Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #46  
Old 18-05-2008, 05:25 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 4: Những Ãiá»u Phát Hiện




Theo dãy hành lang, Hương Lan thẳng đến phòng Quách Diên ThỠ.
Trương Ãắc Lá»™c bước ra cúi mình:
- Thuá»™c hạ ra mắt Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ .
Hương Lan trầm giá»ng:
- Bản tòa có chuyện cần gặp vá»›i Quách Diên Thá», ngươi hãy lui xuống.
Trương Ãắc Lá»™c vâng lá»i lui xuống, Hương Lan bước vào khêu tõ ngá»n đèn.
Nàng Ä‘i lại bên giưá»ng thấy Quách Diên Thá» nằm ngá»­a bất động, hai mắt nhắm nghiá»n.
Uớc lượng đúng chỗ mà Thanh Phong đạo trưởng đã chỉ, nàng dùng hai ngón tay điểm trúng vào hai bên "thiên trụ
huyệt" đồng thá»i vá»— mạnh vào huyệt Não Há»™ cá»§a Quách Diên Thá».
Quách Diên ThỠthở hắt ra một cái thật mạnh và mở mắt .
Vừa thấy Hương Lan, Quách Diên Thá» lặt đật ngồi dậy tuá»™t xuống giưá»ng vòng tay:
- Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ má»›i đến.
Hương Lan thấy hắn giữ y thái độ đỠphòng, nàng biết tên này gian hoạt lắm nên vá»™i bước tá»›i nói nhá»:
- Quách Hộ Pháp chưa biết cách xử sự cảnh nguy hiểm của chúng ta ra sao?
Quách Diên ThỠvẫn thản nhiên:
- Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ bảo sao?
Hương Lan trầm giá»ng:
- Thá»i cÆ¡ đã gấp lầm rồi . Quách Há»™ Pháp lại nghi ngỠđến cả bản tòa à ?
Quách Diên ThỠcúi mình:
- Thuộc hạ không dám, chẳng qua đó là lệnh của sứ giả .
Hương Lan mừng thầm vì thấy hắn đã ló Ä‘uôi, nàng giữ giá»ng thật nghiêm:
- ÃÆ¡n Hiểu Thiên đã có vẻ nghi ngá» há»™ pháp vì thế ta phải tạm dùng khổ nhục kế, tối hôm qua Thanh Phong đạo
nhân không biết phép giải, lão lại bế Thiên Trụ Huyệt của hộ pháp, mãi đến hôm nay lão mới cho ta biết.
Quách Diên ThỠkinh ngạc :
- Như vậy thuộc hạ đã bị hôn mê suốt cả mấy đêm ngày rồi ?
Hương Lan gật đầu:
- Ãúng như thế, hiện tại có tin khá cÆ¡ mật, bản tòa phải nhân danh tuần soát tìm cách đến đây.
Quách Diên Thá» há»i :
- Chẳng hay sứ giả nghe được tin chi?
Hương Lan nói: ,
- Tiên Nhân Chưởng Lý Quang Trí nhá» có Ãá»™c Tẩu Chu Tiá»m và Thanh Phong đạo trưởng hiệp trợ giải độc, hiện tại đã hồi tÄ©nh lại, há» chuẩn bị đến Lưu Hương Cốc, bây giá» bản tòa không có cách thông báo kịp, Há»™ Pháp lại không thể lưu lại đây được nữa, vì thế cho nên phải ra khá»i nÆ¡i nầy cho thật sá»›m .
Quách Diên Thá» bước tá»›i há»i nhá»:
- Phải chăng hỠcũng đã nghi ngỠsứ giả ?
Hương Lan nói:
- Cũng chưa thấy tnệu chứng nào.
Quách Diên Thá» nhìn ra ngoài cá»­a sổ và há»i trống không:
- Bây giỠkhông biết đã giỠnàocanh nào rồi nhỉ ?
Hương Lan đáp:
- Gần đến canh tư rồi , Hộ Pháp hãy đi mau.
Quách Diên ThỠvụt ngẩng mặt.
~Xin sứ giả hãy cho Ãàn lệnh.
Hương Lan nói:
- Không cần...
Nàng nói chưa dứt tiếng thì Quách Diên Thá» vụt trầm giá»ng:
- Các hạ là ai?
Vừa há»i, hắn vừa vung tay tống ra má»™t chưởng.
Hương Lan lật đật tháo lui và gắt nhá»:
- Quách Hộ Pháp...
Quách Diên ThỠnói :
- Các hạ không phải Cung Quan Võ.
Hương Lan đồi trở giá»ng bình thưá»ng cưá»i nói:
- Quách Há»™ Pháp thật hồ đồ, ta đã đến đây để trá»±c tiếp chỉ thị mà Há»™ Pháp còn cho là ai thế . Ãàn chá»§ không thể
tới được.
Quách Diên ThỠlật đật vòng tay:
- Thì ra cô nương là thuá»™c hạ cá»§a Ãàn Chá»§, tại hạ thất kính, xin cho biết Yên Ãàn Chá»§ cô chỉ thị chi ?
Hương Lan cưá»i:
- Ãàn Chá»§ bảo ta là phải hạ ngưá»i.
Vừa nói nàng vừa vung tay quạt mạnh vỠphía Quách Dịên ThỠvà nhảy lui vỠhướng cửa sổ.
Biết nàng lừa thế thoát thân, Quách Diên ThỠnghiêng mình lách qua và phóng theo luôn.
Nhưng Hương Lan không phóng ra cửa sổ mà lại cứ thụt lùi tự nhiên bây giỠQuách Diên ThỠlại đến gần cửa sổ.
Hắn hầm hầm lao tới cả hai tay cùng tống ra một ìúc..
Hương Lan không dám đở, nàng cứ thế lùi dần...
Quách Diên Thá» vừa hạ thá»§ xong là nhảy tháo trở lại bên giưá»ng, giở nệm lên .
Hương Lan cưá»i hắc hắc..
- Kim Qua Chùy của ngươi, ta đã liệng xuống hoa viên rồi .
Quách Diên ThỠquay lại hầm hừ:
- Không có Kim Qua Chùy, ta vẫn kết liá»…u ngươi như thưá»ng .
Hương Lan cưá»i:
- Hiện tại ngoài kia đã bố trí thiên la địa võng, cho dầu ngươi có tháp cánh cũng khó có thể bay đi.
Quách Diên ThỠnói:
- Cho dầu ta không thể thoát khá»i phòng nầy thì ngươi cÅ©ng phải chết .
Câu nói chưa dứt thì chưởng phong của hắn đã cuốn đến nơi.
Hương Lan biết chưởng lực của hắn vô cùng lợi hại, nàng lật đật tháo lui..
Ngay lúc ấy từ ngoài cá»­a sổ má»™t bóng ngưá»i lao vào phía sau lưng Quách Diên Thá» và lên tiếng.
- Cô nương đừng sợ, hãy giao hắn cho bần đạo .
Quách Diên ThỠbiết đã lâm hiểm địa, hắn vung tay phất mạnh thêm vỠphía Hương Lan một chưởng và tung mình
phóng ra cửa sổ y như một giải lụa đen .
Ngoài cửa sổ chợt có tiếng quát lớn:
- Ngã xuống !
Nhưng Quách Diên ThỠđã đỠphòng, vì hắn biết thế nào ngoài cá»­a sổ cÅ©ng có ngưá»i phục sẳn, hắn vừa lao ra là áp
dụng ngay thể "Thiên Cân Trụy " trầm mình cho rơi nhanh xuống nóc nhà phía dưới và lăn đi mấy vòng là đã cách xa
gần mưá»i trượng và tung thẳng mình đứng dậy má»™t cách lẹ làng .
Nhưng hắn vừa đứng dậy thì má»™t chuá»—i cưá»i ròn rã đã nổi lên:
- Quách Hộ Pháp nên phải ngã ..
Thân pháp cá»§a Quách Diên Thá» quá nhanh, từ trên cá»­a sổ hắn lăn mình xuống mái nhà phía dưới không đầy nháy mắt, nhưng chính vì quá nhanh như thế nên hắn không còn phản ứng kịp nữa, tiếng cưá»i phát ra má»™t lượt vá»›i chỉ phong là hắn ngã xuống ngay..
Từ trên nóc nhà hắn lại bị lăn luôn xuống đất.
Thanh Phong đạo trưởng lao vút tá»›i há»i:
- Giang Nhị công tử đã hạ hắn được rồi à ?
Giang Hàn Thanh quay lại mÄ©m cưá»i :
- Hắn đã bị chế huyệt rồi .
Hương Lan cÅ©ng vừa tá»›i, nàng cưá»i nói:
- Nhị công tử nhanh quá.
Giang Hàn Thanh đáp:
- Nghe ám hiệu của cô nương,tại hạ đâu dám để cho hắn thoát .
Thanh Phong đạo trưởng vẩy tay:
- Chúng ta xuống đi.
Ba ngưá»i vừa buông mình xuống đất thì Tào Tứ và Trương Ãắc Lá»™c đã áp giải Quách Diên ThỠđến.
Mặc dù hắn đã bị Giang Hàn Thanh chế huyệt, nhưng bá»n Tào Tứ vẫn cẩn thận trói thúc ké hai tay hắn ra phía sau
lưng.
Hai ngưá»i vẫn chưa blết Hương Lan giả trang Cung Quan Võ nên thá»§ lá»… vá»›i nàng:
- Kính bẫm Phó ÃÆ°á»ng Chá»§, chẳng hay xá»­ trí tên này như thế nào?
Hương Lan cố nín cưá»i:
- Hãy giải hắn đến trình ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ .
Hai ngưá»i tuân lịnh, áp giải Quách Diên Thá» theo chân ba ngưá»i thẳng vá» gian phòng cá»§a Giang Hàn Thanh.
Vào đến nÆ¡i, Hương Lan ra lệnh cho Tào Tứ và Trương Ãắc Lá»™c lui ra , nàng dẫn Quách Diên Thá» thẳng vào phòng.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i :
- Quả nhiên hắn giả bị thụ thương à ?
Hương Lan gở mặt nạ ra, nàng vuốt tóc cho suông và thuật tất cả chi tiết từ đầu đến cuối .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật gật đầu:
- Quả nhiên không sai dự liệu của đạo trưởng chút nào.
Thanh Phong đạo trưởng cưá»i:
- Chu Ãiểu NgÅ© Sứ cá»§a NgÅ© Phượng Môn giả trang Cung Quan Võ , chính ra đã biết ÃÆ°á»ng Chá»§ hoài nghi Quách
Diên Thá», cho nên dùng khổ nhục kế để cho mình bá»›t đỠphòng, âm mưu cá»§a há» kể ra cÅ©ng thật là lợi hại.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu:
- Việc Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ bị lâm nguy, đó cÅ©ng là má»™t chuyện mà tại hạ có nhiá»u sÆ¡ suất.
Hương Lan xen vào:
- Cuối cùng khi bắt đầu tấn công tiểu tỳ, Quách Diên ThỠcó hô giỠnào canh nào, có lẽ đó là ám hiệu.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gặt đầu:
- Ngươi hãy giải huyệt cho hắn, ta sẽ nói chuyện vá»›i hắn, Hương Lan vâng lá»i giải khai huyệt đạo.
Quách Diên ThỠmở mắt ra thấy mình đang bị trói, hắn nhìn một lượt và nhắm mắt lại như không muốn nói gì.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i :
- Quách lão ca đã tỉnh lại rồi à ? Huynh đệ còn khá nhiá»u việc muốn bàn vá»›i lão ca đây .
Quách Diên Thá» cưá»i khẫy :
- Ãã bắt được thì cứ giết Ä‘i, đừng mong khai thác gì ở ta cả .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i lá»›n:
- Quách lão ca đã cứu được Lý Trang chủ đưa vỠđến tận nơi đây, chính tại hạ vẫn còn ghi ơn ấy.
Quách Diên ThỠlạnh lùng:
- Lý Quang Trí là kẻ sắp chết đến nÆ¡i, các ngưá»i không cứu được hắn đâu.
Thanh Phong đạo trưởng nói :
- Quách thí chá»§ đã lầm. Lý Trang chá»§ bệnh tình tuy nặng, nhưng đã có bần đạo và " Ãá»™c Tẩu" Chu Tiá»m góp sức thì
đâu có thể gá»i là bất trị?
Quách Diên Thá» há»i:
- Bây giá» ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ định đối phó vá»›i tại hạ sao đây ?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đáp:
- Huynh đệ định cho lão ca yên ổn trở vỠ.
Quách Diên Thá» cưá»i khẫy:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ rá»™ng rãi đến mức ấy à?
ÃÆ¡n Hiá»u Thiên nói:
- Thật tình huynh đệ quyết định để lão ra Ä‘i,chỉ cho huynh đệ nhắn má»™t lá»i.
Quách Diên Thá» há»i:
- ÃÆ°á»ng Chá»§ muốn thế nào?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên nôi:
- Trước đó, huynh đệ muốn biết ai là ngưá»i lãnh đạo NgÅ© Phượng Môn tại Hàng Châu?
Quách Diên ThỠnói:
- Có Giang Nhị công tá»­ đây biết, Ãại Cung Chá»§, Nhị Cung Chá»§ và Tam Cuug Chá»§ Ä‘á»u có mặt tại Hàng Châu, còn hiện thá»i thì tại hạ không làm sao biết được .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu :
- ÃÆ°á»£c rồi, bất luận ai là ngưá»i chỉ huy, tại hạ chi cần nhắn má»™t lá»i .
Quách Diên ThỠnói:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ nếu muốn thế thì cứ xin yên lòng, tại nhất định sẽ mang tin vỠđến.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu:
- Như thế là tốt lắm .
Quách Diên Thá» há»i:
- ÃÆ°á»ng Chá»§ muốn nói Ä‘iá»u chi?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên vẩy tay.
- Hương Lan bước lại mở cánh cửa phòng bên trái.
Bên trong có má»™t chiếc phản có thêm má»™t cô gái khoảng mưá»i tám, mưá»i chín tuổi.
Quách Diên ThỠrúng động.
- Hắn chỉ biết Yên Ãàn Chá»§ cá»§a Chu Tước Ãàn giả dạng Cung Quan Võ, nhưng hắn không ngá» lại là má»™t cô gái nhá»
tưổi như thế ấy .
Bởi là Chu Tước vốn là cÆ¡ quan phụ trách những ngưá»i làm chuyện tiá»m phục trong lòng ká»… địch, há» tổ chức hết sức bí mật. gần như không ai được biết mặt ai, luôn cả ngưá»i cÅ©ng không được biết luôn.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i:
- Quách lão ca không nói.tại hạ cũng đã biết rồi.
NghÄ© chắc há» cÅ©ng chỉ Ä‘oán mò nên Quách Diên Thá» vá»™i há»i:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ muốn chi?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Tại hạ muốn nhỠQuách lão ca mang dùm tin ấy.
Quách Diên ThỠgặn lạí:
- Xin ÃÆ°á»ng Chá»§ nói rõ hÆ¡n.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i:
-Quách lão ca bỉết Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ hiện ở tại đâu rồi chứ?
Quách Diên ThỠlắc đầu;
- Ãiá»u đó tại hạ không rõ.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i:
- Tất cả Ä‘á»u trả lá»i không biết, Quách lão ca quên rằng hiện tại các vị Ä‘ang ở trong tay lão phu đấy chứ?
Quách Diên ThỠgặn lại:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ định tra vấn đấy à ?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên lắc đầu:
- Không cần phải làm chuyện ấy, vì Quách lão ca không nói nhưng cấp trên của Quách lão ca đã nói rồi.
Quách Diên ThỠgiật mình.
Hắn nghÄ© lá»i cá»§a ÃÆ¡n Hiểu Thiên có thể là lá»i thật .Cho dù Yên Ãàn Chá»§ cá»§a hắn là cấp chỉ huy, nhưng dầu sao tuổi hãy còn quá nhá» , nhất định không làm sao có thể có thá»§ Ä‘oạn bằng kẻ già kinh nghiệm giang hồ như Ãá»™c Nhãn Diêm La..
Vì thế nên hắn vội nói xuôi :
- Nếu thế thì đã hay quá lắm rồi.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên bá»—ng trầm giá»ng:
- Quách lão ca ngụy trang, đầu nhập bản môn nhưng vốn là gian tế. Còn nếu nói cách khác là đã nhập bản môn rồi
còn làm gian tế thì thuá»™c loại phản trắc, cả trưá»ng hợp đó Ä‘á»u bị cá»±c hình..
Nói đến đây ông ta dừng lại một giây và nói tiếp:
- Nhưng tại Ngũ Phượng Môn, các hạ bất quá chỉ là một chức Hộ Pháp, vì thế tại hạ không giết.
Vừa nói, ÃÆ¡n Hiểu Thiên vừa bước lại giải khai huyệt đạo cho Quách Diên Thá» và gằn giá»ng:
- Vá» nói lại vá»›i ngưá»i chỉ huy cá»§a các ngươi là trong vòng ba ngày, nếu không thả Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ cá»§a ta vá» thì
dư đảng cá»§a các ngươi tại Hàng Châu này sẽ không còn má»™t mống, bằng như thả Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ thì ta sẽ thả
ngưá»i nầy.
Giá»ng nói cá»§a ÃÆ¡n Hiểu Thiên thật dữ dằn, và trong lá»i lẽ đã chứng tá» là coi "Kim Giáp Thần" Quách Diên Thá» không vào đâu cả .
Quách Diên ThỠđỠmặt vì bị sỉ nhục, hắn gầm gừ từng tiếng:
- Thả Quách má»— vì muốn nhắn tin trao đổi chứ không phải là ân huệ . Các hạ hãy nhá»› kỹ Ä‘iá»u đó mai sau, nếu các hạ lá»t vào tay ta thì kể như không có ân trước nghÄ©a sau.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i lá»›n:
- Ãâu có chuyện ân nghÄ©a ở đây, nếu ÃÆ¡n Hiểu Thiên này mà lá»t vào tay các hạ thì chỉ muốn xin cái chết.
Quách Diên ThỠhừ hừ trong miệng:
- Tốt ?
Chỉ nói một tiếng rồi hắn vùng vằng bước thẳng ra ngoài .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên quát lá»›n:
- Tào Tứ, truyá»n lệnh cho các nÆ¡i, không được ai cản trở.
Tào Tứ vâng mạng lui ra hướng dẫn Quách Diên ThỠlìa Vệ Phủ.
Chá» cho Quách Diên Thá» Ä‘i rồi, ÃÆ¡n Hiểu Thiện nói vá»›i Thanh Phong đạo trưởng:
Kế cá»§a Ãạo trưởng nhất định vẹn toàn , ông ta ngần ngừ nói tiếp:
- Kể cÅ©ng lạ , trước đây má»™t tháng, Quách Diên Thá» tìm cách liên lạc vá»›i Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§, ngỠý muốn đầu
nhập bản môn , cứ theo Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ nói thì mấy năm trước đã từng cứu sống hắn má»™t lần, vì cảm ân tri ngá»™
ấy nên ngày nay hắn muốn cùng vá» má»™t mối, cứ như thế thì lúc đó Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ đã bị giả mạo rồi .
Thanh Phong đạo trưởng nhìn vá» phía cô gái NgÅ© Phượng Môn và há»i :
- Nàng ấy có biết nhiá»u vá» ná»™i bá»™ cá»§a ta không?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên lắc đầu:
- Chính Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ cÅ©ng chưa biết được gì nhiá»u vì khi mang thÆ¡ cá»§a Phương Trượng Thiếu Lâm đến đây thì gặp ngay tại hạ , lúc đó tại đây quá thiếu ngưá»i nên tại hạ lưu Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ lại , má»™t mặt tại hạ báo cáo vá» Cốc Chá»§, vì thế, luôn cả Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ cÅ©ng chưa vá» Lưu Hương Cốc lần nào nên cÅ©ng chưa biết Cốc Chá»§ là ai .
Giang Hàn Thanh nghe nói má»›i biết tổ chức Lưu Hương Cốc hiện tại cÅ©ng còn hết sức bí mật, như vậy có lẽ rất nhiá»u ngưá»i cÅ©ng còn chưa biết vị lãnh tụ cá»§a há» là ai.
Thanh Phong đạo trưởng há»i tiếp:
- Cô gái này giả mạo Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ nay cÅ©ng đã hÆ¡n tháng rồi, trong vòng thá»i gian ây, cô ta có thưá»ng nói
chuyện vá»›i ÃÆ°á»ng Chá»§ hay không?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên nói:
- Rất ít, gần như là cố tránh không nói chuyện nhiá»u, có lẽ sợ tại hạ khám phá , nhưng cho đến bây giá» tại hạ má»›i hay chứ trước đây thì không chú ý , vì Cung Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ là con ngưá»i cÅ©ng trầm trầm ít nói như thế.
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu:
- Như thế thì tốt lắm.
Giang Hàn Thanh càng cảm thấy chuyện giá»­ bí mật vá» Lưu Hương Cốc quả là vấn đỠtrá»ng đại, nếu không thì Thanh Phong đạo trưởng không đến nổi như thế.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên nhìn ra cữa sổ cưá»i nói:
- Trrá»i cÅ©ng gần sáng rồi, chúng ta hãy ăn má»™t chút ít rồi phải nghÄ© ngÆ¡i lấy sức.
Ông ta quay qua bảo Hương Lan:
- Ngươi hãy cho sữa soạn thức ăn và dá»n luôn lên đây.
Hương Lan vâng lệnh lui ra, ÃÆ¡n Hiểu Thiên lại há»i Thanh Phong đạo trưởng:
- Vừa rồi đạo trưởng đã phát hiện được chuyện chi ?
Thanh Phong đạo trưởng cưá»i :
- Ãêm nay bần đạo gặp hai vị thiếu niên cao thá»§ , hình như có quan hệ vá»›i Giang Nhị công tá»­.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i :
- Chầng hay hai vị ấy là ai?
Thanh Phong đạo trưởng đáp:
- Bần đạo cÅ©ng không biết rõ, còn phải há»i lại Nhị công tá»­
Giang Hàn Thanh ngạc nhiên:
- Chẳng hay đạo trưởng đã gặp ai?
Thanh Phong đạo trưởng há»i lại:
- Giang Nhị công tá»­ có biết má»™t vị gá»i là Hàn Thiếu SÆ¡n chăng?
Giang Hàn Thanh sửng sốt:
- Hàn Thiếu Sơn vốn là tên giả của tại hạ, chẳng hay đạo trưởng nghe thấy ở đâu?
Thanh Phong đạo trưỡng đáp:
- Như thế là lạ đấy , bần đạo có gặp hai vị thiếu niên cao thá»§ và cả hai Ä‘á»u tá»± xưng là Hàn Thiếu SÆ¡n.
Giang Hàn Thanh cau mặt:
- Sao lại có chuyện như thế nhỉ ?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»á»‰:
- Chẳng hay đạo trưởng gặp há» trong trưá»ng hợp nào?
Thanh Phong đạo trưởng không đáp mà lại há»i Giang Hàn Thanh:
- Nhị công tử có biết Tam Cung Chủ cũa Ngũ Phượng Môn không nhỉ ?
Câu há»i thật là đột ngá»™t .
Giang Hàn Thanh rúng động, nhưng hắn lấy lại bình tĩnh ngay và khẽ gật đầu:
- Vâng, có biết.
Thanh Phong đạo trưởng há»i luôn :
- Ngưá»i ấy là gái chứ?
Giang Hàn Thanh đỠmặt gật đầu:
- Vâng.
Thanh Phong đạo trưởng há»i tiếp:
- Nàng biết " Hàn Thiếu Sơn" là tên giả của Nhị công tử?
Giang Hàn Thanh lắc đầu:
- Ãiá»u này thì tại hạ không rõ, lúc đó vì cố dấu tung tích nên tại hạ lấy tên là Hàn Thiếu SÆ¡n cùng vá»›i Tam Cung Chá»§ giao đấu cho đến khi bại lá»™ vừa rồi, Thanh Phong đạo trưởng gật gật đầu:
- Nhất định nàng đã biết "Hàn Thiếu Sơn" là Nhị công tử , bởi vì nếu không thì làm sao lại lấy tên ấy đang đêm mang thuốc đến cho công tử.
Ông ta lấy hoàn thuốc trao ra và nói tiếp:
- Ãây là "Thiên cÆ¡ đơn" cá»§a Ngư Mụ, trong giang hồ đã xem thuốc này là thần dược, chuyên trị ná»™i thương thoát lá»±c .
Trong vòng ba năm vá» trước, thuốc này không phải là dlá»… tìm và cho đến ngày nay cÅ©ng như vậy, chỉ có môn đồ hoặc ngưá»i thân tín cá»§a Ngư Mụ má»›i có thể có, vì thế bần đạo lấy làm lạ là tại sao Tam Cung Chá»§ NgÅ© Phượng Môn lại có và tại sao lại Ä‘em thứ thuốc quí giá này mà tặng cho công tá»­ .
Giang Hàn Thanh đỠmặt:
- Có phải đạo trưởng đối với tại hạ đã có chỗ hoài nghi ?
Thanh Phong đạo trưởng cưá»i:
- Không phải như thế, vả lại lúc đó nàng che mặt mạo danh Hàn Thiếu SÆ¡n để trao thuốc, như vậy là cố nhiên không ngưá»i nào được biết.
Ôg ta ngần ngừ nói tiếp:
- Thuốc này là linh dược, bần đạo thấy công tử nên giữ để khi cần sử dụng vỠsau.
Giang Hàn Thanh tiếp lấy hồi thuốc và há»i lại :
- Tại sao đạo trưởng lại bíết ngưá»i này là Tam Cung Chá»§ ?
Thanh Phong đạo trưởng cưá»i:
- Bần đạo làm sao biết được, chỉ nghe một vị thiếu niên áo xanh khác nói.
Giang Hàn Thanh cau mặt:
- Lại có má»™t ngưá»i khác nữa à ?
Thanh Phong đạo trưởng nói:
- Bần đạo vừa nói, đêm nay bần đạo gặp lại hai vị thiếu niên cao thá»§ , vị áo xanh đến sau cÅ©ng tá»± xưng là Hàn Thiếu SÆ¡n, ngưá»i này võ công cao không lưá»ng được, bần đạo cÅ©ng không biết là ai.
Giang Hàn Thanh vụt há»i:
- Như thế hai ngưá»i ấy đã chạm mặt nhau?
Thanh Phong đạo trưởng thuật kỹ từ đầu đến cuối và ông ta chợt nhớ nói thêm:
- Sau khi từ giã , ngưá»i tlnếu niên áo xanh đến sau có nhắn báo vá»›i công tá»­ má»™t cãu, hắn nói "Nhá» chuyển lá»i bảo Giang hiá»n đệ phải hết sức cẩn thận."
Giang Hàn Thanh mừng rỡ:
- Như thế là Ãồng đại ca rồi, .
Thanh Phong đạo trưởng nói.
- Bần đạo cÅ©ng nghÄ© đó là ngưá»i quen cá»§a Nhị công tá»­, nhưng không biết vị Ãồng công tá»­ ấy lai lịch như thế nào, công tá»­ có biết rõ không?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Khi trước, trúng phải độc chất cá»§a NgÅ© Phượng Môn, chính tại hạ đã nhá» vị Ãồng đại ca ấy chữa trị cho khá»i, tuy
đã kết làm bằng hữu nhưng thật thì tại hạ cÅ©ng không biết lai lịch ngưá»i ấy như thế nào.
Nói chuyện tá»›i đô thì cÆ¡m đã dá»n lên, Thanh Phong đạo trưởng nói vá»›i ÃÆ¡n Hiểu Thiên:
- Cứ theo những Ä‘iá»u đã phát hiện thì mấy ngưá»i gá»i là Cung Chá»§ cá»§a NgÅ© Phượng Môn có thể có nhiá»u liên hệ vá»›i Ngư Mụ. Chuyện này tuy Cốc Chá»§ đã có nghe nhưng chẩc chắn không biết vá» sá»± quan hệ trá»ng đại đó, nếu toan tính không thật sát thì lại có sóng gió nổi lên. Thêm nữa , Giang Nhị công tá»­ há»c được ba đưá»ng tuyệt kiếm cá»§a há», đó là má»™t chuyện không phải không quan trá»ng, vì thế bần đạo muốn đưa công tá»­ vá» Lưu Hương Cốc.
Tuy không biết ná»™i tình cá»§a há» ra sao, nhưng nghe đến chuyện Ä‘i Lưu Hương Cốc làm Giang Hàn Thanh có nhiá»u lo nghÄ©..
Hắn không muốn cho hỠbàn sâu vào chuyện nên vội khoác tay:
- Tại hạ đã có bàn vá»›i ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ là chỉ có thể lưu lại đây trong vòng đôi ba hôm thôi.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i:
- Trong lòng Nhị công tá»­ bây giá» nôn nóng vá» chuyện lệnh huynh còn kẹt trong tay địch, chuyện này nếu tại đây không lá»™ chuyện, Nhị công tá»­ chưa bị bại lá»™ thì hiện tại có thể thẳng đến Kim Lăng, nhưng bây giá» tình thế đã khác bá»n NgÅ© Phượng Môn nhất định đã thông báo cho má»i ngưá»i vá» chuyện Nhị công tá»­ giả mạo Hắc Kỳ lệnh chá»§, như vậy chẳng những Nhị công tá»­ không còn cÆ¡ há»™i để giải cứu lệnh huynh, mà nếu xâm nhập vào cÆ¡ sở NgÅ© Phượng Môn thì tính mạng cÅ©ng rất khó bảo toàn .
Giang Hàn Thanh làm thinh ngồi suy nghĩ...
Tài sản của giacuongly

