 |
|

23-09-2008, 07:53 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi Sáu
Núi Hoà ng Hạc, thầy trò giã biệt
Chốn Xuy Äà i, mẫu tá» trùng phùng.
Nhắc lại Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa cùng Hùng Hiệu ở tại Hoà ng Hạc sÆ¡n, ngà y đêm chăm lo luyện táºp võ nghệ, không má»™t phút lãng xao.
Hôm ấy Hoà ng Hạc ông Ä‘ang ngồi, xảy thấy má»™t luồng gió thổi tạt qua mặt , ông ta biết ngay là điá»m lạ, liá»n ngá»a tay Ä‘oán quẻ rồi gá»i Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa và Hùng Hiệu và o bảo:
- Hiện nay giặc Phiên Ä‘ang đánh phá dữ dá»™i nên triá»u đình treo bảng cầu hiá»n, định đến tháng hai sang năm thì mở khoa thi võ đặng chá»n má»™t vì võ Trạng nguyên là m Äại Nguyên soái lãnh binh Ä‘i bình giặc. Váºy bây giỠđây là lúc thá»i váºn hai ngưá»i đã đến, hãy trở vỠđặng đến kinh đầu quân láºp công kẻo lỡ cÆ¡ há»™i tốt.
Hùng Hiệu chắp tay thưa:
- Bẩm sư phụ, đệ tá» thưá»ng dạo chÆ¡i trông thấy xung quanh đây toà n là biển cả mênh mông thì là m sao vá» cho được.
Hoà ng Hạc Tiên ông mỉm cưá»i nói:
- Äiá»u ấy ngưá»i chá»› lo. Ta đã bảo , tất nhiên có lối cho ngươi Ä‘i chá»›!
Hùng Hiệu và Hoà ng Phủ Thiếu Hoa đồng thưa:
- Quân Phiên có yêu thuáºt , là m sao chúng con đối địch nổi?
Tiên ông thản nhiên đáp:
- Ta sẽ có bá»u bối cho các ngưá»i để phá phép chúng mà láºp công.
Nói dứt lá»i, Hoà ng Hạc Tiên ông sai tên tiểu đồng và o phòng lấy ra bốn món bá»u bối, rồi Tiên ông cầm từng món giải thÃch:
- Äây là Phi diện chùy, há»… ra tráºn gặp Thần Võ Äại NhÆ¡n cứ việc dùng chùy nà y mà đánh vá»›i hắn , còn đây là Pha Lãnh cảnh , khi thấy đối phương ném yêu thuáºt ra cứ việc lấy chiếu ra thì dù cho sóng gió hay khói lá»a Ä‘á»u tiêu tan mất hết. Hai món nà y ta giao cho Thiếu Hoa sá» dụng.
Rồi Tiên ông trao cho Hùng Hiệu hai món bảo:
- Cây kiếm nà y gá»i là Trảm xà kiếm và cây roi nà y gá»i là Hóa Long tiên, ngưá»i hãy cất kỹ, khi ra tráºn gặp yêu thuáºt lấy ra sá» dụng có hiệu quả ngay.
Hai ngưá»i cúi đầu lạy tạ rồi lãnh bá»u bối. Tiên ông còn phát cho má»—i ngưá»i má»™t đạo bùa há»™ thân. Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa lại há»i:
- Thưa sư phụ, chẳng hay Thần Võ Äại NhÆ¡n ấy vốn là chi mà tác oai tác quái nguy hiểm quá váºy?
Hoà ng Hạc Tiên ông nói:
- Hắn chÃnh là đồ đệ cá»§a Long SÆ¡n Lão tổ và cÅ©ng là độ đệ cá»§a ta đấy, vì hắn có tánh tham lam sắc dục nên Long SÆ¡n Lão tổ má»›i Ä‘uổi xuống núi. Nay hắn ra giúp chúa giặc dấy loạn là do máy trá»i sắp đặt.
Nói đến đây, Tiên ông lấy ra một cái cẩm nang trao cho Hoà ng Phủ Thiếu Hoa và căn dặn:
- Con Ä‘i dẹp giặc phen nà y, tất nhiên Thần Võ Äại NhÆ¡n phải thua và khi hắn đã thua, nhất định thừa đêm tối đến hà nh thÃch, váºy ta cho con cái Hồng cẩm sách nà y để dùng bắt nó, nhưng bắt đặng rồi con chá»› nên giết chết. Con hãy giở cẩm nang nà y ra lấy má»™t phong thÆ¡ trao cho nó, bảo nó Ä‘em vá» dâng cho Long SÆ¡n Lão tổ. Chừng ấy nó sẽ khuyên chúa giặc đầu hà ng trả Hoà ng Phá»§ KÃnh và Vệ Hoán cho con, và nó sẽ trở vá» núi tu luyện lại.
Nghe Tiên ông nói, Thiếu Hoa mừng quá há»i:
- Nói váºy thì thân phụ con hiện nay còn sống sao?
Tiên ông gáºt đầu:
- Äúng đấy, thân phụ cá»§a ngươi trá»n lòng thá»§ tiết, bấy lâu nay chỉ bị giặc giam cầm mà thôi.
Thế là nỗi vui mừng của Hoà ng Phủ Thiếu Hoa không biết kể sao cho xiết, chà ng vội vã lạy tạ Hoà ng Hạc Tiên ông , rồi cùng Hùng Hiệu lo thu xếp hà nh trang xuống núi.
Lạ thay, khi xuống đến chân núi thì không còn trông thấy biển rá»™ng mênh mông như trước nữa mà xung quanh toà n là đất liá»n cá» cây xanh mịt
Hùng Hiệu mừng rỡ nói:
- Ta cứ xem ná»™i việc nà y đủ biết sư phụ ta pháp thuáºt thân thông đến bá»±c nà o rồi!
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa cũng nức tiếng khen, rồi cả hai tìm lối lần đi.
Nói qua việc nhà cá»§a Hùng Hiệu, từ ngà y Hùng Hiệu ra Ä‘i tầm sư há»c đạo, Từ thị ở nhà đến ngà y mùng ba tháng tư trổ sanh được má»™t đứa con trai đặt tên là Hùng Hoà i, tá»± là Khởi Phụng, nhưng Từ thị lâm sản được Ãt lâu thì lâm bịnh nặng qua Ä‘á»i, may có vợ chồng Từ Nguyên Thiện qua trông nom công việc nhà cá»a và mướn hai ngưá»i vú vá» nuôi Khởi Phụng. Mãi đến tháng chạp năm ấy, Hùng Hiệu và Thiếu Hoa má»›i vỠđến nhà .
Cả nhà vừa trông thấy mừng rỡ chạy ra tiếp đón và há»i thăm:
- Ôi chao, sao mãi đến hôm nay chủ nhơn mới v� Thôi thế là chủ nhơn không còn thấy mặt phu nhơn nữa rồi!
Hùng Hiệu nghe qua thất kinh , há»i:
- Có phải phu nhơn tạ thế trong khi lâm sản không?
Gia nhơn nói:
- Thưa không phải thế. Sau khi lâm sản, phu nhÆ¡n lâm trá»ng bịnh mãi nữa năm má»›i qua Ä‘á»i, hiện nay linh cữu còn quà ng nÆ¡i nhà trong đợi chá»§ nhÆ¡n vá» má»›i mai táng.
Hùng Hiệu nghe qua như đứt từng khúc ruột, còn Thiếu Hoa thì âu sầu buồn bã vô cùng. Cả hai đi thẳng và o nhà trong.
Äến nÆ¡i, trông thấy má»™t cá»— quan tà i bên trên có tấm linh vị đỠmá»™t hà ng chữ: “Hùng môn chánh thất phu nhÆ¡n chi linh vịâ€
Hùng hiệu quá đỗi thương tâm, nhà o lăn ra ôm chiếc quan tà i khóc rống lên, nói:
- Khi ta bước chân ra đi, những tưởng tìm cách là m cho vợ chồng đặng hiển vinh sau nà y, ngỠđâu ngà y nay vợ chồng âm dương cách biệt. Ôi! Trong cơn đau yếu ta chẳng đặng gần gũi thuốc thang, đến khi tạ thế lại không thấy mặt ta, nỗi đau đớn nà y kể sao cho xiết.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa cũng động lòng khóc than:
- Hiá»n tẩu Æ¡i! Việc nà y cÅ©ng do bởi kẻ bất tà i nên khiến cho hiá»n tẩu phải vợ chồng xa cách. Ôi! Kẻ bất tà i nà y xin cam thá» tá»™i, nếu hiá»n tẩu có linh thiêng , xin thương tìng tình dung thứ.
Lúc ấy vợ chồng Từ Nguyên Thiện hay tin anh em Hùng Hiệu vá», mừng rỡ vá»™i đến thăm. Vừa bước và o nhà đã trông thấy anh em Hùng Hiệu ôm quan tà i con gái mình khóc lóc thì cả hai ông bà đau lòng không xiết, nhưng gượng bước đến khuyên giải:
- Tiện nữ tạ thế đây gẫm cÅ©ng do thiên số, nếu có hiá»n tế ở nhà cÅ©ng không thể nà o sữa đổi số trá»i đưỡc, váºy chá»› nên than khóc lắm là m chi.
Hùng Hiệu và Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa Ä‘á»u gạt nước mắt ngồi xuống ghế. Kế đó, mụ vú ẵm Hùng Hoà i ra, Từ Nguyên Thiện chỉ Hùng Hoà i, nói:
- Con ra chà o Ä‘á»i, mãi đến hôm nay má»›i gặp mặt cha đấy.
Hùng Hiệu trông thấy đứa bé mà y xanh mắt sáng, dung mạo đoan trang, lại cà ng nhớ vợ hơn nữa, chà ng vói tay bế Hùng Hoà i ẵm và o lòng rồi khóc nức nở.
Từ Nguyên Thiện bèn kể lại chuyện lúc Từ thị sắp lâm chung và những lá»i Từ thị trối dặn lại. Hùng Hiệu cùng Thiếu Hoa nghe qua cà ng thêm cảm động thương xót vô cùng.
Từ Nguyên Thiện há»i:
- Chẳng hay hiá»n tế và Lữ Lăng đây đã tìm há»c được tiên thuáºt chưa? Vừa rồi triá»u đình có treo bảng cầu hiá»n chá»n ngưá»i là m chức võ Trạng Nguyên đặng phong là m Äại Nguyên soái Ä‘i đánh giặc. Các anh hùng hà o kiệt khắp nÆ¡i trong nước Ä‘ua nhau đến kinh ghi tên ứng thÃ, nếu hiá»n tế và Lữ Lăng đây đã há»c được tiên thuáºt, hãy mau mau đến kinh ứng thà để láºp công vá»›i Ä‘á»i, kẻo mất dịp may hiếm có nà y thì uổng lắm.
Hùng Hiệu thở dà i than:
- Chúng tôi đã há»c được tiên thuáºt, nhưng thiết nghÄ© con ngưá»i ở Ä‘á»i cÅ©ng như giấc chiêm bao, còn công danh phú quà tá»±a đám phù vân. Bây giỠđây tôi cảm thấy chán nản, chẳng muốn Ä‘iá»u chi nữa cả.
Từ Nguyên Thiện nói:
- Hiá»n tế chá»› nên vì má»™t mối tình phu phụ mà quá thương tâm nản chà sá»n lòng, thiết tưởng cái chết cá»§a ngưá»i Ä‘á»i là do nÆ¡i mạng số. Hãy xem đất mà an táng tiện nữ Ä‘i, rồi vá» kinh cho kịp kỳ ứng thà kẻo dở dang nước bước anh hùng, vá» sau hối háºn không còn kịp nữa đấy.
Sau đó Hoà ng Phủ Thiếu Hoa lui ra nhà khách, Lữ Trung chạy đến nắm tay, mừng rỡ kể lại sự tình cách biệt nhớ nhung một hồi và nói:
- Từ ngà y công tá» ra khá»i nhà nà y thì vợ chồng Từ Nguyên Thiện đến đây muốn xua Ä‘uổi tôi Ä‘i, đã mấy lần tôi muốn tìm chốn khác náu nương, nhưng chỉ sợ công tá» vỠđây không gặp nữa nên ráng trì chà nhẫn nhục ở cho đến ngà y nay, tháºt cam khổ vô cùng.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói:
- Hồ thị là đà n bà kiến thức hẹp hòi, chúng ta cũng chẳng nên chấp nhứt là m chi. Nhưng chẳng hay phu nhơn và tiểu thơ từ khi bị Khâm sai bắt giải vỠkinh ra thế nà o , ngươi có hay tin tức gì không?
Lữ Trung nói:
- Việc ấy, hằng ngà y tôi thưá»ng quan tâm dá» há»i nên biết được rằng: Khi Khân sai giải phu nhÆ¡n và tiểu thÆ¡ vá» kinh , Ä‘i ngang qua núi Xuy Äà i, xảy có tên tướng giặc là Vệ Dõng Äạt đón đưá»ng giết chết Khâm sai và cứu phu nhÆ¡n cùng tiểu thÆ¡ Ä‘em lên núi. Tôi còn biết rõ Vệ Dõng Äạt là tay thiếu niên hà o kiệt năm nay tuổi độ hai mươi.
Thiếu Hoa nghe nói nghĩ thầm:
“Tại sao thân mẫu ta lại không suy lượng, thế thưá»ng những quân cưá»ng sÆ¡n thảo khấu bao giá» lại có lòng trá»ng nghÄ©a đâu. Nay hắn Ä‘em chị ta lên núi, gái trai há»—n, tạp như váºy, sau nà y tiếng tăm ấy thấu đến tai thiên hạ thì tiếng xấu ấy biết mấy sông rá»a cho sạch?â€.
Thiếu Hoa còn đang suy nghĩ, Lữ Trung nói tiếp:
- Vừa rồi đây triá»u đình có treo bảng cầu hiá»n, cÅ©ng may công tá» vá» kịp , xin công tá» mau mau vá» kinh ứng thì kẻo lỡ cÆ¡ há»™i.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói:
- Äó chÃnh là mối hy vá»ng cá»§a ta mong tưởng bấy lâu nay
Hai ngưá»i trò chuyện vá»›i nhau mãi đến canh ba má»›i Ä‘i nghỉ.
Sáng hôm sau, Hùng Hiệu mua đồ là m lễ tế Từ thị, Hoà ng Phủ Thiếu Hoa cũng lạy khóc rất thảm thê, tế xong , Từ Nguyên Thiện, Thiếu Hoa cùng Hùng Hiệu đồng uống rượu.
Thiếu Hoa há»i Hùng Hiệu:
- Hiá»n huynh định an táng cho hiá»n tẩu xong rồi thì ngà y nà o cùng em đến kinh kỳ để ghi tên ứng thÃ?
Hùng Hiệu nghe nói, thở dà i than:
- Tôi nghÄ© hiá»n thê tôi đây má»›i có hai mươi mốt tuổi đầu mà đã hóa ra ngưá»i thiên cổ. Thế thì con ngưá»i ở trên Ä‘á»i nà y như kiếp phù du, tôi không còn thiết gì đến công danh phú quà nữa. Vả lại nay việc gia đình tôi rất đơn chiếc, trong ngoà i không quản thá»§ thì Ä‘i là m sao được. Duy việc láºp công cứu thân phụ cá»§a hiá»n đệ rất cần thiết, váºy hiá»n đệ hãy sá»a soạn kịp ra Ä‘i kẻo lỡ cÆ¡ há»™i mất.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nghe nói thất Kinh:
- Nếu hiá»n huynh không Ä‘i cùng vá»›i em để giúp sức thì là m sao thà nh công được.
Hùng Hiệu lắc đầu nói:
- Bây giá» tâm trà cá»§a tôi Ä‘ang rối bá»i, nếu có Ä‘i cÅ©ng không là m nên chuyện đâu.
Từ Nguyên Thiện thấy Hùng Hiệu quyết chà như váºy, vá»™i khuyên giải:
- Từ lúc tiện nữ thá» bệnh thưá»ng bảo hiá»n tế là ngưá»i tướng mạo phước háºu , thế nà o sau nà y cÅ©ng phú quà vinh hoa. Ngà y đêm tiện nữ cứ than thân trách mình sao phước bạc, không được hưởng phú quà vá» sau. lại khi tiện nữ sắp lâm chung còn trối lại rằng: sau khi tiện nữ thác rồi thì hiá»n tế lo tìm ngưá»i chấp nối để coi sóc việc nhà , má»›i có Ä‘iá»u kiện Ä‘i láºp công danh. Nếu hiá»n tế được hiển vinh , tiện nữ dưới suối và ng cÅ©ng ngáºm cưá»i sung sướng. HÆ¡n nữa ta đây năm nay tinh thần vẫn còn tráng kiện, cÅ©ng có thể sang đây trông há»™ việc nhà cho hiá»n tế. Hiá»n tế hãy cùng bạn lo sắp sá»a hà nh lý, lướt dặm đến kinh may ra láºp đặng công danh để khá»i phụ lòng ao ước cá»§a linh hồn tiện nữ dưới suối và ng. Và nếu được như váºy lão phu đây cÅ©ng được chút thÆ¡m lây.
Hoà ng phủ thiếu Hoa cũng xen và o nói:
- Nếu hiá»n tẩu đã trối lại muốn cho hiá»n huynh láºp công danh thì thiết tưởng hiá»n huynh cÅ©ng nên gắng công Ä‘eo Ä‘uổi , để khá»i phụ lòng ngưá»i quá cố Ä‘ang mong ước dưới suối và ng .
Hùng Hiệu nghe nói, trong lòng ngần ngại , Từ Nguyên Thiện phải khuyên giải mãi má»›i chịu nghe lá»i.
Sau đó Hùng Hiệu rước thầy địa Ä‘i xem đất để cất táng hà i cốt Từ thị. Việc ma chay tiến hà nh đến mưá»i ngà y sau má»›i xong. Hùng Hiệu sắp đặt công việc, đồng thá»i thưởng bạc cho hai mụ vú và giao phó việc chăm sóc Hùng Hoà i cho hai ngưá»i, còn việc nhà thì giao cho Từ Nguyện Thiện cai quản.
Lúc bấy giỠđã gần cuối tháng chạp, ngà y giá» quá cáºn, nên khi sắp đặt má»i việc vừa xong thì khởi hà nh chứ không coi ngà y gì cả .
Hùng Hiệu vá»›i Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa cỡi ngá»±a, còn Lữ Trung thì già yếu cỡi ngá»±a không tiện nên gánh hà nh lý lá»™i bá»™ theo sau. Trên đưá»ng Ä‘i, Thiếu Hoa nói vá»›i Hùng Hiệu:
- Không biết vì cá»› chi mẹ và chị tôi lại Ä‘em thân và o ở chốn lục lâm, tháºt tôi vô cùng lo ngại nên tôi muốn thẳng đến Xuy Äà i sÆ¡n để xem cá»› sá»± thế nà o cho biết.
