10-02-2010, 01:44 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Bất Diệt Ma Tôn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2009
					Äến từ: Hoa Kỳ
					
					
						Bài gởi: 1,454
					
                    Thá»i gian online: 4 ngày 18 giá» 44 phút 
                
					
 
	Thanks: 2
	
		
			
				Thanked 81 Times in 23 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
Chương 22  
 
Ngưá»i dịch: qiuhe & Yuuri  
Vnthuquan. net 
 
 
 
 
 
Tôi má»™t mình đứng chỠở ngoài, giá» má»›i biết thế nào là lo lắng không yên. Thừa Hiá»n Ä‘i vào khá lâu rồi, không biết Ä‘ang nói chuyện gì vá»›i lão hoàng đế. Trá»™m nhìn xung quanh, chỉ có vài tiểu thái giám im lặng đứng đằng xa, tất cả mang vẻ ná»a sống ná»a chết, cúi đầu nhìn xuống, như không há» biết đến sá»± tồn tại cá»§a tôi. 
 
Rèm cá»a bị kéo ra, Thừa Hiá»n lui ra ngoài, không thèm nhìn tôi má»™t cái, cứ thế Ä‘i thẳng. Tôi băn khoăn, định há»i anh ta mình bây giá» biết làm sao thì má»™t tiểu thái giám từ trong phòng bước ra, đến cạnh tôi, khẽ nói: "Cô nương, xin má»i vào trong." 
 
Tôi Ä‘i theo tiểu thái giám, mắt có phần không kịp thÃch ứng vá»›i bóng tối trong phòng . Ngoài trá»i rất sáng váºy mà trong đây lại má» má» tá» tá», xem ra giấy dán cá»a sổ không tốt cho lắm, nếu có cá»a kÃnh thì sáng lên bao nhiêu. NghÄ© đến cá»a sổ lại thấy kì quái, thá»i tiết bắt đầu nóng lên, sao không mở cá»a ra để thông gió? Bịt kÃn cả ngày thế này, mà lại còn đốt trầm hương nữa, không thấy khó chịu sao? Rồi chợt nhá»› ra mình đến để gặp hoàng đế, bản thân còn chưa biết sống chết ra sao lại rá»—i hÆ¡i quan tâm tá»›i chuyện thông gió. Haiz, hay là do lo lắng quá nên má»›i nghÄ© tá»›i mấy chuyện linh tinh này? 
 
Tiểu thái giám dẫn tôi vào phòng xong liá»n lui xuống, má»™t tiếng động cÅ©ng không có làm tôi nghi ngá» những ngưá»i ở đây Ä‘á»u luyện khinh công. Lén lút ngẩng đầu nhìn xung quanh, căn phòng này rất lá»›n, có vẻ giống "Ä‘iện" hÆ¡n, sàn nhà lát đá xanh bằng phẳng, không biết kéo dài đến chá»— nào. Äằng sau tấm rèm màu vàng là má»™t ngưá»i Ä‘ang ngồi dá»±a trên sáºp. Do cách quá xa, phòng lại tối nên không nhìn rõ hình dáng, chỉ Ä‘oán rằng ngưá»i đó khoảng bốn mươi tuổi, mặc áo bào vàng nhạt, bên dưới là quần lụa màu trắng ánh trăng, Ä‘ang dá»±a vào cái gối tá»±a rất to, nhìn vá» phÃa tôi. 
 
Tôi nghi ngá», đây là hoàng đế Ngõa Lặc? Cha cá»§a Thừa Äức? Sao không mặc long bào? Lại còn có vẻ tuỳ tiện chẳng nghiêm chỉnh tà nào? Thừa Äức hÆ¡n hai mươi tuổi thì ông ta chắc cÅ©ng trên năm mươi? Có khi nào trẻ hÆ¡n má»™t chút không? 
 
Tôi đang nghĩ lung tung thì nghe thấy một tiếng nói trầm ấm: "Phúc Vinh công chúa?" 
 
"Hi hi." Tôi cưá»i. Con ngưá»i tôi há»… hồi há»™p là y như rằng ngoạc miệng ra cưá»i ngốc nghếch, "Vâng". 
 
"Trẫm muốn biết tại sao ngươi lại rÆ¡i vào tay Thừa Hiá»n? Thừa Äức đâu?" 
 
Nghe ông ta há»i mà tôi sững ngưá»i, không biết Thừa Hiá»n nói vá»›i ông ta thế nào, rồi kể tá»™i Thừa Äức ra sao. Vấn đỠnày nhìn đơn giản nhưng tôi không biết nên trả lá»i kiểu gì. Làm cách nào vừa bảo toàn tÃnh mạng cá»§a mình lại không kéo Thừa Äức vào? 
 
"Nói tháºt, tôi cÅ©ng không biết. Ban đầu là tam Ä‘iện hạ Ä‘i nghênh thân, nhưng khi dừng chân ở má»™t thôn nhá» tôi bị má»™t đám ngưá»i mặc đồ Ä‘en bắt Ä‘i. Äang mong chá» tam Ä‘iện hạ đến cứu thì lại thấy ngưá»i cá»§a đại Ä‘iện hạ đến, cứ hồ đồ như thế mà đến Phồn Äô." Tôi cứ câu tháºt, câu giả mà nói. Äám ngưá»i mặc đồ Ä‘en ở thôn nhá» là tháºt, tôi bị bắt Ä‘i là giả; mong chá» Thừa Äức cứu là giả, bị Thừa Hiá»n đưa đến Phồn Äô lại là tháºt. 
 
"á»’?" Hoàng đến nhẹ nhàng nói, dừng lại má»™t lúc rồi há»i: "Ngươi có biết còn má»™t Phúc Vinh công chúa Ä‘ang ở biệt viện ngoại thành?" 
 
"Hả? Không thể nào! Tôi má»›i chÃnh là Phúc Vinh công chúa." 
 
Hoàng đế không nói nữa, chỉ nhìn tôi, uy thế cá»§a ông ta dồn ép làm tôi nghẹt thở. Hoàng đế tôi cÅ©ng nhìn thấy rồi. Như hoàng đế anh trai tôi, uy thế cá»§a ngưá»i không phải là nhá» nhưng so vá»›i ông ta thì đúng là trứng chá»i đá. 
 
Lưng tôi dần đẫm mồ hôi. Mình sẽ bị xỠlý thế nào? 
 
Má»™t lúc sau, nghe thấy tiếng than thở bé không thể bé hÆ¡n cá»§a hoàng đế. Tôi không kìm được, ngẩng đầu lên nhìn, thấy ông ta không nhìn mình nữa mà nhắm mắt, ngá»a đầu, dá»±a vào gối, tay xoa bóp hai bên thái dương. 
 
"Trẫm không biết nên xá» lý ngưá»i ra sao đây. Thừa Äức sao phải giấu chuyện ngươi bị bắt cóc? Rồi lại kiếm công chúa giả ở đâu?" anh đế (anh đế: anh minh hoàng đế - ND) khẽ nói, có vẻ Ä‘ang há»i tôi, mà cÅ©ng giống như Ä‘ang tá»± nói má»™t mình. 
 
"Có lẽ do sợ ngưá»i trách phạt?" tôi nói thăm dò. 
 
Hoàng đế vẫn không nói gì, khẽ lắc đầu. 
 
"Äại Ä‘iện hạ không nói gì vá»›i ngưá»i sao? Sao Ä‘iện hạ lại biết tôi bị bá»n ngưá»i mặc đồ Ä‘en bắt Ä‘i?" Tôi cố tình há»i, lòng thầm nhá»§ thế nào cÅ©ng phải gắp lá»a bá» tay Thừa Hiá»n má»›i được. Tuy váºy tôi cÅ©ng băn khoăn, nếu Thừa Hiá»n cố dùng tôi để trị Thừa Äức váºy thì sao không má»›m cung để tôi nói? Anh ta không sợ tôi và Thừa Äức có tư tình, Ä‘em bán đứng mình trước mặt hoàng đế? 
 
