Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #46  
Old 27-05-2008, 12:42 AM
samuen's Avatar
samuen samuen is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tphcm
Bài gởi: 96
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 207
Thanked 1 Time in 1 Post
58. Dụng Kế Thoát Thân Lại Trúng Kế - Cùng Dưá»ng Tuyệt Lá»™ Phùng Kỳ Nhân



Bấy giá» bá»n há» khá»±ng ngưá»i đứng lại nhìn nhau chừng như bất lá»±c, bởi vì phía cuối mật đạo cá»­a đã mở toang ra, má»™t nữ nhân đứng án ngá»±c ở đó, trên tay nắm má»™t bó Ä‘uốc cháy rá»±c, chính ánh sáng hắt vào chiếu sáng cả mật đạo.
Lấm lét nhìn Äồng Thiên Kỳ má»™t cái, Ngá»c Phụng run giá»ng nói :
- Thiên Kỳ, chúng ta còn nước lùi lại Äồng Thiên Kỳ lúc đầu nói :
- Lùi cũng chỉ vậy thôi, Linh Sơn phái nhất định cũng đã tìm được miệng mật đạo, huống gì lúc này lửa hẳn đã cháy bén đến tịnh các.
- Chẳng lẽ chúng ta thúc thủ chịu trói?
Äồng Thiên Kỳ mặt trở nên thản nhiên, cưá»i nói :
- Không còn con đưá»ng thứ hai, có lẽ bị bắt rồi chúng ta hy vá»ng nghÄ© được kế khác thoát thân.
Hoa Ngá»c Phụng không nghÄ© thế, bèn nói :
- Chàng tin Linh Sơn phái sẽ khoan hồng quảng đại ?
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên chúng ta tá»± mình tìm lấy thá»i cÆ¡ Hoa Ngá»c Phụng lắc đầu vẻ không tá»± tin :
- Cứ nhìn tình cục đủ thấy Linh Sơn phái không phải chỉ là hạng đơn giản, mới lo lần này thất thủ chỉ e không còn cơ hội.
Äồng Thiên Kỳ trong lòng lúc này đã lo lắng, nhưng chàng không để lá»™ ra ngoài, hiển nhiên chàng sợ Ngá»c Phụng càng thêm bất an, trầm ngâm má»™t lúc nói:
- Bậc trí trăm nghĩ, có lúc cũng sơ suất, chúng ta chỉ còn chỠlúc chúng thất cơ để thoát thân.
Chàng vừa nói đến đó, đột nhiên đầu đưá»ng hầm nữ nhân kia đã lên tiếng:
- Thuá»™c hạ Ở đây chá» Cốc chá»§ và Äồng công tá»­ đã lâu !
Äồng Thiên Kỳ quay đầu nhìn thấy đó chính là Äào Hoa ÄÆ°á»ng chá»§, nói :
- Lúc này mà tôn giá còn tự xưng là thuộc hạ, chẳng thấy quá khiêm tốn sao ?
Äào Hoa ÄÆ°á»ng chá»§ nhướng mày há»i lại :
- vậy theo Äồng công tá»­ thì sao ?
- Ừm, tôn giá đã chiếm thượng phong!
- Sá»± bình tÄ©nh cá»§a Äồng công tá»­ khiến bổn tòa căn bản không nhận ra Ä‘iá»u đó, thế nhưng thá»±c tế thì có lẽ đã là vậy !
Äồng Thiên Kỳ cưá»i Ä‘iá»m nhiên nói :
- Nói vậy thái độ cá»§a Äồng má»— nằm ngoài suy nghÄ© cá»§a tôn giá ?
Äào Hoa ÄÆ°á»ng chá»§ cưá»i lên khanh khách :
- Bôn tòa vốn không nghÄ© Äồng công tá»­ như những lá»i giang hồ truyá»n ngôn, nhưng hiện tại sá»± thá»±c cho thấy suy nghÄ© cá»§a bổn tòa là sai !
Äồng Thiên Kỳ nhún vai đáp :
- Sự thực chung quy vẫn là sự thực, chẳng hỠquan hệ gì đến chuyện đoán nghĩ sai đúng.
- Ồ, nói vậy bổn tòa hiện đang chiếm thế thượng phong ?
- Thắng thua là chuyện thưá»ng tình cá»§a binh gia, lúc này giữa hai chúng ta chưa thể nói ai thắng ai thua, mà chỉ có thể nói tôn giá chiếm ưu thế mà thôi.
- Nói vậy Äồng công tá»­ cho rằng bổn tòa đắc ý hÆ¡i sá»›m chứ gì ?
Nói đến đó mặt thị bá»—ng chốc Ä‘anh lại, gằn giá»ng :
- Äồng công tá»­, đêm dài nhiá»u má»™ng, không thể rầy rà, hiện tại chỉ há»i ngươi thắng thua thuá»™c vá» ai ?
Thấy đối phương nhứ nhứ ngá»n Ä‘uốc như muốn hành động, Äồng Thiên Kỳ giật mình, ngầm vận công lá»±c vào song thá»§, lạnh giá»ng nói :
- Tôn giá nên tránh đưá»ng !
Äào Hoa ÄÆ°á»ng chá»§ trở giá»ng như băng :
- Äồng đại hiệp nên biết dầu vốn vô tình, ngưá»i không cản nổi, bây giá» bổn tòa phái ngưá»i xuống tiếp hai vị lên đây !
Nói rồi quay qua nói vá»›i Ngá»c Phụng :
- Cốc chủ bổn tòa mạo phạm Cốc chủ lần này !
Hoa Ngá»c Phụng cố nén cÆ¡n giận trong lòng, nói :
- Ngươi và ta tình chủ tớ đã đoạn tuyệt ngươi cứ tự nhiên hành động.
Nói cuối câu nhá» giá»ng rỉ tai Äồng Thiên Kỳ :
- Thiên Kỳ, chúng ta thực sự kháng cự sao ?
Äồng Thiên Kỳ gật đầu đáp :
- Äồng Thiên Kỳ từ nhỠđã chịu sá»± bài bố cá»§a ngưá»i khác, nếm đủ vị chua chát đắng cay, quyết không thể để có lần thứ hai.
Ngá»c Phụng ngá»› ngưá»i, nói :
- Chẳng phải vừa rồi chàng đã nói...
Äồng Thiên Kỳ cưá»i tiếp lá»i nàng :
- Tôi không muốn vì mình mà lụy đến ngưá»i khác.
Mặt hoa phút chốc ủ dột, nàng u uất nói:
- Chàng vẫn coi muá»™i là ngưá»i lạ ? Lẽ nào nhưng chỉ vì tiếc tính mạng mà bá» chàng ? Chàng...
Äồng Thiên Kỳ nét mặt hÆ¡i biến sắc, trầm giá»ng nói :
- Tôi cÅ©ng hy vá»ng như vậy, thế nhưng sá»± thá»±c đã khiến tôi thất vá»ng.
- Chàng muốn em phải xa chàng ?
Äồng Thiên Kỳ cưá»i bất đắc dÄ©, nói :
- Lý trí bảo tôi phải xa rá»i cô, thế nhưng tình cảm...
Nét á»§ dá»™t lướt qua trên khuôn mặt hoa cá»§a nàng, nàng cưá»i nói :
- Em chán ghét cái lý trí của chàng, chỉ quý cái tình cảm của chàng ?
Giá»ng nàng vui lên sung sướng, tợ hồ như đã quên hẳn nguy cÆ¡ trước mắt.
Bấy giỠđã thấy hai thiếu nữ tay nắm Ä‘uốc từ từ bước xuống mật đạo, Äào Hoa đưá»ng chá»§ nói :
- Äồng Thiên Kỳ, nếu như ngươi còn quý cái mạng cá»§a mình và mạng cá»§a Cốc chá»§ thì hiện tại phải nghe sá»± Ä‘iá»u khiển cá»§a hai thá»§ hạ ta, tình hình hiện giá» cÅ©ng đã cho ngươi thấy rõ bổn tòa không há» hăm dá»a, bổn ÄÆ°á»ng chá»§ cÅ©ng không cần phải nói thêm gì nhiá»u nữa.
Mắt cứ chú ý đến hai thiếu nữ Ä‘ang xuống gần, Äồng Thiên Kỳ nhạt giá»ng nói :
- Tôn giá yên tâm. Äồng má»— nhất định làm tôn giá mãn ý.
Äào Hoa ÄÆ°á»ng chá»§ cưá»i nhạt nói :
- Bổn tòa nghiêm kính chỠđón nhị vị Äồng Thiên Kỳ ngầm hiểu bà ta muốn cảnh cáo chàng bên ngoài đã chuẩn bị đầy đủ lá»±c lượng ứng phó, chàng nhìn hai thiếu nữ nắm Ä‘uốc chăm chăm, nói :
- Äồng má»— sẽ không hại ai !
Äào Hoa ÄÆ°á»ng chá»§ cưá»i lên khanh khách, buông giá»ng đày thị uy :
- Lá»­a gặp dầu thì phát cháy kinh ngưá»i, bổn tòa hy vá»ng Äồng công tá»­ phải hết sức cẩn thận !
Ngá»c Phụng nhìn Äồng Thiên Kỳ chỉ thấy khuôn mặt chàng trấn tÄ©nh như thưá»ng, Ä‘iá»u đó khiến nàng cÅ©ng cảm thấy tá»± tin hÆ¡n, đôi môi cánh đào mấp máy định nói vá»›i chàng diá»u gì, đột nhiên ngay lúc bên tai nghe má»™t giá»ng nói rất nhá» mà lạ :
- Hoa Cốc chủ, sau này có lối thoát, mau lùi lại !
Hoa Ngá»c Phụng ngá»› ngưá»i, đảo mắt nhìn quanh bốn phía chẳng phát hiện được gì, Ä‘ang lúc còn hoài nghi, giá»ng nói ngưá»i kia lại vẳng lên bên tai :
- Hoa Cốc chủ cứ lùi lại chỗ ngoặc, tiểu sinh chỠCốc chủ ở đó.
Lần này thì nghe quá rõ, nàng quay nhìn Äồng Thiên Kỳ thấy chàng mắt vẫn chăm nhìn hai thiếu nữ Ä‘ang xuống gần, biết ngưá»i kia dùng "Truyá»n âm nhập mật" để nói vá»›i mình. Nàng vừa định mở miệng bàn bạc vá»›i Äồng Thiên Kỳ, giá»ng ngưá»i kia lại vẳng bên tai :
- Cốc chá»§ không nên nói vá»›i ngưá»i khác, bằng không đối phương đốt lá»­a thì lúc ấy muốn chạy cÅ©ng không kịp.
Ngá»c Phụng mặt tái xanh, nàng nhìn Äồng Thiên Kỳ vẫn trầm tÄ©nh bất động tá»± nhiên ý niệm thoát chạy vừa khởi lên trong đầu nàng tiêu tan, nàng nhìn hai thiếu nữ gằn giá»ng :
- Äịa đạo chỉ cần cháy bùng lên thì tính mạng hai ngươi cÅ©ng khó thoát.
Ai lại không sợ chết ? Vừa nghe vậy hai thiếu nữ giật mình, bất thần bước chân cũng chậm lại.
Äào Hoa ÄÆ°á»ng chá»§ thấy vậy, lạnh giá»ng nói :
- Cốc chủ, ai cũng sợ chết, cho nên tôi nghĩ Cốc chủ cũng không muốn mình nhảy vào lò lửa. Bởi vậy tôi nghĩ tính mạng của hỠkhông chút nguy hiểm.
Nghe một câu này của chủ nhân, hai ả thiếu nữ như được cổ lệ tinh thần, bước chân đã thấy nhanh trở lại như cũ.
Ngưá»i lạ kia chừng như thấy được Hoa Ngá»c Phụng không chịu má»™t mình thoát chạy, bèn chuyển qua truyá»n âm nhập mật nói vá»›i Äồng Thiên Kỳ :
- Dụng binh quan trá»ng biết tiến thoái đúng tiết, xin mau cùng Cốc chá»§ trở lại vào trong chá»— ngoặc mật đạo, tiểu đệ chá» nhị vị Ở đó.
Äồng Thiên Kỳ không ngá» trong mật đạo lại còn kẻ thứ ba, nhưng chàng không hỠđổi sắc mặt, chỉ liếc nhanh Ngá»c Phụng, dùng truyá»n âm há»i :
- Mật đạo này còn lối thoát khác chứ ?
Hoa Ngá»c Phụng ban đầu ngạc nhiên, nhưng chợt hiểu ra ngay, cÅ©ng truyá»n âm há»i lại :
- Có ngưá»i vừa nói vá»›i chàng chá»§ ?
Äồng Thiên Kỳ nhìn hai thiếu nữ đã đến gần, chỉ còn cách ngoài má»™t trượng nói vá»›i nàng :
- Không sai, nhất định có đưá»ng thông lá»™ khác Hoa Ngá»c Phụng truyá»n âm nói :
- Gia mẫu chỉ từng nói cho muá»™i biết con đưá»ng thông này !
Trong đầu Äồng Thiên Kỳ chuyển má»™t ý nghÄ©, bèn truyá»n âm há»i :
- Lệnh tôn là ai ?
Mật nàng ửng dỠlên, lắp bắp đáp :
- Muá»™i... muá»™i...
Chừng như hiểu ra vấn Ä‘á», Äồng Thiên Kỳ truyá»n âm đỡ lá»i :
- Lẽ ra tôi không nên há»i những Ä‘iá»u cô nương không tiện nói ra, nhưng tình thế lúc này rất gấp cho nên má»›i há»i.
- Không... không phải muá»™i không muốn nói, thá»±c sá»± thì bản thân muá»™i cÅ©ng không biết gia phụ là ai, chỉ nghe mẫu thân bảo rằng ngưá»i xuất thân Nam Hải.
Äồng Thiên Kỳ giật mình, truyá»n âm há»i tiếp :
- Cô từ nhá» cÅ©ng không từng gặp mặt ngưá»i ư ?
- Gia mẫu nói thá»i gian muá»™i chưa biết gì, ngưá»i vẫn thưá»ng đến.
- Nói vậy, cốc này thành lập đã hơn hai mươi năm ?
Hoa Ngá»c Phụng không hiểu chàng sao lại há»i những chuyện này đúng vào lúc đại nạn lâm đầu, tình thế rất gấp, nhưng không nỡ cá»± tuyệt, nàng đáp :
- Bổn cốc thành lập đã hơn bốn mươi năm.
Äồng Thiên Kỳ nghe vậy thì càng giật mình, thầm nghÄ© :
"Äúng rồi, muốn đào mật đạo này tất phải có đất thừa chuyển ra ngoài, vậy mà sao đệ tá»­ trong cốc đến cả ba vị ÄÆ°á»ng chá»§ thân phận rất cao mà mãi đến hiện tại má»›i biết là có mật đạo này ?
Phải chăng đã có má»™t con đưá»ng thông khác đê vận chuyển đất đào ra ngoài theo má»™t hướng khác ?" NghÄ© vậy, chàng bèn truyá»n âm nói tiếp :
- Xem ra chúng ta thá»±c sá»± có đưá»ng thoát khác đấy !
Bấy giá» hai ả thiếu nữ chỉ còn cách há» chừng năm xích. Hoa Ngá»c Phụng lo lắng truyá»n âm há»i :
- Chàng tin vào lá»i cá»§a ngưá»i kia nói - Tôi tư khi xuất đạo tin rất ít, nhưng hiện tại ngưá»i này chính Ä‘ang cùng ở trong địa đạo vá»›i ta !
- Không sợ ngưá»i kia lừa ? Ngá»c Phụng há»i vẻ bất an.
Äồng Thiên Kỳ quay mặt nhìn nàng cưá»i khích lệ nàng hãy yên tâm, hai thiếu nữ đã trước mặt bá»n há», ngưá»i bên trái lên tiếng trước :
- Xin nhị vị quay mắt lại, từ từ Ä‘i ra khá»i mật đạo.
Chưa kịp nói gì, bên tai Äồng Thiên Kỳ vang tiếng ngưá»i kia truyá»n âm :
- Äồng đại hiệp, thá»i gian rất gấp, xin nhanh quay vào trong !
Äồng Thiên Kỳ lòng hÆ¡i rá»™n lên chàng quét mắt nhìn hai ả thiếu nữ, nói :
- Hai vị cô nương đứng gần như vậy, Äồng má»— chỉ vung tay má»™t cái hai vị liệu có tránh kịp không ?
Ả bên phải cưá»i nhạt nói :
- Vấn đỠkhông phải là chúng tôi có thể tránh được hay không, mà chính là sau khi công tá»­ hành động thì cái giá phải trả thế nào ? Äồng công tá»­, Cốc chá»§, xin nhanh quay mặt lại Ä‘i ra.
Ãnh mắt cá»§a Äồng Thiên Kỳ long lên chàng hươ tay chỉ ra ngoài, nói :
- Nhị vị xin đứng đó cho !
Vừa nói dứt làm như định theo lá»i, nhưng bất thần vung tay má»™t cái, rồi nắm lấy tay Ngá»c Phụng chạy sâu vào bên trong mật đạo.
