Hồi 27
Huyết tẩy Thiết Hồng bang
Kiếm Phi cả kinh vá»™i giở hết thân chân lá»±c ra, múa song chưởng tấn công luôn mưá»i tám chưởng má»™t lúc, hai chân chà ng lại còn móc và đá. Nhá» váºy luồng ánh sáng như cầu vòng mà u lam kia chỉ còn cách chà ng đã thoát ra khá»i được phạm vi nguy hiểm ấy.
Nói thì cháºm lúc ấy tráºn đấu xảy ra rất nhanh, chỉ nghe thấy chưởng phong đôi bên va đụng nhau kêu đến “bùng†má»™t tiếng, dưới đất ở chá»— đó đã bị đánh lõm thà nh má»™t cái hố sâu hÆ¡n trước.
Kiếm Phi kinh hoảng đến toát mồ hôi lạnh ra, định thần nhìn kỹ má»›i hay nho sinh trung niên và má»™t ông già gầy gò tay cầm má»™t thanh trưá»ng kiếm mà u lam Ä‘ang ngÆ¡ ngác nhìn mình.
Bên tai chà ng còn nghe thấy tiếng kêu la thảm khốc vá»ng tá»›i, tá»±a như lưỡi Ä‘ao sắc bén đâm và o tim mình váºy.
Vì tiếng kêu la đó rất quen thuá»™c, cho nên má»—i má»™t lần có má»™t ngưá»i anh em nà o bị tà n sát là tim chà ng lại bị đả kÃch rất mạnh.
Chiến sá»± ở trong đấu trưá»ng đã diá»…n tiến đến trạng thái như Ä‘iên như khùng rồi.
Kiếm Phi mặt lạnh lùng nhìn thẳng và o nho sinh trung niên với ông già gầy gò, rồi lớn tiếng nói :
- Võ công cá»§a hai vị quả tháºt kinh ngưá»i! Mong hai vị cho biết tên tuổi để kiếm cá»§a tại hạ khá»i giết chết những kẻ vô danh!
Nho sinh trung niên cưá»i the thé đáp :
- Lão phu là NgÅ© Bá»™ Hồn Phương Trấn Thiên! Nhá» kia, hãy sá»a soạn để chịu chết Ä‘i.
Y vừa nói xong đã múa quạt hóa thà nh mấy chục chiếc quạt, nhanh như Ä‘iện chá»›p tấn công luôn mưá»i thế.
Má»—i thế quạt cá»§a y Ä‘á»u nhằm những nÆ¡i tá» huyệt cá»§a đối phương mà tấn công.
Kiếm Phi thấy váºy liá»n cưá»i nhạt má»™t tiếng khẽ nhún vai má»™t cái, đã nhảy ra ngoà i và khẽ há»i tiếp :
- Thế còn vị nà y tên là gì?
Ông già gầy gò cưá»i như Ä‘iên như khùng đáp :
- Thằng nhá» kia, ngươi Ä‘i há»i ngay Diêm Vương sẽ biết tên há» cá»§a lão phu liá»n.
Nói xong y múa thanh kiếm tháºt nhanh, ánh sáng cá»§a kiếm hóa thà nh má»™t cầu vòng mà u lam nhắm tám huyệt cá»§a Kiếm Phi đâm tá»›i.
Kiếm Phi cưá»i như nắc nẻ, đáp :
- Hay lắm! Hai ngưá»i cùng xông lên má»™t lúc để má»— khá»i phải đấu hai lần má»›i giết được hai ngưá»i!
Chà ng chưa nói dứt thì ánh sáng kiếm mà u là m đã như sấm sét tấn công tới.
Chà ng cưá»i nhạt má»™t tiếng múa tÃt thanh BÃch Vân kiếm lên chống đỡ luôn.
“Coong coong coongâ€.
Sau má»™t hồi kêu cá»§a tiếng khà giá»›i va chạm nhau như váºy, bóng ngưá»i nhảy ra rồi lại xông lên đấu tiếp, tráºn đấu kịch liệt vô cùng.
Äấu được mưá»i hiệp, Kiếm Phi đã giở thân pháp “Nhất Tuyến Phiêu Xaâ€, xuyên Ä‘i xuyên lại trong ánh sáng kiếm vá»›i bóng quạt, tha hồ cho thế công cá»§a đối phương lợi hại đến đâu cÅ©ng không sao đụng được và o ngưá»i chà ng mảy may.
Tráºn đấu giữa ba ngưá»i cà ng lúc cà ng hay, ngưá»i đứng ngoà i trông thấy má»™t luồng ánh sáng mà u lam, má»™t luồng bóng quạt mà u trắng quây quần giữa luồng ánh sáng xanh, mà luồng ánh sáng nà o cÅ©ng nhanh nhẹn vô cùng, xuyên Ä‘i xuyên lại như con thoi trên khung cá»i váºy.
Äá»™t nhiên có má»™t tiếng rú tháºt dà i và thất kêu thốt ở miệng Kiếm Phi, đã bắt đầu giở BÃch Vân tam thức ra đối phó.
Phương Trấn Thiên vá»›i ông già gầy gò bá»—ng thấy kiếm cá»§a Kiếm Phi mạnh hÆ¡n trước nhiá»u, áp lá»±c cà ng tăng thêm, có nhiá»u lúc đối phương tấn công tá»›i phương nà o mà chúng cÅ©ng không hay.
Chúng không còn biết đâu mà đỠphòng, tháºt nguy hiểm khôn tả. Chúng tức giáºn vô cùng giở hết công lá»±c ra, bóng quạt vá»›i ánh sáng kiếm mà u lam như hai tấm mà n bao chặt lấy Kiếm Phi.
NgỠđâu tha hồ áp lá»±c cá»§a chúng lợi hại đến đâu vẫn không sao bao vây được Kiếm Phi. Trái lại còn bị từng đợt ánh sáng kiếm cá»§a chà ng như nước thá»§y triá»u dồn dáºp và o hai ngưá»i cá»§a chúng. Cả hai Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi, đà nh phải giở toà n lá»±c ra để chống đỡ váºy.
Äá»™t nhiên Kiếm Phi rú lên má»™t tiếng tháºt lá»›n, kiếm cá»§a chà ng hóa thà nh những đợt ánh sáng xanh bao vây chặt lấy hai ngưá»i. Nho sinh vá»›i ông già chỉ cảm thấy áp lá»±c ở bên ngoà i cà ng lúc cà ng mạnh, đâu đâu cÅ©ng có ánh sáng kiếm xanh biếc, cả hai cÅ©ng như Tà Phong hồi nãy, tá»±a như Ä‘i trên chiếc thuyá»n mất hết chèo lái, Ä‘ang ở trên mặt biển đầy bão táp váºy.
Phương Trấn Thiên đột nhiên nghÄ© tá»›i má»™t ngưá»i, liá»n la lá»›n :
- Nguy tai, chạy mau! Äây là BÃch Vân tam thức.
Y vá»™i giở hết sức bình sinh ra, đẩy luôn mưá»i tám chưởng và tấn công luôn hai mươi mốt thế quạt.
Ông già gầy gò nghe thấy mấy tiếng “BÃch Vân tam thức†cÅ©ng giáºt mình kinh hãi, vá»™i nhảy lên trên cao để tránh.
“Ùm ùmâ€.
Sau hai tiếng kêu tháºt lá»›n, Kiếm Phi đã xoay thế kiếm nhằm hai ngưá»i ná» tấn công tá»›i. Hai ngưá»i ấy cả kinh, cùng nhảy vá» phÃa sau để rút lui.
Lại má»™t tiếng kêu “ùm†nữa. Tiếp theo đó có hai tiếng kêu la “ối chà †và “hự†rồi bóng ngưá»i bay tung lên và máu phun tung tóe như mưa, cầu vòng lam là là bay ra, cắm xuống mặt đất kêu đến “soẹt†má»™t tiếng.
Chá» khi cát bụi yên lặng, má»i ngưá»i thấy Kiếm Phi vẫn đứng yên chá»— cÅ©, mặt lạnh lùng, tay vẫn cầm BÃch Vân kiếm, máu tươi dÃnh trên lưỡi kiếm nhá» xuống.
Trên mặt đất, ngưá»i ta thấy ông già gầy gò ngá»±c đã phanh ra, ruá»™t gan bà y cả ra bên ngoà i, máu tươi lai láng khắp mặt đất. Còn Phương Trấn Thiên thì mặt cà ng nhợt nhạt thêm, mồm cứ phun máu tươi ra liên tiếp. Y dáºm chân má»™t cái, vá»™i cắm đầu chạy xuống dưới núi ngay.
Kiếm Phi ngó thấy váºy quát lá»›n :
- Nộp mạng cho ta!
Chà ng vừa nói vừa múa tÃt thanh bảo kiếm, tung mình Ä‘uổi theo luôn...
Chà ng bỗng nghe thấy Lôi Anh gà o lên :
- Äồ khốn!
Chà ng cả kinh vá»™i quay ngưá»i lại, thấy năm đại hán Ä‘á»u thuá»™c loại võ công hạng nhứt Ä‘ang bao vây Lôi Anh, mà thá»§ hạ cá»§a mình thì cánh tay trái lại buông xuôi, máu chảy ra như suối, tấn công tá»›i tấp. Nhưng Lôi Anh tay phải vẫn múa tÃt chiếc chùy đồng, má»› tóc trắng cá»§a y đã xõa ra, và ngưá»i cá»§a y như Ä‘iên như khùng phản công lại.
Tuy võ công cá»§a y cao cưá»ng tháºt, nhưng vì bị năm tên cao thá»§ vây đánh và ngưá»i lại bị thương nặng, nên thế thức cá»§a y đã cháºm chạp và hết sức nguy hiểm. Kiếm Phi thấy váºy quát lá»›n :
- Lôi Anh đừng sợ! Có ta tiếp đây!
Chà ng liá»n múa tÃt thanh bảo kiếm, nhằm năm ngưá»i mà đâm cho má»—i tên bốn kiếm má»™t lúc.
Năm tên ná» bị uy hiếp, thế công cá»§a chúng không còn được kÃn đáo như trước nữa.
Lôi Anh thừa thế rống lên má»™t tiếng, múa tÃt chiếc chùy đồng tấn công như vÅ© bão liá»n.
Kiếm Phi lại nói :
- Lôi Anh hãy nghĩ ngơi, để mỗ tiếp tay cho!
Lúc ấy kiếm quang và chưởng phong cá»§a chà ng đã tấn công tá»›i năm ngưá»i ná» rồi.
Kiếm Phi cưá»i ha hả mấy tiếng, giở luôn BÃch Vân tam thức ra, chỉ thấy chà ng đâm tiếp luôn mấy kiếm đã có mấy tiếng kêu la thảm khốc rồi, và máu tươi bắn ra như mưa. Trong khi má»™t tên bị giết chết, bốn tên ná» Ä‘ang kinh ngạc thì má»—i tên đã bị đâm luôn má»™t kiếm.
Thế là cả bốn tên đó cùng kêu la thảm thiết má»™t lúc, bóng ngưá»i đỠnhư lá»a đã cùng đạo ánh sáng xanh lướt sang phÃa khác nhảy xổ và o đám đông rồi.
Lôi Anh đứng đó thấy váºy, lá»›n tiếng cưá»i ha hả :
- Bang chá»§ lợi hại tháºt!
Y vừa nói tá»›i đó thì y vừa thấy má»™t tên thá»§ hạ cá»§a Thiết Hồng bang Ä‘ang Ä‘uổi giết má»™t tên đà n em trong Khoái Äao đội, tên đà n em lui lại bên cạnh y. Y liá»n múa chùy lên má»™t cái tên ná» má»›i kêu được hai tiếng “ái chà †sỠđã vỡ là m đôi, ngã gục xuống chết tốt rồi.
Lôi Anh thấy đã giết được kẻ địch lại cả cưá»i. Trong lúc y vừa nghỉ ngÆ¡i để lấy lại chân lá»±c thì đã thấy Cá»§ng Phà m Ä‘ang khổ chiến vá»›i bốn tên đại hán thì y liá»n lá»›n tiếng nói :
- Có lão Lôi tới giúp đây!
Y múa cây chùy đồng nhằm tên đứng gần mình nhất tấn công luôn.
Chỉ nghe “bộp†một tiếng, tên nỠchưa kịp kêu la gì hết đã vỡ sỠra chết rồi.
Mặt trăng đã sắp lặn hết, trên Quá»· sầu giản tráºn chém giết vẫn chưa kết thúc, máu chảy thà nh suối, xác chất thà nh đống, chân gãy, tay cụt, đâu đâu cÅ©ng có. Kẻ kêu rên, ngưá»i mừng rỡ la lá»›n, hợp thà nh má»™t bản tiến hà nh khúc rất tà n khốc.
