11-06-2010, 11:53 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 75 : Nhất Long Tứ Phụng
Nguồn: TTV
Cương thi biết suy nghÄ© ? Lịch Äế ? Tá»™c nhân ? Những thứ nà y cứ liên tục xoay chuyển trong đầu Tá» VÅ©, khiến cho hắn không khá»i cảm thấy mông lung. Cái chết lần thứ hai cá»§a Trình Tưởng đã để lại trong hắn má»™t ấn tượng sâu sắc không thể phai má». Kể từ đó, những lá»i trăn trối mÆ¡ hồ cá»§a lão cứ luôn khiến hắn băn khoăn không dứt. Hiện tại,, dưá»ng như hắn đã có manh mối để giải đáp những băn khoăn đó.
- Ngươi tên là gì ?
Äang trầm ngâm bước dá»c theo hà nh lang dẫn đến phòng cá»§a Nhã Dạ, Tá» VÅ© đột nhiên lên tiếng, thanh âm không lá»›n nhưng chừng nhưu vang vá»ng khắp cả không gian vắng lặng cá»§a Hắc Ãm Ngá»c Tháp.
- Äiểu Äiểu, ngà i có thể gá»i ta là Äiểu Äiểu…
Từ trong hư vô, Äiểu Äiểu bá»—ng chốc hiện ra, nhanh nhẹn đáp lá»i vá»›i chất giá»ng ná»a như tinh nghịch, ná»a như nhu thuáºn.
- Ngươi và Hắc Ãm Ma Thần có quan hệ như thế nà o ?
- Chẳng như thế nà o cả. Hắc Ãm Ma Thần sinh ra lão Äiểu, là tá»™c trưởng đầu tiên cá»§a Hắc Ãm Dị Äiểu bá»n ta. Ta là thế hệ thứ tư trong tá»™c, đối vá»›i cái gá»i là tiên tổ đó ná»a Ä‘iểm cÅ©ng chẳng thấy vừa mắt. Dị Äiểu bá»n ta vốn dÄ© có thể tá»± do bay lượn trong không trung, sống cuá»™c sống khoáng đạt vô lo vô nghÄ©. Váºy mà , chỉ vì kẻ đó, cả tá»™c bá»n ta phải sống chui nhá»§i trong bóng tối, tổn hao biết bao máu xương cá»§a đồng loại chỉ vì má»™t thứ mục Ä‘Ãch mÆ¡ hồ ngu dốt. Vì thế, và o khoảng trăm năm trước, ta giết chết lão Äiểu và tá»± láºp mình thà nh tá»™c trưởng cá»§a bá»™ tá»™c. Lần nà y đến Ãm Lâm Chi Thà nh là lần hợp tác cuối cùng giữa ta và hai kẻ ngu muá»™i đó, nếu thà nh công thì coi như là trả dứt nợ cho cái kẻ đã có công tạo ra dân tá»™c cá»§a ta…Chỉ là , không ngá» ngà i lại xuất hiện và o phút cuối.
Äiểu Äiểu vươn vai như thể đã chịu quá đủ mệt má»i, chiếc áo choà ng cÅ©ng theo đó mà bị nà ng trút sang má»™t bên, để lá»™ ra má»™t hình hà i nhá» bé cùng khuôn mặt khả ái tinh nghịch. Vóc dáng cá»§a nà ng, không ngá» lại chỉ như má»™t đứa trẻ mưá»i tuổi cá»§a nhân loại, khiến cho bất cứ ai nhìn thấy cÅ©ng khó mà tin được đây chÃnh là tá»™c trưởng cá»§a Dị Äiểu tá»™c, má»™t dân tá»™c đã từng giúp cho Hắc Ãm Ma Thần đánh đông dẹp bắc khắp Vô Táºn giá»›i.
Tá» VÅ© gáºt gáºt đầu, Ä‘oạn thản nhiên nói, chừng như đối vá»›i hình hà i cá»§a Äiểu Äiểu không há» cảm thấy bất ngá»:
- Ta vá»›i ngươi bây giá» có má»™t thá»a thuáºn. Ngươi, và dân tá»™c cá»§a mình, hãy đến Ãm Lâm Chi Thà nh nà y, và trở thà nh những kẻ bảo há»™ cho Ãm Tinh Linh tá»™c. Äổi lại, ta sẽ cho các ngươi được sống.
- Hưm…nếu như những dân tá»™c khác trên Vô Táºn giá»›i biết được bảo há»™ cá»§a Ãm Tinh Linh tá»™c lại là “những đứa con cá»§a Hắc Ãm ma Thầnâ€, thì chỉ sợ chút tà n dư nà y cá»§a Ãm Tinh Linh tá»™c sẽ còn bị tiêu diệt nhanh hÆ¡n cả không có sá»± bảo há»™ cá»§a bá»n ta nữa đó…
- Cái đó, ngươi không cần phải quản tới !
Tá» VÅ© nói, Ä‘oạn quay lưng bá» Ä‘i, trong lòng cÅ©ng có chút hân thưởng đối vá»›i sá»± thông minh cá»§a Äiểu Äiểu. Ãm Tinh Linh tá»™c từ nay có nà ng và tá»™c nhân bảo vệ, khẳng định sẽ không còn phải lo đến những kẻ muốn trục lợi từ sá»± diệt vong cá»§a há». Có Ä‘iá»u, nếu như để cho ngưá»i ta biết được sá»± tồn tại cá»§a Dị Äiểu tá»™c trong Ãm Lâm Chi Thà nh, thì háºu quả khẳng định sẽ giống như lá»i Äiểu Äiểu đã nói. Bất quá, đó, chỉ đúng trong trưá»ng hợp Hắc Ãm Ma Thần khi ấy vẫn là danh tá»± khá»§ng bố nhất trên Vô Táºn giá»›i. Khá»§ng bố nhất ư ? Ba chữ nà y đã sắp được dùng để miêu tả kẻ khác rồi.
- Hưm hưm…là m bảo vệ ư ? CÅ©ng không tồi nhỉ…chỉ cần được bay và có chá»— để an tâm trở vá»â€¦
Nhìn theo bóng lưng mà nà ng đột nhiên cảm thấy rất vÄ© đại cá»§a Tá» VÅ©, Äiểu Äiểu bá»—ng nhiên lẩm bẩm khẽ khà ng. ÄÆ°á»£c tá»± do bay lượn, và có nÆ¡i để an tâm trở vá», thế, đã là quá đủ cho má»™t dân tá»™c được sinh ra như má»™t thứ vÅ© khà chiến tranh, để rồi đã phải trải qua hà ng vạn năm dà i chìm trong máu và nước mắt.
Thế nhưng, những thứ nhu cầu đơn giản đó, liệu rằng có phải chỉ là một giấc mơ xa xôi ?
Äiểu Äiểu biết, chỉ vá»›i sức cá»§a nà ng, thì đó Ä‘Ãch thá»±c là má»™t giấc mÆ¡ xa xôi. Thế nên, từ khi ý thức được sức mạnh cá»§a Tá» VÅ©, nà ng đã chá»n hắn là m nÆ¡i gá»i gắm hi vá»ng. Nếu, ngay cả hắn cÅ©ng không giúp gì được cho dân tá»™c cá»§a nà ng, thì có lẽ, số pháºn cá»§a bá»n nà ng, chÃnh là diệt vong.