Äừng nói hai ả thá»§ hạ cá»§a Xuân Äào đưá»ng chá»§ mà ngay cả bản thân ÄÆ°á»ng chá»§ cÅ©ng không đáng là địch thá»§ má»™t chiêu cá»§a Äồng Thiên Kỳ. Vả lại bá»n há» chá»§ quan là chàng không dám hành động, nên vừa vung tay má»™t cái Äồng Thiên Kỳ đã phong bế huyệt đạo cá»§a hai ả, khiến cả hai đứng yên như hai pho tượng.
Xuân Äào đưá»ng chá»§ từ nãy giỠđứng bên ngoài miệng mật đạo quan sát kỹ tình hình, bấy giá» vừa thấy Äồng Thiên Kỳ hươ tay biết không ổn, cứ ngỡ chàng định xông ra ngoài, bèn quát lá»›n :
- Châm lửa !
Lệnh vừa hạ xuống, tất cả mấy ả thuá»™c hạ còn lại nhất loạt, ném Ä‘uốc xuống đại đạo, dầu gặp lá»­a lập tức bùng cháy lên ngay, nháy mắt thế lá»­a như triá»u lan nhanh vào bên trong.
Nói thì chậm, thá»±c tế những tình tiết này xảy ra chỉ trong tích tắc, khi Äồng Thiên Kỳ kéo Ngá»c Phụng vào đến chá»— ngoặc thì sau lưng lá»­a đã bùng cháy dữ dá»™i.
Qua khá»i chá»— ngoặc, Äồng Thiên Kỳ vận nhãn thần đảo nhìn quanh chỉ thấy trống hoác, không má»™t bóng ngưá»i, bất giác cả hai mặt chùng lại. Ngá»c Phụng buồn rầu nói :
- Thiên Kỳ, chúng ta mắc bẫy rồi !
Äồng Thiên Kỳ cố trấn tÄ©nh nói :
- Nếu muốn hại ta thì ngưá»i kia không cần phải dụng đến hạ sách này, cứ chạy sâu vào trong xem !
Vừa nói dứt, chưa kịp nhấc chân, đột nhiên liá»n thấy trong địa đạo cách há» chừng năm trượng nhảy phắt ra má»™t gã thiếu niên vận ngân y, niên ká»· chừng hai mươi hai, hai mươi bốn, cưá»i lá»›n nói :
- Äồng đại hiệp tính việc thá»±c khiến ngưá»i ta bá»™i phục, thá»§y há»a vô tình, nhị vị xin nhanh chân vào đây !
Thế lá»­a cháy đã vào tận chá»— ngoặc, Äồng Thiên Kỳ không tính gì nữa nắm tay Ngá»c Phụng chạy vào.
Äến lúc vừa chạy vào trong, chàng má»›i có thá»i gian nhìn ngưá»i kia, chỉ thấy ngưá»i này mặt trắng như ngá»c, mày cong lưỡi liá»m, miệng vuông mÅ©i thẳng, áo bạc Ä‘ai hồng, thật uy nghi đỉnh đạc khiến ngưá»i ta vừa nhìn thấy đã nể phục. Duy nhất má»™t Ä‘iá»u làm ngưá»i ta nghi ngại đó chính là đôi mắt láo liên ẩn chứa chút gì gian tà.
Hai ngưá»i vừa đến bên ngân y thiếu niên, chưa kịp nói gì thì gã đã nhảy tót vào trong má»™t lối thoát khác bên vách động, lúc này Äồng Thiên Kỳ má»›i kịp nhận thấy trên vách đúng là còn má»™t lối thông bí mật.
- Nhị vị theo tôi !
Äồng Thiên Kỳ không đợi đối phương nói xong, lập tức kéo tay Ngá»c Phụng chạy vào theo, sau lưng lá»­a đã cháy tá»›i gần ká».
Ngân y thiếu niên cứ Ä‘i trước dẫn đưá»ng không nói thêm má»™t lá»i nào, con đưá»ng mật đạo lẻ này tuy nhá» hẹp hÆ¡n, nhưng cÅ©ng đủ cho má»™t ngưá»i chạy thoải mái.
Chạy được má»™t Ä‘oạn, ngân y thiếu niên bá»—ng cưá»i há»i lại :
- Äồng đại hiệp thá»±c không sợ tiểu sinh mang lòng hại nhị vị ?
Äồng Thiên Kỳ Thản nhiên đáp :
- Lúc này thì chúng ta cơ hội như nhau.
- Äồng đại hiệp muốn nói là cÆ¡ há»™i thoát thân ư - CÅ©ng là cÆ¡ há»™i sống còn.
Trong đôi mắt ngân y thiếu niên hiện sát cÆ¡, lạnh giá»ng há»i :
- Äến lúc ấy không biết Hoa Cốc chá»§ giúp ai ?
Hoa Ngá»c Phụng bá»±c tức dằn giá»ng :
- Ngươi nghĩ là ta giúp ngươi ư ?
- Tiểu sinh dẫu sao cũng đã cứu mạng Cốc chủ một lần.
- Còn chưa thoát khá»i chá»— hiểm này mà ngươi bảo là đã cứu được ta ?
Ngân y thiếu niên cưá»i lá»›n nói :
- Giả sử đã đến được nơi an toàn thì sao ?
Ngá»c Phụng không chút do dá»±, đáp :
- Nếu ngươi lòng dạ chính trá»±c, thì ta và Äồng công tá»­ sẽ kết làm bạn tri tâm.
Ngược lại ngươi mang tâm tà ác, thì ta sẽ tha cho ngưá»i má»™t lần.
Nghe giá»ng nàng xưng hô vá»›i Äồng Thiên Kỳ thân thiết như vậy, trong ánh mắt gã hiện chút tà quang, vừa lúc này từ hướng trước mặt má»™t làn gió mát lạnh thổi lại hiển nhiên cách miệng địa đạo đã không còn xa.
Ngân y thiếu niên đầu lóe lên ý niệm, quét mắt chỉ tay ra trước, nói :
- Ra khá»i chá»— ngoặc này đã là miệng địa đạo.
Chính ngay lúc gã đưa tay lên chỉ thì từ tay áo rơi ra một chiếc lệnh bài bạc trắng, tợ hồ như không hỠhay biết, gã cứ chạy tới trước, nháy mắt đã qua chỗ ngoặc.
Ngá»c Phụng chạy giữa hai ngưá»i, nên cứ tiếp tục theo chân gã, căn bản không nhìn thấy. Chỉ duy nhất Äồng Thiên Kỳ kịp phát hiện, chàng hÆ¡i dừng chân, mắt nhìn nhanh tấm lệnh bài thấy mặt trên ghi hai chữ "Nhật Nguyệt", chàng chấn động trong đầu, cúi ngưá»i xuống vừa định nhặt lên thì ngay lúc ấy phía trước lại má»™t tiếng "ầm".
Äồng Thiên Kỳ giật thót mình dừng chân hẳn lại, đưa mắt nhìn tá»›i trước má»›i hay chính ngay chá»— ngoặc đã bị má»™t tấm cương thạch chấn mất lối, lúc này chàng má»›i hiểu ra mình đã trúng kế địch.
Chàng tức giận thét lá»›n má»™t tiếng, rồi vận đủ thập thành công lá»±c vòng song chưởng nhằm thẳng vào tấm cương thạch đánh tá»›i. Sau tiếng nổ long trá»i lở đất, chỉ thấy đất đá vỡ vụn bay tứ tán mù mịt thế nhưng tấm cương thạch vẫn không há» suy suyển, đủ thấy nó dày đến chừng nào rồi.
Äồng Thiên Kỳ chấn động cả ngưá»i, ngầm nghÄ© đến khi lá»­a cháy đến đây có lẽ không làm sao ra khá»i đây được, bất giác chàng nghiến răng ken két :
- Chỉ cần ngày hôm nay Äồng má»— không chết thì thế gian này không còn chá»— cho ngươi dung thân !
Äồng Thiên Kỳ lại vung chưởng đánh vào bức tưá»ng bên phải đến ba chưởng, thế nhưng vẫn không có chút gì hy vá»ng.
Bây giỠthế lửa đã cháy đến gần, chỉ cách chàng chừng hai trượng.
Chính lúc nguy ngập thế nghìn cân treo sợi tóc hình ảnh Ngá»c Phụng và bao nhiêu thâm cừu đại hận cá»§a gia đình hiển hiện lên trong đầu chàng rõ mồn má»™t.
Lá»­a vẫn vô tình lan cháy đến gần, chỉ còn cách chàng chừng năm xích, Äồng Thiên Kỳ bá»—ng ngá»­a mặt cưá»i lên tràng man dại :
- Ha ha hạ.. Sinh hữu hạn, tá»­ vô kỳ, Äồng Thiên Kỳ thân này xem ra trả lại cho thiên địa tại đây !
Nói rồi nhắm mắt thân nhiên chưa từng có, bình tĩnh chỠđợi cái chết.
Thế lá»­a hừng há»±c cháy đã thấy chỉ còn cách chàng chừng ba xích. Äá»™t nhiên "ầm" má»™t tiếng, phiến đá trước mặt chàng lá»t thá»m sâu biến mất, má»™t giá»ng nói cao vang vá»ng vào :
- A Di Äà Phật, Äồng thí chá»§ nhanh ra Ä‘i !
Vừa mở mắt, lá»­a táp đến ngưá»i, Äồng Thiên Kỳ không nghÄ© gì nữa, tung ngưá»i phóng nhanh qua chá»— ngoặc, sau lưng "ầm" má»™t tiếng phiến cương thạch lập tức trồi lên đóng lại như cÅ©.
Hai mất chăm nhìn phía trước, bấy giá» chàng má»›i nhận ra đó là má»™t lão hòa thượng tầm ngÅ© tuần, mày rậm mắt lá»›n, dáng ngưá»i tầm thước uy nghi, đứng chỉ cách chàng chừng năm trượng. Chàng chau mày, lúc này không còn nghÄ© gì tình hình sau lưng nữa, mắt chàng như dán chặt vào mặt vị hòa thượng này, bởi vì trong trí ức cá»§a chàng cảm giác mặt vị này rất quen, chừng như đã gặp đâu má»™t lần.
ÄÆ°a cặp mắt hiá»n hòa nhìn khắp má»™t lượt trên ngưá»i Äồng Thiên Kỳ, lão hòa thượng hết gật đầu rồi lại lắc đầu chép miệng nói :
- Thiện tai ! Thiện tai ! Chỉ tiếc sát nghiệp quá nậng ná».
Trong lòng chàng giỠđầy lại lo lắng cho sá»± an nguy cá»§a Ngá»c Phụng, vá»™i chấp tay thi lá»… nói :
- Äồng má»— mạo muá»™i xin được biết pháp hiệu đại sư ?
Lão hòa thượng cưá»i hiá»n từ, nói :
- Tiểu dàn việt định ngày sau báo ân đấy ư?
- Nếu thá»±c sá»± đại sư có ý cứu Äồng má»—.
- Ài, tiểu đàn việt chừng như rất ít tin ngưá»i ?
- Äại sư nói không sai.
- Trá»±c ngôn là thá»±c tâm, sá»± thẳng thắn thành thá»±c cá»§a tiểu đàn việt khiến ngưá»i ta phải hoan há»·.
Lão hòa thượng hÆ¡i dừng lá»i má»™t lát, lại nói tiếp :
- Nếu như lão nạp bảo rằng có ý đến đây cứu Tiểu đàn việt thì sao ?
Äồng Thiên Kỳ lần nữa chấp tay thi lá»… há»i :
- Äồng Thiên Kỳ xin thỉnh giáo Pháp hiệu đại sư ?
Trên nét mặt từ bi cá»§a lão hòa thượng bá»—ng chốc quét qua má»™t tia hàn quang, trầm giá»ng buông hai tiếng:
- Niệm Cừu !
- Äồng má»— má»™t này còn sống, quyết không quên hai tiếng này!
Nói rồi cá»­ bước định Ä‘i ra khá»i địa đạo bá»—ng lão hòa thượng đưa tay cản lại nói :
- Tiểu đàn việt không cảm thấy pháp hiệu này cổ quái đó sao ?
Äồng Thiên Kỳ ngá»› ngưá»i, buá»™t miệng nói :
- Äồng má»— nghÄ© đại sư dùng hai tiếng này làm Pháp hiệu hẳn có thâm ý.
- Vậy Tiểu đàn việt cố muốn nghe hàm ý trong pháp hiệu này không.. Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i giật mình, nói :
- Nếu rồi thì Äồng má»— nhất định rất thích nghe, có Ä‘iá»u đáng tiếc hiện tại có cấp sá»±, Äồng má»— không thể lưu lại đây lâu !
- Phải chăng Tiểu dàn việt lo lắng cho vị cô nương kia ?
Äồng Thiên Kỳ càng giật mình, đảo nhanh ánh mắt quét qua mắt lão hòa thượng nói :
- Äại sư nói đúng, cứu ngưá»i như cứu há»a, Äồng má»— xin cáo từ !
Vừa nói xong chàng lại định đi, lão hòa thượng lắc đầu, tiếp :
- Tiểu đàn việt định đi như thế này sao ?
Äồng Thiên Kỳ ngá»› ngưá»i, lắp bắp há»i:
- Chẳng lẽ đại sư có ý cản trở Äồng má»— ?
- Ừm, thí chủ cho rằng lão phu không dám ?
Ãnh mắt chàng hiện sát cÆ¡, gằn giá»ng:
- Vậy thì đại sư chuẩn bị !
- Trong lòng thí chủ hẳn đang rất nôn nóng ?
Äồng Thiên Kỳ lòng nóng như lá»­a không kiên nhẫn được nữa, chàng vừa quát lá»›n "Äại sư lại Ä‘oán đúng" vừa thoái lùi má»™t bước, đồng thá»i chưởng xuất ra.
Lão hòa thượng như cố ý lĩnh giáo võ nghệ của nhân vật chấn danh trên giang hồ bấy lâu nay thế nào, nên nói lớn :
- Lão phu tiếp ngươi !
Gần như cùng lúc Äồng Thiên Kỳ ra chiêu, lão hòa thượng cÅ©ng dá»±ng hữu chưởng, chừng ấy đủ thấy lão đã ngầm chuẩn bị từ trước.
"Bình" má»™t tiếng kinh hồn, đất đá bay mù mịt, cả thạch đạo như lung lay muốn đổ, dư phong còn ập lại khiến ngưá»i ta nghẹt thở.
Lão hòa thượng hai tay tê dại, khí huyết trước ngực như ngưng lại mấy giây, lão chấn động thầm nghĩ :
"Ba tiếng Huyết Kiếp Thá»§ thảo nào mà nhanh chóng chấn hưng thanh thế trong võ lâm, công lá»±c tiểu tá»­ này quả thá»±c kinh ngưá»i. Phụng nhi thật là có mắt, chá»n đúng hắn!".
Äồng Thiên Kỳ cÅ©ng bị thoái lùi hai bá»™, chàng xuất mưá»i thành công lá»±c đối địch, đây là lần đầu tiên bị đẩy lùi xa như thế. Bất giác cÅ©ng giật thót mình thầm nghÄ© lão hòa thượng không ngá» công lá»±c thâm hậu đến bá»±c thặng thừa.
Má»™t hồi sau đấy đá lắng xuống, Äồng Thiên Kỳ đưa mắt nhìn lão hòa thượng, gằn giá»ng há»i :
- Äại sư nghÄ© là có thể cản được Äồng má»— ?
Lão hòa thượng đột nhiên sắc mặt trở nên nghiêm nghị, nói:
- Tiểu đàn việt nên biết lão nạp còn lo lắng cho cô ta nhiá»u hÆ¡n nữa ?
Äồng Thiên Kỳ lúc này trong đầu hoài nghi lão hòa thượng là ngưá»i cá»§a gã Ngân y thiếu niên phái đến cản đưá»ng chàng, cưá»i nhạt nói :
- Phải nói là lo lắng cho chủ của lão mới đúng ?
Giá»ng lão hòa thượng trở nên nặng ná»:
- Vì vong thiếp mà lo cho nó !
Äồng Thiên Kỳ trong đầu vẫn nghÄ© lão là ngưá»i cá»§a địch, nên không suy nghÄ© câu này cá»§a lão hòa thượng, bèn gằn giá»ng :
- Lo cho con trai của tôn giá ?
Không ngá» lão hòa thượng lắc đầu, giá»ng u uất nói :
- Lo cho con gái ta, Phụng nhi !
Äồng Thiên Kỳ khá»±ng ngưá»i lắp bắp :
- Con gái ?
Äá»™t nhiên lúc này chàng má»›i ngá»™ hiểu ra vì sao lúc đầu vừa nhìn thấy lão hòa thượng chàng đã có cảm giác lão ta quen quen, thì ra là vì lão ta giống vá»›i Ngá»c Phụng.

