Dịch giả : Kamizake Biên dịch :Caokhánh
Nguồn : Tàng Thư Viện
Kế hoạch thành lập học viện ma pháp của đế quốc đã chính thức đưa ra
Mấy tháng trước đã sớm quyết định vị trí của học viện. Cuối cùng học viện đế quốc thành lập tại một pháo đài quân sự cách thành vệ đế đô không xa phía tây nam. Pháo đài quân sự này kiến lập đã đươc mấy chục năm. Trước đây được nó dùng để phòng vệ quanh đế đô. Tuy nhiên, từ sau khi kiến lập, nó rất ít khi được sử dụng, ngoại trừ tập trận mùa xuân hàng năm ra, pháo đài quân sự này cơ bản một nửa thời gian là ở trạng thái bỏ không.
Chọn nơi này làm trường học của ma pháp học viện là do đã được cân nhắc ở rất nhiều mặt. Quan trọng nhất đó là tiết kiệm kinh phí, tài chính của đế quốc cũng không có dư dật. Nếu như đề nghị xây mới một học viện quân sự lớn như vậy, sẽ tạo thành một khoản chi tiêu lớn cho tài chính đế quốc, mà lợi dụng một cái pháo đài quân sự có sẵn không thể nghi ngờ là một lựa chọn rất hay.
Hơn nữa, vị trí của trường học cách xa thành đế đô, cách xa ma pháp công hội, hoàng đế lại cho đóng gần hai vạn cận vệ quân đoàn. một vệ thành ở phụ cận… Sự quan tâm này, khẳng định là của hoàng tử Thần rồi.
Bên trong pháo đài quân sự, lúc đầu là sân diễn tập được trồng thành từng khu không gian xanh và vườn hoa. Mà bên trong, một loạt những doanh trại vĩnh cửu ban đầu được cải tạo thành phòng học .
Mà làm một tòa ma pháp học viện, làm căn cứ bồi dưỡng nhân tài ma pháp đế quốc. Xuất phát từ lý do bảo mật, ở chung quanh tăng thêm một nghìn quân cận vệ
Như vậy, một pháo đài có thể chứa hơn vạn binh lính đóng ở bên trong, bây giờ chỉ có nhận không tới hai trăm người .
Một trăm học viên, đã trải qua tranh đoạt quyết liệt ở khắp nơi trên đế quốc, cuối cùng mới xác định được. Đối với phương diện tranh đoạt này, Đỗ Duy cũng không có tham dự, hắn vui vẻ ở ngoài vấn đề này. Ma pháp công hội được phân ba mươi suất như ý muốn. Mà hoàng thất đế quốc, hoàng tử Thần trực tiếp lấy từ bên trong những gia đình quý tộc trung thành nhất lựa chọn bốn mươi người
Cuối cùng là ba mươi suất còn lại là do quân phương phái tới.
Ma pháp công hội sẽ chiếm ba mươi phần trăm, hoàng thất bốn mươi phần trăm, các nơi khác là ba mươi phần trăm.
Căn cứ vào hiệp nghị ngầm của các phương. Tỷ lệ này, từ đó về sau vẫn được dùng .
Mà các chi tiết trong ngôi trường đang xây dựng này, hoàng thất và ma pháp công hội lần nữa trải qua tranh đoạt kịch liệt.
Ma pháp công hội hi vọng có thể đem cái ma pháp học viện biến thành một nơi chỉ dành để bồi dưỡng ma pháp sư “ truyền thống “Cái gì gọi là ma pháp sư “truyền thống “?
Đơn giản mà nói đó là :cao quý, tôn qúy. Có sự tôn nghiêm của ma pháp sư, địa vị cao quý, thần bí, hơn nữa…. cổ hủ.
Đương nhiên, đánh giá này là do hoàng tử Thần nói ra, hắn đối với điều này cực kỳ không hài lòng. Bởi trong kế hoạch của vị nhiếp chính vương này, thành lập ma pháp học viện này không phải vì bồi dưỡng ra một nhóm “ lão già ma pháp sư” mới. Quân phương đế quốc, hoàng thất đều muốn một đám ma pháp sư nhân tài vì bọn họ phục vụ ! không phải một đám lão già ma pháp sư luôn mang một bộ mặt của kẻ bề trên.
Trước đây, nhà giàu, quý tộc vì mời gọi một vị ma pháp sư, phải không tiếc tiêu phí cả đống của cải, thậm chí một số quý tộc thân phận tôn quý còn phải tỏ ra khách khí với ma pháp sư khách, thậm chí còn phải cúi mình mới có thể được các ma pháp sư để mắt đến
Nhưng điều này đối với hoàng tử Thần mà nói thì tuyệt đối không cho phép !
-Cái ta muốn không phải là một đám ông lớn. Ta muốn chính là những kẻ có thể vì đế quốc phục vụ .
Quan điểm này của hoàng tử Thần bị ma pháp công hội phản đối. Bởi vì ma pháp công hội cho rằng điều này tổn hại uy nghiêm của ma pháp sư. Xem ra với bọn họ thì ma pháp sư phải là cao cao tại thượng
Dưới sự xung đột của hai quan điểm..Cuối cùng một hôm Đỗ Duy lặng lẽ tiến vào hoàng cung, đưa cho hoàng tử Thần một chủ ý.
- Tại sao địa vị của ma pháp sư cao quý ? Tại sao cao cao tại thượng ? Đó là bởi vì bây giờ ma pháp sư trên khắp đại lục thật sự quá ít. Nếu như số luợng ma pháp sư nhiều như võ sĩ kị sĩ …
Đỗ Duy nói thế này:
-Lúc ta ở chợ nô lệ thấy rất nhiều võ sĩ cấp thấp đứng tìm việc. Bọn họ không phải nông dân, không phải dân nghèo, không phải người sống lang thang, càng không phải là ăn mày. Bọn họ mỗi người đều ít nhất là một võ sĩ cấp thấp. Nhưng cuộc sống của bọn họ lại không đủ tôn nghiêm bằng ăn mày, đó là bởi vì võ sĩ trên đại lục thật sự quá nhiều. Nếu như số lượng ma pháp sư đạt được một mức độ nhất định thì ma pháp sư cũng sẽ không quý hiếm nữa.
-Vậy thành lập ma pháp học viện, hiển nhiên có thể giải quyết đưuợccùng vấn đề này .
Hoàng tử Thần nói
-Thành lập ma pháp học viện, tương lai sẽ có một lượng lớn ma pháp sư đi ra từ học viện này, việc gia tăng số lượng ma pháp sư là có thể hi vọng
-Như vậy vẫn còn lâu mới đủ.
Đỗ Duy lắc đầu :
-Căn bản mà nói, ta cảm thấy bồi dưỡng ma pháp sư tồn tại vấn đề rất lớn.
Kế tiếp, Đỗ Duy nói ra một quan điểm làm hoàng tử Thần cực kỳ tán đồng.
-Từ trước tới nay, quá trình truyền dạy của ma pháp sư, đều là chính mình thu đồ đệ, môn hộ phi thường nghiêm mật, thậm chí có thể nói từng ma pháp sư đều nghiêm khắc giữ bí mật về tri thức ma pháp của mình, tuyệt đối sẽ không dễ dàng cho người ngoài biết. Mà quan trọng hơn chính là : hiện tại ma pháp sư, cái nghề này ta cảm thấy tồn tại một khuyết điểm rất lớn bên trong. Đó là … “ người sử dụng “ và “ người nghiên cứu” không có chính thức tách ra .
- Mỗi ma pháp sư cả đời hầu như đều dùng thời gian để nghiên cứu ma pháp, thăm dò ma pháp huyền bí. Nhưng vấn đề là.. bởi vì đều là tự làm tự quý, đồi với nghiên cứu của mình nghiêm khắc giữ bí mật, khiến cho ma pháp sư rất ít trao đổi. Kết quả tạo thành một hiện tượng nực cười :có thể rất nhiều ma pháp sư cả đời nghiên cứu ra cái gì đó, cùng ma pháp sư khác căn bản là hoàn toàn giống nhau. Rất nhiều ma pháp sư hao phí thời gian cả đời nhưng đều tự nghiên cứu ra cùng một thành quả. Như vậy, thật sự quá lãng phí. Chúng ta cần một lượng lớn những người biết sử dụng ma pháp như thế nào, mà không cần một nhóm nghiên cứu. Theo ta thấy, người nghiên cứu quả thật cần thiết, nhưng không cần phải ma pháp sư nào cũng đem nghiên cứu ra thi đua, hầu hết mọi người chỉ cần biết sử dụng như thế nào thôi
Đó là một đạo lý phi thường đơn giản, cũng giống như kiếp trước của Đỗ Duy, tự nhiên là mỗi học sinh trung học đều biết định luật vạn vật hấp dẫn của Newton, đại học chỉ cần học tập có thể sử dụng định luật này như thế nào … Nhưng cần phải để từng học sinh chính mình đi nghiên cứu, đi phát hiện cái định luật này sao ?
(http://en.wikipedia.org/wiki/Gravitation)
Chỉ cần học tập có thể sử dụng như thế nào. Nếu như thật sự muốn học sinh giống như Newton, đi tiêu phí nửa đời để nghiên cứu ra cái định luật này …
Hừ… Đỗ Duy xem ra , đây là một cái lồng rất lớn giam cầm các ma pháp sư.
Phương pháp thông dụng chính xác là : không cần ngươi đi nghiên cứu, chỉ cần ngươi nắm giữ có thể sử dụng như thế nào .
Ai cũng biết rằng một với một là hai, nhưng có cần mỗi người đều phải học “ phỏng đoán của C.GoldBach” không ?
Nhưng hiện tại, trong những ma pháp sư lại tồn tại một hiện tượng khiến Đỗ Duy cảm thấy rất hoang đường : Dù là một it ma pháp sư cấp thấp, khi học tập một chút ma pháp chú ngữ cấp thấp đều muốn dựa vào chính mình nghiên cứu ra huyền bí của chú ngữ, kể cả nếu như giảm bớt
Nhưng thật ra, loại kỹ xảo này, sư phụ bọn họ có lẽ đã sớm đạt được.Nhưng ma pháp sư tuyệt đối sẽ không dễ dàng nói cho bất luận kẻ nào thành quả nghiên cứu của mình, cho dù là đệ tử của mình đi nữa. Bọn họ thà mang theo vào quan tài.
