Ghi chú đến thành viên
Ãá» tài đã khoá
 
Ãiá»u Chỉnh
  #11  
Old 06-06-2008, 07:27 AM
ngocnd321's Avatar
ngocnd321 ngocnd321 is offline

Hàn Lâm Há»c Sỹ
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bài gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
Hồi 24

Nhận chức Bang chủ
Hai thầy trò Kiếm Phi đấu với hai ông cháu Hồ Vân Sinh, chỉ thấy trận đấu kịch liệt khôn tả.
Dân làng và những ngưá»i ở chung quanh và trong hồ Ä‘á»u tá»›i gần xem, số ngưá»i càng ngày càng đông và hình như há» bao vây chặt trận đấu cá»§a bốn ngưá»i lại vậy, nhưng không ai dám nhảy vào đánh há»™i và cÅ©ng không ai dám nói ná»­a lá»i.
Hình như nÆ¡i đây có lệ luật là bất cứ ai muốn đấu thì chỉ được đấu vá»›i má»™t thôi và há» coi cuá»™c đấu rất quan trá»ng, trừ phi được lệnh trên cho phép, bằng không, không ai dám to tiếng nói ná»­a lá»i.
Kiếm Phi giở “Long Vân Äá»™n†ra, vừa tấn công vừa tránh né.
Võ công cá»§a Hồ Vân Sinh cÅ©ng rất cao cưá»ng, nhất là vá» môn quyá»n, hình như y Ä‘iêu luyện lắm. Lúc ấy y đã thâu ống Ä‘iếu lại, rồi giÆ¡ song chưởng lên đẩy mạnh vá» phía trước, chưởng thế liên miên bất tuyệt, cứ dồn dập lấn áp tá»›i.
Kiếm Phi thấy vậy liá»n tá»§m tỉm cưá»i, chàng vừa mừng vừa tá» vẻ khen ngợi đối phương vì chàng nhận thấy võ công cá»§a Hồ Vân Sinh không thua kém gì Lục Thiá»u Ma Quân.
Hai ngưá»i tấn công lẫn nhau, thân pháp chàng ngày càng nhanh, kịch liệt khôn tả.
Còn trận đấu cá»§a Biện Hổ vá»›i Hồ Phong cÅ©ng kịch liệt không kém gì phía bên này, nhất là cả hai Ä‘á»u to lá»›n vạm vỡ, và sức mạnh vô cùng. Chỉ nghe tiếng kêu “lá»™p bá»™p†hoài, cả hai cùng đánh xáp lá cà nên má»›i mãnh liệt như thế.
Thấy chưởng thế cá»§a Hồ Vân Sinh càng ngày càng mạnh, càng nhanh, Kiếm Phi biết nếu cứ tiếp tục đấu nữa, thế nào cÅ©ng có ngưá»i bị thương chá»› không sai. Nên chàng vá»™i rú lên má»™t tiếng rất thánh thót, và giở thân pháp “Nhất Tuyến Phiêu†ra, chưởng lá»±c cá»§a chàng như vÅ© như bão, và xuyên ra khá»i quyá»n phong bóng chưởng cá»§a địch ngay.
Hồ Vân Sinh thấy vậy vội kêu “ồ†một tiếng, ngừng tay lại và quát bảo Hồ Phong rằng :
- Phong nhi mau ngừng tay!
Hồ Phong vâng lá»i đáp :
- Dạ.
Y liá»n ngưng tay và nhảy ra ngoài vòng đấu thì Biện Hổ thấy địch thá»§ đã ngừng tay cÅ©ng thâu quyá»n lại, đứng ở cạnh cái búa khổng lồ.
Lúc ấy Kiếm Phi liá»n từ từ chìa tay ra xoay chiếc cà rá hướng vá» phía Hồ Vân Sinh và má»i ngưá»i.
Hồ Vân Sinh trông thấy chiếc cà rá cá»§a chàng liá»n tá» vẻ hoảng sợ và quỳ ngay xuống, lá»›n tiếng hô lên :
- Bang chủ giá lâm, Thiết chưởng kim cương Hồ Vân Sinh xúc phạm đại giá, xin Bang chủ xử tội!
Thấy Hồ Vân Sinh nói như thế tất cả ngưá»i trong hồ Ä‘á»u hoảng sợ và ai nấy cÅ©ng phải quỳ xuống theo và cùng lá»›n tiếng hô :
- SÆ¡n Cao Thá»§y Trưá»ng Bích Ba xướng Bang chá»§ vạn tuế.
Kiếm Phi tươi cưá»i :
- Chớ có đa lễ. Các vị hãy đứng lên.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u đứng dậy, đưa mắt nhìn Kiếm Phi má»™t cách vô cùng cung kính lẫn sá»± khâm phục khôn cùng.
Hồ Vân Sinh vòng tay :
- Kính thỉnh Bang chủ vỠTổng đàn Bích Ba cung.
Thốt xong, Hồ Vân Sinh hướng dẫn Kiếm Phi đến bá» sông bước xuống chiếc thuyá»n lá»›n.
Môn đồ đứng trên bỠvẫy vẫy tay, đồng thanh hô to :
- Hoan nghênh Bang chủ!
Kiếm Phi vá»™i bước ra ngoài đầu thuyá»n khẽ gật đầu mấy cái.
Má»i ngưá»i lại hoan hô, tiếng hô lại chấn động hÆ¡n trước. Tiếp theo đó, chiếc thuyá»n nhá» bÆ¡i tá»›i gần chiếc thuyá»n lá»›n để nghênh đón rồi má»i ngưá»i rước Kiếm Phi vá»›i Biện Hổ lên trên thuyá»n.
Kiếm Phi vừa bước sang chiếc thuyá»n lá»›n thì trong thuyá»n đã có tiếng nhạc trổ lên và đồng thá»i có nhiá»u cây pháo bông đốt thăng thiên.
Lúc ấy trá»i đã tối, những cây pháo bông bay lên trên không nổ bốp bốp và tá»a ra trên ná»n trá»i đẹp khôn tả.
Äá»™i thuyá»n hàng trăm chiếc đó Ä‘á»u quay cả trở vá» hòn đảo ở giữa hồ và không bao lâu đã sắp tá»›i nÆ¡i. Kiếm Phi thấy trên đảo đèn Ä‘uốc sáng choang, trong lòng phấn khởi vô cùng, không ngá» Bích Vân kiếm khách lại giúp đỡ mình quá nhiá»u như vậy. Nhất là thuyá»n Ä‘i từ từ, tiếng nhạc du dương, những cây bông đủ các kiểu tá»a ra trên không, thêu dệt thành má»™t bức tranh vui đẹp vô cùng.
Biện Hổ cứ ngẩn ngưá»i ra xem và nghe không nói được ná»­a lá»i. Äá»™t nhiên trên không có tiếng kêu “bùngâ€, Biện Hổ liá»n kéo tay áo Kiếm Phi và nói :
- Sư phụ xem kìa!
Kiếm Phi ngá»­ng đầu lên xem, thấy những cây bông Ä‘ang cháy ở trên không đã hiện ra bốn chữ “Hoan nghênh Bang chủ†màu sặc sỡ, trông rất tuyệt. Rồi bốn chữ ấy từ từ giáng xuống và sau má»™t tiếng nổ “bùng†khác lại hiện ra bốn chữ đỠ“Bang chá»§ vạn tuếâ€.
Chỉ trong nháy mắt bốn chữ đó lại hóa thành bốn chữ màu vàng “Bang Vận Xương Longâ€.
Tiếng âm nhạc hoan nghênh ở trên đảo đã vá»ng tá»›i tai chàng. Thuyá»n từ từ Ä‘i vào trong hải cảng, chàng đã thấy trên bỠđứng đầy những đại hán mặc áo dài trắng, tay cầm đại Ä‘ao, trông rất hùng vÄ©. Trước mặt những ngưá»i ra nghênh đón có năm ông già râu tóc bạc phÆ¡, quần áo khác nhau, nhưng trông ngưá»i nào ngưá»i nấy cÅ©ng Ä‘á»u tráng kiện.
Kiếm Phi lại còn thấy có má»™t ông già mắt chim ưng, mÅ©i má» két, tuổi trạc trung niên trông rất hung ác đứng trước mặt mấy ông già kia nữa. Chàng vừa lên tá»›i bá», ngưá»i trung niên đó đã lá»›n bước tiến lên, chắp tay cúi đầu vái chào, rồi hai tay để chéo lên trước ngá»±c và lá»›n tiếng xưng hô :
- Phấn Thiên Äồ Phu Bào Äao xuất lãnh các thá»§ hạc trưá»ng cá»§a Bách Ba bang ra nghenê đón đại giá cá»§a Bang chá»§ giá lâm.
Tiếng nói của y rất kêu, trung khí rất sung tuú, hiển nhiên võ công của y đã luyện tới mức thượng thừa rồi.
Kiếm Phi thấy tình hình ấy đã hiểu biết liá»n. Chàng biết Phó bang chá»§ hiện thá»i tức là con cá»§a Phó bang chá»§ trước kia nay thừa kế cha, còn những ông cụ đứng ở sau y tức là bá»™ hạ cá»§a Bích Vân kiếm khách năm xưa và những ngưá»i tuổi trẻ đứng ở phía sau là những con cháu.
Trong Bích Ba bang, những ngưá»i lá»›n tuổi há»… biết mình sắp tá»›i ngày viên tịch rồi, thế nào cÅ©ng tìm kiếm má»™t ngưá»i xuất sắc để thừa kế cho mình. Những ngưá»i đó phần nhiá»u là các con cháu cá»§a há».
Ngưá»i nào ngưá»i nấy cÅ©ng đã được lá»±a chá»n kỹ lưỡng, phải có phẩm đức kiêm toàn rồi ngưá»i đó má»›i truyá»n hết võ công cho và còn dồn hết cả công lá»±c sang cho ngưá»i kế tiếp ấy nữa. Cho nên những ngưá»i kế tiếp đó bao giá» cÅ©ng mạnh và tiến bá»™ hÆ¡pn những ngưá»i trước.
Kiếm Phi thấy Ä‘i tá»›i đâu là có bang chúng hoan nghênh tá»›i đó. Khi Ä‘i vào tá»›i giữa đảo, chàng thấy những ngưá»i ở trên đảo ngưá»i nào ngưá»i nấy tinh thần Ä‘á»u sung túc, nhà cá»­a kiến trúc vừa cao vừa đồ sá»™, ruá»™ng tốt có hàng nghìn mẫu, thuyá»n đánh cá đâu đâu cÅ©ng có, không những đủ tá»± túc mà còn dư là khác.
Sau cùng chàng má»›i Ä‘i tá»›i Bích Ba cung, ở trước cá»­a cung mã có mưá»i sáu thiếu niên bận áo trắng cung kính đợi chá», ngưá»i nào cÅ©ng lá»±c lưỡng, lưng Ä‘eo Huyết hồng loan Ä‘ao, thiếu niên Ä‘i đầu trông rất anh tuấn.
Kiếm Phi biết bá»n ngưá»i này chắc là Tiếu Phong Khoái Äao rồi đây, chắc thiếu niên này là Cá»§ng Phàm, Äá»™i trưởng cá»§a Tiếu Phong Khoái Äao đội cÅ©ng nên.
Kiếm Phi thấy ai cÅ©ng vái lạy mình, chàng cÅ©ng khẽ gật đầu đáp lá»…. Sau đó, Bào Äao dẫn chàng vào trong Bích Ba cung, Ä‘i tá»›i đâu, Biện Hổ cÅ©ng theo tá»›i đó.
Củng Phàm khẽ bảo Biện Hổ :
- Bạn hãy ngừng bước!
Kiếm Phi quay đầu lại, vừa cưá»i vừa nói :
- Y là đồ đệ của ta, hỠBiện tên là Hổ, sau này còn mong các anh em dạy bảo hộ y!
Chàng vừa nói dứt, đã có ngưá»i chạy lại dẫn Biện Hổ tá»›i chá»— ở cá»§a y.
Khi vào tới trong Bích Ba cung, thấy bên trong bố trí rất cao quý và quả thực là nơi hưởng tận hết cả phú quý vinh hoa. Trong cung đã có tám thiếu nữ tuyệt sắc mặc áo lụa trắng, õng ẹo bước lên nghênh đón và thỠthẻ nói :
- Cung nghinh Bang chủ đại gia!
Bào Äao vái Kiếm Phi má»™t lạy nữa và nói tiếp :
- Tất cả công việc ở trong Bích Ba cung này Ä‘á»u do Bích Ba cung chá»§ phụ trách.
Nếu có việc gì xin Bang chủ cứ dạy bảo!
Nói xong, y liá»n vái chào và rút lui ngay.
Tám thiếu nữ tuyệt sắc cùng vái lạy Kiếm Phi rồi đồng thanh má»i Kiếm Phi vào phòng nghỉ ngÆ¡i.
- Má»i Bang chá»§ vào Ngá»a Thất nghi ngÆ¡i!
Ngá»a thất tức là phòng ngÅ©, rá»™ng rãi khôn tả, ở ngay từng cao nhứt cá»§a Bích Ba cung, dưới đất trải thảm trắng, màu sắc thì tùy theo ý muốn cá»§a mình, muốn gì cứ việc bấm nút má»™t cái, nó tá»± thay đổi ngay. Äồng thá»i chỉ bấm vào má»™t cái chốt, bốn bên vách Ä‘á»u trầm xuống ngay và lá»™ ngay ra vách tưá»ng xây bằng khoáng chất trong như thá»§y tinh, ngưá»i đứng ở giữa phòng có thể trông thấy hết cảnh sắc cá»§a toàn đảo.
Nhưng ở bên ngoài thì không sao trông thấy những ngưá»i ở trong phòng. Ngoài ra lại còn má»™t thứ vách tưá»ng trong suốt như thá»§y tinh và không mở như mấy vách tưá»ng trước, nên khi bấm chốt vách tưá»ng đó, tất cả anh em trong bang có thể chiêm ngưỡng được mặt cá»§a Bang chá»§.
Trong cung chỉ có ba mươi sáu vị thiếu niên tuyệt sắc và võ công cao tuyệt để phục dịch cho Bang chá»§ và canh gác bổn cung. Còn ba mươi sáu vị Bích Ba tiên tá»­ này cÅ©ng là cung phi cá»§a Bang chá»§ nữa, ngưá»i nào ngưá»i nấy Ä‘á»u tuyệt sắc giai nhân. Äá»™i Tiếu Phong Ä‘ao thì phụ trách sá»± an toàn ở ngoài cung.
Kiếm Phi biết rõ những tình hình đó rồi, Bích Ba tiên tá»­ đồng há»i :
- Thưa Bang chá»§, Bang chá»§ có cần ngưá»i ở lại để đợi chá» Bang chá»§ sai bảo không?
Kiếm Phi vội đáp :
- Khá»i cần! Lúc nào có việc cần, ta sẽ bấm gá»i.
Bích Ba tiên tá»­ rút lui xong, Kiếm Phi liá»n ngả lưng lên trên cái giưá»ng má»m mại và nhắm mắt nghỉ ngÆ¡i má»™t hồi.
Sáng ngày hôm sau, Bích Ba tiên tá»­ Ä‘em thức ăn sáng vào. Trước khi vào, nàng ta ở ngoài cá»­a khẽ bấm cái chốt, giưá»ng cá»§a Kiếm Phi nằm ngÅ© liá»n có những tiếng nhạc rất du dương nổi lên.
Lúc ấy chàng đã dậy rồi, nghe thấy âm nhạc liá»n nói vá»ng ra :
- Cứ vào!
Má»™t thiếu nữ trông rất khiêu gợi và xinh đẹp, tay như búp măng, bưng má»™t cái mâm bạch ngá»c, õng ẹo bước vào. Nàng trông thấy Kiếm Phi đã mặc má»™t chiếc áo dài trắng, Ä‘ang khoanh tay mỉm cưá»i nhìn mình. Nàng hổ thẹn khẽ vái chào má»™t cái :
- Bang chủ dậy sớm thế?
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa đáp :
- Cô cũng dậy sớm thế!
Nói xong chàng chỉ vào mặt bàn và nói tiếp :
- Cô để thức ăn sáng của tôi lên mặt bàn được rồi!
Bích Ba tiên tá»­ liếc chàng má»™t cách tình tứ, vừa cưá»i vừa đáp :
- Äể thị nữ hầu hạ Bang chá»§.
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa đáp :
- Khá»i cần! Cô nương cứ tá»± tiện ngồi xuống Ä‘i. Chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện vá»›i nhau.
Bích Ba tiên tá»­ liá»n đặt cái khay ngá»c lên bàn, rồi ngồi cạnh hầu hạ Kiếm Phi, vừa cưá»i vừa nói :
- Má»i Bang chá»§ xÆ¡i lót dạ!
Kiếm Phi ngồi xuống bắt đầu há»i chuyện nàng vá» những việc ở trong cung. Trong khi chuyện trò, chàng má»›i nhận thấy những Bích Ba tiên tá»­ ở trong cung này Ä‘á»u đẹp vô cùng và võ công cao siêu khôn tả.
Những cao thá»§ thưá»ng cá»§a võ lâm có thể không địch nổi các nàng. Còn có má»™t Ä‘iểm khả ái nữa là bất cứ nàng Bích Ba tiên tá»­ nào cÅ©ng giá»i thi, thÆ¡, kỳ, phú, có thể nói là những tài tá»­ cá»§a thế gian được.
Chàng vừa ăn sáng xong thì có ngưá»i vào báo rằng :
- Có Phó bang chủ đến xin yết kiến.
Kiếm Phi liá»n bảo Bích Ba tiên tá»­ dá»n mâm, rồi xuống sảnh gặp Bào Äao.
Bào Äao cÅ©ng mặc áo trắng tinh, Ä‘ang ngồi ở phòng khách chá» Bang chá»§ xuống lầu. Bào Äao vừa thấy Kiếm Phi xuống đã vá»™i cung kính vái chào.
Lúc này đã trông thấy rõ mặt thá»±c cá»§a Bào Äao, quả thật không hổ thẹn là Phấn Thiên Äồ PHu, hai mắt cá»§a y tia ra hai luồng ánh sáng chói lá»i, trên bá»™ mặt xấu xí lại hiện ra anh khí vào trong anh khí cá»§a y lại có vẻ sát khí.
Bào Äao nghiêm nghị vái chào và nói :
- Các thá»§ trưởng cao cấp cá»§a bổn bang Ä‘á»u tụ tập ở Bích Ba đưá»ng đợi chá» bái kiến Bang chá»§, và có nhiá»u chuyện quan trá»ng xin Bang chá»§ giải quyết.
Kiếm Phi đáp :
- ÄÆ°á»£c, chúng ta ra Ä‘i ngay.
Bào Äao dá»n đưá»ng Ä‘i trước tiến thẳng ra Bích Ba đưá»ng. Khi ra tá»›i nÆ¡i, Kiếm Phi thấy tất cả có mưá»i tám ngưá»i vừa già vừa trẻ đã ngồi chỠở đó rồi. Ở giữa có má»™t cái bàn, má»—i bên có ba ông già ngồi, ở chính giữa thì dành riêng cho Chánh, Phó bang chá»§ ngồi.
Kiếm Phi vá»›i Bào Äao ngồi xuống rồi má»i ngưá»i má»›i dám ngồi. Sau khi ai nấy Ä‘á»u an toạ, Bào Äao liá»n đứng dậy tuyên bố rằng :
- Äiển lá»… Bang chá»§ nhậm chức bắt đầu!
Tiếp theo đó má»™t ngưá»i lá»›n tiếng nói :
- Kiểm nghiệm tín vật!
Bào Äao cung kính bảo Kiếm Phi :
- Xin Bang chủ để tín vật ở trên bàn!
Kiếm Phi liá»n để tín vật lên trên mặt bàn.
Các ông già ngồi ở hai bên liá»n truyá»n qua tay cho nhau xem, xong rồi trả lại cho Kiếm Phi. Ngưá»i xướng ngôn lại lên tiếng :
- Giới thiệu!
Phó bang chá»§ lại đứng lên giá»›i thiệu má»i ngưá»i cho Kiếm Phi hay. Trong đó có bảy ông già là bá»™ hạ cÅ© cá»§a Bích Vân kiếm khách tức Long Äiện, Phấn Thiên, Vân Sinh, vân vân... Còn những ngưá»i khác là con cháu cá»§a các vị ấy, tuy có đẹp có xấu, nhưng ngưá»i nào ngưá»i nấy Ä‘á»u anh tuấn vô cùng.
Giới thiệu xong thì bắt đầu thảo luận đến việc đại sự của bổn bang, bàn tán cả một buổi sáng mới giải tán. Bất cứ việc gì, Kiếm Phi cũng giải quyết một cách thích đáng ngay.
Ná»­a tháng sau, má»i công việc trong bang má»›i giải quyết xong xuôi. Hồ Phong vá»›i Biện Hổ Ä‘á»u được liệt vào Tiếu Phong Khoái Äao đội và cÅ©ng là thị vệ cận thân cá»§a Bang chá»§. Việc trong bang Kiếm Phi đã hiểu biết hết và đồng thá»i những ngưá»i cao cấp đối vá»›i chàng cÅ©ng Ä‘á»u thông cảm và cÅ©ng vì sá»± thông cảm đó mà ai nấy Ä‘á»u hết sức thán phục chàng.
Má»™t tháng sau, các danh nhân cao cấp Ä‘á»u biết rõ lịch sá»­ thảm khốc xưa kia cá»§a chàng, ai nấy Ä‘á»u khuyên chàng nên Ä‘em bang chúng ra giang hồ để giương danh cá»§a Bích Ba bang và trả thù há»™ chàng nữa.
Sắp đến ngày tết Trung Thu, hôm đó trong há»™i khách sảnh Bích Ba cung tụ tập rất nhiá»u ngưá»i, trong đó có cả Tứ đại kim cương, Phấn Thiên Äồ Phu, Bích Ba Bát Long Vương, Cương Tiết NgÅ© Kỵ SÄ© và Cá»§ng Phàm, Äá»™i trưởng cá»§a Khoái Äao đội.
Ai nấy Ä‘á»u mặc quần áo trắng, vẻ mặt rất nghiêm nghị, Bào Äao từ từ đứng dậy lá»›n tiếng đáp :
- Theo ý của phó bổn toạ thì Bang chủ nên sớm dẫn ngay anh em bước chân vào giang hồ diệt trừ những kẻ bại hoại, một mặt trả thù cho cha mẹ Bang chủ, một mặt duy trì chính nghĩa của võ lâm và một mặt là cố gây dựng lại thanh oai ngày xưa của bổn bang nữa.
Y vừa nói xong, Phong Kim Cương, ngưá»i bé nhá» nhưng rất tráng kiện vá»›i giá»ng khàn khàn lên tiếng nói :
- Bổn tịch cá»§a tán thành ý kiến cá»§a Phó bang chá»§! Phải giết cho chúng má»™t trận gà bay chó chạy, để chúng biết nhân vật cá»§a Bang chá»§ chúng ta là ngưá»i như thế nào!
Tiếp theo đó má»i ngưá»i Ä‘á»u lên tiếng, má»—i ngưá»i má»™t câu nhưng ai nấy Ä‘á»u tán thành hết. Sau cùng, Kiếm Phi má»›i lên tiếng nói :
- Ba ngày sau chúng ta sẽ lên đưá»ng Ä‘i núi Mạc Phù để phó ước Trung Thu.
Thấy chàng tuyên bố như vậy, ai nấy Ä‘á»u vá»— tay kêu như sấm động. Bất cứ lão, ấu, ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u há»›n hở vô cùng.
- Phó bang chá»§ xuất lãnh Bích Ba Bát Long Vương Toàn Phong, Kim Cương Lưu Thiên, Cương Thiết NgÅ© Kỵ SÄ© và Hồ Vân Sinh thì ở lại trấn thá»§ há»™ trại. Còn bổn Bang chá»§ Ä‘em theo Phục Hổ Kim Cương Lôi Anh, Äồ Long Äiện Ä‘i vào Trung Nguyên.
Chàng vừa nói xong, Phong Kim Cương đã vá»™i đứng dậy lá»›n tiếng há»i :
- Thưa Bang chủ, bổn tịch tuy già nhưng bảo đao chưa già! Tại sao không cho bổn tịch đi theo?
Tiếp theo đó Cương Thiết NgÅ© Kỵ SÄ© cùng đứng dậy má»™t lúc. Kim Kỵ SÄ© bá»—ng lên tiếng há»i :
- Bổn tịch cÅ©ng vậy, Bang chá»§ Ä‘i chuyến này phải Ä‘em thật nhiá»u anh em theo má»›i được.
Kiếm Phi liá»n đứng dậy, ngẫm nghÄ© giây lát rồi đáp :
- Việc này...
Phấn Thiên Äồ Phu Bào Äao cÅ©ng nói :
- Thưa Bang chá»§, giang hồ phong vân hiểm ác và quá»· trá lắm, bổn tá»a cÅ©ng khuyên Bang chá»§ nên Ä‘em nhiá»u anh em Ä‘i thì hÆ¡n.
Kiếm Phi suy nghĩ giây lát rồi đáp :
- Dù sao ta cÅ©ng phải coi trá»ng cái nhà này trước đã!
Má»i ngưá»i đồng thanh đỡ lá»i :
- Nên trá»ng kim thể cá»§a Bang chá»§ trước...
Bàn Ä‘i tán lại, sau má»›i quyết định là Kiếm Phi vá»›i các ngưá»i Ä‘i trước, còn Phong Kim Cương vá»›i Cương Thiết NgÅ© Kỵ SÄ© theo sau. Má»i việc giải quyết xong xuôi, ai nấy má»›i giải tán. Theo sau chàng trước hết là hai ngưá»i cao lá»›n vạm vỡ, hình dáng rất hung dữ, đó là Phục Hổ Kim Cương Lôi Anh vá»›i Äồ Long Kim Cương Long Äiá»n, rồi đến Cá»§ng Phàm, Äá»™i trưởng cá»§a Khoái Äao đội, trông rất anh tuấn và phía sau còn có Biện Hổ vá»›i Hồ Phong, cao lá»›n hùng vÄ©. Tất cả hai mươi mốt ngưá»i cùng ra Ä‘i tiến nhanh như gió.

Hồi 25

Máu ngập rừng già
Tuy là mùa thu nhưng tiết trá»i vẫn nóng bức, bốn bá» Ä‘á»u yên lặng như tá». Trên con đưá»ng cái, từ Thiểm Tây vào Giang Tây, cát bụi bay mù mịt, tiếng vó ngá»±a dồn dập như sấm động, má»™t đội kỵ sÄ© áo trắng, ngá»±a trắng trông rất oai võ Ä‘ang phóng chạy như bay. Ngưá»i Ä‘i đầu trông rất anh tuấn, chính là Äặng Kiếm Phi, tân Bang chá»§ cá»§a Bích Ba bang.
Lúc ấy Ä‘ang là chính ngá», tiết trá»i nóng bức khiến cho ai nấy Ä‘á»u đổ mồ hôi nhá»… nhại và khát nước khôn tả. Nhưng bá»n ngưá»i này không ai tá» vẻ mệt nhá»c hết. Äi được má»™t quãng đưá»ng, Long Äiện phi ngá»±a tiến lên Ä‘uổi theo Kiếm Phi và nói :
- Thưa Bang chủ, tối hôm nay chúng ta ngủ đêm ở Thiểm Tây hay là ở Thiên Hà Khẩu?
Kiếm Phi đáp :
- Há»i các anh em xem có thấy mệt không?
Long Äiện cưá»i ha hả trả lá»i :
- Tất cả anh em dù có Ä‘i ná»­a tháng cÅ©ng không thấy má»i mệt!
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa nói tiếp :
- Nếu vậy chúng ta đi tới Thiên Hà Khẩu rồi hãy ngừng chân!
Äi được má»™t quãng, Lôi Anh bá»—ng phóng lên thưa vá»›i Kiếm Phi :
- Thưa Bang chá»§, ở gần đây có má»™t vưá»n cây, trong đó có má»™t tá»­u Ä‘iếm. Theo ý bổn tịch thì mong Bang chá»§ cho các anh em vào trong đó nghỉ chân.
Äồ Long Kim Cương cưá»i ha hả, xen lá»i nói :
- Lão Lôi, chúng ta phải uống một bữa rượu mới được.
Lôi Anh lớn tiếng đáp :
- à của Bang chủ nghĩ sao?
Kiếm Phi vừa gật đầu vừa cưá»i.
Cá»§ng Phàm cÅ©ng phi ngá»±a tá»›i, Kiếm Phi liá»n quay đầu lại bảo :
- Hạ lệnh cho các anh em xuống ngựa nghỉ ngơi.
Cá»§ng Phàm liá»n quay lại dặn bảo các đội viên rằng :
- Mau vào trong rừng nghỉ ngơi!
Thế là toàn đội Ä‘á»u phóng ngá»±a vào trong rừng. Quả nhiên thấy có má»™t tá»­u Ä‘iếm ở đó. Kiếm Phi ra lệnh xong, xuống ngá»±a ở chá»— cách xa tá»­u Ä‘iếm chừng mưá»i trượng, để bụi bặm khá»i bay tung vào trong tá»­u Ä‘iếm.
Tất cả má»i ngưá»i xuống ngá»±a xong liá»n cá»™t ngá»±a ở dưới gốc cây, giao cho hai đội viên gác, còn những ngưá»i khác thì vào trong tá»­u Ä‘iếm nghỉ ngÆ¡i.
Chá»§ Ä‘iếm thấy nhiá»u khách tá»›i như thế mừng rỡ vô cùng, vá»™i ra nghênh đón. Tá»­u Ä‘iếm đó không lá»›n lắm, mưá»i mấy ngưá»i vào ngồi đã chật ních.
Má»™t lát sau, rượu và thức ăn được mang lên, ai nấy Ä‘á»u vui vẻ chuyện trò và ăn uống rất náo nhiệt. Các đội viên cá»§a Khoái Äao đội lần lượt thay nhau vào ăn uống.
Má»i ngưá»i Ä‘ang ăn uống thì bá»—ng có má»™t đội viên Ä‘ang canh gác chạy vào báo cáo :
- Ở trên đưá»ng cái, phía đằng xa có cát bụi mịt mù, hình như có hÆ¡n ba chục ngưá»i Ä‘ang cưỡi ngá»±a phi tá»›i, xin Bang chá»§ định Ä‘oạt.
Má»i ngưá»i nghe thấy đội viên báo cáo như vậy, ai nấy Ä‘á»u yên lặng lắng tai nghe.
Kiếm Phi đứng dậy, lớn tiếng nói :
- Các vị cứ tiếp tục dùng cơm rượu! Quý hồ lúc nào ta cũng phải cẩn thận đỠphòng là được rồi!
Nói xong chàng lại bảo Củng Phàm :
- Phải thêm hai ngưá»i ra canh gác rồi hãy định Ä‘oạt sau!
Liá»n có hai đội viên được phái ra bên ngoài để tăng cưá»ng canh gác. Trong Ä‘iếm, má»i ngưá»i lại tiếp tục náo nhiệt như trước.
Cá»§ng Phàm liá»n há»i Kiếm Phi :
- Nếu những ngưá»i má»›i tá»›i đó có ác ý gì vá»›i chúng ta thì Bang chá»§ sẽ xá»­ trí ra sao?
Kiếm Phi ngẫm nghÄ© giây lát rồi há»i các ngưá»i :
- Chẳng hay các vị có ý kiến gì?
Long Äiện vừa cầm chén rượu lá»›n lên uống má»™t ngụm, rồi lên tiếng đáp :
- Chúng ta từ tổng trại ra Ä‘i tá»›i giá», có lẽ vì số ngưá»i quá đông và quần áo lại khác thưá»ng, nên má»›i bị ngưá»i theo dõi. Có lẽ bá»n ngưá»i này tá»›i đây là có ác ý vá»›i chúng ta đấy!
Lôi Anh cưá»i ha hả, vá»›i giá»ng thô lá»— xen lá»i :
- Bá»n chúng là cái quái gì! Nếu chúng tá»›i thì đánh cho chúng má»™t trận.
Kiếm Phi uống một hớp rượu rồi nói tiếp :
- Theo sá»± quan sát suốt dá»c đưá»ng cá»§a bổn tá»a thì đội này có lẽ là chá»§ lá»±c cá»§a Thiết Hồng bang ở vùng Hồ Quảng cÅ©ng nên!
Củng Phàm lên tiếng :
- Chẳng lẽ mấy ngày trước vì chúng Ä‘ang chuẩn bị ngưá»i ngá»±a nên chúng chưa dám khiêu khích chúng ta, rồi bây giá» chúng má»›i triệu tập đủ ngưá»i và theo dõi chúng ta tá»›i đây phải không?
Kiếm Phi gật đầu :
- Chính thế! Mấy năm gần đây Thiết Hồng bang trong khi phát triển các thế lực của chúng đã bị Nam trang, Bắc bảo uy hiếp cho nên chúng không thể nào để cho bang phái khác hoạt động ở trong phạm vi của chúng được.
Chàng đang nói thì đội viên canh gác đã vội chạy vào báo cáo :
- Äối phương có tất cả năm mươi ngưá»i võ trang, Ä‘á»u mặc chiến y màu vàng và chỉ còn cách đây độ ná»­a dặm thôi!
Kiếm Phi đáp :
- ÄÆ°á»£c, ngươi hãy ra dò thám thêm xem sao?
Tên đội viên vâng lá»i Ä‘i luôn.
Kiếm Phi liá»n nói vá»›i Long Äiện rằng :
- ÄÆ°a mưá»i lạng vàng cho Ä‘iếm chá»§, phái hai anh em há»™ tống chá»§ nhân Ä‘i tá»›i chá»— an toàn rồi mau trở vá»!
Long Äiện tuân theo lá»i chàng đưa vàng cho chá»§ Ä‘iếm ngay. Lúc ấy chá»§ Ä‘iếm hoảng sợ vô cùng. Long Äiện phải giải thích cho y nghe, sau y má»›i nhận lá»i.
Má»™t lát sau, tất cả má»i ngưá»i ở trong Ä‘iếm được đưa vào trong rừng đến má»™t khu an toàn.
Lúc ấy tiếng vó ngá»±a kêu như sấm động đã vá»ng đến tai má»i ngưá»i rồi. Tất cả các anh em Ä‘á»u yên lặng ngồi nghiêm nghị đợi kẻ địch tá»›i.
Kiếm Phi lạnh lùng ra lệnh :
- Củng Phàm ra ngoài cửa xem hỠđã tới đâu rồi.
Cá»§ng Phàm vâng lá»i Ä‘i ra ngoài cá»­a, đưa mắt nhìn rồi quay đầu lại nói :
- Äối phương có tất cả chừng năm mươi ngưá»i, và tên nào tên nấy trông rất hung hăng, tất cả Ä‘á»u ăn vận quần áo màu vàng, trên ngá»±c có thêu má»™t sợi dây vòng như hình bán nguyệt màu Ä‘en, và còn cách đây chừng má»™t trăm trượng thôi!
Kiếm Phi liá»n đứng dậy quát lá»›n :
- Sửa soạn chiến đấu!
Lúc ấy chàng phái thêm hai đội viên ra canh gác ở bên ngoài.
Các đội viên Khoái Äao đội vá»™i cởi áo trắng bên ngoài ra, bên trong là chiến y màu đỠnhư lá»­a, bên lưng có Ä‘eo má»™t thanh Ä‘ao màu xanh biếc sáng lóe mắt. Trước ngá»±c há» có thêu những sợi dây cong cong màu xanh biếc tá»±a làn sóng vậy. Mấy ngưá»i ngồi chá»§ tịch cÅ©ng cởi áo ngoài ra, chỉ có Kiếm Phi là vẫn mặc áo dài, sắc mặt rất Ä‘iá»m tÄ©nh, và đứng yên ở trong tá»­u Ä‘iếm. Äá»™ng tác cá»§a má»i ngưá»i nhanh chóng khôn tả, chỉ trong nháy mắt đã cởi hết áo ngoài ra để lá»™ bá»™ chiến y màu đỠra tức thì.
Kiếm Phi liá»n ra lệnh rằng :
- Rút lui ra ngoài tửu điếm và cầm sẵn khí giới.
Tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u rút Ä‘ao và cầm sẵn trong tay, rồi nhảy ra ngoài khách Ä‘iếm bố trí ở xung quanh rừng. Xong đâu đấy chàng tá» vẻ lạnh nhạt và kiêu ngạo, đứng nghênh ngang ở trước cá»­a tá»­u Ä‘iếm.
Lúc ấy năm mươi ngưá»i ngá»±a cá»§a đối phương đã tá»›i chá»— cách tá»­u Ä‘iếm chừng mưá»i trượng, liá»n ngừng lại bày trận ở đó.
Kiếm Phi nhìn vá» phía đó thấy ba ngưá»i đứng hàng đầu là Mạc Äịch, Triệu Ân vá»›i má»™t ông già mặt vàng khè. Mạc Äịch và Triệu Ân, đối vá»›i ông già mặt vàng đứng ở giữa chá»— đó, tá» vẻ rất cung kính.
Kiếm Phi thấy vậy bụng bảo dạ rằng :
- “Lạ thật! Chả lẽ Thiết Hồng bang lại má»i được cao thá»§ má»›i đến phụ trách ná»™i ngoại Tam đưá»ng chăng? Bằng không Mạc Äịch vá»›i Triệu Ân sao lại được phái xuống đây?â€
Lúc ấy Mạc Äịch vá»›i Triệu Ân đã trông thấy Kiếm Phi vá»›i mấy ngưá»i khác đứng ở trước cá»­a, chúng liá»n rỉ tai ông già mặt vàng, khẽ nói vài câu. Ông già ấy bá»—ng ngá»­ng mặt lên trá»i cưá»i như Ä‘iên như khùng, tiếng cưá»i rất khó nghe. Cưá»i xong y liá»n quát lá»›n :
- Äặng Kiếm Phi! Có khôn hồn thì đầu hàng ngay! Lão phu sẽ tha chết cho!
Kiếm Phi chỉ cưá»i nhạt má»™t tiếng chứ không thèm trả lá»i, nhưng Phục Hổ Kim Cương không sao chịu được, liá»n quát lá»›n :
- Nói tầm bậy!
Ông già lại ngá»­ng mặt lên trá»i cưá»i khà khà, rồi y giÆ¡ tay phải lên phất má»™t cái, nhân viên cá»§a y gào thét la ó vang trá»i, và ở trên lưng ngá»±a phi xuống, múa Ä‘ao kiếm xông lại tấn công liá»n.
Kiếm Phi cưá»i nhạt má»™t tiếng, rút Bích Vân kiếm ra khá»i bao, múa tít má»™t vòng, rồi quát lá»›n :
- Tiến lên! Giết!
Lôi Anh, Long Äiện, Cá»§ng Phàm đồng thanh quát lá»›n :
- Giết!
Toàn đội anh em liá»n xông lên tấn công như vÅ© như bão, máu tươi cá»§a kẻ địch bị bắn lên như mưa. Biện Hổ vá»›i Hồ Phong hai ngưá»i đã tá»›i cạnh Kiếm Phi chá» lịnh.
Kiếm Phi gật đầu nói :
- Hai ngưá»i ra mà chém giết cho sướng tay Ä‘i!
Hai ngưá»i liá»n vâng lá»i, rút khí giá»›i ra xông vào trận đấu ngay.
Trận đấu khốc liệt khôn tả.
Bóng tía thấp thoáng má»™t cái, Lôi Anh đã giận dữ tiến lên tấn công tá»›i đâu là kẻ địch đổ máu và kêu la thảm khốc tá»›i đó. Ão cá»§a quân địch đã đỠlại càng đỠthêm.
Mạc Äịch thấy vậy vá»™i chạy lại nghinh chiến. Y vá»›i Lôi Anh hai ngưá»i cùng oai mãnh hết sức nên trận đấu kịch liệt khôn tả.
Triệu Ân cũng múa tít khí giới nhảy xổ lại tấn công Kiếm Phi.
Long Äiá»n thấy vậy cưá»i ha hả, xông lên đón đánh ngay.
“Bùng†má»™t tiếng kêu thật lá»›n, Triệu Ân đã bị đẩy lùi ra ba bước, chân chưa đứng vững, Long Äiá»n lại cưá»i ha hả, xông lên tấn công.Trận đấu cá»§a hai ngưá»i kịch liệt vô cùng.
Lúc ấy có má»™t tiếng rú nghe rất rùng rợn, má»™t bóng ngưá»i vàng khè từ trên cao nhảy xuống, và nhắm đầu Kiếm Phi tấn công luôn.
Cá»§ng Phàm cưá»i nhạt má»™t tiếng, rút luôn thanh Ä‘ao ra nhằm ông già vàng khè vừa nhảy xuống đó chém luôn, khí giá»›i cá»§a hai ngưá»i va chạm nhau nổ Ä‘om đóm lá»­a. Cá»§ng Phàm đã đón đánh ông già mặt vàng khè có võ công cao nhất cá»§a địch.
Kiếm Phi cưá»i nhạt má»™t tiếng nhảy lên trên cây cổ thụ gần đó la lá»›n :
- Äừng buông tha má»™t kẻ địch nào hết!
Kiếm Phi Ä‘ang đứng ở trên má»™t cây cổ thụ xem xét tình hình, thấy đội viên trong Khoái Äao đội cá»§a mình ngưá»i nào ngưá»i nấy anh hùng khôn tả, võ nghệ cao cưá»ng, những cao thá»§ cá»§a giang hồ chưa chắc đã hÆ¡n được. Chàng lại nhìn Lôi Anh, thấy ông già râu bạc tóc bạc ấy, hai tay cầm hai cái chùy đồng, tấn công rất hăng khiến cho Triệu Ân chỉ có cách chống đỡ thôi, nhưng không sao phản công lại được.
Còn Long Äiá»n đã rút vÅ© khí độc đáo ra đấu vá»›i Mạc Äịch. Mạc Äịch bị thế công cá»§a môn vÅ© khí hình răng cưa ấy tấn công đến ná»—i tay chân cuống quít, lui vá» phía sau liên tiếp. Chàng lại nhìn Cá»§ng Phàm thấy chàng ta sá»­ dụng thanh Ä‘ao đấu vá»›i cây Ô Long bổng cá»§a ông già mặt vàng khè, và hình như đã có vẻ Ä‘uối sức, nhưng y vẫn chưa chịu lép vế cứ múa tít thanh Ä‘ao và mạo hiểm phản công lại.
Kiếm Phi đứng ở trên má»™t cành cây nhá», xem tình thế ở bốn phương chung quanh má»™t hồi, rồi bá»—ng ngá»­ng mặt lên hú má»™t tiếng thật dài, lá»›n tiếng bảo các thá»§ hạ rằng :
- Các anh em mau kết thúc trận đấu này, vì trước khi mặt trá»i lặn, chúng ta còn phải tá»›i Thiên Hà Khẩu nghỉ ngÆ¡i!
Các anh em cá»§a Khoái Äao đội rất thông minh, nghe thấy lá»i nói cá»§a Kiếm Phi liá»n hiểu ngay là Bang chá»§ đã dặn bảo gì rồi.
Thật là hành động cá»§a các bang há»™i trên giang hồ Ä‘á»u lấy sá»± huyá»n bí làm đầu chốt, và những bang phái má»›i xuất đầu lá»™ diện càng không muốn để cho tên tuổi mình quá vang lừng, vì tiếng càng chóng lừng lẫy bao nhiêu càng bị những bang phái khác ghen tỵ kèn cá»±a bấy nhiêu.
Trừ phi bang hội ấy đã có tên tuổi từ lâu rồi, và cũng tự tin không ai dám quấy rối mình, dù có ai muốn làm khó dễ hỠcũng không sợ, nên những bang hội ấy mới dám thêu nhãn hiệu của mình lên trên quần áo.
Tuy vậy, vẫn không có bang há»™i nào dám ở trước mặt kẻ địch thổ lá»™ hành tung cá»§a mình hết, nhưng ở đây thì Kiếm Phi lại dám ngang nhiên tuyên bố trạm nghỉ chân thứ hai cá»§a mình là Thiên Hà Khẩu, như vậy có khác gì là bảo ngưá»i cá»§a mình thể nào cÅ©ng đủ sức diệt được hết kẻ địch.
Và lá»i nói cá»§a Kiếm Phi cÅ©ng không khác gì những lá bùa thúc giục lấy mạng mấy chục ngưá»i cá»§a Thiết Hồng bang?
Äá»™i viên cá»§a Khoái Ä‘ao liá»n hò reo vang trá»i tấn công mãnh liệt hÆ¡n trước.
Kiếm Phi rú lên má»™t tiếng thật dài, nhún mình má»™t cái, mượn sức cành cây vừa bật lên, ngưá»i chàng đã phi lên trên cao năm trượng.
Chàng múa tít thanh Bích Vân kiếm giở luôn thế “Vân Hải Ná»™ Äào†(sóng nổi dữ dá»™i trên bể mây), thế thứ nhất cá»§a Bích Vân tam thức ra, chỉ thấy trên không sáng xanh, bóng kiếm hiện ra tứ phía, má»™t luồng cuồng phong kiếm khí hình ở trên trá»i giáng xuống, nhằm ông già Ä‘ang đấu vá»›i Cá»§ng Phàm tấn công luôn, mồm thì quát lá»›n :
- Củng Phàm, hãy lui sang bên tiếp ứng với các anh em khác.
Chàng vừa nói dứt thì vừa vặn ông già mặt vàng khè ấy, đang gạt thanh đao sang bên, và dùng cây Ô Long bổng nhắm đầu Củng Phàm tấn công xuống.
Kiếm Phi thấy vậy liá»n cưá»i nhạt má»™t tiếng, đưa mÅ©i kiếm vá» phía đó. Ông già mặt vàng khè trông thấy ánh sáng kiếm loé mắt, hÆ¡i lạnh buốt xương, giật mình kinh hãi, vá»™i xoay ngưá»i lại, đưa đầu gậy Ô Long bổng lên để phong tá»a, định gạt Bích Vân kiếm cá»§a Kiếm Phi sang bên.
Lúc ấy Cá»§ng Phàm đã cuống quít toát mồ hôi ra như mưa, thấy Kiếm Phi hạ lệnh liá»n lá»›n tiếng đáp :
- Xin tuân lệnh!
Rồi y nhảy vào trong đám đông giúp các anh em trong đội của mình giết kẻ địch.
Kiếm Phi thấy ông già mặt vàng khè định dùng cây Ô Long bổng gạt kiếm cá»§a mình nên chàng đã quyết tâm giết kẻ địch này bằng thanh bảo kiếm ấy. Vì vậy chàng cưá»i nhạt má»™t tiếng, xoay ngưá»i má»™t vòng, dùng mÅ©i chân dẫm vào đầu cây gậy cá»§a địch và cứ thế mà đâm kiếm xuống.
Ông già mặt vàng khè chỉ thấy bóng trắng thấp thoáng, đầu gậy nặng như má»™t khoảng núi muôn ngàn cân đè xuống, bắt buá»™t y phải chống xuống đất, cÅ©ng vì thế mà y đã để hở ở ngá»±c má»™t khoảng trống rất lá»›n. Y giật mình kinh hãi, vá»™i nằm xuống đất lăn Ä‘i mấy vòng ra ngoài xa để tránh né, Kiếm Phi thấy vậy cưá»i nhạt và nói tiếp :
- Äi Ä‘i!
Chàng đưa theo trưá»ng kiếm, ánh sáng xanh khẽ rung động má»™t cái, má»™t tiếng kêu la thảm khốc vang lên, máu đỠbắn tung tóe. Chàng đã lui ra ngoài xa hÆ¡n trượng, mÅ©i kiếm cá»§a chàng đã có những giá»t máu tươi nhá» xuống. Còn trên mặt đất cây Ô Long bổng vẫn cắm sâu, đứng sừng sững ở đó mà ông già mặt vàng khè thì Ä‘ang nằm co rúm trên mặt đất, máu ở ngá»±c y phun ra như suối. Y chỉ co rúm giây phút, rồi duá»—i chân hai cái đã chết tốt.
Lúc ấy cách chá»— Kiếm Phi không xa, lại có má»™t tiếng kêu la thảm khốc vá»ng tá»›i.
Kiếm Phi đưa mắt nhìn vá» phía đó, đã thấy Mạc Äịch bị Long Äiá»n chém thành hai mảnh, máu bắn tung tóe, ruá»™t gan rÆ¡i xuống mặt đất trà trá»™n dưới cát. Như vậy, cuá»™c chiến này sắp sá»­a kết thúc đến nÆ¡i rồi. Lại có má»™t tiếng kêu thảm khốc nữa vá»ng tá»›i.
Kiếm Phi đưa mắt nhìn vá» phía ấy, thấy Triệu Ân đã bị má»™t chùy cá»§a Lôi Anh đánh cho nát sá», máu và óc bắn đầy ngưá»i Lôi Anh.
Long Äiá»n vá»›i Lôi Anh đã giết cưá»ng địch, liá»n rống lên má»™t tiếng, xông vào trong đám đông giúp sức đội Khoái Ä‘ao. Chỉ trong nháy mắt, mấy chục kẻ địch đã bị chém giết gần hết. Sau cung thêm hai tên nữa xuống dưới âm ty trình diện Diêm Vương.
Biện Hổ vá»›i Hồ Phong, má»™t ngưá»i tay cầm búa, má»™t ngưá»i tay cầm côn sắt, mình dính đầy máu tươi, cùng tá»›i trước mặt Kiếm Phi.
Cá»§ng Phàm, Lôi Anh, Long Äiá»n cÅ©ng lần lượt tá»›i trước mặt Bang chá»§. Kiếm Phi liá»n bảo Long Äiá»n rằng :
- Long Äiá»n, hãy Ä‘i kiểm soát lại chiến trưá»ng xem sao!
Long Äiá»n vâng lá»i Ä‘i ngay.
Y xuyên vào trong chiến trưá»ng kiểm soát những kẻ địch nằm ở dưới đất xem đã hoàn toàn chết chưa.
Kiếm Phi lại ra lệnh cho Củng Phàm :
- Cá»§ng Phàm, Ä‘i Ä‘iá»u Triệu Ân xem bên ta bị tổn thất bao nhiêu?
Äá»™t nhiên trong đấu trưá»ng có má»™t tiếng kêu la thảm khốc vá»ng tá»›i và nghe tiếng Long Äiá»n lá»›n tiếng nói :
- Mi giả bộ chết phải không?
Kiếm Phi suy nghÄ© ra được má»™t kế, định bảo Long Äiá»n đừng giết ngưá»i đó, nhưng đã muá»™n rôồ.
Sau tiếng la thảm thương đó, đã thấy Long Äiá»n quay trở lại và nói :
- Báo cáo Bang chủ, toàn quân của đối phương đã bị tiêu diệt hết!
Kiếm Phi liá»n cưá»i và bảo :
- Phái hai đội viên Ä‘i kiếm Ä‘iếm chá»§ vá». Chúng ta nghỉ ngÆ¡i ở đây má»™t phen, ăn má»™t bữa cÆ¡m tối thật no say rồi hãy lên đưá»ng sau.
Long Äiá»n vâng lệnh Ä‘i luôn.
Củng Phàm đã quay trở lại, cúi mình vái chào, nói :
- Thưa Bang chủ, bên mình có năm anh em bị thương nhẹ và hai bị thương nặng.
Kiếm Phi lại há»i tiếp :
- Liệu những ngưá»i bị thương nặng có thể hành động được không?
Củng Phàm đáp :
- Vẫn có thể đi lại được.
- Lấy thuốc cứu thương đặc biệt rịt cho há».
- Vâng!
Lôi Anh trợn tròn xoe đôi mắt lên, mắng chửi :
- Äồ vô dụng! Vẫn có thể hành động thì sao gá»i là bị thương?
Củng Phàm cung kính đáp :
- Trận đấu vừa rồi đáng lẽ các anh em không nên bị thương má»›i phải. Nhưng ngày hôm nay, vì các anh em phấn khởi quá cho nên má»›i có nhiá»u thất thốt!
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa nói tiếp :
- Thôi Ä‘i Ä‘i! Truyá»n lệnh cho các anh em quét dá»n chiến trưá»ng, xong hãy nghỉ ngÆ¡i chốc lát!
Chỉ trong nháy mắt, các đàn em cá»§a Khoái Äao đội vừa quét dá»n sạch sẽ chiến trưá»ng và chôn hết những xác chết xong thì thức ăn và rượu cÅ©ng được dá»n lên rồi.
Trận đấu đó, tuy bên địch không phải là đối thá»§ lý tưởng cho lắm, nhưng vừa má»›i ra tay đã đắc thắng, nên các anh em cÅ©ng thấy phấn khởi vô cùng, cho nên vừa trông thấy thức ăn và rượu Ä‘em lên, ai nấy Ä‘á»u vui vẻ ăn uống náo nhiệt vô cùng.
Mặt trá»i đã lặn vá» phía Tây, Kiếm Phi đã ra lệnh cho sá»­a soạn lên đưá»ng.
Các đội viên liá»n chuẩn bị xong đâu đấy, lại mặc áo dài trắng vào, giấu khí giá»›i Ä‘i, trông lại có vẻ thướt tha ngay. Long Äiá»n liá»n ném hai nén bạc cho Ä‘iếm chá»§. Thế rồi các anh em rá»i khá»i khách Ä‘iếm, lẳng lặng lên ngá»±a.
Kiếm Phi ra lệnh lên đưá»ng, Long Äiá»n liá»n hô lá»›n :
- Äi!
Thế là chỉ còn lại có chủ nhân của khách điếm đứng ở trước cửa tiệm cúi mình vái chào thôi.