- Chủ nhân !
- Tá» VÅ© !
Những thanh âm đồng loạt vang lên khi Tá» VÅ© bước và o phòng Nhã Dạ. “Nhữngâ€, không phải “haiâ€, bởi vì Y Nhược và Äinh Äang cÅ©ng đã có mặt tại đó tá»± lúc nà o. Nhìn bốn ngưá»i con gái cá»§a mình Ä‘ang ngồi quây quần bên chiếc giưá»ng lá»›n, trên khuôn mặt má»—i ngưá»i Ä‘á»u có chút tiếu ý, Tá» VÅ© bá»—ng chốc muốn quên hết tất thảy cái gì là Lịch Äế, cái gì là tá»™c nhân… và có những giây phút nghỉ ngÆ¡i trá»n vẹn.
Có Ä‘iá»u, thế nà o là nghỉ ngÆ¡i trá»n vẹn ?
Bởi vì Tá» VÅ© chưa từng nghỉ ngÆ¡i, thế nên, hắn tuyệt nhiên không biết câu trả lá»i cá»§a câu há»i đó.
Nhưng, hắn vẫn nhớ, có một cảm xúc tiêu hồn đặc biệt mà hắn đã từng thụ hưởng.
Cùng Lục Nhi.
Nhìn thấy Tá» VÅ© bước tá»›i vá»›i má»™t vẻ gì đó rất lạ hiện lên trong ánh mắt, cả bốn nữ nhân Ä‘ang ngồi trên giưá»ng Ä‘á»u có má»™t chút gì đó khẩn trương. Cái việc mà há» vừa má»›i cùng nhau cưá»i đùa khúc khÃch, không phải sắp xảy ra tháºt chứ ? Nếu…nếu là như váºy…thì há» biết phản ứng ra sao bây giá» ?
Tá» VÅ© bước tá»›i rất nhanh. Trong khi cả bốn nữ nhân cá»§a hắn còn chưa kịp có động thái gì, hắn đã lướt đến bên Nhã Dạ, ôm lấy nà ng bằng má»™t cánh tay, và đặt lên môi nà ng má»™t nụ hôn trìu mến. Tá» VÅ© có hà nh động kì lạ như váºy, cả bốn nà ng tức thì phát hoảng lên, ngay cả Nhã Dạ vốn là Ãm Tinh Linh, đối vá»›i chuyện nam nữ vô cùng thoải mái, nhưng trong tình huống nà y cÅ©ng phải luống cuống chân tay. Nà ng, có phải là sắp cùng vá»›i ngưá»i mình yêu lần đầu tiên hay không ?
Nhã Dạ đã như váºy, Y Nhược và lục Nhi lại cà ng cảm thấy khó xá» hÆ¡n nữa. Bất quá, hai nà ng đã ở vá»›i nhau được má»™t Ä‘oạn thá»i gian, nhìn nhau má»™t cái liá»n láºp tức hiểu ý, liá»n cẩm lấy tay Äinh Äang Ä‘ang nghiêng đầu nhìn chăm chăm và o Tá» VÅ© và Nhã Dạ, định kéo tiểu nha đầu ngốc nghếch nà y ra ngoà i. Chỉ là , Tá» VÅ© lần nà y lại không chỉ muốn có má»™t mình Nhã Dạ, bà n tay Ä‘ang tá»± do liá»n vung lên má»™t cái, tạo thà nh má»™t dải khà lưu hắc sắc quyện lấy ba nà ng, ôn nhu giữ lại.
- Hôm nay, tất cả các nà ng, Ä‘á»u chÃnh thức trở thà nh nữ nhân cá»§a ta, được chứ ?
Tá» VÅ© cuối cùng cÅ©ng rá»i khá»i đôi môi cá»§a Nhã Dạ, dịu dà ng nói. Hai chữ “được chứ†cuối câu, vốn dÄ© không phải phong cách cá»§a hắn. Tá» ra dịu dà ng như váºy, cÅ©ng không phải phong cách cá»§a hắn. Nhưng vá»›i những ngưá»i phụ nữ cá»§a mình, hắn lại biến những Ä‘iá»u đó thà nh hết sức tá»± nhiên.
- Ư…ưm…
Bốn nà ng, kể cả Nhã Dạ, vốn dÄ© không thể từ chối Tá» VÅ© bất cứ việc gì, cuối cùng cÅ©ng đà nh e thẹn gáºt đầu, khiến cho căn phòng tức thì khởi phát xuân ý nồng Ä‘áºm.
- Váºy thì Dạ Nhi, bắt đầu từ nà ng nhé…
Äôi môi Tá» VÅ© bá»—ng chốc nỡ thà nh má»™t nụ cưá»i dịu dà ng, khiến cho khuôn mặt tuấn lãng cá»§a hắn cà ng trở nên ôn nhu hÆ¡n bao giá» hết. Má»m Ä‘i trong vòng tay cá»§a hắn, Nhã Dạ chỉ biết nhu thuáºn gáºt đầu. Ãm Tinh Linh nữ tá» vốn có bản chất nồng nhiệt trong quan hệ nam nữ, nhưng đây lại là lần đầu tiên cá»§a nà ng, thà nh ra chỉ đà nh để cho Tá» VÅ© mặc sức thụ hưởng.
Tá» VÅ© kinh nghiệm trong lãnh vá»±c nà y thá»±c sá»± cÅ©ng không có nhiá»u, nhưng đứng trước thân thể nóng bá»ng đã bắt đầu động tình cá»§a ngưá»i mình yêu, gã lẽ nà o lại chỉ như má»™t khúc gá»—, đôi môi bắt đầu trượt xuống, bà n tay bắt đầu loạn động, chỉ trong chốc lát đã khiến cho Nhã Dạ phÆ¡i bà y ra tất cả những kho báu mÄ© lệ động nhân cá»§a nà ng.
- Ưm…
Äôi môi cá»§a Tá» VÅ© Ä‘i từ môi xuống cổ, sau đó dừng lại nÆ¡i bồng đảo căng đầy cá»§a Nhã Dạ, táºn tình thụ hưởng cái đà n tÃnh mê ngưá»i tại nÆ¡i đó, bà n tay cÅ©ng lúc loạn động khắp nÆ¡i, dần dà tiến đến vùng thung lÅ©ng thẳm sâu cá»§a ngưá»i con gái, khiến cho Nhã Dạ bá»—ng chốc run lên từng chặp, chỉ trong khoảng khắc đã tiết ra xuân thá»§y lai láng, thá»±c sá»± là nhạy cảm đến cá»±c Ä‘iểm.
Tá» VÅ© lúc nà y đã không còn kiá»m chế được nữa, sau khi tá»± mình thoát y liá»n dÅ©ng mãnh khai mở động đà o, khiến cho Nhã Dạ Ä‘au đến mức phải thốt ra xuân âm mê ngưá»i. Ai da, ai bảo đây má»›i chỉ là lần thứ hai cá»§a hắn chứ, là m sao biết cách đối xỠôn nhu vá»›i má»™t trinh nữ như Nhã Dạ ?
