 |
|

09-06-2010, 04:03 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 25: Lục Nhi
Nguồn: TTV
- Cạch !
Cánh cá»a vốn Ä‘ang im lìm đóng đột nhiên mở ra, khiến ÄÆ°á»ng Kiệt Tuấn tức thì ngẩng đầu lên. Tá» VÅ©, cháºm chạp hÆ¡n, nhưng cÅ©ng từ từ xoay lại, thấy Lệ Sa Nhã Trân và vị cô nương tên Lục Nhi Ä‘ang bước ra ngoà i. Lục Nhi dưá»ng như rất thoải mái, còn Lệ Sa Nhã Trân thì có chút lo lắng, thà nh ra không thể Ä‘oán được tình hình cá»§a Thi Cầm thế nà o.
- Thi Cầm cô nương sẽ sớm ổn thôi. Bất quá, muội cần thêm một chút dược vị, mong Nhã Trân tỉ và Tuấn ca giúp đỡ một tay...
Lục Nhi ngừng lại má»™t chút, Ä‘oạn không đợi hai ngưá»i kia đáp ứng, tức thì nói tiếp:
- Tuấn ca, huynh đối vá»›i Thà nh chá»§ đại nhân cÅ©ng có chút quan hệ, mong huynh đến tìm ông ấy, xin cho muá»™i và i lá Anh Diệp Thảo. Nhã Trân tỉ, cái nà y thì chỉ có Miêu tá»™c cá»§a tỉ là giá»i nhất thôi, mong tỉ giúp muá»™i lên Phục Äăng SÆ¡n phÃa Nam thà nh nà y, kiếm má»™t loại hoa tên là Tá» Liên, hình dáng giống hoa sen, nhưng má»c kà sinh trên các loại cây khác, hoa mà u tÃm, hương vừa giống lan vừa giống huệ, rất khó kiếm.
Tá» VÅ© khi nghe nà ng nói đến đây, tức thì nháºn ra cô nà ng nà y Ä‘Ãch thá»±c là má»™t danh y. Anh Diệp Thảo là loại thuốc cầm máu tốt nhất, Tá» Liên Hoa lại có tác dụng tiếp gân nối cốt, khẳng định những gì nà ng ta định là m cÅ©ng giống như những gì má»™t Tá» Vong Ma Pháp sư là m đối vá»›i má»™t tá» thi không hoà n thiện.
Ngưá»i như ÄÆ°á»ng Kiệt Tuấn là m sao có thể phản đối, liá»n gáºt đầu đồng ý, nhìn má»i ngưá»i má»™t cái Ä‘oạn xoay mình Ä‘i thẳng. Chá» khi y đã Ä‘i khuất, Lệ Sa Nhã Trân má»›i nói:
- Ta sẽ quay lại nhanh nhất có thể. Chăm sóc Cầm muá»™i cho tốt, hi vá»ng ngươi nói được là m được.
Không hiểu sao, nà ng lại cảm thấy vị Lục Nhi cô nương nà y có má»™t cái gì đó không ổn. Miêu tá»™c, đối vá»›i cảm giác cá»§a mình, luôn tháºp phần tin tưởng.
Căn bản, đó là một loại bản năng mà trừ Thú nhân không loà i nà o khác có được.
Sau khi Lệ Sa Nhã Trân Ä‘i khá»i, Tá» VÅ© vẫn má»™t dạng tÄ©nh lặng, thản nhiên đứng dá»±a lưng và o má»™t bức tưá»ng. Lục Nhi, lúc nà y vừa chăm chăm chú chú nhìn hắn, vừa bước qua bước lại, hệt như Ä‘ang đánh giá bình luáºn má»™t món đồ váºy.
- Huynh muốn biết vì sao Thi Cầm lại bị cắt đứt gân tay gân chân không ?
Lục Nhi đột nhiên há»i, lúc nà y đã dừng lại, mắt nhìn chằm chặp và o ngưá»i Tá» VŨ, như thể cố kiếm lấy má»™t thứ biểu tình khác lạ từ hắn váºy.
Tá» VÅ© không cần nghe Lục Nhi nói, cÅ©ng đã có cảm giác bất tưá»ng từ trước. Căn bản là , nếu năm tên dâm tặc hôm trước chỉ muốn dâm sát Thi Cầm, thì cÅ©ng không cần phiá»n phức phải chấn đứt gân tay gân chân nà ng ta. Bất quá, biết thì biết váºy, chứ hắn tịnh không nói ra, chỉ tiếp tục lặng yên quan sát. Hiện tại, có lẽ đã đến lúc vở kịch hạ mà n.
Nhìn Tá» VÅ© má»™t hồi, thấy hắn vẫn không có biến chuyển gì đáng kể, Lục Nhi liá»n nói tiếp:
- Thi Cầm trở thà nh ngưá»i tà n phế, chÃnh là vì huynh !
Cái nà y Tá» VÅ© cÅ©ng Ä‘oán được. Hôm đó Thi Cầm bị hại, nếu như sá»± tình cá» lại không phải tình cá», thì chá»§ mưu đằng sau chỉ thể nhắm và o má»™t trong hai ngưá»i tìm thấy nà ng, chÃnh là Tá» VÅ© hoặc Lệ Sa Nhã Trân. Sau sá»± xuất hiện cá»§a San Äà Hung nhân, trưá»ng hợp cá»§a nà ng Miêu nữ có thể bị loại, váºy thì đối tượng chỉ còn có hắn mà thôi.
Thấy những lá»i mình nói vẫn không thể là m Tá» VÅ© lá»™ ra xúc cảm gì, Lục Nhi dưá»ng như lá»™ ra thần thái giáºn dá»—i, lại nói tiếp:
- Chuyện nà y, do sư phụ cá»§a muá»™i sắp đặt, chÃnh là muốn dụ huynh gia nháºp Thiên Bang !
Tá» VÅ© lúc nà y má»›i ngẩng lên, nói vòng vo má»™t hồi, cuối cùng đã và o chuyện chÃnh. Hai mắt ẩn sau chiếc mÅ© trùm lóe lên má»™t tia quang mang, hắn há»i:
- Dụ bằng cách nà o ?
- Là sau khi lừa huynh đến đây, cho muá»™i tiếp cáºn huynh, chiếm tình cảm cá»§a huynh, rồi dần dần dụ huynh và o bang…
Lục Nhi nói đến đây, mặt không Ä‘á», hÆ¡i thở vẫn Ä‘iá»u hòa, chừng như ngưá»i vừa nói rằng chÃnh mình sẽ trá»±c tiếp câu dẫn Tá» VÅ© không phải là nà ng váºy.
- Nói như váºy, ÄÆ°á»ng Kiệt Tuấn và Lệ Sa Nhã Trân cÅ©ng là ngưá»i cá»§a các ngươi ?
- Äá»u không phải, có Ä‘iá»u hỠđúng là bị bá»n muá»™i lợi dụng. Bá»n muá»™i Ä‘á»u biết loại ngưá»i như huynh rất có thể sẽ bá» mặc Thi Cầm, má»›i gây ra má»™t chút rắc rối cho Lệ Sa Nhã Trân, để huynh và cô ta có cÆ¡ há»™i đồng hà nh. Äúng như bá»n muá»™i dá»± Ä‘oán, nà ng Miêu nữ đó quả tháºt đã mang Thi Cầm Ä‘i cùng. Và o thá»i Ä‘iểm đó, muá»™i lại ở đây nhá» ÄÆ°á»ng Kiệt Tuấn Ä‘i tìm Hồng Vi, tức là chắc chắn sẽ gặp má»i ngưá»i trên đưá»ng Ä‘i. Cái tên nhút nhát đó là ngưá»i tốt, thấy Thi Cầm như váºy, lại có vị bằng hữu giá»i y thuáºt như muá»™i, khẳng định sẽ dẫn các ngưá»i vá»â€¦
Lục Nhi kể vừa đủ ý, nhưng cÅ©ng rất vắn tắt, đối vá»›i Ä‘oạn Thi Cầm bị năm tên kia suýt chút giở trò cầm thú thà nh công, lại bị cắt đứt gân tay gân chân, ná»a câu cÅ©ng không nhắc đến, quả nhiên là má»™t ngưá»i rất biết cách kể chuyện.
- Âm mưu quả nhiên không tồi. Bất quá, lao tâm khổ tứ như váºy chỉ để dẫn ta đến đây má»™t cách “tình cá»â€, tại sao bây giá» nà ng lại đột ngá»™t nói ra?
Lục Nhi lúc nà y má»›i cưá»i lên má»™t tiếng, con mắt nhìn Tá» VŨ chốc chốc biến đổi, hồi lâu má»›i nói:
- Là ta Ä‘ang muốn rá»i khá»i Thiên Bang…
- Liên quan gì đến ta ?
- Liên quan. Thiên Bang không phải nói rá»i là rá»i, sư phụ muá»™i, lão quỉ dó lại cà ng không để muá»™i dá»… dà ng thoát khá»i tay lão như váºy. Nếu lão muốn bắt muá»™i lại, thì dù muá»™i có chạy tá»›i chân trá»i góc bể, cÅ©ng là vô phương đà o thoát. Bất quá, theo như lá»i lão nói, thì lão muốn dụ dá»— huynh và o bang, là vì sau lưng huynh có má»™t thế lá»±c vô cùng mạnh mẽ. Nếu như được huynh bảo há»™, thì muá»™i khả dÄ© có thể an nhiên tá»± tại rá»i khá»i cái ổ ma quỉ nà y…
Tá» VÅ© gáºt gáºt đầu, trong lòng không ngừng thầm tÃnh toán. Hắn ngoà i mặt lạnh nhạt, tá»±a như không quan tâm đến bất cứ thứ gì, nhưng bên trong lại tinh tế vô cùng, vá»›i má»—i má»™t sá»± việc xảy ra trước mắt Ä‘á»u quan sát thấu đáo. Hiện tại, chÃnh là hắn chưa xác định được Lục Nhi tiểu nữ tá» nà y Ä‘ang nói tháºt hay Ä‘ang gạt hắn, nên hắn lại trở vá» bá»™ dạng lạnh lùng cô ngạo vốn có, nói:
- Cho ta một là do để ta phải bảo hộ cho nà ng ?
- Muá»™i…muá»™i có thể là m nô tì cho huynh…có thể nghe lá»i huynh…
Äến Ä‘oạn nà y, Lục Nhi không ngá» lại lá»™ ra thần thái mất tá»± nhiên. Nhìn nà ng, Tá» VÅ© trong tâm thoáng động, chừng như cảm giác được nà ng ta chưa hoà n toà n nói tháºt. Bất quá, là tháºt hay giả, đối vá»›i hắn cÅ©ng không quan trá»ng lắm, là tháºt cÅ©ng tốt, mà là giả thì cà ng thêm phần thú vị mà thôi.
- Nếu như váºy, thì khác gì so vá»›i khi nà ng ở Thiên Bang ?
- Có…tất nhiên là có khác…muá»™i có má»™t Ä‘iá»u kiện, đó là huynh không được chạm và o thân thể cá»§a muá»™i…
Nói đến đây, hai má Lục Nhi liá»n hồng lên, khiến cho khuôn mặt vốn chỉ trên trung bình cá»§a nà ng đột nhiên lá»™ xuất má»™t vẻ khả ái lạ kì. Xem biểu hiện cá»§a nà ng như váºy, Tá» VÅ© trong lòng ngấm ngầm tán thưởng. Nếu nà ng ta là đang đóng kịch, thì trình độ đóng kịch cá»§a nà ng ta hẳn phải thuá»™c hà ng thiên hạ đệ nhất chứ chẳng nghi…
- Váºy được rồi, coi như từ giá» nà ng là tì nữ cá»§a ta. Hiện tại, ta sẽ li khai nÆ¡i nà y, bao giá» nà ng chữa khá»i cho Thi Cầm, thì đến Trúc quán tìm ta, được chứ ?
- ÄÆ°á»£c ! Công tá» ! Muá»™i nghÄ© trong và i ngà y tá»›i Thiên Bang sẽ không phát hiện ra muá»™i muốn li khai bang há»™i đâu…
Lục Nhi tức thì gáºt đầu, khuôn mặt lá»™ xuất má»™t vẻ vui mừng cá»±c kì chân tháºt. Nhìn nà ng má»™t cái, Ä‘oạn Tá» VÅ© xoay mình bá» Ä‘i, cÅ©ng không há» báºn tâm đến việc bản thân vừa má»›i thu nháºn má»™t tì nữ.
Nhìn theo bóng dáng cô ngạo bất quần cá»§a Tá» VÅ©, trong tâm Lục Nhi không khá»i nổi lên má»™t chút đắc ý.
“Cuối cùng thì ta cÅ©ng có cÆ¡ há»™i rồi…â€
Tá» VÅ© sau khi ra khá»i căn nhà nhá» cá»§a Lục Nhi, tức thì y theo trà nhá»› mà thoát ly khá»i mê cung những ngõ ngách cá»§a địa phương nà y. Nói là trà nhá»›, thá»±c ra cÅ©ng không hẳn đúng, vì căn bản ngay từ khi bước và o cái ngõ đầu tiên, Tá» VÅ© đã thi triển má»™t thứ xảo thuáºt, lưu lại từng Ä‘oạn hắc khà kì dị, đánh dấu má»—i bước chân cá»§a mình.
Tâm tư cẩn máºt như hắn, khẳng định không bao giá» chịu sÆ¡ ý trong bất cứ chuyện gì, dù là nhá» nhặt nhất.
Sau khi ra khá»i mê cung ngõ ngách đó, Tá» VÅ© liá»n lặng lẽ nhắm hướng Trúc quán mà tiến. Quả tháºt khi nãy, đối vá»›i những thứ cao lương mÄ© thá»±c ở đó, hắn còn chưa thưởng thức được kÄ©.
“Lá»™ Khiêm ! Ngươi láºp tức Ä‘i Ä‘iá»u tra cho ta thông tin vá» Thiên Bang !â€
Sá» dụng thứ “Thông tri phù†đã gia trì trên ngưá»i Lá»™ Khiêm kể từ khi chia tay, Tá» VÅ© tức thì truyá»n đến cho hắn mệnh lệnh đầu tiên. Lẽ dÄ© nhiên, hắn thu phục má»™t kẻ như thế, cÅ©ng chÃnh là để dùng cho những trưá»ng hợp kiểu nà y. Nói vá» thu tháºp tin tức, tuyệt đối không có loại chức nghiệp nà o thÃch hợp hÆ¡n Äông phương Sát thá»§ và Tây phương ThÃch khách.
