 |
|

17-09-2008, 08:37 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 6
Nhưng Hoà ng Hòa chỉ má»›i nghÄ© váºy thôi. Anh còn phải chá» thi xong há»c kỳ hai đã. Nếu anh bà y tá» ná»—i lòng ngay bây giá» thì dù kết quả ra sao, chuyện há»c táºp cá»§a anh và Thục nhất định sẽ bị ảnh hưởng. NghÄ© váºy, Hoà ng Hòa nén lòng dừng lại ở mức "ôn táºp chung", chưa dám vượt qua ranh giá»›i.
Những ngà y nà y, Phong Khê, Phán cá»§i, Hoà ng Hòa, "ba chà ng ngá»± lâm" không hẹn mà cùng "ngưng chiến". Mặt tráºn tạm ngưng tiếng súng để má»i ngưá»i táºp trung ôn thi. Có lẽ nhá» váºy mà kết quả bà i là m cá»§a bá»n Xuyến khá tốt. Ãiểm thi cá»§a Hoà ng Hòa và Phán cá»§i cÅ©ng không kém. Ãiá»u bất ngá» là kết quả má»›i được công bố hôm trước, hôm sau Phong Khê đã gá»i thư chúc mừng liá»n:
Chúc mừng Xuyến, Thục, Cúc Hương
Bao giá» thi cá» cÅ©ng thưá»ng Ä‘iểm cao
Há»c hà nh xuất sắc biết bao
Cổng trưá»ng đại há»c lối và o thênh thang. Cúc Hương vừa Ä‘á»c vừa gáºt gù:
- Anh chà ng nà y lúc nà o cÅ©ng nịnh tụi mình! Có Ä‘iá»u hắn cà ng ngà y cà ng bất lịch sá»±!
- Gì váºá»· - Xuyến há»i.
Cúc Hương lắc đầu, đáp:
- Kỳ nà y hắn gá»i thư mà không "Ä‘Ãnh kèm" gì hết!
Xuyến cưá»i:
- Cuối năm, chắc hắn rỗng túi! Nên thông cảm cho hắn!
Cúc Hương thở dà i:
- Tá»™i cho con Thục! Váºy mà tụi mình cứ tưởng gả nó và o chá»— già u sang phú quý, ai ngá»...
Vừa trêu, Cúc Hương vừa liếc Thục. Nhưng từ nãy giá», Thục chẳng để ý đến hai bạn. Thục mÆ¡ mà ng như nói vá»›i chÃnh mình:
- Chẳng hiểu anh ta thi cá» kết quả ra saá»
- Chà , quan tâm gớm! - Cúc Hương tặc lưỡi - Cứ hệt như mẹ lo cho con út!
- Kệ tao, mà y! - Thục đỠmặt, cự nự.
- À, à , - Cúc Hương la lên - Bây giá» á»· có "ngưá»i ta" rồi định cho tụi nà y ra rìa hén! Nói tháºt cho mà y biết, chưa chắc anh chà ng Phong Khê cá»§a mà y đẹp trai bằng tao và con Xuyến đâu nghen! Ãừng có mà bá» mồi bắt bóng!
Thục chưa kịp lên tiếng, Xuyến đã hắng giá»ng:
- Hắn đẹp trai hay xấu trai, ngà y mai tụi mình sẽ biết!
- Ngà y mai sẽ biết? - Cúc Hương tròn mắt ngó Xuyến.
- Chứ gì nữa! Hôm trước tụi mình đã quyết định sẽ truy lùng thá»§ phạm ngay sau khi thi xong, mà y không nhá»› saá»
- À, à , nhớ! - Mắt Cúc Hương sáng lên.
Xuyến thủng thẳng:
- Và sáng mai, mà y có nhiệm vụ phải nháºn dạng cho được tay Phong Khê bà hiểm nà y!
- Taá» - Cúc Hương chưng há»ng.
- Chứ còn ai vô đây! Hôm trước đã phân công rồi!
- Sao không phải là con Thục? Nó phải tá»±... Ä‘i tìm "ngưá»i tình không chân dung" cá»§a nó chứ?
Xuyến lắc đầu:
- Con Thục yếu bóng vÃa! Nếu sai nó Ä‘i, nó sẽ xỉu trước khi kịp nhìn thấy "thần tượng" cá»§a nó!
Cúc Hương vẫn chưa yên tâm:
- Tao đi một mình?
- Ừ, một mình.
- Sao không Ä‘i cả bá»n?
- Ãi cả bá»n sẽ bị lô..
- Hay là mà y Ä‘i vá»›i taá»
- Tao "lừng danh" toà n trưá»ng, xuất hiện là gây chú ý liá»n! Tóm lại, mà y Ä‘i má»™t mình là tốt nhất! Ãừng kỳ kèo nữa! Những Ä‘iá»u tên Phong Khê là m được, chẳng lẽ mà y lại là m không được?
Bị khÃch tướng, Cúc Hương hùng hổ:
- ÃÆ°á»£c, tao sẽ Ä‘i. Dù... bá» thây nÆ¡i tráºn mạc, tao cÅ©ng không ngán, nhưng...
Xuyến quắc mắt:
- Còn nhưng gì nữả
Cúc Hương nhăn nhó:
- Là m sao tao đột nháºp vô các lá»›p buổi sáng được?
- Tao đã tÃnh rồi! - Xuyến phẩy tay - Mấy hôm nay, sáng nà o cô Tưá»ng Anh cÅ©ng vô văn phòng là m sổ Ä‘iểm và vô há»c ba.. Mà y xin cô theo phụ!
Cúc Hương liếm môi:
- Có mấy đứa phụ với cô rồi.
- Ăn thua gì! Thêm đứa nà o tốt đứa đó, cô không từ chối đâu!
Ãúng như Xuyến dá»± liệu, khi nghe Cúc Hương xin vô trưá»ng buổi sáng để phụ vô Ä‘iểm trong sổ và há»c bạ, cô Tưá»ng Anh vui vẻ đồng ý liá»n.
Buổi sáng hôm Cúc Hương lên đưá»ng Ä‘i là m nhiệm vụ, Xuyến và Thục dẫn nó Ä‘i đãi má»™t chầu bánh cuốn gá»i là đưa tiá»…n ngưá»i... ra tráºn.
- Nhớ đừng để hắn trông thấy mà y nghen! - Xuyến dặn.
- DÄ© nhiên rồi! - Cúc Hương vừa hÃt hà vừa đáp - Tao sẽ theo dõi "kẻ địch" từ trong... bóng tối!
- CÅ©ng đừng... tá» tình vá»›i hắn, nhá»› đấy! Ãó là "tà i sản" cá»§a con Thục chứ không phải cá»§a mà y.
- Yên chÃ! Tao không há»i xin trái tim cá»§a hắn đâu. Tao chỉ há»i xin mấy trái xoà i thôi.
Mặc cho Xuyến và Cúc Hương tán phét, Thục ngồi im lặng lẽ cưá»i. Nó chỉ mong sao chóng đến buổi chiá»u để nghe Cúc Hương mô tả vá» anh chà ng Phong Khê quá»· quái kia.
Ä‚n uống xong, ba cô gái chia tay. Xuyến và Thục quay vá» nhà , còn Cúc Hương vá»™i vã đến trưá»ng.
Bao giá» có dịp đến trưá»ng và o buổi sáng, Cúc Hương cÅ©ng cảm thấy cảnh váºt và không khà chung quanh khác hẳn vá»›i buổi chiá»u. Chim hót trên cà nh phượng ngoà i sân nghe vui tai hÆ¡n. Buổi chiá»u tiếng chim biếng nhác, rá»i rạc và uể oải. Trên các mái ngói và hà nh lang, những tia nắng mai ấm áp và mượt mà , không chói chang và oi nồng như nắng chiá»u bá»ng rát.
Nhưng Cúc Hương không để ý đến cảnh váºt nhiá»u. Ngồi trong văn phòng cá»™ng Ä‘iểm mà mắt nó cứ hau háu nhìn vá» phÃa lá»›p há»c cá»§a mình, lúc nà y là "lãnh thổ" cá»§a tụi 11A3. Nó Ä‘ang cố tưởng tượng mặt mà y, dáng Ä‘iệu cá»§a Phong Khê mà lát nữa đây nó có nhiệm vụ phải "lá»™t mặt nạ". NghÄ© đến cảnh Phong Khê ngồi ba hoa vung vÃt trong lá»›p, không hay có kẻ đứng đằng sau Ä‘ang giương "kÃnh chiếu yêu" săm soi, Cúc Hương không khá»i báºt cưá»i khoái trá.
- Gì cưá»i váºy, Cúc Hương? - Cô Tưá»ng Anh ngồi bên cạnh đưa mắt há»i - Cá»™ng Ä‘iểm sai rồi phải không?
- Dạ, không ạ!
Ngáºp ngừng má»™t lát, Cúc Hương rụt rè xin phép:
- Em ra ngoà i một chút, thưa cô!
Cúc Hương sợ cô há»i lại "Ä‘i đâu" nhưng rất may, cô Tưá»ng Anh không nói gì, chỉ gáºt đầu ra hiệu.
Không Ä‘i dá»c hà nh là ng trước sân, sợ bị lá»™, Cúc Hương quanh ra phÃa sau thư viện và phòng thà nghiệm, chui và o vưá»n bạch đà n trồng dá»c hà ng rà o đằng sau các dãy lá»›p.
Khi băng qua các lá»›p 10 và 11 nằm kế lá»›p mình, Cúc Hương nhìn thấy có và i cặp mắt láo liên trông ra kèm theo những tiếng huýt sáo tinh nghịch nhưng nó vẫn tảng lá», cắm cúi rảo bước. Cà ng tiến đến gần lá»›p 11A3, Cúc Hương cà ng nghe tim mình Ä‘áºp mạnh. Má»™t cảm giác nôn nao khó tả Ä‘ang xâm chiếm lòng nó. Mình mà còn hồi há»™p như váºy, nếu là con Thục chẳng biết nó sẽ hoảng lên đến cỡ nà o! Cúc Hương cưá»i thầm để tá»± trấn tÄ©nh.
Cánh cá»a sổ phÃa cuối lá»›p 11A3 hiện ra trước mắt Cúc Hương. Nép sát tưá»ng, Cúc Hương tháºn trá»ng nhìn và o, quan sát. Thầy Hà đang hà hoáy chép bà i trên bảng, tiếng phấn nghiến kin kÃt, đứng từ xa Cúc Hương vẫn nghe rõ. Năm ngoái Cúc Hương há»c thầy Hà nên bây giá» nó rất sợ thầy bắt gặp hà nh vi lén lút cá»§a mình. Nhưng vì chá»— ngồi cá»§a Phong Khê vẫn còn khuất sau khung cá»a nên Cúc Hương đà nh phải đánh bạo nấn ná và nhướng cổ... cò dà i thêm chút nữa. CÅ©ng may, đám há»c trò trong lá»›p Ä‘ang cặm cụi chép bà i nên chẳng ai trông thấy bá»™ mặt dáo dác cá»§a Cúc Hương tháºp thò ngoà i cá»a sổ.
Ãnh mắt cá»§a Cúc Hương lúc nà y như tia raÄ‘da quét dần vá» phÃa cuối lá»›p, đồng thá»i trong đầu nó vang lên tiếng cưá»i đắc thắng "Phong Khê Æ¡i hỡi Phong Khê, phen nà y ngươi đừng hòng...". Nhưng khi ánh mắt nó dừng lại ở chá»— ngồi quen thuá»™c và kịp nhìn thấy nhân váºt mà nó, cÅ©ng như Xuyến và Thục Ä‘ang "truy nã", Cúc Hương bá»—ng há hốc miệng, ngưá»i ngây đơ như bị ai Ä‘iểm trúng yếu huyệt.
Ãầu giá» chiá»u, Cúc Hương vừa ôm cặp bước vô, Xuyến và Thục đã vá»t miệng há»i ngay:
- Sao rồỉ
- Sao chuyện gì?
- Thôi, đừng giả bộ nữa! Chuyện anh chà ng Phong Khê chứ chuyện gì!
Cúc Hương thủng thẳng:
- Thì tao là m đúng theo những gì tụi mà y dặn. Tao vô văn phòng phụ vá»›i cô Tưá»ng Anh. Ngồi má»™t lát, tao xin phép cô...
Xuyến sốt ruột cắt ngang:
- Mà y đừng có chÆ¡i trò vòng vo Tam Quốc nữa! Kể ngay vô chuyện chÃnh Ä‘i. Mà y có gặp tay Phong Khê không?
- Có. Tao đứng nấp ngoà i cá»a sổ nhìn vô...
- Hắn đẹp trai không? - Xuyến há»i Cúc Hương nhưng lại nháy mắt vá»›i Thục.
Cúc Hương vẫn từ tốn:
- Ãẹp.
- Tháºt không?
- Tao nói dóc là m chi!
- Ãẹp cỡ ai váºá»·
- Cỡ... tao.
Xuyến nhăn mặt:
- Mà y sao lúc nà o cũng cà rỡn được! Chuyện nghiêm túc mà cứ giỡn hoà i!
-Thì tao nói chuyện nghiêm túc mà .
- Nghiêm túc cái khỉ mốc! Hắn là con trai, mà y là con gái, là m sao mà so sánh được?
Cúc Hương nghiêm nghị:
- Ai bảo mà y hắn là con traỉ
Xuyến chưng há»ng:
- Chứ chẳng lẽ hắn là con gáỉ
- Chứ còn gì nữa! ChÃnh mắt tao trông thấy rõ rà ng.
Cả Xuyến lẫn Thục Ä‘á»u kêu lên kinh ngạc:
- Mà y có trông nhầm không đấỷ
- Nhầm thế nà o được! Tao đếm từ trên xuống dưới, hắn ngồi bà n thứ năm, ngay chÃnh giữa.
Xuyến nhÃu mà y:
- Sao lạ váºy cà ? Hay đứa chÃnh giữa không phải là hắn! Có thể hắn ngồi bên cạnh?
Cúc Hương lắc đầu:
- Hai đứa hai bên cũng là con gái tuốt.
Xuyến và Thục không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn nhau. Cả hai Ä‘á»u lá»™ vẻ ngÆ¡ ngác như vừa từ trên cung trăng rá»›t xuống. Thục cảm giác như ai bóp mạnh tim mình. Không bao giá» nó có thể tưởng tượng anh chà ng Phong Khê từng khiến nó nghÄ© ngợi lại là con gái. Bây giá» nghÄ© lại, Thục má»›i nháºn ra trong tất cả những lá thư Phong Khê gá»i cho bá»n Thục từ trước tá»›i nay, chưa bao giá» Phong Khê tiết lá»™ mình là nam hay nữ, ngay cả cách xưng hô cÅ©ng váºy. Hắn chỉ xưng là "mình" và gá»i bá»n Thục là "bạn", thế thôi! Váºy mà bá»n Thục cứ tưởng bở, cứ xúm nhau tán phét vá» má»™t "anh chà ng" Phong Khê NTSC tưởng tượng, tháºt xấu hổ!
Bản lÄ©nh như Xuyến, trước tình huống nà y cÅ©ng dở khóc dở cưá»i. CÅ©ng như Thục và Cúc Hương, nó cứ Ä‘inh ninh Phong Khê là má»™t anh chà ng hà o hoa phong nhã. Bây giá» má»i chuyện lại trở nên lá»™n tùng phèo khiến đầu óc nó đâm rối tinh rối mù. Ãã váºy, Cúc Hương lại cứ há»i chằm chặp:
- GiỠsao mà ỷ
- Sao là saá»
Cúc Hương tặc lưỡi:
- Ai dè Phong Khê lại cùng phe với tụi mình! "Vố" nà y đau quá!
- Ãau cái khỉ gió! - Xuyến bá»±c bá»™i xẳng giá»ng - Nếu hắn là con gái thì "gả" Phán cá»§i cho hắn. Còn con Thục thì để dà nh "gả" cho Hoà ng Hòa!
Thục thè lưỡi:
- Thôi, cho tao xin! Tao không dám Hoà ng Hòa đâu!
Cúc Hương quắc mắt nhìn Thục:
- Không dám cÅ©ng phải dám! Chẳng lẽ mà y cứ chung thá»§y vá»›i "con nhá»" Phong Khê mắc toi kiả
Như nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, Xuyến đột ngá»™t há»i Cúc Hương:
- Nhưng mà y đã Ä‘iá»u tra xem trong lá»›p 11A3 có ai tên Phong Khê chưả
- Chưa.
- Chưa thì phải Ä‘iá»u tra gấp!
- Chi váºá»· - Cúc Hương tròn mắt:
Xuyến gáºt gù:
- Biết đâu Phong Khê chẳng là má»™t anh chà ng nà o đó. Nhưng hắn lại ngồi ở dãy khác. Ãợi đến khi cả lá»›p ra vá» hết, hắn lén lút nhét thư và o ngăn bà n chá»— tụi mình.
Cúc Hương nheo mắt:
- Ãến giá» nà y mà y vẫn nghÄ© Phong Khê là má»™t "anh chà ng" saá»
- Tao chẳng nghÄ© gì hết! - Xuyến chép miệng - Nhưng chuyện Ä‘iá»u tra thì vẫn phải tiến hà nh đến nÆ¡i đến chốn.
Sơ. Cúc Hương từ chối, Thục hùa vô:
- Con Xuyến nói đúng đó. Chưa chắc Phong Khê đã là mấy con nhỠđó.
Cúc Hương liếc Thục:
- Mà y nhất định "muôn dặm tìm chồng" ha??
- Dẹp mà y đi! - Thục phát và o vai Cúc Hương - Tao chỉ tò mò thôi!
