21-10-2008, 07:49 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 15
Ngưá»i đầu tiên bị cÆ¡ quan Ä‘iá»u tra triệu táºp là ông X.
Bởi ông nà y đứng tên trong tá» rÆ¡i, vá»›i tên, địa chỉ, Ä‘iện thoại tháºt và ký tên hẳn hoi.
Tháºt ra, việc ấy là thừa. Chả ai dại đến thế. Ngay sáng hôm sá»± việc xảy ra, ông ta Ä‘i gá»i Ä‘iện nói vá»›i Kiên: "Thằng đểu nà o mạo tên tôi, chữ ký tôi anh ạ. Chứ má»™t ngưá»i như tôi là m sao lại là m má»™t việc đê mạt thế".
Bên Công an báo cáo: ảnh phô tô không thể xác định tháºt giả. Vá»›i kỹ thuáºt vi tÃnh, má»™t bức ảnh ghép là chuyện quá đơn giản. Mà tìm ra cá»a hà ng nà o đã sao chụp là chuyện không thể. Cả Thà nh phố hà ng ngà n cá»a hà ng phôtô, chưa kể máy trong các cÆ¡ quan, tổ chức cá»§a tất cả các thà nh phần kinh tế, cùng chưa kế cá»§a các tỉnh liá»n ká».
Cả Thà nh phố đồn ầm lên. Má»™t đồn năm, năm đồn mưá»i. Tiếng là nh đồn xa, tiếng dữ đồn xa gấp trăm lần. Chuyện ở những quán cà phê sáng, cà phê tối râm ran suốt mấy ngà y:
- Các bố quan chức, ăn cá»§a đút, sẵn tiá»n lắm. Chuyện nà y nhá» như con thá».
- Ngà y xưa các cụ đã tổng kết rồi: "Cuá»™c hà nh lạc bao nhiêu là lãi bẩy? Nếu không chÆ¡i thiệt ấy ai bù" . Quan nhất thá»i, không chÆ¡i cÅ©ng thiệt…
- Äòn chÆ¡i nhau đấy. Ở D, tay Phó viện trưởng viện Kiểm sát Nhân dân tỉnh còn giăng bẫy, dá»±ng hiện trưá»ng giả, chụp ảnh ông Viện trưởng trần truồng trên má»™t ả ca-ve cÅ©ng trần truồng là gì?
- Quá đúng, các cuá»™c ăn chÆ¡i trác táng bị ghi hình, chụp ảnh Ä‘á»u có mục Ä‘Ãch cả.
- Mà y nói thế tức là chuyện gái gú cá»§a tay nà y là có tháºt chứ gì? Còn chuyện chụp ảnh, ghi hình là chuyện khác à ?
- Cái đó thì không biết được. Tuỳ quan niệm, tÃnh cách từng ngưá»i.
- Tất nhiên đây không phải là vấn đỠđạo đức, nhưng tao biết có ông, có các và ng cÅ©ng không. Ông ấy bảo, không có tình cảm thì không thể "là m" chuyện ấy được. Nhưng cùng có thằng: Ä‘ui què, mẻ, sứt, tâm thần… chÆ¡i tất. Như má»™t con váºt ấy…
- Biết rồi, như cái thằng đại uý đ… trâu trong Bất khuất cá»§a ông Nguyá»…n Äức Thuáºn ấy. Trâu, bò, gà nó chả "là m" tất là gì?
- Cái thằng gì tao quên tên, trong Papiông, ngưá»i tù khổ sai cÅ©ng thế, cÅ©ng "là m" con trâu kéo xe nước cho trại tù đấy thôi!
- Thôi không nói đến cái chuyện tởm lợm ấy nữa. Theo mà y, chuyện nà y sẽ dẫn đến đâu. Có tìm ra thủ phạm không?
- Cứ nội bộ mà tìm, sẽ ra!
- Mà y nói thế, nhỡ "ngoại bá»™" thì sao? Thế cái vụ tay Tổng biên táºp báo Thá»i luáºn bị tạt a-xÃt đã ra chưa?
- Ờ nhỉ, phải mang cái mặt sần sẹo ấy suốt Ä‘á»i thì khổ tháºt. Äá»i bao nhiêu ngưá»i thiệt thòi, bao nhiêu ngưá»i chịu bất công, oan khuất…
Sau mấy ngà y cứ các chuyên viên tìm hiểu, gặp gỡ, há»i han nhiá»u ngưá»i để thu tháºp tà i liệu, Kiểm má»i Kiên lên là m việc. Cùng dá»± còn có má»™t chuyên viên ban Kiểm tra Trung ương được giải thÃch, trưá»ng hợp nà y liên quan đến má»™t đỠán thà điểm do Trung ương chỉ đạo nên Trung ương phải nắm được tình hình. Ngoà i ra, còn có má»™t cán bá»™ giúp việc Kiểm.
Kiên giải trình trong hÆ¡n ná»a giá» rồi vá». Giải trình miệng, không văn bản gì. Äấy là đặc ân Kiểm dà nh cho anh.
Rồi ông Lưu cÅ©ng được má»i lên để thông báo kết luáºn cá»§a ban Kiểm tra vỠđơn tố cáo cá»§a mình. Sau đó Kiên cÅ©ng được má»i lên ban Kiểm tra để thông báo kết luáºn. Cầm trên tay bản thông báo, chưa biết trong ấy nói gì, Kiên nhìn thẳng và o mắt Kiểm, nói rà nh rá»t từng từ má»™t:
- Tôi chưa biết các anh kết luáºn như thế nà o. Nhưng tôi đỠnghị được có cuá»™c đối thoại trá»±c tiếp vá»›i anh Lưu, trước mặt các anh.
Anh định dùng từ "đối chất", nhưng nghÄ© thế căng quá lại thôi. Trong những ngà y ấy, Kiên là m việc trong tâm trạng hết sức khó chịu. Những ngà y tháng bị ká»· luáºt, tạm thá»i đình chỉ chức vụ Bà thư, Kiên không khó chịu như bây giá». Nhìn ai cÅ©ng thấy thế nà o ấy, cứ như mình mặc chiếc áo bấn, áo rách trước má»i ngưá»i. Anh không thể giải thÃch, thanh minh, đà nh nghiến ông chá» kết luáºn cá»§a tổ chức. Äến vợ mình còn không tin thì nói gì đến ngưá»i ngoà i. Äấy là ná»—i Ä‘au nhất cá»§a anh. Bữa trưa anh không vỠđể tránh phải gặp vợ trong bữa ăn lạnh lùng, lặng lẽ. Thế còn bữa tối. Không tà i nà o tránh được.
Kiểm trả lá»i Kiên là chÃnh Lưu cÅ©ng đỠnghị như thế "nhưng chúng tôi thấy không tháºt cần thiết. Má»™t là , sẽ không thể tránh được căng thẳng giữa hai ngưá»i. Thứ nữa là , cÅ©ng chưa có tiá»n lệ. Mong anh tôn trá»ng ý kiến cá»§a tổ chức. Việc nà y đã được Há»™i nghị Thưá»ng vụ cho ý kiến và nhất trà vá»›i dá»± thảo kết luáºn cá»§a ban Kiểm tra. Vả lại, tinh thần bản kết luáºn là bác đơn tố cáo cá»§a anh Lưu kia mà ".
Kiên Ä‘á»c tại chá»—, để nếu có ý kiến sẽ phát biểu ngay. Tất cả ý kiến cá»§a Lưu Ä‘á»u bị bác tháºt. Äiá»u nà y thì rõ rà ng, đơn giản và dá»… hiểu. Nhưng Ä‘iá»u quan trá»ng nhất là tá» rÆ¡i thì bán thông báo chỉ nói thế nà y: "Tá» rÆ¡i là văn bản mạo danh. Ná»™i dung tố cáo cÅ©ng không đúng sá»± tháºt. Riêng chiếc ảnh, cÆ¡ quan chức năng không có Ä‘iá»u kiện để kết luáºn là tháºt hay giả. Nhưng vì nó nằm trong văn bản mạo danh - cÅ©ng tức là nặc danh, theo quy định hiện nay, không được tổ chức xem xét".
Kiên mÃm chặt môi. Hãy biết thế đã.
Quáºn uá»· - Uá»· ban Nhân dân quáºn Lâm Du.
Cuá»™c giao ban đầu tuần. Không khà căng thẳng ngay từ đầu giá» là m việc. Kiên nói rõ, "cuá»™c há»p giao ban hôm nay sẽ kéo dà i hÆ¡n thưá»ng lệ, bởi có hai phần. Phần má»™t, tôi chá»§ trì, chúng ta sẽ kiểm lại công việc tuần trước và thông qua ná»™i dung công tác tuần nà y. Phần hai, Ä‘á»c thông báo kết luáºn cá»§a ban Kiểm tra Thà nh uá»· vỠđơn tố cáo cá»§a anh Lưu vá» tôi và tá» rÆ¡i mà các đồng chà đã biết cả. Äồng chà Hùng, thay tôi Ä‘iá»u khiển phần nà y".
Phần đầu qua nhanh chóng. Hình như ai cùng muốn thế. Ngưá»i ta không chá» Ä‘á»c thông báo kết luáºn cá»§a ban Kiểm tra. Há» Ä‘á»u Ä‘oán được đại thể ná»™i dung bản kết luáºn. Cái há» chỠđợi là những gì sau đó.
Hùng vừa Ä‘á»c xong, Lưu đã đứng dáºy, dõng dạc há»i:
- Anh Kiên, anh có còn là đảng viên không?
Äôi tròng mắt trắng dã, trên bá»™ mặt lưỡi cà y mở to hết cỡ, tưởng như sắp rách mắt đến nÆ¡i, chứng tá» ngưá»i nói giáºn dữ tá»™t độ. Nước da tai tái, dù đã huy động tối Ä‘a cho máu dồn lên mặt, mà tái vẫn hoà n tái. Ai nấy giáºt mình, quay ngoắt cả lại. Ngưá»i phản xạ cháºm nhất, cùng vẫn nhìn thấy, hai má ông phồng lên, khi đôi môi má»ng ám đầy khói thuốc, bụm lại ở tiếng cuối cùng: "không". đây không còn là lá»i chất vấn, mà là lá»i tuyên án. Nó không cho phép ngưá»i bị há»i trả lá»i hay cãi lại. Bởi tá»™i trạng đã rõ rà ng. Ngà y nà o, chÃnh Lưu đã ký quyết định kết nạp Kiên, khi anh còn là chà ng kỹ sư bướng bỉnh ở Nhà máy Thắng Lợi. Không có ông, là m sao Kiên có ngà y hôm nay. Váºy mà bây giá», nó đã leo lên đầu ông. Nhưng rõ rà ng là nó xa rá»i chá»§ nghÄ©a Mác- Lê tháºt rồi.
Lưu Ä‘ang trong tâm trạng cá»§a ngưá»i sắp chuyển công tác, khi không thể ở lại, khi không đạt được nhưng gì mình muốn.
Sắp chuyển chứ chưa chuyển.
NghÄ©a là vẫn còn nguyên chức vụ. Quyá»n lợi. Quyá»n ăn. Quyá»n nói. Mà nói vá»›i ông ta, lúc nà y là vÅ© khÃ… vi trùng. Ông ta táºn dụng hoà n cảnh nà y để ném ra câu há»i ấy. Lưu yên chÃ, vì mình có má»™t bá» dà y công tác như thế, lại có má»™t chá»— dá»±a vững chắc trên kia… ban Kiểm tra kết luáºn là má»™t chuyện, tao dạy mà y má»™t bà i há»c vá» láºp trưá»ng tư tưởng là chuyện khác.
Cả phòng há»p chết lặng Ä‘i. Chưa ai kịp tỉnh, ông ta đã lặp lại, vá»›i má»™t cưá»ng độ lá»›n hÆ¡n, giá»ng Ä‘iệu quan toà kết án bị cáo:
- Tôi há»i, anh có còn là đảng viên không?
Má»i ngưá»i bà ng hoà ng. Không thể tưởng tượng câu chuyện sẽ diá»…n ra thế nà y.
Ngay láºp tức cả phòng há»p nghe tiếng Kiên như thét lên:
- Không!
Ai nấy Ä‘á»u choáng ngưá»i. Bản thân Lưu, hùng hồ là thế, chá»§ động là thế mà cÅ©ng trợn mắt nhìn Kiên, như không tin tai mình đã nghe câu ấy. Không biết đối phó thế nà o, Lưu đần mặt ra. Kiên đứng dáºy. Anh dằn từng tiếng:
- Äúng, tôi không còn là đảng viên như anh nữa!
Má»i ngưá»i không hiểu câu chuyện sẽ Ä‘i đến đâu. Má»™t chuyện hệ trá»ng thế. Câu há»i ghê gá»›m thá». Câu trả lá»i còn ghê gá»›m gấp trăm lần. Anh tiếp tục nói, sau má»™t giây cân nhắc. Giá»ng đã bình tÄ©nh trở lại:
- Äúng váºy đấy anh Lưu ạ. Cho đến bây giá» anh còn cho rằng, việc đỠbạt má»™t cán bá»™ cấp trưởng phòng, không phải là đảng viên là không có tÃnh Äảng. Anh gá»i đơn lên táºn ban Tổ chức Trung ương, ban Kiểm tra Trung ương tố cáo tôi xa rá»i tôn chỉ mục Ä‘Ãch cá»§a Äảng. Vâng, tôi không còn là đảng viên theo suy nghÄ© cá»§a anh. Nói khác Ä‘i, Äảng trong nháºn thức cá»§a tôi và Äảng trong nháºn thức cá»§a anh không giống anh…
Mặt mÅ©i, lòng gan, tim phổi má»i ngưá»i nở bung ra.
Chưa bao giá», chưa ai chÆ¡i lại ông Phó bà thư già nà y má»™t còn như thế, vá»›i má»™t quan niệm vượt lên trên những suy nghÄ© tầm thưá»ng cá»§a ông ta.
Chà ngôn!
Chà lý!
Trà mạng!
Kiên thấy mình bình tĩnh, tự tin. Anh tiếp tục ý kiến hết sức rà nh rẽ, mạch lạc:
- Tôi muốn nhắc đến chuyện ngà y xưa, thá»i Kinh tế má»›i , Lê nin đã nói: "Tôi cần má»™t nhà buôn giá»i hÆ¡n mưá»i ngưá»i cá»™ng sản tồi". Äảng cần những ngưá»i hữu Ãch, chứ không cần dẻ cùi tốt mã dà i Ä‘uôi. Tôi muốn nhắc đến ông Xuxlôp, ngưá»i phụ trách công tác tổ chức cá»§a Äảng Cá»™ng sản Liên Xô, trong má»™t thá»i gian dà i, đã tổng kết: "Kinh nghiệm công tác tổ chức cá»§a Äảng Cá»™ng sản Liên đó là "Cà ng ngà y cà ng không phân biệt ngưá»i trong Äảng và ngưá»i ngoà i Äảng " , chứ không như anh vẫn cứ má»™t má»±c gá»i há» má»™t cách xách mé là quần chúng đâu, anh Lưu ạ. Danh hiệu đảng viên chỉ là má»™t tiêu chà để đánh giá con ngưá»i. Cái quan trá»ng nhất là sá»± hữu Ãch cá»§a mình, cái chất "ngưá»i" trong má»—i công dân… Không lẽ khi chưa có Äảng, đất nước không biết đánh giá những ngưá»i con cá»§a mình thế nà o à ? Tôi muốn nhắc đến chuyện Bác Hồ đã từng nói vá»›i ông Nguyá»…n Văn Huyên - Bá»™ trưởng Bá»™ Giáo dục, ông Phan Anh - Bá»™ trưởng Bá»™ Ngoại thương rằng: "Chú ở ngoà i đảng có lợi cho Äảng hÆ¡n chú ở trong Äảng. Chú yên tâm phục vụ đất nước". Còn biết bao nhiêu ngưá»i con ưu tú cá»§a dân tá»™c không phải là đảng viên. Ông Già Ngá»c ở Chuồng Cá»p trong tù ngục Côn Äảo có phải là đảng viên đâu, mà bao nhiêu đảng viên, Ä‘á»u phải tôn thá» trong tâm khảm, như má»™t gương lẫm liệt cho mình noi theo. Tôi muốn nhắc đến chuyện, bây giá», Äảng Cá»™ng sản Trung Quốc còn chá»§ trương kết nạp cả những nhà tư sản, miá»…n là há» tán thà nh Äiá»u lệ Äảng. DÄ© nhiên Äiá»u lệ ấy phải sá»a Ä‘i cho phù hợp. Há» còn bổ nhiệm cả những ngưá»i ngoà i Äảng là m bá»™ trưởng nữa kia. Bởi má»™t Ä‘iá»u đơn giản, đấy là những ngưá»i Ä‘ang góp má»™t phần không nhá» cho dân già u nước mạnh, là m Trung Quốc mở mà y mở mặt ra vá»›i thế giá»›i.
Còn ở ta, bây giỠđất nước đã tôn vinh những doanh nhân, những con ngưá»i đại diện cho trà tuệ Việt Nam. Äất nước khoác lên ngá»±c há» những vòng nguyệt quế. Hằng năm, Thá»§ tướng Ä‘á»u gặp há», lắng nghe há» hiến kế. Trong số há», hầu hết là ngưá»i ngoà i Äảng đấy anh Lưu ạ. Hoặc là từng là đảng viên, sau đó xin ra khá»i Äảng để là m già u cho mình, là m già u cho đất nước.
Anh có dám nhìn há», bằng nữa con mắt không? Thế còn há», há» nhìn các đảng viên sống tùng tiệm bằng đồng lương còm, hoặc Ä‘i là m thuê cho há» bằng cả con mắt chắc? Và há» nhìn những đảng viên có chức có quyá»n, tha hoá, biến chất, bị và o tù bằng con mắt gì đây hả anh Lưu?
Thế đấy, Äảng trong anh và Äảng trong tôi không phải là má»™t. Tôi không còn là đồng chà cá»§a anh nữa!
Tháºt ra, Kiên đã phải chịu đựng ngưá»i nà y từ lâu rồi. Ông ta cứ nhân danh Äảng, bảo vệ Äảng để cản trở, để chống lại những gì khác suy nghÄ© cá»§a mình. Anh thấy, đây chÃnh là dịp để tuyên chiến vá»›i Lưu, tuyên chiến vá»›i cả những ai còn mÆ¡ hồ, còn là m đà điểu rúc đầu xuống cát, khư khư giữ lấy những suy nghÄ© lá»—i thá»i.
-… Bây giá» tôi chỉ nói đến má»™t Ä‘iá»u hết sức cÆ¡ bản cá»§a chá»§ nghÄ©a duy váºt biện chứng là : hãy phân tÃch cụ thể tình hình cụ thể. Ấy là trưá»ng hợp nhạc sÄ© VÄ©nh Bảo. Ngưá»i ta không là đảng viên, nhưng hoạt động nghệ thuáºt cá»§a ngưá»i ta theo đúng đưá»ng lối cá»§a Äảng, pháp luáºt Nhà nước là được rồi. Ngưá»i ta có bà i hát, được tuổi trẻ cả nước hát. Trong mấy năm, ngưá»i ta tổ chức thà nh công hai há»™i diá»…n văn nghệ quần chúng, được cả Thà nh phố ghi nháºn, truyá»n hình Trung ương thu phát hẳn hoi. Có Quáºn nà o là m được thế không? Ngưá»i ta trúng tuyển trong má»™t cuá»™c thi công khai minh bạch, do má»™t ban giám khảo gồm những quan chức Trung ương, Thà nh phố và Quáºn chấm, thì anh lại cho là mà n kịch vụng vỠđể gạt những ngưá»i khác. Vì sao anh cho là cứ phải đảng viên má»›i đỠbạt. Chắc gì đỠbạt đảng viên lên đã là m bằng ngưá»i ta? Nếu cứ đảng viên là hÆ¡n ngưá»i ngoà i đảng, thì sao trước khi tôi lên Quáºn, các anh không đỠbạt đảng viên ở đấy lên là m Phó phòng Ä‘i, mà lại đỠbạt anh ấy?
Ngừng một lát, Kiên mới nói:
- Tháºt ra, chúng ta nên há»i lại mình xem, bây giá», vì sao Nhạc sÄ© có tiếng nà y, hay nhiá»u ngưá»i ưu tú ở nhiá»u lÄ©nh vá»±c nhiá»u nÆ¡i khác lại chưa và o Äảng, tháºm chà có ngưá»i không muốn và o Äảng. Tôi nghÄ©, cách thi công khai, cách đưa dá»± kiến đỠbạt lên mạng là cách là m công bằng, đảm bảo tÃnh khoa há»c và dân chá»§, xoá bỠđặc quyá»n cá»§a mấy ngưá»i là m tổ chức lâu nay. Bởi nhiá»u khi há» cÅ©ng sai lầm đấy.
Kiên nhấp má»™t ngụm nước. Má»i ngưá»i yên lặng. HỠđợi anh nói tiếp. Chưa bao giá» há» nhìn gương mặt thông minh đáng kÃnh kia như thế. Chỉ riêng Hùng hiểu, có thể, Kiên không biết những chuyện lặt vặt như mình, nhưng tầm nghÄ©, tầm nhìn cá»§a anh thì ở má»™t đẳng cấp khác, dù có bắc bảy lần thang, ông Lưu không thể nà o chạm tá»›i được
Ông Lưu hùng hổ chất vấn Kiên, như quan toà há»i bị cáo lúc nà y cÅ©ng ngồi im. Mắt trân trân nhìn xuống khoảng đất trước mặt, dà i vừa bằng chiếc bóng mình. Ông nháºn ra cái im lặng xung quanh, chÃnh là sá»± tôn trá»ng, ngưỡng má»™ cá»§a má»i ngưá»i vá»›i Kiên. Ông thấy mình không thể sánh vá»›i tầm nhìn cá»§a anh, bởi từ lâu lắm rồi, ông không còn thói quen Ä‘á»c sách, không tá»± há»c, tá»± nâng mình lên. Và điá»u tệ hại nhất bây giá» là ông chỉ nghÄ© đến mình.
Kiên thong thả, dịu giá»ng lại:
- Tôi nghÄ©, chúng ta nên Ä‘iá»u chỉnh lại nháºn thức cá»§a mình trong việc nhìn thế giá»›i, nhìn Ä‘á»i, nhìn ngưá»i, nhìn việc. Nên bá»›t tÃnh hình thức Ä‘i. Hiệu quả công việc má»›i là thước Ä‘o. Chắc các đồng chà không phản đối tôi.
Trong thâm tâm Lưu thừa nháºn thằng cha nà y đúng. Nó hÆ¡n mình. Nhưng rõ rà ng là nó tìm cách đẩy mình Ä‘i. Nó kéo bè kéo cánh. Nó chá»n những ngưá»i ăn cánh vá»›i mình. Nó đỠcao mình. Nó hạ nhục ngưá»i khác. Äồng chà Trưởng ban Tuyên giáo chưa bao giá» bị nhục như thế… Lưu đứng dáºy.
Giá»ng Hùng lạnh lùng:
- Má»i anh Lưu phát biểu.
Lưu lặp lại những Ä‘iá»u đã nêu trong đơn tố cáo. Dưá»ng như trong nháºn thức, ông ta cho Kiên là kẻ Ä‘i chệch đưá»ng lối, ông ta má»›i là đảng viên chân chÃnh, trung kiên.
Thanh Diệu phát biểu:
- Anh Lưu cho ông anh Kiên không còn là đảng viên nữa, có nghÄ©a là mình má»›i là đảng viên chÃnh hiệu. Thế mà ý kiến cá»§a đồng chà Tổng Bà thư, quyết định cá»§a ban Tổ chức Trung ương cho phép Quáºn ta thà điểm lại được anh hiểu là má»™t cách anh Kiên thâu tóm quyá»n hà nh v.v… Xin há»i, ý thức tổ chức đảng viên cá»§a anh đâu. Hay anh đã tá»± loại mình ra khá»i Äảng rồi?
Má»™t ngưá»i khác:
- Lẽ ra, không có cuá»™c tranh luáºn nà y. Là đảng viên, chúng tôi phải phục tùng tổ chức. Kết luáºn cá»§a ban Kiểm tra Thà nh uá»· thế nà o, chúng ta lấy đó là m chuẩn. Anh Lưu không đồng ý, tiếp tục lên án anh Kiên thì anh cứ việc khiếu nại tiếp Tôi chỉ sợ, cà ng nói, anh cà ng lạc lông trước cuá»™c sống, trước thá»i cuá»™c và trở nên xa lạ vá»›i chúng tôi.
Nhạc sĩ Vĩnh Bảo:
- Thế là ngẫu nhiên tôi được dá»± má»™t cuá»™c há»p Äảng, bà n má»™t việc hết sức hệ trá»ng cá»§a Äảng. Tôi không phải là đảng viên. Lần đầu tiên được dá»± má»™t cuá»™c há»p mà thá»±c sá»± là cuá»™c đấu tranh tư tưởng quyết liệt giữa cái cÅ© và cái má»›i thế nà y. Tháºt tuyệt vá»i! Việc cá»§a tôi cÅ©ng trở thà nh vấn đỠtrong cuá»™c tranh luáºn thì hay tháºt. Nó là m tôi ngá»™ ra nhiá»u Ä‘iá»u. Trước kia, cứ nhìn và o má»™t số đảng viên nà y, đảng viên khác thì… nói tháºt là chẳng muốn và o Äảng tà nà o. Nay, nhìn và o những đảng viên khác nữa thì lại thấy phấn chấn hẳn lên. Hôm nay tôi bá»—ng thấy mình phải tham gia và o cuá»™c đầu tranh thanh toán những cái cÅ© kỹ, những lá»±c cản. Có thể má»›i mong phát triển được. Trước các anh chị đây, tôi xin tuyên bố là , ngay ngà y mai tôi sẽ ná»™p chi bá»™ đơn xin và o Äảng cá»§a tôi.
Tiếng vá»— tay nồi lên. Tháºt bất ngá». Váºy mà bao nhiêu năm nay, bao nhiêu gợi ý, váºn động, nhạc sÄ© tà i hoa nà y vẫn dá»ng dưng.
Hùng nói:
- Việc anh Bảo bất ngá» thay đổi chÃnh kiến vá» Äảng chỉ là hiệu ứng phụ rất bất ngá» vá»›i tất cả chúng ta. Nó chứng tá» cuá»™c tranh luáºn cá»§a chúng ta không phải là vô Ãch. Còn cái tá» rÆ¡i… Äây má»›i là việc má»i ngưá»i ngấm ngầm quan tâm. Kết luáºn cá»§a ban Kiểm tra là m nhiá»u ngưá»i không thoả mà n.
Chắc tất cả các anh chị ngồi đây Ä‘á»u nháºn ra Ä‘iá»u nà y: ná»™i dung những Ä‘iá»u anh Lưu tố cáo và những Ä‘iá»u tá» rÆ¡i tố cáo là má»™t. Tá» rÆ¡i chỉ là phát triển, là cụ thể hoá những lá»i kết tá»™i cá»§a tỠđơn thôi. Vì sao có sá»± giống nhau kì lạ thế, đây là điá»u chúng ta phải suy nghĩ… ÄÆ¡n giản, nó có cùng má»™t… nguồn gốc…
- Anh định nói là tôi là m, tôi chỉ đạo, tôi giáºt dây chứ gì? - Lưu đứng lên phản ứng quyết liệt, nhưng giá»ng nói không còn hùng hổ, băm bố như lúc nãy.
- Äấy là anh nói chứ không phải tôi nói đâu nhé. - Giá»ng Hùng như giấu má»™t tiếng cưá»i lạt, Ä‘oạn anh nói tiếp vá»›i cái thế cá»§a ngưá»i trên nhìn xuống - Chá»› có táºt giáºt mình. Tôi chỉ nói nó có cùng má»™t nguồn gốc, má»™t xuất xứ thôi. Có thể là nguồn gốc tư tưởng, nguồn gốc nháºn thức… Còn cái ảnh ghê tởm kia… nếu là tháºt thì kẻ đê tiện ấy đã coi đó là bằng cá»› xác đáng để gá»i lên ban Kiểm tra là m chứng cá»› kết tá»™i anh Kiên rồi. Cái tên để mạt nà o đó không là m thế, lại chá»n cách photo, lại nhét và o các phòng, ban cÆ¡ quan ta, dán ngoà i cổng, gá»i đến nhà anh Kiên, thì đương nhiên đó là má»™t sá»± giả mạo 100%. Mục Ä‘Ãch cá»§a kẻ là m việc nà y là vu cáo, bêu riếu anh Kiên trước dư luáºn. Mục Ä‘Ãch ấy hắn đã đạt được, nhưng chỉ vá»›i những ngưá»i Ãt có khả năng phân tÃch thôi. Còn vá»›i chúng ta, và những ngưá»i tỉnh táo khác thì chả ăn thua gì…
Cả Diệu, VÄ©nh Bảo và tất cả những ngưá»i đứng đắn Ä‘á»u phải chịu sá»± phân tÃch xác đáng cá»§a Hùng. Là ngưá»i thÃch đùa, lại Ä‘ang được chá»§ trì cuá»™c há»p, Hùng quyết định nói câu cuối cùng theo kiểu tếu táo quen thuá»™c cá»§a mình:
- Rất tiếc là các cuộc thi thể thao các nước ASEAN không có môn ném đá giấu tay. Nếu có, dứt khoát cơ quan ta có kẻ vô địch.
