 |
|

04-02-2010, 11:16 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 86:Mối háºn muôn Ä‘á»i
nguồn:Việt đồng tâm
ThÃch Äinh Nhạn gượng cưá»i nói :
- Chẳng có nghĩ việc chi cả !
Tuy ngoà i miệng chà ng nói thế, nhưng trong lòng đã sắp đặt đưa đến cho Hải Vân Tiên Tá» má»™t cái vui mừng bất ngưá».
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Nếu thế thì chúng ta Ä‘i váºy !
Liá»n đó, hai ngưá»i cùng cất bước chạy nhanh. Khi đến thà nh Khai Phong thì trá»i vừa tối, ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Chúng ta hãy ở lại thà nh Khai Phong nghĩ một đêm, rồi sáng đi vỠLổ Sơn sớm cũng không muộn kia mà !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Em đâu lại không chìu anh chứ?
ThÃch Äinh Nhạn bèn dẫn Hải Vân Tiên TỠđến Hắc Lang tá»u lầu, bảo tên quản lý cho dá»n má»™t gian phòng sạch sẽ và thanh tịnh ở sau háºu viện.
Hải Vân Tiên TỠnói :
- ThÃch ca ca, em và anh tuy là vợ chồng, nhưng nếu giỠđây cùng ngá»§ má»™t phòng xem cÅ©ng có Ä‘iá»u bất tiện...
ThÃch Äinh Nhạn há»i :
- Tại sao bất tiện?
Hải Vân Tiên Tá» thá»±c ra cÅ©ng không thể nà o giải đáp được câu há»i ấy. Nà ng chỉ gượng cưá»i nói :
- Nếu thế, chúng ta hãy Ä‘i nghÄ© sá»›m váºy ! Ngà y mai còn phải Ä‘i đưá»ng xa !
Lúc ấy trong lòng ThÃch Äinh Nhạn vẫn còn nhiá»u nổi bân khoăn. Chà ng không hiểu sau khi dùng thuốc ấy xong, bệnh táºt cá»§a mình có hoà n toà n là nh mạnh như cá»§ không?
Hải Vân Tiên Tá» trông thấy sắc mặt cá»§a ThÃch Äinh Nhạn hÆ¡i khác thưá»ng bèn há»i:
- Anh có vẻ như mất hồn mất vÃa là tại sao thế?
- Chẳng có chi cả...
Nói cha dứt lá»i, chà ng bèn Ä‘i thẳng đến bên cạnh nà ng, rồi đưa cánh tay mặt ra ôm Hải Vân Tiên Tá» và o lòng. Hải Vân Tiên Tá» ngã và o lòng chà ng rồi nói :
- Anh...
Nà ng chỉ má»›i kịp nói má»™t ná»a tiếng “anh†thì ThÃch Äinh Nhạn đã cúi đặt má»™t cái hôn lên đôi môi anh đà o cá»§a nà ng rồi. Nà ng tá»± nhiên bắt rùng mình và nhắm nghiá»n đôi mắt.
Lúc ấy, lá»a dục tình đã cháy rá»±c trong lòng ThÃch Äinh Nhạn.
Chà ng bá»—ng cảm thấy cần thiết má»™t nhu cầu trong Ä‘á»i sống, y như thuở trước lúc chà ng cha bị tà n phế.
Do đó, chà ng đã bồng thẳng nà ng đặt lên giưá»ng.
Hải Vân Tiên TỠkinh hoà ng kêu lên :
- Anh...
Tiếng kêu cá»§a nà ng hết sức ngắn ngá»§i. Và nà ng cảm thấy toà n thân Ä‘á»u run rẩy.
Lá»a tình Ä‘ang cháy đỠrá»±c trong lòng cá»§a hai ngưá»i.
Há» Ä‘á»u cảm thấy tha thiết yêu đương, má»™t sá»± yêu Ä‘uương vá» cả nhiá»u mặt...
Äôi cánh tay rắn chắc cá»§a ThÃch Äinh Nhạn siết chặc lấy Hải Vân Tiên Tá».
Trái lại hai cánh tay ngá»c cá»§a nà ng cÅ©ng siết chặc lấy ThÃch Äinh Nhạn.
Bá»—ng Hải Vân Tiên Tá» cất giá»ng tha thiết nói :
- ThÃch ca ca, anh...anh không thể...!
- Tại sao lại không thể?
Ngay lúc ấy, ngá»n gió từ ngoà i lùa và o cá»a sổ là m tắt phụt ngá»n nến trong phòng. Khung cảnh Ä‘en tối chung quanh lại cà ng là m cho tâm hồn đôi bên thêm lâng lâng ngây ngất...
Thốt nhiên, Hải Vân Tiên TỠkinh ngạc kêu lên :
- Anh... Anh...
- Anh thế nà o?
- Anh... đã hoà n toà n bình phục rồi sao?
- Äúng thế !
Hải Vân Tiên TỠmừng rỡ :
- á»’... ThÃch ca cạ.. Thá»±c đã vượt ra ngoà i sức tưởng tượng cá»§a em !
- Như thế em có vui mừng không?
Nà ng im lặng không nói chi cả. Và sau đó chỉ còn nghe tiếng thở dồn dáºp cá»§a nà ng Ä‘i đôi vá»›i những tiếng há»± khẽ. Những âm thanh khiến ai nghe đến cÅ©ng phải hồi há»™p...
Tất cả những chuyện bất hạnh và buồn đau như thế đã trôi quạ..
Niá»m vui hoan lạc đã hé nở trước mắt má»™t cô gái đã hoà n toà n thất vá»ng. Bởi thế, nà ng không Ä‘au lòng hay bất mãn trước những cá» chỉ hung hăng như lang sói cá»§a ThÃch Äinh Nhạn. Nà ng rất vui lòng hiến dâng tất cả cho chà ng.
Nà ng nháºn rằng, hay đúng hÆ¡n trước kia nà ng đã nháºn rằng, ThÃch Äinh Nhạn trong kiếp sống nầy sẽ là m cho nà ng mãi mãi ở trong những ngà y Ä‘au khổ buồn chán.
Nhưng giỠđây, nà ng bỗng dng lại được một sự an ủi quá bất ngỠ!
Sá»± an á»§i ấy không thể dùng ngôn từ để mô tả, lại cà ng không thể dùng kim tiá»n đổi lấy được !
Ngá»n gió xuân đã thổi qua, là m cho cuá»™c sống cá»§a nà ng cà ng đầy ánh ánh sáng.
Nhưng, bỗng dng nà ng khóc nức nở. Nà ng úp mặt và o gối khóc oà .
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy thế không khá»i ngạc nhiên. Chà ng đưa mắt nhìn đôi vai ngá»c cá»§a nà ng, khẽ lay động theo tiếng nấc, cảm thấy rất hối háºn, nói :
- Em đã giáºn anh hay sao?
Nà ng im lặng không trả lá»i chi cả.
- Anh tưởng rằng em bằng lòng... Váºy em tha lá»—i cho anh...
Nà ng đưa đôi mắt long lanh ngấn lệ nhìn thẳng và o mặt ThÃch Äinh Nhạn. Qua tia mắt cá»§a nà ng không là m sao che giấu được sá»± vui mừng trong ná»™i tâm. Nà ng bá»—ng dá»±a ngưá»i và o ThÃch Äinh Nhạn, rồi lại oà lên khóc to.
ThÃch Äinh Nhạn ngạc nhiên nói :
- Em đã là m sao rồi?
- Em...quá vui mừng... ThÃch ca ca !
- Em không giáºn anh chứ?
- Không, ThÃch ca ca, em là m thế nà o lại giáºn anh được?
Thá»±c anh đã là m cho em cảm thấy quá bất ngá» !.... Váºy, thá» há»i là m thế nà o chẳng khiến em quá vui sướng đến phát khóc?
ThÃch Äinh Nhạn ká» miệng sát và o tai nà ng, thì thầm :
- Yêu anh không?
- Yêu, yêu anh đến một vạn năm !
Sau đó, cả hai cùng mỉm cưá»i thông cảm. Hải Vân Tiên Tá» nói :
- ThÃch ca ca, em bằng lòng trở vá» Hồng Kỳ Môn !
- Không thể được !
- Tại sao thế?
- Em đã quên địa vị của em bây giỠđã là phu nhân của Môn chủ rồi sao?
- Anh định cới em?
- Thế nà o, em không bằng lòng hay sao?
Nà ng ngã đầu và o vai ThÃch Äinh Nhạn, khẽ nói :
- ThÃch ca ca, giỠđây chúng ta không cần nghÄ© đến việc tìm má»™t đứa con nuôi nữa!
- Phải, anh muốn em sẽ sanh được hai mươi đứa con !
- Hai mươi đứa? Anh muốn em gầy đét ra hay sao?
Cả hai ngưá»i cùng cưá»i xòa... Há» cưá»i trong niá»m vui trà n trá» hạnh phúc...
Bá»—ng nhiên, trong khi tiếng cưá»i cá»§a há» cha dứt, ngoà i cá»a sổ bá»—ng có má»™t chuá»—i cưá»i lạnh lùng xé không gian truyá»n đến. ThÃch Äinh Nhạn và Hải Vân Tiên Tá» Ä‘á»u không khá»i kinh hãi.
Tức thì, bên ngoà i cá»a sổ có má»™t bóng Ä‘en cháºp chá»n rồi bay thoắt đến đứng thẳng nÆ¡i khung cá»a. ThÃch Äinh Nhạn vá»™i và ng mặc y phục và o, quát há»i :
- Ai thế?
Bóng ngưá»i ấy lại cất tiếng cưá»i lạnh lùng, nhưng không nó chi cả.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n lao ngưá»i đến trước cá»a sổ, quát :
- Các hạ nếu không lên tiếng, thì ThÃch Äinh Nhạn thất lá»… đó !
Bóng ngưá»i bên ngoà i cá» sổ liá»n lao thẳng đến trước cá»a phòng. Sau má»™t tiếng kẹt, cánh cá»a phòng đã mở tung, ThÃch Äinh Nhạn quát to :
- Muốn chết mà !....
Cùng một lợt với tiếng quát, chà ng đã vung chưởng đánh thẳng và o bóng đen ấy. Luồng chưởng lực của chà ng ồ ạt cuốn tới như xô bạt cả núi.
Bóng đen ấy lạnh lùng nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, anh thá»±c sá»± muốn giết tôi hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn nghe qua không khá»i giáºt mình. Vì giá»ng nói ấy tháºt là quen thuá»™c. Chà ng vá»™i và ng thu thế đánh trở lại.
Ngay lúc ấy, bỗng nghe Hải Vân Tiên TỠkêu lên :
- Diêm cô nương, cô đấy à ...?
Thì ra bóng Ä‘en ấy chÃnh là U Minh Quá»· Nữ, sắc mặt cá»§a nà ng Ä‘ang lạnh lùng không má»™t tà tình cảm.
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy thế thì không khá»i sá»ng sốt. Hải Vân Tiên Tá» cÅ©ng hết sức kinh hoà ng.
Sá»± xuất hiện bất thần cá»§a U Minh Quá»· Nữ đã là m cho ThÃch Äinh Nhạn và Hải Vân Tiên Tá» mất hẳn sá»± bình tỉnh. Há» không thể ngỠđược U Minh Quá»· Nữ lại có thể xuất hiện đột ngá»™t như thế.
ThÃch Äinh Nhạn rùng mình nói :
- Diêm cô nương, xin bỠlỗi cho vỠchổ tôi đã không biết nên ra tay như vừa rồi!
U Minh Quỷ Nữ lạnh lùng nói :
- Chẳng có chi !
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Diêm cô nương, có việc chi hay chăng?
Äôi mắt cá»§a U Minh Quá»· Nữ đầy vẻ lạnh lùng và sâu hiểm, nhìn thẳng và o mặt Hải Vân Tiên Tá» nói :
- Cô nương quả là ngưá»i nhiá»u mu kế !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Mu kế? Äấy là nghÄ©a lý gì?
- Nghĩa lý gì à ?
U Minh Quá»· Nữ cưá»i nhạt, rồi nói tiếp :
- Cô muốn chiếm hữu ThÃch Äinh Nhạn, nên dùng lá»i khôn khéo gạt chúng tôi nói là ThÃch Äinh Nhạn đã thà nh tà n phế !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Cô hiểu lầm rồi, trước đây ThÃch Äinh Nhạn bị Tẩu Há»a Nháºp Ma nên thá»±c sá»± đã trở thà nh tà n phế. Riêng đối vá»›i việc tại sao anh ấy được bình phục trở lại, đến giá» phút nầy, chÃnh tôi cÅ©ng cha được rõ.