Hồi 26

Phó hội đêm Trung Thu
Trá»i tối dần, cả nhà cá»­a ở Thiên Hà Khẩu đã bắt đầu lên đèn. Trên đưá»ng cái có tiếng vó ngá»±a kêu như sấm động, má»™t bá»n ngưá»i mặc áo dài trắng, cỡi ngá»±a trắng phi như bay tá»›i.
Khi bá»n ngưá»i ngá»±a đó vào thị trấn Thiên Hà Khẩu, há» buông thõng cương cho ngá»±a Ä‘i thong thả.
Cá»§ng Phàm vâng lệnh Kiếm Phi Ä‘i trước để kiếm khách sạn. Chàng ta Ä‘i tá»›i trước má»™t khách sạn to lá»›n, trông có vẻ hào hoa, liá»n nhảy xuống đất.
Phổ kỵ vừa trông thấy một võ sĩ mặc áo dài trắng vội rụt ngay vào, không dám ra nữa.
Ngưá»i chưởng quầy liá»n bước ra cá»­a vừa gặp Cá»§ng Phàm Ä‘i vào trong Ä‘iếm. Chàng ta chắp tay chào ngưá»i chưởng quầy má»™t cách rất lá»… phép và há»i :
- Chưởng quầy, nÆ¡i đây có nhiá»u phòng đủ để cho anh em tệ đội ở trá» không?
Ngưá»i chưởng quầy liá»n tươi cưá»i đáp :
- Xin lỗi, xin lỗi, tệ điếm khách đã chật ních cả rồi!
Y chưa nói dứt, Lôi Anh đã bước chân vào, nghe thấy nói không có phòng, liá»n trợn mắt lên quát bảo :
- Láo nào! Ai dám bảo là không có phòng nào?
Ngưá»i chưởng quầy trông thấy Lôi Anh hung hăng như vậy đã hoảng sợ đến biến sắc mặt vá»™i lui vá» phía sau và đáp :
- Thật... thật quả tửu điếm không còn phòng...
Lôi Anh kêu “hừ†má»™t tiếng rồi bước lên má»™t bước, tóm cổ chưởng quầy lôi lên như xách má»™t con gà và quát há»i tiếp :
- Có phòng hay không?
Ngưá»i chưởng quầy hoảng sợ đáp :
- Äại gia tha... tha chết cho... có, có phòng... có...
Lôi Anh để y xuống, cất tiếng cưá»i ha hả như thanh la vỡ và nói tiếp :
- Lão phu đã sớm biết ngươi có phòng mà.
Lúc ấy Kiếm Phi và các ngưá»i đã tá»›i trước khách sạn và lần lượt xuống ngá»±a rồi.
Trong thá»±c đưá»ng có má»™t bàn khách Ä‘ang ăn uống và chuyện trò vui vẻ, thấy tiếng quát và tiếng cưá»i cá»§a Lôi Anh như bò rống, má»™t ngưá»i trong bá»n mặt mÅ©i hung ác, liá»n vá»— bàn má»™t cái, bát đĩa chén trách Ä‘á»u bật tung lên và rÆ¡i xuống đất kêu “loảng xoảngâ€, mồm quát tháo chá»­i rá»§a :
- Lão già hôi thối ở đâu tá»›i, lại dám lại nÆ¡i quãng đình đầy công chúng mà quấy nhiá»…u hà hiếp ngưá»i như thế!
Lôi Anh nghe thấy có tiếng ngưá»i chá»­i mình, liá»n nổi giận, râu tóc dá»±ng ngược, hét lá»›n :
- Thằng nào dám mắng chửi thế?
Äại hán kia cÅ©ng quát lá»›n :
- Mi dám chửi lão tử phải không?
Chá»­i xong, y nhảy ra tung quyá»n ấn công luôn.
Lôi Anh cưá»i ha hả :
- ÄÆ°á»£c, được, cái trò quyá»n cước trẻ con này cá»§a ngươi chỉ có thể Ä‘em vỠôm vợ thì được thôi!
Äồng thá»i y giÆ¡ tay trái lên khẽ gạt và gõ má»™t cái, đại hán nỠđã bị hất Ä‘i má»™t vòng, bắn ra ngoài khách Ä‘iếm rồi.
Lúc ấy Kiếm Phi vá»›i Long Äiá»n bước chân vào, thấy vậy thuận tay đỡ đại hán ấy dậy, nhưng tay phải cá»§a đại hán ấy đã sưng như cái đấu, Ä‘au không kêu lên tiếng nào, và trán y đã toát mồ hôi lạnh như mưa rồi.
Kiếm Phi cầm tay y lên, khẽ rá» mó và vuốt má»™t cái, cất giá»ng dịu dàng há»i :
- Thế nào!Làm sao thế?
Äại hán nỠđáp :
- Lão già ná»...
Y vừa nói tá»›i đó đã quay đầu lại nhìn, má»›i hay ngưá»i đỡ mình dậy và cứu chữa mình là má»™t thiếu niên mặc áo dài trắng. Y liá»n hậm há»±c mắng chá»­i :
- Các ngươi Ä‘á»u là cá mè má»™t lứa!
Nói xong, y hất tay Kiếm Phi ra rồi quay trở vá» bàn ngồi. Mấy ngưá»i đồng bá»n cá»§a y định ra tay can thiệp nhưng thấy ông già ná» hung ác như vậy, liá»n hoảng sợ, ai nấy Ä‘á»u ngồi yên cả.
Các anh em trong đội đã tá»›i hết, liá»n theo chưởng quầy vào bên trong.
Ngưá»i chưởng quầy dành mấy căn phòng ở phía Tây cho hỠở.
Sáng hôm sau, má»i ngưá»i vừa thức dậy đã sá»­a soạn lên đưá»ng ngay.
Trong khi Ä‘i đưá»ng dù có gặp khá nhiá»u những ngưá»i tấn công lén, nhưng những ngưá»i đó Ä‘á»u bị giải quyết má»™t cách lẹ làng.
Danh tiếng cá»§a Bích Ba bang liá»n lan tràn Ä‘i khắp nÆ¡i ngay. Äồng thá»i lại có má»™t cái tin rất kinh ngưá»i đã lan tràn khắp giang hồ nữa. Tin đó là Bang chá»§ cá»§a Bích Ba bang ngày nay chính là Kim Húc lệnh chá»§ Äặng Kiếm Phi, đã có mấy lần làm chấn động giang hồ, có lúc đã bị Lục Thiá»u tam quá»· đánh chết và vứt xuống sông.
Bích Ba bang cứ thế mà tiến thẳng không ai dám chá»c ghẹo há» và há» cÅ©ng không trêu ghẹo ai, rồi há» tiến thẳng vá» phía núi Mạc Phù để phó ước cuá»™c hò hẹn trong ngày tết Trung Thu.
Tuy lần này Thiết Hồng bang chỉ hẹn ước Bích Ba bang, nhưng những nhân vật cá»§a các nÆ¡i, bao quát cả chín đại môn phái Ä‘á»u cá»­ các cao thá»§ đến dá»± thính há»™i này.
Trận chém giết lá»›n lao này Ä‘ang ngấm ngầm chá» Ä‘. Æ i, Thiết Hồng bang đã sá»›m chuẩn bị má»i rất nhiá»u đại sát tinh, lão ma đầu quy ẩn lâu năm, để đối địch vá»›i Bích Ba bang.
Äồng thá»i ngưá»i ta lại đồn Tà Phong Bang chá»§ cá»§a Thiết Hồng bang đã kiếm được má»™t ngưá»i rất mạnh, và ngưá»i đó là Sài Nho Tú SÄ©. Nhưng sá»± thật ra sao thì ngưá»i ngoài chưa làm sao mà biết được.
CÅ©ng theo lá»i đồn, thì tên đầu sá» hắc đạo vá» hồi bốn mươi năm vá» trước là Phương Trấn Thiên, và cÅ©ng là Lệnh chá»§ cá»§a võ lâm năm xưa chưa há» xuất hiện trong Thiết Hồng bang. Vì vậy ngưá»i trên giang hồ Ä‘á»u kinh hoảng, vì há» sắp phải trải qua tai kiếp.
Bởi thế, ai nấy cÅ©ng Ä‘á»u chăm chú nhìn vào trận quyết chiến ở trên núi Mạc Phù vào hôm Tết Trung Thu.
o0o Ngày hôm Tết Trung Thu, mặt trá»i vừa lặn, trăng vừa lố dạng, dưới Quá»· sầu che lấy hết nên không ai trông thấy được đáy cá»§a khe núi ấy. Quá»· sầu giản, chá»— quảng trưá»ng đã thấy tụ tập mấy trăm võ lâm cao thá»§.
Thiết Hồng bang yên chí phen này thể nào cũng đắc thắng cho nên chúng còn dựng nhà sàn để tiếp đãi các quý khách. Trong nhà sàn có Hắc Sát tam ma mặc quần áo xanh và Thượng Quan bảo Tứ lão mặc áo đại hồng, đang ngồi chững chạc ở đó rồi.
Ngoài ra, lại còn thêm mưá»i mấy nhân vật, trông ngưá»i nào ngưá»i nấy khí sắc Ä‘á»u khác thưá»ng, chắc là quý khách cá»§a Thiết Hồng bang má»›i tá»›i. Ngưá»i đáng chú ý nhất lại là má»™t nho sinh, mặc quần áo rách rưới, mặt gầy gò, ngồi ở ghế chá»§ tịch, trông rất kiêu ngạo.
Má»i ngưá»i ước Ä‘oán lung tung, có ngưá»i bảo ngưá»i ấy là NgÅ© Bá»™ Thất Hồn Phương Trấn Thiên, nhưng lúc bấy giá» hãy còn sá»›m, các nhân vật chá»§ yếu cá»§a các bang phái chưa tá»›i đầy đủ, vì vậy không ai dám xác định nho sinh ấy là Phương Trấn Thiên.
Mặt trăng đã lên tá»›i đỉnh núi. Ngưá»i đến dá»± càng lúc càng đông. Trong nhà sàn khách, ngưá»i đến dá»± cÅ©ng đông đảo hÆ¡n trước nhiá»u, còn bên nhà sàn chá»§ thì Tý Ngá» Truy Hồn Diêm Vương Äoạt Tà Phong, mặc áo võ sinh trông rất lịch sá»±, đã ngồi ở ghế giữa rồi. Hai ngưá»i ngồi ở hai bên Tà Phong là Lục Thiá»u Ma Quân vá»›i má»™t ông già hình dáng kỳ dị.
Hai ngưá»i này mặt mÅ©i Ä‘á»u khiếm toàn, hình dáng khô khan, tóc vàng râu vàng, trông rất kinh khá»§ng, nghe nói đó là Tinh Trúc Hải Song Yêu. Ngưá»i ngồi phía bên phải cá»§a Song Yêu là ba ngưá»i mặt mÅ©i nhợt nhạt, trông như kẻ chết Ä‘uối vừa vá»›t lên, có lẽ chúng Ä‘eo mặt nạ da ngưá»i nên không ai nhận ra được mặt chúng.
Phía sau cá»§a bảy ngưá»i đó là mưá»i mấy ngưá»i Ä‘á»u là những nhân vật xưa nay giết ngưá»i không biết chá»›p mắt. Cứ xem cách bố trí cá»§a Thiết Hồng bang thì hình như ngày hôm nay Thiết Hồng bang đã phát động hết má»i cao thá»§ ra dá»± cả rồi, nên chúng chỉ có thắng chứ không thể bại được.
Mặt trăng đã lên đỉnh đầu. Chung quanh Quỷ sầu giản đột nhiên có tiếng của sài lang kêu rú lên khắp tứ phía.
Tiếng sài lang hú ấy rùng rợn má»™t cách kỳ lạ, khiến những ngưá»i Ä‘ang có mặt tại đó nghe thấy Ä‘á»u hoảng sợ đến rợn tóc gáy.
Tiếng hú ấy vừa dứt thì lối Ä‘i lên trên Quá»· sầu giản đã xuất hiện chừng hai mươi cái bóng trắng và chỉ trong nháy mắt đã lên tá»›i đấu trưá»ng rồi.
Má»i ngưá»i ở trên đỉnh núi Ä‘á»u xôn xao bàn tán và bảo :
- Bích Ba bang đã tới!
Không bao lâu, má»™t đội võ sÄ© áo trắng rất dÅ©ng mãnh hiên ngang xuất hiện ở trên đỉnh núi, và hiên ngang Ä‘i vào trong đấu trưá»ng.
Ngưá»i Ä‘i đầu là Kim Húc lệnh chá»§ Äặng Kiếm Phi, rồi má»™t đội hai mươi mốt ngưá»i tiến thẳng vào trong đấu trưá»ng. Khi tá»›i nÆ¡i đã xếp hàng ngang, Kiếm Phi rất anh tuấn, chắp tay chào bốn phương má»™t vòng và nói :
- Các vị huynh đệ trưởng bối, ngày hôm nay đệ đến phó ước Thiết Hồng bang.
Nếu các ngưá»i nào không phải là Tà Phong má»i tá»›i giúp sức, tại hạ xin má»i những ngưá»i ấy hãy lui ra ngoài xa trăm trượng để khá»i bị lỡ tay đả thương!
Má»i ngưá»i Ä‘á»u xôn xao bàn tán, ai nấy Ä‘á»u cho Kiếm Phi là quá ngông cuồng má»™t chút.
Kiếm Phi thấy má»i ngưá»i bàn tán xôn xao, không chịu rút lui, liá»n lá»›n tiếng nói tiếp :
- Thưa quý vị, Thiết Hồng bang chá»§ đã mai phục rất nhiá»u đả thá»§ ở khắp chung quanh, chuẩn bị há»… thua trận là sẽ dùng bất cứ thá»§ Ä‘oạn gì chỉ cần ngưá»i nhiá»u để đắc thắng nên tại hạ má»›i có thiện chí khuyên bảo như vậy, còn nghe hay không thì tùy ở nÆ¡i quý vị!
Chàng vừa nói dứt, trong đám đông đã có một văn sĩ áo xanh bước ra, lớn tiếng :
- Äặng huynh, từ khi cách biệt đến giá» vẫn mạnh giá»i đấy chứ? Tiểu đệ đặc biệt đến đây giúp sức đấy!
Kiếm Phi thấy ngưá»i đó chính là Hàn phong kiếm Bạch Dật Phong, đệ nhất cao thá»§ cá»§a phái Hoa SÆ¡n, võ công rất cao cưá»ng, và đối vá»›i mình rất nhiệt tâm, liá»n cưá»i nói :
- Tiểu đệ xin cảm ơn huynh trước.
Chàng quay đầu lại nói với các anh em trong đội rằng :
- Vị này là Hàn Phong Kiếm Bạch đại hiệp đấy!
Các anh em Ä‘á»u giÆ¡ tay lên chào Bạch Dật Phong.
Bạch Dật Phong ngắm nhìn từng ngưá»i đội viên má»™t, trong lòng kinh hãi thầm và bụng bảo dạ :
- “Không biết Kiếm Phi đã thâu nạp ở đâu được nhiá»u cao thá»§ cá»§a võ lâm như thế? Như vậy không biết ngày hôm nay mèo nào cắn mỉu nào?â€
Lúc ấy những ngưá»i đến dá»± khán đã bắt đầu lui sang bốn bên để trống má»™t bãi đất rá»™ng ở giữa.
Kiếm Phi hướng vỠTà Phong, chắp tay chào và lớn tiếng nói :
- Xin chào Tà bang chủ!
Tà Phong cưá»i gằn má»™t tiếng và đáp :
- Äặng thiếu hiệp quả thật phi phàm!
Kiếm Phi cưá»i nhạt, nói tiếp :
- Tà bang chá»§ tập trung các ngưá»i cá»§a Bang chá»§ ở giữa đấu trưá»ng, rồi chúng ta sẽ tốc chiến tốc quyết vá»›i nhau má»™t phen.
Thấy chàng nói như vậy, má»i ngưá»i Ä‘á»u ngạc nhiên vô cùng.
Bạch Dật Phong rất trầm tĩnh đứng cạnh Kiếm Phi, lạnh lùng nói :
- à kiến này hay lắm!
Tà Phong càng mừng rỡ, nhưng y không để lộ ra mặt, giả bộ ngẫm nghĩ giây lát rồi mới chậm rãi đáp :
- à kiến của thiếu hiệp có phải... chúng ta hai bên giải quyết bằng một trận đấu phải không?
Kiếm Phi cưá»i nhạt đáp :
- Không sá»›m thì chầy thế nào cÅ©ng có má»™t trận há»—n chiến. Nếu tại hạ là ngài thì sẽ cho hết má»i cao thá»§ Ä‘ang mai phục ở trong xó tối ra đây để giải quyết má»™t phen sống mái cho khá»i phải chỠđợi mãi!
Tà Phong liá»n cưá»i ha hả :
- ÄÆ°á»£c! Chá»§ phải theo ý kiến khách! Nếu các hạ yêu cầu giải quyết bằng má»™t trận đại chiến thì bổn Bang chá»§ cÅ©ng không từ chối!
Y vừa nói xong, trong nhà sàn của chủ nhân đã có một mũi tên lửa bắn lên trên không, không khí chứa đầy sát khí.
Má»™t lát sau, bóng ngưá»i thấp thoáng, trong đấu trưá»ng xuất hiện thêm hai mươi mấy đại hán áo vàng, tên nào tên nấy tay chân nhanh nhẹn, tinh thần sung túc, chỉ trông bá» ngoài cÅ©ng đủ biết chúng là những ngưá»i có võ công cao siêu.
Trận đấu sắp bùng nổ đến nÆ¡i, Kiếm Phi cưá»i ha hả :
- Tà Phong, ngài muốn dùng hai mươi ngưá»i này mà muốn thắng được bên tại hạ thì quả thật là nằm mÆ¡! Tại hạ đã biết trước mặt quần hùng đây, ngài không dám gá»i hết má»i ngưá»i ra! Nhưng không sao đâu, lúc nào ngài muốn bổ túc thêm nhân lá»±c cÅ©ng được!
Nói xong chàng quay đầu lại, lớn tiếng bảo các cao thủ của mình :
- Chuẩn bị chiến đấu!
Äồng thá»i chàng cởi áo dài trắng cá»§a mình ra, bên trong để lá»™ má»™t bá»™ quần áo toàn Ä‘á», chá»— ngá»±c có thêu những làn sóng xanh. Tất cả bá»™ hạ cá»§a chàng cÅ©ng ăn mặc như thế và ngưá»i nào ngưá»i nấy Ä‘á»u Ä‘eo đại Ä‘ao nữa.
Tà Phong thấy Kiếm Phi đã chuẩn bị chiến đấu rồi, liá»n cưá»i khì và nói :
- Tiểu tử quá ngông cuồng thật! Ngày hôm nay lão phu không để cho mi vãi máu trên đỉnh núi này thì mỗ thỠsẽ không còn xuất hiện trên giang hồ nữa...
Nói tá»›i đó, y lại ngá»­ng mặt lên cưá»i khà má»™t hồi, tiếng cưá»i cá»§a y nghe rất vang tai nhức óc.
Trong khi y cưá»i thì các thá»§ hạ cá»§a Thiết Hồng bang đã rút khí giá»›i ra, lẳng lặng xua tay mấy cái, liá»n có những Ä‘iểm sao mạnh như vÅ© bão, nhằm bá»n ngưá»i cá»§a Kiếm Phi bắn tá»›i.
Kiếm Phi liá»n quát lá»›n :
- Giết!
Lôi Anh cũng lớn tiếng quát :
- Các anh em tiến lên, giết!
Thế là các bá»™ hạ múa tít thanh đại Ä‘ao, gạt rÆ¡i những mÅ©i tên như những Ä‘iểm sao lạnh cá»§a bá»n Thiết Hồng bang bắn tá»›i.
Biện Hổ, Hồ Phong, ngưá»i cầm búa, kẻ cầm thiết côn, theo sau Kiếm Phi.
Lôi Anh rút đôi đồng chùy ra xông vào trong đám đông cá»§a địch. Long Äiá»n cÅ©ng rút khí giá»›i dị hình như lưỡi cưa vậy, theo sau Lôi Anh xông vào tấn công địch tá»›i tấp.
Phần Kiếm Phi và Tà Phong trong nháy mắt đã đấu qua hai mươi hiệp bất phân thắng bại.
Kiếm Phi nghĩ thầm :
- “Bá»n chúng còn mai phục má»™t số rất đông theo quá»· thuật “Xa luân chiến†nếu ta kéo dài trận đấu, phần thảm bại ắt sẽ vá» tay ta, tốt hÆ¡n hết nên toàn lá»±c tốc thắng sau đó sẽ hayâ€.
Thầm nghĩ xong, Kiếm Phi rú lên một tiếng huy động thanh Bích Vân kiếm lên.
Äã thấy muôn đạo ánh sáng màu xanh biếc chụp trùm lấy Tà Phong.
Tà Phong kinh hãi rống to,quay vòng bảo kiếm chống đỡ.
Qua năm hiệp nữa bấy giá» Tà Phong đã Ä‘uối sức, có vẻ chịu đựng không nổi, mồ hôi trên trán nhá» ròng ròng như tắm. Lúc này y muốn trong lúc bại, hy vá»ng đánh lên được má»™t thế để cầu thắng thôi.
Nhưng tay nghe thấy những tiếng kêu la gào thét thảm thương đã khiến tâm thần cá»§a y há»—n loạn. Lúc này y tưởng tượng như má»™t chiếc thuyá»n đã mất hết chèo lái, Ä‘ang Ä‘i trên mặt bể trong lúc mưa bão vậy. Những áp lá»±c ở chung quanh đè lên khiến y không sao thở được. Y yên chí thế nào rồi cÅ©ng bị chết dưới thanh Bích Vân kiếm cá»§a Kiếm Phi thôi.
Bá»—ng nhiên có tiếng cưá»i nhạt nổi lên ở bên lá» chiến trưá»ng. Nho sinh trung niên mặt nhợt nhạt, mặc quần áo rách rưới đã nhảy tá»›i bên Kiếm Phi lúc này cÅ©ng không hay.
Kiếm Phi thấy vậy cÅ©ng phải kinh hãi thầm. Chàng liá»n giở thế thứ hai cá»§a Bích Vân tam thức ra.
Tà Phong cảm thấy hàng nghìn vạn lưỡi kiếm lạnh lùng, nhằm mình đâm tới.
Y hoảng sợ vô cùng, giở hết toàn lực ra chống đỡ.
Kiếm Phi liá»n cưá»i khì má»™t tiếng, và đổi sang thế kiếm khác nhằm đầu y chém xuống.
Tà Phong vá»™i giÆ¡ song Ä‘oạt lên chống đỡ. Chỉ nghe thấy “coong†má»™t tiếng, hổ khẩu tay cá»§a y đã bị nứt nẻ bắn máu tươi ra, khí huyết trong ngưá»i rạo rá»±c. Y liá»n nghÄ© thầm :
- “Có lẽ phen này ta chết mấtâ€.
Y đã thấy cổ há»ng mặn đắng và khạc ra má»™t đống máu tươi. Äồng thá»i y cảm thấy đầu vai Ä‘au nhức và bên tai còn nghe thấy má»™t tiếng cưá»i nhạt nữa. Ngưá»i y như đằng vân giá vÅ© bay tung lên, rồi dần dần y không còn hay biết gì nữa cả.
Hãy nói Kiếm Phi vừa giở thế kiếm thứ ba ra tấn công Tà Phong và yên chí kẻ địch thế nào cùng bị há»§y diệt dưới thanh kiếm cá»§a mình thì bá»—ng có má»™t tiếng cưá»i nhạt và má»™t luồng kình phong nhắm sau lưng mình lấn át tá»›i. Chàng thâu thế không kịp, vá»™i xoay ngưá»i má»™t cái lưỡi kiếm đã lướt qua đầu vai cá»§a Tà Phong, và còn thuận tay chống đỡ luôn thế công kia.
Tiếp theo đó lại có má»™t tiếng cưá»i nhạt nữa, bóng trắng nỠđã tung mình lên và còn cắp theo Tà Phong Ä‘i như bay. Ngoài ra, lại có má»™t cái cầu vòng màu lam sáng như Ä‘iện nhanh vô cùng, bắn vào phía sau chàng.
Kiếm Phi vội nhảy ra ngoài xa năm trượng. Chàng vừa đứng xuống mặt đất lại có một luồng kình phong mạnh khôn tả nhằm ngực mình đè tới, và luồng ánh sáng như cầu vòng màu lam kia cũng nhằm đầu chàng chém tới.
Tài sản của ngocnd321

  #12  
Old 06-06-2008, 07:29 AM
ngocnd321's Avatar
ngocnd321 ngocnd321 is offline

Hàn Lâm Há»c Sỹ
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bài gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
Hồi 27

Huyết tẩy Thiết Hồng bang

Kiếm Phi cả kinh vá»™i giở hết thân chân lá»±c ra, múa song chưởng tấn công luôn mưá»i tám chưởng má»™t lúc, hai chân chàng lại còn móc và đá. Nhá» vậy luồng ánh sáng như cầu vòng màu lam kia chỉ còn cách chàng đã thoát ra khá»i được phạm vi nguy hiểm ấy.
Nói thì chậm lúc ấy trận đấu xảy ra rất nhanh, chỉ nghe thấy chưởng phong đôi bên va đụng nhau kêu đến “bùng†một tiếng, dưới đất ở chỗ đó đã bị đánh lõm thành một cái hố sâu hơn trước.
Kiếm Phi kinh hoảng đến toát mồ hôi lạnh ra, định thần nhìn kỹ má»›i hay nho sinh trung niên và má»™t ông già gầy gò tay cầm má»™t thanh trưá»ng kiếm màu lam Ä‘ang ngÆ¡ ngác nhìn mình.
Bên tai chàng còn nghe thấy tiếng kêu la thảm khốc vá»ng tá»›i, tá»±a như lưỡi Ä‘ao sắc bén đâm vào tim mình vậy.
Vì tiếng kêu la đó rất quen thuá»™c, cho nên má»—i má»™t lần có má»™t ngưá»i anh em nào bị tàn sát là tim chàng lại bị đả kích rất mạnh.
Chiến sá»± ở trong đấu trưá»ng đã diá»…n tiến đến trạng thái như Ä‘iên như khùng rồi.
Kiếm Phi mặt lạnh lùng nhìn thẳng vào nho sinh trung niên với ông già gầy gò, rồi lớn tiếng nói :
- Võ công cá»§a hai vị quả thật kinh ngưá»i! Mong hai vị cho biết tên tuổi để kiếm cá»§a tại hạ khá»i giết chết những kẻ vô danh!
Nho sinh trung niên cưá»i the thé đáp :
- Lão phu là Ngũ Bộ Hồn Phương Trấn Thiên! NhỠkia, hãy sửa soạn để chịu chết đi.
Y vừa nói xong đã múa quạt hóa thành mấy chục chiếc quạt, nhanh như Ä‘iện chá»›p tấn công luôn mưá»i thế.
Má»—i thế quạt cá»§a y Ä‘á»u nhằm những nÆ¡i tá»­ huyệt cá»§a đối phương mà tấn công.
Kiếm Phi thấy vậy liá»n cưá»i nhạt má»™t tiếng khẽ nhún vai má»™t cái, đã nhảy ra ngoài và khẽ há»i tiếp :
- Thế còn vị này tên là gì?
Ông già gầy gò cưá»i như Ä‘iên như khùng đáp :
- Thằng nhá» kia, ngươi Ä‘i há»i ngay Diêm Vương sẽ biết tên há» cá»§a lão phu liá»n.
Nói xong y múa thanh kiếm thật nhanh, ánh sáng của kiếm hóa thành một cầu vòng màu lam nhắm tám huyệt của Kiếm Phi đâm tới.
Kiếm Phi cưá»i như nắc nẻ, đáp :
- Hay lắm! Hai ngưá»i cùng xông lên má»™t lúc để má»— khá»i phải đấu hai lần má»›i giết được hai ngưá»i!
Chàng chưa nói dứt thì ánh sáng kiếm màu làm đã như sấm sét tấn công tới.
Chàng cưá»i nhạt má»™t tiếng múa tít thanh Bích Vân kiếm lên chống đỡ luôn.
“Coong coong coongâ€.
Sau má»™t hồi kêu cá»§a tiếng khí giá»›i va chạm nhau như vậy, bóng ngưá»i nhảy ra rồi lại xông lên đấu tiếp, trận đấu kịch liệt vô cùng.
Äấu được mưá»i hiệp, Kiếm Phi đã giở thân pháp “Nhất Tuyến Phiêu Xaâ€, xuyên Ä‘i xuyên lại trong ánh sáng kiếm vá»›i bóng quạt, tha hồ cho thế công cá»§a đối phương lợi hại đến đâu cÅ©ng không sao đụng được vào ngưá»i chàng mảy may.
Trận đấu giữa ba ngưá»i càng lúc càng hay, ngưá»i đứng ngoài trông thấy má»™t luồng ánh sáng màu lam, má»™t luồng bóng quạt màu trắng quây quần giữa luồng ánh sáng xanh, mà luồng ánh sáng nào cÅ©ng nhanh nhẹn vô cùng, xuyên Ä‘i xuyên lại như con thoi trên khung cá»­i vậy.
Äá»™t nhiên có má»™t tiếng rú thật dài và thất kêu thốt ở miệng Kiếm Phi, đã bắt đầu giở Bích Vân tam thức ra đối phó.
Phương Trấn Thiên vá»›i ông già gầy gò bá»—ng thấy kiếm cá»§a Kiếm Phi mạnh hÆ¡n trước nhiá»u, áp lá»±c càng tăng thêm, có nhiá»u lúc đối phương tấn công tá»›i phương nào mà chúng cÅ©ng không hay.
Chúng không còn biết đâu mà đỠphòng, thật nguy hiểm khôn tả. Chúng tức giận vô cùng giở hết công lực ra, bóng quạt với ánh sáng kiếm màu lam như hai tấm màn bao chặt lấy Kiếm Phi.
NgỠđâu tha hồ áp lá»±c cá»§a chúng lợi hại đến đâu vẫn không sao bao vây được Kiếm Phi. Trái lại còn bị từng đợt ánh sáng kiếm cá»§a chàng như nước thá»§y triá»u dồn dập vào hai ngưá»i cá»§a chúng. Cả hai Ä‘á»u giật mình kinh hãi, đành phải giở toàn lá»±c ra để chống đỡ vậy.
Äá»™t nhiên Kiếm Phi rú lên má»™t tiếng thật lá»›n, kiếm cá»§a chàng hóa thành những đợt ánh sáng xanh bao vây chặt lấy hai ngưá»i. Nho sinh vá»›i ông già chỉ cảm thấy áp lá»±c ở bên ngoài càng lúc càng mạnh, đâu đâu cÅ©ng có ánh sáng kiếm xanh biếc, cả hai cÅ©ng như Tà Phong hồi nãy, tá»±a như Ä‘i trên chiếc thuyá»n mất hết chèo lái, Ä‘ang ở trên mặt biển đầy bão táp vậy.
Phương Trấn Thiên đột nhiên nghÄ© tá»›i má»™t ngưá»i, liá»n la lá»›n :
- Nguy tai, chạy mau! Äây là Bích Vân tam thức.
Y vá»™i giở hết sức bình sinh ra, đẩy luôn mưá»i tám chưởng và tấn công luôn hai mươi mốt thế quạt.
Ông già gầy gò nghe thấy mấy tiếng “Bích Vân tam thức†cũng giật mình kinh hãi, vội nhảy lên trên cao để tránh.
“Ùm ùmâ€.
Sau hai tiếng kêu thật lá»›n, Kiếm Phi đã xoay thế kiếm nhằm hai ngưá»i ná» tấn công tá»›i. Hai ngưá»i ấy cả kinh, cùng nhảy vá» phía sau để rút lui.
Lại má»™t tiếng kêu “ùm†nữa. Tiếp theo đó có hai tiếng kêu la “ối chà†và “hự†rồi bóng ngưá»i bay tung lên và máu phun tung tóe như mưa, cầu vòng lam là là bay ra, cắm xuống mặt đất kêu đến “soẹt†má»™t tiếng.
Chá» khi cát bụi yên lặng, má»i ngưá»i thấy Kiếm Phi vẫn đứng yên chá»— cÅ©, mặt lạnh lùng, tay vẫn cầm Bích Vân kiếm, máu tươi dính trên lưỡi kiếm nhá» xuống.
Trên mặt đất, ngưá»i ta thấy ông già gầy gò ngá»±c đã phanh ra, ruá»™t gan bày cả ra bên ngoài, máu tươi lai láng khắp mặt đất. Còn Phương Trấn Thiên thì mặt càng nhợt nhạt thêm, mồm cứ phun máu tươi ra liên tiếp. Y dậm chân má»™t cái, vá»™i cắm đầu chạy xuống dưới núi ngay.
Kiếm Phi ngó thấy vậy quát lớn :
- Nộp mạng cho ta!
Chàng vừa nói vừa múa tít thanh bảo kiếm, tung mình đuổi theo luôn...
Chàng bỗng nghe thấy Lôi Anh gào lên :
- Äồ khốn!
Chàng cả kinh vá»™i quay ngưá»i lại, thấy năm đại hán Ä‘á»u thuá»™c loại võ công hạng nhứt Ä‘ang bao vây Lôi Anh, mà thá»§ hạ cá»§a mình thì cánh tay trái lại buông xuôi, máu chảy ra như suối, tấn công tá»›i tấp. Nhưng Lôi Anh tay phải vẫn múa tít chiếc chùy đồng, má»› tóc trắng cá»§a y đã xõa ra, và ngưá»i cá»§a y như Ä‘iên như khùng phản công lại.
Tuy võ công cá»§a y cao cưá»ng thật, nhưng vì bị năm tên cao thá»§ vây đánh và ngưá»i lại bị thương nặng, nên thế thức cá»§a y đã chậm chạp và hết sức nguy hiểm. Kiếm Phi thấy vậy quát lá»›n :
- Lôi Anh đừng sợ! Có ta tiếp đây!
Chàng liá»n múa tít thanh bảo kiếm, nhằm năm ngưá»i mà đâm cho má»—i tên bốn kiếm má»™t lúc.
Năm tên nỠbị uy hiếp, thế công của chúng không còn được kín đáo như trước nữa.
Lôi Anh thừa thế rống lên má»™t tiếng, múa tít chiếc chùy đồng tấn công như vÅ© bão liá»n.
Kiếm Phi lại nói :
- Lôi Anh hãy nghĩ ngơi, để mỗ tiếp tay cho!
Lúc ấy kiếm quang và chưởng phong cá»§a chàng đã tấn công tá»›i năm ngưá»i ná» rồi.
Kiếm Phi cưá»i ha hả mấy tiếng, giở luôn Bích Vân tam thức ra, chỉ thấy chàng đâm tiếp luôn mấy kiếm đã có mấy tiếng kêu la thảm khốc rồi, và máu tươi bắn ra như mưa. Trong khi má»™t tên bị giết chết, bốn tên ná» Ä‘ang kinh ngạc thì má»—i tên đã bị đâm luôn má»™t kiếm.
Thế là cả bốn tên đó cùng kêu la thảm thiết má»™t lúc, bóng ngưá»i đỠnhư lá»­a đã cùng đạo ánh sáng xanh lướt sang phía khác nhảy xổ vào đám đông rồi.
Lôi Anh đứng đó thấy vậy, lá»›n tiếng cưá»i ha hả :
- Bang chủ lợi hại thật!
Y vừa nói tá»›i đó thì y vừa thấy má»™t tên thá»§ hạ cá»§a Thiết Hồng bang Ä‘ang Ä‘uổi giết má»™t tên đàn em trong Khoái Äao đội, tên đàn em lui lại bên cạnh y. Y liá»n múa chùy lên má»™t cái tên ná» má»›i kêu được hai tiếng “ái chà†sỠđã vỡ làm đôi, ngã gục xuống chết tốt rồi.
Lôi Anh thấy đã giết được kẻ địch lại cả cưá»i. Trong lúc y vừa nghỉ ngÆ¡i để lấy lại chân lá»±c thì đã thấy Cá»§ng Phàm Ä‘ang khổ chiến vá»›i bốn tên đại hán thì y liá»n lá»›n tiếng nói :
- Có lão Lôi tới giúp đây!
Y múa cây chùy đồng nhằm tên đứng gần mình nhất tấn công luôn.
Chỉ nghe “bộp†một tiếng, tên nỠchưa kịp kêu la gì hết đã vỡ sỠra chết rồi.
Mặt trăng đã sắp lặn hết, trên Quá»· sầu giản trận chém giết vẫn chưa kết thúc, máu chảy thành suối, xác chất thành đống, chân gãy, tay cụt, đâu đâu cÅ©ng có. Kẻ kêu rên, ngưá»i mừng rỡ la lá»›n, hợp thành má»™t bản tiến hành khúc rất tàn khốc.
Các anh em cá»§a Bích Ba bang đã Ä‘uối sức dần, Kiếm Phi vá»™i cởi áo dài ra, bên trong lá»™ ra bá»™ chiến y cá»§a Bang chá»§. Bích Ba bang vá»›i thanh trưá»ng kiếm màu xanh, trong đêm khuya chàng tiến tá»›i đâu là ngưá»i ta kinh hãi đến đó. Chàng nhá» có thân pháp “Nhất Tuyến Phiêu†vá»›i công lá»±c thâm hậu và kiếm pháp rất huyá»n ảo đã nổ lá»±c chém giết để cứu vãn tình thế.
Các đàn em ngưá»i nào ngưá»i nấy Ä‘á»u mang thương tích hết, ngưá»i bị té ngã nằm không cá»­ động được cÅ©ng có những sáu bảy tên. Những xác nằm ngổn ngang trên mặt đất đã tá»›i trên năm trăm, há»… sao nhãng má»™t chút là dẫm phải xác kẻ địch liá»n.
Lúc này Kiếm Phi như má»™t sát thần, nhưng trong ná»™i tâm chàng thì lại trấn tÄ©nh hết sức. Chàng tính toán trận đấu ngày hôm nay, tuy có rút lui ngay bây giá» vẫn không thiệt thòi, vì tinh anh chá»§ lá»±c cá»§a địch tối hôm nay đã tổn thất già ná»­a. Còn vá» bên mình, các anh em trải qua má»™t đêm chém giết bất cứ vá» thể xác hay tinh thần cÅ©ng đã má»i mệt rồi, nếu bây giá» không rút lui, bên địch lại có thêm viện binh tá»›i thì quả thật là hậu há»a vô cùng.
Trong lúc chàng vừa chém giết vừa suy nghÄ© thì đã có má»™t tiếng rú thật dài vá»ng tá»›i, chàng liá»n nghÄ© thầm :
- “Nguy tai! Bên địch lại có thêm ngưá»i tá»›i, có lẽ bên ta...â€
Chàng chưa nghÄ© dứt, tiếng rú đó đột nhiên ngừng hẳn. Má»™t bóng ngưá»i vàng nhợt vừa cao vừa gầy đã ở trên không phi xuống.
Ngưá»i đó vừa xuống tá»›i đất, liá»n quát lá»›n :
- Kiếm Phi! Äại ca đến chậm má»™t bước, xin lão đệ lượng thứ cho nhé!
Nói xong, ngưá»i đó giÆ¡ hai tay có làn khói trắng tá»a ra và chá»™p luôn mấy tên cầm Ä‘ao vừa xông tá»›i.
Chỉ nghe thấy kêu “tách†một tiếng, mấy tên nỠchưa kịp nhìn kỹ đã ngã lăn ra đất chết tốt rồi.
Kiếm Phi định thần nhìn kỹ má»›i hay ngưá»i đó là Bạch Cốt Thần Quân Hướng Thiên Sát, trong lòng cả mừng lá»›n tiếng nói :
- Äại ca, đối phương quá nhiá»u ngưá»i, chúng vô sỉ lắm!
Chàng nói vá»›i Bạch Cốt Thần Quân như má»™t đứa trẻ mong nhá» sá»± che chở cá»§a ngưá»i đại ca.
Bạch Cốt Thần Quân cưá»i ha hả mấy tiếng quái dị rồi đáp :
- Bá»n giặc khốn nạn này! ÄÆ°á»£c để lão phu thá»­ môn Bạch Cốt thần công má»›i luyện gần đây xem kết quả như thế nào!
Ông ta vừa nói xong, ngưá»i đã như má»™t luồng khói vàng, xông vào đám đông. Ông ta Ä‘i đến đâu là có sương mù trắng tá»›i đó, và có tiếng than khóc vá»ng lên tại đó liá»n.
Äang lúc ấy, trong đấu trưá»ng đột nhiên có má»™t cao thá»§ cá»§a Thiết Hồng bang má»›i tá»›i cưá»i ha hả. Y vừa cưá»i vừa đưa hai tay lên, tay y vẫn cầm thanh Ä‘ao đã cong hết. Vừa lúc ấy Long Äiá»n lướt qua cạnh, liá»n thuận tay chém cho y má»™t nhát, máu tươi vá»t lên, y liá»n ngã lăn ra chết liá»n.
Tiếp theo đó, ngưá»i cá»§a Thiết Hồng bang còn có mấy ngưá»i lại Ä‘á»u cưá»i ha hả, cưá»i đến khom lưng suýt tắt thở mà cÅ©ng cưá»i hoài, rồi tất cả những ngưá»i cá»§a Thiết Hồng bang Ä‘á»u cưá»i như thế hết.
Thá»±c lá»±c cá»§a chúng đã suy nhược hẳn, theo như những ngưá»i khác thấy vậy đã ra lệnh rút lui rồi.
Kiếm Phi cảm thấy kỳ lạ, biết bên trong thế nào cũng có gì đây, chàng ra lệnh đình chỉ việc đuổi theo chém giết.
NgỠđâu những ngưá»i ná» vẫn tiếp tục cưá»i, cưá»i cho đến kiệt sức rồi cứ lăn lá»™n trên mặt đất hoài. Má»™t lát sau tên nào tên nấy thất khiếu Ä‘á»u rỉ máu ra và chết luôn.
Các anh em cá»§a Bích Ba bang ngẩn ngưá»i ra không hiểu tại sao hết.
Kiếm Phi nhìn Bạch Cốt Thần Quân há»i :
- Hướng đại ca có phải là...
Hướng Thiên Sát vội xua tay đáp :
- Không, không phải ta! Lạ thật... lạ thật...
Trong lúc má»i ngưá»i Ä‘ang thắc mắc liá»n có tiếng cưá»i ha hả ở dưới chân núi vá»ng lên và có má»™t đôi ngá»±a Ä‘ang tiến lên đỉnh núi. Ngưá»i Ä‘i đầu là Chưởng môn Bách Äá»™c môn bước tiến tá»›i, vái chào Kiếm Phi rồi nói :
- Tiểu bối Dư Nhân vì có việc bận nên đến chậm má»™t chút, xin tiá»n bối thứ lá»—i cho.
Kiếm Phi vội đỡ y dậy và đáp :
- Dư Chưởng môn đừng có khách sáo như thế! Chúng ta Ä‘á»u là ngưá»i nhà cả!
Nói xong chàng liá»n giá»›i thiệu Dư Nhân vá»›i các bá»™ hạ cá»§a mình. Má»i ngưá»i nói khách sáo vá»›i nhau vài câu. Kiếm Phi bá»—ng nghÄ© ra má»™t việc vá»™i há»i :
- Dư Chưởng môn, vừa rồi kẻ địch cưá»i như Ä‘iên như khùng mà chết...
Dư Nhân vừa cưá»i vừa đáp :
- Äó là má»™t thứ cát cưá»i cá»§a bổn môn, vì Bách độc lệnh phù mất tích đã lâu chúng tôi không sá»­ dụng tá»›i, bây giá» má»›i Ä‘em ra sá»­ dụng.
Phục Hổ Kim Cương nghe nói liá»n cưá»i ha hả, xin lá»i nói :
- Lợi hại thật! Nếu không phải là chúng cùng khoái chí mà chết như vậy thì chúng ta sẽ bị mệt chết cũng nên.
Má»™t lá»i đó như nhắc nhở Kiếm Phi. Chàng liá»n hạ lệnh cho má»i ngưá»i Ä‘i vào chá»— bóng cây nghỉ ngÆ¡i và phái ngưá»i Ä‘i lấy nước để rá»­a sạch những vết máu dính trên áo, đồng thá»i còn bảo Long Äiá»n :
- Long Äiá»n, hãy phái mấy ngưá»i Ä‘i quét dá»n chiến trưá»ng. Chúng ta còn phải tiến thẳng tá»›i sào huyệt cá»§a Thiết Hồng bang.
Äồ Long Kim Cương cung kính vâng lá»i, đáp :
- Xin tuân lệnh!
Nói xong, y quay mình định đi thì Dư Nhân lại lên tiếng :
- Việc quét dá»n chiến trưá»ng xin giao cho anh em chúng tôi phụ trách, vì chúng tôi có thứ bá»™t hóa xác.
Kiếm Phi gật đầu nhận lá»i để cho thá»§ hạ cá»§a Dư Nhân quét dá»n chiến trưá»ng. Khi chàng quay đầu nhìn lại chiến trưá»ng thì thấy xác nằm ngổn ngang máu chảy thành suối đến phải chau mày.
Lúc ấy Củng Phàm lại tới báo cáo rằng :
- Báo cáo Bang chá»§, anh em trong đội hoàn toàn bị thương và có bốn ngưá»i thiệt mạng.
Kiếm Phi rầu rĩ đáp :
- Äem xác cá»§a bốn anh em ấy Ä‘i chôn và lập bia ká»· niệm!
Cá»§ng Phàm vâng lá»i Ä‘i luôn.
Má»™t lát sau, đã kiếm được xác cá»§a bốn ngưá»i anh em trong Khoái Äao đội.
Dư Nhân liá»n ra lệnh cho bá»™ hạ dùng bá»™t hóa xác, rắc vào thây cá»§a kẻ địch.
Má»™t lát sau, mấy trăm cái xác ấy Ä‘á»u biến thành má»™t đống nước vàng và ngấm vào trong mặt đất hết.
Còn tất cả các anh em Ä‘á»u cảm thấy má»i mệt vô cùng. Nhưng má»™t lát sau, hỠđã đào xong được má»™t cái hố lá»›n, ngưá»i nào ngưá»i ấy rầu rÄ© hết sức, hai mắt ứa lệ và đứng quanh cái hố để hành lá»… chôn cất bốn ngưá»i anh em kia.
Chá» tá»›i khi lấp đất xong, Long Äiá»n đã Ä‘em tá»›i má»™t tảng đá lá»›n và chôn ở trước má»™. Kiếm Phi khấn má»™t hồi, rồi dùng ngón tay viết trên bia đá như sau :
“Bốn vị anh em ở nÆ¡i đây đã anh dÅ©ng tạo nên thắng lợi cho Bích Ba bang và đã hiến tá»›i sức cuối cùng cá»§a mình! Hãy yên nghỉ Ä‘i, hỡi các anh em yêu quý, những vị anh hùng vÄ© đại kia!â€
Hạ khoản đỠ“Bích Ba bang toàn bá»™ anh em cùng bái. Năm tháng ngày...â€
Toàn thể anh em khóc sướt mướt thương tiếc bốn ngưá»i đó, vì hỠđã sống vá»›i nhau hồi nhá», cùng há»c văn võ vá»›i nhau má»™t lúc và cùng thành công. Không ngá» bây giá» sau má»™t trận chiến đấu, âm dương cách biệt không bao giá» còn gặp được nhau nữa.
Tế lá»… bốn ngưá»i anh em ấy xong, các há»™i viên má»›i Ä‘i kiếm nước uống.
Dư Nhân vừa cưá»i vừa nói :
- Khá»i cần phải Ä‘i tìm kiếm nữa, để tại hạ hướng dẫn quý vị Ä‘i lấy nước.
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa đỡ lá»i :
- Dư Chưởng môn chu đáo thật!
Toàn đội anh em liá»n cởi áo trắng ra, theo Dư Nhân Ä‘i xuống dưới núi.
Trên núi trở lại yên tĩnh như xưa, không ai biết vừa rồi đã có một trận đấu kinh thiên như thế.

