Xuyên Không - Dị Giới - Tiên Hiệp - Chân Quân Giáng Thế
Truyện không YY , không não tàn , không ngựa giống , mời các bạn thưởng thức và nhận xét :"> , viết mỗi ngày chắc 1 chap vì tối rảnh mới ngồi viết đc :)
Giới Thiệu : main Trần Nguyên Quân kiếp trước là trẻ mồ côi ,sau 18 năm nếm trải nhân sinh vô thường , tình người nóng lạnh ,dù thi đậu 1 trường đại học danh tiếng nhưng vì trải nghiệm của 18 năm trước hắn vẫn quyết định bỏ dở nghiệp học mà tự thân trầm mình vào thế giới ngầm, thế giới mà hắn yêu thích , máu lạnh , tàn nhẫn , sau 6 năm đã có chút thành tựu , hắn bị đàn em phản bội , ngỡ rằng phải chết nhưng vô tình linh hồn hắn chuyển sinh vào 1 thế giới mới , thế giới vô cùng rộng lớn , vô tận kỳ ngộ , vô tận nguy hiểm đang chờ hắn khám phá
EDIT
Một số thông tin cho các bạn dễ theo dõi , sẽ edit khi thấy cần vì mình lần đầu viết truyện nên không có kinh nghiệm nhiều
Cảnh giới tu luyện : luyện khí , cường thân , toái thể , hợp linh , trùng đan , hóa nguyên , vạn biến , chung vương , đại thánh , mỗi cảnh giới chia làm cửu tầng ,
Mọi góp ý - thảo luận mọi người đăng vào đây nhé 4vn.eu/forum/showthread.php?p=946474#post946474
Chân Quân Giáng Thế
Quyển 1
Chương 1 : Gia Tộc Suy Vi
Tác giả : noulx
Đã là giữa đêm , phủ đệ Trần Gia tại Vĩnh Xướng thành thủ đô Thiên Nam quốc vẫn tấp nập người qua lại , nhưng nhìn kĩ trên vẻ mặt mỗi kẻ hạ nhân ra vào lại mơ hồ có sự bất an kỳ quặc , kết hợp với vầng trăng sáng lơ lửng trên thiên không, ánh trăng bàng bạc phủ xuống tạo thành 1 bầu không khí quỷ dị .
Bên trong phủ đệ , tại 1 gian sảnh hào nhoáng có 1 vị tiểu thiếu gia chừng 6 7 tuổi đang ngồi chễm chệ trên ghế thái sư , bên cạnh là mỹ phụ xinh đẹp , phía sau có 2 nha hoàn đáng yêu đứng hầu , phía dưới là 2 vị trung niên nhân mặc trang phục quản sự của Trần gia và 1 thiếu niên , vị thiếu gia môi hồng răng trắng , mày kiếm mắt sáng , chiếc mũi nhỏ nhắn hơi hếch cao kêt hợp vầng trán rộng và mái tóc dài buộc về sau trông thập phần bướng bỉnh đáng yêu .Tuy nhiên dáng vẻ hiện tại của tiểu thiếu gia lại rất người lớn , 1 tay nâng chung trà , 1 tay vuốt trán .
- " Thanh Nhất , tình hình các sinh ý khu Nam thành thế nào " , tiểu thiếu gia hớp 1 ngụm trà bình tĩnh hỏi
- " Bẩm Thiếu gia , cửa hàng khu vực phía Nam đã bán được hơn nửa cho các nhà Thẩm gia , Kim gia , Phong gia , giá cả tạm ổn theo yêu cầu của thiếu gia ,có điều các gia tộc khác cũng nghe được phong phanh nên giá cả bán ra được ngày càng thấp , hừ , cách đây 3 tháng thì chỉ cần Trần Gia chúng ta dậm chân 1 cái Vĩnh Xương thành cũng phải rung chuyển 3 lần , thế mà giờ những gia tộc trước kia nịnh bợ chúng ta cũng chen nhau bỏ đá xuống giêng' , hừ hừ , tiểu nhân thấy nên điều động ám dạ đội diệt trừ vài kẻ đáng ghét cho chúng biết cái gì gọi là lạc đà gầy thì vẫn hơn ngựa "
- " Im ngay ,hiện giờ tình hình thế nào rồi ngươi còn đánh chủ ý đó , những kẻ chỉ biết đắm mình trong vinh quang trước đây đều là những kẻ bỏ đi , tạm thời không cần gây thêm náo loạn nữa , định theo phương án 2 của ta mà tiến hành , Lạc gia và Hồng gia đều là đại đầu trong giới kinh doanh khách điếm , đã kèn cựa nhau bao nhiêu năm rồi , tìm 1 trong 2 nhà bàn chuyện bán chuỗi tửu lâu đi, rồi phao tin cho nhà kia biết , cứ thế mà tiến hành , nhớ là chia sinh ý theo ngành nghề cho rõ ràng rồi tiến hành phân phối "