Không ngá» hoàng đế lại cưá»i khi nghe tôi há»i váºy. Nhưng tiếng cưá»i đầy vẻ bất lá»±c không biết nên làm sao. "Thừa Hiá»n, tâm tư cá»§a đứa bé này ta lại không hiểu sao? Sợ bản thân nói nhiá»u sẽ không hay nên chẳng thèm nói gì, cứ thế đưa ngươi đến trước mặt ta, không ngá» lại càng...." Hoàng đế dừng ở đây rồi không nói tiếp nữa. 
 
Tôi ngày càng ngạc nhiên, hoàng đế có khi nào dá»… tÃnh thế? Chuyện gì cÅ©ng nói vá»›i tôi? Làm hoàng đế chẳng phải thiên uy khó Ä‘o sao? Ông ta sao có thể nói vá»›i tôi suy nghÄ© cá»§a mình? 
 
"Ngưá»i muốn giết tôi?" Tôi run rẩy há»i, nếu như ông ta cái gì cÅ©ng không giấu giếm, có nghÄ©a là định giết tôi để giệt khẩu còn gì? 
 
Hoàng đế sững ngưá»i, nhìn tôi, má»™t lúc sau má»›i nói: "Ngươi là má»™t cô nương thông minh." 
 
Trá»i đất! Không ngá» mình Ä‘oán trúng phốc. Ông già này đúng là định giết mình? Sẽ là bốc phét nêu tôi nói không sợ. Tôi có thể không sợ không chứ? Chẳng lẽ muốn tôi làm cô hồn dã quá»· má»™t thá»i gian? 
 
"Hê hê." Tôi cưá»i gượng vá»›i hoàng đế, thấy miệng lưỡi khô khốc, nói không lên lá»i. 
 
Hoàng đế thấy phản ứng của tôi, sắc mặt có phần sững lại. 
 
"Chúng ta có thể thương lượng chút không? Bệ hạ đừng giết, tôi đảm bảo không làm há»ng chuyện cá»§a ngưá»i. Bệ hạ thấy thế nào?" 
 
Hoàng đế không trả lá»i, chỉ yên lặng nhìn. Tôi thấy váºy càng hốt hoảng, lòng thầm nghÄ© hay hoàng đế Ä‘ang ở gian Ä‘oạn mãn kinh giống phụ nữ? Lúc nãy má»›i cưá»i nói vui vẻ mà giá» không thèm để ý đến tôi nữa? 
 
"Hì hì." Tôi gáºt đầu cưá»i. 
 
Ông ta vẫn im lặng nhìn, không chịu nói tiếp. 
 
"ÄÆ°á»£c rồi, tôi từ bá». Bệ hạ muốn ra sao thì ra, nhưng ngưá»i có thể cho tôi sống thêm vài ngày không? Dù sao tôi cÅ©ng nằm trong tay ngưá»i, muốn chạy cÅ©ng chẳng được." Tôi kì kèo mặc cả, tốt nhất là cho tôi sống thêm ba trăm năm mươi ngày nữa. 
 
Hoàng đế như giáºt mình tỉnh dáºy, lại nhắm mắt nằm xuống sạp, lúc sau má»›i khẽ nói: "Cứ cưá»i trừ như thế làm gì? Chẳng có vẻ nữ nhi chút nào. Cứ lui xuống, trẫm mệt rồi, muốn nghỉ ngÆ¡i." 
 
Tôi trố mắt ngạc nhiên, tự nhủ, ông vẫn chưa nói có giết tôi hay không, ông đi nghỉ còn tôi thì sao? 
 
Cả má»™t cục tức trong bụng mà không dám để lá»™ ra ngoài, đành khẽ khàng lui ra. Vừa vén rèm lui ra phòng ngoài lại nghe thấy tiếng hoàng đế lẩm bẩm ở bên trong: "Hai mươi năm rồI, nhanh tháºt, không ngá»... lại có ngưá»i cưá»i ngốc nghếch như nàng... ..." 
 
Äi theo tiểu thái giám tá»›i má»™t tiểu viện vắng vẻ, tôi nghÄ© có lẽ nào đây là nÆ¡i chôn thân cá»§a tôi? Nhưng ở đây hai hôm rồi mà vẫn không thấy có rượu độc hay lụa trắng đến, chẳng lẽ hoàng đế trở nên từ bi độ lượng, không cần tÃnh mạng cá»§a tôi nữa? 
 
Vẫn chưa hiểu má»i chuyện rốt cục ra sao thì có tiểu thái giám tá»›i truyá»n lá»i, tưởng rằng Ä‘i gặp hoàng đế, ai ngá» lại bị má»™t chiếc xe nhỠđưa đến biệt viện ngoại thành. Lúc gặp lại Tố nhi và Hoàn Nguyệt, đừng nói đến bá»n há» sững ngưá»i ra, đến tôi cÅ©ng không dám tin vào mắt mình. ÄÆ°a tôi đến đây, là muốn khôi phục thân pháºn công chúa cá»§a tôi. Váºy... váºy thì công chúa giả Ä‘i đâu? 
 
Chá» những ngưá»i đưa tôi đến Ä‘á»u Ä‘i ra, mấy ngưá»i Tố nhi má»›i khóc lóc mà quỳ má»p dưới chân tôi. 
 
"Công chúa, chúng nô tì tưởng không bao giỠđược gặp lại công chúa nữa." Tố nhi vừa khóc vừa nói. 
 
"Äứng lên, tất cả đứng lên đã." Tôi khẽ nói, liếc mắt nhìn bên ngoài, "Hoàn Nguyệt, ngươi ra canh cá»a, có ngưá»i đến nhá»› thông báo. Äi mau!" 
 
Hoàn Nguyệt hÆ¡i chần chừ nhưng vẫn lãnh mệnh. Trong phòng giỠđây chỉ còn lại hai ngưá»i tôi và Tố nhi. 
 
"Ngươi từ trước tá»›i giá» Ä‘á»u ở đây?" tôi há»i. 
 
Cô ta gáºt đầu. 
 
"Còn công chúa giả?" tôi lại há»i. 
 
Tố nhi kinh ngạc khi nghe tôi há»i vá» công chúa giả, "Công chúa, ngưá»i cÅ©ng biết có má»™t công chúa giả mạo danh ngưá»i?" 
 
Tôi gáºt đầu, "Ta biết, công chúa giả kia giá» Ä‘i đâu rồi?" 
 
"Từ khi công chúa mất tÃch, đột nhiên có công chúa giả đến. Chúng nô tì tưởng công chúa bị cứu Ä‘i nhưng lại có ngưá»i đến ra lệnh không được nói chuyện này ra, đừng nói chúng nô tì mà ngay tÃnh mệnh cá»§a công chúa cÅ©ng khó giữ, cho nên chúng nô tì đành..." 
 
"Ta Ä‘á»u biết." Tôi cắt ngang lá»i cô ta, "Ta chỉ há»i công chúa giả giỠở đâu?" 
 
"Tối qua đột nhiên chết rồi." Tố nhi nói. 
 
"Chết rồi? Sao mà chết?" 
 
"Nô tì cÅ©ng không biết, trên ngưá»i không có vết thương nào, sáng nay Hoàn Nguyệt vào hầu má»›i phát hiện ra." 
 
Äúng là Hoàn Nguyệt! Xem ra là do Thừa Äức làm. Giết kẻ mạo danh, là để cứu tôi? Anh ta cái gì cÅ©ng biết rồi?" 
 
Sáng ngày thứ hai, tôi cuối cùng cÅ©ng vào Phồn Äô vá»›i thân pháºn công chúa. 
 
Lần đầu tiên thấy tương lai tháºt mịt mù. Má»™t năm, tôi có chỠđược tá»›i lúc đó? Ở nÆ¡i thâm cung giết ngưá»i không thấy máu. Rồi lại nghÄ© tá»›i Thẩm lão đầu, còn cả cái tên Nam Cung Việt chết tiệt mà ông ta tìm được nữa, nếu không vì bá»n há» chưa chắc tôi đã đến nước này. Haiz. Hình như lương tâm cá»§a tôi Ãt Ä‘i má»™t chút khi nói những lá»i thế này. 
 
