khi nhìn thấy Ä‘oà n tuấn mã Ä‘ang đến gần cá»a thà nh, Giáo úy thá»§ vệ không ngỠđã thay đổi nét mặt, lúc nà y là má»™t vẻ vừa ngạc nhiên vừa nghi ngá».
Äoà n kỵ binh chỉ có sáu ngưá»i, nhưng khà thế thì mạnh vô cùng, so vá»›i bách kỵ tháºm chà còn hÆ¡n. Sáu gã kỵ binh toà n thân mà u tÃm, trên đầu đội mÅ© hình vuông cÅ©ng mà u tÃm, áo khoác tung bay phần pháºt trong gió, cá»±c kỳ uy vÅ©.
Má»i ngưá»i ở bên trong và bên ngoà i cá»a thà nh thấy Ä‘oà n kỵ binh cưỡi ngá»±a phi như bay đến, Ä‘á»u né sang má»™t bên, còn hÆ¡n mưá»i binh sÄ© Ä‘ang gáºt gù buồn ngá»§ thì lúc nà y tinh thần lại phấn chấn hẳn, tay nắm chặt chuôi Ä‘ao.
Giáo úy thá»§ vệ giÆ¡ tay lên, ra hiệu má»i ngưá»i không cần hà nh động thiếu suy nghÄ©, nhưng tiểu tân binh to gan không hiểu quy cá»§ đã cao giá»ng quát:
- Dừng ngựa ngay!
Sáu con ngá»±a trong chá»›p mắt đã đến trước cá»a thà nh, căn bản không có ý định dừng lại, tháºm chà cÅ©ng không để ý ngưá»i ngăn cản, trong đám lục kỵ binh có ngưá»i lạnh giá»ng quá
- Mau tránh ra!
Má»i ngưá»i thấy tuấn mã không dừng chân chạy Ä‘á»u vá»™i né tránh, có má»™t binh sÄ© chá»i báºy:
- Mau dừng lại kiểm tra, dám xông thẳng và o thà nh, muốn tạo phản sao?
Chỉ có Ä‘iá»u lục kỵ kia như gió xẹt qua, lá»t và o cổng thà nh. Tân binh Äản Tá» vá»™i rút Ä‘ao ra, chém xuống má»™t nhát, ai ngá» ngưá»i ná» phản ứng nhanh hÆ¡n gã rất nhiá»u, roi ngá»±a đã như rắn độc hung hăng đánh và o đầu vai cá»§a tân binh, chỉ nghe hai tiếng “răng rắcâ€, Äản Tá» kêu thảm má»™t tiếng, xương bả vai bị má»™t roi đánh trúng, gãy nát. Ngưá»i kia đôi mắt vẫn lạnh như băng, trong tiếng ngá»±a ầm ầm đã lại thu roi dẫn theo đồng bá»n tiếp tục phi tá»›i.
Tân binh đại đao rơi xuống đất, tay trái ôm lấy bả vai, trên mặt lộ vẻ khổ sở, các binh sĩ khác kinh hãi, đã có binh sĩ kêu lên:
- Các huynh đệ, đây là phản tặc, chúng ta đuổi theo.
- Câm miệng hết cho ta!
Thà nh môn Giáo úy tiến đến, đôi mắt lá»™ vẻ hoảng sợ, mặt đầy giáºn dữ, đúng là đến trước ngưá»i tân binh kia đá ra má»™t cước và o bụng gã, tân binh lại hét lên má»™t tiếng, ngã gục xuống đất.
Má»i ngưá»i Ä‘ang ra và o cá»a thà nh nhìn thấy Ä‘á»u sợ hãi, cảnh tượng nà y đúng là khiến cho ngưá»i ta vô cùng giáºt mình. Chỉ có Ä‘iá»u, không ai hiểu, Ä‘oà n kỵ binh kia không kiêng nể gì vá»t và o bên trong thà nh, mà quan binh thá»§ vệ lại không Ä‘uổi theo, lại động thá»§ vá»›i ngưá»i nhà .
Giáo úy thá»§ vệ cÅ©ng như bị phát Ä‘iên lại đá tiếp và o ngưá»i tân binh kia, lá»›n tiếng mắng:
- Là ai cho ngươi động thá»§? Ngươi muốn chết hay không kệ ngươi, nhưng đừng là m hại đến ngưá»i khác. Mẹ nó, phải dùng cái đầu để suy nghÄ© Ä‘i chứ!
Binh sÄ© bên cạnh thấy thế liá»n ngÆ¡ ngác nhìn nhau, có má»™t gã binh sÄ© có vẻ lá»›n tuổi nhất Ä‘i lên khuyên nhá»§:
- Lương Giáo úy, hắn vừa đến, chưa hiểu chuyện, ngà i đừng so Ä‘o vá»›i hắn. Nếu muốn đánh chết hắn cÅ©ng phải cho má»i ngưá»i hiểu lý do.
Lương giáo úy vẫn còn giáºn dữ, thở phì phì:
- Lão Tam, ngươi cÅ©ng biết, không chừng chúng ta sẽ bị tên khốn khiếp nà y là m cho liên lụy, không chừng sẽ phải chuyển vị trÃ.
Lão Tam nhÃu mà y:
- Lá»i nà y… vì sao… nói váºy?
- Lão Tam, ngươi là lão binh, tháºt sá»± cÅ©ng không nhìn ra sao?
Lương Giáo úy cưá»i khổ:
- Không há» nhìn ra thân pháºn đám ngưá»i kia? Chúng ta là ai chứ, sao có thể đắc tá»™i vá»›i bá»n há»? Äến lúc đó, chết không kịp biết vì sao chết cÅ©ng không chừng.
Lão Tam tháºt cẩn tháºn há»i lại
- Ta cÅ©ng thấy lai lịch không nhá», nhưng… bá»n há» Ä‘i quá nhanh, nên không kịp nhìn ra…
- Ngươi không phát hiện ra bên hông bá»n há» Ä‘eo Ä‘ao Lưu Vân?
Lương Giáo úy nắm chặt tay nói:
- Ngươi có thấy ngưá»i cầm đầu Ä‘i á»§ng mà u gì?
- Äao Lưu Vân?
Lão Tam lúc nà y mới biến sắc, đôi mắt hiện ra vẻ hoảng sợ
- Lương Giáo úy, ngà i nói là … bá»n há»â€¦ phải…
Giá»ng lúc đó run lên, cÅ©ng không nói nên lá»i.
Lương Giáo úy thở dà i:
- Ai nói thá» xem, trên Ä‘á»i nà y còn có mấy kẻ dám Ä‘eo Ä‘ao Lưu Vân? Ủng cá»§a ngưá»i cầm đầu mà u Ä‘á», ngươi nên biết phân biệt. Hắn chỉ cần nâng ngón tay lên, chúng ta, những ngưá»i nà y chuyển vị trà là cái chắc.
Chỉ và o tân binh đang thống khổ rên rỉ nằm dưới đất:
- Lão TỠđến lúc đó sẽ phải chết, chẳng thà kết thúc sự sống của hắn trước đi.
ÄÆ°á»ng lá»›n Thuáºn Bình là má»™t con đưá»ng trá»ng yếu trong thà nh Vệ Lăng, từ con đưá»ng nà y Ä‘i thẳng đến cuối là má»™t tòa phá»§ đệ khà thế nhất thà nh Vệ Lăng. Trong thà nh má»i ngưá»i gá»i nÆ¡i nà y là Phương viên.
Chá»§ nhân cá»§a Phương viên trước là Há»™ bá»™ Thượng thư Phương lão thái gia. Phương lão thái gia có thể nói má»™t Ä‘á»i huyá»n thoại, đã vì đế quốc Äại Tần láºp vô số công lao hiển hách, vá» già , tạm rá»i xa chuyện triá»u chÃnh, liá»n Ä‘i đến phÃa nam thà nh Vệ Lăng để ẩn cư, sống cuá»™c sống Ä‘iá»n viên nhà n nhã. Tòa phá»§ đệ nà y cá»§a lão, là do chÃnh đương kim Hoà ng đế bệ hạ hạ chỉ kiến tạo trong vòng hai năm, chÃnh là để tưởng thưởng cho Phương lão Thượng thư đã vì Äại Tần mà láºp công lá»›n. HÆ¡n nữa, trên cá»a Phương viên có treo bốn chữ: Phương TÄ©nh Dưỡng Tâm, cÅ©ng là bốn chữ cho chÃnh tay Hoà ng đế bệ hạ sai ngưá»i khắc lên.
Nhân váºt như váºy dÄ© nhiên là má»™t hiá»n tà i. Ngay cả Tổng đốc đại nhân cá»§a phá»§ Vệ Lăng năm xưa cÅ©ng đã nháºn nhiá»u ân huệ cá»§a lão Thượng thư. Nên ở Vệ Lăng phá»§, Phương lão thái gia chẳng khác nà o Thái thượng hoà ng, má»—i lá»i lão nói ra Ä‘á»u như thánh chỉ váºy.
Chỉ có Ä‘iá»u bốn ngà y trước đây, cả tòa Phương viên bốn cá»a đóng chặt. HÆ¡n nữa bốn phÃa phá»§ đệ không ngá» Ä‘iá»u đến rất nhiá»u tinh binh Vệ sở, không có việc, bất luáºn ai cÅ©ng không được đến gần tòa phá»§ đệ nà y.
Sáu kỵ binh mặc choà ng tÃm cưỡi ngá»±a và o thà nh, vẫn như cÅ©, như tia chá»›p xẹt qua các ngõ nhỠđưá»ng lá»›n bên trong thà nh, sau đó đến má»™t quán trà , trước cá»a quán trà có má»™t con đưá»ng, sáu kỵ binh cưỡi như bay mà qua.
Quán trà không lá»›n, nhưng bên trong khách nhân cÅ©ng không Ãt, không Ãt ngưá»i nhìn thấy sáu kỵ binh xẹt qua cá»§a, liá»n lắc đầu:
- Phủ Vệ Lăng chúng ta chỉ sợ đã xảy ra chuyện lớn rồi…
Chưởng quầy quán trà đến má»™t cái bà n nhá» ngồi xuống bên cạnh. Bà n Ä‘ang có ba gã áo dà i thư sinh ngồi, má»™t ngưá»i hạ giá»ng:
- Lần trước má»›i nghe nói, Phong tướng quân và thuá»™c hạ Tháºp tam thái bảo Ä‘á»u bị ngưá»i Tây Lương là m hại. Chuyện nà y không còn bà máºt gì nữa. Phá»§ Vệ Lăng chúng ta xem ra năm nay cÅ©ng không phải năm tốt rồi.
Chưởng quầy hạ giá»ng:
- Tôn tiên sinh, ngà i cảm thấy Phương viên có chuyện?
- Rõ rồi!
Tôn tiên sinh kia vuốt chòm râu, khẽ nói:
- Ngà i không nhìn má»™t cái, thá»±c ra là lần nà y Vệ sở Ä‘iá»u tinh binh đến, nếu là chuyện bình thưá»ng, là m sao phải cần đến thanh thế lá»›n như thế?
Bên cạnh, má»™t gã trung niên áo xám cÅ©ng hạ giá»ng:
- Các ngà i không nhìn thấy mấy tên kỵ sÄ© vừa chạy qua? Äám Ưng Cẩu bang nà y cÅ©ng đến phá»§ Vệ Lăng, má»i ngưá»i cảm thấy chuyện còn nhỠđược hay sao?
- Không phải là Phương viên xảy ra án mạng chứ?
Ngưá»i còn lại cÅ©ng hạ giá»ng nói.
Tôn tiên sinh thản nhiên:
- Cho dù là có án mạng, thì cÅ©ng là má»™t án mạng khó lưá»ng. Các ngà i chắc cÅ©ng thấy, nhiá»u ngà y nay Tổng đốc đại nhân và Viên Chỉ huy sứ suốt ngà y ở Phương viên, hai ngưá»i nà y quan hệ không tốt, Ãt khi ở cùng nhau, nhưng lần nà y lại liên kết vá»›i nhau. Ha hả. Chỉ cần mấy ngà y nữa, sợ rằng đại sá»± kinh thiên động địa sẽ truyá»n ra ngoà i thôi.
Mấy ngưá»i khe khẽ nói chuyện, cách đó không xa, có má»™t khách nhân ngồi uống trà má»™t mình má»™t bà n. Gã má»™t thân vải bố mà u xám, cho dù Ä‘ang ngồi ở quán trà nhưng đầu vẫn đội nón tre.
Nghe mấy ngưá»i bên cạnh to nhá», ngưá»i nà y nhếch mép cưá»i, cÅ©ng không ngồi lâu, ném mấy đồng tiá»n lên bà n, nhấc má»™t cái bao mà u Ä‘en lên, ung dung rá»i khá»i quán trà .
