 |
|

10-09-2008, 12:42 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi Sáu
Tiết Kế Nguyên đi chơi địa phủ
Chung Vương háºu tấu khải vá» trà o
Nói vá» Chung háºu trá bại, chạy đặng má»™t đỗi xa, ngó lại không thấy Tiết Côn Ä‘uổi theo, má»›i nghÄ© rằng:
- Thằng sơn tặc nà y nếu mình không là m nhục nó, thì nó không chịu đuổi theo.
NghÄ© váºy bèn quầy ngá»±a lại kêu rằng:
- Bá»› Tiết Côn, mà y là má»™t thằng tham sanh quý tá», váºy mà cÅ©ng xưng là sÆ¡n trại đại vương, ta đây pháp lá»±c cao cưá»ng, giết mà y như váºy cÅ©ng không có tiếng, váºy để ta nói cho mà nghe, lần thứ nhất bị dây tiên trói, lần thứ nhì mắc kẹt trong cá»™i tòng, lần thứ ba chết trôi chết nổi giữa sông, ta cÅ©ng đã nhÆ¡n lòng cứu tá», Ä‘i Ä‘ang lúc bình thưá»ng vô sá»±, mấy khi xưng bá xưng hùng, má»›i cùng ta má»™t tráºn giao phong, mưá»i hai nước Ä‘á»u biết mà y là má»™t thằng vô dụng .
Tiết Côn nghe nói phừng phừng nổi giáºn mắng hét om sòmn chỉ mặt Chung háºu mà nói rằng:
- Bá»› con bà chằng, ta chẳng giết được mà y, không phải là ngưá»i hảo há»›n.
Nói rồi cầm thương đâm đại. Chung háºu cÅ©ng lẹ tay gạt đỡ, hai ngá»±a giao ká», đánh vùi hÆ¡n trăm tráºn. Chung háºu thấy Tiết Côn mặt giáºn hầm hầm, nên cứ giả đò thua sút, là m cho Tiết Côn có ý khi dá»… mà đuổi theo, bèn đánh cầm chừng đến sáu bảy chục hiệp nữa. Chung háºu giả ngăn đỡ không lại, bèn quất ngá»±a chạy ro, Tiết Côn quên sá»± quanh co, cứ giục ngá»±a Ä‘uổi nà theo Chung háºu. Chung háºu xem thấy cả mừng, kịp niệm chân ngôn, hóa ra má»™t tòa cổ miếu, rồi tà ng hình di mất, Tiết Côn theo tá»›i đó mà không thấy tăm hÆ¡i, Ä‘i bốn phÃa truy tầm, thấy dấu chân ngá»±a và o trong miếu, Tiết Côn sẵn giáºn chạy kiếm dáo dác tư bá», thấy cổ miếu hương tà n khói lạnh, vách rả rêu in, ngó váºy giáºt mình Ä‘i qua phÃa khác, lại thấy tòng xanh bá tốt, đà o thắm liá»…u non, trước có bụi huỳnh sa, sau có cầu bắt qua Ä‘i qua bên núi khác, lại có đưá»ng Ä‘i thẳng rẵng, vá» sÆ¡n trại cÅ©ng gần. Tiết Côn bèn giục ngá»±a Ä‘i lần lần, qua khá»i cầu má»™t đỗi, rồi ngó lại cá»— miếu đâu không thấy, trá»i lại tối như ban đêm, gió thổi má»™t cách lạnh lùng, cả mình Ä‘á»u rởn óc. Thá»i may đâu lại gặp má»™t ngưá»i, cao lá»›n hai trượng dư, mặt giống như thoa và ng, mình mang đồ trắng lốp, hình dung xem rất cổ quái, mặt mà y thấy cÅ©ng thảm sầu, Tiết Côn má»›i nghÄ© rằng:
- Vì chưng theo Chung Vô Diệm, má»›i gặp con quá»· vô thưá»ng.
Tiết Côn nghÄ© như váºy, rồi nhắm mắt Ä‘i qua tá»›i ngã ba đứng lại, ngá»±a đã Ä‘i không nổi, té nhá»§i xuống má»™t khi, quá»· đâu chạy tóe tứ vi, cầm chiên hồn sách đè ra trói cổ. Quá»· vô thưá»ng nói: - Mà y là thằng ăn cướp, nay số đã mãn rồi, vua Diêm Vương sai ta Ä‘i bắt hồn vỠâm ty trị tá»™i.
Nói rồi nắm dây lôi kéo. Tiết Côn khi ấy cÅ©ng mê man, Ä‘i dá»c đưá»ng xem thấy hai bên kẻ lá»›n ngưá»i nhá», la khóc vang dáºy, Ä‘á»u chỉ và o mặt mình nói rằng:
- Thằng nà y hồi nó ở trên dương thế là m chá»§ trại Triệt Long, đã hiếp vợ hại chồng, lại đốt nhà lấy cá»§a, nay nó đã tá»›i số, mau phải thưá»ng mạng cho ta.
Tiết Côn nghe nói thì thất thanh hồn vÃa, má»›i nghÄ© rằng:
- Mình má»›i đánh vá»›i vá»›i con Chung xá»§ phụ đây, là m sao mà thác xuống âm ty như váºy? Ngưá»i Ä‘á»i danh lợi cÅ©ng chẳng là m gì, uổng má»™t kiiếp anh hùng cái thế, nếu hồi sống biết cÆ¡ quan như vầycÅ©ng không nên ăn cướp là m gì.
Và vừa Ä‘i vừa nghỉ, bá»—ng đâu lÅ© quá»· áp ra, kẻ thì cướp thương, ngưá»i thì già nh ngá»±a, đứa thì xiết giáp, thằng thì lấy khôi. Vô thưá»ng lại cầm dây lôi kéo, đánh thôi xÆ¡ vÆ¡ xá»ng vá»ng, dẫn Ä‘i hết mấy tầng địa ngục, thấy nhiá»u chuyện ghê gá»›m, kẻ thì không áo không quần, ngưá»i thì bị vạc dầu cưa xẻ, có kẻ bị cầm dao cắt lưỡi, lại có ngưá»i phải bá» cối mà xay, thảy Ä‘á»u là những ngưá»i không thảo không ngay, vá»›i mấy bá»n lừa thầy phản bạn, ở dương thế tưởng là quấy phá, xuống âm ty không mảy không sai. Lúc nà y quá»· vô thưá»ng lại dẫn lên coi má»™t cái đà i cao có hÆ¡n trăm trượng và cắt nghÄ©a rằng:
- Ấy là vá»ng hương đà i, ngưá»i ta chết được bảy ngà y cho lên đó dòm vá» quê quán.
Kẻ lên ngưá»i xuống vô số hằng hà . Tiết Côn lên tá»›i từng thứ ba, thấy núi Triệt long như vẽ, cao thấp mấy tòa sÆ¡n trại, những là Phân kim đình và Tụ nghÄ©a đưá»ng, còn lâu la qua lại lăng xăng, chá»— đánh bạc, đánh cá» nÆ¡i uống trà , uống rượu. Tiết Côn thấy váºy như cầm Ä‘ao cắt ruá»™t lụy ứa hai hà ng, châu rÆ¡i lả chả, chua xót trăm bá», không há» mong hiệp mặt tá»› thầy, khó ná»—i gặp vui vầy bạn tác. Quá»· vô thưá»ng khi ấy thấy Tiết Côn khó lóc, lại thêm sỉ nhục nhiá»u lá»i, dẫn Ä‘i má»™t hÆ¡i đã tá»›i Sum la Ä‘iện. Hai bên những Ngưu đầu mã diện, tay cầm đồ hình ccụ dữ dằn. Vua Diêm vương phân đóan phân minh, đà i nghiệp kiếng tá» soi thiện ác. Khi quá»· dẫn Tiết Côn và o quỳ trước sân rồi, vua Diêm Vương truyá»n cho phán quan, Ä‘em tra sổ bá»™, Phán quan vâng lệnh , vá»™i và ng xét hết những Ä‘iá»u gian dối rồi tâu lại rằng:
- Tiết Côn vẫn đà đáng tá»™i, đã giết ngưá»i còn lại đốt nhà , già trẻ cÅ©ng không tha, quân dân Ä‘á»u bị giết, thiệt má»™t tay ác nghiệt, tá»™i đáng bá» vạc dầu.
Diêm Vương nghe tấu gáºt đầu, liá»n truyá»n cho Dạ xoa cứ phép. Quá»· dạ xoa phụng chỉ, nắm tóc Tiết Côn xốc Ä‘i, vừa bước ra trước sân chầu , may đâu có Tinh quân Ä‘i tá»›i, Diêm Vương xuống ngai tiếp rước. Quá»· Dạ xoa trà nước lăng xăng. Tiết Côn khi ấy xem thấy, không biết Tinh quân ấy là vị nà o mà được tiếp rước như váºy, bèn xem kỹ lại, thiệt là Chung nương nương, má»›i nghÄ© thầm rằng:
-" Hồi ta còn ở dương thế, đánh vá»›i nó bốn năm phen. Cá»› là m sao ta má»›i chết xuống đây, mà nó cÅ©ng chết theo như váºy? Không biết nó là gì mà Diêm Vương là m lá»… đãi, còn quá»· tốt cÅ©ng sợ hãi lăng xăng".
Khi Tiết Côn Ä‘ang suy tÃnh, quá»· tốt thấy miệng nói lẩm bẩm má»›i há»i:
- Thằng kia mà y nói gì đấy, có biết vị Tinh quân đó là ai không?
Tiết Côn đáp:
- Vợ của TỠTuyên Vương, tên là Chung Vô Diệm, chớ ai mà ta chẳng biết.
Tiết Côn nói chưa dứt tiếng, Quỷ tốt đã vả miệng, rồi nói rằng:
- Äồ SÆ¡n tặc vô tri, sao mà y dám kêu xách mé? Ấy là Mão Ä‘oan tinh giáng thế, để mà phó tá Tá» Vương.
Tiết côn nói:
- Ta có biết Mão đoan tinh là ai đâu, nghe chúng kêu là Chung Vô Diệm.
Quỷ tốt lại vả luôn ba bốn vả nữa, Tiết Côn nổi nóng nói rằng:
- Bá»n quá»· tốt nà y ác thiệt, đại trượng phu ở Ä‘á»i, đáng việc nói thì nói, dầu có chết cÅ©ng cam, tao đã bị trói bị giam, bây cứ theo đánh theo vả.
Quỷ tốt nói:
- Tao đánh mà y như váºy là là m phước cho mà y.
Tiết Côn nói:
- Bây là m phước cái gì mà đánh vả, nếu bây giá» rá»™ng lượng hóa cho ta khá»i chết má»›i hay.
Quỷ tốt nói:
- Váºy là mà y không biết, để tao nói cho mà nghe. Mão Ä‘oan tinh sanh trưởng ở Diêu Trì. Äệ tá» bà La San thánh mẫu, giáo chá»§ u minh Ä‘á»u kiêng vị, thần thông pháp lá»±c vô cùng! Như mà y muốn thoát khá»i vạc dầu kia, thì phải cầu ngưá»i cứu giúp. Thiên đưá»ng vá»›i địa ngục, cách nhau chẳng bao xa, như mà y nghe lá»i ta, há»a may má»›i khá»i bị nấu.
ÄÆ°Æ¡ng lúc quá»· tốt nói chuyện vá»›i Tiết Côn nghe Diêm Vương truyá»n lệnh Ä‘em Tiết Côn ra hà nh hình. Quá»· tốt vâng chỉ xúm lại khiêng Tiết Côn Ä‘em Ä‘i, đến nÆ¡i thì thấy dầu đương sôi sùng sục, lá»a đã há»±c phừng phừng, Tiết Côn thấy váºy thất vÃa hồn kinh, cả kêu Chung quốc mẫu nói rằng:
- Xin từ bi hỉ xả, cứu khá»i chết phen nà y, trông Æ¡n Quốc mẫu ra tay,rồi sẽ có ngà y báo đáp.
Chung háºu nghe kêu, truyá»n quá»· tốt đình lại dẫn vô, ra mắt Diên Vương , Tiết Côn quỳ trước sân chầu, lạy tạ muôn Æ¡n cứu mạng Chung háºu nói:
- Ta đã mấy lần dụ dá»— khuyên mi đầu hà ng, trên trá»i có tam quan, dứới đất có tháºp Ä‘iện, mi thá» rồi lại phản, nhý váºy đã mấy phen thá» tá»™i âm ty, sao biết ta kêu réo. Bởi vì mà y thá» dối tá»›i kiếp chết má»›i hay, mi bây giá» muốn tÃnh lẽ nà o có Diêm Vương là m chứng.
Tiết Côn quỳ lạy và thưa rằng:
- Sâu bá» cÅ©ng còn muốn sống, huống chi má»™t giống loà i ngưá»i, tôi xin theo Quốc mẫu cầm roi Ä‘á»n Æ¡n thá», láºp công cùng triá»u đình, bá» hết sá»± lá»—i lầm ngà y trước, nếu có sai ngoa thá»i muôn kiếp luân hồi, chốn phong đô chẳng được là m ngưá»i, thân trâu ngá»±a Ä‘á»i Ä‘á»i kiếp kiếp, xin Diêm Vương soi xét cho cứu tá» hồi sanh.
Chung háºu cả mừng, niệm mấy tiếng châm ngôn, Tiết Côn tỉnh hồn trương hai con mắt ra ngó. Sum la đâu mất, Diêm chúa cÅ©ng không, má»™t mình quỳ giữa đồng, bốn bá» Ä‘á»u là cây cá», thương ngá»±a còn đó. Tiết Côn liá»n lên ngá»±a đứng đó ngÆ¡ ngẩn và nghÄ© rằng:
- Thiệt là pháp lá»±c cao cưá»ng, hóa là m Diêm Vương tháºp Ä‘iện, thần thông biển hiện, xuất quá»· nháºp thần, đầu phục Ä‘i cho rồi, kẻo để lâu mang há»a.
NghÄ© như váºy liá»n quỳ xuống lạy tạ xin cải tà quy chánh, bó thân vá» vá»›i triá»u đình sá»›m khuya chầu chá»±c minh quân, bá» các việc cưá»ng đồ nghịch đảng. Chung háºu cả mừng. Liá»n xuống ngá»±a đỡ dáºy và nói rằng:
- Tướng quân miễn lễ , bây giỠphải trở vỠsơn trại, mà sắp đặt cho xong.
Tiết Côn tạ Æ¡n, rồi lên ngá»±a Ä‘i theo Chung háºu trở vá» sÆ¡n trại. Khi vá» tá»›i Tụ nghÄ©a đưá»ng, Tiết Côn truyá»n lệnh cho bốn tên đầu mục dắt bá»n lâu la ra triá»u bái tung hô quốc mẫu, rồi bà y yến tiệc, sai lâu la qua dinh Tá» rước má»i các đại tướng qua dá»± tiệc. Khi yến ẩm xong xuôi, mở hết mấy kho lương thảo bạc và ng, cấp phát cho bá»n lâu la và ra lá»i dụ rằng:
- Như ai muốn Ä‘i theo đầu Tá» thì Ä‘i, bằng không thì cho lương tiá»n Ä‘em vá» là m ăn nuôi vợ, con.
Còn dư bao nhiêu lương thảo thì đóng và o xe chở theo. Khi sắp đặt xong xuôi đốt hết sÆ¡n trại, kéo lâu la xuống núi, thẳng tá»›i Tá» dinh. Chung háºu lại dặn Tiết Côn rằng:
- Tướng quân có vá», chừng triá»u kiến quân vương xong rồi, như ngưá»i có phong cho quan tước chi, bất kỳ là lá»›n nhá», cÅ©ng đừng có tạ Æ¡n, chá» chừng nà o ai gia ám hiệu chịu cho, rồi sẽ lạy tạ.
- Tiết Côn vâng mạng tạ Æ¡n. Chung háºu liá»n truyá»n lệnh ban sư, tam quân Ä‘á»u bạt trại, kéo binh vá» kinh thà nh mừng rỡ.
Äây nói vá» Tuyá»n Vương Ä‘ang lúc lâm trà o. Văn võ triá»u bái rồi xảy có quan Hùynh Văn và o tâu rằng:
- Nay Chung quốc mẫu bình phục đặng Tiết Côn đã thâu binh phản hồi cách hoà ng thà nh chẳng xa, xin Thánh hoà ng định đoạt.
Tuyên Vương nghe tâu liá»n truyá»n cho văn võ, há»™ giá thân nghinh, ra khá»i hoà ng thà nh, tá»›i chá»— trưá»ng đình đợi rước. Quân thị vệ vâng lệnh, sắm sá»a long xa phụng tán, rồi Tuyên Vương ngá»± đến Dịch đình tạm nghỉ. Còn Chung Quốc mẫu lúc nà y kéo binh vá» gần tá»›i đó, có quân thám tá» trở lại báo rằng:
- Có thiên tỠngự giá thân chinh và văn võ bá quan đông lắm, còn đợi ở nơi Dịch đình , nên chúng tôi phải tâu lại cho mẫu hoà ng đặng rõ.
Chung háºu nghe bảo thì cưá»i thầm nghÄ© rằng:
- Tuyên Vương thiệt có mưu sâu, biết ta vì nước vì dân và lắm công lao khổ , nên cá»±c chẳng đã phải là m bá»™ như váºy, chá»› trong lòng thiệt là không muốn thấy mặt.
NghÄ© rồi truyá»n quân Ä‘i hưỡn hưỡn lại sau, bổn thân cưỡi ngá»±a vá» trước, và bảo Tiết Côn há»™ giá theo mình. Khi tá»›i Dịch đình, Tuyên Vương bước ra nghinh tiếp, cầm tay Chung háºu nói rằng:
- Ngá»± thê, chinh Äông, Tây phạt là m cho xã tắc bình an, Trẫm rất đỗi cảm đội Æ¡n vô cùng .