Đỗ Duy tiêu phí thời gian cả buổi chiều để giải thích cho hoàng tử Thần đạo lý này. Cũng tận lực dùng một chút ngôn ngữ đơn giản, đem khuôn mẫu chế độ giáo dục mình biết kiếp trước nói một lần. Hoàng tử Thần nghe được hai mắt tỏa sáng , cuối cùng vỗ bàn đứng lên. Nhìn vẻ kích động trên mặt hắn, thậm chí hận không được muốn ôm Đỗ Duy hôn hai cái
Nhưng vấn đề khó kế tiếp là : Làm sao khiến cho các ma pháp sư cống hiến các thành quả nghiên cứu của họ?
Sau đó, Đỗ Duy cùng hoàng tử Thần hai người nghiên cứu rất lâu
Đối với ma pháp sư mà nói, bọn họ coi trọng nhất là cái gì?
Tiền tài sao? Không phải, mỗi gã ma pháp sư có được tương đối tài phú. Trong tay bọn họ có ma pháp thủy tinh, ma pháp bảo thạch. trong mắt người bình thường thì đó đều là trân bảo, nhưng đối với ma pháp sư mà nói thì chỉ là ma pháp tài liệu mà thôi
Đàn bà sao ? Càng không phải … ma pháp sư chú trọng chính là nghiên cứu ma pháp. Bọn họ không họ thời gian lãng phí vào loại chuyện này
Quyền lợi ư ? Cũng không phải
Cuối cùng, Đỗ Duy được một cái kết luận là : địa vị cùng danh tiếng
Ma pháp sư phi thường chú trọng địa vị của bản thân, thường thì quý tộc nhà giàu muốn mời về thì họ đều cố ý làm cao. Nếu như bị dễ dàng mời về, như vậy là mất thân phận. Địa vị đối với ma pháp sư mà nói thì cực kỳ quan trọng
Mà danh tiếng, ma pháp sư càng coi trọng
Hơn nữa Đỗ Duy còn bổ sung thêm một cách nói ác ý. Theo như hắn thấy, trên thế giới này, đại bộ phận ma pháp sư đều rất “làm trò”.
Đại bộ phận đều là như thế
Lúc hắn nói những lời này, thậm chí quên luôn mình và hoàng tử Thần đều là ma pháp sư
Ma pháp sư thích coi mình ở trên cao, địa vị cao quý, thích làm cao, thích làm ra một bộ dáng khó có thể đến gần, bọn họ tính tình cổ quái hoặc là giả vờ cổ quái, bọn họ hướng tới làm sao có được danh tiếng thật lớn nhưng giả bộ lạnh lùng
Vậy, không phải “ làm trò “ thì là cái gì ?
-Cho nên, bọn họ muốn danh tiếng, chúng ta cho bọn họ danh tiếng, bọn họ muốn địa vị thì chúng ta cho bọn họ địa vị .
Đỗ Duy cười nói
-Vậy có thể hấp dẫn một bộ phận ma pháp sư cống hiến thành quả nghiên cứu của bọn họ. Chúng ta có thể đem thành quả nghiên cứu đó chỉnh biên thành một bộ cố định, giao cho học viên trong học viện, không cần bọn họ nghiên cứu lại từ đầu, chỉ cần học tập có thể sử dụng như thế nào.
Cho nên, vào ngày thành lập ma pháp học viện, trên nghi thức khai mạc, trước mắt người thực sự thống trị đế quốc hoàng tử Thần, nhiếp chính vương điện hạ tự mình tham dự, rồi tự mình viết cái tên “Ma pháp học viện đế quốc” lên trên tường bên ngoài học viện.—đây chính là đề nghị của Đỗ Duy.
Theo sau, tại nhóm ma pháp đệ tử đầu tiên, còn có hơn mười vị ma pháp sư cung đình, cùng với trước mặt không ít ma pháp sư đến từ ma pháp công hội có mặt, hoàng tử Thần đột nhiên tuyên cáo ra bên ngoài một kế hoạch:
-Đồng thời với việc thành lập ma pháp học viện, cũng tuyên bố thành lập một tổ chứ ma pháp sư mới: Ma pháp học hội đế quốc!
Đế quốc ma pháp học hội, trên danh nghĩa là thuộc về ma pháp học viện. Mà học hội này cùng ma pháp công hội không liên quan gì với nhau. Nó cũng không có bất cứ quản lý gì với ma pháp sư hay là một tổ chức nghiêm mật do pháp luật quy định. Nó tương đối lỏng lẻo, đối với ma pháp sư không có bất cư quản lý và ước thúc nào
Vì “ học hội “ chủ yếu là để cho các ma pháp sư tiến hành thảo luận học thuật về lĩnh vực ma pháp, trao đổi thành quả nghiên cứu. Mà học hội sẽ đối với pháp sư nghiên cứu ra thành quả tiến hành tiến hành tặng thưởng và biểu dương.
Hình thức khen thưởng cũng không phải lấy đồng vàng tính toán…
Phía sau sân rộng của ma pháp học viện là một cái hành lang cực kỳ bắt mắt. Một mặt dùng ngọc thạch tinh khiết kiến tạo trên vách tường. Ở một vị trí bắt mắt nhất trên bức tường khắc họa một pho tượng.
Đó là một pho tượng tạc nửa người một lão ma pháp sư, diện mạo trông rất sống động, mặc một chiếc áo khoác trắng như tuyết, mỉm cười vô cùng phong độ, ngay cả mỗi nếp nhăn trên mặt cũng dị thường rõ ràng
Mà bên dưới bức tượng là một tấm bảng kim loại có khắc vài chữ :
Sysilis - Jacques - Gandalf
(Đế quốc năm 710- đế quốc năm 960.) Hưởng dự ma đạo sư, cống hiến chủ yếu của ông : Phát hiện phương thức ấp trứng sáu loài rồng, phát hiện mười ba loài thực vật ma pháp hiếm, cùng với cải tiến bảy trung cấp ma pháp chú ngữ, và sáng tạo một ma pháp chú ngữ cao cấp mới, cảm tạ cống hiến của Đại sư Gandalf, để hậu nhân có thể học tập thành quả nghiên cứu của ông
Phía dưới pho tượng Gandalf còn có một tấm bảng kim loại miêu tả một vài sự tích chủ yếu của ông khi còn sống, được dặt ngay lối vào của hành lang ngọc thạch. Mà ở phía sau hành lang trống trơn vẫn còn dài đến ba trăm mét cũng đủ đặt rất nhiều vị trí.
“ … Thành lập học hội này, cũng không phải để tiến hành ước thúc ma pháp sư đây chỉ là một tổ chức khám phá học thuật cùng trao đổi thuần túy .
Thần hoàng tử đứng ở trên đài cao, trên mặt mang theo nụ cười như gió xuân.
- Bất cứ một vị ma pháp sư nào cũng có thể tự mình xin gia nhập học hội, cũng không cần nộp hội phí, không cần gánh chịu bất cứ nghĩa vụ cống hiến nào đối với học hội. Đương nhiên … cũng không phải tuyệt đối, vào học hội ngươi có thể tra duyệt thành quả nghiên cứu mà các ma pháp sư khác trao đổi cống hiến. Đương nhiên, đây chính là có điều kiện, ví như hiện giờ ma pháp học hội mới thành lập, cảm tạ ma pháp sư Đỗ Duy, ma pháp sư Vivian. Bọn họ đều là đệ tử của cố ma đạo sư Gandalf đại sư, bọn họ đã cống hiến một bộ phận thành quả nghiên cứu của đại sư Gandalf khi còn sống, làm ra một tiền lệ bên trong học hội. Mỗi vị hội viên, nếu như ngài nguyện ý thì cũng có thể cống hiến một chút thành quả nghiên cứu của ngài. Sau đó ngài có thể tra duyệt bất cứ tư liệu nào học hội đang bảo tồn … kể cả tư liệu của đại sư Gandalf. Đây cũng là tinh thần của học hội chúng ta :” chia sẻ!”
Tòan trường xôn xao bàn tán
Nhất là ma pháp sư
Có thể tra duyệt thành quả nghiên cứu ma pháp Gandalf đại sư lưu lại? đối với ma pháp sư mà nói đây chính là một điều kiện có sức hấp dẫn cực độ
Sau đó, hoàng tử Thần đem vài quy tắc “ chia sẻ” của ma pháp học hội tuyên bố với mọi người .
Diễn biến tiếp theo thế nào mời các bạn đón đọc hồi sau sẽ rõ
Người này đã nói CÁM ƠN đến vài viết vô cùng hữu ích của hung bo
Dịch giả : Kamizake Biên dịch :Caokhánh Nguồn : Tàng Thư Viện
Kế hoạch thành lập học viện ma pháp của đế quốc đã chính thức đưa ra
Mấy tháng trước đã sớm quyết định vị trí của học viện. Cuối cùng học viện đế quốc thành lập tại một pháo đài quân sự cách thành vệ đế đô không xa phía tây nam. Pháo đài quân sự này kiến lập đã đươc mấy chục năm. Trước đây được nó dùng để phòng vệ quanh đế đô. Tuy nhiên, từ sau khi kiến lập, nó rất ít khi được sử dụng, ngoại trừ tập trận mùa xuân hàng năm ra, pháo đài quân sự này cơ bản một nửa thời gian là ở trạng thái bỏ không.
Chọn nơi này làm trường học của ma pháp học viện là do đã được cân nhắc ở rất nhiều mặt. Quan trọng nhất đó là tiết kiệm kinh phí, tài chính của đế quốc cũng không có dư dật. Nếu như đề nghị xây mới một học viện quân sự lớn như vậy, sẽ tạo thành một khoản chi tiêu lớn cho tài chính đế quốc, mà lợi dụng một cái pháo đài quân sự có sẵn không thể nghi ngờ là một lựa chọn rất hay.