Các anh em cá»§a BÃch Ba bang đã Ä‘uối sức dần, Kiếm Phi vá»™i cởi áo dà i ra, bên trong lá»™ ra bá»™ chiến y cá»§a Bang chá»§. BÃch Ba bang vá»›i thanh trưá»ng kiếm mà u xanh, trong đêm khuya chà ng tiến tá»›i đâu là ngưá»i ta kinh hãi đến đó. Chà ng nhá» có thân pháp “Nhất Tuyến Phiêu†vá»›i công lá»±c thâm háºu và kiếm pháp rất huyá»n ảo đã nổ lá»±c chém giết để cứu vãn tình thế.
Các đà n em ngưá»i nà o ngưá»i nấy Ä‘á»u mang thương tÃch hết, ngưá»i bị té ngã nằm không cỠđộng được cÅ©ng có những sáu bảy tên. Những xác nằm ngổn ngang trên mặt đất đã tá»›i trên năm trăm, há»… sao nhãng má»™t chút là dẫm phải xác kẻ địch liá»n.
Lúc nà y Kiếm Phi như má»™t sát thần, nhưng trong ná»™i tâm chà ng thì lại trấn tÄ©nh hết sức. Chà ng tÃnh toán tráºn đấu ngà y hôm nay, tuy có rút lui ngay bây giá» vẫn không thiệt thòi, vì tinh anh chá»§ lá»±c cá»§a địch tối hôm nay đã tổn thất già ná»a. Còn vá» bên mình, các anh em trải qua má»™t đêm chém giết bất cứ vá» thể xác hay tinh thần cÅ©ng đã má»i mệt rồi, nếu bây giá» không rút lui, bên địch lại có thêm viện binh tá»›i thì quả tháºt là háºu há»a vô cùng.
Trong lúc chà ng vừa chém giết vừa suy nghÄ© thì đã có má»™t tiếng rú tháºt dà i vá»ng tá»›i, chà ng liá»n nghÄ© thầm :
- “Nguy tai! Bên địch lại có thêm ngưá»i tá»›i, có lẽ bên ta...â€
Chà ng chưa nghÄ© dứt, tiếng rú đó đột nhiên ngừng hẳn. Má»™t bóng ngưá»i và ng nhợt vừa cao vừa gầy đã ở trên không phi xuống.
Ngưá»i đó vừa xuống tá»›i đất, liá»n quát lá»›n :
- Kiếm Phi! Äại ca đến cháºm má»™t bước, xin lão đệ lượng thứ cho nhé!
Nói xong, ngưá»i đó giÆ¡ hai tay có là n khói trắng tá»a ra và chá»™p luôn mấy tên cầm Ä‘ao vừa xông tá»›i.
Chỉ nghe thấy kêu “tách†một tiếng, mấy tên nỠchưa kịp nhìn kỹ đã ngã lăn ra đất chết tốt rồi.
Kiếm Phi định thần nhìn kỹ má»›i hay ngưá»i đó là Bạch Cốt Thần Quân Hướng Thiên Sát, trong lòng cả mừng lá»›n tiếng nói :
- Äại ca, đối phương quá nhiá»u ngưá»i, chúng vô sỉ lắm!
Chà ng nói vá»›i Bạch Cốt Thần Quân như má»™t đứa trẻ mong nhá» sá»± che chở cá»§a ngưá»i đại ca.
Bạch Cốt Thần Quân cưá»i ha hả mấy tiếng quái dị rồi đáp :
- Bá»n giặc khốn nạn nà y! ÄÆ°á»£c để lão phu thá» môn Bạch Cốt thần công má»›i luyện gần đây xem kết quả như thế nà o!
Ông ta vừa nói xong, ngưá»i đã như má»™t luồng khói và ng, xông và o đám đông. Ông ta Ä‘i đến đâu là có sương mù trắng tá»›i đó, và có tiếng than khóc vá»ng lên tại đó liá»n.
Äang lúc ấy, trong đấu trưá»ng đột nhiên có má»™t cao thá»§ cá»§a Thiết Hồng bang má»›i tá»›i cưá»i ha hả. Y vừa cưá»i vừa đưa hai tay lên, tay y vẫn cầm thanh Ä‘ao đã cong hết. Vừa lúc ấy Long Äiá»n lướt qua cạnh, liá»n thuáºn tay chém cho y má»™t nhát, máu tươi vá»t lên, y liá»n ngã lăn ra chết liá»n.
Tiếp theo đó, ngưá»i cá»§a Thiết Hồng bang còn có mấy ngưá»i lại Ä‘á»u cưá»i ha hả, cưá»i đến khom lưng suýt tắt thở mà cÅ©ng cưá»i hoà i, rồi tất cả những ngưá»i cá»§a Thiết Hồng bang Ä‘á»u cưá»i như thế hết.
Thá»±c lá»±c cá»§a chúng đã suy nhược hẳn, theo như những ngưá»i khác thấy váºy đã ra lệnh rút lui rồi.
Kiếm Phi cảm thấy kỳ lạ, biết bên trong thế nà o cũng có gì đây, chà ng ra lệnh đình chỉ việc đuổi theo chém giết.
NgỠđâu những ngưá»i ná» vẫn tiếp tục cưá»i, cưá»i cho đến kiệt sức rồi cứ lăn lá»™n trên mặt đất hoà i. Má»™t lát sau tên nà o tên nấy thất khiếu Ä‘á»u rỉ máu ra và chết luôn.
Các anh em cá»§a BÃch Ba bang ngẩn ngưá»i ra không hiểu tại sao hết.
Kiếm Phi nhìn Bạch Cốt Thần Quân há»i :
- Hướng đại ca có phải là ...
Hướng Thiên Sát vội xua tay đáp :
- Không, không phải ta! Lạ tháºt... lạ tháºt...
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang thắc mắc liá»n có tiếng cưá»i ha hả ở dưới chân núi vá»ng lên và có má»™t đôi ngá»±a Ä‘ang tiến lên đỉnh núi. Ngưá»i Ä‘i đầu là Chưởng môn Bách Äá»™c môn bước tiến tá»›i, vái chà o Kiếm Phi rồi nói :
- Tiểu bối Dư Nhân vì có việc báºn nên đến cháºm má»™t chút, xin tiá»n bối thứ lá»—i cho.
Kiếm Phi vá»™i đỡ y dáºy và đáp :
- Dư Chưởng môn đừng có khách sáo như thế! Chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i nhà cả!
Nói xong chà ng liá»n giá»›i thiệu Dư Nhân vá»›i các bá»™ hạ cá»§a mình. Má»i ngưá»i nói khách sáo vá»›i nhau và i câu. Kiếm Phi bá»—ng nghÄ© ra má»™t việc vá»™i há»i :
- Dư Chưởng môn, vừa rồi kẻ địch cưá»i như Ä‘iên như khùng mà chết...
Dư Nhân vừa cưá»i vừa đáp :
- Äó là má»™t thứ cát cưá»i cá»§a bổn môn, vì Bách độc lệnh phù mất tÃch đã lâu chúng tôi không sá» dụng tá»›i, bây giá» má»›i Ä‘em ra sá» dụng.
Phục Hổ Kim Cương nghe nói liá»n cưá»i ha hả, xin lá»i nói :
- Lợi hại tháºt! Nếu không phải là chúng cùng khoái chà mà chết như váºy thì chúng ta sẽ bị mệt chết cÅ©ng nên.
Má»™t lá»i đó như nhắc nhở Kiếm Phi. Chà ng liá»n hạ lệnh cho má»i ngưá»i Ä‘i và o chá»— bóng cây nghỉ ngÆ¡i và phái ngưá»i Ä‘i lấy nước để rá»a sạch những vết máu dÃnh trên áo, đồng thá»i còn bảo Long Äiá»n :
- Long Äiá»n, hãy phái mấy ngưá»i Ä‘i quét dá»n chiến trưá»ng. Chúng ta còn phải tiến thẳng tá»›i sà o huyệt cá»§a Thiết Hồng bang.
Äồ Long Kim Cương cung kÃnh vâng lá»i, đáp :
- Xin tuân lệnh!
Nói xong, y quay mình định đi thì Dư Nhân lại lên tiếng :
- Việc quét dá»n chiến trưá»ng xin giao cho anh em chúng tôi phụ trách, vì chúng tôi có thứ bá»™t hóa xác.
Kiếm Phi gáºt đầu nháºn lá»i để cho thá»§ hạ cá»§a Dư Nhân quét dá»n chiến trưá»ng. Khi chà ng quay đầu nhìn lại chiến trưá»ng thì thấy xác nằm ngổn ngang máu chảy thà nh suối đến phải chau mà y.
Lúc ấy Củng Phà m lại tới báo cáo rằng :
- Báo cáo Bang chá»§, anh em trong đội hoà n toà n bị thương và có bốn ngưá»i thiệt mạng.
Kiếm Phi rầu rĩ đáp :
- Äem xác cá»§a bốn anh em ấy Ä‘i chôn và láºp bia ká»· niệm!
Cá»§ng Phà m vâng lá»i Ä‘i luôn.
Má»™t lát sau, đã kiếm được xác cá»§a bốn ngưá»i anh em trong Khoái Äao đội.
Dư Nhân liá»n ra lệnh cho bá»™ hạ dùng bá»™t hóa xác, rắc và o thây cá»§a kẻ địch.
Má»™t lát sau, mấy trăm cái xác ấy Ä‘á»u biến thà nh má»™t đống nước và ng và ngấm và o trong mặt đất hết.
Còn tất cả các anh em Ä‘á»u cảm thấy má»i mệt vô cùng. Nhưng má»™t lát sau, hỠđã đà o xong được má»™t cái hố lá»›n, ngưá»i nà o ngưá»i ấy rầu rÄ© hết sức, hai mắt ứa lệ và đứng quanh cái hố để hà nh lá»… chôn cất bốn ngưá»i anh em kia.
Chá» tá»›i khi lấp đất xong, Long Äiá»n đã Ä‘em tá»›i má»™t tảng đá lá»›n và chôn ở trước má»™. Kiếm Phi khấn má»™t hồi, rồi dùng ngón tay viết trên bia đá như sau :
“Bốn vị anh em ở nÆ¡i đây đã anh dÅ©ng tạo nên thắng lợi cho BÃch Ba bang và đã hiến tá»›i sức cuối cùng cá»§a mình! Hãy yên nghỉ Ä‘i, hỡi các anh em yêu quý, những vị anh hùng vÄ© đại kia!â€
Hạ khoản đỠ“BÃch Ba bang toà n bá»™ anh em cùng bái. Năm tháng ngà y...â€
Toà n thể anh em khóc sướt mướt thương tiếc bốn ngưá»i đó, vì hỠđã sống vá»›i nhau hồi nhá», cùng há»c văn võ vá»›i nhau má»™t lúc và cùng thà nh công. Không ngá» bây giá» sau má»™t tráºn chiến đấu, âm dương cách biệt không bao giá» còn gặp được nhau nữa.
Tế lá»… bốn ngưá»i anh em ấy xong, các há»™i viên má»›i Ä‘i kiếm nước uống.
Dư Nhân vừa cưá»i vừa nói :
- Khá»i cần phải Ä‘i tìm kiếm nữa, để tại hạ hướng dẫn quý vị Ä‘i lấy nước.
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa đỡ lá»i :
- Dư Chưởng môn chu đáo tháºt!
Toà n đội anh em liá»n cởi áo trắng ra, theo Dư Nhân Ä‘i xuống dưới núi.
Trên núi trở lại yên tÄ©nh như xưa, không ai biết vừa rồi đã có má»™t tráºn đấu kinh thiên như thế.
Hồi 28
Rá»a sạch mối gia thù
Tại má»™t nÆ¡i ở góc trá»i, mặt trá»i vừa má»›i má»c, ánh nắng xuyên qua rừng cây và chiếu và o má»™t cánh đồng bằng lá»›n. NÆ¡i đó có má»™t con sông nhá», mặt sông rá»™ng chừng hÆ¡n hai trượng, nhưng nước rất sâu và trong suốt, nên trông thấy cả cá Ä‘ang bÆ¡i Ä‘i bÆ¡i lại.
Má»™t đội chiến sÄ© má»i mệt Ä‘ang uể oải Ä‘i tá»›i. Khi tá»›i bên bá» sông ai nấy Ä‘á»u nằm lăn ra đất nghỉ ngÆ¡i hết.
Mặt trá»i đã má»c lên cao, các chiến sÄ© má»›i khôi phục lại tinh lá»±c, ai nấy Ä‘á»u vui vẻ nhảy xuống sông bÆ¡i lá»™i. Những chiến y đỠtươi kia không biết là m bằng thứ gì mà nước không ướt, nhưng còn những vết máu dÃnh trên áo vừa và o nước đã tan liá»n, nước sông trong suốt như thế mà chỉ trong chốc lát đã thấy đỠngầu.