Bức thư cá»§a Lê Cưá»ng, con trai nói vá» cái chết cá»§a vợ, là m Äại choáng váng. Có lẽ ngoà i Cưá»ng, không ai biết Thuỵ Miên đã phản bá»™i anh. Nhưng Äại giải thÃch được nguyên nhân. Mình cứ Ä‘i biá»n biệt. Ngưá»i vợ nà o chả muốn có chồng bên cạnh. Vắng chồng, nếu không phản bá»™i là may mắn lắm.
Hoặc há» không bị ngả nghiêng, nhá» bản lÄ©nh; hoặc kẻ tấn công không đủ mạnh, hoặc không có Ä‘iá»u kiện cho những cuá»™c tình vụng trá»™m. Có lẽ, Ä‘iá»u cốt yếu là ngưá»i phụ nữ ấy, không thấy kẻ kia là ná»a cá»§a mình. Còn nếu hai ngưá»i Ä‘á»u nháºn ra há» má»›i là cá»§a nhau, thì há» sẽ tạo Ä‘iá»u kiện, tạo hoà n cảnh đến vá»›i nhau.
Sau khi Äại lấy Kiá»u Linh và có cu Thà nh, Tần bảo anh trai: "Anh có vợ đẹp, ngoan, phải biết nâng niu, chăm sóc, giữ gìn. Có đứa con trai lại cà ng phải nâng niu, chăm sóc giữ gìn và dạy dá»—. Anh nên coi chuyện cháu Cưá»ng là má»™t bà i há»c đắt giá". Vì thế, phương án kinh doanh xe taxi, xe Ä‘iện là đắc sách, lợi cả đôi đưá»ng.
Äại cà ng biết Æ¡n bố.
Do nháºn nhiá»u anh em vốn là sÄ© quan quân đội và o công ty, nên nảy ra vấn Ä‘á», nhiá»u anh muốn sinh hoạt Äảng ở Sao Việt chứ không phải ở nÆ¡i cư trú. Äại bảo, để xin láºp chi bá»™.
Lúc nà y, tuy chưa chÃnh thức được phép, nhưng các đảng viên là m kinh tế tư nhân đã không còn mặc cảm tá»™i lá»—i vá»›i Äảng. Rồi các tổ chức kinh tế tư nhân, các công ty trách nhiệm hữu hạn, công ty cổ phần cÅ©ng được phép thà nh láºp chi bá»™. Äại lên Quáºn uá»· há»i. Vá» nguyên tắc, má»™t chi bá»™ sẽ được thà nh láºp.
Nhưng đến việc cá»§a mình thì rắc rối. Ngưá»i ta báo anh chỉ có thể là m đơn xin kết nạp lại. Äại "dá»—i" - thế thì thôi!
Nói dá»—i váºy, chứ Äại chẳng chịu. Anh vá» há»i em rể. Kiên mách nước, xin gặp Bà thư Quáºn uá»· trình bà y, mình thì Ä‘iện thoại cho ngưá»i đồng cấp bên ấy. Ngưá»i kia bảo chưa có tiá»n lệ, chưa được ban Tổ chức Trung ương hướng dẫn. Kiên phải đứng ra bảo lãnh ông ta má»›i nghe. Äại phải là m bản tưá»ng trình vá» thá»i gian không sinh hoạt Äảng Ä‘i là m những gì, ở những đâu, có là m gì phạm pháp không? Sau má»™t thá»i gian xác minh - chắc là qua ban Cán sá»± Äảng nước ngoà i và qua sứ quán ta ở Nga - nÆ¡i Äại qua lại nhiá»u lần, ở lại lâu nhất, Äại được chấp nháºn sinh hoạt tiếp, coi như thá»i gian ấy nghỉ sinh hoạt có lý do. Anh được chỉ định cùng Hưng và má»™t đảng viên nữa đứng ra tổ chức đại há»™i.
Ngà y đại há»™i, tất cả các cá»±u sÄ© quan quân đội, không ai bảo ai Ä‘á»u mặc quân phục má»›i, Ä‘eo quân hà m tá» chỉnh. Không những thế, há» còn Ä‘eo tất cả huân chương trên ngá»±c.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u thấy công ty hôm nay có không khà ngà y há»™i ở đơn vị ngà y nà o. Ba phần tư đảng viên là cá»±u quân nhân. Các đảng viên nữ áo dà i, quần trắng. Các nữ nhân viên áo sÆ¡ mi, váy lá»ng bó - đồng phục nữ nhân viên. Má»™t băng rôn đỠrá»±c chăng ngang cá»a: Nhiệt liệt chà o mừng Äại há»™i thà nh láºp chi bá»™ đảng Cá»™ng sản Việt Nam Tổng công ty Cổ phần Sao Việt.
Hoa và những gương mặt như hoa. Không có cái vẻ nghiêm trang thưá»ng có ở các đại há»™i tương tá»±.
Tiếng hô "nghiêm" cá»§a ngưá»i sÄ© quan quân đội, có cái vẻ rất thiêng, không má»™t buổi lá»… chà o cá» nà o bên dân sá»± có được. Tiếng "nghiêm" kéo dà i. Dõng dạc. Oai vệ. Tôn nghiêm. Lạnh gáy!
- Quốc kỳ, Äảng kỳ… chà o!
Tiếng "chà o" giáºt giá»ng. Quân lệnh, chứ đâu phải má»™t tiếng hô.
- Quốc ca! Äoà n quân Việt Nam Ä‘i… hai ba!
Câu hát cuối cùng vừa dứt, đã vang lên tiếng hô sang sảng:
- Tưởng nhá»› các đồng há»™i đã nằm lại trên các chiến trưá»ng cho chúng ta có ngay hôm nay…, má»™t phút mặc niệm bắt đầu…
- Thôi.
Tiếng "thôi" cÅ©ng dõng dạc, hùng dÅ©ng như má»™t mệnh lệnh. Chỉ huy việc chà o cá» xong, Äại vá» chá»—. Ngưá»i vẫn còn bừng bừng.
Má»i ngưá»i nhìn nhau. Có mấy ngưá»i ghé và o tai ngưá»i bên cạnh nói nhá» Ä‘iá»u gì. Ông Hoè bứt rứt không yên. Ngưá»i cứ ngứa ngáy đến là khó chịu, mặc dù phòng có máy lạnh.
Trên kia, ngưá»i Ä‘iá»u khiển chương trình đã nói lý do tổ chức đại há»™i, giá»›i thiệu bà Äà o, đại diện Quáºn uá»· lên Ä‘á»c quyết định, cho phép tổ chức đại há»™i thà nh láºp chi bá»™.
Äại thay mặt Chá»§ tịch Ä‘oà n Ä‘á»c báo cáo, nêu quá trình hoạt động cá»§a Tổng công ty, kế hoạch công tác cá»§a chi uá»·.
Nói là kế hoạch công tác nhưng tháºt ra chả có kế hoạch gì, ngoà i phương hướng chung chung. Chỉ có việc phát triển đảng viên má»›i có kế hoạch chỉ tiêu cụ thể.
- Cách đây mấy năm, tôi đã xin ra khá»i Äảng các đồng chà ạ. Bây giá» tôi lại xin được trở lại sinh hoạt Äảng. Xin ra, có lý do xin ra. Trở lại, có lý do trở lại. Dù là m gì, thì chất quân nhân, chất đảng viên trong chúng ta cÅ©ng không thay đổi. Còn nhiệm vụ thì đã rất khác rồi. Tôi là Chá»§ tịch Há»™i đồng quản trị, kiêm Tổng giám đốc Tổng công ty và cÅ©ng còn phải là Bà thư Chi bá»™. Chỉ có như thế công ty chúng ta má»›i mong phát triển được.
Chúng ta thà nh láºp chi bá»™ không phải để chi bá»™ lãnh đạo Tổng công ty. Các đồng chà đảng viên đừng hy vá»ng mình sẽ được đặt và o các vị trà cao hÆ¡n, nếu không có năng lá»±c… Váºy thì láºp chi bá»™ là m gì? Äể bảo ban nhau sống tá» tế hÆ¡n, bảo ban nhau là m theo đúng đưá»ng lối cá»§a Äảng, pháp luáºt Nhà nước. Äể giữ lại những ká»· niệm đẹp nhất thá»i quân ngÅ©, thá»i công chức nhà nước. Bây giá», nhiệm vụ cá»§a chúng ta, tức là nhiệm vụ cá»§a chi bá»™ đã khác rồi. Chúng ta phải là m giầu, trước hết cho chúng ta, cÅ©ng là là m giầu cho đất nước. Nghe có vẻ trái tai. Tháºt ra Ä‘iá»u nà y các cụ ta xưa đã nói cả rồi, mải đánh giặc nên quên đó thôi. Dân có giầu thì nước má»›i mạnh được…
Trong khi chá» kiểm phiếu, bà Äà o cho ý kiến chỉ đạo. Phát biểu má»™t hồi, xem ra chả mấy ai nghe. Nhưng ai cÅ©ng lịch sá»± im lặng. Bất ngá» bà chất vấn:
- Vì sao các đồng chà không là m đúng theo qui định?
Có ai đó há»i vá»ng lên: "Qui định gì nhỉ?"
Vẫn bằng giá»ng cấp trên, mặt nghiêm trang, bà đanh giá»ng há»i:
- Vì sao các đồng chà không hát Quốc tế ca, mà lại sáng tạo ra tiết mục mặc niệm?
Má»i ngưá»i nhìn nhau. Äại nặng nỠđứng dáºy. Anh cố lấy giá»ng lá»… phép:
- Thưa đồng chà đại diện Quáºn uỷ… vốn là sÄ© quan quân đội, không biết bao lần tôi đã Ä‘iá»u khiển đơn vị, chi bá»™, đảng bá»™ là m lá»… chà o cá», nên rất thuá»™c nghi thức… Xin đồng chà hiểu cho. Chưa bao giỠđồng chà phải vuốt mắt đồng đội nên không thông cảm vá»›i chúng tôi… - Anh ngước nhìn lá cá» - Môi lần chà o cá», tôi thấy cả má»™t bể máu cá»§a bao thế hệ. Tôi lại nhá»› đến những ngưá»i chiến sÄ© má»›i bổ sung đêm trước, chưa kịp nhá»› mặt, chưa kịp thuá»™c tên đã ngã xuống trong tráºn đánh hôm sau, những ngưá»i lÃnh trẻ chưa bao giá» cầm tay má»™t ngưá»i con gái, đã ngã xuống… - Ngừng má»™t lát như cố nén. Cả phòng há»p lặng Ä‘i. Anh cháºm rãi kế:
- Nhiá»u năm trước, tôi còn trong quân ngÅ©. Trong lá»… trá»ng thể ká»· niệm chiến thắng 30-4, giải phóng hoà n toà n miá»n Nam, ngay giữa quảng trưá»ng má»™t thà nh phố, má»i ngưá»i Ä‘ang náo nức chăm chú theo dõi lá»… mÃt tinh. Lá»… chà o cá» vừa dứt… Bá»—ng má»™t ngưá»i lÃnh đứng ngay gần tôi chá»i toáng lên, rồi gà o to "… Tao đã phải vuốt mắt cho tám anh em trong đêm tấn công và o thà nh phố nà y, mà không để lấy má»™t phút mặc niệm những ngưá»i đã hy sinh là nghÄ©a là m sao. Hả?" Tiếng "hả" to, lạc cả giá»ng. Hà ng trăm ngưá»i nghe rõ tiếng thét xé ruá»™t ấy. Các đồng chà biết không? Sau tiếng thét Ä‘au đớn, anh lảo đảo đổ xuống như cây chuối bị má»™t nhát dao sắc phạt chéo. Chúng tôi láºp tức cấp cứu… Không kịp các đồng chà ạ… Ngưá»i lÃnh ấy vỡ tim rồi!
Äại khóc. Ông Hoè khóc. Tất cả những ngưá»i lÃnh Ä‘á»u khóc. Các đảng viên chưa từng mặc áo lÃnh cÅ©ng khóc.
Trừ bà Äà o.
Vẫn giá»ng cấp trên, bà nà y nói:
- Thôi được. Tôi thông cảm vá»›i đồng chÃ. Nhưng đồng chà vẫn phải là m theo quy định.
Äại từ tốn. Không phải nói vá»›i bà ta, tuy vẫn thưa gá»i bà ta. Anh nói vá»›i mình. Nói vá»›i các đồng đội đã nằm lại trên chiến trưá»ng. Nói vá»›i các đồng chà mình:
- Thưa đồng chà đại diện Quáºn uá»·. Chừng nà o tôi còn là m Bà thư… Chừng nà o tôi còn được Ä‘iá»u khiển há»p chi bá»™, hoặc bất kỳ má»™t lá»… chà o cá» nà o, tôi còn yêu cầu má»i ngưá»i mặc niệm đồng đội tôi. Tôi thá» vÆ¡i đồng chà đấy!
Câu cuối cùng, giá»ng anh vang lên như má»™t lá»i thách thức.
Bà Quáºn uá»· tiếp tục chất vấn:
- Thế sao đồng chà không cho chi bộ hát Quốc tế ca?
Äại quáºt lại tức thì:
- Tôi vẫn tá»± há»i, tại sao bây giá» chúng tôi vẫn hát Quốc tế ca?
Äại không còn là Äại nữa rồi. Anh báºt lên như bị nén chặt. Giá»ng căng lên như sắp cãi nhau. CÅ©ng chả thấy thưa gá»i gì hết
Ông Hoè nhìn con. Ông thấy mắt nó rực lên một thứ ánh sáng rất lạ.
Nó nhìn vá» phÃa vị đại diện Quáºn uá»·. Nhưng không nhìn bà ta.
Cao hÆ¡n, phÃa trên đầu bà ta.
Xa nữa, nÆ¡i ánh mặt trá»i lấp lánh reo vui vẫy gá»i.
Má»i ngưá»i đến vá»›i Äại, vì quý mến, nể phục anh từ hồi trong quân ngÅ©. Há» từng là cấp trên anh, là đồng cấp, là cấp dưới, cả những ngưá»i chỉ quen biết các bạn đồng ngÅ© cá»§a anh. Trước hết và cÅ©ng là sau hết, há» tin rằng anh sẽ mang lại giầu sang cho há». Bởi, đồng vốn Ãt á»i há» góp và o đã sinh sôi, nảy nở hÆ¡n bất kỳ là i suất nà o. Äồng lương hỠđược nháºn, hÆ¡n bất kỳ đơn vị nà o trong các tổ chức nhà nước hay quân đội trước đây trả há». Hôm nay há» má»›i phát hiện thêm má»™t khÃa cạnh khác trong con ngưá»i anh.
Bà Äà o khê nhếch mép - cưá»i ná»a miệng hay má»™t phần tư miệng?
- ÄÆ¡n giản, đây là quy định cá»§a Äảng. Chừng nà o quy định ấy còn hiệu lá»±c, các đồng chà vẫn phải thá»±c hiện.
Äại tá» vẻ phục tùng:
- Vâng, từ lần sau tôi sẽ thá»±c hiện. Nhưng… tôi nghÄ©, Äảng nên mở cuá»™c thi sáng tác bà i ca cá»§a Äảng ta. Nếu không thì chúng ta lại hát: "Vừng trá»i đông, ánh hồng tươi sáng bừng lên" váºy. Nó vẫn nguyên vẹn ý nghÄ©a, nguyên vẹn tình cảm. Còn… nếu vì hôm nay, chúng tôi không hát Quốc tế ca, lại tổ chức mặc niệm, mà Quáºn uá»· không duyệt kết quả đại há»™i thì…
Má»i ngưá»i căng thẳng chỠđợi. Ông Hoè cứng ngưá»i, dồn tất cả cân não, cố Ä‘oán xem con mình sẽ nói gì. Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u chăm chắm nhìn và o mắt thá»§ trưởng mình.
Cả bà Äà o cÅ©ng căng lên lo lắng chá». Không biết tay nà y sẽ nói gì lúc nà y. Trong thâm tâm bà cÅ©ng thấy ý kiến Äại có những Ä‘iá»u nghe được. Nhưng dám là m trái vá»›i quy định thì ghê gá»›m quá, dù "nghe được" bà cÅ©ng không tưởng tượng có ngưá»i dám là m như thế. Có là m như thế mà không "ai" biết thì chẳng nói là m gì. Äằng nà y, dám là m, lại còn dám nói thẳng suy nghÄ© cá»§a mình thì to gan tháºt. Không biết trong cái đầu kia còn những ý nghÄ© gì không nói ra. Không biết má»i ngưá»i nghÄ© gì Xem ra thì há» có vẻ đồng tình vá»›i thá»§ trưởng cá»§a há».
Äại cÅ©ng căng lên vá»›i má»™t ý nghÄ© quyết liệt. Anh vừa suy nghÄ©, cân nhắc, vừa cháºm chạp buông từng lá»i:
-… thì có lẽ… tôi lại thà nh đảng viên… ngoà i Äảng váºy.
Má»i ngưá»i thở phà o.
Phải thế thôi!
Äêm ấy vá», ông Hoè ghi và o số tay: "Con mình bán lÄ©nh hÆ¡n mình, và điá»u quan trá»ng, khó lòng bắt bẻ được nó".
Tà i sản của ngudoc
21-10-2008, 07:54 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 16
Má»›i Ä‘i được má»™t Ä‘oạn, như ma hiện hình, má»™t ngưá»i đứng chặn ngay đầu xe, cùng vá»›i tiếng còi. Ngắn. Gắt. Dứt khoát. Suýt nữa thì đâm sầm và o cái đống lù lù ấy.
- Äá» nghị ông cho xem giấy tá» xe!
Ngưá»i bị há»i cưá»i hồn nhiên:
- Chắc là tôi có lỗi gì, phải không đồng chà cảnh sát?
Ngưá»i há»i, thấy thái độ hồ hởi cá»§a ngưá»i phạm lá»—i thì nói nhẹ nhà ng:
- Xe ông đi tối không có đèn.
- Ôi thế à ? Quên tay. Äèn tốt mà . Tại Ä‘ang vui đấy.
Nói đến đó, ngưá»i bị giữ móc túi quần, rút ra má»™t tá» giấy polyme mà u xanh:
- Äồng chà cầm lấy uống bia!
Ngưá»i cảnh sát thản nhiên cầm tiá»n. Không biết nghÄ© thế nà o, ngưá»i nà y lại đưa thêm má»™t tá» nữa:
- Äồng chà cầm tá» nữa, má»i bạn bè uống cho vui!
Lần nà y, ngưá»i cảnh sát nói lá»i cám Æ¡n, lại còn thêm:
- "Ông Ä‘i cẩn tháºn đấy nhé!"
Äấy là VÅ© Sán. Anh ta vừa từ nhà ông Trưởng ban Tổ chức Thà nh uá»· ra. Ngưá»i cứ nhẹ bồng như mất trá»ng lượng.
Dắt cái xe tay ga to ká»nh mà cứ nhẹ tênh. Sán không còn biết xung quanh có ai, mặc dù đưá»ng phố lúc ấy rất đông xe qua lại CÅ©ng chả biết Ä‘i lối nà o vá» nhà bây giá». Rẽ trái hay rẽ phải nhỉ. Thì cứ Ä‘i đã! Äi được má»™t Ä‘oạn, dừng lại. Phải gá»i cho ông ta ngay. Không thể nhịn được nữa.
- A lô! Äúng là nhân bảo như thần bảo. Cứ như thánh sống ấy. Má»i việc diá»…n ra đúng theo kịch bản cá»§a ông.
Äầu dây bên kia, Ngưá»i lÆ¡ lá»› đã biết trước tình hình, giá»ng bình thản:
- ÄÆ°á»£c rồi thế là vá» nguyên tắc, việc ông đã xong.
Sợ ngưá»i kia cúp máy, Sán nói vá»™i:
- Tôi muốn được má»i ông má»™t tiệc rượu, để tá» lòng biết Æ¡n.
- Rất vui lòng nháºn lá»i má»i.
Äêm ấy trá»i đầy sao. Vẫn là khách sạn Bà n tay và ng, nÆ¡i có dà n nhân viên vừa trẻ vừa xinh. Vẫn là căn phòng VIP, kiểu Nháºt cải tiến. Cả căn phòng là má»™t chiếc giưá»ng lá»›n trải chiếu, giữa khoét rá»™ng vừa đủ chá»— kê bà n ăn. Ngưá»i ngồi xung quanh thõng chân dưới gầm bà n thoái mái. Thức ăn ngon, rượu ngon, tha hồ say sưa. Sẵn gối ngả ngá»›n thoải mái.
Ngưá»i lÆ¡ lá»› Sán Ä‘á»u hồ hởi:
- Ông tÃnh toán chuyện là m ăn giá»i, đã Ä‘i má»™t nhẽ. Äằng nà y là chuyện tâm lý, tÃnh cách con ngưá»i. Không hiểu bằng cách nà o ông lại nắm được kiểu tiếp khách cá»§a ông ta như thế. Tôi phục tháºt. Không có ông chỉ đạo thì…
Ngưá»i lÆ¡ lá»› nhấp má»™t ngụm rượu:
- Rượu ngâm thuốc cá»§a tôi không loại nà o bì được đâu. Cái thứ rượu ấy, không phải cứ đắt là quý, không phải cứ quý là hay. Chỉ được cái oai để doạ nhau thôi. - Môi dưới động Ä‘áºy, hÆ¡i trá» ra, ông ta giải thÃch. - Má»—i ngưá»i có má»™t bà quyết riêng. ChÃnh bà quyết ấy là m nên thế mạnh cá»§a há». Là m nên thà nh bại cá»§a há». Chỉ có Ä‘iá»u, thà nh nhiá»u hay Ãt, bại nhiá»u hay Ãt chứng tá» bà quyết ấy đúng đến đâu, hiệu nghiệm đến đâu thôi. Phải tìm hiểu, nghiên cứu các đối tác cá»§a mình. Äối tượng nà o tác động nhiá»u đến công việc cá»§a mình thì phải nghiên cứu kỹ. Nó trở thà nh má»™t sá»± thÃch thú Ä‘am mê. Không thế, sao thắng được. Ngưá»i Trung Quốc đúc kết rồi, "Tri ká»·, tri bỉ, - bách chiến, bách thắng" . Äúng không nà o?
Sán háo hức, tò mò muốn biết cụ thể để há»c nên há»i:
- Ông và dụ cụ thể trưá»ng hợp ông Cáºn nà y Ä‘i.
- Nói để ông biết, đã là bà quyết thì không phải ai cÅ©ng há»c được, cÅ©ng không thể nêu ra như má»™t công thức. Nhiá»u khi, là linh cảm mách bảo, là phán Ä‘oán, là khả năng giải bà i toán tâm lý. Có nói, cÅ©ng không Ãch gì cho ông đâu. Cứ nói ngay vỠông nhé. Tôi cho rằng, trong cuá»™c sống gia đình, ông hà nh xá» không đúng luáºt.
- Không đúng ở chá»— nà o? Äá»i sống gia đình mà lại có luáºt à ?
- Tôi không biết cụ thể, chi tiết. Nhưng chắc chắn là như thế. Bởi mồi lần tôi đỠcáºp bến chuyện bà nhà , thái độ cá»§a ông Ä‘á»u không thoải mái…
Sán giáºt mình. Quả có thể tháºt. Chuyện vừa rồi đấy thôi. Lẽ ra từ nhà tay Cáºn vá», Sán phải kể ngay cho vợ nghe, rồi sau đó là má»™t cuá»™c là m tình kịch liệt. Hoặc mang cái bá»™ mặt hÆ¡n há»›n và o cuá»™c là m tình, rồi vừa là m đủ trò, vừa đố vợ xem mình có tin vui gì. Äằng nà y… Sán vốn cú vợ. Giá» má»›i tấp tểnh cái chân Phó giám đốc. Vá» mặt phẩm hà m là ngang nhau đấy. Nhưng vá» thá»±c lá»±c thì… Anh ta biết mình lên nhá» cái gì nên không có cái tá»± hà o. Thôi, tốt nhất là không nói…
Ngưá»i lÆ¡ lá»› thấy Sán bồng dưng có vẻ nghÄ© ngợi thì bồi thêm:
- Hình như ông chưa xác định đúng thuyết chÃnh phụ trong gia đình. Chuyện bồ bịch, chuyện ăn chÆ¡i chỉ là phù phiếm như gió thổi, như mây bay. Vẫn phải lấy gia đình là m trá»ng. Vợ vẫn phải lấy là m trá»ng. Hình như vá»›i ông, không phải như thế?
Bữa trước, Ngưá»i lÆ¡ lá»› gá»i món lẩu nấm, đầu cả hồi, thấy rất khoái khẩu, hôm nay Sán cÅ©ng gá»i thế. Khách sạn nà y má»i hẳn má»™t đầu bếp nổi tiếng ở Côn Minh - Vân Nam chuyên lẩu nấm sang phụ trách. Ngưá»i lÆ¡ lá»› húp mấy thìa nước lẩu, gáºt gù:
- Tôi vừa ngồi vá»›i mấy ngưá»i Trung Quốc đại lục. Há» rất tà i tổng kết, đúc kết chuyện Ä‘á»i bằng mấy chữ cô Ä‘á»ng, bằng công thức hẳn hoi. Ông có biết há» nói thế nà o không? Sống trong vÅ© trụ, không chống thiên nhiên . Äúng chưa, đúng tuyệt đối ấy chứ. Vấn đỠtoà n cầu đấy. Vấn đỠmôi trưá»ng nhân loại đấy! Tiếp nhé: Sống trong thế giá»›i không chống Mỹ. Quá đúng. Nó có mạnh nhất không thì còn phải bà n. Nhưng già u nhất thế giá»›i thì không phải bà n cãi. Äúng không? Ngưá»i Mỹ đưa ra thuyết đơn cá»±c. Nhưng ngưá»i Trung Quốc, ngưá»i Nga, ngưá»i Nháºt đưa ra thuyết Ä‘a cá»±c. Tôi cho là đúng. Tôi vá»›i ông không hÆ¡i đâu tranh cãi chuyện ấy. Chỉ biết chả thằng nà o dại gì đối đầu vá»›i thằng giầu nhất ấy. Nước ông cÅ©ng thế, nước tôi cÅ©ng váºy. ÄÆ°á»ng lối ngoại giao nước quái nà o chả thế. Xu hướng thế giá»›i là hoà bình, hoà dịu, hoà hoãn, hoà hiểu cÆ¡ mà . Phải chuyến từ đối đầu sang đối thoại chứ? Lại tiếp nữa nhé: Sống trong đất nước, không chống Äảng Cá»™ng sản . Chỉ có thằng nà o ngu má»›i chống đảng cầm quyá»n. Äúng không nà o?
Gắp mấy miếng nấm, nhai ngon là nh, Ngưá»i lÆ¡ lá»› nhìn Sán cưá»i, cứ như bắt thóp được kiểu gì:
- Triết lý cuối cùng, vô cùng quan trá»ng vá»›i má»™t ná»a dân số hà nh tinh, nhất là … nhất là đối vá»›i ông: Sống trong gia đình, không chống vợ.
Ông ta vá»— đùi, cưá»i ha hả. Sán cÅ©ng cưá»i theo, song không thể cưá»i vô tư như ông ta.
- Äâu như truyện Kiá»u nước ông có câu nà y: Sao cho trong ấm ngoà i êm. Nếu không là m được như thế, thì ông cÅ©ng phải là m được Ä‘iá»u ngược lại.
Cái khoản suy nghĩ vỠgia đình hơi bị lùn, Sán thắc mắc:
- Tôi không hiểu.
- Nghĩa là Trong ấm ngoà i êm phải là thượng sách. Nếu không thì cũng phải được trung sách: Ngoà i ấm trong êm . Hình như, hiện trạng của ông là hạ sách, ngoà i không ấm, mà trong cũng chẳng êm, đúng không?