Hơn nữa, vị trí của trường học cách xa thành đế đô, cách xa ma pháp công hội, hoàng đế lại cho đóng gần hai vạn cận vệ quân đoàn. một vệ thành ở phụ cận… Sự quan tâm này, khẳng định là của hoàng tử Thần rồi.
Bên trong pháo đài quân sự, lúc đầu là sân diễn tập được trồng thành từng khu không gian xanh và vườn hoa. Mà bên trong, một loạt những doanh trại vĩnh cửu ban đầu được cải tạo thành phòng học .
Mà làm một tòa ma pháp học viện, làm căn cứ bồi dưỡng nhân tài ma pháp đế quốc. Xuất phát từ lý do bảo mật, ở chung quanh tăng thêm một nghìn quân cận vệ
Như vậy, một pháo đài có thể chứa hơn vạn binh lính đóng ở bên trong, bây giờ chỉ có nhận không tới hai trăm người .
Một trăm học viên, đã trải qua tranh đoạt quyết liệt ở khắp nơi trên đế quốc, cuối cùng mới xác định được. Đối với phương diện tranh đoạt này, Đỗ Duy cũng không có tham dự, hắn vui vẻ ở ngoài vấn đề này. Ma pháp công hội được phân ba mươi suất như ý muốn. Mà hoàng thất đế quốc, hoàng tử Thần trực tiếp lấy từ bên trong những gia đình quý tộc trung thành nhất lựa chọn bốn mươi người
Cuối cùng là ba mươi suất còn lại là do quân phương phái tới.
Ma pháp công hội sẽ chiếm ba mươi phần trăm, hoàng thất bốn mươi phần trăm, các nơi khác là ba mươi phần trăm.
Căn cứ vào hiệp nghị ngầm của các phương. Tỷ lệ này, từ đó về sau vẫn được dùng .
Mà các chi tiết trong ngôi trường đang xây dựng này, hoàng thất và ma pháp công hội lần nữa trải qua tranh đoạt kịch liệt.
Ma pháp công hội hi vọng có thể đem cái ma pháp học viện biến thành một nơi chỉ dành để bồi dưỡng ma pháp sư “ truyền thống “Cái gì gọi là ma pháp sư “truyền thống “?
Đơn giản mà nói đó là :cao quý, tôn qúy. Có sự tôn nghiêm của ma pháp sư, địa vị cao quý, thần bí, hơn nữa…. cổ hủ.
Đương nhiên, đánh giá này là do hoàng tử Thần nói ra, hắn đối với điều này cực kỳ không hài lòng. Bởi trong kế hoạch của vị nhiếp chính vương này, thành lập ma pháp học viện này không phải vì bồi dưỡng ra một nhóm “ lão già ma pháp sư” mới. Quân phương đế quốc, hoàng thất đều muốn một đám ma pháp sư nhân tài vì bọn họ phục vụ ! không phải một đám lão già ma pháp sư luôn mang một bộ mặt của kẻ bề trên.
Trước đây, nhà giàu, quý tộc vì mời gọi một vị ma pháp sư, phải không tiếc tiêu phí cả đống của cải, thậm chí một số quý tộc thân phận tôn quý còn phải tỏ ra khách khí với ma pháp sư khách, thậm chí còn phải cúi mình mới có thể được các ma pháp sư để mắt đến
Nhưng điều này đối với hoàng tử Thần mà nói thì tuyệt đối không cho phép !
-Cái ta muốn không phải là một đám ông lớn. Ta muốn chính là những kẻ có thể vì đế quốc phục vụ .
Quan điểm này của hoàng tử Thần bị ma pháp công hội phản đối. Bởi vì ma pháp công hội cho rằng điều này tổn hại uy nghiêm của ma pháp sư. Xem ra với bọn họ thì ma pháp sư phải là cao cao tại thượng
Dưới sự xung đột của hai quan điểm..Cuối cùng một hôm Đỗ Duy lặng lẽ tiến vào hoàng cung, đưa cho hoàng tử Thần một chủ ý.
- Tại sao địa vị của ma pháp sư cao quý ? Tại sao cao cao tại thượng ? Đó là bởi vì bây giờ ma pháp sư trên khắp đại lục thật sự quá ít. Nếu như số luợng ma pháp sư nhiều như võ sĩ kị sĩ …
Đỗ Duy nói thế này:
-Lúc ta ở chợ nô lệ thấy rất nhiều võ sĩ cấp thấp đứng tìm việc. Bọn họ không phải nông dân, không phải dân nghèo, không phải người sống lang thang, càng không phải là ăn mày. Bọn họ mỗi người đều ít nhất là một võ sĩ cấp thấp. Nhưng cuộc sống của bọn họ lại không đủ tôn nghiêm bằng ăn mày, đó là bởi vì võ sĩ trên đại lục thật sự quá nhiều. Nếu như số lượng ma pháp sư đạt được một mức độ nhất định thì ma pháp sư cũng sẽ không quý hiếm nữa.
-Vậy thành lập ma pháp học viện, hiển nhiên có thể giải quyết đưuợccùng vấn đề này .
Hoàng tử Thần nói
-Thành lập ma pháp học viện, tương lai sẽ có một lượng lớn ma pháp sư đi ra từ học viện này, việc gia tăng số lượng ma pháp sư là có thể hi vọng
-Như vậy vẫn còn lâu mới đủ.
Đỗ Duy lắc đầu :
-Căn bản mà nói, ta cảm thấy bồi dưỡng ma pháp sư tồn tại vấn đề rất lớn.
Kế tiếp, Đỗ Duy nói ra một quan điểm làm hoàng tử Thần cực kỳ tán đồng.
-Từ trước tới nay, quá trình truyền dạy của ma pháp sư, đều là chính mình thu đồ đệ, môn hộ phi thường nghiêm mật, thậm chí có thể nói từng ma pháp sư đều nghiêm khắc giữ bí mật về tri thức ma pháp của mình, tuyệt đối sẽ không dễ dàng cho người ngoài biết. Mà quan trọng hơn chính là : hiện tại ma pháp sư, cái nghề này ta cảm thấy tồn tại một khuyết điểm rất lớn bên trong. Đó là … “ người sử dụng “ và “ người nghiên cứu” không có chính thức tách ra .
- Mỗi ma pháp sư cả đời hầu như đều dùng thời gian để nghiên cứu ma pháp, thăm dò ma pháp huyền bí. Nhưng vấn đề là.. bởi vì đều là tự làm tự quý, đồi với nghiên cứu của mình nghiêm khắc giữ bí mật, khiến cho ma pháp sư rất ít trao đổi. Kết quả tạo thành một hiện tượng nực cười :có thể rất nhiều ma pháp sư cả đời nghiên cứu ra cái gì đó, cùng ma pháp sư khác căn bản là hoàn toàn giống nhau. Rất nhiều ma pháp sư hao phí thời gian cả đời nhưng đều tự nghiên cứu ra cùng một thành quả. Như vậy, thật sự quá lãng phí. Chúng ta cần một lượng lớn những người biết sử dụng ma pháp như thế nào, mà không cần một nhóm nghiên cứu. Theo ta thấy, người nghiên cứu quả thật cần thiết, nhưng không cần phải ma pháp sư nào cũng đem nghiên cứu ra thi đua, hầu hết mọi người chỉ cần biết sử dụng như thế nào thôi
Đó là một đạo lý phi thường đơn giản, cũng giống như kiếp trước của Đỗ Duy, tự nhiên là mỗi học sinh trung học đều biết định luật vạn vật hấp dẫn của Newton, đại học chỉ cần học tập có thể sử dụng định luật này như thế nào … Nhưng cần phải để từng học sinh chính mình đi nghiên cứu, đi phát hiện cái định luật này sao ?
(http://en.wikipedia.org/wiki/Gravitation)
Chỉ cần học tập có thể sử dụng như thế nào. Nếu như thật sự muốn học sinh giống như Newton, đi tiêu phí nửa đời để nghiên cứu ra cái định luật này …
Hừ… Đỗ Duy xem ra , đây là một cái lồng rất lớn giam cầm các ma pháp sư.
Phương pháp thông dụng chính xác là : không cần ngươi đi nghiên cứu, chỉ cần ngươi nắm giữ có thể sử dụng như thế nào .
Ai cũng biết rằng một với một là hai, nhưng có cần mỗi người đều phải học “ phỏng đoán của C.GoldBach” không ?
Nhưng hiện tại, trong những ma pháp sư lại tồn tại một hiện tượng khiến Đỗ Duy cảm thấy rất hoang đường : Dù là một it ma pháp sư cấp thấp, khi học tập một chút ma pháp chú ngữ cấp thấp đều muốn dựa vào chính mình nghiên cứu ra huyền bí của chú ngữ, kể cả nếu như giảm bớt
Nhưng thật ra, loại kỹ xảo này, sư phụ bọn họ có lẽ đã sớm đạt được.Nhưng ma pháp sư tuyệt đối sẽ không dễ dàng nói cho bất luận kẻ nào thành quả nghiên cứu của mình, cho dù là đệ tử của mình đi nữa. Bọn họ thà mang theo vào quan tài.
Đỗ Duy tiêu phí thời gian cả buổi chiều để giải thích cho hoàng tử Thần đạo lý này. Cũng tận lực dùng một chút ngôn ngữ đơn giản, đem khuôn mẫu chế độ giáo dục mình biết kiếp trước nói một lần. Hoàng tử Thần nghe được hai mắt tỏa sáng , cuối cùng vỗ bàn đứng lên. Nhìn vẻ kích động trên mặt hắn, thậm chí hận không được muốn ôm Đỗ Duy hôn hai cái
Nhưng vấn đề khó kế tiếp là : Làm sao khiến cho các ma pháp sư cống hiến các thành quả nghiên cứu của họ?
Sau đó, Đỗ Duy cùng hoàng tử Thần hai người nghiên cứu rất lâu
Đối với ma pháp sư mà nói, bọn họ coi trọng nhất là cái gì?