Nhưng dá»± Ä‘oán cá»§a Xuyến bị sụp đổ ngay ngà y hôm sau. Buổi sáng, Cúc Hương lên trưá»ng, buổi chiá»u vá» báo:
- Tao dò há»i kỹ rồi! Lá»›p 11A3 chẳng có "mống" nà o tên Phong Khê hết!
Xuyến thở hắt ra:
- Váºy là tiêu!
- Tiêu gì?
- Tiêu... Ä‘iá»u chứ tiêu gì! Như váºy Phong Khê Ä‘Ãch thị là má»™t trong mấy con yêu tinh đó rồi! ?, mà y có há»i tên mấy con nhỠđó không?
- Có. Ãứa ngồi giữa tên Hoa. Hai đứa kia, má»™t đứa tên Thảo, má»™t đứa tên Trang.
Xuyến gục gặt đầu:
- Tốt lắm! Váºy ngà y mai lúc ra vá», mà y ráng bám theo mấy con nhỠđó, xem chúng ở đâu.
- Chi váºá»·
- "Chi váºy, chi váºy" hoà i! - Xuyến gắt - Phải biết địa chỉ cá»§a tụi nó để gá»i thư tá»›i "hăm dá»a" chứ chi! Phải cho tụi nó biết mình đâu phải là tay mÆ¡! Tụi nó chỉ biết rõ tụi mình trong phạm vi nhà trưá»ng trong khi tụi mình theo dõi hà nh tung tụi nó tá»›i táºn nhà , táºn... ngoà i xã há»™i. Hệt như cảnh sát khu vá»±c váºy!
Kế hoạch cá»§a Xuyến khiến Cúc Hương khoái chà cưá»i toe.
Nhưng chiá»u hôm sau, Cúc Hương lại vác bá»™ mặt đưa đám vô lá»›p.
- Sao rồỉ - Xuyến há»i.
- Sao vá»›i chả trăng! Há»ng bét rồi!
- Sao lại há»ng bét? Mà y bị tụi nó phát hiện ha??
Cúc Hương "xì" một tiếng:
- Trình độ tụi nó là m sao phát hiện nổi. Có Ä‘iá»u tao lẽo đẽo bám theo tụi nó qua hai khúc đưá»ng thì đến má»™t ngã ba...
- Và má»™t chiếc xe tải á»§i vô ngưá»i mà ỷ
- Ãừng trù ẻo! - Cúc Hương nguýt Xuyến - Vấn đỠlà ở đó có má»™t cái ngã ba. Và ba đứa rẽ ba hướng là m tao cứ đứng đực ra giữa đưá»ng, không biết phải Ä‘uổi theo đứa nà o!
Thục sốt ruá»™t há»i:
- Rốt cuộc mà y quyết định đuổi theo aỉ
Cúc Hương thở dà i:
- Chẳng Ä‘uổi theo ai cả! Tao... vá».
- Váºy mà cÅ©ng nói! - Thục ỉu xìu, vẻ thất vá»ng.
- Không hỠgì! - Xuyến khoát tay - Sáng mai, ba đứa mình sẽ cùng đi. Mỗi đứa mình sẽ "phụ trách" một đứa tụi nó.
- Sáng mai không được - Cúc Hương tặc lưỡi - Sáng mai tao phải Ä‘i vá»›i ba tao vá» Thá»§ Ãức thăm bà ngoại.
- Váºy thì sáng mốt! - Xuyến khịt mÅ©i - Tụi nó như cá nằm trên thá»›t, chạy Ä‘i đâu mà lo.
Rồi Xuyến quay sang Thục, nháy nháy mắt:
- Lần nà y tụi tao sẽ để dà nh cho mà y con cá Phong Khê. Mà y tha hồ "là m gá»i" nó cho bõ những ngà y tương tư hão.
Thục chẳng biết nói sao, đà nh toét miệng cưá»i.
Nhưng kế hoạch truy lùng con nhãi Phong Khê chưa kịp thá»±c hiện thì ngay chiá»u hôm đó, khi tiết há»c cuối cùng chấm dứt, lúc chen nhau ra cá»a, Hoà ng Hòa đã vá»™i vã giúi và o tay Thục má»™t phong thá»±
Hà nh động cá»§a Hoà ng Hòa quá đột ngá»™t, và sau khi giúi lá thư và o tay Thục, anh nhanh chóng lẩn và o đám đông khiến Thục chưa kịp phản ứng đã không thấy anh đâu. Nó cứ đứng lÆ¡ ngÆ¡ giữa cá»a lá»›p, không biết phải là m gì vá»›i phong thư trên tay.
Xuyến và Cúc Hương xuống khá»i báºc tam cấp hà nh lang, không thấy Thục đâu liá»n quay lại dáo dác tìm.
Bắt gặp Thục Ä‘ang đứng ngẩn ngÆ¡ như ngưá»i mất hồn, Xuyến ngạc nhiên há»i:
- Mà y là m sao váºá»· Trúng gió ha??
Rồi chợt thấy phong thư trên tay Thục, Xuyến báºt kêu:
- Thư gì váºá»· Cá»§a Phong Khê gá»i phải không?
- Không. Cá»§a Hoà ng Hòa! - Thục đáp khẽ, giá»ng vẫn chưa lấy lại bình tÄ©nh. Và nó chìa phong thư cho Xuyến.
Cúc Hương láºp tức xÃch sát lại, tò mò xem Xuyến Ä‘ang tháºn trá»ng bóc bì thá»±
Một lát, Xuyến lôi ra từ trong bì thư một tấm thiệp in hình hoa hồng. Cúc Hương "ồ" lên một tiếng:
- Rồi, rồi! Sắp sinh chuyện tùm lum tà la rồi! "Hoa hồng đến đâu, móc câu đến đó", phen nà y con Thục có chạy đằng trá»i!
Xuyến phe phẩy tấm thiệp trên tay, cất giá»ng eo éo:
- Whós able, whós able, whós able to love serious... Nhưng Xuyến chưa kịp hát xong câu cuối cá»§a bản "Triệu đóa hoa hồng", Cúc Hương đã chặn ngang. Nó trá» và o tấm thiệp Ä‘ang vung vẩy trên tay Xuyến, giá»ng sá»ng sốt:
- Mà y láºt tấm thiệp lại coi! Hình như có hà ng chữ phÃa sau kìa!
Phát hiện cá»§a Cúc Hương khiến Xuyến và Thục giáºt thót. Xuyến vá»™i vã láºt tấm thiệp lại. Má»™t hà ng chữ Ä‘áºp và o mắt nó: "Chiá»u thứ bảy nà y, má»i Thục Ä‘i xem vở kịch "Tình nghệ sÄ©" ở nhà hát Hòa Bình. Mình sẽ đứng đợi Thục trước cổng nhà hát lúc 7g30. Rất mong Thục nháºn lá»á»‹"
Xem xong, Xuyến và Thục chưa kịp nói gì, Cúc Hương đã "xì" một tiếng:
- Nhóm mình ba đứa mà hắn chỉ má»i có má»—i mình con Thục! Tháºt chưa thấy ai bất lịch sá»± như tên nà y.
Xuyến tỠvẻ hiểu biết:
- Ãi xem kịch chỉ là chuyện phu.. Cái chÃnh là hắn muốn nói chuyện riêng vá»›i con Thục. Vì váºy hắn không dám rá»§ thêm tao và mà y.
Cúc Hương lại hừ mũi:
- Cả năm không chịu nói, bây giỠsắp nghỉ hè lại bà y đặt "sinh sự".
Xuyến cưá»i:
- Mà y cóc biết gì hết! ChÃnh thá»i Ä‘iểm "má»—i năm đến hè lòng man mác buồn" nà y, "tá» tình" má»›i là hết ý. Lúc nà y, lòng ngưá»i rất dá»… xúcÄ‘dá»™ngÄ‘dáºy. Ngồi trong rạp hát, nghe anh chà ng lá»›p trưởng đẹp trai thá»§ thỉ má»™t hồi, chắc chắn con Thục sẽ má»§i lòng ngả đầu và o vai hắn và ...
- ... Ngáy khò khò! - Cúc Hương láu lỉnh vá»t miệng.
- Ãúng váºy! - Xuyến thản nhiên - Và sau đó, dÄ© nhiên là ...
Nghe đến đây, Thục vá»™i vã bịt chặt hai tai lại, miệng la rối rÃt:
- Thôi, thôi, tụi mà y đừng có nói lung tung nữa! Tao có nháºn lá»i Ä‘i xem kịch vá»›i Hoà ng Hòa đâu mà tụi mà y bôi bác.
Xuyến lừ mắt:
- Ai bôi bác mà y hồi nà o! Tao chỉ muốn nói "sau đó, dÄ© nhiên là hắn... đánh thức mà y dáºy để mà y xem kịch tiếp", có váºy thôi!
Thục vẫn khăng khăng:
- "Có váºy thôi" tao cÅ©ng không Ä‘i! Tao đã quyết định rồi!
- Mà y không thể quyết định vá»™i và ng như váºy được! - Xuyến nhún vai - Theo tao là mà y nên Ä‘i!
- Lý dá»
- Có nhiá»u lý do! - Xuyến cháºm rãi đáp - Thứ nhất, đây là vở "Tình nghệ sÄ©" chứ không phải "Tình há»c trò", chẳng liên can gì đến mà y! Thứ hai, vở kịch diá»…n ra ở nhà hát Hòa Bình chứ không phải ở nhà hát... Chiến Tranh, sẽ không có chuyện gì nguy hiểm đến tÃnh mạng cá»§a mà y. Thứ ba, lý do nà y má»›i tháºt là quan trá»ng...
|

17-09-2008, 08:38 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 7
Nói đến đây, Xuyến cố ý ngáºp ngừng để Thục phải sốt ruá»™t. Quả váºy, thấy Xuyến đột nhiên ngưng bặt, Thục không nén được tò mò:
- Lý do thứ ba là gì?
Xuyến gáºt gù, tinh quái:
- Ãó là mà y phải tìm hiểu xem bá»n con trai khi tá» tình vá»›i con gái tụi mình, chúng nói nhăng nói cuá»™i những gì, rồi sau đó vá»... kể lại cho tao vá»›i con Cúc Hương nghe!
- Chi váºá»· - Thục ngạc nhiên.
- Sao lại "chi váºy"? - Xuyến hắng giá»ng - Tụi mình cần phải biết tâm lý cá»§a bá»n con trai để sau nà y có "vÅ© khÃ" mà "đối phó vá»›i Ä‘á»i" chứ!
Thục vẫn ngây ngô:
- Váºy sao mà y vá»›i con Cúc Hương không tá»± tìm hiểu lấy mà phải nhỠđến taá»
- Tá»± tìm hiểu thế quái nà o được! - Xuyến nhăn nhó - Hùng quăn cá»§a con Cúc Hương thì tếch vá» Bến Tre tá»± Ä‘á»i kiếp nà o rồi! Còn tao thì chẳng thằng nhãi nà o dám rá»› và o. Chúng sợ tao xÆ¡i tái như xÆ¡i... bò nhúng dấm. Chỉ có mà y là có cÆ¡ há»™i, không nên để vuá»™t mất...
Thuyết má»™t trà ng, thấy Thục vẫn còn ngần ngừ, Xuyến liá»n nghiêm mặt:
- Mà y nên nhá»› đây không phải là chuyện tình cảm riêng tư mà là má»™t... sứ mệnh! CÅ©ng giống như con Cúc Hương có nhiệm vụ theo dõi tên Phong Khê váºy
Trước những lá»i lẽ hùng hồn cá»§a Xuyến, Thục chỉ biết phản ứng má»™t cách yếu á»›t:
- Nhưng mà ... tao sợ quá!
Cúc Hương trấn an:
- Ãừng sợ! Cứ mạnh dạn lên! Chắc chắn hắn sẽ thầm thì bên tai mà y "Anh yêu em". Lúc ấy, mà y trả đũa lại liá»n "Em cÅ©ng yêu anh lắm lắm". Tao bảo đảm hắn sẽ xỉu ngay trong rạp.
Trong khi Xuyến bụm miệng cưá»i thì Thục phát mạnh và o vai Cúc Hương:
- Con quá»· nà y! Mà y lúc nà o cÅ©ng giá»i tà i xúi báºy!
- Hắn sẽ không nói "Anh yêu em" đâu. Ba chữ đó xưa rồi! - Xuyến cưá»i cưá»i, chen và o - Hắn sẽ tá» tình bằng cách giúi và o tay mà y má»™t... gói kẹo dừa và dịu dà ng bảo "Ãây là tình cảm cá»§a anh dà nh cho em. Nó ngá»t ngà o y như lòng anh váºy".
Thục trố mắt, tháºt thà :
- Váºy tao có nên lấy không?
- Ngu sao không lấy! - Cúc Hương kêu lên - Lấy Ä‘em vá» cho tụi tao. Rồi hôm sau gặp hắn, mà y cứ mở miệng há»i xin má»™t "gói tình cảm" khác, bảo là "gói tình cảm" hôm trước nó "ngá»t ngà o" quá nên mà y xá»±c hết trá»i rồi!
- Không nên nghe lá»i má»™t đứa có tâm hồn ăn uống như con Cúc Hương! - Xuyến tặc lưỡi - Nếu mà y hà há»ng cầm lấy gói kẹo, hắn sẽ tưởng mà y "kết môđden" hắn. Lúc đó, mà y sẽ gặp khối chuyện rầy rà .
Thục vẫn chưa yên tâm:
- Không nháºn kẹo thì tao phải là m gì?
Xuyến khoát tay:
- Không là m gì hết. Cứ ngồi im. Ra vẻ mình là một... cục đá.
- Không nói gì hết?
- Ừ, ngáºm miệng lại. Hắn há»i gì cÅ©ng không nói. Hà y Ä‘ang đóng vai má»™t cục đá mà !
Thục có vẻ lưỡng lự:
- Nếu váºy thì bất lịch sá»± quá!
Xuyến nheo mắt:
- Nếu sợ bất lịch sá»± thì mà y... nhe răng ra cưá»i. Nhưng nhá»› chỉ cưá»i thôi, còn trước sau mà y tịnh không nói má»™t tiếng nà o.
Thục nhăn nhó:
- Mà y là m như tao là đưá»i ươi không bằng!
- Báºy! ÃÆ°á»i ươi là m sao có duyên bằng mà y được! HÆ¡n nữa tao nhá»› hồi trước ông Nguyá»…n Văn VÄ©nh "con ve sầu kêu ve ve" có nói là ngưá»i Việt Nam ta có cái táºt là "gì cÅ©ng cưá»i". Ãây là dịp để mà y chứng tá» mà y là ... ngưá»i con gái Việt Nam thứ thiệt!
- Hoà ng Hòa há»i gì, tao cÅ©ng không trả lá»i, cứ nhe răng cưá»i ruồi, rá»§i anh ta nổi dóa lên hà nh hung tao thì saá»
Xuyến chưa kịp đáp, Cúc Hương đã hừ mũi:
- Mà y đừng lo! Có cho và ng hắn cũng không dám đụng tới mà y đâu!
Thục chớp mắt:
- Tao chỉ nói là "rủi" chứ bộ!
- Là m gì có chuyện đó!
- Biết đâu được!
Thấy Thục vẫn chưa tháºt sá»± yên tâm vá»›i "nhiệm vụ" má»›i, cuối cùng Xuyến đà nh nhân nhượng:
- Thôi được rồi! Bữa đó tao và con Cúc Hương sẽ đi cùng với mà y!
Nghe váºy, Thục tươi ngay nét mặt:
- Ừ, đi cả ba đứa thì tao mới dám! Chứ đi một mình, tao sợ lắm!
- Tụi tao không Ä‘i chung vá»›i mà y đâu mà ham! - Xuyến lưá»m Thục - Tao và con Cúc Hương sẽ mua vé và o riêng, không cho Hoà ng Hòa biết. Và o rạp, tụi tao sẽ len lén ngồi sau lưng mà y để bảo vệ ngầm. Há»… thấy Hoà ng Hòa định xông đến định... bóp cổ mà y là tụi tao can thiệp liá»n. Sao, yên chà chưả
Thục không nói gì, chỉ nhoẻn miệng cưá»i. Thá»±c ra, Thục đâu có sÆ¡. Hoà ng Hòa hà nh hung. Thục biết anh chẳng bao giá» dám đụng đến... ngón chân út cá»§a mình. Thục chỉ giả vá» thế thôi, chứ trong bụng Thục sợ chuyện khác. Thục sợ phải ngồi má»™t mình vá»›i Hoà ng Hòa trong rạp hát. Trước nay, Thục chưa bao giá» dám Ä‘i chÆ¡i riêng vá»›i bạn trai. Tặp mặt Hoà ng Hòa ngay trong lá»›p, giữa bao nhiêu bạn bè, Thục còn lúng túng nữa là đi xem kịch vá»›i anh. Lúc đó, nếu Hoà ng Hòa ngá» lá»i vá»›i Thục, Thục chẳng biết phải nói gì, là m gì để từ chối. Tuyến bảo Thục cứ nhe răng ra cưá»i, nhưng chắc chắn Thục sẽ không nhếch môi nổi.
Ãang lo ngay ngáy, chợt nghe Xuyến hứa sẽ Ä‘i cùng Cúc Hương âm thầm Ä‘i theo "há»— trợ" mình, Thục cảm thấy lòng bá»›t pháºp phồng. Nó liếm môi:
- Thứ bảy là hôm nà o hén?
- Ngà y kia! - Cúc Hương nhún vai - Ngà y mốt phải dò tìm "sà o huyệt" cá»§a con nhãi Phong Khê, ngà y kia lại "tá» chiến" vá»›i Hoà ng Hòa, công việc ngáºp đầu chứ đâu phải đùa!
- Có cần phải hồi âm cho Hoà ng Hòa không? - Thục lại há»i.
