 |
|

31-08-2008, 12:18 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 16
Chiếc xe Chrysler ghé sát lá» bên phải. Hạo và Thái ngồi ghế sau. Thảo đóng vai tà i xế. Thái đưa tay lên nhìn đồng hồ. Thiếu ba phút nữa thì đúng giá» hẹn. Hạo đưa mắt sang bên kia đưá»ng. Anh gáºt đầu bằng lòng ngay. Chấn và Danh Ä‘ang phì phèo thuốc lá, cÅ©ng băng qua lá»™ sang bên phÃa nhà băng là m bá»™ như không quen nhau.
Hạo há»i Thái :
- Khẩu tiểu liên nằm trong túi bao da có cồng ká»nh không?
Thái đáp nhanh :
- Không.
- Cáºu nhá»› liệng cho Danh nhé!
- ÄÆ°á»£c rồi, nhanh lên kẻo nguá»™i Ä‘iện.
Hạo ra lệnh :
- Anh tà i xế xuống mở cá»a xe.
Thảo hấp tấp rá»i khá»i chá»— mình. Anh khúm núm mở cá»a xe cho chá»§ ra. Hạo dặn :
- Äáºu xe ở đấy nhé anh tà i! Tôi và o băng lãnh tiá»n xong ra ngay. Äừng bá» xe Ä‘i uống cà phê nghe chưa.
Hạo cố lên giá»ng hách. Anh nói tháºt lá»›n cố ý để tên chà -và và ngưá»i lÃnh cảnh sát nghe rõ. Thảo lá»… phép :
- Da.....
Tiếng dạ ngân dà i khiến ngưá»i lÃnh cảnh sát cảm thấy khó chịu. Hạo và Thái thong thả vô băng.
Ngay lúc đó, Chấn tá»›i ngưá»i cảnh sát há»i chuyện phố xá. Anh rút thuốc má»i ngưá»i lÃnh rồi nói chuyện trên trá»i dưới đất. Ngưá»i lÃnh vừa hút thuốc vừa vểnh tai nghe chuyện cá»§a Chấn. Danh từ từ và o trong nhà băng.
Nhà băng nà y là chi nhánh cá»§a “The bank of Paris†nằm ngay ở cuối đại lá»™ Äồng Khánh. Vì là chi nhánh cá»§a băng cÅ©ng ở Sà i Gòn nên nhà băng nà y chỉ có má»™t tầng. Nhân viên chừng mưá»i lăm ngưá»i.
Lúc ấy khách hà ng chưa đông lắm. Có độ mưá»i ngưá»i. Bá»n Hạo vừa và o tá»›i bên trong là vá»™i láºt mÅ© ra kéo mặt nạ xuống. Các anh uy hiếp nhân viên cá»§a nhà băng ngay láºp tức.
Hạo phô khẩu Walther, dá»a :
- GiÆ¡ tay lên. Cấm kêu la, cấm nháºn chuông, cấm nhúc nhÃch. Không nghe lá»i tôi bắn bá».
Lá»i dá»a cá»§a Hạo đủ thì giỠđể Thái lôi khẩu tiểu liên khá»i túi da. Anh lắp băng đạn. Tiếng sắt chạm nhau nghe á»›n ngưá»i. Thái chÄ©a hẳn khẩu tiểu liên :
- ÄÆ°a tay lên gáy, quay hết mặt và o tưá»ng.
Anh hất hà m dục khách hà ng :
- Cả quý vị nữa. Là m ơn đi và o trong kia đứng với nhân viên của nhà băng. Mau lên!
Nhân viên nhà băng và khách hà ng tái xanh mặt, run lẩy bẩy, tuân lệnh răm rắp. Thái liệng khẩu tiểu liên cho Danh. Danh bắt lấy liá»n. Hạo hất đầu. Thái xách cái túi da tá»›i chá»— để tiá»n. Anh mở cánh cá»a sắt, lách ngưá»i vô.
Bốn nhân viên có nhiệm vụ thu và phát tiá»n úp mặt và o tưá»ng, hai tay chắp sau gáy. Khi Thái vô, má»™t ngưá»i chạy tá»›i ngăn cản. Thái đá hắn má»™t cú trúng bụng. Hắn nằm lăn rên xiết. Sợ hắn la to, Thái Ä‘áºp mạnh má»™t cú và o gáy hắn. Kẻ xấu số chết ngất. Ba ngưá»i hoảng quá, đứng im. HÆ¡i thở cá»§a há», Thái nghe rõ.
Ở bên ngoà i, Thảo vẫn đứng ngoà i cá»a sau. Ngưá»i chà -và ngồi hà hoáy viết chữ Ấn Äá»™ chi chÃt trên tá» báo cÅ©. Chấn đấu láo say sưa hÆ¡n lúc đầu. Ngưá»i lÃnh cảnh sát có vẻ chịu anh rồi. Chuyện tá»›i hồi ngưá»i lÃnh há»i :
- Nhà bạn ở đâu?
Chấn xua tay :
- Xa lắm.
- Xa lắm mà ở đâu mới được chứ?
- Mãi Tân Äịnh cÆ¡.
- á»’ xa tháºt. Thôi rảnh cứ đến đây tìm tôi nghe ông bạn.
Chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì ngưá»i lÃnh cảnh sát nói :
- Ông bạn chỠtôi tà nhé! Tôi và o lấy cái nà y ra ngay.
Chấn nÃu tay ngưá»i lÃnh cảnh sát thân máºt :
- Rồi hãy hay mà , hút điếu thuốc nà y đã.
Anh móc há»™p thuốc ba con số 5 tháºt quyến rÅ©. Ngưá»i lÃnh nheo mắt. Anh ta ngần ngại thò tay móc má»™t Ä‘iếu. Chấn quẹt lá»a. Ngưá»i lÃnh đà nh nán lại thưởng thức thuốc lá Ä‚ng Lê.
Bá»—ng từ bên kia đưá»ng, hai ngưá»i băng qua lá»™ tháºt nhanh và đi thẳng và o nhà băng. Thảo biến sắc mặt.
Chấn giáºt mình. Anh nháy Thảo. Thảo nhún vai. Nhưng chuyện ở bên trong khác hẳn. MÅ©i súng tiểu liên cá»§a Danh bắt hai ngưá»i nà y chịu chung số pháºn vá»›i các nhân viên và khách hà ng cá»§a chi nhánh “The bank of Parisâ€, má»™t ngưá»i cá»± ná»± :
- Tôi là m sao mà bắt tôi giơ tay?
Danh nhếch mép cưá»i. Anh thá» bình tÄ©nh để trả lá»i :
- Không là m sao cả. Chúng tôi cướp nhà băng, biết chưa. Muốn ăn dao thấu phổi hay muốn lôi thôi?
Hai ngưá»i im bặt. Trong khi đó, Thái Ä‘ang lượm từng sấp bạc nhét và o túi da. Hạo nóng ruá»™t nhà o tá»›i lượm tiếp tay Thái. Má»™t mình Danh theo dõi đám ngưá»i bị uy hiếp.
Thái há»i :
- Chẩu chưa?
Hạo đáp :
- Lượm sạch sẽ đi.
Thái dục Hạo :
- Thôi cáºu ra Ä‘i. Má»™t mình tá»› đủ rồi.
Thái vừa nói dứt câu thì tiếng chuông reo ầm ỹ. Thất kinh, hai anh đạp rá»™ng cá»a chạy ra. Danh nhả luôn má»™t trà ng đạn. Má»™t thân ngưá»i gục xuống, giẫy giụa trên vÅ©ng máu.
Loạt súng là m nhân viên nhà băng và khách hà ng bị uy hiếp nằm rạp cả xuống. Há» không chịu úp mặt và o tưá»ng nữa. Danh toan khạc đạn thị uy nhưng Hạo đã nhà o tá»›i, chụp lấy súng. Anh dục Danh :
- Giúp cáºu Thái má»™t tay và vù Ä‘i. Má»i việc để tôi xoay sở.
Tiếng súng cá»§a Danh khiến tên chà -và gác cá»a và ngưá»i lÃnh cảnh sát giáºt mình. Há» lao và o trong.
Chấn cÅ©ng theo và o. Ngưá»i lÃnh cảnh sát chưa kịp rút súng thì nhanh như cắt, Chấn đã dùng má»™t thế nhu đạo quáºt anh ta bất tỉnh trên ná»n gạch hoa. Tên chà -và lá»™n trở ra, Chấn Ä‘uổi không kịp. Thảo thấy Hạo Ä‘uổi theo. Anh đã quăng khẩu tiểu liên cho Chấn và tặng tên chà -và má»™t phát Walther.
Thái bảo anh em :
- Vù đi.
Bốn ngưá»i bước giáºt lùi tháºt nhanh. Thảo đã mở cá»a sẵn. Các anh lao nhanh lên xe. Thảo vẫn để máy chạy. Anh chỉ cần sang số, rồ ga. Chiếc xe gầm mạnh, lao Ä‘i.
Ngay lúc ấy má»™t chiếc xe “dÃp†tuần tiểu cá»§a cà nh sát từ từ chạy tá»›i. Nhân viên nhà o ra đưá»ng kêu cầu cứu ầm ỹ, má»™t giây há»i han, chiếc xe cá»§a cảnh sát nhấn ga Ä‘uổi theo chiếc Chrysler cá»§a bá»n Hạo.
Äang thở phà o vì tưởng đã thoát nạn, Chấn há»i Hạo :
- Liệu được hơn một triệu không anh?
Hạo vuốt tóc :
- Có lẽ hơn.
Thái hÆ¡i thất vá»ng :
- Hơn một triệu mua được mấy ký súng? Chắc chắn phải vồ và i chục vụ nữa.
Thảo nói :
- Thì mình coi vụ nà y như má»™t vụ thá»±c táºp.
Hạo há»i Thái :
- Cáºu có đồng ý vá»›i Thảo không?
Thái chưa kịp trả lá»i. Bá»—ng tiếng còi cấp cứu cá»§a cảnh sát rú lên. Thảo nhìn kÃnh chiếu háºi. Anh hốt hoảng nói :
- Xe cảnh sát cấp cứu!
Hạo, Thái, Danh và Chấn cùng quay lại. Tiếng còi ré không ngừng. Xe cá»™ dạt sang hai bên đưá»ng nhưá»ng chá»— cho xe cảnh sát. Thảo há»i :
- LÃ m sao giá» hai anh?
Hạo trấn tĩnh Thảo :
- Cứ lái xe cho tháºt “suyaâ€. Không là m sao cả.
Chấn trách Danh :
- Tại cáºu ham bắn quá!
Danh cãi :
- Nó bấm chuông báo động thì phải bắn chứ.
Chấn nói :
- Chuông cá»§a chúng nó có vang tá»›i Sà i Gòn đâu. Cáºu hấp tấp quá.
Hạo nói lớn :
- Im hết đi! Hãy lo “chẩu†đã rồi thoát nạn hãy phê bình.
Xe cảnh sát cách xe anh chừng một trăm thước. Hạo dục :
- Nhấn thêm ga cho nó đuổi chơi, Thảo.
Thảo tuân lệnh. Chiếc Chrysler lách bên nà y, lách bên kia. Cuối đưá»ng Äồng Khánh, bất chấp đèn Ä‘á», Thảo quẹo bên phải. ÄÆ°á»ng Nguyá»…n Tri Phương lá»›n lên trong nháy mắt, xe đã tá»›i đại lá»™ Hùng Vương.
Hạo hét :
- Äi chiá»u bên kia.
Chiá»u bên kia tức là ngược chiá»u. Thảo vẫn cho xe chạy trăm cây số má»™t giá». Äại lá»™ nhằm lúc vắng ngưá»i nên chạy lẹ, Những xe Ä‘i xuôi chiá»u, gặp chiếc Chrysler, tưởng như má»™t con hổ dữ xổng chuồng chạy thục mạng không cần biết chạy Ä‘i đâu.
Xe cảnh sát cÅ©ng chạy ngược chiá»u Ä‘uổi các anh. Bấy giá» các anh bá» nó hÆ¡i xa. Nhưng nó không tha các anh. Hạo vừa quay lại nhìn nó vừa nghÄ© kế hoạch thoát thân. Chợt má»™t tia sáng lóe trong đầu óc Hạo.
Anh há»i :
- Có cáºu nà o dám liá»u không?
Thái nhìn anh :
- Liá»u gì?
Hạo mÃm môi dưới hai hà m răng :
- Liá»u ôm bạc nhảy xuống.
Danh tình nguyện :
- Anh để tôi tình nguyện cho.
Hạo xua tay :
- Tiếc rằng cáºu không biết chá»— gặp lãnh tụ.
Thảo nói :
- Cần gì phải liá»u. Tôi có ý kiến nà y.
Hạo chụp vội lấy :
- à kiến gì?
- Anh muốn xuống chưa?
- Rồi.
- Cả hai anh hở?
Thái xua tay :
- Tá»› ở lại xe vá»›i các cáºu tá»›i phút chót.
Hạo biết lòng tốt cá»§a Thái. Thái không muốn bỠđà n em để thoát thân má»™t mình. Nhưng má»™t trong hai anh phải thoát. Súng đạn cá»§a nghÄ©a quân Ä‘ang chá» các anh vác má»› tiá»n nà y vá». Thái nhìn Hạo như khuyên anh nên hà nh động ngay kẻo cháºm trá»….
Hạo hiểu ý anh, nói :
- Cáºu Chấn xuống vá»›i tá»›.
Chấn há»i :
- Có cần vác tiểu liên theo không?
- Khá»i.
Anh bảo Thảo :
- Cáºu cho chúng tôi xuống Ä‘i.
