Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #6  
Old 23-05-2008, 04:09 AM
samuen's Avatar
samuen samuen is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tphcm
Bài gởi: 96
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 207
Thanked 1 Time in 1 Post
Chương 18

18. Quyết Äấu Huyết Long Trong Cổ Äá»™ng - Song Phương Thi Thố Tận Tài Năng



á»i sững sốt, lão ta không bá» lỡ cÆ¡ há»™i nhún chân búng ngưá»i vá» phía phải đến bảy tám xích, kéo dài khoảng cách giữa lão vá»›i bá»n há», cưá»i nhạt, nói :
- Lá»i lão phu không giả nhỉ ?
Äồng Thiên Kỳ mắt vẫn dăm đăm nhìn con quái vật "Huyết Long" Ä‘ang trở mình nặng nỠđứng dậy. Trên khuôn mặt anh tuấn phút chốc đã thấy lại nét trấn tÄ©nh và lạnh lùng :
- Tôn giá định dựa vào con quái vật này mà bảo cơ hội sinh tồn chúng ta như nhau ư ?
- Hừ, Äồng Thiên Kỳ, chẳng phải lão phu coi thưá»ng ngươi, thế nhưng sức ngươi không cách nào thắng nổi nó !
Mãnh Long thì gầm lên như sư tử, thét lớn :
- Ta không tin đến con súc sinh vô giác mà đánh không nổi ?
Huyết Sát thoáng chút hoảng hốt, la:
- Ãi, há» Mãnh nhà ngươi nếu không tin thì cứ thá»­ xem ?
Mãnh Long khí trá»±c tính nóng, nghe vậy liá»n vá»— tay vào ngá»±c "bốp bốp" ngạo nghá»… nói :
- Ta mà có thể đánh chết nó thì ngươi phải cúi đầu thừa nhận mình là con thỠđế nhé ?
Huyết Sát vốn sợ đối phương hai ngưá»i liên thá»§ ra tay thì khó bá» sống nổi cho nên muốn mượn Huyết Long trừ khá»­ bá»›t lá»±c lượng cá»§a bá»n há», khi nghe vậy thì gật đầu nói ngay:
- ÄÆ°á»£c, nếu ngươi giết nổi nó thì ta nhận mình là con thỠđế.
- Hảo, con thỠđế ngươi cứ tròn mắt ra mà xem nhé !
Nói rồi, lão vừa định sấn lên thì bị Äồng Thiên Kỳ giữ tay lại, nói :
- Hãy chậm, nếu như cÆ¡ há»™i như nhau thì những ngưá»i khác không ai được khoanh tay nhàn rá»—i !
Chính lúc này con quái vật đã đứng hẳn lên, bá»n há» nhìn thấy rõ quái vật lá»›n Ä‘á»nh dàng, dá»… thưá»ng lá»›n gấp năm gấp mưá»i con voi, đầu to mắt lá»›n, miệng há lá»›n đỠối như chậu máu, giữa đôi mắt lừ sòng sá»c lại là má»™t cái sừng cong vút, thân không dài, nhưng lại có hai đôi chân to lá»›n như cá»™t đá, đôi chân trước ngắn ngá»§n khác vá»›i đôi chân sau dài ngoằn phải gấp hai lại má»›i tạo thành thế đứng cân ngang. Bá»c quanh thân hình con quái vật thoạt nhìn tợ như không phải là da mà là má»™t lá»›p vôi hóa thạch vá»›i những khối u lên gá»›m ghiếc, nhìn thôi cÅ©ng Ä‘oán chừng lá»›p da hóa thạch kia phải cứng như sắt thép, ngoài ra còn má»™t chiếc Ä‘uôi đài đến chục trượng nặng ná» to khoẻ, như trì lại cái thân hình to lá»›n dị thưá»ng cá»§a nó. Phải nhìn kỹ lắm má»›i nhận ra Ä‘oạn khuá»·u chân sau bên phải cá»§a nó có má»™t lằn rất sâu, từ đó thò ra má»™t sợi chảo nhá» mảnh nhưng không biết chế tạo bằng vật liệu gì, chỉ có Ä‘iá»u Ä‘oán ra ngay chính sợi thừng để buá»™c chân con quái vật.
Mãnh Long ngưá»i vốn ít động não cho nên căn bản lúc này không cẩn thận quan sát kỹ con quái vật, vung tay nói :
- Ta bị chúng giam hãm trong thạch động đã lâu, khí phẫn trong bụng tích như trướng lên dây này, để ta trút một trận cho sướng...
Äồng Thiên Kỳ quắc mắt há»i lại :
- Ta nghe lão, hay lão nghe ta ?
- Vâng, vâng, tôi nghe thiếu hiệp !
Mãnh Long không ngá» Äồng Thiên Kỳ há»i vậy, nên vừa nghe ngá»› ngưá»i gật dầu đáp lia lịa.
- Vậy thì chớ loạn động !
Huyết Sát thấy Äồng Thiên Kỳ cản mất kế độc cá»§a mình, cưá»i khiêu khích:
- Ạ.. thì ra Mãnh Long ngươi chỉ là kẻ tiểu nhân dám nói mà không dám làm, lão phu thá»±c thất vá»ng !
Mãnh Long tức tím gan, nhưng chỉ biết thở phù phù, mắt nhìn chăm vào Äồng Thiên Kỳ mà không dám nói câu nào.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt nói :
- Huyết Sát, ngươi bảo chúng ta cÆ¡ há»™i như nhau, vậy thì trước hết chúng ta cả ba ngưá»i phải liên thá»§ đối đầu vá»›i con quái thú này. Còn như lập kế độc hại ngưá»i để má»™t mình thoát thân, kẻ tiểu nhân phải chính là ngươi.
Mãnh Long nghe câu này má»›i thấy có phần hả dạ, thế nhưng chưa hiểu ra hết ý cá»§a Äồng Thiên Kỳ, chỉ cưá»i kha khả nói :
- Äúng, tiểu nhân phải chính là con thỠđế nhà ngươi !
Huyết Sát quắc mắt lãnh giá»ng há»i :
- Ta có kế độc gì chứ ?
- Hừ, tự ngươi thừa biết rõ !
- Ta biết há còn há»i tiểu tá»­ ngươi ?
Äồng Thiên Kỳ nhếch mép cưá»i nhạt, nói :
- Mượn quái vật để diệt bớt lực lượng đối phương, chẳng phải là kế độc ư ?
Huyết Sát thấy mưu kế không thành thì vô cùng tức giận, thế nhưng không nói được thêm gì, chỉ thấy trên mặt lão ẩn hiện nét sợ hãi. Bất chợt đôi mắt hiểm ác cá»§a lão quét nhanh nhìn vách tưá»ng đá đối diện cách mặt đất chừng mấy trượng.
Äồng Thiên Kỳ thấy vậy hoài nghi trong này còn có cá»­a thông khác, bất giác lạnh lùng "hừ" má»™t tiếng. Chính ngay lúc ấy nghe tiếng Mãnh Long la lá»›n :
- Thiếu hiệp, cẩn thận !
Äồng Thiên Kỳ nghe tiếng thét giật mình liếc nhanh mắt, vừa khéo thấy con quái vật quất mạnh chiếc Ä‘uôi to lá»›n, thế như vÅ© bão, nhanh tợ cuồng phong, chàng chấn dá»™ng thầm nghÄ© :
"Nhanh kinh ngưá»i " Trong ý nghÄ©, cả ngưá»i đã tung nhẹ lên không né tránh.
Quả thá»±c vậy, con quái thú Huyết Long thân hình to lá»›n dá»nh dàng là vậy, nhưng khi quất chiếc Ä‘uôi ra má»›i thấy hết sá»± nhanh nhẹn lợi hại cá»§a nó.
Äồng Thiên Kỳ khi thấy chiếc Ä‘uôi quái thú quất qua hẳn rồi má»›i thả ngưá»i xuống đất nhưng bất thần cảm thấy má»™t luồng chưởng phong ập đến ngá»±c, ánh mắt chàng hằn lên sát khí, cưá»i lạnh:
- Tôn giá tấn công chậm rồi !
Dứt tiếng chưởng xuất...
Huyết Sát vốn định tập kích chàng bất ngá», nhưng Äồng Thiên Kỳ ứng phó như thần, lão hốt hoảng định thâu chưởng, song đã không còn kịp. Chỉ nghe “ bình †má»™t tiếng, trong đám bụi đất bay mù mịt, bóng Äồng Thiên Kỳ đã đáp xuống trầm ổn trên ná»n đá, Huyết Sát thì mặt tái xanh, lảo đảo thoái lui đến hai bước.
Gần như cùng lúc “ bình" một tiếng nổ khác lại vang lên từ phía bên kia.
Äồng Thiên Kỳ giật mình đảo ngưá»i vá» sau má»™t bước, theo phản xạ tá»± nhiên quay ngưá»i đưa mắt vừa nhìn đã giật mình chấn động, thân hình lập tức tung nhào vá» phía đó...
Huyết Sát cÅ©ng nhanh không kém thấy có cÆ¡ há»™i liá»n lướt Ä‘uổi theo.
Thì ra, lúc chiếc Ä‘uôi con quái thú quét ngang qua không trúng Äồng Thiên Kỳ thì lại đến ngang đầu Mãnh Long, lão ta vận công lá»±c đánh má»™t chưởng. Tuy đánh trúng chiếc Ä‘uôi khổng lồ ấy, nhưng lão không đẩy lùi được nó ngược lại bị rÆ¡i vào thế nguy hiểm.
Khi Äồng Thiên Kỳ phóng đến nÆ¡i thì vừa lúc chiếc miệng to lá»›n đỠnhư máu cá»§a con Huyết Long chá»™p xuống đầu Mãnh Long, chàng vận mưá»i thành công lá»±c đánh ra má»™t chưởng hết sức mình.
“R... Ầ...M...†má»™t tiếng như trá»i long đất lở, chiếc đầu lá»›n dị thưá»ng cá»§a con quái thú bị đẩy sang má»™t bên kèm theo má»™t tiếng rống như trá»i gầm. Nó tợ như bị chá»c giận kịch độ nên chồm ngưá»i lên gầm rú, phút chốc cả thạch động há»—n loạn trong đám đất đá bay mù là những âm thanh kỳ quái không còn nhận ra gì gì nữa ?
Trác Kình Mãnh Long vốn thấy nguy ngập đã chuẩn bị chưởng thứ hai đối phó vá»›i quái thú, nào ngá» Äồng Thiên Kỳ đã nhanh tay hÆ¡n giúp lão ta thoát hiểm trong đưá»ng tÆ¡ kẻ tóc. Lão bá»—ng trợn mắt hoác miệng la lá»›n :
- Thiếu hiệp, đa ta..... Con thỠđế, ngươi đến vừa khéo !
Lá»i vừa dứt, má»™t chưởng đã vận sẵn thuận tay đánh ngược lên cao ngay phía trên đầu Äồng Thiên Kỳ.
Äồng Thiên Kỳ linh cảm nhạy bén, vừa thấy vậy cả ngưá»i ngã nhào má»™t thế Ä‘iêu luyện lăn ra ngoài mấy bá»™ vừa kịp lúc má»™t tiếng nổ khác vang lên.
Lần thứ hai Huyết Sát truy theo đánh lén nhưng không thành công, bị một chưởng của Mãnh Long đẩy văng lùi sau cả trượng, rơi xuống đất mặt tái nhợt đầy vẻ khiếp sợ.
Äồng Thiên Kỳ đứng trầm lãnh quét ánh mắt rá»±c lá»­a thù lên mặt lão lạnh giá»ng :
- Tôn giá quả nhiên dụng con quái thú làm trợ thá»§ đắc lá»±c, thế nhưng chỉ e nó chỉ giúp đến đấy là hết Huyết Sát cưá»i lên nham hiểm :
- E ngươi tính nhầm rồi đấy, nó chẳng phải chỉ có thế thôi đâu. Há» Äồng ngươi nói chuyện cứ như là hiểu hết vá» nó vậy.
- Vậy tôn giá thá»­ nghe Äồng má»— nói xem...
- Thiếu hiệp cẩn thận.
Chàng nói chưa dứt bá»—ng nhiên nghe tiếng thét cảnh giác cá»§a Mãnh Long vang lên cùng tiếng thét là thân hình lão gần như cùng lúc vá»›i Huyết Sát tung lên không trung kịp tránh chiếc Ä‘uôi khổng lồ cá»§a quái thú quét ngang qua. Chiếc Ä‘uôi quái thú vừa quét xong là chiếc đầu to lá»›n lập tức hoác miệng bổ xuống ngưá»i Huyết Sát.
Huyết Sát chưa kịp quay ngưá»i Ä‘i nghe má»™t mùi tanh tưởi đến nôn má»­a thoát ra từ chiếc miệng đầy răng lởm chởm cá»§a con quái thú thì mất hồn thất sắc, lão vá»™i vàng vận thập thành chân lá»±c vào song chưởng đánh ra.
Theo tiếng nổ lá»›n là má»™t tiếng gầm long óc, đồng thá»i chỉ thấy chiếc đầu quái thú lần nữa bị dao động, nó lồng lên trông vô cùng tức giận chồm vá» phía Huyết Sát.
Huyết Sát vốn không tính đến bị quái thú tấn công, cho nên ra má»™t chưởng đối phó mà lại thầm sợ bên này Äồng Thiên Kỳ nhân cÆ¡ đánh lén, bởi vậy lúc này còn chưa kịp xoay xở đã thấy chiếc miệng quái thú đến trước ngá»±c mất rồi...
“Bình...†lại mặt tiếng nổ khác, chiếc đầu con quái thú bị đẩy mạnh sang má»™t bên, cả ngưá»i nó không trụ nổi cÅ©ng nhào theo má»™t bước, Huyết Sát nhất thá»i được cứu thoát chết trong hiểm cảnh nghìn cân treo sợi tóc.
Thì ra, má»™t chưởng vừa rồi cứu lão ta không phải là bản thân lão đánh ra mà là cá»§a Äồng Thiên Kỳ. Mãnh Long ngá»› ngưá»i ngạc nhiên la lá»›n :
- Tiểu tử không phải là ta, ngươi cứu nhầm rồi !
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt :
- Không nhầm đâu !
Huyết Sát lúc này đã nhân cÆ¡ há»™i phóng vá»t ra ngoài năm sáu trượng, tuy được cứu mạng nhưng trên mặt lão ta không há» có vẻ gì là biết Æ¡n, nhếch mép cưá»i nói:
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi có lẽ suốt Ä‘á»i chưa há» tính toán nhầm ?
- Äúng, Äồng má»— cứu tôn giá không phải vì nhầm, cÅ©ng không phải vì lòng nhân từ, mà chỉ là lá»i Äồng má»— vừa rồi còn chưa nói hết cho tôn giá nghe mà thôi !
- A, thì ra tiểu tử ngươi định biểu lộ cho lão phu thấy là ngươi tính chuyện như thần ư ?
- Äúng, đồng thá»i Äồng má»— còn nói rõ kế hoạch cá»§a mình cho tôn giá nghe !
Trác Kình Mãnh Long hoảng hốt la lên :
- Tiểu tá»­, chá»› đùa, có kế hoạch gì sao lại nói ra cho đối phương nghe để hắn chuẩn bị đối phó Äồng Thiên Kỳ quét mắt nhìn con quái thú Huyết Long má»™t cái, nói :
- Kế hoạch này còn khiến cho lão ta thêm lo, đồng thá»i vô phương chuẩn bị ?
Huyết Sát giật mình, nhưng vẫn nở nụ cưá»i khinh thị :
- Há» Äồng kia, ngươi không thấy quá tá»± phụ hay sao ?
- Hạ.. hạ.. tại hạ có tự phụ hay không thì tôn giá sẽ biết ngay, trước hết tại hạ nói rõ vỠbản tính con quái vật này cho tôn giá nghẹ..
Nói đến đó chàng nhìn qua Huyết Long Ä‘ang lưá»m mắt đỠngầu, cưá»i nhạt:
- Tôn giá đã từng bắt những nhân vật võ lâm Ä‘em nuôi con quái vật này, lúc đầu có thể nó bị nếm mùi nhưng vá» sau đắc thắng nhá» lối tấn công là trước dùng Ä‘uôi quất mạnh, liá»n sau đó lập tức bổ đầu từ trên cao xuống, dùng miệng xé đối phương. Vậy đúng chứ ?
Huyết Sát nghe lá»i giải thích này thì giật mình, nhưng vẫn cưá»i :
- Äúng hay không đúng, há» Äồng ngươi sẽ biết ngay thôi !
- Không sai, chứng thá»±c má»›i thắng cưá»ng biện... tại hạ hiện tại sẽ nói kế hoạch cá»§a mình cho tôn giá nghẹ..
Chàng liếc mắt sắc bén nhìn Huết Sát cưá»i lạnh há»i :
- Con quái vật này hẳn không phải sinh trưởng ở đây nhỉ ?
Huyết Sát vốn chưa phán Ä‘oán ra ý trong câu há»i, cưá»i nhạt đáp :
- Chỉ cần nhìn sợi thừng mảnh trên chân phải cá»§a nó, đến đưa bé ba tuổi cÅ©ng Ä‘oán ra được Ä‘iá»u này.