Chung háºu tâu:
- Bởi nhá» Hồng đức cá»§a Thiên nhan, chá»› thần háºu có tà i năng gì đâu, mà dám nháºn lá»i khen nhý váºy?.
Kế đó, Chung háºu Ä‘em việc đánh phục Tiết Côn, thuáºt lại cho Tuyên Vương nghe, rồi kêu Tiết Côn tá»›i trước cẩm đình, mà triá»u bái Thiên tá», Tiết Côn vâng chỉ, tung hô ba tiếng và lạy hai mươi bốn lạy xong rồi. Tuyên Vương truyá»n cho bình thân. Tiết Côn tạ Æ¡n đứng lại má»™t bên. Thiên tá» má»›i xem diện mạo Tiết Côn thì thấy mà y cá»p, mắt rồng, mặt tròn, tai lá»›n, mình thá»i ngà n khôi ngân giáp, lẫm lẫm oai phong, bèn khen thầm rằng:
- Nếu được tướng nà y phó tá giang sõn, rất đáng một vị TỠtrà o lương đống.
Khen rồi lại há»i Chung háºu rằng:
- Váºy chá»› ngá»± thê đã phong thưởng cho gã là m chức chi hay chưa?
Chung háºu thưa:
- Việc trà o đình tước lá»™c, phải chá» lệnh bệ hạ phong cho, chá»› thần thiếp đâu dám tá»± chuyên quyá»n Ä‘iá»u ấy.
Tuyên Vương khen phải và nói rằng:
- Như váºy để vá» trà o sẽ hay.
Chung háºu cÅ©ng gáºt đầu liá»n truyá»n quân há»™ giá thương trình, vua Tuyên Výõng ngồi trong long xa. Chung háºu thì Ä‘i phụng kiệu, Tiết Côn cưỡi con Bát sÆ¡n ngá»c mã, cùng bá quan há»™ giá theo sau, thẳng vá» kinh thà nh, tá»›i Kim loan Ä‘iện, hai vợ chồng ngồi trên long đôn, bá quan bái há»™ xong rồi, vua truyá»n chỉ cho Tiết Côn và o mà phong tước. Tiết Côn tá»›i trước Kim loan Ä‘iện triá»u bái, Tuyên Vương liá»n phán rằng:
- Tiết Côn nay đã cải tà quy chánh, quyết lòng phò tá quả nhÆ¡n, trẫm phong cho là m chức phó tổng binh, khá táºn trung báo quốc.
Tiết Côn liếc thấy Chung háºu chưa ra ám hiệu cứ đứng hoà i, chưa chịu tạ Æ¡n; vua Tuyên Vương lại phán:
- Thôi để trẫm phong cho là m Binh mã đại nguyên soái, chỠcó công lao với nhà nước rồi trẫm sẽ phong cho dự tước công hầu.
Tiết Côn cÅ©ng đứng má»™t hồi lâu, chưa chịu tạ Æ¡n Thiên tá». Tuyên Vương thấy váºy lấy là m lạ má»›i nói rằng:
- Việc nà y giao cho ngá»± thê phân xá», vì trẫm chưa rõ căn do, là m sao đã phong quan to, mà gã còn hiá»m chức nhá»?
Chung háºu nói rằng:
- Vốn thánh thượng chưa rõ, tôi xin phân lại tá» tưá»ng, vì đương khi há»™i chiến trưá»ng, thần háºu đã thâu là m nghÄ©a tá».
Tuyên Vương nghe rõ mới nói rằng:
- Như váºy trẫm phải phong cho gã là m Äông lá»™ vương Ä‘iện hạ, tứ tánh theo há» Äiá»n, truyá»n Công bá»™ công quan, kiếm phá»§ đệ cho Vương nhi cư trú.
Tiết Côn khi ấy liếc thấy Chung háºu đã ra ám hiệu, vá»™i và ng quỳ xuống sân chầu, lạy tạ Æ¡n Thiên tá». Tuyên Vương lại truyá»n chỉ bà y tiệc hạ công , khao thưởng tướng sÄ© rồi bãi chầu, ai lui vá» dinh nấy
|

10-09-2008, 12:45 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi Bảy
Triệu Long vương láºp kế mỹ nữ,
Chung quốc mẫu bị biếm lãnh cung
Nói vá» vua Long vương nước Triệu, đóng đô tại huyện Hà ng Äan, đương lúc thanh nhà n, văn võ và o triá»u bái tung hô vạn tuế, kế có quan Huỳnh môn và o tâu rằng:
- Nay có xứ Tá» qua đòi lá»… tấn cống , ngưá»i hãy còn ở trước ngá» môn đợi chỉ.
Vua Long Vương truyá»n lệnh cho và o, sứ thần tá»›i trước Kim loan Ä‘iện triá»u kiến và dưng tá» quốc thÆ¡. Quan trị Ä‘iện tiếp lấy dâng lên. Long vương xem hồi lâu nói chẵng ra lá»i, bèn nghÄ© rằng:
- Äông Tá» binh cưá»ng mã tráng, còn nước ta thì địa tÃch dân bần, nay vua Tá» biểu ta phải má»—i năm triá»u cống má»™t lần, những ba ngà n lương hướng, nhưng mà ta ba năm chưa tấn cống lần nà o, nếu tÃnh gá»™p gần đầy má»™t muôn chẵn, bây giá» biết phương kế chi cho khá»i Tá» hưng binh gia phạt.
Long Vương thấy thơ thì buồn rầu, nghĩ chưa ra chước, bỗng có một vị đại thần bước ra tâu rằng: - Xin Thiên tỠchớ lo, cho hao tổn mình rồng.
Vua Long Vương xem lại, thì ra ngưá»i ấy là Lạn Tương Như, là m chức thừa tướng. Triệu Vưong há»i:
- Thừa tướng có kế gì lo cho trẫm an nhà lợi nước chăng?
Tương Như bước lên tâu nho nhá»:
- Tôi có má»™t chước lấy Lâm Tri Tá» như trở bà n tay, vì Tuyên Vương là má»™t ngưá»i mê đắm rượu trà , bây giá» ta phải dùng mỹ nhân kế, trước hại cho được Chung Vô Diệm tiệt rồi, sau nữa Yến Anh vá»›i Tiết Côn. Khó chi trừ không dứt mối, chừng đó ta sẽ hưng binh gia phạt, coi có phải dá»… như trở bà n tay chăng?
Triệu vương khen kế hay và há»i rằng:
- Bây giỠthừa tướng muốn lựa mỹ nhân ở đâu cho được tà i mạo kiên toà n, mới xiêu lòng Tế chúa đặng.
Tương Như tâu:
- Xin bệ hạ tha tá»™i, ngu thần má»›i dám tá» phân, như lá»±a con dân thì sợ cÆ¡ quan tiết láºu. Bệ hạ hãy mưu cùng Vương háºu, đưa Yến Bình công chúa má»›i xong.
Triệu vương nghe tâu mủi lòng, bèn rưng rưng nước mắt mà nghĩ rằng:
- Nếu Ä‘ua con mình rất ngặt, bằng không thá»i dấy động Ä‘ao binh.
NghÄ© rồi truyá»n rằng:
- Cho văn võ hồi dinh, trẫm sẽ tới Chiêu dương nghị sự.
Khi tiệu Vương bải chầu rồi, thẳng tá»›i Chiêu Dương cung, ná»™i giám và o tâu cho Qua háºu hay, Qua háºu vá»™i láºt Ä‘áºt bái rồi tâu rằng:
- Thần háºu chẳng hay Thiên tá» giá lâm, nên thất nghÄ©a viá»…n nghinh, mong Æ¡n trên tha thứ. Váºy nay triá»u đình có việc chi đại sá»±, mà long nhan có ý sắc buồn rầu?
Triệu Vương nói:
- Bởi Äông Tá» có Chung Vô Diệm, thiệt là tay pháp lá»±c cao cưá»ng, đã bình định Yên bang, lại thâu phục Tiết Côn sÆ¡n tặc. Bây giá» lại ra lá»i dụ, biểu các nước phải nhượng Tá» là m thượng quốc, cứ thưá»ng hà ng năm phải nạp lương hướng ba ngà n, lại đói dâng mỹ nữ dung nhan, chẳng váºy thá»i can qua dấy động. Như nước ta đây ba năm đã không tấn công, tÃnh lại gần có má»™t muôn, biết lấy đâu mà nạp cho Tá» bang, vì trong nước hung hoang nghèo đói, nay trẫm có má»™t Ä‘iá»u muốn nói, chẳng biết ngá»± thê có bằng lòng chăng?
Qua háºu tâu:
- Quân ân và tầy non biển, dẫu tá» sanh chẳng dám đổi lá»i, xin thánh thượng tá» lá»i kẻo thiếp thân nghi ngại.
Triệu Vương khi ấy sa nước mắt nói chẳng nên lá»i, hồi lâu má»›i thở ra mà nói rằng:
- Việc nà y rất ngặt, vì sợ thế Äông Tá» mạnh dữ, còn nước ta thì yếu Ä‘uối muôn phần, nay Yến Bình tuồi má»›i cáºp kê ( 16), Tuyên Vương cÅ©ng thanh xuân nhị láºp ( 30), duyên hương lá»a muốn bén dây cầm sắc, Ä‘em giang san mà phú thác cho nữ lưu, chá» khi ứng hiệp cÆ¡ mưu, quyết kiếm thế hại cho rồi con xá»§ phụ, ấy là kế tướng thần bảo tấu, trẫm suy Ä‘i tÃnh lại, cÅ©ng đã bằng lòng, không biết chánh cung có thuáºn lòng chăng?
Hoà ng háºu tâu:
- Công chúa nâng niu như và ng như ngá»c, bấy lâu phụ ấp rồng nuôi, nay đưa qua nước ngưá»i tháºt lòng tôi không nỡ, nhưng mà nếu chẳng váºy thá»i Tê hưng binh mã, giang sÆ¡n ta ắt phải mang tai.
Vợ chồng đà m đạo giá»t vắn giá»t dà i, ấy cÅ©ng là điá»u may rá»§i mắc trá»i xui, nên liệu định đã xong xuôi, liá»n truyá»n cho ná»™i giám và o đòi Công chúa.
Công chúa nghe tin phụ vương cho đòi, bèn sá»a sang xiêm áo, tá»›i trước cung viện khấu đầu. Triệu vương miá»…n lá»… cho ngồi. Công chúa tâu rằng:
- Chẳng hay vương phụ và Vương mẫu cho đòi con có việc chi dạy khiến?
Hoà ng háºu nói:
- Nước nhà có má»™t việc con phải ghi và o lòng, vì bên Tá» có Vô Diệm chánh cung, ngưá»i ấy vốn tinh thông pháp thuáºt, mấy nước cÅ©ng Ãt tay cá»± địch, nên nay sai sứ Ä‘i thâu nạp tiá»n lương, bởi váºy cho nên Phụ vương muốn đưa con cho Tuyên Vương, niá»m ân ái sẽ lo phương ám hại, trừ cho được má»™t con Chung xá»§ phụ, thá»i chẳng lo chi không thâu nháºp đặng Tá» bang, cất binh mã sẽ sang sẽ bình phân thiên hạ.
Công chúa nghe mấy lá»i mẹ nói, thì mà y liá»…u kém xanh, má đà o phai thắm! Khóc mà tâu rằng:
- Vương mẫu ôi! Những tưởng Ä‘á»n rồng khuya sá»›m, hay đâu dặm liá»…u cách xa, nếu con bá» cha mẹ Ä‘i sao cho đà nh Ä‘oạn. Phụ vương Æ¡i! Má»™t thuở con qua Tá», ngà n năm không vá» Triệu, là m con phải lo Ä‘á»n chữ hiếu, miá»…n cho xã tắc vững bá»n, chá»› xá chi chút pháºn hồng nhan, thân bao quản hoa tà n nguyệt khuyết, biết cùng ai tá» Ä‘iá»u hÆ¡n thiệt, biết nhá» ai cáºy việc thần hôn, chốn cung trang phảng phất má»™ng hồn, thân trâu ngá»±among vá» miá»n cố quốc. Vương phụ, Vương mẫu ôi! Thảm thiết ngà n năm chim hạc, tối đêm rÆ¡i lụy chốn hoa đình.
Vợ chồng Triệu Vương thấy con Ä‘au ná»—i ly biệt, thì cÅ©ng thương tình sùi sụt, giá»t vắn giá»t dà i, than trá»i trách đất, thiết sÄ© tha nha, căm giáºn thay con xách giá» hái dâu, quyết bắt sống ăn gan mổ máºt. Qua háºu tuy là buồn khóc, nhưng gượng gạo Ä‘i sắp đặt những đồ cung trang, đỠphòng khi đưa theo cho Công chúa. Lại lá»±a sáu mươi thê nữ mãnh mai và mưá»i hai tên Thái giám, chỠđặng ngà y là nh sẽ đưa Công chúa sang tá». Lúc ấy có con cung nữ tên là Hồng Tiêu và o nÆ¡i ná»™i cung thưa rằng:
- Tôi là thế nữ, tên Hồng Tiêu xin dâng má»™t kế cho Quốc mẫu cùng Công chúa đặng tưá»ng, việc lo xa ấy là m được như chÆ¡i, để giao việc ấy cho tôi toan liệu.
Triệu Vương nghe nói thì há»i rằng:
- Mi có kế gì nói cho ta nghe thỠ?
Hồng Tiêu tâu:
- Tá» Vương là ngưá»i say mê tá»u sắc, nếu thấy Công chúa mà y liá»…u má đà o, thì chắc là m sao ngưá»i cÅ©ng thương mê lắm. Chừng Công chúa qua đến, ra mắt Chung Vô Diệm rồi, chỉ cho bà y tiệc yến ăn mừng, chừng đó Công chúa khuyên má»i nó ăn uống say sưa, tôi lén bá» thuốc độc và dùng dịp ca xang mà dâng cho nó, nếu nó nhắm đặng và o má»™t chút, ắt phải chết ngay, còn Yến Anh và Tiết Côn lo chi trừ không dứt.
Triệu Vương nghe phân phải cả mừng, nói rằng:
- Kế đó cÅ©ng hay, chá» khi nà o mi đặng thà nh công rồi trở vá» nước, trẫm sẽ chá»n má»™t vị đại thần cho xứng đáng là m hôn phối vá»›i mi.
Hồng Tiêu cúi đầu tạ Æ¡n lùi ra. Qua ngà y sau Triệu Vương lâm trà o, văn võ triá»u bái xong rồi. Triệu Vương kêu Lạn thừa tướng mà nói rằng:
- Việc Thừa tướng liệu đó. Chánh cung và Công chúa cũng đã hà i lòng, chỠlựa ngà y là nh sẽ định.
Tương như tâu:
- Ngà y mai là ngà y há»· thần kiết tinh, xin bệ hạ giáng chỉ lá»±a ngưá»i mà đưa Công chúa Ä‘i chẳng nên trá»… nãi.
Triệu Vương nháºn lá»i bèn há»i trong ban văn, võ:
- Ai dám lãnh việc nầy?
Khi đó bên võ ban bước ra một vị, quỳ xuống tâu rằng:
- Ngu thân xin lãnh mạng.
Triệu Vương xem lại là Liêm Pha, là m chức binh mã đại nguyên soái. Triệu Vương cả mừng bèn truyá»n Ná»™i thị dá»n tiệc tiá»…n biệt Liêm Nguyên nhung và dặn dò việc qua Tá» phải cho cẩn tháºn, Liêm Pha cúi đầu vâng dạ mấy lá»i. Tiệc tan rồi thì bãi trà o. Triệu Vương thẳng và o Chiêu dương cung nói lại cho Chánh háºu và Công chúa hay các việc. Chánh háºu khi ấy ban lệnh cho Ná»™i giám bà y tiệc tiá»…n hà nh, mẹ con than khóc rất nên bi thiết! Quốc mẫu nói rằng:
- Một chén quan hà , ngà n năm ly biệt, sự thương nhớ kể đâu cho biết, tình mẹ con huyết mạch với nhau, hai hà ng lai láng hột châu, con với mẹ muôn sầu ngà n thảm!
Tiệc rồi trá»i đã tối, ngà y vắn tình dà i, vừa rạng ngà y mai. Công chúa sá»a soạn xong tá»›i lạy tạ mẹ cha mà từ biệt. Khi Công chúa vừa má»›i quỳ xuống, vợ chồng Triệu Vương Ä‘á»u khóc ngất má»™t hồi, dầu cho ngưá»i là sắt đá cÅ©ng phải nát gan, nát ruá»™t. Vợ chồng vua Triệu đỡ Công chúa đứng dáºy khuyên giải rằng:
- Cũng bởi vì nước yếu dân nghèo, đến đỗi cha con xa cách.
Nói rồi cầm khăn lau nước mắt, chân bước xuống kim giai, kiệu xa đâu đã sẵn sà ng, đưa Công chúa an bà y xuất giá. Lúc ấy vợ chồng Triệu Vương ruá»™t tầm thắt thẻo, còn Công chúa mà y liá»…u á»§ ê, cá»±c chẳng đã vợ chồng Triệu Vương phải phân tay Công chúa trở vá», còn Công chúa bứt ruá»™t gan ôm lòng mà thượng lá»™.