Sán nghệt mặt ra như ngà y nà o ngưá»i ta mất sổ gạo.
Chưa bao giá» Ngưá»i lÆ¡ lá»› có nháºn định sai vá» chuyện gia đình Sán. Mặc dầu, ông ta không biết cụ thể. Hoặc bằng kênh nà o đó mà ông ta đã biết, nhưng không nói ra. Äầu óc vẫn nặng ná» những ý nghÄ© lá»™n xá»™n vá» vợ con, Sán quên cả ăn, quên cả mình là chá»§ tiệc. Khách hạ má»™t câu kết thúc, trước khi sang chuyện khác:
- Tình trạng ấy sẽ tác động xấu đến công việc…
Ngừng một và i giây, ông tà nói thêm:
- Mà công việc của ông, cùng là công việc của tôi. Xin ông nhớ cho.
Quả tháºt, lần nà y Sán má»›i có vẻ nháºn ra Ä‘iá»u Ngưá»i lÆ¡ lá»› muốn lưu ý mình. Sán nêu má»™t ý khác, định nói từ nà y:
- Tôi muốn gặp Ngưá»i ngoà i hà nh tinh , để cảm Æ¡n ông ta đã tác động đến vụ bảo vệ luáºn án cá»§a tôi.
Khách trả lá»i ngay:
- Cần thì cần đấy, nhưng không được. Nói cần, bởi chứng tỠsuy nghĩ của ông có trước có sau. Nói không được, vì trong việc xỠlý các mối quan hệ, nó phải đảm bảo nguyên tắc quan hệ nà y không ảnh hưởng xấu đến quan hệ khác.
Sán không hiểu. Mà cái sá»± không hiểu cá»§a Sán là rất bình thưá»ng. Hai ngưá»i, hai đẳng cấp khác nhau
- Ông có biết vì sao tôi không nói tên ông ấy ra mà cứ gá»i là Ngưá»i ngoà i hà nh tinh không? Ai cÅ©ng biết ông ta. Nhưng không phải ai cÅ©ng biết đầy đủ vỠông ta. Cái phần không đầy đủ cá»§a ông ta, cà ng Ãt ngưá»i biết cà ng tốt. Tôi ghi nháºn tình cảm cá»§a ông. Ứng xá» thế nà o vá»›i ông ấy là việc cá»§a tôi. Tôi phiá»n đến ông ấy, chứ không phải ông. Việc ông phải giúp tôi bây giá», chÃnh là nhanh chóng tiến hà nh các thá»§ tục hà nh chÃnh ở các cấp, các ngà nh, sao cho chúng tôi có được giấy phép đầu tư và o má»™t khu công nghiệp nữa, cà ng sá»›m cà ng tốt. Chúng tôi phải đón đầu trước khi nước ông và o WTO… - Ngừng má»™t chút, Ngưá»i lÆ¡ lá»› nói thêm, - trong vòng má»™t tháng trở lại, ông sẽ chá»…m trệ ngồi và o ghế Phó giám đốc. Vá»›i cương vị ấy má»i việc sẽ thuáºn lợi hÆ¡n lần trước nhiá»u. Lần nà y chắc không phải là m lại…
Sán cưá»i:
- Tôi nhớ rồi. Số giấy phép, ngà y ký giấy phép phải là ngà y đẹp, số đẹp chứ gì?
Ông đừng cưá»i. Tôi muốn không có mảy may gì ảnh hưởng đến tâm lý mình trong quá trình thá»±c hiện công việc. Chứ không phải số không đẹp thì thất bại, số đẹp thì thà nh công đâu. Có số đẹp mà những nước Ä‘i sau đó tÃnh sai, cùng thất bại. Nước nà o, việc nà o cÅ©ng phải tÃnh đúng. Ai nói "ngưá»i tÃnh không bằng trá»i tÃnh" , theo tôi cÅ©ng chỉ là nói, ta má»›i là m đúng má»™t phép tÃnh cá nhân chứ chưa giải được bà i toán tổng thế cá»§a xã há»™i, cá»§a thiên nhiên. Những gì lá»›n quá, vượt ra ngoà i tầm kiểm soát cá»§a con ngưá»i, ta gá»i nó là Äấng tối cao, là Trá»i, là Pháºt, là Äức Chúa, là Thánh Alla thôi. Phải thế không ông? Chứ là m gì có ông Trá»i, ai biết ông ấy mặt vuông mÅ©i tròn ra sao. Các đấng thánh thần khác, chết từ Ä‘á»i nảo Ä‘á»i nà o rồi, còn đâu mà giúp ta được. Mà nếu còn cÅ©ng chả thể giúp được hà ng tỉ ngưá»i. Äức Pháºt nghìn mắt nghìn tay thôi chứ có năm sáu tỉ mắt, tỉ tay đâu mà ai cÅ©ng được cứu giúp. Ta là m đúng quy luáºt tức là chá»n đúng địa Ä‘iểm, đúng thá»i Ä‘iểm, hà nh xỠđúng luáºt là m, luáºt chÆ¡i, luáºt ứng xá» và hà nh động đúng theo xu hướng thế giá»›i, thì là m gì chẳng thắng. Ngưá»i xưa nói "thiên thá»i, địa lợi, nhân hoà " là thế chứ còn gì.
Tôi giả dụ nhé. Nếu được chá»n giữa ngà y lẻ và ngà y chẵn Ä‘i máy bay chẳng hạn, tôi sẽ chá»n ngà y chẵn. Äể khá»i lăn tăn khi lên máy bay thôi. Còn nếu bị khá»§ng bố hoặc gặp tai nạn ấy à ? Äà n ông, dẫn bà , da trắng, da Ä‘en, trẻ em, ngưá»i lá»›n, tuổi gì, số gì, mệnh gì cÅ©ng chết cùng má»™t giây, má»™t phút. Mà ngưá»i ta đã thống kê xem tai nạn máy bay, tà u thuá»·, tà u hoả, ô tô… rÆ¡i và o ngà y chẵn hay ngà y lẻ nhiá»u hÆ¡n. Ông có biết đằng nà o nhiá»u hÆ¡n không? Thế cả. Cái thằng khá»§ng bố mà cÅ©ng chá»n ngà y chẵn hà nh sá»± thì thiên hạ cà ng chá»n ngà y chẵn, cà ng chết tợn. Äúng không nà o?
Ngưá»i đà n ông, tóc đầu Ä‘inh, hÆ¡n Sán chưa đến má»™t giáp mà sao má»i chuyện Ä‘á»u rà nh rẽ, cặn kẽ, đâu ra đấy. Chưa má»™t suy nghÄ© nà o cá»§a Sán, vượt ra khá»i tầm tÃnh toán cá»§a ông ta. Má»—i ngà y Sán lại biết thêm má»™t khÃa cạnh nữa ở con ngưá»i nà y. Nhưng có những việc ông ta là m, Sán không há» biết. Ông ta giữ nguyên tắc: việc không cần nhiá»u ngưá»i biết, mà thêm má»™t ngưá»i biết là thêm má»™t nguy cÆ¡ thất bại.
VÅ© Sán, Phó giám đốc Sở và VÅ© Sán, Trưởng phòng khác hẳn nhau. Hôm qua còn là những bước chân bình thưá»ng như bước chân bao ngưá»i. Hôm nay, bước chân trá»ng lượng hÆ¡n. Cái nện gót chững hÆ¡n, sải bước dà i hÆ¡n. Hôm qua, mắt còn nhìn ngang tầm mắt má»i ngưá»i. Hôm nay, mắt nhìn lướt trên đầu ngưá»i khác, như hướng lên mây. Hôm qua, tôi chà o anh, anh chà o tôi. Hôm nay, anh phải chà o tôi trước đấy nhé. Hôm qua còn nói "chà o anh". Hôm nay đã thay cho lá»i chà o bằng cái gáºt đầu. Dù không thêm lạng nà o, cân nà o, nhưng rõ rà ng dáng đứng, thế ngồi oai vệ hÆ¡n, đà ng hoà ng hÆ¡n. Ngả ra phÃa sau, tá»±a trên lưng ghế, vá»›i những cái hất hà m, kèm theo câu há»i.
Hôm ông Cáºn và Giám đốc Sở Ná»™i vụ vá» công bố quyết định bổ nhiệm chức danh Phó giám đốc, Sán vá» nhà , nhìn vợ, tá»± nhiên thấy lòng dịu lại, có vẻ như không còn cái mặc cảm vợ hÆ¡n mình. Anh ta không khoe. Nhưng qua má»™t kênh nà o đó, Diệu cùng biết. Chị vá» sá»›m cùng vá»›i cà nh phong lan hà i mÅ©i Ä‘á», bó rất diêm dúa, cắm và o chiếc bình pha lê, đặt giữa bà n khách. Thấy Sán vá», từ phòng bếp Ä‘i ra, chị cố nở má»™t nụ cưá»i thân thiện:
- Chúc mừng anh!
- Cảm Æ¡n em! - Ngưá»i nà y buông ba tiếng. Ngưá»i kia đáp lại cÅ©ng ba tiếng. Không hÆ¡n. Không kém. Sau đó, má»i chuyện trở lại như cÅ©. Anh việc anh, tôi việc tôi. Mồm Diệu nói chúc mừng, nhưng trong thâm tâm, chị lo. Cái gì không đáng có, thì rồi cÅ©ng đội nón ra Ä‘i thôi. Diệu không biết tà gì vá» mối quan hệ cá»§a chồng vá»›i Ngưá»i lÆ¡ lá»› . Há» như hoạt động bà máºt. Không đến nhà nhau chÆ¡i, không gá»i Ä‘iện thoại cố định bao giá».
Những cuá»™c váºn động cá»§a Sán, Diệu không biết. Cà ng không biết chồng Ä‘i đêm vá»›i những ai, móc ngoặc, liên kết vá»›i ai. Việc chồng được đỠbạt Trưởng phòng, rồi trúng Äảng uá»· viên Sở, bảo vệ luáºn án Tiến sÄ© và bây giá» lên Phó giám đốc qua kênh nà y kênh khác Ä‘á»u đến tai Diệu.
Hai vợ chồng li thân nên chị cÅ©ng chẳng há»i gì. Chỉ mÆ¡ hồ cảm thấy, chồng có cái gì đó không đà ng hoà ng. Vợ chồng còn yêu nhau thì chuyện gì cÅ©ng kế cho nhau nghe. Còn thÃch nhau thì sau tráºn xung đột, chỉ má»™t lần âu yếm gần gÅ©i lại chÃn bá» là m mưá»i, mà năm cÅ©ng bá» là m mưá»i được.
Äến khi tình đã mất, nghÄ©a không còn, thì nhà chỉ là quán trá», góp gạo thổi cÆ¡m chung… Bây giá» vợ chồng Sán chẳng khác gì hai ngưá»i lao động ngoại tỉnh cùng thuê chung má»™t nhà trá». Khác chăng là , giữa hai ngưá»i có má»™t đứa con chưa trưởng thà nh. Thêm má»™t lý do nữa, khiến há» phải báºn tâm cân nhắc: sẽ rất tai tiếng nếu bà Phó chá»§ tịch Uá»· ban Nhân dân Quáºn xinh đẹp bá» chồng. Thiên hạ sẽ đồn ngay lên rằng, bà ấy cặp bồ vá»›i má»™t ông to lắm. Thế má»›i lên được. Thế má»›i bá» anh chồng không tương xứng.
Thuở ban đầu há» cùng mê nhau lắm đấy. Sán mê Diệu vì cô xinh đẹp và sắc sảo. Cái đó thì ai cÅ©ng biết. Nhưng Diệu mê Sán vì cái gì thì không ai biết. Bởi chưa bao giá» Sán thể hiện ngón võ ấy ra trước má»i ngưá»i - tiếng ghi ta báºp bùng quyến rÅ© cùng vá»›i giá»ng nam trung nồng ấm. Má»i chuyện bị đẩy đến mức không thể dung hoà được, khi Sán cay cú, vì vợ cứ há»p hà nh liên miên, hay vá» muá»™n, ông chồng vá» trước cứ phải thổi cÆ¡m chá». Sán xúc phạm vợ, xuất phát từ mặc cảm vợ hÆ¡n mình. Mà anh ta lại quyết không xin lá»—i, không là m là nh, mặc dù, sau đó cÅ©ng đã và i lần lan sang giưá»ng vợ hùng hục cưỡng bức.
Trong má»™t thá»i gian dà i, liên kết vá»›i Ngưá»i lÆ¡ lá»› bằng má»i cách, có được ghế Phó giám đốc nà y, Sán hoà n toà n quên rằng, mình có má»™t ngưá»i vợ. Ngưá»i vợ ấy, dù không còn yêu, không còn thÃch mình, nhưng vì dư luáºn xã há»™i, vẫn chá» má»™t câu xin lá»—i. Quá cái giá»›i hạn cá»§a sá»± chỠđợi, ngưá»i vợ ấy đã khép mình lại, nguá»™i lạnh, chai ra. Ba tiếng "chúc mừng anh", không bằng má»™t lá»i chúc xã giao cá»§a đám bạn nháºu. Sán cÅ©ng chả thấy chạnh lòng.
Còn chuyện sinh lý đà n ông? Giá» Sán không phải chỉ có má»™t, mà có tá»›i ba Hồng Nguyệt, vì công việc, xin chết trên giưá»ng nệm. Sán phải khéo phân phối thá»i gian và sức lá»±c má»›i dùng hết cÆ¡ số. Tuy thế, vẫn có những lần Ä‘i vá»›i mấy em ca-ve. Khi ngưá»i ta "chiêu đãi" mình hoặc mình "chiêu đãi" ngưá»i ta. Äấy, hôm trước sau buổi đà m đạo vá»›i Ngưá»i lÆ¡ lá»› quanh nồi lẩu nấm cá hồi, hai ngưá»i được má»i ngó qua dà n "diá»…n viên", trong đó có mấy em má»›i tuyển và o loại "hà ng chất lượng cao", có "đẳng cấp" hẳn hoi là m Sán mê mẩn.
Sau chuyến Ä‘i Hải Nam, cùng gần hai chục quan chức Thà nh phố và Trung ương được Ngưá»i lÆ¡ lá»› má»i, do chưa có kinh nghiệm, mà mấy em ấy lại quá xinh, quá ngoan, nên Sán chÆ¡i thả phanh. "Máy móc" hoạt động quá công suất thà nh ra trục trặc. Ngưá»i lÆ¡ lá»› phải cho má»™t bà i thuốc phục hồi chức năng. Phải ngừng "tham chiến" má»™t thá»i gian, và nhất là , ông ta phổ biến cho Sán Kinh nghiệm bế tinh. Là m thế nà o để "xung tráºn" mà không "nhả đạn". Tuổi cà ng cao, "súng" cà ng mòn, "đạn" cà ng Ãt. Phải tiết kiệm. Ngưá»i Trung Quốc gá»i nó là thiên bảo có cái lý cá»§a nó đấy
Ông ta giảng giải, Ä‘iá»u quan trá»ng là cái đầu, là nháºn thức. Nếu nháºn thức được ý nghÄ©a quan trá»ng cá»§a thứ trá»i cho ấy, thì phải biết dè sẻn, dà nh dụm. Nếu "xung tráºn" mà không tiêu tốn "đạn dược" thì ngưá»i khá»e ra. Còn hÆ¡n cả thần dược, vì âm kÃch dương, lục phá»§ ngÅ© tạng Ä‘á»u hoạt động hết công suất mà vẫn "bảo toà n lá»±c lượng", chỉ đồ mồ hôi. Mà mồ hôi cà ng ra nhiá»u, độc tố trong cÆ¡ thể cà ng được tống ra lắm.
Thằng đà n ông nà o chả thèm được táºn hưởng cùng cá»±c khoái lạc. Dù sau đó có rÅ© ngưá»i ra cÅ©ng được. Äằng nà y cứ phải nhịn. Nhưng Sán quen dần. Sán kiá»m chế được. Äến giá», anh có thể tiết dục theo ý muốn. Gặp em nà o xinh lắm, hay lắm Sán má»›i "lia má»™t băng".
Cũng còn vì lý do nà y mà Sán tuyệt giao với vợ.
Ai Ä‘á»i, sau cái lần vợ chồng xô sát, mình lần sang, nó đã không cho. Lại còn lý sá»±. Äiên lên mình má»›i bảo, quà giữa chợ, vợ giữa nhà . Thì ta vẫn là chồng ngươi cÆ¡ mà ! Nó đà nh cắn răng nhắm mắt chịu đựng, nhưng dứt khoát không cho mình hôn. Nó phá»§ cái khăn tay lên mặt, trông cứ như xác chết trong bệnh viện. Äã thế, ông Ä‘. thèm! Thiếu cha gì đứa má»i đứt lưỡi, má»i gẫy răng ông còn chưa mà ng kia kìa. Äể xem tao thiệt hay mà y thiệt nhé.
Hôm vá» xây má»™, quê ná»™i đón hai bố con Äại bằng má»™t tráºn mưa rất phÅ©. ÄÆ°á»ng là ng má»›i đắp băng qua cánh đồng nhão nhoẹt. Äại phải nhá» chiếc xe công nông kéo lùi má»›i thoát lún. Äà nh trở lại con đưá»ng là ng cÅ© cháºt chá»™i, vì hà ng hoá Ä‘ang bốc dỡ. Nhiá»u nhà chất cả hà ng ra hiên nhà , mạnh ai nấy là m. Cái sá»± lá»™n xá»™n cá»§a má»™t là ng đô thị hoá tháºt khó coi. ÄÆ°á»ng xuyên qua phố là ng - là ng phố, đến cái Ä‘oạn ra nghÄ©a trang thì… kinh khá»§ng
Ông Hoè nhá»› lại. Ngà y xưa, tình trạng ỉa đồng có ở hầu khắp là ng quê. Nhưng nhá» có những ngưá»i chuyên nhặt phân, cả phân bắc, phân chó, phân trâu bò, á»§ cho hoại, bón cây trồng, nên đưá»ng là ng ngõ xóm rất sạch. Có nÆ¡i, cả là ng, ngoà i là m ruá»™ng, có hẳn nghá» nhặt phân. Nhặt phân ở là ng mình, ở các là ng gần xa. Ngay gần Thanh Hoa cÅ©ng có má»™t là ng là m nghá» nà y, "Thanh niên Cổ Phú xin thá», Chưa đầy hai sá»t chưa vá» quê hương" là thế.
Äình là ng nà y, còn thỠđôi thúng sÆ¡n và hai dẻ xương sưá»n trâu, cái để đựng, cái để gắp phân. Ngà y giá»— thà nh hoà ng là ng, các cụ bô lão bóc chuối tiêu chÃn bá» và o đầy thúng, lại còn gắn và o Ãt hạt Ä‘áºu Ä‘en, rồi xì sụp tế lá»… linh đình. Chỉ có Ä‘iá»u, vì thế, ngà y tết, mâm ngÅ© quả là ng nà y không có nải chuối tiêu, và cúng ông bà cha mẹ, không bao giá» cúng chuối và xôi đỗ Ä‘en.
Má»™t ngà y Tết thanh bình cá»§a những năm đất nước thái bình thịnh trị, vua Lê Thánh Tông Ä‘i kinh lý qua má»™t là ng. Vị vua cá»§a dân, cha mẹ dân, thấy nhà nà o cùng sá»a sang nhà cá»a, quét vôi, treo đèn, dán câu đối mừng Tết. Thấy má»™t nhà chả có vẻ Tết nhất gì, vị Vua anh minh rẽ và o. Há»i chuyện má»›i hay, hoá ra chá»§ nhân xấu hổ vì nhà nghèo không có ruá»™ng nên chuyên là m nghá» gắp phân. Nhà Vua tươi cưá»i mà rằng: Chẳng có nghá» nà o hèn Ä‘ âu, chỉ có ngưá»i hèn thôi. Trong mắt ta, ngươi là vị anh hùng hảo hán đấy. Mang giấy bút ra đây, ta cho má»™t câu đối .
Nét bút cá»§a báºc để vương như rồng bay, phượng múa.
Không biết, sau đó gia đình ấy có thuê thợ khắc gá»— sÆ¡n son thiếp và ng câu đối ấy không. Nếu có thì nó ở đâu? Hay nhà nghèo không có tiá»n là m việc ấy? Dù không còn câu đối treo hai bên bà n thá» tố, thì câu đối ấy đã kịp tạc và o không gian, thá»i gian bao thế ká»· nay. Vị Vua văn chương, vị Nguyên soái Tao đà n nhị tháºp bát tú ấy - ngôi sao sáng nhất, ngôi sao chá»§ soái trong hai mươi tám ngôi sao văn chương thá»i ấy há»™i Nhà văn đầu tiên cá»§a đất nước thÆ¡ ca Việt Nam - đã biết đến táºn cùng ná»—i thống khổ cá»§a thần dân, đã ngợi ca đến tá»™t đỉnh vinh quang lao động cá»§a thần dân. Ông tạc và o lịch sá» Việt Nam, má»™t áng văn chương Ãt chữ nhất, nhưng và o báºc tuyệt bút, nhân văn nhất, văn hoá nhất:
Khoác tấm áo bà o, giang tay gánh vác thiên hạ
Vung hai thước kiếm, táºn thu lòng dạ thế gian
Có phải mức sống cà ng cao thì nước thái cà ng nhiá»u? ÄÆ°á»ng vá» nghÄ©a trang quê ông Hoè hôm nay, nước thải thà nh đống lù lù suốt hai bên đưá»ng, trà n cả lối Ä‘i. Mưa vừa tạnh, nắng lên. Từ những bãi nước thối bốc lên má»™t thứ uế khà lá»™n má»a.
Hai bố con ông Hoè nhắm mắt bước vội.
Hai ngưá»i anh há», Ä‘ang trát nốt mảng vữa cuối cùng. Äại mở gói áo lá»…, lần lượt đặt lên phần má»™ từng ngưá»i. Vợ anh đã buá»™c riêng từng túi, chỉ việc trải tá» báo cÅ© ra là m mâm, đặt lên.
Hai bố con, má»—i ngưá»i má»™t nắm hương cắm lên ngôi má»™ ông bà ná»™i, rồi má»™ bà Máºn, má»™ Lê Hồi. Rồi đến các ngôi má»™ xung quanh, cho đến hết.
Hai bố con đảng viên nà y, không biết khấn khứa gì. Cốt ở tấm lòng thà nh vá»›i ngưá»i đã khuất. Giá ngà y ấy đừng cố chấp thì bây giỠông Hoè đã thanh thản hÆ¡n. Vá»›i cả con nữa, Hồi ạ. Äôi lông mà y con giống bố đến thế. Bố phải ân háºn suốt Ä‘á»i vì cái chết tức tưởi cá»§a con.
Ông Trưởng há» bưng mâm cá»— cúng vá». Bố con Äại thu nốt đồ lá»… theo sau.
Cả nhà quây quần bên mâm cÆ¡m cúng. Ngoà i con gà luá»™c và đĩa xôi đầy tú ụ Äại mang vá», bà vợ ông Trưởng há», bưng ra mấy món xà o, canh và má»™t đĩa thịt vịt quay. Äá»§ cả kiệu muối vá»›i nước chấm riêng. Chả khác gì thà nh phố.
Lúc ngồi uống nước, ông Hoè há»i ông Trưởng há»:
- Bác có muốn em ngá»§ lại, anh em trò chuyện thoả thÃch không?
- Chú nói lạ. Sao lại không? Mà bây giá» hưu rồi, là m sao cứ tất báºt, lần nà o vá» cÅ©ng sấp sấp ngá»a ngá»a như nhà có việc thế?
- Chả giấu gì bác, bụng dạ em không tốt lắm. Äêm phải dáºy mấy lần. Phải có cái hố xà tá»± hoại…
- Tốn kém lắm, tôi chưa đủ lực. Với lại cả là ng chứ có phải mình tôi đâu.
- Thế nếu cháu nó xây tặng bác?
- Thế thì còn gì bằng.
Trên đưá»ng ra Uá»· ban Xã, Äại nói vá»›i bố:
- Tà nữa bố há»i luôn cả chuyện bảo vệ môi trưá»ng ở xã mình nữa. Cần tổ chức má»™t đội xe đẩy, chuyên thu gom dá»n nước trong là ng. Phải có má»™t bể nước công cá»™ng, đổ đến đâu chôn lấp đến đấy. Gá»›m, rác đổ bừa bãi chết khiếp lên được
Ông Trưởng hỠđược cưỡi ô tô con ra Uá»· ban, chạy xuyên qua là ng, sướng lắm! Ông bảo Äại hạ kÃnh xuống, thò hẳn đầu ra ngoà i cá»a xe, là m như chỉ để ngắm cảnh là ng mình. Ta ra Uá»· ban không phải để xin xá» gì đâu nhé. Ta dắt cháu ta ra cho quà Uá»· ban đấy. Mà cái thằng nà y, vẽ chuyện. Mấy bố Uá»· ban là m gì biết đánh vi tÃnh. Táy máy lại há»ng bố nó ngay cho mà xem. Má»™t đống tiá»n chứ Ãt gì!
Chiếc xe sang trá»ng, lấm bùn vừa lừ lừ và o sân Uá»· ban, mấy quan chức xã đã chạy ra đón. Chả bù, lần nà o ông bác đến cá»a quan, các vị cÅ©ng khệnh khạng, ngả lưng ra ghế tá»±a, hất hà m: "Có việc gì?" hoặc vẫn chúi mÅ©i Ä‘á»c cái gì đó, không thèm ngẩng lên, chỉ hất hà m: "Có việc gì thì nói Ä‘i"
Ông Hoè chưa bao giá» vá» xã giảng nghị quyết, nhưng vá» tỉnh thì đã má»™t và i lần. Cán bá»™ xã chỉ nghe phong thanh tiếng ông. Bây giá» lại đánh xe vá», lại tặng quà nữa. Hết ý.
- Dạ, chúng em sẽ cá» ngưá»i Ä‘i há»c vi tÃnh ạ?
- Dạ, chúng em sẽ nghiên cứu chuyện nước thải ạ. Vâng, quê ta từ ngà y xưa đến giỠvẫn có thói bẩn thỉu thế.
Má»™t Ä‘iá»u "Dạ", hai Ä‘iá»u "Dạ". Lúc nà y các quan xã đóng rất đạt vai nô bá»™c cá»§a chá»§. Ông Hoè vặn lại:
- Ngà y xưa là ng mình không nước rưởi bẩn thỉu thế nà y đâu! Ngay hồi chống Pháp, rồi hoà bình láºp lại, tôi vá» là ng, thấy vẫn còn sạch lắm. Các đồng chà phải nghÄ© nhiá»u đến môi trưá»ng. Bệnh dịch sinh ra từ đấy chứ đâu.
- Dạ, báo cáo vá»›i bác, vá»›i anh đây. Cái khó nó bó cái khôn ạ! Trăm việc, việc gì cÅ©ng phải có tiá»n ạ.
Từ nãy đến giá», Äại chỉ ngồi nghe, giá» má»›i lên tiếng:
- Các đồng chà là m dá»± án vá» môi trưá»ng Ä‘i!
- Dạ, báo cáo anh Äại, chúng tôi xin là m ngay ạ. Nhưng đà o đâu ra tiá»n để triển khai ạ.
- Các đồng chà là m Ä‘i, nếu khả thi, tôi sẽ đầu tư má»™t số cÆ¡ sở váºt chất ban đầu. Sau đó để nó tá»± nuôi nó. Bà con đóng tiá»n cho há»™i thu gom rác. Xã há»™i hoá được việc nà y, sẽ kéo theo nhiá»u việc khác.
Tà i sản của ngudoc
21-10-2008, 07:59 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 17
Hoá ra Lê Việt Bắc là ngưá»i dá»… tÃnh. Hay chỉ dá»… tÃnh vá»›i gái đẹp thôi, thì không biết. Thấy khách xưng "em", ông ta cứ thế đà ng hoà ng xưng "anh" ngá»t xá»›t, mặc dù biết rõ cương vị cá»§a Diệu.
- Vì "cái xinh đẹp" của em, mà anh phải ba chân bốn cẳng, huy động cả bộ máy lo việc nà y đấy. Chứ cứ như ông Kiên thì còn lâu!
Vốn ** tÃnh, thấy gái đẹp là ngưá»i ngợm, chân tay cứ nhồn nhá»™n cả lên. Chả biết có nước non gì không, nhưng được chá»›t nhả thế nà y vá»›i má»™t cán bá»™ cỡ nà y, đẹp thế nà y, kế cÅ©ng khoái tháºt!