- " Dạ vâng , lão nô biết rồi " , nói rồi vị trung niên nhân lui ra ngoài ,
- " Thanh Nhị , việc tìm mua những thứ ta bảo thế nào "
- " Thưa Thiếu gia , vẫn đang tiến hành gấp rút ạ , giá cả có thể cao hơn gấp rưỡi giá thị trường bất quá thời gian không cho phép nên lão nô cũng đành cố gắng thu mua "
- " Rất tốt , ngươi cũng lui ra đi , có thông tin gì phải thông báo cho ta ngay "
Trung niên nhân thứ 2 cũng hành lễ và cáo lui , trong đại sảnh thoáng im lặng , ánh nến phập phồng chiếu lên tiểu thiếu gia , trong đôi mắt của đứa trẻ thoáng qua tia mệt mỏi , vị mỹ phụ thấy vậy không đành lòng lên tiếng an ủi
- " Quân nhi , con đã 1 ngày đêm không ngủ rồi , ta biết gia tộc đang ở thời điểm sinh tử quan đầu nhưng con cũng không thể không giữ gìn thế được , nếu con đổ bênh mẫu thân và bao người biết phải làm sao " rồi mỹ phụ quay sang 2 nha hoàn sau lưng nói "Xuân Mai , ngươi xuống bảo nhà bếp hâm lại 1 chén canh bào ngư rồi mang lên cho thiếu gia " ,
Tiểu Thiếu gia nghe vậy thì cười hi hi , trở lại dáng vẻ của 1 tiểu hài tử đáng yêu , quay sang nói với mỹ phụ
- " Không sao đâu mẫu thân , quốc gia hưng vong thất phu hữu trách , con thân là đại thiếu gia Trần Gia ,giờ phút này Cha , các đại thúc đều phải ra ngoài làm việc , tranh thủ 1 đường sinh cơ cho Trần Gia , con bỏ chút công sức đâu tính là gì, còn về sức khỏe mẫu thân càng không phải lo , con đã tiến vào luyện khí nhị tầng rồi , chút việc thế này chưa làm khó được con đâu , ngược lại , mẫu thân nên đi nghỉ đi , không cần ngồi đây với con suốt đâu , chén canh kia lát con sẽ ăn hết, Xuân Đào đưa phu nhân về nghỉ đi "
Nghe con trai nói , vị mỹ phụ tâm trạng có chút phức tạp ,vừa vui mừng vừa cảm động lại xen lẫn buồn phiền , vui mừng vì con trai thế mà đã tiến vào luyện khí nhị tầng , ở Vô Tận Đại Lục này võ giả có hệ thống tu luyện riêng , việc tiến vào luyện khí kỳ sớm hay muộn thể hiện thiên phú tư chất của từng người , các thiên tài trước giờ trên đại lục cũng chỉ như hài nhi của mình là cùng thôi , cảm động vì hài nhi ít tuổi nhưng đã có suy nghĩ độc lập , lo lắng cho phụ mẫu , còn buồn phiền vì với tư chất , trí tuệ của hài nhi sau này ít nhất cũng thành chư hầu một phương , dương danh vạn dặm nay lại gặp phải khó khăn từ nhỏ ,tương lai mù mịt . Thở dài 1 tiếng , mỹ phụ đành trở về đi nghỉ , đằng nào nàng cũng không hiểu chuyện quản lý gia tộc , ở lại chỉ làm con trai thêm phân tâm .
Gian phòng lại trở lại im lặng 1 lần nữa, thoáng chốc khí chất của tiểu thiếu gia 1 lần nữa chuyển từ tiểu hài tử sang người lớn , 1 tay đưa lên gõ trán , đôi mắt híp lại nhìn vào người duy nhất còn trong phòng lúc này,
- " Lục Tử , công việc thế nào rồi "
Thiếu niên đang miên man lo lắng , nghe nhắc đến thì thoáng giật mình , đứng trước vị tiểu thiếu gia này , không hiểu sao hắn còn có cảm giác còn đáng sợ hơn đứng trước gia chủ , dù gì gia chủ Trần Gia cũng đã thành danh từ lâu , nổi tiếng là 1 tay trí mưu , dáng vẻ oai hùng , đã là cường giả Hợp Linh trung kỳ , còn vị tiểu thiếu gia này hình như năm nay mới 6 tuổi rưỡi thì phải , vậy mà hành sự dứt khoát quyết đoán không kém gì những tên cáo già , Lục Tử sắp xếp lại suy nghĩ trong đầu .