Bất quá, thân thể cá»§a Ãm Tinh Linh nữ tá» Ä‘Ãch thá»±c là được sinh ra cho những giây phút tiêu hồn thế nà y, sau khi thá»§ thỉ và o tai Tá» VÅ© những lá»i ngá»t ngà o mê ngưá»i khiến cho hắn cháºm lại, chỉ trong khoảnh khắc Nhã Dạ đã có thể hòa nhịp cÅ©ng hắn, tạo thà nh má»™t trưá»ng hoan ái động nhân, vá»›i những tiếng rên rỉ mà chỉ nghe qua đã khiến ngưá»i ta phát sốt.
Sức lá»±c cá»§a Tá» VÅ© vá» mặt nà y quả thá»±c kinh ngưá»i, sau hai tráºn mưa xuân liên tiếp, khiến cho Nhã Dạ tiết thân đến và i ba lần mà mệt má»i thiếp Ä‘i, liá»n tiện tay giải khai phong ấn cho cả Lục Nhi, Y Nhược và Äinh Äang Ä‘ang nằm cạnh đó, Ä‘oạn tham lam tiến lên cùng vá»›i Lục Nhi bắt đầu quyết đấu.
Lục Nhi nãy giá» nằm bên cạnh, thân thể không cỠđộng được, nhưng linh giác thì vẫn linh mẫn muôn phần, chứng kiến cảnh tượng động nhân vừa rồi mà toà n thân khô nóng, đến khi Tá» VÅ© tiên tá»›i, cÅ©ng liá»n chá»§ động thoát y nghênh đón hắn. Không như Nhã Dạ, nà ng vá» mặt nà y đã từng có không Ãt kinh nghiệm, liá»n táºn lá»±c chăm sóc Tá» VÅ©, chá»§ động dẫn dắt hắn công thà nh Ä‘oạt lÅ©y từng đợt, từng đợt không ngừng như sóng biển trà o dâng.
Trải qua cái ngây thÆ¡ nồng nhiệt cá»§a Nhã Dạ, cái chá»§ động kiá»u mị cá»§a Lục Nhi, Tá» VÅ© cuối cùng cÅ©ng tiến quân đến thân thể quyến rÅ© đầy mị hoặc cá»§a Y Nhược.
Y Nhược vốn là Nhân ngư, là dân tá»™c có mị lá»±c báºc nhất trên Vô Táºn giá»›i, nhưng bản thân nà ng lại chỉ là má»™t cô gái non ná»›t trong chuyện tình ái, so vá»›i Nhã Dạ xem ra còn thua má»™t báºc, khi nhìn thấy Tá» VÅ© tiến đến bên mình thì liá»n cảm thấy ngượng ngáºp vô cùng, nhá»› lại tiếng kêu vừa Ä‘au đớn lại vừa kiá»u mị cá»§a Nhã Dạ khi nãy mà không khá»i run lên từng cháºp.
Äã có má»™t lần kinh nghiệm, Tá» VÅ© đối vá»›i Y Nhược lại tháºp phần ôn nhu, trong lúc không ngừng ve vuốt liá»n chầm cháºm tháo bá» y trang cá»§a nà ng, để lá»™ ra những phần xuân sắc khiên cho ngưá»i ta phát cuồng vì mê đắm.
Äặt lên đôi bá» môi Ä‘ang không ngừng rên rỉ cá»§a Y Nhược má»™t nụ hôn tháºt sâu, Tá» VÅ© cuối cùng cÅ©ng cháºm rãi tiến quân và o thà nh lÅ©y cuối cùng cá»§a nà ng, sau những khó khăn ban đầu cuối cùng cÅ©ng phá được cá»a quan. Phải nói so vá»›i thân thể cá»§a Ãm Tinh Linh, má»™t Nhân Ngư như Y Nhược trong chuyện nà y lại khó tiếp nháºn hÆ¡n má»™t chút, đôi môi mÄ© diệu liá»n phát ra má»™t tiếng rên tiêu hồn, từ trong mắt đồng thá»i lăn ra hai giá»t lệ trong vắt long lanh.
Dừng lại má»™t chút để Y Nhược đỡ Ä‘au, Tá» VÅ© bắt đầu cháºm cháºm tiến tá»›i như sóng biển những ngà y gió lặng, chầm cháºm và miên man không ngừng.
- Hư…
Rên lên má»™t tiếng yêu kiá»u, xuân thá»§y từ ngưá»i Y Nhược cuối cùng cÅ©ng tiết ra lai láng. Vô lá»±c nhìn Tá» VÅ©, nà ng chỉ biết dùng nụ cưá»i để biểu hiện cho tâm ý, Ä‘oạn mệt má»i chìm và o xuân má»™ng, khiến cho Tá» VÅ© kiá»m chế không được, liá»n dịu dà ng đặt lên môi nà ng má»™t nụ hôn.
Y Nhược đã thiếp Ä‘i, ngưá»i mà Tá» VÅ© cảm thấy khó động đến nhất chỉ còn mình Äinh Äang. So vá»›i những ngưá»i còn lại, Äinh Äang là bất hạnh nhất trong chuyện tình ái, đã từng bị ngưá»i khác chÆ¡i đùa trên thân thể cá»§a nà ng đến mức thần trà u mê. Äối diện vá»›i má»™t nữ hà i như váºy, Tá» VÅ© còn chưa biết phải là m sao, thì đã thấy đôi mắt cá»§a nà ng hiện ra má»™t tia khÃch lệ, Ä‘oạn chá»§ động ôm lấy hắn, y phục trên ngưá»i cÅ©ng nhanh chóng thu và o chiếc vòng trên cổ, thần hình nhu nhuyá»…n bắt đầu uốn éo không ngừng, tạo cho Tá» VÅ© sá»± kÃch thÃch đến cá»±c Ä‘iểm.
Äinh Äang đối vá»›i chuyện nà y thá»±c sá»± là ngưá»i bá»n bỉ nhất trong tứ nữ, sau khi triá»n miên liên tiếp cùng Tá» VÅ©, cho đến khi đã không thể tiếp nháºn thêm nữa sá»± sá»§ng ái cá»§a hắn, còn có thể dùng đôi môi mê nhân cá»§a nà ng tiếp tục khiến hắn cảm thấy thá»a mãn, mãi má»™t lúc lâu sau đó má»›i mệt má»i mà thiếp Ä‘i.
Äinh Äang thiếp Ä‘i, Nhã Dạ lại tỉnh lại, sau khi thẹn thùng nhìn khung cảnh mÄ© diá»…m xung quanh, liá»n chá»§ động cùng vá»›i Tá» VÅ© tái chiến. Lần nà y, bằng và o bản năng trá»i phú cá»§a Ãm Tinh Linh, nà ng so vá»›i Lục Nhi đã chẳng còn thua kém má»™t mảy, khiến cho Tá» VÅ© đã không thể tri trì thêm nữa, cùng vá»›i nà ng đồng thá»i xuất quân ra ngoà i biên ải, Ä‘oạn mệt má»i chìm và o mÄ© má»™ng mê ngưá»i.