Hết chương 58
Tài sản của samuen

  #47  
Old 27-05-2008, 12:47 AM
samuen's Avatar
samuen samuen is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tphcm
Bài gởi: 96
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 207
Thanked 1 Time in 1 Post
59. Vì Äại Kế Nén Lòng Cố Nhẫn - Gặp Ãc Tăng Äành Kết Thêm Cừu



Bấy giá» Äồng Thiên Kỳ ngưng mắt ngẩn ngưá»i nhìn lão hòa thượng hồi lâu má»›i nói được :
- Äại sư nghÄ© sau khi giao thá»§ má»™t chiêu rồi má»›i nói, Äồng má»— sẽ tin sao ?
Lão hòa thượng cưá»i Ä‘iá»m nhiên nói:
- Nếu lão nạp nói rằng đã nhìn thấy gã và nhi nữ bị ngưá»i bắt Ä‘i, có lẽ Tiểu đàn việt càng không tin ?
Äồng Thiên Kỳ lại ngá»› ngưá»i thêm, chàng vốn thông minh mẫn đạt, thế nhưng lúc này đây thần tình bấn loạn vì lo cho nàng, nên căn bản không sao nghÄ© ra lão hòa thượng tại sao lại nói toàn những chuyện bất ngá» vá»›i chàng. Sau phút trầm ngâm, chàng nói :
- Như đại sư có đầy đủ lý lẽ thì Äồng má»— nên tin, nhưng chỉ e không được như vậy !
Lão hòa thượng nói ngay :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có, bởi vì lão nạp ngưá»i Nam Hải, mà bá»n ngưá»i bắt nhi nữ Ä‘i cÅ©ng là Nam Hải phái !
- Thân phận và võ công ngưá»i ấy cao hÆ¡n cả Äại sư sao ?
Lão hòa thượng không chút suy nghĩ đáp :
- Không bằng lão nạp Äồng Thiên Kỳ kinh ngạc nói :
- Äại sư nói ra xem có chút mâu thuẫn?
Lão hòa thượng lắc đầu nói:
- Thực tế là vậy, vì lão nạp không nên ra mặt tranh một thiếu nữ với chưởng môn Nam Hải phái, càng không thể thắng hắn !
Äồng Thiên Kỳ như đã hiểu ra ít nhiá»u, ngưng mục nhìn lão hòa thượng phán Ä‘oán :
- Chính vì Ä‘iá»u này mà đại sư danh chẳng những không vang trong Nam Hải phái, mà đến đất Nam Hải cÅ©ng không có má»™t mảnh nương thân, cho nên má»›i vào đây...
Lão hòa thượng lắc đầu đáp :
- Ở đây cũng không có đất lão nạp dung thân.
Äồng Thiên Kỳ hÆ¡i ngá»› ngưá»i, lẩm nhẩm há»i :
- Nữ nhân đại sư sở đắc phải là Vạn Hoa Cốc chủ ?
Trong ánh mắt lão hòa thượng ẩn hiện chút oán hận :
- Chưởng môn sư huynh ngược lại mãi không nhận thất bại, cho nên đã đặt ngưá»i ở đây giám sát lão nạp, khiến lão nạp vô phương lưu ẩn lại đây.
- Vì thế nên đại sư đành xa bà ta ?
Lão hòa thượng lắc đầu nói:
- Không, mà vì Ä‘iá»u này lão nạp đã cùng ái thê hợp lá»±c ngầm thá»±c hiện mật đạo này, thá»i gian đó là thá»i gian từng gặp nhau, cÅ©ng vừa khéo ná»­a năm để thá»±c hiện địa đạo này !
Nhìn vẻ phẫn ná»™ xen lẫn uất hận cá»§a lão hòa thượng, Äồng Thiên Kỳ cẩn thận há»i tiếp :
- Lệnh sư huynh phát hiện được ?
Lão hòa thượng gật đầu nói :
- Có lẽ Tiểu đàn việt cảm thấy kỳ quái tại sao chúng ta không cao bay xa chạy đến ẩn dật trong thâm sÆ¡n cùng cốc, thá»±c sá»± đây là Ä‘iá»u đáng tiếc nhất cá»§a lệnh ái.
Bởi vì bà ấy có một địa vị quá cao cho nên căn bản không tự do hành động được.
Có lẽ Tiểu đàn việt cũng lấy làm lạ tại sao chúng ta lại chấp nhận qua những năm tháng khổ ải thế này ? ài, tất cả chỉ là vì nhi nữ vừa rồi bị bắt đi !
Äồng Thiên Kỳ không nhẫn nại được, nói:
- Hiện tại đại sư không còn thù hận gì sao ?
Lão hòa thượng lúc đầu cưá»i khô đáp :
- Có lẽ ngươi cho lão nạp quá nhân từ, thực ra hạnh phúc chúng ta bi hủy trong tay hắn, lão nạp đã quyết trí mệnh với hắn. Tuy biết khả năng sẽ thắng thế nhưng lão nạp biết hận sâu thù dày không dễ giải quyết trong nháy mắt, cho nên lão nạp mới cản chân ngươi lại... Hài tử ! Hiện tại ngươi không thể hại đến hắn ta !? Nếu không...
Äồng Thiên Kỳ không nhịn được, cưá»i nhạt, nói :
- Äể hắn lại cho đại sư giải hết hận lòng ?
Lão hòa thượng lắc đầu :
- Không, ngươi là ngưá»i thông minh cần biết rằng ngưá»i cá»§a Nhật Nguyệt bang và Linh SÆ¡n phái lúc này tìm không ra ngươi, tất sẽ lưu lại lân cận đây chỠđợi. Ngươi và Phụng nhi không thể nào cùng lúc đối phó cả ba mặt, huống gì ngưá»i này mà mệnh hệ gì thì cả Nam Hải phái thế như dốc thành kéo rốc đến đây, như thế chẳng phải vô tình ngươi gieo thêm má»™t mối địch gia mà ngưá»i trên giang hồ ít ai dám đụng tá»›i !
- Nhưng chỉ vì sợ Ä‘iá»u này mà phải há»§y lệnh ái, tôn giá không thấy đánh đổi má»™t cái giá quá đắt đấy sao ?
- Không, lão nạp tin rằng trong thá»i gian này tiểu nữ không nguy gì đâu.
- Äại sư chỉ tưởng tượng mà tin thôi ư ?
- Cứ rá»i khá»i đây ngươi tức khắc thấy được sá»± thá»±c, lão nạp nghe đồn đãi ngươi thá»§y công rất giá»i, Ä‘i ! Lão nạp sẽ chỉ cho ngươi con đưá»ng rất gần.
Nói hết, lão quay ngưá»i Ä‘i trước đẫn đưá»ng ngay.
Äồng Thiên Kỳ theo chân đại sư ra khá»i mật đạo, trước mặt là má»™t vách núi dá»±ng thẳng đứng như cắt, cúi đầu nhìn xuống má»›i hay đó là má»™t con sông sâu thăm thẳm.
Chàng chợt nghÄ© lại câu chuyện thương tâm cá»§a đôi phu phụ gặp hoạn nạn, phải đào mật đạo này lánh thân, bất giác trong lòng khởi đồng tình vá»›i há», đồng thá»i đối vá»›i Nam Hải phái càng tăng thêm oán hận.
Lão hòa thượng chỉ tay xuống lòng sông, nói :
- Từ đây xuống đến mặt nước có đến trượng, cần cẩn thận !
Äồng Thiên Kỳ gật đầu lÄ©nh ý, chấp tay nói :
- Cáo biệt đại sư.
Nói rồi định nhún mình nhảy xuống, nhưng bị lão hòa thượng kéo tay lại :
- Vì thâm cừu đại hận mà ta phải xuống tóc ẩn danh, mục đích cũng chỉ là tiêu diệt Nam Hải phái. Bốn mươi năm lão nạp đã nhẫn nhịn, hài tử, trước lúc chưa đủ lông đủ cánh, tốt nhất ngươi không kết thêm thù địch, phải nhẫn nại !
- Trong phạm vi khả năng cho phép, Äồng má»— nhất định không để đại sư thất vá»ng !
Nói rồi chàng tung ngưá»i nhảy xuống sông.
Nước tuy chảy xiết, thế nhưng không cản được tốc độ lặn cá»§a Äồng Thiên Kỳ, lát sau chàng đã qua được bá» bên kia.
Äến lúc này chàng má»›i nhá»› ra là quên há»i lão hòa thượng phương hướng để Ä‘i, lòng nôn nóng tìm Ngá»c Phụng nên vừa lên bá» quyết định ngay nhằm hướng ngá»n núi thấp đầy cây cao chạy lên.
Vừa tá»›i đỉnh, đưa mắt định tìm quanh, bá»—ng nhiên nghe từ hướng hẻm núi cách ngoài ba trượng vá»ng lại tiếng binh khí chạm nhau xen lẫn tiếng quát ầm Ä©.
Äồng Thiên Kỳ nhíu mày, nghÄ© nhanh trong đầu, rồi tung ngưá»i chạy vá» hướng đó.
Khi đến bên vách núi, ghé mắt qua tảng đá lá»›n vừa nhìn chàng đã khá»±ng ngưá»i lại. Bởi vì trong má»™t khoảnh đất rá»™ng tạo thành má»™t bãi chiến trưá»ng, chín ngưá»i Ä‘ang vây đấu vá»›i má»™t nam má»™t nữ, trên đất còn có ba nữ nhân khác nằm yên bất động, hẳn là bá»n há» bị Ä‘iểm huyệt.
Ngá»c Phụng mà Äồng Thiên Kỳ nôn nóng tìm kiếm chính là má»™t trong ba nữ nhân kia, nhân vì chàng đã nhận ra hai ngưá»i Ä‘ang bị vây đấu kia là ai, nên nhất thá»i ngần ngại chưa dám lá»™ diện, chuyện trước đây trên Vạn Thánh Äảo phút chốc hiện lên mồn má»™t trong đầu chàng.
Ngưng mục theo dõi trận đấu, Äồng Thiên Kỳ thầm nghÄ© :
"Nếu hỠđến đây mục đích tìm ta thì lẽ ra ta phải giúp sức. Nhưng gặp mặt không bằng giấu mặt, nếu gặp rồi sau đó ta phải thế nào đây ?".
Chàng theo dõi trận đấu một lúc vẫn chưa có quyết định.
Lúc này trong trận đấu, đột nhiên Ngân y thiếu niên la lên :
- Thiên Tâm Quái Cái, biết Ä‘iá»u thì mau rút Ä‘i, còn cứ ngoan cố thì... Hắc hắc...
bổn công tử chỉ e ngươi sẽ hối hận !
Thiên Tâm Quái Cái là má»™t trong chín ngưá»i Ä‘ang vây đấu, quát lá»›n :
- Tiểu tá»­, có giá»i thì cứ giở hết tài năng xem Nam Hải phái các ngươi võ công cao mình đến đâu, hay là xem chiếc gậy đập chó lão ăn mày này lợi hại ? Chứ đừng á»· vào trận thế này mà dá»a ngưá»i !
Ngân y thiếu niên cưá»i lá»›n :
- Muốn bổn công tá»­ thi thố hết sở há»c cÅ©ng không khó, chỉ cần có Ä‘iá»u kiện.
Thiên Tâm Quái Cái cưá»i nhạt nói :
- Lão ăn mày này muốn nhượng ngươi mưá»i chiêu !
- Hắc hắc..., Bổn công tá»­ lẽ nào cần má»™t lão ăn mày nhưá»ng chiêu !
Nói rồi gã chỉ tay vào má»™t thiếu nữ Ä‘ang đối đầu là Nhan Ngá»c Vi, cưá»i há»nh hệch nói :
- Chỉ cần chịu để mỹ nhân này theo chân bổn công tử, thì bổn công tử mới có thể xếp trận này cũng quyết thắng phụ với ngươi.
Thiên Tâm Quái Cái nôn nóng trong lòng, nghe vậy chửi đổng nói :
- Con mẹ nó, mày là cái thứ gì hả ?
Ngân y thiếu niên bản tính âm trầm nham hiểm, nghe vậy vẫn không nổi nóng, chỉ cưá»i lá»›n nói :
- Ngươi khá»i phải bận tâm bổn công tá»­ là cái thá gì, cứ chá» lát nữa bổn công tá»­ cùng bá»n há» ngao Ä‘iá»u dã ngoại thành thân, ngươi sẽ làm chứng.
Thiên Tâm Quái Cái mặc dù hành cước giang hồ đã nhiá»u năm, thế nhưng cá tính nóng nảy vẫn không thay đổi được tí nào, lúc này vừa bị gã thiếu niên chá»c giận má»™t câu là đã nổi đóa lên vung ngá»c trượng xuất liá»n mưá»i chiêu thế như bài sÆ¡n đảo hải, nhưng vẫn không làm sao phá nổi trận thế kỳ diệu cá»§a Nam Hải phái.
Vừa thấy lão khất cái phát ná»™ khí, trong đầu Ngân y thiếu niên bá»—ng lóe lên má»™t kế, cưá»i kha khả nói lá»›n :
- A, đúng rồi, chỉ vì một mỹ nhân mà ta phải để ba vị cô nương này nằm chỠthì thực không hiểu nhân tình. Hắc hắc...
Nói rồi gã cao giá»ng há»i đám thuá»™c hạ:
- Bổn công tử nóng lòng ở với giai nhân, các ngươi giữ được hắn chứ ?
Äồng Thiên Kỳ nghe đến đây thì cÆ¡n giận trong lòng trổi lên, đã thấy huyệt Mi tâm giữa trán á»­ng Ä‘á», ánh mắt lạnh lùng quét ngang mặt gã thiếu niên má»™t cái rồi chàng quyết định bước ra.
Bấy giỠđám thuá»™c hạ nghe há»i vậy thì đồng thanh đáp ran :
- Công tá»­ cứ yên tâm hưởng thú, bá»n đệ tá»­ nhất định cầm chân chúng lại dây.
Ngân y thiếu niên cưá»i cố tình nói lá»›n:
- Äừng làm thương hại đến chúng, bổn công tá»­ trong giá» phút thành thân muốn có cả nam lẫn nữ làm chứng, như vậy má»›i tránh được thiên hạ nghị luận là giả hợp.
Nói rồi gã quả nhiên cá»­ bước ra khá»i đấu trưá»ng đến bên ba thiếu nữ Ä‘ang nằm bất động trên đất.
Thiên Tâm Quái Cái gầm lên má»™t tiếng phát trượng tấn công liên hoàn mưá»i tám chiêu vẫn không đột phá được vòng vây, tức giận thét lá»›n :
- Chó lá»™n giống, ngươi đã nghe qua cái danh "Huyết Kiếp Thá»§" Äồng Thiên Kỳ hay chưa há»­ ?
Ngân y thiếu niên quay ngưá»i, cưá»i nhạt :
- Chẳng những nghe mà bổn công tử còn tận mắt nhìn thấy !
- Vậy ngươi có biết những vị cô nương này là gì của anh ta không ?
- Há»­ ? Äiá»u này thì hắn chưa từng nói vá»›i ta.
- Vậy thì lão phu nói cho ngươi biết, những cô nương này Ä‘á»u là vị hôn thê cá»§a anh ta.
Vừa nghe vậy nét đố kỵ ganh ghét hiện lên trong mắt gã, cưá»i gằn nói :
- Hắc hắc... bao nhiêu nữ nhân trong thiên hạ bị vướng bẫy tình của hắn, xem ra bổn công tử cần phải cảm tạ hắn !
Thiên Tâm Quái Cái tức khí quát lớn:
- Hôm nay ngươi lớn gan dám động đến những vị cô nương này thì lão ăn mày ta lo cho Nam Hải phái ngươi có ngày hủy danh trên giang hồ !
- Hắc hắc..., Thiên Tâm Quái Cái bổn công tá»­ dẫu sao cÅ©ng cám Æ¡n lão đã có lòng quan tâm đến bổn bang, nhưng hiện tại nhân lúc không có mặt Äồng Thiên Kỳ, bổn công tá»­ thay hắn hưởng chút nghÄ©a phu thê !
Gã vừa nói xong, chưa kịp quay ngưá»i bá»—ng nghe má»™t tiếng cưá»i lãnh bạo, má»™t giá»ng nói lạnh băng băng cất lên :
- Có qua có lại, hiện tại là lúc tôn giá thu hoạch đây !
Ngân y thiếu niên giật mình quay phắt lại, gã bá»—ng khá»±ng ngưá»i khi phát hiện ai Ä‘ang đứng đối diện vá»›i mình, trố mắt la lên :
- Là ngươi ư ? Äồng Thiên Kỳ ?
Äúng là Äồng Thiên Kỳ, chàng cưá»i nhạt má»™t tiếng, nói :
- Vá»›i tôn giá thì Äồng má»— phải gá»i bằng ngoại hiệu Huyết Kiếp Thá»§.
Nhan Ngá»c Vi không ngỠđúng vào lúc này Äồng Thiên Kỳ lại xuất hiện đột ngá»™t như từ trên trá»i rÆ¡i xuống, nàng vui mừng tá»™t độ reo lên :
- Thiên Kỳ, là chàng ?
Nói rồi định chạy đến với chàng tợ hồ như nàng đang không phải đối địch.
Vừa lúc ấy Thiên Tâm Quái Cái thét má»™t tiếng "Cẩn thận", vừa kịp ngá»n ngá»c trượng cá»§a lão đỡ má»™t kiếm cá»§a má»™t trong tám tên ngân y vừa chém tá»›i ngưá»i Nhan Ngá»c Vi, lão nói lá»›n :
- Nha đầu, đã tìm thấy nó, còn nôn làm gì chứ ?
Tuy lão cứu được Nhan Ngá»c Vi má»™t kiếm, nhưng bản thân lão tay trái trúng thương.
Nhan ngá»c Vi kịp hiểu nình nhất thá»i để thất thố, nhưng trong lòng nàng giỠđây ná»—i u sầu lập tức biến mất thay vào đó là niá»m sung sướng hứng khởi, thét dài má»™t tiếng, kiếm múa như lạc hoa, thế như thác đổ.
Ngân y thiếu niên lúc ấy đã trấn định tâm thần, thầm nghÄ© nhanh trong đầu cưá»i nhạt nói mỉa :
- Äồng đại hiệp mạng thật lá»›n!
Äồng Thiên Kỳ nhếch môi cưá»i khinh bỉ:
- Äồng má»— mạng lá»›n, tôn giá hẳn mạng rất ngắn ngá»§i !
- Hừ, ngươi có thể quyết định được số mệnh bổn công tử ư ?
Äồng Thiên Kỳ từ từ chìa hai bàn tay ra trước mặt, gằn giá»ng há»i :
- Tôn giá có nhận ra đôi tay này không, nhưng trên giang hồ gá»i nó là Huyết Kiếp Thá»§ !
- À, vậy mà bổn công tử ngược lại chẳng thấy có gì là đặc biệt !
Äồng Thiên Kỳ cá»­ bước tiếp lên hai. bá»™, trầm lãnh nói :
- Vậy thì tôn giá sẽ lập tức thấy chá»— khác nhau cá»§a nó vá»›i những đôi tay cá»§a ngưá»i khác, và đó cÅ©ng là Ä‘iá»u bất hạnh vá»›i tôn giá Ngân y thiếu niên chừng như trong Ä‘á»i chưa từng gặp đối thá»§ cùng trang lứa vá»›i mình, cho nên chung quy coi thưá»ng Äồng Thiên Kỳ, cưá»i nói :
- Ngươi nói lá»i ấy vá»›i bổn công tá»­ đấy ư ?
- Không sai, chính là nói với các hạ.
Nói rồi thâu song thá»§ lại, quay ngưá»i Ä‘i vá» hướng ba nữ nhân.
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi định giải khai huyệt đạo cho bá»n hỠà ?
- Chẳng lẽ các hạ phản đối ?
- Hắc hắc... bổn công tử chỉ sợ ngươi uổng mạng vô ích, đã đến Diêm vương còn chưa chịu cúi đầu báo danh !
Äồng Thiên Kỳ liếc mắt lạnh lùng :
- Äồng má»— chỉ coi ngươi là thứ chó cậy nhà, á»· vào trận thế cá»§a đám thuá»™c hạ làm càn mà thôi !
Nói rồi tợ hồ như không chú ý đến đối phương, từ từ đưa tay lên định cách không điểm chỉ giải khai huyệt đạo cho ba thiếu nữ kia.
Lại nói, Ngân y thiếu nên thừa biết võ công cá»§a Hoa Ngá»c Phụng cao thâm, bản thân gã không bằng, nếu nàng được giải khai huyệt đạo thì trận thế kia khó lòng duy trì được. Bởi vậy vừa thấy Äồng Thiên Kỳ định ra tay xuất chỉ, gã thét lá»›n má»™t tiếng :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi muốn chết !
Tiếng cuối cùng vừa dứt, song chưởng thế như vÅ© bão ập tá»›i sau lưng Äồng Thiên Kỳ.. Äồng Thiên Kỳ thừa biết gã ta sẽ ra tay cản trở, cho nên hữu thá»§ xuất chỉ định giải huyệt đạo chẳng qua là hư chiêu dụ địch, lúc này thấy gã đã ra chiêu, cả ngưá»i chàng lập tức quay ngoắc lại như cái vụ, đồng thá»i tả thá»§ còn lại ra má»™t chiêu "Tiá»m Long SÆ¡ động".
Ngân y thiếu niên công tới thấy đã sắp đắc thủ, bỗng nhiên "bình" một tiếng trong dư phong, gã kịp hoa lên trong mắt ảo ảnh Tiểu long.
Cá» lá xen lẫn đất đá tung bay má»™t lúc má»›i lắng xuống, lúc này gã Ngân y thiếu niên bị đẩy văng ngưá»i lùi sau xa đến tám chín xích, khí huyết như ngưng lại trước ngá»±c, hai tay tê dại, mắt trố nhìn Äồng Thiên Kỳ không thốt lên được má»™t tiếng nào.
- Tôn giá hẳn thất vá»ng.
Äồng Thiên Kỳ buông má»™t tiếng mỉa mai rồi xuất chỉ nhanh như chá»›p giải khai huyệt đạo ba thiếu nữ.
Nháy mắt ba nữ nhân từ từ ngồi dậy, hỠđưa mắt nhìn nhau có chút bỡ ngỡ xen lẫn ngạc nhiên chưa nói được gì.
Sau má»™t hồi trầm lặng, Hoa Ngá»c Phụng đưa ánh mắt nhìn chàng, rồi nhìn hai thiếu nữ còn lại vẻ xin lá»—i :
- Äồng công tá»­ đã có lần cứu mạng tôi, nhị vị thư thư xin.. xin chá»› hiểu lầm, tôi tôi... ài.
Nàng không làm sao nói hết câu, tính tình vốn kiên cưá»ng nhưng lúc này nàng cÅ©ng phải rụt rè, hẳn là vì chàng. Nàng tợ như đã hiểu Äồng Thiên Kỳ không chỉ riêng má»™t mình nàng yêu thương, mà còn bao nhiêu nữ nhân khác.
Hai thiếu nữ còn lại là Nhan Ngá»c Dung và Mai Phụng Linh, cả hai trong đầu Ä‘á»u không mong muốn trong đám bá»n há» còn lại còn có thêm ngưá»i gia nhập để chia bá»›t tình cảm cá»§a chàng. Thế nhưng có má»™t Ä‘iá»u là không ai dám Ä‘oán chắc chàng thuá»™c vá» mình ?
Chính vì thế, mà ai cũng chỉ mong khoảng cách giữa chàng và mình ngày càng kéo gần là đủ lắm rồi.
Lặng nhìn nhau má»™t lúc, Nhan Ngá»c Dung má»›i nhẹ giá»ng ôn hòa há»i :
- Thư thư phương danh là gì ?
Hoa Ngá»c Phụng thân mật đáp :
- Tiểu muá»™i há» Hoa, gá»i là Ngá»c Phụng.
Nhan Ngá»c Dung thấp giá»ng nói :
- Hoa thư thư tha lá»—i cho tiểu muá»™i vừa rồi có cầu xúc phạm, nhưng tiểu muá»™i mạo muá»™i há»i má»™t câu, thư thư thá»±c tình không thích Äồng đại hiệp sao ?
Hoa Ngá»c Phụng ngầm hít dài má»™t hÆ¡i, nén tình cảm chá»±c dâng trong lòng, nói:
- Cô không sợ phải thất vá»ng vì câu trả lá»i cá»§a tôi sao ?
Mai Phụng Linh chen vào nói :
- Không !
Hoa Ngá»c Phụng Ä‘iá»m nhiên nói :
- Tôi đáp là chẳng những thích chàng, mà còn... mà còn...
Nhan Ngá»c Dung mặt hoa biến sắc, sá»± ghen kỵ trong lòng nổi dậy, nàng cảm thấy nữ nhân này cao ngạo kênh kiệu, cưá»i nhạt nói :
- Mà còn yêu thương chàng ?
Hoa Ngá»c Phụng không phá»§ nhận, chỉ nói :
- Thư thư buá»™c tôi nói ra những lá»i này thấy không tiện đó sao ? Tốt nhất không nên nói chuyện này nữa.
Nhan Ngá»c Dung nói :
- Cản trở Hoa thư thư sao ?
- ài, đặt trưá»ng hợp cô nương, chỉ ngu ngốc má»›i phá»§ nhận !
Nhan Ngá»c Dung lắc đầu nói :
- Chúng ta không phải ngưá»i ngu, thế nhưng vẫn phá»§ nhận hai tiếng "cản trở" này, chúng ta chỉ hy vá»ng không bị bá» rÆ¡i mà thôi ?
Hoa Ngá»c Phụng thở dài má»™t hÆ¡i sóng sượt nói :
- Nếu thế xem ra tôi phải rút lui !
Mai Phụng Linh thành thực nói :
- Chỉ cần Hoa thư thư không để bỠrơi chúng tôi là được.
Hai giá»t lệ châu sung sướng xen lẫn hứng khởi lăn dài trên má Ngá»c Phụng, nàng nói :
- Nói vậy là các vị thư thư chấp nhận tiểu muội.
Ngá»c Dung và Phụng Linh đưa mắt nhìn vẻ đồng cảm vá»›i thiếu nữ xinh đẹp mà há» vừa chấp nhận để nhập bá»n này. Bất giác trong lòng há» sá»± ghen kỵ biến mất, khoảng cách giữa há» cÅ©ng khép gần lại.
Äến lúc này gã Ngân y thiếu niên khí huyết má»›i thông sướng lại, gã đảo mắt nhìn tình thế, rồi quyết kế đối phó, lạnh giá»ng nói :
- Äồng Thiên Kỳ, xem ra ngươi định gây thù kết oán vá»›i Nam Hải phái ta ?
Äồng Thiên Kỳ thừa hiểu gã Ä‘em Nam Hải phái ra để hù mình, chỉ cưá»i nhạt nói :
- Các hạ không thấy mình bước đến sơn cùng thủy tận đó sao ?
- Hừ, bổn công tá»­ chỉ hạ lệnh má»™t tiếng, thì Äồng Thiên Kỳ ngươi chẳng còn mạng đâu ?
Äồng Thiên Kỳ đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn tám gã ngân y, cưá»i nhạt :
- Chỉ bằng vào tám tên này thôi ư ?
- Vậy ngươi thử xem !
Ãnh mắt chàng lập tức lá»™ sát cÆ¡, tay từ từ đặt lên thanh long thá»§ kiếm, lạnh giá»ng nói :
- Hảo, Äồng má»— Ä‘ang muốn thá»­ đây, các hạ bảo chúng chuẩn bị Ä‘i.
Ngân y thiếu niên biết vá»›i tay địch thá»§ như Äồng Thiên Kỳ, há»… đối đầu vá»›i chàng chỉ e khó lòng bày thành trận thế như lúc này, nên bấy thá»i còn trù trừ chưa quyết.
Hoa Ngá»c Phụng từ khi trong Vạn Hoa Cốc thân trúng độc cho đến giá» lòng chất đầy oán hận, lúc này nghe vậy thì bước lên nói :
- Äồng huynh, chàng xem chừng hắn, để chúng tôi đến xá»­ trí bá»n kia.
Nói rồi nàng bổ ngưá»i phóng tá»›i trận địa ngay, bá»n Nhan Ngá»c Dung vốn lên đây để tìm chàng, lúc này đã gặp thì lòng hết lo âu. Bấy giá» thấy Ngá»c Phụng đã lao Ä‘i, thì cÅ©ng liá»n thét lá»›n, rồi song song nhảy vào trận chiến.
Bá»n há» vừa phóng ngưá»i tá»›i thì từ trong trận chiến má»t tiếng rú thảm vang lên.
Ngân y thiếu niên giật mình đảo nhanh mắt đã thấy má»™t tên thá»§ hạ vừa trúng chiêu cá»§a Ngá»c Phụng, gã trong lòng bắt đầu lo.
Äồng Thiên Kỳ đã nhận ra nét lo trong mắt đối phương, cưá»i nhạt nói.
- Hiện tại thì đến lượt các hạ !
"Ãi" lại má»™t tiếng la lá»›n đầy Ä‘au đớn, vừa lúc ấy giá»ng ồm ồm như chuông vỡ cá»§a Thiên Tâm Quái Cái quát lên :
- Lũ cẩu tạp chủng, chết này !
"Bình" kèm theo là má»™t tiếng rú dài khác hiển nhiên vừa có thêm sá»± trợ lá»±c cá»§a ba vị nữ nhân, bá»n Thiên Tâm Quái Cái và Nhan Ngá»c Vi đã phút chốc trở thế, nên đánh thêm hăng.
Äồng Thiên Kỳ quét ánh mắt lạnh lùng lên mặt gã Ngân y thiếu niên những hạt mồ hôi rịn ra trên trán gã, chàng cưá»i gằn nói :
- Giá» thì các hạ có nhảy vào giúp chúng thì cÅ©ng không còn đủ tám ngưá»i mà bày trận thế !
Ngân y thiếu niên bất thần thoái lùi hai bước lúc ấy đã nghe thêm má»™t tiếng rú khác. Không cần nói thì gã ta cÅ©ng thừa biết thá»§ hạ cá»§a mình đã tổn thất nặng ná», ý nghÄ© chạy tháo thân lập tức hiện lên trong đầu, gã tính nhanh má»™t bài đào tẩu. Thét dài má»™t tiếng, đồng thá»i tả thá»§ xuất chưởng nhằm Äồng Thiên Kỳ đánh tá»›i.
Có Ä‘iá»u gã cÅ©ng không ngá» má»i ý nghÄ© cá»§a gã Ä‘á»u nằm in trong đầu Äồng Thiên Kỳ, cho nên chỉ vừa chạy được mấy trượng đã thấy Äồng Thiên Kỳ như bóng nhạn lướt xuống chắn ngang trước mặt.
Chàng cưá»i nhạt nói :
- Công tử chạy đi đâu nhỉ ?
Vừa định xuất chưởng, đột nhiên chính ngay lúc ấy từ trên má»m vách đá má»™t giá»ng cưá»i sang sảng vang lên rung chuyển cả khu rừng :
- Ha ha hạ.. Äồng Thiên Kỳ, lão phu tìm ngươi muốn hụt hÆ¡i !
Äồng Thiên Kỳ vừa nghe giá»ng ngưá»i đã biết ngay là Vu Hồi Kiếm, chính tại lúc này lại thêm má»™t giá»ng khác vang lại tá»­ trên má»m núi đối diện :
- Vu hồi lão nhi, Linh Sơn phái ta không nói dối đấy chớ ?