- " Thưa Thiếu gia , tiểu nhân vẫn đang tiếp tục điều tra quan sát ạ , trước mắt là danh sách của 216 người cùng với chi tiết đánh giá , xin thiếu gia xem qua " , nói rồi hắn 2 tay dâng lên 1 quyển sổ dày ,
- " Tốt rồi , để bên kia đi , lát ta sẽ xem , ngươi cũng lui ra đi " ,
- " Tiểu nhân xin lui ạ " Lục Tử hành lễ quay người , lúc ra đến cửa bỗng nhiên tiểu thiếu gia đang trầm ngâm lại lên tiếng
- " À Lục Tử này , trong hàng chữ Lục của Trần Gia,ta coi trọng ngươi nhất , cố gắng làm việc đừng để ta thất vọng biết chưa "
Lục Tử thoáng đổ mồ hôi , vâng dạ rồi lui ra , kể ra việc hắn gặp gỡ đại thiếu gia cũng rất kỳ quái , tên đầy đủ của hắn là Trần Xuân Tử , sinh ra trong 1 bàng chi của Trần Gia , nhờ vào khả năng mà được tiến vào tổng bộ làm quản sự 1 cửa hàng nhỏ , khi vào tổng bộ thì đã đổi tên lót thành Lục , đây là đại biểu 1 lứa quản sự đời tiếp theo của Trần gia , bất quá hắn lại ỷ vào 1 thân bản sự tính toán mà tiến hành tham ô, chỉnh xửa sổ sách , hắn nghĩ rằng việc hắn làm đã rất kín kẽ không ai phát hiện ra , bất quá vạ tại miệng mà ra ,sau 1 lần nhậu nhẹt say rượu hắn lỡ mồm khoe khoang việc này với ả ca kỹ hòng lấy lòng người đẹp , nguyên văn là " Trần Gia Thiên Nam bất quá cũng chỉ thế mà thôi , 1 đám ngu dốt , bị lão tử rút củi đáy nồi lâu như vậy mà cũng không biết " , ngay lập tức hôm sau tỉnh lại hắn đã bị trói gô lại như bánh tét trước mặt thiếu gia , Lục Tử biết mệnh mình sắp chấm dứt rồi , đành kể hết mọi việc hòng xin chết được nhanh chóng , kết quả nghe xong thiếu gia không những không trừng phạt hắn mà còn tha bổng và giữ lại riêng bên mình , theo lời thiếu gia là hắn có tài nhưng trước đây không dùng đúng mục đích mà thôi, nên cho hắn 1 cơ hội, hình như lúc đó thiếu gia mới 5 tuổi thì phải ..
Trần Lục Tử đi rồi , trong gian phòng chỉ còn lại mình vị tiểu thiếu gia Trần Nguyên Quân , con trai độc nhất của gia chủ Trần Gia hiện tại , hắn xoa xoa 2 bên thái dương nhức mỏi , vậy mà đã ở thế giới này được 6 năm rồi , trước đây hắn từng là lão đại của 1 nhóm xã hội đen , sau 1 lần bị đàn em phản bội tưởng rằng phải chết thì linh hồn hắn đột nhiên xuất hiện ở đại lục này , nhập vào 1 thai nhi còn chưa đủ 9 tháng , khi sinh ra hắn cũng phải mất hơn 1 năm mới quen được hệ thống ngôn ngữ mới ở thế giới này , thay vì thất vọng ban đầu hắn dần cũng chấp nhận mình đã đầu thai chuyển kiếp , không hiểu vì sao hắn còn giữ lại y nguyên ký ức của kiếp trước mà thôi, như bao đứa trẻ khác hắn cũng lớn lên , học tập chữ viết , võ công của đại lục này , thân phận mới của hắn hiển hách hơn là đứa trẻ mồ côi của kiếp trước không biết bao nhiêu lần , thế giới này có tên là Vô Tận Đại Lục , tên như ý nghĩa , 1 thế giới rộng lớn vô bì , đại lục 3 bề giáp biển , 1 mặt dựa lưng vào thập vạn đại sơn , chưa ai khám phá được tận cùng biển cả là gì , cũng như chưa ai đi sâu vào trong thập vạn đại sơn để biết bên kia có tồn tại vùng đất khác hay không , dù thế 1 mảnh đại lục cũng đủ phàm nhân cả đời tiêu du không hết , đại lục chia làm ngũ vực , đông tây nam bắc trung , mỗi vực có vô số quốc gia , trên mỗi vực đều có các bí cảnh hay còn gọi là vùng đất chết với vô tận kỳ ngộ cũng như hiểm nguy , từ thời điểm cuối cùng trên sách sử cách đây cả chục vạn năm, đại lục đã là 1 mảng chiến loạn liên miên chưa từng chấm dứt , 1 thế giới cường giả vi tôn ,cá lớn nuốt cá bé. Thiên Nam quốc là 1 trong những quốc gia đứng đầu Nam Vực , cách đây 3000 năm , gia tổ của hắn cùng với Thái tổ Hoàng Đế và 1 số huynh đệ sinh tử đánh đông dẹp bắc , từ đống xác chết gây dựng nên Thiên Nam quốc này , quốc gia ngày càng lớn mạnh , Trần Gia hắn cùng gia tộc của các huynh đệ kia đều là mạch máu điều hành Thiên Nam quốc , còn Hoàng Tộc là trái tim , nói vậy đã đủ hiểu tầm quan trọng thân phận mới của hắn , con trai độc nhất của gia chủ Trần Gia , người cầm quyền Trần Gia tương lai , mọi sự cứ tạm coi như yên ổn , hắn cũng vô cùng hài lòng làm thiếu gia của cái gia tộc khổng lồ này , kiếp trước làm xã hội đen của hắn thật ra không phải vì xã hội xô đẩy mà là do sở thích mà thôi, sống 18 năm ở trại mồ côi hắn cũng nếm đủ đắng cay mùi đời , hắn phát hiện ra loài người là 1 loài vô cùng đáng ghét , 1 mực giả dối , vì lợi ích con người không điều gì không thể làm nhưng lúc nào cũng cố gắng khoác lên mình 1 tấm mặt nạ chính nghĩa, còn thế giới ngầm của hắn, có xấu xa tột cùng , nhưng cũng có tình huynh đệ sinh tử chi giao , 1 thế giới trần trụi nhưng nhiệt huyết mà hắn vẫn muốn đắm mình,kiếp trước hắn có IQ lên tới 180 , thi đậu 1 trường đại học danh tiếng nhưng hắn lại bỏ học đi làm xã hội đen ,6 năm lận đận hắn cũng đã có danh tiếng , có địa vị nhất định trong thế giới ngầm,rồi mọi chuyện xảy ra , hắn bị đẩy đến đại lục này , cách đây nửa năm , cha hắn tìm được 1 phần tàng bảo đồ không rõ lai lịch , mọi chuyện cũng bắt đầu từ đây , sau khi điều động phần lớn lực lượng gia tộc , cha hắn cũng tìm ra phần bảo tàng kia , 1 phần tàn quyển của 1 bộ linh cấp công pháp , ở thế giới này công pháp chia làm các phẩm thiên địa huyền hoàng , tối cao là linh cấp , nửa bộ linh cấp công pháp này chính là vật báu thế gian khó cầu , đủ để cách đại môn phái , các quốc gia tranh nhau vỡ đầu , rồi tin tức bị lọt ra , thất phu vô tội hoài bích có tội , các đại thế gia , đại môn phái như lũ sói ngửi thấy mùi máu tranh nhau đến gây sức ép , nếu không phải gia tộc hắn tích lũy lâu đời, cha hắn xoay sở khéo léo , có lẽ gia tộc hắn đã bị diệt môn rồi cũng nên ,
Hiện tại thế cục sau 1 phen xoay sở của cha hắn đang tạo thành sự cân bằng vi diệu , các phe hoặc sợ ném chuột vỡ bình , sợ cha hắn tiêu hủy công pháp , hoặc sợ cha hắn cùng đường trao công pháp cho phe đối địch , tóm lại cha hắn và các thúc thúc hiện giờ đều đang gấp rút ra bên ngoài tìm kiếm 1 đường sinh cơ , còn ở nhà cho CửuThúc hắn là Trần Mục tọa chấn , bất quá cửu thúc hắn trước giờ là 1 hoa hoa công tử , vì là con út lại không nắm thực quyền nên trước giờ đều lấy ăn chơi đàn đúm làm sự nghiệp, giờ sao cáng đáng nổi sự vụ , mặc dù có các chấp sự , trưởng lão phụ giúp nhưng cũng không làm nổi việc, đã bị hắn chuốc thuốc mê từ nửa tháng trước .
Trở lại sau 1 hồi miên man suy nghĩ , hắn cầm quyển sách mà Lục Tử để lại , bên trong là tên , tuổi của 1 số nhân tài theo các mặt riêng của gia tộc mà hắn đã bảo Lục Tử tìm hiểu , đến mức này thì việc gia tộc trở lại bình thường như cũ là không thể rồi , mặc dù có dâng ra công pháp cũng vậy mà thôi , hắn đang tính kế rút củi đáy nồi , lưu lại tài nguyên đợi ngày đông sơn tái khởi , ừm , Trần Lục Xử , 36 tuổi , quản sự Nhất Tiếu Lâu , sở thích , sở trường v.v. không tệ , Trần Thanh Sơn , 16 tuổi , tu vi luyện khí bát tầng , có thể đầu tư bồi dưỡng , cứ như vậy vừa đọc vừa ghi chép phụ thêm vào bên lề , gạch xóa , hắn ngủ khi nào không hay , dù gì hắn cũng chỉ là đứa trẻ 6 tuổi , tinh lực đều đang vào độ phát triển không chịu được tiêu hao lớn như vậy .
Quyển 1
Chương 2 : Kế hoạch của Nguyên Quân
Tác giả : noulx
Sáng sớm , mặt trời vẫn nhô lên từ phía Đông , tỏa ánh hào quang chiếu rọi vạn vật , trong thành người dân dần dần đi lại sinh hoạt tấp nập , bất chấp bóng tối đang che phủ Trần gia thì 1 ngày mới vẫn bắt đầu .
Lúc này ở ngoài thành có 1 đoàn người ngựa đang tiến vào , từng hàng kỵ sĩ giáp thân phủ đầy bụi sau 1 hành trình vất vả nhưng vẫn giữ được khí thế huyết tinh , người thẳng lưng , ngựa thẳng hàng, chứng tỏ là 1 chi quân đội được huấn luyện nghiêm chỉnh , đi đầu là 1 trung niên nhân khoảng 40 tuổi , mày ngài hàm én đầy khí độ nam nhân , bất quá trên khuôn mặt góc cạnh ấy cũng mang mác tia âu lo , đoàn người ngựa như gió cuốn xuyên qua hàng vệ binh đi thẳng về hướng phủ đệ Trần Gia ,
- Thiếu gia , thiếu gia , gia chủ đã trở về rồi , người mau mau ra tiếp kiến a .