Hết chương LXXV
Tà i sản của Tiểu Dương
Chữ ký của Tiểu Dương
..............Râm đạo muôn năm..........
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
11-06-2010, 11:54 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 76 : Hi vá»ng
Nguồn: TTV
- Công chúa, thuyá»n sắp cáºp bến rồi !
Nghe thấy thanh âm kÃnh cẩn cá»§a A Quân, Thiên Nhạn vốn Ä‘ang ngồi trầm ngâm trong phòng liá»n giáºt mình tỉnh lại. Kể từ khi rá»i khá»i Ãm Lâm Chi Thà nh, nà ng vẫn cứ luôn như váºy, không chỉ vì lo lắng đến nguy cÆ¡ trước mắt cá»§a quốc gia, mà còn vì sá»± xuất hiện cá»§a Tá» VÅ©.
Äáng sợ. Quá sức đáng sợ. Vá»›i sức mạnh như thế, tÃnh cách như thế, hắn hoà n toà n có thể là m ra bất cứ việc gì, là há»§y diệt hay cứu thế, ngưá»i khác Ä‘á»u không thể Ä‘oán trước được, cÅ©ng không thể ngăn cản được. Äứng trước Tá» VÅ©, Thiên Nhạn lần đầu tiên thấy mình nhá» bé…
Loại ngưá»i như thế, liệu có thá»±c sá»± sẽ giúp quốc gia cá»§a nà ng và cả Vô Táºn giá»›i thoát khá»i há»a diệt vong hay không ?
- Tỉ tỉ, tỉ đâu rồi, muội nhớ tỉ quá à !!!
Ngay khi chiếc thuyá»n cá»§a Thiên Nhạn còn chưa cáºp bến, má»™t thanh âm yêu kiá»u thánh thót đã truyá»n đến tai nà ng, hÆ¡n nữa khoảng cách còn cà ng ngà y cà ng gần, chứng tá» chá»§ nhân cá»§a thanh âm ấy Ä‘ang phóng mình lên thuyá»n, hiển nhiên đối vá»›i việc gặp lại Thiên Nhạn đã không thể chỠđợi thêm nữa.
- Thiên Vi, muá»™i đó, tháºt chẳng có phong phạm cá»§a má»™t công chúa gì cả !
Thiên Nhạn đối vá»›i muá»™i tá» nà y cá»§a mình quả tháºt yêu chiá»u hết sức, liá»n láºp tức từ trong phòng lướt ra, khi vừa nhìn thấy cái bóng dáng thân thuá»™c ấy đã dịu dà ng trách móc.
- Ưm, ngưá»i ta thá»±c sá»± là nhá»› tỉ mà , muá»™i muá»™i nhá»› tỉ tỉ thì đâu có gì là sai chứ ?
Giang Thiên Vi, tam công chúa cá»§a Lạc Việt quốc, bà i danh thứ tư trên Vô Táºn MÄ© nhân bảng, vá» sắc đẹp tuyệt đối có thể so sánh vá»›i Nhã Dạ hay Y Nhược, từ vóc dáng đến khuôn mặt Ä‘á»u có bảy phần giống vá»›i Thiên Nhạn. Chỉ là , nếu như vẻ đẹp ấy ở Thiên Nhạn là má»™t sá»± mÄ© lệ thanh tao, thì ở nà ng lại ẩn chứa ba phần thÆ¡ ngây trong sáng, hệt như má»™t ánh trăng rằm thuần khiết và tươi sáng.
- Phụ hoà ng và mẫu háºu vẫn khá»e chứ ?
Lắc lắc đầu như thể chịu thua cô em gái nhá», Thiên Nhạn uyển chuyển đổi đỠtà i. Nói Ä‘i nói lại, dù nà ng đã quá quen vá»›i những chuyến công du bà máºt, nhưng ná»—i nhá»› quê hương và gia đình thì lúc nà o cÅ©ng trá»n vẹn như lần đầu xa cách.
- Lão nhân gia hai ngưá»i vẫn khá»e, chỉ là lúc nà o cÅ©ng chắc đến bảo bối quà giá nhất cá»§a hai ngưá»i thôi, đến ná»—i quên cả bảo bối quà giá thứ nhì Ä‘ang ở ngay bên cạnh là muá»™i đây…
Thiên Vi là m ra má»™t dạng á»§y khuất, nhưng ánh mắt lại không thà nh tháºt hấp háy ánh cưá»i. CÅ©ng hết cách vá»›i đứa muá»™i tá» tinh nghịch nà y, Thiên Nhạn chỉ còn biết vươn tay lên bẹo má nà ng má»™t cái, Ä‘oạn phóng vút mình xuống bến thuyá»n riêng cá»§a hoà ng gia và lướt Ä‘i, trong chá»›p mắt đã tạo thà nh má»™t khung cảnh song Ä‘iệp hà hoa huyên náo cả má»™t góc hoà ng cung Lạc Việt.
- Nhi thần bái kiến phụ hoà ng !
Sau những phút giây nô đùa không chút suy tư vá»›i Thiên Vi, Thiên Nhạn cuối cùng cÅ©ng trở lại vá»›i bổn pháºn vốn có cá»§a mình, má»™t nà ng công chúa cá»§a Lạc Việt quốc. Vốn đã chá» nà ng từ trước, Lạc Vương liá»n từ trong thư phòng nhanh chóng bước ra, trên khuôn mặt cương nghị Ä‘iểm má»™t nụ cưá»i từ ái cá»§a báºc là m phụ mẫu khi nhìn thấy đứa con bảo bối cá»§a mình Ä‘i xa trở vá».
- Nhạn Nhi, con lại vất vả rồi…
- Phụ hoà ng, ngưá»i ở nhà cÅ©ng tháºt vất vả nha…
Thiên Nhạn sau khi nhìn thấy phụ vương, trong chốc lát liá»n từ má»™t nà ng công chúa vốn giữ lá»… quân thần bá»—ng hóa thà nh má»™t cô con gái nhá» Ä‘ang đứng trước ngưá»i cha hiá»n từ.
- Ai da, cái con tiểu nha đầu đó đúng là chỉ có con má»›i trị được thôi, lúc thì đòi cái nà y, lúc thì đòi cái ná», tháºt là khiến ngưá»i là m cha như ta mệt muốn chết mà …
Lắc lắc đầu ra vẻ thảm nà o, Lạc Vương ngá»a cổ than dà i. “Tiểu nha đầu†mà ông nhắc đến, tất nhiên chÃnh là Giang Thiên Vi bà i danh thứ tư trên Vô Táºn MÄ© nhân bảng rồi.
- ÄÆ°á»£c rồi, chuyện đó để sau hãng nói, thế nà o, chuyến Ä‘i lần nà y cá»§a con kết quả tốt đẹp chứ ?
