26-08-2008, 02:45 AM
Äá»™i Xung KÃch Trong đôi mắt anh Trúc là tất cả Là niá»m vui là hạnh phúc anh ước mong
Tham gia: May 2008
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 562
Thá»i gian online: 1 giá» 5 phút 47 giây
Thanks: 532
Thanked 159 Times in 80 Posts
Chương 117 : Văn Äấu VÅ© Công
Dịch giả: lanhdiendiemla
Biên dịch: vietstars Biên táºp: plb
Nguồn: Tà ng thư viện
- Văn đấu võ công?
Từ Vị ngạc nhiên há»i:
- Như thế nà o là văn đấu võ công?
- "Văn đấu võ công" nói ra rất đơn giản, Tiêu gia và ta, hai bên Ä‘á»u chá»n văn để há»i hoặc võ để thi đấu. Nếu đối phương không thể trả lá»i hay bị đánh bại thì sẽ thua. Nếu văn, võ hai trưá»ng bất phân thắng bại, nhá» Từ đại nhân ra lại má»™t đỠđể quyết định.
Äà o Äông Thà nh nói.
Lâm Vãn Vinh thấy đây chẳng phải là "ba cuá»™c thắng hai" sao? Má»™t văn má»™t võ, các ngươi chắc gì đã có kết quả. Tiêu đại tiểu thư tuy là ngưá»i buôn bán nhưng tà i há»c thì đến ngay cả Kim Lăng đệ nhất tà i nữ Lạc Ngưng cÅ©ng khen không ngá»›t lá»i, vá» văn tuyệt không có sợ bá»n há». Vá» võ thì chẳng phải là đánh nhau sao? Luáºn vỠđánh nhau, lão tá» nà o có sợ ai?
- Äiá»u nà y cÅ©ng hay a!
Từ Vị cưá»i nói:
- Äà o công tá», ngươi và Tiêu gia lần nà y muốn tá»· thà thắng thua thì sau đó tÃnh thế nà o?
Äà o Äông Thà nh nói:
- Nếu ta thua, ta rút khá»i chức há»™i trưởng Kim Lăng thương há»™i, để cho các huynh đệ trong há»™i chá»n ngưá»i có tà i năng khác. Ngoà i ra, các cÆ¡ sở kinh doanh quần áo dưới tay Äà o gia Ä‘á»u chuyển giao miá»…n phÃ, coi như tặng toà n bá»™ cho Tiêu gia.
Äại tiểu thư nghe váºy, nhất thá»i lắp bắp kinh hãi. CÆ¡ sở kinh doanh quần áo cá»§a Äà o gia tuy qui mô không bằng Tiêu gia nhưng cÅ©ng không kém bao nhiêu. Äà o Äông Thà nh là m như váºy là muốn đặt cược má»i thứ và o nước Ä‘i nà y rồi.
Äà o Uyển Doanh tá»±a hồ cÅ©ng không nghÄ© rằng ca ca sẽ có hà nh động như thế, kinh hãi nói:
- Ca ca, không thể được!
Trong mắt Äà o Äông Thà nh phát ra tia quang mang lạnh lùng:
- Ta đã quyết định má»i việc, tuyệt không thu hồi.
Từ Vị gáºt gáºt đầu, trong mặt lá»™ ra má»™t nét cưá»i thần bÃ:
- Nếu là Tiêu gia thua, ngưá»i muốn bá»n há» là m gì?
Äà o Äông Thà nh nói:
- Tên Lâm Tam nà y hôm nay đánh hai ngưá»i bá»n ta, nếu bá»n há» thua, ta muốn Tiêu gia hướng vá» ta và Vu há»™i trưởng chÃnh thức xin lá»—i, mặt khác…
Hắn liếc mắt nhìn Tiêu Ngá»c Nhược, trong mặt hiện lên má»™t tia cuồng nhiệt:
- Ta muốn Tiêu đại tiểu thư, gả cho ta.
Má»™t lá»i nói ra là m cho tất cả Ä‘á»u kinh ngạc, có được Tiêu đại tiểu thư coi như có được Tiêu gia, đồng thá»i là m chá»§ việc kinh doanh nước hoa cùng xà phòng thÆ¡m. Chiêu nà y cá»§a Äà o Äông Thà nh, có thể nói là cá»±c kỳ âm hiêm.
- Vô sỉ!
Äại tiểu thư tức giáºn mắng, mặt đỠbừng lên. Äà o Äông Thà nh trước đây tá» ra giống như ngưá»i có há»c thức, lịch sá»± tao nhã. Hôm nay đã lá»™ ra bá»™ mặt tháºt còn chẳng bằng Lâm Tam, tóm lại vẫn chỉ là “bẩnâ€.
Nói Ä‘iá»u nà y, hôm nay Äà o Äông Thà nh đã "mặt dà y" cùng Tiêu gia đối đầu, chẳng khác gì con thú bị dồn và o chân tưá»ng liá»u mạng đánh ra, không phải ngươi tá» thì ta vong.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Không ngá» a! ÄÆ°á»ng đưá»ng là Äà o công tá» lại phải xuống tá»›i mức muốn dùng tá»›i loại thá»§ Ä‘oạn nà y. Äá»™ dà y da mặt so vá»›i ta còn hÆ¡n rất nhiá»u a!
Tiểu tá» nà y trÆ¡ tráo vô liêm sỉ váºy cÅ©ng không phải lần đầu tiên, nhưng lần trước cÅ©ng đã y thế, Lâm Vãn Vinh đã hoà n toà n khinh bỉ hắn.
Sắc mặt Từ Vị trịnh trá»ng nhìn Tiêu đại tiểu thư:
- Tiêu đại tiểu thư, Ä‘iá»u nà y liên quan việc cả Ä‘á»i cá»§a ngươi, ngươi cần phải suy nghÄ© sáng suốt. Chá»› để má»™t phút bốc đồng mà mất Ä‘i là trÃ.
Phải a! Lão Từ nà y hòa giải tranh chấp giữa hai bên, kẻ có tá»™i cÅ©ng đã bị trừng phạt. Việc đó coi như xong, lúc nà y lão tá» cần gì phải liá»u mạng vá»›i các ngưá»i là m gì? Lâm Văn Vinh trong lòng thầm cân nhắc, nói vá»›i Äại tiểu thư:
- Äại tiểu thư, việc hôm nay vá»›i Tiêu gia chúng ta không liên quan gì, chẳng cần thiết phải liá»u mạng vá»› vẩn vá»›i hắn.
Äà o Äông Thà nh thấy trong mắt Tiêu đại tiểu thư lá»™ ra vẻ trầm tư bối rối, không nhịn ná»—i cưá»i má»™t trà ng dà i:
- Äại tiểu thư, hôm nay ở trước mặt Từ đại nhân ta muốn công bằng tá»· thÃ, không vì tình riêng mà thiên vị. Nếu Tiêu gia không dám ứng chiến, sau nà y ở Kim Lăng thương há»™i, sẽ không có vị trà cá»§a Tiêu gia nữa.
Mẹ nó, há» Äà o nà y tháºt là ngạo mạn, Lâm Vãn Vinh thầm tức giáºn chá»i rá»§a. Từ Vị tuy là viên quan nhất phẩm cá»§a triá»u Ä‘inh, nhưng sá»± việc liên quan đến ná»™i bá»™ cá»§a thương há»™i nà y ông ta không thể xen và o giải quyết. Nếu rá»i bá» Kim Lăng thương há»™i, Tiêu gia tại Kim Lăng có thể nói là "ná»a bước khó Ä‘i", không giải quyết Äà o Äông Thà nh nà y thì quả không còn cách nà o khác.
Äại tiểu thư tá»± nhiên biết sá»± lợi hại trong đó, nà ng nắm đôi tay nhá», cắn chặt môi, không biết nên là m thế nà o cho tốt. Má»™t bên là hạnh phúc chung thân cá»§a mình, má»™t bên cÅ©ng là đưá»ng sống cá»§a trên dưới trăm ngưá»i Tiêu gia, nà ng đã bị bức tá»›i chân tưá»ng, quả không còn đưá»ng để lui.
Việc nà y đối vá»›i Tiêu đại tiểu thư hay đối vá»›i Tiêu gia Ä‘á»u liên quan chặt chẽ tá»›i nhau. Tháºm chà Lâm Vãn Vinh lần đầu tiên chợt có cảm giác bất lá»±c. Hắn hiểu Tiêu Ngá»c Nhược và biết nà ng chá»n lá»±a cái gì.
Tiêu Ngá»c Nhược thở nhẹ, nhìn hắn nói:
- Lâm Tam, ta...
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Äại tiểu thư, ngươi không phải nói thì ta cÅ©ng biết ngươi lá»±a chá»n cái gì. Yên tâm Ä‘i, bổn tà i tá» chÃnh là thiên hạ đệ nhị, tuy so vá»›i Văn Trưá»ng tiên sinh kém có má»™t chút, nhưng cÅ©ng văn võ song toà n thì còn sợ cái gì.
Äại tiểu thư gáºt đầu, nước mắt lại rÆ¡i xuống. Lâm Vãn Vinh nghiêng đầu bên tai nà ng thì thầm:
- Äừng sợ, như thế là thua rồi đó. Tệ lắm thì nà ng mang há» Äà o trước, rồi ta sai nhân mã tá»›i cướp ngưá»i. Sau đó chúng ta lên núi là m sÆ¡n tặc, má»i nà ng là m áp trại phu nhân.
Tiêu Ngá»c Nhược nghe được liá»n đỠbừng mặt, phì má»™t cái nói:
- Ngươi... tá»›i lúc nà y rồi còn không nói được chút gì đứng đắn, cái gì mà áp trại phu nhân, tháºt là không chịu nổi!
Trong lòng nà ng cÅ©ng không biết là có cảm giác gì, nghe qua lá»i châm chá»c cá»§a hắn tá»± nhiên tâm tình lại bình tÄ©nh lên rất nhiá»u. Má»™t văn má»™t võ, văn có mình và Lâm Tam chống giữ, tá»± nhiên không phải sợ. Võ kia chắc thua rồi nhưng cÅ©ng còn cá»a thứ ba là cuá»™c kiểm tra cá»§a Từ Vị, thiết tưởng đại nhân sẽ không có ý là m khó mình.
Nà ng nghÄ© như váºy, trong lòng liá»n lạc quan hÆ¡n rất nhiá»u liá»n quay vá» phÃa Lâm Tam khẽ cưá»i:
- Ngươi chá»› chá»§ quan ở thá»i khắc mấu chốt nà y. Nếu thua thì ta sẽ phạt ngươi má»™t năm lương bổng.
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả:
- Nếu thắng, nà ng thay ta giặt quần áo má»™t năm, váºy là công bằng nhé.
Äại tiểu thư đỠbừng mặt, cÅ©ng "ừm" nhẹ má»™t tiếng.
Tiêu Ngá»c Nhược xoay ngưá»i hướng tá»›i Từ Vị nói:
- Từ đại nhân, tiểu nữ đáp ứng thỉnh cầu tá»· thà cá»§a Äà o công tá».
Từ Vị lắp bắp kinh hãi:
- Tiêu đại tiểu thư, ngươi cần phải nghÄ© Ä‘i nghÄ© lại cho kÄ©, việc nà y liên quan cả Ä‘á»i a.
Tiêu Ngá»c Nhược nhẹ nhà ng cưá»i nói:
- Cám ơn đạ nhân quan tâm, tiểu nữ có lòng tin, huống chi còn có Lâm Tam.
