 |
|

31-08-2008, 12:14 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 11
Huấn rút thuốc châm lá»a đốt. Từ má»™t gốc cây cách Huấn chừng chục bước, SÆ¡n bò tá»›i. Anh giáºt Ä‘iếu thuốc Ä‘ang ngáºm trên môi Huấn, nghiến răng trách bạn :
- Cáºu muốn anh em chết hết cả hay sao?
Huấn thú tội :
- Tớ thèm quá.
- Cáºu thèm thuốc lá, công an biên giá»›i chúng nó cÅ©ng thèm bắn vỡ đầu chúng mình. Cáºu đốt thuốc lá»™ mẹ mục tiêu rồi còn gì nữa. Nhịn Ä‘i, qua chặng nà y hãy hút. Cáºu quên rằng chúng mình đương bị vây à ? Sá»a soạn chiến đấu và đưa diêm thuốc đây!
Không đợi Huấn nói thêm, Sơn luồn tay và o túi quần Huấn, tước bao thuốc và hộp quẹt của Huấn. Anh dặn bạn :
- Äừng cao hứng bắn báºy đấy!
Rồi SÆ¡n bò vá» vị trà cá»§a mình. Bách nÃu vai anh, há»i :
- Liệu đủ đạn không cáºu?
Sơn vỗ vai bạn :
- Yên chÃ, đủ xá»±c tụi chúng nó.
Sốt ruột, Bách cằn nhằn :
- Äợi lâu quá, chÆ¡i nhau Ä‘i chứ. Tá»› không thÃch ngá»§ ở khu rừng nà y.
Sơn đẩy khẽ bạn :
- Bò vá» chá»— cá»§a cáºu Ä‘i.
Bách tuân lệnh SÆ¡n không há»i lôi thôi nữa. Anh bò vá» chá»— mình. Các anh có bảy ngưá»i. Hôm nháºn được thư ông Hiển, Hạo, Thái và Äịnh xuôi miá»n Nam. Còn các anh, kẻ Ä‘i Nha Trang, ngưá»i Ä‘i Äà Lạt.
Nhưng và i hôm sau, ông Hiển ra lệnh má»›i. Các anh phải lên hết Kontum gặp anh Mạnh. Và ná»a tháng sau, các anh đã vượt biên giá»›i sang Là o buôn thuốc phiện láºu để gây quỹ đảng.
Chuyến Ä‘i nà y là má»™t thá» thách đầu tiên. Ai cÅ©ng mong ước. Sang tá»›i đất Là o, các anh nháºn hà ng và vá» ngay. Len lá»i qua nhiá»u lối rừng, các anh đã qua mặt má»™t và i trạm canh ở biên giá»›i. Tá»›i trạm cuối cùng, các anh mắc kẹt. Công an đông gấp hai bá»n các anh. Vì thế, các anh phải rút sâu và o khu rừng già , chỠđêm khuya má»›i kiếm cách vượt khá»i chốn hiểm nghèo.
SÆ¡n nhìn lên bầu trá»i Ä‘en kịt. Sương xuống rất nhiá»u. Äôi vai anh thấm ướt. Bạn bè anh Ä‘ang mở căng mắt nhìn vá» hướng trạm canh. Tất cả Ä‘á»u nóng lòng. Qua chặng nà y tức là vụ là m ăn trót lá»t. Các anh sẽ có nhiá»u phương tiện hoạt động hữu hiệu hÆ¡n.
SÆ¡n rút khẩu colt 12 cá»§a Hạo tước Ä‘oạt cá»§a gã sÄ© quan Pháp. Anh kiểm soát lại đạn, Ä‘oạn bò đến phÃa Khải. Hai ngưá»i ngồi bên nhau má»™t lúc lâu. Mãi Khải má»›i há»i :
- Bao giá» mình vù hả cáºu?
- Äợi tụi chó chết buồn ngá»§ đã.
- Nhỡ tụi nó không buồn ngủ thì sao?
- Thì chúng mình cho nó uống “thuốc ngá»§â€...
Khải đặt khẩu tiểu liên trên mặt cá». Anh rút khăn lau sương thấm ướt mặt rồi nhìn SÆ¡n. Trong đêm tối, đôi mắt Khải rá»±c sáng như đôi mắt thú rừng. Anh nói :
- “Thuốc ngủ†hiếm lắm đấy cáºu ạ!
- Hiếm thì cho chúng nó uống dè.
- Tụi mình có ba tiểu liên và hai Colt 12. Không biết súng ống của chúng nó ra sao?
Sơn chủ quan :
- Má»™t thằng bá»n mình hạ năm thằng chúng nó ngon Æ¡! Nhưng ông Hiển bảo bất đắc dÄ© hãy nổ súng. Lúc nà y tá»› má»›i tiếc.
- Cáºu tiếc gì?
- Tá»› tiếc thiếu “công tá»â€ Äịnh.
- Cáºu ấy có “trò†gì?
- À, hắn phóng dao tuyệt lắm.
Nhá»› tá»›i ba ngưá»i bạn xuôi miá»n Nam, Khải há»i :
- Không biết các cáºu ấy là m nên trò trống gì chưa?
Sơn đáp :
- Ông Hiển giá»i lắm. Ông ấy tin tưởng hai cáºu Hạo và Thái nhất. Tá»› chắc há» sẽ không phụ lòng ông Hiển.
- Còn cáºu Äịnh?
- Äịnh nhiá»u tình cảm quá. Rồi Ä‘i chung vá»›i đám quân cá»§a Ba Cụt, cáºu ấy sẽ chai đá dần.
Hai ngưá»i Ä‘ang thầm thì trò chuyện bá»—ng nghe thấy tiếng sá»™t soạt. Khải chụp vá»™i khẩu tiểu liên. SÆ¡n rút Colt 12 lăm lăm trong tay. Má»™t bóng ngưá»i phÃa trước mặt há» Ä‘ang bò trên lá»›p lá khô tiến gần lại. SÆ¡n dắt súng và o cạp quần, lên tiếng :
- Có chuyện gì thế Thịnh?
Thịnh đã tá»›i chá»— hai ngưá»i. Anh nói :
- Tụi nó sắp ngá»§ rồi. Hai thằng gác phiên đầu. Phải hạ hai thằng nà y bằng dao má»›i êm chuyện, cáºu nghÄ© thế nà o hở SÆ¡n?
Suy nghÄ© má»™t lát, SÆ¡n gáºt đầu :
- Äồng ý, không còn cách nà o khác cả.
SÆ¡n huýt sáo. Ba phút sau các anh đã táºp trung tại má»™t chá»—. SÆ¡n phân chia công tác cho anh em. Mạo há»i :
- Tớ vẫn chở “nhựa†hở?
- Ừ.
- Ngộ có chuyện gì?
- Thì cáºu chôn Ä‘i và nhá»› đánh dấu để dịp khác mình tá»›i lấy vá».
Há» không nói năng gì nữa. Khoảnh khắc, những chiếc bóng Ä‘en đã lá»§i mất trong khu rừng già . SÆ¡n và Khải lãnh nhiệm vụ hạ hai tên công an gác phiên đầu. Hai anh bám sát nhau. Gần tá»›i địa Ä‘iểm, hai anh hết sức tháºn trá»ng. Bước chân rất nhẹ và hầu như các anh nÃn thở. Há» nấp ở má»—i gốc cây, nghe ngóng và i phút rồi má»›i lại rá»i chá»—. Äồn biên giá»›i hiện ra rõ rà ng. Chá»— nà y đã sâu và o ná»™i địa nên không có lÃnh trấn thá»§. Chỉ có công an nằm chá» thá»™p cổ bá»n buôn thuốc phiện láºu.
SÆ¡n và Khải thấy bóng hai tên công an. Chúng nó đương ngồi bên hau hút thuốc lá. Ãnh lá»a từ đầu Ä‘iếu thuốc lòe đỠmá»—i khi chúng hÃt trông tháºt kỳ lạ. Rừng già vá» khuya im lặng đến hãi hùng. Thỉnh thoảng có tiếng “à uôm†cá»§a chúa sÆ¡n lâm hay tiếng sói tru từ xa vá»ng lại. Ớn ngưá»i.
SÆ¡n nghÄ© giá chỉ có hai thằng chó chết kia thì hai Ä‘iếu thuốc lá là hai cái Ä‘Ãch để các anh hạ nó má»™t cách ngon là nh. Hai anh chỠđợi cÆ¡ há»™i thuáºn tiện. Nhưng hÃt xong hai Ä‘iếu thuốc lá rồi mà hai thằng chó chết chẳng chịu dá»i nhau. Chúng nó ngồi tán dóc đủ má»i thứ chuyện. SÆ¡n nóng ruá»™t quá. Lúc nà y các bạn anh cÅ©ng Ä‘ang hồi há»™p trông chá». Chợt SÆ¡n kéo tay Khải. Hiểu ý, Khải ghé sát tai và o miệng SÆ¡n :
- Cáºu rút dao đà o cho tá»› má»™t cục đất bằng nắm tay Ä‘i Khải.
- Äể là m gì?
- Äể tá»› dụ khị.
Khải nghe lá»i SÆ¡n, hì hục đà o hai ba cục đất. SÆ¡n ném mạnh má»™t cục ngay phÃa mình. Tiếng đất rÆ¡i trên lá khô lạo xạo. Hai tên công an chưa có thái độ gì. SÆ¡n ném tiếp cục nữa. Chúng vẫn im lặng. Kiên nhẫn, SÆ¡n ném thêm cục nữa. Lần nà y hai tên công an cùng đứng dáºy. Má»™t thằng dục bạn :
- Mà y chạy ra coi xem có chuyện gì?
Thằng kia rút đèn bấm quét ngang ánh sáng và o khu rừng tối. SÆ¡n nhếch mép cưá»i. Anh kéo mạnh Khải :
- Dịp may ngà n năm má»™t thuở đấy bồ Æ¡i! Äể thằng chó chết tìm tòi, chúng mình há»i thăm tên bạn yêu dấu cá»§a nó.
Hai ngưá»i băng khá»i chá»— nấp, lá»§i dần, lá»§i dần. Cách tên công an chừng chục thước, hai anh lại nấp sau má»™t gốc cây. Giá gốc cây gần tên công an thì khá»i phải tÃnh toán. Bất giác, SÆ¡n cà ng tiếc không có Äịnh để Äịnh biểu diá»…n má»™t đưá»ng dao. Má»™t đưá»ng dao cá»§a Äịnh là đủ rồi. SÆ¡n kéo cổ Khải, thầm thì :
- Cáºu ném con dao trước mặt nó Ä‘i, cách độ ba bốn thước thôi.
Khải chưa kịp liệng con dao thì tên công an ngồi chỠlên tiếng :
- Thấy gì không mà y?
Tên bạn nó trả lá»i :
- Äếch có cái gì cả.
Và nó trở lại. Khải liệng con dao “bá»™p†má»™t cái. Tên công an nhảy lại gần xem sá»± tình. Nhanh như cắt, SÆ¡n phóng mình chụp lấy nó. Khải cÅ©ng phóng mình theo. Anh phang báng tiểu liên và o đầu nó. Tên công an chỉ kịp kêu “ối†má»™t tiếng. Khải lượm con dao cá»§a anh, bồi thêm nó má»™t nhát thấu phổi. Anh rút dao, chùi vá»™i máu và o áo nó rồi dắt liá»n vô bao.
Tên công an Ä‘i sục sạo nghe tiếng “ốiâ€, há»i bạn :
- Gì thế mà y?
- Mà y Ä‘i đâu rồi hở Vá»ng?
Giá»ng nó oang oang đượm nhiá»u ná»—i sợ hãi, vang vá»ng giữa khu rừng khuya. Rá»n rợn. Hai anh lá»§i gần tá»›i nó. Nhưng chưa kịp ra tay thì nó hoảng quá, rút súng bắn lia lịa. Bắt buá»™c, SÆ¡n phải rút khẩu Colt 12 hạ nó liá»n. Hai anh chạy vá» phÃa bạn mình chỠđợi. Tá»›i nÆ¡i, SÆ¡n ra lệnh :
- Sá»a soạn chiến đấu Ä‘i các cáºu. Thằng khốn kiếp đánh thức cả đồn rồi.
Quả như lá»i SÆ¡n nói, cả đồn Ä‘á»u giáºt mìn vì những phát đạn nổ chát chúa. Há» vùng dáºy vá»› lấy vÅ© khÃ.
Có ngưá»i không kịp mặc quần dà i. Những chiếc đèn bấm thay phiên nhau quét ánh sáng. Những băng đạn lắp và o súng nghe lạnh ngưá»i. Há» tung ra bổ vây lấy kẻ thù. Hai con chó bẹc giê cÅ©ng đã được thả ra. Nó lao và o rừng, sá»§a inh á»i.
Khải bối rối :
- Có chó nguy quá Sơn ạ!
Sơn nói :
- Ngưá»i còn chả lo nữa là chó.
Rồi Sơn dặn anh em :
- Nhá»› đừng phà đạn nhé! Khi nà o tụi nó chiếu đèn, hãy ngắm kỹ cái Ä‘Ãch ấy mà khạc đạn.
Các anh đã sẵn sà ng nghênh địch. Má»—i ngưá»i kiếm má»™t gốc cây cách nhau hà ng chục thước. Há»ng súng cá»§a các anh Ä‘ang chá» khạc lá»a. Không lâu, hai con chó bẹc giê lăng xăng chạy tá»›i. Nóng mắt, hạo rút Colt 12. Äợi nó tá»›i gần, Hạo bắn má»™t phát. Con chó trúng đạn nằm lăn trên mặt lá khô, giẫy giụa.
Láºp tức công an đáp lá»… ngay. Há» quạt tiểu liên cả phút đồng hồ liá»n. Rừng cầy xáo động. Muông thú chạy tán loạn. Chim chóc dá»i tổ vừa bay vừa kêu trên đầu các anh. Những băng đạn bắn vu vÆ¡ không là m các anh hoảng hốt. Há» cà ng bắn, các anh cà ng nÃn. Con chó sống sót không dám tiến lên nữa. Nó nép bên chá»§ sá»§a inh á»i.
Bá»n công an chưa biết các anh nấp chá»— nà o và có bao nhiêu ngưá»i, bao nhiêu súng ống. Không phải là lần đầu há» gặp bá»n buôn láºu có súng. Là m nghá» nà y đụng chạm vá»›i các tay tổ như cÆ¡m bữa. Và thưá»ng thưá»ng há» thắng. Bá»n buôn láºu bất đắc dÄ© má»›i phải dùng tá»›i biện pháp chống đối. Há» biết rằng há» Ãt kinh nghiệm chiến đấu, lại thiếu tay súng, nên phần thất bại cầm chắc.