Tiền tài sao? Không phải, mỗi gã ma pháp sư có được tương đối tài phú. Trong tay bọn họ có ma pháp thủy tinh, ma pháp bảo thạch. trong mắt người bình thường thì đó đều là trân bảo, nhưng đối với ma pháp sư mà nói thì chỉ là ma pháp tài liệu mà thôi
Đàn bà sao ? Càng không phải … ma pháp sư chú trọng chính là nghiên cứu ma pháp. Bọn họ không họ thời gian lãng phí vào loại chuyện này
Quyền lợi ư ? Cũng không phải
Cuối cùng, Đỗ Duy được một cái kết luận là : địa vị cùng danh tiếng
Ma pháp sư phi thường chú trọng địa vị của bản thân, thường thì quý tộc nhà giàu muốn mời về thì họ đều cố ý làm cao. Nếu như bị dễ dàng mời về, như vậy là mất thân phận. Địa vị đối với ma pháp sư mà nói thì cực kỳ quan trọng
Mà danh tiếng, ma pháp sư càng coi trọng
Hơn nữa Đỗ Duy còn bổ sung thêm một cách nói ác ý. Theo như hắn thấy, trên thế giới này, đại bộ phận ma pháp sư đều rất “làm trò”.
Đại bộ phận đều là như thế
Lúc hắn nói những lời này, thậm chí quên luôn mình và hoàng tử Thần đều là ma pháp sư
Ma pháp sư thích coi mình ở trên cao, địa vị cao quý, thích làm cao, thích làm ra một bộ dáng khó có thể đến gần, bọn họ tính tình cổ quái hoặc là giả vờ cổ quái, bọn họ hướng tới làm sao có được danh tiếng thật lớn nhưng giả bộ lạnh lùng
Vậy, không phải “ làm trò “ thì là cái gì ?
-Cho nên, bọn họ muốn danh tiếng, chúng ta cho bọn họ danh tiếng, bọn họ muốn địa vị thì chúng ta cho bọn họ địa vị .
Đỗ Duy cười nói
-Vậy có thể hấp dẫn một bộ phận ma pháp sư cống hiến thành quả nghiên cứu của bọn họ. Chúng ta có thể đem thành quả nghiên cứu đó chỉnh biên thành một bộ cố định, giao cho học viên trong học viện, không cần bọn họ nghiên cứu lại từ đầu, chỉ cần học tập có thể sử dụng như thế nào.
Cho nên, vào ngày thành lập ma pháp học viện, trên nghi thức khai mạc, trước mắt người thực sự thống trị đế quốc hoàng tử Thần, nhiếp chính vương điện hạ tự mình tham dự, rồi tự mình viết cái tên “Ma pháp học viện đế quốc” lên trên tường bên ngoài học viện.—đây chính là đề nghị của Đỗ Duy.
Theo sau, tại nhóm ma pháp đệ tử đầu tiên, còn có hơn mười vị ma pháp sư cung đình, cùng với trước mặt không ít ma pháp sư đến từ ma pháp công hội có mặt, hoàng tử Thần đột nhiên tuyên cáo ra bên ngoài một kế hoạch:
-Đồng thời với việc thành lập ma pháp học viện, cũng tuyên bố thành lập một tổ chứ ma pháp sư mới: Ma pháp học hội đế quốc!
Đế quốc ma pháp học hội, trên danh nghĩa là thuộc về ma pháp học viện. Mà học hội này cùng ma pháp công hội không liên quan gì với nhau. Nó cũng không có bất cứ quản lý gì với ma pháp sư hay là một tổ chức nghiêm mật do pháp luật quy định. Nó tương đối lỏng lẻo, đối với ma pháp sư không có bất cư quản lý và ước thúc nào
Vì “ học hội “ chủ yếu là để cho các ma pháp sư tiến hành thảo luận học thuật về lĩnh vực ma pháp, trao đổi thành quả nghiên cứu. Mà học hội sẽ đối với pháp sư nghiên cứu ra thành quả tiến hành tiến hành tặng thưởng và biểu dương.
Hình thức khen thưởng cũng không phải lấy đồng vàng tính toán…
Phía sau sân rộng của ma pháp học viện là một cái hành lang cực kỳ bắt mắt. Một mặt dùng ngọc thạch tinh khiết kiến tạo trên vách tường. Ở một vị trí bắt mắt nhất trên bức tường khắc họa một pho tượng.
Đó là một pho tượng tạc nửa người một lão ma pháp sư, diện mạo trông rất sống động, mặc một chiếc áo khoác trắng như tuyết, mỉm cười vô cùng phong độ, ngay cả mỗi nếp nhăn trên mặt cũng dị thường rõ ràng
Mà bên dưới bức tượng là một tấm bảng kim loại có khắc vài chữ :
Sysilis - Jacques - Gandalf
(Đế quốc năm 710- đế quốc năm 960.) Hưởng dự ma đạo sư, cống hiến chủ yếu của ông : Phát hiện phương thức ấp trứng sáu loài rồng, phát hiện mười ba loài thực vật ma pháp hiếm, cùng với cải tiến bảy trung cấp ma pháp chú ngữ, và sáng tạo một ma pháp chú ngữ cao cấp mới, cảm tạ cống hiến của Đại sư Gandalf, để hậu nhân có thể học tập thành quả nghiên cứu của ông
Phía dưới pho tượng Gandalf còn có một tấm bảng kim loại miêu tả một vài sự tích chủ yếu của ông khi còn sống, được dặt ngay lối vào của hành lang ngọc thạch. Mà ở phía sau hành lang trống trơn vẫn còn dài đến ba trăm mét cũng đủ đặt rất nhiều vị trí.
“ … Thành lập học hội này, cũng không phải để tiến hành ước thúc ma pháp sư đây chỉ là một tổ chức khám phá học thuật cùng trao đổi thuần túy .
Thần hoàng tử đứng ở trên đài cao, trên mặt mang theo nụ cười như gió xuân.
- Bất cứ một vị ma pháp sư nào cũng có thể tự mình xin gia nhập học hội, cũng không cần nộp hội phí, không cần gánh chịu bất cứ nghĩa vụ cống hiến nào đối với học hội. Đương nhiên … cũng không phải tuyệt đối, vào học hội ngươi có thể tra duyệt thành quả nghiên cứu mà các ma pháp sư khác trao đổi cống hiến. Đương nhiên, đây chính là có điều kiện, ví như hiện giờ ma pháp học hội mới thành lập, cảm tạ ma pháp sư Đỗ Duy, ma pháp sư Vivian. Bọn họ đều là đệ tử của cố ma đạo sư Gandalf đại sư, bọn họ đã cống hiến một bộ phận thành quả nghiên cứu của đại sư Gandalf khi còn sống, làm ra một tiền lệ bên trong học hội. Mỗi vị hội viên, nếu như ngài nguyện ý thì cũng có thể cống hiến một chút thành quả nghiên cứu của ngài. Sau đó ngài có thể tra duyệt bất cứ tư liệu nào học hội đang bảo tồn … kể cả tư liệu của đại sư Gandalf. Đây cũng là tinh thần của học hội chúng ta :” chia sẻ!”
Tòan trường xôn xao bàn tán
Nhất là ma pháp sư
Có thể tra duyệt thành quả nghiên cứu ma pháp Gandalf đại sư lưu lại? đối với ma pháp sư mà nói đây chính là một điều kiện có sức hấp dẫn cực độ
Sau đó, hoàng tử Thần đem vài quy tắc “ chia sẻ” của ma pháp học hội tuyên bố với mọi người .
Diễn biến tiếp theo thế nào mời các bạn đón đọc hồi sau sẽ rõ
Dịch giả : Kamizake Biên dịch :Caokhánh Nguồn : Tàng Thư Viện
Lúc đầu Đỗ duy và Vivian cống hiến một ít thành quả nghiên cứu của Gandalf đã phân biệt dựa theo năm cấp bậc tiến hành phân chia từ một sao đến năm sao
Sau này, ma pháp sư mới gia nhập chỉ cần người đó cống hiến thành quả nghiên cứu của mình, sẽ do một vài vị Đại ma pháp sư đức cao vọng trọng được mời tới tiến hành phê bình đánh giá cấp độ. Ví dụ như, một người cống hiến thành quả đạt được cấp ba sao, như vậy người đó có thể được ba lần cơ hội “chia sẻ”, người đó có thể tùy ý tra duyệt bất cứ thành quả nghiên cứu nào dưới ba sao được bảo tồn trong học hội, đương nhiên chỉ có ba lần cơ hội. Cấp ba sao thì có ba lần cơ hội, bốn sao có bốn lần, còn một sao cũng chỉ có một lần. Nếu như muốn tra duyệt nhiều hơn thì cần phải cống hiến thành quả nghiên cứu mới của mình.
Ngoại lệ duy nhất chính là: nếu như một người cống hiến thành quả nghiên cứu được đánh giá năm sao. Như vậy, người đó có tư cách được nhận sự chia sẻ cả đời và có thể tùy ý tra duyệt tư liệu bên trong ma pháp học hội. Từng ma pháp sư đều âm thầm tính toán, nếu như có thể được xem thành quả nghiên cứu của Gandalf đại sư, cho dù bên trong học hội bảo tồn chỉ là một bộ phận nhỏ, đối với sự tăng tiến thực lực ma pháp của bản thân cũng có giá trị rất lớn. Như vậy, nói … chính mình đưa ra một chút thành quả nghiên cứu làm trao đổi… Cũng rất là đáng giá đó! Dù sao thì đó cũng là thành quả nghiên cứu của Gandalf đại sư mà! Hơn nữa, ma pháp sư gia nhập học hội ngày càng nhiều, chính mình cũng có thể có được thành quả nghiên cứu của càng nhiều người.
Phía dưới, trên khuôn mặt các ma pháp sư lộ ra vẻ kích động ham muốn được thử, hoàng tử Thần thấy rất hài lòng, hắn cảm kích nhìn Đỗ Duy một cái, rồi tiếp tục tuyên bố :
- Quy tắc thứ hai của học hội là : chúng ta sẽ mời vài vị nổi danh trên đại lục, hoặc là Đại ma pháp sư thực lực tuyệt vời đảm nhiệm chức vụ cố vấn, mà những vị cố vấn này sẽ đem mỗi thành qủa nghiên cứu mà mỗi vị ma pháp sư cống hiến tiến hành phê bình đánh giá, sau đó đánh giá cấp bậc… Cuối cùng, khi nghiên cứu của mỗi người phù hợp với điều kiện của các Ma pháp sư…..