Diệu hơi đỠmặt. Hay anh ta không biết dùng từ. "Sự xinh đẹp" chả nói lại nói thà nh "cái xinh đẹp". Phải lỠđi thôi.
Chưa đến mức phải ra tay đối đáp lại. Còn việc, anh ta thÃch cái trò bỡn cợt… thây kệ anh ta.
- Thế Quáºn em có phải chuẩn bị gì không ạ?
á» m á», Bắc bảo:
- Quáºn em tất nhiên phải chuẩn bị nhiá»u việc. Ở cương vị mình, em biết rồi, - vừa nói, mắt Bắc vừa xăm soi sá» nắn khắp ngưá»i Diệu. Mồm cưá»i. Cưá»i rất dâm. - Còn em thì chả phải là m gì. Chỉ… ngồi đợi anh thôi.
Ấy là ông ta đây kịp hãm lưỡi lại. Nể cô Phó chủ tịch mới quen lắm đấy. Với những cô gái không có cương vị rõ rà ng, lại phải cầu cạnh, xin xỠthì ông ta chả ngượng mồm nói: "Em chỉ phải… nằm đợi anh thôi".
Biết rõ sếp mình thuá»™c nhóm máu D, trong hÆ¡n chục năm phục vụ, Hoằng, Trưởng phòng Tổ chức Sở đã thiết kế thà nh công cho sếp nhiá»u cuá»™c tình, bằng cách tuyển lao động nữ hợp đồng. Dà i, ngắn là tuỳ và o nhan sắc và có "ngoan" không. Cô nà o cÅ©ng được giữ lại ở Văn phòng Sở má»™t thá»i gian để đà o tạo "tại chá»—", Sau đó má»›i đưa xuống cÆ¡ sở.
Äể đảm bảo an toà n cho những chuyến du hÃ, sếp bảo Hoằng, cáºu là m sao tuyển cho tôi má»™t lái xe đủ tiêu chuẩn ba không: không nhìn thấy gì, không nghe thấy gì, không nói Ä‘iá»u gì. Chỉ biết phục tùng. Sếp bảo Ä‘i là đi, sếp bảo thắng là thắng.
- Thế bằng đánh đố em còn gì?
- Äánh đố à ? Thế thì cáºu nháºn thằng Hiển và o cho tôi. Nó là cháu gá»i tôi bằng chú đấy. Tìm má»i cách nháºp há»™ khẩu cho nó.
Nháºp há»™ khẩu và o Thanh Hoa là má»™t bà i toán cá»±c kỳ phức tạp. Công an thì yêu cầu muốn có há»™ khẩu thưá»ng trú phải có nhà cá»a hợp pháp. Bên nhà đất thì yêu cầu muốn có nhà đất hợp pháp phải có há»™ khẩu thưá»ng trú. Nhưng phức tạp thế, chứ phức tạp nữa bằng má»i cách, bằng má»i giá cÅ©ng phải xong.
Hôm ấy Hiển đưa sếp chú đi công tác, cùng với một nhân viên tạm tuyển. Cái con bé là m tạp vụ, kiêm tiếp tân, kiêm nhân viên mát xa cho sếp… lại quá ngon. Quá ngon và quá ngoan mới hay chứ! Mà Sếp mới chỉ "gần" nó được mỗi lần. Cà ng thèm tợn. Hôm nay đi công tác, Sếp cho đi theo để còn "trực tiếp bồi dưỡng nghiệp vụ tiếp tân".
Xe má»›i chạy khá»i ná»™i thà nh, Hiến đã ý tứ bẻ ngược gương chiếu háºu trong xe cho úp mặt lên trần. Tay Bắc bắt đầu "là m việc". Ông trá»i bồng áºp xuống má»™t cÆ¡n mưa giông. Sấm chá»›p ầm à o. Chẳng kiêng kị "việc ấy" lúc sấm chá»›p. CÆ¡n mưa như kÃch thÃch đám "thần kinh mây mưa" trong đầu. Sếp hăng lên. Mà đã hăng lên thì giá»i cÅ©ng bé…
"Dừng lại!" Nghe tiếng hô, Hiển vá»™i đạp phanh gặp. "Mà y tạt xe và o vệ đưá»ng, chá» tao má»™t lát nhé… Nay, ô đây, kẻo ướt".
Hôm qua con bé đã được sếp bảo mặc váy ngắn (Sếp cho tiá»n may) lại còn dặn mặc kiểu "không ngưá»i lái". "Là thế nà o ạ?" Con bé không hiểu. Sếp cưá»i cá»±c dâm: "Là trong… không mặc gì!"
Hà ng ghế sau, quá đủ cho việc ấy. Mà xe của sếp thì bao giỠcũng có mấy chiếc gối. Gối đầu, gối lưng và gối gì chả được. Quá tiện!
Mươi mưá»i lăm phút sau. CÆ¡n mưa trá»i đã ngá»›t, cÆ¡n mưa tình cÅ©ng xong. Nghe tiếng còi pin pin, thằng cháu tá»™i nghiệp đứng thu lu dưới gốc cây quay lại. Nó cụp ô, mở cá»a xe, chui và o buồng lái. Äầu thì ráo, nhưng hai ống quần ướt hết. Tụt trái giầy lưá»i ra, dốc ngược. Nước chảy tong tá»ng. Hiển cởi tất, Ä‘i già y không váºy. Không giầy, chân ga chân phanh không tháºt. Sếp chú ra chiá»u ái ngại, động viên "yên chÃ, hôm nay tao bồi dưỡng gấp đôi".
Sở thÃch cá»§a Hoằng là đếm tiá»n. Nói thế, không phải anh ta cứ là gá»— đá trước ngưá»i đẹp. Có lần…
- Xin chà o tất cả các thầy giáo, cô giáo. Chiến dịch đột xuất nà y cá»§a ngà nh Giao thông Công chÃnh Thà nh phố, vì các em há»c sinh thân yêu, vì các thầy giáo, cô giáo thân… mến, mà cùng là vì bà con Thà nh phố ta… Chúng tôi sẽ cố gắng táºp trung cán bá»™ kỹ thuáºt, nhân lá»±c, váºt tư, phương tiện máy móc hoà n thà nh trong thá»i gian… hai tháng.
Phòng há»p rà o rà o tiếng trao đổi. Diệu lo tháºt sá»±. Kéo dà i hai tháng thì kinh quá. Trưá»ng nà o, trưá»ng ấy đất cát tanh bà nh té bẹ cả lên. Công nhân, cuốc xẻng, xe cá»™ thi công, xe cá»™ qua lại đút nút thà nh cục, và o không được, ra không xong, rồi cãi nhau, rồi tai nạn…
- Có cách gì rút ngắn lại không, đồng chà Giám đốc? - Diệu lo lắng há»i ngay.
Mặt Bắc lại tươi hơn hớn. Ông ta quay sang nhìn Diệu âu yếm, nhưng vẫn nhắc lại:
- Hai tháng, không thể rút ngắn hơn… đồng chà Phó chủ tịch ạ…
Suýt nữa thì gá»i Diệu là "em" đấy, nhưng đã kịp kìm lưỡi lại.
- Äồng chà Phó chá»§ tịch và các thấy giáo, cô giáo cứ yên tâm. Tôi nói hai tháng là kể từ khi mở đầu cho đến khi kết thúc chiến dịch, chúng ta sẽ lại ngồi vá»›i nhau vui vẻ thế nà y. Còn công việc thì sẽ là m theo lối cuốn chiếu, là m theo tuyến, từng cụm trưá»ng má»™t, cụm nà o xong cụm ấy, như thế chúng tôi đỡ phải di chuyển xe máy, thiết bị. Bởi chúng tôi không có đủ lá»±c lượng dà n quân ra khắp địa bà n, là m cấp táºp má»™t và i ngà y như chà o mừng đại há»™i. Tôi xin đỠnghị các thấy, cô trao đổi vá»›i phụ huynh và các em há»c sinh tạo Ä‘iá»u kiện và … giúp đỡ công nhân chúng tôi hoà n thà nh công việc.
Diệu nói:
- Báo cáo đồng chà Giám đốc, chúng tôi rất biết Æ¡n… cá nhân đồng chà và toà n ngà nh đã á»§ng há»™ sáng kiến nà y cá»§a Lâm Du. Äã giúp thì giúp cho chót. Nếu có thể được, xin đồng chà chỉ đạo công nhân là m tránh giá» và o há»c và tan há»c. ÄÆ°á»£c thế thì tốt quá!
Mặt Bắc hơn hớn như bắt được của:
- ÄÆ°á»£c thôi, đồng chà nói thế nà o mà tôi chả phải nghe!
Má»i ngưá»i cưá»i nói vui vẻ. Ông ta cÅ©ng cưá»i vì câu nói nhiá»u hà m ý cá»§a mình. Quay sang Diệu, lấy giá»ng công tác, Bắc nói rất đà ng hoà ng:
- Má»i đồng chà Phó chá»§ tịch Ä‘i thăm má»™t công trình chúng tôi Ä‘ang thi công, để hình dung công việc sẽ triển khai chá»— các đồng chÃ.
Diệu vui vẻ há»i:
- Có xa không anh?
Mưá»i phút chạy xe thôi.
Hùng tiá»…n hai ngưá»i ra cá»a, rồi trở lại phòng há»p vá»›i má»i ngưá»i.
Lúc nà y Bắc nói, không ai hiểu ẩn ý, bây giá» má»›i là lúc là m sáng tỠđỠnghị "tạo Ä‘iá»u kiện và giúp đỡ" ấy. Trên Ä‘oạn đưá»ng ra xe, ông ta bảo Diệu:
- Nói tháºt nhé, tiến độ nhanh cháºm là do em cả đấy.
- Do em là thế nà o?
- Em gợi ý các trưá»ng, gom góp chút Ãt bồi dưỡng cho công nhân. Má»—i há»c sinh chỉ bá» ra bữa quà sáng là được rồi. Bảo Há»™i Phụ huynh Há»c sinh thu, khá»i mang tiếng nhà trưá»ng.
Chẳng chút rà o đón xa gần, Bắc nói toạc ra thế. Xong lại bắt ngay sang chuyện khác mới tà i:
- Công việc cá»§a em có báºn lắm không?
- Việc ở cơ sở ấy mà . Bên anh, là ngà nh chuyên môn, bên em, toà n những việc không tên. Toà n nhưng chuyện bực mình.
- Là m gì có nÆ¡i nà o toà n chuyện thÃch hả em? Nhưng chắc chắn là bên anh Ãt chuyện bá»±c mình hÆ¡n bên em, nhiá»u cái thÃch hÆ¡n bên em.
Ông ta đã khéo hướng câu chuyện và o má»™t đỠtà i, tuy là trung tÃnh nhưng đã có hÆ¡i hướng… "lãng mạn". Nhất là cái từ "thÃch" hết sức nhạy cảm… Diệu bắt đầu thấy phải cảnh giác.
Äã ra đến cổng, tá»± tay Bắc mở cá»a xe, hÆ¡i nhún ngưá»i rất diệu:
- Má»i em!
Tất nhiên giữa thà nh phố nà y, vá»›i loại khách nà y, Hiển không phải bẻ kÃnh chiếu háºu cho úp mặt lên tráºn. Nhưng cÅ©ng chả biết thế nà o vá»›i thá»§ trưởng mình. Anh ta há»i:
- Báo cáo thủ trưởng, ta đi đâu ạ?
- K37 HL!
NghÄ© tay là kà hiệu má»™t công trình, Diệu há»i:
- Công trình gì đấy hả anh?
- A công trình… xỠlý nước thải ấy mà !
Phải chuẩn bị tâm lý, là m như vô tình, Bắc há»i:
- Em có hay hát không? Ngưá»i như em, nhất định phải vừa hay hát, vừa hát hay rồi!
Diệu lảng:
- Anh đoán sai rồi, em đã không hát hay thì chớ, lại cũng không hay hát nữa. Chỉ là m chân vỗ tay cổ vũ trong hội diễn thôi.
- Thì vỗ tay cổ vũ cũng tốt chứ sao. Bây giỠcổ vũ cho anh hát nhé.
Chị chưa kịp trả lá»i, đã thấy xe từ từ đỗ lại, trước nhà hà ng Karaoke số 37 phố Hà ng Lụa. Bắc vừa mở cá»a xe, vừa dá»—:
- Lên hát vá»›i anh và i bà i thôi, rồi anh lại trả em vá». Äảm bảo nghiêm túc, hát bằng miệng, không hát bằng tay.
Äá»™t nhiên, Diệu áp Ä‘iện thoại và o tai:
- A lô, tôi nghe ạ! - Giá»ng chị hốt hoảng - Cái gì cÆ¡. Nói lại Ä‘i Chuyện xảy ra lúc nà o? ÄÆ°a và o bệnh viện rồi à ? Nói Ä‘i, giưá»ng số bao nhiêu, phòng số bao nhiêu… Äể ghi đã nà o… Chị "tắt" máy. Mặt thất thần, quay sang ông ta:
- Em có ngưá»i quen bị nạn. Anh cho xe đưa em vá» Quáºn được không? Hay thôi, để bắt xe ôm cho nhanh. Trong Thà nh phố, và o giá» nà y, ô tô cháºm hÆ¡n xe máy anh ạ… Cám Æ¡n anh rất nhiá»u vì sá»± giúp đỡ Quáºn em! Anh thông cảm nhé!
Miệng nói, tay phải đưa ra bắt, chân chị đã bước chéo má»™t bước, tay taxi vẫy ngưá»i lái "xe ôm" bên kia đưá»ng đứng chá» khách.
"XÆ¡i loại nà y má»›i thÃch". Nuốt nước bá»t tiếc rẻ, Bắc nhìn theo cặp chân tròn lẳn trong tấm váy lá»ng bước nhanh sang bên kia đưá»ng. Tháºt ra, khi nghe ông ta rá»§ lên hát, Diệu bịa ra cuá»™c nói chuyện để thoát hiểm, chứ có tai nạn nà o đâu.
Ngồi trên xe máy, Diệu thầm nói với Kiên:
Anh thân yêu,
Em chưa từng gặp má»™t ngưá»i đà n ông nà o trâng tráo, trắng trợn, trÆ¡ trẽn như thế. Nếu là má»™t gã vô công rồi nghá» thì còn biết được. Äây lại là quan chức đứng đầu má»™t ngà nh cá»§a thà nh phố thì hết chá»— nói. Em cà ng trá»ng anh hÆ¡n, quý anh hÆ¡n, yêu anh hÆ¡n. Có phải yêu mà em thấy ở anh toà n những cái tốt, cái hay? Äâu phải thế anh nhỉ? Việc anh được tÃn nhiệm, được tin cáºy đến thế, là má»™t minh chứng, rằng em gá»i tình cảm cá»§a mình đúng chá»—. Em sẽ cố gắng xứng đáng vá»›i anh. Nhưng biết là m sao bây giỠđây anh?
Lo gì? Bắc lấy Ä‘iện thoại có lưu cả ảnh ngưá»i và số Ä‘iện thoại ra bấm. Thuỳ, cô gái trẻ trung hừng há»±c lá»a hiện ra trên mà n hình tươi cưá»i nhìn Bắc:
- Anh đây! Em ở đâu? Anh cho xe đến đón nhé?
Ông ta dặn lái xe Ä‘iểm đón, rồi Ä‘i và o. Nhân viên bảo vệ kéo tấm cá»a kÃnh mầu mưá»i li và o trong, má»i khách lên tầng năm. HÆ¡i cao, nhưng có hai phòng hát xinh xỉnh xình xinh, chỉ dà nh cho… hát đôi, hát đối, hát đội, hát đổi.
Lần gặp trước, anh chị đã thân máºt hết cỡ. Thuỳ há»i Bắc:
- Gá»›m, sao anh há»p suốt được nhỉ? Há»… cứ phải há»p là em buồn ngá»§ rÅ© ra má»›i lạ".
- Lòng vả cÅ©ng như lòng sung, mắt nà o tỉnh táo khi há»p được. Nhưng anh có cách chống buồn ngá»§ cá»±c kỳ hiệu nghiệm nhé.
- Nói đi xem nà o?
Bắc ghé sát tai cô:
- Những lúc ấy chỉ có cách nghĩ đến… "cái ấy", nghĩ đến "việc ấy là tỉnh táo ngay".
- Phải gió cái anh nà y!
- Tháºt đấy mà ! Anh sợ nhất há»p. Có lần, phải ngồi Chá»§ tịch Ä‘oà n má»™t há»™i nghị, ngồi cả buổi chứ Ãt gì. CÅ©ng không thể nghÄ© má»›i đến "cái ấy", đến "việc ấy"… anh cứ để nguyên cả kÃnh, bút, tà i liệu đấy, lặng lẽ ra, như phải Ä‘i giải quyết má»™t việc gì đó vô cùng quan trá»ng. Äi hÆ¡n má»™t tiếng, đến hát giá» giải lao sau má»›i vá»â€¦ ChÃnh là cái lần rá»§ em Ä‘i hát Karaoke đấy!
Sau lần ấy, cô và Bắc, vỠnguyên tắc, đã là của nhau rồi.
Hôm nay Bắc lại gá»i cô đến đúng chá»— đấy, căn phòng hỠđã từng hát.
Äã được dặn trước, thiếu phụ má»›i bước đến gần, tấm cá»a kÃnh mà u đã mở rá»™ng, bảo vệ lá»… phép "Má»i chị lên phòng VIP 1, tầng năm".
Cốc cam vắt sánh và ng, Ä‘iểm má»™t lát cam găm trên miệng cốc, ống hút, que khuấy chá» sẵn. Hai chai bia Heineken ướp lạnh chá» báºt nắp. Mấy gói hạt Ä‘iá»u phồng phồng, bùi bùi, béo béo, ngầy ngáºy chá» xé. Bắc Ä‘ang nằm dà i trên xalông giả da, nhắm mắt chỠđợi. Äầu gối lên thà nh ghế, thà nh ghế hÆ¡i cao nên có vẻ gò ngưá»i. Nhưng tháºt ra, toà n thân ông Ä‘ang thả lá»ng, hết sức thoái mái.
Theo thói quen, Thuỳ gõ lấy lệ, rồi đẩy cá»a và o. Bắc nhá»m dáºy. Mắt quạ và o chuồng lợn loang loáng.
- Dã man! Năm tầng, không thang máy. Mệt đứt hơi!
Bắc kéo ngay cô gái và o lòng, mơn trớn:
- Äứt hÆ¡i thì anh hà hÆ¡i thổi ngạt cho lại sức.
Xoè bà n tay áp và o miệng nhân tình, cô khẽ đẩy ra như bảo khoan đã nà o:
- Anh chỉ được cái thế là giá»i!
Ngưá»i đà n ông háu đói, cầm bà n tay cô gái hÃt lấy hÃt để.
Äoạn cầm lấy nó ấp và o má nà y, rồi má kia:
- Anh tìm được tà i liệu cho em chưa đã?
- Rồi! Rồi! Yên chà lớn!
- Äâu nà o? Thá»i gian cho em bổ sung số liệu hoà n chỉnh luáºn án chỉ còn tháng nữa thôi lấy.
- Ở dưới xe – Bắc nói cho xong việc. Nhưng cô gái không quên mục tiêu:
- Anh gá»i lái xe mang lên cho em xem!
Bắc là m mặt giáºn:
- Là m gì mà chắc lép thế? Có những tà i liệu nà y nhé: má»™t táºp sÆ¡ đồ, lý lịch hệ thống cống ngầm Thanh Hoa, phải moi từ Ä‘á»i cá»§ tỉ cu ti nà o má»›i ra được đấy. Anh cho phôtô rồi. Thứ hai, là hệ thống sông hồ Thanh Hoa, khả năng Ä‘iá»u hoà và tiêu thoát nước thải, nước mưa. Thứ ba, là dá»± án thoát nước Thanh Hoa. Dá»± án nà y do nước ngoà i đầu tư. Lá»›n lắm. Anh để ở cÆ¡ quan. Tà nữa vá» lấy.
Mặt cô gái tươi tỉnh hẳn lên:
- ÄÆ°á»£c rồi, em cảm Æ¡n anh…
- Cảm Æ¡n thế nà o? Không có lối cảm Æ¡n suông đâu nhé. Äể anh thÆ¡m cái nà o…
Äá»™t nhiên, cô gái đẩy Bắc ra cưá»i khinh khÃch.
- Em cưá»i gì thế?
- Không ạ, tá»± nhiên em buồn cưá»i thôi!
- Phải có lý do chứ. Em không nói thì anh cho cưá»i luôn thể.
Vừa nói, tay Bắc vừa thá»c và o sưá»n là m cô nhá»§n ngưá»i vặn vẹo khanh khách tưng tá»ng cưá»i. Bằng "đòn tra tấn" nà y, Bắc buá»™c cô gái phải khai tháºt. Dù thế cô thì vẫn vừa nói vừa cưá»i:
- Có gì đâu. Äể phục vụ cho việc là m luáºn án tiến sÄ© nà y, em đã đặt hà ng má»™t công ty chuyên thu lượm thông tin trên báo, báo in, báo nói, báo hình và trên mạng tất cả những gì liên quan đến việc thoát nước Thà nh phố. Vì thế má»›i Ä‘á»c được bà i: "Dá»± án thoát nước Thanh Hoa, tất cả Ä‘á»u thoát, trừ nước!" Có thế tháºt hả anh?
Bắc là m mặt giáºn:
- Em hay nhỉ? Chấp bá»n nhà báo là m gì? Cho chúng nó nói sướng mồm. "Là m sao cÅ©ng chẳng là m sao. Dầu có thể nà o cÅ©ng chẳng là m chi".
- HỠmoi ra, đủ chứng cớ, đủ tà i liệu, rồi thanh tra, rồi kiểm toán nhầy và o, sao lại chẳng là m chi?
- Thế đấy. "Là m chi cũng chẳng là m chi. Dâu có cái gì cũng chẳng là m sao!"
Cô gái bĩu môi:
- Là m sao quá đi chứ!
- Cái khoái nhất ở nước ta chÃnh là chá»— nà y: quyết định táºp thể thì vinh quang cÅ©ng là táºp thể, mà trách nhiệm cÅ©ng táºp thể nốt. Sợ đếch gì. Có ti tỉ lý do để không đảm bảo tiến độ thi công. Và dụ, chá»§ đầu tư không giải phóng được mặt bằng để bà n giao thì là m sao thi công được. Nhưng bao giá» cÅ©ng phải nhá»› Ä‘iá»u nà y chá»› có ăn má»™t mình, phải đẹp trên, yên dưới. Mà trên không phải chỉ là ngà nh dá»c đâu. Cái thằng tổ chức đã đưa mình lên nữa chứ. Äấy, cái bà i báo ấy, viết cả tên anh ra, viết tắt thôi. Có sao đâu. Anh cÅ©ng phải báo cáo giải trình nà y ná», chỉ mất thá»i gian. Cuối cùng cÅ©ng chẳng là m sao. Thôi nà o, cho anh "nếm" má»™t cái.
- Sao mà háu ăn thế. Em bảo nà y. - Cô nghiên cứu sinh nhìn quanh - ở đây chả ra là m sao. Äi chá»— khác cho đà ng hoà ng. Nhưng phải qua cÆ¡ quan anh lấy tà i liệu đã, rồi Ä‘i đâu má»›i Ä‘i. Không có tà i liệu cho em, không giúp em xong cái vụ bảo vệ nà y là thôi đấy nhé.
- Yên chà lớn.
Nhà chỉ còn hai vợ chồng, Tần vẫn giữ nếp, thổi bữa nà o ăn bữa ấy. Món thịt lợn tẩm nước hà ng, hạt tiêu, gia vị rán thì có thể ăn liá»n hai, ba bữa được. Mùa hè rồi, vợ chồng cùng thÃch món canh chua. Kiên lại thÃch canh để tá»§ lạnh, ăn cho mát. Hoặc là canh chua thịt nạc, hoặc canh chua hến hoặc canh cua mướp, rau Ä‘ay. Chỉ canh cá má»›i phải Ä‘un lại.
Bữa tối nay là món cá quả kho hạt tiêu, rau muống luá»™c, lấy nước dầm sấu, rồi xà o tá»i. Trá»i nóng, Kiên rất thÃch thứ nước rau muống. Tần luá»™c nhiá»u nước, thêm chút gia vị. Rau cứ xanh ngăn ngắt. Nước rau còn lại, để ngăn dưới tá»§ lạnh bữa sau ăn ngon tuyệt. Trưa thì hoạ hoằn Kiên má»›i vỠăn vá»›i vợ. Nhưng sáng và tối thì dứt khoát vợ chồng phải ăn vá»›i nhau. Nếu có dá»± chiêu đãi hay ngồi vá»›i bạn bè, anh cÅ©ng chỉ ăn chiếu lệ, để bụng vỠăn vá»›i vợ. Ngà y nghỉ, hiếm hoi vợ chồng được trá»n vẹn bên nhau, nhất là thứ bẩy. Tất nhiên là vì công việc. Chá»§ nháºt anh dà nh thá»i gian Ä‘á»c sách tham khảo, viết những vấn đỠcó tÃnh lý luáºn cá»§a đỠtà i nghiên cứu cá»§a mình và há»c tiếng Anh. Tuy váºy, há»… vợ đỠnghị, anh vẫn đèo vỠông bà ngoại, thăm bạn bè và thỉnh thoáng cÅ©ng đến bác Äại chÆ¡i.
Hôm nay chá»§ nháºt, có âu nước rau muống trong tá»§ lạnh. Kiên uống cứ như ngưá»i ta uống nước chè. Anh bảo vợ:
- Trên Ä‘á»i nà y, bất cứ rau gì, cao cấp đến đâu không thể ngà y nà o cÅ©ng ăn được. Chỉ có rau muống là ăn hà ng ngà y vẫn ngon. Ngà y xưa, các cụ gá»i là rau muốn đấy. Sau má»›i gá»i chệch Ä‘i thà nh rau muống, - Ngừng má»™t chút để vợ ngấm, anh bá»—ng chuyển chá»§ Ä‘á»? Em chÃnh là rau muốn cá»§a Ä‘á»i anh.
Nói xong, anh bất ngỠôm chặt vợ, hôn má»™t cái tháºt yêu rồi buông ra ngay:
- Anh lên phòng là m việc nhé.
Tần không bất ngỠtrước tình cảm của chồng. Sau những ngà y vợ chồng li thân, "vụ án" đã được hoá giải, vợ chồng cà ng mặn nồng hơn. Chị nhắc:
- Anh mở thư Ä‘iện tá» con gái ra Ä‘á»c Ä‘i. Nó khoe có bạn tà i ngưá»i Pháp đấy. Anh Ä‘á»c cả thư em viết cho nó nhé. Anh cÅ©ng phải viết cho nó đấy.
- ÄÆ°á»£c rồi. A quên, anh há»i nà y. Thế sáng kiến "Kinh nghiệm cấp thà nh phố" cá»§a em thì ai duyệt?
- Hội đồng Thi đua Sở duyệt chứ ai.
- Thế sáng kiến hay đỠtà i nghiên cứu khoa há»c cấp Sở thì ai duyệt?
- Nghe đâu Sở Khoa há»c Công nghệ duyệt. Há» láºp Há»™i đồng khoa há»c. Ông Giám đốc ngồi ghế Chá»§ tịch Há»™i đồng.
- Ông ấy, Sở ông ấy, cả quân ông ấy, toà n khoa há»c tá»± nhiên, hoặc là kÄ© thuáºt thôi, là m sao duyệt được nhưng để tà i nghiên cứu thuá»™c khoa há»c xã há»™i và nhân văn như giáo dục, lịch sá», văn há»c v.v…?
- Thì… chắc há» má»i chuyên gia tham gia Há»™i đồng.
Kiên há»i vợ vì, chiá»u nay anh chợt nghÄ©, để có thêm cÆ¡ sở thuyết phục, đỠán Bước đầu cải tiến phương thức lãnh đạo cá»§a Äảng ở quáºn Lâm Du Ä‘ang được triển khai, phải được tổ chức như má»™t đỠtà i nghiên cứu khoa há»c cấp Thà nh phố. Anh muốn má»i chÃnh các chuyên viên được biệt phải vá» Quáºn, và má»i thêm má»™t và i chuyên gia nữa tham gia. Nhưng đăng ký đỠtà i ở đâu? Ai duyệt? Không lẽ lại là Sở Khoa há»c Công nghệ. Không ổn!
Ngồi và o bà n, Kiên mở hòm thư Ä‘iện tá». Thư con viết:
"Bố mẹ kÃnh yêu.