Hiểu như thế, bá»n công an biên giá»›i rất khinh thưá»ng “súng ống†cá»§a bá»n buôn láºu. Há» chá»§ quan khinh địch. Nhưng lần nà y há» không dám khinh thưá»ng. Hai xác chết máu Ä‘ang tuôn trà o nóng hổi là má»™t bằng chứng cụ thể để há» kết luáºn rằng, bá»n khốn kiếp nà y nếu chẳng phải là Việt Cá»™ng thì cÅ©ng là bá»n thổ phỉ biên giá»›i.
Há» dè dặt Ä‘i sâu và o khoảng rừng có tiếng đạn nổ. Ngót hai tiểu đội là m thà nh cái vòng vây muốn đánh Ä‘ai lấy các anh. Các anh bất động. Thình lình, má»™t ngưá»i công an quét đèn bấm ngang phÃa Khải núp.
Quét Ä‘i quét lại mấy lần. Rồi hắn nhắm thẳng gốc cây anh Ä‘ang nằm chá», rá»i thẳng tá»›i.
Khải nâng khẩu tiểu liên. Anh ngắm trên cái đèn bấm má»™t chút. Và khạc đạn. Ngưá»i công an ngã rạp xuống. Cây đèn bấm văng xa, tắt ngóm. Anh mỉm cưá»i khoái chÃ. Bá»n công an nằm hết cả lượt. Há» bắn như mưa. Những thân cây cổ thụ đã bảo vệ giùm tÃnh mạng các anh.
Khải Ä‘ang hăng máu trả đũa liá»n. SÆ¡n cáu quá, bất chấp cả đạn bay, phóng mình tá»›i chá»— Khải, trách bạn :
- Cáºu quên lá»i tá»› dặn rồi à ?
- Tá»› vừa hạ má»™t thằng. NÃn mãi chịu không nổi.
- Cáºu bắn bừa, hết mẹ nó đạn thì chết cả lÅ©. Mình bị vây rồi.
Khải há»i dồn :
- Bị vây rồi à ? Lúc nãy cáºu cÅ©ng bảo bị vây, giá» cáºu cÅ©ng bảo bị vây!
- Lúc nãy mình có cảm tưởng, giá» thì thá»±c sá»± rồi. Không khôn ngoan hÆ¡n chúng nó, chỉ có cách bá» xác ở rừng già . Nhân danh anh Mạnh, tá»› yêu cầu cáºu tuân lệnh tá»›.
Khải không cãi. SÆ¡n bò vá» chá»— nấp cá»§a mình. Bá»n công an thấy các anh không bắn, Ä‘oán rằng các anh Ãt súng. Há» nã đạn tá»›i tấp và o khu vá»±c các anh. Thịnh bò tá»›i chá»— SÆ¡n đỠnghị :
- Tớ xung phong tặng chúng nó và i quả lựu đạn nhé!
Sơn ngăn bạn :
- Äừng.
- Äừng sao được. Äây là cÆ¡ há»™i duy nhất để tá»› là m lé mắt ông Hiển. Tá»› Ä‘i đây.
Nói dứt. Thịnh bò khá»i chá»— SÆ¡n. Khoảnh khắc, anh đã biến mất. Thịnh cẩn tháºn, nghe tiếng súng nổ anh nằm im. Súng vừa ngừng anh nhoà i ngưá»i bò lẹ. Äến má»™t gốc cây. Thịnh nhìn rõ hai gã công an nằm sát bên nhau. Hai gã cÅ©ng có tiểu liên. Mắt Thịnh sáng rá»±c. Anh đợi. Khi hai gã ngồi dáºy lắp đạn, Thịnh rút kÃp lưu đạn. Muốn chắc ăn, Thịnh cấm trong tay má»™t lát rồi má»›i liệng. Trái lá»±u đạn được tÃnh đúng giây phút, rÆ¡i xuống đất là nổ liá»n. Hai gã công an tan xác.
Huấn phóng tá»›i chá»— SÆ¡n, há»i bạn :
- Lá»±u đạn cá»§a bá»n cá»›m hả?
- Không, của Thịnh đấy.
Huấn tặc lưỡi :
- Con nhà Thịnh muốn lá»t và o mắt ông Hiển chắc?
SÆ¡n chưa trả lá»i Huấn thì Thịnh đã bò vá». Gặp hai bạn, Thịnh đưa hai tay lên mÅ©i hÃt :
- Lá»±u đạn thÆ¡m quá. Hai ông cá»›m vá» chầu Pháºt tổ rồi.
Huấn thấy tâm hồn anh sôi bá»ng lạ thưá»ng. Anh muốn là m má»™t việc phi thưá»ng giống Thịnh. Bá»n công an bắn rát hÆ¡n. Há» dồn hết ná»—i phẫn uất và o đám ngưá»i buôn láºu. SÆ¡n ấn mạnh vai Thịnh và Huấn ra hiệu nằm xuống. Anh há»i bạn :
- Các cáºu nghÄ© thế nà o?
Thịnh nói :
- NghÄ© chó gì, coi có thắng nó má»›i mong vá». Äánh mạnh Ä‘i, nghÄ© gì nữa!
Sơn nhét đạn thêm và o khẩu Colt 12 :
- Cáºu không chịu lượng sức mình.
Thịnh cãi :
- Bảy chiến sĩ cách mạng mà thua hai tiểu đội công an?
Sơn thở dà i :
- Cáºu luôn luôn quên lá»i ông Hiển. Chúng mình còn nhiá»u công tác khác quan trá»ng hÆ¡n là tÃnh chuyện ăn thua vá»›i bá»n cá»›m. Cáºu nghÄ© thế nà o hở Huấn?
Huấn chưa kịp trả lá»i bạn thì những há»ng súng nghi ngá» cá»§a bá»n công an xối xả khạc đạn và o những chá»— nấp cá»§a các anh. Những chiếc đèn bám cÅ©ng Ä‘ua nhau quét ánh sáng tìm tòi kẻ địch. SÆ¡n lo lắng.
Anh biết các anh khó tiêu diệt hết đối thá»§. Trá»i dần sáng, vô phúc gặp quân đội tảo thanh phiến cá»™ng qua đây thì và o tù cả lÅ©. Äợi đạn cá»§a địch ngưng nhả, SÆ¡n há»i lại Huấn :
- Cáºu nghÄ© thế nà o?
Huấn suy nghĩ giây lát rồi đáp :
- Tớ có một cách thoát thân.
SÆ¡n ngồi dáºy :
- Nói ngay đi xem nà o.
- Tá»› ở lại, các cáºu vá».
Thịnh nói :
- Cáºu định mạo hiểm má»™t mình hở? Cho tá»› theo vá»›i nhé!
Huấn chìa tay bắt tay Thịnh :
- Thế còn gì bằng.
Sơn dục :
- Cáºu cho biết qua kế hoạch được chứ?
Huấn gáºt đầu :
- ÄÆ°á»£c, nhưng cho tá»› đặt Ä‘iá»u kiện vá»›i cáºu.
SÆ¡n há»i :
- Äiá»u kiện gì?
Huấn nhéch mép cưá»i :
- Cho tá»› hút má»t Ä‘iếu thuốc lá.
SÆ¡n chiá»u bạn :
- Äồng ý, nhưng phải để tá»› che lá»a.
Huấn rút thuốc lá che lá»a hút. SÆ¡n lá»™t chiếc mÅ© đỠcá»§a anh che trước mặt Huấn. Huấn hút gần ná»a Ä‘iếu. SÆ¡n giáºt mình nói :
- Dáºp thuốc Ä‘i cáºu!
Huấn bối rối :
- Gì thế, gì thế?
- Cáºu hút thuốc “Oakland†nguy quá. Mùi thuốc nà y thÆ¡m lắm. Chỉ lát nữa là bá»n cá»›m đánh hÆ¡i. Chuồn sang gốc cây khác Ä‘i.
Ba ngưá»i bò rạp sang má»™t gốc cây khác. Bá»n công an quyết diệt kẻ thù. Há» lại thả chó Ä‘i sục sạo anh em. SÆ¡n dục Huấn :
- Kế hoạch thế nà o?
Huấn cháºm rãi nói :
- Tá»› và Thịnh bá» rÆ¡i các cáºu, chúng tá»› băng ngang trở lại biên giá»›i. Cách đây độ năm trăm thước, chúng tá»› xối xả bắn và rút lui ầm ỹ. Bá»n cá»›m phải rượt. Các cáºu rảnh tay rút lui.
SÆ¡n há»i :
- Rồi số pháºn các cáºu sẽ ra sao?
Huấn đáp :
- Số pháºn cá»§a chúng tá»› nằm trong số pháºn cá»§a đảng. Ra sao cÅ©ng chẳng cần. Äiá»u cần thiết là các cáºu phải thoát và chở hà ng vá» táºn nhà .
Huấn vỗ vai Thịnh :
- Cáºu đồng ý không?
Thịnh rút con dao Ä‘i rừng cắm pháºp và o thân cây :
- Äồng ý!
Tiếng chó sủa và tiếng đạn nổ xé không gian. Phút quyết định đã tới. Huấn bảo Sơn :
- Cáºu cấp cho chúng tá»› hai khẩu tiểu liên.
Sơn nói :
- ÄÆ°á»£c, các cáºu cần gì nữa không?
- Nếu có thể, cáºu cho tá»› mượn khẩu colt 12 cá»§a cáºu nữa.
- CÅ©ng được. Cáºu có dặn dò gì không?
- Gặp ông Hiển cáºu nhắn giùm, nếu chúng tá»› bị chết...
Huấn ngừng lá»i. Biết ý bạn, Thịnh nói tiếp :
- Nếu bị chết, nhớ đặt tên hai chúng tớ ở hai đại lộ to nhất Sà i Gòn nhé!
Sơn tháo súng mình trao Huấn. Anh bò tới chỗ Khải lấy thêm khẩu tiểu liên nữa. Xong, Sơn chìa tay bắt tay hai bạn :
- Chúc các cáºu thà nh công.
- Yên chÃ, không dá»… gì bá» xác ở xó rừng nà y đâu.
Và mặc đạn của công an vèo vèo bay tới, hai anh lủi mất hút trong đêm rừng mù mịt.
Cách các bạn má»™t quãng xa, hai anh dừng lại. Tiếng súng bây giá» ròn rã hÆ¡n. Bá»n SÆ¡n còn dè dặt.
Huấn biết chắc vòng vây cá»§a bá»n công an Ä‘ang siết chặt. Há» nhất định bắt sống các bạn anh. Lòng thù háºn dâng lên khóe mắt Huấn. Anh nắm chắc tay súng hướng vá» phÃa có những ánh đèn bấm Ä‘ang quét sáng khu rừng trước mặt anh. Và Huấn nhả đạn tá»›i tấp. Anh hối Thịnh :
- Bắn Ä‘i cáºu. Bắn cho bá»n SÆ¡n biết chúng mình đã ở xa các cáºu ấy.
Thịnh tiếp tay bạn khạc đạn. Hai anh đã là m hoang mang bá»n công an. Há» hướng hết há»ng súng vá» phÃa tiếng đạn nổ. Huấn nhếch mép cưá»i thá»a mãn. Anh bảo bạn :
- Bá»n chó chết và o tròng rồi. Nà o, chúng mình cưỡi cá»p. Äợi tá»› rÃt má»™t hÆ¡i thuốc lá đã. Bây giá» cáºu SÆ¡n không ngăn tá»› nữa.
Huấn lại móc túi lấy thuốc lá châm hút. Que diêm vừa xòe thì loạt đạn vèo vèo bay tá»›i. Huấn cúi rạp, cố hÃt má»™t hÆ¡i thuốc tháºt dà i cho hết cÆ¡n ghiá»n rồi dụi thuốc Ä‘i. Anh vùng dáºy, hô lá»›n :
- Anh em rút hết sang biên giới!
Sợ tiếng nói của mình không được lớn lắm, Huấn bảo Thịnh chụm tay và o miệng là m loa hô lớn hơn.
Thịnh là m liá»n. Anh bịa thêm lá»i :
- Anh em rút hết sang biên giá»›i! Äừng kháng cá»± nữa. SÆ¡n đừng bỠ“hà ng hóa†lại nhé! Rút lui ngay!
Tiếng cá»§a Thịnh vang tá»›i lá»t và o tai bá»n công an, đồng thá»i lá»t luôn và o tai các bạn anh. Mắt SÆ¡n sáng rá»±c. Các anh sắp thoát khá»i vòng vây. Bá»n công an không bá» mồi, há» truy kÃch đến cùng để trả thù cho đồng bá»n cá»§a há».
Hai anh chạy xa thêm. Dừng lại bắn vu vÆ¡. Bá»n công an tưởng các anh tẩu thoát, huy động hết lá»±c lượng rượt Ä‘uổi. Con chó bẹc-giê dẫn đưá»ng. Nghe tiếng chó sá»§a săn mồi khá xa, SÆ¡n ra lệnh cho anh em lần lượt băng rừng vượt chốn hiểm nghèo.
Huấn và Thịnh đến gần con suối nhá». Hai anh cảm thấy khát ghê gá»›m. Gục mặt xuống dòng suối, hai anh uống ừng á»±c. Nước lạnh là m hai anh tỉnh táo lạ thưá»ng. Thịnh há»i Huấn :
- Liệu bá»n SÆ¡n chuồn chưa?
Huấn đáp :
- Cáºu SÆ¡n nhiá»u thá»§ Ä‘oạn lắm. Tá»› chắc cáºu ấy đương cho anh em rút rồi.
Im lặng một lúc, đột nhiên Thịnh nói :
- Còn hai đứa mình bao giỠrút đây?
Huấn lắp băng đạn khác, trả lá»i bạn :
- Chúng mình Ä‘ang cưỡi cá»p mà .
- Liệu có xuống khá»i lưng cá»p không hở cáºu?
Huấn quả quyết :
- Xuống chứ!
Thịnh thắc mắc :
- Nhỡ ngã thì sao?
Huấn Ä‘áºp mạnh và o lưng bạn :
- Thì chúng mình nằm trên hai đại lá»™ lá»›n nhất Sà i Gòn. Thà dụ đại lá»™ Bornard hay Catinat chẳng hạn... Kết cuá»™c cá»§a sá»± cưỡi cá»p là thế. Là m cách mạng thì mong má»i gì hÆ¡n là đi và o lịch sá». Trước hay sau cÅ©ng phải ngã. Tá»› nói thá»±c, tá»› không muốn hưởng sá»± thà nh công. Nếu tá»› còn sống và cuá»™c váºn động lịch sá» cá»§a chúng mình thà nh công, nhất định tá»› vá» vưá»n câu cá.
Thịnh cưá»i :
- Cáºu lại muốn há»c đòi sá»± nói phét cá»§a Hồ Chà Minh rồi.