Sáu kỵ binh phi ngá»±a đến trước cá»a Phương viên, binh sÄ© thá»§ vệ láºp tức nắm chặt Ä‘ao. Sáu kỵ binh ghìm cương ngá»±a, ngưá»i cầm đầu ngẩng đầu lên, nhìn mấy chữ Phương TÄ©nh Dưỡng Tâm trước cá»a, nhẹ nhà ng vung tay lên, liá»n có má»™t gã kỵ sÄ© giục ngá»±a tiến lên và i bước, lấy từ trong ngá»±c ra má»™t cái huy chương đồng mà u Ä‘en, mặt trên chỉ viết mấy chữ giản dị: Thần Y.
- Xin chá»!
Thá»§ vệ nhìn thấy huy chương đồng láºp tức biến sắc, vá»™i và ng thi lá»…, nhanh chóng xoay ngưá»i Ä‘i bẩm báo.
Sáu gã kỵ binh hông Ä‘eo loan Ä‘ao, vá» Ä‘ao có khắc chữ Lưu Vân, ngoại trừ đầu lÄ©nh Ä‘i già y Ä‘á», năm ngưá»i còn lại Ä‘á»u Ä‘i già y bó mà u lam.
Äầu lÄ©nh nhân khoảng chừng 30 tuổi, là n da cá»±c trắng, lông mi cá»±c nhạt, đôi môi cá»±c má»ng, trên mặt không có bất luáºn tý teo cảm xúc nà o, chỉ sâu trong đôi mắt toát lên hÆ¡i thở âm u, lại có khi như kiếm sắc rét lạnh.
Thá»§ vệ kêu mở cá»a chÃnh, nói thầm và i câu vá»›i ngưá»i bên trong, ngưá»i bên trong nhanh chóng Ä‘i và o bẩm báo. Không quá lâu, chợt nghe má»™t tráºn bước chân vang lên, từ bên trong phá»§ có hai ngưá»i vá»™i và ng Ä‘i ra. Dẫn đầu là má»™t ngưá»i toà n thân quan phục, áng chừng gần 50 tuổi, ngưá»i còn lại là má»™t gã võ tướng, thân hình tráng kiện, má»™t thân khôi giáp mà u Ä‘en. Hai ngưá»i nà y nhanh chóng tiến lên, ngưá»i Ä‘i trước chắp tay nói:
- Xin há»i có phải là Thần Y vệ Nhạc Thiên há»™?
Äầu lÄ©nh nhẫn xoay ngưá»i xuống ngá»±a, chắp tay nói:
- Äúng là Nhạc Lãnh Thu!
Rồi không nhiá»u lá»i, há»i thẳng:
- Tống Tổng đốc, lão Thượng thư hiện ở đâu?
Má»™t thân quan phục đúng là Tổng đốc phá»§ Vệ Lăng Tống Nguyên, bên cạnh y, chÃnh là Chỉ huy sứ Vệ Lăng phá»§ binh Viên Bất Nghi.
Tống Nguyên và Viên Bất Nghi thần sắc Ä‘á»u vô cùng ngưng trá»ng, láºp tức nói:
- Nhạc Thiên há»™, xin má»i Ä‘i theo ta!
Tống Nguyên và Viên Bất Nghi Ä‘á»u là quan viên cao cấp cá»§a địa phương, luáºn vá» quan chức, so vá»›i Nhạc Lãnh Thu không thể thấp hÆ¡n, nhưng lúc nà y tá» ra rất cung kÃnh.
Năm thá»§ hạ cá»§a Nhạc Lãnh Thu đồng thá»i xuống ngá»±a, đặt tay và o vá» Ä‘ao.
Và o Phương viên, Tống Nguyên đã nói:
- Sau khi xảy ra chuyện, chúng ta trước tiên là phong tá»a Phương viên, toà n bá»™ ngưá»i cá»§a Phương viên Ä‘á»u đã bị khống chế, không ai rá»i khá»i.
Nhạc Lãnh Thu thản nhiên:
- Thánh thượng vốn định để lão Thượng thư ở đây an tÄ©nh tuổi già , nhưng lần nà y, ở ngay trong tầm kiểm soát cá»§a các ngà i, bị ngưá»i sát hại. Thánh thượng rất tức giáºn. Nếu không tra ra hung thá»§, hai vị đại nhân cố nhiên tiá»n đồ không tốt, mà ngay cả Nhạc Lãnh Thu ta đầu chỉ sợ cÅ©ng không giữ được trên cổ.
Tống Nguyên và Viên Bất Nghi Ä‘á»u biến sắc, liếc nhìn nhau, đôi mắt không giấu được vẻ hoảng sợ, trên trán thốt nhiên đổ mồ hôi lạnh.
Rất nhanh đã Ä‘i đến má»™t tiểu viện lịch sá»± tao nhã, Ä‘i tá»›i bên ngoà i má»™t phòng ốc tinh xảo, Tống Nguyên hạ giá»ng nói:
- Di thể lão Thượng thư an trà ở bên trong, sau khi biết được Nhạc Thiên há»™ sẽ đến Ä‘iá»u tra việc nà y, ở đây vẫn phái ngưá»i thá»§ há»™ chặt chẽ, không có bất cứ kẻ nà o Ä‘i và o.
Dừng một chút, nói thêm một câu:
- Tại hiện trưá»ng vụ án, khi lão Thượng thư bị hại, có… có Lục di nương Liá»…u thị…
Nhạc Lãnh Thu vung tay lên, năm bá»™ hạ Ä‘i theo y láºp tức mở ra, bắt đầu tìm kiếm khắp các góc sân.
Nhạc Lãnh Thu tiến lên mở cá»a phòng, quan sát phòng má»™t lượt, chÃnh sảnh bên trong hết thảy gá»n gà ng ngăn nắp, không có gì khác thưá»ng. Y liếc Tống Nguyên má»™t cái, há»i:
- Bên trong không có di chuyển gì chứ?
- Không có!
Viên Bất Nghi ở bên lên tiếng đáp:
- Lão Thượng thư ngá»™ hại, trước tiên báo cho nha môn Tổng đốc biết. Tống đại nhân cÅ©ng rất nhanh quyết định phái ta đến Ä‘iá»u tra. Ta xác định phòng trong không có chút dị động nà o.
Nhạc Lãnh Thu khẽ gáºt đầu, Ä‘i và o bên trong. Phòng trong yên tÄ©nh, bà i trà cá»±c kỳ xa hoa, có má»™t cái giưá»ng được che trướng. Ở bên trong thoảng ra mùi hôi thối nồng Ä‘áºm, lẫn vá»›i mùi máu tươi không tán Ä‘i.
Nhạc Lãnh Thu Ä‘i đến bên giưá»n gấm, liá»n thấy di thể Phương lão thái gia được đặt trên giưá»ng, hiển nhiên là đã thay áo gấm, mặt trắng bợt, cÆ¡ thể cứng ngắc.
Nhạc Lãnh Thu quay đầu, nhìn Viên Bất Nghi liếc mắt, há»i:
- Viên Chỉ huy sứ, lão Thượng thư là bị sát hại ở trên giưá»ng?
Viên Bất Nghi láºp tức đáp:
- Không phải!
Rồi chỉ và o một cái bà n bên trong phòng:
- Lúc chúng ta đến, di thể lão Thượng thư ngã phÃa dưới bà n.
Nhạc Lãnh Thu thản nhiên nói:
- Nhưng ngà i vừa nói, trong phòng không hỠcó di động.
Viên Bất Ngi ngẩn ra, láºp tức đôi mắt lá»™ ra vẻ không vui:
- Chỉ có Ä‘em di thể lão Thượng thư từ dưới đất đặt lên giưá»ng, không hỠđộng đến những nÆ¡i khác, Nhạc Thiên há»™ có phải hay không đã quá câu nệ rồi?
Nhạc Lãnh Thu mặt không chút thay đổi:
- Viên Chỉ huy sứ quả nhiên là xuất thân nhà binh, không hiểu thế nà o là điá»u tra án mạng. Tống đại nhân xem ra cÅ©ng không nhá» cáºy gì được rồi.
Viên Bất Nghi láºp tức nhÃu mà y, tá» ra rất phẫn ná»™. Tống Nguyên cÅ©ng hÆ¡i nhÃu mà y. Nhạc Lãnh Thu không để cho bá»n há» kịp lên tiếng, đã lạnh lùng nói:
- Lão Thượng thu khi ngá»™ hại, thương thế, tháºm chà là cả nét mặt Ä‘á»u có thể là manh mối. Nhưng giỠđã bị các ngà i phá há»ng hết.
Lại há»i tiếp
- Lão Thượng thư khi ngá»™ lại, Liá»…u thị có ở hiện trưá»ng?
Viên Bất Nghi biết việc nà y cá»±c kỳ quan trá»ng, nên tuy bất mãn vá»›i thái độ cá»§a Nhạc Lãnh Thu nhưng vẫn nhẫn nại nói:
- Äêm đến, lão Thượng thư ở trong phòng cá»§a phu nhân, phu nhân tất nhiên ở hiện trưá»ng.
- Phu nhân không chết?
- Không!
- Có thẩm tra được gì không?
Nhạc Lãnh Thu há»i gấp!
Viên Bất Nghi nhÃu mà y:
- Thẩm vấn? Lục phu nhân hiện giỠvẫn chưa hoà n hồn. Phu nhân dù sao cũng là vợ góa của lão Thượng thư, chúng ta là m sao có thể thẩm vấn?
Nhạc Lãnh Thu lạnh lùng cưá»i, hướng Tống Nguyên nói:
- Tống đại nhân, má»i tất cả má»i ngưá»i trong Phương viên đến chÃnh sảnh. Viên Chỉ huy sứ không thẩm tra, Nhạc má»— sẽ đến thẩm tra váºy.
Nói xong quay ngưá»i rá»i khá»i.
Viên Bất Nghi sầm mặt xuống. Tống Nguyên cũng thở dà i, đi ra.
Phương viên là do Ä‘Ãch thân Hoà ng đế ban ý chỉ xây dá»±ng, công trình đương nhiên tháºt lá»›n, chÃnh sảnh cÅ©ng rá»™ng lá»›n hÆ¡n hẳn bình thưá»ng. Năm sáu chục ngưá»i cá»§a Phương viên Ä‘á»u đứng ở chÃnh sảnh, mà không há» có chút cháºt chá»™i. Gia quyến lão Thượng thư vẫn chưa tỉnh táo lại, má»™t đám ảm đạm bi thương.
ChÃnh sảnh lặng ngắt như tá». Nhạc Lạnh Thu ngồi trên ghế, trong tay cầm chén trà , rất nhà n nhã mà uống. PhÃa sau hắn, năm tên Thần Y vệ còn lại lạnh còn hÆ¡n cả băng giá, mặt không chút cảm xúc, ánh mắt sắc bén, ngưá»i thưá»ng căn bản không dám nhìn và o đôi mắt âm lãnh cá»§a bá»n há».
Nhạc Lãnh Thu từ đầu đến cuối không nói câu nà o. Mà toà n bá»™ đám ngưá»i cÅ©ng im như hến, không ai dám hó hé. Những ngưá»i nà y xuất thân phá»§ Há»™ bá»™ Thượng thư, phần lá»›n là quan trưá»ng giải nghệ, biết thân pháºn cá»§a Nhạc Lãnh Thu, biết trước mặt chÃnh là Thần Y vệ, ai nấy Ä‘á»u có cảm giác là đang đối diện vá»›i thần chết.
Nhạc Lãnh Thu nhìn như rất nhà n nhã uống trà , nhưng đôi mắt sắc bén như chim ưng cá»§a y đảo như lạc quét qua đám ngưá»i, cÅ©ng không biết qua bao lâu, Nhạc Lãnh Thu má»›i thản nhiên nói:
- Liá»…u thị lưu lại, những ngưá»i khác cho lui.
Má»i ngưá»i rốt cục nhẹ nhà ng thở ra, lần lượt rá»i Ä‘i, đột nhiên thấy Nhạc Lãnh Thu nâng ngón tay lên chỉ má»™t gã nam tá», nói:
- Giữ gã lại.
Láºp tức có má»™t gã Thần Y vệ nhanh chóng Ä‘i lên, bắt lấy cánh tay cá»§a gã ná», rồi dùng sức lôi và o. Má»™t gã Thần Y vệ khác Ä‘i lên đóng cá»a lại, chỉ trong nháy mắt, khoảng không rá»™ng rãi trong chÃnh sảnh chỉ còn có mấy ngưá»i Nhạc Lãnh Thu và hai ngưá»i Liá»…u thị. Cá»a lá»›n đóng lại, toà n bá»™ đại sảnh láºp tức tối sầm xuống.
Nam tá» kia lẩy bẩy như cầy sấy, quỳ trên mặt đất, run giá»ng nói:
- Äại nhân… tiểu nhân… không có tá»™i!
