15-09-2008, 03:52 AM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Nam Quốc SÆ¡n HÃ
Tác giả : Yên Tá» Cư SÄ© Trần Äại Sỹ
Thể lá»ai: Kiếm hiệp
Há»’I THỨ BA MÆ¯Æ I SÃU
ÄÆ°á»ng vỠđất Tổ
Niên hiệu Thái-Ninh thứ tư, Ä‘á»i vua Lý Nhân-tông cá»§a nước bên Äại-Việt, nhằm niên hiệu Hy-Ninh thứ tám Ä‘á»i vua Tống Thần-tông bên Trung-nguyên, tháng chạp, ngà y Äinh-Dáºu (10 tháng chạp Ất-Mão, DL. 10-01-1076).
Trong đại bản doanh cá»§a quân Äại-Việt, đóng cách thà nh Ung-châu hai trăm dặm vá» phÃa Nam. Chư tướng cánh quân thứ nhất cá»§a Äại-Việt, phạt Tống Ä‘á»u tá» tá»±u. Trên trướng, ngồi giữa là Long-thà nh ẩn-sÄ© Tôn Äản vá»›i phu nhân Ngô Cẩm-Thi, bên trái là công-chúa Thiên-Ninh, bên phải là VÅ©-kị đại tướng quân Hà Mai-Việt. Tiếp theo các tướng, theo thứ tá»± ngồi gồm Long-biên ngÅ© hùng cùng năm vị phu nhân, Tuyết-sÆ¡n tháºp anh, tám tướng Bắc-biên chỉ huy tám đội binh Long, Phong, Hầu, Ưng, Ngao, Tượng, Hổ, Báo, các tướng chỉ huy Thạch-xa, Thần-ná».
Long-thà nh ẩn-sÄ© Tôn-Äản xoa tay và o nhau, há»i chư tướng:
– Kể từ khi khai chiến đánh Cổ-vạn ngà y 15 tháng chÃn, cho đến nay, xấp xỉ đã ba tháng. Trong ba tháng đó, chúng ta cho quân nghỉ ngÆ¡i, thao luyện, cùng nghiên cứu tình hình trước khi tiến xa hÆ¡n. Bây giá» chúng ta chuẩn bị đánh Ung-châu. Chư tướng có ý kiến gì không?
Äô-thống VÅ© Quang há»i:
– Thưa sư thúc, đệ tỠđược sư phụ (ghi chú: chỉ Khai-Quốc vương) dạy rằng: Binh qúy hồ tốc. Phà m phép dụng binh, ai ra tay trước thì nắm được tiên cÆ¡ thắng lợi. Thế sao sau khi ta chiếm được các thà nh Nam phòng cá»§a Tống, lại không thừa thế chẻ tre tiến lên đánh Ung-châu ngay, mà để cho đến nay má»›i khởi sá»±? Vì ta cháºm chạp, mà nảy sinh ra ba Ä‘iá»u khó khăn vô cùng táºn.
Nhìn qua sắc diện chư tướng, thấy dưá»ng như há» Ä‘á»u đồng ý vá»›i VÅ© Quang; Tôn Äản há»i:
– Theo đô-thống, năm khó khăn của ta là gì?
– Thưa sư thúc, khó khăn thứ nhất là tướng trấn chá»§. Tướng trấn thá»§ Ung-châu tên Tô Già m, vốn xuất thân tiến sÄ©, võ công bình thưá»ng, nhưng là ngưá»i văn mô vÅ© lược, can đảm khó ai bằng. Già m từng trấn thá»§ Nam thùy Tống hÆ¡n ba mươi năm qua, nên y nắm rất vÅ©ng tình hình Äại-Việt ta. Thá»i vua Thái-tông, khi Nùng TrÃ-Cao khởi binh, tà i trà như Quảng-Äông ngÅ© cái, cÅ©ng bại vá» tay y. Thế mà nay ta đánh biên giá»›i rồi dùng quân lại, tất y cá»§ng cố đỠphòng rất nghiêm máºt. Äó có phải là điá»u tá»± ta tạo lấy khó khăn không?
– Äúng thế!
Tôn Äản há»i: Còn Ä‘iá»u khó khăn thứ hai?
– Thà nh Ung là bản doanh chỉ huy tất cả lá»±c lượng Nam-thùy Tống, trong thà nh có hai đạo binh triá»u 29, 30, má»™t sư kị binh 40. Các đạo binh nà y do Kinh-Nam vương huấn luyện, từng tham dá»± các tráºn đánh vá»›i Tây-hạ nến rất thiện chiến, thếm và o đó ba vạn bảo-binh, cá»™ng sáu vạn ngưá»i. Trong binh pháp, cứ má»™t thá»§ thà nh thì phải mưởi má»›i đánh nổi. Äối diện vá»›i sáu vạn binh thá»§, ta lấy đâu ra sáu mươi vạn mà đánh? Äã váºy, còn cháºm chạp, giúp Tô có thêm thá»i gian chuyển má»™t số quân ở trấn xung quanh vá». Y lại tùng quyá»n bắt tất cả trai tráng xung quân; bởi thế số ngưá»i trấn trong thà nh Ung nay lên tá»›i hÆ¡n mưá»i vạn. Äó có phải là ta cháºm chạp mà nảy sinh ra khó khăn nà y không?
Ghi chú,
Vá» quân số thá»§ thà nh Ung, các sách chép bất nhất. Có sách chép 2.800 ngưá»i. Có sách chép năm vạn, có sách chép sáu vạn. Nhưng cuối cùng tất cả Ä‘á»u chép giống nhau rằng, quân Lý và o thà nh giết sáu vạn ngưá»i.
– Tống-sỠquyển 446 ghi rõ: Quân Việt xếp đầu ngưởi thà nh đống, mỗi đống một trăm đầu, cộng 580 đống.
– Quách-thị Nam-chinh, Triệu-thị chinh tiá»…u Giao-chỉ ký, Tống-triá»u công thần bi ký chép giống nhau: Quân trong thà nh Ung có sáu vạn ngưá»i gồm đạo binh 29, 30 đạo kị-binh 40, ba vạn bảo-binh, và bốn vạn dân binh. Tổng-cá»™ng mưá»i vạn ngưá»i thá»§ thà nh.
Vì váºy, tôi chép là mưá»i vạn.
– ÄÆ°á»£c lắm! Nháºn xét như váºy thá»±c đáng tà i đại tướng. Còn khó khăn thứ ba?
– Thà nh Ung xây bằng đá ong, vừa cao, vừa chắc. Hà o vừa rá»™ng, vừa sâu. Vá»›i ba tháng nghỉ ngÆ¡i, chần chá» cá»§a ta khiến cho Tô-Già m đã đà o hà o thêm rá»™ng, thêm sâu; đặt bẫy đặt chông thá»±c nhiá»u. Y lại cho đắp thà nh thêm cao, Ä‘em gá»— đá và o, chế thêm cung ná». Bây giá» ta má»›i tiến đánh, có phải tá»± ta tạo thêm khó khăn cho ta không? Váºy sư thúc định thế nà o, xin dạy cho bá»n háºu bối các cháu.
Tôn Äản cháºm rãi trả lá»i:
– Cháu đừng lo. Ta đã há»™i vá»›i thái-háºu, vá»›i nguyên-soái Thưá»ng-Kiệt, rồi đưa ra ý kiến rằng: Binh-pháp có muôn hình vạn trạng, ta không thể dùng má»™t số phương-pháp nà o đó mà áp dụng cho toà n thể. Nà y cháu! Binh bất yếm trá! Phà m dụng binh phải biết lừa địch. Khi địch cho rằng ta khôn, thì ta phải là m ra dại. Khi địch cho rằng ta dại, ta phải là m ra khôn. Ngưá»i chỉ huy quân đối đầu vá»›i ta là Lưu Di. Từ khi xuống trấn Lưỡng-Quảng đến giá», Lưu thưá»ng khinh ta là man di, má»i rợ, không biết lá»… nghi phép tắc, tức y tưởng ta dại. Cho nên ta khôn bằng cách đánh úp hà ng rà o mưá»i hai ải Nam biên cá»§a y, lại chiếm Khâm, Liêm châu. Tin nà y đưa vá» triá»u thì từ Hy-Ninh đế, Vương An-Thạch cho rằng ta quá khôn. Bây giá» ta phải là m ra dại, thì má»›i thà nh công. Vì váºy ta má»›i dừng quân lại, để tá» ra dại, khiến chúng sinh ra nghi ngá». Trong phép dụng binh, Ä‘iá»u tối kị là trì nghi bất quyết cá»§a tướng. Bây giá» chúng Ä‘ang hoang mang, ta dá»… dà ng thắng chúng.
VÅ©-kị đại-tướng quân Hà Mai-Việt há»i:
– Xin tiên sinh cho biết mục Ä‘Ãch cá»§a ta khi giả dại để là m gì?
– Lão-phu xin vì các vị mà nói. Mục Ä‘Ãch cá»§a cuá»™c tiến quân nà y là gì? Ta có cần chiếm đất không? Ta có cần khai chiến vá»›i toà n thể Trung-nguyên không? Trước hết chư vị phải hiểu rõ vá» mục Ä‘Ãch cuá»™c tiến quân. Cuá»™c tiến quân có hai mục Ä‘Ãch, mưc Ä‘Ãch gần là phá từ trong trứng nước cuá»™c chuẩn bị đánh ta cá»§a Tống; do váºy phải chiếm các kho tà og chứa lương thảo, thà nh trì khắp Nam biên, là m cho Tống khó có thể táºp kÃch ta. Mục Ä‘Ãch nà y ta đã thà nh cống rồi. Bao nhiêu lương thảo bị chiếm, phát cho dân; bao nhiêu vÅ© khà chở vá» Äại-Việt hết; bao nhiếu thà nh trì, cầu cống đưá»ng xá bị phá hết rồi. Mục Ä‘Ãch thứ nhì là phá bá» Tân-pháp. Việc nà y thì đâu có thể là m à o à o má»™t lúc, mà phải là m từ từ. Khắp vùng ta chiếm được, phải cá» ngưá»i vá» từng trang, từng ấp chứ? Phải nghiên cứu, chia lại ruá»™ng đất cho Ä‘á»u, bằng bất công thì có khác gì lấy bạo tà n thay bạo tà n không?
Ông mỉm cưá»i:
– Nhưng giá» nà y, từ Hy-Ninh đế, Vương An-Thạch cho đến Khu-máºt viện Tống Ä‘á»u tưởng chúng ta tiến quân chiếm lại cố-thổ như thá»i vua Trưng, như Nùng TrÃ-Cao. Há» Ä‘ang nghÄ© rằng, ta sẽ tiến quân lên chiếm Quảng-châu, Ung-châu, rồi vượt NgÅ©-lÄ©nh chiếm Trưá»ng-sa. Do đó há» không giám Ä‘em quân từ Kinh-châu vá» cứu Khâm-châu, Liêm-châu như đã cho Äịch-Thanh là m hồi trước. Há» cÅ©ng không dám Ä‘em quân Trưá»ng-sa vượt NgÅ©-lÄ©nh cứu Ung-châu. Thế nhưng ta để ba tháng không tiến quân, há» cho rằng ta ngu, nên há» má»›i dùng cái thà nh Ung kiên cố để nhá» ta đâm đầu và o vách đá, đợi cho ta hao binh, tổn tướng rồi má»›i phản công. Trong tâm, há» quyết ta không đủ quân số đánh thà nh nà y. Vì chá»§ quan, há» quên mất địa thế thà nh Ung ở và o vùng đất quá cao, trong thà nh nhiá»u quân, đông dân. Ta chỉ việc khÆ¡i lạch cho nước chảy Ä‘i hết, thì quân dân trong thà nh sẽ chết khát.
Chư tướng vỗ tay hoan hô.
Ngô Cẩm-Thi tiếp lá»i:
– Các vị có thấy không? Ta có năm hiệu Thiên-tá» binh, vá»›i hiệu kị-binh, quân số chưa quá sáu vạn ngưá»i, lại Ä‘i đưá»ng xa mệt má»i, mà đến đây hÆ¡n ngà y rồi Tô Già m cÅ©ng không dám Ä‘em quân ngưng chiến, thì rõ rà ng y nhá» ta đánh thà nh, để ta mua lấy cái thất bại. Ta biết rõ ý đồ cá»§a Tô là không xuất khá»i thà nh đánh ta, thì ta cÅ©ng không cần đánh thà nh vá»™i. Hiện tại Quế-châu có ba đạo binh triá»u mang số 1, 2, 3 và đạo kị-binh 47. Kinh-châu còn đạo 19, 35. Khi ta vây Ung-châu gấp, ắt Lưu Di cho ba đạo binh 1, 2, 3 và kị binh 47 xuống cứu. Các đạo binh nà y nhất định phải Ä‘i qua núi Äại-giáp, Há»a-giáp nằm trên đưá»ng từ Quế-châu Ä‘i Ung-châu, Tân-châu.
Bà chỉ VÅ© Quan, Võ Kim-Loan, Äinh Hoà ng-Nghi, Phương-Quỳnh:
– Ta phải chuẩn bị chặn đánh cánh quân tiếp viện nà y. Váºy hai đô-thống Ä‘em hiệu Quảng-thánh, Quảng-vÅ©, má»™t lữ Thạch-xa, má»™t lữ Ná»-thần, má»™t lữ thú, đội Thần-tiá»…n Long-biên phục ở núi Äại-giáp để chặn lại.
Äô-thống Phạm Dáºt há»i:
– Thưa sư thúc, ta chỉ có hai hiệu Thiên-tá» binh mà phải chặn đánh ba đạo binh triá»u, má»™t đạo kị-binh, e có nguy hiểm không? HÆ¡n nữa, khi ta tiến quân mà phÃa sau thì thà nh Ung còn đó. Vạn nhất Tô Già m cho xuất quân ra đánh cắt mất đưá»ng tiếp tế lương thảo thì nguy tai.
– Ta mong như thế.
Cẩm-Thi khẳng định: Nếu Tô xuất quân ra, thì bị trúng kế dụ hổi khá»i hang. Ta sẽ có cách là m cho y kinh hồn táng đởm đến không dám ra khá»i thà nh nữa. Các vị tưởng rằng ta chỉ có năm hiệu binh thôi ư? Không! Chỉ ná»™i chiá»u nay bẩy hiệu binh cá»§a canh quân đánh Khâm, Liêm sẽ tá»›i, ấy là chưa kể ba hiệu binh thuá»™c binh LÄ©nh-Nam cá»§a TÃn-NghÄ©a vương bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể nháºp cuá»™c.
VÅ© Quang, Hoà ng-Nghi lÄ©nh mệnh rá»i trướng.
Tôn Äản ban lệnh tiếp:
– Bây giá» lợi dụng việc Tô Già m không dám xuất thà nh, mà ta uhì quân Ãt không thể tấn công, ta là m kế nghi binh, khiến cho lòng y nghi hoặc, quân sÄ© mệt má»i. Äợi khi nguyên-soái Thưá»ng-Kiệt tá»›i, ta má»›i đánh thá»±c sá»±. Váºy...
Ông mỉm cưá»i:
– Phạm Dáºt, Lê Kim-Liên đánh cá»a Tây; Lý Äoan, Trần Ngá»c-Liên đánh cá»a Nam; Trần Ninh,rần Ngá»c-Hương đánh cá»a Äông. Hà Mai-Việt đánh cá»a Bắc. Ngà y mai, giá» Thìn bắt đầu khai pháo.
Kim-Liên kinh ngạc:
– Trình sư thúc, như váºy là ta đánh thà nh chứ đâu phải gây hoang mang?
– Sư-thúc chưa nói hết. Ta chỉ đánh cầm chừng thôi. Äến đêm thì rút ra xa cho binh sÄ© nghỉ ngÆ¡i, nhưng vẫn phải cho Thần-ưng, Thần-ngao tuần tiá»…u đỠphòng chúng cướp trại. Sang ngà y thứ nhì, thì chỉ mình Phạm Dáºt, Lê Kim-Liên công phá cá»a Tây; ngà y thứ ba Lý Äoan, Trần Ngá»c-Liên công phá cá»a Nam; ngà y thứ tư Trần Ninh, Trần Ngá»c-Hương công phá cá»a Äông; ngà y thứ năm Hà Mai-Việt công phá cá»a Bắc.
Trần Ngá»c-Hương báºt cưá»i:
– Tô Già m là ngưá»i Ä‘a mưu túc trÃ, trong lòng y nghÄ© sằng ta sẽ đánh à o ạt bằng má»™t quân số đông đảo. Không ngá» má»—i ngà y ta chỉ công phá má»™t cá»a thà nh, vá»›i má»™t quân số bằng má»™t phần mưá»i quân thá»§. Nhất định y sẽ hoang mang vô cùng táºn. Nhưng thưa sư thúc, tá»· như y thá» cho quân xuất thà nh đánh ta, thì ta phải đối phó ra sao?
Tôn Äản hà i lòng:
– Phu-nhân đặt câu há»i thá»±c thông minh. Ta mong như thế. Má»—i ngà y, khi các hiệu binh tấn công, ta Ä‘á»u cho dà n tráºn phÃa sau gồm Thần-hổ, Thần-báo, Thần-tượng và Thần-phong. Khi Tô Già m Ä‘em quân ra táºp kÃch, thì các vị cho quân giao chiến qua loa rồi chạy vá» sau tá»a ra như hình rẻ quạt. Nếu chúng Ä‘uổi tiếp sẽ trúng và o tráºn phục kÃch cá»§a ta. Hiện Tuyết-sÆ¡n tháºp anh vá»›i ba trăm đệ tỠđã tá»›i ngà y hôm qua. Há» trang bị giống quân Tống. Äợi giữa lúc quân Tống trúng phục binh Ä‘ang há»—n loạn, há» trà trá»™n nháºp thà nh, để chá» là m ná»™i ứng ngoại hiệp.
Cuá»™c há»p chấm dứt. Tôn Äản sai thư lại ghi chép chi tiết kế hoạch, rồi cho chim ưng mang đến cho nguyên-soái Thưá»ng-Kiệt.
Sáng hôm sau, Long-thà nh ẩn-sÄ© Tôn-Äản cùng phu-nhân đứng quan sát các đạo quân lên đưá»ng. Ông bà cùng đệ tá» Ä‘i sau cùng, tiến vá» thà nh Ung.
Từ xa xa, nhìn lên thà nh, thấy binh Tống Ä‘i Ä‘i lại lại phòng vệ nghiêm máºt, cá» xà bay phất phá»›i, gươm Ä‘ao sáng choang. Ông nói vá»›i chư tướng:
– Tô Giám quả xứng đáng là biên-cương trá»ng thần cá»§a Tống, tà i y thá»±c không tầm thưá»ng. Nhưng tiếc rằng y không có phần nên phải ở dưới quyá»n bá»n tham quan ngu như lợn Dư TÄ©nh, Tiêu Chú, Thẩm Khởi, Lưu Di. Nếu y ở và o chức vụ An-vÅ© kinh lược sứ Lưỡng-Quảng, thì dá»… gì mình đã đến được đây.
Giữa lúc đó có tiếng trống thúc vang dá»™i, quân reo dáºy đất, cùng tiếng pháo lệnh nổ liên hồi, thì ra đã tá»›i giá» Thìn, quân Äại-Việt bắt đầu công hãm. Loạt đầu Thạch-xa bắn đá lên thà nh, rồi bá»™ binh reo hò tiến đến bá» hà o. Nhưng quân trên thà nh cÅ©ng bắn tên, quẳng đá xuống, là m quân Việt lại phải lùi lại.
Sau hai lần xung phong thá» thách sức phòng ngá»±, Tôn Äản cho quân lùi ra xa, đánh trống reo hò hư trương thanh thế. Cứ như thế kéo dà i suốt ngà y, rồi cùng rút ra xa an nghỉ. Sang ngà y thứ nhì, Phạm Dáºt, Kim-Liên; ngà y thứ ba Lý Äoan, Trần Ngá»c-Liên công thà nh Ä‘á»u vô sá»±. Sang ngà y thứ tư đến lượt Trần Ninh, Trần Ngá»c-Hương công cá»a Äông. Từ sáng đến chiá»u, bá»™ binh dà n thế tráºn trước cá»a, rồi cho hai đội Thạch-xa, thần tiá»…n Long-biên ứng trá»±c. Cứ má»—i khắc, Thạch-xa lại bắn những tảng đá lá»›n lên cổng thà nh, mặt thà nh. Quân Tống kinh sợ, không dám nhô đầu lên. Thỉnh thoảng má»™t và i đội trưởng vừa thò đầu lên quan sát, là bị đội thần tiá»…n Long-biên bắn ngã lá»™n xuống liá»n. Cứ như váºy từ sáng tá»›i chiá»u, hai ngưá»i vừa định cho quân lui lại, thì Thần-ưng bay tuần thám trên trá»i báo hiệu trong thà nh có cuá»™c chuyển quân ở cá»a Bắc, Nam, Äông.
Trong những năm nghiên cứu binh pháp cá»§a Tống, các tướng Äại-Việt được biết rằng, má»—i khi cho quân trong thà nh tiến ra phá vòng vây, thì đầu tiên há» cho đội cung thá»§ lên mặt thà nh bắn tên à o ạt, khiến quân vây thà nh phải lùi lại. Bấy giá» há» má»›i mở cá»a xông ra.
Bây giỠđứng trước việc quân Tống chuẩn bị xuất ra ba cá»a, Trần Ninh ước Ä‘oán rằng hai cánh xuất ra cá»a Bắc, Nam sẽ đánh kẹp hai hông, rồi kị binh sẽ mở cá»a Äông đánh trá»±c diện.
Trong Long-biên ngÅ©-hùng, thì Trần Ninh là ngưá»i trầm tÄ©nh, can đảm báºc nhất; chà ng vá»™i sai báo cho Tôn Äản biết, rồi lệnh quân cho đổi thế tráºn: Chia quân là m hai, đối lưng chỠđợi. Còn đội Thạch-xa, Thần-tiá»…n, Ná»-thần vẫn tiếp tục tấn công mặt trước.
Quả nhiên, trên thà nh phát ba tiếng pháo lá»›n, quân Tống xuất hiện trên cá»a Äông thà nh, dùng cung tên bắn xuống, mục Ä‘Ãch đẩy lui quân Việt, cho kị binh xông ra. Nhưng khi há» vừa lên mặt thà nh, thì đội thần-tiá»…n Long-biên vá»›i đội Thạch-xa bắn những tảng đá khổng lồ bay vi vu, rÆ¡i xuống đầu như mưa, khiến kẻ vỡ dầu, ngưá»i dáºp thây; ngưá»i nà o thoát được thì lại bị đội thần tiá»…n bắn ngã. Rồi cá»a thà nh mở lá»›n, kị binh vá»t ra à o à o.
Trần Ninh đứng trên bà nh voi, phất cá» Ä‘á», láºp tức Thần-ná» tác xạ. Chỉ ba loạt tên liên châu, hÆ¡n nghìn kị binh ngã lổng chổng ngay phù kiá»u chồng chất lên nhau, là m đám kị binh Ä‘i sau ùn lại. Toán Thần-tiá»…n Long-biên dà n ra sau đội Ná»-thần, cứ kị binh nà o xông ra kéo xác ngưá»i, xác ngá»±a để mở lối là bị bắn chết. Trong khi đó hai đạo tả, hữu Ä‘ang giao chiến khốc liệt vá»›i quân Tống từ cá»a Nam, Bắc đánh kẹp lại.
Một hồi chiêng lệnh vang lên.
Äá»™i Thần-ná» chia hai, quay lại tác xạ à o à o yểm trợ cho hai đạo Äằng-hải tả hữu. Nhá» váºy cánh quân Tống từ cá»a Nam, Bắc phải lùi mấy bước.
Một tiếng pháo lệnh nổ lớn.
Hiệu Äằng-hải chia là m bốn cánh, má»—i cánh Ä‘á»u kéo cá» hồng trên thêu con rồng mầu Ä‘á», vá»›i hà ng chữ â€Äằng-hải, đô-thống Trần†bá» chạy vá» phÃa Äông, tá»a ra như hình rẻ quạt. Trong khi đội Thần-nỠđược hai trăm hổ, hai trăm báo yểm trợ vừa tác xạ vừa lùi. Äến đây bá»™ binh, kị binh trong thà nh đã đổ ra, tất cả cùng Ä‘uổi theo quân Việt.
Má»™t bên Ä‘uổi, má»™t bên rút được khoảng hÆ¡n bốn dặm (2km ngà y nay), có ba tiếng pháo thăng thiên nổ tung trên bầu trá»i, biến thà nh hình hai con ưng mầu Ä‘en bay giữa mặt trá»i mầu đỠchói. Äó là hiệu táºp trung binh và o đội giữa. Láºp tức hiệu Äằng-hải Ä‘ang tung ra như hình rẻ quạt, đổi thế tráºn, táºp trung thà nh tráºn như hình bốn mÅ©i tên, hà ng lối ngay thẳng: Giữa là đội Thần-ná», Thạch-xa, hai bên, hai hiệu Äằng-hải tả, hữu. Quân khà hùng tráng ngút trá»i.
Quân Tống cÅ©ng dà n ra thà nh ba phÃa như muốn bao vây lấy quân Việt. Rồi má»™t toán quân từ hà ng ngÅ© Tống há»™ vệ má»™t ngưá»i cỡi ngá»±a Ä‘i dưới lá cá» có chữ Trấn-Nam đại tướng quân Tô. Bên phải bên trái là có bốn tướng cỡi ngá»±a theo bên cạnh từ từ tiến ra.
Bên tráºn Việt cÅ©ng phát ba tiếng pháo, rồi má»™t Ä‘oà n nhã nhạc gồm hÆ¡n trăm nhạc công nam nữ Ä‘i thà nh hai hà ng vừa tấu nhạc vừa tiến ra. PhÃa sau là hai cá»— xe. Trên cá»— xe thứ nhất má»™t trung niên nam tá» mình hạc xương mai ngồi, dáng ngưá»i tiên phong đạo cốt. Trên cá»— thứ nhì, má»™t trung niên thiếu phụ sắc nước hương trá»i, tay cầm cây phất trần. Cạnh hai cá»— xe, có lá cỠđỠchữ Thuáºn-thiên đệ ngÅ©, má»™t lá khác có hà ng chữ Äại-Việt Long-thà nh ẩn-sÄ©, Tôn. PhÃa sau, má»™t đội đệ tá» trưá»ng Long-thà nh, lưng Ä‘eo cung tên, tay cầm bảo Ä‘ao Ä‘i há»™ tống. Khi hai cá»— xe tá»›i trước tráºn Tống thì ngừng lại.
Má»™t đệ tá» trưá»ng Long-thà nh hô lá»›n:
– Äệ ngÅ© nhân trong Thuáºn-Thiên tháºp hùng, Long-thà nh ẩn sÄ© Tôn Äản xin được thưa chuyện vá»›i Tô đại tướng quân.
Tô Già m thấy quân mình đông gấp ba quân Việt, dà n tráºn bao vây đối phương, thế mà chúa tướng đối phương lại ngồi xe, ung dung tấu nhạc ra trước tráºn, thì trong lòng bắt đầu nghi hoặc, từ nghi-hoặc đến chá»™t dạ. Y cung tay:
– Tiểu bối từng nghe danh Tôn lão sư trong lần Ä‘i sứ Trung-nguyên thá»i vua Nhân-tôn: Cùng Kinh-Nam vương, U-bon vương diệt trừ dư đảng Hồng-thiết giáo Trung-nguyên. Khi vá» nước lão sư lại vang danh trong tráºn chư vương khởi loạn thá»i Thuáºn-Thiên. Rồi lão sư lại oai trấn Nam phương trong hai lần bình Chiêm. Gần đây trong tráºn đánh Chương-giang, Quảng-châu vá»›i Dư TÄ©nh, ngưá»i cùng phu nhân Ä‘uổi Dư TÄ©nh chạy trên hai trăm dặm. Hôm nay, tiểu tướng má»›i được diện kiến vá»›i lão-sư cùng phu nhân, thá»±c là tam sinh hữu hạnh.
Tôn Äản cung tay đáp lá»…:
– Äa tạ Tô đại tướng quân quá khen.
– Tiểu bối hằng khâm phục cái đức cá»§a lão sư cùng phu nhân. Tuy công lao trùm hoà n vÅ©, mà má»™t đồng bạc, má»™t đấu thóc cá»§a nhà vua lão sư cÅ©ng không nháºn. Thanh cao thay, nghÄ©a khà thay. Nhưng thưa lão sư, nay giữa lúc hai dân Tống Việt Ä‘ang sống thanh bình, lão sư vá»›i phu nhân lại Ä‘em quân đánh phá suốt má»™t giải Nam thùy cá»§a Äại-Tống, khiến quân sÄ© hai bên phÆ¡i thây trên chiến địa như núi, máu chảy thà nh sông đã đà nh; mà ... dân chúng còn tan nhà nát cá»a Ä‘iêu linh vô cùng táºn. Dám há»i, đó có phải là võ đạo cá»§a lão tiên-sinh không? Mong lão tiên sinh dạy cho má»™t lá»i.
Tôn Äản phe phẩy chiếc quạt lông, rồi mỉm cưá»i:
– Chết thá»±c, má»™t ngưá»i trong lòng chứa không biết bao nhiêu cÆ¡ trÃ, kiến thức như Tô tướng quân mà sao lại nói váºy? Nà y tướng quân Æ¡i, thá»i đức Chân-tông, Nhân-tông bên quý quốc, các ngà i yêu thương dân như con Ä‘á», coi binh tướng như chân tay. Cho nên hÆ¡i có đụng chạm ở Nam-thùy là ngưá»i ban chỉ dà n xếp cho êm đẹp. Vì váºy Tống triá»u không phải lo mặt Nam, má»›i đủ sức chống vá»›i Tây-Hạ, Bắc-Liêu. Có đúng thế không?
– Quả như lão-sư dạy.
– Hy-Ninh dùng ma pháp, tà -pháp cá»§a Vương An-Thạch, là m cho nhân-sÄ©, võ-lâm thiên hạ Ä‘á»u oán háºn, dân chúng khổ đến sống không nổi, mà chết cÅ©ng không xong vì pháp Thanh-miêu, Trợ-dịch, Bảo-mã, Bảo-giáp; oán khà bốc lên đến trá»i xanh. Äể che lấp tá»™i trạng, Hy-Ninh tÃch trữ lương thảo chuẩn bị đánh chiếm tám vùng tá»™c Việt. Triá»u đình, võ-lâm Äại-Việt biết hết. Con chó, con mèo bị dồn đưá»ng cùng, nó cÅ©ng phải cắn lại, huống hồ chúng tôi? Cho nên triá»u đình võ-lâm Äại-Việt quyết định đánh sang, trước giúp dân LÄ©nh-Nam thoát khá»i ná»—i thống khổ cá»§a ma pháp há» Vương, sau là diệt từ trong trứng nước âm mưu gây chiến cá»§a Hy-Ninh. Nà y Tô tướng quân.
Ông váºn ná»™i lá»±c nói thá»±c lá»›n:
– VÆ¡ vét cá»§a dân là m giầu là Hy-Ninh, là Vương An-Thạch, thế nhưng chúng sai những bá»n vừa ngu, vừa đần Tiêu Chú, Thẩm Khởi, Lưu Di xuống LÄ©nh-ngoại nà y lăng xăng gây chiến, rồi đẩy Tô tướng quân vá»›i tướng sÄ© và o chá»— chết. Nà y Tô tướng quân! Nay hùng sư Äại-Việt sang đây, thế nghiêng trá»i lệch đất, liệu Tô tướng quân có chống nổi không?? DÄ© nhiên là không! Biết rằng chống không nổi, mà vẫn chống, tá»± lăn mình và o chá»— chết, tấm thân phÆ¡i cho ruồi bâu cho quạ ăn đã đà nh, mà vợ con, tôi tá»› Ä‘á»u chết oan cho bá»n cú diá»u Hy-Ninh, Vương An-Thạch, há»i có đáng không? Như váºy là ngu trung, si dÅ©ng. Tôi có đỠnghị vá»›i tướng quân.
– ???
– Sẵn binh lá»±c trong tay, tướng quân cÅ©ng lão phu Ä‘em quân đánh Quế-châu, bắt tên Lưu Di ngu dần cùng cả nhà chúng giết cho hả giáºn, rồi sang Äại-Việt sống, như váºy vừa giữ được tấm thân kẻ sÄ©, vừa bảo trá»ng được gia quyến; mà sÄ© thiên hạ Ä‘á»u ngợi khen.
Từ lâu rồi, Tô Già m đã viết thư khuyến cáo bá»n quan trên như Tiêu Chú, Thẩm Khởi, Lưu Di không nên dùng chÃnh sách khiêu khÃch vá»›i Äại-Việt e có chiến tranh lá»›n. Nhưng bá»n nà y nháºn máºt chỉ từ Tống triá»u, nên không những không nghe lá»i Tô, mà còn khiển trách Tô nữa. Nay giữa tráºn tiá»n, Tôn Äản nói ra cái sá»± thá»±c, cái phẫn háºn cá»§a mình, là m cho Tô mát lòng, mát dạ. Nhưng Tô xuất thân tiến-sÄ©, lại có tiếng trong thiên-hạ, vì váºy Tô không thể nghe theo Tôn, hà ng Äại-Việt. Tô cất cao tiếng nói:
– Thưa lão tiên-sinh. Tiểu tướng ăn cÆ¡m, mặc áo chúa thì dù phÆ¡i thây nÆ¡i sa trưá»ng cÅ©ng...
Thình lình có tiếng pháo nổ, rồi tiếng quân reo dáºy đất. Tô Già m kinh hoảng nhìn vá» phÃa phải, nÆ¡i đó có đạo quân hùng tráng, trá»n Ä‘á»i Tô chưa từng thấy qua. Äi đầu đạo quân, là má»™t đôi nam nữ, tuổi khoảng hai mươi bốn, hai mươi lăm, cạnh có lá cá» mầu hồng, chÃnh giữa thêu hình con rồng và ng, vá»›i hà ng chữ Ngá»±-long, đô-thống Phạm. Cạnh hai tướng, bên phải là đội hổ, bên trái là đội báo, phÃa sau là mưá»i cá»— xe chở Thần-ná».
Bình tÄ©nh, Tô cho quân dà n ra chuấn bị chiến đấu. Quân chưa dà n xong, lại có tiếng pháo nổ, rồi má»™t đội quân khác, cÅ©ng do đôi nam nữ tướng chỉ huy, nhưng trên cá» thiêu con rồng mầu xanh, vá»›i hà ng chữ Bổng-nháºt, đô thống Lý, phÃa sau cÅ©ng có hổ, báo, Thần-ná». Bị ba hiệu Ngá»±-long, Bổng-nháºt, Äằng-hải vây ba phÃa, Tô Già m kinh hoảng, cho chia quân là m ba chuẩn bị nghinh chiến trong thế tuyệt vá»ng.
Ba tiếng pháo nổ lớn.
Cá»— xe chở Tôn Äản tiến tá»›i trước tráºn, ông vẫy tay má»™t cái, ba hiệu binh Việt Ä‘ang hùng hổ láºp tức dừng lại, trống tráºn ngừng thúc, tiếng reo im bặt. Hiện diện quân Việt có tá»›i hÆ¡n ba vạn, mà im phăng phắc, không má»™t tiếng động. Quân sÄ© hùng tráng, ká»· luáºt như váºy, trá»n Ä‘á»i Tô chưa há» thấy qua, nghe qua. Tôn Äản chỉ tay và o tráºn Tống, ông váºn ná»™i lá»±c nói lá»›n:
– Chư quân Tống nghe đây! Ban nãy kị binh các ngưá»i trà n ra như sóng vá»—, nhưng chỉ má»™t loạt Ná»-thần cá»§a ta, đã khiến hÆ¡n nghìn ngưá»i ngá»±a chết nghẹt cá»a thà nh, lấp hà o sâu. Nay các ngưá»i bị vây, mà còn chống trả thì chẳng khác gì tá»± tá». Ta chuyên lấy nhân nghÄ©a đối xá» vá»›i ngưá»i. Quân Äại-Việt ta là quân anh hùng, không bao giá»i giết hại tù hà ng binh. Váºy các ngưá»i cứ thong thả mà và o thà nh suy nghÄ© kỹ nên hà ng hay nên chết vô lý.
Tô Già m thấy quân Việt tuy hùng tráng, nhưng vẫn Ãt hÆ¡n quân mình, y chưa quyết đánh hay lùi, thì từ xa xa, bụi bay mịt má», trống thúc vang dá»™i, bẩy hiệu Thiên-tá» binh nữa tiến tá»›i. Tham tướng chỉ và o Ä‘oà n quân Ä‘ang tá»›i nói vá»›i Tô:
– Thưa tướng quân, đây là bẩy hiệu Thiên-tỠbinh, sau khi hạ Khâm, Liêm châu, đã tiến vỠđánh thà nh Ung ta. Bẩy hiệu nà y được chỉ huy bởi bẩy tướng trẻ và bẩy cô vợ, cũng là nữ tướng, được mang mỹ danh Tây-hồ thất kiệt. Bẩy cặp nà y mưu trà không bằng năm cặp Long-biên ngũ hùng, nhưng cực kỳ can đảm.
Tô Già m không còn ý chà chiến đấu, y cung tay hướng Tôn Äản:
– Xin kiếu từ lão tiên sinh và phu nhân.
Rồi y cùng chư tướng cản háºu cho quân rút và o thà nh. Sau khi cho quân trấn các cá»a thà nh, Tô than vá»›i các tham tướng:
– Thá»i Äại-Việt giúp Nùng TrÃ-Cao, tôi từng giao chiến vá»›i Thiên-tá» binh, thì thấy cÅ©ng không hÆ¡n binh triá»u cá»§a ta là m bao. Nay sao lại hùng mạnh, tinh nhuệ, ká»· luáºt đến như váºy? Tôi thấy rõ, khi kị binh ta à o à o trà n ra, mà nháy mắt má»™t cái thế tráºn cá»§a hỠđã đổi. Äá»™i Thạch xa tiếp tục bắn lên khiến đội cung thá»§ cá»§a ta không lên mặt thà nh yểm trợ cho quân kị vì váºy bên ngoà i Thần-ná» cá»§a há» bắn và o đội hình kị cá»§a ta hà ng loạt, kị binh ta ngã lổng chổng. Má»™t số kị cá»§a ta thoát khá»i Thần-ná», thì lại bị đội tiá»…n thá»§ bắn, bị bá»™ binh lăn dưới đất chặt chân ngá»±a. Binh như thế thì dù ta có Ä‘em năm vạn quân xuất thà nh cÅ©ng không thắng nổi má»™t vạn cá»§a há».
Má»™t tham tướng phụ trách tế-tác, trước đây từng theo đội võ sÄ© cá»§a Yên Äạt, Tu Ká»· cứu Chiêm-thà nh, nên y biết rất rõ tình hình Äại-Việt, y nói:
– Từ bẩy năm nay, mưá»i hai hiệu Thiên-tá» binh được chỉ huy bởi mưá»i hai tướng trẻ. Mưá»i hai tướng nà y được vua Äại-Việt ban cho mỹ hiệu Tây-hồ thất kiệt và Long-biên ngÅ© hùng. Äặc biệt mưá»i hai tướng nà y có mưá»i hai bà vợ tà i quá trượng phu. Vá» võ công, há» là những cao thá»§ hạng nhất. Vá» mưu trÃ, đởm lược cá»§a há», nói ra thá»±c xấu hổ, tôi chưa từng thấy tướng nà o cá»§a ta có thể so sánh được. Trong bẩy năm, há» bắt binh tướng luyện táºp suốt ngà y, hóa cho nên má»—i Thiên-tá» binh trở thà nh má»™t chiến tướng.
Rồi y thuáºt lại phương thức tổ chức, huấn luyện, trang bị Thiên-tá» binh cho Tô Già m nghe. Già m nghe xong, mặt trở thà nh lầm lỳ không nói không rằng.
Thế là hai cánh quân cá»§a Tôn Äản, Lý-thưá»ng-Kiệt đã từ hai hướng Nam, Äông tiến lên vây Ung-châu.
Lê Kim-Loan há»i Tôn Äản:
– Thưa sư thúc, lúc nãy ta có thể xua quân diệt đạo binh Tô Già m, sao sư thúc lại tha cho h�
– Phu nhân giá»i chiến tráºn, nhưng chưa biết nhìn xa. Phu nhân phải biết rằng chúng ta đánh sang kỳ nà y chỉ vá»›i mục Ä‘Ãch phá kho lẫm, thà nh trì Tống, chứ đâu có cần giết ngưá»i? Tráºn nà y ta ra quân bất thần mà thà nh công. Sau tráºn nà y ta còn phải đối đầu vá»›i tráºn báo thù cá»§a Tống, nên ta cần tiết kiệm xương máu cho tráºn sau má»›i là tráºn quyết định. Ta biết rõ mưá»i vạn ngưá»i trong thà nh Ung Ä‘á»u nghiến răng căm háºn ta Ä‘em quân và o cướp nước há». Nếu ta giao chiến vá»›i há», thì há» có chết hết mưá»i vạn ngưá»i, ta cÅ©ng chết mất bốn vạn. Như thế đến tráºn sau tinh lá»±c ta còn gì? Cho nên ta cố dụ cho quân Tống ra ngoà i thà nh, tuyên cáo tá»™i ác cá»§a Hy-Ninh, Vương An-Thạch, để phá Ä‘i cái khà thế do căm há»n cá»§a há». Cho nên ta má»›i buông tha cho há» và o thà nh. Bây giá» trong thà nh, mưá»i vạn ngưá»i như má»™t cùng oán háºn Hy-Ninh, Vương An-Thạch. Sau nà y ta muốn đánh thà nh, khà thế cá»§a há» không còn, thì đánh đâu có khó?
Tôn Äản, Lý Thưá»ng-Kiệt há»™i binh lại bà n kế sách: Sau khi đánh xong thà nh Ung thì lui quân. Lợi dụng thà nh Ung bị vây, cho Tuyết-sÆ¡n tháºp anh cùng chư tướng Ä‘i vá» các thôn xã, khê động tuyên cáo: Tha thuế, bãi bá» Tân-pháp, ân-xá má»i tá»™i trạng, thu thóc lúa công nho Tống phát cho dân chúng. Theo ước tÃnh cá»§a Ngô Cẩm-Thi, thì cần khoảng 45 ngà y má»›i là m xong. Vì váºy không cần đánh thà nh ngay. Tạm thá»i chia quân là m ba phần, má»—i ngà y má»™t phần công thà nh để là m cho quân thá»§ mệt má»i.
Chiá»u hôm ấy cá»› thư mang chim ưng tá»›i, Ưng-binh lấy thư trình cho Tôn Äản, Thưá»ng-Kiệt, thì ra chỉ dụ cá»§a Linh-Nhân hoà ng thái háºu:
« KÃnh báo cho sư-thúc, sư thẩm cùng sư huynh Thưá»ng-Kiệt biết. Vua bà Bình-Dương cùng phò mã Thân Thiệu-Thái Ä‘ang vân du Xiêm-quốc. Các ngà i nghe tin Äại-Việt tiến binh phạt Tống, đã rá»§ U-bon vương Lê Văn cùng công chúa Nong-Nụt sang Tống, mục Ä‘Ãch thu lượm tin tức, cùng dùng võ công quấy phá triá»u đình Tống, là m nhụt chà Hy-Ninh vá»›i Vương An-Thạch. Váºy xin sư thúc cho Thần-vÅ© tháºp anh lên đưá»ng Ä‘i Biện-binh để vua bà có thêm ngưá»i giúp đỡ ».
Thưá»ng-Kiệt cho má»i Thần-vÅ© tháºp anh và o trướng ban lệnh:
– Có những việc mà ngưá»i trà không là m được, trong khi ngưá»i thưá»ng là m được. CÅ©ng có những việc mà ngưá»i già không là m được, trong khi ngưá»i trẻ là m được. Hiện vua bà cùng phò mã Thân Thiệu-Thái, U-bon vương, công chúa Nong-Nụt Ä‘ang lên đưá»ng Ä‘i Biện-kinh, váºy các sư đệ, sư muá»™i khẩn lấy ngá»±a lên đưá»ng để giúp đỡ các vị ngay. Äây là thẻ bà i, giả là m tế-tác Tống. Chúc các sư đệ, sư muá»™i gặp may mắn.
Mưá»i ngưá»i tuân lệnh lên đưá»ng ngay chiá»u hôm đó.
Kể từ ngà y đầu tiên Tôn Äản công thà nh Ung là 10 tháng chạp, cho đến hôm nay là ngà y 20, tức đã trải qua 11 ngà y. Thấy quân trong thà nh quá mệt má»i, đô-thống VÅ© Quang đỠnghị dùng há»a pháo bắn và o đốt dinh thá»±, kho lẫm thà nh Ung, khiến cho tướng sÄ©, dân chúng không còn nhà trú ngụ, cùng gây cho binh tướng báºn tâm vá»›i gia đình, mất hết ý chỉ chiến đấu. Thưá»ng-Kiệt đồng ý cho thi hà nh ngay.
Äúng giá» Thìn, quân Äại-Việt không bắn đá và o thà nh nữa, mà bắn há»a-pháo, hoà ng-thạch, mã-não, khiến thà nh Ung biến thà nh má»™t biển lá»a. Trong khi quân Tống phải lên mặt thà nh chống quân Việt; thì nhà cá»a, dinh thá»±, kho lẫm bị cháy. Dân chúng, vợ con tướng sÄ© kêu khóc thảm thiết, bồng bế nhau rá»i khá»i những căn nhà bốc lá»a. Dưới thà nh, đội Thần-tiá»…n Long-biên dương cung sẵn, cứ thấy má»™t binh sÄ© nhô đầu lên là buông tên, láºp tức binh tướng đó ngã lá»™n xuống chết liá»n. Cho đến chiá»u, trong thà nh Ung lá»a bốc cháy khắp nÆ¡i, tiếng ngưá»i khốc, tiếng cho kêu, tiếng mèo gà o hoà lẫn nhau cá»±c kỳ thê thảm.
Trong khi đó, trên khắp Trung-nguyên, theo lá»… nghi cổ-truyá»n, thì và o đầu tháng chạp, dân chúng đã chuẩn bị đón tết Nguyên-đán. Nhà nhà đá»u nhá»™n nhịp, tại các trưá»ng há»c, thầy cho môn sinh vá» nhà nghỉ. Dân chúng nuôi heo, nuôi gà , nuôi cá, trồng hoa từ mấy tháng trước để có thể bán và o dịp nà y. Cái không khà tại Biện-kinh năm nay cà ng thêm ồn à o.
Sau khi là m lá»… rằm tháng chạp, dân chúng Ä‘ang chuẩn bị lá»… tiá»…n đưa ông Táo chầu trá»i. Không khà đế đô tá»± nhiên ấm áp kỳ lạ. Dân chúng lÅ© lượt kéo nhau Ä‘i xem chợ hoa.
Nhưng từ sáng đến giá», dân chúng cảm thấy như có má»™t cái nguy hiểm, Ä‘e dá»a mà há» không biết rõ nguồn gốc... vì đã hÆ¡n mưá»i lần, há» phải tránh dạt và o lỠđưá»ng, nhưá»ng cho những con ngá»±a trạm chạy như bay Ä‘em tin cấp báo từ Nam thùy vá» Khu-máºt viện. Kinh nghiệm cho há» biết, dưá»ng như má»™t việc hệ trá»ng Ä‘ang ngấm ngầm Ä‘e dá»a há». Vì váºy, giữa cái không khà tưng bừng ấy, ngưá»i dân vẫn hồi há»™p lo âu.
Äúng cái giá» thà nh Ung ngụt lá»a đó, tức giá» Thìn ngà y 20 tháng chạp, Hy-Ninh đế Ä‘ang thiết triá»u tại Sùng-chÃnh Ä‘iện. Cuá»™c thiết triá»u hôm nay còn có tất cả các cá»±u thần đã vá» hưu tham dá»± để chúc tết nhà vua.
Lễ nghi tất.
Nhà vua đưa mắt nhìn các đại thần một lượt. Cao nhất là m tam-công gồm tư-đồ, tư-mã, tư không, rồi đến tả hữu tể tướng.
Từ khi lên ngôi đến giá», trải đã chÃn năm, vì thi hà nh Tân-pháp cá»§a Vương An-Thạch, nhà vua bị các đại thần chống đối. Bất đắc dÄ© nhà vua phải cách chức không biết bao nhiêu ngưá»i. Khổ má»™t Ä‘iá»u, những ngưá»i đó Ä‘á»u là những văn-thi sÄ© danh tiếng, những tư tưởng gia khắp thiên-hạ khâm phục. Thay và o đó, nhà vua dùng má»™t số Nho sÄ© trẻ. Tá»± nhiên trong triá»u các quan chia là m hai phe. Phe thá»§ cá»±u, gá»i là Cá»±u-đảng, phe theo Vương An-Thạch gá»i là Tân-đảng. Trong chÃn năm thi hà nh Tân-pháp nay đã có kết quả, quốc-sản dồi dà o, binh lá»±c hùng mạnh. Năm vừa qua, có thể kể là năm tươi sáng nhất kể từ khi Tống triá»u láºp lên. PhÃa Bắc, Liêu không dám gây chiến; phÃa Tây, Hạ phải tiến cống. PhÃa Nam, thì Lưu-Di công khai khiêu khÃch, Ä‘e dá»a dụ dá»— các khê-động Äại-Việt theo Tống. Äại-Việt cá» sứ sang đòi, lúc đầu Tống lá» Ä‘i, sau tiến tá»›i không thèm trả lá»i. Cuối cùng là đuổi sứ vá». Nhà vua cảm thấy tá»± hà o, trong lòng mÆ¡ ước là m những Ä‘iá»u mà Thá»§y-Hoà ng Ä‘á»i Tần, VÅ©-đế Ä‘á»i Hán, Thái-tông Ä‘á»i ÄÆ°á»ng đã là m. Nhà vua thấy việc chuẩn bị Nam chinh; Tân-đảng cùng nhà vua âm thầm là m, Cá»±u-đảng không biết gì, thì thá»±c là má»™t Ä‘iá»u thống khoái kim cổ.
Nhà vua bà n vá»›i Vương An-Thạch rằng trong buổi thiết triá»u cuối năm nà y, triá»u đình cho má»i hầu hết các quan bị cách Ä‘uổi Ä‘i trấn nháºm ở ngoà i, cÅ©ng như những ngưá»i đã vá» hưu và o chầu; rồi nhân đó Vương tâu trình tình hình năm qua, nhất là cuá»™c chuẩn bị Nam-chinh đã xong. Như váºy những lão há»§ Nho, những gã văn-gia, thi-sÄ© nhai văn nhấm chữ sẽ phải cúi đầu tuân phục, không thể mở miệng chống đối. Tá»± nhiên cái gá»i là Cá»±u-đảng phải tan rã.
Vương An-Thạch ngá»a mặt nhìn lên nóc Sùng-chÃnh Ä‘iên, đôi mắt sáng rá»±c, bước Ä‘i trầm mà dà i. Y xưng chức tước:
– Thần Kiểm-hiệu thái-phó, Äồng trung thư môn hạ bình chương sá»±, Chiêu-văn quan đại há»c sÄ© (Tể-tướng), giám tu quốc-sá», Kinh quốc-công Vương An-Thạch xin tâu trình.
– Thái-phó bình thân.
Vương đứng dáºy, tay cầm tá» biểu dà i lê thê, tâu trình vá» thà nh công cá»§a Tân-pháp trong chÃn năm; đặc biệt là năm vừa qua: Nà o nhá» Tân-pháp mà quốc sản dồi dà o, dân chúng ấm no, khiến cho Nhung, Di, Äịch, Man các nÆ¡i kinh sợ, cúi đầu tuân phục. Nà o là nhá» Tân-pháp, mà Thiên-triá»u má»›i gỡ được cái nhục tiến cống cho Liêu, cái uất bị Hạ đánh ép, cái Ä‘au phải lùi bước nhân nhượng Giao-chỉ ở phương-Nam.
Các quan trong Tân-đảng vênh mặt lên nhìn các lão thần cựu đảng.
Nhà vua hà i lòng, xuất trong bá»c ra cái khánh ngá»c ban cho Vương. Vương tạ Æ¡n vá» chá»—. Các quan Cá»±u-đảng từ từ cúi mặt xuống trong cái thế bị thua, trong cái thế bất tà i, có vị chảy nước mắt hối háºn đã công kÃch má»™t thánh nhân như Chu-công, Thái-công xưa kia.
Quan Kiểm-hiệu Tư-đồ, Thượng-thư tả bá»™c xạ, Trung-thư lệnh Văn Ngạn-Bác đã vá» hưu, nay nháºp triá»u chúc tết nhà vua. Ông há»i Vương An-Thạch:
– Vừa rồi Chiêu-văn quan đại há»c sÄ© tâu rằng: PhÃa Bắc, Liêu không dám gây hấn. PhÃa Tây, Hạ chịu thần phục. PhÃa Nam, Giao-chỉ sợ uy tiến cống. Nhưng, hôm qua lão phu nghe gia tướng gốc ngưá»i Quảng-Tây nói rằng quân Giao-chỉ đánh Cổ-vạn ngà y 15 tháng 9, Tả lÄ©nh-vệ đại tướng quân Chu Am, Bát-tác sứ Toà n Hưng, thá»§-lÄ©nh Nùng Hiệp-Thà nh kẻ chết, ngưá»i bị bắt; năm nghìn quân Quảng, bốn nghìn bảo-giáp, hÆ¡n nghìn bị bị đánh tan. Không biết việc nà y có thá»±c không?
– Thưa quan đại tư đồ quả có.
Vương An-Thạch tái mặt giải thÃch: Nguyên do thế nà y, bá»n Chu Am, Toà n Hưng, Hiệp Thà nh nghe bên Tô-máºu đà o được và ng, bèn Ä‘em quân sang cướp, rồi bị trúng phục binh. Äây chẳng qua là những đụng chạm cá»§a man dân mà thôi, không phải là cá»§a triá»u đình Giao-chỉ.
Văn Ngạn-Bác lắc đầu:
– Lão phu nghÄ© không hẳn như đại-há»c sÄ© nói. Vì hai mươi bẩy ngà y sau tức ngà y 12 tháng mưá»i, quân Giao đồng tiến đánh tất cả các trại Nam-thùy. VÄ©nh-bình mất sau ná»a giá» giao chiến, năm nghìn quân Quảng, má»™t vạn Bảo-giáp, má»™t nghìn kị bị bắt, bị giết; các tướng cùng gia đình bị tùng xẻo trả thù. Tây-bình, Lá»™c-châu mất sau hai giá» giao chiến, các Chiêu-thảo sứ Nùng Tông-Äán, Nùng Toà n-An bá» chạy, Trấn-vÅ© thượng tướng quân Lưu Khả bị bắt. Thái-bình, Hoà nh-sÆ¡n, Ôn-thuáºn, Quy-hóa bị mất sau hai ngà y cố thá»§; năm nghìn Bảo-giáp, năm nghìn quân Quảng, má»™t nghìn kị binh bị đánh tan; Quản-hạt NgÅ© Cá», Quách VÄ©nh-Nghiêm, Giám-áp Lâm Máºu-Thăng bị giết. Việc ấy có thá»±c không?
Mặt Vương An-Thạch tái như gà cắt tiết, y đưa mắt nhìn nhà vua rồi nói cứng:
– Bá»n man dân gây hấn vá»›i nhau. Hoà ng-thượng đã ban máºt chỉ cho Lưu Di Ä‘em quân từ Khâm-châu vá» chiếm lại các ải thất thá»§. Äại tư-đồ chẳng nên báºn tâm. Hiện Lưu Di đã sai sứ sang Giao-chỉ khiển trách Lý Cà n-Äức, để y bắt bá»n khê-động Giao rút vá».
– Äại-há»c sÄ© khuyên lão phu không nên báºn tâm. Nhưng có những sá»± xẩy ra khiến lão phu phải lưu tâm, vì trước sau ta mất ba vạn bảo-binh, hai vạn quân Quảng, má»™t vạn kị binh, sáu vạn binh chứ có Ãt đâu? Ta lại mất hết các ải biên phòng. Và thá» quân Giao tiến lên đánh Ung-châu, rồi vượt NgÅ©-lÄ©nh chiếm Trưá»ng-sa, thì chúng như con hổ ngồi ở bá» Giang-Nam rình Biện-kinh ta thì sao? Vả theo lão phu, vụ nà y không giản dị như đại-há»c sÄ© tâu đâu, bởi chá»§ trương là triá»u đình Giao-chỉ chứ không thể là khê động. Khê động không đủ quân là m việc đó.
Vương An-Thạch gắt lớn:
– Triá»u-đình Giao-chỉ hay khê động gây chiến thì cÅ©ng như ghẻ ngoà i da, ta há sợ sao?
Quan Kiểm-hiệu Thái-úy Tà o Dáºt xua tay:
– Chiêu-văn quan đại-há»c sÄ© không thể lẫn lá»™n việc gây chiến cá»§a triá»u-đình Äại-Việt vá»›i khê động Bắc-biên được. Bắc-biên chỉ là má»™t vùng nhá», do công chúa Thiên-Thà nh là m vua, trấn nháºm. Binh lá»±c, võ tướng không hÆ¡n Quảng-Nam Tây-lá»™ cá»§a ta. Còn triá»u đình Äại-Việt, binh lá»±c vô cùng hùng háºu, võ lâm cao thá»§ như cây trên rừng. Năm xưa Khai-Quốc vương Ä‘i sứ, chỉ mang theo mấy đứa trẻ vá»›i dăm ngưá»i đà n bà , mà giúp vua Nhân-tông diệt được bá»n Hồng-thiết giáo. Nay nếu như Bắc-biên gây chiến thì ta không cần đỠphòng. Còn như Giao-chỉ gây chiến, thì triá»u-đình phải truyá»n hịch tá»›i các gia, các phái, các bang há»™i cùng ứng nghÄ©a đánh giặc, má»›i mong chống lại. Tại Biện-kinh, ta phải đặt cao thá»§ khắp nÆ¡i canh phòng, bằng không há» gá»i cao thá»§ sang, chỉ má»™t đêm, các đại thần sẽ bị giết hết.
Vương An-Thạch vá»›i các đại-thần Tân-đảng cùng báºt lên tiếng cưá»i lá»›n. Vương lắc đầu:
– Tôi nghe Tà o đại nhân xuất thân từ phái Thiếu-lâm, là sư đệ cá»§a Pháp-Nhẫn đại-sư thá»§ toạ Äạt-ma đưá»ng; Tà o đại nhân là má»™t võ lâm cao thá»§ báºc nhất báºc nhì thiên hạ; Tà o đại nháºn hiện lÄ©nh chức Thái-úy, nắm binh quyá»n trong tay, mà sao nhát gan váºy? Xá gì mấy tên võ phu vai u thịt bắp cá»§a Nam-man. Há»… đứa nà o lảng vảng đến Biện-kinh là tôi cho bắt Ä‘em chặt đầu hết.
Vương chỉ và o quan Tổng-lÄ©nh ngá»±-lâm quân Tu Ká»·, quan Tổng-lÄ©nh thị vệ Yên Äạt, quan Äiện-tiá»n chỉ huy sứ Lý Hiến:
– Từ thá»i thÆ¡ ấu, ba vị nà y đã sang Giao-chỉ, biết bao lần từng giao chiến vá»›i cao thá»§ báºc nhất cá»§a chúng, rồi nghiên cứu cách khắc chế võ công cá»§a chúng. Nay ba vị trấn thá»§ trong hoà ng-thà nh, thì chúng có và o được, cÅ©ng như cá lá»t lưới mà thôi.
