25-10-2008, 10:46 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương V
Tối hôm đó, trong khi Huyá»n Trân buông mà n cho Thế tá» Dayada ngá»§. Thị Ngá»c và o báo cho nà ng biết Ä‘oà n sứ giả Chiêm Thà nh đã vá». Cả đêm Huyá»n Trân thao thức không ngá»§. Nà ng mong ước sứ giả có Ä‘em vá» thÆ¡ cá»§a Thượng hoà ng hay cá»§a vua Anh Tông cho nà ng. Sáng hôm sau, quan đại thần Bảo Lá»™c Kê và o chầu vua Chế ChÃ. Chiá»u hôm đó, Thái háºu cho vá»i quan đại thần và o cung để há»i han. Sau khi uống hết chén trà Thái háºu ban, vị đại thần tưá»ng thuáºt vá» chuyến Ä‘i. Ông nói là ông đã được vua Anh Tông tiếp kiến và lưu lại kinh đô Thăng Long mưá»i hôm. Sau đó vua cho phái Ä‘oà n vá» nước và dặn rằng má»™t sứ Ä‘oà n Äại Việt sẽ qua Chiêm trong tháng tá»›i để là m lá»… há»a đà n Hoà ng háºu. Huyá»n Trân thất vá»ng khi nghe vị đại thần nói là không có thư từ gì cho nà ng.
Giữa tháng mưá»i má»™t, phái Ä‘oà n Äại Việt qua tá»›i. Phái Ä‘oà n nà y gồm có mưá»i hai ngưá»i do quan thượng thư Tả bá»™c xa là Trần Khác Chung cầm đầu. Trong phái Ä‘oà n có bốn vị tăng sÄ© Äại Việt. Bốn vị nà y, theo sứ thần Äại Việt, là những vị sẽ tổ chức trai đà n cầu nguyện cho vua Chế Mân theo nghi lá»… Pháºt Giáo Äại Việt. Thái háºu Paramesvari, tức là Huyá»n Trân, sẽ đứng ra là m chá»§ đà n. Sau khi trai đà n hoà n tất, Thái háºu sẽ lên đà n há»a. Cả hai trai đà n và há»a đà n Ä‘á»u được dá»±ng trên bá» biển theo thá»§ tục Chiêm Thà nh.
Vua Chế Chà tiếp sứ thần Äại Việt và phê y cho việc láºp trai đà n bên cạnh há»a đà n. Ngà y khai đà n được chỉ định và o rằm tháng Chạp. Quan thượng thư Trần Khắc Chung cÅ©ng đã được Thái háºu vá»i và o cung uống trà . Trước mặt nhiá»u nữ quan và cung nhân Chiêm Thà nh, Thái háºu không tiện há»i nhiá»u vá» sá»± tình đất nước. Quan thượng thư tâu rằng không có thư từ gì cá»§a Thượng hoà ng cÅ©ng như cá»§a vua Anh Tông, Äêm ấy Huyá»n Trân đã khóc má»™t mình trong tẩm Ä‘iện. Nà ng không ngá» Phụ hoà ng và vua Anh Tông đã há» hững vá»›i nà ng như thế. Hoặc giả Thị Khanh đã là m thất lạc những lá thÆ¡ cá»§a nà ng? Dù sao Huyá»n Trân cÅ©ng nháºn thấy thái độ hÆ¡i khác thưá»ng cá»§a quan thượng thư Trần Khắc Chung. Quan thượng thư trong khi nói năng vẫn lá»… phép nhưng phong cách cá»§a ông có vẻ rất xa lạ.
Ngà y khai đà n đã tá»›i. Vua Chế Chà ngá»± trên kiệu cùng vá»›i Hoà ng háºu ra dá»± trai đà n. Huyá»n Trân mặc y phục đại lá»… cá»§a Hoà ng thái háºu Chiêm Thà nh. Ngồi trong kiệu cá»§a Huyá»n Trân có Thị Ngá»c và má»™t thị nữ Chiêm Thà nh khác, tên là Ratna. Thế tá» Dayada được các cung nữ ẵm theo trong má»™t chiếc kiệu che bằng lụa hồng, Ä‘i sau kiệu cá»§a Huyá»n Trân. Trai đà n đã được thiết láºp trang nghiêm có đủ cá» phướn và nhạc cụ. Há»a đà n đã được dá»±ng sẵn toà n bằng gá»— trầm hương. Äám rước đông có tá»›i gần má»™t vạn ngưá»i. Huyá»n Trân được rước xuống thuyá»n cùng vá»›i bốn vị tăng sÄ© Äại Việt. Hai thị nữ cÅ©ng theo xuống vá»›i nà ng. Thuyá»n cá»§a Huyá»n Trân sẽ ra khÆ¡i là m lá»… đón linh hồn cá»§a vị vua quá cố vá» dá»± trai đà n. Quan thượng thư Trần Khắc Chung xin cho Thế Tá» Dayada được xuống thuyá»n vá»›i mẹ, nhưng vua Chế Chà không thuáºn. Ngà i truyá»n khiêng kiệu cá»§a Thế Tá» tá»›i bên kiệu cá»§a ngà i.
Thuá»n cá»§a Huyá»n Trân vừa rá»i bến thì các vị tăng sÄ© bắt đầu đốt nhang và tụng niệm. Giá»ng Ä‘á»c kinh tiếng Việt là m Huyá»n Trân nhá»› nhà , rÆ¡i nước mắt. Thị Ngá»c cÅ©ng bưng mặt khóc. Thuyá»n cà ng lúc cà ng ra xa. Bây giá» là và o khoảng giá» Ngá», mặt trá»i chói lá»i trên đỉnh đầu. Thuyá»n cá»§a Huyá»n Trân đã ra tá»›i ngoà i khÆ¡i; bốn ngưá»i thá»§y thá»§ Chiêm Thà nh kèm cho thuyá»n đứng yên trong khi các vị tăng sÄ© là m lá»… chiêu hồn. Bá»—ng nhiên, không biết từ đâu, bốn chiếc thuyá»n nhẹ lướt tá»›i, trên chiếc nà o cÅ©ng có bốn năm ngưá»i thá»§y thá»§. Huyá»n Trân nháºn ra đây là những thá»§y thá»§ ngưá»i Äại Việt. Trong phút chốc bốn chiếc thuyá»n nhẹ đã xáp lại vây quanh thuyá»n cá»§a Huyá»n Trân. Các thá»§y thá»§ Äại Việt đã nhảy lên: Bốn ngưá»i Chiêm láºp tức bị ká»m chế. Huyá»n Trân, Thị Ngá»c, ngưá»i thị nữ Chà m và bốn vị tăng sÄ© được chuyá»n rất mau xuống các thuyá»n nhẹ. Ngưá»i ta trói tay bốn ngưá»i thá»§y thá»§ Chà m và đặt há» nằm trong lòng thuyá»n. Lúc bấy giá» từ trong đất liá»n, má»™t chiếc thuyá»n khác cÅ©ng vừa ra tá»›i. Huyá»n Trân nhìn kỹ thì thấy trên thuyá»n có quan thượng thư Äại Việt và mấy vị tùy tùng. Phút chốc, quan thượng thư và các vị tùy tùng cÅ©ng được đưa lên thuyá»n nhẹ. Bốn chiếc thuyá»n lướt sóng như bay dưới những cánh tay lanh lẹ cá»§a các thá»§y thá»§. Huyá»n Trân biết rằng đây là má»™t cuá»™c cướp ngưá»i do sứ Ä‘oà n Äại Việt tổ chức, thì ra vua Anh Tông đã sai quan thượng thư Trần Khắc Chung và o cứu nà ng. Quan thượng thư đã hà nh động má»™t cách vô cùng cẩn máºt. ChÃnh bốn vị tăng sÄ© Äại Việt cÅ©ng không được biết má»™t chút gì vá» mưu lược nà y. Huyá»n Trân ngồi trên má»™t chiếc thuyá»n vá»›i hai ngưá»i thị nữ, không ai nói vá»›i ai câu nà o. Thị Ngá»c hình như đã hiểu được cá»› sá»±, nhưng Ratna ngưá»i thị nữ Chà m vẫn còn dương cặp mắt kinh ngạc lên nhìn. Huyá»n Trân cầm ấy tay cô và bóp chặt cố ý cho cô biết rằng cô không nên sợ hãi. Các thá»§y thá»§ vẫn ra sức chèo; bốn chiếc thuyá»n cùng lướt sóng nhanh như những mÅ©i tên bay vá» má»™t hướng. Bá»—ng Huyá»n Trân nháºn thấy má»™t chiếc thuyá»n lá»›n phÃa trước mắt. Äây chắc là chiếc thuyá»n sẽ đưa nà ng vá» Äại Việt. Các thá»§y thá»§ thấy dáng thuyá»n Ä‘á»u hò reo và cà ng ra sức chèo. Trong giây lát cả bốn chiếc thuyá»n nhẹ Ä‘á»u đã cặp và o hai bên hông chiếc thuyá»n lá»›n. Từ trong thuyá»n lá»›n, các thá»§y thá»§ đã liệng thang dây xuống. Cuá»™c chuyển ngưá»i lên thuyá»n bắt đầu. Hai thá»§y thá»§ phÃa trên giúp Huyá»n Trân leo lên, trong khi hai thá»§y thá»§ phÃa dưới sẵn sà ng đỡ nà ng. Huyá»n Trân leo lên được trên thuyá»n thì hai thá»§y thá»§ đưa nà ng ngay và o trong khoang. Quan thượng thư Trần Khắc Chung đã lên tá»›i trước nà ng. Äứng bên ông là má»™t vị quan chức khác cá»§a triá»u đình Äại Việt. Ông nà y cúi chà o nà ng và tá»± giá»›i thiệu là An Phá»§ Sứ Äặng Vân.
Ratna và Thị Ngá»c Ä‘á»u đã lên tá»›i; bốn vị tăng sÄ© cÅ©ng váºy. Thuyá»n khá rá»™ng, Huyá»n Trân và cả hai thị nữ được má»i và o má»™t khoang riêng. Nhìn ra, Huyá»n Trân thấy thuyá»n đã bắt đầu cưỡi sóng lướt Ä‘i. Thị Ngá»c cho nà ng biết các lá buồm trên thuyá»n Ä‘á»u đã được dá»±ng lên; căng phồng dưới sức gió. Các thá»§y thá»§ được lệnh cho thuyá»n Ä‘i vá»›i tốc độ cao nhất để vượt thoát sá»± truy tầm cá»§a ngưá»i Chiêm.
Nói chuyện vá»›i quan thượng thư chiá»u hôm ấy, Huyá»n Trân biết rằng vua Anh Tông đã phái ông và An Phá»§ Sứ Äặng Vân và o để tìm cách cứu nà ng và đưa nà ng cùng thế từ Dayada vá» Äại Việt. Hai ngưá»i đã vặch sẵn kế hoạch trước khi lên đưá»ng. Há» khởi hà nh từ giữa tháng mưá»i, Ä‘i đưá»ng bá»™, và tá»›i Thuáºn Châu thì dừng lại để há»™i ý vá»›i quan kinh lược Äại Việt lưu nháºm. ChÃnh tại đây mà phái Ä‘oà n sắm được thuyá»n lá»›n, bốn chiếc thuyá»n nhẹ và tuyển được má»™t Ä‘oà n thá»§y thá»§ thiện nghệ. Quan An Phá»§ Sứ chịu trách nhiệm đưa Ä‘oà n thuyá»n từ cá»a Thuáºn An và o chá»±c sẵn ngoà i khÆ¡i cá»a Thị lị bì nại, trá hình là m thuyá»n ngư dân, và phái má»™t thá»§y thá»§ ngưá»i Chiêm và o để liên lạc vá»›i quan thượng thư mà điá»u hợp thì giá» hà nh động. Kế hoạch đã không thà nh công hoà n toà n như há» mong ước, vì há» không đưa được Thế tá» Chế Äa Gia cùng vá».
Huyá»n Trân có cảm tưởng là mình không có quyá»n quyết định được gì trong kế hoạch nà y. Äây là má»™t kế hoạch cá»§a triá»u đình Äại Việt, nà ng bắt buá»™c phải tuân phục. Trong thâm tâm, nà ng cảm thấy có má»™t cái gì đổ vỡ. Kế hoạch cướp ngưá»i nà y chắc chắn sẽ gây nên ấn tượng xấu vá» Äại Việt trong ngưá»i dân Chà m. Niá»m tin cáºy cá»§a ngưá»i Chiêm sẽ chết theo sá»± ra Ä‘i nà y. Phụ hoà ng cá»§a nà ng chắc chắn không được thông báo vá» kế hoạch nà y. Nà ng biết nếu nà ng có thể chấp nháºn há»a đà n để giữ nguyên vẹn tình giao hảo Chiêm Việt thì Phụ hoà ng nà ng cÅ©ng có thể chấp nháºn sá»± Ä‘au xót kia để chu toà n ước nguyện hòa bình. Anh Thuyên cá»§a nà ng chắc đã nghe lá»i những vị triá»u thần như Äoà n Nhữ Hà i và Trần Khắc Chung. Những ngưá»i nà y là m gì có được trái tim cá»§a Phụ hoà ng. Há» khinh miệt dân Chà m, há» dòm ngó lãnh thổ Chà m. Há» không là m sao thấy được cái đẹp cá»§a tình huynh đệ.
Hồi tưởng lại giây phút lên thuyá»n để ra khÆ¡i là m lá»… chiêu hồn. Huyá»n Trân bá»—ng giáºt mình. Nà ng nghÄ© rằng vua Chế Chà có thể đã biết được kế hoạch cá»§a quan thượng thư Trần Khắc Chung, nhưng vua vẫn là m lÆ¡ để cho nà ng vượt thoát. Ná»™i má»™t việc vua truyá»n đưa Thế tá» cá»§a Chế Äa Gia đến gần vua cÅ©ng đủ chứng tỠđược Ä‘iá»u ấy. Công chúa Äại Việt có thể trả vá» cho Äại Việt, nhưng Thế tá» Chiêm Thà nh phải ở lại Chiêm Thà nh. Vua không nói, nhưng vua đã là m theo Ä‘iá»u đó. Quan thượng thư Trần Khắc Chung tưởng là đã đánh lừa được vua, kỳ thá»±c ông đã được vua cho phép hà nh động theo kế hoạch. Huyá»n Trân nhìn ra trá»i biển phiá sau thuyá»n. Nà ng biết rằng sẽ không có thuyá»n Chiêm Thà nh Ä‘uổi theo. Nà ng nghÄ© đến bốn ngưá»i thá»§y thá»§ Chà m bị trói nằm trong lòng thuyá»n, và nà ng mong ước rằng giá» nà y hỠđã tá»± tháo gỡ được dây trói để cho thuyá»n trở và o bá». Nà ng nghÄ© đến đám quần chúng đông đến gần má»™t vạn ngưá»i ngồi bên há»a đà n và cảm thấy ruá»™t nà ng Ä‘au thắt lại. Nà ng nghÄ© đến Thế tá» Dayada, đến trái tim cá»§a nà ng, để lại trong lòng đất nước Chà m.
Thuyá»n Ä‘i êm Ä‘á»m suốt đêm hôm ấy, và cả ngà y hôm sau nữa. Nhưng giữa đêm sau, má»™t tráºn bão dữ dá»™i nổi lên là m thuyá»n suýt láºt nhà o. Các cá»™t buồm Ä‘á»u bị gãy. Cả đêm, hai mươi thá»§y thá»§ trên thuyá»n chống cá»± mãnh liệt vá»›i cÆ¡n bão. Ratna bình tÄ©nh, nhưng Thị Ngá»c có khi hoảng hốt ôm chặt lấy Huyá»n Trân. CÆ¡n bão tiếp tục. Sáng hôm sau, các thá»§y thá»§y cho thuyá»n ghé sát má»™t con vịnh để tránh gió. CÆ¡n bão kéo dà i đến bảy ngà y bảy đêm. Thuyá»n bị thiệt hại nặng, không thể tiếp tục cuá»™c hà nh trình. Quan An Phá»§ Sứ phái hai thá»§y thá»§ dùng xuồng nhẹ và o bỠđể để mua váºt liệu sữa chữa thuyá»n, và đồng thá»i lấy thêm nước ngá»t và mua thêm thức ăn. Các thá»§y thá»§ nà y Ä‘á»u nói được tiếng Chà m. May cho má»i ngưá»i là thuyá»n lá»›n cá»§a há» có dáng dấp má»™t ngư thuyá»n Chiêm Thà nh nên đã không tạo nên nghi ngá» gì trong óc những ngưá»i ngưá»i dân gần đó.
Thuyá»n phải Ä‘áºu lại gần má»™t tháng má»›i sữa chữa xong. Quan An Phá»§ Sứ ra lệnh nhổ neo. Thuyá»n Ä‘i sáu hôm nữa thì tá»›i được cá»a Thuáºn. Thuyá»n và o cá»a được hai ngà y thì má»i ngưá»i lên bá». Dù đây là lãnh thổ má»›i cá»§a Äại Việt, Ä‘a số dân cư vẫn còn là ngưá»i Chà m cho nên Huyá»n Trân và các thị nữ Ä‘á»u phải cải dạng thưá»ng dân. Há» tìm tá»›i tạm trú tại dinh quan kinh lược sứ. Quan thượng thư Trần Khắc Chung bà n tÃnh kế hoạch gá»i ngưá»i vá» thà nh Pháºt Thệ để tìm cách bắt thái tá» Chế Äa Gia Ä‘em vá». Ông nói ông chưa thể lên đưá»ng vá» kinh sư được khi mà ông chưa hoà n tất nhiệm vụ vua Anh Tông giao phó. Mệnh lệnh ấy là đưa công chúa và thái tá» Chế Äa Gia vá» Äại Việt. Nay công chúa đã qua được phÃa bên nà y biên giá»›i, ông phải tìm cách đưa nốt Thế tá» qua.Ông bà n vá»›i quan An Phá»§ Sứ và kinh lược sứ vá» kế hoạch gá»i ngưá»i vá» Chiêm, những ngưá»i được gá»i Ä‘i Ä‘á»u phải là ngưá»i Chiêm, trung thà nh vá»›i Äại Việt, để cho kế hoạch khá»i bị nghi ngá». Huyá»n Trân không biết ăn nói là m sao để quan thượng thư bỠý định trở vá» Vijaya bắt cóc thái tá». Nà ng thương con, nà ng ao ước có Dayada trong tay nà ng để cưng chiá»u, để sung sướng, nhưng nà ng thấy hà nh động bắt cóc thế tá» bất nhẫn quá và có tÃnh cách khiêu khÃch quá. Thế tá» Chế Äa Gia thuá»™c vá» honà g gia Chiêm Thà nh, từ trước đến nay bao giá» Huyá»n Trân cÅ©ng nghÄ© như thế. Nay nếu triá»u đình Äại Việt cho cướp thái tá» vá» thì dân Chiêm sẽ thấy là dân Việt tráo trở, thá»§ Ä‘oạn, không tôn trá»ng lá»i cam kết. Huyá»n Trân không chịu đựng được ý tưởng đó, nhưng nà ng biết nà ng không là gì cả trong má»™t xã há»™i mà ngưá»i đà n bà không có quyá»n gì vá» mặt chÃnh sá»±. Ai hiểu cho nà ng ngoà i Phụ vương cá»§a nà ng. Cuối tháng hai năm đó, má»™t chiếc thương thuyá»n khởi hà nh từ cá»a Thuáºn, trên thuyá»n có tám ngưá»i Chiêm đã được huấn luyện để vá» Vijaya bắt cóc con nà ng. Lạ quá, tuy Huyá»n Trân phản đối việc trở vá» bắc cóc Thế tá» Chế Äa Gia, trong lòng nà ng lại phát sinh ra niá»m hy vá»ng là cuá»™c bắt cóc sẽ thà nh công để nà ng có thể Ä‘oạt lại được cái hạnh phúc là m mẹ. Huyá»n Trân cảm thấy giáºn mình vì cái niá»m hy vá»ng đó. Nà ng thấy nà ng Ä‘ang đồng lõa vá»›i tÃnh cách thá»§ Ä‘oạn và tráo trở cá»§a hà nh động bắt cóc. Nà ng chiến đấu vá»›i tá»± tâm, muốn loại bá» ra khá»i lòng nà ng cái niá»m hy vá»ng nà y, nhưng lạ thay, cà ng muốn đà n áp nó, nà ng cà ng thấy nó lá»›n lên. Nó mạnh hÆ¡n nà ng. Nà ng Ä‘au khổ vì chin1h nà ng. Cuối cùng nà ng tá»± cho rằng lý do cá»§a sá»± yếu Ä‘uối đó nằm ở sá»± kiện nà ng chỉ là má»™t ngưá»i đà n bà . MÆ¡ hồ trong tiá»m thức, nà ng biết rằng đó chỉ là má»™t sá»± tá»± bà o chữa. Nà ng là má»™t ngưá»i đà n bà tháºt đấy nhưng không phải là má»™t ngưá»i đà n bà yếu Ä‘uối.
Thương thuyá»n khởi hà nh từ cuối tháng hai mà tói giữa tháng năm vẫn không có tin tức trở vá». Nóng ruá»™t quá, quan thượng thư và quan An Phá»§ Sứ gá»i tiếp má»™t Ä‘oà n lái buôn khác, lần nà y theo lá»™ trình đưá»ng bá»™, nhưng đến đầu tháng bảy vẫn không có tin tức cá»§a Ä‘oà n nà o nhắn vá». Hiển nhiên là sứ mạng cá»§a cả hai Ä‘á»u đã thất bại, chưa chừng má»i ngưá»i đã bị bắt bá»› và tù đà y. Rằm tháng bảy năm ấy, quan thượng thư và quan An Phá»§ Sứ quyết định bãi bá» kế hoạch bắt cóc Thế tá» Chế Äa Gia. Ba chiếc thuyá»n được láºp tức trang bị cho Huyá»n Trân và hai vị đại thần trở vá» kinh sư. Äoà n tùy tùng gồm có hai mươi bốn ngưá»i, trong đó có cả Ratna và Thị Ngá»c. Bốn vị tăng sÄ© đã lên đưá»ng vá» kinh sư từ trước ngà y Pháºt Äản.
Kiệu Ä‘i ròng rã suốt hai mươi ngà y má»›i vá» tá»›i kinh đô Thăng Long. Huyá»n Trân đã nhìn lại quê hương vá»›i những con mắt má»›i. Nà ng luôn luôn nhìn ra cảnh váºt bên đưá»ng. Má»—i khi vượt đèo, qua sông, thấy nước non cẩm tú, nà ng không thể không nghÄ© đến đất nước và dân tá»™c Chiêm Thà nh. Äất nước kia và dân tá»™c kia cÅ©ng đã trở thà nh đất nước cá»§a nà ng và dân tá»™c cá»§a nà ng. Ngưá»i dân Chà m cÅ©ng như ngưá»i dân Việt, ở đâu cÅ©ng lam lÅ©, cần cù, đầy đủ sức chịu đựng và khao khát hòa bình. Nhìn những mái tranh thấp thoáng sau lÅ©y tre, nhìn những Ä‘oà n thợ cấy lom khom trên ruá»™ng lúa, nhìn những chú bé ngồi trên mình trâu, nà ng ao ước được rá»— bá» cái cốt cách vương giả cá»§a nà ng để có thể trở vá» sống Ä‘á»i sống dân dã cá»§a xóm là ng. Nà ng muốn tái sinh trong má»™t kiếp khác, thà nh má»™t ngưá»i dân quê. Có thể Phụ hoà ng sẽ giúp cho nà ng toại nguyện.
Ngà y mồng mưá»i tháng tám, kiệu nà ng vỠđến kinh sư. Vá» tá»›i kinh sư, vua Anh Tông và huệ Võ Äại Vương Quốc Chản, Huyá»n Trân được biết là Tuyên Từ thái háºu, dì nà ng, đã xuất gia và o ngà y mồng tám tháng tư năm ấy, Bà đã thá» Bồ Tát giá»›i xuất gia tại chùa.
Báo Ân ở Siêu Loại và hiện bà đang tu ở am Bình Dương gần chùa Sùng Nghiêm ở tỉnh Hải Dương. Nà ng cÅ©ng biết là kế hoạch dùng thuyá»n để cướp nà ng Ä‘em vá» Äại Việt là do quyết định cá»§a vua Anh Tông và cá»§a triá»u thần. Thượng hoà ng đã không được thông báo gì vá» việc nà y. Sau má»™t ngà y nghỉ ngÆ¡i để lấy lại sức khá»e. Huyá»n Trân quyết định Ä‘i thăm Thượng hoà ng trên núi Yên Tá». Nà ng định sau đó nà ng má»›i vá» am Bình Dương, ở Hạ Lôi thăm thái háºu.
Tà i sản của quykiemtu
Chữ ký cá»§a quykiemtu Rượu gặp bạn hiá»n ngà n chén thiếu
Chuyện ngưá»i không hợp ná»a câu thừa
25-10-2008, 10:47 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương VI
Tiếng tụng kinh cá»§a chú Pháp Äăng đã im bặt từ lúc nà o mà đến bây giá» Huyá»n Trân má»›i nháºn thấy am Long Äá»™ng chìm trong má»™t sá»± thanh tịnh tuyệt đối. Chỉ trong mấy khoảng khắc thôi mà hình ảnh cá»§a bao nhiêu năm tháng cá»§a cuá»™c Ä‘á»i nà ng đã diá»…n lại đầy đủ trong trà hồi tưởng cá»§a nà ng. Huyá»n Trân có cảm tưởng là mình đã sống qua hà ng thế ká»·, đã trải qua bao nhiêu e ngại, sợ hãi, sung sướng, hồi há»™p, lo âu, thất vá»ng và hy vá»ng. Nà ng đã từng cảm thấy mệt má»i và chán nản, dù nà ng biết mình má»›i có hai mươi mốt tuổi đầu. Nà ng nhá»› lại lúc nà ng má»›i thức giấc ở am Long Äá»™ng, và cảm thấy thoải mái an lạc mà nà ng đã được thừa hưởng trá»n vẹn trong lúc ấy. Tâm hồn nà ng lúc đó sao mà bình an và thanh thản má»™t cách lạ. Chưa bao giá» trong quá khứ mà nà ng được hưởng cảm giác nà y. Huyá»n Trân nghÄ© rằng nếu cảm giác đó đã tá»›i má»™t lần thì nó có thể tá»›i má»™t lần khác, nhiá»u lần khác, nếu nà ng tháºt sá»± mong muốn. Nà ng đã từng chấp nháºn nằm trên già n há»a rồi thì nà ng không còn phải sợ hãi bất cứ cảnh huống nà o cá»§a cuá»™c Ä‘á»i. Có lẽ vì váºy mà nà ng có khả năng nếm được sá»± tịch lạc. Nà ng chưa thá»±c sá»± biết tu thiá»n, nhưng nà ng nghÄ© sá»± an lạc mà ngưá»i tu thiá»n có thể đạt đến cÅ©ng tương tợ như sá»± an lạc mà nà ng vừa được biết tá»›i mùi vị. Huyá»n Trân duá»—i hai tay theo chiá»u dà i thân thể, ngước nhìn trần nhà còn Ä‘en tối và lắng nghe sá»± yên tÄ©nh bên ngoà i và bên trong tâm nà ng. Tiếng tụng kinh cá»§a chú Pháp Äăng không còn nữa, nhưng sá»± thanh tịnh vẫn còn, và cảm giác an lạc lại bắt đầu trở lại. Huyá»n Trân bất giác cảm thấy vui mừng, và trong đêm tối nà ng mỉm cưá»i. Nụ cưá»i tháºt mầu nhiệm. Nụ cưá»i đến má»™t cách bất ngá». Chưa bao giá» nà ng cưá»i má»™t nụ cưá»i như thế. Nụ cưá»i nà y chỉ có nghÄ©a đối vá»›i nà ng mà không có nghÄ©a vá»›i bất cứ má»™t ai khác. Nà ng duy trì nụ cưá»i ấy trên môi và cảm nghe hÆ¡i thở nhè nhẹ và đá»u đặn cá»§a mình. Nà ng tá»± dặn là đừng đánh mất giây phút an lạc quý báu nà y trong những hồi tưởng và lo sợ vẫn vÆ¡.