Thấy Äại tiểu thư kiên quyết như thế, Từ Vị thở dà i, chỉ hi vá»ng và o há»c thức xuất chúng cá»§a vị Lâm tiểu ca nà y thôi.
Má»i ngưá»i trong sảnh cÅ©ng không nghÄ© tá»›i hôm nay sá»± việc diá»…n tiến thà nh tình huống nà y, so ra vá»›i thương sá»± niên há»™i còn hay hÆ¡n rất nhiá»u, tất cả Ä‘á»u bắt đầu xôn xao. Lưu Nguyệt Nga vá»™i và ng giữ chặt tay Tiêu Ngá»c Nhược nói:
- Muá»™i tá», tá»· tá»· á»§ng há»™ ngươi.
Äà o Äông Thà nh trong mắt hiện lên má»™t tia quang mang lạnh lùng, hướng tá»›i Từ Vị ôm quyá»n nói:
- Äại nhân, giá» Äại tiểu thư đáp ứng rồi, để cho công bằng, thứ tá»± ra Ä‘á», há»c sinh đỠnghị bốc thăm quyết định.
- Tự nhiên là thế.
Từ Vị nghiêm nghị nói.
Kết quả bốc thăm cá»§a hai bên, Äại tiểu thư bốc được “Giápâ€, Äà o Äông Thà nh bốc được “Ất†(1). Äại tiểu thư lấy được quyá»n ra đỠtrước, Äà o gia thì có quyá»n há»i trước. Quyá»n ra đỠtrước, ý tứ là văn võ hai đỠdo Tiêu gia chá»n trước, còn lại má»™t đỠtá»± động cấp cho Äà o gia. Tiên đỠquyá»n nà y chắc chắn Äà o gia sẽ chá»n cho phÃa Äại tiểu thư má»™t đỠtà i rất khó khăn.
Äại tiểu thư nhẹ nhà ng hướng tá»›i Lâm Vãn Vinh há»i:
- Chúng ta nên chá»n đỠvăn hay đỠvõ?
Lâm Vãn Vinh trầm tư một chút nói:
- Muốn đỠvõ. Văn có hai ta, bá»n chúng há»i cái gì cÅ©ng không sợ, còn võ chúng ta không quen thuá»™c lắm, nên phải để chúng ta ra Ä‘á».
Äại tiểu thư đúng là cÅ©ng nghÄ© như thế, liá»n chá»n trước đỠvõ. Äà o Äông Thà nh cưá»i lạnh:
- Äá» văn trong tay ta ra trước, váºy bây giỠđến lượt Äà o gia ta ra đỠhá»i.
Từ Vị là m ngưá»i trung gian, liếc mắt nhìn Tiêu Ngá»c Nhược, thấy Äại tiểu thư gáºt đầu, Từ Vị má»›i hướng vá» Äà o Äông Thà nh nói:
- Äà o công tá», ngươi há»i Ä‘i!
Äà o Äông Thà nh trong mắt phát ra má»™t tia lệ quang:
- Chư vị ngồi đây Ä‘á»u là ngưá»i là m ăn buôn bán, nhãn lá»±c là bản sá»± rất bình thưá»ng cá»§a bá»n há». Câu há»i nà y cá»§a bản nhân, đó là khảo sét nhãn lá»±c và kiến thức.
Äại tiểu thư cả kinh, nà ng vốn tưởng rằng Äà o Äông Thà nh thi văn là muốn nói vỠđà m thi luáºn từ, lại không nghÄ© là khảo xét nhãn lá»±c. Sá»± váºt trong thiên hạ nhiá»u biết bao nhiêu, lấy sức cá»§a hai ngưá»i liệu có thể nà o thấy qua tất cả má»i thứ. Thi văn nà y e là là nh Ãt dữ nhiá»u rồi. Lâm Vãn Vinh tá»±a hồ nhìn thấu suy nghÄ© cá»§a Äại tiểu thư, cưá»i nói:
- Äừng sợ, có ta đây.
Äại tiểu thư lúc nà y má»›i yên tâm mỉm cưá»i: "Lâm Tam nà y quả biết là m yên lòng ngưá»i."
Äà o Äông Thà nh thấy ánh mắt hai ngưá»i lưỡng lá»±, dương dương đắc ý lấy từ trong ngưá»i ra má»™t cái há»™p nhá», cháºm rãi mở cái há»™p đó ra. Bên trong không ngá» có má»™t mảnh nho nhá» cỡ ngón út tá»±a như đá không phải đá, như là vô số miếng đá nhá» lắp ráp thà nh, lấp lánh trong suốt có thể nhìn xuyên qua, tại chá»— ánh mặt trá»i chiá»u và o ánh lên những tia sáng lung linh, bảy mà u rá»±c rỡ, là m ngưá»i say mê.
Trong số má»i ngưá»i, không nói Äại tiểu thư, ngay cả Từ Vị biết nhiá»u hiểu rá»™ng cÅ©ng kinh dị không hiểu đây là cái gì? Là cục đá sao? Rá»±c rỡ mỹ lệ như thế, chưa từng được nhìn thấy. Äà o Äông Thà nh thấy thần sắc trong mắt má»i ngưá»i, trên mặt hiện lên vẻ đắc ý không ngừng mà há»i:
- Tiêu đại tiểu thư, xin há»i ngươi có biết đây là cái gì không? Ngưá»i có biết xuất xứ cá»§a nó không? Nếu ngươi trả lá»i được, tráºn nà y là ta thua.
Tiêu Ngá»c Nhược cắn chặt hà m răng trắng, cái thứ nà y ngay cả thiên hạ đệ nhất tà i há»c Từ Vị cÅ©ng nháºn không ra, nà ng là m sao nháºn ra, thi văn nà y phải thua sao? Nà ng trong lòng cảm thấy bức bối, nhìn lại Lâm Tam, thấy hắn trầm tư suy nghÄ©. Äại tiểu thư tưởng rằng Lâm Tam cÅ©ng nháºn không ra, trong lòng bùi ngùi thở dà i mà rằng:
- Viên đá nà y chúng ta ….
- Viên đá nà y chúng ta biết ….
Lâm Vãn Vinh lên tiếng ngắt lá»i nà ng, cưá»i nói.
- Lâm Tam , ngươi …
Äại tiểu thư vừa mừng vừa sợ, nghe Lâm Tam nói xong, nà ng tức thá»i có cảm giác hạnh phúc như chết Ä‘i rồi được sống lại.
- Ngươi biết được đây là váºt gì?
Vẻ mặt Äà o Äông Thà nh dưá»ng như không tin, khinh thưá»ng nói.
Từ Vị thá»±c tế đối vá»›i kiến văn quảng bác cá»§a Lâm Tam có nháºn thức sâu sắc, bản thân lão cÅ©ng là má»™t ngưá»i có há»c vấn uyên bác, đối vá»›i sá»± váºt cổ quái có sá»± hứng thú trá»i sinh, vá»™i và ng hướng tá»›i Lâm Văn Vinh hối thúc:
- Lâm tiểu huynh đệ, ngươi nói nhanh lên, đây là váºt gì?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc rồi nhìn Äà o Äông Thà nh nói:
- Nếu ta Ä‘oán không sai, cái nà y chẳng phải Äại Hoa ta là m ra, e là đồ nước ngoà i rồi.
- Ngươi là m sao biết?
Äà o Äông Thà nh cả kinh, tức thì tỉnh ngá»™, khinh thưá»ng nói:
- Cho dù ngưá»i có biết váºt ngoại lai nà y thế nà o, ngươi cÅ©ng Ä‘oán mò, mau nói ra tên váºt nà y cÅ©ng xuất xứ ra Ä‘i.
Lâm Văn Vinh cưá»i má»™t tiếng nói:
- Ta cÅ©ng e rằng ngươi cÅ©ng không có nhiá»u thứ nà y, cÅ©ng không biết là từ trong tay lão quá»· ngoại quốc nà o mà có được.
Hắn hướng vá» Từ Vị ôm quyá»n nói tiếp:
- Từ đại nhân, để cho công bằng, tại hạ má»i Äà o công tá» Ä‘em tên và xuất xứ váºt nà y viết ra giấy, giao cho Từ đại nhân bảo quản, sau đó má»›i Ä‘oán. Äá» phòng sau khi ta Ä‘oán trúng, ngươi lại nói lương nói lẹo, gượng ép thay đổi tên cá»§a váºt nà y.
Tá»± Vị gáºt gáºt đầu:
- Nên như thế, Äà o công tá», váºy má»i ngươi viết ra, lão há»§ trước khi công bố cho má»i ngưá»i biết, cái váºt kỳ quặc nà y, chưa chắc đã có ai biết. Äà o công tá», chá»› tùy tiện bà y ra má»™t cái tên giả lừa dối lão phu.
Từ Vị là lão già thà nh tinh, lá»i nà y nói ra rất nghiêm nghị, dù Äà o Äông thà nh cố tình là m sai lạc, cÅ©ng không có đảm lượng, Từ Vị được xưng thiên hạ đệ nhất tà i há»c, váºt nà y chắc gì không nháºn ra. Äà o Äông Thà nh trong lòng sợ hãi, liá»n theo lá»i Từ vị, nghiêm chỉnh viết ra má»™t hà ng chữ nhá» trên giấy.
Từ Vị thong thả gáºt đầu, hướng tá»›i Lâm Vãn Vinh nói:
- Bây giỠngươi có thể nói đây là cái gì rồi.
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu:
- Váºt nà y, theo ngôn ngữ cá»§a ngưá»i Tây Dương, gá»i là Äái Mông(2), trong cổ Hi Tịch ngữ (3)có ý tứ là “bất khả chinh phụcâ€, tiếng A Lạp Bá có nghÄ©a là cứng rắn vô cùng, dịch thà nh tên Äại Hoa ta là toản thạch ( kim cương ). Trong mắt ngưá»i Tây Dương, kim cương trà n ngáºp Ä‘iá»u thần bÃ, truyá»n kỳ và lãng mạn, có ngưá»i nói nó là mảnh nhá» cá»§a sao trên trá»i rÆ¡i xuống, có ngưá»i nói nó là nước mắt thiên thần kết tinh. Kỳ thá»±c, kim cương không phải do trên trá»i rÆ¡i xuống, mà là do từ đất mà ra, nó là đá trá»i sinh trải qua mà i dÅ©a đánh bóng mà thà nh, kết cấu cứng rắn, chư vị xin má»i xem.
Hắn nói rồi, cÅ©ng Ä‘i đến bên ngưá»i Äà o Äông Thà nh , lấy ra váºt nhá» nhá» là toản thạch từ bên trong há»™p ra, Äà o Äông Thà nh cả kinh nói:
- Ngưá»i muốn là m gì?
Lâm Vãn Vinh cưá»i hắc hắc:
- Yên tâm, chỉ là là m chút thỠnghiệm thôi.
Lâm Vãn Vinh từ trong ngưá»i lấy ra má»™t bình nước hoa nhá» và , nói:
- Chư vị má»i xem, đây là má»™t bình pha lê.
Hắn cầm viên kim cương nhẹ nhà ng vẽ nguệch ngoạc và i cái trên bình pha lê, trên bình pha lê xuất hiện vết ấn ký tháºt sâu, còn kim cương thì không chút tổn hại gì. Chúng nhân bắt đầu kêu lên kinh ngạc, kim cương nà y sắc nhá»n cứng rắn tuyệt vá»i như thế, tháºt sá»± là má»™t bảo bối vô cùng hiếm có. Lâm Văn Vinh cưá»i cưá»i Ä‘em kim cương kia cất trả và o trong chiếc há»™p tiếp lá»i:
- Chư vị Ä‘á»u thấy rồi, kim cương nà y cứng rắn vô cùng, kỳ thá»±c trong tay Äà o công từ đúng là má»™t khối toản thạch không sai. Chỉ là chưa qua sá»± mà i dÅ©a đánh bóng chuẩn xác, vô luáºn sắc độ , ngạnh độ, công nghệ Ä‘á»u là loại sản phẩm kém cá»i nhất, cÅ©ng là sản phẩm loại hai thôi.
