24-05-2008, 04:25 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bà i gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngà y 2 giá» 3 phút
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 20 : Ẩn TÃch Giang Hồ
Lá»i Phong Hà n Tinh vừa nói, Trà chưởng quỹ và Âu Dương Chi Hô Ä‘á»u kinh ngạc.
Trà chưởng quá»· từng phái ngưá»i nói cho Phong Hà n Tinh biết chuyện giả mạo Phong Thiếu Văn, lão vốn định đêm nay liên thá»§ vá»›i Phong Hà n Tinh để bắt kẻ giả mạo Phong Thiếu Văn, nhưng Phong Hà n Tinh trước mặt lại dưá»ng như chẳng biết gì vá» chuyện nà y, là m sao lão không kinh ngạc cho được ? Trừ phi, Phong Hà n Tinh nà y cÅ©ng giống Phong Thiếu Văn, Ä‘á»u là giả mạo ?
Âu Dương Chi Hô lại từ hai chữ “nghÄ©a phụ†tá»± xưng cá»§a ngưá»i nà y nghe ra được có uẩn khúc gì đó, vì Phong Hà n Tinh trước giá» Ä‘á»u để Phong Thiếu Văn gá»i hắn là nghÄ©a phụ. Nhưng chỉ má»™t Ä‘iểm nà y cÅ©ng chưa thể hoà n toà n khẳng định được gì. Thoáng chốc, chà ng gần như cho rằng ngưá»i nà y là Hồng Nhi hoặc Hương Nhi cải trang, nhưng thân hình cá»§a há» so vá»›i Phong Hà n Tinh lại khác nhau nhiá»u quá, chà ng phá»§ định suy nghÄ© cá»§a mình rất nhanh sau đó.
Âu Dương Chi Hô thấy Phong Hà n Tinh mở lá»i vá»›i mình, Ä‘ang định đáp lá»i.
Lại nghe Trà chưởng quỹ nói : “Ta nói chÆ¡i vá»›i Phong huynh đệ thôi. Nà o, chúng ta tiếp tục Ä‘i tiếp tà n cục ván cỠđêm trướcâ€.
Nói xong, lão lôi từ má»™t góc ra bà n cá» là m bằng sừng trâu, “phách phách phách†và i cái đã bà y ra trên bà n má»™t thế tà n cục. Phong Hà n Tinh mừng rỡ, bèn nói : â€œÄÆ°á»£c, hôm nay phải đánh má»™t tráºn thắng bại rõ rà ng má»›i được.â€
Liá»n Ä‘i lên phÃa trước, đã có má»™t tên tiểu nhị mang đến cho Phong Hà n Tinh má»™t cái ghế. Âu Dương Chi Hô chợt cảm thấy kỳ lạ, sao hai ngưá»i nà y lại đột nhiên Ä‘á»u vá»™i vã đánh cá» không thể chá» lâu hÆ¡n nữa ?
Trà chưởng quá»· và Phong Hà n Tinh chăm chú trên bà n cỠở quầy chưởng quỹ, ông tá»›i tôi Ä‘i má»™t lúc đã mưá»i mấy bước. Chợt nghe tiếng Phong Hà n Tinh nói : “A, không ổn không ổn, con ngá»±a nhảy sai rồi, như thế há chẳng và o chá»— cụt ?â€
Liá»n nhấc con “ngá»±a†vừa đặt xuống bà n lên, muốn hoà n má»™t nước cá». Lại nghe Trà chưởng quỹ nói vá»›i giá»ng cháºm rãi : “Hạ cá» không hối chân quân tá», huynh là m sao đánh rồi lại hoà n ?â€
Phong Hà n Tinh nói : “Nhưng huynh vẫn chưa Ä‘i tiếp mà ? Nếu huynh cÅ©ng Ä‘i rồi thì con ngá»±a nà y cá»§a ta má»c rá»…, không thể nà o thay đổi nữa, như nay muốn đổi sao thì tuỳ ta chứ.â€
Dứt lá»i, hắn cÅ©ng không để ý đến lá»i ngăn trở cá»§a Trà chưởng quỹ nữa, nhấc con ngá»±a cá»§a mình lên rồi đặt và o “cá»u cung†cá»§a đối phương, hình thà nh thế “Ngoạ Tà o Mãâ€.
Tiểu Lục Lâm Tá» Ä‘á»u đã quá quen thuá»™c đối vá»›i hai ngưá»i, không khá»i thầm buồn cưá»i, nghÄ© rằng : “Tháºt là cứ ngồi và o bà n cá» thì ai cÅ©ng biến thà nh ngốc nghếch, ngưá»i như bá»n há» cÅ©ng chỉ vì tranh má»™t bước cá» mà đỠmặt tÃa tai.â€
Äá»™t nhiên phát sinh việc ngoà i dá»± Ä‘oán.
Bà n tay Trà chưởng quỹ vốn Ä‘ang cản bà n tay cá»§a đối phương hoà n cá», đột nhiên co lại thà nh trảo, chụp và o mạch môn cá»§a Phong Hà n Tinh vá»›i tốc độ cá»±c nhanh.
Dưá»ng như cùng lúc đó, con ngá»±a trong tay Phong Hà n Tinh cÅ©ng bắn lên nhanh như Ä‘iện xẹt, táºp kÃch và o huyệt Thần Phong trước ngá»±c Trà chưởng quỹ. Hai ngưá»i đồng thá»i “hứ†lên má»™t tiếng.
Phong Hà n Tinh lùi ra sau hai bước, còn Trà chưởng quỹ thì cả ngưá»i lẫn ghế phóng lên không.
Äợi lúc thân ngưá»i Trà chưởng quỹ rÆ¡i xuống, khoé miệng lão đã có má»™t sợi máu tươi rỉ ra, hiển nhiên đã bị ná»™i thương.
Còn Phong Hà n Tinh lúc nà y đã “choeng†má»™t tiếng, bạt kiếm ra, huÆ¡ má»™t cái, cánh tay trái cả gân lẫn cốt Ä‘á»u đứt Ä‘oạn.
Máu tươi láºp tức tuông ra cuồn cuá»™n. Nhưng lại thấy hắn xuất chỉ như Ä‘iện, trong chá»›p mắt đã Ä‘iểm ba huyệt Äà i Kiên, Kiên Tiá»n, Chu Vinh trên cánh tay trái cá»§a mình, đồng thá»i láºp tức móc má»™t viên thuốc bên hông ra uống liá»n.
Láºp tức, máu tuông ra từ chá»— cánh tay bị đứt dần dần giảm Ãt lại. Tiểu Lục Lâm Tá» kinh hãi đến mức trợn mắt há mồm, rồi khi nà ng nhìn sang Âu Dương Chi Hô, cà ng thêm kinh ngạc. Bởi vì Phong Thiếu Văn nà y đối vá»›i việc nghÄ©a phụ chặt tay mà vẫn ngang nhiên bình tÄ©nh đứng yên không há» tá» ra chút gì cảm động.
Liá»n nghe Trà chưởng quỹ lạnh lùng nói : “Các hạ tháºt cÆ¡ linh, nếu cháºm thêm má»™t bước thì không phải cánh tay ngươi rữa nát mà là tim ngươi rữa nát.â€
Tiểu Lục Lâm Tá» vừa nghe thấy thế, không khá»i cúi đầu nhìn xuống, đột nhiên phát hiện da thịt cánh tay bị chặt cá»§a Phong Hà n Tinh đã hoá thà nh nước, chỉ còn lại má»™t trÆ¡ má»™t khúc xương trắng.
Phong Hà n Tinh cưá»i ha hả, nói : “Có thể tránh được đòn công kÃch cá»§a ta trong cá»± ly gần như váºy, Phong Thiên Tinh ngươi cÅ©ng tháºt may mắn.â€
Vừa nghe câu nà y, Âu Dương Chi Hô không khá»i bà ng hoà ng.
Lão chưởng quỹ đó là Phong Thiên Tinh ? Váºy sao Phong Thiên Tinh và Phong Hà n Tinh lại liá»u mạng vá»›i nhau ? Nếu bá»n hỠđã có lòng nghi kỵ nhau thì sao lại sống chung vá»›i nhau trong má»™t thá»i gian dà i như váºy, lại còn đánh cá» vá»›i nhau ?
Nhưng nhìn thần sắc lão chưởng quỹ, dưá»ng như không há» thấy sá»± kinh ngạc, hiển nhiên Phong Hà n Tinh nói không sai. Âu Dương Chi Hô cảm thấy đầu mình như biến thà nh hai, nhưng lúc nà y lại không thấy Tiểu Lục Lâm Tá» ngạc nhiên, có lẽ nà ng đã sá»›m biết lão chưởng quỹ nà y là Phong Thiên Tinh.
Lại nghe lão chưởng quỹ, tức Phong Thiên Tinh cưá»i ha hả nói : “Phong Hồn Tinh, lá»— mÅ©i ngươi cÅ©ng linh tháºt, lão phu ẩn thân ở đây cuối cùng vẫn bị ngươi ngá»i ra được !â€
Âu Dương Chi Hô lại cà ng ngỡ ngà ng, lần nà y thì cái đầu vốn đã biến thà nh hai của chà ng lại thà nh ra năm cái đầu.
Bấy giá», Tiểu Lục Lâm Tá» cÅ©ng kinh ngạc nhìn Phong Hà n Tinh, nhưng ánh mắt cá»§a nà ng không chỉ kinh ngạc mà còn phẫn ná»™ và thù háºn.
Nà ng háºn Phong Hồn Tinh ?
Gã Phong Hà n Tinh kia cưá»i nhạt đáp : “Muốn lấy mạng chó cá»§a ngươi, không cần đến chá»§ nhân cá»§a ta Ä‘Ãch thân ra tay.†Phong Thiên Tinh vẫn cất giá»ng lạnh lùng : “Xem ra các hạ là chó dẫn đưá»ng dưới tay Phong Hồn Tinh. Lão phu cÅ©ng suýt chút hoa mắt, đáng tiếc ngươi không biết Phong Hà n Tinh không thÃch nhất là đi tà n cục, vì hắn nói như váºy giống như ăn cÆ¡m thừa cá»§a ngưá»i khác.â€
Ngưá»i kia nói : “Äi không Ä‘i đã không thà nh vấn đỠnữa, vì dù sao ngươi cÅ©ng phải chết. Phong Phi Tinh chết rồi, Phong Linh Tinh chết rồi, còn Phong Hà n Tinh thì bây giá» chắc cÅ©ng chết rồi, nói đến Phong Hồng Nguyệt thì đã chết từ sá»›m hÆ¡n. Tương lai, Tà Pháºt Thượng Nhân tất chỉ còn má»™t đệ tá» duy nhất trên thế gian, đó là chá»§ nhân cá»§a ta, Phong Hồn Tinh !â€
Nói đến đây, hắn đột nhiên cưá»i dà i má»™t trà ng.
Lại nghe mấy tiếng “chát chátâ€, cá»a sổ bốn phÃa đã có ngưá»i phi thân và o. Lúc nà y, sà n lầu vang lên tiếng “cót cótâ€, má»™t mảnh ván lầu tung lên, từ bên dưới có hai ngưá»i vụt lên.
Trong chá»›p mắt đã có thêm sáu ngưá»i xuất hiện trong trà lầu. Nhưng thần tình cá»§a cả sáu ngưá»i Ä‘á»u ngá» nghệch như khúc gá»—.
Phong Thiên Tinh biến sắc nghÄ© thầm : “Nếu gã giả mạo Phong Thiếu Văn nà y cÅ©ng là đồng đảng cá»§a bá»n chúng thì hôm nay xem ra là nh Ãt dữ nhiá»u rồi.â€
Lúc bấy giá», Âu Dương Chi Hô sát khà đằng đằng, vì gã kia lúc nãy vừa nói đến mẫu thân Phong Hồng Nguyệt cá»§a chà ng.
Chà ng quyết không dung thứ cho kẻ khác dùng khẩu khà nà y nói đến mẹ chà ng, trong lòng chà ng, mẹ chà ng là vị thần thánh vÄ© đại nhất, mặc dù chà ng chưa từng thấy mặt bà . Bất kể là ngưá»i mẹ nà o, nếu đã có thể tá»± rạch bụng mình để cứu vá»›t tÃnh mạng đứa con trong bụng mình, bà mẹ đó đã trở thà nh má»™t vị thần linh vÄ© đại. Nhưng gã Phong Hà n Tinh giả mạo trước mắt lại dám ngang nhiên vô lá»… đối vá»›i mẹ chà ng.
“Choeng†má»™t tiếng, thanh trưá»ng kiếm đã rút ra khá»i vá» khiến gã Phong Hà n Tinh kia ngoảnh đầu lại, nhìn Âu Dương Chi Hô rồi trầm giá»ng nói : “Ngươi là nghÄ©a tá» cá»§a Phong Hà n Tinh, cÅ©ng phải chết !â€
Sau đó, hắn quay sang nhìn Tiểu Lục Lâm Tá» nói : “Con gái Phong Linh Tinh, cÅ©ng phải chết !â€
Tá»±a hồ như hắn đã biến thà nh phán quan trong Ä‘iện Diêm La, hắn nói ai chết thì ngưá»i đó phải chết. Có lẽ hắn đã dá»±a và o tình thế mà đánh giá : Phong Thiên Tinh võ công tuy cao nhưng đã bị ná»™i thương; Tiểu Lục Lâm Tá» nói cho cùng cÅ©ng chỉ là hạng nữ lưu; còn Phong Thiếu Văn trước giá» Ä‘á»u bất tà i vô há»c, võ công vô cùng non kém, không đáng lo ngại. Cho nên hắn má»›i ưỡn ngá»±c khẩu xuất cuồng ngôn.
Äáng tiếc, hắn không biết Phong Thiếu Văn nà y không phải Phong Thiếu Văn tháºt, đây chÃnh là sai lầm chết ngưá»i cá»§a hắn.
Âu Dương Chi Hô cÅ©ng không thèm nói lá»i nà o, trưá»ng kiếm trong tay chỉ thẳng xuống đất, phát ra ánh sáng lạnh ngắt lung linh như nước, hoang ảnh như Ä‘iện, chà ng cháºm rãi nói : “Ngươi sai rồi.â€
Gã kia mỉm cưá»i, nụ cưá»i mỉa mai, há»i lại : “Phong công tá» nói ta sai chá»— nà o ?â€
Âu Dương Chi Hô đáp : “Ngươi không nên đụng đến tên cá»§a mẹ ta !â€
Gã kia ngỡ ngà ng : “Mẹ ngươi ? Trừ phi ngươi đúng là con trai Phong Hồng Nguyệt ? ÄÆ°á»£c, được !â€
Chưa dứt lá»i, trong tay hắn đã xuất hiện má»™t ngá»n roi bạc.
Âu Dương Chi Hô “hừ†má»™t tiếng, trưá»ng kiếm vung lên, hà n quang loé sáng bắn ra tung toé, cuốn vá» phÃa gã kia.
Gã giả mạo Phong Hà n Tinh hét vang má»™t tiếng, ngá»n roi bạc như mÅ©i tên bắn ra, vừa cuá»™n vừa quét trên không, láºp tức má»™t tiếng “phách†nổ vang, Âu Dương Chi Hô bị tiếng vang đó là m khá»±ng lại, dưá»ng như bị roi quét trúng. Âu Dương Chi Hô nổi giáºn, trưá»ng kiếm trên tay như thác nước đổ xuống, như Hoà ng Hà cuồn cuá»™n xô ra, mÅ©i kiếm chói sáng như ngá»n lá»a, hung mãnh cuá»™n quét vụt qua.
Phép đánh roi cá»§a gã kia cÅ©ng cá»±c kỳ đặc biệt, rất Ãt chiêu cuá»™n quét mà phần nhiá»u là chiêu Ä‘iểm và đâm. Má»™t ngá»n roi má»m như váºy mà hắn đâm ra như má»™t ngá»n trưá»ng thương, ná»™i lá»±c ngưng trên thân roi tất nhiên không phải tầm thưá»ng.
Cà ng kỳ quái là má»—i khi hắn huÆ¡ roi ra Ä‘á»u phát lên má»™t tiếng lá»›n, khi đấu vá»›i cao thá»§ thì âm thanh nà y rất dá»… là m rối loạn tâm trà cá»§a đối phương, Âu Dương Chi Hô mấy lượt tấn công Ä‘á»u vì âm thanh nà y mà chưa thể phát huy hết sá»± lợi hại cá»§a chiêu thức. Lại nghe Phong Thiên Tinh ở bên nói : “Ngưá»i nà y ắt là thương biện Tiêu Thu Má»™c, chú ý cổ tay hắn !â€
Âu Dương Chi Hô lay động tâm niệm, chú ý quan sát cổ tay hắn má»›i biết cổ tay hắn có hai miếng gá»— hưởng âm, âm thanh vừa rồi Ä‘á»u từ chá»— nà y phát ra.
Thân hình Âu Dương Chi Hô bắt đầu lướt Ä‘i như nước chảy mây trôi, phương thức xuất kiếm cÅ©ng trở nên kỳ lạ quái dị, hướng vá» các phương vị cá»§a đối phương thi triển các đòn đâm, vót, chá»c, chém.
Trưá»ng biện cá»§a Tiêu Thu Má»™c là váºt má»m mại, sau khi Âu Dương Chi Hô tá»›i lui phiêu dáºt như váºy thì không còn thÃch ứng nữa, rất khó nắm chắc phương hướng, lại thêm cánh tay trái đã mất, cà ng thêm luống cuống.
Äá»™t nhiên, nhân lúc ngá»n roi cá»§a Tiêu Thu Má»™c chưa kịp cuá»™n vá», trưá»ng kiếm cá»§a Âu Dương Chi Hô đã nhanh như Ä‘iện xẹt chém tá»›i cổ tay phải hắn. Tiêu Thu Má»™c đại kinh, nếu như tay phải bị đứt luôn thì sau nà y trở thà nh phế nhân. Không còn cách nà o, hắn đà nh phải váºn hết chân lá»±c, đẩy hết và o cánh tay phải, rung má»™t cái. Hai thanh gá»— hưởng âm trên tay hắn bá»—ng nhiên bay lên, tá» tá» bắn và o thanh Tà n VÅ© Kiếm trong tay Âu Dương Chi Hô, thanh thế vô cùng linh lợi.
Âu Dương Chi Hô đà nh phải bẻ cổ tay, Tà n VÅ© Kiếm lách qua hai thanh gá»—, nhưng đồng thá»i cổ tay Tiêu Thu Má»™c cÅ©ng tránh được kiếp nạn. Lúc nà y, Tiểu Lục Lâm TỠđã bổ nhà o và o sáu tên thần trà bất minh, chỉ cần nhìn thấy loại ngưá»i nà y thì lòng căm háºn cá»§a nà ng dâng cao cá»±c độ.
Nhưng vừa rồi nà ng ứng phó với bốn tên sát thủ vô hồn vô phách đã vô cùng khó khăn, huống chi hiện giỠlà sáu tên ?
Tiểu Lục Lâm TỠnhanh chóng rơi và o thế hiểm.
Phong Thiên Tinh vừa kinh hãi vừa hoảng sợ, hai tay ấn và o quầy chưởng quỹ, cả ngưá»i và ghế Ä‘á»u bay vụt lên, ngưá»i còn trên không đã vung ra má»™t chưởng, chưởng phong hùng háºu, thanh thế kinh ngưá»i.
Trên tay lão cÅ©ng cầm má»™t ngá»n roi bạc, chá»— khác nhau vá»›i Tiêu Thu Má»™c là ở đầu ngá»n roi còn có thêm hai lưỡi móc câu, hà n quang trá»±c xạ.