Huấn cãi :
- Tại sao tá»› lại phải há»c đòi Hồ Chà Minh nhỉ? Nếu há»c thì tá»› há»c cái kinh nghiệm... câu cá cá»§a ông ta thôi. Giá Hồ Chà Minh vá» câu cá tháºt, có lẽ ông ta không bị nguyá»n rá»§a như giỠđâu. Cáºu còn sống cáºu sẽ biết, tá»› sẽ vá» câu cá mà .
Thịnh chưa kịp nói thêm thì loạt súng tiểu liên của đối thủ lại giòn giã phóng tới. Những chiếc đèn bấm quét ánh sáng gần quá rồi. Thịnh nói :
- Chúng nó quyết túm cổ bá»n mình cáºu ạ!
- Ừ, để xem chúng nó túm bằng giá nà o?
Hai anh dá»i nhau. Má»—i ngưá»i tìm má»™t vị trà để ăn thua vá»›i bá»n công an. Lúc nà y, hai anh không chịu nÃn nữa, kẻ thù đã tiến tá»›i gần. Huấn nhả đạn tiếp đón. Má»™t giá»ng nói trổi lên :
- Buông súng hà ng Ä‘i. Chúng mà y hết đưá»ng chạy rồi.
Thịnh đưa súng lia má»™t trà ng vá» phÃa có tiếng nói. Bá»n công an sôi máu bắn trả đũa gấp bá»™i. Há» Ä‘oán được chá»— nấp cá»§a hai anh và khép kÃn vòng vây lại. Bắn vu vÆ¡ má»™t lúc, bá»n công an thấy hai anh im lặng, cÅ©ng lặng im. Má»™t con chó bẹc-giê không là m nên chuyện. Nhưng Huấn rất cáu tiết. Anh đà o má»™t cục đất, ném bá»™p trên lá khô. Con chó khốn nạn nhà o tá»›i. Anh rút khẩu colt vẩy đạn. Con chó kêu ăng ẳng giẫy giụa trên vÅ©ng máu.
Bá»n công an tiến lên áp đảo hai anh. Thịnh cáu tiết vùng lên ôm súng bắn lia lịa và o đối thá»§. Anh dá»i chá»— nấp, say sưa khạc đạn. Bá»—ng Thịnh buống súng té nhà o. Anh vừa bị trúng má»™t phát đạn. Thịnh gá»i bạn. Huấn chạy vá»™i tá»›i chá»— anh.
- Cáºu bị rồi à ?
- Ừ, ở gần nách. Chắc chưa trúng phổi, máu ra nhiá»u quá cáºu ạ!
- Äể tá»› cõng cáºu rút sâu và o rừng đã, rồi tÃnh sau.
Giá»ng Thịnh mệt má»i :
- Liệu cõng nổi không?
- Nổi mà .
- Hay...
- Hay gì?
- Hay cáºu chuồn Ä‘i, để chúng nó túm tá»›.
Huấn an ủi bạn :
- Äừng thất vá»ng cáºu, tá»› phải chiến đấu đến phút cuối cùng, chúng mình sẽ thoát.
Rồi không đợi Thịnh nói thêm, Huấn dìu Thịnh cố lết sang bên kia giòng suối. Mất chó, bá»n công an không dám liá»u lÄ©nh. Há» cố tình vây hai anh, đợi tá»›i sáng sẽ bắt sống. Há» cÅ©ng không bắn rát như ban đầu. Vì thế Huấn má»›i đưa được Thịnh sang bên kia giòng suối.
Chá»n má»™t gốc cây, Huấn đặt Thịnh nằm. Anh đưa tay sá» vết thương cá»§a bạn. Máu vẫn chảy rỉ rỉ. Huấn rút khăn mùi xoa thấm máu. Thịnh kêu khát nước. Huấn để Thịnh nằm má»™t mình. Anh xuống suối, cởi áo nhúng nước Ä‘em lên vắt và o miệng bạn. Xong, Huấn lau mặt cho bạn tỉnh táo.
Thịnh bị ra nhiá»u máu quá, ngưá»i dần dần mệt Ä‘i. Giá»ng nói cá»§a anh yếu Ä‘uối rõ rệt. Huấn không biết phải là m gì. Anh nhảy ra bá» suối, chÄ©a súng sang kẻ thù quạt đạn. Rồi anh lại phóng vá», đưa tay vuốt ve trán bạn. Thịnh thở dồn dáºp. Anh há»i Huấn :
- Chúng nó còn theo bá»n mình không?
Huấn nói dối bạn :
- Chúng nó rút lui hết rồi.
Thịnh muốn nhấc đầu lên. Huấn đặt đầu anh lên đùi mình.
- Chúng nó rút rồi à ? Mình sẽ thoát à ?
- Ừ, mình sẽ thoát.
Huấn sá» ngá»±c bạn. Anh thấy tim Ä‘áºp rá»i rạc. Huấn nghiến răng ken két. Tá»± nhiên, Thịnh tỉnh táo. Anh bảo bạn :
- Mình thoát chắc thú lắm.
- Ừ.
- Lãnh tụ chắc phục mình sát đất.
- Ừ.
- Ông Hiển phải xếp bá»n mình ngang vá»›i các cáºu Hạo, Thái, SÆ¡n?
- Ừ.
- Tá»› thÃch nhìn rõ cách mạng thà nh công cáºu ạ!
- Tá»› cÅ©ng váºy.
- Tá»› không thÃch chết dang dở.
- Tá»› cÅ©ng váºy.
- Tá»› không thÃch há» lấy tên mình đặt tên phố!
- Tá»› cÅ©ng váºy.
- Khi cách mạng thà nh công chúng mình vá» Sà i Gòn, các em quà ng hoa và o cổ mình, sung sướng quá cáºu nhỉ?
- Ừ.
- Cáºu nhất định vá» nhà câu cá ư?
- Ừ.
- Tá»› phải là m Bá»™ trưởng cáºu ạ! Tá»› thÃch Ä‘i xe cắm cá» sau má»™t Ä‘oà n mô tô há»™ tống. Như thế có đáng ghét không?
- Không.
Có tiếng chân lạo xạo. Huấn biết bá»n công an Ä‘ang chá»±c rình vồ các anh. Huấn nhấc đầu Thịnh khá»i đùi mình. Anh vÆ¡ lấy khẩu tiểu liên. Lại sá» tay và o vết thương cá»§a bạn. Máu còn chảy. Thịnh bắt đầu rên, Ä‘au đớn. Nhưng vẫn há»i bạn :
- Cách mạng phải thà nh công, phải không Huấn?
Tiếng rên cá»§a Thịnh khiến tâm hồn Huấn se lại. Tiếng chân ngưá»i nghe rõ hÆ¡n. Thịnh run rẩy nói :
- Cách mạng... Thà nh công sướng quá... Cáºu nhỉ?
Huấn cúi xuống sát tai bạn nói tiếng “ừ†tháºt ngá»t. Thịnh nghiêng mạnh đầu sang má»™t bên. Và không bao giá» nói nữa. Huấn sá» ngá»±c bạn. Tim Thịnh đã ngừng Ä‘áºp.
Lòng căm thù sục sôi. Huấn rá»i tia mắt vá» phÃa có tiếng động. Má»™t bóng ngưá»i Ä‘ang lầm lÅ©i bò. Huấn đứng thẳng dáºy, chúc mÅ©i súng và bóp cò. Ngưá»i công an lăn Ä‘i hai ba vòng. Huấn chồm tá»›i lấy chân đẩy ngá»a mặt hắn lên. Anh bắn nát mặt kẻ thù để rá»a háºn cho bạn.
Sau đó, Huấn lồng lộn sang bên kia giòng suối, bắn như điên cuồng. Anh không ẩn núp, vừa chạy vừa khạc đạn. Tới lúc gần hết đạn, anh bị một trà ng tiểu liên của đối thủ quét nát ngực. Anh gục xuống chết ngay tại chỗ.
Xem tiếp chương 12
|

31-08-2008, 12:15 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 12
Äịnh há»i ngưá»i lÃnh hầu cáºn :
- Có chắc hôm nay không?
Ngưá»i lÃnh lá»… phép đáp :
- Thưa thiếu tá chắc. Nhân viên kế toán ở tòa hà nh chánh cho tin thì phải đúng. Chúng em hối lộ thằng cha ngót hai ngà n mà thiếu tá. Nếu sai, dễ gì nó sống nổi.
Äịnh vén tay áo xem đồng hồ. Anh nói :
- Ba giỠrưỡi rồi.
Ngưá»i lÃnh hiểu Äịnh sốt ruá»™t. Hắn kiếm cách là m yên lòng anh :
- Bắc vỠmùa nà y hay bị kẹt lắm thiếu tá ạ!
Äịnh vá»— vai hắn :
- Công xa kẹt sao được.
Ngưá»i lÃnh cụt hứng. Äịnh kéo hắn ngồi xuống. Bá»n anh đã chỠđợi từ trưa. Ngót hai chục ngưá»i do Äịnh chỉ huy chia ra ba tốp. Äịnh và ba ngưá»i ở khúc giữa gần bến đò Lăng Gù. Hai tốp kia canh chừng hai đầu, cách Äịnh chừng năm trăm thước. Con đưá»ng Long Xuyên - Châu Äốc quãng nà y vắng vẻ nhất.
Äịnh và ngưá»i lÃnh ngồi ngay bên vệ đưá»ng như ngưá»i khách bá»™ hà nh nghỉ chân. Nhưng sau lưng anh, nấp trong bụi ráºm, hai khẩu tiểu liên nạp đạn sẵn sà ng Ä‘ang chÄ©a thẳng và o mục tiêu.
Äịnh rút thuốc. Ngưá»i lÃnh vá»™i móc há»™p quẹt mồi lá»a giùm anh. Äịnh hút má»™t hÆ¡i thuốc dà i, lắng tai nghe ngóng. Bá»—ng, anh khẽ lắc đầu. Ngưá»i lÃnh áp tai xuống đưá»ng má»™t lúc rồi nói :
- Xe váºn tải thiếu tá ạ!
Äịnh ngạc nhiên :
- Sao chú biết?
Ngưá»i lÃnh nhe bá»™ răng và ng, cưá»i :
- Em quen những vụ nà y quá mà .
- Chú không nhầm chứ?
- Chưa bao giỠnhầm cả thiếu tá ơi.
Äịnh tròn đôi mắt. Anh chưa kịp hết sức ngạc nhiên thì chiếc xe váºn tải tư nháºn đã lù lù tiến tá»›i. Ngưá»i lÃnh được thể khoe tà i :
- Thiếu tá thấy chưa?
Äịnh quẳng bao thuốc lá thÆ¡m. Ngưá»i lÃnh bắt lấy. Anh nói :
- Thưởng chú một điếu “con mèo†đấy.
Ngưá»i lÃnh cám Æ¡n rối rÃt. Äể hắn thưởng thức chất khói cho hả hê, Äịnh má»›i há»i :
- Thưá»ng trên xe có mấy ngưá»i?
- Thưa thiếu tá hai.
- Những ai?
- Tà i xế và phát ngân viên.
- Chắc chắn hở?
- Dạ, bồ nhà cho tin thì phải chắc chớ!
Äịnh thắc mắc :
- Bồ nhà nà o?
Ngưá»i lÃnh giải thÃch :
- Thằng nhân viên kế toán ở quáºn hà nh chánh đó thiếu tá.
- Nó là bồ mình à ?
- Dạ, trước nó theo anh Hai. Sau xin lìa bưng vá» tỉnh mần việc. Anh Hai thương nó còn mẹ già , để nó vá». Nó vá» mần ăn lương thiện nhưng không quên anh Hai. Nó chẳng dám phản bá»™i đâu thiếu tá Æ¡i. Nó nói trúng phong phóc. Rồi thiếu tá coi!
- Các chú có úp vụ nà o như vụ nà y chưa?
- Dạ chưa. Anh Hai không nghÄ© ra. Chúng em chỉ úp xe đò thôi. Thiếu tá hay thiệt tình. Vụ nà y ăn gấp mưá»i các vụ xe đò.
Äịnh nhếch mép cưá»i. Tên lÃnh cá»§a bá»n “phiến loạn†đã hết lá»i khen anh. Anh rút thêm Ä‘iếu thuốc đốt tiếp. Chợt Äịnh liệng Ä‘iếu thuốc Ä‘áºp mạnh và o vai tên lÃnh hầu cáºn. Hắn lại áp tai xuống đưá»ng. Lần nà y, mắt hắn sáng lên. Hắn nháy mắt, nói đủ nghe :
- Xe nhỠthiếu tạ ạ! Có lẽ nó đấy.
Hai ngưá»i đứng dáºy tiến ra giữa đưá»ng. Chiếc xe Ä‘ang xả ga chạy nhanh bá»—ng nhả vÆ¡i ga. Ngưá»i tà i xế sang số xe. Xe cháºm dần. Äịnh quay lại nhìn. Xe mang biển số VVN734. ÄÃch thá»±c là xe chở lương cá»§a tòa hà nh chánh Châu Äốc. Äịnh dục ngưá»i lÃnh :
- Ra tay đi!
Ngưá»i lÃnh giÆ¡ tay vẫy. Xe bóp còi inh á»i. Mặc kệ. Hai ngưá»i vẫn đứng nghênh ngang giữa đưá»ng.
Chiếc xe bắt buá»™c phải chạy tháºt cháºm. Và dừng lại. Há» chỉ đợi có thế. Má»—i ngưá»i sang má»™t bên hông xe, rút súng lục nhanh như chá»›p. Äịnh ra lệnh cho ngưá»i tà i xế ép xe vô lá». Xong, anh mở cá»a xe dùng súng nện và o ót ngưá»i tà i xế. Ngưá»i lÃnh là m theo Äịnh, hạ ngưá»i phát ngân trong khoảng khắc.
Äịnh huýt sáo. Hai ngưá»i từ trong bụi ráºm băng ra đưá»ng. Äã được dặn trước, há» lôi hai cái xác bị đánh ngất giấu và o bụi ráºm. Äịnh ra lệnh :
- Không được giết há».
Sợ bá»n thuá»™c hạ quen giết ngưá»i, Äịnh dá»a thêm :
- Ai giết há» sẽ bị xá» tá».
Ngay lúc đó, tiếng động cÆ¡ nổ gần. Äịnh dục ngưá»i lÃnh hầu cáºn.
- Leo lên xe ngay!
Tên lÃnh hoảng hốt :
- Thiếu tá có biết lái xe không?
Äịnh không trả lá»i. Anh leo lên xe. Ngưá»i tà i xế hoảng sợ chưa kịp tắt máy nên Äịnh chỉ việc đạp “ămbay- a†sang số từ từ. Chiếc xe sau Ä‘ang tiến tá»›i là xe nhà binh. Tên lÃnh hầu cáºn quay lại nhìn. Mặt hắn tái mét. Hắn lắp bắp nói :
- Xe... nhà binh... thiếu tá... ạ!