- Hoà n toà n là lá»i báºy bạ
Äà o Äông Thà nh cả giáºn nói:
- Toản thạch nà y do chÃnh ta cẩn tháºn chá»n lá»±a, sao có thể là hà ng loại hai chứ?
(1) theo thứ tá»± quẻ trong kinh dịch: Giáp, Ất, BÃnh, Äinh ....
(2) Äái mông: diamond (tiếng Anh)
(3) cổ Hi Tịch ngữ: tiếng Hy lạp cổ
(4) A Lạp Bá : Ả Ráºp
(5) toản thạch: kim cương
Tà i sản của kedatinh1974
Chữ ký của kedatinh1974
Click quảng cáo là một cách ủng hộ sự phát triển của diễn đà n một cách hữu hiệu & thiết thực nhất!
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 10:36 PM .
26-08-2008, 08:12 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 70
Thá»i gian online: 1 ngà y 18 giá» 46 phút
Thanks: 791
Thanked 15 Times in 11 Posts
Chương 117 - Phần II
Dịch giả: lanhdiendiemla
Biên dịch: vietstars Biên táºp: asin, Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
Lâm Văn Vinh ồ má»™t tiếng: “Con mẹ nó, ta cứ lo ở Äại Hoa nà y Diamond dịch thà nh cái tên khác, bây giá» cÅ©ng yên tâm rồi, cÅ©ng Ä‘á»u gá»i là kim cương như nhau thôi.â€
Lâm Văn Vinh mỉm cưá»i nói:
- Äà o công tá», tuy có được viên kim cương thứ phẩm nhá» bé nà y nhưng e rằng cách phân biệt thế nà o thì căn bản là ngươi không biết. Chá»n lá»±a kim cương thì phải chú trá»ng vá» mà u sắc, độ dà y, độ bóng, tÃnh khúc xạ. Theo bốn Ä‘iểm nà y mà xem xét, viên trong tay Äà o công tá» quả tháºt là đồ kém chất lượng, nói là hà ng loại hai, hoà n toà n không há» quá. Kim cương chân chÃnh phải cứng rắn, thuần chất, sáng rá»±c rỡ, trải qua ngà n năm cÅ©ng chẳng thay đổi mãi lưu truyá»n vÄ©nh viá»…n. Ngưá»i Tây phương Ä‘em sá»± bá»n chắc không thể há»§y cá»§a kim cương cùng tình yêu trá»n Ä‘á»i chung thá»§y liên hệ vá»›i nhau, khiến kim cương trở thà nh lá»… váºt tốt nhất để biá»u đạt tình yêu, tượng trưng cho tình cảm nam nữ vÄ©nh viá»…n không phai nhạt, không thể chia lìa. Ãnh sáng năm mà u, tượng trưng cho tình yêu đôi lứa tá»±a như ngá»n lá»a tình phong phú mà lại rá»±c rỡ. Trắng trong tinh khiết thì tượng trưng cho tình cảm vô tư…, ngụ ý sâu sắc khôn cùng.
Äang ngồi ở đây Ä‘á»u là những thương nhân, đối vá»›i sá»± váºt má»›i mẻ Ä‘á»u có sá»± hiếu kì rất to lá»›n. Mặc dù có cái gì mà Hy Lạp ngữ, Arap ngữ, Tây Dương ngữ, bá»n há» Ä‘á»u không hiểu nhưng sau má»™t hồi nghe Lâm Vãn Vinh diá»…n giải, cÅ©ng đã in sâu và o trong đầu bá»n há». Có thể Ä‘em kim cương nà y ra giải thÃch hợp lý được như thế, Lâm Tam nà y hẳn là không có nói lá»i giả dối. Ngay cả Äà o Uyển Doanh nghe được cÅ©ng có chút say mê, theo lá»i nà y cá»§a hắn, kim cương nà y không phải váºt mà nữ tá» yêu quà nhất đấy sao!?
Äại tiểu thư ngÆ¡ ngác nhìn Lâm Tam và thầm nghÄ©: “Tên nà y tháºt xấu xa váºy mà cÅ©ng tháºt sá»± biết được váºt nà y, lại còn có thể biết được lai lịch rất rõ rà ng, không biết còn che dấu bao nhiêu bản sá»± nữa.â€
Từ Vị tà i há»c đứng đầu thiên hạ, thá»i còn trai trẻ cÅ©ng từng gặp qua ngưá»i Tây Dương, cÅ©ng chưa từng nghe qua vá» kim cương, hôm nay nghe xong Lâm Văn Vinh giải thÃch má»™t phen, nhịn không được gáºt gáºt đầu: “Thiên hạ to lá»›n, còn biết bao nhiêu váºt chưa tưá»ng táºn. Lâm Tam nà y, quả tháºt biết nhiá»u hiểu rá»™ng!â€
Vô cùng khó chịu hẳn là Äà o Äông Thà nh rồi, hắn hừ má»™t tiếng:
-Lâm Tam, ngươi chá»› đắc ý, đó là ngươi Ä‘oán trúng tên, còn chưa nói ra xuất xứ cá»§a nó, không thể tÃnh ngươi thắng.
Lá»i cá»§a hắn ý là danh tá»± đã Ä‘oán đúng. Äại tiểu thư nghe xong liá»n vui vẻ, tâm hồn Ä‘ang lâng lâng cÅ©ng từ từ hạ xuống. Lâm Văn Vinh mỉm cưá»i:
- Äà o công tá» chá»› vá»™i và ng, xuất xứ nà y ta còn chưa nói mà .
Chúng nhân Ä‘á»u giương tai lên , nghe Lâm Tam nói ra xuất xứ.
- Xuất xứ cá»§a kim cương, trong “Kinh thi†cÅ©ng cÅ©ng đã nêu rõ rà ng, “tha sÆ¡n chi thạch, khả dÄ© công ngá»câ€(3), hẳn chư vị Ä‘ang ngồi đây Ä‘á»u đã nghe qua, cẩn tháºn suy ngẫm lại câu nói nổi tiếng nà y Ä‘á»u có thể thấy ý tứ trong đó! Nó là đá núi, tên là kim cương nên coi như là đá kim cương. Lão tổ tông cá»§a chúng ta sá»›m phát hiện nên trong Äại Hoa ta cÅ©ng có kim cương.
Lâm Vãn Vinh cưá»i rồi tiếp:
- Bất quá, khối kim cương nà y trong tay Äà o công tá», thá»±c tế là do Tây Dương truyá»n tá»›i. Kim cương trên thế giá»›i nà y, phát hiện sá»›m nhất là Ấn Äá»™, rồi ở lưu vá»±c sông Amazon cá»§a Nam Mỹ cÅ©ng sản xuất số lượng lá»›n, tiếp sau đó tại Nam Phi phát hiện ra lượng lá»›n má» Kim Cương. Ngưá»i Tây Dương vÅ© lá»±c cưá»ng đại, dùng sá» dụng thá»§ Ä‘oạn bóc lá»™t mà cướp Kim cương Ä‘em Ä‘i gia công lại rồi váºn chuyển khắp nÆ¡i trên thế giá»›i. Khối nà y trong tay Äà o công tá», đó là từ Tây Dương mà đến, căn nguyên không ngoà i ba xứ ở trên.
Lâm Văn Vinh cưá»i hướng tá»›i Äà o Äông Thà nh nói:
- Äà o công tá», lại mượn kim cương cá»§a ngươi dùng má»™t chút.
Äà o Äông Thà nh nghiến răng căm giáºn mà không thể phản bác, chỉ đà nh hừ má»™t tiếng.
Lâm Văn Vinh nâng viên kim cương lên quá đỉnh đầu, cưá»i nói:
- Má»i ngưá»i má»i xem, bên mép cá»§a kim cương nà y, Ä‘á»u là cắt sá»a thà nh góc vuông. Lưu đại tá»· là hà nh gia trong nghá» gia công, xin tá»· cho má»i ngưá»i biết sao lại thế nà y?
Lưu Nguyệt Nga cẩn tháºn nhìn viên kim cương kia, nghiêm nghị nói:
- Lưu gia ta tuy được tổ truyá»n nghá» trạm khắc ngá»c nhưng cÅ©ng không thể cắt gá»t chỉnh tá» như thế. Giá» xem kỹ lại, dứt khoát là chẳng phải cắt bằng tay.
Lâm Văn Vinh giơ ngón cái nói:
- Hà nh gia đúng là hà nh gia, má»™t lá»i trúng Ä‘iểm cốt yếu. Kim cương nà y đúng là cắt bằng máy, má»›i có thể tinh tế như thế.
Chúng nhân láºp tức thì xì xà o bà n tán, Lưu Nguyệt Nga là hà nh gia trong nghỠđánh bóng phỉ thúy châu báu, nà ng ta không mà i được, cái máy kia sao lại khả năng như thế a.
Từ Vị kinh ngạc:
- Lâm tiểu ca, cái nà y thá»±c sá»± tà i nghệ cá»§a ngưá»i Tây Dương sao? Ta năm xưa cÅ©ng gặp qua má»™t ngưá»i Tây Dương mà chưa từng nghe nói bá»n há» có khả năng là m được a!
Lâm Văn Vinh thở dà i:
- Từ đại nhân, vạn váºt Ä‘á»u có biến hóa, chá»› lấy ánh mắt ngà y xưa mà nhìn. Theo cách cắt kim cương nà y mà nói, ngưá»i Tây Dương hiện tại đúng là gia công bằng máy, đã là hÆ¡n Äại Hoa ta má»™t báºc. Nhưng đại hoa ta có vô số thợ thá»§ công khéo léo, chỉ cần ná»— lá»±c thêm nữa, ngà y sau có thể vượt qua, chúng ta cÅ©ng không thể bị xem thưá»ng.
Từ Vị gáºt gáºt đầu, Lâm Văn Vinh tiếp tục nói:
- Vì sao ta nói khối trong tay Äà o công từ là đồ hạng hai? Ngoại trừ Ä‘iá»u ta trình bà y qua lúc trước là mà u sắc, độ dà y, độ cứng … và i yếu quyết phân biệt bên ngoà i thì Ä‘iểm trá»ng yếu khác chÃnh là ở phương pháp cắt. Má»™t khối kim cương chân chÃnh là vô cùng trân quý, nhất định phải qua công Ä‘oạn mà i dÅ©a tinh tế, đánh bóng cẩn tháºn, tuyệt đối sẽ không xuất hiện vá»›i cái hình lăng giác như váºy. Chỉ có những hà ng thứ phẩm hạng hai má»›i được là m sÆ¡ sà i rồi bán Ä‘i thôi.
Lâm Văn Vinh quan sát tÃnh tế, những lá»i nà y lại hợp lý lá»t tai là m má»i ngưá»i Ä‘á»u gáºt gáºt đầu kêu phải, Từ Vị nghe được trong lòng cÅ©ng cảm thấy thoải mái, nhìn Äà o Äông Thà nh nói:
- Äà o công tá», ngươi có hà i lòng vá»›i câu trả lá»i cá»§a Lâm Tam không?