Lý Hiến xuất thân từ hoạn quan, ỷ là m tôi tớ hầu hạ nhà vua, phi tần đã quen, nên không coi các quan và o đâu. Y nói lớn:
– Tà o đại nhân sao lại đỠcao địch như váºy. Trước đây võ-công Äại-Việt cao hÆ¡n ta, chứ nay lại thua xa. Äại-Việt ngÅ©-long danh vang má»™t thá»§a, nhưng nay Ä‘á»u nằm dưới mồ cả rồi. Xưa võ công Giao-chỉ cao, nhưng nay chúng tôi đã biết cách khăc chế rồi thì còn sợ gì chúng. Tôi cam kết, bất cứ cao thá»§ Giao-chỉ nà o đến đây, tôi cÅ©ng không cho chúng đến gần Vương đại há»c sÄ© đến ba bước. Tôi sẽ bắt chúng, đà n ông thì gá»t đầu, đà n bà thì lá»™t quần áo rồi trói lại Ä‘em ra phÆ¡i mưa phÆ¡i nắng ở chợ Khai-phong cho dân coi.
Nhà vua, Vương An-thạch cùng Tân-đảng vá»— tay hoan hô. Tiếng vá»— tay vừa dứt thì thình lình bốn tiếng ầm, ầm, ầm, ầm kinh khá»§ng phát ra trên nóc Ä‘iện, rồi gạch ngói rÆ¡i xuống à o à o. Bốn ngưá»i từ trên nóc Ä‘iện nhảy xuống như bốn con đại bà ng. Tư Ká»·, Yên Äạt, Lý Hiến, Tà o Dáºt cùng quát lên, rồi vá»t tá»›i vung chưởng tấn công. Bình, bình, bình, bình, tám chưởng chạm nhau, bá»n Tu Ká»· báºt tung lại phÃa sau, khà huyết đảo lá»™n cá»±c kỳ khó chịu. Cả bốn phải hÃt má»™t hÆ¡i chân khÃ, má»›i đứng vững không bị ngã. Má»™t thÃch khách vung tay lên, tiếp theo hai ám khà to bằng quả cau quay rất nhanh, nhưng bay rất cháºm hướng ngưá»i Lý Hiến. Hiến vung tay gạt, nhưng y gạt hụt, vì ám khà vỡ tan thà nh đám bụi hồng chụp lên ngưá»i y.
Tu Ká»· há»i:
– Các ngưá»i là ai?
Má»™t thÃch khách mặc quần áo tÃm cưá»i nhạt:
– Chúng ta là những ngưá»i Việt yêu dân Hán, trá»ng văn minh Trung-nguyên, thÃch văn-há»c Hoa-hạ. Các vị hiện diện nÆ¡i đây, nếu không là những báºc túc Nho, thì cÅ©ng là những văn thi sÄ© nức tiếng, hoặc là những võ lâm cao thá»§. Hôm nay chúng ta hiện diện nÆ¡i đây vá»›i ý nguyện nói vá»›i các vị Ãt Ä‘iá»u, không biết các vị có cho phép không?
Tu Kỷ quát lên:
– Äây thiên-triá»u, chốn cá»±c kỳ tôn nghiêm, không phải là chá»— cho bá»n Nam-man nói láo. Nếu các ngươi là ngưá»i ngay, thì hãy mở khăn ra cho ta biết các ngưá»i là ai?
Nói rồi y váºn đủ mưá»i thà nh công lá»±c tấn công ngưá»i mặc quần áo tÃm. Chưởng phong chưa ra hết, mà má»i ngưá»i muốn nổ tung lồng ngá»±c ra. Ngưá»i áo tÃm cưá»i nhạt, phát chiêu đỡ. Ầm má»™t tiếng, Tu-Ká»· lảo đảo lùi lại, còn ngưá»i kia thì đứng nguyên. Thắng bại đã phân.
Ngưá»i nhá» bé mặc quần áo trắng cung tay hướng Hy-Ninh đế vái ba vái, rồi lại hướng các đại thần vái má»™t vái, rồi chỉ và o mặt Vương An-Thạch:
– Từ sáu chục năm nay, giữa Tống vá»›i Việt luôn giữ được hòa hoãn, cho nên dân chúng vùng biên giá»›i hai nước được hưởng thái bình. Gần đây, bệ-hạ nghe lá»i tên khuyển-nho mặt dÆ¡i tai chuá»™t kia, áp dụng Tân-pháp, bắt dân theo những cái quái quá»· Thanh-miêu, Trợ-dịch, Bảo-mã, Thanh-Ä‘iá»n, Thá»§y-lợi, khiến cho tiếng kêu oan thấu đến trá»i xanh. Y lại máºt lệnh cho kinh-lược an-vÅ© sứ Lưỡng-Quảng, Kinh-Hồ tÃch trữ lương thảo, thao luyện sÄ© tốt để chuẩn bị Nam xâm. Các vị đại hiá»n Nho muốn Ä‘em tà i lương đống ra để giúp thiên-tá», tạo cho dân Trung-nguyên sống những ngà y Nghiêu, tháng Thuấn thì lại bị đầy...
Vương An-Thạch đưa mắt cho bá»n Tu-Ká»·. Láºp tức Tu Ká»·, Yên Äạt, Lý Hiến, Tà o Dáºt cùng phát chưởng tấn công bốn thÃch khách để bịt miệng. Bốn ngưá»i vung chưởng đỡ. Bình, bình, bình, bình, bốn thÃch khách cất tiếng cưá»i ha hả, rồi chia là m bốn, xung và o giữa các Ä‘ai thần. Các võ quan cùng quát lên, tiến tá»›i ngăn cản. Ngưá»i thì ra ưng-trảo, ngưá»i thì ra hổ trảo, ngưá»i thì ra cầm long công chụp bốn ngưá»i kia. Cả bốn trÆ¡n như con cá trạch, xuyên bên Äông, lách bên Tây, len lá»i giữa các quan văn võ, Vì váºy các võ quan thì đông, mà không bắt được bốn ngưá»i nà y.
Các quan Tổng-lÄ©nh thị-vệ Tu Ká»·, quan Tổng-lÄ©nh ngá»±-lâm quân Yên Äạt, quan Äiện-tiá»n chỉ huy sứ Lý Hiến, đã kịp Ä‘em thị-vệ đứng quanh nhà vua há»™ giá, rồi hô lá»›n:
– Xin các quan ra khá»i Ä‘iện để chúng tôi bắt thÃch khách. Bên ngoà i đã có thị vệ vây kÃn rồi, chúng không chạy thoát đâu.
Ngay lúc đó, trên nóc Ä‘iện, có năm nam mặc áo hồng, năm nữ mặc áo xanh tà tà đáp xuống như năm con diá»u hâu. Năm ngưá»i nà y như đã phân chia trước, há»… hặp bất cứ võ quan nà o là phóng chưởng đánh trước. Cho đến khi các quan ra khá»i Ä‘iện, thị vệ tiến và o bắt gian, thì không còn má»™t ai ở trong nữa.
Tráºt tá»± đã trở lại.
Nhà vua nháºn thấy chá»m mÅ© tất cả các quan Ä‘á»u bị năm nữ thÃch khách áo xanh len lá»i cắt đứt. Bao nhiêu hốt cá»§a các quan Ä‘á»u bị năm nam thÃch khách áo hồng cướp mất. Thanh Thượng-phương bảo kiếm cá»§a nhà vua cÅ©ng bị má»™t nữ thÃch khách Ä‘oạt mất.
Tu Ká»·, Yên Äạt, Lý Hiến quỳ gối tạ tá»™i, vì không bắt được thÃch khách. Nhà vua từng táºp võ, võ công cá»§a ông thuá»™c hà ng cao thá»§, nên ông xua tay:
– Ba khanh vô tá»™i. Hãy đứng dáºy. Tà o Thái-úy, Thái-úy có nháºn được võ công cá»§a các thÃch khà ch không?
– Tâu bệ hạ.
Tà o Dáºt thở hổn hển: Bốn ngưá»i xuống trước gồm có hai ngưá»i đà n bà , và hai ngưá»i đà n ông.
Äiện-tiá»n chỉ huy sứ Lý Hiến cau mà y:
– Thưa Tà o đại nhân, tiểu nhân thấy rõ chúng là bốn ngưá»i đà n ông mà ?
Tà o Dáºt lắc đầu thở dà i:
-Nguy quá, Lý chỉ huy sứ sơ tâm đến thế thì chết thực.
– ???
– Bây giá» tôi há»i chỉ-huy sứ nhé: Trong bốn ngưá»i, thì hai ngưá»i to lá»›n dùng chưởng, má»™t mặc quần áo nâu, má»™t mặc quần áo tÃm. Còn hai ngưá»i nữa nhá» nhắn, dùng kiếm, khi lá»™n trên không ngưá»i chúng uốn cong trông rất đẹp mắt. Trong hai ngưá»i nhá» bé đó, má»™t ngưá»i mặc áo tÃm quần trắng, má»™t ngưá»i mặc quần áo trắng, trên ngưá»i chúng tiết ra mùi thÆ¡m cá»§a nước hoa, thì nhất định chúng là đà n bà rồi.
Lý Hiến khâm phục Tà o Dáºt tinh tế, nhưng vì tá»± ái, y vẫn lắc đầu:
– Chưa chắc!
Quan Thượng-thư tả thừa, Tham-tri chÃnh sá»± (phó tể tướng) cau nà y:
– Không biết bá»n chúng là ai? Tại sao đại náo Ä‘iện Sùng-chÃnh rồi lại ra Ä‘i? Tôi có đối chưởng vá»›i ngưá»i đà n bà mặc áo tÃm, thì thấy y thị dùng võ công Sà i-sÆ¡n cá»§a Giao-chỉ, giống hệt võ công cá»§a Yên-vương phi (Thiếu-Mai) nhưng công lá»±c thấp hÆ¡n đôi chút.
Tà o Dáºt ôm bà n tay sưng vù nói:
– Tôi ra chiêu bắt thÃch khách áo nâu, y đánh lại tôi má»™t chưởng, tôi nháºn ra chiêu số cá»§a y chÃnh đại quang minh, rất lạ. Còn ná»™i lá»±c thì giống như Thiá»n-công Thiếu-lâm cá»§a tôi. Nói ra thá»±c xấu hổ, trá»n Ä‘á»i tôi chưa từng thấy ai luyện ná»™i lá»±c tá»›i trình độ đó. Dưá»ng như y không có ác ý, nên y chỉ xá» dụng có năm thà nh công lá»±c, mà khiến cho tôi bị thương như thế nà y. Không lẽ bá»n Giao-chỉ lá»™ng hà nh đến váºy sao?
Chợt Tu Kỷ chỉ cho Vương An-Thạch:
– Dưá»ng như thÃch khách dán má»™t tá» giấy trên lưng Vương đại nhân thì phải.
Nói rồi y lạng ngưá»i tá»›i lá»™t tá» giấy trên lưng Vương trao cho y. Y cầm lên Ä‘á»c:
« Võ-lâm Äại-Việt kÃnh chà o Vương tể tướng. Äa tạ Vương tể tướng thi hà nh Tân-pháp, là m cho dân Tống oán vua, thù quan. Nay nước Tống chia là m hai, thù nghịch, chém giết nhau, để Äại-Việt hùng mạnh lên. Ký tên: Thân Thiệu-Thái, Lý Mỹ-Linh, Lê Văn, Long-Nụt và Thần-vÅ© tháºp anh ».
Thạch run run gấp tỠgiấy bỠvà o túi.
Bấy giá» các quan má»›i vá»™i và ng xem trên ngưá»i mình có giấy dán hay không. Ai cÅ©ng thở phà o, vì mình không bị thÃch khách chiếu cố. Duy Lý Hiến, có tá» giấy dán ngay ở và nh sau mÅ©, tá» giấy có chữ:
« Quan Äiện-tiá»n chỉ huy sứ Lý-Hiến, không có há»™t nà o, giống như gà thiến, mà lại thÃch gáy. Ngưá»i Ä‘e trói chúng ta, lá»™t quần áo Ä‘em phÆ¡i ở chợ, lát nữa chÃnh ngưá»i sẽ tá»± lá»™t quần áo cho các bạn đồng liêu coi để là m trò chÆ¡i cho vui ».
Lý Hiến nổi giáºn cà nh hông, y vò nát tá» giấy ra vứt xuống đất rồi vá» chá»— đứng.
Vương An-Thạch cưá»i nhạt:
– Gian nhân đánh trộm, không phải anh hùng.
Chợt Lý Hiến hét lên, rồi y đưa tay gãi mặt, cà o cấu khắp thân thể. Má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy bà n tay, mặt y sưng vù, nước và ng rỉ rỉ chảy ra. Y gà o lên:
– Ngá»a quá! Ngứa chết Ä‘i thôi.
Rồi y ngồi xuống ná»n Ä‘iện xé tung quần áo ra mà gãi. Phút chốc ngưá»i y thà nh trần truồng. Yên Äạt vá»™i sai thị-vệ lấy khăn cuốn quanh ngưá»i y Ä‘em ra khá»i Ä‘iện.
Văn Ngạn-Bác thở dà i:
– Bởi ban nãy Lý hăm bắt võ lâm Giao-chỉ lá»™t quần áo Ä‘em phÆ¡i ở chợ, nên bị há» phạt để là m trò cưá»i. Cái ngứa chắc chỉ trong chốc lát thì hết.
Tu Kỷ quỳ gối:
– Tâu bệ hạ, thì ra đây là bốn Thái-sÆ¡n Bắc-Äẩu võ lâm LÄ©nh-Nam, bá»n thần thá»±c không phải đối thá»§ cá»§a chúng. Mong bệ hạ đại xá.
Triá»u Tống lại bà n vá» chiến cuá»™c Nam-thùy. Văn Ngạn-Bác nhắc lại câu há»i vá» các ải Nam-thùy bị chiếm mất.
Vương An-Thạch lắc đầu:
– Khu-máºt viện chưa nháºn được tin đó. Có lẽ là tin đồn mà thôi. Tuy nhiên tôi sẽ cho coi lại. Vì tin tức từ Nam-thùy đến Quế-châu mất hÆ¡n tháng. Tin từ Quế-châu vá» kinh ta hÆ¡n tháng nữa. Có thể tin tức chưa tá»›i, hoặc giả không có chuyện lá»›n lao như váºy. Xin quan Äại tư-đồ không nên nghe tin phao vu đồn nhảm. Có thể tin nà y do gian tế Giao-chỉ phao ra là m loạn long dân mà thôi.
Văn Ngạn-Bác dem ra hai tá» hịch cá»§a Äại-Việt, má»™t do TÃn-NghÄ©a vương truyá»n ở Khâm-châu, má»™t do Tôn Äản truyá»n Ä‘i ở các ải Nam thùy. Ông Ä‘á»c lá»›n lên cho bách quan cùng nghe. Má»—i lá»i Văn Ä‘á»c, như má»™t mÅ©i dao đâm và o tim Hy-Ninh đế và Vương An-Thạch. Äá»c xong Văn Ngạn-Bác nói:
– Nà o, Vương đại há»c sÄ© có còn cho là man dân đánh nhau nữa không? Cứ như hai bà i hịch nà y, thì cuá»™c tiến công rõ rà ng do triá»u đình Giao-chỉ chá»§ trương.
Ngay lúc đó quan Sùng-chÃnh Ä‘iện đại há»c-sÄ© kiêm Khu-máºt viện phó-sứ Trương Thà nh-Nhất thuá»™c Tân-đảng cá»§a Vương An-Thạch từ ngoà i bước và o Ä‘iện quỳ tâu:
– Muôn tâu bệ hạ.
Trên từ Hy-Ninh đế cho đến bách quan, thấy nét mặt Trương tái ngắt, lá»i tâu đứt Ä‘oạn, thì biết rằng có sá»± gì ghê gá»›m lắm đã xẩy ra.
Trương Thà nh-Nhất tâu dõng dạc: Tin ngá»±a trạm từ Quế châu chuyển vá» cho biết rằng ngà y Máºu-Dần, 20 tháng 11, quân Việt chiếm Khâm-châu cùng các ải Như-tÃch, Äể-trạo, Như-hồng, Thiên-long. Các tướng trấn thá»§ kẻ bị bắt, ngưá»i bị giết. Ba ngà y sau, ngà y Máºu-Thìn, 22 tháng 11 đến lượt Liêm-châu bị mất. Quân Việt chia là m ba cánh. Má»™t cánh từ Khâm, Liêm do Lý Thưá»ng-Kiệt chỉ huy theo đưá»ng Äông-Tây; má»™t cánh từ Cổ-vạn, Hoà nh-sÆ¡n, Tây-bình do Tôn Äản chỉ-huy tiến theo đưá»ng Nam-Bắc... để đánh Ung-châu. Má»™t cánh từ Liêm-châu tiến đánh các châu Dung, Nghi, Bạch do Lý Chiêu-Văn chỉ huy. Hiện thà nh Ung Ä‘ang bị vây. Các châu Dung, Nghi, Bạch đã bị chiếm; Äô tuần-kiểm Phan Nhược-Cốc, Chỉ-huy sứ Vương-Äạt, Tà o Quăng tá» tráºn. Dưá»ng như quân Việt Ä‘ang chuẩn bị vượt NgÅ©-lÄ©nh đánh Trưá»ng-sa.
Trong Sùng-chÃnh Ä‘iện có hÆ¡n năm trăm ngưá»i, mà im phăng phắc, không má»™t tiếng động. Hy-Ninh đế, Tể-tướng Vương An-Thạch chết lặng chưa nói lên lá»i, thì má»™t đại thần trong hà ng văn quan lên tiếng:
– Thần kiểm hiệu Thượng-thư tả bá»™c-xạ, Trung-thư lệnh, Võ-minh quân tiết độ sứ, Khu-máºt viện sứ, Nam quốc công Phú Báºt xin tâu: Gần đây trong triá»u thì bách quan không được thông báo gì vá» tình hình Nam biên, thế mà trong dân chúng thì tin đồn thá»±c mau. Nay tình hình đã nguy ngáºp, thần giám xin bệ hạ cho tóm lược má»i biến cố Nam thùy, để cùng đình nghị.
Nhà vua tuyên chỉ:
– ÄÆ°á»£c, Trương đại há»c sÄ© hãy tóm lược má»i biến cố Nam thùy trình cho bách quan cùng nghe.
Trương Thà nh-Nhất đứng dáºy trình bầy tỉ mỉ việc Hy-Ninh vá»›i Vương An-Thạch máºt chỉ cho Thẩm Khởi, Lưu Di luyện quân, đồn trữ lương thảo mấy năm qua để chuẩn bị đánh Äại-Việt, rồi sau đó đánh Chiêm, Là o, Chân, Xiêm, Lý như thế nà o. Rồi quân Äại Việt đánh Cổ-vạn hầu lừa Lưu Di, triá»u đình để rồi sau đó đánh hết các ải Nam thùy. Cuối cùng Äại-Việt đổ quân đánh úp các ải xung quanh Khâm-châu, rồi công Khâm, Liêm. Hạ Khâm, Liêm, quân Việt tiến vá» vây Ung-châu ra sao.
Sau khi Trương trình bầy, triá»u đình Hy-Ninh má»›i cảm thấy tất cả cái chua chát, chán nản rằng nhà vua vá»›i Vương An-Thạch âm thầm là m những việc kinh thiên động địa ở Nam-thùy, mà há» bị gạt ra ngoà i, không biết mảy may gì cả. Bây giá», chÃnh những việc đó, đưa đến chiến tranh, mà nhà vua vẫn dấu, để đến ná»—i mất liên tiếp hÆ¡n hai mươi ải, chÃn châu, việc má»›i vỡ lở. Quần thần bà n cãi mặc quần thần, nhà vua bá» ngoà i tai, trong thâm tâm tá»± nhá»§ thầm:
– Ta vá»›i Vương An-Thạch dùng Tân-pháp vá»›i chá»§ Ä‘Ãch là m cho nước giầu dân mạnh. Trong khi đó bá»n Giao-chỉ lại chá»§ trương là m cho dân giầu nước mạnh, tức là ngược vá»›i ta. Ta cÅ©ng biết rằng quốc-sách Giao-chỉ khó hÆ¡n, lâu có kết quả hÆ¡n, nhưng khi đã có kết quả thì vững chắc vô cùng. Muốn vượt Giao-chỉ, ta cần Ä‘i mau, nên má»›i dùng Tân-pháp. Dùng Tân-pháp thì mau có kết quả, nhưng phải cái nó vượt ra ngoà i Tam-hoà ng, NgÅ©-Äế, và những gì các triá»u đại trước đã là m, thà nh ra bị chống đối. Bình tâm mà xét, Tân-pháp cá»§a Vương có khác gì những cải cách cá»§a Äại-Việt đâu? Thế mà dân Äại-Việt không chống đối. Bây giá» ta hãy cứ giữ nguyên Tân-pháp. Nếu như tráºn chiến nà y ta thắng thì sẽ tuyên chỉ rằng nhá» Tân-pháp. Còn như ta bại, thì ta cách chức Vương An-Thạch là xong. Còm Lưu-Di, y nháºn máºt chỉ từ ta, nhưng khẩu thiệt vô bằng. Nay ta tạm cách chức y, nếu cần thì mượn cái đầu y, đổ tá»™i cho y giả máºt chỉ, thế là xong.
NghÄ© thế nhà vua há»i:
– Việc đã xẩy ra như váºy, bây giá» các khanh nghị nên giải quyết ra sao?
Cần-chÃnh Ä‘iện đại há»c sÄ© Ngô Sung bà n:
– Khâm, Liêm mất đến nay vừa tròn má»™t tháng, mà triá»u đình má»›i biết là do ta chưa láºp ngá»±a trạm ở Nam-thùy. Nếu có ngá»±a trạm, thì tin tức chỉ trong vòng bẩy ngà y đã tá»›i nÆ¡i. Cứu binh như cứu hoả, váºy ngay ngà y hôm nay phải giải quyết ba việc. Má»™t là thiết láºp ngá»±a trạm, để có tin tức. Hai là cá» ngay mấy đại thần xuống Nam-thùy để thiết láºp tổ chức hà nh doanh. Ba là điá»u động binh Kinh, Hồ (tức Kinh-châu, Hồ-Nam) tiếp viện cho Ung-châu. Sau đó má»›i nghị kế sách.
Ngô Sung là đối đầu số một của Vương An-Thạch. Nay Vương thấy việc là m của mình bất lợi, mà phải nhỠđến Ngô bà n kế cứu Ung-châu thì bực mình. Y nói cứng:
– Ngô huynh khá»i lo. Thà nh Ung có đến ba lợi thế, quyết Giao-chỉ không thể đánh được. Má»™t là , thà nh Ung lá»›n, là lỵ sở chỉ huy phòng vệ Nam thùy, thà nh cao, hà o sâu, tưá»ng xây bằng đá ong dầy đến mưá»i thước (2,5 m ngà y nay). Hai là trong thà nh chứa lương thảo đầy đủ, quân trấn nháºm tá»›i mưá»i vạn. Binh thư nói, má»™t ngưá»i thá»§, phải mưá»i ngưá»i đánh; Giao-chỉ lấy đâu ra trăm vạn quân mà đánh? Và dù chúng cố đánh, thì có khác gì tá»± tá» không? Ba là An-vÅ© sứ Quảng-Tây Lưu Di trà lá»± hÆ¡n Ä‘á»i, y có ba đạo quân triá»u số 1, 2, 3 vá»›i đạo kị binh 47. Có lẽ Lưu chá» cho quân Giao đánh thà nh Ung mệt má»i, tổn thất nhân mạng thá»±c nhiá»u, rồi má»›i cho các đạo trừ bị đánh xuống.
Tà i sản của The Creator
Chữ ký của The Creator Click và o quảng cáo là góp phần không nhỠgiúp cho 4vn duy trì và phát triển
15-09-2008, 03:55 AM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Nam Quốc SÆ¡n HÃ
Tác giả : Yên Tá» Cư SÄ© Trần Äại Sỹ
Thể lá»ai: Kiếm hiệp
Há»’I THỨ BA MÆ¯Æ I BẨY
Giao-chỉ ngũ kiêu
Giữa lúc Tống triá»u chia phe tranh cãi suốt ngà y nà y qua ngà y khác, thì chiến cuá»™c Ung-châu Ä‘ang diá»…n ra cá»±c kỳ khốc liệt.
Theo lá»i đỠnghị cá»§a quân-sư Tôn Äản, nguyên-soái Lý Thưá»ng-Kiệt trao việc chỉ huy công thà nh cho đô-thống Trần Di. Láºp tức Di há»p Tây-hồ thất kiệt, Long-biên tam hùng lại để nghị kế. Trần Di há»i:
– Từ trước đến nay, chúng ta đã há»c công-kiên pháp. Công-kiên pháp có rất nhiá»u: Dùng máy bắn đá, dùng cung thá»§ bắn tỉa, đà o hầm xuyên và o trong, khÆ¡i nước là m lở thà nh, dùng tên lá»a đốt dinh thá»± kho lẫm, bắc thang leo và o. Nay thà nh Ung quá kiên cố, tưá»ng cao, hà o sâu, các phương pháp trên Ä‘á»u vô hiệu. Váºy anh em có ý kiến gì không?
Lý Äoan là thầy thuốc, chà ng đưa ra má»™t ý kiến:
– Trước hết phải là m sao cho quân ta khá»i mệt, gây cho quân địch mệt má»i đã. Là m cho quân ta khá»i mệt, ta chia lá»±c lượng là m ba đạo, má»™t đạo tấn công, má»™t đạo nghỉ hoà n toà n, má»™t đạo nghỉ má»™t ná»a. Váºy trong mưá»i hiệu Thiên-tá» binh vá»›i hiệu kị-binh, ta chia thà nh ba đạo, má»—i đạo ba hiệu; má»—i ngà y má»™t đạo công thà nh, má»™t đạo nghỉ. Äó là lá»±c lượng tấn công và nghỉ hoà n toà n.
– Như váºy... Ta.. ta.. còn.. còn hai hiệu nữa để là m gì?
– Äiếc hay hóng, ngá»ng hay nói.
Lý Äoan méo mặt trêu Dương Minh: Ta đã nói hết đâu? Còn đạo thứ ba chỉ có hai hiệu thôi. Trong khi ba hiệu tấn công, ba hiệu nghỉ thì hai hiệu nà y nghỉ má»™t ná»a tức ứng trá»±c, phòng quân trong thà nh đánh ra có thể tham chiến ngay.
Äô-thống Ngô Ức há»i:
– Kế nà y được quá. Váºy còn phương pháp là m cho quân Tống mệt má»i?
– Thì chÃnh việc ta vừa đánh vừa nghỉ hẳn, vừa nghỉ má»™t ná»a... Nên ta có thể đánh hoà i không mệt, mà quân Tống cứ phải lo chống đỡ, nên chỉ mấy ngà y chúng sẽ mệt lả.
Thế là cuá»™c chia quân công thà nh được áp dụng. Quả nhiên ngà y thứ nhất quân Tống chống trả rất hăng, sang ngà y thứ nhì bắt đầu chùn nhụt. Äến ngà y thứ ba thì mệt ná»i vô cùng. Nhưng sang ngà y thứ tư, thì sức chống trả lại hăng hái như ngà y đầu. Láºp tức Trần Di cho há»p anh em nghị kế.
Quách Y xoa tay và o cái đầu hói bóng như quả dưa:
– Tôi thấy phương pháp cá»§a Lý Äoan là m cho quân mình khá»e thì thá»±c tuyệt diệu. Nhưng còn là m cho địch mệt thì chỉ hữu hiệu có ba ngà y. Váºy bây giá» ta phải là m gì?
Tạ Duy dÆ¡ tay lên nói. Trần Di cưá»i:
– Duy có cao kiến gì?
– Tao lùn như con vịt, thì chỉ có ý kiến vịt mà thôi. Tên tướng thá»§ thà nh là Tô Già m, nó khôn như cáo già . Sau ba ngà y ta công thà nh và o giá» Thìn, nghỉ và o giá» Mùi, nó nháºn ngay ra sÆ¡ hở cá»§a ta. Láºp tức nó dùng toà n lá»±c chống trả và o lúc ta đánh thà nh. Còn và o giá» khác, thì chia toán ra canh chừng. Vì váºy quân nó khá»e re hà !
Vợ Triệu Thu là Phương-Liễu đỠnghị:
– Hồi còn bé má»—i khi em phạm tá»™i gì, mẹ em thưá»ng kết tá»™i rồi tuyên phạt đánh bao nhiêu roi. Nhưng ngưá»i không đánh ngay, thà nh ra em luôn luôn lo sợ không biết bao giá» thì bị đòn. Rồi khi ngưá»i đánh đòn, ngưá»i cứ dÆ¡ roi mà kể tá»™i, trong khi em cong mông lên sợ hãi, mà không biết bao giá» cái roi quất xuống. Bây giá» muốn cho quân Tống mệt, ta hãy là bà mẹ, còn quân Tống là đứa trẻ bị phạt. Như váºy ắt chúng mệt nhừ tá» ngay.
Phạm Dáºt vui vẻ:
– Hay, không ngá» hoà ng-háºu cá»§a Mai Hắc-đế lại nghÄ© ra được phương pháp hay đến như váºy. Ngay ngà y mai ta áp dụng. Váºy thì thế nà y: Ta vẫn giữ nguyên việc chia toán, nhưng còn giá» công thà nh thì thay đổi. Khi thì ta công và o buổi sáng, khi thì ta công và o buổi chiá»u, khi thì ta công và o ná»a đêm; lại có khi ta công liên tiếp mấy ngà y mấy đêm. Chúng sẽ không biết đâu là thá»±c đâu là hư, như váºy chỉ mấy ngà y là mệt hết thở nay.
Kế nà y quả nhiên hữu hiệu. Sau năm ngà y công thà nh, là m cho quân, dân binh thá»§ thà nh luôn luôn kinh hoà ng, pháºp phồng lo sợ. Hôm ấy tá»›i lượt hiệu Bảo-thắng, Hùng-lược, Vạn-tiệp công thà nh. Hai hiệu Ngá»±-long, Äằng-hải là m trừ bị. Ba đô-thống Quách Y, Ngô Ức, Tạ Duy cùng Phương-Tiên, Phương-Dược, Phương-Quế dá»± định công thà nh và o giá» Tý (ná»a đêm). Äúng giá», sáu ngưá»i cho quân phát pháo bắn đá lên thà nh, rồi bá»™ binh reo hò xung phong. Quân thá»§ thà nh giáºt mình thức dáºy, mặc giáp trụ, mang vÅ© khà ra vị trà phòng thá»§. Äuốc đốt lên sáng rá»±c, trong khi cÆ¡ thể rã rá»i.
Quách Y cỡi ngá»±a cùng toán thần-tiá»…n Long-biên Ä‘i vòng quanh thà nh, cứ thấy quân Tống nhô đầu lên là bắn ngã. Khi đến cá»a Äông thì gặp Trần Ninh, Trần Ngá»c-Hương Ä‘ang cho hiệu Äằng-hải mang tre đến. Quách Y há»i:
– Hôm nay bá»n mi nghỉ má»™t ná»a, sao không nghỉ, mà là m gì đây?
Ngá»c-Hương nhá» nhẹ:
– Chúng mình công thà nh, nhưng thà nh cao tá»›i bốn trượng (8 m ngà y nay) thà nh ra không biết tình hình bên trong. Em cho là m má»™t cái đà i bằng tre gá»i là trúc đà i, cao tá»›i mưá»i hai trượng (24m), để mình leo lên quan sát tình hình địch, như váºy đánh má»›i kết quả.
Lát sau, bốn cái đà i được dá»±ng lên bằng những khúc tre ngắn nối vá»›i nhau, đặt ở bốn góc thà nh. Các tướng chỉ huy leo lên lên cao quan sát. Nhưng trong đêm, nhìn không rõ. Sáng hôm sau, trong buổi há»p, Trần Di há»i anh em:
– Hôm qua ông bà Trần Ninh chế ra cái thang có thể nhìn và o trong thà nh. Váºy anh chị em có ý kiến gì không?
Lê Kim-Loan đỠnghị:
– Sáng nay em đã leo lên bốn cái thang ở bốn cá»a thà nh nhìn và o, rồi vẽ được bản đồ dinh thá»±, kho lẫm, nhà cá»a. Thì ra từ trước đến giá», mình dùng Thần-ná» bắn đại-tiá»…n tẩm dầu, đốt lá»a bắn và o Ä‘á»u là bắn hú há»a, nên không gây kinh hoà ng cho địch. Váºy đêm nay ta leo lên thang, chỉ huy đại ná» bắn và o má»›i chÃnh xác.
Äêm hôm ấy, đến lượt ba hiệu VÅ©-thắng, Long-dá»±c, Thần-Ä‘iện công thà nh. Hiệu Ngá»±-long, Äằng-hải trừ bị. Trần Di, Dương Minh, Triệu Thu cho khởi sá»± và o giá» Dáºu (19-21 giá»). Äúng giá», Thạch-xa bắn đá, bá»™ binh reo hò bắc thang leo lên. Trống thúc vang dá»™i, quân reo rung động trá»i đất. Cuá»™c tấn công đến giá» Sá»u (1-3 giá» sáng), thì đại-ná» khai há»a bắn và o. Những mÅ©i tên bằng tre, to hÆ¡n bắp tay, ruá»™t chứa nhá»±a cháy, đầu quấn bông tẩm dầu; châm lá»a bắn bay bổng lên cao thà nh những vệt đỠnhư con rồng lá»a sáng rá»±c bầu trá»i thà nh Ung. Các đội trưởng Thần-nỠđứng trên đà i Ä‘iá»u chỉnh cho xạ thá»§ bắn. Tại cá»a Äông, Trần Minh, Phương-Lý thân Ä‘iá»u chỉnh cho các dà n đại-ná». MÅ©i thứ nhất rúng và o khu vưá»n hoang. Phương-Lý hô:
– Xa hÆ¡n khoảng chÃn trượng, lùi vá» bên trái ba trượng nữa.
MÅ©i thứ hai trúng ngay và o khu nhà cá»§a quân Tống và gia đình ở. Láºp tức lá»a bốc cháy ngụt trá»i.
Phương-Lý hô:
– Trúng rồi, cứ thế mà bắn.
Lát sau hÆ¡n hai chục mÅ©i khác Ä‘á»u trúng Ä‘Ãch. Cả má»™t khu nhà chìm trong biển lá»a, ánh sáng rá»±c trá»i. Trong khi quân lÃnh hò hét chữa cháy, thì dân chúng bồng bế dắt dÃu nhau rá»i khá»i nhà . Những ống tre gặp lá»a nổ lốp bốp, má»—i lần nổ lại tung những tà n ra xung quanh.
Tại cá»a Nam, Dương Minh, Phương-Cúc chỉ huy bắn trúng và o dinh thá»± tổng-trấn. Khu nà y lại bốc cháy. Tiếp theo đại ná» cá»a Tây do Triệu Thu chỉ huy bắn trúng khu nhà dân chúng. Äại ná» cá»a Bắc do Phương-Liá»…u chỉ huy bắn trúng khu chứa lương thảo. Thế là thà nh Ung biến thà nh má»™t biển lá»a. Tiếng kêu khóc, hoà lẫn tiếng la hét gá»i nhau Æ¡i á»›i, tiếng rên la vá»ng ra như má»™t cÆ¡n bão biển.
Giữa giá» khắc kinh hoà ng cá»§a thà nh Ung ấy, thì Phạm Dáºt, Trần Ninh Ä‘em mưá»i xe chở những ống luồng to bằng bắp chân, dà i khoảng ná»a trượng (1 m). Dương Minh há»i:
– A ha! Hai bà chị thấy ná»-binh mệt, thổi xôi lam mang đến tiếp tế hả? CÆ¡m lam mà do bà chị Kim-Loan, Ngá»c-Hương nấu thì tuyệt vá»i.
Ngá»c-Liên xua tay:
– Không phải cÆ¡m lam đâu! Mà là Lôi-tiá»…n, bá»n em má»›i chế ra, nay mang đến để các anh thỠđấy!
– Lôi tiễn?
Phương-Cúc há»i: Lôi tiá»…n là gì váºy? Khi há»c binh pháp mình đâu có nghe nói?
Kim-Loan báºt cưá»i:
– Binh pháp cá»§a các cụ đặt ra được, thì ta cÅ©ng biến chế Ä‘i được chứ? Lôi nghÄ©a là sấm sét, tiá»…n là mÅ©i tên. Bá»n em dùng ống luồng gồm có ba đốt, chẻ đôi ra. Äốt thứ nhất chứa nhá»±a cháy, đốt giữa chứa hoà ng-thạch (lưu huỳnh), đốt thứ ba chứa dẻ tẩm dầu. Sau đó cá»™t lại. Ta đốt lá»a đầu có dẻ tẩm dầu, rồi dùng Thần-ná» bắn và o thà nh. Khi Lôi-tiá»…n bay tá»›i thà nh thì lá»a cháy tá»›i đốt chứa hoà ng thạch. Hoà ng thạch nổ tung, bắn nhá»±a cháy ra xung quanh. Như váºy, má»™t mÅ©i có sức công phá mạnh hÆ¡n đại ná» tẩm dầu nhiá»u.
Triệu Thu khen ngợi:
– Hay thực, để ta thỠxem.
Y rá»i trúc đà i, đặt ba mÅ©i Lôi-tiá»…n và o Thần-ná», Ä‘Ãch tay châm lá»a rồi hô:
– Bắn.
Ná» binh giáºt dây, ba mÅ©i Lôi-tiá»…n xẹt lên trá»i tá»a ánh sáng xanh-và ng-đỠkéo dà i trên không. Bá»n Phạm Dáºt, Trần Ninh, Triệu Thu tung mình lên trúc đà i quan sát. Vì mục tiêu quá xa, nên Lôi-tiá»…n còn Ä‘ang bay trên không đã phát nổ. Ba tếng nổ lá»›n như sét đánh trên không trung, rồi ba trái cầu lá»a mầu xanh lè chụp xuống ngay giữa chá»— táºp trung quân phòng ngá»±. Hà ng vạn viên lá»a do nhá»±a cháy chụp xuống đám quân. Chúng la hét, chạy tứ tán.
Thế là Phạm Dáºt, Kim-Loan, Trần Ninh, Ngá»c-Hương cho binh sÄ© chở hai chục xe Lôi-tiá»…n tiếp tế cho Dương Minh, Trần Di, Triệu Thu nã và o thà nh. Có những Lôi-tiá»…n rÆ¡i xuống rồi má»›i phát nổ, có những Lôi-tiá»…n Ä‘ang bay thì phát nổ, cÅ©ng có Lôi-tiá»…n tá»›i mục Ä‘Ãch rồi phát nổ. Tiếng nổ kinh thiên động địa, ánh lá»a bốc lên sáng rá»±c má»™t bầu trá»i, đến ná»—i những vùng cách xa đến hai mươi dặm cÅ©ng nhìn thấy.
Tiếng kêu là m cho Tôn Äản, Cẩm-Thi thức giấc. Không biết chuyện gì đã xẩy ra? Hai ông bà vá»™i mặc quần áo, cỡi ngá»±a đến quan sát tráºn địa. Ông bà leo lên trúc-đà i nhìn và o trong thà nh: Dưới ánh lá»a sáng rá»±c, thấy rõ cảnh bên trong. Chá»— nà y quân sÄ© lăn mình và o chữa cháy, chá»— kia thì dân chúng kêu khóc thảm thiết. CÅ©ng có ngưá»i chạy không kịp, lăn lá»™n trong đống lá»a. Äại-ná» vẫn tiếp tục nã Lôi-tiá»…n và o. Mưá»i Lôi-tiá»…n trúng ngay chá»— kho lương Ä‘ang cháy, láºp tức mưá»i cá»™t lá»a nổ tung tà n lá»a bay vá»t lên cao, khiến cho hÆ¡n trăm ngưá»i vừa già , vừa đà n bà , vừa trẻ con bốc cháy như cây Ä‘uốc.
Dù đã chinh chiến bốn chục năm qua, dù đánh dư trăm tráºn, dù lăn mình và o chá»— chết biết bao lần; nhưng ông bà Long-thà nh ẩn-sÄ© vẫn không đủ can đảm nhìn cảnh đó. Ông bà vá»™i xuống thang. Ông nhìn bà , bà nhìn ông, hai vị không nói vá»›i nhau má»™t lá»i; nhưng trong cái nhìn ấy, chứa biết bao nhiêu lá»i nói, bao nhiêu Ä‘au xót.
Cuá»™c nã Lôi-tiá»…n tá»›i sáng thì chấm dứt, nhưng khói lá»a trong thà nh vẫn bốc lên ngùn ngụt.
Trưa hôm đó Phạm Dáºt há»p Long-biên tam hùng, Tây-hồ thất kiệt, cùng các đội trưởng Thần-ná» lại nghị sá»±.
Dương Minh suýt xoa:
– Sáng chế cá»§a hai anh Phạm Dáºt, Trần Ninh thá»±c hiệu nghiệm. Hiện chúng ta có lệnh chỉ đánh cầm chừng, để hút viện quân tá»›i. Bằng không ta chỉ cần nã má»™t đêm nữa, thì trong thà nh không còn má»™t ngưá»i sống sót.
Triệu Thu góp ý:
– Anh Dáºt, Ninh nà y. Lôi-tiá»…n hay thá»±c, nhưng nó chỉ hữu hiệu khi đốt kho tà ng, dinh thá»± thôi. Tôi đỠnghị anh chị chế ra bốn loại khác nhau!
Trần Di cũng đồng ý:
– Äúng! Loại Lôi-tiá»…n đầu tiên dùng để đánh phá kho tà ng, dinh thá»±. Ta nên là m loại thứ nhì, trá»™n lẫn hoà ng thạch vá»›i nhá»±a cháy. Loại nà y bắn lên trên không thì nổ, hoà ng thạch sẽ tung nhá»±a chứa thà nh cái lÆ¡m lá»a. Loại nà y dùng để bắn và o đội hình quân giặc.
Kim-Loan khen:
– à anh Di hay. Loại thứ ba chỉ chứa toà n dẻ tẩm dầu, dùng để đốt rừng, đốt nhà !
Triệu Thu chắp tay:
– Chịu bà chị. Loại thứ tư chỉ chứa toà n mã não, hoà ng thạch. Loại nà y cần bắn lên thực cao, khiến nó phát nổ trên không. Tiếng nổ do mã não, hoà ng thạch sẽ lớn vô cùng. Ta dùng để gây kinh hoà ng cho địch.
Thế là Phạm Dáºt, Trần Ninh táºp trung ná» binh lại hướng dẫn chế tạo năm loại Lôi-tiá»…n. Ngay đêm đó, các dà n Thần-ná» chia nhau "thà nghiệm" Lôi-tiá»…n. Thà nh Ung muốn nổ tung lên vá» những trái Lôi phát ra.
Cuá»™c nã đại ná» sang ngà y thứ ba thì quân thá»§ thà nh mệt má»i đến không còn sức chống trả. Phạm Dáºt há»p chư tướng lại, quyết định công thà nh liên tiếp ba ngà y, sang ngà y thứ ba sẽ tấn công thá»±c sá»± và o thà nh. Kế hoạch được trình lên nguyên-soái Thưá»ng-Kiệt. Ông gá»i Phạm Dáºt giảng giải:
– Nếu đánh như thế thì chiếm được thà nh. Chiếm được rồi, ta phá há»§y thà nh, sau đó phải rút vá». Nhưng tại Quế-châu, Tống còn ba đạo binh đệ 1, đệ 2, đệ 3 và đạo kị-binh số 47 ta vẫn chưa phá được. Váºy ta phải duy trì thà nh Ung, để nhá» cho Lưu Di gá»i bốn đạo binh kia tiếp viện cho ta diệt.
Ông ghé miệng và o tai Phạm Dáºt dặn mấy câu. Phạm Dáºt tuân lệnh, rồi ra há»p chư tướng, quyết định ngừng nã hoả pháo.
Hôm sau Phạm Dáºt sai bắn thư cá»§a nguyên-soái Lý Thưá»ng-Kiệt gá»i cho Tô Già m. Äại ý thư nói, quân Việt là quân nhân nghÄ©a, nên tạm hưu chiến, lùi xa ba chục dặm, để quân Tống có thể tắm rá»a, nghỉ ngÆ¡i, chữa trị thương binh; hoặc ra ngoà i thà nh kiếm cá»§i, mua lương thá»±c. Thư cÅ©ng nói rõ: Chinh chiến, chém giết là giữa quân vá»›i quân, dân chung vô tá»™i. Váºy Tô hãy cho dân chúng rá»i khá»i thà nh, để khá»i bị chết oan.
Khi nháºn được thư, thì khi quân tướng Tống reo hò, mừng rỡ. Trong khi Tô Già m tỠý nghi ngá»:
– Bá»n Tôn Äản, Thưá»ng-Kiệt là những tên xảo trá khón lưá»ng. Chúng đà nh thà nh không được, nên giả nhân giả nghÄ©a, để ta không phòng bị, rồi bất thần tấn công đấy.
Nhưng quả nhiên quân Việt rút ra xa thá»±c. Binh tướng Tống được nghỉ ngÆ¡i. Há» xin phép được ra ngoà i thà nh kiếm cá»§i, mua lương thá»±c. Nhưng ngưá»i Ä‘i thì nhiá»u, mà vá» thì chẳng bao nhiêu, bởi há» nhân dịp nà y đà o ngÅ© hết. Tô sai thà nh láºp má»™t đội Ä‘ao phá»§, gồm toà n những thân binh trung kiên ra nấp ngoà i thà nh, há»… bắt được ngưá»i nà o trốn là bắt Ä‘em chém liá»n. Hôm ấy, quả bắt được mưá»i ngưá»i bá» trốn. Tô sai chém đầu, rồi Ä‘em Ä‘i bêu khắp các trại quân. Nhưng lần quân Việt hưu chiến sau, than ôi, chÃnh đội Ä‘ao thá»§ Ä‘i bắt đà o binh lại bá» trốn hết.
Quân Việt lại công thà nh.
Lối công thà nh cá»§a quân Việt cÅ©ng không nhất định. Khi thì dùng đội Thần-tiá»…n Long-biên Ä‘i vòng quanh thà nh, há»… thấy quân Tống thò đầu lên là bắn ngã liá»n. Khi thì cho quân giả bắn đá lên, rồi sai bắc thang leo và o, thế bắt buá»™c quân thá»§ phải rá»i khá»i chá»— núp lên mặt thà nh lăn gá»— đá xuống. Láºp tức bị đội Thần-tiá»…n bắn rÆ¡i như sung rụng. Má»™t và i lần Tô-Già m cho rằng quân Việt xung phong giả, không cho quân lên mặt thà nh lăn gá»— đá, thì quân Việt lại đánh thá»±c; lần ấy gần mưá»i ngưá»i lá»t và o thà nh.
Nhưng kinh khá»§ng nhất vẫn là những lần quân Việt dùng há»a công bắn Lôi-tiá»…n khiến lá»a bốc cháy khắp nÆ¡i.
ChÃnh lối công thà nh không giá» nhất định, không có phương pháp nhất định và cÅ©ng không dùng hiệu quân nà o nhất định, là m cho Tô Già m cùng tướng sÄ© kinh hoảng, không biết đâu mà chống đỡ. Tô lâm tình trạng bị động, bất an, suốt ngà y đêm không dám rá»i giáp trụ.
Hôm ấy như thưá»ng lệ, nguyên-soái Thưá»ng-Kiệt, quân-sư Tôn Äản há»™i các tướng lại nghị kế.
Công-chúa Thiên-Ninh lên tiếng trước:
– Thưa sư thúc, thưa nguyên-soái, sau năm lần dùng đại nỠđánh há»a công, thì nhà cá»a trong thà nh không còn được má»™t ná»a. Nếu ta cứ tiếp tục bắn như váºy năm lần nữa, thì trong thà nh không còn ngôi nhà nà o. DÄ© nhiên bấy giá» ta chiếm được thà nh. Nhưng... nhưng... dân chúng chết nhiá»u quá.
Tôn Äản cÅ©ng nói:
– Mấy đêm nã Lôi-tiễn, tôi lên đà i tre nhìn và o thà nh, thấy dân chúng chết cháy, xác xếp thà nh mấy đống cao, trông thực thương tâm.
Thưá»ng-Kiệt há»i chư tướng:
– Bà chúa kho tuyên chỉ, sư-thúc dạy như váºy, các vị nghÄ© sao?
Äô-thống Mai Cầm phát biểu:
– Chiến tranh là như váºy! Gươm Ä‘ao, cung tên vốn vô tình. Hiện không có binh pháp nà o để tránh cái chết cho dân chúng được cả. Ta đà nh chấp nháºn. Công-chúa là bà chúa kho, công chúa nhân từ là phải. Bá»n thần biết là m sao bây giá»?
Trần Ngá»c-Liên tiếp lá»i Mai Cầm:
– Công chúa Æ¡i! Bá»n thần là tướng cầm quân, bá»n thần thương quân như chân tay. Nếu bây giá» không dùng há»a công đánh thà nh, mà dùng lối leo thang và o thì quân chết nhiá»u lắm. Bá»n thần trá»™m nghÄ©: Thà dân Tống chết, chứ không thể nhìn quân mình chết.
Trong khi Ngá»c-Liên phát biểu, thì ông bà Tôn Äản ôm trán, trầm tư không nói, không rằng.
Äô-thống Dương Minh tiếp:
– Công chúa thương dân Tống, nhưng quan Tống lại không thương dân há» thì bá»n thần chả tá»™i gì mà phà mạng quân mình. Bằng cá»› là ta đã bắn thÆ¡ và o, yêu cầu Tô Già m cho dân ra khá»i thà nh. Nhưng Tô lại giữ dân là m bùa há»™ mạng. Như váºy rõ rà ng Tô biết ta trá»ng nhân nghÄ©a, nên lấy dân là m cái má»™c che thân. Nếu ta thương dân Tống, không bắn há»a pháo và o nữa là mắc mưu y.
Công-chúa Thiên-Ninh thấy các tướng trẻ không nghe lá»i mình, nà ng đưa mắt nhìn Trần Ngá»c-Hương để cầu cứu. Bởi Ngá»c-Hương được các bạn đặt cho ngoại hiệu là bà đồ, vì nà ng há»c Nho rất uyên thâm, lại hay phản đối chiến tranh. Ngá»c-Hương cung tay:
– Khải Ä‘iện hạ, trước đây thần đã Ä‘á»c Chiến-quốc sách nói vá» việc dùng nhân nghÄ©a trong chiến tranh. Nay xin Ä‘á»c để Ä‘iện hạ tưá»ng.
Nói rồi nà ng rút trong bá»c ra bá»™ sách Ä‘á»c.
« Tống Tương-công chiến ư Giang-ngạn. (Tống Tương-công đánh nhau ở bá» sông Trưá»ng-giang).
Châu... vương năm thứ... mùa Xuân tháng hai, Tống Tương-công Ä‘em binh đánh Sở, dà n quân ở bá» bắc sông Trưá»ng-giang chá» giặc. Giữa lúc quân Sở Ä‘ang dùng thuyá»n qua sông, chư tướng khuyên: Sở Ä‘ang độ giang, nhân lúc quân chúng chưa sang hết, ta đánh, tất thắng. Tương-công không bằng lòng đáp: Ta ra quân nhân nghÄ©a, mà nhân lúc ngưá»i chưa qua hết đã đánh, thì còn là nhân nghÄ©a được không? Rồi không nghe lá»i. Lát sau, quân Sở qua sông, Ä‘ang bầy tráºn, hà ng ngÅ© lá»™n xá»™n. Chư tướng khuyên: Nên nhân lúc chúng má»›i qua sông, quân còn say sóng, hà ng ngÅ© chưa thà nh. Ta đánh chắc thắng. Tương-công mắng: Ta mang quân nhân nghÄ©a Ä‘i đánh bá»n Sở bất nghÄ©a, mà nhân lúc chúng mệt má»i, lại thúc quân đánh, thì còn gì nhânnghÄ©a nữa? Rồi không nghe lá»i chư tướng. Kịp đến khi quân Sở chỉnh đốn tráºn thế, hai bên giáp chiến, Tương-công bị bại. Hóa cho nên sau nà y tục ngữ có câu "Ngu như ngưá»i nước Tống" ».
Tôn Äản, Thưá»ng-Kiệt thấy từ xưa đến giá» má»—i khi công chúa Thiên-Ninh nói gì là đám Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt luôn tuân chỉ răm rắp. Nhưng nay rõ rà ng Thiên-Ninh đưa ra đỠnghị hợp lý, mà chúng thẳng tay bác bỠđã đà nh; mà đến ngay Ngá»c-Hương mà cÅ©ng mang sách ra bác lá»i công-chúa nữa. Ông hiểu ngay rằng chúng đã trưởng thà nh, lại có ý-thức rõ rà ng. Hai ngưá»i chưa biết giải quyết sao, thì thân binh bưng và o má»™t cái há»™p trình:
– Thưa nguyên-soái, có ba nhà sư đến xin yết kiến nguyên soái, tiểu nhân há»i pháp danh, cùng mục Ä‘Ãch, thì hai nhà sư đưa ra cái há»™p rồi nói: Hai bần tăng là sứ giả cá»§a chá»§ nhân cái há»™p nà y xin cầu kiến.
Thưá»ng-Kiệt mở há»™p ra, thì thấy trong há»™p có cái đùi chó luá»™c, đã lóc hết thịt, cạnh đó còn có cà nh hoa sen. Cá» tá»a cùng báºt lên tiếng oà vì biết đó là biểu hiệu cá»§a Viên-Chiếu và Má»™c-tồn hòa thượng.
Tôn Äản, Thưá»ng-Kiệt vá»™i đứng dáºy ra đón khách, thì ra là ba sư Äạo-Hạnh, Minh-Không và Pháp-Nhẫn. Tây-hồ thất kiệt thấy Minh-Không, vá»™i và ng hô cả bẩy bà vợ cùng thụp xuống đất hà nh lá»… vá»›i ngà i:
– A-di-Äà Pháºt, chúng đệ tá» xin tham kiến sư phụ.
Minh-Không cưá»i:
– Các con không nên đa lễ. Thầy có việc nhỠđến các con đây.
Trà nước, phân ngôi chá»§ khách xong, Tôn Äản há»i:
– Không biết ba đại sư quang lâm có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Äại sư Pháp-Nhẫn quỳ má»p xuống chắp tay hướng Thưá»ng-Kiệt, Tôn Äản và chư tướng. Tôn Äản vá»™i đỡ ông dáºy. Pháp-Nhẫn nói:
– Vì tham vá»ng, Hy-Ninh đế, Vương An-Thạch gây hấn vá»›i Äại-Việt, nên Äại-Việt phải ra quân trước hầu tá»± vệ. Bần tăng muôn ngà n lần không dám nói gì. Nhưng thưa nguyên soái, trong mấy lần công thà nh vừa qua, dân thà nh Ung chết oan nhiá»u quá, nên bần tăng phải tìm hai vị bồ tát Viên-Chiếu, Má»™c-tồn để nhá» hai vị giúp cho bần tăng được diện kiến nguyên soái, xin nguyên soái tha mạng cho đám dân vô tá»™i.
Trần Ngá»c-Hương chắp tay:
– Bạch đại sư, bá»n đệ tá» Ä‘á»u là con nhà Pháºt, cho nên phải giữ ngÅ© giá»›i. Nhưng đại sư Æ¡i! Ung-châu là lỵ sở cá»§a cuá»™c xâm lăng Äại-Việt, bá»n đệ tá» không thể không phá. Sá»± bất đắc dÄ© mấy ngà y qua, bá»n đệ tá» phải dùng há»a công đánh thà nh, là m dân chúng chết oan, Ä‘iá»u nà y chúng đệ tá» Ä‘á»u cảm thấy bất nhẫn vô cùng. CÅ©ng vì thương dân nên nguyên soái đã bắn thư và o khuyên Tô Già m cho dân chúng ra khá»i thà nh. Tô không những không nghe, mà lại giữ dân là m con tin. Váºy đại sư dạy cho bá»n đệ tá» phải là m sao bây giá»?
Ghi chú vá» di tÃch ngà i Äạo-Hạnh
Hồi 35 phần phụ lục thuáºt hà nh trạng ngà i Từ Äạo-Hạnh vá»›i Chiêu-thiá»n tá»± đã kể rằng ngà i tu ở núi Sà i-sÆ¡n. Nay xin thuáºt tiếp vá» chùa núi Sà i-sÆ¡n:
Chùa Thiên-phúc, tiếng bình dân gá»i là chùa Thầy. Tên cổ là Hương-hải hay viện Bồ-đà ở núi Sà i-sÆ¡n. Núi nà y còn có tên khác như Thạch-thất, Pháºt-tÃch thuá»™c hai xã Thiên-phúc và Thụy-khuê, huyện Yên-sÆ¡n, phá»§ Quốc-oai, nay là xã Sà i-sÆ¡n, huyện Quốc-oai, tỉnh SÆ¡n-Tây. Chùa được kiến tạo và o tháng 12 niên hiệu Long-thụy Thái-bình thứ tư Ä‘á»i vua Lý Thánh-tông (1-1058).
Khi ngà i Äạo-Hạnh và o hang chùa, xuất hồn đầu thai là m con Sùng-Hiá»n hầu, sau là vua Lý Thần-tông, xác trải biết bao năm tháng vẫn còn. Khi triá»u Minh bên Trung-quốc sai Trương Phụ đánh giặc Hồ Quý Ly (1407); y đốt xác ngà i suốt ba ngà y không cháy. Sang ngà y thứ tư, đệ tá» ngà i khấn xin xác má»›i cháy, ngá»c Xá-lợi được chia cho dân chúng.
Äá»i vua Lê Thánh-tông, ngà i sai Thái-úy Trinh quốc công Nguyá»…n Äức-Trung trùng tu, tuy váºy vẫn giữ quy mô cÅ©. Vua có là m bà i thÆ¡:
Äá» Sà i-sÆ¡n tá»±
Ngẫu nhiên thừa hứng đáo nham tìm,
Ổn bộ vân cù thướng thản nhiên.
Äiểu ngữ hoán nghênh tùng hạ khách,
Hoa dung tĩnh đối động trung tiên.
Túc siêu trần thế tam thiên giới,
Thá»§ trÃch tinh thần đệ nhất thiên,
Thà tảo thạch đà i miêu thỠcảnh,
Thi hà nh bút dĩ động sơn xuyên.
Bản dịch của Mai Xuân Hải:
Äá» chùa Sà i-sÆ¡n
Bỗng nhiên cao hứng tới non chơi,
Bằng phẳng đưá»ng mây bước thảnh thÆ¡i.
Äón khách rặng tùng chim chóc hót.
Chà o tiên bên động cỠhoa tươi.
Chân ngoà i trần giới ba nghìn cõi.
Tay hai trăng sao má»™t lá»›p trá»i.
Vội quét vách rêu đỠcảnh đẹp,
Bút thơ rung động núi sông rồi.
Niên hiệu Äại-chÃnh thứ 9 (1538) thá»i giặc Mạc Äăng Doanh, Chiêu-nghi (má»™t báºc cá»§a phi tần) Nguyá»…n-thị Ngá»c-Phương đứng ra tu sá»a thá»§y các, xây hồ sen.
Thá»i Lê Trung-Hưng các vua Lê, chúa Trịnh thưá»ng viếng, lá»… chùa. Äịnh-vương Trịnh Căn (1682-1709) vịnh chùa:
Pháºt-tÃch sÆ¡n tá»± thi
Cà n khôn vẹn thiểu một bầu đông,
Nà y nà y siêu nhiên chỉn lạ lùng.
Hương vÅ© trăng thiá»n soi vằng vặc,
Vân song tiếng ngá»c nặng boong boong.
Trì thanh leo lẻo ngư long hội,
Non nhiá»u trùng trùng cầm tú phong.
Luáºn thế giá»›i nà y giai cảnh ấy,
Có bỠquẩng đại, có linh thông.
Äá»™c giả muốn thâm cứu chùa Thiên-phúc, có thể tìm Ä‘á»c các sách chữ Hán sau:
– ÄVSKTT, BK 2a.
– SÆ¡n-tây tỉnh chÃ.
– SÆ¡n-tây chÃ.
– Hoà ng Việt địa dư chÃ.
– Bắc-thà nh địa dư chà lục.
– ÄNNTC.
– Äồng-Khánh địa dư chà lược.
– Châu cơ thăng thưởng.
– Ngự đỠthiên hòa doanh bách vịnh.
