Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #41  
Old 02-06-2008, 12:32 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 040 - Mấy Chiêu Sở Há»c Lại Ä‚n Ngưá»i


Ãinh Bất Tam chống kiếm tiến lại la lên:

-Lão tứ! Ngươi hãy lùi lại buộc vết thương rồi sẽ đánh cũng chưa muộn.

Ãinh Bất Tứ bản tính cương cưá»ng hiếu thắng, lão lá»›n tiếng há»i:

-Làm gì mà bị thương? Trong mình ta có bị thương đâu? Thằng lá»i con đó kiếm pháp đã ra gì mà lại đả thương được ta bằng thanh kiếm gì ư?

Ãinh Bất Tam cưá»i ha hả vung kiếm đâm Bạch Vạn Kiếm đánh véo má»™t tiếng. Miệng lão quát lá»›n:

-Gã há» Bạch kia! Ngươi lắng tai mà nghe cho rõ. Bây giá» ta vá»›i ngươi tỉ đấu lấy má»™t chá»i má»™t. Ãinh lão Tứ cÅ©ng má»™t mình đấu vá»›i ngươi, chứ không khi nào lại hai anh em ta hiệp lá»±c giáp công má»™t mình ngươi. Ãinh lão Tứ bảo ta đừng ra tay, nhưng ta không chịu, ta bảo y hãy lùi lại. Mà y cÅ©ng không muốn nghe ta. Ta coi ngươi ngứa mắt lắm, muốn cho ngươi má»™t bài há»c. Y thấy ngươi cÅ©ng phát ghét, muốn đánh cho ngươi mấy cái tát tai. Chúng ta phận ai ngưá»i ấy làm, chứ không chịu để kẻ khác nói là Ãinh thị Song hùng hai ngưá»i chá»i má»™t rồi tiếng tăm đồn đại ra ngoài giang hồ thì trái tai lắm đó.

Miệng lão la um sùm mà tay không ngừng chút nào. Lão ra chiêu cá»±c kỳ lợi hại. Bạch Vạn Kiếm bị hai ngưá»i giáp công mà Ãinh lão Tam lại nói lấy má»™t chá»i má»™t thì bụng bảo dạ:

-Bây giá» má»™t mình lão đấu vá»›i ta, Ãinh Bất Tứ cÅ©ng má»™t mình đấu vá»›i ta. Như thế thì có khác gì hai ngưá»i giáp công?

Bạch Vạn Kiếm trong lòng nghÄ© vậy nhưng tính khí nghiêm trang trước nay vẫn không ưa tranh hÆ¡i cãi lẽ vá»›i ngưá»i, tuy trong lòng vẫn không phục tính nết vô lại cá»§a anh em há» Ãinh. HÆ¡n nữa hắn phải giáp kích vá»›i hai tay cao thá»§, không thể phân tâm trả lá»i Ãinh Bất Tam được, mà phải để hết tâm thần phòng thá»§ cho nghiêm mặt cùng tìm cÆ¡ há»™i phản kích nên hắn không nói má»™t câu nào.

Cuá»™c giao đấu Ä‘ang lúc dữ dá»™i, thanh trưá»ng kiếm cá»§a Ãinh Bất Tam đụng vào thanh trưá»ng kiếm cá»§a Bạch Vạn Kiếm.

Bạch Vạn Kiếm thấy cánh tay tê chồn. Nội lực của đối phương đánh tới kịch liệt, hắn vội vận nội lực hướng ra ngoài để chống lại. Lúc xoay kiếm phạt ngang, bỗng chân phải hắn đau nhói lên. Hắn đành lùi lại hai bước, chân bước loạng choạng cơ hồ muốn té.

Một tên đệ tử phái Tuyết Sơn la lên:

-Không được hại sư ca ta!

Gã chống kiếm tiến vào trợ chiến, nhưng chân trái vừa bước tá»›i trong mà Ãinh Bất Tam đã vạch ra thì trước mắt ánh bạch quang loé lên. Thanh trưá»ng kiếm đã đâm suốt qua ngá»±c Gã bị Ãinh Bất Tam phóng kiếm đâm chết.

Hai tên đệ tử khác của phái Tuyến Sơn kinh hãi vừa tức giận song song tiến vào tập kích.

Ãinh Bất Tam quát to má»™t tiếng, ngưá»i lão nhảy vá»t lên không. Thanh trưá»ng kiếm từ trên bổ xuống. Ãồng thá»i tay trái lão đánh ra má»™t chưởng.

Một tên đệ tử phái Tuyến Sơn bị chém từ vai bên hữu chéo sang nách bên trái đứt thành hai đoạn. Còn phát chưởng tay trái vào đỉnh đầu tên đệ tử kia. Gã chỉ kịp rên lên, một tiếng rồi ngã lăn xuống đất, đầu gã ngẹo ra đằng sau vì xương cổ bị gẫy rồi thế là gã cũng chết tốt.

Má»›i trong khoảng khắc Ãinh Bất Tam đã giết luôn ba mạng ngưá»i.

Thạch Phá Thiên đứng nấp đằng sau một gốc cây thấy thế thì sợ vỡ mật.

Ãinh Bất Tam sức mạnh còn dư. Thanh trưá»ng kiếm cá»§a lão múa lên như vÅ© bão chém tá»›i tấp vào Bạch vạn Kiếm.

Bá»—ng nghe hai tiếng rắc rắc. Cả hai thanh trưá»ng kiếm đồng thá»i bị gãy rá»i. Cả hai ngưá»i đồng thá»i cầm thanh kiếm gãy nhằm liệng vào đối phương. Hai ngưá»i cùng cúi đầu lùn thấp ngưá»i xuống. Hai thanh kiếm cụt cùng lướt qua trên đầu hai ngưá»i băng Ä‘i và chỉ cách đầu ngưá»i chừng ná»­a thước.

Hành động cá»§a hai ngưá»i giống nhau, mau lẹ ngang nhau và cÅ©ng gặp nguy hiểm như nhau. Nếu không phải là lúc mạng sống như treo đầu sợi tóc thì hỠđã nhìn rõ đối phương ghê gá»›m đến thế nào!

Bạch Vạn Kiếm bị thương ở chân phải cất bước không được thuận tiện. Hắn lại mất binh khí. Lập tức hắn lâm vào tình trạng chỉ còn chống đỡ, khó có đưá»ng đất phản công.

Hai tên đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n biết rõ là mình tiến vào vòng tròn nhất định phải chết không còn nghi ngá» gì nữa, nhưng cÅ©ng không thể dương mắt nhìn sư huynh bị hai tay hung ác liên thá»§ đánh chết. Chúng liá»n chống kiếm xông vào.

Ãinh Bất Tam la lên:

-Lão tứ! Ngươi hãy phát lạc hai gã kia giỠbữa nay ta đã giết đủ ba mạng rồi.

Ãinh Bất Tứ cưá»i ha hả nói:

-Thế là đã đến lúc lão ta phải cần đến ta ra tay rồi đây.

Lão nói vậy rồi không xoay mình, chân đá hất vá» phía sau trông tá»±a như lừa ngá»±a đá ngưá»i. "Bốp bốp" hai tiếng! Hai chân lão Ä‘á»u đá trúng ngá»±c hai gã. Hai gã đệ tá»­ này bị đá băng ra xa mấy trượng, té huỵch xuống đất không kịp rên lên má»™t tiếng.

Nguyên hai gã bị trúng cước cá»§a Ãinh Bất Tứ chết ngay lập tức.

Hai anh em há» Ãinh nổi tính hung tàn không đếm xỉa gì đến đạo nghÄ©a giang hồ nữa. Chưởng phóng chân đá bằng những thá»§ Ä‘oạn cá»±c kỳ tàn độc nhằm công kích Bạch Vạn Kiếm.

Bạch Vạn Kiếm đã què má»™t chân phải gắng gượng đối phó lùi từng bước má»™t ra ngoài vòng. Ãá»™t nhiên hắn khẽ rên lên má»™t tiếng. Vai bên phải hắn cÆ¡ hồ không cất lên được nữa.

Thạch Phá Thiên thấy vậy thì bầu máu nóng sủi lên sùng sục chàng la lớn:

-Cuộc này thật là bất công.

Chàng liệng A Tú xuống đất, rút con dao chặt củi đã han dỉ ở sau lưng ra. Chàng lại quát lên:

-Hai ngưá»i đánh má»™t như thế còn ra nghÄ©a gì?

A Tú bị chàng liệng xuống khá mạnh, nàng buột miệng la lên một tiếng:

-Úi chao!

Thạch Phá Thiên đang lúc vội vàng, quay lại nói:

-Xin lỗi Tú muội.

Mấy cái nhô lên hụp xuống, chàng đã bước vào trong vòng.

Ãinh Bất Tứ vẫn không quay đầu lại hất chân đá ngượcvá» phía sau.

Thạch Phá Thiên Ä‘iểm chân xuống nhẹ nhàng nhảy qua đầu Ãinh Bất Tứ rồi hạ mình xuống trước mặt lão.

Ãinh Bất Tứ chân đá vào quãng không. Trước mắt lại xuất hiện thêm má»™t ngưá»i. Lão sá»­ng sốt la lên:

-Ãại Tống Tá»­ ! Té ra là mi đấy ư?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Phải rồi! Chính tại hạ đây. Các vị hai ngưá»i ... hai ngưá»i đánh má»™t ngưá»i thì thật là bất công! Chàng liếc mắt nhìn Ãinh Bất Tam trống ngá»±c đánh thình thình. Chàng thấy lão giết ba tên đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n, xác còn nằm lăn dưới đất. Chân chàng dẵm phải, máu me loang lổ, nên càng kinh hãi hÆ¡n.

Ãinh Bất Tam nói:

-Thằng lá»i kia! Hôm ấy ở trên thuyá»n để mi trốn thoát. Té ra mi ẩn núp ở đây. Bây giá» mi còn chưá»ng mặt ra làm chi?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Tại hạ ra khuyên hai vị lão gia nên bá»›t gây thù oán. Hai vị đã thắng rồi, há»… tha ngưá»i được hãy tha ngay. Hà tất phải tàn sát nhiá»u ngưá»i.

Ãinh Bất Tam và Ãinh Bất Tứ bất giác bật lên tràng cưá»i hô hố.

Ãinh Bất Tứ nói:

-Lão tam! Không hiểu thằng lá»i này há»c được ở đâu mấy câu thúi thế ? Gã nói năng đã không hoạt bát mà lại còn đến khuyên can lão gia.

Thạch Phá Thiên dùng con dao chặt củi hất một thanh kiếm tung vỠtrước mặt Bạch Vạn kiếm chàng nói:

-Bạch sư phó: Các vị ở phái Tuyết Sơn cần phải có kiếm.

Bạch Vạn Kiếm lẩm bẩm:

-Mình sắp mất mạng dưới móng vuốt cá»§a anh em há» Ãinh không ngá» gã tiểu oan gia Thạch Trung Ngá»c này lại nhảy ra giúp đỡ, làm cho mình càng khó chịu.

Thanh trưá»ng kiếm mà Thạch Phá Thiên hất lại cho Bạch Vạn Kiếm là cá»§a má»™t tên đệ tá»­ bị chết vá» tay Ãinh Bất Tam còn bá» lại Bạch Vạn Kiếm tá»± nhá»§:

-Mình chỉ cần có thanh kiếm trong tay là tinh thần phấn khởi gấp mưá»i.

Bạch Vạn Kiếm nghÄ© vậy rồi không nói ná»­a lá»i, giÆ¡ tay ra đón lấy thanh kiếm.

Ãinh Bất Tam cất tiếng mắng Thạch Phá Thiên:

-Gã hỠBạch kia đã bắt được mi rồi toan giết đi. Nếu hôm ấy không có ta đến cứu thì liệu mi còn sống được nữa chăng?

Thạch Phá Thiên gật đầu đáp:

-Ãúng thế! Tại hạ cÅ©ng khuyên cả vị Bạch sư phó kia há»… tha ngưá»i được hãy tha ngay.

Ãinh Bất Tứ chỉ sợ Thạch Phá Thiên nói huỵnh tẹt câu chuyện chàng đã đả bại lão ở trên thuyá»n, lão muốn phóng chưởng đánh chết chàng ngay Ä‘i, liá»n quát lên:

-Mi nói năng gì thế?

Rồi lão vung chưởng đánh luôn. Lần này không có Sá»­ bà bà ở bên cạnh, lão không còn uý kỵ Ä‘iá»u tiếng gì nữa. Lão phóng chiêu "Hắc vân mãn thiên" là má»™t chiêu chưa từng dạy chàng. Bạch Vạn Kiếm không muốn để Thạch trung Ngá»c bị chết vá» chiêu thức hiểm độc cá»§a Ãinh Bất Tứ. Hắn vung trưởng kiếm ra chiêu 'Lão thụ hoành tà" đâm chéo sang.

Thạch Phá Thiên cÅ©ng vung con dao chặt cá»§i lên sá»­ chiêu 'Trưởng giả chiết chi' chém vào tay Ãinh Bất Tứ.

Lạ thay! Chiêu Ä‘ao và chiêu kiếm này vốn xung khắc nhau, nhưng hợp nhau lại sá»­ dụng thì uy lá»±c lại càng ghê gá»›m! Chỉ trong chá»›p mắt Ãinh Bất Tứ bị vây bá»c vào giữa hai làn Ä‘ao quang và kiếm quang.

Ãinh Bất Tam la lên:

-Phải cẩn thận đấy!

Ãao quang kiếm thế lợi hại vô cùng, tuy lão muốn xen vào trợ chiến, nhưng hai bàn tay không thì khó lòng xông vào được giữa làn Ä‘ao kiếm dầy như lưới.

Ãinh Bất Tứ cÅ©ng giật mình kinh hãi. Lão thấy nguy cấp liá»n lăn ngưá»i Ä‘i mấy cái trốn ra ngoài vòng chiến.

Lúc lão đứng lên thì thấy bên cạnh đao kiếm của đối phương đang nhảy múa không biết bao nhiêu là sợi tơ trắng.

Lão sỠxuống cằm thì thấy chòm râu của mình đã bị hớt mất một mảng.

Ãinh Bất Tứ vừa kinh hãi vừa tức giận còn Ãinh Bất Tam cÅ©ng sợ hãi thất sắc.

Bạch Vạn Kiếm cÅ©ng không khá»i ngạc nhiên. Chỉ có Thạch Phá Thiên lại không hiểu chiêu thức vừa rồi là do ná»™i lá»±c hùng hồn, Ä‘ao pháp tinh diệu cá»§a mình mà ra. Chàng đã làm cho ba tay cao thá»§ hiện thá»i phải chấn động.

Ãinh Bất Tam nói:

-ÃÆ°á»£c rồi! Bây giá» chúng ta cùng dùng binh khí!

Lão lượm hai thanh trưá»ng kiếm dưới đất lên, đưa má»™t thanh cho Ãinh Bất Tứ rồi bảo lão:

-Ngươi còn phải nghÄ© ngợi gì nữa? Chúng ta đồng thá»i tiến lên Ä‘i!

Mũi kiếm rung lên nhằm đâm vào Thạch Phá Thiên.

Thạch Phá Thiên không có tài ứng biến. Chàng thấy kiếm đâm tới thì rất đỗi hoang mang, không biết sử chiêu nào để giải khai cho dúng.

Bạch Vạn Kiếm ra chiêu "Song đà tây lai" đỡ giúp mé bên.

Chiêu kiếm này nhắc nhở Thạch Phá Thiên sử chiêu "thiên quân áp đà". Chàng dùng sống đao từ trên không đè xuống. Con đao chặt củi tuy đã cùn nhụt nhưng có áp lực nặng đến ngàn cân.

Ãinh Bất Tam lập tức cảm thấy chiêu kiếm cá»§a mình bị ngưng trệ. May có Ãinh Bất Tứ lại cứu kịp.

Bạch Vạn Kiếm sử chiêu "Phong xa mãng mãng" .

Thạch Phá Thiên liá»n phóng ra chiêu "Ãại hải trần sa".

Một đao một kiếm phối hợp nhau thành dầy khít không một kẽ hở. Bên trên như bão táp đè xuống, bên dưới tựa hồ biển cả sóng nổi ba đào đẩy lên.

Ãinh Bất Tam và Ãinh Bất Tứ Ä‘á»u la hoảng.

Thạch Phá Thiên ná»™i lá»±c cá»±c kỳ thâm hậu mà võ công chàng há»c được cÅ©ng tinh diệu vô cùng. Có Ä‘iá»u chàng còn ít luyện tập lại không kinh nghiệm ứng chiến lúc bên địch ra đòn chàng không biết dùng chiêu thức nào để đối phó.

Chàng đã há»c Kim ô Ä‘ao pháp, từ chiêu tối hậu không kể, còn bất luận chiêu nào cÅ©ng đối chiếu vá»›i kiếm pháp phái Tuyết SÆ¡n mà thi triển.

Khi Sá»­ bà bà truyá»n thụ Ä‘ao pháp cho chàng, đã chỉ Ä‘iểm luôn cả kiếm pháp cá»§a phái Tuyết SÆ¡n.

Lúc này trong lòng Thạch Phá Thiên đã hoang mang, chàng không kịp suy nghÄ© gì nữa, há»… thấy Bạch Vạn Kiếm ra chiêu nào là chàng lại sá»­ chiêu phản ứng. Tỉ như Bạch Vạn Kiếm ra chiêu "lão chi hoành tà". Chàng liá»n sá»­ chiêu "Trưởng giả chiết tri" . Bạch Vạn Kiếm ra chiêu "Song tây lai", chàng liá»n sá»­ chiêu 'Thiên quân áp đà".

NgỠđâu Kim ô Ä‘ao pháp tuy là khắc tinh đối vá»›i Tuyết SÆ¡n kiếm pháp. Nhưng chính vì chá»— tương khắc đó mà lúc liên thá»§ vá»›i nhau đồng thá»i thi triển, thì chiêu số hai bên liên lạc vá»›i nhau không má»™t chá»— hở mà thành ra má»™t thứ võ công uy lá»±c vô cùng mãnh liệt.