Cả ngưá»i lẫn ghế cá»§a lão vừa rÆ¡i xuống đất, láºp tức có hai ngưá»i phóng đến. Nhưng chỉ thấy Phong Thiên Tinh song chưởng ấn lên thà nh ghế, ngưá»i lão đã rá»i khá»i ghế vụt lên không, bay ra và i trượng rồi lại rÆ¡i xuống má»™t cái ghế khác.
Hai gã kia bổ hụt và o không trung, lại quay ngưá»i táºp kÃch đến bên Phong Thiên Tinh. Dưá»ng như Phong Thiên Tinh không muốn động thá»§ vá»›i chúng, lại từ cái ghế đó bay lên không rồi lá»™n sang má»™t cái ghế khác ở cá»a sổ phÃa tây. Äồng thá»i, ngá»n roi trong tay vừa hất vừa cuá»™n, cái ghế bên cạnh lão bị hất văng lên, nhưng không phải hướng vá» hai gã kia mà hướng vá» cá»a sổ phÃa đông.
Hai gã vô hồn vô phách kia sau hai lần bổ hụt, có vẻ nóng vá»™i, liá»n chia ra hai hướng bao vây Phong Thiên Tinh. Thân ngưá»i Phong Thiên Tinh ngã ra phÃa sau, tá»±a hồ như muốn ngã ra sau cái ghế, đúng lúc thân ngưá»i sắp chạm đất thì đột nhiên báºt song chưởng lên đánh vá» phÃa sau má»™t luồng kình lá»±c cương liệt vô tá»·, luồng kình lá»±c đó không chỉ mạnh mẽ mà lá»±c đạo còn kỳ lạ, cái ghế sau khi bị trúng má»™t chưởng, còn chưa bị đẩy ngược vá» phÃa sau mà đã bị cuốn bay lên, má»™t lúc sau má»›i dừng lại.
Thân ngưá»i Phong Thiên Tinh mượn lá»±c đẩy nà y, lướt lên không. Äến lúc sắp đụng và o má»™t cái ghế khác thì hai tay Phong Tiên Tinh co lại như trảo, nắm chặt hai chân chiếc ghế, cứ thế mượn đà bay chưa dứt, lão đẩy chiếc ghế bay Ä‘i má»™t Ä‘oạn, hai tay dùng sức ép xuống, ngưá»i lại cuốn lên, lại bay sang chiếc ghế khác ở góc phÃa nam, còn cái ghế nà y thì bay vá» chá»— cÅ©.
Âu Dương Chi Hô thầm lấy là m lạ, không biết vì sao lão Phong Thiên Tinh nà y không đưá»ng hoà ng nghênh địch mà lại dùng mấy cái ghế để bay lên lá»™n xuống. Trong bụng chà ng thì nghÄ© nhưng tay vẫn chưa được rảnh, Tà n VÅ© Kiếm lại như quần tinh phi vÅ© láºp loè. Lúc nà y, hai thanh gá»— cá»§a Tiêu Thu Má»™c đã mất, không còn cách nà o đánh ra thanh âm như trước, phép đánh roi bị mất Ä‘i uy lá»±c rõ rệt, ngăn trái đỡ phải má»™t hồi, vừa không lưu thần, sợi roi đã bị cắt đứt má»™t Ä‘oạn khá dà i, chỉ còn giống như má»™t Ä‘oạn Ä‘uôi heo lấp lánh ánh bạc.
Trưá»ng kiếm cá»§a Âu Dương Chi Hô vừa vạch má»™t vòng, trên đùi Tiêu Thu Má»™c đã thấy máu tươi vá»t ra, lưỡi kiếm cá»§a Âu Dương Chi Hô lại như quá»· mị thuáºn thế báºt lên, Tiêu Thu Má»™c tránh không kịp, giống như “Lãn Lư Äả Cổn†lăn Ä‘i khá xa.
Âu Dương Chi Hô không thèm Ä‘uổi theo, vì chà ng nhìn thấy Tiểu Lục Lâm TỠđã khó có thể tiếp tục kháng cá»± vá»›i sá»± tiến công cá»§a bốn ngưá»i kia, sắp phải khô máu tại tráºn !
Trong lúc nguy cấp, chà ng phóng bao kiếm trong tay Ä‘i, bao kiếm sau khi nháºn được chân lá»±c cá»§a chà ng, Ä‘i như tên bắn, nhắm và o ngá»±c tên cao cao gầy gầy trong bá»n bắn tá»›i.
Äồng thá»i, thân ngưá»i chà ng đã như phi ưng lướt lên, lại nhún thêm má»™t cái đã nhảy và o vòng chiến bên Tiểu Lục Lâm Tá». Thân hình còn chưa rÆ¡i xuống, hai chân đã lần lượt đá ra, chiêu thức cá»±c kỳ hiểm hóc, còn thanh Tà n VÅ© Kiếm trên tay chà ng cÅ©ng đã công kÃch vá» phÃa má»™t tên trá»c đầu trong bá»n. Ngưá»i bị bao kiếm cá»§a Tà n VÅ© Kiếm táºp kÃch là má»™t tên vừa cao vừa gầy, trong tay cầm má»™t đôi đũa thép vừa dà i vừa nhá». Tên nà y thân thá»§ không tồi, thấy bao kiếm bắn tá»›i cÅ©ng không tránh né, giÆ¡ đôi đũa thép trong tay lên, bắt chéo thà nh chữ tháºp, ngay đúng tÃch tắc chạm và o bao kiếm, cổ tay hắn nhấn má»™t cái, đôi đũa thép dá»±a và o cổ tay hắn là m trung tâm, khép chặt thà nh vòng. Äầu má»™t chiếc đũa thép Ä‘áºp trúng đầu bao kiếm, “binh†má»™t tiếng, bao kiếm rÆ¡i mất đầu, biến thà nh bao kiếm hở.
Lúc nà y, chiếc đũa thép phÃa sau nhanh như Ä‘iện xẹt, vô cùng chuẩn xác đút và o bao kiếm. Hắn lại ngoắc má»™t cái, bao kiếm liá»n báºt ngược vá» phÃa Âu Dương Chi Hô.
Hai chân Âu Dương Chi Hô không đá trúng đối phương, trưá»ng kiếm cá»§a chà ng cÅ©ng rÆ¡i và o không trung, nhưng mục Ä‘Ãch cá»§a chà ng thì đã đạt được, vì Tiểu Lục Lâm TỠđã thoát khá»i nguy hiểm.
Bấy giá» cục thế lại biến thà nh bốn ngưá»i vây công Âu Dương Chi Hô.
Thù háºn cá»§a Tiểu Lục Lâm TỠđối vá»›i bá»n sát thá»§ vô hồn vô phách vô cùng cá»±c Ä‘oan, cặp nga mi thÃch trong tay nà ng vừa giương lên, Ä‘ang muốn tiến lên nữa thì từ phÃa sau có hà n phong kình lá»±c áºp tá»›i, Tiểu Lục Lâm Tá» hoảng hồn, trở tay đón đỡ. “Xoạc†má»™t tiếng, lưng áo nà ng đã bị rạch hở má»™t đưá»ng.
Tiểu Lục Lâm Tá» xoay ngưá»i lại má»›i biết đó là Tiêu Thu Má»™c vừa may mắn được Âu Dương Chi Hô tha cho má»™t kiếm chà mạng.
Tiểu Lục Lâm Tá» thấy hắn không biết xấu há»— như váºy, lại còn đánh lén sau lưng, khà phẫn bốc lên, song thÃch phóng tá»›i, Lạc Mai ThÃch liên tiếp phóng ra.
Tay trái Tiêu Thu Má»™c đã mất, ngá»n roi lại bị cắt mất má»™t Ä‘oạn dà i, trên đùi lại trúng thêm má»™t kiếm, võ công đã bị giảm sút rất nhiá»u, qua và i chiêu đã bị Lạc Mai ThÃch ép và o thế độc. Âu Dương Chi Hô tuy võ công thần kỳ nhưng bốn ngưá»i kia Ä‘á»u là thần trà bất minh, xuất chiêu chỉ cầu đả thương địch thá»§, bất chấp phải trả giá thế nà o, Âu Dương Chi Hô bị bá»n há» liá»u chết tấn công, nhất thá»i cÅ©ng không thoát thân được.
Liá»n lúc nà y lại nghe bên phÃa Phong Thiên Tinh phát ra “oa oa†hai tiếng rống lá»›n. Tiểu Lục Lâm TỠđã dư sức ứng phó vá»›i Tiêu Thu Má»™c, bèn liếc mắt nhìn sang, chỉ thấy hai tên vô hồn vô phách bên kia như hai con ruồi xanh không đầu chạy loạn xạ, kỳ lạ là chúng chạy tá»›i chạy lui chỉ giữa và i cái ghế. Còn Phong Thiên Tinh thì ngồi trên má»™t cái bà n ở giữa, miệng cưá»i tá» vẻ khoái chÃ.
Hai tên kia như trúng phải tà , kêu thét vang trá»i, chạy qua chạy lại, binh khà trong tay huÆ¡ ra như gió. Nhưng chiêu thức cá»§a há» toà n đánh và o không khà hư vô.
Phong Thiên Tinh định thần ngồi đó, tay phải nắm chặt ngá»n roi, lâu lâu lại vụt ra má»™t phát, cuốn má»™t cái ghế gần đó rồi di chuyển vị trÃ.
Hai tên kia mệt đến thở phì phò như trâu, mồ hôi nhá»… nhại cả ngưá»i.
Tiểu Lục Lâm Tá» nhìn thấy mà phát hoảng, ban đầu vẫn chưa rõ sá»± áo diệu trong đó. Lúc sau má»›i hoảng hốt báºt ra thà nh tiếng : “Äúng rồi, chắc là Phong Thiên Tinh bà y ra Thiên Cá»±c Tráºn, ta định há»i vì sao ông ấy lại di chuyển ghế, thì ra là đã sá»›m sắp sẵn mưu kế.â€
Phong Thiên Tinh há»c táºp thuáºt kỳ môn độn giáp cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân, trong đó lão giá»i nhất chÃnh là Thiên Cá»±c Tráºn, tráºn nà y sau khi bà y xong sẽ do thái cá»±c sinh lưỡng nghi, lưỡng nghi sinh tứ tượng, tứ tượng sinh bát quái, bát quái tương sinh tương khắc, tầng lá»›p vô hạn, huyá»n ảo thiên cá»±c.
Ngưá»i bị nhốt và o Thiên Cá»±c Tráºn, sẽ phát sinh huyá»n tưởng vô táºn, cảm thấy mình bị hãm và o cảnh hiểm ác vô táºn, gió lạnh lồng lá»™ng, cát bay đá chạy, quá»· khóc sói tru, rồi sau đó dưá»ng như nhìn thấy địch thá»§ xung quanh nhiá»u vô cùng vô táºn Ä‘ang táºp kÃch đến, ngưá»i bị vây nhất định phải liá»u chết chống đỡ, cuối cùng sẽ kiệt sức mà chết.
Phong Thiên Tinh sắp đặt mấy chiếc ghế, trong mắt hỠđã là ngà n trượng bÃt bùng, vạn trượng thâm thẳm, còn ngá»n roi Phong Thiên Tinh quất ra thì trong mắt há» như sấm gầm chá»›p giáºt, mà cả những ngá»n núi cao cÅ©ng có thể bị kinh Ä‘iện đánh trúng bay sang nÆ¡i khác.
Cục diện như thế, là m sao không khiến tâm can bá»n há» kinh hồn bạt vÃa cho được ?
Tiêu Thu Má»™c đã nhìn thấy tình hình không ổn, liá»n hô lá»›n : “Äá ghế bay, đá ghế bay !â€
Hắn vừa phân tâm, Tiểu Lục Lâm TỠđã tung ra má»™t cước, Tiêu Thu Má»™c tránh không kịp, lại là m thêm má»™t cú “lừa lưá»i lăn lá»™n†cho thêm phần nhuần nhuyá»…n, lại để hắn né thoát cú đá cá»§a Tiểu Lục Lâm Tá».
Nhưng Tiểu Lục Lâm Tá» không giống Âu Dương Chi Hô sau đòn tấn công đó thì chuyển hướng công kÃch sang ngưá»ii khác, mà nà ng tiếp tục tiến đến, hai chân liên hoà n đá vá» phÃa Tiêu Thu Má»™c còn chưa bò dáºy được, tốc độ cÅ©ng tháºt nhanh.
Tà i sản của giacuongly
Chữ ký cá»§a giacuongly [SPOILER][SIZE=4][B][COLOR=Red]Soi cầu miá»…n phÃ[/COLOR][/B][/SIZE]
[SPOILER]
[URL]http://ketqua360.com/modules.php?name=Soi-cau-ngu-hanh&menuid=830[/URL]
[/SPOILER]
[/SPOILER]
24-05-2008, 04:27 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bà i gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngà y 2 giá» 3 phút
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 21: Thiên Cá»±c Tráºn Pháp
Tiêu Thu Má»™c đà nh phải tiếp tục lăn tròn trên đất, đồng thá»i vung roi ra quất trúng chiếc bà n bên cạnh, dùng sức kéo mạnh, chiếc bà n bay vá» phÃa Tiểu Lục Lâm Tá».
Thừa lúc Tiểu Lục Lâm TỠtránh chiếc bà n, Tiêu Thu Mộc đánh một chưởng xuống đất, bay vụt lên không.
Trên mặt hắn đã dÃnh đầy đất cát, trên tay vẫn cầm ngá»n roi ngắn như Ä‘uôi heo, hình dạng trong tháºt buồn cưá»i.
Tiểu Lục Lâm Tá» nhìn thấy, không khá»i báºt cưá»i khanh khách.
Tiêu Thu Má»™c giáºt mình, nhìn lại mình mẩy má»›i hiểu ra nguyên do, bất giác lại nổi giáºn, gương mặt già khú đỠá»ng cả lên, không nói tiếng nà o, lại xông đến tấn công Tiểu Lục Lâm Tá».
Bấy giá» hắn không còn quan tâm đến chuyện khác, chỉ má»™t lòng muốn hạ thá»§ Tiểu Lục Lâm Tá».
Tiểu Lục Lâm Tá» vốn là má»™t tiểu cô nương vô cùng hoạt bát, chỉ vì ngà y tháng gần đây gặp cảnh gia biến má»›i trở nên lầm lì như váºy, lúc nà y trông hình hà i Tiêu Thu Má»™c đã ra như váºy mà còn ngoan cố tấn công. Nà ng dáºm chân má»™t cái, nga mi thÃch bắn ra vạn luồng sáng, Ä‘iểm thẳng và o mặt Tiêu Thu Má»™c.
Thanh thế mạnh mẽ như váºy khiến Tiêu Thu Má»™c sợ hãi, ngá»n roi ngắn như Ä‘uôi heo không thể đả thương ai được, láºp tức hắn vặn cổ tay, quét sang hướng luồng sáng cá»§a Tiểu Lục Lâm Tá».
Nga mi thÃch trên tay Tiểu Lục Lâm Tá» vốn Ä‘ang khuấy động như cầu vồng, bấy giỠđột nhiên trở nên vô cùng cháºm rãi.
Tiêu Thu Má»™c mừng rỡ, nghÄ© rằng đây là lúc Tiểu Lục Lâm TỠđổi chiêu gặp trở ngại, ngá»n roi ngắn không để mất thá»i cÆ¡, láºp tức vút vá» phÃa cặp nga mi thÃch cá»§a Tiểu Lục Lâm Tá», chuẩn bị quấn chặt rồi giáºt tung khá»i tay.
Thình lình, cặp nga mi thÃch vốn Ä‘ang khá»±ng lại nay lại vụt nhanh, vạn đạo hà o quang lại phóng ra, bắn vá» phÃa ngá»n roi cụt cá»§a Tiêu Thu Má»™c.
Sau má»™t hồi “chát chát†vang lên, trên đất lại xuất hiện thêm mưá»i mấy khúc roi dà i ná»a tấc.
Nhìn lại tay Tiêu Thu Mộc thì chỉ còn lại cán roi bằng thép.
Tiêu Thu Má»™c chỉ cảm thấy ngá»n roi trong tay nhẹ hẳn Ä‘i, không khá»i bà ng hoà ng, cúi đầu nhìn xuống má»›i biết thương biện hiện giá» chỉ còn lại cái cán.
Tiêu Thu Má»™c cả thẹn, nhất thá»i không quyết định được có nên vứt cái cán roi trong tay Ä‘i hay không, thần sắc có phần hoang mang.
Bên kia, Tiểu Lục Lâm Tá» lại không nhịn được cứ báºt cưá»i khúc khÃch.
Không biết từ khi nà o, hai ngưá»i bị vây trong Thiên Cá»±c Tráºn đã biến thà nh ba ngưá»i. Thì ra lúc nãy Tiêu Thu Má»™c hét lá»›n “đá ghế bayâ€, ngưá»i trong tráºn thì không nghe thấy, vẫn cứ thở hòng há»™c đánh nhau không ngừng, nhưng bốn ngưá»i vô hồn vô phách kia vừa nghe tiếng Tiêu Thu Má»™c đã vá»™i Ä‘i đá ghế, ba ngưá»i đã bị Âu Dương Chi Hô khoá chặt, chỉ còn má»™t ngưá»i thừa cÆ¡ thoát được, lướt qua phÃa bên kia, đưa chân muốn đá. Liá»n lúc nà y, ngá»n roi cá»§a Phong Thiên Tinh lại vạch không vụt ra, loé lên ngà n vạn tia chá»›p cuốn đến ngưá»i kia.
Ngưá»i kia kinh sợ, hắn phát hiện chỉ có cách lui vá» hướng Phong Thiên Tinh má»™t bước má»›i có thể tránh được đòn công kÃch sắc bén nà y. Do đó, hắn bước và o tráºn ná»a bước. Quả nhiên tránh được ngá»n roi, nhưng đột nhiên ngá»n roi lại chuyển, cuốn đến cái chân còn ở ngoà i tráºn cá»§a hắn. Chiêu nà y cÅ©ng không khó đối phó, chỉ cần bước thêm và o tráºn má»™t bước. Vì váºy, hắn lại bước và o thêm má»™t bước.
Phong Thiên Tinh cưá»i ha hả, thu ngá»n roi vá», vẻ mặt thÃch thú nhìn ngưá»i kia.
Ngưá»i kia toà n thân đã và o tráºn, láºp tức cÅ©ng nảy sinh hoang tưởng, dưá»ng như bị hãm và o nÆ¡i sÆ¡n cùng thuá»· ác, bốn phÃa quái thạch reo vang, tranh nhau bay liệng. Vô số kỳ cầm quái thú hung hãn nhà o đến, gầm thét vang trá»i. Do váºy nên ngưá»i nà y cÅ©ng giống như ngưá»i trước đã và o Thiên Cá»±c Tráºn, xông húc tứ tung, la hét không ngừng.
Äối thá»§ cá»§a Âu Dương Chi Hô tá»± nhiên giảm Ä‘i má»™t ngưá»i, ứng phó cÅ©ng thoải mái hÆ¡n má»™t phần.
Bấy giá», ba ngưá»i kia vẫn nắm chặt kiếm, máu chảy ròng ròng.
Âu Dương Chi Hô nhân từ không đánh và o chá»— yếu hại cá»§a há», chỉ đâm má»™t kiếm và o tay phải bá»n há».
Ba ngưá»i tức khắc không giữ được binh khà trong tay nữa, sau má»™t loạt “tinh tinh tang tang†vang lên, binh khà cá»§a cả ba ngưá»i đã rÆ¡i xuống đất.
Bá»n há» vẫn không thiết gì hết, vẫn xông lên vá»›i nắm tay không.