– A-di-Äà Pháºt! Tá»™i quá! Tá»™i quá! Không biết Lý phu nhân có thể tìm cách khác mà công thà nh không?
Ngá»c-Liên trả lá»i bằng cái lắc đầu. Phương-Lý cung tay:
– Thôi thì thế nà y váºy, bá»n háºu bối xin lùi quân mưá»i dặm, để đại sư và o thà nh khuyên Tô Già m cho dân ra ngoà i; không biết đại-sư nghÄ© sao?
– Bần tăng xin tuân lá»i Trần phu nhân.
Thế rồi Trần Di lại bắn tên mang thư và o thà nh. Trong thư đại ý nói: Quân Việt lùi ra xa mưá»i dặm, để đại sư Pháp-Nhẫn, thá»§ tá»a Äạt-ma đưá»ng chùa Thiếu-lâm và o thà nh cứu dân chúng.
Äại-sư Pháp-Nhẫn và o thà nh đã hai ngà y, mà không có tin tức gì, quân Việt lại tiếp tục công thà nh, nhưng không bắn há»a pháo và o nữa.
Bấy giá» Tô Già m má»›i thá»±c sá»± thấy cái nguy ká» cổ. Nguyên lúc đầu, theo ước tÃnh cá»§a Lưu Di, Tô Già m thì quân Việt có mưá»i hai hiệu Thiên-tá» binh, khoảng mưá»i hai vạn ngưá»i. Vá»›i quân số đó, sau khi đánh chiếm mưá»i tám ải, vá»›i các châu Khâm, Liêm, Dung, Nghi, Bạch thì phải dà n ngưá»i trấn thá»§; giá»i lắm chỉ có thể Ä‘em khoảng ba vạn công Ung-châu, là m sao thắng nổi sáu vạn binh vá»›i bốn vạn dân binh? Vì váºy Lưu Di, Tô Già m không đặt vấn đỠđem quân từ Quế-châu xuống tiếp viện. Lưu, Tô nà o ngá» Tôn Äản dùng hoà ng nam Bắc-biên trấn mưá»i tám ải, còn TÃn-NghÄ©a vương dùng hà ng binh Tống, thà nh láºp đạo binh LÄ©nh-Nam đánh Khâm, Liêm, đánh Dung, Nghi, Bạch và trấn thá»§ tại đây. Còn mưá»i hai hiệu Thiên-tá» binh công hãm Ung-châu.
Giữa lúc quân Việt má»›i công phá thà nh Ung, thì con trai cá»§a Tô Già m là Tô Tá»-Nguyên là m quan ở Quế-châu dẫn vợ con tá»›i thăm cha, bị kẹt trong vòng vây. Nhá» má»™t lần hưu chiến, Tá»-Nguyên từ biệt cha, Ä‘em vợ con Ä‘i. Nhưng Già m chỉ cho mình Tá»-Nguyên Ä‘i mà thôi, vì sợ dân chúng tưởng Già m Ä‘em con cháu bá» chạy. Trước khi Tá»-Nguyên Ä‘i, Già m dặn con:
– Rá»i thà nh, con lấy ngá»±a phi thượng khẩn vá» Quế-châu báo cáo quân tình cho An-vÅ© kinh lược sứ Lưu Di, để xin ngưá»i Ä‘em đạo quân đệ 1, 2, 3 vá»›i đạo kị-binh 47 vượt Äại-giáp sÆ¡n, Há»a-giáp sÆ¡n xuống cứu viện. Vì vá»›i bốn vạn quân đó, đánh từ ngoà i và o, cha Ä‘em sáu vạn ngưá»i từ trong đánh ra, tuy không thắng nổi quân Việt, nhưng cÅ©ng giải được vòng vây. Bấy giá» hoặc quân Việt lâu ngà y chán nản rút lui; hoặc quân Kinh, Hồ xuống cứu thì Ä‘uổi được chúng.
Ghi chú ,
TS. quyển 446, TTTTGTB Hy-Ninh thứ 8 chép việc Già m cho Tá»-Nguyên ra khá»i thà nh, mà không chép rõ y Ä‘i đâu. Lại nữa tráºn đánh viện binh kinh thiên động địa cá»§a quân Việt, các sách chép không giống nhau. TS chép diá»…n ra ở núi Äại-giáp, còn TTTTGTB lại chép là núi Há»a-giáp. Trong khi QTNC, TTCTGCK lại chép rõ rằng Già m viết thư sai con Ä‘em vá» Quế-châu cầu cứu vá»›i Lưu Di, và tráºn đánh diá»…n ra ở suối Ngá»c-tuyá»n.
Vì những bất đồng nà y và cÅ©ng để có thể mô tả tráºn đánh chi tiết hÆ¡n; hè năm 1990, tôi lấy máy bay Ä‘i Bắc-kinh, rồi đổi máy bay ở Bắc-kinh Ä‘i Liá»…u-châu (thá»§-phá»§ cá»§a Quảng-Tây) sau đó thuê xe xuống Nam-ninh (Ung-châu cÅ©). Cuối cùng Ä‘i ngược đưá»ng lên phÃa Bắc tìm di tÃch tráºn đánh ở núi Giáp. Thá»±c tế đã mở mắt cho tôi thấy rõ: NÆ¡i xẩy ra tráºn đánh có hai ngá»n núi song song nhau nằm theo chiá»u Äông-Tây. Ngá»n ở phÃa Bắc mang tên Äại-giáp, ngá»n ở phÃa Nam mang tên Há»a-giáp. Giữa hai ngá»n Giáp là má»™t thung lÅ©ng khá rá»™ng, có suối Ngá»c-tuyá»n chảy theo chiá»u Tây vá» Äông. Như váºy địa danh xẩy ra tráºn đánh mang tên Há»a-giáp, Äại-giáp, hay Ngá»c-tuyá»n Ä‘á»u đúng cả.
Tá»-Nguyên Ä‘em theo bốn kị binh há»™ tống, khóc từ biệt cha, phi ngá»±a bất kể ngà y đêm vá» Quế-châu xin yết kiến Lưu Di, trình bầy quân tình. Trong Ä‘oà n bốn kị binh, có má»™t ngưá»i tách ra khá»i Ä‘oà n, bị Thiên-tá»-binh thuá»™c hiệu Vạn-tiệp cá»§a Tạ Duy bắt được, giao cho Phương-Quế. Phương-Quế sai cởi trói, Ä‘em rượu thịt giải vá» cho y ăn, rồi há»i:
– Tại sao ngưá»i không Ä‘i theo Tô Tá»-Nguyên, mà lại tách ra?
Ngưá»i lÃnh đó quỳ má»p xuống khóc, rồi nói:
– Thưa phu nhân, đại-sư Pháp-Nhẫn và o thà nh thuyết phục Tô Già m cho dân chúng, vợ con tướng sÄ© ra ngoà i để khá»i chết oan. Äại sư hứa rằng quân Việt sẽ không đụng đến những ngưá»i dân vô tá»™i nà y. Tô Già m giả thuáºn theo ý cá»§a đại sư. Y sai là m cÆ¡m chay cúng dà ng, rồi bá» thuốc độc và o thức ăn. Äại sư vô tình ăn phải, ngã ra mê man. Bấy giá» Tô má»›i sai trói đại sư lại rồi kết tá»™i là gian tế cho Äại-Việt, mục Ä‘Ãch Ä‘em gia đình tướng sÄ© ra ngoà i cho quân Việt bắt là m con tin, hầu đòi đầu hà ng. Äêm, đại sư váºn công phá gông, rồi bá» Ä‘i đâu, không ai biết.
Phương-Quế giải tên kị binh ấy đến dinh Thưá»ng-Kiệt, Tôn Äản. Sau khi cáºt vấn viên kị binh, biết chắc rằng y không có gì giả dối, Thưá»ng-Kiệt truyá»n tha cho y.
Phạm Dáºt nói vá»›i công chúa Thiên-Ninh:
– Công chúa! Chúng ta đã là m hết sức, nay Tô không thương dân Tô, thì việc gì ta phải thương dân của y?
Giữa lúc đó, thân binh và o báo:
– Có Trung-Thà nh vương đem theo một đội cung-thủ Long-biên lên tiếp ứng.
Tôn Äản, Thưá»ng-Kiệt, Thiên-Ninh vá»™i và ng ra đón.
Lễ tất.
Má»i ngưá»i và o trướng. Phạm Dáºt trình bầy tình hình từ khi quân Việt vượt biên đến giá». Trung-Thà nh vương nói vá»›i Tôn Äản, Thưá»ng-Kiệt:
– Tin tế-tác cá»§a ta từ Biện-kinh báo vá» cho biết, Tống Ä‘ang chuyển binh từ Bắc, Tây vá» Nam định đánh lá»›n. Vì váºy Thái-háºu truyá»n đệ tá» lên tiếp viện cho sư thúc vá»›i sư-huynh. Ta phải giải quyết cho mau, rồi rút vá» giữ nhà .
Thưá»ng-Kiệt trình bầy vá» việc công thà nh. Trung-Thà nh vương ra lệnh cho Phạm Dáºt:
– Ngà y mai ta sẽ xem các đệ công thà nh, rồi mới có ý kiến.
Hôm sau quân Việt tiếp tục công thà nh như trước.
Bây giỠnói chuyện Lưu Di ở thà nh Quế-châu.
Từ khi được cá» xuống trấn nháºm Nam-thùy, bao nhiêu tâm huyết cá»§a Lưu đặt cả và o mưá»i tám ải biên phòng, hy vá»ng khi Tống triá»u cá» ngưá»i đánh Äại-Việt, y sẽ được lÄ©nh ấn nguyên nhung. Sau khi thắng Äại-Việt, thì cái tước công không thể rá»i khá»i tầm tay. Nay quân Việt đánh như sét nổ, mưá»i tám ải mất quá dá»… dà ng, rồi Khâm, Liêm, Dung, Nghi, Bạch thất thá»§. Y bà ng hoà ng cả ngưá»i, nên muốn lưu ba đạo binh triá»u vá»›i đạo kị binh để thá»§ thân, thì Ä‘á»i nà o y cho Ä‘em Ä‘i cứu viện thà nh Ung? Nhưng trước sá»± khẩn khoản cá»§a Tá»-Nguyên, y đà nh sai viên Äô-giám tuần kiểm Quảng-Tây Nam-lá»™ Trương Thá»§-Tiết, Ä‘em ba đạo binh đệ 1, 2, 3, cùng đạo kị-binh 47 cứu viện.
Trương Thá»§-Tiết là má»™t tướng giá»i việc quân, xuất thân tiến-sÄ©, nhưng võ công bình thưá»ng. Nghe nói quân Việt cá»±c kỳ thiện chiến, lại đông gấp bốn, năm quân mình, nên y cho quân Ä‘i má»—i ngà y năm mươi dặm (25 km ngà y nay), vá»›i ý nghÄ© rằng chá» cho quân Việt vá»›i quân Ung Ä‘á»u mệt má»i, y má»›i nháºp cuá»™c.
Tại thà nh Ung, Tá»-Nguyên Ä‘i rồi, quân Việt lại dùng há»a công đánh cầm chừng suốt ba ngà y 27, 28, 29 tháng chạp (Ghi chú: Vẫn là năm Ất-Mão 1075). Lần nà y quân đô thống Ngô Ức có sáng kiến chỉ cho đánh hai cá»a thà nh. Còn hai cá»a thì bá» trống cho quân Tống trốn ra. Tô Già m thấy rằng sau khi bị đánh há»a công, lương thảo chà y mất hÆ¡n ná»a. Số lương còn lại, không đủ nuôi quân trong vòng má»™t tháng. Y vá»™i viết thư, rồi sai bá»c sáp cho khá»i ướt, Ä‘em nhét và o âm há»™ má»™t con ngá»±a; nhân lúc quân Việt hưu chiến trong dịp tết Nguyên-đán, y sai ngưá»i phi ngá»±a đưa cho viên Äá»-Ä‘iểm hình ngục Quế-châu Tống Cầu, để Cầu thúc Lưu Di dùm.
Khi Cầu nháºn được thư, thì Trương Thá»§-Tiết đã lên đưá»ng Ä‘ang đóng ở ải Côn-lôn, nằm giữa đưá»ng Ung-châu Ä‘i Tân-châu. Cầu Ä‘uổi theo kịp, khóc xin Thá»§-Tiết cứu viện khẩn cấp. Hôm ấy là ngà y mùng má»™t tết. Thá»§-Tiết đà nh há»p các tướng dưới quyá»n là Äá»-cá» Tả-Giang Ôn Nguyên-Dụ chỉ huy đạo binh đệ nhất; Äô-giám Hồ-Nam là Trương Biện chỉ huy đạo binh số đệ nhị; tuần kiểm hai châu Ung, Tân là Hứa Dá»± chỉ huy đạo binh đệ tam; tuần kiểm ba châu Liá»…u, Tượng, Tân là Vương Trấn chỉ huy đạo kị binh thứ 47. Ngoà i ra còn có tham-tướng Triệu Tú coi vá» Tế tác Quảng-Nam Tây-lá»™ Các tướng đồng ý để cho quân ăn tết ba ngà y, sang ngà y 4 tháng giêng là ngà y Tân-Dáºu, năm BÃnh-Thìn (DL. 11-02-1076) thì xuất quân.
Ghi chú,
Xét quan chế Tống triá»u, thì Lưu Di là m Kinh-lược An-vÅ© sứ, tương đương vá»›i ngà y nay :
– Thá»i Pháp thuá»™c là Thống-sứ (Pháp) hay Kinh-lược-sứ (Việt).
– Thá»i Việt Nam Cá»™ng-hòa là Äại-biểu chÃnh phá»§ miá»n.
– Hiện trong nước không có chức vụ tương đương.
– Dưới Di còn có viên Chuyển-váºn sứ,tương đương vá»›i ngà y nay là Phó đại biểu hà nh chánh miá»n.
Äô-giám tuần kiểm Quảng-Tây Nam-lá»™ tức chỉ huy quân sá»± vùng nà y. Ngà y nay bao gồm lãnh thổ Quảng-Äông, Quảng-Tây, Hồ-Nam và Quý-châu, tương đương vá»›i lãnh thổ hai Quân-khu. Ta cứ coi như là Tư-lệnh Quân-lá»±c liên Quân-khu Nam-thùy. Trương Thá»§-Tiết giữ chức nà y.
Äá»-cá» Tả-giang, tương đương vá»›i ngà y nay là Tư-lệnh Quan-khu Tả-giang. Ôn Nguyên-Dụ giữ chức nà y.
Äô-giám Hồ-Nam,tương đương vá»›i ngà y nay là Tư-lệnh Biệt-khu Hồ-Nam hay Chỉ-huy trưởng bá»™ chỉ huy Chiến-khu Hồ-Nam.
Tuần-kiểm, tương đương với ngà y nay là Chỉ-huy trưởng bộ chỉ huy Quân-sự tỉnh hay Tiểu-khu trưởng Tiểu-khu
Äạo-binh tương đương vá»›i má»™t Sư-Ä‘oà n.
Vá»›i bốn vạn ngưá»i ngá»±a ăn tết ở giữa vùng đông dân như váºy, tin tức lá»t ra rất mau, Tế-tác Äại-Việt thu được, trình cho Äinh Hoà ng-Nghi, VÅ©-Quang biết. Hai ngưá»i vá»™i sai chim ưng báo cho đại bản doanh cá»§a nguyến-soái Thưá»ng-Kiệt, Tôn Äản. Sau khi há»™i ý wá»›i nhau, Thưá»ng-Kiệt cho gá»i Phạm Dáºt, Lý Äoan, Trần Ninh tá»›i, ban lệnh:
– Äúng như chúng ta ước Ä‘oán, Lưu Di Ä‘em ba Äạo quân đệ 1, 2, 3 và đạo kị 47 uiếp ứng Ung-châu. Trước đây ta đã cho VÅ© Quang, Äinh Hoà ng-Nghi Ä‘em cản bá»™ binh mã phục ở núi Äại-giáp gần Côn-lôn. Nhưng vá»›i hai hiệu Thiên-tá» binh, không thể thắng bốn vạn quân Tống. Váºy ba Äô-thống hãy Ä‘em bản bá»™ quân mã lên hợp vá»›i Quang, Nghi diệt đám viện binh nà y. Có Ä‘iá»u ta lo lắng là võ công bá»n Ôn Nguyên Dụ, Trương Biện, Hứa Dá»±, Vương Trấn rất cao cưởng, Ä‘ang ở tuổi bốn mươi, công lá»±c mạnh vô cùng. Long-biên ngÅ© hùng không phải là đối thá»§ cá»§a chúng. Váºy phải dùng mưu mà trừ chúng.
Trần Ninh há»i:
– Xin nguyên soái cho biết trong năm đứa chúng tôi, ai là chúa tướng?
Thưá»ng-Kiệt trầm tư suy nghÄ© rồi nói vá»›i Tôn Äản:
– Xin sư thúc chỉ định cho.
Tốn Äản chỉ Trung-Thà nh vương :
– Năm Äô-thống cùng năm phu nhân tuy tà i ba, nhưng không ai hÆ¡n ai, thá»±c khó vô cùng. Nguyên soái nên để cho vương-gia tổng chỉ huy là hÆ¡n cả.
Trung-Thà nh vương đứng dáºy:
– Xin tuân lệnh sư thúc và đại-ca.
Vừa lúc đó, thì Thần-vÅ© tháºp anh phi ngá»±a vá» tá»›i. Thưá»ng-Kiệt há»i:
– Thế nà o, các sư đệ, sư-muội theo nhị vị sư thúc, sư thẩm vỠBiện-kinh, đã là m được những gì?
Hùng Nhân cưá»i vui vẻ thuáºt lại vụ vua bà Bình-Dương, phò-mã Thân Thiệu-Thái, U-bon vương Lê Văn, công-chúa Nong-Nụt cùng Thần-vÅ© tháºp anh phá nóc Äiện Sùng-chÃnh đại náo Tống triá»u. U-bon vương còn dùng thuốc là m cho Lý Hiến ngứa ngáy khốn khổ; rồi Âu Hoà ng, Âu Huyá»n trêu ghẹo, là m cho y phát Ä‘iên phát khùng.
Trung-Thà nh vương bảo Thần-vÅ© tháºp anh:
– Các vị sư-huynh, sư-tá»· vỠđúng lúc. Hiện chúng tôi Ä‘ang cần những cao thá»§ báºc nhất để chặn viện quân từ Quế-châu xuống. Không biết các vị có thể lên đưá»ng được ngay khống?
Âu Hoà ng vui vẻ;
– Äa tạ vương gia đã tin dùng.
Ngay chiá»u hôm đó, Trung-Thà nh vương dẫn Thần-vÅ© tháºp anh, bá»n Dáºt, Äoan, Ninh cùng bản bá»™ quân mã lên đưá»ng. Tất cả Ä‘oà n quân tá»›i núi Äại-giáp chiá»u ngà y 3 tháng giêng. Vương được Äinh Hoà ng-Nghi, Phạm Dáºt dẫn Ä‘i quan sát địa thế. Ngay đêm hôm đó, vương cho há»p chư tướng để ban lệnh.
Vương thăng trướng, rồi giảng giải:
– Trương Thá»§-Tiết Ä‘em quân từ Côn-lôn xuống Ung phải qua hai ngá»n núi Äại-giáp và Há»a-giáp. Hai ngá»n Giáp nằm song song theo hướng Äông-Tây. TÃnh từ Bắc xuống Nam là ngá»n Äại-giáp rồi tá»›i ngá»n Há»a-giáp. Giữa hai ngá»n là má»™t thung lÅ©ng nhá» tên Ngá»c-tuyá»n, dân cư thưa thá»›t, sống quanh ngá»n suối nà y. Theo binh pháp cá»§a Tống, khi di chuyển sẽ cho bá»™ binh Ä‘i trước, kị binh Ä‘i sau, rồi tá»›i lương bổng. Hai ngá»n Giáp có con đưá»ng tắt, váºy Phạm Dáºt Kim-Loan được tăng viện Hùng Nhân, Âu Hoà ng Ä‘em hiệu Ngá»±-long Ä‘i theo con đưá»ng nà y ém quân chá» sẵn. Äợi khi toà n quân cá»§a chúng đã lên đưá»ng hết, thì Ä‘em quân đánh úp trại lương. Sau khi đánh xong Ä‘oà n váºn lương, thì đốt cá» lên để là m nát lòng quân giặc.
Bốn ngưá»i lÄ©nh mệnh Ä‘i ngay.
– ÄÆ°á»ng từ Côn-lốn đến núi Äại-giáp Ãt ra là bốn mươi dặm. Quân Thá»§-Tiết khởi hà nh sá»›m thì buổi chiá»u má»›i vượt qua núi Äại-giáp. Y sẽ dừng quân lại thung lÅ©ng Ngá»c-tuyá»n nấu ăn, và qua đêm. Lý Äoan, Ngá»c-Liên được tăng viện Hùng NghÄ©a, Âu Thanh Ä‘em hiệu Bổng-nháºt phục ở trên đỉnh ngá»n Äại-giáp. Trần-Ninh Ngá»c-Hương được tăng viện Hùng-Lá»… Âu-Huyá»n Ä‘em hiệu Äằng-hải phục trên đỉnh ngá»n Há»a-giáp. Hai đạo chá» cho quân Thá»§-Tiết nghỉ ngÆ¡i nấu cÆ¡m chiá»u, sắp sá»a ăn, thì phát pháo reo hò, treo cá» khắp núi, nhưng không được đổ xuống đánh. Mục Ä‘Ãch cá»§a hai hiệu Bổng-nháºt, Äằng-hải là đóng chặn là m cho giặc tiến không được, mà lùi cÅ©ng không xong. Như váºy chỉ trong vòng hai ngà y, ngưá»i ngá»±a đói lả, ta sẽ bắt chúng như bắt ốc trên bãi biển.
Tám ngưá»i lÄ©nh mệnh.
Vương quay lại nói vá»›i VÅ© Quang, Kim-Liên, Äinh Hoà ng-Nghi Phương-Quỳnh, Hùng TrÃ, Âu Lam, Hùng TÃn, Âu-Hồng:
– Các sư huynh, sư tỷ cùng các em với ta sẽ là m nhiệm vụ đặc biệt.
Hôm ấy là ngà y Tân-Dáºu, 4 tháng Giêng năm BÃnh-Thìn, niên hiệu Thái-Ninh thứ năm Ä‘á»i vua Nhân-tông Äại-Việt, nhằm niên hiệu Hy-Ninh thứ chÃn Ä‘á»i vua Thần-tông nhà Tống(DL. 11-02-1076).
Äô-giám tuần kiểm Trương Thá»§-Tiết cho quân lên đưá»ng cứu Ung-châu thá»±c sá»›m. Quân chia là m ba cánh. Cánh Ä‘i đầu gồm đạo binh đệ nhất, do viên đỠcá» Tả-giang là Ôn Nguyên-Dụ chỉ huy. Cánh thứ hai là đạo binh đệ nhị do đô-giám Hồ-Nam chỉ huy. Trương Thá»§-Tiết và các tướng tham mưu Ä‘i giữa hai đạo binh nà y. Cánh thứ ba, là đạo binh đệ tam, do tuần kiểm hai châu Ung,Tân là Hứa Dá»± chỉ huy Ä‘i vá»›i đạo kị binh 47 do tuần-kiểm hai châu Liá»…u, Tượng là Vương Trấn chỉ huy.
Äoà n quân rầm rá»™ lên đưá»ng. Äến khoảng giá» Tỵ thì toà n quân đã vượt qua núi Äại-giáp. Sang đầu giá» Ngá» thì quân đã và o thung lÅ©ng Ngá»c-tuyá»n. Các tướng truyá»n cho quân đóng trại, nấu cÆ¡m ăn.
Từ tiá»n cổ, dù thá»i bình hay thá»i loạn, ngưá»i Hoa, ngưá»i Việt Ä‘á»u có lệ ăn tết từ ngà y 23 tháng Chạp cho tá»›i ngà y rằm tháng giêng. Trong những ngà y đó, há»… có dịp là ngưá»i ta lại há»p nhau đánh bạc. Vì váºy, tuy trên đưá»ng mang quân cứu viện, các tướng Tống cÅ©ng không quên cái thú đổ bác.
Trương Thá»§-Tiết cho gá»i các tướng tá»›i doanh mình uống rượu, đánh bạc. Rượu ngà ngà say, tần-kiểm hai châu Liá»…u, Dá»± nói:
– Tất cả chúng ta đây đã từng và o sinh ra tỠở mặt tráºn Tây-hạ, nhá» láºp công, mà được thăng quan tiến chức đổi vỠđây. Bây giỠđức vua nghe lá»i tên thư sinh mặt trắng Vương An-Thạch bầy ra cái gì là Thanh-miêu, Trợ-dịch, khiến cho dân chúng khốn khổ. Rồi triá»u đình lại sai tên Lưu-Di, má»™t cái múa, má»™t chiêu võ không biết xuống trấn Nam thùy. Y hung hăng gây chiến vá»›i Äại-Việt. Nay quân Äại-Việt kéo cao cá» nghÄ©a Ä‘iếu dân phạt tá»™i; chỉ má»™t tráºn chiếm mưá»i tám ải, năm châu Khâm, Liêm, Dung, Nghi, Bạch. Bây giỠđại quân lại vây thà nh Ung. Tên Lưu Di bắt chúng ta Ä‘em quân cứu viện. Các huynh nghÄ© sao?
Äô-giám Hồ-Nam Trương Biện nổi cáu:
– Con bà nó chứ, tôi là m Äô-giám ở Hồ-Nam, đâu có thống thuá»™c tên Lưu Di? Y là m Kinh-lược an-phá»§ sứ Quảng-Nam lá»™ tôi đếch cần biết y là gì. Ngặt má»™t Ä‘iá»u, má»›i đây y được chiếu chỉ có toà n quyá»n trưng dụng binh tướng vùng Kinh, Hồ. Vì thế y bắt tôi dẫn quân Ä‘i cứu Ung. Tổ bà nó, giả như khi tôi vắng nhà , mà Hồ-Nam có sá»± thì sao đây?
Tham-tướng Triệu Tú bà n:
– Tôi nghÄ©, chúng ta trung vá»›i chúa, nhưng đừng trở thà nh ngu trung. Tôi nghe quân Äại-Việt chỉ đánh thà nh Ung rồi rút. Nay thà nh Ung như ngá»n đèn trước gió, chúng ta có cứu cÅ©ng không nổi. Chi bằng ta cứ tiến quân thá»±c cháºm, chỠđợi. Nếu Ung thất thá»§, quân Äại-Việt rút Ä‘i là may. Còn như Ung vẫn chống trả được, ta đợi quân Việt mệt rồi má»›i tiến lên, thì may ra thắng được.
– Äúng thế. Bây giá» chúng ta hãy cùng nhau Ä‘en đỠmá»™t phen đã.
Bà n Tà i-sá»u bầy ra, Trương Thá»§-Tiết là m cái. Sau bốn lần sóc, đến lần thứ năm, hầu như tất cả nhà con Ä‘á»u đặt bên Tà i, Trương Thá»§-Tiết hô lá»›n:
– Yêu cầu thu tay lại!
Y mở bát, thì ra Sá»u. Y vừa thu bạc, thì tiếng pháo nổ liên hồi, rồi tiếng trống thúc vang dá»™i, tiếng quân reo như sấm động vá»ng lại. Các tướng kinh hoà ng, thế là sòng bạc tan. Trương Thá»§-Tiết nhét bạc và o túi, mặc giáp trụ.
Äến đây quân và o báo:
– Trình tướng quân, chúng ta bị vây rồi. Quân Nam-man đóng trên đỉnh núi Äại-giáp, Há»a-giáp đánh trống reo hò chặn mất đưá»ng tiến quân, lẫn đưá»ng lui quân.
– Cứ bình tĩnh.
Y ra lệnh:
– Tạm ngừng nấu cÆ¡m. Chuẩn bị tác chiến, nếu chúng đổ đồi. Äạo đệ tam thá» cho quân thám thÃnh xem tình hình quân Man ra sao.
Hứa Dá»± tuân lệnh lên đưá»ng. Lát sau y trở vá» báo tin:
– Không rõ quân Man bao nhiêu, chỉ thấy cỠxà treo khắp núi, quân reo, trống thúc mà thôi.
– Lệnh đóng trại, canh phòng thá»±c cẩn tháºn.
Cho đến hết canh hai, vẫn không thấy quân Việt đổ đồi tấn công, Thá»§-Tiết ra lệnh cho quân tiếp tục nấu cÆ¡m ăn, rồi Ä‘i ngá»§, nhưng phải để nguyên giáp trụ trên ngưá»i.
Quân sÄ© vừa riu riu ngá»§, thì có tiếng cá»p gầm, tiếng quân reo, rồi lá»a bốc cháy ở khu trại kị binh. Quân sÄ© vá»™i rá»i chá»— ngá»§, cầm vÅ© khà chuẩn bị chiến đấu. Lát sau Vương Trấn trở lại báo:
– Trình tướng quân, bá»n Nam-man không tiến công, chúng xua hÆ¡n hai trăm con hổ trà n và o khu chuồng ngá»±a, là m hÆ¡n nghìn ngá»±a vừa bị chết, vừa bị thương, hÆ¡n ba nghìn ngá»±a chạy tán loạn và o rừng. Vì trong đêm, sợ có phục binh, nên tiểu tướng không dám cho quân bắt vá». Viên tướng chỉ huy còn rất trẻ, trên cá» hiệu có chữ « Äô-thống Äinh » và « Äại-Việt thiên tá» binh Quảng-vÅ© ». Cạnh y còn má»™t nữ tướng cá»±c kỳ xinh đẹp.
Thá»§-Tiết đưa mắt há»i tham-tướng Triệu Tú. Tú đáp:
– Trình đô-giám, nếu kỳ hiệu như váºy thì y tên là Äinh Hoà ng-Nghi, giữ chức Äô-thống, chỉ huy hiệu Quảng-vÅ©. Còn nữ tướng là vợ y tên Phương-Quỳnh. Võ công tên nà y bình thưá»ng, nhưng tà i dụng binh cá»§a y thá»±c hiếm ngưá»i bằng.
– Thôi được, cho quân đi nghỉ, ngà y mai sẽ liệu.
Äèn trong trại vừa tắt, trống Ä‘iểm canh đánh ba tiếng, quân tướng má»›i chợp mắt, thì lại thấy tiếng la hét, tiếng quân reo, đèn Ä‘uốc đốt lên sáng rá»±c. Quân sÄ© vá»™i dà n tráºn chuẩn bị chiến đấu. Nhưng không thấy động tÄ©nh gì khác. Lát sau Ôn Nguyên-Dụ lại báo:
– Trình tướng quân, không có quân Nam-man, mà chỉ có khoảng hai trăm con báo xông và o khu trại đạo đệ nhất, là m hÆ¡n nghìn ngưá»i vừa chết vừa bị thương. Tướng chỉ huy Ä‘i dưới cá» có chữ « Äô-thống VÅ© », và « Äại-Việt thiên tá» binh Quảng-thánh ». Cạnh y cÅ©ng có má»™t nữ tướng trẻ, rất xinh đẹp.
Trương Thá»§-Tiết kinh hãi. Y chợt nhá»› lại hồi theo quân đánh Tây-hạ, y được Kinh-Nam vương kể rằng, ngưá»i Việt thưá»ng nuôi thú huấn luyện thà nh binh đội để dùng trong việc xung phong hãm tráºn. Y đưa mắt há»i Triệu Tú. Tú đáp ngay:
– Trình Äô-giám như váºy đây là hiệu Thiên-tá»-binh Quảng-thánh do đô-thống VÅ© Quang chỉ huy, võ công y rất cao thâm. Còn vợ y tên Võ Kim-Liên.
– Thôi đi nghỉ.
Quân sÄ© tắt đèn, vừa riu riu ngá»§, thì lại có tiếng quân la hét, rồi tiếng chó tru. Quân sÄ© lại phải thức dáºy, đèn Ä‘uốc đốt lên sáng rá»±c, chuẩn bị chiến đấu. Lát sau Trương Biện lại báo:
– Trình tướng quân, lại tên Äinh Hoà ng-Nghi vá»›i vợ y, Ä‘em khoảng hai chục tên tiểu yêu xua đà n chó sói xông và o trại đạo đệ nhị, là m hÆ¡n nghìn ngưá»i vừa chết vừa bị thương.
Trương Thủ-Tiết ra lệnh:
– Không ngủ nữa. Giữ nguyên đèn đuốc, đỠphòng chúng xua thú tấn công.
Y nói với Vương Trấn:
– Lúc đầu chúng tấn công đạo kị binh, rồi tá»›i đạo đệ nhất, đệ nhị. Bây giá» chắc tá»›i đạo đệ tam. Váºy Vương tuần kiểm phải cẩn tháºn.
Nhưng từ sau khi bị sói tấn công cho đến lúc trá»i sáng, doanh trại Tống hoà n toà n yên tÄ©nh. Thá»§-Tiết há»p các tướng lại để nghị sá»±. Vương Trấn chá»i thá»:
– Con bà nó! Từ qua đến giá», mình hao hÆ¡n ba nghìn ngá»±a, bốn nghìn ngưá»i vừa chết, vừa bị thương, mà chưa được đánh má»™t chiêu võ, bắn má»™t mÅ©i tên; cÅ©ng chưa thấy mặt má»™t tên Nam-man nà o.
Bỗng có tiếng trống thúc, tiếng quân reo, rồi quân và o báo:
– Có má»™t Ä‘oà n quân Ä‘ang kéo từ phÃa Äông tá»›i, dà n ra trước trại khoảng ba dặm. Chúng cá» má»™t đôi nam nữ thanh niên cỡi voi tá»›i trước trại xin được yết kiến tướng quân.
– Cho và o!
Thá»§-Tiết dà n võ sÄ© là m hai hà ng, rồi y rút kiếm lệnh để lên án thư ngồi chá». Lát sau, đôi nam nữ phong lưu tiêu sái khoan thai bước và o trại, cung tay hà nh lá»…:
– Äô-thống lÄ©nh đạo Thiên-tá» binh Quảng-vÅ© Äinh Hoà ng-Nghi cùng vợ là Phương-Quỳnh xin tham kiến Trương đại nhân và quý vị tướng sÄ© Äại-Tống.
Thá»§-Tiết xuất thân tiến sÄ©, nên y cÅ©ng có cái nét phong lưu. Y đáp lá»… rồi má»i Hoà ng-Nghi, Phương-Quỳnh ngồi:
– Äô-thống tá»›i đây có việc gì? Từ qua đến giá» các ngưá»i không dám trá»±c Ä‘iện đánh vá»›i chúng ta, mà chỉ cho đội thú cắn trá»™m, như váºy thá»±c không đáng mặt anh hùng?
Phương-Quỳnh cưá»i đáp:
– Trương đại nhân nói sai rồi. Thứ nhất chúng tôi chỉ là hai thiếu niên thuộc tộc Việt, không bao giỠmơ ước thà nh anh hùng cả. Thứ nhì là thú của chúng tôi công khai tấn công, cắn trước mặt chứ đâu có cắn trộm?
– Các ngươi tá»›i đây vá»›i mục Ä‘Ãch gì? Ai sai các ngưá»i tá»›i đây?
– Chúng tôi tuân lệnh Trung-Thà nh vương, thống lÄ©nh mặt tráºn Äại-giáp nà y tá»›i yết kiến Äô-giám, xin trả Äô-giám hÆ¡n trăm tù binh bắt được hôm qua. Chỉ có váºy mà thôi. Má»i Äô-giám ra trước trại nháºn ngưá»i.
Trương Thá»§-Tiết cùng các tướng ra trước trại. Äinh Hoà ng-Nghi cầm tù và rúc lên, tráºn Việt tách ra là m hai, rồi má»™t toán tù binh Tống được đưa đến trước trại. Thá»§-Tiết nháºn ra đó là viên lữ trưởng Tô An cùng đám binh sÄ© trong Ä‘oà n váºn tải lương thá»±c. Không giữ được bình tÄ©nh, Thá»§-Tiết lên tiếng há»i:
– Tô An, tại sao các ngưá»i ở đây?
– Trương đại nhân Æ¡i! Hôm qua, lúc Trương đại nhân lên đưá»ng rồi thì quân Việt áºp tá»›i đánh chiếm hết Ä‘oà n xe váºn lương. Chỉ hÆ¡n má»™t khắc, toà n thể lữ váºn lương bị bắt, bị giết hết. Quân Việt rất tá» tế, há» băng bó vết thương cho chúng tôi, rồi Ä‘em trả vá» vá»›i đại nhân.
Hoà ng-Nghi, Phương-Quỳnh cung tay:
– Xin cáo từ Äô-giám, háºu há»™i hữu kỳ.
Thủ-Tiết nghĩ thầm:
– Chúng Ä‘em ngưá»i đến trả cho ta chỉ vá»›i mục Ä‘Ãch là m nản lòng quân mà thôi. Ta hãy bắt hai đứa nà y khiá»n cho má»™t tráºn, thì má»›i biết rõ tình hình quân Nam-man.
NghÄ© váºy, y đưa mắt cho Vương Trấn, Hứa Dá»±. Hai tướng tung mình lên chụp Hoà ng-Nghi vá»›i Phương-Quỳnh. Nhưng Nghi, Quỳnh vẫn thản nhiên như không biết bị táºp kÃch, khoan thai Ä‘i. Thình lình hai bóng hồng từ hai bên vá»t ngưá»i tá»›i vung chưởng tấn công Vương, Hứa. Chưởng chưa ra hết, mà hai ngưá»i đã cảm thấy ngá»™p thở. Cả hai vá»™i biến trảo thà nh chưởng đỡ. Bình, bình. Cả bốn ngưá»i Ä‘á»u báºt lui. Bấy giá» Vương, Hứa má»›i để ý đến đối thá»§: Äó là đôi nam nữ, nam thì hùng vÄ© khôi ngô, nữ thì yểu Ä‘iệu sắc nước hương trá»i.
Cả hai cung tay:
– Hùng TÃn, Âu Hồng tham kiến Vương, Hứa đại nhân. Mong nhị vị thứ lá»—i cho cái tá»™i vô phép nà y.
Nói rồi hai ngưá»i hú lên má»™t tiếng dà i, má»™t đôi cá»p từ trong bụi cá» phóng tá»›i. Hùng, Âu khoan thai lên lưng cá»p, phÆ¡i phá»›i mà đi.
Hứa Dá»± chá»i thá»:
– Mẹ cha bá»n gái Việt, chúng đẹp thá»±c, mà cÅ©ng đáng sợ thá»±c. Hèn chi xưa kia Ngô Phù-Sai mất nước vì Tây-Thi. Phải chi bắt được má»™t đứa, Ä‘em vỠôm và i đêm, rồi có chết cÅ©ng cam lòng.
Sau khi đối chưởng vá»›i hai thiếu niên Việt, Vương Trấn, Hứa Dá»± cảm thấy khà huyết đảo lá»™n cá»±c kỳ khó chịu. Hai ngưá»i vá»™i ngồi xuống Ä‘iá»u khÃ. ÄÆ°á»£c ba tức, cả hai kinh hãi khi thấy bà n tay sưng vù đỠnhư máu, rồi như có con dao đâm và o ngá»±c Ä‘au đớn đến không chịu nổi. Hai ngưá»i cùng bât lên tiếng Ãi rồi lăn lá»™n, trong khi chân tay dẫy tê tê.
Chư tướng kinh hãi la lên:
– Chư-sa huyá»n âm chưởng.
Thá»§-Tiết xuất tráºn phen nà y đặt hết tin tưởng và o võ công bá»n Vương, Hứa, Ôn, Trương. Nhưng chỉ má»›i xuất chiêu lần đầu, mà hai ngưá»i không thắng nổi đôi thiếu niên Äại-Việt, thì còn mong má»i gì nữa? Y há»i Vương Trấn, Hứa Dá»±:
– Các vị thấy thế nà o?
– Võ công đôi nam nữ vừa rồi thá»±c kỳ lạ. Nam ra chiêu Lôi-đả Ân tặc cá»§a phái Sà i-sÆ¡n, nữ ra chiêu Phong-đáo sÆ¡n Ä‘au cá»§a phái Äông-a. Cả hai chiêu Ä‘á»u thuá»™c chÃnh phái cá»§a Äại-Việt, nhưng ná»™i công có đôi phần giống ná»™i công Huyá»n-âm cá»§a phái Trưá»ng-bạch ở Liêu-Äông, lại phảng phất giống Hồng-thiết công cá»§a Hồng-thiết giáo.
Ôn Nguyên-Dụ than:
– Vua Thái-tổ triá»u Lý bên Äại-Việt xuất thân từ Thiá»n-môn, nên cá»±c kỳ bà i bác tà ma, tại sao trong quân Vệt lại có ngưá»i xá» dụng võ công Hồng-thiết giáo?
Sau hai giá» bị Ä‘au đớn hà nh hạ, Hứa, Vương trở lại bình thưá»ng. Thá»§-Tiết há»p các tướng lại nghị sá»±. Hứa Dá»± bà n:
– PhÃa trước tiến lên thì không nổi, phÃa sau rút vá» cÅ©ng không xong. Äóng ở đây, thì chiá»u nay quân sÄ© hết lương thá»±c, e ngà y mai không chết tráºn mà chết đói hết. Bây giá» chỉ có cách đánh liá»u mạng phá vòng vây trở vá» Côn-lôn, rồi tÃnh sau.
Thá»§-Tiết đồng ý, y truyá»n cho Ôn Nguyên-Dụ mang đạo đệ nhất leo núi Äại-giáp mở vòng vây. Tiếp theo Trương Biện mang đạo đệ nhị, Hứa Dụ mang đạo đệ tam tiếp ứng. Äạo kị binh Ä‘i sau cùng.
Nguyên-Dụ trở vá» cho quân dà n tráºn, rồi tiến đến chân núi Äại-giáp.
ÄÆ°á»ng từ chân núi lên đỉnh khoảng sáu dáºm (3 km), nhưng hẹp và dốc, nên quân chỉ có thể di chuyển theo đội hình dá»c, má»—i hà ng từ ba tá»›i năm ngưá»i. Tốt đầu tiên lên đến lưng chừng núi, thì má»™t tiếng nổ rung động không gian, rồi má»™t trái cầu lá»a chụp xuống đầu toán tiá»n sát. Trống thúc vang lừng. Quân Việt từ các hốc đá, từ sưá»n núi dùng cung tên bắn ra. Trá»n vẹn hai tốt Ä‘i đầu bị giết trong khoảng má»™t khắc. Bốn tốt Ä‘i sau vá»™i lùi trở xuống. Quân Việt chỉ reo hò, mà không Ä‘uổi theo.
Tuy kinh hoà ng, nhưng bị lâm thế cùng, Ôn Nguyên-Dụ cho quân để tất cả hà nh lý dưới chân núi, chỉ mang vÅ© khà nhẹ, rồi dà n ra len lá»i theo cây cối mà tiến lên. Khi vượt qua khoảng hai phần ba sưá»n núi quân sÄ© mệt thở dốc, thì quân Äại-Việt lại thúc trống, rồi dùng máy bắn đá bắn ra, đội thần-tiá»…n Long-biên núp trong các hốc đá, nhắm từng ngưá»i mà bắn tỉa.
Khác vá»›i lần trước, tên Ä‘á»u nhắm trán, ngá»±c quân Tống, nên ai trúng tên là chết ngay tại chá»—. Lần nà y tên lại trúng mông, đùi, vai, là m cho binh Tống ngã xuống, rồi la hét, kêu khóc đồng đội cấp cứu.
Quân bị thương, bị chết mặc quân, Ôn cứ thúc tiến lên. Hai quân đã giáp vá»›i nhau, cuá»™c giao tranh giữa kẻ trấn thá»§ và ngưá»i mở đưá»ng máu cầu sống diá»…n ra cá»±c kỳ khốc liệt.
Lý Äoan đứng trên má»™t tảng đá lá»›n trấn ở đỉnh cao nhất, nÆ¡i có con đưá»ng băng qua, tay cầm ngÅ© hà nh kỳ, tù và , pháo thăng thiên để chỉ huy. Cạnh Äoan là Hùng NghÄ©a vá»›i đội võ-sÄ© dà n ra bảo vệ chúa tướng.
Dưới sưá»n, Ngá»c-Liên cầm kiếm đứng ngay tuyến đầu đốc chiến. Cách nà ng không xa, Âu Thanh cÅ©ng cầm kiếm chỉ huy má»™t tuyến phòng thá»§.
Quân Tống đông như kiến, dẵm lên xác đồng đội để leo núi, rồi xông và o chém giết. Nhưng quân Việt nhất định không lùi giữ nguyên vị trÃ.
Ôn Nguyên-Dụ thoáng trông thấy Ngá»c-Liên Ä‘ang đứng chỉ huy quân. Y tung mình lên chụp nà ng. Ngá»c-Liên kinh hoảng, đưa kiếm và o ngá»±c y. Nguyên-Dụ lách tay má»™t cái Ä‘oạt được kiếm cá»§a nà ng, rồi túm áo nà ng quáºt và o tảng đá. Nhưng y cảm thấy ngá»™p thở, vì phÃa sau y, má»™t thiếu phụ mặc quần áo trắng sắc nước hương trá»i Ä‘ang đưa kiếm và o cổ y, kình lá»±c kiếm phát ra vo vo. Kinh hoảng, y đưa Ngá»c-Liên ra đỡ kiếm. Nhưng mÅ©i kiếm lách sang phải, trúng cùi chá» y. Äau quá y buông rÆ¡i Ngá»c-Liên xuống, rồi lá»™n Ä‘i hai vòng, tránh ba chiêu kiếm cá»§a ngưá»i áo trắng. Ôn vá»›i ngưá»i áo trắng quay tròn đấu vá»›i nhau, bất phân thắng bại.
Tuy suýt chết, nhưng khi vừa đứng dáºy, Ngá»c-Liên vẫn bình tÄ©nh chạy dá»c theo tuyến đầu chỉ huy. Bấy giá» nà ng má»›i kịp nháºn ra ngưá»i áo trắng là Âu Thanh.
Cuá»™c giao tranh vẫn tiếp diá»…n khốc liệt. Quân Tống tuy đông gấp ba quân Việt, nhưng má»™t là mất tinh thần, hai là leo núi mệt, ba là võ công không giá»i như quân Việt, nên cuá»™c chiến vẫn ngang ngá»a.
Thình lình có tiếng tù và thổi má»™t hÆ¡i dà i. Ngá»c-Liên biết đó là biểu hiệu cá»§a đạo Ngá»±-long. Khoảng ná»a khắc sau, có hà ng trăm hà ng ngà n tiếng chó sói tru, tiếng cá»p gầm, tiếng beo rống. Rồi từ phÃa sau, đội Thần-báo, Thần-hổ, Thần-ngao do Phạm Dáºt, Lê Kim-Loan, Hùng Nhân, Âu Hoà ng chỉ huy xông và o phòng tuyến. Tráºn tuyến quân Tống bị rối loạn liá»n.
Äứng trên cao, Lý Äoan nhìn rõ, láºp tức chà ng cầm cá» phất, đội Thấn-nỠđổ đồi, vừa Ä‘i vừa bắn liên châu và o hông quân Tống. Thoáng má»™t cái quân Tống đã bị đánh báºt xuống đưới núi.
Lý Äoan thổi tù và ra lệnh thu quân. Chà ng há»i Phạm Dáºt, Kim-Loan:
– Anh chị tá»›i tiếp viện vừa kịp, bằng không thì bá»n em sẽ bị tổn thất nhiá»u lắm.
– Hôm qua, sau khi đánh cướp lương thảo cá»§a quân Tống, ta sai chim ưng báo tin cho Trung-Thà nh vương biết. Công chúa sai vợ chồng Hoà ng-Nghi tá»›i lÄ©nh tù binh. Ngưá»i truyá»n lệnh cho ta đánh ải Côn-lôn, rồi Ä‘em quân đóng ở dưới chân núi Äại-giáp, bảo vệ lưng, cùng tiếp tế nước cho tứ đệ. Sáng nay, ta thấy Thần-ưng tuần thám báo cho biết tứ đệ, Ngá»c-Liên Ä‘ang giao chiến vá»›i địch. Ta vá»™i rá»§ Kim-Loan Ä‘em thú binh lên tiếp ứng. Bây giá» chú tÃnh sao?
– Em đã ra lệnh thu nhặt xác chết, cùng tù binh Tống, Ä‘em xuống núi trao cho há». Anh nghÄ© có nên không?
Hùng Nhân xua tay:
– Tại sao lại phải mất công trao trả xác chết với tù binh cho chúng?
Ngá»c-Liên nói nhá»:
– Sư huynh Æ¡i! Vá» võ công thì sư huynh cao thá»±c, nhưng sư huynh chưa quen chinh chiến. Äể em nói cho sư huynh nghe. Binh pháp dạy rằng : « Bất chiến nhi khắc nhân chi binh, thiện chi thiện giả dã ». NghÄ©a là : Không đà nh nhau, mà thắng được binh địch là ngưá»i dùng binh giá»i trong những ngươi dùng binh giá»i. Nay ta chỉ mất chút công, Ä‘em xác chết, thương binh trả cho tướng Tống. Tướng Tống tất sai binh sÄ© nháºn mặt xác chết, rồi đà o lá»— chôn cất. Lại nữa, há» phải sai binh sÄ© trông coi chăm sóc thương binh. Như thế ta có ba Ä‘iá»u lợi. Má»™t là ta được tiếng nhân nghÄ©a. Hai là là m hao tổn nhân lá»±c địch. Ba là binh sÄ© địch thấy đồng đội chết, bị thương, sẽ mất nhuệ khà sẽ mất Ä‘i. Trong tráºn sau ta dá»… thắng.
Nà ng há»i Âu Thanh:
– Gã Ôn Nguyên-Dụ đấu với sư tỷ thắng bại ra sao?
– Chúng ta đấu được trên trăm chiêu, thì cả hai cùng bị gẫy kiếm. Chúng ta quay ra đấu chưởng. Thá»±c đáng nể, Dụ là cao thá»§ cá»§a phái Võ-Ä‘ang, chúng ta đấu ngang tay. Cuối cùng Ä‘i đến đấu ná»™i lá»±c. Khoảng má»™t khắc, ná»™i lá»±c ta yếu hÆ¡n, nên bị lùi bốn bước. Trong khi nguy cấp, ta tòng tâm phát Chu-sa huyá»n âm ná»™i lá»±c, rồi đánh báºy ba chưởng. Giữa lúc đó quân Tống lui binh. Äêm nay tên hỠÔn sẽ Ä‘au đớn đến chết Ä‘i sống lại vì Chu-sa huyá»n âm độc tố. Ta lấy là m lo sợ vô cùng, vì nếu vụ nà y đến tai sư phụ, ắt ngưá»i phạt ta vá» cái tá»™i dùng võ công tà môn.
Phạm Dáºt, Lý Äoan cho quân nghỉ ngÆ¡i, tuy nhiên dưới chân núi lúc nà o cÅ©ng duy trì hai đội Ngao-binh, trên trá»i cho Thần-ưng canh phòng. Tráºn đánh tuy ác lệt, nhưng Thiên-tá» binh tổn thất rất Ãt, vì hầu như má»—i ngưá»i lÃnh Ä‘á»u là má»™t võ sÄ©.
Phạm Dáºt há»p các tướng lại để chuẩn bị chống trả cuá»™c đánh mở đưá»ng máu ngà y mai cá»§a quân Tống. Sáu cặp vợ chồng, sau tráºn xung sát và o sinh ra tá», há» má»›i cảm thấy yêu thương nhau hÆ¡n.
Vừa lúc ấy có chim ưng mang lệnh cá»§a Trung-Thà nh vương tá»›i. Sáu ngưá»i lấy thư trong ống dưới chân chim ưng ra cùng nhau nghiên cứu.
« ... Sau tráºn đánh vừa qua, đạo quân đệ nhất cá»§a Tống chỉ còn má»™t phần ba, đạo đệ nhị còn má»™t ná»a. Äêm qua quân Tống bị Hoà ng-Nghi, Phạm Dáºt quấy phá suốt đêm, mệt rã rá»i. Sáng hôm nay phá vòng vây không nổi. Äêm nay Trần Ninh, Ngá»c-Hương sẽ đổ đồi, cướp trại, mục Ä‘Ãch là m cho quân Tống mệt má»i hÆ¡n nữa. Các hiá»n đệ cho quân ngá»§ sá»›m. Vì quân Tống tuyệt đưá»ng lương, bằng má»i giá, ngà y mai chúng phải phá vòng vây. Váºy hãy cố gắng tránh giao tranh. Äợi đến chiá»u mai quân Tống đói rã ra, má»›i giao chiến ».
Sáu ngưá»i cho quân Ä‘i ngá»§ sá»›m, rồi lên ngá»n cây cao chót vót nhìn xuống vùng thung lÅ©ng Ngá»c-tuyá»n chá» xem quân cá»§a Trần Ninh, Ngá»c-Hương hà nh sá»±.
Rừng núi Äại-giáp chứa gần hai vạn ngưá»i, mà không má»™t tiếng động. Trên bầu trá»i, đội Thần-ưng vẫn bay lượn tuần phòng. Dưới sát chân núi, đội Thần-ngao gục mõm nằm ngá»§, nhưng chỉ cần má»™t con chồn, con cáo chạy qua, chúng cÅ©ng biết.
Sang giá» Tý, thình lình ba chiếc pháo thăng thiên từ phÃa Nam bay vá»t lên trên không, rồi đèn Ä‘uốc sáng rá»±c. Bá»n sáu ngưá»i nhìn rõ quân Việt chia là m hai cánh. Má»™t cánh do Trần Ninh, Hùng Lá»… chỉ huy, má»™t cánh do Ngá»c-Hương, Âu Huyá»n chỉ huy; Ä‘ang đánh và o trại Tống. Hai bên giao chiến cá»±c kỳ khốc liệt.
Khoảng ná»a giá» sau, phòng tuyến quân Tống bị vỡ, quân Việt trà n và o trong. Cuá»™c chiến lại cà ng ác liệt hÆ¡n nữa.
Khoảng ná»a giá» sau nữa, giữa lúc hai quân đâm chém kịch liệt, thì từ phÃa Äông, má»™t chiếc pháo thăng thiên nổ trên không, tá»a ra hình con chim ưng xòe cánh, chân cặp hai thanh kiếm. Äó là lệnh lui quân cá»§a Trung-Thà nh vương. Láºp tức Trần Ninh đánh ba tiếng chiêng lệnh, quân Việt Ä‘ang reo hò, bá»—ng im bặt. Ngá»c-Hương đánh ba tiếng chiêng lệnh tiếp theo, thoáng má»™t cái, quân Việt đổi tiá»n đội ra háºu đội rồi vừa đánh trống vừa rút lui.
Không gian biến thà nh mầu tối, chỉ còn tiếng thương binh Tống rên khóc mà thôi.
Trương Thá»§-Tiết cùng các tham tướng đứng trên má»™t cái đà i cao để quan sát chỉ huy. Y thấy quân Việt không là m bao, nhưng can đảm, ká»·-luáºt, dÅ©ng-mãnh, phối hợp nhịp nhà ng giữa Thần-ná», thú binh, Thạch-xa, bá»™ binh; nên dù quân Tống đông gấp năm, mà không thắng được. Y ném kiếm lệnh xuống đất than:
– Hỡi Æ¡i! Trước kia ta thấy quân Liêu dÅ©ng mãnh, ká»· luáºt, đã cho là bầy sói trong khi quân Tống chỉ là đám gà chá»i. Sau nà y, ta lại thấy quy cách tổ chức, ká»· luáºt, thiện chiến cá»§a các đạo quân thuá»™c quyá»n Kinh-Nam vương, vá»™i cho rằng sức mạnh như beo, như hổ. Nhưng nay thấy quân Việt, ta má»›i cảm thấy chua xót rằng: Chúng biến hóa không ngừng, khi thì như bầy diá»u hâu, khi thì như bầy sư tá», khi thì như Thiên-binh, không còn biết đâu mà chống trả nữa. Không chừng ta bá» mạng tại đây mất!!!
Sau má»™t ngà y má»™t đêm không ngá»§, bây giá» vừa chợp mắt, lại phải thức dáºy, trá»±c diện giao chiến vá»›i quân Việt; quân Tống đã mệt má»i lắm rồi. Nên khi thấy quân Việt rút lui, thì từ tướng tá»›i quân Ä‘á»u quẳng vÅ© khà lăn ra ngá»§.
Nhưng sang giá» Sá»u, Trần Ninh, Ngá»c-Hương, Hùng Lá»…, Âu Huyá»n lại Ä‘em quân đánh nữa. Khác vá»›i lần trước, quân Việt tá»›i sát trại Tống má»›i đốt Ä‘uốc reo hò, bắn tên rồi xung phong. Lần nà y, Trần Ninh, Ngá»c-Hương cho quân vừa đánh trống, vừa đốt Ä‘uốc, vừa reo hò từ xa xa tiến lại. Quân Tống mệt đến cất chân tay không nổi, nhưng vẫn phải choà ng dáºy cố thá»§ trong trại.
Hai tiếng chiêng, má»™t tiếng trống lệnh vang lên. Quân Việt im bặt, rồi nhanh chóng dà n tráºn: Thần-nỠđặt trên xe lá»›n do voi kéo ngừng lại trước trại Tống má»™t lằn tên (50 m ngà y nay). Äá»™i Thần-hổ, Thần-báo dà n ra bảo vệ xung quanh. Má»—i xe chở ná», lại có năm mươi Thần-tiá»…n Long-biên trấn phÃa sau.
Hai quân im lặng nhìn nhau, trong ánh Ä‘uốc cháºp chá»n cá»§a đêm Xuân giá buốt. Trần Ninh, Hùng Lá»… tay cầm cá» mầu đỠđứng trên má»™t bà nh voi đối diện cá»a chÃnh trại. Xa hÆ¡n chút nữa Trần Ngá»c-Hương, Âu Huyá»n tay cầm tù và , đứng trên má»™t bà nh voi khác.
Thình lình Trần Ninh cầm cỠphất một cái.
Ba ná» binh cầm Ä‘uốc châm và o ba mÅ©i Lôi-tiá»…n, rồi ba xạ thá»§ giáºt dây, ba mÅ©i đại tiá»…n bay vá»t lên cao, lá»a chiếu ra như ba con rồng đỠxé không gian. Khi bay tá»›i bầu trá»i trại Tống, ba Lôi-tiá»…n nổ tung, tá»a lá»a mầu xanh, Ä‘á», và ng, như ba quả cầu khổng lồ, rồi những đám lá»a đó rÆ¡i xuống trại Tống như đám mưa. Tiếp theo thạch-xa bắn đá và o. Quân Tống kinh hoà ng rú lên, chạy và o các căn trại núp, thì cÅ©ng vừa lúc đó, các trại bốc cháy ngùn ngụt.
Bấy giá» quân Việt má»›i đánh trống reo hò « Giết, giết, giết »... « Äốt, đốt, đốt ». Trong khi đại ná», thạch-xa cứ tiếp tục nã đại tiá»…n và o trại Tống, khi thì đại tiá»…n thưá»ng, khi thì đại tiá»…n tẩm dầu đốt lá»a, khi thì đại tiá»…n chứa dầu, mã não, hoà ng thạch. Phút chốc trại Tống biến thà nh má»™t biển lá»a.
Trong khi ấy, Thiên-tá» binh chỉ reo hò mà không xung phong đánh trại. Cứ như váºy khoảng ná»a giá», ba tiếng chiêng lệnh đánh lên, các đại ná» ngừng tác xạ. Quân Việt lại ngừng reo hò, đổi tiá»n đội ra háºu đội, rồi rút và o trong bóng đêm, không má»™t tiếng động.
Bá»n Phạm Dáºt quan sát đội quân cá»§a Trần Ninh, Ngá»c-Hương hà nh sá»± từ đầu đến cuối. Sáu ngưá»i cùng khoái trá, cưá»i ha hả:
– Vợ chồng Ninh Mai Hắc-đế chÆ¡i vụ nà y đẹp thá»±c. Từ trước đến nay, Ninh trị quân hiệu Äằng-hải cá»±c kỳ nghiêm, ta cứ cho là khắt khe. Nay má»›i thấy cái lợi cá»§a ká»· luáºt.