- Nó không phải sinh trưởng ở trong này mà lại ở trong này, đủ thấy đất đá có cứng đến đâu cũng không cản nổi sức phá hoại của nó.
- Hừ lão phu cũng nghĩ ngươi chỉ dựa vào sợi thừng trên chân nó mà đoán mò vậy thôi...
Trong ánh mắt Äồng Thiên Kỳ lóe lên má»™t tia sát cÆ¡, lạnh giá»ng :
- Da nó dày như cương thép, gươm đao không đả thương nổi, độc châm ám phục sau những khối đá nham thạch kia của quý đảo hẳn cũng không làm gì được nó nhỉ ?
Äến đây thì Huyết Sát chừng như lá» má» nhận ra được mục đích cá»§a Äồng Thiên Kỳ, mặt lão biến sắc, thầm hít dài má»™t hÆ¡i sâu :
- Há» Äồng, bổn đảo chưa há» thá»­ qua, lão phu không đáp cho ngươi được.
Äồng Thiên Kỳ nhìn thấy con quái vật tợ như muốn di chuyển, cưá»i nói :
- Qúy Äảo chá»§ giam hãm được con quái vật này vào đây đủ thấy phải có má»™t công cụ chế phục đặc biệt, đồng thá»i có má»™t đầu óc hÆ¡n ngưá»i. Thế nhưng ông ta đã quên mất má»™t Ä‘iá»u, nhỡ như có ngưá»i nào đó thả được cho nó tá»± do, thì vá»›i sức mạnh kinh khá»§ng cá»§a nó đủ biến cả Cá»­u U Äảo này thành bình địa. Cá»­u U Äảo thành danh trên giang hồ chỉ nhá» vào mấy chiếc độc châm kia, mà giỠđây cÅ©ng bị nó chà đạp nát, thì kể như Cá»­u U Äảo bị xóa tên trên giang hồ vậy!
Huyết Sát mặt trắng bệch, lão thầm biết mấy cây độc châm đó quả thá»±c không làm gì nổi quái vật, nếu nó thoát ra thật thì kể như Cá»­u U Äảo tiêu tan. Lúc ấy thì lão khó lòng toàn mạng gặp lão ÄảoChá»§. Äôi ngươi quay tròn trong hố mắt lão, trong đầu nhanh chóng tìm kế, bá»—ng cưá»i lá»›n thành tiếng :
- Hắc... hắc... nói gì thì nói, lão phu cũng chỉ muốn ngươi chứng thực mà thôi.
Bấy giá», con quái vật sau má»™t hồi lưá»m mắt nhìn ba ngưá»i nói chuyện vá»›i nhau, bá»—ng nhiên nó từ từ đứng dậy hẳn nhưng lần này nó không dám như hai lần trước tấn công ngay, bởi vì đối thá»§ nó chá»n chính là Äồng Thiên Kỳ.
Äồng Thiên Kỳ liếc mắt nhanh lên mặt Huyết Sát, chỉ thấy lão ta đôi mắt ngưng nhìn ở má»™t khối thạch bích cao đến mưá»i trượng ở hướng đối diện.
Vừa lúc ấy, giá»ng Trác Kình Mãnh Long la lên :
- Tiểu tử, chú ý.
Äồng Thiên Kỳ tuy liếc mắt nhìn Huyết Sát thế nhưng má»i cá»­ động cá»§a quái vật thì không lá»t khá»i Ä‘uôi mắt cá»§a chàng, lúc này vừa nghe tiếng la cá»§a Mãnh Long là vụt quay ngưá»i lại ngay, đúng lúc con quái vật chồm đến.
Huyết Sát tợ hồ như chỉ chá» má»™t cÆ¡ há»™i này, cho nên khi Äồng Thiên Kỳ vừa quay ngưá»i lại thì lão tung ngưá»i nhanh như cắt thoát qua kẽ hở Ä‘uôi con quái vật, lướt nhanh đến khối thạch bích ở bức tưá»ng đốt diện.
Gần như cùng lúc, Äồng Thiên Kỳ song chưởng vung lên, con quái vật vốn đã nếm mùi chưởng lá»±c cá»§a Äồng Thiên Kỳ, cho nên lần này vừa nhìn thấy chàng vung chưởng, chiếc đầu nó nghiêng sang má»™t bên theo phản xạ má»™t cách tá»± nhiên.
Äồng Thiên kỳ vừa nhìn thấy nó nghiêng đầu thì mừng khấp khởi, vá»™i nói vá»›i Mãnh Long lúc này cÅ©ng Ä‘ang căng thẳng chá» nhảy vào trợ thá»§.
- Mãnh lão nhi, chuẩn bị đối phó nó.
Lá»i vừa dứt, chân búng mạnh, cả ngưá»i lao nhanh vào dưới bụng con quái vật cao lá»›n như hòn núi. Mãnh Long tuy lần đầu há»™i ngá»™ vá»›i chàng, thế nhưng như lá»i cố nhân căn dặn mà trung thành vá»›i chàng, nên trong lòng lúc này rất lo lắng cho sá»± an nguy cá»§a chàng. Lão vừa thấy chàng hành động liá»u lÄ©nh như vậy thì biến sắc la lên :
- Tiểu tử, ngươi điên à !
Miệng thì la, nhưng tấm thân cao lá»›n cá»§a lão lại nhảy bổ vào con quái vật không cần suy tính gì nữa. Con quái vật vừa né đầu thì thấy có ngưá»i lao thẳng vào mình, chiếc miệng hoác rá»™ng như chậu máu gầm lên má»™t tiếng rồi bổ xuống.
"Trác Kình" chừng như không còn kể gì tính mạng của mình, tức giận gầm lớn :
- Con súc sinh, ngươi dá»… thưá»ng áp đảo lão phu ư !
Cả ngưá»i theo lá»i nói vụt lên, hữu chưởng vung ra quất mạnh vào cổ con quái vật.
Lại nói, con quái thú cao lá»›n dị thưá»ng, má»—i chân cá»§a nó cao có đến hai ba trượng, lúc này Äồng thiên Kỳ chui nhanh xuống bụng nó rất dá»… dàng, đến đúng chân phải phía sau cá»§a nó chàng nắm lấy chiếc vòng sáng mảnh, vận lá»±c giật mạnh má»™t cái khiến nó đứt rá»i.
CÅ©ng trong lúc này, Huyết Sát tung ngưá»i vá»t lên được khối bích thạch phía tưá»ng bên kia. Lão đưa tay ấn má»™t chiếc nút bí mật, lập tức trên đầu lão cao hÆ¡n mưá»i trượng má»™t miệng hang mở ra, không gian trong thạch động phút chốc sáng hẳn lên.
Lão hành động thuận lợi, trên khóe môi nở má»™t nụ cưá»i nham hiểm, Ä‘ang lúc tính tung ngưá»i vá»t lên thoát ra ngoài thì đột nhiên "ầ...m..." má»™t tiếng, con quái vật trúng má»™t chưởng Ä‘iên tiết lồng lá»™ng gầm lên, cả thạch động muốn rung rinh như sụp đổ.
Huyết Sát giật mình quay đầu lại, gần như là má»™t phản xạ bản năng, lão trợn mắt há mồm kinh sợ, vì chứng kiến con quái vật hai mắt long lên tức giận, khóe miệng máu chảy ròng ròng, lùi ngưá»i sát má»™t góc động. "Trác Kình" Mãnh Long thì tay phải cÅ©ng nhuốm máu, nhưng lão lao tiếp vào vung chưởng tấn công tiếp.
Huyết Sát kinh hoảng thầm nghĩ :
“nguy rồi, con quái vật bị há» Äồng thả ra mất rồi !" Trong phút sững ngưá»i, lão má»›i nhá»› lại sá»± an nguy tính mạng cá»§a mình lúc này là má»ng manh, vừa định nhún mình vá»t lên miệng hang, đột nhiên từ phía trên đã vá»ng xuống tiếng cưá»i ngạo nghá»… cá»§a Äồng Thiên Kỳ :
- Äa tạ tôn giá giúp Äồng má»— mở con đưá»ng ngắn gá»n này Huyết Sát vừa nghe tiếng đã hiểu ra má»i chuyện, vá»™i vàng dừng chân lại, khuôn mặt xấu xí cá»§a lão trắng bệt, gượng cưá»i nói :
- Há» Äồng kia, gian trá nhất trong thiên hạ có lẽ là ngươi.
- Äa tạ tôn giá quá khen !
Nói xong, Äồng Thiên Kỳ trầm giá»ng nói vá»›i Mãnh Long :
- Mãnh Long, di chuyển thân hình qua hướng phải, để ánh mắt con quái vật chuyển nhìn hướng này.
"Trác Kình" Mãnh Long mắt vẫn nhìn chăm vào con quái vật, buông giá»ng sang sảng :
- Ta còn muốn đánh cho nó vài chưởng nữa !
Äồng Thiên Kỳ trầm giá»ng nhấn mạnh :
- Mãnh Long, lúc này không phải lúc trí lực, cứ chỠsau sẽ có lúc !
- Thật sao ?
Há»i vậy, nhưng thân hình lão đã từ từ theo lá»i Äồng Thiên Kỳ di động sang bên phải.
Con quái vật vốn to lá»›n dá»nh dàng, nên nhìn nặng ná» chậm chạp, vậy mà lúc này má»—i bước chân cá»§a Mãnh Long Ä‘á»u không thoát khá»i ánh mắt cá»§a nó, chiếc đầu to lá»›n cứ từ từ quay theo bước chân cá»§a lão ta.
Äồng Thiên Kỳ trong tay đã nắm được má»™t viên sá»i lá»›n, lại nói :
- Mãnh Long, nhớ lấy cách thoát thân vừa rồi của tại hạ !
Nói vừa dứt, tay phải vung mạnh ném hòn đá bay vút mạnh như tên thoát khá»i cung nhằm ngay con quái vật.
Huyết Sát vốn nhân thấy có cÆ¡ há»™i thoát thân nên má»›i khai mở cánh cá»­a thông thiên bí mật này, nào ngá» nhất thá»i không để ý Äồng Thiên Kỳ nhanh chân chiếm thế thượng chắn mất lối lên. Lão giỠđây tiến thoái lưỡng nan, uất khí thành hận, bao nhiêu phẫn khí như trút lên ngưá»i Mãnh Long, thế nhưng lão vẫn khiếp trước sá»± nhạy bén thông minh cá»§a Äồng Thiên Kỳ.
"Bốp" má»™t tiếng, viên đá thoát khá»i tay Äồng Thiên Kỳ trúng phóc vào mắt trái cá»§a quái vật. Chỉ thấy máu bật phun ra kèm theo là tiếng gầm tiếng rú, chiếc đầu dị thưá»ng cá»§a nó ngoắc qua ngoắc lại biểu thị vô cùng Ä‘au đớn.
Trác Kình Mãnh Long vốn định chuẩn bị cách thoát thân đúng như Äồng Thiên Kỳ nói. Thế nhưng lúc này thấy con quái vật lồng lá»™n lên cÅ©ng không khá»i có chút khiếp sợ. Tuy vậy lão cÅ©ng bấm bụng làm gan, lao nhanh ngưá»i chui ngay xuống bụng nó lòn vòng ra hướng Ä‘uôi...
"Ầm..." má»™t tiếng như long trá»i lở đất, con quái vật đã không bị trói buá»™c đánh mạnh chiếc đầu vào vách núi đá, chỉ thấy đất đá vỡ vụn bay mù trá»i, chiếc đầu nó cắm sâu vào vách núi.
Lại nói, Mãnh Long sau khi luồn lui được phía Ä‘uôi con quái vật, vừa định tung ngưá»i thoát lên trên, bá»—ng nghe giá»ng cưá»i thâm trầm cá»§a Huyết Sát.
- Hừ, ngươi định thoát lên đây !
Vừa nói lão vừa định tung chưởng, nhưng đúng lúc ấy tiếng Äồng Thiên Kỳ vang lên :
- Tôn giá lại thất bại nữa rồi !
Huyết Sát chưa kịp ra tay đã thấy má»™t cá»— chưởng kình đến sau lưng, đầu tóc rối bá»i tung bay phất lên, lão cố gượng nhưng không sao giữ nổi thân hình run rẩy. Äồng Thiên kỳ tuy từ phía sau không nhìn thấy, song cÅ©ng Ä‘oán được lão vô cùng há»— thẹn tức giận. Lúc này, Mãnh Long đã tung ngưá»i lên được, không chá» lão ta lên tiếng Äồng Thiên Kỳ đã trầm giá»ng nói ngay:
- Mãnh Long, nhanh qua đây !
Mãnh Long nhìn thấy Huyết Sát đã vung tay nhưng không dám ra đòn, lại nghe Äồng Thiên Kỳ nói vậy thì lẩm bẩm trong miệng:
“quái ! con quá»· lông đỠnày chỉ chuyên ngầm ám toán ngưá»i để nó sống làm gì !" Tuy nói vậy nhưng lão vẫn nhún ngưá»i đến bên Äồng Thiên Kỳ, và há»i :
- Làm gì ?
Äồng Thiên Kỳ vá»™i chá»™p cánh tay to lá»›n thô tháp cá»§a lão ta, gằn mạnh :
- Äi !
Dứt lá»i tung ngưá»i cùng Mãnh Long phóng lên phía trên, tất nhiên không quên để mắt đến Huyết Sát Quả nhiên, Huyết Sát vừa nghe tiếng cá»§a Äồng Thiên Kỳ liá»n quay phắt ngưá»i, quát lá»›n :
- Lão phu tiễn chân các ngươi !
Theo tiếng quát, một chưởng đẩy ra hướng lên...
"Bình" má»™t tiếng, tốc độ cá»§a bá»n Äồng Thiên Kỳ liá»n thay đổi, phóng vá»t lên như hai mÅ©i tên, dừng lại ngay cá»­a miệng hang. Thì ra Äồng Thiên Kỳ đã lưá»ng trước Huyết Sát sẽ hành động như vậy cho nên ngầm vận chân lá»±c đỠkhí đón nhận chưởng đối phương mà vá»t lên, gá»i là tá lá»±c phi xa.
- Tôn giá, má»™t chưởng tống tiá»…n này Äồng má»— đã lưá»ng trước rồi !
Lúc này, bên dưới động con quái vật đã rút đầu ra khá»i vách núi, thú tính hoang dã cá»§a nó trổi mạnh, đôi mắt đỠgưá»m lừ lừ nhìn chăm vào Huyết Sát chá»±c chồm tá»›i nuốt tươi.
Huyết Sát cùng đưá»ng, đột nhiên cưá»i lên má»™t tràng dài hận khí :
- Tiểu tá»­ há» Äồng, chỉ cần ngày hôm nay lão phu không chết, thì mối thù này nhất định có ngưá»i tìm ngươi thanh toán.
Nói rồi lão quay ngưá»i lại chuẩn bị đối phó vá»›i con quái vật.
- Ha ha... Äồng má»— cÅ©ng hy vá»ng tôn giá không chết !
"Trác Kình" Mãnh Long lúc này đã quay ngưá»i lại, nghe Äồng Thiên Kỳ nói như vậy ngạc Nhiên buá»™t miệng :
- Tiểu tá»­, ngươi thá»±c hy vá»ng cho con quá»· đỠkia sống sao ?
- Tại hạ vốn cÅ©ng không muốn lão ta sống thêm giá» phút nào. Thế nhưng lúc này lão ta sống thì có lợi đối vá»›i chúng ta cho nên má»›i tạm thá»i để hắn sống.
Mãnh Long vốn không khi nào động não suy nghÄ© nên la lên há»i :
- Tiểu tử, ngươi mới thật kỳ lạ, càng nói ta càng khó hiểu ?
Lúc này, phía dưới Huyết Sát và con quái vật đang quần lấy nhau.
Äồng Thiên Kỳ đảo mắt nhìn nhanh tình hình, há»i lại :
- Lão nghÄ© đây hẳn là sào huyệt chính cá»§a Cá»­u U Äảo sao ?
- Nhưng ngưá»i ta Ä‘á»u nói như vậy.
- Ừm, Cá»­u U Äảo nếu như chỉ bằng vào mấy cây độc châm ám toán kia mà thành danh trong thiên hạ thì đến đứa con nít lên ba cÅ©ng khó tin. Chúng ta đấu ở đây ná»­a ngày sao lại không thấy ngưá»i đến chi viện cho lão ta. Nếu như thế sào huyệt Cá»­u U Äảo mà lÆ¡ lá»ng như vậy chỉ e đã bị ngưá»i ta san bằng rồi !
Trác Kình Mãnh Long nghe rồi ngẫm nghÄ© thấy cùng có lý, thế nhưng bản thân lão cÅ©ng chưa tìm ra lý do nào để giải thích sào huyệt cá»§a Cá»­u U Äảo là không phải ở đây.
- Vậy thì ta không biết, nhưng làm sao ngưá»i trong võ lâm Ä‘á»u nói là ở đây ?
- Yên chí, Huyết Sát sẽ dẫn chúng ta đến đó.
Trác Kình Mãnh Long lại ngẩn ngưá»i há»i :
- Tiểu tá»­, ngươi đã thá»a thuận xong vá»›i hắn vá»›i ư ?
Äồng thiên Kỳ cưá»i Ä‘iá»m nhiên :
- Äến lúc ấy sẽ biết. Hiện tại ta dẫn lão Ä‘i gặp những ngưá»i lên đảo sau.
Nói rồi nắm tay Mãnh Long chạy vá» sau chừng mưá»i bá»™, bá»—ng nhiên quay ngưá»i vung tay đánh má»™t chưởng vào cá»­a động, má»™t khối đá lá»›n bật lên bay lấp lấy miệng hang. Bấy giá» hai ngưá»i má»›i thong thả Ä‘i ra hướng ngoài.

