30-03-2009, 08:53 PM
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 637
Thá»i gian online: 6 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 277 Times in 229 Posts
Má»™t số Ä‘oản thiên kiếm hiệp - Má»›i: Tỵ Tuyết truyá»n kỳ
Äây là topic dà nh để đăng má»™t số Ä‘oản thiên kiếm hiệp.
Mở đầu:
Hà m tiếu xuất đao
Tác giả: Dương Biện
Nguồn: Vô Tranh hà - Nhạn Môn Quan
(K5 tặng các tỷ muội)
Trước khi Hà n Tiếu gia nháºp “Tạo Hóa giá»›iâ€, ta vẫn là cao thá»§ cá»§a Äông Cá»±c.
Nhưng Hà n Tiếu đã tá»›i, trong vòng ba Ä‘ao y chém chết Sấu Nhân Äồ Thôi Tưởng, ngưá»i được dá»± định là giáo quan cá»§a y, gây chấn kinh khắp “Tạo Hóa giá»›iâ€.
Trung Cá»±c quyết định bồi dưỡng y thà nh sát thá»§ hạt giống. Ta mất liá»n bảy năm má»›i từ “số đông†trở thà nh sát thá»§ hạt giống, Hà n Tiếu chỉ cần có bảy thá»i thần.
Năm đó Hà n Tiếu mưá»i bốn tuổi.
Khi thu Ä‘ao hôm đó, ta nhìn thấy Hà n Tiếu, y tuy nhá» hÆ¡n ta ba tuổi nhưng tầm vóc tương tá»±, gương mặt y luôn tươi cưá»i, cÅ©ng như cái tên. Ta buá»™t miệng cho y biết tân giáo quan cá»§a y là Huyết Ly Hoắc Sưởng Thanh – cao thá»§ cá»±c kỳ tà n bạo. Y nghe xong chỉ lặng lẽ mỉm cưá»i: “Äa tạ huynh.â€
Hôm sau, y không xuất hiện, cả Hoắc Sưởng Thanh cũng mất bóng. Ta thầm lo lắng.
Äến tối ta má»›i thấy y Ä‘ang liệu thương trong Tẩy Thân trì, y gãy bốn chiếc xương sưá»n, tay trái máu thịt bầy nhầy.
“Tháºt ra đã phát sinh chuyện gì?†Ta há»i.
Mắt y lộ vẻ ranh mãnh: “Sau lưng đệ còn một mũi châm…†Y chỉ và o mông, khẽ thì thầm.
Ta báºt cưá»i vang, có Ä‘iá»u mắt ta ầng áºng nước, tiếng thì thầm cá»§a y lại vui vẻ.
Mưá»i lăm tuổi, y “đối quyết†lần đầu tiên trong “Sinh Tá» hảiâ€. Có mưá»i sáu ngưá»i tham gia nhưng chỉ má»™t ná»a được sống sót.
Lần đó có tá»›i 9 ngưá»i còn sống. Hà n Tiếu không giết đối thá»§, chỉ đánh rÆ¡i binh khà rồi quay Ä‘i.
“Hắn không đủ hung mãnh, không thể kÃch phát sát khà cá»§a tại hạ.†Y giải thÃch vá»›i Trung Cá»±c. Bởi là sát thá»§ hạt giống nên y không bị xá» tá» do là m sai luáºt lệ, chỉ bị đánh ba trăm ngá»n “dương cốt tiênâ€, nằm liệt giưá»ng suốt ba tháng trá»i.
Sau đó, má»—i lần “đối quyếtâ€, y Ä‘á»u được đối mặt vá»›i những cao thá»§ “đủ hung mãnh†để kÃch phát sát khÃ.
Trong ba năm, y lần lượt “đối quyết†vá»›i những đối thá»§ cỡ Äá»™c Phương Viên Khổng Hôi, Lục Giá»›i Minh Ma Cố Hồng Hương, Sát Lâm Thiên Hạ Thiệu Yên Hà , Tá» Thương Äá»™c Cô Khấp…
Tên bất kỳ ai trong số đó Ä‘á»u có thể dá»a trẻ con nÃn khóc lúc ná»a đêm, chỉ cần giết được má»™t kẻ tất được cá»u đại môn phái tặng danh xưng “đại hiệp†trên Kình Thiên sÆ¡n trang.
Hà n Tiếu vẫn mỉm cưá»i, lần lượt chém gục tất cả.
Ngà y xuân ba năm sau, ta “đối quyết†cùng Nhiếp Tiếu Hồng trong “Sinh Tá» hảiâ€.
Từ khi Hà n Tiếu không hạ sát thá»§, má»—i lần “đối quyết†đá»u có “Cá»±c Thần†giám trưá»ng để xác định chắc chắn trong hai ngưá»i tham gia chỉ có má»™t sống sót.
“Tạo Hóa giá»›i†tổng cá»™ng có chÃn “Cá»±c Thầnâ€, há» là chúa tể nÆ¡i đây, là tuyệt đỉnh cao thá»§ trong tuyệt đỉnh cao thá»§.
Nhưng ta không thể giết Nhiếp Tiếu Hồng.
Mưá»i năm trước trên đưá»ng ta bị áp giải đến “Tạo Hóa giá»›iâ€, má»™t tiểu cô nương da bánh máºt, mắt to tròn đưa cho ta má»™t chiếc lá sen quấn lại dá»±ng nước, giải thoát ta khá»i tuyệt vá»ng và sợ hãi.
Từ đó nà ng là hy vá»ng duy nhất giúp ta sống sót.
Hiện tại chúng ta đối diện nhau trong “Sinh Tá» hảiâ€, nhìn nhau tháºt sâu như má»—i lần dà n đội hình.
Trên Äại Tôn đà i cách trăm bước, má»™t vị Cá»±c Thần là Thiểm Ma Cố Ảnh lạnh lùng quan sát.
Ta và Nhiếp Tiếu Hồng, chỉ có má»™t ngưá»i được sống sót rá»i khá»i “Sinh Tá» hảiâ€.
Nhưng ta không thể giết nà ng, không thể, chết cũng không!
Lúc mặt trá»i xuống núi, ta ra khá»i “Sinh Tá» hảiâ€, tay xách đầu nà ng, mái tóc Ä‘en nhánh xòa qua cổ tay ra, cảm giác vô cùng ôn nhu.
Nà ng chết tại chiêu thứ một trăm bảy mươi ba. Song Mâu kiếm của nà ng lăng lệ mà quấn quýt, là loại kiếm pháp cực đẹp mắt. Nhưng vẫn không phải đối thủ của ta.
Nên ta cố tình để lá»™ sÆ¡ hở. Ở chiêu má»™t trăm bảy mươi ba, ta xuất ra đệ thất trảm Vá»ng Äoạn trong Ly Biệt Trảm
Lúc xoay mình, ta không thu kình, cũng không thi triển ba chiêu tinh diệu nối sau, chỉ toà n lực chém tới.
Nà ng chỉ cần dùng má»™t chiêu Túy Ngá»a Quỳnh Dao, bước chéo sang cúi ngưá»i xuống là sẽ đâm xuyên ngá»±c ta.
Niá»m ôn nhu lúc bị đâm đó là cảm thụ mỹ lệ.
Nhưng nà ng không bước chéo, cÅ©ng không xoay ngưá»i, cà ng không láºt kiếm đâm lại, mà đứng thẳng lướt qua ngưá»i ta.
Nhát đao đó là m đông cứng lòng ta.
Chiếc đầu xinh đẹp rÆ¡i xuống trước mặt ta, kỳ quái là không há» có nhiá»u máu chảy ra, hai mắt nà ng rÆ¡i xuống đôi dòng lệ đỠthẫm, nhuá»™m đỠcả đất trá»i.
Từ đó, mà u đỠnà y che phủ tất thảy của ta.
Mùa thu, Hà n Tiếu cùng Tằng Nga Nhi “đối quyếtâ€.
Lúc ta nghe thấy tin nà y, trong lòng co rút lại đầy thống khổ. Không ai hiểu rõ quan hệ giữa hai ngưá»i đó hÆ¡n ta. Cảm tình cá»§a há» còn sâu, còn bá»n hÆ¡n giữa ta và Nhiếp Tiếu Hồng.
Sáng sá»›m, ta nhìn theo má»™t trong những “Cá»±c Thần†là Vô Ngã Äồng Yêu Äinh Ná»™ Tinh Ä‘i và o “Sinh Tá» hảiâ€.
Suốt ngà y, ta đứng ngoà i “Sinh Tá» hảiâ€, lòng thầm hy vá»ng lúc Hà n Tiếu Ä‘i ra, ta vẫn thấy được nụ cưá»i xán lạn cá»§a y.
Äến tối, cá»a “Sinh Tá» hải†chầm cháºm mở rá»™ng, chỉ có hai ngưá»i bước ra.
Hà n Tiếu không khiến ta thất vá»ng, gương mặt y vẫn đượm nụ cưá»i tươi như ánh nắng.
Tay y cầm đầu Äinh Ná»™ Tinh, Tằng Nga Nhi như con chim nhá» tá»±a và o mình y.
Y chỉ mỉm cưá»i vá»›i ta rồi nói: “Hẹn gặp lại huynh.â€
Äoạn y cùng Tằng Nga Nhi giết hết mưá»i tám há»™ quan cao thá»§ cá»§a Bất Äá»™ng Thiên Quan, vung Ä‘ao chém gục “Cá»±c Thần†Thiên VÅ© Äá»— Hức Thương – ngưá»i gác Thiên Quan để xông ra khá»i “Tạo Hóa giá»›iâ€.
Ná»a năm sau, cuối cùng cÅ©ng đến ngà y ta chÃnh thức “hạ giá»›iâ€.
Hôm đó, chỉ cần ta hoà n thà nh “huyết tế†theo truyá»n thống là sẽ được nháºn nhiệm vụ, táºn tình hưởng thụ.
“Huyết tế†là tráºn “đối quyết†sau cùng tại “Tạo Hóa giá»›iâ€. Äó là lần “đối quyết†tượng trưng bởi má»—i ngưá»i “hạ giá»›i†được quyá»n chá»n cao thá»§ cùng giao đấu..
Äối phương chỉ là con dê béo đợi mổ thịt.
Ãnh nắng đầu hạ sáng chói, toà n thể cao thá»§ “Tạo Hóa giá»›i†tụ táºp ở “Sinh Tá» hải†tiá»…n chân ta. Má»™t ngưá»i trong số há» sẽ trở thà nh đối tượng cho ta giết.
Ta liếc nhìn các thiếu niên cao thá»§ mặt mà y xanh lét rồi quay mình bước đến Äại Tôn đà i.
“Ta muốn đối quyết cùng ngà i.†Ta lớn tiếng.
Toà n trưá»ng lặng ngắt. Äối tượng ta khiêu chiến khiến há» không dám tin, đó là chá»§ nhân chân chÃnh cá»§a “Tạo Hóa giá»›iâ€: “Trung Cá»±c†Tư Äồ Trưá»ng Thiên! Xưa nay chưa ai thắng được Tư Äồ Trưá»ng Thiên!!
“Tốt lắm.†Hắn bình tÄ©nh đáp: “Ta chấp nháºn lá»i khiêu chiến cá»§a ngươi.â€
Gần hai mươi năm nay chưa có ai dám khiêu chiến với hắn, không ai sống sót được dưới lưỡi Thiên Vũ Luân Hồi đao của hắn.
Ta và hắn lạnh lùng nhìn nhau, tìm sơ hở của đối phương.
Hắn như đỉnh núi cao lặng lẽ, không thể lay động khiến ngưá»i khác có cảm giác bất khả chiến thắng.
Nhưng ta nghÄ© đến Hà n Tiếu từng nói vá»›i ta rằng “hẹn gặp lại huynhâ€. Vì thế nhất định ta phải gặp lại y.
Lúc đó ta sẽ tặng y Thiên VÅ© Luân Hồi Ä‘ao cá»§a Tư Äồ Trưá»ng Thiên. Lá»… váºt nà y vá»›i y quả tháºt khó kiếm.
Chợt ta thấy trong mắt Trung Cực một tia do dự.
Hắn không tìm được sơ hở của ta.
HÆ¡n ngà n lần “đối quyết†trong mưá»i năm đã khiến ta không còn sÆ¡ hở.
Một tia do dự đó của hắn đã trở thà nh nguyên do khiến hắn thất bại.
Ta khẽ bạt Ä‘ao, Ä‘ao phong phản chiếu ánh nắng, xán lạn như nụ cưá»i cá»§a Hà n Tiếu
Mà u đỠnhạt che phủ mắt ta tiêu tan trong sát na.
Dưới ánh nắng, ta --- mỉm cưá»i - - xuất Ä‘ao!
(Hết)
Các chủ đỠkhác cùng chuyên mục nà y:
Tà i sản của huynhduongcongtu
Chữ ký cá»§a huynhduongcongtu Ngưá»i Ä‘i má»™t ná»a hồn tôi mất
Má»™t ná»a hồn kia bá»—ng dại khá»!
31-03-2009, 03:30 PM
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 637
Thá»i gian online: 6 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 277 Times in 229 Posts
Kiêu hùng
Tác giả: Dương Biện
Dịch: Thanh Tu Tam Yêu
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Mặt trá»i giữa trưa chiếu thẳng và o phòng ngá»§, phá»§ lên trên chiếc bình sứ bát quái men xanh mạ và ng má»™t tầng bảo quang, không khà phảng phất mùi hương trầm dìu dịu.
Cố Tiếu Äình đứng trước án, yên lặng ngắm nhìn bức Thu Phong Viá»…n Cảnh đồ cá»§a Äổng Thúc Äạt trước mặt.
Một lúc sau, y khẽ khép mắt, nhẹ nhà ng thở dà i một tiếng ngâm:
Lầu cao vượt rặng thu phong
Gương trá»i xanh ngắt, tịnh không bụi trần
Äỉnh non vá»›i sắc thu phân
Kia vá»i vợi, ná» trong ngần kém chi
“Äổng Thúc Äạt có được bút pháp cá»§a Vương Hữu Thừa, lại biết cách phối mà u cá»§a Lý Tương Quân. Không trách từ sau Ä‘á»i Kinh Hạo và Quan Äồng, ngưá»i ta phải coi Äổng Thúc Äạt là khuôn mẫu sáng tác.â€
Trên đầu y đội má»™t chiếc khăn Äông Pha mà u xanh nhạt, mặc má»™t bá»™ trưá»ng sam đơn mà u nguyệt bạch, biểu lá»™ vẻ không nhiá»…m bụi trần.
PhÃa sau lưng y, Văn Quá Tang dùng ánh mắt sùng kÃnh nhìn chá»§ nhân cá»§a hắn.
Cố Tiểu Äình đột nhiên ngưng tiếng cưá»i: “Tháºt buồn cho ta, tại sao lại nói vá»›i ngươi những chuyện nà y nhỉ. Äúng rồi, kêu ngươi lại bởi vì năm ngà y nữa là đến tiết Hà n thá»±c, thiếp má»i khách đã phát Ä‘i chưa?â€.