Hết chương 59
Tài sản của samuen

  #48  
Old 27-05-2008, 12:51 AM
samuen's Avatar
samuen samuen is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tphcm
Bài gởi: 96
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 207
Thanked 1 Time in 1 Post
60. Lập Kế Hại Nhân, Nhân Hại Lại - Giết Ngưá»i Mượn Äao, Äao Cắt Tay



Ngân y thiếu niên bấy giá» tình thế đã rÆ¡i vào tuyệt lá»™, chẳng ngá» có đồng minh xuất hiện kịp thá»i, khuôn mặt lo lắng bá»—ng giãn hẳn ra, nhìn Äồng Thiên Kỳ cưá»i ngạo nghá»… nói :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi có lẽ chẳng ngá» bá»n há» lại xuất hiện nhanh như vậy?
Nghe ra tá»± hồ như sá»± xuất hiện cá»§a hai lão già này là nằm trong kế hoạch đến trợ giúp cho gã, Äồng Thiên Kỳ chỉ cưá»i nhạt nói :
- Tôn giá phải biết tình cảnh của mình vào lúc này chứ ?
Ngân y thiếu niên nghiêng đầu nhìn Äồng Thiên Kỳ vẻ bỡn cợt :
- Bổn thiếu gia nghÄ© tình cảnh cá»§a ta có lẽ còn tốt hÆ¡n Äồng Thiên Kỳ ngươi rất nhiá»u.
- Thật không may, tôn giá hiện tại Ä‘ang nằm trong tay Äồng má»—, cho nên câu này lẽ ra không nên thốt từ miệng tôn giá !
Lại nói, Thiên Tâm Quái Cái bấy giá» nghe giá»ng hai ngưá»i vừa xuất hiện cÅ©ng đã biết là ai, lão tuy nóng tính nhưng lão luyện giang hồ, cho nên thấy tình hình thay đổi liá»n thầm nghÄ© :
"Nếu ta giết sạch đám thá»§ hạ cá»§a Nam Hải bang thì trúng kế cá»§a Nhật Nguyệt bang và Linh sÆ¡n phái, kết thêm má»™t đại địch thì thá»±c không nên "'. nghÄ© vậy, lão liá»n thâu binh khí, vị cô nương thấy Thiên Tâm Quái Cái ngừng đấu thì cÅ©ng lập tức thu chưởng.
Bốn gã ngân y thá»§ hạ Nam Hải tợ hồ chết Ä‘i sống lại, thấy đối phương tá»± dưng ngưng chiến tha cho há» thì còn lòng dạ nào chiến đấu, vừa thoát được vòng hiểm lập tức không hẹn mà Ä‘á»u chạy như bay đến bên ngưá»i Ngân Y thiếu niên.
Ngân Y thiếu niên đưa mắt nhìn bốn tên thuá»™c hạ còn lại cá»§a mình, "hừ" má»™t tiếng lạnh lùng, rồi nhìn Äồng Thiên Kỳ nói :
- Há» Äồng kia, bổn công tá»­ vốn mang đến đây tám tên thuá»™c ha.....
Gã nói chưa xong Äồng Thiên Kỳ đã tiếp lá»i nói ngay :
- GiỠchỉ còn lại bốn tên !
- Không sai, ngươi đoán xem món nợ này ta sẽ đòi ai ?
- Hừ, Äồng má»— chỉ nghÄ© hiện tại tôn giá lo lắng không biết trong tương lai ai là ngưá»i sẽ đến giúp tôn giá đòi mạng lại Ngân Y thiếu niên tính tình thâm trầm giảo hoạt, biết Äồng Thiên Kỳ hiện tại bốn phương Ä‘á»u là địch, cho nên nhẩm tính nhanh rồi cưá»i ngạo nói :
- Há» Äồng kia, bổn thiếu gia e rằng ngưá»i lo bá» mạng không phải là ta !
Äồng Thiên Kỳ lúc này má»›i ngước mắt lên quét nhìn má»m núi bên trái chàng thoáng giật mình vì nhận ra bên trái Vu Hồi Kiếm là má»™t lão già ước chừng chín mươi có thừa, ngưá»i thấp lùn, mặt đỠnhư máu, mi bạc như tuyết, mắt lá»™ hung quang. Tuy chàng chưa từng gặp qua ngưá»i này, nhưng chỉ bằng vào tướng mạo cổ quái cá»§a lão ta chàng cÅ©ng Ä‘oán được lão là Cá»­u Dương Tá»­ như lá»i đồn đãi trên giang hồ.
Hai cánh trái phải cá»§a hai ông già còn có thêm tám lão nhân khác tuổi chỉ chừng ngÅ© tuần, ngưá»i nào cÅ©ng mắt sáng rá»±c chứng tá» ná»™i công há»a hầu cá»§a há» Ä‘á»u không kém.
Mặc dù trong lòng có lo, nhưng chàng vẫn không để lá»™ thần sắc, chỉ cưá»i Ä‘iá»m tÄ©nh nói vá»ng lên :
- Tôn giá không quản mấy mươi dặm theo đến đây, giỠở xa cả chục trượng như thế chẳng thấy bất tiện đó sao ?
Vu Hồi Kiếm giá»ng khách khí :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, đương nhiên, chỉ có Ä‘iá»u Äồng công tá»­ hiện tại Ä‘ang bận tiếp quý khách, cho nên lão phu không tiện nghe tá»± sá»± nhị vị, đành ở đây đợi má»™t lúc vậy ?
Ngân y thiếu niên nghe khẩu khí cá»§a Vu Hồi Kiếm tợ như lão ta không há» quen biết mình, lại còn cho mình là khách quý cá»§a Äồng Thiên Kỳ thì trong lòng đã bá»±c, tuy vậy tình hình lúc này quá cấp bách cho nên gã cố bấm bụng làm lành. Quay ngưá»i chấp tay thi lá»…, nói:
- Không biết Vu tiá»n bối quang lâm, vãn bối thi lá»… có muá»™n, mong tiá»n bối hải hà !
Vu Hồi Kiếm "hừ" một tiếng, nhưng chưa kịp nói thì Cửu Dương Từ đã lên tiếng :
- Hiá»n Ä‘iệt miá»…n lá»…, từng nghe Nam Hải thế huynh có ngưá»i con như chân long, nay được diện kiến quả nhiên danh bất hư truyá»n. Chẳng hay hiá»n Ä‘iệt vào Trung nguyên bao giá» ?
Ngân Y thiếu niên "hừ" một tiếng trong bụng thầm nghĩ :
"Chết tiệt, đã biết còn há»i, ngươi giả vá» hay lắm!", tuy vậy bên ngoài vẫn làm cung kính lá»… độ, chấp tay nói:
- Vãn bối chỉ vừa vào Trung nguyên mấy ngày, cho nên còn chưa kịp đến vấn an lão tiá»n bối.
- À, không dám, không dám, chẳng hay lệnh tôn vẫn khá»e ?
Ngân Y thiếu niên chưa kịp đáp, bá»—ng nhiên nghe từ trên má»™t má»m núi khác, giá»ng nói Cùng Tăng ồm ồm như khuông vỡ vang lên :
- à ! Lúc này là lúc nào mà các ngươi hàn huyên thăm há»i gia sá»± ? Cùng tăng ta tính vốn bá»™ trá»±c, có gì là nói ngay chứ không để trong lòng. Thá»i Ä‘iệt nhi, ngươi có gì cần Cùng Tăng ta làm giúp không ?
Ngân Y thiếu niên há» Thá»i, tên là Thưá»ng VÅ©, nghe vậy trong đầu lóe lên má»™t suy nghÄ© :
"Nhật Nguyệt bang và Linh SÆ¡n phái vốn bất hòa, nếu ta chá»n má»™t bên thì bên còn lại nhất định sẽ giúp Äồng Thiên Kỳ. Chẳng biết dùng má»™t tên trúng hai đích, tạm thá»i lợi dụng chúng !".
NghÄ© vậy bèn quay ngưá»i, chấp tay:
- Vãn bối đa tạ đại sư.
Vu Hồi Kiếm thấy vậy "hừ ' một tiếng, rồi quay mặt nói với Cửu Dương Tử :
- Nhị ca, xem ra chúng ta chỉ thêm mất mặt !
Cá»­u Dương Tá»­ cưá»i nhạt thấp giá»ng nói:
- Cần phải lôi Thá»i Chấn Ngá»c ra, có lẽ không thể không hạ thá»§ vá»›i hắn !
- à nhị huynh định cứu tiểu tử này, lão ta vì ấn đồ báo mà dốc toàn lực ?
Cửu dương Tử lắc đầu nói :
- Cứu hắn ư ? ha hạ.. ngươi nhầm, Thá»i lão nhi đâu phải là ngưá»i mang ân cầu báo.
Nói đến đó mặt lão đanh lại, mắt lộ hàn quang, tiếp :
- Hổ độc không ăn thịt con, đó là thiên tính, ý ta muốn nói lôi Thá»i lão nhi ra mặt là vì lão không chịu nổi Ä‘au đớn mất con.
Vu Hồi Kiếm tợ hồ như đã hiểu ra thâm ý của nhị ca mình, bèn nói :
- Có nghÄ©a là cướp xác cá»§a tiểu tá»­ này Ä‘em đến Nam Hải, nói là Äồng Thiên Kỳ hạ độc thá»§, chúng ta không cứu kịp !?
- Ừm... hay hơn nữa là phải nói Linh Sơn phái đã cản chúng ta cứu nó !
Vừa nhắc đến Linh Sơn phái, Vu Hồi Kiếm chau mày nghĩ nhanh, rồi nói :
- Linh SÆ¡n phái vốn cÅ©ng muốn lôi kéo Nam Hải, hiện tại bá»n chúng có mặt chứng kiến, chỉ sợ kế mượn Ä‘ao giết ngưá»i cá»§a chúng ta khó thành !
Cá»­u Dương Tá»­ chỉ nhếch mép cưá»i nhạt, lắc đầu nói :
- Äiá»u ta lo chỉ là sợ bá»n chúng nhanh tay cướp mất cát thây tiểu tá»­ này, lúc ấy thì chúng ta bị rÆ¡i vào cảnh ngưá»i cản trở chúng cứu ngưá»i.
- Hả, nhị ca muốn nói bá»n Linh SÆ¡n phái cÅ©ng nghÄ© kế như ta ?
- Sao lại không ? Chúng rất hiểu rõ tính tình cá»§a Thá»i lão nhi, đừng nói là Linh SÆ¡n phái, mà ngay Äồng Thiên Kỳ chỉ e cÅ©ng đã thấy được kế này !
Vu Hồi Kiếm mắt vẫn không rá»i Thá»i Thưá»ng VÅ© Ä‘ang nói chuyện vá»›i Cùng Tăng, vẻ không tin lắm, bèn nói :
- Lão già thô tục này mà cùng nghĩ được kế này sao ?
Vừa lúc ấy, bên kia giá»ng Cùng Tăng lại vang lên :
- Äiệt nhi, có lẽ ngươi nghÄ© má»™t mình lão ăn mày ta làm sao đối phó nổi vá»›i bao nhiêu ngưá»i kia ? Ha hạ.. vậy thì Ä‘iệt nhi cứ yên tâm lão ăn mày này có đến trăm vạn binh mã ngầm mai phục chá» lệnh !
Thấy lão đệ của mình không tin câu này của Cùng Tăng, Cửu Dương Tử gật đầu khẳng định :
- Hắn không quá lá»i đâu, bao nhiêu cao thá»§ chá»§ chốt cá»§a Linh SÆ¡n phái Ä‘á»u đã tập trung, chỉ có Ä‘iá»u chưa phải lúc lá»™ diện.
Vu Hồi Kiếm nghe vậy thì giật mình, nói :
- Nếu hôm nay không có đại ca Ä‘i theo thì có lẽ đệ đã bị ngưá»i ta lợi dụng.
Cá»­u Dương Tá»­ chỉ mỉm cưá»i, bấy giá» má»›i nhìn Ngân Y thiếu niên cao giá»ng khẳng khái há»i :
- Thá»i hiá»n Ä‘iệt đã quyết định chá»n bên nào cứu viện ?
Thá»i Thưá»ng VÅ© đã có kế trong đầu, nghe há»i bèn quay đầu nói ngay :
- Vãn bối mong rằng được sá»± ưu ái bảo há»™ cá»§a hai vị, chung thân khắc cốt ghi tâm, thịnh tình cá»§a cả hai bên khiến vãn bối nào dám chá»n bên nào bá» bên nào ?
Cá»­u Dương Tá»­ nghe vậy vá» hừ má»™t tiếng, như chợt nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, trầm giá»ng nói :
- Thôi được, lão phu thà ngưá»i bất nhân chứ quyết không để mình bất nghÄ©a, để vẹn cái tình vá»›i cố nhân hiện tại lão phu ở đây nguyện làm ngôi chá»§ !
Cùng Tăng nghe vậy vội vàng lên tiếng :
- Cùng tăng ta bình sinh có chết cÅ©ng không thay lá»i Ä‘iệt nhi cứ yên tâm !
Thá»i Thưá»ng VÅ© nghe vậy cứ ngỡ cả song phương mắc kế mình đắc ý nghÄ© thầm :
""Các ngươi cứ tưởng Thá»i thiếu gia ta trẻ con, tốt ! cứ để đến khi vá» Nam Hải, quá»· sẽ nói vá»›i các ngưá»i tất cả ?".
Nghĩ vậy gã chấp tay thi lễ cả song phương, nói :
- Vãn bối xin Ä‘a tạ các vị tiá»n bối.
Äồng Thiên Kỳ từ nãy giá» chỉ mặc nhiên nghe bá»n há» nói chuyện, bấy giá» má»›i cưá»i nhạt lên tiếng :
- Tôn giá lẽ ra phải Ä‘a tạ bá»n há» lát nữa sẽ giúp tôn giá đưa xác vá» cho lệnh tôn !
Thá»i Thưá»ng vÅ© vốn đắc ý cho nên chỉ nghÄ© Äồng Thiên Kỳ khoa ngôn, cưá»i lạnh nói :
- Ha hạ.. bổn công tá»­ chá» xem bá»n há» xé xác ngươi ra, bấy giá» xem há» Äồng ngươi xương thịt cứng chừng nào ?
Thiên Tâm Quái Cái trong lòng khâm phục Äồng Thiên Kỳ, lão đưa mắt nhìn Thá»i Thưá»ng VÅ© nói lạnh lùng:
- Tiểu tá»­, ngươi chết đến nÆ¡i mà còn không biết ư ? Theo ý lão phu thì ngươi nhanh chân cút khá»i đây, có vậy may ra Äồng công tá»­ tha cẩu mệnh cho ngươi lần này !
Thá»i Thương VÅ© vừa nghe không khá»i ngá»› ngưá»i, nhưng đột nhiên cưá»i lá»›n nói :
- Äi ư ? Ha hạ.. lão ăn mày, Thá»i má»— đâu phải là trẻ lên baÄ‘dể ngươi dá»… Ä‘uổi bổn công tá»­ chưa ăn mày ngày nào, không phải là hạng nhận được vài chén cÆ¡m là dá»… bị ngưá»i ta Ä‘uổi lúc nào cÅ©ng được !
Thiên Tâm Quái Cái trầm mặt lại gằn giá»ng quát :
- Tiểu tá»­, ngươi thức thá»i thì mau cút !
- Hừ, muốn bổn thiếu gia đi cũng không khó thế nhưng...
Cuối câu gã cố kéo dài giá»ng nhưng vẫn không nói ra hết ý.
Thiên Tâm Quái Cái đã giận tím ngưá»i, thế nhưng nghÄ© không nên để Äồng Thiên Kỳ gây thêm đại địch, cho nên nhẫn nhịn xuống giá»ng :
- Có gì thì cứ nói mau, chá»› bày trò úp mở Thá»i Thưá»ng VÅ© liếc nhìn nhanh Thiên Tâm Quái Cái má»™t cái, nhún vai tá» vẻ không bận tâm, rồi nhìn Äồng Thiên Kỳ nói :
- Muốn tại hạ Ä‘i cÅ©ng không khó, thế nhưng Äồng đại hiệp phải chất nhận má»™t Ä‘iá»u kiện.
Äồng Thiên Kỳ vốn không há» sợ gì Nam Hải phái, chỉ có Ä‘iá»u chàng biết phải kiên nhẫn má»›i không bị đối phương lợi dụng, bèn nói:
- Tôn giá đột nhiên đổi cách xưng hô vá»›i Äồng má»— khiến ngưá»i ta hÆ¡i bị bất ngá» !
- Hắc hắc... Tại hạ không những đổi cách xứng hô, chỉ cần Äồng đại hiệp đáp ứng yêu cầu cá»§a tại hạ, thì tại hạ sẽ giúp Äồng đại hiệp giải tá»a vòng vây hôm nay!
Äồng Thiên Kỳ nhếch mép cưá»i khinh bỉ:
- Tôn giá cho rằng Äồng má»— đã vô phương ứng phó vá»›i bá»n hỠđấy à ?
- Chá»› nghe những lá»i quá»· cá»§a hắn, hạng tâm địa Ä‘en tối ngầm hại ngưá»i ấy thì có lá»i nào đáng tin !
Hoa Ngá»c Phụng chừng như không nhịn được la lên, tuy nghe vậy nhưng Thá»i Thưá»ng VÅ© vẫn thản nhiên như không, nói :
- Cô nương đây là con đưá»ng sinh tồn, chỉ cần má»™t Ä‘iểm này đủ thấy bổn công tá»­ giúp các ngươi tìm được Ä‘iá»u tốt rồi !
Hoa Ngá»c Phụng mày liá»…u nhíu chặt, ánh mắt hiện sát cÆ¡ lạnh giá»ng nói :
- Thá»i Thưá»ng VÅ© ngươi nghÄ© nhầm rồi đấy, bổn cô nương sẽ chứng minh cho ngươi thấy ngay.
Lá»i vừa dứt, thân hình nàng như tên thoát khá»i cung vá»t vào ngưá»i Thá»i Thưá»ng VÅ©, đồng thá»i song chưởng vung ra thế như mưa sa bão táp.
Bốn tay thá»§ hạ cá»§a Thá»i Thưá»ng VÅ© chính vừa rồi sống lại từ trong cõi chết, đã tận mắt chứng kiến Hoa Ngá»c Phụng ra tay như thế nào, cho nên lúc này vừa nhìn thấy bóng nàng lướt tá»›i thì cả bốn tên không ai bảo ai phân ra chạy tứ tán.
Lại nói, Thá»i Thưá»ng VÅ© không ngá» tá»›i Hoa Ngá»c Phụng chỉ nói dứt má»™t câu là đã ra tay ngay, lại càng không ngỠđám đệ tá»­ cá»§a mình lâm trận đào tẩu, gã trong cÆ¡n nguy cấp vá»™i vàng gắng gượng đưa song chưởng lên trấn há»™ trước ngá»±c.
"Bình" má»™t tiếng, cả ngưá»i Thá»i Thưá»ng VÅ© theo cá» cây bay loạn xạ thoái lùi vá» sau đến sáu bảy bước, khí huyết trong ngưá»i gã như ngưng trệ, hai tay tê dại tợ hồ như không phải tay cá»§a mình nữa rồi !
Sau má»™t chưởng, chừng như chưa trút hết cÆ¡n giận, Hoa Ngá»c Phụng lạnh lùng buông lá»i :
- Thá»i Thưá»ng VÅ© ná»™p mạng !
Nàng, quả nhiên là má»™t mỹ nhân như cá»­u thiên tiên nữ, thưá»ng ngày thùy mị Ä‘oan trang là thế, nhưng giỠđây giá»ng nói cá»§a nàng lạnh lùng pha lẫn mùi tá»­ khí, đối vá»›i Thá»i Thưá»ng VÅ© thì tợ như tiếng khuông ru hồn, khiến ngưá»i nghe sởn cả gai ốc.
Hai tay không còn làm chá»§ được nữa, Thá»i Thưá»ng VÅ© còn can đảm đâu để xuất chiêu nghênh tiếp, gã cÅ©ng chẳng còn biết giữ thể diện là gì ngã ngưá»i trên đất rồi cứ thế lăn tròn ra ngoài đến bảy tám xích.
Tuy gã vừa tránh được má»™t chiêu trí mạng, thế nhưng ngưá»i chưa kịp đứng dậy đã hứng trúng má»™t đá nhanh như chá»›p cá»§a Hoa Ngá»c Phụng vừa truy theo đến, cả ngưá»i gã lại bị hất bắn thêm mấy xích Hoa Ngá»c Phụng chừng như vẫn chưa hả cÆ¡n giận, lạnh giá»ng nói :
- Thá»i Thưá»ng VÅ© bây giá» thì ngươi đã được chứng minh đầy đủ đây !
Vừa dứt lá»i, song cước tung lên định kết liá»…u Ä‘á»i gã, thì đột nhiên Äồng Thiên Kỳ trầm giá»ng quát lại :
- Tha cho hắn đứng lên.
Hoa Ngá»c Phụng vừa nghe giá»ng chàng thì ngưá»i khá»±ng lại, quay đầu ngạc nhiên há»i :
- Chàng muốn tha cho hắn à ?
- Äúng !
Äồng Thiên Kỳ gật đầu đáp:
- Chuyện trong mật đạo chẳng lẽ nàng quên rồi sao ?
- Ta không bao giỠquên.