Lạc Vương vẫn vá»›i bá»™ dáng cÅ©, nhưng nhãn thần thì nghiêm trang hÆ¡n má»™t chút, đột ngá»™t đổi dá» tà i. Mang chuyện quốc gia và o trong câu chuyện cá»§a hai cha con, vốn là chuyện ông rất hay là m, bởi vì ông đôi vá»›i đứa con gái thứ hai nà y cá»§a mình rất có tÃn tâm. Thiên Nhạn cá»§a ông đã không ra tay thì thôi, má»™t khi ra tay, thì nhất định sẽ thà nh công trở vá».
- Phụ hoà ng, Ãm Tinh linh tá»™c suýt chút nữa thì đã bị diệt tá»™c, nhân số hiện nay chỉ còn khoảng hÆ¡n trăm ngưá»i, hÆ¡n nữa phần lá»›n Ä‘á»u là hà i tá»â€¦
Thiên Nhạn chỉnh lại sắc mặt, Ä‘oạn trầm ngâm nói. Cứ má»—i lần nhá»› lại Ä‘oạn kà ức đó, trong lòng nà ng lại ná»—i lên những cảm giác bất an khó chịu, cái loại cảm giác cá»§a má»™t con kiến Ä‘ang nằm trong lòng bà n tay cá»§a con ngưá»i, có thể tùy thá»i mà bị bóp nát lúc nà o không biết.
- Tháºt ư ? Chuyện gì đã xảy ra ? Như váºy, so vá»›i bị diệt tá»™c hoà n toà n cÅ©ng đâu khác là bao ?
Lạc Vương tuy có bất ngá», nhưng sắc mặt tuyệt nhiên không đổi, trong câu há»i cuối cùng hiển nhiên còn hà m chứa má»™t lá»›p nghÄ©a khác.
Thiên Nhạn chầm cháºm lắc đầu, Ä‘oạn nhanh chóng kể lại thảm trạng cá»§a Ãm Tinh linh tá»™c do Huyết Dạ tá»™c gây ra, rồi nói tiếp:
- Mặt khác, Ãm Tinh linh tá»™c bây giá», lại là má»™t trong những dân tá»™c khó đụng tá»›i nhất trên Vô Táºn giá»›i…
- Rốt cuá»™c, thì là ai có thể cứu được má»™t trăm đứa trẻ Ãm tinh linh thoát khá»i bà n tay cá»§a cả má»™t tòa thà nh Huyết Dạ ?
Tuy con gái cá»§a mình chưa há» nhắc đến Tá» VÅ© hay kết cục, nhưng Lạc Vương láºp tức nhìn ra Ä‘iểm chÃnh. Tất nhiên, nếu ngay cả chuyện nà y mà ông cÅ©ng không nhìn ra, thì là m sao có đủ tư cách để ngồi trên ngôi vị chà tôn cá»§a cả má»™t đất nước ?
- Là Thần…
Sau khi nghe Thiên Nhạn kể lại toà n bá»™ câu chuyện, Lạc Vương hai mắt liá»n lá»™ ra má»™t vẻ đăm chiêu khó tả, Ä‘oạn tư lá»± nói:
- TỠVũ…cái tên nà y chừng như ta đã từng nghe qua…
- Lạc Vương, huynh Ä‘Ãch thá»±c là đã nghe qua, chÃnh là do ta nói cho huynh nghe…
Từ trong thinh không, má»™t giá»ng nói đột ngá»™t vang lên, kéo theo đó là má»™t tráºn ma pháp ba động, đê rồi cuối cùng má»™t hình hà i cao lá»›n bá»—ng chốc xuất hiện ngay cạnh Lạc Vương và Thiên Nhạn.
- Dịch Viện chá»§, ngưá»i vẫn khá»e chứ, đã lâu rồi tiểu nữ không được gặp ngưá»i !
Không cần nhìn lên, Thiên Nhạn đã nhẹ nhà ng nói. Có thể nói chuyện như váºy vá»›i Lạc Vương cá»§a Lạc Việt quốc, lại có thể dùng ma pháp ra và o cung cấm, trên Ä‘á»i nà y cÅ©ng chỉ có Dịch Viện chá»§ cá»§a Tà ng Thư Viện mà thôi.
- Nhạn Nhi, con từ khi nà o lại khách sáo vá»›i thúc thúc như váºy chứ, không phải khi còn bé Ä‘á»u gá»i ta là Dịch thúc thúc hay sao ?
Dịch Viện chá»§ cá»§a Tà ng Thư Viện, tên tuổi không rõ, là bằng hữu chà thân cá»§a Lạc Vương, đồng thá»i cÅ©ng là cánh tay đắc lá»±c cá»§a ngưá»i đứng đầu Lạc Việt quốc trên nhiá»u phương diện.
- Dịch huynh, ta đúng là già rồi nên mau quên, nhưng tá»±a hồ ta chưa từng nghe huynh nhắc đến má»™t nhân váºt nà o hùng mạnh như ngưá»i có tên Tá» VÅ© nà y thì phải ?
- Äúng váºy, nhưng dá»±a và o ngoại hình cá»§a hắn như Nhạn Nhi đã kể, thì kẻ đó Ä‘Ãch thá»±c là Tá» VÅ© bà i danh thứ sáu trên Vô Táºn Thanh niên bảng năm nay. Bất quá, có lẽ Vô Táºn bảng lần nà y đã xếp sai rồi…
- Ai da, dù thế nà o Ä‘i nữa, thì chúng ta cÅ©ng chỉ biết hi vá»ng, hi vá»ng hắn sẽ giữ lá»i vá»›i Nhạn Nhi…
Lạc Vương trầm ngâm thở dà i, đôi mắt cau lại nhìn vá» khoảng không xa xăm phÃa trước. Quốc gia cá»§a ông, dân tá»™c cá»§a ông, gia đình cá»§a ông… tất cả những thứ quý giá ấy Ä‘á»u Ä‘ang đứng trước má»™t mối nguy cÆ¡ hiển hiện. Và , khi mối nguy cÆ¡ mà ông không cách gì chặn đứng được ấy Ä‘ang từng bước từng bước tiến lại gần hÆ¡n, thì dưá»ng như má»™t tia hi vá»ng đã bá»—ng nhiên xuất hiện. Tá» VÅ©, bất kể ngươi là ai, chỉ cần ngươi chặn đứng được bước tiến cá»§a lÅ© Cương thi đó, thì ta Ä‘á»u sẽ cảm Æ¡n ngươi, từ táºn đáy lòng mình…
Trong lúc đó, Thám Miên Ä‘ang bước và o tướng doanh cá»§a Ä‘oà n quân đã nhấn chìm Äông Phương lục địa và o trong má»™t ná»—i kinh hoà ng cá»±c độ.
- Thiên Phạt tướng quân, ngưá»i rốt cuá»™c là đang nghÄ© gì ?
Thám Miên bản thân là má»™t cao cấp Tá» Vong Kị sÄ©, trong Bất Tá» tá»™c có địa vị cá»±c cao, cÆ¡ hồ chỉ dưới Lịch Thần Sứ và Tá» Vong Ma Thần, trong cuá»™c Thánh Chiến nà y cá»§a dân tá»™c, y được bổ nhiệm là m phó thống lãnh cá»§a quân Ä‘oà n tiên phong, đã láºp không Ãt công lao khi dẫn quân chiếm được ba tòa thà nh cá»§a nhân loại.