Kiếm Phi đã tấm rá»a xong, liá»n ngồi xuống gốc cây cổ thụ ở trên bá» sông. Long Äiá»n, Lôi Anh, Cá»§ng Phà m, Bạch Cốt Thần Quân các ngưá»i Ä‘á»u quây quần nhau để bà n bạc vá» hà nh động sau nà y.
Vết thương ở trên cánh tay trái của Lôi Anh đã băn bó rồi, nên y không còn đau đớn chút nà o. Vừa ngồi xuống, y đã lên tiếng phát biểu ý kiến trước :
- Phó bổn tá»a tán thà nh! Nhân tráºn đại thắng nà y, chúng ta tiến thẳng đến sà o huyệt cá»§a Thiết Hồng bang tấn công cho chúng má»™t tráºn tÆ¡i bá»i khiến gà bay chó nhảy má»›i thôi.
Bạch Cốt Thần Quân cưá»i ha hả xen lá»i há»i :
- Lão đệ, chẳng hay có cho ngu huynh gia nháºp và o trong bang cá»§a các ngưá»i không?
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa há»i má»i ngưá»i rằng :
- Chẳng hay quý vị nghĩ sao?
Dư Nhân cÅ©ng xen lá»i :
- Tiểu bối cÅ©ng xin gia nháºp.
Má»i ngưá»i đồng thanh đáp :
- Hoan nghinh!
Bạch Cốt Thần Quân phấn khởi vô cùng, vừa cưá»i vừa nói :
- Nếu váºy bổn nhân tán thà nh! Chúng ta tiến thẳng tá»›i Thiết Hồng bang.
Long Äiá»n cÅ©ng cưá»i và xen lá»i :
- Theo ý cá»§a tại hạ thì môn hạ đệ tá» cá»§a Dư huynh không nên Ä‘i cùng. Chi bằng hãy trở vá» BÃch Ba hồ huấn luyện má»™t thá»i gian đã rồi hãy sá»›m hạ sÆ¡n chiến đấu!
Vừa rồi Dư Nhân đã trông thấy võ công cá»§a các đội quân, biết mưá»i đại đệ tá» môn hạ cá»§a mình rất kém xa, nên khiêm tốn đáp :
- Tại hạ cũng có ý ấy, nhưng không tiện lên tiếng đấy thôi!
Má»i ngưá»i bà n định xong, nguyên đội ngưá»i lại có Bạch Cốt Thần Quân vÆ¡i Dư Nhân thêm và o, cá»™ng tất cả là mưá»i chÃn ngưá»i lên đưá»ng tiến thẳng vá» núi Thiết Hồng.
Mưá»i đệ tá» môn hạ cá»§a Dư Nhân bắt đầu trở vá» Bách Äá»™c môn trước rồi triệu táºp tất cả đệ tá» cùng Ä‘i hồ BÃch Ba để gia nháºp BÃch Ba bang.
Vì lần quyết định ấy, Bách Äá»™c môn tuyệt tÃch trên giang hồ, nhưng BÃch Ba bang lại thêm được má»™t đội quân Ä‘a mưu túc trà và giá»i dùng độc váºt.
Mấy ngưá»i bà n tán xong, Cá»§ng Phà m bá»—ng lên tiếng nói :
- Không biết Phong Kim Cương các ngưá»i đã lên đưá»ng chưa?
Kiếm Phi bấm đốt ngón tay một hồi rồi đáp :
- Ngà y hôm nay đúng là ngà y thứ năm mươi, kể từ khi chúng ta và o trong quan ná»™i tá»›i giá», Phong Kim Cương vá»›i Cương Thiết NgÅ© Kỵ SÄ© có lẽ đã và o đến Giang Nam rồi đấy.
Củng Phà m lại nói tiếp :
- Tốt nhất là các ngưá»i ấy tá»›i kịp núi Thiết Hồng há»™i há»p vá»›i chúng ta, bằng không vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a chúng ta hiện thá»i có vẻ cô đơn và hÆ¡i yếu má»™t chút.
Lôi Anh trợn mắt lên nhìn y mà mắng rằng :
- Äồ vô dụng! Cha mi hung hăng như thế nà o mà sao mi tầm thưá»ng đến như váºy!
Củng Phà m cũng trợn một mắt lên đáp :
- Lôi lão bá, dụng binh ta trá»ng ở chá»— biết ngưá»i biết ta má»›i có thể bách chiến bách thắng, chứ thị ngu dÅ©ng thì dù có sức láºt núi Ä‘i chăng nữa cÅ©ng vô Ãch thôi.
Lôi Anh thấy Cá»§ng Phà m noó như váºy thừ ngưá»i ra không biết cãi như thế nà o cho phải. Má»™t lát sau, y má»›i vuốt bá»™ râu bạc nói tiếp :
- ÄÆ°á»£c, được, tiểu tá» ngươi nói có lý, ta chả thèm cãi vá»›i mi nữa!
Má»i ngưá»i lại bà n tán thêm má»™t hồi nữa.
Kiếm Phi liá»n há»i Dư Nhân :
- Dư lão đệ, độc dược và ám khà của lão đệ mang theo có đủ dùng không?
Dư Nhân đáp :
- Äá»§ rồi, đủ rồi! Có tất cả má»™t túi cát cưá»i chừng hai nghìn hạt, má»™t túi cát khóc cÅ©ng có chừng hai nghìn hạt, đạn lá»a độc hai chục trái, còn nhiá»u thứ linh tinh nữa.
Lôi Anh lại xen lá»i há»i :
- Cát cưá»i là cái gì? Có bao nhiêu mà có thể là m cho bá»n khốn nạn ấy cưá»i chà chết?
Dư Nhân mỉm cưá»i đáp :
- Hạt cát cưá»i cÅ©ng to như hạt cát thưá»ng thôi, những ngưá»i võ công tầm thưá»ng chỉ bị trúng má»™t hạt cÅ©ng đủ là m cho há» cùng chà chết rồi.
Lôi Anh thè lưỡi ra nói tiếp :
- Trá»i Æ¡i! Cái trò nà y đáng sợ như thế cÆ¡?
Lúc ấy mặt trá»i đã lên gần đỉnh đầu, má»i ngưá»i cÆ¡m nước xong, nghỉ ngÆ¡i giây lát lại chuẩn bị lên đưá»ng. Mưá»i đệ tá» cá»§a Bách Äá»™c môn Ä‘á»u cáo từ Ä‘i vá» trước.
Dư Nhân, Bạch Cốt Thần Quân cÅ©ng thay bá»™ chiến y đỠnhư lá»a, bên ngoà i khoác cái áo dà i trắng tinh và đầu thì úp chụp má»™t cái mặt nạ sà i lang.
Kiếm Phi vừa ra lệnh tức thì toà n đội quân đã lên đưá»ng Ä‘i luôn.
Äi không bao lâu đã tá»›i trước má»™t ngôi miếu đổ nát. Vì ngá»±a cá»§a má»i ngưá»i đã giấu ở trong đó nên há» và o bên trong lấy ngá»±a ra rồi cùng cỡi ngá»±a tiến thẳng vá» phÃa Nam.
Vì là chuyến Ä‘i ở trong đưá»ng núi, nên ngá»±a cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u là ngá»±a tốt, lá»±a chá»n trong nghìn con má»›i lấy má»™t. Bởi váºy, mưá»i chÃn con ngá»±a dù Ä‘i trong đưá»ng núi khó Ä‘i như thế mà vẫn chạy như bay, đến lúc trá»i tối đã Ä‘i được mấy trăm dặm rồi.
Má»i ngưá»i khi Ä‘i tá»›i má»™t khu rừng nhá», liá»n xuống ngá»±a, phái hai ngưá»i ở lại đó trông coi, còn những ngưá»i khác thì tiến thẳng và o trong núi sâu. Vì nÆ¡i đây là phÃa sau núi Thiết Hồng, chỉ cách núi ấy chừng ba mươi trượng thôi. Xa xa trông thấy khoảng núi đó như má»™t cái câu vồng ở trên trá»i váºy.
Má»i ngưá»i Ä‘i được má»™t quãng đưá»ng, Kiếm Phi vá»™i ngừng bước, bảo má»i ngưá»i rằng :
- Thiết Hồng bang, ngưá»i nhiá»u thế mạnh, tất nhiên chúng phải phòng bị rất nghiêm ngặt. NÆ¡i nháºp khẩu sÆ¡n trại cá»§a chúng ở dưới tảng đá lá»›n kia, váºy chúng ta hãy chia là m bốn đưá»ng tiến và o rồi sẽ gặp nhau ở Tổng đà n.
Nói xong chà ng liá»n chia đội ngưá»i ra là m bốn toán. Cá»§ng Phà m dẫn bốn anh em Ä‘i má»™t đưá»ng, vượt theo phÃa sau mà và o. Lôi Anh dẫn bốn anh em tấn công và o phÃa bên phải còn chà ng và các ngưá»i thiìtấn công ở chÃnh Ä‘iện.
Má»i ngưá»i tuân lệnh xong, liá»n cởi ái dà i trắng ra và lên đưá»ng ngay.
Chá» ba toán kia Ä‘i khá»i, Kiếm Phi má»›i quay đầu lại bảo các ngưá»i rằng :
- Chúng ta đi thôi!
Bốn cái bóng ngưá»i đỠnhư lá»a, nhanh như sao sa, tiến thẳng lên trên đỉnh núi.
Lúc ấy mặt trá»i đã lặn, bốn bá» Ä‘á»u tối dần. Trên đỉnh núi Thiết Hồng bang có khắc năm chữ tháºt lá»›n ở trên vách đá như sau :
“Thiết Hồng bang Tổng đà nâ€.
Nhưng ở cái cá»a lá»›n, dưới vách đá đó không có má»™t bóng ngưá»i nà o canh gác.
Nếu bảo kẻ địch không phải vì hoảng sợ mà bá» chạy thì thế nà o chúng cÅ©ng đã phòng bị rất nghiêm ngặt rồi. Má»™t lát sau, bá»—ng có má»™t bóng ngưá»i đỠhồng, nhanh như Ä‘iện chá»›p, xuyên qua cá»a lá»›n cá»§a Tổng đà n Thiết Hồng bang. Tiếp theo đó, có bóng thứ hai rồi thứ ba và thứ tư Ä‘á»u và o lối cá»a chÃnh.
Trong Tổng đà n tối om như má»±c, không có má»™t bóng ngưá»i nà o hết. Bốn ngưá»i đó đã Ä‘i tá»›i quãng trưá»ng ở trước đại sảnh cá»§a Tổng đà n. Ngó nhìn qua loa má»™t chút, Kiếm Phi liá»n cưá»i nhạt má»™t tiếng và nói :
- Äốt!
Chà ng vừa nói dứt thì trong bóng tối đã có tiếng cưá»i nhạt vá»ng ra. Tiếng cưá»i nhạt ấy nghe rất rùng rợn. Tiếp theo đó lại có tiếng ngưá»i dõng dạc nói :
- Thiên đưá»ng có lối, các ngươi không Ä‘i, địa ngục không ngõ, các ngươi lại tá»± chui đầu và o! Hì hì, các ngươi đã tá»›i rồi thì đừng có hòng ra khá»i nÆ¡i đây!
Tiếng nói đó vừa dứt lại có tiếng cưá»i ha hả hoà i.
Bạch Cốt Thần Quân không sao nhịn được, lẳng lặng tiến thẳng vá» phÃa đó, giÆ¡ tay lên tấn công hai chưởng, liá»n có hai luồng gió trắng nhằm nÆ¡i đó tấn công tá»›i.
“Bùng bùngâ€
Cát bụi bay tung, nhà cá»a lung lay như sắp đổ, má»™t cái bóng Ä‘en ở trong xó tối giữa cát bụi mù mịt phi ra.
Bạch Cốt Thần Quân cưá»i nhạt má»™t tiếng, vá»™i Ä‘uổi theo tấn công tiếp.
Má»™t hÆ¡i bị tấn công luôn mưá»i bảy chưởng má»™t lúc, cái bóng Ä‘en ná» bá»—ng nhảy lên trên cao năm thước, rồi xoay bổ đầu xuống, đưa hai tay nhằm đầu ông ta đè mạnh.
Äồng thá»i Kiếm Phi lại quát lá»›n má»™t tiếng :
- Xông và o!
Ba cái bóng đỠchia là m ba mặt xông và o tấn công luôn. Bên trong liá»n có những ám khà mau như châu chấu nhằm ba ngưá»i bắn tá»›i.
Kiếm Phi lá»›n tiếng cả cưá»i và rút BÃch Vân kiếm múa tÃt, liá»n có má»™t luồng cầu vồng xanh quay như chong chóng, khiến tất cả những ám khà ấy bắn ngược và o trong nhà .