Äà o Äông Thà nh sắc mặt trắng bệch, hiểu biết cá»§a hắn đối vá»›i Kim cương tháºt sá»± có hạn, Lâm Tam nói má»™t phen, ngay cả chÃnh hắn cÅ©ng thấy thiệt không biết phản biện ra sao, hắn cắn chặt răng nói:
- Từ đại nhân, kim cương nà y là do tháng trước tiểu nhân đến Hải An, bắt được hai tên ngoại lai không biết từ nÆ¡i nà o phiêu lưu tá»›i, lấy được từ trong tay bá»n há».
- Äám ngưá»i ngoại lai kia tóc và ng mắt xanh, da trắng phải không?
Từ Vị há»i.
Äà o Äông Thà nh đáp:
- Äúng là như thế, lần nà y tá»›i Hà ng Châu, tiểu nhân có Ä‘em bá»n há» theo bên ngưá»i để giao cho đại nhân nên hiện tại ở dưới lầu. Tây Dương kia cÅ©ng không biết có bao nhiêu nước, tiểu nhân cÅ©ng không biết đám ngưá»i đó là ngưá»i nÆ¡i nà o, nếu Lâm Tam có thể há»i được, tráºn nà y xin thua tâm phục khẩu phục.
Từ Vị vội và ng vung tay ra lệnh:
- Mang ngưá»i Tây Dương giải lên đây.
Chỉ trong chốc lát, hai tên lÃnh áp giải hai ngưá»i Tây Dương thần sắc mệt má»i Ä‘i lên. Hai ngưá»i nà y cao cao, mắt xanh tóc và ng, sắc mặt và ng vá»t, hốc mắt lõm sâu, quần áo rách rưới tả tÆ¡i, tá»±a hồ là trải qua khổ ải trong má»™t thá»i gian dà i. Má»i ngưá»i ở đây tuy Ä‘á»u nghe qua vá» ngưá»i Tây Dương, đại bá»™ phần lại là lần đầu nhìn thấy, rất nhiá»u ngưá»i kêu lên sợ hãi.
Ngôn ngữ Tây Dương vá»›i ngôn ngữ cá»§a Äại Hoa khác biệt rất lá»›n, hiện tại lại không có ngưá»i thông dịch. Từ Vị liếc mắt nhìn Lâm Văn Vinh há»i:
- Lâm tiểu huynh đệ, ngươi xem nên là m gì bây gi�
Hiện tại Từ Vị đối vá»›i hắn có cảm giác rằng hắn tháºt sá»± có Ä‘iểm cao thâm khó lưá»ng: “Lâm Tam nà y, hiểu biết Ä‘Ãch thá»±c không Ãt. Hắn Ä‘em lịch sá» và nguồn gốc cá»§a kim cương nói rõ rà ng nguồn gốc, xuất xứ minh bạch như thế, không chừng lại có thể giao tiếp thà nh thạo vá»›i những ngưá»i Tây Dương nà yâ€.
Äại tiểu thư cÅ©ng lần đầu tiên thấy ngưá»i Tây Dương, nhịn không được giữ chặt tay áo Lâm Tam nói:
- Lâm Tam, nguyên lai ngưá»i Tây Dương sao nhìn giống như ngưu đầu váºy?
Lâm Văn Vinh hi hi cưá»i:
- ChÃnh xác, không thể là m Äại tiểu thư hứng thú được.
- Äáng ghét!
Äại tiểu thư ngúng ngẩy liếc hắn má»™t cái, lá»™ ra hết phong tình cá»§a tiểu nữ tá».
Lâm Văn Vinh Ä‘i đến trước mặt ngưá»i Tây Dương xà xa xà xô tuôn ra má»™t trà ng, ngưá»i Tây Dương kia sắc mặt vui vẻ cÅ©ng xà xa xà xô gáºt gáºt đầu, má»i ngưá»i trong sảnh Ä‘á»u không hiểu được hai tên nà y Ä‘ang nói gì. Còn Từ Vị lại mừng rỡ: “Lâm Tam đúng là có khả năng nghe hiểu ngôn ngữ Tây Dương, nhân tà i, đúng là nhân tà i!â€
Nói chuyện má»™t lúc lâu, má»i ngưá»i Ä‘á»u bắt đầu kinh ngạc. Nguyên là ngưá»i Tây Dương kia thình lình từ trên ngưá»i lấy ra má»™t viên kim cương bằng ná»a ngón út, cung kÃnh đưa cho Lâm Vãn Vinh. Viên kim cương nà y trong suốt vô cùng, như là thá»§y tinh trong suốt, tại Ä‘iểm ánh mặt trá»i chiếu xuống, lóe lên ánh sáng lung linh rá»±c rỡ, tráng lệ phi thưá»ng, là m ngưá»i ta không dám nhìn thẳng và o. Viên kim cương cá»§a Äà o Äông Thà nh đúng là hà ng loại hai, Ä‘em ra so sánh thì tháºt là đom đóm vá»›i trăng rằm, khác biệt tá»±a như trá»i và đất.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngây ngất, những nữ tá» trong sảnh trống ngá»±c bắt đầu thình thịch, má»™t viên kim cương như thế, có thể nà o lại không hấp dẫn ánh mặt cá»§a các nà ng. Lâm Văn Vinh nháºn lấy viên kim cương kia, quay đầu lại cưá»i hì hì:
- Há»i rõ rà ng rồi, ngưá»i nà y tên là Tháp á»c Ni đến từ Pháp Tây Lan, hắn qua lại giữa Ấn Äá»™ và Châu Âu, chuyên buôn bán kim cương. Bởi vì gió bão trên biển, thuyá»n cá»§a há» lạc mất phương hương, không ngá» lại lưu lạc tá»›i Äại Hoa ta.
Từ Vị vừa mừng vừa kinh ngạc, nhìn Äà o Äông Thà nh nói:
- Äà o công tá», ngưá»i có gì để nói.
Tráºn nà y vốn là thắng chắc, lại bị Lâm Tam phá sạch sà nh sanh, Äà o Äông Thà nh sao lại không giáºn. Sắc mặt hắn tái nhợt, cắn chặt răng nói:
- Tráºn nà y, ta thua.
- Lâm Tam…
Äại tiểu thư kêu to má»™t tiếng, vui sướng giữ chặt tay áo hắn, vừa khóc lại vừa cưá»i.
Lâm Văn Vinh cưá»i nói:
- Äã sá»›m nói rồi mà , ta là thiên hạ đệ nhị tà i tá».
Äại tiểu thư che cái miệng nhá» nhắn, nước mắt xen lẫn vá»›i cả tiếng cưá»i, khóc cÅ©ng không ra tiếng nói:
- Ngươi là tên xấu xa khoác lác!
Thua tráºn thứ nhất, tráºn thứ hai là đấu võ, không được thất bại nữa. Äà o Äông Thà nh gá»i tá»›i bên cạnh má»™t ngưá»i, hướng vá» hắn thì thầm má»™t tráºn, trong mắt bắn ra má»™t tia sáng ngoan độc, ngưá»i ná» bên cạnh hắn thần quang yên ổn, liếc mắt nhìn lại , tuyệt đối là má»™t cao thá»§ võ thuáºt.
â€Con mẹ nó, Ä‘oán chừng tiểu tá» nà y muốn ta cùng vá»›i tên kia luáºn võ, muốn hạ độc thá»§ vá»›i ta†Lâm Văn Vinh âm thầm tÃnh toán: “Lão tá» sẽ cho các ngươi toại nguyện!â€
Äại tiểu thư thì thầm há»i:
- Lâm Tam, tráºn đấu võ công nà y do chúng ta xuất Ä‘á», ngươi nghÄ© xem chúng ta nên xuất đỠgì thì được?
Lâm Văn Vinh khẽ nói:
- Äại tiểu thư, đỠnà y hẳn là nà ng muốn đối rồi?
Äại tiểu thư trên mặt hồng lên má»™t chút, có nam nhân trước mặt nà y chống đỡ, nà ng tá»±a hồ trở lên nhá» bé, nà ng đỠmặt má»™t chút nói:
- Äấu văn thì ngươi đáp được rồi, võ công ngươi nghÄ© biện pháp luôn Ä‘i.
“Nha đầu nà y, tưởng thông minh như thế mà lại không đỠxuất cho lão tá» má»™t chá»§ ý gì hay ho ư?†Lâm Văn Vinh cưá»i khổ liếc mắt nhìn nà ng há»i:
- Äại tiểu thư, nà ng tin hay không tin ta?
Tà i sản của volamchiton
Chữ ký của volamchiton
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 10:38 PM .
27-08-2008, 12:50 AM
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 325
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 47 Times in 46 Posts
Chương 117 : Văn Äấu VÅ© Công (end)
Dịch giả: lanhdiendiemla
Biên dịch: vietstars Biên táºp: asin, Melly
Nguồn: Tà ng thư viện
Há»i đến vấn đỠtưởng như ngu ngốc nà y, Äại tiểu thư phẫn ná»™ liếc mắt tức giáºn nhìn nói:
- Ngươi sao cứ há»i hoà i những lá»i nà y, ta không thÃch nghe!
“Tiểu nữ tá» nà y, tÃnh xấu lại nổi lên rồi!†Lâm Văn Vinh cưá»i ha hả:
- Váºy cứ cho là ta há»i sai rồi. đợi chút nữa nà ng nghe ta, ta nói nên là m gì thì cÅ©ng đừng có sợ hãi, hiểu chưa?
Äại tiểu thư gáºt gáºt đầu:
- Ta không sợ, ngươi nói đi.
Lâm Văn Vinh đứng dáºy, hướng vá» phÃa Từ Vị ôm quyá»n cưá»i nói:
- Từ đại nhân, trưá»ng võ công nà y, Tiêu gia sẽ do Äại tiểu thư lên đà i tá»· thÃ.
Lá»i nà y vừa nói ra, tất cả Ä‘á»u kinh ngạc: “đây là luáºn võ mà lại để Äại tiểu thư xinh đẹp má»m mại lên đà i!†Lâm Tam lúc nà y đúng là chá»c giáºn hùng phong cá»§a hai vị há»™i trưởng.
Äại tiểu thư cÅ©ng đôi chút kinh ngạc, nhưng nhá»› tá»›i những lá»i cá»§a Lâm Tam, trái tim Ä‘ang Ä‘áºp dữ dá»™i cá»§a nà ng liá»n dần dần bình ổn trở lại, chỉ đà nh bất đắc dÄ© liếc mắt nhìn hắn, thầm nghÄ©: “Ngươi cÅ©ng không nói sá»›m cho ta má»™t tiếng chứ, cùng hợp tác vá»›i tên xấu xa như ngươi, sợ là nếu không bị ngươi khi phụ chết thì cÅ©ng bị ngươi dá»a chết!â€
Nà ng hừ má»™t tiếng, nhưng nhìn thấy hắn cầm trên tay viên kim cương tháºt to cá»§a ngưá»i Tây Dương tặng cho thì trong ánh mắt hiện lên má»™t tia hâm má»™, tưởng chừng như muốn dùng ý nghÄ© cất viên đá đó và o trong não váºy, quay vá» phÃa Lâm Tam nói:
- Lâm Tam, ngươi và ngưá»i Tây Dương nói cái gì? Hắn vì sao lại tặng ngưá»i má»™t viên kim cương đẹp như thế?
Lâm Văn Vinh nở nụ cưá»i thần bÃ:
- Bà máºt.
Äại tiểu thư nghếch đầu lên hừ má»™t tiếng:
- Bà máºt ư? To tát lắm sao? Ta không thèm!