Äến đây, ThÃch Äinh Nhạn má»›i hiểu thái độ hầm hầm cá»§a U Minh Quá»· Nữ và sá»± xuất hiện bất thần cá»§a nà ng là do đâu. Chà ng Ä‘ang định mở miệng để giải bà y má»i lẽ, thì U Minh Quá»· Nữ đã cưá»i lạnh lùng nói :
- Äấy chỉ là những lá»i láo khoét, tôi rất oán háºn cô !
Câu nói cha dứt, U Minh Quá»· Nữ bất thần vung chưởng quét má»™t tiếng vút vá» phÃa Hải Vân Tiên Tá».
Vì Ä‘ang cÆ¡n tức giáºn, nên U Minh Quá»· Nữ ra tay tấn công đối phương ngay, mà không há» suy nghÄ© chÃnh chắn chi cả.
Nà ng cho rằng Hải Vân Tiên Tá» dã dùng mu kế để chiếm hữu ThÃch Äinh Nhạn. Do đó, trong lòng nà ng trà n đầy sá»± căm tức, nên chẳng cần suy nghÄ© trắng Ä‘en thế nà o, vung chưởng tấn công ngay Hải Vân Tiên Tá».
Hải Vân Tiên TỠvội và ng quát :
- Diêm cô nương, cô hãy cháºm tay nghe tôi nói đã !
Hải Vân Tiên TỠkhông hỠchống trả lại, chỉ nhảy lách mình tránh thế võ của đối phương. U Minh Quỷ Nữ kêu lên :
- Tại sao cô không ra tay giao tranh với tôi đi?
Vừa nói, U Minh Quỷ Nữ vừa đánh bồi thêm chớp nhoáng ba chưởng nữa.
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Diêm cô nương, hãy cháºm tay nghe tôi nói đây !
Nhưng U Minh Quá»· Nữ nà o chịu nghe, nà ng vung tay đánh tá»›i tấp như ma bấc, chỉ trong nháy mắt là nà ng đã tấn công và o Hải Vân Tiên Tá» má»i lăm chưởng.
Hải Vân Tiên TỠvì không dám chống trả nên bị đẩy lui liên tiếp và trở thà nh bị động hoà n toà n.
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy thế, biết kéo dà i tình trạnh nầy, thì Hải Vân Tiên Tá» tất phải bị thương. Do đó, chà ng buá»™t miệng quát lá»›n :
- Sưao cô cha chịu nương tay?
Äi đôi vá»›i tiếng quát, chà ng liá»n vung chưởng quét thẳng vá» phÃa U Minh Quá»· Nữ.
Thế chưởng cá»§a ThÃch Äinh Nhạn đã là m cho U Minh Quá»· Nữ không thể đỡ nổi. Nà ng loạng choạng thối lui lối má»i bước má»›i gắn gượng đứng vững trở lại được.
Trong khi đó, Hải Vân Tiên TỠvì quá xúc động nên oà lên khóc hết sức thống thiết.
U Minh Quá»· Nữ cưá»i lạnh lùng nói :
- Khóc à ? Có Ä‘iá»u chi Ä‘au lòng mà phải khóc !
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Cộ.. Tại sao lại là m như thế được?
U Minh Quỷ Nữ nghe tiếng quát ấy, thì đôi mắt bỗng đỠhoe. Nhưng chỉ trong thoáng chốc sắc mặt nà ng bỗng trở thà nh tái nhợt trông hết sức ghê sợ, nói :
- Thế nà o? Anh cũng muốn hiếp đáp tôi nữa hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy sắc mặt cá»§a nà ng rất khác thưá»ng, nên cảnh giác thối lui ra sao má»™t bước, nói :
- Cá»™..nói thế là nghÄ©a lý gì? Cô phải há»i cho cặn kẻ má»i việc trước đã chứ !
- Há»i cặn kẻ cái chi?
Nà ng cất tiếng cưá»i lạnh lùng rồi nói tiếp :
- Thôi được, ThÃch Äinh Nhạn, anh đã trót yêu cô ấy, thì để cho anh cứ tiếp tục yêu váºy !
Nói Ä‘oạn, nà ng quay ngưá»i Ä‘i thẳng ra cá»a. ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Äứng lại đã !
U Minh Quá»· Nữ đưa mắt nhìn ThÃch Äinh Nhạn há»i :
- Äể là m gì? Có lý đâu ThÃch Äinh Nhạn anh muốn lưu tôi lại hay sao?
- Äúng thế !
U Minh Quỷ Nữ lạnh nhạt nói :
- Anh muốn biện bạch cho cô ấy chăng?
- Äiá»u đó không cần !
- Nếu váºy thì anh định nói chi?
Sắc mặt của nà ng vẫn tái xanh, tia mắt vẫn âm u sâu hiểm trông rất đáng sơ.
Äôi mắt ấy không ngá»›t nhìn chòng chá»c và o mặt cá»§a ThÃch Äinh Nhạn.
Lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng bừng bừng tức giáºn, má»™t sá»± tức giáºn không tên tuổi Ä‘ang trà n ngáºp lòng chà ng. Con mắt duy nhất cá»§a chà ng sáng quắc, chà ng quát lên :
- Diêm cô nương, cô đến đây để là m gì?
U Minh Quá»· Nữ háºm há»±c nói :
- Äể là m gì? Hừ, tôi chỉ bất ngá» gặp hai ngưá»i thôi. Anh chá»› tưởng rằng tôi đã cố ý theo dõi hai ngưá»i đâu...!
- Tôi há»i cô, bá»—ng nhiên cô có thái độ hung hăng như thế là vì lẽ gì?
- Vì lẽ gì à ? Hừ, tôi căm háºn má»™t con ngưá»i đầy mu mô như cô ta !
- Mu mô? Cô chỉ nói bá láp thôi !
Những hạt lệ Ä‘ang Ä‘á»ng trên đôi khóe mắt cá»§a U Minh Quá»· Nữ đã lăn dà i xuống đôi má, tá»±a hồ như nà ng Ä‘au xót vá» chá» ThÃch Äinh Nhạn đã binh vá»±c cho Hải Vân Tiên Tá». Vì đến giá» phút nầy, nà ng vẫn cha hiểu rõ má»i việc ra sao cả.
Bởi thế, nà ng cắn chặc lấy và nh môi, rồi lại quay ngưá»i bá» Ä‘i thẳng ra cá»a.
ThÃch Äinh Nhạn lại lá»›n tiếng :
- Cô hãy đứng lại nghe tôi nói đã !
U Minh Quỷ Nữ vẫn bước thẳng tới trước.
Nà ng cho rằng ThÃch Äinh Nhạn đã yêu Hải Vân Tiên Tá», thì việc biện bạch chỉ là m má»™t việc thừa thôi.
ThÃch Äinh Nhạn trông thấy thế, liá»n lao ngưá»i nhảy thoắt đến, đứng cháºn trước mặt nà ng, nói :
- Cô có bằng lòng nghe tôi nói không?
U Minh Quỷ Nữ nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, anh hãy tránh đưá»ng ra, nếu không thì tôi phải thất lá»… đó !
|

04-02-2010, 11:20 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 87:Tình sầu lệ chưa vơi
nguồn Việt đồng tâm
ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng nói :
- Cô muốn gì thế?
- Tôi muốn Ä‘áºp chết anh...
Tiếng nói cha dứt, nà ng bá»—ng vung cánh tay ngá»c lên, quét thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn nghe má»™t tiếng vút.
ThÃch Äinh Nhạn không ngá» U Minh Quá»· Nữ lại thá»±c sá»± tấn công chà ng nhthế, nên bất thần phải lùi ra sau ba bốn bước dà i.
Trong khi ấy, U Minh Quá»· Nữ không nói năng chi cả, tiếp tục công tá»›i tấp ba chưởng và o ThÃch Äinh Nhạn. Bởi thế, ThÃch Äinh Nhạn bừng bừng nổi giáºn, quát :
- Sưao cô không chịu nghe lá»i phải trái chi cả thế?
Cùng má»™t lúc vá»›i tiếng quát tức giáºn đó, chà ng trà n ngưá»i ngay tá»›i, vung chưởng phản công trả lại U Minh Quá»· Nữ.
Trong khi chưởng mặt cá»§a ThÃch Äinh Nhạn vừa đánh ra, tay trái cÅ©ng đã váºn dụng chân lá»±c sẵn sà ng đánh tiếp. Chà ng nhanh nhẹn xoay ngưá»i thà nh má»™t hình bán nguyệt, trong khi tay trái lại công ra thế võ thứ hai vá» phÃa U Minh Quá»· Nữ hết sức nhanh nhẹn và huyá»n diệu.
Võ công cá»§a U Minh Quá»· Nữ nà o có thể đối địch nổi vá»›i ThÃch Äinh Nhạn. Bởi thế, sau má»™t tiếng há»± khô khan, U Minh Quá»· Nữ đã bị đánh ngã ra đất.
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i kinh hãi. Hải Vân Tiên Tá» buá»™t miệng kêu lên :
- ThÃch ca ca, anh...?
U Minh Quá»· Nữ đứng phất lên, hé môi anh đà o ra, tức thì máu tươi từ trong vá»t ra ngoà i.
ThÃch Äinh Nhạn định bước tá»›i đỡ lấy nà ng, nhưng U Minh Quá»· Nữ quát to :
- Hãy bước lui !
ThÃch Äinh Nhạn á»›n lạnh cả ngưá»i, vá»™i và ng lui trở ra sau. U Minh Quá»· Nữ nghiến răng nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, anh hãy giết tôi Ä‘i ! Hãy giết tôi Ä‘i !
Nà ng gà o lên như cuồng dại, rồi lại lao thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn. Giá»ng gà o cá»§a nà ng nghe thá»±c hết sức rùng rợn.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n thò tay ra chụp lấy nà ng, rồi nhắc bổng lên. Äồng thá»i, vung cánh tay mặt ra, tát chá»›p nhoáng và o mặt nà ng bốn cái tát tay kêu nghe bốp bốp, quát :
- Cô thực sự muốn tìm cái chết hay sao?
U Minh Quá»· Nữ ngây ngưá»i không nói được chi cả. Nà ng không khóc, mà cÅ©ng không gà o la, nà ng chỉ ngó chòng chá»c và o mặt cá»§a ThÃch Äinh Nhạn.
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Trước đây tôi bị Tẩu Há»a Nháºp Ma, đã thá»±c sá»± bị tà n phế. Cô chá»› nên nghÄ© rằng Hải Vân Tiên TỠđã gạt. Cô ấy hoà n toà n không có nói dối, và cÅ©ng không gạt gẫm cô như thế. Nếu tôi không gặp được Hải Tâm Thần Ni và Lục Thá»§y Xà thì tôi nà o được bình phục như ngà y hôm nay !
ThÃch Äinh Nhạn nói má»™t hÆ¡i dà i, những lá»i giải bà y qua giá»ng đầy xúc cảm.
Lúc ấy, chà ng cảm thấy trong lòng hết sức bùi ngùi.
U Minh Quá»· Nữ đưa đôi mắt sá»ng sốt nhìn chăm chú và o ThÃch Äinh Nhạn, nói :
- Thực như thế sao?
- Nếu không tin, cô có thể Ä‘i đến Thiên Tinh Äảo để há»i lại Hải Tâm Thần Ni, hoặc cô có thể đến bản môn há»i lại vợ cá»§a Tiểu Ngưu Tá» là Lục Thá»§y Xà !
U Minh Quỷ Nữ nói :
- ÄÆ°á»£c, tôi sẽ Ä‘i há»i lại !
ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng nói :
- ThÃch Äinh Nhạn tôi có phỉnh gạt cô lần nà o đâu? Tôi mong rằng cô sẽ tin việc nầy !
Liá»n đó, chà ng thả U Minh Quá»· Nữ trở xuống. Nà ng liá»n lấy ra má»™t viên thuốc bá» và o miệng, rồi cháºm rãi bước thẳng ra cá»a.
Hải Vân Tiên TỠkhóc nức nở nói :
- Diêm cô nương, lá»i nói cá»§a ThÃch Äinh Nhạn hoà n toà n đúng, mong cô nên tin !
- Nếu váºy, tôi đã hiểu lầm cô rồi sao?
- Äúng thế !
- Dù sao đi nữa, tôi cũng phải tìm hiểu việc nầy cho rõ rà ng. Nếu sai sự thực thì bốn cái tát taỵ..
ThÃch Äinh Nhạn tức giáºn nói :
- Tôi có thể ngá»a mặt cho cô đánh trả lại bốn chục cái tát tay kia mà !
U Minh Quỷ Nữ nghĩ rằng :
“Việc nầy có lẽ không ngoa.†Do đó, nà ng bỗng cảm thấy buồn bã và thương hại cho mình.