Gã một thân áo xanh, chỉ chừng 18, 19 tuổi, tướng mạo thanh tú, nhìn cách ăn mặc có thể đoán là một hầu nam trẻ tuổi của Phương viên.
Liá»…u thị là má»™t thiếu phụ chừng 23, 24 tuổi, thân hình đầy đặn, tư sắc xinh đẹp, sắc mặt tái nhợt, nhưng cà ng tăng thêm vẻ yếu Ä‘uối động lòng ngưá»i.
Nhìn thấy gã hầu nam kia dáºp đầu lia lịa cầu xin, thân hình má»m mại cá»§a nà ng cÅ©ng bắt đầu hÆ¡i phát run, cố gắng trấn tÄ©nh, nhưng trong đôi mắt vẫn không giấu được vẻ hoảng sợ.
Nhạc Lãnh Thu tay trái nâng chén trà , tay phải nhẹ nhà ng phất qua bỠmặt chén, bình thản:
- Nói Ä‘i, đêm đó đã xảy ra chuyện gì? Bản quan không có nhiá»u thá»i gian lãng phà vá»›i các ngưá»i. Các ngưá»i tuy rằng chưa từng trải qua các hình phạt cá»§a Thần Y vệ, nhưng hẳn cÅ©ng đã nghe nói qua. CÆ¡ thể Lục phu nhân má»m mại, da dẻ má»ng manh, bản quan không muốn nhìn thấy má»™t nữ nhi xinh đẹp như thế bị khinh nhá»n.
Liá»…u thị tuy rằng trong mắt đầy hoảng sợ, nhưng vẫn ra vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh nói:
- Ta… không rõ ý cá»§a ngươi. Äang đêm thÃch khách đột nhiên xuất hiện, ta lúc đó bị dá»a cho ngất Ä‘i, đến khi ta tỉnh lại… lão gia… lão gia…
Nói đến chá»— nà y, đôi mắt nà ng phiếm hồng, giá»ng nghẹn lại.
Nhạc Lãnh Thu dưá»ng như không có hứng thú xem má»™t nữ nhân biểu diá»…n vẻ liá»…u yếu đà o tÆ¡ cá»§a mình, liếc mắt ra hiệu, má»™t gã Thần Y vệ phÃa sau gã hầu nam láºp tức cầm cổ tay gã lên, tay còn lại đặt lên bả vai, dùng sức bẻ mạnh má»™t cái, chợt nghe răng rắc, xương vai gã hầu nam trẻ tuổi không ngá» bị Thần Y vệ bẻ gãy, tê tâm liệt phế mà kêu thảm má»™t tiếng. Má»i ngưá»i vừa Ä‘i ra ngoà i nghe thấy trong lòng phát lạnh. Mà Liá»…u thị hoa dung thất sắc, mặt trắng bệch, thân hình má»m mại lắc mạnh như muốn ngã.
Nhạc Lãnh Thu đứng lên, cầm lấy ấm trà trên bà n, đến ngồi xổm bên gã hầu nam trẻ tuổi, chăm chú nhìn gã, thản nhiên:
- Äây là bình nước sôi. Ta xưa nay vốn không thÃch hình phạt tà n khốc nà y, nhưng ta nghÄ©, bình nước nà y nếu hắt thẳng và o mặt ngươi, ta nghÄ© ngươi nhất định sống không bằng chết.
Y liếc sang Liá»…u thị Ä‘ang run rẩy bên cạnh, khóe miệng cưá»i lạnh lùng:
- Ngươi không phải là dá»±a và o bản mặt cá»§a mình mà khiến ngưá»i khác ưa thÃch sao? Toà n bá»™ má»i ngưá»i chỉ có ngươi thần sắc hoảng hốt, thỉnh thoảng lén nhìn Lục phu nhân, cái trán đổ mồ hôi không ngừng. Cho nên bản quan cảm thấy, đêm đó, ngươi nhất định biết chuyện gì xảy ra?
Liá»…u thị nghe váºy, thân hình má»m nhÅ©n, đổ xuống đất, vẻ mặt cá»±c kỳ khó coi.
Nhạc Lãnh Thu nâng cằm gã hầu trẻ lên, nhìn chằm chằm và o mắt gã:
- Nói cho ta biết đêm đó đã xảy ra chuyện gì. Chỉ cần ngươi khai tháºt, ta có thể cho các ngươi con đưá»ng sống, cho các ngươi ná»a Ä‘á»i sau cÆ¡m áo không cần lo, các ngươi có thể cao chạy xa bay. Các ngươi hẳn biết bản quan có đủ năng lá»±c là m việc đó.
Gã hầu nam trẻ tuổi cắn răng chịu đựng cơn đau, liếc mắt nhìn Lục phu nhân một cái, rốt cuộc nói:
- Äại nhân, tiểu nhân thá»±c lòng thÃch Lục phu nhân. Tiểu nhân vì nà ng… có thể… có thể không cần tÃnh mạng nà y.
Liá»…u thị nghe váºy, trong mắt hiện ra vẻ dịu dà ng, cố gắng ngồi lên, nói:
- Phải, là ta dụ hắn. Việc nà y, không liên quan gì đến hắn.
Nhạc Lãnh Thu trong mắt lóe lên tia nhìn lạnh lẽo, trầm giá»ng nói vá»›i gã hầu nam:
- Bản quan không cần quan tâm đến quan hệ giữa các ngưá»i, nói cho ta biết, đêm đó, rốt cuá»™c đã xảy ra chuyện gì.
Gã hầu nam trẻ tuổi do dự một rốt cuộc nói:
- Ngà y đó, buổi tối, Lão thái gia vốn là đến phòng Tứ phu nhân… cho nên… cho nên tiểu nhân đến với Lục phu nhân. Lục phu nhân…
Trên mặt gã trà n đầy vẻ sợ hãi, thấy Nhạc Lãnh Thu vẫn lạnh lùng nhìn mình, run giá»ng nói tiếp:
- Nhưng Lão thái gia ná»a đêm bá»—ng nhiên lại đến phòng Lục phu nhân. Tiểu nhân lúc ấy chỉ có thể.. chỉ có thể trốn dưới gầm giưá»ng…
Liễu thị vừa sợ vừa thẹn, quay đầu đi chỗ khác, không dám nhìn gã hầu nam trẻ tuổi.
- Ná»a đêm, Lão thái gia và Lục phu nhân đã ngá»§, tiểu nhân vốn định rá»i khá»i. Nhưng thÃch khách liá»n xuất hiện…
Dưá»ng như nhá»› đến tình cảnh đêm đó, gã hầu nam cá»±c kỳ kinh hãi:
- Tiểu nhân dưới gầm giưá»ng không thấy rõ tình huống gì xảy ra, chỉ nghe Lão thái gia kêu má»™t tiếng, sau đó rất lâu sau không có thanh âm gì, tiểu nhân trong lòng hoảng sợ, không biết tá»™t cùng đã xảy ra chuyện gì. Äợi cả ná»a ngà y, má»›i nghe thÃch khách kia bắt Lão thái gia giao ra má»™t đồ váºt.
- Giao ra má»™t đồ váºt?
Nhạc Lãnh Thu mi căng lên:
- Là cái gì?
- Tiểu nhân cÅ©ng không biết. ThÃch khách kia không nói.
Gã hầu nam trẻ tuổi trán đầy mồ hôi lạnh:
- Tiểu nhân chỉ nghe Lão thái gia há»i má»™t tiếng, há»i thÃch khách kia muốn đồ váºt gì, thÃch khách kia nói Lão thái gia giả vá» giả vịt…
Nhạc Lãnh Thu quay đầu nhìn vá» phÃa Liá»…u thị, há»i:
- Lúc ấy phu nhân thấy gì không?
Liễu thị sắc mặt trắng bệch, cắn đôi môi, ngẫm nghĩ một chút rốt cuộc đáp:
- Lúc ấy ta má»›i hầu hạ Lão thái gia nghỉ tạm, Lão thái gia vừa má»›i nằm xuống, nhắm mắt lại không bao lâu, thì mà n bị xốc lên, ta chỉ nhìn thấy má»™t ngưá»i đội nón tre, cây Ä‘ao trong tay dà và o cổ Lão thái gia… ta… ta lúc ấy sợ quá ngất Ä‘i, sau đó xảy ra chuyện gì, cÅ©ng không há» hay biết.
Nhạc Lãnh Thu quay đầu nhìn má»™t gã thuá»™c hạ, gã kia đã cung kÃnh cúi ngưá»i, nói:
- Äã kiểm tra kỹ khắp nÆ¡i, không lưu lại bất cứ dấu vết gì. Chỉ có Ä‘iá»u, ở cá»a sổ có má»™t vết Ä‘ao, ty chức khẳng định thÃch khách và o từ cá»a sổ. Nhưng phòng trong không há» lưu lại dấu chân. Trên cá»a sổ cÅ©ng không có bất cứ dấu vết nà o khác. ThÃch khách thân thá»§ cá»±c cao, hÆ¡n nữa, vô cùng cẩn tháºn, không lưu dấu vết.
Nhạc Lãnh Thu trong mắt lóe hà o quang, há»i gã hầu nam trẻ tuổi:
- Ngươi nói tiếp, sau đó thế nà o?
- Tiểu nhân lúc ấy tháºt sá»± kinh hồn táng đảm, bá»n há» có nói thêm mấy câu nhưng tiểu nhân lúc nà y không táºp trung được.
Gã hầu nam lau cái trán đầy mồ hôi lạnh:
- Sau đó Lão thái gia nói má»™t câu. Lão thái gia nói đồ váºt đó đã đưa cho hắn, há»i thÃch khách tá»™t cùng là ai, nhưng thÃch khách kia không trả lá»i. Sau đó, sau đó tiểu nhân từ dưới gầm giưá»ng nhìn thấy Lão thái gia bá»—ng nhiên té xỉu trên mặt đất. Lão thái gia… lúc sắp chết, ánh mắt… ánh mắt nhìn thấy tiểu nhân dưới gầm giưá»ng…
Gã hầu nam trẻ tuổi nhá»› đến ánh mắt kinh ngạc cá»§a Phương lão thái gia trước khi chết, cả ngưá»i không kìm nổi run lên bần báºt.
Nhạc Lãnh Thu đứng dáºy, chắp tay sau lưng, lạnh lùng há»i:
- Còn có cái gì nữa?
- Những chuyện khác, tiểu nhân không biết.
Gã hầu nam liên tục dáºp đầu:
- Tiểu nhân biết mình trốn trong phòng, nếu bị ngưá»i phát hiện thì không thể thanh minh giải thÃch, nên … cho nên… liá»n bá» chạy ra ngoà i. CÅ©ng may đêm đã khuya, nên không bị ai phát hiện. Tiểu nhân câu nà o cÅ©ng là sá»± tháºt, không dám lừa gạt, đại nhân từ bi, tha cho cái mạng chó nà y…
Nhạc Lãnh Thu trầm ngâm một lát:
- Khi ngươi rá»i khá»i phòng, lão Thượng thư đã chết chưa?
Gã hầu nam gáºt đầu, láºp tức lại lắc đầu, run giá»ng nói
- Lão thái gia… Lão thái gia ngá»±c đầy máu, không thể nhúc nhÃch… nhưng vẫn còn thở. HÆ¡n nữa…
Nói tới đây, cũng không nói tiếp được.
- Hơn nữa cái gì?
Nhạc Lãnh Thu lạnh lùng há»i.
Gã hầu nam vội và ng đáp:
- HÆ¡n nữa, khi tiểu nhân rá»i khá»i phòng… nghe… nghe thấy Lão thái gia nói má»™t câu cá»±c kỳ… cá»±c kỳ cổ quái.
Nhạc Lãnh Thu mà y nhăn lại, ngồi xổm xuống:
- Nói cái gì?
Gã hầu nam trẻ tuổi cẩn tháºn nói:
- Hình như là … Lục… Lục long tụ binh… Lục Long tụ binh…
Gã khổ sở nhớ lại, rốt cuộc nhớ ra, vội nói:
- Là Lục long tụ binh, Bồ Tát mở cá»a.
Nhạc Lãnh Thu thì thà o tự nói:
- Lục long tụ binh, Bồ Tát mở cá»a. Là có ý gì?
Hắn nắm lấy tay gã hầu nam, lạnh giá»ng:
- Còn nói gì nữa không?
Gã hầu nam lắc đầu:
- Äại nhân, tiểu nhân biết gì Ä‘á»u đã khai ra hết, xin đại nhân hãy tha mạng cho tiểu nhân.