Hùng Hiệu đáp :
- Hiá»n đệ nghÄ© như váºy phải lắm, nhưng tôi thiết nghÄ© phu nhÆ¡n là má»™t vị mạng phụ cá»§a triá»u đình thì khi nà o lại chịu hạ phẩm giá mình theo bá»n lục lâm , chắc việc nà y phải có duyên cá»› chi đây, chúng ta nên đến đó xem sao, và tiện đưá»ng thẳng tá»›i kinh sư cÅ©ng tiện.
Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa chuyện vãn, chẳng mấy chốc đã đến Xuy Äà i sÆ¡n, Hùng Hiệu và Thiếu Hoa gò cương ngá»±a lại và đứng ngắm xem địa thế. Thấy núi cao chá»›m nở, đá dá»±ng chầm chồng, chim kêu vượn hú, vắng vẻ không có má»™t bóng ngưá»i . Lữ Trung nói:
- Lạ tháºt, đây là quả núi Xuy Äà i , nhưng sao lại lại không có má»™t ai thấp thoáng cả.
Lữ Trung nói dứt lá»i, xảy thấy từ trong bụi nhảy ra má»™t tốp lâu la, binh khà trên tay sáng ngá»i, chúng hét to:
- Các ngươi ở đâu, đến đây có việc gì, phải nói cho minh bạch, bằng không chúng ta không dung mạng cho đấy.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa há»i:
- Tại trên núi nà y có Vệ Dõng Äạt ở phải không?
Lâu la nói:
- Vệ Dõng Äạt là Äại vương cá»§a chúng ta, ngươi muốn chết hay sao lại há»i thăm ?
Thiếu Hoa nói :
- Các ngươi hãy vá» thưa lại vá»›i Äại vương các ngươi biết rằng có ta là Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa đến đây muốn xin và o yết kiến.
Lâu la nghe nói cưá»i và há»i :
- Nói váºy ngưá»i là Hoà ng Phá»§ Công tỠđó sao ? Bấy lâu nay Äại vương chúng tôi thưá»ng nhắc nhở đến công tá» hoà i, váºy xin phiá»n công tá» hãy đứng đây để chúng tôi chạy vá» thông báo.
Dứt lá»i, bá»n lâu là chạy thẳng và o tụ nghÄ©a đưá»ng , phi báo cùng Vệ Dõng Äạt :
- Bẩm Äại vương, hiện dưới chân núi có hai hà o kiệt, má»™t trong hai ngưá»i ấy xưng là Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa muốn xin lên yết kiến Äại vương.
Vệ Dõng Äạt nghe nói mừng rỡ, vá»™i lên ngá»±a xuống núi nghinh tiếp.
Khi Vệ Dõng Äạt xuống vừa lưng chừng núi, bá»n lâu la ở dưới đưa tay chỉ và nói cùng Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa :
- Kia kìa, Äại vưong chúng tôi thân hà nh xuống tiếp công tỠđấy.
Hùng Hiệu và Thiếu Hoa ngước mắt nhìn lên trông thấy Vệ Dõng Äạt thì thất kinh nói nhá» vá»›i nhau :
- Lạ tháºt ! Ai mà ngỠđược trong chốn lục lâm nà y lại có ngưá»i tà i mạo thế kia.
Rồi ngưá»i liá»n xuống ngá»±a đứng chá». Thiếu Hoa thầm nghÄ©:
“Nếu thân mẫu có Ä‘em chị ta gả cho ngưá»i nà y cÅ©ng đẹp đôi vừa lứa lắmâ€
Vệ Dõng Äạt xuống đến chân núi nhìn thấy Thiếu Hoa có gương mặt giống Trưởng Hoa Tiểu thÆ¡ như đúc, còn Hùng Hiệu thì lẫm lẫm oai phong , biết ngay hai ngưá»i nà y Ä‘á»u là những trang anh hùng tuấn kiệt, bèn nhảy xuống ngá»±a vái chà o.
Hùng Hiệu và Thiếu Hoa cũng lễ phép chà o lại. Thiếu Hoa nói:
- Thân mẫu và gia tá»· tôi được ngưá»i ra tay cứu mạng, ân ấy tháºt và bằng công biển.
Vệ Dõng Äạt nói:
- Hiện tôi đã nháºn phu nhÆ¡n là m mẹ rồi nên đối vá»›i hiá»n đệ cÅ©ng là anh em má»™t nhà , xin chá»› đỠcáºp đến việc ân nghÄ©a là m chi.
Vệ Dõng Äạt liếc nhìn Hùng Hiệu rồi há»i Thiếu Hoa :
- Chẳng hay vị anh hùng nà y là ai váºy?
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nói:- Ngưá»i nà y há» Hùng tên Hiệu tá»± là Hữu Hạc, đã thi đỗ võ Cữ nhÆ¡n, lại là má»™t phú há»™, quê ở huyện Bình Giang , tỉnh Hồ Quảng khi tôi Ä‘i lánh nạn, may gặp ngưá»i cứu giúp và cùng nhau Ä‘i tầm tiên há»c thuáºt. Hôm nay chúng tôi định xuống kinh ứng thÃ.
Vệ Dõng Äạt nghe qua gáºt đầu ra vẻ thán phục nói vá»›i Hùng Hiệu :
- Nếu váºy thì ngà i quả là má»™t báºc đại danh hà o kiệt, đáng cho má»i ngưá»i kÃnh trá»ng.
Hùng Hiệu mỉm cưá»i nói bằng giá»ng khiêm nhưá»ng :
- Tôi đây há»c thiển tà i sÆ¡, đỗ được cái chức Võ Cá» nhÆ¡n là nhá» sá»± may mắn đó thôi, tôi đâu dám bì vá»›i Äại vương được.
Rồi ba ngưá»i cùng Lữ Trung dắt nhau lên núi, và o ngồi đà m đạo tại tụ nghÄ©a đưá»ng.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói:
- Xin nhị vị hãy ngồi đây chuyện vãn, để tôi và o bái yết thân mẫu và gia tỷ tôi một chút.
Vệ Dõng Äạt nghe nói liá»n sai ngưá»i đưa Thiếu Hoa và háºu đưá»ng? Lúc ấy, Doãn Phu nhÆ¡n và Trưởng Hoa Tiểu thÆ¡ Ä‘ang ngồi trò chuyện, xảy thấy Thiếu Hoa chạy và o khóc rống lên, nói:
- Bấy lâu nay con mãi Ä‘i lánh nạn phương xa, không được sá»›m khuya hầu hạ thân mẫu, thiệt là tá»™i lá»—i tà y trá»i!.
Doãn Phu nhÆ¡n và Trưởng Hoa trông thấy Thiếu Hoa cÅ©ng vô cùng xúc động, tá»§i nghẹn không nói nên lá»i. Thiếu Hoa quì xuống lạy phu nhÆ¡n và tiểu thÆ¡. Kế đó Lữ Trung cÅ©ng chạy và o mừng rỡ thưa:
- Lão nô không ngá» ngà y nay lại được gặp phu nhÆ¡n và tiểu thÆ¡ nÆ¡i đây, ná»—i vui mừng nà y tháºt là vô hạn.
Doãn Phu nhơn nói:
- Ngưá»i đã hết lòng vì ta lo dìu dắt công tá», chịu biết bao nhiêu ná»—i khổ nhá»c trên bước đưá»ng luân lạc, công Æ¡n ấy ta nguyện không bao giá» quên.
Dứt lá»i, Doãn Phu nhÆ¡n liá»n bảo nữ tỳ dắt Lữ Trung ra ngoà i dá»n rượu thịt đãi đằng tá» tế. dau đó , Doãn Phu nhÆ¡n bà y tá» dầu Ä‘uôi má»i việc, từ khi bị Khâm sai đến bắt cho đến việc nhá» Vệ Dõng Äạt cứu thoát Ä‘em vá» rồi chịu là m nghÄ©a tá» v..v..
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói:
- Vệ Dõng Äạt quả là ngưá»i tà i mạo hiếm có trên Ä‘á»i, nhưng chẳng biết là trang hà o kiệt Ä‘ang độ xuân xanh sao lại đến chốn lục lâm nà y là m kẻ lục lâm thảo khấu như váºy?
Doãn Phu nhơn nói:
- Ngưá»i cÅ©ng là hạng quan gia tỠđệ, song ngưá»i đến đây là m đầu đảng má»™t số lâu la như vầy chẳng qua là vì hoà n cảnh nên ngá»™ biến tùng quyá»n đó thôi, còn phần con thì từ đó đến nay luân lạc phương nà o và bây giỠđịnh Ä‘i đâu đây?
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa bèn thuáºt lại từ lúc ra khá»i nhà đến khi gặp được vị bằng hữu bảo tâm Hùng Hiệu , rồi cùng nhau Ä‘i tầm sư há»c thuáºt. Chà ng nói:
- Hùng Hiệu quả là ngưá»i bạn tốt, ngưá»i đã má»™t lòng vì bạn quên nhà , ngưá»i dìu dắt con Ä‘i tầm tiên há»c đạo, để đến ná»—i vợ nhà lâm chung mà không hay biết, đến nay ngưá»i còn theo giúp đỡ con ra đầu quân dẹp giặc đặng cứu thân phụ con vá» triá»u. Tháºt cái Æ¡n cao dà y ấy chẳng biết đến bao giá» con má»›i báo đáp được.
Doãn Phu nhÆ¡n và Trưởng Hoa Tiểu thÆ¡ nghe rõ lấy là m cảm kÃch Hùng Hiệu muôn phần, nên muốn ra lạy tạ Æ¡n Hùng Hiệu , Thiếu Hoa liá»n ra nói trước cho hùng Hiệu biết.
Hùng Hiệu nghe qua thất kinh, nói:
- Ôi chao! Tôi có công lao gì đâu mà phu nhÆ¡n đòi ra lạy tạ tôi như váºy?
Hùng Hiệu nói vừa dứt lá»i thì Doãn Phu nhÆ¡n và Trưởng Hoa Tiểu thÆ¡ ra đến. Phu nhÆ¡n nói:
- Chẳng may nhà tôi lâm đại nạn, lại là m lâm lụy đến tiên sanh, là m cho tiên sanh phải lìa vợ con, bá» nhà cá»a sản nghiệp cùng vá»›i tiện nhi ra đầu quân giết giặc để cứu phu quân tôi vá» nước. Thất cái Æ¡n sâu ấy dầu tôi có kết cá» ngáºm và nh cÅ©ng không Ä‘á»n đáp nổi.
Nói dứt lá»i, Doãn Phu nhÆ¡n cùng Trưởng Hoa Tiểu thÆ¡ liá»n thụp lạy Hùng Hiệu để tá» lòng biết Æ¡n. Hùng Hiệu há»ng kinh vá»™i bước trái sang má»™t bên rồi giÆ¡ tay đỡ phu nhÆ¡n dáºy.
Doãn Phu nhÆ¡n bảo Vệ Dõng Äạt:
- Con hãy vì mẹ mà thết má»™t tiệc rượu để tá» lòng biết Æ¡n ngưá»i.
Vệ Dõng đạt nói:
- Việc ấy chÃnh là bổn pháºn cá»§a con, xin thân mẫu và hiá»n muá»™i chá»› lo. Xin thân mẫu hãy vá» phòng an nghÄ©.
Doãn Phu nhÆ¡n cùng Trưởng Hoa Tiểu thÆ¡ từ giã lui ra. Äá»™ má»™t lát sau, lâu la đã dá»n xong tiệc rượu, ba ngưá»i cùng nhau ăn uống và đà m luáºn võ nghệ, trông tháºt tương đắc.
Tiệc rượu vui say mãi đến hết canh má»›i tan. Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa liá»n xin phép Hùng Hiệu đặng và o háºu trại nói chuyện vá»›i phu nhÆ¡n . Hùng Hiệu vâng lá»i , lâu la đốt đèn đưa Thiếu Hoà và o trong; còn Vệ Dõng Äạt tuy có lòng quà mến Hùng Hiệu, song chẳng dám cầm ở lại chung má»™t phòng vá»›i mình, vì sợ ngà y sau mang tiếng, nên sai ngưá»i đưa Hùng Hiệu ra nghỉ nÆ¡i nhà khách.
Äêm hôm ấy, Vệ Dõng Äạt nằm trằn trá»c ngá»§ không yên giấc, nà ng trá»™m nghÄ©:
- “ Chẳng biết duyên nợ ta ngà y sau ra thế nà o? Ôi ! Việc trăm năm là do trá»i đã định sẵn, dù thế nà o ta cÅ©ng phải cam. Nhưng ...Nếu mai sau ta được kết duyên cùng Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa hay được cùng Hùng Hiệu thì ta cÅ©ng thá»a lòngâ€.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa và o đến háºu trai, nói vá»›i phu nhÆ¡n:
- Chị con nay đã trưởng thà nh rồi mà con thấy Vệ Dõng Äạt tà i mạo kiêm toà n, lại là ngưá»i Æ¡n cá»§a nhà ta nữa, váºy thân mẫu cÅ©ng nên gả chị cho ngưá»i, con thấy rất đẹp đôi vừa lứa đấy.
Doãn Phu nhÆ¡n phì cưá»i, nói:
- Con lầm rồi! Vệ Dõng Äạt chÃnh là nữ lưu cải dạng nam trang đấy, chứ nếu quả là nam nhÆ¡n thì mẹ đây đã tá»± váºn từ lâu rồi chứ dâu có thể chịu nhẫn nhục cho đến ngà y nay, vì mẹ con ta đây Ä‘á»u là hạng thế phiệt danh gia nà o lại chịu cái cảnh nam nữ há»—n tạp sao?
Thiếu Hoa nghe mẹ nói váºy, thất kinh nói:
- Ôi chao! Ai ngỠđâu trên Ä‘á»i nà y lại có hạng gái mạo hiểm đến thế ! Thân liá»…u bồ mà dám cả gan nương tá»±a chốn sà i lang, lại có cá» chỉ anh hùng xưa nay chưa từng thấy. Chẳng những nà ng đứng đầu trong giá»›i nữ lưu mà thôi, con dám chắc hà ng nam tá» cÅ©ng khó bì kịp. Thưa mẫu thân, nà ng là con gái cá»§a ai váºy ?
Doãn Phu nhơn nói :
- Nà ng tên là Dõng Nga, con gái của tiên phong Vệ Hoán đấy.
Rồi bà kể hết tình cảnh cá»§a nà ng và lý do nà ng đến cầm đầu bá»n lâu la chốn Xuy Äà i sÆ¡n nà y. Trong khi kể chuyện , bà không quên giá»›i thiệu lòng can đảm và chà khà anh hùng cá»§a nà ng.
Rồi bà hạ giá»ng nói :
- Năm nay Vệ Dõng Nga má»›i mưá»i chÃn tuổi, vả lại ngà y nay mạnh Lệ Quân đã chết rồi, nếu ngà y sau con cứu được thân phụ con vá» triá»u rồi thì con hãy cưới nà ng là m vợ, mẹ đây má»›i thá»a tấm lòng. Mẹ biết rõ rà ng nà ng là ngưá»i hiá»n đức, đáng là m dâu nhà ta.
Lá»i bình :
- Những cuá»™c cướp ngôi, nhiá»u lá»›p hưng phế do hoà ng thân ngoại thÃch, hoặc do những quyá»n thần từ triá»u đại nà y dến thá»i đại khác không bao giá» dứt. Nhưng những bá»™ truyện viết vá» tình ái rất Ãt. Vì các chế độ vua quan không ai muốn bươi móc những cái thối tha trong cung và ng Ä‘iện ngá»c để cho ngưá»i sau thấy được.
- Vá» thá»i Nguyên, những khuôn khổ cá»§a các nữ lưu tuy vẫn còn nằm trong khuôn và ng thước ngá»c, nhưng ý thức dân chúng , chuyá»n hình qua tác giả đã bắt dầu phá vỡ quan niệm « khuê môn bất xuất ». Giá»›i nữ lưu đã bắt đầu sánh vai vá»›i nam tá» Ä‘em tà i năng mình phụng sá»± quốc gia. Má»™t Mạnh Lệ Quân là m đến Binh Bá»™ Thượng thÆ¡, má»™t Vệ Dõng Nga, trở thà nh tên chá»§ tướng cướp...Phá»§ dưới lá»›p áo ngụy trang , chẳng phải là ý thức phá bá» bức tưá»ng « khuê môn » sao ?
Như váºy ý thức bình đẳng giữa nam, nữ đã có từ thuở ấy, chứ không phải đợi đến thế ká»· nà y ý thức nam nữ bình đẳng má»›i phát sinh.
Tuy nhiên, thá»i bấy giá» dù có má»™t tư tưởng má»›i, nhưng nẩy nở trong chá»— phôi thai, thế nà o cÅ©ng bị nguồn lá»… giáo cổ truyá»n chèn ép.
Việc cải nam trang Ä‘iển hình cho khuôn phép thá»i xưa, bên trong chứa đựng má»™t ý thức Ä‘ua tà i giữa chốn ba quân, đó là triệu chứng cá»§a lá»›p nữ lưu muốn cởi bá» xiá»ng xÃch lá»… giáo cá»§a mình.
Cho nên mặc dù câu chuyện bịa đặt, nhưng không phải vô căn cứ, nó bắt nguồn ở má»™t ý thức nà o đó, mà chúng ta không thể từ chối việc tiến bá»™ cá»§a tư tưởng và xã há»™i thá»i bấy giá».
|

23-09-2008, 07:53 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi Bảy
Quan Binh bộ trông chồng ra ứng cứ
Chà ng Thiếu Hoa đổi tên quyết láºp công
Nghe nói Mạnh Lệ Quân chết, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa Ä‘iếng ngưá»i Ä‘i vá»™i há»i :
- Tại sao thân mẫu ở đây lại biết rõ Mạnh lệ Quân chết? Và nà ng chết trong trưá»ng hợp nà o?
Doãn Phu nhÆ¡n bèn thuáºt lại chuyện Lư Khuê BÃch bị bắt và là m tá» cung trạng thú nháºn những hà nh động gian ác cá»§a hắn đã là m, rồi bà lấy tá» cung trạng ấy trao ra cho Thiếu Hoa xem.
Thiếu Hoa xem xong lại há»i:
- Thế bây giá» Lưu Khuê BÃch ở đâu?
Doãn Phu nhơn nói:
- Khi má»›i bắt đặng hắn vá» thì chị con muốn banh da xẻ thịt hắn ra cho đã giáºn, nhưng Vệ Dõng Äạt sợ sau nà y triá»u đình quở trách nên còn giam cầm ở sau ngục, đà y Ä‘á»a nó phải chịu trăm bá» cá»±c khổ.