Bá»—ng nhiên bên trong có năm ngưá»i tay cầm cung ná», nhảy ra bao vây lấy Kiếm Phi.
Kiếm Phi cưá»i nhạt má»™t tiếng, giở Long Phụng cương khà ra, ngưá»i chà ng uốn éo như má»™t con rắn, chỉ thoáng cái đã lướt tá»›i trước mặt năm ngưá»i kia liá»n.
Năm ngưá»i ná» cả kinh, đồng thanh quát lá»›n má»™t tiếng rồi rút Ä‘ao ra nhằm đầu và ngưá»i Kiếm Phi chém luôn.
Kiếm Phi thấy váºy cưá»i nhạt má»™t tiếng, và nói :
- Các ngươi muốn chết phải không?
Chà ng rung động thanh BÃch Vân kiếm má»™t cái, liá»n tá»a ra mấy chục Ä‘iểm hà o quang nhằm ba ngưá»i ở bên phải tấn công luôn. Äồng thá»i chà ng co hữu chưởng lên công luôn má»™t thế. Chưởng phong cá»§a chà ng mạnh khôn tả, và ra tay lại nhanh nữa, khiến kẻ địch không sao ngỠđược. Cả năm còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác nhìn chà ng thì kiếm quang và chưởng phong đã lấn áp tá»›i ngưá»i chúng rồi.
Chỉ nghe thấy mấy tiếng kêu “coong coong coongâ€, ba thanh Ä‘ao cá»§a ba tên đứng ở bên phải đã bị chặt gãy là m đôi. Äồng thá»i có hai tiếng kêu “bùng bùng†cả năm tên Ä‘á»u rú lên, tiếng kêu nghe rất thảm khốc rồi cả năm Ä‘á»u bị bắn tung lên mái nhà và rá»›t xuống đất chết tốt.
Kiếm Phi giết xong năm kẻ địch, không chần chừ gì cả vá»™i quay ngưá»i lướt vá» phÃa bên trái. Bá»—ng có ba bóng Ä‘en ở bên dưới nhảy lên mái nhà đuổi theo chà ng và quát lá»›n :
- Äứng lại!
Chà ng quay đầu lại nhìn thấy ba ông già đầu tóc bạc phÆ¡ Ä‘ang Ä‘uổi theo tá»›i. Mặt chà ng lá»™ sát khà nhìn ba ngưá»i đó.
Ông già đi đầu tay cầm má»™t cái ống Ä‘iếu, cưá»i má»™t tiếng rồi múa ống Ä‘iếu nhắm ngưá»i chà ng Ä‘iểm tá»›i, mồm thì lạnh lùng nói :
- Lão phu là lão đại của Mạnh Sơn tam kiệt...
Y chưa nói dứt, Kiếm Phi đã như một là n khói và cũng như một cái bóng ma lướt tới trước mặt chúng rồi.
Mạnh SÆ¡n tam kiệt tháºt sá»± là Mạnh SÆ¡n tam quá»·, có tiếng là hung dữ nhất trong võ lâm, võ công cÅ©ng khá cao siêu. Chúng thấy Kiếm Phi không nói năng gì hết mà chỉ lướt tá»›i. Chúng Ä‘á»u kinh hãi thầm và lá»›n tiếng nói :
- Chúng ta sát cánh nhau tấn công đi!
Chúng chưa nói dứt thì lão đại đã múa ống Ä‘iếu nhằm các nÆ¡i đại huyệt cá»§a Kiếm Phi Ä‘iểm luôn. Äồng thá»i hai tên kia cÅ©ng múa hai thứ khà giá»›i xông lên tấn công và o hai bên hông Kiếm Phi.
Kiếm Phi cưá»i nhạt má»™t tiếng, rung động thanh BÃch Vân kiếm, má»™t là n bóng kiếm xanh biếc và kiếm khà kêu “veo veo†nhằm ba ngưá»i đó phản công luôn.
Mạnh Sơn tam quỷ cả kinh, vội rút lui và đồng thanh la lớn :
- Tên nà y cứng...
Chúng má»›i kêu được ná»a câu thì Kiếm Phi đã cưá»i nhạt và tay phải quay tÃt thanh kiếm. Tiếp theo đó có tiếng kêu “ối chà â€, máu tươi đã bắn ra tung tóe. Tam quá»· Ä‘á»u ngã lăn long lóc ở trên mái nhà rồi rá»›t xuống dưới đất ngay.
Lúc ấy Bạch Cốt Thần Quân đã giở thân pháp nhanh như ma quỷ và môn Bạch Cốt thần công ra khởi chiến với một ông già gầy gò.
Ông già ná»™i lá»±c rất thâm háºu, nhưng y chẳng nói chẳng rằng ra chưởng mạnh như trá»i long đất lở, bóng chưởng như mưa rà o nhằm ngưá»i Bạch Cốt Thần Quân tấn công tá»›i.
Bạch Cốt Thần Quân tức giáºn khôn tả, ngá»ng mặt lên trá»i rú lên má»™t tiếng tháºt dà i, sắc mặt cá»§a ông ta đột nhiên biến thà nh trắng nhạt. Ngưá»i ông ta gầy gò như que cÅ©i, nhưng hai cánh tay cá»§a ông ta dà i gấp đôi, chìa ra chá»™p và o mặt ông già kia luôn.
Ông già nỠcả kinh la lớn :
- Bạch Cốt thần công...
Y vội chắp hai bà n tay lại, xoa một cái rồi đẩy mạnh ra, mồm thì quát lớn :
- Äệ Nhất Tuyến rút lui!
Chưởng phong của y nóng hổi nhắm chưởng lực của Bạch Cốt Thần Quân đẩy tới.
Má»™t tiếng “bùng†tháºt lá»›n, tiếp theo đó lại có tiếng kêu “ầmâ€, mái nhà đã đổ sụp, cát bụi bay mù mịt tức thì.
Ông già ná» rú lên má»™t tiếng rất thảm khốc, mồm phun máu tươi và ngưá»i bị bắn vá» phÃa sau.
Bạch Cốt Thần Quân lại quát lớn :
- Äể lại tÃnh mạng ngươi ở đây!
Rồi ông ta vội đuổi theo ngay.
Ông già nỠlại quay đầu lại, phun luôn máu tươi và o mặt Bạch Cốt Thần Quân.
Máu tươi cá»§a y tá»±a như má»™t là n mưa máu bắn tá»›i, đó là BÃch huyết tiá»…n, đã nổi tiếng trong võ lâm. Nếu không tá»›i lúc định tâm cùng chết vá»›i kẻ địch thì không ai dám dùng tá»›i môn ấy cả.
Bạch Cốt Thần Quân thấy váºy cưá»i ha hả, nhún chân má»™t cái ngưá»i đã nhảy lên cao hai trượng và váºn sức và o trong tay chỠông già ná» quay ngưá»i lại thà mạng là tấn công liá»n.
Quả nhiên ông già ná» vừa phun BÃch huyết tiá»…n ra xong liá»n rú lên má»™t tiếng như Ä‘iên như khùng rồi quay ngưá»i lại nhằm Bạch Cốt Thần Quân mà giÆ¡ chưởng lên tấn công luôn.
Bạch Cốt Thần Quân cưá»i khà má»™t tiếng, xoay ngưá»i má»™t cái và ra tay nhanh vô cùng, tấn công và o đầu và o mặt ông già ná» hai chưởng liá»n. Chỉ nghe thấy “bùng bùng†hai tiếng, ông già nỠđã thấy ngưá»i giá lạnh như băng, bắn ra ngoà i xa hai trượng chết liá»n.
Lúc ấy trên đỉnh núi cao nhất cá»§a Thiết Hồng bang, đã có tiếng chuông báo động rồi sau lại có thêm tiếng kêu la chém giết vá»ng tá»›i. Äồng thá»i lại có những ngá»n lá»a bốc lên, thế là má»™t tráºn đại chiến và má»™t tráºn đại sát phạt đã mở mà n. Kiếm Phi đã ngá»ng mặt lên trá»i rú lên má»™t tiếng tháºt dà i. Tiếng rú cá»§a chà ng đã chấn động cả khắp chung quanh núi. Tiếng rú chưa dứt, chà ng đã múa thanh bảo kiếm tiến thẳng và o trong đại đưá»ng.
Äằng sau núi, tiếng chá»i rá»§a chém giết cá»§a Lôi Anh kêu như sấm động vang lên.
Äồng thá»i cÅ©ng có tiếng cưá»i như Ä‘iên như khùng cá»§a Long Äiá»n vá»ng tá»›i nữa. Thế là tiếng kêu la chém giết tiếng cưá»i, tiếng quát tháo, xen lẫn vá»›i tiếng kêu rú thảm khốc và cùng ngá»n lá»a bốc cháy lan khắp cả đỉnh núi Thiết Hồng.
Ngưá»i trong Thiết Hồng bang Ä‘oán chắc đối phương thể nà o cÅ©ng tá»›i nhưng không ngá» hôm nay kẻ địch đã tá»›i rồi và tá»›i má»™t cách quá nhanh như váºy, nên chúng không kịp đỠphòng má»›i bị thảm bại như thế. Nhưng ngưá»i cá»§a BÃch Ba bang dù sao cÅ©ng chỉ có mưá»i chÃn ngưá»i tất cả, dù hunh mãnh đến đâu, dù cao siêu đến đâu cÅ©ng không sao diệt hết được các đệ tá» cá»§a Thiết Hồng bang.
Lúc ấy trên đại sảnh máu chảy lai láng, ngá»n lá»a bốc cao đầu và chân tay cụt lăn long lóc, tráºn đấu nà y thảm khốc không thể tưởng tượng được.
Dư Nhân Ä‘i đến đâu là các thá»§ hạ và ngưá»i đến giúp sức cho Thiết Hồng bang không khóc thì cưá»i tá»›i đó. Chúng đã mất hết cả sức chiến đấu, nên ngưá»i cá»§a BÃch Ba bang giải quyết chúng má»™t cách rất dá»… dà ng.
Lúc ấy đã là canh ba, lá»a trên Thiết Hồng sÆ¡n bốc cao chá»c trá»i, bóng ngưá»i chạy Ä‘i chạy lại như Ä‘iên như khùng, ánh sáng Ä‘ao kiếm lóe mắt, khiến trăng sao trên trá»i cÅ©ng phải ảm đạm.
Äá»™t nhiên dưới Thiết Hồng sÆ¡n bá»—ng có má»™t tiếng lang hú rất dà i và rất thê lương vá»ng lên, từng tiếng má»™t rót và o tai má»i ngưá»i và tiếng kêu đó là m cho anh em BÃch Ba bang cà ng hăng hái thêm.
Lôi Anh múa tÃt đôi chùy ngẩng mặt lên trá»i hú lên má»™t tiếng như thế.
Cá»§ng Phà m mình dÃnh đầy máu phi thân tá»›i trước mặt Kiếm Phi há»i rằng :
- Thưa Bang chá»§, Phong Kim Cương vá»›i NgÅ© Kỵ SÄ© đã tá»›i và đánh tiếng há»i Bang chá»§ có cho phép há» xông lên không?
Kiếm Phi gáºt đầu đáp :
- Má»i há» lên.
Cá»§ng Phà m vừa cưá»i vừa vâng lá»i, liá»n ngẩng mặt lên rú mấy tiếng lang hú như thể để trả lá»i những ngưá»i ở dưới chân núi.
Kiếm Phi thấy ngưá»i y máu tươi nhá» từng giá»t xuống như váºy mà vẻ mặt phấn khởi vô cùng, nên chà ng cảm khái hết sức, bụng bảo dạ :
- “Há» Ä‘á»u là những hiệp sÄ© cao quý hết!â€
Cá»§ng Phà m xông lại múa tÃt thanh Ä‘ao xông và o trong đám đông chém giết tiếp.
Kiếm Phi liá»n kiếm má»™t chá»— rất cao đứng lên trên đó đợi chá» Phong Kim Cương vá»›i Cương Thiết NgÅ© Kỵ SÄ© tá»›i.
Quả nhiên má»™t lát sau, tiếng rú đã tá»›i trước cá»a Tổng đà n Thiết Hồng bang rồi.
- Các anh em già trẻ, đừng có giết chết kẻ địch để nhưá»ng lão há» Lâu nà y má»™t Ãt, để lão sướng tay má»™t chút.
Tiếng nói đó vừa dứt, má»i ngưá»i đã thấy sáu cái bóng ngưá»i đỠnhư lá»a múa tÃt thanh Ä‘ao sáng như mấy chiếc bánh xe và như vÅ© bão xông thẳng và o Tổng đà n, ngưá»i Ä‘i đầu chÃnh là Phong Kim Cương Lâu Thiên, đầu tóc bạc phÆ¡, tay phải múa đại Ä‘ao, tay trái múa chùy, Ä‘i tá»›i đâu là kẻ địch hãi sợ tá»›i đó, phÃa sau y là năm kỵ sÄ© oai phong lẫm lẫm.