Bạch Vạn Kiếm trong lòng xiết ná»—i kinh nghi, nhưng hắn là ngưá»i võ công trác tuyệt, chỉ trong mấy chiêu hắn biết ngay Ä‘ao pháp cá»§a Thạch Phá Thiên mà liên lạc vá»›i kiếm pháp cá»§a mình thì bất luận vật gì cứng rắn đến đâu cÅ©ng phải tan vỡ.

Hắn nghĩ bụng:

-Thằng lá»i há» Thạch này có má»™t ná»™i lá»±c hữu chất vô hình dần dần phát triển mãi ra không ngá»›t má»›i thật là tuyệt.

Ãinh Bất Tam cùng Ãinh Bất Tứ bản lãnh và kiến thức còn cao hÆ¡n Bạch Vạn Kiếm thì dÄ© nhiên nhìn nhận ra sá»›m hÆ¡n. Có Ä‘iá»u cả hai lão Ä‘á»u bản tính hung hăng kiêu ngạo, tuy cÅ©ng biết thế mà chẳng chịu thua. Hai lão còn mong Thạch Phá Thiên thi triển Ä‘ao pháp cổ quái, song chiêu số cÅ©ng chỉ có hạn, hai anh em lão phấn khởi tinh thần cố sức chống đỡ để chá» cÆ¡ há»™i.

Bạch Vạn Kiếm cÅ©ng lo thay cho sức lá»±c cá»§a Thạch Phá Thiên cÅ©ng như Trình Giảo Kim chỉ được ba buá đầu. Cuá»™c đấu kéo dài sẽ bị anh em há» Ãinh Ä‘oạt mất thượng phong. Tình thế trước mắt lợi ở chá»— đánh mạnh và đánh mau.

Hắn liá»n sá»­ chiêu "ám hương sÆ¡ ảnh" huy động thanh trưá»ng kiếm. Kiếm quang lá» má» như có như không. Ãây là má»™t chiêu rất tinh vi trong Tuyết SÆ¡n kiếm pháp, diệu ở chá»— đối phương bị thương lúc nào biết để mà phòng.

Thạch Phá Thiên cầm con dao chặt cá»§i phạt ngang rồi rung động luôn mấy cái. Ãó là chiêu "bão ngư chi tứ". Ná»™i lá»±c từ bốn mặt tám phương ào ạt tràn vào.

Bá»—ng nghe hai tiếng la "ối ối"! Vai Ãinh Bất Tứ bị trúng Ä‘ao, cánh tay Ãinh Bất Tam bị trúng kiếm. Hai lão đột nhiên xoay mình nhảy ra ngoài vòng.

Ãinh Bất Tam xoay tay lại nắm lấy Ãinh Ãang lôi Ä‘i rất mau ẩn vào trong khu rừng phía Ãông.

Ãinh Bất Tứ cÅ©ng chạy trốn vá» mé Tây.

Dưới đất còn lại từng vÅ©ng máu và năm xác chết lăn trên đống cá».

Bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n ngÆ¡ ngác nhìn nhau, thảy Ä‘á»u ôm mối hoài nghi.

Bạch Vạn Kiếm ngoảnh đầu nhìn Thạch Phá Thiên vừa xấu hổ lại vừa kinh ngạc.

Nhưng trong lòng hắn còn có ý cảm kích, vì nếu chàng không tham dá»± cuá»™c đấu thì mưá»i mấy ngưá»i phái Tuyết sÆ¡n phải chết hết.

Hắn lại nghÄ© tá»›i vừa rồi hai anh em há» Ãinh ra tay má»™t cách lợi hại phi thưá»ng thì trong lòng hãy còn kinh hãi.

Hắn thở phào má»™t cái rồi cất tiếng há»i Thạch Phá Thiên :

-Những đưá»ng Ä‘ao pháp đó ai đã dạy cho ngươi ?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Ãó là Sá»­ bà bà đã truyá»n thụ cho tại hạ. Ãao pháp này có bảy mươi ba đưá»ng. So vá»›i Tuyết sÆ¡n kiếm pháp nhiá»u hÆ¡n chỉ có má»™t đưá»ng. Những chiêu số Ä‘ao pháp Ä‘á»u xung khắc vá»›i Tuyết sÆ¡n kiếm pháp.

Bạch Vạn Kiếm hắng giá»ng má»™t tiếng, há»i tiếp:

-Những chiêu số Ä‘ao pháp đó Ä‘á»u xung khắc vá»›i Tuyết sÆ¡n kiếm pháp ư? Khẩu khí khá lá»›n đấy! Sá»­ bà bà là ai?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Sá»­ bà bà là tổ sư sáng lập ra phái Kim ô. Bà là sư phụ tại hạ, còn tại hạ là đại đệ tá»­ phái Kim ô Ä‘á»i thứ hai.

Bạch Vạn Kiếm nghe chàng nói câu này, bất giác hầm hầm nổi giận, xẵng giá»ng há»i:

-Ngươi đã không nhìn nhận sư môn nữa thì thôi, sao cứ đi làm mon hạ phái Kim ô gì gì đó? Phái Kim ô... ta chưa từng nghe thấy. Trong võ lâm chẳng có môn phái nào tên hiệu như thế.

Thạch Phá Thiên chưa biết Bạch Vạn Kiếm đã nổi giận. Chàng tiếp tục giải thích:

-Sư phụ tại hạ bảo Kim Ô là mặt trá»i. Mặt trá»i má»c lên thì tuyết trên đỉnh núi phải tan rữa. Vì thế mà đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n chạm trán phái Kim ô thì chỉ còn đưá»ng... còn đưá»ng...

Chàng muốn nói còn đưá»ng dập đầu van lạy xin tha mạng. Nhưng tuy chàng không am hiểu nhân tình thế thái, song cÅ©ng không phải là hạng ngu ngốc. Chàng lập tức ngưng lại không nói nữa vì chàng biết câu này không nên, nói trước mặt bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n.

Bạch Vạn Kiếm sắc mặt xám xanh lá»›n tiếng há»i:

-Ãệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n mà ta chạm trán phái Kim Ô thì sao? Chỉ còn đưá»ng gì?

Thạch Phá Thiên lắc đầu đáp:

-Câu này nói ra làm cho Bạch sư phó không được hài lòng. Vả tại hạ cÅ©ng cho là lá»i sư phụ nói không đúng.

Bạch Vạn Kiếm gặng há»i:

-Có phải mụ bảo chỉ còn đưá»ng chạy tháo thân không?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Lá»i nói cá»§a sư phụ tại hạ có ý kiến tương tá»± như vậy. Bạch sư phó bất tất bá»±c mình làm chi. Ãó là tệ sư phụ nói đùa, mình chẳng nên cho là lá»i nói thật.

Ãùi bên phải và vai bên phải Bạch Vạn Kiếm Ä‘á»u bị cưá»m tay Ãinh Bất Tứ chém trúng. Thá»i gian càng kéo dài lại càng thêm Ä‘au đớn. Hắn lại nghe những lá»i nói cá»§a Thạch Phá Thiên thấy câu nào cÅ©ng xỉ nhục đến thanh danh bản môn thì còn nhẫn nại làm sao được?

Hắn vung thanh kiếm, thét lên:

-ÃÆ°á»£c lắm! Ta muốn lãnh giáo mấy cao chiêu cá»§a phái Kim Ô, thá»­ xem chiêu số Ä‘ao pháp cá»§a phái đó xung khắc vá»›i chiêu số cá»§a phái Tuyết SÆ¡n ra sao?

Nhưng hắn vừa giÆ¡ kiếm lên, cảm thấy bả vai Ä‘au nhức, mặt tái Ä‘i, thanh trưá»ng kiếm suýt nữa rá»i khá»i tay.

Má»™t tên đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n tên gá»i Bảo vạn Diệp chống kiếm tiến ra hai bước nói:

-Thằng lá»i con há» Thạch kia! DÄ© nhiên ngươi không địch nổi sư ca ta đâu, vậy ta thá»­ tiếp mấy chiêu thức cao thâm cá»§a ngươi coi.

Bạch Vạn Kiếm nghiến răng chịu đau nói:

-Bảo sư đệ!... Ngươi... ngươi...

Hắn định nói: Ngươi không đấu vá»›i gã được đâu. Nhưng ngưá»i võ lâm coi trá»ng nhất là thể diện. Hắn liá»n đổi chiá»u:

-Ngươi để ta tiếp gã hay hơn.

Bạch Vạn Kiếm đưa sang tay trái rồi hô:

-Thạch tiểu tử! Tiến lên đi!

Thạch Phá Thiên nói:

-Bạch sư phó đã bị thương ở bả vai và ở đùi, chúng ta bất tất tử đấu làm chi nữa. Vả lại... vả lại... tại hạ nhất định không địch nổi Bạch sư phó đâu.

Bạch Vạn Kiếm há»i:

-Ngươi đã có gan buông lá»i khinh mạn phái Tuyết SÆ¡n ta, sao lại không có gan cùng ta đấu kiếm?

Dứt lá»i, Bạch Vạn Kiếm liá»n vung kiếm ra chiêu "Mai tuyết tranh xuân". Kiếm quang vá»t ra thành nhiá»u Ä‘iểm chụp xuống đầu Thạch Phá Thiên.

Hắn sử kiếm bằng tay trái tuy không linh hoạt bằng tay phải, nhưng vỠphần mãnh liệt vẫn không suy giảm chút nào.

Thạch Phá Thiên vung con dao chặt củi lên trả đòn bằng chiêu "Tuyết mai phùng hạ".

Quả nhiên chiêu này nhằm đánh vào những chỗ sơ hở của đối phương. Nó đúng là khắc tinh của chiêu "Mai tuyết tranh xuân" trong Tuyết sơn kiếm pháp.

Bạch Vạn Kiếm thấy vậy thì trong lòng không khá»i kinh hãi. Hắn không chá» chiêu "Mai tuyết tranh xuân" Ä‘i đến hết mức độ cá»§a nói, tay kiếm vá»™i biến sang chiêu "Minh nguyệt lá»™ng địch". Thạch Phá Thiên cÅ©ng biến sang chiêu "Xích nhật kim cổ".

Bạch Vạn Kiếm lại má»™t phen kinh hãi. Hắn thấy rõ đối phương cầm con dao chặt cá»§i chém đúng vào yếu Ä‘iểm chiêu thức cá»§a mình, hắn liá»n hốt hoảng biến chiêu. May mà Thạch Phá Thiên chưa hiểu được đến chá»— ảo diệu cá»§a nó, chàng vừa thấy đối phương biến chiêu cÅ©ng biến đổi liá»n.

Thá»±c ra chiêu " Xích nhật kim cổ" cá»§a chàng đã chiếm được thượng rồi. Bất luận Bạch Vạn Kiếm biến chiêu cÅ©ng vậy mà không biến chiêu cÅ©ng thế, nếu chàng tiếp tục đâm thẳng tá»›i, thì lập tức đối phương phải thối lui đến ba bước. Nhất là lúc này chân Bạch Vạn Kiếm đã bị thương mà phải thối lui tá»›i ba bước thì không tài nào kịp được, chỉ còn đưá»ng buông kiếm chịu thua.

Thạch Phá Thiên không hiểu được đến chỗ kỳ diệu thành ra bỠlỡ mất cơ hội tốt nhất, thực là đáng tiếc!

Bạch Vạn Kiếm la thầm:

-Thật là nhục nhã !

Bạch Vạn Kiếm qua khá»i được cÆ¡n nguy này, nhưng vá» sau hắn còn gặp nhiá»u trưá»ng hợp hung hiểm nữa. Kim ô Ä‘ao pháp quả thá»±c là kỳ, chiêu nào cÅ©ng để phá thế Tuyết sÆ¡n kiếm pháp. Bất luận Bạch Vạn Kiếm, kiếm pháp cao siêu đến đâu, sá»­ thanh trưá»ng kiếm kỳ diệu đến má»±c nào cÅ©ng Ä‘á»u bị lưỡi Ä‘ao chặt cá»§i cá»§a Thạch Phá Thiên làm mất hết chá»— hay chá»— ảo diệu để chiếm lấy thượng phong.

Sau khi hai bên đã qua lại hơn ba chục chiêu, Thạch Phá Thiên bỗng vung con dao chặt củi chém xuống gần đến vai bên tả Bạch Vạn Kiếm.

Kể ra Bạch Vạn Kiếm có thể phóng cước đá vào cổ tay Bạch Vạn Kiếm để giải khai, nhưng vì chân hắn đã bị thương hắn vừa giÆ¡ chân thì vết thương Ä‘au nhói thấu xương, đầu gối hắn khuỵ ngay xuống. hắn vá»™i chống bàn tay phải xuống đất cho khá»i ngã.

Giả tỷ Thạch Phá Thiên chém xuống thì Bạch Vạn Kiếm không còn cách nào chống đỡ được nữa. Chẳng ngỠchàng không hạ đao, dừng lại nói:

-Chiêu này bỠđi không kể.

Bạch Vạn Kiếm đẩy mạnh chân trái má»™t cái, đứng phắt dậy. Trong lòng hắn xoay chuyển nhiá»u ý nghÄ©a rất mau:

-Thằng lá»i này đáng lý có thể thắng ta rồi mà sao gã không sá»­ hết chiêu đó để hạ ta? Dưá»ng như gã chưa há»c Tuyết sÆ¡n kiếm pháp thì phải? lúc này rõ ràng gã thắng rồi sao gã lại cố ý nhưá»ng ta ? Thằng lá»i Thạch Trung Ngá»c trước nay là má»™t đứa hung tài, gã mà phóng Ä‘ao chếm chết ta rồi thì cả bá»n sư đệ ta chẳng còn ai địch nổi gã nữa? Tại sao đột nhiên gã lại nảy lòng từ thiện ? Vì lý do nào... gã không hạ độc thá»§?... Hay là... gã không phải là Thạch Trung Ngá»c thiệt chăng?

Bạch Vạn Kiếm nghÄ© tá»›i đây rồi, hắn rung trưá»ng kiếm phóng ra má»™t chiêu rất tầm thưá»ng, chẳng có chỉ kỳ dị. Ãó là chiêu "Triá»u thiên thế" đâm kiếm vá» phía trước.

Bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n lấy làm lạ Ä‘á»u "ồ" lên má»™t tiếng. Nguyên chiêu "Triá»u thiên thế" này chưa được kể vào má»™t trong bảy mươi hai chiêu cá»§a Tuyết SÆ¡n kiếm pháp, mà nó chỉ là má»™t trong mưá»i hai thế cá»§a kể nào má»›i nhập môn cÅ©ng phải tập để làm cÆ¡ bản luyện gân cốt mà thôi. Những chiêu sÆ¡ há»c này giản dị dá»… nhá»›, tuy nó rất hữu ích cho việc luyện công, song nó tầm thưá»ng quá không thể dùng vào chuyện đối phó lúc làm địch để thá»§ thắng được.

Bá»n sư đệ Bạch Vạn Kiếm thấy hắn sá»­ chiêu "Triá»u thiên thế" Ä‘á»u giá»±t mình kinh hãi, vì chúng cho rằng sư huynh bị thương kiệt lá»±c mất rồi không còn sức để sá»­ kiếm mối đâm liá»u những thế sÆ¡ há»c đó.

NgỠđâu Thạch Phá Thiên thấy vậy lại đứng thá»™n mặt ra vì chàng chưa từng thấy chiêu này bao giá». Sá»­ bà bà lúc dạy chàng Kim Ô Ä‘ao pháp, không nói gì đến cách phá giải chiêu đó cả, chàng khong biết đối phó thế nào, đâm ra luống cuống. Nhưng đứng trước thanh trưá»ng kiếm cá»§a Khí Hàn Tây. Bắc ai đã ngẩn ngưá»i ra má»™t chá»›p mắt là nguy rồi.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #42  
Old 02-06-2008, 12:33 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 041 - Thưởng Thiện Phạt Ãc Lệnh


Thạch Phá Thiên chỉ ngẩn ngưá»i ra má»™t dây thanh trưá»ng kiếm cá»§a Bạch Vạn Kiếm đã phóng ra nhánh như Ä‘iện chá»›p. MÅ©i kiếm nhằm đâm vào trước ngá»±c chàng hắn quát to:
-Ngươi tính sao đây?
Thạch Phá Thiên thản nhiên há»i:
-Bạch sư phó sử chiêu vừa rồi thuộc kiếm pháp nào đó tại hạ chưa thấy qua.
Bạch Vạn Kiếm thấy Thạch Phá Thiên giữa lúc chỉ khe cái chết chừng sợi tóc mà chàng chẳng sợ hãi gì lại còn há»i đến kiếm pháp, thì trong lòng hắn không khá»i khâm phục con ngưá»i gan dạ. Hắn há»i lại:
-Ngươi chưa há»c qua thiệt ư ?
Thạch Phá Thiên lắc đầu.
Bạch Vạn Kiếm nói:
-Bây giá» ta muốn giết ngươi thiệt dá»… như trở bàn tay nhưng ta nghÄ© rằng bậc đại trượng phu ân oán phải cho phân minh. Vừa rồi hai anh em há» Ãinh vây đánh ta, ngươi đã có Æ¡n xông ra giải vây. Vậy bây giá» ta tha cho ngươi, thế là lấy má»™t mạng đổi má»™t mạng, chúng ta không còn nợ nhau gì nữa. Từ đây sắp tá»›i, ngươi đừng có mở miệng khoác lác Kim ô Ä‘ao pháp là khắc tinh cá»§a Tuyết SÆ¡n Kiếm pháp nữa nhé!
Thạch Phá Thiên gật đầu đáp:
-Tại hạ vẫn bảo là không thể địch lại Bạch sư phó được. Bạch sư phó! Tại hạ nghÄ© ra rồi. Chiêu kiếm vừa rồi cá»§a Bạch sư phó dưá»ng như giải khai chẳng khó khăn gì.
Nói xong chàng hóp ngá»±c lại cho lÅ©ng xuống mấy tấc rồi vung con dao chặt cá»§i lên gạt ngang. Chát! Dao Kiếm đụng nhau phát ra tiếng kêu khá»§ng khiếp. Thanh trưá»ng kiếm trong tay Bạch Vạn Kiếm bị gãy đôi, vì ná»™i lá»±c Thạch Phá Thiên ghê gá»›m quá!
Bạch Vạn Kiếm kinh hãi biến sắc. Hắn hất chân trái má»™t cái, má»™t thanh trưá»ng kiếm khác nằm dưới đất bật lên nhảy vào tay hắn.
Véo, véo, véo ! Bạch Vạn Kiếm sá»­ luôn mấy chiêu thức tầm thưá»ng vá» luyện công cá»§a bản phái má»™t cách cá»±c kỳ thần tốc.
Thạch Phá Thiên trông hoa cả mắt. Ãang lúc chân tay luống cuống, đột nhiên cổ tay chàng trúng kiếm. Con dao chặt cá»§i cầm không chặt rá»›t xuống đất.
Ngay lúc ấy thanh trưá»ng kiếm cá»§a Bạch Vạn Kiếm đã chỉ vào trước ngá»±c chàng. Hắn rung tay má»™t cái, mÅ©i kiếm chạy quanh vạt áo trước ngá»±c má»™t vòng tròn. Thá»§ thế mà kinh lá»±c cá»§a hắn đã đến chá»— tuyệt diệu. Thanh kiếm giá»±t ra, ba mảnh áo tròn trÄ©nh rá»›t xuống. Thế là vạt áo trước ngá»±c Thạch Phá Thiên có má»™t lá»— thá»§ng lá»›n bằng miệng chén. Cả ba lần áo chàng Ä‘á»u bị mÅ©i kiếm đối phương khoét má»™t vòng tròn, để hở cả da thịt ra.
Bạch Vạn Kiếm lại rung tay một cái.

