| 
	 
		 | 
 
	
		|    |  |  
	
	
	| 
			
			 
			
				24-08-2008, 07:53 AM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Tiếp Nháºp Ma Äạo |  | 
					Tham gia: Aug 2008 Äến từ: Xứ Dừa 
						Bài gởi: 364
					 
                    Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngày 7 giá» 
                 Thanks: 116 
		
			
				Thanked 4 Times in 3 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Chương 52  
 
  
Trong tuần lá»… tiếp theo, Scarlett rất báºn rá»™n, và vá» mặt nào đó, nàng lại thấy hạnh phúc hÆ¡n bao giá» hết! Nàng cảm thấy mình mạnh mẽ hÆ¡n vá» thể chất, như chưa bao giá» có được thế. Nàng khá»i phải theo thá»i trang, khá»i phải mang cái khung thép cá»§a coóc xê, nên nàng có thể cỠđộng nhanh nhẹn hÆ¡n, hÃt thở không khà sâu hÆ¡n, như nàng chưa từng làm từ thá»i thÆ¡ ấu. HÆ¡n nữa, trong lúc mang thai, sinh lá»±c nàng tăng lên, như để đáp ứng vá»›i những đòi há»i cá»§a cái mầm sống má»›i Ä‘ang lá»›n dần trong nàng. Äêm đến, nàng ngá»§ say như chết và thức giấc khi gà gáy, bụng cồn cào thèm ăn và háo hức trước má»™t ngày má»›i bắt đầu.Äiá»u đó không khá»i mang lại cho nàng ná»—i hân hoan tràn ngáºp vá» nguồn vui gia đình, đồng thá»i vá»›i sá»± phấn khÃch trước những Ä‘iá»u má»›i mẻ Ä‘ang trải qua. Colum rất thÃch thú vì đã đưa nàng "vào cuá»™c phiêu lưu" như anh nói, trong cá»— xe ngá»±a mui trần cá»§a chị Molly.
 Nhưng trước tiên, anh đã phải kéo Scarlett ra khá»i đám bạn bè má»›i cá»§a nàng. Bữa ăn sáng vừa xong là hỠđã thò đầu qua cá»a. Há» há»i thăm nàng, má»i nàng đến chÆ¡i, kể cho nàng câu chuyện có thể nàng chưa được nghe, hoặc đưa cho nàng xem má»™t lá thư từ Mỹ gá»i vá» trong đó có vài chữ hoặc câu cần được nàng giúp đỡ để làm cho rõ thêm. Nàng trở thành chuyên gia vá» nước Mỹ và há» cứ năn nỉ nàng kể cho há» nghe vỠđất nước ấy xem nó như thế nào. Vá»›i lại, nàng cÅ©ng là ngưá»i Ireland, cho dù nàng rất tiếc vì không biết gì nhiá»u lắm, vỠđất nước nầy. Còn há» lại có hàng ngàn chuyện để tiết lá»™ vá»›i nàng, giảng giải cho nàng hiểu, chỉ cho nàng xem.
 Ở những phụ nữ Ireland nầy sá»± má»™c mạc làm nàng chưng há»ng, như thể hỠđến từ má»™t thế giá»›i khác, xa lạ vá»›i cái thế giá»›i mà hết thảy há» Ä‘á»u tin tưởng ở đó đầy dẫy những nhân váºt ma quái, thá»±c hiện đầy đủ má»i thứ phù phép và má»i Ä‘iá»u huyá»n bÃ. Scarlett cưá»i bằng thÃch khi má»—i buổi tối nhìn thấy Kathleen đặt trước ngưỡng cá»a má»™t tô sữa và má»™t đĩa bánh mì vụn, dành cho những "cô hồn" Ä‘i ngang qua đấy. Rồi sáng hôm sau, khi thấy đĩa bánh sạch trÆ¡n và tô sữa cạn hết, thì Scarlett cho là má»™t con mèo hoang đã làm việc ấy.
 Nhưng thứ chá»§ nghÄ©a hoài nghi cá»§a nàng không làm Kathleen nao núng, và các bữa ăn tối thần tiên ấy, dưới con mắt Scarlett, lại trở thành má»™t trong những nét tuyệt diệu nhất, tróng cuá»™c sống cá»§a nàng giữa những ngưá»i bà con dòng há» O Hara.
 Nàng cÅ©ng cảm thấy rất hạnh phúc được bầu bạn cùng bà ná»™i. Bà chắc như da thuá»™c, Scarlett tá»± hào nghÄ© thầm, và nàng thÃch thú nghÄ© rằng chÃnh dòng máu cá»§a bà Ä‘ang chảy trong huyết quản cá»§a nàng, đã giúp nàng vượt qua được những giây phút tuyệt vá»ng trong Ä‘á»i.
 Nàng thưá»ng chạy vá» những ngôi nhà nhá» và khi nàng gặp bà ná»™i Katie Scarlett thức giấc và vui chuyện, nàng ngồi xuống chiếc ghế đẩu, năn nỉ bà kể lại những ká»· mệm vá» thá»i trai trẻ cá»§a cha nàng.
 Rồi cuối cùng, nàng chiá»u theo những lá»i van xin cá»§a Colum, và lên xe để dong duổi theo cuá»™c phiêu lưu trong ngày. Quần mình trong những chiếc váy len, khoác lên ngưá»i áo choàng và mÅ© trùm đầu, nàng đã sá»›m biết coi thưá»ng các đợt gió Tây hoặc những tráºn mưa rào thưá»ng đột ngá»™t áºp đến.
 Trá»i đổ mưa đúng vào lúc Colum đưa nàng đến "Tara chÃnh thống". Gió lùa vào áo khoác, khi Scarlett bước lên phÃa cao chót vót, trên những báºc đá gáºp ghá»nh tạc vào sưá»n đồi, ở chÃnh nÆ¡i mà các vị Äại đế cá»§a Ireland đã từng trị vì và chÆ¡i nhạc, nÆ¡i há» biết yêu thương và biết căm thù, nÆ¡i há» cá» hành các lá»… há»™i hoặc các cuá»™c chinh chiến, và nÆ¡i cuối cùng hỠđã thua tráºn.
 Không còn chút dấu tÃch hoang tàn cá»§a má»™t toà lâu đài Nhìn quanh, Scarlett chỉ thấy má»™t đàn cừu. Bá»™ lông Ä‘en cá»§a chúng trông như ngả màu xám, dưới bầu trá»i thấp và ánh sáng má» nhạt. Nàng rùng mình. "Má»™t con ngá»—ng đã dẫm lên má»™ ta". Nàng ngạc nhiên khi nhá»› lại câu tục ngữ thá»i thÆ¡ ấu và mỉm cưá»i.
 - Em thấy thÃch chứ! Colum há»i.
 - Ờ vâng, rất đẹp!
 - Äừng nói dối, Scarlett, đừng tìm cái gì đẹp ở Tara.
 - Em đến đây với anh!
 Anh đưa tay và Scarlett đặt tay nàng vào tay anh. Há» bước chầm cháºm qua đám cá» ráºm rạp, đến má»™t nÆ¡i mà đất tụ thành gò dưới cá». Colum dừng lại.
 - Thánh Patrick đã đứng ở chÃnh chá»— nầy đây, chá»— chúng ta Ä‘ang đứng hôm nay. Äó là má»™t con ngưá»i, má»™t nhà truyá»n giáo bình thưá»ng, chắc không cao lá»›n hÆ¡n anh là bao. Sau nầy, Ngưá»i má»›i hiển thánh, và trong tâm trà cá»§a má»i ngưá»i, Ngưá»i đã hoá thân thành má»™t ngưá»i khổng lồ tháºt sá»±, bất khả chiến bại, được vÅ© trang bằng Lá»i Chúa. Anh nghÄ© tốt nhất nên khắc ghi trong ký ức vá» Ngưá»i trước hết như má»™t con ngưá»i. Chắc rằng Ngưá»i đã cảm thấy sợ hãi lúc má»™t thân má»™t mình, mang dép và mặc áo thô, đối mặt vá»›i quyá»n lá»±c cá»§a Äại đế và những thuáºt sÄ© cá»§a triá»u đình. Patrick chỉ có niá»m tin, sứ mệnh mang chân lý và tuyên bố chân lý. Má»™t luồng gió lạnh có lẽ đã nổi lên. Nhưng sứ mệnh nung nấu trong Ngưá»i như má»™t ngá»n lá»a thiêng bừng cháy. Ngưá»i đã bất tuân lệnh cá»§a Äại đế bằng cách nhóm lên ngá»n lá»a vào cái đêm mà Äại đế ra lệnh dáºp tắt lá»a. Ngưá»i ta có thể giết ngưá»i vì tá»™i bất tuân lệnh Vua. Ngưá»i biết Ä‘iá»u đó Ngưá»i đã lyá»u thân để được nhà Vua chú ý, và chứng minh cho nhà Vua tÃnh cao cả trong thông Ä‘iệp mà chÃnh ngưá»i, Patrick, Ä‘ang mang trong mình. Ngưá»i không sợ chết, chỉ sợ không làm tròn sứ mệnh cá»§a Chúa. Äiá»u đó đã không xảy ra. Từ trên ngai vàng cổ kÃnh khảm đá quý, Vua Laoghire chấp thuáºn cho nhà truyá»n giáo dÅ©ng cảm quyá»n được tá»± do giảng đạo. Và thế là Thiên chúa giáo được truyá»n bá ở Ireland.
 Có Ä‘iá»u gì đó trong giá»ng nói bình thản cá»§a Colum, buá»™c Scarlett phải lắng nghe và cố tìm hiểu xem anh nói gì cả những gì sau những lá»i anh nói. Nàng đã không há» nghÄ© vá» các vị thánh như vá» những con ngưá»i dá»… bị khiếp nhược. Trước đây, nàng không hỠđể tâm vá» các vị thánh, chỉ cho đó là những cái tên ghi các ngày lá»… trong lịch. Còn lúc nầy đây, nhìn vóc ngưá»i to bè cá»§a Colum, gương mặt bình dị, mái tóc muối tiêu cá»§a anh rối tung trước gió, nàng có thể hình dung gương mặt và dáng đứng cá»§a má»™t con ngưá»i khác, cùng dáng dấp bình dị trong trạng thái sùng đạo nhiệt thành. Con ngưá»i ấy không sợ cái chết. Sao ngưá»i ta lại không sợ chết được nhỉ! Thế là thế nào nhỉ! Nàng chợt cảm thấy mối ghen tị rất trần tục Ä‘ang thôi thúc trong nàng đối vá»›i thành Patrick, vá»›i tất cả các vị thánh, và lạ thay vá»›i cả Colum nữa! Mình không sao hiểu được, và sẽ không bao giá» hiểu được, nàng tá»± nhá»§. Nhưng rồi nàng cÅ©ng hiểu được má»™t cách cháºm chạp vá»›i bao khó khăn và nặng ná». Nàng đã nháºn biết má»™t sá»± tháºt khiến nàng bối rối và Ä‘au đớn.
 Có những Ä‘iá»u quá sâu xa, quá phức tạp, đầy dẫy mâu thuẫn không thể cắt nghÄ©a hoặc cảm nháºn trong cuá»™c Ä‘á»i thưá»ng. Äá»™t nhiên, Scarlett cảm thấy cô đơn trước cÆ¡n gió Tây cuồng lá»™ng.
 Colum lại bước đi, kéo nàng theo anh. Anh chỉ bước vài mươi bước, rồi lại dừng lại.
 - Kỳa, anh nói. Dãy đồi nhỠthấp dưới kia, em có nhìn thấy không?
 Scarlett gáºt đầu.
 - Phải có âm nhạc và má»™t ly Whisky để em chống trả vá»›i gió lá»™ng và mở mắt ra được, nhưng anh lại không có những thứ đó cho em, cho nên có lẽ tốt nhất là em nên nhắm mắt lại! Äấy là tất cả những gì còn lại cá»§a những phòng yến tiệc vá»›i hàng nghìn ngá»n nến lung lynh trước đây cá»§a chúng ta. Cả dòng há» O Hara đã ở đây, Scarlett thân yêu, vá»›i tất cả những ngưá»i em biết - Monaghan, Mahoney, McMahon, O Gorman, O Brien, Danaher, Donahu, Carmody - và nhiá»u ngưá»i khác nữa mà em chưa được gặp. Tất cả những ngưá»i anh hùng Ä‘á»u ở đây. Thức ăn và rượu tràn trá». Và cả âm nhạc để nâng tâm hồn lên khá»i thể xác. Hàng ngàn thá»±c khách có thể ngồi ở đấy, dưới muôn ngàn ánh nến lung lynh. Em có thấy há» không, Scarlett! Ãnh lá»a lấp lánh hai, ba lần, hàng ngàn lần trên những xuyến vàng, trên những cốc rượu vàng há» Ä‘ang nâng lên môi, lấp lánh trên màu Ä‘á», màu xanh, màu lam thẫm cá»§a những hạt ngá»c nạm trên các khoá vàng giữ những chiếc áo choàng màu sẫm trên vai há». HỠăn uống ngon miệng làm sao - vá»›i thịt thú rừng, heo rừng, ngá»—ng quay vàng ngáºy trong mỡ, và trong tiếng nhạc rá»™n ràng khiến tay há» cứ nhịp nhịp lên bàn tiệc làm rung rinh những mâm vàng chạm vào nhau.
 - Em có nhìn thấy cha em không! Và cả Jamie nữa! Và cả cái thằng bợm Brian cứ hay lyếc nhìn phụ nữ! A, bữa tiệc mới lynh đình làm sao! Em đã nhìn thấy chứ Scarlett?
 Nàng cùng cưá»i vá»›i anh:
 - Ừ phải, chắc cha mình đã hát bài "Peg lên xe bá» Ä‘i" và cứ đòi rót thêm rượu vào cốc mãi bởi vì, má»™t ngưá»i hát nhiá»u thì khát khá»§ng khiếp. Hẳn cha mình đã Ä‘am mê tất cả những thú vui đó.
 - Có cả ngựa nữa chứ, nàng mạnh dạn nói thêm. Cha em không thể thiếu ngựa được!