Äại tiểu thư sẽ Ä‘i tỉ thÃ? Lâm Văn Vinh nà y tháºt là nằm ngoà i ý liệu cá»§a má»™t ngưá»i, hết nhìn đấu văn sang đấu võ, Lâm Tam nà y dÅ©ng cảm như thế, vốn tưởng rằng lại có thể thấy hắn loạn đả thì tháºt thú vị, lại không nghÄ© rằng hắn thình lình để Tiêu đại tiểu thư lên đà i tá»· thÃ. Äiá»u nà y đúng là xuất kỳ bất ý, là m rối loạn thế tráºn cá»§a Äà o Äông Thà nh. Chá»§ tâm trước kia cá»§a Äà o Äông Thà nh hoà n toà n chỉ là đối phó vá»›i Lâm Văn Vinh, Tiêu gia lại phái Äại tiểu thư ra tay, bây giá» thì thá»±c sá»± bắt hắn tham dá»± đấu võ. Uyển Doanh thì tuyệt đối không thể xuất tráºn, nếu không tình hình hai nữ tỠđánh nhau trước mắt má»i ngưá»i truyá»n ra ngoà i, thanh danh trong sạch cá»§a Uyển Doanh hoà n toà n bị há»§y hoại, từ nà y vá» sau là m sao có thể láºp gia thất. Chỉ là không biết trong hồ lô cá»§a Lâm Tam nà y ẩn chứa bảo bối gì, mà ngay cả thanh danh cá»§a Äại tiểu thư cÅ©ng chẳng để ý đến như thế chứ?
- Váºy để ngu huynh bồi tiếp hiá»n muá»™i chÆ¡i đùa má»™t chút!
Äà o Äông thà nh cưá»i dâm dáºt.
Äại tiểu thư sắc mặt đỠbừng, cả giáºn mắng:
- Vô sỉ!
Lâm Văn Vinh thá»±c sá»± có kế hoạch và cân nhắc kÄ© cà ng, sá»›m dá»± Ä‘oán Äà o Äông Thà nh sẽ tá»± mình ra tay. Hắn cưá»i lạnh và i tiếng, cÅ©ng không muốn cùng vá»›i tên há» Äà o nà y đấu khẩu.
VÅ© đỠdo Tiêu gia đưa ra nên má»i ngưá»i Ä‘á»u nghi hoặc, không biết Tiêu gia dùng cách gì đấu võ để Tiêu đại tiểu thư chiến thắng Äà o công tá». Từ Vị há»i:
- Lâm Tam, các ngươi ra vÅ© đỠnà y, tháºt sá»± là như thế nà o?
Lâm Văn Vinh cưá»i đáp:
- VÅ© đỠnà y cá»§a ta cÅ©ng rất là đơn giản, có má»™t cái tên hiểu rất dá»… hiểu, gá»i là Du oa tẩy thá»§. (1)
“Du oa tẩy thá»§â€, cái tên nà y nghe tháºt dá»a ngưá»i. Má»i ngưá»i vốn Ä‘ang cảm thấy tiếc nuối vì lỡ mất má»™t trưá»ng đấu võ thú vị lại nghe tên cá»§a vÅ© đỠkia, so ra có vẻ hay ho kÃch thÃch hÆ¡n nhiá»u, huống chi còn có má»™t Tiêu Äại tiểu thư xinh đẹp thướt tha kia.
Thấy vẻ mặt cá»§a Äà o Äông Thà nh thình lình biến sắc, Lâm Văn Vinh cưá»i hắc hắc: “Mẹ nó, tiểu tá» nhà ngươi chÆ¡i trò đánh bất ngá», nhưng lão tá» lại là tổ tông cá»§a cái trò nà y.â€
Từ Vị cả kinh nói:
- Du oa tẩy thá»§? Nhưng đại tiểu thư là má»™t nữ tá», như váºy sao được?
Lâm Văn Vinh cưá»i nói:
- Äiá»u nà y là để cho Äà o công tá» tâm phục khẩu phục, Äà o công tá» ngươi dám hay là không dám?
Äà o Äông Thà nh sắc mặt tái nhợt: “Du oa tẩy thá»§, sao có thể đùa như váºy, dầu sôi chỉ cần chạm và o, tay kia liá»n bị phế.â€
Lâm Văn Vinh không đợi Äà o Äông Thà nh trả lá»i, hướng thẳng tá»›i Từ Vị nói:
- Từ đại nháºn, xin phân phó cho tá» lâu nà y chuẩn bị bếp lò dầu cải, lại chuẩn bị thêm má»™t vạc nấu ăn. á»’, để ta tá»± mình Ä‘i váºy, chá» má»™t lát, láºp tức sẽ trở vá».
Từ Vị quay qua Äà o Äông Thà nh:
- Äà o công tá», ngươi có thể phản đối.
Äà o Äông Thà nh sắc mặt tháºt khó coi, hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Văn Vinh, không nói gì. Lâm Văn Vinh Ä‘i xuống tá»u lâu chuẩn bị trong chốc lát. Qua má»™t tuần trà , dưới lầu Ä‘i lên và i tiểu nhị, trong tay nâng má»™t chiếc chảo rán rất to, trong chảo đầy dầu cải, tá»±a hồ có chút mùi dấm, và i tiểu nhị khác khệ nệ bê bếp lò lên. Hà nh động nà y thá»±c sá»± không phải trò đùa, má»i ngưá»i trong sảnh nhất thá»i Ä‘á»u xôn xao. Từ Vị cÅ©ng liếc mắt nhìn Lâm Tam cùng Äại tiểu thư: “Lâm Tam nà y, tháºt là thần bÃ, cÅ©ng không biết Ä‘ang giở trò gì?†Trong đại sảnh, ai ai cÅ©ng biết Lâm Tam có quá»· kế, nhưng lại không biết là mấu chốt ở chá»— nà o. Tháºt sá»± khÆ¡i dáºy óc tò mò cá»§a há».
Lâm Văn Vinh chỉ đạo mấy tiểu nhị gác bếp đặt lò, má»i ngưá»i Ä‘á»u táºp trung toà n bá»™ tinh thần chăm chú nhìn và o động tác mấy ngưá»i đó. Lâm Văn Vinh mỉm cưá»i nói:
- Äể đảm bảo tÃnh công bằng cá»§a tỉ võ, xin má»i Từ đại nhân đến đốt bếp lò.
Từ Vị gáºt gáºt đầu, nháºn mồi lá»a trong tay má»™t tiểu nhị , ném và o bếp lò, dưới bếp đã trữ sẵn cá» khô, láºp tức bếp lá»a bắt đầu cháy bừng bừng.
- Má»i đại nhân kiểm chứng dầu.
Lâm Văn Vinh nói tiếp.
Từ Vị đưa tay lấy từ tiểu nhị chiếc vá nhá», múc dầu lên rồi đổ lên trên bếp lá»a trong ánh mắt má»i ngưá»i. Lá»a trong lò trong chốc lát bốc lên cao, chứng minh trong chảo xác thá»±c là đầu. Lâm Văn Vinh cÅ©ng lấy ra má»™t hòn đá vôi mà ném và o trong chảo, chỉ trong chốc lát lá»a cháy phừng phá»±t, dầu sùng sục sôi lên.
Má»i ngưá»i trong đại sảnh kể cả Từ Vị Ä‘á»u có đôi chút sững sá», đây thá»±c sá»± là dầu, cÅ©ng đúng Ä‘ang sôi, thá»±c sá»± là rá»a tay trong đó sao? Cà ng lúc cà ng lắm nghi hoặc. Lâm Văn Vinh nói:
- Xin Từ đại nhân ban cho năm đồng tiá»n.
Từ Vị lấy ra năm đồng tiá»n đưa cho hắn. Lâm Văn Vinh buông tay, năm đồng tiá»n rÆ¡i và o trong chảo dầu. Chảo dầu vẫn còn nóng, dầu ở trong sùng sục, khói xanh nghi ngút bay lên, Lâm Văn Vinh nhìn Äà o Äông Thà nh nói:
- Äà o công tá», năm đồng tiên nà y, chia là m năm lần lấy ra, má»i ngươi lấy chúng ra.
Nhìn chảo dầu cuồn cuá»™n sôi trà o, Äà o Äông Thà nh sắc mặt trắng bệnh. Cho tay không và o chảo dầu sôi lấy tiá»n là chuyện không thể đùa được. Nhưng nếu không lấy ra thì không chỉ thua mất mặt mÅ©i, mà tiệm quần áo Äà o gia cÅ©ng vá» tay Tiêu gia. Hắn nhìn chảo dầu sôi trà o, trong lòng không ngừng tÃnh toán: “Chừng nà o còn lão gia cá»§a hắn, quần áo kia có thể kinh doanh trở lại. Còn tay nà y khi bị há»§y sẽ không bao giá» má»c ra được nữa.â€
Äà o Äông Thà nh cắn răng, lùi lại mấy bước cách xa khá»i chảo dầu, mở miệng nói:
- Ta không lấy được ra, nhưng nếu Tiêu đại tiểu thư cÅ©ng không lấy được ra, thì cÅ©ng không thể tÃnh ta thua.
Sá»›m biết tiểu tá» nhà ngươi có chiêu nà y, Lâm Văn Vinh tÃnh toán chuẩn xác, hắn nhìn Từ Vị:
- Äại nhân, đây là Äà o công tá» nói, nếu Äại tiểu thư lấy ra được thì tráºn thứ hai nà y chúng ta thắng.
Tá»± Vị gáºt gáºt đầu:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là thế.
Äại tiểu thư sắc mặt liá»n trắng bệnh, nếu nói má»™t nữ tá» như nà ng đối mặt vá»›i chảo dầu Ä‘ang sùng sục sôi yếu Ä‘uối không sợ hãi thì đó là lá»i giả dối. Nhưng tâm trà nà ng so vá»›i Äà o Äông Thà nh kia còn kiên định hÆ¡n nhiá»u, vì Tiêu gia nà ng cái gì cÅ©ng Ä‘á»u có thể không ngại.
Lâm Văn Vinh cÅ©ng nhìn nà ng mỉm cưá»i:
- Chá»› sợ, hãy tin ta! chỉ cần nà ng lấy đống tiá»n kia nhanh má»™t chút, ta cam Ä‘oan nà ng không có việc gì. Ta là thiên hạ đệ nhị tà i tá» mà !
Äại tiểu thư “ừm†nhẹ má»™t tiếng, cháºm rãi hướng vá» phÃa chảo dầu Ä‘i đến. Má»i ngưá»i trong sảnh, đến cả huynh muá»™i Äà o gia, Từ Vị cÅ©ng Ä‘á»u nÃn thở nhìn thá»i khắc mấu chốt. Chẳng lẽ Tiêu đại tiểu thư má»™t mỹ nhân xinh đẹp thướt tha đó, tháºt sá»± muốn há»§y hoại chân tay, tháºt sá»± là rất đáng tiếc.
Äại tiểu thư đứng ở bênh cạnh chảo dầu. Trên khuôn mặt hồng, hÆ¡i nước từ từ bốc lên, nà ng mÆ¡ hồ cảm thấy trong không trung có truyá»n đến má»™t vị chua nhà n nhạt, đúng là mùi dấm. Nhưng tại thá»i khắc nà y tâm thần nà ng đã vô cùng khẩn trương, nà ng sá»›m không báºn tâm đến Ä‘iá»u nà y nữa mà chỉ có má»™t ý niệm: “Tin tưởng Lâm Tam, hắn sẽ không sai.†Hồi há»™p lo lắng, trái tim nà ng liá»n Ä‘áºp thình thịch, ngay cả chÃnh nà ng cÅ©ng có thể nghe rõ mồn má»™t. Lâm Văn Vinh cÅ©ng đứng ở bên chảo dầu, hắn biết Äại tiểu thư suy nghÄ© cái gì, liá»n cưá»i nói:
- Äừng có quên, sau khi chúng ta thắng, nà ng phải giúp ta giặt quần áo má»™t năm đó.