Thạch Phá Thiên la lên:
-Úi chao!
Chàng cúi đầu nhìn xuống thì trước ngực chàng mũi kiếm đã in vào sáu vết rướm máu. Mũi kiếm đâm vào không sâu nên không đau đớn gì.
Bá»n đệ tá»­ phái Tuyết SÆ¡n reo hò:
-Chiêu "Tuyết hoa lục xuất" thật là tuyệt diệu!
Bạch Vạn Kiếm nói bằng má»™t giá»ng rất lá»… phép:
-Cảm phiá»n các hạ vá» trình vá»›i lệnh sư là phái Tuyết SÆ¡n có Ä‘iá»u thất lá»….
Hắn thấy Thạch Phá Thiên không hiểu cả đến mấy chiêu thức thô thiển lúc nhập môn cá»§a phái Tuyết SÆ¡n thì rõ ràng chàng không phải là đệ tá»­ bản phái thiệt, chứ không phải chàng giả dối. Mặt khác thái độ cá»­ chỉ và tính nết chàng khác Thạch Trung Ngá»c. Hắn lẩm bẩm:
-Bất luận gã có phải là Thạch Trung Ngá»c hay không, bữa nay mình cÅ©ng không nên giết hay bắt gã. Chiêu "Tuyết hoa lục xuất" đó chỉ là để cảnh cáo phái Kim Ô đã lên mặt khoác lác mình gá»­i vào ngưá»i gã để gã nhá»› lấy mà thôi.
Bạch Vạn Kiếm nghÄ© vậy rồi liệng thanh trưá»ng kiếm xuống ôm thi thể hai tên sư đệ lên. Hắn đã bị Ä‘au thương vá» tìm đồng môn, lại tá»± thẹn vì mình khiến chó năm tên sư đệ phải uổng mạng dưới bàn tay anh em há» Ãinh. Không cần lòng được, hắn đành để hai giòng lệ tuôn rÆ¡i. Các tên đệ tá»­ khác ôm ba xác kia lên.
Bạch Vạn Kiếm hằn há»c la lên:
-Bất Tam! Bất Tứ! Hai tên lão tặc kia! Mối thù này thế nào phái Tuyết Sơn cũng phải trả. Ta mong rằng hai tên lão tặc đừng chết quá sớm.
Ãoạn hắn quay lại bảo bá»n sư đệ:
-Chúng ta đi thôi!
Ãoàn ngưá»i chạy lẹ ra khá»i khu rừng cây, chẳng ai thèm ngoái cổ lại ngó Thạch Phá Thiên lấy má»™t lần.
Thạch Phá Thiên thấy dưới đất còn vết máu loang lổ. Mấy Ä‘oạn Ä‘ao kiếm gãy vứt bá» tại đó. Ãàn quạ bay trên đầu réo lên quang quác. Trước cảnh vật Ä‘iêu linh, lòng chàng không khá»i nảy ra má»™t mối thê lương.
Chàng lượm con dao chặt cá»§i lên lá»›n tiếng gá»i:
-A Tú! A Tú!
Chàng chạy lại sau gốc cây nhưng không thấy nàng ở đó nữa. Chàng tá»± há»i: Hay nàng vá» trước rồi?
Thạch Phá Thiên lật đật chạy vá» SÆ¡n động lại gá»i luôn mấy tiếng:
-A Tú! A Tú!
Nhưng chẳng những không thấy A Tú mà cả Sử bà bà cũng bỠđi rồi.
Thạch Phá Thiên rất đỗi hoang mang. Chàng nhìn xuống mặt đất thấy mấy hàng chữ viết bằng cục than, song chàng không biết chữ nên chẳng hiểu nghĩa ra sao, và cho đây là Sử bà bà cùng A Tú đi rồi viết chữ để lại.
Ban đầu Thạch Phá Thiên cảm thấy tịch mịch, nhưng từ thuở nhá», chàng đã quen vá»›i cảnh cô đơn lãnh lẽo, nên chỉ sau má»™t lúc chàng đã trở lại thái độ thản nhiên.
Lúc này vết thương trước ngá»±c không rướm máu ra nữa. Chàng xé má»™t mảnh trưá»ng bào để che chá»— áo rách trước ngá»±c rồi bụng bảo dạ:
-HỠđi cả rồi ta cũng đi thôi. Bây giỠchẳng có chuyện đi kiếm má má cùng con A Hoàng.
Lúc này chẳng có ai đến tìm chàng để rắc rối chàng cảm thấy trong lòng thư thái nhẹ nhõm. Chàng cài con dao chặt củi rồi đi ra bỠsông.
Thạch Phá Thiên ra đến bá» sông. Chàng nhác trông làn nước mông mênh, sóng vá»— bì bòn. Ven bá» không có má»™t con thuyá»n nào.
Ãảo Tá»­ Yên không lấy chi làm lá»›n. Thạch Phá Thiên phóng chân chạy chỉ trong má»™t giá» là quanh hết má»™t vòng.
Chàng vẫn chẳng thấy thuyá»n bè chi hết. Chàng phóng tầm mắt nhìn ra ngoài xa cÅ©ng không thấy bóng má»™t cánh buồm nào. Nguyên đảo Tá»­ Yên bé con này ở vào chá»— phân chi nhá» hẹp. Chẳng những nước chảy xiết mà ngách sông chật hẹp, nên trước nay vẫn không có thuyá»n đậu. Thạch Phá Thiên đứng trên bá» sông ngÆ¡ ngẩn má»™t hồi rồi bụng bảo dạ:
-Ta đành ở lại đây thêm mấy ngày nữa, để chá» xem có thuyá»n bè chạy qua không rồi sẽ liệu. Nếu không có thì mình há»c bÆ¡i lá»™i dưới nước cÅ©ng hay. Sau này vạn nhất mình bị ngưá»i ta đẩy xuống sông sẽ không đến ná»—i tâm thần hoang mang chân tay luống cuống và uống nước đến phình bụng như chuyến vừa qua.
Rồi chàng tự nhủ:
-Ừ mà mình vá»™i vã rá»i khá»i nÆ¡i đây làm chi? Nào Ãinh Bất Tam, Bất Tứ gia gia, nào Ãinh Ãinh Ãang Ä‘ang, nào Bạch sư phó, ai cÅ©ng muốn đánh chết mình mà mình không địch nổi há». Chi bằng cứ ẩn núp tại đây lại yên thân hÆ¡n.
Thạch Phá Thiên còn Ä‘ang ngÆ¡ ngẩn xuất thần thì đột nhiên bên chân chàng có tiếng sá»™t sạt. Má»™t con thá» rừng từ trong bụi rậm chạy ra. Chàng lật đật đã ná»­a ngày trá»i chưa được ăn uống gì nên bụng đói meo.
Từ mấy hôm trước chàng đã không dám nhóm lá»­a để nấu nướng vì sợ địch nhân biết mà tìm đến, chàng chỉ lót dạ toàn bằng trái thị. Bây giá» chàng thấy thá» rừng chạy ra thì mừng rỡ vô cùng. Chàng liá»n rút con dao chặt cá»§i bên mình ra đâm tá»›i. Con thá» rừng này mau lẹ dị thưá»ng. Nó né mình Ä‘i tránh khá»i. Nhưng Thạch Phá Thiên xoay Ä‘ao lại nhanh như chá»›p chém đứt đôi còn thá» rừng.
Chàng cúi xuống để lượm thì trong óc vụt nẩy ra một ý nghĩ. Chàng lẩm bẩm:
-Vừa rồi mình xoay Ä‘ao má»™t cái chém chết thá». Cách chuyển Ä‘ao này phải chăng là thế thứ ba trong chiêu số "Trưởng giả chiết chỉ" mà Sá»­ bà bà sư phụ đã dạy mình? Ãúng rồi! Không còn sai nữa. Thế thì chiêu này không phải nhất định chỉ chuyên dùng để đối phó vá»›i chiêu " Lão chi hoành tà", ma còn dùng vào việc khác nữa cÅ©ng được.
Thạch Phá Thiên lại sá»±c nhá»› đến chuyện gì, liá»n bụng bảo dạ:
-Vừa rồi mình cầm con dao chặt cá»§i đâm con dã thá» chỉ là ngẫu nhiên thuận tay phóng ra, nhưng nó lại hợp vá»›i chiêu kiếm mà Bạch sư phó đã sá»­ dụng để kiá»m chế mình. Con thá» này có há»c kiếm pháp gì đâu, chỉ né mình Ä‘i má»™t cái là tránh khá»i. À phải rồi! Thế ra ngưá»i ta đánh mình thì mình có hai cách để đối phó: má»™t là né tránh, hai là đỡ gạt, chứ không nhất định phải thi triển chiêu ná» hay thế kia. Nguyên trong Ä‘á»i Thạch Phá Thiên, chàng chưa được ai dạy võ công cho má»™t cách đích đáng.
Tạ Yên Khách, Ãinh Bất Tứ có dạy chàng võ nghệ nhưng Ä‘á»u không phải vì lòng tốt mà truyá»n thụ.
Ãinh Ãang, Sá»­ bà bà truyá»n dạy phép cầm nã và Ä‘ao pháp tuy không có ý nghÄ© Ä‘en tối, nhưng cÅ©ng có dụng tâm tư ká»·. Má»™t đằng chỉ cầu sao cho chàng được thoát mạng, má»™t đằng lại mong dùng Kim ô Ä‘ao pháp để hạ Tuyết SÆ¡n kiếm pháp. Còn những Ä‘iá»u khẩn yếu vá» võ công như cách biến chiêu trong khi lâm địch, công làm sao, thá»§ thế nào, trưá»ng hợp đỡ gạt né tránh?... là những nguyên tắc căn bản vá» võ thuật thì chẳng ai dạy chàng cả.
Thậm chí Bạch Vạn Kiếm thi triển Tuyết SÆ¡n Kiếm pháp phức tạp là thế chàng đã đối phó được hết, đến chiêu "Triá»u thiên thế" bình thưá»ng nhất thì chàng lại không biết đưá»ng quay trở để bị thất bại.
Bây giỠnhân việc cầm dao chém thỠrừng mà chàng phát giác ra được đạo lý của võ công là phải biết cách tùy cơ ứng biến, chứ không phải nhất định chỉ có thế nỠchiêu kia để đối phó với chiêu này thức khác.
Thạch Phá Thiên không hiểu lý lẽ thiển cận đó chẳng phải tại chàng ngu dốt mà vì chàng bị đưa vào đưá»ng lối sai lầm.
Ãinh Ãang, Ãinh Bất Tứ, Sá»­ bà bà, ba ngưá»i truyá»n võ công cho chàng thì ngưá»i nào cÅ©ng ấn định chiêu này là để giải khai thức ná» cá»§a đối phương.
Ãêm hôm ở trong miếu Thổ địa, tuy Mẫn Nhu có cùng chàng chiết giải kiếm chiêu, nhưng hai ngưá»i lại không nói vá»›i nhau câu nào. Mẫu Nhu chỉ giúp chàng lÄ©nh há»™i vá» cách sá»­ dụng những chiêu thức cá»§a Tuyết sÆ¡n kiếm pháp. Còn yếu quyết vá» chữ "biến" thì chưa ai dạy chàng.
Lúc này Thạch Phá Thiên tá»± mình lÄ©nh há»™i được Ä‘iểm đó bất giác lòng mừng há»›n hở như ngưá»i phát Ä‘iên.
Chàng lại nghĩ tiếp:
-Hôm ấy ở trên con thuyá»n nhá» dưới sông, sư phụ dạy mình há»… thấy Ãinh Bất Tứ gia gia sá»­ chiêu nào thì mình phải thi triển chiêu ấy. Ãến lúc Bất Tứ gia gia sá»­ chiêu "Thiên vương thác tháp" mình cÅ©ng bắt chước sá»­ chiêu "Thiên vương thác tháp" thành ra hai ngưá»i đành vào chá»— không để làm trò cưá»i. Lúc đó Ãinh Bất Tam gia gia cÅ©ng đứng bên, giả tá»· y thừa cÆ¡ phóng chưởng đánh mình thì mình đối phó bằng cách nào cho phải ? Mình không nên sá»­ chiêu " Thiên vương thác tháp" mà chỉ vung chưởng chém vào cổ tay y má»›i phải.
Chàng liá»n Ä‘em những quyá»n pháp, cầm nã thá»­ đã há»c trước ôn lại trong đầu chiêu ná» liên tiếp chiêu kia. Bất giác chàng vui sướng đến khoa chân múa tay rồi tá»± ý phát huy diá»…n tập lại. Chàng bá» quan niệm chiêu thức nào dùng vá» việc gì, mà chỉ thị triển theo ý riêng.
Chàng cất chân giơ tay ra chiêu mỗi lúc một thêm linh hoạt mãnh liệt.
Chàng phát huy nội lực mạnh đến rung cây, lá rụng ào ào rớt xuống tới tấp. Những phiến đá lớn bằng miệng bát cũng bay tung lên trên không.
Khi có phiến đá nào lại rá»›t xuống đỉnh đầu thì Thạch Phá Thiên hoặc vung chưởng quạt Ä‘i, hoặc lạng ngưá»i sang bên để né tránh, tá»±a hồ như lúc động thá»§ ra chiêu vá»›i ngưá»i khác.
Thạch Phá Thiên càng biểu diá»…n càng hứng thú. Những khối đá ở dưới đất má»—i lúc tung lên má»™t nhiá»u. Vá» sau, bất luận đã từ phương nào bay tá»›i, chàng Ä‘á»u đẩy hay né tránh má»™t cách dá»… dàng mà không hao tổn gì đến sức lá»±c.
Ãá»™t nhiên mấy tiếng lách cách vang lên. Má»™t cành cây bị chưởng phong cá»±c mạnh cá»§a Thạch Phá Thiên đánh gãy cùng những viên đá kia đồng thá»i rá»›t xuống.
Thạch Phá Thiên giơ tay ra đón lấy cành cây phạt ngang một cái đẩy những hòn đá bay đi rất xa.
Thạch Phá Thiên sá»­ng sốt tá»± há»i:
-Cử động này có khác gì kiếm chiêu mà Bạch sư phó vừa sử bằng tay trái?
Nghĩ vậy chàng lượm con dao chặt củi lên dùng tay trái sử chiêu " Lão chi hoành tà" của tuyết sơn kiếm pháp còn tay phải ra chiêu " Trưởng giả chiết chi" vỠKim ô đao pháp.
Tay kiếm tay Ä‘ao hai chiêu số này vốn xung khắc nhau nhưng hai tay đồng thá»i phóng ra thì thấy tiiếng gió rít lên veo véo, uy lá»±c kỳ mãnh liệt. Tay Ä‘ao bên phải chàng chém vào cây bách to tầy miệng chén đứt làm đôi. Cành cây trong tay trái giả làm kiếm phá vào má»™t cành cây tùng mà làm cho má»™t mảng võ rất lá»›n đứt xuống.
Thạch Phá Thiên thích quá lại nổi tính trẻ nít. Chàng biết là trên đảo này không có ngưá»i thì bất luận múa may, quay cuồng hay phóng chiêu kỳ khôi quái đảo thế nào cÅ©ng chẳng sợ ai cưá»i mình.
Chàng liá»n má»™t tay cầm dao chặt cá»§i, má»™t tay cầm cành cây múa tít lên rất mau. Sau chàng chẳng thèm để ý đến Ä‘ao chiêu kiếm thức chi hết, dÄ© nhiên chàng ra chiêu chẳng vào chương pháp nào.
Nhưng nên biết rằng võ thuật các môn phái trong thiên hạ thì buổi đầu tiên từ số không rồi má»›i Ä‘i đến các thế võ. Các tiá»n nhân có thông minh trí tuệ sáng chế ra được chiêu này thức ná» thì cÅ©ng không hẳn các vị đó phải theo má»™t quy pháp nhất định.
Thạch Phá Thiên vô tình đã luyện được ná»™i công thượng thừa, lại trải qua mấy vị cao thá»§ rèn luyện thêm cho, mặc dầu những sá»± rèn luyện cá»§a chàng không theo má»™t căn bản nào. Bây giá» chàng thông suốt rá»™ng rãi thêm những Ä‘iá»u sở há»c và tá»± nhiên sáng chế ra được môn công phu tả kiếm hữu Ä‘ao. Công phu này căn bản ở Tuyết SÆ¡n kiếm pháp và Kim ô Ä‘ao pháp thêm vào võ công cá»§a Tạ Yên Khách, Ãinh Ãang, Ãinh Bất Tứ, vợ chồng Thạch Thanh. Có Ä‘iá»u chiêu số không nhất định thành ra uy lá»±c mãnh liệt, song còn nhiá»u chá»— sÆ¡ hở.
Thạch Phá Thiên không định tâm sáng chế võ công, dĩ nhiên chàng không nghĩ tới chuyện đặt danh tự cho chiêu thức này. Dù cho chàng có muốn đặt tên mà chàng chẳng biết một chữ nào thì cũng không đặt nổi.
Chàng càng luyện, ná»™i lá»±c càng gia tăng chẳng thấy má»i mệt chi hết. Mãi đến lúc bụng đói quá réo lên ầm ầm, chàng má»›i dừng tay. Chàng nhìn đến con thá» chết thì nó đã bị chân chàng xéo nát nhừ không ăn được nữa. Chàng đành Ä‘i trẩy mấy quả thị để cho đỡ đói.
Thạch Phá Thiên vẫn hy vá»ng Sá»­ bà bà cùng A Tú Ä‘i rồi còn quay trở lại. Chàng liá»n chạy vào trong động để thám thính nhưng nào có thấy tông tích hai ngưá»i đâu?
Trá»i tối rồi. Chàng liá»n ở trong động đánh má»™t giấc ngá»§ ngon lành.
Thạch Phá Thiên ngá»§ đến ná»­a đêm, bá»—ng nghe bên sông có tiếng "roạc roạc' như xé lụa. Ná»™i công chàng đã cao cưá»ng thính giác tá»± nhiên vô cùng linh mẫn. Chàng đứng phắt lên theo tiếng động chạy ra bá» sông.
Dưới ánh sao lá» má», chàng nhìn rõ má»™t con thuyá»n lá»›n áp vào gần bá» và không ngá»›t rung động.
Thạch Phá Thiên vừa kinh hãi mừng thầm. Chàng chỉ sợ trên thuyá»n này có Ãinh Bất Tam hay Ãinh Bất Tứ, nên không dám mạo muá»™i tiến vá» phía trước.
Chàng liá»n thụt ngưá»i lại nấp vào sau gốc cây.
Bá»—ng chàng nghe tiếng động vang lên. Lần này chàng trông rõ cánh buồm thuyá»n xoắn vào nhau bị gió thổi mạnh đứt tung ra mà trên thuyá»n chẳng ai dòm ngó gì tá»›i.
Thạch Phá Thiên thấy chiếc thuyá»n lay động rồi băng ra xa bá» chàng vá»™i chạy lại la gá»i:
-Trên thuyá»n có ai không?
Không nghe tiếng ngưá»i đáp lại, chàng nhẩy vá»t lên đầu thuyá»n giương mắt nhìn vào trong khoang, nhưng chỉ thấy má»™t màu tối Ä‘en không rõ vật gì hết.
Con thuyá»n vẫn lung lay thuận giòng từ từ trôi ra giữa sông. Thạch Phá Thiên lại la gá»i:
-Ãinh... Ãinh tam gia gia có đây không?
Vẫn không có ngưá»i đáp lại, chàng liá»n chui vào khoang. Chân chàng bá»—ng vấp phải má»™t ngưá»i nằm trên sạp thuyá»n.
Chàng vá»™i cất tiếng xin lá»—i rồi thò tay ra nâng ngưá»i đó dậy. NgỠđây tay đụng vào thấy giá lạnh thì ra má»™t chiếc tá»­ thi.
Thạch Phá Thiên giật mình kinh hãi la lên một tiếng:
-Úi chao!
Tay trái chàng sá» soạng lại đụng phải cánh tay ngưá»i khác cÅ©ng lạnh như băng. Ãây lại là má»™t xác chết! Chàng vừa run sợ vừa mò mẫm Ä‘i vào khoang trong. Chân chàng lại dẫm phải má»™t tá»­ thi nữa. Khoang này cÅ©ng toàn là xác chết, cái nằm lăn ra, cái ngồi tá»±a mạn thuyá»n.
Thạch Phá Thiên thất đảm kinh hồn, cất tiếng la thật to:
-Trong thuyá»n có ai không?...
Chàng kinh hãi quá độ, nghe thấy thanh âm mình vang dá»™i đã lạc giá»ng.
Thạch Phá Thiên run rẩy Ä‘i tá»›i đằng lái. Dưới ánh sao chàng nhìn rõ có đến mưá»i mấy ngưá»i, nằm ngổn ngang. Ngưá»i nào cÅ©ng cứng đơ hiển nhiên Ä‘á»u là xác chết.
Lúc này Ä‘ang tiết trá»i thu. Gió thu hiu hắt, mấy cánh buồm rách toang bị gió thổi vang lên những tiếng lạch phạch.
Thạch Phá Thiên tuy quen vá»›i cảnh cô đơn, dÄ© nhiên bạo dạn, nhưng trước cảnh đêm khuya má»™t mình ở nÆ¡i hoang vắng trong má»™t chiếc thuyá»n đầy tá»­ thi, chàng không khá»i bở vía, tưởng chừng như bị bóp nghẹt há»ng.
Chàng nhá»› lại xác chết cứng đơ ở Hầu giám tập khiến chàng cÆ¡ hồ nghẹt thở mồ hôi toát ra như tắm, lông tóc dá»±ng ngược. Chàng muốn nhảy lên bá». Nhưng chàng vừa đặt chân lên ... thuyá»n, bá»—ng la hoảng vì con thuyá»n ra bá» quá xa rồi và Ä‘ang thuận giòng trôi Ä‘i.
Con thuyá»n lá»›n thuận giòng theo ven đảo Tá»­ Yên loanh quanh, mấy chá»— thuận dòng băng Ä‘i. Ãêm hôm ấy Thạch Phá Thiên không dám vào khoang thuyá»n phải nhẩy lên mui đằng lái ôm lấy cá»™t buồm ngồi chá» cho đến sáng.
Sáng sá»›m hôm sau. Vừng thái dương vừa nhô lên, má»i vật bốn phía Ä‘á»u trông thấy rõ ràng, khiến cho Thạch Phá Thiên đỡ khiếp sợ. Chàng nhẩy xuống đằng lái nhìn thấy trong khoang ngoài khoang ít ra là có tá»›i năm sáu chục xác chết coi rất thương tâm, bở vía!
Lạ ở chá»— trên mình má»i thi thể Ä‘á»u không có vết máu, cÅ©ng không có Ä‘ao thương hay kiếm thương chi cả. Chàng không hiểu bá»n há» vì sao mà chết?
Thạch Phá Thiên Ä‘i quanh mÅ©i thuyá»n thì thấy chính giữa cá»­a khoang có treo hai cái bài đồng lấp loáng lá»›n bằng bàn tay. Má»™t tấm khắc bá»™ mặt tươi cưá»i, dung nhan hòa ái từ tưá»ng. Còn má»™t tấm nữa khắc bá»™ mặt hung thần ác sát coi rất dữ dá»™i. Cả hai tấm bài đồng đóng bằng chiếc Ä‘inh sắt rất dài treo vào tấm gá»— cá»­a khoang, coi rất kỳ bí.
Thạch Phá Thiên chăm chú nhìn hai tấm bài đồng thì thấy hai bá»™ mặt khắc vào đó linh động như ngưá»i thiệt. Chàng sợ không dám nhìn lâu quay Ä‘i chá»— khác. Chàng lại nhìn tá»›i những xác chết thì tay ngưá»i nào cÅ©ng cầm binh khí hoặc lưng giắt Ä‘ao kiếm. Hiển nhiên toàn là ngưá»i trong võ lâm.
Thạch Phá Thiên xem kỹ hồi lâu, chàng phát giác ra trên vai áo má»—i ngưá»i Ä‘á»u thêu má»™t con cá nhá» bằng tÆ¡ trắng. Chàng càng coi càng tháy ly kỳ. chàng Ä‘oán những ngưá»i trên thuyá»n này cùng bá»n vá»›i nhau. Nhưng chàng không tài nào hiểu được vì sao há» gặp cưá»ng địch đến ná»—i phải giết hết.
Con thuyá»n tiếp tục trôi theo dòng nước xuống miá»n hạ lưu. Thuyá»n trôi cho đến trưa thì gặp khúc sông chạy vòng vèo. trước mặt có hai con thuyá»n sóng hang ngược giòng Ä‘i lên.
Ngưá»i lái thuyá»n kia thấy con thuyá»n này cứ chênh chếch trôi Ä‘i liá»n la lên:
-Nhà đò! Nhà đò !
Nhưng trong thuyá»n vẫn không ngưá»i bể lái, chá»— này nước chảy xiết, khiến cho con thuyá»n xoay ngang ra.
Sầm má»™t tiếng vang lên! Con thuyá»n này đã đụng vào hai thuyá»n kia.
Bá»—ng nghe tiếng ngưá»i ta la ó om sòm lẫn vá»›i tiếng chá»­i rá»§a thô tục không tiếc lá»i.
Thạch Phá Thiên trong lòng kinh hãi vô cùng, bụng bảo dạ:
-Thuyá»n này đụng phải thuyá»n khác làm hại ngưá»i ta, chắc bá»n há» sẽ rầy ra mình. Không chừng cuá»™c truy cứu sá»… buá»™c mình vào tá»™i giết chết bấy nhiêu ngưá»i trên thuyá»n. Bâygiá» biết làm thế nào?
Tình trạng cấp bách khiến chàng sinh ra cấp trí, chàng vá»™i thụt vào trong khoang lật ván lên nằm núp xuống đáy thuyá»n.
Lúc này bà con thuyá»n đã gần cạnh nhau, rồi có ngưá»i nhẩy sang. Những tiếng la hoảng liá»n vang lên. Có ngưá»i thét:
-Không phải thuyá»n chài! Sao... Sao há» chết cả rồi ?
Ngưá»i thì la:
-Cả Bang chúa... Thành Ãại Dương cÅ©ng ở trong này.
Ãá»™t nhiên mÅ©i thuyá»n có ngưá»i la hoảng, miệng lắp bắp :
-Ãây là... " Thưởng thiện phạt ác lệnh..."
Tiếng ngưá»i này không to lắm, nhưng thanh âm run bần bật ra chiá»u khá»§ng khiếp đến cá»±c độ. Ngưá»i đó chưa nói hết thì tiếng ngưá»i bá»—ng dừng lại .Trong thuyá»n yên lặng không má»™t tiếng động.
Thạch Phá Thiên tuy nấp dưới đáy khoang, không trông vẻ mặt từng ngưá»i, nhưng chàng cÅ©ng biết há» khiếp sợ đến cùng cá»±c.
Hồi lâu má»›i lại có ngưá»i lên tiếng:
-Năm nay lại đến kỳ " Thưởng thiện phạt ác lệch" xuất hiện. Ãây chắc là hai vị sứ giả Thưởng thiện, phạt ác phụng mệnh Ä‘i tuần. Cái này không phải thuyá»n chài mà đã gây nên nhiá»u tá»™i ác... Hỡi Æ¡i!..
Hắn buông tiếng thở dài rồi không nói nữa.
Ngưá»i khác cất tiếng há»i :
-Hồ đại ca! Nghe nói lệnh thưởng thiên phạt ác là trả ngưá»i Ä‘i... Ä‘i đến chá»— đó rồi má»›i xét xá»­, chứ không tru lại ngay Ä‘uá»ng trưá»ng kia mà?
Ngưá»i nói trước đáp:
-Ãây là há» không chịu ríu ríu vâng lệnh Ä‘i ngay, má»›i thế này. Xem chừng Bang chúa thành Ãại Dương không chịu trái lệnh thống lÄ©nh, má»i ngưá»i gây cuá»™c chống đối khiến cho hai sứ giả ná»i lôi đình.
Ngưá»i nghe y nói câu này rồi ai nấy Ä‘á»u lặng không lên tiếng.
Thạch Phá Thiên sực nhớ tới chuyện gì ngấm ngầm hoảng:
-Những xác chết trên thuyá»n này Ä‘á»u không phải dân chài chi chi đây? Lại còn má»™t vị bang chúa... Trá»i Æ¡i! Nguy rồi! Hai ông sứ giả thưởng thiện phạt ác nào đó chẳng hiểu có tìm đến bang Trưá»ng Lạc nhà mình không?
Chàng nghĩ tới đây bất giác lòng nóng như lửa đốt, bụng bảo dạ:
-Mình phải liệu sao chạy mau vá» Tổng đà báo tin cho Bối tiên sinh hay để bá»n y chuẩn bị.
Sở dÄ© chàng tính toán như vậy là vì chàng đã bị ngưá»i ta nhận lầm là Thạch bang chúa và phải chịu đựng rất nhiá»u chuyện phiá»n não. Vả lại trả mấy phen suýt nguy đến tính mạng, ai đối vá»›i chàng cÅ©ng độc ác dữ tợn, chỉ những ngưá»i bang Trưá»ng Lạc từ trên xuống dưới Ä‘á»u kính cẩn chàng. Dù tại đó Triển Phi toan hạ sát chàng, nhưng đó chỉ là chuyện hiểu lầm. Vì thế nên đối vá»›i sá»± chống chế tan nguy cá»§a má»i ngưá»i bang Trưá»ng Lạc chàng rất quan tâm.
Thạch Phá Thiên nghÄ© vậy nên càng lắng tai nghe má»i ngưá»i trong thuyá»n nói chuyện.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #43  
Old 02-06-2008, 12:35 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 042 - Hai Ngưá»i Lạ Mặt Ãến Tan An