Lại nghe liên thanh “tăng tăng tăngâ€, ba ngưá»i đã lui lại mấy bước.
Nhìn lại thì bá»n hỠđã máu me đầy mặt.
Thì ra trong chá»›p mắt ngắn ngá»§i vừa rồi Âu Dương Chi Hô đã liên tục tung quyá»n đánh trúng và o mÅ©i bá»n há». May mắn là chà ng hạ thá»§ lưu tình, chỉ đánh gãy xương sống mÅ©i, nếu Âu Dương Chi Hô dùng toà n lá»±c mà đánh thì không chỉ gãy xương sống mÅ©i mà e rằng vỡ cả sỠđầu.
Ba ngưá»i kia lại chẳng biết Æ¡n, cứ mặc cho nước mắt chảy ròng mà phóng lên lần nữa. Thì ra huyệt khóc cá»§a con ngưá»i là ở hai bên sống mÅ©i, Âu Dương Chi Hô tung quyá»n như váºy đã đánh trúng huyệt khóc cá»§a cả ba ngưá»i nên khó trách bá»n há» nước mắt nước mÅ©i chảy tèm lem.
Âu Dương Chi Hô nhá»§ thầm: “Thôi rồi, bá»n hỠđã bị ngưá»i khác khống chế, không còn tha thiết gì đến sống chết cá»§a bản thân, nếu ta tiếp tục nương tình như thế thì bá»n há» cÅ©ng không biết thấy khó mà lui.â€
NghÄ© váºy, chà ng liá»n thét to má»™t tiếng, vươn ngưá»i tiến ra. Trưá»ng kiếm chá»›p lóe như má»™ng như ảo, ba tiếng thét thảm đồng thá»i ré lên.
Tiêu Thu Má»™c sau khi thảm bại vá»›i Tiểu Lục Lâm Tá», vốn Ä‘ang muốn gá»i hai tên thuá»™c hạ đến trợ giúp, nà o ngá» trong bốn ngưá»i vây công Âu Dương Chi Hô thì có má»™t ngưá»i đã bị rÆ¡i và o tráºn, ba ngưá»i còn lại cÅ©ng không còn cách nà o uy hiếp được Âu Dương Chi Hô.
Lúc nà y lại nghe thấy ba tiếng thét, là m sao khiến hắn không kinh hồn táng đảm cho được?
Vừa lúc hắn phân tâm, Tiểu Lục Lâm TỠđã lướt tá»›i, đâm thẳng nga mi thÃch xuyên và o lưng hắn. Sau cổ Tiêu Thu Má»™c phát ra tiếng “á»c á»c†rồi hắn ngã nhà o ra đất, nhưng tay vẫn nắm chặt cán roi cụt không chịu buông ra, có lẽ hắn muốn “ngưá»i còn roi còn, thá» cùng sinh cá»™ng tá» vá»›i ngá»n roiâ€.
Tháºt ra, lúc ba ngưá»i kia phát ra tiếng thét, bá»n há» chỉ bị Âu Dương Chi Hô dùng Tà n VÅ© Kiếm đánh gãy xương tỳ bà . Xương tỳ bà gãy thì công lá»±c cá»§a bá»n há» Ä‘á»u bị phế hết.
Âu Dương Chi Hô rốt cuá»™c vẫn là ngưá»i má»m lòng, không muốn giết ngưá»i, chà ng nghÄ© thầm: “Äám ngưá»i nà y tuy hung hãn, như xét cho cùng cÅ©ng là thân bất do ká»·, chỉ cần phế võ công cá»§a há» Ä‘i để há» không thể giúp kẻ ác là m báºy được nữa thì đủ rồi.â€
Nà o ngá» sau khi công lá»±c cá»§a ba ngưá»i nà y bị phế, liá»n phát sinh má»™t chuyện mà khiến ngưá»i ta không thể nà o tưởng tượng được.
Sau khi ba ngưá»i Ä‘au đớn ngã vá» phÃa sau, lại nhanh chóng ngồi báºt dáºy, mặt mà y kinh hãi.
Nếu là ngưá»i bình thưá»ng, trên mặt có vẻ sợ hãi cÅ©ng không có gì đáng lạ, nhưng ba ngưá»i nà y đã hoà n toà n mất hết thần trÃ, thần thái vốn Ä‘ang ngÆ¡ ngác, bất luáºn tình thế như thế nà o thần sắc cá»§a bá»n há» cÅ©ng không mảy may thay đổi.
Còn bấy giá» vì sao thần sắc cá»§a bá»n há» lại đột ngá»™t trở nên kỳ dị như váºy?
Trừ phi thần trà của hỠđã được khôi phục?
Váºy, cách giải thÃch duy nhất là sau khi tâm trà há» bị khống chế, hoặc là phải có được thuốc giải, hoặc là phế Ä‘i võ công, má»›i có thể giải trừ dược tÃnh khống chế há».
Sau khi ba ngưá»i kia ngồi báºt dáºy, ngưá»i trá»c đầu trong bá»n lạ lùng tá»± há»i: “Sao ta lại ở chá»— nà y? Ta phải Ä‘ang uống rượu vá»›i chiến hiệp Phong Hồn Tinh chứ.â€
Hai ngưá»i còn lại nghe thấy thế cÅ©ng giáºt mình há»i: “Váºy ư? Hai huynh đệ bá»n ta sao lại chưa từng gặp ngươi? Äã chưa từng gặp ngươi sao lại cùng ngồi đây vá»›i ngươi?â€
Gã trá»c đầu thình lình lại hét lên má»™t tiếng, thanh âm vô cùng kinh hoảng, hai ngưá»i kia ngạc nhiên nhìn gã.
Gã đầu trá»c nói vá»›i giá»ng thảm thiết: “Mẹ Æ¡i, võ công cá»§a ta bị phế rồi.â€
Lá»i gã vừa dứt, lại có hai tiếng gà o thảm thiết vang lên, đó là tiếng cá»§a hai huynh đệ kia: “Má ma, võ công cá»§a ta cÅ©ng bị phế rồi.â€
Ba ngưá»i rống lên, muốn tìm ra ngưá»i đã phế võ công bá»n há». Khi ánh mắt há» lướt qua Phong Thiên Tinh, Âu Dương Chi Hô, Tiểu Lục Lâm Tá», tâm tình bá»n há» thoáng chốc lại buông xuôi lạnh lẽo như nước chảy.
Vì hỠđột nhiên hiểu ra dù là ngưá»i nà o Ä‘ang đứng trước mặt đã phế võ công cá»§a há», há» cÅ©ng không là m gì được, võ công cá»§a há» giỠđây chẳng còn chút gì thì là m sao liá»u mạng vá»›i ngưá»i ta?
Há» chỉ còn có thể hằn há»™c liếc mấy ngưá»i trong trà lầu rồi ôm háºn mà đi.
Lúc nà y, chiến cục trong trà lầu căn bản đã được bình định, chỉ còn lại ba ngưá»i bị khốn trong Thiên Cá»±c Tráºn vẫn cuồng xung loạn đả không biết mệt má»i, nhưng cước bá»™ cá»§a há» thì đã vô cùng nặng ná», trên mặt ướt đẫm mồ hôi, tái xanh như thiếc. Tháºm chà bá»n hỠđã bắt đầu nghiêng ngã rồi, cÅ©ng may do chân lá»±c giảm hÆ¡n má»™t ná»a nên vẫn chưa đả thương lẫn nhau.
Tiểu Lục Lâm Tá» sau khi nghe mấy lá»i cá»§a ba ngưá»i bị phế võ công kia, biết đám ngưá»i nà y là do Phong Hồn Tinh khống chế nên tá»± nghÄ© rằng: “May thay ta không hạ thá»§ vá»›i Phong Thiếu Văn, nếu không thì đã giết lầm ngưá»i vô can rồi.â€
Nà ng quên rằng dù nà ng có hạ thủ cũng tuyệt đối không phải đối thủ của Âu Dương Chi Hô.
Tiểu Lục Lâm Tá» vốn có phần thẹn vá»›i Phong Thiếu Văn, nhưng nghÄ© đến việc Phong Thiếu Văn ngà y thưá»ng phong lưu lãng đãng nên cÅ©ng thản nhiên.
Phong Thiên Tinh nguyên vẫn Ä‘ang ngồi trên cái bà n giữa Thiên Cá»±c Tráºn, lúc nà y đột nhiên như nhá»› ra gì đấy, thần sắc chợt biến. Do váºy, ngá»n roi dà i cá»§a lão lại vụt ra, mạnh mẽ linh lợi cuá»™n vá» phÃa ba ngưá»i trong tráºn.
Ba tiếng thét gà o lên, cả ba ngưá»i Ä‘á»u ngã nhà o xuống đất.
Xem chá»— thương thế cá»§a há», toà n bá»™ Ä‘á»u nằm trên đầu, máu chảy ròng ròng, hiển nhiên là Phong Thiên Tinh sau khi dùng roi quấn lấy đầu há», kéo ngược ra sau, lưỡi câu ở đầu ngá»n roi móc và o đầu, là m sao có thể không rạch ra má»™t vết thương?
Nếu ngay lúc đầu Phong Thiên Tinh ra tay vá»›i há», tất nhiên không thể thá»§ thắng dá»… dà ng như váºy được, nhưng sau khi ba ngưá»i bị khốn trong Thiên Cá»±c Tráºn, khổ đấu má»™t tráºn há»—n loạn, đã là m cho sức lá»±c cạn kiệt mệt má»i rồi, lại thêm Phong Thiên Tinh ngồi đấy đã quan sát được rõ rà ng chiêu thức võ công cá»§a há», khó trách được lão có thể xuất má»™t chiêu mà giết được cả ba ngưá»i.
Phong Thiên Tinh thấy ba ngưá»i đã chết rồi má»›i từ trên bà n nhảy xuống, hai chân lão lúc chạm đất phát ra má»™t tiếng “thùngâ€, tá»±a hồ như tiếng kim loại chạm và o sà n lầu.
Âu Dương Chi Hô và Tiểu Lục Lâm TỠbà ng hoà ng, nhìn qua mới biết một chân của Phong Thiên Tinh là chân giả. Hèn gì suốt ngà y lão cứ ngồi trong quầy chưởng quỹ, không hỠđi ra.
Âu Dương Chi Hô bước lên há»i: “Ông đúng là Phong Thiên Tinh?â€
Phong Thiên Tinh gáºt đầu.
Âu Dương Chi Hô há»i tiếp: “Váºy sao ông lại giấu đầu rụt Ä‘uôi, cố là m má»™t lão chưởng quỹ?â€
Phong Thiên Tinh phì cưá»i rồi đáp: “Các hạ lại cần gì phải há»i như váºy? Các hạ chẳng phải cÅ©ng Ä‘ang giả là m Phong Thiếu Văn? Ta cÅ©ng có má»™t việc muốn thỉnh giáo.â€
Âu Dương Chi Hô nhìn lão chỠlão nói tiếp.
Lại nghe Phong Thiên Tinh lên tiếng: “Ta muốn biết vì sao các hạ lại nói mình là con trai sư muá»™i ta Phong Hồng Nguyệt?â€
Âu Dương Chi Hô lạnh lùng nói: “Ông không xứng gá»i mẹ tôi là sư muá»™i !â€
Sắc mặt Phong Thiên Tinh trắng bệch.
Gương mặt lão tá» vẻ không tin, nhìn Âu Dương Chi Hô nói: “Không, không thể nà o, sư muá»™i ta mưá»i bảy năm trước đã gặp phải độc thá»§ cá»§a Phong Hồn Tinh, sao lại có con trai lưu lại nhân thế? Ngươi đừng hòng lừa ta.â€
Âu Dương Chi Hô bi phẫn nói: “Ông cần gì phải đổ hết trách nhiệm lên ngưá»i Phong Hồn Tinh? Trừ phi cả việc ông từng là m, ông cÅ©ng không dám thừa nháºn?â€
Giá»ng cá»§a Phong Thiên Tinh run rẩy: “Các hạ trừ phi ... trừ phi mang hỠÂu Dương?â€
Âu Dương Chi Hô nói: “Ông là ngưá»i sắp chết, tôi cÅ©ng không ngại nói thẳng, Âu Dương chÃnh là há» cá»§a phụ thân ta, tên phụ thân ta trên là hỠÂu Dương, dưới là đơn tá»± Dã.â€
Lá»i chà ng vừa dứt, lại nghe Phong Thiên Tinh lẩm nhẩm trong miệng: “Tốt, tốt, mưá»i bảy năm, tròn mưá»i bảy năm trá»i, cuối cùng cÅ©ng đã đến lúc bạt vân kiến nháºt. Sư muá»™i, ta biết muá»™i dưới cá»u tuyá»n cÅ©ng rất háºn ta, tuy ta có há»— thẹn vá»›i muá»™i nhưng việc hạ độc thá»§ vá»›i muá»™i, Phong Thiên Tinh ta sao lại có thể là m cho được?â€
Tà n VÅ© Kiếm trong tay Âu Dương Chi Hô đã “choeng†ra khá»i vá», lạnh lùng nói: “Ông không cần phải diá»…n kịch nữa, năm xưa lúc đám cầm thú các ông tà n sát mẹ tôi, hai tỳ nữ cá»§a mẹ tôi cÅ©ng có mặt, há» có thể là m chứng, Phong Thiên Tinh, ông cÅ©ng là hung thá»§ giết mẹ tôi !â€
Phong Thiên Tinh nói: “Nếu bá»n há» Ä‘á»u ở đây thì đã tốt, đáng tiếc Hạ Hà đã chết, còn Äông Thanh thì mất tÃch, chắc cÅ©ng không còn trên Ä‘á»i nữa.â€
Âu Dương Chi Hô kinh ngạc: “Ông nói Hạ Hà đã chết?â€
Phong Thiên Tinh gáºt đầu: “Mưá»i lăm năm trước đã chết rồi.â€
Âu Dương Chi Hô chợt nghiêm sắc nói: “Ông lại Ä‘ang tung lá»i mê hoặc ngưá»i khác à . Hạ Hà sống hay chết, Äông Thanh còn chưa biết, ông là m sao biết được?â€
Phong Thiên Tinh vừa nghe hai chữ “Äông Thanhâ€, trong mắt lóe lên má»™t sá»± kinh ngạc, đợi Âu Dương Chi Hô nói xong, lão há»i: “Ngươi có biết mẹ cá»§a Phong Thiếu Văn là ai không?â€
Lão biết Âu Dương Chi Hô đối vá»›i vấn đỠnà y chắc chắn không trả lá»i được, cho nên lão nói tiếp: “Mẹ ruá»™t cá»§a Phong Thiếu Văn chÃnh là Hạ Hà !â€
Bấy giá», Âu Dương Chi Hô không khá»i trợn mắt há mồm.
Phong Thiếu Văn là nghÄ©a tá» cá»§a Phong Hà n Tinh, mà Hạ Hà và Phong Hà n Tinh lại có huyết hải thâm thù, váºy thì mẹ cá»§a Phong Thiếu Văn sao lại là Hạ Hà ? Hạ Hà đem Phong Thiếu Văn phó thác cho Phong Hà n Tinh là nghÄ©a tá», há chẳng phải đưa dê và o miệng cá»p?
NghÄ© váºy, Âu Dương Chi Hô vẫn bán tÃn bán nghi: “Ông cà ng nói cà ng mÆ¡ hồ.â€
Bá»—ng nhiên, Tiểu Lục Lâm Tá» từ nãy giá» vẫn im lặng lúc nà y má»›i nói vá»›i Âu Dương Chi Hô: “Vá» Ä‘iểm nà y, ta có thể là m chứng.â€
Tuy Âu Dương Chi Hô có phần hiểu rõ tÃnh cách Tiểu Lục Lâm Tá», biết nà ng không phải hạng ngưá»i ám trá, nhưng nà ng rốt cuá»™c cÅ©ng là con gái Phong Linh Tinh, lá»i nói nà y cÅ©ng không đáng tin hoà n toà n. Vì váºy, chà ng nói: “Cô nương là con gái Phong Linh Tinh, tÃnh ra nên gá»i Phong Thiên Tinh là sư thúc, đương nhiên phải che Ä‘áºy cho lão.â€
Tiểu Lục Lâm TỠôn tồn nói: “Ngươi có thể hoà i nghi ta, nhưng ngươi không nên hoà i nghi miếng ngá»c trên ngưá»i ngươi !â€
Âu Dương Chi Hô bấy giá» má»›i nhá»› mình Ä‘ang giả dạng Phong Thiếu Văn, đã tìm cách lấy lại được miếng ngá»c bá»™i cá»§a hắn, mà lão quản gia cá»§a Tà n VÅ© Lâu cÅ©ng từng nói miếng ngá»c nà y là lúc mẹ cá»§a Phong Thiếu Văn lâm chung giao cho Phong Hà n Tinh, váºy thì từ miếng ngá»c nà y có thể tra ra mẹ cá»§a Phong Thiếu Văn rốt cuá»™c là ai.
Do đó, chà ng cố ý là m ra vẻ bình thản nói: “Khư khư má»™t miếng ngá»c thì có thể nói lên được gì?â€
Tiểu Lục Lâm Tá» nói: “Vì miếng ngá»c trên ngưá»i Phong Thiếu Văn là thân mẫu hắn truyá»n lại.â€
Nghe đến đây, Âu Dương Chi Hô nghÄ© thầm: “Äiểm nà y trùng khá»›p vá»›i lá»i cá»§a ông lão.†vì thế chà ng lại im lặng nghe tiếp.
Tiểu Lục Lâm Tá» lại nói: “Miếng ngá»c nà y gá»i là Song Minh Ngá»c, vốn được ghép thà nh đôi vá»›i má»™t miếng ngá»c khác, má»™t miếng ngá»c má»m, má»™t miếng ngá»c cứng, hình dáng kÃch thước hai miếng ngá»c giống hệt nhau, khi chồng hai miếng lên nhau sẽ thấy có mà u xanh ngắt và tiếng vang truyá»n ra, vì váºy mà có tên như thế.â€
Nói đến đây, nà ng nhìn sang Âu Dương Chi Hô, nói: “Nếu các hạ quả tháºt là con trai Phong Hồng Nguyệt, váºy thì miếng ngá»c nà y vốn là cá»§a mẹ ngươi...â€
Nghe váºy, Âu Dương Chi Hô “hắng†má»™t tiếng, nghÄ© thầm: “Mẹ ta qua Ä‘á»i đã lâu, cô nói như thế dù có chế báºy chế bạ tôi cÅ©ng không cách nà o tra chứng được.â€
Tiểu Lục Lâm Tá» dưá»ng như hiểu được tâm tư cá»§a Âu Dương Chi Hô, nà ng tiếp lá»i: “Tất nhiên, Phong Hồng Nguyệt đã chết, không còn cách nà o phân biện được thá»±c hư chuyện nà y. Nhưng năm xưa bà đã Ä‘em đôi ngá»c nà y phân tặng cho hai tỳ nữ thân thiết cá»§a bà là Hạ Hà , Äông Thanh. Miếng ngá»c Hạ Hà nháºn được là ngá»c má»m, Äông Thanh nháºn được ngá»c cứng, chỉ cần tìm được miếng ngá»c cứng kia chồng lên miếng ngá»c cá»§a Phong Thiếu Văn thì sẽ biết ngay thá»±c giả.â€
Âu Dương Chi Hô nghÄ© thầm: “Muốn tìm miếng ngá»c kia cÅ©ng không khó, chỉ cần há»i Äông cô cô là được. Nhưng vì sao khi Hồng Nhi Ä‘em miếng ngá»c nà y cho ta, Äông cô cô lại chưa phát giác ra? Lẽ nà o Hồng Nhi chưa Ä‘em việc nà y nói vá»›i Äông cô cô? HÆ¡n nữa, Tiểu Lục Lâm Tá» là m sao biết được những chuyện nà y?â€
Vì váºy, Âu Dương Chi Hô há»i: “Niên ká»· cá»§a cô nương và tại hạ cÅ©ng tương đương, là m sao lại biết chuyện cá»§a mưá»i mấy năm trước?â€
Tiểu Lục Lâm Tá» liếc nhìn Phong Thiên Tinh, Phong Thiên Tinh gáºt gáºt đầu, nà ng má»›i đáp: “Việc nà y là chÃnh miệng cha ruá»™t Phong Thiếu Văn nói vá»›i ta.â€
Lòng nghi ngá» cá»§a Âu Dương Chi Hô trá»—i dáºy.
