Chương Kết
Câu chuyện đã có thể kết thúc tại đây.
NhÆ°ng chúng ta thá» nhìn thêm má»™t chút nữa xem sao! Xem gia đình của má»™t ngÆ°á»i sau hai năm thá» xem!
Há» sống trong má»™t chung cÆ°, ở táºn lầu bạ Nhà gồm bốn phòng, tuy không rá»™ng lắm nhÆ°ng cách bà i trà tháºt vén khéo. Trên tÆ°á»ng phòng khách được dán bằng loại vải cao su mà u sữa có những sá»c kim tuyến. Từ cá»a ngoà i nhìn và o là thấy ngay má»™t bức tranh hình hai thiếu nữ vá»›i nụ cÆ°á»i ẩn hiện trên môi. Nếu ta hay Ä‘á»c báo thì hẳn bức tranh nà y không có gì xa lạ. Äấy là bức “Nụ CÆ°á»i†đã được phòng triển lãm tranh tại Pháp tuyển chá»n là m tác phẩm xuất sắc nhất. Nhà há»a sÄ© trẻ ngoà i vinh dá»± lá»›n trên còn được số tiá»n thưởng lá»›n. Bên cạnh bức đó còn má»™t bức khác cÅ©ng được và o chung kết. DÆ°á»›i hai bức tranh, là chiếc Ä‘Ã n dÆ°Æ¡ng cầm, chiếc Ä‘Ã n mà ngà y xÆ°a Hà n Ni thÆ°á»ng ngồi Ä‘Ã n cho Vân Lâu nghe. Má»™t chú chó Bắc Kinh, nằm dÆ°á»›i chân Ä‘Ã n, và má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông ngoại ngÅ© tuần Ä‘ang ngồi đó. Äó là ông Khiêm, má»™t ngÆ°á»i Ä‘Ã n ông hoà n toà n khác hẳn năm xÆ°a, má»™t con ngÆ°á»i Ä‘Æ°á»ng bệ Ä‘ang ngồi chăm chú Ä‘Ã n má»™t bản nhạc vừa được sáng tác.
Ngoà i chiếc Ä‘Ã n ra, trong phòng khách còn má»™t bá»™ sa lông ba ghế mà u Ä‘en, mà n cá»a mà u xanh nhạt. Má»™t bình hoa hồng Ä‘á» trên nắp Ä‘Ã n là m ấm hẳn cái vẻ lạnh lẽo gian phòng.
Äấy là má»™t buổi chiá»u mùa hạ, nắng tốt. Ông Khiêm ngồi bên Ä‘Ã n dạo Ä‘i dạo lại khúc nhạc đắc ý. Má»™t thiếu phụ trẻ tuổi trong chiếc áo xanh, đầu thắt nÆ¡ và ng bÆ°á»›c tá»›i, ân cần há»i:
- Cha không thấy mệt sao?
- Tiểu My, con nghe bản nhạc nà y thế nà o? Äoản khúc thứ hai có cao lắm không?
- Hay lắm cha ạ.
Tiểu My sung sÆ°á»›ng nhìn chạ Cảm Æ¡n trá»i pháºt! Nà ng nhá»› lại những ná»—i khó khăn lúc cùng Vân Lâu Ä‘Æ°a cha đến bệnh viện, những giây phút bá»±c mình khổ sở... NhÆ°ng rồi má»i việc cÅ©ng qua Ä‘i. Bây giỠông Khiêm đã cai được rượu. Việc sáng tác lại bắt đầu. Những bản nhạc do ông Khiêm sáng tác tuy không được hoan nghênh lắm, nhÆ°ng cÅ©ng có má»™t và i bản được Ä‘Æ°a lên Ä‘Ã i phát thanh, đó là niá»m an ủi lá»›n của ông. Gần đây, má»™t công ty Ä‘iện ảnh đã má»i ông là m nhạc đệm cho phim. Äối vá»›i ông Khiêm, má»™t chân trá»i má»›i bắt đầu, và ông mê sáng tác trở lại.