- Khách quan, không biết ngà i muốn dùng gì ?
Tá» VÅ© sau khi tiến nháºp Trúc quán, đã không há» do dá»±, chiếu theo con đưá»ng mÃ ÄÆ°á»ng Kiệt Tuấn dẫn Ä‘i hồi trưa, quay lại cái lán nhá» hắn đã từng ngồi. Hắn vừa ngồi xuống, má»™t vị cô nương xinh đẹp, cÅ©ng mặc má»™t bá»™ trang phục mà u trúc, tức thì xuất hiện, dịu dà ng thi lá»…. Tá» VÅ© liá»n không chần chừ, chá»n ra mấy món đã gá»i hồi trưa, đưa cho nà ng ta.
- Khách quan, xin ngà i đợi một lát, thức ăn sẽ được đưa tới ngay !
Äúng là tuổi tác khác nhau, thái độ cÅ©ng hoà n toà n dị biệt. Tiểu Vi hồn nhiên khả ái, nữ tá» nà y lại ôn nhu dịu dà ng, có những tiểu nhị như váºy, Trúc quán không muốn phát đạt xem ra cÅ©ng không có khả năng.
Sau khi nữ tá» ná» Ä‘i khuất, Tá» VÅ© liá»n lặng lẽ nhắm mắt lại. Tiếng lá trúc xà o xạc, hòa lẫn vá»›i thanh âm mênh mang cá»§a nước hồ va và o bỠđá, tạo cho hắn má»™t cảm giác thư thái đặc biệt. Những giây phút như thế nà y, đối vá»›i ngưá»i khác đã hiếm, vá»›i hắn lại cà ng không thể hiếm hÆ¡n.
- Má»™t ngưá»i như ngươi, không ngá» cÅ©ng biết thưởng thức cuá»™c sống !
Thanh âm trong vắt, vừa thanh khiết vừa uyển chuyển, đối vá»›i Tá» VÅ© cÅ©ng có phần quen thuá»™c, chÃnh là cá»§a Trúc Diệp Tiên Tá», ngưá»i đã suýt nữa có má»™t tráºn chiến sinh tá» vá»›i hắn sáng nay.
- Ngưá»i như ta thì sao ?
Tá» VÅ© mở miệng, hai mắt cÅ©ng đồng thá»i chăm chú nhìn và o nữ tá» vừa má»›i xuất hiện trước mặt mình. Chỉ thấy nà ng ôn nhu ngồi xuống, phong thái vừa ưu nhã lại vừa bình dị, không khá»i khiến cho ngưá»i ta có cảm giác khi gần khi xa.
- Ngươi sáng nay vì sao lại muốn gây sự với ta ?
Trúc Diệp Tiên Tá» không trả lá»i hắn, mà thay và o đó bằng má»™t câu há»i, âm giá»ng có phần trách cứ, khiến má»™t kẻ lãnh đạm như Tá» VÅ© cÅ©ng không khá»i cảm thấy kì lạ.
- Nà ng tên là gì ?
- Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi ?
- Có phải nà ng cả Ä‘á»i chỉ mặc má»™t mà u áo trúc hay không ?
- Ngươi không nghĩ mà u đen của mình rất nhà m chán sao ?
- GiỠnà ng muốn đấu với ta chăng ?
- Con ngưá»i ngươi sao lại bất chấp là lẽ như váºy ?
…
Hai ngưá»i, căn bản không ai nhưá»ng ai, Ä‘á»u liên tiếp ra câu há»i, và đá»u không há» nháºn được câu trả lá»i. Tá» VÅ©, vừa nhìn thấy vị cô nương nổi danh má»™t trong Bát Äại MÄ© Nhân nà y, tức thì cảm thấy hứng thú, đã thuáºn theo nà ng ta mà đấu khẩu má»™t tráºn. Trúc Diệp Tiên Tá» thì ngược lại, không hiểu vì sao mình lại chú ý đến má»™t kẻ có lẽ còn thua mình đến cả chục tuổi như váºy, phải chăng là vì hắn quá giống kẻ đó ?
- Ta tên Trúc Mị, còn ngươi ?
Trúc Diệp Tiên Tá», hay tên tháºt là Trúc Mị, đột nhiên nói. Dẫu thế nà o, nà ng đối vá»›i con ngưá»i bà ẩn trước mặt vẫn cảm thấy rất tò mò. Cái thứ pháp quyết hắn tu luyện, khẳng định tiá»n vô háºu bất, là m sao lại khiến nà ng có cảm giác hắn tuy ở đó mà dưá»ng như Ä‘ang ngồi cách nà ng cả má»™t thế giá»›i như váºy ?
- Tá» VÅ© !
- Ta cảm thấy ngươi rất kì lạ, vừa như lãnh ngạo tuyệt tình, vừa như điên cuồng háo sát, rốt cuộc ngươi có phải là một ma đầu vừa mới xuất thế hay không ?
MÄ© nữ Ä‘Ãch thá»±c là có cách nói chuyện cá»§a mÄ© nữ, thanh am dá»… nghe, biểu tình uyển chuyển lay động lòng ngưá»i, tháºt khiến ngưá»i khác rất khó cưỡng lại. Nghe nà ng há»i váºy, Tá» VÅ© trầm ngâm hồi lâu, Ä‘oạn nói:
- Tại sao ta phải trả lá»i nà ng ?
- Vì rất có thể, ngươi nói ra rồi, chúng ta khả dĩ trở thà nh bằng hữu…
- Trở thà nh bằng hữu ? Có gì tốt không ?
Trúc Mị nhoẻn cưá»i. Nụ cưá»i cá»§a má»™t trong Bát Äại MÄ© Nhân mưá»i năm trước quả nhiên trà n đầy hấp lá»±c, vừa kiá»u mị động nhân, lại vừa thánh khiết cao quÃ, mang ba phần ngây thÆ¡, lại có ba phần diá»…m lệ, tháºt khiến ngưá»i khác không thể kiá»m lòng.
- Vì bằng hữu, ta có thể tự thân xuống bếp…
Bên trong chiếc mũ trùm, TỠVũ tức thì khóe môi nhếch khẽ. Dùng mĩ thực để dụ hoặc hắn, xem ra có phần ấu trĩ, nhưng được thốt ra từ miệng của một mĩ nhân như Trúc Mị, đúng là khiến hắn phải suy nghĩ…
- Ta sinh ra là quỉ, lá»›n lên là ngưá»i, sau nà y ra sao, bản thân ta cÅ©ng không rõ…
- Hiện tại ngươi tuy kì lạ má»™t chút, nhưng vẫn là ngưá»i. Hi vá»ng sau nà y ngưá»i vẫn là ngưá»i…
|
|
Äã có 10 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
|
|
|

09-06-2010, 04:04 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 26: Trúc Mị Chi BÃ
Nguồn: TTV
“Sinh ra là quỉ, lá»›n lên là ngưá»iâ€â€¦Tá» VÅ© tá»± cưá»i vá»›i cách nói cá»§a mình. Không phải đúng như váºy sao ? Khi hắn má»›i được sinh ra, Trình Tưởng chỉ xem hắn như má»™t cá»— máy chiến đấu, biết suy nghÄ© nhưng không có tình cảm, Ä‘Ãch xác là má»™t con quỉ ngoại trừ tuân lệnh chá»§ nhân ra, không há» có ý chà riêng. Bất quá, theo quá trình hắn lá»›n lên, tình cảm cá»§a hắn, vượt ngoà i ước Ä‘oán cá»§a Trình Tưởng, lại dần dần hình thà nh. Äồng thá»i, lão đối vá»›i hắn cÅ©ng tháºp phần yêu quÃ, khiến hắn cảm nháºn được thế nà o là sá»± yêu thương. Lúc đó, hắn thá»±c sá»± đã trở thà nh má»™t con ngưá»i.
Nhưng giá», Trình Tưởng đã chết. Má»™t phần tình cảm trong hắn cÅ©ng đã chết theo Trình Tưởng, khiến hắn gần như trở lại thà nh má»™t con quỉ vô cảm lạnh lùng. Nói gần như, bởi vì đúng lúc đó, hắn gặp được Nhã Dạ.
Äó là má»™t cuá»™c gặp gỡ rất ngắn ngá»§i, cÅ©ng giống như lần đầu tiên hắn gặp nà ng, nhưng đã để lại cho hắn nhiá»u cảm xúc hÆ¡n bất kì cuá»™c gặp gỡ nà o khác. Nà ng, đối vá»›i hắn, có má»™t Ä‘oạn uyên nguyên trong quá khứ, là má»™t trong số Ãt những kà ức tốt đẹp cá»§a hắn, vì nà ng, cÅ©ng coi hắn là con ngưá»i.
Bởi vì thế mà hắn yêu nà ng.
Tình cảm, khi thì trăm phương vạn kế cÅ©ng không thể nảy sinh, khi thì chỉ đơn giản là má»™t ánh mắt, nụ cưá»i, cÅ©ng có thể khiến đôi lứa dù chết cÅ©ng chẳng chia lìa. Loại tình cảm cá»§a Tá» VÅ© và Nhã Dạ, lại cà ng đặc biệt, giống như hai con ngưá»i Ä‘ang trôi nổi trên biển Ä‘á»i cô độc, đột nhiên nháºn ra nhau, và yêu nhau.
Miên man chìm trong những suy tư cá»§a bản thân, Tá» VÅ© không nháºn ra Trúc Mị Ä‘ang kÃn đáo quan sát hắn. Nà ng, không hiểu sao cứ bị cái vẻ lãnh ngạo cô độc cá»§a hắn cuốn hút, khiến nà ng phải nhìn hắn lâu hÆ¡n má»™t chút so vá»›i những gã đà n ông khác đã lướt qua cuá»™c Ä‘á»i nà ng…
- Nà ng rốt cuộc vì cái gì mà chú ý đến ta ?
Tá» VÅ© cuối cùng cÅ©ng thoát khá»i dòng suy nghÄ©, há»i. Cứ má»—i ngà y trôi qua, cảm nháºn cá»§a hắn đối vá»›i cuá»™c sống ngà y cà ng thêm sâu sắc. Hắn, theo má»™t cách hiểu nà o đó, chÃnh là đang cố hòa mình và o cuá»™c sống để hưởng thụ thứ sinh mạng dà i vô táºn cá»§a mình.
Trong những loại hưởng thụ đó, phải chăng luôn có bóng dáng của nữ nhân ?
TỠVũ, dẫu sao cũng vẫn là nam nhân.
- Ngươi có biết vì sao mà ta nổi danh không ?
Trúc Mị đột nhiên nói, không trá»±c tiếp trả lá»i câu há»i cá»§a Tá» VÅ©, mà thay và o đó là má»™t câu há»i.
- Vô Táºn giá»›i có má»™t truyá»n thuyết, kể rằng ta má»™t mình má»™t kiếm tiêu diệt Cuồng Ma, là đệ nhất ma đầu cách đây mưá»i năm. Tháºt ra, những báºc tiá»n bối, hoặc những ngưá»i có chút hiểu biết vá» Cuồng Ma, Ä‘á»u biết chắc chắn đó không phải là sá»± tháºt. Ta lúc đó tuy cÅ©ng có má»™t chút danh khÃ, nhưng muốn giết chết Cuồng Ma, thì cÅ©ng giống như má»™t con Rồng muốn Ä‘em mặt trá»i cất và o kho báu cá»§a nó váºy…
Không đợi Tá» VÅ© trả lá»i, Trúc Mị nói tiếp, hai mắt mÆ¡ mà ng như chìm và o má»™t Ä‘oạn hồi ức trong quá khứ…
- …váºy nhưng, Ä‘Ãch xác Cuồng Ma vì ta mà chết. Năm đó, ta đơn thương độc mã ngao du thiên hạ, vô tình gặp y. Con ngưá»i y vá»›i ngươi cÅ©ng có chút tương đồng, Ä‘á»u là má»™t dạng lãnh ngạo cô độc. Chỉ là , không ngá» y lại Ä‘em lòng yêu ta…
Thân thể Trúc Mị như khẽ run lên, khuôn mặt xinh đẹp như bị phá»§ lên bởi má»™t lá»›p sương quá khứ, khiến nà ng gần như đã chìm hẳn và o má»™t miá»n kà ức.
- Giang hồ gá»i y là Cuồng Ma, vì bình thưá»ng y lãnh tÄ©nh vô tình, nhưng tùy thá»i Ä‘iểm lại trở nên Ä‘iên cuồng háo sát, lục thân bất nháºn. Năm đó, khi y yêu ta, đã bằng má»™t phương pháp giản đơn nhất, chÃnh là không ngừng theo sau ta, khiến ta dù muốn dù không cÅ©ng phải chú ý đến y. Nếu chuyện cứ phát triển như váºy, nói không chừng đến má»™t ngà y ta sẽ bị y chinh phục, Ä‘em lòng yêu y…
Không gian u tÄ©nh cá»§a U Nhã Trúc Lâm dưá»ng như trở nên tÄ©nh lặng hÆ¡n theo từng lá»i kể cá»§a Trúc Mị, khiến khung cảnh bình yên tá»± lúc nà o đó đã nhuốm thêm má»™t nét u buồn rất khẽ.
- …Chỉ là , đúng và o thá»i Ä‘iểm đó, sá»± Ä‘iên cuồng mà chÃnh bản thân y cÅ©ng không thể khống chế, lại đột ngá»™t nổi lên. Sức mạnh cá»§a y thá»±c sá»± khá»§ng khiếp, khiến ta khi đó vừa má»›i bước chân và o cảnh giá»›i Thánh cấp cấp 5 cÅ©ng không thể chịu được má»™t đòn. Äúng lúc y sắp giết chết ta, thì dưá»ng như là trà từ sâu bên trong y tỉnh lại…bất quá, chút là trà Ãt á»i đó, lại không thể giúp y khống chế cÆ¡ thể mình…đứng trước việc sắp tá»± thân giết chết ta…cuối cùng…cuối cùng y đã chá»n việc tá»± bạo chân nguyên…
Tá» VÅ© trong lòng không khá»i buông ra má»™t tiếng thở nhẹ, tá»± vấn lương tâm nếu má»™t ngà y kia phải lá»±a chá»n giữa sinh mạng cá»§a bản thân và Nhã Dạ, liệu hắn có thể như Cuồng Ma kia, khẳng khái nháºn lấy cái chết hay không ?