Nói vá» Liêm Pha phụng mạng Triệu Vương đưa Công chúa qua nước Tá», vừa lúc tiết Xuân thiên, non xanh nước biếc, liá»…u múa oanh chà o, phong cảnh ba xuân hoa tươi tốt, trưá»ng đình mấy dặm gió lao xao. Äêm nghỉ ngà y Ä‘i, chẳng mấy bữa đã gần tá»›i kinh thà nh Lâm Tri Tá» quốc. Công chúa thấy váºy cà ng thêm tá»§i pháºn mình, chạnh niá»m tưởng nhá»› gia hương, cảnh vui thế ấy, ngưá»i buồn biết bao.
Khi Ä‘i đến hoà ng thà nh, ở trước ngá» môn đợi lịnh, thá»i may và o buổi Tuyên Vương Ä‘ang lâm trà o đương phán Ä‘oán, kế Huỳnh môn quan tâu rằng:
- Vua Triệu sai Liêm Pha qua dâng Công chúa, xin má»™t Ä‘iá»u miá»…n cống hiến ba năm, ngưá»i còn đợi trước ngá» môn, nên tôi phải và o tâu cho Thánh hoà ng định Ä‘oạt.
Tuyên Vương nghe báo cả mừng, liá»n truyá»n đòi Liêm Pha và Triệu vương nữ. Liêm Pha vâng chỉ đến trước Kim loan Ä‘iện, triá»u bái xong rồi, Tuyên vương cho bình thân và cưá»i há»i rằng:
- Chúa ngươi sai đem đồ báu gì mà tấn cống cho ta đó?
Liêm Pha tâu:
- Nước tôi đất hẹp dân nghèo, chẳng có váºt chi quý báu duy vua tôi có sanh má»™t nà ng Công chúa, tuổi vừa đôi tám, sắc tốt mưá»i phần, tuy chẳng dám sánh vá»›i tiên nga, song cÅ©ng hÆ¡n những phưá»ng tục nữ, chúa tôi nâng niu như tợ ngá»c, yêu dấu chẳng khác hoa, nay sai ngu hạ dâng qua, ngá»a trông Æ¡n thánh hoà ng thâu dụng.
Yến Anh khi ấy bước ra tâu:
- Tôi đêm xem Thiên tượng, thấy sao Thá»§y tinh qua khá»i sông Thiên hà , trong nước ắt có dấy động can qua, sanh dân lại cà ng thêm đồ khổ, bởi váºy xin Thánh thượng chá»› dùng Triệu nữ, e có khi rối loạn trong cung, bởi vì lòng khó tin lòng, cÆ¡n gian giá biết đâu mà giữ.
Tuyên Vương nói:
- Nà ng vốn là ngưá»i kim chi ngá»c diệp, chẳng quảng đưá»ng thiên sÆ¡ vạn thá»§y đến đây. Trẫm xét lại Triệu Vương quả tháºt có lòng ngay, nên đưa ái nữ cho khá»i bá» tấn cống, hãy cho nà ng và o triá»u kiến, kẻo tá»§i pháºn hồng nhan, để mặc trẫm liệu toan, chứng ấy sẽ cho nà ng vá» cung chẳng muá»™n.
Nói rồi truyá»n chỉ cho vvá»i và o. Quan Trị Ä‘iện tướng quân bước xuống kim giai, ra ngá» môn vá»i Công chúa và o. Hai bên thế nữ đưa thẳng Công chúa lên Kim loan Ä‘iện triá»u bái Thiên tá», Tuyên Vương thấy Công chúa mặt tợ hoa đà o, mà y như dương liá»…u, còn diện mạo chẳng khác tiên quảng hà n giáng thế, thá»±c là ngưá»i thục nữ hảo kiá»u, thì lá»a dục phừng phừng, nồng chà lòng xuân phÆ¡i phá»›i, khi ấy má»›i nghÄ© thầm rằng:
- Ta uổng là m má»™t vị Thiên tá», chẳng có má»™t gái khuynh thà nh. Chánh háºu thì như quá»· như tinh, còn Tây cung đã bị bầm bị đánh, trẫm quyết cùng Công chúa vầy duyên cang lệ, cho thá»a tình trướng phụng mà n loan, dầu chẳng may nghiêng ngá»a giang san, vì sách có chữ: Giai nhân nan tái đắc.
NghÄ© rồi liá»n giáng chỉ cho Công chúa là m Tây cung phi, như ai có gián trở Ä‘iá»u chi, thá»i cứ luáºt nghịch quân gia trảm. Các quan Ä‘á»u nhìn mặt nhau câm há»ng, chúng tướng thảy trương mắt hở răng. yến Anh cả gan bước ra tâu nữa rằng:
- Bệ hạ chẳng nạp giáºn ngu thần, thì dấy động Ä‘ao binh trong nước ...
Tuyên Vương cả giáºn mắng rằng:
- Hõai thần là mặt quá»· cứ kiếm chuyện khêu hoà i, giả khoe tà i toán định âm dương, biết cÆ¡ máºt việc há»a phước,cứ nói dai hoà i, nếu trẫm chẳng nghÄ©, thì đầu đã rÆ¡i xuống đất, nếu còn nói nhiá»u lá»i nữa, thì trẫm không dung thứ...
Nói rồi truyá»n cho ná»™i thị rước Công chúa vá» Tây cung, văn võ bá quan lui ra vá» phá»§. Khi ấy Yến Anh lấy là m tức tối. Biết ngà y sau Chung háºu sẽ bị biếm và o lãnh cung và Tuên Vương bị vây nÆ¡i Äà m thà nh nữa, nghÄ© như váºy ngáºm ngùi than thở, rồi cÅ©ng trở vá» dinh.
Tuyên Vương khi bãi triá»u rồi, thẳng tá»›i Túy hoa cung. Công chúa Yến Bình nghe tin Thiên tá» tá»›i vá»™i vã ra nghinh tiếp. Tuyên Vương và o ngồi giữa trung Ä‘iện. Công chúa quỳ xuống là m lá»… quân thần. Tuyên Vương nói:
- Cô gia chẳng chảng có tà i đức gì, mà phụ vương Ä‘em lòng thương tưởng cho Công chúa qua đây bầu bạn vá»›i cô gia, như váºy thiệt là cảm độiÆ¡n ấy vô hồi, để ngà y mai lâm trà o quả gia sẽ viết má»™t đạo tạ biểu tha cống lá»… ba năm cho Liêm tướng quân vá» nước.
Công chúa tạ ơn tâu rằng:
- Muôn Æ¡n Thiên tá», mở rá»™ng nhÆ¡n từ, thương tá»›i cha thần thiếp là pháºn hạ bang, thiếp tuy là nữ lưu cÅ©ng muôn kiếp ghi xương tạc dạ.
Tuyên Vương nghe mấy lá»i Công chúa nói, lại thêm trìu mến vô hồi! Liá»n bà y ná»™i giám bà y tiệc rượu vui chÆ¡i, lại có thể nữ Hồng Tiêu dâng rượu. Tiệc rồi trá»i tối, Tuyên Vương nghỉ lại Tây cung, biết bao hoa cưá»i ngá»c thốt, phụng ấp loan ká», vu sÆ¡n giấc má»™ng đê mê thần nữ nhá» Æ¡n vỡ lá»™, trăng gió phỉ tình trăng gió, bướm ong say cuá»™c bướm ong, dầu cho sắt đá là lòng , ra chẳng khá»i vòng sắc dục. Tuyên Vương thấy Công chúa có thiên tư quốc sắc, lại thêm đức hạnh mỹ miá»u, cà ng nhìn cà ng thấm, cà ng yêu, cà ng mê biển dục cà ng xiêu sóng tình. ( Ấy là nhÆ¡n sá»± thưá»ng tình, đố ai thoát khá»i những vòng ái ân). Rạng ngà y Tuyên Vương lâm trà o, văn võ triá»u bái xong rồi. Tuyên Vương giáng chỉ sai quan ná»™i các, viết má»™t đạo biểu văn, tạ Æ¡n vua Triệu Vương và tha cống lá»… ba năm, rồi dạy lấy ra mưá»i đỉnh và ng ròng, mưá»i mâm lá»… váºt giao cho Liêm Pha, lại dạy Ä‘em và ng vá» nước Triệu, luôn khi ấy truyá»n dá»n yến tiệc đãi đà ng Liêm Pha tướng quân, trà o thần thẩy Ä‘á»u dá»± yến, khi đó Yến Anh vá»›i Liêm Pha hai ngưá»i ngó nhau lưá»m lưá»m chẳng nháy mắt không khác như gấu vá»›i ó, kình nhau ( Ngà y sau hai ngưá»i đó chắc có sá»± bất bình). Tiệc rượu xong rồi Liêm Pha tạ Æ¡n Tá» Vương, lãnh các đồ lệ váºt trở vá» nước, Thiên tá» dạy bãi trà o ai vá» dinh nấy
Khi ấy Tuyên Vương bãi trà o rồi thẳng tá»›i Tây cung. Công chúa tiếp rước ân cần, trà nước xong xả. Công chúa há»i:
- Muôn tâu Thiên tá», chẳng hay Chiêu dương chánh viện ai là m đầu?
Tuyên Vương nói:
- Chung nương nương là ngưá»i coi hết trong tam cung lục viện ...thiệt là má»™t đấng nưng phò xã tắc, gánh vác giang sÆ¡n, ngặt vì diện mạo xấu xa và tánh tình lá»— mãng lắm, nhưng lòng dạ ngay thẳng, nếu ai biết sợ nó thì nó cÅ©ng biết thương, bằng ai xúc phạm tá»›i nà ng thì nà ng cÅ©ng chẳng để sống.
Công chúa tâu:
- Thần thiếp cÅ©ng đã từng nghe tiếng, mà nay đã ba ngà y rồi, tôi xin qua triá»u kiến Chiêu dương cung, chẳng biết có đặng hay không?
Thiên tỠnói:
- Có há» gì, song ái phi muốn qua đó, thì phải cho cẩn tháºn má»›i đặng.
Chuyện vãn rồi kế Ná»™i giám sắpbà y tiệc rượu, Công chúa hết dạ khuyên má»i. Hồng Tiêu lại nhiá»u bà i ca xướng, là m cho Tuyên Vương tê mê tẩn mẩn, chẳng khác chi cá gặp nước, bướm say hoa, phút đà ác đã ngáºm gương, thá» vừa ló bóng, hai ngưá»i đã dắt tay và o phòng, chung ká» gối phụng, êm ấm xuân tình, đêm vắn vui dà i, trá»i đã hừng sáng. Tuyên Vưong vá»™i vã sá»a soạn lâm trà o. Công chúa nhÆ¡n dịp ấy nói vá»›i Hồng Tiên rằng:
- Ngà y nay chị qua đến đây, Thiên tỠđã phong cho là m Tây cung phi, coi chị như châu như báu, cÆ¡ há»™i như vầy phải thừa ngay cÆ¡ há»™i, nếu sai chầy e láºu cÆ¡ quan. váºy thì chị em ta tua khá vầy Ä‘oà n, qua thăm viếng Äông Trương thị, trước là ra mắt, sau là để coi tình ý thế nà o? Nếu Trương Quý nhÆ¡n má»™t lòng má»™t dạ, thì hai đà ng đồng hiệp lá»±c công quyết hại cho được Chung Vô Diệm.
Hồng Tiêu khen phải, rồi kÃp truyá»n ná»™i thị, sắp bà y phụng kiệu, sang qua Äông cung.
Khi qua đến nơi, quan nội giám và o báo cho Trương Túy Văn hay rằng:
- Có Tây cung Triệu quý nhơn tới viếng.
Trương phi nghe báo vá»™i và ng ra mừng, rrước và o giữa trung cung. Triệu phi khi ấy quỳ xuống lạy mừng ra mắt. Trương phi cầm tay đỡ dáºy phân ngôi tân chá»§ mà ngồi, chuyện vãn má»™t hồi kế bà y tiệc rượu. Triệu phi tiếp lấy chén rượu nói rằng:
- Xin giữ việc thiệt tình đừng là m lễ nghĩa thái quá cực lòng, tôi chẵng muốn.
Khi đó hai chị em rượu đã nóng cổ. Triệu phi bèn há»i việc bên chánh cung. Trương phi thuáºt lại rằng:
- Lúc trước Thiên tá» Ä‘i săn gặp Chung nương nương hái dâu, bức Thiên tá» phong cho là m chánh cung hoà ng háºu, hình dung ngưá»i tuy Ä‘en xấu, mà pháp thuáºt vốn thiệt tinh thông, đã thâu phục Yên ÄÆ¡n lại má»›i Triệu bình sÆ¡n tặc. Còn ngà y trước tây cung là Cao phi, trong lòng độc ác bị nương nương cho hồn xuống suối và ng, ngưá»i lại có tà i hay Ä‘oán quẻ âm dương, biết được kiết hung há»a phước.
Triệu phi nghe nói lắc đầu mới nghĩ thầm rằng:
- Ta có má»™t kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n ( là dá»— cá»p ra khá»i núi) để thỠý Äông cung coi thế nà o cho biết.
NghÄ© rồi má»›i nói xa nói gần, nói giây lâu lại nói qua việc lo mưu hãm hại Chung quốc mẫu. Trương phi nghe nói cÅ©ng tÃnh trong bụng rằng:
- Con nà y đã tá»›i số, nó muốn chết như Cao phi, nếu ta đồng lõa chi chi chẳng khá»i vương vòng tai há»a.
Nói rồi lại nghĩ:
- Ta có má»™t kế cÅ©ng hay, kêu là tá»a quan hổ đấu ( Ngồi coi cá»p đánh nhau, ai sống chết mặc ai). NghÄ© rồi liá»n nói vá»›i Triệu phi rằng:
- Vương muá»™i đã say quá chén nói phó như váºy chẳng nên, khuyên chá»› nhiá»u lá»i vì rượu, ở đây tai vách mạch rừng, nếu lá»i nà y mà thấu tá»›i tai Chánh cung, thì khó ná»—i là m ngưá»i dương thế.
Triệu phi nghe nói hỡi ơi. Tiệc rượu xong rồi từ biệt xin vỠcung mình an nghỉ.
Khi Triệu phi vá» tá»›i tây cung nhá»› đến việc mình chừng nà o, thì lấy là m buồn bá»±c, nằm không an giấc, nghÄ© hoà i không ra ká», bèn than thở má»™t mình, oán trách lão Tương Như, sẵn có vá»ng tấu vá»›i Phụ vương, đưa ta đến đây đã thiệt mình, mà cÅ©ng không là m chi Chung Vô Diệm đặng. Nên chiếu theo lá»i Trương phi nói, việc nà y khó ná»—i ra tay, còn phụ vương ta cứ trông đêm ngà y, lại giáºn rằng: Ta là m con bất thảo. Ta cÅ©ng xét hết lá»…. Chung Vô Diệm vá»›i mình, vốn không thù không oán, Ä‘iá»u khi không lại muốn giết ngưá»i, tưởng má»™t mìnhkhó ná»—i tá»›i lui, bá»—ng thấy Hồng Tiêu bước tá»›i thưa rằng:
- Xin Vương phi dừng sầu muộn, để việc ấy mặc tiện tỳ âu lo, việc chẳng khó đâu, giết Vô Diệm không đầy nháy mắt.
Triệu phi nói:
- Như em mà có mưu hay kế giá»i, chừng trừ hại được con Chung xá»§ phụ rồi, thì chị sẽ tâu vá»›i phụ vương, nhá»› lá»i giao ngôn thuở ná».
Hai ngưá»i chuyện trò còn Ä‘ang bà n soạn, bá»—ng thấy Tuyên Vương và o tá»›i. Triệu phi láºt Ä‘áºt ra tiếp giá vô Túy hoa cung, trà nước xong rồi. Ná»™i giám liá»n dá»n tiệc rượu, chén thuì chén tạc, tiếng quyển tiếng kèn. Tuyên Vương nghe cÅ©ng êm tai, bèn uống đến ngã lui, ngã tá»›i, kế đó trá»i cÅ©ng vừa tối, vua nghỉ lại Tây cung. rạng ngà y Tuyên Vương lâm triá»u còn Triệu phi vá»›i Hồng Tiêu cÅ©ng sá»a sang áo mão vì chá»§ ý đã định rồi, qua triá»u Chánh cung hoà ng háºu.
Lúc nà y Chung háºu Ä‘ang lúc thanh nhà n, ngồi coi sách chÆ¡i trong Chiêu dương cung, bá»—ng có tráºn gió thổi qua, trong lòng bắt xốn xang bà o bá»t, bèn đánh tay toán quẻ má»›i biết rằng: " Vua Triệu vương là m Mỹ nhÆ¡n kế, cho mê hoặc Tuyên Vương mà là m hại mình vá»›i Yến Anh cùng Äiá»n Côn cho táºn tiệt. Sá»± nà y lòng trá»i cÅ©ng biết, má»™t là ta bị biếm và o Lãnh cung, hai là vua Tuyên vương bị vây nÆ¡i Äà m Thà nh, ba là chư hầu dấy động Ä‘ao binh, sanh dân đồ khổ. Vả lại lá»i thầy ta có nói:
- Lần nà y bị biếm nữa là lần thứ hai, ta phải và o lãnh cung, còn Yến Bình Công chúa và thế nữ Hồng Tiêu đã tá»›i số chết rồi, không có phương chi cứu đặng. Nói như vầy bèn ngồi suy nghÄ© than thở má»™t mình, kế Triệu phi xa giá tá»›i Chiêu dương cung. Ná»™i giám và o tâu lại cho Chung háºu rõ. Chung háºu bèn cho má»i và o trong Long phụng các. Triệu phi tá»›i quỳ xuống tâu rằng:
- Tiểu phi đến đây triá»u kiến, cam tá»™i rất nhiá»u, ngá»a trông Quốc mẫu ngà n năm rá»™ng lượng dung thứ.