Thiếu Hoa nói:
- Con ngưá»i gian ác như hắn, dầu có khổ nhục đến đâu cÅ©ng chưa đáng tá»™i, chỉ thương thay cho Mạnh Lệ Quân , bởi nhà ta mà phải gieo ngá»c trầm châu.
Doãn Phu nhơn nói:
- Sau nà y con có láºp được công danh thì hãy tâu vá»›i triá»u đình truy tặng cho nà ng để Ä‘á»n đáp lại tấm lòng tiết liệt ấy.
Thiếu Hoa than thở:
- Sự tiết nghĩa của nà ng đối với con, dù cho non mòn biển cạn, con cũng chẳng khi nà o dám quên ơn.
Mẹ con chuyện vãn mãi đến hết canh tư mới tắt đèn an giấc.
Hôm sau, Thiếu Hoa cùng Hùng Hiệu ra tụ nghÄ©a đưá»ng đà m đạo vá»›i Vệ Dõng Äạt. Má»™t lát, lâu la dá»n tiệc lên, ba ngưá»i cùng nhau ăn uống chuyện trò vui vẻ.
Vệ Dõng Äạt há»i:
- Chẳng hay nhị vị định đi đâu bây gi�
Thiếu Hoa đáp:
- Tôi muốn cải hỠtên đặng xuống kinh kỳ xin đầu quân.
Vệ Dõng Äạt nói:
- Tôi có nghe triá»u đình treo bảng cầu hiá»n, muốn xuống kinh sư đầu quân nhưng lại sợ triá»u đình đã không bằng lòng dung nạp lại bắt tá»™i nữa thì nguy. Váºy nếu nhị vị xuống kinh có láºp được công danh, xin hãy tâu cùng thiên tá» xá tá»™i và cho tôi là m tiá»n bá»™ tiên phong, để lãnh binh Ä‘i dẹp giặc thì tôi cảm đội Æ¡n nhị vị vô cùng!
Thiếu Hoa và Hùng Hiệu đồng thanh đáp:
- Hiá»n huynh đã hết lòng trá»ng đãi phu nhÆ¡n và tiểu thÆ¡ bấy lâu nay, cái Æ¡n ấy rất cao dà y. Nếu chúng tôi Ä‘i chuyến nà y may ra có láºp được công danh, thế nà o cÅ©ng thân tấu vá»›i triá»u đình để bảo cá» hiá»n huynh có Ä‘iá»u kiện trổ tà i vá»›i thiên hạ.
Vệ Dõng Äạt nghe nói mừng rỡ, nói vá»›i Thiếu Hoa:
- Hiện nay Lưu Khuê BÃch bị tôi bắt được Ä‘ang giam cầm sau háºu lao, hắn chÃnh là kẻ đại cừu cá»§a công tá», chẳng hay công tá» muốn trông thấy mặt hắn không?
Thiếu Hoa nói:
- Khi hôm thân mẫu tôi có thuáºt chuyện ấy cho tôi nghe rồi, nhưng nếu bây giá» Äại vương sẵn lòng cho tôi gặp hắn, tôi cảm Æ¡n lắm.
Vệ Dõng Äạt bèn truyá»n lâu la dẫn Lưu Khuê BÃch ra. Thiếu Hoa trông thấy Khuê BÃch đầu tóc rối bù như ổ quạ, mặt mÅ©i lá» lem, hai tay bị xiá»ng tréo ra sau, thân hình tiá»u tụy trông rất thảm hại. Thiếu Hoa vốn con ngưá»i đại độ nên thấy váºy động lòng thương xót, bèn nói vá»›i Khuê BÃch:
- Tháºt tá»™i nghiệp ngô huynh chất chứa tấm lòng sâu độc cho nên ngà y nay phải chịu cá»±c khổ Ä‘á»a đà y như vầy!
Từ ngà y Khuê BÃch bị giam cầm tá»›i nay, ngà y đêm ngồi trong ngục tối Ä‘en không trông thấy mặt trá»i, mặt trăng khổ sở vô cùng. Nay thình lình gặp Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa, lại thấy Thiếu Hoa không tá» thái độ giáºn dữ thì mừng lắm, quên hết những Ä‘iá»u xấu hổ. Khuê BÃch nhìn Thiếu Hoa than thở:
- Hiá»n huynh Æ¡i, ! Xin hiá»n huynh cứu tôi phen nà y, tôi nguyện tri ân muôn thuở. Vả lại những chuyện xưa kia, như việc phát há»a tại Tiểu Xuân đình thì lúc đấy tôi cùng thân mẫu mắc qua nhà ngoại tổ mẫu nên chẳng rõ nguyên do. Còn như việc Hoà ng Phá»§ Nguyên soái Ä‘i bình Phiên bị hại thì tôi đã có tư thư cho thân phụ tôi xin ngưá»i bà o chữa há»™ cho Nguyên soái, ngặt vì quan Tuần phá»§ SÆ¡n ông dâng biểu tâu quyết là Nguyên Soái đầu hà ng giặc rồi dắt chúng vỠđánh phá Äăng Châu, vì thế triá»u đình má»›i kết án là m tá»™i, thân phụ tôi hết sức tâu xin mà chẳng được. Äến việc tôi Ä‘i đánh Xuy Äà i sÆ¡n đây là do nÆ¡i mạng lịnh cá»§a triá»u đình sai khiến chá»› không phải tôi tá»± chuyện. Cái tá» cung trạng cá»§a tôi hôm trước đó là bởi tôi bị nghiêm hình Ä‘au đớn quá chịu không nổi nên phải khai liá»u. Xin hiá»n huynh chá»› nên tin và o đó mà thù ghét tôi. Ôi! Tấm thân cá»§a tôi bị giam cầm trong lao tù bấy lâu nay khổ cá»±c muôn phần, mong hiá»n huynh rÅ© lòng thương xót, tha cho tôi được trở vá» thấy mặt mẹ cha, thì cái Æ¡n ấy tôi nguyện không bà o giá» dám quên.
Nói dứt lá»i , Lưu Khuê BÃch sụp lạy lia lịa, khóc lóc nỉ non.
Thiếu Hoa nói:
- Äó là tại ngô huynh se dây buá»™c mình. HÆ¡n nữa ngô huynh vốn dạ hiểm ác, nếu tha vỠắt sanh sá»± lôi thôi. Tôi thấy thân ngô huynh tôi cÅ©ng thương tình nhưng tháºt khó liệu quá.
Thiếu Hoa nói dứt lá»i liá»n quay lại bảo Vệ Dõng Äạt:
- Xin Äại vương hãy vì tôi mà tha hắn khá»i bị giam và o ngục tối và cho hắn được ra ngoà i ở cho thong thả, đồng thá»i cho hắn ăn no mặc ấm tá» tế.
Vệ Dõng Äạt mỉm cưá»i , nói:
- Cồng TỠđã có lượng khoan hồng như váºy, chẳng lẽ tôi lại không vâng lá»i sao?
Nói rồi kêu lâu la dạy phải tuân theo lá»i yêu cầu cá»§a Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nhưng phải giữ gìn cẩn máºt.
Lưu Khuê BÃch mừng rỡ vô cùng, liá»n cúi lạy tạ Thiếu Hoa. Thiếu Hoa đỡ dáºy an á»§i đôi lá»i rồi bảo lâu la dắt ra sau tắm rá»a sạch sẽ và thay quần áo khác.
Từ đó, Lưu Khuê BÃch được thảnh thÆ¡i hÆ¡n lúc trước. Khi Lưu Khuê BÃch Ä‘i rồi, Vệ Dõng Äạt kêu Ä‘em rượu thịt rồi cùng vá»›i hai ngưá»i ăn uống mãi tá»›i trưa má»›i tan.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa lui và o háºu trai từ biệt Phu nhÆ¡n và Trưởng Hoa Tiểu thÆ¡, hẹn sáng hôm sau khởi hà nh đến kinh.
Doãn Phu nhơn nói:
- Con đến kinh lần nà y, nên gắng chà láºp chút công danh, sau nà y may ra có cứu được thân phụ con vá» triá»u rồi, con nên cưới Vệ Dõng Nga là m vợ.
Hoà ng Phủ Thiếu Hoa nói:
- Việc ấy xin thân mẫu chá»› vá»™i tÃnh, để đến lúc đó sẽ hay.
Dứt lá»›i, Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa lui ra tụ nghÄ©a đưá»ng gá»i Lữ Trung và o bảo:
- Ta thấy ngươi độ rà y già yếu lắm rồi, không biết có thể theo ta đến kinh được không?
Lữ Trung đáp:
- Dầu sao lão nô cũng ráng đi theo, chứ lẽ nà o lại để công tỠđi một mình sao tiện.
Vệ Dõng Äạt xen và o nói:
- Không được đâu. Tôi xem lão Lữ Trung nay già cả lắm rồi, hÆ¡n nữa nÆ¡i đất Bắc khà trá»i lạnh lẽo lắm chịu sao cho nổi. Thôi để tôi cho hai tên dõng sÄ© tôi là Lý Mãnh và Äinh Tuyên Ä‘i theo hầu hạ công tá» thì tiện hÆ¡n, vì hai tên nà y có sức mạnh phi thưá»ng, tánh tình lại trung háºu.
Dứt lá»i, Vệ Dõng Äạt cho gá»i Lý Mãnh và Äinh Tuyên đến. Thiếu Hoa và Hùng Hiệu trông thấy hai ngưá»i nà y tuổi còn trẻ lại thêm thân thể tráng kiện nên rất hà i lòng.
Vệ Dõng Äạt nói vá»›i hai tên dõng sÄ©:
- Hai ngươi hãy Ä‘i theo Hoà ng Phá»§ Công tá» và Hùng Hiệu tiên sanh nà y đến kinh . Hãy ráng hết sức hầu hạ hai ngưá»i rồi sau nà y ta sẽ trá»ng thưởng.
Cả hai Ä‘á»u cúi dầu vâng lịnh lui ra.
Hôm sau Vệ Dõng Äạt lại thết tiệc tiá»…n hà nh. Thiếu Hoa và o từ biệt mẹ và chị lần chót rồi má»›i lên đưá»ng.
Trưởng Hoa Tiểu thơ nói:
- Nếu em Ä‘i chuyến nà y láºp được công danh, lãnh binh Ä‘i dẹp giặc, chị cÅ©ng nguyện Ä‘i theo để góp sức cùng em cứu phụ thân vá» triá»u.
Thiếu Hoa nghe chị nói lắc đầu đáp:
- Không nên đâu, chị là pháºn gái em thân ra chốn chiến trưá»ng sao cho tiện! HÆ¡n nữa cuá»™c giao chiến vá»›i bá»n giặc Phiên nà y phải xông pha trên mặt biển, vượt qua sóng gió dữ dá»™i chứ không phải như những cuá»™c chiến tranh tầm thưá»ng trên đất liá»n đâu.
Trưởng Hoa Tiểu thơ đáp:
- Chị đã nguyện má»™t lòng hiếu thuáºn thì sóng gió đối vá»›i chị có nghÄ©a gì đâu. Hiá»n đệ chá»› lo, há»… khi thà nh công rồi, hãy tâu vá»›i triá»u đình xin dùm cho chị Ä‘i vá»›i.
Thiếu Hoa gáºt đầu vưng lịnh rồi quay qua nói vá»›i Doãn Phu nhÆ¡n :
- Năm nay Lữ Trung đã già yếu quá, Ä‘i đưá»ng thấy bất tiện, váºy con xin để lão ở lại đây hầu hạ thân mẫu.
Doãn Phu nhÆ¡n y lá»i, Thiếu Hoa bái biệt lui ra rồi cùng vá»›i Hùng Hiệu dắt Äinh Tuyên, Lý Mãnh lên ngá»±a buông cương giục vó, nhắm kinh kỳ thẳng tiến.
Vệ Dõng Äạt cÅ©ng theo tiá»…n chân má»™t đỗi xa, rồi nói vá»›i Thiếu Hoa:
- Công tá» Ä‘i chuyến nà y, nếu có láºp được công danh, hãy nhá»› tâu vá»›i triá»u đình cho tôi được tùng chinh chuá»™c tá»™i nhé.
Thiếu Hoa nói:
- Cả nhà tôi mang Æ¡n Äại vương rất nhiá»u, nay Äại vương sở cáºy có má»™t Ä‘iá»u, lẽ nà o tôi dám quên.
Vệ Dõng Äạt mừng rỡ tá» lá»i từ giã rồi quay ngá»±a trở lại, còn Thiếu Hoa, Hùng Hiệu và hai tên dõng sÄ© phi ngá»±a Ä‘i nhanh.
Khi đến Bắc Kinh, Hùng Hiệu và Thiếu Hoa và o quán mướn một căn phòng rộng rãi an nghĩ, đoạn viết đơn xin đầu quân.
ÄÆ¡n viết xong, hai ngưá»i tìm và o dinh Binh bá»™ dâng nạp rồi lui vá» quán trá» nghỉ ngÆ¡i để chá» ngà y khảo thÃ.
Ngà y kia, Lệ Minh ÄÆ°á»ng ngồi suy nghÄ©:
-“ Không biết hiện giá» Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa ở đâu và đã đến ghi tên ứng thà chưa?â€
NghÄ© rồi vá»™i truyá»n gia tướng Ä‘em danh sách đến xem, Lệ Minh ÄÆ°á»ng xem đến tên Vương Thiếu Phá»§ hiệu là Tùng Hoa thì trong lòng nghi hoặc, Ä‘oán chắc Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa thay tên đổi hỠđến rồi, bèn cầm quyển danh sách và o nói vá»›i Tố Hoa:
- Trong danh sách có tên Vương Thiếu Phá»§ tá»± là Tùng Hoa, em nghi ngưá»i nà y chắc là Hoà ng Phá»§ Công tỠđấy.
Tố Hoa há»i :
- Vì sao tiểu thÆ¡ lại dám quả quyết chắc như váºy ?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói :
- Chị cứ suy nghÄ© kỹ thì rõ ngay. Tên Vương Thiếu Phá»§ Tùng Hoa, nếu bá» chữ Tùng ra thì còn lại Vương Thiếu Hoa chá»› còn gì nữa. HÆ¡n nữa ngưá»i nà y năm nay mưá»i tám tuổi thì quả chắc rồi. Ngưá»i lại cùng Ä‘i vá»›i tên Hùng Hiệu, má»™t vị Võ Cá» nhÆ¡n quê ở Bình Giang thì chắc ngưá»i nà y cÅ©ng là trang hà o kiệt đấy.
Tố Hoa nói:
- Tiểu thÆ¡ suy Ä‘oán như váºy cÅ©ng có lý, nhưng để đến ngà y khảo thà trông thấy mặt má»›i dám chắc được.
Thá»i giá» trôi nhanh quá, chẳng mấy chốc đã đến ká»· khảo thÃ. Trước ngà y khảo thà , nhằm hôm vua Thà nh Tôn lâm triá»u, Lệ Minh ÄÆ°á»ng quì tâu:
- Năm trước hạ thần vâng chỉ bệ hạ chiêu má»™ anh hùng, định đến ngà y mùng má»™t năm nay thì sẽ mở há»™i kháo thÃ. Váºy nay đã gần đến ngà y rồi, xin bệ hạ cá» má»™t vị Äại Tổng tà i đặng đứng ra chá»§ trương việc khảo thÃ.
Vua Thà nh Tôn phán:
- Việc nà y do khanh đỠxướng ra, hÆ¡n nữa võ quan thuá»™c vá» ty Binh bá»™ , cần gì phải cá» ai là m chi? Khanh cứ việc lấy tư cách Binh bá»™ Thượng thÆ¡ là m Äại Tổng tà i cÅ©ng được.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe nói, lòng mừng khấp khởi, nhưng muốn cho minh bạch hÆ¡n nên quì xuống tâu tiếp:
- Muôn tâu bệ hạ, việc khảo thà nà y cần phải cho tháºt công bình má»›i có thể chá»n nhÆ¡n tà i xuất chúng được; thần e má»™t ngưá»i là m Äại Tổng tà i có thể sÆ¡ suất chăng. Xin bệ hạ hãy cá» thêm và i vị đại thần nữa đứng ra góp ý lá»±a chá»n, má»›i có thể là m hà i lòng sÄ© tá» bốn phương.
Vua Thà nh Tôn gáºt đầu khen:
- Khanh tâu rất chà lý, váºy để trẫm chá»n thêm và i ngưá»i nữa để ra là m giám thị cùng khanh.
Dứt lá»i, vua Thà nh Tôn triệu quan Chánh tư là Thượng Nghị Tiên và quan Äô sát Ngá»± sá» là Du Tái Váºt đến dạy:
- Nay trẫm cá» nhị khanh là m chức giám thị đặng góp ý cùng Lệ Binh bá»™ tuyển chá»n nhÆ¡n tà i trong việc khảo thà nà y. Nhị khanh hãy hết lòng vá»›i trẫm để cho việc cả sau nà y được thà nh công.
Hai ngưá»i tạ Æ¡n rồi lui ra nói vá»›i Lệ Minh ÄÆ°á»ng:
- Việc nà y do đại nhÆ¡n là m chá»§, váºy xin đại nhÆ¡n hãy đại diện công bố cho tá» sÄ© biết, rồi đến ngà y ấy chúng tôi sẽ đến thà trưá»ng giám thị vá»›i đại nhÆ¡n.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng tạ Æ¡n rồi lên kiệu thẳng vá» trướng phá»§. Äến nÆ¡i, láºp tức truyá»n biểu thị cho sÄ© tá» bốn phương biết: và o lúc sáng sá»›m ngà y mồng má»™t tháng hai nà y, các sÄ© tá» nà o có danh sách ứng thà phải mang cung tên đến thà trưá»ng ứng khảo.
Lệnh ban ra , ai nấy Ä‘á»u chuẩn bị sẵn sà ng. Hôm ấy Thiếu Hoa và Hùng Hiệu thức dáºy và o lúc canh năm, khăn áo chỉnh tá», lên ngá»±a, dắt Äinh Tuyên và Lý Mãnh đến thà trưá»ng.
Äến nÆ¡i, hai ngưá»i xuống ngá»±a, giao cho Äinh Lý giữ rồi bước và o nhà diá»…n võ ngồi chỠđợi.
Lúc ấy trá»i vừa rạng đông, nhưng hai quan phó chá»§ khảo đã có mặt tại đó rồi. Trá»i vừa sáng tá», bá»—ng nghe ba tiếng pháo nổ vang, tiếp theo là má»™t hồi trống dà i. Má»™t tên quân chạy và o báo vá»›i Du Tái váºt và Thượng Nghị Tiên:
- Bẩm có quan Chánh chủ khảo đã đến.
Hai ngưá»i nghe nói vá»™i vã bước ra nghinh tiếp và o. Sau khi ba ngưá»i an tá»a, Lệ Minh đưá»ng nói vá»›i nhị vị phó chá»§ khảo:
- Theo ý kiến của nhị vị thì nên định cách thi như thế nà o?