 - Những con ngựa đẹp và dũng mãnh như những đợt sóng đổ xô vào bỠđá.
 - Và phải có má»™t ngưá»i nào đó kiên nhẫn, để có thể đưa ông lên giưá»ng chứ!
 Colum phá lên cưá»i và siết nhẹ nàng.
 - Anh biết em sẽ cảm nháºn được cả tÃnh chất vinh quang cá»§a ông, anh nói.
 Nàng nháºn ra niá»m tá»± hào trong câu nói cá»§a anh.
 Anh tá»± hào vá» nàng, Scarlett mỉm cưá»i vá»›i anh, đôi mắt long lanh như hai viên ngá»c bÃch.
 Gió hất tung chiếc mÅ© choàng, và cảm thấy hÆ¡i nóng trên đỉnh đầu. Tráºn mưa rào đã dứt. Nàng ngước mắt nhìn bầu trá»i trong xanh, những cụm mây trắng xoá, nhởn nhÆ¡ như những vÅ© nữ trước từng đợt gió. Ãng mây trông tháºt gần gÅ©i, và bầu trá»i Ireland ấm áp và bình yên xiết bao.
 Rồi nàng nhìn xuống, cả đất nước Ireland hiện ra trước mắt nàng vá»›i màu xanh mÆ¡n mởn cá»§a những cánh đồng mạ còn non, cá»§a rừng cây lá má»›i, cá»§a những hàng giáºu rầm rì. Má»™t cảm giác ngoại đạo xa xưa dâng lên từ trong tiá»m thức sâu thẳm cá»§a nàng, và tÃnh hoang dã má»›i được thuần hoá vốn tạo thành con ngưá»i tiá»m ẩn cá»§a nàng, bá»—ng lại chảy dồn trong huyết quản. Äấy, làm vua là thế, đứng trên tầm cao thống trị cả thế giá»›i, cáºn ká» vá»›i mặt trá»i và bầu trá»i. Nàng dang rá»™ng đôi tay ôm lấy niá»m hạnh phúc, lúc nầy Ä‘ang được đứng ở đây, bằng xương bằng thịt, trên ngá»n đồi nầy, vá»›i cả thế giá»›i, Ä‘ang trải qua dưới chân mình.
 - Äấy là Tara, Colum tuyên bố.
 - Em cảm thấy má»™t Ä‘iá»u gì đó rất kỳ lạ, Colum ạ. Cái đó không há» có gì giống vá»›i em cả!
 Scarlett đặt chân lên má»™t nan hoa màu vàng cá»§a bánh xe, rồi nhón ngưá»i lên ngồi trên xe ngá»±a.
 - Äã hàng thế ká»· trôi qua, Scarlett ạ. Tất cả cuá»™c sống ấy, tất cả niá»m vui và ná»—i khổ, tất cả những bữa tiệc và cuá»™c chiến chinh, giỠđây Ä‘ang phảng phất trong không khà quanh em và trên mặt đất em Ä‘ang giẫm lên. Äó là thá»i gian, đó là bao năm, tháng trÄ©u nặng trên mặt đất. Em không thể thấy, không thể nghe được gì đâu nhưng em cảm nháºn được Ä‘iá»u đó Ä‘ang lướt nhẹ qua em và thầm thì vá»›i em trong im lặng. Thá»i gian. Äiá»u huyá»n diệu.
 Mặc dù trá»i nóng, Scarlett vẫn quấn chiếc áo choàng quanh mình.
 - Tháºt giống như lúc ở bên bá» sông. Ở đấy, em cÅ©ng cảm thấy có má»™t cái gì kỳ lạ hư ảo. Em gần như có thể gá»i được tên nó, nhưng rồi cái tên ấy lại mất.
 Nàng kể cho Colum nghe vá» trang viên cá»§a bá tước, dòng sông, và cảnh ngá»n tháp.
 - "Tất cả những cÆ¡ ngÆ¡i đẹp nhất Ä‘á»u có má»™t cảnh trà như thế từ phÃa khu vưá»n", phải không?
 Giá»ng Colum vang lên như bị má»™t cÆ¡n giáºn dữ ghê ngưá»i.
 - Có phải đúng Molly đã nói như váºy không! Anh há»i lại.
 Scarlett càng cố thu mình hÆ¡n nữa trong tấm áo choàng. Nàng đã nói ra Ä‘iá»u gì ghê tởm thế ư? Nàng chưa bao giá» thấy Colum giáºn dữ như thế, trông anh cứ như má»™t ngưá»i khác hẳn, má»™t kẻ xa lạ!
 Anh quay vá» phÃa nàng, mỉm cưá»i, và nàng thấy mình đã lầm.
 - Em sẽ nói vá»›i anh Ä‘iá»u gì để khÃch lệ khi anh yếu Ä‘uối Scarlett! Hôm nay, ngưá»i ta sẽ Ä‘em trình diá»…n ngá»±a trên trưá»ng Ä‘ua ở Trim. Anh rất thÃch xem chúng và chá»n má»™t con để đặt Ãt tiá»n cược vào cuá»™c Ä‘ua ngày chá»§ nháºt sắp tá»›i.
 Scarlett phấn khởi nháºn lá»i.
 Khoảng mưá»i dặm là đến Trim, đối vá»›i Scarlett đó không phải là má»™t quãng đưá»ng xa xôi lắm. Nhưng con đưá»ng cứ ngoằn ngoèo rẽ ngang, rồi lại ngoằn ngoèo rẽ dá»c. Scarlett vui vẻ nháºn lá»i Colum dừng lại ở má»™t ngôi làng, uống tách trà và dùng bữa ăn nhẹ. Lên xe, há» Ä‘i má»™t Ä‘oạn ngắn nữa, đến má»™t ngã tư rồi chuyển vào con đưá»ng rá»™ng rãi, thẳng tắp hÆ¡n Anh quất ngá»±a để ngá»±a nó Ä‘i nhanh. Vài phút sau, anh lại quất thêm, quất mạnh, và há» vượt qua má»™t ngôi làng lá»›n vá»›i tốc độ phi nước đại, nhanh đến ná»—i chiếc xe lắc lư trên đôi bánh cao nghệu.
 - Ngôi làng trông sao hoang vắng váºy? - Scarlett nháºn xét - Sao ra nông ná»—i thế, Colum!
 - Không một ai muốn sống ở Ballyhara, lịch sỠđã để lại đó những kỷ niệm bi thảm.
 - Tháºt lãng phÃ! Ngôi làng có vẻ đáng yêu lắm.
 - Em đã xem đua ngựa lần nào chưa, Scarlett?
 - Chỉ má»™t lần duy nhất ở Charleston, vá»›i má»™t cuá»™c Ä‘ua tháºt sá»± đấy. Nhưng ở nhà, em vẫn luôn tổ chức Ä‘ua ngá»±a để vui chÆ¡i. Cha em chạy dở nhất. Cha không thể Ä‘iá»u khiển ngá»±a chạy nước kiệu để nói chuyện vá»›i kỵ sÄ© chạy bên cạnh. Ở khúc đưá»ng nào cha cÅ©ng lấy cá»› để phóng nước đại.
 - Sao lại không nhỉ!
 Scarlett báºt cưá»i, nhiá»u khi Colum có nét giống cha nàng quá.
 - Chắc ngưá»i ta phải đóng cá»a thành phố Trim, Scarlett kêu lên khi nhìn thấy đám đông chen chúc quanh trưá»ng Ä‘ua. Má»i ngưá»i Ä‘á»u kéo nhau ra đây cả thôi!
 Nàng nháºn ra nhiá»u gương mặt quen thuá»™c.
 - Em thấy cÅ©ng phải đóng cá»a luôn cả Adamstown nữa, nàng lại nói.
 Äám con trai O Hara vẫy tay và mỉm cưá»i vá»›i nàng.
 Nàng chẳng thÃch có số pháºn giống như chúng, nếu như ông già Daniel bất chợt bắt gặp chúng ở đây. Những cái hố còn chưa đào xong mà.
 ÄÆ°á»ng Ä‘ua hình bầu dục dài ba dặm. Toán thợ đã đặt xong các rào chắn cho cuá»™c Ä‘ua vượt chướng ngại váºt.
 Colum buộc ngựa vào một thân cây, cách hơi xa, rồi rẽ đám đông đi vào.
 Tâm trạng má»i ngưá»i Ä‘á»u phấn khởi, ai cÅ©ng biết Colum; và ai cÅ©ng muốn được bắt tay Scarlett "cô phu nhân nhá» bé đã há»i phải chăng Robert Donahue mang găng tay là để cày đất chăng"!
 - Em có cảm giác mình là hoa khôi của vũ hội, nàng thì thầm với Colum.
 - Còn ai hơn em trong vai trò ấy nữa!
 Anh đưa nàng Ä‘i, sau nhiá»u lần phải dừng lại, vá» phÃa đưá»ng Ä‘ua. Ở đó, những anh nài và huấn luyện viên Ä‘ang quay đàn ngá»±a lại.
 - Những con ngựa đẹp tuyệt, Colum ạ. Những con ngựa đẹp như thế thì làm nên trò trống gì trong cuộc đua ở một tỉnh lẻ tồi tàn nầy!
 Anh giải thÃch cho nàng biết rằng cuá»™c Ä‘ua vừa không nhá», vừa không "tồi tàn" đâu. Ngưá»i thắng cuá»™c sẽ được năm chục bảng Anh, nhiá»u hÆ¡n cả những gì mà nhiá»u thương gia hoặc nông dân kiếm được trong má»™t năm đấy. Vá»›i lại việc vượt qua những chướng ngại váºt là má»™t cuá»™c thá» thách thá»±c sá»± chứ không phải đùa. Kẻ thắng cuá»™c ở Trim có thể ngẩng cao đầu trong các cuá»™c Ä‘ua nổi tiếng hÆ¡n ở Punchestown, Galway, cả ở Bublyn. Hoặc tháºm chà là thắng mưá»i chặng ở bất cứ cuá»™c Ä‘ua nào ở Mỹ, anh nói thêm vá»›i nụ cưá»i rạng rỡ. Ngá»±a Ireland là giống tốt nhất thế giá»›i đấy, và đó là Ä‘iá»u đã được thừa nháºn ở khắp nÆ¡i.
 - Phải kể cả rượu Whisky Ireland nữa chứ, cô con gái cá»§a Gerald O Hara đáp lại. Nàng đã nghe nói vá» hai Ä‘iá»u đó từ lúc còn bé xÃu.
 Äối vá»›i nàng rào cản là má»™t độ cao không thể vượt qua được; có lẽ Colum nói đúng. Chắc sẽ là má»™t cuá»™c Ä‘ua rất hấp dẫn. Vá»›i lại, trước cuá»™c Ä‘ua, còn có chợ phiên ở Trim. Chắc chắn không ai có thể mÆ¡ ước má»™t cuá»™c nghỉ hè nào đẹp hÆ¡n nữa!
 Má»™t tiếng ầm Ä© phÃa bên dưới dần dần át tiếng trò chuyện, tiếng cưá»i, tiếng la hét cá»§a đám đông.
 "Má»™t vụ ẩu đả má»™t vụ ẩu đả!" Colum Ä‘u ngưá»i lên hàng rào đế xem. Anh mỉm cưá»i vui vẻ rồi đấm nắm tay phải vào lòng bàn tay trái.
 - Cha có muốn cược gì không! Colum! Má»™t ngưá»i ngồi ngất ngưởng trên hàng rào bên cạnh há»i.
 - Kỳa, dÄ© nhiên rồi chứ. Năm bảng Anh cho ngưá»i há» O Hara.
 Scarlett suýt làm Colum ngã lộn nhào khi nàng kéo chân anh.
 - Chuyện gì xảy ra váºy!
 Äám đông rá»i chu vi trưá»ng Ä‘ua để đến gần nÆ¡i xảy ra ẩu đả. Colum nhảy xuống đất, nắm cổ tay Scarlett và kéo nàng chạy.
 Khoảng năm chục đàn ông, trẻ có, già có Ä‘ang hò hét, và gầm gừ đấm đá nhau túi bụi. Äám đông bao quanh thành má»™t vòng tròn rá»™ng và la hét cổ vÅ©. Hai đống quần áo vứt tung bên cạnh chứng tá» cuá»™c ẩu đả diá»…n ra bất chợt; hỠđã cởi áo quá hấp tấp đến ná»—i tay áo còn lá»™n trái. Trong đánh đánh nhau, những chiếc áo sÆ¡ mi tay loang đỠkhi máu đổ. Không có tráºt tá»±, thế tráºn gì. Ngưá»i nầy Ä‘áºp vào ngưá»i đứng gần mình nhất, và đưa mắt tìm mục tiêu kế tiếp. Kẻ ngã gục được kẻ đứng bên dá»±ng dáºy, và ném vào đám ẩu đả.
 Scarlett chưa bao giá» thấy cảnh đàn ông đấm đá nhau. Tiếng đấm huỳnh huỵch và cảnh máu mÅ©i, máu mồm toé ra làm nàng khiếp đảm. Bốn ngưá»i con cá»§a Daniel Ä‘ang xông xáo trong đám ẩu đả, và nàng van nài Colum kéo chúng ta.
 - Äể rồi anh mất toi năm bảng à! Äừng nói những chuyện ngá»› ngẩn, thưa cô phu nhân bé nhá»!
 - Anh tháºt là ghê tởm, Colum O Hara. Tháºt là ghê tởm!
 Sau nầy nàng còn lặp Ä‘i, lặp lại Ä‘iá»u nầy vá»›i Colum, vá»›i những đứa con cá»§a Damel, cÅ©ng như vá»›i Michael và Joseph, hai ngưá»i em cá»§a Colum mà nàng chưa gặp. Há» Ä‘á»u ở trong bếp, nhà Daniel, Kathleen và Bridie lặng lẽ băng những vết thương, không quan tâm đến những rên rỉ vì Ä‘au đớn cÅ©ng như tiếng càu nhàu vì các cô lỡ mạnh tay. Colum phân phát các ly rượu Whisky theo vòng.
 - Mình không thấy cái gì ngu xuẩn hÆ¡n. Scarlett thầm nghÄ©, dù há» có nói gì Ä‘i nữa. Nàng không sao tin được rằng những cuá»™c ẩu đả giữa những băng khác nhau lại là má»™t phần cá»§a cuá»™c vui trong những chợ phiên và những ngày trá»ng đại trong cuá»™c sống cá»™ng đồng, cho những ngưá»i dòng há» O Hara và cả cho bạn bè cá»§a há».
 - "Chỉ để đùa vui thôi mà" anh nói thế được ư? Còn đám phụ nữ, lại còn tệ hÆ¡n: há» mua vui bằng cách chế nhạo Timothy vì anh ta chẳng kiếm chác được gì ghê gá»›m hÆ¡n ngoài má»™t con mắt bị tÃm bầm!
     