Bá»—ng nghe tiếng má»™t ngưá»i nói:

-Hồ đại ca! Ãại ca tính vụ này có liên quan gì đến chúng ta không?

Hồ đại ca đáp:

-Hai vị sứ giả thưởng thiệt phạt ác đã ra Ä‘i tuần thì bất cứ bang há»™i nào trên chốn giang hồ Ä‘á»u khó ung dung được ngoài vòng pháp luật. Hãy xem vận mệnh cá»§a má»i ngưá»i ra sao má»›i biết được.

Y trầm ngâm một lúc rồi nói tiếp:

-Bây giá» ngươi ngấm ngầm phái ngưá»i Ä‘i bẩm vá»›i Tổng đà chúa. Hết thảy anh em trong hai thuyá»n Ä‘á»u tụ tập cả vào đây. Bất luận là ai cÅ©ng không được nhúc nhích. Chúng ta cho thuyá»n chạy tá»›i xem chài nhá» ngoài cảng Hồng Liá»…u. Hai vị sứ giả thưởng thiệt phạt ác đã qua con thuyá»n này và tiêu diệt hết nhân vật đầu não bang Phi Ngư, thì lần này chắc hai vị không lên thuyá»n nữa.

Ngưá»i kia mừng rỡ nói:

-Phải rồi ! Kế ấy rất diệu. Hai vị sứ giả thiện ác rồi có trở lại qua thuyá»n này thì cÅ©ng cho là thuyá»n tá»­ thi cá»§a bang Phi Ngư chẳng trèo lên làm chi nữa. Bây giá» tại hạ xin Ä‘i truyá»n lệnh ngay.

Thạch Phá Thiên nằm phục dưới đáy thuyá»n, lắng tai nghe những ngưá»i trên khoang thì thào bàn tán, tưởng chừng như đại hoạ đến nÆ¡i rồi.

Có ngưá»i nói:

-Thiết Xoa há»™i chúng ta không có Ä‘iá»u chi đắc tá»™i vá»›i bên đó thì hai vị sứ giả vị tất đã tìm đến bá»n mình.

Má»™t ngưá»i khác há»i lại:

-Dá»… thưá»ng bang Phi Ngư dám cả gan đắc tá»™i vá»›i bên đó hay sao? Theo chá»— tại hạ kinh nghiệm thì trên chốn giang hồ cứ trong vòng mưá»i năm lại gặp má»™t lần kiếp nạn rằng lần này... lần này...

Bá»—ng có ngưá»i ngắt lá»i:

-Lão Lý! Hay là thử yêu cầu Tổng đà chúa vâng mệnh qua đó thử xem thế nào?

Lão Lý hắng giá»ng má»™t tiếng rồi đáp:

-Ai đã đi là không trở vỠnữa. Mấy chục năm trước các vị Tổng đà chúa, bang chúa, chưởng môn qua đó rồi có ai vỠđược đâu? Tổng đà chúa cư xử với chúng ta rất tử tế chẳng lẽ chúng ta lại ham sống sợ chết để lão gia đơn phương độc mã dẫn thân vào nơi nguy hiểm chịu mất mạng ư?

Lại ngưá»i khác nói:

-Phải đấy! Bây giá» chỉ có cách tạm lánh Ä‘i là hÆ¡n. May chúng ta phát giác ra sá»›m cÅ©ng là nhỠâm phù dương trong hoàng thiên che chở khiến cho Thiết Xoa há»™i chúng ta qua khá»i kiếp vận này. Xóm chài ở ngoài cảng Hồng Liá»…u là nÆ¡i rất kín đáo. Chúng ta đến đó tạm lánh thì dù hai vị sứ giả thiện ác có tai thính mắt tinh đến đâu cÅ©ng khó mà phát giác ra được.

Hồ đại ca nói:

-Ngày trước Tổng đà chúa sá»­a sang xóm chài này là để dùng vào việc như bữa nay. Tám năm trá»i những ngưá»i dân chài trong xóm đó chưa ra khá»i thôn ổ má»™t bước. Há» dùng nÆ¡i đó làm chốn đào nguyên 1 ngoài cõi tục để lánh nạn.

Bỗng có tiếng ồm ồm cất lên:

-Bá»n Thiết Xoa há»™i cá»§a chúng ta vùng vẫy rẻo nguyên giang sóng Trưá»ng giang, không biết sợ trá»i sợ đất là gì. Ngay đức Hoàng Ãế cÅ©ng làm ngÆ¡. Thế mà vừa nghe đến hai tên sứ giả Thưởng thiện phạt ác chi chi đó đã sợ co ...... chạy tá»›i chui rút vào xóm chài hẻo lánh ngoài Hồng Liá»…u cảng làm thân phận con rùa Ä‘en. Dù cho lần này trốn tránh được, nhưng ngày sau, mẹ kiếp! Có kẻ há»i tá»›i thì Ä‘em những cái mặt mo cất Ä‘i đâu? Chi bằng quyết đấu vá»›i chúng má»™t trận vị tất đã chịu mất mạng.

Hồ đại ca nói ngay:

-Phải đấy! Chúng ta đã ăn chén cÆ¡m giang hồ thì có gặp chuyện đổ máu cÅ©ng đáng. Mẹ kiếp! Có bao giá» Lại Qui Ãầu Vương Lão Lục biết sợ ai... ha ha!...