- Chừng nà o thì thằng Lâu v�
- Anh ấy bảo nếu sá»›m thì má»™t giá» và nếu trá»… khoảng ba giá». NgÆ°ng má»™t chút, Ä‘á»™t nhiên Tiểu My nhìn ông Khiêm há»i – Cha có biết hôm nay hỠđịnh là m gì không?
- Là m gì?
- Con không hiểu sao má»›i tá» má» sáng Thúy Vi chạy đến đấy kéo Vân Nhi Ä‘i mất, bá» cả há»c hà nh. Hai vợ chồng bác DÆ°Æ¡ng lại gá»i Ä‘iện thoại mấy lần đến há»i bao giá» anh Lâu vá». Bây giá» cha lại há»i nữa. Con nghi có chuyện gì đây?
ông Khiêm quay mặt sang nÆ¡i khác, dấu má»™t nụ cÆ°á»i:
- Tao... tao có biết chuyện gì đâu?
- Con biết mà , má»i ngÆ°á»i Ä‘ang dấu con chuyện gì đây.
- Ai dấu cô cái gì má»›i được chứ? Vân Lâu vá»›i nụ cÆ°á»i tÆ°Æ¡i bÆ°á»›c và o. Trên tay chà ng là má»™t gói giấy tá» Bây giá» chà ng không còn là má»™t anh sinh viên nghèo hốc hác nữa, chà ng đã trở thà nh con ngÆ°á»i lúc nà o cÅ©ng báºn rá»™n, là đứa con cÆ°ng trong giá»›i há»™i há»a.
Má»—i bức tranh Ä‘á»u có má»™t giá tÆ°Æ¡ng xứng tháºt cao, má»i ngÆ°á»i đổ xô nhau mua tranh của chà ng nhÆ° má»™t cái “mốtâ€. Ngoà i công việc há»™i há»a, chà ng còn dạy há»c. Công việc tuy báºn rá»™n hÆ¡n, nhÆ°ng Vân Lâu vẫn béo, vẫn khá»e.
- Mấy ngÆ°á»i Ä‘ang nói lén tôi chuyện gì đó?
- Có nói gì đâu! Tiểu My cÆ°á»i đáp – Sáng nay không hiểu có chuyện gì mà Thúy Vi đến kéo Vân Nhi Ä‘i mất, em không hiểu hỠđịnh bà y trò gì đây.
- Có lẽ hỠđi chơi đấy mà , chúng nó có vẻ thân nhau dữ hả em.
- Cô Thúy Vi vui tÃnh đấy chứ, có Ä‘iá»u lạ là em không hiểu sao lúc xÆ°a anh không yêu cô ta, nếu em là đà n ông chắc em...
- May mà em không phải là đà n ông. Vân Lâu há»›t lá»i, Ä‘i và o trong chà ng há»i vá»ng ra – Còn bé Hà n đâu em? Ngủ rồi hở?
Tiểu My đuổi theo sau:
- Anh đừng hôn con, nó giáºt mình đấy. Nó sợ nhất là hà m râu anh, đâm Ä‘au thấy mồ.
- Äược rồi, không cho anh hôn con thì anh hôn mẹ nó váºy.
- Äừng... đừng... Anh Lâu!
ông Khiêm ngồi trong phòng khách, nghe những lá»i âm yếm kia bất giác cÆ°á»i tá» Äã là m cha là m mẹ rồi mà vẫn nồng nhÆ° ngà y má»›i cÆ°á»›i!
Có tiếng chuông của reo, Tiểu My bế con chạy ra, đứa bé kháu khỉnh trên tay vừa Ä‘á»™ năm tháng trông tháºt dá»… thÆ°Æ¡ng vô cùng. Vân Lâu cứ mãi tiếc sao Tiểu My chẳng sinh đôi để chà ng đặt tên nhÆ° ngay nà o Æ°á»›c nguyện. Äứa bé được đặt tên là TÆ° Hà n để tưởng nhở đến Hà n Nị Vân Lâu thÆ°á»ng đừa vá»›i vợ:
- Em cố gắng sinh đôi đi chứ, sinh một thế nà y mãi thì phải kết thúc bằng một lần sinh đôi mới được.