Có hai tiếng bảng cá»§a chú Pháp Äăng vá»ng lên. Hai tiếng bảng rà nh rá»t và nghiêm trang như má»™t hiệu lệnh. Huyá»n Trân từ từ đứng dáºy. Trá»i đã tá» má» sáng. Nà ng mở cá»a liêu bước và o tổ đưá»ng. Chú pháp Äăng đã dá»n cháo sáng trên bà n. Chú lá»… phép:
- Má»i lệnh bà dùng cháo sáng. Ä‚n cháo xong chúng ta sẽ khởi hà nh lên am Äỉnh Trú.
Huyá»n Trân ngồi và o chiếc ghế gá»—. Trên bà n, trước mặt nà ng, có má»™t bát cháo gạo đỠnấu đặc, má»™t đĩa dưa cải, má»™t chén nước tương và má»™t đôi đũa. Chú Pháp Äăng ngồi phÃa bên kia bà n và trước mặt chú cÅ©ng có từng ấy thứ. Chú chắp tay máºt niệm rồi nâng bát cháo lên ăn tháºt thong thả và im lặng. Huyá»n Trân bắt chước chú nà ng cầm đũa và ăn cháo má»™t cách tháºt thong thả và im lặng. Bát cháo gạo đỠsao mà ăn ngon là nh đến thế, nà ng nghÄ©. Chú tiểu ăn xong, lại chắp tay máºt niệm rồi Ä‘i lấy cho Huyá»n Trân má»™t bát nước chè. Lâu quá Huyá»n Trân không được uống chè tươi pha gừng. Nà ng cảm thấy ấm cả bụng.
Khi hai ngưá»i khởi hà nh thì trá»i sáng tá», tuy sương vẫn còn khá dà y trên chòm cây xa. Chú Pháp Äăng đưa tay chỉ cho Huyá»n Trân thấy ngá»n đồi bên cạnh am Long Äá»™ng. Chú nói:
- Lệnh bà nhìn xem, quả núi nà y trông giống như con lân, cho nên ngưá»i ta thưá»ng gá»i am nà y là am Lân.
Huyá»n Trân đưa mắt nhìn thì quả nhiên dáng núi hình con Lân tháºt. nà ng quay lại nhìn xuống phÃa trước am thì thấy dòng suối chảy giữa những gốc thông già , bên suối có những tảng đá lá»›n nhá» xen nhau. Năm xưa trước ngà y vá» Chiêm, nà ng đã từng ngồi vá»›i Thượng hoà ng má»™t buổi chiá»u bên bá» suối và trên những tảng đá đó. Nà ng cảm tưởng là buổi chiá»u hôm ấy chỉ là buổi hôm qua. Hai ngưá»i theo con đưá»ng dốc sau am leo lên. ÄÆ°á»ng mòn tuy dá»… Ä‘i, nhưng hai ngưá»i phải vượt qua nhiá»u con suối. Äã có những chiếc cầu gá»— bắc qua các con suối cho nên không ai bị ướt chân. Huyá»n Trân đếm được cả thảy chÃn con suối. Qua con suối thứ chÃn, hai ngưá»i gặp má»™t ngá»n núi chắn ngang trước mặt. Chú pháp Äăng nói vá» Huyá»n Trân đó là núi Voi Xô. Dưới chân núi có má»™t bãi cát trắng. Cát nà y chắc là do nước mưa chuyên chở từ trên núi xuống, lâu ngà y thà nh bãi. Chú lại nói rằng má»—i khi vua Anh Tông lên núi thăm đại sÄ©, ngà i hay dừng kiệu nÆ¡i đây để nghỉ ngÆ¡i.
Chú pháp Äăng đưa Huyá»n Trân vượt má»™t cánh đồi thông, leo má»™t con dốc, rồi vượt má»™t cánh rừng thông khác. Má»™t hồi sau, hai ngưá»i tá»›i má»™t dòng suối lá»›n. Chú tiểu nói:
- Thưa lệnh bà , đây là suối Hồ Khê.
Nước suối mà u Ä‘á», lòng suối rá»™ng. Chú Pháp Äăng cho Huyá»n Trân biết là suối nà y phát nguồn từ trên đỉnh núi, và vì chảy qua rừng lim cho nên nước suối đỠngầu. Giữa lòng suối, Huyá»n Trân trông thấy những hòn đá lá»›n. Nhìn lên, nà ng thấy hà ng ngà n cây thông vương cao trên núi. Äi sâu và o đồi thông, hai ngưá»i tá»›i am Thạch Thất. Am nà y được xây toà n bằng đá xanh lấy tại chá»—. Chú pháp Äăng cho Huyá»n Trân biết là chÃnh trong am nà y mà đại sÄ© Trúc Lâm đả sáng tác Thạch Thất Mỵ Ngữ. Chú nói mấy năm gần đây ngà i Ãt ở Thạch Thất lắm và chỉ ưa cư trú trên am Ngá»a Vân thôi. Từ Thạch Thất trở Ä‘i, con đưá»ng bắt đầu khó Ä‘i nhưng cảnh trà rất ngoạn mục. Có nhiá»u nÆ¡i phong cảnh thâm u và ráºm rạp. Vượt ra khá»i má»™t cánh rừng, hai ngưá»i Ä‘i tá»›i má»™t nÆ¡i tháºt sáng tươi và quang đãng. Äi má»™t hồi lâu nữa thì tá»›i má»™t cái dốc có cây cối um tùm và êm mát. Thấy Huyá»n Trân có vẻ thấm mệt, chú Pháp Äăng bảo nà ng:
- Lệnh bà và o đây ngồi nghỉ má»™t chút cho đỡ má»i chân đã.
Huyá»n Trân gáºt đầu. Chú tiểu đưa nà ng tá»›i dưới những cà nh cây sum sê. Ở đây có mấy chiếc ghế ghép bằng thân cây cho ngưá»i bá»™ hà nh ngồi nghỉ. Chú nói:
- Chá»— nà y là Quán Mát. Äại sÄ© hay ngồi nghỉ tại đây. Hoà ng Äế Anh Tông má»—i khi lên thăm đại sÄ© cÅ©ng thưá»ng dừng kiệu tại đây.
Chú chỉ cho Huyá»n Trân thấy má»™t cái am tranh ở phÃa xa, thấp thoáng sau cà nh lá, và cho nà ng biết đó là am Trung Thạch.
Chú nói sư huynh Pháp Loa cá»§a chú đã từng nháºp thất tại am nà y.
Huyá»n Trân ngồi nghỉ trên má»™t thân gá»—. Nà ng bảo chú Pháp Äăng ngồi xuống thân gá»— trước mặt nà ng rồi há»i:
- Nà y chú Pháp Äăng, ai dạy chú gá»i tôi là lệnh bà thế hả chú?
Chú tiểu lễ phép:
- Thưa lệnh bà , có ai dạy đâu. Hôm qua cháu nghe chị Thị Ngá»c, chị ấy gá»i như thế nên cháu cÅ©ng theo đấy mà gá»i.
Huyá»n Trân mỉm cưá»i. À thì ra chú nà y bắt chước Thị Ngá»c. Nà ng nói:
- Nà y chú, gá»i tôi là lệnh bà thì nghe khách sáo lắm, mà chú xưng cháu vá»›i tôi nghe cà ng buồn cưá»i hÆ¡n nữa. Giá» tôi há»i chú nhé: Chú có biết tôi là con cá»§a đại sÄ© không?
- Dạ chưa biết.
- Còn chú, chú là đệ tá» cá»§a đại sÄ© thì cÅ©ng như con cá»§a ngà i. Váºy chú cứ xem tôi là chị cá»§a chú, và chú gá»i tôi là chị.
Chú Pháp Äăng cúi đầu:
- Thưa cháu không dám.
- Sao lại không dám? Tôi không phải là chị cá»§a chú hay sao? Tôi cÅ©ng sẽ há»c đạo vá»›i đại sÄ© và tôi cÅ©ng sẽ là đệ tá» cá»§a đại sÄ©. Váºy chú gá»i tôi là chị thì lại cà ng đúng nữa. Nói tháºt vá»›i chú, tôi ghét ngưá»i ta gá»i tôi là lệnh bà lắm. Chú gá»i tôi là chị Ä‘i, và đừng xưng cháu vá»›i tôi nữa. Cứ xưng là em cÅ©ng được rồi.
Chú Pháp Äăng ngá»ng đầu nhìn bà công chúa mà khắp nước ai cÅ©ng biết tên, rồi cúi đầu đáp khẽ:
- Thưa vâng.
- Váºy thì chú Pháp Äăng, chú Ä‘i tu được mấy năm rồi, nói cho chị nghe Ä‘i.
- Thưa lệnh bà , à dạ thưa ... chị, em đi tu mới được hai năm thôi.
- Chú tụng kinh hay lắm. Giá»ng cá»§a chú rất trong. Äại sÄ© yêu chú lắm phải không?
- Vâng, em được đại sÄ© thương yêu lắm. Em chỉ má»›i có mưá»i hai tuổi thôi, mà đã được đại sÄ© cho viết lá»i "tán ngữ" trong sách Tuệ Trung Thượng SÄ© Ngữ Lục rồi. Sách ấy má»›i được in xong chị ạ. Em có tá»›i hai bản, em biếu chị má»™t bản.
- Ngoà i chú ra, còn có ai được viết lá»i tán ngữ trong sách đó nữa hả chú?
- Trước hết là đại sÄ©, rồi đến sư huynh Pháp Loa, sư huynh Bảo Pháp, sư thúc Tông Cảnh, cư sÄ© Như Pháp, sư huynh Pháp Cổ, và sư huynh Huệ Nghiêm. Em là ngưá»i chót được viết lá»i tán ngữ. Lá»i tán ngữ nà o cÅ©ng hay hết chị ạ, chỉ có lá»i tán ngữ cá»§a em là dở, váºy mà đại sÄ© cÅ©ng cho in và o cuối táºp.
- Chú viết như thế nà o, Ä‘á»c cho chị nghe Ä‘i.
- Em viết: "Thượng sÄ© là má»™t vị Bồ Tát, sanh trong nhà há» Trần, anh ruá»™t cá»§a vị anh hùng Vạn Kiếp Trần Hưng Äạo Äại Vương. Thuở nhá», thượng sÄ© là ngưá»i trung hiếu, cư xá» trá»n đạo vá»›i vua cha. Gặp thá»i nước nhà bị nạn, ngà i đã hai lần ngăn giặc. Sau đó, ngà i đưa mình và o cảnh thiá»n, rong chÆ¡i cùng khắp". Dở không, thưa chị?
- Chú viết hay lắm. Mà chú nói cho chị biết chú Ä‘i tu để là m gì váºy hả chú?
- Em cũng muốn được như sư huynh Pháp Loa.
- Sư huynh Pháp Loa là gì mà chú ưa thÃch như váºy?
- Sư huynh Pháp Loa là ngưá»i nối nghiệp đại sÄ© để duy trì và hoằng dương chánh pháp. Sư huynh còn quan trá»ng hÆ¡n sư huynh Bảo Sát nữa, thưa chị. Hồi đầu năm nà y em được Ä‘i hầu đại sÄ© ở chùa Bảo Ân và được dá»± lá»… đại sÄ© trao pháp y cho sư huynh Pháp Loa. Cảnh tượng trang nghiêm lắm chị ạ. Chị muốn nghe em kể lại không?
Huyá»n Trân thấy trong lòng vui vui khi nói chuyện vá»›i chú tiểu. Nà ng thấy giá»ng chú tháºt ngá»™ nghÄ©nh, nhất là khi chú dùng những danh từ Pháºt há»c như "hoằng dương chánh pháp", "pháp y" và "trang nghiêm". Nà ng gáºt đầu:
- Chú kể cho chị nghe đi.
- Sáng hôm sau mồng má»™t Tết, sau khi tụng xong buổi công phu sáng, đại sÄ© đưa sư huynh lên lạy ở nhà tổ. Xong rồi, tất cả đại chúng xuống ăn cháo sáng. Ä‚n sáng xong rồi thì má»i ngưá»i mang y háºu đại lá»… và o và lên pháp đưá»ng. Chuông trống và đại nhạc được đánh lên uy nghi lắm thưa chị. Vừa lúc đó Hoà ng đế ngá»± giá tá»›i chùa, có rất nhiá»u ngưá»i Ä‘i theo hầu. Hoà ng đế là vị đà n việt lá»›n nhất cá»§a Pháºt pháp cho nên ngà i ngá»± ở ghế khách nÆ¡i pháp đưá»ng, trong khi Huệ Võ Äại Vương và các quan dá»u phải đứng trước sân. À thưa chị, có phải Huệ Võ Äại Vương là anh ruá»™t cá»§a chị không, thưa chị?
- Phải, chú kể tiếp đi.
- Lúc ấy đại sÄ© lên pháp tòa để thuyết pháp. Thuyết pháp xong, ngà i Ä‘i xuống, cầm tay sư huynh Pháp Loa dắt lên toà , bảo sư huynh ngồi lên đó. Xong ngà i đứng chắp tay trước mặt sư huynh mà là m lá»… vấn tấn. Vấn tấn là thăm há»i đó thưa chị. Sau khi sư huynh đáp lá»…, đại sÄ© má»›i lấy pháp y trao cho sư huynh khoác và o. Rồi đại sÄ© ngồi xuống bên chiếc ghế khúc lục để nghe sư huynh thuyết pháp. Sư huynh thuyết pháp xong, đại sÄ© đứng dáºy. Trước mặt Hoà ng thượng, bách quan và đại chúng, ngà i lên tiếng bảo rằng hôm nay ngà i Ä‘em cả sÆ¡n môn Yên Tá» và chùa Báo Ân trao lại cho sư huynh, á»§y cho sư huynh kế thế trụ trì và là m tổ thứ hai cá»§a Giáo Há»™i Trúc Lâm. Sau đó, tất cả má»i ngưá»i, từ Hoà ng đế cho bách quan và đại chúng, Ä‘á»u đứng dáºy chắp tay là m lá»… sư huynh.
Huyá»n Trân nhìn chú Pháp Äăng, cưá»i:
- Nếu tôi là chú thì tôi không ước muốn được như sư huynh Pháp Loa đâu. Là m tổ cá»§a má»™t môn phái mệt lắm và phải lo nhiá»u chuyện lắm. Tôi chỉ ước muốn được như chú mà thôi. Ở đây thanh tịnh và thảnh thÆ¡i biết bao nhiêu. Chú lại được đại sÄ© thương yêu không kém gì sư huynh Pháp Loa. À, nà y chú, tại sao bây giỠở trên núi Ãt ngưá»i quá váºy? các thầy Ä‘i đâu hết mà chùa Long Äông chỉ có má»™t mình chú thôi hả chú?
- Các sư huynh đã xuống núi hết theo lá»i đại sÄ© chỉ dạy. Chỉ còn có sư huynh Bảo Sát ở lại trên am Tá» Tiêu, thưa chị. Mùa hè năm nay đại sÄ© an cư ba tháng tại chùa VÄ©nh Nghiêm ở Äức La, đại chúng đến kết hạ đông có trên hai trăm vị. Ngà i đã giảng sách Truyá»n Äăng Lục cho đại chúng nghe suốt mùa an cư và đến ngà y rằm tháng bảy, sau lá»… Tá»± Tứ, ngà i cÅ©ng đã là m lá»… á»§y cho sư huynh Pháp Loa trụ trì luôn chùa nà y. Ngà y mưá»i sáu ngà i vỠđây và lên cư trú nÆ¡i am Tá» Tiêu. Ngà i bảo sư huynh Pháp Loa lên ở đó hầu ngà i và giảng cả bá»™ Truyá»n Äăng Lục cho riêng má»™t mình sư huynh há»c. Hết tháng bảy, ngà i cho tất cả các sư huynh xuống núi và giữ lại má»™t mình sư huynh Bảo Sát. Ngà i nói vá»›i sư huynh Bảo Sát là ngà i muốn cùng sư huynh Ä‘i thăm hết má»i nÆ¡i trên núi Yên Tá», và không muốn có ai trên nà y. Do đó mà bây giỠở đây chỉ có ba ngưá»i là đại sÄ©, sư huynh Bảo Sát và em mà thôi.
Huyá»n Trân tÃnh nhẩm trong trà và biết rằng năm nay Phụ hoà ng nà ng đã năm mươi tuổi. Tuổi cao như váºy mà Phụ hoà ng nà ng còn phải lo bao nhiêu là việc. Hết việc Ä‘á»i, tá»›i việc dạo. Nà ng mừng thầm khi biết cha sắp đặt và giao phó công việc sÆ¡n môn cho sư huynh Pháp Loa. Ngà i xuất gia như váºy là đã gần mưá»i năm rồi. Ngà i Ä‘i tu năm bốn mưá»i mốt tuổi, hồi đó nà ng má»›i mưá»i hai. Nà ng nhá»› ngà y Thượng hoà ng xuất gia, cả nước náo động, Thái háºu và tất cả các cung phi Ä‘á»u khóc và đưa tiá»…n ngà i tá»›i chân núi Yên Tá». Nhiá»u ngưá»i không chịu trở vá» cung. Há» láºp am dưới chân núi mà ở. Thượng hoà ng không nở Ä‘uổi. Vì váºy dưới chân núi Yên Tá» là ng Nưá»ng và là ng Mụ được thà nh láºp. Mấy năm sau, má»™t ni viện được xây dá»±ng lên để là m chá»— tu hà nh cho các bà phi xuất gia. CÅ©ng và o ngà y Thượng hoà ng Ä‘i xuất gia, thầy Trà Thông trú trì chùa Báo Ân phát tâm đốt cháy bà n tay cá»§a mình để cúng dưá»ng. Ông nói: "Má»™t ông vua Ä‘i tu để xiển dương Pháºt pháp là má»™t cÆ¡ há»™i lá»›n chưa từng có trên đất nước nà y". Cả kinh thà nh Thăng Long bà n tán vá» chuyện thầy Trà Thông đưa bà n tay lên ngá»n nến để cho bà n tay cháy từ ngón tay tá»›i khá»§y tay từ sáng tá»›i chiá»u mà sắc mặt an nhiên không thay đổi. Huyá»n Trân đã xin phép Tuyên Từ thái háºu để đến chùa Báo Ân xem và đã tá»± mình chứng kiến cảnh tượng lạ lùng ấy.
Huyá»n Trân biết rằng từ hồi còn thÆ¡ ấu, Phụ hoà ng đã được há»c Pháºt pháp vá»›i Thượng sÄ© Tuệ Trung, thúc tổ cá»§a nà ng, ngưá»i mà cả thiên hạ Ä‘á»u cho là báºc chứng đạo cao siêu, kinh luáºn uyên bác. Ngà y Phụ hoà ng xuất gia, thượng sÄ© đã khuất núi rồi, do đó quốc sư Äạo Nhất đã là m lá»… xuất gia cho ngà i. Từ cuá»™c sống trong cung và ng Ä‘iện ngá»c, Phụ hoà ng đã Ä‘i sang suá»™c sống cá»§a ngưá»i đạo sÄ© không cá»a không nhà . Hồi má»›i Ä‘i tu, ngà i đã tu luyện theo hạnh đầu đà khổ hạnh, cho nên ngà i chỉ mặc áo vá, ngá»§ dưới những mái lá trên núi Yên Tá», ăn uống sÆ¡ sà i và kham khổ. Hồi ấy ngà i lấy hiệu là Hương Vân Äầu Äà . Giá»›i Pháºt tá» tôn xưng ngà i là Hương Vân Äầu Äà . Ở trên núi đã mưá»i năm mà ngà i chưa cho láºp ngôi chùa nà o cả. Tất cả những nÆ¡i cư trú hà nh đạo cá»§a ngà i và cá»§a trên mưá»i vị đệ tá» chỉ là mưá»i mấy cái am tranh, cao nhất là am Tá» Tiêu và thấp nhất là am Long Äá»™ng. Am Ngá»a Vân nằm và o vị trà trung ương, thấp hÆ¡n am Tá» Tiêu, nhưng cao hÆ¡n nhiá»u am khác.
NghÄ© đến am Ngá»a Vân, Huyá»n Trân đứng dáºy. Chú Pháp Äăng cÅ©ng đứng dáºy theo nà ng. Chân cá»§a hai ngưá»i giỠđã bá»›t má»i. Há» Ä‘i băng qua má»™t và i cánh rừng và leo trèo má»™t hồi nữa thì thấy dáng am Ngá»a Vân:
Và o tá»›i am, không thấy Trúc Lâm đại sÄ©, chú Pháp Äăng biết là ngà i Ä‘ang ngồi thiá»n bên am Thiá»n Äịnh. Chú nói khẽ vá»›i Huyá»n Trân, tay chỉ vá» phÃa má»™t cái am nhá» phÃa tay trái hiện sau mấy cá»™i thông già :
- Äại sÄ© Ä‘ang ngồi thiá»n ở đó, mình không nên tá»›i gần mà là m kinh động đến ngà i. Äể em chỉ cho chị xem qua địa thế ngá»n Ngá»a Vân nà y.
Chú đưa Huyá»n Trân qua phÃa mặt đến má»™t cái am dá»±ng sát và o khe đá:
- Äây là am Má»™t Mái, bởi vì nó chỉ có má»™t cái mái mà thôi, như chị thấy. Äại sÄ© thưá»ng ngồi ở đây để Ä‘á»c kinh và đá»c sách. Chá»— nà y mát mẻ và thanh tịnh lắm thưa chị. Còn cái am bên trái mà em vừa chỉ cho chị là am Thiá»n Äịnh, nÆ¡i đại sÄ© ngồi thiá»n má»—i ngà y nhiá»u báºn. Lát nữa sau khi đại sÄ© xuất thiá»n em sẽ đưa chị sang đấy thăm. Gần đó có suối Rồng, thác nước đẹp lắm chị ạ. Nước đổ như bay từ trên núi cao xuống, thưa chị. Dưới suối có tảng đá vuông, ngà i hay xuống tắm ở đấy, thưa chị. Chị xem, con suối là đuôi con rồng, am Má»™t Mái dá»±ng sát khe núi là cái đầu rồng, còn am Ngá»a Vân đứng giữa là lưng con rồng. Chị lại đây mà xem. Äứng ở trước am Ngá»a Vân nhìn xuống chị có thể thấy được cả thiên sÆ¡n vạn thá»§y Ä‘ang chầu lại, đẹp lắm.
Huyá»n Trân nhìn xuống và thấy lá»i chú Pháp Äăng rất đúng. Cảnh tượng vừa đẹp vừa hùng vÄ© gây trong lòng nà ng má»™t cảm giác lâng lâng. Ước gì nà ng được ở lại đây và i hôm.
Huyá»n Trân cưá»i:
- Cho nên ngá»n núi nà y má»›i được gá»i là Ngá»a Vân phong.
Nói xong câu ấy nà ng nghe tiếng chân dẫm trên lá khô phÃa sau. ngoảnh lại, Huyá»n Trân thấy Trúc Lâm đại sÄ© Ä‘ang tươi cưá»i bước tá»›i. Chú Pháp Äăng chắp tay trước ngá»±c và cúi đầu chà o kÃnh cẩn. Huyá»n Trân cÅ©ng bắt chước chú, chắp hai tay lại và cúi đầu. Äại sÄ© bảo:
- Các con lên sớm lắm.
Ngà i đưa Huyá»n Trân và chú Pháp Äăng và o am. Chú Pháp Äăng đứng dáºy định và o sau nhà trù nấu nước pha trà thì đại sÄ© bảo:
- Thôi con đừng nấu trà nữa. Ta nên khởi hà nh lên am Tá» Tiêu ngay. Thầy có là m sẵn má»™t nắm cÆ¡m và má»™t gói muối vừng. Chúng ta sẽ thá» trai ở giữa đưá»ng. CÆ¡m và vừng để ở trên bà n, gần cây đèn đó con.
Chú Pháp Äăng Ä‘i lấy từ trên vách am xuống má»™t cái túi gai, bá» mo cÆ¡m và gói vừng và o đấy rồi Ä‘eo lên vai. Äại sÄ© ra khá»i am. Ngà i đợi Huyá»n Trân và chú Pháp Äăng ra rồi nhẹ tay khép cánh cá»a gá»— lại. Ba ngưá»i Ä‘i vòng ra phÃa sau am và bắt đầu leo lên má»™t cái dốc. ÄÆ°á»ng khó Ä‘i hÆ¡n trước, có những nÆ¡i đưá»ng dốc cheo leo nhưng Huyá»n Trân nháºn thấy đại sÄ© vẫn leo trèo thăn thoắt. Hai chân ngà i có vẻ còn cứng cáp. Ngưá»i mang theo má»™t cây gáºy trúc. Mưá»i năm không há» lên võng xuống kiệu, chắc ngà i đã quen lắm vá»›i sá»± leo trèo trên những con đưá»ng núi khó Ä‘i. Chú Pháp Äăng cÅ©ng leo trèo rất giá»i. Nhiá»u lúc, chú phải đứng đợi nà ng, hoặc đưa tay giúp nà ng để nà ng khá»i trượt chân. Ba ngưá»i Ä‘i tá»›i am Trượng, Huyá»n Trân ngá»i thấy mùi hoa phảng phất. Äúng rồi, đây là mùi hoa má»™c mà nà ng rất quen thuá»™c. Trước sân chùa Tư Phúc nà ng đã từng hái hoa nà y cà i lên tóc. Nhìn lại, nà ng thấy rất nhiá»u cây má»™c trước am Trượng, cây nà o cÅ©ng lốm đốm hoa trắng.
- Chú Pháp Äăng, nà ng gá»i chú, lại đây xem những cây hoa má»™c.
Chú Pháp Äăng lại gần nà ng:
- Tất cả những cây hoa má»™c nà y Ä‘á»u do đại sÄ© trồng đó thưa chị. Ngà i trồng những cây nà y có lẽ và o năm em má»›i lên ba hoặc bốn tuổi.
Những cây hoa má»™c đã lên cao quá đầu ngưá»i. Hai ngưá»i Ä‘i theo đại sÄ© vá» phiá trái cá»§a am. Tại đây, chú Pháp Äăng chỉ cho Huyá»n Trân thấy hai cái am dá»±ng gần nhau, má»™t cái là am Thung, má»™t cái là am Dược. Chú cho nà ng biết là tại các am ngà y xưa ngá»± y thưá»ng lên đây để hái thuốc và luyện thuốc. Am Thung là nÆ¡i để giả thuốc còn am Dược là nÆ¡i để bà o chế thuốc thà nh viên. Huyá»n Trân biết rằng thuốc luyện ở đây là vừa để cho hoà ng gia xá» dụng vừa để cho triá»u đình cung cấp cho dân chúng trong những mùa dịch lệ và đói lạnh. Nà ng biết các viên Hồng Ngá»c Sương mà dân chúng khắp nÆ¡i Ä‘á»u biết tiếng Ä‘á»u được chế luyện nÆ¡i đây. Và o những năm mất mùa, triá»u đình hay á»§y các chùa phát gạo cho ngưá»i đói, và những gia đình có ngưá»i bịnh thì được phát hai viên Hồng Ngá»c Sương. Huyá»n Trân Ä‘i và o am Dược thì thấy am khá rá»™ng. Trong am có những há»™c gá»—, có lẽ để chứa đựng các món thuốc khác nhau.