Con má»›i có má»™t bạn trai - Misen. Äiá»u thú vị là Misen sõi tiếng Việt, vì đã há»c ở Việt Nam. Thế là con thì nói tiếng Pháp, Misen nói tiếng Việt, để giúp nhau nói chuẩn hÆ¡n. Hôm qua, Misen đưa con Ä‘i thăm nhà thỠđức Bà . Con há»i Misen, nhà thỠđức Bà hôm nay, so vá»›i nhà thỠđức Bà V. Huy-gô viết năm 1831 có thay đổi gì không. Misen bảo không há», má»i sá»± sá»a chữa không được là m mất Ä‘i nguyên gốc. Con như hình dung thấy anh chà ng gù Cadimôđô Ä‘ang leo thoăn thoắt qua các tháp hà nh lang, trên vai vắt cái thân thể má»m nhÅ©n cá»§a ExmêranÄ‘a chạy trốn giá treo cổ.
Có chuyện nà y con nói vá»›i mẹ thôi. Lúc chia tay, Misen kéo con lại hôn, ngay trong xe hÆ¡i. Con biết trai gái phải yêu nhau má»›i hôn. Con chưa yêu mẹ ạ. Nhưng cÅ©ng thấy hay hay. Mẹ cho con má»™t lá»i khuyên nhé.
Bố chắc rất báºn việc cÆ¡ quan. Nhưng cÅ©ng nên dà nh cho con gái chút thá»i gian chứ bố?"
Thảo Tần viết cho con.
" Con cần dà nh ưu tiên cho việc há»c. Nên thân vá»›i bạn gái hÆ¡n là bạn trai. Và vá»›i bạn trai, bao giá» cÅ©ng phải giữ má»™t khoảng cách, má»™t giá»›i hạn. Con nói rất đúng, nước ngưá»i Việt Nam thì yêu nhau má»›i hôn. Nụ hôn đầu tiên là vô cùng thiêng liêng. Nhưng ngưá»i châu Âu thì khác đấy. Chá»— nà y, mẹ há»i tò mò má»™t tÃ. Anh ta hôn má hay hôn môi? Và con có hưởng ứng không mà bảo cÅ©ng thấy hay hay? Mẹ con ta, ngoà i tình mẫu tá» còn là bạn bè phải không? Con kế tá»· má»·, chi tiết cho mẹ. Mẹ sẽ là m cố vấn tình yêu cho con. Äồng ý không, con gái yêu?"
Äá»c thư cá»§a hai mẹ con, Kiên nháºn ra má»™t Ä‘iá»u, bố mẹ đã trang bị cho nó đủ má»i thứ trên Ä‘á»i - trừ hà nh trang và o mê cÅ©ng tình yêu. Hay là để Tần sang vá»›i con má»™t chuyến. Tần sẽ đánh giá thá»±c trạng và có những lá»i khuyên cần thiết. Vợ anh chưa được ra nước ngoà i bao giá», nên chuyến Ä‘i sẽ vô cùng thú vị.
Kiên viết cho con gái:
"Con gái yêu của bố mẹ.
Chuyện con có bạn trai, là m bố vừa mừng vừa lo. Mừng vì theo quy luáºt, nếu ngưá»i bạn trai phù hợp vá»›i con, ngưá»i bạn trai ấy sá»›m muá»™n sẽ trở thà nh ngưá»i yên cá»§a con. Nếu ngưá»i bạn trai ấy, đúng là ngưá»i đà n ông Ä‘Ãch thá»±c mà con chá»n, thì đấy là điá»u may mắn. Và tình yêu chân chÃnh, sá»›m muá»™n sẽ dẫn đến hôn nhân. Còn yêu, chỉ vì cái mốt, chỉ để thoả mãn tình cảm bồng bá»™t nhất thá»i, thì vô cùng nguy hại. "Tình yêu phải là má»™t thứ thá» phụng từ xa, má»™t sá»± chiêm nghiệm lặng câm, đó là sá»± thần thánh hoá con ngưá»i mà trước đây mình không quen biết. Äấy là ý kiến cha tác giả "Nhà thỠđức Bà " đấy.
Bước và o lÄ©nh vá»±c tình yêu, ngưá»i ta cÅ©ng phải được há»c ngôn ngữ tình yêu, cÅ©ng phải biết má»™t số đặc Ä‘iểm cá»§a nó.
Con nên biết là , không lÄ©nh vá»±c nà o dá»… nhầm lẫn bằng tình yêu. Bởi lẽ tình yêu chỉ có má»™t, còn những cái na ná tình yêu thì nhiá»u lắm. Ai cÅ©ng biết ở đâu có nhiá»u lá»i hoa mỹ, những lá»i hứa má»™t tấc đến giá»i, ở đấy thiếu tình yêu chân tháºt. Con có kể trong thư, bạn trai ấy đã hôn con. Bố cung cấp cho con má»™t câu châm ngôn nổi tiếng thế giá»›i nhé "đừng bao giỠđể cho kẻ dại khá» hôn, hoặc để nụ hôn biến mình thà nh kẻ dại khá»". Mà tình yêu thì hoà n toà n có thể biến kẻ hôn ngoan thà nh dại khá» tuy đôi khi cÅ©ng biến kẻ dại khá» thà nh khôn ngoan. Con cÅ©ng nên biết Ä‘iá»u nà y, đây là vấn đỠtâm lý. Khi đói, ăn gì cùng ngon, khi yêu, cái gì cÅ©ng tốt. Nhưng Ä‘á»i và ngưá»i Ä‘á»i, đâu phải Ä‘á»u đẹp, Ä‘á»u tốt, Ä‘iá»u hay phải không con?
Những Ä‘iá»u bố nói vá»›i con, chỉ để tham kháo. Äiá»u mong má»i duy nhất cá»§a bố mẹ là , nếu yêu, nó phải mang lại cho con nguồn sống má»›i, chứ đừng mang đến Ä‘iá»u ngược lại. Bởi, không có vết thương nà o Ä‘au đớn như vết thương do tình yêu giả dối để lại. Hãy nhá»› lấy Ä‘iá»u ấy, con gái yêu ạ" .
Kiên đi qua cái sân rất rộng lên phòng Bà thư Thà nh uỷ.
Khối kì thạch vá»›i cây lá»™c vừng đứng bên, trong bể nước lá»›n, sau ngà y Tổng Bà thư vá» là m việc, đã tặng Nhà Bảo tà ng Thà nh phố. Chá»— ấy, giá» là má»™t bồn hoa như mâm xôi vồng lên tháºt đẹp. Kiên Ä‘i ngang qua, nhưng không có cảm xúc gì. Anh mải nghÄ© vá» Ä‘iá»u sẽ trình bà y vá»›i ông Trân.
Äã Ä‘iện từ cÆ¡ quan, nên vừa má»›i gõ cá»a, ông Trân, miệng nói "má»i và o", đã đứng ngay dáºy, rá»i bà n là m việc, ra đón khách. Ông tươi cưá»i tay bắt, tay đặt lên vai Kiên bóp nhè nhẹ:
- Chắc lại có chuyện gì hay phải không?
- Báo cáo anh, tôi cÅ©ng không biết có hay tháºt không. Nhưng đúng là có chuyện ạ.
- Nà o, má»i đồng chà ngồi. Tôi sẵn sà ng nghe đây.
Ngưá»i Thư ký đón khay nước từ tay nhân viên phục vụ, lặng lẽ đặt trước mặt chá»§ và khách, rồi lặng lẽ ngồi và o vị trà cá»§a mình, sẵn sà ng ghi lại ná»™i dung cuá»™c là m việc. Kiên và o đỠngay:
- Tôi nghÄ©, khoa há»c, kỹ thuáºt, công nghệ có vai trò quyết định trong việc hiện đại hoá, công nghiệp hoá đất nước. Nhưng khoa há»c xã há»™i, nhân văn lại có vị trà quyết định trong việc xây dá»±ng con ngưá»i, lối sống con ngưá»i, đưá»ng hướng phát triển xã há»™i. Hai bên như hai chân con ngưá»i, phải Ä‘i Ä‘á»u, Ä‘i cân má»›i không ngã. Trung ương có viện khoa há»c công nghệ và viện Khoa há»c xã há»™i và nhân văn. Sao thà nh phố ta chỉ có sở Khoa há»c công nghệ? Mà Sở nà y vốn là ban Khoa há»c Kỹ thuáºt trước tay phát triển lên. Sở nà y lại là m luôn cả chức năng quản lý nhà nước vá» khoa há»c xã há»™i và nhân văn. Báo cáo anh, tôi thấy nó trái khoáy thế nà o ấy ạ.
Äôi mắt tinh anh sau cặp kÃnh cần đăm chiêu, thà nh tháºt:
- Mình má»›i vá», còn Ä‘ang nắm tình hình, quả tháºt chưa biết hết, nên cÅ©ng chưa nháºn ra Ä‘iá»u nà y. Nếu quả như thế thì, có vấn đỠtháºt.
Kiên nhìn thẳng và o mắt ông Trân khẳng định:
- Thưa anh, đúng thế đấy ạ!
Ngẫm nghÄ© má»™t tÃ, ông nói má»™t câu xã giao "Äồng chà uống nước Ä‘i" - cốt để có thá»i gian suy nghÄ© thêm. Rồi ông vừa nghÄ© vừa nói:
- Nếu thế, thì… hoặc là … phải bổ sung cho sở Khoa há»c Công nghệ má»™t Phó giám đốc, má»™t phòng chuyên môn vá» xã há»™i và nhân văn… hoặc là …
Kiên cÅ©ng là ngưá»i nhanh nhạy trong nháºn thức. Anh liên tưởng đến câu chuyện cá»§a Hùng vá» hai anh sáp nháºp nên nêu ý kiến.
- Hoặc là thế nà o ạ? Thưa anh… tôi thấy… nếu là m như anh vừa nói thì… hoá ra nhất bên trá»ng, nhất bên khinh ạ… Thế nà o, bên khoa há»c công nghệ cÅ©ng được ưu tiên, vì ông giám đốc thuá»™c "phe" ấy.
Là ngưá»i hiểu biết, thông minh và quyết Ä‘oán, ông Trân nháºn ra cái lý ở con ngưá»i dám nghÄ©, dám là m, dám chịu thất bại nà y. Láºp tức ông quyết ngay giải pháp, mà không sợ mình nóng vá»™i:
- Äồng chà nói đúng… Chỉ có cách thà nh láºp hẳn má»™t cÆ¡ quan song song vá»›i ngà nh kia, - ngừng má»™t chút, ông nói cháºm, như Ä‘iểm từng đầu việc. - Thế thì sẽ phải giải quyết má»™t loạt vấn Ä‘á»: bá»™ máy, nhân sá»±, và cÆ¡ sở váºt chất. Trước hết phải là m đỠán trình ChÃnh phá»§. Chắc cÅ©ng thuyết phục được thôi. Vấn đỠcÅ©ng rõ rà ng.
"Quái, sao má»™t chuyện thế nà y mà không ai nêu ra, là nghÄ©a là m sao nhỉ? Cái cáºu nà y khá tháºt. Có những cán bá»™ thế nà y, việc gì chả xong" - ông nghÄ©.
Mắt Kiên sáng lên. Má»™t chuyện cỡ Thà nh phố mà Bà thư quyết đơn giản đến không ngá», anh mừng ra mặt:
- ÄÆ°á»£c thế thì hay quá. Còn cÆ¡ sở váºt chất? Thà nh phố lấy luôn mấy tầng bên Quáºn uá»· Lâm Du dôi ra. Vừa đẹp đấy ạ.
- Hay rồi! Quả tháºt, má»—i lần gặp đồng chà lại có má»™t chuyện hay, - giá»ng ông thân máºt bạn bè. - Hôm nà o rảnh rá»—i đến nhà mình chÆ¡i, ta chuyện trò, đà m đạo nhé.
- Vâng ạ! Xin phép anh, tôi vá».
Bà thư thế má»›i là Bà thư chứ. Anh vui lắm. Có má»™t cấp trên như thế nà y, là m việc khoái tháºt.
Kiên má»i Äoà n Hùng lên phòng mình. Anh và o việc ngay:
- Có hai việc, má»™t việc cần đến cáºu, má»™t việc cá»§a cáºu. Cái đỠán Bước đầu cải tiến phương thức lãnh đạo cá»§a Äảng ở quáºn Lâm Du Ä‘ang thá»±c nghiệm, cần đồng thá»i tiến hà nh, như má»™t đỠtà i nghiên cứu thuá»™c lÄ©nh vá»±c quản lý. Nó ở dạng vừa nghiên cứu, vừa thá»±c nghiệm, vừa thiết ká», vừa thi công. Cáºu cần là m những thá»§ tục hà nh chÃnh và tổ chức cần thiết, cho nó thà nh má»™t đỠtà i nghiên cứu khoa há»c. Cáºu thấy thế nà o?
- ÄÆ°á»£c ạ! Khó khăn thêm má»™t chút, nhưng được má»™t công đôi việc. Thế, những ai tham gia đỠtà i nà y ạ? - Hùng nghÄ© đến việc triển khai thá»±c hiện nên há»i váºy.
- Nhiá»u. Nói rá»™ng ra là cả Quáºn tham gia…
Thấy thá»§ trưởng trả lá»i có vẻ cho xong việc, anh không chấp nháºn lối nói ấy, nên thắc mắc:
- Em không hiểu?
- Thế nà y nhé. Nếu là m má»™t cuá»™c, hay và i cuá»™c Ä‘iá»u tra xã há»™i há»c xung quanh vấn đỠnà y, ở cÆ¡ quan mình, trong nhân dân, trong các cÆ¡ quan dân chÃnh đảng cá»§a Quáºn chẳng hạn, thì chả thế là gì. Sẽ má»i thêm má»™t số chuyên gia. Nhưng cáºu sẽ là Phó chá»§ nhiệm đỠtà i, được không?
Ra váºy. Cứ ngá»â€¦ Ai ngá» bố nà y suy nghÄ© đâu ra đấy cả rồi. Dù đã rất hiểu nhau, nhưng và o việc cụ thể, vẫn phải cụ thể. Nếu không chết mất ngáp. ChÃnh nhá» cái nết nà y mà giao việc cho anh, Kiên tin là má»i việc sẽ có kết quả. Nhưng Hùng là ngưá»i lượng được sức mình. Anh không có lối hăng tiết vịt nên thà nh tháºt:
- Vâng, bây giá» thì em còn là m phó cho anh được, chứ Ãt nữa, chắc không đủ sức. Anh cho thá»i hạn là m đỠcương đỠán?
Không đồng thuáºn vá»›i suy nghÄ© ấy, nhưng để khi khác trao đổi. Giá» là công việc phải tiến hà nh ngay nên Kiên nói:
- Chưa hẳn như thế. Cho cáºu hai tuần đủ không? Việc thứ hai, cáºu tổng kết cuá»™c quyên góp xây nhà tình nghÄ©a giúp đồng bà o miá»n trong Ä‘i. Sau đó ta là m má»™t chuyến công tác, trao quà tình nghÄ©a cho bà con trong ấy. Tôi Ä‘i cùng, nhưng chỉ dá»± má»™t hai cuá»™c có tÃnh chất tượng trưng vá»›i huyện thôi, rồi Ä‘i tiếp và o Huế dá»± khai mạc Festival, sau đó Ä‘i thà nh phố Hồ Chà Minh dá»± há»™i nghị các chá»§ tịch quáºn, huyện.
Hùng vội kêu:
- Ấy chết. Anh cho em ở nhà để còn là m cái vụ anh vừa giao, lại còn cái vụ hội diễn văn nghệ cựu chiến binh. Anh phân công chị Diệu đi thay em.
Sở Giao thông Công chÃnh là má»™t toà nhà đồ sá»™, bá» thế, bảy tầng tạo dáng hình cánh cÅ©ng. PhÃa trước, hà ng cau vua uy nghi, như đội vệ binh nghiêm trang bồng súng gác. TÃt trên cao, tán lá xoè như chiếc ô duyên dáng in trên ná»n trá»i xanh.
Loại cây nà y, cao dăm ba mét, đánh lên trồng cÅ©ng sống, bởi nó có bá»™ rá»… chùm, nên không sợ giông gió. Các công trình đồ sá»™ má»›i xây dá»±ng rất thÃch trồng Ä‘iểm cau vua là vì thế. Nhà vừa là m xong, mua vá», hạ xuống, tưới nước má»™t hai tháng đã được ngay hà ng cây như đã trồng hà ng chục năm rồi.
Chiếc xe Mazda Nháºt kiểu má»›i, mà u nhÅ© bạc, mui xe thoai thoải lạ mắt lượn má»™t đưá»ng má»m mại, từ từ bò lên con đưá»ng nhánh, đến đúng tiá»n sảnh đỗ lại. Chỉ xe cá»§a Giám đốc hoặc cá»§a cấp trên má»›i được đỗ như thế.
Bắc chá» Hiển Ä‘i vòng đầu xe đến mở cá»a, má»›i ra khá»i xe.
Äá»™ng tác nà y, phải huấn luyện mà i nó má»›i thà nh thục. Có lần, nó quên, đỗ xe lại, cứ ngồi đấy như muốn bảo: "Muốn ra thì mở cá»a chui ra!", ông phải mắng cho má»™t tráºn má»›i bá» cái thói dân chá»§, bình đẳng, há»—n hà o ấy Ä‘i. ThÆ¡m nhẹ và o má Thuỳ, Bắc dặn:
- Äợi anh má»™t lát nhé!
Ông biết không thể lừa ngưá»i phụ nữ nhiá»u tham vá»ng nà y được, nên tháºt ra cÅ©ng đã chuẩn bị tà i liệu cho cô ta.
Chuyện! Cô ta cho ông Ä‘á»c "và nh ngoà i bảy chữ" là để ông phải thò chân giò cá»§a mình ra đã. Nắm được bằng chuôi, má»›i cho ông biết "vinh trong tám nghá»" chứ!
Và o phòng là m việc, sợ quên, Bắc Ä‘iện ngay cho tay Giám đốc Công ty Hè đưá»ng:
- Nà y, tôi đã gợi ý để các trưá»ng thu tiá»n bồi dưỡng cho các cáºu rồi đấy. Sướng nhé!
Ngưá»i ngoà i nghe, chả hiểu ông ta báo "sướng nhé" là thế nà o. Tháºt ra, nó là má»™t lá»i, gá»i là đe cÅ©ng được, gá»i là dặn cÅ©ng đúng. Ngưá»i nghe phải hiểu là "ai là m cho mà y sướng". Mà cấp trên đã là m cho mà y sướng thì… đố mà y dám quên cấp trên đấy. Ông mở tù, rót má»™t li rượu ngâm tay gấu, cùng đủ thứ Ãch sinh tráng dương, ngá»a cổ tợp má»™t hÆ¡i, rồi má»›i lấy táºp tà i liệu cho ngưá»i đẹp. Con bé nà y, sắp tiến sÄ© đấy, hấp dẫn đấy, nhưng không khoái lắm, vì nó hÆ¡i dá»… dãi và rất chắc lép. Mình mà không có tà i liệu, nó chả chịu cởi ra đâu.
Hiển bị mắng mấy lần, nên ý tứ lắm. Mặt nó luôn hướng vá» cá»a ra và o. Vừa thấy bóng thá»§ trưởng, đã vá»™i Ä‘i vòng sang, mở cá»a xe, đứng nép sau cảnh cá»a. Cẩn tháºn đóng lại, rồi má»›i ngồi và o sau vô lăng. Ly rượu là m ngưá»i Bắc dáºm dáºt.
Không đợi lái xe há»i, ông ta đã hất hà m:
- Hoa râm bụt !
Dù là lần đầu, nhưng đã má»™t lần "hát karaoke bằng tay", và cú "tra tấn thá»c sưá»n" lúc nà y, khiến cả hai và o cuá»™c chẳng chút ngượng ngùng. Bắc khen:
- Nhìn cáºn cảnh thá» nà y má»›i thấy hết vẻ đẹp cá»§a em.
Mắt nhìn. MÅ©i hÃt. Tay sá». Tai nghe tiếng thở hồn hển. Lưỡi nếm tất cả những chá»— nà o Bắc khoái. Khi ngÅ© giác đã no nê, má»›i đến lượt thứ "giác quan kia" và o cuá»™c. Hai chân Thuỳ quấn chặt lấy eo lưng Bắc. Như bám. Như Ä‘eo. Như Ä‘u. Như… chết Ä‘uối vá»› được cá»c. Thuỳ ưỡn ngưá»i lên, cá»™ng hưởng nhịp nhà ng là m Bắc sướng lắm. Sau giây phút khoái cảm tá»™t độ, ông ta nảy ra ý định, phải có cách gì giữ ngưá»i đà n bà nà y cho mình lâu lâu, chứ kiểu tiá»n trao cháo múc thế nà y, xong là hết chuyện. Chợt nhá»› mà n kịch nghiên cứu khoa há»c ở cÆ¡ quan, Bắc dùng ngay nó là m mồi nhá»:
- Em bảo vệ xong luáºn án, anh má»i Ä‘i Pháp má»™t chuyến!
Äúng là ếch vo hoa mướp, Thuỳ vá»™i chá»™p lấy:
- Tháºt không? Mà đi cùng anh chứ?
- DÄ© nhiên! Äi nghiên cứu khoa há»c đấy.
- Äá» tà i gì? Có phù hợp vá»›i chuyên môn em không?
- Chả cần chuyên môn gì, chỉ cần cái mác tiến sÄ© cá»§a em là đủ. Äá» tà i đơn giản vô cùng: "Nghiên cứu cách đánh số nhà ở Thanh Hoa".
Vẫn chưa mặc quần áo, ngưá»i đà n bà láºt ngưá»i cưỡi lên bụng tình nhân, như cưỡi ngá»±a. Cô ta không tin và o tai mình, nên há»i lại cho chắc:
- Anh bảo, nghiên cứu cách đánh số nhà á?
- Chứ sao!
- Giá»i đất! Ai chả biết, ở đâu chả tÃnh đầu phố là từ đông sang tây, từ bắc xuống nam. Số chẵn bên phải, số lẻ bên trái. Thế mà cÅ©ng phải láºp đỠtà i nghiên cứu khoa há»c, lại còn sang Pháp tìm hiểu xem ngưá»i Pháp đánh số nhà ở Paris thế nà o chứ gì?
- Quá đúng! Rất thông minh! Äúng là tiến sÄ© đến…gần Ä‘Ãt rồi có khác.
Coi như không nghe câu nói sượng ấy, cô ta bám sát mục tiêu:
- Cha mẹ Æ¡i! Anh nói tháºt đấy chứ?
- Sao không tháºt?
- Äá» tà i được duyệt chưa?
- Duyệt rồi, Thà nh phố cấp kinh phà rồi. Yên chà lá»›n! Chỉ có má»™t Ä‘iá»u kiện, sở Khoa há»c Công nghệ đòi má»™t suất tham gia Ä‘oà n. Còn bên sở Tà i chÃnh Váºt giá thì đương nhiên là phải lại quả cho há».
- Nhưng là m thế nà o cho em đi được?
- Yên chà lá»›n! Anh sẽ má»i má»™t tiến sÄ© là m cá»™ng tác viên tham gia đỠtà i. Tiến sÄ© ấy là ai thì cuối cùng má»›i công bố. Tháºt ra, suất Ä‘i Pháp đã có chân rồi. Nhưng muốn em Ä‘i cùng, anh sẽ kiếm cá»› cho tay Hoằng, Trưởng phòng Tổ chức và nghiên cứu khoa há»c ở lại.
- Nó không phản ứng à ?
- Miếng ăn đến mồm, bị giáºt ra, sao không phản ứng?
- Thế là m thế nà o hả anh yêu? - Thuỳ nói bằng cái giá»ng âu yếm, nÅ©ng nịu nhất trần Ä‘á»i.
- Chỉ cần hứa cho nó một chuyến đi Mỹ sau nà y. Xong ngay.
Khi say tình, đà n ông hay lôi cả ruột gan ra. Bắc không là ngoại lệ. Ông ta khoe một chiêu là m ăn của mình:
- Em biết không, là m đỠtà i nghiên cứu khoa há»c là cách đứng đắn nhất để moi tiá»n Nhà nước má»™t cách… khoa há»c. Anh thân tay Trưởng ban Tuyên giáo. Hắn bà y ra toà n những đỠtà i nghiên cứu chÃnh trị nghe rất kêu nhé. Nà o: "Là m gì để nâng cao phẩm chất chÃnh trị đội ngÅ© phóng viên", nà o: "Nâng cao năng lá»±c và hiệu lá»±c chÃnh quyá»n phưá»ng, xã". Nà o "Nâng cao vai trò lãnh đạo cá»§a chi bá»™ phưá»ng, xã". Toà n những "nâng cao", "tăng cưá»ng", "quán triệt" mà thá»±c tế vẫn cứ tà tà ngá»n cá». Mà đỠtà i nà o cÅ©ng xÆ¡i ngon là nh cả trăm triệu đấy. Anh há»c thằng cha ấy, bịa ra cả đống đỠtà i nghiên cứu, rất chi là hay nhá»›. Má»—i năm má»™t và i cái là ăn đủ.
- Anh kể em nghe xem nà o?
- Äây nhé: "Cây bóng mát và chặt tỉa cây bóng mát đưá»ng phố Thanh Hoa". Äây nhé: "Gạch lát vỉa hè Thanh Hoa - vấn đỠvà giải pháp". Sau cuá»™c là m tình nà y vá»›i em, có khi lại nghÄ© ra má»™t đỠtà i khác rất kêu cÅ©ng nên! À, đúng rồi, "Äồng hồ nước Thanh Hoa - vấn đỠvà giải pháp". Hết sẩy!
- Thế thì giầu to! Äá» tà i nà o Giám đốc chả dây máu ăn phần.
Bắc vênh mặt:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên! Nhưng còn nhiá»u thằng khác bấu sấu và o chứ. Thằng duyệt đỠtà i ăn má»™t lần. Phải trÃch lại cho nó theo tỉ lệ phần trăm hẳn hoi. Äến lúc nghiệm thu lại ăn lần nữa nà y. Mà hai lần nghiệm thu nhé. Nghiệm thu thá» và nghiệm thu tháºt. Thằng cấp kinh phà thì đương nhiên rồi. Cái thằng, trên hai thằng nà y, cÅ©ng phải có phần chứ. Luáºt chÆ¡i nó thế. Chả ai cho không ai cái gì. Äến cái nà y cá»§a em - Bắc dùng tay sá» và o "hiện váºt" – má»—i lần dùng, chả mòn tà nà o, em có cho không anh đâu? Mà em cÅ©ng sướng mê tÆ¡i chứ, đâu chỉ mình anh.
Thuỳ bĩu môi là m nũng:
- Äâu nà o! Em chiá»u anh thôi!
- Thế sao cứ rên "hức hức" thế.
"Phải là m cho tay nà y nghiện mới được":
- Ừ, thì có mê tơi. Mê tơi lần nữa không anh?
Ngay cả lúc là m như say tình, ngưá»i đà n bà nà y vẫn nhá»› mục Ä‘Ãch cuá»™c mua bán nà y:
- Mà đi Pháp tháºt anh nhé!
- Yên chà lớn!
Tà i sản của ngudoc
21-10-2008, 08:07 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 18
Theo phương án cải tiến phương thức lãnh đạo cá»§a Äảng ở Lâm Du, bá»™ khung lãnh đạo Quáºn uá»· chỉ còn má»™t Phó bà thư chuyên trách công tác Äảng. Tất cả các Ban Ä‘á»u rút gá»n (có ban chỉ còn má»™t ngưá»i) hoặc nháºp lại. Các cán bá»™ dôi ra, tuỳ theo năng lá»±c chuyên môn, được đưa vá» các phòng chuyên môn cá»§a Uá»· ban Quáºn, má»™t số đưa sang hai quáºn má»›i sắp thà nh láºp, má»™t số đưa vá» các phưá»ng. Má»™t số nữa sắp đến hẹn lại vá» thì nghỉ chế độ chá» hưu. Hai chiếc xe con được Ä‘iá»u sang quáºn má»›i. Chỉ còn lại má»™t chiếc cho tất cả. Diện tÃch phòng là m việc dôi hẳn ra hai tầng trên.
Buổi há»p giao ban đầu tuần.