Xuyến gáºt đầu:
- Phải báo cho hắn biết chứ! Khi nháºn được "tối háºu thư" cá»§a đối phương, nếu sẵn sà ng "nghênh chiến" thì mình phải trả lá»i sá»›m. Còn không đồng ý thì treo "miá»…n chiến bà i".
Cúc Hương "kê" Xuyến:
- Tao nghe mà y nói cứ tưởng như Ä‘ang Ä‘á»c truyện Tam Quốc!
Xuyến tỉnh khô:
- Thì tình yêu cÅ©ng là má»™t dạng cá»§a... chiến tranh. Luáºt chÆ¡i Ä‘á»u giống nhau. Có Ä‘iá»u chiến tranh thì vÅ© trang bằng súng ống, chất nổ. Còn "vÅ© khÃ" cá»§a tình yêu là chất... ngá»t như xoà i, máºn, chocolat, kẹo dừa...
Lá»i biện luáºn cá»§a Xuyến "độc" đến mức Cúc Hương phải buá»™t miệng tấm tắc:
- Hay, hay!
Và ngay sau đó, ba cô gái Ä‘á»u đồng ý là Thục sẽ báo cho Hoà ng Hòa biết ý định cá»§a mình và o cuối giá» há»c ngà y mai, bằng cách trả lại cho anh tấm thiệp bông hồng đã được Xuyến ghi thêm hai chữ "OK".
Vừa bước và o lớp, Thục đã đảo mắt nhìn quanh. Nhưng nó chẳng thấy Hoà ng Hòa đâu.
Lúc đầu, Thục cứ Ä‘inh ninh là anh Ä‘i trá»…. Nhưng đến khi tiếng chuông và o há»c vang lên, Hoà ng Hòa vẫn bặt vô âm tÃn, Thục má»›i hay là anh nghỉ há»c. Nó vá»™i và ng quay sang Xuyến:
- Bữa nay Hoà ng Hòa đâu có đến lớp...
- Lạ tháºt! - Xuyến tặc lưỡi - Hắn có bao giá» nghỉ há»c thình lình như váºy đâu! Nhưng không sao, mai trả lá»i cÅ©ng còn kịp! Mai má»›i thứ sáu mà !
Cúc Hương bĩu môi:
- Tháºt tao chưa thấy ai yếu bóng vÃa như tên nà y! Má»›i đưa thư hôm qua, bữa nay đã lẩn như chạch rồi! Gan thỠđế mà bà y đặt tá» tình!
Xuyến thủng thỉnh:
- Có thể là hắn bịnh.
- Bịnh đâu mà lẹ váºy! - Cúc Hương nhếch mép.
- Ừ, lẹ lắm! - Xuyến vẫn Ä‘iá»m nhiên - Trái tim lần đầu tiên biết yêu rất dá»… bị há»ng hóc bất tá». Hệt như đồng hồ bị vô nước váºy. Có thể bây giá» hắn Ä‘ang nằm rên hừ hừ ở nhà !
Thục không biết Xuyến Ä‘ang pha trò. Tưởng tượng ra cảnh Hoà ng Hòa Ä‘ang ốm liệt giưá»ng vì... yêu mình, tá»± dưng Thục bá»—ng đâm lá» Ãến khi thấy Cúc Hương che miệng cưá»i khúc khÃch, Thục má»›i thở ra má»™t hÆ¡i dà i nhẹ nhõm.
Nhưng các cô gái Ä‘oán tráºt lất. Thá»±c ra Hoà ng Hòa nghỉ há»c không phải vì ốm hay vì mắc cỡ. Anh không đến lá»›p bởi vì má»™t lý do hoà n toà n khác.
Hoà ng Hòa sợ phải gặp Thục. Anh sÆ¡. Thục từ chối lá»i má»i cá»§a anh. Bữa nay đến thứ bảy nếu mình không đến lá»›p, Thục sẽ chẳng có dịp nà o gặp mình để từ chối. Và dÄ© nhiên má»™t ngưá»i hiá»n háºu như Thục sẽ không nỡ lòng nà o để mình đứng đợi "suốt đêm" trước cổng nhà hát Hòa Bình. Chắc chắn Thục sẽ đến. Hoà ng Hòa nghÄ© váºy và anh quyết định từ nay cho đến ngà y hẹn sẽ không ló mặt đến trưá»ng. Những ngà y cuối cùng cá»§a năm há»c, chẳng ai buồn ngó ngà ng đến bà i vở. Kỳ thi tốt nghiệp phổ thông sắp tá»›i cÅ©ng chẳng khiến bầu không khà há»c táºp trong những ngà y nà y sôi động hÆ¡n là bao. Há»c sinh đến lá»›p chỉ để tán gẫu, viết lưu bút và nôn nao bà n bạc vá» những tiết mục văn nghệ lẫn tiết mục ăn uống trong ngà y liên hoan bế giảng. Vì váºy, sá»± vắng mặt đột xuất cá»§a anh chà ng lá»›p trưởng chẳng khiến ai để ý, trừ bá»n Thục.
Nhưng ba cô gái cÅ©ng chẳng có nhiá»u thì giỠđể tìm hiểu cặn kẽ vá» lý do vắng mặt cá»§a Hoà ng Hòa. Bởi, cÅ©ng trong buổi chiá»u hôm đó, tay Phong Khê nghịch ngợm kia lại bà máºt đặt và o ngăn bà n cá»§a Thục ba thá»i kẹo bạc hà kèm theo má»™t lá thá»± Vẫn giá»ng thÆ¡ quen thuá»™c:
Những ngà y vui vẻ qua mau
Chúng mình sắp đã xa nhau mất rồi
Bạn ơi, bạn có bồi hồi
Chia tay có nhá»› đến ngưá»i hôm naá»·
Lần nà y, giá»ng thÆ¡ cá»§a Phong Khê có vẻ buồn buồn. Cúc Hương ngó Xuyến:
- Hắn tÃnh giở trò gì váºá»·
- Con nhãi nà y tÃnh chÆ¡i đòn tâm lý. Hắn muốn là m cho tụi mình má»§i lòng.
- Nhưng để là m gì?
- Chẳng để là m gì cả! - Xuyến hừ giá»ng - Ãó là trò chÆ¡i ưa thÃch cá»§a hắn. Nhưng lần nà y hắn hố to. Hắn chưa biết tụi mình đã khám phá ra hắn là má»™t... nữ tặc, chứ cóc phải anh chà ng nà o hết!
Thục nhìn mấy thá»i kẹo trên tay Cúc Hương, nhÃu mà y:
- Nhưng tại sao cô ta lại gá»i bánh kẹo cho tụi mình? Là m váºy chỉ có tốn tiá»n chứ Ãch lợi gì!
- Trên Ä‘á»i nà y, không trò chÆ¡i nà o không tốn tiá»n! - Xuyến lên giá»ng triết gia - ChÆ¡i brickgame, đánh tennis, Ä‘i khiêu vÅ©, hát karaoke... Ä‘á»u phải dốc túi ra. Hắn cÅ©ng váºy thôi. Muốn giải trà bằng cách lừa lá»c sá»± ngây thÆ¡, cả tin cá»§a tụi mình, hắn phải bá» tiá»n ra. Hếu không có mấy thá»i kẹo ngụy trang, là m sao con nhãi đó bắt mà y ngồi đâu cÅ©ng phải mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng đến anh chà ng Alain Delon buổi sáng như trong thá»i gian vừa qua!
Bi. Xuyến "khá»u nhẹ" má»™t cái, Thục đã thấy nóng ran cả mặt mà y. Thoạt đầu, Thục vùng vằng định cá»± lại, nhưng rồi thấy những Ä‘iá»u Xuyến nói không phải là không đúng, nó đà nh im lặng ngượng ngùng quay mặt Ä‘i chá»— khác, trong lòng giáºn ba con nhá» lá»›p buổi sáng kinh khá»§ng. Má»™t đứa tên Hoa, má»™t đứa tên Thảo, má»™t đứa tên Trang, Thục không rõ đứa nà o bà y ra trò quá»· quái nà y nhưng chắc chắn thá»§ phạm không thể là ai khác ngoà i ba đứa nà y. Ta mà biết được nhà ngươi là ai, nhà ngươi sẽ nát xương vá»›i ta! Thục bá»±c tức nhá»§ thầm và ngay sau đó, nó bá»—ng phì cưá»i vì ý nghÄ© hung hăng khác hẳn bản tÃnh thưá»ng ngà y cá»§a mình.
Cúc Hương không ở trong tâm trạng như Thục. Nó huÆ¡ huÆ¡ mấy thá»i kẹo, há»i Xuyến:
- Nhưng "nói túm lại", tụi mình vẫn được quyá»n "xá»±c" những thứ nà y như "ngà y xưa thÆ¡ dại" chứ?
- Mà y thì lúc nà o cÅ©ng váºy! - Xuyến lưá»m Cúc Hương - Hình như trong tá»± Ä‘iển, mà y chỉ biết có má»—i từ "xá»±c"?
Cúc Hương không thèm cãi nhau vá»›i Xuyến. Nó Ä‘ang báºn bóc lá»›p giấy bá»c ngoà i thá»i kẹo. Thấy váºy, Xuyến thở dà i, nói thêm:
- "Xá»±c" thì "xá»±c"! Nhưng "xá»±c" xong, phải trả lá»i cho hắn đấy!
Ãang định thảy viên kẹo vô miệng, nghe Xuyến nói váºy, Cúc Hương bá»—ng... ngừng tay. Nó giương mắt ếch:
- Trả lá»i cho aỉ
- Cho con nhãi Phong Khê chứ cho ai!
- Trả lá»i hắn là m gì nữa! - Cúc Hương kêu lên - Ngà y mai tụi mình sẽ tìm đến "sà o huyệt" cá»§a hắn kia mà !
Xuyến tủm tỉm:
- ChÃnh vì váºy mà tụi mình cần phải trả lá»á»‹ Ãừng là m má»™t Ä‘iá»u gì bất thưá»ng để cho hắn phải nghi ngá». Trước đây, tụi mình đã không hồi âm hắn má»™t lần rồi, lần nà y không nên phá»›t lá».
Hiểu ra những Ä‘iá»u ngoắt ngoéo, mắt Cúc Hương sáng lên:
- Tức là là m ra vẻ tụi mình không biết gì hết?
- Ừ, không biết gì hết.
- Tụi mình là những kẻ... ngu đần?
Xuyến hÆ¡i nhăn mặt nhưng vẫn gáºt đầu, dá»… dãi:
- Ừ, ngu đần.
- Ngu như bò?
Tới đây thì Xuyến hết chịu nổi. Nó gạt phắt:
- Thôi Ä‘i, mà y đừng có nhân cÆ¡ há»™i nà y mà pha trò lếu láo! Ãi kiếm Phán cá»§i không lo, cứ lo đứng đó nói báºy!
Bi. Xuyến nạt, Cúc Hương nhe răng cưá»i hì hì và co giò chạy mất. Lát sau, Cúc Hương xuất hiện vá»›i "nhà thÆ¡ nông dân" lẽo đẽo sau lưng.
Vừa thấy mặt Phán củi, Xuyến đã vồn vã reo lên:
- A, lâu ngà y quá hén? Bạn lúc nà y như thế nà ỠHow are yoá»§ Vẫn Ãm fine, thank you chứ ha??
Miện Xuyến trÆ¡n như bôi mỡ. Nó vừa há»i vừa trả lá»i thay luôn. Phán nghe tai mình lùng bùng. Anh tưởng như mình Ä‘ang dá»± tiết thá»±c táºp tiếng Anh.
Xuyến vẫn niá»m nở:
- Dạo nà y bạn vẫn còn là m thÆ¡ đăng báo Má»±c TÃm đấy chứ?
Cú "đá giò lái" cá»§a Xuyến là m Phán giáºt thót. Anh ngượng nghịu:
- Ãâu có.
Xuyến cưá»i:
- Sao váºá»· Sao lúc nà y bạn không là m thÆ¡ nữả
Phán ấp úng:
- ?, dạo nà y tui... báºn.
Xuyến nheo mắt:
- Váºy nếu tụi nà y nhá» bạn là m thÆ¡, bạn có "báºn" không?
Phán gãi đầu:
- Là m chứ! Là m bà i thÆ¡ ngắn ngắn đâu có tốn thá»i gian bao nhiêu!
Chỉ đợi có váºy, Xuyến nhanh chóng chìa bà i thÆ¡ cá»§a Phong Khê ra:
- Hắn má»›i gá»i thÆ¡ cho tụi nà y nữa nè! Bây giá» bạn là m giùm bà i thÆ¡ trả lá»i Ä‘i!
Phán lướt mắt qua bà i thÆ¡ cá»§a Phong Khê, hắng giá»ng há»i:
- Trả lá»i saá»
- Trả lá»i là chia tay vá»›i hắn, tụi mình cÅ©ng buồn lắm! Buồn đứt ruá»™t Ä‘i láºn!
- Váºy thôỉ
- Ừ, váºy thôi.
Thoạt đầu, Xuyến định nói cho Phán biết Phong Khê là má»™t đứa con gái. Nhưng sau má»™t thoáng ngần ngừ, Xuyến quyết định giấu nhẹm. Trước đây, khi Phán là m bà i thÆ¡ "Cô em hiá»n thục", Xuyến đã lên án anh không tiếc lá»i. Nó đã hùng hồn tuyên bố chỉ có anh chà ng Phong Khê má»›i xứng đáng lá»t và o mắt xanh cá»§a nhá» Thục. Nếu bây giá» vỡ lẽ ra Phong Khê là má»™t con nhóc, chắc chắn Phán sẽ cưá»i và o mÅ©i bá»n Xuyến ba ngà y ba đêm chưa hết. Mình cứ chÆ¡i cái tình vá», Xuyến nhá»§ bụng, vá»›i anh chà ng nông dân nà y, Phong Khê là trai hay gái cÅ©ng chẳng liên quan gì! Vì váºy, khi Cúc Hương chép xong bà i thÆ¡ do Phán sáng tác, Xuyến nhìn Phán cưá»i cưá»i:
- Cảm Æ¡n bạn nghen! Khi nà o anh chà nh Phong Khê "quấy rầy" tụi nà y, hy vá»ng bạn sẽ tiếp tục giúp đỡ!
Lá»i lẽ cá»§a Xuyến là m Phán ngạc nhiên:
- Sao bữa nay tá»± dưng Xuyến lại khách sáo, lịch sá»± dữ váºá»·
Ãang cưá»i cưá»i, Xuyến bá»—ng trừng mắt:
- Bạn nói váºy là có ý chê tui thưá»ng ngà y bất lịch sá»± chứ gì!
Phán hoảng hồn:
- Ãâu có! à tui đâu phải váºy!
Rồi khôg đợi cho Xuyến vặn vẹo tiếp, Phán vội vã đánh bà i chuồn:
- Thôi, tui lại đằng nà y chút nghen!
Vừa nói, Phán vừa hấp tấp bá» Ä‘i khiến Cúc Hương ôm bụng cưá»i ngặt nghẽo:
- Hắn yếu bóng vÃa như váºy, mà y còn "nhát ma" hắn là m chi!
Thục có vẻ không hà i lòng:
- Con Xuyến nà y chỉ giá»i tà i "lấy oán trả Æ¡n"!
- Ã, à , cô nương nà y bữa nay "loạn" quá ta! Dám "kết án" cả "chị" mà y! - Xuyến lừ mắt nhìn Thục - Hay là thấy Phong Khê hiện nguyên hình là "yêu nữ", mà y tÃnh chuyển hướng sang Phán củỉ
- Mà y đừng có đặt Ä‘iá»u! - Thục đỠmặt - Tại tao thấy mà y "hù" Phán cá»§i chết khiếp, tao nói váºy thôi!
- Mà y ngốc quá! - Xuyến khịt mũi - Tao đâu có muốn "hù" Phán củi là m chi. Nhưng nếu để hắn rỠrà ở đây, rủi tụi mình vô ý nói ra chuyện Phong Khê, hắn nghe được thì quê cả đám. Lúc đó tụi mình chỉ có nước đà o hang xuống đất ở với... giun!
Lý lẽ Xuyến đưa ra hợp lý đến mức Thục chẳng biết trách móc và o đâu nữa. Nó chỉ biết ngấm ngầm thở dà i tội nghiệp cho anh chà ng Phán củi lúc nà o cũng gặp toà n chuyện xui xẻo.
Sáng hôm sau, y theo kế hoạch, khoảng mưá»i má»™t giá», ba cô gái đã có mặt trước cổng trưá»ng.
Trong khi chỠđợi, cả ba chui và o má»™t quán nước chếch bên kia đưá»ng ngồi tán dóc. Sau khi ngồi thu mình sau tấm vách lá»ng chắn ngang chiếc bà n thấp, Xuyến đưa mắt sang Cúc Hương:
- Mà y nhớ mặt ba con nhỠđó không?
- Sao lại không nhá»›! Chỉ cầu trá»i cho bữa nay đừng đứa nà o nghỉ há»c.
Thục ngơ ngác:
- Sao váºá»·
- Mà y lúc nà o cÅ©ng trăng vá»›i sao! - Cúc Hương nguýt Thục - Rá»§i hôm nay có má»™t đứa nghỉ há»c, mà đứa đó lại chÃnh là tên Phong Khê, có phải công tụi mình sẽ hóa thà nh công cốc hay không?
- Ừ hén! - Thục vỡ lẽ. Nó mỉm cưá»i ngượng nghịu và chép miệng băn khoăn - Chẳng hiểu tụi nó có Ä‘oán ra được tà gì vá» kế hoạch cá»§a tụi mình không!
