  | 
	
	 | 
 
 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				23-10-2008, 10:11 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				  Nguyễn Gia Lão Tam 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jul 2008 
					Äến từ: Q4, TpHCM, VN 
					
					
						Bài gởi: 1,740
					 
                    Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
                 
					
 
	Thanks: 2 
	
		
			
				Thanked 4 Times in 4 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
			
			
				 
				THẦN KIẾM KIM THOA TG: Äông Phương Ngá»c - Nguồn: Nhạn Môn Quan
			 
			 
			
		
		
		
			
			THẦN KIẾM KIM THOA 
Tác giả: Äông Phương Ngá»c 
Dịch Thuáºt:	Vô Danh 
Mạnh Thưá»ng Quân: Si Tình Cốc 
Ãả Tá»±: các cao thá»§ Nhạn Môn Quan 
Nguồn: nhanmonquan.com 
 
Hồi 1    Quý Phái Công TỠ 
Äả tá»±: ThiếtThá»§ 
 
 
  
 
Bên Äá»™ng Äình Hồ hùng vÄ©, từ má»™t góc cao lâu, chu lan lòa xòa soi bóng xuống mặt hồ xanh ngắt, đó chÃnh là Nhạc Dương Lâu vá»›i truyá»n thuyết “Tam Túy Lã Äá»™ng Tân†đã lừng danh khắp thiên hạ. 
Ngôi tá»u lâu vá»›i cá»™t xà chạm khắc tinh vi, mái cong cao vút, những hàng hiên tao nhã, quả là khà phái ý vị vạn phần! 
Nếu bên cạnh có thêm má»™t vài tri ká»· ngồi tá»±a lan can cùng uống danh trà chiêm ngưỡng cảnh Äá»™ng Äình Hồ trăm dặm khói sương, luáºn bình thÆ¡ phú cổ kim thì tháºt là má»™t tuyệt thú chốn trần gian, có thể quên hết má»i sá»± Ä‘á»i! 
Lúc ấy chừng quá ngá», chợt nghe có tiếng vó ngá»±a tiến lại gần. 
Khoảnh khắc sau, hai con bạch mã đã dừng vó trước Nhạc Dương Lâu dựng hai chân trước hà vang. 
Hai con ngá»±a hoàn toàn giống nhau, cả vóc dáng lẫn hình thức, lông trắng như tuyết không má»™t sợi pha tạp, Ä‘á»u là loại thần câu thiên lý mà bất cứ ngưá»i sành sá»i nào cÅ©ng Ä‘á»u ao ước. 
Trên mình ngựa là một đôi nam nữ thiếu niên. 
Nam nhân ăn váºn theo lối thư sinh, bạch y phÆ¡ phất, diện mạo rất anh nhi tuấn tú. 
Nữ nhân báºn cẩm y màu hồng, dung nhan cá»±c kỳ kiá»u diá»…m, trông rá»±c rỡ như má»™t đóa hoa hồng. 
Cả hai buông lá»ng dây cương, đưa mắt ngắm nhìn cảnh váºt, thần thái trông rất du nhàn. 
Äôi nam nữ tuổi chỉ má»›i mưá»i bảy mưá»i tám, cả dáng ngưá»i lẫn vẻ mặt Ä‘á»u giống nhau như hai giá»t nước, chắc hẳn là má»™t đôi huynh muá»™i song sinh. Giá như không phải má»™t ngưá»i báºn nam trang thì ngưá»i ta Ä‘á»u tin rằng đó là đôi tá»· muá»™i, hÆ¡n nữa còn không sao phân biệt được đâu là chị, đâu là em. 
Äến trước tá»u lâu, cả hai cùng xuống ngá»±a trao dây cương cho má»™t tên tiểu nhị vừa ra đón sai bảo hắn chăm sóc tá» tế rồi rảo bước lên thẳng thượng lâu. 
Bấy giá» má»›i nháºn ra hai huynh muá»™i Ä‘á»u mang trưá»ng kiếm vá»›i tua màu trắng và màu hồng giống như y phục cá»§a từng ngưá»i. 
Ãnh nắng chiếu lên thanh kiếm sáng quắc, chỉ nhìn qua cÅ©ng biết không phải loại tầm thưá»ng. 
Thá»±c ra trong thá»i buổi này việc các vị công tá», ngay cả những cô nương Ä‘eo kiếm chẳng phải là hiếm thấy. Äiá»u đó chưa đủ chứng tá» há» là ngưá»i biết võ công mà nhiá»u khi được dùng như là má»™t váºt trang sức mà thôi. 
Thông thưá»ng ở Nhạc Dương Lâu vào thượng ngá» rất đông khách đủ giá»›i từ tao nhân mặc khách, ngưá»i trong võ lâm cho đến thương nhân và cả thị dân, ngư tiá»u canh mục. 
Sau giá» huyên náo đó, tá»›i trung ngá» thì phần lá»›n đã tản Ä‘i, đến hạ ngá» thì còn lại rất Ãt. 
Hôm nay cũng thế, trên thượng lâu rất yên tĩnh. 
Bạch y thư sinh và hồng y thiếu nữ chá»n chá»— ngồi ở mái hiên, gá»i má»™t bình trà ngon vừa thưởng thức vừa ngắm cảnh hồ. 
Äá»™ng Äình Hồ bao la ngút tầm mắt, những cánh buồm xa hút trong sương khói như Ä‘ang chÆ¡i vÆ¡i giữa màn mây. 
Quân Sơn nổi lên giữa hồ như một con ốc lớn thấp thoáng trong mây bạc càng làm cảnh sắc tăng phần tú lệ. 
Hồng y thiếu nữ không giấu được nổi thÃch thú, nhoẻn miệng cưá»i phô hàm răng trắng bóng thốt lên: 
- Cảnh sắc ở đây tháºt kỳ thú, chẳng trách nào đến cả tiên nhân cÅ©ng đăng lâu chuốc chén! Mẫn tá»·... 
Tới đó, cô ta đột nhiên ngừng bặt. 
Bạch y thư sinh nghe hồng y thiếu nữ gá»i mình là “Mẫn tá»·â€, mặt chợt đỠá»ng lên trừng mắt nhìn tiểu muá»™i thấp giá»ng quát: 
- Huệ nha đầu! Sao không biết giữ mồm giữ miệng cứ bô bô lên thế chứ? Nếu để ngưá»i ta nghe thấy chẳng há»ng việc? 
Dứt lá»i đưa mắt liếc nhìn quanh, ý chừng xem có ai để ý đến câu lỡ lá»i vừa rồi cá»§a hồng y thiếu nữ không. 
Nguyên cách đó má»™t bàn phÃa bên tả có hai ngưá»i ngồi, giống như là hai ông cháu. 
Lão đầu chừng ngoài năm mươi tuổi, tay bưng chén trà nhưng mắt thì nhìn ra Äá»™ng Äình Hồ đến xuất thần. 
Mái tóc hoa râm và bộ mặt đầy nét phong trần của lão không che giấu được ánh mắt sáng quắc hữu thần, cùng với Thái Dương huyệt nhô cao, chứng tỠlão đầu này là một cao thủ nội gia có hạng. 
Ngồi cạnh lão là má»™t tiểu cô nương má»›i mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi, tuy thoa gai áo bố nhưng dung mạo khá xinh đẹp, đặc biệt là đôi mắt Ä‘en láy dưới hàng mi thăm thẳm tá» ra đó là má»™t cô nương thông minh lanh lợi. 
Trên bàn đặt má»™t chiếc túi dài nhá», chắc bên trong đựng thứ binh khà nào đó. 
Tiểu cô nương hơi cúi mặt, nhưng đôi mắt đen láy lại nhìn chăm chăm vào khuôn mặt rất tuấn mỹ của vị bạch y thư sinh, chỉ thỉnh thoảng mới liếc sang ngoại công mình như có ý dè chừng. 
Nhưng còn may, nàng không bị ngoại công phát hiện, nếu không sẽ vô cùng phiá»n phức! 
Còn hồng y thiếu nữ trong lòng Ä‘ang cao hứng trước cảnh sắc tuyệt mỹ cá»§a Äá»™ng Äình Hồ mà buông lá»i cảm thán, nào ngá» lỡ miệng để bị “Mẫn tỷ†mắng cho nên cụt hứng, chau mày lại tỠý bất bình. 
Từ cầu thang chợt vang lên tiếng bước chân rầm ráºp, chốc lát thấy hai tên đại hán mày thô mắt lá»›n bước lên lầu. 
Tên tiểu nhị vá»™i vã chạy ra táºn cầu thang nghênh đón vẻ khúm núm, má»™t tiếng “đại gia†hai tiếng “đại gia†trông hết sức cung kÃnh. 
Hai tên đại hán ngẩng đầu sải bước chẳng thèm để ý đến ai, khi Ä‘i ngang qua bàn lão đầu ném cho lão ánh mắt đầy khinh thị rồi đến bàn kê bên cá»a sổ ngồi xuống. 
Chỉ chốc lát, tá»u trà liá»n được mang tá»›i. 
Hai tên đại hán ắt hẳn là khách quen cá»§a Nhạc Dương Lâu này, hÆ¡n nữa bá»n tiểu nhị Ä‘á»u tá» ra rất nể sợ. 
Sau khi rượu và thức nhấm đưa tá»›i đầy bàn, hai tên đại hán vừa ăn uống vừa nói chuyện. Thoạt tiên chúng nói rất khẽ, nhưng sau vài chén, tiếng đàm thoại to dần. Äến khi nốc vào năm sáu chén, hai tên đại hán cất tiếng oang oang giống như cả Nhạc Dương Lâu này là nhà riêng cá»§a chúng váºy! 
Sau khi nháºp bàn không lâu, má»™t trong hai tên đại hán ngồi đối diện vá»›i hồng y thiếu nữ đã để mắt đến cô ta và từ đó ánh mắt hắn dán chặt vào khuôn mặt kiá»u diá»…m và những đưá»ng nét đầy hấp dẫn trên ngưá»i cô không rá»i ra nữa. 
Hồng y thiếu nữ mặt đỠbừng, thái độ vừa thẹn vừa tức. 
Tên đại hán ngồi đối diện mắt vẫn không rá»i cô ta, cúi ngưá»i sang tên đồng bá»n thì thầm mấy câu. 
Tên này vốn ngồi quay lưng sang hồng y thiếu nữ nghe xong chợt quay hẳn lại, trÆ¡ tráo nhìn hồng y thiếu nữ má»™t lúc rồi bá»—ng nhiên phá lên cưá»i hô hô nói: 
- Cô ả này quả là xinh xảo lắm! Thế nhưng Lại Bì Lang ngươi thấy đấy! Ngưá»i ta đã có ý trung nhân rồi, chẳng đến phần thứ lang ghẻ ngươi đâu! Hô hô hô... 
Nhưng tràng cưá»i cá»§a hắn chưa dứt thì chợt “Há»±c†lên má»™t tiếng rồi ngừng bặt, mặt tÃm lại như bị má»™t váºt gì giá»™ng vào miệng. 
Tên đại hán ngồi đối diện hồng y thiếu nữ được gá»i là “Lại Bì Lang†thấy có sá»± khác thưá»ng vá»™i nhìn sang đồng bá»n há»i: 
- Thịnh lão nhị! Ngươi sao thế? 
Chỉ thấy “Thịnh lão nhị†mặt tái xanh, máu trào ra hai bên mép. Hắn há miệng thò tay vào moi má»™t hồi lâu rồi lấy ra má»™t cá»ng trà nhá» xÃu thấm đỠvà má»™t chiếc răng cá»a. 
Tên Lại Bì Lang cho rằng Thịnh lão nhị phát Ä‘iên làm báºy chứ đâu thể ngá» rằng có ngưá»i chỉ dùng má»™t cá»ng trà nhá» xÃu mà có thể đánh rụng cá»§a hắn nguyên má»™t chiếc răng cá»a được? Cho dù ngưá»i có võ công tuyệt đỉnh cÅ©ng không thể có bản lÄ©nh thế kia mà! 
Nhưng thấy “Thịnh lão nhị†dùng tay áo lau máu hai bên khóe miệng xong đứng báºt lên mắt hầm hầm nhìn hồng y thiếu nữ đầy Ä‘e dá»a. 
Thiếu nữ này chỉ “Hừ†một tiếng lạnh lùng nhìn hắn đầy khinh miệt. Thịnh lão nhị không nhịn nổi thét lên: 
- Nha đầu thối tha! Ngươi sao dám vuốt râu hùm? 
Dứt lá»i hai bàn tay cong lại xông tá»›i định chá»™p vào ngá»±c đối phương. 
Bạch y thư sinh chợt cưá»i nhạt nói: 
- Ngươi tháºt muốn chết! 
Rồi không chỠThịnh lão nhị bổ lại gần hồng y thiếu nữ, chàng ta vung tay áo phất nhẹ một cái. 
Thân thể to lớn của Thịnh lão nhị chợt bay ngược lại như chiếc lá khô trước gió bắn đi xa tới hai ba trượng! 
“Bịch†má»™t tiếng, ngưá»i hắn và vào quầy hàng rÆ¡i xuống, nhưng chừng như chưa nghiêm trá»ng lắm cố nhịn Ä‘au gượng đứng lên, rút từ thắt lưng thanh đơn Ä‘ao sáng quắc, mắt trừng trừng nhìn bạch y thư sinh đầy thù háºn. 
Lại Bì Lang thấy đồng bá»n bị thiệt thòi cÅ©ng rút Ä‘ao ra. 
Cả hai tên đại hán như được cùng một hiệu lệnh nghiến răng xông tới đối phương, hai thanh đao sáng loáng nhất loạt bổ xuống! 
Vị tiểu cô nương ngồi ở bàn bên tả thấy váºy nhÃu mày nhấp nhổm muốn đứng lên định can thiệp, nhưng ngoại công cá»§a nàng khẽ lắc đầu đưa mắt ra hiệu khiến nàng đành phải ngồi yên. 
Thịnh lão nhị và Lại Bì Lang vung đao xông tới, một chém xuống bạch y thư sinh, một nhắm vào hồng y thiếu nữ. 
Cả hai tên mắt vằn tia máu, nghiến răng trợn mắt giống như hung thần ác sát, tướng mạo đã dữ dằn nay đang phát nộ nên trông càng hung tợn! 
- Bá»n chó mù! 
Sau ba tiếng quát lanh lảnh, chỉ thấy bóng hồng lóe lên, chừng như hồng y thiếu nữ vừa có má»™t hành động gì đó nhưng rất nhanh, sau đó má»i cỠđộng Ä‘á»u ngừng lại. 
Hồng y thiếu nữ và bạch y thiếu niên vẫn ngồi nguyên như không há» xảy ra chuyện gì. Và quả tháºt không có chuyện gì xảy ra, vì hai tên đại hán vung Ä‘ao chém xuống giữa chừng bá»—ng nhiên cứng đỠlại như hóa đá, chỉ có đôi mắt đảo quanh và khuôn mặt thô lá»— méo xệch Ä‘i trông vẻ hết sức Ä‘au đớn và trên trán chúng, từng giá»t mồ hôi lá»›n bằng hạt Ä‘áºu không ngừng túa ra. 
Dám Ä‘oán hai tên này vừa bị ngưá»i Ä‘iểm vào trá»ng huyệt Ä‘au đớn không sao chịu nổi! Bạch y thư sinh nhìn hồng y thiếu nữ cưá»i nói: 
- Huệ muá»™i! Hà tất phải thừa hÆ¡i Ä‘i giáºn bá»n nhãi nhép này để làm mất nhã hứng? Hãy thả cho chúng Ä‘i! 
Hồng y thiếu nữ đưa bàn tay trắng muốt bưng tách trà lên nhấp má»™t ngụm rồi nhìn hai tên đại hán cưá»i lạnh nói: 
- Hai tên chó mù kia! Có lẽ thưá»ng ngày các ngươi quen thói bạo ngược vô vương vô pháp như thế rồi! Nhưng vì chưa thấy táºn mắt lần nào, nên bổn cô nương chưa muốn giết các ngươi cho bẩn tay! Cút Ä‘i cho khuất mắt! 
Dứt lá»i khẽ vung ngá»c thá»§. 
Thịnh lão nhị và Lại Bì Lang láºp tức được giải huyệt đạo. Chúng biết hôm nay gặp phải cao thá»§ nên đâu dám chần chừ? Liá»n lấm lét nhìn hồng y thiếu nữ và bạch y thư sinh rồi không dám nói má»™t lá»i len lén bước vá» phÃa cầu thang lá»§i mất. 
Nhưng tên Ä‘i trước là Thịnh lão nhị má»›i bước xuống má»™t báºc thang thì nghe giá»ng hồng y thiếu nữ thánh thót từ phÃa sau: 
- Nếu không lưu lại má»™t chút ký hiệu nhá» thì e rằng sau này các ngươi quên mất không biết lấy gì làm Ä‘iá»u răn! 
Thanh âm của thiếu nữ vốn rất dễ nghe nhưng lúc này, vẫn với ngữ điệu đó làm cho Thịnh lão nhị và Lại Bì Lang phát run! 
Câu nói chưa xong, má»™t luồng kình khà đã áºp tá»›i! 
Hai tên đại hán chỉ thấy tai trái tê đi vội vã đưa tay sỠthấy nhơm nhớp, đưa nhìn lại thì ra là máu! 
Cả hai chẳng còn hồn vÃa nào, sợ rằng chỉ cháºm lại thoáng chốc nữa không chừng mất luôn cả tai phải, liá»n phóng chân chạy thục mạng xuống lầu! 
Bạch y thư sinh cưá»i nói: 
- Huệ muội! Hai tên này tất là phỉ đồ của Tam Nghĩa Hội. Cứ nhìn vai chúng khắc ba vòng tròn thì biết... 
Hồng y thiếu nữ “Xì†một tiếng bĩu môi đáp: 
- Mặc chúng! Bất kể là Tam NghÄ©a Há»™i hay “Tứ NghÄ©a Há»™iâ€, dù sao thì Ä‘á»u là loại chó ghẻ cả, ai lại sợ chúng chứ? 
Ngay lúc ấy lại thấy có tiếng bước chân lên cầu thang. 
Ngưá»i xuất hiện là má»™t thiếu niên chừng mưá»i lăm tuổi báºn khinh trang, trang phục khá sang trá»ng, lưng Ä‘eo thanh Ä‘oản kiếm, tay phải cầm má»™t chiếc há»™p bằng ngà voi khá lá»›n chạm khắc rất công phu, không biết bên trong đựng váºt gì? 
Tuy thiếu niên trong khá quý phái nhưng lại có vẻ lá»™n xá»™n, vì y trang phục theo lối võ sÄ© lại Ä‘eo Ä‘oản kiếm thì xách theo chiếc há»™p sang trá»ng như má»™t vị công tá» con nhà hào phú để làm gì? 
Tên Ä‘iếm tiểu nhị ngay khi vừa thấy hai tên đại hán hung hăng rút Ä‘ao ra, tin chắc lần này thế nào cÅ©ng xảy ra án mạng thì không còn hồn vÃa nào nữa đã khiếp sợ chạy trốn xuống lầu. 
Nhưng sau đó thấy tình hình yên ắng lại quay lên, vừa thấy khinh trang thiếu niên thượng lâu vá»™i chạy đến cưá»i nhã nhặn nói: 
- Má»i tướng công ngồi! Ngài dùng trà hay rượu? 
Khinh trang thiếu niên đưa mắt nhìn khắp tá»u lâu rồi chỉ tay vào chiếc bàn hai tên đại hán vừa ngồi nói: 
- Ngồi ở bàn này thưởng ngoạn cảnh hồ rất tốt. Ngươi hãy mau thu dá»n cho sạch sẽ, lát nữa công tá» cá»§a ta sẽ tá»›i, hãy phục dịch cho chu đáo, nhất định sẽ có thưởng! 
Khinh trang thiếu niên nói ra câu đó, không những làm tên tiểu nhị trố mắt kinh ngạc mà đến cả hai vị bạch y thư sinh, hồng y thiếu nữ và ông cháu tiểu cô nương cÅ©ng không khá»i ngạc nhiên. 
Thiếu niên báºn khinh trang này trông đã quý phái như váºy, công tá» cá»§a y còn đến mức nào? 
Tên tiểu nhị “Dạ†má»™t tiếng rồi vá»™i vã đến thu dá»n bàn còn ngổn ngang đồ ăn thức nhấm. 
Thiếu niên báºn khinh trang ngồi xuống đặt chiếc há»™p lên bàn mở ra, lấy từ trong há»™p má»™t đôi đũa bằng san hô màu ngá»c, má»™t chén rượu nhá» bằng bạch ngá»c, má»™t bá»™ bát đĩa toàn bằng loại thượng phẩm bày lên bàn rồi nhìn tên Ä‘iếm tiểu nhị nói: 
- Ngươi hãy mang rượu trà đến là vừa, nhưng hãy chá»n thứ thượng hạng, đừng quan tâm đến chuyện tiá»n bạc! 