- …Giang hồ khi đó Ä‘á»u biết ta và Cuồng Ma ở chung má»™t chá»—, sau đó ta an nhiên rá»i khá»i, còn y lại biến mất khá»i thế gian, má»›i đồn ra má»™t câu chuyện hoang đưá»ng, không ngá» sau nà y lại trở thà nh má»™t thứ truyá»n thuyết ai nấy Ä‘á»u tin…Ngươi há»i ta vì sao lại chú ý đến ngươi, bản thân ta cÅ©ng không rõ, có lẽ là vì ngươi và Cuồng Ma Ä‘á»u là má»™t dạng ngưá»i…Cuồng Ma, ta không nghÄ© là mình yêu y, nhưng dẫu sao y cÅ©ng vì ta mà chết…
Những câu nói sau cuối cá»§a Trúc Mị, dưá»ng như Tá» VÅ© đã không nghe thấy nữa. Hắn, vẫn Ä‘ang chìm trong câu há»i cá»§a chÃnh mình. Chết cho ngưá»i mình yêu được sống, hay sống để mặc ngưá»i mình yêu chết Ä‘i ? Hắn phải chá»n cái nà o đây ? Yêu, hắn chưa từng trải qua thá» thách cá»§a tình yêu, má»›i chỉ vừa cảm nháºn được má»™t chút vị ngá»t và vị đắng cá»§a nó, là m sao có thể lá»±a chá»n đây ?
Những trải nghiệm trong Ä‘á»i Tá» VÅ© cứ lướt qua trong óc hắn, không ngừng khiến não hải hắn trở nên quay cuồng. Bất chợt, hai chữ “Dị Khảo†đột nhiên hiện ra trong óc Tá» VÅ©, hệt như má»™t tia sáng hiện ra giữa mà n đêm sâu thẳm, khiến hắn không khá»i cưá»i lên má»™t tiếng.
Là tiếng cưá»i sá»± ngu ngốc cá»§a bản thân mình.
- Ngươi cưá»i gì váºy ?
Trúc Mị há»i, đôi mắt Ä‘en lay láy chừng như cau lại thà nh má»™t tia trách móc.
- Ta cưá»i bản thân mình, cÅ©ng cưá»i Cuồng Ma. Nghe câu chuyện cá»§a nà ng, ta bất tri bất giác cÅ©ng tá»± đặt mình và o má»™t câu há»i chỉ có hai lá»±a chá»n, sống mà mất Ä‘i ngưá»i yêu, hoặc chết cho ngưá»i mình yêu…Nhưng, có tháºt là chỉ có hai lá»±a chá»n hay không ?
“Dị khảoâ€, có lẽ là hai chữ thần kì nhất, có ảnh hưởng nhất đến cuá»™c Ä‘á»i Tá» VÅ©. Trong những lúc hắn trở nên bế tắc, chÃnh hai chữ nà y luôn là cứu cánh cuối cùng, khiến hắn trở nên thấu suốt má»i chuyện.
- Nếu ta sống mà không có ngưá»i ta yêu, cuá»™c sống còn ý nghÄ©a gì chứ. Nhưng nếu ta chết Ä‘i, để lại ngưá»i ta yêu má»™t mình cô độc trên Ä‘á»i, không phải sẽ khiến nà ng Ä‘au khổ cùng cá»±c hay sao ? Ta cuối cùng đã có lá»±a chá»n, là lá»±a chá»n thứ ba…
- Thứ ba ?
- Không ai chết cả, ta tại sao phải lá»±a chá»n chứ ? Sức mạnh cá»§a ta, ta sẽ dùng nó để bảo vệ ngưá»i mình yêu thương. Ta không chết, nà ng cÅ©ng không chết.
Äó là những câu nói hết sức đơn giản, không há» khoa trương, nhưng lại vô thanh vô tức tá»a ra má»™t cá»— khà thế mãnh liệt vô bỉ. Con ngưá»i, ai dám nói rằng mình không có má»™t phải phải đứng trước những sá»± lá»±a chá»n khó khăn ? Tá» VÅ© dám, đơn giản bởi vì hắn tá»± tin đến tuyệt đối và o bản thân mình. Hắn hiện tại có thể chưa phải là má»™t tuyệt thế cưá»ng giả, nhưng cứ tin Ä‘i, có má»™t ngà y, hắn sẽ đứng trên đỉnh cao cá»§a thế giá»›i mà cúi đầu nhìn xuống thế nhân bên dưới.
Cảm nháºn được ý chà sắt đá cùng tham vá»ng Ä‘oạt quyá»n tạo hóa cá»§a Tá» VÅ©, Trúc Mị không hiểu sao, đột nhiên lại tin rằng gã thanh niên trước mặt mình đây có thể thá»±c hiện được những gì mà hắn Ä‘ang nói. Äồng thá»i, ở má»™t nÆ¡i sâu thẳm nà o đó, nà ng cÅ©ng tá»± nhá»§, ngưá»i con gái cá»§a hắn chắc chắn sẽ là ngưá»i con gái hạnh phúc nhất trên Ä‘á»i.
- Nà ng có biết vì sao Cuồng Ma lại tá»± bạo chân nguyên không ? Theo như nà ng nói, sức mạnh cá»§a y, dù không thể khống chế được, nhưng ta tin y hoà n toà n có thể tá»± phong bế chÃnh bản thân mình, dù thế nà o cÅ©ng sẽ qua được thá»i khắc Ä‘iên cuồng muốn giết chết nà ng. Chỉ là , y lại không dám nhìn và o má»™t sá»± tháºt, là chÃnh y lại muốn giết chết ngưá»i con gái y yêu. Không vượt qua được sá»± tháºt đó, y má»›i chá»n cái chết như má»™t sá»± giải thoát…
Tá» VÅ© đột nhiên đứng dáºy. Hắn, và o lúc nà y, đã quyết định không thể chỠđợi được nữa. Má»™t năm, tại sao phải má»™t năm sau hắn má»›i được gặp Nhã Dạ ? Không ! Ngay bây giá», hắn sẽ Ä‘i tìm nà ng…
- Nếu là ta, dẫu sá»± việc ấy có láºp lại đủ trăm lần, ta cÅ©ng sẽ đối diện vá»›i nó má»™t trăm lần, vượt qua nó má»™t trăm lần…
Thanh âm phiêu hốt cá»§a Tá» VÅ©, đến khi hắn đã rá»i khá»i U Nhã Trúc Lâm, má»›i nhẹ nhà ng truyá»n đến tai Trúc Mị, khiến nà ng như từ trong cÆ¡n mÆ¡ trở lại vá»›i hiện thá»±c. Nà ng là m sao không biết Cuồng Ma vì sao lại tá»± bạo chân nguyên, cÅ©ng chÃnh bởi thế, mà bao nhiêu năm nay, không khi nà o nà ng không tá»± dằn vặt bản thân mình, luôn tá»± nghÄ© mình là ngưá»i khiến Cuồng Ma phải chết. Nà ng không tiếp tục Ä‘i lại trên giang hồ, tại nÆ¡i nà y láºp ra Trúc quán, đó chẳng phải là má»™t cách trốn tránh hay sao ?
Bây giá» thì nà ng biết, dù nà ng có trốn tránh đến thế nà o, thì sá»± tháºt vẫn là sá»± tháºt. Cuồng Ma đã vì nà ng mà chết, thì nà ng sẽ vì Cuồng Ma mà sống. Nà ng cuối cùng cÅ©ng nháºn ra, thì ra, nà ng đã yêu Cuồng Ma từ lâu rồi…
- Hây ! Hây ! Hây ! Công tá», ngưá»i định Ä‘i đâu váºy ?
Tá» VÅ© vừa bước được và i bước ra khá»i phạm vi U Nhã Trúc Lâm, thì má»™t thanh âm trong trẻo đã vang lên réo rắt. Lục Nhi, cái cô nà ng tì nữ mà hắn má»›i thu nháºn nà y, không ngá» lại vừa khéo xuất hiện sau lưng hắn.
- Ãm Lâm Chi Thà nh !
- Ãm Lâm Chi Thà nh ? Vui à nha, huynh nhất định không được bá» muá»™i ở lại đâu đó !!
TỠVũ cũng không quay đầu lại, chỉ thản nhiên nói:
- Ta có nói sẽ bỠnà ng lại sao ?
Từ Äông Phương lục địa đến Tây Phương lục địa, má»™t quãng đưá»ng dà i như thế, có má»™t tì nữ theo hầu, không phải giống má»™t thế gia công tá» du lãm thiên hạ hay sao ?
Äông Phương lục địa và Tây Phương lục địa nằm cách nhau khoảng hai nghìn hải lÃ, đó vốn không phải là má»™t khoảng cách quá lá»›n để có thể chia cách hai đại lục nà y tá»›i mấy vạn năm, chỉ là vấn đỠở đây vốn không phải là khoảng cách.
Nằm giữa Äông Phương lục địa và Tây Phương lục địa, chÃnh là Cuồng Bạo Thâm Hải, là đại dương mà đến những tuyệt thế cưá»ng giả hùng mạnh nhất Vô Táºn giá»›i cÅ©ng chưa từng dám mÆ¡ có thể vượt qua. Äại dương nà y, thoạt nhìn thì bình lặng, nhưng bất cứ khi nà o, bất cứ ở đâu, Ä‘á»u có thể đột ngá»™t xuất hiện những cÆ¡n cuồng phong, lốc xoáy, lôi Ä‘iện…vá»›i cưá»ng độ không há» yếu hÆ¡n so vá»›i thiên kiếp. Không chỉ thể, sống tại đại dương khá»§ng bố nà y, còn là những loại quái váºt mà nếu so sánh ra, hoà n toà n có thể đạt đến cấp độ đỉnh phong Thần thú trên cả hai đại lục.
Những loại quái váºt đó, tất nhiên là không tá» ra hiếu khách đối vá»›i những kẻ đến thăm nhà cá»§a chúng. Thà nh ra, trải qua và i vạn năm, Äông Phương lục địa và Tây Phương lục địa hoà n toà n không biết đến sá»± tồn tại cá»§a nhau, cho đến khi con đưá»ng huyết mạch An Việt được tìm thấy.
An Việt, là cái tên được ghép từ tên cá»§a hai quốc gia nằm ở hai đầu cá»§a con đưá»ng nà y, Lạc Việt quốc tại Äông Phương và An Phụng quốc tại Tây Phương. Con đưá»ng nà y được tìm thấy má»™t cách tình cá», do má»™t vị Tây Phương Kị sÄ©, trong cÆ¡n Ä‘iên loạn, đã cùng vá»›i tá»a kị bay thẳng má»™t mạch từ Tây sang Äông. Sau đó, những Äông phương mạo hiểm giả má»›i lần theo dấu vết cá»§a vị kị sÄ© nà y và phát hiện má»™t dòng hải lưu kì lạ. Dòng hải lưu nà y không những nối liá»n hai đại lục Äông Tây, mà trong phạm vi cá»§a nó, dù là trên trá»i hay dưới biển, Ä‘á»u không há» có cuồng phong, lốc xoáy, lôi Ä‘iện hay tháºm chà là quái váºt gì hết. CÅ©ng nhá» thế, mà sau và i vạn năm phân cách kể từ Thần Ma Äại Chiến, lần đầu tiên Äông-Tây hai đại lục có sá»± giao lưu vá»›i nhau.
Có lần đầu tiên, tất nhiên là có những lần tiếp theo.
Lại nói, vì An Việt là con đưá»ng duy nhất nối liá»n Äông Tây hai đại lục, thà nh ra, nếu muốn Ä‘i từ Äông Phương lục địa sang Tây Phương lục địa, nhất định sẽ phải Ä‘i qua Lạc Việt quốc.
Tá» VÅ© chÃnh là đang trên đưá»ng đến Lạc Việt quốc.
- Công tỠ! Chúng ta đã đi liên tục hai ngà y hai đêm rồi đó, huynh không thấy mệt, nhưng Lục Nhi thì chịu hết nổi rồi.
TỠVũ không đi một mình.
Lục Nhi, chừng như là cố ý để giống như Tá» VÅ©, lúc nà y đã đổi sang má»™t bá»™ trang phục cÅ©ng mà u Ä‘en vá»›i mÅ© trùm đầu. Chỉ là , vá»›i vóc dáng nhá» bé cá»§a nà ng, lại mặc má»™t bá»™ trang phục như váºy, không khá»i tạo ra má»™t cảm giác lụng thụng rất buồn cưá»i.
Còn may, cả hai hiện tại Ä‘ang phi hà nh, nên cÅ©ng không gây quá nhiá»u sá»± chú ý.
Chừng như cÅ©ng định nghỉ ngÆ¡i, Tá» VÅ© sau khi nghe lá»i than phiá»n cá»§a Lục Nhi, liá»n Ä‘iá»u khiển Ãm Hà nh đồ hạ dần độ cao, cuối cùng đáp xuống má»™t khu đất trống trong khu rừng nằm giữa Lạc Bình Thà nh và Quyện Long Thà nh. Lần trước, vì không có mục Ä‘Ãch nhất định, nên cước trình cá»§a Tá» VÅ© rất cháºm, mất má»™t tháng má»›i đến Lạc Bình thà nh. Còn lần nà y, hắn trá»±c tiếp dùng Ãm Hà nh Äồ phi hà nh, nên dù mang theo Lục Nhi, vẫn chỉ mất có hai ngà y thá»i gian, đã Ä‘i được má»™t ná»a quảng đưá»ng.
- Hmmm ! Hai ngà y liên tục phi hà nh, tháºt là mệt má»i muốn chết mà , công tá», rốt cuá»™c vì sao huynh lại gấp gáp đến váºy ? Trước đó vẫn còn rất thong thả kia mà …
- Nếu nà ng không nguyện ý, lúc nà o cÅ©ng có thể rá»i Ä‘i !
TỠVũ nói đơn giản, đoạn trầm mặc tựa lưng và o một gốc cây, mặc cho Lục Nhi muốn là m gì thì là m. Hắn trước khi hạ xuống nơi nà y, đã phát hiện cạnh đây có một con suối, tuy cách tương đối xa, nhưng với thực lực của Lục Nhi, theo như hắn ước đoán, hoà n toà n có thể phát hiện ra nó một cách dễ dà ng.