Äại tiểu thư hừ má»™t tiếng, trong lòng bình thản lên rất nhiá»u. Lâm Văn Vinh cÅ©ng hướng và o chảo dầu, nhìn bá»t khà nổi lên gần hết, trên mặt hiện rõ lên má»™t nét cưá»i rồi nói vá»›i Äại tiểu thư:
- Nghe ta dặn, động tác phải nhanh chóng lấy ra năm đồng tiá»n, chá»› để trì hoãn.
Äại tiểu thư gáºt gáºt đầu, tim như muốn nhảy ra ngoà i, má»i ngưá»i trong há»™i trưá»ng Ä‘á»u sợ hãi chú ý nhất cá» nhất động cá»§a Tiêu Ngá»c Nhược. Từ Vị cÅ©ng nhìn Lâm Văn Vinh dặn dò:
- Lâm Văn Vinh ngà n vạn lần chá»› để Äại tiểu thư tổn thương.
Lâm Văn Vinh cháºm rãi gáºt đầu, quát nhẹ má»™t tiếng:
- Äại tiểu thư, mau mau lấy tiá»n ra.
Äại tiểu thư thấy khuôn mặt hắn tá»± tin kiên định, trong lòng cảm thấy yên tâm, cắn chặt hà m răng, không chút do dá»± tá»± mình đưa ngá»c thá»§ chầm cháºm tá»›i chảo dầu tìm kiếm.
- A!
Trong há»™i trưá»ng vô số ngưá»i hô lên kinh hãi, ngay cả Äà o Uyển Doanh kia cÅ©ng hai tay che mắt, không đà nh lòng nhìn, cả Từ Vị cÅ©ng ngó không được quay đầu Ä‘i.
Không có tiếng kêu thảm thiết như trong tưởng tượng, tháºm chà ngay có má»™t chút tiếng rên cÅ©ng không có. Má»i ngưá»i vá»™i và ng nhìn lại, đã thấy trên mặt Äại tiểu thư đầu tiên hÆ¡i hoảng sợ, tiếp theo thì ngạc nhiên, cuối cùng thì tháºt sá»± kinh ngạc. Tay Tiêu Ngá»c Nhược má»›i và o chảo dầu mà không có nóng như trong tưởng tượng, ấm như nước rá»a mặt thưá»ng ngà y, tuy là có chút nóng, cÅ©ng không nóng hÆ¡n nước rá»§a mặt bao nhiêu, nà ng quả thá»±c không dám tin, đây là chảo dầu sao? So vá»›i nước rá»a mặt hoà n toà n không sai biệt nhiá»u lắm.
Lâm Văn Vinh mìm cưá»i nói:
- Chá»› rá»a tay đấy, mau lấy tiá»n ra.
Äại tiểu thư hoan hỉ ừm má»™t tiếng, đôi tay nhá» vá»™i sá» soạng, lấy ra má»™t đồng tiá»n. Tiếng kinh hô cá»§a má»i ngưá»i trong há»™i trưá»ng còn chưa dứt, nà ng lại mau chóng đưa tay và o chảo dầu, đồng thứ hai, thứ ba… Äại tiểu thứ cứ tiếp tục cho đến khi xong việc, Ä‘em cả năm đồng tiên trong chảo dầu ra ngoà i.
Nà ng vẻ mặt hoan hỉ không có lấy má»™t nét thống khổ. Nhìn bà n tay thanh xuân nhá» bé cá»§a nà ng, tháºt sá»± không thấy vết bá»ng nhá» nà o, vẫn trắng trẻo tinh tươm chẳng há» hư tổn.
Tháºt quá ngoà i sức tưởng tượng! Má»i ngưá»i trong há»™i trưá»ng Ä‘á»u đứng lên kinh hãi: “Nếu không phải táºn mắt nhìn thấy mà n nà y thì ai có thể tin ná»—i má»™t nữ nhân yếu Ä‘uối như Tiêu đại tiểu thư lại có thể từ trong chảo dầu nóng lấy ra năm đồng tiá»n mà hoà n toà n không há» tổn hại ? Ngoại trừ hai chữ thần kỳ, không thể tìm thấy từ ngữ nà o khác để hình dung.â€
- Sao có thể như thế, như thế nà o lại có thể?
Äà o Äông Thà nh tê liệt ngay trên ghế, nói lầm rầm.
- Thạch tượng năng trưá»ng xuất, du oa khả tẩy thá»§ (2), thiên hạ quả to lá»›n vô cùng. Lâm tiểu huynh đệ, lão há»§ vô cùng khâm phục.
Từ Vị hướng vỠLâm Văn Vinh thở dà i nói.
(1) Du oa tẩy thá»§: Rá»a tay trong chảo dầu
(2) Thạch tượng năng trưá»ng xuất, du oa khả tẩy thá»§: Tượng đá có thể trồi lên, dầu sôi có thể rá»a tay (chương 109)
7 kỳ quan thiên nhiên thế giá»›i - Hãy vote cho Vịnh Hạ Long (HaLong Bay), Vưá»n Quốc gia Phong Nha - Kẻ Bà ng (Phong Nha - Ke Bang National Park) và Núi Fansipan (Fansipan Mountain)
Tà i sản của Tepga
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 10:34 PM .
28-08-2008, 05:41 AM
Hà n Lâm Há»c Sỹ
Tham gia: Apr 2008
Bà i gởi: 445
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 14 giá»
Thanks: 0
Thanked 134 Times in 108 Posts
Chương 118: kì trung áo bà (huyá»n bà trong đó) phần I
Biên dịch: vietstars Biên táºp: vietstars
Nguồn: tà ng thư viện
- Lâm Tam, Ä‘iá»u nà y … Ä‘iá»u nà y sao có thể?
Äại tiểu thư nhìn đôi bà n tay mình mà không tin nổi, vẫn trắng nõn như thế, tá»±a như lúc nãy đơn giản chỉ là má»™t lần rá»a tay. Äiá»u nà y quả tháºt quá thần kì.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Không tin hả? Không tin thì cô cứ thá» rá»a lại Ä‘i, bất quá lần nà y ta không đảm bảo tay cô không sưng lên như chân heo đâu a.
Chảo dầu lúc nà y đã bốc khói, sôi sung sục, bây giá» mà nhúng mưá»i ngón tay nhá» bé xuống thì sẽ thà nh mưá»i ngón chân heo luôn.
- Không thể nà o, Ä‘iá»u nà y không thể nà o.
Äà o Äông Thà nh như nổi Ä‘iên, bất ngá» tiến lên phÃa trước, rút tay ra nhúng và o vạc dầu Ä‘ang sôi.
- Ca ca
Uyển Doanh bên cạnh hắn đã sá»›m chú ý, vừa thấy hắn nổi giáºn láºp tức muốn ra tay ngăn cản, nhưng vẫn cháºm má»™t nhịp, ngón tay Äà o Äông Thà nh đã nhúng và o má»™t ná»a.
“Aaaaaâ€, má»™t tiếng la thảm thiết vang lên, nhất thá»i má»i ngưá»i Ä‘á»u kinh hoà ng. Tuy năm ngón tay phải cá»§a há» Äà o chỉ má»›i tiến và o phân ná»a, sau tiếng hét đó hắn đã láºp tức rút tay lại, nhưng tay hắn đã nhanh chóng sưng lên và chuyển sang mà u hồng, trong phút chốc phồng rá»™p to lên.
- Ngươi, ngươi là m thế nà o có thể…
Äà o Äông Thà nh mặt xám như tro tà n, Ä‘au đớn từ ngón tay truyá»n thẳng tá»›i tim, hắn chỉ và o mặt Lâm Vãn Vinh mà hét:
- Ngươi dùng yêu pháp.
Uyển Doanh vá»™i và ng chạy tá»›i bên chảo dầu, nắm lấy bà n tay cá»§a ca ca xem xét. Äà o Äông Thà nh cảm thấy Ä‘au đớn khá»§ng kiếp từ năm ngón tay cá»§a mình truyá»n tá»›i, không nhịn được lại bắt đầu rên la thảm thiết.
Uyển Doanh nhìn thương thế cá»§a ca ca nà ng, chỉ thấy ngón tay tuy đã nhúng và o má»™t ná»a, nhưng háºu quả mà chảo dầu sôi gây ra cÅ©ng không nhá», bà n tay phải nà y tuy có thể may mắn cứu được nhưng sợ sẽ không còn được như trước nữa.
- Lâm Tam, ngươi sá» dụng yêu pháp hại ca ca ta, ta sẽ không tha cho ngươi. Äà o Uyển Doanh nhìn Lâm Vãn Vinh, trong mắt bắn ra ngá»n lá»a phẫn ná»™ nói.
Ngưá»i trong đại sảnh Ä‘á»u thấy kì quái, Lâm Tam nà y không thể nà o có yêu pháp được, nhưng má»›i vừa rồi Äại tiểu thư thì dá»… dà ng vô cùng, như thế nà o mà đến phiên Äà o Äông Thà nh thì bá»™ dạng lại thay đổi khác như váºy chứ?
- Yêu pháp ư?
Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh nói:
- Äà o tiểu thư, việc tỉ thà ngà y hôm nay, các vị huynh đệ tỉ muá»™i ở đây Ä‘á»u là táºn mắt nhìn thấy, lại có Từ đại nhân đây công chứng, má»i ngưá»i là m thế nà o nói ta sá» dụng yêu pháp? Nói lại từ đầu, việc tỉ thà là do Äà o công tỠđột nhiên đỠxuất, hắn dÄ© nhiên đã có chuẩn bị, bên ta bất ngỠứng chiến, nói thẳng ra thì vá»›i Tiêu gia tháºt là bất công. Hắn khi dá»… Tiêu gia chỉ toà n đà n bà , lại lợi dụng quyá»n lá»±c và địa vị cá»§a hắn tại Kim Lăng thương há»™i mà ép má»™t nữ nhân yếu Ä‘uối cùng hắn tỉ thÃ, thị phi trong đó má»i ngưá»i Ä‘á»u hiểu được. Nếu Äà o công tá» mà thắng, ngươi có nói hắn sá» dụng yêu pháp không? Có thay Tiêu gia minh oan không?
Äà o Uyển Doanh phẫn ná»™ nhìn Lâm Tam. Tuy rằng nà ng rất háºn hắn, nhưng không thể không thừa nháºn những lá»i Lâm Tam nói Ä‘Ãch thá»±c rất có lý .
- Ngưá»i trong thiên hạ Ä‘á»u có tư tâm, Ä‘iá»u nà y có thể giải thÃch, nhưng như ngươi chẳng phân biệt hắc bạch thị phi, ăn nói lung tung. Ngươi chỉ có thể thắng, không thể thua sao? Ngưá»i Äà o gia ngươi là thiên hạ vô địch sao? Buồn cưá»i tháºt!
Lâm Vãn Vinh khinh thưá»ng liếc nhìn Äà o Uyển Doanh.
Äà o Uyển Doanh cả giáºn nói:
- Lấy dầu sôi rá»a tay, rốt cuá»™c sao lại thế nà y? Vì sao Ngá»c Nhược tỉ tỉ thì bình an vô sá»±, mà ca ca ta lại thụ trá»ng thương?