“Thưa lão gia, thiếp đã được gá»i Ä‘i từ hôm qua rồi. Hiện giá» chỉ còn tiếp cá»§a lão anh hùng Tư Äồ Minh ở Vá»ng Há»a bảo thà nh tây là chưa phát. Bởi vì theo sá»± phân phó cá»§a lão gia, muốn đặc biệt để cho KÃnh Bác là m riêng thiếp bằng má»™t lá và ng, cho nên cần nhiá»u thá»i gian hÆ¡n. Hứa sư phụ cá»§a KÃnh Bác đã thông báo lại là chiá»u hôm nay có thể lấy được. Sáng sá»›m mai, tiểu nhân sẽ sai ngưá»i đưa sangâ€. Văn Quá Tang cung kÃnh đáp.
Cố Tiếu Äình hà i lòng gáºt đầu nói: “Tốt, thiếp má»i cá»§a Hổ Uy Tiêu cục đã gá»i đến nÆ¡i chưa?â€.
“Äã gá»i đến rồi, Kim tổng tiêu đầu nói không Ãt lá»i cảm tạ, nói là đa tạ lão gia ngà i đã coi trá»ng y, cho y có được bát cÆ¡m ngà y hôm nayâ€.
“Ài, nói thế thì hÆ¡i quáâ€. Cố Tiếu Äình xua tay nói: “Tuy y là cháu há» cá»§a ta, bình thưá»ng ta cÅ©ng có giúp y má»™t chút. Nhưng nếu không phải là Kim Triệu ÄÆ°á»ng cÅ©ng có được chút bản sá»±, ta cÅ©ng không có ý giúp những kẻ bá» Ä‘iâ€.
“Ngà i đừng nói như váºy, ai mà không biết tại Ứng Thiên Phá»§ nà y, ngà i là nhân váºt như thế nà o?â€. Văn Quá Tang vừa nói vừa giÆ¡ ngón tay cái lên: “ Nếu không có sá»± nâng đỡ cá»§a ngà i, Hổ Uy tiêu cục là m sao có thể có được ngà y hôm nay? Chưa cần nói đến hai nhà Chấn VÅ© và Bình Thăng trong thà nh không dung cho y, chỉ cần bằng bá»n Biá»u Bả TỠở năm tỉnh phÃa Bắc, là m sao lại để cho y váºn tiêu qua đó an nhiên vô tổn được?â€.
â€œÄÆ°á»£c rồi, được rồi, không phải dà i dòng! Lui ra Ä‘iâ€. Cố Tiếu Äình cưá»i nói, đột nhiên lại nghÄ© ra má»™t việc: “Äúng rồi, ngà y mai ngươi đến nhà thợ má»™c há» Triệu, căn cứ theo hình dạng chiếc giưá»ng cá»§a ta hiện giá», là m thêm má»™t cái, nhưng mà chân giưá»ng cần cao hÆ¡n ná»a thướcâ€.
“Vâng, Tiểu nhân sẽ là m ngayâ€. Văn Quá Tang không há»i nhiá»u, bởi vì y tin tưởng sâu sắc rằng má»—i việc Cố Tiếu Äình là m Ä‘á»u có nguyên nhân trá»ng yếu cá»§a nó. Chá»§ nhân từng tốn ba ngà n lượng bạc là m má»™t chiếc chén ngá»c, kết quả là chÃnh chiếc chén ngá»c đó đã khiến Lá»— Nam Thần kiếm Mạnh Lá»™c Dương mất mạng. Những kẻ biết im lặng vÄ©nh viá»…n sống lâu hÆ¡n, cÅ©ng sống tốt hÆ¡n.
Cố Tiếu Äình hà i lòng ngáp dà i má»™t cái. Tháºt tốt, vụ án ở Võ Äang đã giá há»a thà nh công cho Công Tôn thế gia ở Mân Nam. Huyết ảnh tỠđã dùng chim câu gá»i thư báo vá», vợ chồng Chấn Thiên Lôi và Vân Tiêu Ngá»c Nữ đã bị ám sát ở chân núi Nhạn Äãng. Sau nà y những kẻ dám nói “không†vá»›i y lại bá»›t Ä‘i hai ngưá»i. Ngoà i ra, Tứ Hải bang ở Phượng Tưá»ng và Cẩm Y môn ở Dương Châu cÅ©ng đã quy vá» dưới trướng Thiết Kị minh cá»§a y. TÃnh Ä‘i tÃnh lại, toà n bá»™ võ lâm, những kẻ còn có thể đối đầu vá»›i y chỉ còn mấy môn phái như Thiếu Lâm, Võ Äang, và Äại Vô Úy cung ở Tây Thiên sÆ¡n. Nhưng Thiếu Lâm và Võ Äang Ä‘a số là ngưá»i xuất gia, bình thưá»ng Ãt Ä‘i lại trên giang hồ, Äại Vô Úy cung thì ở táºn Tây Ngá»c vá»±c, lão già Cù Nhạc Thạch cÅ©ng sắp xuống lá»—, nghe nói gần đây lão còn muốn quyết đấu vá»›i Äại mạc đệ nhất thần Ä‘ao Hô Nhi A Cát. Tốt thôi, tốt nhất là đánh đến đồng quy vu táºn. Như váºy, trên giang hồ còn có ai là đối thá»§ cá»§a Băng Thiá»n chỉ và Ảo Linh thân pháp cá»§a y nữa.
Mặt trá»i dần ngả vá» tây, kéo dà i chiếc bóng cá»§a y trên mặt đất.
Không hiểu vì sao, y bá»—ng cảm thấy cô đơn. Äó có phải là cảm giác bá»… nghá»… thiên hạ chăng. Y có chút miên man.
Äá»™t nhiên, hà nh lang vang lên tiếng bước chân quen thuá»™c. Tháºm chà y có thể nghe được tâm trạng cá»§a đối phương từ tiếng bước chân dồn dáºp đó.
Không chút suy nghÄ©, thân hình y như ảo ảnh biến mất giữa hư không, chá»›p mắt đã xuất hiện bên dưới chiếc giưá»ng lá»›n là m bằng gá»— tỠđà n. Ảo Linh thân pháp.
Gần như đồng thá»i, má»™t âm thanh chói tai cá»§a nữ nhân vang lên trong phòng: “Cố Tiếu Äình! Con chó già kia, lão lăn ra đây cho ta. Lão đừng tưởng lão chui xuống gầm giưá»ng là có thể trốn tránh được. Ta há»i lão, đêm qua có phải lão lại cùng đám bằng khốn nạn cá»§a lão đến Thúy Phong Lâu chÆ¡i phải không? Lão là đồ xấu xa vô lương tâm. Lão nương có Ä‘iểm gì có lá»—i vá»›i lão chứ? Lão ăn đồ cá»§a Tô gia ta, mặc đồ cá»§a Tô gia ta, lại còn dùng tiá»n cá»§a Tô gia ta Ä‘i tìm nữ nhân? Lão không sợ ông trá»i váºt chết lão à ? Hôm nay ta vá»›i lão má»™t mất má»™t còn…"
Cố Tiểu Äinh mò trong cánh cá»a bà máºt dưới gầm giưá»ng, tay trái có thêm má»™t bình Ba tư mỹ tá»u mà u đỠsáºm, hữu thá»§ mò thêm má»™t chén rượu Bát tiên thá»i ChÃnh Äức, khoan khoái tá»± rót rượu tá»± thưởng thức.
Chỉ má»™t lát, rượu trong ly nổi lên má»™t lá»›p băng – Băng Thiá»n chỉ
Bên ngoà i giưá»ng, âm thanh chá»i bá»›i cao vút vẫn còn tiếp tục, Cố Tiếu Äình coi như không nghe thấy gì. Sau khi nhâm nhi má»™t ngụm bồ đà o tá»u ướp lạnh thÆ¡m ngon, y thá» co hai đầu gối lên, nhưng mà gầm giưá»ng quá thấp.
“Äáng nhẽ nên bảo tên nô tà i Văn Quá Tang đó đóng giưá»ng từ trước†Y thư thái nghÄ©.
(Hết)
Tà i sản của huynhduongcongtu
01-04-2009, 08:01 AM
Tham gia: Jun 2008
Bà i gởi: 469
Thá»i gian online: 43 phút 2 giây
Thanks: 0
Thanked 10 Times in 9 Posts
Vân Yên Quá Vũ
Vân Yên Quá Vũ
Tác giả: Dương Biện
Ngưá»i dịch: K5
Nguồn: Nhạn Môn Quan
Mến tặng Ly Biệt Câu ALEX - A giáo sư
Sương trắng mênh mang vấn vÃt khắp đất trá»i lạnh lẽo, tiếng chim cu gù thoạt có thoạt không khiến niá»m suy tư cá»§a thế nhân không thể tách bạch.
Giữa là n sương mù, mấy cây liá»…u u oán rá»§ bóng quanh má»™t quán rượu nhá», hÆ¡i sương ẩm thấp trà n và o nhà , không lâu sau tất thảy đồ váºt Ä‘á»u bao phá»§ má»™t lá»›p thá»§y châu li ti.
Má»™t trung niên sắc mặt hiá»n hòa Ä‘ang cầm má»™t mảnh vải bông mà u táo đỠlau từng hÅ© rượu, động tác chuyên tâm chuyên chÃ, tháºm chà tiếng vó nện gấp gáp đến gần cÅ©ng không khiến y có ý dừng lại.
Tiếng ngá»±a hà vang lên ngoà i cá»a, má»™t thiếu nữ mặc trưá»ng sam xanh óng ả cầm giá» trúc cháºm rãi bước và o, bước chân cá»§a nà ng nhẹ tênh, không mảy may dấy lên bụi cát, chỉ có từng dải hÆ¡i sương khẽ khà ng cuốn theo.
Trung niên vẫn lau chùi, bình thản lên tiếng gá»i: “Vá» rồi hả.â€
Thiếu nữ không đáp, lặng lẽ chá»n má»™t chiếc bà n đặt giá» trúc rồi ngồi xuống nhìn trung niên lau chùi.
Hồi lâu, trung niên khẽ thở phà o quay lại mỉm cưá»i: “Minh Äà Hà n Hải nà y xuất xứ từ Thổ Phồn, kỵ nhất là hÆ¡i ẩm thấp, còn may có loại sứ Thiên Mục nà y cá»§a chúng ta đựng, không bị hÆ¡i nước nhiá»…m và o, bằng không độ nồng sẽ kém Ä‘i má»™t phần.â€
Thiếu nữ lặng lẽ nhấc giá» trúc dưới đất đặt lên bà n: “Ông chá»§ xem, không sai chứ.†Giá»ng nà ng trá»™n lẫn giữa thanh thản và ỷ lại, vô cùng lá»t tai.
Trung niên cầm khăn tÆ¡ lau tay, mở lá»›p vải bố Ä‘áºy giá» trúc liếc nhìn bên trong rồi lại Ä‘áºy kÃn.
Ãnh mắt thiếu nữ tá» vẻ nghi vấn.
Trung niên mỉm cưá»i: “Là hắn.â€
Thiếu nữ thở phà o, vươn vai đứng dáºy, thuáºn tay rút ngá»c trâm trên đầu xuống, mái tóc Ä‘en dà i tuôn xuống như suối.
“Tên công tá» nay tuy thanh danh trên giang hồ xấu xa nhưng thân thá»§ không kém hÆ¡n bất kỳ ai trong Phong Vân Tháºp Kiệt, sao cô lại dá»… dà ng giết được hắn mà không tổn hại ná»a sợi tóc?â€
“Hắn tá»± mình tạo nghiệt quá nhiá»u, tôi chỉ cần năm chục lạng bạc là đủ lấy cái mạng chó cá»§a hắn.†Thiếu nữ đáp nhẹ tênh.
“À? Sao lại như thế?†Trung niên hơi nhướng mà y.
“Tôi mua đứt má»™t nha đầu hầu cáºn hắn, hạ độc và o rượu.â€
â€œÄÆ¡n giản váºy hả?†Trung niên tá» vẻ kinh ngạc.
â€œÄÆ¡n giản váºy đó.†Thiếu nữ bÄ©u môi cưá»i ranh mãnh, vô cùng khả ái.
“Tiểu Äồ, ta phục cô tháºt đấy. Nói Ä‘i, hôm nay uống gì? Không Cốc Gian Âm?†Trung niên ướm há»i.
“Loại rượu nhạt như nước ốc đó có mùi vị gì, để cho Má»™ng Äạo Nhân Ä‘i.†Tiểu Äồ lại bÄ©u môi.
“Váºy… uống Vân Yên Quá VÅ©?â€
“Äúng, tôi chỉ uống nó.â€
Trung niên tháºn trá»ng bưng má»™t vò rượu mà u tÃm hoa hồng lên, nhẹ nhà ng đặt xuống thở dà i: “Äây là …â€
“Vò cuối cùng phải không, ông chá»§, lần sau đổi sang dáng vẻ khác được chăng?†Tiểu Äồ bÄ©u môi, đưa ngón tay xé niêm phong, rót đầy chiếc chén sứ mà u xanh da trá»i, cầm lên ngắm nghÃa. Chất rượu trong vắt, hÆ¡i bốc lên loáng thoáng khiến cả chén rượu như được phá»§ má»™t mà n mưa bụi.
“Mưa gá»™i trá»i xanh mây tan tác, Mà u trá»i thắm đượm đến tương lai. Vân Yên Quá VÅ©, VÅ© Quá Thiên Thanh, chỉ có loại chén đó má»›i xứng vá»›i rượu nà y.â€
“Ôi, nữ hà i tá» sao lại uống rượu theo kiểu đó, cẩn tháºn má»™t chút đừng để say.†Trung niên nhắc nhở.
“Cần ông chá»§ quản nữa sao? Hôm nay tôi sẽ uống say.†Tiểu Äồ lau vết rượu trên mép, quáºt cưá»ng phản bác.
Trung niên lắc đầu, lại tiếp tục lau từng vò rượu.
Mặt trá»i lặn xuống non tây, ráng và ng lùa qua song cá»a, trong Ä‘iếm sáng lên mà u mây nổi.
Tiểu Äồ dốc vò lắc lắc, “độp†giá»t rượu sau cùng lăn qua lăn lại trên miệng vò rồi rÆ¡i xuống chén.
Nà ng mỉm cưá»i uể oải, chúm môi hút nốt giá»t rượu.
“Ông chá»§, thêm… thêm má»™t vò nữa Ä‘i…†Nà ng vừa xoay chiếc chén vừa lÃu lưỡi cưá»i nói.
“Còn muốn nữa hả? Hôm nay hết rồi…†Trung niên khuyên.
“Chát!†Tiểu Äồ vá»— mạnh xuống bà n, tá» vẻ hung hăng: “Tôi nói là … mang má»™t vò… đến đây!â€
Trung niên lắc đầu đi và o trong, không lâu sau ôm một vò rượu nữa ra, đặt mạnh lên bà n rồi lại tiếp tục lau chùi.