- Công tá», phiá»n huynh đợi ở đây má»™t chút váºy !
Lục Nhi đôi mắt như khẽ cưá»i, nói nhẹ má»™t câu, Ä‘oạn chuyển thân Ä‘i vá» phÃa con suối. Nà ng ta, dẫu sao cÅ©ng là nữ nhân, là m sao có thể chịu được sá»± dÆ¡ bẩn kia chứ.
Xem ra, Tá» VÅ© đối vá»›i tâm là cá»§a nữ nhân, cÅ©ng không phải hoà n toà n mù má».
|
|
Äã có 8 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
|
|
|

09-06-2010, 04:05 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 27: Tuyệt Thế Cưá»ng Giả
Nguồn: TTV
Lục Nhi vừa Ä‘i khá»i, Tá» VÅ© tức thì cảm thấy bất ổn, không những trong tâm máy động, đến cả Ãm Tuyển trên tay cÅ©ng không ngá»›t run lên.
Xung quanh Tá» VÅ©, má»i thứ Ä‘á»u bình thưá»ng, vẫn là má»™t khu rừng vắng lặng, chỉ thi thoảng có má»™t cÆ¡n gió cuốn qua, xoay tròn những chiếc lá rụng, tạo nên má»™t bức tranh chứa và i phần thi vị. Thế nhưng, nằm sâu trong bức tranh ấy, Tá» VÅ© lại cảm giác thấy má»™t loại khà tức đặc thù.
Khà tức cá»§a cưá»ng giả.
HÆ¡n nữa, còn là má»™t tuyệt thế cưá»ng giả.
Trước đây, khi đối mặt vá»›i Trúc Mị, là má»™t Thánh cấp cấp 6, Tá» VÅ© vẫn chưa từng cảm thấy bị uy hiếp. Thế nhưng, vá»›i ngưá»i nà y, dù chưa xuất hiện, không ngỠđã có thể là m Tá» VÅ© cảm thấy như bị nhấn chìm trước khà thế cá»§a y.
Thánh cấp cấp 7, hoặc là hơn thế.
Phân định thá»±c lá»±c cá»§a Thánh cấp, căn bản không phụ thuá»™c và o ma lá»±c, công lá»±c, mà cái tối quan trá»ng chÃnh là linh hồn cảnh giá»›i. Linh hồn cảnh giá»›i theo quan niệm cá»§a Tá» VÅ©, đối vá»›i những ngưá»i khác trên Vô Táºn giá»›i, chÃnh là tâm cảnh dùng để phân định cấp báºc cá»§a má»™t cưá»ng giả. Khi má»›i sÆ¡ nháºp giang hồ, má»—i má»™t ngưá»i, dù thuá»™c chức nghiệp nà o, Ä‘á»u sẽ cháºp chững bước và o Vong Ngã Chi Cảnh. Giai Ä‘oạn nà y sẽ kéo dà i cho đến khi kẻ đó vượt qua cảnh giá»›i Thượng vị cao cấp cao thá»§, khi đó, há» sẽ tiến nháºp Thánh cấp, tâm cảnh nâng lên má»™t báºc, gá»i là DÄ© Thân Nháºp Thế. Nếu như Vong Ngã Chi Cảnh hướng con ngưá»i đến trạng thái tư tưởng thông suốt, tâm vô tạp niệm, thì DÄ© Thân Nháºp Thế chÃnh là để chỉ cảnh giá»›i má»™t ngưá»i hòa mình và o thiên địa, nắm bắt qui luáºt cá»§a vạn váºt, tốc độ hấp thụ linh khà cá»§a trá»i đất sẽ vì thế mà gia tăng đến cá»±c tốc. Giai Ä‘oạn nà y kéo dà i từ cấp 1 đến cấp 6 cá»§a Thánh cấp. Chỉ khi tâm cảnh đạt đến má»™t tầng cao má»›i, Tam Nguyên Quy Nhất, má»™t cưá»ng giả má»›i có thế bước lên Thánh cấp cấp 7. Tam Nguyên ở đây chÃnh là Thiên-Äịa-Nhân, ý chỉ con ngưá»i giao hòa vá»›i trá»i đất, hợp vá»›i trá»i đất tạo thà nh má»™t thể thống nhất. Tuy chỉ là má»™t bước, nhưng vá»›i tuyệt đại Ä‘a số ngưá»i, việc bước từ cấp 6 lên cấp 7 cá»§a Thánh cấp, chẳng khác gì vá»›i việc lên trá»i, dù mất cả Ä‘á»i cÅ©ng không thể đạt được. Cùng bởi vì thế, mà nói Thánh cấp cấp 7 so vá»›i Thánh cấp cấp 6, má»™t cái là biển lá»›n, má»™t cái là vÅ©ng cạn, hoà n toà n không há» sai.
Thá»±c lá»±c giữa hai cấp độ nà y, chênh lệch không phải dùng lá»i có thể nói hết.
Hiện tại, Tá» VÅ© chÃnh là đang bị khà thế cá»§a má»™t Thánh cấp cấp 7 chèn ép đến không thể thở nổi. Hắn biết, nếu mình không chống nổi loại khà thế nà y, sẽ bị đối phương vô thanh vô tức công kÃch thẳng và o linh hồn, cuối cùng khiến linh hồn hắn tan nát thà nh từng mảnh nhá».
“Pháºp !!!â€
Không cam tâm bị ngưá»i khác Ä‘em sinh mạng cá»§a mình ra là m trò đùa, Tá» VÅ© tức thì đỠkhởi năng lượng toà n thân, Ãm Tuyển trong tay má»™t chiêu cắm ngáºp xuống đất, đồng thá»i bốc lên má»™t thứ hắc khà bá đạo tuyệt luân, vô thanh vô tức tranh đấu vá»›i khà thế cá»§a kẻ ná». Phải nói công pháp tu luyện cá»§a Tá» VÅ© vô cùng đặc biệt, linh hồn hắn là chịu muôn và n thống khổ cá»§a việc tá»± Ä‘oạn kinh mạch mà không ngừng tăng trưởng, so vá»›i ngưá»i khác thì cưá»ng hoà nh hÆ¡n không biết bao nhiêu lần. Thêm và o đó, Ãm Tuyển cá»§a hắn cÅ©ng không phải đồ chÆ¡i, không ngá» lại như má»™t cái hố tham lam, há miệng hút và o không Ãt thứ công kÃch bằng khà thế cá»§a kẻ ná», giúp Tá» VÅ© kiên cưá»ng đứng vững đến má»™t tuần trà , hÆ¡n nữa cà ng lúc lại cà ng dá»… chịu. Ngưá»i kia, chừng như cÅ©ng cảm giác được má»™t chiêu nà y không là m gì được đối phương, đã nhẹ nhà ng thu lại loại công kÃch vô hình cá»§a mình, sau đó hoà n toà n tiêu biến.
- Công tỠ! Huynh không sao chứ ?!
Sau khi kẻ nỠđã bá» Ä‘i khoảng ná»a tuần trà , Lục Nhi má»›i như má»™t cánh én nhá» lại gần Tá» VÅ©, chỉ thấy hắn trầm mặc cúi đầu, má»™t tay vẫn nắm chặt Ãm Tuyển Ä‘ang cắm xuống đất, liá»n lên tiếng há»i. Tá» VÅ© lúc nà y liá»n thở ra má»™t hÆ¡i trá»c khÃ, Ä‘oạn gượng mình đứng thẳng lên, nói:
- Hiện tại đã đi tiếp được chưa ?
- Äằng nà o trá»i cÅ©ng không còn sá»›m, hay là chúng ta nghỉ tại đây Ä‘i, muá»™i sẽ Ä‘i kiếm và i món dã vị…
Lục Nhi chừng như cảm thấy Tá» VÅ© có Ä‘iá»u không ổn, nhưng cÅ©ng không nói ra, chỉ xoay vấn đỠsang má»™t hướng khác. Thế rồi, không đợi hắn đồng ý, nà ng lại như má»™t con chim nhá», lao vút và o khoảng rừng nháºp nhoạng sau lưng, không quên vá»ng lại má»™t câu:
- Công tá» chuẩn bị lá»a đợi muá»™i !!!
Ngay khi thanh âm cá»§a Lục Nhi vừa dứt, Tá» VÅ© liá»n lẳng lặng ngồi xuống, trong lòng không ngừng suy tÃnh vá» kẻ vừa tấn công mình. Y là ai ? y có dụng ý gì ? Khẳng định trưá»ng tranh đấu vô hình vừa rồi chỉ là má»™t đòn thăm dò, không sá»›m thì muá»™n, y cÅ©ng sẽ quay lại, hÆ¡n nữa, còn là quay lại để Ä‘oạn mạng Tá» VÅ©.
Äối đầu vá»›i má»™t Thánh cấp cấp 7, cứ nghÄ© đến Ä‘iá»u đó là Tá» VÅ© lại run lên. Run, không phải vì sợ hãi, mà là vì phấn khÃch. Hắn, từ nhỠđến lá»›n, đã chiến đấu không Ãt, nhưng lần nguy hiểm nhất cÅ©ng chỉ là trong Dạ Chiến năm hắn 9 tuổi. Thá»±c ra mà nói, ngà y đó, hắn vẫn chưa há» bước được tá»›i ranh giá»›i sinh tá», đơn giản vì Trình Tưởng đã tá»›i quá kịp lúc. Thà nh ra, có thể nói, kinh nghiệm cá»§a Tá» VÅ© đối vá»›i sinh tá» chiến thá»±c sá»± là má»™t con số không.
Giá» thì hắn đã có cÆ¡ há»™i. HÆ¡n thế nữa, đối thá»§ còn là má»™t Thánh cấp cấp 7, trong khi hắn miá»…n cưỡng lắm cÅ©ng má»›i chỉ đạt tá»›i đỉnh phong cá»§a Thánh cấp cấp 2. Cấp 2 và cấp 7, ai da, nếu là bình thưá»ng, chỉ e Tá» VÅ© còn không đáng để đối thá»§ phẩy tay má»™t cái…
Bất quá, Tá» VÅ© là m sao có thể coi là ngưá»i bình thưá»ng ?
Tinh hà kinh mạch trong ná»™i thể cá»§a Tá» VÅ© cuồng di loạn chuyển, khiến cho hắn gần như đã trở thà nh má»™t vÅ© trụ há»—n độn mang hình con ngưá»i. Vá»›i tốc độ nà y, năng lượng được hấp thụ bởi hố Ä‘en ở Bách Há»™i huyệt cÅ©ng tăng lên không ngừng, giúp Tá» VÅ© nhanh chóng trở lại trạng thái tốt nhất.
Trong trạng thái ấy, hắn tÄ©nh lặng chá».
Äã quá má»™t canh giá» kể từ khi Lục Nhi rá»i Ä‘i, xung quanh nÆ¡i Tá» VÅ© Ä‘ang đứng vẫn tÄ©nh lặng vô bỉ. Không má»™t cÆ¡n gió, không má»™t tiếng côn trùng rả rÃch, kết hợp vá»›i bầu trá»i đã chuyển sang mà u đêm Ä‘en thẳm, khiến cho vạn váºt như đặc quánh lại trong má»™t vẻ thần bà kì đặc. Má»™t sá»± khởi đầu bình thưá»ng cho má»™t tráºn chiến không bình thưá»ng.
“Loạt xoạtâ€
Những tiếng bước chân vang lên má»™t cách đột ngá»™t và kì lạ, hệt như có ngưá»i lê từng bước trên ná»n đất rải đầy lá, cháºm rãi và đá»u đặn.
Äến rồi !!
Tá» VÅ© không há» cháºm trá»… đến má»™t giây, vừa khi kẻ đó bước và o tầm tấn công cá»§a hắn, hắn tức thì báºt dáºy, Ãm Tuyển trên tay vẽ lên không gian má»™t nét Ä‘en đặc biệt, nhằm thẳng đối phương chém tá»›i.
Má»™t tiếng huýt sáo vang lên khe khẽ, kẻ tá»›i không há» tá» ra lo sợ hay bất ngá», thân thể Ä‘ang kéo dà i trên mặt đất đột nhiên khá»±ng lại, Ä‘oạn phóng vút lên không trung như má»™t quả pháo thăng thiên, vừa vặn né khá»i má»™t kiếm cá»§a Tá» VÅ©.
Tá» VÅ© là m sao lại để hắn kịp trở tay, ngưá»i chỉ khẽ đảo, Ãm Tuyển trong tay không ngỠđã phát lên má»™t tiếng “Bụp!†khe khẽ, tức thì huyá»…n hóa thà nh má»™t cây hắc cung không có tên. Giương cung, kéo dây, tất cả chỉ diá»…n ra trong vòng má»™t cái chá»›p mắt, Ä‘oạn Tá» VÅ© thả tay, dây cung ngân lên má»™t tiếng trong trẻo, đồng thá»i tán phát ra vạn vạn đạo hắc khÃ, phóng vút lên không, hướng thẳng vá» phÃa đối phương.
- Hảo !!!
Äối phương chừng như bất ngá» vì biến hóa nà y, thân hình Ä‘ang lao vút lên đột nhiên khá»±ng lại, tÄ©nh láºp giữa trá»i, khà thế bá đạo bốc lên cuồn cuá»™n, hệt như má»™t vị thiên tôn cúi đầu nhìn xuống thế nhân.
“Phạch !!â€
Ngưá»i đó bà n tay khẽ vẩy má»™t cái, Ä‘em tà áo Ä‘ang tung bay trong gió hất sang má»™t bên, tức thì tạo thà nh má»™t cá»— cưá»ng kình mãnh liệt, vô thanh vô tức chấn tan toà n bá»™ các đạo hắc lưu phát ra từ Ãm Tuyển.
- Tiểu bằng hữu, có dám dừng tay cùng ta nói mấy câu hay không ?
Tá» VÅ© cÅ©ng không há» có ý định tiếp tục tấn công, nghe thấy câu nà y liá»n đứng thẳng lại, Ãm Tuyển trong tay tức thì huyá»…n hóa má»™t lần nữa, trở vá» dạng kiếm lúc đầu.
- Ta thấy thá»±c lá»±c cá»§a ngươi không tệ, tương lai chắc chắn sẽ tiến xa. Có Ä‘iá»u, nếu như ngươi cứ há»—n tạp vá»›i đám Thiên Bang bất tà i vô dụng đó, e rằng không sá»›m thì muá»™n cÅ©ng sẽ gặp phải háºu quả đáng tiếc.