  #47  
Old 18-05-2008, 05:45 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 5: Ãá»™c Tẩu Chu Tiá»m




Ngẫm nghÄ© hồi lâu, Giang Hàn Thanh há»i lại:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ nhận rằng chúng Ä‘ang giăng bẫy chá» bá»n tại hạ?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu:
- Chuyện đó không thể Ä‘oán mà có thể đã rõ ràng như thế, vì chúng biết công tá»­ Ä‘ang nóng ruá»™t vá» sá»± an nguy cá»§a lệnh huynh, chắc sẽ đến Kim Lăng tìm phương giải cứu, tá»± nhiên chúng sẽ không khi nào bá» qua cÆ¡ há»™i, nhất định chúng sẽ mai phục đợi chá».
Giang Hàn Thanh nhướng mắt:
- Chá»— lo ngại cá»§a ÃÆ°á»ng Chá»§ thật đúng nhưng gia huynh hiện tại trong tay kẽ địch, tại hạ há lại sợ chúng hay sao?
Thanh Phong đạo trưởng mÄ©m cưá»i:
- Nhị công tử hãy yên lòng, chuyện cứu vãn lệnh huynh tự nhiên không thể chậm trễ và đối với chuyện Lưu Hương
Cốc tập trung cÅ©ng nhằm vào chuyện giải cứu võ lâm đồng đạo, riêng vá» chuyện Nhị công tá»­ há»c được "Thiên Phượng
Tam Thức" thì quả là có quan hệ vô cùng , nó là cái gút giải quyết vấn đỠgiữa hai phe tà chính, vì thế, bần đạo muốn Nhị công tá»­ đến Lưu Hương Cốc để gặp lệnh sư, khi gặp ngưá»i, tá»± nhiên công tá»­ sẽ thấy rõ vấn đỠquan hệ .
Giang Hàn Thanh phảng phất cảm thấy trong lá»i lẽ cá»§a Thanh Phong đạo trưởng còn chứa nhiá»u ẩn ý, nhưng nhất thá»i hắn nghÄ© không ra nên vá»™i há»i:
- Ãạo trưởng thâm cÆ¡ huyá»n diệu, tại hạ ngu muá»™i khó nhận cho ra, chẳng hay đạo trưởng có thể nói rõ hÆ¡n chút nữa hay không?
Thanh phong đạo trưởng mỉm cưá»i:
- Chuyện này quan trá»ng lắm, khi gặp lệnh sư là Nhị công tá»­ sẽ biết ngay.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cÅ©ng cưá»i nói tiếp theo:
- Ãạo trưởng và Nhị công tá»­ suốt đêm không ngá»§ , tại hạ muốn thÄ©nh nhị vị hãy tạm nghỉ đôi phút và tá»± nhiên tại hạ
còn phải bàn thêm nhiá»u chuyện.
Vừa nói, ÃÆ¡n Hiểu Thiên vừa đứng dậy .
Thanh Phong đạo trưởng cũng đứng theo lên:
- Ãúng lắm, Giang Nhị công tá»­ nên nghÄ© má»™t chút rổi hẳn hay .
Giang Hàn Thanh biết ÃÆ¡n Hiá»u Thiên muốn chuyển vấn đỠsang gút khác, hắn càng thấy băn khoăn, nhưng vì hai
ngưá»i đã đứng lên nên hắn cÅ©ng phải đứng lên.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên căn dặn Hương Lan cho thêm ngưá»i canh cô gái NgÅ© Phượng Môn và chia tay cùng vá»›i Thanh Phong đạo trưởng để ra ngoài .
Giang Hàn Thanh trở vá» phòng, hắn cảm thấy nhiá»u vấn đỠquá khó giải quyết.
Hắn cảm thấy Lưu Hương Cốc bí mật quá , hình như có rất nhiá»u chuyện mà há» không thể cho ngưá»i ngoài biết được.
Cái Ä‘iá»u làm hắn băn khoăn nhất là việc sư phụ hắn gia nhập Lưu Hương Cốc.
Ông ta là ngưá»i được coi như đệ nhất cao thá»§ và đã gác kiếm nghỉ ngÆ¡i từ bao nhiêu nãm qua, tại làm sao bây giá» lại bá»—ng gia nhập vào vòng phiá»n toái giang hồ ?
Thêm vào đó lại còn chuyện Tam Cung ChÅ© Tôn Phi Loan nữa, có lẽ nàng đã được mật báo cá»§a Chu Ãiểu NgÅ© Sứ
rằng mình bị kiệt sức đến thoát lá»±c, vì thế nên nàng mạo hiểm mang tặng linh đơn, nhưng Ä‘iá»u làm cho Giang Hàn Thanh băn khoăn nhất là không hiểu tại sao Tam Cung Chá»§ lại biết được cái tên Hàn Thiếu SÆ¡n bí mật cá»§a hắn.
Nhất định nàng phải biết hắn đã bịa ra cái tên như thế, nếu không thì không khi nào nàng mạo danh.
Hắn chợt nhớ lại lúc bị bại lộ trong ngôi cổ miếu, rỠràng hắn bị Nhị Công Chủ và Phi Cảnh đại sư đuổi bức, rõ ràng
hắn thấy Tam Cung Chá»§ vung kiếm cản đưá»ng, nhưng không hiểu sao thanh kiếm cá»§a nàng lại chạm vào Nhị Cung Chá»§ .
Bao nhiêu chuyện dồn dập xảy ra, hắn chợt thấy Tam Cung Chá»§ đối xá»­ vá»›i mình quá nhiá»u đặc biệt, nếu thật tình nàng quyết tâm ngăn bước chân hắn thì hắn không làm sao thoát được trong đêm rồi..
Bây giá», Giang Hàn Thanh nhận thật rõ mối cảm tình mà hắn phải mang nặng trên vai !
Ãứng dá»±a bên cá»­a, nhìn màn sương trắng đục ban mai, Giang Hàn Thanh cảm thấy nặng ná» tâm tư, hắn thở dài lặng lẽ .