Sáu ngưá»i đó cùng xông tá»›i trước mặt Kiếm Phi cung kÃnh vái chà o :
- Bái kiến Bang chủ.
Kiếm Phi xua tay đáp :
- Miá»…n lá»….
Tiếp theo đó chà ng lại đưa mắt nhìn và o trong đấu trưá»ng rồi nói vá»›i sáu ngưá»i kia rằng :
- Hiện giỠtình hình rất bất lợi cho bên chúng ta, các ngươi cứ ra tay chém giết đi, không cần phải nương tay gì hết.
Ra lệnh cho sáu ngưá»i ná» xong, chà ng như con chim đại bà ng bay thẳng và o chá»— đám đông đâm chém lia lịa.
Lâu Thiên liá»n rống lên má»™t tiếng và ra lệnh cho NgÅ© Kỵ SÄ© rằng :
- Các anh em tiến lên.
Y vừa ra lệnh xong liá»n múa Ä‘ao múa chùy, mồm cưá»i ha hả xông chém giết kẻ địch luôn.
Ngũ kỵ sĩ cũng tay đao tay chùy xông lên giết kẻ địch theo.
Ngưá»i cá»§a BÃch Ba bang thấy có quân tiếp viện tá»›i cà ng hăng hái thêm, trái lại kẻ địch lại cứ lui vá» phÃa sau tá»›i tấp.
Kiếm Phi múa thanh bảo kiếm ở trong đám đông xông Ä‘i xông lại chém giết, nhưng chà ng phát giác thấy đối phương tuy võ công khá cao, nhưng Ä‘á»u là ngưá»i lạ mặt cả, chà ng thắc mắc vô cùng và cÅ©ng không hiểu đối phương má»i đâu được những cao thá»§ đến giúp như thế, tuy váºy chà ng vẫn không thể nương tay được, vì nếu chà ng không giết bá»n ngưá»i lạ mặt nà y thì há» cÅ©ng giết lại chà ng. Tráºn đấu khốc liệt ấy đã bắt đầu cháºm dần, chỉ còn má»™t số Ãt là vẫn liá»u mạng đấu chà chết thôi.
Hồi 29
Háºn thù chồng chất
Sáng ngà y hôm sau, trên đỉnh núi Thiết Hồng chỉ còn lại những xác chết nằm ngổn ngang ở trên đống gạch ngói đổ nát, máu tươi lai láng khắp nÆ¡i hòa lẫn những mùi tanh hôi vá»›i mùi khét lẹt bốc lên, khiến ai cÅ©ng phải buồn nôn muốn á»e.
Má»™t đội chiến sÄ© áo đỠtrên đỉnh núi từ từ rút khá»i Thiết Hồng SÆ¡n, ai nấy đã trở và o trong rừng chá»— giấu ngá»±a để nghỉ ngÆ¡i và đi tìm nước uống cùng tắm rá»a.
Má»™t lát sau mấy ngưá»i thừa lệnh Ä‘i tìm nước đã vá» báo cáo ở phÃa sau rừng đó không xa có má»™t hồ nước trong suốt trông thấy cả cá bÆ¡i lá»™i.
Kiếm Phi liá»n ra lệnh cho các anh em lần lượt lên ngá»±a tiến thẳng vá» phÃa hồ nước ấy, Ä‘i được ba dặm đã tá»›i bá» hồ rồi.
Hồ ấy rá»™ng hÆ¡n bốn trượng, dà i hÆ¡n ngà n trượng, nước trong như nước suối, anh em cá»§a toà n đội Ä‘á»u nhảy xuống dưới hồ tắm rá»a và đùa giỡn, còn Kiếm Phi vẫn ở trên bá» cau mà y nghÄ© ngợi :
- Tại sao không thấy bá»n NgÅ© Bá»™ Thất Hồn Phương Trấn Thiên, mà ngay cả Tà Phong, Bang chá»§ cá»§a Thiết Hồng bang cÅ©ng vắng nốt, chẳng lẽ chúng còn có sà o huyệt khác chăng? Hay là âm mưu cá»§a Sà i Nho Tú SÄ© đã phát động rồi và chúng đã ở trên giang hồ hoạt động rồi chăng?
Chà ng không dám xác định, nhưng chà ng chắc bá»n chúng âm mưu hoạt động, không sá»›m thì chầy cÅ©ng thá»±c hiện và mình cÅ©ng không sao tránh khá»i má»™t tráºn quyết chiến, chưa biết chừng lúc ấy tất cả anh em cá»§a BÃch Ba bang Ä‘á»u phải động viên hết cÅ©ng nên, nếu Tà Phong Ä‘i theo Sà i Nho Tú SÄ© tháºt, thì vấn đỠnà y phiá»n phức lắm lắm chứ chẳng không?
Mặt trá»i đã má»c lên cao, Kiếm Phi ra lệnh cho toà n đội ở đó nghỉ ngÆ¡i, chá» trá»i tối má»›i lên đưá»ng.
Trong ngà y hôm đó trên giang hồ có má»™t tin kinh ngưá»i đồn đãi khắp má»i nÆ¡i, cuá»™c hẹn ước cá»§a Thiết Hồng bang vá»›i Kim Húc lệnh chá»§ đã thi hà nh và o trong đêm Trung Thu, tráºn đấu đó Thiết Hồng bang đại bại chết hÆ¡n năm trăm ngưá»i mà đối phương chỉ có hai mươi ngưá»i thôi.
Tối hôm mưá»i sáu toà n đội BÃch Ba bang lại tấn công Tổng đà n cá»§a Thiết Hồng bang ở trên núi Thiết Hồng, tất cả cao thá»§ cá»§a Thiết Hồng bang Ä‘á»u bị chém giết hết, không còn má»™t ngưá»i nà o sống sót, thá»§ Ä‘oạn cá»§a BÃch Ba bang có má»™t không hai.
Thế là trên giang hồ lại xao động, các nhân sÄ© có lòng cá»§a các nÆ¡i Ä‘á»u lo âu khôn tả, chỉ sợ tráºn tai kiếp sắp tá»›i nÆ¡i và má»™t số ngưá»i lại cho là chỉ có BÃch Ba bang má»›i có thể diệt nổi tai kiếp đó thôi...
Ngà y hôm đó các anh em BÃch Ba bang nghỉ ngÆ¡i và chÆ¡i đùa ở trên bá» hồ tại phÃa sau núi cá»§a Thiết Hồng bang, đợi đến khi trá»i sắp tối há» má»›i bắt đầu lên được. Mục tiêu cá»§a há» là Hắc Sát trang ở trên núi Thiên Mục, tại tỉnh Triết GIang.
Kiếm Phi đã quyết định phá hủy Hắc Sát trang rồi sẽ đi dò thăm lai lịch thân thế của mình và xem cha mẹ mình đang ở đâu.
Tiếp theo đó chà ng lại quyết định đi Thượng Quan bảo trả thù cho sư phụ.
NghÄ© tá»›i Hắc Sát trang vá»›i Thượng Quan bảo chà ng liên tưởng đến Trần Du Du và Thượng Quan Lá»™ Châu hai ngưá»i, chà ng so sánh hai nà ng, thấy nà ng nà o cÅ©ng có sở trưá»ng và sở Ä‘oản. Nói vá» sắc đẹp thì má»™t ngưá»i là Tây Thi, má»™t ngưá»i là Chiêu Quân, cả hai Ä‘á»u là tiên nữ hạ phà m, đẹp không thể tưởng tượng được. Còn nói vá» tÃnh nết thì Thượng Quan Lá»™ Châu phải cái Ä‘iêu ngoa, còn Trần Du Du lại quá thâm độc.
Lúc ấy hình bóng của Lý Hồng lại hiện lên trên óc chà ng, nghĩ đến Lý Hồng chà ng lại nghĩ thầm :
- “Con nhá» nà y dâm đãng tháºt, ta còn nghÄ© đến nó là m chi?â€
Nhưng chà ng cà ng không nghÄ© đến nà ng ta thì hình bóng cá»§a nà ng lại cà ng hiện lên hoà i, vì lúc ấy chà ng vá»›i má»i ngưá»i Ä‘ang vượt qua những ngá»n núi cho nên Ä‘i mãi tá»›i ná»a đêm, đội quân thiện chiến nà y đã Ä‘i sâu và o trong dãy núi trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp.
Äá»™t nhiên có má»™t tiếng rú thảm khốc ở sau mấy khoảng núi vá»ng tá»›i tai các ngưá»i.
Nhất là Kiếm Phi nghe tiếng kêu ấy, đặc biệt rùng mình hÆ¡n má»i ngưá»i, vì chà ng cảm thấy tiếng kêu đó là cá»§a má»™t ngưá»i hình như không muốn chết thốt ra, và cÅ©ng hình như Ä‘ang bị má»™t sức mạnh đè nén, mà không sao phản kháng nổi.
Nghe thấy tiếng rú ấy, ai nấy Ä‘á»u động lòng nghÄ©a hiệp, riêng Kiếm Phi thì nghe thấy tiếng kêu đó rất quen thuá»™c, nhưng chà ng không nhá»› ra được đó là tiếng cá»§a ai?
Chà ng liá»n giÆ¡ tay ra hiệu bảo toà n đội hãy ngừng chân, rồi quay đầu lại bảo Long Äiá»n rằng :
- Ngươi cứ dẫn đội quân Ä‘i tiếp, để mình bổn Bang chá»§ Ä‘i tá»›i nÆ¡i có tiếng kêu xem sao, rồi bổn Bang chá»§ sẽ quay trở lại theo các ngưá»i.
Long Äiá»n há»i :
- Có cần má»™t hai ngưá»i chúng tôi Ä‘i theo Bang chá»§ không?
Bạch Cốt Thần Quân vá»›i Lôi Anh đồng thanh xen lá»i nói :
- Äể cho chúng tôi hai ngưá»i theo nhé?
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa đáp :
- Khá»i cần, nếu có việc gì má»™t mình ta cÅ©ng đủ đối phó rồi.
Nói xong, chà ng nhún chân má»™t cái đã ra khá»i lưng ngá»±a phi lên trên cao, mồm thì nói tiếp :
- Các ngưá»i cứ tiếp tục Ä‘i Ä‘i, tạm do Long Äiá»n phụ trách lãnh đội.
Tiếng nói vừa dứt, ngưá»i chà ng đã mất dạng trong bóng tối.
Tiếng vó ngá»±a kêu như sấm động, các anh em cá»§a BÃch Ba bang do Long Äiá»n thống lãnh vẫn tiếp tục Ä‘i vá» phÃa trước.
Kiếm Phi giở hết tốc lá»±c thân pháp Long Vân Äá»™n ra, ngưá»i chà ng Ä‘i nhanh như gió, quần áo bay phất phá»›i, trong nháy mắt chà ng đã vượt qua bốn khoảng núi.
Khi vượt qua khá»i núi thứ năm, chà ng thấy trước mặt có má»™t cánh đồng bằng.
Cánh đồng bằng nà y tá»±a như má»™t thung lÅ©ng, chung quanh Ä‘á»u có núi cao vây kÃn.
Chà ng vừa ở trên đỉnh núi phi xuống đã thấy hai cái bóng đen ở trong bìa một khu rừng phi lên.
Äồng thá»i chà ng lại nghe thấy có tiếng ngưá»i nói vá»ng tá»›i :
- Sư phụ, y có phải là ... sư phụ của Kim Húc lệnh chủ không?
Trá»i Æ¡i! Äó chÃnh là tiếng nói cá»§a Lý Hồng. Tiếp theo đó chà ng lại nghe thấy tiếng cá»§a Vân SÆ¡n thần ni đáp :
- Những ma đầu nà y đáng lẽ phải chết từ sớm kia rồi. Hồng nhi, từ nay trở đi sư phụ cấm con không được gần với tiểu tỠấy.
Lý Hồng ai oán đáp :
- Sư phụ, chà ng... Hồng nhi... không... không... không theo chà ng nữa.
Tiếng nói cá»§a hai ngưá»i cà ng ngà y cà ng xa và khuất dần trong xó tối.
Kiếm Phi chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, suýt tà nữa thì chết giấc. Chà ng vội ngừng chân lại định thần, lẩm bẩm nói :
- Không... không... không có lẽ là sư phụ của ta, có bao giỠsư phụ của ta lại xuống núi.
Chà ng không tin Kim Má»™ng Hùng, sư phụ cá»§a mình đã bị ngưá»i giết hại, nhưng trông đầu óc chà ng lại thấy hình bóng cá»§a sư phụ, má»™t ông già đầu tóc bạc phÆ¡ trông rất tá»™i nghiệp, má»™t ná»a ngưá»i vì bị hai sư huynh tà n sát Ä‘ang nằm trên vÅ©ng máu và rên rỉ kêu la như sắp chết váºy.