Tên tiểu nhị biết hôm nay gặp phải khách sang, tiá»n thưởng tất không Ãt, liá»n vâng dạ luôn miệng rối rÃt làm theo. 
Khinh trang thiếu niên gáºt đầu tá» vẻ hài lòng rồi trở xuống lầu, chỉ chá»›p mắt đã mất hút bóng, dưá»ng như chân không chạm đất. 
Thấy thân pháp cá»§a thiếu niên cao tuyệt như thế, bạch y thư sinh cÅ©ng phải ngạc nhiên báºt kêu lên má»™t tiếng. 
Hồng y thiếu nữ buột miệng: 
- Mẫn tá»·! Không ngá» khinh công tên nhóc con đó cao cưá»ng đến thế! Bạch y thư sinh nhìn tiểu muá»™i đáp: 
- Gia gia thưá»ng nói rằng “Thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhânâ€. Tốt nhất muá»™i đừng nên xem thưá»ng ai cả. 
Chàng trầm ngâm nói tiếp: 
- Khinh công tên đó quả tháºt bất tục, thế mà hắn chỉ má»›i là tên thư đồng, chẳng biết chá»§ nhân cá»§a hắn còn cao cưá»ng đến đâu? 
Chợt nghe từ dưới lầu có tiếng xôn xao: 
- Äến rồi! Äến rồi! 
Cả hai cùng ngoảnh lại nhìn, mắt chợt sáng lên, trong lòng cùng rúng động đến nổi tim Ä‘áºp thình thịch. 
Nguyên ở cầu thang vừa xuất hiện má»™t trang công tá» rất quý phái, dáng cao dong dá»ng, dung mạo cá»±c kỳ tuấn mỹ, mắt sáng như sao, phong thái rất ôn văn nho nhã. 
Vị công tỠđó tuổi má»›i độ hai mươi, môi hồng mày kiếm, mình váºn lam bào, trên ngá»±c thêu má»™t cành mai, tay cầm chiết phiến, thong thả bước lên lầu. 
Trông vị công tỠđó như ngá»c thụ lâm phong, tiêu tá»u thoát tục vô cùng! 
Theo sau công tá» là hai tên thư đồng báºn khinh trang chừng mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi, trông cÅ©ng rất anh nhi tuấn tú. 
Má»™t tên cầm trên tay má»™t thanh trưá»ng kiếm chuôi được chạm khắc rất công phu, thoạt trông cÅ©ng biết đó là loại bảo kiếm từ thá»i cổ. 
Tên thư đồng thứ hai chÃnh là khinh trang thiếu niên vừa lên lầu, nhưng lúc này trên tay hắn có thêm má»™t chiếc cổ cầm lá»™ ra màu ngá»c bÃch, ắt là loại thượng phẩm. 
Tên tiểu nhị ngây mặt nhìn vị công tá» quý phái, tin chắc rằng đây là báºc công hầu thế gia, danh đầu không nhá». 
Ngẩn ra má»™t lúc, hắn chợt sá»±c tỉnh rối rÃt bày biện đủ các loại cao lương mỹ vị, trà ngon rượu quý lên bàn. 
Thiếu niên công tá» vừa ngồi xuống, tên thư đồng thứ hai vá»™i bỠđàn xuống bưng bình rót rượu ra chén bạch ngá»c mà chÃnh hắn đã mang đến trước đây. 
Thiếu niên công tá» tay bưng chén rượu không nói gì, đưa mắt mÆ¡ màng ngắm nhìn ra Äá»™ng Äình Hồ xa xăm má» sương khói. 
Bốn khách nhân còn lại trong tá»u lâu Ä‘á»u đổ dồn ánh mắt vào thiếu niên công tá» vá»›i vẻ hiếu kỳ, giống như muốn tìm hiểu từ thiếu niên quý phái này má»™t Ä‘iá»u bà ẩn nào đó. 
Còn thiếu niên thỉnh thoảng lại nhấp má»™t chén rượu, say ngắm mặt hồ không để ý gì đến há». 
Hai tên thư đồng đứng sau chá»§ nhân hầu rượu không nói má»™t lá»i. Trên lầu vô cùng tÄ©nh lặng. 
Äá»™t nhiên thiếu niên công tá» cất giá»ng ngâm nga: 
“Tam túy Nhạc Dương nhân bất thức 
Lăng ngâm phi quá Äá»™ng Äình Hồâ€. 
Thanh âm không lá»›n, nhưng vang vào tai má»i ngưá»i rõ như tiếng bạc. 
Câu thÆ¡ “Tam túy Nhạc Dương†cá»§a Lã Äá»™ng Tân chừng như gợi lên thi hứng cá»§a thiếu niên công tá». 
Chàng ngoảnh lại bảo một tên thư đồng: 
- Cầm nhi! Hãy lấy nghiên bút lại đây! 
Tên thư đồng giữ đàn được gá»i tên là “Cầm nhi†liá»n “Dạ†má»™t tiếng láºt Ä‘áºt lấy từ trong chiếc há»™p ngà ra văn phòng tứ bảo, thấp giá»ng há»i: 
- Công tá» muốn làm thÆ¡ hay sao? Thiếu niên công tá» cưá»i đáp: 
- Trước cảnh sắc đầy thi vị này sao lại không làm thơ chứ? Ngươi hãy giúp ta mài mực đi! 
Cầm nhi cúi mình “Dạ†một tiếng nữa rồi thi hành lệnh. 
Hồng y thiếu nữ bĩu môi “Xì†một tiếng hướng sang bạch y thư sinh nói: 
- Mẫn tá»· xem, tên công tỠđó trông tháºt hợm hÄ©nh đáng ghét! 
Tuy nàng nói váºy nhưng ánh mắt lại không thấy ác cảm chút nào! 
Bạch y thư sinh đưa mắt ra hiệu cho tiểu muá»™i, ý chừng bảo đừng nhiá»u lá»i. 
Trong lúc đó, hồng y thiếu nữ chợt thấy thiếu niên công tá» nhìn sang phÃa mình, trên môi hé lá»™ nụ cưá»i. 
Thiếu nữ thấy tim mình Ä‘áºp rá»™n lên, mặt đỠbừng, tá»± há»i: 
- Lạ tháºt? Vì sao chàng ta lại mỉm cưá»i vá»›i mình? Chẳng lẽ chàng vừa nghe được câu mình nói vá»›i Mẫn tá»·? 
Nhưng nàng lại phủ định ngay: 
- Không có lý! Cách xa tới năm bàn, mình lại nói khẽ như thế, làm sao chàng ta có thể nghe thấy được? 
Nàng lại đưa mắt liếc trá»™m thiếu niên công tá», thấy chàng lại nhìn ra mặt hồ, tay phe phẩy chiết phiến, tay kia tá»±a vào song cá»a, có lẽ Ä‘ang tìm tứ thÆ¡. 
Xem kỹ thiếu niên, thấy chàng quả nhiên là khó hiểu. 
Nếu nói rằng chàng ta không biết võ nghệ thì không đúng, vì căn cứ vào nhãn thần sáng quắc, chứng tá» chàng có ná»™i lá»±c rất thâm háºu. 
Nhưng nói rằng chàng không biết võ nghệ cÅ©ng không sai, vì trông dáng chàng rất ôn văn mÆ¡ má»™ng như má»™t kẻ há»§ nho váºy! 
Hồng y thiếu nữ tự nhủ: 
- Mặc hắn! Mình có thú thưởng ngoạn cá»§a mình, hÆ¡i đâu báºn tâm đến chuyện cá»§a ngưá»i khác? 
Tuy quyết định như váºy, và quả tháºt nàng đã nhìn ra phÃa hồ nhưng không hiểu sao mặt nàng lại đỠbừng lên. 
Nghe tiếng bạch y thư sinh nói khẽ: 
- Huệ muội! Ngươi xem hắn đã làm thơ xong rồi, đang bắt đầu chép vào giấy! 
Hồng y thiếu nữ nghe nói nhìn lại, quả thấy thiếu niên công tỠđang vung bút viết như múa lên tỠgiấy được tên thư đồng để trước mặt. 
Hồng y thiếu nữ khẽ “Hừ†một tiếng, nghĩ thầm: 
- Äồ láo toét! Thiếu gì kẻ viết chữ như gà bá»›i, thôi bốc mùi khăm khẳm không ai ngá»i được nhưng làm ra bá»™ văn hay chữ tốt, tay cứ múa loạn lên. Tên há»§ nho này chắc thuá»™c hạng rá»—ng tuếch đó mà thôi! 
NghÄ© thế, nàng tá»± dưng lại đỠmặt lên, chừng như thấy rằng mình đánh giá như váºy là không công bằng, quá khắt khe. 
Quả tháºt nàng thiếu công bằng, vì vá»›i nhân phẩm như vị công tá» này tất không phải hạng khoe mẽ mà phải có thá»±c tài thá»±c há»c. 
Thiếu niên công tá» chép xong đặt bút mỉm miệng cưá»i, thái độ ra chiá»u đắc ý rồi nhìn vào tá» giấy khẽ ngâm bài thÆ¡ vừa ứng tác cá»§a mình: 
“Äá»™ng Äình thu thá»§y nước pha sương,  
Ná»a mái cao lâu nhuốm tà dương,  
Viễn khách thả lòng trong cõi mộng,  
Thẩn thỠquên chuốc chén tiêu tương!  
Äến cả khách tiên còn túy lúy,  
Ngưá»i trần ai cưỡng được tá»u hương?  
Hỡi hỡi Mai lang say thá»a thÃch, 
Bõ công bôn tẩu chốn tha phươngâ€. 
Thi tứ tá»u thoát, rất mÆ¡ má»™ng nhưng ẩn chứa sá»± hào hùng. 
Mặt khác, cứ xem ý tứ trong bài thì thiếu niên công tỠnày tự bạch mình hỠMai, là một khách lãng du. 
Hồng y thiếu nữ bất giác lại liếc nhìn thi nhân, ánh mắt không giấu được sá»± thán phục. Äến lúc đó thì nàng chợt nháºn ra không thấy Cầm nhi đâu cả. Hắn vừa ở đây mà sao bá»—ng dưng biến mất vô thanh vô tức như váºy chứ? 
Ở cầu thang lại có tiếng chân đi lên, với âm thanh nặng nỠđó, quyết không phải là Cầm nhi rồi! 
Quả nhiên ngưá»i lên lầu là má»™t tên đại hán dáng thô kệch. 
Hắn đảo mắt nhìn khắp lầu rồi dừng lại ở lão đầu, do dự một lát rồi mới tiến đến gần lão chấp tay thi lễ nói: 
- Tiểu nhân kiến quá Võ lão gia! 
Lão đầu ngạc nhiên nhìn tên đại hán vẻ dò há»i. Tên này mỉm cưá»i nói tiếp: 
- Tệ Há»™i chá»§ bổn há»™i nghe tin Võ lão gia đại giá quang lâm tá»›i đây nên tổ chức má»™t cuá»™c yến sai tiểu nhân đến má»i. Tối nay vào canh đầu, tệ Há»™i chá»§ sẽ hầu đợi ở Long Vương Miếu trong Lăng CÆ¡ Thành. 
Tới đó, hắn lấy trong túi ra một tấm danh thiếp lớn màu hồng hai tay đưa tới lão đầu nói thêm: 
- Tệ Hội chủ sai chuyển kèm một tấm thiệp, xin Võ lão gia quá mục! 
Lão đầu nghe tên đại hán má»›i đến má»i Ä‘Ãch danh mình hÆ¡i sá»ng ngưá»i ra má»™t lúc má»›i ôm quyá»n toàn lá»… rồi đưa tay cầm lấy tấm thiệp xem qua xong cưá»i ha ha đáp: 
- Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a đã có lòng ưu ái Võ Công Vá»ng này như thế, lão há»§ rất lấy làm vinh hạnh, có lý đâu chối từ? Dám phiá»n tiểu ca vá» báo lại vá»›i quý Há»™i chá»§ rằng Võ má»— sẽ đến đúng hẹn! 
Bạch y thư sinh và hồng y thiếu nữ nghe lão đầu tá»± xưng danh tÃnh, bất giác đưa mắt nhìn kỹ lại. 
Thì ra vị đó là Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng, nhân váºt cÅ©ng có danh đầu trong võ lâm. 
Tên đại hán chắp tay cáo từ Võ Công Vá»ng xong Ä‘i vá» phÃa bạch y thư sinh và hồng y thiếu nữ ôm quyá»n nói: 
- Hai vị tôn khách! Má»›i rồi huynh đệ cá»§a tệ há»™i lỡ mạo phạm đến hai vị. Tệ Há»™i chá»§ sai tại hạ đến đây bồi tá»™i trước hai vị. Nếu hai vị tôn khách coi được Tam NghÄ©a Há»™i cÅ©ng là bằng hữu đồng đạo thì tối nay vào canh má»™t xin má»i quá bá»™ đến Thành Lăng CÆ¡ cùng dá»± yến chẳng hay hai vị có nể lá»i không? 
Vừa nghe tá»›i đó, hồng y thiếu nữ chẳng cần biết thái độ cá»§a bạch y thư sinh ra sao, liá»n dằn mạnh chiếc chén trong tay xuống bàn! 
- Bịch! 
Chén trà bị lún sâu xuống mặt bàn tá»›i ba thốn nằm kẹt trong đó như được khảm vào. Hồng y thiếu nữ nhìn tên đại hán cưá»i nhạt đáp: 
- Hừ! Cái gì mà Há»™i chá»§ vá»›i há»™i tá»›? Vá»›i phưá»ng lục lâm thảo khấu như Tam NghÄ©a Há»™i mà cÅ©ng cao giá»ng phách lối! Tên trùm sá» cá»§a ngươi đã muốn như thế thì bổn cô nương cÅ©ng sẽ tá»›i dạy cho má»™t bài há»c nhá»› Ä‘á»i! 
Tên đại hán bị mắng như tát nước vào mặt thì ná»™ khà xung thiên, nhưng chỉ xem hồng y thiếu nữ vừa khẽ dằn chén trà lún sâu xuống mặt bàn ba tấc, đủ biết mình không phải là đối thá»§ nên đành nuốt giáºn gượng cưá»i nói: 
- Nói như váºy là hai vị tôn khách cÅ©ng sẽ đến dá»± yến. Tại hạ xin cáo từ trước! Dứt lá»i chắp tay thi lá»… xong quay ngưá»i bá» Ä‘i ngay. 
Vị tiểu cô nương ngồi ở bàn bên tả đưa mắt nhìn Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng nói: 
- Ngoại công! Tháºt tốt, tối nay chúng ta có bạn đồng hành rồi! Võ Công Vá»ng không đáp, cÅ©ng không tá» thái độ gì. 
Tiểu cô nương nhìn sang hồng y thiếu nữ vá»›i ánh mắt thán phục, miệng nở nụ cưá»i tháºt ngá»t ngào dá»… mến. 
Hồng y thiếu nữ chừng như cÅ©ng rất cảm mến vị tiểu cô nương này, nhìn lại cô ta cưá»i dịu dàng nói: 
- Không sai! Tối nay chúng ta sẽ đồng hành tá»›i Lăng CÆ¡ Thành xem bá»n Tam NghÄ©a Há»™i bày trò gì. Xin há»i tiểu muá»™i quý tÃnh là gì? 
Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng ho khan má»™t tiếng rồi nhìn tiểu cô nương cưá»i nói: 
- Yến nhi! Ngưá»i ta há»i ngươi đấy, sao không mau đến kiến lá»… Ä‘i? 
Tiểu cô nương liá»n “Dạ†má»™t tiếng rồi đứng lên đến trước hồng y thiếu nữ chắp tay cưá»i đáp: 
- Tiểu muội tên là Thượng Quan Yến... 
Lại nhìn Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng giá»›i thiệu: 
- Còn đây là ngoại công cá»§a tiểu muá»™i, lão nhân gia đã tá»± nói tÃnh danh rồi, chắc thư thư còn nhá»›... 
Hồng y thiếu nữ gáºt đầu. Thượng Quan Yến cưá»i há»i: 
- Dám há»i thư thư quý tÃnh đại danh... 
Hồng y thiếu nữ đứng lên thân thiết cầm lấy tay Thượng Quan Yến, thấp giá»ng trả lá»i: 
- Ta tên là Thôi Huệ, còn huynh này... 
Tới đó chỉ tay sang bạch y thư sinh, nói khẽ vào tai Thượng Quan Yến: 
- Chị ấy là Thôi Mẫn, thư thư của ta. 
Tuy Thôi Huệ nói rất khẽ nhưng Thôi Mẫn vì ngồi cạnh nên cÅ©ng nghe được, vá» làm mặt giáºn quát: 
- Huệ nha đầu! Ngươi dám phản bội ta sao? 
Vừa quát tiểu muá»™i vừa nhìn Thượng Quan Yến gáºt đầu mỉm cưá»i. 
Thượng Quan Yến tuy đã biết bạch y thư sinh là nữ nhân, nhưng vì nàng ăn váºn giả trang lại cưá»i gáºt đầu vá»›i mình cÅ©ng thẹn đỠbừng mặt không dám nhìn lại. 
Thôi Huệ thấy váºy báºt lên cưá»i rúc rÃch. 
Lúc đó tiểu đồng Cầm nhi lại chạy lên lầu đến trước thiếu niên công tá» cuối mình cung kÃnh nói: 
- Tiểu nhân đã chuẩn bị thuyá»n, má»i công tá» xuống lầu! Thiếu niên công tá» gáºt đầu. 
Cầm nhi thanh toán tiá»n rượu, chỉ cần nhìn vẻ mặt tươi rói cá»§a tên tiểu nhị và dáng vẻ khúm núm sướng rÆ¡n cá»§a hắn cÅ©ng biết được thưởng không Ãt. 
Thiếu niên công tá» cháºm rãi đứng lên, miệng vẫn còn ngâm nga: 
“Hỡi hỡi Mai lang say thá»a thÃch, 
Bá» công bôn tẩu chốn tha phươngâ€... 
Còn Thôi Huệ và Thượng Quan Yến thì chuyện trò xem ra tâm đắc, rÃu rÃt không thôi. 
Nhưng khi thấy thiếu niên công tá» rá»i gót xuống lầu, Thôi Huệ chợt thấy lòng nao nao như vừa mất Ä‘i má»™t váºt gì. Bất giác nàng đưa mắt nhìn công tá», tháºt tình cá» bắt gặp ánh mắt cá»§a chàng nhìn lại mình. 
Thôi Huệ vá»™i cúi đầu xuống, mặt á»ng Ä‘á», vá»™i nói câu gì đó vá»›i Thượng Quan Yến để che giấu sá»± bối rối cá»§a mình, may mà không bị ai phát giác. 
Khi nàng ngẩng đầu nhìn lên thì ngưá»i ta đã Ä‘i khuất dưới lầu rồi... Hoàng hôn bắt đầu hắt bóng xuống Äá»™ng Äình Hồ. 
Thiết Bối Thương Cù gá»i tiểu nhị đến tÃnh tiá»n, nhưng Thượng Quan Yến vẫn dùng dằng chưa nỡ rá»i tay vị Huệ thư má»›i quen nhưng như đã thân tình từ lâu lắm. 
Thôi Huệ cưá»i nói: 
- Yến muội! Tối nay chúng ta sẽ lại gặp nhau mà! 
Thượng Quan Yến mở to đôi mắt Ä‘en láy nhìn Thôi Huệ đầy hy vá»ng: 
- Hãy nhá»› hai chị nhất định phải đến đấy! Dứt lá»i cùng ngoại công xuống lầu. 
Bấy giỠkhách nhân bắt đầu lên lầu mỗi lúc một đông. 
Thư muá»™i Thôi Mẫn và Thôi Huệ còn uống thêm vài bình trà rồi má»›i trả tiá»n trở vá» khách Ä‘iếm. 
Nghỉ ngÆ¡i má»™t lúc, tá»›i khi sang canh má»™t, hai ngưá»i má»›i sá»a sang lại trang phục chỉnh tá», Ä‘eo trưá»ng kiếm vào, thổi tắt đèn, nhẹ nhàng ra khá»i phòng. 
Thôi Mẫn còn cẩn tháºn đóng cá»a lại. 
Hai ngưá»i má»›i Ä‘i được mấy bước thì chợt nghe “Xoảng†má»™t tiếng từ phÃa sau. Thanh âm nghe như tiếng binh khà lỡ để chạm nhau. 
Hai thư muội vội dừng bước quay lại nhìn, nhưng không thấy một nhân ảnh nào cả. Thôi Mẫn lẩm bẩm: 
- Äó là tiếng gì váºy? Nếu là ngưá»i sao biến mất nhanh như bóng ma thế chứ? Nếu váºy thì công phu cá»§a ngưá»i đó quả đã tá»›i mức xuất thần nháºp hóa! 
Thôi Huệ trầm ngâm một lát rồi bất chợt nhún chân lao vút đi như cánh chim nhằm hướng tiếng động vừa phát ra. 
Thôi Mẫn nhìn theo thở dài tự nhủ: 
- Nha đầu này không biết trá»i cao đất dày là gì, lại làm há»ng chuyện mất thôi! 
Cô ta biết tÃnh khà cá»§a tiểu muá»™i mình nên đành phải Ä‘uổi theo đỠphòng sẽ xãy ra Ä‘iá»u gì bất trắc. 
- o O o -
 