* *
Có tiếng bước châ n nhè nhẹ bên ngoài.
Giang Hàn Thanh há»i :
- Ai đó?
Bên ngoài có tiếng ngưá»i con gái trả lá»i:
- Tỳ nữ Tú Lan xin bái kiến Nhị Công tử.
Giang Hàn Thanh bước ra há»i :
- Cô nương có chuyện chi không?
Tú Lan đáp:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ sai tiểu tỳ đến đây xem Nhị công tá»­ đã dậy chưa.
Giang Hàn Thanh há»i:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ có bảo chuyện chi không?
Tú Lan đáp:
- Vừa rồi có hai vị khách xa, ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ bảo đến xem, nếu công tá»­ đã dậy rồi thì thÄ©nh công tá»­ đến khách xá .
Giang Hàn Thanh há»i :
- Cô nương có biết hai ngưá»i khách ấy là ai không?
Tú Lan đáp:
- Tiểu tỳ không được rõ, nghe nói hình như nhị vị ấy từ Kim Lăng đến.
Giang Hàn Thanh cau mặt .
Ai ở Kim Lăng? Nhất định là ngưá»i quen, hay ít ra cÅ©ng phải có quan hệ gì đó, nếu không thì chắc ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§
không bao giá» sai má»i mình đến .
Thấy Giang Hàn Thanh cứ đứng trầm ngâm .
Tú Lan vội nói:
- Xin công tữ ráng đợi cho tiểu tỳ mang nước rửa mặt vào.
Nàng quay ra một chút, mang vào một bồn nước vào .
Giang Hàn Thanh rửa mặt xong bèn theo chân Tú Lan thẳng đến đại sảnh.
Vừa đến cá»­a thấy ÃÆ¡n Hiểu Thiên Ä‘ang ngồi nói chuyện vá»›i hai ngưá»i, má»™t là Lý Duy Năng, con trai lá»›n cá»§a Thiên Nhân Chưởng Lý quan Trí, hai là Quản Thiên Phát.
Giang Hàn Thanh mừng quá lật đật bước vô .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đứng dậy:
- Giang nhị công tử đã đến rồi .
Lý Duy Năng đứng lên quay lại vòng tay, nhưng hắn bỗng khựng lại..
Trên mặt Giang Hàn Thanh bây giá» vẫn còn hóa trang là Giang Bá»™ Thanh nhưng chỉ thoáng qua, Lý Duy Năng chợt nhá»› ra, hắn cưá»i cưá»i:
- Lý gia đã mấy phen nhỠGiang huynh tương cứu, huynh đệ thật cảm kích vô cùng .
Giang Hàn Thanh vòng tay đáp lễ :
- Lý huynh quá lá»i, thật ra những công việc vừa qua Ä‘á»u do Quản huynh đây lo liệu.
Lý Duy Năng nói:
- Ãệ đã nghe Quản huynh nói qua rồi, thật ra trong chuyến này nếu Giang huynh không mạo hiểm lật ngược thế cá» thì toàn cõi Giang Nam chắc đã nằm trong bàn tay khống chế cá»§a địch nhân.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đưa tay:
- Chúng ta bây giá» Ä‘á»u là ngưá»i nhà cả , xin thỉnh chư vị ngồi lại đàm đạo.
Ngồi lại xong xuôi, Giang Hàn Thanh há»i Quản Thiên Phát:
- Quản huynh đến đây thật đúng lúc, đệ đang sốt ruột, chẳng hay tình hình Kim Lăng hiện tại ra sao?
Quản Thiên Phát chưa đáp thì ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i lá»›n:
- Quản Tổng Quản chính đến đây để báo tin mừng cho Nhị công tữ đó .
Giang Hàn Thanh cưá»i:
- Chẳng hay Quản huynh có được tin chi ?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên lại cÅ©ng cưá»i nói:
- Chẳng những Quản huynh đệ đem tin rằng lịnh huynh Giang bộ Thanh đã thoát hỉểm, mà toàn bộ cơ sở của Hắc Kỳ lệnh chủ tại Kim Lăng cũng đã bị quét sạch cả rồi.
Giang Hàn Thanh nhướng mắt:
- Sự việc đã tốt đẹp đến thế sao?
Quản Thiên Phát gật đầu:
- Ãúng như thế, từ khi Nghiêm Hữu Tam tiá»n bối và Thiếu Lâm Giác Minh Ãại Sư, cùng vá»›i Thanh Lương Tá»± Giác
Thắng Ãại Sư, Trúc Am Vô Trần sư thái , đến Vạn Vật sÆ¡n trang ở Tô Châu, sau đó cùng vá»›i Nghiêm lão tiá»n bối thẳng đến Kim Lăng há»p vá»›i huynh đệ và Lý công tá»­ thanh toán bá»n thuá»™c hạ cá»§a Hắc Kỳ lệnh chá»§, cứu Giang Ãại công Tá»­. Há»p Tứ Ãại thế gia kết minh hiệu triệu võ lâm đồng đạo Giang Nam dàn thành trận tuyến chống vá»›i bá»n NgÅ© Phượng Môn.
Giang Hàn Thanh vui mừng ra mặt:
- Như vậy thì Giang Nam tổng phân tán Ngũ Phượng Môn, nhất định sẽ bại vong.
Nhưng khi nói đến Giang Nam tổng hành dinh của Ngũ Phượng Môn là Giang Hàn Thanh nhớ đến Tam cung Chủ Tôn Phi Loan, bao nhiêu vui vễ trong lòng hắn bỗng dưng tiêu tán hết .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i nói :
- Lão phu vâng lệnh chấp hành lệnh đưá»ng, công việc chính là tiếp trợ Tứ Ãại Thế Gia, không ngá» chưa làm được
mà bá»n giặc nÆ¡i đó hoàn toàn bị đánh phá .
Ngay lúc đó má»™t tên tỳ nữ bước vào cúi đầu trước mặt ÃÆ¡n Hiểu Thiên:
- Bẫm ÃÆ°á»ng Chá»§, đạo trưởng thông báo ngay bây giá» có thể thỉnh Lý công tá»­ đến thăm Lý Lão Trang Chá»§ .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu nói vá»›i Lý Duy Năng:
- Thanh Phong đạo trưởng đã đồng ý, mình có thể vào viếng Lý Trang Chủ được rồi .
Ông ta đứng dậy nói luôn với Giang Hàn Thanh:
Giang Nhị công tử và Quản Tổng Quản có thể cùng đi một thể.
Lý Duyuy Năng đứng dậy vòng tay:
- Ãa tạ ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§.
Giang Hàn Thanh và Quản Thiên Phát cÅ©ng cùng đứng lên theo chân ÃÆ¡n Hiểu Thiên ra phía hậu đưá»ng.
Ãến mấy gian tịnh xá chợt có hai tên đại hán đứng cạnh vá»™i vã bước ra vòng tay thi lá»… :
- Thuá»™c hạ xin tham kiến ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên nói:
- Ta đưa Lý công tử và Giang Nhị công tử vào thăm Lý Trang Chủ
Tên đạo hán áo đen vòng tay:
- Xin ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đợi cho má»™t lúc, thuá»™c hạ vá» báo lại
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu:
- ÃÆ°á»£c rồi hãy vào bẩm lại Ä‘i .
Giang Hàn Thanh ngạc nhiên, hắn biết hai đại hán áo Ä‘en này là thuá»™c hạ cá»§a ÃÆ¡n Hiểu Thiên, thế nhưng tại sao há»
lại còn phải xin lệnh ai nữa?
Nhưng hắn chợt nhá»› ra là có lẽ ÃÆ¡n Hiểu Thiên đã có nghiêm lệnh bất luận ai nếu không được Thanh Phong đạo
trưởng cho phép thì không được vào đây, vì thế nên vị ÃÆ°á»ng Chá»§ cá»§a há» phải tuân theo lệnh ấy.
Tên đại hán áo đen chưa bước vào thì từ trong có một thiếu nữ bước ra nói:
Ãạo trưởng thỉnh ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ và Lý công tá»­ sang thư phòng chỠđợi .
Hai tên đại hán bước tránh ra, nhưá»ng khoảng giữa cho má»i ngưá»i.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên mÄ©m cưá»i vẫy tay cho cả bá»n theo mình.
Vào đến thư phòng, tên tỳ nữ dâng trà ?
Ãạo trưởng thỉnh chư vị dùng trà. Ãạo trưởng Ä‘ang dùng kim châm thoát độc, xin chư vị ở đây chỠđôi phút.
Lý Duy Năng vừa rồi có nghe ÃÆ¡n Hiểu Thiên bảo là có "Ãá»™c Tẩu" Chu Tiá»m và Thanh Phong đạo trưởng hiệp sức
chữa bệnh cho cha mình, bây giỠnghe nói Kim châm trục độc, hắn càng lo lắng hơn nữa,không biết khả năng của hai
ngưá»i có thể giải độc chất thâm nhập quá lâu trong cÆ¡ thể cha mình hay không.
Càng lo hắn càng nôn nóng, nhưng mãi má»™t lúc lâu bức rèm má»›i lay động và má»™t ngưá»i con gái bước ra.
Nàng mặc bộ đồ đen bó sát mình, mặt che một vuông lụa , nhìn kỹ chl thấy đôi mắt long lanh chớp động .
Nàng bưng má»™t chậu nước rải nhè nhẹ Ä‘á»u Ä‘á»u theo lối Ä‘i ngoài cá»­a bước vào và rải dẫn vào trong .
Không thấy được mặt nhưng bằng vào vóc dáng yểu điệu, bằng vào đôi tay trắng nõn nà, ai cũng có cảm giác
nàng phải là một cô gái đẹp.
Giang Hàn Thanh nhìn nàng và đâm thắc mắc .
Bằng vào trang phục, hắn biết nàng không phải là ngưá»i trong Vệ Phá»§ như Hương Lan,Tú Lan, nhưng nếu thế thì nàng là ai ?
Cô gái cắm cúi lo công việc rải nước, nàng không nhìn ai cÅ©ng không nói đến ai, những ngưá»i ngồi trong phòng không ai nói lá»i nào .
Qua một lúc khá lâu, chung quanh phía trước và luôn phía trong được cô gái rưới nước, nàng bước lại cuốn cao tấm
rèm lên và quay lại nói vá»›i má»™t giá»ng thật lạnh lùng:
- Các vị có thể vào được rồi đấy, nhưng nhớ đừng bao giỠđụng vào tấm rèm này .
Nói xong câu đó, nàng không chỠai đứng dậy và cũng không chỠai nói tiếng nào, nàng quay bước vào trong.
Giá»ng nói cá»§a nàng cÅ©ng khá đặc biệt, nói thật trong thật dịu nhưng âm hưởng lại làm cho ngưá»i nghe cảm thấy lạnh
băng băng..
Nhưng bây giá» thì không ai tiện nghÄ© nhiá»u vá» chuyện đó .
ÃÆ¡n Hiá»u Thiên đứng lên ra hiệu cho tất cả theo mình.
Vừa bước vào, Lý Duy Năng thấy cha mình Ä‘ang nằm dá»±a trên nhiá»u chiếc gối, vóc dáng như chỉ còn xương bá»c da và vẻ mặt vô cùng hốc hác. Hắn chợt cảm thấy má»™t luồng cay nóng xông lên mí mắt, hắn chạy lại quỳ thụp xuống .
Nhưng hai gối hắn chưa chấm đất thì má»™t luồng tiá»m lá»±c từ dưới quật lên làm cho hắn không còn gượng nổi phải bật
dậy đưa mắt nhìn ngơ ngáẹ..
Cùng má»™t lượt vá»›i tuồng tiá»m lá»±c đó , má»™t giá»ng trầm trầm nổi lên:
- ̇ȩng l̻n!
Lý Duy Năng nhìn vào thấy má»™t ngưá»i đứng trong góc tưá»ng cao lá»›n dá»nh dàng, râu quai nón bó hàm, mình mặc áo Ä‘en trông vừa uy nghi vừa dữ tợn.
Lý Duy Năng giật mình, hắn biết luồng tiá»m lá»±c hất hắn lên là do chính tay ngưá»i ấy.
Thanh Phong đạo trưởng cưá»i nói :
- Lý công tá»­ khoan bước tá»›i, lệnh tôn tuy đã tÄ©nh, nhưng chung quanh giưá»ng chất độc từ trong ngưá»i thoát ra hãy còn chưa tan, đụng vào ngưá»i nguy hiểm lắm .
Lý Duy Năng há»i :
- Nhưng chắc gia phụ đã tÄ©nh nhiá»u rồi chứ, đạo trưởng ?à
Thanh Phong đạo trưởng gật đầu:
- Ãã tÄ©nh , nhá» Chu huynh tận tâm cứu trị trong vòng ba ngày, nay ngưá»i đã dùng thá»§ thuật " Kim châm trục độc" làm cho độc chất trong ngưá»i cá»§a Lý trang chÅ© chỉ còn lại đôi ba phần, bây giá» tuy chưa tÄ©nh hẳn, nhưng nhá» "tuyết chi đơn" , có thể trong chốc lát sẽ bình phục, bây giá» thì chưa nói được.
Lão già áo đen nói:
- Trong ba trăm sáu mươi mÅ©i kim này, má»—i mÅ©i phải lấy ra má»™t giá»t máu có độc chất , nếu không có Tuyết Chi ÃÆ¡n
thì lão phu cÅ©ng không dám dùng đến phương pháp ấy vì không có linh dược phục hồi thì ngưá»i bệnh không làm sao
chịu nổi.
Giang Hàn Thanh ngầm biết lão già áo Ä‘en đó là Ãá»™c Tẩu Chu Tiá»m.
Cô gái áo Ä‘en khi nãy Ä‘ang đứng rá»­a những mÅ©i kim trong má»™t cái chậu vàng, mÅ©i kim cÅ©ng không ngắn lắm, má»i ngưá»i tưởng tượng ba trăm sáu mươi mÅ©i kim như thế mà ghim vào má»™t con ngưá»i thì không ai dám tưởng tượng .
Con ngưá»i khi đã ghim kim rồi chắc sẽ như như con nhím .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên chá»›p con mắt, mỉm cưá»i:
- Nhị vị thần y đừng khiêm nhượng, bằng vào thá»i gian trong ba ngày mà có thể cứu tỉnh Lý Trang Chá»§ thì nếu Hoa Ãà có tái thế thì chắc cÅ©ng không làm hÆ¡n được.
Thanh Phong đạo trưởng cưá»i :
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ nói thế thật bần đạo không dám nhận, lúc Lý Trang ChÅ© ở tại Bắc Hiệp SÆ¡n ngót ná»­a tháng trá»i bần đạo vẫn không làm sao cứu được .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i:
- Tại hạ quên giá»›i thiệu vá»›i chư vị, đây là Ãá»™c Tẩu Chu Tiá»m, còn đây là Lý công tá»­, con trai cá»§a Lý Trang Chá»§ , còn đây là Giang Nam Giang Nhị công tá»­. và Giang Phá»§ Quản Gia Quản lão đệ .
Lý Duy Năng lật đật quỳ xuống :
- Lão tiá»n bối đã cứu sống được gia phụ , xin nhận cho vãn bối này má»™t lạœy .
Chu Tiá»m cau mày :
- Lý công tử hãy đứng lên.
Vốn biết tính tình cá»§a vị "Ãá»™c Tẩu" này nên vá»™i đưa tay vẩy Lý duy Năng :
- Thôi, công tá»­ hãy đứng lên, chúng ta là ngưá»i nhà vá»›i nhau cả, không cần chi phải khách sáo .
Giang Hàn Thanh và Quản Thiên Phát bước ra vòng tay ra mắt Chu Tiá»m.
"Ãá»™c Tẩu" Chu Tiá»m chỉ lạnh lùng gật gật đầu chứ không nói tiếng nào.
Giang Hàn Thanh cảm thấy lão già này tính tình hơi kỳ cục, hình như ông ta không muốn giao thiệp với ai.
Bây giỠLý Quang Trí đã tỉnh, ông ta chầm chậm mở mắt liếc chung quanh.
Thanh Phong đạo trưởng mừng rỡ kêu lên:
- Lý lão trang chủ đã tĩnh rồi.
Lý Duy Năng bước tá»›i sát bên giưá»ng thấp giá»ng:
- Cha, trong ngưá»i cha hiện tại đã thấy như thế nào rồi..
Lý Quang Trí gật đầu nhè nhẹ:
- Con đã đến rồi à ?
Ông ta thở ra và nói tíếp bằng má»™t giá»ng ngậm ngùi:
- Ãã suốt má»™t Ä‘á»i ngưá»i, thật cha không ngá» lại có được ngày nay !
Lý Duy Năng há»i :
- Những chuyện đã qua, cha đã có biết rồi chăng ?
Lý Quang Trí gật đầu:
- Cha có nghe đạo trưởng nói qua rồi, Lúc ở Bạch Vân Quan, đạo trưởng vốn chưa rõ, cho đến khi thấy chuyện hồ
nghi thì má»i sá»± đã không còn cÆ¡ há»™i, chính đạo trưởng thiếu chút nữa cÅ©ng đã bị kế cá»§a Thạch Kỳ Lệnh Chá»§.
Giang Hàn Thanh nhớ lại chuyện trước hắn nghĩ rằng nếu không phải chính miệng Lý Quang Trí nói ra thì chắc khó
ai tin.
Lý Quang Trí nói tiếp:
- Lần này Quách Diên ThỠđưa cha đến đây là vì thấy cha không thể nào sống được, hỠdùng cha để làm vật thủ tín
vá»›i ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ để đột nhập ná»™i bá»™ cá»§a mình, cÅ©ng may mà sá»›m phát giác kịp thá»i chứ nếu không tình hình tá»›i
đây sẽ còn nhiá»u bất lợi .
Ngưng má»™t giây, ông ta lại há»i Lý duy Năng:
- Tên gian tế Ngũ Phượng Môn giả mạo cha lúc cha bị bắt, con đã xử trí hắn như thế nào?
Nghe cha mình há»i như thế, Lý Duy Năng biết ông ta chưa hiểu chuyện Trầm Di Nương là gian tế cá»§a NgÅ© Phượng Môn, nên vá»™i nói :
- Những chuyện ấy nói chung con đã giải quyết xong rồi, khi nào cha hoàn toàn bình phục con sẽ tưá»ng trình cặn kẻ hÆ¡n.
Tuy nói không kể nhưng hắn cũng thuật lại đại khái từ lúc Quản Thiên Phát giả dạng Hoặc Thiên Khải khám phá âm
mưu cá»§a bá»n gian tế NgÅ© Phượng Môn, chỉ riêng vá» việc Trầm Di Nương thì hắn không nói rõ .
Lý Quang Trí gật đầu và quay lại há»i :
- Hai nhị nầy có phải là Giang Nhị công tử và Quản gia gia chăng?
Giang Hàn Thanh bước tới vòng tay:
- Vản bối Giang Hàn Thanh và Quản Thiên Phát xin tham bái lão bá .
Lý Quang Trí nhìn chăm chăm vào hai ngưá»i và khẽ gật đầu :
- Nhị vị hiá»n Ä‘iệt tinh anh phát xuất, bây giá» quan hệ võ lâm trông cậy nhiá»u vào các cháu đấy.
Giang Hàn Thanh cúi mình:
- Lão bá quá khen cho, thật tình vãn bối không dám nhận. Võ lâm ngày nay đã được hợp nhất nhưng cháu vẫn còn phải trông vào chư vị thúc bá dẫn đưá»ng chỉ lối.
Lý Duy Năng vội đem chuyện đại phá sào huyệt Ngũ Phượng Môn tại Kim Lăng và chuyện Tứ đại thế gia kết minh thuật lại.
Lý Quang Trí gật gật đầu tỠvẻ vô cùng cảm động:
- Như thế thì tốt lắm, thật ra thì chuyện kết minh đó ta đã có ý muốn từ lâu, giá như thực hiện được trước đây thì cả
vùng Giang Nam, Hoàng Hà sẽ không có chuyện đáng tiếc bấy giá».
Thấy Lý quang Trí vừa khá»i bệnh không tiện nói chuyện nhiá»u, Thanh Phong đạo trưởng vá»™i lấy mắt ra hiệu cho ÃÆ¡n Hểu Thiên.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i nói:
- Lý lão trang má»›i khá»i cần tÄ©nh dưỡng, vậy xin má»i Lý công tá»­ và Nhị công tá»­ cùng vá»›i Quản huynh đệ sang phòng bên đàm đạo,
Lý Duy Năng ngần ngừ:
- Gia phụ chưa bình phục hẳn, có lẽ phải được có ngưá»i thân cận phục thị.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên nói :
- Xin Lý công tử đừng lo chuyện ấy, vỠbệnh tình thì đã có đạo trưởng và Chu huynh đây lo liệu, còn chuyện phục
thị thì đã có ngưá»i trong vệ phá»§ cắt đặt sẳn rồi, chúng ta có muốn cÅ©ng không làm được chi đâu.
Ông ta cưá»i cưá»i nói tiếp:
- Vả lại trong thá»i gian Kim Châm Trúc Ãá»™c, nÆ¡i đây không có nhiá»u ngưá»i chá»™n rá»™n, chung quanh phòng này đã bố trí phòng vệ bằng chất độc, chuyện ra vào cá»§a chúng ta không tiện lắm đâu.
Thanh Phong đạo trưởng tiếp lá»i:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ nói phải đấy, Lý lão trang chá»§ có lẽ phải đến bốn năm hôm nữa má»›i có thể Ä‘i lại tá»± nhiên, trong vòng bốn ngày đó, Lý công tá»­ không cần phải ra vào chi nữa.
Lý Duy Năng há»i lại:
- Ãạo trưởng có nói chất độc trong mình gia phụ đã trục ra hết bảy tám phần, tại sao lại phải lâu như thế ?
Thanh Phong đạo trưởng đáp:
- Trong mấy ngày trưỡc đây chất độc trong mình cá»§a lệnh tôn phát ra, trong máu toàn là chất độc, Chu Huynh đây phải áp dụng Kim Châm, thá»§ thuật này rất khó khăn , má»™t ngày chỉ trục độc được má»™t phần. Lấy được bảy tám phần chất độc trong máu ra cÅ©ng phải mất ngót mưá»i ngày chứ đâu phải ít.
Lý Duy Năng vòng tay:
Thật tình vãn bối không biết, trăm sá»± kính nhỠđạo trưởng và Chu lão tiá»n bối chiếu cố cho.
"Ãá»™c Tẩu" Chu Tiá»m quay lại bảo con gái :
- Long Chu, hãy sửa soạn buông rèm.
Cô gái đang rửa kim, vội bước ra ngoài và quay lại nói:
- Xin chư vị hãy lui ra.
Giang Hàn Thanh không tiện nói ra, nhưng hắn biết ngay hai cha con của hỠChu khó tính lắm, hỠhình như không
chịu lễ độ hay khách sáo với bất cứ ai.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu cưá»i?
Thôi chúng ta hãy ra ngoài.
Vừa nói, ông ta vừa bước ra trước, đưa má»i ngươi trở vỠđại sảnh.
Gia nhân Vệ Phá»§ đã thiết tiệc, hình như ÃÆ¡n Hiểu Thiên đã có dặn trước, vì từ lúc Lý Duy Năng và Quản Thiên Phát
đến đây, hỠvẫn chưa dừng bữa.
Qua ba tuần rượu, chợt có má»™t tỳ nữ bước vào thưa vá»›i ÃÆ¡n Hiểu Thiên:
- Khai bẩm ÃÆ°á»ng Chá»§, Cung Phó đưá»ng chá»§ đã vá» .
Tlếp theo là Cung Quan Võ bước vào.
Vì thấy có mấy ngưá»i khách lạ nên Cung Quan Võ không tìện lên tiếng, hắn chỉ vòng tay chào ÃÆ¡n Hiểu Thiên.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đưa tay:
- May lắm, Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ vừa thoát hiểm, tiệc cÅ©ng vừa má»›i bắt đầu, xin hãy cùng ngồi vào để vừa uống rượu
vừa đàm đạo.
Ãám tỳ nữ lật đật mang thêm chén đũa cho Cung Quan Võ
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i nói :
- Giang Nhị công tử và Cung lão đệ đã biết qua, còn đây là Lý công tử ở Hà Bắc và đây là Quản lão đệ ở Giang
Phá»§ .
Chá» cho tất cả chào ra mắt nhau xong, ÃÆ¡n Hiểu Thiên nói tiếp :
- Tất cả chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i nhà vá»›i nhau, chính việc phá vỡ bá»n gian tế cÅ©a NgÅ© Phượng Môn tại đây cÅ©ng vừa
mới xong, vậy Cung lão đệ cứ nói thẳng những gì đã gặp chứ không cần dấu diếm.
Cung Quan Võ đặt chén xuống nói :
- ÃÆ°á»ng chÅ© đã không trách chuyện sÆ¡ xuất, đệ thật cảm tạ vô cùng, chuyện xảy ra ngoài sá»± tưởng tượng cá»§a mình, số là hÆ¡n tháng trước đây, khi bị kẻ địch bắt tại lữ Ä‘iếm ở Giang Tây, mãi cho đến hôm nay được chúng tha vỠđệ vẫn không hiểu bị chúng giam giữ nÆ¡i đâu cả .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i :
- Bá»n chúng có cật vấn Cung lão đệ gì không?
Cung Quan võ đáp:
- Hình như chúng biết nhiá»u vá» tại hạ lắm, cho nên trong ba lần hạch há»i, chúng chỉ xoay quanh má»™t vấn đỠ..
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i há»i:
- Chắc chúng há»i vá» lai lịch cá»§a Cốc chá»§ à ?
Cung Quan Võ ngạc nhiên:
- Sao ÃÆ°á»ng Chá»§ biết rõ như thế ấy ?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i:
- Lão phu chỉ Ä‘oán thôi , nhưng chúng cÅ©ng thừa biết có nhiá»u chuyện mà chúng không tìm hiểu nổi, chuyện quan trá»ng hÆ¡n hết cá»§a chúng nhất định là cố tìm hiểu cho kỳ được lai lịch cá»§a Cốc ChÅ© , bởi vì ngay bây giá» trong giang hồ lá»±c lượng mà chúng e dè nhất định là lá»±c lượng cá»§a Lưu Hương Cốc chúng ta, phần lá»›n là do chúng chưa biết rõ ngưá»i lãnh đạo, đối vá»›i má»™t vị phó đưá»ng chá»§ như Cung lão đệ , tá»± nhiên chúng mong có thể tìm hiểu đươc vá» chuyện ấy.
Giang Hàn Thanh càng lấy làm lạ hÆ¡n nữa, vì cứ theo khẫu khí cá»§a ÃÆ¡n Hiểu Thiên thì Lưu Hương Cốc Chá»§ quả thật là má»™t nhân vật bí mật lắm, và có lẽ còn má»™t vấn đỠquan trá»ng khác nữa nên há» chưa dám công nhiên cho đối phương biết được hành tung.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i tiếp:
- Cung lão đệ có nhận được phương hướng nơi chỗ chúng giam giữ bấy lâu nay?
Cưng quan Võ đáp:
- Hình như thạch thất được thiết lập trong vòng một trái núi lớn lầm.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật gật đầu,
- Có lẽ chá»— chúng giam giữ Lý lão Trang Chá»§ và Giang Ãại công tá»­ trước đây.
Cung quan Võ nói:
- Tại hạ không biết rõ được đó là đâu, chuyện bị bắt cũng như được thả ra gần giống như nhau, trước khi thả ra, chúng
đánh thuốc mê vào bửa cơm , mãi đến khi tĩnh dậy, tại hạ thấy mình đang ở tại đỉnh Nam Bình Sơn rồi .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i :
- Trong lúc thả ra, chúng có nói gì thêm với Cung huynh đệ hay không?
Cung quan Võ lắc đầu :
- Không .
Như chợt nhớ ra, Cung quan Võ cho tay vào túi lấy ra một phong thư:
- Lúc tại hạ tÄ©nh dậy và trước khi chúng cho Ä‘i thong thả , chúng có trao phong thư này, vì thấy để gởi cho ÃÆ°á»ng Chá»§
nên tại hạ không xem.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên tiếp lấy, thấy ngoài bì đỠ" Kính chuyển ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ thẩm khấu"
ÃÆ¡n Hiểu Thiên mÄ©m cưá»i nói vá»›i Giang Hàn Thanh:
- Bá»n há» trả lá»i và chắc chắn thúc mình như vậy.
Cung Quan Võ đưa tay ngăn không cho ÃÆ¡n Hiểu Thiên xé thư:
- Xin ÃÆ°á»ng Chá»§ hãy đỠphòng .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i:
- HỠcòn có con tin ở trong tay mình, chắc chắn không dám làm gì đâu .
Và ông xé thư ra thấy viết:
" ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ các hạ nhã giám, Há»™ Pháp Quách Diên ThỠđã vá» , y theo hẹn ước phóng thích Cung phó đưá»ng chÅ©, mong các hạ y theo lá»i đã hứa, thắng bại thưá»ng tình, còn nhiá»u gặp gỡ ngày mai, NgÅ© Phượng Môn, Chu Tước Ãàn Chá»§ kính thư."
Con mắt cá»§a ÃÆ¡n Hiểu Thiên chá»›p sáng ngá»i ngá»i, ông ta cưá»i lá»›n:
- Ngày mai còn nhiá»u gặp gỡ, lão phu cÅ©ng Ä‘ang đợi cái ngày mai ấy.
Ông ta trao lá thư sang cho Giang Hàn Thanh và nói tiếp:
- Giang công tử hãy xem khẩu khí của hỠcũng khá là lớn lối đấy
Ãồng thá»i quay ra sau bảo đám thị nữ:
- Bá»n ngươi vào bảo Hương Lan, bảo dẫn cô gái NgÅ© Phượng Môn đến đây .
Tên tỳ nữ vâng lệnh vào trong một lúc, Hương Lan dẫn cô gái bước ra .
Lẽ tự nhiên cô ta cẩn thận trói thúc cả hai tay cô ả .
Thấy dáng cách của cô ta ủ rũ, ai cũng biết mặc dầu đã trói tay nhưng Hương Lan vẫn cẩn thận còn khống chế huyệt đạo của cô ta nữa.
Hương Lan bước tới cúi mình:
- Tiểu tỳ tham kiến ÃÆ°á»ng Chá»§.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên khoát tay cho nàng lùi lại và nói luôn vá»›i cô gái NgÅ© Phượng Môn:
- Quí đàn chá»§ đã bằng lòng trao đổi nên đã thả Phó đưá»ng chá»§ cá»§a ta vá» trước, bằng vào đạo nghÄ©a giang hồ lão phu cho phép cô nương ra vá» thong thả .
Và ông ta quay bảo Hương Lan.
- Ngươi hãy giải huyệt và mở trói cho cô ta.
Cô gái Ngũ Phượng Môn ngẩng mặt lạnh lùng:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ không sợ ta báo cừu vá» sau à?
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cưá»i lá»›n:
- Ãã bằng lòng thả thì làm sao lại có chuyện sợ chuyện ấy được chứ?
Cô gái NgÅ© Phượng Môn chiếu tia mắt vá» phía Giang Hàn Thanh và giá»ng cô ta còn lạnh lùng hÆ¡n nữa :
- Giang Hàn Thanh, ngươi hãy nhá»› cho kỹ, Yên Phi Quỳnh nầy suốt Ä‘á»i nguyện sẽ rữa cái nhục ngày nay .
Nói xong, cô ta ngang nhiên bước thẳng ra ngoài.
Giang Hàn Thanh cưá»i nói vá»›i theo:
- Lỗi thì xin nhận vì không biết, nhưng chuyện oán thù thì tại hạ đâu có sợ là chi ?
Nói xong câu ấy, hắn bỗng giật mình.
Tài sản của giacuongly