Trong khi nói, hoàng tử Thần chỉ tay về phía hành lang thật dài kia :
- Như vậy, nụ cười của ngài giống như sự tích vĩ đại của ngài khi còn sống. Nếu muốn được cùng ở nơi này với cố đại sư Gandalf tiếp nhận chiếm ngưỡng của người đời sau. Dù cho mấy trăm năm sau, hình tượng rực rỡ của ngài vẫn được bảo tồn tại kia.
Cái … Bức tượng có nụ cười của mình được đặt cạnh cố đại sư Gandalf sao? Càng nhiều ma pháp sư trong lòng đã rạo rực cả lên. Như vậy, chẳng phải là ở trên hành lang này, mình có tư cách nêu danh cùng với đại sư Gandalf sao?Đây là vinh diệu cỡ nào?
Vẻ mặt đông đảo ma pháp sư đều khác nhau: hoặc là kinh ngạc, hoặc là hưng phấn, hoặc là do dự. Vẻ mặt chủ tịch ma pháp công hội Jacobin Dougan rất âm trầm, đôi mắt nhìn về nhiếp chính vương trên đài, trong ánh mắt tràn đầy lo âu.
-Quy định thứ ba của học hội là …
Thần hoàng tử nói tới đây, cố ý dừng lại một chút, hắn chậm rãi nói :
-Trước khi học viện này thành lập, mỗi vị ma pháp sư khi thu học trò có thể để cho bao nhiêu người kế thừa thành tựu vĩ đại của ngài ? Một người? Hai người? Hay năm người ? Như vậy, tình trạng này sau này sẽ thay đổi. Thành quả nghiên cứu của ngài cống hiến cho học hội, chúng ta sẽ dựa theo cấp bậc đã phân chia. Lấy ra một bộ phận nội dung trụ cột nhất, cấp cho học viên của học viện làm nội dung giáo trình giảng dạy. Như vậy, có thể đoán được sau này mỗi thế hệ ma pháp sư mới xuất hiện trên đại lục đi ra từ học viện, bon họ học tập đều là thành quả nghiên cứu của ngài. Bọn họ mỗi người đều cũng có thể xem như là học trò của ngài, mỗi người khi học tập đều cũng sẽ nhớ kĩ cái tên vĩ đại của ngài, cùng với cống hiến vĩ đại của ngài đối với ma pháp. Khẳng định rằng, cho dù mấy trăm năm sau, tên của ngài vẫn như cũ được ghi lại sách vở, ghi lại trong lòng mỗi ma pháp sư.
Dụ dỗ cuối cùng này, cơ hồ ngay cả pháp sư Leonide đứng bên cạnh chủ tịch Jacobin Dougan cũng dao động.Vẻ mặt này trái với bộ dáng của chủ, trong ánh mắt cũng không khỏi lóe sáng! Trên thế giới này, có mấy người là thánh nhân chính thức, đạm bạc danh lợi. Đại đa số mọi người dù sao cũng không có phẩm chất này của thánh nhân. Cho dù không thể lưu danh thiên cổ, cũng muốn tiếng xấu ngàn năm. Lúc này mới phù hợp lối suy nghĩ đại đa số người ! Mà bây giờ ma pháp sư trên đại lục, ngay cả kẻ danh thịnh một thời, nhưng trải qua vài năm, có mấy người sẽ nhớ tới bọn họ? Ngay cả là Gandalf đại sư, sợ rằng ngàn năm sau, ngoại trừ các học trò của ông cũng sẽ không còn bao nhiêu người nhớ tới ông. Nhưng nếu như giống như hoàng tử Thần nói như vậy thì sẽ hoàn toàn khác. Sau này, từng ma pháp sư học tập đều là thành quả nghiên cứu của “ ta “, bọn họ đều sẽ nhớ kĩ tên của ta. Cho dù là trăm năm … thậm trí ngàn năm trôi qua , ma pháp sư trên đại lục này vẫn sẽ nhớ tên của ta ! Ma pháp sư cả đời không có gì theo đuổi, không phải là đồng vàng, mỹ nữ, quyền thế … Như vậy, địa vị và danh tiếng, chính là điều duy nhất bọn họ theo đuổi.
-Cuối cùng, ta tuyên bố chuyện quan trọng nhất, đó là ….
Hoàng tử Thần cố ý dừng một chút, đợi sự chú ý của mọi người trong toàn trường đều tập trung trên người mình, hắn mới mỉm cười tuyên bố :
- Mọi người đều biết, năm nay là năm 960 lịch Roland đế quốc. Nhưng bắt đầu từ bây giờ, ma pháp học viện cung ma pháp học hội sẽ đem năm nay thành một cột mốc quan trọng trong lịch sử. Bắt đầu từ năm nay, bên trong lĩnh vực ma pháp sư, chúng ta sẽ gọi là “ năm ma pháp kỷ nguyên “, ma pháp học hội chúng ta sẽ phải chuẩn bị một bộ "ma pháp kỷ nguyên sử". Bắt đầu từ năm nay, mỗi một vị ma pháp sư có cống hiến với ma pháp học hội sẽ được ghi tên vào trong cuốn “ma pháp kỷ nguyên sử “! Đương nhiên, vị đầu tiên được ghi tên vào trong “ ma pháp kỷ nguyên sử “ là cố đại sư Gandalf, mà cái tên kế tiếp … Có thể là của bất cứ vị nào đang ngồi ở đây. Bộ lịch sử này, sẽ không ngừng biên soạn và gia tăng, làm một bộ sử ghi chép văn minh ma pháp của đại lục. Hơn nữa.. ma pháp học viện sẽ đem “ ma pháp kỷ nguyên sử “ thành một môn học bắt buộc. Mỗi vị học viên đều phải học tập bộ “ ma pháp kỷ nguyên sử “.
Tuyệt đại đa số ma pháp sư ở đây đều cũng động tâm rồi! Ngươi sống cả đời vì cái gì ? Nếu như có thể ở trên thế giới này lưu lại tên của mình, để được đời đời kính ngưỡng … Hấp dẫn như vậy, có mấy người có thể kháng cự? Một nhóm kế hoạch này của Đỗ Duy, cũng không có ý định có thể đem những kẻ sở hữu ma pháp một lưới bắt hết, nhưng chỉ cần có thể làm động tâm một nửa số ma pháp sư …. Như vậy, sẽ tạo thành cơ sở rất tốt đối với học viện ma pháp mới thành lập. Dần dần, theo sự phát triển, cuối cùng sẽ có một ngày huy hoàng. Mà hiện nhìn lại, những kẻ động tâm cũng không chỉ có là một bộ phận nhỏ.
Cuối cùng, hoàng tử Thần sắc mặt không đổi, đưa ra một cái nhìn như bình thường nhưng lại có thể nói là “ chiêu sát thủ “ :
- Bắt đầu từ hôm nay, mỗi một vị ma pháp học viên sau khi tốt nghiệp đều tự động đạt được tư cách hội viên ma pháp học hội cơ bản. Hơn nữa, ma pháp học hội cho phép có hai thân phận. Nói cách khác, chúng ta không cần ngài là thành viên tổ chức nào bên ngoài, cũng có thể gia nhập ma pháp học hội. Bởi vì chúng ta chỉ thuần túy là một tổ chức nghiên cứu học thuật.
Chủ tịch Jacobin Dougan âm trầm đến cực điểm. Từng học viên sau khi tốt nghiệp đều muốn trở thành hội viên học hội ? Quỷ tha ma bắt ! Mhư vậy nhiều năm sau, có bao nhiêu ma pháp sư sẽ thành hội viên của cái học hội này ? Đến lúc đó, ma pháp công hội của mình tính là cái gì? Hoàng tử Thần sau khi lên tiếng xong, đi qua bên người chủ tịch Jacobin Dougan, ngài chủ tịch không nhịn được thấp giọng nói
- Điện hạ, về chuyện học hội mới thành lập này … Ngài hình như chưa có nhắc qua với ta .
Hoàng tử Thần mỉm cười, vẻ mặt chí công vô tư :
-Thưa ngài chủ tịch tôn kính, đây chính là chuyện tốt để phát triển ma pháp, ta tin rằng ngài sẽ không có phản đối, đúng không ?
Chủ tịch Jacobin Dougan cắn răng. Những lời này ông ta thật sư không cách nào phản đối. Tuy vậy, suy nghĩ một hồi lâu, ông ta mới chậm rãi nói :
-Như vậy, chuyện ta muốn hỏi là ma pháp học hội mới thành lập này sẽ do ai đảm nhiệm đây? Ta cho rằng , hẳn là xin mời một vị Đại ma pháp sư đức cao vọng trọng tới đảm nhiệm.
Nghe xong lời này, trong lòng Đỗ Duy âm thầm cười. Vị chủ tịch tiên sinh có chút không nhẫn nại được rồi.Những lời này nói ra ý tứ rất lộ liễu.
Đại ma pháp sư đức cao vọng trọng được công nhận sao ? Ngoài cố đại sư Gandalf ra, kế tiếp được công nhận là Đai ma pháp sư đức cao vọng trọng không phải là chủ tịch ngài sao ? Tuy nhiên, dù muốn cũng không được đâu.
Hoàng tử Thần mỉm cười:
-Thưa ngài chủ tịch, thật ra lúc đầu ý định của ta đúng là như thế. Nhưng mà sau này, chúng ta cho rằng một cái tổ chức mới thành lập, hơn nữa đều là tham khảo học thuật tự do, cũng không yêu cầu, ứơc thúc ma pháp sư bất cứ nhiệm vụ nào. Cho nên, ta cho rằng, tổ chức mới thành lập này chưa cần phải thiết lập chức vụ “hội trưởng”. Học hội ban đầu sẽ có một nhóm ma pháp sư trở thành ủy viên sẽ tiến hành một chút quản lý cơ bản, mà vào ủy viên hội sẽ chọn người phải không.
Jacobin Dougan nhíu chặt mày.