Thừa Äức, tôi sẽ gặp lại Thừa Äức ở đây sao? Lúc gặp lại biết đối mặt vá»›i anh thế nào đây? 
 
Lại nghÄ© tá»›i bóng hình dưới gốc cây cá»§a anh, tuy tôi rất muốn quên bức tranh đó nhưng nó cứ xuất hiện rõ nét tưởng như chỉ cần vá»›i tay ra là chạm vào được má»—i khi tôi nhắm mắt lại. HÆ¡i lạnh trên môi anh, anh luồn tay vào tóc tôi, cảm giác sao mà tháºt đến váºy... ... 
 
"Hãy quên đi!" anh nói, nhưng có thể quên được không? 
 
Vào hoàng cung Ngõa Lặc, tôi bị xếp vào má»™t cung Ä‘iện có vẻ má»›i được tu sá»a lại, ngẩng đầu nhìn bức hoành phi trên cá»a, đếm thấy tổng cá»™ng ba chữ mà không biết nghÄ©a là gì. Haiz, mù chữ đúng là không tốt! Sau này Ä‘i ra ngoài má»™t mình mà lạc đưá»ng chắc cÅ©ng chẳng quay vỠđược. Ngưá»i ta há»i: "Cô ở cung nào?" thì tôi biết nói gì? "Huh u hu, tôi không biết, tôi chỉ biết tên cung có ba chữ." 
 
Trong cung đã có không Ãt cung nữ đứng nghênh đón, them số cung nữ tôi mang đến nữa càng them náo nhiệt, xanh xanh đỠđá», nhìn quanh Ä‘á»u là những cô gái xinh đẹp. Tôi lạI nhá»› tá»›i "ba mươi sáu kế" mà mình Ä‘em tá»›i, không biết bá»n hỠđược sắp xếp ở đâu, chút nữa mà có thá»i gian phải há»i bá»n Tố nhi má»›i được. 
 
Thay má»™t bá»™ quần áo khác tiện nhẹ hÆ¡n, nói là tiện nhẹ nhưng cÅ©ng có đến mấy lá»›p, tôi Ä‘au khổ không biết làm thế nào sống sót qua mùa hè. Tuy không có ngưá»i đến giết nhưng sợ rằng tôi cÅ©ng chết vì cảm nắng. Có nữ quan Ngõa Lặc đến nói tôi phải Ä‘i vấn an Tả hoàng háºu theo quy định. Thế là tôi lại đóng bá»™ vào, sai ngưá»i dẫn mình Ä‘i gặp chá»§ nhân cung này. Không biết cảnh vợ lá»›n gặp vợ bé sẽ thế nào? 
 
Hoàng háºu xem ra là má»™t ngưá»i phụ nữ hiá»n đức, vẻ mặt Ä‘oan trang phúc háºu, tiếp tôi vá»›i nụ cưá»i hiá»n háºu trên mặt. Tôi hành lá»… xong hoàng háºu liá»n tá»›i trước vá»±c tôi dáºy, ôn hòa nói: "Sau này Ä‘á»u là ngưá»i má»™t nhà, không cần phải hành lá»… như thế. Công chúa mau đứng lên." 
 
Tôi vừa cưá»i vừa đứng dáºy, không biết phải nói gì vá»›i bà ta. Haiz, xem ra mình xem Ãt truyện vá» cung đình quá. Nhưng dù sao cÅ©ng phải khâm phục bà hoàng háºu này, không cần biết bà ta tháºt lòng hay không làm được thế này cÅ©ng không dá»… dàng .NghÄ© mà xem, cho má»i ngưá»i đối mặt vá»›i vợ bé cá»§a chồng rồi lại phải há»i han quan tâm, liệu có mấy ngưá»i làm được? Nếu là tôi, chắc cho cô ta má»™t cái bạt tai từ sá»›m rồi, "Cho cái loại hồ li tinh như cô Ä‘i mồi chài chồng tôi! Xem tôi có đánh cái đầu hồ li cá»§a cô thành đầu lợn không!" 
 
"Công chúa ở có Ä‘iá»u gì không quen cứ nói vá»›i ta." Tả hoàng háºu ôn hòa nói, "Hoàng thượng hôm nay có chÃnh sá»±, e rằng không kịp gặp công chúa. Công chúa đưá»ng xá mệt nhá»c, cứ nghỉ ngá»i trước, đợi tá»›i ngày mai hoàng thượng và công chúa hành đại lá»… xong bổncung sẽ dẫn đầu háºu cung đến chúc mừng công chúa." 
 
Tôi lạnh cả sống lưng, ngày mai đã phải hành đại lá»… rồi? Vá»›i cha cá»§a Thừa Äức? Tôi chết mất. 
 
Äinh tiểu tiên, đồ khốn nạn, bao giỠông má»›i đến được? 
 
Nói vài câu đối khó vá»›i Tả hoàng háºu xong toi lại bị đưa vá» cái cung gì gì đó cá»§a mình. VỠđến nÆ¡i thấy bá»n Tố nhi đã sắp xếp đồ đạc đâu ra đấy. Bá»n há» thấy tôi vá» Ä‘á»u xúm lại há»i han, chắc là sợ tôi bị hoàng háºu Ä‘em ra thị uy. Tôi nói các ngưá»i đừng nghÄ© oan cho Tả hoàng háºu, đừng nói ngưá»i ta định làm gì tôi, mà nếu có làm thì cÅ©ng là đáng Ä‘á»i tôi thôi, ai bảo tôi làm vợ bé chứ? 
 
Trong lòng khó chịu, tôi Ä‘ang định nằm nghỉ thì có cung nữ đến thông báo, nói bên ngoài có má»™t vị công công đến, tôi nói sao không cho ngưá»i ta nghỉ má»™t tÃ, chẳng lẽ vị "tỉ tỉ" đó lại muốn thăm tôi? Ở dưới nhà ngưá»i ta không tránh khá»i phải cúi đầu, đành cho tiểu thái giám đó Ä‘i vào. Tôi nhìn mà đỠngưá»i ra, tiểu thái giám này tôi gặp rồi, chÃnh là ngưá»i bên cạnh hoàng đế. Ông ta tìm tôi có việc gì? 
 
"Công chúa, hoàng thượng muốn gặp công chúa. Má»i công chúa Ä‘i theo nô tài."tiểu thái giám kÃnh cẩn nói. 
 
Tôi ngá»› ngưá»i ra, sao má»›i quay vá» mà hoàng thượng đã muốn gặp mặt? Chẳng còn cách nào khác, đành Ä‘i theo. Tố nhi muốn Ä‘i cùng tôi nhưng bị tiểu thái giám ngăn lại. Tôi Ä‘i ra cá»a cung, thấy có má»™t cái kiệu nhá» màu xanh ở ngoài đấy. Bị bá»n há» khênh Ä‘i quay má»™t vòng, lúc xuống kiệu phát hiện ra đây chÃnh là chá»— lần trước tôi đến. Hoàng thượng lại gặp tôi ở đây? Lại có trò gì nữa? 
 
Vào trong phòng, nhìn hoàng thượng vẫn ngồi trên sáºp y như lần trước chỉ có Ä‘iá»u lần này ngưá»i mặc bá»™ long bào vàng tươi. Lần này nhìn kÄ© má»›i biết, anh em Thừa Äức Ä‘á»u thừa hưởng đôi mắt cá»§a cha. 
 
"Äến đây!" hoàng thượng nói. 
 
Tôi cẩn tháºn tiến lên trước hai bước, không biết nên dùng thân pháºn nào hành lá»…, xưng hô ra sao? Äang mâu thuẫn thì nghe thấy tiếng hoàng đế. 
 
"Tưởng rằng sai thì cho sai luôn, không ngỠcông chúa giả lại biến mất, xem ra ngươi đúng là phúc tinh, phúc lớn mệnh lớn." ông ta nói. 
 