Thảo ngó kÃnh chiếu háºu. Xe cảnh sát má»›i qua bệnh viện Hồng Bà ng. Anh nhấn thêm ga. Vượt lên má»™t quãng. Thảo nhả ga, sang số và rẽ vá» bên trái. Anh thắng xe lại đổ Chấn và Hạo xuống đưá»ng Nguyá»…n Duy Dương. Thảo nhếch mép cưá»i :
- Anh Hạo và cáºu Chấn có thể và o chợ Anh Äông sắm sá»a được đấy.
Chấn xách túi bạc. Thảo lùi xe vỠđưá»ng cÅ© và chạy thẳng. Xe cảnh sát bây giá» tá»›i rất gần. Há» ré còi inh á»i. Nhưng há» không há» biết mồi đã bay khá»i chiếc Chrysler. Và hai kẻ ẵm bạc Ä‘ang ung dung bước và o chợ Anh Äông.
Xe cảnh sát còn cách chừng năm chục thước. Thảo nói :
- Tôi liá»u đây anh Thái ạ!
Thái lạnh lùng :
- Liá»u Ä‘i, tôi cÅ©ng đủ gan mà .
- Anh và cáºu Danh ngồi xÃch vá» bên phải, bám chắc lấy thà nh ghế trên.
Danh há»i :
- Cáºu chÆ¡i trò gì đấy?
Thảo không còn thì giá» trả lá»i. Anh nhả ga đợi xe cảnh sát lên gần cách độ mưá»i thước. Thảo lại nhấn ga. Chiếc xe vượt lên. Hạo thắng gấp, lùi lại và quay ngang. Chiếc “dÃp†cá»§a cảnh sát không thể ngá» chiếc Chrysler liá»u lÄ©nh đến thế nên không kịp đỠphòng. Vá»›i tốc độ bắt buá»™c, nó xô rầm và o chiếc Chrysler.
Thảo nghiến răng, dá»±a lưng vô ghế. Äôi tay anh giữa chặt tay bánh và chân đạp mạnh thắng. Chiếc xe cá»§a anh láºt nghiêng. Còn chiếc “dÃp†bị bắn tung lên và bốc cháy. Thảo cố tránh nhưng ngá»±c anh vẫn bị Ä‘áºp và o tay bánh. Anh chết ngay trong xe. Thái bị Danh đè lên. Cả hai cùng ngất Ä‘i. Xe cảnh sát có bốn ngưá»i Ä‘á»u văng khá»i xe và chết ngay tại chá»—. Máu óc phá»t ra đầy đưá»ng. Chiếc xe bốc cháy trông rất kinh khá»§ng. Má»™t tai nạn chưa từng thấy ở Sà i Gòn từ mấy chục năm nay.
Xem tiếp chương 17
|

31-08-2008, 12:19 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 17
Chiá»u hôm sau, vẫn tại má»™t căn nhà nhỠở khu Bầu Sen, nÆ¡i trú ngụ cá»§a hai anh, Hạo Ä‘ang nằm hút thuốc lá ôn lại chuyện sáng hôm trước thì Chấn gõ cá»a tá»›i. Anh mong Chấn lắm. Äể há»i thăm xem bá»n Thái đã bị thá»™p cổ hay trốn thoát mà chưa muốn vá» vì sợ cảnh sát theo dõi.
Chấn rầu rầu nét mặt vất tỠbáo mới cho Hạo :
- Anh Ä‘á»c bà i bốn cá»™t bên tay trái ấy. TÃt hÆ¡i sôi nổi “Táo bạo như găng tÆ¡ Hiệp Chá»§ng Quốcâ€. Bá»n mình lên mặt báo cả rồi. Và có tin buồn đấy anh ạ!
Hạo giáºt mình. Anh ngồi nhá»m dáºy dụi thuốc lá :
- Tin buồn sao?
Chấn thẫn thỠ:
- Thì anh cứ Ä‘á»c xong bà i báo Ä‘i.
Hạo giở tá» báo gấp tư ra. Anh tìm bà i “Táo bạo như găng tÆ¡ Hiệp Chá»§ng Quốcâ€.
Bà i báo như sau :
Sà i Gòn - Và o hồi 8 giá» 30, má»™t bá»n cướp chừng năm tên đã tá»›i chi nhánh cá»§a ngân hà ng “The bank of Paris†úp má»™t mẻ lá»›n. Bá»n chúng dùng súng tiểu liên và súng lục kiểu ám sát uy hiếp nhân viên và khách hà ng cá»§a ngân hà ng. Má»™t tên lái chiếc Chrysler Ä‘áºu ngay trước cá»a cá»§a ngân hà ng, má»™t tên vá»› vẩn tá»›i cầm chân cảnh sát và canh phòng bên ngoà i. Ba tên và o trong ngân hà ng vÆ¡ vét, bịt mặt nạ hết.
Lợi dụng lúc chúng mãi cuổm tiá»n, má»™t nhân viên chạy tá»›i bấm chuông báo động. Nhân viên nà y bị má»™t tên hạ ngay bằng súng tiểu liên. Cảnh sát và ngưá»i chà -và gác cá»a thấy súng nổ, chạy và o. Nhưng Ä‘á»u bị chúng dùng nhu đạo quáºt ngã. Sau đó, bá»n cướp chuồn gấp. Cả năm tên leo lên chiếc Chrysler tẩu thoát. Bất ngá», đúng lúc xe tuần tiểu cá»§a cảnh sát tá»›i. Hay sá»± thể, xe cảnh sát rượt theo chiếc Chrysler ngay.
Cuá»™c rượt bắt sôi nổi không kém gì những phim trinh thám, găng tÆ¡ trên mà n ảnh. Tên lái xe cá»§a bá»n cướp quả nhiên là má»™t tà i xế hữu hạng. ÄÆ°á»ng Äồng Khánh đông xe cá»™ như thế mà hắn rồ hết ga lách tránh rất tà i tình không gây má»™t tai nạn nà o. Tá»›i cuối đưá»ng Äồng Khánh, chiếc Chrysler rẽ bên phải sang đại lá»™ Nguyá»…n Tri Phương rồi rẽ phải luôn sang đại lá»™ Hùng Vương. Äặc biệt chạy ngược chiá»u. Không biết đây là sá»± cố ý hay quýnh quá tên lái chiếc Chrysler không nháºn ra hướng Ä‘i.
Bắt buá»™c chiếc xe cảnh sát cÅ©ng chạy ngược chiá»u. Tá»›i khúc nà y chiếc Chrysler bá» hÆ¡i xa xe cảnh sát.
Cảnh sát đâu chịu mất con mồi lá»›n. Nhưng vừa lo bắt cướp vừa sợ gây ra tại nạn nên tốc lá»±c cá»§a xe cảnh sát kém hẳn xe Chrysler. Nhân viên cảnh sát đã thông tin cho các đồn bót hay bằng máy siêu tần số. Há» tin rằng bá»n cướp khó mà thoát khá»i lưới cảnh sát.
Bá»n cướp chừng hiểu ý đó. Tên lái xe đương nhấn hết ga, bá»—ng nhả ga, lùi xe lại và bất thần quay ngang. Xe cảnh sát chạy tháºt nhanh, không đỠphòng nên húc và o chiếc Chrysler. Má»™t sá»± va chạm nảy lá»a. Xe cảnh sát tung lên và bốc cháy. Xe Chrysler láºt nghiêng. Nhân viên cảnh sát chết hết tại chá»—. PhÃa bá»n cướp, tên lái xe vỡ ngá»±c chết liá»n. Còn hai tên ngất được xe cứu thương chở gấp tá»›i bệnh viện cấp cứu. Lạ lùng nhất là không biết hai tên nữa đã ẵm bạc thoát khá»i xe lúc nà o. Cuá»™c Ä‘iá»u tra cá»§a nhà chức trách Ä‘ang tiến hà nh.
Theo sá»± dò há»i cá»§a bổn báo phái viên thì sở dÄ© khi tiếng súng nổ trong ngân hà ng, dân chúng không ai hay gì cả vì lúc ấy có chiếc xe váºn tải chết máy gần đó. Xe váºn tải rồ ga ầm ỹ át cả tiếng súng. Äấy chỉ là má»™t lý do. Lý do thứ hai là bá»n cướp đã bá»c nòng súng bằng nỉ tháºt dầy nên tiếng nổ có phần bá»›t to. Còn vụ hai tên ẵm bạc thoát nạn, có lẽ nhân khi xa xe cảnh sát, chúng đã nhảy đại xuống trốn mất.
Tuy nhiên, phải đợi hai tên cướp tỉnh táo, thẩm vấn chúng thì má»›i biết rõ ná»™i vụ. Má»™t Ä‘iểm đáng lưu ý là bá»n cướp còn trẻ tuổi lắm. Äá»™ ngoà i hai mươi. Ngưá»i ta ngỡ rằng tổ chức nà y rất chu đáo, biết tÃnh toán kỹ lưỡng để khá»i lá»™ bà máºt, biết cách úp lưới tại má»™t nhà băng Ãt nhân viên và dám úp ban ngà y. Äây có thể coi như vụ là m ăn cá»§a bá»n găng tÆ¡ Mỹ. Táo bạo và sôi nổi như phim ảnh.
Nghe đâu số bạc bị chúng vét hết và o khoảng ba bốn triệu. Chúng tôi sẽ theo dõi vụ nà y và loan tin đầy đủ hiến bạn Ä‘á»c.
Hạo Ä‘á»c xong bà i báo, nước mắt anh ứa ra. Hạo cúi gầm mặt. Mãi lâu anh má»›i nói :
- Bá»n khốn kiếp giết cáºu Thảo rồi.
Chấn ngồi im. Ná»—i buồn từ từ Ä‘i và o lòng anh. Bạn anh chết. Bạn anh sa lưới cảnh sát. Chấn cảm thấy mình hÆ¡i hèn đã thoát thân trong khi Thảo chết má»™t cách hãi hùng. Anh há»i Hạo :
- Giá» tÃnh sao anh?
Hạo đáp :
- Không tÃnh sao cả. Cứ tiếp tục hoạt động. Cáºu nản chưa?
Chấn xoắn chặt đôi bà n tay :
- Nản thế nà o được trong lúc thằng bạn thân cá»§a tôi chết. Anh cứ tin tôi Ä‘i, ná»™i nháºt đêm nay nhất định tôi phải hạ mấy thằng cảnh sát.
Hạo đưa cánh tay áo chấm nước mắt. Anh ngẩng nhìn Chấn :
- Khoan hãy tình chuyện đó, chưa có lợi đâu. Theo bà i báo thì mình đang giữ ba triệu.
Chấn cáu sưá»n :
- Tụi nhà báo biết cái chó gì, chỉ nói phét!
Hạo đứng dáºy, bước tá»›i gần chá»— Chấn ngồi, vá»— vai Chấn :
- Hay chúng mình đếm cho rõ sá»± tháºt. Tôi nghÄ© nhà báo nói đúng vì hỠđã há»i nhân viên ngân hà ng.
Chấn nói :
- Váºy đếm là m gì nữa mất công anh ạ!
Hạo đồng ý. Anh suy nghÄ© má»™t lát rồi há»i :
- Cáºu biết rõ gia đình Thảo và Danh không?
Chấn trả lá»i :
- Tôi biết Thảo thôi vì tôi vá»›i nó chÆ¡i vá»›i nhau lâu rồi. Nhưng anh há»i để là m gì?
- Nhiá»u việc cần lắm.
- Anh có thể cho tôi hay được không?
- ÄÆ°á»£c chứ, cáºu cần phải biết.
- Chuyện gì đấy anh?
- Tôi muốn cấp cho gia đình Thảo má»™t món tiá»n.
Chấn tròn đôi mắt :
- Anh lấy tiá»n cá»§a đảng à ?
Hạo lắc đầu :
- Không, tiá»n cá»§a chúng mình.
Chấn cà ng ngạc nhiên :
- Tại sao anh lại bảo là tiá»n cá»§a chúng mình?
Hạo đưa bà n tay vuốt mặt :
- Vì đó là công lao cá»§a chúng mình. Giản dị lắm Chấn ạ! Khi tiá»n còn ở đây, nó chưa thuá»™c quyá»n đảng đâu. Chúng ta được phép chi dụng. Cáºu thắc mắc à ?
- Không. Sở dÄ© tôi há»i anh vì sợ anh lấy tiá»n cấp cho gia đình Thảo sẽ bị lãnh tụ khiển trách.
Hạo gáºt gù :
- Có thể bị khiển trách đấy. Nhưng đôi khi mình cÅ©ng nên tá»± ý quyết định. Gặp lãnh tụ mất thì giá» quá. Vả lại ngoà i anh em mình, ai biết túi bạc kia bao nhiêu. Cáºu đồng ý không?
Chấn chá»›p mắt tháºt mau :
- Tôi chưa phản đối anh Ä‘iá»u gì mà .
- Cám Æ¡n cáºu. Váºy nhá» anh mang tiá»n tá»›i nhà Thảo nhé! À quên, tình trạng gia đình Thảo ra sao?
Giá»ng Chấn buồn buồn :
- Bố Thảo từ Thảo rồi. Mẹ cáºu ấy sống riêng vá»›i hai cô con gái. Cô lá»›n má»›i mưá»i sáu. Bố Thảo lấy vợ lẽ. Thảo bất mãn chuyện nà y nên cáºu ấy má»›i là m du đãng. CÅ©ng như tôi, tâm hồn nổi loạn, cần chống đối nhưng không biết chống ai. Cuối cùng chúng tôi chỉ có má»™t lối thoát: Ä‘i đánh lá»™n. May gần đây gặp các anh chúng tôi má»›i thấy cuá»™c Ä‘á»i mình chưa hư há»ng. Tôi thương Thảo lắm. Cáºu ấy đầy nhiệt tình và tha thiết vá»›i công việc cá»§a các anh. Mẹ cáºu ấy không ngá» cáºu ấy đã chết đâu anh ạ!