Nhưng đại sÄ© đã giục hai ngưá»i Ä‘i tiếp. Từ am Dược có đưá»ng mòn dẫn lên am Tá» Tiêu. Sau má»™t hồi leo trèo, đại sÄ© dừng lại, dạy hai ngưá»i ngồi nghỉ chân trên má»™t khoang đất có đá, và có những khóm trúc má»c xen kẻ giữa những tảng đá. Chú Pháp Äăng lấy cÆ¡m và muốn vừng dâng lên đại sÄ©. Ngà i ngồi trên má»™t tảng đá trong tư thế kiết già . Sau khi máºt niệm, ngà i nháºn cÆ¡m và muốn rồi thong thả ăn từng miếng nhá». Chú Pháp Äăng đưa cÆ¡m má»i Huyá»n Trân. Äến phiên chú, chú cÅ©ng máºt niệm như đại sÄ© trước khi ăn. Ä‚n xong, chú Ä‘i hái má»™t tá» lá, uốn lại thà nh hình má»™t cái phá»…u rồi chạy ra dòng suối chảy ngang gần đó lấy nước Ä‘em vá» dâng đại sÄ©. Huyá»n Trân theo chú ra suối. Nà ng quỳ gối trên má»™t phiến đá, cuối xuống vốc nước suối và o lòng bà n tay, rồi đưa lên uống. Nước suối tháºt mát.
Huyá»n Trân nhìn xuống dòng nước nhá» Ä‘ang len lá»i qua sá»i đá, trong suốt như pha lê. Lòng nà ng bình thản má»™t cách lạ. Nà ng thấy không có má»™t sá»± lo sợ nà o hoặc ước muốn nà o có thể đến là m náo động sá»± bình thản đó. Nà ng biết là mình Ä‘ang ở trên núi Yên Tá», cao gần tá»›i đỉnh núi, vá»›i ngưá»i mà nà ng yêu kÃnh nhất. Ngưá»i ấy là cha nà ng, nhưng cÅ©ng là ngưá»i hiểu nà ng hÆ¡n ai hết trên cuá»™c Ä‘á»i nà y. Có bao nhiêu ngưá»i trên Ä‘á»i hiểu được tâm sá»± cá»§a đại sÄ©, nà ng không biết. Nà ng chưa Ä‘á»c hết những thư tịch mà Phụ hoà ng sáng tác, nhưng nà ng có cảm tưởng là chưa chắc những kẻ đã được Ä‘á»c hết các sách cá»§a ngà i như Thạch Thất Mỵ Ngữ, Thiá»n Lâm Thiết Chá»§y Ngữ Lục, Trúc Lâm Háºu Lục và Äại Hương Hải Ấn Thi Táºp v.v... cÅ©ng không thể hiểu được ngà i hÆ¡n nà ng.
Chợt Huyá»n Trân chú ý đến chú ý Pháp Äăng. Chú đã vốc nước uống rồi và hiện tại chú Ä‘ang ngồi bên bá» suối và hai tay chú khoát nước đùa giỡn tinh nghịch trên mặt suối. Hình ảnh bà n tay chú Ä‘áºp mạnh và o tâm não cá»§a Huyá»n Trân. Ngà y xưa, và o tuổi chú, nà ng cÅ©ng rất ham đùa nghịch, nhưng chưa bao giá» nà ng dừng lại và thấy được bà n tay cá»§a mình má»™t cách rõ rệt như buổi chiá»u cách đây hai năm, ngồi bên bá» suối trước am Lân, được Phụ hoà ng mở mắt cho. Giá» phút nà y, nà ng thấy được bà n tay cá»§a chú Pháp Äăng. Hai bà n tay kia là cá»§a chú, nhưng chưa chắc gì chú đã thấy như nà ng Ä‘ang thấy. Chú là đệ tá» cá»§a đại sÄ©, nhưng chắc là chú chưa được đại sÄ© mở mắt cho để có thể nhìn rõ được hai bà n tay cá»§a chú. Chú Ä‘i tu đã hai năm rồi. Hiện giá» chú Ä‘ang ở trong má»™t thế giá»›i thanh tịnh và an lạc mà chú nà o có hay biết. Chú Ä‘ang nghÄ© đến tương lai, chú Ä‘ang cố gắng há»c đạo để ngà y mai có thể được như sư huynh Pháp Loa, ngồi trên pháp tá»a, trước con mắt kÃnh ngưỡng cá»§a vua quan và trăm há». Huyá»n Trân thấy con đưá»ng chú Ä‘i còn dà i quá, và trong lòng nà ng, má»™t mối thương cảm chợt nảy sinh. Con đưá»ng dà i không phải là chỉ dà i cho má»™t mình chú mà còn dà i cho cả chÃnh nà ng, bởi vì nà ng nháºn ra rằng chú và nà ng không phải là hai thá»±c thể cách biệt.
Huyá»n Trân không ngá» là nhìn bà n tay chú tiểu nà ng đã nghÄ© tá»›i Dayada, con nà ng. Mối thương cảm trong nà ng dưá»ng như không phải chỉ được phát sinh từ lòng nà ng mà đã được phát sinh từ lòng ngưá»i cha yêu kÃnh. Bà n tay cá»§a nà ng còn đây, nhưng nà ng cÅ©ng đã trao nó lại cho đứa vừa đầy má»™t tuổi cá»§a nà ng. Dayada sẽ mang bà n tay ấy vỠđây, và sẽ trao cho ai trong má»™t tương lai má» mịt? Và bà n tay cá»§a chú Pháp Äăng nữa. Phụ hoà ng đã trao sá»± thương yêu cho chú. Bà n tay cá»§a chú tuy không cùng trong má»™t huyết thống vẫn là bà n tay cá»§a ngà i, vẫn là bà n tay cá»§a nà ng. Chỉ má»›i có má»™t ngà y thôi mà Huyá»n Trân đã thấy yêu mến chú Pháp Äăng như yêu thương má»™t đứa em ruá»™t thịt cá»§a nà ng. Chưa chắc nà ng đã thấy gần gÅ©i vá»›i anh Quốc Chẩn cá»§a nà ng hÆ¡n là vá»›i chú tiểu vốn xuất thân từ má»™t nhà dân dã. Huyá»n Trân bá»—ng cảm thấy mình đã Ä‘i và o tương lai và trái tim cá»§a nà ng cÅ©ng như bà n tay cá»§a nà ng đã lên đưá»ng, không có cách gì kéo chúng lại được. Nà ng tá»± nhá»§ là sẽ Ä‘em những Ä‘iá»u nà ng vừa cảm thấy để há»i cha nà ng, mong rà ng đại sÄ© sẽ soi sáng, đưá»ng Ä‘i nẻo vá» cá»§a tâm ý nà ng.
- Chúng ta đi thôi, các con.
Huyá»n Trân giáºt mình, ngưng dòng suy tưởng. Äại sÄ© đứng dáºy. Chú Pháp Äăng cÅ©ng đã đứng dáºy. Chú mang chiếc đãy gai lên vai. Chiếc đãy bây giá» nhẹ nhõm.
Ba ngưá»i theo con đưá»ng mòn Ä‘i thà nh má»™t hà ng, đại sÄ© Ä‘i trước, và chú Pháp Äăng Ä‘i sau nà ng. Dốc tuy cao nhưng con đưá»ng quanh co nên dá»… Ä‘i. Huyá»n Trân để ý thấy có nhiá»u bụi trúc tháºt là xinh đẹp. Thỉnh thoảng nà ng lại nghe tiếng nước suối chảy róc rách. Äi má»™t hồi tháºt lâu nữa thì ba ngưá»i lên tá»›i am Tá» Tiêu.
Äứng trên am nhìn xuống núi, cảnh tượng tháºt là kỳ tuyệt. Huyá»n Trân thấy cả những đám mây bay phÃa dưới. Chú Pháp Äăng chỉ cho nà ng thấy núi Äông Cứu xa xa. Nhìn vá» bên phải, nà ng thấy biển Nam Hải, eo biển cong như hình má»™t con ngao. Ở đây tháºt là cảnh tiên, nà ng có cảm tưởng là đã xa lánh được vÄ©nh viá»…n cõi hồng trần.
Äại sÄ© nói vá»›i chú Pháp Äăng:
- Sư huynh Bảo Sát Ä‘i vắng. Con và o quét dá»n bên trong và bên ngoà i am Ä‘i, rồi hãy pha trà .
Ngà i quay lại bảo Huyá»n Trân:
- Bây giỠta đưa con lên đỉnh núi.
Äại sÄ© Huyá»n Trân Ä‘i vòng bên bà n tay trái để Ä‘i lên sau am. Con đưá»ng mòn đưa dần lên đỉnh núi. Hai ngưá»i Ä‘i hồi lâu thì tá»›i má»™t ngá»n đèo. Ở đây trúc má»c rất nhiá»u và trên Ä‘á»t trúc lại có hoa. Äại sÄ© cho biết đây là đèo Hoa Trúc. Vượt lên đèo, Huyá»n Trân theo đại sÄ© lên tá»›i đỉnh núi. Äỉnh núi rá»™ng có tá»›i mấy mẫu, trúc và đá chen nhau. Trúc và đá phối hợp thà nh những cảnh tượng rất ngoạn mục. Lại có cả hai cái ao sen. Các bông sen đã tà n, duy chỉ còn các gương sen vươn thẳng trên mặt hồ.
Huyá»n Trân theo chân đại sÄ© tá»›i ngồi bên má»™t phiến đá rá»™ng, vuông và phẳng. Nà ng đã biết là nà ng Ä‘ang ngồi trên đỉnh cao nhất cá»§a núi Yên Tá», bên cạnh ngưá»i cha kÃnh yêu cá»§a nà ng. Nà ng có cảm tưởng là hai cha con nà ng đã lên tá»›i cõi trá»i. Ngưá»i ta đồn rằng ở đây thỉnh thoảng có các vị tiên trên trá»i bay xuống để đánh cá» và uống rượu. Phiến đá vuông trên đó nà ng Ä‘ang ngồi vá»›i cha hẳn là bà n cá» cá»§a các vị tiên.
Äại sÄ© Ãt nói quá, nhưng nhìn và o khuôn mặt hiá»n từ và trầm lặng cá»§a cha, Huyá»n Trân biết ngà i rất vui được ngồi vá»›i đứa con thân yêu trên đỉnh núi nà y. Ở đây chưa có am thất gì hết, nhưng chắc chắn là đại sÄ© đã từng lên đây nhiá»u lần. Sen ở dưới mấy cái ao nhá» chắc cÅ©ng đã do ngà i trồng. Huyá»n Trân đứng dáºy nhìn ra bốn phÃa. Nà ng chỉ thấy có trá»i xanh, và biển cả dà n trải phÃa xa. Những ngà y có mây trên đỉnh núi, có lẽ đứng dáºy sẽ không nhìn thấy gì, kể cả trá»i lẫn biển. Kinh thà nh Thăng Long nằm vá» phương Tây, nÆ¡i do anh cả cá»§a nà ng là vua Anh tông và triá»u thần Ä‘ang cư trú, nắm giữ váºn mệnh cá»§a nước, nhưng mà ở đây, trên má»™t phiến đá vuông là ông thầy tu mà toà n dân thương kÃnh. Ông thầy tu mà ngà y xưa đã từng Ä‘uổi được quân Mông Cổ phÃa Bắc, trấn an biên thùy phương Tây và đem khúc ruá»™t cá»§a chÃnh mình cắt ra mà thiết láºp tình hòa giải phương Nam. Ở đây không có ngai và ng, không có thà nh quách, không có lÃnh tráng. Chỉ có mấy cái am tranh, nhưng mà ở đây có trái tim cá»§a đất nước, cá»§a đạo pháp, Huyá»n Trân ngồi xuống và chiêm ngưỡng ngưá»i cha già đáng kÃnh.
Vừa lúc ấy, đại sÄ© quay lại nhìn nà ng, trên môi ngưá»i thoáng má»™t nụ cưá»i hiá»n háºu. Ngà i nói:
- Ta muốn con được gặp sư huynh Bảo Sát của con sáng hôm nay, nhưng con phải đợi thêm và i hôm nữa. Sáng nay sư huynh của con đã được ta phái vỠkinh sư có chút việc.
Rồi ngà i cho Huyá»n Trân biết sư huynh Bảo Sát phải vá» kinh đô gấp rút như váºy là vì ngà i đã nhá» sư huynh nhắn vua Anh Tông má»™t việc. Ngà i đỠnghị vá»›i vua Anh Tông cho ngưá»i đưa ba trăm ngưá»i Chiêm Thà nh trả vá» nước há», để gián tiếp xin lá»—i vá» việc quan thượng thư Trần Khắc Chung đã cướp Huyá»n Trân Ä‘em vá» Äại Việt.
- Sư huynh con sẽ tá»›i kinh sư ngà y mai. Ta có dặn là hãy để cho những ngưá»i Chiêm ấy vá» nước mà đừng tiếc, dù trong só đó có những ngưá»i thợ chuyen môn tháºt khéo, và ta cÅ©ng đã đỠnghị vá»›i quan gia là nên cho há» vá» bằng thuyá»n, và ủy trại chá»§ Châu hoá đưa há» Ä‘i. Ta hy vá»ng việc nà y sẽ là m dịu bá»›t ná»—i bất bình cá»§a ngưá»i bên đó.
Huyá»n Trân xúc động, thì ra ngưá»i cha yêu quý báu cá»§a nà ng dù ngồi trên đỉnh núi cao vẫn nghÄ© đến tình chung thá»§y và nghÄ©a chu toà n. Tại sao ngưá»i im lặng như thế mà hiểu được cuá»™c Ä‘á»i má»™t cách thâm sâu như thế? Huyá»n Trân có cảm tưởng nà ng không cần thổ lá»™ cho cha má»™t tà gì vá» ná»—i lòng cá»§a nà ng. Nà ng không thấy sá»± cần thiết. Ngưá»i không há»i nhưng ngưá»i đã nhìn thấu. Chắc ngưá»i cÅ©ng đã nhìn thấu được sụ an lạc má»›i nảy sinh trong lòng nà ng từ sáng hôm nay. Má»™t giá»t nước chầm cháºm hình thà nh trên mi nà ng. Giá»t nước mắt ấy, long lanh như má»™t hạt châu, đã lâu lắm má»›i đủ sức nặng để rÆ¡i xuống. Huyá»n Trân mỉm cưá»i tháºt nhẹ. Có lẽ đây là giá»t nước mắt đầu tiên cá»§a loà i ngưá»i đã rÆ¡i xuống trên phiến đá tiên, nhưng đây không phải là má»™t giá»t lệ Ä‘au thương. Äây là má»™t giá»t lệ sung sướng.
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 10:48 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương VII
Thuyá»n ghé bến VÅ© Xá. Tay nải trên vai, Thị Ngá»c theo má»i ngưá»i lên bến. Thuyá»n rá»i bến từ chiá»u ngà y hôm qua; cả đêm Ngá»c đã phải ngá»§ ngồi trong khoang, như tất cả má»i ngưá»i. Trá»i ban mai tháºt mát, Ngá»c dá»± tÃnh sẽ không nghỉ dá»c dưá»ng. Từ đây đến là ng Hổ SÆ¡n Ä‘i bá»™ cÅ©ng gần hết cả buổi sáng. Ngá»c muốn khi trá»i bắt đầu nắng thì nà ng đã tá»›i được chùa Ná»™n SÆ¡n trên núi Hổ để được ngồi dưới những hà ng cây im mát trước chùa, Ngá»c thấy hăng hái thêm lên. Äây không biết là lần thứ mấy Ngá»c vá» thăm Ni Sư Hương Trà ng. Má»—i chuyến Ä‘i như váºy Ãt nhất là mất ba ngà y. Chuyến Ä‘i cháºm lắm. Lần nà y nà ng xin phép quan Tư đồ Văn Huệ Vương được năm ngà y vì có lá»… Pháºt Äản.
Khu chợ trước bến đã há»p, tuy ngưá»i bán còn đông hÆ¡n ngưá»i mua. Băng qua chợ, Ngá»c Ä‘i và o con đưá»ng là ng. Nà ng gặp nhiá»u ngưá»i trên con đưá»ng và o chợ. Äi hết con đưá»ng ngang qua đình là ng, nà ng rẽ và o con đưá»ng lúa. Lúa vụ Chiêm xanh mÆ¡n mởn. Hương lúa và hương buổi sáng thÆ¡m ngát. Ngá»c hÃt má»™t hÆ¡i dà i và cảm thấy khá»e khắn. Ngá»c đã quen đưá»ng vá» huyện Thiên Bản nên không cần phải dừng lại để định hướng. Nà ng Ä‘i thoăn thắt. Thỉnh thoảng nà ng lại đổi tay nải sang vai khác.
Trong tay nải cá»§a nà ng chỉ có hai thá»i má»±c tà u, má»™t ngá»n bút ô long, mưá»i bốn ngá»n bút thưá»ng, năm trăm giấy và má»™t Ãt bánh trái mà nà ng mua được chiá»u hôm qua trước khi xuống thuyá»n. Má»±c, giấy và bút là để cho Ni Sư Hương Trà ng, còn bánh trái là để cúng chùa. Ngá»c đã mua toà n bánh chay, bởi vì hôm nay là ngà y mồng năm tháng tư, ở kinh đô ngưá»i ta là m bánh chay để bán nhiá»u lắm. Ni Sư Hương Trà ng có dặn nà ng kỳ nà y lên thì mua cho Ni Sư má»™t giấy để đóng quyển cho bá»n há»c trò nhá» cá»§a Ni Sư. Năm trăm giấy chắc là tạm đủ. Chiá»u hôm qua Ngá»c ghé quán sách cá»§a Thị Khanh ở đầu phố Trưá»ng Thi, và Khanh đã gưỉ biếu chùa Ná»™n SÆ¡n số giấy ấy, còn má»±c và bút thì Khanh gá»i biếu riêng Ni Sư Hương Trà ng. Khanh đã có chồng, không thể bá» nhà để cùng vá»›i Ngá»c Ä‘i thăm Ni Sư được.
"Hy vá»ng anh chà ng sẽ may mắn hÆ¡n và o khóa Quý Sá»u", Ngá»c nói má»™t mình. Nà ng nghÄ© tá»›i Váºn, chồng cá»§a Khanh. Khanh lấy chồng từ năm Máºu Thân, nghÄ©a là bốn năm vá» trước. Váºn hồi đó đã là há»c sinh đại táºp. Khoa Canh Tuất, anh chà ng thi há»ng. Khanh mở cá»a hà ng bán bút chỉ và sách vở há»c trò tại phố Trưá»ng Thi, tiếp tục nuôi chồng ăn há»c. Váºn muốn giúp đỡ vợ nên mở lá»›p dạy há»c, thì giá» còn lại, Váºn ôn táºp bà i vở chá» khoa sau. Má»™t năm sau hai ngưá»i sinh được má»™t cô bé đặt tên là Thúy. Vợ chồng Ngá»c đã Ä‘em cháu bé vá» trình Ä‘iện vá»›i Ni Sư Hương Trà ng má»™t lần. Từ đó, má»—i lần vá» núi Hổ SÆ¡n, Ngá»c thưá»ng ghé hà ng sách cá»§a Khanh để rá»§ nà ng, nhưng Khanh báºn rá»™n quá, không Ä‘i vá»›i nà ng được lần nà o nữa cả.
Ngá»c nhìn xuống chiếc áo nà ng Ä‘ang mặc và đôi guốc nà ng Ä‘ang Ä‘i. Ä‚n mặc thế nà y mà vá» dưới ấy thế nà o cÅ©ng bị Ni Sư quở. Ni Sư đã dặn là vá» chùa thì nên ăn mặc cho đơn giản. Cái áo nà y và đôi guốc nà y dã là những váºt đơn giản nhất cá»§a nà ng rồi, nhưng mà vá» tá»›i đây, Ngá»c má»›i thấy là chúng không được đơn giản như ý mình muốn. Nà ng không thể cải dạng là m má»™t cô gái quê. Từ năm mưá»i hai tuổi nà ng đã là m thị nữ trong cung. Hồi ở Chiêm vá» nà ng cÅ©ng còn ở lại trong cung để hầu hạ hoà ng háºu Bảo Từ mấy tháng, sau đó má»›i được ra là m gia nhân cho quan Tư đồ Văn Huệ Vương. Nà ng đã được công chúa Huyá»n Trân gá»i gắm cho quan Tư đồ. Quan Tư đồ Văn Huệ Vương là má»™t ngưá»i nổi tiếng vá» văn há»c. Ông là má»™t ngưá»i vừa có kiến thức, vừa có độ lượng. Ông đã hứa vá»›i công chúa là sẽ coi Ngá»c như con ông và sẽ lo liệu việc gia thất sau nà y cho Ngá»c.
Ngà y công chúa xuất gia tại cùa VÅ© Ninh để thà nh Ni Sư Hương Trà ng, Ngá»c cÅ©ng muốn Ä‘i tu để được gần gÅ©i công chúa, nhưng công chúa không cho. Công chúa xuất gia và thá» Bồ Tát giá»›i và o ngà y Tết Nguyên Äán năm Ká»· Dáºu, nghÄ©a là chỉ sau ba tháng sau ngà y từ Chiêm Thà nh vá». Công chúa xuất gia như váºy là đã được hÆ¡n ba năm. Suốt ba năm trá»i, lần nà o vá» thăm Ni Sư Hương Trà ng, Ngá»c cÅ©ng khẩn khoản xin Ni Sư cho Ngá»c được xuất gia để được sá»›m hôm gần gÅ©i Ni Sư, nhưng Ni Sư đã nói vá»›i Ngá»c rằng xuất gia không phải là để được gần gÅ©i má»™t ngưá»i khác mà là để lo việc độ mình và độ ngưá»i. Ni Sư có nói là Ni Sư chỉ khuyên Ngá»c không nên xuất gia chứ Ni Sư không há» cấm Ngá»c xuất gia.
- Em có thể xuất gia nếu em muốn, nhưng chị sẽ không cho em ở cùng chùa vá»›i chị. Ngưá»i ta xuất gia là để phát túc siêu phương, chứ không phải để thân cáºn và hầu hạ má»™t ngưá»i khác, dù đó là ngưá»i mình yêu kÃnh nhất.
Ngá»c tá»± biết mình không thuá»™c vá» hạng ngưá»i thông minh nhất Ä‘á»i, nhưng lâu ngà y nà ng cÅ©ng nháºn ra được lá»i nói cá»§a Ni Sư là đúng. Từ mưá»i hai tuổi Ngá»c đã được hầu hạ và thân cáºn công chúa và đã quen lấy nổi vui cá»§a công chúa là m ná»—i vui cá»§a mình, đã quen lấy niá»m lo cá»§a công chúa là m niá»m lo cá»§a mình. ÄÆ°á»£c công chúa cho Ä‘i theo vá» Chiêm, Ngá»c đã vui mừng hết sức. Trong khi Khanh xin hồi hương để lấy chồng thì Ngá»c lại bằng lòng ở luôn bên Chiêm, sẵn sà ng lấy chồng Chiêm để có thể được gần gÅ©i công chúa, và cÅ©ng là để là m cho giống công chúa. Ngá»c đã lo sợ và đau khổ theo vá»›i công chúa trong thá»i gian công chúa hoà i thai Dayada. Nà ng đã từng xin công chúa cho nà ng lên đà n há»a má»™t lần vá»›i công chúa. Ngá»c nhá»› lần đó công chúa đã giáºn dữ mắng nà ng. Äây là lần đầu tiên Ngá»c bị bà quở phạt nên Ngá»c rất sợ hãi. Vá» tá»›i Äại Việt. Ngá»c những tưởng sẽ được theo hầu công chúa suốt Ä‘á»i. Ai ngá» chỉ mấy tháng sau, công chúa Ä‘i tu. Lần đầu tiên Ngá»c xin công chúa Ä‘i tu, công chúa đã bảo là không nên:
- Em hãy vá» nương náu dưới cá»a quan Tư đồ Văn Huệ Vương. Chị sẽ gá»i gắm em cho quan Tư đồ. Ngà i là má»™t ngưá»i có nhân đức lá»›n, rồi em hãy nghÄ© đến chuyện chồng con. Äừng nghÄ© đến chuyện Ä‘i tu. Không phải ai cÅ©ng Ä‘i tu được đâu.
Từ hôm Ä‘i thăm Thượng hoà ng trên núi Yên Tá» vá», công chúa không cho Ngá»c gá»i công chúa là "lệnh bà " nữa, và bắt Ngá»c gá»i bà là chị. Ban đầu Ngá»c không chịu, bởi vì nà ng thấy xưng hô chị em vá»›i công chúa rất khó, nhưng sau khi nghe công chúa kể chuyện chú Ä‘iệu Pháp Äăng và thấy thái độ cương quyết cá»§a công chúa. Ngá»c phải cúi đầu tuân lệnh. Tuy váºy nà ng phải táºp cả tháng má»›i sá» dụng được hai tiếng "chị" và "em". Không ngá» hai tiếng ấy mà lại khó nói đến thế.
Lần nà y vá» chùa Ná»™n SÆ¡n, Ngá»c sẽ báo tin cho Ni Sư Hương Trà ng biết là đến tháng mưá»i năm nay nà ng sẽ Ä‘i lấy chồng. Quan Tư đồ đã hứa gã nà ng cho tú tà i Phạm Hữu Sinh ở huyện Nam Sách tỉnh hải ÄÆ°á»ng. Nà ng đã được thấy mặt Sinh tại nhà quan Tư đồ. Sinh đỗ tú tà i khoa Máºu Thân, tuổi chưa tá»›i ba mươi. Quan Tư đồ nói vá» Ngá»c rằng Phạm Hữu Sinh má»™t ngưá»i có tương lai. Ngà i đã gặp Sinh trong chuyến thăm Yên Sinh năm ngoái, Ngá»c là con mồ côi nên quan Tư đồ coi nà ng như là con, ông đã nháºn sÃnh lá»… cá»§a há» Phạm và o ngà y Thượng nguyên năm nay. Những lần vá» viếng thăm chùa Ná»™n SÆ¡n. Ngá»c thưá»ng Ä‘em tin tức kinh kỳ cho Ni Sư Hương Trà ng. Tuy váºy Ni Sư chỉ muốn biết tình hình chÃnh sá»± và sức khá»e cá»§a má»i ngưá»i thôi chứ không bao giá» muốn nghe những chuyện thị phi trong triá»u. Biết tÃnh cá»§a Ni Sư Hương Trà ng, Ngá»c không dám Ä‘em những chuyện ấy kể cho Ni Sư nghe nữa. Nhưng mà hà ng ngà y Ngá»c được nghe nhiá»u quá; nà ng có cảm tưởng là nếu không thổ lá»™ được vá»›i ai thì nà ng ngá»™t ngạt đến chết mất, vì váºy mà há»… khi nà o có dịp là Ngá»c ghé hà ng cá»§a Khanh để tâm sá»±. Tánh Ngá»c thì ưa nói, mà Khanh lại là ngưá»i có thể ngồi nghe hà ng giá» không biết chán, cho nên Ngá»c rất ưa đến thăm Khanh.