Hết chương 18
Tài sản của samuen

  #7  
Old 23-05-2008, 04:14 AM
samuen's Avatar
samuen samuen is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tphcm
Bài gởi: 96
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 207
Thanked 1 Time in 1 Post
Chương 19

Vá»›i sá»± giúp đỡ hướng dẫn nhiệt tình cá»§a huynh David nên đệ có thể tá»± tin cống hiến hết mình cho các độc giã thân yêu Xin cảm Æ¡n huynh nhiá»u lắm


19. Phong Vân Tá» Tập Trên Hải Äảo - Rồng Xuất Hiện Tuyệt Diệt Hết Há»a Căn



Mãnh Long theo chân Äồng Thiên Kỳ miệng há»i :
- Bá»n hỠỞ nÆ¡i nào ?
Äồng Thiên Kỳ đáp :
- Cứ hướng ra mặt biển xem !
Lúc này bá»n há» Ä‘ang ở trung tâm đảo, địa thế ở đây cao nhất. Mãnh Long đảo mắt nhìn quanh má»™t vòng, sắc mặt bất giác biến đổi :
- Nhật Nguyệt Bang, Nguyệt Hoa Há»™i... Ã, chừng như Há»™i chá»§ cÅ©ng đến. Quái!
đến Nhật Nguyệt Bang làm sao cÅ©ng dám vuốt râu Cá»­u U Äảo ? Xem há» kéo đến đây không ít...
Thì ra lúc này lão phát hiện hướng bá» biển cập rất nhiá»u thuyá»n cắm cá» Ä‘uôi nheo, trên bá» là hai hàng võ sÄ© oai vệ đứng thẳng tắp. Bá»n há» có đến năm sáu mươi ngưá»i mà Ä‘á»u đồng nhất võ phục màu Ä‘en. Ở giữa Ä‘oàn ngưá»i là má»™t chiếc kiệu trúc do bốn nữ nhân cao lá»›n như những hán tá»­ gánh, rèm kiệu buông xuống cho nên không thể biết nhân vật nào Ä‘ang ngồi trong kiệu. Ngay giữa rèm kiệu cÅ©ng lại dùng những viên minh châu kết lại thành hình lưỡi liá»m, ban đêm tá»a sáng chói mắt.
Trước chiếc kiệu trúc không xa lại một lão hòa thượng râu tóc bạc phơ, miệng vuông mũi thẳng, đôi mày rậm trắng phủ xuống rèm mi khép hỠcàng tô thêm nét từ hòa nhưng không thiếu phần uy nghi khả kính.
Äồng Thiên Kỳ đảo mắt nhìn qua má»™t lượt rồi ngưng ánh mắt lại trên khuôn mặt từ bi cá»§a lão hòa thượng má»™t hồi lâu má»›i thầm nghÄ© :
"Bản chất con ngưá»i không phải hiện ra tướng mạo sao ? Xem lão hòa thượng này uy trá»ng đức độ như vậy, làm sao có thể lại gia nhập vá»›i Nhật Nguyệt Bang ?
Trước lão hòa thượng còn có thêm bốn lão già khác nữa, cứ nhìn cách bài bố trận hình này thì có thể phán đoán phía sau kiệu trúc phải còn có thêm một lão hòa thượng và bốn lão già khác nữa.
"Trác Kình" Mãnh Long ngược lại từng trải giang hồ, cho nên vừa quan sát thấy chiếc kiệu hoa đó lẩm bẩm nói :
- Nguyệt Hoa phu nhân cũng đến !
Äồng Thiên Kỳ giật mình há»i lại :
- Lão nói là ngưá»i ngồi trong kiệu trúc kia ư ?
- Äúng vậy !
Äồng Thiá»n Kỳ cưá»i bác lại :
- Có lẽ không phải !
- Tuyệt đối đúng bà ta, có ai dám mạo xưng bà ta chứ ?
- Lão từng nhìn thấy Nguyệt Hoa phu nhân sao ?
Mãnh Long nghe há»i câu này thì ngá»› ngưá»i, ngẫm nghÄ© má»™t lúc má»›i nói :
- Chưa, chưa. Thế nhưng chẳng phải vì lão phu không biết nhiá»u, mà vì thá»±c tế thì đừng nói gì đến ngưá»i trên giang hồ mà ngay cả những nhân vật nhất nhì trong Nhật Nguyệt Bang cÅ©ng chưa từng nghe nói ai đã nhìn thấy chân diện cá»§a bà ta !
- Chẳng lẽ đến cả Nhật hội chủ cũng không ngoại lệ sao ?
Äồng Thiên Kỳ há»i vậy chỉ là nghÄ© vì Mãnh Long võ Ä‘oán nhưng không ngá» Mãnh Long gật đầu đáp ngay :
- Nhật Nguyệt Bang chẳng qua là sá»± liên minh giữa Liệt Nhật bang và Nguyệt Hoa há»™i trên cÆ¡ sở cùng má»™t tôn chỉ mà thôi. Liệt Nhật há»™i đảm nhận hành động ban ngày còn Nguyệt Hoa há»™i thì lại hành động vào ban đêm. Bá»n há» liên kết vá»›i nhau hành động chỉ vì chung má»™t mục đích mà thôi, ngoài ra không ai can thiệp vào chuyện cá»§a ai.
- À ra vậy. Thế nhưng hai vị há»™i chá»§ không trá»±c tiếp gặp mặt nhau thì làm sao thá»a thuận liên minh ?
Mãnh Long khá»±ng ngưá»i lấp bấp :
- Äiá»u này thì lão há»§ không biết ha ... Nhưng ngưá»i trong võ lâm vẫn nói thế.
Äồng Thiên Kỳ không biểu hiện đồng tình hay không, thế nhưng trong lòng lấy làm lạ thầm nghÄ© :
“Mãnh Long hành cước giang hồ mấy mươi năm, tuy ngưá»i ngốc nghếch nhưng kiến thức thì lại quảng bác. Nếu như lá»i lão ta nói là sá»± thật, thì Nhật Nguyệt Bang xem ra ẩn chứa nhiá»u Ä‘iá»u bí mật ? Nhân lần này ta thá»­ theo dõi bá»n há» hành động thế nào ?
Bá»n ngưá»i Nguyệt Hoa há»™i đứng trên bãi biển má»™t hồi, bá»—ng nghe lão hòa thượng lên tiếng:
- Phu nhân có lệnh, đội tiá»n tiêu bắt đầu xuất phát.
Lệnh vừa hạ xuống, hai gã hán tá»­ đứng hai đầu Ä‘oàn ngưá»i lập tức nhắm hướng trung tâm đảo tiến lên, những ngưá»i theo sau cÅ©ng bắt đầu di chuyển.
Trên đảo vẫn không khí lạnh lẽo âm trầm, chốc chốc đây đó những cá»™t lá»­a lân tinh bùng lên như những lưỡi quá»· dập dá»n, không vì xuất hiện má»™t Ä‘oàn ngưá»i đông mà khiến cho tá»­ khí chết chóc tan.
Trác Kình Mãnh Long nhìn thấy thế, nhíu mày há»i :
- Tiểu tá»­, ngươi có giúp bá»n hỠđược hay không ?
Äồng Thiên Kỳ cưá»i lãnh nhiên đáp:
- Sau khi đảo quá»· này bị san bằng rồi có lẽ Äồng má»— sẽ giúp bá»n chúng từ dương gian xuống địa ngục.
- Ãi, tiểu tá»­ ngươi làm sao lại thù địch vá»›i cả Nhật Nguyệt Bang ?
- Äồng má»— đã nói rồi mà, lão trượng Ä‘i chung vá»›i Äồng má»— không tốt đẹp gì đâu !
Mãnh Long gượng gạo hoác rá»™ng chiếc miệng cưá»i há»nh hệch :
- Hà hà... Ở chung với tiểu tử ngươi lão hủ mới có ngày vuốt râu chứ !
- Ừm, cũng có thể chỉ sống được đôi ba năm !
Mãnh Long đột nhiên quay phắt đầu nhìn Äồng Thiên Kỳ vẻ ngạc nhiên :
- Tiểu tử ngươi chỉ bấy nhiêu tuổi mà không biết sợ chết sao ? Như lão hủ già chừng này rồi há lại sợ theo ngươi sao chứ ?
Má»™t nụ cưá»i lãnh đạm ẩn hiện bên khóe môi cá»§a Äồng Thiên Kỳ :
- Ngưá»i lịch lãm dày dạn giang hồ như lão trượng lẽ nào lại không biết được ngưá»i ta chỉ cần làm được má»™t Ä‘iá»u gì tâm nguyện thì dù có đánh đổi cả tính mạng cÅ©ng không kể ?
Trên nét mặt già nua của Mãnh Long thoáng hiện chút kinh động lẫn hứng thú nói :
- Lão hòa thượng kia đã từng nói ngươi chẳng giống tý nào những thiếu niên khác, ví như có được thiên bẩm dị chất tốt như ngươi thì kẻ khác đã tá»± mãn hưởng thụ, nhưng ngươi thì lạnh lùng, không có chút thần sắc nào hoan lạc mãn nguyện. Ãi, ta thá»±c không tài nào hiểu ...
- Lão hòa thượng đã không nói với lão trượng sao ?
Mãnh Long lắc đầu thở dài :
- Cũng như ngươi, có chịu nói cho ta biết dâu !
Ãnh mất lãnh đạm cá»§a Äồng Thiên Kỳ từ từ đưa ra hướng bá» biển xa xa.
- Äúng, bởi vì Äồng má»— không có gì đáng để nói.
Lúc này ngưá»i cá»§a Nguyệt Hoa há»™i vượt qua hết bãi biển, hai gã tiá»n tiêu đến trước những bức tưá»ng thẳng đứng, xoạt chân hiên ngang không có chút gì là kinh sợ.
Äồng Thiên Kỳ thấy vậy thì giật mình, nghÄ© :
"Nguyệt Hoa hội thật có kỷ luật nghiêm túc !".
Äúng lúc chàng vừa nghÄ© vậy, thì hai gã tiá»n tiêu cá»§a Nguyệt Hoa há»™i gần như cùng lúc rú thảm má»™t tiếng, ngã ká»nh trên dết.
Mãnh Long thấy vậy, buột miệng kêu lên :
- Mẹ nó, không biết sợ chết sao chứ.
Thế nhưng, đúng là vậy, ngưá»i cá»§a Nguyệt Hoa há»™i chừng như không biết khiếp sợ là gì trước hai cái chết cá»§a đồng bá»n, những ngưá»i phía sau vẫn tiếp tục tiến lên thế chá»— hai gã vừa rồi hiên ngang đỉnh lập.
Äồng Thiên Kỳ kinh động, thầm nghÄ© :
không ngỠhiệu lệnh của Nguyệt Hoa hội ban ra, được đệ tử chấp hành nghiêm chỉnh như vậy !
Mãnh Long thì la lên :
- Quái, đã chết hai tên, thế mà chúng vẫn xông lên như không ?
Äồng Thiên Kỳ bá»—ng đưa ánh mắt đảo nhìn trên đỉnh má»™t khối bích thạch cách miệng hang động chừng hai mươi trượng, nói :
- Trên đảo này nhất định mất ngưá»i chá»§ trì, nếu không thì bá»n chúng không lý nào để bị động như thế. Lão xem, lại ngã thêm hai tên nữa, giả sá»­ có ngưá»i chá»§ trì thì đã xuất hiện rồi.
Nói xong, chợt quay đầu lại phía sau nhìn nhanh một cái, lại tiếp :
- Chúng ta rá»i khá»i đây thôi !
Mãnh Long ngạc nhiên há»i :
- Nơi này không an toàn hơn sao ?
- Có ngưá»i sắp ra đấy !
- Ai ?
Mãnh Long lại trố mắt há»i:
Äồng Thiên Kỳ không đáp mà cứ lôi cánh tay thô tháp cá»§a lão, nhún mình phóng vá» hướng khối đá lá»›n cách ngoài hai mươi trượng. Gần như cùng lúc trong động phát ra má»™t tiếng gầm chấn thiên động địa.
Khi bá»n há» dừng chân lại, liá»n quay dầu nhìn thì má»›i giật mình, vì phía sau chỉ là vách đá dá»±ng đứng, bên dưới đó nghe tiếng sóng biển vá»— rì rầm. Äồng Thiên Kỳ lắc đầu cưá»i nói :
- Không ngỠđây lại là phía sau cá»§a đảo, ta cứ ngỡ sau khối đá lá»›n này phải là má»™t khoảng trống bằng phẳng, cứ tình hình này thì con quái vật Huyết Long ra được thì san bằng đảo không mấy chốc Mãnh Long định nói gì, thì lúc ấy nghe đằng xa vá»ng lại :
- Äệ tá»­ Nguyệt Hoa há»™i dừng tay.
Äồng Thiên Kỳ nghe tiếng quát, nhếch mép cưá»i nhạt, kéo tay Mãnh Long:
- Ta ngồi xuống đây quan sát !
Nói rồi tự mình ngồi xuống trên một khối đá nhẵn nhụi cheo leo bên bỠvách, Mãnh Long thấy vậy la lên :
- Tiểu tư cẩn thận !
- Lẽ nào dưới cục đá này lại có ngưá»i ẩn nấp ?
Mãnh Long ửng đỠmặt ngượng nghịu nói :
- Ta bị con quỷ lông đỠchơi khăm đến phát sợ.
Mãnh Long vừa đặt ngưá»i ngồi xuống bên cạnh Äồng Thiên Kỳ thì từ phía đối diện trong hang núi lại nghe tiếng gầm dữ dá»™i cá»§a quái vật, kèm theo những tiếng ầm ầm như đất sụp núi lở.
Lão quay đầu nhìn thì vừa lúc thấy Huyết Sát từ trong bay ra, đầu tóc rối bá»i như đầu quá»·, áo quần rách tả tÆ¡i chạy bán sống bán chết. Mãnh Long ghé tai nói vá»›i Äồng thiên kỳ :
- Có phải con quỷ lông đỠđấy không ?
- Chính lão ta.
- Chẳng phải ngươi đã bít miệng hang động ?
- Có lẽ khối đá không đủ bít hết lối ra Mãnh Long chỉ nghe Äồng Thiên Kỳ trả lá»i giản đơn, lão nhíu mày suy nghÄ© cho ra lẽ. Thế nhưng làm thế nào lão ta cÅ©ng không nhận ra được kế hoạch cá»§a Äồng Thiên kỳ. Nên lão cứ lẩm bẩm :
- Ta chẳng thể nào hiểu nổi những hành động của tiểu tử ngươi.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i Ä‘iá»m nhiên cắt ngang :
- Huyết Long sắp ra đấy !
Lúc này, Huyết Sát cÅ©ng phi thân bay vá» hướng má»™t khối đá bên dưới vách đá mà bá»n Äồng Thiên Kỳ ngồi.
Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang theo dõi hành động cá»§a Huyết Sát, bá»—ng từ phía bá»n ngưá»i Nhật Nguyệt bang Ä‘ang đứng bùng cháy lên những khối lá»­a lá»›n. Trong tiếng nổ là đất đá bay mù trá»i, không còn nhìn thấy đâu là đâu. Tuy nhiên chỉ nghe những tiếng rên la kêu thét đây đó cÅ©ng Ä‘oán ra được bá»n đệ tá»­ cá»§a Cá»­u U Äảo ẩn thân trong các khối khổng thạch đã gây tai há»a cho đệ tá»­ Nguyệt Hoa há»™i.
Mãnh Long thè lưỡi liếm quanh môi chửi đổng :
- Mẹ kiếp, cái lÅ© này mà cÅ©ng làm dậy trá»i dậy đất ?
Äồng Thiên Kỳ mắt vẫn không rá»i Huyết Sát Ä‘ang đứng nghỉ trên khối nham thạch thở hổn hển, cưá»i nhạt nói :
- Trừ phi mượn sức con quái vật, chỉ sợ khó san bằng được những chiến đài quá»· trên cá»­u U Äảo này.
Lúc này khói bụi bị gió đêm trên biển thổi tan nhanh, chỉ thấy thân hình khổng lồ cá»§a con Huyết Long sừng sững đứng giữa bãi nham thạch lởm chởm, nó đưa má»™t con mắt còn lại quay nhìn chung quanh. Chiếc mồm hoác rá»™ng đỠnhư chậu máu đầy răng tua tá»§a như chá»±c nhai sống ngưá»i.
Huyết Sát vốn đã khiếp hãi trước con quái vật cho nên giá» lão thấy nó xuất hiện ra ngoài vá»™i vàng chui nấp ngưá»i sau tảng đá tránh tầm nhìn cá»§a nó. Lúc này lão hòa thượng vẫn nét mặt bình thản tợ hồ như không bấn loạn tinh thần trước cái chết cá»§a hàng chục tên đệ tá»­, quay dầu lệnh:
- Phu nhân, có lệnh "chấn thanh một tám".
Bá»n đệ tá»­ cá»§a Nguyệt Hoa há»™i vừa nghe lệnh, lập tức ngẩng cổ lên trá»i phát ra những tiếng gào thét Ä‘inh tai nhức óc.
Trác Kình Mãnh Long nhíu mày kinh ngạc :
- Bá»n chúng chắc chết, chẳng lẽ gá»i con quái vật đến giúp sức ?
Äồng Thiên kỳ cưá»i Ä‘iá»m nhiên :
- Ta biết Nguyệt Hoa phu nhân không khi nào bỠlỡ cơ hội này !
- CÆ¡ há»™i ? Con súc sinh đó chỉ biết giết ngưá»i, ngoài ra còn làm được gì ?
- Không sai, chính là kéo nó đến giết ngưá»i nhưng không phải là ngưá»i cá»§a Nguyệt Hoa há»™i.
Mãnh Long tợ hồ như đã hiểu ra :
- Ta hiểu... Thế nhưng tiểu tá»­ ngươi làm sao biết được Nguyệt Hoa phu nhân gá»i nó qua bên kia ?
- A, cÅ©ng đơn giản. Bà ta biết địch nhân ẩn thân trong những khối khổng thạch kia, sức ngưá»i khó lòng phá nổi cho nên mượn sức nó để phá há»§y.
Mãnh Long cảm thấy mơ hồ lắc đầu nói :
- Thảo nào mà lão hòa thượng kia đã nói nói ta công lực tuy có đủ, thế nhưng trí não lại thiếu, khó mà một mình độc cước giang hồ. Cứ nhìn lần này đủ thấy không giả, võ công cứ cao thâm mà trí não đần độn thì kể như bỠđi.
Lúc này con Huyết Long đã nghe tiếng kêu gào phía bên kia, một con mắt bị hư tợ hồ như làm cho nó càng hung hăn, vừa nghe tiếng kêu nó gầm lên một tiếng rồi cao đầu nhằm hướng bãi biển chạy tới.
Con quái vật khổng lồ từng bước cá»§a nó đạp nát bấy những khối nham thạch dưới chân, nó tợ hồ như là má»™t quả núi nhá» biết Ä‘i, nham thạch giỠđây chỉ như là những cây cá» nhá» dưới chân nó mà thôi. Lối nó vừa giẫm Ä‘i qua đất bay đá chạy, bao nhiêu công trình bí mật cá»§a Cá»­u U Äảo tiêu tan, chỉ còn chừa lại là má»™t con đưá»ng bình địa rá»™ng đến bốn năm trượng.
Cứ vậy bao nhiêu đồ đệ thuá»™c hạ cá»§a Cá»­u U Äảo ẩn thân trong những khối khổng thạch trí mạng phóng ra độc châm chẳng những không làm nó đủ ngứa mà đến muốn chạy tháo thân cÅ©ng không kịp. Từng lÅ©, từng lÅ© bị giẫm sống dưới chân con quái vật, tiếng kêu la rên rỉ ầm trá»i.
Huyết Long chỉ là má»™t con quái vật nên chẳng thể có trí ngưá»i, nó tuy nghe những tiếng rên la dưới chân nó, nhưng ngoái đầu nhìn nghiêng nhìn ngá»­a vẫn không sao nhìn thấy ngưá»i cho nên, nó vẫn tiếp tục bước tiến vá» hướng có tiếng kêu gào rú gá»i cá»§a bá»n ngưá»i Nguyệt Hoa há»™i.
"Trác Kình" Mãnh Long chép miệng:
- Äáng tiếc chỉ giẫm được má»™t đưá»ng.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- Nó sẽ biến toàn đảo thành bình địa.
- Ngươi nói nó sẽ quay trở lại ?
- Xem...
Vừa nói chàng vừa chỉ tay vá» phía đệ tá»­ Nguyệt Hoa há»™i. Lúc này đã thấy bá»n ngưá»i Nguyệt Hoa há»™i phân chạy tứ tán, lão hòa thượng lại ra lệnh :
- Phu nhân có lệnh, toàn chúng đệ tử nằm rạp xuống đất !
Äám đệ tá»­ Nguyệt Hoa há»™i nghe vậy lập tức nhất nhất nằm nép ngưá»i xuống chân các khối đá ẩn thân.
Mãnh Long quay đầu nhìn Äồng Thiên Kỳ tán thưởng:
- Ngươi liệu việc như thần, thảo nào mà lão hòa thượng kiạ..
Äồng Thiên Kỳ cắt ngang :
- Lão trượng chá»› lắm lá»i xưng tán Äồng má»— như vậy ?
- Nhưng... ta chưa nói ngoa bao giỠ!
Äồng Thiên Kỳ cưá»i thầm lão già ngốc nghếch, nói :
- Thực ra cũng chẳng có gì đáng để ngưỡng mộ đâu, kìa... xem kìa, sắp xảy ra màn kịch mới !
Mãnh Long quay đầu nhìn thì thấy con quái vật đã dừng chân, chiếc đầu to lá»›n cá»§a nó nghiêng qua nghiêng lại đưa con mắt độc nhất chăm nhìn đám ngưá»i cá»§a Nguyệt Hoa há»™i Ä‘ang chạy tứ tán.
Mãnh Long la lên :
- Nó sắp quét Ä‘uôi đấy Quả nhiên lão ta nói chưa dứt chiếc Ä‘uôi dài lá»›n dị thưá»ng cá»§a quái vật quật mạnh má»™t vòng. Trong đám đất đá bay mù trá»i kèm những tiếng đổ ầm ầm là những tiếng rú thảm. Chỉ má»™t cái quét Ä‘uôi, trong phạm vi hai mươi trượng lập tức biến thành bình địa.
Lại nói bá»n đệ tá»­ Cá»­u U Äảo vốn chấp hành mệnh rất nghiêm không có lệnh tuyệt đối không dám rá»i vị trí, thế nhưng lúc này những tên nấp trong khổng thạch nằm ngoài phạm vi quét Ä‘uôi cá»§a quái vật chưa thụ thương, thấy đồng bá»n thảm tá»­ như vậy thì hồn tiêu phách tán. Bản năng sinh tồn tá»± nhiên khiến chúng tá»§a ra khá»i những khối khổng thạch bá» chạy tán loạn.
Quái vật sau má»™t cái quét không trúng ai, giỠđây bá»—ng thấy có nhiá»u bóng ngưá»i túa ra chạy tán loạn thì càng tức giận hung dữ. Nó gầm lên lồng lá»™n rồi lao tá»›i cắn, đạp, quét, phút chốc trong vòng năm mươi trượng vuông đã bị san bằng.
Äến lúc này Huyết Sát đã nhận rõ tình hình hết sức nghiêm trá»ng, cho nên lão không còn để tâm đến chuyện an toàn tính mạng, liá»n tung ngưá»i nhảy lên má»™t khối đá cao đỠkhí gào lá»›n :
- Äệ tá»­ Cá»­u U Äảo nghe đây, chưa có mệnh lệnh tuyệt đối không ngưá»i nào rá»i vị trí, kẻ nào kháng lệnh thì bị xứ theo Äảo qui Lão liên tiếp hạ lệnh ba lần. Thế nhưng trên toàn đảo bóng ngưá»i chạy náo loạn.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên đám đệ tá»­ trong khổng thạch Ä‘á»u nghe lệnh cá»§a Huyết Sát truyá»n ra, thế nhưng ngưá»i này nhìn thấy ngưá»i kia bá» chạy thì còn tinh thần đâu mà trụ lại tại vị trí cá»§a mình để mà chá» chết. Do vậy mà Huyết Sát có gá»i cÅ©ng chỉ bằng thừa.
Huyết Sát thấy vậy càng tức giận gầm lớn :
- Äệ tá»­ Cá»­u U Äảo, các ngươi định tạo phản há»­?
Trác Kình Mãnh Long liếc nhìn thấy nụ cưá»i nhạt trên môi Äồng Thiên Kỳ thầm chá»­i:
- Chúng không Ä‘iên, mà cÅ©ng không tạo phản. Mẹ mày, chính là lão cao tổ Cá»­u U Äảo chúng mày tá»± nhiên tạo phản mà thôi Lúc này con Huyết Long vẫn tiếp tục truy Ä‘uổi bá»n đệ tá»­ Cá»­u U Äảo, xem ra chẳng mấy chốc thì Cá»­u U Äảo này thành bình địa như chÆ¡i.
Äá»™t nhiên vừa lúc ấy phía xa bá» biển, nÆ¡i có chiếc kiệu trúc cá»§a Nguyệt Hoa phu nhân, lão hòa thượng tung mình phóng nhanh như Ä‘iện chá»›p vá» hướng Huyết Sát và bá»n Äồng Thiên Kỳ.
Äồng Thiên Kỳ trong nhãn tuyến đã nhận ra bóng ngưá»i vừa xuất hiện này, chàng chỉ nhếch mép cưá»i nhạt. Nhưng vá»›i Huyết Sát vì chỉ phóng tầm mắt xa xa quan sát đám đệ tá»­ cho nên không nhận thấy Ä‘iá»u này. Mãi đến khi đột nhiên nghe bên tai vẳng tiếng vang như chuông, lão má»›i giật thót mình.
- Thí chủ ,cửu ngưỡng.
Huyết Sát quay phắt ngưá»i khi nhận ra có ngưá»i lạ đến bên mình, lúc này má»›i thấy đó là má»™t lão hòa thượng già nua, lão má»›i hÆ¡i trấn tÄ©nh lại.
Lão hòa thượng rũ rèm mi xuống, chấp tay trước ngực tiếp :
- Lão nạp phá nhiễu nhã hứng ngắm phong cảnh thiên thủy của thí chủ !
Huyết Sát đã bình tÄ©nh hÆ¡n, cưá»i lạnh đáp.
- Lão hòa thượng, ngươi cÅ©ng là ngưá»i trong Nguyệt Hoa há»™i ?
- Không sai, hẳn thí chủ quên là tấm lá chắn đã bị khử cho nên mới không nhận ra lão nạp đã đến kỠbên ?
Trong câu nói của lão hoà thượng có chút châm biếm.
Trong lòng Huyết Sát lúc này như má»™t khối lá»­a chỉ chá»±c bá»™c phát, nên nghe lão hòa thượng. nói vậy liá»n lạnhgiá»ng :
- Nguyệt Hoa há»™i dám cả gan đặt chân lên bổn đảo, không nói cÅ©ng biết mục đích đến đây. Lão hòa thượng ngươi khá»i phải cần úp mở, thẳng thừng má»™t câu Ä‘i, lão phu sẽ tiếp ngươi.
- A, đây chẳng phải là Cá»­u U Äảo. Bổn Há»™i chá»§ muốn lên Cá»­u U Äảo.
- Lão hòa thượng ngưá»i chẳng phải biết rồi còn cố há»i ? Ngưá»i trong võ lâm còn ai không biết đây là Cá»­u U Äảo há»­ ?
Lão hòa thượng cưá»i tá»± nhiên như không :
- Vậy mà bổn há»™i chá»§ cho rằng đây chỉ là đấu trưá»ng cá»§a Cá»­u U Äảo dùng kháng phòng ngưá»i trên võ lâm, tổng đàn Cá»­u U Äảo quyết không phải là đây !
Huyết Sát nghe vậy đã giật mình, thế nhưng vẫn cưá»i lạnh nhạt - Nguyệt Hoa há»™i chá»§ đã biết đây không phải là Cá»­u U Äảo mà vẫn dá»±ng binh khởi tướng kéo tìm đến đây, vậy há chẳng phải là để tiếng cưá»i cho thiên hạ ?
Sắc mặt bình hòa cá»§a lão hòa thượng đột nhiên á»­ng Ä‘á», giá»ng lạnh lùng:
- Thí chá»§ thân phận cùng chỉ như lão nạp, nghe mệnh lệnh thượng cấp mà buông lá»i phê bình ngưá»i trên chẳng là lá»™ng ngôn phạm thượng sao ?
- Ha ha hạ.. thân phận xương đồng, lão hòa thượng ngươi danh tính thân phận thế nào ?
Lão hòa thượng cưá»i Ä‘iá»m nhiá»…n :
- Tháng ngày đẩy ngưá»i già, lão nạp quên mất tánh danh còn nói gì đến thân phận, chỉ có Ä‘iá»u nhã hiệu cá»§a thí chá»§ thì lão nạp nhá»› như in.
Huyết Sát ngá»­a cổ cưá»i đắc ý :
- Ha ha ha... Ngươi làm sao lại chịu nhớ lão phu mà quên đi mất bản thân mình nhưng...
Lão hòa thượng không đợi Huyết Sát há»i hết câu đã cắt ngang nói :
- Cái nhã hiệu Huyết Sát của thí chủ thật dễ nhớ Huyết Sát giật mình, buột miệng :
- Lão hòa thượng ngươi làm sao lại biết tính danh lão phu ?
- Không phải do ngưá»i ta nói, mà cÅ©ng không phải bằng vào tướng mạo cá»§a thí chá»§. Nếu như thí chá»§ là ngưá»i có trí nhá»› tốt thì hẳn không quên cuá»™c há»™i ngá»™ kỳ thú năm xưa ở Nhạn Môn Quan ?
Vừa nghe nhắc đến ba chữ “Nhạn Môn Quan†thì trong đầu Huyết Sát đột nhiên hiện lên một hình bóng đáng sợ, nét đắc chí trên mặt lão tiêu tan, buột miệng la hoảng lên :
- Thùy Long ư ?
- A, nói vậy thí chủ cũng có trí nhớ tốt đấy chứ !
Huyết Sát nhất thá»i nhụt chí vì ná»—i khiếp sợ, cố giữ giá»ng :
- Không ngỠngươi và ta lại gặp nhau tại đây ?
- Äúng, chẳng ngá»...
- Thùy Long, chúng ta tợ hồ như nên thanh toán dứt món nợ năm xưa ?
Lão hòa thượng cưá»i thản nhiên :
- Thí chủ không nên quá kích động mà quên mất tình hình hiện tại, vả lại lão nạp lần này đến đây là theo lệnh, chúng ta nên tiên công hậu tư.
Huyết Sát tuy làm bạo nói vậy nhưng thá»±c chất không có tâm dạ nào mà dá»™ng thá»§ vá»›i lão hòa thượng, lúc này nghe nói vậy là vừa khéo trúng tâm lão, bèn cưá»i nhạt nói :
- Hảo, ngươi nói Ä‘i Lão hòa thượng bá»—ng nhiên trầm giá»ng buông rõ từng tiếng :
- Tổng đàn Cá»­u U Äảo đóng trên Bích Ngá»c đảo cách đây chừng hai mươi dặm, Ä‘iá»u này bổn Há»™i chá»§ đã biết. Äêm nay sở dÄ© bổn Há»™i chá»§ đến đây mà không trá»±c tiếp đến Bích Ngá»c đảo là vì tuân thá»§ quy luật giang hồ, đăng sÆ¡n nhập hậu. Bắt đầu từ đêm nay, hòn đảo này là do bổn Há»™i chiếm cứ làm chá»§ cho đến khi quý Äảo Chá»§ tá»± thân đến đòi lại. Thí chá»§, lão nạp chỉ nói bấy nhiêu thôi, thí chá»§ có thể di.
Huyết Sát cưá»i lạnh lùng :
- Các ngươi giữ nổi sao ?
Lão hòa thượng há»i lại :
' - Chẳng lẽ thí chủ không đồng ý ?
Huyết Sát vốn là con ngưá»i nham hiểm giảo quyệt, lão thừa biết mình không phải là đối thá»§ cá»§a lão hòa thượng, trong lòng không mong muốn và cÅ©ng không dám cùng lão hòa thượng đối đầu, thế nhưng lão ta vẫn nói vòng vo như vậy hẳn bên trong có thâm kế.