Nếu thân phụ Phong Thiếu Văn vẫn còn tại nhân thế thì sao ông ta lại giao Phong Thiếu Văn cho Phong Hà n Tinh nuôi dưỡng? Còn Tiểu Lục Lâm á» nà y lại là m sao quen biết thân phụ cá»§a Phong Thiếu Văn? Nhất định là lá»i nói cá»§a Tiểu Lục Lâm Tá» không tháºt.
Chà ng Ä‘ang muốn mở lá»i thì Tiểu Lục Lâm Tá» lại mở miệng trước: “Kỳ thá»±c, thân phụ Phong Thiếu Văn ngươi cÅ©ng đã gặp qua rồi.â€
Âu Dương Chi Hô lại cà ng nghi hoặc, chà ng gặp qua thân phụ Phong Thiếu Văn? Việc nà y tháºt bất khả tư nghị.
Tiểu Lục Lâm Tá» nhìn ra ngoà i cá»a sổ trà lầu, cháºm rãi nói: “Thân phụ Phong Thiếu Văn chÃnh là ông lão trong Tà n VÅ© Lâu.â€
Âu Dương Chi Hô trước còn chưa tin, sau đó chà ng nghÄ© lại ông lão Ä‘Ãch xác đối vá»›i Phong Thiếu Văn vô cùng thương yêu và che chở, tình cảm thiết tha, khác xa so vá»›i sá»± tôn kÃnh cá»§a má»™t hạ nhân đối vá»›i thiếu chá»§.
Nhưng vì sao ông ta thà nh thân với Hạ Hà ? Lại vì sao đem con trai ruột mình giao cho Phong Hà n Tinh?
Âu Dương Chi Hô trăm nghÄ© không hiểu được má»™t, chà ng vốn cảm thấy má»™t cảm giác dị thưá»ng sau khi tiến và o Tà n VÅ© Lâu, cho nên chà ng má»›i khiến Hồng Nhi chưa vá»™i động thá»§ vá»›i Tà n VÅ© Lâu trong mấy ngà y gần đây, rốt cuá»™c có thể cảm thấy những gì, chà ng lại không nói được, Tiểu Lục Lâm TỠđã cởi mở được má»™t phần nhưng lại lôi ra má»™t phần máºp má», nhất thá»i là m sao hiểu được?
Bá»—ng nhiên, từ xa lại vang lên tiếng gõ ống trúc: “Bang, bang bang ...â€
Phong Thiên Tinh vừa nghe thấy, không khá»i trấu mi, dưá»ng như Ä‘ang ngưng thần xác định phương vị phát ra thanh âm.
Âu Dương Chi Hô cÅ©ng ngưng thần nghe ngóng, cảm giác được thanh âm từ phÃa đông truyá»n đến.
Sắc mặt Phong Thiên Tinh chợt biến, kinh hoảng thốt lên: “Phòng Hà n Tinh nguy rồi !â€
Dứt lá»i, thân ngưá»i đã lướt đến miệng cầu thang.
Tà i sản của giacuongly
24-05-2008, 04:30 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bà i gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngà y 2 giá» 3 phút
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 22: Tứ Äại Sát Thá»§
Tà n VÅ© Lâu ở phÃa đông Thanh Ca Trà Lầu. Âu Dương Chi Hô vừa nghe lá»i Phong Thiên Tinh nói cÅ©ng thất kinh.
Chà ng đã nghe thấy tiếng trúc gõ lúc nãy để gá»i mấy tên sát thá»§ vô hồn vô phách đến. Trừ phi, bên phÃa Tà n VÅ© Lâu cÅ©ng đã có sát thá»§ vô hồn vô phách?
Sau khi nghe ba tên sát thá»§ bị phế võ công tỉnh lại nói, rất có khả năng bá»n há» bị Phong Hồn Tinh khống chế, nếu quả là như thế thì có chút khó hiểu, vì sao đêm nay Phong Hồn Tinh lại cùng lúc ra tay vá»›i hai vị sư huynh?
Tuy Phong Hà n Tinh là ngưá»i Âu Dương Chi Hô muốn giết, nhưng lúc nà y Âu Dương Chi Hô lại không muốn có bất trắc gì xảy ra vá»›i hắn, vì chà ng muốn từ miệng Phong Hà n Tinh biết được tình hình thá»±c tế năm xưa.
Cho nên khi Phong Thiên Tinh xông ra khá»i Thanh Ca Trà Lầu, chà ng cÅ©ng phóng theo vá» phÃa Tà n VÅ© Lâu, lúc nà y trá»i đã sáng dần.
Tiểu Lục Lâm TỠcũng bám sát theo sau.
Phong Thiên Tinh vì chân phải là chân giả nên thân hình có chút cổ quái, cháºp choạng giống như má»™t gã say, ná»a muốn ngã ná»a muốn đứng. Nhưng tốc độ lướt Ä‘i lại không cháºm chút nà o, nhanh như Ä‘iện xẹt, đưá»ng Ä‘i thẳng tắp.
Âu Dương Chi Hô theo bén gót cách lão không xa không gần. Chà ng lo Phong Thiên Tinh sẽ nhân cÆ¡ há»™i nà y mà chạy mất, nên không dám để cách quá xa, nhưng lại có phần e ngại Thiên Cá»±c Tráºn thần bà khó Ä‘oán cá»§a Phong Thiên Tinh, sợ theo quá sát sẽ bị đưa và o tráºn pháp mà lão đã sắp đặt từ trước. Vì bất kỳ tráºn pháp nà o khi phát huy tác dụng, chỉ cần phương vị, môn há»™ thiết láºp đúng là được, cho đến việc dùng váºt gì để thiết đặt cÅ©ng không quan trá»ng. Dùng ghế có thể bà y được, thì dùng đá dùng gá»— cÅ©ng có thể bà y được.
Tiểu Lục Lâm TỠở phÃa sau Âu Dương Chi Hô, nhìn sau lưng Âu Dương Chi Hô, hốt nhiên trong lòng dao động, nghÄ© thầm: “Trừ phi là hắn?â€
Thì ra lần đầu tiên nà ng tương ngá»™ Âu Dương Chi Hô là trong má»™t đêm trăng, mà đêm nay cÅ©ng là má»™t đêm có trăng, Âu Dương Chi Hô chạy phÃa trước nà ng, nà ng chỉ có thể nhìn thấy sau lưng chà ng dưới ánh trăng, cÅ©ng chÃnh vì thế nà ng má»›i không bị dung mạo là m ảnh hưởng, từ hình dáng sau lưng nà ng má»›i nháºn ra đó chÃnh là Âu Dương Chi Hô trong đêm trăng ná».
HÆ¡n nữa, ngưá»i giả dạng Phong Thiếu Văn nà y chẳng phải cÅ©ng từng nói mình mang hỠÂu Dương sao? Vì thế nên nà ng cà ng khẳng định rằng ngưá»i trước mặt chÃnh là Âu Dương Chi Hô.
Nà ng phát giác anh chà ng Âu Dương Chi Hô nà y má»—i khi xuất hiện thì lại có chuyện ly kỳ cổ quái phát sinh. Lần trước gặp phải Âu Dương Chi Hô, xe kim ngân cá»§a nà ng liá»n bị ngưá»i ta đánh cướp, còn lần nà y lại cà ng hiểm tượng hoà n sinh.
Äang còn nghÄ© ngợi thì lại thấy Phong Thiên Tinh và Âu Dương Chi Hô đã ngừng lại ở phÃa trước.
Tiểu Lục Lâm TỠnhìn lại thì thấy đã đến Tà n Vũ Lâu.
Tà n VÅ© Lâu rất yên tÄ©nh, yên tÄ©nh đến mức khiến ngưá»i ta cảm thấy bất an.
Phong Thiên Tinh song chưởng đẩy nhẹ, cá»a liá»n mở ra.
Sau đó, Âu Dương Chi Hô nhìn thấy khắp sân la liệt thi thể, không phải má»™t cái mà là mưá»i mấy cái.
Có Lưu Thất ở nhà bếp, A Má»™c trồng hoa, phu xe Vương Ma Tá» ... còn có má»™t số Âu Dương Chi Hô không nháºn ra, xem thần thái cá»§a há» thì biết Ä‘á»u do bá»n sát thá»§ vô hồn vô phách là m.
Äám sát thá»§ nà y Âu Dương Chi Hô hoà n toà n không quen biết, hiển nhiên lại là thá»§ hạ cá»§a Phong Hồn Tinh, Âu Dương Chi Hô Ä‘iểm sÆ¡ qua, trong sân có năm cổ thi thể vô hồn vô phách.
Nếu đám ngưá»i nà y Ä‘á»u do má»™t mình Phong Hà n Tinh giết thì võ công cá»§a hắn Ä‘Ãch xác cao thâm khó lưá»ng.
Nhưng từ thương thế xem ra chỉ có ba cổ thi thể là bị giết bằng kiếm. Còn hai cổ thi thể còn lại, má»™t cổ bị trương phù có mà u xanh tÃm, má»™t cổ quằn quại co rút như quá»·, hiển nhiên là đã trúng độc, lại có má»™t cổ thi thể bị côn đả thương, đầu bị lún và o cổ, rõ rà ng là bị trúng côn mà táng mệnh.
Váºy ngưá»i sá» côn là ai? Ngưá»i dùng độc giết ngưá»i lại là ai?
Nhìn lại thi thể trong Tà n VÅ© Lâu, toà n bá»™ Ä‘á»u không có vết thương trên ngưá»i, chỉ có má»™t vết đỠtrên cổ. Âu Dương Chi Hô quỵ ngưá»i xuống xem xét kỹ cà ng má»›i biết đó không phải là vết ấn mà là má»™t loại binh khà cá»±c nhá» sau khi đâm và o, máu tươi rỉ ra thà nh má»™t sợi nhá».
Có lẽ mÅ©i nhá»n quá tinh má»ng nên dù nó cắt đứt yết hầu bên trong mà miệng vết thương vẫn cá»±c nhá», khiến cho máu cÅ©ng không thể chảy ra được.
Là thứ binh khà gì có thể gây ra vết thương như váºy?
Ba ngưá»i lại tiếp tục tiến sâu và o trong đình viện. Kế đó, há» phát hiện được thi thể cá»§a Phong Hà n Tinh.
Hình trạng khi chết của Phong Hà n Tinh vô cùng thảm thương, sau khi Tiểu Lục Lâm TỠnhìn thấy, kinh hoà ng thét lên rồi nà ng không còn dám nhìn thẳng và o nữa.
Không biết thân thể Phong Hà n Tinh bị trúng loại binh khà gì mà máu thịt bị cắt bấy nhầy, trên vai, trên lưng, trước ngực, bên hông ... không có chỗ nà o không có vết máu thịt lẫn lộn, giống như miếng đất vừa bị cà y xới qua, lộ ra cơ thịt đỠnhạt và gân cốt trắng xanh.
Tất cả Ä‘á»u khiến ngưá»i ta nhìn thấy phải ghê sợ, là loại võ công gì mà có thể đả thương ngưá»i ta đến như váºy?
Các khá»›p xương ngón tay cá»§a Phong Thiên Tinh đã siết chặt lại vang lên tiếng “cóc cócâ€, trong mắt lão có má»™t vẻ kinh ngạc, tháºm chà là kinh hoà ng, sau hai lần xem xét thi thể kỹ cà ng, lão má»›i cháºm rãi nói: “Huyết Biển Bức, ngưá»i giết Phong Hà n Tinh là Huyết Biển Bức.â€
ÄÆ°Æ¡ng thế tứ đại sát thá»§ chÃnh là Huyết Biển Bức, Lục Thanh Äình, Văn Tá», Hoa Ly Miêu.
Cái giá để thuê Huyết Biển Bức giết ngưá»i rất kỳ lạ, hắn chỉ nháºn hai loại đồ váºt, má»™t loại là dạ minh châu, má»™t loại là móng tay.
Dạ minh châu cà ng kỳ dị, vân móng tay cà ng dà i thì cà ng có thể trao đổi được sá»± phục vụ cà ng hoà n thiện, đó là tôn chỉ giết ngưá»i cá»§a Huyết Biển Bức.
Có ngưá»i nói Huyết Biển Bức giết ngưá»i chỉ thất thá»§ má»™t lần, lần ấy là do khi Huyết Biển Bức tìm đến nÆ¡i trú ngụ cá»§a ngưá»i cần giết thì vừa khéo ngưá»i kia đã chết trước đó má»™t ngà y.
Nhưng những Ä‘iá»u nà y chỉ được nghe đồn mà thôi, trên thế gian chưa từng có ngưá»i nhìn rõ được hình dáng Huyết Biển Bức, cho nên khi Phong Thiên Tinh Ä‘oán ngưá»i giết Phong Hà n Tinh là Huyết Biển Bức, Âu Dương Chi Hô cÅ©ng chưa biết đúng không.
Phong Hà n Tinh là môn đồ cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân, võ công đương nhiên rất cao, váºy thì ngưá»i giết được hắn võ công phải cà ng cao hÆ¡n, là ai có thể má»i được sát thá»§ cao cưá»ng như váºy?
Äá»™t nhiên, Âu Dương Chi Hô phát hiện có gì đó không ổn, suy nghÄ© qua thoáng chốc má»›i biết chà ng chưa gặp ông lão quản gia.
Có lẽ nên nói rằng chà ng chưa thấy thân phụ của Phong Thiếu Văn.
Phong Thiên Tinh và Tiểu Lục Lâm Tá» cÅ©ng cảm thấy Ä‘iểm nà y, ba ngưá»i liá»n chia nhau tìm kiếm.
Âu Dương Chi Hô gần như láºt tung Tà n VÅ© Lâu nhưng vẫn không tìm được gì.
Chợt Âu Dương Chi Hô nhớ đến phòng ngủ của Phong Thiếu Văn, không biết vì sao chà ng lại để sót nơi cuối cùng có khả năng tìm thấy ông lão.
Quả nhiên, khi Âu Dương Chi Hô đến gần căn phòng đó liá»n ngá»i thấy má»™t mùi vị, má»™t loại mùi vị hÆ¡i ngá»t như mùi vị hoen rỉ trên đồng tiá»n.
Trong lòng Âu Dương Chi Hô bất chợt se lại, dù cho hiện thá»i chưa thể khẳng định ông lão là cha ruá»™t Phong Thiếu Văn, chồng cá»§a Hạ Hà , nhưng Âu Dương Chi Hô không muốn nhìn thấy ông lão chết. ChÃnh chà ng cÅ©ng không rõ vì sao mình lại có cảm giác nà y.
Cho nên, khi đẩy cá»a căn phòng Âu Dương Chi Hô từng ở, tâm tình cá»§a chà ng không thể bình tÄ©nh được.
Nhưng trong phòng không có vết máu mùi tanh như chà ng tưởng tượng. Sau khi đẩy cá»a ra, Âu Dương Chi Hô nhìn thấy có má»™t ngưá»i nằm trên giưá»ng cá»§a Phong Thiếu Văn, thân mình mặc áo mà u và ng, còn trên bà n sách cá»§a Phong Thiếu Văn lại có má»™t ngưá»i nằm phá»§ phục bên trên, dưá»ng như xem sách mệt quá nên gục trên đó mà ngá»§.
Hai ngưá»i nà y Ä‘á»u đã chết rồi, chỉ là chết má»™t cách rất yên tÄ©nh, ngưá»i nằm phục trên bà n sách ở chá»— chân mà y có má»™t Ä‘iểm Ä‘á», nhìn qua thì biết Ä‘iểm đỠnà y giống như vết đầu ngón tay, mạng ngưá»i nà y ắt do Hồng Yên Chỉ Ä‘oạt mất.
Trong tÃch tắc Âu Dương Chi Hô láºt ngưá»i trên giưá»ng lại, chà ng nghe thấy tiếng “á»c á»câ€, sau đó liá»n nhìn thấy trước ngá»±c ngưá»i kia vốn không có vết thương nhưng sau khi vừa bị chà ng kéo má»™t cái thì lại “oạt†lên má»™t tiếng, toát ra má»™t miệng lá»›n.
Ruá»™t gan đổ cả ra ngoà i, rÆ¡i vãi trên giưá»ng Phong Thiếu Văn. Rất nhanh, tÃch huyết trong lồng ngá»±c đã thấm hết xuống giưá»ng.
Rõ rà ng lồng ngá»±c ngưá»i nà y đã bị lưỡi kiếm cắt đứt, chỉ vì lúc ngá»±c bị cắt, ngưá»i y đã ngã nhà o xuống, lại vừa đúng ngã lên giưá»ng, miệng vết thương ở trước ngá»±c bị ép sát lại, không có cÆ¡ há»™i rá»i ra nhưng ngưá»i đã khà tuyệt thân vong.
Khiến ngưá»i ta kinh ngạc nhất là hai ngưá»i nà y chết mà không có hiện tượng cảm thấy Ä‘au đớn. Có lẽ há» bị táºp kÃch mà không há» hay biết, nên trong phòng cÅ©ng không có vết tÃch đả đấu.
Nhưng, ông lão cũng không có ở đây, Âu Dương Chi Hô có phần ngạc nhiên.
Âu Dương Chi Hô tỉ mỉ xem xét lại từng ngốc ngách trong phòng. Bá»—ng chợt ánh mắt chà ng dừng lại trên má»™t tấm kÃnh đồng.
KÃnh đồng vốn phải đứng vuông góc và cách xa mặt đất, nhưng hiện giá» lại nghiêng ngã xiêu xiêu. Âu Dương Chi Hô nhìn tấm kÃnh phát giác rằng hiện thá»i nó chỉ có thể soi được từ ngang hông trá» xuống.
Vị trà tấm kÃnh nằm trong má»™t góc phòng, thêm và o cục diện trong phòng không có dấu tÃch đả đấu nên theo lý thì tấm kÃnh không thể đứng xiêu vẹo như thế, nếu tấm kÃnh không có cái chân gá»— bên dưới thì e rằng đã nằm lăn lóc trên đất.
Váºy má»™t tấm kÃnh Ä‘ang yên Ä‘ang là nh sao lại nghiêng ngã như váºy?
Âu Dương Chi Hô ngẫm nghÄ© má»™t hồi, chà ng cảm thấy bên trong ắt có thể tìm được vết tÃch gì đó.
Nhưng cho đến khi Tiểu Lục Lâm TỠvà Phong Thiên Tinh tìm đến, chà ng vẫn chưa nghĩ ra được gì thêm.
Chà ng nhìn hai ngưá»i từ cá»a tiến và o, không nói gì, vẫn tiếp tục ngẫm nghÄ©, bước tá»›i bước lui trước tấm kÃnh đồng. Chà ng nhìn lại tấm kÃnh, những gì chà ng thấy được chỉ có từ dưới bụng trở xuống, chà ng bất thần tá»± nghÄ©: “Không biết từ góc độ khác ta có thể nhìn thấy được những gì?â€
Chà ng vừa cảm thấy buồn cưá»i vì những ý nghÄ© lung tung cá»§a mình, trong đầu lại chợt lóe lên má»™t Ä‘iá»u. Chà ng đã hiểu vì sao tấm kÃnh lại nghiêng ngã như váºy, đó là có ngưá»i muốn lợi dụng tấm kÃnh để quan sát tình hình trong phòng.