Tôi nghe thế vá»™i đáp lá»i: "Cám Æ¡n hoàng thượng kim khẩu ngá»c ngôn." Ông ta đã nói tôi phúc lá»›n mệnh lá»›n thế thì sau này chắc không nỡ lấy cái mạng con con cá»§a tôi? 
 
Thấy tôi có phản ứng thế, hoàng đế chỉ mỉm cưá»i. 
 
Bên ngoài, tiểu thái giám khẽ bẩm báo: "Tam điện hạ đến." 
 
Tôi tròn mắt, Thừa Äức sao lại đến đây? Là hoàng thượng gá»i đến hay chỉ là tình cá»? 
 
Hoàng đế nhìn tôi, nhẹ nhàng bảo: "Ngươi lui ra đứng sau bình phong." 
 
Tôi không hiểu ông hoàng đế này định làm gì, đành nghe lá»i, bước đến bình phong ở phÃa sau cái sáºp hoàng thượng Ä‘ang ngồi. Tiếp đó nghe thấy tiếng anh đế truyá»n lệnh: "Cho má»i hoàng tá» vào." 
 
Liá»n sau là tiếng hô cá»§a thái giám, chỉ phút chốc nghe thấy tiếng rèm cá»a bị kéo lên, có ngưá»i Ä‘i vào, rồi tiếng nói quen thuá»™c vang lên. 
 
"Thừa Äức tham kiến phụ hoàng." Mấy từ đơn giản như khắc vào tâm can, làm tim tôi muốn ngừng Ä‘áºp. 
 
"Ừ. VỠrồi?" hoàng thượng nói. 
 
"Thưa vâng. Công việc cÅ©ng thuáºn lợi chỉ có Ä‘iá»u giữa chừng xảy ra chút phiá»n toái nên cháºm mất vài ngày." Thừa Äức trả lá»i. 
 
"Ồ, làm xong thì tốt. Ngươi cũng mệt rồi, lui vỠnghỉ ngơi đi." 
 
Tôi đứng bên trong nghe mà giáºt thon thót, không biết việc bá»n há» nói đến là việc nào, là chuyện võ lâm đại há»™i chăng? Không biết Nam Cung Việt thế nào rồi? Bên ngoài im lặng trong phút chốc rồi nghe thấy tiếng "thịch", có vẻ như Thừa Äức vừa quỳ xuống. 
 
"Phụ hoàng, nhi thần có tá»™i." Thừa Äức hạ giá»ng nói. 
 
"Há»?" 
 
"Thừa Äức Ä‘i nghênh thân, giữa đưá»ng không cẩn tháºn để lạc mất công chúa." Thừa Äức nói. 
 
"Lạc mất?" 
 
"Thưa vâng, đúng là thế. Bị bắt Ä‘i khi ở NgÅ© Ngưu thôn. Nhi thần sợ Chu quốc hay tin sẽ gây sá»± phiá»n toái nên đành bưng bÃt thông tin, má»™t mặt tìm ngưá»i đến thay thế công chúa, mặt khác cho ngưá»i Ä‘i cứu công chúa Phúc Vinh tháºt, nhưng..." 
 
"Nhưng cho đến nay vẫn không tìm thấy?" hoàng thượng Ä‘iá»m đạm nói. 
 
"Xin phụ hoàng trị tá»™i nhi thần." Thừa Äức cầu khẩn. 
 
Äầu óc tôi rối như tÆ¡ vò, Thừa Äức thế này là định diá»…n trò gì? Biết rằng mình bị lòi Ä‘uôi nên cố tình nói thế? Nhưng sao hoàng đế lại cho tôi nghe cuá»™c đối thoại này? Ông ta định làm gì? Hay ông ta đã biết chuyện giữa tôi và Thừa Äức? Tâm trà nguá»™i lạnh, chân cÅ©ng hÆ¡i run, tôi như muốn ngồi luôn xuống đất. 
 
Bên ngoài yên lặng trong phút chốc rồi nghe thấy giá»ng hoàng đế mệt má»i cất lên: "Ngươi lui di, trẫm mệt rồi. Việc này xá» lý sau." 
 
"Phụ hoàng... ..." Thừa Äức có vẻ vẫn muốn nói tiếp nhưng bị hoàng đế ngăn lại, sau đó nghe thấy tiếng anh lui ra ngoài. Lúc sau, hoàng đế nói: "Ra đây." 
 
Tôi Ä‘i ra, lại nhìn thấy hoàng đế Ä‘ang tá»±a trên sáºp mà day day hai bên thái dương. Thấy tôi Ä‘i ra, ông ta liá»n dừng lại, nhìn tôi đầy ẩn ý mà nói: "Thừa Äức đúng là trúng tà rồi. Ngươi đúng là phúc tinh sao? Trẫm thấy hối háºn khi đòi nước Chu đưa ngươi đến đây." 
 
Äầu óc tôi quay mòng mòng, sao má»—i câu nói cá»§a bá»n há» tôi Ä‘á»u nghe hiểu nhưng khi chúng đứng cùng nhau thì tôi lại không hiểu gì nữa? Nếu nói Thừa Äức là tiểu hồ li thì hoàng đế này phải là thượng hồ li tinh? Ông ta rốt cục có ý gì? Chuyện gì mà không nói thẳng ra được. 
 
Haiz, biết thế tôi cứ ở nhà Ä‘i thi đại há»c, giải bài toán vi tÃch phân. Äang yên Ä‘ang lành đòi quay vá» quá khứ làm gì? Tôi hối háºn! Tôi tháºt sá»± hối háºn rồi. 
 
Cho tá»›i khi bị thái giám đưa vá» cung tôi vẫn chưa hiểu hoàng đế tại sao lại muốn mình xem vở kịch này. Có quá nhiá»u vấn đỠnÆ¡i đây. Nhưng chỉ cần vẫn đỠliên quan đến những chuyện lằng nhằng rắc rối là tôi chẳng còn tà thông thái nào nữa, cho nên tôi không thể nghÄ© vá» nó, má»›i nghÄ© đến đã thấy hai cái đầu heo rồi. (hai cái đầu heo: ý nói rất ngốc nghếch, ngu như heo - ND). 
 
Vá» tá»›i cung thấy bá»n Tố nhi Ä‘ang đợi tôi mặt nhăn mày nhó, há»i ra má»›i biết cung nữ Ngoẵ Lặc vừa đưa lá»… phục tá»›i. Từ trước đã định mặc lá»… phục cá»§a Chu quốc nhưng xem ra bên Ngõa Lặc không đồng ý. Chỉ là chuyện mặc cái gì, nhìn thì đơn giản mà dưới con mắt bá»n Tố nhi lại động chạm đến lòng tá»± hào dân tá»™c. 
 
Tôi xem bá»™ lá»… phục cá»§a Ngõa Lặc rồi kiên quyết mặc lá»… phục Chu quốc. Quyết định này cá»§a tôi làm bá»n Tố nhi ngân ngấn nước mặt nhìn đầy vẻ biết Æ¡n. Tôi toát mồ hôi, không dám nói vá»›i bá»n há» mình chá»n Chu quốc chỉ vì bá»™ lá»… phục cá»§a Ngoẵ Lặc dầy hÆ¡n gấp nhiá»u lần. GiỠđã là tháng năm rồi mà còn phải mặc nhiá»u đồ như thế chắc tôi chết ngạt mất. 
 
Lại them má»™t đêm thức trắng, nghÄ© đến rất nhiá»u chuyện, nhiá»u ngưá»i, hoàng đế anh trai, Thẩm lão đầu, Thừa Äức, Diệp Phàm, Mãnh An Dương, Nam Cung Việt... theo thứ tá»± xuất hiện, không phân trước sau. Nhưng nghÄ© đến nhiá»u nhất vẫn là Nam Cung Việt và tên Thừa Äức. Äiên cái đầu! 
 