  
		 
				 Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:00 PM.
 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				24-08-2008, 07:54 AM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Tiếp Nháºp Ma Äạo |  | 
					Tham gia: Aug 2008 Äến từ: Xứ Dừa 
						Bài gởi: 364
					 
                    Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngày 7 giá» 
                 Thanks: 116 
		
			
				Thanked 4 Times in 3 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Chương 53  
 
  
Sáng hôm sau, Colum làm nàng giáºt mình khi anh xuất hiện trên lưng ngá»±a ngay trước bữa Ä‘iểm tâm, tay dắt cương con ngá»±a thứ hai.- Em nói vá»›i anh là em thÃch cưỡi ngá»±a, anh giải thÃch, nên anh tìm cách mượn hai con đây. Nhưng ta phải trả chúng vá» vào giá» kinh nháºt tụng trưa nay. Váºy em cầm lấy phần bánh mì còn lại tối qua rồi theo anh Ä‘i ngay, kẻo nhà lại đầy ắp các bà, các cô đến thăm bây giá».
 - Nhưng nó chưa thắng yên mà, Colum.
 - Äã sao nào! Em cưỡi ngá»±a giá»i lắm mà, có đúng không! Lấy bánh mì lẹ Ä‘i Scarlett, Bridie sẽ giúp em lên ngá»±a.
 Từ nhá», nàng đã không còn cưỡi ngá»±a trần và ngồi để hai chân hai bên như thế nầy nữa rồi. Nàng đã quên cái cảm giác ăn ý vá»›i con ngá»±a. Dù váºy, nàng làm quen lại cÅ©ng khá nhanh như thể xưa nay không làm gì khác hÆ¡n, và chẳng mấy chốc nàng chẳng còn cần đến dây cương nữa. ép hai đầu gối vào là đủ để Ä‘iá»u khiển con váºt rồi.
 - Ta đi đâu đây!
 Há» vừa tiến vào má»™t con đưá»ng nhá» mà nàng chưa từng đặt chân đến.
 Äến sông Boyne. Anh sẽ chỉ cho em xem cái nầy.
 À đến con sông, Scarlett thấy mạch mình Ä‘áºp nhanh lên. Nó vừa cuốn hút nàng lại vừa khiến nàng ghê tởm.
 Trá»i bắt đầu đổ mưa, và nàng thầm cảm Æ¡n Bridie đã nhắc nàng mang theo khăn san. Nàng che kÃn lên đầu rồi lặng lẽ theo sau Colum, tai lắng nghe tiếng mưa rÆ¡i trên lá và tiếng vó ngá»±a khua Ä‘á»u đặn. Yên tÄ©nh quá!
 Nàng chẳng chút bất ngá» khi cÆ¡n mưa tạnh. Lúc nầy, chim chóc ẩn mình trong các hàng giáºu lại bay ra.
 Há» Ä‘i đến cuối đưá»ng. Con sông nằm tại đây. Hai bá» thấp, nước sông gần như báºp bá»nh vá»— vào mạn bá».
 - Äây là khúc sông cạn mà Bridie vẫn thưá»ng tắm, Colum nói. Em có thÃch tắm má»™t chút không?
 Scarlett làm bộ rùng mình.
 - Em đâu có gan đến thế. Nước chắc lạnh lắm.
 - Rồi em sẽ thấy. Chỉ vài giá»t tung tóe lên thôi mà. Chúng ta vượt qua Ä‘i. Cầm chắc dây cương nhé.
 - Con ngá»±a cá»§a Colum tháºn trá»ng bước xuống nước.
 Scarlett vén váy lên dúi dưới đùi rồi theo sau.
 Sang đến bỠbên kia, Colum nhảy xuống đất.
 - Em lại đây, chúng ta ăn sáng, anh nói. Äể anh cá»™t ngá»±a vào cây đã.
 Ở đây, cây má»c ngay sát mặt nước. Bóng râm lốm đốm trên khuôn mặt Colum, Scarlett trưá»n ngưá»i xuống đất rồi trao dây cương cho ông anh. Nàng tìm má»™t chá»— nhiá»u nắng để ngồi. Lưng tá»±a vào má»™t gốc cây. Những Ä‘oá hoa vàng xinh xắn vá»›i lá hình trái tim phá»§ đầy mặt đất. Nàng nhắm mắt và lắng nghe tiếng thì thầm cá»§a dòng sông, tiếng lá rì rào trên đầu và tiếng chim hót lÃu lo. Colum đến ngồi cạnh nàng và nàng từ từ mở mắt.
 Anh bẻ đôi ổ bánh mì rồi đưa cho nàng phần lớn hơn.
 - Anh muốn kể vá»›i em má»™t câu chuyện trong lúc ăn, anh nói. Chá»— chúng ta Ä‘ang ngồi có tên gá»i là Ballyhara. Cách đây khoảng hai trăm năm, đó là mảnh đất cá»§a tổ tiên em, tổ tiên chúng ta. Äó là mảnh đất cá»§a dòng há» O Hara.
 Scarlett đứng báºt dáºy và đưa mắt nhìn quanh.
 - Khoan nói gì cả, hãy ăn nốt phần bánh mì ngon ngá»t cá»§a em Ä‘i Katie Scarlett ạ. Câu chuyện còn khá dài.
 Nụ cưá»i cá»§a Colum đã chặn ngang các câu há»i trên môi nàng.
 - Cách đây hai ngàn năm, tháºm chà hÆ¡n thế nữa, anh nói tiếp, những ngưá»i đầu tiên cá»§a dòng há» O Hara đến định cư ở đây và biến mảnh đất nầy thành gia sản cá»§a há». Cách đây má»™t ngàn năm - em thấy đấy, chúng ta Ä‘ang tiến gần thêm - bá»n Viking đã khám ra những vùng đất màu mỡ cá»§a Ireland và rắp tâm chiếm Ä‘oạt. Ngưá»i Ireland cÅ©ng như những ngưá»i trong dòng há» O Hara đã phải canh giữ các con sông, nÆ¡i bá»n xâm lược có thể xuất hiện trên các chiến thuyá»n vá»›i hình đầu rồng trước mÅ©i, và đã dá»±ng lên các đồn luỹ để tá»± vệ.
 Colum bẻ má»™t mẩu bánh cho vào miệng. Scarlett nóng lòng muốn nghe tiếp. Bao năm qua… Äầu óc nàng không hình dung nổi sao lại lâu đến thế. Trước nghìn năm thì là chuyện gì!
 - Bá»n Viking đã bị đẩy lùi, Colum kể tiếp và dòng há» O Hara lại có thể cấy cày trên mảnh đất cá»§a mình và vá»— béo đàn gia súc trong hoà bình suốt khoảng hai trăm năm sau đó. Há» xây lên má»™t thành luỹ khá đồ sá»™ để sinh sống cùng các gia nhân vì ngưá»i Ireland vốn có trà nhá»› rất tốt và cÅ©ng như bá»n Viking đã từng đến đây, những cuá»™c xâm lăng cá»§a bá»n khác vẫn có thể xảy đến. Và Ä‘iá»u đó đã xảy ra. Lần nầy không phải là bá»n Viking nữa mà bá»n Anh, mà trước đó gốc gác còn là ngưá»i Pháp. Chúng chiếm hết phần ná»a Ireland, nhưng những ngưá»i O Hara vẫn cầm cá»± được sau những bá» thành vững chắc và tiếp tục canh tác đất Ä‘ai cá»§a mình thêm năm trăm năm nữa.
 Mãi đến tráºn chiến trên sông Boyne, Colum kết luáºn, mà chắc em đã biết lịch sá» bi thảm cá»§a nó. Sau hai ngàn năm được canh tác bởi dòng há» O Hara, đất Ä‘ai giỠđã trở thành cá»§a ngưá»i Anh. Những ngưá»i O Hara đã bị đẩy lùi sang bên kia khúc sông cạn - những ngưá»i O Hara ở đây là muốn nói những ngưá»i còn sống sót lại, những bà vợ goá và những đứa con côi. Má»™t trong những ngưá»i con ấy khi lá»›n lên, đã trở thành tá Ä‘iá»n ở bá» bên kia, vá»›i ngưá»i Anh. Ngưá»i cháu cá»§a ông cÅ©ng canh tác trên cùng thá»a đất ấy, đã lấy bà ná»™i Katie Scarlett cá»§a chúng ta. Bên cạnh cha, ông đã nhìn thấy bên trên những dòng nước đục ngầu cá»§a dòng sông Boyne là toà lâu đài đổ nát cá»§a dòng há» O Hara và, cÅ©ng tại đó, ông đã thấy má»c lên má»™t dinh thá»± cá»§a ngưá»i Anh. Nhưng cái tên Ballyhara thì vẫn còn lại mãi.
 Và cả ông Gerald, cha nàng, khi nhìn ngôi nhà cũng biết ngay mảnh đất ấy thuộc vỠdòng hỠO Hara.
 Scarlett oà khóc. Lúc nầy đây, nàng mới chợt hiểu cơn phẫn nộ và nỗi đau xót mà nàng nhìn thấy trên khuôn mặt cha mỗi khi ông gầm lên nhắc lại cuộc chiến đấu ở sông Boyne.
 Colum đã ra bá» sông để uống nước. Rồi anh rá»a tay và vúc nước cho Scarlett. Khi nàng uống xong anh dịu dàng lau những dòng nước mắt Ä‘ang đầm đìa trên má nàng.
 - Tháºt, anh chẳng muốn kể tất cả những chuyện nầy cho em nghe chút nào. Katie Scarlett ạ.
 Nàng ngắt lá»i anh, pháºt ý.
 - Em có quyá»n được biết chứ!
 - Anh cÅ©ng nghÄ© váºy.
 - Kể cho em nghe nốt đi em biết là chưa hết mà. Nhìn mặt anh là biết.
 Colum trông nhợt nhạt như ngưá»i Ä‘ang phải chịu má»™t thá» thách quá sức mình.
 - Äúng là chuyện còn chưa hết. Ballyhara cá»§a ngưá»i Anh đã được dá»±ng lên cho má»™t Huân tước trẻ tuổi. Ông ta đẹp như thần Apollon và, theo lá»i đồn, ông ta cÅ©ng tá»± xem mình như má»™t vị thần. Ông quyết định phải biến bằng được Ballyhara thành má»™t lãnh địa đẹp nhất Ireland. Lãnh địa cá»§a ông - bởi ông làm chá»§ Ballyhara cho đến viên đá cuối cùng và chiếc lá cây cuối cùng - phải lá»›n hÆ¡n bất kỳ ngôi làng nào khác, tháºm chà phải rá»™ng hÆ¡n cả Dublyn. Và ông đã làm thế tháºt. Tháºt ra nó cÅ©ng không lá»›n như Dublyn, ngoại trừ con đưá»ng độc nhất cá»§a nó rá»™ng hÆ¡n con đưá»ng lá»›n nhất cá»§a Dublyn. Các chuồng ngá»±a cá»§a ông trông giống như ngôi thánh đưá»ng, các cá»a sổ rá»±c rỡ như những viên kim cương, các khu vưá»n trải lá»›p thảm cá» má»m mại dài đến táºn ven bá» sông Boyne. Những con công xòe Ä‘uôi khoe những cánh quạt Ä‘iểm ngá»c trên bãi cá», và các phu nhân làm rạng rỡ cho các lá»… há»™i cá»§a ông. Ông ta là lãnh chúa cá»§a Ballyhara. Ná»—i ân háºn duy nhất cá»§a ông là chỉ có má»™t đứa con trai độc nhất. Nhưng ông cÅ©ng đã sống quá đủ để nhìn thấy mặt đứa cháu trai cá»§a mình trước khi chui xuống hoả ngục. Và đứa cháu trai đó cÅ©ng không có em trai em gái gì cả. Nhưng đứa cháu nầy rất đẹp trai và rồi cÅ©ng trở thành lãnh chúa cá»§a Balìyhara, cá»§a các chuồng ngá»±a to như thánh đưá»ng và cá»§a ngôi làng lá»™ng lẫy. Ngưá»i con cá»§a ông ta sau nầy cÅ©ng váºy. Anh còn nhá»› vị Huân tước trẻ tuổi cá»§a Ballyhara ấy. Hồi đó anh má»›i chỉ là má»™t đứa bé và anh nhìn ông ta như má»™t con ngưá»i thần kỳ. Ông ta cưỡi má»™t con ngá»±a rất lá»›n và, khi vó ngá»±a cày nát những đồng lúa cá»§a chúng ta trong các cuá»™c săn cáo, ông ta luôn quẳng cho bá»n trẻ chúng anh những đồng tiá»n. Ông ta cao lá»›n và mảnh mai trong bá»™ áo màu hồng cùng chiếc quần cụt màu trắng và đôi.giầy cao cổ màu Ä‘en bóng loáng. Hồi đó, anh không hiểu vì sao cha anh lại thu sạch những đồng tiá»n ấy, rồi vừa vặn cong chúng, vừa nguyá»n rá»§a tên Huân tước vì đã bố thà cho bá»n anh.