Rồi kéo nhau tìm chỗ ngủ.
Quan sát tráºn chiến, Trương Thá»§-Tiết biết ngay quân Việt không muốn đánh thá»±c sá»±, mà chỉ là m mệt má»i tinh thần quân mình. Y gá»i các tướng lại ban lệnh:
– Bá»n Việt chỉ có khoảng vạn ngưá»i, do hai thằng nhãi ranh vá»›i hai con lá»i chỉ huy. Váºy tất cả chuẩn bị sẵn, đợi chúng đến quấy rối nữa, thì cùng xông ra diệt chúng, rồi cướp lấy lương cho quân mình ăn.
Các tướng đồng ý với Thủ-Tiết, vì không còn cách nà o hơn nữa.
Nhưng lần nà y Trần Ninh, Ngá»c-Hương bá» Ä‘i luôn. Thá»§-Tiết cho quân chá» tá»›i sáng, cÅ©ng không thấy quân Việt trở lại. Bấy giá» y má»›i biết mình mắc mưu. Thế là sau hai ngà y, hai đêm quân Tống luôn bị động, không được ngá»§. Bây giá» mệt đến bước không nổi. Dù tướng, dù quân, Ä‘á»u lăn ra ngá»§.
Từ ba ngà y qua, bây giá» quân Tống má»›i được ngá»§ má»™t giấc no nê cho đến xế Ngá». Khi vừa tỉnh giấc, các tướng đến gặp Trương Thá»§-Tiết vá»›i vẻ mặt lo lắng. Hứa Dá»± than:
– Vì nghÄ© rằng nÆ¡i đây gần chiến trưá»ng, nên ta chỉ cho quân mang theo trên mình má»™t ngà y lương; sau má»—i ngà y lại phát tiếp. Không ngá» nay Ä‘oà n chở lương bị đánh, còn chúng ta thì tiến không nổi, lùi không xong. Hôm qua đô-giám đã lệnh cho quân giết ngá»±a ăn tạm, rồi phá vòng vây. Nhưng vòng vây không phá nổi. Bây giá» sang ngà y thứ nhì phải ăn thịt ngá»±a, trong khi tướng, quân Ä‘á»u mệt rã rượi, đến cất chân, cất tay cÅ©ng không nổi, lỡ ra giặc tá»›i đánh thì chống sao được?
Vừa lúc đó, trống thúc vang dá»™i, quân reo dáºy đất. Quân canh và o báo:
– Có hai đạo quân từ phương Äông Ä‘ang kéo đến.
Thá»§-Tiết vá»›i các tướng vá»™i ra phÃa Äông trại quan sát: Từ xa xa, hai đạo quân hùng tráng, uy nghi, cá» xà rá»±c trá»i, gươm Ä‘ao sáng choang Ä‘ang tiến tá»›i. Äi đầu là má»™t tướng trẻ, vá»›i kỳ hiệu thêu hà ng chữ lá»›n « Trung-Thà nh vương »; cạnh có hai nam khôi ngô hùng vÄ©, hai nữ yểu Ä‘iệu sắc nước hương trá»i trông như bốn cây ngá»c trước gió. Bên trái, má»™t cặp nam nữ tướng Ä‘i dưới lá cá» và ng thêu con rồng trắng có hà ng chữ « Äại-Việt, Thiên-tá» binh Quảng-thánh », má»™t lá khác có chữ « Äô-thống VÅ© ». Bên phải lại má»™t cặp nam nữ nữa Ä‘i dưới lá cá» và ng thêu con rồng Ä‘en có hà ng chữ « Äại-Việt Thiên-tá» binh Quảng-vÅ© » má»™t lá khác có chữ « Äô-thống Äinh ».
Thá»§-Tiết há»i viên tham-tướng coi vá» tế tác:
– Hôm qua đánh lên núi, ta đã gặp sáu tướng Việt Ä‘á»u là con nÃt, ba trai, ba gái. Ban nãy ta lại bị hai đôi trai gái xua quân đốt trại, quấy rối suốt đêm. Bây giá» còn bốn trai, bốn gái nữa. Chúng là ai váºy?
– Thưa, Äại-Việt có mưá»i hai hiệu Thiên-tá» binh. Má»—i hiệu do má»™t tướng vá»›i vợ y chỉ huy. Tuy tuổi chúng trẻ, nhưng mưu kế, cùng tà i dụng binh thá»±c vô địch. Năm tên được vua Giao-chỉ ban cho mỹ hiệu là Long-biên ngÅ© hùng, bẩy tên được ban mỹ-hiệu là Tây-hồ thất kiệt. Ngoà i ra, trong khi đánh Chiêm, Má»™c-tồn hòa thượng ra tay cứu mạng cho mưá»i kỳ-chá»§ Hồng-thiết giáo Chiêm, rồi thu là m đệ tá», bá»n nà y được Thái-háºu Giao-chỉ ban cho mỹ-hiệu Thần-vÅ© tháºp anh. Tráºn nà y Long-biên ngÅ© hùng, Thần-vÅ© tháºp anh Ä‘á»u có mặt. Äám Thần-vÅ© tháºp anh không có tà i dùng binh, nhưng võ công cao thâm, lại yêu nước vô bá» bến. Cứ như hiệu kỳ, thì tên Ä‘i giữa là hoà ng tá» Lý Hoằng-Chân, con cá»§a Khai-Quốc vương, cháu gá»i Kinh-Nam vương bằng cáºu. Võ công, trà lá»± cá»§a y không thua cáºu là m bao.
Ôn Nguyên-Dụ than:
– Hôm trước tên thứ ha, thứ ba trong Long-biên ngÅ© hùng là VÅ© Quang, Äinh Hoà ng-Nghi vá»›i vợ chúng xuất hiện rồi. Hôm qua, tôi đụng tráºn vá»›i hai tên Phạm Dáºt, Lý Äoan cùng hai con vợ nó, suýt nữa thì bá» mạng. Còn cái tên vá»›i vợ nó bắn đại ná» ban nãy là ai?
– Thưa y đứng hà ng thứ tư trong Long-biên ngÅ© hùng tên Lý Äoan.
Thủ-Tiết lắc đầu:
– Năm tên nà y không thể gá»i là Long-biên ngÅ©-hùng, mà phải gá»i là « Giao-chỉ ngÅ© kiêu » má»›i đúng. Chúng lợi hại không ai tưởng tượng nổi.
Ghi chú,
Kiêu là con cú. Tiếng kiêu trong ngôn từ Trung-hoa để chỉ những ngưá»i tà i trÃ, hùng tâm, đại lược, nhưng không Ä‘i theo chÃnh nghÄ©a. Má»™ chà cá»§a Trương Thá»§-Tiết thì nói rằng Trương gá»i Long-biên ngÅ© hùng là Giao-chỉ ngÅ© kiêu. Trong khi QTNC chép rằng chÃnh Triệu Tiết đã đặt tên ấy. Ngược lại TTCTGCK lại chép rằng Tu Ká»· đã đặt tên nà y. Tôi tra trong TTCTBK, phần văn bia Tu Ká»· lại không thấy ghi. Cho nên tôi tin và o bia Trương Thá»§-Tiết hÆ¡n, vì Trương đối tráºn vá»›i cả ngÅ© hùng, rồi tá» tráºn, nên Trương gá»i ngÅ©-hùng là NgÅ©-kiêu thì đúng lý hÆ¡n.
Các tướng Tống nghe nói Ä‘á»u kinh hãi.
Tà i sản của The Creator
15-09-2008, 04:17 AM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Nam Quốc SÆ¡n HÃ
Tác giả : Yên Tá» Cư SÄ© Trần Äại Sỹ
Thể lá»ai: Kiếm hiệp
Há»’I THỨ BA MÆ¯Æ I TÃM
Trung-nghĩa thiên thu
Tham-tướng Triệu Tú tiếp:
– Quả đúng như đại nhân Ä‘oán, tên Ä‘i bên trái Hoằng-Chân là Äô-thống VÅ© Quang, vá»›i con vợ tên Võ Kim-Liên. Tên Ä‘i bên phải là Äô-thống Äinh Hoà ng-Nghi, y là con tể tướng Äinh Nho-Quan cá»§a Nùng TrÃ-Cao hồi trước. Võ công y bình thưá»ng, nhưng y là ngưá»i có tà i dùng binh báºc nhất trong mưá»i hai tướng trẻ; vợ y tên Phương-Quỳnh là há»c trò tên hoạn quan Lý Thưá»ng-Kiệt. Còn hai cặp thiếu niên, thì má»™t cặp mặc quần áo mầu lam, chồng tên Hùng TrÃ, vợ tên Âu Lam; cặp thiếu niên mặc quần áo hồng đã từng đối chưởng vá»›i Hứa, Vương đại nhân hôm qua; chồng tên Hùng TÃn, vợ tên Âu Hồng. Bốn đứa nà y đã dùng thú binh quấy rối ta đêm trước.
Äến đây, thì quân Việt chỉ còn cách trại Tống không đầy hai dặm (1 km). Ba hồi tù và rúc lên. Chưa đầy má»™t khắc, quân Việt dà n thà nh tráºn thế. Rồi má»™t đội nhã nhạc hÆ¡n năm chục ngưá»i Ä‘i hai bên, Trung-Thà nh vương ngồi trên cá»— xe do đôi cá»p kéo. Vợ chồng Hùng TrÃ, Hùng TÃn Ä‘i sau. Gió Xuân thổi nhẹ trên cánh đồng Ngá»c-tuyá»n đầy cá» non, trăm hoa Ä‘ua nở. Khi xe đến trước trại, thì nhã nhạc im bặt. Âu Hồng bước lại cổng trại cung tay:
– Trung-Thà nh vương nước Äại-Việt, xin được cầu kiến vá»›i Trương đại nhân.
Trương Thủ-Tiết bà n với các tướng:
– Ta nghe tên Hoằng-Chân tà i trà không thua Kinh-Nam vương là m bao. Y có Ä‘iên hay không, mà chỉ Ä‘em mấy ngưá»i và o trại ta để ná»™p mạng? Hoặc giả y có mưu gì chăng?
Hứa Dự đáp:
– Vá»›i đội quân hùng-tráng thế kia, nếu y cho đánh trại, thì ta không thể đương nổi; ấy là chưa kể hai đạo đóng ở Äại-giáp, Há»a-giáp có thể đánh và o hai hông. Ta cứ mở cá»a tiếp đón y, xem y muốn gì?
Trương bèn cho mở cổng trại, rồi dẫn bốn tướng ra ngoà i. Y cung tay:
– Äô-giám Quảng-Nam Tây-lá»™ Trương Thá»§-Tiết xin ra mắt vương gia. Giữa lúc hai bên giao tranh, không biết vương gia tá»›i đây có chuyện gì?
Trung-Thà nh vương mỉm cưá»i:
– Trương Äô-giám cầm quân đến đây là vì sá»± nghiệp há» Triệu. Háºu bối Ä‘em quân đến ây là vì sá»± sống còn cá»§a tá»™c Việt. NghÄ© cho kỹ, giữa Äô-giam vá»›i háºu bối không thù, không oán, mà phải xua quân đánh nhau đã hai ngà y. Vãn bối thấy binh tướng cá»§a Äô-giám quá mệt má»i, nên tạm thá»i cho quân hưu chiến, rồi Ä‘em Ãt quà tết tá»›i đây má»i Trương đại nhân vá»›i Ôn, Trương, Hứa, Vương tướng quân cùng uống rượu mừng Xuân; đợi và i ngà y sau, quân hai bên Ä‘á»u khoẻ, rồi sẽ tÃnh sau, không biết Trương đại nhân nghÄ© sao?
Vương quay lại chỉ và o bốn chiếc xe, trên chứa đầy thá»±c phẩm. Bốn chiếc xe do ngá»±a kéo từ từ tiến lên. Âu Thanh cung cung, kÃnh kÃnh đến trước Thá»§-Tiết trao tá» giấy hồng, trên có ghi số lá»… váºt. Thá»§-Tiết tiếp lấy Ä‘á»c: Lợn (heo) quay năm con, gà hấp ngÅ© vị hương mưá»i con, vịt quay mưá»i con, giò lụa hai mươi cây, giò thá»§ hai mươi cây, bánh chưng má»™t trăm cặp, bánh dầy má»™t nghìn cặp, nước mắm chắt (nhÄ©) năm hÅ©, trà năm cân.
Trương Thủ-Tiết chỉ tay và o trong:
– Xin má»i vương gia.
Trung-Thà nh vương vẫy tay, đội nhã nhạc lùi lại, vương cùng vợ chồng Hùng TrÃ, Hùng TÃn và o trại. Phân ngôi chá»§ khách xong. Binh Tống đã Ä‘em hết lá»… váºt bầy ra.
Trung-Thà nh vương cung tay nói:
– Các vị tướng quân! Các vị Ä‘á»u là những tướng giá»i, thưởng phạt công bằng, mệnh lệnh nghiêm minh, trà dÅ©ng song toà n; binh lÃnh Ä‘á»u thiện chiến. Thế nhưng các vị bị tên thư sinh mặt trắng Vương An-Thạch bầy ra ma pháp Thanh-miêu, Trợ-dịch, Bảo-giáp, Nông-Ä‘iá»n, Thá»§y-lợi... khiến cho lòng dân oán háºn. Trong nước cứ trăm ngưá»i thì chÃn mươi ngưá»i chống đối. ChÃnh vì váºy Thạch má»›i Ä‘em bá»n Thẩm Khởi, Lưu Di xuống Nam thùy, luyện quân, tÃch trữ lương thảo để đánh Äại-Việt, vá»›i ý nghÄ© Ä‘em chiến công ra che lấp tá»™i lá»—i. Äứng trước cái thế má»™t mất, má»™t còn, nên chúng tôi phải tiến quân sang tá»± vệ. Rút cuá»™c, đưa đến các vị cùng chư quân phải lăn mình và o chá»— chết, mà không đáng! Tiếc quá! Tiếc quá!
Vương thở dà i:
– Nay các vị tiến lên cứu Ung-châu, thì bị chặn ở Há»a-giáp, lùi lại thì bị cắt ở Äại-giáp. Äóng quân ở chá»— vô dụng, lương thảo không còn. Và dù chư vị có cố phá được vòng vây lùi vá», thì bá»n Lưu Di, Vương An-Thạch sẽ đổ lá»—i lên đầu các vị... rồi không những các vị lâm cảnh đầu bị chặt Ä‘em bêu, thân bị vứt cho ruồi nhặng, dòi bỠđục khoét; mà đến vợ con, gia thuá»™c e không bị giết, thì cÅ©ng bị tịch biên Ä‘iá»n sản, rồi sẽ phải sống kiếp tôi đòi. Ôi! NghÄ© thá»±c đáng thương.
Hứa Dá»± há»i:
– Theo như vương gia thì chúng tôi phải là m gì?
– Kẻ thức thá»i má»›i là ngưá»i tuấn kiệt. Cô-gia nghÄ© khắp thiên hạ, đâu không là nhà ? Các vị còn ngại ngùng gì mà không cho quân hạ cỠđầu hà ng, rồi sang Äại-Việt sống, để dà nh tấm thân mai háºu; má»™t khi Vương An-Thạch không còn nữa, các vị lại trở vá» cố lý.
Ôn Nguyên-Dụ cưá»i nhạt:
– Tên nhãi con Lý Hoằng-Chân kia, suốt mấy ngà y nay, ngưá»i chuyên cắn trá»™m, đánh lén, thá»±c đúng là đồ Nam-man, không đáng mặt anh hùng. Hôm trước, ngưá»i bầy trò sai tên Äinh Hoà ng-Nghi tá»›i trả tù binh, rồi sai hai vợ chồng tên Hung TÃn dùng Chu-sa huyá»n âm chưởng đánh lén, là m cho Hứa Dá»±, Vương Trấn bị thương. Hôm qua đến lượt con vợ tên Hùng NghÄ©a dùng Chu-sa huyá»n âm chưởng đánh ta. Bây giá» ngưá»i lại mang lá»… váºt đến đây để mong là m nản lòng ta ư? ÄÆ°á»£c! Ngưá»i hãy rá»i khá»i nÆ¡i đây tức thá»i, ta quyết Ä‘em quân ra đại chiến vá»›i ngưá»i.
Trương Thủ-Tiết vẫy tay ra hiệu cho Ôn Nguyên-Dụ im lặng rồi nói:
– Nếu như vương gia có lòng tá» tế, thì xin cho lui binh khá»i núi Äại-giáp, để chúng tôi rút vá» Côn-lôn chỉnh đốn binh mã, rồi má»i vương gia đến quyết chiến má»™t tráºn, không biết vương gia nghÄ© sao?
– Thế thì được. Cô-gia xin y lá»i Trương đô giám. Sáng mai, quân Việt sẽ rút khá»i núi Äại-giáp, để các vị lui quân.
Nói xong vương đứng dáºy cung tay hà nh lá»…, rồi cùng tùy tùng rá»i khá»i trại Tống .
Giữa lúc đó, chim ưng mang thư cá»§a nguyên-soái Thưá»ng-Kiệt đến mặt tráºn cho Trung-Thà nh vương. Vương mở ra Ä‘á»c:
« Các đại thần Tống triá»u, thuá»™c Cá»±u-đảng, Tân-đảng tranh cãi nhau từ ngà y 20 tháng chạp, đến nay chưa ngã ngÅ©.
Cựu-đảng chủ hòa, Tân-đảng chủ chiến.
Phe chá»§ hòa do Ngô Sung đứng đầu, chá»§ trương chém Thẩm Khởi, Lưu Di cùng má»™t số biên thần chá»§ chiến, rồi sai sứ sang Äại-Việt giảng hòa; yêu sách Äại-Việt phải dâng biểu tạ tá»™i, trả hết tù hà ng binh cùng lương thảo. Phe chá»§ chiến do Vương An-Thạch cầm đầu, chá»§ trương láºp hà nh doanh, Ä‘em quân nghiêng nước sang chiếm Äại-Việt, đặt là m quáºn huyện. Phechá»§ hòa cãi rằng, hiện tà i nguyên Nam thùy không còn; bảo-binh tan nát, thà nh trì há»§y diệt, lương thảo không còn, thì phải Ä‘em quân vá»›i lương từ Tây, Bắc xuống. Như váºy phải lụy Liêu, Hạ, bằng không hai nÆ¡i nà y Ä‘em quyân và o thì nguy khốn thay. Phe chá»§ chiến không chịu, nhất định nhân dịp nà y Ä‘em quân chiếm Äại-Việt là có danh nghÄ©a. Sau khi chiếm Äại-Việt sẽ đánh Chiêm, Là o, Chân, Xiệm, Lý. Bấy giá» sẽ quay lên Bắc rá»a háºn bị Liêu là m nhục bao năm qua.
Cuối cùng nhà vua nghiêng theo phe chá»§ chiến. Triá»u đình lại há»p bà n định. Nay đã quyết định năm việc khẩn cấp.
– Má»™t là cá» hai đại thần thuá»™c Khu-máºt viện là Trươn Thuáºt, Tạ Quý-Thà nh ngay ngà y hôm sau lên đưá»ng xuống Quảng-Tây tổ chức trướng lệnh.
– Hai là cho thiết láºp ngá»±a chạy trạm từ Ung-châu vá» Biện-kinh (20 tháng chạp).
– Ba là cách chức Lưu Di, cá» Thạch Giám thay thế (22 tháng chạp). Sai táºp há»p hết bảo-binh vùng Kinh, Hồ, Lưỡng-Quảng thà nh từng â€chỉ huy†má»™t, má»—i chỉ huy năm trăm ngưá»i, sai huấn luyện võ-nghệ, xung phong hãm tráºn, đưa xuống cản quân Việt (23-24 tháng chạp)
– Bốn là điá»u đạo binh thứ 19 xuống Äà m-châu (Trưá»ng-sa), đạo binh 35 xuống Quế-châu, để chặn không cho quân Việt tiến đánh vùng Bắc NgÅ©-lÄ©nh; vì ba đạo binh 1, 2, 3 ở Quế-châu, đã được Lưu Di cá» Trương Thá»§-Tiết Ä‘em xuống cứu Ung-châu, thà nh ra Quế-châu không có quân trấn thá»§ (25 tháng chạp).
– Năm là cá» Triệu Tiết Ä‘ang trấn thá»§ Diên-châu (Thiểm-Tây) lÄ©nh chức « An-nam đạo hà nh doanh mã bá»™ đô tổng quản chiêu thảo sứ » kiêm chức Quảng-Nam Tây-lá»™ An-phá»§-sứ (Tức Quảng-Tây); sai Lý Hiến là m phó; Yên Äạt là m phó đô tổng quản; Ông Cảo là m quản câu, tức coi vá» thư từ, trướng lệnh. Äem tất cả binh tinh nhuệ ở miá»n Tây, Bắc, chuyển vá» Nam-thùy để đánh Äại-Việt. Váºy xin vương giải quyết ba đạo binh đệ 1, 2, 3, và kị binh 47 cà ng sá»›m cà ng tốt ».
Ghi chú,
Như váºy so vá»›i ngà y nay thì Triệu Tiết là m tổng tư-lệnh, Lý Hiến là m tư-lệnh phó, Yên Äạt là m tư-lệnh hà nh quân, Ôn Cảo là m tham mưu trưởng.
TS, TTTTGTB chỉ thuáºt qua việc Trương Thá»§-Tiết Ä‘em quân cứu viện, rồi bị quân Việt đón đánh, y cùng bốn tướng Ôn Nguyên-Dụ, Trương Biện, Hứa Dá»±, Vương Trấn tá» tráºn. Trong khi má»™ chà cá»§a năm ngưá»i Ä‘á»u thuáºt lại tráºn đánh nà y bằng nhiá»u chi tiết khác nhau. Tôi tổng hợp năm má»™ chà má»›i vẽ ra được tráºn đánh khá»§ng khiếp nà y. Trong TTCTBK, Giang Văn-Dụ thá»i Khang-Hy chú giải bia Ôn Nguyên-Dụ cho rằng: Con cháu năm tướng đã đỠcao quân Việt quá đáng, mục Ä‘Ãch biện luáºn cho việc bại tráºn cá»§a tổ tiên mình. Nhưng đến thá»i Cà n-Long, sau khi Tôn SÄ©-Nghị đại bại ở Äại-Việt (1789), Vương Dã-Nam lại cho rằng bia, má»™ chà năm tướng chép đúng. Tống thua vì bốn Ä‘iá»u quân Tống không bằng quân Việt, đó là tổ chức, huấn luyện, trang bị, ká»· luáºt.
Sau khi Trung-Thà nh vương rá»i trại Tống trở vá», Trương Thá»§-Tiết há»p chư tướng bà n luáºn. Vương Trấn đưa ý kiến:
– Lý Hoằng-Chân là má»™t tướng mưu trà trùm hoà n vÅ©, y lại có tà i dùng binh không kém Kinh-Nam vương. Nay tá»± nhiên y hứa mở đưá»ng cho ta rút quân, chưa chắc đã là thá»±c. Nếu ta rút quân, có thể y cho phục binh chỠđợi để tiêu diệt. Ta khó mà bảo toà n tÃnh mệnh.
– Tôi cũng nghĩ thế.
Hứa Dự tiếp:
– Trước mắt ta có bốn con đưá»ng Ä‘i. Má»™t là đầu hà ng thì mạng sống được bảo toà n, nhưng gia đình sẽ bị liên lụy. Ta không thể Ä‘i đưá»ng nà y. Hai là đóng quân ở đây chá» viện binh, thì viện binh Ãt ra phải và i tháng má»›i tá»›i, mà lương thảo cá»§a ta thì tuyệt rồi. Ta cÅ©ng không thể Ä‘i đưá»ng nà y. Ba là tin lá»i Hoằng-Chân rút lui. Và thá» Hoằng-Chân có thiện tâm mở đưá»ng cho ta lui quân; cho rằng ta lui quân trót lá»t, nhưng không cứu được thà nh Ung, thì trước sau gì cÅ©ng bị há»a sát thân. Con đưá»ng nà y cà ng không thể Ä‘i được. Bốn là , lợi dụng quân Giao-chỉ đóng trên Há»a-giáp không là m bao, ta liá»u lÄ©nh đánh lên, phá vòng vây, rồi tiến vá» thà nh Ung. Trong Tô Già m đánh ra, ta từ ngoà i đánh và o, may ra cứu được Già m. Chỉ có con đưá»ng nà y khả dÄ© Ä‘i được mà thôi.
Trương Biện nhăn mặt:
– Nếu như ta đánh lên Há»a-giáp, rồi phÃa sau Hoằng-Chân cho quân Ä‘uổi theo, thì chẳng hóa ra ta chui đầu và o rỠư?
Hứa Dự chỉ lên bản đồ:
– Từ đây lên Há»a-giáp chỉ có má»™t đưá»ng Ä‘i, Hoằng-Chân không bao giá» nghÄ© rằng ta dám hà nh sá»± liá»u lÄ©nh như váºy. Khi y biết, táºp trung được quân, Ä‘uổi theo; thì ta đã phá xong vòng vây, tiến vá» thà nh Ung rồi.
Các tướng bà n luáºn phân vân chưa quyết, thì tế tác và o báo:
– Quân Giao-chỉ tên núi Há»a-giáp đã nhổ trại tiến vá» thà nh Ung; còn quân đóng trên núi Äại-giáp đã đổ đồi, tiến vá» hợp vá»›i quân cá»§a Trung-Thà nh vương.
Ôn Nguyên-Dụ nhảy phắt lên:
– Váºy thì ngay bây giá», bao nhiêu đồ dùng nặng để lại hết, thương binh cÅ©ng không mang theo. Ta chá» trá»i tối sẽ âm thầm tiến lên núi Há»a-giáp. Äể đánh lừa địch, ta vẫn để nguyên trại, đèn các cá»a trại vẫn đốt sáng, lại duy trì đội quân tiếp tục đánh trống hiệu cầm canh.
Äêm mùng sáu tháng giêng, khi mà n đêm buông xuống, Ôn Nguyên-Dụ dẫn đạo binh đệ nhất lên đưá»ng trước. Khi tá»›i chân núi Há»a-giáp y cho đội thám mã Ä‘i dò đưá»ng. Lát sau thám mã báo rằng quân Việt đã rút khá»i, bao nhiêu bếp đã lấp hết, chúng bá» lại trên núi má»™t số đồ dùng vô Ãch. Ôn yên tâm cho quân vượt núi. Khi sang đến chân núi bên kia, cÅ©ng không thấy bóng dáng má»™t tên quân Việt, y cưá»i thầm:
– Tên Hoằng-Chân tưởng ta sợ hãi rút lui, nên bá» không chặn phÃa trước nữa. Y nà o ngá»!!!
Ôn sai ngưá»i báo vá»›i Trương Thá»§-Tiết. Thá»§-Tiết cho đạo đệ nhị leo núi, đạo đệ tam tiếp theo. Y vá»›i các tham tướng Ä‘i giữa hai đạo đệ nhị, đệ tam. Còn đạo kị binh 47 Ä‘i sau là m Ä‘oạn háºu.
Khi lên tá»›i đỉnh Hoả-giáp, Trương đứng trên má»n núi cao quan sát vá» hướng Äông, nÆ¡i Trung-Thà nh vương đóng quân, thấy đèn Ä‘uốc láºp lòe trên má»™t khoảng thung lÅ©ng rá»™ng, y cưá»i vá»›i chư tướng:
– Ngà y mai, Ãt ra phải tá»›i Ngá» Hoằng-Chân má»›i biết ra tiến quân, y có táºp trung quân Ä‘uổi theo thì cÅ©ng phải sáng ngà y kia (mốt) má»›i lên đưá»ng được. Bấy giá» ta đã bắt tay được vá»›i Tô Già m rồi.
Thình lình ba chiếc pháo thăng thiên vá»t lên trên trá»i, nổ tung, ánh sáng tá»a ra hình ba con chim ưng sáng chói trong đêm tối. Rồi tiếp theo hà ng loạt tiếng Lôi-tiá»…n bắn lên trá»i, nổ rung động không gian, ánh lá»a sáng lòa rừng núi. Lại tiếng máy bắn đá kêu rÃt lên những tiếng ghê sợ. Lôi-tiá»…n, đá đổ chụp lên đầu đội hình quân Tống Ä‘ang Ä‘i. Quân reo, trống thúc, chiêng rá»n. Quân Việt từ trong các hốc đá, trong rừng bắn ra. Quân Tống không biết quân Việt ở đâu, thà nh ra chỉ biết tìm chá»— núp.
Thá»§-Tiết kinh hồn, há»i viên tướng tham quân Triệu Tú:
– Lá»—i tại ta! Lá»—i tại ta! Ngưá»i đã rá»™ng lượng, mở đưá»ng cho ta lui, mà ta là m ngược, nên ta phải lÄ©nh cái háºu quả nà y. Là m sao bây giá»???
Y đứng trên má»m đá cao, trông vá» hướng Bắc, nÆ¡i đạo kị mã Ä‘i Ä‘oạn háºu; y rùng mình khi thấy dưới ánh lá»a cháºp chá»n hiện ra cảnh há»—n loạn: Kị-binh bị trúng phục binh cá»§a Thần-ná», Thần-hổ, Thần-báo. Kị-mã bị bắn ngã lổng chổng, còn ngá»±a thì bị Thần-hổ, Thần-báo, Thần-ngao tấn công bá» chạy tán loạn. Dù khoảng cách hÆ¡n sáu dáºm (3 km), y cÅ©ng nhìn thấy tướng chỉ huy Ä‘oà n phục kÃch là Lý Äoan, Ngá»c-Liên, Hùng Nghiã, Âu Thanh.
Y lại nhìn vỠhướng Nam, nơi đạo quân đệ nhất đã đổ đồi, thì chỉ còn thấy cảnh quân Tống đầu hà ng bị quân Việt lùa ngồi thà nh từng hà ng, hai tay đưa lên đầu.
Còn hai đạo binh đệ nhị, đệ tam thì Ä‘ang chiến đấu tuyệt vá»ng. Vô tình y nhìn lên: PhÃa chá»m ba góc núi, má»—i chá»m má»™t tướng Việt Ä‘ang dùng Ä‘uốc để chỉ đưá»ng cho quân tấn công. Dưới ánh Ä‘uốc cháºp chá»n, y nháºn ra đó là Phạm Dáºt, VÅ© Quang, Äinh Hoà ng-Nghi.
Cuá»™c nã Thạch-xa, Lôi-tiá»…n, bắn tên, xung sát suốt từ giá» Sá»u đến hết giá» Dần thì Hoà ng-Nghi đánh ba tiếng chiêng, láºp tức Thạch-xa, đại ná» ngưng tác xạ, quân Việt cÅ©ng lui và o rừng.
Trung-Thà nh vương đứng trên chót vót má»™t cây cao, tay cầm loa hướng và o phÃa quân Tống :
– Binh tướng Tống nghe đây! PhÃa háºu quân, đạo kị binh bị Thần-hổ, Thần-báo, Thần-Ngao bao vây đã đầu hà ng hết rồi. PhÃa trước, đạo đệ nhất bị Thần-phong đốt, bị trúng tráºn địa cá»§a Thần-ná», bị diệt hết. Hãy mau mau buông vÅ© khÃ, hai tay chắp lại để lên đầu, rồi Ä‘i xuống chân núi, sẽ khá»i chết. Ta, Trung-Thà nh vương, Ä‘em quân nhân nghÄ©a sang cứu dân Hán bị khổ vì Tân-pháp; hứa rằng: Ai đầu hà ng sẽ được tha. Ai chống sẽ bị bắt cho hổ, báo ăn thịt.
Sau mấy lần gá»i loa, quân Tống buông vÅ© khÃ, rá»i chá»— nấp, nối Ä‘uôi nhau xuống núi. Äến cuối giá» Dần, khi ánh nắng Xuân chiếu chứa chan trên núi Há»a-giáp; Trương Thá»§-Tiết cùng mấy viên tá lãnh mệt nhừ ngưá»i ra, rồi cùng nhau đứng dáºy quan sát tráºn địa: Trên con đưá»ng vắt ngang qua núi Há»a-giáp, vÅ© khÃ, váºt dụng ngổn ngang khắp nÆ¡i. Cạnh vÅ© khÃ, nà o xác chết cá»§a ngưá»i, nà o xác chết cá»§a ngá»±a nằm rải rác trên đưá»ng, dưới khe, hốc đá. Có xác bị tên xuyên qua ngưá»i, có xác bị trúng đá thây dáºp nát; lại có thương binh chưa chết, kẻ thì nằm thở thoi thóp, ngưá»i thì rên la. Má»™t và i binh sÄ© còn sống sót, ngồi dá»±a lưng và o vách đá, và o gốc cây, mặt mÅ©i lem luốc, máu me khắp thân. Chúng ngÆ¡ ngác nhìn Trương, mà không nói lên lá»i.
Có hai phụ nữ trẻ từ dưới Ä‘i lên, Trương nháºn ra má»™t ngưá»i là Trần Ngá»c-Liên, má»™t ngưá»i là Âu Huyá»n. Ngá»c-Liên bưng cái khay, trên đựng bình rượu, má»™t cái bát, má»™t đôi đũa, má»™t đĩa đựng bánh chưng, má»™t đĩa đựng giò bì. Âu Huyá»n dắt má»™t con ngá»±a đầy dá»§ yên cương. Ngá»c-Liên cung tay nói:
– Thưa Äô-giám, Trung-Thà nh vương sai chị em chúng tôi lên má»i Äô-giám xÆ¡i Ä‘iểm tâm, rồi lên ngá»±a vá» Quế-châu cho.
Trương Thá»§-Tiết đưa đôi mắt lỠđỠnhìn hai thiếu phụ trẻ, y không nói không rằng, hai tay tiếp khay đồ ăn; thản nhiên uống rượu, an bánh. Ä‚n xong Trương há»i:
– Trần, Âu phu nhân. Kẻ bại tráºn nà y muốn biết tình hình các tướng, cùng quân sÄ© Tống ra sao?
Ngá»c-Liên cung tay:
– Như Trương đại nhân biết, sau trân đánh Äại-giáp hai hôm trước, đạo đệ nhất quân số chỉ còn má»™t ná»a, nên bị hiệu Äằng-hải cá»§a vợ chồng chúng tôi tiêu diệt trong ná»a giá». Ôn tướng quân chết trong loạn quân.
– Còn đạo kị-binh?
– Äạo kị binh bị trúng phục binh cá»§a hiệu Quảng-thánh, Quảng-vÅ©, tất cả ngưá»i ngá»±a phÆ¡i thây ở bên bá» suối Ngá»c-tuyá»n. Vương Tuần-kiểm đấu võ vá»›i sư huynh Hùng TrÃ, đã chết và o giá» Sá»u đêm qua.
– Còn hai đạo đệ nhị, đệ tam?
Ngá»c-Liên chỉ và o con đưá»ng vắt ngang qua núi:
– Há» bị Thạch-xa, Lôi-tiá»…n nã suốt đêm; bị hai hiệu Quảng-thánh, Quảng-vÅ© táºp kÃch chết phân ná»a; còn phân ná»a xuống núi đầu hà ng. Ná»™i ngà y hôm nay, Trung-Thà nh vương sẽ cấp lương thá»±c cho há» vá» Quế-châu.
Thá»§-Tiết nói như ngưá»i mất hồn:
– Thế còn Trương Biện, Hứa Dự?
– Dưá»ng như hai vị đó chết trong loạn quân, chúng tôi Ä‘ang cho tìm xác, để tẩm liệm, rồi sẽ đưa vá» Quế-châu.
Trong khi Ngá»c-Liên đối đáp, thì từ phÃa sau Lý Äoan đã Ä‘em đội y-sÄ© lên, Ä‘ang băng bó cho thương binh Tống. Thấy viên tham tướng Triệu Tú nằn thoi thóp thở miệng xin nước uống. Lý Äoan vá»™i bồng y lên, đưa vá» chá»— bằng phẳng, lấy nước cho uống, rồi băng bó cấp cứu.
Trương Thá»§-Tiết ngá»a mặt lên trá»i chỉ vá» phÃa núi NgÅ©-lÄ©nh, lạy ba lạy rồi than:
– Hy-Ninh bệ hạ! Trước đây vua Äế-Minh đã láºp đà n tế cáo trá»i đất, phân chia cương thổ Nam-Bắc rằng: Nam không xâm Bắc, Bắc chẳng hiếp Nam, kẻ nà o trái lá»i thì tuyệt tổ tuyệt tôn. Cho nên Ä‘á»i Tần, Äồ Thư vá»›i ná»a triệu quân bị đốt ở Ma-tần lÄ©nh; Ä‘á»i Hán, Mã Viện, Lưu Long bạị quân ở hồ Äá»™ng-đình; rồi Hoà ng Thao bị giết ở sông Bạch-đằng; rồi Hầu Nhân-Bảo, Triệu Phụng-Huân, Quách Quân-Biện, Tôn Toà n-Hưng bại ở Chi-lăng, Bạch-đằng. Bây giá» thà nh Ung như đèn trước gió, thần đã là m hết sức, mà đưa đến kết quả nà y. Chẳng qua là số trá»i đã định.
Ngá»c-Liên tiếp:
– Khảng khái thay! Trung nghÄ©a thay lá»i cá»§a má»™t tướng ngoà i biên thùy không nhục mệnh quân vương. Trương đại nhân luáºn đúng. Cái thá»i vua Äế-Minh láºp đà n tế trá»i đất đã quá xa. Tiểu nữ xin dẫn tÃch má»›i đây tại Tống triá»u để đại nhân nghe: Bấy giá» là niên hiệu Äại-trung Tưá»ng-phù nguyên niên (Máºu-Thân, DL.1008), tháng giêng, ngà y Ất-Sá»u, có tiếng thần tiên từ cá»a Äại-thừa trên trá»i Ä‘á»c bà i văn rất dà i, khắp Biện-kinh Ä‘á»u nghe được. Vua Chân-Tông sai chép lại, rồi cho triệu quần thần ở Ä‘iện Triá»u-nguyên, và gá»i sách ấy là Thiên-thư. Ná»™i dung sách định rõ cương vá»±c Trung-nguyên và bốn phÃa Äông, Tây, Nam, Bắc. Phần định cương giá»›i Nam vá»±c chả nói rõ rằng con vua Viêm-đế là m vua phương Nam đó sao? Vì Thiên-thư rất linh, nên từ đấy, má»—i tháng, tể-tướng phải đến Ä‘iện KÃnh-thiên Ä‘á»c má»™t lần, mong thấu đến trá»i; nhá» trá»i sai Thiên-binh, Thiên-tướng ngăn cháºn không cho Khất-Äan vượt biên chiếm đất Trung-thổ. Kể từ khi Vương An-Thạch lên là m tể-tướng, y má»›i bá» không Ä‘á»c, rồi Trương đại nhân cùng chư quân má»›i mua lấy kết quả nà y.
Ghi chú,
Việc chép Thiên-thư nà y, được ghi rõ trong Tống-sá» quyển 7, Chân-tông bản ká»·, trang 135. Sá»± thá»±c bấy giá» phÃa Bắc Tống bị Liêu uy hiếp, bắt cắt đất, ná»™p và ng lụa. PhÃa Tây bị Tây-hạ tấn công. PhÃa Nam bị Äại-Việt ép. Bá»n 5 gian thần bị Tống-sá» gá»i là NgÅ©-quá»· gồm Vương Khâm Nhược, Trần Nghiêu-Tá (Tẩu), Äinh Vị, Trần Bà nh Niên, Lưu Thừa Hoa má»›i bầy ra trò bịp bợm. Niên hiệu Äại-trung Tưá»ng-phù Ä‘á»i vua Chân-Tông (1008) thay vì tổ chức binh bị giữ nước, thì Tể-tướng Vương Khâm Nhược đỠnghị nên dùng hình thức Phong-thiện, tức tế cáo trá»i đất ở núi Thái-sÆ¡n để trấn phục bốn phương. Nhưng muốn tá» ra việc cúng tế đó là linh ứng tá»± trá»i, cần phải có bá»™ sách gá»i là Thiên-thư, cá»§a Thiên-đình ban xuống.
Tháng ba niên hiệu Thiên-hy thứ ba (? ?) vẫn thá»i vua Chân-Tông, viên Tuần-kiểm Chu Năng cùng viên Thái-giám Chu Hoà i ChÃnh được nhà vua chuẩn cho là m Thiên-thư giả, Ä‘em dấu và o hang núi Cà n-há»±u, phÃa Nam Trưá»ng-an, rồi sai bá»n đồng cốt nói rằng « Từ nghìn xưa, có Thiên-thư từ trá»i rÆ¡i xuống hang núi Cà n-há»±u ». Song sÄ© dân không ai tin.
Bấy giá» danh sÄ© Khấu Chuẩn, trước từng là Tể-tướng, bị biếm vì tá»™i nói thẳng, rất được sÄ© dân tin tưởng. Oâng Ä‘ang trấn nháºm đạo VÄ©nh-hưng quân gần núi Cà n Há»±u. SÄ© dân nói rằng : Cái vụ Thiên-thư là bịa đặt. Nếu như có thì ắt Khấu Chuẩn đã dâng vá» triá»u.
Vua Chân-Tông máºt sai Chu Hoà i ChÃnh ngỠý rằng Khấu Chuẩn nên giả và o núi, tìm thấy Thiên-tư rồi dâng lên vua. Lúc đầu Khấu Chuẩn từ chối, nhưng vì say quyá»n hà nh, muốn vá» triá»u, ông phải bán rẻ cái chÃnh khÃ. Khi ông mang Thiên-thư vá» Biện-kinh, nhà vua thân ra cổng thà nh rước. DÄ© nhiên Khấu Chuẩn thanh vân đắc lá»™. Thế là tháng sáu năm đó, Vương Khâm Nhược chết, Khấu Chuẩn được phong chức Tể-tướng kiêm Lại-bá»™ thượng-thư.
Má»™t danh sÄ© đương thá»i là Ngụy Dã ngưá»i Thiểm-châu đã đã là m má»™t bà i thÆ¡ châm biếm Khấu Chuẩn. Khấu Chẩn Ä‘au lắm, ông là m thÆ¡ để biện luáºn cho mình như sau :
Tặng Ngụy Dã xỠsĩ
Nhân văn danh lợi tẩu trần ai,
Duy tỠcao nhà n hối thịnh tà i.
Hâm chẳm dạ phong huyên tiết lệ,
Bế môn xuân vũ trưởng môi đà i.
Thi đỠviễn tụ kinh niên đắc.
Tăng luyến u hiên kế nháºt lai,
Khước khá»§ng minh quân trưng ẩn dáºt,
Khê vân nan đắc, cáºn bồi hồi.
Dịch
Ngưá»i Ä‘á»i danh lợi thÃch bon chen,
Duy chỉ ngà i đây quả thực nhà n.
Ôm gối ngồi nghe thanh gió thổi,
Mưa xuân, cá»a khép cảnh rêu lan.
Hang núi xa xăm thư gá»i lại,
Tăng nhân yêu thÃch hiên hoang tà n.
Chỉ sợ vua trưng ngưá»i ở ẩn,
Còn đâu mây, suối cảnh xanh lam !
Thế rồi, triá»u đình tế cáo khắp nÆ¡i, nà o núi Thái-sÆ¡n, nà o Khổng-miếu, nà o tế Äạo-tổ. Các châu quáºn cÅ©ng tế , dân cÅ©ng tế, náo loạn cả nước.
Ná»™i dung Thiên-thư nói rằng : Vua Trung-nguyên là thiên-tỠđược sai xuống cai trị Thiên-hạ. Sắc dân Bắc là Äịch, Tây là Nhung, Äông là Di, Nam là Man phải quy phục. Trong sách cÅ©ng định rõ cương thổ cá»§a Trung-nguyên vá»›i bốn vùng Äông, Tây, Nam, Bắc. Sáchlại được vua cho ngưá»i núp trên các nóc Ä‘á»n thá» Tam-hoà ng, NgÅ©-đế Ä‘á»c. Dân chúng nghe thấy tưởng đâu trá»i sai thiên tướng xuống Ä‘á»c. Há» chép lại rồi lưu truyá»n. Sau vụ nà y tinh thần quân, dân Tống hưng khởi lên, giữ được cương giá»›i phÃa Bắc hÆ¡n năm mươi năm.
Khi Quách Quỳ, Triệu Tiết Ä‘em quân sang đánh Äại-Việt, quân Tống tiến tá»›i sông Như-nguyệt, chỉ còn cách Thăng-long có 25 km. Lý Thưá»ng-Kiệt cho là m bà i thÆ¡, ngụ ý Thiên-thư đã định ranh giá»›i Hoa-Việt, kẻ nà o xâm lăng Äại-Việt là trái vá»›i sách trá»i, ắt phải bại. Sau đó ông sai ngưá»i núp trong Ä‘á»n thá» chư thần, mà đá»c. Binh tướng Tống nghe được, lại tưởng là trá»i sai thần xuống kể tá»™i, rồi truyá»n nhau vá» sá»± tÃch Thiên-thư, vá» tráºn đánh Há»a-giáp. Há» thì thầm: Như váºy việc Tống ra quân trái vá»›i Thiên-thư, thì trước sau rồi cÅ©ng đến chết hết. Äó là má»™t nguyên do đưa đến quân Tống mất hết tinh thần chiến đấu, rồi bị bại. Nhắc lại bà i thÆ¡ như sau:
Nam-quốc sơn hà Nam đế cư,
Tiệt nhiên định pháºn tại Thiên-thư.
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm,
Nhữ đẳng hà nh khan thủ bại hư.
Dịch :
Nam-quốc sơn hà vua Nam ở,
Äiá»u nà y đã định tại Thiên-thư.
Bá»n bay là giặc từ xa đến,
Là m sao tránh được đại bại ư ?
Suốt 987 năm qua, ngưá»i Việt Ä‘á»c bà i thÆ¡ trên thấy câu « Tiệt nhiên định pháºn tại Thiên-thư » thì cứ cho thiên thư là danh từ chung để chỉ sách trá»i do Thưá»ng-Kiệt bịa ra; không ai biết rằng đó là danh tá»± riêng để chỉ bá»™ sách ra Ä‘á»i và o thá»i vua Chân-Tông.
Vì hệ thống tuyên truyá»n từ thá»i Chân-Tông qua thá»i Nhân-Tông, Anh-Tông, bấy giá» là thá»i Thần-tông, (1076) trên từ vua, đại thần, cho đến dân Trung-hoa Ä‘á»u tin và o Thiên-thư nên Thưá»ng-Kiệt má»›i nhân đó, dùng gáºy ông Ä‘áºp lưng ông. Chỉ độc giả Nam-quốc sÆ¡n hà má»›i hiểu rõ ý nghÄ©a chữ Thiên-thư nà y mà thôi.
Trương Thá»§-Tiết cung tay nói vá»›i Ngá»c-Liên:
– Mệnh trá»i đã định như váºy, thì Trương nà y còn sống sao được? Kẻ bại tráºn mong phu nhân vá» khải vá»›i Trung-Thà nh vương rằng, xin ngưá»i cho chôn năm anh em chúng tôi tại đây, để oan hồn ngà y ngà y cản bước những kẻ là m trái mệnh trá»i.
Nói dứt lá»i, Trương đưa kiếm lên cổ tá»± tá».
Ghi chú,
Sau nà y, triá»u Tống cho xây má»™ năm tướng tá» tráºn nà y rất lá»›n; truy phong cho Trương Thá»§-Tiết tước vương; lại truy phong cho Ôn Nguyên-Dụ, Hứa-Dá»±, Trương-Biện, Vương-Trấn tước công, và láºp Ä‘á»n thá» ngay chân núi Há»a-giáp. Sau con cháu cá»§a há» cải táng mang xương vá» quê, còn má»™ ở cạnh Ä‘á»n hiện nay là má»™ tượng trưng. Niên hiệu Thiệu-Hưng thứ chÃn, Ä‘á»i Tống Cao-tông (DL. 1139), triá»u đình cho tạc bia đá, đúc tượng, gia phong tước vương cho cả năm, Ä‘á»n thỠđó mang tên « Trung-liệt ngÅ© đại vương từ ». Sang triá»u Minh, dân chúng xây thêm Ä‘á»n thá» năm tướng ở Côn-lôn, Äại-giáp, Ngá»c-tuyá»n. Trong cuá»™c cách mạng văn hóa (1966), Ä‘á»n bị phá há»§y, tượng đồng bị nấu ra, bia bị vạc, nhưng rất may nguyên văn bia vẫn còn in trong TTCTBK. Khi tôi viết những giòng nà y (1995), thì bác-sÄ© Ôn Thúy-Hoa háºu duệ cá»§a Ôn Nguyên-Dụ; kỹ-sư Trương Minh, háºu duệ cá»§a Trương Thá»§-Tiết, Ä‘ang thu góp tiá»n cá»§a con cháu năm tướng, dá»±ng lại Ä‘á»n.
Trong TS, TTTTGTB ghi tráºn Äại-giáp diá»…n ra ngà y Tân-Dáºu, tháng giêng niên hiệu Hy-Ninh thứ chÃn(4 tháng giêng, năm BÃnh-Thìn, DL. 11-02-1076). Còn theo bia cá»§a năm tướng thì tráºn khởi diá»…n và o giá» Mùi ngà y 4, Trương tá»± tá» và o giá» Thìn ngà y 7 tháng giêng. Như váºy tráºn đánh diá»…n ra trong bốn ngà y.
Chiá»u ngà y 7 tháng giêng niên hiệu Thái-Ninh thứ năm Ä‘á»i vua Nhân-tông nước Äại-Việt (DL. 14-1-1076), sau khi đã cho băng bó, chữa trị thương binh Tống, lại cấp cho lương thá»±c để vá» Quế-châu; Trung-Thà nh vương truyá»n há»™i chư tướng lại mừng chiến thắng.
Vương gá»i vợ chống Äinh Hoà ng-Nghi ra chá»— vắng, ban lệnh:
– Năm tướng Tống vì chúa tuẫn quốc, váºy hai em hãy sắm sá»a quan quách chôn ở đỉnh Há»a-giáp, trên má»™ cho khắc bia đá ghi rõ tên, ngà y, giá» chết cá»§a há». Lại là m má»™t tấm bia, chép lại hùng khà khi há» lúc tá» tráºn. Còn đám binh sÄ©, đệ dùng tù binh thu nhặt xác Ä‘em chôn cạnh con đưá»ng từ Côn-lôn tá»›i chân núi phÃa Nam Há»a-giáp sÆ¡n. Trên má»—i má»™, nhá»› cắm má»™t miếng ván đỠrõ tên há», chức tước cá»§a từng ngưá»i. Như váºy, sau nà y gia đình há» có thể tìm đến để cái tải táng vá» quê.
Äinh Hoà ng-Nghi đưa mắt nhìn vương, miệng cưá»i tá»§m tỉm:
– Xin tuân chỉ.
Thấy nét mặt Hoà ng-Nghi cưá»i mà không phải cưá»i vương há»i:
– Nghi đệ hiểu ý ta rồi ư?
– Dĩ nhiên em hiểu.
– Em thỠnói cho ta nghe xem, có đúng không nà o?
– Sau nà y chúng ta rút Ä‘i rồi thế nà o Tống cÅ©ng Ä‘em quân từ Tây, từ Bắc xuống Nam đánh ta trả thù. Quân nhất định phải qua Äại-giáp, Hoả-giáp, Ngá»c-tuyá»n. Thá» há»i ai ra tráºn mà không sợ chết? Khi quân Tống qua đây, trong lòng vốn sợ sệt, mà suốt dá»c đưá»ng thấy bốn vạn cái mả, vá»›i ngôi má»™ lá»›n cá»§a năm tướng, thì dù can đảm đến đâu cÅ©ng phải bở vÃa. Vương sai em chôn quân Tống thì má»™t là do thiện-tâm, hai là dùng mả Tống há»›p hồn quân Tống váºy.
– Äúng thế.
Tướng sÄ© tá» tá»±u vương há»i:
– Trong tráºn vừa qua, ta dùng hư binh nhiá»u hÆ¡n là thá»±c, ta đánh và o tâm giặc hÆ¡n là dùng Ä‘ao kiếm. ChÃnh vì váºy quân Tống tan vỡ mau chóng, mà cả hai bên Ä‘á»u Ãt đổ máu. Bây giá» ta rút quân.
Phạm Dáºt đứng lên nói:
– Khải vương gia, hôm trước đánh chiếm Côn-lôn, đệ đã cho phá hầu hết những gì do Tân-pháp thiết láºp, lại há»§y hết cầu cống, thà nh trì từ Côn-lôn tá»›i Liá»…u-châu, Tân-châu. Ta rút là phải.
Lý Äoan đứng dáºy:
– Khải vương gia, thá»i LÄ©nh-Nam, công-chúa Gia-hưng Trần Quốc được lệnh Ä‘em quân đốt hết kho lẫm, xưởng đóng chiến thuyá»n Hán. Ngưá»i đã nhân đó, vi chỉ, Ä‘em quân tiến vá» Lạc-dương láºt đổ triá»u Hán. Nay vùng Quế-châu, Trưá»ng-sa... Tống không còn quân. Ta nhân má»›i đại thắng, thể như trẻ tre, xin vương gia cho bá»n đệ tiến vá» chiếm lại Trưá»ng-sa, hồ Äá»™ng-đình, láºp lại lãnh thổ thá»i Văn-lang, thá»i LÄ©nh-Nam.
Trung-Thà nh vương há»i các tướng:
– Chư tướng nghÄ© gì vá» lá»i đỠnghị cá»§a Lý đệ?
Tất cả Long-biên ngÅ© hùng, Thần-vÅ© tháºp anh Ä‘á»u tán thà nh ý kiến cá»§a Lý Äoan. Trung-Thà nh vương chưa biết trả lá»i sao, thì thân binh báo có nguyên-soái Thưá»ng-Kiệt, Tôn Äản, Cẩm-Thi, TÃn-NghÄ©a vương tá»›i. Vương vá»™i dẫn các tướng ra đón và o.
Lễ tất.
TÃn-NghÄ©a vương khen ngợi Long-biên ngÅ© hùng và Thần-vÅ© tháºp anh:
– Ta không ngá» các em lại biến chế Thần-ná» thà nh những ná» bắn mã não, hoà ng thạch lợi hại như váºy. Nhân bà chúa kho Thiên-Ninh than rằng các em dùng số mã não, hoà ng thạch nhiá»u quá, không kịp tiếp tế. Lại nhân ta thu được mấy kho loại nhá»±a cháy, mã não, hoà ng thạch cá»§a Tống tÃch trữ ở Khâm, Liêm, Dung, Nghi, Bạch châu. Ta sai chở lên Ung-châu cho các em dùng.
Tôn Äản vá»— tay lên vai Lý Äoan:
– Trước khi cho Long-biên ngÅ© hùng, Thần-võ tháºp anh lên đây đánh viện binh Tống, vua bà Bình-Dương đã bà n vá»›i nguyên soái Thưá»ng-Kiệt và ta rằng: Cho Trung-Thà nh vương vá»›i các cháu Ä‘i phen nà y, thì thà nh công cầm chắc trong tay. Nhưng phải cẩn tháºn, bằng không các cháu sẽ đánh lên chiếm lại vùng Trưá»ng-sa, hồ Äá»™ng-đình, mà gây ra tai vạ lá»›n. Nay quả nhiên đúng như váºy.
Lý Äoan há»i:
– Trình sư thúc, nay ta tiến lên, thì việc chiếm lại cố thổ thá»i Linh-Nam đâu có khó?
Tôn Äản mỉm cưá»i:
– Cháu biết má»™t mà không biết hai. DÄ© nhiên các cháu đánh Trưá»ng-sa thì thà nh công. Nhưng thà nh công rồi có giữ được không? Nà y cháu, đưá»ng từ Äại-Việt lên đây xa diệu vợi, là m sao ta có thể tiếp tế lương thảo cho năm vạn ngưá»i ngá»±a? Vá»›i năm vạn ngưá»i ngá»±a là m sao trấn được cả má»™t vùng rá»™ng gấp hai mươi lần Äại-Việt? Thá»i LÄ©nh-Nam, bấy giá» vùng nà y cứ hai Hán, má»™t Việt, mà khi ngưá»i Hán nổi dây ta cÅ©ng không giữ nổi, huống hồ nay khắp vùng, ta không còn ngưá»i Việt nà o?
Lý Äoan im lặng ngồi xuống, nhưng trong lòng còn ấm ức.
TÃn-Nghiã vương nói:
– Cáo chết ba năm, quay đầu vá» núi. Hồi đánh Chiêm, ta kết bạn, cứu giúp cho Äá»™ng-đình thất kiệt, Tuyết-sÆ¡n tháºp anh, Trưá»ng-bạch ngÅ© hùng, cùng má»™t số cao thá»§. Ta lại đưa vợ con há» sang bên Äại-Việt sinh sống. Thế nhưng, trong tráºn đánh vừa qua ta giao cho há» việc tổ chức cai trị, trừng trị ác bá, tuyển má»™ nhân tà i. Ta dùng tù binh tổ chức thà nh hai hiệu binh LÄ©nh-Nam, má»™t hiệu binh Quế-lâm để trấn thá»§ đất chiếm được. Thế nhưng bây giá» trở vỠđất Trung-nguyên, há» lại muốn dùng quân ấy cát cứ địa phương. Cho nên ta chỉ nên đánh Tống, dà nh lại những khê động đã mất mà thôi, ta chẳng nên tham vá»ng chiếm đất cá»§a há» là m gì.
Thế là ngà y hôm sau, Trung-Thà nh vương truyá»n lệnh rút quân.
Ngà y Ất-Sá»u, tháng giêng niên hiệu Thái-Ninh thứ năm Ä‘á»i vua Lý Nhân-tông bên Äại-Việt (20 tháng giêng năm BÃnh-Thìn, DL. 26-2-1076).
Tại đại bản doanh cá»§a nguyên-soái Lý Thưá»ng-Kiệt, chư tướng tá» tá»±u đầy đủ, để nghe Tuyết-sÆ¡n tháºp anh, Äá»™ng-đình thất kiệt, Trưá»ng-bạch ngÅ© hùng tưá»ng trình vá» ba việc đã là m tại vùng quân Việt má»›i chiếm được: Má»™t là há»§y bá» Tân-pháp cá»§a Vương An-Thạch, hai là tổ chức lại guồng máy cai trị như thá»i vua Tống Nhân-tông, ba là trừng trị bá»n tham quan, bá»n cưá»ng hà o ác bá.
Sau khi nghe trình bầy xong, ngưá»i đứng đầu Äá»™ng-đình thất kiệt là Từ Bá-Tưá»ng đỠnghị rằng tất cả vùng Khâm, Liêm, Dung, Nghi, Bạch xin để cho Äá»™ng-đình thất kiệt cai trị; vùng Ung, Liá»…u, Tân xin để cho Tuyết-sÆ¡n tháºp anh cai trị; vùng các khê động 18 ải xin để cho Trưá»ng-bạch ngÅ© hùng cai trị.
Nguyên-soái Thưá»ng-Kiệt vui vẻ:
– Tục ngữ nói: Việc thiên hạ, ắt có ngưá»i thiện hạ giải quyết, thá»±c không sai. Nay các vị võ-lâm Trung-nguyên đã muốn như váºy, thì là điá»u chúng tôi cầu mà không được. Xin các vị cứ tá»± tiện bổ quan lại, định thuế khóa tùy ý.
Sau khi đám võ lâm Trung-nguyên rá»i hà nh doanh, nguyên-soái Thưá»ng-Kiệt cho canh phòng thá»±c cẩn tháºn, rồi nghị tá»›i việc rút quân.
Trung-Thà nh vương bà n:
– Mục Ä‘Ãch thứ nhất cá»§a chúng ta là há»§y bá» Tân-pháp cá»§a Vương An-Thạch tại Quảng-Nam Tây-lá»™. Nay đã xong. Mục Ä‘Ãch thừ nhì là phá hết kho lương thảo, vÅ© khÃ, thà nh trì, quân lữ cá»§a Tống chuẩn bị đánh ta cÅ©ng đã xong. Mục Ä‘Ãch thứ ba là chiếm lại các vùng đất bị Tống cướp, cÅ©ng đã xong. Váºy ta có nên phá thà nh Ung rồi má»›i rút. Hay rút luôn?