- Thám Miên, ngươi đến lâu chưa, ngồi xuống đó đi.
ÄÆ°a bà n tay, nói đúng hÆ¡n là bá»™ xương bà n tay ra trá» và o má»™t trong những chiếc ghế gần mình nhất, Thiên Phạt cất giá»ng khà n khà n. Xét ngoại hình, so vá»›i tấm thân đồ sá»™ vá»›i những mảng da thịt loang lổ vết thổi rữa cùng cặp sừng cong vút cá»§a Thám Miên, Thiên Phạt vá»›i hình dáng không khác gì má»™t bá»™ khô cốt bình thưá»ng rõ rà ng để lại Ãt ấn tượng hÆ¡n nhiá»u. Bất quá, cÅ©ng là bá»™ khô cốt ấy, lại được khoác thêm má»™t lá»›p áo choà ng mà u Ä‘en che Ä‘i cái đầu cùng và i phần thân thể, y lại trở thà nh má»™t trong ba Tá» Vong Ma Thần cá»§a Bất Tá» tá»™c, đồng thá»i cÅ©ng là thống lãnh cá»§a quân Ä‘oà n tiên phong trong cuá»™c Thánh chiến đã được nung nấu từ trăm năm nay cá»§a dân tá»™c.
Cá»§a dân tá»™c ư ? Ná»±c cưá»i, là cá»§a Lịch Äế thì đúng hÆ¡n.
- Tướng quân, liệu ngưá»i đó có xuất hiện không ?
Sau và i giây trầm ngâm, Thám Miên lại lên tiếng, Ä‘em ná»—i bất an trong lòng hướng tá»›i má»™t ngưá»i cưá»ng đại hÆ¡n đặt thà nh câu há»i, hi vá»ng có thể nháºn được má»™t câu trả lá»i giúp gã an lòng.
- Ta cũng không biết…
Äây chắc chắn không phải má»™t câu trả lá»i có thể là m Thám Miên an lòng.
- Chúng ta là m thế nà y, liệu có phải là đúng đắn không ? Lá»i cá»§a Trình Tưởng, liệu đáng tin được bao nhiêu phần ? Tướng quân, ta không muốn phạm thượng, nhưng ta thá»±c sá»± không muốn để anh em cá»§a mình Ä‘i và o chá»— chết…
Ná»—i lo lắng trong lòng cá»§a Thám Miên cuối cùng cÅ©ng phát tiết ra ngoà i, trở thà nh lần đầu tiên hắn nói chuyện vô lá»… như váºy vá»›i Thiên Phạt, ngưá»i mà hắn tôn kÃnh nhất trong cả Bất Tá» tá»™c. Lặng thinh hồi lâu, bà n tay cá»§a Thiên Phạt cuối cùng cÅ©ng siết chặt lại, Ä‘oạn nói:
- Ta tin Trình Tưởng. HÆ¡n nữa…Chết ? Chết thì sao ? Chúng ta chẳng phải đã chết từ lâu rồi sao ? Ta thà chết thêm lần nữa, còn hÆ¡n phải sống cuá»™c sống như thế nà y. Chúng ta là Bất Tá» nhân, không phải là đám Cương thi vô tri vô giác chỉ biết là m công cụ cho kẻ khác. Chống lại Lịch Äế, thất bại thì chết oanh oanh liệt liệt, thà nh công, ta sẽ là m ngưá»i tá»± do !!!
Bất Tá» tá»™c, trong mắt nhân loại tại Vô Táºn giá»›i chỉ là Cương thi, thá»±c ra vốn là má»™t tá»™c lá»›n mà Cương thi chỉ là má»™t nhánh trong số đó. Cương thi tại Vô Táºn giá»›i không biết suy nghÄ©, còn Bất Tá» tá»™c hầu hết cá nhân Ä‘á»u biết suy nghÄ©, chỉ là nghÄ© Ãt hay nhiá»u, trà tuệ cao hay thấp mà thôi. Biết suy nghÄ©, có trà tuệ, thì sẽ không bao giá» cam chịu cuá»™c sống mất Ä‘i tá»± do.
- Tướng quân, dù thế nà o đi nữa, thì ta cũng theo ngà i.
Nói Ä‘oạn, Thám Miên đứng lên, rồi lẳng lặng rảo bước ra khá»i tướng doanh, trong lòng không khá»i nghÄ© vá» hai chữ mà y cÅ©ng như tá»™c nhân cá»§a y Ä‘á»u khát khao đến cháy bá»ng: Tá»± do.
Tự do có đến không ?
Hắn sẽ phải chá».
Chá» có đến khi tia hi vá»ng duy nhất biến thà nh sá»± tháºt.
Chương LXXVI
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
11-06-2010, 11:56 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 77 : Thần Äản
Nguồn: TTV
- Là Thiên Hà nh, ân oán giữa chúng ta, cuối cùng cũng có thể kết liễu được rồi…
Căn đại sảnh lạnh ngắt, ở trên sà n la liệt xác ngưá»i, máu tươi vương vãi khắp nÆ¡i, hiển nhiên là nÆ¡i đây vừa trải qua má»™t tráºn chiến cá»±c kì khốc liệt. Trong cái không khà ngáºp ngụa mùi máu tanh đó, trong sảnh vẫn còn hai ngưá»i Ä‘ang đứng. Má»™t ngưá»i, chÃnh là Bang chá»§ Thiên bang Là Thiên Hà nh, sắc mặt tuy vẫn còn giữ được vẻ từ hòa như thưá»ng thấy, nhưng nếu tinh ý má»™t chút, thì hẳn ngưá»i ta sẽ thấy trong đôi mắt thâm sâu kia là những dao động bất thưá»ng. Äối diện vá»›i Là Thiên Hà nh, là má»™t trung niên nhân khoảng ba, bốn mươi tuổi, đôi mắt sắc lạnh, hai tay dÃnh đầy máu, cÅ©ng chÃnh là ngưá»i má»›i phát thoại. Kì lạ má»™t Ä‘iểm, là dung mạo ngưá»i nà y so vá»›i Là Thiên Hà nh lại có đôi chút tương tá»± nhau.
- Thiên Quân, hẳn là con đã chỠngà y nà y rất lâu rồi ?
Là Thiên Hà nh sau má»™t lúc im lặng, cuối cùng cÅ©ng lặng lẽ lên tiếng. Nghe đến hai chữ “Thiên Quânâ€, sắc mặt trung niên nhân ná» thoáng Ä‘anh lại, Ä‘oạn gằn giá»ng quát lá»›n:
- Ngươi im đi ! Cái kẻ tên là Thiên Quân đó đã chết lâu rồi !! Hôm nay, ở đây, ta là Nghịch Thiên Hội chủ !
- Thiên bang, Nghịch Thiên há»™i... ý trá»i, tháºt sá»± là ý trá»i… lẽ nà o giữa phụ tá» chúng ta không còn cách giải quyết nà o khác sao ?