Nhạc Lãnh Thu cháºm rãi đứng lên, chắp hai tay sau lưng, Ä‘i qua Ä‘i lại và i bước, trầm ngâm suy nghÄ©. Lúc nà y, chiá»u đã buông xuống, trong phòng u ám, không khà vô cùng quá»· dị, y thì thà o tá»± nói: “Lục long tụ binh. Bồ Tát mở cá»aâ€, mấy chữ nà y liên quan gì đến việc lão Thượng thư bị giết? Lão Thượng thư trước khi chết vì sao nói mấy câu nà y?. Y đầy bụng nghi ngá».
Liễu thị kia đã lên tiếng:
- Äại nhân, ngà i vừa nói, chỉ cần chúng ta nói tháºt… ngà i sẽ cho chúng tôi cao chạy xa bay…â€
Việc đã đến nước nà y, Liá»…u thị tá»± biết không thể ở lại Phương viên nữa, nếu Nhạc Lãnh Thu quả thá»±c giữ lá»i hứa, ban thưởng cho tiá»n bạc, cùng gã hầu nam trẻ tuổi cao chạy xa bay thá»±c sá»± không thể có con đưá»ng nà o tốt hÆ¡n.
Nhạc Lãnh Thu lạnh cưá»i, bảo má»™t gã Thần Y vệ:
- Bá»n há» muốn Ä‘i, ngươi sắp xếp cho bá»n há», không để ai tìm thấy bá»n há».
Y quay đầu, nhìn gương mặt quyến rũ của Liễu thị, bình tĩnh nói:
- Phu nhân yên tâm, ta nhất định sẽ để các ngưá»i mãi mãi bên nhau.
Má»i ngưá»i và o đây á»§ng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 18 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
0olayvo0 ,
cui_bap ,
dietthankiem ,
Dinhngoc7086 ,
dungcoixuong ,
hoainamvuong ,
LinhLam ,
linuxvn ,
MrError ,
quachtrinh ,
read ,
SWAT ,
tonylai ,
trailangthang ,
traudien ,
tsaichen ,
Tuyet Y ,
vodanhvo
31-08-2012, 10:15 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 1: Vân Sơn ai không thấy quân
Chương 1: Buổi tối lên thuyá»n ngồi xem rừng lá phong
Nhóm dịch KoCo
Nguồn Mê Truyện
Cây phong thà nh rừng, xa xa nhìn lại, liá»n giống như má»™t biển cả mà u hồng dáºp dá»n, lúc gió bắt đầu thổi, sóng hồng cuồn cuá»™n, khi gió ngừng, trầm lặng ôn hòa, giữa đất trá»i láºp tức có vẻ hà m súc uyển chuyển im lặng khác thưá»ng.
Äặt mình trong rừng lá phong kia, nghe rừng phong rì rà o và nói nhẹ nhà ng trong gió thu, dưá»ng như đặt mình trong thế ngoại đà o viên.
Bên cạnh rừng phong, là KÃnh Giang chảy uốn lượn từ Bắc tá»›i Nam, cá» lau bá» sông đã khô và ng, lay động trong gió thu, nÆ¡i nà y có má»™t bến tà u, gá»i là bến Phong Lâm. Äang lúc hoà ng hôn, bóng chiá»u tà dương, má»™t con thuyá»n khách dừng tại bến tà u, thuyá»n khách cÅ©ng không lá»›n, hÆ¡n nữa ngưá»i đến bến thuyá»n nà y cÅ©ng không phải rất nhiá»u, và i thá»§y thá»§ trên thuyá»n Ä‘ang báºn rá»™n giúp khách xếp đồ lên thuyá»n, dưới ánh chiá»u tà , hết thảy Ä‘á»u có vẻ vô cùng yên tÄ©nh.
Lúc nà y Sở Hoan nằm trên má»™t đống cá» khô bên cạnh rừng phong, hai tay vòng sau đầu, lúc nà y cặp mặt lá»™ ra linh khà đang nhìn mặt trá»i lặn xuống, khóe miệng Ä‘ang ngáºm má»™t cá»ng cá» xanh, thần sắc bình tÄ©nh, bên cạnh đầu hắn, lại đặt má»™t chiếc bao mà u xám, căng phồng, nhìn qua vô cùng nặng ná».
Hắn chẳng qua mưá»i hai mưá»i ba tuổi, diện mạo chưa nói tá»›i tuấn tú, nhưng khuôn mặt góc cạnh rõ rà ng, lá»™ ra má»™t hÆ¡i thở kiên nghị, là n da hÆ¡i Ä‘en, lại hÆ¡i thô ráp, từ trên mặt hắn, có thể nhìn ra vẻ tang thương có chút không tương xứng vá»›i tuổi cá»§a hắn.
Bên cạnh ngẫu nhiên có ngưá»i qua đưá»ng, Ä‘á»u là đi qua vá»™i và ng, Ãt có ngưá»i quăng ánh mắt tá»›i hắn, ngay cả có ngưá»i coi trá»ng liếc mắt má»™t cái, cÅ©ng sẽ láºp tức bịt mÅ©i mang theo vẻ chán ghét bước nhanh Ä‘i.
Sở Hoan ngáºm cá» xanh, mùi cá» còn có thể chui và o mÅ©i, hắn chỉ nhìn ánh chiá»u tà mặt trá»i lặn, cÅ©ng không liếc mắt má»™t cái đối vá»›i ngưá»i qua đưá»ng ngẫu nhiên Ä‘i qua.
Bên tai lại nghe tiếng bánh xe ngá»±a lăn, Sở Hoan liá»n biết trên đưá»ng có xe ngá»±a chạy tá»›i, hÆ¡n nữa trong đó Ä‘an xen không Ãt tiếng vó ngá»±a, hắn lại nhắm mắt, không đáng để ý tá»›i.
Cách nÆ¡i nà y chẳng qua năm mươi dặm đưá»ng là thà nh Thái Nguyên, có má»™t số lữ khách thÃch Ä‘i lên phÃa Bắc theo đưá»ng thá»§y, Ä‘á»u thuê xe ngá»±a từ trong thà nh đưa tá»›i bên Phong Lâm, sau đó lên thuyá»n từ nÆ¡i nà y Ä‘i lên phÃa Bắc.
Cảm giác được xe ngá»±a Ä‘i qua bên ngưá»i, Sở Hoan mở to mắt, liá»n thấy xe ngá»±a chạy qua bên ngưá»i bá»—ng nhiên dừng lại, hắn hÃp mắt nhìn qua, chỉ thấy đó là má»™t chiếc hÆ¡i hoa lệ, bên cạnh xe ngá»±a còn có bốn năm tên tùy tùng to cao cưỡi ngá»±a Ä‘i theo, mÆ¡ hồ nhìn thấy tấm mà n xe ngá»±a xốc lên, tuy rằng nhìn thấy má»™t khuôn mặt tuyết trắng từ trong tấm mà n kia thăm dò ra ngoà i, trong nhất thá»i cÅ©ng nhìn không rõ bá»™ dáng ngưá»i trong xe ngá»±a, chỉ có Ä‘iá»u Sở Hoan khẳng định là má»™t nữ tá».
Láºp tức liá»n thấy má»™t con ngá»±a tiến tá»›i gần, giÆ¡ tay nháºn má»™t chiếc bao rất nhá» từ cá»a xe, láºp tức má»™t ông lão khoảng năm mươi tuổi, quay đầu ngá»±a trở vá», tá»›i bên ngưá»i Sở Hoan, dÄ© nhiên ngồi trên lưng ngá»±a đưa chiếc bao trong tay qua.
Ông lão nà y mặt mÅ©i hiá»n từ, nhìn qua cÅ©ng là ngưá»i hiá»n là nh, cưá»i nói:
- Ở bên ngoà i không dễ dà ng, nơi nà y có chút lương khô điểm tâm, lấp bụng đi!
Lão đặt bao bên ngưá»i Sở Hoan, lại quay đầu ngá»±a rá»i Ä‘i, lúc nà y xe ngá»±a kia lại má»™t lần nữa tiến vá» phÃa trước, trong vòng vây cá»§a và i con ngá»±a, vượt qua rừng phong trước mặt.
Trên mặt Sở Hoan trà n đầy vẻ kinh ngạc, há miệng thở dốc, láºp tức đánh giá bản thân má»™t phen, quần áo trên ngưá»i tà n phá không chịu nổi, thêm má»™t đôi chân Ä‘ang phá»§ má»™t lá»›p nước bùn, giầy rÆ¡m ném qua má»™t bên hong khô, là n da trên ngưá»i cÅ©ng trà n đầy bùn đất, vừa thấy không có bất cứ thứ gì khác má»™t tên ăn mà y du đãng bốn phương.
Lúc nà y hắn không kìm nổi báºt cưá»i, lúc nà y vá»™i và ng chạy Ä‘i, không ngá» không để ý trang phục cá»§a mình, trách không được đối phương để lại bao cho mình, nghÄ© tá»›i là ngưá»i trong xe ngá»±a nhìn thấy bá»™ dạng cá»§a mình, nghÄ© lầm mình là má»™t tên ăn mà y không nhà để vá», cho nên sinh lòng trắc ẩn, lúc nà y má»›i sai ngưá»i bá» lại má»™t Ãt thức ăn.
Sở Hoan thở dà i, linh hoạt xoay ngưá»i đứng lên, vặn vẹo thân thể. Tuy rằng đối phương coi hắn trở thà nh tên ăn mà y khiến hắn hÆ¡i buồn cưá»i, nhưng ngưá»i trong xe hiển nhiên là tâm địa không xấu, nằm ở nÆ¡i nà y hÆ¡n ná»a ngà y, lữ khách Ä‘i qua đây có mấy chục lượt, Ä‘á»u không ngoại lệ bước nhanh rá»i khá»i, lại chỉ có ngưá»i lần nà y bố thà đồ ăn.
Chẳng qua nói tiếp, bụng hắn trái lại cÅ©ng hÆ¡i đói, cầm bao mở ra, bên trong cÅ©ng có và i miếng bánh và và i nắm gạo nếp, má»™t mùi hương bay tá»›i, là m ra cÅ©ng vô cùng xinh đẹp, khiến ngưá»i ta rất thèm ăn.
...
...
Xe ngá»±a hoa lệ dừng lại cạnh bến tà u, trong số ngưá»i cưỡi ngá»±a Ä‘i theo, có má»™t nam tá» mặc quần áo đẹp đẽ quý giá, nam tá» kia khoảng hai bảy hai tám tuổi, mặc áo bà o vải hoa văn trúc trên ná»n xanh, ở Ä‘ai lưng thắt má»™t chiếc ngá»c bá»™i trong suốt mà u xanh biếc, đầu đội mÅ© da mà u lam, diện mạo không thể nói tuấn lãng, cÅ©ng không khó xem.
Ông lão má»›i rồi lưu lại bao cho Sở Hoan, nam tá» nà y liá»n lá»™ ra vẻ khinh thưá»ng, hiển nhiên vô cùng chán ghét tên ăn mà y dÆ¡ bẩn ven đưá»ng, chẳng qua dưá»ng như e dè ngưá»i trong xe, nên không có phát tác.
Sau khi xe ngá»±a dừng lại, nam tá» nà y láºp tức giục ngá»±a tá»›i cạnh cá»a xe, thái độ nhãn nhặn, tháºm chà trên mặt mang theo nụ cưá»i dịu dà ng:
- Thế muội, tới bến rồi, có thể xuống xe!
Gã xoay ngưá»i xuống ngá»±a, vô cùng ân cần mà tiến tá»›i xốc mà n xe ngá»±a lên.
Äầu tiên từ bên trong xe Ä‘i ra má»™t cô gái ăn mặc kiểu nha hoà n, nhảy xuống xe ngá»±a trước, tiếp sau lại Ä‘i ra má»™t nữ tá» xinh đẹp tuyệt trần, nhìn qua hai ba hai tư tuổi, ăn mặc vô cùng khéo, dáng vẻ má»m mại uyển chuyển, mặc má»™t chiếc áo gấm lụa mà u tÃm, má»™t chiếc váy mà u xanh nước, cÅ©ng không nhiá»u trang sức lắm, mái tóc Ä‘en tuyá»n, mắt tá»±a thu thá»§y, môi đỠthẫm, mắt hạnh mÅ©i quỳnh, tá»±a như má»™t đóa tịnh liên má»m mại trồi lên mặt nước, thanh thuần xinh đẹp tuyệt trần, khiến ngưá»i trìu mến.
Nữ tá» nà y rá»i khá»i thùng xe, láºp tức cầm nón tre rá»™ng và nh lụa Ä‘en đội lên đầu, láºp tức che lại dung nhanh thanh mỹ cá»§a nà ng, nà ng vươn má»™t bà n tay trắng như tuyết, yết hầu tên nam tá» xốc mà n che khẽ động, vá»™i và ng vươn tay, dưá»ng như muốn đỡ nà ng xuống xe, chỉ có Ä‘iá»u nà ng lại co rụt tay kia lại, giá»ng nói thanh lịch như chim hoà ng oanh lại lá»™ ra chút lạnh lùng:
- Không dám là m phiá»n Lục thế huynh... !