Chung háºu láºt Ä‘áºt bước xuống đỡ dáºy và nói rằng:
- Vương muá»™i chá»› là m lá»… nghÄ©a cho quá , bởi vì ngưá»i là cây ngá»c lá và ng, ta đây vốn là con nhà dân thứ... Nay vương muá»™i đã tưởng tình tá»›i thăm viếng, thì cÅ©ng đã đủ rồi, tuy trong có phân ngôi chúa tôi, nhưng mà là sá»± thưá»ng tình, xxá» thiệt tình nghÄ©a chị em, khuyên đó hãy ngồi chuyện vãn.
Triệu phi từ chối đôi ba phen. Chung háºu cứ khuyên biểu mãi. Triệu phi tạ Æ¡n rồi ngồi nÆ¡i cầm ý thưa rằng:
- Tiểu phi từ khi vâng chỉ qua đây, chưa có sữ hiếu kÃnh vá»›i nương nương mà nương nương trá»ng đãi như vầy, thiệt tôi cảm đội Æ¡n vô hồi.
Khi chị em trà nước xong rồi kế bà y tiệc rượu ra, hai ngưá»i đồng ngồi lại trò chuyện ăn uống rất nên là vui vẻ!
ÄÆ°Æ¡ng khi ấy Chung háºu giả bá»™ rÆ¡i lụy mà nói rằng:
- Ta có việc gia tinh đắng nghét, cÅ©ng như vị thuốc huỳnh liên, từ khi ta Ä‘i hái dâu mà gặp Thiên tá» hứa hôn đến bây giá»Ä‘ã đặng tám năm mà chẳng khác chi mặt trá»i vá»›i mặt trăng. Thiên tá» lại không chút tình hoà i ái, tiếng là m Chiêu dương hoà ng háºu chẳng khác chi ở góa má»™t mình, không thấy đặng mặt mẹ cha, lại phân tình anh chị. Còn khi trước Tây cung Cao thị, Ä‘em rượu độc mà giết ai gia, không dè thiên bất dung nhan, ta bắt đặng bèn đánh chết. Thiên tá» cả giáºn không nghÄ© biếm ta và o lãnh cung. May đâu có Yên phò mã xưng hùng, tá»›i Trâu bình quan xâm phạt. Nhá» cá»› ấy quân sư bảo tấu, nên ai gia má»›i kiếm công láºp nghiệp vá»›i triá»u đình, từ ấy tá»›i naychẳng biết vá»›i ai mà tá» bà y tâm sá»±, may có Vương muá»™i qua đây, ai gia phân tưá»ng chung thỉ. ( Nguyên Chung háºu nói mấy lá»i đó là muốn cho Triệu phi tỉnh ngá»™, đừng Ä‘em lòng mong hại tá»›i mình).
Không dè số trá»i đã định, sống chết không chạy đâu cho khá»i. Khi ấy tiệc rượu vừa được ná»a tuần. Triệu phi bèn kêu Hồng Tiêu và v bảo rằng:
- Thế nữ! Mau Ä‘em châm rượu ra đây, cho ta kÃnh mừng nương nương má»™t chén nữa.
Hồng Tiêu nghe hiểu ý liá»n bá» thuốc độc và o bình rượu, cầm tá»›i rót má»™t ly. Triệu phi hai tay bưng lấy chén rượu, dâng cho Chung háºu mà thưa rằng:
- Lá»i xưa có nói:
- Trá»ng Pháºt kÃnh Tăng, xin Quốc mẫu hãy thương tình tỳ thiếp, dùng chén rượu nà y, còn sá»± Thiên tá» chẳng chút chung tình vá»›i Quốc mẫu, thì Quốc Mẫu buồn cÅ©ng phải, nhưng sầu nhÆ¡n mặt đôi sầu nhÆ¡n thuyết, tỳ thiếp cÅ©ng xa lìa cha mẹ tá»›i đây, buồn rầu vô hồi, nay lại nghe Quốc mẫu than thở, váºy xin Quốc mẫu hưu hỉ, Ä‘i cùng nhau cho vui vầy, xin đó nháºn lá»i đây, uống chén rượu nà y cho vui dạ.
Khi Hồng Tiêu châm rượu, Chung háºu liếc qua đã biết ý rồi, nhưng cÅ©ng lấy chén rượu cá»§a Triệu phi khuyên má»i, là m bá»™ như muốn uống, rồi lại để xuống nói chuyện, là m như váºy tá»›i hai ba lần. Triệu phi và Hồng Tiêu trong bụng mừng khấp khởi, tÃnh chắc Chung háºu sẽ uống. Chẳng dè Chung háºu giả là m rá»§i tay, đụng rá»›t ly rượu xuống đất, thì thấy gạch nứt rã ra tứ đưá»ng. Chung háºu cả giáºn mắng Triệu phi rằng:
- Thầy trò bây rõ rà ng là đồ súc sanh, nỡ đem rượu độc hại cho đà nh, ấy là chúng bây gây sự chẳng là nh, đừng trách ta sao ở bất nhơn vô đạo.
Hồng Tiêu bị sá»± đã lá»™ rồi, liá»n thoát thân ra vừa muốn chạy thì Chung háºu vá»›i tay nắm áo kéo lại nói rằng:
- Mà y thiệt là con hữu nhãn vô châu, nhá» ngưá»i mà lá»›n máºt, kế nà y là tại mà y bà n trước, như ta vô phước thì đã lầm tay độc thá»§ cá»§a mà y rồi.
Nói như váºy liá»n nắm lấy hai chân Hồng Tiêu , dá»™ng đầu xuống đất, đá má»™t cái văng ra có hÆ¡n mưá»i thước, liá»n sặc máu chết tươi. Triệu phi thấy váºy hoảng hồn, chân chạy lăng xăng, miệng la bà i hải, vừa muốn chạy ra cá»a cái. Chung háºu nắm tay dắt lại bước lên thá»m cung. Triệu phi không chịu Ä‘i. Chung háºu nổi nóng má»™t khi, váºt sấp Triệu phi xuống đó mạnh quá, rồi bước lên thá»m, thấy Triệu phi dẫy tê tê, chẳng khác chi gà bị cắt cổ, giây lát cÅ©ng má»a máu ra chết luôn. Chung háºu thấy váºy ăn năn đã không kịp. Lúc nà y Tuyên Vương Ä‘ang ngá»± tại triá»u. Ná»™i giám bèn Ä‘em việc ấy tá»›i báo. Tuyên vương nghe rõ tâm thần bấn loạn bèn xỉu xuống ngai và ng, văn võ bá quan kêu cứu giây lâu má»›i tỉnh, khi vừa má»›i mở mắt ra, thì khóc và nói rằng:
- Triệu ái khanh ôi! Ãi khanh chẳng tiếc thân ngà n và ng khiến cho cô gia thêm phần khổ não! Những ước trăm năm Tần tấn, hay đâu hai ngã Sâm Thương, vợ chồng đà thiên các nhứt phương, cha mẹ lại dặm trưá»ng xa cách, duyên nợ ba ngà y duyên nợ, tình chung má»™t tấm tình chung, biết cùng ai tá» sá»± đục trong, căm giáºn bấy gây loà n vì con Chung xá»§ phụ!
Tuyên Vương than khóc bá»—ng thấy Chung nương nương quỳ trước sân chầu tung hô ba tiếng khấu đầu. Xin Thiên tá» tha tá»™i cho con hái dâu xá»§ phụ. Tuyên vương đương lúc phẩn ná»™, chỉ mặt Chung háºu mà nói rằng:
- Xá»§ phụ! Xá»§ phụ! Yến Bình Công chúa có thù oán gì vá»›i ngươi, là m sao ra cá»› nà y? Lần nầy nữa là hai, Trước đã giết Cao phi nay lại giết luôn Triệu nữ, nếu chẳng Ä‘em ngươi ra xá» tá», trẫm quyết chẳng là Äế chá»§ Äông tá», như Triệu Phi có tá»™i gì, thì cÅ©ng phải tâu qua cho trẫm rõ, có lẻ Ä‘au ngang quá, quyá»n sanh sát má»™t tay mà y. Quân ngá»± lâm đâu? Tua ra khá bắt trói con Xá»§ phụ cho ta hà i tá»™i.
Chung háºu lạy mà tâu rằng:
- Mong Æ¡n Thiên tá» mở lượng hải hà để thần háºu tâu qua cho rõ bá» trong đục. Số là tại Triệu phi Ä‘em lòng ác độc, chẳng phải thần háºu có dạ bất lương, thế nữ là Hồng Tiêu bá» thuốc độc và o ly rượu rồi Triệu phi lấy đưa cho thần thiếp, nà i nỉ bảo uống hoà i, cÆ¡n ấy thần háºu bị rá»§i tay, là m rá»›t xuống giữa ná»n nhà , gạch Ä‘á»u nứt nẻ ra, còn đủ bằng cá»› xin giao cho triá»u thần công xá», kẻo thần háºu chịu oanâ€.
Tuyên vương cả giáºn nói rằng:
- Trẫm quyết chẳng dung, ngươi đừng già miệng, lá»i xưa có nói:
“ Giết ngưá»i phải thưá»ng mạng, thiếu nợ thì phải trả tiá»n†Quân ngá»± lâm vốn biết Chung háºu là tay võ nghệ cao cưá»ng, nên không ai dám cá»± đương, cứ đứng lấy mắt nhìn nhau hoà i, mà chẳng dám đâm tá»›i. Tuyên vương thấy váºy, cà ng thêm giáºn dữ mắng nhiếc om sòm, rồi bước xuống ngai và ng chỉ mặt Chung háºu mà nói rằng:
- Con xá»§ phụ mà y có giá»i thì đánh ta chết luôn má»™t thể.
Nói rồi nắm áo kéo lên Kim loan Ä‘iện, rồi truyá»n quân thị vệ trói lại liá»n. Chung háºu thấy Thiên tá» bất lương thì có ý buồn, nghÄ© thầm rằng:
- Thánh mẫu có nói: Lần nà y ta bị biếm và o lãnh cung má»™t lượt nữa, nếu ta không chịu trói thì trái ý trá»i, chá»› lão hôn quân nà y là m sao bắt ta đặng, ấy là tai nạn cá»§a ta phải sao chịu váºydầu cho cưá»ng biện lẽ nà o cÅ©ng không khá»i.
Nghĩ rồi quỳ xuống thưa rằng:
- Khuyên Thánh thượng bá»›t giáºn, thần háºu xin cam tâm.
Quân thị vệ vâng lệnh ân cần, bắt Chung háºu trói lại. Rồi đó Thiên tá» truyá»n cho Tam pháp ty dẫn Chung háºu ra xá» trảm.
Yến Anh hay đặng chạy đến tâu rằng:
- Chẳng biết Nương nương phạm vá»›i triá»u đình tá»™i chi mà bệ hạ xá» nặng như váºy?
Tuyên vương bèn thuáºt hết chuyện cho Yến Anh nghe. Yến Anh cưá»i và tâu rằng:
- Lệ triá»u đình đã định, há»… phi thiếp mưu hại chánh viện thì phải tá»™i lăng trì, như nay Quốc mẫu giết chết Triệu phi, so vá»›i luáºt hãy còn nhẹ, xin bệ hạ xét lại. Quốc mẫu thiệt trung tâm vị quốc, tại Triệu Phi gây há»a cho mình, ấy là Triệu Phi dùng kế mỹ nhÆ¡n, toan chiếm Ä‘oạt Tá» triá»u xã tắc. Quốc mẫu vì bệ hạ trừ an mối giặc, lẽ thì nên bà y tiệc ăn mừng, có đâu lại Ä‘i tá»™i cá»±c hình như váºy? Nếu bệ hạ mà giết Quốc mẫu Ä‘i, tôi e có ngà y Liêm Pha tá»›i đánh, thá»i tá» quốc giang san chẳng phải rÆ¡i và o tay Triệu chúa. Như bệ hạ chẳng nghe trung gián, ngu thần có chết cÅ©ng cam tâm.
Tuyên vưong nghe tâu ná»a giáºn nữa kinh, bèn phán rằng:
- Hoải thần còn nhiá»u chuyện, chẳng khá»i chết bây giá».
Yến Anh cÅ©ng không sợ cứ theo tâu hoà i, văn võ triá»u thần Ä‘á»u lấy mắt ngó nhau, chỉ có Äiá»n Côn là Tiết Côn rÆ¡i lụy và nghÄ© thầm rằng:
-“ Nếu lệnh trên chẳng nghe lá»i can gián mà giết giết Chung quốc mẫu rồi thì ta cÅ©ng chẳng đầu Tá» nữa là m chi, quyết trở vá» sÆ¡n trại. Như ta còn á» lại e có ngà y mang há»a.â€
NghÄ© rồi lại ngó Thiên tá» lưá»m lưá»m nhưng không dám nói. Yến Anh lại tâu rằng:
- Nưong nương nếu có lá»—i lầm , xin bệ hạ sét công mà chiết tá»™i, ngưá»i đã chết rồi là m sao mà sống lại, còn kẻ có công sao nỡ tru di. Muôn tâu bệ hạ xin suy Ä‘i nghÄ© lại mà coi, chá»› Quốc mẫu đã bao phen khó nhá»c má»›i an đặng nước nhà . Như nay bệ hạ giết Quốc mẫu Ä‘i, thá»i Äông Lá»™ vương gia ( Tiết Côn ) chỉ lo cho chà ng ta tạo phản, tá»›i lúc đó Tá» bang nguy nan thá»i không ai gánh vác giang san. Triệu bang cÅ©ng đã lăng loà n. Liêm Pha ắt hưng binh gia phạt, tá»›i lúc đó bệ hạ dẫu có lòng hối quá, thì sá»± việc đã muá»™n rồi.
Tuyên vương nghe nói tá»›i sá»± Äông Lá»™ vương thì thất kinh, má»›i há»i Yến Anh rằng:
- Váºy chá»› tiên sanh nghÄ© là m sao?
Yến anh tâu:
- Xin biếm Quốc mẫu và o Lãnh cung, mới phục tình văn võ.
Tuyên vưong y lá»i tâu, truyá»n ná»™i thị mở trói cho Chung nương nương. Chung háºu bèn quỳ xuống kim giai tạ Æ¡n Thiên tá». Tuyên vương nói:
- Xá»§ phụ! Mi nhá» có quân sư bảo tấu, không thá»i mưá»i mạng cÅ©ng không còn. Cô gia nghÄ© chút công nên biếm đó và o Lãnh cung thá» tá»™i, nếu không có tuyên triệu thì chẳng ra khá»i được ngục hình.
Chung háºu tạ Æ¡n Thiên tá», rồi Ä‘i thẳng tá»›i Lãnh cung vá»›i quân Ná»™i giám. Yến Anh lại tâu vá»›i Tuyên vương xin cho Ä‘em những đồ váºt báu ở trong Chiêu dương cung vá»›i bá»n Cung nga thể nữ Ä‘á»u tá»›i Lãnh cung mà phục thị Quốc mẫu. Thiên tá» cÅ©ng nháºm tấu, bá quan thảy Ä‘á»u ngáºm ngùi, thương hại cho Quốc mẫu vô cùng! Khi Chung háºu đã tá»›i Lãnh cung , nhá»› lại sá»± trước, bây giá» tÃnh đã tám năm tròn, phong cảnh tiêu Ä‘iá»u, cung tưá»ng rá»i rã, bóng mặt trá»i chẳng thấy, hÆ¡i lạnh thấu xương. Chung háºu bèn truyá»n cho thị nữ sá»a sang sạch sẽ, rồi chá» tá»›i canh khuya niệm chú hô thần, bốn vị Công tà o Ä‘á»u tá»›i thỉnh lịnh. Chung háºu nói:
- Nay ta cáºy chư thần Ä‘em hết những đồ: Giưá»ng chiếu, ghế , á»· ở trong Chiêu dương cung tá»›i đây cho ta tạm dụng.
Chư thần Ä‘á»u vâng lịnh, giây lát có đủ đồ. Còn khi Tuyên vương quan dã biếm Chung háºu và o lãnh cung rồi, lại truyá»n cho quân Ná»™i thần tá»›i Chiêu dương cung tẩn liệm thi hà i Triệu Phi vá»›i Hồng Tiêu cho tá» tế. Ná»™i thần vâng mạng. Tuyên vương bãi triá»u, rồi vá» thẳng đông cung. Ná»™i giám và o báo cho Trương phi hay tá»± sá»±. Trương phi láºt Ä‘áºt ra nghinh tiếp thánh giá và o cung, Tuyên vương buồn rầu, thương tiếc Triệu phi khôn cùng. Trương phi liá»n kiếm lá»i khuyên giải, rồi bà y tiệc rượu ra, tiêu thiêu nổi cháºp, thế nữ ca xang, tá»›i canh khuya má»›i mãn tiệc.
Ngà y tháng như thoi đưa, lục thục đã tá»›i tiết Trung thu tháng tám Tuyên vương lâm triá»u, văn võ tung hô xong rồi. Tuyên vương phán rằng:
- Bá»a nay là ngà y giai tết, trẫm muốn bà y tiệc rượu vui mừng, vua tôi chung hưởng sá»± thái bình cho phỉ chà .
Yến Anh vâng lịnh, truyá»n cho quan ngá»± thiện dá»n má»™t tiệc ân cần, và sắp bà y có thứ lá»›p, vua tôi ăn uống vui vầy má»™t bữa, thảy Ä‘á»u say sưa, từ ban mai cho tá»›i quá trưa, má»›i bãi tiệc, các quan tạ Æ¡n Thiên tá», rồi ai vá» dinh nấy.