- Chọn người, ta cho rằng hiển nhiên sẽ dựa theo tôn chỉ thành lập của học hội là “ chia sẻ tinh thần “ để tiến hành tuyển chọn.nói cách khác, dựa theo cống hiến để đánh giá. Cho nên, ta cho rằng chỉ người đối với học hội có cống hiến mới có thể có tư cách vào ủy viên hội. Cho nên, xem ra trước mắt, người được chọn ban đầu, tạm thời chỉ có học trò của đại sư Gandalf là pháp sư Đỗ Duy và pháp sư Vivian. A, được rồi, pháp sư Vivian, ngài nhất định là đã gặp qua. Mấy năm trước, huy chương ma pháp sư của nàng là chính tay ngài ban cho mà.
Trong lúc Jacobin Dougan cau mày chuẩn bị phản đối – đương nhiên phải phản đối. Một cái ma pháp học hội như vậy, chẳng lẽ để cho hai đứa trẻ con đi làm ủy viên sao ?
-Đương nhiên chọn ủy viên không thể nào chỉ có hai người.
Hoàng tử Thần cười nói :
- Cũng may ban đầu công việc quản lý chỉ là một chút công việc biên soạn, rất nhẹ nhàng. Mà sau này, gia tăng ủy viên phải xem cống hiến. Chỉ có người có cống hiến đối với ma pháp học hội mới có tư cách tuyển vào. Cho nên …
Ý tứ trong lời Thần hoàng tử nói rất đơn giản, ngươi muốn người của mình tiến vào, trước hết, đưa ra một chút nghiên cứu thành quả đi. Đáng nhắc đến là, trên lịch sử đế quốc rất nhiều năm sau, đem ngày được chọn là “năm ma pháp kỷ nguyên”, mà quan chép sử đối với ngày này ghi lại phi thường khách quan:
”Ban đầu, thành lập ma pháp học viện bị cho rằng phá vỡ sự lũng đoạn ma pháp ở đại lục, nhưng hiện nhìn lại, thành lập ma pháp học viện chỉ là một cái tín hiệu ban đầu mà thôi. Mà “ma pháp học hội “- tổ chức mới thành lập này mới hình thành thế cục mới, chính thức phá vỡ sự lũng đoạn ma pháp dài gần một nghìn năm. Một tổ chức tự do, tràn đầy tinh thần đổi mới, từ nay về sau đứng sừng sững trên đại lục.“
Mà trong ngày thứ hai khai mạc ma pháp học viện, ma pháp học hội tiếp đón sáu vị ma pháp sư được mời đến gia nhập vào hội.Mặc dù ban đầu, sáu vị ma pháp sư, cao nhất cao nhất cũng chẳng qua là trung cấp ma pháp sư. Nhưng vậy dù sao cũng là một khởi đầu rất tốt, sáu vị ma pháp sư cống hiến ra một chút thành quả nghiên cứu của mình, cũng đạt được cấp bậc không giống nhau. Khi có được quyền “ chia sẻ”, bọn họ căn cứ vào cấp độ mình đạt được, đều cũng lựa chọn tra duyệt thành quả nghiên cứu của Gandalf .Kết quả là mỗi người đều tỏ vẻ cực kỳ hài lòng. Tín hiệu này làm cho rất nhiều những ma pháp sư đang nhìn vào yên tâm. Dù sao, cũng có người hoài nghi. Có trời mới biết, “ma pháp học hội” có phải hay không giả đồ của đại sư Gandalf để lừa gạt thành quả nghiên cứu của mình ?, Có sáu gã ma pháp sư đầu tiên khởi đầu tốt đẹp. Mấy ngày kế tiếp,số ma pháp sư tự mình xin gia nhập học hội ngày càng tăng nhiều.mà ngày thứ năm, có hai nhân vật cớ tầm cỡ gia nhập càng làm cơ sở của tổ chức mới thành lập thêm vững vàng
Học trò lớn tuổi nhất của Gandalf còn sống là pháp sư Elenas, trở thành hội viên thứ mười sáu của học hội. Căn cứ cống hiến của ông ta, lập tức trở thành ủy viên học hội.Người kia là đại sư Airike. Hắn cống hiến cách điều chế vài loại dược tề trân quý, còn có mấy cách sử dụng ma pháp bảo thạch mới, lập tức thu được tư cách ủy viên. Hai nhân vật tầm cỡ này gia nhập càng củng cố tin tưởng của những kẻ đang quan sát.
Mà vào ngày thứ mười, một việc quan trọng xảy ra ! Bên trong ma pháp công hội,người được cho rằng người thuộc hệ phái của chủ tịch Jacobin Dougan- Leonide, rốt cục cũng không nhẫn nại được dụ dỗ được lưu danh muôn thủa, đã gia nhập học hội.
Điều này có thể hiểu được, dù sao ông ta đã hơn một trăm tuổi rồi . Có trời mới biết, ông ta có thể sống bao lâu. Mà ở bên trong ma pháp công hội, có sự tồn tại của chủ tịch Jacobin Dougan, ông ta cũng không quá có thể trở thành chủ tịch công hội . Mà lưu danh thiên cổ dường như là mục đích duy nhất ông ta theo đuổi. Vào buổi chiều hôm Leonide tuyên bố gia nhập học hội, một sự việc không ai biết đã xảy ra trong phòng làm việc của chủ tịch Jacobin Dougan.Vị chủ tịch bình thường vẫn chú ý đến thể diện phẫn nộ đạp nát bàn làm việc của mình.Dưới sự phẫn nộ của mình, ông ta gần như dùng ma pháp hỏa hệ hủy đi phòng làm việc của mình.
-Phản bội ! Phản bội trắng trợn!
Ngài chủ tịch sắc mặt dữ tợn, tức giận hét lớn.
Danh sách ủy viên học hội ban đầu như sau : pháp sư Đỗ Duy – ma pháp dược tề sư, ma pháp học sĩ, học trò của cố đại sư Gandalf. Pháp sư Vivian - ma pháp sư cấp tám, học trò của cố đại sư Gandalf. Pháp sư Elenas - ma pháp sư cấp chín, học trò của cố đại sư Gandalf. Đại sư Airike – ma pháp sư cấp chín, ma pháp dược tề sư. Pháp sư Leonide, ma pháp sư cấp chín … còn có một ủy viên đặc biệt là : Nhiếp chính vương, hoàng đế tương lai của đế quốc –hoàng tử Thần, ma pháp sư cung đình.
Sự gia nhập của hoàng tử Thần cũng không có gì kỳ quái.Nắm giữ đội ngũ ma pháp sư cung đình, hắn rất dễ dàng giao ra một phần thành quả nghiên cứu mà ma pháp sư cung đình cống hiến, sau đó thuận lợi gia nhập ủy viên hội của ma pháp học hội. Danh sách này được tạo thành, đủ để làm cho các ma pháp sư tin phục
Đôi lời tác giả : độ dài chương này bằng 3 chương bình thường, a a, cói như là khiêu vũ tháng này được bầu đứng đầu,đối với mọi người điểm chút cảm kích đi.
Tháng này đối với ta mà nói, thật là vui mừng lẫn sợ hãi, rất vui mừng lẫn sợ hãi, không có tưởng rằng , không có đáp trả sự quan tâm của mọi người.bạo phát hình thức ta đã lo lắng qua, không tốt lắm, ta lo lắng bộc phát sẽ ảnh hưởng chất lượng. Nhưng mà ta sẽ cố gắng hết sức trong tình huống này.mỗi ngày chỉ cần có thể đều sẽ
Này là lời hứa của ta, mặc kệ cuối tháng có thể đạt được vị trí đứng đầu danh sách hay không,ta cũng sẽ tuân thủ lời hứa này ! Nói được nhất định làm được
Dịch giả : chương này hơi bị dài, trong lúc dịch ta có gì sai sót mong các huynh đệ bỏ qua cho, sai thì ta sẽ sửa … mong mọi người tiếp tục ủng hộ bộ truyện này
Dịch giả : Kamizake Biên dịch :Caokhánh Nguồn : Tàng Thư Viện
Một cái công sự vĩnh viễn có tác dụng quân sự trong ma pháp học viện ban đầu là bộ chỉ huy pháo đài quân sự. Bây giờ đã được cải tạo hoàn toàn trở thành một tòa kiến trúc cao ba tầng. Mà bảng hiệu của ma pháp học hội được treo tại cửa lớn dưới tòa nhà.
Từ bốn ma pháp sư cung đình, hai học giả cung đình, còn có Đỗ Duy, Vivian, cùng đại sư Arike với hai đồ đệ của hắn tạo thành một nhóm nhỏ, đang trong những ngày gần đây mang tất cả các thành quả nghiên cứu có được tiến hành biên soạn.
Cuối cùng biên ra một bộ giáo trình cơ bản dùng cho ma pháp học viện. Kể cả những lý luận ma pháp cơ bản, còn có một ít thành quả nghiên cứu sưu tầm được, có cải thiện chú ngữ, cùng với mấy chú ngữ mới phát minh ra, cùng một chút ma pháp đạo cụ được sử dụng cùng cải tạo, cách dùng ma pháp thủy tinh, vân vân…..
Đỗ Duy cẩn thận nhìn chữ viết trên tập giấy, cảm giác được trước mắt chính là tài liệu cấp nhập môn hắn thấy thích hợp nhất cho các học viên nhập môn ma pháp.
Trong nhóm học viên ma pháp đầu tiên, ba mươi phần trăm học viên là những thiếu niên được ma pháp công hội chọn lựa, số còn lại phần lớn đều là học trò có xuất thân từ ma pháp sư truyền thống, có được cơ sở khá tốt, cùng ưu tú của ma pháp công hội, nhưng phương thức giáo dục bọn họ cực kỳ lạc hậu.
Trên sự thật, vào thời kỳ ban đầu thành lập ma pháp học viện, phương thức giáo dục huấn luyện cũng cơ bản là dựa theo hình thức truyền thống mà tiến hành.