Dù sao chăng nữa, từ nay trong cuá»™c sống cá»§a nà ng sẽ mất ThÃch Äinh Nhạn vÄ©nh viá»…n. Vì trước kia nà ng không có can đảm tiếp nháºn những ngà y mai buồn tẻ đáng sợ, nên nà ng không dám mạnh dạng nhìn thẳng và o sá»± thá»±c để cứu lấy ThÃch Äinh Nhạn. Nhưng chẳng ngá» hôm nay, ThÃch Äinh Nhạn đã hoà n toà n bình phục như xa.
Việc ấy chẳng phải gây nên một mối đau khổ mãi mãi trong cuộc sống buồn tẻ của nà ng sau nầy hay sao?
Nà ng đã theo Ä‘uổi má»™t cõi má»™ng cá»§a mình, và đến đây cõi má»™ng ấy đã trở thà nh mây khói. Bởi thế, nà ng không khá»i sững sá» lệ nóng tuôn rÆ¡i lã chã.
Hải Vân Tiên Tá» bước đến trước mặt ThÃch Äinh Nhạn nói :
- ThÃch ca ca, anh hãy an á»§i cô ấy Ä‘i !
- An ủi cô ấy?
- Phải, trong cuá»™c sống cá»§a cô ta đã gặp nhiá»u Ä‘iá»u bất hạnh, váºy anh có thể yêu cô ta để xoa dịu bá»›t ná»—i Ä‘au khổ cá»§a nà ng !
ThÃch Äinh Nhạn buồn bã gáºt đầu, rồi bước thẳng đến trước mặt U Minh Quá»· Nữ nói :
- Diêm cô nương...
Nà ng lấp bấp :
- Tôi đã lầm rồi... Tôi đã sai rồi !
ThÃch Äinh Nhạn hạ giá»ng nói :
- Tôi bằng lòng tha thứ cho cô !
U Minh Quỷ Nữ đau khổ nói :
- Tha thứ cho tôi? Tôi đáng tha thứ hay chăng?
ThÃch Äinh Nhạn nhìn và o mắt nà ng nói :
- Diêm cô nương, tôi rất hiểu cô, và hy vá»ng công cÅ©ng hiểu được tôi...
U Minh Quỷ Nữ nói qua mà n lệ :
- Hiểu anh vỠđiểm nà o?
- Hiểu tôi vỠchổ tôi chẳng khi nà o quên cô !
Nà ng cưá»i Ä‘au đướn nói :
- ThÃch Äinh Nhạn, giỠđây thì tôi đã tin tất cả lá»i nói cá»§a anh. Rất có thể là , trong Ä‘á»i sống cá»§a tôi đã tá»± tạo ra má»™t sai lầm không là m sao cứu vãn được.
Vì trước đây tôi không bằng lòng cứu anh...
ThÃch Äinh Nhạn vá»™i ngắt lá»i :
- Tôi chẳng há» phiá»n cô vá» việc ấy, nếu giỠđây cô bằng lòng ưng tôi...
U Minh Quá»· Nữ ngước mắt nhìn ThÃch Äinh Nhạn :
- Ưng anh?
- Äúng thế !
- Äã muá»™n rồi, ThÃch Äinh Nhạn giá» phút nầy tôi đã hiểu anh rất nhiá»u. Tôi là má»™t cô gái lúc nà o cÅ©ng tìm vá» cõi má»™ng, nhưng má»™t cÆ¡n má»™ng trà n đầy hạnh phúc đã xa rá»i tôi rồi. ThÃch Äinh Nhạn, chúng ta nên chia tay từ đây là hÆ¡n !
Nói Ä‘oạn, nà ng lững thững quay ngưá»i bước Ä‘i. ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Cô không bằng lòng ưng tôi hay sao?
U Minh Quá»· Nữ cất giá»ng quả quyết :
- Phải, tôi không bằng lòng !
- Nếu thế, giỠđây cô định bỠđi đâu?
- Việc đó anh không cần phải báºn tâm. CÅ©ng có thể tôi sẽ trở vá» U Minh Quá»· Phá»§ sống suốt Ä‘á»i ở đấy, đồng thá»i cÅ©ng có thể tôi sẽ lưu lạc khắp Hải Giác Thiên Nhai. ThÃch Äinh Nhạn, chúng ta chia tay váºy !
- Cộ.. Tại sao lại tự đi tìm cái khổ như thế?
- Äấy là má»™t Ä‘iá»u hoà n toà n hợp lý. Thôi, anh hãy tháºn trá»ng trong má»i công việc.
Nói dứt lá»i, nà ng đã bước ra khá»i cá»a. ThÃch Äinh Nhạn không lên tiếng gá»i nà ng, trái lại Hải Vân Tiên Tá» kêu to :
- Diêm cô nương, tại sao cô không lưu lại?
U Minh Quỷ Nữ nói :
- Cô nương, U Minh Quá»· Nữ sẽ tìm đến sống trong má»™t thế giá»›i riêng biệt, xin chúc hai ngưá»i được nhiá»u hạnh phúc !
Câu nói vừa dứt, thì bóng nà ng đã khuất và o đêm khuya.
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng than dà i :
- Cô ấy đi rồi... Thế là vĩnh biệt !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Ôi ! Cô ấy là má»™t ngưá»i đáng thương !
- Äấy là má»™t ngưá»i con gái lúc nà o cÅ©ng Ä‘i tìm cõi má»™ng...
Cả hai ngưá»i cùng cất tiếng than dà i. ThÃch Äinh Nhạn quay vá» Hải Vân Tiên Tá» nói :
- Thôi, chúng ta hãy đi nghỉ !
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Không ! Anh hãy đi nghỉ một mình đi !
- Tại sao thế?
- Äá»… dưỡng sức đối phó vá»›i Äà o Hoa Thần Nữ...
ThÃch Äinh Nhạn phì cưá»i :
- Em hãy yên lòng, anh sẽ không...ngoại trừ khi đã cỠhà nh hôn lễ xong...
Thế rồi cả hai cùng dắt tay nhau lên giưá»ng nằm ngá»§ má»™t đêm ngon là nh...
Qua mấy ngà y hôm sau, ThÃch Äinh Nhạn đã dẫn Hải Vân Tiên Tá» trở vỠđến Mê Hồn Cung. Môn nhân cá»§a chà ng Ä‘á»u ra ngoà i cá»a nghênh đón.
ThÃch Äinh Nhạn nhìn thấy Thất Hải Thần Long thì liá»n lên tiếng há»i ngay :
- Phó Tướng, còn Tổng Soái và Hình Trưởng thế nà o?
Thất Hải Thần Long cung tay đáp :
- Äệ tỠđã cho cá» hà nh lá»… an táng cá»§a hai vị ấy rất trá»ng thể !
- Váºy hãy đưa ta đến trước má»™ cá»§a nhị vị ấy để là m lá»… cúng tế !
Sau khi tế lá»… xong, ThÃch Äinh Nhạn trở lại gian đại Ä‘iện cá»§a Tổng đưá»ng, đưa mắt quét qua tất cả môn nhân má»™t lợt, nói :
- Phó Tướng đâu?
Thất Hải Thần Long bước tới :
- Có đệ tỠđây !
- Ông hãy ra lịnh cỠhà nh hôn lễ cho Tiểu Ngưu huynh và Hải cô nương.
Tiểu Ngưu Tá» và Hải Băng Tâm liá»n sánh vai bước tá»›i, nói :
- Chúng tôi xin tạ Æ n Môn chá»§ !
Liá»n đó, Thất Hải Thần Long liá»n ra lịnh cho môn nhân cá» hà nh lá»… cá»›i cho Tiểu Ngưu Tá» và Hải Băng Tâm.
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Hôm nay còn cách ngà y hẹn cá»§a Äà o Hoa Thần Nữ năm hôm nữa. Nếu công việc không trừ được ngưá»i đà n bà ấy, thì võ lâm vẫn còn phải chịu bao nhiêu tai há»a.
Váºy, đến ngà y hẹn, chúng ta phải kéo đến đó !
Chà ng vừa nói dứt lá»i, bá»—ng thấy Từ Cần lắc mình bước ra nói :
- Tha Môn chủ !
- Chuyện chi thế ?
- Äệ tá» có việc, muốn xin phép nghỉ !
- Cô có việc chi?
- Phụ thân tôi từ khi và o nằm tÄ©nh dưỡng tại Dưỡng Thân Cung, bịnh tình không thấy thuyên giảm, e rằng ông không thể sống hÆ¡n từ năm đến má»i hôm nữa. Váºy, để phòng vạn nhất, xin Môn chá»§ cho phép đệ tỠđược túc trá»±c bên cạnh phụ thân !
ThÃch Äinh Nhạn nhá»› tá»›i bịnh tình cá»§a ThÃch Nhạc Dương, thì không khá»i ngáºm ngùi nói :
- Thương thế của Bá phụ không thuyên giảm hay sao?
Từ Cần buồn bã đáp :
- Äúng thế !
- Tôi cho phép theo lá»i xin ấy !
- Äa ta Môn chá»§ !
Nói dứt lá»i, nà ng lui vá» chổ cá»§.
Thương Hải Khách bỗng bước tới nói :
- Tha Môn chủ !
- Quân Sư có chuyện chi thế?
- Tráºn giao chiến vá»›i Äà o Hoa Thần Nữ, bản môn nhất định phải tiến hà nh.
Song, xem kỹ lại bức thư khiêu chiến cá»§a đối phương, Môn chá»§ không thể không nghÄ© đến háºu quả !
- Lá»i nói ấy có nghÄ©a là là m sao?
- Môn chá»§ nháºn rằng bên trong việc ấy có Ä‘iá»u gian trá hay không?
- Ông cho rằng...!
- Tôi cho rằng chúng ta dẫn môn nhân đi đến chổ đó, rất có thể sẽ đánh và o một khoảng không...
ThÃch Äinh Nhạn ngắt lá»i nói :
- Tức là bá»n há» thừa lúc chúng ta kéo Ä‘i cả, sẽ lẻn và o bản môn để đánh lén, trong khi chúng ta không đỠphòng phải không?
Thương Hải Khách nói :
- Äệ tá» nháºn rằng rất có thể như váºy !
ThÃch Äinh Nhạn cau đôi mà y nói :
- Váºy theo ý cá»§a Quân Sư thì phải thế nà o?
- Äể đỠphòng má»i Ä‘iá»u bắt trắc, thì Môn chá»§ tốt nhất nên lấy thoái là m tiến.
Môn chá»§ sẽ phái má»™t trăm cao thá»§ Ä‘i đến Võ Lăng SÆ¡n, nhưng Ä‘i nữa đưá»ng thì Môn chá»§ và năm mươi môn nhân sẽ lẻn trở vá», bố trà chu đáo tại sÆ¡n cốc cá»§a bản môn !
ThÃch Äinh Nhạn gáºt đầu nói :
- Như thế rất hay !
Liá»n đó, chà ng to tiếng gá»i :
- Phó Tướng đâu?
Thất Hải Thần Long bước tới trước :
- Có đệ tỠđây !
- Ông hãy chá»n ngay má»™t trăm năm mươi đệ tá» !
- Xin vâng !
Thất Hải Thần Long liá»n bước ra Ä‘i là m nhiệm vụ.
ThÃch Äinh Nhạn lại lá»›n tiếng gá»i :
- Còn ba vị lo việc trinh sát của bản môn đâu?
Túc thì Huyết Kiệu Chá»§ Nhân, Tình Hải Äoạn Trưá»ng Nhân, và ThÃch Thiết Hoa liá»n bước tá»›i nói :
- Có đệ tỠđây !
- Ba vị hãy phái ngưá»i phòng thá»§ cá»a sÆ¡n cốc. ThÃch tá»· tá»· hiểu rõ địa thế, thì nên sắp xếp nÆ¡i ẩn mình cho môn nhân !
- Xin vâng !
Ba ngưá»i liá»n lui Ä‘i ra ngoà i.
ThÃch Äinh Nhạn nói tiếp :
- Ngoà i ra, các vị khác như Hồ Tịnh, Thôi Thiên Hà n, Thiên Âm Lão Nhân, Phục Hổ Thiên Quân, Phi Long Kiếm Khách và Quân Sư thì hãy đi theo tôi !
Tiểu Ngưu TỠnói :
- Tha Môn chủ !
- Chuyện chi thế?
- Còn tôi và Hải cô nương thì lãnh nhiệm vụ chi?
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Nhị vị má»›i vừa thà nh hôn xong, váºy chá»› nên tham dá»± và o cuá»™c chém giết. Tôi cho phép nhị vị được nghỉ năm hôm để Ä‘i đây đó rong chÆ¡i !
- Việc ấy...!
- Như váºy là Ãt hay sao?
- Không, không ! Äệ tá» là má»™t phần tá» cá»§a Hồng Kỳ Môn, váºy là m thế nà o bá» Ä‘i chÆ¡i trong khi bản môn hữu sá»±?