Chà ng vá»™i phi thân tá»›i bên bìa rừng, thấy mấy cái xác chồng chất ở trên mặt đất, chà ng Ä‘oán chắc vừa rồi nÆ¡i đây thế nà o cÅ©ng có má»™t tráºn kịch chiến xảy ra. Chà ng tá»›i gần những cái xác đó, chà ng cà ng Ä‘i cà ng cháºm lại, vì chà ng sợ phát giác xác cá»§a sư phụ mình trong đống xác ấy, vì thế mà chà ngkhông dám tá»›i gần nữa.
Bá»—ng nghe thấy má»™t tiếng rên rỉ quen thuá»™c, chà ng đột nhiên rùng mình má»™t cái, nước mắt ứa ra. Chà ng thấy rõ rà ng trong đống xác có tiếng ngưá»i kêu rên.
-... Phi nhi... con...hiện giá»... ở đâu... lão muốn gặp...mặt con... ồ không, không...
ta không trông thấy gì hết... Phi nhi... ta chỉ muốn rá» mặt con và mẹ cá»§a con thôi... Trá»i Æ¡i... sao trá»i lại không công bằng như thế... Phi nhi... ngưá»i cá»§a... Cá»u Thiên đạo cung muốn giết... giết con đấy, Sà i Nho Tú SÄ©... muốn giết con. Trá»i Æ¡i, ta không muốn chết vá»™i...
Ông ta ở dưới đất Ä‘ang gượng bò dáºy, nhưng chỉ thấy ông ta run lẩy bẩy chứ không sao Ä‘i được.
Kiếm Phi không ngá» sư phụ mình bị ngưá»i vây đánh, nhưng chà ng không dám lên tiếng, chà ng sợ mình đột nhiên xuất hiện như váºy, sư phụ cá»§a mình sẽ cảm động quá rồi chịu đựng không nổi.
Tuy váºy, chà ng vẫn từ từ Ä‘i tá»›i trước mặt ông già .
Lúc ấy Kiếm Phi đã trông thấy rõ lão hiệp Kim Má»™ng Hùng nằm ở trong đống máu, chân tay bị chặt cụt hết, mặt dÃnh đầy máu trông rất thê thảm.
Tới khi Kiếm Phi đã đến cạnh ông ta, ông ta mắt ngơ ngác nói tiếp :
- Trá»i... lão... đã nghe thấy rồi... đúng là tiếng chân cá»§a tá» thần. Lão không muốn chết, lão không muốn chết vá»™i, lão còn muốn gặp Phi nhi...
Kiếm Phi không sao nhịn được nữa, nước mắt rà n rụa, từ từ cúi đầu xuống dùng nội công khẽ nói và o tai ông già nỠrằng :
- Sư phụ... con là ... Phi nhi... đã vỠtới đây.
Kim Má»™ng Hùng nghe thấy tiếng nói cá»§a chà ng, phấn chấn vô cùng, vá»™i há»i :
- Có tháºt... là Phi nhi... đấy không?
Mắt bên phải của ông ta chỉ là một cái lỗ chảy máu, chứ không còn thấy con ngươi đâu nữa, nước mắt ở trong đó nhỠròng xuống.
Kiếm Phi móc túi lấy thuốc bỠvà o mồm cho ông ta, chà ng khẽ dà mặt mình và o mặt Kim Mộng Hùng và nói :
- Sư phụ... ai đả thương... sư phụ như thế nà y?
- Phi nhi, sư phụ nghe nói con ở trên giang hồ được nổi danh trong lòng rất mừng rỡ. Không ngá» khi tá»›i Lục Thiá»u SÆ¡n nghe nói con bị Lục Thiá»u Ma Quân giết hại, ta Ä‘au lòng vô cùng liá»n thân chinh xuống núi để phục thù cho con. NgỠđâu lúc tá»›i Giang Nam ta hay tin con tái xuất sÆ¡n, ta muốn gặp mặt con, không ngá» bị ngưá»i Cá»u Thiên đạo cung theo dõi, sau nghe nói Sà i Nho Tú SÄ© tái xuất thế, định ra tay giết hại con...
Sau sư phụ gặp chúng ở nÆ¡i đây, hai mươi mấy cao thá»§ định giết ta để dụ con tá»›i, cho nên... Phi nhi từ giÆ¡ trở Ä‘i... con phải cẩn tháºn... Bây giá» khá»i cần phải lý đến sư phụ nữa... Phi nhi...
Chưa nói hết câu chót ông ta đã ra ngưá»i thiên cổ. Kiếm Phi Ä‘au lòng vô cùng, lá»›n tiếng khóc và kêu gà o :
- Sư phụ, sư phụ... sư phụ...
Nước mắt của chà ng cứ thế trà o ra như mưa.
Hồi lâu chà ng má»›i ngừng khóc ngẩng đầu lên nhìn trăng, mặt lá»™ sát khÃ, nghiến răng mÃm môi nói :
- Sư phụ linh thiêng xin phù há»™ cho Phi nhi giết sạch kẻ thù trả mối thù háºn ngà y hôm nay!
Nói xong chà ng lại cúi đầu xuống nhìn thấy tay chân cá»§a ông ta bị chặt cụt hết, và ngưá»i cÅ©ng bị chém nhiá»u nhát, trông thấy râth thảm khốc, chà ng lại nức nở khóc.
Nghĩ đến thây trò Lý Hồng, chà ng nghiến răng :
- Nếu thầy trò Lý Hồng ra tay cứu viện cầm cá»± vá»›i kẻ địch chốc lát, như váºy có phải là ta tá»›i kịp không? Và sư phụ ta đâu đến ná»—i bị chết má»™t cách thảm thương như thế nà y!
Hừ, không những hai thầy trò nà ng thấy chết không cứu mà còn bảo sư phụ ta đáng chết nữa, thầy trò nà ng má»›i tháºt đáng chết. Lần sau bắt gặp, ta nhất định không buông tha chúng, nhất là Vân SÆ¡n thần ni đáng chém đáng giết lắm.
Chà ng lại nghiến răng nghĩ tiếp :
- Còn Cá»u Thiên đạo cung vá»›i Sà i Nho Tú SÄ© cÅ©ng đáng chết hết...
Lúc ấy trong đầu chà ng lại hiện ra má»™t bức tranh đẫm máu và chà ng thấy mấy tên hung đồ Ä‘ang lăn lá»™n trên vÅ©ng máu kêu la gà o khóc, nháºn tá»™i sám hối. Chà ng khoái chà cưá»i ha hả, tiếng cưá»i cá»§a chà ng khiến những chim chóc ở trong rừng Ä‘á»u kinh hoảng bay tứ tung. Tiếng cưá»i cá»§a chà ng nhá» dần, sau cùng biến thà nh tiếng nức nở, mồm chà ng lẩm bẩm nói :
- Sư phụ! Con phải báo thù, con phải phục háºn...
Nói tá»›i đó chà ng ẩm xác cá»§a Kim Má»™ng Hùng lên Ä‘i nhanh như bay, chà ng lên tá»›i khoảng núi cao, nhất định chôn xác sư phụ mình ở trên khoảng núi cao ấy, vì chà ng biết tÃnh cá»§a sư phụ mình thÃch như thế.
Không bao lâu, chà ng đã lên tá»›i trên đỉnh núi tháºt cao, trên ấy gió lạnh như những lưỡi dao sắc bén thổi và o mặt Ä‘au như cắt. NgỠđâu chà ng vừalên tá»›i ngá»n cao nhất thì đã có má»™t luồng chưởng phong mạnh khôn tả nhằm ngá»±c chà ng lấn át tá»›i.
Lúc nà y Kiếm Phi chứa đầy uất háºn và đau đớn, chà ng không nghÄ© đến trên đỉnh núi cao nà y có ngưá»i ẩn núp mà ra tay đánh lén mình như váºy, nhưng dù đối phương ra tay nhanh đến đâu, khi chà ng hay biết chỉ nhún chân má»™t cái ngưá»i đã tung lên trên cao mấy trượng, nhỠđó tránh được chưởng phong cá»§a địch.
Chà ng lÆ¡ lá»ng trên không, cúi đầu nhìn xuống đã trông thấy có năm ngưá»i ăn mặc khác nhau, mặt Ä‘á»u bịt bằng má»™t miếng vải, và mắt cá»§a ngưá»i nà o ngưá»i nấy lóng lánh như những ngá»n đèn tá», đủ thấy năm ngưá»i nà y Ä‘á»u là những tay cao thá»§ phi thưá»ng.
Chà ng kêu khổ thầm, hai tay vẫn ôm chặt lấy xác của sư phụ. Nếu lúc nà y buông tay ra, xác của Kim Mộng Hùng thế nà o cũng rơi xuống đất, chà ng không muốn bỠrơi xác của sư phụ mình như thế.
Nhưng trên đỉnh núi chỉ rá»™ng chừng mưá»i trượng thôi, và đã bị năm ngưá»i đó chiếm hết rồi, nếu muốn hạ chân xuống thì phải giở thế công tháºt mạnh đẩy lui năm ngưá»i đó ra má»›i được.
Lúc nà y ngưá»i chà ng đã từ từ hạ xuống bên dưới, năm kẻ địch bá»—ng cưá»i nhạt má»™t tiếng, hai tên đứng gần chà ng nhất đã cùng giở chưởng lên nhằm các yếu huyệt lá»›n ở dưới ngưá»i chà ng tấn công luôn.
Kiếm Phi cưá»i nhạt, bá»—ng chân đạp má»™t cái tháºt mạnh, ngưá»i đã bắn theo ra ngoà i năm thước. Tiếp theo đó hai chân cá»§a chà ng đá luôn hai mươi mốt cái má»™t lúc. Chà ng ra chân quá nhanh, khiến năm ngưá»i ná» ngạc nhiên vô cùng và thấy chà ng không những tránh được thế công cá»§a hai ngưá»i kia lại còn đạp lui được ba ngưá»i khác.
Kiếm Phi vừa hạ chân xuống đất liá»n xoay ngưá»i má»™t vòng và dùng hai chân đá ngay và o ngưá»i đứng gần đó, nhưng năm kẻ địch ấy là những tay cao thá»§ già u kinh nghiệm chiến đấu, chúng vừa cưá»i nhạt và ra tay phải má»™t lúc. Thế chưởng cá»§a chúng như vÅ© bão nhằm các đại huyệt cá»§a Kiếm Phi tấn công tá»›i tấp.
Kiếm Phi thấy váºy kinh hãi thầm, biết đấu như váºy mình chỉ có lép vế thôi, nên chà ng vá»™i quát lá»›n :
- Ngừng tay!
Năm ngưá»i ná» ngạc nhiên vô cùng, ngưá»i đứng đầu bá»n béo lùn, cưá»i the thé há»i :
- Tiểu tá» ngươi còn trăn trối gì thì mau nói cho bá»n ta nghe Ä‘i.
Kiếm Phi cưá»i nhạt đáp :
- Sao các hạ không dám cho tại hạ trông thấy bá»™ mặt tháºt.
Ngưá»i đó lại cưá»i giá»ng quái dị má»™t hồi rồi đáp :
- Tiểu tá», ngươi chưa đủ tư cách trông thấy mặc cá»§a ta.
Kiếm Phi tức giáºn khôn tả, nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên lạnh lùng nói tiếp :
- Xưa nay kiếm của bổn Bang chủ không giết những kẻ vô danh, mau báo danh cho bổn Bang chủ nghe đi.
Lúc ấy chà ng vẫn còn ôm xác Kim Má»™ng Hùng, má»™t ngưá»i bịt mặt thú hai cưá»i nhạt xen lá»i nói :
- Ngà y nà y sang năm là ngà y giỗ đầu tiên của ngươi đó.
Kiếm Phi ngá»ng mặt lên cả cưá»i, tiếng cưá»i cá»§a chà ng lạnh như băng, khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u phải kinh hãi thầm.
Chà ng vừa cưá»i dứt lại nói tiếp :
- Hừ! Các ngươi muốn tỠđấu đó chăng?
Ngưá»i bịt mặt gáºt đầu :
- Phải! Nhưng đêm nay ngươi sẽ vùi thây trên mộ trà ng nà y.
Hắn quát lên má»™t tiếng hiệu lệnh, láºp tức năm đạo hà n quang chá»›p tá»›i phá»§ vây Kiếm Phi, tỠảnh lăn tròn.
Trải qua hai mươi hiệp Kiếm Phi đã giở hết tuyệt công nhưng không sao thoát khá»i vòng vây cá»§a năm ngưá»i lạ mặt bởi trên tay chà ng vướng báºn sư phụ.
Äang trong tình thế nguy cấp, bá»—ng Kiếm Phi hét lên má»™t tiếng tợ sấm, đạo thanh quang chá»›p ngay ngưá»i bịt mặt.
Hắn hú lên má»™t tiếng xẹt qua má»™t trượng tránh khá»i đạo Kiếm Ảnh khiếp hồn.
Như một là n khói, Kiếm Phi bắn mình lên cao rồi rơi tõm xuống dòng sông dưới chân núi.
Kiếm Phi chìm ngay xuống nước không còn trông thấy tăm dạng đâu nữa. Ngưá»i bịt mặt phóng xuống nhìn, cất tiếng cưá»i ha hả :
- Gã đã chết rồi...
Sau đó bá»n há» kéo Ä‘i mất dạng.
Khi nổi lên trên mặt nước, Kiếm Phi ngá»ng đầu má»›i hay nÆ¡i đó là má»™t tuyệt địa, xung quanh Ä‘á»u là núi đá. Cái đầm nà y không khác gì là má»™t cái giếng thiên nhiên.
Vách đá ở khắp chung quanh má»c đầy rêu cá», chà ng ngá»ng đầu nhìn lên trên cao, chỉ trông thấy trá»i, nhưng những vách núi ở bốn bên Ä‘á»u cao trên sáu mươi trượng và thẳng tuá»™t như váºy thì là m sao mà leo lên được.
Chà ng nản chà vô cùng, thở dà i má»™t tiếng, nhìn xác cá»§a sư phụ nằm cạnh mình, rồi chà ng ngồi xếp bằng tròn Ä‘iá»u hÆ¡i váºn tức. Má»™t lát sau chân khà và ná»™i lá»±c đã khôi phục dần. Không biết đã trải qua bao nhiêu lâu, trên đỉnh đầu cá»§a chà ng đã có sương mù trắng bốc lên, hai lá»— mÅ©i cá»§a chà ng cÅ©ng có hai cây ngá»c trụ tháºm thá»t, có khi chảy xuống tâẠdưới ngá»±c.
Lại qua má»™t thá»i gian nữa, chà ng mở to đôi mắt, đôi ngươi cá»§a chà ng tia ra hai luồng ánh sáng kinh ngưá»i. Chà ng ngá»ng đầu nhìn lên trên thấy trá»i đã sáng tá», bụng bảo dạ rằng :
- “Cả đêm không thấy ta vá», chắc các anh em trong BÃch Ba bang thế nà o cÅ©ng nóng lòng sốt ruá»™t, nhưng chúng có biết đâu Bang chá»§ cá»§a chúng hiện Ä‘ang bị giam giữ ở nÆ¡i đâyâ€.
NghÄ© đến những việc ở bên ngoà i, chà ng nóng lòng khôn tả. Vì thế chà ng má»›i ngó nhìn xung quanh để tìm lối thoát. Nhìn má»™t hồi, chà ng rầu rÄ© và thất vá»ng vô cùng.
Nhưng chà ng lại bá»—ng tá»§m tỉm cưá»i vì chà ng đã phát giác cách chá»— chà ng Ä‘ang ngồi tám thước có má»™t cái hang động, cá»a hang đã bị che lấp bởi cây cá» và gai mây má»c um tùm.
Tuy chà ng chưa thể xác định được hang động ấy có thể giuýp mình thoát khá»i được nÆ¡i tuyệt địa nà y hay không, nhưng trong lúc bất đắc dÄ© nà y, thấy có cái hang động ấy, thế nà o cÅ©ng phải nhảy lên coi thá» xem đã. Chà ng rất cẩn tháºn, ôm xác cá»§a sư phụ lên, nhún chân má»™t cái, ngưá»i đã phi thân lên trên cá»a động rồi.
Cá»a hang cách mặt nước rất cao, cho nên trong hang rất khô ráo. Chà ng gạt cá» và gai góc sang hai bên rồi lững thững bước và o bụng bảo dạ rằng :
- “NÆ¡i đây chắc không phải là tuyệt địa nữa!â€
Nhưng chà ng Ä‘i sâu và o mưá»i mấy bước lại thất vá»ng ngay.
Thì ra hang động ấy tuy rất rộng, nhưng không sâu mấy, vì chà ng đã trông thấy đáy động rồi. Chà ng thở dà i một tiếng uể oải ngồi xuống nhìn xác Kim Mộng Hùng khấn thầm :
- “Sư phụ linh thiêng xin phù há»™ cho đệ tá» dò ra được gia thế và trả thù cho sư phụâ€.
Những chuyện xưa lại hiện ra trước đầu óc chà ng. Chà ng nháºn thấy mình không thể chết được vì còn nhiá»u việc lá»›n Ä‘ang đợi chá» mình giải quyết. Nhưng bây giá» có cách gì ra khá»i nÆ¡i đây không. Chà ng cá»±c lá»±c trấn tÄ©nh tâm thần, váºn chân khà cho chuyển khắp ngưá»i má»™t hồi. Sau khi váºn khà rồi, chà ng thấy mạnh vô cùng, và rút cục chà ng quyết định chôn xác Kiếm Phi ở trong hang động nà y.
Sau khi chôn sư phụ rồi, chà ng khấn vái một hồi mới bắt đầu luyện võ. Chà ng bỗng nghĩ ra được một vấn đỠvà bụng bảo dạ rằng :
- “Khi ta ở trong Lang Hú cốc, lão tiá»n bối ấy cho ta má»™t viên ngá»c, bên trong chả như ẩn hiện má»™t pho chưởng pháp là gì? Tại sao ta không Ä‘em ra xem, may ra há»c thêm được má»™t pho chưởng vô địch cÅ©ng chưa biết chừngâ€.
NghÄ© Ä‘oạn chà ng lấy viên ngá»c ấy ra ngắm nhìn và thưởng thức. Chà ng thấy bên trong có má»™t đám mây, và giữa đámmây như có má»™t con rồng Ä‘ang múa lá»™n. Chà ng cứ trố mắt nhìn không cỠđộng chút nà o.
Má»™t lát sau chà ng há»›n hở đứng dáºy rồi luyện từng thế, từng thức má»™t. Rút cục, chà ng lại bá» viên ngá»c đó và o túi rồi há»›n hở Ä‘i tá»›i trước má»™ cá»§a Kim Má»™ng Hùng vái lạy và nói :
- Sư phụ, Phi nhi phải ra khá»i nÆ¡i đây! Xin sư phụ hãy yên nghỉ ở chốn nà y. Phi nhi thế nà o cÅ©ng trả thù cho sư phụ.
Nói xong chà ng Ä‘i ra ngoà i cá»a động, ngá»ng đầu nhìn lên phÃa trên má»™t hồi, rồi nhún chân má»™t cái, ngưá»i đã bắn lên phÃa trên. Khi sắp hết đà , chà ng bá»—ng xoay ngưá»i má»™t cái, song chưởng đã chéo ngang má»™t thế, chưởng phong cá»§a chà ng cứ xoay tÃt và lấn áp ra bên ngoà i, ngưá»i cá»§a chà ng tá»±a như má»™t con rồng bay lượn trên mây. Chỉ trong nháy mắt đã lên tá»›i trên đỉnh núi rồi.
Chà ng đứng trên đỉnh núi thở dà i một tiếng và lẩm bẩm nói :
- Pho quyá»n pháp ta má»›i há»c được có thể không đánh được kẻ địch, nhưng không biết nên gá»i pho chưởng nà y tên là gì?
Chang suy nghÄ© má»™t hồi rồi gáºt đầu nói tiếp :
- Phải rồi, Long Vân cá»u thức! Ta nên gá»i nó là “Long Vân cá»u thức†váºy.
Chà ng đưa mắt nhìn chung quanh cảm khái vô cùng, ngá»ng mặt lên trá»i rú lên má»™t tiếng tháºt dà i để cho nguôi cÆ¡n giáºn. Äá»™t nhiên chà ng thấy má»™t bóng ngưá»i nho nhá» Ä‘ang Ä‘i ở bên má»™t cánh đồng bằng tại chân núi. Chà ng nhìn kỹ thấy ngưá»i đó hÆ¡i giống Lý Hồng, liá»n kêu “hừ†má»™t tiếng nhá»§ thầm :
- “Ngươi còn ở đấy là m chi? Chả lẽ miếng kiếm ta chăng? Hừ!â€
Chà ng vừa nghÄ© vừa phi thân xuống dưới đồng bằng. Cà ng xuống cà ng gần, chà ng đã trông thấy rõ chÃnh là Lý Hồng tháºt.
Một lát sau chà ng đã đứng ở trước mặt Lý Hồng rồi.
Lý Hồng chỉ cảm thấy má»™t luồng khói nhanh như má»™t mÅ©i tên ở trên đỉnh núi cao bắn xuống, chỉ trong nháy mắt đã tá»›i trước mặt mình, mà ngưá»i đó lại chÃnh là Kiếm Phi, ngưá»i mà mình vẫn ngà y đêm thương nhá»›, nên nà ng mừng rỡ vô cùng, mặt tươi như hoa nở, cứ ngẩn ngưá»i ra nhìn chà ng.
Kiếm Phi thấy thái độ cá»§a nà ng như váºy, trống ngá»±c Ä‘áºp rất mạnh, bụng bảo dạ :
- “Nà ng quả tháºt là má»™t thiếu nữ xinh đẹp và đa tìnhâ€.
Vì váºy nét mặt cá»§a chà ng đã thấy dịu nhiá»u, Lý Hồng liá»n u oán há»i :
- Äặng công tá»... vẫn mạnh đấy chứ?
Kiếm Phi mỉm cưá»i đáp :
- Vẫn được như thưá»ng, cám Æ¡n cô nương.
Chà ng đối vá»›i nà ng vừa yêu lại vừa háºn, nên hai ngưá»i cứ lẳng lặng đứng yên. Má»™t hồi lâu Lý Hồng má»›i lên tiếng nói trước :
- Công tá»... có phải... vì sư phụ mà tá»›i đây không?
Kiếm Phi lạnh lùng đáp :
- Việc cá»§a tại hạ không dám phiá»n đến cô nương há»i tá»›i!
Lý Hồng lại cúi đầu xuống, tá» vẻ u oán. Sau cùng nà ng nghiến răng, mÃm môi khẽ nói tiếp :
- Bây giỠcông tỠđịnh đi đâu thế?
Kiếm Phi đáp :
- Núi Thiên Mục!
- Cho tôi đi cùng nhé?
- Tại sao?
Lý Hồng ngá»ng mặt nhìn chà ng, hai má đỠbừng, bẽn lẽn đáp :
- Vì... vì... tôi cũng muốn lên núi Thiên Mục.
Kiếm Phi nghe nói liá»n rùng minì má»™t cái, chà ng biết Lý Hồng rất yêu mình, nhưng chà ng lại không muốn nháºn tình yêu ấy. Tuy chà ng yêu nà ng tháºt, nhưng chà ng lại không muốn nhìn nháºn. Hai ngưá»i lại đứng yên như hồi nãy. Lý Hồng u oán nói tiếp :
- Nếu công tá» không muốn Ä‘i cùng vá»›i tôi thì tôi Ä‘i má»™t mình váºy.
Kiếm Phi kêu “hừ†má»™t tiếng, Ä‘ang định nói mỉa nà ng ta mấy câu thì bá»—ng nghe thấy đà ng sau có tiếng động rất khẽ. Chà ng vá»™i quay ngưá»i lại nhìn liá»n thấy má»™t công tá» anh tuấn, ăn mặc rất xa hoa, áo mà u và ng nhạt và cái quạt cầm ở nÆ¡i tay cÅ©ng mà u và ng nhạt nốt. Ngưá»i đó chÃnh là Äà SÆ¡n công tá» Hoà ng Cái VÅ©. Y tá»§m tỉm cưá»i, Ä‘i tá»›i gần Lý Hồng, lạnh lùng há»i :
- Hồng muá»™i! Tại sao lại bá» ngu huynh mà đi như váºy?
Hình như y không coi Kiếm Phi và o đâu hết, nên y chả thèm nhìn và o chà ng. Lý Hồng đưa mắt liếc nhìn và o Kiếm Phi má»™t cái, rồi đột nhiên lá»™ sát khÃ, sầm nét mặt xuống lạnh lùng trả lá»i tên ná» rằng :
- Vì ta ghét ngươi!
Äà SÆ¡n công tá» cưá»i ha hả, lại tiến lên hai bước, vá»›i giá»ng lạnh lùng há»i tiếp :
- Vì thế mà cô hẹn với tên giá áo túi cơm nà y ở đây để lén lút gặp gỡ nhau phải không?
Y vừa nói vừa đưa mắt lưá»m Kiếm Phi.
Kiếm Phi Ä‘ang lúc tức giáºn, nay lại thấy Äà SÆ¡n công tá» tá» vẻ kiêu ngạo như váºy trong lòng đã không vui, đồng thá»i tuy chà ng không muốn nhìn nháºn là mình yêu Lý Hồng nhưng chà ng lại bá»—ng dưng nổi ghen, nên rất ghét những ngưá»i đà n ông nói chuyện như thế vá»›i Lý Hồng. Huống hồ Äà SÆ¡n công tá» nà y lại công nhiên nói nhục mình như thế, cho nên chà ng cưá»i nhạt mấy tiếng rồi há»i lại :
- HỠHoà ng kia, có lẽ ngươi không muốn sống nữa phải không?
Hoà ng Cái VÅ© tức Äà SÆ¡n công tá» nghe thấy chà ng nói như váºy kinh ngạc vô cùng, vá»™i quay đầu lại nhìn chà ng má»™t hồi rồi cứ cưá»i the thé và nói tiếp :
- Ngươi giả bá»™ cÅ©ng khá đấy, và cÅ©ng có má»™t chút can đảm tháºt! Nhưng so sánh vá»›i bổn công tá» thì... he he...
Y cưá»i má»™t hồi rồi mặt đột nhiên biến sắc, lạnh lùng nói tiếp :
- Tiểu tá», nếu ngươi rá»i khá»i nÆ¡i đây ngay, bổn công tỠđặc biệt ban Æ¡n tha chết cho ngươi phen nà y!
Kiếm Phi thấy y nói như thế tức giáºn không sao chịu nổi, cưá»i nhạt má»™t tiếng và trả lá»i :
- Ngươi khéo nói dóc tháºt! Nhưng ngươi phải biết ngà y hôm nay kẻ yêu cầu ngưá»i khác tha chết cho lại không là ta mà là nhà ngươi, ngươi có biết không?
Hoà ng Cái VÅ© lại tiến lên, tiếng cưá»i ngông cuồng và kêu ngạo mà há»i tiếp :
- Váºy tiểu tá» kia, ngươi có biết bổn công tá» là ai không?
Kiếm Phi tỠvẻ khinh thị, bĩu môi đáp :
- Ta không có thì giá» Ä‘i dò há»i những hạng ngưá»i như ngươi váºy!
Äà SÆ¡n công tá» thấy chà ng khinh mình như thế, nổi cÆ¡n lôi đình, liá»n quát lá»›n :
- Ngươi nói như váºy, ngươi không sao thoát chết nữa!
Y vừa nói dứt đã nhẹ nhà ng như tà lá khô lướt tới tay múa cái quạt mà u và ng chợt nhằm ba nơi đại huyệt của Kiếm Phi đánh luôn.
Y ra tay đã mạnh, thế công lại quái dị khôn tả, có thể nói là Ãt có ngưá»i trên giang hồ bằng được y.
Kiếm Phi kêu “hừ†má»™t tiếng, vẫn cứ đứng yên chá» quạt đối phương sắp tấn công tá»›i ngưá»i mình má»›i bước sang bên má»™t bước để tránh né rồi giÆ¡ tay ra nhanh như Ä‘iện chá»›p nhằm cổ tay phải cá»§a đối thá»§ chá»™p luôn.
Äà SÆ¡n công tá» kêu “ồ†má»™t tiếng rồi nói tiếp :
- Không ngỠtiểu tỠnà y cũng có một và i miếng võ đấy!
Nói xong, y xoay tay tránh né, không để cho tay cá»§a Kiếm Phi bắt trúng, rồi thuáºn thế múa cây quạt như vÅ© bão nhằm ngưá»i địch thá»§ tấn công tá»›i tấp, đồng thá»i mồm thì cưá»i nhạt và quát tiếp :
- ThỠxem ngươi có tà i ba gì chống đỡ nổi thế quạt của bổn công tỠnà y không?
Y tưởng nếu giở thế quạt nà y ra, tuy chưa dùng toà n lá»±c để tấn công, nhưng đối phương thể nà o cÅ©ng không đỡ được và ngã lăn ra đất liá»n, có ngỠđâu Kiếm Phi bá»—ng kêu “hừ†má»™t tiếng rồi múa tÃt song chưởng, khiến kẻ địch tưởng như chà ng có mấy tay má»™t lúc.
Chà ng đẩy mạnh vá» phÃa trước để chống đỡ thế quạt lợi hại cá»§a đối thá»§, đồng thá»i chà ng còn dùng tay trái tấn công luôn mưá»i tám chưởng má»™t lúc nừa. Chà ng ra tay quá nhanh khiến đối thá»§ vá»›i Lý Hồng không sao trông thấy hình bóng cá»§a chà ng đâu hết.
Äà SÆ¡n công tá» thấy váºy, mặt biến sắc vá»™i quát há»i :
- Mau báo danh cho bổn công tỠhay?
Kiếm Phi thủng thẳng đáp :
- Äặng Kiếm Phi!
Äà SÆ¡n công tá» hÆ¡i biến sắc mặt, nhưng lại cưá»i và nói tiếp :
- Hay lắm, bổn công tá» Ä‘ang định Ä‘i kiếm ngưá»i!
Nói xong y xông lại tấn công cà ng nhanh và mạnh hÆ¡n trước nhiá»u. Kiếm Phi thấy váºy cÅ©ng kinh hãi thầm và bụng bảo dạ rằng :
- “Võ công cá»§a tên Äà SÆ¡n công tá» nà y hÆ¡i giống võ công cá»§a Lang Hú cốc chá»§â€.
Chà ng vừa nghÄ© vừa quay ngưá»i nhanh như chong chóng và giở “Nhất Tuyến Phiêu†thân pháp ra cứ xuyên Ä‘i xuyên lại ở trong bóng quạt, đồng thá»i chà ng còn giở những thế công lợi hại vô cùng ra nữa.
Äấu được má»™t hồi, Äà SÆ¡n công tỠđột nhiên quát lá»›n má»™t tiếng, giở ná»™i lá»±c ra phản công, định bao vây Kiếm Phi và o giữa, nhưng khi y đã giở hết mưá»i hai thà nh công ná»™i lá»±c ra tấn công rồi mà vẫn không ăn thua gì. Lúc ấy y má»›i bắt đầu kinh hãi thầm.
Thì ra y đã cảm thấy chưởng thế cá»§a y tuy lợi hại, gió quạt tuy lạnh lùng, thế công bao trùm rất lá»›n, nhưng tá»±a như má»™t hòn đá bị đống bá»™t cuá»™n chặt, tha hồ y tấn công nhanh và mạnh, rốt cuá»™c vẫn cứ như hòn đá nằm yên trong đống bá»™t váºy.
Lý Hồng đứng cách đó sắc mặt biến động luôn luôn và nà ng đã rút sẵn thanh Ngân Phách kiếm ra cầm ở trong tay để đợi chá», nếu Kiếm Phi bị nguy hiểm là xông và o giúp sức. tuy nà ng đứng cách xa tráºn đấu mấy trượng mà tà áo cá»§a nà ng vẫn bị chưởng phong cá»§a Kiếm Phi đẩy tá»›i bay phất phá»›i.
Äấu tá»›i hiệp thứ năm mươi, Kiếm Phi thấy võ công cá»§a Äà SÆ¡n công tá» quả tháºt giá»i hÆ¡n những tay cao thá»§ khác, thảo nà o mà y chẳng ngông cuồng như thế? Äá»™t nhiên chà ng nghÄ© ra má»™t kế, bụng bảo dạ :
- “Sao ta không nhân dịp nà y Ä‘em Long Vân cá»u thức ra thá» xem oai lá»±c cá»§a nó như thế nà o?â€
NghÄ© Ä‘oạn, chà ng đã tung mình nhảy lên trên cao, giÆ¡ song chưởng ra múa tÃt, trông như má»™t đám mây bảo vệ lấy má»™t con rồng Ä‘ang bay lượn váºy.
Äà SÆ¡n công tá» thấy tình thế cá»§a mình rất bất lợi, phải cố hết sức múa cái quạt lên chống đỡ, nhưng cà ng đấu y cà ng thấy bị lép vế dần. Äá»™t nhiên y lại nghe thấy tiếng nói cá»§a Kiếm Phi như rót và o trong tai :
- Trong ba hiệp thôi, ta bắt ngươi phải vứt quạt đi ngay!
Äà SÆ¡n công tá» nghe thấy Kiếm Phi nói như thế cả kinh thất sắc, cố giở tuyệt kỹ ra, nan quạt nhằm trước ngá»±c cá»§a Kiếm Phi mà đâm tá»›i.
Kiếm Phi thấy váºy cưá»i ha hả, bá»—ng hạ thân xuống, váºn chưởng như núi tấn công và o yếu huyệt ở đơn Ä‘iá»n cá»§a Hoà ng Cái VÅ© luôn.
Hoà ng Cái Vũ bỗng thâu quạt lại rồi biến thà nh hai luồng cuồng phong, nhằm hai bên hông của Kiếm Phi tấn công tới.
Kiếm Phi xoay ngưá»i má»™t cái, hóa chưởng thà nh chá»™p. Hoà ng Cái VÅ© giÆ¡ hữu chưởng lên chống đỡ thế chá»™p cá»§a đối thá»§. “Ùmâ€, “hự†tiếp theo đó lại có má»™t tiếng kêu rất thảm khốc nữa, rồi hai ngưá»i rẽ sang hai bên.
Lý Hồng đã thấy Äà SÆ¡n công tá» mặt nhợt nhạt lui vá» phÃa sau năm bước má»›i đứng vững, hai mắt nhắm nghiá»n và phun ra má»™t bụm máu tươi, còn hai tay thì trống không.
Nà ng quay đầu lại nhìn Kiếm Phi, thấy chà ng vẫn đứng yên chỗ cũ, mặt lạnh lùng, đôi ngươi tia ra hai luồng ánh sáng, tay phải cầm chiếc quạt mà u và ng trông rất oai nghi.
Chà ng lạnh lùng lên tiếng há»i :
- Có phải phụ thân cá»§a các hạ là Äà SÆ¡n chá»§ Hoà ng Quái Thiên phải không?
Äà SÆ¡n công tá» thở hổn hển má»™t hồi, ngẩng đầu lên nhìn, trong lòng háºm há»±c vô cùng, đáp :
- Bổn công tỠđã bị ngươi đánh bại rồi, còn biết nói năng gì nữa? Ngươi muốn là m gì thì cứ việc ra tay đi!
Kiếm Phi lạnh lùng nói tiếp :
- Nếu các hạ không sợ “Phân Cân Thố Cốt Tảo Hồn thủ†thì tại hạ đà nh phải thá» thách má»™t phen váºy.
Äà SÆ¡n công tá» nghe thấy Kiếm Phi nói đến môn thá»§ pháp ấy kinh hãi vô cùng, vá»™i há»i lại :
- Có việc gì, ngươi cứ há»i Ä‘i?
- Hoà ng Quá Thiên là ngưá»i thế nà o cá»§a các hạ?
Äà SÆ¡n công tỠđáp :
- Gia phụ!
- Ta tưởng Äà SÆ¡n chá»§ là ai mà tiếng tăm lừng lẫy như thế! Bây giá» má»›i biết là Hoà ng Quá Thiên, việc ác gì cÅ©ng dám là m! Váºy ngươi hãy vá» báo cho cha ngươi biết và bảo trong ná»a năm là cùng, thế nà o ta cÅ©ng đến Äà SÆ¡n thăm y và quét sạch cá»a ngõ cá»§a bổn môn.
Nói xong, chà ng ném luôn cái quạt trả lại cho Äà SÆ¡n công tá».
- Lúc ấy bổn công tá» sẽ ở trên Äà SÆ¡n đợi chá»...
- Ta cÅ©ng biết ngươi không còn mặt mÅ©i nà o ở đất Trung Nguyên nà y nữa, váºy Ä‘i Ä‘i! Nếu lần sau còn gặp ta lần thứ hai thì đừng có hòng được bình an như thế nà y.
Äà SÆ¡n công tá» Ä‘au lòng vô cùng, y mang theo võ công kỳ lạ và o Trung Nguyên tưởng phen nà y thế nà o cÅ©ng thà nh vô địch thiên hạ, tiếng tăm lừng lẫy khắp giang hồ, ngỠđâu lại bị thua và bị nhục nhã như váºy, nên nhất thá»i y cứ đứng ngẩn ngưá»i ra, không còn biết Kiếm Phi Ä‘ang nói gì vá»›i mình nữa.
Kiếm Phi thấy đối phương như mất hồn vÃa, biết y Ä‘ang nghÄ© ngợi gì, liá»n quát lá»›n :
- Trung Nguyên nà y ngưá»i tà i ba nhiá»u lắm, chứ còn những ngưá»i như ngươi và o Trung Nguyên nà y thì có nghÄ©a lý gì đâu? Mau bước Ä‘i!
Äà SÆ¡n công tá» háºm há»±c lưá»m chà ng vá»›i Lý Hồng má»™t cái rồi quay mình Ä‘i luôn.