  
 
Hết hồi 1	
  Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục này:
	
		 
		
		
		
		
		
        
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				23-10-2008, 10:15 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				  Nguyễn Gia Lão Tam 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jul 2008 
					Äến từ: Q4, TpHCM, VN 
					
					
						Bài gởi: 1,740
					 
                    Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
                 
					
 
	Thanks: 2 
	
		
			
				Thanked 4 Times in 4 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 2    TÃch Không Kiếm Quyết  
Äả tá»±: Huyết Công Tá»  
 
 
  
 
Thôi Huệ từ nhỠđã được gia gia cưng chiá»u truyá»n thụ cho khinh công thượng thừa. Thế nhưng hôm nay tiếng loảng xoảng cá»§a binh khà phát ra từ đâu đó chỉ vài chục trượng, thế mà nàng Ä‘uổi riết vẫn không sao theo kịp. 
Thôi Huệ cắm đầu chạy ước chừng vài dặm, tiếng loảng xoảng vẫn vang lên phÃa trước như trêu ngươi. 
Nàng bực mình rủa:    
- Hừ! Äuổi không kịp ta cÅ©ng cứ Ä‘uổi! Thế rồi táºn lá»±c thi triển hết khinh công, tưởng chừng như càng bị bá» rÆ¡i má»—i lúc má»™t xa. 
Äêm rất yên tÄ©nh, bốn phÃa không má»™t bóng ngưá»i. 
Tiếng loảng xoảng phÃa trước nghe càng lúc càng rõ, không xa hÆ¡n cÅ©ng không gần lại, vẫn giữ khoảng cách vài chục trượng! Có lúc Thôi Huệ muốn bá» không truy nữa, nhưng tÃnh nàng vốn bướng bỉnh hiếu thắng nên vẫn chưa chịu cam tâm. 
Sau thá»i gian chừng má»™t tuần trà, Thôi Mẫn cÅ©ng Ä‘uổi kịp. 
Nháºn ra ngưá»i phÃa trước có ý trêu ngươi, cô ta liá»n gá»i tiểu muá»™i:    
- Huệ muá»™i! Äừng Ä‘uổi nữa! Chúng ta còn phải đến há»™i ước ở Thành Lăng CÆ¡ mà! Thôi Huệ tức giáºn giẫm chân nói:    
- Tá»· tá»· thấy đấy! Rõ ràng hắn cố ý trêu chá»c chúng ta, tháºt tức chết Ä‘i được! Chợt nghe từ phÃa sau lưng có ngưá»i cưá»i hô hố nói:    
- Thôi lão đầu đào tạo được hai nha đầu các ngươi có khinh công chẳng phải tầm thưá»ng! Tiếng nói má»—i lúc má»™t xa, đến hết câu thì lại nghe tiếng binh khà loảng xoảng cách chừng hai chục trượng như trước! Thôi Mẫn, Thôi Huệ chú mục nhìn nhưng trong bóng đêm mông lung đâu thấy bóng ngưá»i nào? Thôi Huệ nghiến răng nhún mình định lao theo nhưng bị Thôi Mẫn giữ lại nói:    
- Huệ muá»™i! Chẳng biết đó là vị tiá»n bối nào mà thÃch trêu chá»c như váºy. Có lẽ vị đó chỉ muốn thá» chúng ta thôi. Vừa rồi chÃnh muá»™i đã chấp nháºn đến Lăng CÆ¡ Thành gặp Tam NghÄ©a Há»™i, vì thế chúng ta nên đến đúng hẹn. Nếu không chúng sẽ cho rằng chúng ta sợ... 
Thôi Huệ bị thư thư giữ lại thì rất bất bình, nhưng khi nghe câu cuối cùng, nàng liá»n chạm lòng tá»± ái giẫm chân nói:    
- Ai thèm sợ chúng chứ? Tối nay nhất định phải giáo huấn bá»n lục lâm thảo khấu đó má»™t tráºn má»›i được! Thế rồi hai thư muá»™i thi triển khinh công lao vá» hướng Lăng CÆ¡ Thành. 
Tiếng là "thành" nhưng đó chỉ là má»™t khu hoang dã dưới chân má»™t ngá»n núi cây cối um tùm. 
Hai ngưá»i rẽ khá»i quan lá»™ theo con đưá»ng mòn nhá» len lá»i giữa các lùm cây chừng hÆ¡n dặm thì thấy má»™t khúc tưá»ng màu vàng, dám chắc đó chÃnh là Long Vương Miếu. 
Trong rừng, hai ngưá»i để ý thấy rất nhiá»u trạm canh vá»›i những ngưá»i báºn khinh trang màu Ä‘en mai phục, tay cầm bình khÃ, dáng vẻ khẩn trương, chừng như Tam NghÄ©a Há»™i đã huy động toàn bá»™ lá»±c lượng để bảo vệ cho cuá»™c há»™i kiến này. 
Nhưng Thôi Mẫn, Thôi Huệ có coi bá»n lâu la cá»§a Tam NghÄ©a Há»™i vào đâu? Hai thư muá»™i lướt qua đầu bá»n chúng không phát ra má»™t tiếng động, tháºm chà có tên phát hiện thấy cÅ©ng chỉ ngỡ rằng đó là những bóng ma không ai dám lên tiếng. 
Long Vương Miếu chẳng phải là ngôi miếu đồ sá»™ gì, chỉ có má»™t tòa chÃnh Ä‘iện rá»™ng chừng ba trượng vuông vá»›i mấy gian chái phòng. Sân trước miếu Ä‘iện trông khá thoáng đãng, lúc đó treo mấy ngá»n phong đăng trên mấy cây tùng cổ thụ, giữa sân đã xếp sẵn hai bá»™ bàn ghế, cá» tá»a Ä‘ang ngồi uống trà. 
Chỉ thấy ông cháu Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng và Thượng Quan Yến ngồi ở ngôi khách tá»a đưa mắt nhìn xung quanh, xem chừng vừa đến chưa lâu. 
Ở ngôi chá»§ tá»a là má»™t trung niên hán tá» tuổi má»›i độ tứ tuần, sắc mặt vàng vá»t, thái độ nghiêm trang, chắc đó là Há»™i chá»§ Tam NghÄ©a Há»™i Trác Äại Cương. 
Trác Äại Cương đứng lên giá»›i thiệu hai vị khách nhân xong chỉ tay sang ngưá»i ngồi bên tả mình là má»™t trung niên nhân ăn váºn theo lối văn sÄ© nói:    
- Võ lão anh hùng, vị này là Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n, Huyá»n VÅ© Äàn Äàn chá»§ cá»§a Thiên Lý Giáo. 
Hắn lại chỉ tiếp sang hán tỠgầy nhom ngồi bên cạnh Lý Thu Sơn nói tiếp:    
- Còn đây là vị Hương chá»§ Huyá»n VÅ© Äàn Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi. 
Tiếp đó, lão giá»›i thiệu hai ngưá»i ngồi bên hữu mình là lão nhị và lão tam cá»§a Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a Cung Trưá»ng Thắng và Tần TrÃ. 
Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng nghe giá»›i thiệu xong cưá»i hô hô nói:    
- Tháºt là hạnh ngá»™! Rồi đứng lên ôm quyá»n há»i:    
- Lão há»§ có việc Ä‘i qua quý địa, được Trác Há»™i chá»§ má»i đến đây, không biết có gì chỉ giáo? Trác Äại Cương vá»™i vẫy tay cưá»i đáp:    
- Xin Võ lão anh hùng cứ ngồi nói chuyện cÅ©ng được! Chá» má»i ngưá»i tá»a định xong, Trác Äại Cương vẻ mặt đầy đắc ý cưá»i nói:    
- Huynh đệ tại hạ vốn từ lâu đã ngưỡng má»™ đại danh Võ lão anh hùng, chỉ tiếc là chưa được thấy tôn nhan. Hôm nay may có hai vị Lý Äàn chá»§ và Thiệu Hương chá»§ cá»§a Thiên Lý Giáo quá bước giá lâm tệ há»™i, nói rằng có Võ lão anh hùng quá bước tá»›i Nhạc Dương. Vì có việc muốn thương lượng, đồng thá»i để bày tá» lòng tôn kÃnh nên tại hạ sai ngưá»i má»i lão anh hùng hiệp giá quang lâm, xin Võ lão anh hùng đừng trách! Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng chợt phóng anh mắt sáng quắc nhìn Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n và Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi lạnh giá»ng nói:    
- Hai vị vốn từ lâu đã ngầm theo dõi lão há»§, tất có ý thăm dò. Bây giá» gặp mặt ở đây, hai vị muốn gì xin cứ nói rõ! Lý Thu SÆ¡n tay phe phẩy chiếc bạch cốt chiết phiến vá»›i vẻ ung dung tá»± tại như má»™t vị tú tài cưá»i đáp:  
- Lá»i Võ lão anh hùng tháºt hào sảng! Váºy thì huynh đệ cÅ©ng xin nói thẳng! Nhưng trước hết xin dám há»i Võ lão anh hùng má»™t câu: "Lệnh tế Thượng Quan Hương chá»§ bị mất tÃch, chẳng hay Võ lão anh hùng có thể nói ra tung tÃch cá»§a vị đó không?" Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng mặt hÆ¡i biến sắc nhưng trấn tÄ©nh lại rất nhanh, cưá»i nhạt đáp:    
- Tiểu tế cá»§a lão phu là đệ tá» chân truyá»n cá»§a lão Giáo chá»§ quý giáo Tri CÆ¡ Tá» may được trá»ng nghiệm làm Hương chá»§ cá»§a Tổng đàn trong quý giáo. Mặc dù nó là con rể cá»§a lão phu nhưng vì báºn sá»± vụ trong giáo nên rất Ãt khi vá» nhà. Từ khi tiểu nữ lìa trần lưu lại má»™t nữ nhi, suốt năm năm qua nó chưa trở vá» lấy má»™t lần, vì thế việc nuôi dưỡng Ä‘iệt nữ chỉ má»™t mình lão phu đảm nhiệm. Lần này tiểu tế thất tÃch, lão phu cÅ©ng chỉ nghe quý giáo truyá»n báo lại, sao ngươi lại cho rằng lão phu biết được hành tÃch cá»§a tiểu tế? Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n chăm chú quan sát vẻ mặt đối phương, lúc ấy cưá»i hô hô nói:    
- Lá»i cá»§a Võ lão anh hùng chỉ có thể lừa được trẻ lên ba chứ lừa sao được tại hạ? Ngay đêm Thượng Quan Hương chá»§ mất thÃch, Võ lão anh hùng cÅ©ng thâu đêm Ä‘i vá» phương nam. 
Chẳng lẽ trong thiên hạ có chuyện trùng hợp như thế? Thiết Bối Thương Cù "Hừ" một tiếng nói:    
- Nói như váºy tức là kể từ lúc đó Lý Äàn chá»§ đã lén lút theo dõi má»i hành động cá»§a lão phu rồi? Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n mặt không đổi sắc, thản nhiên đáp:    
- Không dám! Nếu bây giá» Võ lão anh hùng có thể nói ra hành tÃch cá»§a Thượng Quan Hương chá»§ thì Ä‘iá»u đó có lợi cho cả hai chúng ta. 
Thiết Bối Thương Cù phát ná»™ há»i:    
- Nếu ta không nói thì sao? Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi ngồi bên cạnh Lý Thu SÆ¡n không nhịn được cao giá»ng nói:    
- Võ lão anh hùng không chịu nói ra hành tÃch cá»§a lệnh tế Thượng Quan Hương chá»§ cÅ©ng không hại gì, chỉ cần để vị cô nương này ở lại đây cÅ©ng được! Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng vung tay đấm mạnh xuống mặt bàn nghe "Rầm" má»™t tiếng làm sạt hẳn Ä‘i má»™t góc như bị Ä‘ao chém. 
Lão hằm hằm đứng lên quát:    
- Thiệu Nhất Phi! Ngươi đừng cuồng ngạo! Chỉ cần hai ngươi thắng được ngá»n Cù Long Tiên trong tay lão phu, đừng nói tiểu hài tá» này mà đến ngay cả lão phu cÅ©ng tùy các ngươi xá» trÃ! Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n đưa mắt ra hiệu cho Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi rồi hướng sang Thiết Bối Thương Cù cưá»i nhã nhặn nói:    
- Xin Võ lão anh hùng bá»›t giáºn! Thượng Quan Hương chá»§ là truyá»n nhân duy nhất cá»§a lão Giáo chá»§ bổn giáo. Hiện tại Từ Giáo chá»§ vẫn còn hoài vá»ng Thượng Quan Hương chá»§ trở vá», hÆ¡n nữa đã có chức vụ thÃch đáng để bổ nhiệm, Võ lão anh hùng đâu phải là ngưá»i ngoài? Xin chá»› hiểu lầm! Thiết Bối Thương Cù lạnh lùng đáp:    
- Lý Äàn chá»§! Äó là sá»± vụ cá»§a quý giáo, lão phu không tiện và cÅ©ng không muốn nghe. 
Còn hành tÃch cá»§a tiểu tế thì quả tình lão phu không thể phụng báo được. Còn mục Ä‘Ãch hai vị tá»›i đây làm gì, má»›i rồi Thiệu Hương chá»§ đã nói rõ rồi, chúng ta chẳng cần phải nhiá»u lá»i vô Ãch. Trên giang hồ mạnh được yếu thua. Chỉ cần hai vị thắng được lão phu thì cả hai ông cháu xin làm theo bất cứ Ä‘iá»u gì hai vị sai bảo! Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n trầm ngâm má»™t lúc rồi cưá»i nham hiểm nói:    
- Võ lão anh hùng đã nhất quyết muốn như váºy, huynh đệ chúng tôi cung kÃnh bất như tòng mệnh váºy! Tuy nhiên chúng ta nên ước định từ trước, nếu Võ lão anh hùng thắng, huynh đệ chúng tôi láºp tức trở vá» Tổng đàn không bao giá» há»i han đến chuyện Thượng Quan Hương chá»§ nữa. Còn nhược bằng huynh đệ chúng tôi may mà thắng được bán chiêu ná»a thức thì cÅ©ng xin Võ lão anh hùng chịu khó vá» Tổng Äàn má»™t chuyến, chẳng hay ý Võ lão anh hùng thế nào? Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng cưá»i hô hô đáp:    
- Rất tốt! Chúng ta cứ thế thá»±c hiện! Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n liá»n đứng lên khá»i bàn phất cây bạch cốt chiết phiến cưá»i nhăn nhó nói:    
- Xin má»i Võ lão anh hùng phát chiêu trước! Lúc đó Há»™i chá»§ Tam NghÄ©a Há»™i Trác Äại Cương vá»™i đứng lên nói:    
- Lý Äàn chá»§ xin hãy cháºm! Võ lão anh hùng còn có hai vị quý hữu, không biết sao còn chưa tá»›i? Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n chau mày nhìn vá» phÃa sau Thiết Bối Thương Cù má»™t lúc nhưng không thấy ai, ngá» vá»±c nói:    
- Thì ra Võ lão anh hùng có hẹn hai vị bằng hữu đến trợ lá»±c. Chắc rằng há» phải là những tay hảo thá»§! Thiết Bối Thương Cù Võ Công Hạng cưá»i nhạt đáp:    
- Hai vị bằng hữu đó không phải do lão phu thỉnh đến trợ lá»±c mà chÃnh Trác Há»™i chá»§ má»i đến. 
Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n nghi hoặc nhìn Trác Äại Cương tá» vẻ bất bình, trầm giá»ng há»i:    
- Trác lão ca má»i ai đến thế? Trác Äại Cương phân trần:    
- Äó chỉ là hai nha đầu nhãi nhép, hạng chuá»™t mà thôi! Trưa nay lúc ở Nhạc Dương Lâu chúng đả thương hai tên thuá»™c hạ cá»§a bổn há»™i, sau khi nghe nói chúng cùng Ä‘i vá»›i Võ lão anh hùng nên má»›i tiện thể má»i cùng tá»›i đây. 
Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n nhăn mÅ©i "Hừ" má»™t tiếng. 
Ngay lúc ấy, từ trên không bỗng vang lên tiếng thét lanh lảnh:    
- Bá»n chuá»™t Tam NghÄ©a Há»™i tháºt có mắt không tròng! Chẳng phải chúng ta đã tá»›i đây từ lâu rồi sao? Chứng nhân kinh hãi ngước mắt nhìn, chỉ thấy trên má»™t cành cây cổ thụ cuối sân có má»™t đôi thiếu niên nam nữ đứng sánh vai nhau. 
Nam nhân báºn bạch y phÆ¡ phất, còn nữ nhân báºn hồng y đỠrá»±c như má»™t bông hoa thắm. 
Hai ngưá»i đứng cuối má»™t cành cây nhá» mảnh mai, không hiểu sao cành cây chỉ lá»›n bằng ngón chân mà chịu đựng được sức nặng cá»§a cả hai ngưá»i như váºy? Cành cây theo gió Ä‘ung đưa mà cả hai vẫn đứng vững như sÆ¡n. Ngưá»i có khinh công như thế, trên võ lâm tháºt hiếm thấy! Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n thất kinh, trừng mắt nhìn Trác Äại Cương. 
Tên Hội chủ Tam Nghĩa Hội mặt xám như tro, trong lòng bối rối bất an, không biết nên hành xỠthế nào. 
Äôi thiếu niên nam nữ, chÃnh là thư muá»™i Thôi Mẫn và Thôi Huệ phiêu nhiên đáp xuống trước mặt chứng nhân. 
Thôi Huệ hướng sang Trác Äại Cương lên tiếng trước:    
- Tên chuá»™t há» Trác! Ngươi buông lá»i thô bỉ sau lưng ngưá»i khác, bây giá» chúng ta đã đến đây, ngươi có Ä‘iá»u gì thì cứ thẳng thắn nói ra xem! Trác Äại Cương dù sao cÅ©ng là má»™t Há»™i chá»§, sao chịu nổi bị ngưá»i khác nhục mạ ngay trước mặt thuá»™c hạ và khách nhân? Hắn giáºn tÃm mặt gào lên:    
- LÅ© chuá»™t... 
Vừa thốt ra được hai tiếng thì nghe đánh "Bốp", Trác Äại Cương loạng choạng lùi lại suýt nữa thì ngã nhào xuống, tay bưng má trái bị má»™t tát còn in rõ vết năm ngón tay đỠlá»±ng. 
Thôi Huệ vừa giáng má»™t tát vẫn còn chưa hả giáºn quát lên:    
- Tên há» Trác! Nếu ngươi còn dám nói thêm má»™t tiếng nào bất kÃnh nữa, cô nương sẽ thịt ngươi trước! Còn Thôi Mẫn thì Ä‘iá»m đạm hÆ¡n nhiá»u, cất lá»i khuyên:    
- Huệ muá»™i! Thá»§ hạ cá»§a hắn đúng là hoành hành vô đạo. Nhưng hắn đã má»i chúng ta đến đây, để chá» xem thái độ cá»§a hắn thế nào đã... 
Lão nhị và lão tam trong Tam NghÄ©a Há»™i là Cung Trưá»ng Thắng và Tần Trà thấy đại ca bị nhục vá»™i vàng rút đơn Ä‘ao chá»±c xông vào. 
Thôi Huệ trừng mắt nhìn chúng, lạnh giá»ng nói:    
- Có vẻ như các ngươi Ä‘á»u đã chán sống cả? Còn Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n vì nháºn lệnh cá»§a Giáo chá»§ phải truy bắt bằng được ông cháu Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng đưa vá» xá» lý, đó là việc tối trá»ng yếu. 
Nhưng bây giá» xem lại đôi thiếu niên nam nữa vừa xuất hiện thân hoài tuyệt há»c, trước mắt còn chưa biết lai lịch môn phái, nhưng chỉ cần không phải đồng bá»n cá»§a Võ Công Vá»ng thì hắn đương nhiên không muốn dây vào để thêm rắc rối. 
Xác định như thế rồi, hắn liá»n bước lên trước Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a hướng sang Thôi Mẫn và Thôi Huệ chắp tay nói:  
- Dưá»ng như giữa hai vị và Trác lão có sá»± hiểu lầm. Nếu huynh đệ cá»§a Tam NghÄ©a Há»™i có chá»— nào mạo phạm đến hai vị thì Trác lão ca sẽ thay mặt nháºn lá»—i. Váºy hai vị xin nén lòng ngồi lại phân trần, tại hạ tin rằng má»i việc sẽ được giải quyết êm thấm. Còn tối nay tại hạ cùng Võ lão anh hùng đã có ước định từ trước, xin để chúng tôi phân xá» việc này trước, được chứ? Dứt lá»i không chá» hai ngưá»i phản ứng liá»n quay sao Trác Äại Cương lạnh lùng nói tiếp:    
- Trác lão ca xin để cho huynh đệ dàn xếp việc này. Giữa Tam NghÄ©a Há»™i và hai vị đây chẳng qua chỉ là sá»± hiểu lầm nhá» mà thôi, tin rằng sá»›m muá»™n sẽ hiểu ra. Bây giá» xin cho huynh đệ thỉnh giáo vài chiêu tuyệt há»c cá»§a Võ lão anh hùng xong rồi sẽ nói! Nên biết Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n có địa vị rất cao trong Thiên Lý Giáo. Tam NghÄ©a Há»™i vốn nhá» vào thế lá»±c cá»§a Thiên Lý Giáo, cÅ©ng giống như là má»™t tổ chức bên ngoài cá»§a giáo phái này mà thôi. 
Bởi thế lá»i cá»§a Lý Thu SÆ¡n, Trác Äại Cương đâu dám không nghe? Mặc dù vừa chịu má»™t tát không nhẹ, hắn đành chịu ngáºm bồ hòn làm ngá»t, gáºt đầu đáp:    
- Vâng, vâng! Lý Äàn chá»§ nói không sai! Tại hạ và hai vị đây chẳng qua chỉ là má»™t sá»± hiểu lầm nhá». Hắc hắc! Chẳng đáng gì đâu! Nói xong lùi lại. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi bước lên trước Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n chắp tay nói:    
- Xin Äàn chá»§ nhưá»ng Thiệu Nhất Phi lãnh giáo cao chiêu cá»§a vị Thiết Bối Thương Cù Vô Công Vá»ng lừng danh giang hồ trước! Lá»i vừa dứt, hắn liá»n rút từ thắt lưng ra má»™t thứ binh khà giống như cây tháºp ác má»—i cạnh vuông vức to bằng cổ tay dài chừng ba thước bằng thép tinh luyện gá»i là Tháºp Ãc Äoạt, chuyên dùng để Ä‘oạt binh khà đối phương. 
Xuất binh khà xong, Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi chắp tay nói:    