- CÅ©ng tốt, nếu tá»± thấy rằng không tiện Ä‘i chÆ¡i như váºy, thì ngươi hãy lưu lại tại bản môn để đỠphòng bất trắc !
Qua ngà y hôm sau, ThÃch Äinh Nhạn đứng ra là m chá»§ hôn để cá» hà nh hôn lá»… cho Tiểu Ngưu Tá» và Hải Băng Tâm tại Mê Hồn Cung, đồng thá»i khao thưởng môn nhân, bà y tiệc linh đình hết sức vui vẻ.
Sau ba hôm, ThÃch Äinh Nhạn dẫn má»™t trăm môn nhân rá»i Mê Hồn Cung Ä‘i thẳng đến Võ Lăng SÆ¡n.
Trong chuyến Ä‘i nầy, ThÃch Äinh Nhạn hoà n toà n hà nh động theo kế hoạch đã định trước.
Nhưng Ä‘oà n ngưá»i cá»§a chà ng bước ra khá»i Mê Hồn Cung chẳng bao lâu, bá»—ng nghe có má»™t tiếng kêu kinh hoà ng xé không gian truyá»n đến...
|

04-02-2010, 11:22 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi 88: Gặp nhau như trong cõi mộng
nguồn Việt đồng tâm
ThÃch Äinh Nhạn nghe tiếng kêu ấy thì hết sức kinh hãi. Chà ng không ngá» Äà o Hoa Thần Nữ lại quá nhanh nhẹn như váºy, trong khi chà ng má»›i vừa rá»i khá»i Mê Hồn Cung độ hai dặm, thì bà ta đã xuống tay rồi !
Thất Hải Thần Long bước tá»›i há»i :
- Môn chủ định đoạt như thế nà o?
ThÃch Äinh Nhạn biến hẳn sắc mặt nói :
- Hãy kéo trở vỠ!
Vừa nói dứt lá»i, ThÃch Äinh Nhạn đã vá»t ngưá»i bay lên, nhắm hướng Phong Sa Cốc lao thẳng tá»›i.
Chà ng đã chạy và o Phong Sa Cốc trước tiên, đưa mắt nhìn chung quanh, thì lại không khá»i kinh ngạc. Vì trong Phong Sa Cốc nà o có bóng ngưá»i cá»§a Äà o Hoa Äảo?
ThÃch Äinh Nhạn buá»™t miệng nói :
- Tại sao lại có chuyện lạ như thế nầy?
Câu nói cá»§a ThÃch Äinh Nhạn cha dứt, bá»—ng nhiên lại nghe có tiếng quát to xé không gian vá»ng đến. Những tiếng quát ấy, chÃnh là trong SÆ¡n cốc phát ra.
ThÃch Äinh Nhạn liá»n nhắm hướng SÆ¡n cốc tiếp tục lao thẳng tá»›i như Ä‘iện chá»›p.
Thốt nhiên, ngay lúc ấy bá»—ng nghe có tiếng há»± khô khan vá»ng đến. ThÃch Äinh Nhạn đưa mắt nhìn lên, sắc mặt trà n đầy sát khÃ.
Vì ngay lúc ấy chà ng đã trông thấy Hải Vân Tiên Tá», Ä‘ang đánh nhau quyết liệt vá»›i Ngân Cung Cung Chá»§ Giang Tiểu Phân. Trong khi đó, Tình Hải Äoạn Trưá»ng Nhân và tá»· tá»· ThÃch Thiết Hoa cÅ©ng Ä‘ang há»—n chiến vá»›i hai cung nữ.
Äấy tháºt là má»™t chuyện quá bất ngỠđối vá»›i ThÃch Äinh Nhạn. Chà ng lao tá»›i và quát to :
- Hãy ngng tay đã !
Tiếng quát cá»§a chà ng như sấm nổ, khiến những ngưá»i Ä‘ang đánh nhau Ä‘á»u thu tay thối lui. ThÃch Äinh Nhạn từ trên đáp xuống trước mặt Giang Tiểu Phân nói :
- Giang Tiểu Phân, như thế là bà tá»± Ä‘em thân đến đây để nạp mạng váºy !
Lần nầy, Giang Tiểu Phân tiến và o Mê Hồn Cung là có mục Ä‘Ãch thừa cÆ¡ ThÃch Äinh Nhạn kéo môn nhân Ä‘i, xuất kỳ bất ý đột nháºp và o Tổng đưá»ng cá»§a Hồng Kỳ Môn để chém giết số ngưá»i còn lại. Nhưng bà ta không ngá» lại đụng đầu vá»›i Hải Vân Tiên Tá» như vầy.
HÆ¡n nữa, trông thấy ThÃch Äinh Nhạn bất thần xuất hiện, thì bà ta biến hẳn sắc mặt, thầm nói :
“Nguy mất†!
Bởi thế, bà ta liá»n lạnh lùng đáp :
- Có lẽ ngươi không ngỠđược chứ?
- Quả là một việc vượt ra ngoà i sức tưởng tưởng của ta !
Ngng lại trong giây lát, ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng nói tiếp :
- Nhưng hôm nay bà chắc chắn không thể chạy thoát đâu !
- Việc ấy cũng cha hẳn là đúng !
ThÃch Äinh Nhạn quát :
- Giang Tiểu Phân, bà thực sự chỠtôi ra tay hay sao?
- Ngươi vị tất đã là m chi được ta kia mà !
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cưá»i như cuồng dại, rồi trà n ngay ngưá»i đến trước mặt Giang Tiểu Phân nhanh như luồng Ä‘iện chá»›p, rồi dùng ngay thế Song Xưa Qúa Hà công thẳng vá» phÃa đối phương.
Thế võ nầy là má»™t võ công tuyệt há»c cá»§a Hồng Kỳ Soái Chá»§ để lại. Tiếp liá»n theo vá»›i thế võ ấy, còn có thế Ô Vân Tá Nháºt nữa.
Giang Tiểu Phân nhanh nhẹn lách ngưá»i tránh khá»i thế võ hết sức nguy hiểm cá»§a ThÃch Äinh Nhạn, rồi lẹ là ng vung cánh tay ngá»c lên quét ra má»™t chưởng.
Thế là hai bóng ngưá»i lại dang ra xa. Chỉ hÆ¡n má»™t hiệp mà má»—i bên đã đánh ra đến ba thế võ, và không thể nà o phân được thắng bại.
Ngay lúc ấy, ThÃch Äinh Nhạn liá»n trà n ngưá»i tá»›i, quát :
- Hãy đỡ thêm một chưởng của ta nữa xem sao !
Tức thì má»™t luồng chưởng phong vô cùng mạnh mẽ cuốn vút tá»›i vá» phÃa Giang Tiểu Phân. Bà ta liá»n lách mình nhảy tránh, nhưng ThÃch Äinh Nhạn đã kịp thá»i tấn công dồn dáºp thêm ba thế võ nữa.
Vì ThÃch Äinh Nhạn đánh tá»›i tấp không ngừng tay, nên khiến Giang Tiểu Phân hoà n toà n bị động và không là m sao phản công lại được.
Trong khi ấy, hai cung nữ đứng bên cạnh đó, gồm má»™t ngưá»i đà n bà đứng tuổi xinh đẹp, và má»™t thiếu phụ. Cả hai trông thấy thế thì liá»n trà n ngay ngưá»i tá»›i.
Hải Vân Tiên Tá» nhanh nhẹn lao vút ngưá»i tá»›i cháºn lấy bước tiến cá»§a hai cung nữ ấy lại, quát :
- Hãy đỡ một chưởng của ta đây !
Tức thì nà ng vung chưởng lên nhanh như chá»›p, đánh thẳng vá» phÃa ngưá»i đà n bà xinh đẹp. Cùng lúc ấy, Tình Hải Äoạn Trưá»ng Nhân cÅ©ng vung chưởng tấn công vá» phÃa ngưá»i cung nữ khác.
Bá»—ng nhiên, tiếng quát to nổi lên vang dá»™i, và ai nấy trông thấy ThÃch Äinh Nhạn tấn công dồn dáºp má»i hai chưởng, khiến Giang Tiểu Phân nhất thá»i hết sức nguy khốn, thối lui liên tiếp trên má»i bước.
Lúc đó, Giang Tiểu Phân tá»± biết rằng chẳng những việc đánh lén cá»§a mình không thể thà nh công, mà còn rất có thể mất mạng dưới tay cá»§a ThÃch Äinh Nhạn nữa. Bởi thế, bà ta nghiến chặt đôi hà m răng, và quyết định sẽ đổi mạng vá»›i đối phương...
ChÃnh vì váºy, mà thế đánh nà o bà ta cÅ©ng đỡ thẳng má»™t cách liá»u lÄ©nh. Do đó, ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng khó bỠáp đảo được đối phương.
Ngay lúc ấy, riêng ngưá»i đà n bà xinh đẹp đã bị Hải Vân Tiên TỠáp đảo hoà n toà n. Xem ra, chừng hÆ¡n má»i thế võ thì ngưá»i nầy chắc chắn phải tị trá»ng thương dưới tay cá»§a Hải Vân Tiên Tá».
Bất ngưá», má»™t tiếng há»± khô khan đã vang lên cạnh đấy. Thì ra ngưá»i cung nữ trẻ tuổi kia đã ngã lăn ra chết tốt dưới tay cá»§a Tình Hải Äoạn Trưá»ng Nhân.
Thốt nhiên, sau một tiếng “phình†thực to, là tiếng hự khô khan của Giang Tiểu Phân. Bà ta té xuống cùng một lúc với tiếng hự ấy...
Trông thấy thế, ThÃch Äinh Nhạn liá»n nhanh nhẹn thò cánh tay ra định chụp lấy ngưá»i cá»§a Giang Tiểu Phân. Nhưng bất thình lình sau má»™t tiếng nạt to, Giang Tiểu Phân đã vung chưởng quét thẳng rạ..
Äấy thá»±c là má»™t việc đã vượt ra ngoà i sức tưởng tượng cá»§a ThÃch Äinh Nhạn.
Chà ng nà o ngỠđược rằng Giang Tiểu Phân đã bị trá»ng thương như thế mà còn có thể đánh trả lại.
Song vì khoảng cách quá gần, hÆ¡n nữa má»i việc lại xãy ra quá đột ngá»™t, nên ThÃch Äinh Nhạn không là m sao tránh kịp...
Một tiếng “phình†lại vang lên !....
Thất Hải Thần Long kinh hoà ng buột miệng kêu lên thà nh tiếng.
Trong khi đó, ThÃch Äinh Nhạn đã loạng choạng thối lui hà ng chục bước, miệng trà o máu tươi, qua má»™t lúc má»›i gượng đứng vững lại được.
Lúc ấy, máu tươi từ trong miệng Giang Tiểu Phân cÅ©ng không ngá»›t trà o ra, thân hình bà ta cÅ©ng không ngá»›t lảo đảo. Trong khi bà ta đã bị trá»ng thương, mà đã váºn dụng toà n lá»±c đánh ra như thế, tất nhiên là cà ng là m cho thương thế cá»§a bà ta trầm trá»ng thêm lên.
Tia mắt cá»§a ThÃch Äinh Nhạn sáng rá»±c, liếc nhìn qua Giang Tiểu Phân, rồi lao thẳng ngưá»i tá»›i, chụp lấy bà ta bất thần nhấc bổng lên, nghiến răng quát :
- Tôi sẽ lấy cái mạng của bà !
Bá»—ng nhiên, ngưá»i đà n bà xinh đẹp Ä‘ang đánh nhau vá»›i Hải Vân Tiên Tá» quát :
- Xin nhị vị hãy ngừng tay !
Tức thì, Hải Vân Tiên Tá» liá»n vá»t ngưá»i bay ra xa, ThÃch Äinh Nhạn đưa mắt nhìn chòng chá»c và o ngưá»i đà n bà xinh đẹp nói :
- Có lý nà o ngươi còn định chỠta xuống ta nữa hay sao?
Ngưá»i đà n bà xinh đẹp ấy cưá»i Ä‘au đướn nói :
- Không cần như thế. ThÃch Môn chá»§, giá»ng tất nhiên là phải có ngà y hôm nay.
Nhưng trước khi ta chết ta còn có một việc nầy muốn nhỠMôn chủ !
- Việc chi thế?
- Có phải Hứa Trân hiện còn ở trong quý môn hay chăng?
ThÃch Äinh Nhạn sá»ng sốt, quá má»™t lúc sau má»›i há»i rằng :
- Äể là m gì?
- Xin giúp tôi gởi lá»i thăm cô ấy !
ThÃch Äinh Nhạn buá»™t miệng nói :
- Bà ...là ...là ngưá»i đã gởi máºt thư báo tin cho chúng tôi ở NgÅ© Hầu Miếu?
- Äúng thế !