- Còn khuya tụi nó má»›i "đánh hÆ¡i" ra! - Xuyến nhún vai - HÆ¡n nữa hôm qua mình đã hồi âm cho tụi nó má»™t lá thư còn mùi mẫn lâm ly gấp mấy lần tuồng "Tô Ãnh Nguyệt", có tà i thánh tụi nó cÅ©ng đừng hòng....
Hồi chuông "reng reng" báo giá» tan há»c đột ngá»™t vang lên bên kia đưá»ng cắt ngang lá»i diá»…n thuyết hùng hồn cá»§a Xuyến. Ba cô gái láºp tức quay đầu nhìn vá» phÃa cổng trưá»ng.
Trong thoáng mắt, từng đám há»c trò lÅ© lượt nối nhau tuôn ra cổng. Xuyến dán mắt và o từng chiếc áo dà i trắng, hồi há»™p há»i Cúc Hương:
- Tụi nó ra chưả
- Chưa. ChỠmột chút.
Ãang nói, Cúc Hương bá»—ng reo lên:
- Kìa. Tụi nó kìa!
- Ãâủ - Xuyến và Thục cùng há»i giáºt.
- Ãó! Ba con nhá» Ä‘ang quẹo trái đó! Hoa là con nhá» tóc tém. Nhá» Trang tóc dà i. Còn đứa mang kiếng cáºn là nhá» Thảo.
Xuyến tròn mắt nhìn theo tay chỉ cá»§a Cúc Hương. Ba con nhá» vừa Ä‘i vừa trò chuyện, thỉnh thoảng lại cưá»i lên rúc rÃch, không hay Ä‘ang lá»t và o tầm mai phục cá»§a bá»n Xuyến. Ãang nhìn, Xuyến bá»—ng chá»›p chá»›p mắt. Tá»± nhiên nó cảm thấy nét mặt cá»§a nhá» Hoa trông quen quen. Nhưng dù moi óc, Xuyến vẫn không nhá»› mình đã gặp con nhá» nà y trong trưá»ng hợp nà o. Nó quay sang Thục và Cúc Hương, giục:
- Bám theo đi!
Ba cô gái nhanh nhẹn rá»i khá»i chá»— nấp, lẫn và o đám há»c trò lố nhố trên lỠđưá»ng, Ä‘uổi theo ba "con mồi".
Thục tháºn trá»ng len lá»i giữa đám đông. Nó Ä‘i sau Xuyến và Cúc Hương nhưng vẫn trông rõ mồn má»™t ba cô gái Ä‘ang Ä‘i tà tà phÃa trước. Cà ng quan sát "đối thá»§", Thục cà ng không thể tin "anh chà ng" Phong Khê tinh quái kia lại là má»™t trong ba cô gái hồn nhiên Ä‘ang dung dăng dung dẻ trước mặt mình.
|

17-09-2008, 08:39 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 8
Tiếng Xuyến thình lình vang lên cắt ngang những nghĩ ngợi vẩn vơ trong đầu Thục:
- Tụi nó rẽ rồi, bá»n mình tách ra Ä‘i! - Rồi không đợi Cúc Hương và Thục có ý kiến, Xuyến phân công luôn - Con Cúc Hương bám theo nhá» Trang, con Thục theo nhá» Thảo. Còn nhá» Hoa để tao "phụ trách".
Vừa dứt câu, Xuyến óng nảy vá»t ngưá»i Ä‘i ngay. Gương mặt "trông quen quen" cá»§a nhá» Hoa ám ảnh Xuyến nãy giá» khiến Xuyến sốt ruá»™t muốn là m cho ra lẽ. Phong Khê chắc hẳn là con nhãi nà y, Xuyến thấp thá»m nhá»§ bụng và mặc dù nôn nóng, nó vẫn đủ tỉnh táo luồn lách giữa các thùng thuốc lá, các xe nước mÃa và vô số những váºt chắn dá»c đưá»ng.
Ãến khi nhá» Hoa ôm cặp chui tá»t và o căn nhà có cánh cổng mà u xanh thì Xuyến chợt đâm ra lúng túng. Quanh chá»— Xuyến đứng, không có má»™t vị trà nà o có thể ẩn nấp được. Gần đó có má»™t quán cà phê, nhưng chẳng lẽ Xuyến lại má»™t mình vô đó ngồi.
Ãang lá»› ngá»› dòm quanh quất, Xuyến bá»—ng giáºt nảy mình và vá»™i vã bước lùi và o phÃa sau cá»™t Ä‘iện. Từ trong nhà nhá» Hoa, má»™t bóng ngưá»i Xuyến không thể nà o ngá» tá»›i Ä‘ang thong thả dắt xe ra...
Sá»± gặp gỡ bất ngỠđó nhanh chóng xóa tan những thắc mắc trong đầu Xuyến và má»i bà ẩn trước nay bá»—ng chốc trở nên sáng sá»§a như được phÆ¡i ra dưới ánh mắt trá»i. Bây giá» Xuyến má»›i vỡ lẽ mình chưa gặp qua nhá» Hoa lần nà o. Sở dÄ© nhá» trông quen quen bởi vì khuôn mặt cá»§a nhá» Hoa rất giống khuôn mặt cá»§a hắn và nếu không bắt gặp hắn từ nhà nhá» Hoa Ä‘i ra, Xuyến sẽ không tà i nà o lần ra được mối liên hệ bà máºt nà y.
Nhưng bây giá» thì má»i bà máºt đã tình cá» "báºt mÃ". Trong má»™t thoáng, Xuyến đã hình dung ra má»i chuyện má»™t cách rõ rà ng. Không còn nghi ngá» gì nữa, nhá» Hoa Ä‘Ãch thị là em gái hắn. Và trong thá»i gian qua, chÃnh nhỠđã giúp hắn đặt những bức thư trong ngăn bà n để chÆ¡i trò ú tim vá»›i bá»n Xuyến. Hừ, không ngá» Phong Khê lại là nhà ngươi! Xuyến lầm bầm má»™t cách tức tối và suýt má»™t chút nữa, nếu không kịp dằn lòng, Xuyến đã nhảy ra cháºn đầu xe hắn lại để hắn hoảng hốt chÆ¡i.
Trong má»™t tÃch tắc, Xuyến trấn tÄ©nh lại được. Nó đứng chôn chân đằng sau cá»™t Ä‘iện, mÃm môi nhìn Phong Khê tót lên yên và rồ máy xe phóng Ä‘i.
Chỉ đến khi Phong Khê khuất dạng sau góc phố, Xuyến má»›i thở phà o rá»i khá»i chá»— nấp và rảo vá»™i vá» nhà .
Cúc Hương và Thục không hay biết Xuyến đã khám phá ra tông tÃch cá»§a Phong Khê nên chiá»u đó, khi Xuyến vừa bước chân và o lá»›p, Cúc Hương và Thục đã á»§ rÅ© lên tiếng:
- Chẳng thấy gì khả nghi hết, Xuyến ơi!
Cúc Hương còn nhăn nhó nói thêm:
- Nhà nhỠTrang có con chó dữ thấy mồ! Tao nấp trước hà ng rà o nhà nó, suýt bi. "cẩu xực" què giò!
- Thôi đừng có là m bá»™ rên rỉ nữa! - Xuyến cưá»i tá»§m tỉm - Suýt bị chứ đâu đã bị mà mà y nhăn nhó ghê thế!
Cúc Hương lưá»m Xuyến:
- Bữa nay thì "suýt" nhưng mai mốt "dá» thám" thêm và i lần nữa, chắc tao phải "khiêu vÅ© giữa bầy sói" quá! Ãằng nà o cÅ©ng không thoát, tao "trăn trối" trước là vừa!
Bá»™ tịch và lá»i lẽ thiểu não cá»§a Cúc Hương khiến Xuyến và Thục không nhịn được phải phì cưá»i.
- Tao sắp chết mà tụi mà y lại cưá»i! - Cúc Hương buồn bã trách.
- Thôi, đừng diá»…n tuồng nữa! - Xuyến Ä‘áºp tay lên vai Cúc Hương - Tao sẽ không kêu mà y theo dõi nhá» Trang nữa đâu!
Nghe Xuyến nói váºy, Thục liá»n vá»t miệng:
- Còn nhỠThảo thì saỠTao có phải theo nó nữa không?
Xuyến nhún vai:
- Khá»i luôn!
Rồi Xuyến lên giá»ng, phán như má»™t quan tòa:
- Kể từ giỠphút nà y, nhỠTrang và nhỠThảo được tự do!
Lá»i tuyên bố cá»§a Xuyến khiến Thục tròn xoe mắt:
- Sao kỳ váºá»·
Cúc Hương nhạy bén hơn Thục. Nó reo lên:
- Mà y tìm ra Phong Khê rồi chứ gì?
- Ừ.
- Ai váºá»· - Cúc Hương lẫn Thục vá»™i chồm ngưá»i tá»›i trước, hấp tấp há»i - Nhá» Hoa phải không?
Xuyến mỉm cưá»i, lắc đầu:
- Không phải.
- Váºy chứ aỉ - Cúc Hương chưng há»ng - Sáng nay mà y chẳng bám theo nhá» Hoa là gì?
- Thì tao bám theo nhá» Hoa! - Xuyến ỡm á».
Kiểu ăn nói nhát gừng của Xuyến khiến Cúc Hương đâm quạu:
- Phong Khê là đứa ác ôn nà o, mà y nói đại ra cho rồi, cứ bà y đặt úp úp mở mở nghe mệt má»i tứ chi quá!
- Mà y cứ nhảy vô há»ng tao mà y ngồi chồm hổm, là m sao tao nói! - Xuyến nguýt Cúc Hương má»™t cái rồi thong thả tiếp - Phong Khê không phải là nhá» Hoa nhưng là ngưá»i có liên can máºt thiết vá»›i nó!
- Váºy chắc là mẹ nó! - Cúc Hương khịt mÅ©i.
Không thèm để ý đến trò phá bÄ©nh cá»§a Cúc Hương, Xuyến cháºm rãi:
- Nhá» Hoa có má»™t ngưá»i anh. Và anh nó há»c cùng lá»›p vá»›i tụi mình!
Sá»± tiết lá»™ cá»§a Xuyếm không khác gì má»™t tiếng sét. Cúc Hương và Thục Ä‘á»u giáºt thót. Như không ká»m được, Thục báºt kêu khẽ:
- Phán củỉ
Xuyến chưa kịp trả lá»i, Cúc Hương đã lắc đầu:
- Không thể là Phán cá»§i được! Phán cá»§i ở dưới quê, là m gì có anh em trên nà y! Anh nhá» Hoa chỉ có thể là Hoà ng Hòa! - Ãang nói, Cúc Hương bá»—ng sáng mắt lên - ?, tao nhá»› rồi! Hôm dò tên mấy con nhóc trong sổ Ä‘iểm, tao nhá»› nhá» Hoa ho. VÅ©. Nó là VÅ© Thi. Hoà ng Hoa. Còn anh chà ng lá»›p trưởng láu cá cá»§a tụi mình là VÅ© Hoà ng Hòa!
Nói xong, Cúc Hương đưa tay vá»— vá»— trán, gáºt gù:
- Tháºt tao chưa thấy ai thông minh nhá»±.. tao! Phải trăm năm má»›i có má»™t ngưá»i như váºy!
- Ãúng là mèo khen mèo dà i Ä‘uôi! - Xuyến "xì" má»™t tiếng - Nếu thông minh, mà y đã phát hiện ra Phong Khê là Hoà ng Hòa ngay từ khi Ä‘á»c thấy há» tên cá»§a nhá» Hoa chứ đâu đợi đến giá» nà y!
- Phải đợi chứ mà y! - Cúc Hương cưá»i hì hì - Sống là phải biết kiên nhẫn và chỠđợi mà !
Thấy Cúc Hương cứ mải pha trò, Thục sốt ruột lay vai Xuyến:
- Phong Khê là Hoà ng Hòa tháºt hả mà ỷ
- Ừ, tao đứng bên kia đưá»ng, thấy Hoà ng Hòa từ nhà nhá» Hoa Ä‘i ra.
- Hoà ng Hòa có thấy mà y không?
- Không! Tao nấp sau cột điện.
Thục không há»i nữa Nó chỉ thở dà i lẩm bẩm:
- Hèn chi anh ta biết tá»ng hết má»i chuyện xảy ra trong lá»›p mình!
Cúc Hương háºm há»±c:
- Ãó là má»™t tên đại gian ác! Bây giá» tao má»›i hiểu tại sao trong những lá thư gá»i cho tụi mình, hắn toà n viết bằng kiểu chữ in. Rõ rà ng là hắn sợ tụi mình nháºn ra nét chữ quen thuá»™c cá»§a hắn...
Ãang nói, Cúc Hương bá»—ng nheo mắt nhìn Xuyến:
- Sao lúc đó mà y không chạy ra chặn hắn lại cho hắn xỉu chơỉ
Xuyến cưá»i:
- Thoạt đầu, tao cÅ©ng nghÄ© như mà y. Nhưng nếu là m như váºy thì "nhẹ tá»™i" cho hắn quá. Tao định chỠđến tối mai má»›i "láºt tẩy" hắn. "Láºt tẩy" ngay tại nhà hát Hòa Bình.
Cúc Hương trố mắt:
- Váºy là kế hoạch trước đây bị há»§y bo??
- Ừ. - Xuyến gáºt đầu - Ngà y mai tụi mình sẽ Ä‘i chung vá»›i con Thục, không cần phải Ä‘i "xé lẻ" nữa!
- Hay đấy! - Cúc Hương tá» vẻ thÃch thú - Ba ngưá»i đánh má»™t, không chá»™t cÅ©ng què! Phải cho hắn biết thế nà o là "lá»… độ"!
Nói xong, Cúc Hương đảo mắt nhìn quanh rồi chép miệng:
- Bữa nay hắn lại tiếp tục nghỉ há»c nữa rồi!
- Kệ hắn! Ãằng nà o thì tối mai hắn cÅ©ng tá»›i chá»— hẹn! - Ãang nói, chợt nhìn thấy Phán lững thững Ä‘i và o, Xuyến liá»n gá»i giáºt - Phán cá»§i!
Tiếng kêu vừa thốt ra, Xuyến chợt biết mình lỡ lá»i, liá»n đưa tay bụm miệng. Nhưng Phán giả bá»™ như không để ý đến chuyện Xuyến kêu réo "biệt danh" cá»§a mình. Anh cháºm rãi bước lại:
- Gì váºy Xuyến?
Xuyến cưá»i giả lả:
- Tối mai bạn rảnh không?
- Chi váºá»·
- Ãi chÆ¡i vá»›i tụi nà y.
- Ãi đâu váºá»·
Xuyến nheo mắt:
- Ãi gặp anh chà ng Phong Khê.
Phán ngạc nhiên:
- Phong Khể
- Ừ. Tụi nà y đã khám phá ra tông tÃch cá»§a hắn rồi. Hắn há»c cùng lá»›p vá»›i tụi mình.
Phán giáºt thót:
- Hắn há»c lá»›p mình? Ai váºá»·
- Bạn đoán thỠxem!
Phán nhÃu mà y nghÄ© ngợi má»™t lát rồi lắc đầu:
- Chịu.
- Hoà ng Hòa đấy! Hắn có má»™t nhá» em há»c ở lá»›p buổi sáng. ChÃnh con nhá» nà y đã đặt thư và o ngăn bà n.
Phán "à " lên má»™t tiếng rồi bất giác đưa mắt nhìn Thục. Anh nhá»› trước đây Xuyến từng tuyên bố Phong Khê là "ngưá»i tình trong má»™ng" cá»§a Thục. Bây giá» con ngưá»i tháºt cá»§a Phong Khê đã bị phát hiện, anh muốn dá» xem thái độ cá»§a Thục như thế nà o. Nhưng Thục đã vá»™i và ng quay mặt Ä‘i chá»— khác, tránh ánh mắt "hình sá»±" cá»§a anh.
- Sao, bạn đi với tụi nà y không? - Xuyến sốt ruột lên tiếng.
Phán nhìn Xuyến, ngần ngừ:
- Tui đi theo là m gì?
- Sao lại Ä‘i theo là m gì? - Xuyến nhăn mặt - Bạn là "cố vấn văn chương" cá»§a tụi nà y, coi như là "ngưá»i trong cuá»™c". Bạn Ä‘i theo để coi tụi nà y "láºt mặt nạ" hắn. Tá»›i lúc đó, rá»§i hắn "quê độ" vác dao rượt tụi nà y, bạn phải ra tay "cứu bồ" chứ!
Phán cưá»i:
- Là m gì có chuyện đó!
- Biết đâu được! Ngưá»i ta bảo phòng bệnh hÆ¡n chữa bệnh mà !
Xuyến Ä‘inh ninh Phán sẽ nháºn lá»i, nà o ngá» anh lại lắc đầu:
- Nhưng tối mai tui không thể đi dược.
- Sao váºá»·
Phán thở dà i:
- Lát nữa tui phải vá» quê. Bữa nay tui lên trưá»ng là để xin phép nghỉ.
Xuyến không nén được tò mò:
- Có chuyện gì mà bạn phải vá» gấp váºá»·
Cúc Hương đứng bên cạnh vá»t miệng:
- Ba bạn kêu bạn vỠquê cưới vợ chứ gì?
Phán chép miệng buồn bã:
- Ba tui vừa má»›i mất. Tui nháºn được Ä‘iện hồi trưa.
Ãang cưá»i cưá»i nói nói, ba cô gái láºp tức im bặt. Trước ná»—i mất mát lá»›n lao cá»§a Phán, Xuyến và Thục tá»± nhiện cảm thấy lòng mình se lại. Xuyến thương ngà y vốn nhanh nhẩu mà lúc nà y cÅ©ng chẳng biết phải nói gì để chia buồn vá»›i Phán. Trong bá»n, Cúc Hương là áy náy nhất. Nhá»› lại câu nói đùa vô ý cá»§a mình vừa rồi, Cúc Hương bối rối nhìn Phán:
- Tui xin lỗi bạn nghen!