- Hắc… ý trá»i ?? ngươi nói tất cả chuyện nà y là do ý trá»i sao ? Là Thiên Hà nh Æ¡i là Là Thiên Hà nh, chẳng nhẽ ngưá»i chưa bao giá» nghÄ© tá»›i mẫu thân cá»§a ta vì sao lại ôm háºn mà chết ? muá»™i muá»™i cá»§a ta vì sao lại tá»± tá» hay sao ??? Do ngươi, tất cả là do ngươi, chẳng có cái ý trá»i chết tiệt nà o ở đây cả !!!
Nghịch Thiên Há»™i chá»§ gầm lên, hai con mắt cÆ¡ hồ đã biến thà nh hai ngá»n lá»a hừng há»±c háºn thù. Háºn, gã háºn Là Thiên Hà nh, cÅ©ng là háºn phụ thân cá»§a chÃnh mình. Cùng vá»›i tiếng gầm cá»§a Nghịch Thiên Há»™i chá»§, không gian trong căn sảnh cÆ¡ hồ đặc quánh lại, cùng vá»›i mùi máu tanh tạo thà nh má»™t bầu không khà nặng ná» chết chóc. Thở ra má»™t hÆ¡i não ná», Là Thiên Hà nh cuối cùng cÅ©ng nói:
- Thiên Quân, ta biết con háºn ta, ta cÅ©ng biết mình có lá»—i vá»›i mẫu thân và muá»™i muá»™i cá»§a con…nhưng mà , cái bà máºt đó, ta đã sắp khám phá ra rồi… ước nguyện cả má»™t Ä‘á»i cá»§a ta đã sắp trở thà nh hiện thá»±c…ta không thể chết lúc nà y được, xin lá»—i, con trai cá»§a ta !
Nói Ä‘oạn, thân thể lão tức thì bốc lên không trung, hai bà n tay uyển chuyển vẽ thà nh má»™t thái cá»±c đồ hình tán phát quang mang hòa dịu, rồi nhanh như trảo chá»›p đẩy nó vá» hướng Nghịch Thiên Há»™i chá»§ vẫn còn Ä‘ang trong cÆ¡n kÃch động.
“Bùng !!â€
Nghịch Thiên Há»™i chá»§ chừng như không thể né tránh, thân hình giương lên thẳng thắn tiếp nháºn thái cá»±c đồ hình ná», tức thì thân thể bị bắn ngược vá» phÃa sau và đáºp mạnh và o má»™t trong tám chiếc trụ lá»›n chống đỡ đại sảnh. Má»™t đòn nà y vốn là tâm huyết cả Ä‘á»i cá»§a Là Thiên Hà nh, nhưng lão cÅ©ng không ngá» thà nh công lại đến dá»… dà ng như váºy, thân hình liá»n chầm cháºm hạ xuống đất, miệng khẽ thở ra má»™t hÆ¡i nặng ná», lẩm bẩm:
- Quân Nhi, tha lỗi cho phụ thân…
Lão nhá»›, vẫn nhá»›, vá» má»™t thá»i xa xưa khi lão cùng gia đình sống hạnh phúc và yên ấm trong má»™t trang viện nhá». Lúc đó, lão chỉ là má»™t trang chá»§ nhá» bé yếu nhược, nhưng trong nhà lúc nà o cÅ©ng ngáºp trà n niá»m vui và tiếng cưá»i. Thế rồi, má»™t ngà y ná», lão bá»—ng phát hiện ra má»™t bà máºt kinh thiên, má»™t bà máºt khiến cho lão như si như say lúc nà o cÅ©ng chỉ băn khoăn vá» nó. Bá» bê gia đình, lão cắm đầu và o nghiên cứu cái bà máºt ấy. Äể rồi, cho đến khi nhá» nó mà lão có má»™t thân công lá»±c quán tuyệt thiên hạ, thì cÅ©ng là lúc vợ lão qua Ä‘á»i. Lại trải qua mấy năm, đứa con gái nhá» cá»§a lão bị má»™t Tá» Vong Ma pháp sư cưá»ng đại khi nhục, lão không ngá» lại không vì nó ra tay báo thù, mà lại má»i kẻ kia vá» phụ lão nghiên cứu bà máºt ná». Uất ức, Ä‘au đớn, con gái cá»§a lão cuối cùng đã tá»± tá» và i ngà y sau đó. CÅ©ng từ đó, con trai cá»§a lão biến mất, để rồi sau đó xuất hiện như má»™t Nghịch Thiên Há»™i chá»§ luôn luôn đối chá»i lại Thiên bang, bang há»™i mà lão láºp ra để tìm hiểu bà máºt kia. Hôm nay, nhân lúc nhân lá»±c cá»§a Thiên bang vì tráºn chiến tại Quyện Long thà nh mà bị tổn thất đáng kể, con trai lão đã dẫn quân đến táºp kÃch đột ngá»™t, để rồi chỉ còn lại hai cha con lão trong tráºn chiến cuối cùng.
- Aiii… số pháºn cÅ©ng tháºt là trêu ngưá»i mà !!!
- Nghịch Thiên Cải Mệnh !!!
Äúng lúc lão xoay lưng định bá» Ä‘i, má»™t thanh âm vô cùng quen thuá»™c bá»—ng nhiên vang lên đột ngá»™t. Äoạn, thân hình vốn Ä‘ang nằm bất động trên sà n cá»§a Nghịch Thiên Há»™i chá»§ đột ngá»™t báºt dáºy, rồi phóng tá»›i Là Thiên Hà nh như má»™t mÅ©i tên, nhanh như trảo chá»›p khóa chặt lấy hai cánh tay cá»§a lão.
- Là Thiên Hà nh, cùng chết với ta đi !!!!
Thân hình gần như đã bị thái cá»±c đồ cá»§a Là Thiên Hà nh xé nát, nhưng hai con mắt cá»§a Nghịch Thiên Há»™i chá»§ vẫn hừng há»±c như hai ngá»n lá»a xoáy sâu và o khuôn mặt cá»§a ngưá»i mà gã đã từng tôn kÃnh, nhưng nay chỉ còn lại sá»± háºn thù. Gã biết, gã vẫn chưa đủ sức để chiến thắng Là Thiên Hà nh trong má»™t tráºn đấu công bình. Thế nhưng, gã vẫn còn má»™t tuyệt chiêu sau cuối.
Chỉ nhìn và o mắt cá»§a đối phương, Là Thiên Hà nh đã biết gã định là m gì, trong lòng tức thì phát lãnh, công lá»±c toà n thân liá»n dồn lên hai cánh tay định đẩy đối thá»§ ra. Chỉ là , trong má»™t sát na bất ngá» nà y, công lá»±c cá»§a lão còn chưa tụ đủ, hiển nhiên sẽ phải chịu cảnh đồng quy ư táºn vá»›i đối phương trước khi thoát kịp.
- Thiên Äịa Äồng…
Vừa cưá»i lên quá»· dị, Nghịch Thiên Há»™i chá»§ vừa gằn từng tiếng. Chỉ là , trước khi gã kịp kết thúc, thì má»i thứ đã dừng lại. Cặp mắt vẫn mở lá»›n đầy háºn thù, nụ cưá»i vẫn treo trên khóe môi, nhưng tất cả cÅ©ng chỉ có thế. Gã đã chết.