Tiểu My trách yêu:
- Anh chỉ tổ nói nhảm.
BÆ°á»›c vá» phÃa cá»a Tiểu My định mở, thì có tiếng Vân Lâu há»i phÃa sau:
- Ai thế? Vân Nhi phải không?
Năm ngoái Vân Nhi đến Äà i Loan há»c, nà ng ở chung vá»›i anh ruá»™t và chị dâu.
Cá»a mở, bên ngoà i cá»a không hẳn chỉ có má»™t mình Vân Nhi, mà còn có cả má»™t đám đông ồn à o. Ông bà DÆ°Æ¡ng, Thúy Vi... Ngoà i ra còn có má»™t đôi vợ chồng già khác vá»›i nụ cÆ°á»i há»›n hở trên môi, đấy là vợ chồng ông Mẫn.
Tiểu My ngạc nhiên, Vân Lâu cÅ©ng ngạc nhiên, chỉ có ông Khiêm là bình tÄ©nh đứng cÆ°á»i. Vân Lâu gá»i lá»›n:
- Cha mẹ! Cha mẹ đến từ bao giá», sao chẳng cho con hay để con ra phi trÆ°á»ng đón?
ông Mẫn cÆ°á»i tháºt tÆ°Æ¡i:
- Bá»n nà y sang đây từ sá»›m rồi, nhÆ°ng muốn dà nh cho chúng bay má»™t ngạc nhiên nên không báo trÆ°á»›c. Äâu cô dâu vá»›i cháu ná»™i đâu, mẹ mà y nóng lòng muốn nhìn mặt chúng nó từ sá»›m.
Tiểu My chợt tỉnh, bế con bÆ°á»›c tá»›i trÆ°á»›c, nà ng trao đứa bé cho ngÆ°á»i Ä‘Ã n bà lá»›n tuổi, đôi mắt Ä‘ang nhòa lệ.
- Mẹ!
Tất cả bÆ°á»›c và o gian phòng, bấy giá» Vân Lâu má»›i phát giác ra má»™t Ä‘iá»u là trên tay Thúy Vi là má»™t chiếc bánh cÆ°á»›i ba tầng, bên trên có cắm hai ngá»n hồng lạp. Chà ng ngạc nhiên:
- Cái nà y... cái nà y là cái gì đây?
ông Mẫn cÆ°á»i trách yêu:
- Sao đãng trà thế? Hôm nay là ngà y thà nh hôn hai năm của chúng bay, bằng không tao với mẹ mà y sang đây là m gì?
- à ! Thì ra...
Vân Lâu quay sang nhìn Tiểu Mỵ Tiểu My đang đứng dưới bức tranh Hà n Ni, mắt mỠlệ vì cảm động. Chà ng bước tới nắm chặt tay vợ.
Thúy Vi và Vân Nhi vá»— tay rồi má»i ngÆ°á»i vá»— tay theo. Ngay cả cô bé má»›i năm tháng cÅ©ng Ä‘Æ°a những ngón tay bụ bẫm lên đón mừng.
Giữa khung cảnh nhÆ° thế, chúng ta có thể rút lui để há» hưởng trá»n hạnh phúc và niá»m vui máºt ngá»t. Ai dám bảo trên Ä‘á»i không có tình yêu và tình ngÆ°á»i chứ? Thế gian nà y được kết thà nh từ tiếng Yêu.
Nếu bạn còn bịn rịn chÆ°a muốn rá»i, thì tối đến, má»i bạn trở lại. Äứng tá»±a và o khung cá»a sổ, bạn sẽ nghe tiếng Ä‘Ã n vá»ng ra và tiếng hát của Tiểu My:
Tình nhÆ° chim liá»n cánh
Em chẳng sợ Ä‘Æ°á»ng dà i
Dù gian nan trắc trơ?
Vẫn có nhau trong Ä‘á»i...
HẾT
Tà i sản của Memory