Tiểu Äồ cưá»i hi hi, thong thả rót đầy chén.
Chợt nà ng hạ giá»ng gá»i: “Ông… chá»§, uống… uống cùng tôi má»™t chén.â€
“Không được, ta chỉ nấu rượu chứ không uống.†Trung niên vẫn cắm cúi lau, thuáºn miệng đáp.
“Không đúng! Ông… ông có uống… tôi biết là ông uống được… ông… ông ghét tôi… Ông thà uống rượu vá»›i A Äệ… cÅ©ng không muốn uống cùng tôi…†Giá»ng Tiểu Äồ cÆ¡ hồ báºt khóc.
“Cô lại gặp hắn?†Trung niên hÆ¡i nhÃu mà y.
“Ai cÆ¡? Tôi gặp ai?†Tiểu Äồ say túy lúy.
“Khinh Chu Thần Kiếm… Yến Thà nh… Minh Nguyệt Công Tá»â€¦ Yến Thà nh.†Trung niên trầm giá»ng.
“Không… không có. Ai muốn… gặp hắn cứ việc, tôi không muốn, không muốn!†Tiểu Äồ dụng lá»±c lắc đầu, giá»ng nói nhá» dần.
Trong nhà tối dần, trung niên thắp má»™t đĩa đèn má» vịt bằng đồng, gương mặt Tiểu Äồ được ngá»n lá»a chao chát chiếu là n sáng và ng lợt lên, thoạt tối thoạt sáng như được mạ má»™t lá»›p sáng nhiá»u mà u.
Trung niên đắp má»™t mảnh chăn lông lên mình nà ng rồi ngồi cạnh lặng lẽ quan sát, nhãn thần ngưng Ä‘á»ng thá»i quang xa xăm.
Hồi lâu sau, khóe môi y lá»™ ra nụ cưá»i bất lá»±c, chầm cháºm lắc đầu.
Tia sáng đầu tiên cá»§a buổi sá»›m hắt qua song cá»a.
Mà mắt Tiểu Äồ nháy nháy mấy lần rồi từ từ mở ra.
Dương quang khiến nà ng phải nheo mắt, trong Ä‘iếm trống trÆ¡n, hÆ¡i sương nhạt hÆ¡n hôm qua nhiá»u, ẩn hiện lá» má» trong ánh nắng.
Nà ng khẽ kêu lên, má»™t tay đỡ lên đầu, đứng dáºy.
Tấm chăn từ trên ghế rơi xuống đất.
Nà ng ngoẹo đầu nhìn, tá» vẻ kinh ngạc rồi mỉm cưá»i tươi tắn.
Bên ngoà i cá»a vang lên tiếng bước chân.
Nà ng ngẩng nhìn thấy trung niên ung dung bước và o, kỳ quái là chân mà y y ẩn hiện nét say rượu.
“Ãi chà , ông chá»§ không phải nói rằng không uống rượu chứ? Hóa ra chỉ là cố ý là m mà u là m mè, má»—i ngà y Ä‘á»u dáºy sá»›m Ä‘i uống lén. Không hiểu đây có phải là tá»± nói tá»± nuốt lá»i không?†Nà ng báºt cưá»i, khôi phục lại vẻ tiêu sái vốn có.
“Tỉnh rồi hả? Cô ngá»§ ở đây cả đêm, tôi còn chưa thu tiá»n nghỉ lại, còn định quản cả việc cá»§a tôi sao?†Trung niên cưá»i ha hả.
“Ông Ä‘i ngay, có phải say rồi không? Quá»· má»›i ở lại cái tá»u Ä‘iếm nát nà y!†Tiểu Äồ trừng mắt, Ä‘oạn ra sau nhà đến bên ang nước rá»a mặt, búi tóc thà nh bÃm, thong thả bước ra.
Trung niên ngồi cạnh bà n, sắc mặt trầm trá»ng nhìn má»™t bức thư.
“Thế nà o? Có món sinh ý khó nhai hả?†Tiểu Äồ tùy ý há»i.
“Nà o chỉ khó nhai!†Trung niên khẽ thở dà i, dằn bức thư xuống bà n: “Món sinh ý nà y e rằng chúng ta không nháºn nổi.â€
“Ồ.†Tiểu Äồ nhẹ nhà ng nhặt thư lên, hạ giá»ng há»i: “Quan Äông Vương Hứa Sá»u? Là hắn hả?â€
“Hừ, hắn tuy không chừa tá»™i ác nà o nhưng lại là đệ nhất cao thá»§ tháºt sá»± cá»§a vùng bạch sÆ¡n hắc thá»§y (1) ở phương Bắc, chúng ta không ai là đối thá»§ cá»§a hắn.†Trung niên thở dà i.
Tiểu Äồ trầm mặc má»™t lúc rồi nói: “Äể tôi Ä‘i.â€
“Cô?†Trung niên thoáng kinh ngạc, rồi lắc đầu: “Không được, cô không là m nổi đâu, thân thá»§ cá»§a cô không tệ, tÃnh tình cÅ©ng cẩn trá»ng nhưng Hứa Sá»u là lão hồ ly, cô đối phó sao nổi.â€
“Không thá» sao biết được? Có những việc không chỉ dá»±a và o võ công, tôi tá»± tin giết được hắn.†Tiểu Äồ kiên quyết khẳng định.
“Việc nà y…†Trung niên vẫn nghi ngá».
“Äừng lằng nhằng nữa, những nhân váºt trong Thiên Lang phổ vẫn còn dà i cả chương, đừng vì má»™t chút khó khăn mà ngã lòng.†Tiểu Äồ quăng phong thư và o ngá»±c áo, quay ngưá»i ra khá»i cá»a Ä‘iếm.
“Äợi má»™t chút, đợi Tiểu Thương và Má»™ng Äạo Nhân vỠđã.†Trung niên Ä‘uổi theo, tá» vẻ do dá»±: “Có khi các ngươi Ä‘i cùng thì hÆ¡n.â€
“Ông chá»§, rõ rà ng không lá»›n hÆ¡n tôi mấy tuổi, sao lại nói năng như thể là cha tôi nhỉ?†Tiểu Äồ mỉm cưá»i, tung ngưá»i nhảy lên lưng con ngá»±a ô truy, nó hà vang, khuất bóng và o là n sương sá»›m.
Trung niên buồn bã lắc đầu: “Nha đầu nà y…†Äoạn mân mê cằm: “giống cha cá»§a nha đầu? Lý đâu mình già đến thế?â€
Hơi sương trong không khà dà y hơn.
Hai tháng trôi qua, thần sắc lo âu trên mặt y ngà y một hiển hiện.
Má»—i ngà y, y thưá»ng dừng tay lau chùi nhìn ra ngoà i trá»i.
Sương khói mênh mang nà o có bóng ai.
Hạ qua thu tới, tiếng ve sầu lặng tắt dần.
Lá rụng chuyển từ mà u và ng sang đỠối, rơi dà y đặc dưới đất.
Sương dà y như mưa lan khắp bốn phương tám hướng, gió cũng mạnh dần.
Hôm đó, tiếng vó quen thuộc lại vang lên.
Tim trung niên Ä‘áºp thình thịch, cao hứng kêu lên khe khẽ: “Là Tiểu Äồ.†Rồi nhanh chóng chạy ra sau nhà .
Không lâu sau, ôm một vò Vân Yên Quá Vũ từ trong nhà tiến ra.
Trong Ä‘iếm không má»™t bóng ngưá»i.
Y biến sắc lao ra cá»a.
Ô truy mã an an tÄ©nh tÄ©nh đứng trước cá»a, Tiểu Äồ nằm gục trên lưng nó.
Y nhanh chóng nhảy tới, đỡ nà ng và o trong nhà .
Huyết dịch đỠlòm từ vết thương trên sưá»n nà ng liên tục chảy ra, thoáng sau vết máu dưới đất đã bị hÆ¡i sương như mưa xóa nhòa.
Y khẽ thở phà o, rá»a tay và o cháºu nước.
Ãm khà đã được lấy khá»i vết thương, băng bó xong xuôi. Ná»™i thương cá»§a Tiểu Äồ má»›i khiến y Ä‘au đầu nhưng bất kể thế nà o, tÃnh mạng nà ng cÅ©ng được giữ lại.
Y ngoẹo đầu nhìn nà ng nằm trên giưá»ng, gương mặt thanh tú nhưng cÅ©ng quáºt cưá»ng lúc nà y nhợt nhạt vô cùng, khăn trải giưá»ng trắng toát phản chiếu mái tóc Ä‘en nhánh khiến nà ng trở nên hư nhược và yên bình, nà o còn dáng vẻ thoải mái lúc bình thưá»ng.
Äến tối nà ng bắt đầu sốt.
“Yến Thà nh… đừng đi…. Yến Thà nh… ở lại đi, muội muốn huynh đừng đi…. Huynh đừng đi…†Hiển nhiên nà ng sốt rất dữ, liên tục nói mê sảng, lặp đi lặp lại cái tên Yến Thà nh.
Trung niên lắc đầu, rồi tỉ mỉ thay chiếc khăn ướt đắp trên trán nà ng.
HÆ¡i sương trắng mênh mang lùa qua song cá»a, quấn quÃt trong căn phòng nhá» bé, âm u.
Lúc y mở cặp mắt mệt má»i vằn tÆ¡ máu ra, vừa hay lúc Tiểu Äồ Ä‘ang nhìn y vá»›i cặp mắt trong veo.
“Ha ha, tỉnh rồi. Mạng cô lá»›n lắm, lại chống chá»i được tá»›i đây, muá»™n thêm má»™t thá»i thần sẽ không cứu nổi.†Y cưá»i vang.
Tiểu Äồ không đáp, chỉ nhìn y, tá» vẻ không được tá»± nhiên.
“Cô nghỉ Ä‘i, ta Ä‘i lấy canh cách thá»§y cho cô.†Äoạn y đứng dáºy.
“Ông chủ…†Nà ng gá»i y.
“Ồ, chuyện gì?†Y dừng bước ngoái lại.
“…Không có gì.†Nà ng uể oải đáp.
Y cưá»i ha hả ra khá»i phòng.
Má»™t tháng qua Ä‘i, tình hình cá»§a Tiểu Äồ khá»i dần nhưng nụ cưá»i không còn xán lạn như xưa, tuy nà ng đã hoà n thà nh má»™t nhiệm vụ gần như bất khả thi – giết được Quan Äông Vương Hứa Sá»u nhưng nà ng vẫn không vui.
Nà ng thưá»ng thưá»ng lặng lẽ tá»±a song cá»a ngắm cảnh ngoà i xa, mục quang lại hoà n toà n trống rá»—ng.
Trung niên dốc hết bản lĩnh, bữa nà o cũng nấu ra những món ngon là nh nhưng nà ng chỉ thưởng thức qua loa, tinh thần lúc nà o cũng ủ rũ.
“Tiểu Äồ, cô muốn ăn gì?†Có má»™t lần y há»i nà ng.
“Tôi muốn uống rượu, uống Vân Yên Quá Vũ.†Nà ng đáp.
Chất rượu như ngá»c dịch chảy và o chiếc chén sứ mà u xanh da trá»i, hÆ¡i sương dần lan tá»a, ánh mắt Tiểu Äồ mông lung theo.
Nà ng lại uống say, lại vứt hết má»i âu lo sang má»™t bên.
“Tôi lại gặp chà ng, lại ở cạnh chà ng… vui vẻ lắm, ừ…vui vẻ…†Nà ng tì cằm xuống bà n, hai tay vô lực buông xuôi.
“Hắn có biết cô thÃch hắn không?†Trung niên vừa thá»±c hiện công việc lau chùi quen thuá»™c vừa bình thản há»i.
“À…. Có lẽ …. Không biết, tôi…tôi không nói ra…â€
“Vì sao không nói?†Y nhÃu mà y.
“Tôi…tôi sợ…†Tiểu Äồ lẩm nhẩm.
“Sợ cái gì?†Y tỠvẻ kinh ngạc.
“… Sợ chà ng sẽ bá» tôi… sẽ bá» tôi mà đi.†Nà ng chùng giá»ng hẳn.
“Váºy…váºy…. hắn cÅ©ng thÃch cô chứ?†Trung niên há»i dò.
“… Chà ng thÃch… tôi? Không… không phải đâu… chà ng chỉ coi tôi là bằng hữu tốt… bằng hữu tốt nhất. Chúng tôi cùng hà nh hiệp, luáºn kiếm, nói chuyện thÆ¡ ca, đánh đà n, nhưng…. nhưng… thế thôi… chỉ thế thôi…†Giá»ng Tiểu Äồ như trong má»™ng.
“Sao cô biết hắn chỉ coi cô là bằng hữu?†Trung niên dừng tay: “Có khi đó là cách hắn biểu lá»™ mình thÃch ngưá»i con gái khác.â€
“Không phải…†Tiểu Äồ nghiêng đầu, áp má xuống bà n: “Chà ng… chà ng không muốn uống rượu cùng tôi…â€
“Không muốn uống rượu cùng cô?†Trung niên nhướng mà y.
“Chà ng nói… má»™t ngưá»i uống say sẽ nói ra những câu không nên nói…†Tiểu Äồ nhìn chén rượu xuất thần, nhẹ giá»ng đáp.
“Hắn không muốn uống say?â€
“Không muốn… xưa nay chưa từng.â€
“Váºy… còn A Äệ?â€
“Ồ….â€
“Há» cùng uống rượu chăng?â€
“Khụ… tôi không biết…†Tiểu Äồ giÆ¡ chén che ngang mắt, nheo mắt trái lại: “Hi hi, ông chá»§, ông không thấy… thấy tôi rồi nhỉ?â€
Trung niên vừa bá»±c vừa buồn cưá»i, bất giác lại thở dà i, bước tá»›i ngồi đối diện vá»›i cô.
“Thế nà y không ổn đâu Tiểu Äồ.†Y tá» vẻ thà nh khẩn: “Trốn tránh không phải là cách, chi bằng cô bất chấp tất cả cho hắn biết. Cho hắn biết là cô hy vá»ng hắn cùng uống rượu, cùng say sưa trong chốn hồng trần nà y đến thế nà o?â€
“Nhưng tôi không là m được, tôi thá» rồi… không là m được, tháºt sá»± không là m được…†Tiểu Äồ đặt chén xuống, gục đầu lên cẳng tay đơn bạc.
“Cô khó chịu lắm phải không, Tiểu Äồ?†Trung niên tá» vẻ đồng tình.
“Ôi… má»—i lần nghÄ© tá»›i chà ng, cả hÆ¡i thở cÅ©ng Ä‘au…†Tiểu Äồ ấp úng.
“Äau lắm hả?†Trung niên há»i dò.