Tuyên vương bãi tiệc rồi, thẳng tá»›i Äông cung , Trương phi đã sắp đặt, những thứ đồ khánh hạ trung thu, sÆ¡n trân hải vị, cùng các món hoa quả rất nhiá»u, bà y ra giữa sân chẳng thiếu má»™t váºt gì, trong cung thì kết tụi treo bông mùi hương thÆ¡m phức. Khi Thiên tá» giá lâm, Trương phi tiếp rước xong rồi, hai bên nhạc công, vÅ© nữ, hát múa tưng bừng, Ä‘á»n ca inh á»i, chẳng khác như Diêu trì vương mẫu, đại yến quần tiá»n. Còn Chung háºu ở trong Lãnh cung, buồn bá»±c biết chừng nà o. CÅ©ng Ä‘á»u thưởng nguyệt trung thu, kẻ vui ngưá»i buồn chia ra hai ngã. ÄÆ°Æ¡ng lúc má»™t mình buồn bã, sá»±c nhá»› lại cá»a nhà , bá» mẹ lìa cha, đã tám thu chẵn, tình thâm lai láng, lụy ứa đôi hà ng, thấy trăng thêm động lòng và ng, tá»§i thân thưong cha, nhá»› mẹ, bèn bấm tay là m má»™t quẻ biết Tuyên vương còn Ä‘ang yến ẩm nÆ¡i Äông cung, má»›i nghÄ© thầm rằng:
- Vô đạo hôn quân, va chẳng tưởng tá»›i tình nghÄ©a vợ chồng, cÅ©ng không nghÄ© công lao khó nhá»c, Ä‘em ta đây và o lãnh thất, mà vui sướng má»™t mình, đêm khuya bóng nguyệt hé mà nh, tá»§i duyên vợ chồng, rất thương tình mẹ cha?
NghÄ© rồi lại khóc òa. Cung nữ thấy váºy cÅ©ng xót xa, khóc theo cả bá»n. Chung háºu nói:
- Pháºn ta buồn sầu là phải, còn các ngươi có việc gì mà cÅ©ng buồn theo ta như váºy?
Cung nữ tâu:
- Chị em tôi thấy Quốc mẫu như váºy, vả lại đương tiết Trung thu, ngưá»i ngưá»i thảy Ä‘á»u vui vẻ, còn bá»n tôi ở trong Lãnh cung nà y, nếu muốn dùng váºt chi, cÅ©ng chẳng biết há»i ai, nên chúng tôi má»›i buồn là cá»› ấy.
Chung háºu nói :
- Việc nà y dá»… lắm, thôi các ngưá»i hãy Ä‘i nghỉ Ä‘i, để ai gia kiếm đồ cho mà ăn tiệc.
Cung nữ lui ra, Chung háºu đốt má»™t là phù, niệm bảy lần thần chú, thấy Thần Ä‘inh lục giáp, vá»›i Huyá»n cân lá»±c sÄ© Ä‘á»u tụ tá»›i nÆ¡i bái yết. Chung háºu phán rằng :
- Ta phiá»n cùng chư vị thánh thần mau tá»›i bên Äông cung lấy hết những đồ yến tiệc mà đem vỠđây.
Chư thần vâng lịnh trong giây lát Ä‘em vỠđủ các đồ váºt, chẳng thiếu món gì. Chung háºu kêu hết cung nữ tá»›i mà nói :
- Äêm nay chÆ¡i trăng rằm, cho đặng giải cÆ¡n phiá»n muá»™n.
Khi rượu vừa Ãt chén, cung phi mỹ nữ nói nhá» vá»›i nhau rằng :
- Không biết đồ sÆ¡n trân hải vị ở Ä‘dâu, mà Quốc mẫu kiếm cho sẵn đủ như váºy cÅ©ng lạ !
Có đứa biết, thì khen Quốc mẫu pháp lực vô cùng, còn đứa không biết thì nói :
- Hay là Quốc mẫu biểu chị em ta đi nghỉ, rồi đi ăn trộm của ai đem vỠđây chăng ?
Äiá»u ấy, những lá»i nói thưá»ng, kể đâu cho hết.
|

10-09-2008, 12:46 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi thứ Ba Mươi Tám
Trương phi hiến kế đốt Lãnh cung,
Chung háºu độn hoả vá» cố lý
Nói vá» vua Tuyên vương và Trương phi Ä‘ang ngồi uống rượu, chÆ¡i trăng, bá»—ng đâu có tráºn gió thổi tá»›i, là m cho đèn Ä‘uốc Ä‘á»u tắt sạch, thị nữ ó lên, chạy Ä‘i kiếm lá»a, má»™t lát thắp đèn lên được thì thấy bao nhiêu đồ váºt, mất hết không còn má»™t món chi, chỉ thấy Tuyên vương và Trương phi ngồi đó trÆ¡ trÆ¡, Ä‘á»u thấy là m lạ! Thiên tá» lại truyá»n ná»™i thần bà y tiệc rượu khác. Trương phi tâu vá»›i Tuyên vương rằng :
- Vợ chồng mình ăn mừng tiết Trung thu, lòng thà nh cảm động tá»›i trá»i, nên quá»· thần hưởng hết.
Tuyên vương cả mừng, thị nữ lại châm rượu thêm. Tuyên vương uống tá»›i say vùi. Trương phi cÅ©ng còn ép uống, rồi má»›i sanh ra má»™t kế, thừa cÆ¡ há»™i ấy quyết hại cho được Chung Vô Diệm, má»›i trừ yên háºu hoạn. Nếu Chung háºu mà khuất bóng, thá»i khắc chức Chiêu đương ắt ở tay mình, tÃnh rồi liá»n quỳ xuống mà tâu rằng :
- Mong Æ¡n Thiên tá», xin tha tá»™i cho Chung nương nương.
Tuyên vương nói :
- Vì ta thương Triệu phi, nên mới biếm Chung xủ phụ, ái khanh đừng nói tới tên đó nữa, trẫm lại thêm ghét đắng, ghét cay, ở Lãnh cung cũng bị chết có ngà y, trẫm sẻ kiếm mưu hại nó.
Trương phi nghe Thiên tá» nói váºy, bụng mừng phÆ¡i phá»›i, biết gặp đặng cÆ¡ há»™i rồi, bèn ká» tai nói nhá» phải như vầy …như vầy…Tuyên vương đương say, chẳng biết chi là phải quấy, liá»n cho cung nữ uống rượu say mèm, tư bá» thanh vắng, Trương phi lấy những đồ lưu huỳnh, thuốc pháo, rồi vợ chồng dắt nhau thẳng tá»›i Lãnh cung. Khi đến nÆ¡i thấy tưá»ng vách đứng khó nổi lên, Tuyên vương má»›i bảo Trương phi đứng lên vai mình, leo lên vách phóng há»a. Khi ấy Chung háºu, cung nữ ăn tiệc xong rồi, sá»a soạn và o cung an nghỉ, thình lình bắt nháy mắt, lòng dạ rất xốn xang, nằm không an giấc, ngồi dáºy bấm tay là m má»™t quẻ, má»›i biết Tuyên vương và Trương phi âm mưu hãm hại mình, trong quẻ lại thấy sao Thái âm đè trên sao Thanh long, bèn giáºn máng rằng :
- Vô đạo hôn quân, cứ biết ham mê tá»u sắc, không kể tá»›i thân thể mnìh là má»™t vị đế chá»§ Äông Tá», là cha mẹ muôn dân, có lẻ đâu cho con đà n bà đứng lên vai cá»§a mình là m Ä‘iá»u vô nghÄ©a vô lá»… như váºy. Rồi đây bốn phương xao động, thì ngươi chẳng khá»i bị vây ở nÆ¡i Äà m thà nh má»™t trăm ngà y, cá»› ấy cÅ©ng tại mình là m ra, chá»› Ä‘em lòng oán trách.
Nói rồi liá»n niệm mấy câu linh văn, hóa ra má»™t bà y ong, bay tá»›i nÆ¡i góc tưá»ng, đốt Trương phi té nhà o xuống đất, lá»— đầu chảy máu. Tuyên vương bồng lấy Trương phi mà chạy vá» cung, kế má»™t lát, thấy lá»a đỠrá»±c trá»i. Cung nữ khóc la dáºy đất ! Chung háºu bèn nói rằng :
- Ta có phương pháp cứu đặng chúng bây, mau mau Ä‘em Ä‘ao mã tá»›i đây, nÃu áo ta Ä‘eo chung quanh mình ngá»±a, mắt thì phải nhắm lại, chẳng nên trể nải mà cháy tiêu.
Hết thảy bá»n cung nữ là ba mươi hai ngưá»i, vâng lịnh ra háºu cung, Ä‘em cây Äịnh tá» Ä‘ao và dắt Thần mã tá»›i. Chung háºu nhảy phóc lên ngá»±a, hai bên cung nữ bu chặt như ong. Chung háºu niệm mấy câu há»a độn chân ngôn, ngá»±a vụt bay lên trên không, ra khá»i hầm lá»a, đứng trên đám tưá»ng vân ngó xuống. Chung háºu lại sợ Tuyên vương sanh dạ nghi nan, liá»n lấy tay chỉ xuống Lãnh cung bao nhiêu ghế bà n hóa ra như thây cháy, lại niệm hô thần chú, đòi Nam Phương há»a thần tá»›i, dùng tam muá»™i há»a, thiêu há»§y cho hết Lãnh cung. Lúc đó ở trong tam cung lục viện thấy bên Lãnh cung lá»a dáºy, la cứu vang trá»i, quân Ná»™i thần và o Äông cung báo cho Tuyên vương. Tuyên vương láºt Ä‘áºt chạy ra khá»i cá»a cung, kịp truyá»n đánh loan phụng cá»—, cảnh dương chung, tá» táºp bá quan tá»›i cứu há»a. Trong giây phút kẻ xe ngưá»i ngá»±a, chạy đến rần rần, Ä‘em hết quân Ngá»± lâm tá»›i Lãnh cung chá»a lá»a, kẻ kiếm gáo ngưá»i xách nước, la réo om xòm, tưới má»™t hồi lâu ngá»n lá»a má»›i tắt. Yến Anh khi ấy má»›i nói :
_ Như Nương nương mà bị cháy, lấy ai mà bảo hộ giang sơn, phò xã tắc.
Äiá»n Côn nghe như váºy thì rÆ¡i lụy dầm dá», trong ruá»™t Ä‘au như dao cắt, văn thần võ bá thảy Ä‘á»u thương tiếc, không biết lá»a ở đâu, ai cÅ©ng Ä‘em dạ ưu sầu than thở ! Tuyên vương má»›i biết mình là m Ä‘iá»u quấy, Chung háºu ở trên mây xem thấy bắt tức cưá»i, rồi bay tuốt vá» Thương sÆ¡n lánh mặt.
Äây nói vá» Äông lá»™ vương là Äiá»n Côn và văn võ triá»u thần đến đốc quân Ngá»± lâm tưới tắt hết lá»a rồi bèn bá»›i tro ra mà tìm kiếm, thấy thi hà i nằm sắp lá»›p, nhìn chẳng biết ai là ai. Äiá»n Côn giá»t ngắn giá»t dà i, Yến Anh cÅ©ng tuôn rÆ¡i lụy ngá»c ! Xúm nhau lại tâu vá»›i Thiên tá», xin minh cá»› sá»± ấy bởi ai, má»™t là lá»a hoả tai, hai là ngưiá» ta đốt, có lẽ đâu trong cung cấm mà có gian tế tá»›i đây ? Äiá»n Côn cứ theo kêu nà i :
- Xin Phụ vương tra xét, chẳng kể là Vương phi quốc thÃch, cùng là Ná»™i giám cung nga, xin tra khảo cho ra, con bắt nó thưá»ng mạng.
- Tuyên vương nói :
- - Khuyên Vương nhi đừng vội nóng, để thủng thẳng sẽ hay, quân sư chiếm quẻ có tà i, coi một quẻ ai là m sẽ biết.
Phán rồi, vua tôi dắt nhau trở vá» Kim loan Ä‘iện, truyá»n ná»™i thị đặt bà y hương án, quân sư Yến Anh vâng mạng, quỳ xuống trước bà n đảo cáo vá»›i trá»i đất, rồi cầm tiá»n xá»§ quẻ, thấy bổn mạng còn bình an, loạn động lụa hà o, ná»™i quầy sách giao, thá»i đà biết ý, song thiên cÆ¡ bất láºu, không dám tả hết cho ai hay, liá»n viết ra má»™t bà i, có mấy câu Ä‘oán như vầy :
Ngưá»i đà n bà đi trước.
Ngưá»i đà n ông theo sau.
Äem những đổ há»a thiêu.
Tới Lãnh cung mà đốt.
Vách tưá»ng cao chót vót.
Hai chân đạp vai rồng.
Phạm tội với Thiên công ,
Bị bầy ong chÃch mặt.
Sẩy chân té xuống đất.
Dấu tÃch còn sá» sá».
Muốn biết ai bây giá»,
Chẳng phải ngưá»i đâu tá»›i.
Yến Anh viết xong rồi đưa cho Nội thần dâng lên cho Tuyên vương xem. Thiên tỠcoi rồi cả kinh, cứ lấy mắt ngó Yến Anh, và mắng thầm rằng:
- Thằng lùn nà y thiệt giá»i, nó biết các việc cá»§a ta, nếu như nó nói ra, ắt triá»u thần dị nghị.
Vua Tuyên vương lại truyá»n ná»™i thị, đưa bà i Ä‘oán ấy xuống cho quan coi. Äiá»n Côn coi rồi khóc ngất má»™t hồi, không biết tÃnh phương kế chi mà minh oan cho Quốc mẫu. Yến Anh nói:
- Xin Äiện hạ bá»›t cÆ¡n sầu não, mà lo tẩm niệm nương nương. Äiện hạ hãy tâu vá»›i Thánh thượng, phải chiếu theo quốc lá»….
Äiá»n Côn tuân lá»i tâu vá»›i Thiên tá», Tuyên vương chuẩn tấu truyá»n cho quan ná»™i các, sắm sá»a đồ tẩm liệm Chung háºu xong rồi Ä‘em linh cá»u vá» nÆ¡i Bạch hổ Ä‘iện. Tuyên vương cÅ©ng giả là m bá»™ than khóc Chung nương nương. Äiá»n Côn tuy là con nuôi nhưng cÅ©ng như trưởng nam, nên cÅ©ng mÅ© rÆ¡m áo bã và văn võ bá quan, thảy Ä‘á»u quảy hiếu cư tang, là m chay bảy thất, cầu cho siêu độ vong hồn.
Trương phi từ khi leo lên phóng há»a bị bầy ong chÃch mặt. Thiên tá» bồng vá» Äông cung dưỡng bịnh, còn Thiên tá» mắc lo việc tang chế cho Chung háºu ở nÆ¡i Bạch hổ Ä‘iện hoà i hoà i. Xảy đâu thấy ná»™i giám tá»›i tâu rằng:
- Äông cung nương nương bệnh thế trầm trá»ng, e sống không nổi.
Tuyên vương nghe báo hồn vÃa Ä‘á»u bay lên mây, vá»™i và ng trở vỠông cung đòi các quan ngá»± y tá»›i Ä‘iá»u trị. Giây phút Yến Anh và văn võ Ä‘á»u tá»±a tá»›i hầu thăm. Thiên tá» cho ngồi chuyện vãn. yến Anh khi ấy tâu rằng:
- Xin bệ hạ chá»› khá ưu phiá»n, mà hao tổn mình rồng, tôi đã biết bệnh chứng cá»§a Äông cung phi rồi, chẳng qua là ngưá»i bị ná»c ong, trong và i bá»a thì là nh căn bịnh.
- Tuyên vương nghe nói liá»n kiếm chuyện khác nói qua, rồi truyá»n lệnh cho các quan và ngá»± y thảy Ä‘á»u vá» an nghỉ.
- Còn Chung háºu cưỡi mây bay vá» tá»›i núi Thương sÆ¡n là chá»— quê xưa, liá»n sà xuống và kêu cung nữ bảo mở mắt ra, bèn khiến và o Chung gia trang mà thông báo. Quân gia Ä‘inh nghe kêu, láºt Ä‘áºt ra mở cá»a, thấy má»™t ngưá»i mặt mÅ©i hung thần ác sát, liá»n quỳ xuống lạy lia lịa mà thưa rằng:
- Chung viên ngoại tôi già u lắm, để tôi chỉ cho, xin trại chủ đừng giết tôi tội nghiệp.
- Chung háºu ngồi trên lưng ngá»±a nghe nổi tức cưá»i và nói lại rằng:
- Mà y hãy và o thông báo cho Chung viên ngoại hay nói rằng: Tuyên vương chánh háºu là Chung Vô Diệm vá» thăm.
Gia Ä‘inh nghe nói ná»a mừng ná»a sợ, láºt Ä‘áºt và o báo vá»›i viên ngoại hay, vợ chồng vá»™i vã chạy ra mừng rỡ vô cùng! Chung háºu khi ấy xuống ngá»±a cầm tay mẹ than khóc má»™t hồi, rối dắt nhau và o nhà thư thất. Kế thấy hai ngưá»i anh là Chung Long, Chung Hổ và hai ngưá»i chị dâu, Ä‘á»u tá»›i mừng rỡ! Chung phu nhân khi ấy má»›i há»i Chung háºu rằng:
- Vì là m sao mà con vỠđây thăm cha mẹ đặng?
Chung háºu liá»n thuáºt hết các việc tai nạn cho cha mẹ nghe , vợ chồng Chung viên ngoại cÅ©ng động lòng thương con than thở . Chung háºu từ đấy ở vá»›i cha mẹ , ngà y thá»i dạo hoa chÆ¡i kiểng , đêm thá»i xem xét bình thÆ¡, chá» cho tai nạn mãn rồi, ắt có quân sư tá»›i rước.