Tấm kÃnh nghiêng như váºy thì ngưá»i kia tất phải ở bên dưới giưá»ng cá»§a Phong Thiếu Văn.
Âu Dương Chi Hô nháy mắt vá»›i Tiểu Lục Lâm Tá», Tiểu Lục Lâm Tá» láºp tức tâm lÄ©nh thần há»™i, hai ngưá»i cố chầm cháºm như không chú ý, bước vá» phÃa giưá»ng ngá»§ cá»§a Phong Thiếu Văn.
Äến khi cả hai ngưá»i Ä‘á»u đến gần giưá»ng Phong Thiếu Văn, Âu Dương Chi Hô dùng tốc độ cá»±c nhanh tung má»™t cước cá»±c mạnh, “bình†má»™t tiếng đã đá tung tấm sà n giưá»ng, ngay cả cổ thi thể kia cÅ©ng bị hất văng ra xa.
Äồng thá»i, nga mi thÃch cá»§a Tiểu Lục Lâm Tá» như Ä‘iện xẹt phóng và o dưới gầm giưá»ng, nhưng tay nà ng vẫn nắm chặt hai sợi xÃch cá»±c nhá», đầu kia cá»§a sợi xÃch được nối và o nga mi thÃch.
Vừa lúc tấm sà n giưá»ng bị hất tung lên, Âu Dương Chi Hô và Tiểu Lục Lâm Tá» cùng nhìn thấy má»™t bóng ngưá»i Ä‘ang run rẩy nép và o má»™t góc chân giưá»ng sát tưá»ng.
Nga mi thÃch cá»§a Tiểu Lục Lâm Tá» Ä‘ang nhắm ngưá»i đó đâm tá»›i. Ước rằng Âu Dương Chi Hô và Tiểu Lục Lâm TỠđã phối hợp quá tốt, nhưng nhìn thấy rõ khi bị Tiểu Lục Lâm Tá» tấn công, ngưá»i kia vẫn không có chút phản ứng gì.
Mắt đã thấy ngưá»i kia sắp bị nga mi thÃch cá»§a Tiểu Lục Lâm TỠđâm trúng, ắt chết ngay tại chá»—. Äá»™t nhiên, má»™t nguồn kình lá»±c cá»±c lá»›n từ bên hông đổ ra cuồn cuá»™n, cuốn đến nga mi thÃch cá»§a Tiểu Lục Lâm Tá» như cuồng triá»u phát ná»™.
Nhá» váºy, lúc nga mi thÃch còn cách mi tâm cá»§a ngưá»i kia chừng ná»a tấc thì bị kình phong cương liệt thổi lệch sang má»™t bên.
Âu Dương Chi Hô ngoảnh đầu lại má»›i biết do Phong Thiên Tinh xuất chưởng, không khá»i giáºt mình, chà ng nghÄ© thầm: “Xem chưởng thế mạnh mẽ như váºy, tháºt không thể xem thưá»ng lão được.â€
Âu Dương Chi Hô bá»±c lão thá»c gáºy, Ä‘ang muốn mở lá»i trách móc thì Phong Thiên Tinh đã mở miệng trước: “Ngưá»i dưới giưá»ng chÃnh là ông lão, cÅ©ng tức là cha cá»§a Phong Thiếu Văn!â€
Âu Dương Chi Hô thất kinh, vừa rồi chà ng tung cước đá tung sà n giưá»ng, Tiểu Lục Lâm Tá» phóng nga mi thÃch, má»™t má»±c cho rằng kẻ dưới giưá»ng chắc là thuá»™c hạ cá»§a Phong Hồn Tinh, đâu còn phân biện xem là ngưá»i nà o nữa?
Nghe Phong Thiên Tinh nói thế, Âu Dương Chi Hô má»›i ngưng thần nhìn kỹ lại. Ngưá»i kia quả nhiên là má»™t nho sÄ© trung niên, tướng mạo tuấn lãng, đâu giống má»™t ông lão lưng còng? Chỉ không biết vì sao không động Ä‘áºy gì cả.
Âu Dương Chi Hô bất giác nổi giáºn nói: “Phong Thiên Tinh, thì ra cả ngà y nay ông vẫn nói dối che mắt tôi.â€
Chà ng vốn đã không tin Phong Thiên Tinh nên Ä‘oán rằng Phong Thiên Tinh Ä‘ang giả thần lá»™ng quá»·, tháºt ra chà ng Ä‘ang xem Phong Thiên Tinh là hung thá»§ giết mẫu thân mình năm xưa nên sát cÆ¡ nổi dáºy, tay nắm chặt cán kiếm.
Lại nghe Phong Thiên Tinh nói: “Âu Dương công tá» nhìn xem tay ông ta Ä‘ang cầm cái gì?â€
Âu Dương Chi Hô cho rằng lão lại đang quấy mình, đương nhiên không muốn quay lại xem.
Nhưng lại nghe tiếng kêu cá»§a Tiểu Lục Lâm Tá», dưá»ng như nhìn thấy má»™t việc gì đó rất kỳ lạ.
Âu Dương Chi Hô không nhịn được, quay đầu lại xem, phát hiện trong tay nho sÄ© trung niên quả nhiên Ä‘ang nắm chặt má»™t váºt, nhìn kỹ lần nữa thì thấy váºt đó má»ng như tÆ¡, là má»™t cái mặt nạ da ngưá»i.
Âu Dương Chi Hô động tâm, rút Tà n VÅ© Kiếm ra bảo há»™ trước ngá»±c rồi tiến vá» phÃa nho sÄ© trung niên.
Äến khi còn cách khoảng má»™t thước, chà ng má»›i nhìn rõ ngưá»i kia dưá»ng như đã khà tuyệt thân vong, trên cổ cÅ©ng có má»™t cái dấu Ä‘á».
Lúc nà y Âu Dương Chi Hô má»›i tra kiếm và o bao, yên tâm bước thẳng tá»›i trước, gỡ các ngón tay cá»§a nho sÄ© trung niên, cầm tấm mặt nạ da ngưá»i lên, kéo dãn ra xem má»›i nháºn ra được là gương mặt cá»§a ông lão.
Âu Dương Chi Hô bất giác nghÄ© thầm: “Lần nà y ta trách lầm Phong Thiên Tinh rồi.â€
Äúng lúc chà ng Ä‘ang xem xét cái mặt nạ da ngưá»i, thân ngưá»i nho sÄ© trung niên vốn Ä‘ang nhắm mắt như chết đột nhiên bắn lên phÃa trước rồi lại láºp tức ngã đổ vá» sau, đầu ngá»a ra sau Ä‘áºp và o tưá»ng “binh†má»™t cái tháºt nặng.
Âu Dương Chi Hô là m sao ngỠđược cái thi thể vốn không động Ä‘áºy nà y lại đột nhiên dá»±ng dáºy như váºy? Mà cỠđộng lại quá»· dị, không bình thưá»ng, nhất thá»i không hiểu được vì sao nho sÄ© trung niên lại Ä‘áºp đầu mình và o tưá»ng má»™t cái nặng như váºy.
Giữa lúc bà ng hoà ng, lại nghe có má»™t tiếng báºt dây vang lên từ phÃa sau lưng Âu Dương Chi Hô hướng và o tưá»ng, nhưng Âu Dương Chi Hô vì tâm tư còn Ä‘ang ngẫm nghÄ© nên chưa phát giác được.
Sau tiếng báºt dây, má»™t hà ng ná» từ sau bức tranh sÆ¡n thá»§y trên tưá»ng bắn ra vun vút, toà n bá»™ Ä‘á»u hướng vỠÂu Dương Chi Hô.
Loạt tên bắn ra vô cùng kỳ dị, lúc bay trên không lại không hỠphát ra âm thanh gì, nhanh như điện xẹt phóng và o lưng Âu Dương Chi Hô.
Phong Thiên Tinh “hắng†nhẹ má»™t tiếng, ngá»n roi trong tay như linh xà xuất động, cuốn vá» phÃa hà ng ná».
Roi bạc quấn hết tám cánh cưá»ng ná», Phong Thiên Tinh lại mượn lá»±c vung má»™t cái, tám cánh ná» Ä‘á»u bị lệch hướng, bắn sang má»™t bên, cắm và o má»™t vách tưá»ng khác.
Äến khi móc câu trên ngá»n roi chạm và o ná», Âu Dương Chi Hô má»›i đột nhiên phát giác, Tà n VÅ© Kiếm như vạn đạo cầu vòng trong phút chốc đã bao bá»c toà n thân.
Äợi đến sau khi Phong Thiên Tinh quáºt tung đám ná», kiếm cá»§a Âu Dương Chi Hô má»›i thu lại.
Âu Dương Chi Hô bấy giá» má»›i hiểu ra, nho sÄ© trung niên vừa rồi dùng sức ngã ra sau là để kÃch và o cÆ¡ quan cá»§a hà ng ná», là m cho hà ng ná» phát động buông tên. Nếu không phải Phong Thiên Tinh ra tay tương trợ thì e rằng mình đã trúng phải số tên, không chết cÅ©ng trá»ng thương.
Âu Dương Chi Hô nhá»§ thầm: “Xem ra Phong Thiên Tinh có khả năng không can hệ đến chuyện năm xưa tháºt. Bằng không, vừa rồi lão không cần ra tay cứu ta mà thừa lúc đó táºp kÃch ta thì e rằng ta không thể nà o tránh được.â€
Trong lòng chà ng bất giác nguôi Ä‘i cảm giác hiá»m ghét trước kia, tuy chà ng chưa rõ chân tướng việc năm xưa, nhưng nghÄ© tình hình theo lá»i Äông Thanh cô cô nói chắc cÅ©ng có phần lệch lạc.
Nhưng từ nhá» chà ng đã thù háºn thâm sâu đối vá»›i mấy vị sư huynh cá»§a mẫu thân Phong Hồng Nguyệt, bao nhiêu năm nay thù háºn ngà y tÃch đêm lÅ©y má»—i ngà y má»™t sâu. Trong mắt chà ng, mấy vị sư huynh cá»§a Phong Hồng Nguyệt không có ngưá»i nà o không mặt xanh nanh sói, mặt mà y đáng ghét. Vá» sau, lá»i kể cá»§a Äông Thanh lại cà ng tăng thêm sá»± thù háºn bạo trướng trăm lần.
Cho nên, dù cho chà ng đã cảm thấy Phong Thiên Tinh rất có khả năng vô can trong chuyện năm xưa, nhưng trên mặt tình cảm vẫn chưa thể lay chuyển được gì.
Vì thế nên chà ng cÅ©ng không mở lá»i cảm Æ¡n Phong Thiên Tinh thì đã vá»™i quay Ä‘i.
Vừa rồi chà ng đã Ä‘oán định nho sÄ© trung niên đã chết, nà o ngá» hắn đột nhiên lợi dụng cÆ¡ quan hạ thá»§ vá»›i mình, không khá»i nổi giáºn.
Nhưng khi chà ng quay ngưá»i lại, nho sÄ© trung niên vẫn ngã dá»±a và o tưá»ng không nhúc nhÃch, nếu không phải chà ng chÃnh mắt nhìn thấy thì Âu Dương Chi Hô chắc cÅ©ng cho rằng ngưá»i nà y chưa từng động Ä‘áºy.
Chà ng chỉ biết nho sÄ© trung niên Ä‘ang giả thần lá»™ng quá»·, liá»n hét lá»›n má»™t tiếng, trưá»ng kiếm vút ra như Ä‘iện.
Âu Dương Chi Hô sau khi xem xét tấm mặt nạ da ngưá»i, vốn đã cho rằng ngưá»i nà y chÃnh là ông lão, nà o ngá» hắn lại ra tay vá»›i mình như váºy nên chà ng phá»§ nháºn ngay cách nghÄ© trước đó cá»§a mình, xuất kiếm không há» lưu tình, vừa xuất thá»§ đã ra ngay chiêu Äại Lãng Äà o Sa cá»§a Thần Thá»§y Chân Quân, thẳng tá»›i trước ngá»±c nho sÄ© trung niên.
Nho sÄ© trung niên vẫn không cục cá»±a gì, mắt nhìn sắp bị Tà n VÅ© Kiếm đâm xuyên ngá»±c, lại nghe Phong Thiên Tinh hô lá»›n: “Âu Dương công tá» xin thá»§ hạ lưu tình.â€
Nếu là trước kia, Phong Thiên Tinh kêu như váºy, kiếm thế cá»§a Âu Dương Chi Hô không những không ngừng lại mà còn sẽ nhanh hÆ¡n, nhưng trải qua biến cố vừa rồi, cách nhìn cá»§a chà ng đối vá»›i Phong Thiên Tinh đã có phần thay đổi, nên Phong Thiên Tinh vừa lên tiếng chà ng đã dừng tay lại ngay.
Trưá»ng kiếm đã đâm thá»§ng phần ngá»±c áo cá»§a nho sÄ© trung niên.
Âu Dương Chi Hô không biết vì sao Phong Thiên Tinh kêu chà ng dừng tay, mà trong lòng chà ng đối vá»›i lão cÅ©ng có phần e ngại, do váºy mà chà ng cầm kiếm trên tay lại không biết nên nói gì.
Phong Thiên Tinh tiến lên má»™t bước, nói: “Âu Dương công tá» có lưu ý rằng hai mắt ngưá»i nà y nãy giá» chưa từng mở ra không?â€
Âu Dương Chi Hô nghe thế, trước còn ngạc nhiên, kế đó nghÄ© lại quả nhiên tình hình như váºy, chỉ là bản thân mình chưa từng lưu ý đến, nho sÄ© trung niên đã chưa từng mở mắt thì khi Ä‘áºp đầu để kÃch động cÆ¡ quan, căn bản cÅ©ng không biết được ngưá»i phÃa trước mình là ai.
Âu Dương Chi Hô không khá»i thẹn thùng nghÄ© thầm: “Tháºt hổ thẹn! Phong Thiên Tinh đứng xa hÆ¡n mình lại nhìn rõ hÆ¡n mình, tâm tư tháºt tinh tế.â€
Chà ng không biết chÃnh vì Phong Thiên Tinh đứng cách xa nho sÄ© trung niên nên má»›i có thể nhìn kỹ cà ng hÆ¡n, đây gá»i là “lãnh nhãn bà ng quan†váºy, ngưá»i ngoà i cuá»™c luôn giữ được bình tÄ©nh hÆ¡n phần nà o.
Sau ý cả thẹn, Âu Dương Chi Hô lại bất chợt nổi lòng nghi ngá», vì sao nho sÄ© trung niên không nhúc nhÃch gì trong hai lần tấn công cá»§a Tiểu Lục Lâm Tá» và mình, mà lại có thể vô ý dẫn động cÆ¡ quan má»™t cách chuẩn xác như váºy?
Tà i sản của giacuongly
24-05-2008, 04:32 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bà i gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngà y 2 giá» 3 phút
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 23: Tà Pháºt Chi Bá»™c
Có lẽ, hắn đã tÃnh đúng Phong Thiên Tinh sẽ kịp thá»i cứu hắn hai lần?
NghÄ© váºy, Âu Dương Chi Hô lại tá»± dá»a mình má»™t phát, nếu quả tháºt như thế thì chẳng phải nói rằng tình hình trước mắt là nho sÄ© trung niên và Phong Thiên Tinh hợp mưu láºp bẫy?
Nhưng rất nhanh, chà ng lại đẩy lùi suy nghÄ© cá»§a mình. Vì khi chà ng xuất thá»§ vá»›i nho sÄ© trung niên, Phong Thiên Tinh chỉ dùng lá»i ngăn cản mà không xuất chiêu, như thế thì có dừng tay hay không Ä‘á»u do nÆ¡i chà ng, nếu chà ng không tá»± dừng tay mà nho sÄ© trung niên lại giả chết như váºy thì chắc chắn sẽ bị trưá»ng kiếm đâm xuyên.
Váºy khả năng duy nhất nho sÄ© trung niên là ngưá»i tÃnh mệnh Ä‘ang gặp nguy hiểm, động tác báºt dáºy vừa rồi hoà n toà n vô thức, hoặc giả có thể nói đó là má»™t kiểu tiá»m năng bá»™c phát cá»§a sinh mệnh.
NghÄ© váºy, Âu Dương Chi Hô lại thấy hồi há»™p vì ngưá»i nà y không phải oán ghét mình mà phát động cung ná», thế thì ngưá»i nà y rất có khả năng là ông lão cha cá»§a Phong Thiếu Văn tháºt.
Nếu ông lão chết tháºt rồi thì há chẳng phải đã đứt mất má»™t đầu mối rất có giá trị ư?
Vì thế, Âu Dương Chi Hô vá»™i và ng tiến lên trước, bắt mạch nho sÄ© trung niên thì bắt không được, lại dò nhịp tim cÅ©ng dò không ra, không khá»i thở dà i má»™t hÆ¡i, than thầm: “Xem ra ông ta chết rồi.â€
Bỗng nhiên...
Má»™t tiếng “koong†lá»›n vang rá»n khiến cho Âu Dương Chi Hô giáºt thót. Nhìn lại má»›i biết Phong Thiên Tinh vừa quất má»™t roi đánh bể tấm kÃnh đồng, mảnh vỡ rÆ¡i đầy ra đất.
Âu Dương Chi Hô nghÄ© thầm: “Lão nà y chẳng biết tốt xấu nguồn cÆ¡n, vô duyên vô cá»› đánh bể má»™t tấm kÃnh Ä‘ang yên Ä‘ang là nh là m gì?â€
Phong Thiên Tinh cúi ngưá»i xuống, nhặt má»™t mảnh kÃnh vỡ lên, bước vá» phÃa nho sÄ© trung niên.
Âu Dương Chi Hô có vẻ ngạc nhiên nhìn Phong Thiên Tinh, không biết lão muốn là m gì.
Phong Thiên Tinh bước đến bên nho sÄ© trung niên, cúi mình đưa mảnh kÃnh đến dưới mÅ©i nho sÄ© trung niên, láºt mặt bóng lên, sau má»™t lúc lại lấy ra xem xét tỉ mỉ.
Âu Dương Chi Hô cÅ©ng hiếu kỳ nhìn theo, phát hiện mặt mảnh kÃnh có phần má» má».
Lúc nà y chà ng mới hiểu dụng ý của Phong Thiên Tinh là muốn tra xét thỠhơi thở của nho sĩ trung niên.
Chỉ cần có hÆ¡i thở, bất kể là yếu á»›t thế nà o, sau khi phà lên kÃnh đồng, hÆ¡i thở nhất định sẽ ngưng kết thà nh hÆ¡i nước trên kÃnh đồng, từ đó mà biết được ngưá»i đã chết hay còn sống.
Âu Dương Chi Hô nhìn thấy kÃnh đồng má» má» thì biết nho sÄ© trung niên vẫn còn hÆ¡i thở, có lẽ còn cứu được, bất giác mừng rỡ nhìn sang, Ä‘ang định dùng chân lá»±c để cứu chữa thì bị Phong Thiên Tinh ngăn lại.
Phong Thiên Tinh trầm giá»ng nói: “Dá»±a theo hÆ¡i nước trên mảnh kÃnh thì xem ra yết hầu cá»§a anh ta đã bị cắt đứt, nếu công tá» dùng chân lá»±c để thôi động hô hấp cho anh ta thì ngược lại sẽ là m cho vết thương trên đầu toát ra, chết cà ng nhanh hÆ¡n.â€
Âu Dương Chi Hô nghe khẩu khà cá»§a lão, dưá»ng như đã có cách khác, nếu không phải chà ng còn có má»™t chút e ngại vá»›i lão thì nói không chừng Âu Dương Chi Hô đã mởi lá»i cầu xin lão ra tay cứu giúp.