Phán cưá»i buồn:
- Cúc Hương có lỗi gì đâu!
- Bạn vá» chừng nà o lên? - Thục bá»—ng buá»™t miệng há»i, trái hẳn vá»›i bản tÃnh e lệ trước nay.
- Tui cũng không biết nữa! - Phán nhìn Thục, không giấu vẻ cảm động - Nhưng có lẽ tui sẽ lên trước ngà y liên hoan bế giảng!
Nói xong, Phán quà y quả đi ra. Nhìn dáng anh lủi thủi bước lên văn phòng, không hiểu sao Thục lại thấy mắt mình cay caỵ
Tin buồn cá»§a Phán khiến ná»—i háo hức "láºt tẩy" Phong Khê cá»§a ba cô gái hÆ¡i chùng xuống. Nhưng không vì váºy mà cuá»™c gặp gỡ ở nhà hát Hòa Bình bị đình lại.
Ãúng bảy giá» tối thứ bảy, Xuyến, Thục và Cúc Hương đã chá»…m chệ ngồi trong má»™t quán chè trước cổng nhà hát. Hoà ng Hòa hẹn 7g30 nhưng Xuyến khăng khăng đòi tá»›i sá»›m để... chá»§ động tình hình. Nó hùng hồn thuyết má»™t trà ng vá» "binh pháp":
- Mình đông, địch Ãt, mình ở trong tối, địch ở ngoà i sáng, mình lấy binh khá»e đợi binh mệt, đánh trăm tráºn chắc chắn thắng trăm lẻ má»™t tráºn không sai!
Cúc Hương cưá»i khúc khÃch:
- Theo "thiển ý" cá»§a tao, sau khi tốt nghiệp phổ thông, mà y thi vô Há»c viện Quân sá»± là đúng "năng khiếu" nhất!
Xuyến cưá»i cưá»i:
- Ãể rồi coi! Biết đâu đấy!
Trong khi Xuyến và Cúc Hương ngồi đấu láo, Thục lặng lẽ thả hồn mình bay táºn đâu đâu. Khác vá»›i hai bạn, Thục chẳng thấy hà o hứng gì vá» cuá»™c gặp gỡ tối nay.
Trước đây, khi ngỡ Phong Khê là đám "nữ quái" buổi sáng, Thục đã thấy hụt hẫng. Bây giá» phát hiện ra Phong Khê là Hoà ng Hòa, Thục lại cà ng dá»ng dưng. Phong Khê trong trà tưởng tượng cá»§a Thục là má»™t chà ng trai hoà n toà n khác, chứ không Ä‘á»m dáng như Hoà ng Hòa. Không hiểu sao, Thục không ưa nổi vẻ chải chuốt, bảnh bao cá»§a anh chà ng lá»›p trưởng.
Hoà ng Hòa bảnh trai, con nhà già u lại há»c giá»i, mặt nà o cÅ©ng đáng mưá»i trên mưá»i. Nhiá»u bạn gái trong lá»›p để ý Hoà ng Hòa nhưng anh phá»›t lá». Anh chỉ đặc biệt quan tâm đến Thục. Ngồi há»c, anh cứ liếc qua chá»— Thục. Ngà y nà o cÅ©ng váºá»µ Ãến ná»—i Xuyến và Cúc Hương phải trêu Thục "coi chừng mà y mòn hết da mặt bây giá»".
DÄ© nhiên Thục thừa biết Hoà ng Hòa có cảm tình vá»›i mình. Nhưng không hiểu sao, Ä‘iá»u đó lại khiến Thục đâm chá»™t da.. Má»—i lần Hoà ng Hòa nhìn Thục, Thục Ä‘á»u ngoảnh mặt Ä‘i. Mà không chỉ trong lá»›p, bất cứ ở đâu Thục cÅ©ng luôn luôn lẩn tránh ánh mắt cá»§a anh, cái ánh mắt ná»a như thăm dò ná»a lại thản nhiên kiêu hãnh. Ngay cái cách anh viết giấy hẹn Thục Ä‘i xem kịch tối nay cÅ©ng váºy. Như má»™t sá»± áp đặt. Anh dúi và o tay Thục má»™t tấm thiệp rồi biến mất tăm, không cần biết Thục có nháºn lá»i hay không. Nếu không có "chỉ đạo" cá»§a Xuyến và Cúc Hương thì có lẽ tối nay Thục nhất định nằm lì ở nhà , mặc cho Hoà ng Hòa tha hồ mong ngóng.
Cà ng nghÄ© ngợi, Thục cà ng cảm thấy Hoà ng Hòa chẳng giống anh chà ng Phong Khê má»™t chút xÃu nà o. Phong Khê chân thà nh, khiêm tốn và dá»… thương hÆ¡n. Váºy mà rốt cuá»™c hai ngưá»i lại là má»™t, tháºt tréo ngoe! Từ khi phát hiện ra Ä‘iá»u đó, Thục cứ bần thần, ngÆ¡ ngẩn như vừa chia tay má»™t ngưá»i bạn thân thiết và má»—i lần nghÄ© đến, Thục không sao nén Ä‘uợc tiếng thở dà i.
- Anh chà ng Roméo của mà y đến rồi kìa! Ngồi đó mà thở vắn than dà i!
Tiếng Cúc Hương đột ngá»™t vang lên khiến Thục như choà ng tỉnh. Nó vá»™i và ng nhìn sang bên kia đưá»ng:
- Ãâu ?
Cả Xuyến cÅ©ng dòm dáo dác, miệng há»i lia:
- Mà y có bịa không đấỷ Hắn đứng đâu sao tao không thấỷ
Cúc Hương chỉ tay qua nhà hát:
- Hắn Ä‘ang từ trong bãi gá»i xe Ä‘i ra kìa!
- ?, tao thấy rồi! - Xuyến kêu lên - Chà , chà , bữa nay hò hẹn với tiểu thư nhà mình, anh chà ng diện kẻng ác! Com-lê từ đầu đến chân. Chỉ thiếu "khô mực" đeo toòng teng trước ngực nữa thôi!
Cúc Hương khá»u Thục:
- Ra đón "ngưá»i đẹp" Ä‘i chứ mà y !
- Mà y ra đi ! - Thục nhăn nhó.
Cúc Hương quắc mắt:
- Con nhỠnà y vô duyên! Hắn hẹn với mà y chứ đâu có hẹn với tao !
Thục nà i nỉ:
- Thôi, ba đứa cùng ra !
Cúc Hương còn đang chần chừ thì Xuyến đã phán:
- Một đứa ra thôi !
- Thấy chưa! - Cúc Hương nháy mắt với Thục - Con Xuyến đâu có cho tao ra! Chỉ mà y mới được cái diễm phúc đó thôi!
Thục ngó Xuyến, giá»ng giáºn dá»—i:
- Sao hôm trước mà y bảo cả ba đứa cùng đi gặp Hoà ng Hòả
- Thì ba đứa cùng gặp! - Xuyến nhún vai - Nhưng đó là lát nữa. Còn bây giỠthì một đứa ra gặp hắn thôi!
- Thôi đi đi mà ! - Cúc Hương trêu Thục - Chú rể sốt ruột rồi kìa! Mà y đâu phải phụ nữ hê. PAL mà ngồi lì ở đây!
Thục mắt mà y méo xẹo, Ä‘ang tần ngần không biết có nên đứng dáºy hay không thì Xuyến thình lình buá»™t miệng:
- Con Thục ngồi đó. Ãể con Cúc Hương ra.
Lá»i tuyên bố bất ngá» cá»§a Xuyến khiến hai cô bạn Ä‘á»u chưng há»ng. Trong khi Thục thở phà o nhẹ nhõm thì Cúc Hương trố mắt ngó Xuyến:
- Mà y có nói lộn không đấỷ
- Không há».
- Tao ra gặp Hoà ng Hòa ?
Xuyến vẫn nghiêm trang:
- ÃÃch thi..
Cúc Hương chớp chớp mắt:
- Tao sẽ dẫn hắn vô rạp hát xem kịch?
- Không! - Xuyến từ tốn - mà y sẽ dẫn hắn vô đây !
- Vô đây ? - Cúc Hương ngạc nhiên.
Xuyến vẫn Ä‘iá»m đạm:
- Ừ. Hắn sẽ "thá» tá»" tại đây. Ngay quán chè ngá»t ngà o nà y.
Cúc Hương gáºt gù, tá» vẻ hiểu ra vấn Ä‘á». Nhưng nó vẫn tặc lưỡi phân bì:
- Sao không phải là con Thục? Con Thục ra dẫn hắn vô cÅ©ng được váºy ?
- Con Thục không được! - Xuyến lắc đầu - Tiểu thư nhà mình vốn yếu Ä‘uối, nó sẽ không lôi được Hoà ng Hòa vô đây mà có khi còn bi. Hoà ng Hòa dụ dá»— Ä‘em Ä‘i mất. Tốt nhất là là m theo lá»i ông bà : cẩn tắc vô ưu!
- Thôi đừng có xổ nho chùm ra nữa! - Cúc Hương là u bà u - Thế còn mà y ?
Xuyến cưá»i hì hì:
- Tao lại cà ng không được! Trên trán tao có chữ "coi chừng nguy hiểm". Có cho và ng, Hoà ng Hòa cũng không dám đi theo tao. Hắn sợ tao dẫn hắn đến... đồn công an.
Dù Ä‘ang bá»±c mình, nghe Xuyến pha trò, Cúc Hương cÅ©ng phải phì cưá»i:
- Thôi được rồi! Tụi mà y cứ "ngồi mát ăn bát và ng" ở đây, để tao là m Kinh Kha qua sông Dịch!
Nói xong, Cúc Hương đủng đỉnh bước ra cá»a.
- Qua sông qua biển gì kệ mà y, nhưng nhớ coi chừng xe đụng!
Xuyến dặn vói theo nhưng không biết Cúc Hương có nghe thấy hay không. Thục vừa đưa mắt nhìn Xuyến, khi ngoảnh lại, Cúc Hương đã biến mất.
Còn lại hai ngưá»i, Thục rụt rè há»i Xuyến:
- Lát nữa sao ?
- Lát nữa tụi mình sẽ "lột da" hắn chứ sao !
- Tao muốn nói chuyện xem kịch kìa!
Xuyến khịt mũi:
- Chuyện đó hạ hồi phân giải! Coi cÅ©ng được, không cÅ©ng được! Vở kịch sắp diá»…n ra còn hay hÆ¡n vở "Tình nghệ sÄ©" nhiá»u!
Nghe Xuyến nói váºy, Thục không há»i nữa nhưng nó cảm thấy lòng hồi há»™p và lo lắng không đâu.
Thục chưa kịp trấn tĩnh, Cúc Hương và Hoà ng Hòa đã xuất hiện. Cúc Hương trước, Hoà ng Hòa sau, cả hai đang lững thững bước và o trong quán và tiến lại chỗ Xuyến và Thục ngồi.
Thục vừa liếc nhìn ra đã bắt gặp ngay ánh mắt tinh quái cá»§a Cúc Hương. Cúc Hương nháy nhó vá»›i Thục, mặt mà y rạng rỡ hệt Caesar vừa hạ xong thà nh La Mã, nụ cưá»i nghịch ngợm lấp lánh trên môi. Hoà ng Hòa tháºp thò phÃa sau, bá»™ mặt thiểu não như má»™t tên trá»™m bị dân phòng tóm gáy, tương phản hẳn vá»›i bá»™ cánh "oách" không thua gì tà i tá» xi-la-ma.
- Chà o các bạn!
Vừa ngồi xuống ghế, Hoà ng Hòa vừa lên tiếng, giá»ng cố là m ra vẻ niá»m nở nhưng ánh mắt lại nhìn Thục đầy trách móc. Thục khẽ rùng mình. Nó cắn chặt môi và vá»™i vã nhìn xuống đất.
|

17-09-2008, 08:39 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương 9
DÄ© nhiên nhất cá» nhất động cá»§a Hoà ng Hòa không qua được mắt Xuyến. Nhưng Xuyến vẫn thản nhiên. Nó nhìn Hoà ng Hòa, vui vẻ há»i:
- Gặp tui vá»›i con Cúc Hương ở đây, bạn có bất ngá» không váºy ?
Câu há»i thẳng thừng cá»§a Xuyến là m Hoà ng Hòa hÆ¡i lúng túng. Nhưng vá»›i bản lÄ©nh cá»§a má»™t lá»›p trưởng, Hoà ng Hoà nhanh chóng lấy lại tinh thần. Anh mỉm cưá»i, hắng giá»ng:
- Bất ngá» chứ sao không! Tui đâu có biết hai bạn cÅ©ng thÃch xem kịch!
- Váºy bây giá» biết rồi bạn tÃnh sao đây ?
Hoà ng Hòa rộng rãi:
- Thì tui mua vé má»i hai bạn và o xem luôn chứ sao !
- Bạn nói tháºt không váºy ?
- Ai mà dám đùa với các bạn!
Thấy giá»ng lưỡi cá»§a Hoà ng Hòa có vẻ châm chá»c, Cúc Hương không nhịn được, liá»n vá»t miệng:
- Ngưá»i khác thì không dám nhưng bạn thì dám đấy !
- Sao Cúc Hương lại nói váºy ?
Thấy Hoà ng Hòa nhìn mình với vẻ ngây thơ vô tội, Cúc Hương nổi khùng định lên tiếng kể tội đối phương, nhưng Xuyến đã đưa tay ngăn lại:
- Từ từ đã !
Rồi Xuyến quay qua Hoà ng Hòa, cưá»i cưá»i há»i tiếp:
- Bạn má»i tụi nà y vô xem kịch mà trong bụng có vui vẻ không đấy ?
- Nếu không vui thì tui đâu có má»i !
- Bạn nói tháºt đấy chứ ?
- Tất nhiên là tháºt.
Xuyến bỗng hừ mũi:
- Tháºt sao khi nãy bạn nhìn con Thục "ghê" thế ?
Hoà ng Hòa chột dạ:
- Ghê gì đâu ?
- Váºy mà không ghê! - Xuyến bÄ©u môi - Bạn nhìn cứ như muốn "ăn tươi nuốt sống" ngưá»i ta ấy ! Bạn "thù" con Thục vá» cái tá»™i nó rá»§ tui vá»›i con Cúc Hương Ä‘i theo chứ gì!
Lần thứ hai trong còng mưá»i lăm phút, Hoà ng Hòa bi. Xuyến Ä‘iểm trúng "tá» huyệt". Anh đỠmặt:
- Là m gì có chuyện đó! Xuyến chỉ đoán mò !
Xuyến gáºt gù, ranh mãnh:
- Có thể chuyện đó tui đoán mò. Nhưng chuyện nà y chắc là tui đoán trúng.
- Chuyện gì váºy ? - Hoà ng Hòa há»i lại, lần nà y giá»ng có vẻ cảnh giác.
Xuyến nheo mắt:
- Bạn có đem mấy trái ổi cho tụi nà y phải không?
Trước câu há»i trắng trợn cá»§a Xuyến, Hoà ng Hòa bất giác đưa tay sá» lên túi quần, miệng ấp úng:
- Æ , Æ¡, đâu có.
Cúc Hương tiếp luôn:
- Nếu không đem ổi, chắc bạn đem theo xoà i ?
- Xoà i cũng không! - Hoà ng Hòa lộ vẻ bối rối - Nhưng nếu các bạn muốn ăn, lát nữa tui đi mua!
- Thôi, mua chi mất công! - Xuyến tủm tỉm - Không có trái cây thì bạn lấy kẹo ra đây cũng được! Chocolat hay bạc hà gì gì đó!
Trong khi Xuyến "tra tấn" Hoà ng Hòa thì Cúc Hương và Thục không ngừng quan sát nét mặt của đối phương. Nhưng cả hai chẳng phát hiện ra một sự biến đổi đặc biệt nà o. Hoà ng Hòa vẫn tỠvẻ ngơ ngác như vừa từ xứ sở của Mai-ka đáp xuống:
- Các bạn nói gì tui không hiểu. Trong túi tui đâu có cây kẹo nà o !
- Tháºt không đấy ? - Xuyến nhướng mắt.
Hoà ng Hòa bắt đầu bực bội:
- Chẳng lẽ các bạn không tin tui ?
Xuyến nhún vai:
- Không phải là không tin. Nhưng tụi nà y thấy la..
- Có gì đâu mà lạ ! - Hoà ng Hòa liếm môi - Tui có bao giá» bá» bánh kẹo trong ngưá»i đâu!
Cúc Hương thình lình chen và o "độp" một phát:
- Thì không bá» trong ngưá»i, nhưng bá» trong ngăn bà n!
Các cô gái tưởng lần nà y đối phương sẽ chấm dứt trò vá» vịt, nhưng dưá»ng như Hoà ng Hòa muốn chứng tá» không có ai lì hÆ¡n mình. Anh nhăn nhó đầy vẻ thà nh tháºt:
- Ngăn bà n nà o ? Sao bữa nay các bạn nói chuyện nghe khó hiểu quá trá»i !
Rồi nhìn đồng hồ trên tay, anh hốt hoảng kêu lên:
- Chết, sắp hết giỠbán vé rồi ! Các bạn...
Nhưng Xuyến không để cho Hoà ng Hòa nói hết câu. Nó lạnh lùng cắt ngang:
- Bữa nay không xem thì mai mốt xem chứ lo gì! Vả lại, bạn đóng kịch hay thấy mồ còn xem kịch chi nữa !
- Xuyến nói gì váºy ? - Hoà ng Hòa nhìn sững Xuyến - Tui đóng kịch hồi nà o ?