Chư tướng bà n luáºn phân vân. PhÃa không muốn phá thà nh Ung, vì đánh thà nh Ung xong cÅ©ng chẳng Ãch lợi là m bao, trong khi quân dân Tống trong thà nh chết nhiá»u quá; quân mình chết cÅ©ng không Ãt. Chá»§ trương nà y gồm có Tôn Äản, Cẩm-Thi, công chúa Thiên-Ninh, VÅ©-kị thượng tướng quân Hà Mai-Việt, đại đô đốc Lý Kế-Nguyên, các đô đốc Trần Lâm, Trần Phúc, Trần An, Trần Hải. Má»™t phÃa cho rằng thà nh Ung là đầu não chỉ huy các ải tiếp giáp vá»›i Äại-Việt, bằng má»i giá phải san bằng thà nh Ung, để sau nà y Tống muốn xây lại cÅ©ng phải tốn nhiá»u công sức, như váºy khả năng đánh Äại-Việt đã giảm Ä‘i. Chá»§ trương nà y gồm có Trung-Thà nh vương, TÃn-NghÄ©a vương, Long-biên ngÅ©-hùng, Tây-hồ thất kiệt, Thần-vÅ© tháºp anh.
Hai bên bà n luáºn gần ná»a ngà y, mà vẫn không Ä‘i đến kết quả nà o. Cuối cùng nguyên soái Thưá»ng-Kiệt quyết định: Äồng ý cho đánh thà nh Ung, vá»›i hai Ä‘iá»u kiện. Má»™t là không được hy sinh quá năm trăm quân Việt. Hai là trong bẩy ngà y mà không hạ được thà nh, thì coi như thất bại, cho rút quân.
Việc đánh thà nh trao cho Trung-Thà nh vương, TÃn-NghÄ©a vương. Hai vương há»p vá»›i Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt, Thần-vÅ© tháºp anh, VÅ©-kị thượng tướng quân để nghị kế đánh thà nh.
Äinh Hoà ng-Nghi đứng lên nói:
– Nguyên soái đã giá»›i hạn cho chúng ta bẩy ngà y, váºy bây giỠđệ xin đưa ra năm bước phá thà nh Ung, chỉ trong ba ngà y; mà quân mình chết rất Ãt, nhưng quân Tống thì chết nhiá»u lắm.
TÃn-NghÄ©a vương há»i:
– Nghi đệ thỠnói cho ta nghe xem nà o?
– Bước thứ nhất là tuyệt đưá»ng cấp nước. Trong mấy ngà y đánh thà nh, đệ chú ý thấy quanh thà nh Ung có con hà o cá»±c sâu bắt nguồn từ má»™t sông nhá». Hà o lại có lạch nhá» thông và o trong thà nh. Äịa thế thà nh rất cao. Nếu bây giá» ta ngăn nước con sông thông vá»›i hà o, rồi khÆ¡i đất thá»±c sâu, ắt bao nhiêu nước quanh hà o sẽ rút ra hết. Như váºy chỉ ná»™i trong hai ngà y trong thà nh không còn nước uống nữa.
Má»i ngưá»i vá»— tay hoan hô.
– Bước thứ nhì là lấp hà o. Ta hiện có trong tay hai vạn tù binh. Sau khi khÆ¡i hết nước ở hà o quanh thà nh, ta dùng tù binh khuân đá lấp hà o. DÄ© nhiên trong khi há» lấp hà o, thì quân trong thà nh có thể bắn tên, lăn đá xuống. Váºy khi há» khuân đá lấp hà o, thì ta dùng đội Thần-tiá»…n Long-biên phục bên ngoà i, há»… quân Tống nhô đầu lên là bắn ngã.
Trung-Thà nh vương gáºt đầu:
– Phương pháp nà y được. Rồi sao?
– Bước thứ ba là ta dùng lối công thà nh như vÅ© bão, như sét nổ liên tiếp ngà y đêm; reo hò xung phong, dùng đại ná» bắn Lôi-tiá»…n đốt sạch nhà cá»a, kho lẫm. Như váºy chỉ hai ngà y sau quân Tống kiệt lá»±c, lương thảo cháy hết, nhà cá»a trú ngụ chẳng còn. Bấy giá» ta tiến sang bước thứ tư.
Má»i ngưá»i há»i:
– Bước thứ tư là gì?
– Bước thứ tư là , quân ta, ngưá»i nà o cÅ©ng có má»™t cái túi vải lá»›n đựng trang phục, dụng cụ. Ta lệnh cho quân tạm cất trang phục, dụng cở ở trại, lấy túi đó đựng đất. Ta cho há» chá» sẵn ở gần bốn khu cá»§a bốn tưá»ng thà nh. Bước thứ năm, ta cho bắn tá»›i tấp, bắn thá»±c nhiá»u Lôi-tiá»…n và o thà nh, không chừa má»™t chá»— nà o. Bấy giá» quân Tống không còn thấy trá»i đất là gì; ta cho quân xung phong đến trước tưá»ng thà nh xếp bao lại thà nh bức tưá»ng có báºc, rồi leo và o trong.
Trung-Thà nh vương khen ngợi:
– ÄÆ°á»£c, ta đồng ý kế hoạch cá»§a Nghi đệ.
Vương ban lệnh:
– Trong năm bước Nghi đệ đưa ra, có hai phần chÃnh yếu. Hai phần nà y phải phối hợp nhịp nhà ng vá»›i nhau. Việc thứ nhất là khÆ¡i nước, lấp hà o, Ä‘em túi vải là m ụ. Việc thứ nhì là công thà nh. Váºy việc thứ nhất TÃn-NghÄ©a vương đảm trách. Việc thứ hai do ta đảm trách.
Vương há»i em:
– Nhị đệ! Nhị đệ định trao cho ai là m, bao giỠthì là m?
– Là m ngay láºp tức.
TÃn-NghÄ©a vương trả lá»i: Việc tổng chỉ huy đà o đất ngăn nước sông, khÆ¡i nước trong thà nh chảy ra ngoà i giao cho VÅ©-kị thượng tướng quân Hà Mai-Việt.
Hà Mai-Việt đứng dáºy nháºn lệnh.
– Việc dùng tù binh lấp hà o trao cho Thần-vÅ© tháºp anh. Công tác phải thi hà nh ngay láºp tức, không kể ngà y đêm.
Thần-vÅ© tháºp anh đứng dáºy nháºn lệnh.
– Việc chất bao đất là m ụ, sẽ do Tây-hồ thất kiệt dùng bản bộ quân mã thực hiện.
Trung-Thà nh vương vui lòng:
– Lực lượng công thà nh không cần đông. Chỉ cần bốn hiệu đánh bốn mặt, một hiệu đánh và o trung ương. Việc nà y ta giao cho Long-biên ngũ-hùng.
Vương ban lệnh:
– Việc tổng chỉ huy nã đại ná» và o thà nh, ta giao cho Phạm Dáºt. Lúc đầu để cho quân khá»i mệt, ta chia lá»±c lượng là m hai, luân phiên nhau, má»—i ngà y hai hiệu đánh hai hiệu nghỉ. Váºy VÅ© Quang, Hoà ng-Nghi má»™t phiên; Lý Äoan, Trần Ninh má»™t phiên. Cứ hai hiệu công, thì hai hiệu nghỉ. Sau hai ngà y, quân Tống mệt má»i rồi, thì ta dùng cả bốn hiệu cùng đánh. VÅ© Quang cá»a Tây, Hoà ng-Nghi cá»a Bắc, Lý Äoan cá»a Nam, Trần Ninh cá»a Äông.
Vương đưa mắt nhìn Phạm Dáºt:
– Ngay chiá»u nay, VÅ© Quang, Hoà ng-Nghi đánh trước.
Giá» Tuất (19-21 giá»)ngà y 20 tháng giêng,
Phạm Dáºt sai bắn lên trá»i mÅ©i Lôi-tiá»…n chứa hoà ng-thạch, mã-não. MÅ©i Lôi-tiá»…n lên cao, thì lá»a bắt cháy và o hoà ng thạch, mã não phát nổ như tiếng sấm rung động không gian thà nh Ung. Tại bốn phÃa, bá»n VÅ© Quang, Hoà ng-Nghi, Võ Kim-Liên, Phương-Quỳnh, đã leo lên trúc đà i chỠđợi từ lâu. Khi thấy mÅ©i đại Lôi-tiá»…n nổ, thì biết là lệnh công thà nh bắt đầu. Cả bốn ngưá»i Ä‘á»u cầm cỠđỠphất lên, ná» binh châm lá»a phát pháo. Phút chốc hà ng trăm tiếng nổ rung động thà nh Ung, lá»a phụt lên cao, bắn tung ra khằp nÆ¡i. Sau hai khắc, thà nh ngáºp trong biển lá»a. Quân Tống kinh hoà ng ôm đầu chạy toán loạn, tiếng ngá»±a hÃ, tiếng chó tru, tiếng ngưá»i gà o thét lẫn vá»›i tiếng nổ cá»§a Lôi-tiá»…n vá»ng Ä‘i rất xa. Quân trên thà nh đà nh núp trong hố, không giám ngóc đầu dáºy. TÃn-NghÄ©a vương đứng trên đà i cao nhìn rất rõ biến chuyển trong thà nh. Vương ra lệnh cho Hà Mai-Việt, Thần-vÅ© tháºp anh hà nh sá»±.
Cuá»™c nã Lôi-tiá»…n diá»…n ra suốt đêm, cho tá»›i giá» Thìn ngà y hôm sau, 22 tháng giêng, thì đổi phiên. Phiên nà y do Lý Äoan, Trần Ninh, Ngá»c-Liên, Ngá»c-Hương đảm trách. CÅ©ng cùng lúc ấy Hà Mai-Việt đã cho khÆ¡i cạn hết nước bốn con hà o quanh thà nh.
Äến chiá»u hôm ấy, thì Thần-vÅ© tháºp anh đã lấp xong bốn con hà o.
Giá» Dáºu, ngà y 22 tháng Giêng
Trung-Thà nh vương, TÃn-NghÄ©a vương Ä‘i má»™t vòng quanh thà nh quan sát tráºn thế. Äến tối nhị vương truyá»n má»i chư tướng lại há»p. TÃn-NghÄ©a vương há»i Long-biên ngÅ© hùng:
– Từ trưa đến giá» các em có nháºn thấy gì khác lạ không?
Kim-Loan, Kim-Liên trả lá»i:
– Em thấy dưá»ng như trong thà nh tê liệt hoà n toà n, không còn sức chống trả nữa.
– Äúng thế. Váºy Tây-hồ thất kiệt chuẩn bị, đúng gá» Dần ngà y mai, thì cho quân xếp bao đất là m ụ leo và o.
Äêm đó, đến phiên Lý Äoan, Trần Ninh, Ngá»c-Liên, Ngá»c-Hương chỉ huy hai hiệu Bổng-nháºt, Äằng-hải nã đại ná» cầm chừng, mục Ä‘Ãch là m cho quân Tống ăn ngá»§ không yên.
Ngà y 23 tháng giêng
Äúng ra sang giá» Sá»u (1-3 giá» sáng) thì tá»›i phiên VÅ© Quang, Hoà ng-Nghi, Kim-Liên, Phương-Quỳnh công thà nh cho đám Lý Äoan, Trần Ninh nghỉ. Nhưng hôm nay là ngà y đại tấn công. Bốn cặp Dáºt, Quang, Äoan, Ninh dà n quân ra bốn mặt Tây, Bắc, Äông, Nam, còn Hoà ng-Nghi vá»›i bản bá»™ quân mã thêm đội Thần-tiá»…n Long-biên chỠđợi ở cá»a Nam. Bốn mặt, bốn hiệu quân cùng bắn đại ná» và o thà nh. Äây là lần đầu tiên thà nh Ung phải hứng chịu má»™t cuá»™c há»a công kinh hồn động phách như váºy.
Sau má»™t giá» bắn đá, Lôi-tiá»…n, vừa sang giá» Dần, TÃn-NghÄ©a vương cho tung lên trá»i năm chiếc pháo thăng thiên, toả ra năm mầu và ng, trắng, Ä‘en, xanh, Ä‘á». Äó là lệnh cho quân mang bao đất là m ụ. Láºp tức Tây-hồ thất kiệt phất cá» hiệu, quân xung và o sát tưá»ng, má»—i ngưá»i lÃnh Ä‘á»u mang má»™t bao đất, mau chóng xếp lại vá»›i nhau, phút chốc thà nh má»™t cái ụ có nhiá»u báºc cao bằng mặt thà nh.
Thần-vÅ© tháºp anh tung mình leo lên đầu tiên vá»›i đội Thần-tiá»…n Long-biên. Không gặp má»™t chống cá»± nà o. Mưá»i ngưá»i cho mở cổng thà nh ra, đội Thần-hổ, Thần-báo gần lên má»™t tiếng rung động trá»i đất, tá»a ra như rẻ quạt, xung và o trước. Bốn hiệu Thiên-tá» binh reo hò trà n như nước vỡ bá» tiến và o chiếm bốn khu. Còn hiệu Quảng-vÅ© do Hoà ng-Nghi Phương-Quỳnh chỉ huy, xông thẳng và o trung-ương. Tất cả không gặp má»™t kháng cá»± nà o.
Trung-Thà nh vương, TÃn-NghÄ©a vương đã nháºp thà nh. Má»™t cảnh tượng kinh hoà ng phÆ¡i bầy ra trước mắt hai vương: Khắp nÆ¡i chỉ còn trăm căn nhà bằng ngói là nguyên vẹn. Còn nhà gá»—, nhà tranh, cái thì cháy chỉ còn ná»n, cái thì trÆ¡ lại mấy cái cá»™t. Rải rác trên mặt đất, xác chết chồng chất lên nhau, lẫn lá»™n trong đống tro, trong bùn lầy. Lại có những cái nằm vắt vẻo trên cây, chân tay co quắp, mặt trợn trừng trừng; mùi hôi thối xông lên nồng nặc.
Äinh Hoà ng-Nghi có nhiệm vụ tiến chiếm dinh tổng trấn. Cho nên khi vừa và o trong, chà ng cùng Phương-Quỳnh xua quân tiến thẳng và o trung ương. Má»™t đội võ sÄ© Tống hÆ¡n ba trăm ngưá»i dà n ra ra chặn lại. Äá»™i võ sÄ© nà y, quần áo rách bươm, đầu tóc tả tÆ¡i; được chỉ huy bởi Tô Già m. Há» chiến đấu rất mạnh liệt. Nhưng hỠđương đầu sao nổi vá»›i đội Thần-tiá»…n Long-biên, và hiệu Quảng-vÅ©? Nên trong khoảnh khắc, chỉ còn lại hÆ¡n ba chục ngưá»i.
Phương-Quỳnh thấy váºy, động lòng bất trắc, ra lệnh cho đội Thấn-tiá»…n:
– Ngừng tay!
Nà ng tiến lên cung tay hà nh lễ với Tô Già m:
– Tô tướng quân! Ngưá»i cứ thong thả lùi và o dinh. Tiểu nữ hứa không là m khó dá»… ngưá»i cùng bảo quyến đâu.
Trung-Thà nh vương, TÃn-NghÄ©a vương đã tá»›i. TÃn-NghÄ©a vương hướng Tô Già m chắp tay:
– Tô tiên sinh, đầu hà ng đi thôi!
Tô Già m trong dáng mệt má»i cùng cá»±c, nhưng tinh thần vẫn tỉnh táo, ông chắp tay hướng hai vương:
– Nhị vị vương gia! Tô Già m nà y đã trấn ở Nam-thùy trong hÆ¡n ba mươi năm nay, nên hiểu rất rõ Äại-Việt. ChÃnh lão phu từng chống đối chÃnh sách cá»§a Thẩm Khởi, Lưu Di gây hấn vá»›i Äại-Việt. Nhưng... nhưng chỉ vì cương trá»±c, lại chá»§ thân vá»›i Äại-Việt, mà hoạn lá»™ đầy chông gai, mà phải ở dưới quyá»n bá»n Thẩm, Lưu. Nay cái tai vạ nà y, do chÃnh chúng gây ra, rồi lão phu phải chịu. Hôm nay lão phu nhất định sẽ chết ở thà nh Ung nà y để báo đáp quân phụ.
Trung-Thà nh chắp tay hà nh lễ:
– Tô tiên sinh chẳng nên bi phẫn, anh em tiểu-sinh hứa cấp ngá»±a, xe, lương thảo để tiên sinh vá»›i gia quyến rá»i khá»i đây.
Tô Già m vái nhị vương:
– Äa tạ nhị vị vương gia, lão phu sống thì trấn thá»§ thà nh Ung, nay thà nh Ung mất, thì nguyện là m ma thà nh Ung. Váºy lão phu xin nhị vương ban cho má»™t ân huệ.
TÃn-NghÄ©a vương cảm động:
– Xin tiên sinh cứ nói, anh em tiểu-sinh nguyện chu toà n.
Tô chỉ và o dinh mình:
– Nguyện vá»ng cá»§a lão phu là : Xin nhị vương không cho bất cứ ngưá»i hay thú nà o và o trong dinh cá»§a lão phu trong vòng má»™t giá». Không biết vương có hứa cho không?
TÃn-NghÄ©a vương gáºt đầu:
– Tiểu sinh xin hứa.
Vương phất tay cho binh sĩ, cùng các đội thú lùi ra xa.
Tô Già m cùng đôi võ sÄ© tiến và o trong dinh. Khoảng hÆ¡n khắc sau, trong dinh bốc cháy, phút chốc ngá»n lá»a bốc cao. Trong khói lá»a cháºp chá»n, ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u thấy Tô Già m mặc quần áo đại trà o, tay cầm hốt, ngồi nghiêm chỉnh, miệng mỉm cưá»i, cho tá»›i khi dinh thá»± xụp đổ.
Nhị vương cùng chư tướng hướng và o trong đám lá»a cháy, vái ba vái. Khoảng ná»a giá» sau, dinh tổng trấn chỉ còn lại má»™t đống than đỠlừ. Nhưng vì đã hứa trong má»™t giá» không cho quân nháºp dinh tổng trấn, nên TÃn-NghÄ©a vương chỉ biết đứng nhìn. Äợi đúng má»™t giá» sau, nhị vương cho bá»›i than, tìm ra được ba mươi sáu xác chết là vợ, con, cháu cá»§a Tô Già m, vá»›i xác cá»§a hai mươi mốt dÅ©ng sÄ©.
Quân Äại-Việt được lệnh rút ra ngoà i thà nh, chỉ để lại hiệu Bổng-nháºt cá»§a Lý Äoan, Ngá»c-Liên thu dá»n chiến trưá»ng.
Trung-Thà nh vương cho quân thu nhặt xác chết xếp lại thà nh từng đống, rồi sai chất cá»§i, đổ dầu thiêu hết. Vương sai khâm liệm thi thể Tô Già m vá»›i gia quyến Ä‘em chôn, lại cho láºp bia đá trên từng má»™, đỠtên từng ngưá»i. Còn dân, quân còn sống sót thì bắt rá»i thà nh, vì sợ độc khà tá» thi gây bệnh.
Nguyện-soái Thưá»ng-Kiệt, quân sư Tôn Äản đã tá»›i. Nước mắt đầm đìa, công chúa Thiên-Ninh Ä‘á»c kinh vãng sinh cho oan hồn binh tướng, dân chúng Tống. Thưá»ng-Kiệt nói vá»›i Trung, TÃn nhị vương:
– Ta hẹn cho nhị đệ bẩy ngà y để hạ thà nh Ung, nhưng nhị đệ thà nh công trong vòng ba ngà y. Ta lại hẹn không thể để quân chết quá năm trăm, mà nhị đệ chỉ hy sinh có hÆ¡n trăm tù binh. Giá»i. Thôi, ta há»§y thà nh, rồi lui binh.
Ghi chú ,
Vá» ngà y thà nh Ung thất thá»§ và ngà y lui quân cá»§a Äại-Việt, các sách chép không giống nhau.
– Tư-mã Quang, tể-tướng Tống kế nhiệm Vương An-Thạch chép: Thà nh Ung thất thá»§ ngà y Máºu-Dần, tháng giêng niên hiệu Hy-Ninh thứ 9 (21 tháng giêng, năm BÃnh-Thìn, DL. 27-2-1076). Ngà y 23 (1-3-76) Äại-Việt rút quân.
– TTTTGTB chép thà nh Ung thất thá»§ ngà y Canh-Thìn, tháng giêng, niên hiệu Hy-Ninh thứ chÃn (23 tháng giêng năm BÃnh-Thìn, DL. 1-3-1076), Äại-Việt rút quân khá»i đất Tống và o tháng 3.
– QTNC, TTCTGCK chép rất chi tiết việc quân Việt vây đánh cầm chừng thà nh Ung từ 10 tháng chạp năm Ất-Mão (DL.18-1-1076). Äến ngà y 20 tháng giêng năm BÃnh-Thìn khởi sá»± tấn công và o giá» Tuất (19-21 giá»). Thà nh Ung thất thá»§ giá» Dần (3-5 giá») ngà y 23 tháng giêng (DL. 1-3.1076). Quân Äại-Việt rút ngà y 24 tháng giêng, cho đến ngà y 15 tháng ba toà n quân má»›i ra khá»i đất Tống.
Tôi giải Ä‘oán như thế nà y: Tư-mã-Quang lấy ngà y quân Việt thá»±c sá»± tấn công coi như ngà y thất thá»§. Ngà y quân Việt khởi sá»± rút tức ngà y thà nh Ung bị trà n ngáºp, nên má»›i có sá»± khác biệt.
TS quyển 446, TTTTGTB chép rằng khi quân Việt và o thà nh Ung, quá tức giáºn giết hết quân và dân, xếp đầu thà nh 580 đống, má»—i đống 100 đầu. Sau nà y các sá» gia Việt-Hoa cứ theo đó chép lại. Có lẽ TS, TTTTGTB căn cứ và o tấm bia, cá»§a má»™t Nho sÄ© Tống soạn và o niên hiệu Nguyên-phong thứ nhì (1079) Ä‘á»i Tống Thần-tông. Tấm bia nà y hiện còn lưu trữ ở viện bảo tà ng Quảng-Tây. Ná»™i dung Ä‘á»an nà y như sau « Quân Giao-chỉ đánh lâu má»›i và o được thà nh, khi và o được thì trong thà nh chỉ còn hÆ¡n sáu nghìn quân. Hai bên há»—n chiến ná»a ngà y, thì quân Tống chết hết. Quân Giao chặt đầu xếp thà nh 580 đống, má»—i đống 100 đầu. Há» (quân Giao) lại thu nhặt xác chết cá»§a gần mưá»i vạn quân Tống chết trước đó, vùi tạm trong thà nh; Ä‘em đốt Ä‘i ».
QTNC chép rằng khi quân Việt và o thà nh Ung, quân trong thà nh chỉ còn hÆ¡n sáu nghìn ngưá»i. Há» Ä‘á»u chiến đấu đến khi chết hết. Váºy 580 đống, 58.000 ngưá»i bị giết, chất đống là số ngưá»i sống sót, sau hÆ¡n tháng chiến đấu. Chứ thá»±c sá»± quân thá»§ thà nh khoảng mưá»i vạn.
Niên hiệu Thái-Ninh thứ năm Ä‘á»i vua Nhân-tông nước Äại-Việt
Ngà y hai mươi tháng ba, Thái-Ninh hoà ng đế, thiết đại triá»u ở Ä‘iện Cà n-nguyên, để nghe nguyên-soái Lý Thưá»ng-Kiệt tâu trình vá» công cuá»™c Bắc-phạt.
Các quan tá» tá»±u đông đủ, nhà vua cùng Linh-Nhân hoà ng thái háºu từ trong cung Ä‘i ra. Lá»… quan xướng:
– Hoà ng thượng giá lâm.
Nhạc tấu bản Nguyên-thá». Nhà vua đưa tay ra hiệu miá»…n lá»…. Lá»… quan hô:
– Bình thân.
Thái-sư Lý Äạo-Thà nh bước ra:
– Tâu Thái-háºu, tâu Bệ-hạ. Nguyên-soái Lý Thưá»ng-Kiệt cùng chư tướng Ä‘em quân Bắc phạt đã vá» tá»›i Thăng-long. Hôm nay thần xin thiết đại triá»u, để nguyên soái Thưá»ng-Kiệt tâu trình lên bệ hạ.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu tuyên chỉ:
– Kể từ khi ta khởi binh, hà ng ngà y triá»u đình Ä‘á»u nháºn được tấu chương cá»§a Nguyên-soái cùng Tôn quân-sư gá»i vá». Nhưng tại sao cái ngà y vui hôm nay, bách quan hiện diện đầy đủ, mà Tôn quân sư lại không tá»›i?
Phò-mã Hoà ng Kiên tâu:
– Sau khi hạ thà nh Ung, sư phụ, sư mẫu cá»§a thần và o thà nh, táºn mắt nhìn xác chết cá»§a hÆ¡n mưá»i vạn ngưá»i. Có ngưá»i chưa chết hẳn, còn Ä‘ang quằn quại. Có xác chết còn Ä‘ang chảy máu. Có xác chết sình thối, chương lên. CÅ©ng có xác chết thịt rữa gần hết. Sư phụ, sư mẫu thần chợt cảm thấy thương tâm; trên đưá»ng vá» Thăng-long, ngưá»i luôn thở dà i. Khi qua Bắc-ngạn, ngưá»i gặp lại đại sư Má»™c-tồn, Viên-Chiếu, Pháp-Nhẫn; ba vị đại sư Ä‘em cái lẽ vô-thưá»ng cá»§a thế gian ra giảng giải. Sư phụ, sư mẫu thần ngá»™ đạo, đã và o chốn Không-môn. Ngưá»i có để lại má»™t tá» biểu xin dâng lên Bệ-hạ.
Lá»… quan tiếp biểu dâng lên. Linh-Nhân hoà ng thái háºu mở ra, thì trong trục giấy, không có biểu, mà chỉ có mấy câu trong kinh Lăng-già , xưa bồ-tát Äại-Huệ tán thán pháºt ThÃch-ca mâu-ni:
Thế gian ly sinh diệt,
Do ư hư không hoa.
Trà bất đắc hẫu vô,
Nhi sinh đại bi tâm.
(Thế gian lìa sinh, diệt,
Và như hoa hư không.
Trà chẳng thấi có, không,
Mà khởi tâm đại bi).
Cả triá»u thần cùng bà ng hoà ng.
Thái háºu há»i:
– Tôn sư thúc là ngưá»i để hết tâm chà và o cuá»™c bảo vệ Xã-tắc, không thể má»™t chốc, má»™t lát, mà sư bá, vá»›i sư phụ có thể thuyết pháp khiến ngưá»i bá» Ä‘i được. Cô-phụ nà y muốn biết chi tiết hÆ¡n. Äiá»u nà y xin TÃn-NghÄ©a vương thuáºt lại cho cả triá»u đình biết.
TÃn-NghÄ©a vương tuân chỉ đứng dáºy. Vương thuáºt chi tiết từ khi Long-biên ngÅ© hùng chế ra Lôi-tiá»…n bắn và o thà nh Ung, Tôn Äản Ä‘ang đêm choà ng dáºy, lên trúc đà i quan sát thấy đà n bà , trẻ con trong thà nh bị bắn cháy như cây Ä‘uốc, xác chết xếp thà nh đống; cái thì đứt đôi, cái thì gẫy cân, cái thá» cháy và ng... ông đã tái mặt, tá» vẻ không vui. Lại đến khi tráºn đánh núi Há»a-giáp diá»…n ra, ông lên thăm chiến trưá»ng, lá»™i dá»c núi, chÃnh mắt nhìn bốn vạn xác chết ngổn ngang; lại má»™t lần nữa, mặt ông xạm lại. Sau hai tráºn đó, ông bà cùng má»™t số tướng không tán thà nh diệt Ung-châu. Nhưng Ung-châu vẫn bị phá, khi quân Việt và o thà nh, trong thà nh hÆ¡n mưá»i vạn ngưá»i, mà chỉ còn mấy trăm ngưá»i sống sót; má»™t lần nữa ông bà trở thà nh trầm ngâm khác thưá»ng. Rồi trên đưá»ng vá» Thăng-long, ông bà bá» Ä‘i.
Cả triá»u đình Ä‘á»u im lặng, nhìn nhau để tìm lấy cái gì giải thÃch rõ rà ng hÆ¡n vá» việc ra Ä‘i cá»§a Tôn Äản, Cẩm-Thi.
Công-chúa Thiên-Ninh tâu:
– Khi đại quân vá» qua sông Hồng, thì sư thúc, sư thẩm gặp đại sư Má»™c-tồn, Viên-Chiếu, Pháp-Nhẫn Ä‘ang neo thuyá»n giữa sông. Hai vị sang thuyá»n cá»§a ba đại sư. Năm vị thảo luáºn suốt má»™t ngà y. Hôm sau sư thúc trao trục giấy cho đệ tá». Ngưá»i nói rằng đó là biểu nhá» Hoà ng phò mã dâng lên Thái-háºu.
Triá»u đình nghị sá»±, thăng thưởng tướng sÄ© có công; lại phá»§ tuất cho gia đình các tá» sÄ©.
Trước hết là :
Trung-Thà nh vương, Lý Hoằng-Chân
Kiểm-hiệu thái-sư, Thượng-thư lệnh kiêm trung-thư lệnh, Thăng-long tiết độ-sứ, Tả kim ngô đại tướng quân, quản Khu-máºt viện. Phu-nhân Nguyá»…n-thị Trinh-Dung được phong Minh-đức Thạc hòa, Chà nhu công chúa.
TÃn-NghÄ©a vương, Lý Chiêu-Văn
Kiểm-hiệu thiếu-sư, Khai-phá»§ nghị đồng tam-tư, Võ-minh quân tiết độ sứ, Thượng-thư tả bá»™c xạ, Äồng trung thư môn hạ bình chương sá»±, Phụ-quốc đại tướng quân, Khu-máºt viện sứ. Vương-phi Lê Ngá»c-Nam được phong Ninh-đức, Trang-duệ, Hiếu-khang công chúa.
Phò-mã Thân Cảnh-Long
Kiểm-hiệu tư-đồ, Thượng-thư tả thừa, Khu-máºt viện sứ, Phiêu-kị thượng tướng quân, tổng-trấn Bắc-cương, tước Lạng-quáºn vương.
Phò-mã Hoà ng Kiện
Phụ-quốc thái-phó, Äồng-trung thư môn hạ bình chương sá»±, Binh-bá»™ thượng thư, Kinh-Bắc tiết độ-sứ, Uy-viá»…n đại há»c-sÄ©, Khu-máºt viện sứ, Thuần-nghÄ©a quốc công.
Lý Thưá»ng-Kiệt
Phụ-quốc thái-úy, Dao-thụ Nam-bình tiết độ-sứ, thượng-trụ quốc, Hoà i-hóa đại tướng quân, Khai-quốc công, Thiên-tỠnghĩa đệ.
Lý Kế-Nguyên
Thái-tá» thái phó, Tham-tri chÃnh sá»±, Thượng-thư tả thừa, Khu-máºt viện sứ, lÄ©nh Äại-đô đốc thá»§y-sư Äại-Việt, Gia-thụy công.
Các vị thủ lĩnh Bắc-cương
Lư Ká»·, Hoà ng Kim-Mãn, Vi Thá»§-An trước đây lÄ©nh ấn đại tướng quân, tước hầu. Nay Ä‘á»u thăng lên Tiết độ sứ, tước Quốc công.
Thần-vÅ© ngÅ©-hùng được phong chức Äô-thống, tước Bá. Thần-vÅ© ngÅ© Âu được phong nhất phẩm phu nhân.
Vũ-kị thượng tướng quân Hà Mai-Việt được phong tước hầu. Tất cả vẫn giữ nguyên chức cũ, như hồi chưa xuất chinh.
Long-biên ngÅ© hùng Ä‘á»u được thăng chức thượng tướng quân, tước hầu. Bốn phu nhân sau tráºn bình Chiêm được phong nhất phẩm phu nhân, nay lại láºp đại công, nên phong là m quáºn chúa. Duy Phương-Quỳnh đã láºp công trong lần dẹp loạn há» Dương, nay lại láºp công lá»›n nữa, nên cÅ©ng được phong quáºn chúa.
Phạm Dáºt được phong chức Long-nhương thượng tướng quân, tước Thiện-tâm hầu. Phu nhân Lê Kim-Loan được phong Thiên-ân Nhu-mẫn quáºn chúa.
VÅ© Quang được phong Hổ-uy thượng tướng quân, tước Thà nh-tâm hầu. Phu-nhân Võ Kim-Liên được phong Trang-hòa Thiên-đức quáºn chúa.
Äinh Hoà ng-Nghi được phong Quán-quân thượng tướng quân, tước ChÃnh-tâm hầu. Phu nhân Phương-Quỳnh được phong Tuyên-đức Thạc-hòa quáºn chúa.
Lý Äoan được phong Hoà i-hóa thượng tướng quân, tước Trá»±c-tâm hầu. Phu-nhân Trần Ngá»c-Liên được phong Thiên-y Äại-từ quáºn chúa.
Trần Ninh được phong Vân-ma thượng tướng quân, tước Nhu-tâm hầu. Phu nhân Trần Ngá»c-Hương được phong Thiên-hương Thuần-mẫn quáºn chúa.
Xét vá» công lao, Tây-hồ thất kiệt ngang vá»›i Long-biện ngÅ© hùng, tất cả được thăng tướng, tước hầu. Nhưng các phu nhân má»›i dá»± tráºn Bắc phạt, nên chỉ được phong nhất phẩm phu nhân.
Trần Di được phong Qui-đức đại tướng quân, tước Hư-tâm hầu.
Dương Minh được phong Trung-vÅ© đại tướng quân, tước KÃnh-tâm hầu.
Triệu Thu được phong Tuyên-vÅ© đại tướng quân, tước TÃn-tâm hầu.
Mai Cầm được phong Tuyên-uy đại tướng quân, tước Từ-tâm hầu.
Quách Y được phong Minh-uy đại tướng quân, Minh-tâm hầu.
Ngô Ức được phong Äịnh-viá»…n đại tướng quân, tước Huệ-tâm hầu.
Tạ Duy được phong Ninh-viễn đại tướng quân, tước Dũng-tâm hầu.
Ngoà i ra các quan văn võ chiếu công lao Ä‘á»u được thăng thưởng cao thấp khác nhau.
Lý Kế-Nguyên
Thái-tá» thái phó, Tham-tri chÃnh sá»±, Thượng-thư tả thừa, Khu-máºt viện sứ, lÄ©nh Äại-đô đốc thá»§y-sư Äại-Việt, Gia-thụy công.
Các vị thủ lĩnh Bắc-cương
Lư Ká»·, Hoà ng Kim-Mãn, Vi Thá»§-An trước đây lÄ©nh ấn đại tướng quân, tước hầu. Nay Ä‘á»u thăng lên Tiết độ sứ, tước Quốc công.
Thần-vÅ© ngÅ©-hùng được phong chức Äô-thống, tước Bá. Thần-vÅ© ngÅ© Âu được phong nhất phẩm phu nhân.
Vũ-kị thượng tướng quân Hà Mai-Việt được phong tước hầu. Tất cả vẫn giữ nguyên chức cũ, như hồi chưa xuất chinh.
Long-biên ngÅ© hùng Ä‘á»u được thăng chức thượng tướng quân, tước hầu. Bốn phu nhân sau tráºn bình Chiêm được phong nhất phẩm phu nhân, nay lại láºp đại công, nên phong là m quáºn chúa. Duy Phương-Quỳnh đã láºp công trong lần dẹp loạn há» Dương, nay lại láºp công lá»›n nữa, nên cÅ©ng được phong quáºn chúa.
Phạm Dáºt được phong chức Long-nhương thượng tướng quân, tước Thiện-tâm hầu. Phu nhân Lê Kim-Loan được phong Thiên-ân Nhu-mẫn quáºn chúa.
VÅ© Quang được phong Hổ-uy thượng tướng quân, tước Thà nh-tâm hầu. Phu-nhân Võ Kim-Liên được phong Trang-hòa Thiên-đức quáºn chúa.
Äinh Hoà ng-Nghi được phong Quán-quân thượng tướng quân, tước ChÃnh-tâm hầu. Phu nhân Phương-Quỳnh được phong Tuyên-đức Thạc-hòa quáºn chúa.
Lý Äoan được phong Hoà i-hóa thượng tướng quân, tước Trá»±c-tâm hầu. Phu-nhân Trần Ngá»c-Liên được phong Thiên-y Äại-từ quáºn chúa.
Trần Ninh được phong Vân-ma thượng tướng quân, tước Nhu-tâm hầu. Phu nhân Trần Ngá»c-Hương được phong Thiên-hương Thuần-mẫn quáºn chúa.
Xét vá» công lao, Tây-hồ thất kiệt ngang vá»›i Long-biện ngÅ© hùng, tất cả được thăng tướng, tước hầu. Nhưng các phu nhân má»›i dá»± tráºn Bắc phạt, nên chỉ được phong nhất phẩm phu nhân.
Trần Di được phong Qui-đức đại tướng quân, tước Hư-tâm hầu.
Dương Minh được phong Trung-vÅ© đại tướng quân, tước KÃnh-tâm hầu.
Triệu Thu được phong Tuyên-vÅ© đại tướng quân, tước TÃn-tâm hầu.
Mai Cầm được phong Tuyên-uy đại tướng quân, tước Từ-tâm hầu.
Quách Y được phong Minh-uy đại tướng quân, Minh-tâm hầu.
Ngô Ức được phong Äịnh-viá»…n đại tướng quân, tước Huệ-tâm hầu.
Tạ Duy được phong Ninh-viễn đại tướng quân, tước Dũng-tâm hầu.
Ngoà i ra các quan văn võ chiếu công lao Ä‘á»u được thăng thưởng cao thấp khác nhau.
Tà i sản của The Creator
15-09-2008, 04:21 AM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Nam Quốc SÆ¡n HÃ
Tác giả : Yên Tá» Cư SÄ© Trần Äại Sỹ
Thể lá»ai: Kiếm hiệp
Há»’I THỨ BA MÆ¯Æ I CHÃN
Con Rồng, cháu Tiên
Không biết ở đâu tung ra cái tin: Tất cả 207 trang động Bắc-biên đã đầu hà ng, mở cá»a biên giá»›i cho Tống đánh và o Thăng-long. Lại có ngưá»i thì thầm: Không những đầu hà ng Tống, mà các trang động còn Ä‘i tiên phong cho Tống để đánh Äại-Việt nữa.
Từ hồi tháng ba, quân Việt Bắc-phạt trở vá», thì khắp lãnh thổ , dân chúng sống trong tình trạng cá»±c kỳ căng thẳng, vì cái tin Tống kéo bốn mươi vạn quân triá»u, má»™t trăm vạn dân binh sang; quyết chà giết cho tuyệt giống Việt đã đà nh, mà đến con chó, con mèo cÅ©ng không tha. Tin nói rõ: Quân Tống sang phen nà y để trả thù quân Việt đã đánh Khâm, Liêm, Ung, Dung, Nghi, Bạch châu hồi cuối năm trước sang đầu năm nay. Trong má»™t ngà y, dân chúng Thăng-long náo loạn đến mấy lần. Má»™t số nhà giầu vá»™i Ä‘em gia thuá»™c, chở cá»§a cải rá»i Thăng-long vá» quê tránh chiến tranh.
Äể đối phó vá»›i tình thế ấy, ngà y Ất-Mão tháng bẩy, mùa Thu niên hiệu Thái-Ninh thứ năm (1-7 BÃnh-Thìn, DL 3-8-1076), Linh-Nhân hoà ng thái háºu ban chỉ cho thiết Tinh-triá»u khẩn cấp.
Lần thiết triá»u nà y được tổ chức ở Ä‘iện Uy-viá»…n, nÆ¡i đặt Khu-máºt viện. Má»i lá»… nghi, âm nhạc Ä‘á»u giản tiện hoăc bãi bá». Các đại thần được ngồi để nghị sá»± chứ không phải đứng như thưá»ng lệ.
Mở đầu, Linh-Nhân hoà ng thái háºu tuyên chỉ:
– Trước khi đình nghị, xin Khu-máºt viện hãy trình bầy tình hình tiến quân cá»§a Tống đã.
Quản Khu-máºt viện, Trung-Thà nh vương tâu:
– Trước hết thần xin trình bầy vá» tình trạng tướng Tống đã. Ngà y 25 tháng Chạp năm trước (Ất-Mão, 1075), khi ta Ä‘ang vây Ung-châu, thì Hy-Ninh đế đã chá»n Triệu Tiết, Ä‘ang thay Kinh-Nam vương cầm đại binh Tống ở vùng Hy-hà ; phong là m An-Nam đạo hà nh doanh mã bá»™ đô tổng quản, kinh-lược chiêu thảo sứ, kiêm chức Quảng-Nam Tây-lá»™ An-phá»§ sứ. Lại phong cho hoạn quan Lý Hiến là m phó An-phá»§ sứ, Yên Äạt là m Phó Äô-tổng quản, Ôn Cảo là m Quản-câu. Vương An-Thạch Ä‘Ãch thân thảo má»™t tá» chiếu, gá»i là Thảo Giao-chỉ chiếu.
Vương trao tá» chiếu cho quan thái-phó Quách SÄ©-An. Quách cầm lấy Ä‘á»c lá»›n:
« Chúa nước Nam các ngưá»i, Ä‘á»i Ä‘á»i được phong tước vương, nên chi con cháu được ta thừa nháºn, vá»— vá». Tiên-đế từng tha cho các ngươi cái tá»™i cướp ngôi nhà Lê. Nay các ngưá»i lại Ä‘em quân phạm và o ná»™i địa, giết hại quan dân. Các ngưá»i phạm tá»™i vá»›i nước Thiên-tá» như thế, thì ta không thể tha thứ được.
Trẫm truyá»n quân trá»i tá»›i đánh, tháºt đúng danh nghÄ©a.
Nay trẫm sai Triệu Tiết là m An-Nam đạo hà nh doanh mã bá»™ đô tống quản, Kinh lược chiêu-thảo sứ. Lý Hiến là m phó An-phá»§ sứ, và Yên Äạt là m Phó Äô tổng quản.
Nà y Tiết, Äạt, Hiến, các ngưá»i hãy Ä‘em quân thá»§y, lục tiến đánh cho mau. Trá»i đã có lòng giúp, nên khiến sao chổi xuất hiện Ä‘iá»m là nh, còn ngưá»i đã rõ lòng gian cá»§a bá»n Nam-man nên Ä‘á»u căm háºn bá»n giặc ác.
Nay chiếu cho quân Giao-chỉ biết rằng, khi thấy quan quân tá»›i, thì đừng có chạy, dân chúng đã chịu khổ lâu ngà y. Váºy nếu chúng bay dá»— được chúa và o ná»™i phụ, trẫm sẽ ban tước lá»™c cho. Nà y Cà n-Äức, ngươi còntrẻ, việc là m không tá»± chá»§ được, tá»™i không phải ở ngưá»i. Ngà y nà o ngưá»i tá»›i chầu, trẫm sẽ tha thứ cho... »
Quan Thái-phó Quách SÄ©-An há»i:
– Xin các đồng liêu cho biết ý kiến vỠbản văn nà y.
– Äầu Ngô mình Sở.
Công-chúa Côi-sÆ¡n cưá»i nhạt: An-Thạch là má»™t văn gia lá»—i lạc, má»™t tư tưởng gia quán thế, mà y soạn bà i chiếu lá»§ng cá»§ng như nồi cÆ¡m độn ngô, độn khoai là tại sao? Y đặt hết tất cả hy vá»ng và o việc xâm lăng Äại-Việt để lấy đó là m cá»› bịt miệng đồng liêu chống đối y. Nay việc đó bị ta phá từ trong trứng nước, nên y mất bình tÄ©nh, mà rặn ra bản văn trên. Phà m chiếu, thì chỉ nói rõ việc phong chức tước cho bá»n Tiết, Hiến, Äạt rồi định nhiệm vụ chúng. Còn đối vá»›i ngưá»i Việt, thì y phải là m má»™t tá» hịch má»›i phải. Äây tá» chiếu chẳng ra chiếu, hịch chẳng ra hịch. Dù bá»n Tiết, Hiến, Äạt, dù ta có Ä‘á»c cÅ©ng chẳng rõ y nói gì.
Trần Trung-Äạo gáºt đầu khen ngợi:
– Sư muá»™i luáºn đúng. Lúc toà Khâm-thiên giám báo có sao chổi xuất hiện, Thạch tá» ra lo sợ, dấu đến bốn ngà y má»›i tâu vua. Khi ta vây Ung-châu, Thạch quả quyết: Thà nh Ung chắc lắm, quân Giao không thể phá được; mà quân thá»§ thà nh tá»›i mưá»i vạn cá»™ng bốn vạn quân cá»§a Trương Thá»§-Tiết xuống cứu thà nh mưá»i bốn vạn, trong khi chúng chỉ có mưá»i vạn. Quân ta trong đánh ra, ngoà i đánh và o, quân Giao ắt bị bại. Nhà vua cÅ©ng đồng ý. Khi được tin toà n quân cá»§a Tiết bị diệt, thà nh Ung mất, vua muốn triệu hai ty Trung-thư và Khu-máºt viện há»p ở các Thiên-chương. Thạch run run nói: Há»p ở đó thì việc thất lợi nà y hóa ra to mất. Chi bằng há»™i ở Äông-phá»§. Vương Thiá»u thấy Thạch run, phải trấn tÄ©nh: « Ông ở đây mà còn lo như thế, huống chi kẻ ở ngoà i biên cương. Xin ông bình tÄ©nh lại ».
Trung-Thà nh vương trình bầy tiếp:
– Lý Hiến quả có tà i, nhưng vì á»· là hoạn quan được gần vua, nên coi thưá»ng các đại thần. Việc gì y cÅ©ng muốn tâu thẳng lên vua, trong khi Triệu Tiết hiểu rằng cuá»™c chiến nà y không phải mình vua mà quyết được, y muốn tâu qua hai tòa Trung-thư lệnh và Khu-máºt viện. Vì váºy hai ngưá»i thưá»ng cãi nhau. Vương An-Thạch bênh Triệu Tiết xin bãi Hiến, vua không nghe. Nhưng trước đấy, U-bon vương vá»›i vua bà Bình-Dương, phò-mã Thân Thiệu-Thái Ä‘em Thần-vÅ© tháºp anh đại náo Ä‘iện Sùng-chÃnh; ngưá»i tung thuốc và o Hiến, khiến y ngứa phát Ä‘iên phát khùng, lâu ngà y hóa Ä‘iên thá»±c. Vua buá»™c lòng phải bãi Hiến. Nhân dịp đó vua há»i Tiết: Ai có thể thay Hiến? Tiết tiến cá» Quách Quỳ. Trong triá»u, thì Thạch là m Tả Tể-tướng chá»§ đánh ta. Ngưá»i chống Thạch là Ngô Sung là m Hữu Tể-tướng chá»§ hòa vá»›i ta. Thạch muốn tiến cá» Triệu Tiết là m chánh tướng, trong khi Ngô Sung lại muốn Quách Quỳ là m chánh tướng. Sau vua há»i Triệu Tiết: Khanh là m chánh, Quỳ là m phó sao? Tiết đáp nhún: Vì nước mà là m việc, sao lại ai chánh, ai phó. Tôi chỉ xin là m phó thôi. Vua cho là Tiết nhát, tránh trách nhiệm, vì váºy ngà y Máºu-Tý tháng hai (2-2 BÃnh-Thìn, DL. 9-3-1076) ban chiếu phong Quỳ là m Tuyên-huy Nam viện sứ, An-Nam đạo hà nh doanh mã bá»™ đô tổng quản, Chiêu thảo sứ kiêm Tuyên-phá»§ lá»™ Kinh-Hồ, Quảng-Nam. Tiết thay Hiến là m phó, Yên-Äạt vẫn giữ chức phó đô tổng quản.
Công-chúa Thiên-Ninh cưá»i nhạt:
– Qua bà i chiếu, ta thấy rõ tâm thần An-Thạch quá mệt má»i vì bị đồng liêu chống đối, vì mưu Nam xâm bị ta khám phá ra tay trước. Bây giá» vua lại phong Quỳ là ngưá»i cá»§a phe chá»§ hoà là m chánh; phong Tiết là ngưá»i cá»§a Thạch là m phó. Như váºy ta biết rõ lòng vua bắt đầu bá»›t tin Thạch.
Thái-Ninh đế há»i Trần Bảo-Dân:
– Sư-phụ! Sư-phụ từng ở Biện-kinh lâu ngà y, sư-phụ có cách nà o trừ khỠtên Vương An-Thạch đi không?
Bảo-Dân lắc đầu:
– Tâu bệ hạ không có cách nà o cả. Nguyên từ hôm vua bà Bình-Dương, Thân phò-mã, U-bon vương đại náo Sùng-chÃnh Ä‘iện đến giá», thị-vệ canh phòng Hoà ng-thà nh cÅ©ng như dinh An-Thạch cá»±c kỳ chu đáo. Trong thế gian nà y chỉ có má»™t ngưá»i giết được Thạch, đó là sư đệ Tá»±-Mai, vì y có chân tay khắp nÆ¡i. Nhưng y là Kinh-Nam vương, là phò-mã cá»§a Tống triá»u; trong khi Vương An-Thạch là đại công-thần nhà Tống, công-lao thá»±c không nhá».
Thái-háºu há»i Hoà i-hóa thượng tướng quân Lý Äoan:
– Äoan đệ! Äệ là thầy thuốc giá»i. Chị Nghe nói trong tráºn công thà nh Ung, đệ đã hiến phương thức là m cho tướng sÄ© Tống bị kinh hoảng, mệt má»i. Nay trưá»ng hợp An-Thạch, y cÅ©ng Ä‘ang má» mệt, đệ có cách nà o là m cho tâm thần y rối loạn hÆ¡n, để y mất hết minh mẫn, rồi sinh cáu giáºn. Như váºy y cà ng có thêm đồng liêu chống đối, để cuối cùng y phải mất chức không?
Lý Äoan tâu:
– Con ngưá»i ta có ba mối liên hệ. Má»™t là liên-hệ chúa tôi, hai là mối liên-hệ đồng-liêu, ba là mối liên hệ gia-thuá»™c. Từ ngà y thi hà nh Tân-pháp, gần như Thạch không có liên hệ đồng liêu; những ngưá»i dưới quyá»n y, chỉ là chân tay y, để y sai khiến, hở ra là phản y, như trưá»ng hợp Lã Huệ-Khanh. Y không có bạn, y cô đơn. Nay y sống bằng hai liên hệ chúa tôi, gia thuá»™c, mà bây giá» liên hệ chúa tôi nhạt dần. Váºy nếu ta có cách nà o là m cho gia đạo y bất an nữa, thì má»›i khiến cho y bị rối loạn.
Thái-háºu tuyên chỉ:
– Việc nà y phi Côi-sÆ¡n tam anh, không ai là m nổi. Ba vị sư bá! Cô-phụ biết việc là m cho gia đạo An-Thạch rối loạn không phải là dá»…, nhưng tam vị sư bá cứ thá» xem, ta tùy nghi dùng thá»±c nhiá»u và ng ngá»c. Biết đâu?
Phụ-Quốc cung tay:
– Tuân chỉ Thái-háºu. Muốn thá»±c hiện được Ä‘iá»u nà y có lẽ phải nhỠđến hai vị đại-sư Minh-Không, Äạo-Hạnh giúp má»™t tay. Thần xin cố gắng.
Quán-quân thượng tướng quân, ChÃnh-Tâm hầu Äinh Hoà ng-Nghi há»i Trung-Thà nh vương:
– Thưa vương gia, bá»n đệ là những ngưá»i trá»±c tiếp đối đầu vá»›i các tướng cầm quân Tống. Bá»n đệ cần biết, ngoà i Quỳ, Tiết, Äạt, Cảo ra, những tên nà o được sai sang đánh ta?
– Quỳ xin vua cho mang tất cả binh tướng từng chiến đấu ở Tây-thùy theo. Bởi đây là những đạo binh, những tướng do Kinh-Nam vương huấn luyện, từng tham chiến bao năm qua, rất tinh nhuệ, thiện chiến. Tổng số có 12 tướng đó là :
– Diêu Tự lĩnh chức hà m-hạt ở Kinh-nguyên.
– Lý Hạo lĩnh chức hà m-hạt ở Hy-hà .
– Trương Chi-Giám coi đạo quân Tần-phượng.
– Dương Vạn lĩnh chức đô-giám ở Hoà n-khánh.
– Lôi Tự-Văn chỉ huy đạo binh Hoà n-khánh.
– Lữ Chân lĩnh chức đô-giám ở Diên-Phu.
– Trương Thế-Cự lĩnh chức Vũ-kị thượng tướng quân.
– Lý Hiếu-Tôn chỉ huy đạo binh Hy-hà .
– Äịch Tưá»ng chỉ huy đạo binh Hà -Bắc.
– Khúc Chẩn chỉ huy đạo binh Diên-Phu.
– Quản Vi chỉ huy đạo binh Kinh-Tây.
– Vương Mẫn chỉ huy đạo binh Hà -Äông.
Äây là những tướng ở và o tuổi trung niên, kinh nghiệm chiến đấu, có tà i dùng binh.
TÃn-NghÄ©a vương há»i Trung-Äạo:
– Thưa sư-bá, võ công bá»n nà y ra sao?
– Nếu so vá»›i những cao thá»§ báºc nhất cá»§a ta như vua bà Bình-Dương, phò-mã Thân Thiệu-Thái, U-bon vương, Tôn Äản, Cẩm-Thi thì chúng không bằng. Nhưng so vá»›i các tướng trẻ cá»§a ta trong Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất-kiệt thì bản lÄ©nh chúng bá» xa. Bản lÄ©nh cá»§a chúng suýt soát vá»›i Thần-vÅ© tháºp anh!
Cả triá»u đình Ä‘á»u tá» vẻ lo lắng.
Trung-Thà nh vương tiếp:
– Vá» quân số thì trước khi An-Nam đạo hà nh doanh giao cho Triệu-Tiết ngà y Giáp-Dần, tháng Chạp năm Ất-Mão (27-12. DL. 25-02-76) là mưá»i vạn quân bá»™, đó là các đạo đóng từ Biện-kinh tá»›i Ung-châu; hai vạn binh từ Biện-kinh đến Quảng-châu. Cá»™ng mưá»i hai vạn quân triá»u. Quảng-châu ra lệnh cho các châu lấy bảo-binh huấn luyện thà nh các chỉ-huy xạ-binh và dÅ©ng-lá»±c. Các vùng Mân, Triết, Kinh, Hồ, Lưỡng Quảng Ä‘á»u má»™ binh láºp ra các chỉ-huy tân-đằng-hải, sồ nà y khoảng mưá»i vạn nữa. Cá»™ng chung hai mươi hai vạn (TS-TTTTGTB, Hy-Ninh 8, tháng 12).
Vương đưa mắt nhìn đình thần một lượt rồi tiếp:
– Khi Quách-Quỳ được là m nguyên-súy, y xin cho các tướng Ä‘em quân theo. Mưá»i hai tướng nà y, Ä‘ang chỉ huy mưá»i hai đạo binh, má»—i đạo khoảng má»™t vạn ngưá»i, và hÆ¡n vạn kị binh. Äây là binh triá»u. Theo quan chế nhà Tống, thì má»—i tướng chỉ huy đạo quân ở đâu, phải lấy bảo-binh huấn luyện sẵn, để khi lâm chiến bị tổn thất thì lấy binh đó bổ xung. Vì váºy má»—i tướng còn có má»™t vạn quân trừ bị, chia năm trăm ngưá»i là m má»™t chỉ-huy, thà nh ra má»—i tướng có hai mươi chỉ-huy nữa. Số quân nà y khoảng mưá»i hai vạn nữa. Tổng cá»™ng có hai mươi bốn vạn binh mang từ Tây-thùy vá». Như thế tÃnh chung là bốn mươi sáu vạn binh, chia ra ba mươi vạn binh triá»u, mưá»i sáu vạn binh các lá»™, các châu (QTNC, TTCTGCK), năm vạn kị binh, năm vạn thá»§y binh.
Công-chúa Thiên-Ninh há»i:
– Thưa hoà ng thúc, theo binh chế Tống, cứ má»™t ngưá»i lÃnh chiến thì có má»™t bảo-binh hay phụ lá»±c binh theo để mang váºt dụng, quần áo, nấu ăn, tắm ngá»±a. Äám nà y còn dùng để giữ trại, trấn giữ những nÆ¡i chiếm được, khi cần cÅ©ng có thể Ä‘em ra xung tráºn. Ngoà i ra lại còn đám bảo-binh để chuyển váºn lương thảo. Váºy thúc phụ có biết rõ quân số nà y là bao nhiêu không?
– Thưa Ä‘iện hạ, tế-tác cá»§a ta không biết rõ được. Chỉ biết viên chuyển-váºn sứ Quảng-Tây là Lý Bình-Nhất tâu: Bao nhiêu lương thảo tÃch trữ ở Nam-thùy bị ta lấy phát cho dân hết, thà nh ra Tống phải chuyển váºn từ Kinh, Hồ, Mân, Triết và cả vùng Biện-kinh xuống. Việc chuyển váºn nà y hoà n toà n bắt dân chúng Ä‘em đến các trấn bên bá» sông Tương, rồi dùng thuyá»n đưa xuống Quảng-Tây. Dân Quảng-Tây phải chuyển tá»›i biên giá»›i, sau đó phụ lá»±c binh sẽ chuyên chở ra mặt tráºn. Y xin bắt 40 vạn bảo binh là m phụ-lá»±c binh.
Vương kết luáºn:
– TÃnh chung, ta phải đối đầu vá»›i bốn mươi sáu vạn quân triá»u, năm vạn kị, năm vạn thá»§y và bốn mươi vạn bảo binh là chÃn mươi sáu vạn. Tôi xin nhắc lại, chỉ dụ má»›i nhất cá»§a Khu-máºt viện Tống như sau: Binh triá»u là binh được tổ chức thà nh từng đạo, má»—i đạo năm nghìn ngưá»i, rất thiện chiến, được luyện táºp võ nghệ, giá»i xung phong hãm tráºn, võ trang đầy đủ để tấn công. Äể giữ sức, má»—i quân triá»u được cấp má»™t bảo binh, dân phu dùng để nấu ăn, giặt quần áo, mang hà nh trang. Còn quân tân-đằng-hải cÅ©ng là quân triá»u, tổ chức thà nh từng chỉ huy; má»—i chỉ huy năm trăm ngưá»i, dùng trong những tráºn nhá», hoặc dùng để trấn đóng, bảo vệ lương thảo. Còn bảo binh, là những trai tráng, được huấn luyện quân sá»± để giữ là ng ấp, bố xung tổn thất cho binh triá»u, tân-đằng-hải. Tân-đằng-hải, bảo binh phải tá»± túc nấu ăn, mang trang phục lấy.
Äại đô đốc Lý Kế-Nguyên há»i:
– VỠthủy quân, hiện tình Tống ra sao?
– Trước, xưởng đóng chiến thuyá»n Tống ở Khâm-châu đã đóng được ba trăm chiến thuyá»n lá»›n, sáu trăm chiến thuyá»n nhá». Khi ta đánh Khâm-châu thì các chiến thuyá»n nà y được kéo vá» Äồn-sÆ¡n, thợ bị giết sạch, kho gá»— để đóng thuyá»n bị đốt. Vì váºy, Tống cho chuyển toà n bá»™ thá»§y-quân vùng Mân, Triết, Quảng-châu xuống, lá»±c lượng có bốn hạm đội. Äô đốc chỉ huy là Dương Tùng-Tiên, phó là Tô Tá»-Nguyên, con Tô Già m.