Hồi 28

Rửa sạch mối gia thù
Tại má»™t nÆ¡i ở góc trá»i, mặt trá»i vừa má»›i má»c, ánh nắng xuyên qua rừng cây và chiếu vào má»™t cánh đồng bằng lá»›n. NÆ¡i đó có má»™t con sông nhá», mặt sông rá»™ng chừng hÆ¡n hai trượng, nhưng nước rất sâu và trong suốt, nên trông thấy cả cá Ä‘ang bÆ¡i Ä‘i bÆ¡i lại.
Má»™t đội chiến sÄ© má»i mệt Ä‘ang uể oải Ä‘i tá»›i. Khi tá»›i bên bá» sông ai nấy Ä‘á»u nằm lăn ra đất nghỉ ngÆ¡i hết.
Mặt trá»i đã má»c lên cao, các chiến sÄ© má»›i khôi phục lại tinh lá»±c, ai nấy Ä‘á»u vui vẻ nhảy xuống sông bÆ¡i lá»™i. Những chiến y đỠtươi kia không biết làm bằng thứ gì mà nước không ướt, nhưng còn những vết máu dính trên áo vừa vào nước đã tan liá»n, nước sông trong suốt như thế mà chỉ trong chốc lát đã thấy đỠngầu.
Kiếm Phi đã tấm rá»­a xong, liá»n ngồi xuống gốc cây cổ thụ ở trên bá» sông. Long Äiá»n, Lôi Anh, Cá»§ng Phàm, Bạch Cốt Thần Quân các ngưá»i Ä‘á»u quây quần nhau để bàn bạc vá» hành động sau này.
Vết thương ở trên cánh tay trái của Lôi Anh đã băn bó rồi, nên y không còn đau đớn chút nào. Vừa ngồi xuống, y đã lên tiếng phát biểu ý kiến trước :
- Phó bổn tá»a tán thành! Nhân trận đại thắng này, chúng ta tiến thẳng đến sào huyệt cá»§a Thiết Hồng bang tấn công cho chúng má»™t trận tÆ¡i bá»i khiến gà bay chó nhảy má»›i thôi.
Bạch Cốt Thần Quân cưá»i ha hả xen lá»i há»i :
- Lão đệ, chẳng hay có cho ngu huynh gia nhập vào trong bang cá»§a các ngưá»i không?
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa há»i má»i ngưá»i rằng :
- Chẳng hay quý vị nghĩ sao?
Dư Nhân cÅ©ng xen lá»i :
- Tiểu bối cũng xin gia nhập.
Má»i ngưá»i đồng thanh đáp :
- Hoan nghinh!
Bạch Cốt Thần Quân phấn khởi vô cùng, vừa cưá»i vừa nói :
- Nếu vậy bổn nhân tán thành! Chúng ta tiến thẳng tới Thiết Hồng bang.
Long Äiá»n cÅ©ng cưá»i và xen lá»i :
- Theo ý cá»§a tại hạ thì môn hạ đệ tá»­ cá»§a Dư huynh không nên Ä‘i cùng. Chi bằng hãy trở vá» Bích Ba hồ huấn luyện má»™t thá»i gian đã rồi hãy sá»›m hạ sÆ¡n chiến đấu!
Vừa rồi Dư Nhân đã trông thấy võ công cá»§a các đội quân, biết mưá»i đại đệ tá»­ môn hạ cá»§a mình rất kém xa, nên khiêm tốn đáp :
- Tại hạ cũng có ý ấy, nhưng không tiện lên tiếng đấy thôi!
Má»i ngưá»i bàn định xong, nguyên đội ngưá»i lại có Bạch Cốt Thần Quân vÆ¡i Dư Nhân thêm vào, cá»™ng tất cả là mưá»i chín ngưá»i lên đưá»ng tiến thẳng vá» núi Thiết Hồng.
Mưá»i đệ tá»­ môn hạ cá»§a Dư Nhân bắt đầu trở vá» Bách Äá»™c môn trước rồi triệu tập tất cả đệ tá»­ cùng Ä‘i hồ Bích Ba để gia nhập Bích Ba bang.
Vì lần quyết định ấy, Bách Äá»™c môn tuyệt tích trên giang hồ, nhưng Bích Ba bang lại thêm được má»™t đội quân Ä‘a mưu túc trí và giá»i dùng độc vật.
Mấy ngưá»i bàn tán xong, Cá»§ng Phàm bá»—ng lên tiếng nói :
- Không biết Phong Kim Cương các ngưá»i đã lên đưá»ng chưa?
Kiếm Phi bấm đốt ngón tay một hồi rồi đáp :
- Ngày hôm nay đúng là ngày thứ năm mươi, kể từ khi chúng ta vào trong quan ná»™i tá»›i giá», Phong Kim Cương vá»›i Cương Thiết NgÅ© Kỵ SÄ© có lẽ đã vào đến Giang Nam rồi đấy.
Củng Phàm lại nói tiếp :
- Tốt nhất là các ngưá»i ấy tá»›i kịp núi Thiết Hồng há»™i há»p vá»›i chúng ta, bằng không vá»›i thá»±c lá»±c cá»§a chúng ta hiện thá»i có vẻ cô đơn và hÆ¡i yếu má»™t chút.
Lôi Anh trợn mắt lên nhìn y mà mắng rằng :
- Äồ vô dụng! Cha mi hung hăng như thế nào mà sao mi tầm thưá»ng đến như vậy!
Củng Phàm cũng trợn một mắt lên đáp :
- Lôi lão bá, dụng binh ta trá»ng ở chá»— biết ngưá»i biết ta má»›i có thể bách chiến bách thắng, chứ thị ngu dÅ©ng thì dù có sức lật núi Ä‘i chăng nữa cÅ©ng vô ích thôi.
Lôi Anh thấy Cá»§ng Phàm noó như vậy thừ ngưá»i ra không biết cãi như thế nào cho phải. Má»™t lát sau, y má»›i vuốt bá»™ râu bạc nói tiếp :
- ÄÆ°á»£c, được, tiểu tá»­ ngươi nói có lý, ta chả thèm cãi vá»›i mi nữa!
Má»i ngưá»i lại bàn tán thêm má»™t hồi nữa.
Kiếm Phi liá»n há»i Dư Nhân :
- Dư lão đệ, độc dược và ám khí của lão đệ mang theo có đủ dùng không?
Dư Nhân đáp :
- Äá»§ rồi, đủ rồi! Có tất cả má»™t túi cát cưá»i chừng hai nghìn hạt, má»™t túi cát khóc cÅ©ng có chừng hai nghìn hạt, đạn lá»­a độc hai chục trái, còn nhiá»u thứ linh tinh nữa.
Lôi Anh lại xen lá»i há»i :
- Cát cưá»i là cái gì? Có bao nhiêu mà có thể làm cho bá»n khốn nạn ấy cưá»i chí chết?
Dư Nhân mỉm cưá»i đáp :
- Hạt cát cưá»i cÅ©ng to như hạt cát thưá»ng thôi, những ngưá»i võ công tầm thưá»ng chỉ bị trúng má»™t hạt cÅ©ng đủ làm cho há» cùng chí chết rồi.
Lôi Anh thè lưỡi ra nói tiếp :
- Trá»i Æ¡i! Cái trò này đáng sợ như thế cÆ¡?
Lúc ấy mặt trá»i đã lên gần đỉnh đầu, má»i ngưá»i cÆ¡m nước xong, nghỉ ngÆ¡i giây lát lại chuẩn bị lên đưá»ng. Mưá»i đệ tá»­ cá»§a Bách Äá»™c môn Ä‘á»u cáo từ Ä‘i vá» trước.
Dư Nhân, Bạch Cốt Thần Quân cũng thay bộ chiến y đỠnhư lửa, bên ngoài khoác cái áo dài trắng tinh và đầu thì úp chụp một cái mặt nạ sài lang.
Kiếm Phi vừa ra lệnh tức thì toàn đội quân đã lên đưá»ng Ä‘i luôn.
Äi không bao lâu đã tá»›i trước má»™t ngôi miếu đổ nát. Vì ngá»±a cá»§a má»i ngưá»i đã giấu ở trong đó nên há» vào bên trong lấy ngá»±a ra rồi cùng cỡi ngá»±a tiến thẳng vá» phía Nam.
Vì là chuyến Ä‘i ở trong đưá»ng núi, nên ngá»±a cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u là ngá»±a tốt, lá»±a chá»n trong nghìn con má»›i lấy má»™t. Bởi vậy, mưá»i chín con ngá»±a dù Ä‘i trong đưá»ng núi khó Ä‘i như thế mà vẫn chạy như bay, đến lúc trá»i tối đã Ä‘i được mấy trăm dặm rồi.
Má»i ngưá»i khi Ä‘i tá»›i má»™t khu rừng nhá», liá»n xuống ngá»±a, phái hai ngưá»i ở lại đó trông coi, còn những ngưá»i khác thì tiến thẳng vào trong núi sâu. Vì nÆ¡i đây là phía sau núi Thiết Hồng, chỉ cách núi ấy chừng ba mươi trượng thôi. Xa xa trông thấy khoảng núi đó như má»™t cái câu vồng ở trên trá»i vậy.
Má»i ngưá»i Ä‘i được má»™t quãng đưá»ng, Kiếm Phi vá»™i ngừng bước, bảo má»i ngưá»i rằng :
- Thiết Hồng bang, ngưá»i nhiá»u thế mạnh, tất nhiên chúng phải phòng bị rất nghiêm ngặt. NÆ¡i nhập khẩu sÆ¡n trại cá»§a chúng ở dưới tảng đá lá»›n kia, vậy chúng ta hãy chia làm bốn đưá»ng tiến vào rồi sẽ gặp nhau ở Tổng đàn.
Nói xong chàng liá»n chia đội ngưá»i ra làm bốn toán. Cá»§ng Phàm dẫn bốn anh em Ä‘i má»™t đưá»ng, vượt theo phía sau mà vào. Lôi Anh dẫn bốn anh em tấn công vào phía bên phải còn chàng và các ngưá»i thiìtấn công ở chính Ä‘iện.
Má»i ngưá»i tuân lệnh xong, liá»n cởi ái dài trắng ra và lên đưá»ng ngay.
Chá» ba toán kia Ä‘i khá»i, Kiếm Phi má»›i quay đầu lại bảo các ngưá»i rằng :
- Chúng ta đi thôi!
Bốn cái bóng ngưá»i đỠnhư lá»­a, nhanh như sao sa, tiến thẳng lên trên đỉnh núi.
Lúc ấy mặt trá»i đã lặn, bốn bá» Ä‘á»u tối dần. Trên đỉnh núi Thiết Hồng bang có khắc năm chữ thật lá»›n ở trên vách đá như sau :
“Thiết Hồng bang Tổng đànâ€.
Nhưng ở cái cá»­a lá»›n, dưới vách đá đó không có má»™t bóng ngưá»i nào canh gác.
Nếu bảo kẻ địch không phải vì hoảng sợ mà bá» chạy thì thế nào chúng cÅ©ng đã phòng bị rất nghiêm ngặt rồi. Má»™t lát sau, bá»—ng có má»™t bóng ngưá»i đỠhồng, nhanh như Ä‘iện chá»›p, xuyên qua cá»­a lá»›n cá»§a Tổng đàn Thiết Hồng bang. Tiếp theo đó, có bóng thứ hai rồi thứ ba và thứ tư Ä‘á»u vào lối cá»­a chính.
Trong Tổng đàn tối om như má»±c, không có má»™t bóng ngưá»i nào hết. Bốn ngưá»i đó đã Ä‘i tá»›i quãng trưá»ng ở trước đại sảnh cá»§a Tổng đàn. Ngó nhìn qua loa má»™t chút, Kiếm Phi liá»n cưá»i nhạt má»™t tiếng và nói :
- Äốt!
Chàng vừa nói dứt thì trong bóng tối đã có tiếng cưá»i nhạt vá»ng ra. Tiếng cưá»i nhạt ấy nghe rất rùng rợn. Tiếp theo đó lại có tiếng ngưá»i dõng dạc nói :
- Thiên đưá»ng có lối, các ngươi không Ä‘i, địa ngục không ngõ, các ngươi lại tá»± chui đầu vào! Hì hì, các ngươi đã tá»›i rồi thì đừng có hòng ra khá»i nÆ¡i đây!
Tiếng nói đó vừa dứt lại có tiếng cưá»i ha hả hoài.
Bạch Cốt Thần Quân không sao nhịn được, lẳng lặng tiến thẳng vá» phía đó, giÆ¡ tay lên tấn công hai chưởng, liá»n có hai luồng gió trắng nhằm nÆ¡i đó tấn công tá»›i.
“Bùng bùngâ€
Cát bụi bay tung, nhà cửa lung lay như sắp đổ, một cái bóng đen ở trong xó tối giữa cát bụi mù mịt phi ra.
Bạch Cốt Thần Quân cưá»i nhạt má»™t tiếng, vá»™i Ä‘uổi theo tấn công tiếp.
Má»™t hÆ¡i bị tấn công luôn mưá»i bảy chưởng má»™t lúc, cái bóng Ä‘en ná» bá»—ng nhảy lên trên cao năm thước, rồi xoay bổ đầu xuống, đưa hai tay nhằm đầu ông ta đè mạnh.
Äồng thá»i Kiếm Phi lại quát lá»›n má»™t tiếng :
- Xông vào!
Ba cái bóng đỠchia làm ba mặt xông vào tấn công luôn. Bên trong liá»n có những ám khí mau như châu chấu nhằm ba ngưá»i bắn tá»›i.
Kiếm Phi lá»›n tiếng cả cưá»i và rút Bích Vân kiếm múa tít, liá»n có má»™t luồng cầu vồng xanh quay như chong chóng, khiến tất cả những ám khí ấy bắn ngược vào trong nhà.
Bá»—ng nhiên bên trong có năm ngưá»i tay cầm cung ná», nhảy ra bao vây lấy Kiếm Phi.
Kiếm Phi cưá»i nhạt má»™t tiếng, giở Long Phụng cương khí ra, ngưá»i chàng uốn éo như má»™t con rắn, chỉ thoáng cái đã lướt tá»›i trước mặt năm ngưá»i kia liá»n.
Năm ngưá»i ná» cả kinh, đồng thanh quát lá»›n má»™t tiếng rồi rút Ä‘ao ra nhằm đầu và ngưá»i Kiếm Phi chém luôn.
Kiếm Phi thấy vậy cưá»i nhạt má»™t tiếng, và nói :
- Các ngươi muốn chết phải không?
Chàng rung động thanh Bích Vân kiếm má»™t cái, liá»n tá»a ra mấy chục Ä‘iểm hào quang nhằm ba ngưá»i ở bên phải tấn công luôn. Äồng thá»i chàng co hữu chưởng lên công luôn má»™t thế. Chưởng phong cá»§a chàng mạnh khôn tả, và ra tay lại nhanh nữa, khiến kẻ địch không sao ngỠđược. Cả năm còn Ä‘ang ngÆ¡ ngác nhìn chàng thì kiếm quang và chưởng phong đã lấn áp tá»›i ngưá»i chúng rồi.
Chỉ nghe thấy mấy tiếng kêu “coong coong coongâ€, ba thanh Ä‘ao cá»§a ba tên đứng ở bên phải đã bị chặt gãy làm đôi. Äồng thá»i có hai tiếng kêu “bùng bùng†cả năm tên Ä‘á»u rú lên, tiếng kêu nghe rất thảm khốc rồi cả năm Ä‘á»u bị bắn tung lên mái nhà và rá»›t xuống đất chết tốt.
Kiếm Phi giết xong năm kẻ địch, không chần chừ gì cả vá»™i quay ngưá»i lướt vá» phía bên trái. Bá»—ng có ba bóng Ä‘en ở bên dưới nhảy lên mái nhà Ä‘uổi theo chàng và quát lá»›n :
- Äứng lại!
Chàng quay đầu lại nhìn thấy ba ông già đầu tóc bạc phÆ¡ Ä‘ang Ä‘uổi theo tá»›i. Mặt chàng lá»™ sát khí nhìn ba ngưá»i đó.
Ông già Ä‘i đầu tay cầm má»™t cái ống Ä‘iếu, cưá»i má»™t tiếng rồi múa ống Ä‘iếu nhắm ngưá»i chàng Ä‘iểm tá»›i, mồm thì lạnh lùng nói :
- Lão phu là lão đại của Mạnh Sơn tam kiệt...
Y chưa nói dứt, Kiếm Phi đã như một làn khói và cũng như một cái bóng ma lướt tới trước mặt chúng rồi.
Mạnh SÆ¡n tam kiệt thật sá»± là Mạnh SÆ¡n tam quá»·, có tiếng là hung dữ nhất trong võ lâm, võ công cÅ©ng khá cao siêu. Chúng thấy Kiếm Phi không nói năng gì hết mà chỉ lướt tá»›i. Chúng Ä‘á»u kinh hãi thầm và lá»›n tiếng nói :
- Chúng ta sát cánh nhau tấn công đi!
Chúng chưa nói dứt thì lão đại đã múa ống Ä‘iếu nhằm các nÆ¡i đại huyệt cá»§a Kiếm Phi Ä‘iểm luôn. Äồng thá»i hai tên kia cÅ©ng múa hai thứ khí giá»›i xông lên tấn công vào hai bên hông Kiếm Phi.
Kiếm Phi cưá»i nhạt má»™t tiếng, rung động thanh Bích Vân kiếm, má»™t làn bóng kiếm xanh biếc và kiếm khí kêu “veo veo†nhằm ba ngưá»i đó phản công luôn.
Mạnh Sơn tam quỷ cả kinh, vội rút lui và đồng thanh la lớn :
- Tên này cứng...
Chúng má»›i kêu được ná»­a câu thì Kiếm Phi đã cưá»i nhạt và tay phải quay tít thanh kiếm. Tiếp theo đó có tiếng kêu “ối chàâ€, máu tươi đã bắn ra tung tóe. Tam quá»· Ä‘á»u ngã lăn long lóc ở trên mái nhà rồi rá»›t xuống dưới đất ngay.
Lúc ấy Bạch Cốt Thần Quân đã giở thân pháp nhanh như ma quỷ và môn Bạch Cốt thần công ra khởi chiến với một ông già gầy gò.
Ông già ná»™i lá»±c rất thâm hậu, nhưng y chẳng nói chẳng rằng ra chưởng mạnh như trá»i long đất lở, bóng chưởng như mưa rào nhằm ngưá»i Bạch Cốt Thần Quân tấn công tá»›i.
Bạch Cốt Thần Quân tức giận khôn tả, ngá»­ng mặt lên trá»i rú lên má»™t tiếng thật dài, sắc mặt cá»§a ông ta đột nhiên biến thành trắng nhạt. Ngưá»i ông ta gầy gò như que cÅ©i, nhưng hai cánh tay cá»§a ông ta dài gấp đôi, chìa ra chá»™p vào mặt ông già kia luôn.
Ông già nỠcả kinh la lớn :
- Bạch Cốt thần công...
Y vội chắp hai bàn tay lại, xoa một cái rồi đẩy mạnh ra, mồm thì quát lớn :
- Äệ Nhất Tuyến rút lui!
Chưởng phong của y nóng hổi nhắm chưởng lực của Bạch Cốt Thần Quân đẩy tới.
Má»™t tiếng “bùng†thật lá»›n, tiếp theo đó lại có tiếng kêu “ầmâ€, mái nhà đã đổ sụp, cát bụi bay mù mịt tức thì.
Ông già ná» rú lên má»™t tiếng rất thảm khốc, mồm phun máu tươi và ngưá»i bị bắn vá» phía sau.
Bạch Cốt Thần Quân lại quát lớn :
- Äể lại tính mạng ngươi ở đây!
Rồi ông ta vội đuổi theo ngay.
Ông già nỠlại quay đầu lại, phun luôn máu tươi vào mặt Bạch Cốt Thần Quân.
Máu tươi của y tựa như một làn mưa máu bắn tới, đó là Bích huyết tiễn, đã nổi tiếng trong võ lâm. Nếu không tới lúc định tâm cùng chết với kẻ địch thì không ai dám dùng tới môn ấy cả.
Bạch Cốt Thần Quân thấy vậy cưá»i ha hả, nhún chân má»™t cái ngưá»i đã nhảy lên cao hai trượng và vận sức vào trong tay chỠông già ná» quay ngưá»i lại thí mạng là tấn công liá»n.
Quả nhiên ông già ná» vừa phun Bích huyết tiá»…n ra xong liá»n rú lên má»™t tiếng như Ä‘iên như khùng rồi quay ngưá»i lại nhằm Bạch Cốt Thần Quân mà giÆ¡ chưởng lên tấn công luôn.
Bạch Cốt Thần Quân cưá»i khà má»™t tiếng, xoay ngưá»i má»™t cái và ra tay nhanh vô cùng, tấn công vào đầu vào mặt ông già ná» hai chưởng liá»n. Chỉ nghe thấy “bùng bùng†hai tiếng, ông già nỠđã thấy ngưá»i giá lạnh như băng, bắn ra ngoài xa hai trượng chết liá»n.
Lúc ấy trên đỉnh núi cao nhất cá»§a Thiết Hồng bang, đã có tiếng chuông báo động rồi sau lại có thêm tiếng kêu la chém giết vá»ng tá»›i. Äồng thá»i lại có những ngá»n lá»­a bốc lên, thế là má»™t trận đại chiến và má»™t trận đại sát phạt đã mở màn. Kiếm Phi đã ngá»­ng mặt lên trá»i rú lên má»™t tiếng thật dài. Tiếng rú cá»§a chàng đã chấn động cả khắp chung quanh núi. Tiếng rú chưa dứt, chàng đã múa thanh bảo kiếm tiến thẳng vào trong đại đưá»ng.
Äằng sau núi, tiếng chá»­i rá»§a chém giết cá»§a Lôi Anh kêu như sấm động vang lên.
Äồng thá»i cÅ©ng có tiếng cưá»i như Ä‘iên như khùng cá»§a Long Äiá»n vá»ng tá»›i nữa. Thế là tiếng kêu la chém giết tiếng cưá»i, tiếng quát tháo, xen lẫn vá»›i tiếng kêu rú thảm khốc và cùng ngá»n lá»­a bốc cháy lan khắp cả đỉnh núi Thiết Hồng.
Ngưá»i trong Thiết Hồng bang Ä‘oán chắc đối phương thể nào cÅ©ng tá»›i nhưng không ngá» hôm nay kẻ địch đã tá»›i rồi và tá»›i má»™t cách quá nhanh như vậy, nên chúng không kịp đỠphòng má»›i bị thảm bại như thế. Nhưng ngưá»i cá»§a Bích Ba bang dù sao cÅ©ng chỉ có mưá»i chín ngưá»i tất cả, dù hunh mãnh đến đâu, dù cao siêu đến đâu cÅ©ng không sao diệt hết được các đệ tá»­ cá»§a Thiết Hồng bang.
Lúc ấy trên đại sảnh máu chảy lai láng, ngá»n lá»­a bốc cao đầu và chân tay cụt lăn long lóc, trận đấu này thảm khốc không thể tưởng tượng được.
Dư Nhân Ä‘i đến đâu là các thá»§ hạ và ngưá»i đến giúp sức cho Thiết Hồng bang không khóc thì cưá»i tá»›i đó. Chúng đã mất hết cả sức chiến đấu, nên ngưá»i cá»§a Bích Ba bang giải quyết chúng má»™t cách rất dá»… dàng.
Lúc ấy đã là canh ba, lá»­a trên Thiết Hồng sÆ¡n bốc cao chá»c trá»i, bóng ngưá»i chạy Ä‘i chạy lại như Ä‘iên như khùng, ánh sáng Ä‘ao kiếm lóe mắt, khiến trăng sao trên trá»i cÅ©ng phải ảm đạm.
Äá»™t nhiên dưới Thiết Hồng sÆ¡n bá»—ng có má»™t tiếng lang hú rất dài và rất thê lương vá»ng lên, từng tiếng má»™t rót vào tai má»i ngưá»i và tiếng kêu đó làm cho anh em Bích Ba bang càng hăng hái thêm.
Lôi Anh múa tít đôi chùy ngẩng mặt lên trá»i hú lên má»™t tiếng như thế.
Cá»§ng Phàm mình dính đầy máu phi thân tá»›i trước mặt Kiếm Phi há»i rằng :
- Thưa Bang chá»§, Phong Kim Cương vá»›i NgÅ© Kỵ SÄ© đã tá»›i và đánh tiếng há»i Bang chá»§ có cho phép há» xông lên không?
Kiếm Phi gật đầu đáp :
- Má»i há» lên.
Cá»§ng Phàm vừa cưá»i vừa vâng lá»i, liá»n ngẩng mặt lên rú mấy tiếng lang hú như thể để trả lá»i những ngưá»i ở dưới chân núi.
Kiếm Phi thấy ngưá»i y máu tươi nhá» từng giá»t xuống như vậy mà vẻ mặt phấn khởi vô cùng, nên chàng cảm khái hết sức, bụng bảo dạ :
- “Há» Ä‘á»u là những hiệp sÄ© cao quý hết!â€
Củng Phàm xông lại múa tít thanh đao xông vào trong đám đông chém giết tiếp.
Kiếm Phi liá»n kiếm má»™t chá»— rất cao đứng lên trên đó đợi chá» Phong Kim Cương vá»›i Cương Thiết NgÅ© Kỵ SÄ© tá»›i.
Quả nhiên một lát sau, tiếng rú đã tới trước cửa Tổng đàn Thiết Hồng bang rồi.
- Các anh em già trẻ, đừng có giết chết kẻ địch để nhưá»ng lão há» Lâu này má»™t ít, để lão sướng tay má»™t chút.
Tiếng nói đó vừa dứt, má»i ngưá»i đã thấy sáu cái bóng ngưá»i đỠnhư lá»­a múa tít thanh Ä‘ao sáng như mấy chiếc bánh xe và như vÅ© bão xông thẳng vào Tổng đàn, ngưá»i Ä‘i đầu chính là Phong Kim Cương Lâu Thiên, đầu tóc bạc phÆ¡, tay phải múa đại Ä‘ao, tay trái múa chùy, Ä‘i tá»›i đâu là kẻ địch hãi sợ tá»›i đó, phía sau y là năm kỵ sÄ© oai phong lẫm lẫm.
Sáu ngưá»i đó cùng xông tá»›i trước mặt Kiếm Phi cung kính vái chào :
- Bái kiến Bang chủ.
Kiếm Phi xua tay đáp :
- Miá»…n lá»….
Tiếp theo đó chàng lại đưa mắt nhìn vào trong đấu trưá»ng rồi nói vá»›i sáu ngưá»i kia rằng :
- Hiện giỠtình hình rất bất lợi cho bên chúng ta, các ngươi cứ ra tay chém giết đi, không cần phải nương tay gì hết.
Ra lệnh cho sáu ngưá»i ná» xong, chàng như con chim đại bàng bay thẳng vào chá»— đám đông đâm chém lia lịa.
Lâu Thiên liá»n rống lên má»™t tiếng và ra lệnh cho NgÅ© Kỵ SÄ© rằng :
- Các anh em tiến lên.
Y vừa ra lệnh xong liá»n múa Ä‘ao múa chùy, mồm cưá»i ha hả xông chém giết kẻ địch luôn.
Ngũ kỵ sĩ cũng tay đao tay chùy xông lên giết kẻ địch theo.
Ngưá»i cá»§a Bích Ba bang thấy có quân tiếp viện tá»›i càng hăng hái thêm, trái lại kẻ địch lại cứ lui vá» phía sau tá»›i tấp.
Kiếm Phi múa thanh bảo kiếm ở trong đám đông xông Ä‘i xông lại chém giết, nhưng chàng phát giác thấy đối phương tuy võ công khá cao, nhưng Ä‘á»u là ngưá»i lạ mặt cả, chàng thắc mắc vô cùng và cÅ©ng không hiểu đối phương má»i đâu được những cao thá»§ đến giúp như thế, tuy vậy chàng vẫn không thể nương tay được, vì nếu chàng không giết bá»n ngưá»i lạ mặt này thì há» cÅ©ng giết lại chàng. Trận đấu khốc liệt ấy đã bắt đầu chậm dần, chỉ còn má»™t số ít là vẫn liá»u mạng đấu chí chết thôi.