Hạo cảm thấy ná»—i Ä‘au khổ lại hiện vá». Nó len lén bò và o mắt anh khiến nước mắt anh lại ứa ra. Anh nói nhá» :
- Nhá» cáºu nói dùm vá»›i bà cụ cho tháºt khéo.
- Vâng, tôi sẽ nói Thảo đã nên ngưá»i.
Hạo tưởng tượng mẹ Thảo là mẹ mình. Và chiá»u nà o đó, bà cụ cÅ©ng được Thái tá»›i an á»§i rằng “Hạo đã nên ngưá»iâ€. Lòng anh se sắt. Hạo chỉ tay vá» phÃa góc nhà :
- Túi bạc ở đà ng kia, cáºu đếm đủ má»™t trăm ngà n Ä‘em tặng bà cụ.
Chấn phân vân :
- Nhiá»u thế anh?
- Nhiá»u gì so vá»›i mạng sống má»™t thanh niên tà i hoa như Thảo. Tôi muốn tặng bà cụ hết nhưng không thể được.
Chấn cảm động nói :
- Anh xỠsự tốt quá, chắc linh hồn Thảo sẽ phù hộ cho sự nghiệp của chúng ta.
Chấn lặng lẽ tá»›i chá»— túi bạc, báºt đèn và đếm tiá»n. Hạo uể oải đặt mình xuống ghế bố. Anh rút thuốc toan châm hút. Nhưng nghÄ©a sao, anh lại vò nát Ä‘iếu thuốc, vất Ä‘i. Hạo quăng bao “Lucky†và há»™p diêm cho Chấn :
- Thuốc đấy, hút Ä‘i cáºu!
Má»™t lát, anh gá»i bạn :
- Nà y Chấn!
Äang thắt túi bạc, Chấn quay lại :
- Gì thế anh?
Hạo không nhìn Chấn. Anh vẫn nằm ngá»a, má»™t tay vắt lên trán :
- Tôi nghÄ© rằng cáºu sẽ cần tiá»n.
Chấn lạnh lùng đáp :
- Tôi không cần đâu. Anh nghĩ sai rồi đó.
- Cáºu sẽ cần mà .
Chấn trở lại chỗ cũ, gần ghế bố của Hạo :
- Căn cứ và o đâu mà anh bảo tôi cần tiá»n?
Hạo chỉ tỠbáo :
- Và o tỠbáo của tên phái viên chết dấp nà y.
Chấn ngẩn ngưá»i ra, chẳng hiểu gì. Hạo giảng giải :
- Hiện giá» Thái và Danh chưa biết sống chết ra sao nên chúng nó chưa biết manh mối gì cả. Nhưng có thể, chúng nó sẽ kiếm ra manh mối. Thứ nhất là khuôn mặt cáºu. Tên chà -và và gã cảnh sát nhà băng rõ mặt cáºu quá rồi. Thứ hai là không chịu nổi đòn, Danh sẽ khai hết. Cáºu hiểu chưa?
Chấn đưa tay bẻ bão răng rắc :
- Nghĩa là tôi phải lánh mặt.
Hạo nghiêng ngưá»i vá» phÃa Chấn :
- Äúng, cáºu phải lánh mặt. Cả tôi nữa.
- Tôi đi đâu?
- Mùa nà y ở Nha Trang đông ngưá»i tắm lắm đấy.
Chấn chụp lấy câu nói của Hạo :
- Tôi sẽ đi Nha Trang hở anh?
Hão ngồi dáºy tiếp lá»i Chấn :
- Và sẽ cần tiá»n. Các em ngoà i ấy khá xinh. Tại sao cáºu không nghỉ xả hÆ¡i và i tuần nhỉ?
- Còn anh?
- Tôi bịt mặt nạ không đứa nà o nhìn rõ. Nhưng rồi chúng mình cÅ©ng rá»i Sà i Gòn...
- VỠđâu?
- Vá» miá»n Tây.
- Trốn à ?
- Không, chiến đấu trả thù cho Thảo, Danh và Thái.
- Bao giá» rá»i Sà i Gòn?
- Cáºu Ä‘em hai chục ngà n ra Nha Trang, ăn tiêu hết rồi vá» miá»n Tây.
- Hẹn gặp anh ở đâu?
- Cáºu cho địa chỉ gặp cáºu Ä‘i.
- Anh cứ tá»›i nhà tôi. À, tôi còn má»™t thắc mắc muốn há»i anh.
- Thắc mắc gì?
- Tại sao anh chỉ bảo Danh không chịu nổi đòn khai hết mà không bảo Thái?
- Vì Thái đã tuyên thệ!
Chấn không há»i nữa. Hạo dục anh :
- Cáºu lấy hai chục ngà n Ä‘i.
Chấn hơi nghiêng đầu, một cỠchỉ bộc lộ sự đồng ý.
- Bao giỠtôi đi Nha Trang?
- Ngay chiá»u hôm nay.
Suy nghĩ giây lát, Chấn nói :
- Má»™t tuần sau tôi vỠđấy nhé! Tôi không thÃch Nha Trang.
Hạo cho Chấn địa chỉ liên lạc ngoà i ấy. Chấn chia tay Hạo. Còn lại má»™t mình, Hạo nhá»› mẹ, nhá»› em khôn tả. Anh muốn vá» thăm nhà nhưng “chưa thà nh thân†nên đà nh gói ghém ná»—i nhá»› thương tháºt chặt.
Tối hôm ấy Hạo xuống nhà ông Bôi ở Hòa Hưng. Tình cá» anh gặp ông Hiển. Má»i báºn muốn gặp ông Hiển phải nhỠông Bôi Ä‘i tìm. Hôm nay thì không. Ông Hiển vẫn dang rá»™ng đôi tay ôm lấy anh. Ông lại móc há»™p thuốc ba số 9 châm lá»a má»i anh hút. Sau đó, ngưá»i lãnh tụ già trầm giá»ng :
- Anh chia buồn với các chú.
Nước mắt ngưá»i lãnh tụ ứa ra. Khiến tâm hồn Hạo nao nao. Anh nói :
- Lỗi tại chúng em chơi dở quá.
Ông Hiển an ủi anh :
- Các chú đâu có dở, bằng chứng là tiá»n nhà băng vẫn bay mà .
- Nhưng Thảo đã chết thảm khốc, Danh và Thái bị thá»™p cổ. Số pháºn cá»§a hai cáºu ấy chưa biết ra sao.
Ông Hiển móc trong túi quần ra má»™t tá» nháºt báo gấp nhá» trao cho Hạo :
- Báo sáng mai đấy. Chú Ä‘á»c chưa?
Hạo giở tá» báo. Lại tỠ“Tin Sá»›m†mà chú Chấn đã cho anh Ä‘á»c. Nhưng số nà y có đăng đầy đủ hình ảnh vá» vụ cướp nhà băng. Anh nói :
- Số nà y em chưa Ä‘á»c.
Ông Hiển hất hà m :
- Thì Ä‘á»c Ä‘i.
Hạo dán mắt và o cái tÃt bốn cá»™t :
“Bá»n cướp nhà băng là ngưá»i cá»§a nhóm hoạt động chÃnh trị?â€.
Tuy có dấu há»i sau cái tÃt lá»›n nhưng Hạo vẫn giáºt mình đánh thót má»™t cái. Là m sao bá»n nhà báo có thể biết rằng các anh thuá»™c má»™t nhóm hoạt động chÃnh trị?
Anh chăm chú Ä‘á»c bà i báo :
Như chúng tôi đã hứa hẹn vá»›i bạn Ä‘á»c, số báo hôm nay chúng tôi tiếp tục Ä‘iá»u tra vụ cướp táo bạo tại chi nhánh nhà băng “The bank of Parisâ€. Hẳn quý vị còn nhá»›, cách đây mấy tháng, má»™t vụ tống tiá»n không kém phần sôi nổi đã xảy ra giữa buổi trưa tại tiệm và ng Vạn Lịch. Thá»§ phạm vụ nà y lá»t lưới má»™t cách êm ru. Mặc dù chá»§ nhân tiệm và ng Vạn Lịch đã trình cảnh sát nhưng tá»›i nay, mà ng lưới cảnh sát vẫn chưa chịu bá»§a. Hoặc đã bá»§a nhưng chỉ dÃnh mấy tay “mõi lòi vìâ€! NghÄ© cÅ©ng buồn cho cảnh sát xứ mình.
Giở lại hồ sÆ¡ vụ tống tiá»n tiệm và ng Vạn Lịch, chúng tôi nháºn thấy má»™t Ä‘iểm đáng lưu ý cảnh sát. Äó là tuổi trẻ. Vâng, vụ tống tiá»n nà y do những ngưá»i tuổi chưa tá»›i ba chục chá»§ mưu. Và vụ cướp táo bạo tại nhà băng “The bank of Paris†cÅ©ng do những ngưá»i tuổi chưa tá»›i ba chục chá»§ mưu. Phải chăng há» chỉ là má»™t nhóm?
Chúng tôi gặp ông chá»§ tiệm và ng Vạn Lịch, há»i han ông những chi tiết mà ông chưa kể hết cho cảnh sát. Ông chá»§ Vạn Lịch phân vân mãi má»›i nói.
- Äúng như các ông nghÄ©, cón má»™t chi tiết quan trá»ng mà tôi không dám khai vá»›i cảnh sát.
Chúng tôi liá»n vồ lấy chi tiết quan trá»ng đó :
- Thưa ông, chi tiết đó ra sao ạ?
Ông chủ nói :
- Những ngưá»i tống tiá»n khuyên tôi đừng khai báo và hứa sẽ có ngà y Ä‘á»n tôi số và ng há» tạm mượn.
- Há» có nói bao giá» Ä‘á»n không?
Ông chủ suy nghĩ giây lát rồi đáp :
- Có.
- Thưa ông bao gi�
Ông chá»§ đưa ngón tay lên miệng, kẹp và o giữa hai hà m răng, dè dặt trả lá»i :
- Các ông đừng bắt tôi nói nữa.
Chúng tôi khuyến khÃch ông:
- Chúng ta Ä‘ang sống giữa thá»i tá»± do, dân chá»§. Ông đừng sợ má»™t áp lá»±c nà o Ä‘e dá»a. Äã có pháp luáºt và báo chà che chở ông.
Ông chá»§ tiệm và ng gượng cưá»i :
- Há» không Ä‘e dá»a tôi.
- Ông không tin há» là ngưá»i lương thiện à ? Biết đâu đấy chỉ là thá»§ Ä‘á»an cá»§a lÅ© bất lương. Chúng sợ pháp luáºt nên mượn chiêu bà i đảng ná», phái kia quyên tiá»n ông chứ gì?
Ông chủ tiệm và ng tròn xoe mắt :
- Sao ông biết?
Chúng tôi cưá»i :
- Vì chúng tôi gặp những vụ nà y hoà i.
Tới lúc nà y ông chủ tiệm và ng mới chịu khai :
- Vâng, quả thế, hỠbảo tới ngà y cách mạng của hỠthà nh công hỠsẽ trả lại số và ng đã mượn.
Căn cứ và o những lá»i tiết lá»™ cá»§a ông chá»§ tiệm và ng Vạn Lịch, chúng tôi nêu má»™t nghi vấn :
Phải chăng, bá»n ngưá»i cướp nhà băng “The bank of Paris†ở Chợ Lá»›n thuá»™c má»™t nhóm hoạt động chÃnh trị? Và nếu há» thuá»™c nhóm hoạt động chÃnh trị thì thuá»™c nhóm nà o? Chống đối hay Việt Cá»™ng? Äiá»u nà y cảnh sát sẽ trả lá»i nay mai. Tuy nhiên chúng tôi sẽ cố gắng vén mà n bà máºt trước ngà y cảnh sát vén mà n. Äá»™c giả đón coi.
Hạo giở lại trang nhất. Mắt anh dán và o những tấm ảnh. Chiếc Chrysler cá»§a các anh nằm ngang, láºt nghiêng và chiếc xe cảnh sát bốc cháy trông rất hãi hùng. Thảo được lôi khá»i xe. Ngưá»i ta đặt anh nằm trên chiếc băng ca. Phóng viên tỠ“Tin Sá»›m†chụp được kiểu nà y. Dưới chân ảnh ghi :
“Má»™t trong năm thá»§ phạm vụ cướp nhà băng đã chếtâ€.
Mắt Hạo hoa lên. Ông Hiển ngồi cạnh Hạo, vỗ vai anh :
- Chú Ä‘á»c xong chưa?
Hạo giáºt mình :
- Thưa anh xong rối ạ!
Ông Hiển có vẻ suy tư :
- Rắc rối chứ không phải giản dị đâu. Tôi ngại chú Danh quá.
Hạo hiểu ý ông Hiển, nhưng anh vẫn há»i :
- Thưa anh, anh ngại Ä‘iá»u gì?
Ông Hiển đáp :
- Tôi sợ chú ấy không chịu nổi đòn của cảnh sát.
Hạo trao tỠbáo cho ông Hiển. Anh nói :
- Äiá»u ấy kể cÅ©ng đáng ngại song không đáng sợ lắm. Em đã đỠphòng cả rồi.
- Chú đỠphòng ra sao?
- Tạm thá»i em để Chấn Ä‘i Nha Trang.
- Chú ấy đi chưa?
- Có lẽ giá» nà y cáºu ấy đã tá»›i Biên Hòa.