Phò-mã Hoà ng Kiện cung tay:
– Trước tình hình như váºy, xin Thái-háºu ban chỉ dụ.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu đứng dáºy đưa mắt nhìn quần thần má»™t lượt rồi nói:
– Trước khi Ä‘em quân Bắc phạt, các vị vá»›i cô phụ nà y đã nghị việc Tống Ä‘em quân nghiêng nước phục thù rồi. Giả như ta không Ä‘em quân Bắc phạt, thì Tống cÅ©ng Ä‘em quân đánh ta kia mà ! Nếu ta không ra quân trước, thì vá»›i lương thảo, vÅ© khÃ, thá»§y bá»™ mã quân ở Nam thùy chuẩn bị từ lâu, nay Tống đánh ta, thì quả ta không đương nổi. Vì ta ra quân trước, thà nh ra tinh lá»±c Tống bị giảm má»™t ná»a, trong khi ta lại có thêm lương thảo, vÅ© khÃ, chiến thuyá»n. Bây giá» Tống Ä‘em quân sáng, ta chỉ phải đối đầu vá»›i má»™t ná»a tinh lá»±c mà thôi.
Chư đại thần Ä‘á»u đồng ý lý giải cá»§a thái háºu. Háºu há»i:
– Bây giá» sắp tá»›i Ngá» rồi. Có thá»±c má»›i vá»±c được đạo. Chúng ta sang cung Long-hoa, ta ăn cÆ¡m đã. Trước khi ăn, cô phụ xin đặt má»™t câu há»i: Vá»›i tình thế nà y, các vị hãy suy nghÄ© kỹ rồi trình bầy xem: Ta phải là m gì? Chịu ná»™i thuá»™c để nước khá»i bị phá, dân khá»i bị giết, hay đánh đến cùng? Nà o, ta ăn trưa.
Thái-sư Lý Äạo-Thà nh đại diện các quan tạ Æ¡n Thái-háºu vá»›i nhà vua ban yến. Không tấu nhạc trước khi ăn yến như thưá»ng lệ. Trong yến, các quan thì thầm bà n tán. Kẻ bà n nên đánh, ngưá»i bà n nên chịu nhún để toà n vẹn. Tiệc được ná»a chừng, thì hoà ng môn quan và o tâu:
– Có tiên nương Bảo-Hòa, Thiếu-Mai; công chúa Bình-Dương, Kim-Thà nh, Trưá»ng-Ninh xin cầu kiến.
Láºp tức trong Ä‘iện đông đến hÆ¡n trăm ngưá»i, mà im bặt, không má»™t tiếng động. Linh-Nhân hoà ng thái háºu tuyên chỉ:
– Phúc đức thay! Giữa lúc chúng ta đang phân vân không biết tiến thoái lẽ nà o, thì Quan-âm với hai vị tiên nương, nhị vị công chúa giá lâm! Tất cả chúng ta phải ra đón các vị.
Tá»›i cổng thà nh, Linh-Nhân hoà ng thai háºu hô lá»›n:
– Cô phụ Yến-Loan, hà i nhi Cà n-Äức cùng trăm quan xin bái kiến Quan-Âm bồ tát, nhị vị tiên nương, nhị vị trưởng công chúa.
Tiếng tiên nương Bảo-Hòa êm, nhẹ, nhưng vang đi rất xa:
– Nhá»c kim thể Thái-háºu, Hoà ng-thượng đã ra đón.
Nhắc để độc giả nhá»›: Tiên nương Bảo-Hòa là chị con cô, vua Thánh-tông là em con cáºu. Ngà i lại là sư phụ cá»§a vua Thánh-tông vá»›i Thưá»ng-Kiệt. Vua bà Bình-Dương là sư phụ cá»§a Linh-Nhân hoà ng thái háºu; công chúa Kim-Thà nh, Trưá»ng-Ninh Ä‘á»u là chị ruá»™t vua Thánh-tông từng lÄ©nh nhiệm vụ biên cương trá»ng thần gần bốn chục năm qua. Vua Thánh-Tông mồ côi mẹ từ thá»§a còn thÆ¡, được ba bà chị Bình-Dương, Kim-Thà nh, Trưá»ng-Ninh chăm sóc nhà vua như con. Tiên nương Thiếu-Mai là vương phi cá»§a Yên-vương, quốc phụ Tống triá»u. Cả bốn vị Ä‘á»u láºp không biết bao nhiêu huân công vá»›i xã tắc, cho nên ân đức, uy tÃn cá»±c kỳ lá»›n lao.
PhÃa sau các vị còn có chÃn nam, chÃn nữ, tuổi khoảng hai mươi hăm má»™t. Nam thì hùng vÄ© khôi ngô, nữ thì yểu Ä‘iệu sắc nước hương trá»i. Linh-Nhân hoà ng thái háºu đưa mắt há»i tiên nương Bảo-Hòa. Tiên nương cưá»i:
– Äây là mưá»i tám thiếu niên Việt kiá»u ở Xiêm, chỉ vì có chút lòng son hướng vỠđất nước, mà bị bá»n Hồng-thiết giáo dụ dá»— theo chúng, rồi mắc và o vòng Chu-sa Huyá»n-âm độc tố không thoát ra được. U-bon vương đã trị dứt Chu-sa Huyá»n-âm độc tố, rồi dạy binh pháp, võ công cho. Công chúa Nong-Nụt lại kết há» thà nh phu phụ. Nhân khi hai vị Má»™c-tồn, Viên-Chiếu vân du Xiêm quốc, vương xin hai vị thu há» là m đệ tá». Hiện bản lÄ©nh há» không thua Thần-vÅ© tháºp anh là m bao. Vá» hà nh binh, xung phong hãm tráºn há» lại có tà i không thua Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt. Nay nghe giặc Tống phạm cảnh, há» trở vá» chùa Báo-ân xin sư phụ cho theo quân giữ nước, nên chị dẫn hỠđến yết kiến thái háºu.
Tiên nương Thiếu-Mai tiếp:
– Má»™c-tồn hòa thượng đặt cho há» cái tên Tháºp-bát Kim-cương. Cặp lá»›n nhất là Kim-cương đệ nhất, cáºp thứ nhì là Kim-cương đệ nhị...
Tháºp-bát Kim-cương hà nh lá»… vá»›i má»i ngưá»i.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu truyá»n đặt thêm tiệc cho bốn vị, vá»›i Tháºp-bát Kim-cương. Tiệc tà n, má»i ngưá»i trở lại Ä‘iện Uy-viá»…n.
Thưá»ng-Kiệt là đệ tá» cá»§a tiên nương Bảo-Hòa, ông tóm lược những Ä‘iá»u triá»u đình đã nghị sá»± trình vá»›i ngà i.
Nghe xong, tiên nương há»i công chúa Kim-Thà nh:
– Em nghĩ sao?
Công chúa đưa mắt nhìn bách quan một lượt, rồi tiếp:
– Tâu Thái-háºu! Không cần phải há»i nên đánh hay nên hòa, mà chỉ có má»™t đưá»ng là đánh đến cùng. Hòa là chết, chết hết. Chỉ có đánh há»a chăng má»›i có con đưá»ng sống mà thôi. Vì sao???
Công chúa ngá»a mặt nhìn lên nóc Ä‘iện, cúi xuống, nói thá»±c cháºm:
– Tại sao ta phải đánh? Xét kỹ ra có ba Ä‘iá»u. Má»™t là , rõ rà ng Tống xuất quân để chiếm sáu nước tá»™c Việt đặt là m quáºn huyện. Nhưng chiếm Äại-Việt trước; thế mà trong biểu xuất quân, Tống nói lÆ¡ mÆ¡ rằng nếu ta phụ thuá»™c sẽ để cho tồn tại. Kìa cái gương Nam ÄÆ°á»ng, Bắc Hán, Äông Việt còn đó. Chúa các nước đầu hà ng, tưởng được yên thân trong nước cá»§a mình; đâu ngá» sau khi đầu hà ng, Tống Ä‘em hết gia thuá»™c vá» Biện-kinh, phong tước vương, phải chịu cảnh ra luồn và o cúi, ngÆ¡ ngáo hà ng thần. Còn nước thì mất. Nay nếu ta chịu nhục, ná»™i thuá»™c Tống, thì e rằng số pháºn còn tà n tệ hÆ¡n các nước kia nữa.
Triá»u đình cùng gáºt đầu công nháºn lá»i công chúa thá»±c chân xác.
– Hai là , nói rằng ta ná»™i thuá»™c Tống để bá»›t đổ máu ư? Nói như thế là nói theo kiểu ngu phu ngu phụ để che dấu cái hèn nhát. Nà y, cho rằng ta kháng Tống có chết và i chục vạn ngưá»i Ä‘i, thì cÅ©ng là những cái chết oanh liệt. Còn như ná»™i thuá»™c Tống, việc đầu tiên chúng giết ngưá»i trả thù tráºn Khâm, Liêm, Ung, số ngưá»i chết không phải là và i chục vạn mà là hà ng trăm vạn. Rồi sau đó, chúng lấy tất cả Thiên-tá» binh, binh các trấn, các lá»™, hoà ng nam Ä‘em Ä‘i đánh Chiêm, Chân, Xiêm, Là o, Lý. Số ngưá»i chết không đáng chết nà y có khi tá»›i trăm vạn. Lại nữa, các gia, các phái, các bang sẽ hô hà o ngưá»i ngưá»i nổi lên chống ngoại xâm, chiến tranh còn khá»§ng khiếp hÆ¡n nữa, số ngưá»i chết còn cao gấp bá»™i. Äó là hai Ä‘iá»u ta không thể ná»™i thuá»™c Tống.
Nhà vua tuyên chỉ:
– Còn Ä‘iá»u thứ ba, xin cô mẫu dạy cho.
– Ba là , các quan tưởng ná»™i phụ, sẽ bảo toà n được cái mạng mình vá»›i gia thuá»™c, rồi sẽ được Tống phong chức tước ư? Thá» tưởng tượng xem, đến bá»n Quách Quỳ, Triệu Tiết, Yên Äạt, Tu Ká»· mà giá» nà y cÅ©ng chỉ có chức mà không có tước gì! Nếu như mai sau chúng thắng Äại-Việt, may ra được thà cho tước hầu là cao lắm. Bá»n chúng còn váºy, huống hồ các quan đầu hà ng? Váºy thì con đưá»ng trước mắt ta hãy nhìn cho rõ: Sau khi ná»™i thuá»™c, bá»n Quách Quỳ, Triệu Tiết, Yên Äạt, Tu Ká»· sẽ được bổ là m quan cai trị, các vị không bị giết, thì cÅ©ng sẽ phải ra luồn và o cúi vá»›i chúng. Thảng hoặc chúng thà cho chức thư lại ở má»™t vùng hẻo lánh nà o đó, rồi tìm cá»› giết sau mà thôi.
Thế là triá»u thần Ä‘á»u nhất trà phải Ä‘em hết lá»±c ra đánh Tống để tồn tại.
Tiên nương Bảo-Hòa há»i Thưá»ng-Kiệt:
– Nà y Kiệt nhi! Trong tráºn nà y, con định dùng phương thức gì để giữ nước?
– Khải tấu sư phụ! Tống đánh ta phen nà y, ắt Ä‘em quân nghiêng nước để quyết thắng. Như váºy hầu hết quân há» Ä‘em sang đánh ta là quân từ Bắc-thùy, Tây-thùy, vá»›i kị-binh. Quân hai nÆ¡i nà y có ưu Ä‘iểm là giá»i dà n tráºn, dùng kị binh xung sát. Há» muốn thắng thá»±c mau vì sợ Liêu, Hạ thừa cÆ¡ Ä‘em quân đánh và o phÃa Bắc, phÃa Tây. Äệ tá» biết thế, há»p chư tướng, rồi quyết định: Tống giá»i dùng trưá»ng binh, thì ta dùng Ä‘oản binh. Tống giá»i dà n tráºn, thì ta không dà n tráºn, đóng thá»±c nhiá»u đồn kiên cố, gần chá»— đồng lầy; như váºy kị binh, trưá»ng binh vô dụng. Há» muốn đánh cho mau, thì ta lại cố kéo dà i cuá»™c chiến.
– ÄÆ°á»£c. Con tiếp Ä‘i.
– Vân-ma thượng tướng quân Nhu-Tâm hầu Trần Ninh, Trung-vÅ© đại tướng quân KÃnh-Tâm hầu Dương Minh là hai tướng giá»i vá» y há»c, đưa ý kiến rằng: Hiện quân Tống sắp vượt biên, nếu ta kéo dà i cuá»™c chiến được tá»›i mùa hè sang năm, thì dù ta không giết, trá»i cÅ©ng giết hết quân Tống.
Tiên nương vẫy tay gá»i Trần Ninh, Dương Minh khen ngợi:
– ÄÆ°á»£c! à kiến nà y thá»±c phi phà m. Bằng và o nguyên do nà o, hai tướng quân có thể quyết Ä‘oán rằng nếu kéo dà i tá»›i mùa hè, thì trá»i giết quân Tống dùm?
Dương Minh kÃnh cẩn thưa:
– Tấu tiên nương, quân Tống từ miá»n Bắc, miá»n Tây đến, thì ngưá»i ngá»±a quen vá»›i khà háºu lạnh, không muá»—i, mòng, vắt. Nay há» xuống LÄ©nh-Nam, khà háºu nắng ná»±c thấp nhiệt sức ngưá»i suy yếu, sức ngá»±a ngá»±a kiệt quệ. Há» uống nước lạ, sẽ sinh bệnh. Dù há» không chết vì nước, vì khà háºu, thì cÅ©ng chết vì sốt rét ngã nước do muá»—i đốt. ChÃnh vua Anh-tông bên Tống, là ngưá»i có võ công cao, Ä‘ang tuổi tráng niên, mà cÅ©ng chết vá» bệnh nà y.
– ÄÆ°á»£c. à kiến siêu việt. Nà y Kiệt, từ khi đánh Tống trở vá», con đã chuẩn bị cuá»™c phòng thá»§ như thế nà o. Sư phụ muốn biết qua để còn liệu.
Thưá»ng-Kiệt chắp tay vái ba vái, rồi cung cung kÃnh kÃnh trình:
– Tấu sư phụ. Từ hồi đức Thánh-tông còn tại thế, và o niên hiệu Thiên-huống Báu-tượng nguyên niên (1068) khi được tin Tống chuẩn bị Nam xâm, Quốc-phụ đã thiết kế phòng vệ rất chi tiết. Trước hết thấp nhất, tại các xã, trang, động thì triá»u đình cá» võ quan vá» giúp trương tuần huấn luyện hoà ng nam vá» võ nghệ, vá» tiến thoái, vá» bầy tráºn, vá» bắn cung, cùng tùy theo vị trà là ng, cá»§ng cố lại lÅ©y tre bao bá»c, phương thức phòng thá»§. Hóa cho nên má»—i xã, má»—i trang, má»—i động hiện là má»™t đồn binh rất kiên cố. Lương thá»±c bên trong có thể tá»± túc trong sáu tháng. Chỉ nguyên hệ thống là ng xã, ta cÅ©ng kéo dà i cuá»™c chiến được cả năm, không cho Tống tiến vá» Thăng-long.
Ông đưa mắt nhìn Linh-Nhân hoà ng thái háºu:
– Trong thá»i gian đức Thánh-tông bình Chiêm, ở nhà Thái-háºu nhiếp chÃnh, ngưá»i ban chỉ: Gái trai Ä‘á»u phải được cho Ä‘i há»c như nhau, khi há»p việc là ng, gái cÅ©ng được dá»± há»p như trai. Trái lại, gái cÅ©ng được luyện táºp võ nghệ, huấn luyện quân sá»±; để khi giặc tá»›i nhà đà n bà phải đánh. ChÃnh vì váºy, mà lá»±c lượng phòng thá»§ là ng xã, trang động tăng lên gấp bá»™i.
Vua bà Bình-Dương nắm tay Thái-háºu:
– Hồi xưa, ta vá»›i chị Bảo-Hòa, có sá»± Ä‘i qua Vạn-thảo thảo thôn trang, đã cải lệ xã cho con gái được dá»± há»p việc là ng. Sau, Kim-Thà nh lên trấn Bắc-cương, cÅ©ng đưa ra lệnh cấm Ä‘a thê, nam nữ Ä‘á»u được há»c như nhau, trách nhiệm giữ nước gái trai chung. Nhưng chỉ tại Bắc-cương mà thôi, còn miá»n xuôi thì phụ nữ vẫn chui đầu và o chổng Ä‘Ãt ra ở bếp; cho nên cái tinh lá»±c Trưng, Triệu mất mát rất nhiá»u. Nay Thái-háºu hÆ¡n hẳn ta vá»›i chị Bảo-Hòa đã đà nh, mà còn hÆ¡n cả Kim-Thà nh nữa. Thái-háºu đã cho gái cả nước Ä‘á»u được cái hãnh diện gánh vác sÆ¡n hà . Giả như vua Trưng có sống dáºy cÅ©ng phải khen ngợi.
Nghe sư phụ khen, dù đã tá»›i tuổi ba mươi, dù đã là Thái-háºu, uy quyá»n mênh mông, Linh-Nhân cÅ©ng cảm thấy sung sướng cá»±c Ä‘iểm. Háºu cung tay:
– Äa tạ sư phụ ban khen.
Thưá»ng-Kiệt trình tiếp:
– Còn quân các trấn, các lá»™, các phá»§, huyện, thì luôn luyện táºp, di động. Cho nên những hiệu quân nà y Ä‘á»u có khả năng không thua Thiên-tá» bnh là m bao. Như khi giặc thình lình tá»›i thì hoà ng nam, hoà ng nữ ở trang động, là ng xã đủ khả năng tá»± vệ Ãt nhất là ba ngà y. Sau đó quân trấn, lá»™, phá»§, huyện sẽ can thiệp. Trong cuá»™c Bắc-phạt vừa rồi, kế hoạch nà y tá» ra rất hữu hiệu. Khi Thiên-tá» binh đánh sang Tây-bình, Lá»™c-châu, quân Tống thừa hư vượt biên đánh và o Lạng-châu. Láºp tức chúng gặp sức kháng cá»± cá»§a hoà ng nam, hoà ng nữ trong các là ng xã trải qua ba ngà y, mà không má»™t là ng nà o thất thá»§; chúng chết rất nhiá»u, số còn sống thì mệt má»i. Khi quân lá»™ Kinh-Bắc, Hồng-châu can thiệp, thì chúng bị tan rã.
Công chúa Kim-Thà nh há»i:
– ÄÆ°á»£c rồi! Bây giá» con hãy trình bầy vá» binh triá»u tức thá»§y quân, Thiên-tá» binh.
Tuổi Lý Thưá»ng-Kiệt đã Ä‘i và o năm mươi, chức tá»›i Äại-tư-mã, tước tá»›i công, mà được công chúa Kim-Thà nh gá»i là con, khiến ông cảm động vô bá» bến. Vì ông bị mồ côi song thân từ nhá», lá»›n lên lại bị Dương Hồng-Hạc tÄ©nh thân; nên ông được được các công chúa Bình-Dương, Kim-Thà nh, Trưá»ng-Ninh coi như cháu ruá»™t, thưá»ng xưng cô, gá»i ông là con. Cho đến nay ba vị vẫn dùng ngôn từ nà y vá»›i ông. Riêng công chúa Bảo-Hòa còn thu ông là m đệ tá», yêu thương ông cùng cá»±c. Ông cung cung, kÃnh kÃnh hướng công-chúa:
– Khải cô mẫu, ngưá»i chỉ huy trá»±c tiếp Thiên-tá» binh là TÃn-NghÄ©a vương. Con xin để vương tấu vá»›i cô.
Tuổi cá»§a TÃn-NghÄ©a vương nhá» hÆ¡n con cá»§a công chúa Kim-Thà nh, nhưng vương là vai em cá»§a công chúa. Chỉ dụ cá»§a phụ vương là Quốc-phụ ban ra rằng: Khi đối thoại vá»›i các công chúa, thì vương không dùng nghi thức triá»u há»™i, mà dùng nghi thức gia đình. Vì váºy vương đứng dáºy cung tay:
– Thưa chị, ta hiện có mưá»i hai hiệu Thiên-tá» binh, do Long-biên thất hùng, Tây-hồ thất kiệt chỉ huy. Mưá»i hai tướng có mưá»i hai phu nhân Ä‘á»u xuất thân danh gia để tá». Bốn phu nhân Kim-Loan, Kim-Liên, Ngá»c-Liên, Ngá»c-Hương Ä‘á»u được vương mẫu nháºn là m nghÄ©a nữ, rồi dạy binh pháp, võ công cho. Còn lại tám phu nhân, Ä‘á»u xuất thân ở trưá»ng cá»§a đại tư mã Thưá»ng-Kiệt, văn võ song toà n; được Thái-háºu chuẩn tấu, mưá»i hai phu nhân tuyển chá»n những thanh-nữ ở là ng xã huấn luyện, Ä‘em gả cho các Thiên-tá» binh. Cho nên hiện má»—i hiệu Thiên-tá» binh còn có thêm ba nghìn nữ binh.
Rồi vương trình bầy tổ chức, phồi hợp, phương thức hấn luyện, cùng ká»·t luáºt cá»§a Thiên-tá» binh ra sao; cuối cùng vương kết luáºn:
– Trong tráºn Bắc-phạt vừa rồi, thì các tráºn Ung, Khâm, Liêm, Dung, Nghi, Bạch ta dùng lối xuất kỳ bất ý, công kỳ vô bị hay công thà nh thì không kể. Duy tráºn Äại-giáp, Há»a-giáp, Ngá»c-tuyá»n; Thiên-tá» binh trá»±c tiếp đối tráºn vá»›i ba đạo đệ nhất, đệ nhị, đệ tam và đạo kị binh 47 cá»§a Tống, đó là những đạo kinh nghiệm, thiện chiến trong chiến tranh Tống-Hạ. Thế mà số tổn thất cá»§a ta quá Ãt, so vá»›i toà n quân cá»§a há» bị diệt. Cho nên tráºn nà y, ta có thể yên tâm rằng quân ta Ãt, nhưng má»™t ngưá»i có thể thắng trăm ngưá»i.
Vương ngừng lại, chỉ và o đại đô đốc Lý Kế-Nguyên với bốn đô đốc chỉ huy bốn hạm đội:
– Thưa chị, vá» thá»§y quân cá»§a ta, hiện có bốn hạm đội mang tên Âu-CÆ¡, Äá»™ng-đình, Bạch-đằng, Thần-phù. Äại đô đốc là quan Thái-bảo Lý Kế-Nguyên, cố vấn là sư bá Trần Phụ-Quốc. Má»—i hạm đội do má»™t đô đốc chỉ huy. Ngoà i ra, má»—i lá»™, trấn huyện, phá»§ lại có những đội giang thuyá»n để bắt giặc cướp, để váºn chuyển. Vá» lá»±c lượng, vá» tổ chức, vá» kinh nghiệm chiến đấu từ trước đến giá» ta mạnh hÆ¡n Tống nhiá»u.
Vua bà Bình-Dương há»i Côi-sÆ¡n tam anh:
– Ba vị sư huynh từng ở Trung-nguyên lâu, nhị sư huynh từng lÄ©nh chức đô đốc Tương-giang Äá»™ng-đình. Xin sư huynh cho biết ý kiến?
Trung-Äạo đứng lên:
– Tấu vua bà , từ cổ, vì thá»§y thổ cá»§a ta nhiá»u sông, biển, nên ngưá»i Việt giá»i thá»§y tÃnh hÆ¡n ngưá»i Hoa. Thá»i LÄ©nh-Nam ta thắng Hán năm tráºn, thì ba tráºn là Äá»™ng-đình, Äông-hải, Lãng-bạc, Ä‘á»u là thá»§y chiến. Äến thá»i Ngô, thá»i Lê, ta lại thắng Trung-quốc ở Bạch-đằng. Vừa rồi, tráºn Khâm-châu, ta phá thá»§y quân Tống như bắt con cua trong cháºu. TÃnh chung vá» quân số, tổ chức, chiến hạm, kinh nghiệm, thì thá»§y quân cá»§a ta và như con cá kình, còn thá»§y quân Tống và như con tôm.
Ông chỉ và o Äại Äô-đốc Lý Kế-Nguyên, vá»›i bốn đô đốc Trần Phúc, Trần An, Trần Lâm, Trần Hải:
– Trong năm đô đốc, thì bốn đô đốc há» Trần Ä‘á»u ở trong thá»§y quân từ năm hai mươi tuổi, kinh nghiệm có thừa, võ công cao thâm. Trẻ nhất là đại đô đốc Lý Kế-Nguyên, tuổi má»›i bốn mươi; đô đốc xuất thân là văn quan, má»™t chiêu võ không biết, nhưng mưu trà trùm hoà n vÅ©. Vá» tà i dùng binh trên biển; dù Hoa, dù Việt, không ai địch nổi ngưá»i. Váºy, trong cuá»™c chiến nà y, ta yên tâm mặt biển đã đà nh, mà còn dùng thá»§y quân như lá»±c lượng Ä‘e dá»a đánh úp Tống như công chúa Gia-Hưng thá»i LÄ©nh-Nam hay tráºn Khâm, Liêm vừa rồi.
Tiên nương Bảo-Hòa há»i Äại-tư-mã Thưá»ng-Kiệt:
– Cho đến giỠnà y, quân Tống đã tới biên giới, con hãy trình bầy thế thủ của ta ra sao?
– Tấu sư phụ! Hồi tháng ba, khi rút quân khá»i đất Tống, con ước tÃnh rằng: Tống đánh ta, ắt chỉ dùng có hai con đưá»ng. Má»™t là dùng đưá»ng thá»§y. Hai là , dùng đưá»ng bá»™. VỠđưá»ng thá»§y, hỠđổ quân và o Bạch-đằng, Thiên-trưá»ng, rồi tiến vá» Thăng-long; như Äông-Hán dùng trong thá»i LÄ©nh-Nam, như Nam-Hán dùng trong thá»i Ngô, như Tống dùng trong thá»i Lê. Nay thá»§y quân cá»§a hỠở Nam-thùy quá yếu, há» Ä‘em các hạm đội từ Kinh-châu, Mân-Việt, Triết-giang xuống. Số chiến hạm, quân số ngang vá»›i ta. Äại đô-đốc Lý Kế-Nguyên phối trà hạm đội Âu-CÆ¡ ở Tiên-yên, hạm đội Äá»™ng-đình ở Äồn-sÆ¡n, hạm đội Bạch-đằng ở Thăng-long, còn hạm đội Thần-phù thì lưu động là m trừ bị.
Tiên nương đưa mắt nhìn Lý Kế-Nguyên:
– Lý tiên sinh là nhà nho, mà kinh luân gồm tà i. Mặt biển như váºy là yên. Nếu ta không thắng há» thì cÅ©ng hòa.
Thưá»ng-Kiệt tiếp:
– Vá» mặt bá»™ há» có độc đạo từ Ung-châu, tá»›i Tây-bình, Lá»™c-châu rồi vượt biên đánh và o Quảng-nguyên, Môn-châu, Lạng-châu, Tô-máºu. Äệ tá» láºp má»™t phòng tuyến thứ nhất, chỉ dùng binh trang động, hoà ng nam trấn thá»§, mục Ä‘Ãch là m cho địch mệt má»i, tổn thất, mất thá»i gian. Phòng tuyến nà y gồm 207 trang động Bắc-biên.
– ÄÆ°á»£c. Chi tiết ra sao?
– Trấn cánh tả ở Quảng-nguyên là Tiết-độ-sứ Lưu Ká»·, thống lÄ©nh binh mã hÆ¡n năm mươi trang động. Kế tiếp trấn cánh tả là tiết độ sứ Môn-châu Hoà ng Kim-Mãn, thống lÄ©nh hÆ¡n bốn mươi trang động. Trấn cánh hữu là Tiết-độ-sứ Tô-máºu Vi Thá»§-An thống lÄ©nh hÆ¡n hai mươi trang động. Nhưng cuối cùng, muốn tiến và o đồng bằng, đánh Thăng-long, há» chỉ có má»™t con đưá»ng duy nhất là qua Lạng-châu. Tại Lạng-châu há» sẽ gặp đạo quân tiá»n phong cá»§a vua bà Thiên-Thà nh, vá»›i phò mã Thân Cảnh-Long, thống lÄ©nh má»™t trăm mưá»i bẩy trang động. Như váºy thế bắt buá»™c Quách Quỳ phải trải quân ra là m bốn khu vá»±c, đánh từng trang, từng động má»™t, rất vất vả, lại hao tốn nhân mạng. Sau khi Quỳ giải quyết xong 207 trang động, thì y má»›i tiến và o trung châu.
– Rồi sao?
– Nếu Quách Quỳ giải quyết được phòng tuyến thứ nhất, thì y lại đụng phải phòng tuyến thứ nhì. Phòng tuyến thứ nhì gồm vùng núi Tam-đảo, Chi-lăng, Äông-triá»u. Tại Chi-lăng, đệ tá» láºp hai ải cá»±c kỳ kiên cố, phÃa sau Lạng-châu. Má»™t là Quyết-lý, dá»±a lưng và o hai ngá»n núi, có suối chảy qua, đỠphòng bị vây, không sợ thiếu nước. Nếu như Quyết-lý thất thá»§, thì phÃa sau là ải Giáp-khẩu tức Chi-lăng, nÆ¡i hai ngá»n núi hiểm trở khép lại. Vá»›i hai ải nà y, có thể là m cho quân Tống ùn lại Ãt nhất cả mấy tháng.
– ÄÆ°á»£c. Nhưng tướng nà o trấn thá»§ ở đây?
– Tâu, trấn thá»§ ải Quyết-lý là công-chúa Côi-sÆ¡n Trần Thanh-Nguyên cùng Trấn Bắc đại tướng quân, Tiên-yên tiết độ sứ, Tản-viên quốc công Tôn Mạnh vá»›i hiệu binh Kinh-Bắc. Trấn thá»§ ải Giáp-khẩu là Quán-quân thượng tướng quân ChÃnh-Tâm hầu Äinh Hoà ng-Nghi cùng phu nhân là quáºn chúa Trần Phương-Quỳnh vá»›i hiệu Thiên-tá» binh Quảng-vÅ©.
Tiên nương nói vá»›i Linh-Nhân hoà ng thái háºu:
– VỠđồn trú, quân, tướng như váºy là ổn rồi. Nhưng vùng Lạng-châu là cổ há»ng và o Thăng-long, liên lạc khó khăn, trong khi đó chỉ huy phải thống nhất. Thái háºu phải cắt cá» má»™t ngưá»i chỉ huy thống nhất giữa tiá»n quân cá»§a Cảnh-Long vá»›i hai ải Quyết-lý, Giáp-khẩu.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu quyết định ngay:
– Vâng chỉ của tiên nương, đệ tỠxin cỠphò mã Thân Cảnh-Long tống chỉ huy ba đạo quân nà y.
Phò mã Thân Cảnh-Long đứng dáºy cung tay nháºn lệnh.
Thưá»ng-Kiệt tiếp:
– Tuy váºy, đệ tá» thấy hai con đưá»ng nhá», nếu Quách Qùy đánh không nổi Quyết-lý, Giáp-khẩu, y có thể bá» con đưá»ng chÃnh, mạo hiểm cho quân vươt qua hai con đưá»ng nhá». Con đưá»ng thứ nhất là con đưá»ng từ Quảng-nguyên, Môn-châu, vòng qua đưá»ng núi Tam-đảo xuống Vạn-nhai tức là phÃa Bắc sông Phú-lương. Cho nên đệ tỠđã cho VÅ©-dá»±c đại tướng quân, Nam-sÆ¡n hầu Dư Phi Ä‘em hiệu binh Äại-hoà ng trấn ở ải Äâu-đỉnh. Con đưá»ng thứ nhì mà quân Tống có thể mạo hiểm đánh xuống là con đưá»ng nhá» men theo bá» biển tiến vá» Äông-triá»u rồi tá»›i Thăng-long, nên đệ tỠđã cho Thái-tá» thiếu-phó Trấn-viá»…n thượng tướng quân Gia-viá»…n hầu Bùi Hoà ng-Quan, cùng phu nhân là Trần Ngá»c-Huệ Ä‘em hiệu binh Äông-triá»u, đóng ở trại Ngá»c-sÆ¡n.
Công-chúa Kim-Thà nh lắc đầu:
– Phối trà như váºy, cánh tả, cánh trung ương rất vững, vì có tá»›i hai phòng tuyến. Duy cánh hữu, thì đồn Ngá»c-sÆ¡n trấn ở VÄ©nh-an, trá»±c diện vá»›i Tống, vừa là phòng tuyến má»™t, vừa là phòng tuyến hai, thì rất nguy hiểm.
– Khải cô-mẫu, thần-nhi cÅ©ng biết váºy, nhưng nếu như Tống đánh Ngá»c-sÆ¡n xong, thì cÅ©ng không thể tiến vá» Thăng-long ngay, mà phải vòng sang phÃa Tây, vì há» sẽ bị thá»§y quân rất hùng háºu cá»§a ta chạn đánh ở các cá»a sông .
Tiên-nương Bảo-Hòa há»i:
– Xưa nay việc cố thá»§ trong các đồn, các ải quan trá»ng nhất là lương thảo. Nay mục đìch ta kéo dà i cuá»™c chiến thì việc tiếp tế lương thảo tối cần thiết. Nếu cất lương trong ải nhiá»u, thì sợ Tống dùng há»a công bắn và o đốt cháy; hoặc giả ải thất thá»§ thì lương đó lá»t và o tay giặc, giặc dùng lương đó nuôi quân đánh ta, hóa ra ta nối giáo cho giặc sao? Còn như để ở ngoà i, thì ải bị vây lâu ngà y, sao có thể tiếp tế được?
Thưá»ng-Kiệt chỉ công chúa Thiên-Ninh:
– Tấu sư-phụ, vỠlương-thảo, thì Bà -chúa-kho sẽ trình sư -phụ.
Tiên-nương Bảo-Hòa là sư-phụ vua Thánh-tông vá»›i Thưá»ng-Kiệt, sau ngà i lại thu công chúa Thiên-Ninh là m đệ tỠút. Vì tuổi cá»§a công chúa vá»›i tiên nương quá cách xa, vì liên hệ sư đồ đã hai Ä‘á»i, nên công chúa được tiên nương yêu thương nhất trong các đệ tá». Từ lúc tiên nương nháºp Ä‘iện, ngưá»i đã kéo công chúa cho ngồi bên cạnh như bà vá»›i cháu. Bây giá» nghe Thưá»ng-Kiệt nói việc cung ứng lương thảo do công-chúa đảm trách, tiên nương cầm tay công chúa:
– Ninh nhi! Con mà lo việc lương thảo thì sư phụ yên tâm lắm. Váºy kế hoạch ra sao?
Công chúa trình:
– Thưa sư phụ, vá» lương cá»§a phòng tuyến thứ nhất không do đệ tỠđảm trách; vì lá»±c lượng chiến đấu là hoà ng nam, há» dùng lương cá»§a trang động tÃch trữ. Tại ải Äồn-sÆ¡n, thì do thá»§y quân tiếp tế, như váºy ải nà y được bảo đảm. Còn lương ải Äâu-đỉnh, Quyết-lý, Chi-lăng, con cho tÃch trữ đủ dùng trong ba tháng, lương Ä‘á»u cất dưới hầm rất kiên cố. Trong kho lương con chất thêm má»™t Ãt hoà ng thạch, mã não. Khi đồn thất thá»§ hay phải rút, thì chỉ cần má»™t mồi lá»a là kho lương bị cháy sạch, giặc không thể dùng lương cá»§a ta nuôi quân được.
Tiên nương vuốt tóc công chúa:
– Con thực xứng đáng với danh hiệu Bà -chúa-kho. Còn như nếu quân giữ ải không được, phải rút và o rừng, thì dùng lương thảo đâu để sống?
– Dạ, hồi đánh Tống, ta có thu được má»™t số lương thảo khá lá»›n, con đã cho váºn tải vá» chất ở hai kho lá»›n, má»™t là ở núi Vạn-nhai, hai là ở Nam Chị-lăng. Äó là lương dùng tiếp tế cho ba ải Äâu-đỉnh, Quyết-lý, Chi-lăng dùng trong thá»i bình, trong lúc ải chưa bị vây. Trong rừng Vạn-nhai, Quyết-lý, Chi-lăng, con Ä‘á»u cất dấu lương thảo gồm cá khô, tôm khô, thịt khô, mắm, gạo, Ä‘áºu, đưá»ng, dưới những hầm xây bằng đá. Vị trà hầm nà y rất bà máºt, chỉ các chúa tướng má»›i biết mà thôi. Nếu quân các ải rút và o rừng, thì chúa tướng cho đà o hầm lấy lương cho binh dùng. Ngoà i ra con còn gá»i lương ở nhà dân; khi cần thì hoà ng nam, hoà ng nữ, ông già bà cả bà máºt váºn tải, tiếp tế cho quân.
Tiên nương hà i lòng hướng Thưá»ng-Kiệt:
– ÄÆ°á»£c! Con tiếp Ä‘i.
Ông chỉ lên bản đồ:
– Nếu như Quách Quỳ vượt được hai phòng tuyến đầu, thì sẽ gặp phòng tuyến thứ ba. Phòng tuyến nà y đệ tá» láºp ở phÃa Nam ngạn sông Như-nguyệt kéo dà i từ núi Tam-đảo tá»›i Vạn-xuân. Ngay phÃa Nam sông Cầu, núi Tam-đảo, đệ tá» cá» phò mã Thái-úy Hoà ng Kiện, vá»›i công chúa Äá»™ng-Thiên trấn thá»§. ChÃnh giữa ở khúc sông Như-nguyệt, Ä‘Ãch thân đệ tá» trấn thá»§. PhÃa cuối, nÆ¡i ngã ba sông Thương, sông Lục-Nam đổ và o Vạn-xuân, đệ tỠđể hai hà ng tá» Hoằng-Chân, Chiêu-Văn trấn thá»§. Trên bá» sông, đệ tá» cho đắp đất cao đến ba trượng (6m ngà y nay), bên ngoà i cắm chông, gai lởm chởm. Vì như sau khi Quỳ phá được hai phòng tuyến đầu, chúng muốn vượt sông thì phải có thá»§y quân chở qua. Nhưng thá»§y quân không có, chúng chỉ co thể đóng bè. Bè e không chở được nhiá»u quân. Mà có chở được nhiá»u, cÅ©ng khó lá»t và o trong chiến lÅ©y.
Công chúa Kim-Thà nh há»i:
– Như váºy, trong mưá»i hai hiệu Thiên-tá» binh, chỉ có hiệu Quảng-vÅ© trấn ở Chi-lăng, còn mưá»i má»™t hiệu Ä‘á»u dà n ra từ Tam-đảo tá»›i Vạn-xuân cả. Tại sao con không dùng Thên-tá» binh trấn ở phòng tuyến thứ nhất, thứ nhì?
Thưá»ng-Kiệt cúi đầu xuống, trán ông cau lại rồi đưa mắt nhìn Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt:
– Khải cô mẫu, chiến lược phòng thá»§ cá»§a ta là kéo dà i thá»i gian cá»§a Tống. Mà kéo dà i thá»i gian, thì không gì bằng dùng hoà ng nam cá»§a là ng xã, tráng Ä‘inh trang động. Thiên-tá» binh không dùng được trong trưá»ng hợp nà y. Giả dụ như dùng Thiên-tá» binh trấn hai phòng tuyến đầu, thì khi hai phòng tuyến nà y vỡ, ta không còn quân bảo vệ Thăng-long.
Công chúa Kim-Thà nh lắc đầu:
– Con trình bầy như váºy, thì cô không hiểu nổi. Giả như hai phòng tuyến đầu, ta sai Thiên-tá» binh giữ, lỡ có vỡ, thì cho rút lui vá» phòng tuyến ba, và Thăng-long cÅ©ng được chứ có sao đâu?
Thưá»ng-Kiệt trầm ngâm không nói. Tiên nương Bảo-Hòa, vua bà Bình-Dương linh cảm thấy ngưá»i đệ tá», ngưá»i cháu mình tà i trà báºc nhất Äại-Việt, nhưng dưá»ng như có Ä‘iá»u gì khó khăn, mà nói không được. Cả hai cùng đưa mắt nhìn nhau, rồi há»i:
– Ta là sư phụ con, Bình-Dương là cô con. Chúng ta yêu thương con thế nà o, trong bốn mươi năm qua, con biết rồi đó. Nay con lo việc nước, nếu có lá»—i gì ta cÅ©ng khoan thứ. Váºy con cứ nói ra Ä‘i.
Thưá»ng-Kiệt lá»™t mÅ©, phục xuống hà nh lá»…:
– Tấu sư phụ, tấu tam vị cô mẫu. Con tuy lãnh trá»ng trách, nhưng vì bạc đức, nên không Ä‘iá»u khiển nổi má»™t số tướng.
Cả ba công chúa Bảo-Hòa, Kim-Thà nh, Trưá»ng-Ninh cùng Thiếu-Mai Ä‘á»u kinh ngạc. Công chúa Kim-Thà nh rút thanh Thượng-phương bảo kiếm ra, mắt phượng quắc lên:
– Ai? Ai dám chống lệnh con, con cứ Ä‘em ra chặt đầu. Con sợ ư? Ai? Con nói ra Ä‘i, ta chặt đầu nó ngay tức thá»i.
– Không phải chư tướng chống lệnh, mà tất cả mưá»i hai vạn binh sÄ© trong mưá»i hai hiệu Thiên-tá» binh Ä‘á»u quá cứng.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu lên tiếng:
– KÃnh chị, nguyên do thế nà y. Hồi Quốc-phụ còn tại thế, ngưá»i soạn ra má»™t thiên binh thư, dùng chá»§ đạo tá»™c Việt luyện quân. Binh thư nà y chưa truyá»n ra ngoà i, chỉ má»›i dạy cho Trung-Thà nh, TÃn-NghÄ©a nhị vương. Nhị vương Ä‘em giảng cho Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt. Mưá»i bốn tướng trẻ lại Ä‘em ra luyện binh. Trong binh thư cá»§a Quốc-phụ, thì chỉ dạy tiến, chứ không dạy thoái. Phà m khi lâm tráºn, khi có lệnh xung phong, thì bất cứ binh tướng nà o đứng nguyên, lùi lại, quay nhìn vá» sau, Ä‘á»u bị chém tại chá»—. Vì giáo huấn lâu ngà y, những Ä‘iá»u đó nháºp tâm, trở thà nh Kinh-Việt; chư tướng, chư vương thuá»™c nằm lòng và như nho gia thuá»™c Luáºn-ngữ váºy. Nên chi, nếu như thượng cấp ra lệnh rút lui, bá» chạy, thì há» quyết bất tuân. Há» tá»± coi là điá»u xỉ nhục nhất trên Ä‘á»i, há» sẽ tá»± tá» ngay tại tráºn.
Háºu kể:
– Hồi ta Ä‘em quân đánh Tống, trong tráºn Äại-giáp, má»™t Thiên-tá» binh gác ở dưới chân núi, bị mưá»i quân Tống tấn công. Y can đảm chống trả, khi sáu binh Tống bị giết, thì y cÅ©ng bị thương. Y bá» chạy, phiá sau bốn địch quân Ä‘uổi theo. May đâu, y được các bạn tiếp cứu, giết hết bốn kẻ thù. Sau nà y luáºn công, y được thăng chức ngÅ©-trưởng. Nhưng bốn Thiên-tá» binh đặt dưới quyá»n y không chịu y, lấy lý do rằng ngưá»i chỉ huy chúng đã chạy trước quân Tống thì không xứng đáng để chúng tuân lệnh. Rồi bạn hữu chế diá»…u y khốn khổ. Nà o « liên tá» banh » (hạt sen vỡ) chứ không phải là Thiên-tá» binh, nà o là « Không phải là con Rồng, cháu Tiên, đệ tá» thánh Gióng, mà là con thằn lằn, cháu Ä‘iên, đệ tá» võ phái cầy sấy». Cuối cùng y tá»± tá» chết, bấy giá» các bạn má»›i là m ma linh đình cho y và khen là ngưá»i biết tá»± trá»ng.
Tiên nương Bảo-Hòa hiểu ngay:
– À thì ra thế, nên Kiệt nhi không thể cho Thiên-tỠbinh trấn ở tuyến thứ nhất, thứ nhì; vì lỡ ra khi quân Tống đông quá, Thiên-tỠbinh chỉ biết tiến, không chịu thoái rồi hy sinh hết, cuối cùng không còn quân bảo vệ phòng tuyến thừ ba. Có phải thế không?
– Tấu sư phụ vâng.
Tiên-nương cau mà y suy nghĩ:
– Ta hiểu! ChÃnh vì thế, mà trong tráºn Ung-châu, tất cả các tướng chỉ huy mưá»i hai hiệu Thiên-tá» binh nhất quyết rằng Ung-châu chưa hạ, há» không chịu lui binh. Kết quả Ung châu hạ được, mà dân, quân Tống chết nhiá»u quá, khiến Tôn Äản, Cẩm-Thi bá» Ä‘i mất tÃch. Bây giá» ta má»›i hiểu.
Tiên nương há»i Trung-Thà nh vương:
– Hoằng-Chân, em không thể giáo dục lại binh sĩ được sao?
– Thưa chị, em không muốn giáo huấn quân mình Ä‘ang từ những dÅ©ng sÄ© can đảm thà nh những kẻ hèn nhát. Mà em có muốn là m, thì vợ chồng bá»n Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt, cá»™ng hai mươi tư ngưá»i nà y há» cÅ©ng không nghe theo.
Vương cưá»i:
– Không phải mình em vá»›i Chiêu-Văn, Long-biên ngÅ© hùng, Tây-hồ thất kiệt... đâu, mà cả Hoà ng Kiện Äá»™ng-Thiên, Thiên-Ninh; thêm vợ chồng Bùi Hoà ng-Quan, vợ chồng Nguyá»…n Căn, Dư Phi nữa, tá»›i ba mươi sáu đứa kia. Tất cả Ä‘á»u nhất quyết giữ nguyên ý chà nà y. Chị thá» tưởng tượng xem, chúng em là con Rồng, cháu Tiên, háºu duệ cá»§a Phù-đổng thiên vương, cá»§a vua Trưng mà phải lùi trước bá»n cướp nước, thì... thì thà chết quách Ä‘i cho rồi. Lùi, chạy, thì nhục lắm, nên bá»n em chỉ tuân lệnh anh Thưá»ng-Kiệt để tiến, chứ không tuân lệnh anh ấy lùi đâu.
Vua bà Bình-Dương lắc đầu than:
– Khó quá. Trá»n Ä‘á»i ta, vá»›i chị Bảo-Hòa, Thiếu-Mai, Kim-Thà nh, Trưá»ng-Ninh; má»—i lá»i nói, đến uy quyá»n như đức Thái-tông, Thánh-tông bên Äại-Việt cho đến Nhân-tông, Anh-tông bên Tống; hét ra lá»a, má»a ra khói như Kinh-Nam vương, Má»™c-tồn Vá»ng-thê hòa thượng... nhất nhất nghe theo. Mà nay bá»n trẻ ba mươi sáu đứa bay, lại bất tuân lệnh. Äể ta sang thỉnh Quốc-mẫu giải quyết vụ nà y.
Công chúa Côi-sơn Trần Thanh-Nguyên nắm tay vua bà :
– Chị Mỹ-Linh à ! Chị có biết rằng mấy thiên sách mà Quốc-phụ soạn để luyện thần cho binh tướng là ý kiến cá»§a chị Thanh-Mai không? Bây giá» chị muốn gặp bà ấy, để bà ấy đổi ý ư? Khó lắm. Chị Ä‘i tu, hiá»n là nh quá thì cãi không lại bà chằng tinh đâu.
Thấy mặt vua bà không vui, Thanh-Nguyên cưá»i:
– Chị giáºn đấy à ? Chị Ä‘i tu thà nh Pháºt bà rồi, mà còn nổi cÆ¡n A-tu-la hay sao? Báo cho chị biết, không phải ba mươi sáu đứa trẻ đâu, mà em vá»›i Tôn Mạnh, không hẹn, cÅ©ng đồng ý vá»›i chúng. Thế là ba mươi tám ngưá»i chứ không phải ba mươi sáu đâu.
Tiên vương Bảo-Hòa há»i Thần-vÅ© tháºp anh, Tháºp-bát Kim-cương:
– Còn các con, các con có theo các tướng kia không?
Hùng Nhân cung tay:
– KÃnh tiên nương, sư phụ cá»§a chúng con dạy rằng: MÅ©i nhá»n dá»… gẫy. Phà m là m tướng, thì phải biết lẽ tiến lui. Khi thấy không đánh được, thì ta tạm lui. Khi thấy thắng được địch, thì ta phải đánh đến cùng.
– À, có thế chứ.
Tiên nương Thiếu-Mai há»i Trung-Thà nh vương:
– Hiện quân Tống đã tiến tới đâu rồi?
– Trình sư thúc, hiện giá» thì Quách Qùy đã tá»›i Quế-châu. Y cho Lý Tháºt Ä‘em đạo quân hữu đệ nhất xuống đắp lại thà nh Ung-châu. Hồi ta sang đánh Tống, các trang trưởng khê động Tống ở vùng Tả-giang, Hữu-giang phải theo ta. Nay há» lại theo vá» Tống, đó là bá»n Nùng Quang-Lâm, Nùng Thịnh-Äức coi ải Hạ-lôi. Y lại sai bá»n Khúc Chẩn, Äà o Báºt Ä‘em bằng sắc và o các trang động cá»§a ta vừa Ä‘e dá»a, vừa chiêu hà ng. Hiện cho đến nay chưa trang động nà o hà ng Tống cả.
Äến đây tiên nương Bảo-Hòa, Thiếu-Mai cùng công chúa Kim-Thà nh, Trưá»ng-Ninh cáo từ sang dinh Quốc-phụ thăm Quốc-mẫu Thanh-Mai, để thỉnh ngưá»i ban chỉ cho đám tướng trẻ cứng đầu.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu tuyên chỉ:
– VỠvệc dân chúng Thăng-long náo loạn, nguyên do từ đâu?
Trung-Thà nh vương tâu:
– Nguyên trước đây, mấy công tá» há» Dương như Äức-Huy, Äức-Nhà n, Äức-Minh thưá»ng á»· thế cha, anh lêu lổng ăn chÆ¡i ở Thăng-long, kết thân vá»›i bá»n du thá»§, du thá»±c thà nh đảng. Buồn thay trong đám đó, có má»™t tên tương đối thuá»™c loại tà i trà tên Nguyá»…n Dư, em cá»§a Trấn Bắc thượng tướng quân Nguyá»…n-Căn, theo là m quyân sư cho bá»n chúng. Hồi Dương gia nổi loạn, bá»n nà y được trá»ng dụng. Lúc Dương gia bị dẹp, tên Nguyá»…n Dư bá» theo bá»n Triệu Tiết. Nay Triệu Tiết Ä‘em bá»n nà y vá» là m hướng đạo. ChÃnh Nguyá»…n Dư đã thư cho bá»n dư thá»§, du thá»±c ở Thăng-long phao tin bất lợi cho ta. Thần đã bắt những tên tay sai nà y Ä‘em ra chợ chém đầu rồi.
Linh-Nhân hoà ng thái háºu há»i phu nhân cá»§a tướng Nguyá»…n Căn là công chúa VÅ© Thanh-Thảo:
– Chị Thảo à ! Trong Hồng-hà ngÅ© long, chị là ngưá»i có tà i cảm hóa ngưá»i nhất, sao chị không cảm hóa tên Dư, để đến ná»—i truyện xẩy ra như váºy?
– Tâu Thái-háºu! Khi thần là m dâu há» Nguyá»…n, thì tên Dư đã trưởng thà nh. Trong nhà , y là em sinh đôi vá»›i anh Căn. Thoạt trông, ai cÅ©ng tưởng y là anh Căn. Y chuyên giả anh Căn Ä‘i là m không biết bao nhiêu truyện đốn mạt. Vô há»c, bất thuáºt, y sống nhá» và o các anh. Các anh Ä‘á»u là những ngưá»i có kiến thức, có tà i, có địa vị, nhưng y không theo các anh, mà cúi đầu là m đầy tá»›, theo hầu hạ tên lưu manh há» Dương. Vì váºy, thần vô dụng vá»›i y.
Bãi triá»u.
Hôm ấy là ngà y Tân Dáºu, tháng bẩy, niên hiệu Thái-Ninh thứ năm(7-7 năm BÃnh-Thìn, DL. 9-8-76)
Tại đồn Ngá»c-sÆ¡n thuá»™c châu VÄ©nh-an, nằm giữa biên cương Hoa-Việt.
Trấn-viá»…n thượng tướng quân Gia-viá»…n hầu Bùi Hoà ng-Quan, cùng phu nhân Trần Ngá»c-Huệ dáºy thá»±c sá»›m; hai vị vừa ăn Ä‘iểm tâm vừa bà n luáºn vá»›i nhau. Phu-nhân nói:
– Kể ra, từ hôm chúng ta ra trấn ở đây đã bốn tháng, ngà y ngà y thao luyện sĩ tốt chỠgiặc, chả biết bao giỠgiặc mới tới. Em chỉ mong chúng đừng đến là hơn hết.
Hầu phì cưá»i:
– Em nói! Bá»n Quách Quỳ, Triệu Tiết, Khúc Chẩn, Tu Ká»·, Yên Äạt từng sang Äại-Việt mình nhiá»u lần, lại biết nói tiếng Việt. Nay chúng được mang quân đánh mình, thì chúng phải biết rằng: Muốn đánh và o Thăng-long, thì phải chiếm cho được cánh trái là vùng Tam-đảo, cánh phải là Ngá»c-sÆ¡n. Bằng không thì sẽ bị cắt đưá»ng váºn lương. Anh sợ chúng đánh mình trước là khác.
– Từ ngà y em được Linh-Nhân hoà ng thái háºu Ä‘em vá» Thăng-long gá»i và o trưá»ng xin sư phụ, sư mẫu thu là m đệ tá», thấm thoát đã mưá»i ba năm. NghÄ© lại thá»i gian qua mau thá»±c. Anh thì đã có dịp xá» dụng những gì há»c được. Còn em, thì vẫn phụ tá cho Thái– háºu những vấn đỠliên quan đến bá»™ Lá»… như phong thần, cải cách phong tục, chỉnh dốn há»c phong. Mãi đến nay má»›i được rá»i kinh thà nh ra cầm quân để xá» dụng võ công. Sau tráºn giặc nà y, đất nước mình thanh bình, em nghÄ© chúng mình cáo quan vá» Ä‘iá»n dã, ngao du sÆ¡n thá»§y như Kinh-Nam vương, hay trồng hoa nuôi tằm như sư phụ, sư mẫu em. Äấy má»›i là hạnh phúc.
– Kể ra em há»c võ vá»›i ông bà Long-thà nh ẩn-sÄ© Tôn Äản, bản lÄ©nh cao thâm, mà chưa có dịp xá» dụng, thì cÅ©ng đáng tiếc. Còn anh, anh là m tướng, mà bản sá»± lại chẳng lằm bao. NghÄ© cÅ©ng chán.
– Anh nói! Thá»i LÄ©nh-Nam, công chúa Phùng VÄ©nh-Hoa, Thánh-Thiên võ công đâu có cao, mà cÅ©ng là m đại tướng đánh những tráºn kinh thiên động địa? Em nghe Thái-háºu nói: Anh là má»™t tướng có tà i dùng binh, tÃnh lại cẩn tháºn, nên má»›i chịu cho mình trấn ở đây đấy chứ.
Nghe phu nhân nói, hầu mỉm cưá»i. Từ ngà y thánh hôn đến giá», đã mưá»i ba năm, hầu vá»›i phu nhân luôn hợp truyện vá» quốc sá»±, có khi bà n luáºn suốt đêm không ngá»§. Hầu chỉ tay lên trá»i:
– Chim ưng bay tuần phòng trong tư thái an nhà n thế kia, thì giặc chưa tá»›i đâu. Hôm qua tin cá»§a công chúa Thiên-Thà nh báo Quách Quỳ sai Lý Tháºt mang đạo quân hữu đệ nhất xuống đóng ở Ung-châu mà thôi. Äại quân Tống hiện chưa tá»›i biên giá»›i. Äối diện vá»›i ta là Khâm-châu, do Nhâm Khởi trấn nháºm. Y chỉ có quân bảo-giáp, tân đằng hải má»›i tuyển mà thôi. Nếu như Nhâm muốn đánh ta, thì Ãt ra cÅ©ng phải cả tháng nữa.
Nguyên hôm dá»± buổi thiết Tinh-triá»u ở Thăng-long, Thái-tá» thiếu-bảo, Trấn-viá»…n thượng-tướng quân, Gia-viá»…n hầu, Binh-bá»™ tham-tri, Khu-máºt viện sứ Bùi Hoà ng-Quan tình nguyện ra trấn ở châu VÄ©nh-an. Khi trao nhiệm vụ cho hầu, Äại-tư-mã Lý Thưá»ng-Kiệt nhấn mạnh rằng: Hầu Ä‘i lần nà y, thì chÃn phần chết má»›i có má»™t phần sống, cần phải suy nghÄ© cho kỹ. Hầu đâu phải là ngưá»i ngu mà không biết truyện đó? Nhưng hầu nghÄ© khác: Ông ná»™i cá»§a hầu là m tá»›i tể thần thá»i vua Thái-tổ, phụ-thân hầu là Bùi Há»±u là m tá»›i Thái-sư Ä‘á»i vua Thái-tông, Thánh-tông. Hầu lại được chÃnh vua Thánh-tông ưu ái há»i vợ cho. Váºy hầu không nháºn nhiệm vụ nguy hiểm nà y thì để cho ai bây giá»?
Phu-nhân cá»§a hầu là Trần Ngá»c-Huệ, bạn tâm giao thá»i thÆ¡ ấu cá»§a Linh-Nhân hoà ng thái háºu. Suốt mấy năm qua, phu-nhân là m việc bên cạnh thái-háºu, như má»™t phụ tá vá» Lá»…-bá»™, chỉ quanh quẩn ở Thăng-long. Trong khi đó cháu gá»i hầu bằng chú là Bùi Phương-Lý cùng chồng là Trần Di sát cánh bên nhau chỉ huy hiệu Thiên-tá» binh VÅ©-thắng, dá»± cuá»™c Bắc-chinh, thá»±c là oanh liệt; phu nhân nảy ra ý muốn cùng chồng ra trấn biên cương. Bà xin Linh-Nhân hoà ng thái háºu chuẩn cho mang đội nữ binh trá»±c thuá»™c theo giúp chồng.
Biết rằng cho hầu vá»›i phu nhân Ä‘i lần nà y, khó mà trở vá» an toà n, nhưng Thái-háºu lại nghÄ©: Việc khó khăn, nguy hiểm nà y, phi ngưá»i cá»±c thân, khó ai dám hy sinh cho xã tắc. Vì váºy Thái-háºu thầm nuốt lệ rồi tiá»…n Ä‘i. Háºu cầm tay phu nhân dặn:
– Kể ra, trấn thá»§ ải địa đầu VÄ©nh-an là nÆ¡i biên khÃch, má»™t Ä‘i không trở lại nà y, cần phải có ngưá»i tâm phúc, tÃn cẩn. Mà tâm phúc giữa Ngá»c-Huệ vá»›i Yến-Loan, thì không ai có thể sánh. Mình để Ngá»c-Huệ Ä‘i, mà trong lòng lại có chá»— bất nhẫn.
Hầu vá»›i phu nhân tá»›i nÆ¡i, kiểm Ä‘iểm lại nhân mã, thì biết rằng bao nhiêu hoà ng nam đã được má»™ và o hiệu binh Äông-triá»u hết. Vì váºy lá»±c lượng trấn thá»§ chỉ có hiệu binh nà y mà thôi. Äô-thống chỉ huy hiệu binh Äông-triá»u là Lê Huy, viên trương tuần là ng Thổ-lá»™i, vốn quen biết vá»›i phu nhân từ hồi thÆ¡ ấu. Mấy năm trước, Lê Huy chỉ huy hiệu binh địa phương Thiên-trưá»ng, má»›i đổi vá» coi hiệu Äông-triá»u hÆ¡n năm nay. Vợ Lê Huy là Chu Thúy-Phượng cÅ©ng biết võ, trước đây có tuyển má»™ má»™t đạo nữ binh hÆ¡n trăm ngưá»i, nay xin mang theo giúp chồng. Chỉ huy phó hiệu Äông-triá»u là đô-thống Trần Thanh-Nhiên.