Thanh âm rất ôn hòa, chỉ là kết hợp giữa ngữ Ä‘iệu khuyên nhá»§ cùng vá»›i vị trà trên cao vá»ng xuống cá»§a ngưá»i nói, tức thì tạo cho ngưá»i ta có cảm giác ngưá»i trên răn Ä‘e kẻ dưới, rất chi là khó chịu. Ngưá»i bình thưá»ng đã khó chịu, Tá» VÅ© thì sao ? Trong tâm hắn má»™t mảy cÅ©ng không động, chỉ nhún mình má»™t cái, đã phóng lên ngang tầm vá»›i đối phương, há»i:
- Ngươi là ai ?
Vừa há»i, hắn vừa lặng lẽ quan sát đối phương. Chỉ thấy y là má»™t nam nhân, dáng cao lá»›n vững chãi, khuôn mặt vuông vắn mang ba phần man dại, trên đầu đội má»™t chiếc mÅ© nồi kì dị, hai mắt vừa tròn vừa lá»›n, chừng như không phải mắt nhân loại. Äối nhãn vá»›i Tá» VÅ©, y thản nhiên nói:
- Ta ư ? Ta hỠTiêu, đơn danh có một chữ Dược, trong Nghịch Thiên Hội đứng hà ng thứ 6 !
Hết Thiên Bang lại đến Nghịch Thiên Há»™i, chỉ vừa nghe tên đã biết là hai kẻ tá» thù, chỉ là Tá» VÅ© không có hứng thú quan tâm đến mâu thuẫn giữa hai bên, liá»n lạnh giá»ng nói:
- Ngươi không nên tấn công ta !
- Ta chỉ là muốn thỠthách ngươi một…
Không để Tiêu Dược nói hết câu, Tá» VÅ© đã dùng má»™t thân pháp như ma như mị áp sát hắn, Ãm Tuyển trong chá»›p mắt huyá»…n hóa thà nh má»™t thanh Ä‘ao, bổ ra má»™t nhát phiên thiên phúc địa, mang theo ám lưu cuồng cuá»™n, vô thanh vô tức phong tá»a má»i đưá»ng tiến thoái cá»§a đối thá»§.
Tiêu Dược hai mắt sát cÆ¡ đại thịnh, y sống cÅ©ng đã ngót nghét trăm năm, không ngá» lại để má»™t đứa háºu bối đánh lừa, cục tức nà y quả nhiên không dá»… nuốt. Bất quá, đối vá»›i má»™t chiêu tất sát cá»§a Tá» VÅ©, y cÅ©ng không dám coi thưá»ng, vá»™i và ng ngưng tụ toà n thân công lá»±c, má»™t quyá»n tung ra, mang theo má»™t dải lam sắc quang mang, dÄ© cưá»ng đối cưá»ng, trá»±c tiếp đỡ lấy má»™t Ä‘ao cá»§a đối thá»§. Tiêu Dược nà y không ngá» lại là Thánh Cấp Quyá»n thá»§, chỉ là không biết thuá»™c Äông phương hay Tây phương.
“Bụp!†má»™t tiếng kì dị vang lên, thanh Ä‘ao trong tay Tá» VÅ© sau khi chạm và o quyá»n đầu cá»§a Tiêu Dược, không ngá» lại má»™t lần nữa huyá»…n hóa, trong chá»›p mắt trở thà nh má»™t cây hắc thương nhá»n hoắt. Từ thế chém chuyển thà nh thế đâm, thân hình Tá» VÅ© cong Ä‘i theo má»™t phương vị kì dị, chân lá»±c toà n thân phút chốc táºp trung tại đầu mÅ©i thương, khiến cho không gian xung quanh tức thì bị cô đặc lại trong má»™t sát na.
“Rầm !!â€
Má»™t âm thanh kinh khiếp vang lên, mÅ©i thương chứa đầy chân lá»±c cá»§a Tá» VÅ© đã đâm thẳng và o ngưá»i Tiêu Dược. Bất quá, y dẫu sao cÅ©ng là Thánh cáp cấp 7, dù phán Ä‘oán sai lầm vẫn kịp tạo lên má»™t vầng há»™ thân cương khÃ, cản tá»›i má»™t ná»a sức sát thương cá»§a má»™t thương vừa rồi.
- Mẹ kiếp ! Tiểu tỠngươi đúng là thân lừa ưa nặng mà !!!
Dù nói thế nà o, nhát đâm vừa rồi cÅ©ng khiến gã Thánh cấp Quyá»n thá»§ nà y Ä‘au đớn đến cá»±c Ä‘iểm, đồng thá»i cÅ©ng khiến ý giáºn dữ đến Ä‘iên cuồng. Có Ä‘iá»u, dá»±a và o má»™t chiêu vừa rồi, Tá» VÅ© đã có thể xác định y là má»™t Tây Phương Quyá»n thá»§. Chỉ có Tây Phương Võ giả chức nghiệp Quyá»n thá»§ má»›i có lá»±c phòng há»™ khá»§ng bố đến thế, tiếp má»™t thương toà n lá»±c cá»§a hắn mà chừng như chẳng há» mảy may suy chuyển.
- Thiên Äịa Quyá»n !!!!
Gầm lên má»™t tiếng trá»i long đất lở, Tiêu Dược tức thì hai tay cháºp lại, tán phát ra má»™t cá»— quang trụ mà u lam nối liá»n thiên địa, ánh sáng phát ra rá»±c rỡ cả má»™t góc trá»i. Äối diện vá»›i khà thế cưá»ng hoà nh bá đạo nà y cá»§a y, Tá» VÅ© là m sao có thể đứng yên chịu tráºn, tức thì Ãm Tuyển vung lên, trở vá» hình dạng hắc kiếm, lạnh lùng chỠđợi.
Từ khi tráºn đấu má»›i bắt đầu, lợi dụng đặc tÃnh cá»§a Ãm Tuyển, Tá» VÅ© đã không ngừng chiếm lấy lợi thế, đẩy đối phương và o tình trạng có lá»±c mà không dùng được. Lần nà y, nếu hắn có thể thà nh công đỡ lấy má»™t đòn toà n lá»±c cá»§a Tiêu Dược, khẳng định có thể kÃch phát ná»™ khà cá»§a y đến cá»±c Ä‘iểm, phần thắng cÅ©ng theo đó mà cao hÆ¡n má»™t chút…
- PHÃ !!!!
Tiêu Dược mắt thấy Tá» VÅ© tÄ©nh lặng đứng đối diện vá»›i mình, tức thì Ä‘iên cuồng ná»™ hống, má»™t quyá»n chứa đựng toà n thân công lá»±c nhắm hướng đối thá»§ tung ra, tuy tốc độ không nhanh, nhưng lại bao hà m kình khà quỉ dị, vô thanh vô tức khóa chặt má»i đưá»ng tiến thoái cá»§a Tá» VÅ©, đẩy hắn và o thế buá»™c phải lấy cứng chá»i cứng.
Tá» VÅ© chừng như không há» có ý định né tránh, Ãm Tuyển vung thẳng lên trá»i, mang theo hắc mang đại thịnh, tuy không tá»a ra khà thế cưá»ng liệt như má»™t quyá»n cá»§a Tiêu Dược, nhưng lại có thể nhấn chìm thiên địa và o cảnh hôn ám.
- Ãm Thiên Äảo Cà n Khôn !!!
Vừa khi quyá»n đầu cá»§a Tiêu Dược đến nÆ¡i, Tá» VÅ© cÅ©ng không cháºm trá»… gầm lên má»™t tiếng, tinh hà năng lượng chiếu theo công pháp cá»§a Ãm Thiên Ma Công, tung ra má»™t chiêu mạnh nhất cá»§a tà công nổi tiếng thiên hạ nà y.
Chỉ thấy hắc mang xung quanh Tá» VÅ© bá»—ng chốc lan tá»a, bao bá»c lấy cả quyá»n đầu đã vụt hóa thà nh khổng lồ cá»§a Tiêu Dược, chừng như nhấn chìm cả hai đối thá»§ và o má»™t mà n đêm Ä‘en thẳm.
“Ầm ì†nhiá»u tiếng vang lên liên tiếp, không gian xung quanh bức mà n Ä‘en tối đó hệt như bị gẫy khúc, năng lượng khồng lồ từ hai đấu thá»§ cứ liên tục tuôn ra cuồn cuá»™n, đã ép nát rừng cây bên dưới trở thà nh bụi phấn. Tiêu Dược dẫu sao cÅ©ng là Thánh cấp cấp 7, Tá» VÅ© liá»u mạng lấy cứng chá»i cứng vá»›i y, là m sao có được kết quả tốt. Dù hắn đã khéo léo dùng Ãm Thiên Äảo Cà n Khôn phân tán năng lượng cưá»ng đại cá»§a y ra xung quanh, cuối cùng vẫn phải thắng thắn nháºn lấy má»™t kÃch Ä‘oạn thạch phân kim cá»§a y, tức thì thân thể bị bắn vút Ä‘i như lá và ng trước gió.
Hắc khà tan biến, để lại Tiêu Dược tÄ©nh láºp giữa trá»i, hai mắt kinh ngạc nhìn Tá» VÅ© sau khi lảo đảo và i vòng đã gượng lại được, Ä‘ang chầm cháºm lấy lại độ cao, trở lại thế ngang hà ng vá»›i y. Nguyên khi má»™t quyá»n cá»§a Tiêu Dược sắp chạm và o thân thể Tá» VÅ©, Ãm Tuyển đã tức thì huyá»…n hóa thà nh má»™t cái hố Ä‘en, thay cho chá»§ nhân hấp thụ phần lá»›n lá»±c sát thương, lại thêm thân thể cá»§a Tá» VÅ© vốn là má»™t Cương thi, lá»±c phòng há»™ cá»±c cao, má»›i an toà n vượt qua má»™t chiêu khá»§ng khiếp nà y.
- Thánh cấp cấp 7, rốt cuộc cũng chỉ có thế…
Sá»± bình tÄ©nh cuối cùng cá»§a Tiêu Dược, đã theo câu nói nà y cá»§a Tá» VÅ© mà tan biến. Ngẩng mặt lên trá»i gầm lên má»™t tiếng, toà n thân Tiêu Dược bá»—ng chốc biến đổi, chỉ trong nháy mắt đã cao lên không Ãt, trên khuôn mặt hoang dại xuất hiện má»™t đám lông vằn vện, mái tóc cÅ©ng bị xổ tung khá»i chiếc mÅ© nồi, hệt như má»™t chiếc bá»m sư tá». GiÆ¡ bà n tay lúc nà y đã đầy những móng vuốt trá» thẳng vá» phÃa Tá» VÅ©, y gầm gừ Ä‘iên dại:
- Mà y đã là m một việc không nên…rất không nên !!!
Tiêu Dược nguyên chÃnh là má»™t Thú nhân Sư tá»™c, sau khi trở lại dạng nguyên thá»§y, thá»±c lá»±c láºp tức tăng lên mấy báºc, thân thể đồng thá»i tá»a ra má»™t thứ sát khà hoang dã mãnh liệt, hệt như muốn ăn tươi nuốt sống Tá» VÅ©.
Ngược lại với sự điên cuồng của đối phương, TỠVũ cà ng lúc cà ng trở nên lãnh tĩnh lạnh lùng. Hắn biết, cũng chỉ có sự lãnh tĩnh lạnh lùng nà y, mới giúp hắn đủ tỉnh táo để nhìn ra sơ hở của đối thủ, từ đó mà tìm cách phản công.
Äối đầu vá»›i má»™t đấu thá»§ trên mình quá nhiá»u cấp, hắn tuyệt đối không thể dùng sức, mà chỉ có thể dùng mưu.
|
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
|
|
|

09-06-2010, 04:06 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 28: Sinh TỠChiến
Nguồn: TTV
Bầu trá»i đêm vốn tÄ©nh lặng vô bỉ, đột ngá»™t bị phá tan bởi những tiếng “xuy xuy†liên miên bất táºn. Chỉ thấy không gian xung quanh Tiêu Dược chừng như bị méo mó bởi vô và n những dòng năng lượng Ä‘ang phong cuồng xoay chuyển, chừng như bất cứ lúc nà o cÅ©ng có thể bùng nổ.
- Tiểu tỠ!!! Chết đi cho ta !!!!
Tiêu Dược gầm lên má»™t tiếng, thân hình to lá»›n không ngá» lại nhanh nhẹn vô bỉ, trong má»™t chá»›p mắt đã áp sát Tá» VÅ©, tung ra má»™t đấm bằng bà n tay lông lá. Nhìn đôi mắt Ä‘ang vằn lên những tia máu đỠcá»§a y, xem ra, Tá» VÅ© đã thá»±c sá»± chá»c giáºn má»™t con hùng sư.
Äối đầu vá»›i má»™t đối thá»§ mà cả vá» sức mạnh, tốc độ lẫn đẳng cấp Ä‘á»u trên mình nhiá»u báºc, Tá» VÅ© không ngá» vẫn bình tÄ©nh đến lạnh lùng. Äợi khi nắm đấm cá»§a Tiêu Dược đến nÆ¡i, hắn má»›i hô khẽ má»™t tiếng, Ãm Tuyển trong tay tức thì hóa thà nh ngà n vạn đạo hắc lưu, bao bá»c lấy Tá» VÅ©, thay hắn đỡ lấy má»™t quyá»n cưá»ng hoà nh vô bỉ nà y.
“Bụp!!â€
Quyá»n cá»§a Tiêu Dược chạm và o lá»›p hắc lưu cá»§a Ãm Tuyển, không ngá» lại chỉ vang lên má»™t tiếng bụp khe khẽ, tuy thân hình cá»§a Tá» VÅ© vẫn bị ảnh hưởng mà phải loạng choạng lùi lại, nhưng có thể thấy hắn tịnh không bị thương nặng.
Ãm Tuyển, cái thứ vÅ© khà nà y tuy quái dị vô cùng, nhưng xét vá» thá»±c lá»±c, cÅ©ng hùng mạnh vô cùng.