Äây nhắc lại khi lá»a cháy lãnh cung , các quan ngỡ chắc là Chung háºu bị thiêu, chỉ má»™t mình quân sư Yến Anh biết sá»± Chung háºu đã dùng phép há»a độn, mà cứu bá»n cung nữ bay vá» Thương SÆ¡n , nhưng chẳng dám nói ra, bởi váºy cho nên vua Tuyên vương và triá»u thần cứ má»—i thất là 7 ngà y, là m chay niệm Pháºt, cầu cho siêu độ vong hồn, tá»›i nay đã đủ bảy thất rồi, má»›i sắm sá»a phát tang, đưa linh cá»u tá»›i SÆ¡n lăng mai tang, khi sắp đạt xong xuôi, phát pháo động quan, Äiên Côn thì phò giá triệu, còn Tuyên vương cÅ©ng giá ngá»± Ä‘i sau, văn võ Triá»u thần Ä‘á»u đưa đông đủ. Khi tá»›i SÆ¡n lăng an tang xong rồi, bá quan há»™ giá trở vá» thà nh . Không dè Äiá»n Côn đã sắp đặt xong xuôi, phát ba tiếng pháo truyá»n cho tám viên dõng tướng , vá»›i ba ngà n binh sÄ©, sá»a cất dinh trại trước là ở giữ coi mồ mã, sau ná»a không chịu tước lá»™c triá»u đình, sÆ¡n hà má»™t cõi thinh thinh, sức nà y dá»… ai hÆ¡n cho đặng. Tuyên vương khi ấy thấy váºy âu sầu mà nghÄ© rằng:
- Äiá»n Côn nay đã trở lòng, thá»i không con ai dám ra địch thá»§, còn Chung háºu cÅ©ng đã chết rồi, ắt giang san khốn lá»›n.
- NghÄ© như váºy ngáºm ngùi, ngà y đêm thêm buồn bá»±c, canh khuya tư tưởng như hồn Äá»— Quyên
|

10-09-2008, 12:49 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi thứ Ba Mươi ChÃn
yên Bình và o cung báo mộng
Liêm Pha vâng chỉ phạt tá»
Nói vá» Yên Bình công chúa vá»›i cung nữ Hồng Tiêu, từ khi bị hại, linh hồn phảng phát không biết nương dá»±a và o đâu, cứ bay lá»ng Ä‘á»ng giữa chừng, rồi trở vá» tá»›i Hà ng Äan, và o trong thâm cung ứng má»™ng mà bà y tá» cùng cha mẹ. Khi tá»›i nÆ¡i thấy lầu xưa nhện bá»§a, các cá»a rêu in, trăm hoa Ä‘ua nở mùa xuân, chạnh tá»§i hồng nhan bạc pháºn, bèn ngâm má»™t bà i thÆ¡ như vầy:
Vừng ác bay qua chen thỠbạc
Trá»i xanh riêng ghét pháºn má hồng
Xưa nay những kẻ tà i hoa bấy
Mang lấy tà i hoa khổ tấm lòng.
Äây nhắc lại khi hai vợ chồng Triệu Long vương từ khi đưa công chúa qua Tá» rồi, đêm ngà y thương nhá»› tấc dạ không khuây, có má»™t đêm kia vợ chồng nằm không an giấc, tá»›i canh đã thổn thức bồi hồi, má»›i nằm nhắm mắt mà lại mê man, bá»—ng nghe có tiếng ngưá»i kêu: Mẹ, mẹ ôi! Trong vÃa vợ Triệu vương là Qua háºu nghe kêu, bèn bước xuống long sà ng Ä‘i ra mở cá»a chẳng dè thấy Yến Bình công chúa và cung nữ Hồng Tiêu, đầu bá» tóc xá»a mình đầu vấy máu, khóc mà thưa rằng:
- Muôn tâu vương mẫu, con đây chẳng phải la ai? Vì phụ vương nghe lá»i Tương Như dùng mỹ nhân kế đưa con qua Tá» ra mắt Tuyên vương được có ba ngà y, ngưá»i rất yêu dấu, kế con tá»›i thăm chánh cung con toan dùng mưu độc dược, không dè con xá»§ phụ hay được, nó đánh chết con Hồng Tiêu rất nên oan ức. Vương mẫu ôi, xin nghÄ© tình cốt nhục mà rá»a sá»± oán thù, đỠbinh thẳng tá»›i Lâm Tri bắt cho đặng con Chung Vô Diệm, mổ lấy gan mà tế, má»›i tiêu đặng oan hồn. Xin vương mẫu hãy nhá»› tá»›i lá»i con, Ä‘iá»u hiếu thảo sẽ còn kiếp khác.
Nói rồi cầm gươm nháng qua má»™t cái thức thì biến mất. Qua háºu giáºt mình thức dáºy, má»›i hay là điá»m chiêm bao, bèn suy nghÄ© má»™t hồi bán tÃn bán nghi, liá»n kêu Triệu Long vương dáºy, thuáºt hết các lá»i chiêm bao lại. Hai vợ chồng rất lo sợ nằm ngá»§ không yên, phút đâu trá»i đà vừa sáng, Triệu Long vương lâm triá»u, văn võ triá»u bái xong rồi, Triệu Long vương bèn kêu thừa tướng là Lạn Tương Như thăng Ä‘iện, thuáºt hết Ä‘iá»m chiêm bao như váºy và bà n bà n coi kiết hung lẽ nà o cho biết. Tương Như ngẫm nghÄ© giây lâu tâu rằng:
- Sá»± má»™ng mị không chừng nên chẳng biết sá»± là m sao cho rõ giả chân, xin hãy sai ngưá»i Ä‘i tá»›i Lâm Tri thám thÃnh lại má»›i tưá»ng hư thá»±c.
Triệu vương liá»n sai quan tham mưu là Trương Hiển Ä‘i qua Äông Tá» thám thÃnh. Trương Hiển lãnh mạng Ä‘i luôn ngà y đêm, chẳng bao lâu đã tá»›i thà nh Lâm Tri giả là m thượng khách, và o hoà ng thà nh thăm dò trước sau. Khi há»i được tin chắc chắn liá»n trở vá» Hà ng Äan phục chỉ. ÄÆ°Æ¡ng lúc lâm trà o, Trương Hiển thẳng và o đại Ä‘iện tâu rằng:
- Ngu thần qua thám thÃnh quả như Ä‘iá»m má»™ng ấy chẳng sai, bữa công chúa qua triá»u kiến Tuyên vương rồi đặng phong là m Tây cung thứ háºu, đđ ba ngà y qua ra mắt chánh cung hoà ng háºu. Chung Vô Diệm truyá»n cho ná»™i thị dá»n bà y yến tiệc. Hồng Tiêu lại bá» thuốc độc dâng lên, bị Vô Diệm thấu đặng sá»± duyên bèn đánh chết cả Hồng Tiêu và công chúa. Tuyên vương má»›i nổi giáºn biếm Vô Diệm và l lãnh cung. Tá»›i bữa tiết trung thu, tại lãnh cung lá»a cháy còn Tiết Côn thá»i đã phản lạ Tá» rồi ở SÆ¡n Lăng mà giữ gìn mồ mả, sá»± bản thiệt nên ngu thần tâu lại.
Triệu vương nghe tâu, té xỉu xuống ngai, kêu cứu giây lâu má»›i tỉnh dáºy, thì lệ nhá» chứa chan căm há»n thay con cá»§ phụ bất nhân và trách lây luôn Tuyên vương vô nghÄ©a. Rồi vá»ng linh vị đặt bà y ra cúng tế, cầu vong hồn công chúa tịnh độ siêu thăng. Triệu vương lúc ấy má»›i phán rằng:
-Có ai dám lãnh binh mà rá»a há»n cho trẫm chăng?
Liêm Pha bước ra tâu rằng:
- Vi thần xin lãnh mạng đỠquân tới TỠbang, bắt cho đặng Tuyên vương trả thù cho công chúa.
Triệu vương cả mừng và há»i rằng:
- Nguyên soái muốn dùng bao nhiêu binh mã?
Liêm Pha tâu:
- Là m tướng phải dùng ngưá»i mưu mô, chẳng á»· mình sức mạnh, quân sÄ© phải cho tinh luyện, chẳng dụng sá»± đông nhiá»u, như nay vì thần Ä‘i qua đánh Äông Tá», mưá»i muôn binh cÅ©ng đủ, mai là ngà y huỳnh đạo, xin truyá»n hịch hưng sư.
Triệu vương nháºm lá»i, liá»n truyá»n cho ná»™i thị bà y tiệc tống hà nh. Thừa tướng là Tương Như bước ra bưng ba chung ngá»± tá»u, mà chúc mừng cho Liêm Pha rằng:
- Cá» bay thắng tráºn, ngá»±a tá»›i nên công.
Liêm Pha tạ Æ¡n rồi lạy thiên tá» vá» phá»§, liá»n khiến bốn ngưá»i con trai là Liêm Cang, Liêm Trá»±c, Liêm Ấn, Liêm Äạt cầm lịnh tiá»…n tá»›i thao trưá»ng mà thao luyện binh mã. Khi đó các cÆ¡ các trại nghe hiệu lệnh thì Ä‘á»u tá»›i tá» tá»±u, Ä‘iểm lượt xong xuôi, Liêm Pha và o triá»u phục chỉ. Qua ngà y sau, giá» dần Liêm Pha nguyên soái truyá»n lệnh cho chúng tướng là m lá»… tế cá», rồi phát pháo mở cá»a thà nh chỉ thẳng Bạch Mã quan tấn phát.
Äây nói vá» Tuyên vương là má»™t ngưá»i say mê tá»u sắc, chẳng tưởng tá»›i việc nhà , chỉ biết thịt cho béo rượu cho ngon, hầu gái năm bảy ngưá»i, ấy gá»i là nhân sanh quà thÃch chà mà thôi, cò nhiá»u khi ngáºm ngùi Chung háºu, lại hằng ngà y ngá»› Triệu phi, dầu cho quốc phá thân nguy cám cảnh chữ: Giai nhân nan tái đắc. Äêm nằm ngá»§ không an giấc, ruá»™t tằm bối rối như tÆ¡, má»™t mình luống những ngẩn ngÆ¡, má»›i nhắm mắt thì hồn vừa lìa xác thả chÆ¡i khắp nÆ¡i, thình lình thấy ngoà i Ngá» môn ở trên trá»i sa xuống má»™t váºt lá»›n như cái đấu, hồng quang chói sáng ngá»i, giây phút lại nổ ra má»™t tiếng vang trá»i, vất ấy bể ra là m hai miếng, trong ánh sáng má»™t ná»a thấy có má»™ ngưá»i đà n ông nhảy ra, mình mặc áo giáp Ä‘en, đầu đội khôi Ä‘en, tay cầm trưá»ng thương, nhảy lên trên bá»u Ä‘iện chá»n vá»n tá»›i muốn đâm mình, còn má»™t ná»a miếng kia thì thấy má»™t bầy ong bay túa ra vô số, ấp tá»›i phá»§ vây mình. Äang lúc nguy cấp, là réo cứu giá om sòm, cả triá»u văn võ không thấy má»™t ngưá»i tá»›i, đã gần hụt hÆ¡i. May đâu ở phÃa tây bắc có má»™t ngưá»i đà n bà , mình mặc áo đỠcầm cây đại Ä‘ao, bay thú chạy và o đánh vá»›i ngưá»i mặc áo Ä‘en má»™t tráºn, nà o ông nà o ngưá»i Ä‘á»u tan hết. Tuyên vương hết sức mừng! Bèn giá»±t mình mÆ¡ mà ng giấc má»™ng, hồi lâu tỉnh lại kế đâu gà gáy sáng, trá»i vừa hừng đông, Tuyên vương cho đòi Yến Anh và o đến, quì lạy tung hô xong rồi, Tuyên vương cho ngồi, má»›i thuáºt hết Ä‘iá»m chiêm bao lại và cáºy bà n giải. Yến Anh ngồi suy nghÄ© hồi lâu, đã biết má»™t váºt lá»›n như cái đấu đó là Triệu vương, còn ngưá»i khôi Ä‘en giáp Ä‘en là Liêm Pha, bầy ong là quân sÄ©, còn ngưá»i đà n bà là Chung nương nương. Chắc trong chừng ná»a tháng đây ắt có Triệu binh tá»›i đánh, thì thiên tá» bị khổn nÆ¡i Äà m thà nh chá»› chẳng khá»i. Biết như váºy đã chắc, ngặt vì khó tiết láºu thiên cÆ¡, nên không dám nói ra cho hết, liá»n truyá»n Ä‘em viết má»±c rồi tả má»™t bà i thÆ¡ giải như vầy:
Äiá»m chiêm bao thế ấy, kiết thiểu mà hung Ä‘a,
Äạo binh đã dấy động, sÄ© tốt chết hà ng hà .
Bởi mình gây nên há»a, là m hao tổn nước nhà .
Äà m thà nh vua bị khốn, má»™t trăm ngà y má»›i ra.
Yến Anh viết rồi dâng lên cho vua xem, Tuyên vương cả kinh má»›i há»i:
- Như váºy mà quân sư có kế chi cứu quả nhân không?
Yến Anh tâu:
- Vì bệ hạ có tai nạn má»™t trăm ngà , không thể chỉ cứu tinh, nhưng bây giá» bệ hạ phải dá»i qua Äà m thà nh, còn triá»u chánh phải giao cho vương thúc.
Tuyên vương nghe lá»i liá»n giáng chỉ cho vá»i vương thúc là Äiá»n Dưỡng. Khi Äiá»n Dưỡng và o triá»u, Tuyên vương má»i ngồi nÆ¡i cẩm đôn, rồi nói rằng:
- Nay cô gia dá»i qua Äà m thà nh tị nạn, triá»u chánh nay nhá» vương thúc âu lo, chá» khi nà o hết sá»± rá»§i ro, thì cô gia sẽ hồi triá»u trá»ng thưởng.
Äiá»n Dưỡng vâng chỉ lui vá». Tuyên vương truyá»n lệnh cho quan ngá»± lâm, sá»a sang những đồ ngá»± dụng mà đưa qua Äà m thà nh. Rồi Tuyên vương từ biệt Trương phi và các cung nữ, còn Yến Anh lại viết má»™t bức cẩm nang, giao cho vương thúc mà dặn rằng:
-Chừng nà o có sự gấp rút hãy mở ra coi.
Sắp đặt đâu đó hẳn hòi, Yến Anh cùng Ä‘i theo há»™ giá. Khi ấy quân ngá»± lâm Ä‘i trước, triá»u thần há»™ tống theo sau chỉ dặm liá»…u băng ngà n, Ä‘i đến Äà m thà nh má»™t nước.
Nói vá» quan huyện ở Äà m thà nh là Thạch Tú, khi nghe thiên tá» giá lâm, liá»n truyá»n quâ mở hết cá»a thà nh rồi cùng văn võ ra nghinh tiếp. Tuyên vương và o ngồi giữa hà nh cung, văn võ triá»u bái xong xuôi, vua truyá»n cho tu bổ trà nh trì để ngăn ngừa giặc giã. Các việc đã an bà i, các quan Ä‘á»u giữ theo bổn pháºn.
Äây nói vá» Liêm Pha từ lúc vâng mạg lãnh binh, ngà y Ä‘i đêm nghỉ chẳng bao lâu đã gần tá»›i địa pháºn nước Tá», xảy thấy quân kỳ bà i trở lại báo rằng:
- Trước mặt là Bạch Mã quan, thà nh giao giá»›i cá»§a nước Tá», xin soái gia định Ä‘oạt.
Liêm nguyên soái bèn truyá»n lệnh cách thà nh ba mươi dặm hạ trại và chia ra thà nh năm dinh, canh tuần nghiêm nhặt, cấm ngưá»i không đặng lìa giáp, ngá»±a chá»› rá»i yên, thay đổi liá»n liá»n phhòng binh Tá» cướp trại.
Còn tướng giữ ải Bạch Mã quan tên là Lưu Trinh. Khi nghe nói thiên tá» dá»i qua Äà m thà nh mà tỵ nạn, Ä‘ang ngồi suy nghÄ© không rõ cá»› gì, bá»—ng thấy quân thám tá» và o báo:
- Triệu vương sai Liêm Pha Ä‘em mưá»i vạn hùng binh, tá»›i phá»§ vây quan ải, xin soái gia nghÄ© lại tÃnh công thá»§ lẽ nà o?
Lưu Trinh nghe nói cả kinh và oán trách thiên tá» bất minh, chẳng nghe lá»i quân sư can gián, tại nạp lấy Yến Bình công chúa, nên là m ra gây há»a cho Tá» bang. Liá»n truyá»n quân bế thà nh lại kỹ cà ng kỹ lưỡng, gác cung tiá»…n và cây đá lên thà nh cùng đêm ngà y gìn giữ nghiêm nhặt. Còn Liêm Pha hạ trại xong xuôi nghỉ ngÆ¡i má»™t đêm, rạng ngà y thăng trướng, hai bên chư tướng đứng hầu. Liêm Pha má»›i há»i:
- Có tướng nà o xuất chiến láºp công đầu chăng?