Thượng Nghị Tiên và Du tái Váºt nói:
- Việc khảo thà nà y Ä‘á»u tùy thuá»™c và o Ty Binh bá»™ . HÆ¡n nữa đại nhÆ¡n đã là m Chánh chá»§ khảo thì thể thức tuyển chá»n do ở đại nhÆ¡n, chúng tôi chỉ có nhiệm vụ theo đó mà là m thôi.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghÄ© thầm:
-“ SÄ© tá» bốn phương vỠứng thà quá đông là m thế nà o khảo hạch cho chu toà n được, và nếu lược duyệt má»™t số quá đông, thế nà o cÅ©ng bị lầm. Chi bằng ta ra mtá»™ tiêu chuẩn thi cho tháºt khó để cho những kẻ bất tà i chúng nhắm sức không kham nổi, lui bá»›t trước Ä‘i thì hay hÆ¡n.
NghÄ© váºy , Lệ Minh ÄÆ°á»ng kêu quan Chánh tư lại bảo:
- Việc giao chiến vá»›i địch quân trên mặt biển thì cần nhứt là nghá» bắn, váºy nay ta định thi bắn trước, nếu ai bắn trúng hồng tâm được ba phát thì má»›i cho thi các môn võ nghệ khác. Rồi sau đó má»›i được và o ná»™i trưá»ng để khảo hạch thao lược.
Quan chánh tư vâng lịnh láºp tức sắp đặt chổ thi bắn rồi truyá»n dá»±ng bia lên.
Lúc bấy giá» mặt trá»i đã má»c, trông vạn váºt rất tá» rõ. Hùng Hiệu nói vá»›i Thiếu Hoa:
- Tuy Công tỠđẹp trai, nhưng so sánh cÅ©ng không bằng quan Chánh chá»§ khảo đáy. Ôi! Con ngưá»i sao mà đẹp trai đến thế !
Thiếu Hoa nói :
- Là m thế nà o tôi bì ông ta được! Má»™t con ngưá»i má»›i mưá»i bảy tuổi mà liên trúng tam nguyên là m quan đến chức Binh bá»™ Thượng thÆ¡ quả là má»™t bá»±c thiên tà i, tướng trên thế gian nà y Ãt kẻ bì kịp.
Hồi lâu , quan Chánh tư sắp đặt và dá»±ng bia xong, ngưá»i ta độ chừng từ chá»— đứng nhắm đến chá»— dá»±ng bia xa khoảng hai trăm thước còn cái cung để cho các sÄ© tá» sá» dùng nặng độ hai trăm cân .
Rồi quan Chánh tư trịnh trá»ng tuyên bố: Há»… ai bắn tráºt phát thứ nhất thì không được bắn phát thứ nhì, nếu tráºt phát thứ nhì coi như há»ng cả phát thứ ba. Vì váºy cuá»™c thi được nhanh chóng lắm.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng ngồi xem mãi cho đến tối vẫn chưa thấy sÄ© tá» nà o Ä‘áºu cả, chỉ có má»™t số Ãt ngưá»i bắn trúng mÅ©i thứ nhứt mà thôi, đến phát thứ hai , phát thứ ba thì sai lạc hết. Hai vị giám khảo kia thấy thế Ä‘á»u le lưỡi lắc đầu, Lệ Minh ÄÆ°á»ng lên kiệu trở vá» trướng phá»§ lên lầu nói vá»›i Tố Hoa:
- Ngà y mai đây đã đến kỳ khảo thà sĩ tỠtỉnh Hồ Quảng, nhưng em chẳng biết diện mạo Hoà ng Phủ Công tỠnhư thế nà o thì biết là m sao giúp đỡ cho chà ng.
Tố Hoa nói:
- Công tá» Thiếu Hoa mình cao độ tám thưóc, khuôn mặt đầy đặn, nước da trắng ngà , mắt sáng như sao. Nếu tiểu thÆ¡ có ý xem kỹ thì nháºn ra ngay.
Hôm sau Lệ Minh ÄÆ°á»ng đến võ trưá»ng khảo thà các tỉnh khác xong thì gá»i đến sÄ© tá» tỉnh Hồ Quảng.
Hùng Hiệu vừa nghe gá»i đến tên mình, liá»n dõng dạc bước ra quì đợi lịnh.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng trông thấy Hùng Hiệu tướng mạo khôi ngô, oai phong lẫm liệt, trong lòng khen thầm, lên tiếng nói:
- Nhà ngươi đã thi đỗ võ Cá» nhÆ¡n, nay đến đây ứng thà thì chắc là trang hà o kiệt. Váºy ta có lá»i khuyên ngươi hãy cẩn tháºn trong lúc thi tiá»…n nhé!
Hùng Hiệu vâng lệnh bước ra, trương cung lắp tên bắn ra phát thứ nhứt . Tên vừa buông ra, đã thấy ghim Ä‘Ãch tại hồng tâm, sÄ© tá» bốn phương Ä‘á»u vá»— tay khen rầm rá»™.
Hùng Hiệu khoái chà bắn tiếp hai phát nữa Ä‘á»u trúng Ä‘Ãch hồng tâm không sai má»™t mảy may, ai nấy Ä‘á»u thán phục trang anh hùng hiếm có.
Hùng Hiệu bước ra đặt cung lại chá»— cÅ©, rồi lạy tạ và khiêm nhưá»ng nói:
- Tôi mong nhỠphước ấm của đại nhơn nên mới được trúng luôn ba phát.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vá»™i và ng đỡ dáºy nói:
- Äó là do tráng sÄ© hữu tà i , chứ tôi đây có đức chi. Rồi đây tôi và tráng sÄ© sẽ là bạn đồng liêu, xin đừng thá»§ lá»… quá đáng.
Hùng Hiệu xá má»™t cái rồi lui ra. Kế đó quan Chánh tư gá»i đến tên Vương Thiếu Phá»§.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa vá»™i và ng bước ra cúi lạy . Lệ Minh ÄÆ°á»ng trông qua diện mạo thì quả đúng y như lá»i cá»§a Tố Hoa nói, nà ng quả quyết ngưá»i nà y là Hoà ng Phá»§ thiếu Hoa rồi.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng thầm thương xót:
“ Vợ chà ng đây, đã vì chà ng mà hao mòn biết bao tâm lá»±c! Mãi đến hôm nay má»›i được gặp mặt, nhưng ta nỡ lòng nà o để cho chà ng lạy lục cho đà nh!â€.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghÄ© váºy nên đứng dáºy bảo:
- Vương Thiếu Phủ, thôi hãy ra thi bắn đi, chớ có thủ lễ là m gì.
Vương Thiếu Hoa lễ phép thưa:
- Xin đại nhÆ¡n cứ để tôi thi hà nh trá»ng lá»… má»›i phải đạo .
Nói rồi cứ việc lạy tiếp khiến Lệ Minh ÄÆ°á»ng bối rối không biết liệu sao, nà ng muốn bước tá»›i đỡ dáºy nhưng lại sợ vượt ra ngoà i lá»… giáo không nên, chỉ lấy tay khoát lia lịa và nói:
- Ta miá»…n lá»… cho đó ! Ta trông thấy tướng mạo nhà ngươi đưá»ng đưá»ng chắc chắn là má»™t trang anh hùng tuấn kiệt. Ta đây chỉ vì quốc gia đứng ra tuyển chá»n nhân tà i, chá»› nên lạy lục như váºy, từ nay vá» sau ta miá»…n lá»… luôn cho .
Vương Thiếu Thiếu Hoa thấy quan chánh chá»§ khảo có lòng trá»ng đãi mình, trong lòng mừng lắm, liá»n bước tá»›i trương cung bắn luôn ba phát trúng Ä‘Ãch hồng tâm, rồi xoay mình bắn trái lại ba phát nữa cÅ©ng trúng Ä‘Ãch cả. Má»i ngưá»i đứng xem vá»— tay reo to :
- Con ngưá»i thần tiá»…n, dám chắc không ai có thể bì kịp!
Hai vị phó chá»§ khảo cÅ©ng khen vùi, Lệ Minh ÄÆ°á»ng lòng như nở hoa, nghÄ© thầm:
- “ Thế là có thể chấm cho Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa Ä‘áºu Trạng nguyên rồi! Chà ng ta đã bắn ngược xuôi Ä‘á»u trúng Ä‘Ãch cả thì chắc không ai bì kịp đâu!â€
Rồi Lệ Minh ÄÆ°á»ng gá»i Vương Thiếu Hoa đến khuyên bảo:
- Hảo há»›n quả là tay thần tiển , váºy hãy ráng mà lấy cho được chức Trạng nguyên nhé!
Vương Thiếu Hoà cúi lạy và thưa:
- Nếu đại nhÆ¡n thương tình đỠbạt cho thì Æ¡n ấy ngà n Ä‘á»i không dám quên.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói:
- Khi nãy ta đã dặn trước rồi, sao ngươi còn thá»§ lá»… mãi như váºy?
Vương Thiếu Hoa vẫn má»™t má»±c khiêm nhưá»ng:
- Dạ, tôi đâu dám!
Rồi Vương Thiếu Phủ bái tạ lui ra, cùng Hùng Hiệu, trở vỠquán ngụ.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng trở vá» phá»§, vá»— vai Tố Hoa nói:
- Vương Thiếu Phá»§ quả thiệt là Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa rồi. Em nhìn kỹ tướng mạo, y như lá»i chị đã nói.
Rồi Lệ Minh ÄÆ°á»ng thuáºt hết chuyện thi tiá»…n ngà y hôm ấy cho Tố Hoa nghe và nói:
- Lúc Hoà ng Phá»§ Công tá» và o lạy em, tháºt trình lòng em xốn xang quá, nhưng không biết là m sao cả. Còn Hùng Hiệu cÅ©ng là má»™t báºc anh tà i tháºt xứng đáng là m bạn vá»i Hoà ng Phá»§ Công tá», nếu kỳ thi tuyển nà y mà em chấm hai ngưá»i ấy Ä‘áºu cao nhứt thì cÅ©ng không phải là bất công váºy.
Tố Hoa nghe nói cÅ©ng vui mừng không xiết. Hai ngưòi bà n luáºn vui cưá»i mãi đến khuya má»›i tắt đèn an giấc.
Lá»i bình:
- Lưu BÃch Khuê là kẻ đại cừu cá»§a Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa, vì chỉ má»™t tay hắn đã là m cho gia đình há» Hoà ng Phá»§ ly tan, cha xa con, vợ xa chồng. Ngưá»i ta có thể nghÄ© rằng vá»›i mối thù không đội má»›i hả giáºn. Trong hoà n cảnh Khuê BÃch bị cầm tù tại Xuy Äà i sÆ¡n, chẳng những Thiếu Hoa đã không trả thù; lại Ä‘em lòng thương hại, bao dung , cố xin Vệ Dõng Äạt nên đối xá» tá» tế vá»›i Lưu Khuê BÃch . Thái độ ấy tháºt là trượng phu, quân tá».
Lấy tình nhân ái đối xá» vá»›i má»i ngưá»i , tháºt hiếm có trong xã há»™i !
- Lưu Khuê BÃch Ä‘iển hình cho kẻ độc ác gian tà . Khi có quyá»n cao chức trá»ng thì vênh vang tá»± đắc, chỉ chuyên dùng quyá»n lá»±c cá»§a mình để lung lạc kẻ khác. Hắn quan niệm rằng há»… giai cấp hoà ng tá»™c thì có thể thá»±c hiện bất cứ má»™t việc gì mình muốn, cho nên phần đông những hạng nà y thưá»ng Ä‘i tìm những sá»± vui sướng trên sá»± Ä‘au thương cá»§a kẻ khác và là m già u trên sá»± nghèo đói cá»§a toà n dân. Thế mà gặp lúc sa cÆ¡ thất thế , quyá»n lá»±c bị tiêu ma, thì khúm núm cúi lòn cầu xin sá»± sống còn vá»›i bất cứ giá nà o. Tháºt đáng khinh bỉ thay!
- Ai còn lạ lùng gì chế độ phong kiến thá»i bấy giá» là m việc có việc tuyển ngưá»i má»™t cách bình đẳng như váºy? Kẻ được tuyển dụng và o triá»u đình phải là giai cấp quà tá»™c già u có, còn những hạng cùng dân mạt sÄ© dù có khăn gói lá»u chõng suốt Ä‘á»i cÅ©ng khó mà lá»t và o trưá»ng thi há»™i. Sỡ dÄ© trước kia Lệ Minh ÄÆ°á»ng được và o kinh trúng tuyển Trạng nguyên là nhá» số bạc kếch sù cá»§a Khương Nhược SÆ¡n nạp và o má»›i được. Nay Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa đã là kẻ tá»™i phạm Ä‘ang bị truy nã mà có thể và o kinh ứng thà được , quả là má»™t trưá»ng hợp hi hữu đối vá»›i thá»i ấy. Vì váºy Lệ Minh ÄÆ°á»ng phải là đại ân nhân cá»§a chà ng, trách chi chà ng chẳng thá»§ lá»… theo tình sư đệ là phải
|

23-09-2008, 07:56 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi Tám
Vương Thiếu Phủ dùng phép trói Vương Hà o
Nguyên Thà nh Tôn mến tà i phong võ trạng
Bắt đầu từ hôm đó, ngà y nà o Lệ Minh ÄÆ°á»ng cÅ©ng ra thà trưá»ng khảo sát, mãi đến mùng tám cuá»™c thi bắn má»›i xong.
Tổng số sÄ© tá» trên bốn trăm ngưá»i mà kẻ bắn trúng má»™t phát, ngưá»i hai phát, riêng có Hùng Hiệu và má»™t ngưá»i nữa là Vương Hà o ngưá»i ở tỉnh Quảng Äông trạc độ bốn mươi tuổi bắn trúng ba phát thôi, còn Vương Thiếu Phá»§ trúng sáu phát như ta đã biết.
Qua ngà y mùng chÃn, ba vị chánh chá»§ khảo đòi ba ngưá»i trúng tuyển xạ tiển và o võ trưá»ng thi vá» sức lá»±c.
Lệ Minh đưá»ng truyá»n quân khiêng má»™t cao vòng đá nặng qáu trăm cân dể trước diá»…n võ trưá»ng rồi ra lịnh há»… ai rinh ná»i cái vòng ấy lên cao ba thước và đi tá»›i đặng ba bước thì chấm Ä‘áºu.
Hoà ng phá»§ Thiếu Hoa nghe tuyên bố dứt lá»i, liá»n chạy đến dá»±ng đứng tấm đá ấy lên, hét lên má»™t tiếng rung trá»i chuyển đất, triển thần lá»±c giở hổng vòng đá lên cao ba thước rồi bước tá»›i bảy tám bước, Ä‘oạn để xuống má»™t cách êm ái, sắc mặt không biến đổi, hÆ¡i thở vẫn bình thưá»ng. Kế đó, Hùng Hiệu cÅ©ng xách lên ba thước, bước tá»›i bảy bước má»›i để xuống, không lá»™ vẻ mệt nhá»c. Rồi đến Vương Hà o bước và o lấy tay kéo dá»±ng vòng đá lên, lòn tay qua lá»— vòng , nạt lên má»™t tiếng như sấm nổ, giở hổng lên cao bốn thước, xách Ä‘i trông rất nhẹ nhà ng. Hắn bước Ä‘i hÆ¡n hai chục bước rồi bợ cái vòng ném mạnh lên không trung gần hai trượng. Cái vòng rá»›t ầm xuống đất lún sâu hÆ¡n má»™t thước, khiến thiên hạ đứng xem Ä‘á»u reo to lên:
- Ôi chao! Má»™t sức mạnh phi thưá»ng !
Lệ Minh ÄÆ°á»ng thấy Vương Hà o mạnh quá thì thất kinh, sợ h ắn Ä‘oạt mất giải khôi nguyên nên vá»™i đứng dáºy truyá»n lịnh
- Thôi, bây giỠcác ngươi hãy ra thi võ nghệ đi, nếu ai không có ngựa thì ta cho mượn ngựa ta kia.
Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nghe lệnh, liá»n đến chá»— giá binh khÃ, rút má»™t cây Phương thiên há»a kÃch bước ra diá»…n võ trưá»ng. Kế có Lý Mãnh dắt ngá»±a và o, Thiếu Hoa tung mình lên lưng ngá»±a vung má»™t đưá»ng kÃch trông như phượng múa rồng bay.
Thiếu Hoa vừa múa xong, Hùng Hiệu cÅ©ng rút cây Ä‘oản côn thót lên ngá»±a ra sức biểu diá»…n, thương pháp cÅ©ng xuất quá»· nháºp thần không kém gì Thiếu Hoa. Sau cùng Vương Hà o bước ra , vì không có ngá»±a nên quân sÄ© dắt con Than Tông mã đến cho mượn. Chà ng rút cây đại Ä‘ao bay vùn vụt, ánh Ä‘ao tá»a ra sáng ngá»i trông dá»… khiếp .
Múa xong, Vương Hà o Ä‘em Ä‘ao cắm và o giá rồi bước tá»›i quỳ trước diá»…n võ trưá»ng , Lệ Minh ÄÆ°Ã²ng lo sợ Vương Hà o chiếm mất chức võ Trạng nguyên, bà n khoát tay nói :
- Äây má»›i chỉ là má»™t phần trong môn võ nghệ mà thôi.
Rồi Lệ Minh ÄÆ°á»ng truyá»n Vương Hà o lui ra, Ä‘oạn tiếp tục khảo thà võ nghệ ba trăm bảy mươi tám ngưá»i kia, cứ theo thứ tá»± trên dưới ghi và o danh sách.
Sau đó Lệ Minh ÄÆ°á»ng đứng lên tuyên bố :
- Hôm nay ai đã thi đứng theo thể thức thì ngà y mai hãy Ä‘em giấy bút đến dinh Binh Bá»™ để khảo thà vá» thao lược. Nói rồi cùng hai vị phó chá»§ khảo lên ngá»±a ra vá».
Sáng hôm sau, Lệ Minh ÄÆ°á»ng đến dinh Binh bá»™ ra đỠmục cho sÄ© tá» hà nh văn.
Khi Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa nạp quyển, Lệ Minh ÄÆ°á»ng xem qua thấy thao lược rất tinh thông, nét chữ sắc sảo vô cùng, trong lòng rất khâm phục. Äến khi xem quyển cá»§a Vương Hà o thì thấy Vương Hà o không biết chữ nà o hết. Hai vị phó chá»§ khảo lấy là m tiếc cho Vương Hà o, còn Lệ Minh ÄÆ°á»ng thì mừng lắm, vì chắc thế nà o Thiếu Hoa cÅ©ng chiếm được Khôi nguyên !