ThÃch Äinh Nhạn hết sức vui mừng nói :
- Như váºy, bà cÅ©ng chÃnh là ngưá»i cứu bản nhân qua bức thư gởi riêng cho Phong Trần Cuồng Khách?
- Äúng thế !
- Tiá»n bối đã cứu nguy cho bản môn tránh khá»i bị thuốc nổ giết chết tại NgÅ© Hầu Miếu, đồng thá»i lại cứu nguy cho ThÃch Äinh Nhạn tôi, thá»±c Æ¡n to như tái tạo...
- Äấy chỉ là việc nhá», không cần nhắc đến là m gì. Váºy xin Môn chá»§ nói lại vá»›i Hứa Trân tôi có lá»i há»i thăm nó là được rồi !
Nói Ä‘oạn bà ta đưa cao cánh tay ngá»c lên, rồi giáng thẳng xuống Thiên Linh Cái cá»§a mình. Tức thì, má»™t tiếng gà o thảm thiết vang lên là m kinh hoà ng bao nhiêu ngưá»i hiện diện.
Trong khi má»i ngưá»i ngá»a mặt nhìn lên, đã thấy ngưá»i đà n bà xinh đẹp ấy ngã lăn ra đất chết tốt. ThÃch Äinh Nhạn dù muốn cứu cÅ©ng không là m sao cứu kịp nữa !
Vì nghÄ© đến cái Æ¡n cá»§a ngưá»i đà n bà ấy trước đây, nên chà ng không khá»i rÆ¡i lệ Ä‘au xót.
Liá»n đó, chà ng quay qua Giang Tiểu Phân còn Ä‘ang bị chà ng nắm trong tay, lạnh lùng nói :
- Giang Tiểu Phân, không ngá» bà cÅ©ng phải lâm và o bước đưá»ng cùng nhưng à y hôm nay !
Tức thì, chà ng đưa cao cánh tay mặt lên, rồi nhắm ngay Giang Tiểu Phân giáng xuống.
Bỗng nhiên ngay lúc ấy, trong óc chà ng có một tia lý trà lóe lên khiến chà ng vội và ng thu cánh tay đang giáng xuống ấy trở lại.
Tất cả những đệ tá» Hồng Kỳ Môn trông thấy thế Ä‘á»u không khá»i kinh ngạc.
ThÃch Äinh Nhạn bèn vá»t ngưá»i lên chạy thẳng trở vá» Mê Hồn Cung, hối hã đến Dưỡng Thân Cung, rồi và o thẳng gian phòng cá»§a ThÃch Nhạc Dương Ä‘ang nghỉ ngÆ¡i.
Từ Cần đưa mắt quét qua, buột miệng kêu lên :
- ThÃch ca ca vá»›i Ngân Cung Cung Chá»§ là ...?
- Cũng là mẫu thân của cô nữa !
- Váºy anh định xá» trà ra sao vá»›i bà ta?
- Äể bà ấy có dịp tá» lòng hối háºn trước mặt phụ thân cá»§a cô, hÆ¡n nữa để cho bà ấy hiểu rằng phụ thân cô hoà n toà n không có lá»—i chi đối vá»›i bà ta cả !
Äôi mắt cá»§a Từ Cần ngấn lệ lóng lánh. Dù cho thế nà o, Giang Tiểu Phân vẫn là ngưá»i mẹ ruá»™t cá»§a nà ng.
ThÃch Äinh Nhạn bước tá»›i trước giưá»ng cá»§a ThÃch Nhạc Dương, nhìn thấy ông ta nhắm nghiá»n đôi mắt, hÆ¡i thở mong manh như không biết sắp đứt lúc nà o !
ThÃch Äinh Nhạn hết sức Ä‘au xót, cất giá»ng tha thiết gá»i :
- Bá phu.....!
ThÃch Nhạc Dương khẽ nhướng đôi mắt, nhìn qua ThÃch Äinh Nhạn má»™t lợt, đôi môi ông mấy máy nhưng không nói ra lá»i.
ThÃch Äinh Nhạn thò tay mặt ra đè lên Bách Hối Huyệt cá»§a ông ta, rồi từ từ dồn ná»™i lá»±c và o ngưá»i ông ta để tiếp sức cho ông ta tỉnh lại.
Nhá» thế, sắc mặt cá»§a ThÃch Nhạc Dương đã lần lần trở nên hồng hà o. Äôi mắt cá»§a ông bá»—ng nhìn thẳng và o ngưá»i cá»§a Giang Tiểu Phân, do đó toà n thân ông ta bá»—ng tá»± nhiên run rẩy...
ThÃch Äinh Nhạn kêu lên :
- Bá phụ !
Äôi mắt lõm sâu cá»§a ThÃch Nhạc Dương bá»—ng tuôn trà o lệ nóng. Thấy thế, Từ Cần cÅ©ng không đèn nén được sá»± xúc động, liá»n oà lên khóc.
ThÃch Äinh Nhạn đưa tay trái giải trừ huyệt đạo cho Giang Tiểu Phân tỉnh lại, rồi lạnh lùng nói :
- Giang Tiểu Phân, bà có còn nháºn ra Bá phụ cá»§a tôi không?
Giang Tiểu Phân đưa mắt quét qua, thì không khá»i sững sá». Trong giây phút đó, nhân tÃnh trong ngưá»i bà ta đã bắt đầu sống dáºy. Sá»± sống dáºy cá»§a nhân tÃnh trong khung cảnh đó cÅ©ng là má»™t lẽ tá»± nhiên.
Giang Tiểu Phân nhìn đăm đăm và o ThÃch Nhạc Dương vá»›i vẻ mặt đầy ngÆ¡ ngác.
Từ Cần kêu lên :
- Má !
Giang Tiểu Phân tá»± nhiên run rẩy toà n thân. Những giá»t nước mắt cá»§a bà rÆ¡i rà n rụa trên đôi má cá»§a Từ Cần...
- Má !
Nà ng lại gá»i lên má»™t tiếng qua giá»ng hết sức thân thiết, rồi bất giác ngã và o lòng Giang Tiểu Phân oà lên khóc...
Giang Tiểu Phân đưa tay ôm lấy nà ng. Những giá»t lệ hối háºn cá»§a ngưá»i từ mẫu lại tiếp tục rÆ¡i trên má»› tóc cá»§a Từ Cần...
GiỠđây, bà ta đã hiểu là cả Ä‘á»i mình đã dấn bước và o sá»± sai lầm.
Giây phút đó không ai nhìn đến mà không cảm động. ThÃch Äinh Nhạn ngáºm ngùi cúi gầm đầu xuống.
ThÃch Nhạc Dương cất giá»ng Ä‘au đướn gá»i :
- Phân muội...!
Giang Tiểu Phân nghe tiếng gá»i ấy, thì không khá»i run rẩy cả ngưá»i.
Trá»i hỡi, giá»ng nói quen thuá»™c và đầy quyến rÅ© ấy, sau mấy mươi năm vắng bặt, hôm nay lại vang lên bên tai bà .
Bà ta oà lên khóc, rồi xô Từ Cần ra, bước ngay đến trước giưá»ng cá»§a ThÃch Nhạc Dương gục đầu xuống khóc to hÆ¡n nữa.
Dòng lệ trong đôi mắt cá»§a ThÃch Nhạc Dương cÅ©ng tuông dầm dá» như ma.
Ông ta buồn rầu nói :
- Phân muội, tại sao em lại khóc?
Giang Tiểu Phân khóc nức nở, không thể nói nên lá»i được.
Sá»± tháºt thì bà ta là má»™t ngưá»i đầy tá»™i lá»—i. Bà ta biết phải sám hối trước ThÃch Nhạc Dương như thế nà o? ChÃnh ThÃch Nhạc Dương đã vì bà ta mà sắp mất mạng.
ThÃch Nhạc Dương nghiến chặc đôi hà m răng, cố đè nén sá»± Ä‘au đướn trong lòng nói:
- Phân muội... Anh sẵn sà ng tha thứ cho em...
- Ồ... Không ! Không, tôi không còn xứng đáng được anh tha thứ !
ThÃch Nhạc Dương buồn rầu nói :
- Nhưng, dù sao anh vẫn yêu em...
- Yêu tôi?
- Phải Phân muội, trước kia anh chẳng hỠcó là m việc chi có lỗi đối với em...
Em nên tin lá»i nói cá»§a anh...
- Em...rất tin những lá»i nói ấy !
- Thá»±c ra, trước kia em chẳng nên giáºn há»n anh mà bá» ra Ä‘i như thế... Song, đấy có lẽ là do ý trá»i...
- Em đã sai tất cả, Dương ca !
Câu nói ấy chÃnh là má»™t câu nói thà nh khẩn táºn đáy lòng cá»§a bà ta. Äấy là lần thứ nhất, bà ta đã nháºn sai trước má»™t ngưá»i đà n ông mà bà ta yêu.
ThÃch Nhạc Dương nói :
- Phân muội... Cũng có thể là trước kia anh có chổ thiếu sót đối với em...
- Anh chẳng có Ä‘iá»u chị..
- Không, anh biết là anh có chổ thiếu sót. Äấy chÃnh là việc anh đã chiếm thân ngưá»i em má»™t cách đưá»ng đột. Do đó, dù có bị chết dưới tay em, anh cÅ©ng không há» oán giáºn...
- Dương ca, em...
Tiếng khóc nức nở cá»§a bà ta đã cháºn mất câu nói. ThÃch Nhạc Dương cÅ©ng tuông trà o đôi dòng lệ :
- Phân muội...anh không hỠoán trách vỠchổ em đã sát hại anh. Mong rằng kiếp sau chúng ta sẽ trùng phùng.
- Dương ca cạ..
- Em có hứa rằng, kiếp sau sẽ...?
- Em hoà n toà n hứa vá»›i anh như váºy !
Ông ta mÄ©m cưá»i.
Má»™t nụ cưá»i hết sức khoan khoái.
Khi nụ cưá»i đã tắt, ông ta nói tiếp :
- Có phải vừa rồi chÃnh em có ý nghÄ© đến đây để thăm anh hay không?
Giang Tiểu Phân không khá»i bắt rùng mình, tiếng khóc cá»§a bà ta cÅ©ng im bặt.
Vì câu nói ấy đã là m cho cõi lòng bà ta nát tan, hÆ¡n nữa cÅ©ng khiến bà ta không biết trả lá»i như thế nà o?
|

04-02-2010, 11:23 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
hồi 89:Sa chân để háºn nghìn Ä‘á»i
nguồn việt đồng tâm
ThÃch Äinh Nhạn vá»™i và ng nói :
- Phải, thưa Bác, vì Dì đã biết lỗi của mình, cho nên bà ấy yêu cầu tôi cho đến gặp mặt Bác !
Câu nói ấy cá»§a ThÃch Äinh Nhạn đã khiến cho Giang Tiểu Phân hết sức luống cuống. Bà ta biết ThÃch Äinh Nhạn nói như thế là có mục Ä‘Ãch an á»§i ngưá»i Bác ruá»™t cá»§a mình mà thôi.
ThÃch Nhạc Dương buồn bã gáºt đầu, nói :
- Phân muội, em thực là tốt...!
Giang Tiểu Phân không khá»i nước mắt tuôn rÆ¡i dầm dá». Bà ta chỉ muốn chết ngay tức khắc Ä‘i, để giảm bá»›t những ná»—i Ä‘au xót và thẹn thuồng trong lòng.
ThÃch Nhạc Dương kêu lên :
- Äinh Nhạn đâu?
- Tha, có mặt tiểu điệt đây !
- Bác...muốn xin với cháu một việc !
- Có việc chi xin Bá phụ cứ nói thẳng !
- Bác muốn cháy hãy tha thứ cho Dì của cháu...
Giang Tiểu Phân ngắt lá»i :
- Dương ca, Äinh Nhạn đã bằng lòng tha thứ cho em rồi !
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i ngạc nhiên.
ThÃch Nhạc Dương trái lại, mỉm cưá»i sung sướng nói :
- Như váºy là tốt lắm rồi !
Nhưng ThÃch Äinh Nhạn đã tha thứ cho Giang Tiểu Phân rồi hay sao? Chà ng đã bỠý định giết bà ta chăng? Lẽ tất nhiên là chà ng không há» nghÄ© đến việc đó, và cÅ©ng không há» nói vá»›i Giang Tiểu Phân ý ấy bao giá»?
Sỡ dÄ© chà ng mang Giang Tiểu Phân đến đây là hoà n toà n vì có ý muốn cho ThÃch Nhạc Dương trước khi chết, được chÃnh tai nghe những lá»i sám hối cá»§a Giang Tiểu Phân.
GiỠđây, bất ngá» Giang Tiểu Phân lại nói má»™t câu như thế, nên khiến ThÃch Äinh Nhạn bất giác phải phụ há»a theo.