Chánh Văn phòng báo cáo công việc đã là m, Ä‘ang là m dở trong tuần và kế hoạch công tác tuần tá»›i. Kiên đánh giá tình hình. Anh nhắc đến việc Ä‘ang chỉnh trang, mở rá»™ng lòng đưá»ng khu vá»±c các trưá»ng há»c trên địa bà n được báo chà đánh giá cao. Việc nhá», nhưng hiệu quả lá»›n. Anh nhắc khu Văn hoá Thể thao cần quản lý và khai thác có hiệu quả, nhắc khối văn xã phải tổng kết tiá»n quyên góp xây dá»±ng nhà tình nghÄ©a gá»i tặng bà con kết nghÄ©a miá»n trong
Ông Bân, Trưởng ban Tuyên giáo phải biểu:
- Tôi thấy chúng la cần nghiêm khắc rút kinh nghiệm buổi lễ khánh thà nh khu Văn hoá Thể thao. Anh Lợi hết sức bất bình với Ban tổ chức. Tôi đỠnghị phải tìm ra kẻ chủ mưu vụ nà y.
Không ai nói gì. Phòng há»p lặng Ä‘i má»™t lát. Có Ä‘iá»u gì đó rất khó nói trong việc nà y. Hùng phát biểu đầu tiên:
- Tôi chịu trách nhiệm vỠhà nh vi khiếm nhã ấy với khách.
- Nhưng ai là ké chá»§ mưu chứ? - Vẫn ông Bân - Là m như thế, khác nà o hắt chén nước má»i và o mặt khách.
Hùng tiếp tục tâm trạng băn khoăn, khó xỠcủa mình.
- Tôi có há»i tỉ mỉ, anh VÄ©nh Bảo nói, không xác định được ai vá»— tay đầu tiên. PhÃa cuối há»™i trưá»ng, ở đâu và bao giá» cÅ©ng là chá»— nhốn nháo: ngưá»i đứng, ngưá»i ngồi, ngưá»i Ä‘i qua, ngưá»i dừng lại, ngó nghiêng má»™t tà rồi Ä‘i là m việc cá»§a mình, nghÄ©a là rất lá»™n xá»™n.
Diệu có ý kiến:
- Dở thì đúng là dở rồi. Nhưng bảo tìm cho ra thá»§ phạm thì rất khó. Chả nhẽ bắt cả và i chục ngưá»i lại, cách ấy từng ngưá»i ra để xét há»i à ? Tôi nghÄ© là không thể tìm ra được. HÆ¡n nữa, còn thà nh trò cưá»i cho thiên hạ. Äây là tình huống phát sinh, không ai lưá»ng trước. Vì thế, cÅ©ng không thể có sá»± chuẩn bị như má»™t âm mưu, má»™t hà nh vi phá hoại. Có thể chỉ là phản ứng tá»± phát cá»§a má»™t ngưá»i nà o đó. Thêm nữa, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng phải xem xét. Cái ngưá»i vá»— tay đầu tiên ấy, vá» sau được gần như tất cả má»i ngưá»i - trừ mấy hà ng ghế đầu - hưởng ứng. Váºy là hà nh vi ấy có cái gì đó hợp lý Nói Ä‘i cÅ©ng phải nói lại, đồng chà Lợi nói chả sai câu nà o. Äúng cả đấy. Chỉ có Ä‘iá»u… không đúng lúc, không đúng chá»— thôi. Ai Ä‘á»i, đồng chà Chá»§ tịch chỉ nói má»™t câu mà đồng chà ấy cứ nói mãi… Nếu không có những tiếng vá»— tay ấy thì không biết còn kéo đến bao giá»?
Kiên lý giải:
- Quân ta đã bắt đầu quen vá»›i lối há»p hà nh ngắn gá»n, thiết thá»±c. Vì thế, đây là sá»± phản ứng. Vá»›i cấp trên, thế là không được. Nhưng quả tháºt, lúc ấy tôi không biết nên thế nà o. Äứng dáºy, ngăn lại cÅ©ng dở. Mà để yên cÅ©ng dở. Tôi cùng sẽ gặp đồng chà ấy, trá»±c tiếp xin lá»—i. Còn đồng chà ấy suy nghÄ© thế nà o, là việc cá»§a đồng chà ấy. Thá»i buổi nà y, hô hà o chung chung không còn phù hợp. Thôi, ta dừng câu chuyện ở đây.
Äá»™t nhiên Diệu giÆ¡ tay, nói vá»™i như sợ không kịp:
- Báo cáo đồng chà Bà thư và các đồng chÃ. Có má»™t việc còn lôi thôi hÆ¡n, bắt buá»™c phải xin ý kiến. ChÃnh Giám đốc sở Giao thông Công chÃnh nói vá»›i tôi, là phải bồi dưỡng cho quân đồng chà ấy. Rằng cứ thu cá»§a há»c sinh, sinh viên, má»—i cháu má»™t bữa quà sáng là đủ. Äồng chà ấy còn nói đến cả chi tiết nà y, bảo há»™i cha mẹ há»c sinh đứng ra thu, thì không ai kêu ca đâu.
Hùng phản ứng ngay:
- Chúng ta Ä‘ang xây dá»±ng má»™t ná»n hà nh chÃnh sạch, mà lại gợi ý cho các trưá»ng là m thế, nhất là đối vá»›i các em nhá» thì còn mặt mÅ©i nà o nhìn thiên hạ nữa.
- Nhưng ngưá»i ta đây nói thế là không thể không có gì đâu.
Hà m, Phó chủ tịch phụ trách khối quản lý kinh doanh và dịch vụ đáp ngay. Diệu cũng thấy thế. Chị nói:
- Há» má»›i là m xong được hai cụm trưá»ng há»c. Hiện tượng ùn tắc ở cổng trưá»ng lúc và o, lúc tan há»c đỡ hÆ¡n, cảnh sát giao thông không còn phải bÆ¡i giữa dòng ngưá»i xe cá»™ mà phồng mồm thổi còi nữa. Giá» Ä‘ang triển khai ở cụm thứ ba. Há» mà dá»nh dà ng vá»›i mấy cụm kia là chết tắc. Hôm qua đồng chà ấy lại gá»i Ä‘iện cho tôi, nhắc khéo rồi.
Quả tháºt, Kiên thấy bÃ. Anh há»i Trưởng phòng Kế hoạch Tà i chÃnh:
- Anh có cách gì không? Tôi đồng ý vá»›i đồng chà Hùng. Nếu chúng ra là m theo gợi ý cá»§a há», thì, má»™t là thà đừng thà điểm nữa, đừng cao giá»ng, lá»›n tiếng Lâm Du sẽ thế nà y, thế kia nữa. Hai là , không ai bịt được miệng hà ng nghìn phụ huynh, hà ng nghìn há»c sinh, sinh viên. Chỉ con má»™t ngưá»i nói ra, báo chà xông và o, tổ lên thì lá»— nẻ nà o cho ngần nà y ngưá»i chui. Vì váºy, ta kiên quyết không là m. Nhưng lại vẫn phải bồi dưỡng cho há». Luáºt chÆ¡i nó thế. Anh xem có cách gì giáºt gấu vá vai không?
Trưởng phòng Kế hoạch Tà i chÃnh nhún vai:
- Báo cáo anh, vô kế khả thi ạ!
Kiên quyết định:
- Anh là m dá»± trù báo cáo Thà nh phố, vá»›i lý do bồi dưỡng là m việc thêm giá», và thưởng hoà n thà nh kế hoạch trước thá»i gian.
- Ngộ nhỠThà nh phố không cho thì sao?
Hùng, chỉ Hùng má»›i có câu há»i sắc như thế. Kiên cau mà y, cắn môi:
- Hãy thế đã. Tình cảnh nà o rồi cÅ©ng có lối thoát. Hôm nay giao ban, quá mất mưá»i lăm phút. Má»i các đồng chà nghỉ.
Tham dá»± giao ban, các cuá»™c há»p khác và các hoạt động chÃnh cá»§a Lâm Du còn có nhóm chuyên viên biệt phải cá»§a há»c viện Hà nh chÃnh quốc gia, bá»™ Ná»™i vụ và ban Tổ chức Trung ương. Äã thà nh lệ, khi các thà nh phần chÃnh thức cuá»™c há»p đã rá»i phòng há»p, ba ngưá»i ngồi lại trao đổi:
- Gá»n nhẹ và hiệu quả thì rõ rồi…
- Nhưng không đồng bộ cả thà nh phố là rất khó là m.
- Äúng váºy, đã thà nh căn bệnh phổ biến. Phải có thuốc đặc trị thì má»›i là m việc khác được.
- Kênh Tuyên giáo phải được Ä‘iá»u chỉnh. Tôi thấy ở đâu cÅ©ng thế. "Có em thì chợ cÅ©ng đông. Không em thì chợ vẫn đồng má»i phiên".
Ngay buổi chiá»u, Kiên Ä‘iện hẹn gặp ông Lợi. Sau cái bắt tay, Kiên nói ngay:
- Gì thì gì cÅ©ng phải xin lá»—i anh vá» hà nh vi khiếm nhã cá»§a quân tôi hôm trước. Chà là , nó quen là m nhanh gá»n rồi mà !
Hôm ấy, mấy trăm con ngưá»i thấy ông ta tái mặt giáºn dữ bá» vá» thẳng. VỠđến phòng là m việc, láºp tức gá»i Ä‘iện, trút cÆ¡n giáºn lên đầu Bân. Thiên hạ được bữa đà m tiếu râm ran khắp Thà nh phố. Tháºt ra, cái kiểu vá»— tay má»i xuống như thế, đã từng diá»…n ra nhiá»u lần trong các há»™i nghị, hoặc đại há»™i cá»§a giá»›i nghệ sÄ©. Nhưng ở Thà nh phố nà y, trong hệ thống thế chế nà y thì đây là lần đầu. Dẫu sao, được Kiên xin lá»—i thế nà y cÅ©ng hả dạ.
Ông Lợi có vẻ biết Ä‘iá»u khi nói chữa thẹn:
- Có thể, tôi cÅ©ng phải rút kinh nghiệm. Bây giá» ngưá»i ta không thÃch nghe, dù nói hay đến mấy.
Chiá»u hôm trước, Kiên đùa Hùng bằng má»™t câu kinh ngưá»i: "Mai tôi đưa cáºu ra toà đấy".
Hùng và Kiên lặng lẽ và o ngồi chầu rìa phiên toà quáºn xá» má»™t vụ án dân sá»±. Không nghe từ đầu, nên hai ngưá»i không hiểu đầu cá»§a tai nheo ra sao. Chỉ thấy vị thẩm phán dõng dạc:
- Bị cáo nghe toà há»i: bị cáo có quan hệ mỠám vá»›i nhân chứng không?
Thấy bị cáo ngần ngừ, quan toà bồi thêm:
- Bị cáo chỉ trả ná»i có hay không thôi.
Giá»i đất, Chánh án mà nói ngá»ng thì… Hùng quay sang Kiên, đúng lúc Kiên cÅ©ng quay sang Hùng. Cả hai cùng khẽ lắc đầu Quan toà giục:
- Toà nhắc lại: Bị cáo có quan hệ mỠám vá»›i nhân chứng không? Bị cáo chỉ trả ná»i có hay không thôi.
- Thưa toà , không có Ä‘iá»u nà o trong luáºt pháp quy định bị cáo chỉ trả lá»i toà "có hay không", vì thế bị cáo xin trả lá»i theo sá»± tháºt rằng… Bị cáo có quan hệ vá»›i nhân chứng, nhưng không có quan hệ mỠám! Việc kết luáºn quan hệ cá»§a bị cáo vá»›i nhân chứng có mỠám hay không là quyá»n cá»§a toà .
Toà vặn:
- Nếu không có quan hệ mỠám thì cớ nà m sao, khi chồng nhân chứng đánh nhân chứng, bị cáo nại xông và o đánh chồng nhân chứng?
- Thưa toà . Bị cáo nghe thấy nhân chứng kêu cứu. Má»™t ngưá»i bình thưá»ng, thấy má»™t ngưá»i bình thưá»ng kêu cứu còn phải ra tay, nữa là má»™t ngưá»i hà ng xóm thấy má»™t ngưá»i phụ nữ kêu cứu, tình là ng nghÄ©a xóm, ắt phải xông sang can chứ ạ!
Quan toà dẩu cái môi vốn đã dầy, cà ng dầy thêm, móc máy:
- Ngoà i tình nà ng nghĩa xóm, còn có tình gì khác không? Nhân chứng nại xinh thế kia!
- Thưa toà , bị cáo không có tình ý gì khác ạ.
- Thế sao đánh nhau ghê thế? Äánh nhau đến lá»—i chồng nhân chứng phải và o bệnh viện.
- Thưa toà , bị cáo bị đánh đau, hăng lên đánh lại, quá tay thôi ạ?
- Thôi được, nhân chứng nghe toà há»i: giữa nhân chứng vá»›i bị cáo có quan hệ mỠám không? Chỉ trả ná»i có hay không thôi. Không nói nằng nhằng!
Nhân chứng ngước đôi mắt đẹp, nhìn bà Chánh án tóc cắt ngắn, đã cứng tuổi, chưa chồng, không lý sá»± như ngưá»i tình bà ng xóm, nhưng trả lá»i rất cứng cá»±a:
- Thưa toà , nhân chứng không có quan hệ mỠám gì, chỉ có quan hệ hà ng xóm láng giá»ng bình thưá»ng thôi ạ.
Hùng nghÄ© bụng, nếu tay nghá» vững, chỉ cần há»i cụ thể, chi tiết, và dụ khi chồng nhân chứng Ä‘i vắng, nhà bị mất Ä‘iện, có nhá» bị cáo sang sá»a giúp lần nà o không? Chuyện trò những gì… Äằng nà y, bà thẩm phán lại há»i má»™t câu đứng tim ngưá»i nghe:
- Nhân chứng nghe toà há»i, mà phải trả ná»i thà nh tháºt: giữa bị cáo và chồng nhân chứng, ai khá»e hÆ¡n ai?
Không cứ ngưá»i tham dá»± phiên toà cúi xuống lắc đầu, báºm môi để khá»i cưá»i thà nh tiếng, mà đến nhân chứng cÅ©ng phải đỠmặt, cúi đầu, lý nhÃ:
- Thưa toà … hai ngưá»i… khá»e như nhau ạ?
Không thể chịu được hÆ¡n, Kiên bảo Hùng ngồi nghe tiếp rồi đứng dáºy. Lặng lẽ đến. Lặng lè vá». Há»™i đồng thâm phán không ai hay biết. Kiên ghi và o sổ tay mấy cái gạch đầu dòng:
- Trình độ thẩm phán?
- Văn hoá pháp đình?
- Có nên…?
Sau môi cái gạch đầu dòng là má»™t câu há»i to tướng. Gạch đầu dòng cuối cùng là má»™t câu há»i trước dấu chấm lá»ng. Kiên không viết ra vá»™i. à nghÄ© nà y chợt đến. Chưa nghÄ© kỹ nên chưa định hình… Anh há»i chuyện Trưởng phòng Tư pháp Quáºn. Sau hai lần trao đổi, Kiên Ä‘á»u bác bỠý kiến phần biện cá»§a anh nà y. Há» e ngại, cách là m má»›i quá, đến Trung ương cÅ©ng chưa dám là m. Kiên thấy ý kiến mình cà ng được cÅ©ng cố. Lý vững lắm. Cuối cùng anh sang là m việc vá»›i đà i Truyá»n hình thà nh phố. Mấy lần tiếp công dân sau đó, Kiên Ä‘á»u tranh thá»§ há»i ý kiến khách. Ai cÅ©ng á»§ng há»™ đỠxuất nà y.
Lần nà y, Ä‘i thà nh phố Hồ Chà Minh há»p, Sán không xách cặp giả da mà là m má»™t chiếc cặp khoá số, hợp kim, mà u Ä‘en. Äôi già y Ä‘en bóng lá»™n, nện những bước tá»± phụ đến chiếc xe con, cÆ¡ quan đưa ra sân bay. Cái cảm giác vị thế mình cao hÆ¡n hôm qua là m anh ta rất vênh vang.
Nhưng và o há»™i nghị, chả gặp ai quen. Chỉ nghe toà n những tên tuổi nổi tiếng trong giá»›i kiến trúc, xây dá»±ng. Sán lấy tà i liệu. Nghe báo cáo, nghe tham luáºn. Ù tai. CÅ©ng chả ghi chép gì. Anh ta thấy mình lạc lòng, lẻ loi, lÆ¡ láo. Chả ai chà o há»i. Chả ai bắt tay, chả ai trò chuyện. Giá» giải lao, ngưá»i ta tiếp tục tranh luáºn ngoà i hà nh lang. Ngưá»i ta vừa bắt tay, vừa vá»— vai, vừa há»i chuyện nhau. Sán giáºt mình quay lại. Có hai ông, không biết khoái cái gì, nói oang oang, cưá»i ha hả. Trong suốt cả đợt há»p, anh ta không nói câu gì, không bắt tay ai. Äi há»p toà n những Giám đốc, nếu cấp Phó thì cÅ©ng kỳ cá»±u, nhắn mặt các há»™i nghị. Phó má»›i tò te như Sán, cứ ngÆ¡ ngÆ¡ như ngưá»i vùng sâu vùng xa lần đầu ra đưá»ng cái quan gặp mấy ông tây bà đầm Ä‘i du lịch. Có táºp tà i liệu mang vá» là hoà n thà nh nhiệm vụ rồi.
Các cuá»™c há»™i nghị, há»™i thảo… thưá»ng kết hợp má»™t chuyến tham quan, hay dã ngoại gì đó. Chá»§ nhà há»™i nghị nà y má»i các đại biểu thăm khu Du lịch Sinh thái Và m Sát. Không có chương trình riêng nên Sán cÅ©ng tham gia.
Phải mất hÆ¡n ná»a giá», hai chiếc xe du lịch to đùng má»›i lách ra khá»i Thà nh phố, xuống phà qua sông Sà i Gòn. Cần Giá» lá»›n nhất trong năm huyện ngoại thà nh, chiếm tá»›i má»™t phần ba diện tÃch Thà nh phố, trong đó rừng và đất rừng chiếm non ná»a diện tÃch huyện. Äấy là phần đất duy nhất cá»§a Thà nh phố nằm ven biển Äông, dà i tá»›i mưá»i bốn cây số…
Khang, chà ng thanh niên hướng dẫn viên du lịch giá»›i thiệu như thế. Sán ngồi ghế ngay cạnh chá»— anh ta đứng, há»i:
- Thế từ đấy, có đưá»ng biển ra VÅ©ng Tà u không cháu?
Äấy là câu đầu tiên Sán nói vá»›i má»™t ngưá»i trong chuyến công tác nà y. Khang thấy có ngưá»i há»i thì thÃch lắm. Anh ta biết, nhiá»u khi mình nói những Ä‘iá»u khách không còn nghe. Khi ngưá»i ta há»i gì, nghÄ©a là ngưá»i la muốn biết Ä‘iá»u ấy.
- Thưa chú… nếu ngồi xuống máy, thì từ bãi biển Cần Giá» nà y, chỉ ná»a giá» là là đổ bá»™ lên VÅ©ng Tà u rồi. Kia… chú nheo mắt lại má»™t chút sẽ thấy hòn núi VÅ©ng Tà u má» xa. Nhưng đưá»ng thuá»· trá»±c tiếp từ đây Ä‘i thì không có. Phải vá» Sà i Gòn.
Lần đầu tiên trong Ä‘á»i, Sán táºn mắt thấy bá»™ rá»… lạ lùng cá»§a rừng cây ngáºp mặn. Cây đước, thì từ má»±c nước biển cao nhất, những rá»… to như chiếc đũa nấu, tua tá»§a, ká»nh cà ng má»c dà i ra. Ở vị trà ấy, rá»… nó chÄ©a choãi ra xa, hà ng trăm rá»… tua tá»§a bám quanh gốc, choãi ra, cắm và o lòng đất, là m thà nh má»™t chân đế khổng lồ, nhá» thế cây đứng vững trước sóng biển dữ dá»™i. Nhá» thế nó má»›i giữ được đất, không cho sóng cuốn Ä‘i. Bùn non từ các cá»a sông đổ vá», được biển bồi lắng, ngà y cà ng đây thêm, chắc lại, thà nh những vùng đất mà u mỡ. ChÃnh nhá» những cánh rừng nà y mà má»—i năm đất nước thêm hà ng ngà n mét vuông lấn mãi ra biển.
CÅ©ng là cây ngáºp mặn, rá»… đước thì hướng địa, nhưng rá»… cây ban (bần chua, ban đắng), rá»… cây mắm (mắm trắng, mắm Ä‘en), lại hướng thiên má»›i kỳ. Nó cứ ăn ngầm dưới lòng đất, đội bùn, đội nước, má»c lên, lô nhô đủ thứ hình dáng kì lạ như những ông bụt má»c. Còn cây cóc (cóc và ng, cóc Ä‘á»), cây giá thì rá»… lại hướng hoà nh, nghÄ©a là má»c ngang. Dừa nước thì má»c ngầm dưới nước, lá chÄ©a thẳng lên trá»i, tua tá»§a như rừng gươm giáo…
Äoà n khách dừng lại, ai cÅ©ng chăm chú nhìn mặt hồ rá»™ng. Những con cá sầu lừ lừ như chiếc tầu ngầm, chi hở đôi mắt thao láo và hai hà ng gai nhá»n trên lưng. Từ hai góc hồ, hai con lừ lừ tiến lại. Hai chiếc tầu ngầm sắp đối đầu đây. Khán giả sắp được chứng kiến má»™t tráºn chiến sống còn. Máu sẽ loang đỠnước. Còn cách nhau chừng ná»a mét, như chợt nháºn ra đối thá»§, con sấu xám to gần gấp rưỡi con kia, vá»™i đánh Ä‘uôi, ngoắt đầu biến mất. Con kia, chÃnh là cá sấu hoa cà rừng Sát, nối tiếng hung dữ. Giá» còn sót lại không nhiá»u.
Tò mò, Sán há»i Khang:
- Thế loại cá sấu to đen ở đâu ra?
- Äấy là giống sấu Cuba nháºp ná»™i chú ạ.
- Nghe nói, cá sấu hoa cà rừng Sát ăn thịt ngưá»i ghê lắm phải không?
- Còn phải nói chú à . Gần ba chục năm trước chứ mấy. Má»™t buổi chiá»u, mệt nhoà i ngưá»i sau má»™t ngà y lá»™i bùn trong rừng, má»i ngưá»i à o xuống đầm tắm. Ngoằng má»™t cái, cùng vá»›i tiếng "ùm". "Cá sấu!" Tiếng kêu thất thanh. Má»i ngưá»i nháo nhà o chạy lên bá». Thiếu má»™t ngưá»i. Sáng sau chia nhau, bổ Ä‘i tìm. Xác ngưá»i trai viên xấu số, vì nước mặn đã nổi ngay lên. Mất má»™t chân, đến táºn háng. Chú bảo có kinh không? Má»™t kế hoạch dùng hai con vịt là m mồi nhỠđược thá»±c hiện.
Äêm ấy, trăng má», nước lá»›n, lất phất mưa. Äà n sấu bò lên. Mấy con chó dữ Ä‘ang sá»§a, câm bặt. Chúng sợ sấu như sợ cá»p. Con sấu to nhất nhoà i ngưá»i đến gần hai con vịt Ä‘ang sợ hãi Ä‘áºp cánh loạn xạ. Ngưá»i bảo vệ còn trẻ, hốt hoảng chạy, bá» cả súng. Ngưá»i kia, nhiá»u tuổi hÆ¡n, lại là tổ trưởng, sợ vãi đái, chỉ kịp siết cả băng AR15 và o miệng con sấu Ä‘ang há, nhe hai hà m răng lởm chởm, rồi cÅ©ng bá» chạy, tuá»™t cả súng. Cả trại kéo ra xem, buá»™c dây kéo chiến lợi phẩm vá» Nông trưá»ng bá»™.
Má»™t anh được phân công Ä‘i tìm ngưá»i mổ sấu thuê. Phải có nghá» má»›i biết mổ moi, để vẫn lấy được thịt, nhưng giữ được bá»™ da Ä‘em nhồi. Má»i ngưá»i hò nhau nắn cái Ä‘uôi cho thẳng. Lấy thước dây ra Ä‘o. Gần năm mét chú à . Thịt sấu trắng như thịt gà , được chia vá» các đội. Có ai chợt kêu lên:
- Máºt nó đâu hả mà y? "Tui không thấy"". Khám ngưá»i?" "Thì mấy chú khám Ä‘i". Không thấy. "Chắc nó bị bắn, sợ mất máºt rồi!" Äà nh chịu. Trả cái thằng mổ thuê hÆ¡n trăm ngà n tiá»n công cho vá».
Hôm ấy, cả nông trưá»ng được bữa thịt sấu: xà o xáo, nấu cháo, băm viên, ăn uống xì xụp. CÆ¡m no, rượu say. Nhiá»u anh đã ngáy như sấm. Bá»—ng có tiếng nhốn nháo, ồn à o. "Cái gì thế chúng mà y? Mấy ông còn tỉnh rượu, chạy ra. "Chui cha, tháºt không? "Chú ra mà coi táºn mắt xem!" Thì ra bá»n trẻ con khui cuống ruá»™t, dạ dà y bùng nhùng con sấu ra nghịch. Thấy lòi ra mấy khúc xương vẫn còn lằng nhằng gân cốt ngưá»i trại viên xấu số. Nhiá»u ngưá»i sợ quá, nôn má»a đầy nhà .
- Các chú nghe nữa không?
- Cháu cứ kể đi.
- Lại nói cái máºt con sấu. Mấy cha vẫn tức thằng mổ sấu. Cho ngưá»i sang là ng nó trinh sát, má»›i hay bà máºt nhà nghá» cá»§a thằng lưu manh: con dao là m thịt rá»—ng chuôi, tháo lắp dá»… dà ng. Thảo nà o! Cái máºt ấy bán được cả cây và ng. Còn bá»™ da sấu, bên Sở thú mua nhồi bông, cÅ©ng được bá»™n tiá»n. Sau nà y còn trưng bầy trong công viên Äầm Sen mãi.
Nhưng từ đấy, đà n sấu rắp tâm trả thù chú ạ. Có đêm, nó kéo cả đà n vá» bò ngổn ngang trên bãi, chá»— con ná» bị bắn, quần thảo nát hết hoa mà u. ÄÆ°á»ng vá» trại có má»™t cây cầu khỉ. Má»™t đêm, có anh vá» khuya. Má»™t con sấu to rình dưới nước. Cái Ä‘uôi cứng như chuỳ sắt, quáºt má»™t nhát tháºt mạnh và o chân cầu, là m anh nà y rÆ¡i xuống. Phúc tổ cho anh ta, cây súng quà ng ngang lưng, mắc và o cây gá»— nằm ngang và hai cây gá»— bắt chéo là m chân cầu, treo anh ta lÆ¡ lá»ng nên không thà nh mồi cho nó. Con sấu tức giáºn, quẫy Ä‘uôi ùm ùm. Nước bắn lên ướt hết ngưá»i anh ta. Mà không thế, mồ hôi túa ra cÅ©ng đủ ướt rồi. Rừng Sát còn lắm chuyện ngưá»i Ä‘i săn sấu bị nó trả thù, rợn ngưá»i mấy chú à !
- Nà y cháu có nhắc đến trại viên, lại nói đến nông trưá»ng là thế nà o?
- Trại là trại giáo dục lao động, táºp trung thanh niên thà nh phố bị cưỡng bức lao động cải tạo, cÅ©ng trong rừng. Còn nông trưá»ng thì trồng rừng, sản xuất.
- Chú nghe nói, đặc công rừng Sát cũng bị lũ sấu rừng Sát tấn công, phải không?
Thì váºy mấy chú. LÅ© cá sấu hoa cà , đã ăn thịt ngưá»i rồi thì nghiện. Nghiện thì hung dữ lắm. Lúc đầu, bá»™ đội đặc công nước rừng Sát, thâm nháºp qua đưá»ng nà y và o Cà ng Sà i Gòn đánh tầu Mỹ. Chưa có kinh nghiệm nên bị nó ngoạm, dìm chết, ăn thịt. Sau bà con mách, chỉ cần lặn xuống là nó chịu. Ở dưới nước, cá sấu không mở miệng đớp mồi được.
Chỉ mình Sán há»i chuyện Khang. Những ngưá»i khác cứ thế nghe kể chuyện hai chú cháu. Rừng ngáºp mặn nà y do ngưá»i dân thà nh phố và những thanh niên chỉ biết cà y đưá»ng nhá»±a trồng nên. Trước đồng khởi (1960), còn là rừng ngáºp mặn nguyên sinh. Äể chặn đưá»ng thâm nháºp cá»§a đặc công ta, giặc ném bom phát quang, tiếng chỉ là là m trụi lá cây, nhưng tháºt ra, nó diệt tất cả động váºt, thá»±c váºt trong vùng.