“Còn Ä‘au hÆ¡n cả Ä‘au răng…â€
“Ha ha…†Y báºt cưá»i Ä‘oạn quay lại nhìn cô ngây ngẩn, đột nhiên lắc đầu: “Trá»i Æ¡i, xem ra cô vô cùng thÃch hắn.â€
“Äúng, vô cùng thÃch, vô… vô cùng thÃch…†Tiểu Äồ quay lại nhìn chén rượu trống trÆ¡n, giá»ng nói nhá» dần.
Trá»i bắt đầu chuyển lạnh, tâm tình nà ng cÅ©ng khá hÆ¡n, thi thoảng trong tá»u Ä‘iếm lại vang lên tiếng cưá»i trong veo như chuông bạc.
Vân Yên Quá VÅ© cá»§a trung niên má»—i ngà y Ä‘á»u giảm thiểu khiến y luôn luôn nhăn nhó thở ngắn than dà i, nhưng mặc cho Tiểu Äồ uống bao nhiêu, y cÅ©ng âu sầu ôm má»™t vò từ trong ra cho nà ng uống, tháºt không hiểu nổi y còn giữ được bao nhiêu vò.
Mùa đông ở Giang Nam không có tuyết nên không đến ná»—i lạnh lắm, hÆ¡i sương mênh mang kéo theo má»™t tầng khà lạnh má»ng manh.
Tiểu Äồ lại dáºy sá»›m luyện kiếm, luyện rất vất vả bởi nà ng không tháºt sá»± thÃch kiếm thuáºt. Nhưng Yến Thà nh là kiếm thá»§ thế gian vô địch, hắn sống trong thế giá»›i cá»§a kiếm, nà ng khổ luyện để mong có ngà y tiến và o thế giá»›i đó.
“Tôi không hy vá»ng chà ng đến đưa tôi Ä‘i, mà chỉ hy vá»ng mình có má»™t cÆ¡ há»™i.†Nà ng định nói vá»›i trung niên như thế.
Nhưng từ sáng sớm y đã ôm một vò rượu ra ngoà i, lúc vỠtỠvẻ say sưa.
Nà ng không biết y uống rượu gì, nhưng biết rằng loại rượu đó có gắn liá»n vá»›i má»™t duyên cá»› nà o đó.
Hôm nay, nà ng quyết tâm ra đi.
Sáng sá»›m, má»™t mình nà ng dắt ngá»±a, xuyên qua mà n sương mê ly, dừng trước cá»a tá»u Ä‘iếm.
Nà ng men theo đưá»ng mòn cháºm rãi thả bước, qua má»™t vạt rừng thưa, nà ng thấy trung niên Ä‘ang ở trong vùng hÆ¡i sương má» mịt.
Y đang ngồi trước một ngôi mộ đơn côi, giơ chén uống cạn.
Nà ng lặng lẽ đứng đó nhìn y.
Äây là má»™t thế giá»›i khác, thế giá»›i cá»§a y nên nà ng không muốn quấy nhiá»…u.
Y uống cạn vò rượu, đứng dáºy quay lại nhìn nà ng vá»›i vẻ lạnh lùng.
“Äịnh Ä‘i sao?†Y cất tiếng há»i.
“Äúng váºy.â€
“Vò rượu nà y cá»§a ta tên Dịch Thá»§y Tây Phong, là loại nồng nhất, cÅ©ng là loại ta thÃch nhất.†Y chăm chú nhìn vò rượu trong tay, chầm cháºm nói.
“…†Tiểu Äồ không đáp, nhìn y tháºt sâu.
“Trong đó…†Y chỉ và o ngôi má»™: “Mai táng ngưá»i ta yêu thương nhất.â€
Y chú thị và o ngôi má»™ má»™t lúc má»›i thu hồi mục quang, nhẹ giá»ng: “Nếu lúc đó ta…†Äoạn nhìn Tiểu Äồ, đột nhiên rÆ¡i lệ. Hai ngưá»i lặng lẽ cúi đầu đứng cạnh nhau hồi lâu, Tiểu Äồ chợt ngẩng lên: “Tôi phải Ä‘i tìm chà ng, bảo chà ng đến đây uống rượu cùng tôi, uống Vân Yên Quá VÅ©.â€
Khóe môi trung niên nở nụ cưá»i, gáºt gù: “Äi Ä‘i Tiểu Äồ. Gá»i hắn đến uống rượu, đừng quên hai ngưá»i cùng say má»›i là cÆ¡n say chân chÃnh cá»§a thế gian.â€
Tiểu Äồ cưá»i rạng rỡ, tung mình lên ngá»±a.
Nà ng cúi đầu, thì thầm và o tai ngá»±a: “Mã nhi, chúng ta Ä‘i tìm chà ng uống rượu, được không?â€
Con ngựa hà vang lưng, tung bốn vó lao vỠxa xăm.
Từ hôm đó trung niên bắt đầu á»§ thêm nhiá»u Vân Yên Quá VÅ©, má»—i ngà y Tiểu Äồ uống hết má»™t vò nhá» loại rượu nà y, nếu nà ng uống cùng Yến Thà nh, chỉ e số rượu sẵn có không đủ. Y nấu rất nhiá»u, chất đầy ná»n kho rồi bà y cả lên giá. Giá rồi cÅ©ng đầy, lại bà y lên bệ, rồi phải bà y cả lên bà n.
Sau cùng, toà n thể mặt đất Ä‘á»u bà y đầy vò rượu, Tiểu Äồ má»›i quay lại.
Vẫn là má»™t buổi sáng hÆ¡i sương mênh mang, nà ng bước và o tá»u Ä‘iếm, khung cảnh vẫn thế, trung niên Ä‘ang tiến hà nh công việc lau chùi. Nà ng vừa ngồi xuống liá»n rút trâm ra, mặc mái tóc xõa xuống, xem ta tâm tình vô cùng thoải mái.
“Nói cho hắn biết rồi chứ?†Ông chá»§ không quay lại, vừa lau vừa há»i.
“Vâng, tôi yêu cầu chà ng hôm nay đến đây uống rượu, uống Vân Yên Quá VÅ©.â€
“À, hắn nói sao?†Trung niên dừng lại nhưng vẫn không quay đầu, giá»ng nói ẩn chứa đôi chút khẩn trương.
“Chà ng không nói gì, tôi chỉ để lại một phong thư nên không biết hôm nay chà ng có tới không.†Nà ng đáp vô cùng bình thản.
“A, váºy…†Trung niên mỉm cưá»i quay lại.
Y biến sắc, chợt lao ngay đến cạnh Tiểu Äồ, chá»™p lấy mạch môn nà ng.
“Vô dụng thôi, loại độc nà y là ‘Tương Tư’… ‘Tương Tư’ là m gì có thuốc giải, lúc xưa tôi đầu độc công tá» Liá»…u đã dùng nó.†Tiểu Äồ mỉm cưá»i.
“Ai… ai hạ thá»§?†Trung niên trầm giá»ng, bà n tay cầm mạch môn nà ng run lên.
“Là má»™t nữ nhân cá»§a công tá» Liá»…u. Kỳ quái tháºt, hắn đối xá» vá»›i thị rất tệ nhưng thị vẫn báo thù cho hắn…†Nà ng hÆ¡i ngoẹo đầu, tá» vẻ không hiểu: “Ông chá»§ nói xem, có phải nữ nhân Ä‘á»u ngốc thế không?â€
Trung niên buông tay nà ng, vá»™i bà ng lấy ra má»™t bình ngá»c từ ngá»±c áo, đổ má»™t hÆ¡i mưá»i mấy viên thuốc mà u trắng, trầm giá»ng: “Mau uống Ä‘i, rồi chúng ta Ä‘i tìm Má»™ng Äạo Nhân, có lẽ y có biện pháp.â€
“Hà tất lãng phà Hải Vân Ä‘an? Tương lai Tiểu Thương mà xảy ra chuyện sẽ lấy gì uống? Má»™ng Äạo Nhân nếu có cách lần trước đã cho tôi biết. Tôi không Ä‘i đâu, phải ở đây đợi chà ng đến uống Vân Yên Quá VÅ©.†Nà ng mỉm cưá»i, máu mÅ©i đỠbầm chảy xuống.
Tiểu Äồ hÃt má»™t hÆ¡i, lau sạch máu rồi nhÃu mà y: “Ông chá»§, ông có biện pháp gì không, tôi không hy vá»ng gặp chà ng vá»›i dáng vẻ nà y…â€
Trung niên chầm cháºm nhìn nà ng má»™t lúc, đột nhiên hÃt sâu má»™t hÆ¡i quay ngưá»i Ä‘i lấy má»™t vò rượu ra, nhẹ nhà ng đặt trước mặt nà ng: “Uống Ä‘i, loại rượu BÃch Huyết Äan Thanh nà y có thể tạm thá»i kÃch phát tiá»m năng trong thân thể cô, khiến cô trải qua thá»i khắc cuối cùng như ngưá»i bình thưá»ng.â€
Tiểu Äồ khẽ gáºt đầu.
Hôm nay nà ng không cướp quyá»n uống rượu mà ngoan ngoãn đợi trung niên rót đầy chén.
Trong khoảnh khắc nà y nà ng là má»™t cô bé bị ngưá»i ra chiếu cố.
Nà ng nâng chén, không uống ngay mà nháy mắt vá»›i trung niên: “Ông chá»§, Ä‘a tạ ông chiếu cố lâu nay. Vốn tôi phải nói lá»i Ä‘a tạ sá»›m hÆ¡n nhưng…â€
Trung niên vá»— vai nà ng: “Không cần nói, ta hiểu mà .â€
“Còn nữa, ông nói vá»›i Tiểu Thương rằng tôi ăn trá»™m má»™c tinh linh cá»§a y, hiện còn Ä‘ang nằm trong miệng đẫy cá»§a tôi, tháºt sá»± tôi thÃch chúng lắm. Ông trả lại y giùm tôi, tiện thể nói há»™ câu xin lá»—i. Há»a trung liên cá»§a Má»™ng Äạo Nhân cÅ©ng do tôi là m chết, lúc đó tôi không biết rằng nó không thể chịu được nước tưới…â€
Trung niên miá»…n cưỡng mỉm cưá»i gáºt đầu.
“Cái đĩa hồng ngá»c Thanh Quỳ Song Phượng cá»§a ông chá»§ cÅ©ng do tôi đánh vỡ…†Nà ng tá» vẻ khiếp hãi.
“Cô là m vỡ? Ta còn tưởng A Hoa cá»§a Má»™ng Äạo Nhân là m vỡ kia…†Trung niên tá» vẻ kinh ngạc.
“Do tôi nhưng tôi sợ ông chá»§ nổi giáºn nên tạo dấu vết trên mình A Hoa, ai ngỠông lại không cho nó và o trong Ä‘iếm, Má»™ng Äạo Nhân cÅ©ng bỠđói nó mấy hôm, nhưng tôi ăn trá»™m xương trong Ä‘iếm cho nó ăn, lúc nó ăn tá» ra vô cùng thÃch thú, đại khái không oán háºn tôi…†Nà ng có vẻ ngượng ngáºp.
“Không, nó không háºn cô…†Trung niên ôn hòa đáp.
“Sao đó ông cho nó và o trong Ä‘iếm?†Nà ng ngẩng lên há»i vá»›i vẻ mong chá».
“Ừ, ta cho nó và o, còn… còn lấy xương trong ổ cho nó ăn.†Trung niên mỉm cưá»i, giá»ng nghẹn lại.
Nà ng tá» vẻ vui mừng, rồi lại ngoẹo đầu, cưá»i ranh mãnh: “Tôi có được coi là nói lá»i tháºt trước khi chết không?â€
Trung niên không nhịn được, quay đầu rơi lệ.
Nà ng ngoảnh ra cá»a Ä‘iếm, ngây ngô há»i: “Ông chá»§ nói xem chà ng có đến uống Vân Yên Quá VÅ© vá»›i tôi không?â€
“Có chứ, nhất định có… Hắn phải đến uống cùng cô, uống bữa rượu cả Ä‘á»i…†Trung niên lau nước mắt, nhẹ giá»ng an á»§i.
“Ồ, tôi phải cho chà ng biết rằng trên Ä‘á»i còn có loại mỹ tá»u thÆ¡m như thế…†Nà ng nhẹ giá»ng nói vá»›i vẻ chỠđợi.
oOo
Bên bá» Tây Hồ, trăng sáng thuyá»n con.
Yến Thà nh bạch y phấp phá»›i đứng trên mÅ©i thuyá»n, im lặng chắp tay ngắm trăng.
“Yến Thà nh, gió đêm lạnh rồi, huynh sao còn chưa và o khoang? Cây đà n Ngá»c Hồ Băng Thanh cá»§a muá»™i đã so dây xong, có muốn nghe muá»™i tấu má»™t khúc Bình Hồ Thu Nguyệt?†Trong khoang vang lên giá»ng nói ngá»t ngà o.
Yến Thà nh cúi đầu, nhìn vầng trăng soi dưới đáy nước, ánh nước lăn tăn, trăng như đượm sức sống, liên tục rung động.
Bức mà n trong khoang vén lên, má»™t thiếu nữ mặc áo xanh tiến ra: “Sao váºy? Mấy hôm nay huynh luôn tâm sá»± trùng trùng.â€
“A…†Yến Thà nh nhẹ giá»ng than.
“À… sao thế?†Thanh y thiếu nữ mỉm cưá»i há»i.
Yến Thà nh vẫn nhìn vầng trăng dưới nước, chùng giá»ng: “Ta phải Ä‘i tìm Tiểu Äồ.â€
Thanh y thiếu nữ hÆ¡i run rẩy, quay nhìn hà ng liá»…u rÅ© bên hồ ảm đạm trong ánh trăng hạ huyá»n mỠảo.
“Huynh… huynh không phải không thÃch nà ng ta sao?†Nà ng dịu giá»ng há»i.
Yến Thà nh không hồi đáp, đột nhiên búng mình lướt qua khoảng cách mưá»i trượng, mÅ©i chân Ä‘iểm xuống vầng trăng, hoa sóng tóe lên, hắn đáp xuông bá» hồ.
Thanh y thiếu nữ cũng nhìn vầng trăng dưới nước si dại, sóng gợn lao xao khiến vầng trăng hóa thà nh vô số mảnh và ng.
Bạch mã chạy nước kiệu, lướt qua vùng mây khói mênh mông.
Yến Thà nh ngồi trên lưng ngá»±a, gương mặt tuấn tú ngẩng nhìn trá»i, chỉ thấy má»™t vùng trắng xóa bao quanh, ngoà i ba trượng chỉ còn là má»™t khoảng mÆ¡ hồ, hắn thở dà i, tiếp tục men theo con đưá»ng mòn cất bước.
Hơi sương dà y đặc, hắn phát giác mình đang chìm trong một giấc mộng phiêu diêu.
Sương sá»›m ẩm ướt từ bốn phÃa vây lại, nghịch ngợm thấm ướt toà n thân hắn, rồi lại hoan há»· chảy xuống chân, dần dần tan biến.