Ông Hiển đưa tay lên cằm xoa những chiếc râu má»c ngắn. Ông trầm ngâm má»™t lát rồi má»›i há»i Hạo :
- Còn chú?
- Mai em rá»i xóm Bầu Sen.
Ông Hiển khen anh :
- Anh biết mà , anh tin em lắm, lúc nà o em cũng sáng suốt. Chỉ có em mới xứng đáng ngôi vị lãnh tụ sau nà y.
Hạo đang buồn rầu chán nản, tự nhiên ông Hiển xua đuổi hết nỗi chán nản vây quanh tâm hồn anh.
Anh khẽ mỉm cưá»i, cúi đầu nhìn dây già y. Bây giỠông Hiển và o đỠchÃnh :
- Hà ng hóa chú để đâu?
- Ở Bầu Sen.
- Sao chú không mang lại đây?
- Äá»c báo, em đâm ngại. Nếu để má»™t ngưá»i đứng tuổi, công an đỡ để ý.
Ông Hiển vỗ đùi đét một cái :
- Háºu sinh khả úy. Chú hÆ¡n anh tháºt rồi.
Hạo khiêm tốn :
- Anh dạy quá lá»i.
Ông Hiển trở lại chuyện “hà ng hóa†:
- Nghe báo chà nói thì mẻ nà y các chú kéo được ba, bốn triệu hở?
- Chúng em không đếm. Báo chà má»›i chỉ phá»ng Ä‘oán.
- Nếu đúng như báo chà đoán, anh em mình sẽ có một mớ súng đạn bắn nhau với ông Diệm.
- Em cÅ©ng mong váºy.
Chợt ông Hiển há»i :
- Ngõ cá»§a chú chiếc xe hai ngá»±a cá»§a tôi vô lá»t không?
- Lá»t anh ạ!
- Váºy anh em mình chở món hà ng ấy Ä‘i.
- Ngay bây giá».
- Ừ, ngay bây giá».
Luôn luôn ông Hiển để câu “ngay bây giá»â€ và o cuối câu chuyện. Ông không cần vá»™i và ng, hấp tấp. Và luôn luôn ông thà nh công. Ngưá»i lãnh tụ già dìu đà n em ra khá»i căn nhà cá»§a ông Bôi. Hai ngưá»i leo lên chiếc xe hai ngá»±a chạy vá» miệt Chợ Lá»›n.
Ngồi trên xe, Hạo há»i :
- Chuyện vá» miá»n Tây thế nà o anh?
Ông Hiển nói :
- Äã tá»›i lúc rồi đấy.
- Tuần nà y liệu chúng em bỠSà i Gòn được chưa?
- Nếu chú muốn, bỠlúc nà o chẳng được.
- Váºy thì em đợi cáºu Chấn vá» rồi cùng xuôi Háºu Giang. Anh có ý kiến gì không?
- Tôi có một ý kiến.
- Anh cho em biết được chứ?
- à kiến nà y bà máºt lắm. Nhưng chú thì tôi cho biết. Má»™t mình chú thôi đấy nhé!
- Vâng, xin anh cho em biết.
Ông Hiển lạnh lùng nói :
- Tôi muốn cướp máºt khu cá»§a Huỳnh văn Xiển.
Hạo tròn mắt :
- Huỳnh văn Xiển là đồng minh của mình.
Ông Hiển cưá»i :
- Ai bảo chú thế?
- Em tưởng.
- Anh em mình đâu có thể hạ mình là m đồng minh vá»›i tụi giặc cá». Hạ mình má»™t giai Ä‘oạn là quá lắm rồi. Anh nói chú hiểu chứ?
- Dạ, sẽ thủ tiêu Huỳnh văn Xiển?
- Äúng.
Hạo không há»i thêm. Ông Hiển cÅ©ng không nói thêm.
Chiếc xe tá»›i đại lá»™ Thà nh Thái thì rẽ bên phải, chạy ngay và o con ngõ nhá». Ông Hiển ngồi chá» trên xe.
Hạo mở cá»a và o nhà xách túi bạc. Khi nân túi bạc, Hạo chợt nhá»› tá»›i Danh và Thái. Chưa biết số pháºn ra sao. Nhưng Hạo biết, há» sẽ bị tra tấn để khai má»i chi tiết. Mà cái chi tiết đáng “ăn đòn†đau nhất là chi tiết chÃnh trị. Hạo không thể để há» thiệt thòi. Anh nghÄ© rằng, nếu há» hy sinh tÃnh mạng, gia đình há» phải được Ä‘á»n bù. Hoặc nếu há» mang cái thể xác bệnh hoạn trở vá», há» cÅ©ng phải cần có tiá»n để bồi dưỡng lại sức khá»e.
NghÄ© thế, Hạo báºt đèn, mở túi bạc móc ra bốn năm kẹp giấy năm trăm. Anh gói và o mảnh giấy dầu và cất trong rương hà nh lý. Xong Hạo tắt Ä‘iện rồi xách túi bạc ra.
Ông Hiển vẫn để máy chạy. HÆ¡i sốt ruá»™t má»™t tà vì ông ngỡ Hạo giấu túi bạc ở chá»— kÃn đáo hoặc phải ngụy trang. Tá»›i khi Hạo ra ông há»i :
- Sao lâu thế?
Nhanh trà khôn, Hạo đáp :
- Em phải dồn bạc và o cái túi khác.
Ngưá»i lãnh tụ già dục :
- Lên xe đi!
Hạo từ chối :
- Anh vỠmột mình.
Ông Hiển ra lệnh :
- Không được. Tôi muốn nói chuyện với chú một lát.
Hạo vâng lá»i. Chiếc xe từ từ ra khá»i ngõ hẹp cá»§a khu Bầu Sen. Ông Hiển bá»›t hồi há»™p. Lái xe má»™t tay còn má»™t tay móc thuốc lá, ông má»i Hạo :
- Hút cho ấm lòng chú.
Hạo chìa tay. Anh châm lá»a hút. Chiếc xe rẽ và o Chợ Lá»›n và rẽ hết phố nà y sang phố khác, không chịu ngừng. Äợi Hạo hút hết Ä‘iếu thuốc, ông Hiển nói :
- Anh em mình bước và o sự nguy hiểm rồi đấy Hạo ạ!
Hạo gáºt đầu.
- Bao giỠmình chẳng cảm thấy nguy hiểm, thưa anh?
Ông Hiển cưá»i :
- Nhưng bây giá» nguy hiểm tá»™t độ. Chú Ä‘á»c kỹ bà i báo rồi chứ?
- Vâng.
- Chẳng lẽ cảnh sát lại ngu hơn nhà báo!
- Em cÅ©ng nghÄ© váºy.
- Thế nà o chúng nó cÅ©ng phải khám phá ra manh mối. Tôi sợ vụ nà y vượt khá»i tầm khai thác cá»§a cảnh sát.
Hạo há»i :
- Có thể chúng nó chuyển các cáºu ấy sang sở “nghiên cứu chÃnh trị†không?
- Chắc chắn thế rồi. Từ đó sẽ lân la tá»›i những vụ truyá»n đơn, diá»…n thuyết, vân vân...
Hạo nhìn ra ngoà i cá»a xe. Anh mưá»ng tượng ra quang cảnh tra tấn tháºt dã man. Lúc ấy con ngưá»i chỉ là con chó. Má»™t con chó hèn hạ, đê tiện không chịu nổi sá»± hèn hạ cá»§a thể xác. Và con ngưá»i chó đó sẽ là m bất cứ việc gì để sống. Mặc dù đã tuyên thệ, Hạo không tin rằng Thái sẽ giữ nguyên vẹn sá»± bà máºt cho Äảng. Äằng nà o Thái cÅ©ng nguy. Nếu Thái khăng khăng không nói, sông an sẽ đánh anh đến chết.
Nếu Thái nói, cÆ¡ sở vỡ lở, Äảng sẽ kết án tá» hình Thái.
Äang suy nghÄ© miên man, chợt ông Hiển há»i :
- Chú nghĩ gì thế?
Anh lặng lẽ đáp :
- Em nghĩ tới Thái.
Ông Hiển rẽ sang bên phải, và o má»™t con phố nhá». Ông cho xe chạy cháºm cháºm :
- Chú có tin rằng chú Thái giữ đúng lá»i thá» không?
- Em không tin.
- Nghĩa là chú Thái sẽ phản bội?
- Không hẳn thế.
Ông Hiển có vẻ cáu. Ngưá»i lãnh tụ già dằn giá»ng :
- Váºy thế nà o?
Hạo nhìn thẳng và o khuôn mặt ông Hiển. Nhưng lúc ấy ông Ä‘ang chăm chú lái xe nên anh chỉ thấy má»™t bên. Anh không biết đôi mắt ngưá»i lãnh tụ lúc ấy có sáng rá»±c như sao hay không. Hạo trả lá»i :
- Thưa anh hơi khó nói một chút.
- Chú cứ nói đi.
- Thưa anh, hồi còn trẻ, anh đã bị bắt lần nà o chưa?
Ngưá»i lãnh tụ cưá»i gằn, đầy kiêu ngạo :
- Tôi và o tù như đi chợ.
- Thưa anh, có bị tra tấn không?
- Chú há»i là m gì thế?
- Thưa anh, há»i để biết.
- Chú cần biết lắm à ?
- Vâng.
- Chúng nó đánh tôi sống lên chết xuống.
- Anh không được thưởng thức đòn nà o “êm ái†cả phải không?
- Sao lại “êm ái�
Hạo đưa bà n tay lên xoa mặt :
- Có lẽ hồi ấy chưa có đòn “êm áiâ€. Em nghe nói, dạo nà y công an tiến bá»™ lắm. Äánh đấm nát ngưá»i mà vẫn không chịu khai, chúng nó sẽ cho uống “thuốc khai sá»± tháºtâ€. Uống thuốc nà y, tá»™i nhân mê man tưởng chừng như mình sống má»™t kiếp khác và nhá»› lại hết dÄ© vãng cá»§a mình. Tá»™i nhân sẽ vừa nhắm mắt vừa kể vanh vách cái dÄ© vãng đó ra. Thưa anh, má»™t con ngưá»i bằng xương thịt, đâu chống nổi khoa há»c. Em sợ chúng nó sẽ cho Thái ăn đòn “êm áiâ€.
Ông Hiển giáºt mình :
- Có thể lắm.
- Vâng, có thể lắm. Vì em biết Thái sẽ không khai gì cả nếu chúng nó chỉ hà nh hạ thể xác. Nhưng Thái sẽ bị nếm đòn “êm ái†mà khai hết, anh nghĩ sao?
Ông Hiển bối rối :
- Nghĩ sao nữa. Chú ấy tuyên thệ rồi mà .
- Váºy theo anh nghÄ©, Thái sẽ chết?
- Trưá»ng hợp nà y, chú để tôi nghÄ© lại. Nhưng anh em mình phải đỠphòng ngay từ bây giá».
- Sá»± đỠphòng thì anh khá»i lo. Em muốn biết số pháºn cá»§a Thái ra sao nếu cáºu ấy bị dồn và o chá»— phải nói sá»± tháºt?
Ông Hiển thoái thác :
- Tôi không có quyá»n quyết định.
Hạo hơi bất mãn :
- Váºy ai có quyá»n?
- Trung ương.
Ông Hiển trầm giá»ng :
- Tôi hiểu chú thương bạn. Nhưng chú hãy bình tÄ©nh, má»i việc chưa xảy ra như chú phá»ng Ä‘oán cÆ¡ mà .
- Em xin lá»—i anh.
Ông Hiển đưa tay phải vỗ vai anh :
- Chú có lỗi gì đâu. Thôi, giỠmình nói chuyện khác. Chú định là m gì trong khi chỠđợi tin tức của Thái?
- Äầu tiên em bá» khu Bầu Sen.
- Äồng ý.
- Em kiếm má»™t chá»— khác đợi Chấn ở Nha Trang vá», rồi chúng em xuống miá»n Tây. Như váºy nếu có lá»™ bà máºt, công an cÅ©ng khó lòng bắt em. Trừ khi chúng nó theo quân đội Ä‘i tảo thanh phiến loạn.
- Äồng ý. Kể từ nay, chúng ta há»§y trạm liên lạc tại nhà ông Bôi.
- Trạm liên lạc mới anh định đặt ở đâu?
- Tôi sẽ báo cho chú biết sau.
- Còn ông Bôi?
- Ông ấy cÅ©ng sẽ dá»n nhà đi nÆ¡i khác ná»™i nháºt ngà y mai.
Im lặng một lát, ông Hiển nói :
- Khi chú Chấn vá», hai chú cứ xuống Chợ Má»›i. gặp anh Äăng. Rồi từ đấy, các chú sẽ bắt liên lạc vá»›i bá»n Äịnh, SÆ¡n. Khá»i cần gặp tôi nữa. Chú đồng ý không?
Hạo há»i :
- Anh không ra chỉ thị gì nữa à ?
- Thì các chú hãy thủ tiêu Huỳnh văn Xiển đi đã.
Hạo không há»i thêm nữa. Ông Hiển chạy xe và phố chÃnh. Hạo xuống ở đưá»ng Äồng Khánh. Anh nhìn chiếc xe hai ngá»±a chở túi bạc khuất trong những chiếc xe khác rồi má»›i cất bước. Hạo tìm má»™t tiệm cÆ¡m Tà u nổi tiếng. Ä‚n uống xong, anh leo lên taxi vá» Sà i Gòn. Lại chui và o rạp chiếu bóng thưá»ng trá»±c. Äến khuya Hạo má»›i trở vá» Bầu Sen. Công việc Hạo phải là m trước khi Ä‘i ngá»§ là gói lại những kẹp giấy bạc thà nh những gói nhá».