Sau khi ba vị giám quan há»p bà n định thứ tá»± xong liá»n truyá»n cho thÆ¡ lại yết bảng treo lên. Ngưá»i ta thấy Vưong Thiếu Hoa thứ nhứt, đỗ Võ Trạng Nguyên, Hùng Hiệu thứ nhì, XÃch Nam Anh thứ ba, Vương hà o thứ tư và sau đó còn chÃn mươi sáu ngưá»i thi trúng thể thức.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng Ä‘em danh sách và o triá»u dâng lên vua Thà nh Tôn và tâu :
- Cuá»™c khảo thì hôm nay đã xong , xin bệ hạ hãy định ngà y ra diá»…n võ trưá»ng để duyệt lại , tuyển lấy Võ Trạng nguyên và phong chức Nguyên soái.
Vua Thà nh Tôn truyá»n ná»™i giám thâu danh sách rồi giáng chỉ dạy Binh bá»™ phóng bảng , định đến ngà y mưá»i lăm vua sẽ ngá»± giá đến võ trưá»ng chá»n lấy Võ Trạng nguyên.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng lãnh mạng lui ra, lên kiệu trở vá» phá»§.
Sáng hôm sau, những ngưá»i trúng tuyển rá»§ nhau đến bái yết Lệ Minh đưá»ng, Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe gia tướng và o báo liá»n bảo Tố Hoa :
- Chị hãy đến nấp sau tấm bình phong để xem thỠcó phải Vương Thiếu Phủ là Hoà ng Phủ Thiếu Hoa không .
Nói rồi bước ngay ra thÃnh đưá»ng cho má»i má»™t mình Thiếu Phá»§ và o trước. Vương Thiếu Phá»§ được lệnh khép nép bước và o.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vừa toan đứng dáºy để chà o há»i thì chà ng tađã quỳ lạy và thưa :
- Tôi được đại nhÆ¡n thương đến, tháºt cái Æ¡n ấy chẳng biết đến bao giá» má»›i Ä‘á»n đáp đưá»c.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vá»™ và ng đõ dáºy và nói :
- Tuy tôi là m đến chức Binh bá»™ , song tuổi tôi vẫn còn niên thiếu, xin ngưá»i hãuy lấy lẽ niên huynh mà đối đãi vá»›i tôi, tôi má»›i vui lòng, váºy từ nay vá» sau xin chá»› lạy lục nữa.
Nói rồi Lệ Minh ÄÆ°á»ng kéo ghế niá»m nở má»i ngồi, Vương Thiếu Phá»§ tạ Æ¡n rồi ngồi xuống. Sau khi má»i uống cạn ly trà , Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói :
- Thiên tỠđịnh đến ngà y mưá»i lăm nà y ngá»± giá ra thà trưá»ng để tuyển chá»n chức Trạng Nguyên, tôi có ý mong cho ngưá»i chiếm bảng và ng, váºy ngưá»i hãy cố gắng cho lắm má»›i được nhé !
Vương Thiếu phá»§ đứng dáºy chấp tay xsá má»™t cái và lá»… phép thưa :
- Ân sư có lòng thương lo lắng đến thế, tôi nguyện ghi Æ¡n suốt Ä‘á»i.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói :
- Xin chá»› nên quá khiêm nhượng. Chỉ vì ngưá»i là báºc tà i năng xuất chúng, nên tôi có bổn pháºn phải lo liệu đó thôi.
Rồi Vương Thiếu Phá»§ cáo từ lui ra. Lệ Minh ÄÆ°á»ng bảo gia tướng Ä‘em ngá»±a đến sát bên thá»m cho Vương Thiếu Phá»§ và tiá»…n đưa chà ng ra khá»i phá»§.
Khi Lệ Minh ÄÆ°á»ng trở và o, Tố Hoa há»›n hở, nói :
- Ngưá»i ấy đúng là Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa rồi. Tôi cÅ©ng vì ngưá»i mà thiếu chút nữa đã vùi thân nÆ¡i đáy nước. Còn tiểu thÆ¡ ra thân giúp ngưiá» như váºy tháºt phải lẽ lắm.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng thở dà i nói :
- Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa đối vá»›i em cứ giữ cái lá»… thầy trò, tháºt em xót ruá»™t quá. Nhất định thế nà o rồi đây em cÅ©ng tâu cùng Thiên Tá» phong cho chà ng là m chức Nguyên soái, em má»›i thá»a dạ.
Sáng hôm sau, những ngưá»i trúng tuyển rá»§ nhau đến bái yết Lệ Minh đưá»ng, Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe gia tướng và o báo liá»n bảo Tố Hoa :
- Chị hãy đến nấp sau tấm bình phong để xem thỠcó phải Vương Thiếu Phủ là Hoà ng Phủ Thiếu Hoa không .
Nói rồi bước ngay ra thÃnh đưá»ng cho má»i má»™t mình Thiếu Phá»§ và o trước. Vương Thiếu Phá»§ được lệnh khép nép bước và o.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vừa toan đứng dáºy để chà o há»i thì chà ng tađã quỳ lạy và thưa :
- Tôi được đại nhÆ¡n thương đến, tháºt cái Æ¡n ấy chẳng biết đến bao giá» má»›i Ä‘á»n đáp đưá»c.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vá»™ và ng đõ dáºy và nói :
- Tuy tôi là m đến chức Binh bá»™ , song tuổi tôi vẫn còn niên thiếu, xin ngưá»i hãuy lấy lẽ niên huynh mà đối đãi vá»›i tôi, tôi má»›i vui lòng, váºy từ nay vá» sau xin chá»› lạy lục nữa.
Nói rồi Lệ Minh ÄÆ°á»ng kéo ghế niá»m nở má»i ngồi, Vương Thiếu Phá»§ tạ Æ¡n rồi ngồi xuống. Sau khi má»i uống cạn ly trà , Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói :
- Thiên tỠđịnh đến ngà y mưá»i lăm nà y ngá»± giá ra thà trưá»ng để tuyển chá»n chức Trạng Nguyên, tôi có ý mong cho ngưá»i chiếm bảng và ng, váºy ngưá»i hãy cố gắng cho lắm má»›i được nhé !
Vương Thiếu phá»§ đứng dáºy chấp tay xsá má»™t cái và lá»… phép thưa :
- Ân sư có lòng thương lo lắng đến thế, tôi nguyện ghi Æ¡n suốt Ä‘á»i.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói :
- Xin chá»› nên quá khiêm nhượng. Chỉ vì ngưá»i là báºc tà i năng xuất chúng, nên tôi có bổn pháºn phải lo liệu đó thôi.
Rồi Vương Thiếu Phá»§ cáo từ lui ra. Lệ Minh ÄÆ°á»ng bảo gia tướng Ä‘em ngá»±a đến sát bên thá»m cho Vương Thiếu Phá»§ và tiá»…n đưa chà ng ra khá»i phá»§.
Khi Lệ Minh ÄÆ°á»ng trở và o, Tố Hoa há»›n hở, nói :
- Ngưá»i ấy đúng là Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa rồi. Tôi cÅ©ng vì ngưá»i mà thiếu chút nữa đã vùi thân nÆ¡i đáy nước. Còn tiểu thÆ¡ ra thân giúp ngưiá» như váºy tháºt phải lẽ lắm.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng thở dà i nói :
- Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa đối vá»›i em cứ giữ cái lá»… thầy trò, tháºt em xót ruá»™t quá. Nhất định thế nà o rồi đây em cÅ©ng tâu cùng Thiên Tá» phong cho chà ng là m chức Nguyên soái, em má»›i thá»a dạ.
Tố Hoa nghe nói mừng rỡ vô cùng.
Ngà y giá» trôi nhanh, chẳng bao lâu đã đến ngà y mưá»i bốn tháng hai. Hôm ấy vừa lối canh hai đã nghe trước cá»a thà nh pháo nổ inh trá»i để báo tin cho sÄ© tá» biết phải mang cung tên đến phi trưá»ng chuẩn bị cho sẳn sà ng. Qua đến canh năm, Lệ Minh ÄÆ°á»ng đã cùng vá»›i hai vị phó chá»§a khảo là Du Tái Váºt và Thượng Nghị Tiên lên kiệu thẳng và o triá»u quỳ tâu :
- Muôn tâu bệ hạ, hiện giá» những ngưá»i trúng tuyển đã hiệp nhau đủ mặt tại diá»…n võ trưá»ng, xin thỉnh bệ hạ hãy ngá»± giá ra để khảo duyệt.
Vua Thà nh Tôn phán :
- Các khanh cứ đi trước rồi trẫm sẽ đến sau.
Ba ngưá»i tạo Æ¡n lui ra, lên ngá»±a thẳng đến võ trưá»ng. Giây lát sau, vua Thà nh Tôn cÅ©ng xe giá ra đến. các quan đồng nghinh tiếp và o. Vua ngồi giữa , các quan đứng hầu hai bên.
Lúc ấy, quan tây Äà i ngu giá là Doãn Thượng Khanh trông thấy Vương Thiếu Phá»§ biết ngay là cháu mình, lòng mừng khấp khởi nhưng chẳng dám nhìn.
Sau đó vua Thà nh Tôn truyá»n cho sÄ© tá» cứ theo tiêu chuẩn thi khi trước mà diá»…n lại cho vua xem.
Quan Chánh tư lãnh lịnh Ä‘á»c danh sách theo thứ tá»± kêu ra thi bắn, Vương Thiếu Phá»§ nghe kêu tên mình trước tiên, liá»n bước và o quỳ đợi lịnh. Vua Thà nh Tôn thấy tướng mạo chà ng khôi ngô tuấn tú, biết ngay là má»™t trang tuấn kiệt, vá»™i truyá»n ra biểu diá»…n. Vương Thiếu Phá»§ lắp tên bắn luôn sáu phát Ä‘á»u trúng ngay hồng tâm. Vua Thà nh Tôn nức tiá»ng khen rồi quay qua nói vá»›i tả hữu Thừa tướng :
- Lệ Quân Ngá»c quả có con mắt tinh Ä‘á»i, chá»n môn sanh bắn giá»i quá !
Sau đó Hùng Hiệu , XÃch Nam Anh và Vương Hà olần lượt ra bắn má»—i ngưá»i Ä‘á»u trúng đủ ba phát, còn chÃn mươi sáu ngưá»i thuá»™c hạ hạng kia , kẻ trúng hai, ngưá»i trúng má»™t không ai ránglên được ba phát cả. Qua đến môn thi sức mạnh thì Vương Hà o Ä‘oạt giải nhứt.
Vua Thà nh Tôn bèn gá»i Vương Hà o đến hiểu dụ :
- Sức mạnh cá»§a ngươi tháºt đáng kể, song vá» nghá» bắn và thao lược ngươi không giá»±t giải quan quân nổi, nên ta muốn lấy Vương Thiếu Phá»§ là m Trạng nguyên . Tuy váºy Trẫm muốn cho các ngươi được thá»a mãn váºy cho phép các ngươi hãy đấu võ cùng Vương Thiếu Phá»§ để phân tà i cao thấp. trong khi đấu ta cấm không ai được dùng thá»§ Ä‘oạn hiểm ác để hại nhau ; nếu ai giết chết ngưá»i phải thưá»ng mạng, còn đả thương phải bị tá»™i . Các ngươi phải nghe rõ và nên cẩn tháºn.
VuÆ¡ng Thiếu Phá»§ nghe vua hiểu dụ dứt lá»i, liá»n xung kÃch xông ra giữa diá»…n võ trưá»ng, nói lá»›n :
- Tôi phụng mạng thánh chỉ tỉ thà cùng ba vị niên huynh, váºy ai dám đấu xin má»i ra đây.
XÃch Nam Anh liên vung trưá»ng côn giục ngá»±a xông ra cúi đầu chà o Vương Thiếu Phá»§ và nói :
- Vì chút công danh, tôi xin lãnh giáo và i đưá»ng kÃch, xin niên huynh tha lá»—i.
Vương Thiếu Phủ cúi đầu chà o lại nói :
- Tôi xin đợi lịnh niên huynh.
XÃch Nam Anh múa côn nhắm giữa bụng Vương Thiếu Phá»§ đâm tá»›i , miệng nói lá»›n :
- Xin lỗi niên huynh !
Vương Thiếu Phá»§ vung khÃvch đỡ vẹt ra và nói :
- Có can chi !
Rồi hai ngưá»i đánh vùi vá»›i nhau trên hai mươi hiệp chưa phân thắng bại. Vương Thiếu Phá»§ nghÄ© thầm:
- “ XÃch Nam Anh sức lá»±c rất tầm thưá»ng mà ta không thắng nổi thì sao chống cá»± vá»›i Vương Hà o đượcâ€.
NghÄ© rồi chà ng hét lên má»™t tiếng dồn thấm sức và o hai cánh tay múa kÃch đợ vẹt trưá»ng côn cá»§a đối phương ra má»™t cái tháºt mạnh, khiến toà n thân XÃch Nam Anh rung động. XÃch Nam Anh ráng sức đánh thêm má»™t hiệp rồi nhắm thế cá»± không nổi quà y ngá»±a chạy dà i và quay lại nói:
- Niên huynh quả có tà i cao , tôi xin nhưòng đấy!
Vương Thiếu Phủ nói:
- Xin niên huynh thứ tội cho nhẹ!
Rồi chà ng lá»›n tiếng há»i:
- Còn ai muốn đấu nữa xin má»i ra dây, bằng không tôi sẽ lãnh ấn nguyên soái.
Vương Hà o nghe nói hét lớn:
- Còn tôi đây, chớ vội khoe khoang.
Dứt lá»i, Vương Hà o vung Ä‘ao lên ngá»±a xông ra chém nhầu Vương Thi&êu Phá»§. Vương Thiếu Phá»§ cÅ©ng vung kÃch đợ vẹt ra đánh vùi vơà Vương Hà o, trên hai mươi hiệp chưa phân thắng bại. Tuy váºy ngưá»i ta thấy Vương Hà o cà ng đánh sức lá»±c cà ng tăng thêm, còn Vương Thiếu Phá»§ thì má»—i lúc má»™t thấm mệt, khiến má»i ngưá»i đứng xem Ä‘á»u nÃn hÆ¡i hồi há»™p. Há» bà n luáºn vá»›i nhau:
- Tiếc thay Vương Thiếu Phủ tà i bắn tà i tình như thế mà phen nà y phải thua Vương Hà o rồi !
Khi đánh được mươi hiệp, Vương Thiếu Phá»§ liệu sức đánh không lại Vương Hà o bèn đâm báºy má»™t kÃch quà y ngá»±a dang xa ra và kêu lá»›n:
- Niên huynh dám lướt sang đây, tôi má»›i nhượng là báºc anh hùng,
Vương Hà o nổi giáºn hét lá»›n:
- Ta há lại sợ sao ?
Nói rồi quất ngá»±a lướt tá»›i. Vương Thiếu Phá»§ lẹ tay thò và o túi lấy cái Hồng cẩm sách ném lên không trung. Tức thì hà o quang tá»a ra sáng rá»±c xẹt xuống ngay đầu Vương Hà o.
Vương Hà o còn ngÆ¡ ngác, chưa biết gì thì bá»—ng nhiên má»™t sợi dây không biết từ dâu quấn chặt toà n thân, hắn không cá»±a quáºy được, phải lăn nhà o xuống ngá»±a.
Vương Thiếu Phá»§ láºt Ä‘áºt tung mình xuống ngá»±a chạy đến thâu Hồng Cẩm sách , đõ Vương Hà o dáºy và tá» lá»i xin lá»—i.
- Chỉ vì chút công danh , tôi đã xúc phạm đến hiá»n huynh, xin hiá»n huynh miá»…n chấp.
Vương Hà o thẹn đỠmăạt đáp :
- Äó là lẽ tất nhiên !
Vương Thiếu Phủ bước tới quỳ trước mặt vua Thà nh Tôn đợi lịnh.
Vua Thà nh Tôn phán há»i :
- Lúc nãy ngươi dùng cái chi để trói Vương Hà o váºy ?
Vương Thiếu Phủ tâu :
- Äó là váºt tiên thuáºt gá»i là Hồng cẩm sách.
Vua lại há»i :
- Chẳng hay bá»u bối ấy ngươi tìm được ở đâu váºy ?
Vương Thiếu Phủ tâu :
- Cách đây ba năm vế trước, hạ thần hay tin Hoà ng Phá»§ Nguyên Soáo bị giặc Phiên bắt được là vì chúng có yêu thuáºt nên má»›i tháng nổi. Vì váºy hạ thần kết nghÄ©a anh em vá»›i hùng Hiệu rá»§ nhau Ä‘i tầm tiên há»c đạo. Hiện nay hạ thần cùng Hùng Hiệu ai cÅ©ng có bá»u bối nên cam Ä‘oan thế nà o cÅ©ng thắng đặng quân Phiên.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng thấy thế mừng rỡ, liá»n quỳ tâu :
- Tà i cán cá»§a Vương Thiếu Phá»§ thất đáng khen . HÆ¡n nữa , ngưá»i niên thiếu mà đã có lòng vá»›i giang sÆ¡n xã tắc, cố công tầm tiên há»c thuáºt thấy Vương Hà o cà ng đánh sức lá»±c cà ng tăng thêm, còn Vương Thiếu Phá»§ thì má»—i lúc má»™t thấm mệt, khiến má»i ngưá»i đứng xem Ä‘á»u nÃn hÆ¡i hồi há»™p. Há» bà n luáºn vá»›i nhau:
- Tiếc thay Vương Thiếu Phủ tà i bắn tà i tình như thế mà phen nà y phải thua Vương Hà o rồi !
Khi đánh được mươi hiệp, Vương Thiếu Phá»§ liệu sức đánh không lại Vương Hà o bèn đâm báºy má»™t kÃch quà y ngá»±a dang xa ra và kêu lá»›n:
- Niên huynh dám lướt sang đây, tôi má»›i nhượng là báºc anh hùng,
Vương Hà o nổi giáºn hét lá»›n:
- Ta há lại sợ sao ?
Nói rồi quất ngá»±a lướt tá»›i. Vương Thiếu Phá»§ lẹ tay thò và o túi lấy cái Hồng cẩm sách ném lên không trung. Tức thì hà o quang tá»a ra sáng rá»±c xẹt xuống ngay đầu Vương Hà o.
Vương Hà o còn ngÆ¡ ngác, chưa biết gì thì bá»—ng nhiên má»™t sợi dây không biết từ dâu quấn chặt toà n thân, hắn không cá»±a quáºy được, phải lăn nhà o xuống ngá»±a.
Vương Thiếu Phá»§ láºt Ä‘áºt tung mình xuống ngá»±a chạy đến thâu Hồng Cẩm sách , đõ Vương Hà o dáºy và tá» lá»i xin lá»—i.
- Chỉ vì chút công danh , tôi đã xúc phạm đến hiá»n huynh, xin hiá»n huynh miá»…n chấp.