Cuối cùng hắn cÅ©ng thấy quán rượu nhỠđó, chìm trong vùng sương khói má» má».
Hắn nhảy xuống ngá»±a, hÃt sâu má»™t hÆ¡i tiến và o sân.
Äá»™t nhiên chân hắn đá và o má»™t váºt, cúi xuống nhìn má»›i nháºn ra má»™t vò rượu.
Hắn cúi xuống ôm vò rượu lên.
Äó là má»™t vò rượu bằng sứ men hình mây mịn bóng, không lá»›n lắm nhưng ánh sáng phát ra dìu dịu.
Hắn quan sát một lúc mới ôm vò đi mấy bước, đột nhiên dừng hẳn lại.
Từng vò từng vò trải ra trước mắt, cÆ¡ hồ lấp kÃn không gian. Äá» Ä‘áºm, đỠnhạt, san hô, thiên thanh, xanh biếc, xanh lợt, trắng ngà , ô kim, tÃm sẫm, lam nhạt, và ng nhá», và ng óng, hồng như mà u môi mỹ nhân, mặt trẻ nÃt, đỠnhư hoa hồng, xanh như mà u nước Tây Hồ, xám như mà u áo lão tăng…. Nhất thá»i, hÆ¡i sương cÅ©ng ánh lên ngÅ© sắc.
Mấy trăm vò rượu bao quanh má»™t chiếc bà n nhá», Tiểu Äồ ngồi sau bà n, cầm má»™t chiếc chén mà u xanh da trá»i mỉm cưá»i vá»›i hắn.
Hắn áp chế tâm tình kÃch động tá»›i ngồi trước mặt nà ng.
“Yến Thà nh…†Nà ng khẽ gá»i.
“À.†Hắn chăm chú nhìn gương mặt thanh tú, hôm nay nà ng tá» vẻ hồng hà o khác thưá»ng, có phải do uống rượu không?
“Cuối cùng huynh cÅ©ng tá»›i.†Nà ng cất lên giá»ng nói thá»a mãn.
“Äúng, ha ha, ta đến rồi.†Hắn cÅ©ng dịu giá»ng: “Äến uống rượu cùng muá»™i…â€
“…Huynh…không sợ uống say sao?†Tiểu Äồ là nhÃ.
“Không… cả Ä‘á»i, chả lẽ không say được má»™t lần ư?†Hắn mỉm cưá»i.
“Äúng.†Tiểu Äồ gáºt đầu đầy khoái hoạt: “Äến đây Ä‘i, chúng ta uống rượu, uống Vân Yên Quá Vũ…â€
HÆ¡i rượu mông lung tan thà nh má»™t dải, vây quanh hai ngưá»i.
Cạn mấy vò, Yến Thà nh ngà ngà say hưng phấn hẳn.
“Hóa ra trên Ä‘á»i tháºt sá»± có loại rượu dá»… uống đến thế, ta tháºt không ngá». Sau nà y e ta cÅ©ng sẽ biến thà nh má»™t tiểu tá»u quá»· như muá»™i.†Äoạn hắn mỉm cưá»i vuốt mÅ©i nà ng.
“À.. hi.. hi…†Tiểu Äồ gục xuống bà n, cưá»i nheo mắt.
“Ha ha, muá»™i không biết đâu, từ lúc nhá» ta đã là tiểu tá»u quá»·, ná»a đêm thưá»ng đến nhà bếp trá»™m rượu uống, bị cha bắt được, chịu phạt ôm vò rượu chải lông ngá»±a má»™t thá»i thần, tuy nhiên ta vẫn không chừa, mãi đến khi má»™t lòng tu kiếm má»›i kiêng rượu. Bằng không hôm nay chắc ta đã thà nh má»™t tên đại tá»u quá»·.â€
“..À… muá»™i… thÃch…†Tiểu Äồ hà m hồ lên tiếng.
“ThÃch? ThÃch cái gì?†Yến Thà nh tá» ra không hiểu.
“ThÃch… đại tá»u quỷ… tiểu tá»u quá»· thÃch… đại tá»u quỷ…†Tiểu Äồ lý nhÃ.
“Ha ha.†Yến Thà nh báºt cưá»i, hÆ¡i ấm trong lòng lan tá»a, hắn mÃm môi nói tiếp: “Mấy hôm nữa ta sẽ đưa muá»™i vá» nhà , nhà chúng ta rất lá»›n, nhìn thôi cÅ©ng đủ nhức óc, bất quá ta ở trong má»™t tiểu viện, trồng rất nhiá»u mẫu đơn, những nÆ¡i khác Ä‘á»u không có, muá»™i nhất định rất thÃch.â€
“… Muá»™i không thÃch… hoa, thÃch… cún con cơ… hi hi…†Giá»ng Tiểu Äồ má»ng dần.
“CÅ©ng được.†Yến Thà nh cao hứng cưá»i vang: “Chúng ta cùng nuôi cún, còn nuôi cả mèo, gà con, vịt con…â€
“Vâng, muá»™i…. còn muốn… nấu cho huynh…†Bà n tay Tiểu Äồ lá»ng ra, cái chén mà u xanh da trá»i vô lá»±c đổ xuống bà n.
Yến Thà nh cưá»i ha hả: “Nấu cÆ¡m cho ta, ha ha, ta tháºt lòng muốn xem tay nghá» cá»§a muá»™i, bất quá muá»™i nấu ngon hay không cÅ©ng không can hệ, ta há»c được không Ãt tay nghá» cá»§a lão ÄÆ°á»ng ở Vạn Phúc lâu, Ä‘uôi hổ nướng và gà bá»c đất sét nà y do chÃnh ta là m, muá»™i mà thÃch ăn ta sẽ cho thêm ngân hạnh và o nấu cùng, Ä‘á»u ngon lắm. Bất quá muốn uống Vân Yên Quá VÅ© phải dùng cùng băng đưá»ng tương liên sẽ khiến cả vò cÅ©ng thÆ¡m nức, e rằng thần tiên cÅ©ng không khoái hoạt được đến thế…â€
Trong vạt rừng thưa cách đó không xa, ngôi mộ thoạt hiện thoạt mất giữa sương khói.
Trung niên ngồi trước một nâng chén uống cạn, rượu và nước mắt nhuộm ướt vạt áo.
Má»™t giá»t nước lấp lánh từ trên không rá»›t xuống, đáp ngay và o trán y.
Y kinh hãi ngoái lại.
Mây khói trên không ngưng thà nh những sợi mưa lây rây, mÆ¡ hồ thấy được non xanh nước biếc, chim yến và đom đóm tiêu sái bay qua đất trá»i, chạm phải là n gió liá»n lặng lẽ rÆ¡i xuống.
(Hết)
(1): chỉ vùng núi tuyết có dầu má»
Tà i sản của livan
01-04-2009, 08:01 PM
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 637
Thá»i gian online: 6 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 277 Times in 229 Posts
Luáºn Ä‘ao
Tác giả: Dương Biện
Dịch: K5
Nguồn: Nhạn Môn Quan
“Äao tên Lưu Bá»™c, dà i ba thước bốn tấc, đúc từ hà n thiết ở đáy biển và Bắc minh kim thiá»m sa.†Tá» y đại hán huÆ¡ cây bảo Ä‘ao trong tay má»™t vòng, để là n sáng đặc dị cá»§a lưỡi Ä‘ao Ä‘áºp và o mắt chúng nhân.
“Äao nặng bốn mươi tám cân, thổi sợi tóc qua cÅ©ng đứt, cắt ngá»c như bùn.â€
Äoạn y khẽ vẫy tay trái, má»™t hắc y võ sÄ© đứng sau lưng gầm vang, ném đại thiết chùy tá»›i.
Tiếng kình phong rÃt lên, tá» y đại hán cầm Ä‘ao bằng cả hai tay quay mạnh, hét lên như sấm.
Äao quang loáng lên, “choang†má»™t tiếng tháºt ngá»t, thiết chùy bị chẻ là m đôi, rÆ¡i xuống đất, cát bụi tung lên, thanh thế quả tháºt kinh nhân.
TỠy đại hán thở phà o một hơi, quay lại nhìn lão giả trước mặt với vẻ khẩn trương.
Lão nhân gầy khô, gương mặt xương xẩu lồi lõm vết đao nhưng đôi mắt tinh minh trong suốt, chứa đầy sức sống.
Trước mặt lão là má»™t giá Ä‘ao bằng ngá»c xanh cắm bảy thanh Ä‘ao kỳ dị, dải buá»™c Ä‘ao xanh thẫm cùng tua rua đỠtươi phất phá»›i tương phản trong gió.
Trên bãi đá rộng đó, chung quanh có tới hơn trăm nam nữ cao thủ cầm binh khà khác nhau vây quanh một vòng tròn chừng hai mươi trượng vuông.
Lão giả vuốt râu quan sát, cơ hồ không thấy ánh mắt chỠđợi của tỠy đại hán.
Y quát vang, giáºm mạnh chân, cắm Ä‘ao và o vá» rồi tung ngưá»i ra khá»i vòng tròn.
Tiếng bà n luáºn xôn xao vang lên từ đám đông.
“Sao thế nhỉ, cả chà bảo gia truyá»n cá»§a Hách Liên gia cÅ©ng không được chá»n và o má»™t trong Tháºp đại danh Ä‘ao?â€
“Äao tốt nhưng Hách Liên Hùng không luyện nổi má»™t phần mưá»i võ công gia truyá»n, Ä‘ao cá»§a hắn được Tháºp đại danh Ä‘ao há chẳng khiến thiên hạ anh hùng cưá»i nhạo sao?â€
“Còn lại vị trà cá»§a ba thanh Ä‘ao, Lý đảo chá»§, theo ngà i ai có hy vá»ng?â€
“Nếu luáºn Ä‘ao pháp, Lạc Dương Thư gia thần Ä‘ao hÆ¡n hết. Äáng tiếc, hai cha con Thư Dương, Thư Triển ôm Ä‘ao quy ẩn, đã lâu không thấy xuất hiện trên giang hồ, bằng không cần gì cá»u đại môn phái liên danh cá» hà nh Luáºn Ä‘ao đại há»™i nà y.â€
â€œÄÆ°Æ¡ng kim không hiểu còn cao thá»§ nà o đáng được coi là danh gia Ä‘ao pháp?â€
“Phượng Ä‘ao cá»§a Cẩm Hồ đảo chá»§ Phương Nho Hoa, Tinh Bạo VÅ© Ä‘ao cá»§a Phẩm Vụ nhai Lạc Vân cư chá»§ nhân, Phá SÆ¡n Ä‘ao cá»§a Äá»™ng Äình tam tháºp lục ổ long đầu Ban ThÃch Hổ Ä‘á»u có tư cách được chá»n, nhưng không thấy cây nà o cao minh được như bảy cây đã lá»t và o danh sách…â€
“Xem kìa, có ngưá»i và o trong trưá»ng.â€
“Là Äá»™ng Äình Ban ThÃch Hổ!â€
“Im lặng! Vị đại gia nà y giết ngưá»i không chá»›p mắt đấy.â€
Äại hán đứng trong trưá»ng, thân thể cao lá»›n như thiên thần, mặt đỠtá»±a máu, hai mắt không giáºn mà oai.
“Phá SÆ¡n Ä‘ao cá»§a bản ổ chá»§ dà i bốn thước bốn tấc, nặng má»™t trăm sáu mươi tư cân, đúc từ huyá»n thiết, do Tiểu Bình Lô Trương Thiết Tượng mất ba năm má»›i đúc xong.†Ban ThÃch Hổ ngạo nói, giá»ng sang sảng như hồng chung.
“Hồ Châu NgÅ© Kiệt, Thái Bình Song Hung, Âm Linh Tang Khốc, PhÃch Lịch Thần Du Vạn Là đá»u thà nh quá»· dưới cây Ä‘ao nà y.â€
“Trừ bản ổ chá»§ ngoại, cả thiên hạ không ai dùng được cây Ä‘ao nà y.â€
Ban ThÃch Hổ gầm lên, quăng thanh Ä‘ao ra.
Cây Ä‘ao bay Ä‘i hÆ¡n mưá»i trượng má»›i cắm xuống đất, ngáºp và o đá quá ná»a.
Quần hùng có ngưá»i không nén được, báºt lên tiếng hô.
Lão giả vẫn khép hỠmắt, hữu thủ vẫy nhẹ lên không.
Phá SÆ¡n Ä‘ao tá»±a như có linh tÃnh, đằng không đáp xuống tay lão.
“Cầm Long Túng Hạc công!†Có ngưá»i hô khẽ.
Ban ThÃch Hổ tá» vẻ kinh hãi.
Lão giả khẽ vuốt thân Ä‘ao, mắt bắn ra ánh sáng thÃch thú: “Äao tốt, Ä‘ao tốt. Tiếc rằng chá»n chá»§ nhân không đạt, sát khà quá nặng, để lại chỉ tổ xui xẻo…â€
Äoạn ngón trá» tay trái cong lại búng nhẹ lên thân Ä‘ao.
Phá Sơn đao ngâm lên lanh lảnh, thân đao uốn éo kịch liệt, như một con cự xà giãy giụa trong tay lão giả.
Lão ung dung mỉm cưá»i, tay phải khẽ động.
“Keng!†Cán Ä‘ao nát vụn bay khắp trá»i, được ánh dương quang chiếu và o như sao băng từ chân trá»i rá»›t xuống.
Lão giả ngẩng lên nhìn Ban ThÃch Hổ Ä‘ang nhợt nhạt mặt mà y, thong thả nói: “Cây Ä‘ao nà y hại chá»§, không phải phúc cá»§a ổ chá»§, lão phu há»§y nó, ngà i cà ng yên tâm.â€
Ban ThÃch Hổ ngây ngưá»i má»™t lúc, chợt khóc váng lên, ngã gục xuống.
Hai thanh y đại hán tiến và o đỡ y ra khá»i vòng tròn.
Nhất thá»i, không ai dám tiến và o.
Vầng dương ngả dần vá» phÃa tây, gió thu hiu hắt, nhãn thần lão nhân ngà y cà ng cô tịch.
Chợt từ chân trá»i vang lên tiếng trống.
Chúng nhân đang lúc ngạc nhiên, tiếng trống chợt biến thà nh cao vút như thác nước từ đỉnh núi cao đổ xuống, sấm động ngà n tiếng.
Mục quang lão nhân sáng lên, như miệng giếng thâm u cháy bừng má»™t ngá»n Ä‘uốc.
“Là lão, nhất định là lão…†Lão nhân kÃch động lẩm nhẩm.
Trong số quần hùng, không Ãt thiếu niên cùng lão giang hồ Ä‘á»u tá» vẻ kinh há»·.