Tuy trong lòng còn nhiá»u hồ nghi, thế nhưng vá»›i chàng giá»' đây như là thần tượng cá»§a nàng, cho nên không dám há»i dồn cÅ©ng không dám kiên ngạnh như trước. Chỉ ném má»™t cái nhìn đầy khinh bỉ vá» phía Thá»i Thưá»ng VÅ©, rồi tung ngưá»i trở lại cùng ba vị cô nương kia.
Vừa thấy Ngá»c Phụng tha cho Thá»i Thưá»ng VÅ©, cả Vu Hồi Kiếm lẫn Cùng Tăng ở phía dối diện, chẳng ai bảo ai Ä‘á»u nhún ngưá»i phi hạ thấp xuống có đến bảy tám trượng, hiển nhiên cố làm cho Thá»i Thưá»ng VÅ© thấy vậy.
Thá»i Thưá»ng VÅ© lúc này lồm cồm đứng lên vá»›i khuôn mặt tím tái, chín ngượng vì nhục nhã, trong ánh mắt đầy hận thù cá»§a gã hằn sát khí, gã đảo nhanh toàn trưá»ng rồi bất chợt nhìn lên hướng hai má»m núi. Vừa khéo lúc ấy trong nhãn tuyến cá»§a gã nhận ra bá»n Vu Hồi Kiếm và Cùng Tăng vừa đổ xuống thấp, chừng như sắp ra tay.
Trong đầu gã, ý định chạy thoát thân vừa rồi đột nhiên biến mất, gã thầm nghĩ:
"Hừ, há» Äồng ngươi bảo cô ta tha ta chẳng qua là thấy bá»n hỠđã xuống mà thôi, xem ra ngày hôm nay thì ngươi phải táng mạng tại đương trưá»ng".
NghÄ© vậy, trong đầu gã kế hoạch vẫn như cÅ©, ngầm cưá»i nhạt rồi bước đến trước mặt Äồng Thiên Kỳ cách ngoài ba xích, vẻ đắc ý cưá»i nói :
- Äồng huynh, bây giá» chúng ta thương lượng Ä‘iá»u kiện vậy ?
Äồng Thiên Kỳ trong đầu hÆ¡i chấn động vì thói ngông cuồng ngu dốt cá»§a gã, cưá»i khinh miệt nói :
- Tôn giá vừa lấy được cái mạng của mình đấy.
- á»’, Äồng huynh thừa biết Thá»i má»— không thể chết ?
Sắc mặt Äồng Thiên Kỳ đột nhiên Ä‘anh lại sau câu nói ấy, buông từng tiếng:
- Tôn giá mới thật là tự đại ngông cuồng.
Thá»i Thưá»ng VÅ© đưa mắt nhìn bốn tên thá»§ hạ cá»§a mình đã đứng tụm lại má»™t chá»— gằn giá»ng thị uy :
- Lâm trận bất úy tử, giới quy của Nam Hải phái các ngươi dám quên hử ?
Nói rồi chẳng thèm biết bá»n thuá»™c hạ lúc này trên mặt còn Ä‘ong lại nét khiếp hãi, gã quay mặt nhìn Äồng Thiên Kỳ nói tiếp :
- Äồng huynh hiện tại muốn nghe Ä‘iá»u kiện bổn công tá»­ đưa ra chứ.. Äồng Thiên Kỳ cưá»i mỉa :
- Tôn giá quả là ngưá»i chỉ thích tá»± biên tá»± diá»…n má»™t mình.
- Ha hạ.. Äồng huynh khéo đùa !
Nói đến đó gã Ä‘anh mặt lại, giá»ng lạnh lùng :
- Äiá»u kiện cá»§a bổn công tá»­, Äồng huynh tuyệt không thể từ chối, nếu không.. cục diện hôm nay, có lẽ Äồng huynh cÅ©ng tá»± thấy rồi.
Vừa hết câu, không đợi Äồng Thiên Kỳ kịp nói, gã đưa ánh mắt giảo hoạt tham dục liếc nhìn vá» phía bốn mỹ nhân tứ tiếp lá»i :
- Nữ nhân trong thiên hạ không thể Ä‘á»u thuá»™c vá» Äồng huynh, bởi vậy bổn công tá»­ muốn Äồng huynh chia bá»›t lạc thú, tại hạ cần hai trong bốn vị kia !
Äồng Thiên Kỳ sắc mặt không chút thay đổi, lạnh giá»ng nói :
- Äồng má»— đã nói tôn giá thích tá»± biên tá»± diá»…n má»™t mình.
- á»’, tạt hạ nói là thật lòng, Äồng huynh có lẽ sẽ nghÄ© ai có chí nấy, nhưng bá»n há» có thể vì sinh mạng cá»§a Äồng huynh mà hy sinh thân mình ?
Vừa nghe xong câu này, huyệt Mi tâm giữa trán chàng đột nhiên á»­ng lên như máu gằn giá»ng :
- Tôn giá nói xong rồi chứ ?
Thiên Tâm Quái Cái thấy vậy thì hoảng lên, vội vàng nói :
- Há» Thá»i kia, nếu ngươi còn muốn cái mạng mình thì cút Ä‘i !
- Cút ! Chưa đến lúc.
Thá»i Thưá»ng VÅ© nhún mình nói mỉa mai.
Äồng Thiên Kỳ mắt lá»™ sát khí, giá»ng lạnh băng băng.
- Trá»i đất tuy bao la, thế nhưng có lẽ đã hết đất sống cho tôn giá, Äồng má»— sở dÄ© kiên nhẫn được như vậy, quyết không phải là sợ Nam Hai phái phục thù, cÅ©ng quyết không phải sợ đám ngưá»i này mà chỉ là vì không muốn thiên hạ lợi dụng, không muốn trúng vào kế mượn Ä‘ao giết ngưá»i, thế nhưng tôn giá ngược lại không thức tỉnh...
Thá»i Thưá»ng VÅ© nghe vậy thì càng nhận định Äồng Thiên Kỳ đã sợ, chẳng qua nói để giữ thể diện, vả lại bá»n Nhật Nguyệt bang và Linh SÆ¡n phái Ä‘á»u muốn lôi kéo Nam Hải phái, thì quyết khi nào bá»n há» thấy mình nguy không ra tay trợ giúp để lấy lòng Nam Hải bang chá»§, nghÄ© thế gã ngá»­a cổ cưá»i dài cuồng ngạo nói :
- Äồng Thiên Kỳ, hiện tại đây không phải là lúc để giữ thể diện, đại trượng phu biết ẩn hiện co giãn đúng tiết, vài ả mỹ nữ là cái gì, theo ý huynh đệ thì...
Ãnh mắt đã đằng đằng sát khí, không đợi Thá»i Thưá»ng VÅ© nói hết câu, Äồng Thiên Kỳ đột nhiên cắt ngang:
- Thá»i Thưá»ng VÅ©, ngươi chuẩn bị ngươi vốn không xứng để Äồng má»— ra tay trước, nhưng hôm nay Äồng má»— quyết phá lệ !
Thiên Tâm Quái Cái thấy chàng nói xong đặt tay lên đốc thanh Long thủ kiếm, lão hoảng hốt la lên :
- Äồng Thiên Kỳ, nhá» không nhịn thì há»ng đại kế, chúng ta lẽ nào mở mắt mà chui vào bẫy cá»§a ngưá»i khác?
Thá»i Thưá»ng VÅ© gật đầu cưá»i đắc ý :
- Chí lý ! Äồng huynh. Thá»i má»— cÅ©ng nghÄ© như thế.
Äồng Thiên Kỳ lạnh giá»ng nói :
- Bá»n ngươi ai ra tay trước ?
Thá»i Thưá»ng VÅ© mặc dù đã nhận ra sát khí đầy mặt Äồng Thiên Kỳ, thế nhưng gã vẫn tin rằng chàng không bao giá» dám động thá»§, cưá»i nhạt nói:
- Có lẽ Äồng huynh lúc này thế cỡi lên cá»p khó xuống ! Huynh đệ chỉ muốn khuyên Äồng huynh hãy suy nghÄ© cho kỹ rồi hãy quyết định !
Lúc này bốn gã thuá»™c hạ cá»§a Thá»i Thưá»ng VÅ©, thấy chá»§ mình vẫn bình tÄ©nh gan dạ như vậy, lại nhìn thấy bá»n Vu Hồi Kiếm và Cùng tăng đã xuống gần thì tin chắc chá»§ đã có kế sách, bốn gã như dÅ©ng khí trá»—i dậy, không ai bao ai nhất loạt nhảy ra trước mặt Äồng Thiên Kỳ nói :
- Từng nghe Äồng đại hiệp võ công cái thế, bá»n ta bốn ngưá»i nguyện thay mặt công tá»­ chúng ta lÄ©nh giáo Äồng đại hiệp vài chiêu.
Äồng Thiên Kỳ quét ánh mắt lên bốn gã đại hán cưá»i gằn nói :
- Hay lắm vậy thì má»i bốn vị rút binh khí ra.
Thá»i Thưá»ng VÅ© thấy vậy châm biếm nói:
- Äồng huynh cần cẩn thận, bá»n há» bốn ngưá»i tính khí không tu dưỡng được như Thá»i mồ !
Bốn gã đại hán nghe vậy thì như được cổ vù thêm, lại thấy chủ mình không chút sợ hãi thì càng mừng nhất tỠrút kiếm.
Thiên Tâm Quái Cái tái mặt lại, la lên :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi thật không nghÄ© đến hậu quả ư ?
Thá»i Thưá»ng VÅ© cưá»i nham hiểm nói ; - Äồng Thiên Kỳ, ngươi còn có cÆ¡ há»™i cuối cùng để giữ được tính mạng đấy !
Äồng Thiên Kỳ đưa mắt nhìn Thiên Tâm Quái Cái, Ä‘iá»m tÄ©nh nói :
- Äồng má»— nghÄ© Hàn đại hiệp lo lắng ấy chỉ sợ không phải cá»§a mình!
Thiên Tâm Quái Cái trầm giá»ng nói :
- Nếu đã biết lão ăn mày ta nghÄ© thế nào tốt nhất Äồng Thiên Kỳ ngươi nên bình tÄ©nh lại má»™t tí.
- Như Äồng má»— đã Ä‘oán không sai, thì Hàn đại hiệp chá»› nên nhiá»u lá»i nữa.
Thá»i Thưá»ng VÅ© chen vào kích:
- Äồng Thiên Kỳ, Thá»i má»— nghÄ© Hàn đại hiệp nói rất đúng.
Không để ý đến gã, Äồng Thiên Kỳ quét mắt nhìn bốn gã đại hán, nói :
- Bốn vị đã chuẩn bị rồi chứ ?
Cả bốn gã đại hán chừng như tin tưởng Äồng Thiên Kỳ quyết không dám hạ thá»§ nên nhất loạt khẳng khái đáp :
- Bá»n đại gia ta chỠđã lâu !
Thá»i Thưá»ng VÅ© ngưng ánh mắt trên mặt Äồng Thiên Kỳ vá»›i nụ cưá»i tá»± tin :
- Äồng huynh, hiện tại chúng ta nói vào chính vấn Ä‘á», đừng để ý đến bá»n chúng.
Thì ra mãi đến nước này mà gã ta vẫn tin Äồng Thiên Kỳ chỉ là hư trương khí thế.
Gã nói tiếng cuối cùng chưa xong, đột nhiên nghe giá»ng Äồng Thiên Kỳ lạnh băng thét lá»›n :
- Bốn vị gặp huyết kiếp !
Gần như cùng lúc vá»›i tiếng quát, chỉ thấy trong ánh kiếm loáng lên má»™t cái rồi vụt tắt, kèm theo là những tiếng rú thảm tắt nghẹn trong cổ há»ng, máu đỠphun lên thành vòi..... Thá»i Thưá»ng Vù trố mắt chết khá»±ng cả ngưá»i, gã tợ hồ như không thể tin được Äồng Thiên Kỳ ra tay nhanh như vậy, chỉ trong cái chá»›p tắt không đầy cả bốn gã đại hán giá» trở thành bốn cái xác không hồn nằm lăn trên đất.
Nhìn khuôn mặt ngây dại kinh ngạc tá»™t độ cá»§a Thá»i Thưá»ng VÅ©, chừng như giỠđây gã nhận ra được Ä‘iá»u suy tính cá»§a mình là hoàn toàn sai. Äồng Thiên Kỳ kiếm đã tra vào vá» tá»± lúc nào, tay còn đặt trên chuôi, cưá»i lạnh lùng:
- Há» Thá»i kia, giá» thì đến lượt ngươi Thá»i Thưá»ng VÅ© giật thót mình tỉnh lại, sá»± thá»±c khiến gã bàng hoàng trong chốc lát, giỠđây gã đưa ánh mắt đầy lo lắng pha lẫn thù hận quét nhìn quanh má»™t vòng hiển nhiên gà chỉ.nhận được những cái nhìn khinh miệt tá»­ các thiếu nữ, duy nhất chỉ có Thiên Tâm Quái Cái là tá» vẻ lo lắng Ãnh mắt gã lại đưa xa hÆ¡n nhìn vá» các dốc núi, rồi ngừng lại trên mặt Äồng Thiên Kỳ gằn giá»ng :
- Äồng Thiên Kỳ, Nam Hải ta bằng hữu tứ phương rất nhiá»u, chỉ cần ngày hôm nay ta còn sống sót thì há» Äồng ngươi có má»c cánh bay lên trá»i cÅ©ng không thoát khá»i Nam Hải và bằng hữu chúng ta truy sát !
Trong cuối câu hiển nhiên gã muốn nhắc nhở bá»n Vu Hồi Kiếm và Cùng tăng chá»› quên sá»± an nguy cá»§a gã.
Äồng Thiên Kỳ nhếch mép cưá»i nhạt :
- Tôn giá quả thá»±c là ngưá»i nghÄ© vá» mình quá ư chu đáo !
Lúc này Vu Hồi Kiếm chừng như đã thấy đúng thá»i Ä‘iểm hành động, liá»n phóng ngưá»i chạy xuống, bên triá»n núi bên kia Cùng tăng cÅ©ng đã bắt đầu chạy xuống, không khí phút chốc bá»—ng trở nên vô cùng khẩn trương.
Thá»i Thưá»ng VÅ© liếc mắt nhìn thấy cả hai cÅ©ng đã bắt đầu chạy xuống, lo lắng trong lòng gã lập tức tan biến, rạng mặt cưá»i kha khả nói :
- Äồng Thiên Kỳ, giá» là lúc ngươi trả nợ.
Tuy không quay đầu lại, nhưng Äồng Thiên Kỳ cÅ©ng Ä‘oán được bá»n Vu Hồi Kiếm và Cùng Tăng đã bắt đầu chạy xuống, chỉ cưá»i lạnh lùng nói:
- Giá» này mà tôn giá còn có đủ thá»i gian để lo cho Äồng má»— ?
Thá»i Thưá»ng VÅ© nhẩm nhanh trong đầu cố ý kéo dài thá»i gian nói :
- Äồng Thiên Kỳ, Thá»i má»— nói vậy không có nghÄ©a là lo lắng cho ngươi, mà chỉ khuyên ngươi nhanh nhanh tỉnh trí chấp nhận Ä‘iá»u kiện cá»§a ta.
Lúc này Vu Hồi Kiếm đã chạy xuống chỉ còn cách sau lưng Äồng Thiên Kỳ chừng mưá»i trượng không hiểu hữu ý hay vô tình, vừa lúc ấy lão vấp ngã ngưá»i trên má»™t phiến đá lá»›n đủ để Äồng Thiên Kỳ nhận ra phương vị cá»§a lão.
Phía đối diện Cùng Tăng cùng chạy xuống chỉ còn cách sau lưng Thá»i Thưá»ng VÅ© mưá»i trượng, bất thần lão cÅ©ng dừng chân giữ cá»± ly đúng như khoảng cách cá»§a Vu Hồi Kiếm.
Bá»n Thiên Tâm Quái Cái và bốn vị cô nương thấy địch nhân có đồng minh kéo đến thì khẩn trương lên, chẳng ai bảo ai chạy lại vây quanh Äồng Thiên Kỳ.
Äôi nhãn châu chuyển nhanh, trong đầu Äồng Thiên Kỳ chợt lóe lên má»™t ý, bèn dùng truyá»n âm nhập mật nói vá»›i Hoa Ngá»c Phụng :
"Các cô không nên cản trở Vu Hồi Kiếm.".
Hoa Ngá»c Phụng chưa kịp há»i nguyên nhân, thì đã nghe giá»ng Thá»i Thưá»ng VÅ© lạnh lùng nói :
- Há» Äồng kia má»™t ngươi sống, hai ta sống !
Dứt lá»i, nhân lúc Äồng Thiên Kỳ quay ngưá»i nói vá»›i Hoa ngá»c Phụng, gã đánh má»™t chiêu "thương hải khởi đình".
Äồng Thiên Kỳ chỉ cưá»i nhạt tợ hồ như chuyện Thá»i Thưá»ng VÅ© ra tay đúng vào lúc này là nằm trong dá»± liệu cá»§a chàng, chỉ đến khi chưởng kình đã gần đến ngưá»i, chàng đột nhiên quay phắt ngưá»i tung mình lên, đồng thá»i má»™t chiêu "Hồi long chuyển phụng" đánh ra như thu phong tảo diệp.
Thá»i Thưá»ng VÅ© tuy công lá»±c cÅ©ng thuá»™c hạng nhất lưu, thế nhưng so vá»›i Äồng Thiên Kỳ thì gã chẳng thấm vào đâu, lúc uy thế ra tay trước, nhưng chiêu "Hồi long chuyển phụng" cá»§a Äồng Thiên Kỳ cá»±c nhanh, khiến gã chưa kịp nhận ra thế chưởng là gì, thất thanh la lá»›n:
- Tiá»m long chưởng, các ngưá»i nhanh vào.
Nghe tiếng la này, cả bá»n Vu Hồi Kiếm và Cùng Tăng Ä‘á»u ngá» Äồng Thiên Kỳ đã ra tay hạ tên há» Thá»i, nên gần như cùng lúc cả hai quát lá»›n:
- Äồng Thiên Kỳ, xem chưởng!
Hai bóng lão nhân tiếp theo lá»i nói, từ hai phía phóng vào vá»›i hai thế hung mãnh Nào ngá» Äồng Thiên Kỳ không để trúng kế bá»n há», chàng khi thấy Thá»i Thưá»ng VÅ© hoảng loạn thất thanh không còn tinh thần đối đầu, chỉ đứng lại nhắm mắt chá» chết, chàng chuyển thế từ chưởng thành trảo chá»™p trúng vào cổ tay gã ta.
Nên biết lúc này Vu Hồi Kiếm và Cùng tăng phóng nhanh xuống vá»›i má»™t chưởng phong cuồng mạnh quyết không phải để đối đầu vá»›i Äồng Thiên Kỳ, mà chẳng qua là muốn nhanh chân hÆ¡n đối phương, cướp được cái thây cá»§a Thá»i Thưá»ng VÅ©.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt trong lòng, mắt nhìn thấy hướng trước Cùng Tăng bổ đến chỉ còn cách mình bảy tám xích, chàng Ä‘oán chác Vu Hồi Kiếm cÅ©ng ở khoảng cách ấy. Bất thần quay ngoắc ngưá»i lại, thuận tay vá»›i má»™t thế ném Ä‘iêu luyện, chàng tung cả ngưá»i Thá»i Thưá»ng VÅ© lúc này đã mất hết sức đỠkháng vá» phía Vu Hồi Kiếm.
Khoảng cách đã quá gần, lại thế ném cá»§a Äồng Thiên Kỳ rất mạnh, nên Vu Hồi Kiếm chợt nhận ra tình thế chuyển. biến, muốn ngừng tay cÅ©ng không còn kịp.
Bình... má»™t tiếng, cả ngưá»i Thá»i Thưá»ng VÅ© như quả bóng văng cao lên không bay trở ngược lại vừa khéo đúng tầm bổ tá»›i cá»§a Cùng Tăng.
Vu Hồi Kiếm khá»±ng cả ngưá»i không thể nào ngỠđược Äồng Thiên Kỳ mượn má»™t chưởng cá»§a mình để kết liá»…u Thá»i Thưá»ng VÅ©, càng không thể ngá» cái thây vốn muốn được lại bị chính má»™t chưởng cá»§a mình đẩy văng xa, và cành bất hạnh hÆ¡n là chính rÆ¡i trúng vào tay Cùng Tăng.
Cùng Tăng cÅ©ng như Vu Hồi Kiếm không thể ngỠđược Äồng Thiên Kỳ mưu cao lại nham hiểm như vậy, chỉ có Ä‘iá»u lão may mắn hÆ¡n là còn đủ thá»i gian để kịp xoay trở.
Lão mắt vừa ngó thấy thi thể Thá»i Thưá»ng VÅ© bị chưởng lá»±c cá»§a Vu Hồi Kiếm đẩy ngược lại vá» phía mình, vá»™i vàng thu hồi chưởng thế, vừa kịp rụt tay lại thì đón trúng thi thể cá»§a Thá»i Thưá»ng VÅ© Ôm được cái xác Thá»i Thưá»ng VÅ© trong tay, chẳng kể thế nào là máu me tanh tưởi, lão mừng khôn xiết cúi ngưá»i nói nhanh :
- Lão Cùng Tăng này cảm tạ !
Vừa dứt lá»i, ngưá»i quay phắt lạt phóng chân chạy như bay vá» hướng sông.
Thấy kế mượn Ä‘ao giết ngưá»i cá»§a mình không thành, ngược lại trở thành kẻ sát nhân, Vu Hồi Kiếm giận tím gan tím ruá»™t, phẩn hận trút hết vào ngưá»i Äồng Thiên Kỳ.