Sắc hồng hà o trên nét mặt cá»§a ThÃch Nhạc Dương lần lần mất hẳn. Giây phút hồi dương đã qua, sinh mệnh cá»§a ông ta cÅ©ng đã đến lúc phải tắt nghỉ.
Ông ta gắng gượng nói :
- Phân muội...!
- Có em ở đây !
- Em...có yêu...anh hay không?
Giang Tiểu Phân không đáp lại. Kỳ thực, bà ta rất yêu ông, nhưng bà không là m thế nà o nói chữ yêu ra được.
Từ Cần bèn kỠmiệng sát và o tai Giang Tiểu Phân nói :
- Má hãy nói với Cha là Má yêu Cha đi !
Giang Tiểu Phân há miệng lấp bấp, má»™t lúc tháºt lâu má»›i thốt ra được má»™t tiếng duy nhất :
- Yêu !
- Có như trước hay không?
- Phải, yêu anh cÅ©ng y như trước kia váºy...
Nói đến đây, bà ta khóc nức nở và nghẹn lá»i.
ThÃch Nhạc Dương nói :
- Phân muội...Em chớ nên...khổ tâm. Trong kiếp nầy...chúng ta không được chung sống, thì xin hẹn lại...kiếp sau sẽ gặp nhau...!
Hai dòng lệ đã từ khóe mắt lăn dà i xuống đôi tai của ông ta. Tình trạng ấy ai nhìn và o cũng hết sức cảm động.
Giang Tiểu Phân nghẹn ngà o nói :
- Dương ca, kiếp sau em sẽ nguyện là m thân trâu ngá»±a để báo đáp suốt Ä‘á»i cho anh.
ThÃch Nhạc Dương mỉm cưá»i rất mãn nguyện, nói :
- GiỠđây... Em định đi đâu?
- Em...?
- Phải, anh muốn há»i em !
- Em...còn cha quyết định.
- Em sống má»™t mình...nên tháºn trá»ng !
- Dương ca, em...biết tự lo lấy.
- Phân muội... Thôi chúng ta vĩnh biệt...
Tiếng “biệt†vừa nói dứt thì chiếc đầu ông cÅ©ng ngã ngang, rồi trút hÆ¡i thở cuối cùng. Những hạt lệ Ä‘á»ng trên khóe mắt cá»§a ông ta, cÅ©ng lăn dà i xuống cùng má»™t lúc khi chiếc đầu lay động.
Giang Tiểu Phân kêu thất thanh lên :
- Dương cạ.. Em đã giết chết anh...!
Liá»n đó, bà ta phục lên xác chết cá»§a ThÃch Nhạc Dương oà lên khóc rất thống thiết.
Từ Cần cũng buột miệng kêu lên :
- Cha !
Dứt lá»i, nà ng cÅ©ng lại oà lên khóc. ThÃch Äinh Nhạn trông thấy thế cÅ©ng không khá»i bùi ngùi rÆ¡i lệ. Dù cho Giang Tiểu Phân trước đây như thế nà o, nhưng giây phút nầy bà ta đối vá»›i ThÃch Nhạc Dương trông thá»±c hết sức cảm động.
Äấy là má»™t mà n bi kịch hết sức Ä‘au thương.
Tiếng khóc thống thiết và tiếng gà o Ä‘au thương trà n ngáºp cả ngôi Dưỡng Thân Cung. Trong giây phút đó không còn sá»± Oán háºn, mà chỉ trà n ngáºp tình thương.
Má»™t ngưá»i đà n ông đã trao trá»n tình thương cho má»™t ngưá»i đà n bà , và đến khi bị chết dưới tay cá»§a ngưá»i mình yêu, mà vẫn má»™t má»±c yêu tha thiết như cá»§. Nhưng ngược lại, chÃnh bản thân ông ta được gì? Tình yêu? Hoan lạc? Hạnh phúc?
Không ! Ông ta không được má»™t thứ gì cả, mà chỉ được má»™t ná»—i háºn lòng dằng dặc mà thôi.
Và cho đến ngà y hôm nay, ông ta đã nhắm mắt lìa bá» cõi Ä‘á»i.
Ông ta đã chết dưới tay cá»§a ngưá»i đà n bà mình yêu. Váºy nếu nói đó là má»™t sá»± an á»§i thì tháºt là quá đáng. Song, nếu bảo đó không phải là má»™t sá»± an á»§i thì cÅ©ng không hẳn là hoà n toà n đúng, vì chÃnh ThÃch Nhạc Dương đã nhắm mắt trong khi ông ta tá» ra rất mãn nguyện.
Giang Tiểu Phân khóc má»™t lúc thì bá»—ng ngng ngay tiếng khóc lại. Bà ta đứng thừ ngưá»i ra như má»™t khúc gá»—, đưa mắt ngó và o xác chết cá»§a ThÃch Nhạc Dương thá»±c lâu, má»›i kêu lên :
- Cần nhị..
- Má !
Giang Tiểu Phân hết sức đau đớn, nên một lúc lâu mới nói được rằng :
- Má thực có lỗi với Cha con !
- Cha con...đã bằng lòng tha thứ cho Má !
Giang Tiểu Phân đau đớn :
- Cần nhi, Má cũng có lỗi đối với con !
- Tha Má, con không khi nà o trách Má đâu !
- Ôi ! Má không đáng là má»™t báºc mẹ hiá»n. Cần nhi, con nên lo lắng cho mình, Má Ä‘i đây !
- Má, Má định đi đâu thế?
- Má sẽ đi thực xa, một địa phương không ai đến !
Nói dứt lá»i, bà ta quay ngưá»i lững thững bước Ä‘i. Từ Cần buá»™t miệng kêu lên :
- Má !
Tức thì nà ng ngã và o lòng mẫu thân và lại oà lên khóc.
Giang Tiểu Phân ôm chặc lấy nà ng, từng giá»t nước mắt hối lá»—i nhiểu Ä‘á»u trên má»› tóc cá»§a Từ Cần. Bà ta tá»± nhÅ© :
“Lần chia tay nầy, sẽ không còn ngà y gặp gỡ nữa, Má nguyện kiếp sau sẽ Ä‘á»n đáp lại cái tá»™i cá»§a Má đối vá»›i hai chị em con...†NghÄ© thế, bà liá»n xô Từ Cần ra nói :
- Cần nhi, con hãy can đảm để tiếp tục sống !
- Con hứa vá»›i Má như váºy !
- Má không thể đợi chôn chất Cha con. Má phải ra đi ngay !
- Má, sau nầy Má trở lại thăm chúng con không?
- CÅ©ng có thể. Thôi, Má Ä‘i váºy !
Nói dứt lá»i, bà bước thẳng ra cá»a. ThÃch Äinh Nhạn đứng trÆ¡ trÆ¡ má»™t chổ, chà ng không Ä‘uổi theo bà ta.
Khi Giang Tiểu Phân bước ra khá»i, thì bá»—ng kêu lên :
- Äinh Nhạn !
- Chuyện chi thế?
- Hãy đưa ta má»™t quãng đưá»ng !
Trong lòng ThÃch Äinh Nhạn Ä‘ang rối như tÆ¡ vò. Chà ng thá»±c ngá» mình định giết chết bà ta, mà vì Bá phụ cá»§a mình nên chà ng phải tha bà ta Ä‘i.
Nhưng, dù sao bà ta cÅ©ng biết hối ngá»™ trước những việc là m sai lầm cá»§a mình, như váºy cÅ©ng được.
NghÄ© thế, nên chà ng liá»n đưa chân bước theo Giang Tiểu Phân Ä‘i ra khá»i Mê Hồn Cung. Tất cả môn nhân cá»§a chà ng Ä‘á»u trố đôi mắt kinh ngạc chăm chú nhìn theo.
Khi ra khá»i Phong Sa Cốc, số môn nhân cá»§a chà ng vẫn đứng y nguyên như cá»§.
Thất Hải Thần Long sá»ng sốt bước tá»›i nói :
- Tha Môn chủ, có cần đệ tỠđi theo hay không?
- Không cần !
Nói dứt lá»i, hai ngưá»i tiếp tục bước thẳng tá»›i trước.
Số đệ tá» cá»§a Hồng Kỳ Môn, ai nấy Ä‘á»u ngÆ¡ ngác không hiểu sao lại có chuyện lạ như thế. HỠđưa đôi mắt nhìn trân trố theo bóng cá»§a hai ngưá»i.
Giang Tiểu Phân bỗng lên tiếng nói :
- Äinh Nhạn !
ThÃch Äinh Nhạn lạnh lùng nói :
- Chuyện chi thế?
- Ngươi xem ta là má»™t ngưá»i đà n bà như thế nà o?
- Vá» Ä‘iểm ấy chÃnh bà tá»± biết lấy !
- Hết sức h há»ng?
- Gần như váºy !
Giang Tiểu Phân cưá»i Ä‘au đớn :
- Äúng thế, ta đã là má»™t ngưá»i đà n bà h há»ng nhất trên Ä‘á»i. Ta không xứng đáng đối vá»›i tình thương cá»§a ThÃch Nhạc Dương...
- Nhưng ông ấy lại yêu bà tha thiết !
Giang Tiểu Phân gượng cưá»i :
- Äinh Nhạn...
- Bà có việc chi cứ thẳng thắng giải bà y !
- Ngươi có bằng lòng tha thứ cho quá khứ của ta không?
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng than, đáp :
- Phải, tôi bằng lòng tha thứ cho bà , đấy là vì Bá phụ của tôi !
- Ngươi nháºn rằng ta đáng tha thứ hay sao?
- Tôi không hiểu !
Giang Tiểu Phân buồn rầu nói :
- Äinh Nhạn, ngươi nháºn ta hiện nay và trước kia có Ä‘iá»u chi khác nhau chăng?
- Có thể giỠđây bà đã thá»±c sá»± trở thà nh má»™t ngưá»i đà n bà tốt !
- Phải, giỠđây ta đã hồi phục với diện mục như xa.
Ng ơi có biết tại sao không?
- Tại vì tình thương của Bác tôi đã cảm động được lòng bà !
- Không !
ThÃch Äinh Nhạn không khá»i kinh ngạc. Giang Tiểu Phân nói tiếp :
- Có lẽ ngươi không thể nghĩ đến được.
Má»™t con ngưá»i có nhiá»u khi chỉ vì má»™t câu nói trong má»™t trưá»ng hợp nà o đó, lại có thể là m cho ngưá»i ta thay đổi hẳn. Ngươi có tin rằng Từ Cần là con gái cá»§a ta không?
- Äấy là má»™t việc không thể phá»§ nháºn được !
- Phải, nó là con gái ruá»™t cá»§a ta. Nhưng ta có lá»—i vá»›i nó rất nhiá»u. Äáng lý ra nó oán háºn ta má»›i phải, song vừa thấy mặt ta, là nó gá»i ngay ta bằng Má !
Nói đến đây, những dòng lệ sám hối của bà ta lại lăn dà i xuống đôi má.
ThÃch Äinh Nhạn không ngá» bà ta lại có thể nói lên những lá»i nói như váºy. Do đó, chà ng cÅ©ng cảm thấy bùi ngùi cảm động.
Giang Tiểu Phân cưá»i Ä‘au đớn :
- Äấy chẳng phải là má»™t việc rất lạ lùng hay sao?
- Phải, đấy quả là một chuyện hết sức kỳ diệu !
- Äến bây giá» ta má»›i hiểu là tình thương cá»§a từ mẫu ban cho con cái cá»§a mình thá»±c là hết sức quý báu...
- Những bà đã mất tất cả những điểm ấy rồi !
- Phải, ta đã bỠmất đi tất cả, và không thể nà o tìm trở lại được.
Bởi thế, ta không đáng được sá»± tha thứ dù là cá»§a con gái, cá»§a tình nhân, hay chÃnh cá»§a ngươi...
- Sưong chúng tôi Ä‘á»u sẵn sà ng tha thứ cho bà !
- Ngươi nháºn rằng ta có còn đủ can đảm để tiếp tục sống trên Ä‘á»i nầy không?
ThÃch Äinh Nhạn giáºt mình nói :
- Có lý nà o bà định...?
- Ta sẽ chết !
- Chết...?
- Phải, đáng lý ra ta phải chết trước mặt ThÃch Nhạc Dương. Nhưng, ngươi đã hiểu là không thể là m như váºy, vì còn có mặt con gái ta ở đó !
Giang Tiểu Phân ngng lại giây lâu, rồi nói tiếp :
- Ta không tiếc rẻ kiếp sống thừa. Sở dÄ© ta ở trước mặt ThÃch Nhạc Dương và Từ Cần lại nói là ngươi đã bằng lòng tha thứ cho tạ..
Bà ta lại ngng trong giây lát, rồi nói tiếp :
- Cho nên,...ta muốn yêu cầu ngươi một việc.