Má»™t Ä‘iá»u mà Ngá»c không hiểu được, hoặc chưa hiểu được, là từ ngà y công chúa Huyá»n Trân vá» nước, Ngá»c nháºn thấy bà như là trẻ lại. Ngá»c nhá»› là từ ngà y sứ Chiêm qua dâng lá»… há»i cho đến suốt thá»i gian ở cung Ä‘iện nước Chà m, tuy rằng thỉnh thoảng công chúa có cưá»i có nói, có vui có đùa, nhưng thá»±c ra cuá»™c sống lúc nà o cÅ©ng như bị bao bá»c hoặc vương vấn trong má»™t bầu không khà nghiêm cẩn và lo lắng. Công chúa đã được Thượng hoà ng đưa Ä‘i viếng thăm kháp nÆ¡i trên núi Yên Tá» bảy hôm. Ngà y lên đón bà ở chùa Long Äá»™ng, Ngá»c thấy bà tươi vui như má»™t đứa trẻ con. Công chúa như đã tái sinh trong má»™t kiếp khác. Ngá»c Thấy như Thượng hoà ng đã hóa phép cho công chúa đầu thai lại trong má»™t kiếp khác. Äúng là nà ng công chúa trẻ năm xưa trong cung cấm đó, nhưng bây giá» công chúa chÃn chắn hÆ¡n, dịu dà ng hÆ¡n và cÅ©ng độ lượng hÆ¡n. Má»—i khi Ngá»c nhắc tá»›i vua Chế mân và Thế tá» Chế Äa Gia, công chúa không còn tá» vẻ sầu não khóc thương nữa. Không phải là bà muốn quên. Bà vẫn nhá»› và vẫn thưá»ng nhắc đến vua Chà m và Thế tá» Chế Äa Gia, nhưng trong giá»ng bà , Ngá»c cảm thấy có má»™t niá»m tin, như là vua vẫn còn đó và Thế tá» vẫn còn đó, ngay bên cạnh bà .
Tuy váºy, Ngá»c chưa bao giá» thấy công chúa buồn như hôm bà nghe tin Thượng hoà ng băng trên am Ngá»a Vân ở núi Yên Tá». Ngá»c còn nhá»› đó là ngà y mồng ba tháng mưá»i má»™t năm Máºu Thân. Trúc Lâm đại sÄ© thị tịch và o ná»a đêm ngà y mồng má»™t. Trưa hôm sau chùa Báo Ân nháºn được tin dữ, và chùa Báo ân cho ngưá»i đưa tin và o cho hoà ng đế Anh Tông. Lúc ấy, Ngá»c Ä‘ang ở bên chùa Tư Phúc vá»›i công chúa. Vua Anh Tông cho triệu công chúa vá». Khi nghe tin Thượng hoà ng viên tịch, công chúa đã và o tẩm Ä‘iện má»™t mình và đóng cá»a lại. Má»™t ngà y má»™t đêm công chúa không ra khá»i tẩm Ä‘iện. Äiá»u là m Ngá»c công chúa không ra khá»i tẩm Ä‘iện. Äiá»u là m Ngá»c ngạc nhiên hết sức là công chúa không muốn lên núi Yên TỠđể nhìn mặt Thượng hoà ng má»™t lần chót, dù hoà ng đế Anh Tông đã cho ngưá»i triệu má»i. Cả nước bà ng hoà ng thương tiếc khi nghe tin Thượng hoà ng mất. Cả nước như cảm thấy mồ côi. Ngá»c nghe nói là SÆ¡n Môn Yên Tá» Ä‘ang tổ chức lá»… trà tỳ đưa nhục thân Thượng hoà ng lên đà n há»a. Ngưá»i thống lãnh sÆ¡n môn Yên Tá» là đại sư Pháp Loa đứng ra chá»§ trương há»a đà n. Ngá»c không được lên dá»± lá»… trà tỳ nhưng Ngá»c nghe nói là số ngưá»i lên núi dá»± há»a đà n đông có tá»›i hà ng vạn. Khắp nước, toà n dân để tang. Trong suốt mưá»i lăm hôm, chùa nà o trong xứ cÅ©ng đêm ngà y giá»™ng chuông cầu nguyện. Công chúa vẫn không chịu lên núi dá»± há»a đà n. Bà quỳ suốt ngà y trong chánh Ä‘iện chùa Tư Phúc cho đến khi tháp đựng xá lợi cá»§a Thượng hoà ng được rước từ núi Yên Tá» vá» chùa. Chưa đầy má»™t tháng sau đó, công chúa xuất gia.
Công chúa được xuất gia tại chùa VÅ© Ninh và Quốc sư Bảo phác đã đứng ra là m lá»… truyá»n giá»›i cho bà . Thầy Bảo phác là má»™t trong những cao đệ cá»§a Thượng hoà ng, hồi đó chưa được triá»u đình suy tôn là m quốc sư. Ngay sau khi thá» giá»›i, Hương Trà ng được nháºp chúng tại chùa VÅ© Ninh để theo há»c Pháºt pháp cùng vá»›i má»™t số các vị Ni sư trẻ tuổi khác. Quốc sư Bảo Pháp Ä‘Ãch thân đứng ra giảng dạy. Tháng mưá»i năm Ká»· Dáºu, bà được Quốc sư á»§y vá» trú trì chùa Hổ SÆ¡n ở huyện Thiên Bản. Chùa tá»a lạc trên má»™t hòn núi đá thuá»™c xã Hổ SÆ¡n ở tỉnh Nam Äịnh, cách phá»§ Thiên Trưá»ng khoảng ná»a ngà y đưá»ng. Từ kinh thà nh Thăng Long muốn vá» thăm Ni Sư, Ngá»c phải Ä‘i thuyá»n xuôi sông Nhị Hà và đến quáºn Mỹ Lý thì lên bến VÅ© Xá. Từ bến VÅ© Xá, nà ng Ä‘i bá»™ má»™t hồi rồi tá»›i ra đưá»ng cái dẫn vá» huyện lỵ Thiên Bản.
Lần đầu tá»›i núi Hổ SÆ¡n, Ngá»c đã gặp bé Tuất dươi chân núi và con bé nà y đã đưa nà ng lên chùa. Hồi đó Tuất má»›i chÃn tuổi, năm nay nó đã lên mưá»i má»™t. Nó là con gái cá»§a bác Trá»±c, ngưá»i cà y ruá»™ng cho chùa, nhà ở ngay dưới chân núi. Tuất là má»™t trong những đứa há»c trò đến há»c hà ng ngà y trên chùa Hổ SÆ¡n. Trong khi Ngá»c ngồi chỠở khách đưá»ng, Tuất Ä‘i và o tăng đưá»ng sát ngay má»™t bên để báo cho Ni Sư Hương Trà ng biết là có khách. Ngá»c nghe tiếng Hương Trà ng há»i nhá»: "Khách nà o váºy con?" và giá»ng trẻ thÆ¡ cá»§a Tuất trả lá»i: "Thưa Ni Sư con không biết, cô ấy mặc áo đẹp lắm". Ngá»c không nhịn được cưá»i.
Hôm ấy Ngá»c mặc áo đẹp tháºt. Ở nhà quê không có ai ăn mặc như thế. Ni Sư Hương Trà ng Ä‘i ra. Trông thấy Ngá»c, Ni Sư mừng rỡ. Hai chị em nói chuyện hồi lâu thì tá»›i giá» công phu. Ngá»c theo đại chúng lên chánh Ä‘iện. Có tất cả bốn vị Ni Sư, vị lá»›n nhất chừng bốn mươi tuổi; sau nà y Ngá»c được biết bà pháp danh là TÄ©nh Quang. Ni Sư Hương Trà ng đã nhưá»ng chức tá»± trưởng cho bà . Ni Sư Hương Trà ng năm ấy vừa má»›i hai mươi hai tuổi. Hai vị kia trẻ hÆ¡n, má»™t cô khoảng hai mươi mốt và má»™t cô khoảng mưá»i bảy tuổi. Sau nà y Ngá»c biết có thể lá»›n pháp danh là Äà m Thái còn cô nhá» pháp danh Hương Nghiêm. Hai vị nà y, cÅ©ng như Ni Sư Hương Trà ng, đã từng được há»c Pháºt pháp vá»›i quốc sư Bảo Phác tại núi VÅ© Ninh.
Tối hôm đó, Ngá»c ngá»§ lại chùa. Ni Sư Hương Trà ng cưá»i bảo nà ng lần sau tá»›i chùa thì hãy nên ăn mặc đơn giản hÆ¡n bởi vì ở đây chỉ là má»™t ngôi chùa miá»n quê. Ngá»c nhìn cách phục sức cá»§a mình rồi nhìn qua cách phục sức cá»§a Ni Sư. Ai mà nháºn ra được rằng ngưá»i ngồi bên kia đã từng là má»™t cô công chúa và là má»™t bà hoà ng háºu? Chiếc áo nâu thẫm mầu cá»§a Ni Sư là má»™t chiếc áo may bằng vải thô sÆ¡. Äôi dép cá» kia cÅ©ng chỉ được dùng trong tăng phòng. Sau nà y Ngá»c biết là ngoà i vưá»n ươm, Ni Sư cÅ©ng Ä‘i chân đất như má»i ngưá»i. Bà đã biết cầm cuốc, cuốc đất là m cá», gieo hạt, bá» phân và săn sóc vưá»n ương. Cô đệ tá» tà hon cá»§a bà , bé Tuất, đã dạy bà là m được nhiá»u chuyện. Có lần cầm lấy bà n tay cá»§a Ni Sư, Ngá»c thấy bà n tay đó không còn má»m nhÅ©n như bà n tay cá»§a mình. Có những nÆ¡i chai cứng vì bà n tay đã biết chấp tác ngoà i vưá»n ngoà i ruá»™ng. Trên đầu, Ni Sư cÅ©ng chÃt má»™t chiếc khăn nâu như má»i Ni Sư khác. Bà còn trẻ lắm, dung quang tuy vẫn tươi mát không khác ngà y xưa, nhưng phong thái cá»§a bà tháºt khác. Dấu vết cá»§a quyá»n quý đã hoà n toà n bị gá»™t sạch. Bà đơn giản như má»™t cây cau và là nh mạnh như má»™t tà u lá chuối má»›i. Trong những lần viếng thăm trước, Ngá»c nháºn thấy rằng công việc chùa dù có bá» bá»™n đến mấy, Ni Sư Hương Trà ng vẫn giữa được vẻ thung dung không bao giỠđể mất niá»m vui và nụ cưá»i. "Miá»…n được lòng rá»—i, chẳng còn phép khác", Ni Sư thưá»ng nhắc đến tám chữ ấy, nói là lá»i dạy cá»§a Thượng hoà ng Trúc Lâm đại sÄ©. Ngá»c chẳng hiểu gì, nà ng lấy là m lạ khi thấy Ni Sư là m đủ má»i thứ việc mà vẫn có thá»i gian để tâm săn sóc cho má»i ngưá»i, kể cả những đứa bé ốm Ä‘au dưới xóm. Chùa chỉ có ba mẫu ruá»™ng, lúa gặt chỉ tạm đủ ăn cho chùa cho gia đình bác Trá»±c. Váºy mà khi hoà ng háºu Bảo Từ tỠý muốn cúng dưá»ng cho chùa hai mươi lăm mẫu ruá»™ng tốt, Ni Sư đã từ chối không nháºn. Uy Huệ Vương cúng mưá»i mẫu, Ni Sư cÅ©ng từ chối. Má»›i đây quan sở tại huyện Thien Bản muốn cúng năm mẫu ruá»™ng nà y đã gây ra má»™t Ãt xáo trá»™n trong chùa. Ni Sư TÄ©nh Quang, trú trì chùa Ná»™n SÆ¡n đã từng bà n bạc vá»›i Ni Sư Hương Trà ng nhiá»u lần vá» việc ruá»™ng đất. CÅ©ng như những giá»›i thân cáºn chùa, Ni Sư trú trì nghÄ© rằng nếu có thêm ruá»™ng thì chùa sẽ là m được nhiá»u Pháºt sá»±, và các Ni Sư sẽ đỡ vất vả hÆ¡n, nhưng Ni Sư Hương Trà ng nhất định không chịu. ChÃnh Ngá»c cÅ©ng không hiểu tại sao Ni Sư lại phụ lòng thà nh cá»§a các thà chá»§ ấy như thế. Äầu năm nay, hoà ng háºu Bảo Từ đã lấy năm trăm mẫu ruá»™ng ở quê nhà để cúng và o chùa Báo Ân. Có ruá»™ng nhiá»u như thế thì các thầy má»›i rảnh rang để mà lo Pháºt sá»± và má»›i có thể phương tiện để hà nh đạo chứ. Ngá»c biết các Ni Sư tại chùa Ná»™n SÆ¡n rất cần phương tiện hà nh đạo. Ni Sư Hương Trà ng thưá»ng phải lo thuốc men, giấy bút cho các em và o những lúc há» túng quẫn nữa. Có thêm mấy chục mẫu ruá»™ng tốt thì tha hồ mà là m những việc đó. Ngá»c nghÄ© mãi mà không hiểu được ý cá»§a Ni Sư Hương Trà ng. Tháºt ra không phải Ni Sư thù ghét gì Bảo Từ hoà ng háºu và ngà i Uy Huệ Vương. Trái lại Ni Sư rất có cảm tình vá»›i các vị ấy. Váºy thì tại sao Ni Sư phụ lòng há», từ chối không nháºn ruá»™ng cho chùa? Cái vưá»n ương mà Ni Sư đã để tháºt nhiá»u thá»i gian chăm sóc có Ä‘em lại cho chùa được bao nhiêu lợi tức đâu? Trong vưá»n ương ấy. Ni Sư ương nhiá»u thứ cây như tùng, bách, hải đưá»ng, trắc bách diệp, Ä‘inh lăng, mẫu đơn, hoa giấy .. Các Ni Sư thưá»ng để thì giỠđể chẻ tre Ä‘an những cái giá» lá»›n bằng trái bà ngô. Những chiếc giá» nà y dùng để đựng cây. Những cây tùng lá»›n chừng ba bốn gang tay chẳng hạn được bứng lên vá»›i cả mô đất và trồng lại trong các giá» tre ấy. Suốt mùa thu, cứ má»—i tháng hai lần, bác Trá»±c và bé Tuất Ä‘i thuyá»n chở cây lên trên kinh thà nh để bán. Các nhà quý phái thưá»ng đến mua cây vá» trồng trong vưá»n nhà há». Các chùa trong vùng rất ưa trồng những loại tùng, bá và đại má»™c khác. Nhiá»u thà chá»§ thưá»ng đến mua cây cá»§a vưá»n ương để vá» cúng dưá»ng cho chùa. Ni Sư Hương Trà ng có vẻ cưng quý cái vưá»n ương cá»§a chùa hết sức. Ni Sư nâng niu từng lá cây, từng cà nh cây, săn sóc và chăm chút là m như má»—i cây là má»™t vị hoà ng tá» không bằng. Ngá»c biết khu chợ mà bác Trá»±c thưá»ng hay chở cây đến bà y bán. Nà ng thưá»ng giá»›i thiệu cho những ngưá»i quen biết đến mua cây. Từ ngà y Hương Trà ng vá» trú trì chùa Ná»™n SÆ¡n, Ni Sư không còn liên lạc vá»›i ai ở kinh đô. Có lẽ Ngá»c là ngưá»i thà chá»§ duy nhất cá»§a chùa từ kinh thà nh xuống, mà Ngá»c có tiá»n bạc hay váºt dụng gì nhiá»u để cúng chùa đâu. Ba bốn tháng nà ng má»›i được vá» má»™t lần, má»—i lần như thế nà ng chỉ Ä‘em vá» cúng dưá»ng được má»™t Ãt giấy má»±c, đèn sáp, trầm hương và bánh trái. Ni Sư không nháºn lá»… cúng dưá»ng cá»§a bất cứ ông hoà ng bà chúa nà o nhưng rất vui lòng nháºn những thức mà Ngá»c mang vá» có vẻ vui mừng nữa là khác. Äiá»u nà y khiến nà ng sung sướng và cảm thấy gần gÅ©i bà công chúa năm xưa không biết chừng nà o. chỉ có má»™t Ä‘iá»u là m Ngá»c ấm ức đó là những chuyện ngưá»i ta bà n tán có liên hệ tá»›i Ni Sư Hương Trà ng mà nà ng không thể nà o chia xẻ vá»›i Ni Sư được. Có má»™t lần quan Tư đồ há»i Ngá»c vá» cuá»™c hà nh trình gian nguy cá»§a Hương Trà ng từ cá»a biển Thị Nại vỠđến kinh đô, và Ngá»c đã Ä‘em hết sá»± thá»±c để kể lại cho ngà i nghe, từ lúc thuyá»n cá»§a hoà ng háºu ra là m lá»… rước linh vua Chế Mân ngoà i khÆ¡i đến khi thuyá»n bị bão phải tấp và o bến để sữa chữa và sau đó là thá»i gian máºt trú tại dinh quan Kinh Lược Châu Hóa để chỠđợi Thế tá» Chế Äa Gia. Quan Tư đồ thở dà i, than rằng miệng lưỡi thế gian ngưá»i Ä‘á»i ác độc đã thêu dệt nên chuyện hoà ng háºu Ä‘i lại vá»›i quan Thượng Thư Tả Bá»™c Xa trong suốt thá»i gian lênh đênh trên biển. Ngá»c tức lắm, chuyện đó là m sao xảy ra được. Quan An Phá»§ Sứ và tất cả quan quân và thá»§y thá»§ trên thuyá»n Ä‘á»u biết rõ như váºy. Ấy thế mà ngưá»i ta vẫn dá»±ng đứng câu chuyện lên được. Quan Tư đồ dặn Ngá»c đừng thuáºt lại những Ä‘iá»u thị phi cho Ni Sư nghe và Ngá»c phải vâng lá»i. Ngà i lại còn nói cho Ngá»c nghe nhiá»u chuyện khác nữa, những chuyện nà y cÅ©ng là m cho Ngá»c bá»±c tức không kém. Hồi công chúa má»›i được rước vá» Chiêm, trong triá»u ccó thể ngưá»i bất mãn, Há» nói cà nh và ng lá ngá»c ở kinh đô mà sao lại Ä‘em trao cho bá»n má»i rợ trong rừng. HỠđạt ra cả những bà i hát mà chế nhạo. Tiếc thay cây quế giữa rừng, để cho thằng Mán thằng Mưòng nó leo. Tháºt là ếch ngồi đáy giếng, chỉ xem trá»i bằng vung. Má»™t nước văn minh như nước Chiêm và má»™t ông vua giá»i như vua Chế Mân mà ngưá»i ta dám cho là má»i rợ. Tháºt chẳng gì thái độ khinh miệt cá»§a bá»n nhà Tống đối vá»›i nước Äại Việt. Ngưá»i ta lại hát: Tiếc thay hạt gạo trong ngần, đã vò nước lã lại vần lá»a rÆ¡m. à muốn nói xấu vừa cả công chúa vừa cả quan Thượng thư. Không ai biết lệnh bà bằng mình, Ngá»c nghÄ©. Má»™t vị thiên tá» khách còn không động được tá»›i bà , đừng nói quan Thượng thư Tả Bá»™c Xa. Má»—i khi nghÄ© đến chuyện nà y, Ngá»c lại thấy bừng bừng cÆ¡n giáºn ở trong lòng nà ng, nhưng nà ng cÅ©ng biết quan Tư đồ ngà i nói phải. Nà ng không được Ä‘em những chuyện nà y là m bẩn tai Ni Sư.
Ở xã Hổ SÆ¡n, xã quan có rước má»™t ông đồ tên là đồ Tân vá» dạy há»c. Lá»›p cá»§a ông đồ Tân chỉ là má»™t lá»›p tiểu táºp Há»c trò từ những đứa má»›i há»c vỡ lòng còn để chá»m cho đến những đứa mưá»i ba mưá»i bốn, đếm được cả thảy hai mươi mốt đứa. Tất cả Ä‘á»u thuá»™c vá» hạng đủ ăn hoặc khá giả. Tại chùa, Ni Sư Hương Trà ng cùng các Ni Sư Äà m Thái và Hương Nghiêm cùng các Ni Sư cÅ©ng có dạy má»™t lá»›p há»c trò nho nhá», tất cả Ä‘á»u là con nhà nghèo. Ni Sư Hương Trà ng đã đến từng nhà và xin cho từng đứa tá»›i há»c. Lá»›p há»c bắt đầu má»—i ngà y từ đầu giá» Thân và chấm dứt và o cuối giá» Thân, chừa các ngà y Rằm, mồng má»™t và các ngà y vÃa lá»›n. Bà khuyên cha mẹ các em cố gắng cho các em để dà nh má»™t Ãt chữ và o bụng, để sau nà y không ngưá»i Ä‘á»i lừa gạt. CÅ©ng vì lẽ đó nên trong lá»›p cÅ©ng có tá»›i bảy đứa con gái, mà đúng đầu là bé Tuất. Lá»›p há»c cá»§a chùa có tất cả mưá»i sáu em. Có mấy đưá chăn trâu cho nhà già u đến tối mịt má»›i vá» nên không được theo há»c, và các Ni Sư chưa biết là m cách nà o để giúp chúng. Bá»n con nÃt nghèo được Ä‘i há»c thì sướng lắm. Chúng được há»c sách Tam Tá»± Kinh, Ấu Há»c NgÅ© Ngôn Thi và SÆ¡ Há»c Vấn Tân. Chúng được há»c cả Kinh Ông Bụt nữa. Phần lá»›n các sách nà y Ngá»c đã mua hoặc xin lại tại nhà sách cá»§a Khanh ở phố Trưá»ng Thi, Năm trăm giấy mà Ngá»c Ä‘ang mang trong tay nải cÅ©ng là để đóng táºp cho há»c trò để chúng táºp viết.
Suy nghÄ© liên miên bất giác Ngá»c thấy mình đã Ä‘i tá»›i chợ Huyện. Chợ vẫn còn đông ngưá»i mua bán. Thấy có bán kẹo vừng, bánh ú, và bánh gai, Ngá»c ghé lại. Nà ng đặt tay nải xuống, lần lưng lấy tiá»n mua má»—i thứ má»™t Ãt, bảo bà hà ng gói và o lá chuối khô cẩn tháºn rồi má»›i mở tay nải bá» tất cả và o. Rá»i chợ, Ngá»c Ä‘i vá» phÃa cầu. Từ đây vá» tá»›i xã Hổ SÆ¡n không còn xa nữa. Kỳ nà y Ngá»c sẽ được ở lại chùa ba hôm. Có thể đây là lần chót nà ng vá» thăm chùa trước khi Ä‘i lấy chồng. Chỉ còn sáu tháng nữa thôi chứ có lâu lắc gì đâu. Ngá»c tá»± dặn là chỉ báo tin cho Ni Sư Hương Trà ng biết mà thôi. Các Ni Sư khác mà biết thì nà ng thẹn chết. Năm nay Ngá»c cÅ©ng đã hai mươi ba rồi. Nhá»› ngà y nà o nà ng còn nằng nặc đòi Ä‘i chung vá»›i công chúa. Bây giá» nà ng má»›i biết rằng Ni Sư Hương Trà ng nói đúng. Từ ngà y rằm tháng giêng đến giá», không ngà y nà o mà Ngá»c cÅ©ng không nghÄ© đến chuyện chồng con, mà Ngá»c có muốn nghÄ© đến chuyện đó đâu. Tá»± nhiên mà cái óc nà ng cứ hướng vá» cái ý nghÄ© đó. Tháºt cÅ©ng lạ lùng. Cái anh Tú Sinh ấy cả Ä‘á»i mình có quen biết đâu, tá»± dưng gặp má»™t lần tại nhà quan Tư đồ rồi thì không quên được cái khuôn mặt cá»§a anh chà ng nữa. Ngưá»i ta nói là duyên nợ, Ngá»c nghÄ© đúng thá»±c. Giả sá» bây giá» mà Ni Sư Hương Trà ng cho phép nà ng được Ä‘i tu theo bà không biết Ngá»c sẽ trả lá»i thế nà o. Nà ng thấy rõ lòng mình và thầm cám Æ¡n Ni Sư. Ngá»c ước ao rằng sau khi vá» nhà chồng nà ng sẽ được phép lâu lâu vá» huyện Thiên Bản má»™t lần để thăm Ni Sư. Có thể là chồng nà ng sẽ Ä‘i vá»›i nà ng. Ngá»c rất muốn giá»›i thiệu anh Tú Sinh vá»›i bà .
Ngá»c đã vá» tá»›i chân núi Hổ SÆ¡n. Nà ng nhắc tay nải đổi sang vai bên trái và rảo bước. Trá»i đã nắng gắt. Văng vẳng có tiếng chuông chùa. Trưa miá»n quê yên tÄ©nh lạ. Giá» nà y chắc trên chùa Ä‘ang cúng ngá». phải rồi, Ngá»c nghe có tiếng mõ xem lẫn tiếng tụng kinh Ä‘á»u Ä‘á»u. Tá»›i chân núi, Ngá»c ghé và o nhà bác Trá»±c. Trông thấy nà ng, bác Trá»±c gái mừng rỡ:
- Cô Ngá»c, quý hóa quá! Thưa cô, cô má»›i vá» chÆ¡i?
Há»i ra, Ngá»c biết bác trai còn ở ngoà i ruá»™ng, và bé Tuất hiện Ä‘ang ở trên chùa. Ngá»c xin nước uống. Bác Trá»±c gái nhanh nhẹn Ä‘i lấy bát. Bác ra mở chum nước mưa lấy chiếc gáo dừa múc đầy bát và mang và o cho Ngá»c. Ngá»c cám Æ¡n và thong thả uống hết bát nước mưa má»™t cách ngon là nh. Nước mát quá. Nà ng Ä‘em bát úp lại trên chạn, rồi nói vá»›i bác Trá»±c gái:
- Cháu lên chùa rồi chiá»u mát sẽ trở xuống thăm bác và bác trai.
Bác trá»±c gái tÃu tÃt:
- Vâng, vâng, chiá»u xin má»i cô xuống chÆ¡i. Bố nó thấy cô chắc là mừng lắm.
Ngá»c xách tay nải Ä‘i ra cổng. Vòng sang phÃa trái, nà ng theo con đưá»ng tắt leo lên núi. Nà ng dừng lại để nghỉ nhiá»u lần dưới những bóng cây râm mát. Lên tá»›i hông thiá»n đưá»ng Ngá»c thấy năm bảy em bé Ä‘ang quây quần bên sân cảnh. Thoáng thấy bóng Tuất trong số đó, Ngá»c Ä‘i tắt sang. Các em bé Ä‘ang báºn rá»™n dá»±ng khung vưá»n cảnh Lâm Tì Ni để sáng mai là m lá»… Pháºt Äản. Thấy Ngá»c, Tuất reo lên và chạy ra đón nà ng. Con bé mắt sáng, tóc xõa ngang vai. Nó mặc áo cánh nâu và quần nâu.
- Cô Ngá»c, cô Ngá»c, Tuất ôm lấy cánh tay Ngá»c. Nó đỡ cái tay nải cá»§a Ngá»c đặt xuống trên thá»m đá, và dương mắt nhìn Ngá»c trìu mến. Ngá»c xoa đầu con bé, há»i:
- Ni Sư Hương Trà ng là m gì trong chùa hả con?
- Thưa cô, Ni Sư cá»§a con không có trong chùa. Ni Sư xuống xóm dưới từ hồi sáng chưa vá». Má»i cô và o chùa. Có Ni Sư tá»± trưởng trong ấy và hai Ni Sư Äà m Thái và Hương Nghiêm nữa.