  #48  
Old 18-05-2008, 05:47 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 6: Thuyá»n Vượt Ãại Giang




Nghe câu nói cô gái Ngũ Phượng Môn, nghe cô ta xưng tên, Giang Hàn Thanh chợt nhớ đến Tam Cung Chủ Tôn
Phi Loan.
Nàng đã từng nói với hắn là nàng vốn tên Tiểu Loan, nhưng sau khi nhập môn, sư phụ nàng đã thay vào đó chữ "Phi" .
Khi nãy cô gái tự xưng là Yên Phi Quỳnh, tên nàng cũng có chữ "Phi" ..
Hắn cao mặt làm thinh, hắn nghĩ cô gái này có thể là đồng môn tỷ muội với Tam Cung Chủ..
Thấy Giang Hàn Thanh có vẻ tư lá»±, ÃÆ¡n Hiểu Thiên vá»™i há»i:
- Hình như Giang Nhị công tá»­ đã phát hiện được Ä‘iá»u chi lạ ?
Giang Hàn Thanh nói:
- Tại hạ cảm thấy ngưá»i con gái nầy có thể không phải là Chu Ãiểu NgÅ© Sứ.
ÃÆ¡n Hiểu Thìên sá»­ng sốt:
- Thế nàng là ai ?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Có thể cô ta cao hÆ¡n Chu Ãiểu NgÅ© Sứ cÅ©ng nên.
Hương Lan chợt kêu lên :
- Ãúng rồi, chính Quách Diên Thá» tưởng lầm tiểu tỳ là Yên Phi Quỳnh,nên hắn gá»i tiểu tỳ là " Ãàn Chá»§" như vậy
cô ta là má»™t vị Ãàn Chá»§ cá»§a NgÅ© Phượng Môn chứ không phải nhỠđâu .
Giang Hàn Thanh nói:
- Tôi cảm thấy nàng rất có thể là Tứ hoặc Ngũ cung chủ của Ngũ Phượng Môn .
Bá»n Cung Quan Võ vì không biết việc đã qua nên chỉ nghe chứ không nói.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên trầm ngâm hồi lâu rồi há»i lại:
- Nhị công tử có thấy manh mối chi không?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Cứ theo tại hạ biết thì trong năm vị Cung Chá»§ cá»§a NgÅ© Phượng Môn, tên Ä‘á»u lót chữ " Phi" mà cô gái nầy lại tên
là Yên Phi Quỳnh.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cau mặt:
- Nàng là một vị Cung Chủ sao tại hạ xem nàng nhỠtuổi quá .
Giang Hàn Thanh nói :
- Hình như trong năm vị Cung ChÅ© cá»§a NgÅ© Phượng Môn, không có ngưá»i nào lá»›n tuổi , nàng rất có thể là Tứ hay NgÅ©
Cung Chủ vì đó.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên trầm ngâm má»™t lúc rồi gật gật đầu:
- NgÅ© Cung Chá»§.. cÅ©ng có lý vì nàng rất có thể kiêm nhiệm Ãàn Chá»§ Chu Tước Ãàn.
Như chợt nhá»› ra, ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i:
- Theo Nhị công tá»­ biết thì năm vị Cung Chá»§ cá»§a NgÅ© Phượng Môn Ä‘á»u không phải đàn ông?
Giang Hàn Thanh lắc đầu:
- Ãiá»u đó thì tại hạ không dám Ä‘oán chắc lắm.
Ngay lúc đó chợt có tên tỳ nữ bước vào bẩm vá»›i ÃÆ¡n Hiểu Thiên:
- Tiểu tỳ vâng lệnh Vệ Thái Quân đến thỉnh ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§
ÃÆ¡n Hiểu Thiên há»i :
- Ngươi có biết chuyện chi không?
Tên tỳ nữ đáp:
- Tiểu tỳ không rõ , vừa rồi tiểu thư vỠđến nhà là Thái Quân bảo Ä‘i thỉnh ÃÆ¡n đưá»ng chá»§, hình như có chuyện quan
trá»ng.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên cau mặt :
- Vệ phó ÃÆ°á»ng Chá»§ vá» bao giá» thế ? Sao ta không hay cà ?
Giang Hàn Thanh bây giá» má»›i hiểu, cứ theo cách nói cá»§a ÃÆ¡n Hiểu Thiên thì Vệ Thái Quân có quan hệ nhiá»u vá»›i Lưu Hương Cốc chứ không phải chỉ có cảm tình giữa cá nhân, vì chính cháu ná»™i cá»§a bà ta hiện đảm nhiệm chức vụ Phó đưá»ng chá»§ .
Tên tiểu tỳ nói tiếp:
- Tiểu tỳ thấy Vệ tiểu thư lần nầy vá» coi có vẻ bí mật lắm, có lẽ vì thế nên ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng chá»§ không hay .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên gật đầu:
- ÃÆ°á»£c rồi ta sẽ đến ngay.
Ông ta quay lại nói vá»›i ngưá»i trong bàn :
- Cung lão đệ, Giang Nhị công tử và Lý công tử ngồi nói chuyện, tại hạ vào xem có chuyện chi không .
Giang Hàn Thanh và Lý Duy Năng cùng đứng dậy:
- Xin ÃÆ°á»ng chá»§ cứ tá»± nhiên.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên Ä‘i rồi, bá»n tỳ nữ dá»n tiệc xuống và mang trà lên cho bá»n Giang Hàn Thanh, Cung Quan Võ , Lý Duy
Năng và Quản Thiên Phát.
Tuy má»›i quen nhau, nhưng cùng xấp xỉ má»™t lứa tuổi, nên bá»n Lý Duy Năng, Cung Quan Võ và Giang Hàn Thanh nói
chuyện xem có vẽ tâm đầu ý hợp.
Trong bá»n chỉ có Quản Thiên Phát hÆ¡i lá»›n tuổi và kinh nghiệm giang hồ nhìá»u hÆ¡n, nên tuy địa vị khiêm tốn, nhưng bá»n Giang Hàn Thanh Ä‘á»u xem như ngưá»i anh cả .
Há» bàn luận tình thế võ lâm hiện tại, nhất là hành tung cá»§a bá»n NgÅ© Phượng Môn, mãi cho đến gần tối má»›i trở vá» phòng ăn cÆ¡m tối, trong má»™t phòng kín, ÃÆ¡n Hiểu Thiên má»i Thanh Phong đạo trưởng, " Ãá»™c Tẩu " Chu Tiá»m và bá»n Lý Duy Năng, Cung Quan Võ, Giang Hàn Thanh, Quản Thiên Phát xây quanh bàn thương nghị .
Má»i ngưá»i im lặng nhấp nháp chén trà bốc khói, dáng sắc cá»§a há» có vẻ trang trá»ng lạ thưá»ng.
Trong phòng, ngoài mấy ngưá»i cá»§a há» ra, không có tên tỳ nữ nào hầu trà, luôn cả cá»­a phòng cÅ©ng đóng kín im ỉm.
Hình như há» Ä‘ang bàn má»™t vấn đỠtrá»ng đại.
Há» nói chuyện vá»›i nhau rất nhá»,chỉ vừa đủ cho má»i ngưá»i nghe thấy, có nhiá»u lúc há» còn ká» sát tai nhau, câu chuyện
càng vỠkhuya càng có vẻ nặng nỠ.
Hoa viên của Nam Bình Vệ Phủ khá rộng.
Phía Tây cÅ©a vòng tưá»ng có má»™t nhánh sông ăn xuyên vào hoa viên, nÆ¡i cữa tưá»ng có chắn song sắt,cánh cữa không
phải mở ngang mà lại có cần trục kéo lên xập xuống.
Con sông chạy thẳng vào giữa hoa viên, hai bên tàng cây mát rượi và bây giá» nÆ¡i đó có hai chiếc thuyá»n mui phá»§ bít
bùng .
Sá»›m ngày hôm đó, hai tên tráng Ä‘inh khiêng má»™t chiếc cán, trên đó có ngưá»i nằm phá»§ má»n kín mít và hai bên có bốn tên tỳ nữ Ä‘eo kiếm há»™ tống thẳng xuống má»™t trong hai chiếc thuyá»n.
Há» khiêng chiếc cán thẳng vào mui, theo sau là Giang Hàn Thanh, Lý Duy Năng , Quản Thiên Phát, và sau khi tất cả vào trong thì cá»­a thuyá»n được phÅ© kín ngay.
Kế tiếp ÃÆ¡n Hiểu Thiên cùng Cung Quan Võ đưa Thanh Phong đạo trưởng và " Ãá»™c Tẩu" Chu Tiá»m xuống chiếc
thuyá»n thứ hai.
Nhưng ÃÆ¡n Hiểu Thiên và Cung Quan Võ chỉ đưa tá»›i bá» sông rồi đứng lại chứ không theo xuống.
Hai chiếc thuyá»n mui kia, ngay cả hai bên bá» cÅ©ng không trông thấy ngưá»i trong thuyá»n, chính ngưá»i trong thuyá»n, nếu không hé cá»­a thì cÅ©ng không thấy bên ngoài được.
Như đã có sắp đặt sẳn, bá»n thá»§y thá»§ không đợi căn dặn gì cả, khi má»i ngưá»i vào trong khoang, cá»­a thuyá»n đóng lại
và há» chèo thuyá»n Ä‘i ngay .
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đứng trên bá» nói vá»›i :
- Chúc chư vị thuận buồm xuôi gió, tại hạ không thể tiễn xa.
Hai chiếc thuyá»n tách bến nhanh quá, không nghe ai đáp lại
Tấm bững sát bên chân tưá»ng được kéo lên, hai chiếc thuyá»n rá»i nhau ra khá»i hoa viên Vệ Phá»§.
Nhìn theo thuyá»n khuất ngoài vòng tưá»ng, ÃÆ¡n Hiểu Thiên nói khẽ vá»›i Cung Quan Võ:
- Cung lão đệ, mình cũng bắt đầu sửa soạn là vừa.
Chuyến Ä‘i cá»§a hai chiếc thuyá»n cÅ©ng như việc ở lại cá»§a đám ÃÆ¡n Hiểu Thiên thật là bí mật.
Ngưá»i ta chỉ thấy he hé má»™t phần là hình như hỠđưa Lý Quang Trí vá» Lưu Hương Cốc.
Hình như đây là mật lệnh cá»§a Lưu Hương Cốc do đứa cháu gái cá»§a Vệ Thái Quân là vị tiểu thư Vệ Phó ÃÆ°á»ng Chá»§ mang vá» cho ÃÆ¡n Hiểu Thiên.
Và để che mắt bá»n NgÅ© Phượng Môn cho nên há» chia làm hai chuyến thuyá»n do hai tốp ngưá»i Ä‘iá»u khiển .