Hết chương 19
Tài sản của samuen

  #8  
Old 23-05-2008, 04:18 AM
samuen's Avatar
samuen samuen is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tphcm
Bài gởi: 96
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 207
Thanked 1 Time in 1 Post
Chương 20

Vì những độc giả thân yêu và chữ ký của tôi

20. Theo Thuyá»n Vào Tận Huyệt Äịch - Muốn ÄÆ°á»£c Giai Nhân Khéo Kế Gian


Thấy đã có cÆ¡ thoát thân, nhưng Huyết Sát vẫn đưa mắt nhìn chung quanh má»™t vòng, rồi lạnh giá»ng nói vá»›i lão hòa thượng :
- Ngoài con Huyết Long ra, lão phu hy vá»ng các ngưá»i nên xem xét kỹ toàn đảo má»›i tìm nÆ¡i trú tạm, may mà đảo này cÅ©ng không quá lá»›n !
Äồng Thiên Kỳ lúc này đã nghe rõ hết câu chuyện giữa bá»n há», cưá»i thốt nói :
- Äợi đến khi há» tìm kiếm trên đảo thì Äồng má»— đã đến được sào huyệt cá»§a các ngươi rồi !
Lão hòa thượng hiệu Thùy Long nghe Huyết Sát nói vậy, cưá»i há»i :
- Thí chủ lo cho sự an toàn bổn hội ư?
Huyết Sát không qua mắt được, bèn xởi lởi há»i lại :
- Ngươi xem lão phu có thể nịnh bợ ngươi không?
Lão hòa thượng thản nhiên đáp :
- Thí chá»§ há»i vậy không thấy thừa sao ?
- Vậy thì được, lão phu chỉ cho ngươi chú ý một mục tiêu, hiển nhiên cũng có lợi cho lão phu.
Lão hòa thượng chẳng biết vô tình hay cố ý mà đưa ánh mắt nhìn đúng má»m đá nÆ¡i Äồng Thiên Kỳ và Mãnh Long ẩn nấp, cưá»i sang sảng nói :
- Lão phu Ä‘oán không lầm thì đây là kế mượn Ä‘ao giết ngưá»i ?
Huyết Sát giật thót trong lòng nhưng vẫn không để lá»™ ra ngoài. Nét mặt cưá»i nói :
- Lão phu chỉ nói thế thôi, tìm được ngưá»i này thì các ngưá»i sẽ rõ lợi hại thế nào.
Lão hòa thượng cưá»i nhạt tiếp lá»i :
- Hẳn thí chá»§ đấu không qua ngưá»i này.
- Chỉ sợ đến Thùy Long ngươi cũng không làm gì nổi nó.
- Ngưá»i này nhất định có thù hận vá»›i nhật Nguyệt Bang chúng ta ?
Huyết Sát có được cÆ¡ há»™i, bèn cưá»i khiêu khích:
- Kim Lệnh công tá»­ và toàn bá»™ kế hoạch cá»§a Mai Hoa Äảo quý bang Ä‘á»u thất bại dưới tay hắn.
Vừa nghe đến hiệu Kim Lệnh công tá»­, đôi mắt rá»§ xuống cá»§a lão hòa thượng ngước lên, má»™t tia hàn quang lướt nhanh qua mắt, trầm giá»ng há»i :
- Lão nạp Ä‘oán nó là Äồng Thiên Kỳ, đúng chá»› ?
Huyết Sát hí hửng trong lòng, gật đáp :
- Nếu không thì Nguyệt Hoa bang chỉ sợ vô phương san bằng chiến địa trên Cá»­u U Äảo này - Thí chá»§ tá»± tin đến thế sao ?
- Hắc hắc... Thùy Long hòa thượng ngươi tá»± cho công lá»±c thâm cao vượt qua tiểu tá»­ Äồng Thiên Kỳ kia sao ?
Lao hòa thượng mặt ửng đỠlên vẻ rất đắc chí nói :
- Lão nạp tá»± biết khó mà luận được vá»›i há» Äồng này. Äến như Huyết Kiếp Thá»§ Vân Không năm xưa náo loạn giang hồ còn khó so nổi vá»›i hắn thì lão nạp làm sao dám lấy lá»i mà khoa trương được Huyết Sát nghe vậy không khá»i sá»­ng ngưá»i ngÆ¡ ngác, lão cảm thấy kỳ quái, đến như nhân vật năm xưa danh mãn thiên hạ như "Thùy Long" sao có thể chưa thấy qua Äồng Thiên Kỳ mà cÅ©ng đã khép mình sợ uy?
Trên má»m đá, "Trác Kình" Mãnh Long cÅ©ng chau mày nhìn Äồng Thiên Kỳ rồi thấp giá»ng :
- Tiểu tá»­, con lừa trá»c này có vẻ biết mình Äồng Thiên Kỳ tá»± thân chàng cÅ©ng thấy làm lạ tuy rất thông minh nhưng lúc này chàng cÅ©ng không Ä‘oán ra tâm ý lão hòa thượng, tại sao lại tá»± hạ mình trước danh tánh cá»§a chàng ?
Bấy giỠchàng lắc đầu nói :
- Mãnh Long, lão không nên võ đoán quá sớm !
Mãnh Long không phục, nói :
- Lá»i lão hòa thượng rõ như vậy chẳng lẽ tiểu tá»­ ngươi không nghe ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là ta hiểu, đồng thá»i hòa thượng kia cÅ©ng biết chúng ta Ä‘ang ở đâu dó nghe rõ lá»i lão, chẳng những thế có thể lão ta đã biết chúng ta Ä‘ang ở đây !
Mãnh Long không tin :
- Không thể thế được !
Lúc này, dưới kia Huyết Sát lại tiếp tục lên tiếng, nói :
- Trên dá»i này ngưá»i được tôn giá ca tụng chỉ e không có mấy !
Lão hòa thượng cưá»i Ä‘iá»m nhiên :
- Äến như Huyết Kiếm Thá»§ năm xưa cÅ©ng không ngoại lệ, thí chá»§ nhanh rá»i khá»i đây.
Huyết Sát nói đã xong, mục đích cÅ©ng đã đạt, không khi nào chần chừ cho mang vạ. Vả lại còn phải nhanh vá» báo cáo lại tình hình vá»›i Äảo Chá»§, nên vừa nghe vậy cưá»i nói :
- Hy vá»ng trước lúc Äảo Chá»§ đến đây các ngưá»i vẫn còn sống sót !
Dứt lá»i láp tức quay ngoắc ngưá»i phóng nhanh vá» hướng bá»n Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang ẩn thân cách ngoài chừng mươi trượng.
Lão hòa thượng đưa ánh mắt bình thản liếc nhìn vá» phía má»m núi mà bá»n Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang ẩn, rồi buông tiếng thở dài lẩm bẩm má»™t mình :
- Thị thị phi phi nan Ä‘oán, thiện thiện ác ác khó phân, thế gian mấy ngưá»i không chá»§ kiến, xưng vương bao giá» lòng không muốn !
Nói rồi từ từ quay lưng bước đi.
Äồng Thiên Kỳ sắc mặt đột nhiên biến đổi, chàng không tá»± chá»§ đứng lên.
Mãnh Long thấy vậy vá»™i thấp giá»ng há»i :
- Tiểu tá»­, con lừa trá»c đầu kia vừa lảm nhảm cái gì vậy ?
Äồng Thiên Kỳ đưa mắt nhìn vá» phía Huyết Sát vừa phóng Ä‘i mất, nói :
- Không phải là lảm nhảm, mà là với chúng ta.
- Nói với chúng ta ? mà nói cái gì ?
Äồng Thiên Kỳ lắc đầu nói :
- Có lẽ lão ta nghĩ chúng ta có thể tự đoán ra, thế nhưng chúng ta lại không đoán ra !
Mãnh Long ngá»› ngưá»i :
- Ngươi cũng không biết ?
Có lẽ vì lão ta nghÄ© trong thiên hạ không có chuyện gì là Äồng Thiên Kỳ không hiểu ra, cho nên má»›i há»i như vậy.
- Vâng, ta cũng không đoán ra, có lẽ lão ta nói chỉ là một chuyện thực sự ma øthôi.
- Chuyện thật sự gì ?
Äồng Thiên Kỳ cưá»i khổ giải thích cho qua :
- Giả sử lão ta biết chuyện gì đó, thì chúng ta cũng hiểu ra được ý của lão nói.
Nói đến đó tợ hồ như nhá»› ra chuyện gì, bèn thay đổi câu chuyện há»i :
- Lão biết thủy công chứ ?
Nghe nói, Mãnh Long cao hứng gật:
- Biết, biết, chính là lão hòa thượng đó đã dạy cho ta, bảo rằng sau này khi ta đi cùng ngươi sẽ có lúc dụng đến, quả nhiên đúng thế !
Mặt Äồng Thiên Kỳ ảm đạm, giá»ng nói trở nên thương cảm :
- Vị tiá»n bối đó biết ngày sau Äồng má»— sẽ lao Ä‘ao trên đảo này.
Thấy vẻ mặt phiá»n não cá»§a ÄồngThiên Kỳ, Mãnh Long lải nhải :
- Lão há»§ sống đã bảy tám mươi tuổi thế này nhưng cả Ä‘á»i chẳng há» nghÄ© đến phiá»n não, tiểu tá»­ ngươi còn trẻ tuổi khổ gì...
Äồng Thiên Kỳ không đợi lão nói hết, vá»™i cắt ngang nói :
- Chúng ta nhanh ra bỠbiển, Huyết Sát có lẽ đã đi được một đoạn.
Nói rồi liá»n tung ngưá»i phóng theo hướng Huyết Sát vừa chạy, Mãnh Long định dùng lá»i khuyên chàng không ngá» bị cắt ngang mất hứng. Thấy chàng bá» Ä‘i, cÅ©ng không dám chậm chân liá»n phóng theo Trên đảo lúc này con quái vật Huyết Long vẫn Ä‘ang còn tung hoành tàn phá, đại bá»™ phận nham thạch khổng thạch Ä‘á»u bị đạp đổ thành bình địa.
Khi bá»n Äồng Thiên Kỳ vượt qua được bãi đá đến bên bá» biển thì đã thấy má»™t chiếc thuyá»n phóng ra hướng biển đã cách ngoài ba mươi trượng, hiển nhiên chính là thuyá»n cá»§a Huyết Sát phóng vá» sào huyệt.
Äồng Thiên Kỳ dừng chân, quay đầu lại nhìn Mãnh Long há»i :
- Khoảng cách ba mươi trượng, lão có thể lặn tới chứ ?
- Ãi, xa gấp hai vậy ta cÅ©ng lặn tá»›i chỉ có Ä‘iá»u theo không kịp tiểu tá»­ ngươi thôi, lão hòa thượng kia nói ngươi dưới nước lặn Ä‘i rất nhanh !
Äồng Thiên Kỳ mắt vẫn không rá»i con thuyá»n Ä‘ang lướt sóng, nói :
- Thử xem, theo không kịp thì bảo ta, đi.
Mãnh Long gật dầu :
-Lão hủ đi trước đây !
Nói rồi liá»n lao ngưá»i xuống biển, chỉ nghe “tõm†má»™t tiếng, cả ngưá»i Mãnh Long biến mất trong làn nước tối Ä‘en.
Äồng Thiên Kỳ thấy vậy mỉm cưá»i, rồi cÅ©ng nhảy xuống nước lặn Ä‘i.
Qua má»™t hồi lâu, Äồng Thiên Kỳ là ngưá»i đầu tiên trồi đầu lên khá»i mặt nước thì chàng nghe tiếng khua mái chèo chuyá»n Ä‘i trong nước, chỉ đưa mắt nhìn là bắt gặp chiếc thuyá»n cá»§a Huyết Sát chỉ cách tầm năm trượng. Chàng liá»n lặn trở xuống, kéo tay Mãnh Long lặn tiếp vá» hướng thuyá»n má»›i dừng lại.
Äuôi thuyá»n phía sau có má»™t khoang dài ra đến non thước nên bá»n Äồng Thiên Kỳ lợi dụng nó che khuất trồi đầu ăn bám vào ván thuyá»n rồi cứ để mặc cho thuyá»n kéo Ä‘i.
Má»™t mái chèo đơn khua vá»— trong sóng biển chìm lẫn vào màn đêm tÄ©nh mịch nghe má»›i đơn Ä‘iệu làm sao Äồng Thiên Kỳ ngước mặt nhìn màn trá»i thầm tính :
:
- Hẳn cÅ©ng đã là canh tư. Nếu như quả thá»±c Bích Ngá»c đảo cách đây hai mươi dặm, vá»›i tốc độ thuyá»n này thì trước khi trá»i sáng có thể sẽ tá»›i nÆ¡i.
Thá»i gian cứ lặng lẽ theo từng nhịp chèo trôi qua. Äến khi phương đông bá»—ng xuất hiện vài tia hồng quang báo hiệu má»™t ngày má»›i sắp đến thì trên thuyá»n đột nhiên nghe có tiếng ngưá»i nói:
- Bẩm Viện chủ, đã đến tổng đàn rồi !
Huyết Sát trong lòng chừng như cơn nộ chưa hết, gằn tiếng quát :
- Lão phu không có mắt hay sao mà đợi chúng mày la réo, mau cắm thuyá»n vào bá» !
Ngưá»i kia bá»±c tức trong lòng, nhưng không dám kháng cá»± chỉ xuống lệnh :
-Lệnh của Viện chủ, vào bỠ!
Lại có tiếng ngưá»i khác há»i :
- Äại ca, lên bến nào ?
Äồng Thiên Kỳ vốn định rá»i thuyá»n lên bá», nhưng vừa nghe vậy liá»n bám trở lại chỠđợi Ngưá»i kia lạnh giá»ng :
-Mặt đần nhà mày, chẳng phải thưá»ng khi vẫn chá»— kia ?
-Bẩm đại ca, thưá»ng khi không có chiến sá»± thì vẫn neo thuyá»n chá»— này, nhưng khi có chiến sá»± thì neo thuyá»n bến U Minh theo chỉ thị cá»§a Äảo Chá»§ ạ.
Lão thuyá»n chá»§ lá»›n tiếng :
- Vậy thì vào bến U Minh; Äám thuyá»n phu nghe vậy dạ ran, mÅ©i thuyá»n chuyển hướng chạy tiếp.
Chừng thêm má»™t tuần trà nữa trôi qua, thuyá»n má»›i cập vào bá». Äồng Thiên Kỳ ẩn sau Ä‘uôi thuyá»n, vì bị che khuất nên không thấy được tình hình trên bá». Thế nhưng mấp mé nước là lau sậy và cây cối hoang sÆ¡ đủ thấy đây là má»™t nÆ¡i hoang dã. Chàng bèn ra hiệu cho Mãnh Long, hai ngưá»i lặn xuống nước bÆ¡i ngược trở lại cách thuyá»n chừng hÆ¡n mưá»i trượng má»›i lên bá», vừa khéo là má»™t nÆ¡i có nhiá»u bụi rậm che kín thân hình. Cả hai ẩn thân trong rừng cây cối. Mãnh long má»›i cảm thấy nghi hoặc há»i :
- Trên đảo này sao chẳng thấy bóng ngưá»i nào ?
- Ừm, đảo này có rừng tất nhiên phạm vi rất rá»™ng, quyết không thể không ngưá»i cư trú. Hừ, Cá»­u U Äảo Chá»§ là con ngưá»i nham hiểm giảo hoạt. Äảo chết kia bố trí dày đặc bẫy giết ngưá»i chỉ là cái bẩy lừa thiên hạ, bản thân lão ta thì nhàn cư trên Bích Ngá»c đảo này.
Lúc này Huyết Sát đã dẫn đám thuá»™c hạ lên bá», từ trong rừng bá»—ng nhiên hai bóng ngưá»i xuất hiện. Cả hai trên mặt Ä‘á»u Ä‘eo mặt nạ quá»·, má»™t ngưá»i há»i:
- Viện chủ thực khổ, tình hình bên kia thế nào ?
Huyết Sát mặt xanh như tàu lá, nhưng không đáp há»i lại :
- Äảo Chá»§ vá» rồi chứ ?
- Äảo chá»§ bảo đêm nay hết canh năm má»›i vá», xem ra có lẽ đã vá»... sao ? viện chá»§, tình hình bên kia thu hoạch thế nào rồi ?
Nghe giá»ng ngưá»i này há»i, chừng như thân phận không nhá» so vá»›i Huyết Sát Huyết Sát lại nói :
- Phóng tên hiệu !
- Phóng hiệu tiễn ?
Ngưá»i kia tợ hồ như vô cùng kinh ngạc.
- Phóng nhanh, lảm nhảm cái gì ?
Nghe câu này cá»§a Huyết Sát, ngưá»i kia tá» ra bất mãn, lạnh giá»ng :
- Viện chá»§, huynh đệ chúng ta ở đây chỠđợi khổ cá»±c má»™t đêm, lẽ nào đợi gặp Viện chá»§ đầu tiên nhận những lá»i thế này ?
Huyết Sát trừng mắt :
- Thế nào ? Các ngươi tính tạo phản hử ?
Hai ngưá»i kìa vừa nghe vậy cùng lúc đưa tay lên đầu gỡ chiếc mặt nạ quá»· ra, thì ra đó là hai lão già tóc bạc trắng.
Huyết Sát vừa nhận ra mặt ngưá»i, ngá»› ngưá»i lắp lắp há»i :
- Äêm nay sao nhị vị Lưu huynh lại thá»§ giữ ở đây ?
Lão già bên phải cưá»i nhạt nói :
- Hách huynh nên biết sá»± tình không phải tầm thưá»ng.
Huyết Sát lanh trí như quỷ, vừa nghe đã chột dạ :
-Có gì nhị vị Lưu huynh xin nói rõ, chúng ta Ä‘á»u ngưá»i nhà...
Lão già bên trái không đợi nói hết đã cắt ngang :
- Hách huynh trước hết đáp thế nào trước câu há»i anh em chúng ta ?
Huyết Sát để mất tuyến đầu trưá»ng phòng ngá»± hiểm yếu không biết nhận hình phạt thế nào. Lúc này làm sao dám gây thêm hiá»m oán, dằn ná»™ khí trong lòng, gượng cưá»i khan mấy tiếng đáp :
- Huynh đệ nhất thá»i nóng lòng bẩm báo Äảo Chá»§ mà sÆ¡ suất không nhận ra nhị vị lưu huynh, cho nên trong ngôn từ có chá»— đắc tá»™i, xin lượng thứ cho !
Lão già bên trái cưá»i nhạt :
-Nói như vậy giá»ng huynh đệ chúng ta cÅ©ng thay đổi mất rồi, Hách huynh có phải trên đảo đã xảy ra sá»± cố ?
Huyết Sát đành phải nói :
- Ngưá»i Nguyệt Hoa há»™i đã tìm đến !
Hai lão già kia Ä‘á»u ngá»› ngưá»i cùng thốt lên :
- Lẽ nào Äảo Chá»§ bảo đêm nay tình hình không tầm thưá»ng, lệnh toàn chúng đệ tá»­ giá»›i bị, chỉ là má»™t lÅ© ngưá»i Nguyệt Hoa há»™i tìm đến hay là chúng tìm nhầm chá»—. Äến hiện tại, bá»n chúng thiệt hại bao nhiêu tên ?
- Không chết bao nhiêu, Äồng Thiên Kỳ và Mãnh Long cÅ©ng chạy mất !
- Sao ? làm sao lại chạy mất ?
- Tiểu tử đó chẳng những một mình thoát được mà lão Mãnh Long cũng được cứu chạy, toàn chiến địa ngự phòng vì chúng mà tiêu hủy.
Cuối câu nói lão biểu lộ căm phẫn vô cùng.
Hai lão già có mÆ¡ cÅ©ng không dám tin lá»i này, nên đứng khá»±ng ngưá»i ra. Cả ba chết lặng hồi lâu, đột nghe lão già bên phải xuống lệnh :
- Nhanh phóng hiệu tiễn !
Lão già bên trái nghe vậy liá»n lôi từ trong áo ra má»™t chiếc tên ngắn, nhưng vừa định phóng lên trá»i thì bá»—ng nghe từ xa vá»ng lại má»™t tiếng hú dài. Lão ta vá»™i thâu tên lại, nói :
- Äảo Chá»§ đến ?
Vừa nghe vậy, mặt Huyết Sát đã trắng bệt như xương khô.
Phút sau, tám tên hán tá»­ mặc võ phục há»™ giá Cá»­u U Äảo Chá»§ xuất hiện trong rừng, đám thuá»™c hạ liá»n chấp tay cung kính thi lá»….
- Cung nghênh Äảo Chá»§ - Ba vị khổ cá»±c nhỉ.
Äảo Chá»§ đón thuá»™c hạ bằng má»™t câu thản nhiên. Rồi tiếp lên mấy bước, ngưng ánh mắt trên khuôn mặt méo mó cá»§a Huyết Sát, nụ cưá»i trên môi lão biến mất, trầm giá»ng há»i :
- Hách Viện chủ, tình hình bên đó thế nào ?
Huyết Sát mặt tái nhợt, cúi đầu cung kính đáp :
- Khởi bẩm Äảo Chá»§, ngưá»i Nguyệt Hoa há»™i đã tìm đến.
Cá»­u U Äảo Chá»§ cưá»i thản nhiên :
- Äiá»u này ta đã liệu trước, chúng chết bao nhiêu đứa ?
- Äiá»u này..... Ä‘iá»u này..... Cá»­u U Äảo Chá»§ nhìn thấy dáng Ä‘iệu thảm não cá»§a Huyết Sát, lắp bắp mãi vẫn không thốt thành câu, bèn nghiêm giá»ng há»i :
- Hách Viện chủ có gì khó nói sao ?
Lão già bên phải đột nhiên chen vào nói :
- Khải bẩm Äảo Chá»§, Äồng Thiên Kỳ và cả Mãnh Long đã chạy thoát.
Cá»­u U Äảo Chá»§ vừa nghe mặt biến sắc, thế nhưng chỉ là má»™t cái lướt nhanh qua rồi hồi phục lại ngay. Giá»ng nói đã biến đổi, trở nên lạnh lùng :
- Nói như vậy bên kia đã bị huỷ diệt.
Giá»ng huyết Sát run lên :
- Khải bẩm... Äồng Thiên Kỳ... thả Huyết...
Äảo chá»§ lạnh giá»ng cắt ngang :
- Äồng Thiên Kỳ nếu như không thả con Huyết Long ra thì má»c cánh cÅ©ng không thoát nổi đảo. Vấn đỠlà tại sao Äồng Thiên Kỳ lại biết nÆ¡i giam giữ con Huyết Long ?
Huyết Sát vẫn cúi gằm đầu tránh hai ánh mắt lạnh như băng cá»§a Äảo Chá»§, lắp bắp đáp :
- Äảo Chá»§, Ä‘iá»u này...
Thấy lão ta vẫn không mở miệng nổi, Äảo Chá»§ gằn giá»ng :
- Hách viện chá»§, võ lâm coi trá»ng khí khái, có gì cứ má»™t lá»i thẳng thắn Huyết Sát hÆ¡i trấn tÄ©nh, ngước đầu lên đáp :
- Do ty chức bất tài, không biết là Äồng Thiên Kỳ đã thoát khá»i xích nên má»›i bị nó vây đánh. Má»™t mình ty chức không địch nổi hai chúng nó, nên má»›i nghÄ© kế dùng Huyết Long tiêu diệt chúng nên dụ chúng vào nÆ¡i giam Huyết Long.
- Ngươi từng đánh nhau với hai chúng nó ?
- Hai tên thá»§ hạ ty chức má»™t bị chết má»™t bá» chạy, má»™t mình ty chức chống đỡ vá»›i bá»n chúng đến hai mươi chiêu.
Äôi mắt Äảo Chá»§ chiếu ra hai tia hàn quang ngưng lại trên mặt Huyết Sát như dò xét, gằn há»i :
- Lá»i này thá»±c chứ ?
Huyết Sát giật thót mình nhưng không dám hai lá»i, bấm bụng nói :
- Ty chức nào dám dối Äảo Chá»§ ?
Cá»­u U Äảo chá»§ cưá»i lạnh lùng :
- Công lực của Hách viện chủ so với bổn nhân như thế nào ?
- Ty chức không dám sánh vá»›i Äảo Chá»§ !
Äào Chá»§ đột nhiên cưá»i lá»›n thành tiếng :
- Ha hạ.. Giả sá»­ ngươi biết rằng khi Äồng Thiên Kỳ Ä‘ang thụ thương mà lão phu cÅ©ng chỉ đấu được ngang ngữa vá»›i hắn, thì có lẽ đêm nay ngươi không dám khoa ngôn là động thá»§ vá»›i hắn đến hai mươi chiêu. Lão phu Ä‘oán là ngươi đã không dám động thá»§ cùng hắn ?
Mặt huyết Sát trắng bệt la lên :
- Äảo chá»§ muốn ty chức lấy cái chết chứng minh sao ?
- Chẳng phải Hách viện chủ từng nói không sợ chết sao ?
Cá»­u U Äảo Chá»§ vừa nói vừa cưá»i, thế nhưng trong câu nói nghe ra lạnh lùng thâm trầm. Huyết Sát vừa nghe xong, bất giác thoái lùi mấy bước, trong ánh mắt sâu thẳm cá»§a lão đột nhiên phát ra hai luồng dị quang, hai lão gia há» Lưu thấy vậy lập tức tung ngưá»i chia làm hai bên tả hữu vây lấy Huyết Sát.
Cá»­u U Äảo Chá»§ thấy thế cưá»i nhạt nói :
- Hách viện chá»§ nếu như thấy lá»i lão phu không đáng biểu lá»™ khí khái tráng sÄ© thì lão phu quyết cÅ©ng chẳng giữ chân, còn như thuốc kia là do Viện chá»§ tá»± nguyện phục dụng, lão phu không có lý do gì cho Hách viện chá»§ giải dược.
Nghe nhắc đến hai tiếng "giải dược" nét mặt hung hăng của Huyết Sát lập tức tiêu mất, thở dài nói :
- Ty chức chịu nghe theo xá»­ lý cá»§a Äảo Chá»§ - À, lão phu không có quyá»n xá»­ trí viện chá»§, ngươi tá»± mình Ä‘i Ä‘i Huyết Sát cúi đầu cung kính "Dạ" má»™t tiếng rồi thất thểu lá»§i vào rừng theo hướng lão Äảo chá»§ vừa đến.
Cá»­u U Äảo Chá»§ thấy trá»i sắp sáng cứ đứng trầm ngâm như vậy không có biểu hiện gì tợ hồ như trong đầu Ä‘ang tính toán gì, cÅ©ng vừa lúc ấy từ trên không trung bá»—ng nhiên má»™t tiếng phụng kêu dài, chá»›p mắt má»™t gã bạch y thiếu niên cỡi phụng đáp xuống.
Äồng Thiên Kỳ nấp trong rừng cây, vừa nhìn thấy ngưá»i này ngạc nhiên buá»™t miệng la nhá» :
"Gã hỠLăng ?".
Thì ra gã thiếu niên chính là ngưá»i cùng Ä‘i vá»›i Nhan Ngá»c Dung đến Mai Äảo mà Äồng Thiên Kỳ đã gặp. Cá»­u U Äảo Chá»§ vừa thấy gã há» Lăng đã cưá»i nói :
- Lăng tiểu ca thật giữ đúng hẹn HỠLăng không khách khí xá mấy cái nói ngay :
- Tại hạ nhận mệnh bám theo tung tích Äồng Thiên Kỳ, không dám đợi lâu. Äảo Chá»§, địa Ä‘iếm đã chuẩn bị rồi chứ ?
Cá»­u U Äảo chá»§ trầm giá»ng nói :
- Lão phu không thể lấy lá»›n hiếp nhá», nên cần phải nói thá»±c vá»›i tiểu ca. Äồng Thiên Kỳ đã chạy thoát rồi. Do vậy lão phu vô phương giao kết vá»›i ngươi !
Sắc mặt hỠLăng tái nhợt nhạt :
- Nói vậy tại hạ cất công không đến đây ?
Cá»­u U Äảo Chá»§ cưá»i má»™t tiếng:
- Biết làm gì hơn !
- Hừ, vậy thì tại hạ cáo từ !
- Äồng Thiên Kỳ chạy thoát, lệnh sư muá»™i có lẽ không lo lắng nữa đâu !
Há» Lăng định Ä‘i, nhưng nghe vậy đột nhiên quay ngưá»i há»i :
- Äảo Chá»§ chẳng lẽ nghÄ© ra kế gì khác ?
Cá»­u U Äảo Chá»§ trầm giá»ng :
- Y nguyên kế cũ.
- Vậy tại hạ chẳng phải quá thiệt hay sao ?.
- Vậy mà lão phu lại nghÄ© ngươi chiếm phần lợi thì có, bởi vì trước khi Äồng Thiên Kỳ mất mạng thì bổn đảo vì hai ngưá»i mà chuẩn bị thành duyên !
- Tại hạ chỉ sợ bá phụ không chấp thuận.
Cá»­u U Äảo Chá»§ cưá»i nham hiểm :
- Ngươi chẳng đã nói lệnh tôn và phụ thân cá»§a Nhan Ngá»c Dung vì hai ngưá»i mà đến trợ giúp bổn đảo sao ? Äây là Ä‘iá»u kiện trước khi bá»n há» chưa đến đây lão phu không thể để hai vị rá»i khá»i đây, nếu không chẳng phải lão phu quá chịu thiệt ?
Trong ánh mắt Äồng Thiên kỳ đột nhiên đầy sát cÆ¡, lần đầu tiên chàng cảm thấy muốn giết chết gã há» Lăng kia. Gã há» Lăng trầm ngâm nghÄ© ngợi má»™t lúc nói :
- Chỉ cần tại hạ chiếm được sư muá»™i, thì má»i chuyện Ä‘á»u nghe theo Äảo Chá»§ sắp đặt Cá»­u U Äảo Chá»§ cưá»i đắc ý :
- Tối mai vào canh ba, mang lệnh sư muá»™i đến đây, bảo rằng Äồng Thiên Kỳ sẽ bị áp giải ngang qua đây, ngươi thấy được chứ ?
- Hảo, như thế cũng hay !
Cá»­u U Äảo Chá»§ thấy há» Lăng đã chấp nhận, cưá»i cưá»i nói :
- Äã thá»a thuận như vậy, thì ngươi mau gá»i ngưá»i ngươi mang đến ra Ä‘i !
Há» Lăng ngẩn ngưá»i tròn mắt há»i lại :
- Tại hạ mang theo ai chứ ?
Cá»­u U Äảo Chá»§ đột nhiên biến sắc, rồi cưá»i phá lên thành tiếng :
- Ha ha hạ.. Bằng hữu, các ngưá»i không mau ra đây, há để lão phu đắc tá»™i mà chậm tiếp sao?