Hết chương 60

Tài sản của samuen

  #49  
Old 29-05-2008, 01:21 AM
samuen's Avatar
samuen samuen is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tphcm
Bài gởi: 96
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 207
Thanked 1 Time in 1 Post
61. NghÄ© Äại Cục Song Phương Phản Chiến - Vị Tình Lang Tứ Nữ Gián Khuyên



Vu Hồi Kiếm đưa ánh mắt hiểm độc thù hận nhìn Äồng Thiên Kỳ, bá»—ng rút phắt hai thanh Ä‘oản kiếm bên ngưá»i ra gằn giá»ng :
- Äồng Thiên Ky, ngươi vá»›i ta lại gặp nhau.
Äồng Thiên Kỳ chỉ nhếch mép cưá»i nhạt :
- Không may tôn giá là gặp xui !
Vu Hồi Kiếm vung ngá»n Ä‘oản Ä‘ao quát:
- Lão phu thấy ngươi nói hÆ¡i sá»›m đấy - Thứ tôn giá mà đủ tư cách nói lá»i này?
Vu Hồi Kiếm chừng như căm hận đầy bụng, không nhịn được nữa, lão thét lên má»™t tiếng, rồi vung hai ngá»n Ä‘oản kiếm loang loáng định nhảy vào tấn công.
Chính lúc ấy má»™t giá»ng oang oang vá»ng lại:
- Ngừng tay !
Tiếng quát chính là từ lão mặt đỠtrên triá»n núi, theo bước chân cá»§a lão, mấy lão già hai bên cÅ©ng liá»n bước theo.
Äồng Thiên Kỳ đưa ánh mắt thản nhiên ngước nhìn má»™t lượt nói :
- Nếu Äồng mõ Ä‘oán không sai thì tôn giá là Cá»­u Dương Tá»­ đứng thứ nhì trong hàng NgÅ© Lão ?
- À, ngươi đoán không sai, lão phu nghĩ rằng thêm lão nữa thì có đủ tư cách nói câu ấy không ?
Thiên Tâm Quái Cái lúc ấy chen vào tiếp lá»i :
- Lấy hai đối một thực không công bằng, lão ăn mày này muốn vào một phần !
Cá»­u Dương Tá»­ cưá»i lá»›n má»™t tiếng, nói - Lão phu Ä‘oán Hàn huynh sẽ gia nhập phía Äồng Thiên Kỳ !
- Ha hạ.. can gì phải Ä‘oán Ä‘iá»u này, chúng ta xưa nay vốn thá»§y há»a bất tương dung, lão ăn mày này khi nào lại vá» phía các ngưá»i ?
- Vậy thì thá»±c công bình, có Ä‘iá»u...
Cá»­u Dương Tá»­ dừng lá»i đưa mắt nhìn Äồng Thiên Kỳ nói tiếp :
- Äồng Thiên Kỳ, ta vá»›i ngươi hiện tại sẽ phân thắng bại chứ ?
Äồng Thiên Kỳ như hiểu ngầm ý cá»§a lão bèn nói :
- Lẽ nào tôn giá còn lá»i muốn nói ?
Cửu Dương Tử nghe vậy thì không cần úp mở, nói thẳng:
- Lão phu nghÄ© trận đấu giữa ngươi vá»›i ta là võ lâm khó thấy, chúng ta ước định má»™t thá»i gian cụ thể !
- Tôn giá định lợi dụng thá»i gian truy Ä‘oạt cái xác ấy ??
- Äồng đại hiệp cho rằng lão phu cần thiết đến thế sao ?
Äồng Thiên Kỳ gật đầu Ä‘iá»m tÄ©nh nói:
- Cái xác quả vô dụng, nhưng tác dụng của nó chính là trong tương lai Nam Hải sẽ liên kết với ai ?
Cửu Dương Tử bị nói trúng tim đem thì đã giật mình, thế nhưng không để lộ ra ngoài sắc mặt, nói :
- Cho dù tương lai Nam Hải phái liên kết vá»›i ai thì đối vá»›i Äồng đại hiệp vẫn bất lợi.
Äồng Thiên Kỳ nhún vai cưá»i đáp :
- Äồng má»— ngược lại chẳng coi lá»±c lượng Nam Hải phái vào đâu, nếu không thì khi nào Äồng má»— Ä‘em tặng cái thây cá»§a Thá»i Thưá»ng VÅ© cho Linh SÆ¡n phái ?
Vu Hồi Kiếm bấy giỠ"hừ" một tiếng, chen vào nói :
- Sẽ có ngày Linh Sơn phái liên minh với Nam Hải truy đuổi ngươi không đất dung thân.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt :
- Giả như Nam Hải phái có khả năng ấy thì có má»™t ngày chẳng tìm thấy ngưá»i nào cá»§a Nhật Nguyệt bang, bởi vì ngưá»i giết Thá»i Thưá»ng VÅ© không phải là Äồng má»— Vu Hồi Kiếm nghe nhắc chuyện ấy, tức giận quát :
- Ngươi đúng là thứ giá há»a cho ngưá»i?
- á»’, chính vì vậy mà Äồng má»— nói quý bang cần phải cướp lại tá»­ thi.
- Hừ, còn ngươi khoanh tay thủ lợi ?
- Äồng má»— dẫu có ý đó, thì quý bang cÅ©ng vô phương cải đổi má»™t chuyện có tính tá»± nhiên !
Cá»­u Dương Tá»­ nghe vậy há»i dồn :
- Äồng đại hiệp có thể nói rõ lý do không ?
- Lý do rành rành trước mắt tôn giá vừa nhìn thấy. Bởi vì Äồng má»— thế cô đơn độc, không khi nào Nam Hải phái nghÄ© là Äồng má»— mà phải nghÄ© là quý bang.
Äồng Thiên Kỳ tuy nói ra vẻ thoải mái đơn giản, thế nhưng vá»›i bá»n Cá»­u Dương Tá»­ và Vu Hồi Kiếm thì nghe giật bắn cả ngưá»i lên, thá»±c tình bá»n há» Ä‘á»u là hạng lão bối giang hồ, không khi nào nghÄ© má»™t thiếu niên như Äồng Thiên Kỳ lại có cái đầu đáng sợ như vậy.
Cá»­u Dương Tá»­ đưa ánh mắt sắc như dao nhìn Äồng Thiên Kỳ nói :
- Äồng Thiên Kỳ, lão phu hiện tại nhận ra sá»± tồn tại cá»§a ngươi còn có sức uy hiếp bổn bang hÆ¡n cả Linh SÆ¡n phái và Nam Hải phái liên kết lại.
Äồng Thiên Kỳ đưa ánh mắt lạnh lùng quét nhìn lên mặt hai lão già buông từng tiếng :
- Äáng tiếc, hiện tại hai vị sức lá»±c không đủ !
Cá»­u Dương Tá»­ liếc nhìn cục diện hai bên biết Äồng Thiên Kỳ nói không sai, thế nhưng lão chợt lóe lên má»™t ý nghÄ©, cưá»i ha hả nói :
- Äồng Thiên Kỳ ngươi có biết đất này thuá»™c địa phận cá»§a ai không.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i Ä‘iá»m nhiên nói :
- Có lẽ tôn giá muốn trước lúc rá»i khá»i đây lấy lại chút thể diện !
Cá»­u Dương Từ đã nghe ra ngầm ý trong câu nói cá»§a Äồng Thần Kỳ không muốn cuá»™c ước đấu cá»§a há» là ngày hôm nay, trong lòng lão nhẹ nhá»m, cưá»i nói :
- Lão phu lấy lại thể diện hay không, Äồng Thiên Kỳ ngươi không có tư cách truy vấn. Giả sá»­ ngươi tá»± tin mình không Ä‘oán sai thì cứ xuất thá»§.
Äồng Thiên Kỳ cưá»i lắc đầu, đáp :
- Äồng má»— nghÄ© hiện tại không phải lúc.
- Vậy thì lão phu cáo biệt !
Nói rồi Cửu Dương Tử quay đầu nhìn Vu Hồi Kiếm nói :
- Chúng ta đi !
Vu Hồi Kiếm tuy trong lòng tức tím ruột, thế nhưng nhận thấy tình hình hiện tại động binh bất lợi, cho nên đàng nén hận trong lòng, lạnh lùng nói :
- Äồng Thiên Kỳ, ngươi vá»›i ta ngày tái ngá»™ chẳng xa đâu !
Nói rồi cùng với Cửu Dương Tử nhằm hướng sông phóng đi.
Äồng Thiên Kỳ không cản chân, chỉ cưá»i nhạt nói :
- Nhị vị còn chưa ước định thá»i gian ?
Cừu Dương Tử không quay đầu lại, nói:
- Äồng Thiên Kỳ, vá»›i lão phu thì các ngươi như chim lồng cá chậu, chẳng nhất thiết phải ước định thá»i gian gì nữa !
Äồng Thiên Kỳ cưá»i mỉa mai nói :
- Không biết chiếc lồng ấy lớn hay nhỠ?
Bá»n Cá»­u Dương Tá»­ đã lên lưng triá»n núi còn vá»ng lại nói :
- Chu vi không qua một trăm dặm vuông đâu.
Cuối câu cả hai lão già đã khuất sau các khối quái thạch, đám thủ hạ phút chốc cũng mất dạng.
Thiên Tâm Quái Cái thở phào má»™t hÆ¡i nhẹ nhá»m, lão vừa xem lại vết thương trên cánh tay trái, vừa trầm giá»ng nói :
- Má»™t trận phong ba xem như đã qua, chỉ có Ä‘iá»u lão khất cái ta tiếc cho tiểu tá»­ ngươi bá» lỡ má»™t cÆ¡ há»™i !
Äồng Thiên Kỳ bình tÄ©nh há»i :
- Tiá»n bối nghÄ© cần phải giữ chúng lại sao ?
Thiên Tâm Quái Cái gật đầu đáp :
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên, tình thế vừa rồi chúng ta chiếm thượng phong tuyệt đối, trừ phi tiểu tá»­ ngươi còn có tính kế gì lợi hÆ¡n ?
- Vãn bối nhận thấy chúng ta tuy chiếm thượng phong, thế nhưng không có nghĩa là giữ chúng được, chỉ cần kích nộ nhị lão kia thì ca một vùng Triết đông, bao nhiêu hảo hán, hào kiệt nhất định sẽ kéo đến tìm chúng ta thanh toán, lúc ấy Linh Sơn phái chỉ khoanh tay mà thủ lợi.
Thiên Tâm Quái Cái giật mình, bất thần ngá»­a cổ cưá»i lên đắc chí, nói :
- Quả hậu sinh khả úy, lão ăn mày ta thực tại hoàn toàn khâm phục tiểu tử ngươi, ha hạ..
Lão cưá»i thêm má»™t tràng dài nữa, đột nhiên ngừng lại trầm giá»ng nói :
- Rồi có điểm ngươi xử trí sai đấy !
Äồng Thiên Kỳ nghe vậy thì ngá»› ngưá»i, suy nghÄ© giây lát buá»™c miệng há»i :
- Phải chăng là chuyện giết Thá»i Thưá»ng VÅ© ?
Thiên Tâm Quái Cái gật đầu :
- Hắn tuy tá»™i đố kỵ hiá»n tài cần xá»­ lý, thế nhưng lấy đại cục mà nói thì ngươi lẽ ra không nên gây thêm má»™t đại địch.
Äồng Thiên Kỳ mặt biến sắc :
- à tiá»n bối là nên chấp nhận Ä‘iá»u kiện cá»§a hắn ?
Thiên Tâm Quái Cái không trả lá»i mà cứ nói quanh :
- Cứ nhìn dại cục mà nói, chúng ta chừng như không nên lấy tính mạng của hắn, Nam Hải bang võ công bá đạo, không dễ đối phó. Gây thù với chúng thực là một chuyện phải hết sức bất đắc dĩ !
Ngầm ý trong câu nói này thá»±c khiến ngưá»i ta khó hiểu, nhưng trên mặt bốn nữ nhân kia Ä‘á»u tá» ra đồng ý vá»›i lão ta, chỉ có Ä‘iá»u há» không tiện nói thành lá»i.
Äồng Thiên Kỳ tính khí cao ngạo tuy nhiên ngưá»i chàng đã coi là thân thiết thì rất tôn trá»ng trưởng ấu tôn ty, cho nên dù trong lòng bất mãn, chàng vẫn nén lại trong lòng chỉ Ä‘iá»m tÄ©nh há»i lại :
- Vậy tiá»n bối thấy nên thế nào ?
Thiên Tâm Quái Cái chau mày suy nghĩ, nói :
- Theo thiển ý cá»§a lão phu thì địch man ta trá, không bằng cứ tạm thá»i liên thá»§ vá»›i Nam Hải, sau đó mượn lá»±c nó để đối phó vá»›i hai phái kia.
Nói đến đó lão đưa mắt thăm dò Äồng Thiên Kỳ rồi nói tiếp :
- Tuy vậy hiện tại cÅ©ng không phải là cấp thiết lắm, vì sá»± thá»±c tiểu tá»­ ngươi không tá»± tay giết Thá»i Thưá»ng VÅ©, Ä‘iá»u này Linh SÆ¡n phái nhất định cÅ©ng kể rõ. Theo chá»§ ý lão phu thì trước hết chúng ta Ä‘i Nam hải má»™t chuyến nhân lúc bá»n chúng chưa kịp đến, cứ Ä‘em chuyện kể hết ra, có thể thuyết phục được Nam Hải hoặc chí ít cÅ©ng tránh gây thêm má»™t đại địch.
Äồng Thiên Kỳ nghÄ© nhanh lắc đầu đáp :
- Vãn bối đã từng nói chuyện cá»§a mình quyết không mượn tay ngưá»i khác.
- Sao ? Vậy ngươi tự tin một mình có thể ứng phó nổi ?
- Cho dù vãn bối một mình ứng phó không nổi, cũng chẳng khi nào mượn tay Nam Hải.
Nghe giá»ng nói và thái độ cá»§a chàng kiên quyết, sắc mặt lão khất cái trầm lại, lạnh giá»ng nói :
- Ngươi đúng là cố chấp, ngươi có biết tình hình trên giang hồ hiện tại thế nào không ?
Hoa Ngá»c Phụng má»™t lòng vá»›i Äồng Thiên Kỳ, lúc ấy thấy tính khí chàng bất khuất, nàng thầm thán phục, bèn chen vào giá»ng gay gắt :
- Ngưá»i có chí riêng, tiá»n bối tuy hàng trưởng lão, thế nhưng không nên ép buá»™c.
hậu sinh vào thế khó xử!
Nhan Ngá»c Vi tá»± lúc nghe lão ta bảo chàng chấp nhận yêu sách cá»§a gã há» Thưá»i thì trong lòng cÅ©ng đã bất mãn, khi ấy thấy Ngá»c Phụng đã lên tiếng, nàng cÅ©ng chen vào nói thêm :
- Huống gì tiá»n bối bình sinh không há» cúi đầu trước ngưá»i, bây giừ chỉ vì chuyện này mà cúi dầu trước Nam Hải kể lể giải thích, há không thương tổn đến thanh danh ?
Thiên Tâm Quái Cái bị nói dồn ú ớ không đáp được, mặt lão sạm lại bỗng tức giận quát lớn :
- Các ngươi chá»› chá» mồm vào chuyện ngưá»i khác, các ngươi biết gì!
Nói rồi bá»—ng lão quắc mắt nhìn Äồng Thiên Kỳ, gằn giá»ng há»i dồn :
- Äồng Thiên Kỳ! Ngươi có Ä‘i hay không ?
Äồng Thiên Kỳ mặt biến sắc, lúng túng má»™t lúc má»›i đáp được :
- Tiá»n bối, Äồng Thiên Kỳ thá»±c sá»± khó mà trả lá»i !
Cả bốn nữ nhân nhìn thấy Äồng Thiên Kỳ bị quẫn bách bất an như vậy phương tầm ai cÅ©ng phát ná»™ vá»›i lão khất cái, tuy vậy nhìn thấy chàng má»™t má»±c kính nể lão, cho nên không ai dám mở miệng lên tiếng.
Thiên Tâm Quái Cái lại trầm giá»ng :
- Nếu như ngươi còn coi lão ăn mày ta là hàng trưởng bối, thì ngươi phải nghe lá»i ta !
Äồng Thiên Kỳ mặt mày méo mó, nhìn Thiên Tâm Quái Cái vẻ thành khẩn:
- Tấm lòng vãn bối quá»· thần Ä‘á»u chứng giám, từ khi xuất đạo tá»›i giá» chỉ có lão nhân gia là ngưá»i mà vãn bối xưng "tiá»n bối" !
- Vậy thì tốt, chúng ta mau khởi trình đến Nam Hải !
Äồng Thiên Kỳ nghe vậy, không chút nghÄ© gợi lắc đầu nói :
- Vãn bối không đi.
Thiên Tâm Quái Cái mặt sa sầm :
- Vừa rồi ngươi nói thế nào hử ?
Äồng Thiên Kỳ thành tâm nói :
- Nếu như tiá»n bối cho rằng vãn bối khẩu thị tâm phi, tiá»n bối cứ ra tay giết chết vãn bối, văn bối nguyện không chống trả.
Thiên Tâm Quái Cái mắt lộ hàn quang, từ từ giơ tay lên :
- Ngươi cho rằng lão ăn mày ta không dám ?
Hoa Ngá»c Phụng thấy vậy thấp giá»ng nói :
- Hoa Ngá»c Phụng cho rằng lão thá»±c sá»± không dám !
Thiên Tâm Quái Cái nghe vậy thì giận dữ quay phắt lại, chợt lão bắt gặp tám ánh mắt đầy sát khí khiến lão không khá»i giật mình. Sá»± thá»±c thì lão chẳng coi Nhan Ngá»c Dung và Mai Phụng Linh vào đâu, lão chỉ chá»™t dạ chính là Ngá»c Phụng và Ngá»c Vi.
Lão từ từ buông tay xuống, thở dài nói:
- Thôi được, vì tình thâm giao vá»›i cố nhân lần này lão ăn mày đành đến Nam Hải má»™t chuyến. Hài nhi, nếu như lão phu giải bày hết má»i sá»± hiểu nhầm mà sau đó ngươi vẫn còn xuống tay giết chết ngưá»i cá»§a Nam Hải, thì ngươi và lão phu kể như đứt tình Ä‘oạn nghÄ©a !
Nói rồi lão quay ngưá»i lại nhìn Äồng Thiên Kỳ bàn giao :
- Hài nhi, ba oa nữ này lão phu mang đến cho ngươi đấy !
Dứt lá»i đầu không ngẩng lên, cứ thế lão lá»§i thá»§i Ä‘i lên hướng má»m núi.
Äồng Thiên Kỳ không tá»± chá»§ được, bất giác nhảy tá»›i má»™t bước, la lên :
- Tiá»n bối...
Thiên Tâm Quái Cái hoảng hốt vá»™i tung ngưá»i phóng vút lên núi, đồng thá»i nói lại vá»›i giá»ng lưu luyến :
- Cẩn thận gian kế cá»§a Nhật Nguyệt bang, lão phu sau khi Ä‘i Nam Hải sẽ trở lại tìm ngưá»i.
Ãnh mắt chàng cứ nhìn cho đến khi hình bóng cá»§a Thiên Tâm Quái Cái khuất trong núi, trên mặt chàng nét trấn tÄ©nh thưá»ng ngày biết mất, thay vào đó là sá»± lo lắng và hối hận.
Từ lần đầu gặp Thiên Tâm Quái Cái trên Vạn Thánh đảo đến giá», tuy lão ta chưa từng làm cái gì đáng gá»i là "vì cố nhân", đối vá»›i lão ta chàng cÅ©ng chưa há» có hảo cảm.
Nhưng chỉ vì má»™t Ä‘iểm Thiên Tâm Quái Cái là bằng hữu thâm giao vá»›i Phật Tâm lão thiá»n sư, Ä‘iá»u này thì võ lâm Ä‘á»u biết, do vậy mà chàng luôn tôn kính lão.
Hoa Ngá»c Phụng thấy chàng lặng ngưá»i, nàng tiến lên trước, nói :
- Chàng buồn khổ vì chuyện này đó sao ?
Bỗng Thiên Kỳ buộc miệng nói :
- Lẽ ra ta nên nghe lá»i lão, chí ít hiện tại chỉ có lão là hàng trưởng bối duy nhất có cùng mục đích vá»›i ta.
Lúc này Nhan Ngá»c Vi cÅ©ng đã đến bên cạnh, Hoa Ngá»c Phụng lắc đầu nói tiếp :
- Chàng trước đây rất ít tin ngưá»i khác, sao lần này lại tin lão ta đến thế ?
Äồng Thiên Kỳ nghe há»i vậy bất giác quay ngưá»i lại, ngưng ánh mắt lãnh đạm trên mặt phấn cá»§a nàng, buông từng tiếng :
- Bởi vì cô không hiểu lão ta, cho nên cô không tin ?.
- Vậy chàng hiểu lão ta nhiá»u không ?
Ngá»c Phụng kiên quyết há»i lại.
Ãnh mắt Äồng Thiên Kỳ đã lá»™ ná»™ khí, thấy nàng cứ khích bác Thiên Tâm Quái Cái thế nhưng chàng nhìn thấy dung diện thần sắc cá»§a nàng không gợn chút riêng tư, có gì đó rất chân thành là khác. Bất giác khiến cÆ¡n giận trong lòng chàng khó phát tác được, nhất thá»i trầm mặc không nói được.
Hoa Ngá»c Phụng thấy vậy, nói tiếp :
- Thá»­ nghÄ© xem chàng hiểu lão ta được bao nhiêu bất quá cÅ©ng chỉ biết rằng lão ta là má»™t nhân vật cổ quái nhất trong võ lâm đương đại, ấy cÅ©ng chỉ là những lá»i đồn đãi trên chốn giang hồ. Ngoài ra chàng còn hiểu lão ta được gì nữa ?
Äồng Thiên Kỳ nghÄ© lại thấy lá»i này không sai tý nào, thế nhưng chàng không cam lòng thay đổi má»™t ý nghÄ© ăn trong đầu chàng bấy lâu, bèn nói :
- Có lẽ cô chưa từng nghe nói lão ta cô bằng hữu ?
- À, ngưá»i trong võ lâm chỉ biết rằng lão ta có duy nhất má»™t vị bằng hữu là Phật tâm lão thiá»n sư.
Äồng Thiên Kỳ ngá»› ngưá»i, không biết nói gì thêm.
Hoa Ngá»c Phụng thấp giá»ng thân thiết nói :
- Nhìn thấy chàng quá tin ngưá»i như vậy, thá»±c sá»± muá»™i rất lo lắng cho chàng.
Äồng Thiên Kỳ vẫn lắc đầu lãnh đạm:
- Có lẽ cô có cách nhìn cá»§a mình, nhưng tôi hy vá»ng sẽ giúp lão ta tránh khá»i sá»± hiểu lầm này !
Hoa Ngá»c Phụng nhìn ba nữ nhân như kiếm đồng minh, rồi nói :
- Chúng tôi Ä‘á»u là ngưá»i bàng quang, tuy hiện tại còn chưa nhận ra lão ta có ý gì thù nghịch, thế nhưng thiên kiến cá»§a tôi chừng như lão ta có mục đích gì bất chính vá»›i chàng.
Ba thiếu nữ kia vì lo cho Äồng Thiên Kỳ, nên cÅ©ng có dá»± cảm ấy, bây giá» bèn đồng thanh nói :
- Chúng tôi cũng cảm thấy như vậy.
Chừng như bất ngá» trước chuyện ba nữ nhân được Thiên Tâm Quái Cái mang đến Trung Nguyên vậy mà đối vá»›i lão ta há» cÅ©ng có cách nghÄ© như vậy, Äồng Thiên Kỳ đưa mắt nhìn ba thiếu nữ ngÆ¡ ngác hồi lâu má»›i nói được :
- Chuyện trên Vạn Thánh đảo các cô Ä‘á»u tận mắt thấy, sao lại còn nghÄ© vá» lão ta nữa vậy ?
Ba vị nữ nhân thấy chàng há»i chỉ là vì muốn giải tá»a mối hoài nghi cho Thiên Tâm Quái Cái, chừng như chàng không còn giận há» chuyện trước đây, nên cả ba Ä‘á»u nhẹ nhá»m không ít. Bấy giá» Nhan Ngá»c Vi lên tiếng:
- Vừa rồi lúc Kỳ đệ nói chuyện vá»›i lão, ta liá»n nghÄ© lại má»i chuyện xảy ra trước đây trên Vạn thánh đảo. Lão vốn nghÄ© Kỳ đệ và ta võ công cao hÆ¡n lão, sau đó khi ngưá»i Nguyệt Hoa há»™i xâm phạm Vạn Thánh đảo, lão ta đợi lúc Kỳ đệ quay trở lại má»›i chịu ra tay, nhưng tuyệt đối không hỠđả thương nhân vật chá»§ chốt nào cá»§a Nguyệt Hoa há»™i !
Tuy nàng nói có lý, thế nhưng vẫn không sao lay chuyển được lòng tin của chàng với Thiên Tâm Quái Cái, chàng lắc đầu nói :
- Lão ta nếu như muốn lấy tính mạng cá»§a Äồng Thiên Kỳ này, có lẽ giỠđây ta không còn tồn tại !
Nhan Ngá»c Dung nhẹ giá»ng xen vào - Nếu lão ta muốn làm hại chàng, có. lẽ cÅ©ng không khi nào tốn nhiá»u công sức như vậy. Äồng Thiên Kỳ đưa ánh mắt ngạc nhiên nhìn bốn thiếu nữ hồi lâu nói:
- Ngoài Ä‘iá»u này ra, Äồng Thiên Kỳ không thấy có Ä‘iá»u gì đáng để cho lão ta phải tốn nhiá»u tâm huyết !
Nhan Ngá»c Vi tiến ná»­a bước giá»ng hòa dịu :
- Kỳ đệ, luận võ công há»a hầu thì có lẽ trên thiên hạ đương thá»i tìm không được mấy ngưá»i cùng đệ đỠtài nổi, mà ngưá»i chết thì võ công có cao siêu đến đâu cÅ©ng không dụng được. Chính vì thế mà có lẽ lão ta cần đệ phải sống, và tin tưởng lão ta tuyệt đối ?
Äồng Thiên Kỳ bắt đầu chấn động mạnh, nhất thá»i ẩn hiện trong suy nghÄ© má»™t ý niệm khác, nhưng rồi cưá»i nói :
- Các cô theo chân lão ta đến Trung nguyên, nếu như lão ta muốn khống chế Äồng má»— thì có lẽ chỉ cần giữ các cô lại làm con tin là xong !
Äồng Thiên Kỳ nói má»™t cách hết sức tá»± nhiên xuất phát từ nghÄ©a khí, thế nhưng vá»›i ba nữ nhân thì má»™t câu này như là má»™t tin báo há»·, cho biết rằng chàng thâm tâm luôn nghÄ© vá» há». Bấy giá» sáu ánh mắt ngưng trên mặt chàng xúc động đến ngấn lệ lưng tròng.
Hồi lâu Nhan Ngá»c Vi má»›i đè nén được xúc động và phấn chấn trong lòng, nói:
- Giả sá»­ lão ta là ngưá»i tâm hồn ác niệm, bất nhân bất nghÄ©a, chàng có cho rằng lão ta sẽ nghÄ© chàng vì bá»n tôi mà phục tùng mình hay không.
Äồng Thiên Kỳ tuy nghe những lá»i các vị cô nương này nói Ä‘á»u hợp lý, thế nhưng trong mắt chàng chẳng thấy Thiên Tâm Quái Cái có gì bất lợi cho mình. Nhưng không tìm được lá»i nào để thuyết phục há», chàng đành lắc đầu nói :
- Äây chỉ là suy Ä‘oán cá»§a các cô mà thôi, sẽ có ngày thá»±c tế chứng minh các cô nghÄ© sai.
Hoa Ngá»c Phụng vá»™i nói:
- Không chỉ là suy Ä‘oán mà còn là má»™t lỉnh tính, dá»± cảm Mai Phụng linh lúc ấy cÅ©ng há»a vào, nói:
- Thiên Kỳ chàng không nhá»› lão đã từng nói trên Vạn Thánh đảo, lão nói không muốn dùng tiếng "tiá»n bối" để xưng hô, vậy mà lúc nay lão dùng thân phận "tiá»n bối".
để ép bức chàng đó sao ?
Äồng Thiên Kỳ sẵng giá»ng nói :
- Ngưá»i ta khi bá»±c tức thì lá»i nào chẳng nói ra được ?
Mặc dầu quen Äồng Thiên Kỳ chưa lâu, thế nhưng Nhan Ngá»c Vi linh mẫn thông minh nàng thầm hiểu rõ tính khí cá»§a Äồng Thiên Kỳ. Dầu có nói thế nào mà không có thá»±c tế chứng minh thì khó lòng thuyết phục nổi chàng cải đổi chá»§ kiến, nàng trầm mặc suy nghÄ© má»™t lúc bất giác thở dài rồi ngước nhìn thiên sắc, nói:
- Thiên Kỳ trá»i đã chiá»u rồi, chúng ta nhanh rá»i khá»i đây kiếm chá»— nghỉ ngÆ¡i.
Nói đến đó nàng nhìn chàng thành khẩn nói :
- Thiên Kỳ hãy tin chúng tôi, đây không chỉ là sự suy đoán mà còn là một dự cảm đáng sợ. Trước mắt tuy chưa được chứng cớ gì xác thực, thế nhưng nếu chàng tin tưởng chúng tôi thì từ nay trở đi lúc nào gặp lão ta thì hết sức đỠphòng.
Äồng Thiên Kỳ nhìn bốn gương mặt hoa á»§ đột nét lo xen lẫn sá»± cầu khẩn bất giác chàng thấy mình thật bất nhẫn, bèn gật đầu nói :
- ÄÆ°á»£c. sau này tôi sẽ cẩn thận.
Nói rồi ánh mắt chàng chuyển lên nhìn sắc trá»i, bất giác bắt gặp má»™t đàn quạ Ä‘en từ trong cánh rừng rậm trên đỉnh núi đối diện vụt bay ra, mặt chàng biến sắc buá»™c miệng nói :
- Äã là lúc quạ vá» rừng, nÆ¡i ở những đàn quạ này có lẽ không phải là nÆ¡i này !
Nói xong bên khóe môi ẩn hiện má»™t nụ cưá»i lạnh lùng.
Bốn vị nữ nhân vì đứng đối diện với chàng, lưng quay vỠhướng núi cho nên căn bản không thấy những tình tiết này.
Hoa Ngá»c Phụng há»i :
- Hiện tại chúng ta đến đâu nghỉ lại ?
Äồng Thiên Kỳ nhìn hướng núi trước mặt nói :
- Từ đây cách Xuyên Sơn trấn không xa.
Hoa Ngá»c Phụng không chút suy nghÄ© nói :
- Gần thì gần thật, thế nhưng ở đó có phân đàn của Nhật Nguyệt bang.
Äồng Thiên Kỳ mắt lá»™ hàn quang, nói:
- Cứ đến nÆ¡i gần nhất nghỉ lại, đã má»™t ngày bôn ba, chẳng cần phải tìm khách Ä‘iếm xa cho nhá»c thân !
Cả bốn nữ nhân thừa hiểu chàng không phải vì chuyện giản lược Ä‘oạn đưá»ng, nhưng không ai còn dám lên tiếng bàn gì thêm, Hoa Ngá»c Phụng cưá»i hồn nhiên nói :
- Vậy chúng ta lên đưá»ng !
Nói rồi liá»n phóng ngưá»i Ä‘i trước dẫn đưá»ng, bá»n Äồng Thiên Kỳ liá»n theo chân nhau bám theo.
Bá»n Nhan Ngá»c Dung ba ngưá»i bấy giá» có thể nói là ná»—i sầu lo trong lòng như được giải tá»a, bá»n há» chừng như phải cảm tạ Thiên Tâm Quái Cái đã bá» rÆ¡i há» lại đây, bằng không Äồng Thiên Kỳ dá»… nào lại chóng quên sá»± hiểu lầm trước đây.
Äịa thế ở đây đối vá»›i Hoa Ngá»c Phụng thuá»™c như lòng bàn tay, chỉ sau chốc lát bá»n hỠđã lên đến gần đỉnh núi, trước mặt bá»n há» hiện ra má»™t cánh núi dá»±ng đứng, thế núi tuy không cao thế nhưng cây cối má»c loạn xạ um tùm, xem ra không dá»… vượt qua.
Hoa Ngá»c Phụng dừng chân lại, chỉ tay vá» trước nói :
- Qua vách núi này là một con sông. nếu ta không vượt sông thì phải đi vòng qua đến ba mươi dặm.
Äồng Thiên Kỳ trong đầu nghÄ© nhanh, há»i :
- Sông rộng chừng nào ?
Hoa Ngá»c Phụng thoáng chút suy nghÄ©, đáp :
- Khoảng chừng bốn mươi trượng.
Äồng Thiên Kỳ nhìn bốn thiếu nữ, nói:
- Chúng ta cứ theo đưá»ng thẳng mà Ä‘i!
Khoảng cách ba bốn mươi trượng đối vá»›i bá»n há» võ công cao thâm thì không đáng gá»i gì là trở ngại, chỉ có Ä‘iá»u lúc này cả bốn thiếu nữ không ai dám nói là mình không vượt qua được.
Bấy giá» Hoa Ngá»c Phụng lại tiếp tục chạy trước dẫn dưá»ng, chỉ sau má»™t lúc nữa cả bá»n đã vượt qua vách núi, phía dưới sâu là má»™t con sông tuy không rá»™ng, thế nhưng nước chảy rất xiết đạp vào vách đá ầm ầm dữ dá»™i.
Bá»n Nhan Ngá»c Dung ba ngưá»i không ngá» con sông này nước lại chảy xiết như thế, đến dùng gá»— mượn lá»±c mà qua chỉ e không thể được, bất thần cả bá»n đứng ngá»› ngưá»i.
Hoa Ngá»c Phụng ngược lại như quá quen thuá»™c con sông này, chỉ cưá»i hồn nhiên há»i :
- Chúng ta làm sao mà qua đây được ?
Äồng Thiên Kỳ quay nhìn cánh rừng phía sau lưng, nói ; - Tạm nghỉ chân má»™t lát rồi hãy tính.
Nhan Ngá»c Dung tính chân chất, nhìn thấy trá»i đã ngã tối thì nhíu mày liá»…u nói:
- Trá»i thì đã tối, nước lại chảy xiết, chàng thá»­ nói cách qua sông thế nào đây Äồng Thiên Kỳ lại liếc mắt vá» phía cánh rừng, nói :
- Cô dừng nôn nóng, có ngưá»i còn nôn nóng hÆ¡n chúng ta !
Cả bốn thiếu nữ nghe vậy thì khá»±ng ngưá»i, bất giác đồng thanh la lên :
- Có ngưá»i ?... Ai ?
Äồng Thiên Kỳ không trả lá»i bá»n há», từ từ quay ngưá»i đối diện vá»›i cánh rừng cưá»i nhạt nói :
- Bằng hữu đã đến đầu sông còn chưa ra mặt, đợi Äồng má»— qua sông rồi, chẳng hóa ra tôn giá đưa ngưá»i qua sông, thấy nước quay vá» ?
Bốn thiếu nữ ngạc nhiên cùng lúc quay ngưá»i đứng ká» vai vá»›i Äồng Thiên Kỳ mắt chăm chú nhìn vào cánh rừng.
Chính lúc ấy từ trong cánh rừng cách chừng bốn năm trượng má»™t giá»ng cưá»i lành lạnh trá»—i lên, rồi má»™t tiếng nói âm vang như sét :
- Nhị gia tiễn ngươi xuống sông, thấy chết mới vỠ! Hắc hắc...