Những lần Ä‘i nghỉ mát ở vùng biển, ngà y gia đình còn là tổ ấm, Sán hay mua cua vá». Khi thì được cua thịt, cả nhà tấm tắc khen. Khi thì toà n cá»§a nước. Phà tiá»n. Äoà n khách hôm nay được má»i… câu cua. Sán không câu, nhưng tò mò há»i chuyện vá» cua để rút kinh nghiệm, tuy, có thể chả bao giá» anh ta mua vá» là m quà nữa!
- Cháu phân biệt cho chú cua thịt và cua nước, để khá»i bị lừa. Vá»›i chú, cua nà o cÅ©ng như cá»§a nà o.
Chưa trả lá»i ngay, Khang há»i lại:
- Thế chú có phân biệt được của đực và của cái không đã?
- Æ cái thằng, mà y coi thưá»ng tao thế?
- Không dám đâu chú. Con há»i thế bởi, chắc chú chỉ có thể phân biệt được cua đực, cua cái lúc trưởng thà nh thôi. Lúc ấy con đực trông như mặc silÃp. Con cái có cái yếm sồi to tướng, ai chả nháºn ra. Nhưng lúc nó bé, nhất định là chú chịu. Sao chịu á? Vì lúc đó nó là loà i lưỡng tÃnh. Sau đó má»›i phân rõ giá»›i tÃnh.
- á»’, thế à ? Lần đầu tiên trong Ä‘á»i chú nghe!
- Lúc nó còn nhá», ngưá»i ta gá»i nó là cua nhèm, như ta gá»i trẻ con là nhi, nhà ấy chú. Lá»›n lên gá»i là cua y. Nó phải lá»™t vỠđể lá»›n dần lên chú à ! Sau lần lá»™t thứ nhất gá»i là cua nhất y, lần thứ hai là nhị y. Sau bốn lần lá»™t thì thà nh cua ká»nh. Äứng tuổi. Không thể lá»™t vỠđược nữa. Äến lúc thà nh cua rá»§ thì đã gần đất xa trá»i rồi.
Cà ng nghe cà ng thú vị. Nhiá»u ngưá»i bắt đầu chăm chú nghe chuyện. Sán thắc mắc:
- Nhưng cái vá» kitin cứng như áo giáp xe bá»c thép thế, nó lá»™t bằng cách nà o. Lúc luá»™c ăn, mình phải dùng kẹp bóp tháºt lá»±c má»›i vỡ vá» cÆ¡ mà .
- Chú à , loà i váºt nà o cÅ©ng có cách riêng cá»§a mình để sinh tồn và duy trì nòi giống chứ. Sắp đến kỳ lá»™t vá», nó tá»± tiết ra má»™t chất gì đó, phải há»i các nhà cua há»c má»›i biết chÃnh xác được Chất ấy là m cho vá» cứng má»m Ä‘i, má»ng Ä‘i, như tấm áo sÆ¡ mi má»ng, chỉ cần nó bò đến cạnh má»™t váºt gì nó, cá» mình và o đó là đủ rách bá»™ xiêm y móng manh. Hoặc nó lấy chÃnh cà ng cá»§a mình cấu rách ra cÅ©ng được. Cua lá»™t gá»i là cá»§a cốm. Nó lá»™t xác để bước sang má»™t chu kỳ sinh há»c má»›i.
Chỉ sau vá»›i giá» lá»™t, nó đã có cái vá» trắng đục như tá» giấy can ấy chú. Lúc ấy ngưá»i ta gá»i chúng là cua na. Vá»›i thá»i gian, vỠấy cứng dấn lên… Chú biết không. Bây giá», con ngưá»i khôn ngoan đã biết nuôi cá»§a thịt, rồi bắt nó lá»™t vá» thà nh cá»§a cốm cho mình chiên bÆ¡, ngon hết ý chú Æ¡i! Là m thế nà o á? Chú hứa không truyá»n nghá» cho ai nhá. ÄÆ¡n giản, chỉ cần vặt má»™t cà ng nó Ä‘i, vặt cà ng nhá» thôi, để kÃch thÃch sinh trưởng!
- Nà y, cháu không phổ biến cho chú cách chá»n cua nước, cua thịt à ?
- Chú trả lá»i đúng câu nà y thì con sẽ nói.
- Câu gì?
- Ngưá»i hiá»n hay dữ không phân biệt là nữ hay nam. Äúng không ạ? Thế còn cua? Cua đực và cua cái, con nà o dữ?
- Con nà o lá»›n thì cà ng nó to, tất nhiên nó cắp Ä‘au hÆ¡n con cà ng nhá». Có phân biệt đực cái gì đâu.
Khang cưá»i cưá»i. Rõ rà ng là cưá»i dá»n đưá»ng cho Ä‘iá»u sắp nói ra:
- Con xin lỗi mấy cô. Với loà i cua thì, giống cái ác cực kỳ, đểu cực kỳ, dã man cực kỳ đấy ạ…
- Cháu chỉ xạo!
Xạo đâu mà xạo. Cứ để con kể các cô chú xem có nghe được không nhá.
- Cua cÅ©ng như ngưá»i. Thấy trăng sáng là tung tăng rá»§ bạn tình Ä‘i chÆ¡i. Mà đã Ä‘i chÆ¡i là dan dÃu, là tình tang… Cho nên những ngà y trăng sáng, chúng rất gầy, cứ tóp Ä‘i thôi. Chá»› có ăn cá»§a khoảng thá»i gian ấy. Các chú, các cô có biết câu nà y không: "Ngà y rằm tháng bảy Ä‘i chùa/ Cua thầm, cua khẩn cho cua má»c đầu ". Còn Ä‘iá»u nà y nữa, hÆ¡i ***, nếu các chú các cô không ngại thì con má»›i nói.
Sán ra cái Ä‘iá»u ngưá»i lá»›n:
- Nà y, mà y có vợ chưa mà dám tinh vi với chúng tao. Nói đi xem nà o!
Sán thÃch chà ng thanh niên nà y quá, nên má»›i mà y tao thế.
- Con sắp có vợ. Chú nói thế thì con má»›i nói. Con có Ä‘á»c thấy trong má»™t cuốn tiểu thuyết, khi luáºn vá» tÃnh nhân bản cá»§a con ngưá»i trong sinh hoạt tình dục, ông nhà văn đưa ra nháºn xét: khác tất cả các loại động váºt trên hà nh tinh nà y, con ngưá»i là m tình vá»›i nhau, không phải chỉ là để duy trì nòi giống, mà còn là má»™t cách thể hiện cao nhất tình cảm và văn hoá cá»§a mình…
- Thế thì sao? Ông nhà văn ấy nói đúng quá rồi còn gì?
Khang cãi:
- Nhưng, con cam Ä‘oan vá»›i chú là , ông ấy hoà n toà n sai, khi nói rằng: chỉ có con ngưá»i khi là m tình là úp mặt và o nhau, để mặt nhìn mặt cà ng thêm tươi mà chú. Còn tất cả các giống khác Ä‘á»u phá»§ lên nhau nên không bao giá» nhìn thấy mặt nhau lúc là m tình.
- Mà y nói thế có nghÄ©a là có má»™t loại động váºt nà o đó cÅ©ng úp mặt và o nhau khi là m chuyện ấy. Äúng không? Con gì? Nói Ä‘i!
- Con cua. Thì ta đang nói chuyện cua mà !
- Tháºt không?
- Sao không tháºt? Chắc chắn cái ông nhà văn ấy chưa bao giá» Ä‘i soi cá»§a biến và o những đêm trăng sáng. Chú có muốn kiểm chứng thì… bẩy tám hôm nữa vỠđây vá»›i con. Trong muôn loà i cả, chỉ duy nhất anh cá máºp hung dữ cÅ©ng có lối là m tình như cua, các cô các chú à . Còn má»™t Ä‘iá»u kỳ quặc nữa, nà y con nói rồi. Cua cái ác cá»±c kỳ, đểu cá»±c kỳ, dã man cá»±c kỳ nhá. Các chú, các cô có biết không, lúc cá»§a cái lá»™t vá» thì cá»§a đực đứng cạnh canh chừng, sẵn sà ng giÆ¡ đôi cà ng to đùng ra nghiến chết, kẹp chết kẻ thù, bảo vệ bạn tình còn bấy bá»›t. Nhưng đến lúc cá»§a đực lá»™t thì hỡi ôi, cua cái gá»i bạn tình đến ngấu nghiến nhai… chồng!
Má»i ngưá»i nói cưá»i, trao đổi, phản bác, thừa nháºn. Chá» cho má»i ngưá»i yên lặng trở lại, Khang tiếp tục kể:
- Không biết còn những con váºt nà o khi yêu nhau cÅ©ng úp bụng và o nhau không? Nhưng con biết, có má»™t con váºt mà cánh đà n ông, nhất là các chú phải phục nó sát đất vì khả năng là m tình cá»§a nó.
- Con gì mà mà y vòng vo lâu thế?
- Thì các chú cứ từ từ đã. Những con sống dưới nước thưá»ng bÆ¡i ngang. Chỉ riêng con nà y bÆ¡i đứng. Và là m tình cùng trong tư thế bÆ¡i đứng má»›i kỳ. Hai con bÆ¡i lại gần nhau, nhìn nhau đắm Ä‘uối, nếu thÃch thì cùng ươn bụng ra, sáp vô, nghÄ©a là cÅ©ng mặt nhìn mặt như… ngưá»i.
- Nà y, bốc phét vừa thôi! - Má»™t ngưá»i chêm và o. Nó quay lại chá»— ngưá»i vừa nói, không há» tá» ra pháºt ý:
- Con đảm bảo chÃnh xác 100%. Nếu không… cho chú chặt đầu con. Cả hai đầu chứ không phải má»™t.
Ông khách không nháºn ra ý rất tục cá»§a nó nên há»i lại:
- Mà y nói… hai đầu là thế nà o?
Khang cưá»i khoái chÃ. Nhiá»u ngưá»i hiểu ra cưá»i rú. Sán cố là m ra vẻ nghiêm trang xẵng giá»ng:
- Cái thằng, tếu vừa vừa thôi. Mà y nói xem, còn con gì nữa cũng "là m" như con cua?
ÄÆ°á»£c thể, Khang cà ng nhấn nha. Không biết đấy có phải là thá»§ thuáºt trò chuyện cá»§a má»™t tay hướng dẫn viên du lịch có hạng không. Nó vẫn tiếp tục dá»n dứ:
- Cái con bÆ¡i đứng, là m tình đứng lại đặc biệt hÆ¡n nữa. Nó mang bầu cho con cái. Äến kì sinh nở, má»—i lần rặn đẻ lại phun ra mươi con, láºp tức tung tăng bÆ¡i lá»™i má»›i tà i.
Äến lượt Sán cÅ©ng không tin:
- Bốc phét hết chỗ nói. Nó là con gì, nói mau!
Mặt Khang giãn ra, hể há:
- Con cá ngựa chú à !
Má»i ngưá»i bán tÃn bán nghi, nhưng không má»™t ai dám bác nó. Mặt tươi tỉnh, rõ là ngưá»i thắng cuá»™c, nó cưá»i:
- Sắp chia tay các cô chú rồi. Con nói nốt chuyện cá»§a để giải đáp câu há»i cá»§a chú Sán:
- Cua rừng Sát mắc gặp đôi cua biển nÆ¡i khác. Cua rừng Sát mầu Ä‘en nhánh. Cua biển xanh ánh nước biển. Mấy ngà n cây số bá» biển nước ta, chỉ có ba vùng có cá»§a ngon nhất là Cần Giá», Cần Giuá»™c và Nam Äịnh ngoà i Bắc. Còn để phân biệt cua thịt và cá»§a nước, chỉ cần xem khá»›p khuá»·u cà ng nó. Äục là cua thịt, trong là cua nước. Còn cá»§a gạch á? Chú coi, con xin lá»—i, chú vạch nắp yếm nó ra, có gạch không biết ngay". Cháu lỡ mồm nên các chú cưá»i, các chú đừng có nhìn và o cái tam giác ngưá»i bán khoét mổ trên mai chúng. Không phải cái tam giác ấy đỠlà có gạch đâu. Các chú đừng cưá»i, kẻo các cô mắng con ám chỉ. Có khi chỉ là gạch rÆ¡m thôi.
Äã đến lúc chia tay. Sán bắt tay Khang rất chặt. Hai chú cháu trao đổi danh thiếp cho nhau. Khác hẳn lúc Ä‘i, trên đưá»ng vá» thà nh phố, mấy tay xung quanh má»›i há»i chuyện Sán.
Chiá»u ngà y cuối cùng, há»™i nghị bế mạc sá»›m. Lang thang ra phố, trong má»™t tâm trạng vui vui, sau chuyến Ä‘i thú vị, Sán tạt và o má»™t hà ng giải khát. Äến quầy bar, anh ta ngồi lên chiếc ghế cao lênh khênh. Cô chá»§ quản mặc váy áo hai dây. Dây là dải ni lông trong, lẫn vá»›i mầu da trắng ngần, thà nh thá» trông như không có. Sán có cảm tưởng cái áo lúc nà o cÅ©ng sắp tụt xuống. Cái hõm giữa hai bầu vú căng mẩy, sâu hun hút. Sán nhìn hÆ¡i lâu chá»— ấy, rồi má»›i nhìn gương mặt cô gái bán hà ng. Xinh nhỉ. Trông hÆ¡i quen quen. Anh ta há»i má»™t câu cốt xem ngưá»i Bắc hay Nam. Giá»ng Bắc. Nhẹ nhà ng. Thánh thót là khác. Sán cố lục trà nhá»› xem đã gặp cô ta ở đâu nhỉ?
Bao cô gái đã qua tay anh ta. Chẳng lẽ là cô gái nà y? Chả thể nhá»› má»™t ai. Ãi dà dà … Äúng rồi!… Sán úp tay ná» lên tay kia, đặt trên mặt bà n cố tình để ba vết trắng má» trên mu bà n tay phải lên trên, nhìn sâu và o mắt cô gái. Cô ta cÅ©ng nhìn khách như dò há»i… Anh ta đưa cô chiếc các:
- Cô đã gặp ai có cái tên nà y chưa?
Cô gái đón lấy tấm các, mắt sáng lên, mừng rỡ:
- Anh Sán à ? Chỉ có anh đưa các cho em thôi. Quên là m sao được, chỉ không nháºn ra ngay thôi.
"Cô quay và o trong, gá»i ngưá»i ra thay mình, Ä‘i vòng ra ngoà i quầy, cầm tay Sán kéo Ä‘i. Chá»n góc khuất nhất trong số các bà n giải khát, ấn anh ta ngồi xuống. Mình ngồi đối diện.
Xúc động thực sự:
- Thế là lại gặp anh. Trông chẳng khác tà nà o. Có vẻ già dặn hơn, chững chạc hơn. Phó giám đốc Sở rồi có khác.
Sán cÅ©ng cảm động. Äã má»™t lần chung đụng xác thịt, trong má»™t đêm oái oăm - Cái lần bị công an áºp và o ở khách sạn Bà n tay và ng ấy. Sán đưa tay phải cho cô gái cầm.
- Mấy vết răng em vẫn còn đây.
Cô gái âu yếm xoa nhẹ mu bà n tay ấy…
- Ká»· niệm không thể nà o quên anh nhỉ. Thế là trong không biết bao nhiêu ngưá»i đà n ông đã qua tay em, hoá ra chỉ nhá»› má»—i anh thôi…
- Em kể đi. Từ bấy là m những gì…
Cô gái cưá»i tá»± tin. Không má»™t chút mặc cảm quá khứ:
- Äể tiết kiệm cho số vốn tÃch cóp được, em Ä‘i tầu và o đây. Phụ quán giải khát… và bây giá», là m chá»§ quản nà y. Em có chồng và má»™t đứa con gái kháu khỉnh. Chồng em ngưá»i Bắc. Anh ấy là m ở Công ty váºn tải hà nh khách, lái xe buýt.
Sán mừng cho cô gái. Äi xa, gặp ngưá»i quen, vui lắm.
Trong cả chuyến Ä‘i, đây là ngưá»i thứ hai anh ta trò chuyện. Lại cởi mở, chân tình thế nà y.
- Em nà y…
Cô gái một lần nữa lại cầm tay Sán, nâng lên, dịu dà ng:
- Anh gá»i em là Lệ Thuá»·. Cái tên ngà y ấy phải giấu biệt, để đội tên giả là Loan 09, mà anh đòi xem tên trên chứng minh thư, em giấu bằng được, nên má»›i có vết cắn nà y anh nhỉ? Cái tên cha sinh mẹ đẻ ấy, bây giá» em trưng công khai, thà nh tên quán em đây.
- Thuỷ cho anh cốc nước…
- Chết thôi, em vô ý quá. Tại mừng quá đấy mà . Anh dùng cả phê hay nước hoa quả.
- Cho anh nước dừa.
- Dù có sống trăm tuổi, nghìn tuổi, hễ đến quán em, anh cứ dùng miễn phà bất cứ thứ nước giải khát nà o em có. Anh mãi là ân nhân của em mà !
Sán cầm tay Lệ Thuá»·. Từ lúc nháºn ra ngưá»i quen cÅ©, anh ta không nhìn và o hõm ngá»±c giữa hai bầu vú nữa. Bây giá», Sán nhìn sâu và o mắt cô:
- Anh chúc mừng em đã vượt qua được bước khó khăn nhất Ä‘á»i mình. Bao giá» và o đấy, anh cÅ©ng sẽ ghé thăm em - Sán đặt và o tay cô tá» má»™t trăm ngà n - Em mua chút quà gì đó cho cháu nhé. Tên cháu là gì? Thế à ? Thanh Thuá»· cung là nước, mẹ là nước mắt, con là nước trong veo. Chắc xinh giống mẹ.
- Cảm Æ¡n anh, cháu giống em lắm. Nhưng chắc chắn cuá»™c Ä‘á»i sẽ không có Ä‘áºn khổ nhục như em.
Sán đứng dáºy:
- Anh phải vỠrồi.
Thuá»· cÅ©ng đứng dáºy. Cô hÆ¡i đồ ngưá»i vá» phÃa trước, khẽ nghiêng đầu chìa má ra. Sán choà ng tay ôm lấy đầu cô, áp má mình và o má cô. Bên nà y rồi bên kia. Ba lần như thế.
Tà i sản của ngudoc
21-10-2008, 08:14 PM
Phi Thăng Chi Háºu
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 1,213
Thá»i gian online: 3 tuần 1 ngà y 1 giá»
Thanks: 286
Thanked 0 Times in 0 Posts
Chương 19
Ông Hoè gá»i Ä‘iện xuống phòng Äại, báo lên có việc.
Há»›n hở đưa tá» Thá»i luáºn ra, mặt ông vênh lên:
- Bõ công tôi ngồi Ä‘á»c báo cả ngà y cho anh!
Äại đón tá» báo trong tay bố. Dáºp và o mắt anh là hà ng chữ được đánh dấu mà u xanh lá mạ: Vì sao tai nạn giao thông tăng lên? Tác giả đưa ra má»™t loạt số liệu thống kê cá»§a cục Quản lý ÄÆ°á»ng bá»™, ÄÆ°á»ng sắt. Theo đó, số vụ tai nạn giao thông tháng nà y tăng hÆ¡n tháng trước; năm sau tăng hÆ¡n năm trước. Tăng cả vá» số vụ tai nạn và số ngưá»i chết, bị thương. Tháng An toà n giao thông là tháng có số vụ tai nạn cao hÆ¡n cả, nhất là tai nạn nghiêm trá»ng. Tác giả đưa ra má»™t hệ thống nguyên nhân. ÄÆ°á»ng sá không đáp ứng được nhu cầu xe Ä‘i lại. Số lượng xe tăng vá»t, đặc biệt là xe tư nhân. à thức cá»§a lái xe kém. Phương tiện giao thông cÅ© kỹ, quá đát hoặc không an toà n vẫn chạy thoải mái. NghÄ©a là các trung tâm đăng kiểm không là m hết trách nhiệm cá»§a mình.
Äại trả bố tá» báo:
- Con chưa nháºn ra Ä‘iá»u gì là m Ngà i cố vấn kể công vá»›i Tổng giám đốc?
- Ä‚n nhau là ở cái Ä‘oạn phân tÃch thông tin đấy ông con Tổng giám đốc ạ. Bây giá» cÅ©ng thế. Ngà y xưa cÅ©ng váºy. Chỉ cần lá»c ra từ báo chà công khai cá»§a đối phương mà phát xÃt Äức có má»™t đống thông tin vô cùng quý giá vá» hồng quân Liên Xô, khiến cho Bá»™ chỉ huy tối cao Kremlin phải phát hoảng. Äây nhé. Khi các Trung tâm đăng kiểm xe cá»§a Nhà nước không là m xuể, thì sao nà o? Xu hướng tất yếu sẽ là xã há»™i hoá. NghÄ©a là các tổ chức tư nhân có thể nhảy và o được. Bố tÃnh, anh nên nghÄ© dần vá» chuyện nà y Ä‘i là vừa.
Ngay hôm sau, Äại tá»± lái xe Ä‘i kiểm tra định kỳ. Anh quan sát toà n cảnh Trung tâm đăng kiểm nà y. Xem xe ra và o, thá»i gian khám xe, há»i chuyện cánh lái xe, xem há» bị khám thế nà o. CÅ©ng cách là m ăn ra sao. Vì số xe đến khám rất đông, nên phải xếp hà ng. Tay nà o muốn chen hà ng phải kẹp tiá»n và o hồ sÆ¡ đưa và o. Tiá»n còn giải quyết được nhiá»u việc nữa. Và dụ, má»™t chiếc lốp, lẽ ra không được phép chạy nữa, xe vẫn được đóng dấu lưu hà nh. Tất nhiên, chạy thêm Ãt ngà y nữa cÅ©ng phải thay. Nhưng bây giá» phải đánh xe vá», mua lốp má»›i, thay xong má»›i quay lại xếp hà ng thì rách việc quá. Äút tiá»n để được đóng dấu, không hÆ¡n à ? Nhiá»u xe cÅ©, sau khi kiểm tra, chỉ được lưu hà nh ná»a năm, nhưng tiá»n và o thì thá»i hạn lưu hà nh được má»™t năm, v.v… và v.v…
Äại cho ngưá»i đặt hà ng má»™t công ty, chuyên cung cấp thông tin theo yêu cầu cá»§a khách hà ng vá» hoạt động đăng kiểm. Có thể, còn phải và o trưá»ng đại há»c Giao thông Váºn tái tham khảo ý kiến má»›i được. Nếu bây giá» xây dá»±ng má»™t Trung tâm đăng kiểm thì còn những gì. Äịa Ä‘iểm, hẳn là phải rá»™ng rồi, bao nhiêu, mấy ngà n mét vuông là vừa. Äịa Ä‘iểm cá»§a mình phải không gần "thằng" khác quá. Phải anh hùng nhất khoảnh, buá»™c các xe phải chạy vá» chá»— mình. Nà o nhà cá»a, nà o thiết bị, nà o ngưá»i, nà o vốn. Cái khó không phải là vốn. Không có thì vay. Khó như chÃnh là biết chiếm dụng vốn cá»§a "thằng" khác để hoạt động sinh lợi cho mình. Mà không biết, má»™t trung tâm đăng kiểm hiện đại ở các nước phát triển, mặt mÅ©i nó ra sao, dây chuyá»n thiết bị thế nà o. Giá bao nhiêu. Dây chuyá»n cá»§a "thằng" nà o tiên tiến nhất?
Bao nhiêu câu há»i đặt ra. Äại mang vấn đỠra bà n vá»›i các cá»™ng sá»±. Má»—i ngưá»i má»™t mảng công việc. Há» bị gắn và o đó, không thoát li được để cùng nghÄ© vá»›i anh. Ông Hoè không có khả năng tham gia và o những việc cụ thể thế nà y. Nhưng ông có cái đầu tỉnh táo cá»§a má»™t nhà tham mưu.
Hôm hai bố con đến sở Kế hoạch Äầu tư xin đăng ký thêm ngà nh kinh doanh, Äại cứ đăm đăm. Quả tháºt anh thấy bÃ. Ông Hoè lên tiếng:
- Cái lúng túng cá»§a con bây giá» là háºu quả cá»§a má»™t sai lầm - ông ngừng lại -Sai lầm cá»§a con, là khuyết Ä‘iểm cá»§a bố. Bố đã không chỉ ra cho con thấy rằng phải chú ý đến chiến lược con ngưá»i. Con Ä‘ang thiếu ngưá»i trợ lá»±c. Nói xa hÆ¡n, con cÅ©ng chưa tÃnh đến lá»›p ngưá»i kế cáºn, cà ng chưa tÃnh đến ngưá»i kế nhiệm tin cáºy, chắc chắn. Äã lúc nà o con nghÄ© tá»›i thằng Cưá»ng chưa. Nó có thể là m gì? Là m ăn ở nước ngoà i có cái hay nhưng hay nhất vẫn là là m già u được trên quê hương đất nước mình. Äầu tư ra nước ngoà i cÅ©ng là má»™t hướng, nhưng chỉ nên là m khi ta hết cÆ¡ há»™i là m ăn trong nước, khi đủ vốn và đủ sừng mỠđể gõ nhau vá»›i những công ty xuyên quốc gia, đã có cả trăm năm tÃch luỹ tư bản và kinh nghiệm, thá»§ Ä‘oạn và bẩn lÄ©nh. Con nên nhá»› Ä‘iá»u nà y. Toà n bá»™ Ä‘á»i sống xã há»™i cá»§a há» Ä‘á»u đã được Luáºt hoá. Ngưá»i Việt Nam mình quen duy tình, chứ không duy lý như há»: Ta còn là nước Ä‘ang phát triển ở trình độ thấp, đặc biệt là phông pháp lý còn hạn chế. Bố nghÄ©, nên có những bước Ä‘i phù hợp. Vá»›i năng lá»±c và hoà n cảnh cá»§a mình, con táºp trung đầu tư trong nước là phù hợp.
Trong cuá»™c há»p sau, Äại đưa vấn đỠra bà n trong ban lãnh đạo. Anh nhấn mạnh đến việc mở rá»™ng quy mô hoạt động. Sá»± thiếu hụt cán bá»™ có năng lá»±c Ä‘e đảm trách những công việc rất có triển vá»ng sắp đến.
Hai ngà y sau, trên ba tá» báo lá»›n ở Thanh Hoa, đăng nhu cầu tuyến dụng cá»§a Sao Việt các ngà nh kinh tế đối ngoại, kỹ thuáºt máy tÃnh, luáºt và cÆ¡ khà ô tô. Riêng cÆ¡ khà ô tô cần hÆ¡n chục ngưá»i. Ưu tiên những ngưá»i đã có từ hai đến ba năm kinh nghiệm là m việc. Nếu là sinh viên má»›i tốt nghiệp thì ưu tiên nháºn loại giá»i.
Äại ngồi trước mặt má»™t thanh niên, tóc cắt cao. Sá»± căng thẳng, hồi há»™p vẫn không che lấp nét cứng cá»i, tá»± tin trên gương mặt thông minh cá»§a anh ta.
- Äồng chà tên gì?
- Thưa chú, cháu tên là Phạm Việt Chương ạ. Nhưng cháu không phải là đảng viên đâu ạ!
- Thế anh không có chà cùng tôi là m giầu à ?
- Dạ, nếu cùng chà hướng ấy thì cháu xin được là m đồng chà của chú ạ!
- Quê?
- Cháu ở tỉnh H ạ!
- Sao quê anh nhiá»u vụ bê bối thế?
- Thưa chú, má»™t số đảng viên có chức quyá»n là m báºy thôi ạ!
- Mấy vụ lộn xộn ở khu công nghiệp chả là quần chúng nhân dân là gì?
- Thưa chú, đấy là những đám đông. Mà ai tham gia đám đông Ä‘á»u khó lòng giữ được khả năng suy nghÄ©, suy luáºn cá»§a riêng mình. Lúc ấy, há» chỉ còn cảm nháºn bằng không khà hừng há»±c, bằng liên kết các ý tưởng thôi ạ. Há» thất thưá»ng, manh động, rất khó kiểm soát được mình. Quyết định hà nh xá» cá»§a há» là ở những ngưá»i cầm đầu, những ngưá»i nấp sau lưng hỠạ.
- Nếu được là m giám đốc công ty, anh sẽ là m gì?