Hết chương 20
Tài sản của samuen

  #9  
Old 23-05-2008, 04:21 AM
samuen's Avatar
samuen samuen is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tphcm
Bài gởi: 96
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 207
Thanked 1 Time in 1 Post
21



21. Muốn Bắt Nên Mới Thả - Trước Núi Ẩn Sát Cơ

Cá»­u U Äảo Chá»§ tuy nói không lá»›n nhưng do bên trong ngầm vận công lá»±c cho nên trên đảo đêm tịch mịch này thì trong vòng mấy mươi trượng, ngưá»i nghe tợ hồ như ngưá»i nói Ä‘ang đứng trước mặt mình.
Bốn bá» vẫn yên ắng, "Trác Kình" Mãnh Long chừng như thầm hiểu Cá»­u U Äảo Chá»§ vừa nói câu ấy vá»›i ai, trên mặt lão Ä‘anh lại nhìn chăm vào Äồng Thiên Kỳ nhưng thá»§y chung vẫn không dám mở miệng.
Cá»­u U Äảo Chá»§ há»i xong câu ấy, đứng im lặng chá» phản ứng, thấy không có động tÄ©nh gì sắc mặt bá»—ng nhiên sầm lại, cưá»i lạnh nói :
- Bằng hữu chẳng lẽ ngươi chỠlão phu lạy bảy vái đón rước ngươi mới chịu ra hay sao ?
Trên tuấn diện cá»§a Äồng Thiên Kỳ đã thấy biến sắc, Mãnh Long cứ ngưng ánh mắt trên mặt chàng chừng như chỉ chá» lệnh là hiện thân.
Äồng Thiên Kỳ thoáng chút do dá»±, trên mặt đột nhiên ẩn hiện sát cÆ¡, chính lúc chàng quyết định ra mặt thì đột nhiên bên trái Cá»­u U Äảo Chá»§ đứng cách ngoài mưá»i trượng cất lên má»™t tràng cưá»i lạnh lùng :
- NÆ¡i đây gá»i là “U Minh cảngâ€, ba vị tiểu ca, chẳng lẽ các ngưá»i không sợ quá»· sao ?
Cá»­u U Äảo chá»§ nghe tiếng thì ngá»› ngưá»i há»i lại :
- Nhị thúc, bá»n chúng là ai ?
Giá»ng ngưá»i kia lại vang lên :
- Tam vị tôn tá»­ cá»§a Trần Äại công, ba vị tiểu ca, ra Ä‘i. Cát viên ngoại ở đằng kia chá» các ngưá»i, bây giỠđã cuối canh năm rồi, không cần phải thấp thó thế kia, đị..
Äồng Thiên Kỳ ngầm thở phào trong lòng, ẩn mình trở lại. Qua tàng lá chàng nhận ra trên đôi mắt cá»§a Cá»­u U Äảo Chá»§ đằng đằng sát khí.
"Trác Kình" Mãnh Long thì chẳng hiểu ra chuyện gì, lẩm bẩm một mình.
Chỉ nghe tiếng lá cây sá»™t soạt má»™t hồi, trước bãi trống đã thấy xuất hiện ba gã thanh niên tuổi chừng trên dưới hai mươi. Tiếng bước chân nặng ná» chứng tá» bá»n há» không phải là ngưá»i trong võ lâm, thế nhưng trên mặt không há» tá» ra chút sợ hãi, đủ thấy bá»n há» ngày thưá»ng rất quen thân vá»›i Cá»­u U Äảo Chá»§.
Sau lưng ba thanh niên còn xuất hiện thêm má»™t lão già mÅ©i diá»u, mắt cú, môi má»ng, cổ ngắn, chỉ có độc nhất má»™t chòm râu sÆ¡n dương lưa thưa dưới cằm, trông tướng mạo lão ta vừa kỳ quái vừa nham hiểm.
Trác Kình Mãnh Long vừa nhìn thấy lão già không tá»± chá»§ được trợn mắt há mồm định la lên, thế nhưng đã bị Äồng Thiên Kỳ đưa nhanh tay bịt miệng "suỵt", má»™t tiếng thị ý im lặng:
Mãnh Long định lại thần trí rồi má»›i ghé sát tai Äồng Thiên Kỳ rỉ nhá» :
- Tiểu tử, ngươi có biết đó là ai không ?
- Có lẽ là má»™t nhân vật thịnh danh trong võ lâm, nhưng cứ nhìn đủ thấy trong Cá»­u U Äảo không phải là ngưá»i đứng đầu Giá»ng Mãnh Long vừa khẩn trương vừa hốt hoảng :
- Lão ta chính là "Kiêu Trung Hồ" Cổ Tâm Dật. Mấy mươi năm trước giang hồ đồng đạo nghe tiếng khiếp đảm. Nhưng ngươi làm sao biết lão ta chưa phải là nhân vật đệ nhất trong Cá»­u U Äảo phái ?
Äồng Thiên Kỳ không đáp trên sắc mặt thoáng chút thay đổi, nhếch mép cưá»i nhạt nói :
- Cá»­u U Äảo quả là nÆ¡i tiá»m long phục hổ. Thì ra Cá»­u U đảo chá»§ chỉ là má»™t cái phông mà thôi, thảo nào mà Cá»­u U Äảo lừng danh trên giang hồ.
Mãnh Long hÆ¡i ngạc nhiên buá»™t miệng há»i :
- Tiểu tử ngươi sợ sao ?
Äồng Thiên Kỳ không giận, chỉ cưá»i Ä‘iá»m nhiên đáp :
- Cánh tay Huyết Kiếp vÄ©nh viá»…n vá»›i tá»›i má»i nÆ¡i trả thù nhân !
Bấy giá» phía bên kia lại nghe tiếng Cá»­u U Äảo chá»§ vang lên :
- Ba ngươi đến đây làm gì ? Còn có ai nữa không ? hỠỞ đâu ?
Có lẽ bá»n há» mãi cứ ngỡ "viên ngoại" là con ngưá»i hiá»n từ bác ái, nên vừa nghe vậy phấn khởi la lên :
- Viên ngoại, viên ngoại "Kiêu trung Hồ" Cổ Tâm Dật cưá»i lá»›n nói :
- Äảo chá»§, trong thôn chỉ có chúng nó ba đứa là theo ngươi đến đây, cÅ©ng chỉ vì quan tâm đến sá»± an nguy cá»§a ngươi mà thôi. Ngươi sao lại lên giá»ng lá»›n tiếng như vậy ?
Cứ theo ý lá»i thì trong thôn chỉ có ba ngưá»i này đến đây. Cá»­u U đảo chá»§ thầm hiểu bí mật cá»§a mình bị ba tên này biết được, sợ Cổ Tâm Dật thả chúng chạy thì tiết lá»™ ra ngoài, cho nên vá»™i nói :
- Thế nhưng, nhị thúc...
Giá»ng cổ Tâm Dật từ hòa :
- ÄÆ°á»ng khuya đêm lạnh, bá»n chúng còn phải ra đồng khi trá»i sáng, có chuyện gì để tối lại hãy nói.
Dứt lá»i không chá» Cá»­u U đảo chá»§ nói gì thêm lão quay ra nói vá»›i ba gã thanh niên :
- Bây giá» thì các ngưá»i vá» Ä‘i, nhá»› tối nay phải tá»›i nhà ta chÆ¡i.
Nghe xong lá»i này Cá»­u U đảo chá»§ mặt tái xanh, các thá»› thịt giật giật chứng tá» lão ta giận đến cá»±c Ä‘iểm thế nhưng không dám thốt thành lá»i.
Ba gã thanh niên nghe má»i tối đến nhà chÆ¡i nghÄ© thế nào cÅ©ng có thưởng lá»›n, nên khấp khởi mừng trong lòng, vá»™i vàng dạ ran rồi quay ngưá»i chạy Ä‘i. Thế nhưng, ba gã chỉ má»›i chạy được chừng mưá»i bước, Cổ Tâm Dật bá»—ng nhiên vung nhẹ tay má»™t cái vá» phía bá»n há», cả ba lập tức "há»±, hư....." lên mấy tiếng, ngã sấp trên đất tuyệt mạng.
"Trác Kình" Mãnh Long thấy lão tàn ác như vậy thì định nhảy ra, nhưng Äồng Thiên Kỳ giữ tay kịp, thấp giá»ng :
- Bá»n chúng chết rồi, lão có ra cÅ©ng vô ích, ngược lại thêm rắc rối !
Mãnh Long hậm hực trong lòng, nhưng chỉ chửi đổng một tiếng rồi thôi.
Cổ Tâm Dật giết ba gã thanh niên xong không thèm nhìn lấy một cái, quay nhìn gã hỠLăng nói :
- Äi Ä‘i lại lại, rất dá»… lá»™ hành tung, theo ý lão phu thì ngươi nên ở lại đây, cứ để bổn đảo phái ngưá»i Ä‘i Ä‘em lệnh biểu muá»™i đến đây, được chứ ?
Mặt hỠLăng biến sắc, buột miệng lắp bắp :
- Nhưng...
Cổ Tâm Dật cưá»i cắt ngang :
- Gã thanh niên, ngươi biết danh hiệu lão phu trong võ lâm chứ ?
- Vãn bối chỉ biết tiá»n bối há» Cổ.
Cổ Tâm Dật nghe vậy cưá»i phá lên :
- Ha hạ.. ngưá»i ta bảo cha nào con nấy. Lăng Phi Hà mưu trí hÆ¡n ngưá»i, thì ngươi tâm kế cÅ©ng không kém, ha ha ha... cứ thẳng thắn nói vậy, ngưá»i trong giang hồ chỉ biết lão phu qua ngoại hiệu "Kiêu Trung Hồ" còn tánh danh thì chắc mấy ngưá»i biết.
Ngươi như đã biết lão phu há» Cổ, há lại không biết cái hiệu này.....Gã thanh niên, theo lão phu thấy đảm bảo ngươi không chịu thiệt thì cần phải giành lại mỹ nữ trong tay há» Äồng.
Há» Lăng chỉ vì ghen tức đố kỵ vá»›i Äồng Thiên Kỳ trước mặt Nhan Ngá»c Dung, cho nên nhất thá»i hồ đồ làm sằng, thá»±c ra gã ta tâm cÆ¡ mưu kế cÅ©ng không kém cha mình, lúc ấy nghe vậy trấn định nói :
- Cổ tiá»n bối tính việc như thần, vãn bối ngưỡng má»™ đã lâu, thế nhưng vãn bối hôm nay mà lưu lại đây, chỉ sÆ¡.....
Lá»i cuối gã không nói hết. Cổ Tâm Dật vuốt râu nói :
- Nhưng sợ lệnh biểu muội ngươi vỠtrước ?
HỠLăng giật thót mình, nhưng cố trấn tĩnh :
- Vãn bối như ở lâu không vá», thì sư muá»™i sẽ vá» trước thật.
Cổ Tâm Dật nghe vậy, nét vui trên mặt biến mất, thay vào đó là vẻ lạnh lùng :
- Nhan Ngá»c Dung nếu như vá» trước thì có lẽ đã vá» từ sá»›m rồi, thế nhưng nếu lão phu Ä‘oán không nhầm thì cô ta trở vá» tất phải mang theo ngươi. Còn nếu, ngươi có thể làm thay đổi lá»i cá»§a cha cô ta. Lăng Tùng, ngươi còn muốn lão phu nói tiếp không ?
Nghe cái giá»ng cuối câu lạnh lùng khiến cho Lăng Tùng phải rùng mình, gã thá»±c không thể ngá» tá»›i Cổ Tâm Dật lại biết những Ä‘iá»u bí mật cá»§a Phi Hà đảo mà trước nay chừng như không ai hay biết. Gã vá»™i buá»™t miệng nói :
- Không cần !
- Ha nạ.. Ha hạ.. Vậy thì công tá»­ tạm thá»i lưu chân tại đây ?
Lăng Tùng khẳng khái cử bước nhưng trên mặt vẫn ẩn hiện phẫn khí :
- Äi.
Cổ Tâm Dật quay ngưá»i bước sang trái má»™t bá»™, nói :
- Lão phu còn chút việc phải làm, bá»n há» sẽ đưa công tá»­ vá» trước.
Nói rồi, tợ hồ như không để ý đến Lăng Tùng đã đến bên cạnh, tiếp tục nói với hai lão già vốn thủ hộ Ở đây :
- Hai ngưá»i đưa công từ vá» nghỉ trước, trên biển ba đảo cÅ©ng má»™t mạch, Ä‘á»u là ngưá»i nhà, cần phải chăm sóc chu đáo Cổ Tâm Dật vừa dứt lá»i, Lăng Tùng đột nhiên nhanh như chá»›p vung tay phải chá»™p lấy uyển mạch tả thá»§ cá»§a lão. Cổ Tâm Dật không há» quay ngưá»i, thế nhưng trên tay lão tợ hồ như má»c thêm đôi mắt, chỉ má»™t cái lật tay là biến từ thụ động thành chá»§ động, áp tay Lăng Tùng, rồi chá»™p cứng vào cổ tay gã, khiến gã bất ngá» không kịp thốt lên thành tiếng.
- Gã trẻ tuổi ngông cuồng, nếu ngưá»i có thể bắt được lão phu thì ra Ä‘i không ai dám cản chân!
Cá»­u U Äảo Chá»§ thấy vậy thì phẫn ná»™, sấn bước lên quát lá»›n :
- Äể ta giáo huấn cho ngươi bài há»c, chừa thói mục vô tôn trưởng.
Vừa nói vừa giáng tay lên, nhưng "Kiêu Trung Hồ" Cổ Tâm Dật đã cản :
- Chậm tay !
Rồi lại nói :
- Lão phu đã nói, trên biển ba đảo má»™t mạch, Ä‘á»u là ngưá»i nhà, há lại vì chuyện nhá» làm mất hòa khí. Lăng tiểu ca, ngươi thấy công lá»±c lão phu thế nào ?
Cá»­u U Äảo Chá»§ không ngá» lần này "Kiêu Trung Hồ" lại xá»­ nhẹ nhàng như vậy, đến Lăng Tùng cÅ©ng chẳng ngá» mình tập kích không thành lại không bị hình phạt, đến má»™t câu nói nặng cÅ©ng không, nhưng gã là ngưá»i tâm cÆ¡ gian xảo, nên chỉ cưá»i nói :
- Công lá»±c tiá»n bối cao thâm khó lưá»ng, vãn bối thá»±c tâm phục khẩu phục.
- Ha hạ.. ngươi thực khéo ăn nói.
Lăng Tùng mắt không rá»i mặt Cổ Tâm Dật, nghiêm túc nói :
- Sư muá»™i vãn bối hiện ở trên Phù Hoa đảo, mong tiá»n bối sá»›m đón cô ta đến đây.
- Má»i đảo chung quanh Cá»­u U Äảo Ä‘á»u có đệ tá»­ bổn đảo thá»§ giữ, nếu như bổn đệ tá»­ nhìn không nhầm thì lệnh biểu muá»™i hiện phải ở tại Phù Sa đảo cách đây chừng dặm.
Lăng Tùng vốn định lừa đối phương, thế nhưng không ngá» má»i hành tung cá»§a mình Ä‘á»u bị ngưá»i cá»§a Cá»­u U Äảo giám sát chặt, cho nên gượng cưá»i nói :
- Phù Sa đảo ở vá» phía đông đảo này, tiá»n bối còn muốn vãn bối báo cáo gì nữa ?
Cổ Tâm Dật cưá»i nham hiểm :
- Rong ruổi một đêm mà chỉ nói như vậy, thôi lão phu chỉ cần ngươi nghỉ ngơi cho tỉnh trí.
Nói rồi, chẳng đợi Lăng Tùng thốt thêm tiếng nào, vừa buông tay gã ra là thuận tay điểm vào "hôn huyệt" của gã, đoạn nói với hai lão già :
- Hắn còn chá»— dùng đến đấy, mau mang vá», nhá»› trông coi cẩn thận, không được hành hung hắn ?
Hai lão già ứng thanh "dạ" má»™t tiếng, rồi cùng tiến lên đỡ lấy ngưá»i Lăng Tùng đã má»m nhÅ©n trong tay Cổ Tâm Dật, xong lập tức quay ngưá»i sóng vai phóng mất vào rừng Äợi hai lão già khuất dạng Cá»­u U đảo chá»§ má»›i nghi hoặc há»i :
- Nhị thúc sao đột nhiên lại đến đây ?
Cổ Tâm Dật trầm giá»ng :
- Ta nếu như đến trễ ngươi đã không thả cho Lăng Tùng đi đó sao ?
Cá»­u U Äảo Chá»§ muốn thả cho Lăng Tùng tá»± nhiên có lý cá»§a lão, bèn nói :
- Không biết nhị thúc đã biết chiến trận tiá»n tiêu cá»§a chúng ta đã bị phá há»§y hay chưa ?
Cổ Tâm Dật gật đầu :
- Ta không những biết nó bị phá há»§y mà còn biết Äồng Thiên Kỳ thoát thân, và Nguyệt Hoa há»™i chiếm cứ trận.
- Do vậy mà tiểu Ä‘iệt má»›i nghÄ© đến chuyện mượn sức bên ngoài, nên má»›i thả Lăng Tùng - Hừ, ngươi nhìn sá»± việc thá»±c đơn giản, ngươi cho rằng ngưá»i cá»§a Vạn Thánh đảo thá»±c sá»± bị Phi Hà đảo khống chế hay sao chứ ? giả sá»­ cứ coi Vạn Thánh đảo đã bị Phi Hà đảo khống chế, thế nhưng bá»n há» cách đây đến hÆ¡n hai trăm dặm, nước xa cứu được lá»­a gần hay sao ?
Cá»­u U Äảo Chá»§ mặt á»­ng đỠ:
- Nhưng... ngoài kế này ra, tiểu điệt thực không nghĩ được kế nào hơn.
Cổ Tâm Dật đột nhiên nghiêm sắcmặt :
- Hiện tại phụ phân ngươi đã đến, hôm nay phải đến chiến địa.
- Vậy Nhan Ngá»c Dung xá»­ trí thế nào ?
- Äồng Thiên Kỳ và Lăng Tùng coi như đã hãm thân bổn đảo, cô ta tá»± nhiên không thể bá» vỠđược. Có ngày tá»± cô ta chui vào lưới mà thôi !
Cá»­u U Äảo Chá»§ gật đầu đồng tình, chừng như chợt nhá»› ra chuyện gì, nói :
- Nhị thúc, vạn nhất Äồng Thiên Kỳ tá»± tìm đến trước, thì cô ta sẽ thế sao ?
Trong đôi mắt Cổ Tâm Dật ánh lên hai tia hiểm độc :
- Äồng Thiên Kỳ không biết bổn phái tổng đàn đóng ở đảo này, sau khi thoát thân vì không biết rõ ân oán cho nên má»›i không động chiến cùng ngưá»i cá»§a Nguyệt Hoa há»™i. Hiện tại Nguyệt Hoa há»™i đã chiếm cứ chiến địa, Äào Hoa Äảo lại chỉ cách đây chừng dặm, nếu lão phu Ä‘oán không nhầm thì nó đã Ä‘i Äào Hoa Äảo thăm má»™ cha nó. “Thiên La Kiếm†Qúa Nam Bình rất thành thục đưá»ng sá trên Äào Hoa Äảo, trước khi chúng ta xuất phát nên nhá» lão ta cho ngưá»i tiá»n thám.
Cá»­u U Äảo Chá»§ nghe vậy gật đầu nói:
- Nhị thúc sắp đặt thật hợp lý, chúng ta bao giá» lên đưá»ng?
- Trá»i sáng hẳn là khởi hành, hiện tại sắp sáng rồi, tuyệt đối không để ngư dân phát hiện hành tung, mau dá»n sạch nÆ¡i này !
Dứt lá»i liá»n quay ngưá»i phóng mất hút vào rừng.
Cá»­u U Äảo Chá»§ trong lòng chừng như vẫn còn Ä‘á»ng phẫn khí, đưa mắt nhìn quanh má»™t lượt đám đệ tá»­, phất tay gằn giá»ng:
- Äem ba cái xác này vứt xuống biển rồi nhanh trở vá» Nói xong lào phất tay áo tung mình bá» Ä‘i. Äám thuá»™c hạ chỉ biết vâng lệnh, vá»™i vàng mang ba cái xác ra ném xuống biển rồi cùng phóng mình chạy mất vào rừng.