Hết chương 61
Tài sản của samuen

  #50  
Old 29-05-2008, 01:22 AM
samuen's Avatar
samuen samuen is offline
Tiếp Nhập Ma Äạo
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: tphcm
Bài gởi: 96
Thá»i gian online: 0 giây
Xu: 0
Thanks: 207
Thanked 1 Time in 1 Post
62. Sóng Cuồn Cuá»™n Cản Trở Hành Trình - Vòng Hai Trượng Äá»™c Äấu Giáp Long


Cả bốn nữ nhân bây giá» nghe giá»ng nói ngưá»i này chỉ cách mình chừng bốn năm trượng thì Ä‘á»u thất sắc, tuy bá»n há» chưa phải là hạng võ công thượng thừa, thế nhưng có ngưá»i tiếp cận chỉ còn năm trượng mà không hay biết đủ thấy ngưá»i này công lá»±c thế nào rồi.
Lá»i nói chưa dứt, trước mặt năm ngưá»i má»™t bóng trắng bạc xuất hiện chỉ cách ngoài má»™t trượng, ngưá»i này đáp xuống vừa nhanh vừa nhẹ như má»™t cánh nhạn, khinh công thật bất phàm.
Äồng Thiên Kỳ lúc ấy má»›i nhận ra đấy là má»™t thanh niên tuổi ước chừng hai bốn hai lăm, mắt to mày rậm nối liá»n vá»›i bá»™ râu quai nón cứng như rá»… tre chìa ra ngoài lởm chởm như quả cầu, khuôn mặt và hai cánh tay để trần màu đồng hung, hoàn toàn tương phản vá»›i bá»™ kình phục trắng bạc khiến ngưá»i ta thoạt nhìn không có thiện cảm.
Äồng Thiên Kỳ quét mắt nhìn đối phương má»™t lượt, cưá»i cưá»i nói :
- Các hạ phụng mệnh đến đây ư ?
Gã áo bạc nói :
- Nhị gia vì ai đến đây, không can gì đến ngươi.
Äồng Thiên Kỳ gật đầu Ä‘iá»m nhiên nói :
- Các hạ từ dưới chân núi mãi theo chân bá»n ta, không hiểu có can hệ gì mà lai cùng má»™t hành trình ?
Không riêng gì gã Ngân y thanh niên, mà cả bốn nữ nhân Ä‘á»u kinh ngạc, thì ra trước khi khởi trình Äồng Thiên Kỳ đã phát hiện ra có ngưá»i theo gót.
Ngân y thanh niên đảo mắt nhìn Äồng Thiên Kỳ má»™t lượt, hất hàm há»i :
- Ngươi là ai ?
Äồng Thiên Kỳ nhướng mày nhìn đối phương cưá»i ngạo nghá»… :
- Ta là ai ?
- Hừ, nhị gia muốn há»i tên há» nhà ngươi?
- Nếu trước đây các hạ quen nói chuyện lối này, thì tại hạ khuyên các hạ lần này nên thay đổi !
Trong ánh mất ngân y thanh niên lá»™ hàn quang, sấn lên má»™t bước gằn giá»ng :
- Ngươi có biết nhị gia là ai không ?
Äồng Thiên Kỳ ngước mắt nhìn trá»i lÆ¡ đãng :
- Các hạ là ai thì có can hệ gì với ta nhỉ ?
Nghe giá»ng nói khẩu khí khinh bỉ, gã ngân y thanh niên mắt lá»™ sát cÆ¡, trầm giá»ng quát :
- Tiểu tử, có lẽ ngươi muốn chết ?
- Câu này lẽ ra phải để Äồng má»— nói má»›i đúng chá»› ?
Ngân y thanh niên giận cá»±c độ, mắt long lên, hai tay từ từ giÆ¡ lên định xuất chưởng. Rồi chợt như nghÄ© lại Ä‘iá»u gì gã hạ tay xuống, nhưng cÆ¡n giận trong lòng tợ hồ không có chá»— phát tác, gã cúi nhanh ngưá»i hai tay nâng má»™t tảng đá lá»›n tung lên không, rồi tung ngưá»i lên tung chiêu "Nhất cước phá sÆ¡n". Bình..... má»™t tiếng, cả tảng đá lá»›n có đến hai trăm cân bị đá vỡ toát bay tung xuống sông.
Chính lúc ấy Hoa Ngá»c Phụng chau mày, đột nhiên như nhá»› ra gã ta là ai, buá»™c miệng la lên :
- A, ngươi có phải là "Ngân Giáp Long" trong "Kim Ngân Nhị Giáp Long" không ?
Äá vỡ tảng đá xong, nổi giận trong lòng gã tợ hồ như đã vá»›i Ä‘i nhiá»u, nghe nói vậy gã quay nhìn Hoa Ngá»c Phụng, nói :
- Xem ra ngươi có mắt, nhận ra nhị gia là ai !
Nói rồi gã lại quay nhìn Thiên Kỳ tiếp:
- Thái độ cá»§a ngươi vừa rồi thật khó tha. Nhưng bổn nhị gia xưa nay không há» giết ngưá»i vô tá»™i, bây giá» ngươi đứng sang bên kia !
Gã lại nhìn Hoa Ngá»c Phụng, chỉ tay tiếp như ra lệnh :
- Ngươi cũng đứng qua bên kia với hắn!
Äồng Thiên Kỳ không nhịn được, bật cưá»i thành tiếng :
- Các hạ nhầm ngưá»i rồi !
Ngân y thanh niên tính nóng nảy, nghe vậy thì ngá»› ngưá»i, hất hàm há»i :
- Ngươi làm sao biết bổn nhị gia tìm nhầm ngưá»i ?
- Muốn tìm ngưá»i Nhật Nguyệt bang là Äồng Thiên Kỳ, mà muốn tìm Äồng Thiên Kỳ cÅ©ng chính là ngưá»i cá»§a Nhật Nguyệt bang.
Hoa Ngá»c Phụng chen vào nói :
- Nếu vậy các hạ như không thuá»™c Linh SÆ¡n phái, hẳn là ngưá»i cá»§a Nam Hải?
Ngân Giáp Long chừng như không kiên nhẫn nổi, quát lên đáp :
- Nhị gia không thuộc bang phái nào cả.
Äồng Thiên Kỳ ngá»› ngưá»i :
- Không thuá»™c bang phái nào ư ? Chẳng lẽ tôn giá theo chân bá»n ta đến đây chỉ là đỠthông báo nhã hiệu cá»§a mình mà thôi?
- Nhị gia không muốn nói nhiá»u lá»i, ta đến đây chỉ là vì má»™t lão khất cái.
Äồng Thiên Kỳ chấn động trong đầu, buá»™c miệng há»i :
- Là Thiên Tâm Quái Cái ?
- Ngươi cũng biết lão ta sao ? Có quan hệ thế nào ?
Ngân Giáp Long há»i rất gấp, trong lá»i nói pha chút oán hận.
Äồng Thiên Kỳ Ä‘iá»m tÄ©nh đáp :
- Äồng má»— không những quen biết, mà lão ta còn là trưởng bối cá»§a Äồng má»—.
Mặt Ngân Giáp Long lá»™ sát khí, gằn giá»ng :
- Tiểu bối, ngươi hình như quan hệ thân thiết với lão khất tặc ấy thì hôm nay ta tính với ngươi, đánh con chẳng lo cha không ra mặt !
Nói đến đó ánh mắt gã quay nhìn Hoa Ngá»c Phụng, gằn giá»ng há»i tiếp :
- Ngươi cũng có quan hệ với lão ta chứ ?
Ngá»c Phụng lúc ấy trong đầu cứ nghÄ© mãi vá» Thiên Tâm Quái Cái, nghe vậy liá»n chá»™p lấy cÆ¡ há»™i, không đáp thẳng mà há»i :
- Các hạ hẳn là có ân oán gì với lão ta ?
Ngân Giáp Long không kiên nhẫn được quát lớn :
- Nhị gia chỉ há»i ngươi có quan hệ gì vá»›i lão ta ?
Hoa Ngá»c Phụng không khéo há»i dồn :
- Trước hết các hạ phải nói vì chuyện gì mà kết oán với lão ta ?
Ngân Giáp Long cưá»i gằn mấy tiếng, nói:
- Hắc hắc... Nhị gia xưa nay không muốn nhiá»u lá»i, ngươi đã Ä‘i cùng vá»›i bá»n chúng thì quyết cÅ©ng chẳng là ngưá»i tốt, nhị gia sẽ thành toàn cho các ngươi !
Nói rồi gã nhổ mạnh má»™t gốc cây lá»›n trên đưá»ng định xông vào tấn công, Hoa Ngá»c Phụng vá»™i vàng nói :
- Chậm tay, các hạ nói ngưá»i tốt vá»›i ngưá»i xấu, vậy lấy tiêu chuẩn nào đánh giá ?
- Hừ, lấy nhân, lấy nghĩa làm tiêu chuẩn !
Ngá»c Phụng tranh thá»§ cÆ¡ há»™i há»i dồn ngay :
- Nói thế các hạ cho rằng Thiên Tâm Quái Cái là ngưá»i bất nhân, bất nghÄ©a, dám há»i các hạ có chứng cứ gì chứng minh không ?
- Hừ ! Ä‘iá»u này thì các ngươi Ä‘i tìm diêm vương mà há»i !
Äồng Thiên Kỳ đột nhiên vụt bước lên má»™t bước trầm giá»ng nói :
- Äồng má»— định nhá» tôn giá Ä‘i gặp diêm vương để há»i đây !
Ngân Giáp Long đảo tròng mắt quanh má»™t vòng, cưá»i gằn nói :
- ÄÆ°á»£c chúng ta xem ai phải Ä‘i há»i ?
Vừa dứt lá»i, gã chỉ bằng má»™t cái vung tay cả cây to dài có đến sáu xích vù vù tung cao lên rồi nhắm Äồng Thiên Kỳ đánh xuống.
Từ khi thấy gã thô lá»— này nhổ cây bên đưá»ng, Äồng Thiên Kỳ thầm hiểu gã ta luyện ngoại công đạt đến đỉnh cao, cho nên đã ngầm phòng bị, vừa thấy gã ra chiêu, quát dài má»™t tiếng :
- Chiêu hay lắm !
Dứt tiếng quát, ánh thép lóe lên, chỉ nghe những tiếng xào xào, bao nhiêu lá cành cùng bay mù mịt cả bầu trá»i...
Bốn nữ nhân đứng bên ngoài nhìn thấy vậy không khá»i lo lắng cho Äồng Thiên Kỳ, thế nhưng sá»± việc diá»…n ra chỉ trong cái nháy mắt. Ná»—i lo cá»§a bá»n há» chưa dâng cao, đã thấy gã Ngân Giáp Long đứng thừ ngưá»i bất động, trong tay cả thân cây lá»›n bây giá» cành lá Ä‘á»u bị chém trụi, chỉ còn lại má»™t thân cây trá»c Lại nói Äồng Thiên Kỳ thân hình trở lại vị trí cÅ©, tá»±a hồ như chàng chưa há» rá»i khá»i nÆ¡i này, thanh Long thá»§ kiếm vừa ra chiêu giỠđây đã nằm gá»n trong vá».
Ngân Giáp Long mặt tái xám, có lẽ gã không thể nghÄ© ra má»™t thiếu niên tướng mạo trông nho nhã như vậy mà lại tiá»m chứa võ công siêu tuyệt như vậy, Äồng Thiên Kỳ nhếch mép nhìn gã há»i :
- Tôn giá sao lại ngừng tay ?
- Hừ, tiểu tá»­, ngươi giá»i lắm, giá» xem chiêu.
Bao nhiêu cÆ¡n giận trong lòng như trút vào má»™t chiêu này, gã hai tay nắm ngang thân cây định tá»›i má»™t chiêu như trá»i giáng.
Äồng Thiên Kỳ căn bản chỉ nghÄ© gã ta luyện ngoại công, nhưng lúc này thấy thân cây trong tay cá»§a gã đánh tá»›i, những cành còn lại cứng lên như chiếc dùi thì giật mình.
Thì ra gã ta không chỉ luyện thành ngoại công mà nội công cũng luyện đến trình độ thâm hậu.
Bốn nữ nhân bấy giỠđứng bên ngoài thấy vậy thì rất lo lắng cho chàng, bởi vì gã ta ra chiêu đã nhanh mà khoảng cách giữa hai ngưá»i lại rất gần, bất thần cả bốn ngưá»i buá»™c miệng "oái" lên má»™t tiếng.
Chính tại lúc ấy, Äồng Thiên Kỳ biết kiếm ngắn không thể đỡ được thương dài, liá»n tung ngưá»i nhanh như chá»›p lên không trung vừa kịp tránh má»™t chiêu hiểm ác.
Ngân Giáp Long ra má»™t chiêu quá sức, khi thấy đối phương vá»t lên không tránh chiêu, gã hoảng hốt định thu chiêu vá» biến thế, đồng thá»i thét lá»›n :
- Chết...
Gần như cùng lúc với tiếng thét của gã, bên ngoài nhìn thẳng vào chỉ kịp nhận ra trong màn đêm một ánh thép sáng loáng lên rồi vụt tắt.
Ngân Giáp Long hai tay bỗng bị bị hẫng một đầu, dẫu nhát kiếm vô hình vô tức, nhưng bằng vào cảm giác gã cũng biết thân cây trong tay lần nữa bị phạt ngắn.
Theo bản năng, Ngân Giáp Long không tá»± chá»§ được nhảy lùi vá» sau, nhưng vừa lúc ấy đã nghe tiếng nói cá»§a Äồng Thiên Kỳ :
- Tôn giá tiếp chiêu !
Trong tiếng quát, từ trên không một vật to lớn bố xuống, Ngân Giáp Long không ngước mặt lên cũng biết đó là vật gì,gã hét dài một tiếng, thân cây trong tay giỠđây sử dụng như là một thanh thiết côn. Chỉ nghe những tiếng rắc rắc, rào rào... tứ phía là cành cây lẫn lá đổ như mưa.
Nguyên là Äồng Thiên Kỳ muốn trả chiêu như đối phương đã sá»­ dụng, cho nên bằng má»™t nhát kiếm đã chém ngã má»™t thân cây lá»›n đổ xuống ngưá»i gã.
Hai lần giao thá»§, song phương chưa thể phân thắng phụ, thế nhưng há» càng hiểu nhau sâu hÆ¡n, chừng như má»i đánh giá ban đầu vỠđối phương Ä‘á»u là nông thiển.
Äồng Thiên Kỳ giật mình thầm nghÄ© ngưá»i này chẳng những giá»i cả ná»™i ngoại công mà tuyệt nghệ cÅ©ng tinh thâm...xem ra truyá»n nhân phải là má»™t nhân vật không nhá» trong võ lâm.
Ngân Giáp Long cũng có ý nghĩ tương tự, gã thầm nghĩ không biết thiếu niên được hấp thụ võ công từ cao nhân nào mà tinh thâm như vậy, gã nghĩ :
"Cứ như cha nói thì Thiên Tâm Quái Cái quyết không thể có được sở há»c như vậy, đáng tiếc là không có đại ca, nếu không thì thế nào cÅ©ng Ä‘oán được lai lịch cá»§a hắn. à, nhưng đại tẩu kiến thức cÅ©ng rất sâu rá»™ng nếu có chị ấy chắc cÅ©ng biết được vài phần vá» hắn !". NghÄ© đến đó bất chợt gã lại nhá»› má»™t Ä‘iá»u, bèn quyết định chá»§ ý :
"Nhưng đàng nào thì hắn cÅ©ng có liên quan mật thiết vá»›i lão quái cái kia thì cÅ©ng chẳng là ngưá»i tốt, cứ giết phứt hắn rồi tính".
NghÄ© rồi gã trầm giá»ng nói :
- Tiểu bối, đây là chiêu thứ hai, sự bất quá tam !
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt nói :
- Äồng má»— cÅ©ng nghÄ© như thế, sá»± bất quá tam, lần này thì ta vá»›i ngươi nhất định có kẻ gục !
- Ngươi muốn chúng ta đấu pháp thế nào ?
- Ồ, khách phải theo chủ, Thiên Thai sơn như đã là nơi trú ngụ của các hạ thì coi như các hạ là chủ, các hạ cứ tự tiện quyết định đấu pháp.
Ngân Giáp Long nhìn chàng, cưá»i cưá»i nói :
- Tiểu bối, ngươi còn chút hào khí võ lâm đấy, thôi được ! Vậy thì nhị gia ra đấu pháp vậy.
Nói rồi, nhưng sau một hồi trầm ngâm suy nghĩ gã vẫn chưa nghĩ ra đấu pháp nào hay nhất.
Sắc trá»i đã tối Ä‘en, nhất là trong sÆ¡n lâm cậy rậm thì càng Ä‘en mịt, Äồng Thiên Kỳ ngước nhìn sắc trá»i, rồi nhìn Ngân Giáp Long vẫn còn Ä‘ang trầm ngâm, nói :
- Phải chăng các hạ Ä‘ang đợi ngưá»i ?
Ngân Giáp Long tính ngưá»i cương trá»±c thẳng thắn, vốn trong đầu không há» có ý dụng kế hoãn binh, nghe há»i thì ngá»› ngưá»i há»i lại :
- Äợi ai ?
- A, nếu như Äồng má»— Ä‘oán không sai thì Ngân Nhị Giáp long ở chung vá»›i nhau !
Nghe câu này thì Ngân Giáp Long đã hiểu ra ý cá»§a Äồng Thiên Kỳ, tính gã nóng nảy thẳng thắn, vốn trầm ngâm là vì nhất thá»i chưa nghÄ© ra đấu pháp, không ngá» bị Äồng Thiên Kỳ cho là chỠđại ca mình đến chi viện, tức giận chá»­i đổng :
- Äúng con mẹ nó !
Äồng Thiên Kỳ mặt lạnh lại, nói :
- Các hạ còn nghÄ© đến bao lâu ? Äồng má»— không có đủ kiên nhẫn chỠđợi, các hạ nhanh quyết định.
- Nhị gia vốn nghÄ© ra dấu pháp chỉ bằng má»™t chiêu giết chết ngươi, thế nhưng nÆ¡i đây rá»™ng quá, chỉ sợ ngươi bá»...
Gã nói chưa hết ý, bá»—ng như trong đầu đã nghÄ© ra Ä‘iá»u gì, vá»— tay nói lá»›n :
- Hảo, nhị gia nghĩ ra cách tỷ đấu rồi !
Äồng Thiên Kỳ lãnh nhiên nói :
- Tôn giá nói đi.
Bốn nữ nhân trong lòng đã lo lắng, bá»n há» nghÄ© tính tình thô lá»— như Ngân Giáp Long thế nào cÅ©ng nghÄ© ra cách quyết đấu tàn bạo, bấy giá» bốn cặp mắt Ä‘á»u dán chặt trên mặt gã.
Ngân Giáp Long lúc ấy dùng đoạn cây vạch một vòng tròn rộng trên đất, chỉ vào đó nói :
- Äây là phạm vi tá»· đấu.
- Ai bị đăng ra ngoài là thua ?
Ngân Giáp Long gật đầu cưá»i ngạo nói:
- Cũng đủ rộng để cho ngươi né tránh đấy !
- Hừ, chỉ e vòng tròn này sẽ là tử địa của các hạ?
- Nhị gia muốn tuyệt sinh kế ngươi thì có !
Äồng Thiên Kỳ vốn nôn nóng tìm đến phân đàn cá»§a Nhật Nguyệt bang khi ấy thấy không nên kéo dài thá»i gian, bèn nói :
- Ai tuyệt mệnh đến đó sẽ biết, các hạ chừng như còn chưa nói hết đấu pháp Ngân Giáp long cưá»i âm hiểm:
- Ngươi và ta ở trong vòng đấu, ai ra ngoài trước kể như thua, má»i sá»­ trí vá» ngưá»i thắng !
- Tất cả chỉ có thế ?
Ngân Giáp long cưá»i nhạt nói :
- Hay ngươi thấy chu vi quá hẹp ?
- Äiá»u này, Äồng má»— nghi tôn giá còn lo ngại nhiá»u hÆ¡n !
Ngân Giáp Long đưa ánh mắt giảo trá nhìn Äồng Thiên Kỳ, cưá»i há»i :
- Ngươi có biết nhị gia dụng binh khì gì không ?
Äồng Thiên Kỳ nhún vai cưá»i thưá»ng nói :
- Äiá»u đó căn bản không có gì đáng Äồng má»— quan tâm.
Ngân Giáp Long cưá»i há»nh hệch, đưa khúc cây dài to lá»›n trong tay lên nói:
- Chính là đoạn cây này đây.
Gã vốn nghÄ© Äồng Thiên Kỳ nghe vậy sẽ kinh hoảng, nhưng không ngá» chàng vẫn ung dung bình thản. Thế nhưng vá»›i bốn thiếu nữ đứng bên ngoài thì trở nên lo cho chàng, bởi vì trưá»ng đấu chỉ hạn chế trong phạm vi hai trượng mà gã ta dùng trưá»ng má»™c tất nhiên là chiếm ưu thế rồi bèn la lá»›n :
- Như vậy không công bằng !
Ngân Giáp Long đảo mắt nhìn bốn thiếu nữ, cưá»i há»i :
- Thế nào là không công bằng ?
Hoa Ngá»c Phụng đáp ngay :
- Cây gá»— đủ quét má»™t vòng kín cả phạm vi đấu trưá»ng, như vậy có tránh cÅ©ng bằng không.
Ngân Giáp Long không ngá» xảo diệu trong đấu pháp cá»§a mình bị mấy thiếu nữ này phát hiện, gã định lên tiếng nói nhưng Äồng Thiên Kỳ lúc ấy đã ngạo nghá»… cưá»i má»™t tiếng, phát tay vẻ bất chấp, nói :
- Cứ theo ý tôn giá !
Bốn thiếu nữ không ngá» Äồng Thiên Kỳ thuận theo ý đối phương, đồng thanh buá»™c miệng la lên :
- Thiên Kỳ...
Ngân Giáp Long sợ Äồng Thiên Kỳ đổi ý, bèn cướp lá»i nói ngay :
- Các ngưá»i nếu như không phục thì cứ vào đây !
Äồng Thiên Kỳ cưá»i nhạt nói :
- Äồng má»— vốn không muốn chiếm ưu thế đâu !
- ÄÆ°á»£c đến lúc ấy ngươi sẽ ân hận.
Äồng Thiên Kỳ ung dung Ä‘i vào trong vòng đấu, cưá»i nhạt nói ; - Äến lúc ấy ngưá»i hối hận có lẽ là tôn giá, vì đấu pháp này do tôn giá đỠra.
- Hắc bắc... bổn nhị gia xưa nay chưa làm Ä‘iá»u gì mà ân hận.
Äồng Thiên Kỳ gật đầu nói :
- Bởi vậy Äồng má»— e rằng đây là lần đầu và cÅ©ng là lần cuối trong Ä‘á»i tôn giá phải ân hận.
Bốn thiếu nữ biết tính khí cá»§a Äồng Thiên Kỳ, giá» có nhiá»u lá»i ngăn cản chàng cÅ©ng chỉ vô dụng bấy giá» ngưá»i này nhìn ngưá»i kia, ngầm ý bảo nhau chuẩn bị, nếu Äồng Thiên Kỳ có gì sÆ¡ suất thì bá»n há» sẽ lập tức nhảy vào trợ thá»§.
Ngân Giáp Long mắt long lên, gằn giá»ng ; - Nhiá»u lá»i vô ích, ngươi xuất thá»§ Ä‘i !
Äồng Thiên Kỳ tay từ từ đặt lên đốc kiếm, trầm giá»ng nói :
- Cưá»ng khách không áp chá»§, hay tôn giá cứ động thá»§ trước !
Vừa rồi hai chiêu giao thủ, Ngân Giáp Long thầm biết hôm nay gặp phải tay kỳ phùng địch thủ nên không dám khinh địch.
Bấy giỠnghe vậy, nghĩ mình ra tay trước dẫu sao vẫn có lợi thế hơn, cứ thắng hơn là thua !
NghÄ© vậy gã quát lá»›n ; - Tiểu tá»­, ná»™p mạng Dứt lá»i thân cây trong tay vù vù xé gió, kình phong chuyển động như sóng cồn đột khởi, ập đến trước ngưá»i Äồng Thiên Kỳ .

Hết chương 62
Tài sản của samuen

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
êíèæíûé, îäèíöîâî, ïî÷òîâûå, îðèãèíàëüíûå, truyen tang long dinh, þáêîé


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™