 Colum đứng dáºy và Ä‘i Ä‘i lại lại gần bá» sông. Rồi khi anh kể tiếp, do cố kiá»m chế, giá»ng anh bá»—ng Ä‘anh lại như tiếng kim khÃ.
 - Äói kém đã xảy đến, tiếp theo là biết bao thống khổ và chết chóc, "Ta không sao chịu đựng được khi thấy các nông dân cá»§a ta khốn khổ như thế, vị Huân tước cá»§a Ballyhara tuyên bố. Ta sẽ cho đóng hai con tàu vững chắc và sẽ chở há» miá»…n phà đến táºn nước Mỹ, nÆ¡i thá»±c phẩm vô cùng phong phú: Ta còn kể gì những tiếng rên rỉ cá»§a lÅ© bò cái vì rồi sẽ chẳng còn ai để vắt sữa nữa, cÅ©ng chẳng còn màng gì đến những cánh đồng tầm ma sẽ lấn chiếm vì sẽ chẳng còn ai để canh tác nữa. Ta lo lắng cho ngưá»i dân cá»§a Ballyhara nhiá»u hÆ¡n là cho đàn gia súc và thóc lúa". Nông dân và dân làng đã hôn tay ông vì lòng tốt cá»§a ông, và rất nhiá»u ngưá»i đã sá»a soạn cho chuyến Ä‘i xa. Nhưng cÅ©ng có má»™t số ngưá»i không chịu được ná»—i Ä‘au phải xa lìa Ireland. Há» tuyên bố vá»›i vị Huân tước trẻ tuổi: "Chúng tôi sẽ ở lại, dù có phải chết đói Ä‘i nữa". Ông ta bèn công bố khắp vùng rằng nếu ai đó đàn ông hay phụ nữ, muốn kiếm má»™t chá»— trên tàu thì chỉ việc đến xin và ngài Huân tước sẽ rất sung sướng tặng miá»…n phÃ. Cha anh lại nguyá»n rá»§a ông ta má»™t lần nữa. Ông đã tá» ra giáºn dữ vá»›i hai anh mình là Matthew và Brian vì các bác ấy đã chịu nháºn bố thà cá»§a gã ngưá»i Anh. Nhưng há» vẫn kiên quyết ra Ä‘i… và đã chết Ä‘uối cùng những ngưá»i khác trên những con tàu mục ruá»—ng, bị đắm trên biển ngay từ cÆ¡n gió mạnh đầu tiên. Sau nầy, ngưá»i ta đã đặt tên cho những con tàu tồi tàn nầy là các quan tài bÆ¡i. Má»™t ngưá»i đàn ông ở Ballyhara đã đứng rình trong chuồng ngá»±a, chẳng cần biết nó đẹp như má»™t ngôi thánh đưá»ng. Và khi gã Huân tước trẻ tuổi đến tìm con ngá»±a lang trắng to lá»›n cá»§a hắn, ngưá»i đàn ông đã tóm lấy vị Huân tước tóc vàng, đẹp trai cá»§a Ballyhara và treo cổ hắn trên ngá»n tháp bên bá» sông Boyne, nÆ¡i mà trước kia những ngưá»i O Hara đã từng ngồi rình những chiếc thuyá»n rồng.
 Scarlett lấy hai tay bịt miệng. Colum trông tháºt nhợt nhạt khi.anh vừa nói vừa rảo bước bên bá» sông. Ngá»n tháp. Chắc cÅ©ng chÃnh là ngá»n tháp ấy. Nàng nắm chặt bàn tay đưa lên miệng. Nàng không ngắt được lá»i anh.
 - Không ai biết lai lịch ngưá»i đàn ông đã ẩn mình trong chuồng ngá»±a, Colum kể tiếp. Ngưá»i Ä‘oán nầy, kẻ Ä‘oán ná». Khi lÃnh Anh kéo đến, những đàn ông còn ở lại Ballyhara nhất loạt không cung khai ngưá»i đó. Bá»n Anh đã treo cổ tất cả hỠđể trả thù cho cái chết cá»§a gã Huân tước trẻ tuổi.
 Colum trông tái mét. Má»™t tiếng kêu báºt ra từ cổ há»ng - má»™t âm thanh tắc nghẽn không ra giá»ng ngưá»i. Anh trừng trừng nhìn Scarlett, còn nàng thì đã co rúm ngưá»i lại vì sợ hãi trước khuôn mặt man dại và thống khổ ấy!
 - Một cảnh trà ư? Anh thét lên.
 Tiếng thét gầm vang như tiếng đại bác. Anh quỳ xuống bên bá» sông phá»§ đầy những Ä‘oá hoa hồng vàng xinh xắn và gáºp ngưá»i vá» phÃa trước, hai tay ôm mặt, toàn thân run lên bần báºt.
 Scarlett đưa tay vá» phÃa anh, rồi nhẹ nhàng quỳ xuống bên anh. Nàng không còn biết phải làm gì nữa.
 - Hãy thứ lá»—i cho anh, Scarlett, nàng nghe giá»ng nói cá»§a má»™t Colum quen thuá»™c khi anh ngẩng đầu lên. Chị Molly cá»§a anh hẳn phải là cô nàng ngu ngốc nhất trá»i Tây nên má»›i nói ra má»™t chữ như thế. Chị ấy luôn có cái khiếu làm cho anh phát Ä‘iên lên.
 Anh mỉm cưá»i, má»™t nụ cưá»i thuyết phục.
 - Ta còn đủ thá»i gian để dạo quanh Ballyhara trên lưng ngá»±a nếu em muốn, anh đỠnghị. CÆ¡ ngÆ¡i nầy đã bị bá» hoang từ gần ba chục năm nay, nhưng chẳng há» bị phá huá»· chút nào. Tháºm chà chẳng ai muốn lại gần.
 Anh chìa tay cho nàng và nụ cưá»i làm khuôn mặt tái nhợt cá»§a anh sáng lên.
 - Nào đi, anh giục. Ngựa vẫn ở đấy.
 Con ngá»±a cá»§a Colum rẽ má»™t đưá»ng giữa các bụi cây ngấy và cành lá chằng chịt, và chẳng mấy chốc Scarlett đã nhìn thấy những tưá»ng thành đồ sá»™ bằng đá cá»§a ngá»n tháp trước mặt há». Colum giÆ¡ má»™t tay lên cao để lưu ý nàng, rồi cho ngá»±a dừng lại. Anh đưa hai tay lên miệng làm loa và hô lá»›n: "Seachain, seachain". Tiếng vá»ng lại từ các phiến đá nghe tháºt lạ lùng.
 Anh quay vá» phÃa Scarlett và nhìn nàng vui vẻ. Äôi má anh đã hồng hào trở lại.
 Tiếng gaélyque đấy, cô em há» thân mến ạ, tiếng Ireland cổ đấy. Có má»™t bà thầy pháp, má»™t cailleach, sống trong má»™t túp lá»u gần đây. Má»™t số ngưá»i nói rằng đó là má»™t bà tiên cÅ©ng lâu Ä‘á»i như Tara, số khác thì lại nói bà ấy là vợ cá»§a Paddy Flynn, ở Trim, đã trốn Ä‘i từ hÆ¡n hai chục năm nay. Anh kêu to là để báo cho bà ấy biết chúng ta Ä‘i qua. Bà ấy không ưa bị bất chợt. Anh không nói mình tin phù thuá»·, nhưng có kÃnh trá»ng má»™t chút cÅ©ng chẳng sao…
 Há» cùng tiến đến khoảng rừng thưa, nÆ¡i ngá»n tháp sừng sững. Äến gần, Scarlett nháºn thấy không có chút vữa nào giữa các viên đá, nhưng nào chúng có xê xÃch mảy may. Colum nói nó được xây từ bao giá» nhỉ! Má»™t ngàn năm! Hai ngàn năm! Äâu có quan trá»ng gì. Nàng rất sợ khi nhá»› lại vẻ mặt kỳ lạ cá»§a Colum ban nãy.
 Nhưng lúc nầy thì không. Ngá»n tháp nầy mãi mãi vẫn chỉ là má»™t toà nhà, hÆ¡n nữa, nó còn được xây dá»±ng tài tình nhất mà trước giá» nàng chưa từng thấy. Nó chẳng có gì đáng sợ cả, nàng nhắc Ä‘i nhắc lại vá»›i chÃnh mình. Thá»±c ra mình còn thấy nó hấp dẫn nữa là khác. Nàng bước đến gần tưá»ng thành và đút ngón tay vào kẽ nối giữa các viên đá.
 - Em dÅ©ng cảm lắm, Scarlett thân yêu ạ. Anh đã báo trước vá»›i em rằng ngá»n tháp nầy bị má»™t kẻ chết treo ám đấy!
 - á»i chà chà! Làm gì có ma quá»·! HÆ¡n nữa ngá»±a mình đã không đến gần nếu ngá»n tháp bị ma ám… Ai cÅ©ng biết loài váºt rất nháºy cảm vá»›i những chuyện ấy.
 Colum báºt cưá»i.
 Scarlett đặt má»™t tay lên tưá»ng. Hàng bao thế ká»· mưa gió đã bào nhẵn bá» mặt. Nàng cảm thấy dưới các ngón tay mình hÆ¡i ấm cá»§a mặt trá»i và cái lạnh cá»§a mưa gió. Má»™t cảm giác thanh thản lạ thưá»ng tràn ngáºp trái tim nàng.
 - Nó trông tháºt cổ kÃnh, nàng nháºn xét, dẫu biết lá»i mình không sao diá»…n tả nổi suy nghÄ© cá»§a mình, nhưng chả sao.
 - Nó đã sống sót, Colum đáp. Hệt như má»™t thân cây đại thụ vá»›i những cá»™i rá»… sâu xa, vươn đến táºn lòng đất.
 "Những cá»™i rá»… sâu xa". Nàng đã nghe những Ä‘iá»u nầy ở đâu rồi nhỉ! À phải rồi, tất nhiên. Rhett cÅ©ng đã nói như thế vá» Charleston. Scarlett mỉm cưá»i, mÆ¡ màng mân mê những viên đá cổ. Nàng sẽ có vài chuyện để nói vá»›i chàng vá» những cá»™i rá»… sâu xa. Chỉ cần nàng lại mở miệng huênh hoang vá» sá»± cổ kÃnh cá»§a Charleston!
 Dinh thá»± cá»§a Ballyhara cÅ©ng được xây bằng đá, nhưng đó là đá hoa cương được đẽo gá»t thành từng tảng chữ nháºt ngay ngắn, nó gây cho ta má»™t cảm giác bá»n vững, không thể phá huá»·; những cá»a kÃnh vỡ nát và lá»›p sÆ¡n tróc lở cá»§a các thanh nẹp cá»a sổ trông tháºt bất nhã trước vẻ vÄ©nh cá»u nguyên vẹn cá»§a đá. Äó là má»™t toà nhà đồ sá»™ mà chỉ riêng hai cánh cá»§a nó đã lá»›n hÆ¡n má»i toà nhà mà Scarlett từng biết. Nó được xây để trưá»ng tồn vá»›i thá»i gian, nàng thầm nghÄ©. Tháºt đáng tiếc không ai sống ở đó cả, tháºt lãng phà biết bao.
 - Thế Huân tước cá»§a Ballyhara không có con cái sao? - Nàng há»i Colum.
 - Không! - Anh trông tháºt hả hê - Hắn có má»™t ngưá»i vợ theo như anh được biết. Bà nầy đã bá» vá» vá»›i gia đình mình, hoặc đã đến bệnh viện tâm thần gì đó. Ngưá»i ta đồn rằng bà ta đã hoá Ä‘iên.
 Scarlett cảm thấy không nên quá ca ngợi toà nhà trước mặt Colum.
 - Ta vào xem làng đi, nàng đỠnghị.
 Äúng hÆ¡n đó là cả má»™t thành phố nhá», và ở đó không má»™t tấm kÃnh nào còn nguyên vẹn, không má»™t cánh cá»a nào không bị đâm thá»§ng. Äó là thành phố bị huá»· hoại, bị cướp phá, khiến Scarlett thấy rợn ngưá»i. Sá»± hằn thù đã gây ra háºu quả như thế đó.
 - ÄÆ°á»ng nào vá» nhà tốt nhất đây? - Nàng há»i Colum.
 