Hồi 29

Hận thù chồng chất
Sáng ngày hôm sau, trên đỉnh núi Thiết Hồng chỉ còn lại những xác chết nằm ngổn ngang ở trên đống gạch ngói đổ nát, máu tươi lai láng khắp nÆ¡i hòa lẫn những mùi tanh hôi vá»›i mùi khét lẹt bốc lên, khiến ai cÅ©ng phải buồn nôn muốn á»e.
Má»™t đội chiến sÄ© áo đỠtrên đỉnh núi từ từ rút khá»i Thiết Hồng SÆ¡n, ai nấy đã trở vào trong rừng chá»— giấu ngá»±a để nghỉ ngÆ¡i và Ä‘i tìm nước uống cùng tắm rá»­a.
Má»™t lát sau mấy ngưá»i thừa lệnh Ä‘i tìm nước đã vá» báo cáo ở phía sau rừng đó không xa có má»™t hồ nước trong suốt trông thấy cả cá bÆ¡i lá»™i.
Kiếm Phi liá»n ra lệnh cho các anh em lần lượt lên ngá»±a tiến thẳng vá» phía hồ nước ấy, Ä‘i được ba dặm đã tá»›i bá» hồ rồi.
Hồ ấy rá»™ng hÆ¡n bốn trượng, dài hÆ¡n ngàn trượng, nước trong như nước suối, anh em cá»§a toàn đội Ä‘á»u nhảy xuống dưới hồ tắm rá»­a và đùa giỡn, còn Kiếm Phi vẫn ở trên bá» cau mày nghÄ© ngợi :
- Tại sao không thấy bá»n NgÅ© Bá»™ Thất Hồn Phương Trấn Thiên, mà ngay cả Tà Phong, Bang chá»§ cá»§a Thiết Hồng bang cÅ©ng vắng nốt, chẳng lẽ chúng còn có sào huyệt khác chăng? Hay là âm mưu cá»§a Sài Nho Tú SÄ© đã phát động rồi và chúng đã ở trên giang hồ hoạt động rồi chăng?
Chàng không dám xác định, nhưng chàng chắc bá»n chúng âm mưu hoạt động, không sá»›m thì chầy cÅ©ng thá»±c hiện và mình cÅ©ng không sao tránh khá»i má»™t trận quyết chiến, chưa biết chừng lúc ấy tất cả anh em cá»§a Bích Ba bang Ä‘á»u phải động viên hết cÅ©ng nên, nếu Tà Phong Ä‘i theo Sài Nho Tú SÄ© thật, thì vấn đỠnày phiá»n phức lắm lắm chứ chẳng không?
Mặt trá»i đã má»c lên cao, Kiếm Phi ra lệnh cho toàn đội ở đó nghỉ ngÆ¡i, chá» trá»i tối má»›i lên đưá»ng.
Trong ngày hôm đó trên giang hồ có má»™t tin kinh ngưá»i đồn đãi khắp má»i nÆ¡i, cuá»™c hẹn ước cá»§a Thiết Hồng bang vá»›i Kim Húc lệnh chá»§ đã thi hành vào trong đêm Trung Thu, trận đấu đó Thiết Hồng bang đại bại chết hÆ¡n năm trăm ngưá»i mà đối phương chỉ có hai mươi ngưá»i thôi.
Tối hôm mưá»i sáu toàn đội Bích Ba bang lại tấn công Tổng đàn cá»§a Thiết Hồng bang ở trên núi Thiết Hồng, tất cả cao thá»§ cá»§a Thiết Hồng bang Ä‘á»u bị chém giết hết, không còn má»™t ngưá»i nào sống sót, thá»§ Ä‘oạn cá»§a Bích Ba bang có má»™t không hai.
Thế là trên giang hồ lại xao động, các nhân sÄ© có lòng cá»§a các nÆ¡i Ä‘á»u lo âu khôn tả, chỉ sợ trận tai kiếp sắp tá»›i nÆ¡i và má»™t số ngưá»i lại cho là chỉ có Bích Ba bang má»›i có thể diệt nổi tai kiếp đó thôi...
Ngày hôm đó các anh em Bích Ba bang nghỉ ngÆ¡i và chÆ¡i đùa ở trên bá» hồ tại phía sau núi cá»§a Thiết Hồng bang, đợi đến khi trá»i sắp tối há» má»›i bắt đầu lên được. Mục tiêu cá»§a há» là Hắc Sát trang ở trên núi Thiên Mục, tại tỉnh Triết GIang.
Kiếm Phi đã quyết định phá hủy Hắc Sát trang rồi sẽ đi dò thăm lai lịch thân thế của mình và xem cha mẹ mình đang ở đâu.
Tiếp theo đó chàng lại quyết định đi Thượng Quan bảo trả thù cho sư phụ.
NghÄ© tá»›i Hắc Sát trang vá»›i Thượng Quan bảo chàng liên tưởng đến Trần Du Du và Thượng Quan Lá»™ Châu hai ngưá»i, chàng so sánh hai nàng, thấy nàng nào cÅ©ng có sở trưá»ng và sở Ä‘oản. Nói vá» sắc đẹp thì má»™t ngưá»i là Tây Thi, má»™t ngưá»i là Chiêu Quân, cả hai Ä‘á»u là tiên nữ hạ phàm, đẹp không thể tưởng tượng được. Còn nói vá» tính nết thì Thượng Quan Lá»™ Châu phải cái Ä‘iêu ngoa, còn Trần Du Du lại quá thâm độc.
Lúc ấy hình bóng của Lý Hồng lại hiện lên trên óc chàng, nghĩ đến Lý Hồng chàng lại nghĩ thầm :
- “Con nhá» này dâm đãng thật, ta còn nghÄ© đến nó làm chi?â€
Nhưng chàng càng không nghÄ© đến nàng ta thì hình bóng cá»§a nàng lại càng hiện lên hoài, vì lúc ấy chàng vá»›i má»i ngưá»i Ä‘ang vượt qua những ngá»n núi cho nên Ä‘i mãi tá»›i ná»­a đêm, đội quân thiện chiến này đã Ä‘i sâu vào trong dãy núi trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp.
Äá»™t nhiên có má»™t tiếng rú thảm khốc ở sau mấy khoảng núi vá»ng tá»›i tai các ngưá»i.
Nhất là Kiếm Phi nghe tiếng kêu ấy, đặc biệt rùng mình hÆ¡n má»i ngưá»i, vì chàng cảm thấy tiếng kêu đó là cá»§a má»™t ngưá»i hình như không muốn chết thốt ra, và cÅ©ng hình như Ä‘ang bị má»™t sức mạnh đè nén, mà không sao phản kháng nổi.
Nghe thấy tiếng rú ấy, ai nấy Ä‘á»u động lòng nghÄ©a hiệp, riêng Kiếm Phi thì nghe thấy tiếng kêu đó rất quen thuá»™c, nhưng chàng không nhá»› ra được đó là tiếng cá»§a ai?
Chàng liá»n giÆ¡ tay ra hiệu bảo toàn đội hãy ngừng chân, rồi quay đầu lại bảo Long Äiá»n rằng :
- Ngươi cứ dẫn đội quân Ä‘i tiếp, để mình bổn Bang chá»§ Ä‘i tá»›i nÆ¡i có tiếng kêu xem sao, rồi bổn Bang chá»§ sẽ quay trở lại theo các ngưá»i.
Long Äiá»n há»i :
- Có cần má»™t hai ngưá»i chúng tôi Ä‘i theo Bang chá»§ không?
Bạch Cốt Thần Quân vá»›i Lôi Anh đồng thanh xen lá»i nói :
- Äể cho chúng tôi hai ngưá»i theo nhé?
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa đáp :
- Khá»i cần, nếu có việc gì má»™t mình ta cÅ©ng đủ đối phó rồi.
Nói xong, chàng nhún chân má»™t cái đã ra khá»i lưng ngá»±a phi lên trên cao, mồm thì nói tiếp :
- Các ngưá»i cứ tiếp tục Ä‘i Ä‘i, tạm do Long Äiá»n phụ trách lãnh đội.
Tiếng nói vừa dứt, ngưá»i chàng đã mất dạng trong bóng tối.
Tiếng vó ngá»±a kêu như sấm động, các anh em cá»§a Bích Ba bang do Long Äiá»n thống lãnh vẫn tiếp tục Ä‘i vá» phía trước.
Kiếm Phi giở hết tốc lá»±c thân pháp Long Vân Äá»™n ra, ngưá»i chàng Ä‘i nhanh như gió, quần áo bay phất phá»›i, trong nháy mắt chàng đã vượt qua bốn khoảng núi.
Khi vượt qua khá»i núi thứ năm, chàng thấy trước mặt có má»™t cánh đồng bằng.
Cánh đồng bằng này tá»±a như má»™t thung lÅ©ng, chung quanh Ä‘á»u có núi cao vây kín.
Chàng vừa ở trên đỉnh núi phi xuống đã thấy hai cái bóng đen ở trong bìa một khu rừng phi lên.
Äồng thá»i chàng lại nghe thấy có tiếng ngưá»i nói vá»ng tá»›i :
- Sư phụ, y có phải là... sư phụ của Kim Húc lệnh chủ không?
Trá»i Æ¡i! Äó chính là tiếng nói cá»§a Lý Hồng. Tiếp theo đó chàng lại nghe thấy tiếng cá»§a Vân SÆ¡n thần ni đáp :
- Những ma đầu này đáng lẽ phải chết từ sớm kia rồi. Hồng nhi, từ nay trở đi sư phụ cấm con không được gần với tiểu tử ấy.
Lý Hồng ai oán đáp :
- Sư phụ, chàng... Hồng nhi... không... không... không theo chàng nữa.
Tiếng nói cá»§a hai ngưá»i càng ngày càng xa và khuất dần trong xó tối.
Kiếm Phi chỉ cảm thấy đầu óc choáng váng, suýt tí nữa thì chết giấc. Chàng vội ngừng chân lại định thần, lẩm bẩm nói :
- Không... không... không có lẽ là sư phụ của ta, có bao giỠsư phụ của ta lại xuống núi.
Chàng không tin Kim Má»™ng Hùng, sư phụ cá»§a mình đã bị ngưá»i giết hại, nhưng trông đầu óc chàng lại thấy hình bóng cá»§a sư phụ, má»™t ông già đầu tóc bạc phÆ¡ trông rất tá»™i nghiệp, má»™t ná»­a ngưá»i vì bị hai sư huynh tàn sát Ä‘ang nằm trên vÅ©ng máu và rên rỉ kêu la như sắp chết vậy.
Chàng vội phi thân tới bên bìa rừng, thấy mấy cái xác chồng chất ở trên mặt đất, chàng đoán chắc vừa rồi nơi đây thế nào cũng có một trận kịch chiến xảy ra. Chàng tới gần những cái xác đó, chàng càng đi càng chậm lại, vì chàng sợ phát giác xác của sư phụ mình trong đống xác ấy, vì thế mà chàngkhông dám tới gần nữa.
Bá»—ng nghe thấy má»™t tiếng rên rỉ quen thuá»™c, chàng đột nhiên rùng mình má»™t cái, nước mắt ứa ra. Chàng thấy rõ ràng trong đống xác có tiếng ngưá»i kêu rên.
-... Phi nhi... con...hiện giá»... ở đâu... lão muốn gặp...mặt con... ồ không, không...
ta không trông thấy gì hết... Phi nhi... ta chỉ muốn rá» mặt con và mẹ cá»§a con thôi... Trá»i Æ¡i... sao trá»i lại không công bằng như thế... Phi nhi... ngưá»i cá»§a... Cá»­u Thiên đạo cung muốn giết... giết con đấy, Sài Nho Tú SÄ©... muốn giết con. Trá»i Æ¡i, ta không muốn chết vá»™i...
Ông ta ở dưới đất đang gượng bò dậy, nhưng chỉ thấy ông ta run lẩy bẩy chứ không sao đi được.
Kiếm Phi không ngá» sư phụ mình bị ngưá»i vây đánh, nhưng chàng không dám lên tiếng, chàng sợ mình đột nhiên xuất hiện như vậy, sư phụ cá»§a mình sẽ cảm động quá rồi chịu đựng không nổi.
Tuy vậy, chàng vẫn từ từ đi tới trước mặt ông già.
Lúc ấy Kiếm Phi đã trông thấy rõ lão hiệp Kim Mộng Hùng nằm ở trong đống máu, chân tay bị chặt cụt hết, mặt dính đầy máu trông rất thê thảm.
Tới khi Kiếm Phi đã đến cạnh ông ta, ông ta mắt ngơ ngác nói tiếp :
- Trá»i... lão... đã nghe thấy rồi... đúng là tiếng chân cá»§a tá»­ thần. Lão không muốn chết, lão không muốn chết vá»™i, lão còn muốn gặp Phi nhi...
Kiếm Phi không sao nhịn được nữa, nước mắt ràn rụa, từ từ cúi đầu xuống dùng nội công khẽ nói vào tai ông già nỠrằng :
- Sư phụ... con là... Phi nhi... đã vỠtới đây.
Kim Má»™ng Hùng nghe thấy tiếng nói cá»§a chàng, phấn chấn vô cùng, vá»™i há»i :
- Có thật... là Phi nhi... đấy không?
Mắt bên phải của ông ta chỉ là một cái lỗ chảy máu, chứ không còn thấy con ngươi đâu nữa, nước mắt ở trong đó nhỠròng xuống.
Kiếm Phi móc túi lấy thuốc bỠvào mồm cho ông ta, chàng khẽ dí mặt mình vào mặt Kim Mộng Hùng và nói :
- Sư phụ... ai đả thương... sư phụ như thế này?
- Phi nhi, sư phụ nghe nói con ở trên giang hồ được nổi danh trong lòng rất mừng rỡ. Không ngá» khi tá»›i Lục Thiá»u SÆ¡n nghe nói con bị Lục Thiá»u Ma Quân giết hại, ta Ä‘au lòng vô cùng liá»n thân chinh xuống núi để phục thù cho con. NgỠđâu lúc tá»›i Giang Nam ta hay tin con tái xuất sÆ¡n, ta muốn gặp mặt con, không ngá» bị ngưá»i Cá»­u Thiên đạo cung theo dõi, sau nghe nói Sài Nho Tú SÄ© tái xuất thế, định ra tay giết hại con...
Sau sư phụ gặp chúng ở nÆ¡i đây, hai mươi mấy cao thá»§ định giết ta để dụ con tá»›i, cho nên... Phi nhi từ giÆ¡ trở Ä‘i... con phải cẩn thận... Bây giá» khá»i cần phải lý đến sư phụ nữa... Phi nhi...
Chưa nói hết câu chót ông ta đã ra ngưá»i thiên cổ. Kiếm Phi Ä‘au lòng vô cùng, lá»›n tiếng khóc và kêu gào :
- Sư phụ, sư phụ... sư phụ...
Nước mắt của chàng cứ thế trào ra như mưa.
Hồi lâu chàng mới ngừng khóc ngẩng đầu lên nhìn trăng, mặt lộ sát khí, nghiến răng mím môi nói :
- Sư phụ linh thiêng xin phù hộ cho Phi nhi giết sạch kẻ thù trả mối thù hận ngày hôm nay!
Nói xong chàng lại cúi đầu xuống nhìn thấy tay chân cá»§a ông ta bị chặt cụt hết, và ngưá»i cÅ©ng bị chém nhiá»u nhát, trông thấy râth thảm khốc, chàng lại nức nở khóc.
Nghĩ đến thây trò Lý Hồng, chàng nghiến răng :
- Nếu thầy trò Lý Hồng ra tay cứu viện cầm cự với kẻ địch chốc lát, như vậy có phải là ta tới kịp không? Và sư phụ ta đâu đến nỗi bị chết một cách thảm thương như thế này!
Hừ, không những hai thầy trò nàng thấy chết không cứu mà còn bảo sư phụ ta đáng chết nữa, thầy trò nàng mới thật đáng chết. Lần sau bắt gặp, ta nhất định không buông tha chúng, nhất là Vân Sơn thần ni đáng chém đáng giết lắm.
Chàng lại nghiến răng nghĩ tiếp :
- Còn Cửu Thiên đạo cung với Sài Nho Tú Sĩ cũng đáng chết hết...
Lúc ấy trong đầu chàng lại hiện ra má»™t bức tranh đẫm máu và chàng thấy mấy tên hung đồ Ä‘ang lăn lá»™n trên vÅ©ng máu kêu la gào khóc, nhận tá»™i sám hối. Chàng khoái chí cưá»i ha hả, tiếng cưá»i cá»§a chàng khiến những chim chóc ở trong rừng Ä‘á»u kinh hoảng bay tứ tung. Tiếng cưá»i cá»§a chàng nhá» dần, sau cùng biến thành tiếng nức nở, mồm chàng lẩm bẩm nói :
- Sư phụ! Con phải báo thù, con phải phục hận...
Nói tới đó chàng ẩm xác của Kim Mộng Hùng lên đi nhanh như bay, chàng lên tới khoảng núi cao, nhất định chôn xác sư phụ mình ở trên khoảng núi cao ấy, vì chàng biết tính của sư phụ mình thích như thế.
Không bao lâu, chàng đã lên tá»›i trên đỉnh núi thật cao, trên ấy gió lạnh như những lưỡi dao sắc bén thổi vào mặt Ä‘au như cắt. NgỠđâu chàng vừalên tá»›i ngá»n cao nhất thì đã có má»™t luồng chưởng phong mạnh khôn tả nhằm ngá»±c chàng lấn át tá»›i.
Lúc này Kiếm Phi chứa đầy uất hận và Ä‘au đớn, chàng không nghÄ© đến trên đỉnh núi cao này có ngưá»i ẩn núp mà ra tay đánh lén mình như vậy, nhưng dù đối phương ra tay nhanh đến đâu, khi chàng hay biết chỉ nhún chân má»™t cái ngưá»i đã tung lên trên cao mấy trượng, nhỠđó tránh được chưởng phong cá»§a địch.
Chàng lÆ¡ lá»­ng trên không, cúi đầu nhìn xuống đã trông thấy có năm ngưá»i ăn mặc khác nhau, mặt Ä‘á»u bịt bằng má»™t miếng vải, và mắt cá»§a ngưá»i nào ngưá»i nấy lóng lánh như những ngá»n đèn tá», đủ thấy năm ngưá»i này Ä‘á»u là những tay cao thá»§ phi thưá»ng.
Chàng kêu khổ thầm, hai tay vẫn ôm chặt lấy xác của sư phụ. Nếu lúc này buông tay ra, xác của Kim Mộng Hùng thế nào cũng rơi xuống đất, chàng không muốn bỠrơi xác của sư phụ mình như thế.
Nhưng trên đỉnh núi chỉ rá»™ng chừng mưá»i trượng thôi, và đã bị năm ngưá»i đó chiếm hết rồi, nếu muốn hạ chân xuống thì phải giở thế công thật mạnh đẩy lui năm ngưá»i đó ra má»›i được.
Lúc này ngưá»i chàng đã từ từ hạ xuống bên dưới, năm kẻ địch bá»—ng cưá»i nhạt má»™t tiếng, hai tên đứng gần chàng nhất đã cùng giở chưởng lên nhằm các yếu huyệt lá»›n ở dưới ngưá»i chàng tấn công luôn.
Kiếm Phi cưá»i nhạt, bá»—ng chân đạp má»™t cái thật mạnh, ngưá»i đã bắn theo ra ngoài năm thước. Tiếp theo đó hai chân cá»§a chàng đá luôn hai mươi mốt cái má»™t lúc. Chàng ra chân quá nhanh, khiến năm ngưá»i ná» ngạc nhiên vô cùng và thấy chàng không những tránh được thế công cá»§a hai ngưá»i kia lại còn đạp lui được ba ngưá»i khác.
Kiếm Phi vừa hạ chân xuống đất liá»n xoay ngưá»i má»™t vòng và dùng hai chân đá ngay vào ngưá»i đứng gần đó, nhưng năm kẻ địch ấy là những tay cao thá»§ giàu kinh nghiệm chiến đấu, chúng vừa cưá»i nhạt và ra tay phải má»™t lúc. Thế chưởng cá»§a chúng như vÅ© bão nhằm các đại huyệt cá»§a Kiếm Phi tấn công tá»›i tấp.
Kiếm Phi thấy vậy kinh hãi thầm, biết đấu như vậy mình chỉ có lép vế thôi, nên chàng vội quát lớn :
- Ngừng tay!
Năm ngưá»i ná» ngạc nhiên vô cùng, ngưá»i đứng đầu bá»n béo lùn, cưá»i the thé há»i :
- Tiểu tá»­ ngươi còn trăn trối gì thì mau nói cho bá»n ta nghe Ä‘i.
Kiếm Phi cưá»i nhạt đáp :
- Sao các hạ không dám cho tại hạ trông thấy bộ mặt thật.
Ngưá»i đó lại cưá»i giá»ng quái dị má»™t hồi rồi đáp :
- Tiểu tử, ngươi chưa đủ tư cách trông thấy mặc của ta.
Kiếm Phi tức giận khôn tả, nhưng vẻ mặt vẫn thản nhiên lạnh lùng nói tiếp :
- Xưa nay kiếm của bổn Bang chủ không giết những kẻ vô danh, mau báo danh cho bổn Bang chủ nghe đi.
Lúc ấy chàng vẫn còn ôm xác Kim Má»™ng Hùng, má»™t ngưá»i bịt mặt thú hai cưá»i nhạt xen lá»i nói :
- Ngày này sang năm là ngày giỗ đầu tiên của ngươi đó.
Kiếm Phi ngá»­ng mặt lên cả cưá»i, tiếng cưá»i cá»§a chàng lạnh như băng, khiến má»i ngưá»i Ä‘á»u phải kinh hãi thầm.
Chàng vừa cưá»i dứt lại nói tiếp :
- Hừ! Các ngươi muốn tử đấu đó chăng?
Ngưá»i bịt mặt gật đầu :
- Phải! Nhưng đêm nay ngươi sẽ vùi thây trên mộ tràng này.
Hắn quát lên một tiếng hiệu lệnh, lập tức năm đạo hàn quang chớp tới phủ vây Kiếm Phi, tử ảnh lăn tròn.
Trải qua hai mươi hiệp Kiếm Phi đã giở hết tuyệt công nhưng không sao thoát khá»i vòng vây cá»§a năm ngưá»i lạ mặt bởi trên tay chàng vướng bận sư phụ.
Äang trong tình thế nguy cấp, bá»—ng Kiếm Phi hét lên má»™t tiếng tợ sấm, đạo thanh quang chá»›p ngay ngưá»i bịt mặt.
Hắn hú lên má»™t tiếng xẹt qua má»™t trượng tránh khá»i đạo Kiếm Ảnh khiếp hồn.
Như một làn khói, Kiếm Phi bắn mình lên cao rồi rơi tõm xuống dòng sông dưới chân núi.
Kiếm Phi chìm ngay xuống nước không còn trông thấy tăm dạng đâu nữa. Ngưá»i bịt mặt phóng xuống nhìn, cất tiếng cưá»i ha hả :
- Gã đã chết rồi...
Sau đó bá»n há» kéo Ä‘i mất dạng.
Khi nổi lên trên mặt nước, Kiếm Phi ngá»­ng đầu má»›i hay nÆ¡i đó là má»™t tuyệt địa, xung quanh Ä‘á»u là núi đá. Cái đầm này không khác gì là má»™t cái giếng thiên nhiên.
Vách đá ở khắp chung quanh má»c đầy rêu cá», chàng ngá»­ng đầu nhìn lên trên cao, chỉ trông thấy trá»i, nhưng những vách núi ở bốn bên Ä‘á»u cao trên sáu mươi trượng và thẳng tuá»™t như vậy thì làm sao mà leo lên được.
Chàng nản chí vô cùng, thở dài má»™t tiếng, nhìn xác cá»§a sư phụ nằm cạnh mình, rồi chàng ngồi xếp bằng tròn Ä‘iá»u hÆ¡i vận tức. Má»™t lát sau chân khí và ná»™i lá»±c đã khôi phục dần. Không biết đã trải qua bao nhiêu lâu, trên đỉnh đầu cá»§a chàng đã có sương mù trắng bốc lên, hai lá»— mÅ©i cá»§a chàng cÅ©ng có hai cây ngá»c trụ thậm thá»t, có khi chảy xuống tâậ dưới ngá»±c.
Lại qua má»™t thá»i gian nữa, chàng mở to đôi mắt, đôi ngươi cá»§a chàng tia ra hai luồng ánh sáng kinh ngưá»i. Chàng ngá»­ng đầu nhìn lên trên thấy trá»i đã sáng tá», bụng bảo dạ rằng :
- “Cả đêm không thấy ta vá», chắc các anh em trong Bích Ba bang thế nào cÅ©ng nóng lòng sốt ruá»™t, nhưng chúng có biết đâu Bang chá»§ cá»§a chúng hiện Ä‘ang bị giam giữ ở nÆ¡i đâyâ€.
NghÄ© đến những việc ở bên ngoài, chàng nóng lòng khôn tả. Vì thế chàng má»›i ngó nhìn xung quanh để tìm lối thoát. Nhìn má»™t hồi, chàng rầu rÄ© và thất vá»ng vô cùng.
Nhưng chàng lại bá»—ng tá»§m tỉm cưá»i vì chàng đã phát giác cách chá»— chàng Ä‘ang ngồi tám thước có má»™t cái hang động, cá»­a hang đã bị che lấp bởi cây cá» và gai mây má»c um tùm.
Tuy chàng chưa thể xác định được hang động ấy có thể giuýp mình thoát khá»i được nÆ¡i tuyệt địa này hay không, nhưng trong lúc bất đắc dÄ© này, thấy có cái hang động ấy, thế nào cÅ©ng phải nhảy lên coi thá»­ xem đã. Chàng rất cẩn thận, ôm xác cá»§a sư phụ lên, nhún chân má»™t cái, ngưá»i đã phi thân lên trên cá»­a động rồi.
Cửa hang cách mặt nước rất cao, cho nên trong hang rất khô ráo. Chàng gạt cỠvà gai góc sang hai bên rồi lững thững bước vào bụng bảo dạ rằng :
- “NÆ¡i đây chắc không phải là tuyệt địa nữa!â€
Nhưng chàng Ä‘i sâu vào mưá»i mấy bước lại thất vá»ng ngay.
Thì ra hang động ấy tuy rất rộng, nhưng không sâu mấy, vì chàng đã trông thấy đáy động rồi. Chàng thở dài một tiếng uể oải ngồi xuống nhìn xác Kim Mộng Hùng khấn thầm :
- “Sư phụ linh thiêng xin phù há»™ cho đệ tá»­ dò ra được gia thế và trả thù cho sư phụâ€.
Những chuyện xưa lại hiện ra trước đầu óc chàng. Chàng nhận thấy mình không thể chết được vì còn nhiá»u việc lá»›n Ä‘ang đợi chá» mình giải quyết. Nhưng bây giá» có cách gì ra khá»i nÆ¡i đây không. Chàng cá»±c lá»±c trấn tÄ©nh tâm thần, vận chân khí cho chuyển khắp ngưá»i má»™t hồi. Sau khi vận khí rồi, chàng thấy mạnh vô cùng, và rút cục chàng quyết định chôn xác Kiếm Phi ở trong hang động này.
Sau khi chôn sư phụ rồi, chàng khấn vái một hồi mới bắt đầu luyện võ. Chàng bỗng nghĩ ra được một vấn đỠvà bụng bảo dạ rằng :
- “Khi ta ở trong Lang Hú cốc, lão tiá»n bối ấy cho ta má»™t viên ngá»c, bên trong chả như ẩn hiện má»™t pho chưởng pháp là gì? Tại sao ta không Ä‘em ra xem, may ra há»c thêm được má»™t pho chưởng vô địch cÅ©ng chưa biết chừngâ€.
NghÄ© Ä‘oạn chàng lấy viên ngá»c ấy ra ngắm nhìn và thưởng thức. Chàng thấy bên trong có má»™t đám mây, và giữa đámmây như có má»™t con rồng Ä‘ang múa lá»™n. Chàng cứ trố mắt nhìn không cá»­ động chút nào.
Má»™t lát sau chàng há»›n hở đứng dậy rồi luyện từng thế, từng thức má»™t. Rút cục, chàng lại bá» viên ngá»c đó vào túi rồi há»›n hở Ä‘i tá»›i trước má»™ cá»§a Kim Má»™ng Hùng vái lạy và nói :
- Sư phụ, Phi nhi phải ra khá»i nÆ¡i đây! Xin sư phụ hãy yên nghỉ ở chốn này. Phi nhi thế nào cÅ©ng trả thù cho sư phụ.
Nói xong chàng Ä‘i ra ngoài cá»­a động, ngá»­ng đầu nhìn lên phía trên má»™t hồi, rồi nhún chân má»™t cái, ngưá»i đã bắn lên phía trên. Khi sắp hết đà, chàng bá»—ng xoay ngưá»i má»™t cái, song chưởng đã chéo ngang má»™t thế, chưởng phong cá»§a chàng cứ xoay tít và lấn áp ra bên ngoài, ngưá»i cá»§a chàng tá»±a như má»™t con rồng bay lượn trên mây. Chỉ trong nháy mắt đã lên tá»›i trên đỉnh núi rồi.
Chàng đứng trên đỉnh núi thở dài một tiếng và lẩm bẩm nói :
- Pho quyá»n pháp ta má»›i há»c được có thể không đánh được kẻ địch, nhưng không biết nên gá»i pho chưởng này tên là gì?
Chang suy nghĩ một hồi rồi gật đầu nói tiếp :
- Phải rồi, Long Vân cá»­u thức! Ta nên gá»i nó là “Long Vân cá»­u thức†vậy.
Chàng đưa mắt nhìn chung quanh cảm khái vô cùng, ngá»­ng mặt lên trá»i rú lên má»™t tiếng thật dài để cho nguôi cÆ¡n giận. Äá»™t nhiên chàng thấy má»™t bóng ngưá»i nho nhá» Ä‘ang Ä‘i ở bên má»™t cánh đồng bằng tại chân núi. Chàng nhìn kỹ thấy ngưá»i đó hÆ¡i giống Lý Hồng, liá»n kêu “hừ†má»™t tiếng nhá»§ thầm :
- “Ngươi còn ở đấy làm chi? Chả lẽ miếng kiếm ta chăng? Hừ!â€
Chàng vừa nghĩ vừa phi thân xuống dưới đồng bằng. Càng xuống càng gần, chàng đã trông thấy rõ chính là Lý Hồng thật.
Một lát sau chàng đã đứng ở trước mặt Lý Hồng rồi.
Lý Hồng chỉ cảm thấy má»™t luồng khói nhanh như má»™t mÅ©i tên ở trên đỉnh núi cao bắn xuống, chỉ trong nháy mắt đã tá»›i trước mặt mình, mà ngưá»i đó lại chính là Kiếm Phi, ngưá»i mà mình vẫn ngày đêm thương nhá»›, nên nàng mừng rỡ vô cùng, mặt tươi như hoa nở, cứ ngẩn ngưá»i ra nhìn chàng.
Kiếm Phi thấy thái độ của nàng như vậy, trống ngực đập rất mạnh, bụng bảo dạ :
- “Nàng quả thật là má»™t thiếu nữ xinh đẹp và Ä‘a tìnhâ€.
Vì vậy nét mặt cá»§a chàng đã thấy dịu nhiá»u, Lý Hồng liá»n u oán há»i :
- Äặng công tá»­... vẫn mạnh đấy chứ?
Kiếm Phi mỉm cưá»i đáp :
- Vẫn được như thưá»ng, cám Æ¡n cô nương.
Chàng đối vá»›i nàng vừa yêu lại vừa hận, nên hai ngưá»i cứ lẳng lặng đứng yên. Má»™t hồi lâu Lý Hồng má»›i lên tiếng nói trước :
- Công tử... có phải... vì sư phụ mà tới đây không?
Kiếm Phi lạnh lùng đáp :
- Việc cá»§a tại hạ không dám phiá»n đến cô nương há»i tá»›i!
Lý Hồng lại cúi đầu xuống, tỠvẻ u oán. Sau cùng nàng nghiến răng, mím môi khẽ nói tiếp :
- Bây giỠcông tử định đi đâu thế?
Kiếm Phi đáp :
- Núi Thiên Mục!
- Cho tôi đi cùng nhé?
- Tại sao?
Lý Hồng ngửng mặt nhìn chàng, hai má đỠbừng, bẽn lẽn đáp :
- Vì... vì... tôi cũng muốn lên núi Thiên Mục.
Kiếm Phi nghe nói liá»n rùng minì má»™t cái, chàng biết Lý Hồng rất yêu mình, nhưng chàng lại không muốn nhận tình yêu ấy. Tuy chàng yêu nàng thật, nhưng chàng lại không muốn nhìn nhận. Hai ngưá»i lại đứng yên như hồi nãy. Lý Hồng u oán nói tiếp :
- Nếu công tử không muốn đi cùng với tôi thì tôi đi một mình vậy.
Kiếm Phi kêu “hừ†má»™t tiếng, Ä‘ang định nói mỉa nàng ta mấy câu thì bá»—ng nghe thấy đàng sau có tiếng động rất khẽ. Chàng vá»™i quay ngưá»i lại nhìn liá»n thấy má»™t công tá»­ anh tuấn, ăn mặc rất xa hoa, áo màu vàng nhạt và cái quạt cầm ở nÆ¡i tay cÅ©ng màu vàng nhạt nốt. Ngưá»i đó chính là Äà SÆ¡n công tá»­ Hoàng Cái VÅ©. Y tá»§m tỉm cưá»i, Ä‘i tá»›i gần Lý Hồng, lạnh lùng há»i :
- Hồng muội! Tại sao lại bỠngu huynh mà đi như vậy?
Hình như y không coi Kiếm Phi vào đâu hết, nên y chả thèm nhìn vào chàng. Lý Hồng đưa mắt liếc nhìn vào Kiếm Phi má»™t cái, rồi đột nhiên lá»™ sát khí, sầm nét mặt xuống lạnh lùng trả lá»i tên ná» rằng :
- Vì ta ghét ngươi!
Äà SÆ¡n công tá»­ cưá»i ha hả, lại tiến lên hai bước, vá»›i giá»ng lạnh lùng há»i tiếp :
- Vì thế mà cô hẹn với tên giá áo túi cơm này ở đây để lén lút gặp gỡ nhau phải không?
Y vừa nói vừa đưa mắt lưá»m Kiếm Phi.
Kiếm Phi Ä‘ang lúc tức giận, nay lại thấy Äà SÆ¡n công tá»­ tá» vẻ kiêu ngạo như vậy trong lòng đã không vui, đồng thá»i tuy chàng không muốn nhìn nhận là mình yêu Lý Hồng nhưng chàng lại bá»—ng dưng nổi ghen, nên rất ghét những ngưá»i đàn ông nói chuyện như thế vá»›i Lý Hồng. Huống hồ Äà SÆ¡n công tá»­ này lại công nhiên nói nhục mình như thế, cho nên chàng cưá»i nhạt mấy tiếng rồi há»i lại :
- HỠHoàng kia, có lẽ ngươi không muốn sống nữa phải không?
Hoàng Cái VÅ© tức Äà SÆ¡n công tá»­ nghe thấy chàng nói như vậy kinh ngạc vô cùng, vá»™i quay đầu lại nhìn chàng má»™t hồi rồi cứ cưá»i the thé và nói tiếp :
- Ngươi giả bộ cũng khá đấy, và cũng có một chút can đảm thật! Nhưng so sánh với bổn công tử thì... he he...
Y cưá»i má»™t hồi rồi mặt đột nhiên biến sắc, lạnh lùng nói tiếp :
- Tiểu tá»­, nếu ngươi rá»i khá»i nÆ¡i đây ngay, bổn công tá»­ đặc biệt ban Æ¡n tha chết cho ngươi phen này!
Kiếm Phi thấy y nói như thế tức giận không sao chịu nổi, cưá»i nhạt má»™t tiếng và trả lá»i :
- Ngươi khéo nói dóc thật! Nhưng ngươi phải biết ngày hôm nay kẻ yêu cầu ngưá»i khác tha chết cho lại không là ta mà là nhà ngươi, ngươi có biết không?
Hoàng Cái VÅ© lại tiến lên, tiếng cưá»i ngông cuồng và kêu ngạo mà há»i tiếp :
- Vậy tiểu tử kia, ngươi có biết bổn công tử là ai không?
Kiếm Phi tỠvẻ khinh thị, bĩu môi đáp :
- Ta không có thì giá» Ä‘i dò há»i những hạng ngưá»i như ngươi vậy!
Äà SÆ¡n công tá»­ thấy chàng khinh mình như thế, nổi cÆ¡n lôi đình, liá»n quát lá»›n :
- Ngươi nói như vậy, ngươi không sao thoát chết nữa!
Y vừa nói dứt đã nhẹ nhàng như tà lá khô lướt tới tay múa cái quạt màu vàng chợt nhằm ba nơi đại huyệt của Kiếm Phi đánh luôn.
Y ra tay đã mạnh, thế công lại quái dị khôn tả, có thể nói là ít có ngưá»i trên giang hồ bằng được y.
Kiếm Phi kêu “hừ†má»™t tiếng, vẫn cứ đứng yên chá» quạt đối phương sắp tấn công tá»›i ngưá»i mình má»›i bước sang bên má»™t bước để tránh né rồi giÆ¡ tay ra nhanh như Ä‘iện chá»›p nhằm cổ tay phải cá»§a đối thá»§ chá»™p luôn.
Äà SÆ¡n công tá»­ kêu “ồ†má»™t tiếng rồi nói tiếp :
- Không ngỠtiểu tử này cũng có một vài miếng võ đấy!
Nói xong, y xoay tay tránh né, không để cho tay cá»§a Kiếm Phi bắt trúng, rồi thuận thế múa cây quạt như vÅ© bão nhằm ngưá»i địch thá»§ tấn công tá»›i tấp, đồng thá»i mồm thì cưá»i nhạt và quát tiếp :
- Thử xem ngươi có tài ba gì chống đỡ nổi thế quạt của bổn công tử này không?
Y tưởng nếu giở thế quạt này ra, tuy chưa dùng toàn lá»±c để tấn công, nhưng đối phương thể nào cÅ©ng không đỡ được và ngã lăn ra đất liá»n, có ngỠđâu Kiếm Phi bá»—ng kêu “hừ†má»™t tiếng rồi múa tít song chưởng, khiến kẻ địch tưởng như chàng có mấy tay má»™t lúc.
Chàng đẩy mạnh vá» phía trước để chống đỡ thế quạt lợi hại cá»§a đối thá»§, đồng thá»i chàng còn dùng tay trái tấn công luôn mưá»i tám chưởng má»™t lúc nừa. Chàng ra tay quá nhanh khiến đối thá»§ vá»›i Lý Hồng không sao trông thấy hình bóng cá»§a chàng đâu hết.
Äà SÆ¡n công tá»­ thấy vậy, mặt biến sắc vá»™i quát há»i :
- Mau báo danh cho bổn công tử hay?
Kiếm Phi thủng thẳng đáp :
- Äặng Kiếm Phi!
Äà SÆ¡n công tá»­ hÆ¡i biến sắc mặt, nhưng lại cưá»i và nói tiếp :
- Hay lắm, bổn công tá»­ Ä‘ang định Ä‘i kiếm ngưá»i!
Nói xong y xông lại tấn công càng nhanh và mạnh hÆ¡n trước nhiá»u. Kiếm Phi thấy vậy cÅ©ng kinh hãi thầm và bụng bảo dạ rằng :
- “Võ công cá»§a tên Äà SÆ¡n công tá»­ này hÆ¡i giống võ công cá»§a Lang Hú cốc chá»§â€.
Chàng vừa nghÄ© vừa quay ngưá»i nhanh như chong chóng và giở “Nhất Tuyến Phiêu†thân pháp ra cứ xuyên Ä‘i xuyên lại ở trong bóng quạt, đồng thá»i chàng còn giở những thế công lợi hại vô cùng ra nữa.
Äấu được má»™t hồi, Äà SÆ¡n công tá»­ đột nhiên quát lá»›n má»™t tiếng, giở ná»™i lá»±c ra phản công, định bao vây Kiếm Phi vào giữa, nhưng khi y đã giở hết mưá»i hai thành công ná»™i lá»±c ra tấn công rồi mà vẫn không ăn thua gì. Lúc ấy y má»›i bắt đầu kinh hãi thầm.
Thì ra y đã cảm thấy chưởng thế của y tuy lợi hại, gió quạt tuy lạnh lùng, thế công bao trùm rất lớn, nhưng tựa như một hòn đá bị đống bột cuộn chặt, tha hồ y tấn công nhanh và mạnh, rốt cuộc vẫn cứ như hòn đá nằm yên trong đống bột vậy.
Lý Hồng đứng cách đó sắc mặt biến động luôn luôn và nàng đã rút sẵn thanh Ngân Phách kiếm ra cầm ở trong tay để đợi chá», nếu Kiếm Phi bị nguy hiểm là xông vào giúp sức. tuy nàng đứng cách xa trận đấu mấy trượng mà tà áo cá»§a nàng vẫn bị chưởng phong cá»§a Kiếm Phi đẩy tá»›i bay phất phá»›i.
Äấu tá»›i hiệp thứ năm mươi, Kiếm Phi thấy võ công cá»§a Äà SÆ¡n công tá»­ quả thật giá»i hÆ¡n những tay cao thá»§ khác, thảo nào mà y chẳng ngông cuồng như thế? Äá»™t nhiên chàng nghÄ© ra má»™t kế, bụng bảo dạ :
- “Sao ta không nhân dịp này Ä‘em Long Vân cá»­u thức ra thá»­ xem oai lá»±c cá»§a nó như thế nào?â€
Nghĩ đoạn, chàng đã tung mình nhảy lên trên cao, giơ song chưởng ra múa tít, trông như một đám mây bảo vệ lấy một con rồng đang bay lượn vậy.
Äà SÆ¡n công tá»­ thấy tình thế cá»§a mình rất bất lợi, phải cố hết sức múa cái quạt lên chống đỡ, nhưng càng đấu y càng thấy bị lép vế dần. Äá»™t nhiên y lại nghe thấy tiếng nói cá»§a Kiếm Phi như rót vào trong tai :
- Trong ba hiệp thôi, ta bắt ngươi phải vứt quạt đi ngay!
Äà SÆ¡n công tá»­ nghe thấy Kiếm Phi nói như thế cả kinh thất sắc, cố giở tuyệt kỹ ra, nan quạt nhằm trước ngá»±c cá»§a Kiếm Phi mà đâm tá»›i.
Kiếm Phi thấy vậy cưá»i ha hả, bá»—ng hạ thân xuống, vận chưởng như núi tấn công vào yếu huyệt ở đơn Ä‘iá»n cá»§a Hoàng Cái VÅ© luôn.
Hoàng Cái Vũ bỗng thâu quạt lại rồi biến thành hai luồng cuồng phong, nhằm hai bên hông của Kiếm Phi tấn công tới.
Kiếm Phi xoay ngưá»i má»™t cái, hóa chưởng thành chá»™p. Hoàng Cái VÅ© giÆ¡ hữu chưởng lên chống đỡ thế chá»™p cá»§a đối thá»§. “Ùmâ€, “hự†tiếp theo đó lại có má»™t tiếng kêu rất thảm khốc nữa, rồi hai ngưá»i rẽ sang hai bên.
Lý Hồng đã thấy Äà SÆ¡n công tá»­ mặt nhợt nhạt lui vá» phía sau năm bước má»›i đứng vững, hai mắt nhắm nghiá»n và phun ra má»™t bụm máu tươi, còn hai tay thì trống không.
Nàng quay đầu lại nhìn Kiếm Phi, thấy chàng vẫn đứng yên chỗ cũ, mặt lạnh lùng, đôi ngươi tia ra hai luồng ánh sáng, tay phải cầm chiếc quạt màu vàng trông rất oai nghi.
Chàng lạnh lùng lên tiếng há»i :
- Có phải phụ thân cá»§a các hạ là Äà SÆ¡n chá»§ Hoàng Quái Thiên phải không?
Äà SÆ¡n công tá»­ thở hổn hển má»™t hồi, ngẩng đầu lên nhìn, trong lòng hậm há»±c vô cùng, đáp :
- Bổn công tử đã bị ngươi đánh bại rồi, còn biết nói năng gì nữa? Ngươi muốn làm gì thì cứ việc ra tay đi!
Kiếm Phi lạnh lùng nói tiếp :
- Nếu các hạ không sợ “Phân Cân Thố Cốt Tảo Hồn thủ†thì tại hạ đành phải thử thách một phen vậy.
Äà SÆ¡n công tá»­ nghe thấy Kiếm Phi nói đến môn thá»§ pháp ấy kinh hãi vô cùng, vá»™i há»i lại :
- Có việc gì, ngươi cứ há»i Ä‘i?
- Hoàng Quá Thiên là ngưá»i thế nào cá»§a các hạ?
Äà SÆ¡n công tá»­ đáp :
- Gia phụ!
- Ta tưởng Äà SÆ¡n chá»§ là ai mà tiếng tăm lừng lẫy như thế! Bây giá» má»›i biết là Hoàng Quá Thiên, việc ác gì cÅ©ng dám làm! Vậy ngươi hãy vá» báo cho cha ngươi biết và bảo trong ná»­a năm là cùng, thế nào ta cÅ©ng đến Äà SÆ¡n thăm y và quét sạch cá»­a ngõ cá»§a bổn môn.
Nói xong, chàng ném luôn cái quạt trả lại cho Äà SÆ¡n công tá»­.
- Lúc ấy bổn công tá»­ sẽ ở trên Äà SÆ¡n đợi chá»...
- Ta cũng biết ngươi không còn mặt mũi nào ở đất Trung Nguyên này nữa, vậy đi đi! Nếu lần sau còn gặp ta lần thứ hai thì đừng có hòng được bình an như thế này.
Äà SÆ¡n công tá»­ Ä‘au lòng vô cùng, y mang theo võ công kỳ lạ vào Trung Nguyên tưởng phen này thế nào cÅ©ng thành vô địch thiên hạ, tiếng tăm lừng lẫy khắp giang hồ, ngỠđâu lại bị thua và bị nhục nhã như vậy, nên nhất thá»i y cứ đứng ngẩn ngưá»i ra, không còn biết Kiếm Phi Ä‘ang nói gì vá»›i mình nữa.
Kiếm Phi thấy đối phương như mất hồn vía, biết y Ä‘ang nghÄ© ngợi gì, liá»n quát lá»›n :
- Trung Nguyên này ngưá»i tài ba nhiá»u lắm, chứ còn những ngưá»i như ngươi vào Trung Nguyên này thì có nghÄ©a lý gì đâu? Mau bước Ä‘i!
Äà SÆ¡n công tá»­ hậm há»±c lưá»m chàng vá»›i Lý Hồng má»™t cái rồi quay mình Ä‘i luôn.
Tài sản của ngocnd321

  #13  
Old 06-06-2008, 07:31 AM
ngocnd321's Avatar
ngocnd321 ngocnd321 is offline

Hàn Lâm Há»c Sỹ
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bài gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
Hồi 30