Sau đó, Hạo đặt mình trên ghế bố. Anh không sao ngá»§. Vừa chá»›p mắt là Hạo thấy Thái hiện ra. Äau đớn.
Xem tiếp chương 18
|

31-08-2008, 12:19 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 18
Và o má»™t buổi chiá»u, tại má»™t quán nháºu nhẹt trên bá» sông gần cầu Tân Thuáºn, hai ngưá»i lãnh tụ già ngồi hướng mặt vá» phÃa bên kia sông. Chai “Whisky†đã gần cạn má»™t ná»a. Những vá» tôm nướng đỠối bừa bãi trên mặt bà n. Lúc ấy mặt trá»i chưa lặn nên quán hãy còn vắng. Hai ngưá»i lãnh tụ già cá»§a đảng “Cách Mạng Dân Tá»™c†ý chừng cÅ©ng biết thế nên kéo nhau tá»›i đây bà n chuyện thá»i cuá»™c.
Ông Hiển má»›i táºu chiếc “Chevrolet†má»›i toanh, chưa kịp xin số. Chiếc xe nà y nếu cần phải giải thÃch cho bá»n Hạo ông sẽ thẳng thắn nói rằng cấp lãnh tụ trong thá»i đại nà y không thể Ä‘i bá»™ tá»›i gặp kẻ thù được. Äảng phái Việt Nam từ ngà y xảy ra cuá»™c di cư, tiêu Ä‘iá»u và đói rách lắm. Má»™t và i đảng thà nh láºp trước ngà y cách mạng tháng tám tuy rất có uy tÃn vá»›i quốc dân, nhưng những tinh hoa, những lãnh tụ tà i ba và đạo đức hoặc bị “Vẹm†giết hoặc chết bệnh, hoặc chết già cả rồi. Còn lại những bá»n thá»§ cá»±u, dốt nát bằng má»™t dúm song cứ thÃch danh chức lãnh tụ. Bởi thế đồng bà o ta má»›i thấy những cảnh nhóm nà y chá»i bá»›i nhóm kia. Mặc dù các nhóm ấy Ä‘á»u thuá»™c má»™t đảng.
Rất nhiá»u lãnh tụ, thèm Ä‘i xe Huê Kỳ, thèm ở vi-la, thèm ăn ngon mặc đẹp, bán đứng nhóm mình cho ông Ngô Äình Diệm để kiếm chác tà địa vị trong chợ chiá»u cá»§a cuá»™c Ä‘á»i. Thêm và o đó, vô số đảng, phong trà o má»›i má»c ra. Chánh đảng rất nhiá»u mà đảng viên chỉ thấy kê trong bảng danh sách. Những bảng danh sách đó, Ä‘em dâng ông Ngô Äình Diệm hay Ä‘em dâng ngà i đại sứ Mỹ xin xá» tà chức tước... Äảng phái Việt Nam rÆ¡i và o hố trụy lạc. Ông Ngô Äình Diệm, ngoà i mặt tá» vẻ nể nang nhưng trong bụng khinh như rác.
Ngưá»i lãnh tụ già cá»§a đảng “cách mạng dân tá»™c†không để ông Ngô Äình Diệm xếp đảng ông cùng má»™t tra cá mè. Ông cương quyết, nếu phải Ä‘iá»u đình để nháºn chức Bá»™ trưởng, thì Ä‘iá»u đình trong sá»± bình đẳng. Do đó, ông cần chiếc xe mồi, căn nhà mồi, cần nhiá»u bá»™ mồi. Äiá»u nà y hai nhà lãnh tụ đã thá»±c hiện xong. Ông Hiển có chiếc “Chevrolet†thì ông Bình cÅ©ng có chiếc “Peugeot 403â€. Số tiá»n là m Ä‘á»m cuá»™c Ä‘á»i cho hai vị lãnh tụ anh minh, dÄ© nhiên là tiá»n cá»§a bá»n Hạo xoay sở. Các anh chỉ biết lao mình và o chá»— chết, và o tù đầy để kiếm tiến gây quỹ Äảng. Còn Äảng dùng và o việc gì, các anh không cần biết tá»›i. Vốn tin tưởng và o công cuá»™c cách mạng dân tá»™c, các anh chắc chắn, tiá»n ấy sẽ dùng và o việc hữu Ãch. Không ai lấy tiêu riêng.
Hai ngưá»i lãnh tụ già cÅ©ng thừa hiểu đà n em cá»§a mình, chẳng bao giá» nghi ngá» há» cả. Cho nên, việc giải thÃch cho há» cÅ©ng rất dá»… dà ng. Ông Bình rót thêm whisky và o ly ông Hiển và há»i bạn :
- Vụ nhà băng đã ổn chưa?
Ông Hiển nâng ly rượu, nhắp má»™t hÆ¡i, Ä‘oạn trả lá»i :
- Chưa ổn đâu.
- Anh còn ngại Ä‘iá»u gì?
- Tôi ngại thằng Thái không chịu nổi đòn.
- Tại sao anh chỉ sợ thằng Thái?
- Vì nó biết nhiá»u hÆ¡n thằng Danh.
Ông Bình gắp miếng tôm nướng bỠvà o miệng, vừa nhai, vừa nói :
- Theo tôi nghÄ© má»i chuyện ổn cả rồi.
Ông Hiển hất hà m há»i :
- Ổn thế nà o?
Ông Bình đáp :
- Anh Ä‘á»c báo hôm nay rồi chứ? Tạm coi như ổn rồi.
- Báo hôm nay viết gì vỠvụ ấy?
Ông Hiển đắc chà :
- Tìm ra sao được. Kẻ chá»§ mưu đã vá» miá»n Tây rồi.
Ông Bình rót thêm rượu và o ly cá»§a mình. Äoạn ông há»i :
- Thằng Hạo xuống An Giang rồi à ?
Ông Hiển gáºt đầu :
- Chúng nó đi sáng hôm nay.
- Anh có giao cho chúng nó sứ mạng gì không?
- Có.
- Sứ mạng gì đó?
- Tôi bảo các chú em thủ tiêu Huỳnh văn Xiển.
Ông Bình giáºt mình suýt buông rÆ¡i đũa :
- Sao lại thủ tiêu Huỳnh văn Xiển?
Ông Hiển cưá»i :
- Anh chưa hiểu ý định của tôi à ?
Ông Bình lắc đầu :
- Anh cho biết ý định của anh?
Ông Hiển cháºm rãi nói :
- Tôi muốn kết nạp má»™t bá»n trẻ tuổi khác để đưa lên Ban Mê Thuá»™t nhá» anh chà ng Luyến huấn luyện há»™ Ãt lâu. Bá»n thằng Hạo hết khả năng rồi.
Ông Bình chặn lại :
- Tôi tưởng chúng nó còn thừa khả năng chứ?
- Nhưng mình không khai thác được nữa.
Ngưá»i lãnh tụ già cá»§a đảng “Cách Mạng Dân Tá»™c†mỉm cưá»i nói :
- Trước bá»n thằng Hạo đã mấy bá»n vất Ä‘i rồi. Luáºt đà o thải mà . Trong tư tưởng chúng nó đã đâm chồi bất mãn. Dùng sao được nữa.
- Sao anh biết chúng nó bất mãn.
- Rồi chúng nó sẽ bất mãn mà .
- Sao anh biết?
- Kinh nghiệm cách mạng dạy tôi.
- Không dùng chúng nó nữa thì thiếu gì cách mà phải cho chúng nó vá» miá»n Tây?
Ông Hiển đưa khăn thấm giá»t nước mắm dÃnh bên mép :
- Tôi muốn mượn tay Huỳnh văn Xiển...
- Äể Xiển giết bá»n Hạo à ?
- Äúng. Äể hắn há»§y há»™ má»™t chứng nhân tối quan trá»ng trong vụ cướp nhà băng có nhiá»u nghi vấn chÃnh trị!
Ông Bình cưá»i ha hả :
- Hay, tuyệt hay, bây giỠtôi mới rõ thâm ý của anh.
Ông Bình bốc đồng chà già cá»§a mình chán chê rồi má»›i há»i :
- Còn những cái nhân cách mạng gà i và o lòng đảng “Cần Lao†cá»§a ông Ngô Äình Nhu thì sao?
Ngưá»i lãnh tụ già nhún vai má»™t cái rất Ä‘iệu :
- Vẫn hoạt động và vẫn đóng góp cho Trung Ương.
- Mất Hạo và Thái ai sẽ liên lạc với chúng?
Suy nghĩ giây lát, ông Hiển nói :
- Tôi đang lo chuyện ấy.
- Không dá»… gì là m cho chÃn mươi đứa tin ngay lá»i mình đâu.
- Äấy cÅ©ng là má»™t vấn Ä‘á».
- Tôi có ý kiến.
- Mình tạo ra hai nhân váºt Hạo và Thái má»›i.
- Anh thỠcho tôi biết xem sao.
Ông Hiển buông đũa xuống bà n. Ông nâng ly rượu, không uống mà nhìn và o miếng đá nổi lá»nh bá»nh trên mặt ly rượu, nghÄ© ngợi. Trong Ä‘á»i là m cách mạng cá»§a ông, thuở thiếu thá»i không kể, từ khi ông tá»± xưng là lãnh tụ, ông đã đà o tạo không biết bao nhiêu “mầm non cách mạngâ€. Ông có tà i nói chuyện cách mạng khiến những mầm non vừa nghe là đã thấy máu dồn hết vá» tim. Rồi há» theo mưu đồ việc già nh tá»± do, độc láºp, hạnh phúc cho đất nước. Há» tuân lệnh ông, lao và o những chá»— nguy hiểm, bất cần sống chết ra sao. Há» chỉ biết dẫu sống chết cÅ©ng là sống chết cho lý tưởng.
Ngưá»i lãnh tụ già thoáng nhá»› lại những ngà y đầu tiên gặp Hạo, Thái và Äịnh. Ông hÆ¡i cảm động má»™t chút. Má»™t chút thôi. Rồi ông quên ngay như ông đã quên rất nhiá»u ngưá»i bằng tuổi Hạo, Thái, Äịnh... Khi ông biết không thể khai thác hỠđược nữa.
Nắng chiá»u hÆ¡i gắt. Gió ở sông lùa lên. Mái tóc ngưá»i lãnh tụ phất phÆ¡ bay. Ông há»i bạn đồng chà :
- Anh lãnh công tác nà y nhé!
Ông Bình nháºn lá»i ngay :
- Tôi có sẵn hai ngưá»i rồi.
- Hai chú em thế nà o?
- Cũng thiết tha và nhiệt tình lắm.
- Anh gặp hỠở đâu?
- Há» là há»c trò cÅ© cá»§a tôi.
Ông Hiển gáºt gù :
- Thế thì được lắm rồi. Giá» hãy lo vụ triệu táºp chÃn mươi ngưá»i “cán bá»™â€.
- Tôi lại có một ý kiến.
- à kiến ra sao?
- Mình táºp trung hết các chú cán bá»™ ấy và o má»™t rạp chiếu bóng thưá»ng trá»±c.
- Rồi sao nữa?
- Äánh máy hoặc quay rô-nê-ô má»™t bản báo cáo công tác cá»§a Trung Ương và việc thay Hạo và Thái.
Ông Hiển cưá»i khoái chà :
- Äồng ý. Nhưng phải nêu rõ lý do thay thế Hạo và Thái.
Ông Bình đưa tay xoa bá»™ râu tua tá»§a như chông má»c :
- DÄ© nhiên, mình sẽ nói hai chú Hạo và Thái được Äảng cá» ra ngoại quốc hoạt động. Äảng kêu gá»i sá»± Ä‘oà n kết cá»§a đảng viên, không phân biệt cÅ© hay má»›i.
- Như váºy tạm ổn. Anh lo nổi vụ nà y, chúng mình đỡ mất má»—i tháng bốn vạn rưởi.
Hai ngưá»i lãnh tụ cá»§a đảng “Cách Mạng Dân Tá»™c†lai rai nháºu nhẹt. Khi chai Whisky sắp cạn, há» má»›i bắt sang chuyện thá»i cuá»™c. Ông Bình há»i :
- Tin tức anh tham chÃnh ra sao?
- Còn đợi Tổng thống chấp thuáºn.
Lúc nà y ngưá»i lãnh tụ già đã chịu gá»i chức tước cá»§a ông Ngô Äình Diệm. Và giá»ng cá»§a ông bá»›t chất đối láºp :
- Anh chá»n bá»™ nà o?
- Bá»™ thì khó khăn lắm. Tổng thống chưa tin mình đâu. Ãt ra là phải là m cho Tổng thống Diệm vui đã. À, anh có định ra cho vui không?
Ông Bình lắc đầu :
- Không tôi ghét là m chÃnh trị công chức lắm. Có lẽ tôi ứng cá» dân biểu kỳ tá»›i.
Ông Hiển nhìn bạn trầm giá»ng xuống :
- Ứng cá» dân biểu mà muốn lá»t, cÅ©ng phải Tổng thống chấp thuáºn đấy anh ạ!
Ông Bình nói :
- Tôi biết vụ nà y rồi.
Im lặng một lát, ông Hiển bảo bạn :
- Tôi có chút tâm sự, anh muốn nghe không?
- Tâm sự của anh là tâm sự của tôi mà .
Ông Hiển kéo ghế xÃch và o bà n cho gần gÅ©i bạn. Ông nói :
- Hay chúng mình cùng tham chÃnh Ä‘i anh.
- Cũng được, nhưng với chức gì?
- Nếu anh đồng ý thì bét ra mình cũng giữ chức Tổng giám đốc.
- Äồng ý như thế nà o?
Ông Hiển nốc cạn ly rượu. Ông uống cả viên đá nhá», nhai rau ráu. Ông định nói má»™t lá»i quyết định.
Rồi lại chưa muốn nói. Ông há»i ông Bình :
- Anh xem tóc trên đầu tôi mấy thứ rồi?
Ông Bình đùa :
- Hãy còn lấy ba vợ được.
Ông Hiển buồn rầu :
- Mình già rồi anh ạ!
Ông Bình hơi lạ lùng vỠthái độ của ông Hiển, nhưng ông vẫn nói :
- Vâng, mình tạm thá»i coi như đã già rồi.
- Sao lại tạm coi. Chúng mình già tháºt rồi anh ạ!
Ông Bình đưa tay vuốt tóc :
- Kể thì tóc sắp ngả mà u rồi.
Ông Hiển cưá»i :
- Äang ngả mà u chứ!
Ông Bình cưá»i theo :
- Vâng, đang và sắp trắng xóa.
- NghÄ© tá»›i bà i “cảnh già †cá»§a Tam Nguyên Yên Äổ mà ngán. Thế hệ mình mai mốt được gá»i là thế hệ “Äi đâu dở những cối cùng chà yâ€.
- Sao anh không nghĩ tới Nguyễn Công Trứ? Thực sự, lòng mình đâu đã già .
Ông Hiển đổi giá»ng :
- Gầm trá»i nà y có lẽ chỉ có má»™t Khương Tá» Nha. Mình đâu có sinh nhằm thá»i đại cổ lá»—, chỉ ăn rau cá» và đóng khố để sống chỠđợi công danh.
Ông Bình nheo mắt :
- Anh có vẻ thấm mệt rồi hả?
Ông Hiển gáºt đầu :
- Vâng, tôi mệt lắm rồi. Hơn hai mươi năm tranh đấu rồi còn gì nữa.
Ông Bình cÅ©ng gáºt gù :
- Tôi cÅ©ng chán trò đấu tranh rồi. ChÆ¡i hú tim vá»›i chÃnh quyá»n, mất thì giá» hưởng lạc. Muốn nói vá»›i anh từ má»™t tháng nay nhưng chưa có dịp.
Hai ngưá»i lãnh tụ già trước khi là đôi bạn đồng chà thì đã là đôi bạn tâm giao. Nên há» có thể thổ lá»™ tâm tình, thổ lá»™ “cảnh già †mà không sợ gì cả. Nghe ông Bình nói thế, ông Hiển vá»™i chụp lấy, thăm dò :
- Anh muốn nghỉ phải không?
- Vâng, tôi muốn nghỉ.
- Nghỉ việc Äảng hay nghỉ cả việc “nướcâ€?
- Nghỉ việc Äảng.
Ông Hiển hớn hở :
- Nghỉ việc Äảng dá»… lắm. Tôi đồng ý. Nhưng phải là m việc “nước†để di dưỡng tuổi già chứ?
- Bằng cách nà o?
- Anh quên rằng anh đã bảo anh thÃch ứng cá» dân biểu à ?
- Nhưng anh lại bảo muốn đắc cá» phải được ông Diệm chấp thuáºn.
Ông Hiển xác nháºn :
- Phải, tôi có nói thế.
- Tôi không hy vá»ng gì nữa vì khó lòng ông Diệm chấp thuáºn má»™t nhân váºt chống đối ông.
Mắt ông Hiển sáng rá»±c. Vẫn sáng rá»±c như buổi tối ông nói tá»›i tiá»n đồ cá»§a dân tá»™c, sá»± căm thù cá»§a ông đối vá»›i bá»n thá»±c dân má»›i là cá»™ng sản và Mỹ.
- Sao anh biết Tổng thống Diệm không chấp thuáºn?
- Tôi đoán thế.
- Mình có tư thế khiến Tổng thống Diệm phải vui lòng chấp thuáºn. Tư thế đó là đảng “Cách Mạng Dân Tá»™c†cá»§a chúng ta.
Ông Bình trố mắt ngạc nhiên :
- Sao anh bảo nghỉ việc Äảng?
- Vâng, mình nghỉ. Nhưng phải giao đảng “Cách Mang Dân Tá»™c†cho ngưá»i khác lãnh đạo. Mấy năm nay, tôi mất công cá»§ng cố đảng, kết nạp đảng viên cÅ©ng chỉ nhằm và o mục Ä‘Ãch trao lại cho má»™t ngưá»i tà i ba hÆ¡n mình.
- Anh định trao cho ai?
Ông Hiển nói ngay :
- Tôi trao cho ông Ngô Äình Diệm!
Ông Bình đần ngưá»i ra. Ly rượu trong tay ông tuá»™t xuống bà n, vỡ tan. Ông ấp úng :
- Anh... bán... Äảng... à ?
Ông Hiển thản nhiên đáp :
- Sao anh lạ lùng thế! Thì bán Äảng đã sao?
Ông Bình há»i :
- Có bán con anh không?
Ông Hiển lạnh lùng trả lá»i :
- Bán hết!
ÄÆ°a lưỡi và o giữa hai hà m răng, ông Bình nghiến tháºt mạnh, xong ông há»i :
- Bán cỡ nà o?
- Cỡ đà n anh cá»§a bá»n Hạo.
- NghÄ©a là tụi Luyến, Äăng...
- Äúng.
- Bán với giá nà o?
- Bộ trưởng, rẻ mạt cũng Tổng giám đốc hay dân biểu Quốc hội. Anh bằng lòng nhé!
Qua và i phút giao động, ông Bình thấy cái đảng “Dân Tá»™c Cách Mạng†đối vá»›i mình cÅ©ng chẳng có nghÄ©a gì nữa. Trong đầu óc ông, lúc ấy hiện ra và i cảnh quyến rÅ© hÆ¡n là cảnh là m lãnh tụ. Ông chỉ hÆ¡i tiếc món tiá»n bốn vạn rưởi má»—i tháng đà n em cá»§a Hạo đóng góp cho hai ông. Nhưng ông lại tá»± nhá»§ sẽ nghÄ© cách để vừa ăn lương chÃnh phá»§ vừa ăn lương... cách mạng.
Ông Bình chìa bà n tay má»i má»c. Ông Hiển nắm chặt lấy bà n tay đó. Hai ngưá»i lãnh tụ già cá»§a đảng “Cách Mạng Dân Tá»™c†đã thá»a thuáºn bán đứng Äảng, bán đứng anh em cho Ngô Äình Diệm và o má»™t buổi chiá»u tại má»™t quán nháºu nhẹt ở gần cầu Tân Thuáºn.
Xem tiếp chương 19
|

31-08-2008, 12:20 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 19
Bốn ngưá»i bạn trẻ chăm chú nghe Hạo và Chấn thuáºt lại vụ tống tiá»n ở chi nhánh ngân hà ng “The bank of Parisâ€. Hạo kể hết lượt, tá»›i Chấn. Hai anh không bá» sót má»™t chi tiết nà o. Rồi chuyện chuyển tiá»n cho lãnh tụ Hiển, chuyện bá»›t lại hai trằm ngà n, Hạo cÅ©ng không giấu diếm. Anh còn nói cho các bạn biết anh được ông Hiển giao nhiệm vụ thá»§ tiêu Huỳnh văn Xiển.
SÆ¡n nghe xong lạ lùng quá. Anh há»i Hạo :
- Ông Hiển không dặn cáºu đừng nói cho chúng tá»› biết Thái bị chá»™p cổ và hai cáºu má»›i là Danh, Thảo thiệt mạng à ?
Hạo lắc đầu :
- Không, ông ấy không hỠdặn.
Sơn buột miệng :
- Váºy mà ...
Äịnh giáºt vai áo SÆ¡n :
- Váºy mà sao?
Mắt Sơn đỠhoe, anh nghĩ tới Mạo, Nhân, Thịnh, Huấn đã chết một cách thảm thương giữa những khu rừng già biên giới. Nước mắt Sơn ứa ra. Anh nghẹn ngà o nói :
- Váºy mà ông ấy viết thư cho tá»› dặn Ä‘i dặn lại đừng nói cho các cáºu hay...
Hạo nhìn SÆ¡n, giá»ng anh thấp hẳn xuống :
- Chuyện gì đấy cáºu?
SÆ¡n ngáºm ngùi đáp :
- Mạo, Nhân, Thịnh, Huấn đã chết rồi!
Äịnh há hốc miệng :
- Sao, cáºu nói sao?
SÆ¡n láºp lại :
- Mạo, Nhân, Thịnh và Huấn đã chết rồi!
Sáu ngưá»i ngồi im không nhúc nhÃch. Mưá»i mấy phú nặng ná» trôi Ä‘i, Äịnh má»›i há»i :
- Chết ở đâu?
- Ở biên giới Miên Việt.
- Các cáºu gặp công an à ?
- Ừ!
SÆ¡n kể cho Hạo, Äịnh và Chấn nghe những lần quyết tá» vá»›i công an biên giá»›i. Sau những cái chết bi thảm cá»§a Mạo, Nhân, Thịnh, Huấn; bá»n SÆ¡n hÆ¡i hoang mang. Các anh xin được vá» miá»n Tây hoạt động.
Ông Hiển chấp thuáºn. Thế là các anh vá» miá»n Tây. Nhưng ông Hiển ra lệnh không được tiết lá»™ vá» những cái chết cá»§a bá»n Mạo.
Hạo nhìn Sơn :
- Sao ông Hiển lại dặn thế nhỉ?
Sơn nói :
- Ông ấy sợ tin nà y loan ra, các cáºu bị xúc động.
Äịnh có vẻ bất mãn :
- Thà nh ra bạn bè mình chết không hay. Cứ cưá»i hô hố. Lạ nhỉ? Tại sao ông Hiển lạ thế nhỉ? Chúng mình đâu có phải là lÅ© con nÃt?
Sơn tìm cách giải đáp nỗi thắc mắc của các bạn :
- Theo tá»› nghÄ©, không có gì lạ đâu. Muốn rõ hÆ¡n, chúng mình có thể viết thÆ¡ há»i ông Hiển. Bây giá» Hạo cho anh em biết ông Hiển bảo cáºu thá»§ tiêu Huỳnh văn Xiển có mục Ä‘Ãch gì không?
- Ông ấy chỉ nói muốn cướp máºt khu cá»§a Huỳnh văn Xiển.
- Ông ấy có nói cướp để là m gì không?
- Không.
Sơn “ồ†một tiếng rồi nói :
- Sao ông ấy tà i thế nhỉ?
Hạo há»i :
- Tà i gì?
SÆ¡n cưá»i khoái chÃ. Anh đã lau khô nước mắt tá»± lúc nà o. Má»i ngưá»i, trừ Äịnh thì không ai hiểu tại sao SÆ¡n khoái thế. Anh nhìn Äịnh trả lá»i Hạo :
- Tà i biết trước má»i việc.
Hạo vẫn chưa hiểu Sơn muốn nói gì :
- Cáºu nói rõ Ä‘i xem nà o?
Sơn nhẩn nha nói :
- Tá»› má»›i bà n vá»›i cáºu Äịnh cách đây mấy tuần vá» cái nhiệm vụ Ông Hiển giao cho cáºu.
Hạo tròn xoe mắt :
- Các cáºu định chÆ¡i Huỳnh văn Xiển trước tá»› à ?
- Chứ sao.
- Nhưng ông Hiển có nói gì vá»›i các cáºu chưa?
- Chưa.
Hạo lại phà n nà n :
- Lạ tháºt, ông Hiển khó hiểu tháºt!
Hạo chỉ phà n nà n thôi. Trong đầu óc anh, hình ảnh ngưá»i lãnh tụ già vẫn chưa phai nhòa. Nói chung, các anh vẫn kÃnh mến ông Hiển và tin tưởng rằng ông Ä‘ang dẫn dắt mình và o con đưá»ng lịch sá».
Từ lúc đầu, Bách và Khải chỉ nghe. Bây giỠhai anh mới góp ý. Bách nói trước :
- Lãnh tụ, ngưá»i nà o mà không chở chất trong lòng muôn vạn niá»m bà máºt. Nếu ông Hiển cÅ©ng dá»… hiểu như má»i ngưá»i, tá»› Ä‘oán chắc ông ấy không là m cách mạng.
Hạo trả lá»i bạn :
- Äồng ý vá»›i Bách. Nhưng vá»›i chúng mình, chẳng lẽ ông ấy cÅ©ng giữ bà máºt hay sao?
Khải há»i Hạo :
- Cáºu đã tuyên thệ chưa?
- Rồi.
- Äá»c kỹ ná»™i quy chưa?
- Rồi.
- Váºy thắc mắc là m gì chuyện ông Hiển giữ bà máºt?
Khải thân máºt vá»— vai Hạo :
- Có lẽ cáºu thương Thái quá nên hay nghÄ© vá»› vẩn. Ông Hiển bắt buá»™c phải giữ bà máºt vì không muốn chúng nó phá tan cÆ¡ sở như bá»n “Vẹm†đã từng phá tan cở sở chúng ta ở Ninh Bình.
Hạo gáºt đầu phục thiện :
- Tớ hiểu rồi, tớ hiểu rồi.
Các anh nói sang chuyện khác. Ngay buổi chiá»u hôm ấy, Hạo, SÆ¡n và Äịnh há»p riêng để quyết định số mạng cá»§a Huỳnh văn Xiển. Mấy tuần nay Huỳnh văn Xiển bị Ä‘au nên đám thuá»™c hạ được đặt dưới quyá»n chỉ huy cá»§a Äịnh. Äây là má»™t cÆ¡ há»™i rất tốt để các anh thá»±c hiện ý muốn. Nhưng trước khi ra tay, các anh cần thảo luáºn kỹ cà ng để khá»i thất bại. Mà thất bại, các anh biết, chỉ có chết vá»›i Huỳnh văn Xiển.
SÆ¡n há»i Hạo :
- Ông Hiển có dặn cáºu phải “thịt†Huỳnh văn Xiển bằng cách nà o không hở cáºu?
Hạo đáp :
- Không.
- NghÄ©a là cáºu đóng vai Kinh Kha tân thá»i, và o rừng giết tên ác tặc nên cóc cần kế hoạch?
- Từ trước tá»›i nay, ông Hiển có cho tá»› biết má»™t kế hoạch nà o đâu. Má»i tổ chức ở Sà i Gòn trong những tháng qua Ä‘á»u do ý kiến riêng cá»§a chúng tá»›.
- Ông Hiển có há»i các cáºu trước khi các cáºu hà nh động không?
- Không.
SÆ¡n quay sang Äịnh :
- Khi cáºu xuống An Giang, ông Hiển chỉ dặn chung trong má»™t lá thư ở Ban Mê Thuá»™t thôi à ?
Äịnh nói :
- Ừ.
- Rồi có nháºn thêm được lệnh má»›i hay thư từ thăm há»i gì cá»§a ông ấy không?
- Không.
Sơn xoa bà n tay :
- Thì ra tá»› hên hÆ¡n các cáºu.
Hạo há»i :
- Hên gì?
SÆ¡n trả lá»i :
- Má»—i chuyến vượt biên giá»›i, ông Hiển Ä‘á»u cho ngưá»i cầm má»™t lá thư lên dặn phải là m thế nà y, thế ná»... Thế mà việc thá»§ tiêu Huỳnh văn Xiển nguy hiểm hÆ¡n chuyện vượt biên giá»›i, ông ấy lại chẳng dặn dò lấy ná»a lá»i. Tá»› phản đối chuyện nà y.
Äịnh nói :
- Cáºu SÆ¡n hÆ¡i nóng đấy nhé! Cáºu quên rằng ông Hiển luôn luôn tin bá»n mình thừa khả năng để thá»±c hiện công tác à ?
Sơn cãi :
- Tin là má»™t chuyện, còn thảo luáºn là má»™t chuyện khác. Ãt ra ông ấy phải cho má»™t ý kiến. Äằng nà y, ông ấy cứ để mặc chúng mình là m. Riêng cáºu Hạo, ông ấy sai Ä‘i giết Huỳnh văn Xiển. Không những không dặn cách cư cá» vá»›i Xiển ra sao trước khi giết hắn mà cÅ©ng chẳng nói rõ mục Ä‘Ãch giết hắn. Cáºu Hạo nên nhá»› rằng chá»c thằng Xiển khó lắm. Anh em mình, trừ cáºu Äịnh được hắn thương yêu hết lòng má»›i được gần gÅ©i hắn trong má»i trưá»ng hợp. Còn chúng mình, tá»› e rằng có bắn lén Xiển thì cÅ©ng chết tan xác dưới chân đám thuá»™c hạ cá»§a hắn. Hay là ...
Hạo há»i :
- Cáºu muốn nói gì?
- Hay là lúc bảo cáºu vá» miá»n Tây, ông Hiển Ä‘ang có chuyện phải lo nghÄ© gấp nên ông quên?
- Có lẽ.
- Có lẽ sao?
- Hôm ấy tớ chỉ nói chuyện với ông ấy trên xe chạy vòng vòng các phố bên Chợ Lớn. Mà xe chở túi bạc chúng tớ vừa mới “cướp†ở nhà băng.
SÆ¡n bẻ cà nh cây mục gãy đôi. Anh buông gá»n hai tiếng :
- Hèn nà o.
Nhưng anh nói tiếp :
- Tuy váºy, việc nà y cáºu Hạo nên nhưá»ng cho Äịnh.
Hạo nhún vai :
- Nhưá»ng thì nhưá»ng, có sao đâu.
Äịnh nói :
- Nhưng việc thủ tiêu Huỳnh văn Xiển chưa thực hiện ngay đâu.
Hạo há»i :
- Tại sao?
- Vì... tá»›... chưa muốn giết ông ta. Ông Hiển có dặn cáºu là phải giết ngay không?
- Không.
- Thế thì Ä‘i đâu mà vá»™i. Tá»› có cách giết Huỳnh văn Xiển rất là chÃnh nghÄ©a.
SÆ¡n chụp lấy câu nói cá»§a Äịnh :
- Cách nà o đấy?
- Cách dùng đạn của quân ông Diệm và cho quân ông Diệm bắn.
Sơn vỗ tay :
- Hay lắm, hay lắm. Tá»› hiểu ý cáºu rồi. Váºy thì Hạo để cáºu Äịnh lo liệu vụ nà y cho. Tá»› ngà y xưa chê “công tá»â€ Äịnh, bây giá» phải nhưá»ng chức “vua liá»u†cho cáºu ấy rồi đó.
Hạo nói :
- Giang sÆ¡n nà y cá»§a Äịnh, váºy tùy cáºu ấy.
Ba ngưá»i cưá»i lá»›n thông cảm. Há» nói sang chuyện khác. Má»—i ngưá»i kể cho bạn nghe những ká»· niệm trên bước đưá»ng công tác cá»§a mình. Chợt nhá»› tá»›i Thái, Hạo há»i :
- Các cáºu có hay Ä‘á»c báo không?
Äịnh đáp :
- Không.
- Tá»› muốn Ä‘á»c báo thì mua ở đâu?
- Chúng tá»› có cái trạm liên lạc ở bến đò Lăng Gù thuá»™c là ng Hòa Hảo chứ không phải bến Cái Dầu. Má»™t chiến hữu vá» vưá»n cá»§a Huỳnh văn Xiển bán tạp chà tại đó. Cáºu muốn Ä‘á»c báo thì dặn hắn mua dùm... Mà đá»c báo là m chó gì?
- Tớ muốn biết tin tức của Thái.
Äịnh há»i :
- Tớ nà o khai thác vụ nà y?
- Báo “Tin Sá»›mâ€.
- Váºy để dặn nó mua tỠ“Tin Sá»›mâ€. Các cáºu nên ghi số nhà , tên và địa chỉ cá»§a nó để nhỡ khi má»™t trong hai cáºu xa đây thì viết thư cho nhau hay.
Äịnh Ä‘á»c tên gã chiến hữu vá» vưá»n cá»§a Huỳnh văn Xiển cùng địa chỉ cá»§a hắn cho Hạo và SÆ¡n ghi.
Hạo chắc mẩm có Ä‘á»c báo nên mừng rỡ lắm. Sau đó, Äịnh đỠnghị Ä‘i thăm Huỳnh văn Xiển.
Xem tiếp chương 20
|

31-08-2008, 12:21 PM
|
Guest
|
|
Bà i gởi: n/a
Thá»i gian online: 0 giây
|
|
Chương 20
Hạo sống trong máºt khu cá»§a Huỳnh văn Xiển đã được má»™t tháng. Suốt thá»i gian nà y, Huỳnh văn Xiển bị Ä‘au nên ông ta giao quyá»n chỉ huy lại cho Äịnh. Lương thá»±c đã cạn. Mùa mà ng không thể là m nổi vì quân đội cá»§a ông Diệm không để cho đám thuá»™c hạ cá»§a ông Huỳnh văn Xiển rảnh tay. Bất đắc dÄ©, hôm nay Äịnh phải xuống núi.
Äịnh kéo má»™t đại đội Ä‘i. Hạo và Chấn nằm nhà . Äịnh Ä‘i từ sáng sá»›m, đến chiá»u tối anh má»›i kéo đám tà n quân mệt má»i trở vá». Dạo nà y “là m ăn†thất bại luôn. Bảo an đồn trú tại vùng kiểm soát cá»§a Huỳnh văn Xiển cÅ©ng đủ sức là m cho ông ta Ä‘iêu đứng.
Quân cá»§a Äịnh không đủ sức chống đỡ. Há»a lá»±c bên bảo an mạnh gấp ba gấp bốn. Kết quả, phÃa Äịnh, năm tên chết bá» xác tại chá»—. Bách và Khải bị thương, khiêng vá» tá»›i nÆ¡i thì hai anh tắt thở.
Tuy chạy thục mạng, Äịnh vẫn vồ được mấy tá» báo Ä‘em vá» cho Hạo. Tối hôm đó, Äịnh và SÆ¡n Ä‘á»u buồn nên hai anh trình bầy sá»± việc vá»›i Huỳnh văn Xiển rồi Ä‘i nằm. Hạo thắp nến Ä‘á»c báo. Vừa cầm tỠ“Tin Sá»›mâ€, mắt anh bá»—ng hoa lên. Hạo dụi mắt hai ba lần má»›i Ä‘á»c rõ cái tin tám cá»™t mặc dù tÃt đó sắp chữ tháºt lá»›n :
“Những con cá máºp cá»§a đảng Cách Mạng Dân Tá»™c đã mắc lướiâ€.
Hạo run rẩy. Tay anh cầm không muốn nổi tá» báo, tim anh đạp thình thịch. Máu trong cÆ¡ thể dồn hết vá» tim. Hạo nhắm mắt má»™t lúc tháºt lâu rồi má»›i lại nâng tá» báo Ä‘á»c. Bà i báo nói lại quá trình hoạt động cá»§a đảng “Cách Mạng Dân Tá»™c†rồi nói tá»›i sá»± hoạt động phi pháp chống chÃnh phá»§ Ngô Äình Diệm. Sau đó kê khai những tên bị bắt. Trong đó hÆ¡n má»™t trăm ngưá»i có anh Luyến, anh Äăng, cô Vang, anh BÃnh, anh Tưá»ng và 90 anh em do Hạo và Thái kết nạp gà i và o các công sở là m việc để gây quỹ cho Äảng. Bà i báo cÅ©ng nói tá»›i những vụ lá»™t, tống tiá»n, cướp nhà băng, rải truyá»n đơn chống chÃnh phá»§, tổ chức diá»…n thuyết đả kÃch Thá»§ tướng Ngô Äình Diệm v.v.. rồi kết luáºn đó là những hoạt động phá phách cá»§a đảng “Cách Mạng Dân Tá»™câ€. Theo tỠ“Tin Sá»›mâ€, cÆ¡ quan ngôn luáºn chÃnh thức cá»§a chÃnh quyá»n, đây má»›i là mẻ lưới đầu. Tá» báo còn đỠcáºp tá»›i những đảng viên trẻ tuổi nòng cốt cá»§a đảng “Cách Mạng Dân Tá»™c†hiện Ä‘ang là m cố vấn cho những đám loạn quân cá»§a Ba Cụt, cướp bóc, đánh phá miệt Háºu Giang...
Hạo mở căng mắt ngắm bốn con cá máºp nguy hiểm mà báo “Tin Sá»›m†viết dưới chân ảnh :
Luyến, Äăng, Vang, BÃnh, Tưá»ng. Hạo chỉ quen mặt ba ngưá»i. Còn anh BÃnh và Tưá»ng, Hạo chưa được tiếp xúc.
Lạ lùng nhất không thấy nói đến ông Hiển, ông Bình. Hạo tá»± nghÄ© có lẽ hai ông lãnh tụ già đã lá»t lưới.
Nhưng tại sao bá»n “Tin Sá»›m†biết các anh Ä‘ang trà trá»™n trong đám loạn quân cá»§a Ba Cụt?
Hạo vùng dáºy, anh tắt nến bước ra ngoà i. Trá»i cuối tháng mù mịt. Khà núi là nh lạnh thấm và o cÆ¡ thể anh. Hạo kéo cổ áo cao gây ấm áp. Anh thong thả bước ra khu nghÄ©a địa nÆ¡i anh em vừa bó vải kÃn mÃt hai cái xác cá»§a Bách và Khải và đặt há» yên nghỉ dưới lòng má»™ không lấy gì là m sâu lắm.
Hạo đứng rất lâu. Anh mÆ¡ hồ thấy Thảo, Danh, Thái. Chắc chắn, Thái đã bị tra tấn chết rồi. Thế là trong số mưá»i ngưá»i cÅ© và ba ngưá»i má»›i, các anh chỉ còn bốn. ChÃn ngưá»i đã hy sinh cho lý tưởng cách mạng. HÆ¡n má»™t trăm ngưá»i vừa bị bắt. Rồi cÅ©ng chết mòn trong ngục tù sau khi bị tra tấn dã man. Hạo rùng mình. Nước mắt Hạo ứa ra, thương hai ngưá»i bạn nằm hiu quạnh giữa những cái xác cá»§a bá»n giặc cá».
Sương đêm thấm ướt vai Hạo. Anh trở lại. Má»™t giá»ng hét lên :
- Ai?
Biết là lÃnh tuần phòng, anh đáp :
- Tôi, Hạo đây!
Năm tá»›i thuá»™c hạ cá»§a Huỳnh văn Xiển đã tá»›i gần. Nghe tiếng Bắc, chúng hiểu ngay là bạn cá»§a trung tá Äịnh. Má»™t tên há»i :
- Thiếu tá đi đâu đấy?
Nó phong bừa cho anh chức thiếu tá. Anh đáp :
- Tôi ra thăm má»™ những ngưá»i chết hôm nay.
Bá»n há» không há»i thêm. Má»™t lát, má»™t tên nói :
- Thôi má»i thiếu tá vá».
Hạo nghe lá»i hắn. Thay vì vá» căn nhà riêng cá»§a mình, Hạo tá»›i căn nhà cá»§a SÆ¡n. Anh ném cho SÆ¡n tá» báo, bắt SÆ¡n Ä‘á»c nhanh để còn há»i ý kiến Äịnh và hoạch định hướng Ä‘i má»›i.
SÆ¡n Ä‘á»c xong bà i báo toát mồ hôi trán ra. Anh thẫn thá» má»™t lát rồi nói :
- Äà n anh mình bị thá»™p mấy ngưá»i, không chừng tối hôm nay chúng đã thá»™p hết.
Hạo không đáp lá»i bạn. Anh kéo SÆ¡n sang tìm Äịnh. Hai anh lại đưa tá» báo cho Äịnh, bắt Äịnh Ä‘á»c.
Cảm tưởng cá»§a Äịnh khi Ä‘á»c xong bà i báo nói vá» Äảng mình tháºt rã rá»i chua xót. Anh cố mÃm môi khá»i buá»™t ra má»™t tiếng than phẫn uất. Ba ngưá»i tuổi trẻ ngồi im. Ngá»n nến cháy leo lắt.
Nước mắt Äịnh ứa ra. Anh nghÄ© tá»›i vợ con cá»§a “con chó biển†Luyến. Anh nghÄ© tá»›i cô Vang, nghÄ© tá»›i tất cả. Anh muốn có má»™t Ä‘oà n quân hùng háºu bách chiến bách thắng, tiến thẳng vá» thá»§ đô giải phóng cho đồng bà o và đáºp tan cá»a tù cứu các đồng chà cá»§a mình ra. Äau khổ cùng độ, ngưá»i ta mÆ¡ má»™ng. Khi giấc mÆ¡ thoáng qua, sá»± tháºt hiện rõ rà ng, Äịnh thở dà i. Anh há»i các bạn :
- Bây giỠmình phải là m gì?
Phải là m gì? Sơn và Hạo cũng chưa biết các anh phải là m gì. Chắc chắn là phải chỠlệnh mới của ông Hiển. Hạo đáp :
- Chẳng cần là m gì nữa. Tạm thá»i bỠý định thá»§ tiêu Huỳnh văn Xiển Ä‘i.
Sơn nói :
- Chúng mình còn có bốn mống. Có lẽ từ hôm nay đừng xuống núi nữa. Äể mặc Huỳnh văn Xiển lo liệu.
Hạo ném tỠbáo xuống đất, cau có :
- Tớ rất lạ chuyện nà y!
Äịnh há»i :
- Chuyện gì?
Hạo trả lá»i :
- Tại sao ông Hiển, ông Bình không bị bắt?
Sơn nói :
- Chắc ông ấy lá»t lưới.
Hạo lại há»i :
- Ông Bôi cÅ©ng lá»t lưới à ?
Sơn đáp :
- Tại sao không? Cáºu cứ yên chà đi, độ hai ba ngà y nữa thế nà o chúng mình cÅ©ng nháºn được tin tức cá»§a ông Hiển. Thôi giá» vá» ngá»§. Má»™t ngà y truy kÃch mệt nhá»c quá. Mai chúng mình nói tiếp.
Ba ngưá»i chia tay. Ai vá» nhà ngưá»i ấy. Cả đêm Hạo không ngá»§ được. Câu há»i “Tại sao ông Hiển, ông Bình và ông chánh tổng Bôi không bị bắt?†cứ luẩn quẩn trong đầu óc anh. Anh cố xua Ä‘uổi nó Ä‘i để ngá»§.
Mà chẳng được. Äến nằm giá» sáng, mệt quá, Hạo thiếp Ä‘i. Khi anh thức, mặt trá»i đã lên khá cao. Quang cảnh trong máºt khu buồn hết sức. Những ngưá»i “lÃnh cá»§a cách mạng†bị thương hôm qua, hôm nay má»›i rên la Ä‘au đớn. Máºt khu thiếu thuốc, thiếu phương tiện cứu thương.
Hồi trước, khi Ba Cụt chưa bị chết chém và khi lÃnh Bảo An chưa được phép đồn trú tại là ng Hòa Hảo, sau má»—i tráºn kịch chiến, Ba Cụt thưá»ng chở thương binh vá» bệnh viện thiết láºp tại là ng Hòa Hảo để cứu chữa. Bệnh viện không có bác sÄ©, nhưng có nhiá»u y tá già u kinh nghiệm, thuốc thang cÅ©ng nhiá»u. Bây giá» là ng Hòa Hảo đặt dưới quyá»n kiểm soát cá»§a Bảo An, đám tà n quân cá»§a Huỳnh văn Xiển, dẫu bị thương gần chết cÅ©ng không dám bén mảng vá».
Hạo chạy Ä‘i kiếm Äịnh và SÆ¡n. Anh muốn ngược Sà i Gòn xem tin tức ra sao. Không lẽ các đồng chà bị bắt mà mình ngồi yên ở máºt khu cá»§a Huỳnh văn Xiển. Anh ngá» ngay ý định cho các bạn hay. Äịnh ngăn :
- Cáºu không nên vá».
- Tại sao không nên?
- VỠđể nạp mạng cho chúng nó à ?
Hạo cưá»i khinh bạc :
- Bắt được tá»›, Ãt ra chúng nó cÅ©ng lãnh đủ và i tên.
- Äừng chá»§ quan quá Hạo ạ! Chúng ta đã chá»§ quan nên má»›i bị mắc lưới chúng nó. GiỠở ngoà i vòng cương tá»a chỉ còn mấy thằng chúng mình. Cáºu bị tóm nữa, lấy ai Ä‘iá»u khiển công việc.
Hạo xua tay :
- Không, tớ tìm ông Hiển.
Äịnh há»i :
- Chắc cáºu có gặp ông ấy không?
- Tớ phải gặp.
Biết không can ngăn được bạn, SÆ¡n há»i :
- Bao giá» cáºu vá»?
- Sáng sá»›m mai. Tối nay các cáºu cho ngưá»i đưa tá»› đến bến đò Lăng Gù.
- Rồi cáºu có xuống đây vá»›i chúng tá»› nữa không?
- Có chứ. Tá»› gá»i cáºu Chấn cho các cáºu.
Hạo há»i thêm :
- Viết thư cho các cáºu cứ gá»i vá» bến đò Lăng Gù, đỠtên lão Lê Văn Lá»i được chứ?
- ÄÆ°á»£c.
Sơn nói :
- Nếu ông Hiển cÅ©ng đã bị thá»™p cổ, cáºu có xuống đây không?
Hạo cưá»i :
- Äã trót bước và o con đưá»ng tranh đấu, dá»… gì tá»› bỠđược. Cáºu cứ tin tá»› Ä‘i. Tá»› sẽ xuống vá»›i các cáºu.
Ngay tối hôm ấy, Äịnh, SÆ¡n và ba tên thuá»™c hạ cá»§a Huỳnh văn Xiển bÆ¡i chiếc ghe máy chở Hạo ra bến đò Lăng Gù để sá»›m mai Hạo đáp xe từ Châu Äốc vá» Sà i Gòn.
Hạo trở lại Sà i Gòn, công việc đầu tiên cá»§a anh là đi tìm ông Hiển. Căn nhà cÅ© cá»§a ông Hiển đóng cá»a im ỉm. Tấm bảng các tông ghi chữ “nhà cho mướnâ€. Hạo há»i thăm ngưá»i hà ng xóm cá»§a ông Hiển, há» không biết tên ông là gì nhưng xác nháºn ông đã dá»n Ä‘i rồi.
Ông Hiển Ä‘i đâu? Sợ động rừng nên ông phải trốn tránh chăng? Có thể lắm. Mẻ lưới cá»§a ông Ngô Äình Diệm tung ra tháºt xứng đáng. Cỡ như anh Luyến, anh Äăng mà cÅ©ng vướng lưới thì ông Hiển, ông Bình có lá»t lưới khó mà sống yên ổn được. Nhưng ông Hiển Ä‘i đâu? Ngưá»i lãnh tụ già cá»§a đảng “Cách Mạng Dân Tá»™c†đi đâu? Hạo rất thắc mắc. Song anh đà nh để cho ná»—i thắc mắc dà y vò tâm hồn mình.
Hạo thả bá»™ lang thang trên những con đưá»ng vắng. Äến má»™t công viên. Hạo tìm chiếc ghế ở những chá»— vắng ngồi hút thuốc lá. Anh nghÄ© đến những ká»· niệm niên thiếu cá»§a Ä‘á»i mình. Hồi còn há»c lá»›p nhì trưá»ng huyện, má»™t hôm thầy giáo ra bà i luáºn quốc văn: “Sau nà y lá»›n lên em là m nghá» gì? Nói rõ tại sao em là m nghỠấyâ€. Bấy giá» Hạo chưa biết cách mạng là gì. Hai tiếng cách mạng còn xa lạ vá»›i đôi tai cá»§a chú há»c trò trưá»ng huyện. Vá»›i má»› kiến thức tiểu há»c, Hạo chỉ biết trên Ä‘á»i có nghá» là m quan, nghá» Ä‘i buôn, nghá» dạy há»c, nghá» là m ruá»™ng. Và , Hạo đã chá»n nghá» dạy há»c. Hạo cho rằng nghá» dạy há»c là nghá» cao quý, vì thế anh chá»n. Thầy giáo cá»§a Hạo - hôm nay Hạo vẫn còn nhá»› tên - Ä‘á»c bà i luáºn cá»§a Hạo đã phải mỉm cưá»i và bảo rằng :
- Thầy dạy há»c lâu rồi, chả thấy cao quý gì mà chỉ thấy bạc bẽo thôi. Cái nghá» nà y không bắt ngưá»i ta phải tiến bá»™. Ngà y nà y sang tháng ná», cho tá»›i mãn má»™t Ä‘á»i ngưá»i, quanh Ä‘i quẩn lại vẫn chỉ có bằng ấy bà i vở. Con nên tìm nghá» khác mà chá»n.
Hạo ngây thÆ¡ há»i :
- Các bạn con chá»n hết nghá» rồi, còn má»—i nghá» dạy há»c nên con phải chá»n. Thưa thầy, thầy khuyên con vá» sau nên là m nghá» gì ạ?
Thầy âu yếm nói :
- Con muốn là m nghá» gì cÅ©ng được, trừ hai nghá» là là m quan và dạy há»c.
Hạo đã là m lại bà i luáºn. Anh chá»n nghá» Ä‘i buôn. NghÄ© lại Hạo buồn cưá»i. Sá»± chá»n lá»±a ở tuổi thÆ¡, chẳng có nghÄ©a gì hết. Bây giá» Hạo tiếc hồi đó chưa biết “nghá» là m cách mạngâ€. Giá biết, Hạo thá» chá»n nghá» nà y xem thầy giáo khuyên bảo ra sao. Thá»§a bé chá»n nghá» Ä‘i buôn, lá»›n lên là m nghá» cách mạng! Bất giác Hạo thấy thiếu cái gì quanh Ä‘á»i mình. Má»™t báºc thầy chẳng hạn. Anh đã có ngưá»i lãnh tụ già kÃnh mến.
Nhưng giỠđây, không hiểu ngưá»i lãnh tụ cá»§a anh Ä‘i đâu?
Hạo ngồi tháºt lâu. Hết nghÄ© tá»›i ká»· niệm cÅ© lại nghÄ© tá»›i những ngưá»i bạn đã chết vì lý tưởng cách mạng.
Hạo đưa tay vuốt mặt. Vô tình, bà n anh anh đụng phải những sợi râu đâm tua tá»§a trên cằm. Hạo giáºt mình. Anh không còn trẻ nữa. Tuổi trẻ cá»§a anh sắp mất. Sá»± nghiệp anh chưa có gì. Hạo nhá»› mẹ, nhá»› cha, nhá»› em... Lâu lắm rồi, từ ngà y bá» nhà đi biệt tÃch, Hạo chưa có dịp nà o vá» thăm nhà . Anh cÅ©ng chẳng viết thư vá» thăm há»i gia đình. Nay chợt nhá»› nhà , Hạo nghÄ© cÅ©ng nên vá» qua má»™t chút. Biết đâu, gia đình chả truyá»n hÆ¡i nóng và o cÆ¡ thể anh để anh mạnh dạn chiến đấu tá»›i Ä‘Ãch thà nh công.
Hạo bá» công viên, anh gá»i chiếc xÃch lô đạp. Món tiá»n bá»›t cá»§a vụ cướp nhà băng Hạo vẫn giữ. Anh có thể trÃch má»™t ná»a tặng mẹ và em. Hạo thấy lòng mình đỡ tá»§i. Nhưng ngồi trên xÃch lô, Hạo lại nghÄ© ngợi.
Và anh quyết định không dùng tiá»n xương máu cá»§a anh em và o việc riêng nữa.
Hạo bước xuống xe theo con ngõ nhá», anh lần vá» nhà mình. Má»™t bà i nhạc ngoại quốc thu thanh ngoà i lá»™ lùa và o ngõ hẹp. Tiếng vÄ© cầm rÃt lên tê tái. Hạo rùng mình. Bà i nhạc ám ảnh Hạo. Tá»›i nhà mình, Hạo đứng im nhìn cánh cá»a khép kÃn. Anh muốn gõ cá»a, gõ tháºt mạnh. Rồi không hiểu sao, Hạo lại vá»™i và ng thoát khá»i con ngõ nhà mình.
Anh tá»± nhá»§ :
“Mai mốt là m nên chuyện gì trở vá» cÅ©ng chưa muá»™nâ€.
Hạo rảo cẳng bước. Anh đi tìm lãnh tụ Hiển, đi tìm sự nghiệp cách mạng.
Hạo đã tìm thấy ngưá»i lãnh tụ già .
Xem tiếp chương 21
|
 |
|
| |