Má»™t chiêu không đạt hiệu quả như ý muốn, Tiêu Dược lại gầm lên giáºn dữ, Ä‘oạn thân hình nhòe Ä‘i như má»™t cái bóng, hướng vá» phÃa Tá» VÅ© tung ra liên tục mưá»i quyá»n. Phải nói tốc độ cá»§a gã hùng sư nà y nhanh đến cá»±c tốc, mưá»i quyá»n, má»—i quyá»n Ä‘á»u phát ra ở má»™t phương vị khác nhau, đánh cho Tá» VÅ© hết bay qua bên nà y lại ngược vá» bên kia, tháºt không khác má»™t cái bị thịt cho ngưá»i ta hà nh hạ.
Bất quá, mưá»i quyá»n nà y, tịnh không đạt được hiệu quả như ý muốn cá»§a Tiêu Dược.
- Mẹ kiếp, đây là cái loại vÅ© khà quỉ quái gì váºy !!!???
Tuy vẫn Ä‘iên cuồng tấn công, trong lòng Tiêu Dược cÅ©ng không khá»i kinh hãi nhá»§ thầm. Má»—i má»™t quyá»n cá»§a hắn, nhìn thì cá»±c mạnh, nhưng lần nà o cÅ©ng bị đám hắc lưu bao quanh đối phương hấp thụ đến hÆ¡n má»™t ná»a, sau khi chạm và o há»™ thân chân khà cá»§a đối phương, đã chẳng còn được bao nhiêu phân lượng. Cứ kéo dà i thế nà y, xem ra dù y có mệt chết, đối thá»§ vẫn có thể an nhiên vô sá»±.
Tiêu Dược, đã đạt đến Thánh cấp cấp 7, tuy tÃnh khà nóng nảy, nhưng tuyệt đối không phải thằng ngu.
- HÙNG SƯ THÔN NHẬT !!!!
Thân hình Tiêu Dược đột nhiên khá»±ng lại, ngẩng đầu lên trá»i gầm vang má»™t tiếng. Tiếng gầm hệt như tiếng sấm, khiến tầng không xao động mãnh liệt, tháºm chà còn vang ra và i tiếng nổ lùng bùng. Chỉ nhìn khà thế trước khi ra chiêu cá»§a y, Tá» VÅ© đã biết má»™t chiêu “Hùng sư thôn nháºt†nà y tịnh không thể chỉ trông chá» và o Ãm Tuyển là hóa giải được, tức thì hữu thá»§ nhất huy, mang hắc lưu bao bá»c quanh thân chuyển hóa thà nh dạng tiá»…n, liên tiếp phóng vá» phÃa Tiêu Dược.
“Pháºp ! Pháºp ! Pháºp !â€
Những âm thanh vang lên liên tiếp má»—i khi má»™t mÅ©i hắc tiá»…n chạm và o thân thể Tiêu Dược, chỉ thấy khóe miệng cá»§a y nhếch lên thà nh má»™t cái cưá»i tà n khốc, còn lại tịnh không có má»™t biểu hiện gì khác. Äúng lúc Tá» VÅ© định thay đổi đấu pháp, thân hình y đã xoay tròn như má»™t cÆ¡n lốc, phách không tung ra má»™t quyá»n rồi lại má»™t quyá»n, tạo thà nh chÃn đạo quyá»n ảnh liên miên bất tuyệt phóng vá» phÃa đối phương, tốc độ nhanh như tia chá»›p.
Tá» VÅ© là m sao có thể phản ứng cháºm chạp, Ãm Tuyển lại vung lên, tạo thà nh má»™t lá»›p hắc mang dà y đặc chắn phÃa trước ngá»±c, tay kia bắt quyết lầm rầm niệm chú. Nà o ngá», chÃn đạo quyá»n ảnh ná» tịnh không phóng tá»›i ngưá»i hắn, mà khi còn cách hắn má»™t khoảng nhất định, quyá»n trước nối quyá»n sau đột ngá»™t phát nổ, trong má»™t sát na ngắn ngá»§i hóa thân thà nh má»™t con hùng sư, nhe nanh múa vuốt chồm lên Tá» VÅ©.
“Rầm !!!!…pháºp !!!â€
Chỉ nghe má»™t tiếng “rầm†kinh thiên động địa, lá»›p hắc mang chắn phÃa trước Tá» VÅ© sau khi va chạm vá»›i con hùng sư đã bị xé nát, thân hình hắn đồng thá»i cÅ©ng lÄ©nh má»™t trảo, tức thì bị bắn vút vá» phÃa sau như má»™t con diá»u đứt dây. Miệng trà o máu tươi, nhưng không ngá» trên môi á» VÅ© lại nhếch lên thà nh má»™t nụ cưá»i.
Là vì hắn đã nghe thấy tiếng “Pháºp†cuối cùng.
Tiêu Dược má»™t chiêu thà nh công, còn chưa kịp mừng rỡ, đột nhiên phát hiện không gian quanh mình ba động mãnh liệt. Y tất nhiên không phải thằng ngu, tức thì huy quyá»n gạt sang má»™t bên, đỡ được má»™t lưỡi dao bén ngót. Chỉ là , cÅ©ng và o giây phút đó, ở bên sưá»n còn lại cá»§a y, hai thanh kiếm đã cùng lúc xuất ra, má»™t thanh khóa tay y lại, má»™t thanh chá»c thẳng và o eo, khiến y lần đầu tiên sau bao nhiêu năm lÄ©nh trá»n má»™t lưỡi kiếm.
- Mẹ kiếp !!!
Nén Ä‘au, Tiêu Dược gầm lên má»™t tiếng, “Hùng sư đấu khÆgia truyá»n tức thì bạo phát, ba quyá»n liên tiếp xuất ra, tặng cho ba kẻ đánh lén má»—i ngưá»i má»™t chiêu, những tưởng sẽ khiến chúng hồn du địa phá»§, nà o ngá» chỉ thấy chúng bị hất bay vá» phÃa sau, Ä‘oạn lại nhanh chóng gượng dáºy, vây y và o giữa.
- Cương thi !!??
Tiêu Dược tức thì nháºn ra đối thá»§ là ba cá»— cương thi, má»—i tên Ä‘á»u phát xuất khà tức tá» vong mãnh liệt, thá»±c lá»±c cÅ©ng tuyệt đối không yếu. Y cho đến lúc nà y má»›i giáºt mình.
- Äể ta xem, rốt cuá»™c Thánh cấp cấp 7 mạnh đến mức nà o…
Tá» VÅ© lúc nà y đã gượng lại được, nhìn thấy vết máu Ä‘ang loang dần trên bá»™ trưá»ng bà o cá»§a Tiêu Dược, ánh mắt không khá»i lóe lên má»™t tia sát cÆ¡. Vừa nãy, hắn đã chấp nháºn thương tổn, cốt ý là để đối thá»§ lÆ¡i lá»ng, lại dùng ba tên cương thi Thánh cấp cấp 1 thay nhau tấn công, cuối cùng đã đả thương được đối phương.
Tiêu Dược từ trong cÆ¡n cuồng ná»™ tức thì tỉnh lại. Y có thể nóng nảy, nhưng y tuyệt đối không ngu, cuối cùng đã phát hiện ra tình thế bất diệu mình Ä‘ang gặp phải. Tên nhóc mà y khinh thưá»ng không ngá» lại là Ma vÅ© song tu, hÆ¡n nữa, đưá»ng ma pháp hắn luyện, còn là Tá» linh ma pháp…mà khoan đã…
- Ngươi…Trình Tưởng…ngươi là gì của Trình Tưởng !!??
Có thể cùng má»™t lúc triệu ra ba Cương thi Thánh cấp, phi Tá» Vong ma pháp cá»§a lão già biến thái đó, tịnh không còn bất cứ phương cách nà o khác…Trình Tưởng, cái quỉ gì váºy chứ, tên nhóc nà y tại sao lại là đồ đệ cá»§a Trình Tưởng cho được ?
Tá» VÅ© căn bản không cần phải trả lá»i, áo choà ng hất lên má»™t cái, đã vô thanh vô tức chìm sâu và o mà n đêm Ä‘en thẳm. Thánh cấp cấp 7, thá»±c lá»±c thì đúng là mạnh tháºt, nhưng để xem có thể duy trì được bao lâu !!!
Theo sá»± biến mất cá»§a Tá» VÅ©, trên không trung liá»n xuất hiện vô và n hố Ä‘en. Những hố Ä‘en ấy, ngay tức thì, liên tục phát ra vô và n những tiếng “lạch cạchâ€, vô hình chung tạo nên má»™t không khà khẩn trương đến tá»™t độ, khiến bất cứ ai cÅ©ng phải cảm thấy lo lắng.
ChÃnh là tiếng cá»§a má»™t đội quân sắp ra tráºn…
“Xuy ! Xuy ! Xuy!!!â€
Những tiếng rÃt gió vang lên liên tiếp, kéo theo hà ng trăm mÅ©i tên nhằm thẳng vá» phÃa Tiêu Dược. Má»™t Thánh cấp cấp 7 như y tất nhiên không coi những mÅ©i tên nà y và o đâu, nhưng số lượng tên bay đến quá nhiá»u, má»—i má»™t mÅ©i lại chứa đầy chân lá»±c, khiến y cÅ©ng không dám ngạnh tiếp, vá»™i và ng chuyển thân lao vút lên không.
Tiêu Dược vừa má»›i bay lên, má»™t đám cương thi kiếm giả tức thì cÅ©ng nhảy ra từ và i hố Ä‘en, lao vút theo hắn. Chẳng mấy chốc, trên không trung đã xuất hiện đến cả nghìn Cương thi, má»—i má»™t tên Ä‘á»u có thá»±c lá»±c cỡ cao cấp cao thá»§, ngoà i ra còn có 3 tên Thánh cấp cấp 1 lúc đầu, lao và o vây công Tiêu Dược.
Äối vá»›i má»™t Thánh cấp cấp 7 như Tiêu Dược mà nói, và i nghìn tên Cao cấp cao thá»§ thá»±c chẳng đáng cho hắn phải hao tâm tổn sức. Bất quá, đây lại không phải cao cấp cao thá»§ bình thưá»ng, mà tất cả Ä‘á»u là Cương thi, không những cÆ¡ thể cưá»ng hãn hÆ¡n ngưá»i bình thưá»ng nhiá»u lần, còn tuyệt đối không sợ chết, cứ thế lăn xả và o y, dù có bị tan xương nát thịt cÅ©ng quyết phải để lại trên ngưá»i y má»™t chút vết tÃch. Thêm và o đó, dưá»ng như cứ má»—i lần Tiêu Dược giết chết má»™t tên, từ trong đám hố Ä‘en bên dưới lại nhảy ra má»™t tên khác, cứ như thể vô cùng vô táºn, tháºt khiến y rầu muốn chết, mà trong nhất thá»i cÅ©ng không biết phải đối phó ra sao.
Äám cương thi nà y, tất nhiên là tà i sản mà Trình Tưởng sau gần hai trăm năm sưu tầm, để lại cho ái đồ. Phải nói phương pháp chế tạo cương thi cá»§a lão quái váºt nà y cÅ©ng vô cùng đặc biệt, khiến cho thân thể cá»§a má»—i má»™t cương thi sau khi qua tay lão Ä‘á»u trở nên cứng rắn hÆ¡n sắt thép, nếu không đã không thể khiến Tiêu Dược vất vả đến váºy.
Tá» VÅ© sá» dụng ẩn thân thuáºt đến mức táºn thiện táºn mÄ©, đứng giữa hai cái hố Ä‘en, tinh hà năng lượng toà n thân chuyển váºn đến cùng cá»±c, há»— trợ cho tinh thần lá»±c Ä‘iá»u khiển hÆ¡n ngà n tên cương thi phối hợp tấn công, đã để lại trên ngưá»i Tiêu Dược không Ãt vết tÃch. Phải nói triệu ra má»™t ngà n tên cương thi thế nà y, đã là hết sức cá»§a hắn và o thá»i Ä‘iểm hiện tại. Bởi lẽ má»—i má»™t tên cương thi được triệu ra, không chỉ hao tốn ma lá»±c, tinh thần lá»±c, còn chiếm cả má»™t phần linh hồn cá»§a ngưá»i hiệu triệu, nếu như triệu ra quá mức, sẽ khiến linh hồn bị xung phá, nhẹ thì cảnh giá»›i bị giảm xuống, nặng thì tan rã linh hồn. CÅ©ng bởi thế, chỉ khi má»™t tên cương thi bị giết, Tá» VÅ© má»›i có thể bổ xung bằng má»™t tên khác, nếu không hắn đã gá»i ra toà n bá»™ số cương thi mà hắn Ä‘ang có, Ä‘em Tiêu Dược ra băm thà nh má»™t má»› thịt vụn.
Toà n bá»™ ? Äùa gì chứ, đến Trình Tưởng là Thánh cấp cấp 10, cÅ©ng không có khả năng cùng lúc triệu ra tá»›i và i triệu cao cấp cao thá»§ trở lên…
“Pháºp !!â€
Sau khi Ä‘áºp nát ba tên cương thi trước mặt, Tiêu Dược không ngỠđã lá»™ ra sÆ¡ hở, để má»™t tên cương thi sát thá»§ chá»›p lấy thá»i cÆ¡ tặng y thêm má»™t vết thương và o vai. Gầm lên má»™t tiếng Ä‘iên cuồng, y tức thì Ä‘áºp nát tên ấy bằng tay kia, chỉ là vết thương thì không thể theo đó mà là nh lại được.
Tiêu Dược chÃnh thức Ä‘ang bị vây khốn. Mẹ kiếp, cái đám cương thi chết bằm nà y, là m sao lại dai dẳng đến váºy, đông đúc đến váºy, khiến y đã giết đến má»i tay vẫn chưa có dấu hiệu giảm xuống. Ai da, y tất nhiên biết đối đầu vá»›i cái loại Ma pháp sư nà y thì phiá»n phức đến thế nà o, nếu không tìm ra được bản thế cá»§a đối thá»§, thì trừ phi y đủ công lá»±c giết hết đám cương thi cá»§a đối phương, còn tịnh không có cách khiến đối phương dừng lại. Nhưng, tìm được bản thể cá»§a đối phương, nói thì dá»… dà ng, là m má»›i là chuyện khó, nãy giá» linh thức cá»§a y đã quét qua quét lại cả trăm dặm quanh đây tá»›i và i chục lần,váºy mà má»™t chút khà tức cá»§a tên tiểu tỠđó cÅ©ng không tìm thấy, tháºt khiến ý tức đến phát Ä‘iên mà …
Tiêu Dược trong lúc nóng giáºn, cuối cùng đã không kìm chế được nữa, tức thì lại gầm lên má»™t tiếng vang trá»i, tay quyá»n vung loạn, đẩy đám cương thi Ä‘ang bất kể sống chết lao tá»›i mình ra xa. Thế rồi, y chắp hai tay lại, đôi mắt sư tá» láºp tức phát xuất má»™t thứ khà thế kinh ngưá»i, năng lượng trong không gian tức thì cuồn cuá»™n đổ và o tay y, dần dần hình thà nh má»™t quả cầu lục sắc cứ không ngừng lá»›n lên.