Xuyến nhếch mép:
- Bạn bảo bạn không đóng kịch, váºy tui há»i tháºt, bạn có biết VÅ© Thi. Hoà ng Hoa là nhân váºt nà o không?
Trước câu há»i bất thần cá»§a Xuyến, nét mặt Hoà ng Hòa bá»—ng lá»™ vẻ hoang mang. Anh ngá»› ra má»™t lát, rồi chép miệng:
- Dĩ nhiên là biết. Nó là em tui.
Xuyến gáºt gù:
- Nói chung, bạn cÅ©ng không đến ná»—i kém thà nh thá»±c lắm! Váºy bạn có biết em bạn há»c trưá»ng nà o không?
- Thì trưá»ng mình! - Hoà ng Hòa đáp, mặt vẫn còn ngÆ¡ ngác.
- Trưá»ng mình, nhưng lá»›p mấy ?
- 11A3! Nhưng là m gì bạn há»i kỹ thế ?
Xuyến chẳng mà ng đếm xỉa đến thắc mắc cá»§a đối phương, tiếp tục há»i:
- Váºy bạn có biết lá»›p 11A3 nằm ở đâu không?
Hoà ng Hòa liếm môi:
- Thì nằm ở trong... trưá»ng mình!
- Bạn đừng có vá» vịt! - Xuyến nhăn mặt - Trong trưá»ng mình, nhưng nó nằm ở chá»— nà o ?
- Nó nằm ở chỗ nà o là m sao tui biết được!
Cúc Hương ngồi ngoà i theo dõi cuá»™c "há»i đáp khoa há»c" nãy giá», đến đây tức mình không chịu được, liá»n vá»t miệng:
- Nếu bạn không muốn nói thì để tui nói giùm cho! Nó nằm ở ngay lá»›p mình đấy! Hai lá»›p há»c chung má»™t phòng. Buổi chiá»u tụi mình, buổi sáng tụi 11A3!
- Tui không biết tháºt chứ đâu phải giả bá»™! - Hoà ng Hòa tá» vẻ bá»±c bá»™i - Nhưng Ä‘iá»u đó thì có liên quan gì đến tui ?
Cúc Hương trợn mắt:
- Sao lại không liên quan? Không những há»c chung phòng, nhá» Hoà ng Hoa còn ngồi chung bà n vá»›i tụi nà y nữa, váºy mà không liên quan hả ?
- Liên quan gì đâu ? - Hoà ng Hòa há»i lại, giá»ng tháºt như đếm.
Bộ mặt ngớ ngẩn của anh cà ng khiến Cúc Hương điên tiết. Nó nghiến răng:
- Ãến giá» "sinh tá»" nà y mà bạn còn chưa chịu "thú nháºn tá»™i lá»—i" hả ? Váºy chứ ai viết thư nhá» nhá» Hoà ng Hoa bá» và o ngăn bà n tụi nà y ?
Ãến đây Hoà ng Hòa có vẻ hiểu ra các cô gái Ä‘ang muốn đỠcáºp tá»›i chuyện gì. Anh báºt kêu lên:
- Trá»i đất Æ¡i! Hóa ra các bạn nghÄ© tui là anh chà ng Phong Khê nà o đó hả ?
Xuyến cưá»i lạnh lẽo:
- Ãoan chắc chứ không phải là nghi ! Còn ai trồng khoai đất nà y nữa !
Hoà ng Hòa giÆ¡ hai tay lên trá»i:
- Tháºt là oan hÆ¡n oan Thi. KÃnh! Tui có biết Phong Khê là ai đâu !
Cúc Hương cưá»i mÅ©i:
- Bạn không biết nhưng tụi nà y biết! Ãó là má»™t anh chà ng thiếu dÅ©ng cảm, lại ưa cãi chà y cãi cối!
Biết Cúc Hương "chá»i xá»" mình nhưng Hoà ng Hòa không tìm ra lý lẽ nà o để tá»± biện hô.. Anh thiểu não:
- Tui đã nói là các bạn nhầm rồi ! Tui không phải là Phong Khê !
Cúc Hương cưòi khẩy:
- Chứ chẳng lẽ anh chà ng Phong Khê có cái táºt chối leo lẻo kia lại là em gái bạn?
- Tui không biết! - Hoà ng Hòa cưá»i gượng gạo - Ãể tui vá» tui há»i nó ! Nếu quả tháºt chÃnh nó bà y ra cái trò nà y, tui sẽ "ký" nó... lá»§ng sá» !
- Thôi nghen! - Xuyến nheo mắt - Mình là m thì mình chịu, đừng có đổ vấy cho ngưá»i khác!
- Tui... tui...
Hoà ng Hòa đỠmặt ấp úng hai, ba tiếng nhưng rồi biết cà ng cãi chỉ cà ng tổ lép vế, anh vá»™i vã kiếu từ và đứng dáºy quay lưng Ä‘i thẳng má»™t mạch.
Còn lại ba ngưá»i, Cúc Hương ngó Xuyến:
- Hắn ngoan cố ghê hén mà y ?
- Ừ.
- Không hiểu sao hắn lại sợ tụi mình dữ váºy! - Cúc Hương tiếp tục, giá»ng băn khoăn - Nếu hắn thú nháºn hắn là Phong Khê, tụi mình đâu có "ăn thịt" hắn! Ngược lại, mình còn có "cảm tình" vá»›i hắn nữa là khác!
- Cảm tình vá»›i ai ? - Thục vụt há»i.
- Với anh chà ng Phong Khê của mà y chứ với ai!
- Lại xạo Ä‘i! - Thục trá» môi - Mà y vá»›i con Xuyến lúc nà o cÅ©ng hăm he "lá»™t da" ngưá»i ta mà bây giá» lại bảo có cảm tình!
- Mà y ngốc lắm! "Lá»™t da" là má»™t chuyện, còn "cảm tình" là chuyện khác. Hắn nhá» nhá» em nhét thư và o ngăn bà n để cho tụi mình và o xiếc, cái tá»™t tà y đình đó phải trừng trị đến nÆ¡i đến chốn. Nhưng việc hắn cung cấp thá»±c phẩm má»™t cách táºn tụy và đá»u đặn theo yêu cầu cá»§a tụi mình, chuyện đó mình phải ghi lòng tạc dạ. Ông bà chẳng bảo "Ä‚n cây nà o rà o cây nấy" là gì!
Thục báºt cưá»i:
- Mà y đúng là chỉ quan tâm đến má»—i chuyện ăn uống! Há»… ai cho mà y ăn, dù chỉ má»™t viên kẹo thôi, cÅ©ng khiến mà y xúc động và nhá»› Æ¡n suốt Ä‘á»i!
Cúc Hương thản nhiên:
- Thì sống có tình nghÄ©a là phải váºy chứ sao! Tao đâu phải hạng ngưá»i ăn cháo đá bát!
Thục tÃnh chá»c Cúc Hương chÆ¡i nhưng thấy đối phương đối đáp như váºy, nó chỉ biết ngồi ngẩn tò te. Xuyến ngó Thục, cưá»i hì hì:
- Mà y nói không lại cá miệng ăn dầu ăn mỡ cá»§a con Cúc Hương đâu. Hoà ng Hòa còn bị nó bắt nạt thiếu Ä‘iá»u vãi máºt, mà y ăn thua gì!
- Thôi, đừng nhắc đến hắn nữa! - Cúc Hương nhăn mặt - Ãồ dám là m mà không dám chịu!
Xuyến thong thả:
- Theo tao, hắn không phải không dám chịu. Có Ä‘iá»u hắn lâm và o thế kẹt.
- Thế kẹt? - Cúc Hương trố mắt.
- Ừ! - Xuyến gáºt đầu - Mà y nhá»› lúc tặng tụi mình ba trái xoà i, hắn viết gì không?
Xuyến chưa kịp đáp, Thục đã buá»™t miệng Ä‘á»c:
Khi chưa biết thì kêu huyá»n bÃ
Lúc hay ra giản dị lắm thay
Xoà i ngon ba trái trao tay
Mong rằng gặp gỡ sau nà y có khi
Cúc Hương liếc Thục:
- Chà , cô nương nà y thuộc thư tình là u là u còn hơn thuộc ca dao nữa, Xuyến ơi!
Trong khi Thục đấm thùm thụp và o lưng Cúc Hương thì Xuyến cháºm rãi giải thÃch:
- Căn cứ và o bà i thÆ¡ mà con Thục vừa Ä‘á»c thì ngay từ lúc đó, hắn đã có ý định giáp mặt vá»›i tụi mình. Cái câu "mong rằng gặp mặt sau nà y có khi" đã tố cáo Ä‘iá»u đó.
- Váºy sao lúc "gặp gỡ", hắn lại chối bai bải ? - Cúc Hương thắc mắc.
- ÃÆ¡n giản thôi! - Xuyến nhún vai - Hắn không định che giấu sá»± tháºt, nhưng hắn muốn tá»± hắn nói ra Ä‘iá»u đó. Ãằng nà y, hắn chưa kịp tiết lá»™ đã bị tụi mình khám phá ra. Vì váºy, hắn "quê". Ãà nh chối bay chối biến.
Cúc Hương gục gặc đầu:
- Mà y có lý! Nhưng chẳng lẽ hắn chối tới già ?
- Cái đó thì tao không biết! Nhưng vá»›i những chứng cá»› rà nh rà nh như váºy, tao nghÄ© sá»›m muá»™n gì hắn cÅ©ng phải thú nháºn!
Cúc Hương liếc đồng hồ:
- Thôi, tụi mình vá» Ä‘i, khuya rồi! Chuyện đó từ từ tÃnh. Ãằng nà o ngà y mai tụi mình cÅ©ng gặp lại hắn. Ãể xem tối nay anh em hắn bà n cách đối phó vá»›i tụi mình như thế nà o!
Ba cô gái Ä‘inh ninh anh em Hoà ng Hòa sẽ "hợp tác" vá»›i nhau nghÄ© ra má»™t "độc chiêu" nà o đó để "gỡ bÃ". Nà o ngá» chiá»u hôm sau, Hoà ng Hòa vẫn tiếp tục giở má»ng cÅ©. Khi các cô gái vây lại chất vấn, anh cứ lì ra:
- Tui đã nói rồi. Tui không phải là Phong Khê.
Cúc Hương quắc mắt:
- Bạn đã há»i chuyện em bạn chưa?
- Rồi.
- Em bạn bảo sao?
- Nó bảo nó không biết gì hết.
Cúc Hương "hứ" một tiếng:
- Nó nói váºy mà bạn tin được hả?
Hoà ng Hòa gãi gáy:
- Chứ không tin thì tui biết là m gì?
- Ký cho nó lủng sỠchứ là m gì!
Biết Cúc Hương nhắc lại lá»i hăm dá»a tối hôm qua để trêu mình, Hoà ng Hòa thoáng bối rối. Nhưng anh chưa kịp nghÄ© ra cách "trả miếng" thì Xuyến đã hừ giá»ng:
- Bạn không biết, em bạn cÅ©ng không biết, váºy ai là ngưá»i bá» thư vô ngăn bà n?
Bị quay như dế, Hoà ng Hòa đâm quạu:
- Các bạn muốn biết thì Ä‘i mà điá»u tra lấy, sao cứ nhè tui mà há»i!
- Khá»i cần bạn nhắc! - Xuyến lạnh lùng - Tụi tui đã Ä‘iá»u tra rồi! Kết quả Ä‘iá»u tra cho thấy bạn chÃnh là Phong Khê!
- Trá»i Æ¡i là trá»i! - Hoà ng Hòa đưa hai tay lên vò đầu - Ãiá»u tra váºy mà cÅ©ng bà y đặt Ä‘iá»u tra! Ãúng là những thám tá» hạng bét!
Xuyến tái mặt:
- Bạn nói ai váºy ?
Biết mình lỡ lá»i nhưng Hoà ng Hòa vẫn đổ liá»u:
- Tui không nói bạn. Tui chỉ nói những ai Ä‘iá»u tra báºy bạ kìa!
- ChÃnh con Thục Ä‘iá»u tra đó! - Cúc Hương đột ngá»™t xen lá»i - Bạn dám bảo nó là "hạng bét" phải không?
Nghe nhắc đến Thục, mặt Hoà ng Hòa đột nhiên biến sắc, anh lúng túng như gà mắc tóc:
- Không, không... tui đâu có nói Thục...
Thấy tình hình cà ng lúc cà ng trở nên căng thẳng, rối rắm, mình lại có nguy cơ bị đưa ra là m bia đỡ đạn, Thục vội vã kéo tay Xuyến và Cúc Hương:
- Thôi, tụi mình vô lá»›p Ä‘i! Sắp đến giá» há»c rồi.
Nói xong, không cần biết Xuyến và Cúc Hương có đồng ý hay không, Thục hấp tấp kéo cả hai chạy má»™t lèo, bá» mặc Hoà ng Hòa Ä‘ang háºm há»±c đứng trông theo.
Nhưng đâu chỉ có Hoà ng Hòa háºm há»±c, Xuyến và Cúc Hương bụng cÅ©ng Ä‘ang tức anh ách. Vừa Ä‘i theo Thục, Cúc Hương vừa là u bà u:
- Tháºt tao chưa thấy ai "mặt dà y" như "sư phụ" Hoà ng Hòa nà y!
Còn Xuyến thì liếc Thục, dà i giá»ng:
- Mà y bắt đầu ca bản "thôi là hết chia ly từ đây" đi là vừa! Từ nay đừng có mà tơ tưởng đến Phong Khê Phong Khiếc gì nữa!
Biết hai bạn Ä‘ang cáu, Thục chẳng nói gì, chỉ cưá»i tá»§m tỉm cho qua chuyện.
Ná»—i ấm ức kéo dà i đến hai ngà y sau. Trong thá»i gian đó, Hoà ng Hòa luôn tìm cách tránh mặt ba cô gái. Tụi Xuyến cÅ©ng chẳng buồn liếc anh lấy má»™t cái. Hai bên như những ngưá»i không quen biết.
Ãến ngà y thứ ba, Phán lên. Vừa thấy bóng anh ngoà i cá»a lá»›p, Cúc Hương đã chạy vụt ra. Lòng đầy há»n giáºn, nó Ä‘ang mong gặp ngưá»i quen để xả bá»›t ná»—i uất ức. Nhưng mắt vừa chạm miếng vải Ä‘en trước ngá»±c Phán, Cúc Hương bá»—ng thấy đầu mình "nguá»™i" hẳn Ä‘i. Nó chợt thấy sá»± bá»±c dá»c cá»§a mình so vá»›i ná»—i mất mát cá»§a Phán tháºt chẳng thấm và o đâu. Và thay vì hung hăng kể tá»™i Hoà ng Hòa, giá»ng nó bá»—ng trở nên bùi ngùi:
- Bạn mới lên hả?
- Ừ, tui má»›i lên hồi mưá»i giá» sáng.
Cúc Hương định nói và i lá»i chia buồn nhưng lại thấy câu mình định nói có vẻ khách sáo nên cứ ấp a ấp úng như Ä‘ang ngáºm nếp dẻo trong mồm. Thấy Ä‘iệu bá»™ lóng nga lóng ngóng cá»§a Cúc Hương, Phán Ä‘oán ngay ra tâm trạng cá»§a ngưá»i đối diện. Anh cÅ©ng chẳng muốn ngưá»i khác nhắc dến ná»—i Ä‘au cá»§a mình nên há»i lảng sang chuyện khác:
- Lớp mình mấy bữa nay có gì lạ không?
- CÅ©ng váºy thôi! À, có má»™t chuyện.
- Chuyện gì?
- Chuyện anh chà ng Phong Khê đó!
Phán sực nhớ ra:
- À, hôm trước các bạn đi gặp anh ta kết quả ra sao ?
Cúc Hương sầm mặt:
- Hắn không chịu nháºn. Lại còn chê tụi nà y là thám tá» hạng bét. Tháºt tức muốn nổ Ä‘om đóm mắt!
Rồi bằng má»™t giá»ng tức tối, Cúc Hương lần lượt thuáºt lại những cuá»™c "đụng độ" vá»›i Hoà ng Hòa trong mấy ngà y qua.
Nghe xong, Phán cưá»i:
- Muốn anh chà ng Phong Khê phải "hiện nguyên hình" đâu có khó!
- Không khó ?
- Ừ, có một cách.
Cúc Hương tròn mắt:
- Cách gì váºy ?
Phán thủng thẳng:
- Hẹn gặp hắn.
- Hẹn gặp?
- Ừ.
Cúc Hương liếm môi:
- Là m sao hẹn?
- Thì cứ là m như trước nay. Ãặt thư trong ngăn bà n. Nói rằng trước lúc chia tay, các bạn muốn gặp mặt hắn má»™t lần.
Cúc Hương gáºt gù:
- Hay đấy! Ãể tui há»i ý kiến con Xuyến!
Sau khi nghe Cúc Hương thuáºt lại kế hoạch cá»§a "thầy dùi" Phán cá»§i, Xuyến tán thà nh ngay:
- Chắc tụi mình phải là m váºy thôi! Chẳng còn cách nà o khác.
Rồi nó giục Cúc Hương:
- Mà y soạn "tối háºu thư" Ä‘i!
- Ngay bây giỠ?
- Ừ, ngay bây giá». Còn mấy hôm nữa là nghỉ hè rồi. Nếu trù trừ sẽ không kịp.
Cúc Hương lại lưỡng lự:
- Viết "văn xuôi" hay "văn vần"? Nếu là m thơ, phải kêu Phán củi!
- Khá»i! - Xuyến phẩy tay - Giá» phút nà y không cần phải "thÆ¡ thẩn". Cứ viết sao cho mùi mẫn, há»… Ä‘á»c xong hắn phải vừa khóc vừa chạy thục mạng Ä‘i kiếm tụi mình.