- Thiệu Nhất Phi thuá»™c hàng mạt lưu trong giang hồ, xin thá» giáo cao chiêu cá»§a Võ lão anh hùng! Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng nhếch môi cưá»i, cÅ©ng lấy ra chiếc Cù Long Tiên Ä‘en bóng đưa chếch lên váºn công làm nó thẳng ra như ngá»n thương, gáºt đầu đáp:  
- Các hạ xuất chiêu Ä‘i! Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi thấy đối phương để hở các môn há»™, rõ ràng có ý coi thưá»ng mình, liá»n nổi giáºn quát:    
- Xem chiêu! Äồng thá»i chân đạp trung cung, thân ảnh nhào tá»›i trước mặt Tháºp Ãc Äoạn xuất chiêu Nam Kỳ Bắc Äẩu đánh tá»›i ngá»±c đối phương. 
Thiết Bối Thương Cù lấy tÄ©nh chế động, chá» khi Thiệu Nhất Phi bổ tá»›i gần, ngưá»i hÆ¡i chùng thấp xuống, tay phải cầm Cù Long Tiên chỉ thẳng tá»›i dùng má»™t chiêu Thiết Tá»a Hoành Giang Ä‘iểm vào cây tháºp ác cá»§a Phốc Thiên Äiêu. 
Hai thứ binh khà tiếp nhau, Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi chợt thấy rằng toàn thân chấn động, láºp tức hiểu ngay rằng Võ Công Vá»ng là ngưá»i không dá»… đối phó, vị Thiết Bối Thương Cù này quả nhiên danh bất hư truyá»n. 
Hắn liá»n lùi vá» má»™t bước, Tháºp Ãc Äoạt biến chiêu thành Nghênh Phong Phá Lãng má»™t lần nữa đánh sang. 
Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng đưa chếch ngá»n tiên vá» phÃa trước, đầu roi hoạch má»™t vòng vá»›i chiêu Tác Triển Xuân Vân đẩy lùi công thế đối phương, thừa thế Ä‘iểm roi vào đầu vai tả địch nhân. 
Má»›i ra hai chiêu, Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi Ä‘á»u mất tiên cÆ¡, trong lòng rất tức giáºn nhưng đành lùi lại tránh ngá»n roi rồi chợt gầm lên má»™t tiếng tung mình nhảy lên cao, thân ảnh từ trên không đã thi triển tuyệt há»c công liá»n ba chiêu! Ba chiêu này khà thế cá»±c kỳ hung mãnh, kình phong nổi lên vù vù, quả không hổ danh Phốc Thiên Äiêu! Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng vá»›i công lá»±c mấy chục năm tu táºp cÅ©ng bị bức lùi mấy bước má»›i tránh được rồi không chỠđối phương kịp xuất chiêu thứ tư đã vung roi quét sang, tiếp tục giành lại công thế. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi quát lên:    
- Äến vừa khéo! Tháºp Ãc Äoạt đổi chiêu biến thức, khà thế càng uy mãnh vạn phần, lấy công hoàn công không nhưá»ng nhịn má»™t bước! Hai cao thá»§ ra sức tấn công, ngá»n tiên như thần long hà thá»§y, cây tháºp ác tá»±a mãnh hổ xuất sÆ¡n, ác liệt vô cùng! Chỉ phút chốc, song phương đã đấu qua bốn năm mươi chiêu. 
Thượng Quan Yến từ sau khi ngoại công xuất thưá»ng đối địch, tuy vẫn ngồi yên trên ghế nhưng trong lòng thắc thá»m không yên. 
Äôi mắt Ä‘en láy cá»§a nàng không rá»i trưá»ng đấu, chăm chú theo dõi má»i biến cố gay cấn cá»§a ngoại công. 
Cuá»™c đấu càng kịch liệt, trái tim nàng chàng đánh dáºp dồn. 
Thôi Mẫn, Thôi Huệ nhân vì Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n đã cướp lá»i từ trước nên đành lùi lại bên Thượng Quan Yến ngồi xuống. 
Thôi Mẫn vẫn giả trang nam nhân trong trang phục của một vị bạch y thư sinh. 
Thượng Quan Yến là má»™t nữ hài má»›i lá»›n, tuy biết rõ Mẫn tá»· cùng là nữ nhân như mình, nhưng vẫn thấy ngượng ngùng xấu hổ. Nhưng đối vá»›i Thôi Huệ thì láºp tức cảm thấy thân tình. 
Thấy hai ngưá»i đến ngồi bên, nàng thấy vui và yên lòng hẳn lại. 
Thôi Huệ nắm lấy bàn tay cá»§a Yến muá»™i, cảm thấy lòng bàn tay má»m mại cá»§a nàng ướt đẫm mồ hôi liá»n hiểu rằng trong lòng Thượng Quan Yến Ä‘ang rất căng thẳng liá»n nhẹ giá»ng trấn an:    
- Yến muá»™i xem kìa! Võ lão anh hùng sắp thắng đến nÆ¡i rồi, muá»™i không cần phải lo nữa đâu! Thượng Quan Yến nghe lá»i nhìn ra trưá»ng đấu, quả nhiên thấy ngoại công đã chiếm trá»n tiên cÆ¡, ngá»n Cù Long Tiên công kÃch má»—i lúc má»™t gấp giống như muôn ngàn con rồng nhá» múa lượn dồn Thiệu Nhất Phi vào thế hạ phong không còn cÆ¡ há»™i hoàn thá»§. 
Lại thêm mưá»i mấy chiêu nữa, Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng chợt quát lên:    
- Buông tay! Tiếp đó nghe "Xoảng" má»™t tiếng, cây Tháºp Ãc Äoạt bị ngá»n roi đánh báºt Ä‘i bay vút ra xa ba bốn trượng rÆ¡i bịch xuống đất. 
Nguyên lai, sau khi hai cao thá»§ đấu qua năm sáu mươi chiêu, Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi càng đánh càng núng thế, trong lúc đó thì ngá»n roi cá»§a đối phương tung hoành như thần long quá hải, uy mãnh vô cùng. 
Trong lúc nguy cấp, hắn định lấy công hoàn công để xoay chuyển tình thế, liá»n xuất má»™t chiêu Thạch Phá Thiên Kinh. 
Nhưng chá» cho chiêu thức cá»§a hắn vừa táºn, Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng liá»n dùng ngá»n tiên áp chặt lấy cây tháºp ác, vừa lợi dụng dư lá»±c cá»§a đối phương vừa váºn công vào đẩy báºt ra, miệng quát:    
- Buông tay! Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi vừa cảm thấy cổ thay phải chấn động, đành buông lá»ng năm ngón tay để cây Tháºp Ãc Äoạt bay Ä‘i. 
Chẳng những thế, hắn còn để hở các môn hộ, thất kinh nghĩ thầm:    
- Lúc này nếu đối phương thừa cơ xuất thủ thì mình đâu còn mạng? à nghĩ đó nảy ra như một ánh chớp, Thiệu Nhất Phi vội nhún chân nhảy lùi tới cả trượng mới thoát hiểm. 
Khi định thần nhìn lại, chỉ thấy Thiết Bối Thương Cù đã thu ngá»n tiên lại đứng nhìn mình, miệng nhoẻn cưá»i không chút ác ý. 
Hiển nhiên lão ta đã hạ thủ lưu tình, không thừa cơ truy sát. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi vừa kinh vừa thẹn, mặt xám Ä‘i như gan lợn, đứng chết lặng đương trưá»ng không nói tiếng nào. 
Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n tay phÆ¡ phất chiết phiến bước ra nói:    
- Thiệu Hương chá»§ hãy lùi lại Ä‘i! Dứt lá»i tiến hai bước vá» phÃa Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng, biểu thị rằng chuẩn bị xuất thá»§ tiếp. 
Ngay lúc ấy chợt một bóng hồng lao ra cùng tiếng quát lanh lảnh:    
- Khoan đã! Tráºn thứ nhất ta đã nhưá»ng cho các ngươi rồi. Bây giá» sẽ đến lượt bổn cô nương vấn tá»™i Tam NghÄ©a Há»™i! Thôi Huệ nhảy ra khá»i chá»— ngồi, mắt nhìn Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n nói xong câu đó liá»n quay sang Trác Äại Cương há»i:    
- Tên há» Trác! Ngưá»i má»i chúng ta đến đây bảo rằng để thay thuá»™c hạ bồi tá»™i, váºy sẽ bồi tá»™i thế nào đây? Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n đành lùi sang má»™t bên. 
Trác Äại Cương cưá»i ngượng ngùng đáp:    
- Giữa chúng ta vốn không có hiá»m khÃch gì đáng kể. Má»›i rồi Lý Äàn chá»§ đã từng nói qua, đó chỉ là sá»± hiểu lầm thôi. Thá»§ hạ cá»§a tệ há»™i nếu quả tháºt có mạo phạm đến hai vị thì xin để tại hạ sẽ nghiêm khắc trừng trị chúng là được... 
Thôi Huệ "Hừ" má»™t tiếng, ngắt lá»i:    
- Chỉ đơn giản thế thôi ư? Ngươi ước chúng ta đến đây chẳng lẽ chỉ để nói suông câu đó? Tên há» Trác kia! Ngươi hãy nghe cho rõ đây, bổn cô nương đâu phải thứ chỉ tùy tiện vẫy tay là đến, xua tay là Ä‘i? Trác Äại Cương cố nén giáºn há»i:    
- Váºy cô nương muốn thế nào? Thôi Huệ cháºm rãi đáp:    
- Bổn cô nương có hai con đưá»ng cho ngưá»i lá»±a chá»n. 
Trác Äại Cương há»i:    
- Cô nương cứ nói xem? Thôi Huệ chìa một ngón tay ra:    
- Thứ nhất, thủ hạ của Tam Nghĩa Hội xưa nay quen thói hung đồ, khi hiếp lương dân. 
Ngươi là Há»™i chá»§, đương nhiên phải chịu trách nhiệm lá»›n nhất. Bây giá» thế này. Chỉ cần ngươi quỳ xuống giáºp đầu má»™t trăm lần, láºp thệ rằng sẽ thay đổi tác phong, cải tà quy chÃnh, giải tán Tam NghÄ©a Há»™i, cô nương có thể lượng tình tha cho. 
Nàng lại chìa một ngon tay nữa nói tiếp:    
- Nếu các ngươi không phục thì còn con đưá»ng thứ hai nữa. Như Võ lão anh hùng đây đã nói, trên giang hồ mạnh được yếu thua. Các ngươi nếu muốn dùng vÅ© lá»±c để giải quyết thì cả ba huynh đệ cứ đồng loạt xuất thá»§, nhưng nếu thua thì phải giáºp đầu ba trăm cái chứ không phải chỉ má»™t trăm! Trác Äại Cương giáºn đến ná»—i mặt tái xanh gầm lên:    
- Nha đầu! Há» Trác ta sống hÆ¡n bốn mươi tuổi nhưng chưa thấy kẻ nào ngông cuồng như ngươi. Ngươi đã muốn thế, huynh đệ chúng ta chỉ đành hầu tiếp! Cung Trưá»ng Thằng và Tần Trà hai ngưá»i tay đã nắm chắc đơn Ä‘ao nhảy ra, chẳng cần theo quy cá»§ võ lâm gì cả, không nói má»™t lá»i nghiến răng vung Ä‘ao nhằm Thôi Huệ chém ngay. 
Hai tên này chỉ háºn không thể băm nát thây nha đầu há»—n láo này cho hả giáºn. 
Trác Äại Cương dù sao vẫn là Há»™i chá»§ má»™t phái, không thể không giữ lá»… nghÄ©a trong giang hồ. 
Thấy hai lão đệ chẳng nói chẳng rằng vung đao chém ngay, hắn đỠbừng mặt vội nói:    
- Cô nương hãy lượng binh khà đi! Thôi Huệ hÆ¡i lánh mình đã thoát khá»i hai thanh đơn Ä‘ao cùng chém xuống, "Hừ" má»™t tiếng đáp:    
- Hừ! Äừng làm ra vẻ chÃnh nhân quân tá» nữa! Ngươi có bản lÄ©nh gì thì cứ việc làm theo hai tên kia giở hết ra Ä‘i! Bổn cô nương chưa cần dùng tá»›i binh khà đâu! Trác Äại Cương cưá»i nhạt nói:    
- ÄÆ°á»£c lắm! Dứt lá»i cÅ©ng rút đơn Ä‘ao hoa lên ná»a vòng má»›i dùng má»™t chiêu Quái Mãng Thổ TÃn đâm vào giữa ngá»±c thiếu nữ. 
Thôi Huệ có coi Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a vào đâu? Nàng xòe bàn tay phải mảnh mai trắng muốt, ngón trá» và ngón giữa cháºp lại duá»—i thẳng, ba ngá»n còn lại cÅ©ng tạo thành những tư thế khác nhau theo hai kiếm quyết, thân ảnh vẫn đứng nguyên vị, dùng ngón tay thay kiếm đâm tá»›i ngưá»i Trác Äại Cương! Tên Há»™i chá»§ thấy váºy rá»§a thầm:    
- Nha đầu tháºt không biết sống chết! NghÄ© Ä‘oạn, đơn Ä‘ao biến chiêu chém xuống bàn tay trắng ngần cá»§a thiếu nữ. 
Thôi Huệ chừng như chẳng thèm để ý đến thế đao ác hiểm của địch nhân, bàn tay vẫn dùng kiếm quyết như cũ. 
Trác Äại Cương không ngỠđối phương liá»u lÄ©nh tá»›i mức dùng tay không đấu vá»›i cương Ä‘ao, váºn thêm hai thành công lá»±c chém xuống. 
Nào ngá» khi thanh Ä‘ao chém vào luồng kiếm phong, hắn chợt cảm thấy có má»™t luồng kình lá»±c vô hình áp mạnh lưỡi Ä‘ao xuống, đồng thá»i cánh tay phải hắn dưá»ng như không sao Ä‘iá»u khiển được đành để lưỡi Ä‘ao trượt xuống. 
Diễn biến đó chỉ trong chớp mắt. 
Trác Äại Cương trong lòng chấn động vá»™i lùi lại hai bước. 
Cùng lúc đó hai lão đệ cá»§a hắn cÅ©ng phát động công kÃch, hai thanh Ä‘ao má»™t trên má»™t dưới công tá»›i sau lưng Thôi Huệ. 
Lão nhị Cung Trưá»ng Thắng dùng chiêu Thu Nguyệt Hàn Tâm đâm vào háºu tâm thiếu nữ, còn lão tam Tần Trà lại xuất chiêu Phát Thảo Tầm Xà quét ngang hai ống chân nàng. 
Thân pháp của Thôi Huệ quả là tinh diệu tuyệt luân. 
Chỉ thấy bóng hồng cá»§a nàng thấp thoáng trong Ä‘ao ảnh như hồ Ä‘iệp xuyên hoa, mặc cho ba thanh Ä‘ao đâm chém như cuồng phong bão lốc vẫn không chút suy suyển! Trác Äại Cương vừa lùi đã tiến, cùng hai lão đệ phối hợp Tam NghÄ©a Äao tá»›i độ lâm li, ba ngưá»i chiếm giữ ba góc tráºn thành hình chữ "Phẩm" tưởng chừng chim bay không thoát, thế mà Thôi Huệ vẫn chá»n vá»n trong màn Ä‘ao ảnh như không, tháºt tức không sao chịu được! Vá»›i tay không dùng TÃch Không Kiếm Quyết, chẳng những Thôi Huệ an nhiên vô sá»± tránh má»i công thế cá»§a đối phương mà thỉnh thoảng còn hoàn thá»§ vài chiêu rất lợi hại, dáng vẻ rất ung dung tá»± tại! Thá»±c ra Thôi Huệ cốt ý kiểm tra xem Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a có được bao nhiêu bản lÄ©nh? Qua chừng mưá»i chiêu, thiếu nữ tá» ra sốt ruá»™t, chợt quát lên má»™t tiếng gia tăng thân pháp, thi triển "TÃch Không Kiếm Quyết" tăng cưá»ng tấn công. 
"Keng keng keng!".. 
Chợt vang lên một chuỗi âm thanh nhức cả màng tai. 
Những ngưá»i đứng ngoài quan chiến nhìn lại, thấy đầu tiên là lão tam Tần Trà bị đánh báºt đơn Ä‘ao khá»i tay bay vút lên trá»i tá»›i mưá»i mấy trượng không để lại chút tăm tÃch nào. 
Không những thế, thân hình cao lá»›n cá»§a hắn bị tả chưởng mảnh mai cá»§a Thôi Huệ đánh dá»±ng lên hÆ¡n trượng rÆ¡i bịch xuống như má»™t bị hàng! Tiếp đó lại nghe "Veo" má»™t tiếng, cả thanh đơn Ä‘ao cá»§a Há»™i chá»§ Trác Äại Cương cÅ©ng bị đánh báºt vào khoảng không. 
Lão nhị Cung Trưá»ng Thắng thấy hai vị huynh đệ bị nhục nghiến răng xông tá»›i vung Ä‘ao chém liá»n ba nhát nhưng Thôi Huệ nhẹ nhàng thi triển thân pháp dá»… dàng né tránh, thừa cÆ¡ phản thá»§ dùng TÃch Không Kiếm Quyết Ä‘iểm thẳng vào vai trái đối phương làm Cung Thưá»ng Thắc "Há»±c" lên má»™t tiếng ôm lấy vai lùi lại mấy bước. 
Äá»§ biết Thôi Huệ đã hạ thá»§ lưu tình, nếu rằng nàng Ä‘iểm vào yếu huyệt thì Cung Trưá»ng Thắng đã vong mạng rồi. 
Ngay lúc ấy bỗng vang lên một tiếng quát:    
- Dừng tay! Äồng thá»i má»™t nhân ảnh lao vào như ánh chá»›p. 
Thôi Huệ kêu lên một tiếng lùi lại. 
Tần Trà đã lùi khá»i đấu trưá»ng, chỉ còn lại Trác Äại Cương tay không tấc sắt và Cung Trưá»ng Thắng tuy vẫn cầm Ä‘ao nhưng tay phải giữ lấy vai trái bị thương, cả hai đứng ngẩn ra như pho tượng kinh hoàng nhìn đối thá»§. 
Trong trưá»ng đấu xuất hiện thêm má»™t ngưá»i, đó chÃnh là Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n, Äàn chá»§ Thiên Lý Giáo. 
Hắn thấy Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a Ä‘á»u bị thiệt thòi liá»n xông vào công kÃch má»™t chiêu, nhá» bất ngá» nên đắc thá»§. 
Giá như không có Thôi Mẫn ở hiện trưá»ng chắc hắn đã ra chiêu sát thá»§ vừa diệt khẩu vừa trừ háºu há»a, nhưng vốn là má»™t tên ma đầu dạn dày kinh nghiệm, Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n biết rằng tại trưá»ng còn có hai đại cao thá»§ là Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng và bạch y thư sinh mà hắn tin chắc võ công còn cao cưá»ng hÆ¡n cả Thôi Huệ nên chỉ ra chiêu giải cứu cho Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a rồi sẽ tÃnh sau. 
Thôi Huệ bị táºp kÃch bất ngá» phải lùi lại, liá»n rút phắt trưá»ng kiếm ra sẵn sàng nghinh địch. 
Trong lúc đó cả Thôi Mẫn lẫn Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng và Thượng Quan Yến vẫn ở yên vị không phản ứng. 
Thôi Huệ bị Äoạt Hồn Phiến bất ngá» xuất má»™t chiêu đột kÃch phải lùi lại hai bước, mặt á»ng đỠrút kiếm quát lên:    
- Tên mặt dày! Bổn cô nương chấp cả ngươi ám toán! Ngươi cÅ©ng định thá» xem vá» não má»m cứng thế nào ư? Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n xứng là "Lạc đệ tú tài", bị nhục mạ vẫn không đổi sắc. 
Hắn bình thản phe phẩy chiết phiến, cưá»i thâm độc nói:    
- Huynh đệ Lý Thu SÆ¡n, được ngưá»i trong giang hồ xưng là Äoạt Hồn Phiến. Cô nương vừa má»›i ra chiêu TÃch Không Kiếm Quyết quả tháºt cao minh. Không biết Nhạc SÆ¡n Lão Nhân đối vá»›i cô nương có quan hệ thế nào? Thôi Huệ "Hừ" má»™t tiếng đáp:     
- Loại ngưá»i như ngươi không xứng há»i câu đó. Ngươi đã dám liá»u mạng vì Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a thì bổn cô nương sẽ lÄ©nh giáo cái gá»i là Äoạt Hồn Phiến cá»§a ngươi là được! Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n trong Thiên Lý Giáo có địa vị rất cao, ngày thưá»ng dương dương tá»± đắc không thèm chấp hạ nhân, vả chăng trên giang hồ không ai dám dây vá»›i hắn. 
Chỉ vì lần này Giáo chá»§ Thiên Lý Giáo ra cấp lệnh nên vị Äàn chá»§ Huyá»n VÅ© Äàn phải thân tá»± xuất mã để truy bắt Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng. 
CÅ©ng vì nhiệm vụ trá»ng yếu này mà hắn đã hết sức nhún nhưá»ng không muốn chuốc thêm phiá»n phức. 
Nhưng sau khi thấy thái độ cá»§a Thôi Huệ rất quyết liệt, nhất là khi nháºn ra nàng thi triển TÃch Không Kiếm Quyết là má»™t tuyệt há»c cá»§a võ lâm mà hắn đã từng thấy Nhạc SÆ¡n Lão Nhân thi triển má»™t lần, Lý Thu SÆ¡n động hiếu kỳ liá»n xuất thá»§ vá»›i hai mục Ä‘Ãch, thứ nhất là hy vá»ng được khai nhãn giá»›i, thứ hai là rút lui trong danh dá»±. 
Nhưng tÃnh toán cá»§a hắn có chá»— sÆ¡ suất. 
Thôi Huệ bị Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n táºp kÃch bức lùi mình thì rất tức giáºn. Những cô nương trẻ tuổi ai không hiếu thắng? Huống chi mình Ä‘ang giành tiên cÆ¡, bất thần bị ngưá»i ám toán phải lùi lại? Mặt khác nàng vừa kết thân vá»›i Thượng Quan Yến, ước cùng tiểu cô nương này tá»›i đây cốt giúp hai ông cháu má»™t tay, lẽ nào chịu kém thế? Thế là lá»a giáºn nổi lên, Thôi Huệ nghiến răng quát:    
- Tên há» Lý! Ta vốn cho rằng Thiên Lý Giáo các ngươi cấu kết vá»›i Tam NghÄ©a Há»™i để thiết láºp cạm bẫy hại Võ lão anh hùng, quả nhiên việc đó không sai. Nay ngươi đã công khai bảo vệ bá»n chuá»™t Tam NghÄ©a Há»™i xuất chiến vá»›i ta, hãy lượng binh khà đi. 
Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n bị câu nói khÃch liá»n đỠmặt tÃa tai, chỉ Bạch cốt chiết phiến vào Thôi Huệ nói:    
- Cô nương! Äó là ngươi tá»± mình tìm chết, đừng trách Äoạt Hồn Phiến này tâm địa ác độc! Thôi Huệ không nén được giáºn, cÅ©ng quát lên:    
- Chá»› nhiá»u lá»i! Xem chiêu! Lá»i chưa dứt đã vung kiếm, má»™t chiêu Trưá»ng Hồng Thổ Diệm đâm thẳng tá»›i Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n. 
- o O o -  
 