- Thưa… chú cho cháu khất trả lá»i câu há»i nà y. Nếu được nháºn và o là m việc, sau từ hai đến ba năm cháu dám trả lá»i ạ!
Ông cụ quả tháºt sáng suốt.
Äợi vợ con ngá»§, Äại lên phòng là m việc, đóng chặt cá»a. Anh không viết thư Ä‘iện tá» mà điện thoại trá»±c tiếp cho con trai.
Bên ấy, Cưá»ng cùng mấy sinh viên Việt Nam góp vốn láºp má»™t xưởng sản xuất bảnh Ä‘a nem. Bánh Ä‘a nem xưa nay, vẫn phải tráng thá»§ công từng cái má»™t, Ä‘em phÆ¡i khô, đóng gói. Vì thế nó hình tròn, độ dà y má»ng phụ thuá»™c và o muôi múc bá»™t nước và động tác dùng chÃnh cái muôi là m bằng sá» dừa, xoa cho bá»™t dà n Ä‘á»u khắp mặt vải căng trên noi nước sôi. Nước sôi cÅ©ng phải có giá»›i hạn. Vẫn là 100 độ đấy, nhưng nếu lá»a to quá, hÆ¡i nước bốc mạnh là m lá bánh phồng lên vá» ra. Lá»a không đủ, chỉ sôi lom rom, bánh không đủ chÃn.
Không biết từ đâu, bằng cách nà o, Cưá»ng nghÄ© ra, hay há»c lá»m cách là m bán thá»§ công nà y: dùng những tấm phim chụp X quang thải loại, ngâm nước vôi trong cho sạch thuốc phim, cắt theo hình vuông cho vừa bằng má»™t lá nem. Bá»™t nước gạo xay bằng máy, đặt trong má»™t thùng to, nhúng từng chiếc phim và o thùng bá»™t. Bá»™t nước bám và o hai mặt phim.
Treo tấm phim đó lên dây, căng trong buồng hấp. Äáºy nắp lại Mấy phút sau mở ra. ChÃn hà ng loạt. Bóc ra, đưa và o buồng sấy. Cách là m nà y nhanh, nhiá»u, bánh má»ng Ä‘á»u, lại vuông, đóng gói xếp và o thùng váºn chuyển gá»n, thuáºn tiện hÆ¡n hẳn loại bánh cÅ©.
Má»›i đầu là m không kịp bán. Không chỉ dân Việt Nam thÃch, mà dân nước nà y cÅ©ng mê món nem rán Việt. Äã có hai nhà hà ng Việt chuyên bán món nà y. Nem rán Việt, đánh bạt cả xúc xÃch nổi tiếng nước sở tại. Bởi nó có nhiá»u thứ, rau (giá, hà nh, xu hà o) hoặc cá»§ Ä‘áºu, má»™c nhÄ© chứ không chỉ có thịt, ăn không ngán. Nhất là cái thứ nước chấm vừa mặn vừa chua, vừa ngá»t, vừa cay.
Khách thÃch vị cay hăng hăng cá»§a tá»i thì bá» tá»i giã nhá» và o, thÃch vị cay xé lưỡi cá»§a á»›t thì cho á»›t và o, thÃch vị cay thÆ¡m nồng ấm cá»§a hạt tiêu thì cho hạt tiêu và o. Nhiá»u ngưá»i bá» cả tá»i, Ä‘t, hạt tiêu và o. Há» không ăn xà lách sống kèm nem rán, nhưng há» rất thÃch rau húng, rau mùi. Há» cÅ©ng không ngồi lại, chấm nem và o bát nước chấm, mà yêu cầu nhà hà ng nhúng nhanh từng chiếc nem và o nước chấm, cho và o túi nhá»±a cầm tay, vừa Ä‘i vừa ăn.
Chả biết là m sao, lại nảy nòi ra má»™t xưởng là m bánh Ä‘a nem nữa. Rồi đưá»ng hà ng không trá»±c tiếp giữa hai nước thiết láºp. Không chỉ bánh Ä‘a nem, mà rau thÆ¡m, rau mùi, mùi tây, bắp cải Äà Lạt cÅ©ng chở sang đây. Thịt bò, thịt cừu chở ngược lại Mấy ông chá»§, chưa là m chá»§ bao giá», không kiểm soát được số lượng hà ng là m ra. Má»›i đầu lãi to, sau chỉ lãi tà chút, đủ nuôi quân, tÃch luỹ chả được bao nhiêu.
Äại bảo con, thế vẫn là là m ăn nhá», tá»§n má»§n, bán thá»§ công. Tình hình trong nước thay đổi nhanh lắm. Các nước Ä‘ang ồ ạt đầu tư và o. Gia nháºp WTO đến nÆ¡i rồi. Con nhượng lại phần cá»§a mình, cho anh bạn há»c năm thứ hai ấy. Nó không mua lại thì tặng luôn cho đẹp. Tốt nghiệp xong, vá» ngay vá»›i bố. Bố rất cần má»™t ngưá»i có trình độ, tin cáºy trợ lá»±c.
Thá»i gian đầu, Cưá»ng cÅ©ng ăn chÆ¡i nhảy múa ra trò, nhưng thấy nhiá»u bạn bè chà thú há»c hà nh, là m ăn, đâm ra nghÄ© ngợi. ÄÆ°á»£c hai ngưá»i bạn nghèo rá»§ là m chung, thế là xoay xở vừa há»c vừa là m bánh Ä‘a nem. Nếu vá»? Chỉ có má»™t Ä‘iá»u cấn cái. Ấy là việc gặp lại Kiá»u Linh. Biết là m thế nà o? Ông trá»i sắp đặt thế, chứ ai mưu mô tÃnh toán gì mà trách.
NghÄ© thế, Cưá»ng cÅ©ng thấy yên lòng.
Nói chuyện vá»›i con xong, Äại còn ngồi lại rất lâu. Anh không nghi ngá» gì tình cảm vợ, cÅ©ng chẳng nghi ngá» gì tình cảm con trai. Vợ anh đến vá»›i anh chân tình, thà nh tháºt. Äại yêu vợ má»™t cách giản đơn nhưng thá»±c lòng. Anh không có cái tinh tế cá»§a má»™t ngưá»i đà n ông từng trải và há»c nhiá»u. Má»i suy nghÄ© cá»§a anh Ä‘á»u mạch lạc như mệnh lệnh quân sá»±, không mà u mè khách sáo.
Má»™t đêm như nhiá»u đêm khác, Äại lên phòng là m việc Ä‘á»c sách quản trị kinh doanh, cuốn "Nghá» tổng giám đốc".
Hôm nay, tá»± nhiên thấy cuốn "Khám phá nguồn cảm xúc bản thân" để ngay ngắn trên bà n là m việc. Anh láºt giở mấy trang.
Quái lạ, sao ngá»§ vá»›i nhau mà cÅ©ng phải viết thà nh sách thì kỳ cục hết chá»— nói. Tò mò, Äại giở mục lục ra, mấy chục chương, má»—i chương là má»™t vấn Ä‘á». Xem hết chương nà y đến chương khác. Chết tháºt, cái việc là m tình mà cÅ©ng lắm chuyện thế nà y sao. Hoá ra mình là m sai sách cả. Mình chỉ biết việc mình. Cứ nghÄ© mình xong việc thì việc vợ cÅ©ng xong. Lại có má»™t chương nhan đỠ"khẩu giao". Ngưá»i dịch chú thÃch vì không phù hợp vá»›i phong cách à Äông nên không dịch. Ra thế. Äại lá» má» hiểu ra.
Thì cÅ©ng có lần nghe cánh đà n ông nói loáng thoáng, nhưng anh không để ý. Những lần Ä‘i vá»›i ca-ve, Äại cÅ©ng vẫn chỉ đơn giản "đánh nhanh thắng nhanh", nên anh mù tịt má»i chuyện. Äiá»u kì quặc là , khi há»c những kiến thức vá» chuyện ấy, anh thấy ngưá»i rạo rá»±c, thèm muốn. Anh xuống phòng ngá»§. Linh đã ngá»§ ngon. Chiếc váy ngá»§ mà u tôm nôn đã ngắn, lại còn hếch lên. Äại khẽ vén lên, là m vợ cá»±a mình thức giấc.
Äại nằm xuống ôm chặt vợ. Cứ chỉ xa xỉ ấy là m Linh tỉnh ngay. Cô cưá»i tham.
- Em kiếm sách ấy ở đâu đấy?
- Ở hiệu sách chứ ở đâu. Cả má»™t giá, toà n loại sách nà y thôi. Em chá»n má»™t cuốn. Anh nên Ä‘á»c.
- Äá»c qua rồi. Hoá ra, anh là thằng vô văn hoá tình dục em ạ.
Linh cưá»i khúc khÃch:
- Thế bấy giỠcó văn hoá chưa?
- Tương đối, tương đối!
Ngay mà n khởi động tuyệt vá»i cá»§a chồng, Linh đã phải rên lên. Äến khi "hoà nháºp", cô thấy mình tan chảy ra
Äã Ä‘á»i!
Äây là lần đầu tiên chồng Linh là m được má»™t tráºn "kịch chiến". Lần đầu tiên Linh "thắng lợi giòn giã". Lần đầu tiên Linh thu được "chiến lợi phẩm".
Mà lạ cái, không thấy chồng bắt gãi lưng mới kỳ.
Vợ chồng Linh tuổi tác cách xa, không có cái bình đẳng bè bạn, bằng vai phải lứa. Không có những câu cợt nhả cá»§a những đôi bạn tình. Không đùa cợt, nghịch ngợm, không chá»c ghẹo, trêu chòng. Vì thế, bấy nay Linh cứ âm thầm chịu đựng. Có lần, má»™t chị cùng công ty há»i Linh má»™t câu táo tợn:
- Tổng giám đốc lãnh đạo thì giá»i rồi, anh chị em phục lăn. Nhưng có khi, trên "sân váºn động hà ng chiếu" lại kém cá»i chừa biết chừng". Linh đỠmặt. Chị ta liá»n tấn công: "Chị Ä‘oán không sai mà . Phải dạy. Phải huấn luyện. Cầu thá»§ muốn đá hay cÅ©ng phải huấn luyện chứ. Thằng nà o cÅ©ng chỉ thuáºn chân phải thôi, huấn luyện mãi má»›i đá được cả chân trái. Em phải huấn luyện thì Tổng giám đốc đá… "chân giữa" má»›i hay được!"
Mấy cô chưa chồng cưá»i ngặt nghẽo. Má»™t cô có chồng khoe: "Chồng em chả phải huấn luyện gì. Hắn ta và o cỡ huấn luyện viên ngoại hạng ấy chứ!". "Thế thì mà y được nhá»". Linh lý nhÃ: "Nhưng em… em ngượng lắm. Mà huấn luyện thế nà o hả chị!". "Ờ, chị cÅ©ng thông cảm vá»›i mà y. Là chồng trên giưá»ng, nhưng lại là sếp công ty, lại gần như - chị ta định nói – "cha chú", nhưng nghÄ© thế hÆ¡i phÅ©, nên đổi thà nh - anh cả vá»›i em út. Kế cÅ©ng khó nói. Thế nà y nhé, em mua lấy mấy cuốn sách tình dục há»c để trên bà n sếp. Sếp nà o Ä‘á»c mà chả dá»±ng "cá»™t buồm" lên! Thế là thá»±c hà nh ngay ấy mà !"
Linh nghe theo. Hiệu quả không ngá».
Äại Ä‘ang ở Pháp thì nghe Ä‘iện thoại di động đổ chuông.
Anh hấp tấp lấy máy ra nghe. Chuyện gì thế không biết. Äã giao hẹn là việc khẩn cấp không đừng được, má»›i gá»i cÆ¡ mà , tốn lắm. "Thì ra bố". Ông Hoè mừng rỡ giục con: "Tham quan nhanh lên mà vá» dá»± thầu. Bá»™ Giao thông Váºn tải đã cho phép đấu thau láºp trung tâm đăng kiểm xe ô tô. Các thà nh phần kinh tế Ä‘á»u được tham gia".
Nói xong câu ấy ông Hoè tắt máy luôn. Äại như mở cá» trong bụng. Ông cụ tuyệt tháºt. Äúng là cố vấn đắc lá»±c.
Vừa vá» chiá»u hôm trước, sáng sau Äại há»p ban lãnh đạo. Anh báo cáo kết quả chuyến tham quan dây chuyá»n đăng kiểm xe, khảo sát giá cả. CÅ©ng đã thuê má»™t công ty tà i chÃnh bên ấy, tư vấn cho việc mua dây chuyá»n đăng kiểm xe cÆ¡ giá»›i.
Thá»i gian má»i thầu là má»™t tháng. Cá ban lãnh đạo và ông Hoè Ä‘á»u ngạc nhiên khi Äại giao cho Chương là m hồ sÆ¡ dá»± thầu, hẹn ba ngà y phải trình mình.
Trả lá»i những đôi mắt thắc mắc, Äại gá»n lá»n:
- Các anh yên tâm. Tôi chịu trách nhiệm trước các anh vỠsự thà nh bại của cuộc đấu thầu nà y. Văn phòng chuẩn bị vé máy bay, tôi đi thà nh phố Hồ Chà Minh và o chuyến sớm nhất ngà y mai.
Äại và o đây gặp má»™t ngưá»i bạn cÅ© bên quân đội. ÄÆ¡n vị anh nà y Ä‘ang quán lý má»™t khu đất rất rá»™ng chưa sá» dụng đến, thừa sức cho má»™t trung tâm đăng kiểm xe quy mô lá»›n.
Chuyến Ä‘i Pháp cá»§a Äại giải quyết được má»i việc. Giá» là vẫn bá» mặt bằng xây dá»±ng trung tâm.
Mấy ngà y sau, Äại đã bay ra. Hợp đồng nguyên tắc thuê đất thá»i hạn năm năm đã được ký kết.
Sáng hôm sau, đến Tổng công ty, anh cho gá»i Chương lên:
- Sao tôi không thấy hồ sơ dự thầu đã giao cho anh là m?
- Báo cáo Tổng giám đốc, vì thấy chú chưa vỠnên cháu chưa trình ạ.
- Lần cuối cùng đấy nhé - Anh nghiêm mặt - Hẹn ba ngà y là ba ngà y, tôi Ä‘i vắng cÅ©ng phải xong, báºn việc không vá» sẽ Ä‘iện giao cho ngưá»i khác xem thay. Tôi có là m sao sẽ có ngưá»i khác xá» lý. Không lý gì má»™t ngưá»i là m há»ng công việc cá»§a cả má»™t tổ chức, má»™t đơn vị hà ng trăm ngưá»i thế nà y. Tôi nhắc lại, lần đầu mà cÅ©ng là lần cuối cùng đấy, nếu còn muốn là m việc ở đây.
- Báo cáo Tổng giám đốc, cháu xin lá»—i và cam Ä‘oan, đây là lần cuối cùng ạ. Thưa, chú nháºn cho cháu ạ.
Äại giở ra, xem lướt qua má»™t lượt rồi ký ngay.
- ÄÆ°a văn thư đóng dấu Ä‘em ná»™p. Nói tà i vụ xuất tiá»n đặt cá»c bảo lãnh dá»± thầu, cùng hồ sÆ¡.
Chương, giá»i thì giá»i đấy, nhưng má»›i chỉ há»c giá»i, chưa có kinh nghiệm là m việc. Nghe Sếp chỉnh, chỉ thiếu nước "vãi linh hồn". Thấy Sếp xem lướt qua, không há»i han, căn vặn gì thì chắc hồ sÆ¡ mình là m sắp vứt và o sá»t rác. Lại thấy Sếp vá»›i tay và o ống bút. Chắc là phê và o lá» công văn xin dá»± thầu, để là m lại đấy. Äến lúc thấy Sếp ký và o cả mấy bá»™ hồ sÆ¡ thì cáºu ta không hiểu. Chẳng nhẽ hồ sÆ¡ không có gì sai sót? Còn bao nhiêu vấn đỠchưa có dữ liệu đầy đủ, mình toà n ang áng, phịa ra. Tháºm chà có chá»— như địa Ä‘iểm còn để trống. Váºy mà sao ông ta lại bảo Ä‘em Ä‘i ná»™p, lại ná»™p lệ phà dá»± thầu và cả khoản bảo lãnh dá»± thầu? Có Ãt tiá»n đâu cÆ¡ chứ. Thế nghÄ©a là dá»± thầu tháºt, dá»± nghiêm chỉnh.
Bao nhiêu câu há»i đặt ra. Chẳng câu nà o trả lá»i được.
Chà ng lÃnh má»›i tò te nhìn mặt Sếp, thấy rất nghiêm nghị. Thế nà y thì trượt là cái chắc. NghÄ© thế, đến phòng văn thư, cáºu ta tần ngần má»™t tÃ, rồi dứt khoát quay lại:
- Báo cáo Tổng giám đốc. Cháu thấy… không nên nộp hồ sơ nà y ạ.
- Sao? Tôi đã ký rồi, tôi ra lệnh ná»™p, anh lại bảo không nên. Thế thì… má»i ngồi và o đây - Äại rá»i khá»i ghế, chỉ tay và o chiếc ghế cá»§a mình.
Chà ng lÃnh má»›i sợ quá. Lấy hết can đảm, ấp úng:
- Thưa Tổng giám đốc, cháu biết trình độ cá»§a mình có hạn. Hồ sÆ¡ nà y, cháu chuẩn bị quá sÆ¡ sà i, còn nhiá»u khiếm khuyết ạ. Nếu ná»™p thì chắc chắn sẽ không trúng ạ… Vì thế cháu mạnh dạn đỠnghị chú, không nên ná»™p ạ. Thưa… vẫn còn hạn ạ. Có thể bổ sung cho hoà n chỉnh ạ.
Mặt lạnh như tiá»n, không quan tâm Ä‘iá»u Chương nói, Äại xẵng giá»ng:
- Báo nộp là nộp, sao lằng nhằng thế?
- Thưa… Thưa Tổng giám đốc, lương tâm, trách nhiệm không cho phép cháu là m thế ạ. Xin chú cho thêm Ãt ngà y nữa, cháu thu tháºp thêm các dữ liệu và bổ xung địa Ä‘iểm xây dá»±ng Trung tâm ạ.
- Anh nghe đây nhé. Trách nhiệm đầu tiên, trách nhiệm lá»›n nhất cá»§a ngưá»i lÃnh là , phục tùng mệnh lệnh, phục tùng ngưá»i chi huy. Hay tôi không xứng đáng là m ngưá»i chỉ huy anh?
- Thưa… không phải thế ạ. Thưa… nếu nộp thế nà y sẽ bị loại ạ. Cháu sẽ có tội với Tổng giám đốc, với công ty ạ. Cháu… kiên quyết không nộp…
Giá»ng Chương méo Ä‘i. Anh ta sắp khóc.
Mặt Äại hể hể, mừng rỡ. Xúc động tháºt sá»±. Äến bên ngưá»i thanh niên Ä‘ang cúi đầu khổ sở, anh đặt cả hai tay lên hai vai Chương, vá»— vá»— liá»n mấy cái.
- ÄÆ°á»£c lắm! Cái bất tuân lệnh chỉ huy cá»§a cáºu tháºt đáng quý, đáng trá»ng. Cáºu cứ ná»™p Ä‘i cho tôi… Cứ yên tâm nhé!
Là m sao mà yên tâm được? Nhưng, cá» chỉ cá»§a Sếp, xưng hô cá»§a Sếp, câu cuối cùng cá»§a Sếp giải toả ná»—i lo cá»§a Chương. Mặt đã nở ra. Cáºu ta nhìn Sếp, vẻ tin cáºy:
- Chắc Sếp có mẹo gì phải không ạ?
- Thôi, là m nhiệm vụ Ä‘i - Và đột nhiên, Äại hô to: "Äằng sau quay. Hướng phòng văn thư, Ä‘i thưá»ng, bước!"
GiỠăn trưa ở văn phòng Sao Việt. Cao tuổi như ông Hoè thì ăn xong, tranh thá»§ ngả lưng, cÅ©ng được hÆ¡n ná»a giá». Thá»±c ra, vá»›i chế độ cố vấn như ông, muốn ngá»§ đến mấy giá» thì ngá»§. Ông Hoè không tuỳ tiện. Cà ng không lợi dụng quan hệ cha con để tuỳ tiện. Bây giá» văn phòng không còn thổi nấu lấy như thá»i kỳ đầu, Äại muốn tranh thá»§ thá»i gian cho má»i ngưá»i được nghỉ thêm, nên cho gá»i cÆ¡m văn phòng. Mức ăn khá, lại gá»n gà ng. Chả phải dá»n dẹp gì.
Ông Hoè nhá»› hồi kháng chiến chồng Pháp, phải ăn Ä‘ua hai đầu - đầu và , đầu gắp thức ăn. Tuyệt đối không được nói chuyện khi ăn cÆ¡m. Äể đảm bảo vệ sinh theo Ä‘á»i sống má»›i đấy. Bây giỠđũa dùng má»™t lần. Má»—i ngưá»i má»™t há»™p cÆ¡m riêng. Và nói chuyện tháºt vui. Bữa ăn là dịp cho những câu bông đùa, những chuyện tếu. Nhất là đám trẻ tuổi, đám phụ nữ. Hình như phụ nữ quen vá»›i thiên chức nuôi con nên không mấy khi ngá»§ trưa. Thế là ngồi túm tụm trong hai bà n.
Chị bạn đã mách nước "chuyện kia" cho Linh há»i:
- Sếp đi xa vỠđã "đóng thuế" chưa em?
Linh đã dạn dÄ© hÆ¡n, nhưng vẫn ngượng, cúi đầu lý nhÃ:
- Äóng rồi chị ạ.
- Thóc mẩy hay thóc lép?
Linh cưá»i xấu hổ:
- Thóc mẩy ạ!
Chị kia cưá»i khoái chÃ:
- Có thế chứ.
Cả bá»n cùng cưá»i. Chị ta hồn nhiên kể: Dạo má»›i cưới, chồng tao Ä‘i xa vá» thì hăng lắm. "Thứ nhất sợ kẻ ngà ngà , thứ nhì sợ kẻ Ä‘i xa má»›i vá»" mà . Bây giá» thì cứ cố tình quên. Không biết vì lẽ gì, hay đổ Ä‘i đâu rồi cÅ©ng nên. Tao phải hát "… Em thách thôn chà ng, ná»™p đủ, ná»™p mau …" Lão ta cưá»i: "Biết rồi, Ä‘ang chuẩn bị "đóng nhanh lúa tốt đây". Chị lại véo von: "Thóc lép bay thẹn tay sà ng sấy …" lão ta lại cưá»i: "Yên tâm, rất chi là mẩy"…
Những ngà y sau đó, Äại quần đám trợ lý suốt ngà y. Anh huy động những nhân viên ưu tú nhất và o cuá»™c. Anh và o khoa CÆ¡ khà ô tô, trưá»ng Äại há»c Giao thông, khẩn khoản má»i vị giáo sư, tiến sÄ© đầu ngà nh đã nghỉ công tác quản lý, là m cố vấn việc nà y. Mặt bằng nhà xưởng sẽ được bố trà hợp lý. ÄÆ°á»ng xe ra, xe và o riêng biệt. NÆ¡i ăn nghỉ, giải trà cho lái xe khi chỠđợi. Nhà ăn, quầy bar đà ng hoà ng. Tất cả Ä‘á»u lắp máy Ä‘iá»u hoà nhiệt độ. Khu vá»±c kiểm tra phanh, Ä‘o tốc độ, cân tá»± trá»ng xe, kiểm tra trượt ngang để đánh giá độ an toà n hệ thống phanh, lái… Tất cả Ä‘á»u có đồng hồ Ä‘iện tá» Ä‘o đếm. Khu vá»±c kiểm tra tiếng ồn, khà xả, khu vá»±c kiểm tra hệ thống chiếu sáng v.v… Äâu ra đấy.
Trung tâm nà y có hẳn má»™t khu vá»±c sá»a chữa và thay thế phụ tùng. Biểu giá sá»a chữa, phụ tùng thay thế được niêm yết công khai. Xe nà o không đạt tiêu chuẩn cái gì, cần sá»a thì sá»a, cần thay thế thì thay thế, không phải đánh xe vá». Tất cả các loại xe chở ngưá»i có ở Việt Nam Ä‘á»u có phụ tùng thay thế. Má»™t chu trình khép kÃn tiện lợi. Các gian nhà xưởng Ä‘á»u lắp kÃnh, khách có thể theo dõi thợ là m việc. Hệ thống camera được lắp đặt từ cổng và o, cho đến các phân xưởng.
Công nghệ nà y được nháºp cá»§a Pháp, và o loại tiên tiến. Năng lá»±c tà i chÃnh, tÃnh toán tà i chÃnh, khả năng thu hồi vốn, đóng góp ngân sách, má»i chế độ đối vá»›i ngưá»i lao động, đội ngÅ© cán bá»™, nhân viên kỹ thuáºt, tất cả Ä‘á»u được tÃnh toán, trình bà y đâu ra đấy vá»›i những phụ lục kèm theo.
Hệ thống máy tÃnh cá»§a Trung tâm được nối mạng vá»›i cục Äăng kiểm, nên lý lịch má»—i xe khi đăng ký Ä‘á»u được Trung tâm nắm chắc và kết quả kiểm định cá»§a Trung tâm được báo cáo vá» Cục ngay. Nhá» thế việc quản lý xe lưu hà nh được đảm bảo hoà n toà n. Má»™t nhóm loay hoay vẽ Ä‘i vẽ lại sÆ¡ đồ, rồi lại vẽ cảnh đồ, vẽ trên máy tÃnh chán rồi, thấy ưng ý má»›i má»i Äại và mấy ngưá»i trong ban lãnh đạo đến cho ý kiến. Lại chỉnh sá»a chán rồi má»›i vẽ phóng lên giấy croki khổ lá»›n.
Bị cuốn và o công việc, nhưng Hưng vẫn canh cánh câu há»i. Vì sao đã ná»™p hồ sÆ¡ rồi, Äại má»›i cho là m tất cả những việc nà y? Nhất là khi Hưng được Äại yêu cầu là m lại hồ sÆ¡ dá»± thầu. Tất nhiên Chương là ngưá»i đầu tiên được gá»i tham gia.
Và o ngà y cuối cùng thá»i hạn dá»± thầu, Äại cho ná»™p bá»™ hồ sÆ¡ má»›i, rút bá»™ hồ sÆ¡ cÅ© vá». Anh giải thÃch trong cuá»™c há»p giao ban:
- Tôi đỠphòng, và không phải vô lý khi phải đỠphòng như thế - cái anh mở thầu vẫn có kiểu Ä‘i đêm vá»›i má»™t hoặc nhiá»u "thằng" dá»± thầu. Nó có thể tuồn thông tin cá»§a mình cho "thằng" nà y, "thằng" khác để lấy tiá»n. Nó có thể hẩu vá»›i má»™t "thằng" nà o đó để cho "thằng" ấy trúng thầu. Vá» mặt pháp lý, nó vẫn thông báo má»i thầu, vẫn bán hồ sÆ¡, vẫn thu tiá»n đặt cá»c bảo lãnh. Nhưng tháºt ra nó đã thoả thuáºn ngầm vá»›i ban quản lý dá»± án, hoặc chá»§ đầu tư để chá»n má»™t đơn vị nà o có ăn cánh vá»›i nó. Các đơn vị khác dá»± thầu, chỉ là lấy lệ. Cuá»™c đánh tráºn giả nà y, vì váºy chỉ có quân xanh thôi. Äến lúc Há»™i đồng xét thầu chấm Ä‘iểm, công bố kết quả, đương nhiên là "thằng" nà o ăn cánh, "thằng" ấy trúng.
"Thằng" nà y sẽ phải chi cho mấy "thằng quân xanh", vì nó có công đánh tráºn giả cho mình thắng. Và đương nhiên nó sẽ phải cúng nhà thầu đến nÆ¡i đến chốn rá»i! Ta ná»™p hồ sÆ¡ ngay từ đầu, chỉ để xà chá»— thôi. Äối thá»§ cá»§a ta, nếu được nhà thầu thông đồng sẽ yên chÃ, ta chỉ là cái thằng vá»› vẫn, vắt mÅ©i chưa sạch. Äến phút 89 má»›i ná»™p hồ sÆ¡ tháºt. Äố thằng nà o xoay kịp. Mà cÅ©ng chả phải chạy cá»a sau để trúng thầu.
Nếu ta không trúng thầu, tôi cứ đi đầu xuống đất!
Tà i sản của ngudoc