Cúc Hương không thắc mắc nữa. Nó xÃch lại góc bà n, lặng lẽ ngồi "sáng tác".
Thục nãy giỠkhông nói gì, bỗng nhìn Xuyến băn khoăn:
- Rá»§i anh ta không trả lá»i thì sao?
- Chẳng sao cả! - Xuyến thản nhiên - Ãây là má»™t cách kiểm tra. Nếu không dám gặp tụi mình, hắn Ä‘Ãch thị là Hoà ng Hòa không sai má»™t mảy. Còn nếu không phải là Hoà ng Hòa, thế nà o hắn cÅ©ng dẫn xác đến!
Nghe Xuyến nói váºy, tá»± nhiên trong lòng Thục bá»—ng lóe lên má»™t tia hy vá»ng. Ừ, biết đâu đấy! Biết đâu Phong Khê không phải là Hoà ng Hòa, mà là má»™t ngưá»i khác. Má»™t ngưá»i giống như lâu nay Thục vẫn hình dung. Nhưng ý tưởng má»›i mẻ đó kông kéo dà i được lâu. NghÄ© đến những sá»± kiện diá»…n ra trong thá»±c tế, Thục bất giác thở dà i. Căn cứ và o mối quan hệ giữa Hoà ng Hòa và Hoà ng Hoa, Phong Khê không thể là ai khác ngoà i anh chà ng lá»›p trưởng hà o hoa. Và như váºy cuá»™c "hẹn hò" cá»§a bá»n Thục chắc chắn sẽ bất thà nh. Ãúng như Xuyến nói, đã lỡ chối bai bải mình không phải là Phong Khê thì chẳng có lý nà o Hoà ng Hòa lại chấp nháºn cuá»™c gặp gỡ nà y.
Trong khi Thục đang nghĩ vơ nghĩ vẩn thì Cúc Hương đã thảo xong lá thư. Nó đưa cho Xuyến.
- Lâm ly lắm! - Ãá»c xong Xuyến gáºt đầu khen - Kiến trong hang mà đá»c được lá thư nà y cÅ©ng phải bò ra, huống gì Hoà ng Hòa! Nhưng mà y quên má»™t Ä‘iá»u cá»±c kỳ quan trá»ng!
- Ãiá»u gì ? - Cúc Hương ngạc nhiên.
- Ngà y giỠvà địa điểm.
- Cha mẹ Æ¡i! Chuyện quan trá»ng váºy mà không hiểu sao tao bá»—ng quên béng Ä‘i mất!
Vừa kêu lên, Cúc Hương vừa giáºt tá» giấy trên tay Xuyến. Nó lăm lăm cây viết trên tay:
- Tụi mình hẹn gặp hắn ở đâu đây ?
Xuyến nhún vai:
- Tùy mà y "bố trÃ".
Cúc Hương gãi đầu:
- Ở nhà hát Hòa Bình hén?
- Mà y lúc nà o cũng đùa được! - Xuyến là u bà u.
Cúc Hương rụt cổ:
- Thôi, hẹn tại quán kem Dạ Lan váºy.
- Cạnh hồ Con Rùa hả ? - Xuyến nhướng mắt.
- Ừ, được không? Tụi mình sẽ hẹn gặp hắn tại đó lúc năm giá» chiá»u mốt!
- Há»i con Thục coi! - Xuyến hất hà m.
Nhưng Thục chẳng có ý kiến gì. Nó chỉ buông thõng:
- Tùy tụi mà y!
|

17-09-2008, 08:40 AM
|
 |
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
|
|
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
|
|
Chương Kết
Trong thâm tâm, Thục không tin lá thư Cúc Hương dà y công soạn thảo sẽ được hồi âm. Hoà ng Hòa nhất định sẽ không dám gặp mặt bá»n Thục, như váºy anh ta chẳng mất công trả lá»i là m gì.
Nhưng đầu giá» chiá»u hôm sau, khi Thục há» hững thò tay và o ngăn bà n, nó bá»—ng giáºt bắn ngưá»i khi chạm phải má»™t mẩu giấy nhá» gấp tư. - Mở ra coi! - Xuyến và Cúc Hương cùng thảng thốt kêu lên.
Tá» giấy được mở ra. Trong đó chỉ vá»n vẹn có ba chữ: "Mình sẽ đến".
Cúc Hương tìm gặp Phán củi:
- Năm giá» chiá»u nay bạn rảnh không?
- Rảnh. Chi váºy?
- Ãi vá»›i tụi nà y!
- Ãi đâu?
Cúc Hương nháy mắt:
- Ãi gặp anh chà ng Phong Khê chứ Ä‘i đâu! Kế hoạch cá»§a bạn đã thà nh công rồi. Hôm qua hắn đã gá»i thư đồng ý gặp mặt tụi nà y!
- á»’.
- Khá»i "ồ". Sao, bạn có Ä‘i không?
Như lần trước, Phán lại gãi đầu:
- Tui đi theo là m gì?
Cúc Hương "hứ" một tiếng:
- Là m như bạn chẳng có câu nà o hay hÆ¡n ấy! Lúc nà o cÅ©ng "tui Ä‘i theo là m gì"! Ãi theo để "bảo vệ" cho... con Thục chứ là m gì! Cái vụ hẹn gặp nà y do bạn bà y ra chứ đâu phải tụi nà y!
Trước mồm mép dẻo quẹo cá»§a Cúc Hương, Phán hết đưá»ng từ chối, đà nh nhe răng cưá»i trừ:
- Ừ, thì đi. Nhưng tui nói trước, tới đó tui ngồi im, không hó hé gì hết à nghen!
- Ai mượn bạn hó hé! - Cúc Hương nghinh mặt - Bạn xÃa và o có khi lại há»ng bét! Tụi nà y chỉ cần có bạn ngồi bên cạnh đóng vai "ông kẹ" để "hù" Hoà ng Hòa thôi!
Phán rụt cổ:
- Hoà ng Hòa là lớp trưởng, sức mấy sợ tui!
- Lá»›p trưởng thì lá»›p trưởng chứ! - Cúc Hương bÄ©u môi - Hắn lìa khá»i lá»›p cÅ©ng giống như cá»p lìa khá»i rừng, đâu dám dá»a dẫm ai. Giáp mặt con Thục, hắn lại cà ng run. Lúc đó, bạn ngồi bên cạnh chỉ cần trợn mắt má»™t cái là hắn xỉu liá»n!
Phán phì cưá»i:
- Cúc Hương nói cứ y như tháºt!
- Tháºt trăm phần trăm chứ không có "y như y nhiếc" gì hết!
Phán hắng giá»ng:
- Rủi Phong Khê không phải là Hoà ng Hòa thì sao?
- Lại cà ng khá»e! - Cúc Hương vung tay - Nếu là ngưá»i lạ, mình cà ng dá»… bắt nạt!
- Bạn có vẻ khoái bắt nạt ngưá»i khác? - Phán trêu.
- Chứ sao! Ãó là "lẽ sống" cá»§a tui mà .
Cúc Hương trả lá»i tỉnh queo khiến Phán hết đưá»ng chá»c ghẹo. Anh chỉ biết nhắm mắt xá dà i.
Chiá»u hôm đó, Phán đạp xe theo ba cô gái đến hồ Con Rùa. Những chiếc ghế đá quanh bá» hồ lác đác ngưá»i ngồi. Những vòi phun không ngừng bắn lên không trung những bông hoa trắng xóa nom tháºt vui mắt. Cả bá»n tấp xe và o quán Dạ Lan.
Xuyến coi đồng hồ:
- Còn mưá»i lăm phút nữa má»›i đến giá» G. Tụi mình có thể kêu kem "chén" thoải mái.
- Ai trả tiá»n? - Cúc Hương há»i ngay.
Xuyến nhếch mép:
- Phong Khê! Lát nữa, tao sẽ bắt hắn "xùy" tiá»n ra!
Thục chớp mắt:
- Rá»§i anh ta không đến thì sao? - Sao lại không đến! - Xuyến nhún vai - ChÃnh hắn đã nháºn lá»i rồi kia mà !
- Tao chỉ nói rủi chứ bộ!
Xuyến nhìn Phán, cưá»i cưá»i:
- Nếu váºy thì ngưá»i nháºn lãnh "vinh dá»±" đó là ông bạn và ng cá»§a mình đây chứ còn ai.
Cúc Hương khoái chi, xổ câu tiếng Anh má»›i há»c:
- Oh! Great idea!
Mặc cho hai cô gái "tấn công", Phán chỉ ngồi cưá»i cưá»i. Thấy váºy, Cúc Hương "đế" liá»n:
- Nghe nói được "thế chá»—" Phong Khê, khoái quá ngồi cưá»i tá»§m tỉm hoà i hén!
Lá»i nói "ẩn dụ" cá»§a Cúc Hương khiến Phán đỠmặt. Anh giả vỠđưa mắt nhìn ra hồ.
Thục cÅ©ng lúng túng không kém. CÅ©ng như Phán, nó là m ra vẻ như Ä‘ang say sưa ngắm nghÃa những ngưá»i Ä‘i lại trên đưá»ng. Bá»—ng Thục giáºt bắn ngưá»i, hốt hoảng kêu lên:
- Kìa!
Xuyến và Cúc Hương nhớn nhác quay ra:
- Gì váºy?
- Hoà ng Hòa! - Thục đáp, giá»ng chưa hết thảng thốt.
Cùng lúc đó, Xuyến và Cúc Hương đã kịp nhìn thấy Hoà ng Hòa vá»›i chiếc cúp 82 quen thuá»™c. Anh Ä‘ang lượn vòng cung quanh bá» hồ, hướng vá» phÃa quán Dạ Lan. Xuyến nghe tim mình Ä‘áºp thình thịch. Nó quay lại nhìn Thục và Cúc Hương, khẽ giá»ng dặn:
- Tụi mà y ngồi nhÃch vô trong má»™t chút Ä‘i! Cứ bình tÄ©nh, để tao đối phó.
Hai cô gái tuân lệnh răm rắp. Nhìn vẻ mặt khẩn trương cá»§a Xuyến, Cúc Hương hiểu rằng cuá»™c "đụng độ" lần nà y sẽ căng thẳng hÆ¡n những lần trước nhiá»u. Lần nà y yếu tố bất ngá» không còn là lợi thế cá»§a bá»n Xuyến nữa, Hoà ng Hòa đã có thì giá» chuẩn bị. Anh ta sẽ không để cho bá»n Xuyến tấn công tối tăm mặt mÅ©i như hôm nà o. Chắc chắn anh ta sẽ phản đòn. Vá»›i những thứ "vÅ© khÃ" gì, chỉ có trá»i má»›i biết...
Những ý nghĩ trong đầu Cúc Hương chưa kịp diễn ra hết, chiếc cúp mà u xanh của Hoà ng Hòa đã trỠtới trước quán.
Nhưng Hoà ng Hòa chẳng tá» vẻ gì muốn ghé và o Ä‘iểm hẹn. Vẫn không giảm tốc độ, anh thản nhiên lướt qua mặt bá»n Xuyến, đảo má»™t vòng rồi chui tá»t và o đưá»ng Võ Văn Tần, mất hút. Ba cô gái chỉ biết giương mắt ngÆ¡ ngác nhìn theo.
- Sao lạ váºy cà ? - Cúc Hương há»i trổng trổng, giá»ng ngẩn ngÆ¡.
- Có gì đâu mà lạ! - Thục đáp, cố giấu một tiếng thở phà o nhẹ nhõm - Anh ta không muốn gặp tụi mình thì thôi!
- Nhưng hắn đã bảo là hắn sẽ đến kia mà ?
- Thì hắn đã đến! - Xuyến lên tiếng, cháºm rãi - Nhưng hắn không muốn ghé và o!
- Nếu váºy thì đến là m gì? - Cúc Hương kông nén được bất bình.
Xuyến tặc lưỡi:
- Chỉ vì tụi mình đã tÃnh sai má»™t nước cá».
Vừa nói, Xuyến vừa khẽ đưa mắt nhìn Phán, nãy giá» Ä‘ang ngồi im lìm trên ghế theo lệnh cá»§a Cúc Hương. Bắt gặp tÃn hiệu cá»§a Xuyến, Cúc Hương vỡ lẽ ngay. Nó gáºt gù:
- Hóa ra là do Phán cá»§i! ChÃnh vì thấy anh ta ngồi lù lù ở đây nên Hoà ng Hòa bá» chạy luôn chứ gì!
Giá»ng cá»§a Cúc Hương oang oang, Xuyến muốn ngăn mà không kịp. Phán gượng gạo phân trần:
- Tại bạn rủ tui đi theo chứ bộ!
Sợ Cúc Hương nổi khùng "độp" Phán, Xuyến vội và ng can thiệp:
- Ãúng ra, không tại ai trong tụi mình cả. Chỉ tại tên Phong Khê "thỠđế" kia thôi. Má»™t ngưá»i đà n ông chân chÃnh là má»™t ngưá»i đà n ôngkhông bao giá» thất hẹn vá»›i phụ nữ, dù gặp bất cứ tình huống nà o! Nhưng Phong Khê đã hà nh động má»™t cách thiếu lịch sá»±. Hắn đã tá» ra tồi tệ hÆ¡n tụi mình tưởng!
Sau khi "rá»§a xả" Phong Khê không tiếc lá»i, Xuyến kết thúc bản cáo trạng bằng má»™t giá»ng kiên quyết:
- Kể từ giá» phút nà y, tao tuyên bố "khai tá»" nhân váºt Phong Khê. Tụi mình đừng bao giá» nhắc đến hắn nữa. Cứ coi như không có hắn trên cõi Ä‘á»i nà y và những chuyện vừa qua chỉ là má»™t giấc mÆ¡...
- Má»™t giấc mÆ¡ "ngá»t ngà o" và chứa nhiá»u calori! - Cúc Hương xuýt xoa.
Xuyến khẽ lưá»m Cúc Hương rồi quay sang Thục, tiếp:
- Còn cô tiểu thư nhà nà y nên bắt đầu tẩy rá»a hình ảnh tay Phong Khê mắc toi kia khá»i đầu óc là vừa, dù đó là hình ảnh cá»§a Hoà ng Hòa hay cá»§a bất cứ má»™t anh chà ng tưởng tượng nà o!
Cúc Hương gáºt gù tiếp:
- Và "Ä‘iá»n và o chá»— trống" bằng hình ảnh cá»§a... Phán cá»§i!
"Lá»i bà n" trắng trợn cá»§a Cúc Hương khiến cả Phán lẫn Thục Ä‘á»u đỠmặt. Thục Ä‘áºp tay lên lưng Cúc Hương:
- Nói báºy nè!
- Báºy gì! - Cúc Hương trợn mắt - Từ khi phát hiện Phong Khê là Hoà ng Hòa, tình cảm mà y bắt đầu rục rịch chuyển hướng, bá»™ tao Ä‘ui sao không biết!
Rồi không đợi cho Thục mở miệng chống chế, Cúc Hương nháy mắt với Phán:
- Tui nói váºy, bạn có ý kiến gì không?
Trước câu há»i ngang phè cá»§a Cúc Hương, Phán chẳng biết phải đáp như thế nà o, chỉ lắp bắp:
- Æ , tui... tui...
Cúc Hương gáºt đầu, ranh mãnh:
- À, ý bạn muốn nói là "tui đồng ý" nhưng xúc động quá nói không ra lá»i chứ gì! Thôi được rồi, như váºy thì từ ngà y mai trở Ä‘i, bạn được quyá»n Ä‘i chÆ¡i chung vá»›i tụi nà y, được quyá»n là m thÆ¡ tặng con Thục tha hồ, má»—i ngà y mưá»i bà i cÅ©ng được, rồi má»—i khi tụi nà y Ä‘i ăn Ä‘i uống, bạn lại được quyá»n trả tiá»n thoải mái...
- Tui... tui không đi với các bạn được đâu! - Phán ấp úng.
- Chà , chà ! - Cúc Hương hừ giá»ng - Vừa nghe nói tá»›i khoản "được quyá»n trả tiá»n" đã phát hoảng lên rồi phải không? "Yêu" gì kỳ "dzáºy"?
- Không phải tại chuyện đó!
- Chứ tại chuyện gì?
Phán chép miệng:
- Ngà y mai tui... vỠquê rồi!
Cúc Hương tròn mắt:
- Vá» gì vá» hoà i váºy?
- Ừ.
Phán lÆ¡ đãng đáp, đầu óc còn mải nghÄ© ngợi táºn đâu đâu. Cúc Hương nhăn mặt:
- Ừ là sao? Bạn vỠchừng nà o lên?
- Không lên nữa! Lần nà y tui vá» luôn! - Giá»ng Phán buồn buồn.
Lá»i tiết lá»™ cá»§a Phán khiến ba cô gái sá»ng sốt:
- Vá» luôn? Sao váºy?
Phán thở dà i:
- Ba tui mất rồi, bây giỠchỉ còn một mình mẹ tui ở nhà . Tui phải ở bên cạnh để trông nom, săn sóc.
- Chứ anh em cá»§a bạn đâu? - Xuyến há»i.
- Tui đâu có anh em. Ba mẹ tui chỉ có mình tui.
Cảnh ngá»™ cá»§a Phán khiến bầu không khà sôi động giữa các cô gái bá»—ng chốc lặng Ä‘i. Cúc Hương chẳng buồn chòng ghẹo Phán nữa. Mà nó bâng khuâng há»i:
- Nhưng bạn phải trở lên thi tốt nghiệp chứ?
Phán lắc đầu:
- Chắc tui không thi.
Xuyến kinh ngạc:
- Như váºy bạn cÅ©ng không thi đại há»c luôn?