Tái ngộ mỹ nhân

Äà SÆ¡n công tá»­ Ä‘i xa rồi, Lý Hồng má»›i tiến lên nói :
- Ngưá»i ấy đáng ghét lắm!
Kiếm Phi nghe thấy nàng nói như thế sá»±c nghÄ© đến chuyện ở dưới chân núi Bạch đầu tại Yến SÆ¡n, chàng lại hậm há»±c kêu “hừ†má»™t tiếng và lạnh lùng há»i :
- Cô nương chả yêu y là gì?
Lý Hồng nghe nói ngẩn ngưá»i ra, nhưng nàng là má»™t thiếu nữ thông minh tuyệt đỉnh, chỉ nghÄ© má»™t chút là đã biết Kiếm Phi nói như thế là ám chỉ việc gì rồi, nàng liá»n cúi đầu xuống u oán đáp :
- Tiểu muội xưa nay không yêu một ai cả!
Kiếm Phi thấy nàng rầu rÄ© như vậy lại động lòng thương, chỉ muốn chạy lại ôm chặt nàng và an á»§i vài câu, nhưng vì lòng kiêu ngạo vá»›i sá»± tá»± tin cá»§a má»™t ngưá»i đàn ông đã ngăn cản không cho chàng làm như thế, nên chàng chỉ nhún vài má»™t cái, lạnh lùng nói tiếp :
- Chưa chắc!
Lý Hồng vội cãi :
- Quả thật không có gì, tiểu muội không có gì mà!
- Ở chân núi Bạch đầu tại khu Yến Sơn, cô nương đi với ai thế?
- Nếu công tử muốn tôi nói, tôi xin nói cho công tử nghe vậy.
Nói xong nàng kêu “hừ†một tiếng rồi cúi đầu xuống, thủng thẳng nói tiếp :
- Ai bảo công tử cứ hóa trang lung tung, làm cho tiểu muội chả còn biết ai với ai cả?
Vẻ mặt nhu mì và ai oán cá»§a nàng khiến Kiếm Phi cảm thấy khoan khoái vô cùng, nhưng chàng vẫn cố giữ bình tÄ©nh há»i tiếp :
- Tôi vì tránh kẻ thù nên bắt buá»™c phải cải trang như thế nếu cô yêu ngưá»i thì cả cần phải vịn vào cá»› đó!
Hiển nhiên giá»ng nói cá»§a chàng không còn gay gắt như trước, Lý Hồng mắt đỠngầu, lệ chảy quanh như muốn khóc, và há»i tiếp :
- Tôi... tôi lại tưởng... y là hóa thân của công tử.
Kiếm Phi nghe tới đó vô cùng sửng sốt, nhưng vẫn lạnh lùng :
- Thế sao cô nương không nhìn kỹ?
Lý Hồng không sao nhịn được nữa, vội đáp :
- Vì... tôi quá yêu công tử, vì tôi...
Nói tới đó nàng không sao nói được nữa, hai má đỠbừng, quay đầu chạy ngay vào trong rừng.
Kiếm Phi kêu “ồ†một tiếng, vội đuổi theo ngay.
Trong rừng bốn bá» yên tÄ©nh, ngưá»i ta chỉ thấy có Lý Hồng nằm tá»±a vào lòng Kiếm Phi, nÅ©ng nịu nói :
- Kiếm... Phi... anh ác lắm!...
Kiếm Phi mặt đỠbừng, khẽ nói :
- Hồng muá»™i, chẳng hay cô nương có cho phép tôi gá»i như thế không?
Lý Hồng hổ thẹn gật đầu và khẽ đáp :
- Ai bảo không, anh đáng là anh của em lắm!
Kiếm Phi cảm động vô cùng, không sao nhịn được. Hai đôi môi cá»§a hai ngưá»i liá»n quyện vào nhau. Lúc ấy chàng chỉ cảm thấy trống ngá»±c đập rất mạnh, khí huyết trong ngưá»i rạo rá»±c vô cùng. Äây là lần đầu tiên chàng được nếm mùi yêu. Chàng còn cảm thấy sung sướng má»™t cách không sao mà tả rõ được. Còn Lý Hồng khẽ kêu “hứ há»±â€, ngưá»i không còn má»™t chút hÆ¡i sức nào, nằm yên trong lòng chàng. Tiếp theo đó hai ngưá»i ôm chặt lấy nhau, dần dần cả hai quên hết má»i việc ở trên thế gian này và chỉ thấy tiếng trống ngá»±c Ä‘ang hòa nhịp vá»›i nhau thôi.
Má»™t lát sau Lý Hồng lại khẽ há»i :
- Phi đại ca, từ giá» trở Ä‘i, đại ca không rá»i khá»i em nữa chứ?
- Hồng muá»™i, từ nay trở Ä‘i, hiá»n muá»™i là vợ cá»§a Kiếm Phi này, chúng ta không bao giá» rá»i khá»i nhau nữa.
- Äại ca, em yêu anh, yêu từ lâu kia rồi.
Lý Hồng bá»—ng thấy Kiếm Phi ngẩn ngưá»i ra suy nghÄ© vá»™i há»i tiếp :
- Phi đại ca nghĩ ngợi gì thế? Có thể nói cho tiểu muội hay được không?
- Ta đang nghĩ... ta đang nghĩ chuyện vừa rồi.
- Anh tệ lắm.
- Ngưá»i vợ yêu quý cá»§a anh, anh không bao giá» rá»i em nữa!
Ãnh trăng sáng chiếu vào mặt hai ngưá»i, Lý Hồng bẽn lẽn há»i lại :
- Äại ca không lừa dối em đấy chứ?
Kiếm Phi liá»n giÆ¡ tay phải lên và nói :
- Có mặt trăng vá»›i trá»i xanh làm chứng cho, nếu anh phụ bạc em thì...
Lý Hồng vội ôm chặt lấy cổ chàng và hôn luôn vào miệng chàng không cho nói thêm. Một hồi lâu nàng mới khẽ nói :
- Ai khiến anh th� Em tin anh rồi!
Thế rồi hai ngưá»i ở trong rừng âu yếm và chuyện trò vá»›i nhau cho tá»›i khi trá»i sáng tá». Lúc đó hai ngưá»i má»›i đứng dậy ra khá»i rừng, trông mặt cả hai Ä‘á»u tươi tỉnh. Lý Hồng đưa hai tay vuốt tóc rồi khẽ nói :
- Äại ca trông tóc em có bù rối không?
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa há»i lại :
- Có phải hiá»n muá»™i muốn bảo ngu huynh bắt chước đàn bà con gái chải đầu lại cho hiá»n muá»™i không?
- Ai bảo vá»›i đại ca là tiểu muá»™i muốn bắt đại ca chải đầu nào? Ngưá»i ta chỉ há»i mìh có thế thôi.
Nói xong nàng giơ tay lên vuốt tóc và nói :
- Chúng ta đi thôi!
Hai ngưá»i liá»n ra khá»i khu núi ấy và tiến thẳng vá» phía Thiên Mục sÆ¡n. Trên đưá»ng Ä‘i, Kiếm Phi đã kiếm được má»™t con ngá»±a trắng rất tốt, còn Lý Hồng trở lại nhà nông dân lấy hai con ngá»±a Ä‘á», rồi cả hai tiêế thẳng vào trong đất An Huy.
Lúc ấy mặt trá»i sắp lên, ngưá»i Ä‘i lại đưá»ng cái rất đông đúc, có hai nam nữ vừa anh tuấn vừa xinh đẹp, ngưá»i cỡi ngá»±a trắng, ngưá»i cỡi ngá»±a đỠnhư là Tiên Äồng Ngá»c Nữ giáng thế Ä‘i vào trong thành.
Những ngưá»i qua đưá»ng trông thấy hai ngưá»i liá»n ngừng chân lại ngắm nhìn vào trầm trồ khen ngợi.
Bên cạnh đưá»ng, dưới má»™t gốc cây cổ thụ có ba ngưá»i, mặt rất hung ác Ä‘ang ngồi ở đó. Ba ngưá»i Ä‘á»u là đạo sÄ©, thân hình gầy gò. Há» ngồi ở đó được ná»­a ngày rồi, nhưng há» ngồi lâu như thế mà mắt không há» chá»›p cái nào. Khi Kiếm Phi vá»›i Lý Hồng Ä‘i qua mặt chúng thì má»™t đạo sÄ© trong bá»n chúng vá»™i híp mắt lại, đôi ngươi tia ra hai luồng ánh sáng vàng. Äạo sÄ© bên trái khẽ nói :
- Tên nỠđã tới đấy!
Y vừa nói *** đã nghe thấy má»™t tiếng cưá»i nhạt, lạnh lùng như má»™t mÅ©i tên sắc bén bắn vào tai chúng. Cả ba Ä‘á»u mở to đôi mắt ra nhìn. Kiếm Phi vá»›i Lý Hồng vẫn vừa cưá»i vừa nói, thá»§ng thẳng Ä‘i vào trong thành.
Chá» tá»›i khi hai ngưá»i vào tá»›i cá»­a thành thì đạo sÄ© ngồi bên phải liá»n lên tiếng :
- Thằng nhỠnày có lẽ khó đối phó lắm!
Äạo sÄ© ngồi giữa lạnh lùng đỡ lá»i :
- Äể trá»i tối đã rồi hãy nói chuyện sau.
Äạo sÄ© bên phải lại nói tiếp :
- Con nhỠtrông cũng khá xinh đẹp đấy!
Äại sÄ© bên trái đưa mắt nhìn đạo sÄ© ná» má»™t cái, tá»§m tỉm cưá»i rồi cả ba cùng nhắm mắt lại.
Một lát sau đạo nhân ngồi ở giữa lại trợn to đôi mắt lên và nói :
- Lão nhị hãy vào trong thành thăm dò thật hư ra sao để giúp các đàn em vì sợ chúng làm không nổi.
Äạo sÄ© bên trái liá»n vâng lá»i đứng dậy, nhặt cây quải trượng để bên cạnh rồi lững thững Ä‘i vào trong thành liá»n.
Hãy nói Kiếm Phi với Lý Hồng đi vào trong thành, tiến tới khách sạn Phúc Lai.
Một tên phổ kỵ đã vội chạy ra nghinh đón. Lý Hồng nói với Kiếm Phi rằng :
- Äại ca, chúng ta vào trong khách sạn này nghỉ chân nhé!
Kiếm Phi gật đầu, cả hai Ä‘á»u xuống ngá»±a Ä‘i vào trong Ä‘iếm.
Tên phổ ky thấy hai ngưá»i ăn mặc lịch sá»± như vậy, liá»n chào há»i rất lá»… phép và nói :
- Tướng công với cô nương vào trỠtrong khách sạn này sạch sẽ và rộng rãi lắm, lại có những món ăn ngon nữa.
Kiếm Phi vá»›i Lý Hồng trao ngá»±a cho phổ ky dắt vào trong chuồng. Má»™t tên phổ ky thứ hai liá»n đưa hai ngưá»i lên trên lầu.
Hai ngưá»i lá»±a hai căn phòng sát vách nhau. Tên phổ ky chá» hai ngưá»i ngồi xuống, giở thá»±c đơn và nói tiếp :
- Má»i đại gia chá»n món ăn!
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa bảo Lý Hồng rằng :
- Hiá»n muá»™i muốn ăn gì thì bảo Ä‘i!
Lý Hồng lưá»m chàng má»™t cái và đáp :
- Äại ca lá»±a chá»n Ä‘i!
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa bảo phổ ky rằng :
- Chú xem có món gì ngon thì làm mấy món và đem rượu ngon lên cho chúng tôi!
Tên phổ ky vừa cưá»i vừa gật đầu và rút lui.
Hai ngưá»i đứng bên cá»­a sổ nhìn xem phong cảnh, bá»—ng Kiếm Phi thở dài má»™t tiếng. Lý Hồng ngạc nhiên há»i chàng tại sao lại thở dài, Kiếm Phi đáp :
- Làm thế nào mà giải quyết được hết má»i oán thù thật sung sướng biết bao.
Lúc ấy phổ ky đã Ä‘em thức ăn và rượu vào. Hai ngưá»i liá»n ngồi ăn uống. Ä‚n xong, Kiếm Phi đưa Lý Hồng vá» phòng và khẽ dặn bảo rằng :
- Chưa biết chừng đâu sẽ có ngưá»i đến quấy nhiá»…u. Hiá»n muá»™i phải cẩn thận và nhá»› đừng lúc nào rá»i khá»i ngu huynh hết.
Lý Hồng gật đầu vâng lá»i. Chàng hôn lên má nàng má»™t cái rồi quay vá» phòng ngá»§ luôn.
Kiếm Phi nghÄ© đến những ngưá»i đã gặp gỡ ở trên đưá»ng thì chỉ có ba lão đạo sÄ© là đáng nghi hÆ¡n hết. Nhưng chàng không nghÄ© ra được ba ngưá»i đó là ngưá»i cá»§a môn phái nào? Chàng lại nghÄ© thầm :
- “Chả lẽ chúng là ngưá»i cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung chăng?â€
Nhưng chàng không hiểu tại sao Cá»­u Thiên đạo cung lại có thù vá»›i mình mà cứ đôi ba phen đến tầm thù như thế là nghÄ©a lý gì. Sau cùng chàng quyết định bất cứ ai, há»… tá»›i quấy nhiá»…u là chàng sẽ cho chúng má»™t bài há»c liá»n. Chàng ngồi ở trên giưá»ng vận ná»™i công Ä‘iá»u khí, má»™t lát sau tinh thần đã được sung túc rồi.
Không bao lâu trống đã Ä‘iểm canh ba, Kiếm Phi vá»™i vặn nhá» ngá»n đèn rồi lấy chăn cuá»™n thành hình ngưá»i để trên giưá»ng. Xong đâu đấy chàng mở cá»­a sổ nhảy ra bên ngoài phi thân lên trên mái nhà, nằm phục ở trên nóc.
Một lát sau, bỗng có ba cái bóng đen phi tới nhanh như bóng ma vậy, chỉ thoáng cái đã tới trước khách sạn.
Kiếm Phi đưa mắt nhìn, nhận ra ba cái bóng đen vừa tới chính là ba đạo sĩ gầy gò mà mình đã gặp hồi ban ngày. Ba đạo sĩ ấy vừa tới nơi, phi thân lên nóc nhà nhìn chung quanh một lượt, rồi chúng rón rén đi tới chỗ phòng của Kiếm Phi và Lý Hồng.
Ngưá»i Ä‘i trước chính là ngưá»i đứng đầu cá»§a ba đạo sÄ©, chỉ giÆ¡ tay ra hiệu má»™t cái, y đã tung mình nhảy lên Ä‘eo lÆ¡ lá»­ng dưới mái hiên liá»n, còn má»™t tên nữa thì lẻn tá»›i trước cá»­a phòng cá»§a Lý Hồng. Cứ xem hành động cá»§a ba tên đó thì đủ thấy Kiếm Phi Ä‘oán không sai, võ công cá»§a chúng đã luyện tá»›i mức thượng thặng, thuá»™c vào hạng cao thá»§ hạng nhất rồi.
Còn một tên đạo sĩ ngồi xổm ở chỗ cách chàng không xa, đang đưa mắt nhìn khắp chung quanh. Hai tên đạo sĩ ở dưới mái hiên vẫy tay ra hiệu cho nhau một cái, rồi cùng đẩy cửa sổ ra, nhảy vào trong phòng.
Äúng lúc ấy, Kiếm Phi đã giở hết toàn lá»±c và khinh công tuyệt đỉnh ra, lướt tá»›i phía sau đạo sÄ© Ä‘ang ngồi canh gác, dùng giá»ng rất khẽ lạnh lùng nói :
- Bạn này!
Äạo sÄ© ná» giật mình kinh hãi, giÆ¡ trái tay ra phía sau tấn công thì yếu huyệt ở dưới xương sống cá»§a y đã bị Ä‘iểm trúng, mình mẩy tê tái ngã lăn ra ngay. Kiếm Phi vá»™i túm lấy cổ cá»§a y, nhẹ nhàng lướt ra phía ngoài phòng cá»§a Lý Hồng và nhảy ngay luôn vào trong phòng.
Chàng thấy đạo sÄ© ná» Ä‘ang đứng ngẩn ngưá»i ra, nhưng không thấy Lý Hồng đây hết, chàng liá»n cưá»i nhạt má»™t tiếng. Äạo sÄ© ná» vá»™i quay ngưá»i lại, vừa thuận tay ném luôn má»™t vật gì sáng như Ä‘iện vậy, nhưng Kiếm Phi đã vứt má»™t cái bóng Ä‘en vào ngưá»i y.
“Bốp†má»™t tiếng kêu rất khẽ, máu tươi đã bắn ra tung tóe, nhưng cái bóng Ä‘en ấy vẫn chưa hết đà, cứ bắn thẳng vào ngưá»i cá»§a đạo sÄ© ná»...
Äạo sÄ© trông thấy rõ phi tiêu cá»§a mình đã trúng vào ngưá»i cá»§a sư huynh chứ không phải trúng vào kẻ địch, liá»n hoảng sợ ngẩn ngưá»i ra gá»i :
- Nhị sư huynh!
Y vừa giÆ¡ tay ra đỡ lấy cái bóng Ä‘en thì đã có má»™t luồng bóng trắng lá» má» lướt nhanh như Ä‘iện chá»›p và chạy quanh ngưá»i y. Y cảm thấy mình mẩy tê liệt rồi ngã lăn ra mặt đất tức thì.
Kiếm Phi giơ tay ra khẽ đỡ rồi đặt xác của y xuống đất.
Lúc ấy ngoài cá»­a sổ bá»—ng có tiếng thất thanh kêu la cá»§a Lý Hồng vá»ng vào :
- Phi... đại... ca...
Tiếng kêu thế đã bay rất xa, Kiếm Phi giật mình kinh hãi, bụng bảo dạ rằng :
- “Lạ thật! Sao Hồng muá»™i lại lá»t vào tay đối phương như thế?â€
Nhưng thá»i gian không để cho chàng suy nghÄ© nhiá»u, chàng đã nhanh như má»™t làn khói nhảy lên trên mái nhà tìm kiếm. Chàng đã thấy má»™t cái bóng Ä‘en nhanh như Ä‘iện chá»›p Ä‘i vá» phía Tây bắc.

Hồi 31

Bích Vân kiếm tung hoành
Kiếm Phi không suy nghÄ© gì hết, giở hết tốc lá»±c khinh công ra Ä‘uổi vá» phía Tây bắc liá»n.
Cái bóng Ä‘en kia cÅ©ng nhanh khôn tả, chỉ thoáng cái đã ra khá»i thành rồi.
Lúc ấy Kiếm Phi Ä‘uổi theo chỉ còn cách đối phương chừng hÆ¡n mưá»i trượng và chàng đã trông thấy rõ ngưá»i đó chính là má»™t trong ba đạo sÄ©, còn Lý Hồng thì Ä‘ang mê man bất tỉnh nằm ở trong tay y.
Không bao lâu, hai ngưá»i đã chạy vào trong khu núi cách thành trì mấy chục trượng rồi, phía đằng trước có má»™t ngôi chùa đổ nát. Kiếm Phi vá»™i nín hÆ¡i lấy sức nhảy vá»t lên trên không, lướt qua trước đạo sÄ© rồi hạ chân xuống. Äạo sÄ© ná» cưá»i nhạt má»™t tiếng, cứ nhắm thẳng ngôi chùa đổ ấy mà chạy vào.
Trong lúc Kiếm Phi sắp nhảy xuống đầu đạo nhân thì trên đỉnh chùa bá»—ng có má»™t đạo hào quang màu đỠvà sáng rá»±c nhằm đầu Kiếm Phi bắn tá»›i. Chàng cả kinh, vá»™i giÆ¡ song chưởng lên nhắm cái bóng Ä‘en ấy tấn công luôn mưá»i mấy thế má»™t lúc. Sau má»™t tiếng kêu “bùngâ€, bóng ngưá»i ná» bay tung sang bên cắm sâu vào má»™t thân cây cổ thụ cách đó mấy chục trượng.
Tên đạo sÄ© xách Lý Hồng chạy không ngá» Kiếm Phi lại bị ngưá»i bên mình tấn công như thế mà còn rảnh tay tấn công lại mình cho nên y má»›i không kịp đỠphòng và bị Kiếm Phi đá luôn má»™t lúc hai mươi mốt đá. Chá» cho tá»›i khi phát giác thì y đã bị chân chàng đá trúng mông đít đánh “bá»™pâ€, và y kêu “hự†má»™t tiếng, ngưá»i bị bắn tung ra xa bảy tám bước và ngã lăn ra đất.
Lý Hồng cÅ©ng bị bắn ra ngoài xa hÆ¡n trượng. Lúc ấy trong chùa lại có mưá»i mấy đạo sÄ© xông ra. Kiếm Phi đã lướt tá»›i cạnh Lý Hồng, thấy ngưá»i nàng dính đầy bụi bặm, hai mắt nhắm nghiá»n. Chàng Ä‘au lòng vô cùng, vá»™i ôm nàng lên, dùng tay Ä‘iểm vào yếu huyệt cá»§a nàng. Nàng kêu “ối chà†mấy tiếng, hai mắt liá»n mở ngay ra.
Nàng tay mình Ä‘ang nằm trong tay Kiếm Phi và còn nghe thấy ngưá»i yêu trầm giá»ng nói :
- Hiá»n muá»™i phải cẩn thận má»›i được!
Lý Hồng vừa tỉnh táo, đưa mắt nhìn khắp chung quanh, thấy Kiếm Phi Ä‘ang đứng ở cạnh mình, nàng đứng phắt ngay dậy, vá»™i rút kiếm ra khá»i bao, tay trái phá»§i bụi bặm trên ngưá»i. Tình cảnh lúc đó thật là rùng rợn, trong khu rừng ở chung quanh thỉnh thoảng có mấy tiếng cú kêu vá»ng ra nghe rất kinh khá»§ng, lại thêm mấy tên đạo sÄ© mặt gầy gò, trông rất hung ác Ä‘ang bao vây hai ngưá»i.
Tên đạo sÄ© nào cÅ©ng trố mắt lên nhìn hai ngưá»i, con ngươi cá»§a chúng tia ra hai luồng ánh sáng vàng và lóng lánh. Kiếm Phi cưá»i nhạt má»™t tiếng, chắp tay chào và há»i :
- Ngày hôm nay quý vị dụ Äặng má»— tá»›i đây làm gì thế?
Äạo sÄ© đứng giữa lùn và bé nhá» hÆ¡n hết, bước lên má»™t bên cưá»i nhạt đáp :
- Các đạo gia đây là đệ tá»­ cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung phái muốn má»i ngươi Ä‘i yết kiến Giáo chá»§!
Kiếm Phi cưá»i nhạt nói :
- Thị mạnh ép khách như thế này chưa chắc tại hạ đã đi!
Lão đạo sĩ vẻ mặt vẫn lạnh lùng và nói tiếp :
- Bất cứ các hạ ưng thuận hay không hôm nay chỉ có hai đưá»ng cho các hạ thôi, má»™t là Ä‘i, hai là chết!
Kiếm Phi tức giận thầm, cưá»i nhạt má»™t tiếng và nói tiếp :
- Vị nào tự tin có đủ tài ba thì cứ việc ra đây mà cưỡng ép tại hạ đi!
Nói xong, chàng vận khí vào toàn thân, chuẩn bị đối phó với đại địch.
Chàng biết mưá»i mấy ngưá»i đó võ công không phải tầm thưá»ng nếu ra tay đấu thật sá»± mình cÅ©ng phải cẩn thận lắm má»›i được, cho nên bá» ngoài chàng làm như ung dung nhưng sá»± thật chàng đã quan sát từng ly từng tí, và ở chung quanh đó mưá»i mấy trượng Ä‘á»u ở dưới phạm vi tấn công cá»§a chúng.
Lý Hồng mặt lộ sát khí, quát lớn :
- Bá»n tặc đạo sÄ© kia, có tài cứ tấn công thật sá»±, hà tất phải lén lút tấn công trá»™m làm chi?
Äạo sÄ© đứng giữa lầm lì đáp :
- Không cho các ngươi nếm chút đau khổ thì các ngươi vẫn chưa biết Cửu Thiên đạo cung lợi hại như thế nào!
Nói xong, y rút trưá»ng kiếm ra, cả mưá»i mấy đạo sÄ© kia cÅ©ng Ä‘á»u rút kiếm theo.
Kiếm Phi khẽ dặn Lý Hồng rằng :
- Hiá»n muá»™i đừng có cách xa ngu huynh. Hãy lấy thá»§ làm công nghe chưa!
Chàng vừa nói xong, đạo sÄ© nỠđã hú lên má»™t tiếng rất kinh khá»§ng, múa kiếm xông lại tấn công liá»n. Äồng thá»i mấy thanh kiếm cá»§a các đạo sÄ© ná», ở bốn mặt tám phương cÅ©ng tấn công tá»›i má»™t lúc.
Lý Hồng liá»n thét lên má»™t tiếng, múa kiếm xông lên chống đỡ luôn.
Ngân Phách kiếm biến thành trăm nghìn đạo ánh sáng bạc, nhằm vòng kiếm quang ná» mà tấn công lia lịa. Kiếm Phi giÆ¡ song chưởng lên tấn công, chưởng phong cá»§a chàng hóa thành má»™t hàng rào tưá»ng bằng hÆ¡i đẩy mạnh tá»›i bá»n đạo sÄ©.
Trận đấu rất kịch liệt, bóng kiếm cá»§a bá»n đạo sÄ© như nghìn vạn đạo hàn quang phi tá»›i.
Thân hình cá»§a Kiếm Phi tá»±a như má»™t cái bóng ma cứ phi Ä‘i phi lại trong những khe hở cá»§a làn kiếm quang bên địch, đồng thá»i chàng tấn công cÅ©ng rất lợi hại.
Còn Lý Hồng thì bị ba đạo sÄ© bao vây cứ phải khổ chiến hoài. Ngân Phách kiếm cá»§a nàng phong tá»a đưá»ng kiếm cá»§a kẻ địch và thỉnh thoảng lại còn phản công rất lợi hại nữa.
Trận đấu càng ngày càng kịch liệt, ngưá»i cá»§a Kiếm Phi càng quay càng nhanh, song chưởng cá»§a chàng tấn công khắp lượt các đạo sÄ© bao vây quanh mình. Äồng thá»i chàng còn thỉnh thoảng để ý đến Lý Hồng.
Các đạo sÄ© cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung phái tá»›i càng đấu càng hoảng sợ. Chúng tưởng tượng cái bóng ma cá»§a địch lúc nào cÅ©ng ở bên cạnh mình, và tha hồ cho thế kiếm cá»§a mình lợi hại như thế nào mà cÅ©ng không sao đâm trúng vào ngưá»i cá»§a kẻ địch.
Thậm chí chúng còn hoài nghi ngưá»i Ä‘ang đấu vá»›i chúng không phải là văn sÄ© yếu á»›t hồi nãy, mà chúng lại tưởng đó là má»™t cái bóng ma, vì chúng rõ ràng đã trông thấy kiếm cá»§a mình đâm trúng hẳn hòi, nhưng nhìn kỹ thì như đâm vào chá»— trống không.
Dần dần trước mặt của các đạo sĩ chỗ nào cũng thấy bóng của Kiếm Phi xuất hiện, từ một biến thành hai, từ hai biến thành bốn, sau cùng bất cứ chỗ nào cũng thấy hình bóng của chàng.
Riêng Kiếm Phi, chàng không biết bá»n đạo sÄ© này là hạng ngưá»i như thế nào cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung, nhưng thấy công lá»±c cá»§a chúng cao siêu hÆ¡n những cao thá»§ cá»§a giang hồ nhiá»u, nếu bá»n ngưá»i này chỉ thuá»™c vào hạng thứ nhì, thứ ba cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung thì thá»±c lá»±c cá»§a chúng không thể coi thưá»ng được.
Má»™t lát sau bá»—ng có má»™t tiếng kêu rú thảm khốc vá»ng lên và máu tươi bắn tung tóe.
Các đạo sÄ© Ä‘ang kinh ngạc thì tiếng kêu rú lại nổi lên tiếp và tiếng ngưá»i té ngã cứ kêu “lốp bốp†hoài, máu tươi cÅ©ng bắn tung lên như mưa.
Còn bên Lý Hồng vì nhỠảnh hưởng phía bên này, nên nàng thắng trận cÅ©ng rất nhanh, chỉ trong nháy mắt nàng đã giết được hai đạo sÄ© rồi. Trong lúc các đạo sÄ© Ä‘ang thảm bại có mưá»i cái bóng nữa phi tá»›i, mà ngưá»i nào cÅ©ng là đạo sÄ© hết. Nhưng những đạo sÄ© này ăn mặc rất lịch sá»±, cá»­ chỉ chậm chạp như những phú ông vậy. Khi chúng tá»›i nÆ¡i chỉ đứng yên, hai mắt ti hí nhìn má»i cá»­ chỉ cá»§a Kiếm Phi.
Lúc ấy lại có hai đạo sĩ bị Kiếm Phi giết chết và đạo sĩ đấu với Lý Hồng đã thấy uể oải, chỉ còn chống đỡ thôi chứ không sao phản công lại được.
Hai đạo sÄ© ăn mặc lịch sá»± nhẹ nhàng nhảy vào trong đấu trưá»ng. Má»™t tên vá»›i giá»ng rất quái dị há»i :
- Há» Äặng kia, ngươi giết đã đủ chưa?
Äồng thá»i chúng giÆ¡ bốn chưởng lên, nhằm song chưởng cá»§a Kiếm Phi mà tấn công tá»›i kêu đến “bùng†má»™t tiếng, cát bụi bay tứ tung và cây cá» Ä‘á»u ngã gục.
Hai đạo sĩ nỠnhẹ nhàng lướt ra ngoài hơn trượng, dáng điệu trông rất đẹp, tựa như lướt trên gió vậy, còn Kiếm Phi thì thấy đầu óc choáng váng, khí huyết rạo rực, vội lui vỠphía sau hai bước mới đứng vững. Chàng kinh hãi vô cùng, bụng bảo dạ rằng :
- “Không ngỠđối phương ra tay má»™t cách ung dung như thế mà mình đã bị thương ngầm rồi, có lẽ đêm nay hung nhiá»u cát ítâ€.
Nhưng phần hai đạo sÄ© ấy là hai tay cao thá»§ thượng thặng cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung. Hai ngưá»i liên tay đánh và đã giở mưá»i thành công lá»±c ra mà còn bị đẩy lui ra ngoài xa hÆ¡n trượng, đầu óc choáng váng, chịu không nổi. Vì vậy bá»n đạo sÄ© má»›i tá»›i này định hạ Kiếm Phi cÅ©ng không phải là chuyện dá»….
Hai tên đạo sÄ© ná» liá»n ngấm ngầm vận công Ä‘iá»u khí để chữa thương, còn támtên nữa Ä‘á»u kinh ngạc vô cùng.
Lúc ấy má»i ngưá»i đã ngừng tay hết, Lý Hồng mồ hôi nhá»… nhại đầu tóc bù rối, thở hổn hển, lại gần há»i Kiếm Phi rằng :
- Äại ca có... bị thương không?
Kiếm Phi dịu giá»ng đáp :
- Không, hiá»n muá»™i cứ yên tâm!
Tuy vậy, Lý Hồng vẫn lo âu hết sức. Dưới ánh sáng trăng, nàng trông thấy mặt chàng nhợt nhạt, Ä‘ang nghiến răng mím môi mà cưá»i, nàng Ä‘au lòng vô cùng, nói tiếp :
- Äại ca nghỉ ngÆ¡i giây lát để tiểu muá»™i chống đỡ chúng má»™t trận nhé!
Kiếm Phi gượng cưá»i, dùng truyá»n âm nhập mật đáp :
- Khá»i cần, hiá»n muá»™i phải biết chúng tấn công rất mãnh liệt, hiá»n muá»™i mau vận công Ä‘iá»u khí để chuẩn bị Ä‘i.
Quả nhiên Lý Hồng không nói nữa mà ngấm ngầm Ä‘iá»u hÆ¡i vận khí, chuẩn bị đấu thí mạng vá»›i kẻ địch.
Lúc ấy bốn bá» Ä‘á»u yên lặng như tá», thỉnh thoảng có vài tiếng thở dài thôi. Các đạo sÄ© cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung hình như Ä‘ang đợi chá» ai tá»›i vậy. Chúng cứ trố mắt lên nhìn Kiếm Phi thôi, chứ không nói năng gì hết.
Má»™t lát sau, ở phía đằng xa có tiếng rú vá»ng tá»›i. Má»™t trong mưá»i đạo sÄ© ăn mặc lịch sá»± vừa tá»›i sau đó liá»n rú lên má»™t tiếng thật dài để trả lá»i. Äồng thá»i y Ä‘i tá»›i gần Kiếm Phi giÆ¡ chưởng lên nhằm các đại huyệt cá»§a chàng mà Ä‘iểm luôn.
Tuy Kiếm Phi đã chuẩn bị trước, nhưng chàng không ngỠđối phương và há»a vá»›i tiếng rú đằng xa đã tấn công mình liá»n. Chàng giật mình kinh hãi, vá»™i bước chéo sang bên, giÆ¡ tả chưởng đẩy ra má»™t luồng gió mạnh để bảo vệ lấy mình vá»›i Lý Hồng, chưởng phong cá»§a hai ngưá»i va đụng nhau, cả hai cùng lui vá» phía sau mấy bước.
Tiếp theo đó lại có hai bóng ngưá»i nhanh vô cùng phi tá»›i trước mặt Kiếm Phi, giở chưởng lên tấn công Kiếm Phi vá»›i Lý Hồng hai ngưá»i.
Lý Hồng thị có bảo kiếm cứ múa tít thanh kiếm lên bảo vệ toàn thân.
Lúc ấy trong đấu trưá»ng lại có thêm má»™t đạo sÄ© vừa gầy vừa cao xuất hiện.
Lão đạo sÄ© đó vừa xuất hiện đã cưá»i nhạt và nói :
- Tiến lên! Phải bắt sống vì Giáo chủ muốn thân hành mổ bụng y.
Những tên đạo sÄ© đối vá»›i đạo sÄ© già này rất cung kính. Chúng đồng thanh vâng lá»i và xông lại bao vây Kiếm Phi vá»›i Lý Hồng.
Kiếm Phi thấy vậy cả kinh, vì thấy chưởng lá»±c cá»§a đối phương rất mạnh và bao vây quanh mình. Chàng liá»n quát lá»›n má»™t tiếng, giở Long Phụng cương khí đẩy ra.
Khắp chung quanh ngưá»i chàng Ä‘á»u có những sức lá»±c rất dẻo dai nhưng vẫn bị đẩy sang bốn bên.
Sau những tiếng kêu “ùm ùmâ€, dưới đất đã bị lõm thành má»™t cái hố sâu, áp lá»±c cá»§a bốn bên đã thấy nhẹ hẳn. Chàng vá»™i rút Kim Húc thần kiếm ra khiến ai nấy Ä‘á»u bị lóe mắt. Trong đấu trưá»ng như có má»™t mặt trá»i vừa hiện lên vậy. Äồng thá»i Lý Hồng cÅ©ng thét lá»›n má»™t tiếng, múa tít thanh kiếm bạc, thế là song kiếm hợp bích như trăm ngàn con rồng vàng rồng bạc múa lượn chung quanh bá»n đạo sÄ©.
Má»™t lát sau, tiếng kêu la thảm khốc vá»ng lên, những làn mưa máu bay tung tóe, từng tên đạo sÄ© má»™t, hoặc bị gãy tay hoặc bị gãy chân, hoặc bị đâm thá»§ng ngưá»i đã ngã tứ tung.
Lão đạo sÄ© đứng cạnh đó cưá»i nhạt má»™t tiếng, vì y đã nhận rõ tình hình cá»§a đôi bên rồi. Y vá»™i rút thanh kiếm ra xông lên tấn công luôn.
Kiếm Phi thấy hào quang sáng lóe ra hÆ¡i lạnh buốt xương, chàng liá»n múa tít thanh thần kiếm lên ngăn cản. Äá»™t nhiên chàng nghe Lý Hồng quát lá»›n :
- Tặc tá»­ giá»i thật!
Nàng vừa quát vừa nhằm phía bên trái tấn công.
Kiếm Phi thấy vậy quát lớn :
- Hồng muội, đừng có đi xa!
Kiếm quang của đôi bên đã va đụng nhau kêu đến “coong†một tiếng. Kiếm Phi vội lui vỠphía sau ba bước để ý nhìn xem Kim Húc thần kiếm thấy không hỠsứt mẻ gì cả.
Äang lúc ấy lại có ba đạo kiếm quang nhằm sau lưng và bụng chàng đâm tá»›i.
Chàng cưá»i nhạt má»™t tiếng, múa tít thần kiếm gạt ngay. Trận đấu lại kịch liệt như hồi nãy. Bốn lão đạo sÄ© Ä‘ang tiá»n hô hậu á»§ng, má»™t ngưá»i bịt mặt cao lá»›n vạm vỡ lẳng lặng xuất hiện ở cá»­a chùa. Không má»™t ai để ý đến ngưá»i y cả và y cÅ©ng không can thiệp vào đấu trưá»ng, cứ đứng yên mà xem thôi.
Kiếm Phi cảm thấy ngoại lá»±c đè mạnh như núi lấn áp tá»›i khiến chàng có vẻ như địch không nổi, nhưng chàng vẫn thần dÅ©ng như thưá»ng, thế kiếm cá»§a chàng cÅ©ng không há» loạn xạ chút nào. Äồng thá»i tay trái cá»§a chàng cÅ©ng không chịu để yên, thỉnh thoảng tấn công những kẻ địch đứng gần.
Chàng lại đưa mắt nhìn Lý Hồng thấy bốn đạo sÄ© vây đánh nàng, mà nàng cứ nghiến răng mím môi chống đỡ, mồ hôi toát ra như mưa, kiếm quang cá»§a nàng chỉ có thể bảo vệ quanh nàng ba thước thôi. Äá»™t nhiên má»™t đạo sÄ© nhằm mặt nàng đâm tá»›i, nàng lẹ làng dùng thế Tá Trảm Nam SÆ¡n (chém chéo núi Nam) chém chéo xuống.
NgỠđâu, đạo sÄ© nỠđã múa tít thanh kiếm thành sáu bông hoa bạc úp chụp lấy ngưá»i Lý Hồng, đồng thá»i ba thanh kiếm khác lạ ở ba nÆ¡i khác nhau đâm tá»›i, nếu nàng chưa mệt má»i vẫn có thể dùng thế Húc Nhân Äồng Thăng để tránh được mấy thế công đó, đồng thá»i còn phản công được kẻ địch là khác.
Nhưng bây giá» nàng không thể chống lại được bốn thế công cá»§a kẻ địch má»™t lúc như vậy. Nàng hoảng sợ vô cùng nhưng nàng chưa kịp suy nghÄ© cách đối phó thì đã có tiếng kêu “leng kengâ€, thanh kiếm đã rá»i khá»i tay nàng rồi, nàng thất kinh la lá»›n :
- Äại ca...
Nàng chưa kêu xong thì đã thấy mình mẩy tê tái và té lăn ra đất ngay.
Bốn đạo sÄ© cùng ngẩng đầu lên nhìn năm ngưá»i đứng ở trước cá»­a miếu rồi cùng bồng Lý Hồng đưa đến trước mặt đạo sÄ© bịt mặt. Chỉ thấy đạo sÄ© ấy khẽ gật đầu má»™t cái và chỉ tay vào Kiếm Phi.
Bốn đạo sÄ© ná» cùng cung kính vâng lá»i rồi xông lại vây đánh Kiếm Phi.
Kiếm Phi Ä‘ang đấu vá»›i mấy đạo sÄ© đã cảm thấy mệt nhá»c rồi bây giá» lại còn lo âu cho Lý Hồng rồi lại bị thêm bốn kẻ địch đến bao vây. Vì thế, kiếm thế cá»§a chàng cÅ©ng loạn dần và phạm vi càng lúc càng thâu hẹp lại, mồ hôi trên trán nhá» ròng xuống như mưa. Äạo sÄ© bịt mặt đứng cạnh đó vẫn cưá»i nhạt má»™t tiếng và nói :
- Bắt đi!
Bốn đạo sÄ© đứng cạnh y lại rút trưá»ng kiếm ra xông lên vây đánh tiếp.
Lúc ấy Kiếm Phi ra tay càng chậm và chàng đã cảm thấy tuyệt vá»ng rồi, nhưng nghÄ© lại gia hận, sư thù và trách nhiệm phục bang rất nặng ná», mình không thể nào chết được.
Vì vậy bá»—ng có má»™t sức lá»±c kỳ lạ từ trong ngưá»i chàng toát ra. Chàng giở “Nhất Tuyến Phiêu†thân pháp vá»›i Long Phụng cương khí ra sá»­ dụng cùng má»™t lúc. Äồng thá»i lại có má»™t luồng ánh sáng xanh vá»t lên nữa, chàng đã rút thanh Bích Vân kiếm ra khá»i vá».
Vì chàng đã giở toàn lá»±c ra trong hoàn cảnh tuyệt vá»ng này mong chuyển bại thành thắng để tìm lối thoát, nhưng ngưá»i cá»§a đối phương quá nhiá»u và tên nào tên nấy Ä‘á»u là hảo thá»§ đáng kể, khi nào chúng lại chịu để cho chàng thoát thân?