- Việc chi thế?
- Ngươi chớ nói lại cho Từ Cần nghe là ta đã chết !
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế trong lòng hết sức Ä‘au xót. Chà ng bá»—ng cảm thấy có má»™t sá»± đồng tình và xót thương mà từ trước tá»›i giá» cha trà n ngáºp ná»—i lòng mình.
Chà ng bùi ngùi kêu lên :
- Tha Dì !
- Ngươi không bằng lòng hay sao?
- Không, Dì bất tất phải chết, con ngưá»i chứ nà o phải thánh hiá»n...
- Bất tất phải chết?... Ha ha hạ..Äinh Nhạn, ta dá»±a và o đâu để tiếp tục cuá»™c sống? Äôi tay ta đã đẫm máu, ta đã giết chết ngưá»i yêu cá»§a ta, đồng thá»i cÅ©ng giết chết hạnh phúc cá»§a con gái ta. Ta có phải là con ngưá»i hay không?
Giá»ng nói cá»§a bà ta đầy xúc động, khiến ThÃch Äinh Nhạn không khá»i bắt rùng mình.
Sau đó, bà ta tỠra bình tĩnh hơn, nói :
- Äinh Nhạn, có lý nà o ngươi không chấp nháºn lá»i yêu cầu cuối cùng cá»§a ta hay sao?
Những hạt lệ từ khóe mắt ThÃch Äinh Nhạn trà o ra. Chà ng buồn bã nói :
- Tha Dì... Cháu...!
Nói đến đây thì cổ há»ng cá»§a chà ng nghẹn lại, chẳng còn nói thêm chi được nữa.
Giang Tiểu Phân nói :
- Äinh Nhạn, ngươi hãy hứa vá»›i ta đị..
- Tha Dì, cháu bằng lòng hứa !
Giang Tiểu Phân cất giá»ng chân thà nh :
- Äinh Nhạn, ta rất cảm kÃch ngươi !
Tiếng nói vừa dứt, ngưá»i bà đã vá»t lên, nhắm ngay má»™t tảng đá to lao vút tá»›i như Ä‘iện chá»›p...
Tiếng gà o thảm thiết vang lên khiến cho ThÃch Äinh Nhạn phải kinh hoà ng.
Chà ng đưa mắt nhìn lên thì trông thấy Giang Tiểu Phân đã chạm đầu và o đá nát sá», máu óc bắn Ä‘i tứ tung, ngã ra đất chết tốt.
ThÃch Äinh Nhạn bá»—ng quỳ hai đầu gối xuống bên cạnh xác chết cá»§a Giang Tiểu Phân nói lẩm bẩm :
- Tha Dì, linh hồn của Dì đúng ra là trong sạch !
Chà ng không phải tá» lòng sám hối trước cái chết cá»§a bà ta, mà sá»± tháºt chà ng Ä‘ang ái Ä‘iếu trước cái chết ấy.
Ngay lúc đó, từ trong Phong Sa Cốc có mấy bóng ngưá»i chạy nhanh ra. Äấy chÃnh là những ngưá»i vừa nghe tiếng gà o thảm thiết khi nãy nên hối hã chạy ra xem động tịnh, gồm có Thất Hải Thần Long, Huyết Kiệu Chá»§ Nhân, Thiên Âm Lão Nhân, và Phong Trần Cuồng Khách.
Số ngưá»i ấy nhìn qua thảm cảnh trước mắt, thì không khá»i kinh ngạc nói :
- Sưao...lại có chuyện lạ như thế nầy?
ThÃch Äinh Nhạn chùi nước mắt nói :
- Bà ấy đã chết rồi !
- Bà ta đã tự sát mà chết?
- Phải !
- Äấy thá»±c là má»™t sá»± vượt ra ngoà i sức tưởng tượng cá»§a má»i ngưá»i !
- Äúng thế, đấy thá»±c là bất ngưá». Nhưng dù sao bà ta cÅ©ng đã chết rồi. Trong khi chết, bà ta đã khiến ngưá»i chung quanh thương xót và thông cảm, song có má»™t Ä‘iá»u khiến bà ta không thể tha thứ được là bà ta đã giết chết ngưá»i yêu cá»§a bà ta !
Thất Hải Thần Long nói :
- Thôi, chúng ta hãy lo an táng bà ta váºy !
ThÃch Äinh Nhạn từ từ đứng lên và gáºt đầu đồng ý.
Trong khi đó, Phong Trần Cuồng Khách đưa mắt nhìn Lê Thái Hoa đang ngồi trong chiếc Huyết Kiệu, tia mắt của ông ta như thầm nói :
“Tôi cÅ©ng suýt nữa đã chết dưới tay cá»§a bà rồi?†Lê Thái Hoa mỉm cưá»i Ä‘au đớn. Tuy nhiên, trên nét mặt cá»§a bà thoáng hiện má»™t vẻ vui mừng trong má»™t niá»m hạnh phúc đến muá»™n.
ThÃch Äinh Nhạn nói :
- Các vị không được nói lại cho Từ Cần nghe, là mẫu thân của nà ng đã chết !
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u lên tiếng tuân mạng lệnh.
Liá»n đó, ThÃch Äinh Nhạn bồng xác chết cá»§a Giang Tiểu Phân lên chạy thẳng và o khu rừng núi. Chà ng dùng chưởng lá»±c cá»§a mình đà o má»™t cái hố sâu, rồi chôn cất bà ta tá» tế.
Chà ng đứng trước ngôi mộ của bà ta cúi đầu đau đớn...
|

04-02-2010, 11:24 AM
|
TỠSỹ 4vn
|
|
Tham gia: Jan 2010
Äến từ: tp hcm
Bà i gởi: 116
Thá»i gian online: 0 giây
Thanks: 0
Thanked 0 Times in 0 Posts
|
|
Äá»™c nhãn hắc lang
Hồi kết: tráºn đánh đẫm máu
nguồn việt đồng tâm
Thốt nhiên, má»™t tiếng thét dà i bá»—ng bất thần truyá»n đến.
ThÃch Äinh Nhạn nghe thế thì không khá»i giáºt mình.
Chà ng đưa mắt nhìn lên, thấy có hằng trăm bóng ngưá»i Ä‘ang nhắm hướng Phong Sa Cốc chạy bay tá»›i chẳng khác nà o tráºn gió hốt. Chà ng buá»™t miệng kêu to :
- Äấy chÃnh là minh mã cá»§a Äà o Hoa Äảo !
Chẳng mấy chốc, hà ng trăm cao thá»§ Äà o Hoa Äảo đã xông cả và o Phong Sa Cốc.
Thất Hải Thần Long cất tiếng to nói :
- Ta ngỡ là ai, té ra lại là cao nhân cá»§a Äà o Hoa Äảo !
Liá»n đó, có tiếng cưá»i lạnh lùng, rồi lại nghe giá»ng nói cá»§a Äà o Hoa Thần Nữ đáp:
- Thế nà o? Có lẽ các ngươi không ngỠchúng ta sẽ kéo đến đây chứ...?
ThÃch Äinh Nhạn nghiến chặt đôi hà m răng, vá»t ngưá»i bay lên, nhắm hướng Phong Sa Cốc chạy trở vá». Chà ng trông thấy số ngưá»i cá»§a Äà o Hoa Äảo đã dà ng thà nh hà ng ngang, sẵn sà ng nghênh chiến.
Má»™t trăm năm mươi môn nhân cá»§a chà ng cÅ©ng dà ng thà nh chữ nhất chông mặt vá»›i số ngưá»i ấy.
ThÃch Äinh Nhạn lao mình tá»›i cách trước mặt Äà o Hoa Thần Nữ ba thước, đưa mắt quét qua, rồi cất giá»ng lạnh lùng cưá»i to.
Äà o Hoa Thần Nữ vừa trông thấy ThÃch Äinh Nhạn, thì mặt không khá»i hÆ¡i biến sắc, cảnh giác thối lùi ra sau ba bốn bước.
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cưá»i nhcuồng dại, nói :
- Äà o Hoa Thần Nữ, bà muốn dùng kế Ä‘iệu hổ ly sÆ¡n... Thế tại sao bà không chịu khó đợi má»™t tà nữa, thì chắc chắn bản môn sẽ bị bà tiêu diệt dá»… dà ng?
Con mắt độc nhất cá»§a ThÃch Äinh Nhạn sáng quắc, nhìn chòng chá»c và o mặt cá»§a Äà o Hoa Thần Nữ...
Äà o Hoa Thần Nữ cưá»i nhạt :
- Với tình trạng trước mắt, ngươi cũng cha chắc chiếm được phần ưu thế đâu !
ThÃch Äinh Nhạn cất tiếng cưá»i ngạo nghá»… :
- Nếu váºy thì nên thá» xem cho biết !
ThÃch Äinh Nhạn vừa nói dứt lá»i, đã vung chưởng quét thẳng và o ngá»±c đối phương nghe má»™t tiếng vút.
ThÃch Äinh Nhạn vừa ra tay, thì má»™t trăm môn nhân cá»§a Äà o Hoa Thần Nữ đồng thanh quát to, rồi có đến năm chục ngưá»i vung tay đánh thẳng vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn.
Do đó, ThÃch Äinh Nhạn đã bị đẫy lui đến má»i bước.
Thất Hải Thần Long quát:
- Anh em, hãy ra tay nà o !
Tức thì, một trăm năm mươi môn nhân của Hồng Kỳ Môn, nhất loạt lao mình tới cùng với tiếng quát rung chuyển cả núi đồi.
Thế là tiếng gà o thảm thiết vang lên không ngá»›t, bóng ngưá»i lồng lá»™n tÆ¡i bá»i, máu tươi tung bay khắp chốn.
Má»™t tráºn chém giết khá»§ng khiếp lại diá»…n ra. Từng ngưá»i má»™t nối tiếp nhau ngã xuống. Nhưng những ngưá»i chết thì nằm yên, trái lại những ngưá»i còn sống thì tiếp tục lao tá»›i như cuồng dại, không ngá»›t chém giết.
Má»™t tráºn chém giết cha từng có trong chốn võ lâm Ä‘ang khai diá»…n trong Phong Sa Cốc, ai trông thấy cÅ©ng phải rùng rợn trước má»™t cuá»™c đại tà n sát như thế ấy.
ThÃch Äinh Nhạn đánh liá»n ba chưởng, đẩy lui được số môn nhân cá»§a Äà o Hoa Äảo Ä‘ang vây quanh chà ng. Liá»n đó, chà ng trà n ngay tá»›i trước mặt Äà o Hoa Thần Nữ, quát :
- Nầy Äà o Hoa Thần Nữ, hãy đỡ chưởng đây !
Tức thì luồng chưởng lá»±c cuốn tá»›i à o à o, chà ng đánh liên tiếp ba chưởng tấn công thẳng vá» phÃa Äà o Hoa Thần Nữ. Chưởng thế cá»§a chà ng nhanh nhẹn phi thưá»ng, chưởng lá»±c vô cùng mạnh mẽ, ai nhìn thấy cÅ©ng phải kinh tâm tán đỡm.
Äà o Hoa Thần Nữ võ công cÅ©ng không kém, nên chỉ trong chá»›p mắt là bà ta cÅ©ng phản công trả lại ba chưởng, kịp thá»i đối kháng vá»›i ThÃch Äinh Nhạn.
Lúc ấy, Hải Vân Tiên Tá», Thất Hải Thần Long, nhị Võ Vương, Tình Hải Äoạn Trưá»ng Nhân, Huyết Kiệu Chá»§ Nhân, Thiên Âm Lão Nhân, và Phong Trần Cuồng Khách cÅ©ng Ä‘ang trà n tá»›i chém giết thá»±c hãi hùng.
Gần má»™t trăm môn nhân cá»§a Äà o Hoa Äảo bị má»™t trăm môn nhân cá»§a Hồng Kỳ Môn vây đánh ác liệt, nên chẳng mấy chốc đã chết Ä‘i quá nữa.
Tráºn chiến hôm nay cá»§a Äà o Hoa Thần Nữ nhằm mục Ä‘Ãch má»™t mất má»™t còn vá»›i ThÃch Äinh Nhạn, nên bà ta đã chá»n hết thảy các thà nh phần tinh anh nhất kéo đến đây.
Nếu bà ta có thể xâm nháºp và o Tổng đưá»ng cá»§a Hồng Kỳ Môn trong dịp ThÃch Äinh Nhạn kéo môn nhân ra Ä‘i, thì chắc chắn Hồng Kỳ Môn sẽ chết chóc tổn hại nặng ná».
Phương chi Äà o Hoa Thần Nữ lại tá»± xem mình là ngưá»i võ công cao tuyệt, dưới tay toà n là những môn nhân báºc nhất, nên bà ta đâu có xem Hồng Kỳ Môn ra gì !