Chẳng lẽ mình phải làm phi tá» cá»§a ông hoàng đế này má»™t năm? Tuy hoàng đế không chỉ không già mà còn có sá»± hấp dẫn cá»§a những ngưá»i đàn ông trung niên, nhưng tôi cố mãi mà chẳng có cảm giác gì, cho nên tôi thá»±c sá»± không muốn, đặc biệt là làm phi tá» cá»§a ông ta rồi bản thân sẽ thành mẹ ghẻ cá»§a Thừa Äức. Haiz! 
 
Lại phải dáºy từ sáng sá»›m, gần giống như hôm rá»i khá»i hoàng cung Chu quốc, cả đám cÅ©ng nữ vây quanh tôi, cuối cùng cÅ©ng Ä‘em tôi quấn thành cái bánh chưng. Lần này tôi rất ngoan ngõa, đây không phải địa bàn Chu quốc, theo nguyên lý tranh đấu cá»§a háºu cung, có rất nhiá»u tai mắt nhìn vào, và cÅ©ng có quá nhiá»u đôi tay chỠđể tóm chá»— sÆ¡ hở cá»§a tôi, tuy không sợ chết nhưng thà sống váºt vá» còn hÆ¡n chết vinh quang. 
 
Cho nên, tôi rất tháºn trá»ng.  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của JIMMYDU  
 
 
		
        
		
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				10-02-2010, 01:49 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			
			
				
				Bất Diệt Ma Tôn
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Nov 2009
					Äến từ: Hoa Kỳ
					
					
						Bài gởi: 1,454
					
                    Thá»i gian online: 4 ngày 18 giá» 44 phút 
                
					
 
	Thanks: 2
	
		
			
				Thanked 81 Times in 23 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			 
Chương 23  
 
Ngưá»i dịch: qiuhe & Yuuri  
Vnthuquan. net 
 
 
 
 
 
Äại lá»… tiến hành coi như thuáºn lợi, Hoàng Thượng đứng trên lá»… đài cao, nhìn tôi hÆ¡i ngẩn ngÆ¡, hình như ngưá»i đứng trên đó không phải là Hoàng Thượng, mà là Thừa Äức cá»§a hai mươi năm sau. 
Lúc Ä‘i ngang qua Thừa Äức, nhìn xuyên qua rèm châu, tôi lén nhìn anh ta má»™t cái, tên đó vẫn dáng vẻ hoàng tá» phong độ nhẹ nhàng, trên mặt nở cụ cưá»i hòa nhã. Nhưng không biết tại sao, tôi cảm thấy vẻ mặt anh ta không giống lúc trước, hÆ¡i nhợt nhạt. 
 
Quỹ đạo ban đầu vốn không phải được thiết kế như váºy sao? PhÃa trước chẳng qua chỉ là không cẩn tháºn rẽ qua má»™t chá»— ngoặt nhá» mà thôi. 
Tiến hành xong đại lá»…, sau đó là tế trá»i, tế tổ tiên v.v... Tôi mệt đễn ná»—i tuá»™t máu, nhưng trong lòng lại thấy nhẹ nhõm, thầm nghÄ©, mệt Ä‘i, mệt Ä‘i, dù sao thì cÅ©ng không phải má»™t mình tôi mệt, Dù tốt dù xấu tôi cÅ©ng là má»™t thanh niên chưa đầy hai mươi tràn đầy nhiệt huyết. Tôi đã mệt như thế này, lão hoàng đế trung niên đó nhất định càng mệt chịu không thấu. Tốt nhất là lão mệt chết luôn Ä‘i, tôi thà làm góa phụ. Dù mệt đến không chết, cÅ©ng mệt đến ná»—i lão má»™t tháng leo lên giưá»ng không nổi! 
Cháºt váºt mãi má»›i đối phó xong phần bên ngoài, ở trong cung còn má»™t buổi tương tá»± như tiệc tối gặp gỡ gia đình Ä‘ang đợi tôi. Tôi có hÆ¡i ngạc nhiên, càng bá»±c bá»™i hÆ¡n khi dưá»ng như chỉ có mình tôi là mệt, còn lão hoàng đế đó vẫn vẻ mặt hồng hào, dáng vẻ chẳng chút mệt má»i gì hết, tôi lại hoài nghi, lão này tháºt là sắp 50 tuổi sao? 
Trong lòng rất bá»±c bá»™i, nên có chút cam chịu, ra sức uống rượu, bất kể ai đến kÃnh rượu tôi Ä‘á»u uống sạch sẽ, chỉ uống thôi thái háºu cưá»i nói tôi: "Tháºt là đứa trẻ hiá»n lành!" 
Thừa Äức ngồi phÃa dưới cách chá»— tôi không xa, nhưng tôi lại không dám nhìn anh ta, sợ ngưá»i khác nhìn ra sÆ¡ hở gì, cuối cùng má»™t lần tôi chịu không nổi, lén nhìn anh ta má»™t cái, váºy mà phát hiện ra anh ta cưá»i rất rá»±c rỡ, khẽ giá»ng cưá»i nói vá»›i các huynh đệ bên cạnh, tháºt là thoải mái! Chả lẽ chỉ có mình tôi là buồn bá»±c. 
Có lẽ anh ta giết công chúa giả kia không phải là vì cứu tôi, chỉ là vì anh ta đã biết âm mưu của anh ta đã bại lộ mà thôi. 
Tôi không phải là có hơi quá đa tình không? Nghĩ đến đây, tôi càng buồn bực. 
Tuy tôi rất không hài lòng, nhưng tiệc tối tan vẫn là lúc thái háºu nói mệt má»i, tôi quay vá» tẩm cung cá»§a mình. ÄÆ°Æ¡ng nhiên, vá»›i tư cách là tân lang hôm nay, lão hoàng đế đó cÅ©ng muốn ngá»§ ở chá»— tôi. 
Tôi khó chịu, chỉ ước Ä‘i cả Ä‘á»i cÅ©ng không đến cuối đưá»ng. Nhưng lúc cách tẩm cung không đến 100 mét, Tôi chỉ ước có thể chạy ngay vá», tại sao? Vì tôi đột nhiên muốn Ä‘i nhà xÃ. 
Äúng! Tôi muốn Ä‘i nhà xÃ, mà không chỉ Ä‘i má»™t lần, nói cho lịch sá»± má»™t chút tôi đột nhiên bị Ä‘i tả, nói thô tục má»™t chút, tôi bị tiêu chảy! 
Hoàng đế đứng trong Ä‘iện cá»§a tôi, gá»i thái y cho tôi, sau đó dá»i giá đến cung cá»§a hoàng háºu. 
Ngồi trên cái bô, bụng tôi tuy rất không dễ chịu, nhưng trong lòng lại rất vui. 
Tráºn tiêu chảy này đến sáng ngày thứ hai má»›i khá»i, ngưá»i tôi gầy rạc Ä‘i, thái y nói có thể tôi là vì không hợp thá»§y thổ, tôi nghÄ©, tôi đã đến Phồn Äô được mấy ngày rồi, tại sao cứ hôm qua là thá»§y thổ không hợp chứ? Chả lẽ tôi uống không được nước trong hoàngcung này? 
Thái háºu, hoàng đế Ä‘á»u phái ngưá»i đến thăm há»i tôi, Tả hoàng háºu còn Ä‘Ãch thân đến thăm tôi, tôi cảm thấy hÆ¡i ngại, bạn xem, tôi bệnh Ä‘á»u không biết chá»n lúc bệnh, các mÄ© nhân khác cá»§a ngưá»i ta má»—i khi bênh Ä‘á»u là Ä‘au tim hay cái gì đại loại như thế, sao đến chá»— tôi thì thành tiêu chảy chứ? Cái này bảo tôi làm sao mà nói ra chứ. 
Nhưng mà cÅ©ng tốt, dù sao cÅ©ng tránh được đêm động phòng hoa chúc vá»›i lão hoàng đế, nhưng lại bắt đầu thấy lo âu sau đó, cái bụng không thể Ä‘au cả năm, đừng nói là không nói trước, tôi cÅ©ng chẳng có nhiá»u thịt để mà giảm bá»›t! 
Hai ngày sau, vì bụng tôi tuy đã khá»i, thá»§y thổ không hợp lại thay đổi, trên ngưá»i tôi nổi cái mụn Ä‘á», thái y nói đúng là thá»§y thổ không hợp! Nhưng tôi vẫn có chút khó hiểu, tại sao tôi sau khi uống trà cá»§a Vãn Nguyệt rót thì thành thá»§y thổ không hợp chứ? (Sao tui nghi dzụ nì có tên Thừa Äức nhún tay vào qué ^^) 
Lão vua cÅ©ng đành chịu, chẳng qua là trong cung cÅ©ng còn rất nhiá»u mỹ nhân, làm sao mà không háo sắc, chỉ sai ngưá»i nhắn lá»i cho tôi, cứ dưỡng bệnh. 
Äêm nay, tôi Ä‘ang nướng áp chảo trên giưá»ng, trong lòng tÃnh toán làm sao sá»›m có thể thoát ra cái lồng chim này, thì cảm thấy có chút không ổn, láºt ngưá»i qua phÃa mép giưá»ng vừa nhìn lên, hoảng hồn suýt chút nữa ngất xỉu, má»™t bóng ngưá»i má» má» Ä‘ang ngồi trên mép giưá»ng cá»§a tôi, tôi còn chưa kịp la lên, tay cá»§a hắn đã bịt miệng tôi lại, tôi nhìn chăm chú, Ä‘Ãch thị là tên Thừa Äức. 
Hắn thấy tôi đã nháºn ra hắn, khẽ giá»ng cưá»i, thả tay ra. 
"Anh không muốn sống sao? Äây là nÆ¡i anh đến được sao?" tôi nói nhá». 
Thừa Äức khẽ cưá»i nói: "Sao không thể đến chứ? Hoàng cung nước Chu các cô ta Ä‘á»u có thể tá»± do ra vào, đừng nói chi là địa bàn cá»§a ta." 
Hắn nói xong thì cởi giày ra, đặt phÃa đầu giưá»ng, tá»± mình vượt qua tôi đến phÃa trong giưá»ng. 
 