- Gì thế Xuân Mai , hôm qua ta canh tư mới ngủ đó , di , cha ta trở về rồi ư , mau mau phục thị ta thay đồ a .
Nguyên Quân giật mình tỉnh giấc , cha hắn trở về rồi , không biết bên phía ngoại công có tranh thủ được gì không,hắn tất bật vệ sinh cá nhân , khi ra đến cổng lớn thì vừa hay bắt gặp đoàn người ngựa ở cổng thành ban nãy tiến vào , Mẫu thân Trịnh Ngân Nguyệt của hắn đang đứng 1 bên , hắn lại gần kéo áo mẫu thân .
- Mẹ , hôm qua mẹ ngủ có ngon giấc không , đừng lo lắng nữa , cha đã trở về an toàn rồi , có chuyện gì đều có con và cha đây đỡ cho mẹ mà , hihi
Mỹ phụ bật cười , đét vào mông hắn mắng
- Tiểu tử , chính là ta lo cho cha con ngươi phải gồng gánh mọi việc đấy biết chưa , không phải hí lộng mẫu thân ngươi, nào chỉnh sửa lại quần áo đón cha ngươi đi
- Tuân lệnh mẫu thân đại nhân , Nguyên Quân cười cười chỉnh lại mái tóc rồi ngay ngắn đứng sau mẫu thân.
Lát sau đội nhân mã cũng tiến vào hết sau cửa đại môn Trần gia , Huyết vệ đội được dẫn ra sân tập luyện phía sau để nghỉ ngơi hồi phục , chỉ còn lại đám thân vệ của cha hắn đang vây quanh vị trung niên nhân bất phàm kia, Trần Khiếu Thiên.
Cất tiếng cười lớn như để xua tan mọi mệt mỏi , Khiếu Thiên xuống ngựa bước nhanh về phía Ngân Nguyệt , một tay đưa ra ôm nàng vào lòng , 1 tay nhấc bổng Nguyên Quân lên ,
- Tốt rồi , ta đã trở về , nàng khóc lóc cái gì , không phải trượng phu nàng đang khỏe mạnh thế này sao , cẩn thận không con trai bảo bối của ta lai nhiễm thói mau nước mắt của nàng mất , nào vừa đi vừa nói .
Khẽ vuốt ve khuôn mặt phong trần của trượng phu , Ngân Nguyệt nở nụ cười chua xót , không biết từ khi nào , khóe mắt của trượng phu nàng đã thêm vài nét chân chim , mái tóc trở thành sương muối , sợi đen sợi bạc , bất giác nước mắt lại chảy dài trên mặt , không nói thêm được lời nào.
Lát sau , tại đại sảnh Trần gia , chỉ có 3 người đang ở đây là Nguyên Quân , phụ mẫu hắn , Khiếu Thiên lúc này đã thay bộ giáp hành quân bằng trường bào thêu Kim Long 4 vuốt , đại biểu cho thân phận vương công của đế quốc , khẽ vuốt chòm dâu dê , Khiếu Thiên hỏi
- Cửu đệ đâu , sao ta trở về mà nó lại không ra đón , tình hình hiện giờ của gia tộc ra sao rồi ,
Ngân Nguyệt bất đắc dĩ quay ánh mắt sang nhìn nhi tử đang định lên tiếng giải thích thì Nguyên Quân lên tiếng
- Cha , người vẫn biết Cửu thúc trước giờ đấy, không quen cáng đáng sự vụ , nửa tháng trước vì lao lực quá cửu thúc đã ngã bệnh rồi , công việc gia tộc đang do hội đồng quản sự điều hành.
- Hừ hừ , đừng tưởng lão tử không biết là ngươi giở trò tác quái , bất quá tên tiểu yêu nhà ngươi không tệ , khi trước để cửu thúc ngươi ở nhà cũng là chủ trương của ta cho ngươi dễ nắm bắt mà thôi , có rắm gì thì mau phóng đi tiểu tử.
Ngân Nguyệt nghe vậy cũng đành bật cười , cha con nhà này là như vậy , tứ bé nhi tử Nguyên Quân của nàng đã ham học hỏi , tinh thần như người lớn , lúc 5 tuổi thì rốt cục Khiếu Thiên cũng đối xử với hắn như người trưởng thành , ngôn ngữ cũng luôn đốp chát chứ không yêu chiều nâng niu như đối với tiểu hài tử nhà khác.
- Ha ha , không dám, không dám, là phận nhi tử đương nhiên con phải phân ưu dùm cha rồi , trước hết cha nói tình hình qua ngoại công lần này đi ,
Nói đến chuyến đi vừa rồi Khiếu Thiên cũng nhíu mày lại thành hình chữ xuyến ,
- Ngoại công ngươi và nãi nãi vẫn khỏe , hiện tại cữu cữu ngươi đã lên giữ chức gia chủ Trịnh gia , điều hành thương hội Đằng Long rồi , bất quá , ngươi cũng rõ tình hình hiện tại , nhà ngoại công có ý mà không có lực , cũng không thể giúp gì nhiều đâu , ta cũng tranh thủ được vài con đường mà thôi . Aiz , ta thật hối hận vì sao lại đi đào cái kho báu quỷ quái đó lên nữa , mà có thì cũng vài quyển địa cấp công pháp là được rồi , không ngờ lại là tàn thiên 1 quyển linh cấp công pháp , đúng là phúc họa tương liên mà ...
Nguyên Quân đưa tay gõ gõ chán rồi trịnh trọng nói
- Cũng không thể trách cha được , con người ai mà không có lòng tham đây , bất quá như cha nói đấy ,phúc họa tương liên, hiện tại tuy nhà ta có lâm vào nguy khốn nhưng tương lai ai biết được thế nào , đúng không , còn sống là tốt rồi , hừ hừ , đất mất người còn , người mất , đất mất , giọng Nguyên Quân bé hẳn lại , khẽ lầm bầm : có lẽ phải triển khai kế hoạch Noah rồi
Cặp mày đang cau lại của Khiếu Thiên thoáng chốc dãn gia , hắn vẫn biết là nhi tử mình yêu nghiệt nhưng không ngờ ánh mắt nhìn nhân sinh của nhi tử lại đến mức này , tâm cảnh rất cao a , mà hắn nói cũng đúng , chính mình lúc này lại có vẻ cầm lên nhưng không buông được làm mọi việc phức tạp lên , di , Noah , Noah là cái khỉ gì
- Kế hoạch Noah là cái quái gì , tiểu tử , không phải ngươi sau lưng lão tử lại lại máy mó tay chân chứ
- 1 chút 1 chút thôi a , con mới kịp tẩu tán 2/3 sinh ý ở kinh thành thôi , còn hôm nay không biết kịp bán bao nhiêu đây , Nguyên Quân buồn rầu trả lời.
Thoáng chốc cặp mắt của Khiếu Thiên dựng ngược lên , tròng mắt suýt thì rớt ra ngoài , hắn há to miệng đang định nói gì đó thì tinh quang trong mắt khẽ hiện , lại bình tĩnh hớp chung trà , khuôn mặt nghiêm nghị hẳn lên
- Nhi tử , nói cái nhìn và phương pháp của con đi
- Trước hết , con hỏi cha 1 câu , tình hình hiện tại của gia tộc thế nào rồi , Nguyên Quân hỏi lại
- Nguy cấp lắm rồi , hiện tại vì cân bằng thế lực nên cũng chưa có bên nào dám ra tay trước làm chim đầu đàn , bất quá cũng không quá 2 tuần nữa các thế lực ở Thiên Tinh quốc , Mãnh Huyết quốc nhập bọn thì sự cân bằng ấy tất bị phá vỡ , trước khoảng thời gian này ắt hẳn các thế lực quốc nội và ở gần đây nhất sẽ tiến hành , người nhiều thì bánh ít , con cũng biết đạo lý đấy , cha đoán nhiều nhất là hơn 1 tuần nữa , thật sự Trần gia sẽ đi tong .
Nguyên Quân hít 1 hơi khí lạnh , hắn cũng nghĩ rằng rất gấp rồi , nhưng không ngờ chỉ còn lại hơn 1 tuần , thời gian quá ngắn a , không biết các sắp xếp của hắn êm xuôi được bao nhiêu
- Vậy theo cha , giờ chúng ta vận dụng hết lực lượng gia tộc , 1 trận sinh tử ngọc đá cùng tan rồi tiêu hủy công pháp hay làm rùa rút đầu , rút lui ẩn lại cho gia tộc 1 đường sinh cơ
Khiếu Thiên bất giác cười lớn ,
- Tiểu tử , ngươi không phải thử lão tử nữa , tôn chỉ của Trần gia chúng ta trước giờ thế nào , hại mình hại người , trời chu đất diệt , lợi mình hại người , thiên kinh địa nghĩa , hừ , gì mà ngọc đá cùng tan , chỉ là hành động của kẻ thất phu mà thôi , đương nhiên là tạm thời lui binh rồi , nói tiếp đi
- Con cũng đồng ý với cha , núi xanh còn đó , lo gì không có củi đốt , Nguyên Quân nhếch mép cười tà , con nghĩ việc chia binh cha đã an bài các thúc rồi phải không , dù gì Trần gia trước giờ cả vạn người , việc ở tổng bộ cũng đâu thể đến phần cửu thúc và đứa trẻ ranh như con định đoạt ,cha có đồng ý thì tộc hội cũng không sẽ không thông qua, còn phía bên viện binh , con đã cho người liên hệ với phân bộ gần đây nhất của Nhật Nguyệt Giáo ,tông môn đứng sau Đông Phương thần quốc trước giờ vẫn đối địch với Thiên Nam quốc rồi , có lẽ người bên đấy cũng sẽ phá giới dùng truyền tống trận sang sớm thôi , còn về phần bản danh sách này , là những người con cần mang theo,
Cứ thế , 1 trung niên , 1 tiểu tử ngồi bàn luận đến tận giữa trưa , công việc mới tạm xuôi , sau khi cả nhà ăn cơm xong , Khiếu Thiên gọi Nguyên Quân vào riêng thư phòng.