Khi ấy ngưá»i con đầu là Liêm Cang xin Ä‘i. Liêm nguyên soái dặn dò cẩn tháºn, Liêm Cang cúi đầu vâng lệnh, cầm thương lên ngá»±a phát phát, kéo năm trăm quân dÅ©ng sÄ© thẳng tá»›i dưới thà nh khiêu chiến. Quân Tá» xem thấy và o báo lại cho chá»§ soái hay, Lưu Trinh nghe báo nổi giáºn mà rằng:
- Tá», TRiệu tuy là hai nước, anh em như thể má»™t nhà , tại dùng mỹ nhân kế đưa qua, nên sá»± thù oán cà ng sâu như biển. Nay Chung háºu bị há»a hoạn, còn Äiá»n Côn lại phản Lâm Tri. Tá» bang tá»›i lúc khuynh nguy, thiệt Ãt kẻ khuôn trì xã tắc, ấy là tại vì bây phản trắc, chá»› trách má»— đảo Ä‘iên.
Nói rồi cầm Ä‘ao lên yên, dẫn theo tám viên tướng, phát pháo mở cá»a ải xông ra. Liêm Cang thấy tướng Tá» hình dung cao lá»›n, râu bạc phÆ¡ phÆ¡ thì há»i rằng:
- Tướng già kia, xin hãy xưng há» tên, váºy chá»› ông Ä‘i đâu đấy, muốn ra đây lượm cá» hay sao?
Lưu Trinh nghe há»i tức cưá»i nói rằng:
- Thằng nhá» miệng còn hôi sữa, mà dám khi ngưá»i thái quá. Ta là Tá» Tuyên vương giá hạ, vô tư chánh trá»±c lão thần, là m chức Chiêu thảo tam quân, tên là Lưu Trinh nguyên soái, còn mầy là đồ tiểu bối, chá»› mầy tên há» là gì?
Liêm Cang đáp rằng:
- Tên ta là Liêm Cang là m tiên phong tiá»n bá»™, cha ta là đại nguyên soái phụng quân mạng Ä‘i phạt Tá».
Lưu Trinh nói:
- Như váºy thì cháu phải kêu ta bằng bác, bác đây vá»›i cha cháu vốn tình nghÄ©a anh em, sao cháu thấy bác giả cả lem nhem, cháu lại Ä‘em lòng khi dá»….
Liêm Cang đáp:
- Dám thưa bác, cháu cam thất lễ, trên ngựa cung thân, vì TỠvương ăn ở bất nhân để Vô Diệm gây nên thù oán, một ngà y giết chết hai mạng. Triệu vương không lẽ là m thinh, nên sai cha cháu lãnh binh, quyết bắt cho đặng con Chung xủ phụ.
Lưu Trinh nói:
- Khuyên cháu hãy bá»›t giáºn, dể bác phân giải lại cho cháu nghe. Chung nương nương vốn thiệt ngưá»i ngay, vì công chúa gây nên tai há»a, khi công chúa và o cung đã được ba ngà y, má»›i tá»›i Chiêu Dương mà triá»u hạ, thì Chung háºu cÅ©ng dá»n đồ yến tiệc vui mừng, ai ngá» có con thể nữ là Hồng Tiêu Ä‘em thuốc độc bá» và o trong rượu mà hại ngưá»i, không dè Chung háºu bắt đặng nổi giáºn đánh chết tươi. Ấy là hại nhân nhân hại. Lại có câu: Thiên bất dung gian, chá»› có phải là tại Chung háºu không rá»™ng khoan mà gây ra oán đây.
Liêm Cang nói:
- Thôi bác chá»› khá nhiá»u lá»i, bảo lão hôn quân Ä‘em con xá»§ phụ ra đây, cháu bắt nó lăn Ä‘en mà tế công chúa thì vạn sá»± giai hữu, bằng không thì quân dân Tá» Ä‘á»u là m quỉ không đầu, lại quan ải cÅ©ng hóa ra tro bụi nữa.
Lưu TRinh nghe thằng nhá» nói xấc thì cả giáºn, xách Ä‘ao lại chém đùa. Liêm Cang cÅ©ng đưa thương ra đánh, kẻ già ngưá»i trẻ, má»™t Ä‘ao má»™t thương trong há»™i chiến trưá»ng ai cÅ©ng ra tà i ná»— lá»±c, đánh có hÆ¡n năm mươi hiệp chưa định hÆ¡n thua, quân Kỳ bà i và o báo lại cho Liêm Pha hay. Liêm Pha kÃp liá»n nai nịt lên ngá»±a đỠthương có dẫn theo má»™t ngưá»i anh em bạn, tên là Kim Tiá»n Bâu cùng ba đứa con anh dÅ©ng đồng ra lược tráºn tức thì.
Khi ấy Liêm Cang thấy Lưu Trinh Ä‘uối sức, muốn bắt sống để láºp công, không dè Lưu Trinh liệu bá» chống ngăn không nổi, bèn quay ngá»±a chạy dà i. Liêm Cang quất ngá»±a rượt theo, muốn rút cây Kim tiêu ra mà đánh, lại bị tám viên chiến tướng cá»§a Lưu Trinh, thấy chúa soái mình thua chạy, đồng xông ra má»™t lượt tiếp chiến. Liêm Pha thấy váºy cÅ©ng ùa binh ra trợ chiến, hai bên đánh vùi má»™t tráºn, binh Tá» Ä‘uối sức chạy và o thà nh. Liêm Pha huy động tam quân rượt nà theo, trên thà nh xem thấy lăn cây hạ đá và tên bắn xuống như mưa. Quân Triệu đương lúc thừa thắng nên không run sợ, bốn ngưá»i con cá»§a Liêm Pha chia nhau ra phá»§ vây bốn cá»a, đánh áp và o thà nh, Lưu Trinh liệu bá» không xong bèn mở cá»a tây môn phá vòng vây chạy vá» Lâm Tri chịu tá»™i. Liêm Pha khi ấy nháºp thà nh xuất bảng an dân, bá tánh thảy Ä‘á»u vui đẹp. Rồi đó liá»n viết má»™t đạp Ä‘iếu văn, sai quan vá» Hà ng Äan cáo tiệp.
Lúc âý đương khi Triệu vương lâm trà o, quan huỳnh môn và o quì dâng bảng tấu cá»§a Liêm Pha. Triệu vương xem rồi mừng rỡ vô cùng và khen ngợi Liêm Cang tháºt là tướng môn xuất tướng, má»›i gia phong là m chức Thần sát tướng quân, lại sai sứ đưa ra má»™t muôn há»c lương và hai chục đãi và ng ròng để Liêm Pha khao thưởng quân sÄ©.
Äây nhắc lại Tuyên vương dá»i qua Äà m thà nh tị nạn, còn việc triá»u đình thì giao hết cho nhiếp chánh vương là Äiá»n Dưỡng. Lúc nà y nhiếp chánh vương lâm triá»u, văn võ bái tụng hô xong, quan huỳnh môn và o tâu rằng:
- Nay có chá»§ soái ở Bạch Mã quan là Lưu Trinh vá» triá»u, còn Ä‘ang đứng trước Ngá» môn đợi lịnh.
Lão vương truyá»n chỉ cho và o. Lưu Trinh vô đến quì lạy vừa khóc vừa tâu rằng:
- Cha con Liêm Pha võ nghệ rất cao cưá»ng nên mạt tướng dang không nổi, bởi váºy cho nên quan ải đã thất thá»§, tá»™i tôi dư muôn thác.
Lão vương nghe tấu là m thinh má»™t hồi rồi trách thầm rằng: Yến Anh bảo tấu cho ta là m nhiếp chánh là m chi, nay vua tôi nó Ä‘em nhau Ä‘i rồi ra cÅ©ng khó bá» toan liệu. Trách như váºy rồi liá»n giáng chỉ tha tôi cho Lưu Trinh và khiến văn võ triá»u đình phải lo mưu cá»± địch, việc rồi trá»i tối bèn bãi triá»u.
Còn Liêm Pha sau khi chiếm được Bạch Mã quan, an dưỡng binh sÄ© ba ngà y rồi phát pháo mở cá»a thà nh, kéo binh ra nhắm Lâm Tri thẳng tá»›i. Khi Ä‘i được và i ngà y, quân kỳ bà i trở lại báo rằng:
- Äây đã gần tá»›i kinh thà nh Lâm Tri, trước mặt là Há»—n Hải quan, xin soái gia hạ lệnh.
Liêm Pha truyá»n cho ta quân đóng trại, chia ra là m năm dinh và bốn phÃa đà o lÅ©y thả chông, đỠphòng dinh Tá» cướp phá. Khi đó sanh kỳ rá»±c rỡ, kiếm kÃch nghiêm trang, cấm thương khách qua lại và cÅ©ng chẳng cho ra và o tin tức. Muôn dân thảy Ä‘á»u than khóc, bốn phÃa thà nh vây chặt như nêm, qua ngà y sau Liêm Pha truyá»n cho quân cÆ¡m nước xong rồi, nai nịt ra tráºn. Liêm Pha và Liêm Ấn Ä‘em binh Ä‘i tiá»n đội, còn Liêm Thuáºn và Liêm Äạt háºu táºp theo sau, đồng lãnh mấy ngà n binh, tá»›i cá»a đông khiêu chiến.
Khi nhiếp chánh vương nghe thấy tiếng pháo nổ, dắt bá quan lên trên vá»ng địch lầu mà xem, thấy binh Triệu oai phong lẫm lẫm, sát khà đằng đằng, bốn hướng tám phương thảy Ä‘á»u vây hãm, lại thấy tướng Triệu đã tá»›i dưới thà nh thảo chiến, bèn kêu bá quan há»i rằng:
- Có ai vì cô gia dám ra cự địch không?
Nói vừa dứt tiếng thì có một tướng bước ra tâu rằng:
-Ngu thần lãnh mạng quyết ra bắt cho được Liêm Pha, kẻo nó khi dễ nước ta, nguyện bất dung tha nghịch tặc.
Lão vương xem lại, ngưá»i ấy tên là Thanh Hổ, chức là m Äá» Ä‘iệu quan, lão vương cho Ä‘i và dặng rằng:
- Liêm Pha là ngưá»i anh dÅ©ng, tướng quân phải đỠphòng cho lắm, và khá tua vì nước láºp công, kẻo để Triệu bang khi dá»….
Thanh Hổ cúi đầu vâng mạng, cầm Ä‘ao lên ngá»±a, dẫn theo bốn viên chiến tướng cùng má»™t ngà n binh dÅ©ng lá»±c xông ra tráºn. Liêm Pha khi ấy xem thấy há»i rằng:
- Tướng ra đó tên hỠlà gì?
Thanh Hổ đáp:
- Ta là Äá» Ä‘iệu ngÅ© dinh tên là Thanh Hổ, váºy chá»› tướng quân có phải là Liêm Pha chăng?
Liêm Pha đáp phải và nói rằng:
- Lão tướng đã biết danh bổn soái sao không xuống ngá»±a đầu hà ng? Váºy thôi hãy trở vá» nói và dâng hà ng biểu, thì bình an vô sá»±.
Thanh Hổ nói:
- Nguyên soái chưa rõ để lão phân lại cho nghe. Vốn Chung háºu đã bị cháy thà nh tro, chá»› và như ngưá»i còn sống, thá»i nguyên soái khó nổi tá»›i Lâm Tri vây hãm, còn công chúa là cà nh và ng lá ngá»c, có lẽ đâu Ä‘i là m bé nước ngưá»i, chẳng qua là Triệu vương muốn dùng kế mỹ nhân, nên má»›i đà y con chịu chết.
Liêm Pha nghe Chung háºu chết rồi thì có ý mừng thầm, lại nghe xúc phạm đến chúa mình nên xốc thương đâm tá»›i, Thanh Hổ vá»™i đưa Ä‘ao ra đỡ. Hai tướng đánh nhầu hÆ¡n năm mươi hiệp sức cÅ©ng cầm đồng, Liêm Pha có ý khen thầm. Thanh Hổ thì cả giáºn, bèn hươi thương đâm đùa. Thanh Hổ tuy già mà sức còn mạnh. Liêm Pha bèn sanh má»™t kế, gá»i là kế hồi thương. Thanh Hổ chẳng kịp trở đương, bị kế ấy nhà o xuống ngá»±a chết tốt. Liêm Cang và Liêm Ấn giục binh áp tá»›i cắt lấy đầu và đánh loạn đả, binh Tá» vỡ tan chạy hết.
|

10-09-2008, 12:49 PM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Bốn Mươi
XEM CẨM NANG, LÃO VÆ¯Æ NG THI KẾ
TIN NGỌC DỤ, LIÊM SOÃI DỜI BINH
Khi Thanh Hổ tá» tráºn, binh Tá» vỡ chạy tứ tán. Lão vương ở trên địch lầu xem thấy, té xỉu xuống ngai, tưởng cÅ©ng chết luôn, bá quan xúm lại cứ hồi lâu má»›i tỉnh, bèn thở ra má»™t tiếng rồi khóc òa, là bởi thương tiếc Thanh Hổ trung lương, còn căm giáºn Tá» vương say mê tá»u sắc, má»›i nghÄ© rằng: “Nay Tá» vương nó ở Äà m Thà nh cho vui sướng, để cho ta lo lắng má»™t mình, nếu như Liêm Pha nó đánh phá không tha, chắc lão già nà y xẻ thịtâ€. ÄÆ°Æ¡ng lúc ngồi suy nghÄ© chẳng biết tÃnh kế chi, sá»±c nhá»› lại Yến Anh ra Ä‘i có để lại má»™t phong giản thiếp và dặn khi nà o có việc sẽ mở ra coi, nay công việc đã hẹp hòi, truyá»n ná»™i thần và o bì các lấy giản thiếp Ä‘em xem. Ná»™i thần vâng lệnh lấy xem thấy bà i thÆ¡ như vầy:
Vì ai gây hoạn.
Giang sơn chẳng thái bình.
Thà nh Lâm Tri bị khốn,
Liêm Pha giá»i dùng binh.
Thanh Hổ đã tới số.
Bá quan chớ hãi kinh.
Thà nh trì nên cố thủ.
Chẳng cùng nó giao chinh.
Cẩm nang nà y để lại.
Chữ nghĩa đủ phân minh.
Vua TỠđi tị nạn.
Bá tánh khá»i tai tinh.
Lão vương coi rồi má»›i nghÄ© rằng: Quân sư là ngưá»i suy Ä‘oán âm dương giá»i lắm, nay biểu ta như vầy ta phải theo ý mợi đặng. NghÄ© rồi liá»n truyá»n cho văn võ há»™ giá ra đứng trên cá»a thà nh, kêu Liêm Pha nguyên soái tá»›i nói chuyện. Liêm Pha nghe tiếng trên thà nh kêu mình bèn ngá»a mặt ngó lên thấy má»™t ngưá»i đã có tuổi, râu lại năm chòm diện mạo rất phương phi, đầu đội mão kim quang, mình mặc áo cẩm bà o oai nghi lẫm lẫm bèn há»i rằng:
- Ngưá»i ở trên thà nh tên gá»i là gi, kêu ta có việc chi xin nói?
Lão vương đáp rằng:
- Ta là Vương thúc cá»§a Tá» vương, quyá»n coi việc chánh nước, vì Tuyên vương lánh nạn tá»›i Äà m Thà nh, như Nguyên soái có vây hãm Lâm Tri thì cÅ©ng tốn công mệt sức, má»™t lá»i lão nói chắc, chẳng phải đứa tiểu nhân, khuyên đó hãy dá»i quân, tá»›i Äà m Thà nh thì biết.
Liêm Pha nói:
- Như Lão vương nói thiệt, thì bổn soái cÅ©ng nghe, nếu tá»›i Äà m Thà nh không có Tuyên vương bổn soái ắt không phương dung thứ.
Lão vương thá» thốt hết lá»i. Liêm Pha hết lòng mừng rỡ! Hồi sau truyá»n lệnh triệt binh chỉ Äà m Thà nh tấn phát. Quân Triệu Ä‘i không mấy ngà y thì tá»›i Äà m Thà nh, Liêm Pha truyá»n lệnh an dinh, rồi sai bốn con mình Ä‘i bốn cá»a thà nh vây chặt, chẳng cho má»™t ngưá»i lá»t ra khá»i vòng, nếu ai sÆ¡ láºu thì phải xá» theo quân lệnh. (Ấy là binh pháp cá»§a Liêm Pha nghiêm minh dầu cho cha con cÅ©ng không vị tình, nên ngưá»i ta gá»i là : Liêm Pha phụ tá» binh). Bởi cá»› ấy cho nên quân sÄ© nhất tâm, đánh đâu thắng đó. Bốn ngưá»i con vânh lệnh, chia binh đánh bốn cá»a, còn Liêm Pha thì ở trong dinh là m ứng viện.
Lúc ấy Tuyên vương ở nÆ¡i hà nh cung, xảy thấy quan Tổng binh ở Äà m Thà nh và o tâu rằng:
- Muôn tâu bệ hạ, nước Triệu sai Liêm Pha tá»›i đánh Lâm Tri, nay lại dá»i binh tá»›i đánh Äà m Thà nh, xin bệ hạ định Ä‘oạt.
Tuyên vương nghe tấu cả kinh, liá»n dắt tay Yến Anh và bá quan lên địch lầu mà xem thế giặc. Thấy binh Triệu nhân cưá»ng mã tráng, đội ngÅ© chỉnh tá», vây chặt Äà m Thà nh má»™t mảy lông chẳng lá»t. Vua tôi Ä‘á»u lo sợ hãi hùng, rồi sau đó liá»n dẫn nhau xuống địch lầu hết. Qua ngà y hôm sau Liêm Pha khiến Liêm Cang dẫm tám viên chiến tướng và năm trăm dÅ©ng sÄ© tá»›i cá»a thà nh phÃa Tây mà hạ chiến thÆ¡, Liêm Cang vâng mạng, tá»›i kêu tướng giữ trong thà nh biểu rằng:
- Phải và o thông báo cho vua TỠhay, mau bó tay chịu trói và đem Chung xủ phụ ra đây, bằng không thì khó toà n tánh mạng.