Tuất nhắc tay nải lên vai. Nó đợi Ngá»c Ä‘i trước rồi bước theo sau. Ngá»c há»i:
- Ni Sư Hương Trà ng đi xuống xóm dưới là m gì hả Tuất? Chừng nà o Ni Sư mới v�
Ngá»c hÆ¡i thất vá»ng. Nà ng nghÄ© bụng mình vỠđây là để được gần gÅ©i Ni Sư Hương Trà ng cà ng nhiá»u cà ng quý. Váºy mà Ni Sư lại không có mặt tại chùa, nhưng Ngá»c lại tá»± cưá»i là mình nóng nảy. Cháºm lắm là nhá nhem tối, Ni Sư cá»§a nà ng thế nà o cÅ©ng vá» tá»›i chùa.
Và o khác đưá»ng; Ngá»c chắp tay kÃnh cẩn chà o Ni Sư TÄ©nh Quang, rồi đỡ lấy tay nải. Nà ng bảo bé Tuất xuống lấy và i cái mâm gá»—. Rồi nà ng sắp các thứ trong nải ra: Má»™t mâm đựng bánh trái và kẹo, còn má»™t mâm đựng bút, má»±c tầu và giấy bản. Ngá»c bưng từng mâm đặt trên bà n. Ni Sư TÄ©nh Quan bảo Tuất Ä‘i rót nước hồng mai má»i Ngá»c.
Sau khi biết Ngá»c sẽ ở lại, được ba hôm, Ni Sư tá»± trưởng nói vá»›i nà ng:
- Quý hóa quá. Thế nà o Ni Sư Hương Trà ng cÅ©ng được nghe nhiá»u chuyện trên kinh sư. Cô Ä‘i đưá»ng có mệt lắm, xin má»i cô qua liêu phòng nghỉ ngÆ¡i chốc lát. Ni Sư Hương Trà ng xuống xóm cÅ©ng sắp vá» tá»›i nÆ¡i đây thôi. Tá»™i nghiệp, hồi trưa nà y Ä‘i gấp quá bá» cả bữa ngá» trai.
Ngá»c thưa vá»›i Ni Sư là nà ng không mệt nên không cần và o háºu liêu nghỉ ngÆ¡i. Ni Sư nói:
- Äể tôi nói vá»›i Hương Nghiêm sang tiếp chuyện cô nhé. Tôi xin lá»—i cô má»™t lát vì tôi phải vá» lo cho xong sá»› phái cho ngà y mai. Ngà y mai có tá»›i năm mươi hai ngưá»i xin thá» tam quy ngÅ© giá»›i. Tối nay mình sẽ có dịp nói chuyện.
Ngá»c đứng lên đáp lá»… Ni Sư TÄ©nh Quang. Nà ng định Ä‘i ra, tá»± tìm Ni Sư Hương Nghiêm, nhưng Ni Sư đã bước và o, tươi cưá»i:
- Chà o chị Ngá»c.
- Chà o Ni Sư Hương Nghiêm.
- Xin chị gá»i em bằng em thay bằng cô Ä‘i. Em còn nhá» tuổi lắm mà . Ni Sư Hương Nghiêm cưá»i đến ngồi trước mặt Ngá»c, và nắm lấy bà n tay Ngá»c.
Ni Sư Hương Nghiêm còn trẻ tháºt. Năm nay cô má»›i và o khoảng mưá»i chÃn tuổi. Ngá»c quen cô từ hồi cô còn Ä‘ang theo há»c cùng má»™t lá»›p Pháºt pháp vá»›i Ni Sư Hương Trà ng tại chùa VÅ© Ninh. Cô rất mến phục Ni Sư Hương Trà ng, và thấy cô cÅ©ng thông tuệ và đức hạnh nên Ni Sư Hương Trà ng đã rá»§ cô vá» nháºp chúng Ná»™n SÆ¡n khi lóp há»c mãn khóa.
- Chị Hương Trà ng cá»§a em Ä‘ang Ä‘i tìm thầy thuốc cho thÃm Phụng, mẹ thằng cu Lợi. ThÃm ấy Ä‘au nghén. Xem bá»™ đầy ngà y đầy tháng rồi mà trong nhà không có ai chăm sóc cả. Thằng Lợi thấy u nó ôm bụng la thì sợ cuống cả lên. Nó không biết cầu cứu ai cho nên chạy lên chùa. Bố nó Ä‘i đánh giặc Chiêm năm ngoái tá» tráºn; nhà má»™t mẹ má»™t con tháºt là tá»™i nghiệp.
Ngá»c còn nhá»› thằng cu Lợi. Nó là má»™t đứa há»c trò cá»§a chùa Ná»™n SÆ¡n và cÅ©ng được các Ni Sư ở chùa thương yêu lắm. Nó cùng tuổi vá»›i Tuất.
Hương Nghiêm trông thấy giấy và bút trên mâm thì mừng lắm. Cô nói:
- Giấy và má»±c cá»§a chị mang vỠđấy hả chị Ngá»c? Hay quá. Như váºy là có quà Pháºt Äản cho các em rồi đấy. Tối nay em sẽ thức khuya để đóng cho má»—i đứa má»™t quyển táºp.
Vừa lúc ấy, Ngá»c nghe có tiếng cưá»i nói xôn xao và vui vẻ trước sân chùa. Nhìn ra, nà ng thấy nhiá»u phụ nữ xa quang thúng. Có tá»›i bốn bà và ba cô gái. HỠđã đặt quang gánh trước nhà kho. Há» gánh hoặc đội lên chùa nà o là gạo, nà o là nếp, nà o là rau Ä‘áºu, nà o là trái cây. Ngá»c biết đây là những thứ mà dân là ng Ä‘em lên để chuẩn bị là m cá»— chay để cho bách tÃnh đến ăn. NghÄ© cÅ©ng vui. Và o ngà y Pháºt Äản, không có chùa nà o trong nước mà không là m cÆ¡m chay để cho bách tÃnh đến ăn. Ngà y ấy không ai sợ đói cả, kể cả những ngưá»i khố rách áo ôm, kể cả những ăn xin nằm đưá»ng. Ai tá»›i chùa cÅ©ng được tiếp đãi ân cần. kẻ quý phái tá»›i cÅ©ng được ăn những món ấy mà ngưá»i nghèo đói tá»›i cÅ©ng được ăn cùng những món ấy. Ngá»c tá»± nhá»§ sẽ và o nhà bếp để xem cách thức nấu chay ở thôn quê. Ở trong cung Ä‘iện, hoà ng gia vẫn thưá»ng ăn chay nhưng các món chay ấy không phải là những món dân dã.
Má»™t lát sau, lại có nhiá»u ngưá»i khác đến chùa. Há» gánh theo những lồng chim và những vại cá. Ngá»c biết chim và cá nà y là để phóng sinh và o ngà y Pháºt Äản. Sáng ngà y mai, sau lá»… tắm Pháºt sÆ¡ sinh, các Ni Sư sẽ mở lồng cho chim bay. Äến chiá»u, cá má»›i được thả ở bá» sông. Dân chúng sẽ tụ táºp đông đảo dưới bến. Äá»c kinh và thả cá xong, má»i ngưá»i sẽ đốt đèn và thả xuống nước. Hà ng ngà n ngá»n đèn sẽ trôi lấp lánh trên sông. Äây gá»i là lá»… phóng đăng. Ngá»c đã từng dá»± nhiá»u lá»… phóng sinh và phóng đăng trên kinh đô, nhưng đây là lần đầu nà ng sẽ được dá»± lá»… ấy ở miá»n thôn dã.
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 10:49 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương VIII
Äêm đã khuya, tiếng cưá»i nói ở dưới nhà bếp đã im bặt. Các bà nữ cư sÄ© chắc đã Ä‘i ngá»§ rồi. Ni Sư Hương Nghiêm thầm nghÄ©. Từ chiá»u đến giá» há» lo chuyện bếp núc, nà o ngâm đỗ, nà o thái rau, nà o sắp lại chén bát. Ngà y mai Pháºt Äản, cúng Pháºt chỉ cần má»™t bát cÆ¡m nhá», nhưng chuẩn bị cÆ¡m chay cho bách tÃnh thì phải gánh nà y gánh ná». Hương Nghiêm mỉm cưá»i. Cô Ä‘ang ngồi trong liêu phòng cá»§a cô, bên ngá»n đèn dầu lạc để đóng những quyển vở là m quà cho há»c trò cá»§a cô ngà y Pháºt Äản. Cô nghÄ© tá»›i những con chim trong lồng. Chúng phải đợi cho đến gần giá»› Tỵ má»›i được tá»± do. Còn bá»n cá nữa. Cá phải chá» cho đến sẵm tối ngà y mai. Hồi chiá»u, sợ cá ngá»™p, cô đã Ä‘i lấy nước trong đổ và o năm thá»ng cá. Cô nhá»› có má»™t thá»ng cá toà n là cá con. Cô không biết trong số những con cá nà y, có con nà o sẽ được bắt lại và o ngà y Pháºt Äản sang năm không. Trước khi được trả tá»± do, cả chim và cá Ä‘á»u được là m lá»… "quy y tam bảo". Chùa Ná»™n SÆ¡n năm nay phóng sinh được mưá»i hai lồng chim và năm thá»ng cá, kể ra chỉ được chừng hai trăm con chim và ba ngà n con cá vừa lá»›n vừa nhá». Mua cá để phóng sinh, thưá»ng thưá»ng ngưá»i ta chỉ mua cá con. Äể cứu cho được nhiá»u sinh mạng. Hương Nghiêm nghỉ đến số lượng cá và chim được phóng sinh trong khắp lãnh thổ nước Äại Việt. mấy triệu con, hoặc mấy chục triệu con nhỉ? Khắp nước đâu đâu cÅ©ng có chùa. Có là ng có tá»›i hai ngôi chùa. Là ng nà o cÅ©ng có chùa. Váºy thì ngà y mai chim vá» trá»i cá vá» nước nhiá»u lắm. NghÄ© cÅ©ng vui. Äức Pháºt đã nháºp diệt cách đây gần hai ngà n năm mà má»—i năm nhá» Ngà i không biết bao sinh mạng được thoát nạn. "Nam Mô Äại Bi cứu nạn Quan Thế Âm Bồ Tát", Ni Sư Hương Nghiêm thầm niệm. Ngà y mai không ai bị đói cả. Äói thì lên chùa, thế nà o cÅ©ng được ăn no. Chùa nà o cÅ©ng thế. Táºp tục nà y đẹp là m sao. Ngà y mai, không những vô số chim cá được trả tá»± do mà các loà i sinh váºt khác cÅ©ng không bị tà n hại. Ai cÅ©ng ăn chay và ai cÅ©ng cá» sát sinh. Khuya nay sẽ không ai mổ bò, sẽ không có ai cắt cổ gà , sẽ không có ai chá»c huyết lợn. Hương Nghiêm thầm cám Æ¡n Äức Pháºt. Cô cảm động đến ná»—i cô muốn khóc. Má»—i năm chỉ có được má»™t ngà y như thế mà thôi. Má»™t ngà y không giết chóc, má»™t ngà y không căm thù, má»™t ngà y không ai phải mang bụng lép mà đi ngá»§. Giá có ba trăm sáu mươi lăm ngà y Pháºt Äản trong má»™t năm, hạnh phúc cho muôn loà i là mấy.
Hồi chiá»u, Hương Nghiêm không dạy các em há»c mà chỉ hướng dẫn cho các em treo đèn kết hoa trong khuôn viên chùa. Cô lại táºp cho các em diẽn lại cảnh đản sinh cá»§a Äức Pháºt. Con Tuất đóng vai hoà ng háºu Ma Gia, quà ng trên vai và ngang lưng má»™t tấm vải và ng, tấm vải và ng may y còn dư cá»§a cô. Cái ThÆ¡m và cái Uyên đóng vai hai ngưá»i thị nữ. Thằng cu Lợi đóng vai ông tiên A Tư Äà , nhưng vì u nó ốm cho nên thằng Thông phải thay. Thằng Thông tước lá chuối là m bá»™ râu giả Ä‘eo và o cằm trông đến buồn cưá»i. Nó đóng vai ông tiên A Tư Äà không hay bằng thằng cu Lợi. Cu Lợi bắt chước giá»ng khà n khà n cá»§a má»™t ông già nghe tháºt ngá»™ nghÄ©nh.
Lá»›p há»c ở chùa do Hương Nghiêm trông coi. Hầu hết là trẻ con nhà nghèo, buổi sáng là m việc đỡ đần cho bố mẹ, xế trưa lên chùa há»c, chiá»u lại trở vá» giúp việc trong nhà . Tất cả Ä‘á»u ngoan ngoãn, dá»… dạy. Bé Tuất ước muốn lá»›n lên được Ä‘i tu như các Ni Sư. Nó được phép lên chùa táºp sư, nhưng sư tá»· cá»§a cô là Hương Trà ng có nói là tá»›i mưá»i sáu hay mưá»i bảy tuổi nó má»›i nên quyết định là nên Ä‘i tu hay không. Con bé há»c hà nh rất mau. Nó là đứa khá nhất trong những đứa con gái trong lá»›p. Nhá» táºp sá»± trên chùa. Nó được há»c cả kinh kệ nữa, và đã có thể theo được buổi công phu chiá»u. Ban đầu chÃnh Hương Trà ng đứng ra dạy trẻ. Sau đó cô nhưá»ng trách vụ cho cô Hương Nghiêm.
Hương Nghiêm là con gái út cá»§a ông đồ Tân ở xã XÃch Äằng thuá»™c Lá»™ Long Hưng. Mẹ cô mất hồi cô lên mưá»i. Cô có ngưá»i anh tên Trần Công Tịnh đã xuất gia từ lâu và hiện tu ở chùa Thụy Ứng tại huyện Tiên Lữ. Cô cÅ©ng ưng được Ä‘i tu như anh, nhưng mãi đến năm mưá»i sáu tuổi má»›i được ông đồ cho phép. Cô được thế phát tại chùa VÅ© Ninh, là m đệ tá» cá»§a thiá»n sư Bảo Phác. Cô là sư muá»™i cá»§a Ni Sư Hương Trà ng. Trong thá»i gian há»c táºp tại chùa VÅ© Ninh, cô đã để ý đến phong thái cá»§a ngưá»i chị đồng sư đó và đem lòng kÃnh mến. Khi Ni Sư Hương Trà ng được chỉ định vá» trú trì chùa Ná»™n SÆ¡n, cô đã ngỠý xin thầy bổn sư Ä‘i theo để nháºp chúng chùa nà y và cô đã được toại nguyện.
Hương Nhiêm biết chị Hương Trà ng chưa đầy bốn tuổi tu, nhưng cô vẫn kÃnh trá»ng chị như má»™t báºc thầy. Cô cÅ©ng biết Hương Trà ng vốn là má»™t bà chúa, nhưng trong giao tiếp hằng ngà y, cô không thấy có gì ngăn cách giữa cô và vị sư tá»· ấy cả. Chị Hương Trà ng trong chiếc áo tu còn bình dị hÆ¡n cả nhiá»u vị Ni Sư mà cô đã gặp. Cô gá»i Hương Trà ng là chị bởi Hương Trà ng ưa được gá»i như váºy hÆ¡n là là được gá»i bằng hai tiếng Ni Sư. Trong thá»i gian thụ huấn tại viện VÅ© Ninh, Hương Nghiêm đã có dịp gặp nhiá»u vị Ni Sư, có ngưá»i đã có trên hai mươi tuổi hạ, nhưng cô chưa gặp má»™t vị Ni Sư nà o bình dị và tươi mát như Hương Trà ng. Có ngưá»i Ä‘i tu vì Ä‘au buồn việc Ä‘á»i, có ngưá»i Ä‘i tu vì tuổi lá»›n muốn được an thân nÆ¡i cá»a Pháºt, nhưng Hương Trà ng Ä‘i tu rõ rệt là để được sống má»™t cuá»™c Ä‘á»i thanh đạm nhưng vui tươi và an lạc. Hương Nghiêm cảm thấy may mắn được tu há»c gần Hương Trà ng. Trong mấy năm gần gÅ©i, cô đã há» Ä‘á»c rất nhiá»u ở Hương Trà ng. Cô biết để có thêm kiến thức vá» Pháºt pháp cô có thể theo há»c bất cứ ở ni viện nà o, nhưng há»c được nếp sống và cách tu cá»§a Hương Trà ng thì chỉ sống gần Hương Trà ng cô má»›i há»c được. Cô biết, nhiá»u vị Ni Sư há»c rá»™ng vá» giáo Ä‘iá»u nhưng nếp sống cá»§a há» không toả chiếu được tinh thần cởi mở và bao dung cá»§a đạo Pháºt. Há» quá khắt khe vá» mặt hình thức và sá»± khắt khe đó có thể là m khô héo sÆ¡ tâm. Hương Trà ng đã dạy cho cô biết rằng giải thoát là chuyện sinh hoạt hằng ngà y chứ không phải là má»™t Ä‘iá»u mong cầu cho tương lai. Nếu ta không sống được đạo giải thoát ngay bây giá» thì không bao giá» ta có giải thoát cả. Theo nháºn xét cá»§a cô, nếp sống cá»§a Hương Trà ng là má»™t nếp sống có giải thoát, và sá»± giải thoát nà y Hương Trà ng đã đạt được nhá» tháo gỡ được những sợi dây phiá»n não đã từng rà ng buá»™c tâm hồn. Cô thấy những lá»i giải thÃch cá»§a ngưá»i chị đồng sư rất đơn giản và dá»… hiểu chứ không phiá»n máºt như trong các bá»™ kinh luáºn mà cô đã há»c. Hương Trà ng có nói cô nghe vá» cái cảm giác an lạc mà Hương Trà ng được nếm lần đầu khi nghe chú Pháp Äăng tụng công phu sáng ở chùa Long Äá»™ng. Cô hiểu được rằng Hương Trà ng đã trải qua cái cảnh "chết Ä‘i sống lại" má»›i nếm được thiá»n vị đó. "Chết Ä‘i sống lại" là má»™t từ ngữ thiá»n. Hương Trà ng đã từng chấp nháºn lên nằm trên há»a đà n để xác thân cháy thà nh tro bụi và sau đó được trao cho má»™t sinh mạng má»›i. Lần đầu tiên trong hai mưới năm đầy cá»§a cuá»™c sống, Hương Trà ng biết thế nà o là sá»± an lạc, dù chỉ má»›i là sá»± an lạc cá»§a cảnh giá»›i sÆ¡ thiá»n, cá»§a sá»± buông thả, cá»§a quyết định chấm dứt sá»± tìm cầu, và từ giây phút đó, Hương Trà ng đã quyết định không đánh mất má»™t giây phút nà o cá»§a cuá»™c sống; chị ấy đã tìm thấy an lạc ngay trong công việc chấp tác hằng ngà y như xay lúa, giã gạo, bón phân, tưới nước. Hương Nghiêm Ä‘ang quyết tâm há»c cho được nếp sống đó. Cô biết mình còn non yếu hÆ¡n sư tá»· cá»§a cô vá» mặt kinh nghiệm tâm linh, nhưng cô tin chắc là cô cÅ©ng có thể là m được như Hương Trà ng.
Tuy là con má»™t ông đồ, nhưng từ hồi ở nhà cô đã biết là m việc chân tay. Vá» Ná»™n SÆ¡n, cô thưá»ng tìm dịp chấp tác chung vá»›i Hương Trà ng. Chùa có kho chứa thóc, cứ má»—i tháng thì xay thóc và giã gạo má»™t lần. Và o những ngà y rằm và vÃa lá»›n, chùa là m Ä‘áºu phụ và chao, còn tương thì má»—i năm chỉ là m có má»™t lần. Những công việc ấy Ä‘á»u do các Ni Sư tá»± là m lấy, từ Ni Sư tá»± trưá»ng lá»›n nhất cho đến cô là ngưá»i trẻ nhất. Hương Trà ng là ngưá»i từ nhỠđến lá»›n được sống trong cung Ä‘iện, váºy mà chỉ táºp tà nh trong mấy tháng, chị ấy cÅ©ng là m được như má»i ngưá»i. ChÃnh Hương Trà ng đã dạy cho cô cách thức vừa xay lúa vừa táºp phép quán sổ tức. Bây giỠđây má»—i khi xay thóc, nhìn cái tai cối xay quay, cô không còn để tạp niệm lôi cuốn nữa. Cô an trú được trong chÃnh niệm. Cô lại nghe lá»i Hương Trà ng áp dụng phép quán trong khi chấp tác các công việc khác như lau rá»a thượng Ä‘iện, cắm hoa bà n Pháºt, rá»a chén bát sau buổi ngá» trai. Hương Trà ng giảng cho cô nghe rằng Ä‘iểm khác biệt căn bản giữa Ä‘á»i sống thế gian và đá»i sống giải thoát là sá»± thá»±c hà nh thiá»n quán ngay trong khi chấp tác. "Nếu không tu trong khi chấp tác thì ta có khác gì ngưá»i thế gian đâu?". Hương Trà ng dã nói như váºy. Cô thấy Ä‘iá»u ấy quan trá»ng quá cho nên cô quyết tâp áp dụng nó trong từng giây phút cá»§a cuá»™c sống hằng ngà y.
Hương Nghiêm là má»™t cô gái có ngăn nắp. Cô không ưa kéo dà i công việc, vì váºy má»—i khi là m má»™t công việc gì, cô chỉ muốn là m cho chóng xong. Công việc xong rồi, cô má»›i thấy an tâm và khá»e khoắn được. Sư tá»· cá»§a cô bảo trong khi là m việc gì thì không nên mong cho việc chóng xong. Phải tìm nguồn vui và sá»± thoải mái ngay trong công việc mình Ä‘ang là m. Có má»™t hôm trong khi giảng sách Thượng SÄ© Ngữ Lục cho cô và Ni Sư Äà m Thái, sư tá»· đã kể chuyện má»™t vị thiá»n sư chứng ngá»™ trong khi khâu lại má»™t chiếc áo rách. Vị thiá»n sư nà y thưá»ng hoan há»· khâu áo rách cho bạn đồng tu. Vừa khâu, ông vừa thá»±c tạp thiá»n quán. Ông tu ngay trong khi là m việc. Má»™t hôm trong khi khâu áo, ông thấu suốt được lẽ bất sinh bất diệt cá»§a vạn pháp. Trong sáu mÅ©i kim liên tiếp ông chứng được lục thông. Kể câu chuyện ấy xong, Ni Sư Hương Trà ng nói: Nếu vị thiá»n sư kia trong khi khâu áo mà cứ mong khâu cho chóng xong để ngồi thiá»n, thì ngà i đã không đạt được chứng ngá»™ trong khi ngồi khâu áo.
Hương Nghiêm nhá»› mãi câu chuyện ấy. Từ nhá», cô chuyên cần táºp luyện, và má»—i khi cái ý tưởng muốn là m cho công việc chóng xong tá»›i vá»›i cô, cô lại nắm ấy hÆ¡i thở cá»§a mình, thở những hÆ¡i nhẹ và dà i, mỉm má»™t nụ cưá»i từ bi đối vá»›i chÃnh cô và tá»± nhắc rằng phải tu ngay trong khi là m công việc. "Mình dại dá»™t tháºt, cô nghÄ©. Công việc thì nhiá»u, hết công việc nà y thì tá»›i công việc khác, nếu muốn là m cho xong thì bao giá» mà xong được". Cô chợt nhá»› tá»›i bà i kệ cá»§a má»™t vị thiá»n sư:
Mầu nhiệm biết bao
Tôi gánh nước, chở củi
Mầu nhiệm biết bao
Tôi gieo bắp, trồng khoai.
Tại chùa VÅ© Ninh, ngoà i các bá»™ luáºt nghi, cô đã được há»c các kinh Lăng Nghiêm và Lăng Già , Luáºt Äại Thừa Khởi TÃn, Lục BÃch Nham và Lục Äại Tuệ. Giáo nghÄ©a cá»§a những kinh luáºn nà y rất uẩn áo, cô có cảm tưởng cô chưa nắm vững được hết. Vá» Ná»™n SÆ¡n, cô được sư tá»· cô dạy Kinh Niệm Xứ. Äây là má»™t cuốn kinh gối đầu giưá»ng cho ngưá»i tu thiá»n. Ni Sư Hương Trà ng nói Kinh Niệm Xứ là má»™t trong những kinh cổ nhất; ngà y xưa, hồi Pháºt còn tại thế, môn đệ cá»§a ngà i đã tu táºp theo kinh nà y rồi. Lá»i kinh đơn giản và tÃnh cách thá»±c dụng. Kinh dạy vá» cách thở và cách quán niệm. Sư tá»· cá»§a cô có nói là hồi ở Chiêm Thà nh bà đã có dịp nghe các tăng sÄ© tụng kinh nà y bằng tiếng Phạn.
Hương Nghiêm cảm thấy hÆ¡i tá»± hà o vì cô có được má»™t ngưá»i chị đồng sư khác thưá»ng. Sư tá»· cá»§a cô biết Ä‘á»c cả Phạn ngữ. Äó là má»™t Ä‘iá»u rất hiếm có. Tăng ni trong nước rất đông nhưng không mấy ngưá»i biết tiếng Phạn. Có lần Hương Trà ng Ä‘á»c bà i tam quy bằng tiếng Phạn cho cô nghe. Tháºt lạ tai, mà cÅ©ng tháºt sảng khoái.
Gần đây, Hương Nghiêm đã đạt được nhiá»u tiến bá»™ trong sá»± tu há»c. Cô có dịp Ä‘á»c lại kinh Lăng Già và thấy mình hiểu được những Ä‘oạn kinh mà năm xưa cô không hiểu dù cô có cố gắng cách mấy nữa. Cô trở nên thanh thản hÆ¡n và biết chú ý đến những chi tiết nhá» nhặt cá»§a Ä‘á»i sống quanh mình, những chi tiết nhắc nhở cho cô vá» tÃnh cách mầu nhiệm cá»§a sá»± sống. Lòng từ bi cá»§a cô hình như đã được nuôi dưỡng nhá» công phu thiá»n quán. Cô Ãt còn trách cứ kẻ khác. Trái lại, cô đã trở nên bao dung và biết nhìn bằng con mắt thương xót. Cô hiểu tại sao chị Hương Trà ng đã có thể săn sóc bá»n con nÃt trong là ng má»™t cách táºn tình là m như đứa nà o cÅ©ng là con cá»§a chị. Hương Nghiêm mÆ¡ ước má»™t ngà y kia vá» thăm ông đồ và nói cho cha cá»§a cô biết vá» những diá»…n biến trong cuá»™c Ä‘á»i hà nh đạo cá»§a cô. Cô mong rằng ông đồ cÅ©ng sẽ tu táºp được như cô để có được sá»± an lạc trong lúc tuổi đã vá» già .