  
 
Hết hồi 2
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				23-10-2008, 10:18 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				  Nguyễn Gia Lão Tam 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jul 2008 
					Äến từ: Q4, TpHCM, VN 
					
					
						Bài gởi: 1,740
					 
                    Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
                 
					
 
	Thanks: 2 
	
		
			
				Thanked 4 Times in 4 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 3    Kẻ Khóc Ngưá»i Cưá»i  
Äả tá»±: luutan   
 
 
  
 
Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n không chút rối loạn giương Bạch kim chiết phiến lên quay ngưá»i chuyển bá»™ tránh qua má»™t kiếm cá»§a Thôi Huệ, đồng thá»i xuất chiêu phản công. 
Chỉ thấy chiết phiến Ä‘iểm, đánh, quét như cuồng phong bạo vÅ© trùm lấy ngưá»i Thôi Huệ như trăm Ä‘iểm hàn tinh nhằm vào các yếu huyệt trên minh thiếu nữ, công thế thần tốc, lợi hại vô cùng! Khi bắt đầu xuất thá»§ đấu vá»›i Lý Thu SÆ¡n, Thôi Huệ vẫn cho rằng vá»›i thanh bảo kiếm chém sắt như chém bùn cá»§a gia gia tặng, chỉ cần năm ba chiêu là có thể chém đứt cây chiết phiến trong tay đối phương. 
Nào ngá» Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n ná»™i lá»±c thâm háºu, xuất chiêu thần tốc nên đã qua hai ba chục chiêu, chẳng những không há»§y được binh khà ngưá»i ta mà chÃnh mình lại chiết phiến tấn công mãnh liệt. 
Bản tÃnh các vị cô nương thưá»ng hay hiếu thắng, đâu dá»… chịu bị ngưá»i bức hiếp mãi được? Thôi Huệ cầm chắc trưá»ng kiếm, biến chiêu đổi thức, nghiến răng đánh ra ba chiêu liên hoàn. 
"Veo veo veo". 
Kiếm ảnh lóe lên đâm vào cổ tay phải và ngá»±c Lý Thu SÆ¡n nhanh như Ä‘iện chá»›p? Äồng thá»i tay trái Thôi Huệ bắt theo hình kiếm quyết, chỉ phong bắn vào giữa màn phiến ảnh. 
Nhưng Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n đâu phải là đối thá»§ dá»… chÆ¡i? Vốn thân pháºn rất cao trong Thiên Lý Giáo nên công lá»±c chẳng tầm thưá»ng, lại là tay lão luyện giang hồ nên hắn rất biết đạo lý "công thá»§ tùy cÆ¡". Vừa thấy Thôi Huệ xuất kiếm pháp thặng thừa Äại La Kiếm Pháp, tay trái đồng thá»i thi triển TÃch Không Kiếm Quyết, Lý Thu SÆ¡n biết ngay lợi hại không dám coi thưá»ng đành lùi lại giữ thá»§ thế. 
Từ đây hai ngưá»i đánh thành bình thá»§, không ai dám coi thưá»ng đối phương nữa, chiêu phát ra tháºn trá»ng hÆ¡n nhưng cÅ©ng kỳ ảo hiểm ác hÆ¡n. 
Lại qua bốn mươi chiêu. 
Thôi Huệ càng đánh càng trở nên nôn nòng, nghĩ thầm:    
- Nếu tối nay không thắng nổi tiểu tặc này, há chẳng phải làm mất hết uy danh cá»§a gia gia hay sao? NghÄ© Ä‘oạn quát lên má»™t tiếng lanh lảnh tiến hai bước, tay trái dùng TÃch Không Kiếm Quyết phóng vào chiết phiến, tay phải cầm chắc trưá»ng kiếm xuất kỳ chiêu! Äá»™t nhiên... 
Giữa lúc ấy chợt nghe có tiếng khóc theo gió từ xa vẳng đến! Tiếng khóc tháºt não nùng ai oán, đầy oán há»n và thương cảm nhưng cÅ©ng hàm chữa ná»—i thê lương rùng rợn khiến ngưá»i ta nghe phải run thắt con tim. 
Bỗng vang lên tiếng quát:    
- Huệ muá»™i mau lùi lại! Lá»i chưa dứt, má»™t bạch ảnh đã lao ra trưá»ng đấu. 
Ngưá»i đó chÃnh là Thôi Mẫn. 
Vừa nháºp đấu trưá»ng, nàng liá»n phất tay áo tạo ra má»™t luồng kình phong áºp tá»›i Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n! Tên Äàn chá»§ Huyá»n VÅ© Äàn Thiên Lý Giáo không kịp đỠphòng, bị kình lá»±c bức lùi ba bốn bước. 
Thôi Mẫn kéo tay tiểu muội lùi lại. 
Thôi Huệ thấy mình không thắng được Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n trong lòng rất bá»±c tức. 
Ngưá»i ta Ä‘ang xuất tuyệt chiêu sắp thắng đến nÆ¡i, vô duyên vô cá»› bị kéo lùi ai mà chịu được? Liá»n trừng mắt nhìn Thôi Mẫn háºm há»±c nói:    
- Mẫn... Ngươi sao thế? Nàng định báºt ra "Mẫn tá»·" nhưng nén lại được. 
Tiếng khóc than não ná» lại vá»ng tá»›i, nghe càng lúc càng rõ hÆ¡n, càng u oán hÆ¡n, nghe thê lương như cô hồn đòi mạng. 
Thôi Mẫn gấp giá»ng:    
- Nha đầu đừng bướng bỉnh nữa! Mau đến táºp trung lại vá»›i ông cháu Bối lão anh hùng, cưá»ng địch sắp đến rồi! Bấy giá» Thôi Huệ má»›i chịu lùi vá». 
Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng nắm chặt tay Thượng Quan Yến, tay kia cầm ngá»n Cù Long Tiên, mắt nhìn hướng phát ra tiếng khóc, thần tình tá» ra rất ngưng trá»ng. 
Thôi Mẫn và Thôi Huệ đứng hai bên tả hữu Thiết Bối Thương Cù ngầm váºn công lá»±c sẵn sàng đối địch. 
Tiếng khóc thê thảm vẫn vẳng tá»›i không dứt, khi cao khi thấp, có lúc nghe như tiếng gào rú, vừa rùng rợn, thương tâm nhưng tiá»m ẩn má»™t lá»±c lượng gì đó có vẻ siêu nhiên rất đáng sợ! Tiếng khóc dá»™i vào lòng khiến ngưá»i ta muốn quên Ä‘i thá»±c trạng cá»§a mình, quên cả bản thân, mất Ä‘i khà lá»±c. 
Ngưá»i trong giang hồ truyá»n ngôn rằng có má»™t thứ công phu gá»i là Cá»u U Âm Khấp vô cùng đáng sợ. 
Không biết có phải chÃnh là tiếng khóc này không? Anh trăng chợt tối hẳn Ä‘i, nhìn xung quanh Ä‘á»u u ám làm tăng thêm sá»± rùng rợn khiến ngưá»i ta không khá»i phát run. 
Tiếng khóc mỗi lúc một gần. 
Thượng Quan Yến võ công kém nhất, sắc mặt đã tái nhợt Ä‘i, ngưá»i run lên bần báºt, cÆ¡ thể khi nóng khi lạnh giống như vừa mắc phải bệnh cấp chứng váºy! Võ Công Vá»ng, Thôi Mẫn và Thôi Huệ công lá»±c có cao hÆ¡n, nhưng dần dần cÅ©ng cảm thấy không đủ sức khống chế được tâm thần, phải nghiến răng váºn hết thần lá»±c để kháng cá»± lại tác động cá»§a ngoại cảnh. 
Vì phải váºn công quá độ, cả ba ngưá»i Ä‘á»u ướt đẫm mồ hôi. 
Mặc dù váºy, ná»™i lá»±c cÅ©ng tiêu thất không Ãt, chỉ cần chịu đựng thêm vài khắc nữa tất Ä‘á»u chịu thúc thá»§ bó tay trước kẻ thù mà thôi! Äá»™t nhiên... 
- Hô hô hô hô... 
Trong rừng chợt vang lên má»™t tràng cưá»i sằng sặc làm chấn động cả không trung, nhưng phát ra theo hướng khác. 
Tiếng cưá»i dưá»ng như tạo thành lá»±c lượng đối cá»±c vá»›i tiếng khóc và lấn át nó, khiến tiếng khóc Ä‘ang thê lương não nuá»™t biến thành tiếng hú chói tai. 
Tháºt là má»™t cảnh tượng lạ lùng quái gở hiếm có! Hai thứ âm thanh giống như hai lá»±c lượng siêu nhiên huyá»n bà đang đối địch nhau, như cuá»™c chiến giữa âm binh và thiên tướng! Ngưá»i ta có cảm giác như ở giữa hai thứ âm thanh khác nhau đó có tiếng hô xung sát, tiếng thét cá»§a kẻ sát nhân và tiếng rú cá»§a ngưá»i bị giết. 
Tiếng cưá»i dần dần thắng thế, làm cho tiếng khóc nhá» dần rồi tắt hẳn. 
Sau đó tiếng cưá»i cÅ©ng dứt. 
Bá»n Võ Công Vá»ng bốn ngưá»i trấn tÄ©nh lại dần, nét mặt tươi giãn ra, tinh thần cÅ©ng trở nên phấn chấn. 
Chợt nghe vang lên má»™t giá»ng nói âm trầm như từ cõi u linh vá»ng tá»›i:    
- Lão thá»t! Lại là ngươi nhàn hÆ¡i Ä‘i nhúng mÅ©i vào chuyện ngưá»i khác... Hãy coi chừng đấy! Thanh âm má»—i lúc má»™t xa, đến khi tiếng cuối cùng vừa dứt thì nghe như đã cách tá»›i hai dặm. 
Tiếng trả lá»i vang lên từ phÃa khác:    
- Lạ tháºt! Ngươi khóc được, sao ta không cưá»i được? Hô hô... 
Nghe ra thanh âm già nua của một lão nhân. 
Tiếp đó, nghe mấy tiếng "Chịch!" "Chịch!" như ngưá»i ta gõ váºt gì xuống đất nhưng nghe Ä‘á»u đặn như tiếng bước chân xa dần... 
Lát sau, không gian trở lại tĩnh mịch. 
Chá» má»™t lúc, Thôi Huệ lại nhảy ra đấu trưá»ng chỉ kiếm vào mặt Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n quát:    
- Tên há» Lý. Vừa rồi chúng ta còn chưa phân thắng phụ. Ngươi lại tiếp cô nương mấy chiêu nữa! Lý Thu SÆ¡n nổi giáºn quát:    
- ÄÆ°á»£c lắm! Hắn vừa vung chiết phiến lên thì chợt thấy từ trên nóc Long Vương miếu vang lên má»™t tiếng hú! Thôi Huệ đưa mắt nhìn, thấy má»™t hắc ảnh từ nóc miếu nhảy xuống đấu trưá»ng. 
Äó là má»™t lão nhân rất cao lá»›n, môi má»ng mÅ©i khoằm, hai mắt phát ra tinh quang sáng quắc như mắt cú vá». 
Lão nhân hướng sang Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n nói:    
- Lý đàn chá»§, Thiệu Hương chá»§! Phó giáo chá»§ vừa má»›i có lệnh rằng không được để bất cứ ai trong bốn tên này tẩu thoát! Lão nhân vừa xuất hiện là Äàn chá»§ Thiên Long Äàn Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo, đứng đầu trong Tứ đàn cá»§a Thiên Lý Giáo. 
Lão nói xong bước tá»›i trước mặt Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng, nhếch mép cưá»i hiểm độc nói:    
- Võ lão ca! Chúng ta thá» vài chiêu! Dứt lá»i tung chưởng đánh ngay! Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng cưá»i "hắc hắc" hai tiếng, chá» Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo là nhân váºt đứng đầu trong Tứ đàn Thiên Lý Giáo, đương nhiên võ công cÅ©ng chẳng phải tầm thưá»ng nên không dám khinh suất. 
Bởi thế sau khi xuất chưởng hóa giải công thế đối phương xong, Võ Công Vá»ng liá»n rút Cù Long Tiên ra phản công. 
Tiên pháp cá»§a Võ Công Vá»ng từng nổi danh trên giang hồ mấy chục năm, vừa xuất chiêu đã tá» ngay uy lá»±c. 
Chỉ thấy tiên ảnh trùng trùng như vô số con độc xà uốn lượn, rÃt lên vun vút tá»›i tấp đánh sang đối thá»§. 
Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo vốn Ãt khi gặp được kỳ phùng địch thá»§ nên thấy thương pháp cá»§a Thiết Bối Thương Cù uy mạnh như thế thì trong lòng rất phấn chấn liá»n đưa song chưởng đánh trả lại, lấy công hoàn công! Láºp tức song phương hình thành má»™t cuá»™c kịch chiến, tiên ảnh chưởng phong rợp trá»i, kình khà rÃt lên ghê rợn nghe mà kinh hồn táng đởm! Bên kia Thôi Huệ và Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n cÅ©ng Ä‘ang động thá»§. 
Hai ngưá»i vốn đã từng giao chiến nên không cần thăm dò hay khách khà gì nữa, láºp tức dốc hết bản lÄ©nh sở há»c, quần lấy nhau công kÃch vô cùng ác liệt. 
Một bên quyết thắng để bảo vệ uy danh của gia gia, bên kia vì chấp hành nghiêm lệnh của Phó giáo chủ, nên chỉ sau vài chiêu, cuộc đấu đã trở nên nan phân nan giải. 
Kiếm quang, phiến ảnh trùng trùng vây kÃnh cả hai ngưá»i. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi thấy Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng và Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo Ä‘ang kịch chiến, liá»n chá»›p lấy thá»i cÆ¡ lao bổ tá»›i Thượng Quan Yến. 
Thiếu nữ tay cầm trưá»ng kiếm, mắt chăm chú nhìn vào đấu trưá»ng, bá»—ng thấy Thiệu Nhất Phi lao tá»›i mình, "Hừ" má»™t tiếng nói:    
- Ngươi là bại tướng dưới tay ngoại công ta, nay định làm gì? Nhưng nàng chưa kịp xuất chiêu thì Thôi Mẫn đã lao ra chặn lại. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi vì không biết Thôi Mẫn là nữ giả nam, liá»n trừng mắt quát lên.   
- Tiểu tá»! Äó là ngươi tá»± mình tìm chết! Lá»i chưa dứt đã vung cây Tháºp Ãc Äoạt bổ xuống! Thôi Mẫn không cần xuất kiếm vung tay áo phất lên nghênh tiếp. 
Nàng vừa phát ra má»™t chiêu Phất Vân Tụ được gia gia chân truyá»n nên uy lá»±c chẳng phải tầm thưá»ng. 
Nhạc SÆ¡n Lão Nhân ngày xưa danh chấn võ lâm vá»›i hai môn tụ công tuyệt há»c là Phất Vân Tụ và TÃch Không Kiếm Quyết, trên giang hồ có ai không biết? Nhưng mấy chục năm gần đây Nhạc SÆ¡n Lão Nhân ẩn tÃch giang hồ không vấn đến thế sá»± nữa Ä‘em tuyệt chi truyá»n cho hai tôn nữ. 
Hai tôn nữ cá»§a vị cao nhân đó chÃnh là Thôi Mẫn và Thôi Huệ. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi cÅ©ng được tÃnh là nhân váºt nhất lưu trong giang hồ, nhưng đâu thể địch nổi Thôi Mẫn? Chỉ qua bảy tám chiêu, Thiệu Nhất Phi gần như đã bị tay áo cá»§a đối phương khóa chặt, Tháºp Ãc Äoạt không sao thi triển nổi. 
Thôi Mẫn "Hừ" một tiếng, tay phải đánh giạt binh khà của Thiệu Nhất Phi, tay áo phải phất thẳng vào diện môn hắn. 
Tên hương chá»§ cảm thấy cánh tay phải tê Ä‘i, cây Tháºp Ãc Äoạt đã bay vút lên trá»i! Hắn thất kinh định nhảy lui thì chợt thấy bạch ảnh hoa lên trước mắt, đồng thá»i má»™t cá»— kình lá»±c vô cùng uy mãnh áºp tá»›i không sao đương nổi bị đánh lùi vá» bốn năm bước, loạng choạng hồi lâu má»›i đứng vững. 
Thôi Mẫn vừa bức Triệu Nhất Phi, quay lại thấy Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng bị Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo dồn vào hạ phong, phải đối phó má»™t cách vất vả, nhưng xem tình thế không duy trì được lâu. 
Ngoài ra Thượng Quan Yến cÅ©ng Ä‘ang bị ba tên trong Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a vây lại tấn công. 
Má»™t thiếu nữ mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi làm sao đấu nổi vá»›i ba tên hán tá» to lá»›n dữ dằn? Còn may Thượng Quan Yến nhá» thân pháp ảo diệu tuyệt luân nên má»›i chưa bị đả thương. 
Thôi Mẫn tÃnh nhanh trong đầu rồi lao sang Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng nói:    
- Võ lão anh hùng! Hãy nhanh sang giúp Yến muá»™i, để vãn bối đối phó vá»›i tên này cho! Lá»i vừa dứt đã phất tay áo đánh sang Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo. 
Tên này là đầu lÄ©nh trong bốn tên Äàn chá»§ cá»§a Thiên Lý Giáo, vì thế xét vá» võ công ngoài Giáo chá»§ ra, hắn được coi là đệ nhất cao thá»§. 
Trong cuá»™c đấu vừa rồi, lúc đầu Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng vá»›i lợi thế vá» binh khà nên giữ được bình thá»§. 
Nhưng qua hai ba mươi chiêu, song chưởng cá»§a Äặng Hạo càng lúc càng trở nên lợi hại, bức cho Võ Công Vá»ng hoàn toàn dồn vào thế hạ phong, Cù Long Tiên không sao khai triển được. 
Äặng Hạo cưá»i "hắc hắc", sắp sá»a thi triển tuyệt chưởng Phiên Thiên Ấn để kết liá»…u đối phương. 
Nên biết Äặng Hạo đã từng có thá»i đầu nháºp sang làm môn hạ cho má»™t vị Lạt ma ở Tây Trúc nên có há»c qua công phu "Äại Thá»§ An". 
Sau này Äặng Hạo lăn lá»™n nhiá»u trên giang hồ, võ công được trau dồi ngày càng tinh diệu, lão chú tâm nghiên cứu phát triển thêm vá» Äại Thá»§ Ấn sáng chế thành thá»§ pháp riêng cá»§a mình đặt tên là Phiên Thiên Ấn, không những chiêu thức quái dị mà thi triển khác vá»›i lẽ thưá»ng, uy lá»±c rất đáng sợ Ãt ngưá»i đương nổi. 
NhỠđó mà Phiên Thiên Ấn nổi danh khắp võ lâm từ hai ba chục năm nay. 
Lại nói Äặng Hạo Ä‘ang bức Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng phải bị động đối phó, Ä‘ang chuẩn bị xuất chiêu sát thá»§ thì chợt thấy má»™t bạch ảnh lao tá»›i, đồng thá»i má»™t cá»— kình lá»±c không nhẹ đánh tá»›i mình. 
Lão kinh dị nhảy lùi lại, nghĩ thầm:    
- Không biết cao nhân nào tá»›i váºy? Nhưng nào ngá» khi nhìn lại thì thấy "cao nhân" vừa đánh lui mình chỉ là má»™t bạch y thiếu niên má»›i mưá»i tám mưá»i chÃn tuổi! Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo cưá»i "hắc hắc" nói:    
- Tiểu tá» ngươi gan máºt không nhá»! Hãy tiếp lão phu má»™t chưởng nữa xem! Dứt lá»i xuất hữu chưởng đánh thẳng tá»›i ngá»±c bạch y thiếu niên, ná»™i lá»±c hùng háºu, chiêu phát thần tốc không thể tả. 
Thôi Mẫn đỠá»ng mặt, vá»™i vàng tránh Ä‘i, đồng thá»i hai tay áo cùng phất, má»™t đánh bặt chưởng lá»±c Phiên Thiên Ấn, má»™t phất tá»›i diện môn lão. 
Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo thành danh trong giang hồ đã nhiá»u năm, vừa rồi do chú tâm đối địch vá»›i Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng, má»™t mặt Thôi Mẫn xuất thá»§ quá bất ngá» và thần tốc nên lão vá»™i vàng lùi lại để tránh mà không nháºn ra đó là công phu gì. 
Lúc này lão thấy rõ đối phương thi triển chiêu thức, hai ống tay áo xòe ra như hai đóa phù vân, làm sao còn không nháºn ra đó là tuyệt há»c Phất Vân Tụ cá»§a Nhạc SÆ¡n Lão Nhân danh chấn giang hồ được? Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo ngÆ¡ ngác lùi lại quát lên:    
- Dừng tay! Thôi Mẫn thu chiêu vá» cưá»i há»i:    
- Sao thế? Äặng Hạo giương mắt nhìn bạch y thiếu niên đứng trước mình hồi lâu rồi há»i:    
- Ngươi có quan hệ thế nào vá»›i Nhạc SÆ¡n Lão Nhân, hãy nói tháºt ra! Lão phu sẽ không làm khó ngươi đâu! Nên biết Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo cáºy mình có võ công cao cưá»ng nên bản tÃnh rất cuồng ngạo. 
Tuy thưá»ng ngày nhìn Ä‘á»i bằng ná»a con mắt, nhưng đối vá»›i nhân váºt như Nhạc SÆ¡n Lão Nhân, lão cÅ©ng nể trá»ng ba phần. 
Äối vá»›i Thôi Mẫn, Äặng Hạo nói câu đó cÅ©ng là khách khà lắm rồi, tuy nghe hÆ¡i cuồng má»™t chút! Nàng cưá»i khẩy nói:    
- Ngươi định làm khó thế nào? Có được bao nhiêu bản lÄ©nh thì cứ thi thố hết ra cho bổn công tá» xem nào! Hiển nhiên câu đó khiến Äặng Há»a bị chạm ná»c tá»± ái. 
Lão cưá»i "hắc hắc" nói:    
- Tiểu tá» không biết xấu tốt kia! Ngươi không chịu nói rõ lai lịch, lát nữa có chết cÅ©ng đừng trách lão phu tâm địa ác độc! Dứt lá»i thân thể cao lá»›n chồm lên, hữu chưởng xuất Thạch Phá Tiên Kinh, tả chưởng phát chiêu Hoành BÃch Cá»™ng Thá»§y đánh ra như triá»u cưá»ng bão lốc tạo ra hai luồng kình lá»±c khác nhau vá» phương hướng và lá»±c đạo. 
Thôi Mẫn thấy váºy rất kinh hãi bụng bảo dạ:    
- Lão tặc này không dá»… đối phó! Nàng lướt sang trái má»™t bước, tay trái phất ra đẩy lùi kình phong từ chiêu Thạch Phá Thiên Kinh dịch, tay phải hóa giải chiêu Hoành BÃch Cá»™ng Thá»§y. 
Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo không ngá» thiếu niên này có ná»™i lá»±c thâm háºu như thế, tức giáºn quát to má»™t tiếng xuất chiêu đánh ra như bão táp, chưởng chỉ quyá»n cước cùng thi triển, thế vô cùng hung hãn. 
Thôi Mẫn không hỠhoang mang bối rối, hai ống tay áo phất ra nhất nhất hóa giải chiêu thức đối phương. 
Hai ngưá»i càng đấu càng ác liệt, trong phạm vi ba bốn trượng kình phong nổi lên vù vù, cá» cây tÆ¡i tả, lá rụng xào xạc, cảnh tượng tháºt bi tráng! Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng được Thôi Mẫn đỡ cho gánh nặng, quay lại thấy tôn nữ bị ba tên đại hán trong Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a vá»›i ba thanh Ä‘ao loang loáng trong tay vây đánh ráo riết. 
Lão nổi giáºn thét to má»™t tiếng lao tá»›i, Cù Long Tiên rÃt lên như thần long quá hải quất xuống. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi sau khi bị Thôi Mẫn đánh lui nhưng vẫn chưa bị thương, sau khi Ä‘iá»u tức phục hồi lại công lá»±c, thấy Thiết Bối Thương Cù bá» Äặng Hạo lao tá»›i Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a, hắn liá»n nhặt cây Tháºp Ãc Äoạt rồi lao theo. 
Ba tên trong Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a là Trác Äại Cương, Cung Trưá»ng Thắng và Tần Trà khi vừa xuất thá»§ vốn tin rằng cả ba tên vây bắt má»™t tên nha đầu mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi chỉ là việc trở bàn tay, chỉ láºt ra là bắt được. 
Thế mà ngỠđâu Thượng Quan Yến kiếm pháp được ngoại công thân truyá»n nên có chá»— độc đáo, má»™t mình má»™t kiếm tuy không địch nổi ba tên đại hán hung mãnh vá»›i đơn Ä‘ao trong tay, nhưng vá»›i thân pháp tinh diệu vẫn chưa sa vào hiểm thế. 
Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a thấy ba ngưá»i liên thá»§ mà không bắt được má»™t tiểu nha đầu yếu nhược, trong lòng vừa bá»±c vừa gấp. 
HÆ¡n nữa chúng má»›i được sát nháºp vào Thiên Lý Giáo chưa láºp nên được chút công danh gì, lần này được Giáo chá»§ giao nhiệm vụ truy bắt hai ông cháu Võ Công Vá»ng, còn nhấn mạnh rằng việc rất quan trá»ng, lại Ä‘Ãch thân Äàn chá»§ Thanh Long Äàn tá»›i chỉ huy, tháºm chà cả Phó Giáo chá»§ cÅ©ng sẽ giá lâm nữa! Nếu ba ngưá»i mà không bắt nổi má»™t tiểu nữ hài thì chẳng những không láºp được đại công mà còn mất cả thể diện! Nhưng có má»™t Ä‘iá»u khó là phải bắt sống, vì thế ba tên không dám đả thương, Ä‘iá»u đó tao nhiá»u thuáºn lợi cho Thượng Quan Yến. 
Cho dẫu thế, nếu thá»i gian kéo dài, cô ta cÅ©ng sẽ kiệt sức và bị bắt. 
Còn may là Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng đã tá»›i kịp, cây Cù Long Tiên quất xuống đầu Trác Äại Cương và Cung Trưá»ng Thắng, đồng thá»i nắm tay to như chiếc búa khai sÆ¡n đánh tá»›i háºu tâm Tần TrÃ. 
Vị Thiết Bối Thương Cù Ä‘ang đùng đùng nổi giáºn vì ba tên đại hán vây công má»™t tiểu cô nương, vì thế đánh ra vá»›i uy lá»±c thế nào không nói cÅ©ng biết! Trác Äại Cương phát hiện được trước tiên, vì biết uy danh cá»§a Thiết Bối Thương Cù nên không dám tiếp chiêu vá»™i vàng tránh Ä‘i. 
Cung Trưá»ng Thắng Ä‘ang đối phó vá»›i kiếm chiêu cá»§a Thượng Quan Yến nên nháºn ra nguy cÆ¡ cháºm hÆ¡n má»™t chút. 
Chỉ nghe "Choang" má»™t tiếng, thanh Ä‘ao bị đánh báºt khá»i tay bay Ä‘i, ngá»n roi còn theo đà quất xuống vai. 
Cung Trưá»ng Thắng bị ngá»n roi quất vào vai như dao chém, máu thịt bắn ra rú lên má»™t tiếng ngã lăn xuống đất. 
Nhá» má»™t chiêu liá»u mạng cá»§a Cung Trưá»ng Thắng mà cứu được Tần Trà khá»i bá» mạng dưới chưởng. 
Tên lão tam trong Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a nghe tiếng binh khà chạm nhau vá»™i tung mình nhảy sang trái hÆ¡n má»™t trượng vừa tránh được má»™t chưởng thôi sÆ¡n cá»§a Thiết Bối Thương Cù. 
Vừa lúc đó Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi đến kịp xuất Tháºp Ãc Äoạt giao chiến vá»›i Võ Công Vá»ng. 
Trác Äại Cương và Tần Trà thấy váºy liá»n vây lấy Thiết Bối Thương Cù liên thá»§ vá»›i Thiệu Nhất Phi tấn công. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi vốn không phải là đối thá»§ cá»§a Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng, nhưng nhá» có Trác Äại Cương và Tần Trà trợ chiến má»›i giữ được bình thá»§. 
Cung Trưá»ng Thắng bị thương không nhẹ, đã được ngưá»i cá»§a Tam NghÄ©a Há»™i dìu vào trong miếu chữa thương. 
Trước miếu viện vang tiếng xung sát, Ä‘ao quang kiếm khà tiên ảnh rợp mắt, kình phong nổi lên từng tráºn như bão lốc, những đối thá»§ quần lấy nhau đấu đến nan phân nan giải... 
Thấp thoáng trong rừng xung quanh miếu viện có không Ãt cao thá»§ cá»§a Tam NghÄ©a Há»™i. 
Bá»n này thưá»ng ngày cáºy vào thanh thế cá»§a Tam NghÄ©a Há»™i và Thiên Lý Giáo ức hiếp lương dân, nhưng trong tình thế này tháºp thò không dám ló mặt ra. 
HÆ¡n nữa Há»™i chá»§ chưa cho lệnh xuất thá»§, ai dại gì hiện thân tìm chết? Trong lúc tráºn chiến Ä‘ang vô cùng khốc liệt thì chợt thấy từ chân núi bên kia xuất hiện những ngá»n hồng đăng má»—i lúc má»™t nhiá»u, ngá»n này tiếp ngá»n khác giống như con rồng uốn khúc tiến sang phÃa Long Vương Miếu. 
Vào lúc đêm khuya rừng vắng, việc xuất hiện hàng chục ngá»n đèn như váºy, đương nhiên thu hút sá»± chú ý cá»§a má»i ngưá»i. 
Hàng hồng đăng tiến rất nhanh, không lâu đã tới khu rừng trước miếu. 
-oOo-
 