Tôi càng hoảng sợ! Choáng váng, cái này mà bị ngưá»i khác nhìn thấy, không phải là bắt kẻ thông dâm Ä‘iển hình trên giưá»ng sao. 
Tôi ngồi dáºy, sau đó đạp Thừa Äức trên giưá»ng má»™t cái, dùng ta bóp cổ hắn, làm ra dáng vẻ hung dữ, nghiến răng há»i: "Nói! Có phải anh đưa thuốc cho bá»n đầy tá»› không?" 
Thừa Äức cưá»i gáºt đầu, gỡ tay tôi ra, đến sát bên tai tôi nói: "Không như thế làm sao có thể để nàng có những ngày ung dung tá»± tại như váºy?" (hehe... nghi đâu là có đó mè ^^). 
"Những ngày ung dung tá»± tại? Váºy những cái mụn đầy mặt đầy ngưá»i tôi?" 
Cái mỠấm nóng cá»§a anh ta gần như muốn ká» sát rạt bên tai tôi, cảm giác nhá»™t nhá»™t ngứa ngứa, tôi hÆ¡i không thoải mái, vá»™i né đầu ra. Thừa Äức nâng mặt tôi lên, nương theo ánh đèn lá» má» xuyên qua rèm, chăm chú nhìn, sau đó chép miệng, nhẹ cưá»i: "Vốn đã không xinh đẹp, bây giá» lại càng xấu!" 
Vẻ mặt cưá»i trên ná»—i Ä‘au cá»§a ngưá»i khác! 
Tôi hÆ¡i nổi cáu, vừa tÃnh đạp cho anh ta má»™t cái biết tay, anh ta lại nói sát bên tai tôi: "Nào, cởi ra cho ta xem, có phải hiệu quả tốt như váºy không." Nói xong, tay còn muốn cởi đồ cá»§a tôi. 
Tôi láºt Ä‘áºt né hắn xa má»™t chút, tức giáºn nói: "Anh không muốn sống hả? Äể ngưá»i khác nhìn thấy chúng ta có nói cÅ©ng không nói được!" 
"Sợ ngưá»i khác nàng còn không đến gần ta má»™t chút, nói lá»›n như váºy nàng không sợ mấy cung nữ bên ngoài nghe được à?" 
Hèn chi anh ta cứ kê miệng đến sát bên tai tôi má»›i nói, thì ra là sợ ngưá»i bên ngoài nghe được, xem ra tôi trách oan anh ta rồi, tôi không vững tâm nhìn ra bên ngoài, đành ngồi kế bên anh ta, vừa tÃnh mở miệng, anh ta lại sáp đến, khẽ giá»ng nói: "Muốn nói gì váºy? đến gần má»™t chút rồi nói." Nói xong thì tiến sát đến bên tai tôi. 
Tôi dở khóc dở cưá»i, đành đến gần há»i: "Công chúa giả đó là anh giết hả?" 
Thừa Äức gáºt đầu. 
"Tại sao váºy?" 
Thừa Äức trợn mắt nhìn tôi, nói: "Nàng tháºt không biết? Nếu không phải vì giữ lại cái đầu cá»§a nàng, ta cần gì phải giết cô ta?" 
Tuy có nghÄ© đến chuyện này, nhưng nghe chÃnh miệng Thừa Äức nói, trong lòng có chút hạnh phúc. 
Thừa Äức đột nhiên thở dài, nhẹ giá»ng nói: "tháºt ra ngay từ đầu chỉ định bảo vệ tÃnh mạng cá»§a nàng là xong, nhưng mà......" Ä‘ang nói thì ôm tôi vào lòng, tôi vùng ra, nháºn ra anh ta ôm rất mạnh, nên đành thôi. 
"Hôm đó khi thấy nàng mặc lá»… phục đỠthẫm Ä‘i vá»›i hắn, ta nháºn ra...... vẫn là buông không được, cả Ä‘á»i này...... nàng đừng mong vá»›i ngưá»i khác, ai cÅ©ng không được!" Thừa Äức khẽ giá»ng nói. 
Cả Ä‘á»i, có thể cả Ä‘á»i sao? Cuá»™c Ä‘á»i cá»§a tôi không phải ở đây. 
Tôi vùng ra khá»i ngá»±c cá»§a Thừa Äức, "Anh đã có thể dá»… dàng vào đây, thì cÅ©ng dá»… dàng cứu em ra, có được không?" 
Thừa Äức lẳng lặng nhìn tôi, không nói gì hết. 
"Cầu xin anh, hãy Ä‘em em ra khá»i đây Ä‘i, anh cÅ©ng không muốn em trở thành vợ bé cá»§a cha anh, đúng không?" tôi nói má»™t cách thảm thương. 
Thừa Äức lắc lắc đầu, ká» sát bên tai tôi nói: "Không muốn, ai cÅ©ng không thể chạm đến nàng, ngưá»i khác không được, ông ta càng không được." 
"Váºy thì đưa em ra ngoài Ä‘i." 
"Cũng không được!" 
"Tại sao?" 
"Vì ta không muốn chết." Thừa Äức nói xong, đột nhiên cưá»i. 
Tôi từng nghÄ© qua, nếu cứu tôi ra ngoài, có thể Thừa Äức sẽ bị lão vua hoài nghi, nhưng cÅ©ng không đến ná»—i anh ta phải chết, tôi nhìn Thừa Äức vẻ không tin. 
"Hừ, nàng tháºt vô lương tâm, không nghÄ© đến ta chút nào." Thừa Äức thở dài, "Cho dù nha đầu vô lương tâm như nàng không để ý đến ta, nhưng những thị nữ đó cá»§a nàng cÅ©ng không quan tâm sao? Không duyên không cá»› bá»—ng nhiên nàng mất tiêu, đừng nói những ngưá»i trong cung này không sống được, mà bên ngoài còn không biết phải có bao nhiêu ngưá»i bị liên lụy, nàng nhẫn tâm sao?" 
Thừa Äức nói má»™t hồi tôi có chút bối rối và lo lắng, lúc má»›i đến thế giá»›i này chỉ là nghÄ© mình đến đây ăn uống vui chÆ¡i thôi, đối vá»›i bá»n Tố Nhi ngược lại cÅ©ng không báºn tâm lắm, lần trước ở NgÅ© Ngưu Trấn nhân lúc chạy trốn cÅ©ng không nghÄ© nhiá»u đến sá»± an nguy cá»§a bá»n há», nhưng bây giỠở đây lâu, bá»n há» lại khăng khăng ở lại vá»›i tôi, nếu biết rõ mình chạy trốn sẽ mang đến tai há»a cho bá»n há» mà vẫn còn chạy trốn, e rằng cả Ä‘á»i này cá»§a tôi cÅ©ng đừng mong sống yên ổn. 
"Nói như váºy tôi phải ngoan ngoãn ở lại đây rồi?" tôi không cam lòng há»i. 
Thừa Äức gáºt đầu, có vẻ đồng tình vá»›i cách nói cá»§a tôi: "Ừ, ở lại, e rằng phải ở cả Ä‘á»i rồi." 
Cả Ä‘á»i, lại là cả Ä‘á»i, bà mày ở đây nhiá»u nhất là má»™t năm! NghÄ© đến đây lòng tôi miá»…n cưỡng dá»… chịu má»™t chút. 
"Äúng rồi, còn Diệp Phàm? Nó sao rồi?" 
"Diệp Phàm? Tên nhóc đó hả?" 
Tên nhóc? Tôi nghe lầm chăng, Diệp Phàm từ khi nào trở thành con trai váºy? Nó là má»™t cô nương không thÃch nói mà. 
Thừa Äức nhìn vẻ mặt cá»±c ngố cá»§a tôi, cúi đầu cưá»i thầm, nói: "Nàng tháºt là ngốc, tháºt là không nhìn ra nó là má»™t đứa con trai?" 
 