*

Triết Giang vốn là má»™t vùng sông ngòi chi chít, trá»n má»™t vùng Giang Nam rá»™ng lá»›n, sông đã trở thành thông lá»™ , thuyá»n bè đã là phương tiện giao thông đứng đầu cúa dân chúng.
Thượng du cá»§a Tiá»n ÃÆ°á»ng, quan trá»ng nhất là con sông Tân An, Hoàn Nam dẫn vào ná»™i cảnh Triết Giang, há»p vá»›i
những con sông Kim , sông Cụ và sông Nghiêm đổ vào lòng Hàng Châu và thoát ra cữa biển.
Hai chiếc thuyá»n đóng kín cá»­a tuy có vẽ tù túng, nhưng nhá» khoang rá»™ng và nhất là trà ngon , bánh ngá»t đầy đủ cho
nên ngưá»i trong thuyá»n cÅ©ng cảm thấy thoải mái khá nhiá»u.
Trừ Tiên Nhân Chưởng Lý Quang Trí nằm yên trong phía sau cá»§a lòng thuyá»n còn bá»n Quản Thiên Phát , Giang Hàn Thanh và Lý Duy Năng Ä‘á»u ở phía ngoài.
HỠdựa mình trên những chiếc gối cao, hỠthu ngắn thì giỠbằng những câu chuyện giang hồ và trao đổi với nhau những kinh nghiệm hữu ích.
Trong thuyá»n chỉ có Quản Thiên Phát là ngưá»i nhiá»u kinh nghiệm và nhất là từng ngồi thuyá»n Ä‘i dá»c dãy Hàng Châu ,
bá»n Giang Hàn Thanh và Lý Duy Năng nhỠđó mà có dịp được nghe nhiá»u kinh nghiệm.
Khi thuyá»n bắt đầu ngược dòng Phú Xuân thì con sông cÅ©ng bắt đầu quanh co uốn khúc, ngồi trong thuyá»n tuy không nhìn rõ được bên ngoài, nhưng ai cÅ©ng cảm thấy được cách Ä‘i quanh qua lá»™n lại và Quản Thiên Phát cho biết là có thể đã vào trung tâm Ä‘iểm cá»§a Phú Xuân rồi.
Ãến trưa ngày thứ hai , thuyá»n cập bến Thanh Gia .
NÆ¡i đây, thượng khách ngược xuôi Ä‘á»u gần như không ai là không ghé lại, hình như đó là má»™t bến phồn thịnh nhất để mua bán và nhất ìà để bổ xung lương thá»±c cho những chuyến thuyá»n Ä‘i xa.
Tên tài công cá»§a chiếc thuyá»n cá»§a bá»n Giang Hàn Thanh lên bỠđốc xuất đám thá»§y thá»§ lo mua sắm lương thá»±c, bá»n
Giang Hàn Thanh vẫn đóng cửa ngồi nói chuyện trong khoang .
Chợt nghe trên bá», ngay trên đòn dài có tiếng há»i:
- Các anh thá»§y thá»§ , trong thuyá»n các anh có Hàn công tá»­ phải không?
Tên thủy thủ đáp:
- Không, không có, chủ nhân của tôi hỠTrương.
Ngưá»i ấy cưá»i nói:
- Tôi không cần biết chá»§ anh há» Trương hay há» Lý , tôi chỉ biết trong thuyá»n có má»™t vị công tá»­ há» Hàn, không tin các
anh vào há»i lại Ä‘i .
Bá»n Quản Thiên Phát Ä‘ang ngồi trong khoang, nghe thấy câu chuyện, Lý Duy Năng ngó Giang Hàn Thanh cưá»i:
- HỠkiếm anh đấy.
Giang Hàn Thanh chưa đáp thì nghe tên thủy thủ nói:
- Không, trong thuyá»n chúng tôi không có ai là há» Hàn cả .
Ngưá»i ấy nói:
- Tôi nói có là có,anh cứ vào há»i Ä‘i.
Tên thủy thủ đáp:
- Không cần phải há»i, tôi nói không có là không có.
Ngưá»i ấy cưá»i:
- ÃÆ°á»£c rồi các anh không chịu há»i thì để tôi xuống há»i.
Má»™t tiếng động nhẹ vang lên khe khẻ làm bá»n Giang Hàn Thanh biết ngưá»i ấy đã nhảy xuống thuyá»n .
Tiếp liá»n sau là đám thá»§y thá»§ la lên:
- Ãứng lại, làm cái gì mà nhẩy đại xuống thuyá»n ngưá»i ta như thế?
Tôi đã nói rồi, tôi Ä‘i kiếm ngưá»i.
Một tên thủy thủ thét lên:
- Hất hắn xuống sông đi, làm gì ngang ngược thế.
Năm sáu tiếng rập lên, chứng tá» bá»n thá»§y thá»§ Ä‘ang cản ngưá»i ấy lại.
Tiếng ngưá»i ấy gắt:
- Các ngưá»i á»· đông định đánh ngưá»i ta phải không?
Tiếng đám thũy thủ :
- Ãừng dài dòng gì hết, hất mẹ nó xuống sông Ä‘i.
Có tiếng động mạnh, hình như có ngưá»i lá»t xuống sông.
Tiếng một tên thủy thủ thét lớn:
- Tiểu tá»­, dám xuống thuyá»n rồi mà còn đánh ngưá»i à?
Nhiá»u tiếng huỳnh huỵch tiếp theo và có nhiá»u tiếng văng xuống nước.
Ngay lúc đó có tiếng binh khí tuốt ra khá»—i vá», tiếng thá»§y thá»§ chưởi thá» á»m tá»i, chứng tá» hỠđã bị ngưá»i kia đánh ngã
xuống sông và hỠđang làm dữ.
Giang Hàn Thanh đứng dậy nói :
- Ngưá»i đó hình như võ công khá lắm, đám thá»§y thá»§ không thể cản được đâu, để đệ ra xem sao.
Quản Thiên Phát đưa tay cản lại:
- Nhị công tử hãy để tại hạ ra coi là phải hơn.
Lý Duy Năng gật đầu:
- Phải rồi, hãy để Quản huynh quan sát tình hình trước đã .
Quản Thiên Phát xô cữa bước ra.
Trên mÅ©i thuyá»n có mấy tên thá»§y thá»§ , há» tuốt Ä‘ao vây quanh má»™t ngưá»i mặc áo xanh, há» chỉ vây quanh chứ không
dám xông vào, hình như hỠđã hÆ¡i gưá»m.
Hai ba tên thá»§y thá»§ khác bị văng xuống nước, Ä‘ang lóp ngóp vịn be thuyá»n bò lên y như con gà chết nước.
Lúc bấy giá» tên tài công há» Sở vừa trở vá», ông ta thấy chuyện lôi thôi nên vá»™i há»i:
- Có chuyện gì xảy ra thế?
Ãám thá»§y thá»§ như được cứu tinh, cùng đồng loạt kêu lên:
- Kìa, Sở tài công đã vá»..
Ngưá»i áo xanh lạnh lùng:
- Anh là tài công mà giữa thanh thiên bạch nhật để cho thá»§y thá»§ vây đánh giết ngưá»i như thế phải không? Bá»™ anh
cho cái đất Phú Dương nầy không có pháp luật chi cả hay sao?
Sở tài công vòng tay cưá»i:
- Xin lỗi, chuyện đâu còn có đó, vì đám thủy thủ của tôi không biết, xin công tử bỠqua cho.
Một mặt ông ta khoác tay vỠđám thủy thủ :
- Hãy lui ra sau.
Mấy tên thủy thủ thu đao lui xuống.
Sở tài công vòng tay:
- Chẳng hay công tử đến đây có chuyện chi mà lại cùng đám thủy thủ sinh ra chuyện đáng tiếc ấy.
Ngưá»Ã­ áo xanh đáp:
- Tôi đến đây tìm ngưá»i .
Sở tài công há»i:
- Chẳng hay công tử tìm ai?
Ngưá»i áo xanh đáp:
- Tôi đi tìm Hàn công tữ.
Sở tài công cưá»i:
- Như vậy là công tá»­ đã tìm lầm chá»— rồi, trên thuyá»n không có ai há» Hàn cả.
Ngưá»i áo xanh cưá»i nhạt:
- Cứ theo tôi biết thì vị công tá»­ há» Hàn hiện Ä‘ang có mặt trên thuyá»n này.
Hắn liếc vào khoang, vừa đúng lúc Quản Thiên Phát bước ra, hấn hất mặt nói luôn:
- Há»i xem có hay không thì biết.
Quản Thiên Phát vòng tay:
- Bằng hữu tìm Hàn công tứ có chuyện chi ?
Ngưá»i áo xanh cưá»i:
- NghÄ©a là trong thuyá»n nầy có vị công tá»­ há» Hàn.
Quản Thiên Phát nói:
- Tại hạ chỉ há»i thế thôi . Nhưng chắc bằng hữu đến đây có chuyện cần.
Ngưá»i áo xanh đáp:
- Ãúng, nếu không có chuyện cần thì tại hạ đâu đã khuấy nhiá»…u các vị làm chi.
Hắn liếc vào khoang rồi há»i tiếp:
- Tại hạ không có thì giá» nhiá»u, nếu có thể xin các hạ má»i Hàn công tá»­ ra đây để tại hạ chuyển lá»i nhắn tin rồi tại hạ Ä‘i ngay.
Quản Thiên Phát há»i :
- Nhưng chẳng hay vị hỠHàn ấy tên chi?
Ngưá»i áo xanh cưá»i:
- Tên Hàn Thiếu Sơn .
Quản Thiên Phát há»i:
- Chằng hay bằng hữu danh tính là chi ?
Ngưá»i áo xanh cau mặt:
- Sao lại há»i làm chi chuyện ấy? Tại hạ cần gặp Hàn công tá»­ kia mà.
Quản Thiên Phát nói:
- Nếu có tin nhắn, xin bằng hữu cứ tại hạ là được rồi .
Ngưá»i áo xanh chá»›p mắt:
- Các hạ là Quản Gia của Giang Phủ phải không?
Quản Thiên Phát sửng sốt:
- Tại sao các hạ lại biết?
Ngưá»i áo xanh cưá»i:
- Các vị cho rằng hành tung cá»§a các vị không ai biết, thế nhưng ngưá»i ta đã biết cả rồi.
Không chá» Quản Thiên Phát há»i, ngưá»i áo xanh nói tiếp:
- Tôi đến đây để trao tin, nếu các hạ là Quản gia Giang Phủ cũng có thể trao được.
Quản Thiên Phát há»i :
- Như vậy các hạ trao tin miệng chứ không phải trao thơ?
Ngưá»i áo xanh gật đầu:
- Ãúng, chỉ đưa tin miệng.
Quản Thiên Phát cưá»i:
- Nếu bằng hữu không nghi ngá», tại hạ xin cứ nói.
Ngưá»i áo xanh thấp giá»ng:
- Hãy chuyển lá»i vá»›i Hàn công tá»­ là ngưá»i ta đã theo đõi thuyá»n đến đây rồi, đêm nay ngưá»i ta sẽ tấn công, các hạ
hãy khuyên Hàn công tá»­ rá»i khá»i nÆ¡i dây, rá»i khá»i chiếc thuyá»n này, đừng dinh líu vào Lưu Hương Cốc mà mang vạ
vào thân.
Quản Thiên Phát há»i:
- Chẳng hay bằng hữu có biết hỠlà ai và sẽ tấn công bằng cách nào không?
Ngưá»i áo xanh đáp:
- Tại hạ chỉ phụng mạng đưa tin như thế ấy, còn ngoài ra thì không biết gì hơn nữa.
Quản Thiên Phát nói:
- Ãã phụng mạng thì tá»± nhiên phải biết mệnh lệnh cá»§a ai, xin bằng hữu nói rõ để tôi chuyển lại cho Hàn công tá»­.
Ngưá»i áo xanh đáp:
- Tá»± nhiên là tôi phụng mạng chá»§ nhân tôi, các hạ cứ chuyển lá»i là Hàn công tá»­ sẽ biết ngay.
Quản Thiên Phát chợt nhá»› ra hắn há»i:
- Bằng hữu có phải là ngưá»i cá»§a NgÅ© Phượng Môn chăng?
Ngưá»i áo xanh hÆ¡i biến sắc, hắn nói nhanh :
- Tin tức tôi đã nói hết rồi, các hạ hãy chuyển lại cho Hàn công tử, nhớ dặn đừng có ỷ mình mà mang hại vào thân, tôi không thể ở đây lâu hơn nữa.
Nói xong, hắn nhún chân nhảy phóc lên bỠvà bỠđi thật nhanh.
Nhìn theo ngưá»i áo xanh, Quản Thiên Phát lóe ngá»i ánh mắt. Hắn lẩm nhẩm:
Bằng vào vóc ngưá»i như thế, bằng vào cách uốn mình nhảy lên như thế, rất có thể hắn là má»™t cô gái.
Sở tài công bước lại há»i:
- Quản gia, chẳng hay ngưá»i ấy có quyá»n chi thế?
Quản Thiên Phát đã nghe ÃÆ¡n Hiểu Thiên cho biết Sở tài công vốn là ngưá»i thân tín đắc lá»±c, vì thế hắn há»i:
- Hắn đến báo tin là bá»n NgÅ© Phượng Môn đã theo dõi và có thể sẽ tấn công ta .
Sở tài công kinh ngạc:
- Làm sao lại có thể như thế được, chúng ta đi rất bí mật, làm sao hỠlại biết hành tung của chúng ta?
Quán Thiên Phát cưá»i :
- Thế mà hỠđã biết thì mình làm gì há» bây giá».
Sở tài công nói:
- ÃÆ°á»ng chá»§ có căn dặn, trong khi Ä‘i đưá»ng tất cả má»i việc xin tuân theo sá»± dạy cá»§a Quản gia.
Quản Thiên Phát nói:
Sở tài công đừng khách sáo, bây giá» xin Sở tài công cứ cho anh em thá»§y thá»§ sắp xếp như thưá»ng lệ, đừng tá» ra
có gì khác lạ cả, công việc chúng ta sẽ định sau.
Sở tài công cúi mình:
- Vâng, xin tuân lệnh .
Hắn vừa định quay ra, thì Quản Thiên Phát vụt kêu:
- Sở tài công.
Sở tài công quay lại?
- Quản gia có Ä‘iá»u chi dạy bảo?
Quản Thiên Phát há»i:
- Ãây là nÆ¡i đâu?
Sở tài công đáp:
- Ãây là bến Thăng Gia, tá»›i trước nữa là Ãồng Lư.
Quản Thiên Phát trầm ngâm:
- Chúng ta dự định đêm nay nghĩ tại đâu?
Sở tài công đáp:
- Dá»± định nghỉ lại Ãồng Lư.
Quản Thiên Phát há»i :
Ngoài Ãồng Lư ra còn chá»— nào vắng vẽ nữa không?
Sở tài công đáp:
- Phụ cận Ãồng Lư có má»™t chá»— nữa gá»i là Phú Thứ dá»c theo bên bá» trái là xóm dân chài, bỠđối diện là má»™t dãy
núi Ãại Nhạn Môn , nÆ¡i này có phần vắng vẽ .
Trầm ngâm một lúc Quản Thiên Phát nói:
- Như thế chúng ta cứ cho thuyá»n đậu nghỉ đêm nay ở bá» bên kia, dá»±a giải Ãại Nhạn Môn.
Sở tài cCông vâng dạ lui ra sau.
Quản Thiên Phát vừa vào trong là Lý Duy Năng vá»™i há»i :
-Sao? ngưá»i ấy có phải tìm Giang huynh không?
Quản Thiên Phát cưá»i:
- Ãúng, ngưá»i đến báo rằng NgÅ© Phượng Môn đã theo ta và đêm nay há» sẽ tấn công.
Lý Duy Năng cưá»i khẫy:
- Tin tức cá»§a há» quả là bén nhậy, bá»n mình ở mãi trong thuyá»n thế mà vẫn không qua mắt được há», đã thế chúng ta
cứ sẳn sàng ứng chiến chứ làm sao bây giá».
Quản Thiên Phát nói:
- Ãệ đã cho Sở tài công đêm nay lá»±a chổ vắng vẻ mà đậu thuyá»n.
Giang Hàn Thanh trầm ngâm:
- Bá»n NgÅ© Phượng Môn có tin tức nhanh như thế mà ngưá»i nầy lại còn biết nhanh hÆ¡n chúng nữa, Quản huynh
có há»i há» là ai không?
Quản Thiên Phát lắc đầu:
- Có há»i nhưng ngưá»i ấy không chịu nói mà cứ bảo vâng lệnh đến báo cho công tá»­ hay và khuyên đừng dính líu vào
Lưu Hương Cốc, hãy rá»i khá»i thuyá»n để tránh vạ lây.
Giang Hàn Thanh há»i :
- Theo Quản huynh thì ngưá»i ấy có thể là ai?
Quản Thiên Phát đáp:
Ngưá»i ấy vóc dáng nhá» thó, cách nhún mình nhảy lên lại rất dịu má»m, tại hạ xem không giống...đàn ông .
Lý Duy Năng cưá»i :
- Không phải đàn ông thì nhất định Giang huynh phải biết .
Giang Hàn Thanh đỠmặt:
- Lý huynh nói đùa , thật tình đệ nghĩ hoài vẫn không biết là ai.
Suy nghÄ© hồi lâu, Giang Hàn Thanh lại há»i Quản Thiên Phát :
- Quản huynh thấy đó có phải là Tử Quyên không?
Quản Thiên Phát lắc đầu:
- Không, nếu là Tữ Quyên thì tại hạ nhất định nhìn ra , theo tại hạ thì rất có thể là ngưá»i cá»§a NgÅ© Phượng Môn .
- Ngưá»i cá»§a NgÅ© phượng Môn?
Giang Hàn Thanh rúng động .
NgÅ© Phượng Môn hay tin thuyá»n há»™ tống Tiên Nhân Chưởng và dá»± định tấn công, chuyện như thế nhất định phải là vô cùng bí mật, trừ những ngưá»i tham gia kế hoạch, không má»™t ai khác có thể biết được.
Vã lại ngưá»i nầy từ Hàng Châu theo đến đây để đưa tin, nhất định phải lên đưá»ng từ tối đêm rồi, nếu là má»™t cô gái thì
không thể có ai khác hơn là Nã Vân, Cầm Nguyệt, hai tỳ nữ của Tam Cung Chủ .
Hành động lần nầy, Ngũ Phượng Môn có thể có hai mục đích, một là khi được tin Tiên Nhân Chưởng Lý trang chủ
không chết, chúng dự mưu bắt lại ; hai là bắt mình để thu hồi ba chiêu kiếm pháp, chính vì thế mà Tam Cung Chủ mới đưa tin .
Ngũ Phượng Môn, ngoài Tam Cung Chủ ra, không ai có thể biết được kế hoạch của hỠcả .
Giang Hàn Thanh còn đang suy nghĩ, thì Sở tài công từ ngoài xô cửa bước vào.
Thấy dáng cách vá»™i vàng cá»§a hắn, Lý Duy Năng cau mặt há»i :
- Sở tài công đã phát hiện chi chăng?
Sở tài công cúi mình:
- Tiểu nhân có chuyện xin báo cáo cùng tam vị .
Lý Duy Năng há»i:
Chuyện chi đã xảy ra chăng?
Sở tài công đáp:
- Từ lúc nhổ neo tại Thanh Gia Khẩu, tiểu nhân thấy có má»™t chiếc thuyá»n mui kín như thuyá»n mình theo dõi xa xa nhưng vì trên sông thuyá»n bè qua lại quá đông nên khó mà phân biệt, chính vì thế mà tiểu nhân không lưu ý lắm .
Quản Thiên Phát há»i:
- Nhưng vừa rồi lại có hai chiếc khinh thuyá»n lướt ngang qua mặt thuyá»n phải không?
Sở tài công kinh ngạc :
- Sao Quản gia lại biết?
Quản Thiên Phát cưá»i:
- Tại hạ không thấy, nhưng gióng theo tiếng sóng, nên tại hạ Ä‘oán ít nhất là phải có hai chiếc khinh thuyá»n đã vượt
ngang qua .
Sở tài công gật gật đầu:
- Quản gia đoán thật đúng, ban đầu tiểu nhân cũng thấy hai chiếc nhưng sau đó lại phát hiện thêm hai chiếc nữa cách đó xa xa, theo tiểu nhân nghĩ thì sợ rằng chúng sẽ tấn công ngay trên khúc sông nầy chớ không chỠđến đêm đâu.
Quản Thiên Phát trầm ngâm:
- CÅ©ng chưa chắc đã ra tay ngay bây giá», nếu không có má»™t nguyên nhân nào má»›i xảy ra thì nhất định là chúng sẽ đợi tá»›i tá»›i trá»i tối nhưng chiếc khinh thuyá»n đó có thể là chúng cho theo dò la động tịnh thế thôi.
Giang Hàn Thanh cau mặt:
- Nếu chúng quyết định đánh trên sông, trong khi mình không quen hỗn chiến dưới nước. Quả là chuyện khó khăn..
Quản Thiên Phát há»i Sở tài công:
- Anh em thá»§y thá»§ cá»§a mình, số có thể quen thá»§y chiến được nhiá»u hay ít?
Sỡ tài công đáp:
- Mưá»i hai anh em trên thuyá»n Ä‘á»u là ngưá»i mà ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đã tuyển chá»n, trên bá»™ hay dưới sông gì há» cÅ©ng Ä‘á»u là những tay khá .
Quản Thiên Phát há»i :
- Trên thuyá»n chúng ta có cung ná» hay không?
Sở tàì công đáp:
- Trên thuyá»n có bốn giàn cung, ngoài ra anh em Ä‘á»u có cung tay .
Quản Thiên Phát gật đầu:
- Như thế là đủ rồi, bây giá» Sở tài công hãy cho anh em chuẩn bị cung tiá»…n và lập tức cho thuyá»n nhắm vào bá» bên
phía vắng.
Sở tài công có vẻ nghi ngại , trì hoãn:
- Chúng ta cho thuyá»n tấp vào bá» bây giá» sao?
Quản Thiên Phát lắc đầu:
- Không, thuyá»n cứ việc Ä‘i tá»›i, nhưng phải cho gần bá», bởi vì như thế chúng ta có nhiá»u lợi Ä‘iểm ; thứ nhất, nếu khi
phát hiện ra thuyá»n địch sắp sá»­a tấn công thì mình dá»±a vào bá» , tránh được sá»± bao vây, nếu chúng theo bằng cách này
thì nhất định không thể Ä‘iá»u động bá»™ binh, chúng ta dá»±a bá» nên chỉ phải đối dịch có má»—i má»™t mặt, chúng ta có thể tập
trung, tiến lên là đánh, rút lại là thủ, sinh lộ có sẳn bên sau, như thế mới có thể nắm chắc phần không thiệt hại.
Lý Duy Năng gật đầu:
- Hay lắm, chúng ta không quen thá»§y chiến, hành động như thế sẽ chá»§ động được nhiá»u hÆ¡n.
Sở tài công cúi mình lui ra rồi , Giang Hàn Thanh nói:
- Lý huynh, Quản huynh, phần chúng ta số ngưá»i có hạn, nhưng bá»n địch thì không phải thế, chúng có nhiá»u ưu thế
hÆ¡n chúng ta, theo đệ thì trong khi chúng chưa tá»›i, mình nên phân công đối phó để tránh khá»i bại vong.
Lý Duy Năng hói :
- Giang huynh có ước lượng được chúng đến đây có những ai không?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Theo đệ biết thì gần đây Ãại Cung Chá»§, Nhị Cung Chá»§ và Tam Cung Chá»§ Ä‘á»u tập trung và ở Hàng Châu, ngoài ra
còn chấp pháp Ãàn Chá»§ Cách Thiệu NgÅ©, Chu Tước Ãàn Chá»§ Yên Phi Quỳnh , trừ Hắc Kỳ lệnh chá»§ ra, còn lại ba
ngưá»i có lẽ cÅ©ng có mặt tại Hàng Châu, thêm vào đó còn có Phương Trượng Thánh Quả tá»± là Phi Cảnh thiá»n sư và sư
đệ cá»§a ông ta là Huyá»n Canh Pháp Sư, những ngưá»i kể trên trước đây mấy ngày, có số đã Ä‘i rồi, nhưng hôm nay lại cÅ©ng có thể đã vá», nói chung đêm nay những ngưá»i ấy Ä‘á»u có thể đến đây.
Lý Duy Năng há»i :
- Ãệ có nghe Giang huynh nói thì hình như Ãại Cung chá»§ cá»§a há» có võ công cao lắm phải không?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Ãệ chưa thấy được võ công cá»§a Ãại Cung Chá»§ , nhưng Nhị Cung Chá»§ thì vá» phương diện kiếm thuật có thể nói đã đạt mức siêu phàm, như thế Ãại Cung Chá»§ cá»§a há» dÄ© nhiên là cao lắm.
Quản Thiên Phát nói:
- Ãại Cung Chá»§ là ngưá»i đầu não cá»§a NgÅ© Phượng Môn, dẩu có mặt tại Hàng Châu đêm nay chắc chắn cÅ©ng không thể đến đây, theo tại hạ suy Ä‘oán thì có thể đêm nay do Nhị Cung Chá»§ cầm đầu.
Giang Hàn Thanh nói:
- Nhị Cung Chủ kiếm thuật tinh thâm, đệ không phải là tay đối thủ của hắn.
Lý Duy Năng nhướng mắt:
- Binh đến thì tướng đánh , cho dầu lành dữ như thế nào thì chúng ta cÅ©ng phải đối đầu vá»›i há».
Và hắn há»i luôn:
- Thế còn hai tên Hộ Pháp của hỠvõ công ra sao?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Phi Cảnh và Huyá»n Cảnh vốn là sư huynh đệ đông môn, há» chuyên luyện vỠâm công, lúc ở Yên Tá»­ CÆ¡, đệ bị hắn đánh lén má»™t luồng chỉ lá»±c gá»i là "Âm Cá»±c Chỉ" , cÅ©ng may ná»™i công cá»§a đệ luyện thuần dương, nhưng cÅ©ng phải hết má»™t đêm má»™t ngày má»›i phục hồi . Gặp há» mình phải hết sức cẩn thận...
Tài sản của giacuongly

  #49  
Old 18-05-2008, 05:51 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 7: Cuộc Chiến Trên Sông