Ở Ná»™n SÆ¡n, cô là ngưá»i gần gÅ©i Hương Trà ng nhất, vì cô vừa là em đồng sư cá»§a bà mà cÅ©ng vừa là ngưá»i biết lắng nghe bà nhiá»u nhất. Vá» vụ ruá»™ng đất, cô là ngưá»i đầu tiên đồng ý vá»›i Hương Trà ng là không nên nháºn thêm ruá»™ng, dù đó là truá»™ng cá»§a Bảo Từ hoà ng háºu cúng dưá»ng. Cô biết há»… có nhiá»u ruá»™ng là có nhiá»u chuyện phức tạp Ä‘i theo, và điá»u đó là m phiá»n nhiá»…u đến nếp sống tu há»c cá»§a đại chúng không Ãt. Hoà ng háºu cúng ruá»™ng chắc là có chá»§ ý để cho các Ni Sư ở chùa được bá»›t cá»±c nhá»c tay chân, nhưng hoà ng háºu có biết đâu việc quản lý ruá»™ng đất, canh phu và mùa mà ng còn là m cho đại chúng mất thêm thì giá» tu há»c hÆ¡n nữa. Những kẻ khác cúng ruá»™ng cho chùa có thể là nể lòng hoà ng gia, Hương Trà ng từ chối là phải. Quan sở tại muốn có công đức vá»›i Pháºt pháp thì cứ cầm cân nảy má»±c cho hay, bênh vá»±c kẻ yếu thế, trừng trị giá»›i cưá»ng hà o ác bá, Ä‘i, cần gì phải cúng ruá»™ng cho chùa? Ni Sư TÄ©nh Quang ban đầu tá» vẻ không vui vì Hương Trà ng không chịu nháºn ruá»™ng cúng dưá»ng, nhưng sau đó bà cÅ©ng chìu theo ý kiến cá»§a số đông. Ni Sư Äà m Thái thì luôn luôn hoan há»· và dá»… dãi, cho nên không có chuyện khó khăn gì. Váºy là việc ruá»™ng nương được thông qua, êm đẹp.
Hương Trà ng cÅ©ng đã từng tâm sá»± vá»›i cô Hương Nghiêm vá» Thế tá» Chế Äa Gia. "Bây giá» nó đã hÆ¡n bốn tuổi rồi. Nó biết mẹ nó là bà hoà ng Paramesvari, chứ không biết hình dáng mẹ ra sao. Chắc chắn là bây giá» nó nói toà n tiếng Chiêm và không hiểu được má»™t tiếng Việt nà o", Hương Trà ng đã từng nói vá»›i cô vá»›i đôi mắt long lanh. Hương Trà ng chấp nháºn hoà n toà n cái ý kiến cho rằng Thế tá» Chế Äa Gia là thuá»™c vá» sở hữu cá»§a hoà ng gia Chiêm và tin tưởng rằng Chế Äa Gia sẽ lá»›n lên trong sá»± nuông chiá»u cá»§a má»i ngưá»i bên đó, nhưng tin tức vá» cuá»™c chiến tranh Chiêm Việt cuối năm ngoái đã là m cho Hương Trà ng buồn Ä‘au. Không phải là Hương Trà ng chỉ lo cho sá»± an nguy cá»§a đứa con trai ở thà nh Pháºt Thệ. Chị ấy Ä‘au buồn vì sá»± đỗ vỡ cá»§a tình hòa hiếu hai nước.
Má»›i hồi hôm, chị Ngá»c tiết lá»™ cho Hương Nghiêm nghe những chi tiết tháºt buồn vá» cuá»™c chiến. Lúc đó trá»i đã sẫm tối, Hương Trà ng còn Ä‘i thăm mẹ thằng cu Lợi chưa vá». Trong tư dinh cá»§a quan tư đồ Trần Quan Triá»u, chi Ngá»c đã nghe được nhiá»u chuyện cá»§a triá»u Ä‘inh mà Ãt ngưá»i được nghe. Thượng hoà ng băng vừa đúng ba năm thì có cuá»™c chiến tranh nà y. Ngưá»i ta đã đợi để cho hết tang ngà i, nhưng ngưá»i ta đã chuẩn bị cuá»™c chiến từ lâu. Theo như chị Ngá»c nói thì chÃnh quan hà nh khiển Äoà n Nhữ Hà i là ngưá»i đầu tiên đưa ra ý kiến đánh Chiêm và cÅ©ng là ngưá»i đỠnghị kế hoạch tạo ra ná»™i ứng. Năm ngoái sứ thần Chiêm Thà nh được lệnh vua Chế Chà đem và ng bạc và các váºt qúy khác ra cống hiến Äại Việt theo thông lệ. Sứ thần nà y vốn là trại chá»§ trại Câu Chiêm, là m quan trấn thá»§ ải địa đầu cá»§a Chiêm Thà nh, ngay sát đèo Mây. ÄÆ°á»£c sá»± đồng ý cá»§a vua Anh Tông, quan hà nh khiển đã máºt ước vá»›i sứ thần, báo rằng nếu cuá»™c hà nh quân thà nh công thì sứ thần sẽ được cất nhắc lên địa vị lá»›n. Trong tráºn nà y, vua Anh Tông thân chinh Ä‘em quân Ä‘i đưá»ng bá»™, Huệ Võ Äại Vương Trần Quốc Chẩn Ä‘em quân leo đưá»ng núi, còn Nhân Huệ Vương Trần Khánh Dư Ä‘em quân Ä‘i đưòng biển. Tháng năm, quân Äại Việt bắt được vua Chế Chà đem vá» và đưa em cá»§a vua là Chế Năng lên ngôi. Hiện vua Chế Chà được giam lá»ng tại hà nh cung Gia Lâm. Tuy được phong là Hiệu Thuân Vương, kỳ thá»±c vua là má»™t ngưá»i tù nhân cá»§a Äại Việt.
Hương Nghiêm thấu hiểu được tâm trạng cô đơn cá»§a ngưá»i chị đồng sư. Cô biết nếu nghe được tin nà y, sư tá»· Hương Trà ng cá»§a cô sẽ buồn lắm. Mấy ai hiểu được lòng cá»§a Trúc Lâm đại sÄ©. Ai cÅ©ng xưng là Pháºt tá» nhưng mấy ai có được má»™t trái tim và hai con mắt từ bi như ngà i. Lắm khi đạo đức chỉ là cái vá» giả trá bên ngoà i. Bên trong chỉ có tham vá»ng và dối trá. Danh dá»± và tình nghÄ©a đối vá»›i há» có thiết yếu gì. Nói rằng cua Chế Chà phản trắc phải Ä‘em binh qua chinh phục, nhưng vua Chế Chà phản trắc ở chá»— nà o? Biên giá»›i tá»± ấy đến nay đâu có bị ngưá»i Chiêm qua quấy nhiá»…u? Triá»u cống thì nước Chiêm vẫn triá»u cống như thưá»ng lệ. Ngưá»i Äại Việt đã từng nguyá»n rá»§a nước Tống và ngưá»i Nguyên vì sá»± hung dữ và óc xâm lược cá»§a những nước nà y. Váºy thì tại sao ngưá»i Việt lại vẫn không thôi dòm ngó nước Chiêm và dở cái trò á»· mạnh hiếp yếu? Những ngưá»i chết ở đất Chiêm như bố thằng cu Lợi là để là m gì và phục vụ cho ai? Trong khi đó, ngưá»i ta vẫn cho mình là ngưá»i có đạo đức. ChÃnh quan hà nh khiển Äoà n Nhữ Hà i cÅ©ng cúng tiá»n để đúc chuông và tạo tượng! Thầy bổn sư cá»§a cô có kể chuyện cả triá»u đình quy y thá» giá»›i năm Giáp Thân, hồi lúc Trúc Lâm đại sÄ© còn sống. Năm ấy vua Anh Tông thỉnh ngà i và o Äại Ná»™i để xin thá» Bồ Tát Tâm Giá»›i tại gia. Thấy vua là m như váºy, bách quan trong triá»u Ä‘inh cÅ©ng Ä‘á»u xin thá» tam quy và ngÅ© giá»›i. Theo quốc sư Bảo Phác thì nhiá»u ngưá»i thá» giá»›i là để là m cho vua vui lòng chứ có tháºt tâm tu hà nh gì đâu. Äó là những ngưá»i gió chiá»u nà o theo chiá»u ấy. Äã đà nh rằng có những ngưá»i thá»±c tâm tu há»c, nhưng số ngưá»i giả danh thá»i nà o mà chẳng có. Äiá»u quan yếu không phải là cái lá»… quy y thá» giá»›i; Ä‘iá»u quan yếu là sống cho đúng vá»›i tinh thần cá»§a quy giá»›i. Sống có quy giá»›i thì không thể không tôn trá»ng tình nghÄ©a và danh dá»±, không thể không tôn trá»ng sá»± sống cá»§a má»i hà m linh. Hương Nghiêm biết rằng sau khi đại sÄ© Trúc Lâm thị tịch, ngưá»i ta đã xây chùa Vân Yên rất lá»›n trên núi Yên Tá», có cả lầu chuông, lầu trống uy nghiêm. Am Lân ở lưng chừng núi cÅ©ng được xây cất thà nh chùa Long Äá»™ng vá»›i mái ngói lầu son rá»±c rỡ. Các chùa Báo Ân, VÄ©nh Nghiêm và Sùng Nghiêm được trùng tu rất đồ sá»™. Ruá»™ng cúng và o các chùa ấy có đến mấy ngà n mẫu. Cô nghe nói rằng chùa Quỳnh Lân có trên má»™t ngà n mẫu ruá»™ng tốt và chùa nuôi tá»›i trên má»™t ngà n canh phu. Ngưá»i Ä‘i xuất gia rất đông. Hà ng năm tại chùa VÄ©nh Nghiêm giáo há»™i là m lá»… xuất gia cho cả hai ba ngà n ngưá»i. Chùa Báo Ân có tá»›i ba mươi ba tòa nhà , kể cả Pháºt Ä‘iện, tà ng kinh lâu và tăng đưá»ng. Ngưá»i xuất gia đông quá, giáo há»™i phải xây dá»±ng đến hai trăm tăng đưá»ng má»›i có đủ chá»— cư trú tu há»c cho các vị tân tăng. Thá»§ lãnh giáo há»™i là thiá»n sư Pháp Loa đã cho đúc tá»›i má»™t ngà n ba trăm tượng Pháºt bằng đồng. Văn phòng Giáo Há»™i Trung Ương được đặt ra tại chùa VÄ©nh Nghiêm ở Lương Giang, tăng sÄ© trong nước Ä‘á»u có tăng tịch cất chứa tại dây. Những lá»›p giảng kinh ở chùa Báo Ân có đến hà ng ngà n ngưá»i ghi tên theo há»c. Tháºt là má»™t sá»± hưng thịnh chưa bao giá» từng có. Ni Sư TÄ©nh Quang tá»± trưởng chùa Ná»™n SÆ¡n má»—i khi nhắc đến sá»± hưng thịnh đó thì hai mắt sáng trưng. Ni Sư Äà m Thái cÅ©ng rất hoan há»· khi nghe nói vá» những phát triển lá»›n lao cá»§a Giáo Há»™i. Chỉ có sư tá»· cá»§a Hương Nghiêm là không lá»™ vẻ vui mừng. Ban đầu Hương Nghiêm không hiểu vì sao, nhưng sau khi nghe sư tá»· giải thÃch cô má»›i thấy được chân tướng cá»§a sá»± việc. Chùa to Pháºt lón không phải là dấu hiệu cá»§a sá»± thinh đạt. Hồi Trúc Lâm đại sÄ© tu ở Yên Tá», trên núi chỉ có mươi cái am lá, váºy mà đạo đức thÆ¡m lừng cả bốn cõi. Khắp nước, ngưá»i dân vá»ng vá» núi Yên Tá» như vá»ng vá» má»™t quê hương tinh thần. Thỉnh thoảng đại sÄ© xuống núi, mặc chiếc áo bạc mà u, ngà i Ä‘i giảng thuyết trong dân gian. Ngà i chống gáºy, Ä‘i dép cá», tay cầm bát gá»—. Äến đâu, dân chúng cÅ©ng tụ há»p quanh ngà i để nghe ngà i nói. Äại xÄ© khuyên dân bá» các tục lệ xấu và tu thân theo giáo lý tháºp thiện. Má»™t ông vua bá» ngai và ng Ä‘iện ngá»c, khoác áo vá, Ä‘i dép cá», nằm chá»ng che, ăn cÆ¡m hẩm là m má»™t ông thầy tu khổ hạnh. Nhìn ngà i, ai mà không cảm động. Ngà i nói, ai mà không tin. PhÃa Bắc, nước Nguyên không còn dòm ngó. PhÃa Nam, giao hảo tốt đẹp, công chúa Huyá»n Trân ngồi ngôi hoà ng háºu thà nh Pháºt Thệ. Trăm hỠâu ca. Sá»± thịnh đạt là ở chá»— đó, chứ đâu cần phải chùa to Pháºt lá»›n. Bây giỠđây, cả triá»u đình cúng chùa, tạo tượng và đúc chuông, nhưng thịnh đạt chỉ còn là hình thức.
Má»—i năm, giáo há»™i tổ chức an cư kiết hạ tại các chùa Báo Ân, Sùng Nghiêm, VÄ©nh Nghiêm, Quỳnh Lâm và cả ở các chùa trên núi Yên Tá» nữa. Tăng sÄ© vá» an cư đông lắm, má»—i chùa có từ ba tá»›i năm trăm vị. Vị nà o mà được nháºp chúng an cư má»™t lần trên các chùa Vân Yên và Long Äá»™ng Ä‘á»u cÅ©ng tá»± cho là mình có phước duyên lá»›n. "Dù ai dốc chà tu hà nh, có vá» Yên Tá» má»›i đà nh lòng tu", dân chúng trong khi hát câu ca dao đó đã nhá»› tá»›i vị thiá»n sư khổ hạnh năm xưa cá»§a há». Hương Nghiêm cÅ©ng đã từng ao ước lên viếng chùa Vân Yên nÆ¡i có bảo tháp Huệ Quang cất dấu xá lợi cá»§a đức đại sÄ© Trúc Lâm nhưng cô thấy thiên hạ xu hướng vỠđó đông đảo quá nên lại thôi. Cô đã từng ngỠý vá»›i sư tá»· Hương Trà ng cá»§a cô, mong ước má»™t ngà y nà o hai chị em cùng được lên núi Yên Tá» thăm bảo tháp Huệ Quang, nhưng Hương Trà ng hình như không muốn lên núi Yên Tá» nữa. Sư tá»· cá»§a cô nói vá»›i cô là bà đã lên núi Yên Tá» má»™t lần. Có lẽ trong chuyến lên núi năm Máºu Thân ấy, chị Hương Trà ng đã ghi nháºn được hình ảnh đẹp nhất cá»§a ngá»n núi rồi, và muốn giữ mãi trong tâm hình ảnh tuyệt vá»i ấy. Äó là hình ảnh má»™t ngá»n núi tâm linh cao chót vót trên đó có dáng ngồi cá»§a má»™t đạo sÄ© trầm lặng và thanh bạch. Hương Nghiêm hiểu được tâm trạng cá»§a ngưá»i chị đồng sư. Cô buồn rầu nghÄ© rằng có lẽ má»™t hôm nà o đó cô phải xin phép Ä‘i lên núi Yên Tá» má»™t mình để chiêm bái xá lợi cá»§a đại sÄ©. Cô sẽ cố gắng không chú ý tá»›i lầu và ng Ä‘iện ngá»c cá»§a những ngôi phạm vÅ© má»›i. Cô sẽ chỉ nhìn mây, nhìn núi, nhìn những gốc thông, những lối Ä‘i, len lá»i trong rừng để hình dung lại dáng vị thiá»n sư năm trước. Nếu có ngưá»i chị đồng sư cá»§a cô cùng Ä‘i thì cô sẽ sung sướng hÆ¡n biết bao nhiêu. Tuy cô không có cÆ¡ duyên được diện kiến Trúc Lâm đại sÄ©, cô cÅ©ng có cảm tưởng được thấy dáng dấp cá»§a ngưá»i. Trong Äại Hương Hải Ấn Thi Táºp có má»™t bà i thÆ¡ cá»§a đại sÄ© mà cô rất ưa. Äó là bà i Lên núi Bảo Äà i:
"Cảnh vắng đà i thêm cổ
Xuân sang mầu chá»a hồng
Xa gần mây núi hợp
Rợp bóng nẻo hoa trồng
Vạn sự nước xuôi nước
Trăm năm lòng ngá»
Tựa lan, nâng sáo thổi
Trăng sáng đầy cõi Tâm".
Cô nhá»› lại hồi má»›i vá» nháºp chúng chùa Ná»™n SÆ¡n. Chùa nà y khi má»›i láºp thì mang danh là Hổ SÆ¡n. Khi sư tá»· cá»§a cô vá», bà đã đổi tên là Ná»™n SÆ¡n. Äây cÅ©ng là má»™t hòn núi, nhưng hòn núi nà y là m sao sánh được vá»›i ngá»n Yên Tá». Chữ Ná»™n có nghÄ©a là má»›i được gầy dá»±ng, còn non, còn chưa chÃn. Nó nói lên được tâm tình khiêm nhượng cá»§a sư tá»· cô. CÅ©ng đồng thá»i là sÆ¡n nhưng ngá»n núi nà o so cho tà y vá»›i ngá»n Yên Tá»?
Nghe nói thiá»n sư Huyá»n Quang hiện Ä‘ang trú trì trên núi Yên Tá». Thiá»n sư Huyá»n Quang lúc má»›i xuất gia đã theo há»c vá»›i thầy cá»§a cô, cho nên ông cÅ©ng là sư huynh cá»§a cô. Cô nghe nói thầy Huyá»n Quang đã từng Ä‘áºu trạng nguyên và đã là m quan tá»›i hai mươi năm trong triá»u. Ông nổi tiếng là là m thÆ¡ hay, thÆ¡ chữ cÅ©ng như thÆ¡ Nôm. Trong giá»›i thiá»n gia hiện có lưu hà nh bà i phú Nôm "Vịnh Chùa Vân Yên" cá»§a ông. Hiện giá» có má»™t bản chép tay, nhưng chữ Nôm cá»§a cô còn yếu nên cô chưa Ä‘á»c được trá»n bà i. Cô yếu chữ Nôm cÅ©ng vì thân phụ cô. Ông ghét chữ Nôm và cứ bảo cô "nôm na là cha mách qué". Ấy váºy mà bây giá» chữ Nôm được thiên hạ xá» dụng cÅ©ng nhiá»u. Sư tá»· cô có hai bà i phú cá»§a đại sÄ© Trúc Lâm viết bằng chữ Nôm, má»™t bà i nhan đỠlà "Äắc Thú Lâm Tuyá»n Thà nh Äạo Ca" và má»™t bà i nhan đỠlà "Cư Trần Lạc Äạo Phú". Sư tá»· cá»§a cô đã từng Ä‘em hai bà i nà y giảng cho trong chúng nghe. Ni Sư TÄ©nh Quang tuy lá»›n tuổi và là m tá»± trưởng nhưng không có buổi giảng kinh nà o cá»§a sư tá»· cô mà bà không tham dá»±. Ai cÅ©ng công nháºn là sư tá»· cô có há»c thức uyên bác và cÅ©ng muốn há»c vá»›i sư tá»· cô. Cô quyết tâm há»c cho giá»i chữ Nôm. Hôm nà o cô sẽ viết thư vá» cho thân phụ cô bằng chữ Nôm. Thế nà o "ông già " cÅ©ng phải Ä‘á»c. Chữ Nôm há không phải là chữ riêng cá»§a ngưá»i Äại Việt sao?
Sư tá»· cá»§a cô hồi chiá»u đã vá» chùa rất muá»™n. Hai đứa bé ở xóm dưới đã đốt Ä‘uốc đưa Hương Trà ng vá». Tình trạng u thằng cu Lợi đã hÆ¡i thấy thay đổi. Bà hết còn ôm bụng kêu Ä‘au. Sư tá»· Hương Trà ng đã má»i được ông lang ở huyện à Yên sang. Có cả bà mụ túc trá»±c nữa. Có hai ngưá»i nà y sư tá»· cá»§a cô má»›i an tâm vá» chùa, nhưng trước khi Ä‘i, bà dặn thằng cu Lợi có biến cố gì thì chạy lên chùa báo cho bà biết. Khi Hương Trà ng vá» tá»›i chùa thì đã gần tá»›i giá» chỉ tịnh. Bà kể sÆ¡ lược cho cô vá» tình trạng rồi Ä‘i và o liêu phòng. Có lẽ giá» nà y bà đã an nghỉ.
Hương Nghiêm vừa đóng xong cuốn táºp cuối cùng cho bá»n há»c trò nhá» cá»§a cô. Bên ngoà i, trá»i yên tÄ©nh quá. Bây giá» chắc đã quá ná»a đêm. Má»i ngưá»i hẳn Ä‘ang ngá»§ ngon, nhưng ngà i Äản Sinh đã vá» rồi. Khoảng đầu giá» Tỵ khi mặt trá»i vừa lên ấm thì đức Thế Tôn giáng thế. Ngà y mai là má»™t ngà y lá»… báºn rá»™n, cô phải Ä‘i nghỉ để có sức khá»e cần thiết. Giữa giá» Dần cô đã phải trở dáºy rồi để cùng đại chúng là m lá»… chúc tán. Khuya nay chuông trống Bát Nhã sẽ là m cho các bà các cô ngá»§ lại chùa dáºy sá»›m. Lá»… chúc tán được cá» hà nh ngay trong buổi công phu khuya. Äầu giá» Tỵ thiện nam tÃn nữ má»›i vân táºp lại chùa để là m lá»… vÃa Äản Sinh, lá»… cầu an và lá»… quy y cho chim và cá. Äầu giá» Ngá» má»›i có lá»… tắm Pháºt cá» hà nh trong vưá»n cảnh cá»§a chùa. Lúc ấy thiện nam tÃn nữ sẽ đến chùa đông lắm và sẽ đứng cháºt sân chùa. Bá»n trẻ đã được cô táºp tà nh kỹ lưỡng để diá»…n lại sá»± tÃch Äản Sinh. Thế nà o chúng cÅ©ng mặc chiếc áo là nh lặn nhất cá»§a chúng. Dưới má»™t cái vòm bằng tre kết đầy hoa lá theo hình vòng cung, cô đã an trà má»™t tượng Pháºt sÆ¡ sinh bằng đất nung mà u đỠhồng. Äức Pháºt sÆ¡ sinh đứng trên má»™t đóa sen, má»™t tay chỉ lên trá»i, má»™t tay chỉ dưới đất. Má»™t tay chỉ xuống nước thì đúng hÆ¡n, bởi vì cô đã an vị ngà i trên chiếc hồ trước hòn non bá»™. Má»™t chum nước lá thÆ¡m sẽ được kê ra gần hòn non bá»™ ấy, và má»—i ngưá»i sẽ đến chắp tay trước Pháºt sÆ¡ sinh rồi múc nước thÆ¡m bằng chiếc gáo dừa con để dá»™i lên trên mình ngà i má»™t cách cung kÃnh.
Hương Nghiêm xếp các cuốn táºp ngay ngắn trên án thư. Vừa thay áo nháºt bình cô vừa quán niệm theo phép dạy cá»§a thiá»n sư Äá»™c Thể. Cô theo dõi hÆ¡i thở trong khi ngả mình nằm trên đơn. Giấc ngá»§ đến rất mau. Trong mÆ¡ cô thấy bá»n trẻ Ä‘ang diá»…n sá»± tÃch Äản sinh. Thằng cu Lợi vá»›i bá»™ râu lá chuối cá»§a nó Ä‘ang đóng vai ông tiên A Tư Äà . Nó chống gáºy Ä‘i lom khom, ngang lưng quấn má»™t mảnh áo đạo sÄ©. Nó Ä‘i từng bước tá»›i trước mặt vua Tịnh Phạn và hoà ng háºu Ma Gia để nhìn mặt coi tướng cho thái tá» vừa ra Ä‘á»i. Nó nói bằng cái giá»ng khà n khà n cá»§a má»™t ông đại sÄ© già : "Tâu bệ hạ, thái tỠđây sẽ trở thà nh má»™t Äức Pháºt Như Lai ... bần đạo khóc là vì sẽ không sống được tá»›i ngà y thái tá» thà nh Pháºt". Ông tiên A Tư Äà còn nói gì nhiá»u nữa, nhưng Hương Nghiêm không theo dõi được. Cô chỉ để ý đến chiếc hoa chuối mà con bé Tuất Ä‘ang ôm trong hai tay. Bé Tuất đóng vai hoà ng háºu Ma Gia. Nó ôm bắp hoa chuối quấn trong má»™t miếng lụa và ng. Thế nhưng bắp hoa chuối động Ä‘áºy trong tay bé Tuất, rồi hà o quang từ đó tung tóe rá»±c rỡ. Nhìn kỹ, Hương Nghiêm thấy bắp hoa chuối đã trở thà nh Äức Pháºt sÆ¡ sinh tháºt sá»± Ä‘ang mỉm cưá»i trong tay bé Tuất. Mừng rỡ quá, cô quỳ xuống trước mặt bé Tuất để chắp tay là m lá»….
Tà i sản của quykiemtu
25-10-2008, 10:50 AM
Thượng Thiên Hạ Äịa Duy Ngã Äá»™c Tôn
Tham gia: May 2008
Äến từ: Việt Nam
Bà i gởi: 3,304
Thá»i gian online: 3 tuần 5 ngà y 16 giá»
Thanks: 932
Thanked 2,152 Times in 223 Posts
Chương IX
Khi cu Lợi thức dáºy thì trá»i đã tảng sáng. Nhìn lên chá»ng tre, nó thấy u nó nằm yên, hÆ¡i thở Ä‘á»u đặn. Lợi cảm thấy an tâm. Thang thuốc cá»§a ông lang à Yên hay tháºt. Cả ngà y hôm qua u nó quằn quại không ngá»›t vì Ä‘au, và y mà hồi hôm uống bát thuốc và o bà đã nằm yên và ngá»§ được. Ông lang sau khi bắt mạch và cho thuốc, đã vá» ngá»§ tạm ở nhà bác Trá»±c ở dưới chân núi. Trong nhà , ngoà i u nó và nó, còn có bà Tư xóm dưới. Bà Tư cÅ©ng đến từ chiá»u hôm qua. Bà thưá»ng hay đến giúp bà con trong xóm và o lúc sinh nở. Ngưá»i ta nói là bà có "kinh nghiệm". Hiện bà đang ngá»§ ở trên chá»ng cá»§a Lợi. Hồi hôm Lợi đã lấy rÆ¡m trải ra giữa nhà mà ngá»§. Ban đầu nó nghÄ© rằng nó sẽ phải thức cả đêm để săn sóc cho u nó. Ai ngá» u nó uống thuốc được má»™t hồi thì nằm yên và sau đó thì bà ngá»§ thiếp Ä‘i. Lợi cÅ©ng ngá»§ thiếp Ä‘i. Cả ngà y lo lắng lăng xăng cho nên nó mệt và ngá»§ rất say.
Lợi Ä‘i xuống bếp. Hồi hôm nó đã sắc nước nhì cá»§a thang thuốc, bây giá» nó định hâm lại cho u nó uống. Lợi rút má»™t nắm rÆ¡m nhá» dúi và o bếp trấu và đợi. Má»™t lát sau rÆ¡m ngún và có khói. Vẫn dà nắm rÆ¡m và bếp trấu, nó ká» mồm và o thổi nhẹ. Lá»a bùng cháy. Lợi cầm má»™t chiếc đũa tro cá»i cho trống khoảng giữa ba ông đầu rau rồi đặt nắm rÆ¡m Ä‘ang cháy và o đấy. Nó tiếp rÆ¡m và o rồi lấy chiếc đũa tro chặn lên phÃa bên ngoà i nắm rÆ¡m để cho rÆ¡m cháy cháºm. Xong, nó bắc má»™t nồi nước đầy lên bếp. Vừa coi sóc cho lá»a cháy Ä‘á»u dưới nồi, Lợi vừa lấy mấy cục than tà u để trên lá»a rÆ¡m cho cháy xém trước khi gắp bá» và o chiếc há»a lò kê gần đấy. Sắc thuốc thì phải dùng há»a lò và than tà u. Than tà u còn Ãt lắm, chỉ đủ để hâm thuốc mà thôi. Hôm qua ông lang à Yên bảo phải chuẩn bị than cá»§i để phòng khi nó sinh em bé thì đốt lên cho u nó sưởi. Bà Tư bảo than tà u đắt lắm. Bà sai Lợi ra hốt má»™t thúng trầu đỠsẵn giữa nhà . Bà còn bảo nó Ä‘i kiếm cá»§i gá»™c Ä‘em và o. Cá»§i gá»™c tức là gốc tre khô. Bà bảo khi cần sưởi thì đốt cho gá»™c cháy rồi đổ trấu và o cho lá»a cháy ngún. Bà Tư còn bảo Lợi kiếm cho bà má»™t thanh nứa để dà nh bà cắt nhau cho em bé.