Má»™t cô bé chừng tám, chÃn tuổi đưa ngón tay mÅ©m mÄ©m bịt tai, há»i trung niên bên cạnh vá»›i vẻ hiếu kỳ: “Cha, ai Ä‘ang đánh trống váºy? Là m tai Châu nhi Ä‘au quá.â€
Trung niên khà vÅ© hiên ngang mắt bắn ra kỳ quang: “Äó là má»™t vị tiá»n bối kì hiệp, ai nấy Ä‘á»u tưởng ngưá»i không còn trên nhân thế từ lâu, đâu ngá» lão nhân gia vẫn mạnh khá»e.â€
Lúc đó tiếng trống đạt đến cảnh giới nát đá tan mây.
Quần hùng Ä‘á»u ngầm váºn công Ä‘iá»u tức, chống lại tiếng trống chấn động tâm thần.
Giữa hồi trống, má»™t ngưá»i cưỡi ngá»±a từ phÃa tây bắc phiêu nhiên lao tá»›i.
Kỵ sỹ tuy cao tuổi, tóc mai như tuyết, từng sợi bạc trắng, nhìn tá»›i đâu Ä‘á»u lóe lên mục quang như Ä‘iện.
Lão nhân cầm trống bằng tay trái, tay phải gõ khẽ, tuy còn cách xa nhưng hà o khà cuốn tới rà n rạt.
Má»™t gã máºp mà y ráºm tai to hạ giá»ng há»i đồng bạn: “Lão nhân nà y là ai mà có khà thế cỡ nà y?â€
Äồng bạn đáp bằng giá»ng còn thấp hÆ¡n: “Huynh đệ có nghe nói đến Tây Thiên sÆ¡n Äại Vô Úy cung chăng?â€
Võ sỹ máºp cả kinh: “Vô Ngã Tướng Quân Cù Nhạc Thạch!â€
“ChÃnh thị.â€
“Nghe nói hai mươi năm trước ông ấy quyết đấu cùng Äại mạc đệ nhất thần Ä‘ao Hô Nhi A Cát đã chìm trong dòng lưu sa!â€
“Äúng thế, Cù đại hiệp bình sinh chiến đấu hÆ¡n hai ngà n tráºn lá»›n nhá», chưa từng nghe nói có ai tổn thương nổi má»™t sợi tóc cá»§a lão nhân gia.â€
Nháy mắt, Cù Nhạc Thạch đã đến nÆ¡i, thân hình loáng lên, nắm chặt tay lão nhân đứng trong trưá»ng, bốn mắt nhìn nhau, tiếng cưá»i vang lên mây xanh.
Tiếng cưá»i chưa dứt, tiếng tiêu thê lương vang lên ở phÃa đông nam.
Tiếng tiêu như ẩn chứa vô số vong linh Ä‘ang khóc, đượm ý vị tuyệt vá»ng cùng tá» vong.
Tiếng tiêu lại biến chuyển, từ xa tắp chân trá»i đến ngay trước mắt.
Dưới ánh tịch dương hiu hắt, má»™t nam má»™t nữ song song tiến tá»›i, trưá»ng bà o trắng muốt phÆ¡ phất trong gió như thần tiên.
Ngưá»i tuy còn cách mưá»i trượng nhưng sát khà băng lãnh đã chấn nhiếp toà n trưá»ng.
Ngay cả hai lão nhân cÅ©ng tá» rõ vẻ ngưng trá»ng.
Nữ tỠdáng vẻ ôn nhu thanh tú, mái tóc dà i bay bay vô cùng mỹ lệ.
Gương mặt nam tá» trắng như ngá»c, thần sắc lạnh lùng khiến ngưá»i khác nhìn và o lạnh buốt cõi lòng.
Mái tóc y tết thà nh búi sau vai, thoáng nhìn là biết không phải nhân sĩ Trung Thổ.
Y ôm má»™t cây trưá»ng Ä‘ao cong vút trong lòng.
Cây Ä‘ao trông như vầng trăng non lạnh lẽo, sát khà vô hình u ám từ vá» Ä‘ao Ä‘en tuyá»n lan khắp toà n thân.
Nữ tá» mỉm cưá»i yêu kiá»u vá»›i quần hùng: “Chá»§ nhân nhà thiếp nghe nói ở đây cá» hà nh đại há»™i luáºn Ä‘ao, sinh lòng hoan há»·, đặc biệt đến gặp gỡ quần hùng.â€
Giá»ng nà ng dịu dà ng lá»t tai, ẩn ước khẩu âm dị quốc, mang phong tình rất riêng.
Lão giả mặt đầy vết Ä‘ao trầm giá»ng: “Xin há»i tôn tÃnh đại danh cá»§a chá»§ nhân nhà cô nương?â€
Nữ tá» cúi ngưá»i vái dà i: “Vị nà y chắc là Trung Nguyên đệ nhất trà giả Công Thân tiên sinh. Tiểu nữ tá» Tuyết Xuyên Ma Vưu Mỹ xin thỉnh an tiên sinh.â€
Äoạn nà ng ngẩng lên thong thả đáp: “Chá»§ nhân nhà thiếp là Phù Tang quốc đệ nhất binh pháp đại gia, Liá»…u Sinh Tân Âm Lưu tôn chá»§ Liá»…u Sinh Anh Nam!â€
Tia sáng lạnh lóe lên trong mắt Công Thân tiên sinh rồi tắt ngay: “Hóa ra là ngưá»i già nh ngôi bá chá»§ tại Phù Tang ngá»± kiếm đại há»™i lần thứ chÃn - Liá»…u Sinh Ä‘ao thần, Công Thân Hà nh có may mắn gì mà lại được chứng kiến phong thái cá»§a Äông Doanh đệ nhất Ä‘ao thá»§.â€
Gương mặt tú lệ của Tuyết Xuyên Ma Vưu Mỹ lộ vẻ kinh ngạc, hiển nhiên không ngỠCông Thân Hà nh thông hiểu võ lâm Phù Tang đến thế.
Nà ng giảng giải mấy câu vá»›i Liá»…u Sinh Anh Nam, khóe môi y hÆ¡i động nhưng không đáp, toà n thân như được khắc từ huyá»n băng lạnh lẽo, không có tình cảm.
Tuyết Xuyên Ma Vưu Mỹ lại nói vá»›i Công Thân Hà nh: “Lần nà y chá»§ nhân nhà thiếp vượt vạn dặm vá» phÃa đông, muốn bà n vá» Ä‘ao đạo vá»›i Trung Nguyên đệ nhất Ä‘ao thá»§. Hôm nay cao thá»§ các phương tụ há»p, chá»§ nhân nhà thiếp không khá»i hoan há»·, không hiểu vị nà o tứ giáo trước?â€
Quần hùng nhìn nhau, hồi lâu không có ai nháºp trưá»ng.
Äây không đơn thuần là tá»· võ, mà là so bì giữa Phù Tang cùng Trung Thổ, nhỡ may thất bại không phải sẽ khiến võ lâm Trung Nguyên mất mặt sao?
Tuyết Xuyên Ma Vưu Mỹ đảo đôi mắt sáng ngá»i: “Chư vị không muốn nháºp trưá»ng ứng chiến, chẳng lẽ thừa nhân chá»§ nhân nhà thiếp là thiên hạ đệ nhất Ä‘ao?â€
Chưa dứt lá»i, trong đám đông có má»™t bóng ngưá»i loáng lên, thân hình nhanh khôn tả như thần long ngá»± phong, chúng nhân miá»…n cưỡng chỉ thấy được má»™t tia sáng mÆ¡ hồ lướt qua.
Quang ảnh đột nhiên thu liễm trước mặt Liễu Sinh Anh Nam.
Má»™t trung niên y phục hoa lệ chắp hai tay sau lưng, đứng đó ngạo nghá»…, kim thương trong tay sáng lóa dưới ánh mặt trá»i.
Quần hùng lá»›n tiếng hoan hô: “Tả Kim Hầu! Long Thương Tả Kim Hầu!â€
Gương mặt anh vÄ© cá»§a Tả Kim Hầu nở nụ cưá»i khó chịu: “Việc luáºn Ä‘ao hôm nay là cá»§a riêng Trung Nguyên. Äông Doanh man di như ngươi chỉ biết mấy ngón mèo quà o lại dám đến gây hấn, váºy hãy kiến thức kim thương cá»§a Tả má»—.â€
Quần hùng nghe những lá»i hà o khà liá»n hoan hô vang dá»™i.
Tuyết Xuyên Ma Vưu Mỹ cÆ¡ hồ không nghe thấy, cúi ngưá»i cung kÃnh vá»›i Tả Kim Hầu và Liá»…u Sinh Anh Nam, chầm cháºm lui lại mấy bước.
Liá»…u Sinh Anh Nam từ từ tuốt trưá»ng Ä‘ao khá»i vá», tiếng xuất Ä‘ao trầm trầm như viá»…n cổ thần ma tỉnh lại phát ra âm thanh khát máu.
Thân Ä‘ao dà i mảnh không há» có rãnh thoát máu, dưới ánh dương quang, Ä‘ao mang sáng như sương tuyết, chói mắt ngưá»i khác.
Tả Kim Hầu tuy nói năng nhẹ nhà ng nhưng trong lòng không hỠcó ý khinh địch.
Long Thương khoa lên má»™t đưá»ng vòng cung mỹ lá»… trước mặt gã, mÅ©i thương chỉ và o Liá»…u Sinh Anh Nam, trầm giá»ng: “Äao đúng là hảo Ä‘ao, không hiểu tên là gì?â€
Tuyết Xuyên Ma Vưu Mỹ đứng cách hÆ¡n mưá»i trượng lá»›n tiếng: “Äao tên là Lục Minh Hoà n, xuất ra tất thấy máu, Tả tiên sinh phải cẩn tháºn.â€
Tả Kim Hầu gầm khẽ, bắt đầu di động thân hình.
Liễu Sinh Anh Nam ngưng thị song mục và o mũi đao, cơ hồ không nhìn thấy Tả Kim Hầu di động.
Tả Kim Hầu chỉ bước ba bước, thân hình đã hóa thà nh má»™t bóng má», quay tÃt quanh Liá»…u Sinh Anh Nam.
Má»™t vòng, hai vòng, mưá»i vòng, hai mươi vòng… tốc độ cá»§a Tả Kim Hầu nhanh dần, thân hình không thể nhìn rõ bằng mục lá»±c.
Liễu Sinh Anh Nam đứng im như nham thạch.
Tả Kim Hầu đột nhiên cưá»i vang trá»i, Công Thân Hà nh và Cù Nhạc Thạch đứng ngoà i Ä‘á»u á»§ rÅ©, Công Thân Hà nh khẽ thở dà i: “Tả Kim Hầu bại rồi.â€
Long Thương cá»§a Tả Kim Hầu hóa thà nh trăm con kim xà , từ mưá»i tám hướng tấn công địch thá»§ như cuồng phong bạo vÅ©.
Liễu Sinh Anh Nam cuối cùng cũng hà nh động.
Y vung đao quét khẽ.
Kim xà khắp trá»i láºp tức tiêu tan.
Má»™t Ä‘ao hết sức rõ rà ng, minh minh bạch bạch, tháºm chà cả cô bé con Châu nhi cÅ©ng nháºn rõ quỹ tÃch.
Nhưng Tả Kim Hầu không nhìn rõ, cÆ¡ hồ nhát Ä‘ao lướt qua yết hầu mình là u linh xuất phát từ Minh giá»›i, quá»· dị lại kÃn kẽ.
Lúc thi thể gã gục xuống, trong mắt còn hiện rõ vẻ tuyệt vá»ng khôn cùng.
Trong trưá»ng lặng ngắt.
Không ai ngỠGiang Nam đệ nhất cao thủ vỠdụng thương Tả Kim Hầu lại bại nhanh đến thế, thảm đến thế.
Tất thảy ánh mắt táºp trung và o hai lão nhân, trong quá khứ há» là biểu tượng cá»§a võ lâm Trung Nguyên, còn hiện tại trong lòng quần hùng, há» là hy vá»ng duy nhất.
Cù Nhạc Thạch đột nhiên ngá»a mặt cưá»i dà i: “Hảo Ä‘ao! Hảo Ä‘ao pháp! Cù Nhạc Thạch kiếp nà y có may mắn gì mà được đấu má»™t tráºn tuyệt thế vá»›i thần Ä‘ao như váºy.â€
Dứt lá»i, ông cháºm rãi Ä‘i và o trưá»ng đấu.
Quần hùng nhìn theo bóng dáng khôi vÄ©, sinh lòng sùng kÃnh vô hạn, có ngưá»i mắt rướm lệ.
“Ngưá»i như thế má»›i xứng là thiên hạ đệ nhất Ä‘ao.†Có ngưá»i lẩm bẩm.
Công Thân Hà nh thấy lão hữu bước và o, trong lòng như dao cắt, ông và Cù Nhạc Thạch Ä‘á»u nháºn ra Ä‘ao pháp cá»§a Liá»…u Sinh Anh Nam đạt đến cảnh giá»›i hóa khéo thà nh vụng.
Một đao tưởng chừng không thể thực hiện nổi đó đủ tư cách so với thiên hạ đệ nhất thần đao Thư Triển của ba mươi năm trước.
Cù Nhạc Thạch cũng đạt cảnh giới nà y nhưng ông đã già , không thể đấu dằng dai.
Tốc chiến tốc quyết thì kết quả lý tưởng nhất là đồng quy vu táºn vá»›i Liá»…u Sinh Anh Nam.
Nhưng vì vinh dự của võ lâm Trung Nguyên, ông không ngại hy sinh.
Äó là Cù Nhạc Thạch! Vô Ngã Tướng Quân Cù Nhạc Thạch!!!
Gió thu mơn qua đôi hà ng tóc mai bạc trắng của ông, hiu hắt thấm và o cõi lòng.
Ông hÃt sâu má»™t hÆ¡i bạt Ä‘ao.
Äó là má»™t lưỡi Ä‘oản Ä‘ao to bản dà i má»™t thước chÃn tấc, nhưng và o tay ông lại có khà thế trải qua trăm tráºn sa trưá»ng, vạn ngưá»i không địch nổi.
“Cá»± Lô Ä‘aoâ€! Ông từng giết địch vô số, bao lần rồi, chÃnh lưỡi bảo Ä‘ao nà y cứu mạng ông.
Lần nà y ông còn sáng tạo thêm được kỳ tÃch nữa không?
Lần đầu tiên, trong mắt Liá»…u Sinh Anh Nam ánh lên tia nóng bá»ng.
Trên con đưá»ng theo Ä‘uổi võ đạo cá»§a y, lần đầu tiên gặp được đối thá»§ khiến bản thân “cảm độngâ€.
“Lục Minh Hoà n†đưa lên ngang mà y, tỠý kÃnh trá»ng đối thá»§.
Cự Lô vạch ngang trên không.
Hai đại tuyệt thế đao thủ sắp quyết chiến.
Bầu không khà trong trưá»ng nặng ná» khiến ngưá»i khác không thở nổi, trong lòng má»—i ngưá»i Ä‘á»u dáºy song, không thể bình tâm.