Tá» VÅ© dưá»ng như chỉ chá» có thế, liá»n phất tay má»™t cái giải trừ khá»i lá»›p ẩn thân, Ä‘oạn dùng cá»±c tốc thân pháp lao vút tá»›i đối phương, Ãm Tuyển trong tay vốn lúc nà o cÅ©ng tá»a ra hắc khà điên cuồng, đột nhiên trở nên tÄ©nh lặng, bao nhiêu năng lượng Ä‘á»u thu cả và o trong thân kiếm…
Tiêu Dược vốn dÄ© không dá»… lá»™ ra sÆ¡ hở, chỉ là trong má»™t chiêu y sắp xuất ra, sá»± táºp trung đã hoà n toà n để lên đám cương thi Ä‘ang vây lấy mình, là m sao ngỠđược Tá» VÅ© lại đột ngá»™t xuất hiện. Y không ngỠđược, nhưng phản ứng cÅ©ng không cháºm, quả cầu năng lượng trong tay vốn chưa lá»›n tá»›i cá»±c Ä‘iểm, đã phong cuồng phóng ra, chỉ mong cản được nhát kiếm cá»§a đối phương.
Tá» VÅ© là m sao lại để y thà nh công, đây là cÆ¡ há»™i hắn đã chá» từ đầu tráºn đấu đến giá», má»™t kiếm nà y mang theo năng lượng toà n thân, thông qua Ãm Tuyển hoà n toà n có thể phân thiên bổ địa, đã dá»… dà ng cắt nát má»™t đòn vá»›t vát cá»§a Tiêu Dược, trá»±c tiếp chém và o ngưá»i y.
Nói thì cháºm, diá»…n ra lại cá»±c nhanh, chỉ thấy kể từ khi Tiêu Dược gầm lên má»™t tiếng, đến khi Tá» VÅ© lao tá»›i, hắc mang lóe lên, quả cầu lục sắc cá»§a y tiêu thất, cùng lắm cÅ©ng chỉ hai giây đồng hồ. Tiêu Dược tất nhiên biết má»™t chiêu cá»§a Tá» VÅ© là m sao có thể phá giải dá»… dà ng, quả cầu lục sắc tung ra chỉ dể tranh thá»§ thêm Ãt thá»i gian, khi lưỡi kiếm cá»§a đối phương bổ đến thân y, cÅ©ng là lúc há»™ thân đấu khà cá»§a y được giương lên, thẳng thắn va chạm vá»›i nhất kÃch tất sát cá»§a Tá» VÅ©.
“Ầm !!!â€
Má»™t thanh âm kinh khiếp vang lên, lần đầu tiên kể từ khi tráºn đấu bắt đầu, thân hình Tiêu Dược bị văng Ä‘i như má»™t con diá»u đứt dây, sau mấy hồi loạng choạng, má»›i có thể miá»…n cưỡng hạ xuống mặt đất. Lúc nà y, chỉ thấy toà n thân y be bét máu, trên vai trái đã hắn sâu má»™t vết kiếm chém, tháºm chà còn nhìn thấy cả xương, thảm hại vô cùng.
Äứng trên cao, Tá» VÅ© ngạo nghá»… nhìn hắn, tinh hà kinh mạch trong cÆ¡ thể váºn chuyển không ngừng, cố gắng háºp thụ lại số năng lượng đã mất. Phải nói má»™t chiêu khi nãy đã thắng quá hiểm, nếu cháºm hÆ¡n má»™t giây, chỉ e kết quả thu được cùng lắm là má»™t vết xước nhẹ trên vai đối phương.
“À uôm !!!â€
Thân hình tà n tạ, nhưng Tiêu Dược là m sao nuốt được cục tức nà y, liá»n ép năng lượng trong cÆ¡ thể cưá»ng hà nh chuyển váºn, thân hình lao vút lên không, tung ra má»™t quyá»n Ä‘oạn thạch phân kim.
Tá» VÅ© từ đầu đã biết tráºn đấu là m sao có thể dá»… dà ng kết thúc như thế, khi thấy Tiêu Dược gầm lên má»™t tiếng, đã váºn khởi toà n bá»™ sức mạnh còn sót lại, Ãm Tuyển huyá»…n hóa thà nh má»™t cái há»™ thá»§ quyá»n sáo, nhắm thẳng và o bà n tay cá»§a đối thá»§ tung ra má»™t quyá»n.
Bấu trá»i Ä‘ang lặng im đột ngá»™t bùng phát hà ng loạt những tiếng nổ lá»›n, không gian dưá»ng như bị xé rách bởi vô số những tia năng lượng phát ra từ nÆ¡i va chạm cá»§a hai đối thá»§. Tá» VÅ© từ khi chạm và o quyá»n cá»§a Tiêu Dược, đã thấy má»™t cá»— cưá»ng lá»±c mạnh mẽ vô bỉ à o à o trà n và o thân thể, khiến cho tinh hà kinh mạch trong hắn dưá»ng như cÅ©ng muốn nát vụn. Những cÆ¡n Ä‘au kinh khiếp cứ thế xông lên táºn óc Tá» VÅ©, khiến linh hồn hắn dưá»ng như cÅ©ng muốn bị phân Ä‘oạn, trở nên mong manh yếu á»›t vô cùng…
Äúng lúc hắn không thể chịu đựng được nữa, tưởng rằng mạng mình đến đây là hết, không ngá» cá»— năng lượng đó cÅ©ng từ từ giảm xuống rồi tiêu thất, Ä‘oạn thấy thân thế mình văng vá» phÃa sau, mÆ¡ mÆ¡ mà ng mà ng như muốn ngất Ä‘i…
Tá» VÅ© biết, tráºn nà y cuối cùng hắn cÅ©ng qua rồi.
|
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
|
|
|

09-06-2010, 04:07 PM
|
![[Relax]'s Avatar](images/avatars/383.gif) |
Cẩm Y Vệ
|
|
Tham gia: Mar 2008
Äến từ: Vô Gian Luyện Ngục
Bà i gởi: 328
Thá»i gian online: 9 giá» 35 phút 19 giây
Thanks: 478
Thanked 5,737 Times in 200 Posts
|
|
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 29: Xuân Võng
Nguồn: TTV
Mà n đêm, sau khi bị tráºn chiến Ä‘iên cuồng cá»§a hai cao thá»§ thánh cấp phá tan, chỉ chá» khi hai ngưá»i ngừng tay, đã tức thì ra sức may vá, trả lại cho không gian sá»± tÄ©nh lặng vốn có cá»§a nó. Có Ä‘iá»u, háºu quả cá»§a cuá»™c chiến để lại trên mặt đất, thì không há» dá»… dà ng khắc phục như váºy.
Cả má»™t rừng cây bị ép nát vụn, mặt đất thì nứt nẻ như thể vừa trải qua má»™t cÆ¡n địa chấn, khắp nÆ¡i rải đầy những thi thể cương thi nằm la liệt do mất Ä‘i ngưá»i Ä‘iá»u khiển…đó, là những thiệt hại mà mắt thưá»ng có thể nhìn thấy ngay được sau khi tráºn chiến kết thúc.
Kết thúc tháºt rồi sao ?
Tá» VÅ© tÄ©nh lặng, Tiêu Dược cÅ©ng tÄ©nh lặng, cả hai gần như đã trở thà nh hai pho tượng bất động, chỉ giương mắt nhìn nhau, tháºm chà còn không phát ra cả má»™t hÆ¡i thở mong manh…
Tiêu Dược lúc nà y hai mắt đã ảm đạm hÆ¡n trước rất nhiá»u, khà thế bá đạo nuốt gá»n thiên hạ dưá»ng như bị vết thương là m cho yếu á»›t hẳn Ä‘i. Bất quá, hùng sư thì vẫn là hùng sư, dù toà n thân đẫm máu, vai trái có má»™t vết thương sâu tá»›i táºn xương, y vẫn có thể hiên ngang đứng vững, mặt đối mặt cùng gã háºu bối thua y cả trăm tuổi.
Tá» VÅ©, tình trạng cÅ©ng không khá hÆ¡n là bao, sau má»™t đòn phản kÃch cuối cùng cá»§a Tiêu Dược, cái áo khoác bên ngoà i đã nát vụn, lá»™ ra thân hình mảnh khảnh cùng khuôn mặt lãnh tuấn cô ngạo, nhưng là sá»± cô ngạo được tô Ä‘iểm bởi máu. Máu ở khắp nÆ¡i, không chỉ trà o ra từ thất khiếu, mà còn từ những mạch máu hiện Ä‘ang nổi lên chằng chịt khắp cÆ¡ thể, khiến hắn thá»±c sá»± đã trở thà nh má»™t huyết nhân. Chỉ là , cặp mắt cá»§a huyết nhân đó vẫn rất sáng và lạnh lẽo, không há» khoan nhượng nhìn thẳng và o đối thủ…
Tình trạng nà y sẽ cứ kéo dà i như váºy, nếu những tiếng “xuy xuy†kì quái không đột ngá»™t vang lên. Từ tay Tá» VÅ©, Ãm Tuyển trong hình dạng má»™t chiếc há»™ thá»§ quyá»n sáo, Ä‘ang không ngừng tán phát ra những đạo hắc lưu mang đầy sát khà khá»§ng bố. Chỉ trong chá»›p mắt, những đạo hắc lưu ấy đã huyá»…n hóa thà nh má»™t con hùng sư mà u Ä‘en, hệt như má»™t chiêu “Hùng sư thôn nháºt†khi nãy Tiêu Dược sá» ra. Cái thứ vÅ© khà quái dị nà y, không ngá» còn biết há»c lóm võ công cá»§a đối thá»§.
Ngay khi con hắc sư định chồm lên cắn xé Tiêu Dược, hai cái bóng Ä‘en đột ngá»™t nháng lên, Ä‘oạn xuất hiện ngay bên cạnh y, cùng lúc phóng ra bốn tia sáng đỠthẫm chiếu và o Ãm Tuyển, khiến nó buá»™c lòng phải khá»±ng lại. Tá» VÅ© vừa nhìn đã nháºn ra ngay, hai cái bóng đó chÃnh là hai con Huyết Dạ Ma Thú hắn đã gặp mấy ngà y trước…
- Nhãi ranh, cứ chỠđấy, háºn nà y Tiêu má»— nhất định sẽ trả !!!
Tiêu Dược dụng tà n lá»±c thốt ra má»™t câu, rồi đổ gục và o tay con ma thú nhá» hÆ¡n. Liếc nhìn Tá» VÅ© bằng những con mắt kì dị, con ma thú nỠđột ngá»™t gầm lên má»™t tiếng, Ä‘oạn nhanh nhẹn cùng đồng bá»n phóng vút lên không, trong chá»›p mắt đã biến mất và o mà n đêm sâu thẳm.
Tá» VÅ© lúc đó, căn bản là không còn sức để ngăn cản bá»n chúng.
- Ai da, biến thái, đúng là thực sự biến thái…
Má»™t tiếng lẩm bẩm vang lên trong cánh rừng sâu thẳm, rồi má»™t bóng Ä‘en lao vút vá» phÃa Tá» VÅ©, ôm lấy thân thể vốn đã chỉ có thể tri trì bằng ý chà cá»§a hắn, Ä‘oạn nhanh nhẹn phóng Ä‘i như bay vá» phÃa Quyện Long thà nh. Trước khi hai mắt Tá» VÅ© nhắm lại, hắn vẫn có thể nháºn ra khuôn mặt cá»§a Lục Nhi.
Lục Nhi, xem ra nà ng ta cÅ©ng rất biết chá»n thá»i Ä‘iểm để xuất hiện.
Trải qua không biết bao nhiêu ngà y, Tá» VÅ© cuối cùng cÅ©ng có thể mÆ¡ mà ng mở mắt ra, trong óc nhất thá»i trống rá»—ng, chưa thể xác định được những chuyện từng xảy ra. Ai da, má»™t quyá»n cuối cùng cá»§a cái gã khốn kiếp đó, không ngá» lại chút nữa có thể tiá»…n hắn vá» vá»›i Trình Tưởng…
Äang định nhổm ngưá»i dáºy, Tá» VÅ© chợt ngá»i thấy má»™t mùi u hương quyến rÅ© mê ngưá»i phảng phất đâu đây, khiến hắn vừa tỉnh đã lại thấy say, phát hiện ra Lục Nhi Ä‘Ãch thị Ä‘ang gối đầu lên ngá»±c mình ngá»§ ngon là nh.
Nguyên nà ng ta Ä‘ang ngồi trên má»™t chiếc ghế đặt ngay cạnh giưá»ng Tá» VÅ©, có lẽ do mệt má»i vì phải chăm sóc hắn nên đã gục xuống, hiện tại Ä‘ang thiếp Ä‘i trong cÆ¡n má»™ng mị…
Tình cảnh nà y thá»±c sá»± khiến Tá» VÅ© khó xá», trừ Nhã Dạ ra, hắn còn chưa tiếp cáºn bất cứ nữ nhân nà o gần đến mức nà y , sau má»™t hồi lúng túng, cuối cùng đà nh nằm xuống trở lại, cÅ©ng không thể ngá»§ được nữa, chỉ biết nằm im đợi Lục Nhi tỉnh lại.
Nằm im bất động, nhưng mùi u hương thanh nhã từ Lục Nhi vẫn không ngừng truyá»n lên, khiến tâm hồn Tá» VÅ© bá»—ng chốc xao động. Ngay trước khi hắn có thể cảm thấy kì quái vì sá»± xao động ấy, thân thể nhu nhuyá»…n Ä‘ang nằm đó chợt cá»±a mình khe khẽ, Ä‘oạn giáºt mình tỉnh dáºy, để lá»™ ra má»™t khuôn mặt thoáng hồng.