Vừa Ä‘un bếp, cu Lợi vừa nghÄ© đến công việc phải là m hôm nay. Có lẽ nó phải thổi cÆ¡m cho bà Tư ăn. Nó phải nghÄ© tá»›i trả cá bống khi mặn gần như còn nguyên, có thể dá»n ra để bà Tư ăn vá»›i cÆ¡m. Như váºy là nó chỉ cần thổi má»™t niêu cÆ¡m là đủ. Bá»—ng Lợi nhá»› ra rằng hôm nay là ngà y mồng tám tháng tư, ngà y Pháºt Äản. Ngà y hôm nay thiên hạ ai cÅ©ng ăn chay. Váºy là trả cá bống không được tÃch sá»± gì rồi. Lợi đứng dáºy, Ä‘i tìm hÅ© vừng. Nó ôm hÅ© vừng mà lắc, còn má»™t Ãt vừng, may quá. Nó sẽ rang muối vừng để bà Tư ăn cÆ¡m, nhưng mà trước phải vo gạo để nấu cÆ¡m đã.
Suốt ngà y hôm qua, cu Lợi lo lắng cuống cuồng, có nhiá»u lúc u nó Ä‘au đớn đến chảy cả nước mắt. Lợi chịu đựng không nổi khi nghe tiếng rên siết cá»§a u. Bố nó chết tráºn bên Chiêm năm ngoái. Bây giá» nếu u nó chết theo thì nó sẽ trở nên mồ côi. Tiá»n bạc không có, là m sao có có thể Ä‘i rước thầy thuốc vá» xem mạch cho u. U nó bảo nó chạy sang xóm bên má»i bác Tư. Bác Tư đã là m đủ cách nhưng cÆ¡n Ä‘au cá»§a u nó cÅ©ng không giảm xuống tà nà o. Bác đã Ä‘em gừng sống giã nhá» pha vá»›i rượu để xoa bóp, đã dùng cả lá trầu không và má»™t má»› tóc rối để đánh gió cho u nó. Trong lúc hai bác cháu còn Ä‘ang cuống quÃt chưa biết là m gì hÆ¡n cho u nó bá»›t Ä‘au thì Ni Sư Hương Trà ng đến. Thì ra Tuất đã báo chi Ni Sư biết là u nó ốm nặng và nó phải ở săn sóc cho u. Lạ quá, Ni Sư Hương Trà ng không phải là thầy thuốc, nhưng khi thấy bà vừa bước và o nhà Cu Lợi có cảm tưởng ngay rằng má»i sá»± sẽ êm đẹp và u nó sẽ không còn Ä‘au đớn. Mà tháºt váºy, Ni Sư vừa đặt tay lên trán cá»§a u nó thì u nó không còn rên siết nữa. Ni Sư dịu dà ng há»i thăm u nó để biết xem trong ngưá»i Ä‘au đớn như thế nà o, và u nó đã bình tÄ©nh trả lá»i từng câu má»™t, không còn vừa nói vừa thở vừa khóc hổn hển như trước. Sau đó, Ni Sư dặn bác Tư và nó ở lại trông coi và thỉnh thá»ng xoa bóp tay chân cho u nó trong khi Ni Sư sang à Yên má»i ông thầy thuốc.
Äó là khoảng xế chiá»u. Từ lúc Ni Sư Ä‘i khá»i, u nó có lên cÆ¡n Ä‘au hai lần nhưng không còn dữ dá»™i như trước. Có lẽ nhá» bác Tư và Lợi xoa bóp chân tay theo lá»i Ni Sư dặn; cÅ©ng có lẽ là nhá» biết rằng Ni Sư sẽ trở vá» vá»›i má»™t ông thầy thuốc.
Äến tối mịt Ni Sư má»›i vá» tá»›i. Có ông lang à Yên vá» theo vá»›i Ni Sư. Ông mang theo má»™t tay nải khá lá»›n. Có cả thằng Qúy và thằng Tâm đốt Ä‘uốc Ä‘i theo để đưa đưá»ng cho hai ngưá»i. Quý và Tâm cÅ©ng là ngưá»i là ng Hổ SÆ¡n. Chúng cÅ©ng là những em bé chăn trâu như cu Lợi.
Và o tá»›i sân nhà , Ni Sư bảo Quý và Tâm dụi Ä‘uốc để dà nh, rồi bà đưa ông lang vá» nhà , má»i ông ngồi nghỉ và bảo cu Lợi Ä‘i nấu nước vối má»i ông uống. Sau đó, ông lang bắt mạch cho ngưá»i bệnh. Bắt mạch xong, ông mở tay nải bốc thuốc. Trong khi cu Lợi nhen há»a lò sắc thuốc thì ông nói vá»›i Ni Sư rằng chứng bệnh cá»§a u thằng Lợi là do sá»± buồn phiá»n và lo lắng mà sinh ra. Thuốc cá»§a ông có công dụng an thần và tẩm bổ chứ không có gì lạ. Ni Sư tiếp chuyện ông lang cho đến không nước nhất cá»§a thang thuốc được sắc xong và u thằng cu Lợi được đỡ dáºy để uống thuốc. Thuốc uống xong, Ni Sư đỡ ngưá»i bệnh nằm xuống rồi đắp chăn cho bà . Ni Sư nói:
- Uống thuốc nà y và o thì thế nà o cÅ©ng khá»e, rồi bác sẽ sinh cháu dá»… dà ng. Bác cứ niệm Pháºt Quan Âm má»™t lát rồi ngá»§. Nà y Lợi, bây giá» con sắc nước nhì Ä‘i, để sáng mai hâm lại cho u con uống. Con đổ và o má»™t bát rưỡi nước lã và sắc lại còn ná»a bát thôi nhé.
Ni Sư lại còn đến nắm tay bác Tư và dặn dò mấy câu. Rồi bà bảo Quý và Tâm đốt đuốc lên, đưa thầy lang vỠnhà bác Trực ngủ tạm đêm nay và cũng để đưa bà vỠnúi. Trước khi đi, Ni Sư còn căn dặn cu Lợi là hễ có gì xảy ra thì lên chùa báo tin cho Ni Sư biết.
U thằng cu Lợi nằm yên. Má»™t lúc sau đó thì bà ngá»§. Cu Lợi mừng quá. Nó bưng cây đèn dầu lạc Ä‘i xuống bếp, định Ä‘i lấy gạo thổi cÆ¡m để dá»n cho bác Tư, nhưng nó vừa xuống tá»›i bếp thì bác Tư cÅ©ng đã theo xuống, Bác bảo rằng bác còn no lắm và cu Lợi chỉ cần nấu cÆ¡m đủ cho má»™t mình nó ăn thôi. Nghe bác nói thế, Lợi không nấu cÆ¡m nữa. Nó Ä‘i lấy bát xúc cÆ¡m nguá»™i còn lại trong nồi và xin phép bác Tư ngồi ăn ngay dưới bếp. Nó Ä‘em trả cá bống không mặn ra để ăn vá»›i cÆ¡m nguá»™i. Bác Tư kê má»™t chiếc đòn thấp rồi ngồi bên cạnh Cu Lợi. Bác nói:
- Cháu đừng lo. Bác nghe nói ông lang nà y giá»i lắm. Thế nà o u cháu và em bé cÅ©ng được bình an. May quá, nếu không có Ni Sư trên chùa Ä‘Ãch thân Ä‘i má»i thì ông lang à Yên chẳng bao giá» bước chân tá»›i nhà nà y đâu. Thế là nhà cháu có phúc lắm đấy con ạ.
Cu Lợi vừa ăn vừa nghÄ© đến tiá»n thầy và tiá»n thuốc cho u nó. Như Ä‘oán biết được nó Ä‘ang nghÄ© gì, bác Tư lại nói:
- Mà y đừng lo, cháu ạ. Ni Sư Ä‘Ãch thân Ä‘i má»i ông lang thì chắc chắn là Ni Sư sẽ chu toà n cho u con mà y, mà có thể ông lang vì nể Ni Sư mà không lấy tiá»n chuyến nà y cÅ©ng không biết chừng. Cứ lạy Pháºt phù há»™ cho u mà y mạnh khá»e mẹ tròn con vuông là quý rồi. Thôi, mà y ăn cÆ¡m Ä‘i. Tao lên ngá»§ má»™t chốc, có gì thì gá»i tao dáºy nghe cu Lợi.
Cu Lợi đứng dáºy định lấy đèn đưa bà Tư lên nhà trên nhưng bà đưa tay ra hiệu bảo không cần. Bà Tư lên rồi. Cu Lợi ngồi xuống tiếp tục ăn cÆ¡m. Nó gắp thêm má»™t con cá bống để lên chén cÆ¡m. Trả cá nà y là do u nó kho, nhưng u nó chưa hỠđộng đũa tá»›i, những con cá bống trong trả Ä‘á»u do Cu Lợi câu được ở ngoà i bá» sông. Nó nhá»› tá»›i buổi chiá»u hôm kia khi Ä‘ang câu cá ở bá» sông thì Tuất tá»›i tìm nó. Ni Sư Hương Nghiêm bảo Tuất Ä‘i tìm Lợi và gá»i Lợi lên chùa để táºp diá»…n lại cuối sá»± tÃch Pháºt tổ giáng sinh. Tuất đến nhà Lợi thì u Lợi nói Lợi Ä‘ang câu cá ở bá» sông. Tuất ra bá» sông kiếm Lợi. Lúc đó giá» cá cá»§a Lợi đã đầy tá»›i ná»a. Tuất tá»›i nhìn và o giá» cá mà phần lá»›n là cá bống rồi nói vá»›i Lợi:
- Anh Lợi ác lắm, những con cá nà y hiá»n là nh có là m gì Lợi đâu mà anh Lợi lại bắt chúng lên để cho chúng chết?
Lợi ngước nhìn Tuất. Tuất mặc má»™t chiếc áo cánh mà u nâu non; tóc Tuất xõa chấm trên hai vai, khuôn mặt xinh đẹp cá»§a Tuất sáng rỡ trong ánh nắng chiá»u và hai mắt cá»§a Tuất Ä‘en láy. Lợi không biết trả lá»i Tuất ra sao. Nếu gặp má»™t ngưá»i khác há»i nó câu đó thì nó trả lá»i được ngay. Nó sẽ trả lá»i rằng con ngưá»i sinh ra Ä‘á»i phải ăn và phải uống, vì váºy mà từ xưa tá»›i nay ngưá»i ta đã là m ruá»™ng, trồng rau, nuôi lợn, nuôi gà và câu cá. Trá»i sinh ra lúa gạo, lợn, gà , tôm, cá là để nuôi ngưá»i. U Lợi đã từng nói vá»›i Lợi như váºy, và ngưá»i lá»›n nà o cÅ©ng sẽ trả lá»i như váºy, nhưng Lợi biết đối vá»›i Tuất nó không thể trả lá»i như thế. Tuất giống như má»™t cà nh hoa đà o mong manh, trả lá»i như thế cÅ©ng giống như má»™t luồng gió mạnh tá»›i thổi bay tất cả những cánh hoa đà o mÆ¡n mởn. Tuất giống như má»™t tá» giấy trắng tinh, trả lá»i như thế cÅ©ng giống như là m đổ nghiên má»±c và o tá» giấy. Lợi biết Tuất khá» dại ngây thÆ¡ nhưng trong thâm tâm nó không dám chê cưá»i sá»± khá» dại ngây thÆ¡ đó. Trái lại, nó còn thấy cái khá» dại ngây thÆ¡ nà y như là má»™t cái gì dịu hiá»n, trong trắng và đẹp đẻ. Có má»™t cái gì nÆ¡i Tuất khiến nó nghÄ© tá»›i Ni Sư Hương Trà ng. Ni Sư Hương Trà ng thương yêu Tuất là phải, Lợi nghÄ© như thế. Ni Sư là má»™t ngưá»i lá»›n, nhưng nÆ¡i bà , Lợi thấy có sá»± hồn nhiên ngây thÆ¡ cá»§a những đứa trẻ con như Tuất. Nó nghÄ© có lẽ vì váºy mà nó yêu mến Ni Sư lạ lùng. Má»—i lần được ngồi nghe. Ni Sư nói chuyện nó thấy trong lòng ấm áp, và sung sướng lạ kỳ. Lợi đã gặp bao nhiêu ngưá»i lá»›n, nhưng Lợi chưa bao giá» thấy được má»™t ngưá»i lá»›n tươi mát như Ni Sư Hương Trà ng cá»§a nó. Cần câu trong tay Lợi chúi xuống nặng tay nó. Cá cắn câu. Nó giáºt lên. Má»™t con cá bống lá»›n bằng ngón chân cái cá»§a nó Ä‘ang dãy dụa loang loáng dưới ánh nắng chiá»u. Lợi chỉa thẳng cần câu lên trá»i để cho con cá xáp và o gần nó. Lợi đưa ta ra nắm lấy con các bống và gỡ miệng cá ra khá»i lưỡi câu. Lúc đó, Tuất cÅ©ng đã xáp lại gần. Tuất nói:
- Anh Lợi, anh cho Tuất con cá nà y đi.
Lợi nhìn Tuất hÆ¡i ngáºp ngừng nhưng cÅ©ng đưa con cá bống cho Tuất. Tuất nắm lấy con cá, nhìn và o cái hà m cá nhá» xÃu bị chiếc lưỡi câu là m cho bị thương gần như tá»ac ra. Nó xÃt xoa như chÃnh nó bị Ä‘au. Rồi nó bảo:
- Tá»™i nghiệp chưa, con cá đẹp thế nà y mà bị ngưá»i ta móc lưỡi câu và o hà m rồi kéo lên. Bống Æ¡i, chị thả bống xuống nước rôi bống bÆ¡i cho xa, đừng có trở lại loanh quanh ở bến nà y nữa nhé.
Tuất nói chÃnh Tuất và con cá bống nghe nhưng Lợi có cảm tưởng như Tuất nói những lá»i nà y chỉ là để trách móc Lợi. Nó chưa biết nói sao thì Tuất đã thả con các bống xuống nước. Con cá lá»™i Ä‘i rồi mà Tuất vẫn còn đưa tay khoác nước như muốn Ä‘uổi con cá Ä‘i cho tháºt xa. Tuất lau tay và o chéo chiếc áo cánh nâu non cá»§a nó rồi nói vá»›i Lợi:
- Thôi Tuất vỠnhé, anh Lợi. Anh nhớ lát nữa lên chùa, Ni Sư đợi anh đấy.
Rồi Tuất Ä‘i, Từ đó vá» sau, Lợi không câu được con cá nà o nữa. Äầu óc ngẩn ngÆ¡. Nó nghÄ© lẩn thẩn rằng con cá bống mà Tuất thả xuống nước đã báo cho những con cá khác mà lìa xa khúc sông Lợi Ä‘ang câu. Nó cuá»™n cần câu lại và xách giá» cá vá». Giao cá cho u, Lợi Ä‘i tắm, thay áo và lên chùa. Nó vừa Ä‘i vừa suy nghÄ© đến Tuất và con cá bống. Con cá bống hồi nãy mà Tuất thả xuống sông có má»™t liên hệ gì đó vá»›i con cá bống trong truyện Tấm Cám mà nó đã từng nghe u nó kể nhiá»u lần. Nó thấy Tuất là chị Tấm trong truyện và con cá bống sau nà y sẽ có thể là m cho Tuất trở nên má»™t bà hoà ng hay má»™t bà chúa. NghÄ© tá»›i đây lại thấy sá»± việc dÃnh và o nhau rất lạ lùng. Ni Sư Hương Trà ng cá»§a nó cÅ©ng là má»™t bà chúa, và bây giá» bé Tuất theo Ni Sư há»c đạo rồi cÅ©ng sẽ trở nên má»™t bà chúa. Hồi còn bố nó ở nhà nó đã từng nghe bố nó và u nó nói chuyện vá» Ni Sư Hương Trà ng vá»›i má»™t thái độ kÃnh phục. Nó nghe nói Ni Sư là má»™t bà chúa Ä‘i tu. Lúc ấy Lợi không thể tin rằng Ni Sư là má»™t bà chúa được. Má»™t bà chúa thì phải sang trá»ng như tiên, quần áo lượt là , luôn luôn có ngưá»i hầu hạ hai bên, Ä‘i đâu cÅ©ng có kiệu rước và hai bên có lÃnh hầu. Äằng nà y Ni Sư cá»§a nó lại sống rất đơn giản như bất cứ ngưá»i nghèo nà o ở trong là ng. Ni Sư Ä‘i dép tháºt đấy, nhưng đó chỉ là dép cá». Ão Ni Sư mặc là áo nâu, má»™t chiếc áo nâu đã cÅ© và mà u cÅ©ng đã bạc. Vải áo là thứ vải gai thô sÆ¡ chứ cÅ©ng không được mịn mà ng như chiếc áo cánh nâu non cá»§a bé Tuất nữa. Nó không tin Ni Sư là bà chúa nhưng ở trong xóm nó hình như ngưá»i lá»›n nà o cÅ©ng nói Ni Sư là má»™t bà chúa, em ruá»™t cá»§a đức hoà ng đế đương triá»u, nghÄ©a là em cá»§a vua. Cho đến má»™t ngà y ná», cách đây chừng hai năm, nó má»›i tin. Hôm đó hai bố con Lợi Ä‘ang loay hoay đà o cá»§ Ä‘áºu ở đám vưá»n gần nhà bác Trá»±c thì thấy có má»™t Ä‘oà n ngưá»i ngá»±a đến ngừng dưới chân núi. Từ trên chiếc xe song mã, có má»™t ngưá»i ăn mặc rất uy nghiêm bước xuống. Có những ngưá»i lÃnh há»™ vệ cầm giáo đứng hai hà ng để bảo vệ cho ngưá»i ấy. Rồi lại có ngưá»i Ä‘em kiệu ra để cho ngưá»i mặc áo uy nghiêm kia ngồi lên. Rồi trong khi đám ngưá»i ngá»±a chỠđợi ở chân núi, hai ngưá»i khiêng kiệu bắt đầu leo lên đưá»ng núi. Lại có bốn ngưá»i lÃnh khiêng giáo Ä‘i theo hai bên để há»™ vệ. Tất cả Ä‘á»u ăn mặc rất sặc sỡ và nghiêm chỉnh. Xe và kiệu cÅ©ng được trang hoà ng và ng rá»±c và đỠchói. Hai bố con cá»§a Lợi không dám đến gần. Sau khi đà o xong được hai gánh cá»§ Ä‘áºu, há» ghé lại nhà bác Trá»±c xin nước uống và há»i thăm. Bác Trá»±c nói hồi nãy bác đã Ä‘em nước rối ra má»i các bác lÃnh hầu và đã được các bác nà y cho biết là hôm nay có ngà i Huệ Võ Äại Vương từ trên kinh vá» thăm Ni Sư. Huệ Võ Äại Vương là anh ruá»™t cá»§a Ni Sư Hương Trà ng. Äại Vương và Ni Sư Ä‘á»u là em ruá»™t cá»§a đức Kim Thượng tại vị. Ngà i vá» là ng nhưng không sứ vá» cho xã quan nên dân là ng không ai được biết để ra nghinh đón.
Chiá»u hôm ấy, nghe bác Trá»±c nói, Lợi bắt đầu tin rằng Ni Sư Hương Trà ng là má»™t bà chúa thá»±c. Nó định bụng chiá»u hôm sau lên chùa nhìn lại Ni Sư cho kỹ để thấy cho tháºt rõ mặt mÅ©i cá»§a má»™t bà chúa. Hôm sau má»›i tá»›i chân núi thì nó gặp Ni Sư Ä‘ang Ä‘i xuống vá» phÃa vưá»n ương. Nó chắp hai tay chà o bà , và nháºn thấy rằng bà vẫn ân cần và đơn giản không khác gì má»i hôm, và chẳng có dấu hiệu nà o nÆ¡i bà chứng tá» vẻ cao sang cá»§a má»™t bà chúa cả. Nó lại bắt đầu nghi ngá» trở lại. Rồi nó nghÄ© rằng có lẽ bà là má»™t bà chúa tháºt nhưng là má»™t bà chúa núp trong thể xác cá»§a má»™t Ni Sư, cÅ©ng như trong truyện cổ tÃch xưa có vị hoà ng tá» núp trong thân xác cá»§a má»™t con cóc. Có thể là má»™t hôm nà o đó, Ni Sư cá»§a nó sẽ biến trở lại má»™t bà chúa lá»™ng lẫy và nó sẽ được mặc sức ngắm cho thá»a thÃch, nhưng Lợi lại thấy trong lòng e ngại. Nếu Ni Sư mà biến thà nh bà chúa thì chắc gì nó đã dám đến gần, và chưa chắc bà chúa đã chịu gá»i nó để xoa đầu như thưá»ng lệ.
Má»™t hôm cùng bé Tuất giúp Ni Sư mang giá» tre trên núi xuống vưá»n ương, nó lấy hết can đảm lên tiếng há»i Ni Sư xem bà có phải là má»™t bà chúa không thì Ni Sư nói không. Ni Sư nói ngà y xưa có lần Ni Sư đã là má»™t bà chúa, nhưng bây giá» chỉ là má»™t ngưá»i thưá»ng như bất cứ ai ở trong xã Hổ SÆ¡n.
- Tại sao là m má»™t bà chúa sung sướng hÆ¡n mà Ni Sư không là m, lại Ä‘i là m má»™t Ni Sư? Bé Tuất há»i.
- Là m má»™t bà chúa không sung sướng như các con tưởng đâu, Ni Sư trả lá»i. Bây giá» Ni Sư sung sướng hÆ¡n hồi còn là m bà chúa nhiá»u. Nếu Ni Sư là má»™t bà chúa thì Ni Sư đâu được Ä‘i trên con đưá»ng núi nà y vá»›i hai con. Là m bà chúa cá»±c lắm các con ạ. Ná»™i má»™t việc chải tóc, mặc áo và đi già y cÅ©ng đủ mệt rồi, đừng nói tá»›i những việc khác.
Cu Lợi vẫn chưa quên được chuyện con cá bống hồi nãy. Ngà y xưa nhá» con cá bống mà chị Tấm từ má»™t cô gái quê đã trở thà nh má»™t bà chúa. Biết đâu con các bống cá»§a Tuất má»™t ngà y nà o đó cÅ©ng đã là m cho Tuất trở nên má»™t bà chúa như chị Tấm trong truyện cổ tÃch. Lợi nhá»› có lần Ni Sư Hương Trà ng kể cho bá»n Lợi nghe má»™t truyện Tấm Cám hÆ¡i khác vá»›i truyện Tấm Cám mà u Lợi thưá»ng kể. Äó là chuyện hoà ng háºu á»¶ Lan. Ni Sư nói rằng chuyện hoà ng háºu á»¶ Lan là chuyện có tháºt. Hồi bé hoà ng háºu chỉ là má»™t cô bé nhà quê tên là Tấm. Tấm lá»›n lên hái dâu và chăn tằm rất giá»i. Quê Tấm là là ng Thổ Lá»—i ở tỉnh Bắc Ninh. Tấm cÅ©ng xinh đẹp (có lẽ cÅ©ng xinh đẹp như Tuất, Lợi nghÄ© thầm). Tấm cÅ©ng có má»™t đứa em cùng cha khác mẹ tên là Cám. Cám cÅ©ng lén bắt con cá bống cá»§a Tấm nuôi ở giếng ăn thịt rồi chôn dấu xương cá Ä‘i. Bụt cÅ©ng hiện ra bảo Tấm Ä‘i tìm xương cá bống rồi Ä‘em chôn ở chân giưá»ng. Tấm chôn xương bống được má»™t trăm ngà y thì đà o lên và tìm thấy má»™t đôi hà i rất đẹp. Tấm ướm thá» hà i và o chân thì thấy rất vừa. Thấy đôi hà i hÆ¡i ấm, Tấm Ä‘em phÆ¡i nắng. Có má»™t con qụa thần sà xuống xá»›t má»™t chiếc hà i và đem thả và o cung vua Lý Thánh Tông. Vua thấy hà i đẹp truyá»n lịnh cho các cô gái trong nước tá»›i ướm hà i. Tấm báºn hái dâu nuôi tằm không trẩy kinh như tất cả các cô gái khác. Trong nước, không ai ướm hà i vừa chân. Mùa xuân năm Qúy Mão vua ngá»± giá Ä‘i lá»… Pháºt ở chùa Dâu. Kiệu vua Ä‘i tá»›i đâu dân chúng mở há»™i tưng bừng tiếp rước tá»›i đó. Trai gái già trẻ Ä‘á»u mặc áo đẹp ra đứng hai bên đưòng vua Ä‘i. Khi ngá»± giá Ä‘i ngang qua là ng Thổ Lá»—i, ngồi trên kiệu cao vua trông thấy má»™t cô gái Ä‘ang hái dâu ngoà i ruá»™ng mà không ra đón vua. Vua truyá»n ngừng kiệu ại, cho vá»i cô gái đến, và há»i tại sao. Cô gái ấy là Tấm. Tấm thưa vá»›i vua là nhà cô nghèo, cô phải là m lụng để nuôi gia đình cho nên không có thì giỠđể vui chÆ¡i. Vua thấy Tấm xinh đẹp, ăn nói lá»… phép và dịu dà ng, liá»n Ä‘em lòng thương yêu. Ngà i há»i Tấm đã trẩy kinh ướm hà i chưa, rồi ra lệnh cho Tấm phải xin phép theo vua vá» kinh mà ướm hà i. Tấm trở nên má»™t bà chúa và vua đặt tên cho Tấm là Nguyên Phi á»¶ Lan. Vua xây cung á»¶ Lan cho Tấm ở và rước thầy vá» dạy cho Tấm há»c. Sau nà y Tấm sinh má»™t hoà ng tá» Kiá»n Äức sau trở thà nh vua Lý Nhân Tông. Tấm là m bà chúa nhưng vẫn đảm đương chịu khó như khi ở vá»›i gia đình. Tấm giúp vua trị nước, sá»a sang triá»u chÃnh, chấn hưng ná»n kinh tế và mở mang việc há»c hà nh. Tuy là m má»™t bà chúa nhưng Tấm không quên Ä‘á»i sống cÆ¡ cá»±c miá»n quê. Ngà y xưa trong là ng Tấm có ngưá»i hay Ä‘i trá»™m trâu ăn thịt là m cho nhiá»u nhà nghèo mất cả trâu cà y, không là m ăn gì được. Tấm tâu vá»›i vua xin trừng phạt những ngưá»i ăn trá»™m trâu. Tấm còn xin vua giúp đỡ dân nghèo, bá» tiá»n ra mua chuá»™c những ngưá»i nghèo khó đã Ä‘em thân gán nợ cho các nhà già u. Con gái, con trai bị bán cho nhà già u từ đó được vua chuá»™c vá» và há» còn được dá»±ng vợ gã chồng cho nữa. Tấm là ngưá»i có lòng nhân từ rất lá»›n. Ngưá»i trong nước, ai ai cÅ©ng yêu mến Tấm và ca ngợi công đức cá»§a Tấm. Há» gá»i Tấm là Quan Âm Nữ, nghÄ©a là con gái cá»§a đức Bồ Tát Quan Thế Âm, vì nhân từ như thế nên Tấm không là m việc gì thất đức. Tấm không giống vá»›i cô Tấm trong truyện Tấm Cám mà u Lợi thưá»ng kể. Em cá»§a Tấm ngà y xưa có ăn thịt con bống cá»§a Tấm tháºt đấy, nhưng Tấm vẫn tha thứ cho em, và bà dì cá»§a Tấm cÅ©ng không bị Tấm thù ghét. Trái lại cả hai Ä‘á»u được Tấm cải hóa thà nh ngưá»i tốt.