Äịnh lÆ¡ là như không nghe rõ hắn nói gì. Ngưá»i lÃnh nói to hÆ¡n :
- Xe... chở... đông... lÃnh quá... thiếu tá... ạ!
Chiếc xe sau bóp còi. Äịnh ép sát bên lá» cho nó vượt. Khi nó bá» rÆ¡i xe anh má»™t quãng xa, Äịnh sang số “deâ€, lùi xe vá» chá»— cÅ©. Nét mặt Äịnh rất bình tÄ©nh khiến ngưá»i lÃnh há hốc mồm kinh ngạc. Hắn cà ng tin Äịnh là tay tổ trong nghá» cướp cạn.
Äịnh thắng xe, tắt máy, rút chìa khóa “công tắc†vất và o bụi ráºm. Rồi anh má»›i vá»— vai ngưá»i lÃnh, cháºm rãi nói :
- Báºn sau chú đừng la lối om sòm nữa nghe!
Ngưá»i lÃnh cúi đầu, vân vê mép áo.
- Em xin lỗi thiếu tá.
Äịnh an á»§i hắn :
- Lỗi lầm gì, chú lo vác “hà ng†xuống xuồng đi.
Tên lÃnh dạ dà i. Hắn còn cố dặn anh :
- Thiếu tá đừng nói vụ em la lối với anh Hai nghe.
Äịnh gáºt đầu. Trong nháy mắt, hai ngưá»i đã rá»i chiếc xe, lẹ chân băng và o bụi ráºm. Äi má»™t quãng há» tá»›i bá» sông. NÆ¡i đó, má»™t chiếc xuồng máy Ä‘ang neo chá» há». Ngưá»i lÃnh ném bao bạc xuống xuồng. Hắn cởi dây neo, giáºt máy. Äịnh ngồi trên bao bạc. Chiếc xuồng chạy sang bá» bên kia và men theo bá» cù lao Hòa Hảo xuôi vá» mạn Châu Äốc.
Anh không cần lo cho đồng bá»n. HỠđã có phương tiện để thoát thân. Xuồng trôi cách bến đò Lăng Gù khá xa, Äịnh ngả ngưá»i nằm ôn dÄ© vãng.
Äịnh xuống Chợ Má»›i hôm trước, hôm sau bắt tay và o việc ngay. Anh dạy há»c ở bên Mỹ Lương. Ở đây buồn lắm. Nắng như thiêu như đốt, bụi bốc mù trá»i. Mưa ngà y nà y qua ngà y khác, đưá»ng xá lầy lá»™i. Con gái Ä‘i xe đạp không thắng, không chuông. Con trai ngá» nghệch, dốt nát. Äà n ông lầm lì, khó hiểu. Ông già búi tóc hay để lòa xòa dá»… sợ. Nhưng tâm hồn má»i ngưá»i Ä‘á»u chất phác, thà nh thá»±c, dá»… thương.
Bấy giá», đúng đầu niên há»c, trưá»ng Mỹ Lương thiếu má»™t giáo sư Anh Văn. Trên tấm bÃch chương, nhà trưá»ng đã quảng cáo vá»›i há»c sinh rằng sẽ có giáo sư Äoà n Thu, cá» nhân Anh Văn từ Sà i Gòn vỠđây dạy.
Song, giáo sư Äoà n Thu nà o đó không vá». Và Äịnh, tá»± nhiên, phải nháºn mình là giáo sư Äoà n Thu.
Má»™t giáo sư bằng lòng vá» xứ khỉ ho cò gáy nà y dạy há»c má»—i giá» nháºn tiá»n thù lao bốn mươi đồng bạc là má»™t chuyện không thể tưởng tượng nổi. Thế mà đồng bà o Mỹ Lương đã dám tưởng tượng. NÆ¡i đây, ngưá»i ta thấm nhuần đạo lý từ lâu. Lại không hay tiếp xúc vá»›i dân thà nh thị nên ngưá»i ta dá»… tin. Bởi váºy, chỉ cần má»™t nhóm ngưá»i biết lợi dụng những tâm hồn thà nh thá»±c nà y, há» sẽ có má»™t lá»±c lượng đáng kể là m háºu thuẫn cho hỠở bất cứ má»™t lãnh vá»±c nà o.
Äịnh, tuy tháºt sá»± không có bằng cá» nhân, nhưng anh táºn tâm dạy dá»— há»c sinh. Và há»c đến đâu há» hiểu đến đó, nên há»c sinh rất mến anh. Tình thầy trò Ä‘ang quyến luyến thì tháng sau, Äịnh nháºn được lệnh má»›i cá»§a ông Hiển. Lãnh tụ cá»§a anh muốn anh nháºp vô sà o huyệt cá»§a đám loạn quân, là m cố vấn cho há» và biến há» thà nh má»™t đạo quân tiên phong cá»§a cách mạng.
Trước khi rá»i Mỹ Lương, Äịnh sang Chợ Má»›i thảo luáºn cùng anh Äăng, anh Äăng bảo Äịnh :
- Sống vá»›i bá»n giặc cá» rất khó mà cÅ©ng rất dá»….
Äịnh há»i :
- Khó ra sao?
Anh Äăng trả lá»i :
- Nếu chú không có gì hÆ¡n há».
Äịnh há»i luôn :
- Còn dễ?
Anh Äăng mỉm cưá»i :
- Nếu chú biết chÆ¡i trá»™i hÆ¡n há».
Äịnh nói rất tá»± tin :
- Tưởng gì chứ chÆ¡i trá»™i hÆ¡n bá»n há», em thừa tà i.
Anh Äăng biết chắc thế nà o Äịnh cÅ©ng trả lá»i như váºy. Anh há»i thêm như khÃch Äịnh :
- Chú sẽ chơi môn gì?
- Äá»§ má»i môn.
- Nếu chú muốn thà nh công, tôi khuyên chú nên chơi một món thôi.
Äịnh ngạc nhiên há»i :
- Môn gì đó anh?
Anh Äăng buông hai tiếng gá»n lá»n :
- Cướp cạn!
Rồi anh không nói gì nữa. Mấy hôm sau có ngưá»i dẫn Äịnh và o sà o huyệt cá»§a Huỳnh văn Xiển. Hồi chưa bị Ngô Äình Diệm tảo thanh, Xiển là má»™t trong những cánh tay mặt cá»§a Ba Cụt. Nay chá»§ tướng bị phản bá»™i đến ná»—i phải bá» xác ở má»™t nÆ¡i tầm thưá»ng hèn hạ. Xiển thương chá»§, nhất định không chịu ra hà ng. Ông kéo má»™t số tà n quân, láºp sà o huyệt, gây căm thù và quyết má»™t sống má»™t còn vá»›i anh em Ngô Äình Diệm.
Quân lÃnh cá»§a Xiển là thứ quân ô hợp. Há» mang trong tâm hồn hai hình ảnh: hình ảnh cá»§a hiệp sÄ© và hình ảnh cá»§a giặc cá». Há» không có tâm hồn chiến sÄ© cách mạng như há» thưá»ng nghÄ© là những ngưá»i là m cách mạng. Thà nh thá», khi hình ảnh cá»§a tên giặc cá», che má» hình ảnh cá»§a trang hiệp sÄ© trong tâm hồn há» thì há» tà n nhẫn hết chá»— nói. Ngược lại, khi hình ảnh trang hiệp sÄ© che má» hình ảnh tên giặc cá» tron tâm hồn há», thì há» cÅ©ng thương nước thương nòi. ÄÆ°á»£c cái, há» rất quà mến và trung thà nh vá»›i chá»§ tướng đến hÆ¡i thở cuối cùng. Phản bá»™i, hai tiếng đó không bao giỠám ảnh há». Chá»§ tướng bảo há» lao và o chá»— chết, há» lao ngay, chẳng cần há»i sá»± hy sinh đó sẽ Ä‘em lại kết quả gì.
Huỳnh văn Xiển hãnh diện vì có đám thuá»™c hạ nà y. Năm nay ông ta chừng ba mươi sáu tuổi. Chưa lấy vợ. Thoạt trông bá»™ tóc đạo sÄ© kiểu Ba Cụt và đôi mắt diá»u hâu sắc như nước, ngưá»i ta tưởng ông hung bạo lắm. Thá»±c ra, Huỳnh văn Xiển không đến ná»—i nà o. Bắt được đúng kẻ thù, ông ta không cắn cổ uống máu, mổ bung moi tim nháºu rượu, cÅ©ng không dùng dao phóng giữa ngá»±c rồi ngắm kẻ thù giẫy giụa mà ngồi cưá»i ngất như má»™t và i đà m em cá»§a Ba Cụt. Ông ta chỉ dùng súng bắn nát ngá»±c kẻ thù rồi sai thá»§ hạ quẳng giữa rừng.
Huỳnh văn Xiển chưa há»c hết lá»›p ba. Nên ông thưá»ng tá» vẻ khao khát há»c và rất quý trá»ng ngưá»i có há»c. Äối vá»›i đám thuá»™c hạ, ông coi như anh em. Tuy ông tá»± xưng là đại tá nhưng ông không bắt há» gá»i ông là đại tá. Ông cho phép há» gá»i ông là “anh Haiâ€. Hai tiếng nà y nghe nó thân máºt và nặng tình huynh đệ.
Buổi đầu tiên gặp Äịnh, Huỳnh văn Xiển đã quý mến anh ngay. Ông ta cho rằng là ngưá»i cá»§a ông Hiển lại là m giáo sư tất anh phải há»c giá»i. Äịnh không biết mối dây liên lạc giữa Huỳnh văn Xiển và lãnh tụ cá»§a anh ra sao. Song, cứ nghe Xiển nhắc tá»›i tên ông Hiển bằng má»™t giá»ng cung kÃnh thì anh cÅ©ng Ä‘oán được Xiển đã phục ngưá»i lãnh tụ già nà y sát đất. Có thể, chỉ qua má»™t sá»± trung gian mà Huỳnh văn Xiển đã bị Ông Hiển chinh phục.
Xiển phong luôn cho Äịnh chức thiếu tá! Anh từ chối cách nà o cÅ©ng không được. Äà nh nháºn. Hôm ra mắt đám thuá»™c hạ cá»§a Huỳnh văn Xiển, anh đã phải giở chút tà i má»n. Y như má»™t giang hồ mã thượng biểu diá»…n và i đưá»ng võ gia truyá»n để được giá»›i lục lâm kết nạp và o đồng đảng. Ngón phóng dao tuyệt tác cá»§a anh là m lé mắt đám thuá»™c hạ cá»§a Xiển. Há» hoan hô anh ầm ỹ và bắt anh dạy há» sá» dụng dao.
Hôm bà n chuyện “quốc sự†vá»›i anh, Huỳnh văn Xiển tỠý rất lo lắng tầm hoạt động cá»§a ông ta cà ng ngà y cà ng bị khép lại. Những nÆ¡i ông ta thu thuế, góp lúa nuôi quân Ä‘á»u bị lÃnh cá»§a ông Diệm đặt chân tá»›i. Äể cứu vãn tình thế, Huỳnh văn Xiển chỉ còn cách xua quân đánh cướp những chuyến xe đò hay tà u chở hà ng trên sông Cá»u Long. Nhưng những vụ cướp cạn nà y cÅ©ng dần dần gặp trở ngại. Huỳnh văn Xiển Ä‘ang phân vân thì vá»› được Äịnh tá»›i giúp má»™t tay. Ông ta mừng ra mặt.
Xiển tưởng đảng cá»§a ông Hiển hợp vá»›i ông ta. Ông ta không mảy may nghÄ© rằng, ông Hiển ngấp nghé cái lá»±c lượng quân sá»±, tuy chẳng đáng kể song cÅ©ng có Ãch cho ông sau nà y. Xiển là má»™t tướng cướp không thá»§ Ä‘oạn, nên bao nhiêu tâm sá»±, ông ta trút hết vá»›i Äịnh. Anh nắm được những kẽ hở cá»§a Äịnh để chinh phục ông ta.
Äịnh thổi má»™t niá»m tin tưởng má»›i và o tâm hồn Huỳnh văn Xiển. Anh nói đến nghệ thuáºt đánh du kÃch khiến Xiển khoái chà vô tả. Theo Äịnh, vá»›i số quân cá»§a Xiển, nếu áp dụng chiến thuáºt du kÃch, muốn tiêu diệt, ông Diệm phải huy động cả thá»§y, lục, không quân đánh hà ng mấy năm liá»n. Yếu tố chÃnh cá»§a chiến tranh du kÃch là chiến tranh tâm lý. Äịnh đỠnghị Huỳnh văn Xiển đừng xua quân bóc lá»™t đồng bà o nữa. CÅ©ng đừng cháºn đánh xe đò hay tà u đò. Như thế không hợp chÃnh nghÄ©a. Mà không có chÃnh nghÄ©a thì dá»… bị kẻ thù là m cho cô láºp. Và , bấy giá» chỉ còn nước tan rã.
Anh đem kinh nghiệm phá rừng, trồng tỉa của các anh ở Ban Mê Thuột và khuyên Xiển bắt đám thuộc hạ trồng ngô khoai trong những ngà y nhà n rỗi để có lương thực dự trữ, đỠphòng một cuộc bao vây lâu dà i. Huỳnh văn Xiển đồng ý. Tuy nhiên, ông ta vẫn phân vân chưa chịu dứt khoát chuyện cướp xe đò.
Hiểu ý Xiển, anh hứa vá»›i ông ta rằng sẽ có những vụ cướp lá»›n hÆ¡n thay thế và o những vụ cướp xe đò vừa kết quả Ãt, vừa bị dân chúng thù ghét, vừa dá»… nguy hiểm.
Huỳnh văn Xiển không tin chuyện nà y mấy. Ông ta muốn biết sá»± tháºt. Äịnh phải ra tay. Chuyến cướp xe chở bạc cá»§a Tòa hà nh chánh Châu Äốc là chuyến là m ăn đầu tiên cá»§a Äịnh. Nó sẽ là m thay đổi hết nếp sinh hoạt cá»§a đám thuá»™c hạ Huỳnh văn Xiển. Nó sẽ là m lé mắt má»i ngưá»i và biến tất cả thà nh những chiến sÄ© tiên phong cá»§a cuá»™c váºn động cách mạng chống Diệm, chống Mao-Hồ, chống thá»±c dân quốc tế.
Äiá»u đó là điá»u cá»§a lãnh tụ anh mong ước.
Chiếc xuồng máy vẫn chảy miết vá» miệt Châu Äốc. Äịnh ngồi dáºy rút thuốc lá châm hút. Anh nghÄ© tá»›i Thái, Hạo, SÆ¡n, Huấn, Thịnh... SÆ¡n thưá»ng chê anh nhiá»u tình cảm. Sá»± chùn tay không dám hạ ngưá»i tiá»u phu trong khu rừng vắng mấy tháng vá» trước là má»™t bằng chứng. Äến phút chia tay. SÆ¡n vẫn còn chê anh.