Tôi ngẩn ngưá»i gáºt đầu, tháºt nhìn không ra, má»™t đứa bé trai xinh đẹp váºy tôi không phải chưa từng nhìn thấy, nhưng trên tiểu thuyết Ä‘á»u nói nữ cải nam trang, con trai cải trang thành con gái rất Ãt. 
Thừa Äức làm ra vẻ đành chịu dùng tay xoa trán, khẽ giá»ng nói: "Ta hối háºn rồi, lúc đầu tưởng nàng thông minh sáng dạ má»›i giữ nàng lại, không ngá» nàng là má»™t nha đầu ngốc như váºy! Ta nhìn nhầm rồi, hối háºn, tháºt hối háºn!" 
Tôi nguýt anh ta má»™t cái, xấu hổ nói: "Mặc kệ nó là trai hay gái, em chỉ há»i anh nó thế nào rồi?" 
"Còn sống! Sống rất tốt." 
"Tháºt không?" tôi nhịn không được vẻ mặt mừng rỡ, tốt quá rồi, Diệp Phàm không sao. Lại nhá»› tá»›i Nam Cung Việt, nhưng không biết phải mở miệng vá»›i Thừa Äức thế nào, "Thế...... thế......" 
Thừa Äức liếc tôi má»™t cái, hình như Ä‘oán được tôi muốn há»i gì, vẻ mặt có chút không vui, lạnh lùng nói: "Muốn há»i Nam Cung Việt chứ gì?" 
Tôi hÆ¡i chá»™t dạ nhìn Thừa Äức, nhưng lại nghÄ© tôi chá»™t dạ cái gì chứ, láºp tức ngẩng cằm lên, không chịu yếu thế nhìn lại anh ta, miệng còn hừ má»™t tiếng để tăng thêm khà thế. 
Thừa Äức thấy tôi phản ứng như váºy, xìu xuống, ôm tôi từ phÃa sau, "Äừng có vô lương tâm như váºy, Vinh nhi (1)" Thừa Äức má»m giá»ng nói, dùng tay chỉ nhẹ vào ngá»±c trái cá»§a tôi, "Chá»— này...... chỉ có thể có má»™t mình ta thôi." 
Giá»ng trầm ấm dịu dàng cá»§a anh ta, vang bên tai tôi, khiến tim tôi cÅ©ng Ä‘áºp thình thịch, dưá»ng như ngón tay anh ta má»—i lần Ä‘iểm xuống là tim tôi run rẩy theo, cảm giác này, tháºt kỳ lạ. 
Tháºt không ngá» anh ta có tình cảm chân thành vá»›i tôi, mà còn sâu Ä‘áºm như váºy, tôi phải làm gì đây? Nhất thá»i lòng dạ rối bá»i, nói không cảm động là gạt ngưá»i, có lẽ lúc trước là tôi đã mắng oan anh ta, có lẽ ...... 
Chưa đợi ta rối được mấy giây, khuôn mặt tháºt cá»§a tên Thừa Äức này đã lá»™ ra, ngón tay đó lúc đầu nhẹ nhàng Ä‘iểm vào ngá»±c tôi váºy mà đã đổi từ Ä‘iểm thành nắm...... 
"Cút Ä‘i, đồ lang sói!" tôi khẽ giá»ng mắng, gắng sức kéo tay hắn ra khá»i ngá»±c trái cá»§a tôi, nhưng tay cá»§a tên đó sau đó lại di chuyển sang ngá»±c phải cá»§a tôi, tôi vá»™i che ngá»±c phải lại, thở hổn hển vùng ra khá»i ngá»±c anh ta, nhưng má»™t cánh tay anh ta ôm vai tôi chặt quá, nhất định không chịu buông ra. 
Tình hình trước mắt là tôi hÆ¡i dá»±a vào ngá»±c cá»§a Thừa Äức, gối đầu lên má»™t cánh tay cá»§a anh ta, tuy anh ta chỉ có má»™t tay có thể tá»± do hành, động, nhưng, cánh tay này đối vá»›i tôi mà nói thì rất là khá»§ng bố. 
Mặt tôi đỠbừng, đánh thì đánh không lại, mắng cÅ©ng dám mắng lá»›n tiếng, đối phó vá»›i tên ma quá»· hÆ¡n kẻ vô lại như váºy, đành phải hai tay che ngá»±c lại, má»™t dáng vẻ má»™t con cừu non yếu Ä‘uối. 
"Ha ha, che tốt chưa?" Thừa Äức há»i bên tai tôi, sau đó cưá»i lên hai tiếng quái gở, tay lại xuôi theo ngá»±c trượt xuống. 
A! Tôi nổi Ä‘iên lên, tháºt là quá không công bằng mà, con trai chỉ có chá»—, con gái lại có tá»›i 3 chá»—. CÅ©ng tình huống tắm rá»a như nhau có ngưá»i xông vào, con trai chỉ cần hai tay che má»™t chá»— là được, vẫn rất thoải mái, còn con gái phải hai tay che 3 chá»—, làm thế nào cÅ©ng không che hết toàn bá»™. 
Tôi hiện giá», háºn mình không thể má»c ra cánh tay thứ ba. Nhìn mặt Thừa Äức cưá»i nham nhở, bản tÃnh Ä‘anh đá cá»§a tôi lần nữa bùng nổ, buông hai cánh tay trước ngá»±c ra, liá»u mạng nắm cánh tay không an pháºn cá»§a tên Thừa Äức đó lại, ôm chặt vào ngá»±c. 
Thấy Thừa Äức nhất thá»i đần mặt ra ở đó, tôi cưá»i đắc ý. 
Thừa Äức trái lại cÅ©ng không vùng ra, cánh tay đó ngoan ngoãn để tôi nắm chặt. Äá»™t nhiên, ngoan ngoãn lại, khiến tôi có chút không thÃch ứng, không biết tên này lại muốn âm mưu quá»· quái gì đây, phải hoàn toàn đỠphòng. Trong phòng càng yên tÄ©nh hÆ¡n, hầu như chỉ còn lại tiếng thở cá»§a hai ngưá»i, còn loáng thoáng kèm theo tiếng tim Ä‘áºp, không biết là cá»§a tôi, hay là cá»§a anh ta. 
Trong bóng tối lá» má», mắt cá»§a Thừa Äức càng sáng rá»±c lên, đầu cá»§a anh ta từ từ thấp xuống, cách tôi càng lúc càng gần...... 
Tôi chỉ cảm thấy tim mình Ä‘áºp càng lúc càng nhanh, giống như trong lồng ngá»±c nhảy ra, ngay cả thở cÅ©ng không dám, cÆ¡ thể cứng lại ở đó, sợ hãi gần như nhắm mắt lại. Có lẽ, trong lòng cÅ©ng có chút mong đợi...... 
Äợi má»™t hồi môi không có hạ xuống, Thừa Äức đột nhiên khẽ cưá»i thành tiếng. Tôi mở mắt ra, nhìn anh ta vẻ không hiểu, anh ta cưá»i càng lúc càng dữ dá»™i, hÆ¡i thở không ổn định nói: "Không được rồi, mụn đỠđầy mặt, tháºt sá»± là hôn tiếp không được nữa." 
Tôi nổi Ä‘iên, tháºt quá mất mặt, tuy da mặt tôi dày, cÅ©ng phải đỠrồi. Tôi vùng ra khá»i ngá»±c anh ta, tay sÆ¡ ý đụng trúng chá»— nhạy cảm cá»§a anh ta, tôi láºp tức hóa đá, đây, tên này sao lại có phản ứng sinh lý như váºy? 
 