Nguyên trước đây Bùi Hoà ng-Quan vá»›i Trần Thanh-Nhiên là bạn đồng liêu vá»›i nhau, má»—i ngưá»i chỉ huy má»™t hiệu Thiên-tá» binh. Cả hai cùng dá»± cuá»™c bình Chiêm, vì Hoà ng-Quan láºp đại công, nên khi hồi triá»u được phong hầu, chức tá»›i tướng quân. Còn Thanh-Nhiên bị kết án chém đầu vì can tá»™i không cứu đồng bạn. May đâu gặp dịp ân xá, y lại được trở lại là m việc tại Khu-máºt viện. Tại đây, y cùng vá»›i Minh-Can chuyển tin tức cá»§a Thượng-Dương thái háºu cho Tống, bị Má»™c-tồn hòa thượng bắt được trói lại giao cho triá»u đình. Triá»u đình chuyển cho bá»™ Hình Ä‘iá»u tra. Bá»™ Hình xét thấy y vô tá»™i, vì y tuân chỉ Dương háºu chuyển thư, mà không biết trong thư nói gì. Vì váºy Linh-Nhân hoà ng thái háºu ân xá cho y, rồi đổi ra biên thùy, giáng xuống là m chỉ huy phó hiệu binh Äông-triá»u.
Lê Huy trình bầy vá»›i hầu: Hiệu binh chia là m ba sư, má»—i sư 1.500 ngưá»i, và má»™t lữ kị 500 ngưá»i. Sư má»™t đóng tại Như-hồng, trên đất Tống, sư trưởng là Nguyá»…n Văn-Khan. Trại nà y do Trần Thanh-Nhiên chỉ huy. Sư hai đóng ở Ngá»c-sÆ¡n, sư trưởng là Trần Ngá»c-Bá. Bá»™ chỉ huy trấn thá»§ biên giá»›i Äông-Bắc Äại-Việt, đóng ở đây. Sư ba vá»›i lữ kị do chÃnh Lê Huy chỉ huy đóng ở Tiên-yên.
Hầu quyết định:
– Phối trà như váºy là được rồi. Tôi sẽ đóng ở ải Ngá»c-sÆ¡n.
Hầu nghÄ© lại, trước đây Trần Thanh-Nhiên vá»›i mình, cùng má»™t đẳng tráºt, má»—i ngưá»i chỉ huy má»™t hiệu Thiên-tá» binh. Nay vì y thất thế, mà bị giáng truất, nên đối xá» vá»›i y như má»™t ngưá»i bạn, hÆ¡n là má»™t thuá»™c hạ. Hầu dẫn phu nhân cùng Lê Huy, Thúy-Phượng, Thanh-Nhiên Ä‘i quan sát địa thế, thăm dân tình toà n châu VÄ©nh-an rồi trở vá» thiết kế phòng thá»§.
Hầu ban lệnh cho Lê Huy, Thanh-Nhiên và các lữ trưởng:
– Lệnh cá»§a Äại-tư-mã Thưá»ng-Kiệt truyá»n rằng: Tống muốn đánh ta cho mau, để còn kéo quân vá». Chúng sợ lỡ Hạ từ Tây đánh và o, Liêu từ Bắc đánh xuống. Váºy chúng ta phải cản trở bước tiến cá»§a Tống, kéo dà i thá»i gian cà ng lâu cà ng tốt. Váºy chúng ta cá»§ng cố hà ng rà o cho cao, hà o cho sâu, chông cho nhiá»u; rồi trấn ở trong. Tuyệt đối không được xuất trại giao chiến. Vì váºy, ta phải dá»± trù trưá»ng hợp quân Tống đông, bao vây lâu ngà y. Xin các tướng coi lại các giếng nước trong trại, cho đà o hầm chứa lương thảo, vì sợ chúng bắn tên lá»a và o đốt nhà , đốt lương. Chư tướng có ý kiến gì không?
Lê Huy thưa:
– Hiện ta có đủ số lương ăn trong ba tháng. Ba đồn của ta đóng ở ven biển. Nếu như bị vây lâu ngà y hết lương, ta có thể sai chim ưng cầu cứu với đô-đốc Trần Phúc, chỉ huy hạm đội Âu-Cơ đang trấn ngoà i khơi.
– ÄÆ°á»£c.
Äến đó ưng-binh và o trình cho Hoà ng-Quan má»™t ống tre, hầu mở ra, đó là tin tức cá»§a phò mã Thân Cảnh-Long:
« Phải tối cẩn tháºn, trấn thá»§ Khâm-châu là Nhâm Khởi má»›i được viện hai đạo binh từ Quảng-châu xuống. Có thể y sẽ phụ trách đánh VÄ©nh-an ».
Hoà ng-Quan Ä‘á»c tin cho các tướng nghe. Thanh-Nhiên hiến kế:
– Nếu Khởi Ä‘em quân đánh qua, thì có thể Ä‘i bằng ba đưá»ng. Má»™t là qua huyện Tuy-viá»…n. ÄÆ°á»ng nà y y sẽ đụng phải các trang động cá»§a Tô-máºu. Má»™t đưá»ng qua trại Như-tÃch, thì đụng phải ải do tôi trấn thá»§. ÄÆ°á»ng thứ ba là dùng thuyá»n nhá» chở quân men theo bá» biển, đưá»ng nà y y sẽ đụng phải hạm đội Âu-CÆ¡ cá»§a đô-đốc Trần Phúc. Váºy bây giá», hà ng ngà y ta phải cho đội Ngao-binh, Thần-ưng tuần tiá»…u xâm nháºp đất Tống để lấy tin tức. Như váºy, nếu như giặc má»›i chuẩn bị vượt biên, ta đã biết trước. Tôi xin lÄ©nh nhiệm vụ đó.
Hầu vui mừng:
– Äúng thế. Trần đô-thống từng là m việc ở Khu-máºt viện, thì thà nh thạo vấn đỠnà y. Tôi xin trao đội Thần-ngao, Thần-ưng cho Trần đô thống chỉ huy. Bắt đầu từ ngà y mai ta thi hà nh.
Thanh-Nhiên lÄ©nh mệnh Ä‘i rồi, Thúy-Phượng nói nhá» vá»›i phu nhân Ngá»c-Huệ:
– Vá» cái ông Trần Thanh-Nhiên nà y, mình phải cẩn tháºn lắm má»›i được. Vì lữ cá»§a ông gồm toà n đám thị-vệ cung Thượng-Dương vá»›i con cháu há» Dương bị đầy ra đây. Nay lại giao đội tế-tác cho ông ta, lỡ ông ta phản thì e trở tay không kịp.
– Khi chị lên đưá»ng, Thái-háºu cÅ©ng dặn váºy. Nhưng Äại-tư-mã Thưá»ng-Kiệt lại nói rằng việc nà y không ngại, bởi vợ con Thanh-Nhiên vá»›i đám thị vệ bị đầy Ä‘á»u ở Thăng-long, nếu chúng phản thì không khác gì chúng giết vợ con chúng váºy.
Chiá»u hôm đó, Thanh-Nhiên cho má»™t viên trưởng đội tế-tác vá» báo rằng: Không có dấu hiệu quân Tống xuáºt hiện trong vòng trăm dặm.
Nhưng và o lúc trá»i cháºp choạng tối, thì viên tốt trưởng Ä‘i tuần tiá»…u ở phÃa Tây vá» báo cho biết: Cách đây hÆ¡n hai ngà y, quân Tống từ Cổ-vạn trà n qua đánh Tô-máºu. Vì Tô-máºu chỉ có khoảng nghìn hoà ng nam, nên không đầy ná»a ngà y đã thất thá»§. Dân chúng các động xung quanh Ä‘ang bồng bế nhau Ä‘ang trên đưá»ng chạy vá» VÄ©nh-an.
Láºp tức Bùi Hoà ng-Quan gá»i Lê Huy:
– Äô-thống hãy mang theo má»™t lữ tuần tiá»…u phÃa Tây xem sao!
Lê Huy chưa kịp Ä‘i, thì quân báo: Vì Tô-máºu thất thá»§, nên chiêu-thảo sứ Vi Thá»§-An, dẫn tướng sÄ©, gia thuá»™c, cùng hÆ¡n năm trăm hoà ng nam đến xin nương nhá».
Bùi Hoà ng-Quan cho táºp há»p binh sÄ©, truyá»n canh phòng doanh trại cho cẩn tháºn, rồi ông cùng vá»›i phu-nhân, dẫn hÆ¡n trăm võ-sÄ© ra khá»i đồn đón Vi Thá»§-An. Từ phÃa xa, Vi Thá»§-An cỡi trên bà nh voi, đầu bù tóc rối, quần áo xốc xếch Ä‘ang Ä‘i tá»›i. PhÃa sau hÆ¡n trăm hoà ng nam cùng vá»›i vợ con được thồ trên lừa, ngá»±a, trâu, bò kêu khóc thảm thiết.
Vi Thá»§-An trông thấy Hoà ng-Quan, thì báºt lên tiếng khóc:
– Bùi huynh Æ¡i! Thôi rồi, Tô-máºu tan nát hết rồi.
Hoà ng-Quan ra lệnh cho Lê Huy tiếp cứu đám ngưá»i chạy loạn. Huy đưa hỠđến má»™t bãi cá» lá»›n gần bãi biển cho nghỉ ngÆ¡i. Còn hầu thì dẫn Thá»§-An vá»›i vợ con và o trong đồn. Thá»§-An kể:
– Hôm qua, quân Tống từ Cổ-vạn kéo sang đến hÆ¡n vạn ngưá»i. Chúng à o ạt xông và o tấn kÃch. Chúng tôi chỉ cầm cá»± được ná»a ngà y, rồi bị trà n ngáºp. May đội cáºn vệ dùng cung bắn cản đưá»ng, nhá» thế chúng tôi má»›i Ä‘em gia thuá»™c chạy thoát và o rừng. Chúng tôi Ä‘i suốt từ qua đến giá», ngưá»i, ngá»±a Ä‘á»u mệt. Xin huynh cho nương nhá».
– ÄÆ°á»£c. Vi huynh vá»›i quý quyến tạm ở đây Ãt ngà y, tôi sẽ nhá» thá»§y quân đưa vá» Thăng-long cho an ninh hÆ¡n.
Vừa lúc đó, Trần Thanh-Nhiên tới. Y báo cáo:
– Trình quân hầu, phÃa Bắc không thấy quân Tống, nhưng phÃa Tây có má»™t đạo quân rất hùng tráng Ä‘ang tiến tá»›i, không biết là quân nà o?
Vi Thủ-An run rẩy:
– Quân Tống đấy, chúng đuổi theo tôi đấy!
Äến đó đám hoà ng nam, đà n bà , trẻ con tỵ nạn cá»§a Tô-máºu cùng kêu khóc, tá» vẻ sợ hãi. Thanh-Nhiên đỠnghị:
– Äám ngưá»i nà y vừa đói khát, vừa mệt, xin quân hầu cho há» và o trú trong đồn, bằng không quân Tống tá»›i, há» sẽ bị giết chết hết.
Hoà ng-Quan gáºt đầu đồng ý. Ông ra lệnh cho binh sÄ© Ä‘em đám ngưá»i Tô-máºu và o trong ải. Còn Thanh-Nhiên, Lê Huy phải lên ngá»±a phóng như bay vỠải cá»§a mình. Má»i việc vừa xong, thì quân Tống kéo đến hà ng hà ng, lá»›p lá»›p, reo hò tỠý Ä‘e dá»a.
Bùi Hoà ng-Quan bình tĩnh nói với Vi Thủ-An:
– Chà , quân Tống đông thá»±c, dá»… thưá»ng tá»›i và i vạn chắc! Vi huynh vá»›i gia đình cứ tạm nghỉ ngÆ¡i, tắm rá»a, ăn uống. Tuy tôi chỉ có hÆ¡n nghìn binh, nhưng ải nà y chắc lắm, không dá»… gì quân Tống đánh được ngay đâu. Nếu chúng muốn đánh, thì phải chấp nháºn má»™t đổi mưá»i.
Hầu đeo kiếm cùng phu nhân đi vòng quanh ải kiểm điểm lại hệ thống phòng thủ. Trong khi quân Tống kéo đến tuy đông, nhưng chúng không đánh đồn, mà cắm trại, rồi nấu cơm ăn, trong tư thế nghi ngơi.
Hầu cưá»i, bảo viên lữ trưởng Thần-ná»:
– Dưá»ng như chúng nghỉ ngÆ¡i, chá» thêm viện quân rồi má»›i công đồn. Hừ! Dá»… gì ta cho chúng được yên thân như thế. Em hãy dùng Lôi-tiá»…n bắn và o chá»— đóng quân cá»§a chúng, bắn hết lá»±c, cho chúng kinh hoà ng, phải lùi xa ải mình.
Viên lữ trưởng tuân lệnh, sai mồi lá»a, rồi bắn Lôi-tiá»…n. MÅ©i tên khổng lồ đầu tiên bay lên trá»i phát ra tiếng vi vu, khi rÆ¡i cách đầu ngưá»i hÆ¡n năm trượng thì phát nổ. Láºp tức môt trái cầu lá»a xanh lè, tÃm ngắt, đỠchói lòa con mắt tá»a ra trên không, chụp xuống đầu quân Tống. Chúng la hét oai oái, ôm đầu tìm chá»— nấp, thì tiếp theo hÆ¡n mưá»i Lôi-tiá»…n nữa chụp xuống đầu. Ná» thần cá»§a ải Ngá»c-sÆ¡n có năm dà n, thì bốn dà n bắn liên châu, và má»™t dà n bắn Lôi-tiá»…n. Vì váºy sau hÆ¡n hai khắc, má»›i bắn được khoảng trăm mÅ©i. Lôi tiá»…n tuy không là m cho quân Tống chết nhiá»u, nhưng doanh trại bị cháy, binh tướng bị phá»ng nhiá»u.
Äến đây, quân Tống rút ra xa, rồi đóng trại. Hoà ng-Quan cho hai lữ là m trừ bị nghỉ ngÆ¡i, chỉ để lại má»™t lữ ở các vị trà phòng thá»§.
Trá»i tối dần.
Và o khoảng giá» Tuất (19-21 giá»), thì có tiếng quân reo, tiếng ngá»±a hÃ, tiếng trống thúc từ phÃa trại Như-hồng vá»ng lại. Binh canh báo:
– Trình quân hầu, dưá»ng như quân Tống đánh trại Như-hồng, tiểu nhân lên đà i cao quan sát, thì thấy lá»a tại đây bốc cao tá»›i trá»i, lẫn và o đó là tiếng quân reo, ngá»±a hÃ, nhưng không thấy chim ưng cá»§a Trần đô thống báo tin.
Cà ng vá» khuya, tiếng reo hò tiếng trống thúc cà ng nhiá»u hÆ¡n. Hoà ng-Quan leo lên đà i cao quan sát, trong bóng đêm, chỉ thấy lá»a trong trại Như-hồng bốc lên ngút trá»i. Lát sau, tiếng reo cà ng vá»ng lại gần hÆ¡n, rồi má»™t Ä‘oà n quân Việt vừa đánh, vừa rút vá» phÃa Ngá»c-sÆ¡n. ChÃnh Thanh-Nhiên vá»›i viên sư trưởng Nguyá»…n Văn-Khan Ä‘i cản háºu. PhÃa sau quân Tống Ä‘uổi theo rất gấp.
Viên sư trưởng Trần Ngá»c-Bá kêu lên:
– Có lẽ ải Như-hồng bị chiếm, quân mình rút chạy vá». Xin quân hầu mở cá»a đồn cho há» và o.
Từng đánh dư trăm tráºn, kinh nghiệm có thừa, Hoà ng-Quan truyá»n cho đội cung thá»§, hai dà n Thần-ná» dà n ra trước cổng trại, lại cho đội Ä‘ao thá»§ dà n phÃa sau đỠphòng, rồi truyá»n mở cổng.
Äám bại binh từ Như-hồng vá» và o khoảng hÆ¡n hai trăm tên. Thấy cổng ải mở, chúng chạy ùa và o. Thanh-Nhiên vá»›i viên sư trưởng Nguyá»…n Văn-Khan nhảy theo. Trong khi phÃa sau, quân Tống bám sát. Äá»™i cung thá»§ buông tên, rồi ná» thần bắn loạt đầu. Äám quân Tống Ä‘i đầu ngã lổng chổng.
Äám bại binh Như-hồng vừa và o trong ải, thì nhanh nhẹn chia là m hai vung Ä‘ao tấn công đội cung thá»§, đội xạ thá»§ ná» thần. Bị táºp kÃch bất ngá», đám cung thá»§ hét lên kinh hoà ng, mạnh ai ngưá»i ấy phản công. NhỠđám cung thá»§ bị rối loạn, quân Tống trà n và o trại như nước vỡ bá». Sư trưởng Trần Ngá»c-Bá quả là ngưá»i gan dạ, bình tÄ©nh. Y Ä‘iá»u động hai lữ trừ bị ra phÃa trước cổng. Má»™t lữ vây đánh đám bại binh Như-hồng, má»™t lữ đánh đám quân Tống lá»t và o trong trại.
Äá»™i cung thá»§ lại được rảnh tay, bắn cản không cho quân Tống tiến đến cổng trại. Thà nh ra đám binh Tống trong trại bị cô láºp vá»›i bên ngoà i.
Thanh-Nhiên, Nguyá»…n Văn-Khan dùng kiếm đâm Hoà ng-Quan. Hoà ng-Quan kinh hãi, ông tung ngưá»i lên cao, trong khi tay rút kiếm chÄ©a xuống gạt kiếm đối thá»§. Trong ải náo loạn cả lên. Tiếng Ä‘ao chém nhau phầm pháºp, tiếng ngưá»i kêu gà o thảm thiết vì Ä‘au đớn.
Äá»™i Ä‘ao thá»§ cuối cùng cá»§a đồn Ngá»c-sÆ¡n đã được tung ra nháºp cuá»™c, cùng vây đánh đám bại binh Như-hồng. Giữa lúc đó, trong dinh trấn thá»§, lá»a bốc lên cao ngụt trá»i, rồi có tiếng reo:
– Gian tế! Gian tế.
– Phản! Phản!
Hoà ng-Quan vừa đấu với Nguyễn Văn-Khan, tên Thanh-Nhiên, vừa đưa mắt nhìn và o trong dinh tổng trấn: Phu nhân cùng đám vệ sĩ, nữ binh đang giao chiến với Vi Thủ-An và đám hoà ng nam Cổ-vạn.
Nguyên Ngá»c-Huệ là đệ tá» cá»§a Tôn Äản, Cẩm-Thi, bản lÄ©nh hÆ¡n chồng nhiá»u. Trong khi biến cố xẩy ra ở cổng, thì bên trong dinh, Vi Thá»§-An vá»›i hÆ¡n trăm hoà ng nam hò hét rút vÅ© khà đánh từ trong ra. Tuy bị đánh úp, nhưng đội nữ binh nhanh nhẹn phản công. Há» chỉ có hÆ¡n trăm ngưá»i, nhá» luyện táºp nhiá»u, võ công cao, nên trong chốc lát, đám hoà ng nam Tô-máºu bị đánh báºt ra khá»i dinh. Vi Thá»§-An thấy Ngá»c-Huệ đứng đốc chiến, y khinh thưá»ng, cho rằng bà không biết võ, y dà kiếm và o cổ bà , bắt ra lệnh cho đám nữ binh buông vÅ© khÃ.
Bị bất ngá», Ngá»c-Huệ cưá»i nhạt, rồi vá» ngã chúi vá» trước. Bà trầm ngưá»i xuống cho kiếm Thá»§-An qua đầu, rồi quét chân má»™t cái, khiến y ngã úp sấp vá» trước. Bà rút kiếm ra chiêu Vân hoà nh Tản-lÄ©nh, đầu y bị bay khá»i cổ. Giải quyết xong đám ná»™i phản, Ngá»c-Huệ dẫn đám nữ binh ra tiếp chiến vá»›i chồng, đúng lúc quân Tống rút Ä‘i hồi chiá»u, bây giỠđã trở lại. Chúng reo hò, vác lá chắn bằng rÆ¡m cản tên, Ä‘ang phá các lá»›p rà o. Ngá»c-Huệ đứng nhìn chồng đấu vá»›i Thanh-Nhiên, Văn-Khan, chỉ ngang sức. Muốn giải quyết chiến trưá»ng cho mau, bà lách tay phải bắt lấy kiếm Thanh-Nhiên, tay trái Ä‘iểm huyệt đại-trùy cá»§a y. Y ngã lăn ra liá»n. Thuáºn tay, bà thÃch má»™t mÅ©i kiếm và o ngá»±c tên Khan. Y vung kiếm gạt. Choang ná»™t tiếng, kiếm cá»§a y vuá»™t khá»i tay bay ra xa. Bà điểm và o huyệt đản trung cá»§a y. Y trầm ngưá»i xuống tránh, thà nh ra tay bà điểm trúng mắt phải cá»§a y. Con ngươi y lòi ra ngoà i. Y ngã ngá»a vá» sau.
Trần Ngá»c-Bá sai trói hai gian nhân lại, Ä‘em và o dinh thẩm vấn. Bấy giá» Ngá»c-Huệ má»›i quay lại quan sát tráºn tuyến: Quân Tống đã lá»t được và o hà ng rà o thứ ba, nhưng gặp sức kháng cá»± mãnh liệt, bị ná» thần bắn chết la liệt, nên đà nh rút lui.
Trại Ngá»c-sÆ¡n trở lại yên tÄ©nh.
Sau khi thẩm vấn tù binh, Trần Ngá»c-Bá trình vá»i Hoà ng-Quan:
« Khi ra trấn ở đây, Thanh-Nhiên đã liên lạc vá»›i Tống. Khu-máºt viện Tống cho y biết viên sư trưởng Nguyá»…n Văn-Khan trước đây là thị vệ trong cung Thượng-Dương, cÅ©ng là ngưá»i cá»§a Thiên-triá»u. Hai ngưá»i được đặt dưới quyá»n viên trấn thá»§ Khâm-châu là Nhâm Khởi. Khởi dặn hai ngưá»i phải tiá»m ẩn, chá» ngà y quân Thiên-triá»u đánh sang sẽ là m ná»™i ứng. Mấy hôm trước, Khởi sai ngưá»i truyá»n lệnh: Vi Thá»§-An hà ng Tống, sẽ là m khổ nhuc kế, để có thể lá»t và o trại Ngá»c-sÆ¡n, trong khi Nhiên vá»›i Khan cÅ©ng phải giả thua chạy vá». Thế rồi ná»™i ứng, ngoại hợp đánh úp trại Ngá»c-sÆ¡n. Không ngá» Hoà ng-Quan quá kinh nghiệm chiến đấu, hiệu quân Äông-triá»u lại can đảm, thiện chiến, nên mưu không thà nh ».
Hoà ng-Quan kiểm Ä‘iểm lại: HÆ¡n hai trăm quân Tống giả là m bại quân Như-hồng bị giết hết, đám ngưá»i cá»§a Vi Thá»§-An cÅ©ng bị giết sạch. Quân Tống chết phÆ¡i thây ngoà i hà ng rà o kể đến mấy nghìn. Äiểm lại, quân thá»§ ải cÅ©ng chết mấy trăm.
Viên sư trưởng Trần Ngá»c-Bá trình:
– Thưa quân hầu, mình có khoảng nghìn rưởi binh, nay vừa chết, vừa bị thương hết phân ná»a, váºy ta có nên thá»§ đồn, hay rút vá» Tiên-yên?
Hầu chưa kịp trả lá»i, thì trống thúc vang dá»™i, quân Tống đã trở lại. Dưới ánh sáng cá»§a Ä‘uốc, hầu nhìn rõ: Quân tấn công lần nà y có cả quân Việt thuá»™c sư má»™t ở Như-hồng hà ng Tống, hoà ng nam Tô-máºu. Chúng dùng những tấp liếp nhồi rÆ¡m là m lá chắn chống tên lăn và o Ä‘em Ä‘oản Ä‘ao chặt rà o.
Ngá»c-Huệ than vá»›i chồng:
– CÆ¡ chừng nà y chúng thà quân để chiếm cho được đồn đây. Äánh nhau từ chiá»u đến giá», chúng chết có tá»›i mấy nghìn, mà nay chúng còn đông dưá»ng nà y, thì ta chỉ có cách tá» chiến.
Phu nhân cầm kiếm đốc chiến phÃa Tây, Ngá»c-Bá đốc chiến phiá Nam, hầu đốc chiến phÃa Bắc.
Quân Tống thúc trống, reo hò lăn xả và o tấn công. Quân Việt dùng tên lá»a bắn ra, những tấm liếp nhét rÆ¡m bị bốc cháy. Hai bên giằng co đến hÆ¡n ba khắc, quân Tống chết nhiá»u quá lại phải rút ra ngoà i, để lại không biết bao nhiêu xác chết nằm vắt vẻo trên hà ng rà o bên những lá chắn bốc cháy sáng rá»±c trong đêm.
Nghỉ hÆ¡n giá», quân Tống lại thúc trống tấn công, quân Việt lại bắn ra. Giữa lúc chiến tráºn nghiêng vá» phÃa quân Việt thì viên đội trưởng cung thá»§ báo cáo:
– Trình quân hầu, chúng ta đã hết tên rồi, xin hầu định liệu xem có nên rút lui không?
– Không! Chúng ta quyết tỠchiến.
Äến đó phu nhân bị trúng má»™t mÅ©i tên và o bụng. Sợ binh sÄ© trông thấy, bà vung kiếm cắt dứt chuôi tên, lấy dây lưng buá»™c bụng lại, tiếp tục đốc chiến. Quân Tống đã trà n và o trong đồn, chúng reo hò dùng Ä‘ao giáp chiến vá»›i quân Việt.
Phu nhân cùng đám nữ binh vừa đánh vừa lùi vá» phÃa trước, thì gặp hầu cùng đám vệ sÄ© cuối cùng cÅ©ng Ä‘ang chiến đấu tuyệt vá»ng. Hầu vá»›i phu nhân đứng đâu lưng và o nhau, múa kiếm như mấy trôi, như sóng dạt, quân Tống xông và o ngưá»i nà o, bị giết ngưá»i đó.
Thình lình có tiếng quát:
– Lùi ra!
Quân Tống lùi ra ngoà i. Quân Việt cÅ©ng thu chiêu, đứng thà nh vòng tròn, tay lăm lăm vÅ© khÃ.
Có hai ngưá»i cầm Ä‘ao nhảy và o vòng chiến, đó là Trần Thanh-Nhiên vá»›i Nguyá»…n Văn-Khan. Nhiên tấn công hầu, Khan tấn công phu nhân. Biết quân Tống đã và o nhà tù thả hai tên nà y ra. Không nói, không rằng, phu nhân phóng má»™t chiêu kiếm thá»±c thần tốc và o ngá»±c tên Khan, y gạt kiếm cá»§a bà ; nhưng không kịp, kiếm đã xuyên qua ngá»±c y. Y loạng choạng ngã xuống, máu từ ngá»±c phun ra có vòi. Trong khi hầu vá»›i Nhiên Ä‘ang chiết chiêu.
– Ngừng tay!
Thanh-Nhiên thu kiếm lùi lại.
Một tướng Tống bước tới, y chĩa mũi kiếm xuống đất, rồi bái phu nhân:
– Tại hạ Nhâm Khởi, tổng trấn Khâm-châu, xin được ra mắt quân hầu và phu nhân.
Tuy mệt má»i, nhưng hầu cÅ©ng đáp lá»…:
– KÃnh chà o Nhâm đại nhân.
Nhâm Khởi chỉ xác quân Việt nằm la liệt khắp nơi:
– Sá»± đã đến như thế nà y thì quân hầu hà ng Ä‘i thôi. Äánh nữa cÅ©ng vô Ãch mà thôi. Trá»n Ä‘á»i há» Nhâm nà y, chỉ biết kÃnh trá»ng những báºc anh hùng trung liệt như quân hầu. Nếu quân hầu đầu hà ng, thì cái tước hầu, tước bà cÅ©ng không đến ná»—i mất.
Hầu lắc đầu, chưa kịp trả lá»i thì phu-nhân quay lại há»i hÆ¡n ba chục nữ binh, năm chục binh Việt còn sống sót:
– Nhâm đại nhân muốn chiêu hà ng. Các em nghĩ sao?
– Không hà ng!
– Chúng em chỉ biết chết chứ không biết hà ng.
Phu nhân cung tay tạ Nhâm Khởi:
– Äa tạ nhã ý quân tá», chúng tôi là con Rồng, cháu Tiên thì chỉ biết chết chứ không biết hà ng.
Vừa dứt lá»i bà đưa kiếm và o cổ Thanh-Nhiên. Y kinh hoà ng lá»™n ngưá»i ra sau tránh, nhưng mÅ©i kiếm đã trúng ngá»±c y, đúng và o miếng há»™ tâm kÃnh đến choang má»™t tiếng.
Äám tiá»…n thá»§ Tống vá»™i dương cung bắn và o phu nhân để cứu Nhiên. Nhưng phu nhân đã quyết chết ngà y hôm nà y, nên thay vì dùng kiếm gạt tên, bà chuyển mÅ©i kiếm thúc và o sưá»n y, ngưá»i y đứt là m hai khúc.
Nhâm Khởi hô quân Tống tấn công. Äám nữ binh, vệ sÄ© lại lăn xả và o chém giết. Giữa lúc cuá»™c chiến Ä‘ang ác liệt, thì má»™t mÅ©i tên trúng giữa ngá»±c Hoà ng-Quan, hầu ngã xuống. Phu nhân thấy chồng ngã, bà hÆ¡i phân tâm má»™t chút, bị trúng má»™t mÅ©i Ä‘ao và o bụng, ruá»™t lòi ra ngoà i. Bà nghiến răng dùng tay trái nhét ruá»™t và o bụng, tay phải vẫn múa kiếm như mây bay, như gió lốc. Bà đi đến đâu, quân Tống ngã tá»›i đó.
Dưới ánh Ä‘uốc lá» má», binh tướng Tống nhìn bà chiến đấu như má»™t con sư tá», Ä‘á»u nhảy lùi ra xa, đứng nhìn. Má»™t tay ôm bụng, má»™t tay chống kiếm, bà đứng thở dốc, nhìn bên mình: Phu quân chết nằm đó, đám nữ binh cÅ©ng không còn má»™t ngưá»i.
Nhâm Khởi là tiến sÄ© xuất thân, y cá»±c kỳ kÃnh trá»ng những báºc trung quân tuẫn quốc. Y cung tay hưởng bà :
– Phu nhân! Ngừng tay Ä‘i thôi. Tôi hứa băng bó, chữa trị cho phu nhân, rồi đưa phu nhân vá»›i thi hà i hầu vá» Thăng-long. Phu nhân chiến đấu như thế cÅ©ng đủ rồi, khà phách cá»§a phu nhân e rằng cao tá»›i trá»i xanh.
Ngá»c-Huệ thở hổn hển:
– Äa ta đại nhân. Vợ chồng tôi sống vá»›i Ngá»c-sÆ¡n, thì chết vá»›i Ngá»c-sÆ¡n. Nay Ngá»c-sÆ¡n bị chiếm, tôi còn mặt mÅ©i nà o vá» nhìn chúa tôi nữa?
Tay vung lên, kiếm đâm suốt qua ngá»±c, bà ngã xuống. Äám binh tướng Tống từng trải qua nhiá»u cuá»™c chiến đấu kinh hồn động phách, nhưng chưa bao giá» há» thấy má»™t thiếu phụ sắc nước hương trá»i chiến đấu anh dÅ©ng đến như váºy. Bất giác, nà o tướng, nà o binh, Ä‘á»u hướng bà vái ba vái.
Bấy giá» là giá» Mão ngà y Quý-Hợi, tháng bẩy, mùa Thu, niên hiệu Thái-Ninh thứ năm Ä‘á»i vua Nhân-tông bên Äại-Việt (9-7 năm BÃnh-Thìn. DL. 11-8-1076) bên Trung-nguyên là niên hiệu Hy-Ninh thứ chÃn Ä‘á»i vua Thần-tông nhà Tống.
Sau khi Bùi Hoà ng-Quan vá»›i phu nhân tuẫn quốc, Nhâm Khởi sắm quan quách, mai táng bên khe suối ở đồn Ngá»c-sÆ¡n, trên má»™ khắc tấm bia đá có chữ :
« Lĩnh-Nam nghĩa sĩ Bùi, phu phụ chi mộ ».
Tin Ngá»c-sÆ¡n thất thá»§ đưa vá» Thăng-long, Linh-Nhân hoà ng thái háºu, Thái-Ninh đế truyá»n triá»u đình để tang, là m lá»… tế vá»ng, truy phong cho hầu tước:
Trung-vũ, Anh-duệ, Tráng-tiết đại vương.
Phu nhân được phong:
Nhu-mẫn, Äoan-huệ, Anh-văn công chúa.
Truyá»n phối thá» và o thái-miếu, cho nên sau nà y ngoà i dân chúng không có đến thá» cá»§a hai ngà i. Riêng công chúa thì Ä‘á»i sau phối thá» vá»›i Linh-Nhân hoà ng thái háºu. Cho đến nay (1995) trải 919 năm, nếu những con dân Việt Ä‘á»c được những giòng nà y, mà còn tưởng nhá»› huân nghiệp cá»§a công chúa, xin viếng thăm các Ä‘á»n thá» Linh-Nhân hoà ng thái háºu (ghi ở mục 3.2 phần tá»±a, quyển 1, NQSH) sẽ thấy:
– Tượng Linh-Nhân hoà ng thái háºu ngồi trên chiếc ngai ở giữa trong y-phục Thái-háºu mầu và ng.
– Hai bên là tượng cá»§a sáu bà , trong y-phục công-chúa. Ão choà ng, khăn tuy giống nhau, thêu hoa văn giống nhau, nẹp giống nhau, nhưng mầu khác nhau.
Tà i sản của The Creator
15-09-2008, 04:23 AM
57991135 Cạch !
Tham gia: Feb 2008
Äến từ: VN
Bà i gởi: 1,152
Thá»i gian online: 3 tuần 0 ngà y 14 giá»
Thanks: 359
Thanked 1,686 Times in 186 Posts
Nam Quốc SÆ¡n HÃ
Tác giả : Yên Tá» Cư SÄ© Trần Äại Sỹ
Thể lá»ai: Kiếm hiệp
Há»’I THỨ Bá»N MÆ¯Æ I
Không thù, chẳng oán
Chiến thắng Ngá»c-sÆ¡n được ngá»±a trạm báo vá» An-Nam đạo hà nh doanh mã bá»™ quân đô tổng quản chiêu thảo sứ kiêm tuyên-phá»§ sứ Kinh, Hồ, Quảng ở Quế-châu. Äây là chiến thắng đầu tiên cá»§a quân Tống. Quách Quỳ vá»™i sai ngá»±a lưu-tinh phi bất kể ngà y đêm, tâu vá» triá»u. Ngà y BÃnh-Tý, tháng 9, niên hiệu Hy-Ninh thứ 9 (23-9, BÃnh-Thìn. DL.23-10-1076), vua Tống há»p đại thần ở Thiên-chương các để công bố tin mừng. Äặc biệt buổi há»™i nà y còn có Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu (vợ vua Anh-tông) buông rèm thÃnh chÃnh. Bởi háºu đã cùng vua Anh-tông, Dư TÄ©nh, Lý Hiến, đại sư Pháp-Nhẫn nam du, hiểu rất rõ tình hình Giao-chỉ. Sau khi Ä‘á»c biểu tâu cá»§a Quách Quỳ, chÃnh tể-tướng Vương An-Thạch thảo tá» chiếu gá»i cho Quách Quỳ, chỉ dụ rằng:
« Binh mã Ä‘i An-Nam chẳng bao lâu nữa sẽ ra khá»i nước. Phải là m má»™t cái gì để gia tăng sÄ© khÃ. Nhâm Khởi đánh được trại Ngá»c-sÆ¡n, tuy công không lá»›n, nhưng cÅ©ng là lần đầu phấn khÃch sÄ© tốt. Ai láºp công, phải thưởng ngay, rồi tâu lên, ta sẽ phong tặng, bố cáo cho sÄ© dân biết ». (TTTTGTB, Hy-Ninh 9, tháng 9, BÃnh-Tý).
Hữu tể tướng Ngô Sung công kÃch:
– Vá»›i má»™t cái đồn Ngá»c-sÆ¡n cô láºp ở biên thùy, quân đồn trú chưa quá nghìn rưởi, lại là quân thuá»™c hiệu Äông-triá»u, tức quân địa phương; thế mà Nhâm Khởi hy sinh mất ba nghìn quân Cổ-vạn, hÆ¡n nghìn quân thuá»™c hiệu Äông-triá»u cá»§a tên Thanh-Nhiên đầu hà ng, má»™t vạn hÆ¡n quân Quảng-Äông, tức má»™t đổi mưá»i. Như váºy mà cÅ©ng gá»i là chiến thắng ư? Nếu nay triá»u đình tuyên chỉ khen thưởng, thì muốn thắng mưá»i lăm vạn quân Giao, ta phải hy sinh má»™t trăm năm mươi vạn binh ư?
Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu tuyên chỉ:
– Quân hùng hay hèn, căn cứ và o ba Ä‘iá»u. Má»™t là quân khÃ, hai là quân ká»·, ba là quân tâm. Má»™t cái đồn nghìn rưởi quân Việt, mà ta hy sinh vạn rưởi ngưá»i, như váºy là chiến thắng lá»›n rồi. Vì sao? NghÄ© cho cùng, ngưá»i Việt bị ta Ä‘uổi từ Kinh, Hồ xuống Nam, mấy nghìn năm nay, uất khà kết Ä‘á»ng; bây giá» ta đánh há», há» bị cùng đưá»ng, thì quân khà phải mạnh. Äiá»u nà y quân ta không thể so vá»›i quân Việt. Vá» quân ká»·, thì Khai-Quốc vương đã để ra cả Ä‘á»i, lấy chá»§ đạo cá»§a tá»™c Việt soạn ba chương sách luyện thần cho binh tướng. Binh tướng Việt chỉ có tiến mà không có lùi. Nếu có kẻ nà o lùi, sau nà y, đồng đội, hương đảng chế diá»…, xấu hổ, rồi cÅ©ng đến phải tá»± tá». Äiá»u nà y quân ta lại cÅ©ng không bằng quân Việt. Ba là quân tâm, thì vá»›i cái đồn nhỠở biên thùy, mà Linh-Nhân hoà ng thái háºu hy sinh bằng cách thuáºn cho bạn thân nhất là Trần Ngá»c-Huệ theo chồng ra trấn thá»§. Ta nghe nói, Ngá»c-Huệ luyện được hÆ¡n trăm nữ binh, gả cho nam binh, rồi Ä‘em chúng theo để cùng chiến đấu; cặp vợ chồng nà y lại ăn cùng, nghỉ cùng vá»›i binh tướng. Há»i sao quân tình không mạnh? Nhâm Khởi đánh được đồn Ngá»c-sÆ¡n phải coi là chiến công lá»›n váºy.
Triá»u Tống Ä‘á»u biết Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu nhÅ© danh Cao Thái-Vân là ngưá»i có cái há»c bao la, uyên thâm cùng cá»±c, võ công bà cao siêu; má»—i lá»i luáºn bà n cá»§a bà đá»u chÃnh trá»±c, phân minh. Ngặt má»™t Ä‘iá»u, bà sùng Nho, lại trá»ng những văn gia, thi sÄ©, mà những ngưá»i nà y hầu hết chống đối Tân-pháp cá»§a Vương An-Thạch, nên bà không thÃch y.
Hy-Ninh đế bênh An-Thạch, nói với Ngô Sung:
– Äúng như mẫu háºu chỉ dụ, đây là chiến thắng. Còn quân ta chết nhiá»u, chết Ãt, còn tùy hoà n cảnh địa phương. Bổn pháºn đấng quân phụ là phải cổ võ chiến công. Khanh không nên bà n nữa.
Tiếp theo Vương An-Thạch tâu trình vá» hệ thống phòng thá»§ cá»§a Äại-Việt bằng ba phòng tuyến: Phòng tuyến má»™t dùng trang động là m má»i mệt, kéo dà i thá»i gian cá»§a quân Tống. Phòng tuyến hai là bốn ải kiên cố Ngá»c-sÆ¡n, Äâu-đỉnh, Quyết-lý, Giáp-khẩu là m tiêu hao nhân lá»±c. Phòng tuyến ba là chiến lÅ©y Vạn-xuân, Tam-đảo, Như-nguyệt. Ngoà i ra, còn bốn hạm đội hùng háºu luôn Ä‘e dá»a lãnh hải từ Khâm, Liêm đến Quảng-châu.
Cuối cùng y kết luáºn:
– Ngá»c-sÆ¡n là ải vừa nằm trên phòng tuyến má»™t lẫn phòng tuyến hai. Nay ta chiếm được, thì có thể dùng thá»§y quân vượt sông Bạch-đằng đánh và o Thăng-long.
Nghe An-Thạch nhắc đến những địa danh Chi-lăng, Bạch-đằng, trên gương mặt Hy-Ninh đế cho đến các đại thần Ä‘á»u hiện ra những nét không vui. Bởi đó là những chiến trưá»ng cổ, mà quân Trung-nguyên đã để lại hà ng trăm vạn bá»™ xương. Biết thế Vương An-Thạch tâu:
– Thá»i vua Thái-tông, ngà i á»§y việc Nam chinh cho Hầu Nhân-Bảo, Quách Quân-Biện, Triệu Phụng-Huân. Chư tướng, chư quân thiếu chuẩn bị, lại nữa lương thiếu, quân Ãt; các tướng vá»™i vã nên má»›i bị thất bại. Còn lần nà y, ta ra quân có chÃnh nghÄ©a, quân đông gấp đôi, lương thá»±c dư thừa, lại do triá»u đình đứng chá»§ động, thì há sợ bá»n Giao-chỉ kia sao? Trước kia ta ra quân chỉ vá»›i mục Ä‘Ãch nhắm và o triá»u đình chúng, nên bá» qua các khê động. Lần nà y ta chiếm Giao-chỉ, đặt là m quáºn huyện, nên phải thanh toán cái nút chặn nà y trước.
An-Thạch Ä‘em tấu chương cá»§a Triệu Tiết ra dá»c, rồi phân tÃch:
– Nay Triệu Tiết hiến kế: Trước hết phải giải quyết xong 207 khê-động cá»§a Việt đã. Bằng không, quan quân tiến xuống Chi-lăng, chúng có thể thừa hư đánh sang Ung-châu, hay chặn đưá»ng váºn lương. Äầu tiên ta dùng lợi nhá» chúng: Há» nà o đầu hà ng, thì động trưởng được phong chức tước, dân chúng năm năm miá»…n thuế, binh dịch. Còn động nà o chống lại, thì sẽ giết Ä‘i và i động để thị oai.
Y nhìn nhà vua:
– Thấy rằng nếu ty Chiêu-thảo chiêu dụ được khê động nà o, rồi tâu vá» triá»u để phong chức tước, e lâu quá. Nên năm trước, triá»u dình gá»i cho Quách Quỳ má»™t trăm bằng để trống tên. Há»… động trưởng nà o đầu hà ng, thì Ä‘iá»n tên và o, rồi nói rằng, đã tâu vá» triá»u, được triá»u đình cấp bằng phong thưởng. Hiện các tướng Äà o Báºt, Khúc Chẩn, Yên Äạt, Tu Ká»· là những tướng biết nói tiếng Việt đã Ä‘i cùng những ngưá»i cá»§a ta đến táºn các khê động chiêu dụ chúng.
Y nhìn Ngô Sung:
– Cái khó khăn nhất là tụi thá»§ lÄ©nh. Thá»§-lÄ©nh Quảng-nguyên là Lưu Ká»· cai quản 50 khê động, thá»§ lÄ©nh Môn-châu là Hoà ng Kim-Mãn cai quản 40 khê động, thá»§ lÄ©nh Lạng-cháºu Thân Cảnh-Long cai quản 117 khê động, thá»§ lÄ©nh Tô-máºu là Vi Thá»§-An cai quản 20 khê động. Vi Thá»§-An đã theo hà ng, rồi cùng vá»›i Nhâm Khởi đánh Ngá»c-sÆ¡n, nhưng y tá» tráºn.
Ngô Sung nhăn mặt:
– Tôi biết, vừa rồi những bá»n nà y từng mang quân sang phạm cảnh, mà bây giá» ta chiêu dụ chúng. Liệu chúng có theo không?
– Không khó! Trước hết ta chiêu dụ từng khê động nhá», như tằm ăn dâu. Khi các khê động nhá» theo ta, thì tụi thá»§ lãnh trÆ¡ như con cá thối, chỉ còn bá»™ xương. Bấy giá» chúng không hà ng cÅ©ng không xong. Khi giải quyết xong 207 khê động rồi, ta dùng đại quân đánh thẳng và o Chi-lăng, Bạch-đằng, trả cái thù từ thá»i vua Thái-tông.
Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu tá» vẻ lo lắng:
– Ta nghe ngưá»i trấn Lạng-châu là phò-mã Thân Cảnh-Long vá»›i vợ là công-chúa Thiên-Thà nh, thì không hy-vá»ng gì hỠđầu hà ng đâu. Nếu quân ta đánh Thăng-long, chỉ có con đưá»ng độc nhất để tiến quân, mà con đưá»ng nà y phải qua Lạng-châu, thì tráºn chiến sẽ khá»§ng khiếp lắm. Sau Lạng-châu là ải Quyết-lý, do em gái, em rể Kinh-Nam vương tá» thá»§. Ta sợ giá» nà y, có khi vương Ä‘ang ở bên cạnh em gái để chỉ dạy cho ả cách chống quân ta, má»›i là điá»u đáng sợ.
Nghe nói đến Kinh-Nam vương, trên từ Hy-Ninh đế cho tá»›i văn võ bách quan Ä‘á»u cảm thấy phát á»›n da gà , bất giác má»i ngưá»i cùng đưa mắt nhìn nhau, rồi nhìn xung quanh; ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u có cảm giác như Ưng-sÆ¡n Ä‘ang vung kiếm chặt đầu, giết cả nhà , cho đến con chó, con mèo cÅ©ng không từ.
– PhÃa sau Quyết-lý là Chi-lăng.
Thái-háºu tiếp: Ải hiểm trở nà y do vợ chồng Äinh Hoà ng-Nghi trấn thá»§. Y là ngưá»i mưu trÃ, có tà i dùng quân khiến cho đối thá»§ không biết đâu mà lưá»ng. Dưới quyá»n hai ngưá»i là hiệu Thiên-tá» binh Quảng-vÅ©. Ta nghe, trong tráºn Côn-lôn, Äại-giáp, Ngá»c-tuyá»n, má»—i Thiên-tá» binh nà y chiến đấu như má»™t con sư tá». Váºy triá»u đình phải tìm kế sách vẹn toà n, chứ không thể tin và o việc chiêu hà ng, mà há»ng việc.
Tuyên chỉ xong, Thái-háºu hồi cung.
Nhà vua ban chỉ:
– Trong khi ta tìm kế vạn toà n, thì hãy tạm cho quân xuống Nam đã. Äại quân hiện ở Quế-châu, váºy hãy ban chỉ cho Quách Quỳ rằng: Hãy chuyển đại quân xuống Ung-châu ngay.
Äến đó, bãi triá»u.
Nhà vua vẫy tay gá»i An-Thạch theo và o ná»™i cung. Khi không có ai bên cạnh, nhà vua tuyên chỉ:
– Vương tể tướng. Khanh hãy tuyển lấy mấy võ sÄ©, âm thầm xuống Ung-châu duyệt xét tình hình, rồi vá» tâu lại cho trẫm. Nhá»›, phải tuyệt đối giữ bà máºt, đến vợ con cÅ©ng không cho biết. Thôi khanh lui, ná»™i trong ba ngà y phải lên đưá»ng ngay.
Nhà vua tưởng dụ cÆ¡ máºt nà y chỉ có mình vá»›i Vương biết. Ông quên mất viên Tổng-lÄ©nh thị-vệ Lý Hiến theo há»™ vệ bên cạnh. Từ lâu rồi Lý Hiến căm thù Vương An-Thạch, chỉ chá» dịp trả thù. Ngay chiá»u hôm đó, y đến cung Tuyên-Nhân, máºt tấu vá»›i Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu (Vợ vua Anh-tông).
Nguyên do Hiến thù Thạch như sau: Vốn có võ công cao siêu, lại lầu thông binh pháp, nên trước đây Lý Hiến từng được Tần-vương Triệu Thá»± vá»›i vương phi Cao Thái-Vân cho tháp tùng sang Äại-Việt. Sau khi nhà vua lên ngôi, y nghiá»…m nhiên trở thà nh ngưá»i hiểu các vấn đỠNam thùy báºc nhất trong háºu cung, cùng bà n bạc vá»›i hoà ng háºu. Nay nhà vua băng, hoà ng háºu thà nh thái háºu, y được thái háºu dùng là m tai mắt riêng. Vì váºy, y hy vá»ng được cầm quân đánh Äại-Việt, khi trở vá» sẽ được lÄ©nh tước hầu, tước công. Nà o ngá» y bị Vương An-Thạch bênh Triệu Tiết, tâu vá»›i nhà vua bãi chức y, gạt y ra khá»i việc cầm quân. Từ đấy, y tìm đủ má»i cách trả thù Thạch. Y bá» ra không biết bao nhiêu tiá»n bạc để thu nhặt tin tức xấu vá» Tân-pháp, rồi tâu lên Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu.
Hôm nay y thu được khá nhiá»u tin đặc biệt, trong đó có việc nhà vua sai An-Thạch máºt công cán Nam thùy, y Ä‘em tâu vá»›i thái háºu. Y đâu ngá» trong khi y tâu, lẫn trong đám cung nga phục thị thái háºu, lại có sá»± hiện diện cá»§a hai nữ sứ giả do Linh-Nhân hoà ng thái háºu sai sang dâng lá»… váºt mừng sinh nháºt ngà i.
Nguyên trước đây, khi vua Anh-tông còn là thái tá», tước phong Tần-vương. Vương cùng vương phi Cao Thái-Vân nam du máºt nghiên cứu tình hình Äại-Việt. Trong lần đó vương vá»›i vương phi đã dạy võ, ban và ng cho cô thiếu nữ cùng khổ Lê-thị Minh-Äệ ở chùa Từ-quang. Khi Minh-Äệ thà nh á»¶-Lan thần phi, thì vua Anh-tông băng hà . Phi tưởng nhá»› đến việc nhà vua vá»›i háºu chiếu cố tá»›i phi. Phi xin vua Thánh-tông cho chịu tang, là m lá»… tế vá»ng. Từ đấy, hà ng năm, đến ngà y giá»— vua Anh-tông, ngà y sinh nháºt cá»§a Thái-háºu, á»¶-Lan Ä‘á»u gá»i sứ sang dâng lá»… váºt. Nay á»¶-Lan thà nh Linh-Nhân hoà ng thái háºu, Ä‘ang báºn rá»™n Ä‘iá»u khiển cuá»™c chiến giữ nước, nhưng háºu vẫn không quên ngà y sinh nháºt cá»§a sư mẫu. Háºu sai phu nhân cá»§a Vân-ma thượng tướng quân Trần Ninh là Trần Ngá»c-Hương là m chánh sứ; phu nhân cá»§a Quán-quân thượng tướng quân Äinh Hoà ng-Nghi là Trần Phương-Quỳnh là m phó sứ sang dâng lá»… váºt. Thái-háºu thấy hai nữ sứ giả xinh đẹp, võ công cao thâm, lầu thông kinh, sá», tá» táºp cá»§a Trung-quốc, ngà i cá»±c kỳ yêu mến. Háºu giữ hai phu nhân ở trong cung đà m đạo mấy ngà y.
Ngay chiá»u hôm đó, Trần Ngá»c-Hương xin phép Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu ra ngoà i kinh thà nh để tìm mua má»™t số sách Trung-quốc. Sợ Khu-Máºt viện Tống cho ngưá»i theo dõi, phu nhân Ä‘i khắp các hiệu, mua không biết bao nhiêu sách mà kể, rồi âm thầm ra bến sông. Ở bến sông có con đò chá» sẵn, chở phu nhân ra giữa giòng rồi áp và o con thuyá»n lá»›n. Trong con thuyá»n đó đã có mưá»i ngưá»i ngồi chá». Mưá»i ngưá»i đó là đại sư Minh-Không, Äạo-Hạnh; đại hiệp Trần Bảo-Dân, phu nhân là Khấu Kim-An; sáu ngưá»i trong Thần-vÅ© tháºp anh là vợ chồng Hoà ng, Thanh, Huyá»n. Ngá»c-Hương trình bầy tá»· mỉ từ những xung đột cá»§a các đại thần Tống cho đến việc Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu vốn sùng Nho, yêu thÆ¡ văn. Thái háºu muốn há»§y bá» Tân-pháp, cách Vương An-Thạch và đồng bá»n; dùng Ngô Sung, Vương Khuê, Phùng Kinh. Háºu lại muốn gá»i các văn thi sÄ© danh tiếng cá»§a Tống như Tô Thức, Tô Triệt, Tần Quan, Hoà ng Äình-Kiên Ä‘ang bị lưu đầy vá» triá»u.
Trần Bảo-Dân cùng hai đại sư, Thần-vÅ© lục anh, Ngá»c-Hương bà n kế hoạch chi tiết, sao khiến cho Vương An-Thạch mệt má»i, đưa đến tâm thần há»—n loạn, rồi nhà vua cách chức y. Xong việc, Ngá»c-Hương trở vá» cung Tuyên-Nhân vá»›i hà ng trăm bá»™ sách.
Hôm sau, Vương An-Thạch nháºp triá»u bà n việc Nam thùy vá»›i Hy-Ninh đế, qua giá» Ngá» má»›i lên xe vá» dinh. PhÃa trước y có năm mươi kị mã, phÃa sau có năm mươi võ sÄ© cầm Ä‘ao há»™ vệ. Xe vừa ra khá»i Hoà ng-thà nh, thì thình lình có tiếng kêu rắc, rắc rồi bánh xe bên trái văng ra xa. Xe láºt nhà o. Viên gia tướng Äô Kinh nhấp nhô má»™t cái, đã nhảy lên ôm lấy Thạch. Y dùng má»™t thức khinh thân vá»t mình như chiếc pháo thăng thiên, rồi đáp xuống vệ đưá»ng an toà n.
Chiếc xe láºt nhà o, đè lên ngưá»i tên mã phu. Hai con ngá»±a cất cao vó trước hà lên inh á»i. Äám vệ sÄ© vá»™i láºt xe lại, cứu tên mã phu ra, rồi lấy ngá»±a cho Thạch cỡi.
Vá» tá»›i dinh, Thạch nổi lôi đình, truyá»n gá»i viên gia tướng Äô Kinh há»i:
– Ngưá»i đã Ä‘iá»u tra xem tại sao trục xe lại gẫy không?
– Trình quốc công, tiểu tướng đã xem xét rất kỹ: Gá»— là m trục xe là loại gá»— trắc còn má»›i, không có vết tÃch bị chặt, bị cưa, thế mà má»™t khúc bị nứt ra má»›i kỳ lạ. Tiểu tướng thẩm vấn tên mã phu, thì từ sáng đến giá», không có ai lại gần xe cả. Kết lại, chẳng may trục xe cá»§a quốc công là m bằng gá»—, trúng phải má»™t miếng bị mục.
Viên gia tướng ra rồi, thì ngưá»i tỳ thiếp thứ năm mà Thạch cá»±c kỳ sá»§ng ái là Hương-Lan sai bưng trà vá»›i bánh, mứt, hoa quả dâng cho Thạch. Thấy ngưá»i tỳ thiếp, cÆ¡n giáºn cá»§a Thạch hạ xuống liá»n. Hương-Lan thá» thẻ:
– Tướng-công Æ¡i! Hôm nay nhà mình có nhiá»u sá»± lạ xẩy ra, biết tướng công cần lao chÃnh sá»± nhiá»u, nhưng thiếp vẫn phải trình tướng công.
– Äó là những sá»± gì váºy?
– Trước hết, là con chó xinh đẹp cá»§a tướng công bị mất tÃch hôm trước, nay đã thấy rồi.
– Thế nó đâu?
– Nó rÆ¡i xuống giếng chết đã mấy ngà y, hôm nay má»›i nổi lên. Vì váºy nước giếng hôi thối, nên quản gia phải cho tát giếng. Còn nước dùng trong dinh hôm nay là nước gánh từ sông vá».
– Äáng tiếc. Còn sá»± gì khác nữa không?
– Tin nà y thực khủng khiếp, kinh thiên động địa.
An-Thạch lo lắng:
– Trong nhà có ai chết ư?
– Hơn thế nữa. Tướng công ơi! Tin từ cố lý đưa vỠrằng, ngôi mộ hiển khảo (bố đẻ), tỷ khảo (mẹ đẻ) bị kẻ trộm đà o lên, mang xương mang đi mất.
An-Thạch nổi giáºn hét be be:
– Ta phải Ä‘em tên lý dịch, cùng đám bảo binh trong là ng chém hết để trị tá»™i. Má»™ cá»§a song thân ta xây bằng đá ong lá»›n như váºy. Nếu muốn đà o lên, thì phải hà ng chục ngưá»i, đà o trong hÆ¡n ngà y. HÆ¡n ngà y mà lý dịch, bảo binh không biết, thì giả như giặc đến, sẽ ra sao?
Giáºn quá, y ném chung tra trên tay xuống ná»n nhà vỡ tan tà nh.
ChÃnh thê cá»§a An-Thạch bước và o:
– Tướng công Æ¡i! Khi tướng quân được đắc dụng, thiếp chẳng từng nói rằng: Nho há»c có từ mấy nghìn năm, đã ăn và o xương tá»§y Thiên-hạ rồi. Nay tướng quân muốn thay đổi hẳn, thì chỉ là dã trà ng xây cát biển Äông mà thôi. Thiếp cho rằng trục xe gẫy, con chó chết, má»™ hai thân bị đà o, chắc cÅ©ng vì thù hằn mà thôi. Cổ nhân nói:
Sự phùng đắc ý tuyên hưu tức,
Phú quý trưá»ng trung dị bạch đầu.
(Khi má»™ng ước đã đắc ý rồi, thì nên lùi vá» nghỉ ngÆ¡i. Trong trưá»ng phú quý đầu dá»… bạc).
Tướng quân không nhớ sao?
Phu nhân thở dà i:
– Bây giỠTân-pháp của tướng công được đắc dụng, tướng công có ở lại; quan cũng không quá tể tướng, tước cũng chỉ tới quốc-công. Tướng công lui đi là hơn.
An-Thạch thở dà i:
– Ta nay lâm thế cỡi cá»p mất rồi. Ta vá»›i nhà vua chá»§ đánh Giao-chỉ, nay quân đã vượt NgÅ©-lÄ©nh xuống Nam. Ta là m sao mà lùi được?
Hương-Lan lại thỠthẻ:
– ÄÆ°á»£c chứ! Thiếp nghe nói, đất Giao-chỉ là nÆ¡i rồng nằm hổ phục. Mấy trăm năm nay, biết bao nhiêu tướng, biết bao nhiêu binh Ä‘em quân sang đánh, cÅ©ng Ä‘á»u bá» thây cả. Nay ra quân lỡ bị thất bại, ắt nhà vua đổ lên đầu tướng công hết. Chi bằng bây giá» tướng công từ chức, lui vá» Ä‘iá»n dã. Nếu Quách Quỳ thắng, thì nhà vua cÅ©ng biết là công cá»§a tướng công. Nhược bằng Quỳ bại, thì ai cÅ©ng nói là tá»± tướng công rút lui nên má»›i ra cÆ¡ sá»±.