- Thiên hạ vạn váºt Ä‘á»u có nguyên lý riêng cá»§a nó, Ä‘iá»u nà y là khoa há»c tá»± nhiên.â€
Lâm Vãn Vinh nói tiếp:
- Huống hồ lúc trước ta đã cho Äà o công tá» cÆ¡ há»™i, nhưá»ng hắn ra tay trước Äại tiểu thư, cÅ©ng chÃnh hắn sợ đầu sợ Ä‘uôi, bá» qua cÆ¡ há»™i. Lại nói vá» Äại tiểu thư, Tiêu gia đã bị Äà o gia đưa và o tuyệt lá»™, nà ng chẳng mà ng đến bà n tay, sẵn sà ng tỉ thÃ. Tinh thần và ý chà như váºy, ca ca ngươi có thể so được sao? Vả lại, lần tỉ thà nà y là ca ca ngươi chá»§ động đỠxuất, hắn bị nhu váºy là tá»± mình chuốc lấy, sao lại có thể trách oán ngưá»i khác?
Nghe những câu nà y, ngưá»i trong phòng thảy Ä‘á»u gáºt đầu. Sá»± tình hôm nay, hai thương há»™i Gianh Chiết liên thá»§ uy bức Tiêu gia, má»i ngưá»i Ä‘á»u nhìn thấy, tỉ thà nà y cÅ©ng là Äà o Äông Thà nh đỠxuất, đúng là không thể trách ngưá»i khác được.
Từ Vị nhìn Äà o Äông Thà nh nói:
- Äà o công tá», tỉ thà lần nà y là do ngươi đỠxuất, lão phu là ngưá»i công chánh, vây chấp nháºn chịu thua, ngươi có gì để nói không?
Äã định là đấu ba thắng hai, nay Tiêu gia thắng luôn cả hai trưá»ng, trưá»ng tỉ thà thứ ba dÄ© nhiên không cần phải đấu.
Äà o Äông Thà nh ánh mắt ảm đạm, lần nà y tháºt sá»± là thảm bại, trước mắt má»i ngưá»i để thua liá»n hai tráºn, có thể nói là bắt gà không được mà còn mất gạo, Äà o gia coi như đã thua tà i nghệ cá»§a ngưá»i. Tên Lâm Tam nà y đúng tháºt là quái thai, hai tráºn nà y mình thua mà vẫn còn hồ đồ, không biết hắn là m sao nháºn biết được toản thạch nữa chứ? Rồi còn rá»a tay bằng dầu sôi, tại sao hai ngưá»i lại có hai kết quả khác nhau? Huyá»n bà trong đó, Lâm Vãn Vinh không nói thì thiên hạ nà y cÅ©ng không ai biết được.
- Há»c sanh nguyện chịu thua, xin từ chức há»™i trưởng Kim lăng thương há»™i, mong huynh đệ tỉ muá»™i tìm ngưá»i tà i khác.
Äà o Äông Thà nh bất đắc dÄ© phải nói như váºy:
- Ngoà i ra các cÆ¡ sở buôn bán quần áo cá»§a Äà o gia sẽ chuyển giao miá»…n phà cho Tiêu gia, đệ tá» xin láºp giấy đồng ý bà n giao.
Từ Vị lão hồ ly nà y biết Äà o Äông Thà nh không còn giở trò được nữa bèn dục Äà o Uyển Doanh viết giấy bà n giao, Äà o Äông Thà nh thì dùng ngón tay trái ấn dấu má»±c thay cho chữ ký, bắt đầu từ giá» cÆ¡ sở buôn bán quần áo vải vóc cá»§a Äà o gia đã thà nh tà i sản cá»§a Tiêu gia.
Äại tiểu thư hoảng hốt nhìn sá»± tình trước mắt, hết thảy những Ä‘iá»u nà y giống như Ä‘ang nằm mÆ¡ váºy. Nà ng liếc nhìn Lâm Tam trước mắt, thở dà i:
- Việc hôm nay quả tháºt quá»· dị, ta nhất thá»i cÅ©ng không hiểu được.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Nhân sinh là thế, dị biến thưá»ng chỉ xuất hiện trong khoảnh khắc, đợi cô hiểu được, thì tất cả đã trở thà nh sá»± tháºt rồi.
Äại tiểu thư gáºt gáºt đầu, thu lại vẻ cảm khái, bắt đầu lo lắng là m sao để tiếp thu tà i sản Äà o gia trang.
Từ Vị nhìn má»i ngưá»i nói:
- Hôm nay Kim Lăng thương há»™i Äà o há»™i trưởng từ chức, theo ý lão phu, không bằng nhân dịp tốt hai thương há»™i tụ táºp đông đủ, bầu ra há»™i trưởng má»›i, để Kim Lăng thương há»™i có thể tiếp tục hoạt động bình thưá»ng, ý các vị thế nà o?
Äiá»u nà y là dÄ© nhiên, Lưu Nguyệt Nga cÅ©ng đứng lên nói:
- Ta đỠnghị Tiêu đại tiểu thư tiếp nháºn chức há»™i trưởng Kim Lăng thương há»™i.
Hôm nay biểu hiện cá»§a Tiêu gia trước mặt má»i ngưá»i không cần biết là há»c thức, khà độ hay ý chà đá»u hÆ¡n hẳn Äà o gia. Huống hồ Tiêu gia là gia tá»™c đã kinh doanh từ lâu, kinh nghiệm phong phú, rất nhiá»u thà nh viên trong thương há»™i Ä‘á»u từng do Tiêu gia lãnh đạo. Quan trá»ng nhất là thái độ cá»§a vị Từ đại nhân, tá»±a hồ cÅ©ng đứng vá» phÃa Tiêu gia, vá» sau rõ rà ng há» không cần phải lo gì nữa.
Äá» nghị cá»§a Lưu Nguyệt Nga nhất thá»i được má»i ngưá»i hưởng ứng. Tiêu Ngá»c Nhược không há» cố ý mà đã trở thà nh tân há»™i trưởng thương há»™i thà nh Kim Lăng. Vị trà nà ng tháºt ra cÅ©ng không có gì lạ, lúc nà ng còn trẻ thì Tiêu phu nhân đã từng đứng đầu thương há»™i, hôm nay là kế thừa mẫu chức. Nhắc đến thì quả có thể coi như là má»™t Ä‘oạn giai thoại váºy.
Có Äà o Uyển Doanh đứng đằng sau giúp đỡ, Äà o Äông Thà nh liếc nhìn lão béo há» Vu sắc mặt tái nhợt nói:
- Vu há»™i trưởng, Hà ng Châu thương há»™i cá»§a các ngươi bây giá» tÃnh thế nà o đây ?
Lão Vu béo máºp má»™t canh giá» qua cùng Äà o Äông Thà nh liên hợp đả kÃch Tiêu gia, cuối cùng thì Tiêu gia lại trở thà nh Kim Lăng thương há»™i chá»§. Chỉ háºn chÃnh mình không phân cao thấp, cà ng không thể nà o nhắc đến việc áp đảo, liá»n láºp tức chúc mừng:
- Chúc mừng Tiêu đại tiểu thư chấp chưởng Kim Lăng thương há»™i. Ta Chiết Giang thương há»™i rất á»§ng há»™, sẽ cùng Tiêu đại tiểu tư duy trì sá»± buôn bán cưá»ng thịnh cá»§a cả hai địa phương.
Tà i sản của nguyenan
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 10:41 PM .
29-08-2008, 08:05 AM
Guest
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
Chương 118 (phần II)
Dịch: lanhdiendiemla
Biên dịch: vietstars Biên táºp: vietstars
Nguồn : Tà ng Thư Viện
- Như thế thì tốt.
Từ Vị quét ảnh mắt quanh đại sảnh, cháºm rãi nói tiếp: - Ta đến Hà ng Châu cÅ©ng mấy ngà y rồi, có nghe lá»i đồn vá» Bạch Liên Pháp há»™i. Yêu nhân bang kia dùng tiểu xảo tạo dá»±ng hình pháºt tượng coi thưá»ng dân chúng, thu nháºn tÃn đồ, còn lại là là m loạn dân tình, rúng động đến căn cÆ¡ cá»§a Äại Hoa.
Má»i ngưá»i tại đại sảnh vẻ mặt mê hoặc. Rõ rà ng đây là thương há»™i, Từ đại nhân thế nà o đột nhiên lại nói đến cái gì yêu phái há»™i.
Từ Vị hừ một tiếng nói:
- Hôm qua ta Ä‘Ãch thân đến Bạch Liên Pháp há»™i trà ng, pháp thuáºt Ä‘Ãch thá»±c là lừa gạt ngưá»i. Trải qua ngà y đêm thẩm tra, Ä‘á»u là Bạch Liên Giáo yêu nghiệt gây nên nhằm dụ hoặc dân chúng gia nháºp Bạch Liên giáo. Tháºt đáng giáºn.â€
Nói đến Bạch Liên Giáo đại sảnh nhất thá»i câm như hến. Tất cả má»i ngưá»i biết Bạch Liên Giáo đốt nhà giết ngưá»i không việc ác gì không là m. Äặc biệt ngưá»i trong thương há»™i Ä‘á»u biết Tiêu gia từng bị thá»§ Ä‘oạn cá»§a Bạch Liên giáo, đối vá»›i Bạch Liên Giáo tuyệt không có hảo cảm.
- Lão há»§ kỳ nà y đến Giang Nam, Hoà ng thượng trao quyá»n lão há»§ tùy nghi hà nh sá»±. Hôm qua phá Bạch Liên pháp há»™i, sáng sá»›m hôm nay bêu đầu Bạch liên giáo đồ thị chúng. Cho nên hôm nay lão há»§ đến cháºm chÃnh là bước qua máu tươi cá»§a yêu nhân mà đến.
Từ Vị trên ngưá»i xuất ra tráºn sát khÃ, ánh mặt như Ä‘iện đảo qua chúng nhân. Nhiá»u ngưá»i hoảng sợ cúi đầu không dám nhìn lão.
Từ Vị lÆ¡ đãng há»i:
- Theo lá»i cá»§a bá»n phỉ đồ, Hà ng Châu thương há»™i cÅ©ng có nhiá»u tÃn đồ cá»§a bá»n chúng, cÅ©ng đã trợ giúp bá»n chúng không Ãt ngân lượng. Vu há»™i trưởng ngươi cÅ©ng có biết việc nà y chứ?
Vu bà n tỠsợ đến mức sắc mặt tái nhợt, vội và ng quỳ dưới đất lớn tiếng nói:
- Äại nhân, tiểu nhân tháºt không biết.
Từ Vị hừ lạnh một tiếng:
- Phỉ đồ kia đã có qua lại trợ giúp ngưá»i trong thương há»™i, lão phu đã cho ngưá»i tạo nên danh sách, đã có trong lòng bà n tay. Và i ngà y nữa nhất định sẽ Ä‘iá»u tra và quyết không nương tay.
Trong đại sảnh Chiết Giang khách thương môn, má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy bất an, thá»§ Ä‘oạn cá»§a Từ đại nhân bá»n há» cÅ©ng có nghe nói qua, ná»a phần mưu lược cá»§a hoà ng đế là từ ông ta mà ra, có thu tháºp và i thương nhân cÅ©ng là cá»±c kỳ đơn giản.
Thấy Từ Vị đỠcáºp đến chuyện Bạch Liên Giáo, Lâm Văn Vinh cÅ©ng hiểu được. Lão nhân nà y tất đã hoà n toà n chuẩn bị mà đến a! Ông ta đương nhiên sá»›m biết Äà o gia kia cùng Bạch Liên Giáo có qua lại vá»›i nhau, hôm nay ám trợ Tiêu gia mà láºt đổ Äà o Äông Thà nh kia, chiêu thức ấy quả thá»±c là tuyệt mỹ a. Ta có thể nói lão nhân nà y thá»±c biết thưởng thức được thá»±c tà i cá»§a ta, lão tá» ta thấy Từ Văn Trưá»ng so vá»›i Lạc Mẫn lão hồ ly còn giảo hoạt hÆ¡n nhiá»u.