May mắn nha hoà n xuống xe trước cũng vô cùng thông minh, vươn tay ra, lúc nà y nữ tỠmới vịn cánh tay nha hoà n xuống xe.
Nam tá» kia má»™t phần xấu hổ hai phần tức giáºn, bên môi lướt ra má»™t tia cưá»i lạnh, cÅ©ng chỉ chợt lóe rồi qua, cÅ©ng nhảy xuống xe ngá»±a, phân phó và i tên tùy tùng:
- Äá»u đỡ đồ váºt đưa lên thuyá»n trước Ä‘i, mặc kệ bao nhiêu bạc, Ä‘á»u phải an bà i má»™t khoang đơn trên thuyá»n!
Lúc nà y gã má»›i mỉm cưá»i nói vá»›i nữ tá»:
- Thế muá»™i, dá»c theo đưá»ng Ä‘i cần phải cẩn tháºn má»™t chút, vi huynh vốn muá»™i há»™ tống muá»™i má»™t đưá»ng trở lại phá»§ Vân SÆ¡n, nhưng... !
Gã còn chưa nói xong, nữ tỠđã nói:
- Tâm ý cá»§a thế huynh, Lâm Lang tâm lÄ©nh. Lúc nà y tiến tá»›i Thái Nguyên, đã quấy rầy nhiá»u ngà y, Lâm Lang đã vô cùng hổ thẹn trong lòng, hôm nay thế huynh lại tiá»…n tá»›i táºn đây, trong lòng Lâm Lang tháºt sá»± cảm kÃch, không dám là m phiá»n thế huynh nữa!
Nam tá» láºp tức xua tay nói:
- Thế muá»™i nói lá»i nà y tháºt sá»± khách khÃ. Nhá»› hai nhà chúng ta chÃnh là thế giao, thế bá cÅ©ng từng kết nghÄ©a anh em vá»›i gia phụ, trong lòng vi huynh đã sá»›m coi thế muá»™i như ngưá»i nhà đối đãi, còn nhiá»u thá»i gian, ngà y sau thế muá»™i cÅ©ng không thể nói tiếp những lá»i khách khà nà y!
Lâm Lang đầu đội nón tre, lua Ä‘en che mặt, thấy không rõ vẻ mặt cá»§a nà ng, giá»ng nói cá»§a nà ng dịu dà ng lại bình tÄ©nh:
- Lá»… không thể bá». Chỉ có Ä‘iá»u chuyện thương lượng giữa hai nhà chúng ta, còn xin Lục thế huynh tốn nhiá»u tâm tư!
Lục thế huynh vỗ ngực:
- Thế muá»™i yên tâm, bắt đầu từ hôm nay, vi huynh sẽ tá»± mình xá» lý việc nà y, tuyệt đối sẽ không cháºm trá»….
Lâm Lang duyên dáng thi lễ, tạ ơn:
- Lâm Lang tạ Æ¡n rồi. Sắc trá»i đã muá»™n, Lục thế huynh sá»›m trở vá» Ä‘i, không dám kéo dà i nữa!
Lục thế huynh ôm quyá»n nói:
- Thế muá»™i thuáºn buồn xuôi gió, đợi cho bên nà y chuẩn bị thá»a đáng, ta sẽ tá»± mình đưa hà ng hóa qua, đến lúc đó có thể gặp lại thế muá»™i!
Lúc nà y Lâm Lang không nói gì, dưới sá»± nâng đỡ cá»§a nha hoà n, bước thẳng tá»›i thuyá»n khách, ông lão cho Sở Hoan cái bao lúc trước đã xuống ngá»±a từ lâu, chắp tay cưá»i nói vá»›i Lục thế huynh:
- Thiếu đông chá»§, như váºy tạm biệt, bảo trá»ng nhiá»u!
Lục thế huynh gáºt đầu, tùy ý chắp tay, ánh mặt lại nhìn phÃa trước, chằm chằm phong đồn dưới eo Lâm Lang, theo vòng eo duyên dáng vặn vẹo nhẹ nhà ng, kiá»u đồn tươi tốt kia cÅ©ng Ä‘ong đưa trái phải, lay động sinh hoa, trong đầu tiểu tá» nà y nghÄ© tá»›i phong đồn non má»m co dãn dưới lá»›p váy kia, trong mắt hiện ra thần sắc cá»±c kỳ cổ quái.
Sắc mặt nà y cá»§a gã, ông lão nhìn xem trong mắt, từ sâu trong mắt huyện ra má»™t tia ảm đạm, cÅ©ng không nói nhiá»u, xoay ngưá»i Ä‘i theo.
Lục thế huynh xem mấy ngưá»i Lâm Lang lên thuyá»n, lúc nà y má»›i vuốt cằm khẽ thở dà i:
- Ngưá»i phụ nữ nà y tháºt sá»± là cÆ¡m nước không ăn, nà ng ở Thái Nguyên má»™t hồi, cÅ©ng không biết ta tốn bao nhiêu tâm tư, ngay cả tay nà ng cÅ©ng chưa thể chạm má»™t chút... Nếu có thể mây mưa vá»›i nà ng má»™t đêm, đến chết cÅ©ng đáng!
Má»™t gã tùy tùng bên cạnh cưá»i hì hì:
- Thiếu đông gia, đây gội là chết dưới hoa mẫu đơn, là m quỷ cũng phong lưu.
Trong mắt một tên tùy tùng khác cũng nổi lên ánh sáng dâm tục, nói:
- Thiếu đông gia, tiểu nhân theo ngà i nhiá»u năm rồi, cô nương xinh đẹp thấy không Ãt, nhưng so vá»›i Tô Lâm Lang nà y, những cô nương đó cÅ©ng không tÃnh là cái gì, ngà i xem tấm lưng, bá»™ mông kia... Äúng rồi, còn có bá»™ ngá»±c, cháºc cháºc... Tháºt sá»± là non má»m lẳng lÆ¡ đến táºn trong xương!
Nói tá»›i đây, dưá»ng như nước miếng ngưá»i nà y Ä‘á»u muốn nhá» ra.
Lục thế huynh nâng roi ngá»±a trong tay, đánh qua ngưá»i ná», ngưá»i ná» kêu “ôi†má»™t tiếng, Lục thế huynh đã thấp giá»ng quát mắng:
- Äá»u lau miệng sạch sẽ má»™t chút cho ông. Những nữ nhân trước kia Ä‘á»u chỉ là đồ chÆ¡i cá»§a ông, không để ở trong lòng, các ngươi nói như thế nà o Ä‘á»u có thể, nhưng lần nà y thì khác. Lần nà y ông là chÆ¡i tháºt, bất kể phà bao nhiêu lá»±c, ông Ä‘á»u muốn lấy Tô Lâm Lang tá»›i tay!
Má»™t ngưá»i bên cạnh cẩn tháºn nói:
- Thiếu đông gia, Tô Lâm Lang nà y cũng là nhân vạt có tên có tuổi ở phủ Vân Sơn, muốn tới tay, chỉ sợ không dễ dà ng!
- Ông còn không biết điểm nà y.
Lục thế huynh cưá»i lạnh nói:
- Chẳng qua nói tá»›i cùng, còn không phải là má»™t quả phụ sao? Ông cÅ©ng không tin cả Ä‘á»i nà y nà ng không cần đà n ông? Lúc nà y nà ng tá»›i Thái Nguyên, đó là có cầu Lục gia ta, nắm Ä‘iá»u nà y trong tay, sá»›m muá»™n gì ông vẫn sẽ bò lên giưá»ng cá»§a nà ng!
Gã xoay ngưá»i lên ngá»±a, trầm giá»ng nói:
- Äá»u Ä‘i thôi!
Äoà n ngưá»i gồm cả chiếc xe ngá»±a kia, Ä‘á»u quay đầu trở vá», mà lúc nà y Sở Hoan cÅ©ng đã ăn xong Ä‘iểm tâm, mang theo chiếc bao mà u xám cá»§a mình, miệng ngáºm cá» xanh, cháºm rãi Ä‘i tá»›i đối diện.
Má»i ngưá»i và o đây á»§ng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
Dinhngoc7086 ,
dungcoixuong ,
hoainamvuong ,
LinhLam ,
linuxvn ,
quachtrinh ,
read ,
soluuhuong ,
SWAT ,
traudien ,
trieuhac ,
Tuyet Y
31-08-2012, 10:43 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 1: Vân Sơn ai không thấy quân
Chương 2: Äừng coi thưá»ng ngưá»i trẻ tuổi
Nhóm dịch KoCo
Nguồn Mê Truyện
Sở Hoan mang theo cái bá»c đến bến tà u, lúc nà y trá»i đã bắt đầu xâm xẩm tối. Bến tà u có má»™t con thuyá»n neo lại, khách không nhiá»u, thoạt nhìn có vẽ hÆ¡i cÅ©. Äầu thuyá»n có má»™t gã chèo thuyá»n tráng kiện Ä‘ang kêu la cái gì đó, liá»n có má»™t gã chèo thuyá»n khác từ đầu thuyá»n nhảy lên bến tà u, định nhổ neo khởi hà nh.
Sở Hoan Ä‘i lên trước, Ä‘ang định bước lên con thuyá»n ba lá kia, gã chèo thuyá»n tráng kiện láºp tức bước đến bên cạnh con thuyá»n, phất tay nói:
- Äi Ä‘i, nÆ¡i nà y không thừa tiá»n bố thà cho ngươi!
Sở Hoan thản nhiên cưá»i nói:
- Ai muốn ngươi bố thÃ? Ta muốn Ä‘i thuyá»n đến phá»§ Vân SÆ¡n.
Miệng hắn nói chuyện, nhưng cây cá» xanh vẫn dÃnh chặt và o môi, không rÆ¡i xuống.
Gã chèo thuyá»n tráng kiện quan sát hắn và i lần, nói má»™t cách cá»™c cằn:
- Hóa ra là ăn mà y cÅ©ng đổi địa Ä‘iểm là m ăn. Ä‚n mà y thối, Lão Tá» khuyên ngươi má»™t câu, phá»§ Thái Nguyên sản lượng nhiá»u nhất, Lão thái gia có thừa lương thưởng cho ngươi. Tá»›i phá»§ Vân SÆ¡n, lương thá»±c không nhiá»u bằng ở đây, coi chừng lại chết đói ở đấy đấy.
Sở Hoan thản nhiên:
- Hiện tại ta muốn Ä‘i thuyá»n, qua bên kia sẽ trả tiá»n đò cho ngươi. Ta hiện tại là Lão gia cá»§a ngươi, nói chuyện nên cẩn tháºn má»™t chút.
Thá»§y thá»§ tráng kiện cưá»i ha hả, hai gã chèo thuyá»n khác cÅ©ng tiếp cáºn lại, má»™t gã chèo thuyá»n cưá»i trêu chá»c:
- Ä‚n mà y thối, ngươi nằm úp trên mặt đất bắt chước tiếng chó sá»§a thì ta sẽ cho ngươi lên thuyá»n. Ngay cả tiá»n đò cÅ©ng không lấy, ngươi thấy thế nà o?
Sở Hoan cÅ©ng không giáºn, thản nhiên:
- Mẹ ta sinh ra ta, là để nói tiếng ngưá»i, không phải há»c tiếng chó sá»§a.
Nói xong, liá»n bước lên con thuyá»n ba lá.
Gã chèo thuyá»n nắm chặt tay, cưá»i lạnh:
- Lăn xuống đi, ngươi mà lên, Lão TỠném ngươi xuống sông là m mồi cho cá.
Sở Hoan khóe miệng ngáºm cá» xanh, lắc đầu thở dà i:
- Khinh ngưá»i quá đáng đối vá»›i các ngươi tuyệt đối không có lợi. Các ngươi đơn giản là xem bá» ngoà i cá»§a ta má»›i như thế, nhưng ta lại biết, chỉ có loại chó coi nhà thì má»›i ngá»i mùi chá»§ qua quần áo. Äừng nên coi thưá»ng ngưá»i trẻ tuổi, hôm nay ta đã định là sẽ lên thuyá»n nà y rồi.
Gã chèo thuyá»n tráng kiện lạnh lùng cưá»i, bên cạnh, cÅ©ng đã có má»™t gã thá»§y thá»§ cầm cây gáºy gá»— lên, như muốn động thá»§. Sở Hoà n không há» sợ hãi, Ä‘i nhanh vá» phÃa thuyá»n ba lá.
Gã chèo thuyá»n tráng kiện mắng:
- Tháºt sá»± là muốn chết!
Nhấc nắm tay lên, tiến lên má»™t bước, định đánh vá» phÃa Sở Hoan, bá»—ng nghe má»™t giá»ng nói cất lên:
- Dừng tay!