Äao khà rà n rạt từ hai cây bảo Ä‘ao liên tục lan ra chung quanh, quần hùng không chống nổi, nhao nhao thoái lui.
Chỉ riêng Công Thân Hà nh đứng sững bất động!
Äúng như ông dá»± liệu, Cù Nhạc Thạch quyết định tốc chiến tốc quyết nên chuẩn bị phát ra má»™t Ä‘ao thạch phá thiên kinh.
Liá»…u Sinh Anh Nam hiển nhiên cÅ©ng nháºn ra, liên thục váºn động Ä‘ao khà chống lại khà thế hùng háºu cá»§a Cù Nhạc Thạch.
Chỉ cần chống được một đao kinh thiên động địa nà y, Cù Nhạc Thạch tất bại.
Liễu Sinh Anh Nam có chống nổi không?
Cù Nhạc Thạch có phát ra được nhát đao nà y?
Dù là thiên hạ đệ nhất trà giả Công Thân Hà nh cũng không nắm chắc.
Trong giây phút sắp phân sinh tá», má»™t bà n tay đặt nhẹ lên vai Cù Nhạc Thạch: “Tráºn nà y xin giao cho tại hạ được chăng?â€
Cù Nhạc Thạch quay lại, nháºn ra má»™t gương mặt trẻ trung, nụ cưá»i xán lạn khiến trái tim bi tráng cá»§a ông ấm lên.
Công Thân Hà nh cÅ©ng lạnh buốt trong lòng, vá»›i mục quang cá»§a ông cÅ©ng không nháºn ra thanh niên nà y đến cạnh Cù Nhạc Thạch bằng cách nà o.
Quần hùng xôn xao.
Liá»…u Sinh Anh Nam mắt lóe lên tia sáng kỳ lại, Lục Minh Hoà n chầm cháºm hạ xuống.
Cù Nhạc Thạch nhìn thanh niên tháºt sâu, mục quang sắc bén tá»±a hồ muốn xuyên qua linh hồn gã, Ä‘oạn ông nhắm mắt ngẫm nghÄ© má»™t chốc rồi mở bừng, trong mắt thần quang đại thịnh.
“Hảo! Hảo!!! Anh hùng xuất thiếu niên! Anh hùng xuất thiếu niên!!!†Ông ngá»a mặt thở dà i, vá»— vá»— vai gã, lùi sang má»™t bên.
Thanh niên quay ngưá»i, mỉm cưá»i nhìn Liá»…u Sinh Anh Nam.
Äoạn gã bạt Ä‘ao.
Äao vừa rá»i vá», không hiểu sao chúng nhân Ä‘á»u run rẩy cõi lòng.
Cảm giác như tỠthần đột nhiên giáng lâm nhân thế.
Trưá»ng Ä‘ao rá»™ng chừng bốn ngón tay ngạo nghá»… quét khắp toà n trưá»ng tìm con mồi giữa là n gió thu, nó như váºt sống có linh hồn, Ä‘ao quang lấp lánh tia lãnh khốc, nhạo báng.
Quần hùng trầm mặc má»™t lúc, đột nhiên hô vang: “Thiên VÅ© Luân Hồi Ä‘ao! Thiên VÅ© Luân Hồi Ä‘ao cá»§a Hà n Tiếu!!!â€
Thiên VÅ© Luân Hồi Ä‘ao, thiên hạ đệ nhất hung Ä‘ao, vốn là đao cá»§a “Trung Cá»±c†Tư Äồ Trưá»ng Thiên, chá»§ nhân tổ chức đệ nhất đại sát thá»§ Tạo Hóa giá»›i.
Ba năm trước, Hà n Tiếu cùng ái lữ Tằng Nga Nhi thoát khá»i Bất Äá»™ng Thiên Quan, trở thà nh ngưá»i đầu tiên phản lại Tạo Hóa giá»›i. Tư Äồ Trưá»ng Thiên từng phái vô số cao thá»§ truy sát nhưng nhất nhất Ä‘á»u chết dưới Ä‘ao cá»§a Hà n Tiếu.
Ná»a năm sau, hảo hữu tại “Tạo Hóa giá»›i†cá»§a Hà n Tiếu là Dương Biện chém chết Tư Äồ Trưá»ng Thiên tại Sinh Tá» hải, mang thanh Ä‘ao nà y ra tặng lại cho gã.
Việc nà y chấn kinh thiên hạ, vô số cao thá»§ đổ xô đến Trưá»ng An Túy Ưởng lâu định Ä‘oạt Ä‘ao từ tay Dương Biện, bởi đánh bại há» Dương có nghÄ©a là đánh bại được Tư Äồ Trưá»ng Thiên!
Nhưng lúc hỠđến nơi, Dương Biện đã đi xa, Thiên Vũ Luân Hồi đao cũng nằm trong tay Hà n Tiếu.
Trong ba năm, Hà n Tiếu dùng thanh Ä‘ao nà y chém chết mưá»i tám cao thá»§ Ä‘oạt Ä‘ao, từ đó không ai dám để mắt đến hung Ä‘ao.
Từ đó cũng không ai biết tin tức gì vỠHà n Tiếu.
Hôm nay gã lại xuất hiện. Ở chốn nà y.
Công Thân Hà nh vuốt râu: “Hóa ra là gã, hóa ra là gã, thảo nà o…â€
Liá»…u Sinh Anh Nam tá» vẻ ngưng trá»ng, Lục Minh Hoà n được Huyết chấn kÃch phát đấu chÃ. Tuy y chưa từng nghe nói vá» thanh Ä‘ao kia nhưng cảm thụ được là n hÆ¡i tá» vong từ trên thân Ä‘ao.
Hà n Tiếu nhìn Liá»…u Sinh Anh Nam bất động như tượng đá, mỉm cưá»i: “Nhanh như gió, bình thản như rừng cây, lan nhanh như lá»a, bất động như núi, Liá»…u Sinh tiên sinh đã hiểu hết tinh yếu cá»§a Tôn Tá», chỉ là tÄ©nh có thể chế động, sao động lại không thể đẩy tÄ©nh và o cảnh bị hóa giải?â€
Liễu Sinh Anh Nam vẫn bất động.
“Tiên sinh không tin?†Hà n Tiếu tá» vẻ bất lá»±c: “Váºy thá» xem nà o…â€
Gã huÆ¡ Ä‘ao, thân Ä‘ao phản dạ ánh mặt trá»i Ä‘áºp và o mắt Liá»…u Sinh Anh Nam, bất giác vị Phù Tang đệ nhất Ä‘ao thá»§ nháy mắt.
Äao quang lại lóe lên, y lại nháy mắt.
Quần hùng cưá»i vang, bầu không khà khẩn trương tan biến hết, ngay cả Cù Nhạc Thạch và Công Thân Hà nh cÅ©ng không nhịn được cưá»i.
Lần đầu tiên Liá»…u Sinh Anh Nam đánh mất vẻ lạnh lùng. ÄÃch xác, phương thức con nÃt cá»§a Hà n Tiếu khiến Ä‘ao thức cá»§a y xuất hiện góc chết, nhưng y không cam lòng, không cam thất bại khuất nhục như thế.
Y gầm vang phát ra một đao.
Lúc mưá»i bốn tuổi y đã luyện má»™t trăm bảy mươi thức Nhị tháºp lục Ä‘oạn Ä‘ao cá»§a Liá»…u Sinh Tân Âm Lưu đến mức lô há»a thuần thanh, được tôn chá»§ Liá»…u Sinh Nguyên Tam Lang coi là “Liá»…u Sinh đệ nhấtâ€.
Hai mươi tuổi, y tá»± sáng tạo Ä‘ao quyết má»›i cho gia tá»™c Liá»…u Sinh, từ má»™t trăm bảy mươi thức hóa thà nh mưá»i hai Ä‘ao.
Hai mươi bốn tuổi, y nghiên cứu sâu mưá»i ba thiên Tôn Tá» binh pháp, hóa mưá»i hai Ä‘ao thà nh năm thức, năm chiêu nà y biến y thà nh tôn chá»§ trẻ nhất cá»§a Liá»…u Sinh gia tá»™c.
Năm nay y ba mươi lăm tuổi, lại đột phá gom năm đao thà nh một đao, coi như đao pháp đại thà nh mới xách đao xuôi đông, định dương uy thiên hạ, võ bá Trung Nguyên.
Hiện giá» y phát ra nhát Ä‘ao đó – nhát Ä‘ao hóa phức tạp thà nh đơn giản, từ khéo thà nh vụng vá».
Äao vừa xuất ra, Cù Nhạc Thạch rúng động.
Äao vừa xuất ra, Công Thân Hà nh nÃn thở.
Quần hùng cơ hồ không nhìn rõ.
Thiên địa được nhát Ä‘ao lấp kÃn.
Hà n Tiếu mỉm cưá»i xuất Ä‘ao, không ai hiểu chuyện gì xảy ra, chỉ thấy Ä‘ao quang lóe lên rồi tắt.
Thiên địa cũng yên tĩnh.
Liá»…u Sinh Anh Nam phát giác đất trá»i đảo Ä‘iên, bản thân Ä‘ang bay lên.
Y nháºn ra Hà n Tiếu ở bên dưới, Ä‘oạn thấy bản thân Ä‘ang đứng sau lưng gã.
Hai tay nắm chắc đao nhưng cái đầu biến mất.
Äao nhanh quá… ý niệm cuối cùng cá»§a y là thế.
Dưới ánh tịch dương, tà áo xanh cá»§a Hà n Tiếu bị nhuá»™m thà nh tÃm sẫm, kim mang cá»§a Thiên VÅ© Luân Hồi Ä‘ao liên tục tháºp thò.
Quần hùng hoan hô vang trá»i, phảng phất chÃnh há» vừa thắng lợi.
Tuyết Xuyên Ma Vưu Mỹ mắt rướm lệ, đến cạnh Hà n Tiếu vái dà i: “Tôn chá»§ nhà thiếp láºp chà đao đạo, hôm nay bại dưới thần Ä‘ao cá»§a tiên sinh, Tuyết Xuyên Ma Vưu Mỹ thay chá»§ nhân vái tiên sinh.â€
Äoạn dùng khăn tÆ¡ bá»c đầu Liá»…u Sinh Anh Nam, ung dung cất bước.
Công Thân Hà nh thầm than, Phù Tang nữ tá» nà y quả tháºt bất phà m.
Cù Nhạc Thạch đến cạnh Hà n Tiếu, cưá»i vang bá vai gã: “Ta không nhìn nhầm! Ta không nhìn nhầm! Hà n huynh đệ! Từ hôm nay huynh đệ là thiên hạ đệ nhất Ä‘ao!â€
Công Thân Hà nh cÅ©ng mỉm cưá»i: “Cây Ä‘ao nà y cá»§a Hà n đại hiệp có tư cách treo vÄ©nh viên trên Hạo Khà đưá»ng trong Anh Hùng sÆ¡n trang cho Ä‘á»i sau chiêm ngưỡng.â€
Hà n Tiếu cúi đầu nhìn cây Ä‘ao cá»§a mình thở dà i: “Quả báo không có mắt, Ä‘ao là tâm ma, giết địch má»™t vạn bản thân cÅ©ng tổn thất tám ngà n. Äao cá»§a Hà n Tiếu chỉ phát không thu, chẳng qua là má»™t cây hung Ä‘ao sát nhân!â€
Gã ngẩng đầu nhìn Công Thân Hà nh: “Có má»™t ngưá»i ở đây xứng danh thiên hạ đệ nhất Ä‘ao.â€
Công Thân Hà nh hÆ¡i ngẩn ngưá»i.
Hà n Tiếu vẫy tay và o đám đông: “Tiểu huynh đệ lại đây.â€
Má»™t thiếu niên áo quần lam lÅ© vượt khá»i đám đông, hà o hứng chạy tá»›i.
“Hà n đại ca quả nhiên bất phà m.†Trong mắt thiếu niên trà n đầy hưng phấn.
â€œÄÆ°a Ä‘ao cá»§a đệ cho đại ca.†Gã dịu giá»ng.
Thiếu niên ngây ngưá»i, rút má»™t con dao chặt cá»§i Ä‘en sì đưa cho gã.
Gã cưá»i vang, vung Ä‘ao chém tháºt nhanh, khà lưu trà n lan, tiếng xé gió sắc nhá»n trấn áp má»i tiếng là o xà o trong trưá»ng.
“Cây Ä‘ao nà y má»›i đáng là thiên hạ đệ nhất Ä‘ao.â€
Quần hùng xôn xảo, chỉ cần không phải ngưá»i mù Ä‘á»u nháºn ra cây Ä‘ao đó do sắt thưá»ng rèn thà nh, quyết không phải bảo Ä‘ao. Sao xứng là thiên hạ đệ nhất Ä‘ao?
Cù Nhạc Thạch tỠvẻ nghi hoặc, Công Thân Hà nh lại chìm và o nghĩ ngợi.
“Bảy năm nay, má»—i ngà y cây Ä‘ao nà y Ä‘á»u chặt năm gánh cá»§i…†Hà n Tiếu khẽ vuốt sống Ä‘ao.
Quần hùng cưá»i vang: “Bảo Ä‘ao cá»§a tại hạ má»—i ngà y chặt năm chục bó cÅ©ng được.â€
“Má»—i ngà y chém năm cái đầu còn được nữa là .â€
“Ha ha ha ha…â€
Thiếu niên đỠbừng mặt, không biết nên là m gì.
Hà n Tiếu không để ý, lại nói: “Má»—i ngà y chặt năm gánh cá»§i, chuyển và o thà nh, cả Ä‘i cả vá» mất ba thá»i thần, bán được má»™t trăm bốn mươi tiá»n…â€
Quần hùng vẫn xôn xao.
“Má»™t trăm bốn mươi tiá»n nà y trừ thuế cá»a thà nh cùng thuế chá»— bán chỉ còn hÆ¡n trăm tiá»n…â€
Có ngưá»i bắt đầu tÄ©nh tâm lắng nghe, tiếng là o xà o nhá» dần.
“Má»™t trăm tiá»n nà y mua được mưá»i cái mà n thầu chay…â€
Äại Ä‘a số quần hùng nhá»› đến việc mình cÆ¡m rượu no say, Ä‘á»u im lặng.
Hà n Tiếu nhìn quanh má»™t vòng: “Suốt bảy năm nay, má»—i ngà y mưá»i cái mà n thầu nà y dùng để nuôi sống tám ngưá»i già lão, trẻ con côi cút trong thôn cá»§a y…â€
Quần hùng lặng như tá».
Hà n Tiếu cưá»i thản nhiên: “Äao cá»§a Hà n Tiếu chỉ là sát nhân chi Ä‘ao, là m sao sánh nổi vá»›i hoạt nhân chi Ä‘ao nà y?â€
Công Thân Hà nh ngá»a mặt thở dà i: “Hoạt nhân chi Ä‘ao, hoạt nhân chi Ä‘ao! Äúng váºy, sát nhân chi Ä‘ao sao sánh nổi vá»›i hoạt nhân chi Ä‘ao?â€
Cù Nhạc Thạch hú vang: “Còn ai tá»± nháºn Ä‘ao cá»§a mình cao minh hÆ¡n chăng?â€
Không ai lên tiếng.