An-Thạch lắc đầu:
– Ta không phải là ngưá»i hèn. Ta nhất định phải chá»§ trương cuá»™c chiến nà y. Thắng Giao-chỉ, ta đánh Chiêm, Là o, Chân, Xiêm, Lý, rồi Ä‘em quân lên Bắc. Xưa kia Quản Trá»ng giúp Tá» Hoà n-công thà nh nghiệp bá; Trương Lương là m quân sư cho Hán Cao-tổ, Tiêu Hà cầm quyá»n cai trị giúp Cao-tổ, Hà n TÃn thống lÄ©nh binh mã cho Cao-tổ. Còn ta, ta quyết vừa là m Quản Trá»ng, lại kiêm cả Trương, Tiêu, Hà n. Thôi các phu nhân đừng bà n nữa.
An-Thạch uống trà rồi, y ngồi thừ ngưá»i ra suy nghÄ©: Trong triá»u, ngoà i dân ai cÅ©ng chống ta. Váºy Tân-pháp là chÃnh lệnh hay ma lệnh? Tại sao đến các phu nhân là ngưá»i thân tÃn, đầu gối, tay ấp mà cÅ©ng chống Tân-pháp? Ta nhất quyết xuống LÄ©nh-ngoại phen nà y để tìm hiểu thêm. Nhưng ta không thể mang theo đám tùy tùng cÅ© cá»§a ta, như váºy e bị lá»™ mất. Ta kiếm đâu ra những vệ sÄ© thân tÃn đây?
Äâu đó có tiếng tiêu véo von vá»ng lại rót và o tai Thạch. Lúc đầu tiếng tiêu êm Ä‘á»m, dìu dặt. Sau dần dần chuyển sang âm Ä‘iệu cá»±c kỳ khó chịu, khiến chân tay Thạch không tá»± chá»§ được muốn múa may nhảy nhót. Thạch bá»±c mình gá»i Äô Kinh, truyá»n lệnh:
– Äứa nà o tấu những khúc ma quái váºy?
Nhưng Äô Kinh lắc đầu:
– Tiểu tướng không nghe thấy gì cả.
Hương-Lan lắng tai nghe ngóng rồi nói:
– Thiếp cũng không nghe thấy gì cả.
An-Thạch kinh hãi cau mặt lại, dùng hai tay bịt tai, nhưng tiếng tiêu như ma há»n, như quá»· khóc vẫn lá»t và o tai y, khiến y không tá»± chá»§ được, phải đứng dáºy múa may, quay cuồng.
Hương-Lan kinh hãi thét lên:
– Tướng công. Tướng công ơi!
Nhưng An-Thạch vẫn múa may. Viên gia tướng chạy lại ôm lấy Thạch. Thạch bịt hai tai lại, để khá»i nghe tiếng tiêu ma quái, nhưng tiếng tiêu vẫn lá»t và o tai y. Y hét:
– Lấy giấy cho ta!
Hương-Lan chưa kịp lấy giấy, thì An-Thạch đã xé tỠgiấy ở cuốn lịch đặt trên án-thư , vo tròn, rồi nhét và o tai.
Nhưng vô Ãch.
Múa may má»™t lúc, y ngã ngồi xuống. May thay, lúc đó tiếng tiêu ma quái từ nhá» dần, rồi tắt hẳn. Mệt quá, y quay lưng dá»±a và o ngưá»i Hương-Lan, nói trong hÆ¡i thở:
– Hương-Lan, nà ng có nghĩ rằng ta điên không? Hay ta bị ma trêu, quỷ ám?
– Thiếp không tin rằng tướng công bị ma trêu, quá»· ám, mà do là m việc quá độ, khiến tâm thần hoảng hốt. Thiếp đã cho má»i đại phu. Có lẽ ngưá»i sắp tá»›i.
An-Thạch vá»›i Hương-Lan cùng ngồi ăn chiá»u. Ä‚n xong thì đã giá» Tý. Bấy giỠđại phu má»›i tá»›i. Äại phu là má»™t viên quan ở Thái-y viện, tên VÅ© Hồ-Nhân, nổi tiếng là thần-y đương thá»i. Y vá»›i Hương-Lan ra đại sảnh tiếp khách. Sau khi bắt mạch, xem lưỡi, VÅ© đại phu nói:
– Thưa quốc công, thiểm chức thấy mạch cá»§a ngà i trầm, mà xác. Trầm chá»§ hư chứng, xác chá»§ nhiệt. Y há»c gá»i là âm-hư ná»™i nhiệt. Âm hư ná»™i nhiệt nặng thì có thể gây nhức đầu chóng mặt, mất ngá»§, tai kêu như ve, chứ có đâu lại nghe thấy tiếng tiêu là m cho chân tay múa may?
Ngay lúc đó, ngưá»i thiếp thứ nhì cá»§a An-Thạch là Phương-Lan chạy và o kêu lên:
– Ma quái! Tướng công ơi! Ma quái!
– Cái gì váºy?
An-Thạch há»i: Ma ở đâu?
– Thưa tướng công, từ nãy đến giá», thiếp nghe thấy tiếng kêu khóc thảm thiết từ cõi âm vá»ng vá». Äó là tiếng cá»§a oan hồn tá» sÄ© ở Äại-giáp, Há»a-giáp, Ngá»c-tuyá»n, Ung-châu than thở rằng há» bị chết oan, hồn không siêu thoát được. Há» xin tướng công cho thu nhặt hà i cốt Ä‘em vá» cố lý chôn cất.
An-Thạch kinh hãi há»i:
– Tiếng kêu khóc đó còn không?
– Từ lúc thiếp và o đây thì tiếng kêu đó hết.
Lát sau đến lượt phu nhân, rồi tứ thiếp, lục thiếp cũng chạy và o kêu cứu rằng bị ma quỷ kêu gà o giống như nhị phòng. Nhưng khi và o đại sảnh thì tiếng ma gà o, quỷ khóc lại hết.
Vũ đại phu bà n:
– Không chừng là ma quá»· thá»±c cÅ©ng nên. Vì các vị phu nhân yếu bóng vÃa, nên bị chúng trêu cợt. Còn quốc công, thì tướng tinh vượng, nên chúng không thể và o đây quấy nhiá»…u.
An-Thạch là ngưá»i thá»±c tế, không tin ma quá»·. Y cảm Æ¡n VÅ© đại phu, rồi cho vá». Y thừ ngưá»i ra nghÄ© thầm:
– Không lẽ có ma, quỷ thực?
Quản gia là ngưá»i thân tÃn cá»§a Thạch đỠnghị:
– Xin quốc công cho tiểu nhân Ä‘i má»i Thanh-Hư đạo trưởng, để ngưá»i bắt tà .
An-Thạch chưa quyết định, thì đến lượt tên thư đồng cÅ©ng bị ma gà o, quá»· khóc, xin được và o đại sảnh lánh nạn. Äến khoảng giá» Sá»u, thì hầu như chÃnh thê, thứ thiếp, con trai, con dâu, con gái, nữ tỳ Ä‘á»u bị ma gà o, quá»· khóc phải kéo đến đại sảnh ngồi. Giữa lúc đó, có tiếng ngá»±a hÃ, tiếng la hét ồn à o. Thạch sai má»™t nữ tỳ ra ngoà i há»i xem cái gì Ä‘ang xẩy ra, nhưng y thị sợ ma, không dám Ä‘i. Lát sau, tiếng la hét im. Äô Kinh chạy và o trình:
– Trình quốc công, tự nhiên bầy ngựa sút chuồng chạy nhảy, cắn nhau, đá nhau lung tung. Tiểu tướng đã cho thân binh bắt đem trở vỠtầu.
Phút chốc trống Ä‘iểm canh, báo hiệu đã sang giá» Mão là giá» An-Thạch phải và o Äông-các bà n việc vá»›i vua. Tuy mệt lả ngưá»i, nhưng y vẫn phải ăn má»™t bát cháo, uống chung trà , rồi truyá»n thắng xe và o Hoà ng-thà nh. Thá»i bấy giá» dinh tể tướng ở gần cá»a Kim-long, phÃa Tây thà nh, nên xe phải Ä‘i sang hướng Äông rồi má»›i và o Äông-các được.
Viên gia tướng Äô Kinh kiểm lại xe, cương, ngá»±a thá»±c kỹ rồi má»›i tiá»n hô, hẩu á»§ng lên đưá»ng. Xe vừa ra khá»i cổng phá»§, thì dân chúng, xe cá»™ ùn lại nghẹt cứng. Viên trưởng toán cáºn vệ Vi Trá»ng la hét thế nà o, cÅ©ng không dẹp được đưá»ng. Viên gia tướng Äô Kinh vá»™i vá»t ngá»±a vá» phÃa trước. Lát sau y trở lại lắc đấu:
– Thưa quốc công, chẳng có gì lạ hết, không biết ở đâu xuất hiện bá»n mãi võ kiếm tiá»n, gồm ba nam, ba nữ. Nam thì hùng vÄ© khôi ngô, nữ thì sắc nước hương trá»i. Bá»n nà y có tà i thổi tiêu, khiến cho hà ng nghìn con rắn múa theo Ä‘iệu nhạc rất đẹp. Äá»™i tuần tiá»…u há»i lý lịch, thì chúng xưng là ngưá»i Chà m, nhân bị quân Giao-chỉ chiếm nước, chúng phải tha hương cầu thá»±c. Äá»™i tuần tiá»…u bắt chúng trói lại giải vá» phá»§ thừa Khai-phong. Vì váºy bầy rắn không ngưá»i Ä‘iá»u khiển, chúng bò ra khắp phố. Dân chúng kinh hoảng chạy nhảy lung tung là m kẹt đưá»ng.
Y nói nhá»:
– Mai nà y tướng công trẩy Nam, Ä‘ang cần thêm vệ sÄ©. Mà đem vệ sÄ© có sẵn Ä‘i e bị lá»™. Bá»n Chà m nà y vốn thù bá»n Việt, tướng công nên thu dụng chúng mang theo, như váºy vừa bảo máºt, vừa yên tâm.
An-Thạch gá»i má»™t viên cáºn vệ trao cho y tấm lệnh bà i:
– Ngưá»i cầm tấm lệnh bà i nà y đến phá»§ thừa Khai-phong, truyá»n giải ba đôi trai gái ngưá»i Chà m và o Äông-các cho ta ngay.
Äoà n tùy tùng An-Thạch lại tiếp tục lên đưá»ng. Khi An-Thạch vừa tá»›i Äông-các đã thấy bá»n bá»™ khoái Biện-kinh giải ba đôi trai gái tá»›i. Ba cặp mặc cùng má»™t thứ y phục, nhưng mầu khác nhau. Má»™t cặp mặc quần áo và ng, má»™t cặp mặc quần áo trắng, má»™t cặp mặc quần áo Ä‘en. Thoạt nhìn qua, An-Thạch nghÄ© thầm:
– Sao lại có ba đứa con gái đẹp đến như thế kia?
Viên bá»™ khoái trình bản cung từ cá»§a ba cặp nam nữ Chà m. Ná»™i dung bản cung từ như sau: Ba nam Ä‘á»u là tốt trưởng quân Chiêm. Mấy năm trước, quân Giao-chỉ xâm Chiêm quốc. Quân Chiêm tan vỡ, nên ba ngưá»i Ä‘em vợ vượt biển đến Triết-giang xin kiá»u ngụ. Cả ba cặp Ä‘á»u là m nghá» mãi võ, cùng diá»…n trò để là m kế sinh nhai.
An-Thạch đã Ä‘á»c rất nhiá»u tấu chương cá»§a Khu-máºt viện vá» Chiêm quốc, nên y biết nhiá»u vá» nước nà y. Y cáºt cấn những vấn đỠvá» ná»™i tình Chiêm, sáu ngưá»i trả lá»i không sai má»™t chút nà o. Y tin những lá»i khai cá»§a chúng:
– Các ngươi đã mãi võ ở những vùng nà o?
– Thưa, chúng tôi mãi võ ở hầu hết các châu, lá»™ Nam thùy cá»§a Thiên-triá»u.
– Các ngưá»i có thuá»™c đưá»ng từ đây Ä‘i Ung-châu không?
– Thưa, chúng tôi từng mãi võ kiếm ăn suốt sáu năm qua ở vùng nà y, nên đưá»ng xa, sông núi Ä‘á»u thuá»™c nằm lòng.
– Các ngưá»i có biết võ không?
Cả sáu ngưá»i Ä‘á»u đáp:
– Dạ, biết.
An-Thạch gá»i Äô Kinh, ra lệnh:
– Ngưá»i thỠđấu vá»›i thanh niên áo Ä‘en xem sao!
Y nói với gã áo đen:
– Ngưá»i hãy chiết Ãt chiêu vá»›i Äô tướng quân. Nếu như bản sá»± khá, thì ta tha cho, rồi tuyển là m gia tướng.
Gã áo Ä‘en dạ má»™t tiếng, bái tổ đứng chá». Trá»ng hÃt hÆ¡i xuống trung bình tấn, rồi đấm thẳng vá» trước đến vù má»™t tiếng. Ngưá»i áo Ä‘en trầm ngưá»i xuống tránh, tay phải gạt tay phải cá»§a Kinh, rồi tay trái trả đòn. Äô Kinh nhảy lùi vá» sau má»™t bước, để tránh thế phản công, vung chưởng gạt. Binh má»™t tiếng, cát bụi bay mịt má». Hai ngưá»i lảo đảo lui lại gưá»m gưá»m nhìn nhau. Thế là hai ngưá»i đấu vá»›i nhau trên trăm chiêu bất phân thắng bại.
Như váºy đã đủ biết bản sá»± cá»§a gã Chà m, An-Thạch hô:
– Ngừng tay!
Hai ngưá»i bái tổ, rồi lùi lại. Gã áo Ä‘en chắp tay hướng Äô Kinh:
– Äa tạ nhân huynh đã ná»›i tay.
An-Thạch truyá»n lệnh cho tên bá»™ khoái phá»§ thừa Khai-phong:
– Ba cặp nam nữ nà y vô tá»™i. Ta muốn lưu hỠđể là m má»™t việc máºt. Thôi ngưá»i vá» Ä‘i.
Viên bộ khoái đi rồi, An-Thạch bảo ba cặp nam nữ:
– Trong cung từ các ngưá»i mang tên Chà m khó nhá»› quá. Váºy từ nay ta cho các ngưá»i mang há» Vương cá»§a ta, và đặt cho các ngưá»i tên là Phúc, Lá»™c, Thá». Các ngưá»i hãy bá» nghá» mãi võ, ta tuyển là m vệ sÄ© riêng. Còn vợ, ta cÅ©ng tuyển là m nữ tỳ.
An-Thạch gá»i viên gia tướng lại bên cạnh dặn dò má»™t lúc. Viên gia tướng dẫn ba cặp Phúc, Lá»™c, Thá» rá»i khá»i Äông-các.
Nhà vua đã giá lâm, có Lý Hiến theo hầu. Vừa trông thấy An-Thạch, ông đã há»i:
– Sao, hôm qua nhà khanh bị ma quỷ phá suốt đêm phải không?
An-Thạch kinh ngạc, mở to mắt nhìn nhà vua, trong lòng tá»± há»i: Việc má»›i đây, mà sao nhà vua đã biết. Lý Hiến cưá»i:
– Vương đại nhân đừng kinh ngạc. Việc khá»§ng khiếp như váºy xẩy ra là m sao mà dấu được? Sáng nay khắp kinh thà nh Ä‘á»u biết cả rồi.
Lý Hiến là đại tôn sư võ há»c đương thá»i, hôm qua khi nghe tai mắt cá»§a y trong phu tể tướng thuáºt việc ma quá»· đại náo phá»§ Thạch. Y biết Thạch bị má»™t võ lâm cao thá»§ nà o đó tấu khúc tiêu ma quái, rồi dùng lăng không truyá»n ngữ rót và o tai y, khiến mình y nghe thấy mà thôi. Sau lại chÃnh cao thá»§ đó sai ngưá»i gà o khóc là m ma, là m quá»·, rồi lại dùng lăng không truyá»n ngữ rót và o tai vợ, con, gia thuá»™c nhà Thạch để dá»a. Mặc dù biết rất rõ, mà thay vì y giải thÃch cho Thạch, y lại hù dá»a thêm cho bõ ghét.
Nhà vua há»i:
– Nay trong nhà khanh bị ma quỷ quấy phá, liệu khanh có đi Lĩnh-ngoại được không?
– Tâu bệ hạ, vì việc nước, thì dù nhà có tan, cá»a có nát thần cÅ©ng nhất định ra Ä‘i.
Sau buổi là m việc hôm đó, An-Thạch trở vá» nhà . Quản gia cho biết, từ sáng đến giá» không thấy ma khóc, quá»· gà o nữa. Tình hình hoà n toà n yên tÄ©nh, vô sá»±. Thạch gá»i chÃnh thê, sáu thiếp, con trai vá»›i quản gia và o đại sảnh, rồi nghiêm mặt nói:
– Vì cuá»™c Nam chinh Ä‘ang hồi khẩn yếu, hoà ng thượng ban chỉ ta máºt nháºp cung, để đêm ngà y nghị sá»± vá»›i hoà ng thượng. Váºy ta chỉ mang theo có mình Äô Kinh mà thôi. Äể đánh lừa tai mắt tế tác giặc, các ngưá»i phao rằng ta bị bệnh Ä‘áºu mùa, phải kiêng gió, nghỉ ở trong phòng Hương-Lan, không dá»± triá»u chÃnh được. Ta không tiếp ai. Nhá»› đấy, ai lá»™ ra sẽ bị tá»™i chặt đầu.
Äêm đó, An-Thạch gá»i Äô Kinh, ba vợ chồng Phúc, Lá»™c, Thá» và o thư phòng rồi dặn:
– Chuyến Nam du nà y hoà n toà n bà máºt. Từ đây xuống NgÅ©-lÄ©nh ta cải trang là m phú thương, các ngưá»i là m tùy tùng. Khi Ä‘i và o địa pháºn Quế-châu, thì sẽ gặp binh tướng Ä‘i Nam. Nếu ta vẫn cải là m phú thương, thì há» không cho Ä‘i. Váºy từ Quế-châu trở xuống ta sẽ cải trang là m má»™t viên thị lang lÄ©nh chức kinh-lược khâm sứ; còn các ngươi thì giả là m thị vệ. Dá»c đưá»ng, nếu cần lên tiếng chỉ Phúc, Lá»™c, ThỠđược nói, còn ba ngưá»i đà n bà không được lên tiếng, vì sợ lá»™ hình tÃch.
Äô Kinh chuẩn bị y phục thị vệ cho ba cặp vợ chồng Phúc, Lá»™c, Thá». Còn Hương-Lan thì chuẩn bị trang phục cho An-Thạch.
Hôm sau, và o lúc trá»i bình minh, thì An-Thạch lên xe âm thầm ra Ä‘i. Xe đó do Äô Kinh đánh, phÃa sau có ba cặp nam nữ kị mã theo há»™ tống.
Khi xe An-Thạch đến Quế-châu, thì các đạo quân mang từ Bắc, Tây thùy xuống đã lên đưá»ng hết. Hà nh doanh cá»§a Quách Quỳ cÅ©ng di xuống Ung-châu má»™t ngà y rồi. Hôm ấy Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a cá»§a An-Thạch qua đêm ở má»™t khách Ä‘iếm lá»›n. An-Thạch gá»i ba vợ chồng Phúc, Lá»™c, Thá» dặn:
– ÄÆ°á»ng từ đây xuống Nam, đầy quan binh. Nếu chúng ta tiếp tục giả là m phú thương, thì há» không cho Ä‘i. Ta tiên Ä‘oán thế, nên đã chuẩn bị sẵn thẻ bà i, lệnh tiá»…n chứng nháºn ta là kinh lược sứ cá»§a triá»u đình sai xuống hà nh doanh Nam chinh. Váºy ba ngưá»i đà n bà phải giả trai. Tất cả sáu ngưá»i hãy lấy y phục thị vệ mặc và o, sáng mai ta lên đưá»ng.
Sáng hôm sau, ba vợ chồng Phúc, Lá»™c, Thá» trong lá»›p y phục thị vệ cỡi ngá»±a Ä‘i trước. PhÃa sau là xe cá»§a An-Thạch, trên có lá cá» vá»›i mấy chữ : « Kinh lược sứ Nam thùy ». Nhá» váºy mà xe vượt qua không biết bao nhiêu Ä‘oà n quân Ä‘ang trên đưá»ng xuống Nam. Dá»c đưá»ng, An-Thạch thấy dân chúng, bảo binh đánh xe, chèo thuyá»n chuyên chở lương thảo rầm rá»™ hướng Nam. Vì mệt má»i, vì phải khuân vác, chúng vừa Ä‘i, vừa bá»›i móc tổ tiên mưá»i Ä‘á»i nhà Vương An-Thạch mà chá»i. An-Thạch cắn răng, không dám hé môi nói má»™t lá»i.
Trưa hôm đó, Vương Phúc ghé ngựa lại bên rèm xe Thạch trình:
– Thưa quốc-công chỉ còn hÆ¡n hai mươi dặm nữa tá»›i Côn-lôn phố. Xin quốc công cho biết ta qua đêm tại đây, hay vượt Äại-giáp, Ngá»c-tuyá»n, Há»a-giáp xuống Ung-châu ngay?
– Nếu xuống Ung-châu có kịp không?
– Có lẽ không kịp. Nếu xe Ä‘i nhanh, thì tá»›i thung lÅ©ng Ngá»c-tuyá»n và o lúc nhá nhem tối.
– ÄÆ°á»£c, ta muốn nghỉ ở Ngá»c-tuyá»n.
Xe lại phóng như bay, giá» Mùi (13-15 giá») thì tá»›i Côn-lôn. Tại Côn-lôn quan quân đóng cháºt nÃch, đưá»ng Ä‘i rất khó khăn. Khi ra khá»i thà nh, má»™t tráºn gió Nam thổi tá»›i mang theo mùi hôi thối cá»±c kỳ khó chịu tạt và o mặt Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a An-Thạch. Liếc mắt nhìn xa xa, Thạch thấy: Trên má»™t giải đồng mênh mông dà i vô táºn, có không biết bao nhiêu ngưá»i mà kể. Há» là ông già , bà cả. Há» là thiếu phụ trẻ. Há» là trai tráng. Há» là trẻ thÆ¡. Tất cả Ä‘á»u chÃt khăn trắng. Cứ hai ngưá»i má»™t, há» khiêng cái bá»c dà i lá»§ng lẳng, vừa Ä‘i vừa kêu gà o thảm thiết. Lại có những ngưá»i Ä‘ang dùng móng, cuốc, xẻng đà o bá»›i. Tất cả Ä‘á»u khóc như di.
Các Ä‘oà n binh Ä‘ang trẩy vá» Nam cÅ©ng ngừng lại giúp dân đà o đà o, xá»›i xá»›i. An-Thạch mở mà n, nhô đầu ra khá»i xe, há»i má»™t viên tướng trong y phục cấp đô thống:
– Nà y đô thống. Cái gì đã xẩy ra váºy?
Viên đô-thống liếc nhìn lá cá» cá»§a An-Thạch, y lá»… phép trả lá»i:
– Thưa đại quan, hồi tết Nguyên-đán vừa qua, tại đây đã diá»…n ra tráºn đánh lá»›n. Chá»— nà y là nÆ¡i Ä‘oà n chuyển váºn lương cá»§a ta, bị quân Giao-chỉ đánh úp. HÆ¡n ba nghìn quân bá» mạng. Quân Giao-chỉ rất tá» tế, há» chôn cất tá» sÄ©, rồi trên má»—i nấm má»™ há» còn cắm miếng gá»— đỠtên, tuổi, cấp báºc nữa. Nay đại quân Nam chinh, gia đình tá» sÄ© má»›i dám đến cải táng mang vá» quê. Vì thá»i gian má»›i có tám, chÃn tháng, thịt chưa rữa hết, tá» thi bốc lên mùi xú uế như đại nhân thấy.
An-Thạch ra lệnh cho Äô Kinh ruổi xe rá»i khá»i Côn-lôn. HÆ¡n giá» sau tá»›i chân núi Äại-giáp. Cái cảnh ở Côn-lôn lại xuất hiện. Nhưng ở đây, số gia đình tá» sÄ© đông gấp bá»™i. Quân lÃnh đã ngừng hẳn lại để giúp dân chúng đà o đất moi tá» thi lên. Cái cảnh thê thảm đó kéo từ chân núi phÃa Bắc Äại giáp, qua đỉnh xuống Nam.
Khi lên tá»›i đỉnh Äại-giáp, xe bắt đầu đổ dốc, thì trước mặt hiện ra thung lÅ©ng Ngá»c-tuyá»n kéo dà i đến chân trá»i phÃa Nam, rồi lại chạy ngược lên núi Há»a-giáp. Ở giữa thung lÅ©ng, nối hai ngá»n Äại, Há»a-giáp, là con đưá»ng dà i. Hai bên đưá»ng, đầy những ngưá»i mặc tang phục trắng. Hóa cho nên từ núi Äại-giáp, qua thung lÅ©ng Ngá»c-tuyá»n tá»›i núi Hoả-giáp giống như má»™t tấm vải trắng khổng lồ trải ngang qua.
An-Thạch nghĩ thầm:
– Äúng rồi, nÆ¡i đây, mấy tháng trước đạo binh đệ nhất, đệ nhị, đệ tam và đạo kị binh 47 đã bị quân Giao-chỉ đánh tan. Tổng cá»™ng bốn vạn ngưá»i, má»™t vạn ngá»±a. Số bị bắt, đầu hà ng chưa quá má»™t vạn. Váºy Ãt ra có tá»›i ba vạn nấm mồ.
An-Thạch thúc xe Ä‘i thá»±c nhanh, tiếng con khóc cha, tiếng vợ khóc chồng, tiếng mẹ già gà o thét khóc con; tạo thà nh âm thanh thê lương, à o à o như sóng thá»§y triá»u gặp lúc động trá»i. Phân ná»a những nấm mồ đã được khai quáºt lên. Nhưng má»™t số vẫn còn đó. Ngưá»i ngưá»i hà ng hà ng lá»›p lá»›p nhấp nhô cúi xuống, ngẩng dáºy, nhìn những thanh gá»— đỠtên ngưá»i xấu số để tìm thân nhân mình. Có những bà mẹ không tìm thấy má»™ con, gà o đến lạc giá»ng:
– Con ơi là con! Con nằm đâu? Con cho mẹ biết đi, để mẹ đưa con vỠquê.
Tiếng cá»§a ngưá»i mẹ khốn nạn tìm xác con lẫn vá»›i hà ng chục vạn tiếng khác, à o à o vang vang, thà nh Ä‘iệu nhạc Ä‘oạn trưá»ng vô táºn.
An-Thạch ra lệnh cho Äô Kinh đánh xe vượt Há»a-giáp sÆ¡n xuống Nam, cốt sao xa cái địa ngục kinh hoà ng, hôi thối, thê thảm nà y. CÅ©ng may, xe vừa đổ đồi phÃa Nam Há»a-giáp, thì trá»i tối. Rá»i chân núi Há»a-giáp hÆ¡n mưá»i dặm, thì không còn cái cảnh đà o bá»›i tìm xác tá» sÄ© nữa. Äô Kinh đánh xe và o ngôi nhà ngói, dưá»ng như cá»§a má»™t phú gia, để xin qua đêm. Nhưng nhà nà y đã được đặt là m hà nh doanh cá»§a viên chỉ huy đạo quân tả đệ tam tên Miêu Lý và viên chỉ huy phó tên Vương Tiến. Miêu, Vương thấy Äô Kinh vá»›i sáu thị vệ há»™ tống má»™t đại quan, xưng là kinh-lược sứ, y vá»™i chạy ra tiếp và o.
An-Thạch là ngưá»i bác văn, cưá»ng trÃ, nên y biết rất rõ tiểu sá» hai tướng, tình hình đạo quân tả đệ tam, trong khi hai viên tướng lại không biết y là ai. Y đảo ngược tên Ä‘i, xưng há» Thạch tên An, hiện lÄ©nh chức thị lang bá»™ lại.
An-Thạch há»i thăm tình hình quân sÄ©, Miêu Lý than thở:
– Kể từ tháng ba đến giá», quân vượt mấy ngà n dặm, đến Kinh, Hồ ngưá»i ngá»±a đã quá mệt má»i rồi. Từ lúc vượt NgÅ©-lÄ©nh xuống đây, khà háºu thấp nhiệt, thêm muá»—i dữ như ong. Quân chưa đánh tráºn nà o, mà đã chết bệnh hÆ¡n năm nghìn. (TTTTGTB, Hy-Ninh 9, ngà y 14-10. DL. 13-11-1076).
Vương Tiến cũng đang bị sốt rét ngã nước hà nh hạ. Y nói trong khi hai hà m răng đánh nhịp lách cách:
– Thưa đại nhân, tiểu tướng biết phen nà y ra Ä‘i, khó mà trở vá». Trước sau không bị giặc giết, thì cÅ©ng chết vá» muá»—i, nên cứ thá»±c tình mà trình. Quân cá»§a tiểu tướng đánh dư trăm tráºn, chưa ngưá»i nà o Ä‘au yếu, chưa ngưá»i nà o sợ hãi cả. Nhưng khi vượt núi qua Côn-lôn, Äại-giáp, Ngá»c-tuyá»n, Há»a-giáp, thấy mấy vạn nấm mồ, vá»›i cảnh bố mẹ, vợ con, anh em khóc lóc đà o bá»›i tìm xác, thì không ngưá»i nà o còn can đảm chiến đấu nữa. Ai cÅ©ng mong sao thiên tỠđổi ý, chặt đầu tên khuyển nho Vương An-Thạch, rồi rút quân vá».
An-Thạch tÃm mặt lại. Y nói gượng:
– Ta nghÄ© Vương tể tướng nghÄ© ra Tân-pháp, là m cho nước giầu, dân mạnh, chứ ngưá»i đâu có hại đến chư quân?
Lão ông chủ nhà chắp tay:
– Thá»±c tình mà bà n, nếu Tân-pháp từ từ thi hà nh, thì quả là diệu sách, đổi cả trá»i đất lại. Nhưng đây há» Vương muốn là m nhanh quá, thà nh ra xáo trá»™n hết. Giá như triá»u đình cho thi hà nh Tân-pháp mươi năm nữa, đợi cho Tân-pháp ngấm và o dân, đợi cho nước thá»±c giầu, đợi cho bảo binh thuần thục, thì chả cần đánh, các nước xung quanh cÅ©ng quy phục.
Lão nghiến răng:
– Khổ má»™t Ä‘iá»u, từ xưa đến giá», Giao-chỉ vẫn thần phục, vẫn ngoan ngoãn tiến cống đấy chứ. Chỉ vì bá»n mặt dÆ¡i tai chuá»™t Thẩm Khởi, Lưu Di vá»›i tên khuyển nho Vương An-Thạch muốn chiếm nước ngưá»i, thà nh ra chúng phải ra quân tá»± vệ. Rút cuá»™c, chỉ khổ dân, chỉ chết quân mà thôi.
Vương An-Thạch bị chá»i rá»§a và o mặt, mà không dám nói gì.
Hôm sau An-Thạch tiếp tục Ä‘i xuống Nam. Tá»›i thà nh Ung, y lại được chứng kiến cảnh đà o bá»›i tìm xác chết nữa. Ở đây còn khá»§ng khiếp hÆ¡n, vì số ngưá»i chết lên tá»›i hÆ¡n mưá»i vạn. Y lại được nghe dân, quân, tướng nguyá»n rá»§a y. Lòng y nguá»™i như tro tà n.
Suốt mưá»i năm qua, y phải phấn đấu, chống đỡ vá»›i mấy trăm đồng liêu công kÃch y. Y đã mệt má»i lắm rồi. Khi rá»i Biện-kinh ra Ä‘i, trong nhà y lại xẩy ra nhiá»u truyện, là m cho thần chà y há»—n loạn. Bây giá», vượt đưá»ng trưá»ng vạn dặm Nam du thể xác mệt má»i. ChÃnh mắt y lại thấy cảnh chết chóc thê thảm; chÃnh tai y nghe tướng sÄ©, dân chúng nguyá»n rá»§a. Thần chà y xụp đổ hoà n toà n. Y bá» không tiếp xúc vá»›i Quách Quỳ, Triệu Tiết nữa. Y ra lệnh cho Äô Kinh đánh xe trở vá» Biện-kinh.
Vừa vá» tá»›i dinh, bước và o trong, kìa vưá»n cảnh sao tiêu Ä‘iá»u kỳ lạ! Ngoà i tên thân binh gác cổng ra, không thấy ai đón y cả. Y lên tiếng gá»i, thì chỉ có tên trưởng toán vệ sÄ© Vi Trá»ng xuất hiện. Y chưa kịp há»i, thì Vi Trá»ng đã khóc:
– Khi quốc công rá»i khá»i dinh ná»a ngà y, thì ma, quá»· lại cất tiếng từ cõi âm truyá»n vá» khóc lóc kể rằng: Quốc công không há» và o hoà ng cung nhiếp chÃnh vá»›i hoà ng thượng, mà lên đưá»ng kinh lý Nam thùy. Rồi ngà y ngà y, ma kêu, quá»· khóc trong dinh. Bá»n nữ tỳ, mã phu, bá»™c phụ hoảng sợ bá» trốn gần hết. Sau đến thân binh cÅ©ng từ từ trốn Ä‘i. Phu nhân má»i Thanh-Hư đạo trưởng đến bắt ma. Äạo trưởng láºp đà n trừ tà , thì tiếng ma, quá»· cà ng vá»ng vá» cà ng lá»›n hÆ¡n. Má»™t ngà y sau, ma quá»· truyá»n tiếng tiêu và o tai đạo trưởng, khiến đạo trưởng múa may suốt ná»a ngà y cuối cùng lăn ra chết.
Mặt An-Thạch co dúm lại như chiếc bánh bao chiá»u, trông rất khó coi. Vi Trá»ng kể tiếp:
– Nhân đại sư Pháp-Nhẫn chùa Thiếu-lâm cùng hai đại-sư Giao-chỉ vân du qua Biện-kinh. Có ngưá»i mách phu nhân cầu ngưá»i là m lá»… cầu siêu cho oan hồn tá» sÄ©, để chúng khá»i quấy phá. Äại sư Pháp-Nhẫn cùng vá»›i hai nhà sư ngưá»i Việt pháp danh Minh-Không, Äạo-Hạnh tá»›i dinh. Äại sư từ chối không biết là m chay, vì chùa Thiếu-lâm là chùa Thiá»n-tông. Äại sư chỉ hai nhà sư Việt: « Hai vị nà y có tà i trừ tà ».
An-Thạch cau mà y:
– Rồi sự thể ra sao, mà nhà lại vắng thế nà y?
– Quả thá»±c thế, từ lúc hai đại sư Việt tá»›i dinh, thì tiếng ma há»n, quá»· khóc biến mất. Phu nhân bắt má»i ngưá»i gá»i hai đại sư là thánh tăng. Ngay đêm ấy, vì có hai thánh tăng Việt ở trong dinh mình quá»· không há»n, ma không khóc nữa. Nhưng chúng lại quấy rối ngay trong hoà ng cung. Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu tuyên triệu đại pháp sư Nguyên-Äăng và o cung, láºp đà n, rước tượng đức thánh Quan bắt tà . Hoà ng cung yên tÄ©nh được má»™t đêm. Äến đêm thứ nhì thì chÃnh pháp sư Nguyên-Äăng bị quá»· nháºp. Ngưá»i nhảy múa lung tung, Ä‘áºp vỡ cả tượng đức thánh Quan, Chu Sương, Quan Bình.
An-Thạch lắc đầu:
– Chắc không phải quá»· nháºp đâu, mà bị tiếng tiêu quái gở kia thúc đẩy mà thôi.
– Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu lại tuyên triệu hai nhà sư Việt và o cung trừ tà . Hai vị đó chối rằng không biết trừ tà , mà chỉ biết tụng kinh siêu độ cho hương linh ngưá»i chết bình thưá»ng. Còn đối vá»›i ngưá»i chết oan, thì phải giải cái u uất, thì oán má»›i hết. Khi oán hết, thì tá»± nhiên chúng sẽ bá» ra Ä‘i.
– Có lý. Rồi sao?
– Äúng váºy, sau khi hai nhà sư thay nhau tụng niệm ba ngà y, thì ma, quá»· lại nói vá»ng từ cõi âm vá» rằng: « Vì quốc công muốn chiếm Äại-Việt, má»›i khiến há» bị chết oan. Nay muốn giải cái uất há»n cá»§a chúng, thì phải chém đầu quốc công tế hỠ». Hoà ng thượng không chuẩn. Sau hai vị tăng đó cúng vái, dá»— dà nh;, oan hồn chịu, không đòi chém đầu quốc công nữa, mà chỉ đòi cách chức thôi. Vì váºy... vì váºy...
An-Thạch chua chát:
– Vì váºy Hoà ng-thượng ban chỉ cách chức ta phải không?
– Không, Hoà ng-thượng không chuẩn. Láºp tức ngay đêm đó Hoà ng-háºu bị tiếng tiêu ma quái là m cho múa may đến nhừ ngưá»i ra. Cung nga, thái giám sợ quá, tối tối tụ nhau ngồi lại má»™t chá»— mà khóc. Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu tuyên triệu Hoà ng-thượng đến cung cá»§a ngưá»i bắt phải giải quyết vụ ma kêu, quá»· khóc, bằng không ngưá»i cÅ©ng rá»i cung ra ngoà i ở. Bấy giá» hoà ng thượng má»›i ban chỉ.
– Ngưá»i giáng ta xuống là m gì?
– Trong chỉ tuyên rõ: Quốc công tri Giang-ninh phá»§, lÄ©nh Trấn-Nam quân tiết độ sứ, Äồng-bình chương sá»±. Sau khi chiếu chỉ ban ra, láºp tức má»i sá»± ma, chư sá»± quá»· không còn nữa.
An-Thạch nổi cáu:
– Ta nghÄ©, hai tên trá»c thối tha Minh-Không, Äạo-Hạnh chÃnh là gian tế cá»§a Giao-chỉ. Thế chúng đâu rồi?
– Tuyên-Nhân hoà ng thái háºu tuyên má»i hai đại sư đó và o cung là m tiệc chay cúng dà ng, truyá»n gá»i là « LÄ©nh-Nam thánh tăng ». Nguyên hồi trước khi cùng tiên đế vân du Äại-Việt, thái háºu đã gặp má»™t trong hai thánh tăng nà y. Ngưá»i lại ban chỉ cho hoà ng thượng phải cúng dà ng và ng bạc tiá»…n hai thánh tăng vá» cố quốc. Hoà ng thượng há»i rằng: « Hai thánh tăng Việt muốn được cúng dà ng gì? ». Thì hai ngà i đưa ra cái túi rồi tâu rằng: « Chỉ muốn được và o kho lá»±a lấy má»™t túi đồng Ä‘en mang vá» nước đúc tượng Pháºt mà thôi ». Hoà ng thượng truyá»n dẫn hai ngà i và o kho tả. Hai ngà i lá»±a mãi mà không được thứ đồng tốt. Thái giám lại dẫn hai ngà i và o kho hữu...
Mặt An-Thạch cau lại:
– Kho hữu? Thế đã được chỉ dụ cá»§a Hoà ng-thượng chưa mà dám dẫn hai tên trá»c đó và o cấm địa ấy?
– Thưa lão gia, kho hữu là cấm địa gì kia?
– Ngưá»i không biết đâu. Kho hữu không phải là kho, mà là nÆ¡i chứa những cÆ¡ máºt cá»§a bản triá»u.
– Dạ, tiểu nhân không biết.
– Ngưá»i thuáºt tiếp Ä‘i.
– Hôm sau quan giữ kho khám phá ra, trong kho không còn má»™t mảnh đồng nà o. Như váºy hai thánh tăng đã là m phép lấy hết đồng mang Ä‘i, mà toà n là đồng Ä‘en má»›i khổ chứ. Hoà ng thượng truyá»n cho quan Tổng-lÄ©nh Thị-vệ Lý Hiến mang năm trăm thị vệ Ä‘uổi theo bắt lại. Khi Lý Ä‘uổi tá»›i bá» biển, thì thấy hai thanh tăng Ä‘ang tìm thuyá»n ra khÆ¡i. Lý tổng lÄ©nh hô thị vệ bao vây hai thánh tăng. Hai ngà i ném cái nón tu lá» xuống bể. Láºp tức hai cái nón hóa ra hai con rồng. Hai ngà i cỡi rồng bÆ¡i vá» hướng Nam mất.
Vương An-Thạch lắc đầu:
– Huyá»n hoặc. Ta không tin. Láo hết. Nhưng gia quyến ta đâu?
– Vì quá sợ hãi, phu nhân không dám ở trong dinh nà y nữa, ngưá»i cho dá»n ra ở nhá» trong chùa Vạn-pháp tại phÃa Nam phá»§ Khai-phong rồi.
– Thế ai thay ta?
– Thưa là Ngô Sung thay quốc công. Còn Vương Khuê thay Ngô Sung, Phùng KÃnh coi Khu-máºt viện.
An-Thạch ngá»a mặt nhìn trá»i than:
– Mưu sá»± tại nhân, thà nh sá»± tại thiên. Ta đã ngu quá! Ta đã ngu quá. Chỉ vì muốn mau thà nh công, mà bao nhiêu tâm huyết má»™t Ä‘á»i ta, hóa ra tro bụi, là m mấy chục vạn ngưá»i chết oan.
Hôm sau An-Thạch sai thân binh từ từ chở gia quyến Ä‘i Giang-ninh. Y xin và o triá»u từ biệt Hy-Ninh đế, nhưng dưá»ng như nhà vua ngượng ngáºp, không tiếp y. Y cùng Äô Kinh vá»›i ba cặp vợ chồng Phúc, Lá»™c, Thá» dùng ngá»±a lên đưá»ng đáo Giang-ninh.
Và o má»™t buổi trưa, Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a cá»§a An-Thạch sắp tá»›i bá» sông Trưá»ng-giang. Xe còn cách bá» sông mưá»i dặm, phải Ä‘i cháºm lại, vì hai bên đưá»ng là những khách Ä‘iếm, tá»u lầu, hà ng quán đủ loại để tiếp đón du khách chỠđò chở qua sông. Trên bến, hà ng ngà n ngá»±a, xe, Ä‘i lại tấp náºp. Dưới sông, thuyá»n bè Ä‘áºu lố nhố, cái Ä‘i, cái đến.
An-Thạch truyá»n Äô Kinh kiếm má»™t tá»u lầu lá»›n, để gia thuá»™c lên đó ăn uống. Äô Kinh vừa ra Ä‘i, thì đâu đó tiếng tiêu, tiếng trống vá»ng lại má»™t Ä‘iệu nhạc nhu hòa khiến cho ngưá»i nghe cảm thấy nhẹ nhà ng như bay lên cõi tiên. Lòng An-Thạch Ä‘ang nặng chÄ©u ná»—i chán chưá»ng, mà cÅ©ng cảm thấy khoan khoái kỳ lạ. Y xuống xe, lần theo tiếng nhạc, tá»›i má»™t khoảng đất trống, ngưá»i ta Ä‘ang đứng thà nh vòng tròn xem diá»…n trò.
Vợ chồng Vương Phúc rẽ đám đông ra cho Thạch nhìn và o trong: Má»™t thiếu phụ còn rất trẻ, nhan sắc cá»±c kỳ diá»…m lệ, ngồi xếp chân trên cái chiếu nhá», tay lần cây đà n tranh, mắt mÆ¡ mà ng nhìn trá»i, báºt ra những âm thanh huyá»n ảo. Gần đó, má»™t ngưá»i đà n ông, Ä‘ang đánh cây đà n chỉ có má»™t dây, âm thanh vá»ng Ä‘i rất xa. Lại còn má»™t thiếu phụ tuổi tuy lá»›n, nhưng nhan sắc vẫn còn mặn mà , bà ta mặc quần áo xanh, Ä‘ang thổi tiêu. Ba âm thanh hòa hợp vá»›i nhau thà nh Ä‘iệu nhạc rất êm tai. Ngay chÃnh giữa ba ngưá»i, có đôi công Ä‘ang xòe cánh, múa theo tiếng nhạc.
Khúc nhạc Ä‘ang dồn dáºp, tá»± nhiên dây đà n cá»§a ngưá»i đà n ông đứt, phát ra tiếng phá»±t. Láºp tức tiếng tiêu, tiếng đà n tranh cùng ngừng lại. Äôi công cÅ©ng thôi múa. Ngưá»i đà n ông tần ngần vừa thay dây đà n, vừa nói:
– Tiếng đà n Ä‘ang xuống thấp, cá»› sao dây lại đứt? Ắt hẳn có báºc danh sÄ© bất đắc chà má»›i đến, uất khà tá»a ra, là m đứt dây đà n chăng?
Y nhìn khán giả nói bâng quơ:
– Hỡi Æ¡i! Trăng tròn rồi lại khuyết, đêm dà i rồi cÅ©ng sáng. Äá»i ngưá»i khi được má»™t, lại đòi hai. ÄÆ°á»£c hai lại đòi ba. Biết đến bao giá» cho thoả chÃ! Nay nhân lúc bất như ý sá»±, uất khà dâng lên, mà cứ khư khư oán thân, trách trá»i e chỉ là m cho thần tổn mà thôi. Hỡi Æ¡i! Äá»i dùng ta thì ta Ä‘em sức ra giúp Ä‘á»i. Äá»i không dùng ta thì đội cá» bồng phÆ¡i phá»›i mà đi. Việc gì mà phải lao tâm khổ tứ?
Vương An-Thạch cau mà y suy nghĩ:
– Tại sao gã nhạc công nà y lại Ä‘oán biết tâm sá»± mình, mà thốt ra những lá»i như váºy?
Gã nhạc công nói rồi y vẫy tay, hai thiếu phụ lại đánh đà n, thổi tiêu. Còn y, y lại báºt dây trên cây độc huyá»n cầm, rồi cất tiếng hát bà i từ « Quy khứ lai » cá»§a Äà o Tiá»m. Hát xong y lại nói trống không:
– Äà o Tiá»m thế mà khôn! Hỡi Æ¡i, con ngưá»i ta đâu phải vì mấy đấu thóc mà phải ra luồn và o cúi cho khổ?
Äến đó cuá»™c tấu nhạc chấm dứt, khán giả tản ra bốn phÃa. An-Thạch trở vá» tá»u lầu vá»›i gia thuá»™c. Má»™t ngưá»i ăn mà y ngÆ¡ ngÆ¡ ngác Ä‘i ngược chiá»u vá»›i y, dưá»ng như ngưá»i ăn mà y không nhìn thấy y. Hai ngưá»i đụng và o nhau khá mạnh, cả hai ngã ngồi xuống đất. Ngưá»i ăn mà y nắm lấy An-Thạch chá»i:
– Ta đã vì phép Thanh-miêu, Trợ-dịch, mà phải Ä‘i ăn mà y. Mi có mắt hay không mà thấy ta không tránh? Hay ngưá»i cÅ©ng là Vương An-Thạch???
Vợ chồng Vương Phúc định can thiệp, An-Thạch ngoắc tay ra hiệu không cần. Y há»i:
– Phép Thanh-miêu, Trợ-dịch là thần pháp của ta, là m cho nước giầu, cớ sao mi bảo là m cho mi phải đi ăn mà y?
Ngưá»i ăn mà y cưá»i nhạt:
– Thì ra ông là tể tướng Vương An-Thạch đó sao? Tôi nghe Hy-Ninh hoà ng đế má»›i cách chức ông, Ä‘uổi khá»i Biện-kinh, có đúng không?
– ???
– Hà hà ! Khi ông cầm quyá»n, thì hét ra lá»a, má»a ra khói, bây giá» thất thế, cÅ©ng không hÆ¡n gì gã ăn mà y như ta, thui thá»§i như con chó cụt Ä‘uôi váºy.
Lão ăn mà y bắt con sâu ở bụi cây gần đó, bỠlên mui xe An-Thạch, rồi cầm cục than viết bà i thơ như sau:
Thanh-miêu, Trợ-dịch lưỡng phương nông,
Thiên hạ ngao ngao oán tướng công.
Äá»™c hữu hoà ng trùng thiên cảm đức,
Hữu tùy xa giá quá Giang-Äông.
Dịch
Thanh-miệu trợ dịch hại nhà nông,
Thiên hạ xôn xao oán tướng công.
Äá»™c hữu sâu và ng còn cảm đức,
Tháp tùng xa giá quá Giang-Äông.
Chữ của lão đẹp như rồng bay, phượng múa. An-Thạch biết đây là một dị nhân, giả là m ăn mà y trêu mình. Y cung tay:
– Chẳng hay tiên sinh cao danh, quý tÃnh là gì, có thể cho ta biết được không?
Lão mở to mắt nhìn An-Thạch, hai mắt An-Thạch gặp luồng nhãn quan của lão là m y rùng mình, hồn phách cảm thấy u u mê mê; y chỉ muồn nằm lăn ra ngủ một giấc. Tiếng lão ăn mà y như rót và o tai An-Thạch:
– Biết để là m gì? Nà y tướng công. Xưa kia Hạng vương anh hùng là thế, khi qua sông nà y mang tám nghìn đệ tá», và o Trung-nguyên Ä‘uổi hươu. Lúc sá»± không thà nh, vá» qua bến Ô-giang, lá»§i thá»§i má»™t mình. Vương nghÄ© lại xấu hổ, không còn mặt mÅ©i nà o gặp phụ huynh cá»§a con em tỠđệ đã chết, mà tá»± ải, nên danh lưu muôn thá»§a. Nay tướng công bầy ra Tân-pháp, oai phong biết mấy, rồi bị đà n bà , trẻ con Giao-chỉ đánh bại. Ôi Ä‘au biết bao, nhục biết bao? Sao tướng công không tá»± tỠđể lưu danh như Hạng-vương xưa???
Nghe lá»i lão ăn mà y nói, An-Thạch cảm thấy mắt buồn ngá»§ muốn dà lại, tâm hồn mÆ¡ mÆ¡ tỉnh tỉnh. Y nghÄ© thầm: Ừ ta còn sống là m gì nhỉ? Chết Ä‘i cho khá»i mệt thân, khá»i lao tâm khổ tứ.
Tiếng lão ăn mà y vẫn như thiết như tha:
– Thá»i không đến! Váºn Ä‘i qua. Tá»± tá» Ä‘i thôi! Tá»± tá» Ä‘i thôi.
Trong khi đó tếng tiêu từ đâu đưa đến, lá»t và o tai y buồn đến đứt ruá»™t ra được. Y rùng mình vẫy tay gá»i Vương Phúc. Vương Phúc tiến tá»›, tay rút kiếm, trở chuôi trao cho An-Thạch. Tiếng lão già vẫn thiết tha:
– Kiếm đó! Kiếm đó, tự tỠđi thôi!
An-Thạch từ từ đưa kiếm lên cổ, lòng trù trừ chưa quyết. Tiếng lão già ăn mà y cà ng thúc dục khẩn cấp hơn:
– Äâm kiếm và o ngá»±c Ä‘i! Äâm ngay Ä‘i! Còn chá» gì nữa.
An-Thạch nghiến răng thá»c kiếm và o ngá»±c.
Bỗng có tiếng quát thanh thoát:
– Ngừng lại! Không nên!
Rồi má»™t trái cam bay đến, đánh bay kiếm cá»§a An-Thạch Ä‘i. Thanh kiếm rá»i khá»i tay y đến hai trượng, rồi rÆ¡i xuống đất đến choang má»™t tiếng. An-Thạch ngÆ¡ ngÆ¡, ngác ngác nhìn ngưá»i ném cam không cho y tá»± tá»: Äó là má»™t đôi nam nữ cỡi ngá»±a thá»§ng thỉnh tiến tá»›i. Bất giác y rùng mình, vì chÃnh là Kinh-Nam vương Trần Tá»±-Mai vá»›i công chúa Huệ-Nhu.
Y mơ mơ mà ng mà ng cung tay hà nh lễ:
– Thần Vương An-Thạch xin tham kiến đại vương và điện hạ. Thá»i hết! Váºn hết! Hôm nay thần nhất định tá»± kết liá»…u Ä‘á»i mình ở đây.
Công chúa Huệ-Nhu chÄ©a ngón tay Ä‘iểm và o trán y đến véo má»™t tiếng. Y rùng mình tỉnh lại. Chợt hiểu má»i sá»±, y chỉ mặt lão ăn mà y, ba nhạc công:
– Thì ra các ngưá»i định hại ta. Trá»n Ä‘á»i ta, ta chỉ biết Ä‘em tà i lương đống ra thá» vua, việc cá»§a ta không đụng chạm gì đến các ngưá»i. Hà cá»› các ngưá»i muốn giết ta?
Y khom mình trước công chúa Huệ-Nhu:
– Äa tạ Ä‘iện hạ cứu mạng.
Công chúa Huệ-Nhu cưá»i nhạt:
– Kinh quốc-công cũng còn nhớ đến ta ư?
Kinh-Nam vương hướng lão già ăn mà y:
– Tam sư huynh! Vương quốc công nay đã cùng đưá»ng, xin tam sư huynh tha mạng cho y má»™t lần.
Vương An-Thạch kinh hãi há»i lão già ăn mà y:
– Ngưá»i là ngưá»i Việt ư?
Lão ăn mà y vuốt mặt má»™t cái, tay lá»™t bá»™ râu giả ra rồi cưá»i:
– Vương tiên sinh có nháºn ra ta chăng?
An-Thạch rùng mình:
– Thì ra ngưá»i là Kinh-châu tư mã Trần Trung-Äạo đấy ư?
– ChÃnh thị. Ta vá»›i ngưá»i không thù không oán. Tân-pháp cá»§a ngưá»i thá»±c là cổ kim chưa thánh nhân nà o bằng. Giả như ngưá»i thi hà nh Tân-pháp mưu cho dân giầu, nước mạnh, thì ta cÅ©ng khom lưng kÃnh phục ngưá»i. Nhưng ngưá»i lại mưu đồ gây chiến, Nam xâm, thì ta phải giết ngưá»i; để dân Hoa, dân Việt không tà n sát nhau, không thù háºn nhau.
Kinh-Nam vương vẫy tay gá»i vợ chồng Phúc, Lá»™c, Thá» lại, rồi mỉm cưá»i:
– Thôi, việc cá»§a các con như váºy là xong rồi. Các con mau trở vá» cầm quân Ä‘i thôi. Quách Quỳ Ä‘ang vượt biên và o Äại-Việt đấy.
An-Thạch ngÆ¡ ngÆ¡ ngác ngác như ngưá»i trong má»™ng. Vương nói vá»›i y:
– Xin giá»›i thiệu vá»›i quốc-công, đây là sáu sư Ä‘iệt cá»§a ta. Ba đứa con trai Ä‘á»u há» Hùng có tên Nhân, NghÄ©a, Lá»…. Ba đứa con gái Ä‘á»u hỠÂu có tên Hoà ng, Thanh, Huyá»n. Trước đây chúng là trưởng lão Hồng-thiết giáo Chiêm đấy. Hiện chúng Ä‘á»u là tướng cầm quân bên Äại-Việt, võ công rất cao cưá»ng.
An-Thạch kinh hãi há»i:
– Thì ra sáu ngưá»i là gian tế cá»§a Giao-chỉ đấy ư? Äáng chết thá»±c. Äáng lẽ ta phải biết từ trước má»›i phải. Ta trúng kế các ngưá»i suốt mấy tháng qua mà chưa chết, cÅ©ng là điá»u lạ.
Hùng Nhân chỉ Kinh-Nam vương:
– ChÃnh sư thúc cá»§a bá»n tiểu nhân tuyên chỉ rằng không những không được giết tướng công, mà còn phải bảo vệ tướng công nữa.
Sáu ngưá»i tá»›i trước Vương An-Thạch cung tay:
– Cùng nhau qua chuyến đò cÅ©ng nên nghÄ©a. Huống hồ ba tháng qua, sáu chúng tôi được quốc công đãi ngá»™, tin dùng. Nay chúng tôi trở vá» cố quốc, xin quốc công nháºn lấy má»™t vái, gá»i là lá»… tạ Æ¡n.
Sáu ngưá»i vái An-Thạch rồi cùng Trung-Äạo, ba nhạc công cùng nháºp bá»n ra Ä‘i. Thình lình Hùng Nhân quay lại vá»— tay và o cái trục xe ngá»±a cá»§a An-Thạch, láºp tức rắc má»™t tiếng, cái trục bị gẫy, bánh xe văng ra xa. Trong khi đó gã nhạc sÄ© gảy độc huyá»n cầm, để tiêu liên miệng thổi má»™t hÆ¡i. Tiếng tiêu là m cho An-Thạch, cùng tất cả gia thuá»™c Ä‘á»u không tá» chá»§ được, chân tay múa may quay cuồng. Gã nhạc sÄ© ngừng thổi tiêu, quay lại cưá»i:
– Ta là ma sống, quỉ sống đây.
Rồi cả bá»n phÆ¡i phá»›i xuống con thuyá»n ở bên sông. Thuyá»n phu kéo buồm lên, con thuyá»n từ từ xa bến. Äâu đó, tiếng tiêu, tiếng phách, tiếng đà n vá»ng lại lẫn trong gió dìu dặt, thê lương như khóc như than.
Bằng ấy sá»± kiện, là m Vương An-Thạch như ngưá»i trong cÆ¡n mê chợt tỉnh: Thì ra khi quân Việt đánh tráºn Côn-lôn, Äại-giáp, Ngá»c-tuyá»n, Há»a-giáp cố tình thu lượm thây tá» sÄ© Ä‘em chôn, lại đỠtên trên má»™, chỉ vá»›i mục Ä‘Ãch dùng binh Tống chết, cướp hồn binh Tống sống. Việc xe gẫy trục, việc chó chết quẳng xuống giếng, việc hồn ma, bóng quá»· kêu khóc, việc tiếng tiêu ma quái là m chết ngưá»i, việc hai thánh tăng... Ä‘á»u do Äại-Việt tạo ra để đánh triá»u Tống ngay tại Biện-kinh. Bất giác y rùng mình:
– Giả như ba cặp Phúc, Lộc, ThỠmà ra tay, thì giỠnà y ta còn đâu? Kinh-Nam vương là đấng anh hùng, bằng như vương trả thù ta, thì liệu gia thuộc ta, bản thân ta đâu có còn đến ngà y nay?
NghÄ© váºy, lòng y nguá»™i như tro tà n, bao nhiêu chà khà tiêu ma hết, y cùng vá»›i gia thuá»™c xuống đò sang sông.
Tà i sản của The Creator
Từ khóa được google tìm thấy
1057-1077 vua nao , ãàçåòà , áåñïëàòíàÿ , àâòîìîáèëÿ , âèäåîíàáëþäåíèå , àíãåë , àíãëî , àíàëüíûé , ãîëîâîëîìêè , âîë÷àò , äîìàøíèé , äóøåâûå , ãðóçèÿ , áþäæåòèðîâàíèå , çàäàíèÿ , çàâîä , çàðàáîòîê , çîëîòî , êàëüÿíû , êàìèí , êàðàîêå , èçâåñòèÿ , ëèòåðàòóðà , êíèãà , êíèãó , êîìïüþòåðîâ , êîðîëü , ëîøàäè , èñëàì , ëþäåé , ìåíåäæìåíò , ìåðëåí , ìåðòâûå , ïàðôþìåðèÿ , íèêîëü , ïëèòêà , ïèööà , ìèýëü , ïîñòíîå , ìîñýíåðãîñáûò , íîóòáóê , ïîðíîðàññêàçû , íóäèçì , îòåëè , ìóðìàíñê , ïðîäâèæåíèå , îðóæèå , ñäàòü , ñâèíãåðû , ñåðâåð , ñëóæáà , òàéëàíä , ôàêòû , õåíòàé , òàíöû , ôèíñêàÿ , õèðóðãèÿ , ôîìåíêî , ôîòîãðàôèè , õðåíîâûé , ýâàêóàòîð , ýëüäîðàäî , ÿíäåêñ , æàííà , øàõìàòû , ÷åëñè