				 Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:00 PM.
 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				24-08-2008, 07:54 AM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Tiếp Nháºp Ma Äạo |  | 
					Tham gia: Aug 2008 Äến từ: Xứ Dừa 
						Bài gởi: 364
					 
                    Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngày 7 giá» 
                 Thanks: 116 
		
			
				Thanked 4 Times in 3 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Chương 54  
 
  
- Ngày mai là sinh nháºt bà ná»™i đấy, Colum nhắc lại khi chia tay Scarlett trước cá»a nhà bác Daniel. Má»i ngưá»i có lương tri Ä‘á»u tìm cách lặn mất tăm mãi cho đến ngày ấy, và anh thú thá»±c cái lương tri ấy cÅ©ng Ä‘ang cám dá»— anh. Báo vá»›i nhà dùm sáng mai anh trở lại.Sao đột nhiên lại phải phù phiếm thế! Scarlett cứ tá»± há»i. Ngày sinh nháºt cá»§a má»™t bà cụ thì có gì nhiá»u nhặn phải làm đâu. Má»™t mâm bánh sinh nháºt, dÄ© nhiên rồi, nhưng ngoài ra còn gì nữa! Nàng quyết định tặng bà cái cổ áo đăng ten xinh xinh mà nàng đã mua ở Galway. Nàng còn kịp chán để sắm má»™t cái khác trên đưá»ng vá».
 Chúa ơi, chỉ còn hết tuần nầy nữa thôi!
 Má»›i bước qua ngưỡng cá»a, Scarlett láºp tức hiểu ngay loại công việc gì Ä‘ang chỠđợi nàng. Phải cá» rá»a và đánh bóng toàn bá»™ đồ đạc trong nhà bà Katie Scarlett, cho dù chúng đã sạch sẵn Ä‘i nữa, và cả trong nhà bác Daniel.
 Kế đó là nhổ cá» và quét dá»n khoảng sân cá»§a căn nhà cÅ© để đặt các băng ghế, ghế tá»±a, ghế đẩu cho tất cả những ai không còn có thể nhét nổi vào trong nhà. Còn phải quét dá»n lau chùi cả kho thóc và để sẵn ở đó những bó rÆ¡m sạch sẽ cho những ai muốn ngá»§ lại. Rõ ràng má»i ngưá»i Ä‘ang chuẩn bị cho má»™t ngày lá»… lá»›n. Sống đến má»™t trăm tuổi đâu phải chuyện thưá»ng tình.
 - Ăn lẹ lên rồi biến hết đi, Kathleen ra lệnh cho cánh đàn ông khi hỠkéo đến dùng bữa trưa.
 Cô đặt má»™t bình sữa đông cùng bốn ổ bánh mì và má»™t khoanh bÆ¡ lên bàn. Ngoan ngoãn như má»™t bầy cừu, hỠăn ngấu nghiến vá»›i má»™t tốc độ mà Scarlett không tài nào hình dung nổi, rồi lặng lẽ bá» ra ngoài, đầu cúi xuống để chui qua ngưỡng cá»a.
 Còn bây giá» ta bắt đầu được rồi, Kathleen tuyên bố khi hỠđã Ä‘i khá»i. Scarlett, chị cần rất nhiá»u nước ngoài giếng. Mấy cái xô để ở cá»a đó, y như cánh đàn ông trong nhà, Scarlett cÅ©ng chẳng hÆ¡i sức đâu tranh cãi.
 Sau bữa trưa, tất cả phụ nữ trong làng Ä‘á»u kéo đến giúp, mang theo cả trẻ nhá». Ôn ào đến khiếp được, má»i ngưá»i ai nấy Ä‘á»u nhá»… nhại mồ hôi, các ngón tay Scarlett đã sưng rá»™p cả lên, mà nàng lại cảm thấy vui hÆ¡n bao giá» hết. Äi chân không như má»i ngưá»i, chiếc tạp dá» lá»›n quấn ngang hông, tay áo xắn cao, nàng tưởng mình như trở lại thá»i thÆ¡ ấu và Ä‘ang chÆ¡i đùa ở sân sau, khiến Mama phát cáu lên vì nàng làm lấm lem chiếc yếm đẹp cá»§a mình và lá»™t hết cả giầy vá»› ra. Chỉ khác má»™t Ä‘iá»u là lúc nầy nàng còn bạn bè để vui đùa thay vì hồi ấy chỉ có con nhá» mÃt ướt Suellen và bé Carreen vốn còn quá nhỠđể cùng chÆ¡i được.
 Từ bấy đến nay, bao lâu rồi nhỉ… chắc không lâu như khi nghÄ© vá» cái gì đó cổ xưa như ngá»n tháp, mình Ä‘ang nghÄ© tá»›i… những cá»™i rá»… sâu xa… Sáng ấy Colum trông tháºt đáng sợ. Câu chuyện những con tàu ấy khá»§ng khiếp tháºt… ChÃnh các chú, các bác mình, các anh cá»§a cha mình đã bị chết Ä‘uối. Gã Huân tước ngưá»i Anh kia tháºt đáng nguyá»n rá»§a. Mình tháºt hả dạ khi ngưá»i ta đã treo cổ gã.
 ***
 Äúng là chưa từng thấy má»™t ngày lá»… nào như ngày sinh nháºt cá»§a cụ bà Katie Scarlett. Từ khắp quáºn Meath, những ngưá»i thuá»™c dòng há» O Hara lÅ© lượt kéo đến bằng xe lừa, xe bò, hoặc cưỡi ngá»±a hay Ä‘i bá»™. Má»™t ná»a dân số cá»§a Trim có mặt ở đây, và cả Adamstown không ai là vắng mặt. Há» mang đến những quà tặng, những câu chuyện, những món ăn được chuẩn bị đặc biệt cho ngày lá»…, mặc dù Scarlett nghÄ© chỉ riêng thức ăn ở nhà cÅ©ng đủ nuôi cả má»™t đạo quân. Cá»— xe kéo cá»§a Mahomey chất đầy những thùng bia và, cá»— xe kéo cá»§a Jim Daly từ Mullyngar đến, cÅ©ng váºy. Seamus, con trưởng cá»§a già Daniel, quất con ngá»±a thồ má»™t hÆ¡i đến Trim và trở vá» vá»›i cả má»™t thùng ống vố bằng đất trÄ©u nặng trên lưng trông như má»™t cái bướu xù xì, và hai bao đựng đầy thuốc lá lá»§ng lẳng ở yên ngá»±a. Lệ là phải tặng cho má»—i ngưá»i đàn ông - và cả má»™t số phụ nữ - má»™t chiếc ống vố trong dịp đáng ghi nhá»› nầy.
 Bà ná»™i Scarlett tiếp đón dòng thác ngưá»i đến thăm và quà cáp vá»›i vẻ hoan hỉ cá»§a má»™t bà hoàng, chá»…m chệ trên cái ghế lưng thẳng vá»›i chiếc cổ đăng ten má»›i toanh phÃa trên bá»™ áo đẹp bằng lụa Ä‘en, và thiu thiu ngá»§ khi nào thấy muốn thiu thiu, hoặc nhấm nháp tách trà có pha chút Whisky.
 Khi chuông vang báo giá» kinh nháºt tụng buổi chiá»u thì trong ngôi nhà tranh và quanh đó đã có tá»›i trên ba trăm ngưá»i đến mừng thá» Katie Scarlett O Hara nhân ngày sinh thứ má»™t trăm cá»§a bà.
 Bà đã bảo phải tổ chức y "như trước kia", và má»™t ông già đã đến ngồi đối diện vá»›i bà bên ngá»n lá»a, ở vị trà danh dá»±. Bằng các ngón tay má»m mại và nhăn nheo.
 Ông rút ra từ tấm vải bá»c má»™t chiếc đàn hạc; hÆ¡n ba trăm giá»ng nói Ä‘á»u lặng Ä‘i, thÃch thú. Äó là MacCormac, ngưá»i kế thừa Ä‘Ãch thá»±c duy nhất ná»n âm nhạc cá»§a các nhà thÆ¡ Ä‘i rong kể từ khi O Carolan vÄ© đại qua Ä‘á»i. Ông cất tiếng và giá»ng ông nghe êm như tiếng nhạc.
 - Tôi xin thưa cùng quý vị những lá»i cá»§a ngưá»i thầy Turlough O Carolan: "Tôi từng sống ở Ireland, hạnh phúc và mãn nguyện, cạn thét cùng những ngưá»i đàn ông chân chÃnh và hết lòng say mê âm nhạct. Và tôi xin được thêm mấy lá»i thô thiển cá»§a bản thân: "Tôi Ä‘ang cụng ly vá»›i tất cả những ngưá»i đàn ông chân chÃnh và những phụ nữ chân chÃnh như Katie Scarlett O Hara". - Ông nghiêng mình vá» phÃa bà. - Có nghÄ©a là, khi tôi được má»i nâng chén, ông nói thêm.
 HÆ¡n hai chục bàn tay vá»™i vã rót đầy các ly. Ông chá»n ly lá»›n nhất, nâng lên chúc sức khá»e cụ bà Katie Scarlett, rồi nốc cạn má»™t hÆ¡i.
 - Bây giỠtôi xin hát hầu quý vị câu chuyện vỠFinn McCool, ông giới thiệu.
 Các ngón tay đã biến dạng và nhăn nheo cá»§a ông khẽ chạm trên dây đàn hạc, và không khà láºp tức tràn ngáºp ma lá»±c.
 Từ lúc ấy, âm nhạc cứ vang lên bất táºn. Hai nhạc công chÆ¡i kèn túi đã mang theo cây pibs, willeann cá»§a há», đàn, violon thì chẳng còn đếm xuể, rồi đến accordéon, kèn harmonica, tiếng búng ngón tay và cả nhịp Ä‘iệu mê hồn cá»§a trống bodhrans dưới gáºy nhạc trưởng cá»§a Colum.
 - Em không sao hình dung nổi một buổi lễ như thế nầy, Scarlett hổn hển thốt lên.
 Nàng thở Ä‘á»u trở lại rồi trở ra khiêu vÅ© trong vầng ánh sáng má» sương cá»§a buổi bình minh.
 - Em chưa ba giỠtham dự lễ hội tháng Năm sao?
 Những ngưá»i anh há» không hiểu từ hốc ngách nào chui ra la lá»›n lên vẻ công phẫn.
 - Thế thì em phải ở lại đến lễ hội tháng Năm thôi, Katie Scarlett ạ, - Timothy O Hara dõng dạc nói.
 Cả một đám hùa theo hưởng ứng.
 - Em không thể. Chúng em phải đi cho kịp chuyến tàu.
 - á»i dào, còn bao chuyến tàu khác, phải không nào!
 Scarlett báºt dáºy khá»i băng ghế. Nàng đã nghỉ ngÆ¡i khá lâu và đàn violon đã bắt đầu Ä‘iệu gic Ä‘iên cuồng.
 Trong lúc nhảy quay cuồng đến hụt hÆ¡i, câu há»i ấy cứ văng vẳng mãi trong đầu nàng theo Ä‘iệu nhạc rá»™n ràng.
 Chắc là phải còn những chuyến tàu khác. Sao mình không nán lại khiêu vÅ© thêm chút nữa cái Ä‘iệu gic nầy vá»›i đôi vá»› kẻ sá»c cá»§a mình! Khi nàng trở lại thì Charleston cÅ©ng vẫn còn đó kia mà, cÅ©ng vẫn vá»›i những buổi uống trà kiểu cách, vẫn những ngôi nhà đổ nát, đằng sau những bức tưá»ng đồ sá»™ đầy vẻ thù nghịch Rhett cÅ©ng vẫn còn ở đó. Váºy thì cứ để cho chàng chỠđợi. Nàng đã chỠđợi chàng quá nhiá»u ở Atlanta rồi. Vá»›i lại bây giá» tình thế đã thay đổi. Vá»›i đứa bé nàng Ä‘ang mang trong ngưá»i, Rhett sẽ lại là cá»§a nàng ngay khi nàng muốn. ÄÆ°á»£c, nàng quyết định, nàng hoàn toàn có thể ở lại đến ngày há»™i tháng Năm. Nàng Ä‘ang vui biết chừng nào.
 Hôm sau, nàng há»i dò Colum vá» khả năng sẽ trở vá» sau lá»….
 - Tất nhiên, sẽ còn dịp khác thôi. Má»™t con tàu tuyệt đẹp cáºp bến trước tiên ở Boston, nÆ¡i anh sẽ trở lại trong chuyến lưu hành sắp tá»›i ở Mỹ, Scarlett và Bridie hoàn toàn có thể tá»± mình kết thúc chuyến Ä‘i đến táºn Savannah.
 - Nó khởi hành vào chuyến ngày 9 tháng Năm. Em sẽ còn ná»a ngày để mua sắm ở Galway.
 Nàng chẳng cần ná»a ngày ấy làm gì, nàng đã suy nghÄ© kỹ rồi. Không má»™t ai ở Charleston chịu mang những thứ vá»› và váy phồng cá»§a Galway cả. Nó quá lòe loẹt. Nàng chỉ giữ lại vài cái đã mua. Äó sẽ là những váºt lưu niệm tuyệt diệu. Số còn lại, nàng sẽ cho Kathleen và các bạn gái má»›i cá»§a nàng trong làng.
 - Ngày 9 tháng Năm. Trá»… hÆ¡n dá»± kiến cá»§a chúng ta nhiá»u quá đấy, Colum ạ.
 - Chỉ đúng má»™t tuần và má»™t ngày sau Lá»… tháng Năm thôi mà, Katie Scarlett. Má»™t chút cháºm trá»… có đáng là bao trong cả cuá»™c Ä‘á»i.
 Äúng váºy! Má»™t dịp may như thế sẽ chẳng bao giá» còn có được. Vả lại, có váºy má»›i làm vui lòng Colum. Việc Ä‘i Ä‘i vá» vá» giữa Savannah và Boston sẽ phiá»n phức cho anh biết bao. Anh cÅ©ng đã tốt vá»›i nàng biết chừng nào!
 Äó là Ä‘iá»u tối thiểu nàng có thể làm cho anh.
 ***
 Ngày 26 tháng Tư ở Galway, tàu Brian Boru rá»i bến vá»›i hai buồng trống.
 Nó đã cáºp bến vào ngày 24 cùng vá»›i hành khách và thư tÃn. Äến ngày thứ Bảy, ở Galway, ngưá»i ta má»›i bắt đầu lá»±a thư; chá»§ nháºt vẫn là Chá»§ nháºt, bá»c thư gá»i đến Mullyngar chỉ bắt đầu chuyển Ä‘i vào ngày thứ Hai.
 Ngày thứ Ba, chiếc xe ngá»±a từ Mullyngar Ä‘i Drogheda má»›i bá» lại má»™t túi nhỠở Navan và sang ngày thứ Tư, má»™t ngưá»i đưa thư má»›i lên ngá»±a Ä‘i, mang đến má»™t bá»c thư dày cá»™m gá»i cho Colum O Hara từ Savannah, bagn Georgie. Anh chàng Colum O Hara tá» tế nầy nháºn được lắm thư từ đấy nhỉ. Dòng há» O Hara lại là má»™t đại gia đình rất gắn bó vá»›i nhau, vá»›i lại dịp thượng thá» cá»§a cụ bà cÅ©ng là má»™t ngày không dá»… gì quên ngay được, ngưá»i đưa thư đã để thư tại quán rượu ở Adamstown.
 - Tôi tá»± nghÄ© không lẽ gì mà nó lại phải đợi thêm hai mươi bốn tiếng đồng hồ nữa, anh ta thanh minh vá»›i Matt O Toole, ngưá»i chá»§ quán rượu mà má»™t góc quán được dùng làm quầy bưu chÃnh và tạp hoá. Ở Trim, phải đến ngày mai ngưá»i ta má»›i bá» nó vào thùng thư cá»§a Adamstown, và sẽ là má»™t ngưá»i đưa thư khác mang nó lại đây. Anh ta vá»™i vã đón lấy ly bia porter mà Matt O Toole rót tặng, thay mặt cho Colum. Quán rượu cá»§a O Toole có lẽ hÆ¡i cháºt hẹp và cÅ©ng cần được sÆ¡n phết lại, nhưng ở đây lúc nào má»i ngưá»i cÅ©ng có thể thưởng thức được những ly bia nâu ngon tuyệt.
 Matt O Toole cất tiếng gá»i vợ Ä‘ang mải phÆ¡i quần áo ngoài sân.
 - Em ra trông quầy dùm anh. Kate, anh phóng đến chỗ chú Daniel ở thung lũng đây.
 Cha của Matt là anh ruột bà Theresa, vợ quá cố của ông Daniel O Hara. Xin Chúa phù hộ cho lynh hồn bà.
 - Colum! Ôi tuyệt quá!
 Trong chiếc bao thư lá»›n mà Jamie gá»i cho Colum có má»™t bức thư cá»§a Tom McMahon, ngưá»i thầu xây dá»±ng ngôi thánh đưá»ng. Sau vài lần cố thuyết phục, Äức giám mục đã ưng thuáºn để Scarlett chuá»™c lại phần hiến dâng cá»§a cô em gái Tara. Tara xinh đẹp cá»§a ta. Ta sẽ làm nên những Ä‘iá»u diệu kỳ. Thánh thần Æ¡i!
 - Colum! Anh nghe nầy! Lão giám mục keo kiệt ấy đòi đến những năm ngàn đô la cho má»™t phần ba cá»§a Tara thuá»™c quyá»n Carreen đấy! Vá»›i năm ngàn đô la, ta có thể mua cả quáºn Clayton chứ Ãt sao! Lão ta phải bá»›t giá xuống má»›i được.
 Các giám mục cá»§a Giáo há»™i không bao giá» chịu mặc cả đâu Colum lưu ý nàng. Nếu nàng muốn chuá»™c lại phần hiến dâng nầy, và nếu nàng có tiá»n, thì nàng phải trả đủ. Vả lại, nàng có thể sẽ thấy vụ chuyển nhượng nầy dá»… chu hÆ¡n nếu nghÄ© rằng nàng còn làm chuyện công đức cho Giáo há»™i nữa.
 - Anh cÅ©ng biết là không mà, Colum. Em rất ghét bị ai xá» mÅ©i - cho dù đó là Giáo há»™i Ä‘i nữa. Em rất tiếc nếu Ä‘iá»u đó xúc phạm đến anh. Dù sao Tara cÅ©ng phải thuá»™c vá» em, em rất thiết tha vá»›i nó. Ôi, em tháºt ngu ngốc khi để bị thuyết phục ở lại đây. Lẽ ra chúng ta đã Ä‘i được ná»a đưá»ng vỠđến Savannah rồi.
 Colum chẳng buồn giảng giải gì thêm. Anh bá» ra ngoài trong khi nàng lục lá»i tìm giấy bút.
 - Em phải viết thư cho bác Henry Hamilton ngay má»›i được! Bác ấy sẽ biết cách dàn xếp vụ việc nầy. ChỠđến khi mình vá» thì má»i chuyện đã lỡ hết rồi.
 Ngày thứ Năm, Scarlett Ä‘i má»™t mình đến Trim. Tháºt là phiá»n! Kathleen và Bridie báºn việc ở nông trại và, đúng là xúi quẩy. Colum lại biến mất tăm mà chẳng há» nói Ä‘i đâu và khi nào trở vá». ÄÆ°á»£c, anh đã Ä‘i vắng, đành chịu chứ biết sao. Nhưng quả là nàng Ä‘ang có lắm việc phải làm. Nàng muốn có má»™t vài cái chén xinh xinh bằng sành như thứ mà Kathleen vẫn dùng trong bếp, và rất nhiá»u rổ rá - đủ hình, đủ loại - và hàng tá, hàng tá khăn trải bàn, khăn ăn bằng vải lanh dày. Những thứ chẳng đào đâu ra trong các cá»a hàng ở Mỹ. Nàng muốn tạo cho Tara má»™t nhà bếp tháºt nồng ấm và ân cần như các nhà bếp ở Ireland. Nói cho cùng, ở đó không lẽ chẳng còn gì là Ireland ngoài cái tên Tara hay sao?