- Ừ. Tui sẽ kiếm một cái nghỠnà o đó ở dưới quê.
Phán nói cháºm rãi, cố giữ vẻ bình tÄ©nh nhưng Thuc vẫn cảm nháºn được ná»—i buồn rầu chất chứa trong từng giá»ng Ä‘iệu cá»§a anh. Lòng se lại, Thục ngước nhìn anh, ngáºm ngùi há»i:
- Bạn không ở lại thêm và i ngà y được sao? Ngà y mốt lớp mình liên hoan rồi!
Phán ngạc nhiên khi thấy mắt Thục đỠhoe. Má»™t ná»—i xúc động dạt dà o dâng lên trong lòng khiến Phán mừng mừng tá»§i tá»§i. Anh rất muốn nói vá»›i Thục là anh thèm ở lại xiết bao. Anh thèm được chúi đầu và o bà i vở ôn thi như các bạn. Anh thèm được đặt chân lên giảng đưá»ng đại há»c, dẫu chỉ má»™t lần thôi. Anh cÅ©ng rất muốn nói vá»›i Thục là anh luôn ao ước được ở bên cạnh Thục để ngà y nà o cÅ©ng được nhìn thấy Thục. Chỉ nhìn thấy Thục thôi, đối vá»›i anh đã là má»™t niá»m vui sướng lá»›n lao rồi. Và nếu Thục muốn, nếu Xuyến và Cúc Hương không trêu chá»c, anh sẽ là m thÆ¡ tặng Thục, ngà n vạn bà i, ức triệu bà i, bao nhiêu cÅ©ng được. Anh sẽ không là m thÆ¡ cho ai, ngoà i Thục. Hà ng trăm ý nghÄ© quay cuồng trong đầu Phán. Anh muốn nói vá»›i Thục bao nhiêu là chuyện. Nhưng anh lại không thể để mẹ ở nhà má»™t mình. Anh phải vá» bên cạnh mẹ, cà ng sá»›m cà ng tốt. Vì váºy mà rốt cuá»™c, Phán đã chẳng nói được má»™t lá»i nà o. Anh chỉ cắn chặt môi, lặng lẽ nhìn Thục và khẽ lắc đầu.
- Bạn cho địa chỉ đi! Mai mốt tụi nà y sẽ viết thư cho bạn! - Xuyến lên tiếng phá tan sự im lặng.
- Ở dưới tui không có địa chỉ rõ rà ng như trên nà y! - Phán lúng túng - Gá»i vá» xã, dá»… thất lạc lắm!
Rồi thấy các cô gái mặt mà y tiu nghỉu, Phán vội nói thêm:
- Thôi, để tui ghi địa chỉ của các bạn! Có dịp lên thà nh phố, tui sẽ ghé thăm.
Ãang ỉu xìu như bông hoa héo, Cúc Hương bừng tỉnh liá»n:
- Ừ, hay đấy!
Rồi nó vá»™i vã xé "rẹt" má»™t tá» giấy trong cuốn táºp mang theo, miệng liến thoắng:
- Ãể tui ghi địa chỉ cá»§a tui trước. Rồi tá»›i con Xuyến. Con Thục ghi sau cùng. Chứ nếu để ghi con Thục trước, bạn đâu có thèm Ä‘á»c tá»›i địa chỉ cá»§a hai đứa "bạc phước" nà y!
Câu pha trò của Cúc Hương có là m Thục vui lên đôi chút. Nhưng đến khi nắn nót chép địa chỉ của mình trên tỠgiấy Xuyến đưa, tự dưng Thục thấy mắt mình nhòe đi.
Cho đến lúc ấy, Thục vẫn không hiểu ná»—i xúc động rưng rưng cá»§a mình xuất xứ từ lòng cảm thương số pháºn không may cá»§a má»™t ngưá»i bạn hay đó chÃnh là ná»—i niá»m vương vấn lúc chia tay.
Má»›i mưá»i hai giá» trưa, lá»›p há»c đã đông nghẹt ngưá»i. Những dây kim tuyến nhiá»u mà u vắt lÆ¡ lá»ng ngang trần phòng khiến lá»›p há»c rá»±c rỡ hẳn lên. Từng tốp há»c sinh chia nhau là m nốt những công việc cuối cùng dưới sá»± "chỉ đạo" cá»§a Hoà ng Hòa. Tốp lau sà n. Tốp khuân bà n ghế. Tốp dượt văn nghệ. Buổi liên hoan cuối năm chưa bắt đầu mà không khà đã nhá»™n nhịp, huyên náo như há»™i chợ tết.
Xuyến, Thục và Cúc Hương được phân công trang hoà ng bức vách cuối lớp. Những bông hoa giấy đã được cắt sẵn. Cúc Hương đứng dưới đất bôi hồ. Thục và Xuyến leo lên ghế kiễng chân dán.
- Tiếc quá hén, Xuyến? - Cúc Hương đột ngột lên tiếng.
- Chuyện gì váºy?
- Chuyện Phán củi ấy mà ! - Cúc Hương chép miệng - Hắn bỠvỠlà m bữa nay tụi mình mất vui.
- Ừ.
Xuyến đáp, cố là m ra vẻ há» hững. Nó không muốn nhắc tá»›i Phán cá»§i, sợ Thục buồn, dù nó không hiểu tại sao Thục lại buồn vì sá»± ra Ä‘i cá»§a Phán đến như thế. Chia tay vá»›i má»™t ngưá»i bạn tốt như Phán, nó cÅ©ng buồn. Nhưng nó đâu có "mÃt ướt" như Thục.
Cúc Hương không hiểu ý Xuyến, nó tiếp tục oang oang:
- Phán củi kể ra cũng chơi được đấy chứ?
Xuyến lại "ừ" chiếu lệ.
Cúc Hương lại xuýt xoa:
- Nếu biết sá»± thể như váºy, ngay từ đầu năm tụi mình "gả" con Thục cho Phán cá»§i quách, khá»i Phong Khê Phong Khiếc lôi thôi.
Cúc Hương định ngoác miệng nói tiếp thì Xuyến bá»—ng "suỵt" khẽ. Từ giữa lá»›p, Hoà ng Hòa Ä‘ang cháºm rãi tiến vá» phÃa ba cô gái.
Xuyến và Thục vá»™i và ng nhảy xuống khá»i ghế. Cúc Hương rÃt qua kẽ răng:
- Chuột lại dẫn xác và o miệng mèo. Lần nà y mà y để tao "trị" hắn cho, Xuyến!
Cúc Hương nói vừa dứt câu thì Hoà ng Hòa cÅ©ng vừa trá» tá»›i. Nó liá»n quay ngoắt ngưá»i lại, giá»ng lạnh như... cà rem ở trong thùng:
- Ãi đâu váºy?
- Tui cần gặp các bạn một chút!
- Hay lắm! - Cúc Hương hừ mũi - Tụi nà y cũng đang cần gặp bạn đây!
Rồi không để cho Hoà ng Hòa kịp nói thêm tiếng nà o, Cúc Hương "độp" luôn:
- Bạn thuộc dòng dõi "con ma nhà hỠHứa" phải không?
- Cúc Hương nói gì váºy? - Hoà ng Hòa bất giác thối lui má»™t bước.
Cúc Hương sấn tới:
- Nếu không, tại sao hẹn gặp với tụi nà y, cuối cùng bạn lại "xù"?
- Tui hẹn gặp các bạn hồi nà o? - Hoà ng Hòa ngơ ngác.
Cúc Hương hất mặt:
- Váºy chứ chiá»u hôm kia ai chạy ngang hồ Con Rùa?
Hoà ng Hòa nhÃu mà y:
- Chiá»u hôm kia hả? Ừ, ừ... tui có chạy ngang qua đó...
- Bạn chạy ngang đó chi váºy? - Xuyến vá»t há»i.
Hoà ng Hòa bứt tai:
- Thì tui có công chuyện phải Ä‘i ngang đó chứ chi! Sao các bạn há»i gì kỳ cục váºy?
Xuyến khẽ đưa mắt hội ý với Cúc Hương rồi quay nhìn Hoà ng Hòa, gằn từng tiếng:
- Nếu váºy thì ai viết giấy cho tụi nà y hẹn sẽ đến hồ Con Rùa gặp mặt?
Xuyến cố là m mặt "ngầu" nhưng bụng vẫn Ä‘inh ninh Hoà ng Hòa sẽ tiếp tục chối quanh. Không ngá» Xuyến vừa há»i xong, Hoà ng Hòa bá»—ng sáng mắt lên:
- À, hóa ra anh chà ng Phong Khê hẹn với các bạn phải không?
Cúc Hương "xì" một tiếng:
- Chứ còn ai vô đây nữa! Bạn viết giấy cho tụi nà y chẳng lẽ bạn không biết!
- Trá»i đất, đến bây giá» mà các bạn vẫn nghÄ© tui là Phong Khê hả?
Vừa nói, Hoà ng Hòa vừa thò tay và o túi áo lôi ra một phong thư chìa trước mặt Xuyến:
- Các bạn Ä‘á»c lá thư nà y Ä‘i! Thư gá»i cho mấy bạn đó!
Xuyến trố mắt:
- Thư cá»§a ai váºy?
- Thì của anh chà ng Phong Khê chứ của ai!
Cả ba cô gái láºp tức chụm đầu lại. Xuyến nhanh nhẹn bóc phong bì. Má»™t tá» giấy đặc chữ rÆ¡i ra.
Sáu con mắt mở lớn, dán và o những nét chữ in quen thuộc:
Mến gá»i Xuyến, Thục, Cúc Hương,
Mình đã gá»i lá»i xin lá»—i Hoà ng Hòa vá» những oan ức mà anh ta phải chịu trong thá»i gian qua. Bây giỠđến lượt mình xin lá»—i các bạn vá» những gì đã xảy ra, mặc dù mình không phải là má»™t ngưá»i thất hứa "tồi tệ" như các bạn đã từng lên án. Buổi hẹn ở quán kem Dạ Lan, mình đã đến, mình đã ở bên cạnh các bạn suốt buổi chiá»u hôm ấy. Chỉ có Ä‘iá»u các bạn không "biết" đó thôi. Bây giá», khi đã biết mình là ai rồi, hẳn các bạn không đến ná»—i ngạc nhiên tại sao trước đây mình viết thư là m quen vá»›i Thục, lại dưới má»™t cái tên khác. Bà i thÆ¡ cá»§a mình đăng trên báo Má»±c TÃm dạo ná» thá»±c ra đã tố cáo tình cảm cá»§a mình rồi. Nhưng là má»™t ngưá»i quê mùa, cục mịch (không phải tá»± nhiên mà bạn bè trong lá»›p gá»i mình là "Phán cá»§i"), mình không đủ can đảm "là m quen" vá»›i Thục, cả trò chuyện lẫn thư từ. Ngưá»i ta thưá»ng bảo chim bồ câu là nhịp cầu nối giữa hai ngưá»i "không ghét" nhau. Nó sẽ mang thư cá»§a ngưá»i con trai đến vá»›i ngưá»i con gái cùng những lá»i chúc tốt là nh. Nhưng mình không dám. Mình không phải là Roméo. Mình chỉ là Phán cá»§i. Ãối vá»›i mình, được "trò chuyện" vá»›i Thục (và cả vá»›i các bạn) qua những mẩu giấy đặt trong ngăn bà n đã là má»™t niá»m mÆ¡ ước...
Tiết lá»™ bất ngá» cá»§a Phán khiến ba cô gái đỠngưá»i vì sá»ng sốt. Không ai có thể tưởng tượng Phong Khê chÃnh là Phán cá»§i. Riêng Thục, những bá»™c bạch cá»§a anh khiến nó bà ng hoà ng ngÆ¡ ngẩn. Nó không ngá» anh phải "là m quen" vá»›i nó má»™t cách "gian nan" như váºy. Mà nó thì có bao giá» trêu chá»c gì anh đâu. Chỉ có Cúc Hương thỉnh thoảng cao hứng ngâm ngợi "tÃa em hừng đông Ä‘i cà y bừa, má em hừng đông Ä‘i cà y bừa". Nhưng đó là Cúc Hương, chứ đâu phải Thục.
- Ai đưa bạn lá thư nà y? - Xuyến há»i Hoà ng Hòa, giá»ng chưa hết kinh ngạc.
- Em gái tui.
Cúc Hương không ká»m được thắc mắc:
- Sao Phán củi lại quen với em gái bạn? Hai bên biết nhau lâu rồi phải không?
- Em gái tui lâu nay vẫn há»c thêm lá»›p chuyên toán do má»™t nhóm sinh viên phụ trách. Phán cá»§i dạy ở đó! - Hoà ng Hòa tặc lưỡi.
- Sao có chuyện kù cục váºy?
- Có gì đâu mà kỳ cục! - Hoà ng Hòa nhún vai - Trong nhóm sinh viên có mấy ngưá»i cùng quê vá»›i Phán. Há» rá»§ anh ta tham gia. Hồi trước há» là bạn há»c.
- Ãúng rồi mà y Æ¡i! - Xuyến Ä‘áºp vai Cúc Hương - Hồi trước Phán cá»§i có nói vì lý do gì đó anh ta phải nghỉ há»c mấy năm, nếu không anh ta đã là sinh viên rồi! HÆ¡n nữa anh ta là "cây toán" cá»§a lá»›p mình, kèm cặp tụi lá»›p 11 có gì là khó!
Cúc Hương gáºt gù. Rồi chợt ngẩng phắt lên nhìn Hoà ng Hòa, nó nheo mắt:
- Như váºy là nhá» em quá»· quái cá»§a bạn toa ráºp vá»›i Phán cá»§i "qua mặt" bạn dà i dà i mà bạn cóc biết gì hết phải không?
Hoà ng Hòa cưá»i khá»a lấp:
- Nhưng mà tui đã "ký" nó... lủng sỠrồi!
Cúc Hương hừ mũi nhưng chưa kịp "vặn vẹo" Hoà ng Hòa thì Xuyến đã kêu lên:
- À, tao biết rồi, tụi mà y ơi!
- Gì váºy? - Cúc Hương há»i giáºt.
- Tao biết tại sao anh chà ng Phong Khê giả danh kia hay dùng từ "thán phục" rồi! - Xuyến vẫn nói như reo.
Cúc Hương quả là một cô gái thông minh. Nó hiểu ngay:
- Thì ra váºy! Anh chà ng muốn nói lái chữ "Thục Phán". Nhưng còn Phong Khê? Tại sao anh ta lại lấy tên là Phong Khê?
- Ãiá»u đó quá dá»… hiểu! - Xuyến nhướng mà y - Phong Khê chÃnh là nÆ¡i đóng đô cá»§a An Dương Vương Thục Phán!
Cúc Hương bĩu môi:
- Dá»… hiểu sao mà y không Ä‘oán ra ngay từ đầu mà để Hoà ng Hòa bị "hà nh hạ" tÆ¡i bá»i rồi má»›i nói?
Xuyến cưá»i hì hì:
- Thì tao cũng mới thấy nó dễ hiểu cách đây chừng mấy phút chứ mấy!
Mặc cho hai cô gái cãi nhau, Hoà ng Hòa vẫn đứng im, chỉ có đôi mắt ánh lên má»™t niá»m vui khó giấu. Cho đến lúc nà y, anh má»›i thá»±c sá»± cảm thấy nhẹ nhõm. Từ nay, anh sẽ không còn bị các cô gái nghi kỵ và tra tấn nữa. Từ nay, anh sẽ... Hoà ng Hòa bồi hồi không dám nghÄ© tiếp. Mà khẽ đưa mắt nhìn Thục, lúc nà y Ä‘ang thẫn thá» như thả tâm trà táºn xa xăm.
Không, Thục chẳng nghÄ© ngợi gì xa xăm. Thục chỉ hồi tưởng lại những ngà y đã qua vá»›i bao niá»m lưu luyến, má»™t năm há»c cuối cùng lẫn lá»™n những buồn vui. Ngà y mai, khi bước ra khá»i mùa hè rá»±c rỡ và hiu quạnh Ä‘ang đợi chá», Thục sẽ vÄ©nh viá»…n bá» lại sau lưng mình quãng Ä‘á»i há»c trò áo trắng. Và trên chặng đưá»ng thênh thang sắp tá»›i, mãi mãi sẽ trống vắng má»™t bóng ngưá»i lặng thầm Ä‘i bên cạnh Thục. Phong Khê rồi sẽ chẳng bao giá» là kinh đô cá»§a Thục Phán như anh đã má»™t lần mong ước. Phong Khê phải vá» bên mẹ già khuya sá»›m trông nom, thay má»™ng ước sinh viên bằng những ngà y lam lÅ©. Chỉ còn Xuyến, Thục, Cúc Hương và những bạn bè may mắn hÆ¡n Ä‘i tiếp quãng đưá»ng dà i. Bà i thÆ¡ hôm nà o Phán viết chợt trở vá» trong tâm trà Thục như má»™t nhắc nhá»› ngáºm ngùi:
Cô em hiá»n thục
Gặp từ hôm qua
Nhớ từ hôm trước
Thương em nhất nhà ...
Nhưng Thục chẳng phải thẫn thỠlâu. Tiếng pháo đã nổ vang báo hiệu buổi liên hoan bắt đầu. Và tiếng Cúc Hương nói với Hoà ng Hòa oang oang bên tai, còn lớn hơn cả tiếng pháo:
- Thôi, bá» qua những chuyện hiểu lầm từ trước đến nay nghen! Lát nữa liên hoan xong, tụi nà y sẽ má»i bạn Ä‘i xem vở "Tình nghệ sÄ©" ở nhà hát Hòa Bình, chịu không?
10/12/1992
Nguyá»…n Nháºt Ãnh
|
 |
|
| |