Câu nói cá»§a Giang Hàn Thanh làm cho Quản Thiên Phát có nhiá»u suy nghÄ© .
Nhưng Lý Duy Năng thì lại mÄ©m cưá»i :
- Hay lắm, bây giá» cứ cho rằng tên Nhị Cung Chá»§ và tên trá»c ấy cÅ©ng đến, thì chúng ta định như thế nào?
Giang Hàn Thanh đáp:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ có nói rằng nếu thuyá»n cá»§a chúng ta đến được Ãồng Lư thì sẽ có ngưá»i trợ giúp, nhưng có đến
kịp hay không lại là chuyện khác, vì thế cuộc chiến đêm nay mình cứ chuẩn bị coi như không có ai tiếp viện .
Quản Thiên Phát nói:
- Chúng ta không nên đương đầu với chúng.
Giang Hàn Thanh nói:
- Không, đệ không phải có ý như thế, nếu Nhị Cung Chủ của hỠkhông đến đây thì chúng ta cứ thi hành theo kế
hoạch bó thuyá»n mà tránh,nhưng nếu ngưá»i ấy đến thì chắc chắn sẽ không thể bá» qua được đệ và tá»± nhiên đệ cÅ©ng
phải cùng nghinh chiến.
Quản Thiên Phát nói :
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ từng căn dặn không nên cùng vá»›i hỠđối diện giao tranh , ngưá»i bảo khi thuyá»n đến Ãồng Lư thì
chúng ta cứ bõ thuyá»n lên bá»™ , những chuyện gì khác sẽ do Chu Long Chu cô nương đối phó.
Giang Hàn Thanh nói :
- Không, chúng ta không phải hạng lâm trận đào vong, chúng ta đâu có thể để gánh nặng nầy cho một mình Chu
cô nương gánh vác?
Lý Duy Năng cưá»i:
- Ãúng, đệ và Giang huynh cùng má»™t ý vá»›i nhau, dầu gì cÅ©ng là bậc nam nhi, chẳng lẽ cứ nghe gió là chạy trốn? Làm sao mình lại có thể giao cả việc chống địch lại cho má»™t mình Chu cô nương được?
Quản Thiên Phát vội nói:
- Xin nhị vị công tử biết rằng đây là kế, mà đã là kế thì không phải là chuyện chạy hay không chạy.
Giang Hàn Thanh nói:
- Cứ theo tin báo hồi trưa này thì chuyện địch theo ta có nữa phần là nhắm vào đệ , nhưng đệ là môn hạ của Trúc
Kiếm Môn, đâu có thể nghe địch là chạy trốn?
Lý Duy Năng vỗ tay:
- Ãúng ! Ãúng, gia sư cÅ©ng thưá»ng nói vá»›i đệ rằng môn đệ cá»§a Thần Phiến Tá»­ không bao giá» biết sợ kẻ mạnh, đêm nay đệ sẽ cùng Giang huynh thá»­ sức má»™t phen.
Nghe hơi nóng xông lên từ hai vị thiếu niên công tử Quản thiên Phát lắc đầu:
- Nhị vị công tá»­ đã Ä‘em cả danh dá»± cá»§a tôn sư ra thì tại hạ không chen lá»i chi , chỉ có Ä‘iá»u theo kế sách cá»§a ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đêm nay, nếu không tóm tất cả vào má»™t mẻ thì ít nhất cÅ©ng sẽ làm cho chúng thảm hại, đây là kế an định Giang Nam , tại hạ mong nhị vị không nên làm há»ng phương sách đã được định trước ấy.
Giang Hàn Thanh há»i :
- Thế thì theo ý kiến của Quản huynh chúng ta phải hành động ra sao?
Quản Thiên Phát đáp:
- Theo tại hạ nếu nhị vị không chịu tránh né thì ít nhất cũng phải để cho kế chung đạt thành rồi sẽ tính đến cái riêng.
Lý Duy Năng há»i :
- Sao gá»i là chung và riêng?
Quản Thiên Phát đáp:
- Chung là phải theo kế sách để chu toàn đại cuộc, riêng là chuyện đương đầu hay không đương đầu mà nhị vị đã
bàn.
Giang Hàn Thanh nói:
- Tại hạ biết rằng khi thuyá»n cặp văo bá», có lẽ Chu cô nương đã bắt đầu bố trí, trong khi tạm thá»i nhị vị tạm thá»i
đừng lộ diện.
Giang Hàn Thanh ngạc nhiên:
- Chu cô nương đã có bố trí sao?
Quản Thiên Phát đáp:
- Ãệ chỉ Ä‘oán thế thôi vì ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đã có căn dặn là nếu thấy địch theo dõi thì phải tìm má»™t nÆ¡i hẻo lánh đậu thuyá»n vào đêm tối má»™t cách tá»± nhiên, nhị vị công tá»­ phải bảo thá»§y thá»§ bá» thuyá»n ẩn mặt ; nếu là ban ngày thì nhị vị công tá»­ phải cố sức trong má»™t thá»i gian ngắn rồi sau cùng phải thối lui, như vậy rõ ràng chuyện đối phó vá»›i địch nhân là đã có kế rồi.
Lý Duy Năng gật gật đầu:
- Quản huynh có lý.
Giang Hàn Thanh trầm ngâm:
- Ngũ Phượng Môn dốc tâm theo dõi là chúng tập trung cao thủ trong khi đó chỉ có mỗi một mình Chu cô nương..
Quản Thiên Phát nói:
- Hành động cÅ©a NgÅ© Phượng Môn kỳ này hoàn toàn nằm trong kế hoạch cÅ©a ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§, và nếu không nắm chắc thì " Ãá»™c Tẩu" Chu Tiá»m làm sao dám để đứa con gái độc nhất cá»§a mình gánh vác?

Hoàng hôn.
Trên sông mà thấy hoàng hôn là trới đã sắp tối đến nơi.
Từ lúc thấy có khinh thuyá»n theo dõi, Sở tài công truyá»n cho thá»§y thá»§ cặp gần bá» mà Ä‘i, xa xa chỉ còn thấy hai chiếc
chừng như cố bám, nhưng chỉ mấy phút sau là mất hút.
Thuyá»n cá»§a bá»n Giang Hàn Thanh chầm chậm quẹo qua má»™t khúc quanh.
NÆ¡i nầy gá»i là Xạ Kh nằm vá» hướng Bắc Nhạn Môn Quan.
Ãó là má»™t bá» sông hoang vu cá» cây rậm rạp, thuyá»n đến đó là dừng lại .
Thá»§y thá»§ trên thuyá»n đã lo cÆ¡m nước xong xuôi . Dưới sá»± Ä‘iá»u động cá»§a Quản Thiên Phát, Sở tài công cho tất cả từ
từ lên bỠlẩn vào bóng tối .
Chiếc thuyá»n thứ hai có ba bóng ngưá»i nhẹ nhàng phóng lên, chÄ© trong nháy mắt thì há» cÅ©ng lần khuất vào đêm tối.
Ba ngưá»i đó chính là Lý Duy Năng, Giang Hàn Thanh và Quản Thiên Phát.
Cách đó chừng hai mươi trượng là má»™t cái gò cao hÆ¡n má»±c nước, há» chá»n má»™t chá»— sầm uất nhất để ẩn mình.
Trên chỗ cao dòm xuống có thể quan sát được khúc sông dài, có thể thấy rõ những gì động tịnh.
Bây giá» trên thuyá»n chỉ còn lại má»™t mình Chu Long Chu , còn "Ãá»™c Tẩu" Chu Tiá»m và Thanh Phong đạo trưởng đã rá»i
khá»i thuyá»n từ tối hôm qua, há» rá»i khá»i thuyá»n mà thá»§y thá»§ cÅ©ng không hay biết.
Ãó là mật lệnh cá»§a Lưu Hương Cốc chỉ thị cho đám lính do ÃÆ°á»ng Chá»§ ÃÆ¡n Hiểu Thiên sắp đặt đột phá Thánh Quả
Tự, sào huyệt Ngũ Phượng Môn tại cứ điểm Giang Nam.
ÃÆ¡n Hiểu Thiên đã đùng Tiên Nhân Chưởng Lý quang Trí làm miếng mồi " Ãiệu Hổ Ly SÆ¡n" để phá vỡ Tổng Phân
Ãàn Giang Nam cá»§a chúng.
Thanh Phong đạo trưởng và " Ãá»™c Tẩu" Chu Tiá»m đã tiến lại tiếp ứng ÃÆ¡n Hiểu Thiên .

Trá»i má»—i lúc má»—i tối thêm.
Gió núi khua cành lá xì xào.
Trên sông, từng đợt sóng cuốn vào bỠvỗ nghe bành bạch..
Thá»i gian chầm chậm trôi gần gíữa đầu canh, má»™t mình ở lại trên thuyá»n Chu long Chu chắc đã ngá»§ say.
Từ đầu đến cuối không thấy dáng nàng bước ra ngoài.
Không biết nàng có bố trí gì như Quản Thiên Phát nói hay không.
Ba ngưá»i cá»§a bá»n Giang Hàn Thanh ngồi xổm trên gò cao dòm xuống . Há» không thấy tăm dạng cá»§a Chu Long Chu
nên càng làm cho hỠbăn khoăn lo lắng .
Ban đầu ẩn mình trên gò cao, mục đích là để canh chừng thuyá»n tập kích cá»§a NgÅ© Phượng Môn, nhưng vá»›i tình hình
này hỠlại trở thành canh chừng cô gái hỠChu mất rồi vì hỠsợ nàng ngủ luôn hoặc giả nàng buồn tình bõ đi tuốt.
Lý Duy Năng không dằn được, hắn há»i Quản Thiên Phát:
- Quản huynh, sao không thấy nàng động tịnh gì cả thế?
Quản Thiên Phát thấp giá»ng:
- Không thể không hành động , có lẽ chưa đến lúc.
Lý Duy Năng nói :
- Bây giỠđã gần quá canh một rồi, nếu cần bố trí thì phải là lúc địch chưa tới mới phải chứ!
Quản Thiên Phát nói :
- Cái đó thì đệ không biết được, có lẽ nàng có kế sách riêng của nàng chăng ?
Không thấy Giang Hàn Thanh lên tiếng, hai ngưá»i quay lại thấy tia mắt hắn Ä‘ang hướng theo giòng sông vá» phía xa
xa.
Lý Duy Năng há»i:
- Giang huynh phát hiện gì chăng?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Có thể là thuyá»n cá»§a địch, hình như có ba chiếc Ä‘ang hướng vá» mình.
Lý Duy Năng lấy làm lạ, vì chính hai chiếc thuyá»n nhà Ä‘ang đậu cách đó chừng hÆ¡n hai mươi trượng mà thấy còn quá khó khăn, làm sao Giang Hàn Thanh lại có thể thấy được xa hÆ¡n ?
Quản Thiên Phát há»i:
- Giang Nhị công tá»­ thấy loại thuyá»n gì?
Giang Hàn Thanh đáp:
- CÅ©ng thuyá»n mui phÅ© như mình...nhưng bây giá» hỠđã đậu ngoài vàm rồi.
Quản Thiên Phát há»i :
- Thấy hỠcó lên bỠkhông?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Ãã lên rồi, khoảng hai mươi ngưá»i.
Quả nhiên trong khi há» nói chuyện thì trên bãi sông đã lần lần thấy lố nhố bóng ngưá»i.
Há» Ä‘i dá»c theo bãi, hướng vá» phía thuyá»n cá»§a bá»n Giang Hàn Thanh Ä‘ang đậu.
HỠẩn vào bóng tối theo hình vòng cung bao vây thuyá»n cá»§a bá»n Giang Hàn Thanh.
Lý Duy Năng nói .
- Rất tiếc là phải chi Chu cô nương rải chất độc cho sớm thì có lẽ chúng đã ngã cả rồi .
Quản Thiên Phát nói :
- Không sao, cung thủ của mình đã sẳn sàng, có thể hạ chúng trong nháy mắt.
Khi lên bỠQuản Thiên Phát đã dặn Sở tài công dặn xạ thủ phục sẳn ở bìa rừng dựa bỠsông, tất cả khi thấy bóng
ngưá»i thì lắp tên chỠđợi, cứ há»… thấy hiệu ìệnh thì buông tên má»™t lượt, má»—i ngưá»i phải nhắm cho trúng mục tiêu.
Ngay lúc đó, từ ngoài vàm chợt thấy má»™t thuyá»n lá»›n chầm chậm quay mÅ©i vào bá», cách thuyá»n cá»§a bá»n Giang Hàn Thanh chừng ba trượng là ngừng lại.
Giang Hàn Thanh chú ý nhìn xem, hắn thấy phía khoang trước mÅ©i có má»™t ngưá»i Ä‘eo mặt nạ..
Mặc dầu trong bóng tối, nhưng bằng vào vóc dáng đó, bằng vào mặt nạ đó, Giang Hàn Thanh biết ngay ngưá»i ấy
chính là Tam Cung Chủ Tôn Phi Loan .
Lòng hắn chợt rợn lên một nỗi buồn mênh mông khôn tả .
Thì ra ngưá»i chỉ huy tấn công đêm nay lại là nàng, Sau lưng Tam cung Chá»§ có hai tỳ nữ chính là Nã Vân và Cầm Nguyệt.
Chiếc ghế bên trái, trên ghế có một gã thiếu niên tuấn tú , chỉ nhìn qua Giang Hàn Thanh nhận ra ngay là Yên Phi
Quỳnh, ngưá»i đã giả mạo Cung Quan Võ.
Và bây giá» thì hắn cÅ©ng biết rõ ràng nàng chính là má»™t trong hai vị Cung Chá»§ sau Tôn Phi Loan và tá»± nhiên là kiêm nhiệm Chu Tước Ãàn Ãàn Chá»§ .
Hai chiếc ghế bên phải cá»§a Tam Cung Chá»§ là Phi Cảnh và Huyá»n Cảnh pháp sư.
Chiếc thuyá»n vừa dừng lại, từ trên bãi, trong đám ngưá»i khi nãy có má»™t ngưá»i tách hàng bước ra, thi lá»… trước mặt
Tam Cung Chủ, hình như hắn nói gì đó và vì xa quá nên không nghe được .
Quản Thiên Phát khẽ nói:
- Quách Diên ThỠ.
Giang Hàn Thanh gật đầu :
- Ãúng,đám ngưá»i xuống bãi do hắn thống lãnh, hình như hắn Ä‘ang thỉnh ý vá»›i Tam Cung Chá»§ .
Lý Duy Năng há»i :
- Võ công của Tam Cung Chủ như thế nào?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Ãệ và nàng đã giao đấu má»™t lần lại Yên Tá»­ CÆ¡, gần hai trăm hiệp mà vẫn bất phân thắng bại.
Nói đến đây Giang Hàn Thanh chợt nhá»› bị "Âm Cá»±c Chỉ" cá»§a Huyá»n Cảnh pháp sư làm mang thương tích, Tam Cung
Chá»§ đã buá»™c Huyá»n Cảnh phải trao thuốc giải ...
Hần chợt nghe lòng mình dâng lên má»™t niá»m cảm xúc vô biên .
Ngay lúc đó, ở dưới bãi, Quách Diên Thá» lui Ä‘i ra sau, hướng vá» phía thuyá»n cá»§a Giang Hàn Thanh, đưa tay vẫy
vẫy .
Ãám thuá»™c hạ cá»§a hắn núp hai bên bụi rậm ào ra thận trá»ng tiến vá» hướng đó.
Má»—i ngưá»i trên tay Ä‘á»u lăm lăm binh khí sáng ngá»i, tuy trong màn đêm nhưng vẫn làm cho ngưá»i ta chóa mắt.
Quách Diên Thá» nhìn đăm đăm vá» phía hai chiếc thuyá»n rồi kêu lá»›n:
- Bằng hữu trên thuyá»n hãy nghe, các ngưá»i đã lá»t vào vòng vây rồi, lão phu khuyên hãy tá»± động lên bỠđể tránh
được cái chết thê thảm.
Hắn không ngá» rằng hắn Ä‘ang nói chuyện vá»›i chiếc thuyá»n.
Không, đúng hÆ¡n là hắn chỉ nói vớị má»—i má»™t ngưá»i, mà ngưá»i đó không biết bây giá» có còn trên thuyá»n hay không.
Chính bá»n Giang Hàn Thanh cÅ©ng tá»± há»i không biết Chu Long Chu Ä‘ang ngá»§ say hay là đã bá» Ä‘i đâu mất.
Trên thuyá»n đã không có ánh lá»­a mà cÅ©ng không nghe tiếng trả lá»i, không khí im lìm đáng ngại .
Quách Diên Thá» cưá»i sằng sặc:
- Lão phu là Quách Diên Thá», phụng lệnh Tam Cung Chá»§, đến má»i ngưá»i trên thuyá»n là Kim Lăng Giang Nhị Công Tá»­, Thiên Thu Trang Lý Công Tữ và Thanh Phong đạo trưởng ra nói chuyện.
Bốn phía vẫn im lặng.
Quách Diên ThỠnói tiếp:
- Tam Cung Chá»§ hiện tại ở trên thuyá»n và sá»± nhẫn nại cá»§a ngưá»i cÅ©ng có hạn, chư vị đã nằm trong vòng vây mà không tuân lệnh sao?
Và hắn vụt hét lớn :
- Giang Hàn Thanh , Lý Duy Năng, bá»n ngươi rõ ràng ở trên thuyá»n, thế tại sao không chịu xuất đầu lá»™ diện? Bằng vào hai chiếc thuyá»n như thế, các ngươi nghÄ© có thể trốn được à ?
Lý Duy Năng nhướng mắt:
- HỠQuách đã đến lúc phải giết rồi.
Quản Thiên Phát là con ngưá»i trầm tÄ©nh nhất, nhưng bây giá» hắn cÅ©ng cảm thấy bất an .
Chu Long Chu đâu?
Tại sao nàng lại không có dấu hiệu gì đối phó?
Lý Duy Năng không dằn được nữa, hắn nói nhỠvới Quản Thiên Phát:
- Quản huynh, hãy cho hắn nếm mùi cung tiễn trước đi , đệ không thể chịu được nữa rồi .
Quản Thiên Phát dè dặt:
- Chu cô nương hãy còn ở trên thuyá»n, chúng ta hãy cố chá» chút nữa.
Quách Diên ThỠđứng tần ngần một lúc rồi vụt quát:
- Lục soát cho ta.
Tiếng quát cÅ©a hắn vừa dứt thì đám thuá»™c hạ đã ào ào tràn tá»›i , nhưng khi còn cách thuyá»n chừng hÆ¡n trượng, chân
của hỠchậm lại .
Hình như hỠcũng hơi ngan ngán.
Nhưng cuối cùng rồi hỠcũng phải ra tay.
Năm sáu tên đầu tiên tốc hết những rèm cửa và dè dặt đi từ trước đến sau...
Qua má»™t lúc lục soát, chúng lần lượt trở ra và má»™t tên trong bá»n cúi mình trước mặt Quách Diên Thá» :
- Bẩm Há»™ pháp, trong thuyá»n không có ngưá»i nào cả .
Quách Diên ThỠsửng sốt:
- Lạ không? Sao lại không có?
Hắn nói chưa dứt thì tên báo cáo từ từ khuỵu ngay xuống đất .
Trên gò cao, Quản Thiên Phát khẽ nói:
- Rồi, Chu cô nương đã ra ngòn nghỠrồi đấy.
Quách Diên ThỠgiật mình quát lớn:
- Kẻ nào ám toán?
Hắn vừa quát há»i thì năm sáu tên thuá»™c hạ khác cá»§a hắn lại ngã lăn quay, chúng ngã xuống và không còn cục cá»±a.
Những tên đó chính là những tên nhảy lên thuyá»n trước hết .
Hình như há» bị trúng má»™t thứ ám khí có chất độc gì dữ dá»™i , những ngưá»i thụ thương không thấy giãy dụa nhiá»u, da
mặt hỠxanh um thật nhanh và cũng ngã xuống thật nhanh.
Ãá»™t biến bất ngá» làm cho hai mươi tên thuá»™c hạ NgÅ© Phượng Môn đâm ra hốt hoảng, há» không hiểu trên hai chiếc thuyá»n ấy chứa đựng những gì.
Là một tay thành danh trên giang hồ đã mấy mươi năm , thấy tình hình bất ổn là Quách Diên ThỠđã vung tay thét lớn:
- Tất cả hãy lui lại, chỠta thỉnh ý Tam Cung Chủ rồi quyết định sau.
Hơn hai mươi tên thuộc hạ thật ra cũng chỉ mong được thế . HỠvừa được lịnh là lập tức lui ra thật nhanh.
Nếu hỠđứng yên thì không thấy chi, nhưng khi được lệnh lui , lúc hỠvừa nhấc thân lên thì một chuyện lạ lại phát sinh.
Gần như cùng một lượt, hơn hai mươi tên thuộc hạ Ngũ Phượng Môn, không một tiếng động nhưng cùng ngã xuống
y như những tên ngã trước.
Không một cái giãy giụa, không một tiếng kêu la.
Trên bãi sông bây giá» chỉ còn trÆ¡ lại má»—i má»™t mình Quách Diên Thá».
Chuyện xảy ra nhanh quá đã làm cho "Kim Giáp Thần" Quách Diên ThỠgần như không còn tin ở đôi mắt của mình.
Lão đứng má»™t chá»— như trá»i trồng, không biết phải làm sao và ăn nói ra sao !
Tá»± nhiên tình hình xảy ra như thế. Trên thuyá»n bá»n Tam Cung Chá»§ Ä‘á»u chứng kiến từ đầu đến cuối.
Huyá»n Cảnh pháp sư lật đật đứng lên chấp tay:
- Tình hình bất ổn, xin Tam Cung Chủ cho bần tăng lên đó thử xem.
Tam Cung Chá»§ trầm giá»ng:
- Trên thuyá»n không ngưá»i, như vậy thì hỠđã Ä‘i cả rồi, thuá»™c hạ cá»§a ta lại bị hại, đại sư hãy lên xem còn có cứu được không? Chúng ta lui vá» Hàng Châu rồi sẽ tính sau.
Phi Cảnh pháp sư nói:
- Bần đạo xin Tam Cung Chủ cho nán lại .
Tam Cung Chá»§ há»i :
- Ãại sư có ý kiến như thế nào?
Phi Cảnh pháp sư nói:
- Theo bần tăng thì Lý Quang Trí bị chất độc ngấm vào mình nặng lắm, cho dầu có chá»­a trị cÅ©ng không thể sá»›m phục hồi, bây giá» cho dầu hắn có tÄ©nh lại thì cÅ©ng không thể Ä‘i đứng được, vì thế không thể có chuyện bá» thuyá»n Ä‘i bá»™, há» chỉ núp ẩn đâu đấy thôi .
Tam Cung Chủ trầm ngâm không nói.
Yên Phi Quỳnh nói :
- Tiểu muá»™i thấy đại sư nói có lý, xin để tiểu muá»™i cùng Huỳnh Cảnh đại sư xuống xem sao, rất có thể bá»n Giang Hàn Thanh vẫn còn lẩn trốn, không thể buông thả chúng được.
Vừa nói nàng vừa đứng dậy.
Bằng vào lá»i lẽ đó, đủ thấy Yên Phi Quỳnh căm hận Giang Hàn Thanh nhập cốt.
Tam Cung Chũ khoát tay:
- NgÅ© sư muá»™i hãy để Huyá»n Cảnh đại sư xuống trước xem sao.
Huyá»n Cảnh pháp sư đứng lên:
- Bần tăng xin lãnh mạng.
Tiếng nói chưa dứt, thân ảnh ông ta đã lao vút xuống bãi và há»i lá»›n:
- Quách huynh, hỠchết bằng cách nào thế?
Ãang lum khum quan sát đám thuá»™c hạ Quách Diên Thá» lật đật đứng lên vòng tay:
- Ãại sư đến kịp là hay lắm, bá»n chúng da mặt tím bầm hình như trúng phải chất độc gì dữ lắm.
Huyá»n Cảnh pháp sư há»i:
- Quách huynh có tìm ra ám khí hay không?
Quách Diên ThỠlắc đầu:
- Theo đệ thấy thì chắc không phải ám khí, vì nếu ám khí là một vật nhỠkhó thấy thì không thể ném xa như thế vã lại đệ cùng đứng ngay đây, nếu bị tung ám khí thì tại sao đệ lại không bị trúng?
Huyá»n Cảnh gật đầu:
- Ãm khí không thể ném xa nếu là vật nhá» , đúng lắm chắc chắn không phải là ám khí .
Quách Diên Thá» há»i:
- Ãại sư cho rằng...
Huyá»n Cảnh pháp sư vụt ngẩng mặt hướng vá» phía hai chiếc thuyá»n quát lá»›n:
- Chu lão thí chá»§ Ä‘ang ở trên thuyá»n, đừng ẩn mặt mất công.
Quách Diên ThỠkinh ngạc :
- Vừa rồi chúng đã lục soát thế sao không thấy..
Hắn nói chưa dứt tiếng thì từ trong thuyá»n má»™t bóng Ä‘en nhá» thó chầm chậm bước ra .
Bóng Ä‘en mặc toàn đồ Ä‘en, mặt che khăn Ä‘en, bước Ä‘i chập chá»n y như má»™t bóng ma.
Huyá»n Cảnh cau mặt quát lá»›n:
- Ngươi là ai? Chu Tiá»m đâu?
Chu Long Chu không đáp lá»i, cứ chầm chậm bước tá»›i.
Quách Diên ThỠrúng động khẽ kêu:
- Ãại sư cẩn thận.
Huyá»n Cảnh đại sư trầm giá»ng:
- Ãứng lại, nếu còn bước tá»›i thì đừng trách bần tăng ác độc.
Chu Long Chu cưá»i nhạt:
- Nếu bản cô nương muốn ra tay thì các ngươi còn đứng như thế được à ?
Giá»ng nói cá»§a nàng thật lạnh lùng và tá»± nhiên như giá»ng nói cá»§a ngưá»i lá»›n đối vá»›i trẻ con.
Huyá»n Cảnh pháp sư trầm giá»ng:
- Những ngưá»i này chết vì tay cô phải không?
Chu Long Chu đáp:
- Tự nhiên.
Quách Diên Thá» cưá»i gằn:
- Quả đúng là thủ đoạn tàn độc vô cùng..
Chu Long Chu thản nhiên:
- Quách Diên Thá», ngươi có biết tại sao bản cô nương còn để ngươi đứng đấy không?
Là một nhân vật ngang doc giang hồ suốt mấy mươi năm, thế nhưng bây giỠQuách Diên ThỠbị một cô gái xem như
đồ bá».
Hắn tức tối run bắn cả chân tay:
- Sao? Cô nương tại sao không biết đến tại hạ ?
Chu Long Chu nói :
- Ta để ngươi sống là muốn ngươi hãy há»i Tam Cung Chá»§ cá»§a ngươi có muốn sống hay muốn chết, và cho ta biết hiện
tại có muốn trở vỠHàng Châu thì e rằng sào huyệt cũng đã tan tành.
Huyá»n Cảnh pháp sư sá»­ng sốt:
- Sao, ngươi bảo sao?
Chu Long Chu gặn lại :
- Ngươi điếc rồi à !
Huyá»n Cảnh pháp sư há»i:
- Những ngưá»i trên thuyá»n đâu?
Chu Long Chu cưá»i:
- Ãi rồi .
Huyá»n Cảnh phát cáu gặn lại:
- Ãi đâu?
Chu Long Chu cưá»i :
- Ãúng là há»i giống như con nít, chân là chân cá»§a bá»n há», há» muốn Ä‘i đâu thì Ä‘i chứ sao ngươi há»i ta?
Huyá»n Cảnh pháp sư nói:
- Tốt lắm, ngươi hãy theo ta lên thuyá»n.
Chu Long Chu há»i:
- Lên thuyá»n ngươi làm gì?
Huyá»n Cảnh pháp sư nói:
- Ngươi đã giết hơn hai mươi thuộc hạ của Ngũ Phượng Môn thì làm sao đi được.
Chu Long Chu cưá»i nhẹ :
- Giết chúng thì làm sao? Cô nương muốn đi thì đi, muốn ở thì ở, ngươi có thể ngăn được à ?
Huyá»n Cảnh pháp sư quát lá»›n:
- Bé con, ngươi muốn chết à .
Cánh tay cúa nhà sư cất lên thật lẹ trong tư thế "Lăng không điểm huyệt" ..
"âm cá»±c chỉ" đã làm cho Huyá»n Cảnh được thiên hạ nể nang, vì má»™t khi cánh tay ông ta nhấc lên thì từ trước đến
nay chưa có má»™t ai thoát khá»i.
Thế nhưng lần này thì khác, cánh tay nhấc lên nhưng chỉ lá»±c chưa kịp nhả ra thì vóc thân cao lá»›n dá»nh dàng cá»§a ông
ta ngã lăn xuống đất.
Quách Diên ThỠhoảáng hốt thối lui hai bước.
Chu Long Chu nói :
- Bây giá» thì ngươi không thấy ta nói láo đấy chứ, ngươi còn chưa chịu gá»i Tam Cung Chá»§ cÅ©a ngươi xuống đây à?
Biết mình không phải là đối thá»§ cá»§a cô bé, Quách Diên Thá» không muốn tá» ra liá»u lÄ©nh, hắn há»i:
- Cô nương muốn tại hạ chuyển đến Tam Cung Chá»§ lá»i chi?
Chu Long Chu nói:
- Bảo với Tam Cung Chủ của ngươi là muốn sống thì cút đi , bằng muốn chết thì lên đây.
Quách Diên ThỠchưa kịp nói thì chợt có tiếng quát lớn:
- Quách Hộ Pháp, hãy để con tiện tỳ ấy cho ta.
Má»™t luồng ánh thép từ trên thuyá»n xẹt xuống cùng vá»›i má»™t bóng ngưá»i, thanh kiếm vút thẳng xuống ngay đầu cÅ©a Chu Long Chu .
Tiếp liá»n theo, má»™t tiếng nữa vang lên:
- Ngũ Cung Chủ, hãy khoan !
Một bóng khác vút theo , bóng cao lớn đẫy đà của Phi Cảnh Pháp Sư .
Cả hai ngưá»i gần như cùng má»™t lúc, nhưng thanh kiếm trên tay Yên Phi Quỳnh tá»›i trước và gặp ngay cái phất trần cá»§a
Chu Long Chu hất mạnh trở lên.
Yên Phi Quỳnh bật ngửa ra sau nằm bất động.
Phi Cảnh pháp sư vừa vút tới chưa kịp ra tay thì cũng ngã xuống luôn.
Chuyện liên tiếp xảy ra làm cho Quách Diên ThỠđứng trơ như tượng gỗ, vừa rồi cái ngã của đám thuộc hạ cứ cho là
hắn không nhìn kịp, nhưng bây giá» thì chuyện lại xảy ra sá» sá» trước mắt, cả ba ngưá»i Yên Phi Quỳnh, Huyá»n Cảnh và
Phi Cảnh pháp sư ngã ngay trước mắt hắn, nhưng hắn không trông thấy.
Chu Long Chu hành động ra sao thật không làm sao thấy được, từ trước đến sau nàng chỉ có một lần hất chiếc phất
trần, còn nàng thì vẫn đứng yên không hỠnhúc nhích .
Và bây giá» giá»ng nàng càng lạnh như băng:
- Trừ Tam Cung Chá»§ ra, bất cứ kẻ nào nhảy đến trước mặt ta cÅ©ng Ä‘á»u phải ngã xuống.
Quách Diên Thá» bây giá» má»›i thật đúng y như đứa trẻ má»›i lên ba đứng trước hành động cá»§a ngưá»i trên trước, hắn há
hốc mồm không biết nói làm sao và cũng không biết hành động cách nào.
Bộ mặt xương xẩu nhăn nheo của ông ta bây giỠnhư dài ra xuống ngực, không ra tay thì không còn mặt mũi nào nhìn thiên hạ mà ra tay thì kể như lãnh đủ , lão ta đứng thộn mặt như kẻ mất hồn.
Tam Cung Chủ đứng lên, nàng vẫy tay và cùng với Nã Vân , Cầm Nguyệt phóng ngay xuống bãi.
Hai bên cách nhau non má»™t trượng và Chu Long Chu ngẩng mặt lên há»i trước.
- Xem dáng cách thì hình như là Tam Cung Chủ đó phải không?
Tam Cung Chủ lạnh lùng:
- Phải, ngưá»i đã dùng chất độc hại quá nhiá»u thuá»™c hạ cá»§a ta rồi đấy.
Chu Long Chu cưá»i nhẹ :
~Nghe nói Ngũ Phượng Môn quật khởi giang hồ, đã từng coi thiên hạ chẳng có vào đâu, nhưng không ngỠcũng chỉ
có thế thôi.
Tam Cung Chá»§ há»i :
- Chất độc cá»§a ngươi sá»­ dụng khá là cao, thế ngươi có phải là con gái cá»§a " Ãá»™c Tẩu" Chu Tiá»m không nhỉ?
Chu Long Chu gặn lại :
- Nếu phải thì sao?
Tam Cung Chủ nói:
- Tốt lắm, vậy bây giỠngươi hãy trao thuốc giải cho ta.
Chu Long Chu cưá»i :
- Ngũ Phượng Môn cũng chuyên dùng thuốc độc đấy mà.
Những tên ấy cho đến trưa ngày mai mới chết, bây giỠthì không muộn lắm đâu, hãy mang hỠvỠđi. Nhưng ta cũng
cho ngươi biết trước là có thể không trở vỠThánh Quả Tự được nữa , tốt hơn là nên tìm nơi khác.
Tam Cung Chủ nói:
- Ta đã nghe cả nãy giỠrồi , nhưng ta cần ngươi trao thuốc giải, ta nghĩ rằng chắc ngươi đã biết., thuốc giải không trao
không được.
Chu Long Chu hÆ¡i rúng động, hình như nàng bây giá» má»›i cảm thấy chuyện khác lạ trong mình, nàng gặn há»i:
- Ngươi đã ám toán ta phải không?
Tam Cung Chủ đáp?
- Khi nhẩy xuống đây, ta đã dùng "Vô Tướng Thần Chỉ" đánh vào yếu huyệt hai vai của ngươi rồi, bây giỠthì dầu
cho ngươi có muốn thi thố độc chất cũng không còn kịp nữa.
Chu Long Chu lớn tiếng.
- Ta không phục, ngươi đã thừa lúc ngưá»i khác không phòng bị để mà ám toán.
Tam Cung Chá»§ cưá»i :
- Chứ vừa rồi ngươi không làm như thế hay sao?
Chu Long Chu hình như cố đụng đậy đôi tay, nhưng Kiên TÄ©nh huyệt đã mang thương tích nên nàng đành buông xuôi . Cung Chá»§ vẫy tay lên theo phương pháp cách không Ä‘iểm huyệt phong bế trá»ng huyệt cá»§a Chu Long Chu và quay lại bảo Nã Vân, Cầm Nguyệt:
- Hãy bắt cô ấy cho ta, nhưng nhớ cẩn thận coi chừng độc chất.
Quách Diên ThỠlật đật cởi ngay chiếc áo choàng đưa cho Nã Vân:
- Hãy lấy áo nầy trùm cô ta lại chứ đừng đụng vào ngươi cô ta.
Nã Vân và Cầm Nguyệt vừa nhích tá»›i thì từ trong gò cao, ba bóng ngưá»i lao ra thật lẹ và có tiếng thét lên:
- Dừng lại !
Ba ngưá»i đó là Giang Hàn Thanh , Lý Duy Năng và Quản Thiên Phát.
Nã Vân và Cầm Nguyệt khựng ìại.
Tia mắt sáng quắc từ trong chiếc mặt nạ đồng của Tam Cung Chủ chiếu thẳng vào mặt Giang Hàn Thanh.
Giang Hàn Thanh cũng nhìn thẳng vào mặt nàng....
Bốn mắt chạm nhau, cả hai Ä‘á»u ngượng ngập.
Tài sản của giacuongly