Vương Hà o thẹn đỠmặt đáp :
- Äó là lẽ tất nhiên !
Vương Thiếu Phủ bước tới quỳ trước mặt vua Thà nh Tôn đợi lịnh.
Vua Thà nh Tôn phán há»i :
- Lúc nãy ngươi dùng cái chi để trói Vương Hà o váºy ?
Vương Thiếu Phủ tâu :
- Äó là váºt tiên thuáºt gá»i là Hồng cẩm sách.
Vua lại há»i :
- Chẳng hay bá»u bối ấy ngươi tìm được ở đâu váºy ?
Vương Thiếu Phủ tâu :
- Cách đây ba năm vế trước, hạ thần hay tin Hoà ng Phá»§ Nguyên Soáo bị giặc Phiên bắt được là vì chúng có yêu thuáºt nên má»›i tháng nổi. Vì váºy hạ thần kết nghÄ©a anh em vá»›i hùng Hiệu rá»§ nhau Ä‘i tầm tiên há»c đạo. Hiện nay hạ thần cùng Hùng Hiệu ai cÅ©ng có bá»u bối nên cam Ä‘oan thế nà o cÅ©ng thắng đặng quân Phiên.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng thấy thế mừng rỡ, liá»n quỳ tâu :
- Tà i cán cá»§a Vương Thiếu Phá»§ thất đáng khen . HÆ¡n nữa , ngưá»i niên thiếu mà đã có lòng vá»›i giang sÆ¡n xã tắc, cố công tầm tiên há»c thuáºt để tiêu diệt giặc Ä‘em lại thanh bình cho tổ quốc, xin bệ hạ hãy trá»ng dụng.
Vua Thà nh Tôn gáºt đầu ra vẻ hà i lòng , nói :
- Khanh quả có con mắt tinh Ä‘á»i, biết chá»n hiá»n tà i, trẫm tin chắc rồi đây sẽ trừ an quân giặc.
Dứt lá»i, vua Thà nh Tôn lại gá»i Vương Hà o đến khuyên nhá»§ :
- Võ dõng cá»§a ngươi tháºt phi thưá»ng , xứng đáng má»™t báºc anh hùng trong thiên hạ, trẫm sẽ trá»ng dụng.
Vương Hà o tạ Æ¡n lui ra. Sau đó vua Thà nh Tôn truyá»n cho chÃn mươi sáu ngưá»i kia và o thi đủ các môn như khi nãy.
Cuá»™c thi khảo xong, trá»i đã xế chiá»u, vua ngưự giá hồi cung, Lệ Minh ÄÆ°á»ng cÅ©ng trở vá» phá»§ nói cho Tố Hoa biết rõ Hoà ng Phá»§ Thiếu Hoa có há»c đặng tiên thuáºt và chÃnh ngưá»i đã hóa phép trói Vương Hà o hôm nay.
Tố Hoa nghe nói mừng khôn xiết, nà ng nói :
- Thế thì hay lắm, chắc thế nà o rồi đây chà ng cÅ©ng cứu được Hoà ng Phá»§ Nguyên soái vá» triá»u.
Hôm sau vua Thà nh Tôn lâm triá»u, ná»™i giám Ä‘em kim bảng treo r a, ngưá»i ta thấy Vương Thiếu Phá»§ đỗ Trạng nguyên, Hùng Hiệu đỗ Võ Bảng nhãn, XÃch Nam anh đỗ Võ Thám hoa, còn Vương Hà o vì không có tà i thao lược nên chỉ được chấm đỗ nhị giáp đệ nhất danh Võ Tấn sÄ©. Ngoà i ra chÃn mươi sáu ngưá»i kia thảy Ä‘á»u đỗ Võ Tấn sÄ©.
Các quan tân khoa và o bái mạng, vua Thà nh Tôn phán :
- Cứ theo thưá»ng lệ thì các tân khoa được Ä‘i du nhai ba ngà y, nhưng vì hiện nay quân giặc Ä‘ang xâm lăng bá» cõi. Trẫm đã giáng chỉ cho quan Tuần phá»§ SÆ¡n đông sắm sá»a chiến thuyá»n và luyện táºp thá»§y binh đã xong, nên trẫm định đến ngà y hai mươi tháng hai nà y phải cữ binh Ä‘i chinh phạt. Các khanh cần phải có ý thức khẩn trương lăám má»›i được.
Rồi vua Thà nh Tôn phong cho Vương Thiếu Phá»§ là m chức Äại Nguyên soái và ban cho cây gươm thượng phương , được phép tiên trảm háºu tấu. Phong cho Hùng Hiệu là m Long nhượng Äại tướng tả Tiên Phong, XÃch Nam Anh là m Hổ Phấn Äại tướng hữu Tiên phong. Vương Hà o là m Hổ vệ sá», còn chÃn mươi sáu ngưá»i kia dá»u lãnh chức bá»™ tướng theo giúp sức.
Vua bãi chầu hồi cung, các quan giải tán, Vương Thiếu Phá»§ ra khá»i triá»u kêu hết chư tướng lại bảo :
- Bây giá» chúng ta hãy kéo đến bái yết Lương Thừa tướng, đồng thá»i thăm ân sư chúng ta là Lệ Binh bá»™ luôn thể.
Chư tướng Ä‘á»u khen phải rồi kéo nhau đến dinh Thừa tướng , Nữ tỳ chạy và o báo cùng Lương Thừa tướng.
Lương Giám nói :
- Việc nà y không liên hệ gì đến ta, váºy mi hãy và o tin cho hiá»n tế ta hay đặng ra tiếp chuyện vá»›i há» cÅ©ng đủ rồi.
Lúc ấy, Lệ Minh ÄÆ°á»ng Ä‘ang ở trong phòng bà n luáºn cùng Tố Hoa vá» việc ngà y hai mươi tháng hai nà y cá» binh Ä‘i đánh giặc Phiên, bá»—ng thấy nữ tỳ chạy và o bẩm :
- Có quan Äại nguyên soái Chinh Äông là Vương Thiếu Phá»§ cùng vá»›i chư tướng đến xin và o yết kiến.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe nói toan bước ra, Tố Hoa vá»™i gá»i giáºt lại nói :
- Hãy khoan, để tôi lén ra rình xem lại một lần nữa thỠcó chắc Vương Thiếu Phủ là Hoà ng Phủ Thiếu Hoa không ?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng mỉm cưá»i gáºt đầu, rồi từ từ bước ra phòng khách bảo gia tướng má»i má»™t mình Vương Thiếu Phá»§ và o, còn chư tướng hẹn khi khác sẽ tiếp.
LỜI BÌNH :
- Kẻ có tà i mà không kiêu căng, hống hách, biết kÃnh trên nhưá»ng dưới, tháºn trá»ng trên con đưá»ng tiến thá»§, thì cái tà i ấy má»›i giúp Ãch cho nhân quần xã há»™i. Ngược lại có tà i mà Ãch ká»· hẹp hòi, nông nổi, liá»u lÄ©nh thà cái tà i ấy đã không là m lợi cho ai mà có khi lại tá»± hại lấy mình nữa là khác. Thế thì tà i đức phải song song má»›i gá»i là kẻ trượng phu quân tá», bằng không sẽ biến thà nh kẻ tặc tá» tiểu nhân.
Trong cuá»™c so tà i để tranh chức Nguyên soái lãnh đạo ba quân, ta th&ây XÃch Nam Anh tuy đối vá»›i Vương Thiếu Phá»§ sức lá»±c có phần sút kém, nhưng gã sáng suốt sá»›m biết mình biết ta, vá»™i nhưá»ng bước, quả là thái độ cá»§a kẻ trượng phu đáng trá»ng dụng váºy. Còn Vương Hà o hữu dõng vô mưu cáºy mình có sức mạnh , không thấy rá»™ng nhìn xa, hống hách kiêu căng, đến khi bị thua trtà tá» vẻ háºm há»±c , quả là con ngưá»i tầm thưá»ng , chỉ có thể dùng trong chức vụ phụ thuá»™c thôi. Vì váºy, muốn tuyển lá»±a nhân tà i phải có mắt tinh vi, nghÄ©a là chá»n ngưá»i lãnh đạo ba quân phải đặt mạnh và o trà là chánh yếu, còn dõng phải là phụ thuá»™c má»›i được Äà nh rằng tà i mà không có dõng thì trà kia trở thà nh bạc nhược, nhưng dõng mà không có trà lại cà ng nguy hại hÆ¡n nữa !
|

23-09-2008, 07:57 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Ba Mươi ChÃn
Lệ Minh ÄÆ°á»ng đỠnghị chiêu an thảo khấu.
Vương Thiếu Phủ lãnh mạng đi dẹp binh Phiên
Giây phút sau, thấy má»™t mình Vương Thiếu Phá»§ và o, Lệ Minh ÄÆ°á»ng đúng dáºy tiếp rước, kéo ghế má»i chà ng ngồi, nhưng Thiếu phá»§ quỳ lạy thưa :
- Ân sư quá trá»ng đãi môn sanh như váºy, khiến môn sanh áy náy vô cùng.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng bước tá»›i đỡ dáºy, nói :
- Từ nay vỠsau, xin đừng thủ lễ quá như vầy nữa.
Vương Thiếu Phủ vẫn khư khư đáp :
- Cứ theo cấp bá»±c và lẽ tôn ty thượng hạ thì cần phải theo đúng lá»… nghi má»›i phải, hÆ¡n nữa ngưá»i là ân sư cá»§a môn sanh , lẽ nà o lại xóa bá» lá»… nghi cho được.
Nói rồi, Thiếu Phá»§ ngồi xuống ghế cùng Lệ Minh ÄÆ°á»ng dùng trà trò chuyện hồi lâu, Lệ Minh ÄÆ°á»ng há»i thầm :
«Tuy vợ chồng ta chưa cùng nhau chăn chiếu, nhưng hôm nay đã há»™i hiệp tại đây, cÅ©ng nên cùng nhau uống và i chén rượu cho thá»a lòng ta» .
NghÄ© rồi, truyá»n gia tướng bà y tiệc lên. Hai ngưá»i cùng và o bà n tiệc, rượu được và i tuần, Lệ Minh ÄÆ°á»ng căn dặn :
- Khi niên huynh ra binh, nhá»› hãy nghiêm cấm quân sÄ© đừng để cho chúng nhiá»…u hại bá tánh, và trong lúc nguy cấp cần phải có lòng yêu mến quân sÄ© để chúng má»›i sẵn lòng hy sinh Ä‘em lại chiến thắng được. Sau khi chiến thắng, muốn truy kÃch địch quân hãy xem xét tình hình cho chÃn chắn rồi má»›i tần binh. Việc thưởng phạt phải công bình, đối vá»›i hà ng binh phải trá»ng đãi, chá»› nên sát hại má»™t cách bừa bãi. Äó là yếu tố thà nh công cá»§a má»™t tướng giá»ii ra giữa tráºn tiá»n. Xin niên huynh hãy nhá»› kỹ.
Vương Thiếu Phá»§ đứng dáºy xin cáo từ :
- Mấy lá»i và ng ngá»c cá»§a ân sư, kẻ môn sanh nà y nguyện khắc cốt ghi tâm
Vương Thiếu Phá»§ đứng dáºy xin cáo từ :
- Môn đồ tá»u lượng rất kém cá»i, xin ân sư tha lá»—i và xin cáo từ váºy.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng thấy chà ng khiêm tốn , lấy là m cảm thương nghÄ© thầm :
«Không biết đến bao giá» vợ chồng ta má»›i đặng chăn chiếu cùng nhau. Váºy bữa nay ta quyết cùng chà ng uống má»™t bữa cho tháºt say để tá» tình luyến ái ».
NghÄ© váºy , Lệ Minh ÄÆ°á»ng tá» lá»i cầm cá»ng :
- Sao niên huynh lại câu nệ như váºy. Dẫu sao chúng mình đã tương đắc như thế nà y thì nên ở lại uống vùi má»™t bữa cho thá»a dạ !
Vương Thiếu Phá»§ buá»™c lòng phải ngồi nán lại uống mãi cho đến xoà ng xoà ng say má»›i cáo từ ra vá».
Hôm sau, má»›i vừa rạng đông, Vương Thiếu Phá»§ đã mặc áo đội mão và o triá»u xin ân xá cho Vệ Dõng Äạt.
Khi và o trước kim giai thì chưa thấy Lệ Minh ÄÆ°á»ng và o Lưu Tiệp đến, Vương Thiếu Phá»§ trông thấy sắc diện vua Thà nh Tôn vui vẻ, chà ng đánh bạo quỳ tâu :
- Muôn tâu bệ hạ , hạ thần muôn tâu xin một việc, song nếu bệ hạ đừng bắt tội thì hạ thần mới dám trần tấu.
Vua Thà nh Tôn nói :
- Có việc gì khanh cứ tâu đi, trẫm không bắt tội đâu .
Vương Thiếu Phủ tâu :
- Ngà y ná», khi hạ thần và Hùng Hiệu đến kinh cầu quan, khi Ä‘i ngang qua núi Xuy Äà i, gặp quan cướp ở đó ra đón đưá»ng bị hạ thần đánh tan. Sau đó, tên đầu đảng là Vệ Dõng Äạt xuống giao chiến cùng hạ thần trên hai trăm hiệp vẫn không phân thắng bại. Hắn có ý khâm phục , má»i hạ thần lên núi và nói rõ lai lịch cho hạ thần nghe, hạ thần má»›i biết tên Vệ Dõng Äạt ấy vốn dòng tướng môn tỠđệ xuất thân, năm nay má»›i lên mưá»i bảy tuổi mà trà dõng kiêm toà n. Nguyên trước kia hắn Ä‘i ngang qua núi Xuy Äà i giết chết tướng giặc ở đó là Hà n Hổ, chúng lâu la bèn tôn Dõng Äạt là m thá»§ lãnh. Dõng Äạt lại muốn lợi dụng chốn ấy để chiêu táºp binh mã, đợi khi triá»u đình cần dùng sẽ Ä‘em binh đánh giặc Phiên láºp công. Lúc ấy va biết hạ thần xuống đầu quân nên theo năn nỉ vá»›i hạ thần tâu dùm vá»›i triá»u đình xin cho va được lãnh chức tiên phong Ä‘em binh dẹp giặc. Hạ thần thấy va có lòng trung thà nh vì nước nên cứ tình tháºt tâu bà y, mong bệ hạ xá tá»™i.
Vua Thà nh Tôn nghe dứt lá»i , nổi giáºn xung thiên phán :
- Tên giặc Vệ Dõng Äạt ấy trước kia dám cả gan đón đưá»ng giết chết Khâm sai, cướp vợ con Hoà ng Phá»§ KÃnh Ä‘em vá» núi, sau lại đánh phá binh triá»u bắt Lưu Khuê BÃch giam cầm. Bấy lâu nay trẫm căm thù tÃm ruá»™t, định dẹp yên Phiên tặc rồi sẽ mang binh đến đánh Xuy Äà i sÆ¡n bắt cho kỳ được Vệ Dõng Äạt và vợ con Hoà ng Phá»§ KhÃnh phân thây ra muôn Ä‘oạn má»›i hả giáºn. Sao khanh lại tâu xin là m cái gì cái tên trá»ng phạm ấy ? Trẫm quyết không tha đâu !
Vương Thiếu Phủ cúi đầu và tâu tiếp :
- Muôn tâu bệ hạ , tháºt tình hạ thần chảng dám tâu dối. Vì trước kia hạ thần lên Xùy Äà i sÆ¡n có biết rõ má»i việc. Chỉ vì Vệ Dõng Äạt cảm thương ná»—i oan tình nên má»›i cứu vợ con Hoà ng Phá»§ KÃnh Ä‘em vá» nháºn là m mẹ, còn con gái ngưá»i thì Ä‘em vá» nháºn là m chị nuôi , dưỡng sau háºu trại , va thì ở nÆ¡i tiá»n trại , lại nghiêm cấm quân sÄ© không cho há»—n tạp. Còn Lưu Quốc cá»±u tuy bị bắt song được đối xá» tá» tế, đợi khi triá»u đình chiêu an sẽ đưa Lưu Quốc cá»±u vá». ChÃnh hôm ấy hạ thần được tiếp xúc vá»›i Lưu Quốc cá»±u và con Hoà ng Phá»§ KÃnh nên má»›i rõ đéâu Ä‘uôi má»i việc. Vả lại, con gái cá»§a Hoà ng Phá»§ KÃnh tuy pháºn liá»…u bồ mà võ nghệ tinh thông, thao lược kiêm toà n, cÅ©ng tình nguyện Ä‘i đánh giặc Phiên để cứu thân phụ ngưá»i vá» triá»u. Hạ thần trá»™m nghÄ© : kẻ đã tình nguyện hy sinh cho xã tặc thì bệ hạ cÅ©ng nên ân xá cho má»™t phen.
Vương Thiếu Phá»§ cố tình biện minh, song không thể nà o lay chuyển lòng căm thù cá»§a vua Thà nh Tôn được. Ngưá»i ta thấy sắc mặt vua bá»—ng biến đổi, hai hà m răng cắn chặt , vua rÃt lên :
- Thế ra khanh là kẻ đồng đảng vá»›i tên giặc Vệ Dõng Äạt ư ? Nếu không , tại sao khanh lại quyết tình tâu xin lắm lá»i váºy ?
Vương Thiếu Phá»§ trông thấy sắc giáºn cá»§a vua thì sợ tháo mồ hôi, chân tay run láºp cáºp, váºp đầu lạy lia lịa và tâu :
- Chỉ vì hạ thần nghÄ© đến việc thêm bạn bá»›t thù và muốn Ä‘i dẹp giặc Phiên chuyến nà y cho thà nh công nên má»›i bạo gan tâu bà y. Tháºt quả hạ thần phạm tá» tá»™i !
Vua thấy Vương Thiếu Phá»§ thất kinh khiếp đảm thì thương hại, mỉm cưá»i phán :
- Äó là trẫm giả ý thá» khanh đó thôi. Khanh hãy bình thân, trẫm không bắt tá»™i khanh đâu . Khanh nên biết rằng trẫm đã quyết tâm phá Xuy Äà i sÆ¡n thà nh bình địa, nên ngà y nà o quân giặc Xuy Äà i sÆ¡n còn đó là trẫm ăn không ngon , ngá»§ không yên .
Vương Thiếu Phá»§ thấy thoát khá»i tai há»a , lòng mừng Khấp khởi lạy tạ lui ra đứng má»™t bên, cà ng nghÄ© cà ng khiếp đảm cho hà nh động liá»u lÄ©nh cá»§a mình vừa qua .
Khi vá» quán ngụ, Vương Thiếu Phá»§ thuáºt chuyện ấy lại cho Hùng Hiệu nghe và nói :
- Bây giá» ta chỉ còn có cách là cầu cứu ân sư Lệ Minh ÄÆ°á»ng nhá» ngưiá» tâu dùm cho thì hoạ may má»›i được .