Phong Thiên Tinh dưá»ng như hiểu được tâm tư cá»§a Âu Dương Chi Hô, lão nói: “Tháºt ra, trên lý luáºn mà nói, ngưá»i nà y đã chết rồi, đây giống như má»™t con rắn bị chặt thà nh hai khúc, chỉ còn có thể sống má»™t lúc nữa thôi. Bây giá» chúng ta ra tay cứu cÅ©ng chỉ có thể kéo dà i được má»™t lúc, nhưng cuối cùng anh ta vẫn phải chết.â€
Âu Dương Chi Hô nghe lão nói như váºy nhưng chưa động thá»§, không ká»m được có phần khẩn trương, cÆ¡ hồ như muốn lên tiếng thúc giục.
Phong Thiên Tinh móc trong bụng áo ra má»™t chiếc há»™p kim loại nhá», mở nắp ra, bên trong là mưá»i hai cây ngân châm.
Phong Thiên Tinh im lặng nhìn đỉnh đầu nho sÄ© trung niên, qua chừng ná»a nén hương.
Âu Dương Chi Hô đã gấp đến tay chân toát cả mồ hôi.
Lúc nà y Phong Thiên Tinh mới ra tay.
Lão ra tay như Ä‘iện, mưá»i hai ngá»n ngân châm trong chá»›p mắt đã cắm hết và o đầu nho sÄ© trung niên, dưới vết thương đỠhồng cắm thà nh má»™t vòng.
Âu Dương Chi Hô tháºm chà còn chưa nhìn rõ Phong Thiên Tinh ra tay như thế nà o, nhưng cảm thấy thá»§ ảnh lấp lóe trước mắt như bươm bướm bay loạn, chà ng còn chưa định thần lại thì Phong Thiên Tinh đã ngừng tay rồi.
Lại nhìn Phong Thiên Tinh, trên trán hiện rõ má»™t lá»›p mồ hôi Ä‘á»ng thà nh giá»t, hÆ¡i thở cÅ©ng có phần nặng ná» hÆ¡n. Hiển nhiên, mưá»i hai ngá»n ngân châm vừa rồi phải hoà n thà nh trong má»™t hÆ¡i thở, cắm và o bá»™ vị nên cắm má»™t cách chÃnh xác, đây là má»™t việc vô cùng khó khăn.
Sau khi cắm xong mưá»i hai ngá»n ngân châm, Phong Thiên Tinh cÅ©ng không động Ä‘áºy gì nữa, chú tâm quan sát nho sÄ© trung niên.
Khóe miệng nho sĩ trung niên khẽ nhép, Âu Dương Chi Hô mừng rỡ. Khóe miệng nho sĩ trung niên lại giựt thêm một lúc.
Äợi đến khi khóe miệng nho sÄ© trung niên giá»±t đến lần thứ ba, Phong Thiên Tinh má»›i nhanh nhẹn ra tay, dùng hữu chưởng áp và o trước ngá»±c nho sÄ© trung niên, má»™t luồng kỳ lá»±c liên tục chảy ra.
Sau má»™t lúc đã thấy lá»›p áo cá»§a nho sÄ© trung niên bắt đầu động Ä‘áºy nhè nhẹ, sau đó cà ng lúc cà ng mạnh, đến cuối cùng cả tấm áo cÅ©ng lăn tăn như sóng nước không ngừng gợn dáºy.
Äến lúc nà y Phong Thiên Tinh má»›i dừng tay, toà n thân Ä‘á»u đã ướt đẫm mồ hôi.
Lại nhìn nho sÄ© trung niên, sắc mặt đã trắng bệch, sau đó lại chuyển sang hồng hà o, đến khi đỠnhư lá»a thì lại từ từ giảm xuống.
Äến khi sắc đỠđã giảm hết, gương mặt nho sÄ© trung niên không còn khác ngưá»i thưá»ng là mấy, chỉ hÆ¡i tái xanh hÆ¡n má»™t chút.
Liá»n lúc nà y, nho sÄ© trung niên mở hai mắt ra. Khi đôi mắt ông mở ra, có má»™t cảm giác ngÆ¡ ngác khác thưá»ng. Sau đó, ánh mắt ông dán và o ngưá»i Âu Dương Chi Hô, trước tiên là kinh ngạc, sau đó là vui mừng khôn xiết.
Lá»i ông ta nói, thanh âm the thé. Nho sÄ© trung niên dùng thanh âm vô cùng kỳ dị đó gá»i: “Thiếu… thiếu chá»§!â€
Âu Dương Chi Hô láºp tức Ä‘oán chắc rằng ngưá»i trước mặt chÃnh là ông lão. Chà ng nghÄ© thầm trong bụng: “Sao ta không thá» thăm dò xem ông ta có phải cha ruá»™t Phong Thiếu Văn không? HÆ¡n nữa ông ta đã là ngưá»i sắp chết, lúc lâm chung mà có được má»™t ngưá»i thân bên cạnh ông ta thì ông ta cÅ©ng được an á»§i.â€
Vì váºy, chà ng liá»n đáp: “Ông không cần giấu tôi nữa, tôi biết tất cả rồi.â€
Lá»i chà ng vừa dứt, nhãn thần cá»§a nho sÄ© trung niên cà ng mở to, cà ng kỳ lạ, như kinh ngạc như mừng rỡ, như bi thương lại như sợ sệt, nhất thá»i không ai có thể hiểu nổi hà m ‎ý cá»§a ánh mắt ấy.
Chỉ nghe ông ta dùng thanh âm the thé như kim loại cá» nhau ấy há»i lại: “Thiếu… Thiếu Văn, là ai nói vá»›i con?â€
Âu Dương Chi Hô chỉ Phong Thiên Tinh đáp: “ChÃnh ông ấy.â€
Nho sÄ© trung niên lúc nà y má»›i đưa mắt nhìn vá» phÃa Phong Thiên Tinh. Vừa nhìn thấy, ánh mắt ông lại thay đổi, trở nên vô cùng phẫn ná»™. Ông chỉ Phong Thiên Tinh, run rẩy nói: “Hắn… hắn…â€
Chắc rằng do quá kÃch động, nhất thá»i ông ta nói không nên lá»i, số ngân châm trên cổ bắt đầu rung động không ngừng, còn y phục trên ngưá»i ông thì lại phất phá»›i cà ng mạnh hÆ¡n.
Phong Thiên Tinh nói: “Äệ hiểu ‎ý huynh, huynh muốn nói ngưá»i giết Phong Hà n Tinh là đệ, đúng không?â€
Nho sĩ trung niên có vẻ kinh hãi nhìn Phong Thiên Tinh.
Phong Thiên Tinh nói tiếp: “Váºy là ta đã Ä‘oán đúng. Sá»± tháºt, ngưá»i hôm nay đến Thanh Ca Trà Lầu để giết ta cÅ©ng là Phong Hà n Tinh.â€
Lá»i nà y vừa nói ra, vẻ kinh ngạc trên mặt nho sÄ© trung niên láºp tức trở nên vô cùng giáºn dữ.
Phong Thiên Tinh lại lần nữa ngăn ông ta mở miệng, lão nói: â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, đấy Ä‘á»u là giả mạo, ngưá»i giết tôi không phải Phong Hà n Tinh, ngưá»i giết Phong Hà n Tinh cÅ©ng không phải tôi, chỉ là có ngưá»i giả dạng tôi và Phong Hà n Tinh mà thôi.â€
Sắc mặt nho sÄ© trung niên lại biến đổi, dưá»ng như đã có phần tin.
Phong Thiên Tinh nói tiếp: “Nếu huynh không tin, có thể há»i… há»i Phong Thiếu Văn thì biết.â€
Nho sĩ trung niên nhì sang Âu Dương Chi Hô.
Âu Dương Chi Hô gáºt đầu nói: “Lúc ngưá»i giả mạo Phong Hà n Tinh đến Thanh Ca Trà Lầu giết Phong Thiên Tinh, tôi… hà i nhi vừa đúng cÅ©ng có mặt ở đó, có thể là m chứng cho lão.â€
Nho sÄ© trung niên nghe Âu Dương Chi Hô nói hai chữ “hà i nhiâ€, dưá»ng như vô cùng hân hoan, đối vá»›i lá»i nói cá»§a Âu Dương Chi Hô ông ta cÅ©ng tin tưởng ngay không nghi ngại gì cả.
Vì váºy, ông ta liá»n nói vá»›i Phong Thiên Tinh: “Thiên Tinh thiếu chá»§, tôi trách lầm ngà i.â€
Âu Dương Chi Hô nghe ông ta gá»i Phong Thiên Tinh là “Thiên Tinh thiếu chá»§â€, không khá»i nghÄ© thầm: “Phong Thiên Tinh là đồ đệ cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân, theo cách xưng hô nà y thì nho sÄ© trung niên, hoặc nói thân phụ Phong Thiếu Văn, chÃnh là má»™t thuá»™c hạ năm xưa cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân rồi, nhưng hình như Tà Pháºt Thượng Nhân lại chưa từng láºp ra môn phái, chỉ thu nháºn có tám đệ tá» mà thôi.†NghÄ© đến đây, chà ng không khá»i lấy là m lạ.
Lại nghe Phong Thiên Tinh nói: â€œÄÆ°á»ng Má»™c đại ca, đệ đã sá»›m nói huynh đừng gá»i đệ như váºy. Tháºt ra đệ chỉ là má»™t cô nhi mà thôi, có phải thiếu chá»§ gì chứ?â€
Âu Dương Chi Hô vừa nghe hai chữ â€œÄÆ°á»ng Má»™câ€, giáºt mình nghÄ© thầm: “Chẳng phải là bá»™c nhân nuôi dưỡng Vô Ảnh Cốt Cốt cá»§a Tà Pháºt Thượng Nhân mà Äông cô cô đã nói sao?â€
Lại nghe nho sÄ© trung niên nói: “Tôi chỉ là má»™t kẻ hạ nhân, là m sao dám cùng ngà i xưng huynh luáºn đệ?â€
Nghe ông ta nói thế, váºy ông ta chÃnh lÃ ÄÆ°á»ng Má»™c rồi, không còn nghi ngá» gì nữa.
Phong Thiên Tinh nói: “Chúng ta đừng vá»™i phà tâm vá»›i cách xưng hô như thế nà o nữa. Huynh đã thân thá» trá»ng thương, e rằng… e rằng không thể nói quá nhiá»u được, cho nên đệ muốn há»i huynh mấy lá»i tháºt cần thiết, huynh thấy thế nà o?â€
ÄÆ°á»ng Má»™c gáºt đầu đáp: “Kỳ thá»±c tôi cÅ©ng tá»± biết tôi không còn bao nhiêu thá»i gian nữa, ngà i cần gì phải giấu diếm?â€
Phong Thiên Tinh nghe ông ta nói váºy, không khá»i có phần khó chịu, liá»n nói: “Huynh lại quá bi quan rồi.â€
ÄÆ°á»ng Má»™c gượng cưá»i.
Phong Thiên Tinh há»i: “Huynh có biết hôm nay đánh và o Tà n VÅ© Lâu cả thảy có mấy ngưá»i không?â€
ÄÆ°á»ng Má»™c đáp: “Cầm đầu là má»™t tên giả dạng ngà i, kỳ lạ là hắn cÅ©ng biết Tháºp Tá»± Biện cá»§a ngà i, võ công cá»±c cao.â€
Phong Thiên Tinh “hừ†một tiếng.
ÄÆ°á»ng Má»™c nói tiếp: “Còn có má»™t ngưá»i mình mặc áo Ä‘á», võ công vô cùng quá»· dị, trên tay không có binh khÃ, nhưng lại dùng má»™t cặp trảo rất sắc bén để đả thương địch thá»§.â€
Phong Thiên Tinh nói: “Quả nhiên là Huyết Biển Bứcâ€.
ÄÆ°á»ng Má»™c nói: “Cái tên Huyết Biển Bức hình dung hắn cÅ©ng rất giống… còn má»™t ngưá»i nữa, dùng má»™t loại dây thừng rất kỳ dị là m binh khÃ, binh khà ấy má»™t đầu dùng má»™t loại thép cứng đúc là m cán, dà i khoảng ba thước, Ä‘uôi như mÅ©i thương, trên thân rất bén, còn má»™t đầu là má»™t cái vòng bằng dây thừng to, cÅ©ng không biết sợi dây thừng đó là m bằng thứ gì, óng ánh lấp lánh, không thô hÆ¡n tÆ¡ nhện bao nhiêu.â€
Phong Thiên Tinh biến sắc: “Tháºt không ngỠđương kim tứ đại sát thá»§, đã ra hai ngưá»i!â€
Âu Dương Chi Hô không khá»i kinh ngạc há»i: “Ngưá»i nà y là ai?â€
Phong Thiên Tinh đáp: “Văn Tá». Văn Tá» xếp thứ ba trong tứ đại sát thá»§.†Không biết vì sao trong mắt lão lại trà n đầy sá»± oán háºn.
Văn Tá» giết ngưá»i không chá»›p mắt, Huyết Biển Bức thì chá»›p mắt là giết ngưá»i, Huyết Biển Bức xếp thứ hai trong tứ đại sát thá»§.
ÄÆ°á»ng Má»™c nói tiếp: “Ngưá»i còn lại cà ng kỳ lạ hÆ¡n, thần thái ngÆ¡ ngáo như khúc gá»—, ánh mắt đỠđẫn, giống như đã bị ngưá»i ta nhiếp mất hồn phách.â€
Âu Dương Chi Hô nghÄ© thầm: “Xem ra sát thá»§ vô hồn vô phách dưới tay Phong Hồn Tinh tháºt không Ãt.â€
Phong Thiên Tinh im lặng má»™t lúc rồi nói: â€œÄÆ°á»ng Má»™c đại ca, năm xưa Hạ Hà đưa cho Phong Thiếu Văn má»™t váºt, huynh còn nhá»› là váºt gì không?â€
Kỳ thá»±c, lão há»i vấn đỠnà y mục Ä‘Ãch không phải để thăm dò gì cả, chỉ là muốn mượn chÃnh miệng ÄÆ°á»ng Má»™c chứng minh lá»i Tiểu Lục Lâm Tá» nói khi ở Thanh Ca Trà Lâu.
Thần sắc cá»§a ÄÆ°á»ng Má»™c chợt biến, kÃch động đến mức cả mặt đỠá»ng, hÆ¡i thở dồn dáºp, Phong Thiên Tinh biết đây không phải Ä‘iá»m tốt, bất giác có phần hối háºn.
Lại nghe ÄÆ°á»ng Má»™c dùng giá»ng nói the thé đó nói tiếp: “Tôi là m sao mà không nhá»› cho được? Äó là má»™t miếng ngá»c, má»™t miếng ngá»c má»m, tên gá»i Song Minh Ngá»c, có thể ghép vá»›i má»™t miếng ngá»c cứng khác sẽ phát ra tiếng vang, chỉ là … chỉ là Thiếu Văn không hiểu chuyện, Ä‘em miếng ngá»c cho… cho ngưá»i ta mất rồi.â€
Rốt cuá»™c ông ta cÅ©ng không muốn nói Thiếu Văn không tốt trước mặt ngưá»i khác, không chịu nói là cho Tiểu Kiá»u trong Thiên Kiá»u Bách Mi Lâu mà nói là cho ngưá»i ta.
Âu Dương Chi Hô có vẻ cảm động, vá»™i lấy miếng ngá»c bá»™i trong ngưá»i mình ra, Ä‘em đến trước mặt ÄÆ°á»ng Má»™c mà nói: “Ngà y đó, hà i nhi nghe… nghe lá»i ngưá»i trách mắng, liá»n láºp tức Ä‘i… Ä‘i tìm ngưá»i ta đòi lại. Mà hà i nhi từ đây sẽ không… sẽ không hà nh sá»± báºy bạ nữa.â€
Chà ng vốn muốn dùng lá»i nói cá»§a Phong Thiếu Văn để gá»i ÄÆ°á»ng Má»™c là cha, nhưng cuối cùng cÅ©ng không thể nà o nói ra được, để bảo vệ mặt mÅ©i cho ÄÆ°á»ng Má»™c, chà ng cÅ©ng không nói ra hai chữ “Tiểu Kiá»uâ€.
Âu Dương Chi Hô biết Phong Thiếu Văn tÃnh tình phong lưu, ÄÆ°á»ng Má»™c lâu nay không bằng lòng, nên chà ng nói từ đây không hà nh sá»± báºy bạ nữa để an á»§i ÄÆ°á»ng Má»™c.
Phong Thiên Tinh nghe lá»i Âu Dương Chi Hô vừa nói, không khá»i liếc nhìn chà ng, ánh mắt có vẻ tán thưởng.
ÄÆ°á»ng Má»™c sau khi nghe Âu Dương Chi Hô nói thế, không khá»i hưng phấn, hoan há»·, chỉ cảm thấy toà n thân khà huyết dâng lên, gương mặt lại cà ng đỠhồng hÆ¡n.
Phong Thiên Tinh vá»™i ngăn lại: â€œÄÆ°á»ng Má»™c đại ca, huynh không cần nói nữa, đợi sau khi vết thương cá»§a huynh đỡ đã rồi nói cÅ©ng không trá»….â€
ÄÆ°á»ng Má»™c lắc đầu chầm cháºm nói: “Ngà i không cần an á»§i tôi. Thiếu Văn có thể sá»a đổi để là m lại từ đầu, đối vá»›i tôi mà nói, đã là … đã là an á»§i rất lá»›n, dù cho… dù cho phải chết, cÅ©ng có gì đáng sợ? Chỉ là , tôi còn má»™t tâm nguyện, trước nay… chưa thể thá»±c hiện…â€
Âu Dương Chi Hô vá»™i nói: “Ngưá»i nói ra, hà i nhi nhất định sẽ là m được cho ngưá»i.â€
ÄÆ°á»ng Má»™c nhìn Âu Dương Chi Hô, ánh mắt trà n đầy sá»± từ ái, giá»ng nói cá»§a ông đã trở nên rất trì trệ, giống như má»™t lưỡi Ä‘ao đã bị bá»c lại lâu ngà y, sinh ra rÃt rÃt.
ÄÆ°á»ng Má»™c nói: “Lúc nhá», trước khi con trở thà nh nghÄ©a tá» cá»§a nghÄ©a phụ con, con không biết nói chuyện, mà vá» sau… vá» sau, ta không có cách nà o nháºn con, cho nên… cho nên lâu nay chưa từng nghe con gá»i ta má»™t tiếng cha, hôm nay… hôm nay con có thể… có thể gá»i ta má»™t tiếng không?â€
Lần nà y, Âu Dương Chi Hô bị là m khó rồi, nói cho cùng chà ng vÃ ÄÆ°á»ng Má»™c không có tình cốt nhục, là m sao có thể gá»i má»™t tiếng “cha†đây?