Chá» cho đến khi ngưá»i cá»§a Cá»­u U Äảo Ä‘i sạch, Äồng Thiên Kỳ má»›i từ từ trong lùm cây bước ra, trong lòng chàng chừng như mang má»™t tâm sá»± gì đó, nên trên mặt hiện thần sắc nặng ná».
“Trác Kình†Mãnh Long cÅ©ng theo chân Äồng Thiên Kỳ, thấy chàng lá»­ng thá»­ng ra hướng biển, bèn gá»i lại:
- Tiểu tử, ngươi đi sai hướng rồi !
Äồng Thiên Kỳ không dừng chân, cÅ©ng không quay đầu lại, lạnh lùng đáp:
- Không sai đâu !
Mãnh Long ngá»› ngưá»i:
- Không sai ư ? Tiểu tá»­, chẳng phải ngươi nói muốn tìm đến sào huyệt tiêu diệt bón chúng sao ? Sào huyệt bá»n chúng đâu phải ở dưới Long Cung ?
Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i dừng chân, chỠđến khi Mãnh Long đến bên, bá»—ng nhiên chàng quay ngưá»i lại ngưng mắt nhìn vào mặt lão ta há»i:
- Mãnh Long, Äồng má»— có má»™t chuyện không thể phân thân cùng làm, lão có chịu giúp ta không?
Mãnh Long ban đầu vừa nghe thì ngẩn ngưá»i, nhưng rồi thoáng chút bất mãn nói:
- Tiểu tá»­, ngươi cứ mãi không thay đổi cách nghÄ©, “Trác Kình†Mãnh Long ta vốn đã nói nhất định theo ngươi đến cùng. Äừng nói là má»™t chuyện, mà đến ngàn chuyện, vạn chuyện, nhảy vào dầu sôi lá»­a bá»ng “Trác Kinh†Mãnh Long ta cÅ©ng không ná» gì mà làm ngay.
Äồng Thiên Kỳ tợ hồ như bị cảm kích trước lá»i chân thá»±c ấy, ngưng mắt nhìn mãi khuôn mặt chất phát cá»§a lão rất lâu má»›i nói được:
- Mãnh lão trượng, có lẽ lão không biết gì nhiá»u vá» xuất thân cá»§a Äồng má»—, nhưng hiện tại không có nhiá»u thá»i gian để nói rõ, chỉ biết rằng Äồng má»— là kẻ bất hạnh.
Có lẽ chung thân khó báo đáp ân này, nhưng chỉ cần còn má»™t hÆ¡i thở thì Äồng má»— vÄ©nh viá»…n không quên.
“Trác Kình†Mãnh Long tuy con ngưá»i thô lá»— nhưng rất trá»ng nghÄ©a khí, nghe vậy đôi tay to tháp cá»§a lão nắm chặt lấy tay Thiên Kỳ, giá»ng trở nên khản đục vì xúc động:
- Tiểu tá»­, nhân sinh dá»… có mấy ngưá»i là tri ká»·, chúng ta tuy lần đầu sÆ¡ ngá»™, nhưng tợ như bằng hữu cổ giao. Ta thầm hiểu ngươi mang má»™t mối tâm sá»±, nặng ná», bởi vì từ đầu đến giá» ta chưa thấy má»™t nụ cưá»i vui trên mặt ngươi.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i Ä‘iá»m nhiên nhưng nghiêm túc nói:
- Tri ká»· tri giao, Äồng má»— cảm thấy tá»± mình cÅ©ng đã hiểu hết ná»—i lòng cá»§a “Trác Kình†Mãnh Long. Hiện tại chúng ta nói chính đỠvậy.
Chàng dừng lại giây lát, đoạn tiếp:
- Vừa rồi hẳn đã nghe hết câu chuyện cá»§a bá»n chúng, bây giá» lão nhanh Ä‘i Phu Sa đảo má»™t chuyến, nếu như gặp má»™t thiếu nữ xinh đẹp, có má»™t hầu gái tên là NgÅ© Xảo Vân thì bảo rằng lão là ngưá»i cá»§a Äồng má»— phái đến, yêu cầu cô ta nhanh chóng rá»i khá»i đây trong vòng phạm vi dặm.
Nói đến đó chàng đưa tay vào ngực áo lấy ra chiếc “Chấn Thiên Lệnh†rồi nói tiếp:
- Nếu như cô ta không tin thì cứ đưa ra chiếc “Chấn Thiên Lệnh†này, cô ta biết nó là vật sở hữu của ta.
Mãnh Long vừa nhìn thấy chiếc Chấn Thiên Lệnh trong tay Thiên Kỳ thì mặt biến sắc, buột miệng la lên:
- Chấn Thiên Lệnh, tiểu tử, vật này làm sao ngươi có thể tùy tiện giao cho ta ?
- Không có vật này thì lão khó làm cho cô ta tin được, nhá»› sau khi hoàn thành nếu như cô ta tin thì bảo là chá» ta tại Xuyên SÆ¡n trấn. Như cô ta còn chưa tin thì dùng vật này giao ra làm Ä‘iá»u kiện làm tin, bảo cô ta nhanh rá»i xa ngoài dặm.
Mãnh Long nghe thì càng giật mình, kinh hoảng nói:
- Dùng vật này làm tin ? Ngươi nợ cô ta bao nhiêu, hay coi vật này không có chút giá trị nào ?
Äồng Thiên Kỳ chỉ cưá»i Ä‘iá»m khiên:
- Äồng má»— quý vật này như mệnh, nhưng cô ta từng cứu sống Äồng má»— má»™t lần.
Mãnh Long chừng như đã hiểu ra nhiá»u, từ từ nhận lấy chiếc “Chấn Thiên Lệnh†trên tay chàng má»™t cách trân trá»ng nói:
- Ta tin rằng cô ta sẽ tin tiểu tá»­, tuy không nghÄ© ra lý do tại sao. Thế nhưng nếu cô ta há»i ngươi hiện ở đâu thì trả lá»i thế nào ?
- Ừm, thì cứ bảo là Äồng má»— Ä‘i Äào Hoa Äảo, nếu như trong ba ngay chưa thấy Äồng má»— có mặt tại Xuyên SÆ¡n trấn thì không cần chá» mà cÅ©ng không cần tìm nữa.
Nói xong, chừng như sợ lão già lảm nhảm them dài thá»i gian bèn giục:
- Sắp sáng rồi, chúng ta chia tay, hải lộ đến ba mươi dặm, lão bơi qua chứ ?
Mãnh Long gật đầu, nhưng vẫn không yên nhìn Äồng Thiên Kỳ nói lá»›n:
- Tiểu tá»­, ná»™i trong ba này mà không thấy ngươi thì ta sẽ tìm Äào Hoa Äảo, quyết không bao giá» rá»i ngươi. Bảo trá»ng !
Dứt lá»i, bước xuống bá» biển, còn quay lại nhìn Äồng Thiên Kỳ thêm má»™t lần nữa như quyến luyến, rồi má»›i tung ngưá»i nhảy ùm xuống nước mất dạng.
Äồng Thiên Kỳ chỠđến khi lão già khuất mình trong nước, má»›i bước đến bên bá» lẩm bẩm má»™t mình:
- Như trá»i xanh có mắt thì cho Äồng má»— tìm gặp hắn trên Äào Hoa Äảo.
Nói rồi cÅ©ng nhảy xuống nước, lướt nhanh như má»™t con chình vá» hướng Äông Nam.
Phương Äông những tia nắng đầu tiên tá»a chiếu, tuy không đủ làm cả không gian tá»a sáng nhưng cÅ©ng đủ xua tan bóng Ä‘en cá»§a má»™t đêm không bình yên trên biển cả.
Khi trá»i sáng hẳn, má»™t chiếc thuyá»n hoa thon dài rá»i bến cảng U Minh, Bích Ngá»c đảo nhằm hướng Äông Nam phóng Ä‘i. Äầu thuyá»n là má»™t lão già lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm Ä‘ang đứng mắt ngóng xa xa biển, bởi vì U Minh cảng là nÆ¡i đồn đãi có nhiá»u yêu ma quá»· sứ hoành hành, cho nên ngư dân ít ai dám bén mảng đến. Vì vậy giữa thanh thiên bạch nhật, lão già vẫn Ä‘eo kiếm đỉnh lập trên thuyá»n như không.
Sau khi chiếc thuyá»n rá»i bến không lâu thì trên bến xuất hiện hai lão già khác, má»™t ngưá»i chính là “Kiêu Trung Hồ†Cổ Tâm Dật. Lão quay ngưá»i nhìn lão già kia nói:
- Äại ca, không ngá» Qúa Nam Bình lại có chá»— đại dụng như vậy.
- Ừm, hy vá»ng hắn chá»c cho há» Äồng kia đại ná»™, chúng ta nên Ä‘i thôi.
- Chúng ta phải lên đảo ở má»™t nÆ¡i khác Qúa Nam Bình đã lên, có vậy má»›i tránh Äồng Thiên Kỳ phát hiện. Äi !
Nói rồi Cổ Tâm Dật cùng lão già kia cả hai sóng vai nhảy ùm xuống biển mất dạng.
Hàng vạn gốc đào tạo thành rừng Ä‘ang mùa rá»™ hoa đỠthắm, thế nhưng nằm lẻ loi đơn độc giữa biển cả mênh mông xanh ngắt má»™t màu không bá» bến này thì nó chỉ như là má»™t đóa hồng đơn lẻ loi trong rừng xanh bát ngát. Äây chính là hòn đảo lẻ loi mà từ năm sáu năm vá» trước tuyệt tích dấu chân ngưá»i – Äào Hoa đảo.
Má»™t chiếc thuyá»n vá»›i hai cánh buồm trắng no gió lướt nhanh vá» hướng đảo, thuyá»n lướt sóng êm không má»™t tiếng động, cứ nhìn dáng bá»™ như rất khẩn trương để lên đảo tìm má»™t vật báu nào đó mà sợ chậm sẽ lá»t mất vào tay ngưá»i khác.
Trên đảo ngoài những cánh đào cuối mùa tung tả trong gió tuyệt không má»™t nhân ảnh, lượn lá» trong gió biển là những cánh hải âu, tuy chúng bây giá» lượn chá»±c tìm miếng ăn, nhưng giỠđây thoạt trông cứ như chúng reo mừng chào đón con thuyá»n lạ vốn bặt tích đã nhiá»u năm nay.
Con thuyá»n lướt thật nhanh, chá»›p mắt đã gần cập vào bá». Äầu mÅ©i thuyá»n chính là lão già lưng Ä‘eo trưá»ng kiếm, mắt đảo nhanh trên bá» như tìm kiếm gì đó, thần tình vẻ bất an.
Vừa lúc ấy, từ trong khoang thuyá»n bước ra thêm hai lão già khác, nhìn thấy bá»™ dạng cá»§a lão già kia vẻ không vui, cưá»i nhạt há»i:
- Qúa huynh chừng như ngại đặt chân lên cố địa ?
Nghe ra trong lá»i nói có chút mỉa mai, lão già Ä‘eo kiếm quay ngưá»i lại mặt không chút biểu hiện, lành lạnh nói:
- Tôn giá có gì buồn bực, hà cớ lại tìm huynh đệ trút bực ?
Lão già kia nghe vậy thì phát ná»™ thật sá»±, lá»›n giá»ng :
- Qúa Nam Bình, ngươi là cái thá gì hử ?
Thì ra, lão già mãi đứng đầu mÅ©i thuyá»n không ai khác ngoài "Thiên La Kiếm" Qúa Nam Bình nghe vậy lão cưá»i nhạt đáp :
- Hắc Thần, nếu như ngươi có hận gì thì phải biết trút giận đúng đối tượng chớ.
Huyết Sát bị trừng phạt là do lá»—i cá»§a mình, nếu như ngươi không phục, cá»› gì không tá»± Ä‘i tìm Äảo Chá»§ ?
Hắc Thần vốn bực tức vì chuyện Huyết Sát bị trừng phạt, không ngỠbị Qúa Nam Bình nói trúng tim đen, tợ như lửa cháy đổ thêm đầu, mắt long lên sấn tới nói :
- Há» Quá, có giá»i ngươi thá»­ nói lại Qúa Nam Bình chừng như trong lòng trướng nước muốn trút, cÅ©ng sải bá»™ bước lên gằn giá»ng :
- Hảo, ngươi nghe đây...
Äến lúc này, lão già thứ hai Ä‘i cùng Hắc thần má»›i trầm giá»ng nói :
- Chúng ta đến đây vá»›i trách nhiệm nặng ná», Äảo chá»§ chá»n chúng ta là đặt niá»m tin, nếu như nhị vị vì chút hiá»m khích mà sinh chuyện, chừng phải khiến cho đảo chá»§ thất vá»ng ?
Nghe giá»ng nói tuy đàng hoàng, nhưng bên trong không ngầm chứa chút uy hiếp, cả bá»n Qúa Nam Bình và Hắc Thần Ä‘á»u chấn động, vá»™i đồng thanh nói:
- Lưu huynh nói phải lý !
Lúc ấy từ trong khoang thuyá»n lại xuất hiện hÆ¡n hai mươi gã tráng háng tuổi Ä‘á»u chừng từ ba đến bốn mươi, đứng thành hai hàng ngang sau lưng lão già há» Lưu chừng như chá» lệnh.
Lão già há» Lưu bước. đến bên Qúa Nam Bình cưá»i há»i :
- Äịa thế trên đảo Qúa huynh rất tưá»ng tận, theo Qúa huynh thì gã há» Äồng có thể hiện tại Ä‘ang ở đâu ?
Qúa Nam Bình vốn tìm trên bãi biển không thấy dấu vết cá»§a Äồng Thiên Kỳ thì trong lòng có phần nhẹ nhá»m nói:
- Cả nhà lão Äồng vốn ở ngay giữa rừng đào bên cạnh Thanh Khê, cách đây chừng đã năm sáu năm rồi, nÆ¡i đó hẳn thành hoang phế cá» dại không thể được, theo lão phu phán Ä‘oán thì gã há» Äồng kia cố lẽ ở dưới chân má»m núi Hướng Dương.
Lão già hỠLưu chừng như cũng cho là thế gật đầu nói :
- Dưới chân má»m hướng Dương hẳn có nÆ¡i trú thân ?
- Äúng vậy, dưới chân má»m Hướng Dương có má»™t thạch động nằm cạnh bá» biển, bên trong thiết kế như má»™t tòa nhà.Thông thưá»ng, nếu như gã há» Äồng quay lại đây thì chỉ có thể trú thân ở trong đó mà thôi.
Hắc Thần đối vá»›i quá Nam Bình vẫn còn thành kiến, nghe vậy cưá»i nhạt :
- Qúa huynh hẳn còn nghe sự phân tích của Cố lão ?
Qúa Nam bình thầm hiểu mục đích Hắc Thần rá»i khá»i "Kiêu Trung Hồ" Cổ Tâm Dật là để cho lão không dám phân tác lại, bấy cưá»i nhạt nói :
- Lão phu nếu không tin thì lúc ấy đã nói ra rồi.
- Hừ, chỉ sợ ngươi không thốt được thành tiếng...
Qúa Nam bình mắt long lên định bốp lại nhưng đã bị lão há» Lưu cướp lá»i :
- Thôi Ä‘i, thôi Ä‘i ! Äá»u là huynh đệ má»™t nhà, tranh cãi làm gì ? GiỠđã đến Äào Hoa Äảo, chúng ta tốt nhất nên đồng tâm hiệp lá»±c hành động Hắc Thần lập tức nói :
- Huynh đệ tình nguyện theo chân Qúa huynh !
Qúa Nam Bình lạnh giá»ng :
- Chúng ta tốt nhất chia ra hành động.
Lão há» Lưu chừng như cùng nghÄ© đến chuyện "Thiên La Kiếm" vì sợ Äồng Thiên Kỳ mà không dám lục tìm bèn cưá»i nói :
- Äồng Thiên Kỳ thân thá»§ không tồi Qúa huynh nghÄ© rất đúng. Nhưng trước hết chúng ta cùng nhau đến chân má»m Hướng Dương, nếu như ở đó không tìm thấy nó thì phân ra truy tìm, Qúa huynh thấy thế nào ?
Qúa Nam Bình thấy giữ chủ kiến mãi không có lợi, bèn gật đầu đáp.
- Vậy thì chúng ta lên đưá»ng !
Lão già há» Lưu quay lại căn dặn bá»n tráng hán phân tổ lên đảo tìm kiếm, rồi má»›i cùng Qúa Nam Bình và Hắc Thần phi thân lên đảo, nhằm hướng má»m Hướng Dương mà Ä‘i.
Hướng Dương là má»™t ngá»n thạch phong nhá» trên Äào Hoa Äảo, mặt Äông cá»§a nó là má»™t vách núi thẳng đứng, chia thành nhiá»u Ä‘oạn như bậc thang, thạch động mé biển chính nằm ở Ä‘oạn vách thứ hai.
Dưới chân má»m núi là nham thạch lô nhô thành rừng, chen lẫn là những gốc cây già cổi, vốn Ä‘ang đầu Xuân nên cành còn trÆ¡ lá gió biển rít qua tạo thành má»™t vẻ hoang vu tịch tÄ©nh.
Äá»™t nhiên, trên Ä‘oạn vách thứ ba có bóng ngưá»i xuất hiện, phút thốc tung ngưá»i nhảy xuống Ä‘oạn vách thứ hai chính là bá»n ba ngưá»i 'Thiên La Kiếm".
ÄÆ°a mắt tìm quanh má»™t vòng, không thấy tí động tÄ©nh nào, khuôn mặt vốn căng thẳng cá»§a Qúa Nam Bình má»›i giãn ra, hít má»™t hÆ¡i sâu nói. :
- Äồng Thiên Kỳ khả năng không có ở đây chúng ta vào trong xem xem ?
Hắc Thần lạnh giá»ng ?
- Äồng Thiên Kỳ nếu có ở đây, hẳn hắn chịu co vòi rụt cổ mà không ra ? Qúa huynh hẳn thừa biết Ä‘iá»u này, còn vào động làm gì ?
Nghe giá»ng nói đầy mỉa mai cá»§a Hắc Thần, Qúa Nam Binh nhíu chặt đôi mày lại, nhưng chưa kíp nói thì lão già há» Lưu đã nói, giá»ng không hài lòng ; - Thôi Ä‘i, chá»› mất thá»i gian, chúng ta vào trong xem !
Hắc Thần chừng như sợ lão già há» Lưu má»™t phép, cho nên chỉ hậm há»± "Hừ" má»™t tiếng, rồi theo sau bá»n há» Ä‘i vào động.
Ba ngưá»i vừa bước vào động chừng năm bước, bá»—ng nhiên "Bình" má»™t tiếng, má»™t phiến đá nhẵn đổ dá»±ng xuống ngay trước mặt bá»n há» chừng ba xích. Không ai bảo ai, theo bản năng cả ba giật mình nhảy thoái vá» sau mấy bước, đồng thá»i sáu ánh mắt chú nhìn tấm đá.
“Thiên La Kiếm" Qúa Nam Bình là ngưá»i đầu tiên kinh hoảng la lên :
- Là Äồng Thiên Kỳ viết !
Lúc này thì cả ba Ä‘á»u đã Ä‘á»c rõ dòng chữ khắc sâu trên tấm bia đá.
"Qúa Nam Bình, đây là giá» Ä‘á»n tá»™i cá»§a ngươi !†Lão già há» Lưu trong lòng tợ hồ như đã có kế hoạch, vừa thấy vậy thét lá»›n :
- Chúng ta lui ?
Tiếng "lui" cuối cùng cá»§a lão vừa dứt thì đột nhiên từ trên má»m núi cao má»™t tràng cưá»i dài xé tan không gian tÄ©nh mịch toàn đảo, trong tiếng cưá»i là má»™t bóng trắng lướt nhanh hÆ¡n cánh nhạn xuống .

