Lướt mình qua gian tiền sảnh huynh hoàng nhưng không một bóng người, hai lão Thần Ma trong thoáng chốc đã vào đến một khu sân rộng đặt đầy những chậu hoa cảnh. Là người lịch duyệt giang hồ, Độc Cước và Độc Thủ đều thoáng giật mình trước bộ su tầm hoa cảnh của gia chủ. Hoa cảnh ở đây gồm nhiều loại hoa quý từ tận Mông Cổ xa xôi, Tây Hạ, Trung Nguyên cho đến Đại Việt, cả một khoảnh sân hơn ba mẫu toàn những chậu hoa quý được chăm sóc rất chu đáo, nhiều loại hoa hai lão chưa từng thấy qua bao giờ.
Xa xa, sau hoa sảnh, hai lão thấy thấp thoáng một từ đường nhỏ. Độc Thủ vui mừng thốt lên :
- Lão nhị, bí mật về Đệ Tam Đồ hẳn quanh quẩn xung quanh ngôi từ đường kia. Dịp may ngàn năm có một, nhanh chân không có kẻ nẫng tay trên mất. Chú ý khi đi qua khu hoa sảnh này nên nín thở, những loại hoa kỳ lạ này dễ có độc lắm.
Cả hai vùng vận khí đề cương, vút mình xuyên qua hoa sảnh băng về phía ngôi từ đường.
Kì lạ thay, khoảng hoa sảnh chỉ trong vòng ba mẫu, vậy mà hai lão quanh quẩn mãi vẫn không ra nổi phía bên kia, dù phi thân về hướng nào hai lão cũng vẫn chỉ về được chỗ xuất phát ban đầu.
Hai lão ma vò đầu bứt tai kêu khổ, thấy mục tiêu trước mắt mà không sao tiến lên nổi. Chợt Độc Cước giật mình kêu to :
- Đại ca, hình như hoa sảnh này được sắp xếp theo Ngũ Hành trận pháp.
Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ tương sinh tương khắc, chúng ta không hiểu bí pháp, cứ chạy bừa thì không thể thoát nổi sang phía bên kia đâu.
- Ngũ Hành bí pháp đã từng được Ngô Vương Quyền dùng dàn trận trên Bạch Đằng giang mấy trăm năm trước.
Trận pháp kỳ ảo này không còn lưu truyền trên giang hồ, chỉ có truyền nhân của Ngô gia may ra thông hiểu được.
Tại sao Ngọc Kiếm sơn trang lại có thế trận này, ngu huynh nghĩ không phải đâu ...
Bỗng một giọng nói âm u vọng đến :
- Hai tên ma đầu khôn hồn cút mau, đây chính là Ngũ Hành tuyệt trận của Ngô gia, các ngươi không rời khỏi chốn này lão gia sẽ chuyển phương vị thành Ngũ Hành diệt trận thì cả đời các ngươi cũng không ra khỏi mảnh hoa sảnh này đâu.
Hai lão ma vội dáo dác nhìn quanh, Độc Cước cất giọng cười :
- Anh em ta đã vào ra giang hồ mấy chục năm qua, danh hiệu Thần Ma không phải tự nhiên mà có, các hạ là ai mà dám xen vào việc của Hỏa Ưng giáo, biết điều thì trao Đệ Tam Đồ ra đây.
Giọng nói âm u lại cất lên :
- Vô Ảnh Ngọc Kiếm Triệu Thiên Bằng bị Hỏa Long công nhiễm vào phế quản, hai ngươi mới có dịp nước đục thả câu. Ta đã mang Triệu trang chủ đi rồi, Đệ Tam Đồ thì lão phu không nghe tới. Các ngươi mau rời khỏi nơi này và giao trả Triệu Thiên Nam, nếu không sẽ không toàn xác đâu.
Lời chưa dứt, đã thấy một bóng nâu lướt nhẹ ra ngoài phía ngoài sơn trang, chỉ nghe văng vẳng bên tai thanh âm như gió thoảng :
- Bắc thang lên hỏi ông trời
Cho ta uống rượu suốt đời được chăng?
Nhị ma vùng bật thốt :
- Âm Dương Tửu Vương tái xuất giang hồ!
Thì ra người bí mật là âm Dương Tửu Vương, một nhân vật ngang hàng với Triệu Thiên Long 40 năm về trước.
Thời đó, Triệu Thiên Long nổi tiếng là Kiếm Vương, cùng với Tửu Vương, Dược Vương, Kì Vương, lập thành Tứ Vương được giang hồ coi như bốn cây cột trụ của võ lâm. Âm Dương Tửu Vương ngày đó là một chàng trai ba mươi tuổi, lê bước khắp giang hồ cùng hai bầu rượu Âm Dương. Tửu Vương mai danh ẩn tích từ ba mươi năm trước, không ai biết được lý do cũng như nơi ông trú ngụ, không ngờ nay Tửu Vương bất ngờ tái xuất giang hồ, vừa kịp cứu Ngọc Kiếm trang chủ.