ÄÆ°á»ng Má»™c đã nhìn ra sá»± do dá»± cá»§a chà ng, lòng nhá»§ thầm: “Mưá»i mấy năm nay, nó má»™t má»±c không biết cha ruá»™t mình là ai, đột nhiên có ngưá»i nói vá»›i nó rằng ông lão nô bá»™c suốt ngà y hầu hạ nó chÃnh là cha nó, trong má»™t lúc nó là m sao chuyển qua khúc quanh nà y? Tuy nó đã nháºn ta là cha, nhưng muốn nó gá»i ta má»™t tiếng cha, cÅ©ng tháºt quá khó.â€
Vì váºy, ông lại cố là m ra dáng vẻ như ban đầu, nói vá»›i Âu Dương Chi Hô: “Thôi, chỉ cần trong lòng con nháºn ngưá»i ta nà y là đủ rồi.â€
Nhưng nhìn thần sắc ông ta thì thấy vô cùng thất vá»ng, gương mặt vốn Ä‘ang hồng hà o lại chuyển sang trắng bệch như giấy, môi miệng cÅ©ng động Ä‘áºy dưá»ng như muốn nói tiếp.
Âu Dương Chi Hô bất giác có chút hối háºn.
Chà ng không ngá» má»™t tiếng xưng hô đối vá»›i ÄÆ°á»ng Má»™c lại quan trá»ng như váºy. Vì chà ng từ nhá» cÅ©ng đã không cha không mẹ, cho nên tuy chà ng cá»±c kỳ khao khát có má»™t đôi phụ mẫu thương chà ng yêu chà ng, nhưng đối vá»›i tình thân chà ng lại thá»±c sá»± không hiểu.
Trước mắt, chà ng thấy ÄÆ°á»ng Má»™c quá đỗi thương tâm, không ká»m được lòng, nhá»§ thầm: “Ngưá»i là m con cái chúng ta đối vá»›i phụ mẫu có tình cảm cá»±c sâu, mà ngưá»i là m cha là m mẹ sao lại không như thế? Ngưá»i ngưá»i Ä‘á»u nói tháºp chỉ liên tâm, mà con cái cÅ©ng như ngón tay cá»§a cha mẹ, nếu như con ruá»™t mình ở ngay trước mắt lại không chịu nhìn nháºn thì bất hạnh đến chừng nà o?â€
NghÄ© váºy, chà ng nhất thá»i còn Ä‘ang lưỡng lá»±.
ÄÆ°á»ng Má»™c thấy thế, không khá»i tá»± trách mình, nghÄ© thầm: “Sao ta phải khổ sở như thế? Lại là m cho con nó khó xá».â€
Vì thế, ông bèn kéo nhẹ bà n tay Âu Dương Chi Hô qua, dùng bà n tay Ä‘ang lạnh dần cá»§a mình nắm chặt, vuốt ve. NghÄ© lại mưá»i mấy năm nay, ông và Thiếu Văn gần nhau trong gang tấc mà lại như xa ngoà i ngà n trượng, mắt nhìn thấy Thiếu Văn không cầu tiến, ông lại không thể dạy dá»—, lòng Ä‘au đớn biết dưá»ng nà o, tình bi thương đến ná»—i nà o, lại có ai biết cho, có ai hiểu cho?
Nghĩ đến đây, ông đã rà n rụa nước mắt khắp mặt.
Trên tay Âu Dương Chi Hô có từng giá»t từng giá»t nước mắt cá»§a ÄÆ°á»ng Má»™c rÆ¡i lên.
Lòng Âu Dương Chi Hô đã không thể nén nổi nữa, run lên, chà ng từ nhỠđã sống cùng vá»›i Thá»§y Há»a Song Tà , tuy hỠđối vá»›i chà ng vô cùng thương yêu, nhưng xét cho cùng thì há» vẫn là những ngưá»i tÃnh tình cổ quái, phương thức biểu đạt tình cảm cÅ©ng khác vá»›i ngưá»i thưá»ng, là m sao đã từng vuốt ve thương yêu như thế?
Dưới sá»± vuốt ve cá»§a ÄÆ°á»ng Má»™c, chà ng bất giác nghÄ© đến song thân mà mình còn chưa được biết mặt, nếu há» còn sống trên Ä‘á»i, mình chẳng phải cÅ©ng được sá»± vuốt ve thương yêu cá»§a há» sao?
NghÄ© lại mình từ nhỠđã mang thâm thù đại háºn, phụ mẫu ôm háºn mà chết, chà ng không khá»i thương tâm, hai mắt cÅ©ng trở nên má» nhạt, nhìn lại ÄÆ°á»ng Má»™c, đâu phải má»™t nho sÄ© trung niên lạ mặt? Rõ rà ng là phụ thân Âu Dương Dã mà chà ng mÆ¡ thấy hà ng đêm!
Nhìn thấy ánh mắt từ ái cá»§a Âu Dương Dã trong ảo giác, bất chợt chà ng thốt lên má»™t tiếng: “BA!â€
Thanh âm vừa phát ra, toà n thân ÄÆ°á»ng Má»™c chấn động.
ÄÆ°á»ng Má»™c vốn không còn ôm ấp hy vá»ng gì nữa, tuy ông đã tá»± an á»§i mình má»™t phen, nhưng cÅ©ng khó tránh được thất vá»ng.
Như nay Âu Dương Chi Hô chịu mở miệng gá»i ông là “chaâ€, tháºt tình ông vừa sợ vừa mừng.
Sau má»™t phen vui mừng khôn xiết, ông cảm thấy cổ há»ng ngá»t ngà o, vết thương trên cổ ông toát ra.
Một sợi máu tươi từ vết thương hình vòng đó tuông ra, Âu Dương Chi Hô và Tiểu Lục Lâm TỠcùng lúc kêu lớn một tiếng.
ÄÆ°á»ng Má»™c vốn được Phong Phi Tinh kéo ra khá»i tay Diêm La Vương, có thể sống lại đã là má»™t kỳ tÃch. Như nay vết thương lại toát ra, không còn nghi ngá» gì nữa, Ä‘iá»u đó nói rằng sinh mệnh ông tức phải kết thúc rồi.
Nhưng trên mặt ÄÆ°á»ng Má»™c lại có má»™t nụ cưá»i vô cùng mãn nguyện, má»™t nụ cưá»i tá»± nhiên và siêu thoát, ông gom hết sức lá»±c toà n thân, dùng giá»ng nói the thé nói tiếp: “Thiếu Văn, con… con Vô Ảnh… Vô Ảnh Cốt Cốt… con phải thay… thay cha nuôi… nuôi tiếp…â€
Âu Dương Chi Hô ngáºm ngùi gáºt đầu.
Bấy giá» chà ng đã quên mất thân pháºn cá»§a mình, quên mất tên cá»§a mình. Vô tình, chà ng đã biến mình trở thà nh gã Phong Thiếu Văn vô há»c bất tà i ấy, trong lòng vừa bi thương vừa tá»± trách, nước mắt rà n rụa khắp mặt.
Thần tình cá»§a ÄÆ°á»ng Má»™c cà ng thêm hoan há»·, ông liếc nhìn Tiểu Lục Lâm Tá» rồi nói: “Äáng tiếc… đáng tiếc… cha… cha không nhìn thấy được… các con…â€
Ông lầm tưởng Tiểu Lục Lâm Tá» là bạn gái Phong Thiếu Văn, tháºm chà ông đã nháºn định Phong Thiếu Văn nguyện sá»a đổi tÃnh nết, chắc chắn là công lao cá»§a vị cô nương đẹp như thiên tiên nà y.
Cho nên, ông muốn nói: “Không thể nhìn thấy ngà y các con thà nh thân.†Tháºt không ngá» hÆ¡i thở không thể đưa lên nổi nữa, đã nhắm mắt mà đi rồi.
Tà i sản của giacuongly
24-05-2008, 04:34 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Äông Hải Hạ Long
Bà i gởi: 329
Thá»i gian online: 1 ngà y 2 giá» 3 phút
Thanks: 0
Thanked 38 Times in 19 Posts
Hồi 24: Dị Pháºt Tâm Kinh
Âu Dương Chi Hô thấy thân ngưá»i ÄÆ°á»ng Má»™c ngã vá» sau má»›i hiểu ra, vá»™i đỡ ÄÆ°á»ng Má»™c lại, chỉ thấy sắc mặt ÄÆ°á»ng Má»™c đã tái xám, nhưng thần thái cá»§a ông lại không có sá»± Ä‘au đớn gì.
Âu Dương Chi Hô bất chợt thấy buồn trong lòng, chà ng cÅ©ng không giải thÃch được vì sao lại có cảm giác nà y.
Cảm giác cá»§a Tiểu Lục Lâm Tá» cá»§a thấy kỳ lạ, nà ng là ngưá»i thông minh thế minh nà o, đã sá»›m hiểu ra lá»i ÄÆ°á»ng Má»™c muốn nói mà chưa kịp nói ra từ ánh mắt cá»§a ông.
Không biết vì sao, gương mặt nà ng lại á»ng Ä‘á», len lén liếc nhìn Âu Dương Chi Hô má»™t cái.
Bất chợt nà ng tá»± há»i: “Ta là m sao thế nà y? Chỉ ná»a câu nói cá»§a ÄÆ°á»ng Má»™c mà là m cho mình tâm thần bất định như váºy, tháºt là đáng cưá»i!â€
Nà ng tá»± giáºn mình, tá»± ká»m nén sá»± bất an trong lòng, nhưng là m sao kèm nén được?
Do váºy, gương mặt tiêu lệ như trăng cá»§a nà ng lại cà ng á»ng đỠnhư tôm luá»™c, thân ngưá»i cÅ©ng hÆ¡i nghiêng nghiêng như đứng không vững.
Thì ra, sau đêm trăng nà ng gặp Âu Dương Chi Hô, thấy Âu Dương Chi Hô cá»±c kỳ tuấn lãng nhưng lại không giống nét đẹp cá»§a những thanh niên khác, trong nét anh tuấn pha lẫn má»™t sá»± kiêu ngạo và quáºt cưá»ng, lại còn có má»™t chất dân dã đầy sức quyến rÅ© khiến trái tim nà ng rung động.
Vá» sau, nà ng phát hiện chà ng thanh niên tá»± xưng Âu Dương Chi Hô nà y là má»™t ngưá»i vô cùng chất phác, chất phác đến mức đôn háºu, cứ má»™t má»±c là m thinh mà ngồi nhai bánh dầu, hoà n toà n không thấy có Ä‘iểm nà o không ổn, nên nà ng cà ng thêm bá»™i phục sá»± bình thưá»ng siêu thoát ấy.
Tiểu Lục Lâm Tá» không có huynh đệ tá»· muá»™i nên trước giá» rất được Phong Linh Tinh thương yêu chìu chuá»™ng, lại thêm võ công Phong Linh Tinh cá»±c cao, danh tiếng Vạn Thú SÆ¡n Trang vang lừng, những thanh niên tầm thưá»ng tuy có ngưỡng má»™ mỹ mạo và sá»± thông minh cá»§a Tiểu Lục Lâm TỠđến mức nà o Ä‘i nữa, cÅ©ng Ä‘á»u chỉ có thể nhìn theo mà không dám là m thân, do đó mà lần lượt đối vá»›i Tiểu Lục Lâm Tá» Ä‘á»u kÃnh nhi viá»…n chi.
Cứ như thế, số thanh niên được tiếp xúc vá»›i Tiểu Lục Lâm Tá» ngà y cà ng Ãt, dù có thì há» cÅ©ng rất rụt rè trước mặt nà ng, giữ gìn quy cÅ©, khiến cho Tiểu Lục Lâm Tá» cảm thấy rất buồn cưá»i.
Dần dần, nà ng cũng trở nên nghiêm cẩn, mục quang hướng lên cao, kiêu ngạo như một con tiểu khổng tước mỹ lệ.
Ngoà i mặt, dáng vẻ nà ng khiến ngưá»i ta cách xa ngà n dặm, kỳ thá»±c trong lòng đâu phải chưa từng khát khao có thể tìm được má»™t phần nhu tình để bảo há»™?
Sá»± xuất hiện cá»§a Âu Dương Chi Hô đã cho nà ng cảm giác nà y, có lẽ chà ng thanh niên kỳ lạ nà y chÃnh là ngưá»i mà nà ng mong chá».
Sá»± chất phác cá»§a chà ng, sá»± dân dã cá»§a chà ng, sá»± quáºt cưá»ng cá»§a chà ng, tháºm chà còn những thứ gì đó mà nà ng cÅ©ng không nói được đã khiến cho nà ng có cảm giác nà y.
Nhưng sau đó, gặp phải sá»± táºp kÃch cá»§a gã bạch y nhân vô hồn vô phách, tiếp theo lại có ngưá»i láºp kế dẫn dụ Âu Dương Chi Hô rá»i Ä‘i, rồi lại có năm tên sát thá»§ vô hồn vô phách truy kÃch xe ngá»±a cá»§a nà ng.
Mấy tên thuá»™c hạ Ä‘á»u nhanh chóng chiến tá», nếu không phải lúc nà ng nghe tiếng kêu cứu trong miếu hoang đã có phần giá»›i bị, e rằng nà ng cÅ©ng không thoát thân được.
Lúc đó, nà ng có ‎ý hoà i nghi Âu Dương Chi Hô đã hợp mưu vá»›i đám ngưá»i đó. Nhưng sau đó nghÄ© lại, má»›i bỠ‎ý nghÄ© đó Ä‘i, vì dá»±a theo võ công cá»§a Âu Dương Chi Hô lúc đánh nhau vá»›i gã bạch y nhân thì nếu Âu Dương Chi Hô muốn cướp tà i váºt trên xe ngá»±a, vốn không cần phải giả thần lá»™ng quá»·, đánh má»™t vòng lá»›n như váºy. Chà ng chỉ cần trá»±c tiếp ra tay là có thể thà nh công, hà tất phải tốn nhiá»u công sức như thế?
Sau khi nà ng thoát thân, vẫn chưa Ä‘i xa, lại len lén vòng vỠđể xem cho tưá»ng táºn thì thấy Âu Dương Chi Hô vá»™i vã quay lại hô hoán tên mình, nà ng không khá»i cảm động, vừa định lên tiếng ứng lá»i thì lại láºp tức nghÄ© rằng nếu Âu Dương Chi Hô quả tháºt cùng bá»n vá»›i đám ngưá»i kia thì há chẳng phải mình tá»± tìm đưá»ng chết?
Vì váºy mà nà ng lại nuốt ngược hÆ¡i thở trở xuống bụng.
Sau đó lại nghe có tiếng rên rÄ© vang lên. Tiểu Lục Lâm Tá» kinh sợ, không biết từ khi nà o ở đấy lại có ngưá»i bị thương, sau đó nà ng đã hiểu được má»™t chút nhưng vẫn chưa dám khẳng định.
Âu Dương Chi Hô thì đã lao vá» phÃa bụi gai. Cho đến khi Âu Dương Chi Hô đột nhiên ngã xuống, Tiểu Lục Lâm Tá» sợ hãi, cÆ¡ hồ như thốt ra thà nh tiếng, nà ng không khá»i tá»± trách mình đã khoanh tay đứng nhìn, trong lòng nghÄ© thầm: “Nếu không phải vừa rồi mình lấy dạ tiểu nhân Ä‘o lòng quân tá», sá»›m nhắc nhở Âu Dương Chi Hô, sau đó liên thá»§ vá»›i chà ng thì đám sát thá»§ vô hồn vô phách đó có thể là m gì nổi nhóm mình?â€
Nà ng vừa hối háºn vừa giáºn vừa sợ, tá»± nhiên khẩn thiết đến độ lệ chảy thà nh dòng.
Nà ng nhìn thấy má»™t nữ tá» từ bụi gai chui ra, rồi lấy má»™t viên thuốc đưa và o miệng Âu Dương Chi Hô, sau đó Âu Dương Chi Hô cÅ©ng trở nên giống đám ngưá»i vừa nãy, ngá» nghệch ngÆ¡ ngác, vô hồn vô phách.
Lòng dạ Tiểu Lục Lâm Tá» cà ng thêm rối bá»i, nghÄ© thầm: “Toà n tại ta không tốt, là m hại Âu Dương Chi Hô rồi, bây giá» hồn phách cá»§a chà ng cÅ©ng bị con yêu nữ kia nhiếp mất, ta nên là m thế nà o đây?â€
Tiểu Lục Lâm Tá» thấy lúc nà y nữ tá» kia chỉ có má»™t ngưá»i, vốn muốn ra tay, nhưng chợt nghÄ© đến Âu Dương Chi Hô đã bị lấy mất hồn phách, thân bất do ká»·, nếu nữ tá» kia gá»i Âu Dương Chi Hô giết mình thì tất nhiên Âu Dương Chi Hô cÅ©ng nghe theo. Mà võ công cá»§a nà ng thì là m sao là đối thá»§ cá»§a Âu Dương Chi Hô được?
Vì váºy, nà ng không những oán ghét bản thân mình, lại oán ghét cả yêu nữ kia. Con yêu nữ không những đã nhiếp mất hồn phách cá»§a Âu Dương Chi Hô, mà còn không biết xấu há»— dùng thá»±c chỉ đụng và o môi chà ng.
Trong lòng nà ng đã không biết bao nhiêu lần muốn chặt đứt lìa ngón tay trỠcủa con yêu nữ kia.
Sau đó, yêu nữ lại dùng tiếng tiêu dẫn đến má»™t con yêu quái khác. Trong mắt nà ng đã xem nữ tá» kia là loà i yêu quái tháºt đáng ghét.
Äối phương lại có thêm ngưá»i giúp, nà ng cà ng thêm vô kế khả thi.
Nà ng đà nh phải theo dõi phÃa sau từ xa, cho đến bên bá» hồ trước cá»a và o cốc cá»§a nhóm Hồng Nhi.
Cho đến khi Hồng Nhi mang Âu Dương Chi Hô và o cốc rồi, nà ng má»›i buồn bã quay vá».
Sau đó, nhà nà ng gặp phải tai biến, phụ thân Phong Linh Tinh bị sát thá»§ vô hồn vô phách giết chết. Còn bản thân nà ng trên đưá»ng đến Hắc Phong Nhai tìm ông ngoại là Cô Phong Sấu – Trưởng Tôn Thuáºt, cÅ©ng bị ba tên sát thá»§ vô hồn vô phách Ä‘uổi giết, thuá»™c hạ cá»§a cha nà ng là Trang Tá» Tống liá»u chết chống đỡ, kịch chiến mà chết.
Nếu không phải Phong Hà n Tinh kịp thá»i Ä‘uổi đến thì e rằng Tiểu Lục Lâm TỠđã táng mạng dưới tay ba tên sát thá»§ vô hồn vô phách.
Vì thế nên Tiểu Lục Lâm Tá» háºn bá»n sát thá»§ vô hồn vô phách đến táºn xương tá»§y. Khó trách khi ở Thanh Ca Trà Lầu, nà ng vừa gặp mấy tên sát thá»§ vô hồn vô phách đã vá»™i ra tay mà không nghÄ© ngợi gì nữa.
Mà lúc đó, nà ng không biết anh chà ng lãng tá» quen tÃnh phong lưu kia chÃnh là Âu Dương Chi Hô cải trang thà nh. Äợi đến khi nà ng biết Phong Thiếu Văn là Âu Dương Chi Hô, đồng thá»i nà ng lại nghe thêm được má»™t thông tin khiến nà ng chấn động cả ngưá»i: Âu Dương Chi Hô lại là con trai sư muá»™i Phong Hồng Nguyệt cá»§a cha nà ng.
Tuy Phong Linh Tinh chưa từng nói đến chuyện năm xưa cho nà ng nghe, nhưng từ thái độ cá»§a Âu Dương Chi Hô thì xem ra chà ng đối phụ thân mình dưá»ng như có mối thù khắc cốt ghi tâm.
Mà lúc trước, Tiểu Lục Lâm TỠđã nghe chÃnh miệng Phong Hà n Tinh và Phong Thiên Tinh nói vá» chuyện cá»§a mưá»i bảy năm trước, nà ng không khá»i tan nát cõi lòng, con tim như đã chết.