Hồ đại ca chưa rứt lá»i, đột nhiên má»™t tiếng rú thê thảm vang lên, Từ đó trong khoang thuyá»n im phăng phắc.

Thạch Phá Thiên nghe những tiếng tí tách, rồi chàng cảm thấy từng giá»t nước nhá» xuống lưng bàn tay mình, chàng đưa tay lên mÅ©i ngá»­i thấy mùi tanh sặc sụa thì biết ngay là máu.

Máu tiếp tục nhá» xuống. Thạch Phá Thiên bây giá» má»›i hiểu bá»n há» ngồi ngay bên trên mình. Chàng mà nhúc nhích má»™t chút để phát ra tiếng động thì khó lòng tránh khá»i hoạ sát thân, nên chàng đành cho máu tươi tiếp tục nhá» xuống ngưá»i chàng.

Bỗng nghe Hồ đại ca lớn tiếng quát:

-Ngươi trách ta sao lại hạ sát Lại Qui Ãầu ư?

Má»™t ngưá»i cất giá»ng run run đáp:

-Không ... không phải đâu... Vương lão lục quả là ăn nói lá»— mãng, tránh gì Hồ đại ca chẳng nổi nóng. Có Ä‘iá»u... gã đối vá»›i bản há»™i... trước nay vẫn má»™t dạ trung thành.

Hồ đại ca quát há»i:

-Thế là ngươi bảo ta không hiểu lòng ngưá»i chứ gì ?

Ngưá»i kia vá»™i nói:

-Không ... không phải...

Y chưa rứt lá»i, bá»—ng nghe má»™t tiếng rú thê thảm vang lên! Hiển nhiên y lại bị gã há» Hồ hạ sát rồi.

Thạch Phá Thiên lại nghe máu nhá» từng giá»t từ trên ... thuyá»n xuống đáy. may mà ngưá»i này không ngồi ở trên chá»— chàng nằm nên máu không nhá» vào ngưá»i chàng.

Gã Hồ đại ca kia giết liá»n má»™t lúc hai ngưá»i, những kẻ bàng quan khi nào còn dám có lá»i dị nghị nữa?

Lại nghe gã hỠHồ lên tiếng:

-Không phải ta tâm địa hiểm độc, thá»§ Ä‘oạn tàn ác, chẳng nghÄ© gì đến tình anh em đâu. Nhưng vì vụ này có quan hệ đến má»™t mạng sống cá»§a mấy ngàn ngưá»i đồng môn. Vụ này mà chỉ tiết lá»™ má»™t chút thì hết thảy dân chài bang Phi Ngư Ä‘á»u bị nạn như nhau. Lại Qui Ãầu Vương lão lục càn rỡ tá»± cho mình là anh hùng hảo hán dám lo ó om sòm. Hắn coi thưá»ng tính mạng hắn đã đành, chẳng lẽ hắn để cả Tổng đà chúa và hết thảy anh em cÅ©ng mất mạng hay sao?

Má»i ngưá»i Ä‘á»u nói hùa theo:

-Dạ phải! Dạ phải!

Gã hỠHồ lại nói:

-Nếu muốn thoát chết thì chỉ có cách ngồi yên trong khoang thuyá»n im hÆ¡i lặng tiếng giả ngây giả dại. Tiểu Tống Ngươi lại bẻ lái và lấy má»™t mảnh buồm rách che lên mình đừng để ngưá»i ta nhìn thấy.

Thạch Phá Thiên nằm phục dưới đáy thuyá»n chàng lắng tai nghe nước chảy róc rách.

Má»i ngưá»i trong khoang thuyá»n tưởng chừng Ä‘ang ôm mối lo âu nên chẳng ai nói năng gì.

Trước tình trạng này, Thạch Phá Thiên phải nín thở không dám ho he. Chàng ôn lại ngày hôm qua lúc chàng ở bên sông đã thi triển những chiêu thức gì. Nào tay kiếm tay Ä‘ao, nào quyá»n cước cá»§a Ãinh Bất Tứ, nào phép cầm nã cá»§a Ãinh Ãang. Tất cả các chiêu thức lần lượt hiện ra trong đầu óc chàng. Bất giác chàng đã Ä‘em bao nhiêu ná»™i lá»±c ở trong ngưá»i dồn cả vào những chiêu số đó.

Có lúc chàng nhận thấy má»™t chiêu thức nào không ổn thì chàng xếp đặt lại trong đầu óc. Bao nhiêu tâm thần để hết vào võ há»c.

Thá»i gian lặng lẽ trôi không biết đã bao lâu.

Ban đầu chàng còn phân tâm để ý nghe trong khoang thuyá»n xem những ngưá»i trong Thiết Xoa há»™i có động tÄ©nh gì. Vá» Sau tâm thần chàng chuyên chú hết vào võ há»c.

Suốt má»™t đêm chàng tiá»m tâm suy nghÄ©, bao nhiêu ná»™i công ngoại công tích trữ các nÆ¡i hàng mấy năm nay bây giá» Ä‘i đến chá»— thông suốt hết cả.

Ai ngá» gã Cẩu Tạp Chá»§ng nhá» tuổi ngá»› ngẩn như mán rừng nay bá»—ng biến thành má»™t tay cao thá»§ võ há»c hiên ngang tá»± lập trong võ lâm.

Mấy giá» sau chàng nhá»› lại cuá»™c đấu giữa vợ chồng Thạch Thanh cùng Bạch Vạn Kiếm ở trong miếu thổ địa, tiếp theo là những quyá»n chiêu cá»§a Ãinh Bất Tam và Ãinh Bất Tứ trong thuyá»n trên sông Trưá»ng giang, cho đến cuá»™c đấu giữa anh em há» Ãinh và Bạch Vạn Kiếm trên đảo Tá»­ Yên.

Những lúc đương trưá»ng chàng chỉ coi bằng con mắt hổ đồ, chưa thể hiểu đến chá»— tinh yếu cá»§a nó. bây giá» chàng hồi tưởng lại thì từng chiêu từng thức Ä‘á»u thấy rõ ràng như ngón tay.

Thạch Phá Thiên Ä‘ang xuất thần ngẫm nghÄ© vá» chiêu thức võ há»c thì đột nhiên vang lên những tiếng loảng xoảng. Ãó là nhà đò thả neo đổ thuyá»n. Hồ đại ca lại lên tiếng:

-Anh em đã vào nhà rồi thì không ai đựơc ra nữa, phải chỠTổng đà chúa tới nơi để nghe hiệu lệnh của lão gia.

Má»i ngưá»i Ä‘á»u hạ thấp giá»ng vâng dạ tuân lá»i rồi len lén lên bá».

Chỉ trong khoảng khắc má»i ngưá»i lên hết, trong thuyá»n chẳng còn má»™t ai.

Thạch Phá Thiên lại chá» má»™t lúc nữa và liệu chừng má»i ngưá»i đã vào nhà hết rồi chàng má»›i mở ván thuyá»n thò đầu lên để ý nhìn quanh má»™t lượt.

Ãnh dương quang đã rá»i vào chói mắt, Thạch Phá Thiên biết là sáng rõ rồi. Chàng nhìn qua cá»­a sổ ra ngoài không thấy có ngưá»i, má»›i dám bò lên khoang thuyá»n.

Trong khoang thuyá»n xác chết vẫn còn nằm lăn ra đó. Thạch Phá Thiên lượm má»™t thanh Ä‘ao giắt vào sau lưng. Chàng lại thò tay vào bá»c tá»­ thi lần lấy ít tiá»n để lên bá» mua cÆ¡m ăn.

Thạch Phá Thiên Ä‘i lại đằng lái nhẹ nhàng nhảy lên bá». Chàng khom lưng theo bãi sông chạy lẹ vá» phía trước. Chàng chạy được chừng hÆ¡n ná»­a dặm má»›i lên bá» Ä‘i vào con đưá»ng nhá». Chàng nghÄ© bây giá» vẫn chưa thoát khá»i vòng nguy hiểm, càng Ä‘i xa hÆ¡n càng tốt.

NghÄ© vậy chàng lại co giò chạy thiệt mau. May thôn chài này cá»±c kỳ hẻo lánh. Trong vòng hÆ¡n mưá»i dặm không có nhà ở nào khác, mà cÅ©ng chưa gặp má»™t ai. Thạch Phá Thiên mừng thầm cho mình gặp vận may. Chàng có biết đâu trước đây lác đác cÅ©ng có nhà nông há»™. Nhưng há» Ä‘á»u bị Thiết Xoa há»™i ngấm ngầm phóng độc làm cho bá»n này chết cả rồi. Có ngưá»i vừa thiên cư tá»›i nÆ¡i, chưa được bao lâu cÅ©ng ngá»™ độc mà chết.

Những hương dân quanh đây Ä‘á»u cho là Hồng Liá»…u cảng này bị chúa ôn giải tật dịch. Bảy tám năm liá»n, má»i ngưá»i Ä‘á»u lánh Ä‘i xa và nÆ¡i đây thành sào huyệt cá»±c kỳ bí mật cá»§a Thiết Xoa há»™i.

Thạch Phá Thiên lại chạy luôn mấy dặm nữa. Chàng thấy đã khá xa đồi to rồi liá»n cảm thấy bụng đói như cào. Chàng liá»n chạy vào rừng cây định để kiếm dã vị thì khéo sao! Chàng vừa Ä‘i được mấy bước, bá»—ng nghe có tiếng sá»™t soạt. Má»™t con heo rừng từ trong bụi cá» rậm nhảy ra. Nó cúi đầu rồi nhẩy xổ lại vồ chàng. Thạch Phá Thiên nghiêng ngưá»i Ä‘i má»™t chút , tay phải rút đơn Ä‘ao thuận thế phóng chiêu "Trưởng giả chiết chi" trong Kim ô Ä‘ao pháp chém xuống đầu con heo rừng đánh chát má»™t tiếng.

Con heo rừng này cá»±c kỳ hung mãnh. Tuy đầu rá»›t xuống đất rồi mà nó còn chạy được hÆ¡n mưá»i bước má»›i ngã lăn ra chết.

Thạch Phá Thiên cả mừng, chàng tìm má»™t khối đá Ä‘en ở bên rừng rồi lấy sống Ä‘ao ghè xuống cho tia lá»­a bắn toé ra. Chàng đốt lên má»™t đống lá»­a. Chàng chặt lấy bốn đùi con heo rừng Ä‘em đến bên khe suối rá»­a sạch vết máu xong Ä‘em vỠđể bên đống lá»­a. Chàng lại dúi thanh đơn Ä‘ao vào lá»­a cho đỠlên rồi áp vào đùi heo cho cháy lông Ä‘i. Ãoạn chàng lấy cành cây xâu đùi heo để vào bên đống than nướng.

Chẳng mấy chốc mùi thịt heo chín thÆ¡m tho tá»a ra bốn mặt.

Giữa lúc Thạch Phá Thiên Ä‘ang nướng thịt heo thì đột nhiên ngoài mưá»i trượng có tiếng ngưá»i nói:

-ThÆ¡m quá! ThÆ¡m quá! Thật khiến cho ngón tay trá» ngưá»i ta phải máy dữ.

Má»™t ngưá»i khác nói:

-Chá»— kia ngưá»i ta nướng dã vị, chúng mình đến đó thương lượng vá»›i há» cho má»™t chút ăn chÆ¡i, tưởng có thể được.

Ngưá»i nói trước đáp:

-Phải đấy!

Hai ngưá»i từ từ Ä‘i tá»›i.

Thạch Phá Thiên thấy má»™t ngưá»i thân thể cao lá»›n mặt tròn tai to, mình mặc áo kép Ä‘oạn da đồng, vẻ mặt niá»m nở hoà ái rất đáng thân cận. Còn ngưá»i nữa thì thân hình đã cao nghá»…u cao nghá»u lại gầy khẳng gầy kheo, mình gã mặc áo trưá»ng bào màu thanh thiên. Ngưá»i hắn nhá» không bằng ná»­a ngưá»i kia mà vẻ mặt rất âm trầm hiểm độc.

Gã béo mập cưá»i ha hả nói:

-Này chú em! Cái đó của chú em...

Thạch Phá Thiên đã nghe tiếng hai ngưá»i bàn nhau từ trước liá»n ngắt lá»i :

-Con heo rừng này nhiá»u thịt lắm. Ãến mưá»i ngưá»i ăn cÅ©ng không hết. Hai vị cứ việc ăn kỳ no.

Gã béo mập lại cưá»i nói:

-Nếu vậy thì chúng ta cũng không làm khách đâu.

Hai ngưá»i liá»n ngồi vào bên đống lá»­a. Dưới ánh hoả quang há» nhìn rõ y phục Thạch Phá Thiên rất hoa lệ nhưng vạt áo lem luốc, chẳng những xốc xếch mà lại dính máu bê bết thì lá»™ vẻ kinh dị. Nhưng chỉ thoáng qua rồi bốn mắt nhìn hau háu vào những cái đùi heo Ä‘ang nướng trên đống lá»­a, không để ý gì đến chàng nữa.

Mỡ ở đùi heo nhá» giá»t xuống đống lá»­a hoà lẫn vá»›i mùi nhá»±a thông rất thÆ¡m tho. Tuy há» chưa được ăn vào miệng, má»›i ngá»­i mùi cÅ©ng đủ ngon rồi.

Gã cao gầy lấy cái hồ lô mầu lam đeo ở sau lưng mở nút ra ghé miệng vào uống một hơi rồi nói:

-Rượu ngon quá!

Gã béo mập lấy chiếc bầu sắc đỠlắc mấy cái rồi mở nút ra uống. Gã cũng khen:

-Rượu ngon quá!

Thạch Phá Thiên khi còn Ä‘i theo Tạ Yên Khách đã từng uống rượu vá»›i lão. Bây giá» chàng ngá»­i thấy mùi rượu thÆ¡m, cÅ©ng muốn uống cho sướng miệng. Nhưng chàng thấy hai ngưá»i mạnh ai nấy uống và không có ý má»i mình uống há»›p nào.

Chàng không tiện mở miệng yêu sách.

Má»™t lúc nữa, bốn cái đùi heo đã chín chàng liá»n nói:

-Thịt heo chín rồi. Má»i hai vị xÆ¡i Ä‘i!

Hai gã má»™t gầy má»™t mập đồng thá»i thò tay ra giật lấy má»—i ngưá»i má»™t đùi heo đưa vào miệng toan cắn thì Thạch Phá Thiên cưá»i nói:

-Hai cái đùi ấy tuy lá»›n thiệt nhưng Ä‘á»u là đùi sau không ngon bằng đùi trước.

Gã béo mập lại cưá»i nói:

-Chú nhỠnày thiệt có lương tâm.

Ãoạn gã đổi lấy đùi heo trước cắn ăn.

Gã gầy nhom cầm đùi sau trót cắn một miếng rồi. Hắn ngần ngừ không tiện đổi nữa.

Hai ngưá»i ăn hết ná»­a đùi heo. Chúng lại uống tợp rượu và cất tiếng khen:

-Rượu ngon quá!

Ãoạn hai gã cùng đậy nút lại Ä‘eo bầu vào sau lưng.

Thạch Phá Thiên bụng bảo dạ:

-Hai ngưá»i này xem chừng không phải hạng cùng nghèo mà sao há» hà tiện thế? Há» chỉ uống hai tợp rồi cất rượu Ä‘i. Hay thứ rượu này rất quí?

Chàng liá»n nhìn gã béo há»i:

-Ãại gia cho tại hạ uống vài há»›p rượu được không?

Gã béo lắc đầu quầy quậy đáp:

-Không được! Không được! Cái này không phải rượu đâu, chú không uống được. Ãể chúng ta ăn thịt heo rồi sẽ có lá»… vật tặng lại.

Thạch Phá Thiên cưá»i nói:

-Ãại gia nói gạt rồi. Chính miệng đại gia vừa khen rượu ngon, mà tại hạ cÅ©ng ngá»­i thấy mùi rượu.

Chàng lại quay sang há»i gã gầy nhom:

-Ãại gia cho tại hạ uống vài tợp nhé?

Gã gầy nhom đảo cặp mắt trợn lòng trắng ra nói:

-Thuốc độc đấy! Ngươi có gan thì cứ uống đi!

Gã nói xong cởi hồ lô ra đặt xuống đất.

Thạch Phá Thiên cưá»i nói:

-Nếu là thuốc độc mà sao đại lão gia uống vào không chết?

Chàng nhắc lấy cái hồ lô mở nút, mùi rượu xông lên thơm ngát.

Gã béo mập hơi biến sắc nói:

-Thật đấy! Không ai gạt chú đâu! Mau đặt xuống chớ uống vào.

Gã liá»n giÆ¡ năm ngón tay ra chụp vào cổ tay chàng toan cướp lấy cái hồ lô.

NgỠđâu vừa chạm vào cổ tay Thạch Phá Thiên gã liá»n cảm thấy má»™t luồng đại lá»±c mãnh liệt xô ra, hất văng ngón tay gã Ä‘i.

Gã béo mập giật mình kinh hãi "Ô" lên một tiếng rồi nói:

-Té ra ná»™i lá»±c chú ghê quá! Chúng ta thật đã lầm ngưá»i. Vậy chú cứ uống Ä‘i!

Thạch Phá Thiên cầm ngay chiếc hồ lô ghé vào miệng nuốt ừng ực hai hơi dài.

Chàng nghĩ bụng:

-Gã gầy này xem chừng tiếc rượu không dám uống nhiá»u!

Chàng liá»n đậy nút bình lại nói:

-Ãa tạ đại gia!

Chỉ trong nháy mắt , má»™t luồng khí lạnh buốt từ huyệt Ä‘an Ä‘iá»n bốc lên.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #44  
Old 02-06-2008, 12:36 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 043 - Nhân Tá»­u Hứng Ba Ngưá»i Kết NghÄ©a


Luồng hàn khí như má»™t giây băng lạnh chuyá»n Ä‘i. Chỉ trong khoảng khắc, Thạch Phá Thiên cảm thấy toàn thân Ä‘á»u bị cứng đơ. Chàng vá»™i vận ná»™i lá»±c để chống lại thì luồng hÆ¡i lạnh dần dần tan Ä‘i rồi khắp mình mẩy chân tay cảm thấy thư thái vô cùng. Chẳng những chàng không thấy giá lạnh mà trái lại trong ngưá»i ấm áp du dương. Bất giác chàng lá»›n tiếng khen:

-Rượu ngon thiệt !