Äịnh nhá»› như in và o dạ những lá»i đối thoại giữa anh và SÆ¡n :
- Tá»› phải vô máºt khu cá»§a loạn quân Ba Cụt.
- Tá»› nói Äịnh đừng buồn nhé!
- Buồn gì?
- Cáºu chưa đủ bản lÄ©nh sống chung vá»›i bá»n ấy đâu.
Hôm ấy Äịnh Ä‘uối lý. Anh đã nÃn thinh. Tá»± nghÄ©, mình khó mà sống chung vá»›i đám loạn quân. Và , con dao vấy máu cá»§a anh chỉ dùng để giết cá lóc miá»n Tây. Nhưng Äịnh đã sống nổi vá»›i Huỳnh văn Xiển, đã chinh phục được đám thuá»™c hạ cá»§a ông ta, đã má»™t lần dẫn thuá»™c hạ rá»i sáo huyệt Ä‘i cướp cạn. Con dao cá»§a anh không phải để giết cá lóc mà dùng để trở nên má»™t báºc thầy.
ChÃnh Äịnh cÅ©ng không ngá» anh nhiá»u bản lÄ©nh thế. Bất giác, Äịnh lại suýt soa cảm phục ông Hiển.
Chỉ có ông Hiển má»›i đưa má»™t ngưá»i tầm thưá»ng đặt và o chá»— phi thưá»ng. Không được lãnh tụ khuyến khÃch, có khi nà o Äịnh nghÄ© tá»›i chuyện vùng vẫy biên thùy vá»›i Huỳnh văn Xiển.
Ngưá»i lÃnh hầu cáºn cháºn há»i anh :
- Bao giỠlà m nhiệm vụ khác, thiếu tá cho em theo với nhé!
Äịnh gáºt đầu. Ngưá»i lÃnh nói :
- Hôm nay anh Hai mừng quá trá»i!
Và hắn khen anh :
- Thiếu tá tà i số dzách!
Äịnh mỉm cưá»i nhìn sang bên kia sông. Giòng nước Cá»u Long êm êm không gợn sóng. Ngưá»i lÃnh cao hứng cất giá»ng hát má»™t bà i hà nh khúc đã quá cÅ© kỹ. Äịnh thổi sáo theo. Xuồng qua Châu Äốc, xuôi miệt Tân Châu và rẽ và o con rạch nhá» vá» sà o huyệt.
Xem tiếp chương 13
|

31-08-2008, 12:16 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 13
Buổi sáng ở khu nhà ông Bôi tháºt vắng vẻ. Thái ngồi má»™t mình. Anh rút thuốc hút liên miên. Từ ngà y lìa rừng vỠđô thị hoạt động, Thái đâm nghiá»n thuốc lá. Phải suy nghÄ© má»™t chuyện gì là hút thuốc. Nằm ngá»a trên ghế bố, anh nhả những vòng khói tròn. Rồi nhìn những vòng khói lên cao dần, lan tá»a, Thái thưá»ng khám phá được những kế hoạch má»›i là m Ä‘iêu đứng cảnh sát, công an cá»§a ông Diệm.
Tuân theo đúng chỉ thị cá»§a Äảng, Thái đã kết nạp được má»™t số anh em. Má»—i ngưá»i trong nhóm Thái lại kết nạp thêm bạn bè, anh em thân tÃn. Thà nh ra nhóm anh gồm toà n những phần tá» nhiệt thà nh, không cần đỠphòng sá»± phản bá»™i. Vụ tống tiá»n tại hiệu và ng Vạn Lịch đã khiến ông Hiển hết lá»i ca ngợi. Thái ghi táºn và o tâm khảm câu so sánh cá»§a ông Hiển: “Chú chÆ¡i không thua gì Ký Conâ€. Nghe xong câu đó, Thái đỠđẫn cả ngưá»i. Anh sung sướng muốn hét lên. Ãt ngà y sau, anh cÆ¡i thêm và i vụ tương tá»± để gây sá»± hà o hứng cho các bạn má»›i. Thái cÅ©ng xúc tiến công việc in truyá»n đơn, là m báo quay rô-nê-ô rồi bà máºt nhét dưới ngăn bà n các trưá»ng trung há»c ở thá»§ đô. Mụch Ä‘Ãch cá»§a đảng là gây má»™t niá»m tin tưởng má»›i trong đám ngưá»i trẻ tuổi nhiá»u bất mãn, sẵn tinh thần cách mạng, ham những công việc nguy hiểm, thưá»ng là há»c sinh. Bởi váºy, nhóm cá»§a Thái đã là m thức dáºy trong lòng há» những ná»—i bất bình vá»›i chế độ hiện tại.
Anh đã nhóm chút lá»a căm phẫn và o tâm hồn há».
Và Thái đã thà nh công. Những truyá»n đơn, những bà i báo chống đối chÃnh phá»§ cá»§a anh là những đỠtà i được anh em há»c sinh thì thầm bà n tán. Tư tưởng cách mạng thấm dần vô đầu óc há», Thái chỉ chỠđợi thế, anh tung ngưá»i cá»§a anh và o các trưá»ng ghi tên theo há»c. Những ngưá»i Thái chá»n phải tá» ra xuất sắc và i môn há»c. Äang há»c đệ nhị, anh bắt há»c đệ tam; Ä‘ang há»c đệ tam, anh bắt há»c đệ tứ. Do đó, ngưá»i cá»§a anh há»c lá»›p nà o thưá»ng là cái Ä‘inh nổi nhất cá»§a lá»›p ấy. Khi ngưá»i há»c trò giá»i dang và khiêm tốn thì bạn há»c tìm đến kết thân và ngưỡng má»™. Ngưá»i há»c trò nà y nói gì là bạn bè nghe ngay, tin ngay. DÄ© nhiên, câu chuyện dần dần tá»›i những tấm truyá»n đơn, những bà i báo chống đối ông Diệm cá»§a đảng “Cách Mạng Dân Tá»™câ€.
Nhóm cá»§a Thái đã kéo dần lá»›p trẻ tá»›i cạm bẫy. Không cần chÆ¡i như Hạo, không chÆ¡i như các há»™i kÃn ngà y xưa. Thái kết nạp đảng viên hết sức khoa há»c. Chẳng bao lâu, tại má»—i trưá»ng trung há»c công, tư Sà i Gòn Ä‘á»u có má»™t chi bá»™ hoạt động dưới quyá»n Ä‘iá»u khiển trá»±c tiếp cá»§a nhóm Thái. Nhiá»u anh em say sưa lý tưởng đến độ đòi gặp mặt Thái. Có anh gặp Thái, biết sÆ¡ và i việc Thái là m, bèn tình nguyện thôi há»c, bá» gia đình, sống trong bóng tối vá»›i Thái và là m bất cứ công tác nà o Thái giao phó.
Ông Hiển bảo các anh là những cái đầu tà u kéo những đoà n toa của thế hệ. Bây giỠthái mới thấy đúng.
Anh thấy trách nhiệm cá»§a anh nặng ná» vô cùng. Chiếc đầu tà u mà đi tráºt đưá»ng rầy thì cả Ä‘oà n tà u sẽ bò ra đưá»ng sắt mà đổ nát Ä‘au thương. Thái rất sợ đổ vỡ. Nên luôn luôn ông tìm gặp ông Hiển. Tiếc rằng ông Hiển Ãt khi gặp mặt anh. Ông chỉ ra chỉ thị bằng mồm, nhỠông Bôi nhắc lại.
Ba hôm trước, ông Hiển tìm đến Thái. Ông nhắc lại chuyện trung ương Ä‘ang thiếu phương tiện tà i chÃnh và kêu gá»i các đảng viên má»›i nên Ä‘i là m cán bá»™ chÃnh phá»§ má»™t thá»i gian như ông đã nói vá»›i Hạo ở tiệm cà phê khách trú. Thái thấy ông Hiển nháºn xét đúng. Dưới mắt Thái, ông Hiển đã trở thà nh thần tượng. Vị thần tượng cá»§a anh nháºn xét có bao giá» sai. Thái chấp nháºn lá»i yêu cầu cá»§a ngưá»i lãnh tụ già .
Anh há»i ý kiến anh em.
Trên năm chục ngưá»i bằng lòng bá» há»c hà nh để Ä‘i là m cán bá»™, Ä‘i là m những hạt nhân cấy và o lòng đảng “Cần Lao†cá»§a Ngô Äình Nhu. Ông Hiển hẹn Thái hôm nay tá»›i nhà ông Bôi cùng vá»›i Hạo, ông sẽ đưa hai anh tá»›i má»™t nÆ¡i bà máºt là m lá»… tuyên thệ.
Căn nhà ở tron má»™t cái hẻm sâu, chung quanh toà n khách trú. Ông Hiển Ä‘áºu xe tuốt ngoà i đưá»ng. Ông dẫn hai anh lá»™i bá»™ vô. Thoạt má»›i bước và o căn nhà , hai anh Ä‘á»u thấy má»™t vẻ gì vừa âm u, rùng rợn, vừa trang nghiêm, đáng sợ. Chá»§ nhà cÅ©ng thuá»™c loại ông Bôi. Ông ta lăng xăng chà o há»i nhưng ông Hiển xua tay bảo im lặng. Má»™t lát ông há»i :
- Sá»a soạn hết rồi chứ?
Ông chá»§ nhà kÃnh cẩn đáp :
- Dạ xong rồi ạ!
- Ông báºt đèn dùm Ä‘i.
Ông chá»§ nhà ngáºp ngừng :
- Dạ..., dạ... hôm nay điện bị cúp.
- Thì thắp nến váºy.
Ông chá»§ nhà bá» và o. Má»™t lá ông Hiển và hai anh theo ông ta và o phÃa trong. Ông chá»§ nhà kéo tấm mà n.
Ahi anh nháºn ra ngay má»™t bà n thá» tổ quốc bà i vị rất sÆ¡ sà i, dưới ánh sáng leo lét cá»§a hai cây nến, chân dung ông Trần, đảng trưởng đảng “Cách Mạng Dân Tá»™câ€... máºp má» hiện ra dưới đảng kỳ. Äỉnh hương nhá» lan tá»a khói hương. Khói quyện lấy đảng kỳ, lấy chân dung đảng trưởng không chịu bốc lên vì căn nhà bà quá.
Cảnh trà chỉ có thế mà khiến hai anh hồi há»™p vô cùng. Hai anh cùng tưởng chừng đôi mắt sâu thăm thẳm và sáng rá»±c cá»§a đảng trưởng, ngưá»i anh cả cá»§a cách mạng, Ä‘ang toát ra những tia nhìn tha thiết chà o đón hai đứa em út.
Ông Hiển nói :
- Chúng ta bắt đầu là m lá»…. Trong hoà n cảnh nà y, lá»… tuyên thệ sẽ tháºt giản dị và lặng lẽ. Nếu ở chiến khu cá»§a ta, anh cam Ä‘oan vá»›i hai chú rằng trong cuá»™c Ä‘á»i chỉ có má»™t lần đáng sống thì đó là lần tuyên thệ dưới đảng kỳ.
Dứt lá»i, ông quay bảo chá»§ nhà :
- Cho tôi chén rượu nhỠnhé!
Hai ngưá»i dùng kim gà i đầu chÃch và o ngón tay trá» tháºt mạnh để máu chảy nhá» giá»t và o chén rượu. Hai anh cứ để máu chảy ra tháºt nhiá»u rồi in và o ná»n cá». Như thế nghÄ©a là hai ngưá»i đảng viên má»›i đã tình nguyện dâng máu mình cho lý tưởng, đã tình nguyện Ä‘em máu mình tô thắm mà u cá» cá»§a đảng.
Ông Hiển nói :
- Ngà y cách mạng cá»§a mình thà nh công, đảng kỳ sẽ dùng là m quốc kỳ bay phấp phá»›i dưới trá»i Việt Nam. Hai chú có quyá»n tá»± hà o rằng mình đã đổ máu cho sá»± phấp phá»›i ấy.
Äặt ly rượu máu sát chân dung cá»§a đảng trưởng, ông Hiển nói :
- Nhân danh Äảng, nhân danh Tổ Quốc, tôi chứng kiến buổi lá»… tuyên thệ hôm nay cá»§a hai chú. Nà o, bắt đầu từng chú má»™t.
Ông Hiển móc túi đưa cho mỗi anh một tỠgiấy đánh máy. Ông bảo :
- Äiá»n tên tuổi các chú và o những chá»— trống.
Hai anh đỡ lấy, là m theo lá»i dặn cá»§a ông Hiển. Xong xuôi đâu đấy, ông Hiển dục Hạo quỳ trước bà n thá» tổ quốc và đá»c những hà ng chữ đánh máy sẵn ở tá» giấy mà ông vừa trao. Hạo tuyên thệ. Anh ngước nhìn đảng kỳ, nhìn chân dung đảng trưởng rồi má»›i Ä‘á»c :
- Bắt đầu từ giây phút nà y, tôi, Nguyá»…n Văn Hạo tức Nguyá»…n Hạo 22 tuổi đã trở thà nh đảng viên cá»§a đảng “Cách Mạng Dân Tá»™câ€. Tôi nguyện sẽ trung thà nh tuyệt đối vá»›i lý tưởng cá»§a đảng, nguyện phụng sá»± đảng tá»›i hÆ¡i thở cuối cùng. Tôi nguyện sẽ hy sinh xương máu cá»§a mình để hoà n thà nh cuá»™c cách mạng do đảng váºn động, nguyện sẽ đặt quyá»n lợi cá»§a đảng trên quyá»n lợi cá nhân. Tôi nguyện sẽ tuân theo má»i mệnh lệnh mà đảng giao phó. Không sợ khó, không sợ khổ, bằng lòng xông pha và o những nÆ¡i nguy hiểm mà không đòi há»i đảng phải Ä‘á»n đáp công Æ¡n. Tôi tuyệt đối giữ bà máºt cho lãnh tụ, cho cÆ¡ sở cá»§a đảng và phát huy chá»§ nghÄ©a cá»§a đảng. Dẫu bị bắt, bị tra tấn, tôi chỉ còn biết chết, nhất định không hé răng khai báo. Nếu tôi phản bá»™i đảng, phản bá»™i lãnh tụ hay ná»a đưá»ng bá» rÆ¡i đảng không có lý do, tôi sẽ chịu tá»™i phản đảng: bị xá» tá».
Hạo Ä‘á»c xong, ông Hiển dục anh :
- Chú há»›p ná»a chén rượu máu Ä‘i.
Hạo nâng chén rượu thá», á»±c má»™t hÆ¡i quá ná»a. Rồi anh đứng lên, nghiêng mình trước đảng trưởng. Sau đó anh nhưá»ng chá»— để Thái tuyên thệ.