Last edited by noulx23; 17-03-2014 at 10:36 PM.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của noulx23
Khiếu Thiên trầm ngâm giây lát nhìn vào Nguyên Quân , đây có thực sự phải là đứa trẻ 6 tuổi không , hắn và tên tiểu tử này không mưu mà hợp , sau khi bàn luận kỹ càng cảm thấy thì kế hoạch của tên tiểu tử này còn cao minh hơn hắn vài phần , mà hắn ,1 vị vương hầu đã ngót 40 tuổi , chơi trò chính trị quyền lực có lẽ từ trong bụng mẹ , haiza ,con hơn cha a , uhm , tên tiểu tử này rất có phong phạm của hắn năm xưa, khà khà , giây phút yy trôi qua , Khiếu Thiên đưa ra 1 quyển sách nhỏ mới tinh , tựa là 300 bài hát thiếu nhi , vết mực còn chưa kịp khô chứng tỏ vừa được viết không lâu ,
Thấy nhi tử đang trợn trừng mắt nhìn mình , có vẻ không tin được là cha hắn lại cho hắn ... món quà này , Khiếu Thiên bật cười khà khà , tên tiểu yêu này cũng không phải vạn pháp thông a ,
- Tiểu tử , Trần gia mật mã , hàng Thiên trong Thiên Địa Vô Vi , cứ thế mà biên , haha , đọc xong vứt đâu tặng ai cũng được , ta không quan tâm .
Nói rồi Khiếu Thiên bỏ đi , phía bên ngoài đã có 1 loạt quản sự hàng chữ Thanh đang đợi sẵn .
Trần gia vốn là 1 đại gia tộc , tồn tại 3000 năm mà càng ngày càng lớn mạnh , nếu không mảnh bản đồ kia cũng không cướp được về tay , ắt hẳn việc này có đạo lý của nó , trước giờ minh chiêu ám chiêu Trần gia đỡ nhiều không kể xiết , để tránh việc tin tức tình báo không bị lộ , qua nhiều đời gần như Trần gia đã tạo nên 1 bộ mật mã có thể coi như 1 loại ngôn ngữ hoàn hảo thay thế ngôn ngữ hiện tại được ,bộ mật mã bao gồm 1 bảng ký tự chuyển đổi từ ngôn ngữ đại lục sang, ngôn ngữ này lại được chia làm 4 bậc , Thiên địa vô vi , mỗi cấp mật mã lại hiểu và chia từ theo 1 cách khác , kẻ không hiểu quy luật thì mò đến vỡ đầu cũng đừng hòng moi được gì , vốn quy tắc chữ Thiên chỉ có các đời gia chủ là được học , rất nhiều bí tịch , sách cổ trong thư khố đặc biệt Trần gia được biên theo các lối chữ này .
Khi Nguyên Quân 5 tuổi rưỡi cha hắn đã cưỡng ép hắn học loại mật mã này , như lời cha hắn là rèn sắt khi còn nóng , trước đây cha hắn phải giành giật đánh 1 con đường máu ngồi lên vị trí gia chủ rồi mới học được , giờ phá lệ truyền riêng cho tên yêu nghiệt như hắn coi như tiện nghi .
Nguyên Quân cất quyển sách vào ngực cũng không xem ngay mà triệu Lục Tử vào tiếp tục bàn công việc khoét tường của lão ba hắn .
Đêm đã khuya , Nguyên Quân ngồi xếp bằng trên giường , minh tưởng lại ký ức về võ công trên đại lục này , võ giả được chia làm các cấp Luyện Khí , Cường Thân, Toái Thể , Hợp Linh , Trùng Đan , Hóa Nguyên , Vạn Biến , Chung Vương , Đại Thánh , so với võ công kiếp trước của hắn thì thần kỳ cường đại không sao kể xiết , tuy nhiên sau khi đọc qua nhiều thư tịch hắn phát hiện đạo lý trong các võ kỹ công pháp có phần tương tự như tư tưởng đạo gia kiếp trước , đều là diễn sinh âm dương , thu nạp linh khí trong đất trời tu bổ bản thân , có lẽ sự khác biệt của 2 thế giới làm nên sự khác biệt về chất của võ công cũng như quỹ đạo phát triển 2 thế giới như vậy , tại Vô Tận Đại Lục , cường giả vi tôn , 1 cường giả đỉnh cao có thể làm những việc mà máy móc hiện đại nhất hắn biết ở kiếp trước cũng không làm nổi , bài sơn hải đảo , dời núi lật biển , không phải là điều không thể, chỉ cần đủ lực lượng , ở thế giới kia , con người cũng chỉ là 1 sinh linh bé nhỏ mà thôi , rốt cục cũng theo con đường khoa học kỹ thuật phát triển lên , về tận cùng , bên nào lớn mạnh hơn thì hắn cũng không biết , có điều tại đại lục này , con người bình thường không tu tập võ công , cũng có thể sống hơn trăm tuổi mà không đau ốm , phàm nhân già nhất từng biết còn sống hơn 300 tuổi , có lẽ chính sự có mặt của 1 thứ làm nên mọi sự khác biệt này , thiên địa linh khí.