Gã thá»§y thá»§ tráng kiện nghe thấy tiếng quát liá»n dừng tay, quay đầu lại, chỉ thấy má»™t gã nam tá» y phục mà u Ä‘en vóc dáng khá»e mạnh Ä‘ang từ trong khoang thuyá»n Ä‘i ra.
Nam tá» nà y thân hình cưá»ng tráng, mà y ráºm mắt to mặt chữ Ä‘iá»n, trán cá»™t má»™t sợi dây mà u Ä‘en, lưng hùm vai gấu, bên hông tháºm chà còn Ä‘eo má»™t cây Ä‘ao, sải bước Ä‘i tá»›i, nhÃu mà y nói:
- Hắn muốn lên thuyá»n, có gì không thể chứ? Các ngươi không phải là thuyá»n chở khách sao? Chỉ cần có bạc, ai không thể lên thuyá»n. Äừng nên coi thưá»ng ngưá»i trẻ tuổi, câu nói nà y rất hay.
Mấy tên chèo thuyá»n hiển nhiên là rất kiêng kỵ nam tá» vạm vỡ nà y, gã chèo thuyá»n tráng kiện cưá»i là m là nh:
- Khách quan, đó là má»™t ăn mà y, là m sao có bạc trả phà đi thuyá»n? Từ nÆ¡i nà y đến phá»§ Vân SÆ¡n phải mấy ba bốn ngà y, Ãt nhất cÅ©ng phải má»™t quan phà đi thuyá»n, hắn lấy đâu ra?
Hắc y nam nhân cưá»i lạnh
- Ngươi sao biết hắn không có bạc? Hắn nếu tháºt sá»± không có, quay đầu lại, các ngươi cứ tìm ta, ta sẽ thay hắn trả phà đi thuyá»n.
Thấy hán tá» nà y nói như váºy, mấy tên chèo thuyá»n nhìn nhau, cÅ©ng không dám nhiá»u lá»i. Gã chèo thuyá»n tráng kiện nhìn Sở Hoan liếc mắt má»™t cái, cưá»i lạnh:
- Lần nà y là ngươi gặp váºn may, gặp được quý nhân. Chẳng qua, ta cảnh cáo ngươi, loại ngưá»i như ngươi, tuyệt không thể và o khoang thuyá»n khiến các khách nhân khó chịu. Từ đầu thuyá»n đến Ä‘uôi thuyá»n, ngươi Ä‘á»u có thể ngồi. Ha hả, ngươi vốn là kẻ xem trá»i là nhà lấy đất là m giưá»ng, tất nhiên sẽ không để ý việc nà y.
Sở Hoan cÅ©ng không nói nhiá»u, Ä‘i lên thuyá»n, gã thá»§y thá»§ tuy rằng miá»…n cưỡng để hắn lên thuyá»n, nhưng trong lòng đối vá»›i hắn đúng là vô cùng khó chịu. Khi Sở Hoan Ä‘i qua bên ngưá»i gã, gã cố ý xoay ngưá»i đụng và o hắn. Cú xoay ngưá»i nà y nhìn như tùy ý, nhưng khà lá»±c rất lá»›n, có ai ngá» khi gã vừa chạm và o ngưá»i hắn, Sở Hoan cÅ©ng như vô tình hÃch mạnh và o gã, khiến thá»§y thá»§ kia thối lui đằng sau hai bước, may mà đồng bạn bên cạnh nhanh tay đỡ lấy, nếu không đã lùi đến mép thuyá»n mà rÆ¡i tõm xuống sông.
Sở Hoan quay đầu lại nhìn, cưá»i như chá»c tức:
- Ngay cả đứng cÅ©ng còn không vững, là m sao là m má»™t tiểu nhị trên thuyá»n?
Lắc lắc đầu, nhìn vá» phÃa hắc y nam nhân, lúc nà y khóe miệng vẫn còn ngáºm cá» xanh, mỉm cưá»i nói:
- Cám ơn!
Hắc y nhân kia cÅ©ng gáºt đầu, không nhiá»u lá»i, xoay ngưá»i và o khoang thuyá»n. Sở Hoan Ä‘i theo sau, định và o khoang, gã thá»§y thá»§ tráng kiện đã tức giáºn nói:
- Lão TỠđã nói rồi, ngươi ăn mặc như thế, không thể và o khoang, nếu không ngươi không thể ở trên thuyá»n nà y.
Sở Hoan nhÃu mà y, quay đầu lại, thấy gã chèo thuyá»n tráng kiện kia Ä‘ang hung hăng nhìn mình, hắn chưa kịp nói lại, bá»—ng nghe từ trên bá» vá»ng lại tiếng vó ngá»±a. Hắn đưa mắt nhìu lên, trong ánh chiá»u tà , thấy từ xa xa có hai con tuấn mã chạy tá»›i, tốc độ cá»±c nhanh. Mấy gã thá»§y thá»§ cÅ©ng nghe thấy tiếng vó ngá»±a, còn tưởng có khách, nên Ä‘á»u nhìn cả lên bá».
Cách bến tà u má»™t khoảng cách, hai con tuấn mã bá»—ng nhiên dừng lại, má»i ngưá»i mÆ¡ hồ thấy, kỵ sÄ© Ä‘á»u mặc đồ Ä‘en, đầu đội nón tre, không nhìn rõ mặt.
Ở trên bá» gã thá»§y thá»§ Ä‘ang thu dây neo thuyá»n kêu lá»›n:
- Hai vị quan khách muốn Ä‘i thuyá»n vá» phương Nam sao? Thuyá»n vẫn còn chá»—, xin má»i hai quan khách nhanh lên thuyá»n.
Hai ngưá»i kia vẫn không có động tÄ©nh, má»i ngưá»i Ä‘ang kỳ quái, đã thấy hai ngưá»i kia quay đầu ngá»±a, khoái mã lại tung vó lên, rất nhanh liá»n không có tung tÃch. Nhóm chèo thuyá»n ngÆ¡ ngác, Ä‘ang lúc nghi hoặc, thì từ bên lối Ä‘i ngoà i khoang thuyá»n có má»™t lão đầu nhi hÆ¡n 50 tuổi quát lá»›n:
- Sao không là m việc đi, cứ đứng đực ra đấy?
Mấy gã thá»§y thá»§ lúc nà y má»›i có phản ứng, gã chèo thuyá»n tráng kiện nói:
- Chá»§ thuyá»n, đã sắp hết ngà y, chỉ sợ không còn khách nữa đâu, chúng ta có nên Ä‘i luôn không?
Chá»§ thuyá»n nà y há» Phan, thuá»™c hạ mang theo có 7, 8 gã thá»§y thá»§, Ä‘i đến đầu thuyá»n nhìn hai bên bá», bá» biển lạnh tanh, vắng ngắt, gáºt đầu nói:
- Trên thuyá»n cÅ©ng đủ chá»— rồi, Ä‘i thôi.
Láºp tức có ngưá»i chèo thuyá»n liá»n chuẩn bị căng buồm.
Gã tráng kiện kia chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, vá»™i và ng quay đầu nhìn và o cá»a khoang thuyá»n, phát hiện tên ăn mà y trẻ tuổi kia đã không còn tung tÃch, không kìm nổi thấp giá»ng chá»i báºy.
Phan chá»§ thuyá»n đứng bên cạnh, nghe thấy gã vá»t ra mấy chữ thô tục, giáºn tái mặt mắng:
- Tiết lão Lục, đã nói nhiá»u lần rồi, ngươi không sá»a cái táºt xấu nà y, là ăn phải phân ngưá»i hay sao mà cứ mở mồm là thối hoắc váºy?
Gã chèo thuyá»n tráng kiện Tiết lão Lục lúng túng:
- Chá»§ thuyá»n, vừa rồi có gã ăn mà y lên…
Không đợi gã nói xong, Phan chá»§ thuyá»n đã nhá»›n nháo tìm, cao giá»ng nói:
- Ngưá»i đâu? Mau Ä‘em hắn xuống!
Tiết lão Lục vá»™i và ng Ä‘em câu chuyện vừa rồi kể má»™t lượt. Phan chá»§ thuyá»n dà i mặt ra, hạ giá»ng:
- Tá»›i phá»§ Vân SÆ¡n, nhất định phải thu được phà thuyá»n cá»§a tên ăn mà y nà y, nếu không có, ngươi phải Ä‘i tìm ngưá»i đã bảo lãnh cho hắn, vẫn thu không được, thì phải tá»± mình bù Ä‘i…
Rồi không nói nhiá»u, quay ngưá»i Ä‘i liá»n.
Sở Hoan Ä‘i và o trong khoang thuyá»n, liá»n cảm thấy khoang thuyá»n có chút cháºt chá»™i. Trong khoamg có hÆ¡n hai mươi ngưá»i, lúc hắn Ä‘i và o khoang, có không Ãt ngưá»i nhìn vá» phÃa hắn. Thấy hắn bá»™ dạng lôi thôi lếch thếch, và i ngưá»i láºp tức nhÃu mà y, cÅ©ng có ngưá»i che mÅ©i, tá» ra rất ghẻ lạnh.
Chỉ có Ä‘iá»u cÅ©ng không ai dại gì Ä‘i gây chuyện. Sở Hoan đảo mắt má»™t vòng, thấy nam tá» hán vừa rồi giải vây cho mình có ở trong khoang, liá»n gáºt đầu chà o. Nam tá» hán vạm vỡ đó cÅ©ng gáºt đầu chà o lại, không Ä‘a ngôn, bên cạnh y, có mấy ngưá»i cÅ©ng mặc trang phục mà u Ä‘en thân hình cao lá»›n như y, hiển nhiên là đi cùng nhau.
Trong khoang thuyá»n, tạm có ba khoang nhá», hắc y nam tá» và hai đồng bá»n ở khoang bên trái. Có thể thấy được ở bên trong ba khoang nhá» nà y, quan khách không phú thì quý.
Sở Hoan nhìn thấy có má»™t góc còn trống, liá»n Ä‘i đến và ngồi xuống. Có má»™t gã thư sinh trung niên gầy gò xanh lợt Ä‘ang cầm quyển sách trong tay, nhìn thấy Sở Hoan ngồi xuống bên cạnh mình liá»n co ngưá»i lại, dưá»ng như muốn tránh hắn cà ng xa cà ng tốt.
Vốn dÄ© mấy kẻ Ä‘á»c sách vẫn tá»± cho mình thanh cao, tuy rằng chưa chắc đã có tiá»n đồ gì, nhưng vẫn dùng cái cốt cách nho sÄ© mà coi thưá»ng đám ăn mà y tiện nhân.
Chỉ có Ä‘iá»u trong khoang không nhìn thấy chá»§ tá»› ba ngưá»i Tô Tâm Lang. Sở Hoan biết nhất định là ở má»™t trong ba khoang thuyá»n nhá» kia. Hắn cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u, mở cá»a khoang bên phải ra, từ bên trong Ä‘i ra má»™t ngưá»i, láºp tức đóng cá»a khoang lại. Sở Hoan cÅ©ng nhìn thấy rõ rà ng, ngưá»i từ trong khoang Ä‘i ra đóng cá»a chÃnh là lão già đã bố thà cho mình khi ở trên bá».
Lão già ra đến cá»a khoang, trong khoang có ngưá»i kêu:
- Lão Tô, tới đây, còn chỗ ngồi.
Lại có ngưá»i nói:
- Lão Tô, lần nà y đúng là chúng ta có duyên pháºn, có thể ngồi chung má»™t thuyá»n. Lúc ở phá»§ Vân SÆ¡n, ta vẫn muốn tìm lão uống chút rượu, nhưng lão lúc nà o cÅ©ng vá»™i, hôm nay vừa khéo ta có mang theo vò rượu ngon, hãy ở trong nà y uống má»™t phen.
Lão già được vẫy má»i mặc áo gấm thêu hoa, thoạt nhìn không giống dân chúng bình thưá»ng, nên xem vẻ mặt bá»n hỠđúng là rất tôn kÃnh lão.
“Lão Tô†cưá»i cưá»i, chắp tay đáp lá»…, liếc mặt má»™t cái thấy Sở Hoan ngồi bên góc, đầu tiên là bất ngá», sau đó Ä‘i tá»›i, ngồi giữa Sở Hoan và tên thư sinh kia, cưá»i ôn hòa:
- Tiểu huynh đệ, cũng đi phủ Vân Sơn?
Sở Hoan đối vá»›i lão già có chút thiện cảm. Lão già nà y hiển nhiên thân pháºn không bình thưá»ng, nhưng không có thái độ hắt há»§i mình, ngồi ngay bên cạnh, nên gáºt đầu đáp:
- Là đi phá»§ Vân SÆ¡n. Má»i vừa rồi ở trên bá», Ä‘a tạ lão trượng!