 Vá» phần Will và Suellen, nàng sẽ làm Ä‘iá»u gì đó để tá» ra tháºt hào phóng đối vá»›i há», nhất là vá»›i Willy. Chú ấy đáng được như thế. Trong quáºn còn có nhiá»u khu đất tốt chỉ chá» bán. Wade và Ella sẽ vá» sống ở Charleston cùng vá»›i Rhett và nàng. Rhett rất yêu chúng. Nàng sẽ kiếm má»™t trưá»ng há»c tốt, đừng có nhiá»u ngày nghỉ quá. Rhett chắc sẽ lại cau mày như chàng vẫn thưá»ng làm khi thấy cách nàng đối xá» vá»›i các con, nhưng khi bé ra Ä‘á»i và chàng thấy nàng yêụ nó đến chừng nào thì chàng sẽ thôi không phê phán nàng luôn miệng nữa. Rồi mùa hè đến, cả nhà sẽ vá» Tara, má»™t Tara đã thay đổi hình dạng - má»™t Tara cá»§a riêng há».
 Scarlett biết rõ mình Ä‘ang xây lâu đài trên cát. Có thể Rhett chẳng bao giá» muốn rá»i Charleston nữa, và nàng phải đành lòng vá»›i những lần viếng thăm Tara thưa thá»›t. Nhưng sao lại không mÆ¡ má»™ng cho thoả thÃch trong má»™t sáng mùa xuân tươi đẹp như thế nầy, trong lúc nàng Ä‘ang rong ruổi trên cá»— xe độc mã thanh lịch nầy vá»›i đôi vá»› sá»c đỠvà xanh cá»§a mình! Sao lại không nhỉ!
 Nàng cưá»i rúc rÃch và khẽ vút ngá»n roi lên cổ con ngá»±a. Không, nhưng nghe ta nói đây - mình lại còn Ireland hÆ¡n cả bản chất mình nữa rồi!
 Ngày lá»… tháng Năm quả không phụ lòng ai chỠđợi. Khiêu vÅ© và yến tiệc diá»…n ra khắp các đưá»ng phố cá»§a Trim, hÆ¡n bốn chiếc cá»™t mỡ to được dá»±ng lên trên thảm cá» trước các đống đổ nát cá»§a toà lâu đài. Scarlett diện má»™t ru băng đỠvá»›i má»™t vòng hoa trên tóc và, khi má»™t sÄ© quan Anh má»i nàng Ä‘i dạo má»™t vòng ra bá» sông, nàng đã thẳng thừng từ chối.
 Há» trở vá» ngôi nhà tranh sau lúc mặt trá»i má»c; Scarlett đã cùng những ngưá»i còn lại trong gia đình Ä‘i bá»™ suốt bốn dặm đưá»ng, bởi nàng không muốn đêm tàn, dù trá»i đã rạng sáng. Vá»›i lại, vì nàng đã cảm thấy bắt đầu thiếu vắng những ngưá»i anh há» và các bạn bè má»›i cá»§a mình. Nàng nôn nóng muốn trở vá» nhà, nàng muốn giải quyết cho xong các việc vặt vãnh lyên quan đến Tara, muốn bắt tay ngay vào công việc, nhưng dù sao nàng cÅ©ng lại rất vui thÃch được ở lại trong ngày lá»… tháng Năm. Còn hÆ¡n má»™t tuần nữa. Thá»i gian ấy xem ra cÅ©ng chẳng là bao.
 Ngày thứ tư, Frak Kelly, ngưá»i đưa thư cá»§a Trim, đã dừng lại quán rượu cá»§a Matt O Toole để làm má»™t cốc bia và hút thuốc.
 - Có một bao thư rõ to cho Colum O Hara đấy, anh ta nói. Theo anh thì trong đó có gì nào!
 Cả hai thay nhau vẽ ra bao giả thuyết giáºt gân nhất. Ở Mỹ cái gì mà không thể xảy ra. Và há» cứ tha hồ mà Ä‘oán già Ä‘oán non. Lynh mục O Hara là má»™t ngưá»i đôn háºu và ân cần, má»i ngưá»i Ä‘á»u thừa nháºn Ä‘iá»u đó, và ông nói chuyện bình thưá»ng như má»i ngưá»i khác. Có Ä‘iá»u nghÄ© cho cùng thì, ông chẳng bao giá» nói Ä‘iá»u gì đáng kể!
 Matt O Toole không mang thư lại cho Colum. Không cần phải làm váºy. Anh ta biết rõ Clare O Gorman chiá»u nay sẽ đến thăm bà ná»™i. Chị ấy sẽ Ä‘em thư đến, nếu từ giỠđến chiá»u không Ä‘i ngang qua đây. Matt thỠước chừng bao thư. Chắc nó phải mang những tin tức cá»±c kỳ tốt đẹp thế má»›i đáng vá»›i chừng ấy phà tổn cho việc gá»i thư chứ. Hoặc nếu không thì hắn phải là má»™t tai hoạ thá»±c sá»± nghiêm trá»ng.
 ***
 - Có thư cho em Scarlett ạ. Colum để nó ở trên bàn. Và má»™t tách trà pha sẵn cho em đấy. Äến thăm Molly có vui không em!
 Scarlett đã không làm Kathleen thất vá»ng. Nàng mô tả lại màn kịch ở nhà bên ấy vá»›i những tráºn cưá»i rúc rÃch cố kiá»m nén.
 - Molly Ä‘ang tiếp bà vợ ông y sÄ© ở nhà, và khi em vào thì tách trà trên tay chị ấy cứ run lên bần báºt thiếu Ä‘iá»u chị ấy làm nó rÆ¡i vỡ tan. Em hình dung chị ấy sẽ há»i liệu có thể thoát ra khá»i tình huống khó xá» nầy bằng cách giá»›i thiệu em là cô ngưá»i hầu má»›i được không.
 Nhưng ngay lúc đó, bà vợ ông y sÄ© kêu lên: "A, ngưá»i em há» giàu có ở bên Mỹ đây rồi, tháºt hân hạnh!" rồi cứ nhìn chằm chằm bá»™ đồ kỳ quái cá»§a em. Nghe bà ta nói váºy, Molly láºp tức nhảy chồm lên như con mèo phải bá»ng và nhào ra hôn lấy hôn để vào hai má em. Em cam Ä‘oan vá»›i chị đấy, Kathleen ạ, chị ấy đã rÆ¡m rá»›m nước mắt khi em nói là chỉ ghé qua để lấy bá»™ đồ du lịch trong rương quần áo cá»§a em. Chị ấy hết lòng muốn em ở lại dù em có mặc bá»™ đồ nào Ä‘i nữa, em đã hôn trả chị ấy lúc ra Ä‘i, và cả bà vợ ông y sÄ© nữa, gá»i là để tá» ra lịch lãm. Äã làm thì phải cho ra trò chứ chị.
 Kathleen cưá»i quặn cả ruá»™t, món đồ khâu cá»§a cô rÆ¡i xuống đất, Scarlett khoác bá»™ đồ du lịch cá»§a mình ra ngoài. Nàng tin chắc rằng phải ná»›i chỉ ở vùng thắt lưng. Nếu không phải bé đã làm thân hình nàng đẫy đà ra thì hẳn đó phải là do thói quen ăn mặc thoải mái, và cả do nàng thưá»ng ăn ngon miệng nữa. Dù gì Ä‘i nữa, chuyến trở vá» nầy, nhất định nàng không chịu bó mình trong bá»™ coóc-sê nghẹt thở nữa.
 Nàng cầm bức thư rồi Ä‘em ra soi dưới ánh mặt trá»i, ở ngưỡng cá»a. Äặc kÃn những ghi chép và con dấu. Chẳng ngần ngại gì mà không nói! Ông ngoại nàng là má»™t ông già kinh khá»§ng nhất trên Ä‘á»i. Hay là có trò cá»§a cái lão Jérome đáng tởm kia cÅ©ng nên. Ngưá»i ta nhỠông ngoại nàng chuyển bức thư nầy, và ông đã chỉ chuyển nó lại cho Maureen mãi nhiá»u tuần sau đó. Nàng bồn chồn xé bao thư. ÄÆ°á»£c gá»i từ má»™t quáºn hành chÃnh ở Atlanta, đầu tiên nó được chuyển đến ngôi nhà ở phố Pêcher.
 Scarlett hy vá»ng mình không quên thanh toán má»™t khoản thuế hoặc lệ phà nào đó. Giữa số tiá»n mà Äức giám mục đòi nàng trả cho Tara và chi phà cá»§a những ngôi nhà nàng Ä‘ang xây cất, nguồn dá»± trữ cá»§a nàng đã quá cạn kiệt để có thể cho phép lãng phà tiá»n bạc vào những khoản phạt cháºm trá»…. Vá»›i lại, cÅ©ng còn phải chi những khoản đáng kể để phục hồi Tara. Äó là chưa kể việc phải táºu má»™t nông trại cho Will. Nàng đưa tay sá» túi tiá»n mà nàng giấu kỹ dưới áo. Không, tiá»n cá»§a Rhett phải thuá»™c vá» Rhett.
 Lá thư đỠngày 26 tháng 3 năm 1875, đúng vào ngày nàng rá»i Savannah trên tàu Brian Boru. Nàng Ä‘á»c lướt qua những dòng đầu rồi ngừng lại. Chẳng có ý nghÄ©a gì cả. Nàng trở lại đầu và Ä‘á»c chầm cháºm. Mặt nàng bá»—ng trắng bệch như sáp ong.
 - Kathleen, Colum đâu rồi, chị có biết không?
 - Mình vẫn nói năng bình thưá»ng. Mà sao nghe lạ lùng quá!
 - Chắc anh ấy ở nhà Bà ná»™i, Clare Ä‘ang Ä‘i tìm anh ấy. Sao, không đợi được à! Chị đã sá»a gần xong chiếc váy cÅ© cá»§a chị cho Bridie mặc Ä‘i du lịch, chị biết nó rất muốn thá» trước mặt em để xem em nghÄ© sao.
 - Không, chuyện nầy gấp lắm.
 Nàng cần phải gặp Colum ngay. Má»™t lầm lẫn khá»§ng khiếp xảy ra. Phải lên đưá»ng ngay láºp tức, ngay hôm nay cÅ©ng nên. Nàng cần phải trở vá».
 Colum đang ở ngoài sân, trước nhà.
 - Chưa bao giỠcó một mùa xuân được nắng thế nầy, anh nói. Con mèo và anh đang sưởi ấm bộ xương rệu rạo của chúng anh một chút.
 Vẻ bình thản bất thưá»ng cá»§a Scarlett bá»—ng chốc tan biến khi nàng nhìn thấy anh. Nàng vừa bước lại gần anh vừa kêu réo lên.
 - ÄÆ°a em vá» nhà ngay Ä‘i, Colum. Tháºt đáng nguyá»n rá»§a cả anh, cả cái dòng há» O Hara và cả cái xứ sở Ireland nầy nữa. Lẽ ra em không bao giỠđược bá» nhà Ä‘i chÆ¡i thế nầy.
 Bàn tay nàng co quắp, nắm chặt đến mức móng tay bấu vào thịt. Nàng Ä‘ang vò nát bản tuyên bố cá»§a Nhà nước tối cao bang Georgie xác nháºn đơn ly hôn cá»§a đương sá»± mang tên Rhett Kinnicutt Butler là bất khả huá»· và chung cuá»™c, trên cÆ¡ sở ngưá»i vợ tên Scarlett O Hara Butler bá» trốn, theo sá»± chấp thuáºn cá»§a Uá»· ban quân sá»± Carolyne, thuá»™c ChÃnh phá»§ lyên bang hợp chá»§ng quốc Hoa Kỳ.
 - Không thể có chuyện ly dị ở Nam Carolyne được, Scarlett gào lên. Có hai luáºt sư đã khẳng định vá»›i em Ä‘iá»u đó. Nàng lặp Ä‘i lặp lại những lá»i ấy cho đến khi cổ há»ng rát bá»ng khản đặc lại, đôi môi khô lắp bắp không thành tiếng, trong lúc tâm trà nàng cứ lyên tục lặp Ä‘i lặp lại mãi. Má»™t lần nữa, rồi lại má»™t lần nữa.
 Colum kéo nàng ra má»™t góc vưá»n. Anh ngồi cạnh và chuyện trò cùng nàng nhưng không sao làm cho nàng chú ý lắng nghe. Anh nắm hai bàn tay co quắp cá»§a nàng trong tay mình để vá»— vá» và lặng lẽ ngồi bên nàng. Dưới cÆ¡n mưa rào ngắn ngá»§i trước hoàng hôn. Dưới những tia sáng cuối cùng cá»§a mặt trá»i Ä‘ang lặn tắt. Cho đến khi màn đêm buông xuống. Bridie đến kiếm hai ngưá»i khi bữa tối đã dá»n xong, nhưng Colum đã xua cô em vá».
 - Scarlett không còn tỉnh trà nữa, Bridie ạ. Em hãy nói vá»›i má»i ngưá»i ở nhà rằng đừng lo lắng gì cả. Cần thêm chút thá»i gian để cố vượt qua cÆ¡n sốc nầy. Cô vừa nháºn được tin từ Mỹ: chồng cô bị bệnh rất nặng. Nàng sợ anh ấy chết trước khi nàng vá» kịp bên anh ấy.
 Bridie vá»™i chạy Ä‘i báo tin. Scarlett Ä‘ang cầu nguyện, cô thông báo. Và cả gia đình cùng góp lá»i cầu nguyện.
 Bữa tối ăn để đến lạnh tanh hỠmới ngồi vào bàn.
 - Mang đèn ra ngoài đó đi, Timothy, bác sĩ Daniel ra lệnh.
 Ãnh sáng phản chiếu trên đôi mắt thẫn thá» cá»§a Scarlett.
 - Kathleen dặn anh đưa cho em chiếc khăn san nầy nữa, Timothy thì thào.
 Colum gáºt đầu đồng tình rồi khoác khăn lên vai Scarlett và ra hiệu cho Timothy lánh Ä‘i nÆ¡i khác.
 Má»™t giá» nữa trôi qua. Trên bầu trá»i không trăng nhấp nháy những vì sao rá»±c sáng hÆ¡n cả những ngá»n đèn lồng. Má»™t tiếng kêu vẳng lên từ ruá»™ng lúa mì gần đó, rồi có tiếng Ä‘áºp cánh khẽ. Má»™t con cú vừa vồ được mồi.
 - Em phải làm gì bây giá»! Scarlett há»i, giá»ng khản đặc nhưng mạnh mẽ trong bóng đêm.
 Colum thở dài nhẹ nhõm và thầm cảm Æ¡n Chúa. Äiá»u tệ hại nhất cá»§a cÆ¡n sốc đã qua.
 - Chúng ta sẽ lên đưá»ng như đã định, Scarlett thân yêu ạ không có việc xảy ra mà lại không có cách giải quyết đâu em.
 Giá»ng anh bình thản, vững tin, vá»— vá».
 - Ly dị ư?
 Trong cái giá»ng oà vỡ ấy có chút gì cuồng loạn đầy lo âu Colum vuốt ve hai tay nàng.
 - Cái gì đã lỡ Ä‘á»u có thể gỡ lại được, Scarlett ạ.
 - Lẽ ra em nên ở lại. Em sẽ chẳng bao giỠtha thứ cho mình vỠviệc đã làm.
 - Thôi, thôi. Những cái "lẽ ra" đó chẳng giải quyết được gì cả. Cần suy nghÄ© vá» những Ä‘iá»u sắp đến, em ạ.
 - Anh ấy sẽ chẳng bao giá» trở lại vá»›i em đâu. Bởi trái tim anh ấy đã quá chai đá má»›i đòi bá» em. Em đã chỠđợi anh ấy đến tìm, Colum ạ, em cứ tin chắc rồi anh ấy sẽ trở lại. Sao em lại ngu xuẩn đến thế được nhỉ! Anh không hiểu được má»i chuyện đâu. Em Ä‘ang có thai, Colum ạ, làm sao em có thể có con nếu như em không có chồng!
 - Äấy đấy Colum bình thản nói. Chẳng lẽ Ä‘iá»u ấy không giải quyết được sao! Em chỉ cần nói vá»›i anh ấy.
 Scarlett đưa hai tay lên bụng. Äúng rồi, sao nàng lại có thể ngu đần đến như váºy! Má»™t tiếng cưá»i khản đặc như xé cổ há»ng nàng. Chẳng có thứ giấy tá» nào buá»™c Rhett phải chối bỠđứa con cá»§a mình. Chàng biết rõ cách huá»· bá» chuyện ly dị, tẩy sạch nó khá»i tất cả các sổ sách chứng từ. Rhett có thể làm má»i chuyện. Chàng lại vừa chứng tá» Ä‘iá»u ấy. Không có chuyện cho phép ly hôn ở Nam Corolyne - trừ khi Rhett Butler nhúng tay vào.
 - Em muốn Ä‘i ngay bây giá», Colum ạ. Chắc phải có má»™t chuyến tàu khác khởi hành trước chuyến chúng ta. Nếu cứ phải chỠđợi, chắc em phát Ä‘iên lên mất.
 - Chúng ta sẽ Ä‘i vào sáng sá»›m thứ sáu, Scarlett thân yêu ạ và tàu rá»i bến ngày thứ bảy. Nếu Ä‘i ngày mai thì dù sao chúng ta vẫn cứ phải ở lại thêm má»™t ngày nữa má»›i lên đưá»ng được. Chứ em không định dành ngày đó ở đây sao?
 - á»’ không, em cần phải cảm thấy là mình Ä‘ang trở vá». Em phải trở vá» gặp Rhett ngay, cho dù đó chỉ là mở đầu chuyến Ä‘i, rồi sẽ ổn thoả, em sẽ làm cho má»i chuyện ổn thoả cả. Má»i việc rồi sẽ tốt đẹp… Có đúng như váºy không Colum! Hãy nói vá»›i em là má»i việc rồi sẽ tốt đẹp cả thôi…
 - Má»i việc rồi sẽ tất đẹp cả thôi, Scarlett ạ. Giá» thì em phải ăn má»™t chút, uống má»™t tách sữa cÅ©ng được có thể thêm má»™t giá»t Whisky vào đó. Em cÅ©ng cần ngá»§ má»™t chút. Em nên giữ gìn sức khá»e cho em và cho cả cháu bé.
 - á»’ vâng, em xin hứa. Em sẽ hết sức chăm sóc cho mình. Nhưng trước tiên em phải lo cho xong bá»™ váy, cÅ©ng phải sắp xếp rương hòm cho xong nữa. Vá»›i lại, làm sao em kiếm được má»™t cá»— xe để ra tàu lá»a đây!
 Giá»ng nàng nghe đã Ä‘anh trở lại. Colum đứng dáºy và chìa tay ra.
 - Anh sẽ lo liệu, và các cô gái sẽ giúp anh sắp xếp rương hòm. Nhưng phải chi em chịu ăn chút gì đó trong lúc dá»n dẹp tá»§ quần áo.
 - Vâng, vâng, đúng thế.
 Nàng trông đã bình tÄ©nh hÆ¡n, nhưng vẫn chưa được bình thưá»ng. Anh phải theo sát để biết chắc nàng đã uống sữa hoà Whisky ngay khi cả hai bước vào nhà. Cô em tháºt đáng thương. Giá như anh hiểu hÆ¡n được đôi chút vỠđàn bà và trẻ em chắc anh sẽ cảm thấy yên lòng hÆ¡n rất nhiá»u. Vừa rồi, nàng đã khiêu vÅ© như con cù suốt hàng đêm lyá»n. Liệu Ä‘iá»u đó có thể đưa nàng đến đẻ non không! Rá»§i mà nàng sa sảy thì liệu nàng có giữ vững được tâm thần không! Colum lo quá.
 
				 Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:01 PM.
 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				24-08-2008, 07:55 AM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Tiếp Nháºp Ma Äạo |  | 
					Tham gia: Aug 2008 Äến từ: Xứ Dừa 
						Bài gởi: 364
					 
                    Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngày 7 giá» 
                 Thanks: 116 
		
			
				Thanked 4 Times in 3 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Chương 55  
 
  
CÅ©ng giống như bao ngưá»i khác trước mình, Colum đã không đánh giá đúng sức chịu đựng cá»§a Scarlett O Hara. Nàng cứ nằng nặc đòi phải có ngưá»i đến nhà Molly ngay tối hôm đó để Ä‘em mấy chiếc rương vá» cho nàng, và ra lệnh cho Bridie phải chuẩn bị hành lý trong lúc Kathleen sá»a lại bá»™ váy cho nàng.- Bridie, hãy chú ý nhìn cho kỹ cách ngưá»i ta cá»™t dây thế nào, nàng sẵng giá»ng dặn dò trong lúc luồn coóc-sê vào ngưá»i. Rồi chị sẽ phải làm việc ngay trên tàu, còn em không thể nhìn ra đàng sau để giúp chị đâu.
 Thái độ nóng nảy và giá»ng nói khô khan cá»§a nàng làm Bridie sợ. Má»™t tiếng kêu Ä‘au cá»§a Scarlett khi Kathleen xiết chặt các sợi dây cÅ©ng đủ làm Bridie hoảng sợ kêu lên.
 Có Ä‘au cÅ©ng chả sao, Scarlett tá»± trách mặc váºy thì bao giá» chẳng Ä‘au, xưa nay đã thế rồi. Mình quên mất Ãt bữa sẽ quen chứ gì. Chẳng hại gì cho bé đâu. Lần nào có thai, mình cÅ©ng cố mặc coóc-sê càng lâu càng tốt, mà hồi đó cái thai cá»§a mình còn già hÆ¡n bây giá» nhiá»u. Chưa đến mưá»i tuần kia mà. Mình phải cố chui lá»t được vào các quần áo cá»§a mình, nhất định phải thế chứ. Sống chết gì mình cÅ©ng phải Ä‘i được chuyến xe lá»a ấy, ngày mai.
 - Kéo đi, Kathleen, xiết chặt nữa, nàng giục.
 Colum lá»™i bá»™ đến Trim và thuê xe trước. Xong đâu đấy anh đảo má»™t vòng khắp há» hàng và ngưá»i quen đế loan tin ná»—i ưu phiá»n nặng ná» cá»§a Scarlett. Công việc vừa xong thì đã xế chiá»u và anh mệt lả. Nhưng có váºy má»›i chẳng còn ai ngạc nhiên khi thấy Scarlett O Hara vá»™i vã bá» Ä‘i trong đêm tối hệt như má»™t tên trá»™m mà không má»™t lá»i từ biệt.
 Nàng cÅ©ng lịch sá»± tránh được bao khó nhá»c phải từ biệt gia đình. Cú sốc đã bá»c kÃn nàng ttong má»™t lá»›p giáp lãnh đạm. Chỉ má»™t lần nàng không làm chá»§ được mình là lúc nàng từ giã bà ná»™i mình. Hay nói đúng hÆ¡n là lúc cụ bà Katie Scarlett chào từ giã nàng.
 - Cầu Chúa luôn ở bên con và các Thánh dẫn bước cho con Ä‘i. Bà rất sung sướng vì con đã đến dá»± sinh nháºt bà, con gái cá»§a Gerald ạ. Bà chỉ tiếc má»™t Ä‘iá»u là con không thể ở đây phút bà sắp lìa Ä‘á»i. Sao cháu lại khóc, cháu gái cá»§a bà! Cháu không biết rằng ngưá»i sống chẳng bao giá» có được ngày lá»… nào đẹp bằng má»™t ná»a so vá»›i buổi thức vá»›i ngưá»i sắp mất sao! Tiếc là cháu không ở lại được đến lúc ấy.
 Scarlett ngồi lặng yên trên xe Ä‘i Mullyngar và trên tàu lá»a Ä‘i Galway. Bridie quá nôn nao không nói được gì, nhưng sá»± phấn khÃch và niá»m vui cứ lồ lá»™ trên đôi gò má á»ng hồng và đôi mắt lấp láy. Suốt mưá»i lăm năm cá»§a cuá»™c Ä‘á»i, cô chưa há» ra khá»i nhà mình xa quá mưá»i dặm.
 Khi cả hai đến khách sạn Bridie sừng sỠhá hốc mồm một lúc trước bao cảnh tráng lệ.
 - Anh sẽ đưa các cô lên phòng, Colum nói. Rồi anh sẽ trở lại để đưa các cô xuống phòng ăn. Bây giá» anh phải ra bến tàu lo sắp xếp đưa hành lý lên tàu. Vá»›i lại, anh cÅ©ng muốn xem ngưá»i ta dành cho chúng ta những buồng nào. Lúc nầy còn kịp đổi lại được, nếu những buồng ấy chưa phải hạng tiện nghi nhất.
 - Em sẽ cùng đi với anh, Scarlett nói.
 Äây là lần đầu tiên nàng mở miệng.
 - Chẳng cần em ạ.
 - Vá»›i em thì cần đấy. Em muốn nhìn thấy con tàu kẻo em không sao tin được nó là tháºt sá»± Ä‘ang Ä‘áºu ở đó.
 Colum phải chiá»u theo. Bridie xin phép được cùng Ä‘i.
 - Cái khách sạn đã làm cô hoảng rồi. Cô không muốn ở lại đó một mình.
 Gió chiá»u mát rượi đượm mùi muối. Scarlett hÃt thở từng hÆ¡i dài, chợt nhá»› không khà Charleston cÅ©ng có cái hương vị mặn nồng ấy, bất giác đôi giá»t lệ lăn trên má nàng. Giá như có thể lên đưá»ng ngay lúc nầy nhỉ. Có thể nào thuyết phục được viên thuyá»n trưởng không! Nàng khẽ sá» tay lên túi tiá»n vàng giấu dưới lá»›p áo.
 - Tôi muốn tìm chiếc Ngôi sao Ban chiá»u, Colum cất tiếng há»i má»™t phu khuân vác.
 - Nó kia kỳa, ông ta khoát tay đáp. Mới vừa đến đúng một tiếng đồng hồ đấy.
 Colum cố giấu vẻ sá»ng sốt. Lẽ ra con tàu đã phải ở đó từ hÆ¡n ba mươi tiếng đồng hồ trước. Không nên để Scarlett biết sá»± cháºm trá»… ấy. Có thể đã có trục trặc.
 Những dòng phu khuân vác đang thoăn thoắt lên xuống con tàu. Ngoài khách đi tàu còn cả hành lý.
 - Lúc nầy, ở đây không phải là chá»— cho phụ nữ đâu, Scarlett thân yêu ạ, Colum nói. Ta vá» lại khách sạn váºy, rồi anh sẽ quay lại đây sau.
 Scarlett nghiêm mặt lại.
 - Không. Em muốn nói chuyện vá»›i ông thuyá»n trưởng.
 - Ông ta báºn lắm, không tiếp ai được đâu, dù ngưá»i đó kiá»u diá»…m như em Ä‘i nữa. Không phải lúc để đón nháºn những lá»i tán tụng ấy.
 - Anh có quen ông ta không. Colum! Anh quen biết má»i ngưá»i mà. Anh hãy giúp em gặp ông ta ngay bây giá» Ä‘i.
 - Anh hoàn toàn không quen con ngưá»i ấy, anh chưa biết mặt ông ta bao giá», Scarlett ạ. Làm sao anh có thể quen ông ta được! Ta Ä‘ang ở Galway chứ đâu phải ở quáºn Meath.
 Má»™t ngưá»i đàn ông mặc đồng phục bước xuống khá»i cầu tàu Ngôi sao Ban chiá»u. Hai chiếc túi vải to tướng trên vai anh ta trông nhẹ tênh. Anh ta bước Ä‘i nhanh nhẹn và nhịp nhàng hiếm thấy ở những ngưá»i có thân hình cao lá»›n và dá»nh dàng.
 - Có đúng là cha Colum O Hara đấy không! Anh ta kêu lên, giá»ng vang vang trong lúc bước tá»›i gần. Cái gì đã lôi cha ra khá»i quán rượu cá»§a Matt O Toole thế, cha Colum!
 Anh ta đặt một trong hai chiếu túi nặng trĩu xuống rồi bỠmũ chào Scarlett và Bridie.
 - Tôi đã chẳng bảo là dòng há» O Hara có cái duyên quá»· quái vá»›i phu nhân đó sao! Anh ta nói tiếp, giá»ng ồm ồm như sấm rồi cưá»i ầm lên vá»›i câu nói đùa cá»§a chÃnh mình. Thế cha đã nói vá»›i há» cha là lynh mục chưa đấy!
 Scarlett đành gượng cưá»i khi Colum giá»›i thiệu nàng vá»›i Frank Mahoney, nàng chẳng buồn nghe cái chuá»—i dây mÆ¡ rá»… má đã khép anh ta vào vòng bà con vá»›i Maureen. Nàng chỉ muốn nói chuyện vá»›i viên thuyá»n trưởng!
 - Tôi Ä‘ang mang thư bên Mỹ đến bưu Ä‘iện để ngày mai ngưá»i ta phân loại. Mahoney giải thÃch, cha có muốn ngó qua đó má»™t chút không, hay cha muốn đợi vá» nhà hẵng Ä‘á»c những bức thư tình thÆ¡m phức cá»§a cha!
 Câu nói đùa khiến anh ta khoái trá ra mặt.
 - Anh tỠtế lắm, Frank. Tôi sẽ xem qua một chút nếu anh cho phép.
 Colum mở chiếc túi đặt dưới đất và kéo nó đến gần ngá»n đèn thắp sáng cá»§a bến tàu. Chẳng mấy chốc anh đã mò ra bao thư gá»i từ Savannah.
 - Äúng mà, hôm nay váºn may Ä‘ang ở vá»›i tôi, anh nói. Bức thư trước, anh tôi có nói là sẽ viết tiếp, thế mà tôi đã mất hy vá»ng nháºn thư anh ấy rồi, ai dè cảm Æ¡n nhé, Frank để tôi đãi anh má»™t cốc bia chứ!
 - Việc gì phải thế. Chẳng qua là tôi thÃch được vi phạm cái luáºt lệ cá»§a ngưá»i Anh đó thôi.
 Frank khoác túi lên vai, nói thêm:
 - Cái lão giám đốc chết tiệt ấy lúc nào cũng dán mắt vào đồng hồ của lão, tôi không đến trễ được đâu. Chúc buổi tối tốt lành nhé, thưa quý bà.
 Có khoảng ná»a tá thư nhá» trong bao thư. Colum lướt vá»™i qua má»™t lượt để tìm nét chữ cá»§a Stephen.
 - Có thư cho em đây, Scarlett. - anh nói.
 Anh đưa cho nàng má»™t bức thư màu xanh, rồi tìm được thư cá»§a Stephen và mở ra. Má»›i vừa Ä‘á»c anh chợt nghe má»™t tiếng rú dài nghe nhói tai và cảm thấy má»™t sức nặng đổ hẳn vào ngưá»i mình. Anh chưa kịp đưa tay ra đỡ, Scarlett đã nằm sóng sượt dưới chân anh. Trong lúc Colum đỡ hai vai nàng và đặt tay lên xem mạch ở cổ há»ng nàng, thì Bridie vá»™i vã Ä‘uổi theo nhặt những tá» giấy Ä‘ang bay tứ tán.
 ***
 Há» trở vá» khách sạn trên má»™t cá»— xe ngá»±a thuê, cứ lắc lư và xóc vì chạy gấp. Äầu Scarlett lăn qua lăn lại má»™t cách kỳ quặc dù Colum đã cố hết sức kiá»m giữ. Anh bế nàng trên tay và vá»™i vã băng qua phòng khách.
 - Gá»i bác sÄ© mau lên anh hét to vá»›i những ngưá»i hầu mặc đồng phục. Và tránh ra hết!
 VỠđến phòng Scarlett, anh đặt nàng lên giưá»ng.
 - Nào, Bridie, giúp anh cởi bá»›t quần áo ra. Cô cần không khÃ.
 Anh rút dao từ chiếc bao da đặt trong áo. Bridie vội vã tháo cúc trên lưng áo Scarlett.
 Colum cắt phăng dây coóc-sê.
 GiỠthì hãy giúp anh kê đầu cô lên gối, rồi đắp chăn lại cho ấm.
 Anh chà xát tháºt mạnh hai cánh tay Scarlett, rồi vá»— nhẹ hai má nàng.
 - Em có dầu bạc hà cho cô ngá»i không?
 - Không, Colum ạ. Em nghĩ chắc cô cũng không có.
 - Bác sĩ chắc phải có. Mong sao cô chỉ ngất xoàng thôi.
 - Thưa cha, cô ấy chỉ bị ngất thôi, ông bác sÄ© vừa nói vừa bước khá»i phòng Scarlett. Tôi đã để lại má»™t lyá»u thuốc bổ để cô ấy uống khi tỉnh lại. Các phu nhân nầy tháºt quá quắt! Há» cứ tá»± chặn ngang sá»± tuần hoàn trong ngưá»i mình chỉ vì mê say theo thá»i trang. Nhưng chẳng có gì đáng ngại đâu ạ, cô ấy sẽ hồi phục bình thưá»ng lại ngay.
 Colum cảm Æ¡n, thanh toán tiá»n khám bệnh và tiá»…n ông ra đến táºn cá»a. Xong xuôi, anh quay lại, nặng ná» gieo mình ngồi trước chiếc bàn có ngá»n đèn sáng, hai tay ôm lấy đầu. Quả là có chuyện phải lo rồi, và anh tá»± há»i liệu rồi Scarlett có thể "phục hồi" được không.
 Những trang thư ướt sÅ©ng Ä‘ang nằm vương vãi trên bàn, trước mặt anh, cùng vá»›i má»™t mục báo được cắt ra tỉ mỉ "Chiá»u hôm qua, mẩu báo ghi, trong buổi chiêu đãi thân máºt tại Cư xá Hợp Bang, cô Anne Hampton đã làm lá»… thành hôn cùng ông Rhett Butler".
 
				 Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:02 PM.
 |  
 
	
	| 
			
			 
			
				24-08-2008, 07:55 AM
			
			
			
		 |  
	| 
		
			|  | Tiếp Nháºp Ma Äạo |  | 
					Tham gia: Aug 2008 Äến từ: Xứ Dừa 
						Bài gởi: 364
					 
                    Thá»i gian online: 1 tuần 0 ngày 7 giá» 
                 Thanks: 116 
		
			
				Thanked 4 Times in 3 Posts
			
		
	      |  |  
	
	| 
			
			Chương 56  
 
  
Äầu óc Scarlett cứ như cÆ¡n xoáy lốc, cố trồi lên khá»i bóng Ä‘en, thoát khá»i cõi hư vô để đến tầng ý thức, nhưng má»™t thứ bản năng vẫn không ngừng nháºn chìm nó xuống vá»±c thẳm và nó lại trượt dài, chá»›i vá»›i rÆ¡i trở vào bóng tối, mãi cách biệt vá»›i sá»± tháºt nghiệt ngã Ä‘ang chá» nàng. CÆ¡n xoáy lốc cứ quay cuồng bất táºn, và cuá»™c giằng co đã vắt nàng đến kiệt sức, rã rá»i, bất động và tái nhợt như má»™t xác chết trên giưá»ng.Nàng Ä‘ang trải qua má»™t giấc mÆ¡ đầy xáo trá»™n và âu lo. Nàng mÆ¡ Ä‘ang ở ngôi nhà Mưá»i hai cây sồi, trong đồn Ä‘iá»n đã hồi sinh vá»›i những ngày tươi đẹp nhất, trước khi Sherman châm Ä‘uốc đốt rụi. Chiếc cầu thang xinh xắn hình xoắn ốc lại vút lên cao, treo lÆ¡ lá»ng trên không nhá» má»™t ma lá»±c nào đó, và nàng Ä‘ang thoăn thoắt bước lên các báºc. Ashley bước trước nàng, nhưng anh không nghe tiếng nàng gá»i. "Ashley", nàng kêu lên, "Ashley, chá» em vá»›i!" và chạy Ä‘uổi theo anh.
 Chiếc cầu thang ấy cứ dài mãi đến vô táºn. Nàng không nhá»› nó lại cao đến thế. Dưá»ng như nàng càng leo lên thì má»—i lúc nó lại càng cao, nàng càng chạy thì
 Ashley lại càng xa. Phải bắt kịp anh má»›i được. Nàng không hiểu sao, nhưng nàng biết là phải bắt cho kịp và nàng cắm cổ chạy má»—i lúc má»—i nhanh hÆ¡n, cho đến khi tim nàng như muốn sắp vỡ tung. "Ashley!" nàng cố gá»i: "Ashley!". Anh dừng lại, và nàng chợt cảm thấy má»™t nguồn sức mạnh kỳ lạ tràn ngáºp lấy nàng. Nàng lại lao nhanh đến phÃa trước.
 Niá»m vui mênh mông choán ngợp khi tay nàng chạm được vào tay áo anh. Anh quay mặt lại phÃa nàng, và nàng thét lên. Anh không có khuôn mặt ngưá»i mà chỉ là má»™t màn sương mù lá» má», nhợt nhạt.
 Thế là nàng chá»›i vá»›i rÆ¡i xuống vá»±c thẳm, đôi mắt khiếp đảm không rá»i cái thá»±c tế ở phÃa trên kia và cố báºt ra rlá»™t tìếng kêu từ cổ há»ng. Tuyệt nhiên không má»™t âm thanh nào khác ngoài tiếng cưá»i từ phÃa dưới đáng dâng lên như đám mây mù để chụp lấy nàng và cưá»i nhạo sá»± câm lặng cá»§a nàng.
 Ta sắp chết, nàng thầm nghĩ. Cơn đau khủng khiếp sắp giầy xéo ta và ta sẽ chết mất.
 Thình lình, hai cánh tay mạnh mẽ ôm chặt lấy và đỡ cho nàng. Nàng biết rõ đôi canh tay nầy, biết rõ bá» vai mà nàng Ä‘ang tá»±a đầu. Äó là Rhett. Rhett đã cứu nàng.
 Nàng Ä‘ang nép chặt vào ngá»±c chàng. Nàng ngẩng đầu để nhìn vào mắt chàng. Ná»—i khiếp đảm đến lạnh buốt khiến toàn thân nàng tê dại. Khuôn mặt chàng cÅ©ng không có hình thù, chỉ là má»™t đám sương mù, giống khuôn mặt cá»§a Ashley. Rồi tiếng cưá»i rợn ngưá»i lại nổi lên từ cái váºt không ra hình thù gì, có lẽ là khuôn mặt Rhett.
 Tỉnh lại má»™t cách thô bạo, Scarlett mở mắt như cố chạy trốn ná»—i khiếp đảm. Bóng tối bao quanh nàng dày đặc bà hiểm. Ngá»n đèn đã tắt và Bridie Ä‘ang ngá»§ say trên chiếc ghế bành, khuất trong góc phòng, Scarlett duá»—i hai tay trên chiếc giưá»ng rá»™ng, xa lạ. Ngón tay nàng chạm vào vải lanh má»m, không còn gì khác. Hai mép nệm xa quá. Nàng cảm thấy bị bá» rÆ¡i trên tấm nệm mênh mông, má»m má»m không sao nháºn biết được. Dưá»ng như nó trải dài bất táºn trong bóng tối câm lặng. Cổ há»ng nàng thắt lại vì sợ hãi. Nàng cảm thấy cô độc, mất hút trong đêm tối.
 Ngừng lại! Nàng cố xua Ä‘uổi cÆ¡n hoảng loạn để tá»± trấn tÄ©nh. Nàng nhè nhẹ co đầu gốì lên táºn cằm rồi cuá»™n tròn mình lại, mặt vùi xuống tấm khăn trải giưá»ng. Nàng khẽ nhÃch ngưá»i để không gây má»™t tiếng động nào. Má»™t váºt gì đó, bất cứ váºt gì, có thể Ä‘ang ẩn mình phục kÃch trong bóng đêm. Nàng trưá»n ngưá»i, tim Ä‘áºp thình thịch mãi cho đến lúc ngón tay nàng chạm đến mép giưá»ng, rồi lần dá»c lá»›p gá»— dày cá»™m cá»§a thành giưá»ng.
 Sao mà mi ngốc nghếch đến thế hỡi Scarlett O Hara - nàng tá»± nhá»§, trong lúc hai hàng nước mắt thanh thản lăn trên má. DÄ© nhiên là chiếc giưá»ng và căn phòng Ä‘á»u lạ. Mi ngất Ä‘i giống như bất kỳ má»™t con bé ngốc nghếch yếu bóng vÃa nào. Colum, Bridie đã đưa mi vá» khách sạn. Hãy chấm dứt những trò ngu xuẩn ấy Ä‘i!
 Rồi ký ức lại dồn dáºp hiện vá» nhức nhối. Nàng đã mất Rhett… chàng đã ly dị… và đã cưới Anne Hampton.
 Nàng không thể tin được nhưng đó là sá»± tháºt.
 Cớ sao, cớ sao chàng lại làm như thế chứ! Nàng đã tin chắc là chàng yêu nàng. Chàng không thể làm được, không thể được!
 Nhưng chàng đã làm thế.
 - Mình không bao giá» hiểu nổi chàng đâu. Scarlett nghe như tiếng lòng nàng Ä‘ang gào to lên. Mình chẳng hiểu gì chàng hết. Ngưá»i mình yêu là ai váºy! Äứa con mình Ä‘ang mang trong ngưá»i là cá»§a ai!
 Rồi đây chuyện gì sẽ đến với mình!
 ***
 Äêm đó, trong bóng tối kinh hoàng cá»§a má»™t phòng khách sạn lạ, cách đất nước mình hàng ngàn dặm, Scarlett O Hara đã làm má»™t việc can đảm nhất mà nàng chưa từng làm trước đây: đối mặt vá»›i thất bại!
 Äấy là do lá»—i cá»§a mình. Lẽ ra mình nên quay vá» Charleston ngay lúc biết mình có thai. Mình đã ham vui và vài tuần ham vui ấy đã khiến mình phải đánh đổi bằng hạnh phúc duy nhất mà mình thá»±c sá»± thiết tha. Mình đã chẳng há» suy nghÄ© đến những gì Rhett sẽ nghÄ© khi mình bá» trốn Ä‘i. Mình đã không há» nghÄ© xa hÆ¡n ngày hôm sau, đến Ä‘iệu gic kế tiếp. Mình chưa bao giá» suy nghÄ© gì cả. Chưa bao giá».
 Tất cả những sai lầm do vô tâm, do bốc đồng cá»§a nàng đã cuồn cuá»™n bá»§a vây quấy rối nàng trong cái đêm Ä‘en yên lặng ấy, và nàng phải buá»™c mình cố sức nhìn thẳng vào sá»± tháºt. Charles Hamilton - nàng đã làm đám cưới vá»›i anh ta chỉ để chá»c tức Ashley chứ nàng chẳng há» yêu anh ta chút nào. Frank Kennedy - nàng đã tá» ra kinh tởm trong cách cư xá» vá»›i anh ta, nàng đã nói dối anh ta vá» chuyện Suellen để anh ta cưới nàng làm vợ và cho nàng tiá»n để phục hồi lại Tara.
 Rhett - Ôi, nàng đã phạm những sai lầm không kể xiết vá»›i chàng! Nàng đã cưới chàng khi nàng không yêu chàng và nàng không há» cố gắng để Ä‘em lại hạnh phúc cho chàng, tháºm chà nàng cÅ©ng chẳng thèm biết chàng có Ä‘au khổ hay không - mãi cho đến khi đã quá muá»™n màng.
 Chúa Æ¡i, xin Chúa tha tá»™i cho con, con chưa từng má»™t lần nghÄ© đến những gì con đã gây ra cho há», những gì hỠđã phải chịu đựng. Con đã xúc phạm, đã gây thương tốn và Ä‘au khổ cho tất cả, chỉ vì con không bao giá» chịu dành thá»i gian để suy nghÄ©.
 Cả Mélannie nữa. Nhất là cô ấy. Con không thể chịu nổi khi hồi tưởng con đã đối xá» tồi tệ vá»›i nàng biết chừng nào. Con chưa há» má»™t lần biết Æ¡n nàng đã ưu ái vá»›i con, đã dÅ©ng cảm bênh vá»±c con. Con chưa bao giá» nói là con yêu nàng, bởi vì con chưa bao giá» nghÄ© đến Ä‘iá»u đó, mãi cho đến cuối cùng, khi tất cả đã quá muá»™n màng. Có bao giá» trong suốt cuá»™c Ä‘á»i, con quan tâm đến những gì con đã làm đâu! Có bao giá» - dù chỉ má»™t lần - con nghÄ© đến háºu quả cá»§a những việc đã làm!
 Tá»§i nhục và tuyệt vá»ng cứ giầy vò trái tim Scarlett.
 Sao nàng lại có thể ngu ngốc đến thế được! Nàng lại là ngưá»i vốn coi khinh những kẻ ngu ngốc!
 Hai tay nắm lại, hàm răng cắn chặt, nàng duá»—i thẳng lưng. Nàng nhất định không muốn ấp iu mình bằng kiểu giá»t ngắn giá»t dài từ việc nhắc Ä‘i nhắc lại chuyện đã qua. Nàng không muốn mình tá» ra sướt mướt dù là trước mặt má»i ngưá»i hay dù vá»›i riêng bảll thân mình.
 Nàng nhìn sững bóng tối Ä‘ang vây chụp lấy mình vá»›i Ä‘ mắt ráo hoảnh. Nàng sẽ không khóc, nhất là vào lúc nầy. Nàng còn cả cuá»™c Ä‘á»i còn lại, để khóc mà. Lúc nầy nàng phải suy nghÄ©, và suy nghÄ© nghiêm túc, trước khi quyết định sẽ phải làm gì đây.
 Nàng phải nghĩ đến đứa bé.
 Có lúc thoáng qua nàng căm ghét nó, ghét bá» cái phần bụng nặng ná», cái cÆ¡ thể xấu xà nàng sắp phải chịu đựng. Nàng dá»± tÃnh Ä‘iá»u đó sẽ kéo Rhett quay trở vá» vá»›i nàng, nhưng rốt cuá»™c nàng đã thất bại. Äàn bà có thể làm nhiá»u chuyện - nàng đã từng nghe có những phụ nữ đã tá»± giải thoát bằng cách trút bỠđứa con mà há» không há» mong đợi…
 Rhett sẽ chẳng bao giá» tha thứ cho nàng nếu như nàng làm Ä‘iá»u đó. Nhưng Ä‘iá»u đó có thay đổi được gì đâu! Rhett đã bá» rÆ¡i nàng, bá» rÆ¡i nàng mãi mãi.
 Tiếng thổn thức báºt lên đôi môi nàng, mạnh hÆ¡n cả ý chà nàng.
 Mất cả rồi. Ta đã mất chàng tháºt rồi. Ta đã thua, Rhett đã thắng.
 CÆ¡n giáºn bá»—ng xâm chiếm lấy nàng, làm chai lì ná»—i Ä‘au đớn, kÃch động tâm hồn và thể xác đã kiệt lá»±c cá»§a nàng.
 Ta đã thua nhưng ta sẽ trả thù, Rhett Butler ạ, nàng cay đắng nghÄ© đến niá»m vui chiến thắng. Ta sẽ đánh trả chàng má»™t đòn, còn chà tá» hÆ¡n cú mà chàng đã đánh ta.
 Scarlett nhẹ nhàng úp hai bàn tay lên bụng. Ô không, nàng sẽ không tống khứ đứa bé nầy đâu. Nàng sẽ chăm sóc tốt hÆ¡n hết thảy má»i đứa bé trên Ä‘á»i nầy.
 Hình ảnh Rhett với Bonie bỗng hiện vỠtrong ký ức.
 Chàng bao giá» cÅ©ng yêu Bonie hÆ¡n yêu ta. Chàng sẵn sàng đánh đổi bất cứ gì - kể cả chÃnh cuá»™c Ä‘á»i - để còn có được nó Ä‘ang sống trên Ä‘á»i. Ta sẽ có má»™t Bonnie má»›i cá»§a riêng ta thôi. Và lúc nó đủ lá»›n khôn - khi nó đã yêu ta, và chỉ yêu riêng ta hÆ¡n hết thảy ngưá»i nào khác trên Ä‘á»i - lúc đó ta sẽ chỉ nó cho Rhett, để chàng sẽ thấy chàng đã đánh mất những gì…
 Ta vừa nói gì nhỉ? Ta Ä‘iên mất rồi. Vừa má»›i đây, ta còn ý thức được ná»—i Ä‘au đớn ta gây cho chàng và cÅ©ng vừa má»›i tá»± trách mình. Thế mà sao lúc nầy, ta lại thù ghét chàng, rồi lại tÃnh gây Ä‘au khổ hÆ¡n nữa cho chàng.
 Không Ä‘á»i nào ta lại làm như thế, cÅ©ng sẽ không bao giá» ta lại nuôi dưỡng những ý đồ gá»›m ghiếc như thế.
 Rhett đã bá» rÆ¡i ta, Ä‘iá»u đó, ta đã hiểu. Ta không thể chiá»u theo những hối tiếc hoặc ý nghÄ© trả thù, đó chỉ là sai lầm bát nháo. Ngược lại, ta Ä‘ang cần làm lại cuá»™c Ä‘á»i Ta phải tìm cho ra má»™t cái gì quan trá»ng hÆ¡n, má»›i mẻ hÆ¡n cho cuá»™c sống có ý nghÄ©a. Ta sẽ tìm được nếu ta chịu khó suy nghÄ©.
 Từ đấy mãi cho đến sáng, Scarlett lần lượt phát hiện và cân nhắc má»i khả năng. Nàng đã lạc vào các ngõ cụt, vấp phải các chướng ngại, rồi nàng vượt qua được và tìm ra trong ký ức, trong trà tưởng tượng và trong sá»± chÃn chắn những hòn đảo con kỳ lạ.
 Nàng hồi tưởng lại thá»i trẻ cá»§a mình, cái quáºn nÆ¡i nàng đã sinh ra và cuá»™c sống trước thá»i ná»™i chiến.
 Những hồi ức ấy như đã xa xăm, chẳng mùi vị gì và nàng chợt hiểu rằng nàng chẳng còn như trước nữa, nàng đã có thể nói lá»i từ biệt cô bé Scarlett ngày xưa và để cho cái thá»i xưa cÅ© ấy, cùng những ngưá»i đã khuất được yên nghỉ nghìn thu.
 Nàng cố táºp trung hướng vá» tương lai, vá» những thá»±c tế, những háºu quả. Mang tai nàng bắt đầu Ä‘áºp thình thịch, má»—i lúc má»—i dồn dáºp hÆ¡n và, chẳng mấy chốc đầu nàng đã như bị xiết chặt giữa hai gá»ng kỳm khá»§ng khiếp, nhưng nàng vẫn cứ suy nghÄ© tiếp.
 Khi những âm thanh đầu tiên từ đưá»ng phố vá»ng lên thì má»i tình tiết đã được sắp đặt đâu vào đấy trong đầu nàng, và Scarlett biết rõ giỠđây phải làm gì. Vừa lúc những tia sáng mặt trá»i xuyên qua rèm cá»a, Scarlett cất tiếng gá»i Bridie. Cô gái báºt dáºy trên chiếc ghế bành, mắt còn ngái ngá»§.
 - Tạ Æ¡n Chúa, em đã hồi phục rồi! Cô ta thốt lên. Bác sÄ© có để lại thuốc bổ cho em đấy. Äể chị Ä‘i lấy muá»—ng, thuốc để ngay trên bàn đây.
 Scarlett ngoan ngoãn uống thuốc.
 - Thế đấy, nàng nói, vẻ quả quyết, váºy là hết bệnh rồi. Vén rèm lên Ä‘i, trá»i đã sáng lắm rồi. Em cần ăn sáng, em nhức đầu lắm, em cần lấy lại sức.
 Trá»i Ä‘ang mưa. CÆ¡n mưa xối xả, không phải thứ mưa phùn mỠảo vẫn thưá»ng thấy. Tâm tư Ä‘ang ảm đạm nhưng Scarlett vẫn cảm thấy hài lòng.
 - Colum sẽ vui mừng khi biết em hồi phục, anh ấy lo ghê lắm. Chị gá»i anh ấy đến nhé!
 - Khoan đã. Hãy nói vá»›i anh ấy rằng chút nữa em sẽ gặp anh ấy, em có chuyện muốn nói vá»›i anh ấy. Nhưng không phải ngay bây giá». Äi Ä‘i. Cứ nói vá»›i anh ấy nhé. Nhá»› há»i luôn anh ấy chỉ cho chị cách đặt bữa Ä‘iểm tâm cho em.
 
				 Last edited by quykiemtu; 03-02-2009 at 04:02 PM.
 |  
 
	
		|  |  |  
	
	
		
	
	
 |  |