[Truyện tự sáng tác] Luận đàm, góp ý, gạch đá "Hư Không Thiên Môn"
Trích:
Ài, đại khái là trong một ngày xấu trời, mình đang đọc bộ Già Thiên thì thầm nghĩ tới các bộ truyện huyền huyễn/tiên hiệp có nội dung xuyên việt và cảm thấy hơi khó hiểu ở một chỗ là: Sao mấy bố nhân vật chính... bá đạo quá :014: Đa phần đều sinh sống vài chục năm trời ở một thế giới chẳng có khái niệm gì về tu luyện, đùng một cái xuyên việt thì sau nửa ngày đã biết tụ chân khí, một hai tháng tu thành công pháp dựa vào mấy dòng chữ mơ mơ hồ hồ trong một bí tịch, sau đó nhảy vào vòng tranh đấu chém chém giết giết y như thể mình đây quen với chuyện chém người như ăn cơm rồi :pheo:
Thế là mình quyết định viết, ý tưởng ban đầu là một bộ Huyền huyễn - xuyên việt có vẻ... logic (truyện kì ảo mà đòi logic, thế mới bựa ạ :tungtung:), (tương đối) hợp lí theo cách nghĩ của mình. Nhân vật chính là một thằng bình thường, bình thường theo đúng nghĩa chứ không phải như mô tả trong những bộ truyện khác, gã đem tư duy của một kẻ ở thế giới hiện đại soi xét một dị giới tồn tại người tu chân :048:, cố diễn giải những thần thông kinh thế một cách "tương đối" khoa học dựa vào vốn tri thức hạn hẹp của mình :frozesweat: Hắn tư chất tu luyện chỉ ở mức dưới trung bình (lẽ dĩ nhiên, đùng phát bảo tu luyện thì biết tu luyện kiểu gì), tâm chí chẳng hề kiên định cứng cỏi kiểu "cường giả chi tâm", hắn ngại rắc rối - nhiều lúc thậm chí hơi... hèn, hắn dù cố gắng cũng không quen được cảnh gió tanh mưa máu mạng người như cỏ rác, hắn dùng lối tư duy logic kì quái làm ưu điểm duy nhất để bù đắp cho thiếu sót về tư chất của mình, sinh tồn giữa dị giới này. Chấp niệm duy nhất của hắn là sống sót rồi tìm đường. Hắn sẽ bị ăn hành rất nhiều, thậm chí mình dự định dìm hắn tới cuối truyện cũng chỉ là cao thủ hạng 2 là cùng. Nhưng chính vì thực lực có hạn mà hắn phải thủ đoạn vô biên, tận dụng mọi yếu tố mình có. Nhất là ở một thế giới mà vượt cấp khiêu chiến không phải là độc quyền của thiên tài hay yêu nghiệt, mà là của mọi kẻ có đầu óc và tư duy chiến đấu...
Thế giới mình định xây dựng cũng (hi vọng là) mang màu sắc chân thực hơn một chút so với những bộ mình đã đọc. Thường thì chúng ta sẽ bắt gặp những thế giới kiểu "cường giả vi tôn", mọi người đều suốt ngày chỉ có việc là vùi đầu tu luyện, sau đó đi... đánh nhau, nếu không chết thì lại trở về tiếp tục tu luyện tiếp (hoặc làm một số chuyện khác có thể tăng khả năng chiến đấu như tìm kì ngộ, bla bla), người phàm thì chỉ có nhiệm vụ là kêu la hò hét mỗi khi có đại chiến hay thảm họa, tạo nên cảm giác khốc liệt cho bộ truyện. Tham vọng của mình chỉ là xây dựng nên thế giới huyền ảo nhiều màu sắc hơn, cường giả cố nhiên vẫn là đỉnh phong của thiên hạ, nhưng người phàm cũng có cuộc sống bình phàm của họ, nghiên cứu học nghệ, lao động buôn bán, chứ không phải chỉ làm NPC hô to: "Các vị tiên nhân/yêu ma đang chiến đấu kìa, run for your lives bà con ơi".
"Hư không chi môn" là tác phẩm đầu tay, mình cũng chỉ là dân nghiệp dư, vừa viết vừa nghĩ dựa trên cái sườn hết sức đơn sơ trong tưởng tượng. Văn phong cũng vậy, hẳn là còn nhiều thiếu sót, nhiều lúc hơi lê thê câu chữ, mong mọi người thông cảm và góp ý, bổ sung tư liệu giúp mình hoàn thiện tác phẩm hơn :038:
Tiến độ không cố định lắm, có lẽ khoảng 3 ngày một chương, ngày rảnh rỗi hay khi hứng lên thì ngày 2 - 3 chường cũng không phải không thể. Thành thật xin lỗi trước vì cái tiến độ kì cục này :026:
Truyện đầu tay, hiện đã viết tới chương 15, chư vị bằng hữu có thể đọc tại đây: http://4vn.eu/forum/showthread.php?8...-C13-Nguon-4vn
Thỉnh mọi các loại góp ý, đánh giá từ hoa thơm cỏ lạ, gạch đá tứ tung cho đến phi đao hay đạn đạo