Nà ng nghÄ©: “Nếu như chà ng đã có thù háºn thâm sâu như váºy vá»›i phụ thân ta, thì ắt chà ng không bao giá» tha thứ cho phụ thân ta. Còn vá»›i ta, chắc chà ng cÅ©ng ghét lây, còn nói gì tá»›i… nói gì tá»›i…â€
Nà ng rốt cuá»™c vẫn là má»™t cô gái chưa từng yêu, có nhiá»u thứ ngay cả nghÄ© nà ng cÅ©ng không dám nghÄ© đến. Tiểu Lục Lâm Tá» là m sao biết được, ngưá»i giết phụ thân nà ng lúc ấy lại chÃnh là Âu Dương Chi Hô!
Tuy Âu Dương Chi Hô lúc ấy là má»™t ngưá»i vô hồn vô phách, hoà n toà n không biết mình Ä‘ang là m gì, nhưng sau khi chà ng tỉnh lại, từ miệng Hương Nhi biết được chân tướng chà ng đã giết chết Phong Linh Tinh. ÄÆ°Æ¡ng nhiên chà ng cÅ©ng không hối háºn, vì Phong Linh Tinh vốn là ngưá»i chà ng muốn giết.
Nhưng khi nghĩ đến Tiểu Lục Lâm TỠlà con gái Phong Linh Tinh, chà ng lại có phần bất an.
Tất nhiên cảm giác bất an nà y không phải do oán ghét Phong Linh Tinh, mà xuất phát từ Tiểu Lục Lâm Tá». Âu Dương Chi Hô từ nhỠđã không có cha mẹ, đối vá»›i ná»—i Ä‘au không cha không mẹ đã hiểu quá rõ, nghÄ© đến việc từ đây vị tiểu cô nương vốn bản tÃnh tháºt thà vô tà sẽ trở nên Ãt niá»m vui mà nhiá»u thù háºn, chà ng thầm cảm thấy bất an.
Âu Dương Chi Hô nghÄ© rằng: “Có lẽ, sẽ có má»™t ngà y ta cùng Tiểu Lục Lâm Tá» quyết đấu má»™t tráºn chăng? Tuy luáºn võ công, Tiểu Lục Lâm Tá» tuyệt đối không bằng mình, nhưng dù mình có thắng rồi thì thứ đạt được có phải niá»m vui không?â€
NghÄ© váºy, bất giác chà ng có má»™t cảm giác vạn sá»± vạn váºt Ä‘á»u tá»± nhiên vô vị. Yêu háºn có được gì? Äể rồi cuối cùng vẫn là má»™t chuá»—i triá»n miên không dứt? Má»™t mảng há»—n độn nan phân?
Lúc khuôn mặt Tiểu Lục Lâm TỠđỠừng nhìn chà ng, chà ng đã nháºn ra được nhưng lại cố ‎ý vá» như không thấy.
Chà ng thấy sắc mặt Tiểu Lục Lâm Tá» chợt vui chợt giáºn chợt buồn, chà ng nghÄ© rằng Tiểu Lục Lâm Tá» Ä‘ang nghÄ© xem sẽ báo thù giết cha như thế nà o, cho nên thần sắc cá»§a Âu Dương Chi Hô có phần không được tá»± nhiên.
Chà ng nghÄ© thầm: “Tuy ta không muốn nà ng trở thà nh cô nhi, nhưng việc nà y cÅ©ng không thể oán ta được, thế gian là m sao có chuyện thù giết cha mẹ mà lại không báo?â€
Chà ng đâu biết rằng lúc chà ng giết Phong Linh Tinh ở Vạn Thú SÆ¡n Trang, Tiểu Lục Lâm Tá» vốn không có mặt tại Vạn Thú SÆ¡n Trang mà đang trên đưá»ng Ä‘i Hắc Phong Nhai.
Thần sắc không tá»± nhiên cá»§a chà ng đã bị Tiểu Lục Lâm Tá» nhìn thấy, trong lòng không khá»i buồn rầu: “Ta Ä‘oán quả không sai, hôm nay thần sắc chà ng nhìn ta đã thấy không được tá»± nhiên, ắt Ä‘ang nghÄ© phải báo thù nhà như thế nà o đây.â€
NghÄ© váºy, lòng nà ng bất giác cảm thấy má»™t sá»± cay đắng khó tả, bất chợt hai hà ng lệ tuông rÆ¡i.
Äến khi nước mắt rÆ¡i xuống tay, nà ng má»›i giáºt mình nhá»§ thầm: “Ta là m sao thế nà y? Nếu chà ng muốn báo thù cho cha thì tùy chà ng váºy, Tiểu Lục Lâm Tá» ta có phải hạng tham sống sợ chết đâu? Nhưng bất luáºn thế nà o, phải sau khi ta báo thù giết cha rồi má»›i giải quyết tình cừu vá»›i chà ng.â€
Vì váºy, nà ng chùi mạnh nước mắt trên mặt, quay ngưá»i chay ra cá»a.
Phong Thiên Tinh có vẻ kinh ngạc nhìn theo phÃa sau Tiểu Lục Lâm Tá».
Âu Dương Chi Hô cÅ©ng có phần ngạc nhiên nghÄ© thầm: “Sao nà ng lại không ra tay? Trừ phi nà ng không muốn báo thù cho cha? Chắc là cảm thấy tạm thá»i chưa thể thắng được ta nên đợi thá»i cÆ¡ sau nà y chăng. Nếu là như váºy thì ta lại không sợ.â€
Vì thế, chà ng không nghÄ© đến việc nà y nữa, cúi ngưá»i xuống ôm thi thể ÄÆ°á»ng Má»™c lên.
Vừa ôm lên, chà ng má»›i phát giác sau lưng ÄÆ°á»ng Má»™c có sáu nút kÃch động cÆ¡ quan.
Âu Dương Chi Hô lúc nà y má»›i hiểu nguyên nhân cái chết cá»§a hai cổ thi thể trong phòng nà y. Hiển nhiên, há» bị chÃnh ám khà từ cÆ¡ quan cá»§a ÄÆ°á»ng Má»™c giết chết. Vá»›i kình thế cá»§a hà ng ná» kia có thể nháºn thấy được sá»± kỳ dị mạnh mẽ cá»§a các loại ám khà khác.
Váºy vì sao ÄÆ°á»ng Má»™c lại đặt cÆ¡ quan trong phòng Phong Thiếu Văn, hoặc nên gá»i lÃ ÄÆ°á»ng Thiếu Văn?
Có lẽ ÄÆ°á»ng Má»™c biết sẽ có má»™t ngà y có ngưá»i tìm đến giết ÄÆ°á»ng Thiếu Văn?
Tất cả gần như đã trở thà nh câu há»i không lá»i giải.
Bá»—ng nghe Phong Thiên Tinh nói: “Âu Dương Công Tá», hay là chúng ta nên an táng ÄÆ°á»ng Má»™c trước đã.â€
Âu Dương Chi Hô gáºt đầu.
Chà ng chỉ gáºt đầu vì chà ng không muốn nói nhiá»u vá»›i Phong Thiên Tinh. Suy cho cùng, Phong Thiên Tinh là ngưá»i chà ng đã háºn qua vô số ngà y đêm.
Trong lúc Âu Dương đà o má»™ phần cho ÄÆ°á»ng Má»™c, Phong Thiên Tinh cÅ©ng đà o má»™t cái hố má»™ khác.
Sau khi hai ngưá»i Ä‘á»u đã an táng xong, há» lại ra phÃa sau Tà n VÅ© Lâu tìm má»™t cái sÆ¡n động, mang hết thi thể trong viện ra đó, bá» và o sÆ¡n động.
Âu Dương Chi Hô và Phong Thiên Tinh cùng phóng ná»™i gia chân lá»±c và o động khẩu, chỉ nghe “oà nh†má»™t tiếng, động khẩu nức ra đổ xuống, sÆ¡n động đã bị bÃt chặt.
Ngay cả số linh hồn đó có tiếp tục đánh nhau ở địa ngục hay trên linh đưá»ng không cÅ©ng không còn biết nữa.
Vẻ Ä‘au thương cá»§a Phong Thiên Tinh dÄ© nhiên sâu Ä‘áºm hÆ¡n Âu Dương Chi Hô.
Âu Dương Chi Hô lúc nà y má»›i thấy hoang mang. Chà ng vốn ôm má»™t lòng thù háºn đến đây, bây giá» má»›i biết việc trên thế gian thì ra lại phức tạp như váºy, các vòng xoay mối nối bên trong có mấy ngưá»i có thể cởi mở được?
Dù có hao mòn hết tinh lá»±c cả Ä‘á»i, e rằng cÅ©ng không thể!
Phong Phi Tinh đã chết, Phong Linh Tinh cũng chết, bấy giỠPhong Hà n Tinh cũng táng thân dưới tay Huyết Biển Bức, còn Phong Thiên Tinh thì đang ở trước mặt, nhưng liệu chà ng có thể giết Phong Thiên Tinh lúc nà y không?
Không thể! Chà ng đã không còn biết rõ rốt cuá»™c Phong Thiên Tinh có phải hung thá»§ giết cha mẹ chà ng hay không. Tháºm chÃ, có thể nói rất có khả năng Phong Thiên Tinh bị ngưá»i khác giá há»a.
Cảm giác nà y, Âu Dương Chi Hô không nói lên được l‎ý do, là con tim chà ng nói với chà ng như thế.
Có khi, trá»±c giác cá»§a con ngưá»i còn đáng tin hÆ¡n l‎ý luáºn chặt chẽ tinh tế.
Váºy còn Phong Dịch Tinh? Phong Giáp Tinh?
Hai ngưá»i há» có phải cÅ©ng bị ngưá»i khác giá há»a?
Trong mắt Âu Dương Chi Hô, bá»n há» vốn là ngưá»i chà ng muốn giết, mà lúc nà y tất cả Ä‘á»u không đơn giản như lúc đầu chà ng tưởng tượng.
Mà tÃnh cách cá»§a Âu Dương Chi Hô lại quyết định chà ng không phải là ngưá»i hiếu sát.
Như thế, chỉ có Phong Hồn Tinh là địch thủ duy nhất được xác định.
NghÄ© đến đây, Âu Dương Chi Hô có cảm giác nhẹ nhá»m hẳn Ä‘i, vì chà ng đã có má»™t đối tượng thù háºn.
Trên thá»±c tế, Âu Dương Chi Hô há chẳng phải được sinh ra vì thù háºn sao? Trong sinh mệnh chà ng đã gieo má»™t hạt giống cá»§a thù háºn, chà ng phải vì sá»± thù háºn nà y mà không ngừng phấn đấu!
Nhưng trong ngưá»i chà ng lại có dòng máu cá»§a Âu Dương Dã, đó là má»™t loại khoan háºu dung nhưá»ng, má»™t loại khiêm tốn đại độ cá»§a văn nhân.
Có lúc nhìn thấy sá»± khoan háºu nà y có phần hÅ© láºu, nhưng nhiá»u khi đó lại là má»™t vẻ đáng yêu.
Bấy giá», Âu Dương Chi Hô đã quyết phải nghÄ© hết má»i cách để cắm lưỡi kiếm trong tay và o ngá»±c Phong Hồn Tinh.
Còn Phong Dịch Tinh, Phong Giáp Tinh thì tạm tha cho.
Do đó, chà ng liá»n quay lưng xuống núi.
Má»›i Ä‘i mấy bước lại nghe Phong Thiên Tinh gá»i: “Âu Dương công tá» xin dừng bước!â€
Tháºt ra, luáºn vai vế, Phong Thiên Tinh là sư bá cá»§a Âu Dương Chi Hô, lão gá»i Âu Dương Chi Hô như váºy là vì sá»± việc năm xưa chưa được rõ rà ng nên không tiện dùng thân pháºn trưởng bối.
Âu Dương Chi Hô nghe lão nói vá»›i giá»ng khách khà như váºy cÅ©ng không nỡ cá»± tuyệt, bèn dừng chân xoay ngưá»i lại nhìn Phong Thiên Tinh.
Phong Thiên Tinh nói: “Có phải Âu Dương công tá» tÃnh Ä‘i tìm Phong Hồn Tinh?â€
Âu Dương Chi Hô tỠvẻ ngạc nhiên nhìn Phong Thiên Tinh, chà ng ngạc nhiên vì Phong Thiên Tinh chưa đoán đã biết.
Phong Thiên Tinh nói tiếp: “Lão phu có má»™t lá»i, không biết nên nói không?â€
Âu Dương Chi Hô đáp: “Không ngại, cứ nói!â€
Phong Thiên Tinh nói: “Nếu Âu Dương công tá» Ä‘i tìm Phong Hồn Tinh như thế, e rằng ngay cả mặt mÅ©i hắn còn chưa gặp thì đã bị giết chết rồi.â€
Giá»ng nói cá»§a lão rất bình thản, nhưng ngữ khà lại rất rắn chắc.
Âu Dương Chi Hô nghe xong, tÃnh hung hăng trong lòng dâng lên, lạnh nhạt nói: “Chết thì có gì đáng sợ? Biết rõ không được nhưng cứ là m cÅ©ng chẳng có gì ngại. Huống chi tôi cÅ©ng không tin cổ Phong Hồn Tinh cứng như váºy!â€
Phong Thiên Tinh mỉm cưá»i, nói: “Âu Dương công tá» quả nhiên hà o khà hÆ¡n ngưá»i, chỉ là có má»™t chuyện Âu Dương công tá» còn chưa biết.â€
Âu Dương Chi Hô lặng thinh.
Phong Thiên Tinh nói tiếp: “Äó là mưá»i mấy năm trước, Phong Hồn Tinh đã Ä‘oạt được Dị Pháºt Tâm Kinh cá»§a phụ thân công tỠÂu Dương Dã.â€
Lá»i nói vừa dứt đã khiến Âu Dương Chi Hô bà ng hoà ng.
Năm xưa, cha mẹ Âu Dương Chi Hô sở dÄ© gặp phải độc thá»§ cÅ©ng Ä‘á»u vì quyển Dị Pháºt Tâm Kinh nà y. Sau đó, Hạ Hà , Äông Thanh chia nhau chạy, vong mệnh giang hồ, cÅ©ng là vì quyển Dị Pháºt Tâm Kinh nà y.
Nhưng ná»a bá»™ Dị Pháºt Tâm Kinh mà Äông cô cô giao cho mình rõ rà ng vẫn còn nằm trong ngưá»i, mà Phong Thiên Tinh lại nói Dị Pháºt Tâm Kinh đã bị Phong Hồn Tinh Ä‘oạt lấy, chẳng phải mâu thuẫn sao?
Âu Dương Chi Hô bất chợt nổi lòng nghi ngỠđối với Phong Thiên Tinh, chà ng định thỠnói lộ ra để xem Phong thiên Tinh còn diễn kịch như thế nà o.
Lại nghe Phong Thiên Tinh nói: “Từ lúc Phong Hồn Tinh Ä‘oạt được ná»a bá»™ Dị Pháºt Tâm Kinh từ tay Hạ Hà , ngà y đêm tu luyện, võ công đại tiến, đã vượt xa mấy sư đệ ta. May là hắn chỉ có ná»a bá»™, võ công còn chưa đạt đến cảnh giá»›i đăng phong tháo cá»±c. Nếu không, vá»›i con ngưá»i cá»§a Phong Hồn Tinh, hắn tất sẽ khÆ¡i dáºy má»™t tráºn võ lâm hà o kiếp.â€
Âu Dương Chi Hô nghe lão nói chỉ Ä‘oạt được ná»a bá»™ Dị Pháºt Tâm Kinh, sá»± nghi ngá» trong lòng má»›i dằn xuống.
Chà ng không khá»i nghÄ© thầm: “Từ lúc nà o ta lại trở nên thÃch nghi ngá» như thế?â€
Âu Dương Chi Hô nghe nói ná»a bá»™ Dị Pháºt Tâm Kinh cá»§a Phong Hồn Tinh là cướp từ tay Hạ Hà , liá»n muốn biết năm xưa Phong Hồn Tinh là m sao cướp được ná»a bá»™ sách đó, và vá» sau, ÄÆ°á»ng Má»™c là m sao lại kết nghÄ©a phu thê vá»›i Hạ Hà , sau khi có ÄÆ°á»ng Thiếu Văn lại vì sao phải giao cho Phong Hà n Tinh nuôi dưỡng.
Do váºy, chà ng lên tiếng há»i: “Phong Hồn Tinh vì sao chỉ cướp ná»a bá»™ sách?â€
Chà ng há»i như váºy tất nhiên là để che giấu việc Äông Thanh còn trên nhân thế và chuyện chà ng liên thá»§ vá»›i bà .
Phong Thiên Tinh nói: “Vì trong tay Hạ Hà chỉ có ná»a bá»™ sách, ná»a bá»™ còn lại nằm trong tay má»™t tỳ nữ khác cá»§a mẫu thân Phong Hồng Nguyệt cáºu là Äông Thanh.â€
Âu Dương Chi Hô “hắng†má»™t tiếng rồi lạnh nhạt há»i: “Mẫu thân ta giao phó sách cho ai, ông là m sao biết được?â€
Hiển nhiên chà ng lại nghĩ rằng mình đã nhìn thấy sơ hở của Phong Thiên Tinh.
Phong Thiên Tinh đáp: “Äấy là chÃnh miệng Hạ Hà nói vá»›i lão phu.â€
Âu Dương Chi Hô báºt cưá»i ha hả, cưá»i xong lại lạnh giá»ng há»i: “Ông không cần phải giấu tôi nữa, dù năm xưa quả tháºt ông không xuống tay vá»›i mẫu thân tôi, nhưng trong mắt Hạ Hà , Äông Thanh thì ông cÅ©ng là má»™t trong đám hung thá»§, bà ấy là m sao nói chuyện nà y vá»›i ông được?â€
Chà ng lại nói tiếp: “Nếu nói bà ấy không nháºn ra ông thì cà ng không thể nà o, vì bà ấy vốn là tỳ nữ trong Tà Pháºt SÆ¡n Trang, đã nhìn quá quen sư huynh đệ các ông rồi.â€
Phong Thiên Tinh đáp: “Âu Dương công tá» nói không sai, năm xưa ta từng bị Hạ Hà truy sát, chỉ tại võ công bà ấy không bằng ta nên má»›i bị ta đánh lùi.â€
Lão nói váºy cÅ©ng có lý, nên Âu Dương Chi Hô cÅ©ng không nói gì thêm.
Nhưng chà ng đã phát hiện ra từ Phong Thiên Tinh sẽ có thể biết được khá nhiá»u chuyện. Lại nghe Phong Thiên Tinh nói: “Âu Dương công tá» nếu muốn báo thù, thì lý trà cần phải bình tÄ©nh, chứ không phải bằng má»™t sá»± dÅ©ng mãnh loạn đánh loạn giết. Thứ lá»—i lão phu nói thẳng, võ công hiện thá»i cá»§a cáºu tuy đã kinh thế hãi tục, nhưng so vá»›i Phong Hồn Tinh thì nhiá»u lắm chỉ có thể đánh ngang tay. Nhưng Phong Hồn Tinh có không Ãt thuá»™c hạ, đến khi cáºu và Phong Hồn Tinh lưỡng bại câu thương, các kẻ thù khác và như ta lại xuống tay vá»›i cáºu thì cáºu chống đỡ thế nà o?â€
Tà i sản của giacuongly
Từ khóa được google tìm thấy
êàðàîêå , huyá»n công tà pháºt , huyen cong ta phat , huyen cong ta phat full , huyen phat ta cong , huyencongtaphat , ïðîåêòû , long nhân 4vn , ñïàðòàê , ñòîëà , ta phat huyen cong , thần long nhân tÃ