Thái cÅ©ng Ä‘á»c những lá»i như trên. Chỉ khác tên tuổi và tên đảng. Buổi lá»… tuyên thệ chấm dứt, ông Hiển nói :
- Nhân danh Äảng, nhân danh Tổ Quốc, tôi chấp nháºn lá»i thá» cá»§a hai chú và phong tuổi đảng cho hai chú.
Ông Hiển nhấn mạnh :
- Hai chú đã lên một tuổi đảng.
Và khuyến khÃch :
- Ráng là m cho tuổi đảng chồng chất trên Ä‘á»i mình.
Ông Hiển thổi tắt hai ngá»n nến. Căn phòng tối má». Ba ngưá»i kéo nhau ra nhà ngoà i ngồi thảo luáºn chuyện gà i cán bá»™ và o đảng “Cần Laoâ€. Ông Hiển há»i Thái trước :
- Chú cho biết tinh thần của anh em?
Thái đáp :
- Anh em rất sốt sắng.
- Há» chấp nháºn Ä‘iá»u kiện cá»§a đảng chứ?
Thái nhìn ngưá»i lãnh tụ già , mắt anh ngá»i kiêu hãnh :
- Thưa anh, dÄ© nhiên há» chấp nháºn. Nhiá»u ngưá»i muốn dâng hết cho đảng.
Ông Hiển nhếch mép cưá»i :
- Bá»n tuổi trẻ cá»§a thá»i đại đáng phục tháºt.
Thái tiếp lá»i ông :
- Vâng, hỠđáng kÃnh phục lắm. Có anh em con nhà khá giả, tương lai đầy rẫy, há»c hà nh đỗ đạt cao mà cÅ©ng dám hy sinh hạnh phúc cá»§a cá nhân mình cho lý tưởng chung cá»§a dân tá»™c. Thưa anh, nếu em nói không sai thì bất cứ thá»i đại nà o chúng ta cÅ©ng thừa những con ngưá»i dám là m những công việc vượt trên sức tưởng tượng cá»§a ngưá»i khác.
Ông Hiển gáºt đầu :
- Chú nói rất đúng.
Quay sang Hạo, ông há»i :
- Hạo nghĩ thế nà o hở chú?
Hạo nói :
- Thưa anh, em đồng ý với Thái ạ!
Ông Hiển trở lại vấn đỠ:
- Chú Thái xúc tiến công việc tới đâu rồi?
Thái rút ở túi sau ra má»™t bó giấy, trả lá»i ông Hiển :
- Mới có giấy khai sinh và ảnh của anh em.
Ông Hiển đỡ lấy bó giấy :
- Tốt lắm, chỉ cần thế thôi. Äiá»u kiện nháºn cán bá»™ cá»§a chÃnh phá»§ Diệm hÆ¡i dá»… dà ng. Lúc đầu há» chỉ cần ba thứ: Giấy khai sinh, ảnh và đơn xin việc. Sau nà y sẽ bổ túc hồ sÆ¡ sau.
Thái há»i :
- Thưa anh, đơn xin việc để anh là m?
Ông Hiển đáp :
- Ừ, để tôi lo liệu, anh em chỉ việc ký tên thôi.
Chợt ông nói :
- Chú đã ghi số thể căn cước của anh em chưa nhỉ?
- Thưa anh rồi ạ! Äằng sau má»—i tấm ảnh.
Ông Hiển có vẻ bằng lòng lắm :
- Bao nhiêu ngưá»i cả thảy đây?
- Thưa anh chẵn năm chục.
- Chú không ép buá»™c ngưá»i nà o chứ?
- Dạ không.
- Äảng không ép buá»™c ai khi ngưá»i ấy chưa tuyên thệ, chưa hiểu hết chá»§ trương cá»§a đảng.
- Thưa anh, những ngưá»i cá»§a em Ä‘á»u tình nguyện cả.
- Thế thì tốt lắm, anh rất cám ơn chú. Còn chú Hạo?
Hạo cũng lôi ra một bó giấy. Anh nói :
- Em có bốn chục ngưá»i thôi. Nếu anh cần thêm em sẽ lo liệu sau.
Ông Hiển lắc đầu :
- Äá»§ lắm rồi. Mình có ngót 100 cái nhân và o lòng đất “Cần Laoâ€. Nhân nà y nhất định sẽ không là ... nhân vị.
Ông Hiển khoái chà một câu đùa có ý nghĩa, ông tiếp :
- Không là nhân vị mà sẽ là ... nhân cá»§a “Cách mạng dân tá»™câ€.
Hạo há»i :
- Thưa anh, bao giỠhỠkhởi sự đi là m?
- Nội trong tuần nà y.
- Em há»i để còn tÃnh toán những vụ “là m ăn†khác.
Ông Hiển đỠnghị :
- Bây giỠhai chú sống chung và hoạt động chung cho công tác kết quả hữu hiệu hơn.
Hai anh chỉ đợi ông Hiển đỠnghị thế. Ngưá»i ná» nhìn ngưá»i kia, khẽ chá»›p mắt tỠý hà i lòng.
Xem tiếp chương 14
|

31-08-2008, 12:16 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 14
Mấy tháng sau, bá»n SÆ¡n đã có mặt ở Chợ Má»›i. Anh Äăng cho ngưá»i liên lạc vá»›i Huỳnh văn Xiển. Lúc nà y sá»± liên lạc đã bắt đầu khó khăn. Chiến dịch tảo thanh quân phiến loạn, dồn đám tà n quân cá»§a Ba Cụt và o ngõ bÃ. Các đồn bót má»c lên rất nhiá»u khiến sá»± Ä‘i lại phải dè dặt chứ không tá»± do như trước nữa.
Tuy thế, bá»n SÆ¡n vẫn và o được máºt khu cá»§a Huỳnh văn Xiển. Hôm ấy, Huỳnh văn Xiển xua quân đánh lén má»™t cái đồn má»›i thiết láºp nên bá»n SÆ¡n không gặp Xiển. Chỉ gặp Äịnh. Äó là điá»u mong ước cá»§a SÆ¡n. Tháºt ra SÆ¡n cÅ©ng chưa muốn tiếp xúc ngay vá»›i Xiển. Vì anh chưa hiểu hắn ta ưa “ăn†món “thuốc†gì. Bốn ngưá»i bạn trẻ, sau mấy tháng trá»i xa cách lại có dịp gặp nhau, ai nấy Ä‘á»u vui mừng khôn tả. Nhất là Äịnh, Äịnh Ä‘ang cô đơn. Anh nÃu lấy SÆ¡n há»i thăm chuyện trên rừng :
- Các cáºu chÆ¡i “hách†lắm phải không?
Sơn đùa bạn :
- Äâu hách bằng cáºu được.
Äịnh tròn mắt :
- Sao cáºu biết tá»› hách hÆ¡n?
Sơn nhún vai :
- Ông Hiển chứ còn ai cho biết nữa.
Äịnh sung sướng lịm ngưá»i. Thì ra, Äảng luôn luôn có những con mắt theo dõi công tác cá»§a từng đảng viên. Äịnh không thể ngá», tiếng tăm cá»§a anh lại vượt lên cả cao nguyên heo hút. Anh nắm tay SÆ¡n, há»i bạn :
- Ông Hiển cho cáºu biết những gì?
SÆ¡n chưa trả lá»i Äịnh vì ông Hiển chưa cho anh biết những việc Äịnh đã là m. Anh chỉ phong phanh nghe tin rằng Äịnh cướp cạn nổi tiếng đến ná»—i đám thuá»™c hạ cá»§a Huỳnh văn Xiển lé hết mắt. Nhưng muốn là m bạn đỡ cụt hứng, SÆ¡n phiệu :
- Ông Hiển bảo cáºu chÆ¡i không thua gì bá»n găng tÆ¡ bên Mỹ, cỡ Al Capone!
Äịnh móc túi lấy há»™p thuốc “com mèo†tặng bạn. SÆ¡n há»i :
- Sang thế?
Äịnh cưá»i :
- Sang chó gì, thuốc nà y ở biên giá»›i rẻ mạt. Vả lại tá»› đâu có mất tiá»n mua. Ở đây tha hồ hút thuốc “tư bản†chứ không phải hút thuốc Ä‘en như ở Ban Mê Thuá»™t đâu.
Nãy giá», Bách và Khải ngồi im nghe đôi đồng chà “tri kỷ†đấu, hai anh không há»i han Äịnh Ä‘iá»u gì cả.
Äịnh chợt nhá»› ra, anh há»i Bách :
- Tại sao bốn cáºu Mạo, Huấn, Thịnh, Nhân không xuống đây cả thảy cho vui.
SÆ¡n đưa mắt ra hiệu cho Bách và Khải. Bức thư ông Hiển viết cho các anh, tuy đã bị đốt Ä‘i, nhưng các anh còn ghi nhá»› lá»i ông Hiển dặn dò. Äó là mệnh lệnh cá»§a lãnh tụ. Bất cứ đảng viên nà o cÅ©ng phải tuân theo và thi hà nh cho đúng. Dù rất tin cẩn bạn, các anh vẫn không có quyá»n là m trái lá»i lãnh tụ. Bách đà nh kiếm cá»› nói dối Äịnh :
- Các cáºu ấy chưa xong công tác.
Äịnh há»i :
- Công tác gì đấy?
SÆ¡n trả lá»i thay Bách :
- Công tác gay go lắm. Ông Hiển chưa cho cáºu biết à ?
Äịnh thà nh thá»±c nói :
- Chưa, công tác gay go ra sao?
SÆ¡n được dịp kể những chuyến băng rừng, vượt biên giá»›i hiểm nghèo cho Äịnh nghe. Äịnh xuýt xoa có vẻ thèm thuồng lắm. Anh quên nhắc tá»›i Mạo, Huấn, Thịnh và Nhân mà chỉ xoắn lấy chuyện buôn thuốc phiện láºu :
- Các cáºu xá»±c công an thế nà o?
- Chúng tớ xực bằng súng tiểu liên.
- Bá»n nó chết nhiá»u không?
- Chết như rạ.
- Còn bên ta?
- Bên ta luôn luôn vô sự.
- Tuyệt quá nhỉ?
- Ừ, tuyệt lắm.
SÆ¡n thuáºt lại những phút hồi há»™p cần thanh toán bằng dao và tỠý tiếc không có Äịnh tham dá»±. Khiến Äịnh cà ng xuýt xoa :
- Giá có tá»›, các cáºu đỡ lo mục nà y nhỉ?
Sơn đáp :
- Nhất định rồi, giá có cáºu, bá»n nó thưởng thức cái chết êm hÆ¡n.
- Thế các cáºu xá»±c chúng nó bằng cách nà o?
- CÅ©ng bằng dao nhưng vất vả lắm. Chẳng tin cáºu há»i hai cáºu Khải và Bách mà xem.
Khải tiếp lá»i SÆ¡n :
- Vất vả tháºt. Giá có cáºu...
Khải muốn nói, giá có cáºu thì không gây ra tiếng nổ và Huấn và Thịnh đã không chết. Nhưng anh kìm được câu nói. Äịnh há»i :
- Giá có tớ thì sao?
- Thì chúng tá»› đỡ vất vả. À, nghe nói cáºu nhiá»u tà i “cướp cạn†lắm phải không?
Äịnh vá»— vai Khải :
- SÆ¡ sÆ¡ thôi. Má»›i là m ăn chừng chục cú. Cú nà o cÅ©ng trôi lá»t cả.
- Thế là hách hÆ¡n chúng tá»› rồi. Cáºu kể sÆ¡ qua những vụ là m ăn cho chúng tá»› rút kinh nghiệm Ä‘i.
Äịnh cưá»i :
- Lại xỠnhau rồi.
Khải bà o chữa :
- Äâu có, tá»› nói tháºt mà .
- ÄÆ°á»£c rồi, để đến tối. Tá»› đã lo cho cáºu và cáºu Bách hai chiếc ghế bố tuyệt lắm. Hai cáºu nên nghỉ ngÆ¡i Ä‘i. Tá»› có việc cần thanh toán vá»›i cáºu SÆ¡n.
Khải thấy Äịnh nói rất hợp lý. Anh thèm ngá»§ hÆ¡n thèm hút thuốc, nói chuyện. Nên Khải đồng ý ngay.
Anh kéo Bách theo Äịnh. Chỉ chá»— và sai lÃnh hầu cáºn săn sóc bạn, Äịnh dẫn SÆ¡n ra má»™t khoảng xa. CÅ©ng gần má»™t giòng suối nhá», tâm sá»±.
Äịnh kể chuyện chinh phục đám thuá»™c hạ cá»§a Huỳnh văn Xiển bằng tà i ném dao cho SÆ¡n nghe. Äịnh thú tháºt rằng, bị anh Äăng hÃch mạnh, tá»± ái cá»§a tuổi trẻ bốc lên, Äịnh “sáng tạo†những vụ “cướp cạn†rất khoa há»c khiến Huỳnh văn Xiển hết lá»i ca ngợi, từ chức thiếu tá, Xiển đã phong cho Äịnh chức trung tá.
Äịnh nói :
- Quà miá»n Tây đấy SÆ¡n ạ!
Sơn vỗ nhẹ vai bạn :
- Không chừng nay mai Huỳnh văn Xiển dám phong cho cáºu chức đại tá đấy.
- Chứ sao! Rồi ngà y kia, nếu Xiển chết, tá»› sẽ được đám thuá»™c hạc cá»§a hắn tôn là m “anh Haiâ€. Và , lúc ấy, là m loạn thiên hạ chÃnh là tá»›.
- Thế mà tá»› tưởng cáºu không đủ “thớ†sống vá»›i bá»n nà y. Phải rồi, cáºu đã bảo tá»› chỉ đủ khả năng giết... cá lóc.
Sơn đùa bạn :
- Nhớ dai thế.
Lúc ấy những ká»· niệm cá»§a tháng ngà y sống ở rừng đồi Ban Mê Thuá»™t dần dần hiện ra rõ rệt. Bất giác anh lại thấy yêu SÆ¡n vô và n. Công tác cách mạng là m con ngưá»i ta chai đá, nhiá»u khi quên hết tình cảm.
Äã có hồi Äịnh ghét SÆ¡n cay đắng. Bây giá» thì hết. Và bây giá» nếu có má»™t đảng viên “công tá»â€ nà o má»›i nháºp đảng, lại được Äịnh “dẫn dắtâ€, chắc hắn ta cÅ©ng sẽ ghét Äịnh cay đắng.
Äịnh nắm tay SÆ¡n :
- Nhá»› dai chứ. Hồi ấy, giá cáºu biểu diá»…n cho tá»› xem đưá»ng dao thấu phổi thì có lẽ tá»› không chinh phục nổi Huỳnh văn Xiển.