Hết chương 21

Tài sản của samuen

  #10  
Old 23-05-2008, 04:26 AM
samuen's Avatar
samuen samuen is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tphcm
Bài gởi: 96
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 207
Thanked 1 Time in 1 Post
22

Mu muôn năm CR muôn năm Sir Feguson muôn năm and Terry muôn năm

22. Huyết Kiếp Thá»§ Xuất Hiện - Huyết Thù Trả Thù Từ Äây



Bá»n Qúa Nam Bình cả ba tợ hồ như không thể ngá» tá»›i kẻ há» muốn tìm lại ẩn ngay trên má»m núi, nghe tiếng cưá»i Ä‘á»u sá»­ng ngưá»i, chỉ trong cái chá»›p mắt chưa kịp thóai lùi má»™t thốn, đã thấy Äồng Thiên Kỳ đỉnh lập hiên ngang ngay trước cá»­a động cách ngoài năm xích.
ÄÆ°a ánh mắt lãnh bạo lướt nhìn ba khuôn mặt Ä‘ang từ từ trấn định lại sau chút kinh hãi, Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt lá»›n tiếng:
- Qúa Nam Bình, lần đầu tiên Äồng má»— gặp ngươi là lần ngươi cưá»i đắc ý khi giữ lý Äồng gia, thật không ngá» lần thứ hai gặp ngươi lại là lúc ngươi phải chịu ngưá»i cá»§a Äồng gia xá»­ trí !
Lá»i nói lãnh bạo, thần sắc thản nhiên khiến ngưá»i nghe thật khó tin, thế nhưng vá»›i Qúa Nam Bình thì nghe mà lạnh run lên trong lòng. Bởi vì lão thầm hiểu Äồng Thiên Kỳ lúc hạ thá»§ càng bình tÄ©nh lãnh bạo bao nhiá»u thì hiểm độc bấy nhiêu. Lão bất tri bất giác thoái lùi mấy bước, xem ra đã không còn tí gì là sức phản kháng.
Lão già hỠLưu hít vào một hơi sâu trấn định tính thần nói :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi đã biết chuyện Qúa huynh gia nhập Cá»­u U Äảo rồi chứ?
Lão phu nghÄ© rằng Äồng tiểu huynh không nên gây thêm hận thù.
Äồng Thiên Kỳ quét ánh mắt lạnh lùng lên mặt lão già :
- Phải chăng tôn giá vì an nguy tính mệnh của mình mới nghi ra câu này?
Lão già há» Lưu chừng như tá»± tin, cưá»i nói :
- Ba đối má»™t, xem ra bá»n lão phu an toàn hÆ¡n Äồng hiểu huynh !
Äồng Thiên Kỳ ném ánh mắt khinh bỉ lên mặt lão già :
- Vậy thì tôn giá cứ chỠmà xem !
Nói rồi không đả động gì đến lão ta nữa, quay nhìn Qúa Nam Bình tiếp :
- Há» Qúa kìa, Äồng mồ sẽ xá»­ trí ngươi thế nào hẳn ngươi đã biết? Äây là giá» phút ngươi tranh sống !
Cuối câu giá»ng lạnh lùng như băng khiến ngưá»i nghe rùng mình, rồi từ từ cá»­ bá»™ Ä‘i hướng vá» Qúa Nam Bình.
Qúa Nam Bình không Lá»± chá»§, chân cứ thoái lùi theo từng bước tiến cá»§a Äồng Thiên Kỳ. Hắc Thần đứng bên khứng ngưá»i không biết nói thế nào. Bá»n há» cả hai Ä‘á»u đã nếm qua công lá»±c cá»§a Äồng Thiên Kỳ tá»± hiểu không phải là đối thá»§ cá»§a chàng.
Lão già há» Lưu công lá»±c so vá»›i Hắc Thần cÅ©ng chẳng hÆ¡n kém gì có Ä‘iá»u lão ta chưa từng chạm phải Äồng Thiên Kỳ, hÆ¡n nữa trong lòng lão đã có tính toán cho nên má»›i bình tÄ©nh cưá»i nhạt nói :
- Äồng Thiên Kỳ thá»±c ra ngươi đã quyết thế sao?.
Äồng Thiên Kỳ không để mắt nhìn đến lão ta, lạnh giá»ng :
- Giả sá»­ tôn giá là nhân vật có hạng, thì cứ đến làm Äồng má»— thay đổi ý định Vừa nói chân tiếp tục tiến lên trước ba bước.. Qúa Nam bình ngược lại theo bản năng cứ thoái lui sau theo bước chân cá»§a chàng, cá»± ly không đổi nhưng vị trí giỠđã đổi. Äồng Thiên Kỳ cách lão già há» Lưu chỉ còn không đầy ba xích. Thái độ lãnh mạn và ngôn từ đầy vẻ mỉa mai khinh bỉ cá»§a Äồng Thiên Kỳ đã khiến lão già há» Lưu phẫn khí, ánh mắt lão không ngừng chăm nhìn theo từng bước chân cá»§a chàng, đồng thá»i sát cÆ¡ theo đó cÅ©ng dâng lên.
Äồng Thiên Kỳ, mắt thì vẫn không ngừng chăm chú nhìn Qúa Nam Bình, buông giá»ng lạnh lùng :
- HỠQúa kia dám làm dám chịu, ngươi sao không tỠra khí phách một chút hử?
Nói đến đó đã tiếp tục bước lên thêm hai bước, đột nhiên từ bên cạnh giá»ng lão già há» Lưu quát lá»›n:
- Tiểu tử, lão phu lấy mạng ngươi !
Lá»i chưa dứt, cuồng phong đã đến trước ngưá»i Äồng Thiên Kỳ.
Qúa Nam Bình từ nãy giá» chỉ tâm tìm kế thoát thân, lúc này vừa thấy vậy liá»n chá»›p lấy thá»i cÆ¡, tung ngưá»i phóng xuống chân vách núi. Chỉ cần Äồng Thiá»n Kỳ bận tay chống đòn vá»›i há» Lưu vài chiêu thì lão ta có thể thoát thân an toàn rồi. Nào ngá» sá»± tình vượt la ngoài sức tính cá»§a lão ta, đồng thá»i cÅ©ng ra ngoại sá»± tính cá»§a lão già há» Lưu, thân hình Äồng Thiên Kỳ tợ như làn khói thoảng nhẹ lên không vừa khéo tránh má»™t chưởng cá»§a lão già há» Lưu, rối tợ phi tinh bám sát bên ngưá»i Qúa Nam Bình xuống chân vách núi.
Khoảng cách chỉ chưa đầy hai xích, má»™t chưởng dành ra vừa nhanh vừa mạnh, vậy mà vẫn rÆ¡i vào khoảng không khiến lão già há» Lưu nhất thá»i khá»±ng ngưá»i. Khi hiểu ra má»i chuyện, vá»™i la lá»›n :
- Chúng ta truy theo xuống chân núi!
Dứt lá»i cả ngưá»i cÅ©ng đã phóng theo. Hắc Thần thấy tình thế sắc mặt biến đổi liên tục, nhưng nghÄ© má»™t mình cÅ©ng khó toàn mạng trở vá» hay là ba ngưá»i hợp lại quyết đấu vá»›i Äồng Thiên Kỳ vẫn còn hÆ¡n. Vừa nghÄ© vậy, cÅ©ng tung ngưá»i bay xuống chân má»m núi. Cả bá»n trước sau chỉ là thá»i gian cái chá»›p mắt mà thôi.
Qúa Nam Bình vốn cắm đầu mà chạy nên không hay biết gì, trong lòng mừng rÆ¡n vì vừa đắc kế thoát thân Nào ngá» mÅ©i chân vừa chạm đất đã nghe cái giá»ng lạnh lùng chết ngưá»i kia vang lên bên tai:
- Qúa Nam Bình, thế gian đã hết đất ngươi dừng chân rồi.
Ná»—i vui khấp khởi chưa tròn mặt đã nhăn nhúm vì khiếp sợ, tuy nhận ra giá»ng Äồng Thiên Kỳ, chân vừa chạm đất định phóng lên trở lại thoát thân, nhưng không còn kịp. Trong cÆ¡n há»›t hãi chỉ kịp nhìn thấy bóng Äồng Thiên Kỳ đứng sừng sững hiên ngang chặn ngay trước mặt, lão khiếp đảm nhào ngưá»i ra sau...
"Bình" má»™t tiếng, không ngá» cả ngưá»i chạm phải vách đá dá»±ng đứng lăn nhào xuống, vừa khéo bổ ngay trước mặt Äồng Thiên Kỳ chỉ thấy cách chừng bốn xích “Thiên La Kiếm†Qúa Nam Bình va vào vách núi nên lưng, hÆ¡i ê Ä‘au, theo bản năng “chó cùng đưá»ngâ€, lão vụt đứng lên song chưởng án trước. ngá»±c, vận thập thành chân lá»±c chỠđợi, miệng thét lá»›n :
- Äồng Thiên Kỳ, có giá»i vào Ä‘i - Hừ Qúa Nam Bình cứ nghÄ© xem chỉ sau má»™t khắc nữa ngươi sẽ nhận lấy, khổ Ä‘au như thế nào?
Vừa lúc ấy, lão già há» lưu và Hắc Thần cÅ©ng xuống tá»›i chân má»m núi, cùng vá»›i Qúa Nam Bình tạo thành thế chân vạc, vây Äồng Thiên Kỳ vào giữa.
Lão già há» Lưu vừa chạm đất. đã lạnh giá»ng nói vẻ khinh thị :
- Há» Äồng kia, thá»±c trăm nghe không bằng má»™t thấy, lão phu khen cho tốc độ tháo chạy cá»§a ngươi.
Äồng Thiên Kỳ không quay đầu lại lạnh lùng nói :
- Tôn giá công lực không kém Hắc Thần, hẳn cũng là nhân vật thành danh trên giang hồ?
Lão già há» Lưu thoáng chút ngạc nhiên. nhưng rồi cưá»i nhạt đáp :
- "Phá Thiên Chưởng†Lưu Hoa này đã được Äồng Thiên Kỳ ngươi khen tưởng cÅ©ng đã là tam sinh hữu hạnh. hắc hắc...Äồng Thiên Kỳ, ba chúng ta hợp lá»±c, ngươi tá»± nhận thấy thắng thua thế nào?
Äồng Thiên Kỳ không đáp chỉ há»i:
- Tôn giá là lão nhị trong "Mạc Bắc Song sát"?
Phá Thiên Chưởng sa sầm nét mặt cưá»i gằn :
- Có lẽ đây không phải là lần đầu ngươi nghe đến bỉ danh này?
- Hừ vòi tôn giá có lẽ nghÄ© rằng thuá»™c hàng có hạng trong võ lâm, thế nhưng trong mắt Äồng má»— thì...
Phá Thiên Chưởng vừa nghe đến đó biết lá»i tiếp theo cá»§a chàng không hay ho gì.
Äúng như Äồng Thiên Kỳ nói, lão là ngưá»i tá»± phụ cho mình thuá»™c hàng thặng thừa trên võ lâm nên vừa nghe đến đó đã vá»™i lá»›n tiếng cắt ngang :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi vá»ng ngôn loạn ngữ, không thấy sá»›m lắm sao?
- Äồng má»— cảm thấy đây không phải là lúc vá»ng ngôn loạn ngữ, đắc ý có lẽ đã chậm. Há» Lưu kia ngươi đã nhiá»u lá»i lắm rồi đấy !
Nói rồi từ từ tiến lên phía “Thiên La Kiếm".
Phá Thiên Chưởng đưa mắt nhìn quanh má»™t vòng đột nhiên phi thân đến ngay sau lưng Äồng Thiên Kỳ cách chừng ba xích ngá»­a mặt cưá»i cuồng ngạo :
- Hắc hắc... Lão phu ngược lại cảm thấy đắc ý lắm lắm Lá»i nói tuy bình thản thế nhưng lão há» Lưu đã ngầm vận chân lá»±c đỠđặt trước ngá»±c chừng như nghÄ© chuẩn bị cùng vá»›i hai ngưá»i kia liên thá»§ ứng chiến. Vạn nhất không đấu nổi lúc đó thì.. Äồng Thiên Kỳ vẫn thần sắc lạnh lùng, không quay đầu lại, nói :
- Tôn giá có lẽ Ä‘ang má»™ng du Lá»i này quá biểu bạch thái độ khinh bỉ cá»§a chàng. Phá Thiên chưởng tợ như giận cá»±c độ song chưởng đột nhiên tung ra nhằm ngay trá»ng huyệt trên lưng chàng đánh tá»›i.
Cuồng phong rít lên nghe sởn óc. Äồng Thiên Kỳ quay phắt ngưá»i lại giá»ng trầm lanh như băng :
- Tôn giá đã quyết xuất thủ?
Trong câu nói song chưởng vá»›i tốc độ ra chiêu nhanh kinh ngưá»i, loáng cái chỉ thấy ẩn hiện quanh ngưá»i chàng những con tiểu long tàng vân...
Không riêng gì bản thân Phá Thiên Chưởng, mà bá»n Qúa Nam Bình và Hắc Thần cÅ©ng không kịp nhận được Äồng Thiên Kỳ xuất Chưởng thế nào. Duy nhất bá»n há» kịp thấy là hiện tượng hư ảo Tiá»m long tàng vân mà ngưá»i trong giang hồ thưá»ng đồn đại Phá Thiên Chưởng ra tay tập kích trước không ngá» lần đầu tiên trong Ä‘á»i chứng kiên hiện tượng hư ảo này, khá»±ng ngưá»i thất thanh la lên đầy khiếp hãi.
- Tiá»m Long Chưởng... Các ngươi nhanh tiến vào...
Miệng la, tay thâu chưởng, ngưá»i bổ nhào vá» sau, hiển nhiên mượn thế xuyên sÆ¡n thoát thân để tránh má»™t chưởng tuyệt há»c huyá»n bí này.
Môi há»› răng lạnh, bá»n Qúa Nam Bình không nghÄ© gì thêm, vừa nghe vậy lập tức đồng thá»i vung chưởng xông vào tấn công Äồng Thiên Kỳ.
Phá Thiên Chưởng phản ứng chẳng phải không nhanh, thế nhưng ra chưởng đầu tiên nên thâu chưởng lại tránh đòn thì thế nào cÅ©ng chậm hÆ¡n bị phản công. Gần như đồng thá»i cùng lúc bá»n Qúa Nam Bình tấn công vào thì chỉ nghe thấy tiếng rú thảm cá»§a Phá Thiên Chưởng, ngay giữa huyệt Ấn ÄÆ°á»ng trên trán tím đỠhình má»™t con tiểu long, thân hình đổ xuống lăn thêm mấy vòng nữa má»›i tuyệt mệnh.
Lại nói, chưởng lực của Qúa Nam Bình và Hắc Thần cùng hợp lại quả mạnh vượt hẳn chưởng lực của Phá Thiên Chương, cuồn cuộn trong hai luồn chưởng lực cát chạy đá bay.
Trong sát na nhỠđó, đôi mắt Äồng Thiên Kỳ đã hằn tia tá»­ khí, đồng thá»i giữa huyệt mi tâm á»­ng đỠlên như máu, tay chưởng vòng nhanh thành nhất chỉ giá»ng rít qua kẽ răng :
- Vạn Lý Du long.
Cùng tiếng quát là chưởng ảnh tiếp hiện chá»™p vào ngưá»i Hắc Thần. Hắc Thần vốn đã nghÄ© chuyện độc thân thoát không nổi, nên má»›i dốc lá»±c nhảy vào cứu Phá Thiên Chưởng, cÅ©ng chính là tá»± cứu mình. Khí thế Ä‘ang hùng hổ, bá»—ng nghe tiếng rú xé tai thảm thiết cá»§a Phá Thiên Chưởng thì tâm thần rúng động, dù chỉ là trong tích tắc nhưng cÅ©ng đủ làm nhụt khí chiến đấu. Khi tỉnh trí lại thì ngưá»i đã sát trước mặt Äồng Thiên Kỳ, vừa thoáng thấy ảo ảnh tiểu long trong bóng chưởng thì rú lên :
- Tiá»m long...
Chưởng ảnh tan biến theo tiếng tắc, nghẹn trong há»ng lão, cả ngưá»i đổ ngá»­a trên đất, cÅ©ng như Phá Thiên Chưởng má»™t dấu tiểu long hằn tím trên huyệt Ấn ÄÆ°á»ng chết tốt.
Gần như cùng lúc vá»›i tiếng kêu thảm cá»§a Hắc Thần. Äồng Thiên Kỳ theo phản xạ né ngưá»i lách ra bên phải ba bô.... "soạt" má»™t tiếng khô khan vang lên, lưng chàng cảm thấy có chút buốt rát. Trong tay Qúa Nam Bình là má»™t mảnh vải áo trắng dính tí máu đó chính là môn trảo lão ta vừa đánh sướt ngưá»i Äồng Thiên Kỳ.
Qúa Nam Bình thá»±c không ngá» Äồng Thiên Kỳ chá»›p mắt ra chiêu đánh chết hai cao thá»§ mà lại kịp tránh má»™t chưởng cá»§a lão trong nháy mắt. Tuy là chá»™p rách áo cá»§a chàng, thế nhưng thương thế không dá»§ làm Äồng Thiên Kỳ trở ngại.
GiỠđây vừa thấy Äồng Thiên Kỳ vuá»™t khá»i nguy hiểm, lão ta bá»—ng nghÄ© đến tính mạng cá»§a mình quá má»ng manh, lại thấy hai cái chết thảm cá»§a đồng bá»n, bất giác quay ngưá»i định thoát chạy.