Nhị ma biết có trùng trình ở đây cũng không phá nổi Ngũ Hành tuyệt trận, hai lão đành thở dài quay lưng phi thân ra ngoài cổng trang. Tứ Kiếm và Hắc Chưởng Đạo Vương đang ngồi nhắm mắt cố vận công chống đỡ cơn nội thương hành hạ. Ngay cạnh chiếc cổng đã vỡ vụn của sơn trang, một lão trượng tóc bạc như cước đang đứng khoan thai, lão vận bộ y phục nâu, sau lưng vắt chéo hai bầu rượu một xanh một đỏ, hẳn là Âm Dương Tửu Vương.
Nhãn mục Tửu Vương sáng như điện đang chiếu về phía gốc cây hòe cách đó chừng hai trượng.
Một lão bà tóc bạc như mây cũng đang chiếu luồng nhãn quang đầy thách thức về phía lão. Sau lưng bà lão là một đứa bé độ 6, 7 tuổi và Bạch Y Quái Khách.
Hai lão ma trông thấy Bạch Y Quái Khách thì nửa mừng, nửa lo. Mừng vì lại có cơ hội cướp lại Ngọc Tiêu, lo vì trước mặt toàn phải đối phó với những tay tuyệt đại cao thủ.
Lão bà cất tiếng xóa tan bầu không khí yên lặng đến rợn người :
- Lão Tửu Vương, nay Triệu trang chủ bị hại bất ngờ, lão nương sẽ tạm thời săn sóc Thiếu trang chủ Triệu Thiên Nam. Lão cứ lo phục hồi nội công cho Trang chủ. Hai người cần đòi lại thằng nhỏ thì cứ lên Hoàng Liên sơn tìm Liên Hoa Tiên Tử này.
Hất nhẹ ánh mắt về phía Độc Cước và Độc Thủ, lão bà cất giọng lạnh như băng :
- Hỏa Ưng giáo muốn tìm báu vật thì bản phái cũng sẵn sàng hầu tiếp.
Hắc Bạch Sứ Giả đều là thuộc hạ của ta. Các người cũng là một Giáo phái lớn trên giang hồ mà lại hành động theo lối tiểu nhân hèn hạ, nhân dịp thay đổi Thất Hộ Thần Nhân đánh lén Sơn Thánh động, rồi nước đục thả câu định chiếm Đệ Tam Đồ trong lúc Triệu trang chủ bị nội thương, toàn là những thủ đoạn hạ lưu.
Đưa bàn tay hiền từ nắm lấy tay cậu bé Triệu Thiên Nam, lão bà tiếp lời :
- Đúng một tháng nữa, vào ngày rằm tháng chín, bản phái sẽ mở rộng cửa chào đón chư vị. Lão Tửu Vương kia, ân oán ba mươi năm của chúng ta cũng nên giải quyết cho xong vào hôm đó. Lão đừng tưởng tuyệt tích giang hồ, chui rúc vào nơi núi cao rừng thẳm là có thể xóa được nỗi hận của ta.
Lời nó vừa dứt, lão bà dắt tay Thiên Nam, cùng Bạch Y Sứ Giả, nhẹ nhàng lướt đi như một làn khói. Vốn đã khiếp sợ khinh công của Bạch Y Nhân, nay được thấy khinh công của Liên Hoa Tiên Tử, hai lão ma đầu chỉ còn biết lắc đầu nhìn nhau, hai lão đành nhún mình phi về hướng Bắc, tìm về Hỏa Ưng giáo để xin Giáo chủ tập trung lực lượng lên Hoàng Liên sơn cướp lại bảo vật.
Âm Dương Tu Vương buồn rầu nhìn về đằng xa, khẽ lẩm bẩm nói với chính bản thân mình :
- Oan nghiệt, oan nghiệt, đã ba mươi năm trôi qua, sao nàng vẫn giữ trong lòng nỗi thù hận xa xưa hỡi Liên Hoa. Thời gian trôi tựa bóng câu, đầu bạc trắng mà nợ vẫn đeo mang, giang hồ từ nay lại một phen nổi sóng, biết ngày nào mới tìm lại được cảnh thái bình an lạc.
Nhìn sang Tứ Kiếm đang bị nội thương hành hạ, lão nhè nhẹ lắc đầu :
- Oai lực của Hắc Chưởng ma công quả nhiên lợi hại. Lão Hắc Chưởng Đạo Vương này hẳn có quan hệ với Hỏa Long ma chưởng.
Triệu hiền điệt bị trúng Hỏa Long công vào đến phế quản, không biết có hồi phục nổi nội công không. Còn một tháng nữa là đến ngày hẹn, nhất định phải cứu được Thiên Nam về phen này.