Thốt nhiên, tiếng quát to nổi lên, rồi ThÃch Äinh Nhạn vá»t ngưá»i bay thẳng lên cao, nhanh nhẹn lao vút tá»›i trước mặt Äà o Hoa Thần Nữ vung chưởng quét thẳng rạ..
Äà o Hoa Thần Nữ trông thấy thế liá»n vung cánh tay mặt lên đỡ thẳng và o thế công cá»§a đối phương.
ThÃch Äinh Nhạn quát to :
- Ngươi muốn chết mà ...
Liá»n đó, chà ng nhanh nhẹn vung cánh tay trái đánh thẳng ra. Tuy thế võ cá»§a ThÃch Äinh Nhạn biến hóa hết sức nhanh chóng, nhưng vì Äà o Hoa Thần Nữ lúc ấy đã quyết lấy mạng đổi mạng, nên vung tay trái lên đỡ thẳng và o thế công cá»§a chà ng.
Phình !....
Qua má»™t tiếng nổ to, thì luồng chưởng lá»±c đã hất bắn cả ngưá»i Äà o Hoa Thần Nữ ra xa, rồi lại rÆ¡i xuống đất nghe má»™t tiếng ạch.
Trong khi đó, ThÃch Äinh Nhạn cÅ©ng thối lui ba bốn bước má»›i gượng đứng vững trở lại được.
Song chà ng không cháºm trể liá»n vá»t ngưá»i lên lao thẳng vá» phÃa Äà o Hoa Thần Nữ, vung tay chụp tá»›i...
Bất ngưá», trong khi ấy có má»™t luồng khói trắng xông lên, ThÃch Äinh Nhạn vì không đỠphòng nên đã ngữi thấy má»™t mùi hôi kỳ dị, tức thì chà ng thấy choáng váng cả mặt mà y ngồi té phịch xuống đất.
Hải Vân Tiên Tá» trông thấy thế kinh hoà ng kêu lên thà nh tiếng. Äồng thá»i, nà ng nhanh nhẹn vá»t thẳng ngưá»i lên, bay vút đến phÃa Äà o Hoa Thần Nữ vung chưởng giáng thẳng xuống...
Một tiếng gà o thảm thiết vang lên...
Thế là má»™t con ngưá»i xinh đẹp tợ tiên nga, bây lâu hùng cứ má»™t phương trá»i, chỉ vì má»™t ý nghÄ© sai lầm, mà nay đà nh chịu mất mạng dưới chưởng lá»±c cá»§a đối phương.
Lúc ấy, cuộc sát phạt vẫn còn đang tiếp diễn. Tiếng gà o thảm thiết vẫn còn đinh tai nhức óc...
Hải Vân Tiên TỠquát lớn :
- Ngng tay đã !
Tiếng quát cá»§a nà ng to như sấm nổ, khiến ai nấy Ä‘á»u phải kinh hoà ng nhất loạt ngng ngang tráºn đánh.
Vá» phÃa Äà o Hoa Äảo còn sống độ ngoà i hai mươi môn nhân nam nữ. Trái lại, vá» phÃa Hồng Kỳ Môn cÅ©ng chẳng quá còn được trên dưới má»™t trăm ngưá»i.
Xác chết nằm ngổn ngang chồng chất, máu tươi chảy thà nh dòng.
Còn số ngưá»i vong mạng, quả khiến ai trông thấy cÅ©ng phải kinh hồn. Cảnh thảm khốc cá»§a chiến trưá»ng quả hết sức rùng rợn.
Sau tiếng quát cá»§a Hải Vân Tiên Tá», chung quanh bá»—ng im lặng như má»™t cõi chết.
Hải Vân Tiên TỠlại nói tiếp :
- Các môn nhân cá»§a Äà o Hoa Äảo, các ngươi thá»±c sá»± muốn chết thế cho Äà o Hoa Thần Nữ hay sao?
Tất cả môn nhân cá»§a Äà o Hoa Äảo Ä‘á»u im lặn không ai trả lá»i ra sao cả.
Hải Vân Tiên TỠquát to :
- Các ngươi muốn chết hay muốn sống?
Má»™t lão già trong bá»n lạnh lùng nói :
- Thói thưá»ng cá»§a má»™t con kiến bé nhá» còn biết ham sống, váºy huống chi là ngưá»i?
- Tốt lắm, ta nghÄ© thương cho bá»n ngươi là số ngưá»i bị lợi dụng, váºy tất cả hãy Ä‘i mau cho ta !
Nói Ä‘oạn, nà ng đưa mắt nhìn vá» phÃa ThÃch Äinh Nhạn, thì miệng chà ng Ä‘ang sôi bá»t trắng, và vẫn còn hôn mê bất tỉnh.
Trông thấy thế, Hải Vân Tiên Tá» không khá»i kinh hoà ng. Nà ng không ngá» ThÃch Äinh Nhạn lại bị trúng độc thá»§ cá»§a Äà o Hoa Thần Nữ.
Nà ng bước tá»›i đưa tay sá» ThÃch Äinh Nhạn, thì thấy hÆ¡i thở cá»§a chà ng hết sức yếu Ä‘uối. Bởi thế, Hải Vân Tiên Tá» biến hẳn sắc mặt. Hai dòng lệ nóng bất giác đã lăn dà i trên đôi má cá»§a nà ng.
Thất Hải Thần Long bước tá»›i cất giá»ng kinh hãi nói :
- Môn chủ thế nà o rồi?
Hải Vân Tiên Tá» vẫn cuối đầu nhìn ThÃch Äinh Nhạn, nói :
- Äã bị trúng độc cá»§a Äà o Hoa Thần Nữ rất trầm trá»ng.
Thất Hải Thần Long thoáng hoãn hốt, nói :
- Như thế...phải đối phó là m sao?
Trong khi đó, ngoà i hai mươi môn nhân cá»§a Äà o Hoa Äảo Ä‘ang cất bước sá»a soạn bá» Ä‘i, thì Hải Vân Tiên Tá» quát to :
- Hãy đứng cả lại !
Các môn nhân cá»§a Äà o Hoa Äảo nghe thế, Ä‘á»u vá»™i và ng dừng chân, đưa đôi mắt sợ hãi nhìn thẳng và o mặt Hải Vân Tiên Tá»...
Hải Vân Tiên TỠnói :
- GiỠđây, ta không bằng lòng để cho các ngươi đi nữa !
Lão già cầm đầu bèn lên tiếng nói :
- Váºy có lý nà o cô định giết chết cả bá»n chúng tôi hay sao?
Sắc mặt của Hải Vân Tiên TỠtrà n đầy sát khà :
- Äúng thế !
Trên hai mươi môn nhân cá»§a Äà o Hoa Äảo Ä‘á»u biến hẳn sắc mặt, đồng thanh nói :
- Tại sao thế?
Hải Vân Tiên TỠnói :
- Vì các ngươi đã sát hại Môn chủ của bản môn !
Lão già cầm đầu liá»n nói :
- Ông ấy nà o có chết?
Hải Vân Tiên TỠlạnh lùng nói :
- Váºy ngươi có thể cứu sống ông ấy hay chăng?
Lão già ấy có vẻ ấp úng :
- Cái đó...cái đó...
Hải Vân Tiên TỠlạnh lùng nói :
- Nếu các ngươi không thể cứu sống Môn chủ của bản môn, thì hôm nay ta sẽ giết sạch các ngươi để hả cơn căm tức.
Lão già cầm đầu nói :
- Nhưng...
- Nhưng thế nà o? Các ngươi có biết ông ấy đã trúng một chất độc gì không?
- Äấy chÃnh là Äà o Hoa Phấn !
- Ngươi có thể cứu được hay chăng?
Lão già cầm đầu nói :
- Trong ngưá»i cá»§a Äà o Hoa Thần Nữ có thể có mang theo má»™t loại thuốc giải độc gói trong giấy mà u lục.
Hải Vân Tiên Tá» liá»n nhảy thoắt đến bên cạnh Äà o Hoa Thần Nữ thò tay chụp lấy vạt áo cá»§a bà ta giáºt mạnh. Tức thì chiếc áo liá»n bị xé toang.
Liá»n đó, hav quả nhiên thấy trong ngưá»i cá»§a Äà o Hoa Thần Nữ có hai gói thuốc bá»™t bằng giấy mà u lục. Nà ng cầm lên tay và vui mừng há»i lão già ấy :
- Có phải gói thuốc nầy không?
Lão già gáºt đầu :
- Äúng là thuốc ấy rồi !
Hải Vân Tiên Tá» không khá»i hoà i nghi, nghÄ© thầm :
“Rất có thể đây lại là thuốc độc !†Nghĩ thế, nà ng bèn nói :
- Nếu váºy ngươi hãy uống và o má»™t gói trước cho ta xem !
Lão già ấy biến hẳn sắc mặt nói :
- Váºy cô nương không tin lá»i nói cá»§a tôi chăng?
Hải Vân Tiên Tá» cưá»i nhạt :
- Äúng như váºy !
Lão già đó liá»n cầm má»™t gói thuốc trút và o miệng, qua má»™t lúc lâu vẫn không thấy có chi thay đổi.
Chừng ấy, Hải Vân Tiên Tá» má»›i yên lòng, định lấy má»™t gói khác cho ThÃch Äinh Nhạn uống.
Nhưng lão già đó liá»n vá»™i và ng nói :
- Không thể được?
Hải Vân Tiên Tá» ngạc nhiên há»i :
- Tại sao lại không được?
Lão già đáp :
- Tôi nghÄ© đến cái tình tha chết cá»§a cô nương nên không thể không nói rõ tất cả sá»± tháºt. Äấy là trong trưá»ng hợp bị ngữi nhầm Äà o Hoa Phấn mà hôn mê, tuy sau khi dùng thuốc giải độc, thì con ngưá»i có thể tỉnh trở lại được.
Nhưng vì trong Äà o Hoa Phấn gồm có má»™t thứ thuốc kÃch dâm rất mạnh, do đó nạn nhân sau khi tỉnh lại tất phải đòi há»i má»™t sá»± thá»a mãn vá» nhục dục...
Hải Vân Tiên TỠđỠmặt nói :
- Thực thế à ?
Lão già đáp :
- Chẳng sai tà nà o cả, chÃnh vì lẽ đó mà phải mang nạn nhân vá» phòng riêng má»›i cứu được.
Hải Vân Tiên TỠnghe thế, lấy tay ra dấu bảo :
- Nếu váºy thì các ngươi hãy Ä‘i Ä‘i !
Liá»n đó, trên hai mươi môn nhân sống sót cá»§a Äà o Hoa Äảo Ä‘á»u nối gót nhau bá» Ä‘i, chỉ trong thoáng mắt là mất dạng.
Hải Vân Tiên TỠđưa mắt quét qua Thất Hải Thần Long nói :
- Lão tiá»n bối hãy lo chôn cất xác chết, tôi cần phải mang ThÃch Môn chá»§ vá» cứu chữa !
Nói Ä‘oạn, Hải Vân Tiên Tá» liá»n bồng ThÃch Äinh Nhạn lên, nhắm hướng Mê Hồn Cung chạy thẳng.
+++++ Chẳng rõ đã trải qua bao lâu, ThÃch Äinh Nhạn má»›i từ từ tỉnh lại. Chà ng cảm thấy trong ngưá»i hết sức mệt mõi. Chà ng đưa tay sá» Hải Vân Tiên Tá» Ä‘ang nằm bên cạnh, ngạc nhiên nói :
- Cô là ai?
Hải Vân Tiên Tá» cưá»i khúc khÃch :
- Äâu lại có ngưá»i ngoà i và o đây hay sao?
ThÃch Äinh Nhạn nhoẻ miệng cưá»i :
- Té ra là em?
- Äúng thế !
- Sưao lại có việc lạ như thế nầy?
Hải Vân Tiên Tá» bèn Ä‘em má»i việc đã xãy ra kể lại tỉ mỉ cho ThÃch Äinh Nhạn nghe, rồi nói tiếp :
- Thôi, tất cả việc ấy Ä‘á»u đã qua rồi, váºy anh hãy ngá»§ yên Ä‘i !
ThÃch Äinh Nhạn cưá»i nói :
- Ngưá»i vợ yêu quý cá»§a anh, em lại cứu mạng cho anh má»™t lần nữa ! Ngà y mai chúng ta sẽ cá» hà nh lá»… tuyên hôn váºy !
Trong bóng tối, tiếng hai ngưá»i không ngá»›t cưá»i khúc khÃch.
Tất cả Ä‘á»u đã qua.
ThÃch Äinh Nhạn đã được má»™t ngà y mai trà n đầy hạnh phúc.
Qua ngà y hôm sau, há» cá» hà nh hôn lá»… má»™t cách trá»ng thể...
Hết
|
 |
|
| |