Tướng giữ thà nh Ä‘em lá»i ấy và o tâu lại. Tuyên vương lấy là m buồn rầu, không biết sai ai đánh lui binh Triệu, vừa lúc ấy có má»™t tướng bước ra tâu rằng:
- Ngu thân xin ra tráºn chém tướng láºp công.
Tuyên vương coi lại là cháu mình tên Äiá»n Bưu là m chức Äà m Thà nh Tổng trấn. Tuyên vương bèn dặn rằng:
- Ngự điệt có ra binh, phải đỠphòng cho lắm mới đặng.
Äiá»n Bưu cúi đầu vâng mạng, phát pháo mở cá»a thà nh xông ra. Liêm Cang xem thấy rõ há»i rằng:
- Tướng ra đó tên hỠlà gì?
Äiá»n Bưu đáp:
- Ta là ngá»± Ä‘iệt Tuyên vương là m Tổng trấn tên là Äiá»n Bưu, mà y mau xuống ngá»±a đầu hà ng kẻo nhá»c công ta ra sức.
Liêm Cang nói:
- Sự chết đã treo sau gót, mà còn múa miệng khua môi, ta quyết chẳng dung tay, đâm mà y cho đổ ruột.
Nói rồi hươi Ä‘ao tá»›i đâm đùa. Äiá»n Bưu cÅ©ng đưa thương ra đỡ, đánh hÆ¡n năm chục hiệp. Äiá»n Bưu cả thua quà y ngá»±a chạy dà i. Liêm Cang giục ngá»±a chạy theo, đâm Äiá»n Bưu té nhà o xuống ngá»±a chết tốt. Liêm Cang vừa muốn cắt lấy đầu, kế bị quân TỠáp ra má»™t lượt, giáºt thây Äiá»n Bưu Ä‘em vá» thà nh phi báo. Liêm Cang thừa thắng giục binh tá»›i khiêu chiến nữa, Tuyên vương khi ấy má»›i há»i Yến Anh rằng:
- Nay ngá»± Ä‘iệt đã tá» tráºn rồi, còn có ai dám ra cá»± địch chăng?
Há»i vừa dứt tiếng, xảy có má»™t viên tướng chiến bước ra lãnh mạng. Tuyên vương xem lại ngưá»i ấy là m chức Phó đô, tên An Thế Kỳ. Tuyên vương bèn cho Ä‘i. Thế Kỳ cúi đầu vâng dạ lui ra, cầm Ä‘ao lên ngá»±a, phát pháo mở cá»a xông ra tráºn. Liêm Cang xem thấy tướng TỠđầu đội mão và ng, mình mặc hồng bà o kim giáp, râu dà i mặt Ä‘en, tay cầm đại Ä‘ao, má»›i há»i rằng:
- Tướng kia tên hỠlà gì, mau xưng ra mà chịu chết.
Thế Kỳ đáp:
- Ta là m chức Phó đô, An Thế Kỳ là tên, má»— quyết ra đây bắt thằng tiểu súc trả thù cho Äiá»n Bưu.
Liêm Cang cả giáºn, hươi thương đâm đùa. Thế Kỳ cÅ©ng đưa Ä‘ao ra rước đánh, hÆ¡n năm chục hiệp mà chưa định hÆ¡n thua, Liêm Cang liá»n sanh ra má»™t kế, đâm báºy má»™t thương quất ngá»±a chạy dà i, Thế Kỳ tưởng thiệt, cÅ©ng giục ngá»±a Ä‘uổi theo, gần tá»›i phÃa Tây môn tráºn cá»§a binh Triệu, Liêm Cang chỉ lén má»™t cái, ngà n cân há»a pháo liá»n bắn ra má»™t lượt như mưa, An Thế Kỳ vừa ngưá»i vừa ngá»±a Ä‘á»u tan xác, quân Triệu thừa thế đánh giết binh Tá», Ä‘uổi vá» tá»›i cá»a thà nh. Quân kỳ bà i và o phi báo cho vua hay, Tuyên vương khóc lóc má»™t hồi, thương tiếc Thế Kỳ là má»™t ngưá»i gan đồng dạ sắt, vì nước bá» mình nÆ¡i chốn sa trưá»ng, chết má»™t cách thảm thiết như váºy! ÄÆ°Æ¡ng lúc than vắn thở dà i, bá»—ng thấy má»™t tướng tên Tiêu Bá bước ra tâu rằng:
- Xin chúa thượng đừng sợ, hao tổn mình rồng, tôi tuy bất tà i cÅ©ng xin liá»u mình ra Ä‘á»n nợ nước.
Tuyên vương chuẩn tấu. Tiêu Bá tạ Æ¡n cầm kÃch lên ngá»±a, dẫn theo má»™t trăm tướng và năm trăm dÅ©ng sÄ© phát pháo mở cá»a thà nh xông ra. Liêm Cang xem thấy tướng Tá», đầu đội kim khôi, mình mặc lục bà o huỳnh giáp, mặt như tô phấn, môi tợ thoa son, tướng mạo đưá»ng đưá»ng, oai phong lẫm lẫm, bèn há»i lá»›n rằng:
- Tướng TỠtên hỠlà chi, nói đi kẻo chết oan mạng?
Tiêu Bá đáp:
- Ta tên Tiêu Bá, là m chức Chưởng quân môn, còn mi sao dám dùng há»a pháo ám hại tướng ta, quyết giết ngươi phen nà y má»›i đà nh lòng dạ.
Nói rồi liá»n hươi cây phương thiên kÃch ra đỡ, hai đà ng đánh nhau hÆ¡n năm chục hiệp, sức cÅ©ng cầm đồng. Liêm Cang liá»n sanh ra má»™t kế, tay trái thì cầm thương đỡ gáºt, còn tay mặt rút cây roi sắt ở sau lưng ra, đánh cây kÃch cá»§a Tiêu Bá má»™t cái, gãy là m hai Ä‘oạn, Tiêu Bá tay không, chẳng có váºt chi mà ngăn đỡ, lại bị Liêm Cang đánh bồi má»™t roi nữa bể đầu, té nhà o xuống ngá»±a chết tốt. Quân kỳ bà i chạy và o phi báo, Tuyên vương chết Ä‘iếng không biết tÃnh là m sao, bèn há»i chư tướng rằng:
- Chúng khanh có mưu kế chi hay, lui binh Triệu mà bảo hộ giang sơn chăng?
Nói vừa dứt lá»i có má»™t tướng bước ra tâu rằng:
- Ngu thần xin lãnh mạng, bệ hạ chớ lo âu.
Tuyên vương nói:
- Như tướng nà o có giao phong phải cho cẩn tháºn, chá»› thằng nhỠđó, thiệt là lợi hại vô cùng, dòng dõi cá»§a Liêm Hùng vẫn thiệt con nhà tướng.
Triệu Hựu tâu:
- Xin bệ hạ hãy bảo trá»ng long thể, để ngu thần bắt thằng nhỠấy mà báo cừu.
Nói rồi nai nịt, cầm Ä‘ao lên ngá»±a dẫn theo năm trăm quân tâm phúc, phát pháo xông ra, há»i rằng:
- Bá»› thằng nhá» kia! Mà y biết ta là ai không? Ta nay là m chức Tổng binh, trấn thá»§ tại Äà m Thà nh, tên là Triệu Há»±u, dân chúng thảy Ä‘á»u kÃnh, sao ngươi chưa xuống ngá»±a nạp mình kẻo nhá»c ta ra sức.
Liêm Cang thấy tướng Tá», đầu đội kim khôi, mình mặc liên hưá»n giáp, tay cầm đại Ä‘ao, rất mạnh mẽ, má»›i đáp rằng:
- Ngươi đừng có phách để ta đưa vỠâm phủ cho rồi.
Triệu Há»±u cả giáºn, hươi Ä‘ao chém đùa, Liêm Cang cÅ©ng hươi thương rước đánh hÆ¡n má»™t trăm hiệp, chưa định hÆ¡n thua. Liêm Cang dùng kế trá bại mà chạy qua phÃa đông, là chá»— giáo đội cá»§a Triệu binh mai phục, Triệu Há»±u vô ý cứ theo Ä‘uổi hoà i, vừa gần tá»›i nÆ¡i quân pháo thá»§ bắn ra má»™t lượt. Triệu Há»±u bị đạn mà chết. Liêm Cang bèn quà y ngá»±a trở lại, đánh giết binh Tá», rượt tá»›i dưới thà nh khiêu chiến nữa. Quân kỳ bà i Ä‘em việc ấy và o tâu cho vua hay. Tuyên vương thất kinh, té xỉu xuống đất, các quan đỡ dáºy kêu cứu má»™t hồi má»›i tỉnh, bèn thở ra mà rằng:
- CÅ©ng vì trẫm say mê tá»u sắc nên là m cho trong nước chẳng an, có ai mà phục đặng Liêm Cang thì trẫm sẽ chia hai bá» cõi.
Äiá»n Năng khi ấy tâu rằng:
- Xin vương thúc hãy yên lòng ngu thần phen nà y xuất tráºn.
Tuyên vương nói:
- Như ngá»± diệt mà có xuất chiến thì trước hết phải đỠphòng, như cháu phục nó chẳng xong, thì chú lại thêm lòng phiá»n muá»™n.
Äiá»n Năng cúi đầu vâng mạng lui ra, cầm thương lên ngá»±a xông lướt tráºn đồ, tá»›i kêu Liêm Cang mà rằng:
- Bá»› Liêm Cang! Mà y đừng khoe tà i giá»i, tráºn nà y biết ai dở ai hay, mau xuống ngá»±a bó tay, nếu nghịch mạng ta phân thây muôn Ä‘oạn.
Liêm Cang nổi giáºn chẳng kịp há»i tên, liá»n hươi thương đâm nhầu. Äiá»n Năng cÅ©ng đưa thương rước đánh, má»™t rồng má»™t cá»p chẳng ai thua ai. Tuyên vương ở trên vá»ng địch lầu xem thấy, Äiá»n Năng thương pháp chẳng kém gì bèn khiến quân gióng trống mà trợ thế. Khi ấy Äiá»n Năng Ä‘ang giao tráºn say máu ngà , bá»—ng thấy tiếng trống giục trên thà nh thì đã biết ý, tinh thần cà ng thêm mạnh mẽ, đánh nhau hÆ¡n ba trăm hiệp mà thắng bại chưa phân. Liêm Cang tÃnh kế trá bại, đặng dẫn dụ Äiá»n Năng và o trong pháo đội, cho nên đâm báºy má»™t thương rồi quà y ngá»±a bá» chạy qua phÃa tây. Äiá»n Năng giục ngá»±a Ä‘uổi theo. Liêm Cang đã có ý mừng thầm, không dè Äiá»n Năng Ä‘uổi được ná»a đưá»ng sá»±c nhá»› bốn tướng trước bị chết, liá»n lui ngá»±a trở lại, thâu binh và o thà nh. Liêm Cang thấy Äiá»n Năng trở và o thà nh rồi, cÅ©ng quà y ngá»±a trở vá» thuáºt lai hết các chuyện đánh vá»›i tướng Tá» năm tráºn, giết đặng bốn ngưá»i cho cha nghe. Liêm nguyên soái mưá»i phần vui đẹp, liá»n truyá»n dá»n tiệc hạ công ăn mừng việc thắng tráºn.
Tiệc rồi sai Liêm Cang tới thà nh mà khiêu chiến nữa, quân kỳ bà i và o cho vua hay. Tuyên vương nói với bá quan rằng:
- Há»a phước vô môn, duy nhân tá»± triệu, ấy vì trẫm mê hoa đắm tá»u, đức má»ng ngôi cao, cho nên bữa ăn tiết Trung thu lại Ä‘em lá»a đốt Chánh háºu, nếu như Chiêu Dương còn sống, thá»i nước Tá» không đến ná»—i nà y, còn Tiết Côn nó lại giẫn lẫy vá» SÆ¡n Lăng mà giữ coi mồ mã, nếu nó Ä‘ang còn phò tá, thá»i Liêm Cang đâu dám xưng hùng. Bây giá» phải viết má»™t bức thÆ¡ biểu hà ng, trói trẫm lại cho Liêm Pha phân xá», như váºy má»›i khá»i hại cho ná»™i thà nh dân thứ, chư khanh hãy tÃnh lẽ nà o?
Yến Anh tâu rằng:
- Nếu bệ hạ bó tay mà hà ng Triệu, thì giang sơn bỠthác cho ai? Bây giỠphải treo miễn chiến bà i, sẽ chỠngà y toan liệu.
Tuyên vương bất đắc dÄ© cÅ©ng phải nghe theo, liá»n truyá»n lệnh cho quan Chánh ty, Ä‘em miến chiến bà i ra treo ngoà i cá»a. Liêm Cang ngó thấy, liá»n trở vá» thưa cho phụ thân hay. Kế đó Liêm Pha sai quân vá» Hà ng Äan báo tiệp.
Từ khi Tuyên vương treo miá»…n chiến bà i rồi, bèn khiến quân sÄ© trà thá»§ những đồ há»a pháo, hõa tiá»…n gìn giữ thà nh trì, còn Liêm Pha cứ sai tướng tá»›i công phá hoà i, phá cÅ©ng không nổi.
Ngà y tháng thoi đưa, từ bữa dẫn binh tá»›i đánh Tá» nay đã bà n ba tháng. Ngà y kia vua tôi Tá» vương Ä‘ang ngồi bà n luáºn, bá»—ng cÆ¡ quan thá»§ thà nh và o tấu rằng:
- Nay trong kho lương tiá»n đã hết, dân há»n quân giáºn, kẻ khóc ngưá»i than, quân sÄ© Ä‘á»u ngã lòng sợ khi giữ thà nh không nổi nữa.
Tuyên vương nghe tấu ngá»a mặt kêu trá»i hai hà ng lụy ứa và nó chẳng ra lá»i, kế thấy quân kỳ bà i và o báo nữa rằng:
- Liêm Pha đốc quân công thà nh rất gấp, xin bệ hạ toan định mưu chi đối địch.
Tuyên vương nghe báo ngÆ¡ ngẩn, giây lát kêu Yến Anh há»i rằng:
- Tiên sinh Æ¡i, nay trẫm bị vây tại đây, hầu gần ba tháng lương tiá»n đã hết, cứu binh cÅ©ng không, như váºy quốc phá thân nguy, nhÆ¡ danh muôn thuở, thôi chi bằng trẫm tá»± vẫn cho rồi, còn giang san còn mất phú thác cho trá»i, sống chịu nhục vá»›i ngưá»i, chẳng hÆ¡n chết cho an pháºn.
Yến Anh tâu:
- Tôi chẳng oán Liêm Pha vây khốn, chỉ trách vì bệ hạ chẳng minh mà thôi, tôi đã can đừng sá»§ng nạp Yến Bình, ắt có việc chiến tranh há»a hoạn mà bệ hạ chẳng nghe, nay bệ hạ đòi tá»± vẫn, nếu vua chết thì tôi sống ở lại thá» ai? Còn bây giá» ngặt vì Trương phi còn ở lại tây cung, tôi e bệ hạ muốn chết mà chết không đặng, cÅ©ng bởi gây nên thù oán Ä‘em lãnh cung đốt ra tro, nếu như Chánh cung sống đến bây giá» thá»i bệ hạ cứ say mê tá»u sắc.
Tuyên vương nói:
- Tiên sinh Æ¡i, dầu tiên sinh vá»›i triá»u thần chẳng nói gì thì trẫm cÅ©ng đã biết rồi, vì trẫm hôn quân thâu công chúa tháºt tưởng là m vợ chồng, nay biết hối ngá»™ thì đã chẳng kịp, như tiên sinh có kế gì lương sách, quả nhân cÅ©ng phải vâng theo.
Yến Anh tâu:
- Bây giỠxin bệ hạ tha tội, thì ngu thần mới dám tỠphân, có một vị cứu tinh, cha con Liêm Pha phải sợ, đã huy lui binh Triệu lại thêm tá trợ TỠbang là m cho xã tắc vững an ngà n danh thơm muôn thuở sỠsách.
Tuyên vương nghe nói cả mừng, liá»n đứng dáºy cầm tay Yến Anh mà rằng:
- Tiên sinh ôi, ngưá»i cứu tinh đó tên là gì, bây giỠở đâu, xin nói cho trẫm biết?
Yến Anh tâu:
- Tôi đêm xem tinh thượng, thấy Chung nuông nương còn sống ở dương trần. Như nuong nương chịu xuất thân, mới hay lui binh Triệu đặng.
Tuyên vương nghe nói lắc đầu mà rằng:
- Có khi tiên sinh sợ cha con Liêm Pha lợi hại nên phát bệnh Ä‘iên cuồng hay sao? Chá»› lúc trước trẫm đốt Chánh cÅ©ng đã cháy rụi. Chung háºu và cung nga Ä‘á»u chết hết rồi, có lẽ đâu đã thác mà sống lại bao giá», thây xác thấy sá» sá». Äiá»n Công hãy còn giữ mả.
Yến Anh nghe vui nói cưá»i và tâu rằng:
- Số là bệ hạ chưa thấy rõ pháp lá»±c. Chung háºu tá há»a liá»n bay vá» là ng Pháp Mã, cung nga Ä‘á»u sống cả, chẳng há» chết má»™t ngưá»i, còn những thi hà i là đồ bà n ghế, thiệt Chung háºu còn sống trên dương thế, như chẳng tin sai quan tá»›i đó sẽ hay trước là cầu cứu ngưá»i, sau nữa tá» bà y chân giả.
|
 |
|
| |