Chế tạo ngọc giản linh hồn phi thường khó khăn, không phải là nhân vật đặc thù không thể tiêu tốn tài nguyên vào chế tạo ngọc giản linh hồn. Tàng Chân Cơ thân là một trong thập đại đế tử Đại Doanh, chính là nhân vật đặc thù, linh hồn vừa diệt, Đế Đình lập tức biết được.
Cung gia biết được đế tử tử vong trong phạm vi quản hạt của Cung gia, tộc trưởng Cung gia Cung Lập Ông tự mình xuất động, dẫn người chạy tới Thiên Linh Phong điều tra, tốc độ của Cung Lập Ông vượt xa người khác, hắn chạy tới Thiên Linh Phong đầu tiên.
Chốc lát sau, lại có mấy đạo độn quang từ bầu trời phía đông bay tới, hạ xuống ngay bên cạnh Cung Lập Ông, đều là tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh.
- Đại ca, tình huống thế nào?
Độn quang vừa mới hạ xuống, một thanh âm vang lên rất nhanh.
Cung Lập Ông chỉ vào khối đá lớn ngay trước mặt, nói:
- Các ngươi nhìn…
- Cự Linh Môn diệt… Thánh tử Cơ Thần Không?
Vài tên tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh Cung gia vừa nhìn, sắc mặt biến đổi, đồng thời kinh hô một tiếng, không kìm lòng được thối lui về phía sau mấy bước.
- Cơ Thần Không không phải đã vẫn lạc trong đại chiến nghìn năm trước hay sao?
- Là Thánh Đình hạ thủ, Cự Linh Môn không coi ai ra gì, thập ác bất xá, thực sự bị Thánh Đình biết được rồi!
- Nếu là Thánh Đình hạ thủ, vì sao ngay cả Tàng Chân Cơ cũng giết.
- Việc này liên quan tới Thánh Đình, Đế Đình, chúng ta cứ theo thực sự hội báo lên Đế Đình là được, Thánh Đình và Đế Đình, chúng ta đều không thể đắc tội!
…
Cung Lập Ông thở dài thậm thượt, nói:
- Tìm, tìm mỗi một địa phương nhỏ nhất trong dãy núi Cự Long, nhìn xem có đầu mối nào hay không!
Độn quang bay về bốn phía, mọi người tỉ mỉ truy tìm trong dãy núi Cự Long, không quá lâu sau có một gã tu sĩ đuổi kịp đám tu sĩ Cự Linh Môn còn sót lại hộ tống hơn 700 nữ tử rời đi, từ trong miệng mọi người biết được Cự Linh Môn là do một người thanh niên tuổi chừng ba mươi, mặc long bào, có một cỗ khí thế quân lâm thiên hạ, ngạo thị bát phương tiêu diệt.
Cung gia là một trong chín đại thế gia tu tiên của Đại Doanh, tự nhiên biết được không ít chuyện về Thánh Đình, thông qua miêu tả, tu sĩ Cung gia biết được người nọ tất nhiên là thánh tử Thánh Đình, xem ra những chữ trên khối đá lớn kia quả nhiên là Cơ Thần Thông khắc lên.
Cơ Thần Không, nhi tử đắc ý nhất của Thánh Hoàng Cơ Nghiêu, từ nghìn năm trước đã là nhân vật bước vào cảnh giới Độ Hư, đồn đã Cơ Thần Không tại đại chiến nghìn năm trước đã vẫn lạc, nhưng không ai có thể xác định chính xác.
Những người này đã gặp qua Cơ Thần Không, tu sĩ Cung gia vô luận thế nào cũng không thể để bọn họ rời đi, tạm thời đưa bọn họ tới Cung gia, chờ rất nhiều tu sĩ Cung gia chạy tới dãy núi Cự Long, tiến hành truy tìm đào sâu ba thước đối với toàn bộ dãy núi.
Hoàng hôn hôm đó, người Tàng gia đã tới Cung gia, biết được Cự Linh Môn là do thánh tử Cư Thần Không tiêu diệt, Tàng Chân Cơ hơn phân nửa chết trong tay Cơ Thần Không.
Chạng vạng hôm đó, người Tàng gia đã tới Thiên Linh Phong, tròn mười người, đều là tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh, trong đó đế tử có tới ba người, thái tử Tàng Thiên Cơ, tứ điện hạ Tàng Đạo Cơ, thất điện hạ Tàng Huyền Cơ!
Cung Lập Ông dẫn mười tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh Đế Đình tới trước hòn đá lớn dưới chân Thiên Linh Phong, nói:
- Thánh tử đã để lại chữ khắc nơi này!
Tuy là ban đêm, nhưng đối với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh mà nói, buổi tối không là cái gì, những chữ trên khối đá lớn đều nhìn thấy vô cùng rõ ràng.
Cơ thủy thao thao dàng thiên hạ, thần quang như nguyệt hạo đương không!
- Thực sự là thánh tử Cơ Thần Không?
Nhất thời mấy người kinh hô.
Cơ Thần Không nghìn năm trước đã bước vào Độ Hư cảnh, chỉ xét tư chất đã cao hơn Tàng Thiên Cơ không ít. Tục truyền, Cơ Thần Không tám tuổi bắt đầu tu luyện, chín tuổi bước vào Tiên Thiên, mười tuổi bước vào Thần Hải Cảnh, mười tám tuổi bước vào Mệnh Tuyền, hai mươi tuổi Đoạt Xá, bốn mươi tuổi Nguyên Thần, trăm tuổi Minh Khiếu, hai trăm tuổi bước vào Độ Hư chi cảnh.
Là đệ nhất thiên tài Cổ Hoang nghìn năm trước.
Cơ Thần Không, năm hai trăm tuổi, tại nghìn năm trước đã là tu sĩ tiên cảnh Độ Hư, đối với tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh mà nói, hoàn toàn là tồn tại trong truyền thuyết.
Tàng Thiên Cơ đứng giữa mọi người, ngay trước mặt khối đá lớn, mặc dù hắn liệt vào hàng đệ thập trong thập đại đế tử, thế nhưng vì thiên tư đệ nhất, là tuyệt đại thiên tài sáng vai với thánh tử Cơ Thần Không, được phong làm thái tử, so với các đại đế tử khác, thân phận tôn quý hơn nhiều lăm.
Tàng Đạo cơ và Tàng Huyền Cơ một trái một phải bên cạnh Tàng Thiên Cơ, sắc mặt ba người không đổi, nhìn chằm chằm chữ khắc hồi lâu, Tàng Thiên Cơ là người đầu tiên thu hồi ánh mắt, nói:
- Đạo Cơ, Huyền Cơ, các huynh thấy thế nào?
Tàng Đạo Cơ và Tàng Huyền Cơ đều là nhân vật nổi bật trong thập đại đế tử, Tàng Đạo Cơ năm nay hai trăm ba mươi tuổi đã bước vào Nguyên Thần kỳ, mà Tàng Huyền Cơ 120 tuổi tu vi Đoạt Xá hậu kỳ.
Tàng Đạo Cơ và Tàng Huyền Cơ liếc mắt nhìn nhau, cùng kêu lên:
- Người này đóng giả.
Tàng Thiên Cơ đánh nhẹ một chưởng, khối đá lớn trăm trượng nhất thời hóa thành mảnh vụn, nói:
- Người này lấy pháp bảo cực phẩm để khắc chữ, tu vi cách Độ Hư cảnh rất xa, thậm chí so với ta còn yếu hơn, truy xét cản thận, đào sâu ba thước cũng phải tìm cho ra kẻ này, dám động thủ trên đầu thái tuế, tru cửu tộc hắn…
…
Lúc này Cổ Thần đang ở dưới lòng đất hàng nghìn trượng, đối với mọi chuyện trên mặt đất không hề biết một chút, mà đông đảo tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh trên mặt đất cũng không hề biết được Cổ Thần bên dưới.
Liên tục nhìn vào Âm Dương Trận Đồ, Thổ Chi Đại Trận, thời gian không một tiếng động trôi qua, chớp mắt hơn mười ngày mười đêm, Cổ Thần mới thu hồi lại ánh mắt khỏi hai trận đồ nơi tay, ánh mắt nhìn vào động thính sáng sủa phía trước.
- Vạn Lý Hoàng Sa đại trận!
Cổ Thần nhẹ nhàng thì thầm.
Trải qua hơn mười ngày tham chiếu lĩnh ngộ, liên tục thôi diễn căn cứ vào Âm Dương Trận Đồ, căn cứ vào cuộn tranh suy đoán, Cổ Thần rốt cuộc cũng tìm hiểu ra, trong động thính nghìn trượng phía trước có bố trí Vạn Lý Hoàng Sa đại trận.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, không chỉ là khốn trận, sát trận hoặc là huyễn trận đơn thuần, mà là một hợp trận cỡ lớn, dung nhập rất nhiều loại trận pháp trong đó, cực kỳ lợi hại, nếu là người không am hiểu trận pháp, cho dù pháp lực thông thiên, bước vào trận này cũng là cửu tử nhất sinh.
Trách không được, ngay cả tu sĩ Minh Khiếu hậu kỳ, chỉ kém một bước ngắn là bước vào tiên đồ cũng phải bỏ mạng trong trận.
Cổ Thần đang ở ngoài trận, thoạt nhìn nhìn trượng phía trước sáng sủa không gì sánh được, trên mặt đất có bao nhiêu hài cốt đều nhìn ra được. Trên thực tế, một khi bước vào trong động thính liền lập tức hãm vào ảo cảnh, động thính nghìn trượng hóa thành hoàng sa vạn dặm, bên trong nguy cơ tầng tầng lớp lớp, hơi có chút sơ sẩy lập tức bỏ mình đạo tiêu.
Cũng may Cổ Thần cẩn thận, lại rất am hiểu trận pháp, vừa mới tới rìa ngoài động thính liền cảm giác có điều không đúng, nếu như tiến vào Vạn Lý Hoàng Sa đại trận mới nghiên cứu trận pháp, vậy đã quá muộn rồi.
Vạn Lý Hoàng Sa đại trận không lúc nào không biến ảo, không phải luôn đứng một chỗ là có thể bảo trì an toàn. Mà sát chiêu trong đó cũng không hề cố định tại một vị trí nào đó, mà liên tục du động, mặc kệ người trong trận trốn tại bất cứ địa phương nào đều có thể bị tiêu diệt trong chốc lát.
Biện pháp duy nhất chính là thông hiểu biến hóa của Vạn Lý Hoàng Sa đại trận, né tránh sát chiêu trong đó, căn cứ vào lộ tuyến chính xác tiến vào mắt trận trong đó, đồng thời tại một số địa phương cần có pháp lực mạnh mẽ, cường ngạnh bài trừ khốn trận, bằng không bị nhốt trong khốn trận, sát trận di chuyển tới, chỉ có đường chết.