Lão già lắc đầu cưá»i nói:
- Cảm tạ gì mà cảm tạ. Äi ra ngoà i cÅ©ng có lúc gặp cảnh khó xá». Äúng rồi, khẩu âm cá»§a ngươi tuy nói không phải ở Vân SÆ¡n, nhưng cÅ©ng có và i phần nhang nhác giá»ng Vân SÆ¡n, hay là trước kia tiểu huynh đệ cÅ©ng từng ở Vân SÆ¡n?
Sở Hoan nói:
- Không gối gạt lão trượng, tại hạ sinh ở Vân SÆ¡n, chỉ có Ä‘iá»u sau đó Ä‘i ra ngoà i, đã nhiá»u năm không hồi hương.
Lão già hÆ¡i vuốt cằm, Ä‘ang định nói gì, lại nghe bên ngưá»i có tiếng khóc, tiếng khóc nà y vô cùng đột ngá»™t, toà n khoang thuyá»n ai nấy Ä‘á»u có chút giáºt mình, nhìn vá» hướng phát ra tiếng khóc, đúng là thư sinh bên cạnh Sở Hoan Ä‘ang gà o lên khóc thảm thiết.
Má»i ngưá»i và o đây á»§ng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 12 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
cui_bap ,
Dinhngoc7086 ,
dungcoixuong ,
hoainamvuong ,
LinhLam ,
linuxvn ,
MrError ,
quachtrinh ,
SWAT ,
Thanhcahp ,
traudien ,
trieuhac
31-08-2012, 10:45 PM
Rá»a tay gác kiếmI ♥ Myself
Tham gia: Jul 2011
Bà i gởi: 18,755
Thá»i gian online: 4 tháng 2 tuần 0 ngà y
Thanks: 907
Thanked 288,902 Times in 11,108 Posts
Quốc Sắc Sinh Kiêu
Tác giả: Sa Mạc
Quyển 1: Vân Sơn ai không thấy quân
Chương 3: Cướp tới trên sông
Nhóm dịch KoCo
Nguồn Mê Truyện
Má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn nhau, Ä‘á»u cảm thấy không hiểu ra sao cả, không biết ngưá»i Ä‘á»c sách nà y bị thần kinh gì, lại nghe ngưá»i Ä‘á»c sách kia vừa gà o khóc, vừa lá»›n tiếng nói:
- Trung thần vì sao? Cả nhà trung liệt, vì sao có kết quả nà y? Äạo trá»i bất công, đạo trá»i bất công a... !
Láºp tức liá»n có ngưá»i hiểu được, chỉ sợ là ngưá»i Ä‘á»c sách nà y Ä‘á»c tá»›i má»™t chuyện xưa, cho nên má»›i đột nhiên Ä‘iên cuồng như thế, có ngưá»i thầm nghÄ© trong lòng: “Hóa ra là tên má»t sách!â€
Má»™t gã thương nhân áo gấm già u có trêu tức há»i:
- Ngươi nói cả nhà trung liệt là chỉ ngưá»i nà o? Vì sao lại nói đạo trá»i bất công?
Ngưá»i Ä‘á»c sách vừa khóc vừa nói:
- Gia Cát Võ Hầu cả Ä‘á»i trung trinh, cúc cung táºn tụy đến chết má»›i thôi, Ä‘iá»u nà y không cần phải nói, con trai Gia Cát Chiêm, cháu trai gia Cát Thượng Ä‘á»u là thần tá» trung lương, cuối cùng ba Ä‘á»i vì nước mà chết... Chẳng phải là m cho lòng ngưá»i Ä‘au thay!
Nói tới đây, gã dùng ống tay áo lau nước mắt, vẻ mặt bi thương.
Tất cả ngưá»i châm biếm trong lòng, chỉ cảm thấy ngưá»i nà y quả nhiên ngu không ai bằng, ngưá»i đà n ông áo Ä‘en giải vây cho Sở Hoan cÅ©ng cưá»i lạnh nói:
- Văn thần tá» gián, võ tướng tá» chiến, đây má»›i là táºn trung cương vị, chuyện tình đương nhiên. Nếu không như váºy, là m sao nói tá»›i trung nghÄ©a?
Gã láºp từ hừ lạnh má»™t tiếng, nói:
- Chẳng qua Ä‘á»i sau ngu ngốc, táºn trung chá»§ tầm thưá»ng, cha con Gia Cát chết cÅ©ng không đáng giá!
Khuôn mặt ngưá»i Ä‘á»c sách láºp tức biến sắc, gã đứng dáºy, nâng ngón tay chỉ ngưá»i đà n ông áo Ä‘en, mặt đỠtai hồng nói:
- Ngươi... Ngươi ăn nói bừa bãi nói hươu nói vượn. Nhân thần táºn trung, tại sao không đáng giá?
Ngưá»i đà n ông áo Ä‘en cưá»i lạnh nói:
- Nếu giống như ngươi nói, Tiếu Thiên Vấn Tây Lương tá»± nhiên cÅ©ng là trung thần rất lá»›n, ngà y khác nếu Tiếu Thiên Vấn chết dưới tay thiết kỵ Äại Tần ta, phải chăng ngươi cÅ©ng sẽ khóc rống như thế?
Ngưá»i Ä‘á»c sách láºp tức nghẹn lá»i, sắc mặt chợt trắng chợt hồng, khó coi tá»›i cá»±c Ä‘iểm, má»™t lúc lâu sau má»›i nói:
- Tiếu Thiên Vấn chÃnh là hạng ngưá»i đại gian, có thể nà o... có thể nà o là trung thần?
Ngưá»i đà n ông áo Ä‘en lạnh lùng nói:
- Äối vá»›i Äại Tần ta mà nói, Tiếu Thiên Vấn tá»± nhiên là kẻ đại gian, nhưng đối vá»›i ngưá»i Tây Lương Quốc mà nói, Tiếu Thiên Vấn lại táºn trung cả Ä‘á»i. Nếu không phải vì Tây Lương có Tiếu Thiên Vấn tồn tại, hai mươi năm trước liá»n thua dưới tay thiết kỵ Äại Tần ta, là m sao còn tai há»a đến ngà y hôm nay?
Giá»ng gã chưa dứt, bên cạnh liá»n có má»™t ngưá»i nói:
- Gần đây ta vừa má»›i nghe nói, ngưá»i Tây Lương hại chết Phong tướng quân, xuất binh Quan Tây Äạo Äại Tần ta, liên tục phá ba châu Äại Tần ta, sinh linh đồ thán, dân chúng chết vô số... !
Nói tá»›i dây, ngưá»i nà y giáºn dữ nói:
- Phong tướng quân vừa chết, còn ai có thể tá»a trấn Quan Tây ngăn cản binh Tây Lương?
Thiên hạ đế quốc Äại Tần tổng cá»™ng thiết láºp mưá»i sáu Äạo, phÃa dưới má»—i Äạo quản và i Châu, dưới châu thiết láºp Huyện, thá»±c hà nh chế độ hà nh chÃnh ba cấp Äạo, Châu, Huyện, mà Châu thiết láºp Nha môn Tổng Äốc, thì trá»±c tiếp xưng Phá»§.
Phá»§ Vân SÆ¡n lệ thuá»™c Nam SÆ¡n Äạo, dưới Nam SÆ¡n Äạo quản hạt tám Châu, mà phá»§ Vân SÆ¡n chÃnh là má»™t Châu trong đó, bởi Nha môn Tổng Äốc thiết láºp tại Châu Vân SÆ¡n, cho nên liá»n trá»±c tiếp xưng là phá»§ Vân SÆ¡n.
Quan Tây Äạo nà y nằm ở Tây Bắc, vẫn là tiá»n tuyến đầu tiên ngăn chặn Tây Lương Quốc tiến công.
Ngưá»i nà y vừa nói, thần sắc nhóm ngưá»i trên thuyá»n Ä‘á»u hÆ¡i ảm đạm, tuy rằng Quan Tây Äạo cách bá»n há» vẫn hÆ¡i xa xôi, nhưng cái chết cá»§a Phong tướng quân Quan Tây cÅ©ng đã truyá»n khắp.
Dân chúng Äại Tần, Ãt có ngưá»i không biết tên tuổi Phong tướng quân, những năm gần đây, Phong tướng quân tá»a trấn Quan Tây, liên tục tan rã ngưá»i Tây Lương tiến công, ngưá»i trong thiên hạ Ä‘á»u biết rằng, Quan Tây có Phong tướng quân, ngưá»i Tây Lương liá»n khó có thể đông tiến má»™t bước.
Nhưng trước đó không lâu, đã có tin đồn truyá»n lưu dân gian, Phong tương squân cây trụ Tây Bắc Äại Tần bị ngưá»i Tây Lương thiết kế là m hại, chẳng những Phong tướng quân thân chết, ngay cả Tháºp Tam Thái Bảo thuá»™c hạ danh chấn thiên hạ cá»§a ông ta cÅ©ng Ä‘á»u ngá»™ hại.
Tin tức ác má»™ng truyá»n ra, triá»u dã Äại Tần Ä‘á»u kinh.
…
Trá»i chiá»u đã xuống, trá»i đất đã bắt đầu tối má», dây thừng tam bản đã thu hồi, Phan chá»§ thuyá»n mang theo mưá»i má»™t tên thá»§y thá»§ trên thuyá»n tá»›i đầu thuyá»n, rất trịnh trá»ng mà bái ba lạy, sau đó lấy ra mưá»i miếng tiá»n đồng, ném và o sông từng miếng má»™t.
Äây là quy cá»§ trước khi rá»i thuyá»n, mưá»i miếng tiá»n đồng dùng để hiếu kÃnh Thá»§y thần, để mà cầu khẩn Thá»§y thần phù há» dá»c đưá»ng Ä‘i bình an vô sá»±.
Thuyá»n khách bến Phong Lâm chia là m hai loại, má»™t loại là Bắc thượng, mục Ä‘Ãch cuối cùng chÃnh là tá»›i được Thương Châu, mà má»™t loại khác là Nam hạ, mục Ä‘Ãch là phá»§ Vân SÆ¡n, KÃnh Giang bắt nguồn từ Bắc Bá»™ Thương Châu, uốn lượn khúc chiết từ Bắc tá»›i Nam, dà i đến gần bốn trăm dặm.
Một tiếng thét to vang lên:
- Lái thuyá»n!
Chiếc thuyá»n nà y láºp tức liá»n bắt đầu giương buồm, lúc nà y Ä‘ang thuáºn gió, thuyá»n khách rất nhanh liá»n rá»i khá»i bến tay, trong gió thu nam hạ phá»§ Vân SÆ¡n.
Bởi vì đỠcáºp tá»›i cái chết cá»§a Phong tướng quân, trong khoang thuyá»n yên tÄ©nh má»™t Ä‘oạn thá»i gian rất dà i, má»›i nghe má»™t gã thương nhân khẽ thở dà i:
- Phong tướng quân vừa chết, chỉ sợ ngưá»i Tây Lương sẽ tiếp tục áp sát, triá»u đình tá»± nhiên cÅ©ng muốn dụng binh đối vá»›i Tây Lương… Quan phá»§ nhất định sẽ gia tăng thuế má, những ngưá»i chúng ta không thiếu được bá» ra nhiá»u máu!
Gã vừa thốt ra lá»i nà y, trong khoang thuyá»n liá»n có mấy ngưá»i sắc mặt nhìn qua khó coi.
Triá»u đình trưng thuế, dân chúng tá»± nhiên sẽ khốn khổ, mà những thương nhân già u có, lại là đối tượng trưng thuế trá»ng Ä‘iểm cá»§a quan phá»§, mấy năm qua, triá»u đình thưá»ng xuyên trưng thu thuế má, thương nhân các Äạo cả nước khổ không nói nổi.
Nói đến Ä‘iá»u nà y, má»i ngưá»i Ä‘á»u mất hứng, Ä‘á»u không muốn tiếp tục nói, không Ãt ngưá»i đã nắm chặt xiêm y, dá»±a bà o boong thuyá»n bắt đầu ngá»§.
Sở Hoan cÅ©ng tá»±a và o má»™t góc, dưá»ng như ông lão kia đầy bụng tâm sá»±, trong khoang thuyá»n nhất thá»i có vẻ vô cùng yên tÄ©nh.
Thuyá»n khách thuáºn gió hướng nam, chẳng qua Ä‘i hÆ¡n mưá»i dặm, hai bá» sông núi cao liên miên, thuyá»n khách Ä‘i trên sông, núi cao hai bên tá»±a như răng thú, Ä‘ang nuốt thuyá»n khách nà y và o trong miệng.
Gió thu hiu quạnh, cô thuyá»n cÅ©ng có vẻ vô cùng Ä‘iêu linh trong bóng đêm.