Nhưng Äồng Thiên Kỳ như má»™t chiếc bóng ập đến chắn lối lão ta, mắt đổ ngầu long lên vì thù hận, đôi môi mấp máy như định nói gì...
Chính lúc ấy, từ trên Ä‘oạn vách núi thứ hai xuất hiện má»™t lão già, mắt nhìn thấy hai cái chết cá»§a bá»n Hắc Thần tợ hồ như vô cùng căm phẫn, định nhún mình phóng xuống. Nhưng vừa lúc ấy bên cạnh lại xuất hiện thêm má»™t lão già thứ hai, kịp cản lại :
- Äại ca nhá» không nhịn há»ng mất đại mưu Giá»ng ngưá»i này rất quen, chính là “Kiêu Trung Hồ†Cổ Tâm Dật.
Lão già kia thần sắc đã hÆ¡i định lại, lạnh lùng gật đầu rồi cùng vá»›i Cổ Tâm Dật ẩn thân vào lại sau vách đá Dưới chân má»m núi song phương nhìn nhau tinh thần phấn kích căng thẳng cho nên nhất thá»i không phát hiện trên má»m đá còn có ngưá»i.
Äồng Thiên Kỳ nhìn xoáy vào đôi mắt chứa đầy hoảng loạn cá»§a Qúa Nam Bình, giá»ng lạnh lẽo như vá»ng vá» từ cõi chết.
- Qúa Nam Bình, bá»n chúng chỉ sá»›m hÆ¡n ngươi má»™t tí mà thôi, nhưng ngược lại thì hạnh vận hÆ¡n ngươi nhiá»u vì chúng chết quá nhanh !
Dứt lá»i, bước chân nặng trịch di động vá» phía Qúa Nam Bình, sát khí đằng đằng như tá»a trùm hết cả ngưá»i lão Qúa Nam Bình đôi mất kinh hoảng nhìn chăm những thay đổi trên mặt cá»§a Äồng Thiên Kỳ như phán Ä‘oán cái chết cá»§a mình như thế nào, thế nhưng chừng như lão còn luyến tiếc cuá»™c sống, nên cố nuốt nước miếng đắng nghẹn trong há»ng nói :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi... lẽ nào đổ hết món nợ đó lên đầu lão phu?
Có lẽ lão ta định kéo thêm kẻ khác vào cuộc để đánh đổi bớt nỗi đau khổ.
- Äồng má»— thừa biết ngươi không đủ tư cách chá»§ trì âm mưu năm xưa. nhưng...
Thiên La Kiếm sợ Äồng Thiên Kỳ buông lá»i dứt tuyệt, vá»™i nói :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi biết rồi thì tốt, lão phu năm xưa đã bị ngưá»i ta lợi dụng.
- Hừ Äồng má»— cÅ©ng biết ngưá»i lợi dụng ngươi là ai !
Nghe giá»ng nói lạnh băng không há» thay đổi, "Thiên La Kiến" run lên trong lòng, nhưng vẫn tìm cách lập công đáp vá»™i:
- Ngươi nói là ai?
- Trong Nhật Nguyệt Bang, tôn giá nhậm chức Mai Äảo chá»§. Qúa Nam Bình, há ngươi tưá»ng Äồng má»— không biết do đâu ngươi có được chức này hay sao?
- Lão phu đương nhiên hiểu ngươi biết được Nhật Nguyệt Bang là một trong những hung thủ diệt gia thân, thế nhưng ngươi còn biết có thêm nhân vật nào khác cũng tham gia trong chuyện này chứ?
Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i giật mình trong lòng, chàng thá»±c không ngá» trong chuyện gia thân chàng bị tận diệt, ngoài ngưá»i cá»§a Nhật Nguyệt Bang ra lại còn phái khác dính tay.
Thế nhưng trong lòng chàng đã quyết xá»­ trí đầu tiên chính là Qúa Nam Bình, cho nên cưá»i lạnh nói :
- Qúa Nam Bình, ngươi định hiến công vá»›i Äồng má»— đó ư?
- Hà, lão phu chấp nhận bại dưới ngựa, thế nhưng ngươi nên hiểu rằng ngoài lão phu ra tuyệt đối không còn ai có thể nói cho ngươi biết chủ hung vỠthảm sát gia thân ngươi, ngoài Nhật Nguyệt Bang ra là ai?
Äồng Thiên Kỳ nhếch mép cưá»i nhạt:
- Äiá»u kiện là Äồng má»— tha mạng cho ngươi chứ gì?
Qúa Nam Bình khấp khởi trong lòng, nhưng lão là cáo già nên không để lá»™ ra sắc mặt, cưá»i Ä‘iá»m nhiên nói :
- Äồng Thiên Kỳ, không phải là ngươi tha mạng cho lão phu, mà là ngoài lão phu ra ngươi vÄ©nh viá»…n không bao giá» rá»­a hết huyết hải thâm thù kia !
Lão nói rất tự nhiên bình thản, không còn vẻ khiếp sợ hốt hoảng ban đầu.
- À, nói như vậy thì Äồng má»— không thể không hợp tác vá»›i tôn giá.
- Ừm, có lẽ ngươi không còn cách nào khác !
Trên huyệt mi tâm cá»§a chàng đột nhiên á»­ng lên như máu, khóe môi hiện nụ cưá»i tàn khốc, từng tiếng thốt ra khóe miệng như được rít qua kẽ răng :
- Qúa Nam Bình, đã sáu năm Äồng má»— chỠđợi cái ngày hôm nay. Năm xưa ngươi đã không gá»›m tay khi lá»™t da buá»™t vào cổ ngưá»i, giỠđây đôi tay Huyết Kiếp Thá»§ này cÅ©ng sẽ lá»™t da ngươi rồi buá»™c lên cổ ngươi, khi mặt trá»i lên cao, da khô teo lại, thừ xem ngươi nếm mùi Ä‘au khổ đó như thế này !
Qúa Nam Bình không ngá» Äồng Thiên Kỳ gạt phăng sá»± hợp tác, đồng thá»i kiên quyết hành hạ lão như năm xưa lão đã hành hạ cha chàng. Bất giác khiến lão chết lặng ngưá»i, gai óc sởn lên toàn thân.
Äồng Thiên Kỳ từng bước nặng như núi chậm tiến đến trước mặt Qúa Nam Bình, khi chi còn cách chừng ba xịch thì chàng dừng lại, lạnh giá»ng nói :
- Qúa Nam Bình, ngươi còn má»™t cÆ¡ há»™i kháng cá»± cuối cùng Tợ như nghe đến câu này má»›i sá»±c tỉnh, Qúa Nam Bình như chạm phải lá»­a giật nẩy ngưá»i thoái vá» sau đến năm xích, miệng la toáng lên :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi không nên qúa áp bức ngưá»i?
- Hừ Äồng má»— nói rồi. Ngươi còn má»™t cÆ¡ há»™i kháng cá»±.
Nói rồi chân tiếp tục cất bước tiến tới, huyệt mi tâm giỠđã đỠửng như rỉ máu.
Qúa Nam Bình mặt cứ giật giật liên hồi, lão đã vô phương trấn định lại nỗi sợ hãi trong lòng thất thanh la lớn :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi không nên bức lão phu đến đưá»ng cùng !
- HỠQúa kia, nếu như ngươi không chịu thúc thủ chịu trói, thì đây là lúc ngươi động thủ.
“Thiên La Kiếm" rÆ¡i vào tình thế ngặt nghèo. Chạy? Lão biết không thể nào thoát nổi bàn tay Huyết Kiếp Thá»§ cá»§a Äồng Thiên Kỳ. Thúc thá»§ chịu trói thì lão mưá»ng tượng ra phải nhận lấy sá»± khổ Ä‘au như thế nào. Bất giác lá»­a căm phẫn trá»—i dậy, trong đôi mắt hằn sát quang, lão ngầm đỠtụ chân khí vào song chưởng thá»§ trước ngá»±c, không thoái lùi nữa.
Äồng Thiên Kỳ nhìn thấy thế chỉ nhếch mép cưá»i khinh bỉ, chân vẫn tiếp tục bước lên. Bốn bá» lặng ngắt, không khí trở nên khẩn trương căng thẳng đến ngá»™t ngạt.
Khoảng cách giữa song phương từ từ còn năm xích, rồi bốn xích, ba xích, hai xích... đột nhiên "Thiên La Kiếm†như nước vỡ bá», thét lá»›n :
- Một ngươi chết, hai ta chết !
Chưa dứt lá»i đã thấy kiếm ảnh loang loáng phóng đến trước ngá»±c Äồng Thiên Kỳ, tay tụ khí định xuất chưởng, nhưng lại công bầng kiếm. Từ ra kiếm xuất đòn, nhanh không tưởng, quả không hổ danh. "Thiên La Kiếm".
Äồng Thiên Kỳ thái độ lãnh bạo,đàm nhiên, nhưng thá»±c ra trước con cáo già ma mãnh, mà công lá»±c cÅ©ng không kém như Qúa Nam Bình, thì chàng đã có sá»± chuẩn bị.
Nên khi vừa nghe tiếng thét đầu tiên của Qúa Nam Bình, thì một cái vung tay nhẹ, trong luồng chưởng phong đã thấy ẩn hiện ảo ảnh tiểu long.
Cá»± ly giữa há» chỉ chưa dầy hai xích, cho nên thắng bại sinh tá»­ tiên quyết vẫn là nhanh chậm. Nên bên kiếm bên chưởng, nhoáng cái như là ánh chá»›p đầu giông, quyện vào nhau chưa đầy tích tắc "K.o.o.n.g" má»™t tiếng, kiếm ảnh chưởng phong theo tiếng vang khô khan đó biến mất, đồng thá»i má»™t vệt sáng văng xa ra ngoài rồi lá»t tá»m xuống biển. Cổ tay trái cá»§a "Thiên La Kiếm" Qúa Nam Bình đã nằm gá»n trong tay phải cá»§a Äồng Thiên Kỳ.
Trá»i không nắng lắm, vậy mà trên khuôn mặt vốn đã già giá» càng già hÆ¡n cá»§a Qúa Nam Bình, từng giá»t mồ hôi theo nhau như xâu chuá»—i đứt dây rÆ¡i lả chả.
Äồng Thiên Kỳ mặt Ä‘anh lại, giá»ng lạnh băng băng :
- Qúa Nam Bình. giá» Ä‘á»n tá»™i cá»§a ngươi bắt đầu !
Dứt lá»i, tay phải vừa vặn vừa nhấc cao, đồng thá»i tay trái xuất chỉ Ä‘iểm đúng huyệt Cá»±c tuyên ngay dưới nách, chỉ nghe Qúa Nam Bình rú lên má»™t tràng thảm thiết, tay trái thõng xuôi xuống như hoàn toàn bị phế bá».
- Äây chỉ má»›i là cánh tay ngươi xé vạt áo ta, còn cánh tay kia má»›i chính là cánh tay hạ độc thá»§ vá»›i ngưá»i thân cá»§a ta.
Dứt lá»i, nhanh như chá»›p chá»™p tiếp cánh tay phải cá»§a Qúa Nam Bình.
Qúa Nam Bình cÆ¡n Ä‘au chưa dứt bị chá»™p tiếp cánh tay thứ hai thì mặt trắng không còn giá»t máu, miệng la ối ối :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi... ngươi không còn nhân tính sao?...
- Ha ha hạ.. Nhân tính ! Qúa Nam Bình, ngươi có nhân tính sao? Ngươi bán đứng bạn, ngươi bán tri giao cho quá»· dữ, ngươi có nhân tinh ư? Äồng má»— thá»±c không ngá» ngươi còn nhá»› ra hai chữ này!
Má»™t tiếng khô khan vang lên, kèm theo tiếng kêu la thảm thiết cá»§a Qúa Nam Bình, lần này cánh tay phải cá»§a lão không phải bị Ä‘iểm huyệt phế bá», mà bị Äồng Thiên Kỳ dùng chưởng lá»±c đánh gãy lìa Ä‘oạn tận vai. máu từ đó tuôn ra xối xả.
Qúa Nam Bình mặt méo mó không còn ra ngưá»i nữa, mặc cho tiếng rên la cá»§a lão, Äồng Thiên Kỳ vẫn lạnh băng băng, tợ hồ như chưa hả cÆ¡n căm hận dồn nén sáu năm nay trong lòng chàng.
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi quá tàn độc ngươi không xứng là ngưá»i cá»§a Äồng giạ..
- Ha ha hạ.. Äồng má»— tàn độc, Äồng má»— không xứng, nhưng Äồng má»— đã vì những oan hồn thảm khốc Äồng gia mà báo thù !
Nói đến đó bao nhiêu hình ảnh tàn khốc sáu năm vá» trước mà gia đình chàng chịu lấy hiện lên mồn má»™t trước mặt chàng, khiến sắc mặt chàng từ lạnh lẽo trắng xanh chuyển thành tim tái đến rợn ngưá»i.. Qúa Nam Bình tuy vô cùng Ä‘au đớn, thế nhưng vừa ngước mắt lên bắt gặp ánh mắt cá»§a chàng, lão thầm hiểu màn hành hạ chưa tá»›i hồi kết thúc, mà chỉ má»›i bắt đầu mà thôi. Bất giác lết lùi vá» sau theo bản năng, la lá»›n :
- Äồng Thiên Kỳ, ta năm xưa đã không giết mị..
- Phải. nếu như năm xưa ngươi giết ta thì cÅ©ng không có ngày ngươi nhận lấy khổ Ä‘au như hôm nay. Hừ, có lẽ trá»i cao có mắt, để cho ngươi nếm lấy mùi tuyệt ká»· hành hình ngưá»i mà do chính ngươi nghÄ© ra !
Vừa nghe nói thế, các thá»› thịt trên toàn thân Qúa Nam Bình giật bắn lên, thậm chí thiếu Ä‘iá»u vãi ra cả quần, lão lấp bấp :
- Ngươi, ngươi... định làm...
- Phải, ngươi theo ta !
Không kịp để cho Qúa Nam Bình kịp nói tiếng thứ hai, Äồng Thiên Kỳ chá»™p lấy vai lão ta rồi tung ngưá»i lên không, mang theo lão như chim ưng tha mồi lên đến bậc đá thứ hai trước miệng hang động - Qúa Nam Bình, ngươi còn nhá»› chiếc thạch bàn cá»§a ngươi chứ?
Vừa nói chàng vừa lôi lão ta sá»n xệt vào trong hang, má»™t tấm đá phẳng lỳ màu thá»i gian, bốn góc còn nguyên bốn cây sắt thô tháp bằng đầu ngón tay.
Chỉ bằng má»™t cái dúi mạnh khiến cả ngưá»i cá»§a Qúa Nam Bình bổ nhào nằm lên thạch bàn, đôi mắt lạnh lùng cá»§a Äồng Thiên Kỳ xoáy sâu vào đôi mắt khiếp hãi cá»§a đối phương, gằn giá»ng:
- Qúa Nam Bình, ngươi bị báo ứng !
Dứt lá»i, má»™t tay đè mạnh vai lão ta xuống, tay kia dùng cây sắt cắm phập vào vai, lún sâu xuống thạch bàn đến cả thốn.
Mặc cho tiếng rú kinh hoàng cá»§a Qúa Nam Bình, chàng vẫn hành quyết lão ta dùng bốn cây sắt đóng ngưá»i vào.
Lại nói trong lúc chàng vẫn để hết tâm trí vào việc hành xác Qúa Nam Bình, trả mối hận diệt gia năm thì sau lưng chàng hai bóng ngưá»i từng bước nhẹ như ma Ä‘i quá»· chạy, tuyệt không phát ra tiếng động áp sát đến gần bên, vậy mà chàng vẫn không há» hay biết Nhưng sau khi chàng đóng Ä‘inh Qúa Nam Bình rồi, ngưá»i vẫn chồm trên ngưá»i lão ta chuẩn bị ra tay tiếp, đột nhiên phát hiện ở Qúa Nam Bình có khác lạ.
Vốn là lão ta bá»—ng ngừng bặt rên và trong ánh mắt Ä‘ang thất thần hoảng loạn, bá»—ng nhiên ánh lên má»™t tia hy vá»ng lẫn vui mừng.
Linh tính báo cho Äồng Thiên Kỳ biết sắp có biến sá»±, vừa nghÄ© vậy quả nhiên khoảng sáng trước mặt loáng tối lại rồi sáng ra bình thưá»ng, rõ ràng là có bóng ngưá»i vừa ở phía sau.
Äồng Thiên Kỳ nhanh như má»™t tia chá»›p, vá» cúi xuống chá»™p cổ Qúa Nam Bình, nhưng mượn thế cuá»™n ngưá»i nhanh chân nhào lá»™n ra phía trước...
“Bốp" má»™t tiếng, kèm theo tiếng la dài cả ngưá»i Qúa Nam Bình nẩy lên Ä‘au đớn...

Hết chương 22

Tài sản của samuen

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
êíèæíûé, îäèíöîâî, ïî÷òîâûå, îðèãèíàëüíûå, truyen tang long dinh, þáêîé


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™