Nên biết rằng thứ kỳ diệu nhất trên thế gian không phải là 1 bộ siêu máy tính , không phải là bất kỳ máy móc hiện đại nào , mà chính là thân thể con người , trình độ sáng tạo của con người xa xa không bằng đấng tạo hóa ....
Tại Vô Tận Đại Lục , phương hướng phát triển chính là nhằm vào việc cường đại , cường hóa thân thể , luyện khí kỳ , bước nhập môn của tu võ , là dẫn luyện thiên địa linh khí tập trung tại đan điền , tụ tập được càng nhiều thì cảnh giới càng cao , cuối cũng khi đạt đến bão hòa thì sẽ dùng từng đạo thiên địa linh khí mạnh mẽ thay đổi cường hóa bản thân , đó là lúc bước vào Cường Thân kỳ ,
Thể chất con người có kẻ mẫn cảm với loại lực lượng vô hình này , có kẻ thì không , hay còn gọi là tư chất tiên thiên , kẻ có tư chất tốt ngày đi ngàn dặm , làm ít ăn nhiều , kẻ tư chất thấp kém , có lẽ ngay cả việc chủ động hấp thu cũng không được , chỉ qua thời gian lâu dài tiếp xúc thì bị động cải tạo được chút thân thể , Nguyên Quân hắn 6 tuổi mới bắt đầu tu luyện , đây coi như là quy tắc bất thành văn của võ giả , thấp hơn xương cốt nội tạng còn chưa đủ định hình để hấp thu linh khí , vậy mà trong nửa năm hắn đã tiến vào nhị tầng , theo việc ngày càng quen với việc tu luyện , thì tốc độ tại Luyện khí kỳ càng gia tăng , thật ra Luyện khí kỳ chỉ coi như là bước nhập môn của võ đạo ,thể hiện tư chất , mức độ hấp thu linh khí mà thôi , không có chút gì khó khăn.
Còn về các loại bí tịch võ công thì chia làm 2 loại chính , đó là công pháp và vũ kỹ , công pháp để tu luyện lấy lực lượng từ thiên địa vào thân thể , vũ kỹ là cách lấy lực lượng trong thân thể ra sử dụng , theo các lộ tuyến kinh mạch riêng , thể chất , loại nội công riêng thì biến ảo thành các loại vũ kỹ khác nhau , hiểu nôm na là như vậy mà thôi.
Qua 1 canh giờ minh tưởng , nội tâm đã đạt đến trạng thái bình tĩnh , hắn mở mắt lôi cuốn 300 bài hát thiếu nhi ra đọc , lật qua lại các trang không theo trình tự cố định , đôi mắt hắn dần sáng ra , Chân Linh Cửu Biến , tên công pháp thật ngưu à nha , đồ vật có chữ Linh đều là đồ vật không tầm thường , hắc hắc ,
- Vạn vật từ đâu mà có , vật chất từ đâu mà sinh , ấy là từ đạo của đất trời , đất trời sinh ra vạn vật ,lại ban linh khí tẩm bổ , tạo nên chúng sinh như giờ , mỗi 1 sinh linh đều là đại diện cho 1 phần cái đạo ấy , không có thứ gì tồn tại mà không có đạo lý , chỉ cần biết tu tập , phát huy phần đạo của riêng mình, bằng vào đó mà tìm hiểu đạo của đất trời ấy là việc dẫn đến cường thân .
Lại nói tiếp mỗi đa số sinh linh đều sở hữu hai yếu tố linh hồn và thân thể , linh hồn để điều khiển tư duy , thân thể để thực hiện hành động ,duy 1 số chủng loài đặc biệt lại chỉ có linh hồn mà không có thân thể cố định , chúng sử dụng linh hồn thao túng năng lượng thay cho thân thể , vậy cơ bản nhất của sinh linh chính là nằm ở chữ linh , chính là linh hồn , linh hồn cường đại có thể khai thác cơ thể - năng lượng 1 cách tối đa , công pháp này chủ yếu hướng dẫn tu luyện linh hồn , từ linh hồn lại dẫn đến cách khai mở kho báu thân thể ,
Như khai mở 1 chân trời mới , Nguyên Quân say sưa đọc bản công pháp của vị tiền bối này , đến tận canh 3 hắn mới đọc sơ qua hết , âm thầm khâm phục với cách suy nghĩ mới lạ của vị cường giả vô danh và kinh hãi về khối lượng thông tin đồ sộ ẩn chứa trong đó , khi đang tập trung học thuộc công pháp thì hắn ngủ lúc nào không hay.
Đã có 3 Thành viên nói CÁM ƠN đến bài viết rất có ích của noulx23