Bá»n cu Lợi rất ưa câu truyện Tấm Cám nà y. Ni Sư đã nói truyện có tháºt thì chắc là truyện có tháºt. Chẳng bao giá» Ni Sư lại nói dối bá»n Lợi đâu. Có lần Ni Sư đưa cho bá»n Lợi xem má»™t cuốn sách mà Ni Sư nói và i ba năm nữa bá»n Lợi có thể Ä‘á»c được. Cuốn sách nói vá» cuá»™c Ä‘á»i cá»§a hoà ng háºu á»¶ Lan, tức là cá»§a Tấm. Tên sách là Lý Triá»u Äệ Tam Hoà ng Háºu Sá»± TÃch. ChÃnh Lợi đã Ä‘á»c được trá»n cái tên sách ở ngoà i bìa. Lợi rất mong đến ngà y có thể Ä‘á»c được trá»n cuốn sách nà y. Nó tá»± nguyện là sẽ cố gắng há»c cho mau giá»i. Tấm là bà chúa mà còn há»c, huống gì mình. NghÄ© lại, nó thấy sở dÄ© bá»n nhà nghèo mà được Ä‘i há»c là cÅ©ng nhá» có Ni Sư Hương Trà ng. Trong xã Hổ SÆ¡n từ trước đến nay, chỉ có bá»n con nhà già u má»›i được Ä‘i há»c. Bá»n thằng Kim, thằng Tuấn chẳng bao giá» xem Lợi ra gì. Trong khi Lợi phải Ä‘i chăn trâu, đà o khoai và bắt ốc thì bá»n nó cắp sắch đến trưá»ng. Ngoà i thì giá» Ä‘i há»c, chúng chỉ biết Ä‘i chÆ¡i. Ấy thế mà rồi cuối cùng Lợi cÅ©ng được há»c như chúng. Nó đã há»c xong các sách Tam Tá»± Kinh, Ấu Há»c NgÅ© Môn Nôn Thi, SÆ¡ Há»c Vấn Tân và bây giá» Ä‘ang bắt đầu há»c sách Minh Tâm Bảo Giám. Năm nay, nó không có thì giá» nhiá»u để há»c bà i như năm ngoái. Từ ngà y bố nó chết tráºn bên xứ Chiêm, nó phải thay bó là m bao nhiêu là công việc. Nó là ngưá»i đà n ông duy nhất trong gia đình và nó phải lo má»i chuyện. U nó lại sắp sinh em bé. Không biết u nó sinh con giai hay con gái. Lợi thầm ước u nó sinh cho nó má»™t đứa em gái thùy mị và xinh đẹp như Tuất. Nó sẽ nói vá»›i u nó đặt tên em là Tấm. Nó sẽ bắt má»™t con cá bống cho em nó nuôi. Và biết đâu em nó không trở thà nh bà chúa như cô Tấm ngà y xưa. Có thể là Tuất và em Tấm cá»§a nó cả hai đứa sau nà y Ä‘á»u trở nên những bà chúa.
Lợi bá»—ng nháºn ra rằng chị Tấm ngà y xưa đã từ má»™t cô gái quê trở nên má»™t bà chúa, còn Ni Sư Hương Trà ng cá»§a nó, ngược lại, đã từ má»™t bà chuá mà trở nên má»™t ngưá»i dân thưá»ng sống chung vá»›i những ngưá»i dân thưá»ng khác như nó và như bé Tuất. NghÄ© tá»›i đó, Lợi cảm thấy ấm áp trong lòng. Hình bóng cá»§a Ni Sư và cá»§a bé Tuất hiện ra êm dịu trong lòng cáºu bé. Lợi nghÄ© tá»›i cả hai ngưá»i vá»›i má»™t thứ tình cảm trìu mến, má»™t thứ cảm tình mà nó cảm thấy má»›i mẻ và tươi mát. Không có Ni Sư thì Lợi đã không có dịp gặp gỡ và quen biết Tuất. Lợi cÅ©ng biết sở dÄ© hồi chiá»u, Tuất trách cứ nó ác cÅ©ng vì Tuất có cảm tình vá»›i Lợi. Rất Ãt khi nó gần gÅ©i Tuất và nói chuyện vá»›i Tuất nhưng nó nghÄ© tháºt nhiá»u đến Tuất. Tuất có mặt trong lòng nó như má»™t con bươm bướm duy nhất có mặt trong vưá»n hoa cải phÃa sau vưá»n nó. Nó muốn tá»›i gần con bướm nhưng nó không dám vì nó sợ con bướm bay Ä‘i. Có khi nó thấy hình bóng dịu dà ng và tươi sáng cá»§a Tuất lẫn và o vá»›i hình bóng cá»§a Ni Sư. Tuất hiá»n hÆ¡n nó. Tuất không câu cá. Tuất không giết bất cứ má»™t con váºt nà o dù đó là má»™t con ốc hay má»™t con sâu. Tuất ăn chay trưá»ng theo các Ni Sư. Có lần trong vuá»n ương, Lợi nghe Tuất nó chuyện vá»›i cây hoa hải đưá»ng, là m như cây hải đưá»ng là má»™t đứa bé biết nghe và biết hiểu. Lúc đó, Lợi cho Tuất là "chÆ¡i trò trẻ con", nhưng mà má»™t hôm khác, nó bắt gặp Ni Sư Hương Trà ng vừa rá»a lá cho má»™t cây hoa trà mi vừa nói chuyện vá»›i cây hoa trà ấy. Bà nâng niu chăm sóc cây trà mi như chăm sóc cho má»™t đứa trẻ. Lần nà y Lợi không dám nghÄ© là Ni Sư "chÆ¡i trò trẻ con", nhưng nó cho rằng Ni Sư nói chuyện vá»›i cây là vô Ãch, bởi vì cây cối là m gì hiểu được tiếng ngưá»i. Vừa lúc đó Ni Sư ngước lên. Thấy vẻ mặt cá»§a Lợi bà hiểu nó nghÄ© gì và bà mỉm cưá»i. Bà nói:
- Con đừng tưởng các loà i cây cối không hiểu được tiếng ngưá»i và không phải là chúng không biết nói. Cây cối nói bằng lá bằng hoa cá»§a chúng, nếu ta tinh ý thì ta có thể biết là chúng nói gì. Cây cối cÅ©ng biết Ä‘au buồn và mừng vui. Con xem cây cây hoa trà nà y giá»i lắm. Nó biết là m ra những bông hoa mà u đỠtháºt đấy và tháºt đẹp. Nếu ta thương yêu nó, nó cÅ©ng biết thương yêu lại ta.
Lợi rất yêu kÃnh Ni Sư, và nó tuân theo má»i lá»i chỉ dạy cá»§a bà . Nhưng nó vẫn có cảm tưởng là nó không gần gÅ©i vá»›i Ni Sư bằng Tuất. Ngồi trong vưá»n ương vá»›i Tuất và Ni Sư, nó có cảm tưởng là Ni Sư và Tuất Ä‘ang ngồi hẳn trong vưá»n ương, còn nó thì như là có chân đặt trong vưá»n ương còn má»™t chân khác thì còn đặt ở ngoà i vưá»n ương. Cảm giác đó là m Lợi không hoà n toà n sung sướng. Chợt Lợi nghÄ© rằng nó không muốn Tuất trở nên má»™t bà chúa nữa. Tuất mà trở nên má»™t bà chúa thì Lợi sẽ không bao giỠđược gặp Tuất. Không bao giá» nó được cùng Tuất khiêng giá» tre Ä‘i bên cạnh Ni Sư trên con đưá»ng xuống núi hoặc cùng ngồi trong vưá»n ương. Lợi ước mong cho con các bống cá»§a Tuất đừng bị ai ăn thịt. Nó tá»± hứa 1à từ nay sẽ không câu cá bống nữa. Rá»§i mà câu được cá bống, nó sẽ gỡ cá ra khá»i lưỡi câu và liệng cá trở lại trong dòng nước. Nó muốn Ni Sư mãi mãi còn là Ni Sư, đừng bao giá» trở lại thà nh má»™t bà chúa, và nó cÅ©ng muốn Tuất mãi mãi còn là Tuất. Nó cÅ©ng không còn mong em nó trở nên má»™t bà chúa như có lần nó đã ước mong. Ni Sư cá»§a nó tuy không còn là má»™t bà chúa sống trong cung Ä‘iện rá»±c rỡ như hoà ng háºu á»¶ Lan ngà y xưa nhưng bà vẫn là chá»— nương tá»±a cho bao nhiêu ngưá»i, như nó và u nó. Không có Ni Sư thì hồi hôm là m sao u nó qua khá»i cÆ¡n Ä‘au. Ni Sư đã Ä‘i suốt má»™t buổi chiá»u để má»i ông lang à Yên vá» cho u nó. Chắc là Ni Sư má»i chân lắm.
Bá»—ng Lợi nghe có tiếng rên la trên nhà và tiếng bà Tư gá»i nó. Nồi cÆ¡m đã cạn, nồi nước Ä‘ang sôi sùng sục từ bao giá» mà cu Lợi vẫn không biết. Trá»i đã sáng; nó vá»™i dụi tắt nắm rÆ¡m Ä‘ang cháy dưới nồi và chạy lên nhà . Trên chiếc chõng tre, u nó Ä‘ang rên la, tay bà nắm chặt lấy thà nh chõng, mồ hôi ướt dầm cả mặt. Bà Tư Ä‘ang lấy tay luồn và o dưới áo để thăm bụng cho u nó. Bà bảo Lợi:
- Äến giá» rồi, cháu Ä‘em cá»§i gá»™c mà đốt Ä‘i để nhóm lá»a cho u cháu sưởi. Äem ra ngoà i sân mà đốt. Khi nà o gần hết khói thì hẳn mang và o đây để mà un trấu.
Nhìn u Ä‘ang quằn quại trên chõng, Lợi há»i bà Tư:
- Liệu u cháu có sao không hở bác?
- Không sao đâu, cháu cứ an tâm Ä‘i đốt cá»§i Ä‘i. Äau đẻ thưá»ng ấy mà cháu.
Lợi khiêng cá»§i gá»™c ra sân và và o bếp lấy rÆ¡m ra là m mồi đốt. Nó là m công việc rất nhanh. Khói bốc lên cuồn cuá»™n. Má»™t lát sau, nó nghe tiếng rên la gần như thất thanh cá»§a u nó. Lợi sợ quá chạy và o. Vừa má»›i đến cá»a nó liá»n bị bà Tư Ä‘uổi ra:
- Mà y ra ngoà i sân mà đứng, không được và o đây. Chừng nà o tao kêu mới được và o. Ra ngay đi!
Lợi miá»…n cưỡng chạy ra sân. Lòng nó như lá»a đốt. Nó thầm niệm đức Bồ Tát Quan Âm gia há»™ cho u nó tai qua nạn khá»i. Nó nóng ruá»™t quá, nếu xảy chuyện gì thì nó biết là m sao. Nó là con trai, là đà n ông, là chá»§ gia đình. Có chuyện gì thì nó phải gánh hết. Nếu có Ni Sư Hương Trà ng ở đây thì nó đâu đến nổi hoảng sợ thế nà y. à định chạy lên chùa báo tin cho Ni Sư thoáng qua trong trà óc nó. Hồi hôm, Ni Sư đã chẳng dặn nó có chuyện gì thì chạy lên bảo cho Ni Sư biết là gì. Tuy nhiên nó ngần ngừ không dám quyết định. Có thể bà Tư cần đến nó để chạy những việc gấp khác. Từ đây lên tá»›i chùa xa lắm, đón được Ni Sư vá» thì đã hết buổi, không kịp đâu.
Bá»—ng Lợi nghe có tiếng chuông chùa vá»ng lại xem lẫn vá»›i tiếng trống. Giá» nà y trên chùa lá»… Pháºt Äản đã bắt đầu cá» hà nh. Ni Sư chắc Ä‘ang mặc y và ng hà nh lá»… vá»›i Ni Sư khác. Dân chúng tụ há»p trên chùa chắc đông lắm. Bá»n thằng Khải, con Tuất hiện giá» Ä‘á»u có mặt trên đó. Bây giá» là giỠđức Pháºt ra Ä‘á»i. Lợi bá»—ng nghe tiếng tiếng con nÃt khóc oe oe. Nó ngạc nhiên, nhưng má»™t ý nghÄ© vụt qua đầu nó, nhanh như má»™t tia chá»›p giáºt. U nó sinh em bé rồi! Nó muốn chạy ngay và o, nhưng lại sợ bà Tư Ä‘uổi ra. Tiếng khóc vẫn rà nh rẽ. Nó lên tiếng gá»i lá»›n:
- Con và o được chưa, thưa bác?
- Mà y và o được rồi. Có tiếng bà Tư trả lá»i.
Lợi chạy ùa và o nhà . Nó nhìn lên chõng. U nó Ä‘ang nhìn nó mỉm cưá»i. Má»™t nụ cưá»i yếu á»›t. Bên cạnh u, em bé được quấn trong má»™t cái áo cÅ© cá»§a bố nó. Bà Tư Ä‘ang gói má»™t gói gì đó. Bà bá» cái gói nà y và o trong má»™t chiếc nồi đất má»›i, còn đỠau. Bà nhìn Lợi, bảo:
- Nhà cháu có phúc lắm đấy, cu Lợi ạ. U mà y vừa má»›i sinh cho mà y má»™t đứa em giai. Mà y ngồi đó vá»›i u, để tao Ä‘i ra tìm chá»— chôn cái nồi nà y đã. Nó nhìn em bé. Äứa bé đã hết khóc. Nó ngá»§. Lợi nói vá»›i u:
- Thằng bé nà y kháu lắm u a. U đã định đặt nó là gì chưa, hả u?
U nó trả lá»i bằng má»™t giá»ng còn yếu nhưng đầy hạnh phúc:
- Chưa con ạ. Bác Tư bảo có thể đặt tên nó là thằng Äa, nhưng u nghÄ© để nhá» Ni Sư đặt tên nó. Tạm thá»i mình hãy gá»i là thằng cu Em.
Lợi nhìn u, ái ngại:
- Chắc là u mệt lắm và đói bụng lắm. Äể con xuống xá»›i má»™t bát cÆ¡m nóng Ä‘em lên cho u nó ăn nhé. Có cá bống kho, ăn vá»›i cÆ¡m ngon lắm.
Vừa lúc ấy, bà Tư trở và o. Nghe Lợi nói thế, bà bảo:
- Phải chưng nước mắm cho u mà y ăn với cơm. Và i ba bữa nữa mới được ăn cá bống.
Lợi định đi xuống bếp nhưng bà Tư ngăn lại:
- Äể bác lo cho. Bây giá» con thay áo và lên chùa báo cho Ni Sư biết để Ni Sư mừng. Cứ Ä‘i Ä‘i. Cá»§i gá»™c lát nữa bác sẽ mang và o nhà và un trấu sau.
Lợi còn đang lưỡng lự thì u nó nói:
- Phải đấy con ạ. Con lên chùa báo cho Ni Sư biết Ä‘i. Nhá»› rá»a tay rá»a mặt và thay áo trước khi Ä‘i, con nhé.
Cu Lợi vâng lá»i u. Nó Ä‘i ra phÃa sau bếp, cởi áo quần rồi múc nước mưa trong chum xối lên đầu à o à o để tắm. Xong nó và o thay áo cánh và quần cá»™c, chà o u nó và bà Tư rồi Ä‘i ra ngõ.
Tiếng chuông chùa vẫn khoai thai rà nh rá»t Ä‘iểm từng tiếng má»™t. Lợi nghe như có tiếng nhiá»u ngưá»i tụng kinh. Là m sao từ đây mà nghe được tiếng tụng kinh, chắc là trà óc mình tưởng ra như váºy đó thôi, Lợi thầm nghÄ©. Nó mong Ä‘i mau cho tá»›i chùa. Nhưng con đưá»ng khá xa, còn phải leo trèo khá lâu má»›i tá»›i chùa được. Vừa Ä‘i, nó vừa nghÄ© tá»›i u nó, tá»›i em bé má»›i sinh, tá»›i Tuất, và tá»›i Ni Sư. Äó là những ngưá»i mà nó yêu mến nhất trên Ä‘á»i nà y. Bố nó đã chết. Nó chỉ còn lại những ngưá»i đó. Nó thầm niệm đức Bồ Tát Quan Thế Âm để cho những ngưá»i đó đừng bao giỠốm Ä‘au hoặc gặp phải những tai nạn khác.
Lợi đến chùa khi buổi tụng kinh vừa chấm dứt và các Ni Sư Ä‘ang rút lui và o háºu liêu và i phút trước khi ra là m lá»… tắm Pháºt. Ngưá»i đâu mà đông thế. Có lẽ tất cả dân là ng Hổ SÆ¡n Ä‘á»u có mặt trên núi nà y. Ai cÅ©ng mặc áo quần tươm tất. Chỉ có nó là ăn mặc đơn sÆ¡ nghèo nà n. Lợi đợi Ni Sư ở bên ngoà i liêu xá. Kìa Ni Sư đã trở ra. Bà khoác má»™t chiếc y và ng ngoà i cái áo nâu thưá»ng ngà y. Thấy vẻ mặt cá»§a nó, Ni Sư không cần há»i cÅ©ng hiểu cái gì vừa xảy ra. Nó đến gần Ni Sư chắp hai tay và cúi đầu xuống. Ni Sư há»i:
- U con sinh con trai hay con gái?
- Bạch Ni Sư, u con sinh con trai.
Ni Sư không há»i thêm gì nữa. Bà bảo Lợi Ä‘i theo bà qua vưá»n cảnh cá»§a chùa, nÆ¡i đó lát nữa sẽ cá» hà nh lá»… tắm Pháºt. Bá»n con Tuất, con Thìn, thằng Thông đã chuẩn bị sẵn sà ng để sau khi các Ni Sư tụng kinh sau thì diá»…n tÃch Äản Sinh. Già trẻ lá»›n bé bao quanh hồ nước thà nh không biết bao nhiêu từng lá»›p, trẻ con đứng trước, ngưá»i lá»›n đứng sau. Má»i ngưá»i rẽ lối cho các Ni Sư Ä‘i và o. Lợi Ä‘i vá»›i Ni Sư Hương Trà ng nên nó len theo được và o giữa má»™t cách dá»… dà ng. Má»i ngưá»i chắp tay hướng vá» phÃa đức Pháºt sÆ¡ sinh. Ni Sư TÄ©nh Quang xướng bà i Khai Kinh Kệ rồi hướng dẫn má»i ngưá»i tụng Kim Quang Minh Kinh. Tuy là má»™t buổi tụng kinh trang nghiêm nhưng không khà hôm nay còn vui hÆ¡n cả má»™t ngà y há»™i. Tiếng tụng kinh cao vút. Tụng Kim Quanh Minh xong. Ni Sư tụng đến bà i Tam Tá»± Quy rồi đến bà i Hồi Hướng. Bà i Hồi Hướng vừa chấm dứt thì các lồng chim được mở ra và hà ng trăm con chim tung cánh bay lên giữa tiếng hò reo cá»§a má»i ngưá»i. Có tiếng Ni Sư TÄ©nh Quang hô lên: "Trần Triá»u ÄÆ°Æ¡ng Kim Hoà ng Äế Vạn Tuế". Tất cả thiện nam tÃn nữ Ä‘á»u hô lên "Vạn Tuế", để đáp lại. Ni Sư lại hô "Äại Việt quốc dân vạn tuế". Má»i ngưá»i lại hô lên "Vạn Tuế" để đáp lại. Tiếng hò reo vang dá»™i cả núi. "Phục nguyện quốc thái dân an, tứ phương bình định can qua, pháp giá»›i chúng sinh tình dữ vô tình, đồng thà nh Pháºt đạo". Ni Sư TÄ©nh Quang Ä‘á»c xong lá»i Phục Nguyện thì tiếng niệm "Nam Mô ThÃch Ca Mâu Ni Pháºt" cá»§a quần chúng cÅ©ng vang vá»ng lên trong má»™t niá»m phấn khởi mà Lợi chưa từng thấy bao giá». Lợi ngước mắt nhìn những con chim vá»— cánh bay lên trá»i xanh. Có những con chim chưa chịu bay xa cứ luẩn quẩn trên những cà nh cây gần đó. Lợi biết là tất cả những con chim nà y Ä‘á»u đã được là m lá»… quy y Tam Bảo hồi sáng nay. Lợi mừng cho chúng. Lợi mải miết nhìn đà n chim bay lên không chán mắt. Nó mÆ¡ ước trở thà nh má»™t con chim bay liệng trên không để nhìn xuống đám ngưá»i Ä‘ang dá»± lá»… Äản Sinh. Bá»—ng nó nghe giá»ng Ni Sư Hương Nghiêm vá»ng lên rõ rà ng và rà nh mạch từng tiếng:
- Äêm ấy, hoà ng háºu Ma Gia má»™ng thấy má»™t Ä‘iá»m là nh. Bà thấy má»™t con voi trắng sáu ngà từ trên trá»i Ä‘i xuống và nhẹ nhà ng chui và o hông bà . Sáng dáºy bà thuáºt lại giấc má»™ng cho vua Tịnh Phạn nghe ...
Thì ra cuá»™c diá»…n tÃch đã bắt đầu. Lợi nhìn xuống. Khoác trên mình má»™t tấm lụa, bé Tuất Ä‘ang đóng vai hoà ng háºu Ma Gia. Lợi chăm chú nhìn và theo dõi. Bé Tuất đóng vai hoà ng háºu Ma Gia rất khéo. Thằng Chà đóng vai vua Tịnh phạn cÅ©ng hay. Vua Tịnh Phạn cho ngưá»i vá»i những ông thầy Ä‘oán má»™ng và o cung. Ngưá»i ta Ä‘oán rằng hoà ng háºu sẽ hạ sinh má»™t hoà ng nam. Hoà ng nam sẽ trở nên hoặc má»™t vị Chuyển Luân Thánh Vương hoặc má»™t đức Pháºt. Bây giỠđây, hoà ng háºu Ä‘ang ngá»± chÆ¡i trong vưá»n Lâm Tì Ni, có cái ThÆ¡m và cái Uyên là m thị nữ theo hầu. Kìa hoà ng háºu Ä‘ang vịn và o má»™t nhánh cây đầy hoa và nghiêng mình xuống. Cái Uyên quỳ xuống đỡ ngang hông hoà ng háºu và nâng lên má»™t đức Pháºt sÆ¡ sinh. Äó là má»™t cái bắp hoa chuối non. Cái Uyên bá»c đức Pháºt sÆ¡ sinh trong má»™t tấm vải lụa và ng. Tất cả bá»n trẻ đồng thá»i lên bà i "Vui mừng gặp ngà y nay mồng tám tháng tư" theo Ä‘iệu Äăng Äà n Cung. Cái Uyên nâng thái tá» Tất Äạt Äa trong tư thế ấy cho đến khi bà i hát chấm dứt. Nó quỳ xuống trước mặt hoà ng háºu, dâng thái tá» lên. Trong khi đó bá»n thằng Trâm, thằng Nguyên, thằng Quyá»n là m vua rồng phun nước xuống tắm cho đức Pháºt sÆ¡ sinh. Chúng nó là m khéo quá. Những vòi nước từ phÃa sau hòn non bá»™ phun ra rÆ¡i xuống đúng và o đức Pháºt sÆ¡ sinh trên tai cái Uyên, trong khi tất cả các đứa khác Ä‘ang đóng vai chư thiên ca hát và tung hoa mừng thái tá» ra Ä‘á»i. Tiếng hát sáng tươi ấm áp như mặt trá»i mùa xuân: "Nhạc trá»i trổi dáºy, hoa tung đầy đất: chà o mừng đức Pháºt, chư thiên hát vang ...". Bây giỠđây thì Ä‘oà n thị nữ Ä‘ang bảo vệ hoà ng háºu và thái tá» vá» cung.
Nhìn ra phÃa sau hòn non bá»™, Lợi thấy bóng thằng Thông Ä‘ang ướm bá»™ râu lá chuối và o cằm. Vai Thông khoác má»™t tấm vải nâu. Nó sắp đóng vai đạo sÄ© A Tư Äà . Má»™t ý nghÄ©a thoáng qua đầu Lợi. Nó rá»i chá»— đứng cá»§a mình, chạy quặt ra phÃa sau non bá»™. Nó đưa tay gỡ bá»™ râu lá chuối. Hiểu ý, thằng Thông lấy ngay tấm vải choà ng lên lưng nó và khoác lên vai Lợi, rồi dúi chiếc gáºy tre và o tay nó. Vừa lúc đó quân hầu và o báo vá»›i vua Tịnh Phạn là ông tiên A Tư Äà từ trên núi Tuyết Ä‘i xuống, muốn và o bệ kiến để xem tướng cho thái tá».
- Truyá»n má»i ông tiên A Tư Äà và o, thằng Chà dõng dạc ra lịnh. Từ phÃa bên kia ngá»n giả sÆ¡n, cu Lợi chống gáºy bước ra, lưng còm xuống dưới tuổi tác cá»§a nó. Ông tiên A Tư Äà chầm cháºm tiến tá»›i trước thái tá» và hấp háy nhìn bằng hai con mắt đã lèm nhèm cá»§a ông. Chợt ông báºt khóc nức nở, chiếc gáºy ông rung rung. Vua Tịnh Phạn hoảng hốt há»i:
- Tại sao, tại sao đạo sĩ lại khóc như thế? Có tai nạn gì xảy đến cho thái tỠđây không?
Cu Lợi khóc nức nở thêm má»™t hồi nữa rồi má»›i ngước đầu lên, đưa cánh tay trái dịu mắt trong lúc lưng nó vẫn còng và thân hình nó dá»±a hẳn lên trên chiếc gáºy đạo sÄ©, Nó nói bằng má»™t giá»ng khà n khà n rất hay:
- Tâu bệ hạ, bần đạo khóc là khóc cho bần đạo chá»› không phải khóc vì thái tá». Bần đạo đã già rồi, sẽ chết trước khi thái tá» lá»›n lên và thà nh Pháºt. Tâu bệ hạ, thái tá» sẽ trở thà nh má»™t đức Pháºt Như Lai ...
Lợi còn nói nữa, nhưng nó phải ngừng lại để chùi thêm nước mắt má»™t lần nữa. Trong khi nghiêng đầu lấy cánh tay chùi hai con mắt ráo hoảng cá»§a nó, Lợi thoáng thấy dáng Ni Sư Hương Trà ng. Ni Sư Ä‘ang nhìn nó. Nó thấy rõ rà ng là miệng Ni Sư Ä‘ang mỉm má»™t nụ cưá»i.
Tà i sản của quykiemtu