Sở Hoan hÃp mắt, như ngá»§ như không, cÅ©ng không biết trải qua bao lâu, bên tai đột nhiên nghe được má»™t hồi động tÄ©nh rất kỳ quái, mở to mắt, trong khoang thuyá»n vô cùng tối, nếu không phải trên vách khoang thuyá»n treo hai ngá»n đèn, váºy thì cái gì cÅ©ng không thấy. Nương theo ngá»n đèn dầu hôn ám, nhìn phần lá»›n má»i ngưá»i trong khoang thuyá»n Ä‘ang ôm bao cá»§a mình, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng ngá»§, tháºm chà có hai ngưá»i còn phát ra tiếng ngáy.
Ông lão bên ngưá»i cÅ©ng dá»±a và o vách khoang thuyá»n ngá»§, nhưng ngưá»i đà n ông áo Ä‘en kia lại đứng lên, dưá»ng như cÅ©ng nghe được động tÄ©nh, khi Sở Hoan nhìn vá» phÃa gã, ngưá»i đà n ông áo Ä‘en cÅ©ng Ä‘ang nhìn vá» phÃa Sở Hoan.
Dưá»ng như ngưá»i đà n ông áo Ä‘en kia cÅ©ng nhìn ra Sở Hoan cảm giác được không thÃch hợp, nhẹ nhà ng lay tỉnh đồng bạn bên ngưá»i, nói hai câu bên tai má»™t gã đồng bạn, láºp tức dẫn ngưá»i còn lại cẩn tháºn Ä‘i tá»›i từ trong khe hở hẹp hòi, tá»›i cạnh cá»a khoang thuyá»n, liếc nhìn Sở Hoan má»™t cái, muốn nói lại thôi, cuối cùng cái gì cÅ©ng không nói, dẫn đồng bạn cá»§a mình ra ngoà i khoang thuyá»n.
Sở Hoan nhÃu mà y, ngưng thần lắng nghe, âm thanh kia vẫn loáng thoáng truyá»n ra, dưá»ng như là có tiếng va chạm, chỉ là trong nhất thá»i khó có thể nghe ra âm thanh truyá»n ra từ đâu.
Hắn nhấc chiếc bao cá»§a mình, cÅ©ng Ä‘i ra khoang thuyá»n, tá»›i bên ngoà i chỉ thấy ngưá»i đà n ông áo Ä‘en và đồng bạn Ä‘ang thấp giá»ng nói gì trên boong tà u, nhìn thấy Sở Hoan Ä‘i ra, ngưá»i đà n ông áo Ä‘en thản nhiên cưá»i nói:
- Chẳng lẽ các hạ cũng nghe được động tĩnh gì?
Sở Hoan mỉm cưá»i không nói, đã thấy ngưá»i đà n ông áo Ä‘en kia rút mạnh bá»™i Ä‘ao bên hông, tốc độ cá»±c nhanh, lưỡi Ä‘ao kia nháy mắt liá»n nhắm ngay cổ há»ng Sở Hoan, mà đồng bạn cá»§a ngưá»i đà n ông áo Ä‘en lại di động nhanh chóng, trong chá»›p mắt là mò tá»›i sau lưng Sở Hoan.
Sở Hoan nhÃu mà y, trên mặt lại không đổi sắc, chỉ thản nhiên nói:
- Äây là ý gì?
Ngưá»i đà n ông áo Ä‘en cưá»i lạnh nói:
- Các hạ rốt cuộc có lai lịch ra sao?
Sở Hoan thở dà i, nói:
- Tuy rằng chúng ta không phải bằng hữu, nhưng cũng sẽ không phải kẻ thù.
Ãnh mắt Hắn nhìn vá» phÃa sau ngưá»i đà n ông áo Ä‘en, bình tÄ©nh nói:
- Nếu là ta, lúc nà y chỉ biết nghÄ© biện pháp đói nguy hiểm sắp đến, mà không phải há»i thân pháºn cá»§a ngưá»i khác.
Ngưá»i đà n ông áo Ä‘en nhăn mà y lại, dưá»ng như gã cÅ©ng cảm giác được cái gì, quay đầu nhìn vá» phÃa mặt sông, sắc mặt láºp tức đại biến.
Trăng thu thê lãnh, ánh trăng chiếu trên mặt sông, sóng nước lăn tăn, giữa trá»i đất má»™t mảnh yên lặng, phÃa trên mặt sông kia, lúc nà y lại có má»™t con thuyên đối diện chạy tá»›i, dưới ánh trăng, nhìn xem vô cùng rõ rà ng.
Ngưá»i đà n ông áo Ä‘en thu hồi Ä‘ao, bước nhanh tá»›i cạnh mép thuyá»n, từ mép thuyá»n nhìn xuống, thần sắc lại giáºt mình, trầm giá»ng nói:
- Không tốt, đáy thuyá»n có ngưá»i… !
à thức được cái gì, gã nắm chặt đao:
- Có ngưá»i đục thuyá»n!
Äồng bạn cá»§a ngưá»i đà n ông áo Ä‘en cÅ©ng giáºt mình nói:
- KÃnh Giang xưa nay bình tÄ©nh, từ trước đến nay không có thổ phỉ… !
- Nhất định là có ngưá»i muốn cướp thuyá»n!
Ngưá»i đà n ông áo Ä‘en vẻ mặt hung ác, phân phó nói:
- Nhị Hổ, Ä‘i và o thông báo má»i ngưá»i, có thổ phỉ cướp thuyá»n, có khà lá»±c tùy tiện lấy đồ váºt nà y ná» Ä‘i ra liá»u mạng vá»›i thổ phỉ.
Láºp tức lại cảm thấy dá»±a và o đám ngưá»i trong khoang thuyá»n khách kia tháºt sá»± không đáng tin cáºy, gã liá»n muốn Ä‘i tìm chá»§ thuyá»n tổ chức đám ngưá»i chèo thuyá»n lại, nghÄ© tá»›i phÃa sau còn có Sở Hoan, xoay ngưá»i há»i:
- Lúc các hạ lên thuyá»n, lá»™ ra má»™t tay công phu, chắc chắn cÅ©ng không phải hạng ngưá»i đơn giản, hiện giỠđối đầu kẻ địch mạnh, còn xin đồng tâm hiệp lá»±c cùng chống cưá»ng địch!
Sở Hoan nói:
- Ta chỉ có một chút lực mạnh, chỉ sợ không giúp được gì!
Ngưá»i đà n ông áo Ä‘en cưá»i lạnh nói:
- Nếu ngươi không phải má»™t phÃa vá»›i bá»n há», váºy là châu chấu trên má»™t dây thừng vá»›i chúng ta. Äà n ông đại trượng phu, cÅ©ng phải có ba phần tâm huyết, chẳng lẽ ngươi còn chuẩn bị bó tay chịu trói mặc ngưá»i tà n sát?
Gã cÅ©ng không nói nhiá»u, lấy má»™t dao găm sắc bén từ trong ngá»±c ném qua, Sở Hoan vươn tay nháºn lấy, ngưá»i đà n ông áo Ä‘en liá»n vá»™i vã Ä‘i ra phÃa sau, Ä‘i tìm chá»§ thuyá»n.
Sở Hoan nháºn lấy dao găm, liá»n cảm thấy má»™t luồng khà lạnh phát ra từ dao găm, biết chuôi dao găm nà y không phải dao găm bình thưá»ng gì, tóc rÆ¡i qua liá»n đứt, vô cùng sắc bén.
Hắn ngẩng đầu nhìn chiếc thuyá»n đối diện mà đến, bởi vì Ä‘i ngược chiá»u gió, tốc độ không phải rất nhanh, nhưng khoảng cách giữa hai thuyá»n cÅ©ng ngà y cà ng gần, tháºm chà Sở Hoan có thể nhìn thấy bóng ngưá»i chá»›p động trên đầu thuyá»n, dưá»ng như số ngưá»i không Ãt.
Äồng bạn ngưá»i đà n ông áo Ä‘en hiển nhiên đã nói tình hình nguy hiểm cho má»i ngưá»i trong khoang thuyá»n, Sở Hoan đã nghe được trong khoang thuyá»n truyá»n ra tiếng động ồn à o, láºp tức có mấy ngưá»i Ä‘i ra khá»i khoang thuyá»n, tá»›i boong tầu, trông thấy con thuyá»n Ä‘ang tá»›i gần dưới bóng đêm, má»™t đám sợ hãi, kinh hãi hô lên, đã có ngưá»i lá»›n tiếng kêu:
- Mau quay đầu thuyá»n, có thổ phỉ tá»›i… !
Lúc nà y Phan chá»§ thuyá»n cÅ©ng đã dần và i ngưá»i chèo thuyá»n tá»›i đầu thuyá»n, sắc mặt trắng bệch, trên trán đã toát ra mồ hôi, ngay cả ngưá»i chèo thuyá»n bên cạnh gã cÅ©ng Ä‘á»u thần sắc hoảng sợ.
Ngưá»i đà n ông áo Ä‘en Ä‘i tá»›i, nhìn Phan chá»§ thuyá»n, trầm giá»ng nói:
- Trên thuyá»n có dao không? Còn không phân chia dao cho má»i ngưá»i, ngưá»i giá»i bÆ¡i nhanh chóng xuống nước Ä‘i, đáy thuyá»n có phỉ Ä‘ang đục thuyá»n!
Phan chá»§ thuyá»n vẻ mặt kÃch động, ánh mắt lóe ra, nhìn thuyá»n phỉ Ä‘ang nhanh chóng tá»›i gần, lúc nà y muốn thay đổi đầu thuyá»n chạy trốn cÅ©ng không kịp rồi, run giá»ng nói:
- Trên thuyá»n… trên thuyá»n cÅ©ng không có dao!
Ngưá»i đà n ông áo Ä‘en cưá»i lạnh nói:
- Xem ra ngươi đang chuẩn bị chỠchết!
Phan chá»§ thuyá»n suy nghÄ© má»™t chút, rốt cuá»™c nói vá»›i ngưá»i chèo thuyá»n tráng kiện Tiết Lão Lục:
- Äi mang hết dao trong khoang thuyá»n ra đây, để má»i ngưá»i tụ táºp lại, nói cái gì cÅ©ng phải bảo vệ thuyá»n nà y!
Äại Tần nghiêm cấm dân gian sá» dụng binh khÃ, dao lại là trá»ng Ä‘iểm hạn chế trong đó, ngay từ đầu Phan chá»§ thuyá»n nà y còn không dám bại lá»™ mình có giấu dao, nhưng chuyện tá»›i nước nà y, tai vạ đến nÆ¡i, cÅ©ng bất chấp những Ä‘iá»u nà y.
Trên thuyá»n nà y có bảy tám gã chèo thuyá»n tráng kiện, kỹ năng bÆ¡i rất tốt, hà ng năm Ä‘i lại trên sông, cÅ©ng không phải hạng ngưá»i không có kiến thức. Tiết Lão Lục kia nghe Phan chá»§ thuyá»n phân phó, vung tay kêu lên:
- Các huynh đệ, Ä‘á»u Ä‘i lấy dao, liá»u mạng vá»›i đám thổ phỉ nà y!
Má»i ngưá»i và o đây á»§ng há»™ để truyện ra nhanh hÆ¡n nà o
Tà i sản của Hina
Äã có 11 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Hina
Danh sách cám ơn quá dà i, bấm và o đây để ẩn/Hiện
Dinhngoc7086 ,
dungcoixuong ,
hoainamvuong ,
LinhLam ,
linuxvn ,
MrError ,
quachtrinh ,
read ,
SWAT ,
traudien ,
trieuhac
Từ khóa được google tìm thấy
4vn.eu sa mac nhat hung , áðèòíè , dekdodc , gia khong lich su , gia khong lich su sa mac , giá không lịch sá» , há»· sá»§ng sinh kiêu , hoac sac sinh kieu , hoac sac sinhhieu , hoat sac sinh kieu , hoạt sắc sinh kiêu , kich tinh uot at , ñòàòü , prc quoc sac sinh kieu , qouc sac sinh kieu , quôc sac sinh kiêu , quá»c sẮc sinh kiÊu , quốc sắc , quốc sắc sinh kiêu , quốc sắc sinh kiá»u , quoc sac kieu sinh , quoc sac kieu sinh 733 , quoc sac sinh keu , quoc sac sinh keu q 9 , quoc sac sinh kiêu vn , quoc sac sinh kieu , quoc sac sinh kieu 1047 , quoc sac sinh kieu 4 , quoc sac sinh kieu 4eu , quoc sac sinh kieu full , quoc sac sinh kieu prc , quoc sac sinh lieu , quoc sac thien kieu , quoc sac tuu lau 4vn , quoc sach sinh kieu , quoc sach sinh kieu 4vn , quoc sắc sinh kiêu , sa mac nhât hung , sa mạc nhất hùng , sac sinh kieu con , tac gia sa mac 4vn , tác giả sa mạc , truyen gia khong linh su , truyen sa mac nhat hung , æèçíü