Từ đó cây Ä‘ao chặt cá»§i được vÄ©nh viá»…n treo trên Hạo Khà đưá»ng cá»§a võ lâm thánh địa Anh Hùng trang.
(Hết)
Tà i sản của huynhduongcongtu
05-04-2009, 12:52 AM
Tham gia: May 2008
Bà i gởi: 637
Thá»i gian online: 6 phút 22 giây
Thanks: 0
Thanked 277 Times in 229 Posts
Giang hồ
Tác giả: Dương Biện
Dịch: huynhduongcongtu
(Tặng tất cả các huynh đệ 4vn.eu)
Thái dương lặn xéo xuống non tây, Hổ Tá» lau mồ hôi trên trán, vác hai bó cá»§i gá»n ghẽ lên vai rồi xuống núi.
Gió chiá»u muá»™n ấm áp, đôi hà i cá» cá»§a y cảm nháºn rõ hÆ¡i nóng ban ngà y Ä‘á»ng lại trên mặt đất.
Còn chưa vỠđến nhà , y đã thấy mẹ đứng trước cá»a nhìn vá» hướng núi.
Y chạy nhanh vá», thở hồng há»™c: “Mẹ, sao lại ra đợi, chẳng phải con đã bảo lúc mặt trá»i lặn sẽ vá» rồi ư!â€
“Không sao, ra đợi cÅ©ng được.†Mẹ y mỉm cưá»i ôn hòa, mái tóc hoa râm lòa xòa trong là n gió cá»§a buổi chiá»u muá»™n.
Vừa và o đến sân, Hổ TỠmúc một gáo nước trong ang, uống ừng ực.
Mẹ y vá»™i bảo: “Hổ Tá», con đừng uống vá»™i, Ä‘un nước trước đã, trá»i vẫn còn lạnh, uống nước lạnh sẽ hại đến thân thể.â€
Hổ Tá» cưá»i khì, nhấc gánh cá»§i lên.
“Hổ Tá», hôm nay mệt không con?†Mẹ y há»i.
“Không, mẹ xem nà y, trán con có mồ hôi đâu.†Hổ Tá» ngoác miệng cưá»i.
Mẹ y ngắm nghÃa má»™t hồi, nheo mắt cưá»i vui vẻ.
Bà và o bếp nổi lá»a, cho thêm rÆ¡m và o bếp, ngá»n lá»a cháy rừng rá»±c.
Hổ TỠchăm chú mà i đao trong sân.
Äao do cha y để lại, y hết sức yêu quý thanh đại Ä‘ao vừa rá»™ng vừa dà y nà y, lúc nà o rá»—i lại lôi ra mà i.
Trước tiên y dùng viên đá nhám lá»›n, sau đó dùng đá trÆ¡n nhá» mà i. Thanh Ä‘ao sáng rá»±c, hÆ¡i lạnh tá»a ra khiến ngưá»i ta rùng mình.
Y mà i Ä‘i mà i lại, đột nhiên dừng phắt lại, cất giá»ng khà n khà n: “Mẹ, con muốn xông pha giang hồ má»™t phen.â€
Mẹ y Ä‘ang định cho thêm rÆ¡m, nghe y nói chợt sững ngưá»i, suýt nữa bị lá»a liếm phải, má»™t lúc sau má»›i buồn bã nói: “Thà đừng Ä‘i còn hÆ¡n, con quên rồi ư, cha con đã nói gì? Bên ngoà i không có ai tốt là nh cả.â€
“Không xông pha má»™t phen, cả Ä‘á»i con không còn gì hay ho nữa.†Hổ Tá» cúi đầu, tiếp tục mà i Ä‘ao.
Ăn cơm xong, y xách đao ra sân múa một lúc.
Y múa Ä‘ao rất khá, công phu không tệ, Ä‘ao quang lóe lên, thân thể y láºp tức biến mất.
Y không muốn luyện Ä‘ao hoà i phÃ, y muốn cho ngưá»i thiên hạ biết rằng Hổ Tá» nà y cÅ©ng sá» dụng được má»™t cây Ä‘ao tốt. Nghe thế, y múa cà ng gấp hÆ¡n.
Lúc y thu Ä‘ao má»›i phát hiện mẹ Ä‘ang đứng trước cá»a lặng lẽ nhìn.
“Hổ Tá», con tháºt sá»± muốn ra giang hồ?†Bà há»i.
“Vâng, mẹ à .â€
“Hổ Tá», con thấy hoa oản Ä‘áºu chưa?†Bà lại há»i.
Hổ Tá» nghiêng đầu ngắm cây oản Ä‘áºu trồng trong sân Ä‘ang nở hoa, những cánh hoa và ng nhạt nhá» xÃu tá»a ra mùi hương dìu dịu dưới ánh trăng. Y phát hiện hoa oản Ä‘áºu cÅ©ng thuần háºu như nụ cưá»i cá»§a mẹ.
“Con thấy rồi, hoa oản Ä‘áºu sẽ rụng nhanh thôi.â€
“Oản Ä‘áºu sắp kết trái, không phải con thÃch ăn oản Ä‘áºu mẹ nấu nhất sao, đợi hái xong rồi hãy Ä‘i.†Mẹ y dặn.
“Vâng, thưa mẹ.â€
Má»™t tháng trôi qua, sau cùng cÅ©ng đến vụ hái oản Ä‘áºu, nhưng muốn muối oản Ä‘áºu phải đợi gió hong khô má»›i được. Gió xuân mÆ¡n man suốt cả tháng, hong khô Ä‘áºu rồi má»›i mang Ä‘i muối. Mẹ Hổ Tá» mang mưá»i mấy đôi hà i đến chợ đổi muối thô, rắc đầy thố, thêm hương liệu và nước, má»™t tháng sau, oản Ä‘áºu cÅ©ng muối xong.
Năm nay oản Ä‘áºu muối cá»§a bà đặc biệt ngon. Hổ TỠăn ba tô cÆ¡m lá»›n, đặt cái bát sứ thanh hoa xuống bà n, thở phà o khoan khoái, Ä‘oạn nói vá»›i mẹ: “Mẹ à , lần nà y con sẽ xông pha giang hồ.â€
Mẹ y từ từ đứng dáºy, cầm mảnh vải bố, từ tốn lau bà n, cứ từ tốn lau như váºy hồi lâu má»›i thong thả đáp: “Lần nà y con Ä‘i chắc sẽ lâu, đợi mẹ kiếm má»™t Ãt bông may cho con áo má»›i.â€
“Vâng, thưa mẹ.â€
Mẹ Hổ TỠlấy mấy cân lá trà đi đổi bông, cắt mấy thước vải bố may áo mới cho y.
Ão bông vừa má»m vừa dà y, mặc và o ấm hẳn.
ÄÆ°á»ng may kÃn kẽ thà nh hai lá»›p.
Mẹ Hổ Tá» lặng lẽ may, cả tháng trá»i chiếc áo má»›i xong.
Hổ TỠmặc chiếc áo dà y ấm và o, cảm giác cực kỳ thần kỳ.
Mùi bông má»›i thÆ¡m tháºt, Hổ Tá» tưởng như có cả tình mẹ trong đó.
“Mẹ, giỠcon muốn ra giang hồ.†Y nói.
Mẹ y cúi đầu hồi lâu má»›i dịu giá»ng: “A Cúc tá»· cá»§a con tháng tá»›i xuất giá, bình thưá»ng nó thương con nhất, đợi nó thà nh thân rồi con hẵng Ä‘i.â€
“Vâng, thưa mẹ.â€
Lại thêm một tháng nữa, A Cúc thà nh thân. Hổ TỠmang tấm da sói săn được năm trước ra chợ bán, mua rượu đến mừng.
Hôn sá»± cá»±c kỳ náo nhiệt, hương thân Ä‘á»u đến, nhà chồng A Cúc mổ má»™t con lợn béo. Rượu tăm, thịt thÆ¡m nhưng Hổ Tá» vẫn không vui.
Vá» nhà , y lặng lẽ chui lên giưá»ng, ôm mặt khóc.
Y thÃch A Cúc, nà ng cÅ©ng có ý vá»›i y nhưng y quá nghèo nên nà ng đà nh phải gả sang nhà khác.
Nên y thỠphải đi theo gót chân cha, tiến bước giang hồ.
Y có công phu, lại không sợ khổ, không ngại ngà y sau không thà nh nghiệp.
Hôm sau, trá»i vừa sáng, y lại luyện Ä‘ao.
Äao thanh rà n rạt, y giáºn giữ trừng mắt, muốn chẻ đôi cả thế giá»›i.
Sau cùng y chém đao và o khoảng không.
Äoạn ngây ngưá»i đứng giữa sân.
Lúc đó mẹ y từ ngoà i xách nước vá», thấy dáng vẻ y liá»n đặt thùng nước xuống.
“Hổ Tá» không phải con muốn Ä‘i sao?â€
“Vâng, thưa mẹ.â€
“Váºy con Ä‘i Ä‘i, lần nà y mẹ không ngăn nữa.â€
“Vâng, Hổ Tá» sẽ già nh được danh vá»ng, rồi xây nhà lá»›n cho mẹ, ngà y nà o cÅ©ng mua thịt vỠăn.â€
“Mẹ không muốn ở nhà lá»›n, cÅ©ng không cần ăn thịt, mẹ chỉ muốn con bình bình an an quay vá».â€
“Vâng, mẹ ạ.â€
Mẹ y lại bán trâm cà i đầu mua bá»™t là m cho y mấy chiếc bánh lá»›n. Số tiá»n còn lại bà dùng chỉ bóng xâu lại, may và o túi trong cho y, rồi thức cả đêm Ä‘an cho y má»™t đôi hà i, may cả má»™t bao Ä‘eo sau lưng.
“Mang mỳ ăn đưá»ng chưa Hổ Tá»?â€
“Con lấy rồi mẹ ạ.â€
“Tiá»n chuẩn bị đủ chưa Hổ Tá»?â€
“Con chuẩn bị xong xuôi rồi.â€
“Có quên gì không Hổ Tá»?â€
“Không quên đâu mẹ à .â€
“Cẩn tháºn nhé, lúc gặp ai cÅ©ng phải để tâm quan sát.â€
“Con biết rồi, mẹ.â€
“Con phải quan tâm đến bản thân, đừng Ä‘i đứng vá»™i và ng quá rồi nhiá»…m phong hà n.â€
“Con biết rồi, mẹ.â€
“Còn nữa, nếu tình hình không ổn, thì nên… nên…â€
“Con biết rồi… mẹ.â€
Hổ Tá» quay ngưá»i, Ä‘i được mấy chục bước ngoái lại, mẹ y vẫn đứng nhìn theo.
Y vẫy tay rồi cất bước, được mấy trăm bước liá»n ngoái lại, mẹ y vẫn đứng dõi trông theo.
Y bèn lớn tiếng hô: “Mẹ, quay vỠđi.†Rồi cúi đầu chạy một mạch mấy dặm.
Quay lại nhìn, bóng mẹ đã thà nh một chấm nhỠmù xa.
Mũi y cay xè, nước mắt nhỠxuống.
ÄÆ°á»ng ra giang hồ xa lắc, y Ä‘i suốt má»™t ngà y má»™t đêm, qua cái chợ quen thuá»™c, qua cả huyện thà nh nhá» bé, con đưá»ng trước mắt trở nên lạ lẫm. Y có phần khẩn trương, xưa nay đã bao giá» y Ä‘i xa đến thế. Trá»i sầm hẳn, mây dồn lại dà y đặc, chá»±c sáºp xuống.
Y biết sắp mưa, cùng lúc, y thấy ngoà i xa xa thấp thoáng má»™t ngôi đình nhá» ven đưá»ng, trong đình hình như có hai ngưá»i Ä‘ang ngồi.
ÄÃch xác là có hai ngưá»i, má»™t ngưá»i mặt sẹo, má»™t mặt rá»—.
Trước mặt hỠbà y một bình rượu và ba cái bát.
HỠthấy Hổ TỠtừ xa, tỠvẻ vô cùng cao hứng.
Mặt sẹo hạ giá»ng nói má»›i mặt rá»—: “Huynh đệ coi kìa, có dê béo đến.â€
“Äúng váºy, đại ca, tưởng là hôm nay tay trắng, quả tháºt ông trá»i có mắt.â€
“Cho thuốc và o rượu chưa!â€
“Yên tâm Ä‘i đại ca! Thất bá»™ đảo!â€
“Äà o sẵn hố trong rừng chưa?â€
“Yên tâm Ä‘i đại ca, sâu những má»™t trượng.â€
“Váºy được, tối nay chúng ta lại được đến Di Hồng lâu khoái hoạt má»™t phen. Mẹ nó chứ, không biết bà nương Tiểu Thúy Hoa đã quên lão tá» chưa? á»’! Vị tiểu ca nà y, mưa đến nÆ¡i rồi, đằng trước không có nhà đâu, và o nghỉ chÃt Ä‘i.â€
Hổ Tá» nghe rõ lá»i má»i, do dá»± má»™t chốc rồi cÅ©ng và o trong ngôi đình.
Mặt sẹo và mặt rỗ thấy sau lưng y đeo đại đao, đưa mắt nhìn nhau.
Mặt sẹo há»i: “Vị tiểu huynh đệ nà y là ngưá»i giang hồ?â€
Hổ TỠưỡn ngá»±c: “Äúng.â€
Mặt rá»— giÆ¡ ngón tay cái: “Tại hạ bá»™i phục những ngưá»i xông pha giang hồ nhất, để tại hạ kÃnh tiểu huynh đệ má»™t chén.â€
Äoạn rót đầy bát cho mình và mặt sẹo, khẽ lắc nhẹ nắp bình, rót cho Hổ Tá».
Mặt sẹo giÆ¡ bát: “Má»™t chén là thế nà o, ba chén má»›i xứng, cạn nà o.â€
Mặt rá»— giÆ¡ chén: “Äúng, đúng, ba chén, ba chen má»›i phải. Cạn nà o.â€
Hổ Tá» vui lắm, y thấy cha nói không đúng, ngoà i Ä‘á»i toà n là ngưá»i tốt, má»›i xuất môn đã gặp hai ngưá»i đó thôi. Cà ng nghÄ© y cà ng cao hứng, cầm bát lên: “Äa tạ lưỡng vị đại ca, nà o cạn thôi.â€
Mẹ y từ trong phòng bước ra, nhìn trá»i vá»›i vẻ lo lắng: “Sắp mưa rồi, hà i tá» lại quên không mang ô, không hiểu có bị ướt không?â€
(Hết)
Tà i sản của huynhduongcongtu