Hồi 32

Lực chiến quần hùng
Kiếm Phi cảm thấy những làn sóng kiếm ở bên ngoài trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp đè nén tá»›i, dưới tình thế này, chàng chỉ còn có cách là bảo thá»§ thôi. Chàng giở “Nhất Tuyến Phiêu†thân pháp ra và hai tay cầm hai thanh bảo kiếm Kim Húc và Bích Vân kiếm múa tít. Chàng cảm thấy mình tá»±a như Ä‘ang Ä‘i trên chiếc thuyá»n lênh đênh trước sóng gió. Äấu được mấy trăm hiệp rồi, chàng thá»§ nhiá»u hÆ¡n công, mồ hôi trên trán đã toát ra, cá»­ động chậm dần.
Äạo sÄ© bịt mặt thân hình vạm vỠđứng cạnh đó cưá»i và nói :
- Äặng Kiếm Phi, không ngá» ngươi cÅ©ng thất bại hôm nay.
Kiếm Phi nghe nói Ä‘au lòng vô cùng, nhưng chàng lại có má»™t cảm giác khác là nghe giá»ng nói cá»§a ngưá»i ấy có vẻ quen thuá»™c lắm, nhưng hoàn cảnh không cho phép chàng suy nghÄ© xem ngưá»i đó là ai. Chàng phẫn ná»™ nên lại múa tít thanh bảo kiếm như vÅ© bão.
“á»i.â€
Má»™t tiếng kêu thảm khốc vá»ng lên, đã có má»™t kẻ địch bị mất đầu, ngưá»i bắn ra ngoài xa. Các ngưá»i khác đồng thanh quát lên rồi xông lại tấn công tá»›i tấp, chứ không má»™t ngưá»i nào tá» vẻ hoảng sợ hết.
Kiếm Phi giở toàn lá»±c ra kháng cá»±. Chàng liá»n ngấm ngầm vân chân lá»±c vào toàn thân để khôi phục lại hÆ¡i sức.
Lúc ấy, tất cả những đạo sÄ© có mặt tại đó Ä‘á»u xông lại bao vây chàng, nên oai lá»±c màn kiếm cá»§a địch càng mạnh hÆ¡n trước.
Kiếm Phi Ä‘iá»u khí má»™t hồi, liá»n rung động hai cổ tay thật mạnh, thốt ra má»™t tiếng rú như long ngâm hổ tiếu.
Ngưá»i cá»§a chàng cÅ©ng theo luồn ánh sáng cá»§a hai thanh bảo kiếm Kim, Bích mà quay nhanh má»™t vòng “keng keng, coong coong...â€
Sau má»™t hồi tiếng kêu ấy vá»ng ra, mấy Ä‘iểm sao lạnh bắn nhanh sang tứ phía, kiếm cá»§a bá»n đạo sÄ© đã có bốn năm thanh bị chàng chém gãy.
Tiếp theo đó, lại có hai tiếng kêu rú thảm khốc, thì lại có hai đạo sĩ nữa bị Kiếm Phi giết chết, tay chân bị chém gãy, bắng tung ra bên ngoài.
Kiếm Phi lại giở toàn lá»±c sá»­ dụng “Nhất Tuyến Phiêu†thân pháp Ä‘i nhanh như gió chạy vòng quanh đấu trưá»ng, song kiếm cá»§a chàng cùng phản công má»™t lúc, lợi hại khôn tả. Chỉ trong nháy mắt chàng đã giành lại thế thắng. Äôi bên vẫn tiếp tục đấu vá»›i nhau còn Lý Hồng thì nằm lặng trước mặt lão đạo sÄ© kia. Phía sau đạo sÄ© bịt mặt còn có hai đạo sÄ© tóc bạc, lưng Ä‘eo hai thanh trưá»ng kiếm kỳ cổ, Ä‘ang đứng yên xem trận đấu.
Äạo sÄ© bịt mặt thấy Kiếm Phi lấy lại được thắng thế vá»™i quay lại bảo hai đạo sÄ© tóc bạc đứng ở phía sau rằng :
- Tiến lên! Bất cứ sống hay chết cũng hạ cho được y mới thôi!
Hai đạo sĩ nỠcung kính đáp :
- Vâng!
Cả hai tên đạo sĩ già ấy vội rút kiếm ra rồi cùng nhảy lại tấn công Kiếm Phi luôn.
Lúc ấy Kiếm Phi Ä‘ang giở thế “Kim Long Thố Lộ†(rồng vàng phun khói ngÅ© sắc) tay phải giở thế “Nhất Bích Tứ Thùy†(má»™t hòn ngá»c chiếu sáng bốn góc) vừa đẩy làn kiếm quang bốn bên, thì đột nhiên cảm thấy áp lá»±c nặng hÆ¡n trước nhiá»u và hai đạo ánh sáng nhanh như Ä‘iện chá»›p bao vây lấy chàng. Äồng thá»i hai luồng ánh sáng kiếm cứ nhằm các nÆ¡i yếu hiểm cá»§a mình mà đâm tá»›i.
Lúc ấy chàng đã giở hết chân lá»±c ra rồi, muốn thâu thế lại cÅ©ng không được liá»n cưá»i nhạt má»™t tiếng, thanh Kim Húc thần kiếm cá»§a chàng đã vá»™i thâu lại thế KimLong Thố Lệ đột nhiên hóa thành “Thiên Giáng Kim Thụy†(trá»i giáng ánh sáng vàng) như ở trên không bá»—ng có muôn vạn luồng ánh sáng vàng nhắm các đạo sÄ© úp chụp xuống. Sau má»™t tiếng kêu “coong†đã có kiếm gãy, ngưá»i bay, trong trận đấu lại há»—n loạn ngay.
Má»i ngưá»i Ä‘á»u ngừng tay lại và đứng yên nhưng vẫn bao Kiếm Phi ở giữa và cứ chăm chú nhìn vào mặt chàng. Lúc ấy bốn bá» yên lặng như tá», dù má»™t cái kim rá»›t xuống ai ai cÅ©ng Ä‘á»u nghe thấy.
Äạo sÄ© bịt mặt bá»—ng cưá»i nhạt má»™t tiếng, khẽ giÆ¡ tay lên định đè xuống. Kiếm Phi thấy vậy thét lá»›n má»™t tiếng, đột nhiên lui vá» phía sau mấy bước và phi thân nhảy bổ lại chá»— đạo sÄ© bịt mặt ngay.
NgỠđâu động tác cá»§a chàng nhanh như thế mà các đạo sÄ© bao vây chung quanh cÅ©ng không chậm chút nào. Trong lúc ngưá»i chàng vừa nhảy lên thì đã có mưá»i mấy ánh sáng lạnh hóa thành má»™t làn trưá»ng kiếm nhắm chàng đè mạnh xuống.
Vì muốn cứu Lý Hồng thoát nạn, Kiếm Phi không nghÄ© đến sá»± an nguy cá»§a mình, chàng đã giở toàn lá»±c ra thi thố. Chàng thét lá»›n má»™t tiếng,uốn éo ngưá»i má»™t cái tá»±a như má»™t con rắn nhá» vá»›i hai luồng hÆ¡i lạnh rất lợi hại, nhắm màn kiếm cá»§a đối phương phản công luôn. Chỉ nghe thấy mấy tiếng kêu “coong coong coong coong...†bóng ngưá»i bay tung lên, hai đại hào quang má»™t vàng má»™t xanh vá»t lên trá»i tức thì.
Äạo sÄ© to lá»›n vạm vỡ và bịt mặt cưá»i như Ä‘iên như khùng má»™t hồi, liá»n múa song chưởng xông vào trận đấu tấn công Kiếm Phi luôn, đồng thá»i mồm y thì quát lá»›n :
- Äào tẩu ư?
Nói xong, y quay ngưá»i lại, Ä‘ang định bồng Lý Hồng nằm ở dưới đất lên...
Äá»™t nhiên trên nóc đỉnh chùa có giá»ng nói khàn khàn quát lá»›n :
- Äồ chó má, lão tá»­ đã tá»›i đây!
Má»™t bóng ngưá»i múa hai đạo ô quang, mồm thì thốt ra những tiếng hú sài lang và nhằm đầu đạo sÄ© bịt mặt tấn công xuống.
Äạo sÄ© bịt mặt kêu “ồ†má»™t tiếng, giÆ¡ trái tay lên chống đỡ thế công cá»§a đối thá»§ vừa ra tay má»™t cách đột ngá»™t ấy. Chỉ nghe thấy “bùng†má»™t tiếng, đã có bóng ngưá»i rá»›t xuống đất liá»n.
Thì ra ngưá»i đó chính là Phục Hổ Kim Cương Lôi Anh.
Y vừa xuống tới mặt đất đã quát lớn :
- Bang chủ đừng lo, mỗ Lôi Anh đã tới đây.
Y vừa nói vừa múa tít đôi chùy nhằm đạo sĩ bịt mặt tấn công tới tấp.
Tiếp theo đó chung quanh ngôi chùa hoặc xa hoặc gần Ä‘á»u có tiếng sài lang nổi lên, lúc nhanh lúc chậm, dồn dập vá»ng tá»›i, và hình như đã bao vây chặt lấy ngôi chùa đổ nát này rồi.
Äạo sÄ© bịt mặt thấy vậy giật mình kinh hãi, bụng bảo dạ rằng :
- “Ồ! Ngưá»i cá»§a Bích Ba bang đã tá»›i!â€
NghÄ© như vậy, y liá»n quát lá»›n :
- Rút lui!
Nói xong, y cúi xuống ôm ngang ngưá»i Lý Hồng rồi nhảy lên, mồm thì quát lá»›n :
- Äặng Kiếm Phi, lúc nào trên núi Cá»­u Thiên ta cÅ©ng ở trong Cá»­u Thiên đạo cung đợi chá» ngươi đến chỉ giáo!
Nói xong y tung mình nhảy lên ngay, còn các đạo sÄ© bá»™ hạ cá»§a y Ä‘ang định rút lui, thì trong rừng ở gần đó đã có hai tiếng cưá»i vá»ng tá»›i. Äồng thá»i má»™t đạo quang như Ä‘iện xẹt nhằm đạo sÄ© tấn công tá»›i, còn má»™t bóng ngưá»i khác thì giÆ¡ tay ra cướp lấy Lý Hồng.
Äạo sÄ© bịt mặt cưá»i the thé, ngưá»i ở trên không bá»—ng quay trở lại tay trái thì giÆ¡ ngưá»i cá»§a Lý Hồng lên để chống đỡ, ánh sáng Ä‘ao vừa tấn công tá»›i bắt buá»™c đối phương phải thâu Ä‘ao lại. Nhá» vậy mà y đã lui tá»›i cạnh khu rừng rồi.
Thì ra hai ngưá»i xông lại tấn công đạo sÄ© bịt mặt ấy chính là Lâu Thiên vá»›i Long Äiá»n.
Lâu Thiên thấy địch thá»§ dùng Lý Hồng để chống đỡ, tức giận vô cùng, liá»n quát lá»›n tiếng :
- Äồ không biết xấu hổ...
Y đang ở trên không bỗng lượn một vòng, mồm lại quát tiếp :
- Äạo sÄ© kia, ngươi chạy Ä‘i đâu?
Y vừa quát tháo vừa đuổi theo tấn công đạo sĩ bịt mặt kia luôn.
Äạo sÄ© bịt mặt cưá»i giá»ng quái dị và nói :
- Trở vỠđi!
Y vừa nói vừa chấp tay lại đẩy mạnh má»™t cái, liá»n có má»™t luồng cuồng phong đẩy mạnh vào ngưá»i cá»§a Lâu Thiên. Tuy giật mình kinh hãi thầm, nhưng tính cá»§a Lâu Thiên rất bướng bỉnh, bất cứ dù là núi Ä‘ao hay vạc dầu, y cÅ©ng không bao giá» chịu rút lui cả.
Vì vậy y cÅ©ng rống lên má»™t tiếng rất quái dị, múa tít thanh Ä‘ao nhằm song chưởng cá»§a đối phương chém luôn. Äồng thá»i y cÅ©ng giÆ¡ tả chưởng lên đẩy mạnh má»™t thế, mồm thì quát lá»›n :
- Không biết ai bị lui đây...
Lại có má»™t tiếng kêu “bùngâ€, Lâu Thiên ở trên không bị chưởng phong cá»§a địch đẩy mạnh lá»™n Ä‘i má»™t vòng và há»™c máu tươi ra, nhưng chân cá»§a y vừa chạm tá»›i mặt đất, y liá»n nhảy xổ lại liá»n.
Lúc ấy các đạo sÄ© cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung đã lẩn khuất vào trong rừng, đồng thá»i Kiếm Phi bảo má»i ngưá»i rằng :
- Khá»i cần phải Ä‘uổi nữa!
Long Äiá»n đã cướp được Lý Hồng Ä‘em tá»›i trước mặt Kiếm Phi vái chào và nói :
- Thưa Bang chủ, nàng...
Kiếm Phi thấy Lý Hồng mê man bất tỉnh liá»n cau mày lại đáp :
- Hình như nàng đã bị một môn chưởng phong rất kỳ lạ đánh trúng thì phải!
Chàng vừa nói vừa thăm mạch cho nàng, quả thấy mạch cá»§a nàng khác thưá»ng và có vẻ như bị trúng độc vậy.
Lúc ấy khắp chung quanh đã có tiếng vó ngá»±a dồn dập vá»ng tá»›i, các đệ tá»­ cá»§a Bích Ba bang cứ theo phía có tiếng sài lang thú mà tìm tá»›i. Chỉ trong nháy mắt, tất cả má»i ngưá»i đã tụ tập trước ngồi chùa cổ đổ nát rồi.
Má»i ngưá»i trông thấy Bang chá»§ vẻ mặt nghiêm nghị đứng tại đó, ai nấy vá»™i xuống ngá»±a đứng yên.
Kiếm Phi xem đi xem lại mạch cho Lý Hồng một hồi, rồi hậm hực nói :
- Hừ! Thủ đoạn của tên ấy ác độc thật!
Nói xong chàng móc túi lấy ra má»™t lá» thuốc nho nhá» bá» má»™t viên vào môm Lý Hồng. Bá»n Lâu Thiên các ngưá»i không biết y thuật, vá»™i há»i :
- Thưa Bang chủ, biết làm sao bây gi�
Kiếm Phi kêu “hừ†một tiếng và đáp :
- Thứ chướng này nếu để cho ta hai tháng Ä‘i kiếm thuốc vá» chế biến thì có thể chữa khá»i được.
Lâu Thiên vá»™i há»i tiếp :
- Biết làm sao bây gi�
Kiếm Phi trầm giá»ng đáp :
- Thứ độc chướng này ba ngày sau mới bộc phát, nhưng vừa rồi ta cho nàng uống linh dược đặc chế của bổn bang, có thể giữ được chất độc này không cho bộc phát ra ngoài.
Long Äiá»n cÅ©ng xen lá»i nói :
- Thảo nào vừa rồi lúc mới rút lui, y mới nói như thế đoán chắc chúng ta thế nào cũng kiếm y.
Củng Phàm cũng lớn tiếng nói :
- Chi bằng chúng ta đánh đến tận sào huyệt của y trước rồi hãy nói chuyện sau.
Lúc ấy năm kỵ sĩ cũng chạy tới, đồng thanh nói :
- Phải, chúng ta nên đi đánh phá núi Cửu Cung bắt buộc chúng phải đưa thuốc giải ra.
Kiếm Phi gật đầu đáp :
- Hay lắm! Chỉ có một cách đó thôi!
Thế rồi toàn đội lên ngựa tiến thẳng vỠnúi Cửu Cung.
Má»™t ngày sau, các ngưá»i đã Ä‘i khá»i khu núi và tiến vào thành, liá»n vào trá» trong má»™t khách sạn, Kiếm Phi nói vá»›i Long Äiá»n rằng :
- Ngươi làm thế nào Ä‘i mua được má»™t chiếc xe lá»™ng lẫy, thân xe phải kiên cố, trong xe có bố trí má»™t chiếc giưá»ng nệm nằm cho dá»… chịu, bổn Bang chá»§ tin chắc Hồng muá»™i thể nào cÅ©ng cần phải nghỉ ngÆ¡i.
Long Äiá»n vâng lá»i Ä‘i ngay. Kiếm Phi rầu rÄ© đứng trước Lý Hồng, thấy nàng hai mắt nhắm nghiá»n, hÆ¡i thở rất mạnh nhưng lại ngắn, chàng liá»n lẩm bẩm tá»± nói :
- Hồng muội cứ yên tâm, ngu huynh thể nào cũng lấy được thuốc cứu chữa cho Hồng muội.
Nói xong, chàng nhìn thẳng vào bá»™ mặt đáng yêu cá»§a nàng nhưng nàng vẫn nằm yên không cá»­ động và hình như không nghe thấy lá»i nói cá»§a chàng vậy. Kiếm Phi thấy nàng bị trúng độc nặng như vậy, tuy từ đây Ä‘i Cá»­u Cung không xa lắm nhưng cÅ©ng mấy ngày đưá»ng, nếu lúc ấy mà thắng không nổi đối phương, kiếm không ra thuốc giải, thì chẳng những toi công má»™t phen mà nàng bị mất mạng cÅ©ng không chừng.
Chàng nghỉ ngợi như vậy, liá»n khoanh tay Ä‘i Ä‘i lại lại trong phòng hoài, rồi lẩm bẩm :
- Trên Cá»­u Thiên đạo cung có nhiá»u cao thá»§ lắm, vá» Ä‘iá»u này hồi nãy ta đã biết rồi. Chuyến Ä‘i này tuy bên ta có ngưá»i võ nghệ cao cưá»ng, nhưng nếu đối phương cứ liá»u chết đấu thí mạng thì có phải là bên mình thiệt thòi nhiá»u không? Vả lại chúng ta không thuá»™c địa thế như vậy, chúng ta bị bất lợi trước.
Nghĩ đi nghĩ lại, sau cùng chàng mới quyết định được một kế hoạch.
NghÄ© Ä‘oạn, chàng vá»— tay má»™t cái, Biện Hổ đã chạy lại cung kính há»i :
- Sư phụ có việc gì dặn bảo thế?
Kiếm Phi đáp :
- Dặn há» bữa cÆ¡m tối nay ăn ở trong khách sạn và bảo các ngưá»i biết, ta có vùng muốn thương lượng vá»›i má»i ngưá»i.
Biện Hổ cung kính đáp :
- Vâng!
Rồi y quay mình Ä‘i ra bên ngoài, dặn bảo phổ ky và Ä‘i báo cho má»i ngưá»i hay biết tức thì.
Kiếm Phi nghỉ ngÆ¡i giây lát thì Long Äiá»n vào báo đã mua được xe ngá»±a và sá»­a soạn xuống. Tiếp theo đó, phổ ky cÅ©ng vào thưa cÆ¡m nước đã dá»n trong má»™t căn phòng nhá». Chàng liá»n Ä‘i sang phòng đó thì gặp ngay Bạch Cốt Thần Quân, Cương Thiết NgÅ© Kỵ SÄ©, vân vân, tất cả mưá»i má»™t ngưá»i Ä‘á»u có đủ mặt.
Má»i ngưá»i thấy Kiếm Phi vừa tá»›i nÆ¡i, liá»n đứng má»™t cách cung kính, đồng thanh chào :
- Kính chào Bang chủ!
Kiếm Phi mỉm cưá»i đáp :
- Má»i các vị hãy an tá»a!
Má»i ngưá»i ngồi xuống, Kiếm Phi bưng chén rượu lên, lá»›n tiếng nói :
- Cám ơn Bang chủ!
Ai nấy Ä‘á»u uống cạn luôn chén rượu ấy.
Chá» má»i ngưá»i uống xong, Kiếm Phi lại há»i Cá»§ng Phàm rằng :
- Bốn bỠđã hoàn toàn phong tá»a nghiêm mật chưa?
- Khắp chung quanh phòng này Ä‘á»u trống không hết, và Ä‘á»u do anh em trong đội canh phòng cả rồi.
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa nói tiếp :
- Hay lắm!
Nói xong chàng ho một tiếng lại nói tiếp :
- Các vị có biết tại sao tại hạ lại giữ các vị ở đây không?
Má»i ngưá»i Ä‘á»u im lặng, tá» vẻ không hiểu.
Kiếm Phi lại nói tiếp :
- Phen này chúng ta Ä‘i núi Cá»­u Cung, vá» phương diện thiên thá»i, địa thế thì Ä‘á»u bất lợi cho chúng ta hết.
Nói tá»›i đó, chàng ngừng giây lát đưa mắt nhìn má»i ngưá»i má»™t lượt và lại nói tiếp :
- Còn má»™t Ä‘iểm tối quan trá»ng là chúng ta còn bị hạn chế vá» thá»i gian.
Long Äiá»n lên tiếng há»i :
- Tại sao?
Kiếm Phi cau mày lại đáp :
- Vì Lý cô nương trúng phải độc chưởng cần ná»™i trong mưá»i ngày phải chá»­a khá»i, bằng không nàng sẽ bị nguy nan.
Bạch Cốt Thần Quân lại xen lá»i nói :
- Nếu vậy chúng ta có nên nghĩ cách tấn công thế nào để mong khi tới nơi chỉ tấn công một cái là hạ nổi Cửu Thiên đạo cung ngay?
Kiếm Phi gật đầu đáp :
- Äó là nguyên nhân mà tại hạ má»i quý vị vào xÆ¡i cÆ¡m tại đây.
Lôi Anh lại lên tiếng :
- Bổn tịch đỠnghị cứ việc tấn công thẳng, giết cho chúng gà què không còn, như vậy không còn sợ chúng không đưa thuốc giải cho ta.
Lâu Thiên cưá»i ha hả và đỡ lá»i :
- Bổn tịch tán thành kế hoạch nàỵ Long Äiá»n cÅ©ng lên tiếng :
- Theo ý của bổn tịch thì làm như thế không tiện.
Kiếm Phi gật đầu lại há»i :
- Long lão anh hùng, theo ý của lão anh hùng thì nên làm như thế nào?
Long Äiá»n đáp :
- Theo ý cá»§a bổn tịch thì ngưá»i cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung không phải là tầm thưá»ng.
Nếu quyết tử chiến, thì dù có giết chúng cũng chưa chắc đã lấy được thuốc giải.
Kiếm Phi đưa mắt nhìn má»i ngưá»i, rồi há»i :
- Thế nào? Theo ý các vị thì nên tấn công như thế nào?
Bạch Cốt Thần Quân lại nói tiếp :
- Theo ý của bổn tịch thì lần tấn công này, chúng ta có hai mục đích. Mục đích thứ nhất lấy thuốc giải để cứu Lý cô nương thoát chết, mục đích thứ hai là đánh bại Cửu Thiên đạo cung, kiếm ra nguyên nhân tại sao chúng lại gây hấn với bổn bang rồi sẽ ra tay đối phó.
Cá»§ng Phàm vá»›i Long Äiá»n tán thành trước, Bạch Dật Phong cÅ©ng lên tiếng nói rằng :
- Tội của Cửu Thiên đạo cung không thể tha thứ được, chúng ta phải giết sạch chúng đi!
Lâu Thiên và NgÅ© Kỵ SÄ© Ä‘á»u đồng thanh nói :
- Phải! Phải lắm!
Bạch Cốt Thần Quân lại nói tiếp :
- Cho nên chúng ta cần phải chia làm hai đạo binh, đạo thứ nhứt, chúng ta lấy trá»™m được thuốc giải rồi quay lại hợp vá»›i đạo thứ hai do đưá»ng chính tấn công vào trong Cá»­u Thiên đạo cung, rồi giết sạch bá»n đạo sÄ© ở trong đó.
Nói tới đó, ông ta ngừng giây lát, lại nói tiếp :
- Kế này có hai điểm hay, điểm thứ nhất, chúng ta thể nào cũng lấy được thuốc giải, điểm thứ hai, đội quân của chúng ta trước sau có thể giúp đỡ lẫn nhau không sợ đối phương giở trò xảo quyệt đối phó.
Long Äiá»n cưá»i ha hả nói :
- Kế này hay lắm, bổn tịch tán thành!
Bạch Dật Phong cÅ©ng há»›n hở xen lá»i nói :
- Có lý lắm! Như vậy chúng ta không còn e đối phương không thúc thủ chịu trói nữa.
Kim Kỵ Sĩ cũng một mình đứng lên phát biểu ý kiến :
- Bổn tịch nhận thấy thì giỠrất cấp bách, tất cả kế hoạch phải quyết định ngay trong đêm nay, và quyết định xong thì phải bắt tay hành động tức thì. Như vậy mới có thể ah. được địch thủ.
Kiếm Phi gật đầu, vừa cưá»i vừa đáp :
- Bổn tá»a cÅ©ng tán thành ý kiến ấy.
Lâu Thiên vá»›i Lôi Anh đồng thá»i lên tiếng nói :
- Bổn tịch xin đánh trận đầu để lập công.
Kiếm Phi vừa cưá»i vừa ra lệnh :
- Thiên Sát, Dật Phong, Long Äiá»n vá»›i bổn tá»a Ä‘i trước má»™t bước. Còn các ngưá»i khác thì bảo vệ Lý Hồng và do Lôi Anh Ä‘iá»u khiển.
Lâu Thiên trợn ngược mắt lên há»i :
- Bang chủ, chẳng lẽ bổn tịch không thể đi trước một bước hay sao?
Kiếm Phi đáp :
- Lâu lão theo sau rồi tấn công vào cửa chính, như vậy chả khoái hơn là đánh lén hay sao?
Lâu Thiên la lên :
- Không! Không! Bổn tịch bắt giặc cũng tài lắm.
Thấy y nói vậy ai nấy Ä‘á»u cưá»i ồ, tiếp theo đó má»i ngưá»i vui vẻ ăn uống cho đến khi tàn tiệc rồi ai nấy Ä‘á»u Ä‘i nghỉ ngÆ¡i.
Äêm hôm ấy bình yên vô sá»±. Sáng sá»›m hôm sau, má»™t chiếc xe ngá»±a lá»™ng lẫy do tám con ngá»±a trắng tinh kéo đã đậu ở trước cá»­a khách sạn.
Kiếm Phi, Dật Phong, Thiên Sát, Long Äiá»n, bốn ngưá»i nhân lúc trá»i chưa sáng tá», ra roi quất cho ngá»±a chạy thật nhanh Ä‘i, theo sau là má»™t đội nhân mã tiến vá» phía Cá»­u Cung sÆ¡n.
Tài sản của ngocnd321

  #14  
Old 06-06-2008, 07:33 AM
ngocnd321's Avatar
ngocnd321 ngocnd321 is offline

Hàn Lâm Há»c Sỹ
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bài gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
Hồi 33

Quyết vào hang hổ

Trá»i đã tối sầm, màn đêm bao phá»§ xuống. Dưới ánh trăng sáng, núi Cá»­u Cung như má»™t con thú dữ Ä‘ang nằm phục trong bóng tối, trông rất rùng rợn. Bá»n Kiếm Phi các ngưá»i đã lên tá»›i trên đèo, ngừng giây lát rồi lại tiến thẳng vào trong bóng tối.
Lần thứ hai, những bóng Ä‘en ấy xuất hiện trên đỉnh núi. Nhá» có ánh sáng, ngưá»i ta nhận thấy bá»n ngưá»i Ä‘i đêm này Ä‘á»u mặc áo trắng, và cÅ©ng chính là bá»n Kiếm Phi dẫn Bạch Cốt Thần Quân, Bạch Dật Phong, Long Äiá»n và Cá»§ng Phàm bốn ngưá»i lên Cá»­u Thiên đạo cung trên Cá»­u Cung sÆ¡n để lấy trá»™m thuốc giải độc.
Kiếm Phi và các ngưá»i lướt trên đỉnh núi ngắm nhìn rồi chàng giÆ¡ tay chỉ vào má»™t ngá»n núi thật cao. Sau đó bá»n há» Ä‘á»u giở khinh công ra tiến thẳng vá» phía núi ấy. Không bao lâu, hỠđã lên tá»›i đỉnh núi ấy rồi.
Ngá»n núi này cao chá»c trá»i, mây bao phá»§ chung quanh. Kiếm Phi vá»›i bốn ngưá»i đứng ở trên đỉnh, gió thổi tà áo cá»§a há» bay phấp phá»›i.
Chàng trông thấy trong đám sương mù như ẩn như hiện có một tòa nhà rất lớn.
Bạch Cốt Thần Quân liá»n chỉ tay vá» phía tòa nhà đó và nói lá»›n :
- Chính Äạo Cung cá»§a chúng ở nÆ¡i kia rồi!
Kiếm Phi gật đầu, ngẫm nghĩ giây lát rồi đáp :
- Äây chính là Cá»­u Thiên đạo cung rồi nhưng địa thế rất hiểm ác, phen này chúng ta rất khó thành công.
Long Äiá»n đỡ lá»i :
- Chúng ta cứ rón rén đi tới, một mặt dò xét, một mặt nghĩ cách đối phó.
Bạch Cốt Thần Quân cũng tán thành và lên tiếng nói :
- Phải, chúng ta hãy tới đó rồi hãy nói chuyện sau!
Kiếm Phi gật đầu, phẩy tay ra hiệu má»™t cái, năm ngưá»i đã như năm cái bóng ma tiến thẳng vá» phía đỉnh núi ấy.
Những tuyệt vách cá»§a đỉnh núi ấy hiểm trở phi thưá»ng chỉ có má»™t bên là để lên xuống thôi, còn ba mặt kia Ä‘á»u là vách núi thẳng tuá»™t, đến chim chóc cÅ©ng khó mà bay qua được. Nhưng Kiếm Phi và các ngưá»i Ä‘á»u là cao thá»§ hạng nhất trong võ lâm, vách núi trÆ¡n tuá»™t ấy không thể làm khó được năm ngưá»i ấy.
Lúc ấy trong Cá»­u Thiên đạo cung đã hoàn toàn giá»›i bị rồi, đâu đâu cÅ©ng có chòi canh ngầm, mà Äạo Cung lại tối om như má»±c, không thấy thắp má»™t ngá»n đèn lá»­a nào hết. Năm ngưá»i vừa lên tá»›i nÆ¡i nghe thấy có tiếng ngưá»i nói rất khẽ vá»ng tá»›i :
- ... Từ khi tân Quan chá»§ đến nhậm chức đến giá», hình như trong cung này xảy ra lắm chuyện lôi thôi và lúc nào cÅ©ng thấy gay cấn hết sức.
Lại có má»™t giá»ng thứ hai lên tiếng :
- Nghe nói tân Quan chủ năm xưa có một kẻ thù rất lợi hại. Gần đây hình như đôi bên đã đấu với nhau một trận rồi, và hình như chúng ta đã bị thua trận, nhưng đối phương cũng không hơn gì chúng ta.
- Ồ, thật thế à?
- Tất nhiên là chuyện thật, khi nào đệ lại nói dối huynh.
- Sao lão đệ lại rõ chuyện ấy?
- Äại ca khá»i cần biết tá»›i Ä‘iá»u đó, cứ biết lá»i nói cá»§a đệ không sai là được rồi.
- Này lão Trần, tại sao lần này Quan chủ vỠtới, không ai trông thấy qua hình bóng của ông ta cả?
- Có lẽ việc gì xảy ra rồi cÅ©ng nên, bằng không tân Quan chá»§ nghiêm nghị như thế, mà sao mấy ngày liá»n không thấy ra ngoài xem xét công ăn việc làm cá»§a anh em?
Lúc ấy lại có má»™t giá»ng nói rất âm thầm nổi lên ở cạnh hai tên ná» :
- Quan chủ của các ngươi ở đâu thế?
Tiếp theo đó, ngưá»i ta nghe thấy hai tiếng kêu “há»± há»±â€. Sau đó lại có tiếng ngưá»i lạnh lùng nói tiếp :
- Tiểu tá»­ dám đùa giỡn vá»›i lão gia phải không? Biết Ä‘iá»u thì mau nói Quan chá»§ cá»§a các ngưá»i ở đâu?
Yên lặng má»™t lúc, lại có tiếng ngưá»i nói tiếp :
- Ngươi bảo ngươi không biết, phải không?
- Không biết!
- Không biết!
- Há»±!
- Há»±!
Tiếp theo đó là tiếng ngã lăn ra đất cá»§a má»™t ngưá»i. Hiển nhiên đã có má»™t ngưá»i bị giết chết rồi.
Giá»ng nói lạnh lùng kia lại tiếp :
- Ngươi có biết không?
- Tôi...
- Äừng có nói lôi thôi!
- Tôi biết.
- Ở đâu?
- Ở... ở chỗ đằng kia kìa!
- Nói bậy! Tất nhiên lão gia cũng biết là y ở đằng đó, nhưng ở phòng nào? Lầu nào? Ngươi khôn hồn thì nói đi!
- Vâng, vâng ở trên lầu ấy...
- Có phải ở trên lầu vỠphía sau đạo quan không?
- Vâng.
- ÄÆ°á»£c, ngươi hãy nằm nghỉ má»™t lát nhé.
Sau đó, mấy bóng đen nhẹ nhàng tiến vào phía sau đạo quan.
Äang lúc ấy lại có tiếng ngưá»i khẽ quát há»i :
- Ai đó?
- Tôi đây!
Ngưá»i vừa trả lá»i câu “Tôi đây†chưa dứt lá»i, đã phi thân tá»›i gần ngưá»i lên tiếng há»i rồi. Ngưá»i ná» há»i tiếp :
- Ngươi là ai?
- Là cha ngươi.
- Cái gì hả?
Ngưá»i ấy má»›i há»i lại má»™t câu đã té ngã tức thì.
Sau đó lại có má»™t bóng ngưá»i nhanh như Ä‘iện chá»›p chạy thẳng vào trong đạo quan.
Trong bóng tối đã có má»™t ngưá»i múa thanh đơn Ä‘ao nhảy ra quát há»i :
- Ai thế?
- Tuần tiễu đây!
- Tuần tiễu ư?
- Phải!
- Tuần tiễu gì mà lại tuần tiễu đi trở vào trong đạo quan như thế này?
- Thì mỗ quay trở vỠlà để kiểm soát ngươi đấy.
- Ngươi là ai? Có nói thật không đấy?
Ngưá»i vừa há»i vừa giÆ¡ Ä‘ao lên thì ngưá»i nỠđã xông lên tấn công liá»n.
Ngưá»i kia chưa kịp kêu đã té ngã và đã có má»™t luồng khói Ä‘en lướt vào trong góc nhà rồi biến mất.
Trong góc tối có một đại hán nằm yên, bên cạnh có để một thanh đao.
Lúc bấy giỠtrong Cửu Thiên đạo cung chưa phát giác có kẻ địch đến tấn công.
Trong bóng tối lại có ngưá»i khẽ nói :
- Nhị ca, đệ nhận thấy đêm nay có lẽ nguy hiểm lắm chưa biết chừng có ngưá»i đã đột nhập vào trong quan đạo rồi.
Lại có tiếng ngưá»i khẽ đáp :
- Sao bá»—ng dưng hiá»n đệ lại có cảm giác như thế?
- Vừa rồi tiểu đệ hình như trông thấy trên một chòi canh có ánh đao thấp thoáng.
- Chỉ nói bậy nào!
- Sao lại không thể có được? Nếu không tại sao hai ngày hôm nay cấp trên lại ra lệnh canh gác cả ngày lẫn đêm như vậy?
- Äó có lẽ chỉ để đỠphòng đấy thôi.
- Äá» phòng ư? Nếu vậy đối phương phải lợi hại lắm nên Quan chá»§ cá»§a chúng ta má»›i ra lệnh đỠphòng cẩn mật như thế. Nghe nói đối phương là Bang chá»§ cá»§a cái gì Bích Ba bang đấy, và cÅ©ng nghe nói mặt và hình dáng cá»§a y thấy giống hệt võ lâm Lệnh chá»§ Lã Phàm khi xưa.
- Có thật thế không?
- Không những là thật mà võ công của y lại rất kỳ lạ, ngay cả Ngũ Bộ Thất Hồn Phương Trấn Thiên mà cũng bị y đánh bại nữa đấy.
- Ồ, thật thế à?
- Äệ không nói dối đâu. Võ công cá»§a y cao siêu lắm, đã phá tan sào huyệt cá»§a Thiết Hồng bang và cả Tý Ngá» Truy Hồn Diêm Vương Thiếp Tà Phong suýt tí nữa cÅ©ng bị ngưá»i ta lấy mất đầu.
- Nhưng hiá»n đệ nên biết chúng ta thì khác, chưa chắc y đã làm gì nổi chúng ta đâu?
- Chưa chắc!
- Tại sao?
- Trong đương kim vvõ lâm, Cá»­u Thiên đạo cung cá»§a chúng ta địa vị cao siêu lắm, lại thêm gần đây Sài Nho Tú SÄ© tái xuất hiện, vì y là bạn thân cá»§a lão Quan chá»§, cho nên y má»›i phái ngưá»i đến đây má»i Quan chá»§ cá»§a chúng ta gia nhập liên minh, nghe nói Quan chá»§ Ä‘ang suy xét vá» vấn đỠnày. Nếu đôi bên liên hiệp thì thể nào cÅ©ng quét sạch được các môn phái cá»§a giang hồ, đứng đầu võ lâm. Như vậy thì Bích Ba bang làm gì nổi chúng ta nào?
- Ừ, nhị ca nói rất có lý...
Y vừa nói tá»›i đó, đột nhiên thấy má»™t cái đầu sài lang trắng trông rất rùng rợn xuất hiện đằng sau chúng. Tiếp theo đó lại có giá»ng nói lạnh lùng và rùng rợn rót vào tai chúng rằng :
- Này, Quan chủ của các ngươi ở đâu?
Hai ngưá»i ná» giật mình kinh hãi, vừa quay ngưá»i lại giÆ¡ chưởng lên tấn công ngay.
- Há»±!
Má»™t tiếng cưá»i nhạt nổi lên phía đằng sau, hai tên ấy thân hình má»m nhÅ©n từ từ ngã lăn ra đất ngay.
Ngưá»i xuất hiện trước mặt chúng là má»™t ngưá»i dong dá»ng cao, đầu đội má»™t cái mặt nạ sài lang trắng, mình mặc áo dài trắng, chúng biết đã lá»t vào tay ngưá»i rồi, nên không dám kêu la ná»­a lá»i. Lúc ấy ngưá»i ná» lạnh lùng lên tiếng :
- Các ngươi muốn giở trò gì? Không sợ ta hạ độc thủ làm các ngươi sống dở chết dở hay sao?
Hai ngưá»i này lẳng lặng gật đầu. Ngưá»i ná» lại há»i tiếp :
- Quan chủ các ngươi ở đâu?
- Ở trên lầu phía sau đạo quan.
- Nơi luyện đơn dược của y đâu? Và có hay không?
- Có, nhưng chúng tôi không biết ở đâu.
- Có thật không biết không?
- Há»±!
- Có lẽ ở trong phòng ngá»§ cá»§a Quan chá»§, nhưng tốt hÆ¡n hết, anh hùng há»i ngưá»i trên lầu thì dá»… hÆ¡n.
- Thôi được, phiá»n hai vị nằm đây chốc lát!
- Oái!
- Oái!
Má»™t luồng khói nhợt xuất hiện, ngưá»i áo trắng đã biến mất.
Lúc ấy lại có ba bóng ngưá»i tá» tá»±u ở trước lầu. Ba ngưá»i ấy vá»›i ngưá»i ná» giÆ¡ tay ra hiệu dặn nhau, rồi má»i ngưá»i Ä‘i má»™t ngã, nhưng trong mấy ngưá»i đó không có Kiếm Phi.
Há» chia nhau lướt xuống dưới lầu. Bạch Cốt Thần Quân đã trông thấy rõ hai ngưá»i ẩn núp dưới góc lầu, chá»— chòi canh ngầm. Ông ta lẳng lặng Ä‘i tá»›i phía sau hai ngưá»i đó, lại nghe thấy má»™t ngưá»i nói :
- Tiểu Hổ, hình như có bóng ngưá»i lướt qua, chả lẽ có ngưá»i ngoài đột nhập chăng...
Ngưá»i tên là Tiểu Hổ khẽ đáp :
- Tôi cũng cảm giác ấy...
Bạch Cốt Thần Quân ở phía sau chúng vá»™i đỡ lá»i :
- Äể lão chứng thật cảm giác ấy há»™ cho các ngươi.
Hai ngưá»i ná» ngạc nhiên vô cùng, chưa kịp quay lại thì đã bị Ä‘iểm trúng yếu huyệt, nhưng chúng đã cố rống lên má»™t tiếng :
- Có thích khách!
Nhưng tiếng kêu cá»§a chúng rất khẽ, Bạch Cốt Thần Quân liá»n cưá»i nhạt và há»i tiếp :
- Khôn hồn trả lá»i lão mấy vấn Ä‘á», lão phu sẽ tha chết cho.
Hai ngưá»i ná» chỉ kêu “hừ†má»™t tiếng thôi, chứ chẳng nói chẳng rằng, Bạch Cốt Thần Quân lại há»i tiếp :
- Phòng luyện đơn của Quan chủ ở đâu?... muốn sống thì nói mau!...
Bạch Cốt Thần Quân thấy chúng không chịu nói, liá»n cưá»i nhạt, giÆ¡ tay khẽ búng vào tên đứng bên trái má»™t cái.
Tên ấy chỉ kêu “hự†má»™t tiếng, ngưá»i đã đỠnhư lá»­a và sưng húp liá»n. Nhưng y vẫn không chịu nói, mặt mÅ©i chân tay cá»§a y đã rá» ra từng giá»t máu tươi, y Ä‘au đến đỗi co rúm ngưá»i lại và những giá»t máu tươi ấy cứ tiếp tục nhá» ra hoài.
Bạch Cốt Thần Quân lại há»i tiếp :
- Thế nào? Äã chịu nói chưa?
Ngưá»i bên phải đã hoảng sợ đến toát mồ hôi lạnh, nên y vá»›i giá»ng run run khẽ nói :
- Tại... phòng ngá»§cá»§a Quan chá»§ nhưng đó cÅ©ng chỉ là phá»ng Ä‘oán đấy thôi, không biết có đúng sá»± thật hay không.
Bạch Cốt Thần Quân lại lạnh lùng nói tiếp :
- ÄÆ°á»£c, chắc ngươi cÅ©ng không dám lừa lão phu đâu.
Nói xong ông ta giÆ¡ tay búng má»™t cái, tên đại hán đứng bên trái chỉ kêu “hự†má»™t tiếng, rồi ngưá»i tia ra rất nhiá»u máu tươi, hai mắt nhắm nghiá»n, ngã gục xuống chết tốt.
Bạch Cốt Thần Quân lại há»i tên thứ hai tiếp :
- Phòng ngủ của Quan chủ đâu?
Tên này thấy vừa rồi bạn cá»§a y vừa chết má»™t cách rất thảm khốc nên liá»n đáp :
- Tại... phòng tây hiên ở trong lớp nhà thứ ba.
- ÄÆ°á»£c, ngươi hãy nằm nghỉ giây lát đã.
Nói xong, Bạch Cốt Thần Quân Ä‘iểm vào yếu huyệt ngá»§ má»™t cái, tên ná» liá»n ngáp và ngá»§ ngay.
Bạch Cốt Thần Quân đến lá»›p nhà thứ ba, ba ngưá»i kia cÅ©ng lần lượt vào tá»›i nÆ¡i.
Trong luú thân hình cá»§a bốn ngưá»i biến mất trong bóng tối thì má»™t cái bóng Ä‘en trong góc nhà bước ra, Ä‘i tá»›i chá»— ngưá»i vừa bị Ä‘iểm chết, liá»n có hai bóng Ä‘en khác khiêng ngưá»i chết Ä‘i và bóng Ä‘en còn lại giải huyệt cho tên bị Ä‘iểm huyệt ngá»§.
Ngưá»i ná» ngáp má»™t cái, mở mắt ra liá»n, kinh ngạc quỳ xuống.
- Quan chủ, tiểu nhân đã thất xuất...
Cái bóng Ä‘en ná» cưá»i nhạt má»™t tiếng đáp :
- Äi xuống nhà dưới, đây không phải lá»—i cá»§a ngươi.
Tên ná» liá»n đứng dậy và Ä‘i liá»n.
Lúc ấy Quan chủ bảo một đạo sĩ đứng cạnh rằng :
- Ra lệnh cho rút hết những ngưá»i tuần tiá»…u ở khắp chung quanh.
Äạo sÄ© ná» cung kính vâng lá»i và vá»™i vàng Ä‘i xuống dưới lầu, chạy quanh má»™t vòng.
Lúc ấy hai mươi mấy đạo sÄ© thân hình và thá»§ pháp rất lanh lẹ, như hai mươi mấy cái u hồn Ä‘á»u xuất hiện hết, chỉ xem thân pháp cá»§a chúng cÅ©ng đủ biết chúng toàn là những ngưá»i có võ công cá»±c kỳ cao.
Hai mươi mấy tên ấy đến sau Quan chủ đứng yên, không nói năng gì hết.
Bốn bá» yên lặng như tá», Quan chá»§ vẫn bị mặt bằng khăn Ä‘en, nhưng bá»n đạo sÄ© kia chỉ trông đôi mắt cá»§a Quan chá»§ cÅ©ng đủ biết y tức giận khôn tả và Ä‘ang nhìn thẳng vào trong nhà.

Hồi 34

Quần hùng thỠkhổn
Lúc ấy bá»n Bạch Cốt Thần Quân mấy ngưá»i đã nhanh vào đến trong phòng, thân hình cá»§a há» nhanh như má»™t luồng gió, nhẹ như má»™t sợi bông tiến thẳng vào, trong viện này có má»™t căn phong Ä‘ang có ngưá»i thầm thì chuyện trò.
Bạch Cốt Thần Quân lướt tới cửa sổ đang nhìn vào bên trong, thấy có một đạo sĩ cao lớn vạm vỡ đang ngồi xoay lưng ra cửa, tay cầm một cái hộp gấm đang khẽ dặn một lão đạo sĩ rằng :
- Hộp thuốc giải này Quan chủ giao cho đệ tử và bảo chuyển lại lão đạo trưởng trông coi. Ông ta còn bảo kẻ địch đêm nay tới đây mục đích chỉ vì hộp thuốc giải này.
Lão đạo sĩ ấy đang ngồi tựa trên một cái sập vải gấm rất lớn, mở to hai mắt nhìn rồi lạnh lùng nói ra ngoài cửa sổ rằng :
- Quý khách ở xa tới, sao không vào đây trò chuyện?
Bạch Cốt Thần Quân giật mình kinh hãi, bụng bảo dạ rằng :
- “Lão đạo sÄ© này lợi hại thật...â€
NghÄ© Ä‘oạn, ông ta liá»n cưá»i nhạt má»™t tiếng rồi nhanh nhẹn nhảy vào trong phòng.
Äồng thá»i Bạch Dật Phong, Cá»§ng Phàm, Long Äiá»n như mấy cái bóng ma cùng tiến thẳng vào trong phòng.
Lão đạo sÄ© thấy mấy ngưá»i phi thân vào liá»n cưá»i hí hí :
- Hay lắm! Hay lắm! Khách đã tá»›i nhiá»u, hí hí...
Bốn ngưá»i vào tá»›i trong phòng Ä‘á»u đứng yên, lão đạo sÄ© như nghÄ© ra việc gì, mặt lá»™ vẻ hoài nghi, vì y thấy Cá»§ng Phàm Ä‘eo má»™t thanh Ä‘ao cong và ngưá»i nào cÅ©ng Ä‘eo mặt nạ sài lang trắng, nên y cứ ngÆ¡ ngác nhìn bốn ngưá»i hoài.
Bạch Cốt Thần Quân liên lên tiếng há»i :
- Hình như đạo trưởng có việc gì muốn chỉ giáo phải không?
Lão đạo sÄ© thở dài má»™t tiếng rồi thá»§ng thẳng há»i :
- Các vị có phải là ngưá»i cá»§a Bích Ba hồ ở núi Chung Nam tá»›i đây không?
Má»i ngưá»i nghe thấy đạo sÄ© há»i như thế Ä‘á»u ngạc nhiên, vì ngưá»i trên giang hồ tuy biết gần đây có Bích Ba bang nổi lên thật, nhưng không ai biết Tổng đàn ở đâu, như vậy bốn ngưá»i không kinh ngạc sao được?
Nhưng ngưá»i nào ngưá»i nấy Ä‘á»u lão luyện giang hồ, khi nào vì má»™t lá»i há»i cá»§a đối phương mà sợ hãi, cho nên Long Äiá»n vá»™i đáp :
- Äạo trưởng sành lắm! Phải! Tại hạ và các ngưá»i ở Bích Ba hồ tá»›i đây cầu linh dược, chẳng lẽ đạo trưởng không nể mặt anh em má»— hay sao?
Lão đạo sÄ© liá»n dịu nét mặt, vá»›i giá»ng ôn tồn nói tiếp :
- Äến đây cầu linh dược, huống hồ lại là ngưá»i cá»§a Bích Vân kiếm khách, tiểu đạo đâu dám không đưa thuốc giải cho quý vị, nhưng quý vị nào đã vào chốn mai phục trùng trùng này, ai ai cÅ©ng khó thoát thân được lắm.
Nói xong y đưa hồ lô thuốc giải cho Bạch Cốt Thần Quân.
Ngưá»i giàu kinh nghiệm như Bạch Cốt Thần Quân, nay thấy đối phương đưa thuốc giải cho mình má»™t cách quá dá»… dàng như vậy, cÅ©ng phải ngạc nhiên hết sức, không biết nên xá»­ trí như thế nào cho phải, riêng có Bạch Dật Phong đã tiến lên má»™t bước đỡ lấy há»™p thuốc giải và đáp :
- Dám há»i đạo trưởng vá»›i Bích Vân kiếm khách có liên can đặc biệt gì, mà lúc này tại nÆ¡i đây lại chịu giúp đỡ chúng tôi như thế?
Lão đạo sĩ khẽ thở dài một tiếng rồi đáp :
- Hơn ba mươi năm vỠtrước, tiểu đạo vào núi hái thuốc bị một rắn độc cắn phải, may được Bích Vân kiếm khách đi qua thấy vậy cứu cho thoát chết, nên đến bây giỠcũng còn ghi nhớ và chỉ mong trả được cái ơn ấy...
Long Äiá»n lạnh lùng xen lá»i nói :
- Có ngưá»i tá»›i đó!
Má»i ngưá»i lắng tai nghe, quả thật có tiếng gió động tà áo nghe phần phật. Lão đạo sÄ© nghiêm nét mặt lại, nói tiếp :
- Quan chá»§ cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung ngày nay là sư Ä‘iệt cá»§a tiểu đạo. Năm trước y vào hậu cung, vì liên tiếp gặp những sá»± kỳ ngá»™ và được tệ sư huynh đặc biệt cưng chìu, cho nên võ công cá»§a y má»›i tiến bá»™ nhanh chóng như thế. Gần đây tệ sư huynh đột nhiên tuyên bố nhưá»ng ngôi Quan chá»§ cho y và còn tệ sư huynh thì má»™t mình Ä‘i ngoài vân du. Gần đây vì sư Ä‘iệt lại tuyên bố là y đã phát giác kẻ thù lá»›n nhất cá»§a y ở đâu rồi, và phải Ä‘em toàn lá»±c cá»§a bổn cung ra đối phó. Lúc ấy tiểu đạo không ngá» kẻ thù cá»§a y lại là các vị hào hiệp ở Bích Ba hồ, nên má»›i nhận lá»i, không ngá» trên Ä‘á»i lại có những sá»± lạ lùng như thế. Việc đã xảy ra như vậy, bần đạo đành phải đứng ra bên ngoài, không giúp bên nào cả.
Nói xong, lão đạo sÄ© chào má»i ngưá»i má»™t cái rồi vượt qua cá»­a sổ Ä‘i luôn. Y vừa qua cá»­a sổ thì Bạch Dật Phong đã kêu gá»i :
- Xin đạo trưởng ngừng bước!...
Nhưng lão đạo sÄ© đã quyết tâm không giúp hai cả, và võ công cá»§a ông ta lại cao siêu, nên lá»i nói cá»§a Bạch Dật Phong chưa dứt thì ông ta đã Ä‘i mất dạng rồi.
Bạch Cốt Thần Quân nghĩ ra được một kế, khẽ nói :
- Chúng ta mau lui ra khá»i nÆ¡i đây ngay!
Lúc ấy bá»—ng có tiếng kêu “lách cách†rất khẽ, ánh sáng tối om hẳn, những cá»­a sổ ở bốn vách Ä‘á»u vụt mất tích, bốn bá» tối Ä‘en như má»±c.
Long Äiá»n trái tay nhắm chá»— có cá»­a sổ tấn công má»™t chưởng kêu đến “bùng†má»™t tiếng, lúc ấy y má»›i hay vách tưá»ng cứng rắn như vậy. Tiếp theo đó lại có những tiếng kêu “soẹt soẹtâ€, bốn bên khe liá»n có những Ä‘iểm sao lạnh nhanh như mưa nhằm má»i ngưá»i bắn tá»›i.
Cá»§ng Phàm múa tít thanh Ä‘ao, liá»n đó có những tiếng kêu “leng kengâ€, tất cả những ám khí ở bốn bên bắn tá»›i liá»n biến thành sắt vụn rá»›t xuống đất ngay.
Long Äiá»n trầm giá»ng nói :
- Chúng ta phải nghÄ© cách thoát khá»i má»›i được.
Bạch Dật Phong liá»n nói :
- Tôi chắc muốn ra khá»i nÆ¡i đây cÅ©ng không phải là chuyện dá»… đâu.
Bạch Cốt Thần Quân lạnh lùng xen lá»i nói :
- Theo lão phu, chúng còn giở thêm trò khác ra nữa, chứ không phải bấy nhiêu thôi đâu.
Cá»§ng Phàm trầm giá»ng nói tiếp :
- Không biết hiện giỠBang chủ ở đâu? Không biết có gặp kẻ địch như chúng ta.
Long Äiá»n vá»™i đỡ lá»i.
- Bang chá»§ mưu trí hÆ¡n ngưá»i, quyết không ngu xuẩn như chúng ta mà bịmắc hợm đối phương như thế này đâu.
Bạch Cốt Thần Quân ngẫm nghĩ giây lát và nói tiếp :
- Có lẽ nơi đây là một cái hộp gang có gió thông hơi cũng nên.
Ông ta vừa nói dứt thì trên đỉnh đầu có tiếng ngưá»i khẽ nói :
- Cẩn thận.
Bốn ngưá»i vá»™i đứng nép vào bốn bên vách, đồng thá»i Bạch Cốt Thần Quân còn quát lá»›n :
- Nước độc!
Bốn ngưá»i liá»n giÆ¡ bốn chưởng lên đánh vào những nước từ bên trên chảy xuống.
Lúc ấy trong phòng mùi tanh hôi bốc lên khó ngửi hết sức mà những vòi nước độc vẫn cứ tiếp tục chảy xuống. Chỉ trong chốc lát, khắp phòng đã dính đầy nước độc.
Bốn ngưá»i dùng chưởng phong đẩy những nước độc ở bên trên chảy xuống nhưng thấy những vòi nước độc đó cứ tiếp tục phun xuống hoài, khiến bốn ngưá»i cuống cả chân tay lên.
Äá»™t nhiên ngoài phòng có tiếng cưá»i nhạt vá»ng vào, tiếp theo đó lại có giá»ng rất lạnh lùng nói :
- Các vị sắp có tuồng hay trình diễn đây.
Tiếng nói ấy từ trên đỉnh phóng vá»ng xuống, nhưng không biết rõ từ má»™t phương hướng nào? Tiếng nói vừa dứt thì có tiếng kêu “cách†má»™t tiếng “sè sè†rất khẽ, bốn bên vách đột nhiên có vô số lá»— hổng nho nhá» lá»™ ra, nước độc ở trong lá»— hông ấy nhanh như mÅ©i tên bắn vào.
Long Äiá»n thấy vậy quát lá»›n má»™t tiếng :
- Tập trung!
Cả bốn ngưá»i Ä‘á»u tập trung đúng ở giữa căn phòng, lưng sát lưng nhau, giở chưởng ra tấn công vá» phía những lá»— hổng để cho những nước độc không bắn vào ngưá»i mình được.
Tuy những vòi nước độc đó đã bị bốn ngưá»i đẩy bắn sang tứ phía, không sao bắn được vào thân cá»§a há», nhưng nước ở dưới đất càng ngày càng nhiá»u. Bốn ngưá»i Ä‘á»u lo âu vô cùng, không biết đối phó vá»›i những nước ở dưới đất bằng cách nào.
Äang lúc ấy lại có tiếng “phì phìâ€, trên đỉnh đầu lại có nước Ä‘en chảy xuống, đồng thá»i bốn bên vách lại có khói trắng phun ra.
Bạch Cốt Thần Quân thấy vậy cả kinh, vội giơ tay áo lên phe phẩy mấy cái đẩy những làn khói trắng và thuốc độc sang một bên, và mồm thì quát lớn :
- Cẩn thận khói trắng có độc đấy!
Y vừa lên tiếng nói, mÅ©i đã ngá»­i thấy mùi thÆ¡m và hÆ¡i độc ấy đã bốc lên trên óc liá»n, khiến ông ta loạng choạng đứng không vững, ngã lăn ra đất tức thì.
Cá»§ng Phàm vừa thấy sá»± tình xảy ra như vậy, liá»n xoay ngưá»i qua, đưa tay xốc lấy Thần Quân và dìu ông ta đứng dậy.
Trong lúc bốn ngưá»i Ä‘ang lâm vào tình trạng tuyệt vá»ng thì trên nóc phòng đột nhiên có mấy tiếng kêu “há»± há»±...†và hình như có mấy thân hình ngưá»i ngã lăn long lốc từ trên mái nhà rÆ¡i xuống đất.
Tiếp đó trên nóc phòng vụt mở toang má»™t khoảng trống và có tiếng cá»§a Kiếm Phi vá»ng xuống :
- Mau hãy thoát ra khá»i nÆ¡i đây!
Củng Phàm mừng rỡ lên tiếng :
- Bang chủ đã đến cứu chúng ta.
Dứt lá»i ôm chặt lấy Bạch Cốt Thần Quân và tung mình lên trên nóc, theo sau Cá»§ng Phàm là Bạch Dật Phong và Long Äiá»n hai ngưá»i.
Kiếm Phi thoáng nhìn sắc mặt cá»§a Thần Quân liá»n vá»™i bảo :
- Thần Quân huynh hãy mau vận sức dồn độc khí ra ngay đi, kẻo để lâu...
Chàng nói chưa dứt lá»i thì đã có mấy đạo sÄ© nhảy lên mái nhà đứng vây quanh bá»n chàng. Trong số mấy ngưá»i đạo sÄ© đó có má»™t đạo sÄ© vạm vỡ bịt mặt.
Äạo sÄ© bịt mặt có vẻ đắc ý, ngạo nghá»… lên tiếng :
- Kiếm Phi! Nơi này sẽ là mồ chôn của ngươi đó!
Kiếm Phi khinh thưá»ng đáp :
- Phải nói là của ngươi mới đúng hơn.
Äạo sÄ© bịt mặt cưá»i gằn má»™t tiếng, tay trái đưa lên không vẫy má»™t cái ra hiệu, liá»n có nhiá»u đạo sÄ© cá»§a Cá»­u Thiên đạo cung từ bốn phía xuất hiện và cùng tiến lại, thân pháp cá»±c kỳ mau lẹ, chứng tá» há» Ä‘á»u là những cao thá»§ trong võ lâm. Äồng thá»i tay mặt cá»§a vị đạo sÄ© vạm vỡ đưa lên kéo tấm vải bịt xuống, miệng quát lá»›n :
- Kiếm Phi! Có còn nhớ ta là ai không?
Kiếm Phi ngạc nhiên khẽ thốt :
- Vạn Thích! Té ra là huynh...
Äạo sÄ© bịt mặt chính là Vạn Thích, cất giá»ng cưá»i như quá»· khốc rồi chỉ tay vào Kiếm Phi ra lệnh cho các đạo sÄ© :
- Giết hết cả bá»n này... không được để cho má»™t ngưá»i nào sống sót.
Mệnh lệnh cá»§a Vạn Thích vừa thốt ra xong thì có mấy đạo sÄ© tuốt trưá»ng kiếm ra, xông thẳng vào bá»n Kiếm Phi.
Long Äiá»n ồ ồ la to :
- Muốn chết thì lão cho chết.
Thế là má»™t trận quyết đấu đã phát động ở ngay trên mái nhà. Bóng ngưá»i thấp thoáng qua lại và ánh Ä‘ao kiếm chiếu sáng loang loáng.
Cá»§ng Phàm vì sá»­ dụng Loạn nguyệt Ä‘ao, há»… thấy kẻ địch là đâm, chém, còn Kiếm Phi thì dùng Bích Vân kiếm múa tít đến ná»—i mưa gió không sao lá»t được. Bốn ngưá»i bảo vệ Bạch Cốt Thần Quân, Ä‘ang ngồi Ä‘iá»u hÆ¡i vận khí để dồn ná»c độc ra khá»i ngưá»i. Tiếng kêu la thảm khốc nổi lên, những luồng mưa máu bắn tung khắp nóc nhà nhưng bá»n đạo sÄ© càng tá»›i càng đông, chúng bao vậy chặt lấy bốn ngưá»i.
Má»™t tiếng canh sau, bốn ngưá»i đã thấm mệt, mồ hôi trên mặt toát ra, bốn cái mặt nạ sài lang trắng cÅ©ng dính rất nhiá»u máu tươi và áp lá»±c bên ngoài vẫn tiếp tục đè nặng tá»›i.
Cá»­u Thiên đạo cung ngoài những ngưá»i Ä‘ang đấu ở đó võ công rất cao cưá»ng ra, lại còn có những đạo sÄ© đứng cạnh đó xem, võ nghệ cÅ©ng không kém.
Vạn Thích đắc chí cưá»i vang và nói :
- Hà hà! Äặng Kiếm Phi! Lần này dù có muốn sống thì thật khó hÆ¡n là lên trá»i.
Nói xong y múa trưá»ng kiếm cùng mưá»i tên đạo sÄ© xông ngay vào trận đấu.
Äá»™t nhiên có má»™t bóng trắng phi lên và có tiếng ngưá»i lạnh lùng nói :
- Chưa chắc!
Lại có mấy tiếng kêu la thảm khốc, mưa máu lại bắn lên tung tóe. Bạch Cốt Thần Quân giở Bạch Cốt trảo đã lâu không sử dụng tới xông vào trận đấu.
Ãp lá»±c chung quanh càng nặng thêm, Kiếm Phi liá»n lá»›n tiếng há»i :
- Thiên Sát huynh, đã mạnh rồi đấy chứ.
Bạch Cốt Thần Quân cũng lên tiếng đáp :
- Như thưá»ng rồi, cám Æ¡n Bang chá»§!
Kiếm Phi ngẩng đầu lên nhìn trá»i, rú lên má»™t tiếng sài lang hú, nghe rất rùng rợn.
Bốn ngưá»i ná» cÅ©ng giở toàn lá»±c ra tấn công. Thế là bên phe chàng lại chiếm ưu thế ngay.
Äá»™t nhiên trong khu núi Cá»­u Cung bá»—ng có tiếng lang hú rất rầu rÄ©. Long Äiá»n liá»n hú lên như tiếng hổ gầm :
- Lại đây! Phen này các ngươi sẽ chết hết!
Y lại ngẩng đầu lên rú một tiếng sài lang hú, cũng rùng rợn hơn.
Vạn Thích cưá»i quái dị má»™t tiếng rồi nói :
- Chúng ta hãy diệt những tên này đi trước, rồi hãy giết mấy tên kia sau!
Y giÆ¡ trưá»ng kiếm lên ra hiệu má»™t cái, tất cả các đạo sÄ© đứng ở đó liá»n xông vào trong trận đấu. Thế là trên mái nhà đã có hÆ¡n ba mươi đạo sÄ© bao vây năm ngưá»i.
Äấu được má»™t hồi lâu, năm ngưá»i hình như đã thấm mệt. Äá»™t nhiên Kiếm Phi quát lá»›n :
- Xông xuống.
Kiếm của chàng hóa thanà một đạo ánh sáng xanh, nhằm dưới nhà phi thân xuống.
Tiếp theo đó Bạch Cốt Thần Quân, Bạch Dật Phong, Cá»§ng Phàm các ngưá»i cÅ©ng nhảy xuống theo Kiếm Phi và má»i ngưá»i xông vào trong đám đông. Dưới ánh sáng lập lòe, bóng ngưá»i thấp thoáng, tiếng kêu la thảm khốc cứ vá»ng lên luôn luôn, máu tươi càng bắn ra càng nhiá»u.
Cánh tay trái cá»§a Bạch Dật Phong đã bị thương nặng, Cá»§ng Phàm cÅ©ng bị thương nhưng nhiệm vụ má»i ngưá»i là dù còn đến giá»t máu cuối cùng cÅ©ng phải đánh lại kẻ địch.
Kiếm Phi giở toàn lá»±c ra sá»­ dụng Bích Vân tam thức, đồng thá»i tay trái thì múa thanh Kim Húc thần kiếm phát huy đến hết oai lá»±c, ánh sáng kiếm xanh và vàng cá»§a chàng tá»›i đâu là đối phương chết tá»›i đó.
Nên dù đối phương võ công cao siêu đến đâu, ngưá»i nhiá»u đến đâu cÅ©ng không làm gì nổi chàng. Nhưng rồi Kiếm Phi cÅ©ng thấy má»i mệt dần...
Bá»—ng đằng xa có tiếng hú rất dài vá»ng tá»›i, các anh em cá»§a Bích Ba bang đã giở hết lá»±c khinh công tá»›i cứu viện nhưng ít nhất há» cÅ©ng còn ở ngoài xa mưá»i dặm mà bá»n Vạn Thích Ä‘ang giở hết toàn lá»±c ra dồn éo thật là nguy vô cùng...

Hồi 35

Oán thù vạn kiếp
Kiếm Phi thấy tình thế bất lợi cho mình, liá»n múa tít cả Bích Vân kiếm lẫn Kim Húc thần kiếm rồi tung mình nhảy lên trên không, lượn Ä‘i mấy vòng hóa thành án sáng vàng và xanh nhằm tứ phía chém xuống. Chàng đã giở Vân Long cá»­u thức ra định giết sạch kẻ địch này.
Quả nhiên Vạn Thích không phải là ngưá»i thưá»ng, y thấy vậy cả kinh, vá»™i quát bảo bá»n đạo sÄ© :
- Hãy cẩn thận!
Nói xong y cÅ©ng múa trưá»ng kiếm xông lên chống đỡ. Sau những tiếng kêu “coong, coong†và Ä‘om đóm lá»­a bắn tung tóe, hai cái bóng ngưá»i đã thấy bắn ra hai bên. Kiếm Phi lại hú lên má»™t tiếng, ánh sáng vàng và ánh sáng xanh lại bắn vào bá»n đạo sÄ©. Tiếng kêu la thảm khốc lại nổi lên tứ phía, máu tươi bắn ra càng nhiá»u.
Lại có má»™t tiếng sài lang hú rất thê thảm vá»ng tá»›i. Tiếp theo đó, bốn mặt Ä‘á»u có sài lang hú dồn dập, đã thấy anh em cá»§a Bích Ba bang đã tá»›i nÆ¡i cứu viện rồi.
Vạn Thích cứ theo dõi Kiếm Phi hoài. Lúc này y đột nhiên quát lớn, múa kiếm hóa thành một đạo kiếm quang, nhắm Bạch Dật Phong đâm tới.
Lúc ấy Bạch Dật Phong bị mưá»i mấy đạo sÄ© bao vây, mưá»i mấy thanh kiếm Ä‘ang nhắm các nÆ¡i yếu huyệt đâm tá»›i. Y vá»›i má»™t thanh kiếm đỡ đông chống tây, nay bá»—ng lại có má»™t luồng ánh sáng loé mắt đâm tá»›i. Y giật mình kinh hãi, vá»™i giÆ¡ kiếm lên chống đỡ.
Chỉ nghe “coong†má»™t tiếng, tiếp theo đó má»™t tiếng kêu thảm khốc, ngưá»i y đã dính đầy máu, loạng choạng lui vá» phía sau. Äá»™t nhiên có tiếng kêu thật lá»›n, trưá»ng kiếm cùng giÆ¡ cả lên, rồi lại nhắm ngưá»i y đâm tá»›i. Y giận dữ rống lên má»™t tiếng, ngã lăn ra đất.
Vạn Thích đã hạ xong Bạch Dật Phong định quay lại tấn công Bạch Cốt Thần Quân đang kịch chiến với các tên đạo sĩ.
Lúc ấy Bạch Cốt Thần Quân Ä‘ang dùng Bạch Cốt trảo và Bạch Cốt thần công khổ chiến vá»›i mưá»i mấy tên đạo sÄ©, thấy Bạch Dật Phong chết má»™t cách thê thảm như vậy, ông ta liá»n múa tít hai cánh tay có khói trắng bốc lên nghi ngút, liá»n có hai đạo sÄ© nằm gục chết tại chá»—.
Vạn Thích thấy vậy liá»n múa kiếm xông lại nhắm Bạch Cốt Thần Quân đâm luôn.
Bạch Cốt Thần Quân cưá»i nhạt má»™t tiếng, xoay ngưá»i má»™t vòng tránh khá»i ba thế kiếm cá»§a đối phương rồi giÆ¡ tay ra lôi má»™t cái, ngưá»i quay Ä‘i má»™t vòng đã núp sau lưng má»™t đạo sÄ©, tay ông ta còn tấn công ra má»™t thế rất mạnh. Thế quay và thế tránh né cá»§a ông ta khiến ai nấy cÅ©ng phải ngạc nhiên. Äạo sÄ© ná» không kịp đỠphòng, kinh hãi chạy lên vá» phía trước thì vừa lúc thanh kiếm sáng quắc đâm tá»›i. Y chưa kịp la má»™t tiếng nào thì ngá»±c đã bị đâm thá»§ng, máu bắn ra tung tóe.
Bạch Cốt Thần Quân thấy vậy liá»n la lên :
- Ãc độc thật!
Nói xong, ông ta giÆ¡ hai tay ra, gạt hai thanh trưá»ng kiếm vừa đâm tá»›i. Äồng thá»i dùng Bạch Cốt trảo nhằm Vạn Thích tấn công.
Vạn Thích thấy vậy cưá»i quái dị má»™t tiếng, múa kiếm nhằm ngá»±c ông ta đâm tá»›i.
Ông ta cÅ©ng cưá»i nhạt má»™t tiếng và đáp :
- Lão phu không mắc hỡm đâu!
Ông ta vừa nói vừa lướt sang bên, thuận tay đâm vào một đạo sĩ khác.
Lúc ấy, một tiếng kêu la thảm khốc nổi lên tứ phía trước cung.
Tiếp theo đó, tiếng sài lang nổi lên, bốn bóng trắng đã lẹ làng lướt nhanh vào.
Cá»§ng Phàm thấy như vậy cưá»i như Ä‘iên như dại, múa tít thanh Ä‘ao xông lên, hai cái bóng Ä‘en đã bắn tung ra. Long Äiá»n cÅ©ng cả cưá»i má»™t hồi, múa thanh Tá»· long Ä‘ao sáng vàng tá»›i đâu thì máu phun ra tá»›i đó, rồi rống lên thật lá»›n, nói rằng :
- Các anh em hãy xông lên chém giết đi!
Tiếp theo đó, bóng ngưá»i tung hoành, ánh sáng Ä‘ao thấp thoáng, mưá»i mấy cái bóng như thiên thâầ hạ trần ở bốn phía tam mặt xông tá»›i. Thế là máu tươi cá»§a bá»n đạo sÄ© chảy ra như suối, tiếng kêu la thảm khốc, hòa thành má»™t nhạc Ä‘iệu đưa đám tang.
Kiếm Phi liá»n hăng hái hÆ¡n trước, giết chết má»™t tên đạo sÄ© ở phía sau tấn công tá»›i, rồi ngẩng mặt lên trá»i rú lên má»™t tiếng. Tiếng rú cá»§a chàng chưa dứt thì ngưá»i chàng đã nhanh như Ä‘iện chá»›p tiến tá»›i trước mặt Vạn Thích rồi.
Lúc ấy, Vạn Thích đã như điên cuồng, không ngỠBích Ba bang lại mạnh đến thế!
Y yên chí phen này thế nào bên mình cÅ©ng nắm chắc phần thắng trong tay, ngỠđâu bây giá» toàn quân lại sắp bị tiêu diệt đến nÆ¡i, nên y má»›i lá»›n tiếng cả cưá»i, múa trưá»ng kiếm xông lên chống đỡ hai thanh kiếm vàng và xanh cá»§a đối thá»§.
Äôi bên vừa va đụng nhau, trận đấu kịch liệt liá»n khai diá»…n.
Lúc này Vạn Thích má»›i biết Kiếm Phi lợi hại, cảm thấy áp lá»±c cá»§a bốn bên đè nén xuống quả thá»±c kinh ngưá»i. Ngưá»i y hình như bị trôi lênh đênh trên bể cả không bá» bến, càng ngày ánh sáng vàng vá»›i xanh càng sáng rá»±c, áp lá»±c ở bốn bên càng nặng ná» hÆ¡n hết.
Y đã giở đến mưá»i thành chân lá»±c ra rồi mà vẫn không chống cá»± nổi. Y định phá thá»§ng má»™t mặt để mong thoát thân. Äang lúc ấy thì y đã nghe có tiếng cưá»i rất dài rót vào tai và giá»ng nói cá»§a Kiếm Phi vang lên như tiếng chuông nói :
- Phen này bổn Bang chủ không sao tha thứ cho các hạ được nữa.
Nhưng tiếng nói đó vừa dứt thì Vạn Thích lại cảm thấy áp lá»±c bá»—ng nhẹ hẳn, y mừng rỡ khôn tả vá»™i tung mình nhảy lên, bá»—ng thấy khí hải huyệt tê tái, chân khí bài tiết, chân tay mình mẩy không còn hÆ¡i sức nữa. Y cảm thấy ngưá»i nhẹ nhõm và như bị ngưá»i ở phía sau xách cổ áo lôi lên rồi vượt qua mái nhà Ä‘i luôn.
Khi ra tới ngoài đạo cung, y mở mắt ra nhìn thấy bốn võ sĩ mặc áo trắng đầu đeo mặt nạ sài lang, tay cầm đao cong đang canh giữ một chiếc xe ngựa lộng lẫy, y lại nghe thấy Kiếm Phi nói tiếp :
- Hiện giỠchân lực của các hạ đã bị tản mác hết rồi. Nể mặt chúng ta kết nghĩa với nhau một phen, tại hạ tha chết cho các hạ, thôi đi đi.
Lúc này Vạn Thích mới biết mình đã khổ công tu luyện được môn võ công tuyệt kỹ, nhưng bây giỠđã bị phế hết, y đau lòng khôn tả, nghênh ngang đứng dậy.
Lúc ấy bốn võ sĩ áo trắng đã cúi mình vái chào Kiếm Phi một cái.
Kiếm Phi chỉ khẽ nhún chân, ngưá»i đã nhảy tá»›i cạnh xe ngá»±a ngó đầu nhìn vào bên trong, thấy Lý Hồng vẫn còn nằm yên ở trong đó, hình như mê man chưa tỉnh, chàng liá»n thở dài má»™t tiếng và nói :
- Hồng muá»™i, cÅ©ng may trá»i không phụ ngưá»i có lòng.
Äá»™t nhiên má»™t võ sÄ© áo trắng quát lá»›n :
- Ngươi dám...
Chàng vá»™i quay đầu lại nhìn thấy má»™t thanh Ä‘oản Ä‘ao đã cắm vào ngá»±c cá»§a Vạn Thích rồi. Äối thá»§ Ä‘i loạng choạng bước vá» phía trước má»™t bước, hai mắt trợn tròn xoe gắng sức nói :
- Há» Äặng kia, mối thù này cá»§a chúng ta để tá»›i Ä‘á»i sau hãy thanh toán vậy.
Nói tá»›i đó y đã ngã lăn ra đất liá»n, mÅ©i dao đã đâm thá»§ng ra phía sau lưng cá»§a y, máu tươi chảy lai láng.
Kiếm Phi thấy vậy rầu rĩ nói :
- Việc này không thể trách được mỗ.
Lúc bấy giá» trong Cá»­u Thiên đạo cung chỉ còn má»™t vài tiếng kêu thảm thiết vá»ng ra thôi. Kiếm Phi liá»n ngá»­ng mặt lên trá»i, rú má»™t tiếng thưa dài, tiếng rú cá»§a chàng chưa dứt đã có anh em cá»§a Bích Ba bang ở trong Äạo Cung phi ra, chỉ thoáng cái tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ra tá»›i hết, và đứng nghiêm chỉnh ở trước mặt Kiếm Phi. Phía sau há» còn có má»™t số đạo sÄ© mình dính đầy máu tươi Ä‘ang chạy theo ra.
Kiếm Phi thấy vậy lạnh lùng nói :
- Äứng yên!
Lâu Thiên vội la lớn :
- Äứng yên!
Tiếng la cá»§a y thá»±c là vang trá»i động đất, các đạo sÄ© Ä‘á»u kinh hãi đứng yên ngay.
Kiếm Phi lạnh lùng nói tiếp :
- Quý vị có biết không? Nguyên nhân chá»§ yếu cá»§a lần sát kiếp này là do Quan chá»§ cá»§a các vị vá»›i tại hạ có má»™t tư thù. Từ nay trở Ä‘i ân oán cá»§a đôi bên đã dứt khoát, mong từ giá» trở Ä‘i các vị nên theo đạo chính mà làm ngưá»i, thôi quý vị Ä‘i vào Ä‘i.
Bá»n đạo sÄ© ngẩn ngưá»i ra giây lát rồi tất cả Ä‘á»u vái chào Kiếm Phi má»™t lạy má»›i lui vào trong quan, chỉ còn lại hai lão đạo sÄ© thá»§ng thẳng tiến tá»›i.
Lúc ấy Biện Hổ oai phong lẫm lẫm, đứng trước đạo quan không xa, thấy hai đạo sÄ© tiến lên như vậy liá»n cưá»i nhạt há»i :
- Các ngươi muốn làm gì thế?
Hai ngưá»i cùng vái chào và nói :
- Äặng Bang chá»§ vá»›i tệ quan là ân hay là oán đến giá» vẫn chưa rõ rệt. Nhưng từ nay trở Ä‘i, tệ quan quyết không can thiệp vào thị phi cá»§a giang hồ nữa.
Nói tá»›i đó hai ngưá»i cùng dừng lá»i.
Äạo sÄ© đứng bên phải lại nói tiếp :
- Nếu thí chá»§ các ngưá»i có việc muốn mượn tệ quan dùng, xin cứ tá»± tiện, lão đạo có việc bận không thể nào tiếp đãi được nữa.
Nói xong, y chắp hai tay vái má»™t cái rồi quay ngưá»i Ä‘i vào trong đạo quan tức thì.
Lúc ấy Long Äiá»n Ä‘i tá»›i trước mặt Kiếm Phi cung kính vái chào, hai tay đưa cái há»™p gấm lên đưa cho chàng và nói :
- Thưa Bang chủ, đây là thuốc giải.
Kiếm Phi thận trá»ng mở nắp há»™p ra, chàng ngá»­i thấy mùi rất thÆ¡m tho và ngá»­i xong đầu óc tỉnh táo khôn tả liá»n gật đầu đáp :
- Phải, đây chính là thuốc giải.
Má»i ngưá»i thấy chàng thá»­ thuốc như vậy Ä‘á»u kính phục y đạo cá»§a chàng rất cao minh, chàng quay đầu lại mở tấm màn cá»­a chiếc xe nhìn Lý Hồng rồi nói vá»›i má»i ngưá»i.
- Tốt hơn hết đem nàng vào trong quan cứu chữa thì hơn.
Biện Hổ với Hồ Phong vội đi vào trong đạo quan, một lát sau cả hai lại bước ra và thưa.
- Äã nói vá»›i há», há» bằng lòng cho mượn căn phòng rồi.
Kiếm Phi liá»n bồng Lý Hồng Ä‘i vào trong đạo quan.
Lúc ấy đã có má»™t tiểu đạo đồng quét dá»n sẵn má»™t căn phòng. Kiếm Phi ẵm Lý Hồng vào, khẽ đặt nàng nằm lên trên sập. Cá»§ng Phàm, Long Äiá»n, Lôi Anh Ä‘á»u Ä‘i quét dá»n chiến trưá»ng. Kiếm Phi liá»n bảo Cương Thiết NgÅ© Kỵ SĨ :
- Các ngươi ở ngoài phòng há»™ pháp cho bổn tá»a.
Năm ngưá»i vâng lá»i Ä‘i ra ngay, Kiếm Phi lại dặn bảo Lâu Thiên vá»›i Bạch Cốt Thần Quân :
- Hai vị hãy ở trong phòng giúp tôi một tay.
Lâu Thiên vá»›i Bạch Cốt Thần Quân vâng lá»i ở lại trong phòng ngay. Kiếm Phi từ từ Ä‘i tá»›i trước sập lấy thuốc giải ra cho Lý Hồng uống, rồi chàng đỡ nàng ngồi dậy. Chàng ngồi ở phía sau nàng để tay trái vào yếu huyệt sau lưng cá»§a nàng rồi dùng hai ngón tay phải, khẽ gõ mấy cái.
Lâu Thiên với Bạch Cốt Thần Quân đứng cạnh đó vẻ mặt rất gây cấn khôn tả và chăm chú phòng bị.
Má»™t lát sau trên ngưá»i cá»§a Kiếm Phi đã có những làn khói trắng bốc lên. Tiếp theo đó, trên ngưá»i cá»§a Lý Hồng lại có hắc khí bốc lên, sắc mặt cá»§a nàng hồng hào dần, mồ hôi đã bắt đầu nhá»… nhại, cả Kiếm Phi cÅ©ng vậy.
Lâu Thiên thấy vậy vội chạy lại để một bàn tay lên mạch môn huyệt của Kiếm Phi rồi dồn chân lực của mình sang cho chàng.
Kiếm Phi thấy Lâu Thiên thông minh như vậy liá»n tá»§m tỉm cưá»i tỠý cám Æ¡n.
Vì Kiếm Phi đã kịch chiến má»™t hồi, sau lại đấu vá»›i Vạn Thích má»™t trận đã dùng sức quá nhiá»u, nên bây giá» chàng má»›i Ä‘uối sức như thế. Chàng quá yêu Lý Hồng nên đã giở hết ná»™i lá»±c ra giúp nàng. Lâu Thiên không kịp thá»i giúp chàng má»™t tay thì chưa biết chừng phen này chàng nguy tai mất.
Má»™t lát sau hình như hắc khí ở ngưá»i Lý Hồng đã hết, Kiếm Phi giÆ¡ tay phải lên phất má»™t cái, liá»n có má»™t luồng khói bốc lên úp chụp lên hắc khí cá»§a Lý Hồng bốc ra và đã ngưng tụ lại. Chỉ trong nháy mắt làn khói trắng cÅ©ng dần dần xâm nhập vào trong ngưá»i cá»§a Kiếm Phi. Mặt cá»§a Lâu Thiên cÅ©ng vã mồ hôi ra, đủ thấy y đã dùng sức quá nhiá»u.
Trong phòng yên lặng như tá», Lý Hồng vẫn nằm yên chưa há» tỉnh lại. Kiếm Phi sắc mặt nhợt nhạt ngồi yên không cá»­ động, hai lá»— mÅ©i cá»§a chàng có hai cây bạch khí thò ra dần. Lâu Thiên mặt đã hồng hào Ä‘ang ngồi vận hÆ¡i Ä‘iá»u tức, chỉ có Bạch Cốt Thần Quân ngồi lẳng lặng tại đó đưa mắt nhìn khắp chung quanh để canh gác cho Kiếm Phi, Lâu Thiên và Lý Hồng.
Nếu lúc này có ngưá»i ra tay tấn công Bạch Cốt Thần Quân không ra tay ngăn cản thì Kiếm Phi ba ngưá»i thế nào cÅ©ng bị ngưá»i đó giết chết ngay tại chá»—. Cho nên bên ngoài đã có năm kỵ sÄ© phòng vệ rồi mà Bạch Cốt Thần Quân vẫn không yên tâm mà nhìn khắp chung quanh là thế.
Äá»™t nhiên có má»™t tiếng hú thật dài và nghe rất kinh khá»§ng ở đằng xa vá»ng tá»›i.
Tài sản của ngocnd321

  #15  
Old 06-06-2008, 07:35 AM
ngocnd321's Avatar
ngocnd321 ngocnd321 is offline

Hàn Lâm Há»c Sỹ
 
Tham gia: May 2008
Äến từ: Nam Äịnh city
Bài gởi: 445
Thá»i gian online: 6 giá» 17 phút 4 giây
Xu: 0
Thanks: 0
Thanked 37 Times in 28 Posts
Hồi 36

Lưỡng hổ tranh hùng

Lúc ấy trá»i đã sáng tá» dần, trong núi Cá»­u Cung bá»—ng có má»™t tiếng rú nghe rất rùng rợn vá»ng tá»›i nÆ¡i, khiến ai nghe cÅ©ng phải kinh hoàng.
Tiếng rú ấy thế nào cÅ©ng phải có nguyên nhân, nếu ngưá»i rú đó tá»›i đây không phải gây hấn vá»›i Cá»­u Thiên đạo cung thì cÅ©ng tá»›i kiếm bá»n ngưá»i cá»§a Bích Ba bang, nên ai nấy Ä‘á»u gây cấn hết sức, nhất là Bạch Cốt Thần Quân nghe thấy tiếng rú ấy lại càng phải đỠphòng thêm, ông ta đã vận hết thần công ra chuẩn bị, há»… có động tÄ©nh gì là không tiếc tay cùng tiếc thân đấu vá»›i kẻ địch chí chết thì thôi.
Tiếng rú ấy dứt rồi bốn bá» lại yên lặng như tá», yên lặng đến ná»—i cả tiếng hô hấp cá»§a má»i ngưá»i cÅ©ng nghe thấy, không khí ở bốn mặt tám phương nặng nỠđè xuống.
Bạch Cốt Thần Quân chú ý đến từng động tĩnh một ở chung quanh, các anh em của Bích Ba bang ở ngoài cửa cũng hết sức cẩn thận canh gác.
Lại có má»™t tiếng rú thá»±c dài và thê thảm nổi lên ở chá»— rất gần, nghe tiếng rú ấy cÅ©ng đủ biết ngưá»i đó công lá»±c rất cao siêu, không phải là những tay cao thá»§ thưá»ng.
Bạch Cốt Thần Quân rùng mình đánh thót má»™t cái, đưa mắt vào trong phòng thấy ba ngưá»i vẫn ngồi yên không cá»­ động, ông ta lại nhìn ra cá»­a sổ và cá»­a phòng để đỠphòng. Bá»—ng có má»™t tiếng kêu rất quái dị :
- Bá»n tiểu yêu các ngươi làm gì thế?
Nghe giá»ng nói đúng là tiếng cá»§a Lôi Anh và đủ biết kẻ địch tá»›i nhiá»u ngưá»i chứ không phải má»™t.
Tiếp theo đó lại có tiếng cưá»i the thé và tiếng ngưá»i nói vá»ng vào :
- Gá»i há» Äặng ra đây trả lá»i!
Có tiếng cá»§a Cá»§ng Phàm trả lá»i :
- Các hạ hãy báo danh cho chúng ta nghe đã.
Tiếng ngưá»i the thé lại nói tiếp :
- Các ngươi là cái thá quái gì mà dám há»i tên tuổi cá»§a ta?
Lôi Anh lại tiếp :
- Các ngươi táo gan thật, dám tới đây quấy nhiễu phải không?
Bá»—ng má»™t giá»ng nói nghe rất rắn rá»i và lạnh lùng đáp :
- Nếu ngươi không gá»i há» Äặng ra đây trả lá»i thì đừng có trách lão phu vô lá»….
Cá»§ng Phàm cưá»i ha hả đáp :
- Nếu các hạ không báo danh trước thì ngày hôm nay đừng hòng mở được cửa này.
Hai bên cứ cãi vã nhau như vậy ở ngoài cá»­a cung, tiếp theo đó tiếng ngưá»i cưá»i the thé lại nói :
- ÄÆ°ng có nói những lá»i thừa ấy, có mau gá»i Kiếm Phi ra đây tạ tá»™i và lãnh cái chết không?
Lôi Anh lá»›n giá»ng quát lá»›n :
- Tiểu tá»­ giá»i thật, muốn chết phải không?
Y chưa nói dứt đã có tiếng kêu “bùng†thực lớn và tiếng kêu “hự hự†hai tiếng.
Cá»§ng Phàm cưá»i ha hả nói tiếp :
- Giá»i, kể cÅ©ng tài ba đấy, hãy nếm bảo Ä‘ao cá»§a bổn Äá»™i trưởng đã.
Lúc ấy ngoài cá»­a cung tiếng gió kêu vù vù nổi lên liên tiếp, ngưá»i nói giá»ng cứng cá»i và lạnh lùng lại lên tiếng nói tiếp :
- Ra tay nặng một chút, hãy giết tên này rồi nói chuyện sau.
Tiếp theo đó tiếng gió động càng nhanh và càng mạnh hơn trước, đủ thấy trận đánh kịch liệt như thế nào rồi.
Lúc đó các đội viên, đội quân Ä‘á»u ra cá»­a quan đứng xem trận đấu.
Hãy nói Kiếm Phi vẫn ngồi yên ở trên sập, hai cây ngá»c trụ ở hai lá»— mÅ©i cá»§a chàng thò ra đã to như hai cánh tay trẻ con và cứ thập thò hoài.
Äá»™t nhiên hai cây ngá»c trụ ấy thu cả vào trong lá»— muÅ© cá»§a chàng, chàng mở mắt ra nhìn Lâu Thiên má»™t cái, lúc ấy Lâu Thiên cÅ©ng mở mắt ra cưá»i rồi cùng đứng dậy.
Bạch Cốt Thần Quân thấy vậy mới thở hắt ra một tiếng.
Kiếm Phi đưa mắt nhìn Lý Hồng rồi bảo với Bạch Cốt Thần Quân và Lâu Thiên rằng :
- Hai vị làm ơn bảo hộ Lý cô nương cho.
Hai ngưá»i cung kính vâng lá»i, Kiếm Phi liá»n đẩy cá»­a Ä‘i ra ngoài phòng.
NgÅ© Kỵ SÄ© Ä‘ang ráo riết bảo vệ, thấy Kiếm Phi ra cả năm cúi đầu chào, chàng khẽ cưá»i và an á»§i năm ngưá»i rằng :
- Hôm nay đã khiến quý vị vất vả một phen.
Kim kỵ sÄ© là ngưá»i đứng đầu NgÅ© kỵ sÄ© nghe nói liá»n cung kính vái chào và nói :
- Kẻ địch có bốn ngưá»i tất cả, hai ngưá»i hiện Ä‘ang đấu vá»›i Äá»™i trưởng và Lôi đại ca còn hai ngưá»i nữa đứng ở ngoài.
Kiếm Phi liá»n há»i :
- Chúng tới đây làm chi?
- Lúc chúng đến chỉ bảo muốn kiếm Bang chủ để trả thù thôi.
Kiếm Phi cưá»i hì hì đáp :
- Chúng ta mau đi ra ngoài kia.
Nói xong chàng thá»§ng thẳng Ä‘i ra ngoài đạo quan, năm kỵ sÄ© theo sau. Sáu ngưá»i Ä‘i trông rất chậm, nhưng sá»± thá»±c chỉ nháy mắt đã ra tá»›i ngoài cá»­a đạo quan rồi.
Lúc ấy trên quãng trưá»ng ở ngoài đạo quan Ä‘ang có tiếng gió kêu vù vù, cát bụi bay mù mịt. Lôi Anh, Cá»§ng Phàm Ä‘ang đấu vá»›i hai ngưá»i tóc bạc ăn mặc rất lịch sá»±, trận đấu kịch liệt ác độc khôn tả.
Còn phía bên kia là Äà SÆ¡n công tá»­ Hoàng Cái VÅ© vá»›i má»™t ông già tóc bạc ăn mặc rất xa hoa, thân hình cao vạm vỡ trông rất gian xảo.
Hoàng Cái VÅ© vừa nhìn thấy Kiếm Phi bước ra đã cưá»i nhạt mấy tiếng nói :
- Äặng Kiếm Phi, ngày chết cá»§a ngươi đã tá»›i rồi.
Kiếm Phi không trả lá»i đưa mắt nhìn trận đấu má»™t cái, mặt liá»n biến sắc rồi quát lá»›n :
- Lôi Anh, Củng Phàm mau lui ngay.
Hai ngưá»i vâng lá»i lui ngay vá» phía sau, Kiếm Phi mỉm cưá»i nói tiếp :
- Hai ngưá»i hãy nghỉ ngÆ¡i giây lát Ä‘i!
Äồng thá»i chàng dùng truyá»n âm nhập mật dặn bảo hai ngưá»i tiếp :
- Mau vào bên trong bảo vệ lấy Lý Hồng cô nương để khá»i bị ngưá»i ta bắt cóc.
Hai ngưá»i cung kính vâng lá»i Ä‘i vào trong đạo quan ngay.
Kiếm Phi lạnh lùng nhìn Äà SÆ¡n công tá»­ và há»i :
- Ngày hôm nay các hạ tới đây có việc gì thế?
Hoàng Cái VÅ© ngẩn ngưá»i ra giây lát rồi cưá»i hì hì đáp :
- Ngày hôm nay bổn công tá»­ tá»›i đây để lấy lại món nợ mà trá»i trao phó cho.
Kiếm Phi kêu ồ má»™t tiếng và há»i tiếp :
- Chẳng hay các hạ má»i những nhân vật đặc biệt nào đến đỡ đầu cho đấy?
Nói xong, chàng lại nhìn chung quanh, mặt tá» vẻ thất vá»ng và lạnh lùng nói tiếp :
- Tại hạ không thấy má»™t nhân vật đặc biệt xuất sắc nào có thể chống nổi má»™t thế đánh cá»§a tại hạ, thôi má»i các vị vá» nhà Ä‘i.
Lúc ấy ông già tóc bạc đứng cạnh Hoàng Cái VÅ© liá»n cưá»i nhạt má»™t tiếng và nói :
- Lão phu chưa thấy một tiểu tử nào lại ngông cuồng đến như vậy.
Giá»ng nói cá»§a ông già vừa cứng rắn vừa lạnh lùng khiến ai nghe thấy cÅ©ng phải giật mình kinh hãi.
Kiếm Phi cưá»i nhạt má»™t tiếng và nói tiếp :
- Các hạ hãy cho biết tên tuổi để tại hạ xem các hạ có đủ tư cách để đứng đây nói chuyện không?
Hai ông già đứng ở một bên nghe thấy chàng nói như thế bỗng tiến lên một bước quát lớn :
- Câm mồm, trước mặc Sơn chủ mà ngươi dám ngông cuồng như thế à?
Kiếm Phi đột nhiên cưá»i lá»›n :
- Hoàng Quá Thiên, nếu ngươi không tá»›i ta cÅ©ng sẽ đến Äà SÆ¡n gặp ngươi.
Nói xong, chàng giÆ¡ tay trái lên tung má»™t cái, đã có má»™t đạo hồng quang như má»™t sợi dây thấp thoáng và kêu đánh bá»™p má»™t tiếng rất khẽ, má»™t cái quạt nho nhá» màu tía hồng đã cắm ngay ở trước mặt Äà SÆ¡n công tá»­ liá»n.
Hoàng Quá Thiên trông thấy cái quạt nan, mặt liá»n biến sắc, vá»™i đổi sắc mặt cưá»i gằn má»™t tiếng và nói :
- Hà hà, không ngỠcác hạ là môn hạ của y.
Kiếm Phi dùng giá»ng mÅ©i kêu “hừ†má»™t tiếng đáp :
- Äừng có nói nhiá»u, ngày hôm nay ta phải thay mặt nghÄ©a phụ ta quét sạch cá»­a ngõ.
Hoàng Quá Thiên ngá»­ng mặt lên trá»i cưá»i nhạt mấy tiếng đáp :
- Ngay chủ nhân của cái quạt này thân chinh đến đây cũng không làm gì nổi lão phu, huống hồ là ngươi.
Nói xong y cưá»i nhạt hoài.
Äang lúc ấy lại có má»™t tiếng cưá»i nhạt rót vào tai má»i ngưá»i, tiếp theo đó tiếng nói lạnh lùng vá»ng tá»›i :
- Hừ, hừ, dù lão phu thân chinh đến đây cũng không làm gì nổi ngươi ư? Hừ... hừ...
Má»i ngưá»i nhìn theo vá» phía cây cổ thụ, liá»n thấy má»™t cái bóng xanh rất nhẹ nhàng phi tá»›i. Khi bóng xanh đó tá»›i gần má»i ngưá»i má»›i hay là má»™t ông già mặc áo dài xanh ngưá»i gầy gò, mặt thon thon.
Kiếm Phi vừa trông thấy ông già đó, mừng rỡ khôn tả vá»™i nhảy xổ lại kêu gá»i :
- Nghĩa phụ... nghĩa phụ...
Ông già áo xanh tá»§m tỉm cưá»i, mặt lá»™ vẻ an á»§i vá»›i giá»ng rất ôn tồn đáp :
- Phi nhi...
Hai cha con tay nắm tay nhau và nhìn mặt nhau hồi lâu không nói ná»­a lá»i, cả hai cùng ứa nước mắt ra, đủ thấy hai cha con thương nhau đến thế nào.
Äà SÆ¡n chá»§ ngẩn ngưá»i ra giây lát rồi cưá»i nhạt nói :
- Nếu không có việc gì thì lão phu cáo lui trước.
Hoàng Cái VÅ© thấy vậy ngẩn ngưá»i ra ngạc nhiên vô cùng, mồm ấp úng há»i :
- Cha...Còn Lý Hồng thì sao...
Hoàng Quá Thiên trợn mắt lên khẽ quát mắng con trai rằng :
- Äồ vô dụng!
Năm xưa là Phiến Ma, ngày nay là Lang Hú cốc chá»§, ông già áo xanh khẽ buông tay Kiếm Phi ra, hiá»n từ nói :
- Phi nhi, để cha diệt trừ tên phản đồ nghịch sư này trước rồi hãy nói chuyện với con sau.
Kiếm Phi lắc đầu đáp :
- Không, cha để cho con được thi hành lá»i hứa năm xưa.
Lang Hú cốc chá»§ vừa cưá»i vừa đáp :
- Không, Hoàng Quá Thiên ngày nay không phải là Hoàng Quá Thiên ngày xưa nữa, để cha đối phó với y.
Kiếm Phi tiến lên má»™t bước vừa cưá»i vừa đỡ lá»i :
- Cha, chẳng lẽ cha lại để cho con bội tín hay sao?
Lang Hú cốc chủ ngẫm nghĩ giây lát rồi đáp :
- Thôi được, con nên cẩn thận nhé!
Hoàng Quá Thiên xưa kia vì sợ Phiến Ma cho nên mới phải lẩn trốn ra ngoài biên cương, khổ tâm ẩn tu không vào Trung Nguyên là thế. Bây giỠtuy đã cách biệt lâu năm, nhưng nghĩ đến trận kịch chiến của hai thầy trò, y hãy còn kinh hoảng nên chưa chi y đã sợ hãi là thế.
Lúc ấy Kiếm Phi đã vội đòi ra đấu với y mà Phiến Ma lại bằng lòng nên y mừng rỡ khôn tả. Nhưng y vẫn cố làm vẻ bình tĩnh lạnh lùng nói :
- Tiểu tử ngươi đứng sang một bên đi, ngươi không phải là đối thủ của lão phu đâu.
Kiếm Phi cưá»i ha hả :
- Nếu trong năm mươi hiệp mà tại hạ không giết được ngươi thì dang hai tay dâng đầu lên cho ngươi ngay, và tất cả má»i ân oán Ä‘á»u xóa bá».
Má»i ngưá»i nghe thấy chàng nói như thế Ä‘á»u rùng mình kinh hãi, vì Äà SÆ¡n chá»§ có phải là ngưá»i tầm thưá»ng đâu mà chàng đã bảo chỉ trong năm mươi hiệp đã giết chết y được, như vậy thá»±c là quá ngông cuồng má»™t chút.
Lang Hú cốc chủ cũng kinh hãi hết sức vội buột miệng nói :
- Phi nhi...
Tiếp theo đó ông ta nghiêm nét mặt lại nói tiếp :
- Thôi được con phải cẩn thận đấy nhé.
Nói xong ông ta cưá»i và cổ võ chàng.
Lúc ấy Hoàng Quá Thiên lại cưá»i khỉnh má»™t tiếng rồi nói :
- ÄÆ°á»£c, nếu trong năm mươi hiệp lão phu bị ngươi đánh bại thì từ nay trở Ä‘i phái Äà SÆ¡n sẽ vÄ©nh viên tuân lệnh ngươi.
Lá»i nói cá»§a y không khác gì y đã nói rõ, nếu y thua phái Äà SÆ¡n sẽ là thuá»™c hạ cá»§a Kiếm Phi.
Nói xong, y cưá»i vẻ đắc ý quay tay má»™t cái, trong tay đã có má»™t cái quạt ngay.
Trong quạt cá»§a y bá»—ng có má»™t làn ánh sáng bạc tá»a ra, y đã múa tít cây quạt rồi, mồm thì cưá»i nhạt nói :
- Tiểu tử giở khí giới ra đi.
Kiếm Phi cưá»i vẻ kiêu ngạo, rút luôn thanh Bích Vân kiếm ra khá»i bao, trận đấu này cá»§a hai ngưá»i khác hẳn những trận đấu khác nên cả hai cùng thận trá»ng hết sức.
Äà SÆ¡n chá»§ Hoàng Quá Thiên giÆ¡ cái quạt lên rồi thá»§ng thẳng Ä‘i quanh Kiếm Phi má»™t vòng.
Kiếm Phi vẫn cầm trưá»ng kiếm, hai chân cứ đứng yên không khác gì má»™t tòa núi sắt vậy. Má»i ngưá»i thấy không khí nặng hết sức, trống ngá»±c đập mạnh rất mạnh và hai mắt cứ trố lên nhìn vào đấu trưá»ng. Kiếm Phi đứng yên không há» cá»­ động chút nào, còn Äà SÆ¡n chá»§ thì càng Ä‘i càng nhanh, sau cùng chỉ còn thấy má»™t luồng ánh sáng bạc chạy vòng quanh Kiếm Phi thôi chứ không trông thấy thân hình cá»§a y đâu hết. Thế rồi luồng ánh sáng xanh bắt đầu tá»a lên, má»™t xanh má»™t bạc vừa đụng vá»›i nhau.
Sau ba mươi hiệp, trong trận đấu bỗng có một tiếng kêu “ùm†rất lớn, cát bụi bay mù mịt, kình phong mạnh khôn tả. Hai cao thủ này vừa lui vỠphía sau đã nhảy tới, nhưng dưới mặt đất đã có thêm một cái hố sâu.
Äang lúc ấy lại có má»™t tiếng rú kêu thật dài, má»™t đạo ánh sáng xanh bốc lên chá»c trá»i, tiếp theo đó ánh sáng bạc cá»§a cái quạt cÅ©ng Ä‘uổi theo ngay.
Äạo bạch quang bắn lên rất nhanh, rồi đột nhiên lan ra thành má»™t đámmây xanh úp chụp xuống luồng ánh sáng bạc cá»§a cái quạt kia. “Ùmâ€, lại má»™t tiếng kêu thật lá»›n, ánh sáng vàng bị hất trở lên, ánh sáng bạc bị rá»›t xuống dưới. Lúc ấy Kiếm Phi đã giở Vân Long cá»­u thức, Nhất Tuyến Phiêu, vá»›i Bích Vân tam thức ra, những thế kiếm như vÅ© bão nhằm đầu Hoàng Quá Thiên đánh úp xuống.
Lúc ấy đã tá»›i hiệp thứ bốn mươi mốt rồi, Hoàng Quá Thiên bá»—ng rung động cái quạt hóa thành nghìn vạn quạt và tá»±a như pháo cây bông bắn thẳng lên. Äá»™t nhiên trong màn kiếm quang ở bên trên bá»—ng có má»™t luồng ánh sáng xanh bắn ra. Hoàng Quá Thiên không kịp đỠphòng, thấy vậy cả kinh thất sắc.
Trong lúc kinh hoàng, y vội giở toàn lực nhảy sang bên trái năm trượng nhưng đạo ánh sáng xanh như một đàn châu chấu bay qua cánh đồng, cứ đuổi theo sát.
Äà SÆ¡n chá»§ nghiến răng mím môi, đưa trái tay vá» phía sau, ném cái quạt bạc hóa thành cầu vồng bạc, nhằm Kiếm Phi bắn tá»›i, còn y chắp hai bàn tay lại, dồn kình lá»±c đẩy ra má»™t thế bá»—ng có hai luồng máu tanh đỠhá»n như hai thanh sắt thiêu hồng ở gan bàn tay cá»§a y bắn ra.
“Ùm, ùm†sau mấy tiếng kêu thá»±c lá»›n, lại có tiếng kêu “soẹt, soẹt, soẹtâ€, bóng ngưá»i thấp thoáng. Hoàng Quá Thiên đã bị bắn ra ngoài xa mưá»i trượng, còn Kiếm Phi thì vẫn hiên ngang cầm kiếm đứng yên tại chá»—, áo dài trắng cá»§a chàng cÅ©ng dính đầy máu, cánh tay trái có vết thương to bằng ngón tay, máu tươi Ä‘ang nhá» dòng.
Thắng bại đã phân biệt, Äà SÆ¡n công tá»­ liá»n lá»›n tiếng kêu gá»i :
- Cha...
Y vá»™i chạy lại ôm lấy Hoàng Quá Thiên mà khóc lóc, gá»i tiếp :
- Cha ơi! Cha...
Lang Hú cốc chủ cũng phi thân tới cạnh Kiếm Phi giơ tay ra vỗ một cái, điểm huyệt cầm máu cho chàng và nói :
- Phi nhi, không sao chứ?
Kiếm Phi mặt nhợt nhạt, gượng cưá»i đáp :
- Không sao, con đã giết chết y rồi!
Äà SÆ¡n công tá»­ liá»n đứng dậy, cúi đầu vái chào Kiếm Phi và nói :
- Các hạ ban ơn cho, Hoàng Cái Vũ này không bao giỠquên được.
Nói xong, y liá»n bồng xác Hoàng Quá Thiên rồi cùng hai ông già ná» lá»›n bước Ä‘i luôn.
Lang Hú cốc chá»§ vá»›i giá»ng dịu dàng nói vá»›i Kiếm Phi :
- Phi nhi, con hãy đi vào trong đạo quan nghỉ ngơi giây lát! Nghĩa phụ còn có việc này muốn nói với con.
Ông ta vừa nói tá»›i đó, bá»—ng đưa mắt nhìn vào cây cổ thụ ở cách đó hÆ¡n mưá»i trượng mà quát há»i :
- Ai kia! Sao lại lén lút như thế?
Äằng sau thân cây có tiếng cưá»i ha hả và có ba bóng ngưá»i phi thân lên, ngưá»i Ä‘i giữa giÆ¡ tay lên ném má»™t đạo bạch quang vào mặt Kiếm Phi, đồng thá»i ba ngưá»i đó đã quay mình chạy ngay vào rừng biến mất.
Lang Hú cốc chá»§ thấy vậy liá»n giÆ¡ tay ra bắt, má»›i hay đó là má»™t tá» giấy trắng. Ông ta cÅ©ng phải kinh hãi thầm, bụng bảo dạ rằng :
- “Công lá»±c cá»§a ngưá»i này cÅ©ng thâm hậu thá»±câ€.
Nghĩ đoạn ông ta cầm tỠgiấy lên xem, thấy bên trên có viết :
“Mưá»i ngày sau xin má»i đến Äoạn Thiên Nhai ở sau dãy núi Cá»­u Cung để nói chuyệnâ€.
Dưới ký tên Sài Nho Tú Sĩ và Ngũ Bộ Thất Hồn.
Äá»§ thấy lá thÆ¡ đó là thÆ¡ khiêu chiến công khai, Lang Hú cốc chá»§ cưá»i nhạt má»™t tiếng đưa thÆ¡ cho Kiếm Phi. Chàng xem qua tá» giấy rồi nói :
- Hay lắm! Nhơn dịp này để tổng kết chuyện của hỠcho xong.
Nói xong má»i ngưá»i cùng Ä‘i vào trong quan nghỉ ngÆ¡i.

Hồi 37

Trận đại huyết chiến cuối cùng
Má»i ngưá»i đã vào trong đạo quan nghỉ ngÆ¡i rồi, Kiếm Phi liá»n cho ngưá»i má»i vị chá»§ trì ra.
Má»™t lát sau, má»™t đạo sÄ© râu tóc bạc phÆ¡ cung kính bước ra, Kiếm Phi liá»n chắp tay chào và há»i :
- Anh em tệ bang muốn ở nhỠđây mưá»i mấy ngày, chẳng hay lão chá»§ trì có cho phép không?
Lão đạo sĩ hai mắt nhấp nháy rồi khẽ đáp :
- Thí chá»§ ở lại trong tệ quan, bần đạo rất hoan nghênh. Nhưng vì mấy ngày gần đây, núi Cá»­u Cung có rất nhiá»u nhân vật võ lâm xuất hiện, hình như sắp có má»™t việc gì quan trá»ng xảy ra vậy, cho nên nếu lúc ấy có chuyện gì xảy ra, tệ quan không dám cam Ä‘oan vá» sá»± an toàn cá»§a các anh em trong quý bang.
Kiếm Phi mỉm cưá»i đáp :
- Vá» Ä‘iểm ấy thì không dám phiá»n đến đạo trưởng phải bận lòng, chỉ có việc ăn ngá»§ cá»§a anh em chúng tôi thì phiá»n đạo trưởng giúp cho má»™t chút. Còn sá»± an toàn ở trong đạo quan này thì đã có anh em chúng tôi chịu trách nhiệm.
Lão đạo sÄ© gật đầu vâng lá»i.
Kiếm Phi lại nói tiếp :
- Nếu đạo trưởng có việc thì xin cứ tự tiện.
Lão đạo sÄ© liá»n cáo lui. Kiếm Phi dặn các anh em giúp há»™ các đạo sÄ© quét dá»n những xác ngưá»i chết và tàn tích cá»§a trận đấu vừa rồi. Lần kịch chiến ở Cá»­u Thiên đạo cung này, anh em cá»§a đội Khoái Äao lại bị hy sinh mất thêm ba ngưá»i, và Ä‘au lòng nhất là Bạch Dật Phong bị thương nặng mà chết, còn những anh em khác bị thương nặng hay nhẹ Ä‘á»u được Lang Hú cốc chá»§ vá»›i Kiếm Phi cứu chữa, chỉ trong hai ba ngày là lành mạnh ngay.
Äồng thá»i trong mấy ngày đó, má»i ngưá»i lại cẩn thận vận công Ä‘iá»u khí để chuẩn bị ứng phó vá»›i trận quyết chiến sắp tá»›i. Trận đấu này sẽ lại đại huyết kiếp chấn kinh võ lâm, anh em Bích Ba bang, nếu đối phó không khéo, có thể toàn quân bị tiêu diệt hết chứ không sai. Nên ngoài sá»± luyện tập võ công ra, đêm nào Kiếm Phi cÅ©ng thân chinh luyện tập Tiếu Phong loan nguyệt Ä‘ao trận cho há».
Ngày giá» trôi qua rất nhanh, sáng sá»›m ngày thứ tám, Lang Hú cốc chá»§ lấy trong bá»c ra má»™t quyển “Hồi Ức Giang Hồ tập†trao cho Kiếm Phi :
- Tiểu hài nhi! Ngươi hãy Ä‘á»c quyển bí thư này sẽ biết rõ phụ thân ngươi là ai và nhân vật nào là kẻ gia thù.
Kiếm Phi cầm lấy quyển “Hồi Ức Giang Hồ tập†mở ra lật từng trang Ä‘á»c. ÄÆ°á»£c má»™t lúc, chàng kêu lên :
- Lã Phàm là... phụ thân con.... Sài Nho Tú Sĩ là kẻ đại thù.
Bấy giá» Lý Hồng cÅ©ng vừa khá»i bệnh nghe Kiếm Phi kêu to, nàng kinh hãi :
- Phi ca... chuyện gì thế?
Kiếm Phi đưa cho Lý Hồng Ä‘á»c. Nàng nghiến răng :
- Phi ca, chúng ta giết sạch bá»n này...
Tối hôm đó, chàng truyá»n lệnh ra tất cả anh em trong bang ngoài việc canh gác ra, còn thì tập hợp ở trong phòng cá»§a chàng để cùng thương lượng cách đối địch.
Trải qua má»™t thá»i gian khá lâu, má»i ngưá»i thương lượng mãi má»›i miá»…n cưỡng quyết định má»™t kế hoạch.
Ngày hôm sau, má»i ngưá»i lại Ä‘em chiến lược ấy ra bàn tán má»™t hồi nữa, rồi ai nấy má»›i chuẩn bị để lên đưá»ng.
Lúc ấy ai nấy Ä‘á»u cảm thấy phấn khởi và cÅ©ng hồi há»™p nữa.
Há» biết trận chiến đấu quyết định này, nếu thắng thì Bích Ba bang sẽ trở nên má»™t bang lá»›n nhất trong giang hồ, nếu bại thì khá»i cần nói, ai nấy sẽ bị toi mạng trên núi Cá»­u Cung. Theo sá»± ước Ä‘oán sÆ¡ lược thì cao thá»§ cá»§a kẻ địch ít nhất cÅ©ng năm mươi ngưá»i, như vậy ít nhất má»—i ngưá»i cá»§a Bích Ba bang phải đối phó trên ba tay cao thá»§, bằng không sẽ bị toi mạng liá»n.
Thá»i gian trôi qua rất chậm, mãi mãi má»›i đến sáng ngày hôm thứ mưá»i, trá»i vừa tang tảng sáng các anh em Bích Ba bang đã bắt đầu lên đưá»ng, còn những ngưá»i bị thương thì nằm lại đó tịnh dưá»ng. Tất cả hÆ¡n hai mươi ngưá»i Ä‘á»u mặc áo dài trắng bên ngoài.
Trong hai mươi mấy ngưá»i, chỉ có Lang Hú cốc chá»§ là vẫn mặc áo xanh bên ngoài thôi, còn những ngưá»i khác Ä‘á»u mặc áo trắng hết. Hành động các ngưá»i Ä‘á»u nhanh nhẹn khôn tả, ai nấy Ä‘á»u kiểm soát lại vÅ© khí cá»§a mình má»™t hồi rồi đứng yên đợi lệnh. Tất cả sá»­a soạn xong, Kiếm Phi liá»n ra lệnh lên đưá»ng ngay.
Thế là hai mươi mấy ngưá»i, nhanh như tên chạy thẳng vào trong dãy núi Vạn SÆ¡n.
Äoạt Mệnh nhai ở ngay giữa khu núi Cá»­u Cung, má»i ngưá»i Ä‘i như hai mươi mấy luồng ánh sáng bạc tiến thẳng vá» phía đó.
Trá»i sáng tá» dần, mặt trá»i đã má»c lên cao, má»i ngưá»i đã trông thấy rõ Äoạt Mệnh nhai. Lúc ấy ở trên đỉnh nhai đã thấy tụ tập trên sáu mươi ngưá»i. Những ngưá»i ấy Ä‘á»u là những cao thá»§ cá»§a võ lâm hết.
Trong những ngưá»i ấy có hòa thượng, có nam nừ, lão ấu, hỠđứng thành mấy tốp, có tốp ngồi, có tốp đứng, và Ä‘ang lẳng lặng chỠđợi.
Trong bá»n ngưá»i đó có má»™t ngưá»i cao lá»›n vạm vỡ, mặt mÅ©i xấu xí, mình mặc áo nho sinh màu vàng, hai mắt nhắm lại, ngồi trên mặt đất, tóc và râu cá»§a y bù rối, màu sắc đã vàng khè nên không sao biết được y tuổi chừng bao nhiêu.
Nhìn qua thì hình như y Ä‘ang ngồi ở trên má»™t màn khói vàng nhạt vậy. Nếu nhìn kỹ má»›i phát hiện chung quanh y có má»™t làn hÆ¡i nhạt tá»a ra che lấp. Lúc ấy y Ä‘ang ngồi nhập định bá»—ng mở to hai mắt ra, đôi ngươi tia ra hai luồng ánh sáng Ä‘á». Y mở mắt ra nhìn, ngưá»i ta má»›i biết đôi ngươi cá»§a y đỠhồng, trông rất kinh khá»§ng, rồi y cưá»i nhạt má»™t tiếng và nói :
- Tới rồi!
Má»i ngưá»i nghe thấy y nói Ä‘á»u mở mắt ra ngó nhìn khắp chung quanh, nhưng không thấy má»™t hình bóng cá»§a ngưá»i nào hết.
Lúc ấy lại có má»™t giá»ng nói rất lạnh lùng lên tiếng :
- Phải, tới rồi!
Ngưá»i lên tiếng nói đó là NgÅ© Bá»™ Thất Hồn Phương Trấn Thiên.
Lại má»™t lát sau, có thêm mưá»i mấy ngưá»i nữa gật đầu, tá» vẻ là đã biết có đối phương tá»›i.
Ngưá»i mặc áo vàng liá»n cưá»i nhạt má»™t tiếng và nói tiếp :
- Lão phu sẽ khiến cho chúng chết không có chỗ chôn cho mà coi!
Má»™t lát sau ở chá»— đèo dốc đã có hai mươi mấy võ sÄ© áo trắng xuất hiện. Ngưá»i đó liá»n kêu “ủa†má»™t tiếng và nói tiếp :
- Quả nhiên có cả Phiến Ma cũng theo chúng tới.
NgÅ© Bá»™ Thất Hồn cưá»i nhạt má»™t tiếng, nhưng không phê bình.
Hắc Sát trang chủ Trần Tinh giơ tay lên vuốt bộ râu dê và nói tiếp :
- Mặc Phiến Ma với chả Phiến Ma, chúng ta cũng sẽ tiêu diệt được chúng hết!
Ngưá»i mặc áo vàng cưá»i nhạt má»™t tiếng, nói tiếp :
- Khá»i cần bằng hữu ra tay, nhưng dù bằng hữu có ra tay, đâu đã chắc địch được Phiến Ma!
Trần Tinh ngẩn ngưá»i ra, nhưng đã cưá»i ngay được, và há»i tiếp :
- Chẳng lẽ Sài Nho lão tiá»n bối lại còn sợ y hay sao?
Ngưá»i đó chính là Sài Nho Tú SÄ© khét tiếng là âm độc và hung tàn.
Sài Nho Tú SÄ© cưá»i khì má»™t tiếng và đáp :
- Lão sẽ có cách thắng nổi y, còn lão đệ thì chưa đủ sức!
Thượng Quan Hùng là Bảo chá»§ cá»§a Thượng Quan bảo đứng cạnh Trần Tinh liá»n xen lá»i nói :
- Nhị đệ...
Trên trán của y có một vết sẹo lớn và đỠhồng, lúc này lại càng bóng bẩy thêm.
Sài Nho Tú SÄ© lại đưa mắt nhìn lên đỉnh núi má»™t cái, đắc trí, vừa cưá»i vừa nói tiếp :
- Ngày hôm nay chúng ta đại tàn sát một trận cho thực sướng tay.
Má»i ngưá»i nghe thấy y nói như thế Ä‘á»u tá»§m tỉm cưá»i.
Lúc ấy trên đèo đã có má»™t bá»n ngưá»i hùng dÅ©ng Ä‘i lên, ngưá»i nào ngưá»i ấy Ä‘á»u ăn mặc áo dài trắng. Ngưá»i Ä‘i đầu chính là Kiếm Phi, Bang chá»§ cá»§a Bích Ba bang, trông rất trẻ trung và anh tuấn khôn tả (vì cha Kiếm Phi há» Lã nên từ nay trở Ä‘i chàng lấy lại há» cá»§a mình là Lã).
Ngưá»i Ä‘i sát cánh vá»›i chàng là Phiến Ma xưa kia, và là Lang Hú cốc chá»§ ngày nay.
Ngưá»i vận áo đại hồng, ngoài khoác má»™t cái áo choàng màu hồng Ä‘i ở bên trái chàng là Vân SÆ¡n Phi Phụng Ngân Phách Hàn Lý Hồng. Phía sau ba ngưá»i là Biện Hổ vá»›i Hồ Phong, võ công cá»§a hai ngưá»i này hiện giỠđược Kiếm Phi dạy bảo cho, đã luyện tá»›i mức thượng thừa, có thể ngang tài vá»›i Äá»™i trưởng cá»§a Khoái Äao đội Cá»§ng Phàm rồi.
Sau đó đến má»i ngưá»i là Cương Thiết NgÅ© Kỵ SÄ©, sau Cá»§ng Phàm có mưá»i hai ngưá»i đội viên cá»§a Khoái Äao đội, tất cả hai mươi lăm ngưá»i thá»§ng thẳng Ä‘i lên trên đỉnh núi.
Bước Ä‘i cá»§a há» trông rất chậm chạp, nhưng sá»± thá»±c tốc độ nhanh không thể tưởng tượng được. Những khí thế cá»§a há» rất oai hùng, khiến bất cứ ngưá»i nào trong võ lâm trông thấy cÅ©ng phải kinh hãi.
Khi lên tá»›i trên đỉnh núi, Kiếm Phi ngừng chân lại, má»i ngưá»i Ä‘á»u ngừng chân theo.
Lý Hồng lá»™ vẻ kinh ngạc, mồm mấp máy dùng trưá»ng âm nhập mật khẽ nói vá»›i Kiếm Phi :
- Anh Phi, nÆ¡i đây tụ tập nhiá»u ngưá»i như thế, Ä‘a số là những kẻ hung ác khét tiếng trong hắc đạo từ hồi mấy chục năm vá» trước.
Kiếm Phi cưá»i khì và há»i lại :
- Sao? Em Hồng, em sợ ư?
Lý Hồng bĩu môi đáp :
- Em sợ gì chúng!
Trên đỉnh núi Ä‘a số má»i ngưá»i cÅ©ng Ä‘á»u cùng khinh, nhưng nụ cưá»i cá»§a má»i ngưá»i chỉ thoáng cái thôi, ai nấy Ä‘á»u tá» vẻ nghiêm nghị ngay, vẫn biết bá»n chúng ngưá»i nào ngưá»i nấy Ä‘á»u khét tiếng trên giang hồ lâu năm, nhưng trong mắt cá»§a chúng đã trông thấy rõ hai mươi lăm ngưá»i vừa tá»›i đó, không ngá» ngưá»i nào ngưá»i nấy Ä‘á»u là những nhân vật phi thưá»ng cả.
Lúc ấy Kiếm Phi chắp tay chào má»i ngưá»i rồi lá»›n tiếng há»i :
- Vị nào là chủ nhân của cuộc đấu ngày hôm nay thế?
Tiếng nói tuy rất ôn tồn nhưng khi lá»t vào tai kẻ địch, tên nào tên nấy trống ngá»±c Ä‘á»u đập mạnh khôn tả. Có má»™t số ngưá»i phải vận công tÄ©nh tâm để cho khá»i kinh hoảng.
Sài Nho Tú SÄ© cưá»i nhạt đáp :
- Chính lão phu đây!
Tiếng nói cá»§a y vừa dứt, thì y giống hệt má»™t con sài lang, đã phi thân tá»›i trước mặt Kiếm Phi và chắp tay chào. Kiếm Phi liá»n lên tiếng há»i tiếp :
- Có phải các hạ đã viết thiếp má»i bổn Bang chá»§ tá»›i đây...
Nói tá»›i chữ “đâyâ€, chàng cố ý kéo dài để đợi chỠđối phương trả lá»i.
Sài Nho Tú SÄ© liá»n cưá»i như Ä‘iên như khùng đáp :
- à của lão phu là muốn lấy được tính mạng của quý vị.
Kiếm Phi sắc mặt lạnh lùng há»i tiếp :
- Chẳng hay bằng hữu định lấy bằng cách nào?
Sài Nho Tú SÄ© lại cưá»i như Ä‘iên như khùng đáp :
- Có hai con đưá»ng để cho các ngươi Ä‘i. Má»™t là chịu khuất phục bầu lão phu làm chá»§ để trừng trị thiên hạ võ lâm. Hai là các ngươi sẽ chịu chết tại nÆ¡i đây. Äó, tùy ý các ngươi muốn lá»±a chá»n cách nào cÅ©ng được.
Lang Hú cốc chá»§ đứng cạnh Kiếm Phi, ho gằn má»™t tiếng rồi xen lá»i nói :
- Không ngỠvắng mặt có mấy chục năm mà Sài Nho huynh đã coi thiên hạ nhỠđến như vậy.
Sài Nho Tú SÄ© đưa mắt lưá»m ông ta má»™t cái rồi đáp :
- Kể cả ngươi nữa.
Lang Hú cốc chá»§ chỉ tá»§m tỉm cưá»i và nói tiếp :
- Sài Nho huynh, có lẽ ngôi báu “Thiên hạ lệnh chủ†đã quyến rũ Sài Nho huynh một cách quá say mê rồi.
Sài Nho Tú SÄ© cưá»i ghê rợn :
- Äừng có nói nhiá»u lá»i thừa, trước khi mặt trá»i má»c lên trên đỉnh đầu, còn có đủ thì giỠđể cho các ngươi suy nghÄ©, đây là ân huệ cuối cùng...
Y chưa nói dứt, Kiếm Phi đã lạnh như băng :
- Chá»› nhiá»u lá»i, câu trả lá»i cá»§a chúng ta chỉ có má»™t chữ thôi.
Mấy chục ngưá»i nghe thấy Kiếm Phi nói như vậy Ä‘á»u ngẩn ngưá»i ra.
Sài Nho Tú SÄ© xưa nay vẫn có tiếng là ngưá»i độc ác lừng danh và cÅ©ng không hay nói, không hiểu tại sao ngày hôm nay y lại khác thưá»ng, biết chữ mà Kiếm Phi trả lá»i đó là chữ gì rồi, nhưng y vẫn còn lên tiếng gạn há»i :
- Câu trả lá»i cá»§a ngươi là gì? Lão phu chỉ mong ngươi nên nghÄ© kỹ Ä‘i thì hÆ¡n.
Kiếm Phi cưá»i ha hả đáp :
- Câu trả lá»i cá»§a ta là... không Chữ “không†vừa thốt ra, trên sân trưá»ng khẩn trương cá»±c độ.
Tiếp theo đó Kiếm Phi quát lớn :
- Còn có má»™t phương pháp nữa có thể thá»a hiệp được.
Sài Nho Tú SÄ© ngẩn ngưá»i ra, Kiếm Phi bá»—ng nhìn thẳng vào mặt y rồi đưa mắt liếc nhìn khắp chung quanh má»™t lượt và nói tiếp :
- Các vị có thể toàn thân rút lui được rồi, hay là thay đổi hẳn tác phong trước kia là cải tà quy chánh, bằng không ta sẽ giết hết các ngươi.
Thấy chàng nói như vậy ai nấy Ä‘á»u biến sắc mặt. Chúng không ngá» trên đỉnh núi này bên chúng có hÆ¡n sáu chục ngưá»i mà không dá»a nạt nổi bá»n Kiếm Phi chỉ có hai mươi mấy ngưá»i thôi.
Sài Nho Tú SÄ© càng tức giận thêm, tóc trên đầu cá»§a y hầu như dá»±ng ngược, rồi y cưá»i khà :
- ÄÆ°á»£c, được lắm...
Kiếm Phi lạnh lùng phẩy tay một cái.
Các anh em cá»§a Bích Ba bang rất nhanh nhẹn cởi luôn cái áo dài trắng ở ngoài ra, bên trong cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u là áo chiến y màu đỠnhư lá»­a. Tiếp theo đó lại có những tiếng kêu loảng xoảng, thì ra hai mươi lăm ngưá»i cùng rút khí giá»›i ra má»™t lúc.
Äá»™t nhiên có má»™t tiếng rú nghe rất dịu dàng như tiếng phượng hoàng hót ở đàng xa vá»ng tá»›i. Má»i ngưá»i nghe thấy tiếng rú ấy Ä‘á»u xôn xao bàn tán, không hiểu tại sao còn ai sẽ tá»›i như vậy.
Có ngưá»i khẽ há»i :
- Chả lẽ Mỹ kiếm khách Lã Phàm còn chưa chết ư?
Tiếng nói đó vừa dứt đã có bóng ngưá»i xuất hiện.
Giữa Kiếm Phi và Sài Nho Tú SÄ© đã có má»™t ngưá»i trung niên anh tuấn và nho nhã, khí vÅ© lại hiên ngang khôn tả.
Ngưá»i đó xuất hiện, vẻ mặt rất hiá»n từ nhìn Kiếm Phi tá»§m tỉm cưá»i.
Tất cả những ngưá»i bên địch Ä‘á»u thất thanh kinh hãi la lá»›n :
- Ồ! Lã Phàm!
- Y chưa chết!
- Mỹ kiếm khách...
Kiếm Phi lá»›n tiếng kêu gá»i :
- Cha...
Nước mắt cá»§a chàng đã nhá» giá»t xuống, chàng lá»›n bước tiến lên, giÆ¡ hai tay ôm chặt lấy ngưá»i cha mà chàng vẫn nhá»› nhung.
Äá»™t nhiên Sài Nho Tú SÄ© cưá»i như ma hú :
- ÄÆ°á»£c, được, cha con các ngươi cùng lên tấn công má»™t lúc Ä‘i.
Nói xong, y bá»—ng giÆ¡ tay lên ra đấu, liá»n có hai luồng kình phong nhanh như hai mÅ©i tên nhằm nÆ¡i trá»ng huyệt cá»§a Kiếm Phi bắn tá»›i.
Mỹ kiếm khách Lã Phàm trầm giá»ng quát lá»›n, giÆ¡ má»™t chưởng lên, liá»n có má»™t luồng kình phong phát ra chống đỡ luồng kình phong cá»§a Sài Nho Tú SÄ© tức thì.
Äá»™t nhiên có tiếng quát lá»›n :
- Cha, để con tiêu diệt y nhé!
Kiếm Phi chưa nói dứt, đã xông lại tấn công Sài Nho Tú Sĩ tức thì.
Lã Phàm thấy vậy ngẩn ngưá»i ra thì có tiếng kêu “bùng†vang trá»i đất.
Hai cái bóng cá»§a Kiếm Phi vá»›i Sài Nho Tú SÄ© hai ngưá»i vừa chia nhau ra lại ghép vào liá»n. Má»i ngưá»i chỉ thấy má»™t đạo ánh sáng xanh quay tít, bóng ngưá»i thấp thoáng và mấy chục đạo hào quang như má»™t cây cầu vồng bắn tá»›i.
Lã Phàm thấy vậy cưá»i má»™t tiếng thá»±c dài rồi quát lá»›n :
- Phương Trấn Thiên, chúng ta đấu chơi với nhau một phen nào.
Ông ta vừa nói dứt, đã múa kiếm xông lại tấn công Phương Trấn Thiên tức thì.
Äang lúc ấy Phục Hổ Kim Lôi Anh cÅ©ng múa đôi chùy gang, Long Äiá»n thì rút khí giá»›i kỳ lạ ra, Lâu Thiên thì dùng song chưởng, Bạch Cốt Thần Quân thì dùng Bạch Cốt trảo xông vào mặt rận tấn công địch tá»›i tấp.
Lúc ấy NgÅ© Kỵ SÄ© cÅ©ng lá»›n tiếng cưá»i, ai nấy cÅ©ng rút song Ä‘oản, thương và kiếm ra xông lên há»—n chiến.
Cá»§ng Phàm giÆ¡ con dao cong tiến dẫn các anh em cá»§a Khoái Äao đội múa tít thành má»™t cái lưỡi quang rá»™ng chừng năm trượng và cÅ©ng như má»™t làn sóng lá»›n nhằm kẻ địch áo đảo tá»›i.
Lang Hú cốc chủ lấy cái quạt màu tía dài hơn thước ra cũng công lên tấn công kẻ địch.
Lý Hồng rút Ngân Phách kiếm ra khá»i bao, tiến lên đứng ở phía sau Kiếm Phi áp trận cho chàng, nhưng đã có má»™t giá»ng rất thô nói :
- Con nhỠkia, để đại gia tiếp ngươi sung sướng một phen nhé!
Ngưá»i đó chưa nói dứt, đã xông lại tấn công Lý Hồng ngay. Lý Hồng nghe thấy đối phương nói như vậy tức giận khôn tả cÅ©ng múa tít thanh kiếm xông lên phản công tá»›i tấp.
Chỉ trong nháy mắt trận đấu kinh thiên động địa trăm năm hiếm thấy má»™t lần đã mở màn, quả thá»±c kịch liệt khôn tả, có thể nói là thiên sầu địa thảm, hàng trăm ngưá»i đánh nhau túi bụi, ngưá»i đứng bên ngoài xem không sao phân biệt ra ngưá»i cá»§a bên nào nữa. Vì ngưá»i nào ngưá»i nấy Ä‘á»u là võ lâm cao thá»§ hạng nhất lúc bấy giá».
Trận đấu càng hăng, tiếng hò reo chém giết lẫn tiếng khí giới va đụng nhau thực là khốc liệt.
Mặt trá»i dần dần má»c lên cao, càng chiếu sáng bao nhiêu tiếng kêu la càng thảm khốc bấy nhiêu, máu tươi bắn ra như mưa làm ướt cả đỉnh núi ấy. Dần dần trên mặt đất lại có thêm rất nhiá»u những tay chân bị chém gãy, không bao lâu máu còn nhá» dòng xuống sưá»n núi. Lại còn có những bị đánh lăn từ trên đỉnh núi rá»›t xuống nữa.
Mặt trá»i đã xế dần vá» tây, các khe núi đã có đầy máu tươi, chảy ròng xuống, còn các anh em cá»§a Bích Ba bang nhá» có Ä‘ao trận và kiếm trận nên đã lập má»™t kỳ công, bị thương và chết rất ít, khiến ai cÅ©ng không thể tưởng tượng.
Lúc ấy trong trận chỉ còn lại có mươi kẻ địch thôi. Phương Trấn Thiên đã bị Lã Phàm chém một nhát kiếm rớt xuống dưới vực thẳm.
Trần Tinh, Thượng Quan Hùng, Tà Phong các ngưá»i Ä‘á»u bị NgÅ© Kỵ SÄ© và ba vị Kim Cương vá»›i Bạch Cốt Thần Quân giết chết, còn có má»™t số ngưá»i tá»± thị võ công cao cưá»ng không chịu hợp tác vá»›i ngưá»i khác Ä‘á»u bị Ä‘ao chém vong mạng.
Äá»™t nhiên có má»™t tiếng rống lên như Ä‘iên :
- Äi vá» gặp sư tổ nhà ngươi Ä‘i...
- á»i chà!
Máu tươi bắn tung lên, Lôi Anh vừa quát vừa múa cây chùy đánh chết luôn má»™t kẻ địch, còn tay trái cá»§a lão hiệp cÅ©ng đã bị má»™t vết thương khá nặng, máu cứ nhá» ròng xuống dưới tay. Trong Ä‘ao trận cá»§a đội Khoái Äao lại có hai tiếng kêu thảm khốc vá»ng lên.
Bóng ngưá»i càng thưa thá»›t dần, bên địch kẻ chết nằm gục xuống tại chá»—, kẻ nhát gan bá» chạy, kẻ bị thương không còn hÆ¡i sức đâu mà cầm cá»± cÅ©ng ngã lăn ra đó, trên đỉnh núi không còn lại bao nhiêu ngưá»i nữa.
Lúc ấy chỉ còn lại Sài Nho Tú Sĩ đang kịch chiến với Kiếm Phi thôi.
Tất cả anh em cá»§a Bích Ba bang hầu như ngưá»i nào ngưá»i nấy Ä‘á»u mang thương tích hết. Nhưng Lôi Anh vá»›i Biện Hổ hai ngưá»i vì quá dÅ©ng mãnh nên bị thương nặng đến không cá»­ động được nữa, còn các ngưá»i khác thì vẫn hùng hồn đứng quanh đó xem trận đấu.
Lần này tuy Lý Hồng phải đối phó vá»›i ba kẻ địch, nhưng nhỠđã có má»i ngưá»i che chở cho nên nàng vẫn cảm thấy chưa đủ sướng, dù ba kẻ địch đó đã bị nàng giết sạch.
Lúc ấy Lã Phàm có mặt tại đấy nên nàng không nói ná»­a lá»i, chỉ chăm chú nhìn vào trận đấu thôi.
Äá»™t nhiên hai ngưá»i ở trong trận đấu, giáp nhau lại, liá»n kêu rú quái lạ và tiếng kêu la thảm khốc vá»ng lên, má»™t cái bóng ngưá»i cao lá»›n vạm vỡ đã thấy bắn tung lên cao liá»n.
Long Äiá»n cưá»i ha hả, giÆ¡ tay lên chém má»™t cái, liá»n có má»™t đạo ánh sáng tía như má»™t con rồng bay lượn lên trên không và va đụng vào bóng ngưá»i kia tức thì.
- Trá»i!
Sau má»™t tiếng kêu thảm khốc đó, mưa máu ở trên không bắn tung tóe xuống, thân hình cá»§a Sài Nho Tú SÄ© đã bị khí giá»›i kỳ lạ cá»§a Long Äiá»n chém trúng, rồi cả thân ngưá»i cùng cây khí giá»›i đó rÆ¡i xuống đất má»™t lúc.
Thật không hổ danh là má»™t ma đầu đã từng làm cho hai phái hắc bạch đạo trong giá»›i võ lâm kinh sợ trước đây, Sài Nho Tú SÄ© mặc dù trúng phải má»™t chưởng cá»§a Kiếm Phi rồi bị Long Äiá»n bồi thêm má»™t Ä‘ao nhưng rồi Sài Nho Tú SÄ© chỉ lảo đảo mấy cái thì đã gượng đứng ngay lên, đưa tay Ä‘iểm nhanh vào huyệt đạo để ngăn máu đừng chảy nữa.
Thá»§ pháp tá»± chữa thương thật nhanh như chá»›p, rồi đồng thá»i trong lúc Long Äiá»n còn ngạc nhiên kinh khiếp, Sài Nho Tú SÄ© đã thét lên má»™t tiếng chấn động cả má»i ngưá»i, vận dụng hết cương khí vào song chưởng đánh ra, má»™t nhắm vào Kiếm Phi và má»™t đánh thẳng vào Long Äiá»n.
Thế chưởng đã đưa ra, nhưng chẳng thấy hình bóng gì cả. Kiếm Phi vừa ngạc nhiên trông qua đã biết lão ta sá»­ dụng đến độc chưởng cuối cùng, chàng vá»™i lách mình qua đứng án ngữ trước Long Äiá»n rồi đưa tả chưởng lên đỡ ngay.
“Bùng...â€
“Há»±...â€
Sau tiếng kêu “há»±â€, bóng lão ma đầu hắc đạo lảo đảo lùi ra sau rồi ngã vật xuống.
Lúc ấy Kiếm Phi Ä‘ang đứng ngẩn ngưá»i ra ở giữa trận đấu, tay cầm trưá»ng kiếm buông xuôi xuống, chỉ nghe thấy tiếng kêu “soẹt†má»™t tiếng, thanh Bích Vân kiếm đã cắm sâu vào mặt đá hÆ¡n ba thước, ngưá»i chàng cÅ©ng từ từ té xuống.
Một loạt tiếng hô to :
- Phi nhi...
- Anh Phi...
- Bang chá»§...
Sau mấy tiếng kêu la ấy lại có mấy bóng ngưá»i chạy cả lại ở giữa đấu trưá»ng để vá»±c Kiếm Phi dậy.
Lã Phàm ôm chàng ứa nước mắt ra.
Lý Hồng cũng ngồi cạnh đó khóc ròng.
Lang Hú cốc chủ vội chuẩn mạch cho chàng, hồi lâu mặt có vẻ hớn hở nói :
- Không sao, chắc chắn sẽ cứu chữa được.
Hai mươi mấy đôi mắt cứ chăm chú nhìn vào Kiếm Phi không chá»›p, bây giá» há» nghe thấy Lang Hú cốc chá»§ nói như vậy, ai nấy Ä‘á»u thở hắt ra má»™t cái, rồi mặt lá»™ vẻ vui tươi ngay.
Lã Phàm bồng Kiếm Phi Ä‘i từng bước má»™t xuống khá»i khoảng núi ấy, má»i ngưá»i từ từ theo sau, chỉ trong chốc lát đã mất dạng má»i ngưá»i ngay.
Trên đỉnh núi chỉ còn lại những xác chết, những ngưá»i bị thương nặng nằm rên rỉ, những chân tay què gãy rÆ¡i bừa bãi lẫn vá»›i máu chảy lan tràn mặt cá».
Những ngưá»i ấy bị giết chết thảm khốc như vậy cÅ©ng không đáng tiếc chút nào, vì chúng có chết thì trong võ lâm má»›i được bình yên và thiên hạ má»›i được hưởng thái bình.
HẾT
Tài sản của ngocnd321

Ãá» tài đã khoá

Từ khóa được google tìm thấy
bic van than chuong, bich van than chuong, bich van than chuong 4vn, bich van than chuong prc, çàäàíèÿ, îôèöèàëüíûé



©2008 - 2014. Bản quyá»n thuá»™c vá» hệ thống vui chÆ¡i giải trí 4vn.euâ„¢
Diễn đàn phát triển dựa trên sự đóng góp của tất cả các thành viên
Tất cả các bài viết tại 4vn.eu thuá»™c quyá»n sở hữu cá»§a ngưá»i đăng bài
Vui lòng ghi rõ nguồn gốc khi các bạn sử dụng thông tin tại 4vn.eu™