Äịnh dẫn SÆ¡n tá»›i má»™t căn nhà nhỠở chân núi. Äó là căn nhà riêng cá»§a anh, luôn luôn có má»™t tên thuá»™c hạ cá»§a Huỳnh văn Xiển đứng gác. Khi anh đến gần, tên thuá»™c hạ Ä‘ang luyện ngón ném dao. Äịnh bấm SÆ¡n đứng im xem hắn trổ tà i. Tên thuá»™c hạ có năm lưỡi dao. Hắn chôn má»™t khúc cây lá»›n trước mặt, cách hắn chừng sáu thước, và lấy phấn vẽ hình ông Nguyá»…n Ngá»c ThÆ¡ để là m mục tiêu phóng dao.
Tên thuá»™c hạ nà y cÅ©ng có đôi mắt hà i hước. Hắn vẽ đôi mắt ông ThÆ¡ chiếc to chiếc bé. Ở ngá»±c, hắn vẽ trái tim tháºt lá»›n rồi tô trắng xóa, ý nói tim ông ThÆ¡ là thứ tim đặc sịt chẳng có tình nghÄ©a chi ráo trá»i. Trái tim đặc sịt ấy chưa được thưởng thức lưỡi dao nà o. Vì hắn ta ném còn kém quá. Nhưng chunh quanh trái tim đã nát bấy. Äịnh ghé sát tai SÆ¡n nói nhá» :
- Tá»› cuá»™c vá»›i cáºu nà o?
- Cuộc cái gì?
- Bây giỠnếu thằng nà y phóng trúng mũi dao và o trái tim, thế nà o nó cũng nhảy cỡn hét lên.
- Tớ không tin.
- Váºy cuá»™c Ä‘i?
- Chầu gì?
- Chầu gì cũng được.
- Nhá»› đấy nhé! Khi tá»› thắng cuá»™c và gặp hoà n cảnh thuáºn tiện hÆ¡n, tá»› bắt khai cái gì cáºu đừng có chối nghe.
- Äồng ý.
Hai anh lại đứng im xem hai tên thuá»™c hạ phóng dao. Muốn khá»i là m hắn cụt hứng, Äịnh kéo SÆ¡n núp sau má»™t lùm cây. Tên thuá»™c hạ phóng đủ năm lưỡi song không lưỡi nà o chịu trúng tim ông ThÆ¡. Hắn kiên nhẫn bước tá»›i khúc cây rút hết năm lưỡi dao ra. Và trở vá» chá»— cÅ©, bắt đầu từ lưỡi dao thứ nhất. Äến lưỡi dao thứ ba, quả nhiên tên thuá»™c hạ hét lên sung sướng. Hắn nhà o nhanh đến khúc cây chiêm ngưỡng “tác phẩm†bất há»§ cá»§a mình. Ngó trước ngó sau, hắn không thấy má»™t ai để khoe. Hắn gáºt gù, lẩm bẩm tá»± khen mình hết lá»i.
Äịnh hÃch khuá»·u tay và o cạnh sưá»n SÆ¡n. SÆ¡n nhìn anh, nháy mắt ra Ä‘iá»u thua cuá»™c. Hai anh thoát khá»i lùm cây. Äịnh lên tiếng :
- Giá»i quá ta!
Tên thá»§ hạ cá»§a Huỳnh văn Xiển ngoảnh đầu lại. Mắt hắn sáng hẳn lên. Hắn chưa kịp nói gì thì Äịnh đã nói trước :
- Chú cướp nghỠcủa anh rồi.
Hắn lÃu rÃu, cảm động khôn tả :
- Thưa..., thưa trung tá, mấy tháng trá»i má»›i trúng tim thằng phản bá»™i.
Äịnh vá»— vai hắn :
- Chịu khó táºp nữa Ä‘i, tha hồ nổi tiếng.
Hắn lễ phép nói :
- Dạ, đà n em đâu dám qua mặt trung tá.
Hai anh bá» tên thuá»™c hạ ngẩn ngÆ¡ vá»›i lưỡi dao trúng tim ông ThÆ¡, đẩy cá»a bước vô nhà . SÆ¡n còn ngạc nhiên chưa hiểu tại sao tên thuá»™c hạ cá»§a Huỳnh văn Xiển căm thù ông Nguyá»…n Ngá»c ThÆ¡ thế, nên anh không ngó vá»™i căn nhà cá»§a Äịnh bà i trà ra sao. Anh há»i Äịnh :
- Nà y, sao nó không vẽ hình ông Diệm?
- Nó thù Ãt.
- Tá»› tưởng ông Diệm má»›i là kẻ thù chÃnh chứ. Ông ấy Ä‘uổi chúng nó như Ä‘uổi gà con.
- Cáºu ngây thÆ¡ thế?
- Ngây thơ gì?
- Chúng nó vẫn tin rằng ông ThÆ¡ dụ Ba Cụt ra hà ng rồi tóm cổ dâng cho ông Diệm là m quà ra mắt cho sá»± nghiệp chÃnh trị cá»§a ông ta sau nà y. Bởi váºy dù ông Diệm bác đơn xin ân xá cá»§a Ba Cụt, dù Ba Cụt chết chém bởi chÃnh quyá»n ông Diệm, chúng nó vẫn không thù ông Diệm bằng thù ông ThÆ¡.
- Chúng nó yêu Ba Cụt lắm à ?
- Yêu hÆ¡n cả bố mẹ. Dưới mắt chúng nó, Ba Cụt là thứ thần tượng. Phải công nháºn Ba Cụt là viên tướng tà i, tuy há»c vấn Ãt. Bù và o đó ông ta coi thuá»™c hạ cá»§a mình như em út, ông ta thương yêu há», ăn nằm vá»›i há», chia xẻ vui buồn vá»›i há». Và xông pha trong lá»a đạn, ông ta hoà n toà n Ä‘i tiên phong, nêu cao ý chà đấu tranh cho há». Vì thế há» vừa yêu mến, vừa kÃnh phục ông ta.
- Lạ quá nhỉ?
- Chuyện miá»n Tây mà . Cáºu phải sống lâu ở đây má»›i hiểu rõ tâm hồn cá»§a đám giặc cá» nà y. CÅ©ng anh hùng ra phết. Há» phục ai là ca ngợi liá»n. Äã phục, không bao giá» phản bá»™i.
- Há» có phục cáºu không?
- DÄ© nhiên là có. Nếu không, cái thá»› tá»› là m gì được mang lon... trung tá cố vấn. Tá»› dặn cáºu má»™t Ä‘iá»u để chinh phục tình cảm há».
- Äiá»u gì?
- Những ngưá»i hiện chung sống vá»›i chúng mình đây Ä‘á»u có lần chiến đấu dưới lá cá» Ba Cụt. Há» và Ba Cụt như Quang Trung. Và thế là láo. Nhưng há» dốt, há»c Ãt lắm. ChÃnh Huỳnh văn Xiển cÅ©ng chưa qua lá»›p ba. Há» không biết Quang Trung ra sao cả. Váºy khi cáºu nghe há» ca ngợi Ba Cụt và và ông ta vá»›i Quang Trung, ráng mà nghe cho say sưa rồi lá»±a lá»i bốc thÆ¡m thêm và o, đừng tranh luáºn, đừng phản đối gì hết.
- Nếu phản đối?
- Thì tá»› không bảo đảm tÃnh mệnh cho cáºu đâu.
SÆ¡n cưá»i :
- Cáºu dá»a tá»› đấy hở?
- Không dá»a đâu, bá»n há» coi Ba Cụt như ông thánh, ông thánh rất thiêng. Há» có bổn pháºn đối phó vá»›i bất cứ ai xúc phạm tá»›i ông thánh cá»§a há». Tá»› báo trước để cáºu đỠphòng kẻo có ngà y chúng nó trục hết bá»n mình ra khá»i đây thì Äảng khá»i nhá».
- Yên chà mà , tá»› sẽ nhá»› Ä‘iá»u cáºu dặn.
Äịnh vá»— mạnh và o lưng SÆ¡n :
- Bây giá» cáºu ngắm xem nhà tá»› có đủ tiện nghi không?
Sơn quan sát môt lúc rồi chê :
- Thiếu điện.
- Cần quái gì Ä‘iện. Giặc cá» xà i Ä‘iện phà cá»§a trá»i.
- Thiếu... đá cục.
SÆ¡n có vẻ khoái chà lá»i chê cá»§a anh. Tưởng Äịnh bÃ, nhưng Äịnh cưá»i ha hả :
- Äá cục, đâu có thiếu. Trong cái bình thá»§y cá»§a tá»› lúc nà o cÅ©ng đầy nhóc.
Äịnh gá»i tên lÃnh hầu cáºn và o. Anh há»i SÆ¡n :
- Uống gì, Whisky soda hay Chianti?
Sơn đùa bạn :
- Của “cướp cạn†hở?
- Không, cá»§a tụi buôn láºu như các cáºu cống hiến.
- Cáºu mà cÅ©ng đòi chÆ¡i cái trò đòi tiá»n mãi lá»™ à ?
- Tớ không.
- Thế ai?
- Thuộc hạ của Huỳnh văn Xiển.
- Cáºu khuyến khÃch chúng nó à ?
Huỳnh văn Xiển là má»™t thứ tướng cướp tháºt thà . Ông ta không có láºp trưá»ng chÃnh trị nên không có thá»§ Ä‘oạn vặt. Bởi váºy Huỳnh văn Xiển kể hết sá»± thất bại và hết lá»i ca ngợi Äịnh. Anh đã khéo léo ăn nói khiến Huỳnh văn Xiển bá»›t buồn. Nhân đó, Äịnh giá»›i thiệu ba đồng chà cá»§a anh.
Huỳnh văn Xiển niá»m nở chà o há»i SÆ¡n, Bách và Khải. Ông ta bắt thuá»™c hạ cá»§a mình dá»n dẹp cho má»—i anh má»™t căn nhà riêng. Bắt đầu từ hôm ấy, các anh là những vị cố vấn quan trá»ng cá»§a loạn quân Huỳnh văn Xiển.
Xem tiếp chương 15
|

31-08-2008, 12:17 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 15
Trong căn nhà nhỠở khu Bầu Sen, Hạo và Thái Ä‘ang ngồi suy nghÄ© trên mặt chiếc bà n tròn, tà n thuốc lá bừa bãi. Hai tách cà phê đã cạn. Các anh vẫn ngồi im. Thá»i gian trôi rất nhanh. Thái có vẻ sốt ruá»™t, anh xem đồng hồ buá»™t miệng :
- Năm giỠrồi. Sao mãi chúng nó không chịu tới?
Hạo thong thả đáp :
- Chúng nó sẽ tới. Nóng lòng là m gì.
Và để cho bạn quên những giây phút chỠđợi, Hạo bảo bạn :
- Chiá»u qua tá»› gặp ông Hiển.
Thái há»i :
- Ông ấy hà i lòng không?
- Hà i lòng lắm.
- Ông ấy cho biết bá»n SÆ¡n kéo hết vá» miá»n Tây vá»›i cáºu Äịnh rồi.
- Ông ấy có nói gì vỠhoạt động của Sơn ở cao nguyên không?
- Nói nhiá»u đến ná»—i tá»› thèm nhá» rãi.
- Chắc lại vượt biên giới buôn thuốc phiện chứ gì?
- Äúng.
- Có được nổ súng không?
- Nổ như điên. Tớ khoái đánh công khai.
- Cáºu ấy nổi tiếng lắm. Ai ngỠđâu “công tá»â€ Äịnh lại là m lé mắt tướng cướp Huỳnh văn Xiển.
- Thế ông Hiển có hứa thêm gì sau vụ nà y cá»§a bá»n mình không?
- Có. Ông ấy bảo chúng mình xuống vá»›i Äịnh.
Thái búng tách một cái :
- Anh em lại được sống những ngà y ở Ban Mê Thuột rồi.
Hạo nhếch mép cưá»i :
- Äúng, nhưng gay go hÆ¡n.
Thái đùa :
- Gay go cũng chẳng sao, miễn là ăn cơm với cá lóc và đừng bị ăn canh cải với phó mát viện trợ Mỹ.
Hạo dụi mẫu thuốc lá. Hất hà m há»i Thái :
- Còn chất hÃt không?
Thái móc trong túi quần ra một bao “Lucky†:
- Còn nhiá»u, tha hồ hÃt.
Dạo nà y ông Hiển cấp cho má»—i anh sáu nghìn bạc. Các anh khá»i cần phải tá»± túc. Vừa dư dả tiá»n tiêu, vừa có nhiá»u thì giá» hoạt động. Ông Hiển biết rằng đã tá»›i lúc các anh phải tung tiá»n. Ông cÅ©ng nói, đáng lẽ các anh nháºn được hÆ¡n số bạc sáu nghìn đồng, song hoà n cảnh hiện tại không cho phép. Riêng các anh, các anh cảm thấy số tiá»n mà đảng chi cho các anh đã quá đầy đủ. Các anh chẳng muốn đòi há»i thêm.
Xé bao thuốc, Hạo đốt tiếp. Thái há»i anh :
- Ông Hiển có đỠcáºp tá»›i chuyện “má»™t phần ba†góp quỹ đảng cá»§a nhóm chúng mình không?
Hạo phà khói lim dim đôi mắt ra Ä‘iá»u mÆ¡ má»™ng :
- Có cáºu ạ!
- Ông ấy nói gì?
- Ông ấy vui vẻ lắm, khen ngợi hết lá»i. Cáºu có biết chúng mình gây quỹ trung ương má»—i tháng bao nhiêu không?
- Bao nhiêu?
- Thì cứ tÃnh đầu ngưá»i.
- ChÃn mươi tên tất cả. Nhưng có nhiá»u cáºu tình nguyện góp hÆ¡n số “má»™t phần baâ€, tá»› tÃnh sao nổi?
- Tá»± nhiên ông Hiển bá» mục tình nguyện. Ông ấy muốn anh em đóng góp đồng Ä‘á»u.
- Váºy má»—i tháng, riêng hai chúng mình giúp Äảng bốn vạn rưởi.
Hạo gáºt đầu :
- Äúng. Bốn vạn rưởi nhiá»u chứ đấy cáºu?
- Ừ nhiá»u.
- Äá»§ nuôi 90 đảng viên nòng cốt hoạt động trong bóng tối.
Thái giáºt mình :
- Mục Ä‘Ãch cá»§a chuyện “má»™t phần ba†đấy hả?
- Ừ. Ông Hiển bảo thế. Äảng có nhiá»u đảng viên phải trợ cấp. Những ngưá»i nà y quan trá»ng lắm. Không thể xuất đầu lá»™ diện bất cứ lúc nà o như chúng mình đâu.
Thái có vẻ hãnh diện :
- Ông Hiển khen chúng mình cÅ©ng đáng lắm cáºu nhỉ?
Hạo nhún vai :
- Lẽ tá»± nhiên. Cáºu chưa biết nhiệm vụ má»›i cá»§a chúng mình ở miá»n Tây sau vụ nà y à ?