Từ Vị nhìn thấy thần sắc cá»§a má»i ngưá»i như váºy, mỉm cưá»i hòa hoãn nói:
- Bất quá – con ngưá»i không phải thánh nhân, ai mà không từng phạm sai lầm? CÅ©ng là đồng liêu vá»›i nhau, chỉ là nhất thá»i hồ đồ phạm nên tá»™i, ta cho má»i ngưá»i má»™t cÆ¡ há»™i, bất kể ngươi là ai, ta cÅ©ng mặc kệ nếu ngươi không cùng Bạch Liên giáo có quan hệ sâu Ä‘áºm, chỉ cần ngươi đúng lúc qui định, tại nÆ¡i qui định, giải thÃch rõ rà ng chuyện trợ giúp Bạch Liên giáo bao nhiêu ngân lượng, giao ná»™p số ngân lượng ấy và o quốc khố để chuá»™c tá»™i, lão phu cam Ä‘oan không truy cứu, đồng thá»i giữ bà máºt cá»§a các vị để chư vị có thể an tâm kinh doanh buôn bán.
Lâm Vãn Vinh toát mồ hôi, lão nhân nà y thá»±c sá»± là má»™t cao thá»§ a, vừa đánh vừa xoa, dùng uy hiếp lẫn lợi lá»™c mà dụ, loại buôn bán thông thưá»ng cÅ©ng Ä‘á»u chỉ là trò thông minh vặt vãnh, sao có thể so sánh được vá»›i loại quan trưá»ng cao thá»§ như Từ Vị nà y, đương nhiên bị ông ta xá» gá»n. Nói là Từ Vị nắm giữ danh sách tên trong tay, Lâm Vãn Vinh tuyệt đối không tin, ngà y hôm qua vá»› được đám lÃnh vô dụng hèn yếu, là m sao có thể truy ra thông tin quan trá»ng như váºy, lão nhân nà y Ä‘Ãch tháºt là dùng tâm lý chiến.
- Trong vòng ba ngà y, ta xin đợi các vị tại Hà ng Châu phủ nha môn.
Từ Vị cháºm rãi:
- Nhưng nếu có ngưá»i cố tình muốn thá» váºn may cá»§a mình ...“
Trong mắt ông ta chợt hiện lên một tia tà n khốc:
- Äể Ä‘ao phá»§ mà tá»›i nhà , đừng trách lão phu vô tình.
Hai thương há»™i má»™t hồi náo loạn, má»™t hồi tá»· thÃ, má»™t hồi Ä‘e dá»a đã xong. Phải nói vá» náo nhiệt, cuá»™c há»p thưá»ng niên má»i năm quả thá»±c không bằng má»™t phần mưá»i năm nay. Nói vá» hoảng sợ thì má»i năm không bằng má»™t phần trăm năm nay, đặc biệt là vá»›i những thương nhân trong tâm có quá»·.
Má»i ngưá»i cÅ©ng lần lượt nối nhau nhanh chóng ra vá», chỉ còn lại Lâm Tam, Äại tiểu thư cùng Từ Vị ba ngưá»i. Từ vị cưá»i nói:
- Lâm tiểu ca, ngưá»i nhất định không Ä‘i đâu hết, mau mau nói cho ta phương pháp rá»a tay trong chảo dầu, lão phu rất tò mò.
Vừa rồi nhất phẩm đại quyá»n triá»u đình nắm quyá»n sinh sát, giỠđây lại là lão nhân tò mò. Từ Vị quả là má»™t kỳ nhân. Äại tiểu thư cÅ©ng trà n đầy hiếu kỳ giục:
- Lâm Tam, ngươi mau nói cho ta nghe đi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i trả lá»i:
- Phương pháp nà y nói đến cÅ©ng là không đáng má»™t đồng xu, nhưng hai ngưá»i cần phải giữ bà máºt cho ta, từ nay vá» sau không chừng có ngà y sẽ sá» dụng lại.
Từu Vị cưá»i nói:
- Việc thò tay và o chảo dầu nà y cùng vá»›i thạch tượng trồi lên cÅ©ng giống nhau, bên trong Ä‘á»u có kỹ thuáºt, chỉ là kỹ thuáºt thế nà o thì lão há»§ không nghÄ© ra được.
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu nói:
- Thực ra đây chỉ là ứng dụng thực tế đơn giản, bà quyết là ta cho và o dầu một chút dấm.
- Dấm ư?
Äại tiểu thư cả kinh thốt lên:
- Khó trách ta ngá»i thấy có vị chua, ta tưởng là ở dưới tá»u lâu bốc lên, hóa ra là trò quá»· quái cá»§a ngươi.
Từ Vị vội nói:
- SỠdụng dấm thế nà o? Lâm tiểu ca, ngươi mau giảng tiếp đi.
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói:
- Trong lúc ta Ä‘i xuống tìm dầu, trước hết ta đổ má»™t chút dấm và o dầu, vì dấm nặng hÆ¡n dầu nên nó chìm xuống dưới, còn dầu thì ở phÃa trên. Vì váºy má»i ngưá»i, kể cả Từ đại nhân Ä‘á»u chỉ nhìn thấy dầu, không ai thấy có dấm cả.
Từ Vị cưá»i nói:
- Không nghÄ© đến nó lại có phương pháp như váºy, ta cÅ©ng tháºt khâm phục ngươi. Tiếp theo thì sao?
- Dấm nhanh chóng bị Ä‘un đến bốc hÆ¡i, khi nó xuyên qua lá»›p dầu lên trên bá» mặt thì sẽ hình thà nh hiện tượng trông như dầu sôi, bên trên thì có khói xanh bốc lên, trông rất khiếp ngưá»i. Mà tháºt ra đó chỉ là dấm nóng dần lên, nhiệt độ trong chảo lúc đó chỉ bằng nhiệt độ sôi cá»§a dấm, thế nhưng thấy đám bá»t khà bay lên, má»i ngưá»i lại tưởng là dầu sôi, thá»±c ra dầu còn chưa nóng nữa. Vì váºy, lúc đại tiểu thư đưa tay và o lấy đồng tiá»n thì má»i ngưá»i Ä‘á»u bị con mắt đánh lừa mà tin rằng nà ng sẽ bị thương, sá»± tháºt thì lúc dấm sôi, lá»›p dầu phÃa trên chỉ hÆ¡i ấm mà thôii.â€
- Hóa ra là như váºy.
Từ Vị nói:
- Bất quá lá»›p đá vôi ngươi vất và o kia có tác dụng như thế nà o váºy?
Lão Từ nà y quan sát kỹ tháºt, ngay cả đá vôi cÅ©ng không bá» qua, Lâm Vãn Vinh đương nhiên không thể giải thÃch vá»›i bá»n há» phản ứng đá vôi gặp dấm sinh ra khà cacbonic được, chỉ có thể nói sÆ¡ lược:
- Äá vôi rÆ¡i xuống đáy, gặp phải dấm liá»n tạo ra phản ứng sinh ra bá»t khÃ, như váºy má»i ngưá»i nhìn và o cà ng thêm kinh hãi.
Äại tiểu thư há»i:
- Tại sao ta nhặt tiá»n vô sá»± còn Äà o công tá» lại gặp trá»ng thương váºy?
Äây cÅ©ng là nghi hoặc trong lòng cá»§a nà ng ta.
Lâm Vãn Vinh nói:
- Cái nà y phụ thuá»™c và o việc nắm chắc thá»i cÆ¡, lượng dấm cho và o dầu không thể quá Ãt, vì nếu váºy chỉ cần má»™t chút thá»i gian là dấm sẽ bay hÆ¡i hết. Khi dầu trong chảo Ä‘ang đảo lá»™n, khói xanh bốc lên hết thì lúc đấy nhiệt độ không quá nóng, có thể cho tay và o được, vì thế đại tiểu thư có thể dá»… dà ng lấy tiá»n ra. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, dấm cÅ©ng không thể quá nhiá»u, nếu quá nhiá»u thì nó không dá»… dà ng bốc hÆ¡i như váºy, nhiệt độ sau khi dấm bốc hÆ¡i sẽ rất cao, cho tay và o cÅ©ng có thể bị thương nặng, vấn đỠlà thế.
- Lâm Tam, ngươi biết rõ như váºy chắc chắc là trước đây đã dùng phương pháp nà y lừa rất nhiá»u ngưá»i, nếu không là m sao nguÆ¡i có thể biết rõ rà ng như thế chứ!
Äại tiểu thư bÄ©u môi nói.
Lâm Vãn Vinh cưá»i đáp lá»i:
- Ta không định lừa ngưá»i nhưng phương pháp thì đầy mình, thá»±c ra đây cÅ©ng chỉ là biện pháp đơn giản nhất thôi. Khi lượng dấm đã gần bốc hÆ¡i hết là thá»i Ä‘iểm thÃch hợp, vì thế ta cố gắng đứng tháºt gần chảo dầu, liên tục nhìn xem ở dưới có bá»t khà thoát ra hay không, nếu không có khà thoát ra chứng tá» dấm đã hoà n toà n bốc hÆ¡i, lúc nà y dầu sẽ nóng lên rất nhanh, sau đó dầu sẽ tháºt sá»± sôi.
Äại tiểu thư vá»— tay nói:
- Ta biết rồi, lúc ta đưa tay và o lấy tiá»n là lúc lượng bá»t khà nhiá»u nhất, chứng tá» dấm bắt đầu bốc hÆ¡i nhiá»u, nhiệt độ không quá cao, ta có thể nhanh chóng lấy tiá»n ra. Mà lúc Äà o công tá» cho tay và o, bá»t khà không còn, chứng tá» dấm đã bốc hÆ¡i hết, dầu cÅ©ng thá»±c sá»± nóng nên hắn má»›i bị thương như váºy.
Lâm Tam giơ ngón cái lên nói:
- Äại tiểu thư tháºt thông minh.
- Äáng ghét.
Äại tiểu thư đỠmặt, nhẹ giá»ng nói.
- Lâm tiểu ca, ngươi nhưá»ng Äà o Äông Thà nh lấy trước là sá» dụng phương pháp dục cầm cố túng, ngươi chắc chắn hắn không dám thò tay và o chảo dầu.
Từ Vị thở dà i:
- Tiểu ca, ngươi tuổi còn nhỠmà đối với nhân tình cũng nắm quá rõ.
- Không dám, không dám!
Lâm Vãn Vinh mặt không đổi sắc nói:
- Ta là m sao mà âm hiểm như đại nhân nói được? Hắn dám cho tay và o thì sao, không cho tay và o thì sao, ngay sau đó ta giục đại tiểu thư thừa lúc bá»t khà còn chưa hết cho tay và o lấy, cùng lắm thì hòa thôi.
Äại tiểu thư cưá»i nhẹ:
- Ngươi, đáng ra ngươi phải Ä‘i theo Bạch Liên Giáo, trở thà nh XÃch Cước đại tiên, há»c cái thần côn gì kia.
Nói đến mấy từ thần côn, nà ng tá»± nhiên liếc mắt nhìn Lâm Tam, sắc mặt đỠbừng, thần sắc vô cùng kÃch động lòng ngưá»i.
Tà i sản của earth
Last edited by hoangcongthanh; 01-10-2008 at 10:30 PM .
Từ khóa được google tìm thấy
4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì