 |
|

05-09-2008, 08:49 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 50
Sá»± xuất hiện cá»§a các chà ng trai được đón tiếp bằng sá»± im lặng nặng ná».
Ông Damasso chăm chú ăn món xúp, bà Engracia cố lá»±a miếng thịt nhiá»u mỡ cho con Diamela cá»§a bà . Leonor dán mắt và o khung cá»a sổ, dưá»ng như Ä‘ang nghiên cứu mấy tấm diá»m bằng vải sá»c treo phÃa trên chiếc mà n cá»a bằng tuyn.
Martin uổng công đón bắt ánh mắt nà ng. Cô gái ngồi hệt như pho tượng và trên gương mặt kÃn đáo ấy chà ng trai Ä‘á»c được bản án cá»§a mình.
Ông Damasso dần dần vứt bá» vẻ mặt quá nghi vệ từ lúc đáp lại cái cúi chà o cá»§a Rivas. Tin chắc rằng chẳng ai định bắt chuyện đầu tiên, ngà i tư sản đáng kÃnh bắt đầu cá»±a quáºy trên ghế rồi qua qua nói vá»›i Martin:
- Hình như anh vừa đi dạo chơi v�
- Vâng, thưa ngà i – chà ng trai dè dặt trả lá»i.
Ngà i Ensina không nỡ há»i thêm gì nữa nên lại lặng thinh. Bị đè nặng quá lâu vì sá»± im lặng bất thưá»ng, lúc ấy Agustin quyết định tiếp chuyện:
- Ô, ở đây là m gì có chá»— du ngoạn! – chà ng ta nháºn xét – Ở Paris ấy à , hoà n toà n khác.
Rồi chà ng ta bắt đầu miêu tả tỉ mỉ vá» Eugène, công viên Saint Clous và các thắng cảnh khác quanh vùng thá»§ đô nước Pháp. Không ai ngắt lá»i chà ng ta nên Agustin tha hồ trầm trồ thán phục các cảnh đẹp thiên nhiên ở nÆ¡i ấy, tô Ä‘iểm má»™t cách hà o phóng co bà i diá»…n văn cá»§a mình bằng những từ ngữ đặc Pháp và nói nhại những chữ Tây Ban Nha theo kỉêu Pháp má»™t cách không thương xót vá»›i niá»m tin tưởng rằng Ä‘iá»u đó sẽ tạo cho câu chuyện cá»§a mình bản sắc Paris thá»±c thụ.
- Thế đấy, đó má»›i là nÆ¡i có thể vui chÆ¡i cho ra hồn – chà ng ta khoái trá kết luáºn – chứ ở vùng buồn tẻ cá»§a chúng ta thì, không công viên, không lâu đà i, chẳng có gì cả!
Suốt bữa ăn, Leonor không nhìn đến Martin dù chỉ má»™t lần, có cảm tưởng là nà ng không nháºn thấy sá»± có mặt cá»§a chà ng.
Khi rá»i bà n ăn, bà Engracia nói nhá» vá»›i chồng:
- Ông thân mến, tôi khy vá»ng ông sẽ nói chuyện vá»›i Martin chứ? không thể gác chuyện đó lại đâu.
- Ãt thá»i gian quá, tôi sẽ nói chuyện vá»›i cáºu ấy tối nay – ông Damasso đáp, ông rất lo lắng đến việc tiêu hoá vì thế cho là để cái việc khó chịu cá»§a Martin thư thả thì hÆ¡n.
- Thôi được, nhưng chỉ xin ông đừng kéo dà i. Tôi không muốn để cho tên tuổi của chúng ta liên can và o một chuyện om sòm nà o đó – bà Engracia tuyên bố, tay ghì chặt con chó như thể tìm kiếm ở nó sự trợ giúp.
Äáp lại, con Diamela gầm gừ, rồi hai vợ chồng Ä‘i ra, tiếp đó là Leonor và Agustin. Rivas ra khá»i phòng ăn cuối cùng và lên thẳng phòng riêng.
- Em biết không, ở mức độ nà o đó Martin có dÃnh lÃu và o việc Edelmira biến mất đấy – Agustin nói vá»›i em gái lúc chỉ còn hai ngưá»i trong phòng khách.
- Ai nói vá»›i anh thế? – Leonor thốt lên, trong lòng vẫn leo lét tia hy vá»ng là Martin sẽ đánh đổ những lá»i buá»™c tá»™i mình.
- ChÃnh Rivas – chà ng công tá» trả lá»i.
- Anh thấy chưa, tháºm chà anh ta không dám chối cãi nữa! – cô gái tức giáºn nói và trong giá»ng nà ng vang lên những âm Ä‘iệu độc ác bá»™c lá»™ lòng thù háºn.
- Nhưng có Ä‘iá»u anh ấy là m việc đó chỉ xuất phát từ lòng tốt mà thôi.
- DÄ© nhiên – cô gái mỉm cưá»i châm chá»c.
- Em tưởng tượng được không, hóa ra bà mẹ rắp tâm cưỡng ép gả chồng cho Edelmira.
- Và Martin, theo anh khẳng định, vì lòng tốt mà quyết định che chở cho cô ta chứ gì? Äúng thế phải không? Tháºt là lối giải thÃch ngây thÆ¡! Cái kiểu Don Quichotte ấy đã biến mất từ lâu rồi!
- Quá»· tháºt, em gái ạ! – Agustin kêu lên, chà ng ta thừa kế được ở cha khả năng thay đổi ý kiến trong nháy mắt – Em biết anh vừa nảy ra Ä‘iá»u gì không? Có lẽ em nói đúng!
- Thế mà anh lại tin anh ta! – Leonor nói tiếp, khó khăn lắm má»›i kìm được giáºn dữ - Thá» nghÄ© xem anh dá»… tin đến mức nà o! Nếu là anh thì anh hà ng động ra sao chứ? Chẳng lẽ anh cÅ©ng thừa nháºn má»™t việc là m như váºy? Äây là trá»ng tá»™i! Mang má»™t cô gái Ä‘i khá»i nhà mẹ ngưá»i ta! Cứ cho rằng cô ta nghèo, nhưng lương thiện!
- Em biết không, Ä‘iá»u em vừa nói đúng là chân lý. Anh tháºt là đồ thá»™n! Anh bị anh ta xá» mÅ©i.
- Và rất khôn khéo nữa chứ.
- Không cách nà o khôn khéo hơn, còn anh thì vểnh tai mà nghe hệt như một thằng ngốc!
Miệng không ngá»›t than vãn, Agustin bá» Ä‘i, còn Leonor vá» phòng riêng. Cố dẹp ná»—i xúc động và xua đủôi những ý nghÄ© nặng ná», cô gái giở chiếc mÅ© má»›i mua cho dịp picnic ra thá». Song, nhìn và o gương, nà ng nháºn thấy hai giá»t lệ lá»›n ròng ròng chảy xuống đôi gò má mịn mà ng nóng bừng vì há»n giáºn.
Tối hôm ấy Martin không và o phòng khách. Do vợ đòi há»ii, ông Damasso cho ngưá»i hầu Ä‘i gá»i chà ng và khi chà ng đến, hai ngưá»i cùng sang căn phòng bên cạnh.
Bất cứ ai nhìn bên ngoà i và o chắc cÅ©ng Ä‘á»u cho rằng ngà i Ensina đã mắc lá»—i gì đó, ngà i lúng túng tá»™t độ khi mở đầu cuá»™c nói chuyện. Trái lại, Martin hoà n toà n bình tÄ©nh và sốt ruá»™t chỠông chá»§ phá tan bầu không khà yên lặng. Tin chắc rằng ông ta không thể tá»± khắc phục nổi sá»± bối rối , Martin quyết định giúp ông thoát khá»i tình thế khó xá».
- Cháu đã chuyện trò cùng Agustin, thưa ngà i – chà ng mở đầu – và được biết mình bị buộc tội vỠviệc gì rồi.
- À, ra thế! Váºy là anh đã biết? Rất mừng, anh bạn ạ! Anh tưởng tượng được không, hai nhân váºt kia đến gặp tôi rồi bắt đầu đơm đặt những gì có trá»i mà hiểu, tóm lại cho anh tá»± biết đấy, dÄ© nhiên tôi không tin há», nhưng còn bà Engracia…
- Xin thứ lá»—i, thưa ngà i, vì cháu ngắt lá»i – Martin nói khi nháºn thấy ông Damasso khó nhá»c lá»±a từ chá»n chữ - nhưng cháu cần phải nói trước là há» buá»™c tá»™i không hoà n toà n thiếu cÆ¡ sở đâu.
- Anh nói sao kia? – ông Damasso nghẹn giá»ng, tưởng mình nghe nhầm.
- Cháu nói rằng lá»i buá»™c tá»™i cá»§a há» không phải hoà n toà n vô căn cứ, mặc dù những kẻ đến đây kiện cáo vá» cÆ¡ bản bị lầm lẫn.
- Thú tháºt anh là m cho tôi phân vân – ông Damasso lẩm bẩm.
Martin nhắc lại tất cả những gì đã kể cho Agustin nghe trước bữa ăn.
- đối vá»›i tôi – ông Damasso ấp úng – dÄ© nhiên tôi hiểu, nhưng chỉ có Ä‘iá»u, như anh biết, chúng tôi có con gái sắp lấy chồng, má»i ngưá»i lui tá»›i…Sau nữa, anh bạn yêu quý, bà Engracia rất khắt khe, rất sợ Ä‘iá»u ong tiếng ve…bản thân tôi thì, tất nhiên là không….
- cháu vô cùng đội Æ¡n vì lòng bao dung đó, thưa ngà i – Martin trả lá»i – nhưng xin ngà i tin cho, cháu không cần đến nó bởi lẽ lương tâm cháu trong sạch. Nghe ngà i nói ,cháu hiểu là bà Engracia rất lo âu vá» cháu, kẻ luôn luôn được quan tâm và đối xá» niá»m nở trong ngôi nhà nà y. Không bao giá» tá»± cho phép mình trở thà nh nguyên nhân cá»§a sá»± bất yên, cháu hiểu rõ mình cần hà nh động ra sao. Sáng mai, được ngà i cho phép, cháu sẽ rá»i khá»i nÆ¡i đây để trả lại cho bà Engracia sá»± thanh thản trong tâm hồn.
- Äá»§ rồi, anh bạn! Là m gì có chuyện ấy! – ông Damasso hốt hoảng – nhưhg anh phải đặt mình và o hoà n cảnh cá»§a tôi, đúng không nà o? Bà Engracia lỡ ra còn ngá» vá»±c, và khi đó….
- Chưa khi nà o chaú để cho những lá»i mình nói bị nghi ngá» là gian dối – chà ng trai đưá»ng hoà ng bác bá».
- Tất nhiên, tất nhiên! Có ai nói váºy đâu…nhưng chỉ có Ä‘iá»u, anh yêu quý, anh thừa biết bà Engracia và …
Martin lần nữa nói rõ quyết định từ giã ngôi nhà , còn ngà i Ensina hoà n toà n bối rối nên không thể nói vá»›i chà ng Ä‘iá»u gì dứt khoát cả.
"Anh ta mà đi thì mình sẽ cháºt váºt" – nhà tư sản khả kÃnh rầu rÄ© nghÄ© thầm lúc nhìn theo Martin Ä‘ang Ä‘i và o phòng khách, nÆ¡i các vị khách thưá»ng lệ đã tụ há»p.
Leonor chuyện trò vá» Ä‘iá»u gì đó cùng Matilda, cô em hỠđã hồi phục Ãt nhiá»u sau cuá»™c chia ly vá»›i Raphael và lại bắt đầu đến thăm nhà ông bác. Khi Rivas bước và o, vẻ mặt cá»§a chà ng tá» rõ rằng chà ng có má»™t quyết định cứng rắn và không há» bỉêu lá»™ ná»—i xúc cảm dè dặt thưá»ng có má»—i khi gặp Leonor nữa, đôi mắt ánh lên tá»± tin và quả cảm, chà ng không do dá»± tiến thẳng đến chá»— các cô gái Ä‘ang ngồi.
Trong luc chà ng tiến lại gần, Leonor tái mặt và gắn lên chà ng trai cái nhìn lạnh như băng. Song ngay cả cái nhìn ấy cÅ©ng không là m cho Rivas run sợ, dưá»ng như chà ng bị má»™t ý tưởng nà o đó luôn ám ảnh trong đầu. Sá»± thể là sau khi từ biệt ông Damasso, Martin đã tá»± nhá»§ "Mình không đủ sức bắt nà ng tin, nhưng dù sao mình cÅ©ng phải phân bua vá»›i nà ng"
Cúi đầu chà o xong, Rivas ngồi xuống chiếc ghế cạnh Leonor một cách thoải mái tự nhiên đến mức không nnnà o trong đám khách khứa thấy việc đó là cố ý từ trước.
Ngưá»i đẹp quay lưng lại vá»›i thái độ miệt thị công khai, nhưng cái Ä‘iá»u nà y cÅ©ng không là m chà ng trai nản lòng
- Thưa tiểu thư – chà ng nói – tôi muốn thưa chuyện cùng với cô.
- Vá»›i tôi ư? – Leonor ngạc nhiên, giá»ng hÆ¡i run – chẳng lẽ anh chưa nói chuyện vá»›i ba tôi sao? – nà ng nói thêm và trên gương mặt xuất hiện vẻ ngạo mạn vẫn thưá»ng là m cho Martin e ngại.
- ChÃnh bởi vì tôi đã nói chuyện vá»›i ông nên tôi xin cô hãy nghe tôi – Rivas tiếp tục nói rắn rá»i như trước.
- Thú thá»±c, giá»ng anh nói gây ngạc nhiên cho tôi vô cùng – cô gái đáp, cố t vẻ thá» Æ¡ và coi thưá»ng.
- Xin cô tha lá»—i, nhưng tôi xúc động quá. Má»i chuyện xảy ra rất nghiêm trá»ng cho tôi nên sá»± xúc động ấy có thể tha thứ.
- Thế cụ thẻ chuyện gì xảy ra váºy? – Leonor giá»…u cợt há»i, là m như không nháºn thấy Martin Ä‘au khổ.
- Cô biết tất cả rồi mà , thưa tiểu thư.
- À phải, đó là việc Edelmira biến mất đầy bà ẩn! Tôi quên mất.
- Chắc là Agustin đã kể rõ việc cho cô rồi. Tôi đã giải thÃch tất cả cho anh ấy hiểu.
- Phải, anh ấy nói vá»›i tôi hình như anh muốn cứu giúp cô gái ấy. Lá»i giải thÃch tháºt kém cá»i! Rõ rà ng anh ấy không thể nghÄ© ra Ä‘iá»u gì hay hÆ¡n!
- Cái mà cô gá»i là lá»i giải thÃch kém cá»i, thưa tiểu thư, đó là sá»± tháºt hoà n toà n.
- Tháºt thế ư? Xin lá»—i, thế mà tôi cứ nghÄ© anh trai tôi bịa ra cái ức thuyết ấy để đùa vui đấy.
- NghÄ©a là cô cho rằng ngưá»i đà n ông không đủ khả năng giúp đỡ cô gái bất hạnh Ä‘iá»u nhá» nhặt như váºy má»™t cách vô tư sao?
- Sao lại thế? Như anh chẳng hạn, thừa đủ khả năng. Tôi không thể không tin anh được.
- Giá»ng cô nói, thưa tiểu thư, trái vá»›i những lá»i ấy!
- Phải chăng anh tưởng tượng rằng vì anh mà tôi phải vá» vÄ©nh? – Leonor há»i, mắt nhìn chà ng trừng trừng.
- Không, dÄ© nhiên tôi không nghÄ© thế - Rivas trang nghiêm đáp – tôi không trông mong cô sẽ là m Ä‘iá»u gì để đó nói chung vì tôi, nhưng tôi hy vá»ng và o thái độ nghiêm túc đối vá»›i những lá»i tôi nói. Bởi lẽ tôi đánh giá cao lương tri cá»§a cô và trân trá»ng ý kiến cá»§a cô vá» tôi.
- Má»™t khi anh coi trá»ng ý kiến cá»§a tôi như váºy, chắc chẳng có hại gì nếu há»i tôi má»™t lá»i khuyên vá» cái dá»± định bắt cóc ấy, hoặc vá» việc chạy trốn như anh muốn gá»i thế. Nói tháºt là tôi đã có thể bà y cho anh hà nh động khôn ngoan hÆ¡n rồi.
Giá»ng cá»§a Leonor chứa đựng biết bao châm biếm chua cay đến ná»—i Martin phải đỠbừng mặt vì bị xúc phạm.
- Cô tà n nhẫn vá»›i tôi quá, thưa tiểu thư – chà ng thốt lên và giá»ng chà ng Ä‘anh lại gay gắt – Cô ra sức hạ nhục tôi là m gì? nếu cÅ©ng như mẹ cô, cô cho rằng tôi thiếu kÃnh trá»ng gia đình cô khi giúp cho cô gái tá»™i nghiệp má»™t việc mà phải nói thêm rằng nếu cần tôi sẽ giúp nữa không há» do dá»±, thì dẫu sao lẽ ra cô cÅ©ng có thể tá» ra độ lượng hÆ¡n nhiá»u khi tôi thấy cần thiết phân trần vá» hà nh động cá»§a mình vá»›i cô má»›i phải chứ.
Äoạn diá»…n văn nà y gây ấn tượng mạnh mẽ cho Leonor trong khi nà ng chuẩn bị đón chá» việc Rivas sẽ phá»§ nháºn và né tránh má»i Ä‘iá»u.
Trong khi đó Martin nói tiếp:
- Ông Damasso là m cho tôi hiểu rằng mẹ cô không muốn tôi tiếp tục ở trong nhà nà y nữa. Ngà i Ensina lẽ ra không cần báºn tâm ám chỉ lá»™ liá»…u là m gì. Chỉ cần ý thức được rằng tôi đã gây bá»±c tức cho cô là cÅ©ng đủ đã tôi buá»™c phải rá»i khá»i cái nhà mến khách nà y rồi. Quyết định cá»§a tôi dứt khóat và do đó tôi tá»± cho phép được yêu cầu cô lắng nghe, tôi không muốn Ä‘i ra khá»i đây mà chưa giãi bà y toà n bá»™ sá»± tháºt vá»›i cô và chưa tá»± minh oan được cho mình. Nhưng đáp lại, tôi chỉ nháºn được sá»± nhạo báng. Tại sao cô lại muốn gây hoà i nghi đối vá»›i sá»± đánh giá rất cao cá»§a tôi vá» tâm hồn cao quý cá»§a cô? Suốt Ä‘á»i tôi sẽ nhá»› đến cô và đối vá»›i tôi, niá»m an á»§i lá»›n lao biết bao nếu như được nghÄ© vá» cô vá»›i lòng biết Æ¡n chứ không phải lòng oán háºn.
Cô gái động lòng, ná»—i buồn rầu lắng Ä‘á»ng trong giá»ng nói cá»§a Rivas buá»™c nà ng không thể dá»ng dưng.
- Chắc anh hiểu chưa đúng lá»i ba tôi – nà ng nói và giá»ng nà ng chứa đựng Ä‘iá»u gì đó giống như ná»—i sợ hãi.
- Tôi không biết nữa, mà bây giỠthì chẳng còn ý nghĩa gì hết – Martin đáp – Mong muốn cốt yếu của tôi là cô tin rằng tôi không là m việc gì tồi tệ cả.
- Anh đã xá» sá»± như cần phải xá» sá»± - ngưá»i đẹp nói nhanh – hoà n toà n tá»± nhiên khi anh giúp đỡ má»™t cô gái mà anh yêu mến.
Martin cÅ©ng không thể hiểu nổi những lá»i nà y có thà nh thá»±c hay không, chỉ cảm thấy rằng Leonor Ä‘ang cố chấm dứt câu chuyện.
- Tôi tin rằng – chà ng thốt lên – má»™t lúc nà o đó thá»i gian sẽ biện minh cho tôi.
- Rõ rà ng là anh không tin và o bản thân nên má»›i trông cáºy ở thá»i gian – Leonor nhìn Rivas chăm chú.
- Thưa tiểu thư, tôi không tá»± cho mình có quyá»n tiết lá»™ những bà máºt cá»§a ngưá»i khác.
Môi ngá» vá»±c cà ng trá»—i dáºy mạnh mẽ trong đầu cô gái và nà ng chắc mẩm quả tháºt Martin chỉ là má»™t diá»…n viên tà i ba Ä‘ang đóng kịch.
- À, hóa ra thế ư? Những bà máºt vẫn là cá»§a cô bạn đó chăng? Thôi váºy chúng ta chẳng có việc gì khác là chá» xem thá»i gian sẽ biện minh cho anh ra sao.
Trong giá»ng nói cá»§a Leonor lại chứa đầy giá»…u cợt và nà ng kiêu ngạo nhìn Martin.
- Tôi đã tá»± phỉnh phá» mình bằng niá»m hy vá»ng được cô tin những lá»i tôi nói – Rivas lẩm bẩm.
- Tôi sẽ xỠsự đúng như thế đấy – cô gái thốt lên rất khô khan.
"Nà i nỉ mà là m gì? Nà ng khinh miệt mình!" Martin nảy ra ý nghĩ khi nghe được câu đa"p của nà ng.
Dưá»ng như muốn tá» rõ câu chuyện đã chấm dứt, Leonor quay qua há»i Matilda Ä‘iá»u gì đó.
Martin biết là m gì hÆ¡n? ÄÆ°a ra bức thư cá»§a Edelmira để bằng cách đó tá»± thanh minh trước Leonor ư? Nhưng khi đó chà ng sẽ tá»± là m nhÆ¡ nhuốc danh dá»± cá»§a mình! Hay là quỳ dưới chân ngưá»i đẹp kiêu kỳ và nếu Chúa trá»i không là m dịu được trái tim khắc nghiệt cá»§a nà ng thì đà nh chịu hết?...
Leonor trò chuyện sôi nổi với Matilda nên chà ng chỉ còn một cách là thối lui.
VỠđến phòng riêng, chà ng trai kiệt sức buông mình xuống ghế và khóc nức nở như má»™t đứa trẻ. Khi nguôi ngoai được chút Ãt, chà ng nhá»› đến bức thư cá»§a Edelmira để trong túi.
- Cô gái tá»™i nghiệp! – Martin thầm thì rồi chợt nghÄ© số pháºn sao nghiệt ngã vá»›i chà ng lẫn cả cô gái ấy.
Và ngay lúc đó chà ng liá»n thầm chê trách mình vá» cái mong muốn đớn hèn là sá» dụng bức thư cá»§a Edelmira để xoá tan mối ngá» vá»±c cá»§a Leonor. Thế là chà ng lấy mấy bức thư ra khá»i há»™c bà n, lần lượt đốt hết trên ngá»n nến.
Ngắm những tá» giấy biến thà nh tro, chà ng an lòng ngẫm nghÄ© "Ãt nhất thì bây giá» mình cÅ©ng tránh được cám dá»—".
Rivas vẫn đăm đăm nhìn ngá»n nến hồi lâu tưởng chừng như đã hoá đá, còn nét mặt chà ng bỉêu lá»™ vẻ chán chưá»ng đầy tuyệt vá»ng. Vẻ mặt nà y thưá»ng có ở những kẻ bị Ä‘au khổ tá»™t độ đến ná»—i tháºm chà không còn khả năng than khóc nhưng vẫn có thể hiểu thấu được Ä‘iá»u gì xảy ra cho mình.
Cái đêm dằn vặt Ä‘au đớn ấy Martin nhá»› suốt Ä‘á»i. Äể khuây khoả, dù chút đỉnh, chà ng quay ra chuẩn bị cho cuá»™c hà nh trình, song đồ đạc cá»§a chà ng quá Ãt á»i nên công việc đơn giản đó đòi há»i hiểu không nhiá»u thá»i gian. Gói ghém xong, chà ng trai đến bên cá»a sổ dá»±a đầu và o không cá»a và đứng im như thế, bất động. Từ chá»— nà y chà ng không trông thấy căn phòng cá»§a Leonor nhưng hình ảnh cá»§a cô gái vẫn luôn luôn hiện rõ trước mắt trong lúc chà ng ôn lại trong trà nhá»› tất cả những sá»± kiện cá»§a cuá»™c Ä‘á»i mình kể từ ngà y đến nương nhá» dưới mái nhà ngà i Damasso. Tất cả những kẻ dù chỉ má»™t lần buá»™c phải thốt ra lá»i "xin thứ lá»—i" đối vá»›i những ước vá»ng đã tan vỡ cá»§a mình Ä‘á»u sẽ hiểu được tâm trạng cá»§a Rivas khi chà ng giã từ những ảo má»™ng mà tình yêu ban phát cho trong thá»i trẻ trung tươi đẹp.
Tháºt may mắn là bản chất cá»§a Martin thuá»™c loại cứng cá»i và già u nghị lá»±c nên mặc dù tương lai được vẽ lên má»™t cách u ám nhất, chà ng vẫn không bị ná»—i khổ Ä‘au khuất phục mà biết tìm trong đó nguồn sinh lá»±c và can đảm mà nhiá»u ngưá»i không thể có trong những giây phút thá» thách nặng ná». Chà ng nhá»› đến mẹ và em gái, nhá»› đến lá»i ước nguyện là m cho số pháºn cá»§a há» tốt hÆ¡n. à nghÄ© nà y mang lại cho chà ng sá»± tá»± chá»§, chà ng ngồi và o bà n viết hai bức thư, má»™t gởi cho ông Damasso để cảm tạ vá» sá»± niá»m nở và hiếu khách, còn bức khác cho Raphael San Louis để báo cho bạn rõ má»i việc xảy ra và quyết định trở vá» nhà cá»§a mình cho đến năm sau, lúc trưá»ng đại há»c quốc gia sẽ lại mở cá»a sau kỳ nghỉ.
Vẫn còn việc trả lá»i bức thư cá»§a Edelmira. Äây là việc chẳng dá»… dà ng. Mặc dù hiểu rằng sá»± tháºt phÅ© phà ng sẽ là m cho cô gái vô cùng cay đắng nhưng tiếng nói lương tâm vẫn ra lệnh cho chà ng phải thẳng thắn giải thÃch má»i Ä‘iá»u vá»›i Edelmira nhằm giúp nà ng thoát khá»i những hy vá»ng hão huyá»n, bởi lẽ chà ng không thể đáp lại tình cảm cá»§a nà ng. Lòng cao thượng và tÃnh đúng đắn đã vượt lên trên tất cả, chà ng viết cho Edelmira rất cặn kẽ vá» diá»…n biến trong tâm hồn mình kể từ ngà y đến Santiago. Chà ng không nhắc đến tên Leonor má»™t lần nà o, song cái tên ấy có thể Ä‘oán ra từ má»—i dòng thư. Martin cÅ©ng không hé ná»a lá»i vá» những háºu quả cá»§a chuyến Ä‘i đến Renka, chà ng chỉ báo cho cô gái biết ý định rá»i khá»i thá»§ đô trong hai tháng.
Sá»›m hôm sau, lúc sáu giá», Martin chuỷên đồ đạc cá»§a mình tá»›i cái khách sạn mà chà ng đã trú hôm đầu tiên đến thá»§ đô. Lúc bước ra, chà ng trai trao cho ngưá»i hầu cá»§a ông Damasso mấy bức thư viết hồi đêm, để tin chắc là chúng đến tay ngưá»i nháºn, chà ng không dè xẻn tà tiá»n thù lao
Chà ng may mắn đón được rất nhanh cá»— xe bốn chá»— ngồi mà má»›i có má»™t hà nh khách, và lúc mưá»i giá», chà ng đã trên đưá»ng trở vá» Valparaiso.
|

05-09-2008, 08:50 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 51
Äầu tháng giêng năm 1851, gia đình ngà i Ensina Ä‘i vá» trang trại ngoại ô. Như đã định, Matilda cÅ©ng tá»›i đó và hai chị em há» cùng ở trong má»™t căn phòng tuyệt đẹp có cá»a sổ trông ra vưá»n.
Hà ng ngà y và o buổi sáng ông Damasso và Agustin cưỡi ngựa dạo chơi cho đến giỠăn sáng mới quay vỠnhà , sau đó các cô gái chơi nhạc. Vốn quen ve vãn phụ nữ, chà ng công tỠbắt đầu tán tỉnh Matilda.
Bà Engracia hà i lòng vá»›i vẻ săn đón cá»§a con trai đối vá»›i Matilda, ngưá»i được cả nhà hết má»±c yêu quý, song có lẽ bà mệnh phụ thoả mãn hÆ¡n hết vì không khà nông thôn tác dụng rất tốt đến con Diamela thân thương cá»§a bà .
Theo lệ thưá»ng, ông Damasso chăm chỉ Ä‘á»c má»i tá» báo từ thá»§ đô gá»i đến và như thưá»ng tình, lúc thì ông á»§ng há»™ chÃnh phá»§ quyết liệt, lúc thì ngả vá» phÃa đối láºp – Ä‘iá»u đó phụ thuá»™c và o những ảnh hưởng cá»§a từng hãng báo chà đối vá»›i ông. Giở bưu phẩm ra má»—i ngà y, nhà tư sản đáng kÃnh Ä‘á»u thở dà i nặng ná» khi nhá»› tá»›i Martin, ngưá»i hiểu ông ngay từ ná»a lá»i và ghi chép sổ sách thông thạo biết bao!
Cuá»™c sống đơn Ä‘iệu và cách biệt cá»§a nông thôn, nÆ¡i cả tháng trá»i không xảy ra má»™t sá»± kiện đáng nhá»› nà o, đã tác động đến trạng thái tinh thần cá»§a hai chị em má»™t cách khác nhau và mặc dù sá»± gần gÅ©i giữa há» ngà y má»™t tăng lên, há» vẫn chưa trao gá»i cho nhau những bà máºt thầm kÃn cá»§a mình.
Bạn Ä‘á»c chắc hẳn không quên việc Matilda đã khóc than cho những ước vá»ng bị lừa dối ra sao, song cùng vá»›i chúng, nà ng cÅ©ng mất luôn lòng kÃnh trá»ng đối vá»›i San Louis. Do đó tình yêu cá»§a nà ng đối vá»›i chà ng đã lụi tắt hẳn. Ở nÆ¡i đây, xa cách vá»›i những nÆ¡i nhắc nà ng nhá»› lại niêm hạnh phúc đã mất, vết thương lòng cá»§a nà ng dần dần kÃn miệng và trong tâm hồn cô gái chỉ còn ná»—i buồn lâng lâng – dấu hiệu là nh hẳn cá»§a cÆ¡n Ä‘au. ChÃnh vì thế sá»± tán tỉnh cá»§a Agustin, má»™t kẻ luôn tươi vui và lịch lãm, không há» là m cho Matilda bá»±c bá»™i mà trái lại còn giúp nà ng mau quên hÆ¡n mối tình xưa và hồi phục lại sau cú đòn khá»§ng khiếp đã nhấn chìm nà ng và o buồn khổ sâu xa ngay trước ngưỡng cá»a hạnh phúc. Rốt cuá»™c cô gái trở nên thÃch thú những cuá»™c chuyện trò sôi nổi vá»›i ngưá»i anh há».
Má»™t cái gì hoà n toà n khác diá»…n ra trong tâm hồn Leonor. Cuá»™c sống giữa lòng thiên nhiên gây nên vẻ trầm tư mặc tưởng và niá»m tin cá»§a nà ng trước đây vá» việc Martin yêu Edelmira dần dần bị mối hoà i nghi đẩy lùi. Cô gái ngà y cà ng hay nhá»› lại các buổi chuyện trò vá»›i Martin, nhá»› lại ánh mắt dịu dà ng ẩn chứa yêu thương mà vì e dè chà ng đã nÃn lặng và bây giá» nà ng cảm thấy tin và o sá»± chân thà nh cá»§a những lá»i chà ng nói. Lý trà hà o hiệp luôn nghe theo tiếng gá»i cá»§a trái tim không mấy khó khăn để tìm ra hà ng loạt lý lẽ vững và ng có lợi cho chá»§ nhân cá»§a nó. Váºy là khi tưởng nhá»› đến cái chân lý hiển nhiên cho rằng kẻ có lá»—i bao giá» cÅ©ng phá»§ nháºn hoà n toà n tá»™i lá»—i cá»§a mình, Leonor nháºn thấy bằng chứng xác đáng cho lòng trung thá»±c khi Rivas thà nh tháºt thú nháºn là mình đã giúp cho Edelmira chạy trốn. Như cần phải trông đợi, những ý nghÄ© a dẫn đến việc ngưá»i đẹp bắt đầu ân háºn vì đã đối xá» quá khắt khe vá»›i Martin, đã đáp lại tấm lòng thà nh thá»±c cá»§a chà ng bằng sá»± cưá»i giá»…u đầy xúc phạm. GiỠđây, khi chà ng đã ở xa, Leonor ngà y cà ng tìm thấy nÆ¡i chà ng nhiá»u phẩm cách má»›i mẻ hÆ¡n, vì thế và o cuộà tháng hai, khi trở vá» Santiago, bản thân Martin cÅ©ng không ngá» rằng mình lại tiếp tục chiếm ngá»± trái tim nà ng, hÆ¡n nữa bây giá» cô gái còn tá»± nguyá»n rá»§a thói kiêu hãnh ngu xuẩn cá»§a mình bởi hiểu ra rằng có lẽ chÃnh vì nà ng mà Rivas chưa há» má»™t lần dám thú nháºn tình yêu, dù cho miệng chà ng đã nhiá»u lúc sẵn sà ng thốt ra lá»i thú nháºn ấy.
Việc Martin ngà y cà ng ám ảnh suy tư cá»§a Leonor ảnh hưởng nguy hại cho mấy kẻ ái má»™ nà ng, cảm nháºn được Ä‘iá»u đó trước hết là Emilio Mendosa và Clemente Valencia, những ngưá»i đã viếng thăm trang trại cá»§a ngà i Ensina. Có thể thấy rằng Leonor đã tá»± thá» nguyá»n kiên quyết giữ lòng thuá»· chung vá»›i ngưá»i mình yêu nhưng bị số pháºn chia lìa. Nếu như trước đây nà ng còn lắng nghe những lá»i đáng khinh miệt thì bây giá» nà ng thẳng thừng tránh gặp riêng vá»›i bất cứ ngưá»i nà o, nhiá»u khi trong phòng khách Ä‘ang sôi nổi vui vẻ nà ng bá»—ng bá» ra vưá»n nép dưới bóng cây, thả hồn trong ký ức vá» những ngà y qua vá»›i hy vá»ng tá»± đáy sâu tâm hồn là chúng sẽ lại hồi sinh.
Chúng tôi sẽ không là m bạn Ä‘á»c má»i mệt bởi việc mô tả căn kẽ cuá»™c sống bên gia đình cá»§a Rivas mà chỉ giá»›i hạn trong việc dẫn ra đây hai bức thư chà ng nháºn được thá»i kỳ đó.
Bức thư thứ nhất là của Raphael San Louis
"Bạn thân mến,
Sau hai tháng cô đơn và tÄ©nh lặng trong trầm từ và nước mắt, tá»› không thay đổi được chút nà o, tâm hồn tá»› vẫn trà n đầy tình yêu như trước. tá»› đã uổng công cầu xin Chúa trá»i rứt bá» nó ra khá»i trái tim, đã uổng công kiếm tìm sá»± cứu rá»—i trong thần bÃ, đã uổng công noi theo các tấm gương tuyệt diệu cá»§a đức hạnh và tinh thần cứng cá»i khi con ngưá»i chế ngá»± được tình cảm – hết thảy Ä‘á»u vô Ãch! Không gì có thể giúp cho tá»› tìm được cái mà dòng nước thần Lets trong các câu chuyện thần thoại xa xưa ban tặng, không gì Ä‘em lại được cho tá»› sá»± lãng quên! Tá»› sẽ không nhắc lại lá»i cá»§a những ngưá»i theo thuyết định mệnh "Chúa sắp đặt như thế". Nhưng thú tháºt là má»™t ý tưởng luôn gây cho tá»› ná»—i khiếp sợ. "Phải chăng đây là hình phạt cá»§a Chúa trá»i?" Không giá» phút nà o tá»› rÅ© bỠđược những ký ức vá» niá»m hạnh phúc đã mất và trước mắt tá»› luôn hiện rõ hình bóng cá»§a ngưá»i mình yêu. Khi thì tá»› nhìn thấy ánh mắt trìu mến cá»§a nà ng khi thì bên tai tá»› vang vá»ng những lá»i cay nghiệt trong bức thư cuối cùng nà ng viết, những lúc ấy ná»—i Ä‘au khổ cá»§a những lên đến tá»™t cùng! Tá»› biết là m sao được? là m sao tìm ra lối thoát?
Cuá»™c sống cá»§a má»™t dáºt sÄ© nÆ¡i tu viện không là m nguôi ngoai ngá»n lá»a Ä‘ang thiêu đốt tá»› mà trái lại, cà ng thổi bùng nó to lên gấp trăm lần! Kể cả việc cầu nguyện, kể cả việc ngốn ngấu những cuốn kinh thánh Ä‘á»u không thể an á»§i nổi tá»› như vẫn thưá»ng xoa dịu ná»—i khổ Ä‘au cho những ngưá»i khác, trong hoang mạc giá băng nà y mặt tá»› vẫn nóng bừng như Ä‘ang sốt, tá»› thiếu khà trá»i, tuổi trẻ sôi sục trong tá»› và ná»—i Ä‘au dai dẳng vò xé tâm can đòi há»i má»™t khoảng trá»i cao rá»™ng, đầy ánh sáng và không khÃ. Tóm lại, đòi há»i má»™t cuá»™c sống nà o đó khác Ä‘i, má»™t cuá»™c sống sôi động có thể tiêu hao sức mạnh thể chất nhưng bù lại, nó Ä‘em đến sá»± bình yên cho tâm hồn luôn thao thức cá»§a tá»›.
Khi vỠđây tá»› đã đỠphòng má»™t quyết định quá tả và không thể sá»a đổi, tá»› cÅ©ng không tức khắc bị rÆ¡i và o tâm trạng như hiện nay để tá»± thá» thách thêm trong tu viện má»™t tháng nữa. Và chỉ đến bây giá», khi thá»i hạn ấy sắp trôi qua, những má»›i nghÄ© tá»›i việc quay vá» ngôi nhà bà dì tá»™i nghiệp vẫn tin tưởng má»™t cách chất phác rằng tá»› đã hoà n toà n nương tá»±a và o sá»± cứu rá»—i cá»§a tôn giáo.
Váºy đó, sá»›m mai tá»› sẽ lìa bá» bốn bức tưá»ng cá»§a tu viện để tìm nÆ¡i khác thÃch hợp hÆ¡n vá»›i sức mình. GiỠđây má»™t việc là m hợp vá»›i tÃnh cách cá»§a tá»› nhất Ä‘ang trông đợi, có lẽ nó sẽ là m vÆ¡i bá»›t ná»—i bất hạnh. Tá»› sẽ kể cho cáºu má»i Ä‘iá»u khi nà o gặp lại, ai mà biết được, biết đâu cáºu cÅ©ng được an á»§i và khuây khá»a ná»—i buồn thì sao nhỉ? Tá»› mong ước xiết bao trên đưá»ng dà i luôn có cáºu ká» bên! Mà thôi, bá»n mình sẽ không bao giá» gieo thêm những hy vá»ng hão huyá»n lên cánh đồng tương lai nữa nhé, tốt hÆ¡n hết là cứ thâu lượmg những bông hoa tà n héo cá»§a hiện tại. Äối vá»›i tá»›, mặt trá»i hạnh phúc quá nóng bá»ng, và nó thiêu rụi những bông hoa đáng thương ấy má»™t cách phÅ© phà ng. Song chẳng lẽ bá»n mình cứ than khóc mãi? Tá»› sẽ chỉ cho cáºu má»™t sá»± nghiệp thiêng liêng mà bá»n mình có thể cống hiến toà n bá»™ nhiệt huyết trong trái tim cho nó.
Raphael San Louis"
Dưá»ng như cùng má»™t lúc Rivas nháºn được thư cá»§a Edelmira, cô gái viết:
"Bạn thân mến,
em không giấu giếm là bức thư cá»§a anh đã là m cho em Ä‘au khổ xiết bao khi anh cho biết anh yêu ngưá»i khác, mặc dù anh không nói rõ há» tên. Nhưng dù nà ng là ai Ä‘i nữa thì em cÅ©ng sẽ cầu nguyện để nà ng yêu anh, bởi anh xứng đáng vá»›i Ä‘iá»u đó. Và dù cho tâm hồn em tan nát, em sẽ không oán than hay há»n trách chút nà o. Em mang Æ¡n anh quá nhiá»u và không thể nghÄ© đến gì khác ngoà i hạnh phúc cá»§a anh. Và còn má»™t Ä‘iá»u nữa, em cầu trá»i hãy cho em má»™t cÆ¡ há»™i để lúc nà o đó chứng minh được lòng yêu mến vô tư và để Ä‘á»n đáp lại anh. Vâng, em mong muốn biết bao được Ä‘á»n đáp má»i việc anh đã là m cho em vá»›i sá»± tế nhị khôn cùng.
Em viết cho anh từ nhà ngưá»i cô, nÆ¡i anh đã đưa em tá»›i. Em muốn kể vì sao em vẫn chưa quay vá» vá»›i mẹ em. Hai ngà y sau khi anh Ä‘i khá»i, Amador đến đây lùng kiếm em khắp má»i chá»— nhưng bà cô không chịu đưa em ra mà viết cho mẹ em rằng em chỉ quay vá» thá»§ đô khi nà o em được để yên và không bị ép buá»™c lấy chồng. Rồi dù cho mẹ em hứa như thế, bà cô vẫn không cho em vá» và nói rằng tốt hÆ¡n hết em cứ nán lại chá»— bà Ãt lâu nữa.
Em xin tạm biệt ở đây và chúc anh trà n trá» hạnh phúc. Má»™t lần nữa em muốn nói là anh sẽ luôn luôn tìm thấy ngưá»i bạn trung thà nh ở má»™t kẻ táºn tuỵ vì anh.
Edelmira Molina"
Hai bức thư trên và má»i chuyện đã được kể trong chương nà y sẽ giúp bạn Ä‘á»c hình dung rõ hÆ¡n những Ä‘iá»u diá»…n ra vá»›i các nhân váºt chÃnh cá»§a thiên truyện tại thá»i kỳ Martin Rivas trở lại thá»§ đô, tức là hồi đầu tháng ba năm 1851
|

05-09-2008, 08:52 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 52
Mải kể vá» cuá»™c sống riêng tư cá»§a các nhân váºt, chúng tôi đã bị thu hút quá lâu khá»i những sá»± kiện chÃnh trị mà cho đến bây giá» vẫn được nhắc lại bởi những ngưá»i đã từng sống ở thá»§ đô Chilê cuối 1850, đầu 1851.
Trong những chương đầu cuốn sách nà y chúng tôi đã ngắn gá»n nhắc tá»›i các bất đồng chÃnh kiến đã chia rẽ xã há»™i Chilê thà nh hai phe đối địch, đặc biệt là đối vá»›i dân chúng ở Santiago – nÆ¡i tư tưởng cá»§a những ngưá»i theo phái tá»± do mà hạt nhân là Há»™i bình đẳng được truyá»n bá má»™t cách rá»™ng rãi chưa từng thấy.
Không Ä‘i sâu và o lãnh vá»±c lịch sá», chúng tôi muốn phác hoạ tình trạng cá»§a đất nước, nÆ¡i các sá»± kiện quan trá»ng trở nên cấp bách và tác động mạnh đến số pháºn các nhân váºt chÃnh cá»§a câu chuyện nà y.
Tình trạng kÃch động chung do những tin tức vá» các tráºn giao chiến đẫm máu trên báo chà cá»§a cả hai đảng gây ra đã đến mức cá»±c Ä‘iểm, sau khi có thông báo vá» cuá»™c khởi nghÄ©a nhân dân nổ ra ngà y 5 tháng 11 nam 1850 ở thá»§ phá»§ tỉnh Ankonkagoa. Những ngưá»i nhìn xa trông rá»™ng nháºn thấy trong sá»± kiện bùng nổ giáºn dữ nà y cá»§a nhân dân, dấu hiệu báo trước những cuá»™c xung đột còn đẫm máu hÆ¡n, những kẻ á»§ng há»™ hà nh động kiên quyết chủân bị cho má»™t cuá»™c đấu tranh công khai, còn chÃnh phá»§ thì tăng cưá»ng cảnh giác gấp đôi và tỉnh táo theo dõi sá»± việc Ä‘ang xảy ra. Cà ng ngà y báo chà cà ng cuồng Ä‘iên hÆ¡n trong công việc thổi phồng thù háºn giữa các phe. ChÃnh tại thá»i Ä‘iểm ấy sá»± phân láºp theo đảng phái đã ăn sâu bám rá»… và o trái tim dân chúng, để rồi cho đến táºn bây giá» lòng thù háºn lẫn nhau không những không giảm Ä‘i mà còn cao độ hÆ¡n nữa. Báo chà tá»± do bảo vệ quyá»n khởi nghÄ©a và tiếng nói cá»§a công luáºn, dưá»ng như chịu ảnh hưởng cá»§a quan Ä‘iểm má»™t số cá nhân, á»§ng há»™ chúng, nên đôi khi trở thà nh như tiên tri và gieo và o lòng ngưá»i dân Santiago niá»m tin rằng các sá»± kiện ở San Phillip sẽ được hưởng ứng nhiệt liệt ở thá»§ đô. CÅ©ng tại đây và o đầu tháng hai đã có tiếng xì xà o vá» việc sắp xảy ra cách mạng, theo tin đồn, hầu như tất cả các binh Ä‘oà n bá»™ binh đóng trong thà nh Ä‘á»u sẵn sà ng nổi dáºy chống chÃnh phá»§, má»i ngưá»i trông chá» các đám dân chúng đông vô kể sẽ đứng vá» phÃa quân khởi nghÄ©a ngay từ lá»i kêu gá»i đầu tiên và hy vá»ng rằng quân đội cáºn vệ binh quốc gia cÅ©ng sẽ bắt tay thân thiện vá»›i dân chúng để cùng tham dá»± và o cuá»™c tháºp tá»± chinh chống chÃnh quyá»n.
Äó là và i lá»i vắn tắt vá» tình hình diá»…n ra ở Santiago và o đầu tháng ba năm 1851, khi Rivas quay lại đây. chà ng trai trú ngụ ở khách sạn mà hÆ¡n hai tháng trước đã rá»i khá»i để Ä‘i Kokimbo.
Thay xong chiếc áo Ä‘i đưá»ng, Martin lao ngay ra đưá»ng rải bước vá» phÃa nhà San Louis. Sau mưá»i lăm phút, đôi bạn đã ôm nhau thắm thiết. Thế rồi, ngồi xuống bên nhau, há» chăm chú nhìn nhau dò há»i, dưá»ng như tìm kiếm những dâu vết mà ná»—i khổ Ä‘au có thể ghi lại trên gương mặt má»—i ngưá»i trong thá»i gian xa cách.
Raphael không nháºn thấy những thay đổi lá»›n ở Martin, vẫn là n da sáºm mịn mà ng ấy, vẫn vầng trán cao kiêu hãnh, vẫn ánh mắt trẻ trung chân thà nh mà ưu tư rất đỗi thân quen vá»›i chà ng như thưở nà o. Tóm lại, không nét gì trên gương mặt Ä‘iá»m tÄ©nh kia bỉêu lá»™ niá»m bất hạnh thầm kÃn.
Rivas, trái lại, nháºn thấy tia nhìn cá»§a Raphael, gò má nhợt nhạt cá»§a chà ng cùng vá»›i đôi lông mà y nhÃu lại và vết má» nÆ¡i khoé miệng – tất cả chứng tá» ná»—i Ä‘au tâm hồn vẫn còn hà nh hạ bạn mình.
Cuộc chiêm nghiệm vô thức ấy kéo dà i trong chốc lát.
- Thế nà o, cuá»™c sống ở nhà ra sao? – Raphael dịu dà ng há»i.
- Cáºu có thể tá»± Ä‘oán được – Martin đáp – DÄ© nhiên tá»› rất vui sướng được ôm hôn mẹ và em gái, nhưng ná»—i buồn không rá»i bá» tá»› giây phút nà o.
- NghÄ©a là cáºu không quên được cô ấy?
- Không há».
- Tá»™i nghiệp Martin – San Louis nắm lấy hai tay bạn thông cảm – Cáºu nhá»› chứ, tá»› đã ngăn ngừa cáºu ngay từ ngà y đầu tiên má»›i quen nhau.
- Tất nhiên là nhớ, nhưng ngay khi đó cũng đã muộn rồi.
- Cáºu nháºn được thư tá»› không?
- Có, và hiểu rằng cáºu quyết định chấm dứt cuá»™c Ä‘á»i cá»§a má»™t ẩn sÄ©.
- Hình như tá»› viết cho cáºu vá» những thay đổi trong cuá»™c Ä‘á»i tá»› sau nà y thì phải?
- Ừ, nhưng tớ chẳng hiểu gì hết.
- Tá»› nói vá» má»™t niá»m say mê má»›i – Raphael cưá»i buồn.
- Và cáºu đã quên Matilda? – Martin bá»—ng há»i.
San Louis cúi đầu vá» phÃa Martin
- Cáºu nhìn xem, - chà ng nói khô khốc trong khi sá» lên những sợi tóc Ä‘en như mun cá»§a mình – có thấy tóc bạc không?
- Ồ có đấy!
Raphael thở dà i, nhưng ngay láºp tức gương mặt chà ng lá»™ vẻ cương quyết.
- Tình yêu má»›i cá»§a tá»› đó là chÃnh trị.
- á»’ ra thế! Tá»› chợt nhá»› là lúc bá»n mình má»›i quen nhau, cáºu đã dà nh cho tá»› nhiá»u thá»i gian và sức lá»±c.
- Còn bây giá» bá»n mình lại gặp nhau. Và sá»± việc xảy ra như thế nà y, và i ngà y sau khi gá»i thư cho cáºu, tá»› nháºn được tin cá»§a những ngưá»i bạn đã cùng tham gia há»™i bình đẳng. Khoan đã, tốt hÆ¡n hết để tá»› Ä‘á»c: "Hy vá»ng rằng anh bình phục sau vết thương lòng. Hãy biết là Tổ quốc không bao giá» lừa dối anh và đã đến rồi giây phút anh cần chứng tá» mình cÅ©ng không quên Ngưá»i. Lẽ nà o Ngưá»i lại phải hiểu rằng lòng trung thà nh trước đây ở anh đã biến mất không dâu vết? Anh tá»± biết nÆ¡i đâu Ä‘ang chỠđợi anh"
- Lá»i kêu gá»i nà y – Raphael tiếp lá»i – đã buá»™c tôi quyết định dứt khoát, dẫu rằng cuá»™c sống trong tu viện đầy Ä‘á»a tá»› nhưng tá»› vẫn khiếp sợ má»—i khi nghÄ© đến việc quay vá» vá»›i thế giá»›i. Sau khi rá»i bỠẩn dáºt, tá»› đến ngay chá»— ngưá»i kêu gá»i tá»› hướng vá» mục Ä‘Ãch cao cả. tá»› chẳng biết nó có Ä‘em lại sá»± lãng quên hoà n toà n hay không nhưng tá»› tin là những ký ức đắng cay Ãt nhất cÅ©ng sẽ không còn dà y vò trái tim đến mức ấy nữa! Hiện giá» cÅ©ng như từ thế ká»· nay trên diá»…n đà n xã há»™i luôn có hai lá»±c lượng già cá»—i lá»—i thá»i bảo vệ những nguyên tắc bảo thá»§, chuyên quyá»n và bạo lá»±c, má»™t đà ng đòi há»i cải cách và những bảo dảm hợp hiến. Tá»› cho rằng bất cứ ai trong con tim còn tồn tại cái mà nhiá»u ngưá»i thÃch thú gá»i là tinh thần yêu nước Ä‘á»u không thể đắn Ä‘o lá»±a chá»n. Tá»› đứng vá» phÃa những ngưá»i á»§ng há»™ tá»± do, và sẵn sà ng hy sinh Ä‘á»i mình vì nó.
Sau đó Raphael miêu tả lại tỉ mỉ tình hình chÃnh trị ở thá»§ đô mà chúng tôi má»›i chỉ đỠcáºp đến những nét cÆ¡ bản, rồi nêu rõ cho Martin các quan Ä‘iểm vá» phong trà o tá»± do. Chà ng diá»…n thuyết sôi nổi như má»™t ngưá»i cuồng nhiệt và tin tưởng tuyệt đôi và o tương lai.
Niá»m tin cháy bá»ng cá»§a Raphael là m thức dáºy trong tâm hồn Martin những xúc cảm thanh cao vẫn tiá»m ẩn nÆ¡i bản ngã cá»§a chà ng.
- Cáºu nói đúng! – chà ng thốt lên – Chúng ta không thể như đà n bà để mà khóc than dai dẳng như đỉa bám vì những niá»m hy vá»ng bị tiêu tan, chúng ta cần phải hiến thân cho má»™t sá»± nghiệp xứng đáng vá»›i đấng nam nhi.
- Tối nay – Raphael tiếp lá»i – tá»› sẽ đưa cáºu đến dá»± má»™t cuá»™c há»p mà ở đó cáºu sẽ là m quen thêm vá»›i những tư tưởng cá»§a chúng tá»›. Tá»› tin tưởng sâu sắc rằng thá»i kỳ diá»…u hà nh hoà bình đã qua rồi, thay và o đó là đấu tranh vÅ© trang. Tá»› chẳng hiểu vì sao các thá»§ lÄ©nh còn chần chừ. Tá»› chỉ là ngưá»i lÃnh nên còn phải chá» hiệu lệnh, tất cả má»i thứ trong tá»› cứ sôi lên sùng sục vì sốt ruá»™t.
GiỠđây trên gương mặt Raphael không còn chút dấu tÃch nà o cá»§a ná»—i buồn quá khứ, đôi gò má nhợt nhạt cá»§a chà ng á»ng hồng, còn đôi mắt sáng ngá»i xúc động.
Sau cuộc tâm tình kéo dà i, đôi bạn chia tay và hẹn gặp lại và o buổi tối.
Äúng giá» giao ước, Martin có mặt tại chá»— hẹn, những đưá»ng phố thân quen gợi cho chà ng những ý nghÄ© buồn bã và lòng chà ng trà n ngáºp ký ức đắng cay, phải váºn dụng đến nghị lá»±c phi thưá»ng cá»§a ý chà chà ng má»›i thắng nổi sá»± cám dá»— tạt ngang ngôi nhà ngà i Ensina để chỉ thoáng nhìn nó từ xa.
Tại cuá»™c há»p được Raphael đưa tá»›i, Martin chăm chú lắng nghe các diá»…n văn hà o hứng chỉ trÃch chÃnh sách cá»§a chÃnh phá»§ cùng những lá»i buá»™c tá»™i mà từ lâu phe đối láºp đã dùng để chống lại chÃnh quyá»n.
Ở đó chà ng được gặp những chà ng trai sôi nổi, vốn nhu mì, nay trở thà nh những nhà hùng biện nóng lòng hiến dâng sức lá»±c cá»§a mình cho Tổ quốc và cồn cà o chỠđợi giá» phút cam go để đánh cược bằng chÃnh cuá»™c Ä‘á»i mình. Rivas cảm nháºn sá»± nhẹ nhõm trong tâm hồn và trái tim chà ng bá»—ng Ä‘áºp dồn khi chợt nghÄ© chà ng có thể góp sức thá»±c hiện những lý tưởng chÃnh trị và xã há»™i cao đẹp mà những chà ng trai ấy vừa tuyên truyá»n vì lợi Ãch cá»§a đất nước. cuá»™c há»p kéo đến táºn mưá»i má»™t giá» khuya. Khi đôi bạn ra ngoà i đưá»ng, Raphael nắm tay Martin nói:
- Tá»› muốn xin cáºu má»™t ân huệ.
- Ân huệ gì thế?
- Cáºu biết không – Raphael bắt đầu – ngay từ buổi đầu tiên quen biết tá»› đã thấy yêu quý cáºu thá»±c lòng. Rồi đến khi bá»n mình trở nên thân thiết, tá»› luôn luôn mong ước được sống bên cáºu. Thế nhưng trước đây tá»› không dám đỠnghị cáºu chuyển vá» nhà tá»› bởi vì hiểu rằng cáºu rất cần ở lại ngôi nhà đó để có thể nhìn thấy Leonor hà ng ngà y. GiỠđây má»i sá»± đã đổi thay, và tá»› muốn cáºu đến hẳn chá»— tá»›. Cáºu thừa biết bà dì tá»› rồi đấy, bà là má»™t phụ nữ tôn quý và rất yêu cáºu. Ở chá»— tá»›, cáºu sẽ cảm thấy như ở nhà , sẽ được chú ý săn sóc.
Sá»± chân thà nh trong giá»ng nói cá»§a Raphael là m cho trái tim Martin ngáºp trà n lòng biết Æ¡n, thế là chà ng đồng ý.
- thế tháºt là tuyệt! – Raphael sung sướng thốt lên – bây giỠđến ngay nhà tá»›, tá»› sẽ nhưá»ng giưá»ng cho cáºu và sá»›m mai sẽ cùng Ä‘i lấy đồ cá»§a cáºu vá».
- Ngà y mai tá»› định ra ngoà i thà nh phố - Martin đáp – và tá»› muốn khởi hà nh từ sá»›m tinh mÆ¡ cho nên tốt nhất bá»n mình lui việc chuyển chá»— ở đến tối mai.
- Cáºu cứ là m thế nà o để tiện cho cáºu thì thôi..À, cáºu định Ä‘i đâu hả?
- Äến Renka. Tá»› muốn gặp Edelmira.
Chúc nhau ngủ ngon, đôi bạn chia tay.
Và o lúc 10 giá» sáng Martin đã ở trên đưá»ng đến Renka và vô tình nhá»› lại những khát vá»ng sáng rỡ đã từng nung nấu trong tim khi lần đầu tiên vượt qua con đưá»ng nà y. Khi ấy những bức tranh thiên nhiên trải rá»™ng trước mắt chà ng gợi lên ước mÆ¡ vá» các cuá»™c dạo chÆ¡i cùng Leonor, còn bây giá» chẳng có gì là m chà ng vui sướng. Những má»™ng tưởng xa vá»i đã không thà nh, những chá» mong hồi há»™p đã nhưá»ng chá»— cho ná»—i buồn chán, thế nhưng hình ảnh ngưá»i con gái yêu thương vẫn cứ ngá»± trị tâm hồn chà ng. Cuối cùng ngôi nhà cách đây gần ba tháng chà ng đã đưa Edelmira đến hiện ra và những ý tưởng cá»§a chà ng đổi hướng. Chà ng bắt đầu nghÄ© vá» số pháºn cá»§a cô gái dịu hiá»n mà chà ng tháºt tình coi là bạn.
Martin vừa bước và o sân thì Edelmira chạy ngay ra đón – từ cá»a sổ phòng mình nà ng đã thấy cá»— xe Ä‘ang đến. Gương mặt nà ng đỠbừng vì bối rối, nhưng chà ng trai cúi chà o tháºt dịu dà ng và giản dị là m cho Edelmira trấn tÄ©nh lại tức thì. Thế rồi há» quay ra chuyện trò thoải mái, kể cho nhau nghe vừa qua mình đã sống ra sao.
- Mặc dù em hÆ¡i nhá»› nhà – cô gái thừa nháºn – nhưng em nghÄ© rằng phải nán lại chá» thêm đã. Em muốn tin chắc là Ricardo Kastanios hoà n toà n để cho em được yên.
Cả hai không há» nói má»™t lá»i vá» bức thư gần đây cá»§a Edelmira. Má»™t lát sau bà chá»§ nhà cÅ©ng góp chuyện vá»›i há», lần nà y thì bà tiếp đón Martin tháºt niá»m nở.
Hai giỠđồng hồ trôi qua lúc nà o không biết, và chà ng trai chuẩn bị ra vá». Tranh thá»§ giây phút bà cô ra khá»i phòng, Edelmira đứng dáºy vá»›i dáng vẻ cá»§a má»™t ngưá»i vừa có má»™t quyết định quan trá»ng sau khi do dá»± rất lâu.
- Em muốn há»i anh Ä‘iá»u nà y – nà ng nói.
- Tôi xin nghe – Martin đáp.
- Em mong anh thà nh tháºt – Edelmira đỠmặt tiếp lá»i – Em nghÄ© là anh chưa quên rằng em luôn luôn chân tình vá»›i anh.
- Tất nhiên rồi, tôi chưa quên và xin thỠrằng…
- á»’ không, xin anh đừng thá» thốt mà chỉ cần trả lá»i thà nh tháºt câu há»i cá»§a em, có phải là anh yêu Leonor?
- Äúng.
- Em cÅ©ng nghÄ© thế! Má»›i đây cáºu em trai cá»§a em có kể rằng nó đã đến chá»— ông bố cá»§a tiểu thư ấy cùng vá»›i Ricardo. Và em hiểu là sá»± giúp đỡ cá»§a anh đối vá»›i em là m tổn hại cho anh trước gia đình nà ng rất nhiá»u.
- á»’, cÅ©ng không loại trừ Ä‘iá»u đó – Martin cố biến má»i chuyện thà nh trò đùa.
Bà cô của Edelmira bước và o phòng – Rivas đứng lên cáo từ. Cũng như lần trước, cô gái đưa tiễn chà ng rồi nhìn theo cỗ xe rất lâu. Khi cỗ xe đã khuất sau khúc ngoặt, nà ng trở và o nhà và nói với bà cô:
- Cháu biết mà ! Vì cháu nên Martin bị mất hết hạnh phúc cá»§a mình. Nhưng cháu sẽ là m tất cả theo khả năng để thay đổi sá»± việc, có thể bằng cách đó chaú sẽ Ä‘á»n đáp được tấm lòng cao thượng cá»§a chà ng.
|

05-09-2008, 08:53 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 53
Lúc 9 giỠsáng ngà y 15 tháng tư, Matilda cùng đi với mẹ đến nhà ngà i Ensina. HỠvừa mới ở nhà thỠra nên vẫn còn mặc váy đen và choà ng khăn đen. Bà Francisca và o văn phòng của ông anh trai, còn Matilda vội và ng đến với Leonor.
- Chị Ä‘ang là m gì thế? – nà ng há»i cô chị há» tay Ä‘ang giữ cuốn sách mở rá»™ng trên đùi nhưng mắt thì âu sầu nhìn ra cá»a sổ.
- Chẳng là m gì cả, chị Ä‘ang Ä‘á»c
- Chị có biết Ä‘iá»u gì để em tá»›i đây sá»›m như thế nà y không?
- Không, không biết!
- Chị có hình dung em gặp ai khi ra khá»i nhà thá» không hả?
- Ai thế?
- ThỠđoán xem.
Trên đầu lưỡi cá»§a Leonor ngáºp ngừng tên cá»§a Rivas nhưng nà ng nén được và trả lá»i.
- Chị chẳng có ý niệm nà o cả.
- Martin – Matilda nói – chà ng nháºn ra em ngay và cúi đầu chà o.
Leonor không giấu nổi hồi hộp, nét mặt nà ng đổi khác.
- váºy ra chà ng ở đây? – nà ng báºt há»i – Ba chị có nói là nhất định chà ng đã trở vá» và định Ä‘i tìm. Trông chà ng ra sao?
- tuyệt vá»i. Theo em thì chà ng còn đẹp trai hÆ¡n trước nữa.
- chà ng Ä‘i má»™t mình à ? – Leonor cố giữ vẻ Ä‘iá»m tÄ©nh há»i.
- Má»™t mình. Nhưng giả sá» bên chà ng tháºm chà có Raphael chăng nữa thì chị cứ tin là em cÅ©ng chẳng mảy may rung động. Chị biết rồi đấy, em đã vÄ©nh biệt quá khứ
Bà Francisca bước và o phòng hối thúc con ra vỠnên hai cô gái đà nh tạm biệt nhau.
Còn lại má»™t mình nên Leonor vẫn còn mông lung suy nghÄ© hồi lâu vá» cái tin cô em hỠđưa đến. Nà ng không há» nghi ngá» vá» việc cha nà ng sẽ tìm má»i cách kéo Martin vá» nhà khi biết chà ng đã trở vá». Cô gái bất giác mừng rỡ vì nghÄ© rằng sẽ có Ä‘iá»u kiện gặp gỡ Martin hà ng ngà y như xưa, song ná»—i vui mừng ấy vụt tan biến khi nà ng nhá»› lại lý do chà ng bá» nhà mình.
"Là m sao để biết chà ng có yêu ta không?" – ngưá»i đẹp tá»± há»i vá»›i ná»—i e dè ngoà i bản tÃnh cá»§a má»™t ngưá»i được các trang công tá» hà o hoa nhất thá»§ đô ngưỡng má»™.
trong thá»i gian xa cách, tình yêu dần dần chiếm ngá»± tâm hồn nà ng – tảng đá cÅ©ng dần dần bị tan vỡ vì má»™t giá»t nước rÆ¡i hoà i đấy thôi! Leonor đã chịu khuất phục trước tình cảm mãnh liệt xâm chiếm, bởi lẽ cuối cùng thì trong nà ng ngưá»i đà n bà cÅ©ng đã thức dáºy, bất chấp má»™t cô nương Ä‘á»ng đảnh bị gia đình và xã há»™i thượng lưu xây đắp cho lá»›p bê tông kiêu ngạo. trước đầy nà ng lên mặt phách lối bởi thói kênh kiệu và thá» Æ¡ đùa giỡn vá»›i con tim cá»§a những kẻ ái má»™ mình, còn bây giá» lại sẵn sà ng thoả hịệp trước vai trò má»™t ngưá»i phụ nữ e lệ đáng yêu và cảm thấy sung sướng tá»™t cùng nếu được trao gá»i trái tim mình cho má»™t ngưá»i mà ban đầu hầu như nà ng không thèm để ý tá»›i. Do ảnh hưởng cá»§a tình cảm mãnh liệt ấy, trong tâm hồn Leonor bừng nở những cánh hoa duyên dáng cá»§a tình yêu và giỠđây nà ng đã không còn tá»± cho phép mình cưá»i cợt trước niá»m khát vá»ng cá»§a trái tim con ngưá»i như xưa nữa.
Ä‚n sáng xong cô gái ngồi và o đà n dương cầm. Khi chÆ¡i bản nhạc trước khi vẫn từng chÆ¡i khi có Martin, nà ng Ä‘iểm lại trong ký ức những cuá»™c trò chuyện cùng chà ng và cả những Ä‘iá»u tuy vụn vặt nhưng rất lá»›n lao đối vá»›i kẻ Ä‘ang yêu.
Nà ng bị kéo vá» thá»±c tại bởi ngưá»i hầu gái và o báo tin:
- Thưa cô, có cô nương nà o đó há»i cô ngoà i kia.
Leonor kéo rèm cá»a sổ nhìn ra và thấy cô gái mặc chiếc váy cùng vá»›i tấm khăn choà ng sẫm mà u. Gương mặt xinh đẹp cá»§a cô gái dưá»ng như quen quen nên nà ng tá»± há»i "Mình gặp cô ấy ở đâu rồi nhỉ?"
Tấm khăn quà ng che kÃn ngưá»i khách đến táºn mắt, và Leonor cố hết sức đã nhìn cho rõ các đưá»ng nét trên gương mặt ấy.
- Há»i xem cô ấy tên là gì – nà ng ra lệnh cho ngưá»i hầu.
Má»™t phút sau ngưá»i hầu quay lại.
- Cô nương nói tên là Edelmira Molina và xin được thưa chuyện riêng với tiểu thư.
- Edelmira! – Leonor bất giác thốt lên.
Phân vân một thoáng, nà ng dõng dạc nói:
- ÄÆ°a cô ấy và o phòng tôi.
Ngưá»i hầu vừa ra khá»i phòng khách, Leonor liá»n soi gương và theo bản năng sá»a lại mái tóc được tết thà nh hai Ä‘uôi sam dà i thượt. Sau đó nà ng vá»™i vã vá» phòng riêng đúng lúc Edelmira vừa tá»›i nÆ¡i.
Leonor hơi cúi đầu đáp lại cái chà o rụt rè của cô gái mà nà ng tự cho là tình địch.
- Thưa tiểu thư – cô gái hÆ¡i ngáºp ngừng mở lá»i – tôi đến đây để thá»±c hiện nghÄ©a vụ cá»§a mình…
- Xin má»i ngồi – Leonor dịu giá»ng khi nháºn thấy Edelmira cố che giấu ngượng ngáºp má»™t cách khổ sở.
Khách ngồi xuống ghế và nói tiếp:
- Tôi chiu Æ¡n rất nhiá»u đối vá»›i chà ng trai đã sống ở đây năm ngoái. Chỉ má»›i gần đây tôi má»›i biết được vì sao chà ng rá»i bá» ngôi nhà nà y ra Ä‘i, và chÃnh vì thế mà hôm nay tôi đến. Em trai tôi đưa tôi đến đây – nà ng nói thêm – cáºu ấy đợi tôi ngoà i cổng kia.
- Nhưng tất cả cái đó có quan hệ gì vá»›i tôi? – Leonor khô khan há»i.
- Tôi quyết định nói vá»›i tiểu thư – Edelmira đáp – bởi vì không dám là m phiá»n bà mẹ cá»§a tiểu thư. Nhưng tôi quyết tâm là m Ä‘iá»u nà y bằng má»i giá để thanh minh cho Martin.
Cái tên thân quen ấy là m cho nhịp tim cá»§a hai cô gái Ä‘áºp dồn ấy dưá»ng như còn âm vang trong không trung má»™t lúc lâu.
- Tôi được biết – Edelmira lại nói tiếp – gia đình tiểu thư cho rằng hình như Martin đánh cắp tôi. Cha cá»§a tiểu thư đã tin Ä‘iá»u đó qua lá»i em trai tôi và má»™t thanh niên nữa – hỠđã đến đây đúng và o ngà y tôi chạy khá»i Santiago để vá» sống ở Renka cho tá»›i nay.
- Nhưng cô chạy trốn má»™t mình sao? – Leonor cố giấu ná»—i băn khoăn bằng câu há»i có vẻ giá»…u cợt.
- Không, Martin đã cao thượng vô cùng khi đưa tôi Ä‘i – Edelmira đáp giản dị - ChÃnh vì lẽ đó mà có lá»i đồn đại rằng chúng tôi phải lòng nhau và chà ng đánh cắp tôi khá»i nhà . Song chỉ có má»™t Ä‘iá»u đó không đúng sá»± tháºt, tôi chạy trốn đến Renka vì bị ép phải lấy chÃnh gã thanh niên đã tá»›i đây cùng vá»›i em trai tôi. Còn Martin đã quá tốt bụng để giúp đỡ tôi. Nếu như không có chà ng thì tôi đã chịu bất hạnh suốt Ä‘á»i rồi
- Theo tôi thấy thì Rivas tháºt là cao thượng và vô tư hiếm có – Leonor châm chá»c – Dẫu biết rằng cô gái không yêu mình mà vẫn không sợ bị tổn hại thanh danh!
- Tôi hoà n toà n không nói là không yêu chà ng – Edelmira mau mắn nói.
- À ra thế! – Leonor thốt lên, mắt rực lên vẻ phẫn nộ.
Tia nhìn ấy là m cho Edelmira thở dà i rầu rĩ, giỠđây thì nà ng không còn ngỠvực chút nà o rằng tình cảm của Martin đối với tình địch của mình không được đáp lại.
- Nhưng dù sao tôi vẫn không hiểu – Leonor cao ngạo lẩm bẩm – cô nói vá»›i tôi tất cả những Ä‘iá»u đó là m gì. Nếu cô yêu Martin thì tốt hÆ¡n hết cứ nói thẳng vá»›i anh ta.
- Vâng, thưa tiểu thư, tôi yêu chà ng – Edelmira đáp khẽ nhưng thiết tha – Song có Ä‘iá»u chà ng không và chưa bao giá» yêu tôi.
- Thú thá»±c tôi không biết cái gì đáng ca ngợi hÆ¡n lòng chân thà nh hay đức khiêm tốn cá»§a cô – Leonor chua chát nháºn xét – Tiếc là Martin không có đây, nhất định tôi đã có lá»i cho cô.
- Tôi không tới đây để xin tiểu thư ban ơn – Edelmira kiêu hãnh đáp – tôi tới để chứng minh không hỠcó lỗi, bởi vì vô tình tôi đã là nguyên nhân đã gây ra bất hạnh cho chà ng.
- Ồ, té ra dẫu sao chà ng vẫn bất hạnh ư?
- Vâng, và tôi biết Ä‘iá»u đó từ chÃnh chà ng, chà ng đã nói vá»›i tôi mấy ngà y trước đây.
- Thế cô gặp chà ng ở đâu váºy? – Leonor vá»™i há»i, quên mất là cô đã dá»± định đóng vai hoà n toà n thá» Æ¡.
- Chà ng đến gặp tôi ở Renka.
- Tháºt đáng khen! – Leonor nói vá»›i nụ cưá»i mỉa mai cay đắng – Thế thì vì đâu mà cô khẳng định rằng tình yêu cá»§a cô dưá»ng như không được đáp lại.
- Martin đến đó bởi vì chà ng có tâm hồn cao thượng và chà ng đã hứa kết bạn với tôi.
- Cô đừng buồn chán nữa! Từ tình bạn đến tình yêu chỉ có một bước mà thôi.
- Không đâu, thưa tiểu thư, chà ng đối vá»›i tôi chỉ là bạn bè, và tôi có bằng chứng chắc chắn cho Ä‘iá»u đó.
- Bằng chứng à ?
- Vâng, tôi có mang theo, bởi vì như tôi đã nói,nghÄ©a vụ thiêng liêng cá»§a tôi là minh oan cho con ngưá»i đã giúp tôi vá»›i tấm lòng vô cùng cao thượng.
Vừa nói Edelmira vừa chìa cho Leonor tất cả những bức thư của Martin mà nà ng nâng niu gìn giữ.
- Nếu tiểu thư chịu khó Ä‘á»c qua những bức thư nà y – nà ng thầm thì – tiểu thư sẽ tin là tôi đã nói hoà n toà n thà nh thá»±c.
Leonor cầm hú hoạ má»™t bức thư bất kỳ và bắt đầu Ä‘á»c vá»›i má»™t nụ cưá»i khinh mạn
- Nhưng nếu tôi không nhầm thì đây là thư trả lá»i mà ? – nà ng há»i sau khi lướt qua và i dòng.
Edelmira nói lại vắn tắt ná»™i dung những bức thư mình gá»i cho Martin, và Leonor tiếp tục Ä‘á»c, nhưng bây giỠđã không còn bóng dáng cá»§a vẻ nhạo báng nữa, mà đá»c má»™t cách hứng thú cao độ. Dần dần nà ng khám phá được toà n bá»™ diá»…n tiến tình bạn giữa cô gái đáng thương và Martin cùng vá»›i hà nh vi hà o hiệp cá»§a chà ng. Khi Leonor Ä‘á»c tá»›i bức thư Rivas đã gá»i trước chuyến Ä‘i vá» nhà , khó khăn lắm nà ng má»›i giấu được niá»m vui sướng cá»§a mình. Không còn nghi ngá» gì nữa, trái tim cá»§a chà ng trai mà sá»± cao thượng được những bức thư nà y chứng tá» rõ rà ng đã thuá»™c vá» nà ng.
Äá»c hết bức thư cuối cùng, Leonor nhìn lên ngưá»i khách không hỠđược chỠđợi và vẻ cay nghiệt đã biến mất không má»™t chút dấu vết. Sá»± mỉa mai trước đó nhưá»ng chá»— cho lòng biết Æ¡n sâu sắc.
- Những bức thư nà y chứng tá» rằng trái tim cô tháºt là cao quý – Leonor xúc động nói.
- Thưa tiểu thư – Edelmira sôi nổi đáp – tôi không từ bất cứ hy sinh nà o vì Martin. Và không phải vấn đỠở chá»— tôi yêu chà ng, tiểu thư cÅ©ng đã thấy rồi đấy, tôi không há» có hy vá»ng được đáp lại, song tôi vô cùng biết Æ¡n chà ng. Khi giãi bà y sá»± tháºt vá»›i tiểu thư, tôi chỉ muốn là m tròn nghÄ©a vụ cá»§a mình mà thôi.
- Tôi xin cảm Æ¡n cô vá» sá»± tin cáºy đối vá»›i tôi ,và không chỉ nhân danh bản thân mình mà còn thay mặt cho cả gia đình tôi nữa. Chúng tôi chịu Æ¡n Martin nhiá»u lắm và ba tôi sẽ rất vui mừng được gặp chà ng. Cô có biết chà ng sống ở đâu không?
- Ở nhà bạn, tên chà ng là Raphael San Louis.
Hai cô gái từ biệt nhau, Leonor tiá»…n Edelmira ra táºn cá»a và âu yếm nắm tay nà ng lần nữa. Sá»± niá»m nở ấy cá»§a cô gái xinh đẹp cao ngạo là m cho Edelmira hoà n toà n tin chắc là nà ng yêu Martin.
Sau đó Leonor gõ cá»a phòng ông anh trai đã ngắm vuốt trước gương cả tiếng đồng hồ.
- Anh sắp mặc xong quần áo và sẵn sà ng phục vụ em sau má»™t phút nữa thôi – Agustin nói vá»ng ra.
Äúng là cá»a phòng gần như mở ra ngay tức khắc. Leonor bước qua ngưỡng cá»a.
- Em có má»™t tin tuyệt vá»i! – nà ng thốt lên.
- Em vừa gặp Matilda hả? – chà ng công tá» há»i, cứ tưởng câu chuyện nói vá» cô em há» mà cà ng ngà y chà ng ta cà ng thấy thÃch hÆ¡n.
- Ồ không, tin của em hoà n toà n khác. Martin đã trở lại Santiago.
- Còn anh cÅ©ng vừa nhá»› đến anh ấy đúng hôm nay! Má»™t chà ng trai tuyệt vá»i! Suốt thá»i gian vừa rồi anh thấy thiếu anh ấy quá. Thế anh ấy sống ở đâu?
- Ở chỗ Raphael.
- Tháºt xúi quẩy!
- Sao váºy?
- Bởi lẽ, như em biết đấy, anh thế chỗ Raphael trong trái tim Matilda.
- Dù thế nà o đi nữa thì anh vẫn phải đến đó gặp Martin.
- Æ kìa cô em, gì mà hăng hái thế?
- Hình như anh quên Martin rá»i bá» chúng ta trong hoà n cảnh nà o.
- Không, anh không quên đâu. Lá»—i ở ba tất cả, ba quá cả tin và o những lá»i vu khống hèn hạ.
- ChÃnh vì thế mà chúng ta cần phải sá»a chữa sá»± bất công đã xảy ra. Bằng không Martin có toà n quyá»n cho chúng ta là những kẻ bạc bẽo.
- Hình như trước kia em không nói thế, em gái ạ.
- Vâng, nhưng giỠem đã đổi ý.
- Má»™t ông vua nước Pháp là má»™t quốc vương chân chÃnh có nói: souvent femme variel – đà n bà thưá»ng hay thay đổi. Äiá»u đó được nói tá»›i trong nhiá»u cuốn sách Pháp, và bây giá» thì anh thấy đúng tháºt.
Hai anh em quyết định nói hết vá»›i cha, ông Damasso lắng nghe nguồn tin vá»›i vẻ hà i lòng rõ rệt và thừa nháºn rằng ông cà ng cảm thấy thiếu vắng Martin hÆ¡n. Ngay tối hôm ấy Agustin đến nhà San Louis.
Không gặp cả Raphael lẫn Martin, chà ng ta đà nh nhỠnhắn lại là sáng hôm sau sẽ đến.
Nên nói ở đây là toà n bộ sự việc kể trên xảy ra ngay trước ngà y 19 tháng 4 năm 1851.
|

05-09-2008, 08:55 AM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch 
|
|
Tham gia: Jun 2008
Äến từ: Äất Võ Anh Hùng
Bà i gởi: 4,793
Thá»i gian online: 2 tuần 1 ngà y 6 giá»
Thanks: 24
Thanked 24,250 Times in 1,767 Posts
|
|
Chương 54
Ngà y 18 tháng 4, mãi ná»a đêm Raphael và Martin má»›i vỠđến nhà . Cuá»™c tranh cãi say sưa vá» chÃnh trị là m cho đôi bạn bị xúc động cao độ, giá»ng hoan hỉ, mắt rá»±c sáng, há» sôi nổi quÆ¡ chân múa tay. Cả hai Ä‘á»u hăng hái nói lên những quan Ä‘iểm tá»± do và ủng há»™ lá»i chỉ trÃch mà phe đối láºp dùng để chống lại chÃnh phá»§ đã cầm quyá»n đến nhiệm kỳ thứ hai và chống lại các bá»™ trưởng mà như đã Ä‘oán trước, sắp được đưa và o chÃnh phá»§ má»›i.
Toà n bá»™ suy nghÄ© cá»§a Martin giỠđây Ä‘á»u bị chi phối bởi ý tưởng phục vụ nhân dân và điá»u đó giúp chà ng thoát khá»i ná»—i buồn nản sâu xa vẫn dằn vặt tâm hồn suốt thá»i gian qua. Dấn bước bằng cả trà não và o cuá»™c đấu tranh chÃnh trị, chà ng trai mÆ¡ hồ hy vá»ng là bằng cách đó đè nén được ná»—i Ä‘au tình yêu và thá»±c tế hình ảnh Leonor đã dần dần trở nên má»™t ký ức ngá»t ngà o gây ná»—i buồn man mác chứ không phải ná»—i Ä‘au dằn vặt con tim chà ng nữa.
Raphael đã bá» há»c từ lâu và hoà n toà n hiến dâng mình cho sá»± nghiệp mà ngay vá»›i bạn chà ng cÅ©ng không kể tỉ mỉ. Äôi lúc chà ng ưu tư im lặng, đôi lúc lại xúc động và vui vẻ khác thưá»ng, chà ng thưá»ng xuyên náu mình cùng những ngưá»i nà o đó và bà n bạc rất lâu Ä‘iá»u gì đó vá»›i há».Nhiá»u khi, vừa trở vá» nhà lúc đêm khuya từ má»™t cuá»™c há»p mặt cùng vá»›i Martin, chà ng lại ra Ä‘i. Hà nh động cá»§a Raphael đối vá»›i Rivas có vẻ bà ẩn, nhưng chà ng không há» gạn há»i.
Trong các câu chuyện, đôi bạn trẻ Ãt khi nhắc đến tên Leonor hay Matilda. Tưởng chừng như má»—i ngưá»i Ä‘á»u che giấu lòng trung thà nh tuyệt đối vá»›i thần tượng cá»§a mình.
Váºy là , như chúng tôi đã nói, đôi bạn trở vá» nhà lúc ná»a đêm.
Lúc Raphael đốt nến, ánh mắt cá»§a chà ng bắt gặp tấm carte visite ở trên bà n, chà ng cầm nó soi gần ngá»n nến rồi đưa cho Martin
Trên mảnh giấy bóng cứng có in "Agustin Ensina", còn phÃa dưới được viết bằng bút chì "Sáng mai tôi sẽ trở lại và o lúc 11 giá»"
Martin ngồi xuống suy nghÄ© mông lung, còn Raphael, đốt xong Ä‘iếu xì gà , sải bước từ góc nà y đến góc khác. Cả hai Ä‘á»u im lặng, có thể nghÄ© rằng tấm carte bé nhỠđã huá»· hoại tâm trạng phấn khÃch cá»§a há».
Cuối cùng San Louis lên tiếng:
- Cáºu nghÄ© sao vá» cuá»™c viếng thăm nà y? – chà ng dừng bước bên cạnh Martin.
- Thú tháºt là tá»› không chỠđợi nó.
- Nhưng hình như cáºu vui mừng?
- ChÃnh tá»› cÅ©ng chẳng biết nữa.
- Mai chà ng ta sẽ đỠnghị cáºu chuyển vá» nhà hỠđấy.
- Tớ không nghĩ thế.
- Thế nhưng nếu tá»› đúng? Khi đó cáºu sẽ xá» trà ra sao?
- Tớ sẽ từ chối…
- Thế nếu như lá»i đỠnghị không chỉ xuất phát từ hai ông bà mà từ cô con gái nữa thì sao?
- Äiá»u đó chẳng thay đổi được gì.
- Tá»› hoan nghênh quyết định cá»§a cáºu – Raphael nói rồi lại tiếp tục bước từ góc ná» sang góc kia.
- Tá»› không bao giá» phá»§ nháºn là mình rất mang Æ¡n gia đình ông Damasso – Martin nói tiếp sau má»™t lát im lặng – Tá»› đến Santiago hầu như không tiá»n bạc, không chút hy vá»ng được ai đó nâng đỡ. Thế nhưng trong ngôi nhà ấy tá»› không chỉ tìm thấy chốn nương thân mà nhiá»u kẻ tháºm chà chỉ do thương hại má»›i bố thà cho ngưá»i ruá»™t thịt, tá»› còn tìm thấy ở đó má»™t cái gì đó lá»›n lao hÆ¡n, má»i ngưá»i tiếp đón tá»› thân tình và chăm lo săn sóc tá»› nữa.
- Thế còn những việc cáºu đã là m cho ông Damasso? Rõ rà ng cáºu cho rằng chúng không đáng má»™t xu chứ gì? Cáºu quên là đã cứu con trai ông ta khá»i câu chuyện bẩn thỉu như thế nà o rồi à ?
- Dù tớ có giúp cho hỠbao nhiêu chăng nữa, tớ vẫn sẽ cảm thấy mãi mãi mang ơn gia đình ấy.
- Trong trưá»ng hợp đó thì cáºu dá»n vá» nhà ngà i Ensina mà ở - Raphael nói gay gắt.
- Tớ đã nói rằng tớ không định là m như thế! – Martin lạnh lùng phản đối.
Má»™t lần nữa sá»± im lặng lại trà n ngáºp căn phòng, và lại Raphael là ngưá»i phá vỡ nó bằng cách nối lại câu chuyện bá» dở vá» chÃnh trị. Nhưng Martin đáp lại má»™t cách ủê oải, không còn sôi nổi như trước nên hiểu rằng bạn mình mải nghÄ© đến việc gì đó khác, Raphael chúc chà ng ngá»§ ngon rồi Ä‘i ra.
Sáng hôm sau đúng 11 giỠAgustin bước và o phòng Martin.
Hai chà ng trai ôm nhau thân máºt.
- Tôi đến tìm anh đây – Agustin mở lá»i – Má»i ngưá»i trong nhà đá»u nhá»› anh da diết, kể từ ba tôi nóng lòng muốn ôm hôn anh cho đến con Diamela vẫn luôn ao ước được anh nắm cẳng như trước kia.
- Agustin quý mến! – Rivas đáp lá»i – tôi xúc động sâu sắc trước tình cảm nồng háºu cá»§a toà n thể gia đình anh dà nh cho tôi. Không bao giá» tôi quên Ä‘iá»u đó nhưng có Ä‘iá»u, tôi không thể nháºn lá»i má»i vô cùng tá» tế ấy được.
- Váºy xin phép được biết vì sao?
- Bởi lẽ Raphael sẽ không tha thứ nếu tôi rá»i bá» anh ấy.
- Thế nhưng trước đây anh sống ở nhà chúng tôi kia mà ?
- Tôi nhá»› rất rõ má»i Ä‘iá»u và biết Æ¡n gia đình rất nhiá»u.
- Äiá»u đó chẳng giúp gì được cho anh đâu, bạn thân mến ạ! Nếu như anh không quay vá» vá»›i chúng tôi, chúng tôi sẽ rêu rao khắp nÆ¡i anh là kẻ bạc bẽo nhất trên thá»i gian nà y.
- Äể can ngăn anh, tôi xin thú nháºn rằng tim tôi Ä‘au nhói khi khước từ lá»i má»i cá»§a anh – Rivas âu yếm vá»— vai Agustin.
- Thôi đừng là m bộ nũng nịu nữa anh bạn! Pas de facons! Dẹp bỠnghi lễ đi! Hãy vỠvới chúng tôi, anh biết không tôi đã hứa với một cô nà ng là sẽ không quay vỠnếu không có anh đấy.
- Hứa vá»›i ai? – Martin sốt sắng há»i.
- Leonor, chÃnh nhá» cô ấy mà chúng tôi biết anh Ä‘ang ở thá»§ đô. Là m sao cô ấy biết Ä‘iá»u nà y, tôi chịu chết không hiểu! Và , như anh biết đấy, ngưá»i Pháp tháºt có lý khi nói rằng "ý phụ nữ là ý trá»i"
- Anh là m Æ¡n nói giùm vá»›i cô em gái cá»§a anh rằng tôi vô cùng cảm động vì được cô ấy quan tâm – Martin xúc động nói – nhưng tôi lấy rất là m tiếc rằng không thể đón nháºn lòng hiếu khách mà gia đình quá ưu ái dà nh cho tôi như thế.
- Tôi Ä‘ang hình dung cô ấy sẽ đón tôi ra sao đây! – chà ng công tá» dà i giá»ng – mà Leonor đâu có yêu cầu, cô ấy ra lệnh! Bây giá» thì cô ấy nói toạc ra là chúng tôi có trách nhiêm chuá»™c lại lá»—i lầm đã xúc phạm anh khi giải thÃch hà nh vi hà o hiệp cá»§a anh má»™t cách xuẩn ngốc.
- Thế nghĩa là cô ấy không còn lên án tôi nữa sao?
- Bây giá» trong nhà tôi không má»™t ai lên án anh cả - Agustin vui vẻ đáp – Chúng tôi hoà n toà n thống nhất ý kiến vá» anh, và không phải trong vấn đỠchÃnh trị đâu. Anh tưởng tượng xem, cho tá»›i giá» tôi không sao hiểu nổi ba tôi á»§ng há»™ những quan Ä‘iểm nà o, hôm nay ông theo phe đối láºp , ngà y mai lại ngả vá» phÃa chÃnh phá»§. Hầu như ngà y nà o ông cÅ©ng khẳng định là rất cần đến anh.
Song Martin vẫn từ chối, viện lý do không muốn là m mất lòng San Louis.
- Trong trưá»ng hợp đó anh phải tá»± đến mà giải thÃch má»i Ä‘iá»u – Agustin nói – có thể chá» anh lúc nà o?
- Tôi sẽ cố gắng đến ngay tối nay – Rivas hứa.
Nháºn được lá»i hứa ấy, vá»›i bản tÃnh bẻm mép, chà ng công tá» quay ra huyên thuyên vá» bản thân mình, chà ng ta tiết lá»™ cho Martin biết chuyện yêu Matilda và hy vá»ng rằng cÅ©ng được nà ng yêu.
Tán dóc chán chê, chà ng ta cáo biệt ra vá», còn Martin đắm mình và o những suy tưởng vá» Leonor. Những lá»i Agustin vừa nói đã là m thức tỉnh trong chà ng ước mÆ¡ được gặp nà ng, nhưng ngay láºp tức chà ng nhá»› lại đã bi .ngưá»i đẹp cao ngạo và đá»ng đảnh ấy xúc phạm ra sao, chà ng thấy xấu hổ vì sá»± yếu Ä‘uôi cá»§a mình.
Martin suy Ä‘i nghÄ© lại mãi xem có cần tá»›i thăm ông Damasso hay không, thế rồi cuối cùng vẫn không quyết định được gì. Lúc đồng hồ Ä‘iểm bốn tiếng, Raphael xuất hiện nÆ¡i ngưỡng cá»a.
Trông chà ng vui vẻ và tươi tỉnh. Mỉm cưá»i vá»›i Rivas, chà ng há»i:
- Agustin có đến thăm cáºu không?
- Có, anh ấy ngồi đây chừng hai tiếng
- Äã má»i cáºu dá»n vỠở vá»›i há» chứ?
- Và rất tha thiết nữa.
- Thế cáºu trả lá»i thế nà o?
- Tớ nói là có thể sẽ ghé qua chỗ hỠtối nay.
- Không cần! – Raphael cắt ngang và Martin nắm bắt được âm hưởng hách dịch trong giá»ng nói. San Louis thưá»ng nói chuyện kỉêu đó vá»›i bạn bè sinh vie6n, nhưng chưa bao giá» tá»± cho phép mình như thế trong quan hệ vá»›i Martin.
- Vá» việc nà y cáºu hãy để tá»› tá»± phân xá» - Martin đáp vá»›i bản tÃnh kiêu hãnh không chịu được bất cứ sá»± cưỡng buá»™c nà o.
- thiết tưởng rằng bá»n mình quá thân thiết để tá»› có quyá»n khuyên cáºu – Raphael đã má»m lòng hÆ¡n.
- Thế cáºu khuyên Ä‘iá»u gì? – Martin há»i.
- Tá»› cho rằng cáºu không nên đến nhà ấy, Ãt nhất là hiện nay.
- Vì sao?
- Vì cáºu sẽ lại mạo hiểm lao đầu và o ná»—i bất hạnh như những ngà y bá»n mình má»›i quen nhau, cáºu có má»™t trái tim trong trắng và cao quý, Martin ạ, và cáºu không cần hy sinh nó cho má»™t tiểu thư kiêu kỳ và đá»ng đảnh. Cô ta sẽ dà y xéo nó không chút tiếc thương vả lại còn lên mặt rằng đã có thêm má»™t kẻ hiến mình là m váºt tế lá»… trước bà n thá» sắc đẹp cá»§a mình. Cáºu chẳng thu được gì ở cuá»™c gặp gỡ vá»›i Leonor đâu, bởi vì cáºu ngượng ngáºp khi có nà ng để rồi lại nhìn nà ng dịu dà ng đắm Ä‘uối còn nà ng chỉ ban cho má»™t ánh mắt ân cần cÅ©ng đủ bắt cáºu là m nô lệ.
San Louis im bặt, nhưng rồi nháºn thấy Martin chẳng đáp má»™t lá»i, chà ng lại nói tiếp:
- Tá»› muốn bao cho cáºu má»™t tin quan trá»ng. Có thể nó sẽ là m nguá»™i bá»›t những tình cảm quá lãnh mạn ở cáºu và nhắc cáºu nhá»› rằng còn những Ä‘iá»u quan trá»ng hÆ¡n nhiá»u.
- Cáºu nói đến việc gì thế?
- Trước khi trả lá»i, tá»› cần phải há»i cáºu má»™t câu.
- Xin má»i.
- Tá»› muốn nói đến những quan Ä‘iểm cáºu đã trình bà y trong các cuá»™c há»p bà máºt cá»§a bá»n mình. Cáºu hãy nói xem, chúng thể hiện lòng tin chân thà nh cá»§a cáºu hay chỉ phát sinh từ ná»—i tuyệt vá»ng trong tình yêu?
- Những lá»i tá»› nói không bao giỠđối láºp vá»›i lòng tin tưởng.
- Thế nghÄ©a là cáºu sẵn sà ng Ä‘i vá»›i chúng trưởng đến cùng không quản nguy hiểm?
- DÄ© nhiên – Martin cứng cá»i đáp.
- Có lần cáºu đã hứa tuyệt đối chấp hà nh bất cứ mệnh lệnh nà o cá»§a thá»§ lÄ©nh chúng ta. Cáºu có cho rằng đã tá»± rà ng buá»™c bởi lá»i thỠđó không?
- Tá»› coi đó là má»™t lá»i thá» thiêng liêng.
- Thế nếu như Leonor yêu cầu cáºu rút lá»i?
- Không ai, kể cả nà ng, buộc được tớ là m việc ấy.
- Tá»› luôn coi trá»ng cáºu vô cùng và rất vui vì đã không nhầm – Raphael ngồi xuống bên bạn.
- Có lẽ sau khúc mở đầu trịnh trá»ng như thế cáºu sẽ thông báo cho tá»› tin tức má»›i mẻ cá»§a cáºu chứ? – Martin mỉm cưá»i há»i.
Raphael hạ giá»ng:
- Tin má»›i cá»§a tá»› đây. Má»i thứ đã sẵn sà ng, ngà y mai bắt đầu cuá»™c cách mạng!
Ngưng một lát, chà ng tiếp tục:
- Chỉ má»™t Ãt ngưá»i được biết vá» Ä‘iá»u bà máºt nà y, trong nhóm bá»n mình có bốn ngưá»i và bá»n tá»› đã soạn sẵn kế hoạch hà nh động cho từng ngưá»i rồi. Nếu muốn tham gia trân đánh thì cáºu sẽ là trợ thá»§ đắc lá»±c cá»§a tá»›.
- Tá»› vui sướng có chá»— đứng bên cáºu! – Martin hà o hứng thốt lên.
- Bây giá» thì cáºu hiểu tại sao tá»› phản đối cáºu gặp Leonor – Raphael nói – tá»› sợ uy quyá»n cá»§a nà ng đối vá»›i cáºu và không muốn bạn bè cho cáºu là hèn nhát.
- Cáºu có lý, tá»› sẽ không đến chá»— đó nữa.
- Nhiá»u ngưá»i nghÄ© rằng sẽ tránh được đổ máu và binh lÃnh sẽ chạy sang phÃa chúng ta không do dá»±. Tá»› không tin như thế, nhưng tin chắc rằng sẽ chiến thắng. Äáng tin cáºy nhất đó là binh Ä‘oà n Caldivia. Chúng ta có cả sá»± há»— trợ cá»§a quân Trakabuko và má»™t số lÃnh pháo binh nữa. Nhưng theo tá»› thì nên trông cáºy và o binh Ä‘oà n Caldivia. Theo chiến thuáºt bình thưá»ng thì binh Ä‘oà n nà y cùng những công dân được ta trang bị vÅ© khà có thể sẽ chiếm hết các trại lÃnh, trước hết là các trại pháo binh nÆ¡i ta sẽ cướp được những há»a khà và đạn dược mà ta rất thiếu. tá»› sẽ nói vá»›i Bilbown[1] và các thá»§ lÄ©nh khởi nghÄ©a khác là cáºu sẽ cùng tham gia tráºn đánh.
- Cám Æ¡n cáºu đã tin! – Martin bắt chặt tay Raphael thốt lên – tá»› sẽ là m tất cả để không phụ lòng tin đó.
- Trước mắt còn cả má»™t đêm nữa và bá»n mình sẽ thảo luáºn má»i việc cặn kẽ - San Louis nháºn xét – còn bây giá» tá»› tá»± cho phép khuyên cáºu má»™t câu vá» chuyện Leonor.
- Cứ nói đi.
- Tá»› tin tôi dù cáºu có sống thêm ở nhà há» má»™t thá»i gian nữa bằng cả thá»i gian trước kia cáºu đã sống thì cáºu vẫn cứ không dám thổ lá»™ tình yêu vá»›i nà ng.
- Cáºu thấy đấy, nà ng già u có như thế, và tá»› lại chịu Æ¡n cha nà ng rất nhiá»u… - Martin ấp úng – nếu không vì thế thì chắc tá»› cÅ©ng đủ can đảm…
- Thôi, đấy chỉ là nói chuyện chÆ¡i, còn tá»› nói thẳng thế nà y, cáºu sẽ không bao giá» dám ngá» lá»i vá»›i Leonor đâu. Mà cô nà ng kiêu kỳ ấy lại không khi nà o chìa tay ra trước cho cáºu và nói "Em đã Ä‘á»c được lá»i tá»± thú trong trái tim anh, Martin Æ¡i, bởi bản thân em cÅ©ng cảm nháºn được Ä‘iá»u đó". Chuyện như thế chỉ có trong cổ tÃch chứ trong Ä‘á»i thưá»ng thì chẳng bao giá»!
- Tớ không tranh cãi – Rivas đáp, cố nén thở dà i.
- Cáºu vẫn còn má»™t lối thoát. Hoà n cảnh đặc biệt mà cáºu Ä‘ang lâm và o sẽ thanh minh cho cáºu.
- Tá»› Ä‘ang nóng lòng muốn nghe lá»i khuyên cá»§a cáºu đây.
- Thế nà y nhé, cứ viết cho Leonor rằng cáºu yêu nà ng và cứ để cho bức thư được gá»i tá»›i nà ng và o ngà y mai.
Martin đăm chiêu suy nghĩ.
- Có thể cáºu cho là tốt hÆ¡n nếu nà ng không bao giá» biết đến tình yêu cá»§a cáºu chứ gì? – Raphael há»i.
- Ồ không! – Martin sôi nổi thốt lên.
- Hãy tin rằng không có khả năng nà o hÆ¡n để thú nháºn thà nh thá»±c nữa đâu, ná»—i hiểm nguy gần ká» - đấy là lá»i thanh minh cá»§a cáºu và nếu nà ng yêu cáºu thì sẽ sẵn lòng tha thứ. Còn nếu như trái lại, tình cảm cá»§a cáºu chỉ là đơn phương thì lúc ấy nà ng cÅ©ng sẽ chẳng trách móc gì cáºu, bởi lẽ cáºu không đến nhà há» nên không ai có thể lên án cáºu đã lợi dụng lòng mến khách má»™t cách phản trắc.
Lý lẽ cá»§a Raphael đã thuyết phục được Martin, dưá»ng như chà ng quên mất mối nguy cÆ¡ nghiêm trá»ng mà số pháºn chuẩn bị sẵn cho chà ng sá»›m mai và bây giá» chà ng vui sướng nghÄ© rằng cuối cùng đã có cÆ¡ há»™i thổ lá»™ tình yêu cá»§a mình đối vá»›i Leonor.
Tối hôm ấy, San Louis lại sá»a soạn ra Ä‘i.
- Hãy đợi tá»› ở đây – chà ng trai nói vá»›i Rivas – tá»› phải Ä‘i nháºn những mệnh lệnh cuối cùng và sẽ trở vá» lúc ná»a đêm.
Cá»a phòng vừa khép lại, Martin ngồi ngay và o bà n vá»› lấy cây bút, những dòng chữ nóng bá»ng cá»§a bức thư sắp viết dưá»ng như đã lấp lánh từ lâu trong dòng tư tưởng cá»§a chà ng.
Chú thÃch
[1] Bilbown Francisco (1823-1864) Nhà xã há»™i há»c và nhà tư tưởng Chilê, má»™t trong những ngưá»i sáng láºp ra Há»™i bình đẳng
|
 |
|
| |