Thái há»i luôn :
- Nhiệm vụ gì thế?
- Tớ chưa biết chắc nhưng hình như nhiệm vụ gay go chứ không phải chơi đâu.
Thái cưá»i :
- Cáºu lại quan trá»ng hóa vấn đỠrồi.
Hạo là m như không thèm để ý câu chế diá»…u cá»§a Äịnh, anh nói :
- Ông Hiển muốn xúi bá»n Huỳnh văn Xiển là m to phe.
Thái Ä‘ang ngả lưng trên thà nh ghế, ngồi thẳng dáºy :
- Là m to phe để là m gì?
Hạo kê bạn :
- Bây giá» cáºu thÃch quan trá»ng hóa vấn đỠrồi hở?
Thái gáºt gù :
- Ừ, tá»› thÃch rồi.
- Hôm nỠÔng Hiển bảo rằng đảng mình sắp chuyển sang giai Ä‘oạn hoạt động. Cáºu có nghe không?
- Có.
- Các ông nhà mình muốn ra mặt với ông Diệm rồi đấy.
- Ra mặt ăn nhằm gì với chuyện to phe.
- Ăn nhằm chứ.
- Ăn nhằm như thế nà o?
Hạo nhìn thẳng và o mặt Thái :
- Cáºu khù khá» hay giả vá» không thèm hiểu?
Thái nháºn luôn :
- Tá»› khù khá».
Hạo trách Thái :
- Thế thì vụ nà y xúi quẩy lắm. Ra tay vá»›i má»™t thằng khù khá» trong vụ quan trá»ng nà y nhất định xúi quẩy.
Thái phá ra cưá»i :
- Bố ơi! Sao bữa nay bố dị đoan thế? Bố nói hết chuyện cháu muốn biết đã.
Hạo không cưá»i. Anh có vẽ suy nghÄ© rất nhiá»u. Giây lát, Hạo nói :
- Muốn là m cho đối thá»§ chú ý đến mình thì phải lên tiếng. Mà lên tiếng để đối thá»§ không dám coi thưá»ng thì phải ra mặt. Ông Hiển sắp sá»a ra mặt đấy.
- Nghĩa là ông ấy công khai chống ông Diệm?
- Có thể thế. Nhưng ông ấy cần có món quà quý ra mắt ông Diệm.
- Cáºu biết món quà ấy do ai là m chưa?
- Chưa. Nhưng ngoà i bá»n mình thì ai là m nổi nữa. Tá»› không tá»± phụ đâu. Cáºu thá» nghÄ© xem.
Thái ngẩn ngưá»i :
- Nà y cáºu, món quà ra mắt ấy ở đâu?
- Tá»› cÅ©ng chưa biết, hình như ở miá»n Tây thì phải.
Thái vỗ đùi :
- Hèn chi ông Hiển muốn xúi Huỳnh văn Xiển, chắc ông ấy muốn nộp đầu Huỳnh văn Xiển cho ông Diệm.
- Cáºu nghi oan cho ông Hiển rồi.
Thái cưá»i hô hố khiến Hạo cưá»i theo. Anh nói :
- Nhưng cáºu Äịnh chắc không chịu ná»™p đầu Huỳnh văn Xiển nhỉ?
Hạo đáp :
- DÄ© nhiên. Ông Hiển bảo hai thằng tâm đầu ý hợp lắm. Äịnh nó nói gì thì Xiển nghe ngay. Cáºu ấy được Xiển phong là m trung tá rồi đấy.
Thái há hốc miệng :
- Trung tá cố vấn! Có lẽ chúng mình xuống miá»n Tây, Xiển phải phong đến trung tướng!
- Chưa chắc đâu cáºu Æ¡i!
- Chưa chắc nỗi gì nữa?
- Chưa chắc vá» miá»n Tây cáºu đã ăn đứt được cáºu Äịnh.
Thái hơi ngượng. Hạo nói tiếp :
- Äịnh nó cừ lắm nhưng má»™t mình nó không thể huấn luyện nổi những tâm hồn giặc. Không đủ hÆ¡i phả cách mạng, phả lý tưởng và o tâm hồn há».
Thái ngắt lá»i Hạo :
- Nên ông Hiển cho bá»n SÆ¡n vá» tiếp tay cáºu ấy?
Hạo gáºt đầu. Anh nghiêm giá»ng lại :
- Và mai mốt chúng mình vỠnữa.
- Chúng mình vá» tháºt hở cáºu?
- Vá» tháºt nhưng vá»›i má»™t Ä‘iá»u kiện.
- Äiá»u kiện gì?
- Äiá»u kiện là phải trót lá»t vụ nà y. Cáºu có thấy chặng đầu gay go chưa?
Thái không đáp. Anh nhìn lại đồng hồ. Gần sáu giá» rồi mà bá»n đà n em cá»§a các anh vẫn chưa tá»›i. Thái đâm ra sốt ruá»™t hÆ¡n lúc nãy. Anh phà n nà n :
- Không hiểu sao chúng nó sai hẹn.
Hạo vẫn bình tĩnh :
- Cứ ráng đợi thêm mấy chục phút nữa. Hãy còn sớm mà . Tám giỠmình mới khởi sự cơ mà .
- Nhưng còn tÃnh toán kế hoạch.
- Sá»›m chán. Dư thá»i giá» bà n bạc.
Hạo vừa dứt lá»i thì có tiếng gõ cá»a. Anh đưa mắt ra hiệu cho Thái. Chá» tiếng gõ gấp hÆ¡n, bấy giá» anh má»›i ra mở cá»a. Ba ngưá»i thanh niên bước và o. Tên há» là Chấn, Thảo và Danh. Thái trách móc :
- Các cáºu lỡ hẹn đấy nhé! Lý do?
Chấn phân trần :
- Xe bị đụng. Chúng tôi phải chá» Ä‘iá»u đình!
- Xe hỠđụng mình hay mình đụng h�
- Xe mình đụng hỠchúng tôi mới ở lại chứ xe hỠđụng mình ở lại là m chi để lỡ hẹn. Mong anh thông cảm.
Hạo từ từ đứng lên. Anh đưa bao “Lucky†má»i ba ngưá»i :
- Xong rồi. Các cáºu đốt thuốc Ä‘i. Cáºu Thái xem cá»a đóng kỹ chưa. Cáºu Danh cho tôi mượn cây bút.
Danh rút viết nguyên tỠđưa cho Hạo. Thái nói :
- Cá»a đóng kỹ rồi. Thôi và o việc Ä‘i!
Năm ngưá»i xúm quanh cái bà n. Há» theo lệnh đảng cá»§a há», đêm nay nhất định là m ăn má»™t mẻ tháºt lá»›n ở Chợ Lá»›n. Hạo vẽ địa Ä‘iểm phải tá»›i và sắp đặt địa Ä‘iểm tiến thoái cá»§a từng ngưá»i. Sở dÄ© có vụ là m ăn nà y là vì ông Hiển bảo trung ương cần gấp má»™t số tiá»n lá»›n để mua súng đạn cung cấp cho nghÄ©a quân. Theo lá»i ông Hiển, mình chỉ cần tá»± túc phương tiện má»™t thá»i gian ngắn. Gây được má»™t chút tiếng tăm thôi, tá»± nhiên súng đạn trên trá»i sẽ thả xuống máºt khu, tha hồ bắn nhau vá»›i quân đội ông Diệm.
Các anh đặt ngang vấn đỠvá»›i ông Hiển rằng Mỹ không Ä‘á»i nà o giúp mình súng đạn chống ông Diệm cả. Ông Hiển cưá»i. Nhà lãnh tụ “Cách Mạng Dân Tá»™c†chê đà n em hÆ¡i ngây thÆ¡. Súng đạn cá»§a Mỹ chống trả súng đạn cá»§a Mỹ không phải chuyện lạ lùng má»›i xảy ra trên chiến trưá»ng cá»§a tiểu nhược quốc. Tại những nÆ¡i Mỹ Ä‘em cố vấn cá»§a há» tá»›i “giúp đỡ†luôn luôn há» phải giấu kỹ mấy quân bà i. Äể cái chÃnh quyá»n há» Ä‘ang là m cố vấn hết bướng bỉnh, hết dở mặt. Bướng là cho hỠ“chui liá»n†để láºt quân bà i má»›i ngay láºp tức. Váºy thì dầu Mỹ có tiếp tế súng đạn, lương thá»±c cho nghÄ©a quân, há»c chỉ tÃnh tá»›i má»™t quân bà i mà há» sắp chÆ¡i trò “cố vấnâ€. Äảng “Cách Mạng Dân Tá»™c†thừa hiểu thế. Nên chỉ đợi há» tiếp tế. Äối vá»›i bá»n lái buôn súng đạn, trở đạn mấy hồi.
Ông Hiển đã giảng giải cho các đảng viên trẻ tuổi như váºy. DÄ© nhiên, các đảng viên trẻ tuổi tròn mắt khiếp phục tà i lãnh đạo cá»§a ông. Sau đó, ông thúc dục anh em dùng hết khả năng để trung ương có tiá»n mua súng đạn mở mà n má»™t giai Ä‘oạn má»›i. Ông Hiển nói, có thể đảng láºp máºt khu và rút cán bá»™ nòng cốt và o đó chiến đấu trưá»ng kỳ vá»›i ông Diệm. Các anh Ä‘ang thèm chiến đấu. Tuổi trẻ muốn thấy tương lai trước mặt. Nên các anh không từ chối. Hạo và Thái cùng anh em nhóm cá»§a các anh tổ chức cướp má»™t nhà băng nhỠở Chợ Lá»›n.
Các anh đã tÃnh toán và dò xét tháºt kỹ lưỡng từ hai tuần trước. Nhà băng nà y nhá», lại chỉ là m việc ở tầng dưới nên rất Ãt nhân viên. Gác cá»a chỉ có má»™t gã chà -và và má»™t ngưá»i lÃnh cảnh sát. Nhà băng hoạt động ngay tại thà nh phố chÃnh lúc nà o cÅ©ng tấp náºp ồn à o. Äấy là những lợi Ä‘iểm cho vụ cướp ban ngà y mà các anh tin tưởng sẽ thà nh công. Ba ngưá»i do Hạo chá»n để “chÆ¡i†vụ nà y toà n là tay “chiến†cả.
Chấn có duy-đô trước khi gia nháºp tổ chức cách mạng, anh là đà n anh cá»§a đám du đãng Vưá»n Chuối.
Từng đánh nhau vá»›i cảnh sát và rất ham mạo hiểm. Thảo biết quyá»n anh. Anh cÅ©ng là má»™t thứ du côn há»c thức. Coi cảnh sát nhu trẻ con. Äặc biệt có tà i “thổi†xa hÆ¡i. Lái xe liá»u mạng hÆ¡n cả tà i tá» mà n bạc. Danh là lÃnh đà o ngÅ©. Anh Ä‘i là m cách mạng để trốn mặc cảm hèn hát. Bá»™ năm nà y hợp sức, Hạo và Thái chắc chắn không xảy ra chuyện đáng tiếc.
Cắt đặt xong nhiệm vụ cá»§a từng ngưá»i, Hạo há»i :
- Các cáºu có đóng góp ý kiến gì không?
Danh nói :
- Tại sao không xực ngay từ lúc 7 giỠrưỡi?
Hạo xua tay :
- Như thế há»ng ngay. Äợi đúng 8 giá» thì má»›i có khách hà ng và o nhà băng chứ. Mình đóng vai khách mà . Khách lấy tiá»n ra khá»i băng. Cáºu đồng ý chưa?
Danh không há»i nữa. Anh bằng lòng. Hạo vá»— vai Thảo :
- Chiếc xe ấy “huých†không?
Thảo cưá»i tá»± mãn :
- Chrysler đấy anh ạ! Tôi thổi hồi khuya cá»§a má»™t thằng Mẽo. Äã đổi số rồi.
Hạo khen Thảo :
- Cáºu cừ lắm. Nhưng lúc nãy cáºu Ä‘iá»u đình bằng cách nà o mà không bị lá»™ tẩy?
- May quá, sáng sá»›m đội xếp chưa bò tá»›i. Tôi giả vá» là m ngưá»i Phi Luáºt Tân. Ba xà ba xố tiếng Anh.
Cáºu Chấn thông ngôn sang tiếng Việt. Anh tà i xế khăng khăng bắt Ä‘á»n má»™t ngà n. Bá»n tôi chỉ có năm bò.
Anh ta không nghe. Rút cuá»™c, cáºu Chấn phải tặng anh ta má»™t trái và o gáy. Chúng tôi đà nh lá»™n vỠổ, vẽ lại biển số nên má»›i mất thì giá».
Hạo ngạc nhiên :
- Vẽ lại biển số là m gì nữa?
Thảo cưá»i hô hố :
- Hèn chi anh không biết “thổi†xe. Không vỠvẽ lại biển số, khi tỉnh giấc, tên tà i xế taxi nhớ lại số xe mình đi trình thì lỡ mất việc.
Hạo đùa Thảo :
- Nếu tôi cÅ©ng biết thổi xe thì cáºu là m gì còn nghá».
Thảo nói :
- Anh bao giỠcũng có lý.
Hạo vỗ lưng Thảo :
- Rồi cáºu cÅ©ng được ngưá»i ta khen mình luôn luôn có lý. Thế nà o, xăng nhá»›t đầy đủ chưa?
- Thừa chạy khá»i VÅ©ng Tà u.
Anh há»i Thái :
- Mấy giá» rồi cáºu?
Thái đáp :
- Sáu rưỡi.
Hạo vươn vai một cái :
- Cáºu nà o không muốn ngá»§ gỡ thêm thì pha cà phê sữa uống. Riêng tá»›, tá»› cần phải ngá»§ má»™t lát. Äúng 8 giá» Thảo hãy đánh thức tá»› nhé! Thảo có cần xách cái xe đút và o ga-ra gần đây không?
- Không cần anh ạ!
- Thôi, xong chuyện rồi nhé! Tá»› ngá»§ đây. Cấm không được nói chuyện nữa. Cáºu Danh là m Æ¡n tắt Ä‘iện dùm. Thắp ngá»n nến thay đèn.
Danh tắt Ä‘iện. Căn phòng tối om. Bốn ngưá»i lại ngồi quanh cái bà n tròn, hút thuốc lá và thầm thì chuyện nhảm. Bên ngoà i sinh hoạt thà nh phố bắt đầu trổi dáºy bằng những tiếng rao bánh mì. Trá»i sáng dần. Ngá»n nến cháy gần hết. Các anh cÅ©ng đã cạn chuyện để đấu nhảm.
Chợt nghe tiếng Hạo há»i :
- Äến tám giá» chưa?
Thái trả lá»i :
- Cứ ngủ đi, còn lâu bồ ơi!
Xem tiếp chương 16
|
 |
|
| |