  
 
Hết hồi 3
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				23-10-2008, 10:22 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				  Nguyễn Gia Lão Tam 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jul 2008 
					Äến từ: Q4, TpHCM, VN 
					
					
						Bài gởi: 1,740
					 
                    Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
                 
					
 
	Thanks: 2 
	
		
			
				Thanked 4 Times in 4 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 4    Hồng Äăng Hương  
Äả tá»±: Thien Ung  
 
 
  
 
VÅ© Hàng phÃa trước là mưá»i sáu thiếu nữ xinh đẹp mỹ miá»u báºn hồng y bó sát ngưá»i, đầu trùm khăn Ä‘á», tay giương cao mưá»i sáu ngá»n hồng đăng hình lục lăng tiến vào miếu viện. 
Hàng tiếp theo là bốn hắc y phụ nhân mặt mÅ©i xấu vô tỉ khiêng má»™t chiếc kiệu hoa phá»§ rèm kÃn mÃt. 
Bá»n cao thá»§ Tam NghÄ©a Há»™i thấy nhiá»u thiếu nữ xinh đẹp đến như váºy giương mắt nhìn phát ngÆ¡, chưa kịp ngăn cản thì cả Ä‘oàn đã lướt nhanh vào giữa sân miếu! Cuá»™c đấu láºp tức đình chỉ. 
Thôi Mẫn, Thôi Huệ và ông cháu Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng biết Ä‘ang xảy ra biến cố nghiêm trá»ng, liá»n đứng dồn lại vá»›i nhau chuẩn bị đối phó. 
Bốn hắc y phụ nhân mặt mũi xấu xà đặt chiếc kiệu xuống đứng ngay bốn góc kiệu. 
Mưá»i sáu tên hồng y thiếu nữ xách đèn đứng thành hai hàng hai bên. 
Má»™t câu há»i nảy sinh trong đầu má»i ngưá»i: Trong kiệu là nhân váºt nào mà sang trá»ng quý phái đến như váºy? Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo, Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n và Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi mặt lá»™ vẻ sợ hãi, vá»™i vàng đưa tay phá»§i bụi đất trên áo rồi bước tá»›i trước kiệu cúi mình cung kÃnh nói:  
- Thanh Long Äàn đàn chá»§ Äặng Hạo, Huyá»n VÅ© Äàn đàn chá»§ Lý Thu SÆ¡n và Hương chá»§ Thiệu Nhất Phi cá»§a Thiên Lý Giáo tham kiến phu nhân. 
Nói xong quỳ xuống! Rèm kiệu được vén lên, trong kiệu ló ra khuôn mặt một trung niên thiếu phụ chừng ba mươi tuổi mi thanh mục tú. 
Thiếu phụ à một tiếng, nói:  
- Hai vị đàn chá»§ không cần Ä‘a lá»…! Rồi đánh mắt nhìn sang bá»n Võ Công Vá»ng bốn ngưá»i há»i:  
- Các ngưá»i động thá»§ vá»›i ai thế? Giá»ng bà ta thanh thoát tháºt dá»… nghe. 
Thôi Mẫn, Thôi Huệ đưa mắt nhìn Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng ra ý muốn há»i:  
- Trung niên phụ nhân mỹ miá»u đó là ai thế? Võ Công Vá»ng hiểu ý lắc nhẹ đầu. 
Mấy chục năm tung hoành giang hồ, lão chưa từng gặp phụ nhân quý phái này, nhưng chỉ cần thấy thái độ cung kÃnh cá»§a bá»n đàn chá»§, hương chá»§ Thiên Lý Giáo cÅ©ng biết đây là địch chứ không phải bạn. 
Bốn ngưá»i biết tình thế càng bất lợi, váºn công đỠphòng. 
Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo đến gần kiệu thấp giá»ng nói vá»›i trung niên phụ nhân mấy câu gì không nghe rõ. 
Chỉ nghe phụ nhân lẩm bẩm:  
- SỠđạo trưởng cÅ©ng tá»›i đây ư? Hóa ra món nợ giữa vị đó vá»›i lão thá»t vẫn chưa tÃnh xong. 
Thôi Mẫn thấp giá»ng nói:  
- Huệ muá»™i! Trong kiệu đó tất là Hồng Äăng Phu Nhân... 
Thôi Huệ kinh ngạc há»i:  
- Hồng Äăng Phu Nhân? Thôi Mẫn không trả lá»i, gấp giá»ng nói:  
- Bá»n hồng y nữ kia tất là Ä‘ang bố trà Hồng Äăng Hương Phấn VÅ© tráºn pháp vô cùng lợi hại. Thừa cÆ¡ chúng chưa bố tráºn xong, chúng ta hãy mau thoát ra thôi! Thôi Huệ nghe thư thư nói cÅ©ng tá» ra lo lắng. 
Nàng cũng đã nghe gia gia nói vỠma nữ này. 
Ba mươi năm trước, uy danh cá»§a Hồng Äăng Phu Nhân đã làm chấn động giang hồ, Ãt có địch thá»§. 
Má»i ngưá»i chỉ gá»i nữ ma đáng sợ này là Hồng Äăng Phu Nhân chứ không ai biết thân thế lai lịch cá»§a mụ. 
Thôi Huệ nhìn thư thư, ngỠvực nói rằng:  
- Muá»™i không tin! Hồng Äăng Phu Nhân Ãt ra cÅ©ng đã sáu bảy mươi tuổi, nhưng trong kiệu là má»™t trung niên phụ nhân má»›i ba mươi tuổi thôi... 
Thôi Mẫn không đáp, vẻ mặt càng trở nên ngưng trá»ng. 
Thôi Huệ thấy váºy nhÃu mày tá»± nhá»§:  
- Bất kể có phải là Hồng Äăng Phu Nhân hay không, lát nữa ta sẽ đấu vá»›i mụ má»™t xem ma đầu đó có lợi hại tá»›i đâu! NghÄ© Ä‘oạn hướng sang Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng và Thượng Quan Yến đưa tay làm hiệu. 
Thôi Mẫn cÅ©ng nói nhanh vá»›i ông cháu Võ Công Vá»ng mấy câu rồi tay cầm chắc trưá»ng kiếm quát to má»™t tiếng nhảy qua đầu bá»n hồng y tỳ nữ! Thôi Huệ, Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng và Thượng Quan Yến cùng tung ngưá»i nhảy theo. 
Có lẽ quyết định của Thôi Mẫn là đúng đắn nhưng tiếc rằng đã muộn. 
Khi nàng vừa nhảy lên thì chợt thấy hồng đăng bắt đầu di động, biến thành hàng chục hàng trăm chiếc xoay chuyển như chiếc đèn cù vây lấy mình. 
Thôi Mẫn quát lên, tay vung kiếm phát má»™t chiêu Cuồng Phong Tảo Diệp quét vào những ngá»n hồng đăng. 
Thế nhưng đó chỉ là ảo ảnh, trưá»ng kiếm chém vào khoảng không. 
Tuy không đánh trúng mục tiêu nhưng cÅ©ng tạo thành má»™t khoảng không phÃa trước, Thôi Mẫn liá»n lao ra... 
Ngay lúc đó lại có mấy ngá»n hồng đăng lướt tá»›i cản đưá»ng. 
Thôi Mẫn nổi giáºn, má»™t tay vung kiếm, tay kia thi triển Phất Vân Tụ đánh như bão táp vào những ngá»n đèn chặn đưá»ng, nhưng cho dù thân pháp nàng mau lẹ đến đâu, những ngá»n đèn phÃa trước Ä‘á»u kịp lánh Ä‘i thay vào những ngá»n khác. 
Thôi Mẫn là ngưá»i vẻ ngoài trầm tÄ©nh ôn hòa nhưng bên trong lại cao ngạo. Từ nhá», nàng được gia gia là Nhạc SÆ¡n Lão Nhân truyá»n thụ võ công thượng thừa, thân thá»§ không phải hạng tầm thưá»ng. 
Thế mà nay thi triển hết tuyệt há»c, tay phải kiếm, tay trái Phất Vân Tụ vẫn không đánh trúng đối phương, làm sao không tức giáºn? Nàng từng trải giang hồ không Ãt, cho dù năm bảy cao thá»§ nhất lưu cÅ©ng khó mà vây khốn được, đâu ngá» chỉ mưá»i sáu tên nha hoàn mà lợi hại đến thế? Khi quay lại nhìn, Thôi Mẫn càng thất kinh. 
Nguyên nhìn quanh không thấy ba ngưá»i Thôi Huệ, Võ Công Vá»ng và Thượng Quan Yến đâu cả. 
Bốn phÃa chỉ thấy vô số ngá»n hồng đăng cháºp chá»n phi vÅ© nhìn hoa cả mắt! Thôi Mẫn ân háºn nghÄ© thầm:  
- Biết váºy mình đừng rá»i xa há» thì hÆ¡n! Trong lòng càng giáºn, nàng láºp tức thi triển kiếm pháp thượng thừa như thần long hà thá»§y, tay trái Phất Vân Tụ váºn hết bản lÄ©nh gia truyá»n như mãnh hổ xuất sÆ¡n, kết hợp vá»›i độ lâm li, công thế vô cùng dÅ©ng mãnh. 
Thế nhưng những ngá»n hồng đăng chỉ giạt ra rồi lại vây vào, giống như váºt vô hình không sao chạm tá»›i được. 
Chẳng những thế mưá»i sáu ngá»n hồng đăng như sinh sôi nảy nở, biến thành trăm ngàn ngá»n vây khắp xung quanh. 
Tuy đối phương không há» xuất thá»§, chỉ dung ma thuáºt biến hóa, nhưng chỉ dùng ảo ảnh để mê hoặc cÅ©ng khiến cho đối phương tâm thần biến loạn cho đến lúc sức cùng lá»±c kiệt đưa tay chịu trói. 
Thôi Mẫn vừa xuất kiếm chặn hồng đăng tràn tới vừa kinh hãi nghĩ thầm:  
- Tình hình này cứ tiếp tục, mình không đủ sức duy trì trước sau gì cÅ©ng bị bắt thôi! Giữa lúc ấy, nàng chợt ngá»i thấy mùi hương thoang thoảng khiến thần trà lâng lâng, vô cùng dá»… chịu... 
Thiếu nữ ai chẳng thÃch hương thÆ¡m? Nhưng mùi hương ở đây đặc biệt, không chỉ làm ngưá»i ta ngây ngất mà thấm vào táºn tâm phế làm cÆ¡ thể rã rá»i, đầu óc bấn loạn. 
May rằng Thôi Mẫn đã có dá»± liệu trước, chỉ ngá»i thấy mùi hương khác thưá»ng láºp tức cảnh giác phong bế huyệt đạo, thân ảnh lao vút lên. 
Nào ngá» tráºn thức bố trà theo Bát quái môn nhưng bao hàm cả Lục hợp tráºn, cả má»™t khoảng không gian dày đặc hồng đăng đến chim bay không lá»t. 
Tuy Thôi Mẫn biết rõ nguy cÆ¡ nhưng do ngừng hô hấp nên đâu thể đổi khà biến công? Thấy trên đầu tầng tầng hồng đăng áºp tá»›i, nàng đành đáp xuống đất. 
Không lâu sau, quảng trưá»ng dịu lắng lại. 
Nhìn vào thấy mưá»i sáu tên hồng y nữ vẫn đứng thành phương vị Bát quái như cÅ©, tay giương cao hồng đăng như chưa có chuyện gì xảy ra, nhưng giữa tráºn là bốn ngưá»i nằm thiêm thiếp. 
Bốn ngưá»i đó chÃnh là Thôi Mẫn, Thôi Huệ, Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng và Thượng Quan Yến. 
Mưá»i sáu tên tì nữ bá» mặc đối phương nằm giữa quảng trưá»ng theo thứ tá»± quay lại đứng thành hai hàng hai bên kiệu như cÅ©. 
Hai tên đàn chá»§ Äặng Hạo, Lý Thu SÆ¡n thấy đại công đã thành, trong lòng mừng khôn xiết đến trước kiệu cúi đầu bái tạ rồi nhìn sang Trác Äại Cương ra lệnh:  
- Các ngươi đến trói chúng lại mang Ä‘i! Trác Äại Cương cúi mình "Dạ" má»™t tiếng, khoát tay ra hiệu cho Tần Trà và hai tên thá»§ hạ bước vá» phÃa bốn ngưá»i Ä‘ang nằm bất động. 
Nhưng má»›i bước được mấy bước, nhìn lên chợt thấy bên cạnh bốn ngưá»i đã xuất hiện má»™t thiếu niên không biết đến từ lúc nào... 
Thiếu niên má»›i mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi, mày kiếm mắt sao, mình báºn thanh y, lưng Ä‘eo Ä‘oản kiếm, tay cầm má»™t chiếc đàn tỳ bà, dáng vẻ có phần kiêu ngạo. 
Thiếu niên nhìn Trác Äại Cương hất hàm há»i:  
- Các ngươi là lÅ© cưá»ng đạo tá»± xưng là Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a chứ gì? Trác Äại Cương dừng lại, đưa mắt kinh ngạc nhìn đối phương không đáp. 
Thiếu niên nói tiếp:  
- Ná»a đêm các ngươi lừa ngưá»i khác tá»›i đây để ám toán hại ngưá»i. Nay công tá» cá»§a ta đã sắp tá»›i, xét rằng các ngươi má»›i vi phạm lần đầu nên tha mạng. Nhanh cút hết khá»i đây Ä‘i! Nói xong phất tay dáng vẻ rất trịch thượng. 
Chỉ má»™t tên thư đồng mà khẩu khà lá»›n như váºy sao? Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo, Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n được coi là những nhân váºt có đầu có mặt trong giang hồ, có lý đâu lại câu chấp vá»›i má»™t tên thư đồng để làm mất Ä‘i thân pháºn? Nhưng Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi chức vị chỉ là hương chá»§, không chịu nổi quát lên:  
- Tiểu tá»! Sao ngươi không chịu giương mắt mà xem mình Ä‘ang ở chá»— nào và đứng trước mặt ai mà la lối há»—n láo như váºy? Thanh y thiếu niên trừng mắt quát lại:  
- Cẩu tặc kia! Ngươi gá»i ai là tiểu tá»? Thiếu gia cần phải giáo huấn ngươi má»™t tráºn má»›i được. 
Lá»i vừa dứt đã lao tá»›i đánh liá»n. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi chỉ thấy mắt hoa lên thì đã nghe "Bốp! Bốp" hai tiếng, đưa tay ôm lấy mặt rú lên Ä‘au đớn. 
Nhìn lại, thấy trên mặt tên hương chá»§ sưng vù, hai má hằn rõ mưá»i vết ngón tay đỠlá»±ng. 
Tháºt là chuyện bất khả tư nghị! Tên thư đồng hành động cá»±c nhanh, đừng nói Thiệu Nhất Phi mà đến cả Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo và Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n đứng ngay sá» sá» bên cạnh mà vẫn không thấy rõ đối phương xuất thá»§ như thế nào. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi cÅ©ng được coi là cao thá»§ nhất lưu trong giang hồ, trước bàn dân thiên hạ mà bị má»™t tên thư đồng lăng nhục thì chịu sao nổi? Hắn vung cây Tháºp ác Ä‘oạt bổ xuống, miệng quát:  
- Tiểu tỠnộp mạng... 
Nhưng tiếng "Nộp mạng" chưa dứt thì lại rú lên:  
- Ui chao! Má»i ngưá»i nhìn lại, hóa ra Thiệu Nhất Phi chẳng lấy được mạng đối phương đâu, chỉ thấy trên má lại nháºn thêm hai cái tát nữa! Hai cái tát này còn Ä‘Ãch đáng hÆ¡n trước. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi bị báºt lại ba bước lảo đảo hồi lâu má»›i đứng vững được! Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a đứng gần đó, thấy Thiệu Nhất Phi bị thiệt thòi liá»n vung Ä‘ao xông tá»›i. 
Tên thư đồng cưá»i nói:  
- Hô hô! Bá»n cẩu tặc lại muốn nếm khổ đầu nữa! Hắn chưa nói xong thì Ä‘ao đã bá» xuống rồi, đành ôm chặt cây đàn nhảy tránh sang bên. 
Trác Äại Cương vừa chém má»™t Ä‘ao không trúng chưa kịp thu chiêu chợt thấy trước mặt bóng ngưá»i lóe lên, còn chưa biết sá»± thể ra sao thì lại bị má»™t cái tát như trá»i giáng ngã xuống lăn Ä‘i mấy vòng, miệng phun ra má»™t bãi máu lẫn mấy chiếc răng. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi tuy má vẫn đỠbừng nhưng thá» váºn công thấy chưa bị thương, gầm lên má»™t tiếng như thú dữ vung Tháºp Ãc Äoạt xông vào. 
Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a ba tên thì Cung Trưá»ng Thắng đã bị trúng roi cá»§a Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng còn chữa thương, lão đại Trác Äại Cương còn nằm lăn ra chưa dáºy nổi, còn má»™t mình Tần Trà liệu sắc khó địch lại còn đứng ngây ra nhìn Thiệu Nhất Phi đã nhảy vào. 
Thế là hai tên vây lấy thư đồng tấn công kịch liệt. 
Lát sau Trác Äại Cương cÅ©ng bò dáºy tham gia vào cuá»™c chiến. 
Giữa lúc tráºn chiến Ä‘ang sôi nổi thì má»™t nhân ảnh từ trong rừng lướt tá»›i hiện trưá»ng. 
Äó cÅ©ng là má»™t tên thư đồng khác, trang phục, tuổi tác, vóc dáng hoàn toàn giống như tên Ä‘ang đánh vá»›i Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a và Thiệu Nhất Phi, nhưng trên tay không phải cây đàn tì bà mà là má»™t thanh cổ kiếm! Tên này lướt mắt nhìn khắp đấu trưá»ng rồi hướng vá» phÃa tên thư đồng Ä‘ang bị vây há»i:  
- Cầm Nhi! Ngươi đánh lá»™n vá»›i ai thế? Thư đồng được gá»i là Cầm Nhi má»™t tay ôm đàn, chỉ còn lại má»™t tay nhưng đánh vá»›i ba cao thá»§ vẫn ung dung không chút sợ hãi. 
Nghe há»i, hắn chợt nhằm Tần Trà đánh má»™t chưởng bức lùi lại rồi lướt mình nhảy ra khá»i vòng chiến, cưá»i rúc rÃch nói:  
- Kiếm Nhi! Ngươi đến vừa hay! Bá»n cưá»ng đạo này định hại ngưá»i. Ngươi nhìn xem, bốn ngưá»i nằm ở đây có phải chúng ta vừa gặp lúc chiá»u ở Nhạc Dương Lâu không? Kiếm Nhi cúi xuống nhìn, quả nhiên nháºn ra đó chÃnh là bốn ngưá»i lúc chiá»u mình đã trông thấy ở Nhạc Dương Lâu. 
Hắn nhÃu mày nghÄ© ngợi chốc lát rồi bước đến gần. 
Bấy giá» Trác Äại Cương, Tần Trà và Triệu Nhất Phi lại vây lấy Cầm Nhi tiếp tục tấn công. 
Lát sau Cung Trưá»ng Thắng Ä‘iá»u trị xong vết thương nhẹ ở vai cÅ©ng bước ra gia nháºp vào cuá»™c chiến. 
Thấy Kiếm Nhi bước đến gần bá»n Võ Công Vá»ng, bốn ngưá»i Ä‘ang nằm bất tỉnh, Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n định nhảy ra chặn lại nhưng Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo xua tay ngăn lại nói:  
- Không cần đâu! Kiếm Nhi cúi xuống Ä‘iểm vào mấy chá»— huyệt đạo trên ngưá»i Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng. 
Nên biết bốn ngưá»i này bị thương không phải do bị Ä‘iểm huyệt mà chÃnh vì nhiá»…m phải má»™t thứ mê hương tẩm trong khăn cá»§a bá»n hồng tỳ nữ có tên là Nhiếp Hồn Bạc, muốn cứu được thì chỉ có cách uống giải dược đặc chế cá»§a Hồng Äăng Phu Nhân mà thôi. 
Kiếm Nhi loay hoay giải huyệt đạo cho Thiết Bối Thương Cù một lúc mà vẫn không tỉnh, ngạc nhiên thầm nghĩ:  
- Làm sao thá»§ pháp giải huyệt độc môn cá»§a công tá» mà vẫn vô hiệu? Hay những ngưá»i này trúng phải loại tà môn gì? Bấy giá» Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n má»›i bước ra chỉ chiết phiến vào mặt Kiếm Nhi nói:  
- Tiểu tá»! Ngươi là thứ gì mà dám tá»›i đây nghênh ngang như thế? Kiếm Nhi trả lá»i tỉnh queo:  
- Thứ nhất, thiếu gia đến cứu những ngưá»i bị lÅ© cưá»ng đạo các ngươi làm hai. Thứ hai, không được gá»i thiếu gia là tiểu tá», nghe rõ chưa? ÄÆ°á»ng đưá»ng là má»™t vị đàn chá»§ Thiên Lý Giáo lại bị má»™t tên thư đồng giỡn mặt như thế, chịu làm sao nổi? Lý Thu SÆ¡n liá»n gầm lên:  
- Tiểu tá» ngươi muốn chết? Dứt lá»i chiết phiến Ä‘iểm tá»›i. 
Kiếm Nhi nhướn mày há»i:  
- Ngươi muốn đánh lộn với thiếu gia sao? Rồi lách mình tránh đi. 
Lý Thu SÆ¡n thấy má»™t chiêu không trúng càng tức lại xông vào, chiết phiến xuất liá»n hai chiêu Thiên Phong Tản Vân và Phi Äoản Lưu Trưá»ng quét tá»›i như bão táp. 
Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n thá»§ pháp không cháºm, lại Ä‘ang cÆ¡n ná»™ khà xung thiên muốn đánh chết ngay đối phương cho hả giáºn, vì thế chiêu phát ra mang đầy uy lá»±c. 
Chỉ thấy cây Bạch kim chiết phiến Ä‘iểm tá»›i ngàn vệt như sao nhằm vào các yếu huyệt trên khắp ngưá»i Kiếm Nhi. 
Tên thư đồng một tay vẫn ôm cây cổ kiếm, chỉ dùng tay phải kháng cự lại, nhưng chỉ chưởng cùng xuất, đâm, điểm, chém, chặn chẳng thua gì có thần binh lợi khà trong tay, linh hoạt vô cùng. 
Chẳng những hắn không bị bức vào thế hạ phong mà trái lại, thần thái rất du nhàn, công nhiá»u thá»§ Ãt. 
Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n tÃnh tình cao ngạo, trong giang hồ quen thói hung hăng không coi ai ra gì, bởi thân pháºn là đàn chá»§ Thiên Lý Giáo ai không nghe danh đã mất vÃa? Thế mà nay đối phó vá»›i má»™t tên thư đồng vắt mÅ©i chưa sạch còn không thắng được thì còn đâu là danh dá»± nữa? Äá»™t nhiên lão váºn đủ công lá»±c lướt vào, chiết phiến hoa lên má»™t vòng rồi Ä‘iểm vào năm Ä‘iểm nhằm vào các yêu huyệt đối phương. 
Trong lúc Kiếm Nhi Ä‘ang báºn hóa giải thì Lý Thu SÆ¡n nhảy vút lên cao quay gáºp ngưá»i bổ xuống, Äoạt Hồn Phiến nhằm giữa đỉnh đầu tên thư đồng Ä‘iểm tá»›i. 
Kiếm Nhi má»™t tay đối địch, chỉ nhá» vào thân pháp huyá»n diệu còn tá»± biết công lá»±c kém đối phương. 
Nay thấy thế bổ đáng sợ như thế hắn đâu dám trực diện nghênh chiêu? Liên vội vàng nhảy tránh sang bên. 
Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n đã Ä‘oán trước rằng đối phương đương nhiên không dám tiếp chưởng vì công lá»±c kém mình. 
HÆ¡n nữa lão còn tÃnh kỹ, bởi vì tay trái báºn ôm kiêm chỉ còn tay phải đối địch, vì thế muốn tránh tất phải tránh sang trái. 
Vốn là tay lão luyện giang hồ, chiết phiến vừa Ä‘iểm ra ná»a chừng đã biến chiêu thành Mãn Thiên Phong VÅ©. 
Quả nhiên Lý Thu Sơn đoán không sai, Kiếm Nhi tránh vỠbên trái! Hắn vừa nhảy qua hai bước thân thể chưa kịp đứng vững thì thấy cây Bạch kim chiết phiến quét sang! Kiếm Nhi hốt hoảng kêu lên:  
- Ui chao! Äồng thá»i bổ ngưá»i xuống lăn Ä‘i mấy vòng. 
Tuy hắn phản ứng nhanh nhưng vẫn bị cây chiết phiến đánh sượt qua đầu làm băng đi một mảnh khăn và một mớ tóc. 
Kiếm Nhi từ khi theo công tỠđã bao giá» chịu thiệt thòi như thế? Vừa báºt ngưá»i đứng lên đưa tay sá» lên đầu thấy tóc xổ tung, hắn tức giáºn mặt đỠbừng. 
ÄÆ°a mắt nhìn sang Cầm Nhi, thấy tên này chá»n vá»n giữa bốn cao thá»§ như hồ Ä‘iệp xuyên hoa, đông má»™t chưởng, tây má»™t chưởng, dáng hết sức du nhàn chẳng khác gì Ä‘ang chÆ¡i trò Ä‘uổi bắt. 
Kiếm Nhi thấy thế càng tức giáºn kêu lên:  
- Cầm Nhi! Äừng giỡn vá»›i chúng nữa! Hãy sang đây giúp ta đánh chết tên cẩu tặc này! Vừa nói vừa rút phắt thanh Ä‘oản kiếm Ä‘eo ở sau lưng ra. 
Cầm Nhi nghe gá»i tung má»™t chưởng đánh lùi Cung Trưá»ng Thắng rồi nhảy ra khá»i vòng đấu nhìn sang há»i:  
- Kiếm Nhi! Ngươi vừa bị nếm khổ đầu sao? Bấy giá» hắn má»›i nháºn ra chiếc khăn trùm đầu Kiếm Nhi bị rách má»™t mảng lá»›n tóc xổ tung, cưá»i khanh khách há»i:  
- Äó là kiệt tác cá»§a ai thế? Kiếm Nhi trừng mắt quát:  
- Ngươi còn cưá»i được sao? Rồi chỉ sang Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n nói:  
- Tên cẩu tặc đó chứ còn ai nữa? Cầm Nhi thôi cưá»i, gáºt đầu nói:  
- ÄÆ°á»£c, ta sẽ giúp ngươi thịt hắn! Dứt lá»i rút Ä‘oản kiếm ra hướng sang Lý Thu SÆ¡n nói:  
- Bây giá» thì ngưá»i thá» nếm thá» thiếu gia má»™t kiếm! Lá»i vừa dứt, tay trái ôm đàn, tay phải giương kiếm đâm tá»›i Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n. 
Kiếm Nhi cÅ©ng láºp tức lao vào hợp công. 
Tên đàn chá»§ Huyá»n VÅ© đàn không dám khinh suất vá»™i xuất Bạch kiếm chiết phiến tiếp chiêu. 
Vừa rồi lão đấu vá»›i Kiếm Nhi chỉ có má»™t tay không đã khó khăn má»›i thắng được má»™t chiêu ná»a thức, huống chi bây giá» trong tay hắn có Ä‘oản kiếm lại thêm Cầm Nhi nữa? Lão má»›i giương chiết phiến ra đỡ thì hai thanh Ä‘oản kiếm đã rÃt lên đâm tá»›i, má»™t nhằm vào yết hầu, má»™t đâm tá»›i tâm phúc, thế kiếm vô cùng thần tốc. 
Lý Thu Sơn kinh hãi không dám tiếp chiêu vội vàng nhảy lui tránh. 
Hai tên thư đồng kiếm thuáºt tinh diệu, thân pháp kỳ ảo, phối hợp nhịp nhàng khiến Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n cho dù đã ra sức bình sinh cÅ©ng không sao giành được công thế phải bị động phòng thá»§ để giữ mình. 
Chỉ sau vài chục chiêu, tên đàn chá»§ từng nhiá»u năm làm mưa làm gió cả má»™t vùng nay chân rối tay loạn, bị bức lùi liên tiếp. 
Bá»™ y phục tú tài quý phái như thế nay ướt đẫm mồ hôi, bị kiếm đâm thá»§ng bảy tám lá»— rách bươm trông tháºt thảm hại! Hình như hai tên thư đồng không muốn lấy mạng đối phương mà chỉ trả thù cho tấm khăn trên đầu Kiếm Nhi bị rách, bởi vì chừng đó vết kiếm trên ngưá»i Lý Thu SÆ¡n, chỉ cần má»™t vài mÅ©i đâm sâu thêm chút nữa thì hắn đã phải ngã xuống rồi! Trong giang hồ vốn trá»ng danh tiếng. 
Má»™t vị Äoạn Hồn Phiến chẳng phải là hạng không tăm không tiếng trong giang hồ, nay bị hai tên thư đồng quần cho không còn má»™t manh giáp, nếu tiếng truyá»n ra giang hồ thì còn đâu là uy danh cá»§a Äoạt Hồn Phiến nữa? Nhưng trong tình thế này, dù khà uất đầy ruá»™t nhưng không đủ khả năng phản thá»§ được má»™t chiêu thì làm thế nào? Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi và Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a vừa rồi bị Cầm Nhi chÆ¡i trò mèo vá»n chuá»™t đã giáºn sôi lên. 
Sau đó Cầm Nhi bá» chúng chạy sang liên thá»§ vá»›i Kiếm Nhi để hạ nhục Äoạt Hồn Phiến Lý Thú SÆ¡n, cứ làm như đây chẳng phải là chuyện đánh nhau nghiêm túc có thể mất mạng mà chỉ là trò chÆ¡i trẻ nÃt! Bốn tên ná»™ khà xung thiên nghiến răng trợn mắt muốn xông sang băm nát hai tên thư đồng vô lá»… kia Ä‘i. 
Thế nhưng chúng Ä‘á»u biết tÃnh khà khó chịu cá»§a Lý Thu SÆ¡n, nếu chưa được lệnh cá»§a lão mà hành động thì không tránh khá»i bị trừng phạt. 
Huống chi bây giá» lão Ä‘ang bị đối phương lăng nhục Ä‘ang tức như thùng thuốc nổ muốn bung ra, lại có cả vị đàn chá»§ đầu tá»a Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo ở đó, chúng đâu dám tá»± tiện xuất thá»§? Còn Äặng Hạo, lúc đầu thấy Lý Thu SÆ¡n xuất thá»§, nghÄ© rằng má»™t vị đàn chá»§ mà Ä‘Ãch thân đối phó vá»›i má»™t tên thư đồng chưa ráo máu đầu chỉ sợ mất thân pháºn Ä‘i, nói gì đến chuyện không thắng? Vì thế lão cho rằng để bắt Kiếm Nhi, Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n chỉ cần bất quá vài chiêu là cùng! Thế mà ngỠđâu tình hình lại hoàn toàn trái ngược! Vá»›i kẻ dạn dày kinh nghiệm như Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo thì đã nháºn ra rằng nếu hai tên thư đồng muốn sát thương Lý Thu SÆ¡n thì lão đã ngã xuống từ lâu. 
Äặng Hạo tung hoành giang hồ đã mấy chục năm, kiến thức không phải là Ãt, thế mà quan sát hồi lâu vẫn không sao nháºn ra được hai tên thư đồng dùng kiếm pháp gì, võ công thuá»™c sư thừa môn phái nào. 
Càng nhìn, lão càng thấy kinh tâm! Cuối cùng không nén được, lão xông vào đấu trưá»ng quát lên:  
- Tiểu tá»! Tiếp lão phu má»™t chưởng! Dứt lá»i xuất cả hai chưởng đánh tá»›i Cầm Nhi. 
Tên này quay lại nói:  
- Ngươi già rồi mà cÅ©ng khoái đánh lá»™n nữa ư? Dứt lá»i lách mình sang bên, đồng thá»i đâm lại má»™t kiếm. 
Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo vốn đã biết thân thá»§ đối phương nên không ngạc nhiên khi thấy Cầm Nhi tránh chiêu và phản kÃch thần tốc như váºy. 
Lão "Hừ" má»™t tiếng hai nắm tay to lá»›n vung lên thi triển tuyệt há»c lừng danh giang hồ Phiên Thiên Ấn! Láºp tức chưởng thế như sÆ¡n, chưởng phong như bão ào ạt cuốn tá»›i Cầm Nhi. 
Nhưng Cầm Nhi dung chiến thuáºt tránh nặng tìm nhẹ, biết chưởng pháp đối phương lợi hại nên không nghênh chiêu mà thi triển thân pháp tuyệt luân tránh Ä‘i, cứ tránh được má»™t chưởng thì hoàn trả lại má»™t kiếm. 
Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n giảm bá»›t má»™t đối thá»§ nên áp lá»±c không còn như trước, dần dần lấy lại được bình thá»§. 
Bốn ngưá»i tạo thành hai cặp đấu quần đảo nhau ngay giữa miếu viện, chốc lát đã ba bốn mươi chiêu. 
Xét vá» công lá»±c, hai thư đồng má»›i mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi, cho dù có thần đồng thì thá»i gian khổ luyện bất quá bảy tám năm là cùng, đâu thể sánh nổi vá»›i Äặng Hạo và Lý Thu SÆ¡n đã qua bốn chục năm tu táºp? Vá» kinh nghiệm và chiến thuáºt, đương nhiên càng không thể sánh nổi vá»›i hai cao thá»§ lão luyện giang hồ. 
Chẳng qua chúng nhỠvào thân pháp linh diệu, kiếm pháp tinh thâm mà kết hợp vừa công vừa thủ nên mới cầm cự được lâu như thế. 
Trước sau qua gần trăm chiêu đấu, Äặng Hạo và Lý Thu SÆ¡n đâu không biết sở trưá»ng sở Ä‘oản cá»§a đối phương? Hai tên đàn chá»§ chừng như rất hiểu ý nhau, không xuất chiêu quyết định nữa mà gia tăng công thế quyết liệt hÆ¡n trước, khiến đối phương không tìm ra được cÆ¡ há»™i phản công nữa, thân pháp cÅ©ng mất Ä‘i sá»± linh diệu trước đây. 
Thế là Cầm Nhi và Kiếm Nhi mất đi thế chủ động để đối phương chiếm được thượng phong, dù thân pháp thần tốc đến đâu cũng không còn tác dụng áp đảo địch nhân được nữa. 
Qua bảy tám mươi chiêu, hai tên thư đồng đã bắt đầu kiệt sức. 
Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi và Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a thấy váºy trong lòng rất cao hứng cưá»i nói:  
- Xem ra hai tiểu tỠđó sắp tới số rồi!  
-oOo-
 
  
 
Hết hồi 4
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			 
			
				23-10-2008, 10:28 AM
			
			
			
		  
	 | 
 
	
		
		
		
			  | 
			
				
				  Nguyễn Gia Lão Tam 
				
				
			 | 
			  | 
			
				
					Tham gia: Jul 2008 
					Äến từ: Q4, TpHCM, VN 
					
					
						Bài gởi: 1,740
					 
                    Thá»i gian online: 33 phút 50 giây
                 
					
 
	Thanks: 2 
	
		
			
				Thanked 4 Times in 4 Posts
			
		
	 
					
					
					
					     
				 
			 | 
		 
		 
		
	 | 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Hồi 5    Kiệu Tiá»n Tứ Sát  
Äả tá»±: Mac Vinh Kha  
 
 
  
 
Trong lúc tráºn chiến Ä‘ang lịch liệt thì có má»™t nhân ảnh từ trong rừng cháºm rãi bước ra. 
Trừ bốn ngưá»i trúng dá»™c nằm bất tỉnh, các cao thá»§ cá»§a Tam NghÄ©a Há»™i và thuá»™c hạ cá»§a Hồng Äăng Phu Nhân Ä‘á»u chăm chú nhìn vào đấu trưá»ng nên không ai để ý đến. 
Äó là má»™t bạch y thư sinh tay phe phẩy chiết phiến, cất bước ung dung, miệng khẽ giá»ng ngâm: Äến cả khách tiên còn túy lúy Ngưá»i trần ai cưỡng được tá»u hương? Hỡi hỡi Mai lang say thá»a thÃch Bõ công bôn tẩu chốn tha phương! Thì ra đó là trang công tá» quà phái hồi chiá»u xuất hiện ở Nhạc Dương Lâu, chá»§ nhân cá»§a hai tên thư đồng Cầm Nhi và Kiếm Nhi. 
Bạch y thư sinh ra khá»i rừng đứng lại bên má»™t phiến đá khoanh tay đứng nhìn giống như Ä‘ang thưởng ngoạn cảnh sắc. 
ÄÆ°Æ¡ng nhiên chàng đã sá»›m nháºn ra hai tên thư đồng cá»§a mình Ä‘ang bị hai cao thá»§ cá»§a Thiên Lý Giáo đánh cho chân tay rối loạn, phải hết sức chống đỡ má»›i khá»i bị thương, nhưng khóe môi vẫn thấp thoáng nụ cưá»i. 
Hình như trong lòng chàng đang thầm nghĩ:  
- "Cầm Nhi, Kiếm Nhi thưá»ng ngày cao ngạo, chẳng phục ai, hôm nay để cho hai tên cưá»ng đạo đó trị cho má»™t tráºn cho bá»›t kiêu căng cÅ©ng tốt." Tình thế hai tên thư đồng càng lúc càng trở nên nguy hiểm. 
Tháºt ra, vá»›i thân pháp cá»§a chúng, việc thoát ra khá»i cuá»™c chiến để bảo toàn tÃnh mạng chẳng có gì là khó. 
Nhưng thiếu niên khà thịnh, thà chịu chết mấy ai chịu để mất thể diện, nhất là Ä‘iá»u đó ảnh hưởng đến sá»± uy danh cá»§a chá»§ nhân? Bạch y thiếu niên tuy nghÄ© váºy, nhưng khi thấy Cầm Nhi và Kiếm Nhi sắp lâm vào cảnh bại vong thì nổi giáºn nghÄ© thầm:  
- Hừ! Kẻ nào dám bức hiếp thư đồng cá»§a ta? Hai tên cưá»ng đạo này tháºt đáng bị trừng trị! Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n vừa tăng cưá»ng công kÃch làm đối phương hoàn toàn không còn cÆ¡ há»™i hoàn thá»§, vừa cưá»i "hắc hắc" nói:  
- Hôm nay ta không đánh chết tiểu tá» ngươi, thá» không làm ngưá»i! Dứt lá»i bạch kim chết phiến xuất chiêu sát thá»§. 
Äá»™t nhiên Kiếm Nhi quát to má»™t tiếng, thanh Ä‘oản kiếm bị áp chặt giữa trùng trùng phiến ảnh bá»—ng thoát được ra đỉm vào Kiên TÄ©nh huyệt cá»§a Lý Thu SÆ¡n. 
Tên đàn chủ trong lòng đang cao hứng, tin chắc mình sắp lấy mạng địch nhân thấy thế bỗng thất kinh. 
Tại sao lại xảy ra chuyện quái dị như kỳ tÃch như váºy chứ? Äang thúc thá»§ chịu chết, đột nhiên phát kỳ chiêu, hÆ¡n nữa rất lợi hại... 
Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n là tay giang hồ lão luyện nên chợt tỉnh ngá»™ ra rằng vừa rồi mình xuất thá»§, do quá tham công để lấy mạng đối phương nên đã lá»™ ra má»™t chá»— sÆ¡ hở, không ngá» tên tiểu tá» này nhìn ra và lợi dụng. 
Lão vá»™i lùi lại tránh kiếm rồi tiếp tục tấn công má»™t cách quyết liệt hÆ¡n, chá»›p mắt Ä‘iểm tá»›i mưá»i mấy phiến! Thế nhưng... 
- Vút! Vút! Lại hai kiếm nữa đâm xuyên qua chá»— sÆ¡ hở nhằm vào các yếu huyệt cá»§a Lý Thu SÆ¡n phản kÃch. 
Tên đàn chủ thấy thế rúng động cả tâm thần. 
Rõ ràng đối phương đã gần như sức cùng lá»±c táºn, chỉ chá» thần chết mang Ä‘i nữa mà thôi... 
HÆ¡n nữa, Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n dan dày kinh nghiệm, từng vào sinh ra tá» không Ãt, trải qua hàng trăm tráºn chiến, dù gặp phải những cao thá»§ lão luyện cÅ©ng khó mà có ngưá»i lợi dụng được những sÆ¡ hở như thế. 
Thư đồng này má»›i mưá»i lăm mưá»i sáu tuổi, chưa thể có nhiá»u kinh nghiệm như váºy, hÆ¡n nữa bị dồn vào thế hiểm, tay loạn mắt hoa, có lý đâu thấy được má»™t chút sÆ¡ hở rất nhá» cá»§a má»™t cao thá»§ dày dặn tráºn mạc như lão? Thá»±c tình bất cứ ai, dù võ há»c uyên thâm trác tuyệt đến đâu, khi đã công kÃch quyết liệt tất không tránh được có sÆ¡ hở. 
Tháºt là Ä‘iá»u bất khả tư nghị! Tất cả những ý nghÄ© đó diá»…n ra chỉ rtg chá»›p mắt. 
Mắt thấy hai chiêu kiếm đâm ra quá kỳ ảo và thần tốc, Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n không kịp đối phó đành thu chiêu nhảy lùi lại. 
Kiếm Nhi láºp tức giành lại được tiên cÆ¡. 
Nguyên vừa rồi Ä‘ang sa vào hiểm thế, Kiếm Nhi chợt nghe công tá» dùng tháºt Truyá»n Âm Nháºp Máºt chỉ Ä‘iểm cho mấy chiêu, lợi dụng sÆ¡ hở cá»§a đối phương mà xuất kiếm, quả nhiên thu được hiệu quả. 
NhỠba chiêu đó mà bức lùi địch nhân giành lại thế thượng phong, Kiếm Nhi hào khà tăng lên. 
Vừa bị đối phương bức hiếp đến thảm hại, có lý đâu bây giỠKiếm Nhi không biết lợi dụng cơ hội để phục thù? Thế là kiếm pháp phát huy uy thế đến độ lâm li, tấn công như vũ bão. 
Tuổi trẻ mau xuống sức, nhưng khi tinh thần phấn chấn thì cũng lại sức rất nhanh. 
Nhá» thân pháp kỳ ảo, kiếm thế thần tốc, lại có ngưá»i đúng sau chỉ Ä‘iểm, nên chỉ sau mấy chiêu, Kiếm Nhi hoàn toàn chiếm táºn tiên cÆ¡, bức đối phương liên tiếp lui lại, bị động đối phó. 
So vá»›i trước đây bị hai ngưá»i liên thá»§ vây công, tình thế lúc này cá»§a Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n chỉ e còn bị bi đát hÆ¡n. 
Lão nằm má»™ng cÅ©ng thể ngỠđược rằng chỉ trước sau mấy chiêu mà Kiếm Nhi giống như biến thành ngưá»i khác. 
Äang lùi, lão bất giác quay lại xem, thấy Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo tình cảnh cÅ©ng giống như mình: Ä‘ang phát huy ưu thế tấn công thì không hiểu tại sao lại sa vào bị động vất vả chống đỡ chiêu thức lợi hại và công thế áp đảo cá»§a Cầm Nhi. 
Hai cao thá»§ báºc nhất cá»§a Thiên Lý Giáo, thành danh mấy chục năm trong giang hồ mà thất thá»§ trước hai tên thư đồng công lá»±c kém xa mình, nói ra Ä‘iá»u này khiến chòng ta khó mà tin được. 
- Pháºp! Trong chốc lát phân thần, Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n bị má»™t kiếm đâm trúng vào cánh tay phải làm máu xối ra! Tên đàn chá»§ Huyá»n VÅ© Äàn suýt nữa đánh rÆ¡i Bạch Cốt Chiết Phiến, kinh hoảng lùi lại. 
Chợt nghe "Ko... Ong" má»™t tiếng, đó là Hồng Äăng Phu Nhân phát ra ngá»c khà từ trong kiệu. 
Tiếp đó nhân ảnh tiến tá»›i đấu trưá»ng, chÃnh là bốn hắc y phụ nhân mặt mÅ©i cá»±c kỳ xấu xà khiêng kiệu. 
Phụ nhân đi đầu cất tiếng ồm ồm nói:  
- Phu nhân có lệnh má»i hai vị đàn chá»§ tạm thá»i nghỉ ngÆ¡i. 
Lại vang tới một mệnh lệnh khác:  
- Cầm Nhi, Kiếm Nhi các ngươi mau lùi lại. 
ChÃnh là thanh âm cá»§a bạch y thư sinh. 
Giá»ng chàng không cao nhưng vang ra đấu trưá»ng nghe rất rõ. 
Hai tên thư đồng láºp tức bá» Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo và Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n lùi lại. 
Äến lúc đó Äặng Hạo và Lý Thu SÆ¡n má»›i có thá»i gian nhìn kỹ xem ngưá»i gá»i mình là ai. 
Nguyên đó là bốn vị khiêng kiệu cho Hồng Äăng Phu Nhân, được gá»i là Kiệu Tiá»n Tứ Sát. 
Nói đến Kiệu Tiá»n Tứ Sát thì trên giang hồ chẳng ai không biết. 
Từ hai ba mươi năm trước, danh hiệu đó đã làm chấn động võ lâm, cao thá»§ hắc bạch lưỡng đạo nghe tiếng Ä‘á»u kinh hồn táng đởm. 
Nguyên bốn ngưá»i này là thư muá»™i song sinh, nhưng tạo hòa trá»› trêu cho há» có cùng khuôn mặt xấu vô tá»· không sao diá»…n tả được. 
Sau khi bắt đầu có ý thức, há» dần dần mặc cảm vá»›i Ä‘á»i, từ tá»± sinh ra yếm thế. 
Lớn dần thứ tình cảm đó càng phát triển biến thành lòng căm ghét thế nhân, tâm địa trở nên độc ác. 
Tai há»a oá» chá»— cả bốn thư muá»™i luyện thành võ công thượng thặng, do lòng căm ghét thế nhân mà chỉ cần thấy ngưá»i nào không thuáºn nhãn, hành động cá»§a ai không vừa ý làgiet1 không tha, bất luáºn ngưá»i đó là thưá»ng nhân hay là ngưá»i trong giang hồ. 
Bởi thế các cao thá»§ cả hắc bạch lưỡng đạo nghe tiếng Kiệu Tiá»n Tứ Sát là siêu hồn lạc phách, tránh xa không ai dám đến gần. 
Thá»±c ra mấy chục năm trước bốn nhân váºt này con chưa có danh hiệu là Kiệu Tiá»n Tứ Sát mà ngưá»i ta gá»i sau lưng là Hà Äông Tứ Quái. 
Trác hiệu này không phải vì bốn thư muá»™i có quê quán hay phạm vi hoạt động ở Hà Äông mà chÄ© mượn tÃch "Sư Tá» Hà Äông" để ám chỉ sá»± hung dữ độc ác cá»§a há». 
Vá» nguồn gốc võ công, ngưá»i ta đồn rằng Hà Äông Tứ Quái từ nhỠđược má»™t dị nhân truyá»n thụ nên rất cao cưá»ng và độc đáo quái dị nhưng không ai biết rõ lai lịch cá»§a há». 
Tháºm chà sợ rằng chÃnh ngay Hà Äông Tứ Quái cÅ©ng chưa chắc đã biết rõ thân thế lai lịch cá»§a mình. 
Trước đây Hà Äông Tứ Quái vốn hoạt động độc láºp, nhưng có lần giết chết Tứ Äại Kiếm Thá»§ cá»§a phái Nga Mi nên bị phái này truy lùng ráo riết không còn nÆ¡i láºp túc má»›i phải đến nương nhá» Hồng Äăng Giáo. 
Lúc này Hồng Äăng Giáo thế lá»±c đã khá mạnh, Hồng Äăng Phu Nhân là ngưá»i có nhiá»u dã tâm, tìm cách mở rá»™ng thanh thế. 
Hà Äông Tứ Quái đầu nháºp vào láºp tức được trá»ng dụng, trở thành trợ thá»§ đắc lá»±c nhất cho ma nữ này. 
Hà Äông Tứ Quái từ đó cáºy thế Hồng Äăng Giáo mà tác oai tác quái còn hÆ¡n trước, gây nên không biết bao nhiêu tai há»a cho giang hồ. 
CÅ©ng từ đó, trác hiệu Hà Äông Tứ Quái vẫn còn lưu truyá»n mãi trên giang hồ, kết hợp vá»›i biệt hiệu thứ hai tuy có mỹ miá»u nhưng không kém phần đáng sợ. Kiệu Tiá»n Tứ Sát càng mang âm hưởng cá»§a sá»± chết chóc nghe còn đáng sợ hÆ¡n. 
Sau này trưởng lão cá»§a các môn phái liên thá»§ đại phá Hồng Äăng Giáo, nhưng Hồng Äăng Phu Nhân lá»t lưới, từ đó mụ ta tiêu danh bặt tÃch, Kiệu Tiá»n Tứ Sát cÅ©ng không thấy xuất hiện trên giang hồ nữa. 
Lần này Hồng Äăng Phu Nhân đột ngá»™t xuất hiện, hÆ¡n nữa còn đảm nhiệm chức vụ phó giáo chá»§ trg Huyá»n Nữ Giáo, Kiệu Tiá»n Tứ Sát cÅ©ng theo mụ ta xuất thế. 
Vì thá»i gian gầm đây Thiên Lý Giáo và Huyá»n Nữ Giáo có quan hệ rất máºt thiết nên Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo và Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n thân là đàn chá»§ Thiên Lý Giáo nên biết rõ Ä‘iá»u này. 
Thấy Kiệu Tiá»n Tứ Sát xuất thá»§, hai ngưá»i đành nói mấy câu chữa thẹn rồi đứng lùi lại. 
Lúc đó Cầm Nhi và Kiếm Nhi nghe lệnh bạch y thư sinh cÅ©ng lui vá», nhưng má»i được vài bước đã thấy hắc ảnh lóe lên trước mặt rồi má»™t giá»ng ồm ồm quát:  
- Các ngươi định Ä‘i đâu? Äồng thá»i má»™t cá»— kình lá»±c rất mạnh đánh áºp lá»i làm cả hai không trụ nổi báºt lùi lại ba bước. 
Hai tên thư đồng định thần nhìn lại, thấy vây quanh là bốn hắc y phụ nhân mặt mÅ©i xấu xà vô tỉ, Ä‘ang nhìn mình vá»›i nụ cưá»i Ä‘anh ác. 
Cầm Nhi tức giáºn quát lên:  
- Bốn tên quỉ dạ xoa kia muốn làm gì? Ba tiếng "quỉ dạ xoa" đã phạm vào Ä‘iá»u đại kỵ cá»§a Kiệu Tiá»n Tứ Sát. 
Má»™t phụ nhân dang trước cưá»i "hắc hắc" nói:  
- Tiểu tá»! Chắc ngươi còn chưa nghe nói đến bốn vị lão lão chúng ta là ngưá»i nhuu thế nào chứ gì? Kiếm Nhi cất giá»ng khinh khỉnh:  
- Thiếu gia chẳng cần biết các ngưá»i là ngưá»i thế nào. Muốn động thá»§ thì cà bốn cứ xông vào cả Ä‘i! Phụ nhân phÃa trước quát lên:  
- Tiểu từ! Ngươi dám hỗn láo với ta sao. Mau quỳ xuống mà chịu trừng trị! Kiếm Nhi "hừ" một tiếng nói:  
- Thiếu gia không tin các ngươi có bản lĩnh thần thông gì ghê gớm mà bắt thiếu gia quỳ gối! Nói xong đưa tay định rút đoản kiếm... 
Lão phu nhân lạnh giá»ng:  
- Tiểu tá»! Chỉ cần ngươi rút binh khà là mất mạng ngay! Lá»i vừa dứt, Kiếm Nhi đã cảm thấy má»™t luống kình phong đẩy báºt lên rồi cuốn lùi lại phÃa sau. 
Kiếm Nhi vốn luyện thành khinh công thặng thừa nên dù bị cuốn lên không cÅ©ng không chút hoảng sợ, liá»n váºn công đổi khà dá»±a theo kình phong lướt Ä‘i chừng ba trượng thì nhẹ nhàng đáp xuống đất bình yên vô sá»±. 
Nhưng hắn vừa đáp xuống thì hai bên tai vang lên giá»ng nói ồm ồm:  
- Tiểu tá»! Quả tháºt ngươi cón có má»™t chút bản lÄ©nh... 
Vừa lúc đó Kiếm Nhi chợt cảm thấy bị ngưá»i chá»™p trảo trúng vai Ä‘au buốt, hắn cố giãy giụa để thoát ra. 
Giá»ng ồm ồm lai cất lên:  
- Ngươi còn giãy giụa ư? Cút Ä‘i! Liá»n đó Kiếm Nhi bị má»™t lão phụ nhân nhấc bổng lên, ném cao như má»™t quả cầu! Nhưng má»›i bay Ä‘i hai trượng thì bị má»™t luồn kình lá»±c khác đánh báºt ra, cứ thế tiếp diá»…n mãi... 
Cầm Nhi thấy bằng hữu bị nhục, trừng mắt nhìn lão phụ nhân vừa xuất thá»§ tức giáºn quát lên:  
- Quỷ dạ xoa... 
Äồng thá»i nhún mình lao lên định cứu Kiếm Nhi. Nhưng chân vừa rá»i khá»i mặt đất thì lại bị kình lá»±c đẩy Ä‘i... 
Hai tên thư đồng bị bốn lão phụ nhân đứng bốn góc dùng lá»±c chuyá»n cho nhau như hai trái cầu! Cầm Nhi và Kiếm Nhi không sao phản kháng được, bị chuyá»n qua chuyá»n lại trên không cho đến khi đầu váng mắt hoa, chỉ biết ôm chặt cây đàn và bao kiếm cá»§a công tỠđể lỡ rÆ¡i xuống không bị gãy mất. 
Äá»™t nhiên vang lên tiếng quát:  
- Dừng lại! Tiếng quát như sấm rá»n chấn động cả không gian, Kiệu Tiá»n Tứ Sát cảm thấy tai ong ong muốn vỡ. 
Chúng Ä‘á»u nháºn ra đó là công phu Sư Tá» Hống tối thặng cá»§a Pháºt môn, giáºt mình dừng tay lại. 
Cầm Nhi và Kiếm Nhi bị chuyá»n qua chuyá»n lại như quả cầu đã ù tai chóng mặt không sao chịu ná»—i, lợi dụng đối phương dừng lại vá»™i vàng đỠmá»™t hÆ¡i chân khà xoay ngưá»i váºn công Thiên Cân Trụy đáp xuống đất. 
Chá»›p mắt nhìn lại, thấy má»™t vị thiếu niên thư sinh báºn áo bạch y, chừng hai mươi tuổi, mày kiếm mắt sao, tay phe phẩy chiết phiến, diện mạo anh nhi tuấn tú, dáng phong dáºt tiêu tá»u, xứng là má»™t báºc anh tài. 
Äó không phải là công tá» cá»§a chúng thì cón ai? Bạch y thư sing quet ánh mắt sáng quắc nhìn Kiệu Tiá»n Tứ Sát, cất giá»ng sang sảng nói:  
- Kẻ nào dám cản trở thư đồng của ta? Thanh âm tuy không lớn nhưng chứa đầy uy lực. 
Kiệu Tiá»n Tứ Sát đâu phải những nhân váºt tầm thưá»ng? Chúng đã tung hoành trên giang hồ mấy chục năm, cao thá»§ võ lâm bá» mình dưới tay chúng có tá»›i hàng trăm, đâu coi thiếu niên trước mặt vào đâu? Thế nhưng ngưá»i này từ đâu đến, xuất hiện như thế nào, chúng không thấy rõ. HÆ¡n nữa, vá»›i công phu Sư Tá» Hống chứng tá» thiếu niên này trông vẻ ngoài yếu nhược như thế nhưng tất có ná»™i công thâm háºu, hẳn là má»™t báºc háºu bối anh tài cá»§a má»™t môn phái danh gia nào đó... 
Tên đầu tá»a trong bốn lão phụ nhân cưá»i hắc hắc hai tiếng, đôi môi dày thâm xịt cong lại lá»™ vẻ coi thưá»ng, cố mở đôi mắt tam giác, cất giá»ng ồm ồm nói:  
- Thiếu niên nhân! Ngươi là môn hạ cá»§a ai? Äối vá»›i Kiệu Tiá»n Tứ Sát chúng ta sao dám ăn nói thiếu lá»… độ như váºy? Thiếu niên thư sinh nhướn mày đáp:  
- Cái đó ngươi không xứng há»i! Äã dám bức hiếp thư đồng cá»§a ta, chứng tá» các ngươi còn có chút bản lÄ©nh. Nhưng bổn công tỠđây không chấp, hãy gá»i chá»§ nhân các ngươi ra đây lý luáºn. 
Chàng nói vá»›i giá»ng trầm tÄ©nh, dáng vẻ ung dung, tay phất chiết phiến, không thèm ngưá»i đối thoại vá»›i mình. 
Kiệu Tiá»n Tứ Sát tung hoành giang hồ mấy chục năm, ai trông thấy mà chẳng cúi đầu, nhất nhất xưng là "lão tiá»n bối"? Chúng chưa bao giá» gặp phải má»™t kẻ ương ngạnh như thế này? Bạch y thư sinh thân hoài tuyệt nghệ, nhưng bất quáchỉ là má»™t tiểu tá» chưa ráo máu đầu mà dám ngông nghênh như váºy, sao không làm chúng tức nổ ruá»™t? Hắn là kẻ mất trÃ? Hay vừa ăn phải gan hùm máºt gấu gì? Lão phu nhân đầu tá»a trong Kiệu Tiá»n Tứ Sát quát lên:  
- Tiểu tá» muốn chết! Dứt lá»i chồm tá»›i, hay tay xòe mưá»i vuốt sắc như vuốt hổ chá»™p tá»›i mặt và ngá»±c cá»§a bạch y thiếu niên. 
Ba phụ nhân khác cũng vây lại. 
Chợt nghe "bịch" một tiếng, một nhân ảnh bay lên không băn 1 ra tới ba trượng, rơi xuống đất. 
Má»i ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn lại má»i nháºn ra ngưá»i bị cuốn Ä‘i chÃnh là phụ nhân đầu tá»a trong Kiệu Tiá»n Tứ Sát. 
Ba lão phụ xấu xà kia ngây mặt nhìn thiếu niên, không thấy chàng xuất thủ gì cả thế mà đại thư lại chịu thiệt thòi như thế. 
Ba ngưá»i đứng ngây ra má»™t lúc rồi cùng thét to má»™t tiếng, từ ba hưá»ng khác nhau lao bổ vào bạch y thiếu niên. 
Chàng nhếch môi cưá»i nhạt nói:  
- Thì ra các cũng chỉ là loại lục lâm thảo khấu mà thôi. 
Vừa nói, chân vẫn đứng nguyên vị, tay trái đưa lên ngang ngực, tay phải đưa chiết phiến lên phất một vòng. 
Kình khà láºp tức nổi lên. 
Ba lão phụ nhân thấy đại thư bị đánh bay xa hÆ¡n tá»›i ba trượng, trong lòng tức giáºn nhưng cÅ©ng cảnh giác nên váºn ná»™i bảy tám thành công lá»±c liên thá»§ tấn công. 
Hợp lá»±c cá»§a ba đại nữ ma lại công kÃch từ ba phÃa, uy lá»±c như thế nào không nói cÅ©ng biết. 
Lại nghe "Bịch! Bịch! Bịch! ", ba hắc y phụ nhân bị kình phong đánh báºt lại, thế bổ tá»›i đã nahnh, nhưng bị đẩy báºt lại còn nhanh hÆ¡n gấp bá»™i. 
Phu nhân đầu tá»a bắn Ä‘i xa ba trượng nhưng nhá» thân thá»§ cao cưá»ng nên không ngã, thấy ba lão nuá»™i cÅ©ng bị bức lùi liá»n nghiến răng gầm lênmt tiếng. 
Vẻ mặt của mụ vốn đã xấu xà đến phát tởm (thiếu 2 trang) ... Faq3m trong nhângian! Bạch y thư sinh không đáp. 
Hồng Äăng Phu Nhân quay sang Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo và Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n nói:  
- Hai vị đàn chá»§ hành sá»±, nhưng hôm nay đã gặp vi Mai Tam Công Tá» thì thôi váºy. 
Chuyện đó sẽ tÃnh sau. 
Äặng Hạo và Lý Thu SÆ¡n vừa táºn mắt chứng kiến vi Mai Tam công Tá» chỉ má»™t chiêu đã đánh bay Kiệu Tiá»n Tứ Sát tá»›i mấy trượng. 
Công phu thần kỳ như thế, chúng làm sao mà đương nổi? Ngay cả Hồng Äăng Giáo Chá»§ danh lừng thiên hạ, thiện là Hồng Äăng Phu Nhân, phó giáo chá»§ Huyá»n Nữ Giáo mà còn muốn rút êm, thì chúng còn nói gì nữa? Cả hai tên bước đến trước kiệu cúi mình nói:  
- Phu nhân đã sai bảo thế, chúng tôi đâu dám không tuân lệnh? Hồng Äăng Phu Nhân "Ừm" má»™t tiếng, hướng sang bá»n hồng y thiếu nữ xách hồng Ä‘ang đứng hai bên kiệu nói:  
- Các ngươi hãy đem giải dược đưa cho hai vị tiểu ca đó rồi chúng ta đi! Một tên hồng y thiếu nữ đứng đầu rút từ thắt lưng một túi gấm dốc ra một gói nhỠném cho Cầm Nhi nói:  
- Cầm lấy! Bá» vào mÅ©i ngá»i rồi tá»± khắc sẽ khá»i. 
Cầm Nhi không ngá» sá»± việc lại kết thúc má»™t cách ổn thá»a và ching1 vánh đến như thế, giÆ¡ tay tiếp lấy gói thuốc giải, mà mặt vẫn còn ngÆ¡ ngác. 
Má»™t tiếng lệnh phát ra, Ä‘oàn hồng y thiếu nữ tay xách hồng đăng quay lại, hướng ra cá»a miếu. 
Bấy giá» rém kiệu má»›i từ từ rá»§ xuống, Kiệu Tiá»n Tứ Sát nhấc kiệu lên vai, bước hành vân lưu thá»§y, Ä‘uổi theo Ä‘oàn hồng đăng. 
Phút chốc Ä‘oàn ngưá»i xa khuất vô tÃch vô ảnh. 
Äến khi đó nhìn lại thì Phiên Thiên Ấn Äặng Hạo, Äoạt Hồn Phiến Lý Thu SÆ¡n và Phốc Thiên Äiêu Thiệu Nhất Phi đã Ä‘i mất từ lúc nào rồi, cả Äá»™ng Äình Tam NghÄ©a cùng bá»n thá»§ hạ cÅ©ng chuồn hết, không còn má»™t tên. 
Trong miếu viện chỉ còn lại ba chá»§ tá»› Mai Tam Công Tá» và bốn ngưá»i trúng độc vẫn nằm hôn mê bất tỉnh. 
Kiếm Nhi vẻ mặt đầy đắc ý nhìn Cầm Nhi cưá»i nói:  
- Hắc hắc! Công tá» chúng ta vừa má»›i xuất thá»§ má»™t chiêu đã làm chúng nó hoảng sợ chạy són cả ra... Chúng trao cho ngươi giải dược đó không biết là tháºt hay giả? Cầm Nhi đáp:  
- Thế nào? Ngươi cho rằng chúng dám lừa chúng ta, cho thuốc giả ư? Chuyện này chưa biết chừng... Tháºm chà có khi chúng còn lừa, cho thêm độc dược cÅ©ng nên. 
Kiếm Nhi nhÃu mày há»i:  
- Thế nào? Cầm Nhi làm ra vè kẻ cả:  
- Chứ sao? Loại ma đầu khi bà thế, không thắng nổi ngưá»i khác, thưá»ng dùng ngụy kến đó. Chỉ nhìn dáng vẻ lẳng lÆ¡ dâm đảng cá»§a yêu phụ cÅ©ng biết ngay đó là hạng ngưá»i chẳng ra gì. 
Mai Tam Công Tá» xưa nay chưa từng đạp nháºp vào giang hồ, hôm nay má»›i phá lệ Ä‘i viá»…n du má»™t lần nên làm sao biết được Hồng Äăng Phu Nhân? Nhưng là ngưá»i thân hoài tuyệt há»c nên nhìn qua ánh mắt như Ä‘iện, chàng cÅ©ng biết ngưá»i này là ná»™i gia cao thá»§ không dá»… đối phó. 
Nghe hai tên thư đồng đàm luáºn, chàng cưá»i nói:  
- Trong giang hồ nhân thượng hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên. Các ngươi không được coi thưá»ng ngưá»i ta như thế. Hôm nay động thá»§, chưa nói đến phu nhân trong kiệu, chỉ riêng bồn lão phụ nhân đó thân thá»§ cÅ©ng không phải bình thưá»ng đâu. 
Hai tên thư đồng nÃn lặng, nhưng trong lòng còn chưa phục. 
Mai Tam Công TỠnói tiếp:  
- Này Cầm Nhi! Ngưá»i ta đã cho ngươi giải dược tất không có giả đâu. Ngươi cứ giải độc cho má»™t ngưá»i thá» xem. 
Cầm Nhi vâng lá»i mở gói thuốc bá»™t bôi vào mÅ©i Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng má»™t Ãt, rồi chá» xem kết quả. 
Chỉ lát sau, Võ Công Vá»ng chá»›p chá»›p mắt ngồi nhổm dáºy. 
Thấy đúng là giải dược tháºt, Cầm Nhi phấn khởi nói:  
- Tốt quá! Äúng là yêu nữ đó không lừa chúng ta. 
Nói xong ngồi xổm xuống, bôi lên mũi ba vị cô nương còn lại. 
Không lâu, tất cả Ä‘á»u tỉnh lại. 
Thiết Bối Thương Cù Võ Công Vá»ng đưa mắt nhìn quanh, thấy trong miếu Ä‘iện chỉ có hai tên thư đồng mà mình gặp lúc chiá»u trên Nhạc Dương Lâu, ngoài ra không còn ai ở đó nữa. 
Lão hiểu ngay rằng chÃnh bạch y thư sinh đã xuất thá»§ cứu mình, liá»n bước tá»›i ôm quyá»n nói:  
- Bá»n lão há»§ may được công tá» cứu giúp thoát khá»i tay bá»n phỉ đồ. Äai ân đại đức lão há»§ xin ghi khắc không quên. Không biết công tá» quý danh đại tánh là gì? Quý quán ở đâu? Thôi Huệ kéo Thượng Quan Yến lên, mắt đăm đăm nhìn Mai Tam Công Tá», trong lòng vừa mừng vừa xấu hổ. 
 
-oOo-
 
  
 
Hết hồi 5
		 
		
		
		
		
		
		
		
		
	
	 | 
 
 
 
 
	 
 
	
		  | 
	
	
		
		
		 | 
	
 
 
	
	
	
		| 
			
			
			Từ khóa được google tìm thấy
		 | 
	 
	
		áþäæåòèðîâàíèå, bich kim thoa, çàâîä, cach kiem kim thoa, kim thoa than kiem, ñëîâàðü, than kiem kim thao, than kiem kim thoa, than kiem kim thoa hoi 4, than kiem kim thpa, thankiemkimthoa, thần kiêÌm kim thoa, thần kiếm kim thoa   | 
	 
	 
	
		
	
	
	
	
		 
	
	
	
		
	
	
 
 |     |