Đầu tiên là kiểm tra thiên phú, sau đó là dựa theo thiên phú phân hệ cho những học viên này, sau đó từ vài sư phụ trong ma pháp học viện phân chia ra dạy. (mấy vị ma pháp sư này đến từ cung đình và ma pháp công hội)
Cách làm này từ Đỗ Duy xem ra đúng là “bình mới rượu cũ”.
Kế hoạch của hắn là duyệt ra một bộ giáo án cơ bản để tất cả các học viên học tập, sau đó lập ra một vài khóa học cơ bản. Giáo viên cố định đảm nhiệm chức giáo sư của các khóa học cố định. Sau đấy … hết thảy đều dựa theo loại mô hình trường học kiếp trước của hắn biết được.
Tuy nhiên hình thức như vậy lại bị ma pháp công hội lấy cớ “Vi phạm truyền thống” để cự tuyệt.
Thành lập ma pháp học hội đã làm cho chủ tịch Jacobin Dougan vô cùng căm tức. Bây giờ muốn thông qua đề nghị gì, đều sẽ bị ma pháp công hội cực lực phản kháng.
Nhưng không lo.
-Cứ để các học sinh của ma pháp công hội tiếp tục truyền thống cổ hủ cũ kỹ của họ đi.
Đỗ Duy cười nói:
-Để học sinh của chính ta dựa theo mô hình tiếp thụ giáo dục mới. Bọn họ có cách của bọn họ, chúng ta có cách của chúng ta.
Sau đấy, trên nghị quyết quản lý ủy viên của ma pháp học viện, ma pháp sư cung đình chiếm bảy ghế, ma pháp công hội chiếm cứ bảy chỗ, còn Đỗ Duy chiếm một chỗ.
Cuối cùng thông qua nghị quyết hạng nhất: Nghị quyết về việc tiến hành quản lý phân viện.
Quyết định của ma pháp học viện: Trong học viện thành lập vài phân viện, phân viện bắt đầu dựa theo hệ ma pháp bất đồng ma tiến hành phân khu. Ví như phân viện phong hệ ma pháp, phân viện hỏa hệ ma pháp, vân vân.
Nhưng lại đồng thời cho phép học sinh tại phân viện chủ tu chọn lựa khóa học tại phân viện khác. Khóa học cơ bản của tất cả các phân viện đều được công khai, cho phép bất cứ học sinh nào đến nghe giảng. Hơn nữa chú thích rõ ràng một điều: khi tốt nghiệp tại mỗi học viện, ngoài tất cả các khóa học chủ tu tại phân viện của mình phải toàn bộ hợp cách ra, đồng thời phải có ba khóa học chọn lựa được hợp cách.
Sau khi các học viên tiến hành kiểm tra thiên phú bước đầu, nghi thức phân viện hoàn thành. Rất hiển nhiên, hỏa hệ ma pháp là xu hướng truyền thống chủ đạo, lại một lần nữa có được nhân số nhiều nhất. Mà viện trưởng đảm nhiệm phân viện hỏa hệ ma pháp là một vị ma pháp sư cấp tám đến từ ma pháp công hội. Phân viện hỏa hệ tổng cộng có được ba mươi sáu học viên. Về số lượng trong kết quả phân viện lần này, ma pháp công hội coi như kéo lại được một chút ít vị trí yếu thế. Mà ma pháp thổ hệ, cho tới nay vốn bị lạnh nhạt. Lần này cũng không ngoại lệ, chỉ có bốn học viên được cho rằng có thiên phú thổ hệ ma pháp. Thổ hệ trở thành một phân viện có nhân số ít nhất. Đương nhiên, đây chỉ là nhóm học viên đầu tiên của học viện. Theo quy mô học viện mở rộng trong tương lai, tin rằng hiện tượng này sẽ được cải thiện. Mà làm người khác chú ý nhất là ngoài phân viện các hệ ma pháp dựa theo truyền thống, ma pháp sư Đỗ Duy – vị công tước trẻ nhất đế quốc, ma pháp sư thiên tài – cũng một mình thành lập một phân viện đặc thù. Phân viện này cũng không dạy bất cứ hệ ma pháp nào, nhưng hàng ngũ giáo viên của phân viện này lại không khỏi không làm cho người ta há hốc miệng mà kinh ngạc! Viện trưởng phân viện do bản thân Đỗ Duy đảm nhiệm, mà phó viện trưởng còn lại là Đại pháp sư Arike danh tiếng rộng khắp. Đồng thời đảm nhiệm chức vụ giáo sư trong phân viện còn có hai gã đệ tử của Arike – ma pháp sư thất cấp. Ngoài ra còn có ma pháp sư Vivian.
Phân viện này của Đỗ Duy, nội dung giảng dạy chủ yếu là một ít ma pháp cơ sở, chủ yếu là ….. ma pháp dược tề học.
Đương nhiên, cái tên của học viện không thể nào gọi là “ Phân viện dược tề học”. Vì giới ma pháp sư bình thường phân biệt đối xử với dược tề học, nếu treo lên cái tên như vậy, chỉ sợ rằng rất nhiều người căn bản sẽ không có báo danh.
Cho nên, Đỗ Duy mất cả buổi chiều rồi tự mình đặt cho phân viện này một cái tên:
Ma pháp phân viện Hogwarts.
( ai đọc harry Potter thì biết rõ rồi ai chưa biết thì vào đây nhé http://vi.wikipedia.org/wiki/Hogwarts)
Với đặc điểm của phân viện Hogwarts, các khóa học bọn họ dạy đều không phải chủ tu, mà toàn bộ đều là lựa chọn! Nói cách khác, phân viện này không có học viên cố định của chính mình, tất cả học viên đều tới từ các phân viện khác tới đây chọn lựa khóa học.
Làm cho người ta kinh ngạc chính là sau khi bảng hiệu của Hogwarts treo lên gần ba ngày, số lượng học viên chọn lựa báo danh đã nhảy vượt qua phân viện hỏa hệ của ma pháp công hội!
Bốn mươi cái tên!
Trong đó ba mươi tên của học viên từ quân đội tuyển chọn phái tới toàn bộ đều báo danh khóa học lựa chọn của Hogwarts. Chủ yếu là bởi vì Đỗ Duy xuất thân từ gia tộc Rowling, trong quân đội có lực hiệu triệu cực lớn, còn có tiếng tăm của Đỗ Duy, cùng với điều kiện đội ngũ cường đại làm cho người khác chóng mặt.
Bên cạnh mười học viện này là thuộc về phía hoàng thất, còn ba mươi học viện thuộc về ma pháp công hội, thì không có một ai báo danh.
Điều này còn phải nói một chút. Ba mươi học viên quân đội sở hữu thân phận học viên của ma pháp học viện đều từ trong quân đội trải qua tuyển chọn, chọn lựa lấy ba mươi binh lính tuổi gần mười tám. Bọn họ qua kiểm tra trong quân đội đều có được một chút thiên phú ma pháp, từ mấy vạn người được chọn ra phía trước. Mà học viên hoàng thất tuyển chọn phái tới cũng phần lớn như vậy, chỉ lấy một ít trong các gia đình quý tộc, chọn lựa một ít con thứ hoặc những thiếu niên không có quyền thừa kế. Những người kia không có khả năng kế thừa gia tộc cũng nguyện ý được lựa chọn con đường ma pháp sư trở thành hy vọng phát triển của chính mình sau này.
Dù sao, nếu như quả thực là một thành viên chân chính trong gia đình quý tộc có thể có cơ hội kế thừa một gia tộc khổng lồ, không ai lại nguyện ý trở thành một ma pháp sư quái dị.
Những người này hơn phân nửa đều có hồ sơ từng phục vụ trong quân đội. Đại đa số người thậm chí còn có võ thuật cơ bản đáng kể. Dù sao trên đại lục tinh thần học võ cũng rất mạnh mẽ, nhất là ba mươi học viên mười tám tuổi do quân đội tuyển chọn phái tới đều có kinh nghiệm phục vụ quân đội ít nhất một năm. Hơn nữa thiên tư đều tương đối không tệ, từng trải qua huấn luyện quân sự, cực kỳ hiểu rõ tính kỷ luật. Những người này trong học viện cũng vô cùng đoàn kết. Thậm chí trước khi quân đội phái bọn họ tiến vào, đã tiến hành một cái biên chế theo kiểu quân sự, có đội trưởng, có thủ lĩnh, có kỷ luật.
Đỗ Duy nhìn ra ba mươi người này của quân đội theo mình xứng đáng là một cộng đồng đoàn kết nhất. Bọn họ không có gia tộc, hậu thuẫn duy nhất chính là quân đội. Hơn nữa bọn họ đại đa số đều xuất thân gia đình nghèo khổ ( nếu như có tiền có thế, có người nguyện ý đi làm lính sao?) Những người này hiểu rõ lý lịch, đối với xuất thân gia đình thế lực từ quân đội của mình cực kỳ tôn kính. Hơn nữa tuổi còn trẻ, mười tám tuổi, là tuổi nhiệt huyết sôi trào, cũng có tính dễ thuyết phục rất mạnh. Thêm vào đó người tuổi trẻ đều rất dễ dàng bị kích động nhiệt huyết, chính mình chỉ cần nhẹ nhàng động một chút tay chân, rất dễ dàng có thể làm cho sự trung thành của những người kia chuyển qua trên người mình.
Ngày đầu tiên phân viện Hogwarts khai giảng, Đỗ Duy cũng không giống các phân viện khác đưa mọi người vào trong phòng học trực tiếp lên lớp. Mà vào ngày đầu tiên báo danh, Đỗ Duy mặc một thân áo bào ma pháp sư, đứng trước cửa phân viện.
Nhìn bốn mươi học viên này lục tục tến, Đỗ Duy không để bọn họ trực tiếp tiến vào phân viện, mà chính mình đứng trước cửa lớn ngăn cản đường đi của mọi người.
-Nhưng các ngươi đều sai rồi!
Đỗ Duy đột nhiên dùng hết sức lực hét lên một tiếng:
-Ta có thể nói cho các ngươi, các ngươi đều sai rồi!!