Chàng không nhịn được lại nhắc bầu lên, mở nút ra uống hai há»›p nữa. Rồi chàng lại vận ná»™i lá»±c cho hÆ¡i lạnh tiêu tan ra cảm thấy trong ngưá»i càng khoan khoái hÆ¡n.

Thạch Phá Thiên thích quá trầm trồ ca ngợi:

-Từ thuở cha sinh mẹ đẻ chưa ba giá» tại hạ được uống thứ rượu ngon tuyệt như bữa nay. Ãáng tiếc là thứ rượu này quý trá»ng và hiếm quá, không thì tại hạ uống má»™t sạch.

Bá»—ng thấy gã béo mập nhăn mặt ra chiá»u kinh dị, nói:

-Tiểu huynh đệ ! Nếu chú quả tá»­u lượng hÆ¡n ngưá»i thì cứ uống cạn cả bầu rượu cÅ©ng được, đừng ngại chi hết.

Thạch Phá Thiên cả mừng há»i:

-Ãại gia nói thiệt chăng ? Nhưng tại hạ sợ vị đại gia này không vui lòng.

Gã gầy nhom lạnh lùng:

-Trong bầu đỠcá»§a đại gia đựng rượu độc còn ngon hÆ¡n nữa. Ngươi có muốn uống thá»­ không ? Thạch Phá Thiên đưa mắt nhìn gã béo mập để há»i ý.

Gã béo mập thở dài nói:

-Chú còn nhá» tuổi, ná»™i công đã cao cưá»ng đến thế, mà bây giá» bá»—ng dưng chết uổng thì thật là đáng tiếc !

Gã vừa nói vừa cởi cái bầu rượu đỠchoé ra đặt xuống đất.

Thạch Phá Thiên nghĩ bụng:

-Hai ngưá»i này cÅ©ng ưa nói giỡn. Nếu là rượu độc thật thì sao chính há» lại uống vào ?

Chàng cầm bầu rượu đỠlên mở nút ra. Má»™t mùi thÆ¡m ngào ngạt đưa lên mÅ©i. Chàng liá»n uống má»™t hÆ¡i.

Lần này chàng uống rượu ở bầu đỠvào, không cảm thấy giá lạnh, nhưng trái lại ruột nóng như lửa đốt.

Thạch Phá Thiên kinh hãi la lên một tiếng:

-Úi chao !

Rồi dưá»ng như không chịu được, chàng nhảy vá»t lên. Chàng vá»™i huy động ná»™i lá»±c trấn áp quả nhiên dẹp được cÆ¡n nóng, tá»±a hồ ngá»n lá»­a hồng bị tắt ngấm.

Chàng la lên:

-Thứ rượu này ghê gớm quá!

Nhưng lạ thay! Luồng nhiệt khí trong bụng vừa tiêu tan, toàn thân chàng lại khoan khoái vô cùng!

Gã béo mập há»i:

-Nội lực chú em rất thâm hậu. Bây giừ chú uống hết cả hai bầu được không?

Thạch Phá Thiên cưá»i đáp:

-Má»™t mình tại hạ đâu dám uống hết. Ba ngưá»i chúng ta có duyên há»™i ngá»™. Nếu chúng ta kết bạn vá»›i nhau rồi cùng uống rượu nhắm thịt heo. Như vậy có hay hÆ¡n không? Nào! Xin má»i đại gia!

Chàng nói xong cầm bầu rượu đưa sang.

Gã béo mập đáp:

-Chú em đã có ý ấy. Vậy ta phải liá»u mạng để bồi tiếp "Ngưá»i quân tá»­"!

Gã nói xong đón lấy bầu rượu giơ lên uống một tợp rồi đưa bầu lại cho Thạch Phá Thiên nói:

-Chú uống nữa đi!

Thạch Phá Thiên lại uống một tợp rồi cầm bầu rượu đổ đưa cho gã gầy nhom nói:

-Xin má»i đại gia!

Gã gầy nhom biến sắc đáp:

-Ta uống rượu của ta thôi!

Gã cầm bầu rượu mầu lam lên uống một tợp rồi đưa cho Thạch Phá Thiên.

Thạch Phá Thiên biết là uống tợp rượu nóng rồi lại xen tợp rượu lạnh cho hai thứ hoà lẫn vá»›i nhau càng tốt. Chàng liá»n đón lấy bầu rượu mầu lam uống má»™t hÆ¡i dài.

Chàng thấy cả hai gã trợn bốn mắt lên nhìn mình, hiểu ý ngay liá»n chữa thẹn nói:

-Xin lỗi hai vị. Tợp rượu này tại hạ uống tham quá.

Gã gầy nhom vẫn má»™t giá»ng lạnh lùng:

-Ngươi muốn trổ tài hảo hán thì càng nốc nhiá»u càng hay.

Thạch Phá Thiên cưá»i đáp:

-Nếu uống đến đây mà chưa phỉ chí thì chúng ta quay vá» thị trấn trước mặt kia mua má»™t hÅ© lá»›n uống cho kỳ thích. Tại hạ đã có tiá»n đây. Có Ä‘iá»u tại hạ e rằng không tìm đâu được thứ rượu ngon như thế này.

Chàng nói xong lại cầm bầu rượu giơ lên uống một tợp rồi đưa bầu cho gã mập.

Gã mập ngồi xếp bằng dưới đất ngấm ngầm vận công lực rồi mới uống một hơi.

Gã thấy Thạch Phá Thiên uống hết tợp lớn này đến tợp lớn khác mà không sao cả thì lại kinh dị.

Nguyên gã mập và gã gầy này Ä‘á»u là những tay cao thá»§ võ công tuyệt đỉnh.

Có Ä‘iá»u má»—i ngưá»i luyện công tương phản nhau.

Gã béo mập luyện theo đưá»ng lối dương còn gã gầy nhom lại theo lối âm nhu.

Trong bầu rượu cá»§a từng ngưá»i Ä‘á»u đựng rượu thuốc để tăng bổ ná»™i lá»±c cho mình.

Trong bầu rượu đó đựng rượu thuốc rất nóng nhiệt. Còn bầu đựng chất thuốc cực hàn lãnh.

Hai bầu rượu thuốc này rất nhiá»u dược liệu mà hai gã đã mất nhiá»u năm và tốn lắm công phu má»›i có thể luyện nên được. Tính dược cá»±c kỳ mãnh liệt nên nếu ngưá»i kém công lá»±c thì đúng là thuốc độc vì rượu vừa lưỡi vào má»™t chút cÅ©ng mất mạng ngay. Hai gã này công lá»±c rất cao thâm nhưng khi uống vẫn phải thêm má»™t thứ thuốc để hoà hoãn phần mãnh liệt cá»§a dược liệu má»›i uống được mấy tợp mà không đến nổi trúng độc. Có Ä‘iá»u là nếu gã mập uống lầm phải thứ rượu lạnh hay gã béo mập rượu nóng thì lập tức mất mạng ngay đương trưá»ng gân cốt co rúm lạ, thất khiếu ứa máu tươi chết ... thê thảm.

Hai gã thấy Thạch Phá Thiên uống bừa bãi và nhiá»u như vậy mà chàng không sao hết thì làm gì há» chẳng kinh hãi.

Hai gã tuy chẳng biết nhiá»u hiểu rá»™ng. Võ há»c trong thiên hạ mưá»i phần biết được đến tám chín. Nhưng không khi nào bá»n há» ngá» tá»›i Thạch Phá Thiên đã gặp được kỳ duyên chàng há»c "Hàn ý miên chưởng" là má»™t loại võ công âm nhu, sau chàng lại há»c được "Viêm Viêm công" là môn dương cương ở Tạ Yên Khách. Hai thứ võ công má»™t âm má»™t dương ấy xung khắc nhau làm cho chàng sắp chết đến nÆ¡i thì lại gặp được kỳ tích khiến cho hai luồng âm dương giao thông hoà hợp mà công lá»±c tăng tiến vô cùng.

Sau đó chàng nhá» bá»™ tượng La Hán cá»§a Ãại Bi Lão nhân tặng cho luyện thành môn "La Hán Phục Ma Thần Công" thì hai luồng âm dương đã giao hợp trong thân thể chàng và dÄ© nhiên không còn thứ chất độc nào ở ngoài xâm nhập vào được nữa.

Thạch Phá Thiên uống những thứ rượu thuốc này vào miệng khác nào đao gạt kiếm thứa, nhưng sau khi bị nội lực chàng tiêu hoả rồi thì trong khoảnh khắc nó lại tăng bổ công lực cho chàng.

Thạch Phá Thiên uống rượu cá»§a hai gã Ä‘em đến rồi, cảm thấy băn khoăn trong dạ. Chàng nướng thêm thịt heo rừng và dành những miếng ngon lành cho hai gã. Chàng lại luôn miệng khuyên má»i há» uống rượu.

Hai gã cho là chàng có ý uống rượu độc là để tỉ thí ná»™i lá»±c. Khi nào há» chịu thua trận đương trưá»ng, đành miá»…n cưỡng cùng chàng đối ẩm. Nhưng há» ngẫm ngầm lấy thuốc hoàn giải độc ra, len lén bá» vào miệng nuốt.

Lúc nào hai gã cũng ngó Thạch Phá Thiên chằm chặp thì thấy chàng vẫn không uống một thứ gì khác để giải rượu cả.

Thần công Thạch Phá Thiên thật là hiếm có trên Ä‘á»i khiến hai gã phải kinh ngạc không hiểu chàng thiếu niên anh hùng tá»± đâu má»c ra?

Gã béo mập thấy Thạch Phá Thiên uống má»™t tợp rượu trong bầu đỠrồi lại đưa sang cho mình, gã đón lấy bầu rồi há»i:

-Ná»™i lá»±c cá»§a tiểu huynh đệ cao thâm khôn lưá»ng, khiến cho tại hại phải khâm phục. Vậy tiểu huynh đệ cho biết quý tính đại danh?

Thạch Phá Thiên chau mày đáp:

-Vấn đỠnày thiệt khiến cho tại hạ phải Ä‘iên đầu. Ai đã gặp tại hạ liá»n cho ngay là ngưá»i há» Thạch còn ai chưa biết là há»i ngay há» tên. Thá»±c ra tại hạ cÅ©ng không phải há» Thạch hay đúng hÆ¡n là không há» không tên đại gia há»i câu này, tại hạ không biết đưá»ng mà trả lá»i.

Gã béo mập bụng bảo dạ:

-Thằng lá»i này giả ngây giả dại, tìm cách thoái thác, không chịu xưng tên.

Gã lại nói:

-Vậy tôn sư là ai? Tiểu huynh đệ là môn hạ phái nào, cây nhà nào?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Sư phụ tại hạ há» Sá»­ thưá»ng kêu bằng Sá»­ bà bà. Ãại gia đã gặp gia sư bao giá» chưa? Lão gia là tổ sư sáng lập ra phái Kim Ô. Tại hạ là đại đệ tá»­ Ä‘á»i thứ hai phái đó.

Cả hai gã mập, ốm cùng lẩm bẩm:

-Thằng lá»i này khéo nói nhăng. Tất cả các môn phái trong thiên hạ mình Ä‘á»u biết hết, không sót phái nào. Làm gì có phái Kim Ô? Có ai là Sá»­ bà bà đâu?

Gã mập liá»n nhân cÆ¡ hợi đối đáp này không uống rượu. Gã cầm bầu đưa lại cho Thạch Phá Thiên và nói:

-Té ra tiểu huynh đệ tá»­ phái Kim Ô má»›i sáng lập. Thảo nào bản lãnh phi thưá»ng! Má»i chú uống rượu Ä‘i!

Thạch Phá Thiên thấy gã chưa uống đã đưa bầu rượu cho mình thì nghĩ thầm:

-Y mải nói chuyện quên cả uống rượu.

Chàng liá»n nhắc:

-Ãại gia chưa uống mà.

Gã mập hÆ¡i đỠmặt lên há»i:

-Vậy ư?

Gã cố ý trốn tránh không uống lại bị Thạch Phá Thiên móc ra, làm gã tức tối vô cùng. Gã có biết đâu Thạch Phá Thiên vì hảo ý mà nhắc gã. Kể cả hai tợp gã uống lúc đầu tiên cho đến bây giỠtổng cộng là tám tợp rồi. Nếu còn uống nữa dù gã có uống thuốc giải rồi cũng gây thành hại lớn cho sức khoẻ.

Gã cầm bầu giÆ¡ lên ghé vào miệng, cổ há»ng giả vá» nuốt ừng á»±c nhưng gã đã ngậm chắc hai hàm răng thì khi hạ bầu xuống, rượu lại chạy vào bầu.

Gã béo mập làm cách này dĩ nhiên không qua mắt gã gầy nhom được.

Gã gầy nhom cÅ©ng uống theo kiểu gã béo mập tức là không để rượu trôi xuống cổ há»ng. Như vậy thì bá» ngoài nếu chú má»™t tợp anh má»™t tợp mà thá»±c ra hai bầu rượu đầy thì trong mưá»i phần có đến bảy, tám chui vào bụng Thạch Phá Thiên.

Nguyên tá»­u lượng chàng cÅ©ng không lá»›n lắm, nhưng nhá» có ná»™i lá»±c thâm hậu chàng má»›i chống đỡ được. Có Ä‘iá»u rượu độc này tuy chỉ có lợi chứ chẳng có hại gì cho chàng song chàng uống nhiá»u quá cÅ©ng ngà ngà say và tá»­u nhập ngôn xuất má»—i lúc chàng nói má»™t nhiá»u. Chàng kể hết chuyện A Tú sang chuyện Ãinh Ãinh Ãang Ãang...

Hai gã nghe chẳng hiểu gì hết.

Gã béo mập lẩm bẩm:

-Bữa này bá»n mình hai ngưá»i mà không thắng được má»™t. Nếu tin này đồn ra ngoài thì há»ng bét. Huống chi sau khi gã uống hết hai bầu rượu độc, tất gã dỡ thá»§ Ä‘oạn ghê gá»›m. Ngưá»i ta thưá»ng nói rằng: "Lượng nhá» sao phải ngưá»i quan tá»­. Không độc sao nên đáng trượng phu".

Gã nghĩ vậy rồi đưa mắt ra hiệu cho gã gầy nhom.

Gã gầy nhom hiểu ý, liá»n thò tay vào bá»c bóp nát vá» sáp bá»c ngoài lấy ra má»™t viên "Cá»­u cá»­u hoàn" cầm trong lòng bàn tay. Gã chá» Thạch Phá Thiên uống má»™t tợp rồi đưa tay ra làm như vuốt nước miếng còn dính ở miệng bầu, mà thá»±c ra gã đã khôn khéo bá» vào trong bình viên "Cá»­u cá»­u hoàn".

Gã cầm bầu rượu từ từ lắc mấy cái cho thuốc tan, nhưng vừa lắc gã vừa làm bá»™ xem rượu còn nhiá»u hay ít. Miệng tấm tắc khen:

-Rượu ngon quá! Thiệt là tuyệt!

Lúc gã gầy nhom hành động thì gã béo mập cÅ©ng lấy trong bá»c ra viên "Liệt hoả Ä‘an" bá» lén vào trong rượu.

Thạch Phá Thiên vẫn tưởng mình gặp được hai tay nghiện rượu khẳng khái và hào hiệp, chàng cứ uống tràn và ăn thịt heo. Chàng có ngỠđâu hai gã lạ mặt này lại ngấm ngầm hại mình. Bỗng nghe gã béo mập nói:

-Tiểu huynh đệ! Trong bầu rượu còn ít lắm mà tửu lượng chú rất cao. Vậy chú uống một hơi cạn sạch đi!

Thạch Phá Thiên cưá»i đáp:

-Hai vị đã có lòng thành thực thì tại hạ đâu dám khách sáo.

Chàng cầm cái bầu màu lam lên toan uống, nhưng chợt nhá»› ra Ä‘iá»u gì, chàng nói ngay:

-Lúc tại hạ ngồi thuyá»n trên sông Trưá»ng giang có nghe Ãinh Ãinh Ãang Ãang nói chuyện. Nếu bên trai bên gái tình đầu ý hợp thì kết nghÄ©a phu thê, còn trai vá»›i trai vừa gặp nhau đã nên thân mật như tình cố cá»±u thì kết nghÄ©a huynh đệ. Nay được hai vị tại gia không rẻ bá» tại hạ. Vậy ba chúng ta sau khi uống cạn hai hầu rượu, chúng ta kết làm anh em để rồi đây thỉnh thoảng lại cùng nhau uống rượu. Hai vị nghÄ© sao?

Gã béo mập chỉ sợ chàng không uống nữa vội nói:

-Hay lắm! Hay lắm! Như thế thì còn gì bằng. Chú uống cạn bầu rượu này đi đã.

Thạch Phá Thiên quay lại há»i gã gầy nhom:

-Còn đại gia đây có đồng ý không?

Gã gầy nhom đáp:

-Cung kính không bằng tuân mệnh. TIểu huynh đệ đã có mỹ ý. Ha ha! Tại hạ khi nào còn không ưng thuận.

Thạch Phá Thiên lúc này mưá»i phần đã say đến tám chín. Chàng cao hứng vô cùng, ngá»­a mặt dốc bầu rượu lên uống má»™t hÆ¡i cạn sạch. Nhưng bây giá» chàng không cảm thấy giá lạnh khó chịu như trước nữa.

Gã béo mập vỗ tay reo:

-Tửu lượng cao quá! Tửu lượng cao quá! Trong bầu rượu của tại hạ cũng còn một chút, tiểu huynh đệ đánh bạo uống hết đi rồi chúng ta kết bái huynh đệ.

Thạch Phá Thiên đầu óc lÆ¡ mÆ¡ Ä‘ang lúc hứng chí. Tuy chàng bản tính thành thá»±c nhưng uống nhiá»u rượu vào cÅ©ng không khá»i nổi lòng hào hiệp. Chàng đón lấy bầu rượu đỠchẳng ngần ngừ gì uống má»™t hÆ¡i cạn sạch.