Lục Nhi, nà ng ta dù không thá»±c sá»± xinh đẹp, nhưng má»—i khi khuôn mặt hồng lên, lại đặc biệt yêu kiá»u hấp dẫn. Tá» VÅ©, trong má»™t giây phút không kiá»m lòng được, đột ngá»™t giÆ¡ tay lên vuốt khẽ má nà ng má»™t cái, Ä‘oạn chuyển tay xuống vòng eo nhu nhuyá»…n ấy, kéo nà ng nằm đè lên ngưá»i hắn.
Tá» VÅ© như má»™t ngưá»i say, trong cÆ¡n mÆ¡ mà ng, đôi môi đã chá»§ động tìm lấy bá» môi căng má»ng cá»§a Lục Nhi, đặt lên đó má»™t nụ hôn sâu thẳm. Nụ hôn nà y, rất khác so vá»›i nụ hôn cá»§a hắn và Nhã Dạ ngà y trước, không ôn nhu như thế, dịu dà ng như thế, mà có má»™t cái gì đó nồng nhiệt hÆ¡n, cháy bá»ng hÆ¡n, hệt như má»™t sá»± khát khao.
Lục Nhi chừng như không há» ngỡ ngà ng, sau phút thụ động ban đầu, hà m răng ngà ngá»c đã tá»± động tách ra, chiếc lưỡi Ä‘inh hương nhẹ nhà ng trưá»n qua như má»™t con rắn nhá», chá»§ động má»i gá»i Tá» VÅ© tiến sâu hÆ¡n trong công cuá»™c chinh phục.
Dù khuôn mặt Lục Nhi không thá»±c sá»± xinh đẹp, nhưng thân thể nà ng ta Ä‘Ãch thá»±c phong mãn hÆ¡n ngưá»i, lại tháºp phần dụ hoặc. Thân thể đó, chÃnh là đang dán sát lên bá»™ ngá»±c Ä‘ang nóng bừng bừng cá»§a Tá» VÅ©, khiến hắn không thể tá»± chá»§, hai tay phong cuồng loạn chuyển, từng chút từng chút má»™t táºn tình khám phá những vùng bà hiểm mà lần đầu tiên hắn được biết tá»›i.
Những cái vuốt ve khe khẽ, những nụ hôn khát khao cuồng nhiệt, cứ thế thôi thúc hai thân hình nóng bá»ng tiến sâu, tiến sâu hÆ¡n nữa, vượt qua má»i ranh giá»›i, chạm tá»›i nÆ¡i bà ẩn thâm sâu nhất, mang lại cho ngưá»i ta niá»m hạnh phúc nguyên thá»§y nhất, khiến cho những tiếng thở gấp, bá»—ng chốc bùng cháy thà nh má»™t chuá»—i rên rỉ đầy nhục cảm.
Căn phòng nhá» báºp bùng trong ánh nến, má» mỠảo ảo hiện lên hai thân hình Ä‘ang cuồng nhiệt quyện và o nhau, hòa lẫn vá»›i những âm thanh vừa đê mê dịu ngá»t, vừa cháy bá»ng khát khao, tạo thà nh má»™t khung cảnh đầy đủ thanh sắc, cá»±c lá»±c dụ nhân…
Khung cảnh ấy đột ngá»™t bị phá vỡ bởi má»™t thanh âm vừa kÃch thÃch vừa say đắm, hai thân hình cÅ©ng đồng thá»i ngưng chuyển động, trả lại cho căn phòng má»™t vẻ tÄ©nh lặng đầy xuân sắc.
Hai tay chống xuống hai bên vai cá»§a Lục Nhi, Tá» VÅ© nhìn sâu và o khuôn mặt Ä‘ang hồng lá»±ng lên cá»§a nà ng, nháºn thấy trong ánh mắt cá»§a nà ng có má»™t vẻ gì đó vừa dịu dà ng, lại tá»±a như hoảng hốt, khiến hắn chỉ đà nh chầm cháºm lắc đầu.
- Nà ng lẽ ra không nên là m váºy !!
Vẫn là thanh âm lạnh lẽo thưá»ng ngà y, nhưng trong giá»ng nói cá»§a Tá» VÅ© lúc nà y, lại dưá»ng như được pha thêm má»™t chút nhu hòa, khiến Lục Nhi nhất thá»i chấn động. Trầm ngâm giây lát, đôi môi Lục Nhi đột ngá»™t nở ra má»™t cưá»i dụ hoặc, cánh tay vô lá»±c đưa lên, vuốt ve má»™t lá»n tóc cá»§a Tá» VÅ© Ä‘ang rá»§ xuống mặt nà ng.
- Huynh có giết muội không ?
- Nếu ta phải giết ai đó, thì cũng không phải là nà ng…
Tá» VÅ© thở nhẹ má»™t hÆ¡i, Ä‘oạn nằm xuống bên cạnh Lục Nhi, nhè nhẹ ve vuốt bá» vai nõn nà cá»§a nà ng ta, trong lòng âm thầm tÃnh toán. Hắn vốn chẳng bao giá» hối háºn vá» những việc mình đã là m, nhưng dẫu gì thì gì, dám lừa hắn và o bẫy, hắn quyết không thể bá» qua…
- Huynh có đuổi muội đi không ?
Lục Nhi xoay lại, ôm lấy bá»™ ngá»±c rắn chắc cá»§a Tá» VÅ©, cánh tay nhu nhuyá»…n dưá»ng như muốn bám chặt lấy hắn, như thể coi hắn là má»™t Ä‘iểm tá»±a, giúp nà ng không bị trôi Ä‘i.
- Ngủ đi !
Tá» VÅ© nói khẽ, Ä‘oạn nhắm mắt lại, trong thoáng chốc đã rÆ¡i và o trạng thái tÄ©nh tâm. Lần nà y, hắn đã triệt để mắc và o bẫy cá»§a kẻ khác, hiện tại vẫn chưa có gì bất lợi, nhưng sau nà y khẳng định không dá»… dà ng như váºy. Bất quá, cái bẫy nà y cÅ©ng quá hoà n hảo Ä‘i, khiến hắn hầu như không còn cÆ¡ há»™i để thoát ra kể từ khi gặp Lục Nhi, đến cuối cùng đã mắc phải má»™t sai lầm không đáng có.
Trong lúc Tá» VÅ© liên miên suy nghÄ©, Lục Nhi không ngá» lại rất nghe lá»i, ôn nhu nằm trong vòng tay hắn mà ngá»§, má»™t giấc ngá»§ tháºt sá»± an là nh. Lục Nhi, rốt cuá»™c nà ng ta là quân cá» hay ngưá»i chÆ¡i cá» ? Câu trả lá»i, đến lúc nà y Tá» VÅ© cÅ©ng không dám chắc. Bất quá, dù là gì Ä‘i nữa, thì ngưá»i con gái nà y cÅ©ng đã đặt má»™t chân và o cuá»™c Ä‘á»i hắn, và hắn, chắc chắn sẽ không để cho nà ng rút chân ra.
Mắc bẫy thì sao chứ ? Muốn hắn phục tùng ư ? Trừ phi Trình Tưởng đội mồ sống dáºy…
Còn Ä‘ang suy tÃnh, má»™t cảm giác khác lạ đột nhiên lại dâng lên, khiến trong lòng hắn má»™t lần nữa lại nổi lên ham muốn. Khốn kiếp tháºt, cái thứ xuân dược nà y, là m sao lại mạnh đến thế chứ, khiến cả hắn cÅ©ng không thể khống chế bản thân…
Bà n tay Tá» VÅ© vốn Ä‘ang lặng yên, tức thì lại chuyển động, là m Lục Nhi Ä‘ang yên yên ổn ổn chìm và o giấc ngá»§ cÅ©ng phải bừng tỉnh, nở ra má»™t nụ cưá»i vừa ngượng ngùng, vừa quyến rÅ©, rồi cÅ©ng nhanh chóng hòa nhịp cùng hắn.
Tá» VÅ© nhá»m ngưá»i dáºy, đặt lên môi nà ng má»™t nụ hôn, Ä‘oạn thì thầm khe khẽ:
- Giải trừ dị dung đi, để ta xem thỠrốt cuộc vì sao nà ng phải che dấu chân diện !
Lục Nhi chừng như không ngá» Tá» VÅ© lại đột ngá»™t nói ra những lá»i nà y, liá»n lá»™ xuất má»™t dáng vẻ tháºp phần ngượng ngùng, rồi nói là nhà và o tai hắn:
- Äể lần sau Ä‘i, có được không ?
Tá» VÅ© chỉ khẽ nhếch đôi môi, Ä‘oạn trả lá»i nà ng bằng má»™t nụ hôn sâu thẳm…
- Công tá», bao giá» chúng ta xuất phát !?
Tá» VÅ© theo má»™t thói quen nhất định, trưa hôm sau lại dẫn Lục Nhi đến Hưng Long khách Ä‘iếm, vẫn chá»n đúng cái bà n đó ở tầng hai, gá»i ra mấy món ăn cÅ©, chỉ thay vò Quyện Long Hắc Tá»u bằng má»™t ấm Lục Hương trà .
- Chiá»u nay !
Tá» VÅ© đáp gá»n, rồi khép hai mắt lại, thản nhiên phá»›t lá» những con mắt hiếu kì cá»§a đám đông thá»±c khách Ä‘ang hướng vá» phÃa mình. Nguyên sau tráºn đấu vá»›i Tiêu Dược, hắn đã bất tỉnh liá»n bảy ngà y, là m Lục Nhi phải mang hắn tá»›i má»™t khách sạn nhá» tại Quyện Long thà nh để chăm sóc, cÅ©ng không có thá»i gian mua áo choà ng má»›i, hiện Ä‘ang để lá»™ ra dung mạo lãnh tuấn cô ngạo, khiến ngưá»i khác vừa nhìn và o đã có má»™t ấn tượng khó phai.
Lướt mắt qua mấy vị cô nương trẻ tuổi Ä‘ang len lén nhìn Tá» VÅ©, Lục Nhi khẽ cưá»i lên má»™t tiếng, Ä‘oạn quay qua nói nhá»:
- Công tá», xem ra huynh Ä‘Ãch thá»±c phải thưá»ng xuyên mặc áo choà ng !
Chỉ là lúc nà y Tá» VÅ© đã không để ý đến nà ng nữa, khuôn mặt lãnh tuấn dưá»ng như Ä‘ang chìm và o má»™t miá»n kà ức xa xăm, khóe môi không ngá» lại nhếch lên thà nh má»™t nụ cưá»i.
- Tá» VÅ© đại ca, Lục Nhi tỉ tỉ, thì ra đúng thá»±c là hai ngưá»i !!!
Má»™t bóng lục y đột ngá»™t xuất hiện nÆ¡i tầng hai Hưng Long khách Ä‘iếm, dáng ngưá»i nhá» nhắn, khuôn mặt dá»… thương, chÃnh là Thi Cầm mà chục ngà y trước còn trong tình trạng tà n phế. Nhìn nà ng bây giá», má»›i biết y thuáºt cá»§a Lục Nhi quả nhiên không tầm thưá»ng, lại có thể khiến má»™t cô gái từng bị cắt đứt gân tay gân chân trở lại vẻ hoạt bát như ngưá»i bình thưá»ng.
- Thi Cầm, ta còn tưởng muá»™i vẫn Ä‘ang ở Lạc Bình thà nh chứ, là m sao lại xuất hiện ở đây váºy ?
Tá» VÅ© tất nhiên không dá»… lên tiếng nói chuyện, chỉ gáºt đầu má»™t cái, còn lại Ä‘á»u để cho Lục Nhi ứng phó.
- Äây là nhà muá»™i mà . Hôm đó sau khi tỉ Ä‘i, Nhã Trân tỉ tỉ cÅ©ng lên đưá»ng tá»›i Äao viện dá»± thịnh há»™i võ lâm cái gì đó, còn Tuấn ca thấy muá»™i nóng lòng trở vá» nhà , nên đã đưa muá»™i vá»â€¦
Thi Cầm nói đến đây, không chỉ Lục Nhi ngạc nhiên, đến Tá» VÅ© cÅ©ng phải mở mắt ra như thể không tin. ÄÆ°á»ng Kiệt Tuấn, cái gã e lệ nhút nhát đó, có thể chá»§ động đỠnghị đưa má»™t cô gái vá» nhà , thá»±c sá»± là má»™t chuyện động trá»i nha…
- Ai da, đến vá»›i tỉ hắn cÅ©ng chưa từng dám bạo gan đến váºy, xem ra Tuấn ca cá»§a muá»™i có ý đồ không tốt rồi nha…
Lá»i trêu đùa cá»§a Lục Nhi tức thì khiến Thi Cầm đỠmặt, chỉ khẽ liếc khuôn mặt lãnh tuấn cá»§a Tá» VÅ© má»™t cái, trong lòng chừng như rung động, Ä‘oạn nói nhẹ:
- Tỉ đừng trêu muá»™i mà . Phải rồi, ấm Lục Hương trà nà y là do tiểu nhị pha, không có ngon đâu, để muá»™i xuống dưới pha cho hai ngưá»i má»™t ấm khác, chá» muá»™i chút nha !
Nói Ä‘oạn nà ng nhanh nhẹn quay Ä‘i như thể sợ Lục Nhi tiếp tục trêu chá»c, bá»™ dạng hoạt bát đáng yêu vô cùng. Nhìn nà ng, rồi lại quay qua Tá» VÅ©, thấy hắn đã trở vá» bá»™ dạng há» hững vốn có, Lục Nhi không ngá» lại nhoẻn cưá»i kì lạ, rồi cÅ©ng tÄ©nh lặng nhắm mắt, không nói thêm gì nữa.
Con ngưá»i Tá» VÅ©, nà ng đã bắt đầu hiểu được má»™t chút, vốn hắn không phải kiệm lá»i, chỉ là má»™t ngưá»i ưa thÃch sá»± yên bình mà thôi.
|
|
Äã có 7 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a [Relax]
|
|
|
 |
|
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
äèåòà, åêàòåðèíáóðã, dam nam loan nu, ëèòûå, íåîáû÷íûå, ïèòàíèå, ïîäâåñíûå, ìîñêîâñêèé, phiêu vÅ© 4vn, phiêu vÅ© tac gia, tac gia phieu vu, thi vu, thi vuong, thi vuong / tien hiep, thi vuong 4vn, thi vuong 4vn eu, thi vuong 4vn phieu vu, thi vuong-phieu vu, thi vương, thi vương 4vn, truyen thi vuong 4vn, van nam thi vuong 4vn, ðåôåðàòè  |
| |