Sau đó, nụ cười trên mặt Đỗ Duy rất lạnh lùng:
-Ta phải nói cho các ngươi chính là, đừng hy vọng tại nơi này của ta có thể thực hiện được giấc mộng của các ngươi – giấc mộng buồn cười kia! Ta phải chính mình phá đi ảo tưởng của các ngươi, phá đi kỳ vọng buồn cười của các ngươi! Còn phải phá đi lòng tự tôn của các ngươi!! Hiểu tại sao không? Tại nơi này của ta, các ngươi sẽ bị huấn luyện nghiêm khắc, lại có nguy hiểm, thậm chí tùy thời sẽ phải đổ máu, sẽ phải bị thương!
Mọi người sắc mặt buồn bã, có người trên mặt đã lộ ra vẻ do dự.
-Nhưng mà!
Đỗ Duy cao giọng nói:
-Nhưng mà, chỉ cần các ngươi có thể từ nơi này của ta đi ra ngoài! Đi ra ngoài một cách hợp lệ, ta cam đoan, các ngươi cùng những người trong phân viện khác hoàn toàn không giống nhau!!
-Ta có thể rất không khách khí nói một câu, ta sẽ không bồi dưỡng các ngươi thành cái loại một thân ngạo khí, nhưng lại là một ma pháp sư bụng đầy rơm rác! Càng sẽ không để các ngươi trở thành cái loại coi trời bằng vung, tưởng rằng đầy bụng sách vở nhưng cả đời không có gặp qua ma thú chân chính, hoặc là hệ thống khảo nghiệm chính thức! Ta có thể dạy cho các ngươi những thứ thực sự chân chính! Là dùng ma pháp chiến đấu như thế nào! Nếu như chân chính chiến đấu, sử dụng ma pháp vũ khí của các ngươi có hiệu quả nhất! Lợi dụng ma pháp để chiến thắng bất cứ địch nhân nào bản thân đối mặt! Ta sẽ cho các ngươi những thứ chân chính đó! Mà không phải để cho các ngươi mỗi ngày lưu lại trong phòng thí nghiệm thao tác những thứ nhàm chán đó! Tương lai của các ngươi sẽ đứng tại hàng đầu tiên, vì đế quốc mà đổ máu, mà phấn đấu! Chứ không phải làm một chủ nhân đứng trên cao!
Cố ý dừng lại thật lâu, Đỗ Duy nhìn những người phía dưới:
-Bây giờ, ta cho các ngươi thời gian một phút đồng hồ để suy nghĩ. Cảm thấy thất vọng, có thể quay mặt trở về, ta sẽ không truy cứu trách nhiệm của các ngươi. Ta cho các ngươi tự do lựa chọn.
Quả nhiên, trong một phút đồng hồ, tám người trong đám người đó lén lút rời đi. Những người này đều là con cháu quý tộc, bọn họ chỉ nghĩ làm ma pháp sư mới có thể phát đạt.
Toàn bộ số người trong quân đội đều lưu lại, ngoài những người này ra, còn có hai thiếu niên. Đỗ Duy đưa mắt nhìn hai thiếu niên tuổi nhỏ kia nhiều một chút. Hai thiếu niên này mặc y phục phổ thông bằng vải thô. Đỗ Duy trong đầu lập tức nhớ lại tư liệu của từng học viên mà hắn vốn đã thuộc lòng một cách thuần thục.
Pebe và Toca, đây là một đôi anh em ruột, xuất thân có cha là một nam tước thuần phục hoàng thất.
Tuy nhiên hai anh em này đều là con của nam tước kia cùng nữ bộc sinh hạ, thậm chí ngay cả địa vị con thứ cũng không có.
Đơn thuần chỉ là con tư sinh.
-Tốt lắm!
Đỗ Duy hài lòng nhìn ba mươi hai học viên còn lại:
-Mỗi một ngày trong tương lai, các ngươi sẽ vì lựa chọn ngày hôm này mà cảm thấy cao hứng.
-Tại nơi này của ta, ta cần không phải những kẻ một lòng chỉ muốn trèo cao.
- Ta cần chính là những người chân chính nguyện ý học tập. Những người như vậy, tại nơi này của ta mới có thể học được những thứ thực sự!
-Ta cũng sẽ truyền dạy không hề giữ lại bản lĩnh thực dụng nhất cho các ngươi! Ta cam đoan rằng tương lai không xa những người này sẽ tự rút lui.
-Khi những người trong các phân viện khác còn đang trong phòng thí nghiệm ấm áp chuẩn bị ma pháp bảo thạch xinh đẹp,
-Mỗi người trong các ngươi đã có thể một mình trong rừng rậm đóng băng vô cùng khốc liệt đuổi giết ma thú hung mãnh!
Sau đó, Đỗ Duy đột nhiên từ dưới áo bào của mình rút ra ma trượng. Rồi hắn nhìn vẻ mặt mọi người phía trước, xoay người về phía hai bên cửa lớn phân viện sau lưng, dùng đỉnh ma trượng viết xuống hai bên cửa hai hàng chữ to !
-Thăng quan phát tài mời đi đường khác! Ham sống sợ chết chớ vào cửa này!
Hai hàng chữ này dùng ma pháp viết xuống trên cửa sáng lên lấp lánh. Những học viên tuổi còn trẻ phía dưới nhìn vị phân viện trưởng, ngài công tước này viết xuống hai hàng chữ đó, trong con mắt mỗi người đều lộ ra một loại ánh mắt kích động nhiệt huyết chỉ có người tuổi trẻ mới có.
-Bây giờ!
Đỗ Duy đột nhiên lớn tiếng hô lên:
-Ta biết các ngươi trước khi tới nơi này đều là quân nhân. Nói cho ta biết trong số các ngươi ai đứng đầu!
-……Là tôi. Thưa ngài công tước.
Một người thân hình cao nhất khôi ngô nhất đứng ở phía trước cao giọng đáp:
-Tôi là đội trưởng, thưa ngài.
Hắn không tự chủ được dựa theo lễ tiết của quân nhân, đối với Đỗ Duy làm một cái quân lễ: bàn tay nắm chặt đưa ngang ngực, dùng sức đập một cái vào ngực mình.
-Ngươi dẫn theo nhóm người, mọi người xếp hàng chạy trên cỏ mười vòng! Chờ cho các ngươi chạy xong, khóa học của chúng ta mới có thể bắt đầu!
-Chúng ta cần một lời giải thích hợp lý.
Nói ra chính là đôi anh em con riêng kia đứng trong đám người đằng sau.
Đỗ Duy nhìn hai thiếu niên kia liếc mắt một cái:
-Giải thích ư? Được, đây là lần đầu tiên. Cũng là lần cuối cùng! Bởi vì bây giờ các ngươi vẫn chưa tiến vào cửa của ta, ta có thể phá lệ giải thích một lần. Nhưng mà sau này, trong phân viện của ta, không cho phép đưa ra bất cứ nghi vấn nào đối với viện trưởng hay sư phụ nào!
-….. Vâng.
Hai cậu nhóc kia dường như bị ánh mắt có áp lực vô cùng chấn nhiếp, cúi đầu bất an.
-Trong số các ngươi, đại đa số người hẳn là đều đã gặp qua ma pháp sư truyền thống rồi chứ?
Đỗ Duy cười lạnh:
- Ma pháp sư ngoại trừ đặc điểm lực lượng cường đại, thần bí khó lường, tính tình quái dị ra, cho các ngươi ấn tượng mạnh nhất là gì? Không ai trả lời phải không ….. như vậy để ta nói cho các ngươi! Chính là thân thể yếu nhược!! Yếu nhược gần như phế vật!! Ta không hy vọng học viên của ta khi chiến đấu chưa đọc ra vài câu chú ngữ ma pháp, đã thở hổn hển ngay cả lời cũng nói không được! Ngay bây giờ. Nhanh lên! !
Sau khi nói xong, Đỗ Duy ngay cả nhìn cũng không nhìn tới đám người trẻ tuổi này một cái, sau đó quay mặt bước vào trong phân viện.
Ở phía sau đội trưởng quân đội kia đã lớn tiếng hô mệnh lệnh. Ba mươi học viên quân đội động tác chỉnh tề nghe theo mệnh lệnh quay đầu xếp thành hàng, hướng bãi cỏ bên ngoài chạy tới. Mà hai anh em con riêng kia do dự một chút, cuối cùng hạ quyết tâm, cũng chạy theo.
-Ban đầu chúng ta có thể có bốn mươi học viên.
Đỗ Duy vửa mới đi vào trong phân viện,ngửa mặt nhìn thấy đại sư Arike đứng đầu cầu thang, quay về phía mình mỉm cười, đồng thời đưa ra nghi vấn:
-Ngươi vừa mới rồi sao lại chủ động dọa cho chạy mất tám người?
Đỗ Duy gật đầu:
-Lời của ngài không sai. Nhưng ta luôn luôn cho rằng chất lượng so với số lượng quan trọng hơn. Những người còn lại này mới là những người ta cần.
Đại sư Arike nụ cười có chút cổ quái. Hắn nhón chân nhìn những thiếu niên đang nỗ lực chạy bộ phía xa xa, cười khổ nói:
-Đỗ Duy, ta thật sự có chút không rõ. Ngươi chẳng lẽ định để cho bọn họ ma vũ song tu chứ?
-Đương nhiên không phải.
Đỗ Duy lắc đầu:
-Lời ta vừa mới rồi nói là thật. Các ma pháp sư bây giờ thân thể quá là yếu nhược. Các ma pháp sư cả ngày cùng dược vật có độc hoặc cùng bảo thạch tiếp xúc. Thân thể ban đầu vốn chịu thương tổn rất lớn, mà hằng năm trốn trong phòng tiến hành nghiên cứu khiến cho một bộ phận lớn các ma pháp sư đều thân thể suy yếu đến mức cực điểm ….Cho dù bản lĩnh có cường đại trở lại, nếu như thân thể sử dụng không được, cũng chỉ bằng không thôi! Ta thậm chí nghe nói rất nhiều ma pháp sư khi ra khỏi cửa, thậm chí cần có võ sĩ hộ tống giúp họ hành động….. Càng có nhiều ma pháp sư đã suy yếu ngay cả ma trượng giơ lên cũng không động đậy ---- điều này tuyệt đối không phải chuyện đùa, mà là sự thật.