Hai gã đưa mắt nhìn nhau trong bụng nghĩ thầm:

-Cá»­u cá»­u hoàn và Liệt hoả dan là hai thứ thuốc độc vào bá»±c nhất thiên hạ. Cá»­u cá»­u hoàn tập hợp chín lần chín là tám mươi mốt thứ cây cá» chất độc chế luyện ra. Liệt hoả Ä‘an tuy ít độc hÆ¡n, song nó là những chất kỳ độc như "Hạc đình hồng" "tỳ sương" nước dãi rắn độc, nhện độc cÅ©ng ghê gá»›m vô cùng! Bất luận là cá»­u cá»­u hoàn hay Liệt hoả Ä‘an chỉ cần liệng má»™t viên xuống sông hay xuống giếng là đủ làm cho cả má»™t thôn xóm hàng mấy trăm ngưá»i bị trúng độc mà chết hết. Bây giá» lại cả hai thứ mà không giết chết được gã thì còn nói gì nữa?

Hai gã còn đang ngẫm nghĩ thì quả nhiên Thạch Phá Thiên cheo chéo lên:

-U¨i chao! Nguy rồi! Tại hạ đau bụng dữ quá.

Chàng ôm bụng vẹo lưng đi mà la.

Hai gã má»™t mập má»™t gầy, đưa mắt nhìn nhau mỉm cưá»i.

Gã mập giả vá» há»i:

-Sao? Tiểu huynh đệ Ä‘au bụng ư? Chắc vì chú ăn nhiá»u thịt heo rừng quá đấy thôi.

Thạch Phá Thiên vẫn la:

-Không phải đâu. Trá»i Æ¡i! Ãau chết ngưá»i được.

Chàng vừa la vừa nhảy vá»t lên.

Hai gã cũng đứng dậy. Chúng nghĩ bụng:

-Thằng lá»i này sắp chết đến nÆ¡i, chắc gã sẽ đánh má»™t đòn thật nặng.

Hai gã ngầm vận ná»™i lá»±c chuẩn bị sẵn sàng để lúc cần sẽ ra tay đối phó. Chúng cho rằng công lá»±c ghê gá»›m cá»§a chàng thì thế công tất mãnh liệt phi thưá»ng.

Không ngỠThạch Phá Thiên lại vung chưởng đành vào một cây lớn. Chàng càng la dữ dội hơn:

-Trá»i Æ¡i! Ãau thế này thì chết mất!

Ruá»™t chàng Ä‘au như vặn. Chàng vá»™i vận ná»™i lá»±c để cố hoá giải những chất độc trong bụng, ngỠđâu chứ Cá»­u cá»­u hoàn và Liệt hoả Ä‘an này không phải tầm thưá»ng. Chàng càng vận khí thôi thúc cÆ¡n Ä‘au càng dữ dá»™i.

Thạch Phá Thiên đau quá cơ hồ ngất xỉu. Toàn thân co rúm lạ. Chân tay run bần bật.

Giữa lúc chàng Ä‘au không chịu nổi chàng vung quyá»n bên trái đấm mạnh vào gốc cây lá»›n. Vừa đánh xong thoi quyá»n, chàng cảm thấy cÆ¡n Ä‘au bụng giảm Ä‘i đôi phần. Tay phải chàng lại đánh ra má»™t chưởng. Má»™t quyá»n má»™t chưởng phóng ra rồi trong mình chàng cảm thấy bá»›t Ä‘au nhiá»u. Nhưng chỉ dừng tay lại má»™t chút là bụng lại Ä‘au như má»™t ngàn lưỡi Ä‘ao kiếm đâm vào.

Thạch Phá Thiên miệng hét be be, chân tay múa loạn lên. Bá»—ng nhiên chàng thi triển môn võ công mà tá»± chàng sáng tác ra ở trên đảo Tá»­ yên. Tuy thế võ này chẳng theo đưá»ng lối nào hết mà uy thế mãnh liệt phi thưá»ng.

Hai gã một mập một gầy ngơ ngác nhìn nhau bất giác thở dài. Hai gã biết Thạch Phá Thiên là một tay cao thủ võ lâm. Trong mình đã trúng chất kịch độc thì lúc lâm tử bao nhiêu công lực toàn thân đang lúc phát tán khác nào con mãnh thú điên khùng, nếu để hai tay chàng ôm được thì nhất định không thoát.

Chúng nghe quyá»n cước cá»§a Thạch Phá Thiên phát ra tiếng gió ầm ầm. Chiêu thức phần thì giống Tuyết SÆ¡n kiếm pháp, phần lại tá»±a hồ quyá»n chưởng cá»§a nhà há» Ãinh, chúng còn nhận ra có cả gia số cá»§a Ma Thiên cư sÄ© Tạ Yên Khách lẫn vào.

Thạch Phá Thiên càng đánh càng mau lẹ. Cứ má»—i thoi quyá»n má»™t chưá»ng phóng ra thì cÆ¡n Ä‘au dưá»ng như theo ná»™i lá»±c lưu thông rồi tiết ra ngoài.

Hai gã má»™t mập má»™t gầy thấy Thạch Phá Thiên sá»­ dụng những chiêu số giống như Tuyết SÆ¡n kiếm pháp cùng quyá»n chưởng nhà há» Ãinh, tuy nhiên chỉ tương tá»± mà thôi chứ không đúng hẳn. Thá»±c là những chiêu thức mà bình sinh hai gã chưa thấy bao giá». Chúng sinh nghi tá»± há»i:

-Hay gã là đồ đệ phái Kim Ô nào đó thực?

Võ công hai gã này đã rất má»±c cao thâm, những chiêu thức cá»§a Thạch Phá Thiên dù quái dị song chúng cÅ©ng chẳng coi vào đâu. Có Ä‘iá»u quyá»n cước cá»§a chàng phát ra những luồng kình phong ghê gá»›m khiến chúng ngấm ngầm kinh dị.

Sau chúng thấy Thạch Phá Thiên càng đánh càng mau, kình phong mỗi lúc một thêm mãnh liệt.

Hai gã bất giác đưa mắt nhìn nhau tá»§m tỉm cưá»i và Ä‘á»u nghÄ© bụng:

-Ná»™i lá»±c thằng lá»i này tuy kiên cưá»ng song võ công chẳng có chi đáng kể. Dù cho chất Cá»­u cá»­u hoàn và Liệt hoả Ä‘an không làm cho gã chết được nhưng gã cÅ©ng không phải là tay địch thá»§ cá»§a mình. Lúc trước thấy ná»™i lá»±c gã ghê gá»›m, mình đã tưởng lầm là võ công gã cao thâm vô cùng.

Hai gã nghÄ© vậy rồi đâm ra tiếc hai bầu rượu thuốc và hai viên độc hoàn. Giả tỉ chúng biết sá»›m thế này thì đã ra tay hạ sát chàng rồi khá»i phí mất bao nhiêu dược vật quý báu.

Thạch Phá Thiên múa quyá»n cước má»™t lúc những chất thuốc kịch độc trong bụng cÅ©ng theo ná»™i lá»±c chuyển ra bàn tay, những cÆ¡n Ä‘au bụng cÅ©ng theo đó mà giảm bá»›t Ä‘i. Ãến lúc bao nhiêu chất kịch độc thúc đẩy ra khá»i ruá»™t gan chàng không thấy Ä‘au nữa.

Thạch Phá Thiên ngất ngưởng quay vá» bên đống lá»­a cưá»i nói:

-Trá»i Æ¡i, vừa rồi tại hạ thật phải má»™t phen hú vía. Không hiểu những cÆ¡n Ä‘au bụng từ đâu kéo đến khiến cho tại hạ tưởng như đứt từng khúc ruá»™t cÆ¡ hồ mất mạng.

Hai gã một mập một gầy trong lòng vẫn chưa hết kinh dị bụng bảo dạ:

-Trong thiên hạ sao lại có quái vật đến Cửu cửu hoàn và Liệt hoả đan mà cũng không đủ chất độc làm cho chết được.

Gã béo mập há»i:

-Bây giỠchú còn đau bụng nữa không?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Tại hạ hết đau rồi

Chàng đưa tay ra cầm lấy má»™t miếng thịt nướng đã cháy thành than. Dưới ánh hoả quang chàng nhìn rõ lòng bàn tay cá»§a mình có má»™t chấm đỠlá»›n bằng đồng tiá»n. Bất giác chàng ồ lên má»™t tiéng rồi há»i:

-Cái này là thế nào?

Chàng lại nhìn tá»›i lòng bàn tay bên trái thì thấy rất nhiá»u những chấm nhá» màu xanh biếc. Nguyên chàng đã thúc đẩy những chất kịch độc từ trong bụng ra lòng bàn tay. Có Ä‘iá»u lúc đó chàng không biết vận ná»™i lá»±c thôi thúc đẩy cho chất độc ra hẳn ngoài thân thể, nên vẫn còn ngưng tụ lại ở trong lòng bàn tay.

Gã mập và gã gầy Ä‘á»u hiểu rõ nguyên nhân ngay, bất giác chúng càng yên tâm hÆ¡n tá»± nhá»§:

-Té ra thằng lá»i này tuy ná»™i công thâm hậu mà gã không biết vận dụng. Như vậy mình lại càng chẳng có chi đáng sợ gã nữa. Nếu gã không phải được trá»i phó cho tư chất đặc biệt thì vô tình gã đã được ăn uống tiên thảo, linh chi gì đây thì ná»™i lá»±c má»›i mãnh liệt đến thế.

Bỗng nghe Thạch Phá Thiên lại nói:

-Vừa rồi chúng ta đã nói đến chuyện kết nghĩa kim lan, tại hạ không hiểu vị nào cao niên nhất, lại chưa tỠtôn tính đại danh hai vị.

Hai gã má»™t mập má»™t gầy yên trí là Thạch Phá Thiên uống thuốc độc vào rồi sẽ mất mạng ngay lập tức nên buá»™t miệng ưng thuận cùng chàng bái kết huynh đệ. NgỠđâu thuốc độc lại không đánh chết chàng được. Hai gã này vốn là ngưá»i rất tá»± phụ, đã nói là thá»±c hành. Từ ngày chúng nổi tiếng bản lÄ©nh cao cưá»ng chưa bao giỠđã nói ra rồi lại bá» Ä‘i. Tuy chúng không muốn giao kết vá»›i anh chàng nhá» tuổi khá» dại, nhưng chúng cÅ©ng không muốn nuốt lá»i.

Gã mập hắng giá»ng má»™t tiếng rồi đáp:

-Ta là Trương Tam nhiá»u tuổi hÆ¡n ngưá»i anh em là Lý Tứ đây má»™t chút. Tiểu huynh đệ! Chú đã không há» không tên thì kết báo vá»›i chúng ta thế nào được?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Sư phụ tại hạ đã đặt cho má»™t cái tên là Sá»­ ức Ãao . Hai vị cứ kêu tại hạ bằng cái tên này cÅ©ng được.

Gã béo mập cưá»i nói:

-Vậy là ba chúng ta bữa nay kết nghĩa anh em rồi đây.

Gã nói xong quỳ một gối xuống dõng dạc tuyên bố:

-Trương Tam cùng Lý Tứ và Sá»­ ức Ãao bái kết đệ huynh. Từ đây phúc cùng hưởng hoạ cùng Ä‘au. Há»… trái lá»i thá» thì Trương Tam sẽ bị thảm tá»­ như con beo rừng để cho ngưá»i ta nướng ăn thịt. Ha ha! Ha ha!

Hai chữ Trương Tam dĩ nhiên là tên giả. Miệng gã chỉ nói hai chữ Trương Tam trống không chứ chẳng chỉ rõ là mình. Như vậy là gã chẳng có thành ý chút nào.

Gã gầy nhom cÅ©ng quỳ xuống cưá»i nói:

-Lý Tứ cùng hai vị Trương Tam và Sá»­ ức Ãao kết làm anh em, tuy không sinh cùng ngày nhưng thá» chết cùng ngày. Nếu trái lá»i thá» Lý Tứ sẽ bị loạn Ä‘ao phân thây. Ha ha! Ha ha!

Gã cưá»i lạt luôn mấy tiếng đủ biết gã nói dối.

Thạch Phá Thiên rất chân thành nói:

-Tiểu đệ cùng hai vị ca ca kết làm anh em. Có rượu thịt tất nhưá»ng hai vị xÆ¡i trước. Có kẻ muốn giết hai vị ca ca, tiểu đệ sẽ đương đầu trước. Nếu không nhá»› những lá»i thá» này thì nhà trá»i sẽ phạt tiểu đệ hàng ngày phải Ä‘au đớn như vừa rồi.

Cả hai gã má»™t mập má»™t gầy nghe Thạch Phá Thiên thá» thốt chân thành thì không khá»i cảm thấy đôi chút bẽ bàng.

Gã béo đứng dậy nói:

-Tam đệ ! Chúng ta có việc gấp bên mình cần phải đi ngay. Vậy chúng ta chia tay cùng tam đệ.
Tài sản của Cánh gà nướng

  #45  
Old 02-06-2008, 12:38 AM
Cánh gà nướng's Avatar
Cánh gà nướng Cánh gà nướng is offline

Äại sắc lang bán cánh gà nướng
Vu Thần Giáo
Thống LÄ©nh Quân Äoàn Liệp Sát
 
Tham gia: Apr 2008
Äến từ: Singapore
Bài gởi: 1,138
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 4 giá»
Xu: 0
Thanks: 5,969
Thanked 298 Times in 76 Posts
Hồi 044 - Hùm Thiêng Trúng Ãá»™c Phải Sa CÆ¡


Thạch Phá Thiên há»i:

-Hai vị ca ca bây giá» lại Ä‘i đâu? Vừa rồi Trương đại ca đã nói: Chúng ta kết nghÄ©a huynh đệ thì phúc cùng hưởng há»a cùng Ä‘au. Hiện tiểu đệ cÅ©ng không có việc gì, muốn Ä‘i theo nhị vị ca ca. Gã béo mập tức Trương Tam cưá»i ha hả nói:

-Chúng ta Ä‘i má»i khách chứ có chuyện gì hay ho đâu. Ngưá»i bất tất phải theo chúng ta làm chi?

Gã nói xong quay trở gót băng băng đi luôn.

Thạch Phá Thiên đã kết thân vá»›i hai gã. Chàng vốn tính trung hậu ra chiá»u quyến luyến không nỡ dá»i tay, liá»n nói:

-Vậy tiểu đệ tiá»…n chân hai vị ca ca má»™t Ä‘oạn đưá»ng vậy. Bữa nay ly biệt, chẳng hiểu ngày nào lại được cùng nhau tương há»™i để cùng nhau uống rượu ăn thịt?

Gã gầy nhom tức Lý Tứ vẻ mặt lầm lỳ chẳng nói sao cả.

Trương Tam cÅ©ng chả có câu gì vui vẻ. Gã há»i:

-Tiểu huynh đệ! Ngươi bảo sư phụ ngươi đặt tên cho là Sá»­ ức Ãao. Vậy trước khi chưa được sư phụ đặt tên thì tên thật cá»§a ngươi là chi? Chúng ta đã kết nghÄ©a kim lan, chẵng lẽ còn có Ä‘iá»u giấu diếm hai vị đại ca ca nữa sao?

Thạch Phá Thiên không ngần ngừ gì đáp ngay:

-Tiểu đệ chỉ thấy gia mẫu kêu bằng Cẩu Tạp Chủng.

Trương Tam cưá»i ha hả nói:

-Cẩu Tạp Chủng! Cẩu Tạp Chủng! Cái tên đó quả nhiên cổ quái thiệt.

Hai gã Trương Tam và Lý Tứ Ä‘i trước coi bá» ngoài tưởng chừng không lấy gì làm cho lắm, nhưng chân chúng đã ngấm ngầm thi triển khinh công. Cây cối hai bên đưá»ng tá»±a hồ lùi lại rất mau.

Thạch Phá Thiên chỉ tần ngần một chút mà hai gã đã bỠchàng xa hơn trượng. Chàng vội lao mình đi theo thật nhanh để rượt kịp.

Ba ngưá»i hai trước má»™t sau cách quãng chừng mấy trước.

Trương Tam, Lý Tứ chỉ muốn dá»i xa anh chàng nhá» tuổi ngốc nghếch. Chúng liá»n vận toàn lá»±c thi triển khinh công đến tá»™t độ.

Thạch Phá Thiên vẫn lẽo đẽo đuổi theo rất gấp.

Bỗng chàng cất tiếng ca ngợi:

-Khinh công nhị vị ca ca thiệt tuyệt diệu! Chẳng cần phải mảy may hơi sức mà đi chạy nhanh được đến thế! Tiểu đệ phải chạy bở hơi tai mới gắng gượng theo kịp.

Kể vá» dáng Ä‘iệu thì khinh công ba ngưá»i này khác nhau rất xa.

Trương Tam, Lý Tứ vẫn giữ được thái độ ung dung nhàn hạ không có vẻ gì lật đật hấp tấp mà Thạch Phá Thiên thì chân bước thật dài hai tay vung vẩy, ngưá»i cúi lom khom chẳng khác kẻ bị giặc Ä‘uổi phải chạy thục mạng chạy tháo thân. Có Ä‘iá»u hai gã kia nhận thấy tuy chàng Ä‘ang lúc chạy tá»±a ngưá»i Ä‘iên mà giá»ng nói vẫn khoan thai như lúc bình thưá»ng thì không khá»i Ä‘em lòng bá»™i phục vá» ná»™i lá»±c kiên cưá»ng cá»§a chàng.

Thạch Phá Thiên thấy hai gã chạy theo con đưá»ng chàng đã Ä‘i qua tức là nẻo đưá»ng dẫn tá»›i nÆ¡i tàng hình cá»§a bá»n Thiết Xoa há»™i ở xóm chài.

Hai gã Ä‘i má»—i lúc má»™t gần lại, chàng không chịu được liá»n lên tiếng nhắc:

-Nhị vị ca ca! Trước mặt là nơi hiểm địa không đi được đâu. Chúng ta nên tìm nẻo khác kẻo bị uổng mạng.

Trương Tam, Lý Tứ đồng thá»i dừng bước xoay mình lại.

Lý Tứ cất tiếng há»i:

-Tại sao ?