 
5 
VOTE 
1,014 lần Ä‘á»c 
1 bình luáºn 
78 pages 
Tiếng Việt 
#305098 
 
lovelyangelhl 
Feb 07, 2010 
Trở thành ngưá»i hâm má»™ 
Ä‘á»c trên Ä‘iện thoại di động 
báo cáo lạm dụng 
tags romance 
Äá» nghị 
 
    * Công chúa cầu thân 2 
    * Tiểu công chúa đáng yêu 2 - enti ell 
    * NHẬT Kà CÔNG CHÚA 9 - NÀNG CÔNG CHÚA CÔ ÄÆ N. 
    * Công chúa cầu thân 
    * Ki Thuat Sua Chua Xe May 1 
    * tieu cong chua dang yeu 
    * Cong chua xau xi 
 
Công chúa cầu thân _Chanh Tươi 
Tiêu Ä‘á»	 
Ngôn ngữ	 
Bản quyá»n	 
Sự đánh giá	 
External Link	 
YouTube Link	 
  
   
Previous Page / 78 
CÆ¡ thể cá»§a Thừa Äức cÅ©ng cứng lại, liá»n sau đó buông tôi ra, sau đó bò đến mép giưá»ng mang giày vào, vừa mang vừa cưá»i: "Không còn sá»›m nữa, ta phải Ä‘i đây, bằng không để ngưá»i khác bắt được hai kẻ thông dâm trên giưá»ng thì bảo vệ không nổi cái mạng nhá» cá»§a nàng đâu." 
Tôi ngá»› ngẩn nhìn anh ta mang giày vào, vén rèm Ä‘i ra. Tôi thò đầu ra khá»i rèm, vừa tÃnh lên tiếng, Thừa Äức xoay ngưá»i lại dùng tay để lên môi ra hiệu im lặng, tôi vá»™i thở mạnh cÅ©ng không dám thở ra, chỉ lo bá»n cung nữ bên ngoài nghe thấy. 
Anh ta xoay ngưá»i lại, Ä‘i đến bên mép giưá»ng, cúi xuống bên tai tôi khẽ giá»ng nói: "Muốn nói gì?" 
Tôi lắc lắc đầu, cÅ©ng ká» miệng gần tai anh ta nói: "Không có gì, lúc ra ngoài cẩn tháºn, nhất thiết đừng để ngưá»i khác nhìn thấy." nói xong tôi hối háºn, sao lại nói những lá»i kỳ quặc như váºy, toàn là lá»i cá»§a má»™t kẻ gian phu dâm phụ. 
Thừa Äức cưá»i: "Yên tâm Ä‘i, bá»n cung nữ bên ngoài Ä‘á»u ngá»§ như chết, sét đánh cÅ©ng không tỉnh lại!" tiện thể còn hôn lên mặt tôi má»™t cái. 
Tôi thở nhẹ, nhìn bóng Thừa Äức mất hẳn bên ngoài, bất giác sá» lên mặt, vẫn còn cảm giác nóng bừng, nhưng lại cảm thấy không đúng, đột nhiên hiểu ra, Ã! Tên Thừa Äức này trêu chá»c tôi! Ngưá»i bên ngoài Ä‘á»u ngá»§ như chết, làm gì phải ká» tai nói nhá». 
Nhưng mà, cảm giác hai ngưá»i dá»±a sát vào nhau ká» tai nói nhá» cÅ©ng hay hay. 
Tối nay tôi ngá»§ không ngon, hầu như là nằm mÆ¡, má»™t hồi là Thừa Äức cưá»i vá»›i tôi nói ở lại Ä‘i, cùng vá»›i tôi cả Ä‘á»i, má»™t hồi là Nam Cung Việt đứng đó lặng lẽ nhìn tôi không lên tiếng, má»™t hồi lại đổi thành ba mẹ, ba tôi nghiêm mặt nói lúc đến trưá»ng, tuyệt đối không được nói chuyện yêu đương! Mẹ khóc nói, con đứa nha đầu vô lương tâm, mẹ nuôi con hai mươi năm, con chá»›p mắt đã quên rồi sao? Vì đứa mặt trắng này thì không cần cha mẹ rồi...... 
Buổi sáng thức dáºy, quần áo trên ngưá»i đầu bị mồ hôi thấm ướt, trong lòng rất hoảng sợ, tiếng khóc cá»§a mẹ dưá»ng như vẫn còn bên tai, không được, tôi không thể lún sâu vào nữa, thế giá»›i thuá»™c vá» tôi. Äến du lịch mấy ngày thì được, nếu cả Ä‘á»i ở lại đây, tôi chịu không được, không có ti vi, không có vi tÃnh, không có cái gì cá»§a thá»i hiện đại cả, quan trá»ng nhất là, ở đây không có ngưá»i thân cá»§a tôi! Tôi không thuá»™c vá» nÆ¡i này! 
Nhưng mà, hiện thá»±c mặc kệ tôi có muốn thế nào, tôi phải sống ở đây má»™t năm má»›i có thể quay vá». 
 
-------------------------------------------------------- 
 
Chú thÃch: 
(1) - Cách gá»i thân máºt cá»§a ngưá»i Hoa, thưá»ng phÃa sau tên cá»§a má»™t ngưá»i hay kèm theo chữ Nhi như Thừa Äức gá»i Sở Dương là Vinh nhi. Tên gá»i kèm chữ nhi thưá»ng là bá» trên gá»i vá» dưới, nếu cùng tuổi mà quan hệ thân máºt thì là con trai gá»i con gái. 
 
  
 
End  
		 
		
		
		
		
Tài sản của JIMMYDU  
 
 
		
		
		
		
	
	 
 
 
	 
 
	
		 
	
	
		
		
		 
	
 
	
	
	
		
			
			 
			Từ khóa được google tìm thấy 
		 
	 
	
		áåòàëèíê , àâòîñàëîí , ãèáää , äæîëè , boomtet.cm.vn , boomtet.com trong boom , cau can than chuong , cong chua cau than 18 , cong chua cau than 4vn , êàçàíü , êîíäèöèîíåð , èíòåðüåð , èæåâñê , ìåòàëëè÷åñêèå , ïëàòüÿ , ìîíèòîð , ñâèíãåðû , ñâÿçíîé , ñêðûòàÿ , ñóâåíèðû , ñòðàõîâûå , òåñëà , òåòðèñ , ôîòîïðèêîëû , òî÷êà , wed boomtet.com , øîêîëàäå