  #50  
Old 18-05-2008, 05:52 PM
giacuongly's Avatar
giacuongly giacuongly is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bài gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngày 2 giá» 3 phút
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 8: Không Phân Thắng Bại




Trong lòng Tam Cung Chủ chợt dâng lên một cảm xúc vô cùng phức tạp, nàng vừa nhìn thấy Giang Hàn Thanh là tia mắt nàng dịu lại, nàng cảm nghe mừng vui nhưng lại vô cùng lo lắng, u buồn.
Nàng muốn nói thật nhiá»u nhưng làm sao mà nói được?
Ãnh mắt cá»§a nàng như thay cho những gì ẩn khuất trong lòng.
Nàng nhìn Giang hàn Thanh khá lâu và cuối cùng nàng lên tiếng:
- Giang Nhị công tử...các vị vẫn còn đây?
Nếu ai tế nhị má»™t chút sê thấy đó không phải là má»™t câu há»i mà là má»™t câu trách móc.
Và tự nhiên, tiếng "các vị" cũng chỉ là danh từ mượn tạm, câu nói của nàng chỉ dành để cho Giang Hàn Thanh mà thôi.
Giang Hàn Thanh nghe được câu nói đó, hắn nghe như "Tôi đã cho ngưá»i Ä‘em tin, thế sao bấy giá» chàng vẫn còn nÆ¡i đây" .
Hắn lật đật vòng tay:
- Tam Cung Chá»§ tá»± thân đến đây vá»›i mục đích là vì Lý lão trang chá»§ , nhưng thật ra thì Lý trang Chá»§ không có Ä‘i ở thuyá»n này.
Dứt câu nói đó, hắn dùng ngay Truyá»n âm Nhập Mật nói vá»›i nàng:
- Tam Cung Chá»§ đã thương tình cho thuốc và lại sai ngưá»i Ä‘em tin tại hạ vô cùng cảm kích.
Tam Cung Chá»§ giật mình, nàng cÅ©ng dùng Truyá»n âm Nhập Mật trả lá»i:
- Công tử đã biết cả à.. như thế là được rồi .
Nhưng bên ngoài nàng vẫn gằn giá»ng nói lá»›n:
- Ba vị ra mặt nơi đây ý muốn như thế nào?
Lý Duy Năng cưá»i lá»›n:
- Muốn cho toàn lực lượng của các ngươi tận diệt trong đêm nay.
Tam Cung Chủ ném tia mắt lạnh lùng vào mặt hắn:
- Các hạ cho rằng đã nắm chắc phần thắng trong tay rồi à?
Lý Duy Năng cưá»i lá»›n:
- Cho dầu Tam Cung Chá»§ võ nghệ có hÆ¡n ngưá»i nhưng bây giá» thá»§ hạ đã không còn, má»™t tay làm sao vá»— cho kêu được chứ? Thật tại hạ không hiá»…u phương sách thoát thân cá»§a Quí Cung Chá»§ ra sao ?
Tam Cung Chủ chỉ vào Chu Long Chu và nói :
- Ta đã bắt được con gái cá»§a Chu Tiá»m thì làm sao nàng lại không trao giải dược cho ta.
Lý Duy Năng quay lại thấy Nã Vân và Cầm Nguyệt Ä‘ang chÄ©a kiếm vào ngưá»i Chu Long Chu, hắn nổi giận rút quạt ra thét lá»›n:
- Hay lắm, ta xin lãnh giáo Tam Cung Chủ đôi chiêu rồi sẽ nói chuyện sau.
Tam Cung Chá»§ cưá»i khẫy:
- Ãệ tá»­ cá»§a Thần Phiến Tá»­ không xứng là đối thá»§ cá»§a ta.
Lý Duy Năng xốc tới:
- Hãy rút kiếm ra.
Giang Hàn Thanh lật đật bước theo:
- Lý huynh...
Tam Cung Chá»§ dá»i tia mắt vá» phía Giang Hàn Thanh:
- Giang Nhị công tử.
Giang Hàn Thanh nói:
- Xin Tam cung chủ hãy buông tha Chu cô nương.
Tam Cung Chá»§ do dá»±:
- Nhưng số thuộc hạ của tôi..
Giang Hàn Thanh nói :
- Xin Tam cung Chủ hãy thả nàng, tại hạ sẽ khuyên nàng trao thuốc giải .
Tam Cung Chá»§ thấp giá»ng:
- Có chắc như thế hay không?
Lý Duy Năng tiếp lá»i :
- Giang huynh, một đổi một thôi.
Giang Hàn Thanh nói nhỠ:
- Làm sao được. Tôi muốn giải kết chuyện đêm nay.
NghÄ© đến chuyện cha mình chỉ nhá» vào hai cha con cá»§a Chu Tiá»m cứu thoát nên Lý Duy Năng gật đầu:
- Tùy Giang huynh định đoạt.
Giang Hàn Thanh bước tá»›i gần Tam Cung Chá»§ thêm chút nữa, giá»ng hắn van lÆ¡n:
- Tam Cung Chủ hãy thả Chu cô nương, tại hạ xin đảm bảo phần thuốc giải.
Tam Cung Chủ nhìn Giang Hàn Thanh bằng đôi mắt dịu dàng:
- Tôi tin ..
Nhưng ngay lúc đó Quách Diên ThỠlại lên tiếng:
- Xin Tam Cung Chủ hãy nghĩ lại.
Tam Cung Chá»§ quay lại há»i :
- Quách Hộ pháp có ý kiến chi?
Quách Diên ThỠđáp:
- Theo thuộc hạ thấy thì thuốc giải hiện nhất định có trong mình cô gái ấy, chúng ta cứ việc lục soát chứ không nên thả .
Tam Cung Chủ chận ngang:
- Ãã có Giang Nhị công tá»­ bảo đảm thì cứ thả cô ta .
Quách Diên ThỠnói:
- Làm sao có thể tin hắn được.
Tam Cung Chá»§ trầm giá»ng:
- Ta đã bằng lòng, Quách Há»™ Pháp không nên nói nhiá»u hÆ¡n nữa.
Quách Diên ThỠlùi lại, hắn không dám nói thêm.
Tam Cung Chủ quay lại bảo Nã Vân:
- Ngươi hãy lấy Vô Tướng Thần Châm ra cho cô .
Nã Vân tuân lệnh lấy trong túi ra một viên đá nam châm cúi xuống rà vào "ma huyệt" của Chu Long Chu.
Viên từ thạch hút ngay ra hai mũi kim nhỠhơn lông thỠ.
Tam Cung Chủ vẫn với thế "cách không nã huyệt" giải khai hết huyệt đạo cho nàng.
Chu Long Chu uốn mình đứng dậy, đôi mắt sáng như sao của nàng qua lớp lụa đen, liếc nhanh vào mặt Giang Hàn
Thanh và Tam Cung Chủ rồi lẳng lặng bỠđi .
Giang Hàn Thanh bước nhanh theo:
- Chu cô nương.
Chu Long Chu vẫn bước đi :
- Cái gì?
Giang Hàn Thanh cố bước theo:
- Tại hạ xin có đôi lá»i..
Chu long Chu vụt quay phắt lại:
- Có phải Giang Nhị công tữ đó chăng?
Giang Hàn Thanh đáp:
- Vâng, tại hạ chính là Giang Hàn Thanh.
Chu Long Chu há»i :
- Công tử muốn nói gì?
Giang Hàn Thanh nối :
Vừa rồi Cô nương trúng phải Vô Tướng Thần Châm của Tam Cung Chủ rồi ..
Chu Long Chu chận ngang:
- Rồi công tử cứu tôi phải không?
Giang Hàn Thanh cảm thấy cô gái này khó nói chuyện quá , hình như nàng không thích hắn, hắn cố gắng cưá»i:
- Không, nhưng tại hạ đã hứa bảo đảm với Tam Cung Chủ rằng cô nương sẽ trao thuốc giải .
Chu Long Chu cưá»i nhạt:
- Ủa, Giang Nhị công tử làm thuyết khách cho Ngũ Phượng Môn bao giỠthế?
Giang Hàn Thanh lật đật nói :
- Không, không phải nhưng nếu tại hạ không hứa như thế thì Tam Cung Chủ sẽ không chịu thả cô nương...
Chu Long Chu nói.
- Không thả thì hỠlàm gì tôi chứ?
Giang Hàn Thanh khựng ngang, hắn thấy cô gái hỠChu nầy thật là kỳ cục, hình như cô ta không muốn hiểu thấu đến cái khó của một ai.
Hắn vội nói :
- Nhưng nếu cô nương bị ngưá»i ta bắt thì ba ngưá»i cá»§a bá»n tôi làm sao nói lại vá»›i Chu lão tiá»n bối...
Giá»ng cá»§a Chu Long Chu hÆ¡i gắt:
- Như vậy nghĩa là sở dĩ công tử làm chuyện này là vì sợ khó nói với cha tôi phải không?
Vừa nói nàng lại vừa ngoe nguẩy bỠđi .
Giang Hàn Thanh lại phải bước theo:
- Nhưng ngưá»i ta đã thả cô nương thì chúng ta cÅ©ng không nên thất tín .
Chu Long Chu phân bua :
- Công tử hứa bảo đảm với hỠchứ tôi đâu có hứa, tôi không có thuốc giải.
Giang Hàn Thanh vội nói:
- Nếu cô nương làm thế thì khó xử cho tại hạ vô cùng..
Chu Long Chu thản nhiên:
- Gánh bàn độc mướn thì rán chịu, tôi có nhỠcông tử làm chuyện ấy đâu.
Giang Hàn Thanh nói :
- Nếu cô nương không trao thuốc giải thì tại hạ phải thất Æ¡n vá»›i ngưá»i.
Chu Long Chu nói:
- ÃÆ¡n ÃÆ°á»ng Chá»§ đêm nay quyết định tóm má»™t lưỡi cho hết phe cá»§a chúng, bây giá» trao thuốc giải thì hóa ra phá há»ng kế hoạch ấy hay sao? Ai bảo công tữ hứa làm chi?
Giang Hàn Thanh nói:
- Nếu cô nương đừng bị ngưá»i ta bắt giữ thì tại hạ dù có Ä‘iên cÅ©ng không hứa như thế ấy .
Chu Long Chu vụt quay phắt lại, nàng nhìn Giang Hàn Thanh và nhá» giá»ng:
- Công tứ hứa vá»›i ngưá»i ta là..vì tôi đấy phải không?
Giá»ng nói lạnh như băng cá»§a nàng bá»—ng dịu lại như có vẽ ân hận.
Giang Hàn Thanh nói:
- Không vì cô thì không lẽ vì tôi sao
Chu Long Chu lại liếc hắn thêm cái nữa và nói:
- Nếu đừng hứa cứ để cho chúng bắt tôi vá» là cả bá»n chúng sẽ chẳng còn má»™t mạng nào.
Giang Hàn Thanh nói như trách:
- Như vậy là tại tôi lắm chuyện !
Chu Long Chu thở ra:
- Nhưng công tá»­ đã hứa vá»›i ngưá»i ta rồi, tôi làm sao để cho công tá»­ thất tín được.
Nàng lấy ra một bình thuốc nhỠthảy vỠhướng Giang Hàn Thanh và nói tiếp:
- Trao cho ngưá»i ta Ä‘i.
Giang Hàn Thanh tiếp lấy:
- Nghĩa là cô nương đã bằng lòng.
Chu Long Chu nói:
- Tôi bằng lòng vì công tử đó.
Mấy tiếng nói sau cùng, nàng nói thật nhỠcốt chỉ để cho nàng và hắn nghe thôi .
Giang Hàn Thanh bỗng giật mình .
Hắn cho nàng là kẻ vô tình, không thông cảm cho kẻ khác, thế nhưng bây giá» qua lá»i lẽ và hành động cá»§a nàng làm cho hắn vụt thấy khác Ä‘i . .
Nhưng ngay khi ấy Chu Long Chu vụt nói:
- Khoan đã .
Giang Hàn Thanh há»i :
- Cô nương còn cần chi nữa?
Chu Long Chu nói:
- Trao thuốc giải thì trao nhưng phải có Ä‘iá»u kiện.
Giang Hàn Thanh nói :
- Xin cô nương cho nghe .
Chu long Chu nói:
- Công tử bảo cái vị Tam cung Chủ ấy gỡ chiếc mặt nạ ra cho tôi xem mặt.
Giang Hàn Thanh cau mặt:
- Chuyện đó khó quá .
Chu Long Chu gắt:
- Tôi có bảo công tử lại gở mặt cô ta đâu mà khó với dễ?
Tôi không biết, nếu không là không trao thuốc giải .
Giang Hàn Thanh tặc lưỡi:
- Thôi, được rồi để tôi nói.
Vừa nói hắn bước vỠphía Tam cung Chủ .
- Chu Long Chu cùng bước theo sau.
Lý Duy Năng và Quản Thiên Phát thấy Giang Hàn Thanh nói lâu quá, hai ngưá»i hình như muốn bước lại khuyên phụ, nhưng Quản Thiên Phát chợt nhá»› tính tình cô gái há» Chu, hắn vá»™i kéo Lý Duy Năng lại.
Hắn sợ nói vô đã chẳng không có kết quả mà còn có thể chá»c cho cô ta nổi nóng.
Bây giá» thấy Giang Hàn Thanh trở lại, Lý Duy Năng mừng rỡ mỉm cưá»i :
- Sao? Giang huynh đă năn nỉ được rồi à?
Giang Hàn Thanh cưá»i :
- Năn nỉ thật đó, thiếu Ä‘iá»u muốn gãy lưỡi .
Ãến trước mặt Tam Cung Chá»§ , Giang Hàn Thanh vá»ng tay :
- Chu cô nương đã bằng lòng.
Tam Cung Chá»§ há»i:
- Thuốc giải đâu?
Giang Hàn Thanh nói:
- Cô ta đã giao cho tại hạ .
Tam Cung Chủ nói :
- Hãy trao cho tôi.
Giang Hàn Thanh nói :
- Nhưng Chu cô nương còn có giao thêm má»™t Ä‘iá»u kiện kèm theo.
Tam Cung Chá»§ gằn giá»ng:
- Nếu không chịu Ä‘iá»u kiện gì đó thì không chịu trao thuốc giải phải không?
Ãnh mắt cá»§a Giang Hàn Thanh như nói lên sá»± van lÆ¡n:
- Thật ra thì cũng không có gì quá đáng .
Chính tia mắt cá»§a Giang Hàn Thanh làm cho Tam Cung Chá»§ dịu giá»ng ngay:
- Cô ta muốn gì?
Giang Hàn Thanh nói thật nhá», thứ giá»ng nói khẩn cầu:
- Cô ta muốn được xem dung mạo của Tam Cung Chủ.
Tam Cung Chá»§ há»i :
- Và công tử đã bảo lãnh rằng sẽ nói được với tôi ?
Giang Hàn Thanh ngập ngừng:
- Cũng..thật thì cũng không phải thế..
Tam Cung Chủ trầm ngâm:
- ÃÆ°á»£c rồi công tá»­ bảo lãnh rằng nàng sẽ trao thuốc giải , bây giá» công tá»­ bảo lãnh rằng sẽ nói cho tôi lá»™t mặt nạ , vậy thì hãy trao thuốc giải cho tôi .
Giang Hàn Thanh lúng túng :
- Nhưng . . .nhưng
Tam Cung Chủ nhìn thẳng vào mặt Giang Hàn Thanh:
- Nhưng nhưng cái gì?
Giang Hàn Thanh nhăn nhó :
- Chu cô nương đã nói như thế thì tôi phải nói lại như thế
Tam Cung Chủ gắt:
- Tại làm sao lại nghe lá»i cô ta dữ thế?
Giang Hàn Thanh thở ra.
- Thật là khổ cho thân hắn, hai cô gái nầy hình như không phải muốn hơn thua với nhau, hình như hỠcố dần hắn cho đã một cái gì trong lòng hỠ.
Quản Thiên Phát và Lý Duy Năng nhìn nhau lắc đầu, hình như hỠcũng rất thông cảm cho cái khổ của Giang Hàn Thanh.
Cũng may ngay lúc đó Tam Cung Chủ vụt nói:
- ÃÆ°á»£c rồi, cứ trao thuốc giải Ä‘i, tôi bằng lòng đó.
Giang Hàn Thanh vừa muốn trao bình thuốc thì Chu Long Chu lại gắt:
- Khoan, sao mà tin ngưá»i ta dữ thế?
Giang Hàn Thanh lại thở ra :
- Tam Cung Chủ đã bằng lòng thì nhất định là. .bằng lòng.
Chu Long Chu há»i:
- Công tử bảo đảm phải không?
Giang Hàn Thanh nói:
- Vừa rồi, chỉ bằng vào lá»i nói cá»§a tôi, Tam Cung Chá»§ đã giải khai huyệt đạo cho Chu cô nương, bây giá» Tam Cung Chá»§ đã hứa thì tôì phải tin ..
Tam Cung Chá»§ cưá»i:
- ÃÆ°á»£c rồi, công tá»­ đã khổ sở như thế thì để tôi gở mặt nạ xuống.
Nói xong, nàng đưa tay gở mặt nạ xuống ngay.
Tất cả những ngưá»i có mặt Ä‘á»u ngẩn ngÆ¡.
HỠđã biết trưỡc Tam Cung Chá»§ là má»™t cô gái, há» cÅ©ng đã ước lượng đó là má»™t cô gái đẹp, nhưng há» không ngá» vẽ đẹp cá»§a nàng lại quá sức tưởng tượng cá»§a há», nàng đẹp đến độ không thể dìễn tả bằng lá»i .
Tuy trong đêm tối, nhưng khi nàng vừa gỡ mặt nạ ra, má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy trước mặt mình như sáng rá»±c.
Bất cứ má»™t chá»— nào trên mặt nàng, từ cái miệng vá»›i vành môi hồng thắm, từ cái mÅ©i dá»c dừa thon nhá», từ đôi mắt long lanh như nước gợn hồ thu, từ cái núm đồng tiá»n trên đôi má mịn màng , những thứ ấy dồn lại cho má»™t ngưá»i làm cho thiên hạ bá»—ng đâm ra ngá» nghệch..
Luôn cả Chu Long Chu mặc dầu trong lòng mang sẳn cái tức tối và cảm thấy Giang Hàn Thanh có hÆ¡i thân cận vá»›i ngưá»i con gái ấy, nhưng bây giá» thấy mặt đối phương, nàng cÅ©ng khó ghen ghét.
Chu Long Chu lẩm bẩm:
- Thảo nào..
Tam Cung Chá»§ mÄ©m cưá»i:
- Thảo nào cái gì?
Chu Long Chu nói:
- Thảo nào mà hắn không cố tình nói giúp .
Tam Cung ChÅ© cưá»i :
- Nói giúp cho thiên hạ chứ đâu phải nói giúp cho tôi .
Chu Long Chu hừ hừ trong miệng và quày quả bỠđi, dáng cách nàng có vẻ vùng vằng, nhưng câu nói của Tam Cung Chủ cũng đã làm cho nàng cảm thấy dễ chịu...
Giang Hàn Thanh nhìn theo cô gái bướng bỉnh hỠChu, hắn nhè nhẹ lắc đầu.
Cả Lý Duy Năng và Quản Thiên Phát cÅ©ng Ä‘á»u biết rằng bây giỠđể cho cô ta Ä‘i có lẽ không còn làm cô ta giận, như thế còn hÆ¡n là ngăn cản .
Tam Cung Chủ nhìn Giang Hàn Thanh một cái nhìn thật dài :
- Hình như cô ta không muốn cho tôi là gái đấy.
Câu nói thật nhiá»u ý nghÄ©a, tá»± nhiên là Giang Hàn Thanh cÅ©ng rất má»ng lá»— tai, nhưng trong tình cảnh này hắn phải làm ngÆ¡ như không nghe thấy.
Nhưng vì thấy Tam Cung Chá»§ nhìn mình bằng con mắt hÆ¡i khó chịu, nên hắn đành khá»a lấp:
- Chu cô nương trách tại sao tôi lại bảo đảm lấy thuốc giải cho Tam Cung Chủ .
Tam Cung Chủ gặn lại :
- Cô ta đang giận công tử?
Nhưng rồi nàng vụt đổi giá»ng nói luôn:
- CÅ©ng hay, ai có được ngưá»i đẹp giận kể cÅ©ng tốt phúc.
Tá»± nhiên câu nói này nàng nói thật nhá», nhỠđến mức chỉ vừa đủ cho nàng và Giang Hàn Thanh nghe mà thôi.
Giang Hàn Thanh làm bộ không nghe, hắn trao bình thuốc và nói lảng ra:
- Ãây là thuốc giải, xin Tam Cung Chá»§ hãy cứu tÄ©nh những ngưá»i trúng độc.
Nã Vân lật đật tiếp lấy trao tận tay Tam Cung Chủ, nàng mỡ nút bình đưa lên mũi ngửi, sau cùng lấy móng tay khơi nhẹ một chút đưa qua đưa lại trước mũi Yên Phi Quỳnh.
Má»™t mặt nàng trao bình thuốc cho Cầm Nguyệt và bảo Quách Diên Thá»:
- Hãy cho má»—i ngưá»i ngá»­i má»™t chút là há» sẽ tỉnh dậy ngay.
Quách Diên Thá» há»i:
- Tam Cung Chũ , chẳng hay con nhỠấy sử dụng độc chất chi mà lợi hại thế?
Tam Cung Chủ nói:
- Ãó là thứ độc chất không hình , không mùi, nhưng cái đáng sợ là phương pháp tinh diệu cá»§a ngưá»i sá»­ dụng, thật không ngá» bằng vào tuổi đó mà cô ta lại có má»™t thá»§ thuật quá cao .
Yên Phi Quỳnh hắt hơi mấy cái và nàng tĩnh dậy trước nhất.
Nã Vân reo lên:
- Ngũ Cung chủ đã tĩnh dậy rồi !
Khi mở mắt ra, Yên Phi Quỳnh nhìn khắp mợi nÆ¡i và nàng dừng mắt lại ngay mặt Giang Hàn Thanh, giá»ng nàng trầm xuống:
- Giang Hàn Thanh được lắm, ngươi gặp ta ..
Nàng vừa đứng dậy là thanh trưá»ng kiếm cÅ©ng vút theo luôn, nhưng Tam Cung chá»§ đã kịp thá»i ngăn lại:
- Ngũ sư muội hãy dừng tay.
Yên phi Quỳnh vùng vằng:
- Tam sư thư hãy để tiểu muội thử xem hắn tài sức đến mức nào..
Tam Cung Chá»§ trầm giá»ng:
- Ngũ sư muội không được phép hỗn láo.
Trong lúc ấy, bá»n Phi Cảnh, Huyá»n Cảnh và số thuá»™c hạ NgÅ© phượng Môn lần lần tÄ©nh dậy .
Ngưá»i đầu tiên mở miệng là Phi Cảnh pháp sư, ông ta nhìn Giang Hàn Thanh bằng tia nhìn oán độc:
- Ba vị thí chủ ở đây nhưng không biết vị nữ thí chủ khi nảy đâu rồi?
Lý Duy Năng phe phẩy chiếc quạt mÄ©m cưá»i:
- Cái đó có lẽ hòa thượng nên tìm nàng mà há»i.
Phi Cảnh pháp sư vẫn cưá»i cưá»i :
- Vị nữ thí chủ ấy không phải cùng chung với ba vị hay sao?
Lý Duy Năng nghiêng mặt:
- Giả như chung má»™t bá»n thì sao?
Huyá»n cảnh pháp sư tiếp lá»i:
- Cũng không có sao, nếu vị nữ thí chủ đã đi rồi thì món nợ đêm nay sẽ thanh toán nơi quí vị vậy.
Vừa nói, hắn vừa phất tay lên điểm ngay vào mặt Lý Duy Năng.
Giang Hàn Thanh thét lên má»™t tiếng tung chưởng tấp thẳng vào Huyá»n Cảnh, Lý Duy Năng cÅ©ng hét lên :
- Tên giặc trá»c, ngươi thừa lúc nói chuyện để dở trò ám toán đấy à ?
Huyá»n Cảnh pháp sư định âm thầm phóng chỉ lá»±c giết Lý Duy Năng nhưng hắn vừa má»›i đưa tay lên thì chưởng lá»±c cá»§a Giang Hàn Thanh đã chụp tá»›i ngang đầu, hắn không còn tránh né kịp đành phải vung tay chống đỡ.
Má»™t tiếng dá»™i dữ dằn làm cho Huyá»n Cảnh pháp sư thụt lui luôn hai bước và Giang Hàn Thanh cÅ©ng bị đẩy ngược ra sau.
Lý Duy Năng xếp cây quạt lại và chỉ thẳng vào mặt Huyá»n Cảnh:
- Ngươi là Huyá»n Cảnh hay là Phi Cảnh?
Huyá»n Cảnh đáp:
- Phi Cảnh là đại sư huynh của ta .
Lý Duy Năng cưá»i nhạt:
- Thảo nào ngươi chỉ chuyên dùng "âm cực chỉ" để đánh lén thiên hạ .
Huyá»n Cảnh pháp sư há»i lại :
- Thí chủ có phải Thiếu trang chủ tên Thu Trang chăng?
Lý Duy Năng đáp:
- Ãúng, ta là Lý Duy Năng.
Huyá»n Cảnh pháp sư quay qua phía Giang Hàn Thanh . Và vị này chắc là Kim Lăng Giang Nhị công tá»­?
Giang Hàn Thanh gật đầu:
- Nhà sư đoán đúng đấy .
Huyá»n Cảnh cưá»i ha hả :
- Hay lắm, hôm trước Giang thí chá»§ giả dạng Hắc Kỳ Lệnh Chá»§ trá»™m cá»§a NgÅ© Phượng Môn ba chiêu tuyệt há»c, bần tăng hôm nay xin lãnh giáo Giang Nhị công tá»­ đây.
Sau câu nói cá»§a Huyá»n Cảnh thì Phi Cảnh cÅ©ng đã nhích lên.
Dưá»ng như cả hai Ä‘á»u nhắm vào Giang Hàn Thanh, há» thấy hắn như thấy má»™t kỳ công to lá»›n...
Tam Cung Chá»§ vụt trầm giá»ng:
- Dừng lại !
Huyá»n Cảnh và Phi Cảnh vòng tay:
- Tam Cung Chủ có chi dạy bảo?
Tam Cung Chá»§ chiếu đôi mắt sáng ngá»i ngá»i :
- Ta đã có giao hẹn vá»›i Giang Nhị công tá»­ khi giải độc vừa rồi, cuá»™c chiến đêm nay đến đây coi như kết thúc , tất cả hãy quay vá» thuyá»n.
Phi Cảnh pháp sư chấp tay:
- Tam cung Chủ , lúc Nhị Cung Chủ ra đi có căn dặn rằng :
- Bất cứ trong trưá»ng hợp nào cÅ©ng không thể để cho Giang Hàn Thanh chạy thoát.
Giang Hàn Thanh nhướng mắt:
- Tại hạ đang dứng đây, đại sư muốn bắt thì cứ tự tiện.
Tia mắt ẩn trong chiếc mặt nạ cá»§a Tam cung Chá»§ lừ đừ nhìn vá» phía Giang Hàn Thanh và chỉ có má»—i má»™t mình Giang Hàn Thanh Ä‘á»c được trong tia mắt ấy má»™t lá»i gắt nhẹ - làm thinh má»™t chút chẳng được sao?
Và cơn giận trong lòng hắn vụt tan ngay theo tia mắt ấy.
Tam Cung Chá»§ lấy lại giá»ng lạnh lùng:
Con gái cá»§a Chu Tiá»m dùng ám độc làm cho tất cả những ngưá»i cá»§a ta ngá»™ hại, trong việc thu lấy thuốc giải, ta đã có giao hẹn vá»›i Giang Nhị công tữ coi như cuá»™c chiến đêm nay không ai thắng bại.
Huyá»n Cảnh pháp sư nói :
- Nhưng Giang Hàn Thanh là ngưá»i mà đã được Ãại Cung Chá»§ ban lệnh tập nã .
Tam Cung Chủ chận ngang:
- Ta biết, nhưng vấn đỠphải có khi quyá»n khi biến, đại sư không được nói nhiá»u .
Vừa nói, Tam Cung Chũ vừa rút ra một lá cỠnhỠtrao cho Quách Diên ThỠ:
- Quách há»™ pháp hãy Ä‘iá»u động tất cả xuống thuyá»n và nhổ neo tức khắc .
Quách Diên ThỠcúi đầu :
- Thuộc hạ xin tuân lệnh.
Hắn quay lại phất cao lá cá», nhưng hắn chưa kịp nói gì thì từ ngoài ghá»nh vàm sông chợt vang lên tiếng cưá»i gằn làm hắn giật mình quay lại.
Tài sản của giacuongly

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
âÿçàíèå, êàçàíü, êðóïíåéøèé, ìàñÿíÿ, ïàðàãðàô, íàðàùèâàíèå, ïðîñòèòóòêè, ó÷åáíèêè, ýíöèêëîïåäèÿ



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™