Hùng Hiệu nói :
- Không tiện đâu! Việc nà y ta dã tâu lên bị vua quở trách rồi, nếu bây giá» ta yêu cầu ân sư , không khéo ngưá»i sẽ cho ta là kẻ tá»± chuyên , lại cà ng nguy nữa.
Vương Thiếu Phủ nói:
- Thân mẫu và gia tá»· tôi hiện ở tại đó, dù ân sư có quở mắng tôi thế nà o Ä‘i nữa, tôi cÅ©ng cầu xin ngưá»i giúp đở cho kỳ được.
Vương Thiếu Phá»§ nói dứt lá»i , liá»n lên ngá»±a thẳng đến dinh Lệ Binh bá»™ .
Gia tướng chạy và o phi báo , Lệ Minh ÄÆ°á»ng truyá»n má»i và o . Trà nước xong , Lệ Minh ÄÆ°á»ng lên tiếng há»i:
- Nếu tôi không lầm thì niên huynh có việc chi lo lắng lắm phải không?
Vương Thiếu Phủ nói:
- Ân sư quả rà nh tâm lý lắm. Tháºt tình hiện tôi có việc lo âu nên đến đây nhỠân sư giúp đỡ.
Rồi chà ng thuáºt hết đầu Ä‘uôi câu chuyện lại cho Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe và nói:
- Tôi cÅ©ng muốn đánh bạo và o triá»u tâu xin, nhưng lại bị thánh thượng quở trách, nên chỉ còn cách đến xin ân sư rá»§ lòng thương đến Vệ Dõng Äạt và vợ con Hoà ng Phá»§ KÃnh, vì há» là những kẻ hết lòng trung thà nh vì nước cả.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe qua, thất kinh nói:
- Sao niên huynh lại xem thưá»ng vương pháp như váºy! HÆ¡n nữa, niên huynh chỉ là má»™t kẻ tân khoa chứ có phải má»™t vị đại thần trong triá»u đâu, sao dám liá»u lÄ©nh tâu lên như váºy? May mà thánh thượng rá»™ng lòng khoan dung nên má»›i bị quở trách thôi, nếu không thì chẳng thoát khá»i tá»™i đâu. Váºy từ nay vá» sau niên huynh chá»› nên liá»u lÄ©nh như thế nữa.
Vương Thiếu Phủ nói:
-Chỉ vì tôi thấy Vệ Dõng Äạt và vợ con Hoà ng Phá»§ KÃnh Ä‘á»u là những kẻ táºn trung vì nước và cÅ©ng vì lẻ “đồng thinh tương ướng†nên tôi má»›i mạo hiểm như váºy, nhưng tôi lại quên mình là pháºn hèn không thể là m nổi cái công việc lá»›n lao ấy, váºy xin ân sư hãy bảo tấu giùm cho.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng gáºt đầu, nói:
- Niên huynh an tâm, để mai tôi và o triá»u sẽ bảo tấu.
Vương Thiếu Phủ nghe nói, lòng mừng vô hạn:
- Ân sư mà châu toà n được việc nà y, tháºt ân đức ấy không gì và nổi .
Lệ Minh ÄÆ°á»ng mỉm cưá»i:
- Äó chẳng qua là bổn pháºn đối vá»›i bạn hữu cần phải váºy, chá»› có ân nghÄ©a chi đâu.
Vương Thiếu Phá»§ từ tạ ra vá», Lệ Minh ÄÆ°á»ng lui và o nhà trong, Tố Hoa há»i:
- Vừa rồi tôi được nghe rõ chuyện ấy, quả tháºt như váºy, nhưng nếu triá»u đình cố chấp không chịu ân xá, tiểu thÆ¡ biết liệu sao?
- Việc nà y là việc cá»§a phu quân chúng ta , váºy mai đây em quyết tâu bà y thế nà o cho Thiên Tá» chấp thuáºn , em má»›i an tâm.
Hôm sau, Lệ Minh ÄÆ°á»ng dáºy sá»›m lắm, sá»a soạn áo mão lên kiệu thẳng đến triá»u ca; nhưng đến nÆ¡i đã thấy Vương Thiếu Phá»§ chỠở đó rồi. Kế má»™t lát sau, Lưu Tiệp cùng các quan văn võ cÅ©ng lần lượt đến.
Khi Thiên tá» lâm triá»u, Lệ Minh ÄÆ°á»ng vá»™i vã quỳ tâu:
- Muôn tâu bệ hạ, thần có má»™t việc muốn tâu bà y, xin bệ hạ nháºm ngôn.
Vua Thà nh Tôn nói:
- Trẫm miễn lễ cho khanh, hãy bình thân và tâu bà y một cách tự nhiên.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng đứng dáºy tâu:
- Bình sanh hạ thần rất ghét bá»n cưá»ng sÆ¡n thảo khấu, nhưng ý theo thiển ý cá»§a hạ thần thì tên tướng giặc Xuy Äà i sÆ¡n tuy là m nghá» cưá»ng đạo song chỉ chuyên cướp giá»±t cá»§a phưá»ng tham bạo chá»› không khi nà o nhiá»…u hại đến dân là nh, ngưá»i ấy lại là má»™t trang thiếu niên hà o kiệt vẫn có lòng vì triá»u đình xã tắc, cho nên khi bắt vợ con Hoà ng Phá»§ KÃnh và Lưu Quốc cá»±u Ä‘á»u Ä‘em vá» núi tiếp đãi trá»ng háºu, chá» khi triá»u đình giáng chỉ chiêu an thì Ä‘em binh dốc lòng dẹp giặc láºp công . HÆ¡n nữa, con gái cá»§a Hoà ng Phá»§ KÃnh là Trưởng Hoa cÅ©ng là má»™t tay võ nghệ lão thông quyết lòng đánh giặc Phiên để cứu thân phụ trở vá». Xin bệ hạ hãy vì quốc gia đại sá»± , mở lượng hải hà thâu dụng há» cho sung và o quân đội. Hạ thần thiết nghÄ© cÅ©ng là má»™t Ä‘iá»u hay.
Vua Thà nh Tôn mỉm cưá»i phán:
- Việc nà y chắc Vương Thiếu Phá»§ có cáºy khanh tâu há»™ đây. Trẫm cÅ©ng khá khen cho khanh có lòng binh vá»±c há»c trò, nhưng trẫm không thể nà o chấp nháºn việc nà y được.
Vua Thà nh Tôn đã cảm cái ân sâu cá»§a Lệ Minh ÄÆ°á»ng cứu Thái Háºu khá»i chết, và thấy Lệ Minh ÄÆ°á»ng thông minh chánh trá»±c, lòng hằng cảm phục trá»ng đãi hÆ¡n cả má»i ngưá»i. Vì váºy, dù Lệ Minh ÄÆ°á»ng có tâu Ä‘iá»u chi cho vua bất bình, vua vẫn không giáºn.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe vua phán như váºy, liá»n quỳ xuống tâu tiếp:
- Muôn tâu bệ hạ, việc nà y chẳng phải Vương Thiếu Phá»§ thỉnh cầu hạ thần đâu. Chỉ vì hạ thần biết rõ Vệ Dõng Äạt xưa nay vẫn là ngưá»i trung nghÄ©a , còn Hoà ng Phá»§ KÃnh thì hạ thần cÅ©ng quả quyết không khi nà o chịu đầu hà ng quân giặc. Sở dÄ© hôm nay, hạ thần nguyện rá»—i tâu là muốn cho há» có cÆ¡ há»™i láºp công chuá»™c tá»™i để khá»i mai má»™t kẻ anh hùng và giang sÆ¡n cẩm tú nà y sẽ có thêm má»™t vây cánh khả dÄ©, chứ hạ thần không có ý chi khác. HÆ¡n nữa, từ khi hạ thần ra là m quan đến nay chỉ thá» má»™t lòng công bằng, không tham lam lá»… váºt cá»§a ai. Nay không khi nà o chịu nghe theo lá»i thỉnh cầu mà phụ Æ¡n bệ hạ, xin bệ hạ lượng xét cho.
Vua Thà nh Tôn cho Lệ Minh ÄÆ°á»ng đứng dáºy rồi vá»i đến gần trước bệ, dịu giá»ng hiểu dụ:
- Trẫm thừa hiểu khanh là ngưá»i cao kiến, nhưng trước khi muốn thi hà nh việc gì cần phải suy xét cho chu đáo đã. Nguyên trước kia quan Tuần phá»§ SÆ¡n Äông có dâng sá»› vá» cấp báo rằng Hoà ng Phá»§ KÃnh đã đầu hà ng quân giặc, dẫn giặc vỠđánh phá Äăng Châu. Còn con gái cá»§a Hoà ng Phá»§ KÃnh trú ngụ Xuy Äà i sÆ¡n đã lâu mà Vệ Dõng Äạt là tay thiếu niên hà o kiệt , là m gì há» không kết duyên vá»›i nhau. Nếu nay ta thuáºn cho chúng Ä‘i đánh giặc, may ra Hoà ng Phá»§ KÃnh má»™t lòng vì nước thì chẳng nói chi, bằng ngược lại thì ta vô tình tạo cho cha , con, rể có cÆ¡ há»™i liên hiệp vá»›i nhau tiếp tay vá»›i giặc, trong dánh ra, ngoà i đánh vô, nguy hiểm biết dưá»ng nà o! Xét cho cùng thì dù sao Vệ Dõng Äạt cÅ©ng đã quen thói lục lâm trung thưá»ng bất thiện, dù ta có khoan hồng cho mấy cÅ©ng không thể vừa lòng kẻ bất lương , váºy khanh nên suy nghÄ© cho chÃn chắn má»›i được.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vẫn má»™t má»±c tâu:
- Hạ thần thiết nghÄ© Hoà ng Phá»§ KÃnh vốn dòng thi lá»…, Ä‘á»i nà o vợ con lại chịu để cho hoan ố tiết danh. Còn ngưá»i con trai há» Hoà ng Phá»§ KÃnh phải trốn Ä‘i như váºy, cốt yếu là bảo tồn kế tá»±, lại có lòng mong má»i được dịp tá» ná»—i oan tình. Ngưá»i con gái mang tiếng và o chốn lục lâm song Vệ Dõng Äạt lại nguyện kết tình thân hữu nên rất háºu đãi và cho nam nữ hữu biệt. Tháºm chà đến Lưu Quốc cá»±u cÅ©ng được nuôi dưỡng thanh nhà n, nếu bệ hạ bằng lòng ân xá thì Quốc cá»±u được vá» ngay. váºy cứ theo thiển ý cá»§a hạ thần thì bệ hạ nên dung nạp con gái Hoà ng Phá»§ KÃnh và Vệ Dõng Äạt cho theo dẹp giặc, hạ thần dám cam Ä‘oan không khi nà o há» dám tạo phản đâu. Nếu há» có là m phản , hạ thần xin chịu toà n gia chu lục. Ấy là hạ thần vì nước tiến cá» ngưá»i hiá»n, không đà nh để cho ngưá»i trung lương phải gánh chịu ná»—i oán khổ suốt Ä‘á»i. Xin bệ hạ nháºn lá»i.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vừa dứt lá»i thì Lưu Tiệp láºt Ä‘áºt bước ra quỳ tâu:
- Muôn tâu bệ hạ, Vì Lệ Minh ÄÆ°á»ng Binh bá»™ phân biện rất minh. Nay ngưá»i đã Ä‘em hết toà n gia ra chịu trách nhiệm, váºy bệ hạ cứ việc giáng chỉ chiêu an cho cả bá»n đặng láºp công chuá»™c tá»™i, và tiện nhi cá»§a hạ thần cÅ©ng được hồi triá»u, tháºt lưỡng toà n vô cùng.
Vua Thà nh Tôn gáºt đầu khen phải rồi truyá»n cho quan Binh bá»™ thảo chiếu chiêu an, cho phép Vệ Dõng Äạt được Ä‘em hết binh mã cá»§a mình lãnh chức Hữu Tiên Phong , còn XÃch Nam Anh đổi lại là Hữu Dá»±c quân, Vương Hà o là Tả Vệ quân, con gái Hoà ng Phá»§ KÃnh là Trưởng Hoa Tiểu thÆ¡ cho là m TÄ©nh quốc Hiếu nữ, theo đại binh dẹp giặc. Äồng thá»i sai ngưá»i Ä‘i đón rước Lưu Khuê BÃch vá».
Lúc ấy Lệ Minh ÄÆ°á»ng nghe nói cho ngưá»i Ä‘i rước Lưu Khuê BÃch vá» thì giáºn lắm, nói vá»›i Lưu Tiệp:
- Quốc trượng nên biết rằng thuở trước lịnh lang lãnh ấn soái Ä‘i dẹp giặc mà để cho giặc bắt, thế nà o cÅ©ng có tá»™i, sao nay Quốc trượng không để cho lịnh lang cùng theo Vệ Dõng Äạt đánh Phiên láºp công, ngà y sau đắc thắng vá» triá»u, tá»™i lá»—i đã tiêu tan lại còn được gia phong quan tướng, không hay hÆ¡n sao?
Vua Thà nh Tôn nghe nói liá»n gá»i Lưu Tiệp , phán bảo:
- Lá»i Lệ Binh bá»™ nói rất chà lý, Quốc trượng nên nghe theo là phải.
Nói rồi, vua cho triệu Vương Thiếu Phủ và o trước bệ, căn dặn :
- Nay trẫm giao Lư Khuê BÃch cho khanh để khanh dìu dắt láºp lấy công trạng.
Vương Thiếu Phá»§ lãnh chỉ lui ra. Kế má»™t lát sau, quan Binh bá»™ thảo xong tá» chiếu dâng lên, vua truyá»n đóng ấn rồi giao cho quan chá»§ sá»± Há»™ bá»™ là Nhiêu Phong Doanh mang đến Xuy Äà i sÆ¡n để chiêu dụ Vệ Dõng Äạt.
Sau khi bãi triá»u, Vương Thiếu Phá»§ trở vá» công quán, thuáºt hết má»i việc chi Hùng Hiệu nghe, Hùng Hiệu mừng rỡ vô cùng, hai ngưá»i Ä‘ang chuyện vãn, xảy thấy quân sÄ© và o báo:
- Có quan chá»§ sá»± há» Nhiêu muốn và o yết kiến dể bà n việc cÆ¡ máºt.
Vương Thiếu Phá»§ vá»™i vã bước ra nghinh tiếp và o. Sau khi an tá»a, Nhiêu Phong Doanh nói:
- Hôm nay tôi lãnh chỉ ra Xuy Äà i sÆ¡n để chiêu an, song tôi sợ Vệ Dõng Äạt sanh lòng bất trắc, nên phải đến đây nhá» Nguyên Soái giúp cho.
Vương Thiếu phủ nói:
- Việc nà y cho tôi bảo tấu, xin đại nhÆ¡n hãy an tâm, vì nếu có Ä‘iá»u gì xảy ra là m sao tôi tránh khá»i tá»™i hình.
Nhiêu Phong Doanh nói:
- Tôi cÅ©ng biết như váºy, nhưng nhá» Nguyên soái hãy đưa thư dến trước, tôi má»›i an lòng. Vương Thiếu Phá»§ gáºt đầu :
- ÄÆ°á»£c rồi, đại nhÆ¡n chá»› ngại. Tôi sẽ gá»i thư trước cho.
Nhiêu Phong Doanh mừng rỡ cáo từ lui vá». Vương Thiếu phá»§ truyá»n gia tướng thắng ngá»±a đặng tạ Æ¡n Lệ Minh ÄÆ°á»ng.
Hôm ấy sau khi bãi chầu, Lệ Minh ÄÆ°á»ng vá» phá»§, Lương Giám phiá»n trách :
- Vệ Dõng Äạt vốn là tên lục lâm cưá»ng khấu, cá»› sau hiá»n tế lại dám Ä‘em tánh mạng toà n gia ra gánh chịu , quyết bảo tấu cho kỳ được là nghÄ©a gì ? nếu chúng tạo phản thì việc nà y không phải chÆ¡i. Vả lại, Hoà ng Phá»§ KÃnh và vệ Dõng Äạt nà o có phải thân thÃch chi vá»›i hiá»n tế đâu, sao hiá»n tế lại Ä‘a sá»± đến thế. Rá»§i ngà y sau có bá» gì, cả dòng há» hiá»n tế bị thác oan mạng thì biết liệu sao ?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng nói :
- Thưa nhạc phụ , tiện tế đã biết chắc chắn Hoà ng Phá»§ KÃnh và Vệ Dõng Äạt Ä‘á»u là những ngưá»i trung thà nh chÆ¡n chánh nên má»›i dám đứng ra đảm đương bảo cá». Chắc chắn không có xảy ra việc gì đâu, xin nhạc phụ chá»› ngại.
Lương Giám lại nói :
- Dầu cho há» không tạo phản Ä‘i nữa, cÅ©ng không Ãch lợi gì hiá»n tế cả. váºy từ nay vá» sau, hiá»n tế chá»› nên gánh vác việc cá»§a ngưá»i ta như váºy nữa, nguy hiểm lắm.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vâng lá»i rồi lui vá» phòng, Tố Hoa há»i :
- Bá»a nay và o chầu có việc chi mà vá» nhà Thừa Tướng trách móc dữ váºy ?
Lệ Minh ÄÆ°á»ng bèn thuáºt lại má»i việc cho Tố Hoa nghe. Tố Hoa mừng rỡ đà m đạo cùng Lệ Minh ÄÆ°á»ng má»™t hồi, xảy có nữ tỳ và o báo :
- Bẩm đại nhơn, có quan Nguyên soái Vương Thiếu Phủ xin và o yết kiến.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng vá»™i truyá»n mở cá»a giữa tiếp rước Vương Thiếu Phá»§ và o. Uống xong chén trà , Vương Thiếu Phá»§ toan đứng dáºy lạy tạ Æ¡n Lệ Minh ÄÆ°á»ng đã bảo tấu giùm để cứu lấy nhà Hoà ng Phá»§ KÃnh và Vệ Dõng Äạt, nhưng Lệ Minh ÄÆ°á»ng đã khoa tay từ chối không cho lạy lục, và căn dặn :
- Nay thánh thượng cho Lưu BÃch Khuê cùng Ä‘i theo đánh giặc nhưng Nguyên soái chá»› nên tin dùng, vì hắn là má»™t đứa lòng gai dạ độc. Nguyên soái hãy báo tin cho Vệ Dõng Äạt biết, cứ bá» hắn và o tù xa rồi lấy vải bố phá»§ kÃn cả bốn mặt, Ä‘em theo ra mặt tráºn , cần nhứt là phải cho hắn ăn uống tá» tế, nhưng đừng cho hắn biết rõ việc chi cả.