Thạch Phá Thiên đáp :

-Phía trước là xóm chài nhá» bé ở ngoài Hồng Liá»…u cảng. Tại đó có nhiá»u hán tá»­ giang hồ ẩn mình không muốn để ngưá»i ngoài hay biết hành tung cá»§a bá»n há». Lẽ ra há» thấy chúng ta thì có khi há» hạ sát ngay để khá»i bị tiết lá»™.

Lý Tứ mặt lạnh như tiá»n há»i vặn:

-Sao ngươi lại biết?

Thạch Phá Thiên liá»n Ä‘em chuyện mình vô lầm thuyá»n xác chết như thế nào. Chàng nấp ở dưới đáy thuyá»n nghe bá»n ngưá»i Thiết Xoa nói chuyện ra sao? Chàng theo thuyá»n vào tá»›i thôn chài thế nào lược thuật lại má»™t lượt.

Lý Tứ lại há»i:

-Bá»n há» lánh mình trong xóm chài là vì khiếp sợ hai vị sứ giả Thưởng thiện, Phạt ác. Ãiá»u đó có liên can gì đến chúng ta, việc gì mà sợ há» hạ sát?

Thạch Phá Thiên xua tay lia lịa nói:

-Không! Không được đâu! Bá»n ngưá»i đó cá»±c kỳ hung dữ, động má»™t tý là giết ngưá»i. Há» sợ tiết lá»™ bí mật, đến ngưá»i cùng há»™i há» cÅ©ng hạ sát là thưá»ng. Ca ca hãy coi đây. Tiểu đệ sở dÄ© đầy mình vấy máu là vì hai ngưá»i trong bá»n há» bị giết rồi máu nhá» xuống quần áo tiểu đệ.

Lý Tứ nói:

-Nếu ngươi sợ thì đừng đi theo chúng ta nữa là xong.

Thạch Phá Thiên nói:

-Hai vị ca ca cũng đừng đi nữa thì hơn. Vụ này... vụ này... chẳng phải chuyện chơi đâu.

Trương Tam, Lý Tứ không nói gì nữa cứ trở gót đi vỠphía trước, bụng bảo dạ:

-Thằng lá»i này chỉ có chút ná»™i lá»±c là đáng kể, còn võ công đã kém cá»i mà ngưá»i lại nhát gan.

NgỠđâu hai gã vừa đi được vài trượng thì Thạch Phá Thiên lại rảo bước đuổi theo.

Trương Tam há»i:

-Ngươi đã sợ bá»n Thiết Xoa há»™i giết ngưá»i thì còn theo chúng ta làm chi?

Thạch Phá Thiên đáp:

-Chúng ta chẳng đã có lá»i thỠước phước cùng hưởng há»a cùng Ä‘au? Hai vị ca ca đã nhất định Ä‘i tá»›i dÄ© nhiên tiểu đệ phải cùng hai vị chết trong má»™t ngày chứ? Ãã là nam tá»­ hán là đại trượng phu có lý đâu nói lá»i rồi lại nuốt lá»i được?

Lý Tứ cưá»i khành khạch nói:

-Ha ha! Mấy chục lưỡi cương Ä‘ao cá»§a bá»n Thiết xoa há»™i nhất tỠđâm tá»›i và cắm vào mình ngươi để ngươi giống như con nhím khổng lồ. Ngươi không sợ ư?

Thạch Phá Thiên nhá»› tá»›i nằm dưới má»™t đáy thuyá»n nghe tiếng rú thê thảm cá»§a má»™t ngưá»i trong Thiết Xoa há»™i bị giết, bất giác ngưá»i chàng run lên bần bật. Bây giá» trong xóm chài trước mặt chàng ít ra là có má»™t vài trăm ngưá»i ở đó. Hai vị huynh trưởng vừa kết nghÄ©a dù võ công có cao cưá»ng đến đâu mà phe mình cả thảy chỉ có ba ngưá»i tất sẽ lâm vào tình trạng quả bất địch chúng.

Lý Tứ thấy Thạch Phá Thiên sợ xám mặt lại liá»n cưá»i lạt nói:

-Hai chúng ta tá»± ý dấn thân vào đất chết chẳng muốn thêm má»™t ngưá»i nữa làm chi. Ngươi hãy ngoan ngoãn nghe lá»i ta vá» Ä‘i. Nếu chuyến này mà chúng ta không chết thì mưá»i năm sau lại được trùng phùng.

Thạch Phá Thiên xua tay nói:

-Thêm một tay phụ lực hả chẳng hơn không? Nếu gặp nguy cấp thì chúng ta chạy trốn, chưa chắc đã chịu chết.

Lý Tứ chau mày nói:

-Ãánh ngưá»i không chạy lại mà chạy trốn sao gá»i đấng anh hùng? Ngươi làm thế là mất thể diện cá»§a chúng ta.

Thạch Phá Thiên nói ngay:

-ÃÆ°á»£c lắm! Nếu vậy thì tiểu đệ không trốn đâu.

Trương Tam, Lý Tứ không còn cách nào bẩy Thạch Phá Thiên ra được, đành nhìn nhau gượng cưá»i rồi cất bước.

Ba ngưá»i Ä‘i chẳng mấy chốc đã đến xóm chài.

Thạch Phá Thiên không thấy bóng chiếc thuyá»n đựng xác đâu nữa.

Trong xóm chài cÅ©ng yên lặng như tá» không má»™t bóng ngưá»i.

Trương Tam, Lý Tứ liếc mắt ngắm địa hình rồi chạy đến trước một căn nhà gianh. Gã đưa tay ra đẩy cánh cửa gỗ rồi chạy thẳng vào bếp lò. Gã lại đảo mắt nhìn quanh một lượt. Sau một lúc trầm ngâm, gã ôm cái lu lớn đựng đầy nước đặt qua một bên đã lộ ra cái vòng sắt lớn.

Lý Tứ nắm lấy vòng kéo mạnh một cái. Bỗng nghe tiếng lách cách. Một tấm thiết bản theo tay ... để lộ ra một cái cửa lớn.

Trương Tam nhảy xuống trước, Lý Tứ nhảy theo sau.

Thạch Phá Thiên tắc lưỡi cho là chuyện một ly kỳ bí hiểm nên cũng nhảy xuống theo.

Bá»—ng nghe có tiếng ngưá»i quát há»i:

-Ai?
Tiếp theo má»™t luồng kình phong vá»t ra. hai thanh cương xoa sáng loáng đâm tá»›i Trương Tam.

Trương Tam vung hai tay vào thanh cương xoa. Dưới sức chấn động cá»§a ná»™i lá»±c gã, hai ngưá»i bên trong lá»™n Ä‘i má»™t vòng ngã đất chết liá»n.

Trước mắt ba ngưá»i hiện ra má»™t con đưá»ng hầm khá quanh co. Trên tưá»ng đặt những cây nến mở bá» thắp sáng. Má»™t khúc quanh lại có hai gã hán tá»­ canh giữ.

Cứ mỗi lần Trương Tam vung tay một cái là hai gã cầm cương xoa lại mất mạng. Gã ra tay cực kỳ thần tốc và rất trúng đích, không bao giỠphải phóng chiêu đến lần thứ hai.

Thạch Phá Thiên há hốc mồm ra không ngậm lại được chàng nghĩ bụng:

-Trương đại ca không hiểu có pháp thuật gì mà ghê gá»›m quá. Nếu đó chỉ là võ công thì so vá»›i Ãinh Bất Tam Ãinh Bất Tứ gia gia hay Bạch sư phó đại ca mình còn lợi hại hÆ¡n nhiá»u.

Giữa lúc tâm hồn chàng hoảng hốt nghi ngá», bá»—ng nghe tiếng huyên náo.

Má»™t số đông từ phía trong đưá»ng hầm xông ra.

Trương Tam vẫn từ từ tiến vá» phía trước. Bá»n ngưá»i xông tá»›i đột nhiên đứng lại. Nét mặt ngưá»i nào cÅ©ng lá»™ vẻ khá»§ng khiếp.

Trương Tam cất tiếng há»i:

-Tổng đà chúa hiện ở đâu?

Má»™t tên tráng hán thân hình cao lá»›n từ trong đám đông vượt má»i ngưá»i tiến ra chắp tay nói:

-Ãại giá hai vị giáng lâm bá»n tiểu nhân không kịp nghinh tiếp thật là đắc tá»™i. Xin má»i hai vị vào nhà đại sảnh xÆ¡i mấy chén rượu nhạt tẩy trần. Ủa! lại còn má»™t vị quý khách nữa. Xin má»i cả ba vị vào cho.

Trương Tam, Lý Tứ gật đầu.

Thạch Phá Thiên thấy rõ tình trạng kỳ bí, khách sáo, chứ không có vẻ thực thà.

Chàng tự nghĩ:

-Trong đưá»ng hầm này Trương đại ca đã giết liá»n má»™t lúc cả thảy mưá»i hai tên tráng hán cá»§a Thiết Xoa há»™i thì dÄ© nhiên bá»n há» chẳng chịu bá» qua.

Lòng chàng cực kỳ hồi hộp. Nhưng chàng thấy Trương Tam, Lý Tứ vẫn thản nhiên như chẳng để ý gì, tiếp tục rảo bước tiến vỠphía trước. Chàng cũng chẳng thể nào một mình lùi ra được nữa, đành nhắm mắt đi theo.

Gã tráng hãn cung kính Ä‘i trước dẫn đưá»ng.

Hai bên đưá»ng hầm xếp hàng rất đông ngưá»i trong Thiết Xoa há»™i, Ngưá»i nào tay cÅ©ng cầm cương xoa. MÅ©i xoa sắc nhá»n dị thưá»ng, lập loè ánh sáng.

Trương Tam, Lý Tứ và Thạch Phá Thiên đi vào giữa hai hàng môn hạ Thiết xoa hội.

Hết một khúc quanh nữa, trước mặt đột nhiên sáng lòa.

Ba ngưá»i đã đến trước toà đại sảnh.

Trên tưá»ng hai bên sảnh đương cắm rất nhiá»u đèn Ä‘uốc sáng trưng như thể ban ngày.

Chung quanh sảnh đưá»ng cÅ©ng đầy hán tá»­ tay cầm cương xoa, ngưá»i nào cÅ©ng lá»™ vẻ khẩn trương.

Thạch Phá Thiên ngẫu nhiên chạm phải mục quang mấy ngưá»i. Mắt há» Ä‘á»u lá»™ hung quang khiến ai ngó thấy cÅ©ng phải phập phồng kinh hãi.

Gã tráng hán nghiêm trang má»i Trưá»ng Tam, Lý Tứ ngồi lên trên.

Hai gã Trương Lý chẳng khiêm nhưá»ng gì cả Ä‘i thẳng vào chá»— ngồi xuống.

Trương Tam trá» chiếc ghế bên, cưá»i bảo Thạch Phá Thiên :

-Tiểu huynh đệ! Chú hãy ngồi xuống đây!

Thạch Phá Thiên vâng lá»i ngồi xuống ghế rồi gã tráng hán má»›i ngồi vào chá»§ vị để tiếp khách.

Lát sau, mấy gã hán tử mình mặc áo xanh không đeo binh khí bưng rượu thịt lên.

Trương Tam, Lý Tứ Ä‘á»u rung tay trái má»™t cái, đồng thá»i từ trong tay áo bào má»—i gã bắn ra má»™t vật rá»›t xuống trước mặt tráng hán bật lên tiếng chát.

Hai tấm bài đồng chìm xuống mặt bàn rất tỠchỉnh tựa hồ do bàn tay thợ khéo khảm vào.

Má»™t tấm bài đồng trên khắc bá»™ mặt tươi cưá»i. Còn tấm nữa khác bá»™ mặt đầy vẻ giận dữ. Hai tấm bài đồng này giống hệt như hai tấm đã đóng vào cá»­a khoang thuyá»n đựng xác chết cá»§a bang Phi Ngư.

Gã tráng hán vừa ngó thấy hai tấm đồng bài đã sợ xám mặt lại đứng phắt dậy.

Mấy tiếng xoang xoảng vang lên.

Bốn phía có đến hÆ¡n trăm hán tá»­ Ä‘á»u rung động thanh cương xoa.

Những vòng sắt ở trên thanh cương xoa vang lên những tiếng chói tai. Ngưá»i nào cÅ©ng tiến ra má»™t bước.

Thạch Phá Thiên cực kỳ kinh hãi bụng bảo dạ:

-Nguy đến nÆ¡i rồi! Bá»n há» mà động võ thì mình ở trong nhà khách sảnh dưới đưá»ng hầm này khó lòng thoát thân được.

Chàng đưa mắt nhìn Trương Tam, Lý Tứ thì thấy má»™t gã cưá»i hì hì còn má»™t gã nữa vẻ mặt lầm lì không lá»™ vẻ chi hết.

Gã tráng hán cất giá»ng thê thảm nói:

-Ãã đến thế này thì còn biết nói sao được nữa?

Trương Tam cưá»i nói:

-Tổng đà chúa! Chúng ta đến đây là để má»i Tổng đà chúa qua bên đó ăn uống chứ không có ý gì khác. Vậy tổng đà chúa bất tất phải Ä‘a nghi.

Gã tráng hán ngưá»i cao lá»›n đó là Tổng đà chúa Thiết xoa há»™i.

Hắn ngần ngừ một lúc rồi vỗ tay xuống bàn đánh chát một tiếng.

Hai chiếc bài đồng bắn lên. Hắn giÆ¡ tay ra đón lấy cất vào trong bá»c rồi nói:

-HỠVưu này nhất định sẽ tới.

Trương Tam giơ ngón tay cái lên nói:

-Ãa tạ Vưu Tổng đà chúa! Như vậy là anh em ta chẳng đến ná»—i trở vá» tay không.

Trong đám đông có tiếng ngưá»i la lên:

-Vưu Tổng Ãà chúa tuy là nhân vật đầu não cá»§a chúng ta nhưng đại Ä‘a số anh em Thiết Xoa há»™i không thể để má»™t mình Tổng Ãà chúa gánh trách nhiệm cho anh em được.

Thạch Phá Thiên vừa nghe thanh âm la liá»n nhận ra ngay đó là : "Hồ Ãại ca". Gã đã giết hai ngưá»i trong khoang thuyá»n lúc trước. Chàng biết gã là ngưá»i hung dữ vô cùng, bất giác chàng sinh lòng khiếp sợ, trống ngá»±c đánh thình thình.

Tổng Ãà chúa nhăn nhó cưá»i nói:

-Ãi nhiá»u thì mất mạng lắm phá»ng có ích gì? Y¨ ta đã quyết, Hồ huynh đệ đừng nói nhiá»u nữa. Nói xong hắn cầm hồ rượu rót má»i Trương Tam, nhưng tay phải gã run bần bật làm vãi rượu ra cả mặt bàn.

Trương Tam cưá»i há»i:

-Ta thưá»ng nghe nói Vưu tổng đà chúa nổi tiếng anh hùng giết ngưá»i không gá»›m tay mà sao bữa nay lại ra chiá»u hoảng hốt như vậy?

Gã nói xong nâng chén rượu lên toan uống thì đột nhiên nghe có tiếng loảng xoảng.

Chén rượu hất xuống đất vỡ tan tành. Tiếp theo nghiêng ngưá»i Ä‘i gục xuống ghế.

Thạch Phá Thiên vá»™i há»i:

-Ãại ca! Ãại ca làm sao thế?

Chàng lại quay sang ngập ngừng bảo Lý Tứ:

-Nhị ca! Ãại ca... đại ca...

Chàng chưa dứt lá»i thì Lý Tứ đã từ từ tụt ngưá»i xuống gầm bàn.

Thạch Phá Thiên kinh hãi vô cùng chân tay luống cuống.

Lúc đầu Tổng đà chúa còn cho là Trương Tam, Lý Tứ cố ý làm ra như vậy, nhưng hắn thấy Trương Tam mặt đỠnhư máu, hơi thở hồng hộc. Còn Lý Tứ hai mắt trắng dã nét mặt xám đen hiển nhiên đã trúng phải kịch độc.

Tổng đà chúa cả mừng nhưng cÅ©ng chưa dám hành động gì ngay. Hắn giả vá» há»i:

-Sao vây? Hay là rượu của chúng ta không đủ ngon, nên hai lão gia không chịu uống!

Hắn lại rót rượu cho Lý Tứ thì thấy gã nằm co quắp dưá»i gầm bàn.

Thạch Phá Thiên luống cuống, vá»™i đưa tay ra nâng Lý Tứ dậy há»i:

-Nhị ca! Nhị ca... trong ngưá»i khó chịu hay sao?

Chàng có biết đâu vừa rồi Trương Tam, Lý Tứ uống rượu đấu vá»›i mình là thứ rượu có chất kịch độc, má»—i ngưá»i uống đến tám chín tợp. Công lá»±c cá»§a há» chỉ uống được hai tợp rồi vận ná»™i lá»±c đỠkháng ngay thì không hại gì. Nhưng hai gã uống liá»n bảy tám tợp không ngừng vào trong bụng thì lại quá nhiá»u. Lúc đó hai gã còn miá»…n cưỡng chống chá»i được. CÅ©ng lấy làm may là không để Thạch Phá Thiên khinh thưá»ng, lại mừng thầm công lá»±c tăng tiến rất nhiá»u, nên uống nhiá»u rượu độc như vậy mà ruá»™t không bị quặn Ä‘au.

Chúng có biết đâu rằng đã uống thuốc giải phòng ngừa. Thuốc giải này chỉ có thể giữ cho chất độc tạm thá»i không phát tác ngay để chá» ná»™i lá»±c phát huy hoá giải. Nếu chất độc đã thấm vào mạch máu thì ná»™i lá»±c có mạnh đến đâu cÅ©ng không trấn áp được và thuốc giải không còn hiệu lá»±c gì nữa. Thứ rượu thuốc trên quý như vậy nếu không uống thuốc giải mà làm cho tiêu tan hết tính độc há chẳng đáng tiếc ru. Lúc hai gã Ä‘i mau, chất độc trong rượu cÅ©ng đồng thá»i ngấm vào máu.
Tài sản của Cánh gà nướng

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
hiep khach hanh, ïåðâûé, òàìîæíÿ


©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™