Vương Thiếu Phủ tỠvẻ lo ngại, nói :
- Lá»i ân sư dạy rất phải, nhưng tôi sợ e việc nà y thấu đến tai Quốc trượng thì chắc lâm trá»ng tá»™i chá»› chẳng phải chÆ¡i.
Lệ Minh ÄÆ°á»ng mìm cưá»i đáp :
- Việc ấy Nguyên soái chớ ngại. Nếu Quốc trượng có nói gì tôi sẽ đứng ra che chở hết.
Vương Thiếu Phủ nói :
- Nếu ân sư có lòng giúp đở táºn tình như váºy, tôi xin vâng lá»i theo.
Rồi Vương Thiếu phá»§ từ tạ lui vá» công quán thuáºt lại cho Hùng Hiệu nghe, Ä‘oạn viết thư gởi cho Vệ Dõng Äạt. Trong thÆ¡ nói rõ việc triá»u đình xá tá»™i và phong cho Dõng Äạt là m chức Hữu Tiên phong, dạy Ä‘em hết binh mã đến Äăng Châu giúp sức tảo thanh quân giặc, ngoà i ra còn dặn phải giam cầm Khuê BÃch và o tù xa và đem y theo như Lệ Minh ÄÆ°á»ng đã dạy.
Thư viết xong, Vương Thiếu Phá»§ tức tốc sai Lý Mãnh và Äinh Tuyên phi ngá»±a trá»±c thẳng vá» Xuy Äà i sÆ¡n trao cho Vệ Dõng Äạt.
Lới Bình
- Tướng cướp Xuy Äà i sÆ¡n đả giết chết Khâm sai, là m nghịch mạng triá»u đình, cướp tù xa, lại còn bắt Lưu Khuê BÃch, má»™t vị Quốc cá»±u, đã lắm phen vua Thà nh Tôn nổi giáºn lôi đình muốn Ä‘em binh Ä‘i đến đạp Xuy Äà i sÆ¡n thà nh bình địa má»›i hả giáºn. Thế mà hôm nay Lệ Minh ÄÆ°á»ng dám đứng ra xin ân xá và thu dụng bá»n Xùy Äà i sÆ¡n thì quả tháºt là má»™t việc không ai là m được, vì quyá»n hà nh cá»§a vua chúa ai cÅ©ng thừa hiểu rằng : nếu là m cho vua trái ý tất nhiên phải bị lụy đến thân.
Thế mà lá»i rá»—i tấu cá»§a Lệ Minh ÄÆ°á»ng thà nh công, đủ biết uy tÃn cá»§a Lệ Minh ÄÆ°á»ng đến bá»±c nà o rồi ! Cái uy tÃn ấy chỉ do má»™t chút Æ¡n cứu tá» cho mẹ vua. Vua Thà nh Tôn vốn ngưá»i hiếu thảo thì Lệ Minh ÄÆ°á»ng có công cứu tá» tất nhiên nói gì vua cÅ©ng nghe.
Ở đây, tác giả muốn bcho thấy các vì vua chúa thá»i trước thưá»ng đặt cá nhân mình lên trên quốc gia xã tắc. Kẻ nà o đã gây được má»™t chút ân nghÄ©a trong đám hoà ng thân thì dù nói phải hay quấy, vua cÅ©ng nghe theo, mặc cho quốc gia hưng vong hay dân tình ta thán cÅ©ng không cần đến. Ở đây, may mắn Lệ Minh ÄÆ°á»ng tâu xin má»™t việc có lợi cho quốc gia ; chứ như có hại, chắc vua cÅ©ng không từ chối.
Vẫn biết chữ hiếu vô cùng yếu trá»ng đối vá»›i pháºn là m con, nhưng không thể đặt trên quốc gia dân tá»™c được, vì dầu sao cÅ©ng là tình nhà , không thể Ä‘em so sánh vá»›i Tổ Quốc bao la kia !
|

23-09-2008, 07:59 AM
|
Bất Diệt Ma Tôn
|
|
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: bình dương
Bà i gởi: 2,242
Thá»i gian online: 2 tuần 0 ngà y 3 giá»
Thanks: 1
Thanked 31 Times in 14 Posts
|
|
Hồi Thứ Bốn Mươi
Äan Hồng cố sát Nhiêu Phong Doanh
Dõng Äạt ra tay trừ thá»§ hạ
Chẳng bao lâu đã đến ngà y hăm mốt tháng hai, Vương Thiếu Phá»§ và o triá»u bái mạng và giã từ Lệ Minh ÄÆ°á»ng , ra giáo trưá»ng tuyển chá»n sáu muôn binh mã, là m lá»… tế cá» phát pháo bình Phiên.
Chà ng giao cho Hùng Hiệu má»™t ngà n binh mã kéo Ä‘i trước, còn chà ng kéo đại binh Ä‘i sau, nhắm SÆ¡n Äông thẳng tiến.
Nhắc qua hai tên dõng sÄ© Äinh Tuyên và Lý Mãnh Ä‘em thư vỠđến Xuy Äà i sÆ¡n dâng cho Vệ Dõng Äạt. Vệ Dõng Äạt mừng lắm, vá»™i sai ngưá»i ra sau háºu trại má»i Doãn Phu nhÆ¡n và Trưởng Hoa Tiểu thÆ¡ và o.
Khi hai mẹ con Doãn Phu nhÆ¡n ra đến nÆ¡i, Vệ Dõng Äạt liá»n trao bức thư cho Phu nhÆ¡n xem . Phu nhÆ¡n xem qua mừng rỡ nói :
- Ai ngỠđâu Thiên tá» có lòng khoan dung đại lá»™ đến thế ! Ngưá»i đã xátá»™i , lại còn chiêu an nữa, tháºt sung sướng cho chúng ta biết bao !
Lý Mãnh và Äinh Tuyên thưa :
- Bẩm không phải Thiên tá» có lòng khoan dung đại lá»™ đến thế đâu.Việc nà y nhá» có quan Binh bá»™ Thượng thÆ¡ là Lệ Minh ÄÆ°á»ng hết lòng bảo tấu, cam Ä‘oan Ä‘em hết tánh mạng toà n gia ra gánh chịu má»i bất trắc vá» sau nên Thiên tá» má»›i chịu chiêu an.
Doãn Phu nhÆ¡n ngạc nhiên há»i :
- Lệ Minh ÄÆ°á»ng là ai, tại sao lại hết dạ thi ân cùng ta như váºy ?
Äinh Tuyên và Lý Mãnh đồng thưa :
- Lệ Minh ÄÆ°á»ng má»›i mưá»i bảy tuổi mà liên trúng tam nguyên, ngưá»i đẹp trai đáo để, lại là rể cưng cá»§a quan hữu Thừa tướng. Ngưá»i thông minh chánh trá»±c , thưá»ng hay chiêu hiá»n đãi sÄ©. Ngưá»i còn tinh thôi y lý , má»›i năm trước đây đã cho thuốc cứu khá»i Thái háºu bệnh nặng gần thác, vì váºy được thăng đến chức Binh bá»™ Thượng thÆ¡. Thiên tá» rất yêu dùng , triá»u thần Ä‘á»u mến phục.
Mẹ con Doãn Phu nhÆ¡n cùng Vệ Dõng Äạt nghe nói cảm mến vô cùng.
Sau đó Vệ Dõng Äạt há»p hết tướng sÄ© lại, thuáºt rõ việc triá»u đình giáng chỉ chiêu an cho má»i ngưá»i nghe và nói :
- Hôm nay nếu kẻ nà o muốn vá» quê quán, ta sẽ cấp tiá»n cho vá» là m vốn buôn bán là m ăn, nếu kẻ nà o muốn theo ta Ä‘i đánh giặc láºp công , hãy nói tên cho ta ghi và o sổ.
Lâu la nghe lịnh mừng rỡ vô cùng , một số xin vỠlà ng , và khá đông tình nguyện theo đánh giặc .
Äá»™ năm ngà y sau, có quân thám tá» chạy và o báo :
-Hiện có quan Khâm sai từ kinh đến, có lẽ sáng mai nà y sẽ đến đây !
Vệ Dõng Äạt láºp tức cho treo đèn kết hoa đặng nghinh tiếp , Äan Hồng thấy váºy sanh lòng ganh ghét, hắn nghị thầm :
- Äể mai dây Khân sai đến , ta xuất kỳ bất ý tặng cho hắn má»™t gươm chết tốt, thá» xem Äại vương là m cách nà o đầu hà ng triá»u đình được. Phải là m như váºy má»›i tồn tại được căn cứ nà y, giá»±t cướp kiếm ăn thế nà y không sung sướng hÆ¡n sao !
Hôm sau, Nhiêu Phong Doanh vừa đến dưới chân núi, đã thấy Vệ Dõng Äạt dắt Vệ Dõng Bưu cùng lâu la xuống nghinh tiếp.
Nhiêu Phong Doanh thấy Vệ Dõng Äạt tướng mạo khôi ngôi, dung nghi phong nhã , nhưng bá»n bá»™ hạ toà n là những kẻ hung hắng nên trong lòng lo sợ, má»—i bước Ä‘i Ä‘á»u đỠphòng cẩn tháºn.
Khi đến tụ nghÄ©a đưá»ng, thấy Doãn Phu nhÆ¡n và Trưởng Hoa tiểu thÆ¡ đã quỳ ở đó, cúi xưng tá»™i và tiếp thánh chỉ. Nhiêu Phong Doanh xuống ngá»±a vái chà o và nói :
- Xin má»i Phu nhÆ¡n và Tiểu thÆ¡ đứng dáºy đặng và o nghe Ä‘á»c thánh chỉ .
Mẹ con Doãn Phu nhÆ¡n đứng dáºy lui và o trong khép nép đứng nghe Nhiêu Phong Doanh trịnh trá»ng dá»c . Äá»c xong , má»i ngưá»i Ä‘á»u cúi lạy và tiếp lãnh Ä‘em cất. Sau đó, hai mẹ con cáo từ lui và o háºy trại, còn Vệ Dõng Äạt thì truyá»n thết tiệc khoản đãi.
Vệ Dõng Äạt má»›i Nhiêu Phong Doanh ngồi giá»±a bà n tiệc, còn mình và Vệ Dõng Bưu má»—i ngưá»i ngồi má»™t bên, phÃa dưới , chư tướng ngồi sắp thà nh hai dãy dà i. Riêng mưá»i tên tướng hầu cá»§a Nhiêu Phong Doanh được dá»n riêng má»™t bà n.
Khi uống được và i tuần rượu, Nhiêu Phong Doanh đứng dáºy xin cáo lui, chư tướng khuyên ép :
- Chẳng mấy khi đại nhơn đến đây, chúng tôi được hân hạnh hầu rượu, xin đại nhơn vị tình uống vùi một bữa cho vui.
Nhiêu Phong Doanh từ chối không được, đà nh phải ngồi uống thêm. Vệ Dõng Äạt tiếp tục rót rượu má»i Nhiêu Phong Doanh . Äan Hồng ngồi phÃa dưới thì thầm :
- « Bây giỠta chẳng ra tay còn đợi chừng nà o nữa ? ».
Nghĩ rồi, hắn rót một chén rược đà y bưng lên đứng trước mặt Nhiêu Phong Doanh nói :
- Tiểu tướng xin kÃnh dâng lên đại nhÆ¡n má»™t chén để tá» lòng ái má»™ .
Lúc nãy giá» Nhiêu Phong Doanh thấy Äan Hồng ngồi phÃa dưới sắc mặt hiện lên đầy sát khÃ, bây giá» lại thấy thình lình hắn rót rượu bưng đến, nên trong lòng Phong Doanh nghi ngại, tuy đưa tay tiếp lấy chén rượu, nhưng cố ý đỠphòng.
Quả nhiên, khi Äan Hồng vừa đưa chén rượu đến tay Nhiêu Phong Doanh thì y vá»›i tay chá»™p ngá»±c nvà rút ngay đâm ngay giữa bụng. May thay, Nhiêu Phong Doanh tránh kịp, liá»n xô Äan Hồng ra và tháo chạy .
Äan Hồng liá»n rượt theo và trợn mắt hét lá»›n :
- Mi chạy đưá»ng trá»i cÅ©ng không khá»i tay ta !
Vệ Dõng Äạt nhanh như chá»›p tung mình phóng vá»t theo đấm má»™t quả và o giữa lưng Äan Hồng . Äan Hồng ngã xuống, Dõng Äạt rút bảo kiếm kết liá»…u Ä‘á»i hắn láºp tức.
Rồi Vệ Dõng Äạt chạy theo nắm tay Phong Doanh kéo lại, thưa :
- Xin đại nhÆ¡n chá»› sợ, tôi đã giết chết tên nghịch tặc Äan Hồng rồi, xin Ä‘dại nhÆ¡n hãy trở lại.
Lúc ấy Phong Doanh quá khiếp đả, mặt mà y tái mét, tay chân run lẩy bẩy, nói trong hơi thở :
- Tôi .... Tôi phụng mạng triá»u đình ... đến đây ...mà chẳng biết ngưá»i ấy là ai... sao lại hà nh thÃch tôi ?
Nhiêu Phong Doanh vừa nói vừa riu rÃu bước theo Vệ Dõng Äạt trở và o. Vệ Dõng Äạt truyá»n lâu la Ä‘em thây Äan Hồng chôn phÃa sau núi rồi má»i Nhiêu Phong Doanh ngồi xuống ghế, giải thÃch :
- Chỉ vì Äan Hồng không muốn đầu hà ng nên má»›i toan ám hại đại nhÆ¡n. Nó cố là m như váºy để tôi không thể vá» vá»›i triá»u đình được, phải ởluôn tại đây vá»›i nó. Nay tôi đã trừ khá» nó rồi, xin đại nhÆ¡n chá»› lo ngại chi nữa cả .
Lúc bấy giỠNhiêu Phong Doanh hơi an tâm, nhưng lại nghĩ thầm :
«Dầu cho Vệ Dõng Äạt quyết lòng quy phục, nhưng bá»™ hạ cá»§a hắn hung dữ quá, nếu đêm nay ta ở đây e tánh mạng khó bảo toà n, cần phải mau mau lánh Ä‘i chốn khác là hÆ¡n ».
NghÄ© rồi Phong Doanh vá»™i vã đứng Ä‘áºy , nói :
- Tôi biết tướng quân có lòng tốt, nhưng bá»™ hạ cá»§a tướng quân lòng dạ vô chừng, tháºt khó lưá»ng nổi, váºy bây giá» cho tôi từ giã ra vỠđể khá»i phải nhá»c lòng tướng quân.
Vệ Dõng Äạt nói :
- Äại nhÆ¡n dạy rất phải , tiểu tướng xin vâng mạng.
Vệ Dõng Äạt nói dứt lá»i, liá»n sai ngưá»i và o cho Trưởng Hoa hay và bảo Trưởng Hoa phải viết tá» biểu tạ Æ¡n.
Trưởng Hoa tức tốc thảo ra hai tá», má»™t tá» cho mình và má»™t tá» cho Doãn Phu nhÆ¡n rồi sai ngưá»i Ä‘em ra trao cho NHiêu Phong Doanh .
Vệ Dõng Äạt Ä‘em ra rất nhiá»u và ng bạc tặng cho Nhiêu Phong Doanh và thưởng tất cả những tướng theo hầu ngưá»i, Ä‘oạn cắt bốn tên tiểu tướng để đưa Phong Doanh xuống núi, đồng thá»i há»™ tống Ä‘i thẳng vá» kinh.
Vệ Dõng Äạt tiá»…n đưa Nhiêu Phong Doanh trở vá» rồi, liá»n trở và o truyá»n chư tướng lo thâu góp cá»§a cải và sá»a sang hà nh lý đặng chá» qua ngà y tốt sẽ khởi hà nh.
Qua đến ngà y thứ ba , Vệ Dõng Äạt cho dá»n tù xa giam cầm Lưu Khuê BÃch và o, Ä‘oạn sai lâu la Ä‘i má»i các vị kỳ lão ở quanh núi đến phân phát cho hết những đổ đạc ; rồi má»›i nổi lá»a đốt rụi sÆ¡n trại.
Sắp đặt má»i việc xong xuôi, Dõng Äạt dẫn ba ngà n lâu la cùng vá»›i mẹ con Doãn Phu nhÆ¡n xuống núi, nhắm SÆ¡n Äông thẳng tiến.
Lá»i bình :
- Äan hồng là má»™t kẻ lục lâm thảo khấu chuyên sống nghá» cướp giá»±t, Ä‘á»i nà o lại chịu phục tòng ai ! Sở dÄ© Vệ Dõng Äạt chế ngá»± được hắn và là m cho hắn phải thần phục là vì hắn cảm thấy võ nghệ cá»§a hắn bị thua kém xa. Nay Vệ Dõng Äạt vá» quy thuáºn triá»u đình, tuy bá» ngoà i Äan Hồng chẳng nói ra, nhưng trong thâm tâm hắn không bằng lòng v ìhắn không thể sống nổi cảnh chim lồng cá cháºu, cái cảnh hà ng thần lÆ¡ láo chẳng khác hổ trong rừng bị cầm tong cÅ©i sắt, thì hà nh động cá»§a Äan Hồng cố sát Nhiêu Phong Doanh không phải là má»™t việc lạ.
Ở Äây ta chỉ bà n qua mưu lược cá»§a Vệ Dõng Äạt , ta thấy mục Ä‘Ãch cá»§a nà ng là lợi dụng hoà n cảnh để chiêu táºp binh mã Ä‘i Ä‘dánh xâm lăng cứu thân phụ vỠđể minh oan , nhưng vá»›i bá»n lục lâm lạu la nà y liệu có thể Ä‘iá»u khiển chúng theo ý muốn mình được không ? Tin chắc rằng Vệ Dõng Äạt chỉ có thể cầm đầu chúng tiếp tục việc cháºn đưá»ng cướp cá»§a , chứ chưa chắc đã hướng chúng đánh giặc láºp công vá» vá»›i triá»u đình đưá»c.
tại sao ta có thể nói quả quyết như váºy ? Ta thấy Vệ Dõng Äạt Ä‘iá»u khiển bá»n lâu la tại Xuy Äà i sÆ¡n bấy lâu nay mà không nắm được tư tưởng cá»§a tướng thá»§ hạ mình. Nay Nhiêu Phong Doanh đại diện cho triá»u đình đến chiêu an , nếu Nhiêu Phong Doanh không đỠphòng tất nhiên Vệ Dõng Äạt không khi nà o vá» vá»›i triá»u đình được . HÆ¡n nữa, Thiếu Hoa đã viết thư tin cho hay trước mà không chuẩn bị đỠphòng, để xảy ra việc hà nh thÃch, thì tháºt Vệ Dõng Äạt không phải là ngưá»i trà sâu sắc váºy .
|
 |
|
| |