Là Thiên Hà nh chưa chết, nhưng cÅ©ng đã sắp chết. Äứng đối diện vá»›i Nghịch Thiên Há»™i chá»§, nên lão nhìn thấy rõ tất cả những gì vừa xảy ra. Má»™t bóng Ä‘en chá»›p lên, má»™t lưỡi dao lướt nhanh qua cổ há»ng cá»§a cả lão và con trai, là má»™t nhát dao cá»±c kì hoà n mÄ©.
- Là ngươi…á»c….
Là Thiên Hà nh đổ gục xuống, không như Nghịch Thiên Há»™i chá»§ vẫn còn Ä‘ang đứng thẳng. Lúc nà y, nhìn từ bên ngoà i, tháºt giống như lão Ä‘ang quỳ xuống xưng tá»™i vá»›i con trai cá»§a mình váºy. Hình ảnh ấy, nếu liên kết vá»›i cuá»™c Ä‘á»i cá»§a hai ngưá»i, xem ra cÅ©ng có chút ý nghÄ©a. Và , đó chÃnh là giây phút cuối cùng cá»§a Bang chá»§ Thiên Bang hùng mạnh má»™t thá»i.
- Ngươi đã tiến bộ rồi !
Thanh âm lạnh và trầm, là má»™t thanh âm vô cùng quen thuá»™c. Tá» VÅ©, hiện ra từ trong bóng tối, lặng lẽ nói vá»›i kẻ vừa kết thúc cuá»™c Ä‘á»i hai cha con há» LÃ.
- Chá»§ nhân, thưá»ng thì ta không lãng phà sức lá»±c như thế !
Vừa nói, cái bóng Ä‘en đó vừa quay mặt lại, Ä‘oạn nhanh như Ä‘iện xẹt lao vút đến trước mặt Tá» VÅ©, con dao trong tay vừa xuất ra được ná»a đưá»ng, đã tức thì khá»±ng lại. Thở ra má»™t hÆ¡i dà i, kẻ đó nói:
- Khoảng cách giữa con dao nà y và trái tim của ngà i, xem ra vẫn còn rất xa !
Ngưá»i có mong muốn cắm má»™t con dao và o trái tim Tá» VÅ©, trên Ä‘á»i nà y chỉ có má»™t ngưá»i. Lá»™ Khiêm.
Nhát dao vừa rồi cá»§a gã, nếu đâm tiếp má»™t lóng tay, khẳng định gã sẽ chết. Không có gì để chứng minh Ä‘iá»u đó, chỉ là trá»±c giác cá»§a sát thá»§ nói vá»›i gã như váºy. Và vì gã tin và o nó, nên bây giá» gã vẫn còn sống.
- Nếu y tá»± bạo, chỉ e ta sẽ mất Ä‘i hai cá»— cương thi cưá»ng hãn !
Tá» VÅ© nói, Ä‘oạn đưa mắt nhìn quanh. Không tệ, Ä‘Ãch xác không tệ, trong căn sảnh nà y không ngá» có đến hÆ¡n trăm cái xác Ä‘á»u có thá»±c lá»±c cá»§a Siêu cấp cao thá»§ trở lên, ngoà i ra còn có đến hÆ¡n chục à Thần cấp và Thánh cấp, khẳng định là toà n bá»™ cao thá»§ cá»§a Thiên bang và Nghịch Thiên há»™i dồn lại. Phẩy tay má»™t cái, Tá» VÅ© thu hết toà n bá»™ những cái xác đó và o trong Nguyệt Thi, tháºm chà đối vá»›i má»™t “ngưá»i quen†là Sư nhân Tiêu Dược cÅ©ng chẳng nhìn qua má»™t mảy. Lúc nà y, còn có má»™t thứ khác Ä‘ang thu hút sá»± chú ý cá»§a hắn.
Bà máºt cá»§a Là Thiên Hà nh.
Tá» VÅ© chầm cháºm bước và o trong ná»™i sảnh, cÅ©ng chÃnh là căn cứ bà máºt cá»§a Thiên bang, má»—i bước Ä‘i Ä‘á»u tháºp phần tá»± tin, tưởng như đối vá»›i nÆ¡i nà y đã vô cÅ©ng quen thuá»™c. Lần nà y, gã trở vá» Äông Phương lục địa, ban đầu là muốn đối phó vá»›i Cương thi đế quốc Ä‘ang Ä‘iên cuồng bà nh trướng, nhưng sau khi liên lạc vá»›i Lá»™ Khiêm, thì liá»n chuyển mục tiêu qua đám Thiên bang nà y. Cùng vá»›i Lá»™ Khiêm, Lệ Sa Nhã Trân và Nhã Dạ chư nữ Ä‘i đến nÆ¡i nà y, gã vốn tưởng chuyến nà y cÅ©ng phải tốn má»™t phen công sức, không ngá» lại gặp ngay lúc Nghịch Thiên há»™i tấn công Thiên bang, thà nh ra thuáºn tay “ngư ông đắc lợiâ€, cuối cùng không mất má»™t giá»t mồ hôi đã táºn diệt cả hai. Bất quá, những thứ nà y trong mắt cá»§a Tá» VÅ©, cÅ©ng chẳng đáng quan tâm. Thứ mà hắn quan tâm, chÃnh là cái bà máºt đã ám ảnh cả Ä‘á»i Là Thiên Hà nh kia. Rốt cuá»™c, đó là thứ gì lại khiến cho hắn si mê đến váºy, và lại cần đến Tá», Vong Ma pháp sư để giúp hắn giải ra bà máºt đó ? Câu trả lá»i, chÃnh là ở nÆ¡i nà y.
Trước mặt Tá» VÅ© là má»™t đạo cấm chế, sau đạo cấm chế đó là má»™t đưá»ng hầm dẫn xuống lòng đất. Không mất má»™t giây suy nghÄ©, Tá» VÅ© trá»±c tiếp bước qua cái cấm chế đã từng khiến Là Thiên Hà nh tá»± hà o, không tốn má»™t mảy may công sức đã há»§y diệt nó hoà n toà n, hướng tá»›i cái thứ khà tức Ä‘ang tán phát ra từ trong đưá»ng hầm mà đi tá»›i. Thá»±c lá»±c cá»§a Tá» VÅ© lúc nà y, đã tuyệt đối vượt xa so vá»›i cái gá»i là Thánh cấp cấp mưá»i trên Vô Táºn giá»›i.
Ãnh sáng.
Sâu trong đưá»ng hầm tối tăm là má»™t khoảng không gian khá rá»™ng được chiếu sáng bởi má»™t thứ ánh sáng cá»±c kì thuần khiết. ÄÆ°a mắt nhìn xung quanh, Tá» VÅ© phát hiện ra những đồ váºt hết sức kì lạ, những con ngưá»i trong những bá»™ y phục cÅ©ng kì lạ không kém, Ä‘ang đứng yên bất động.
Toà n bá»™ những thứ nà y đã chết, hÆ¡n nữa còn là chết rất lâu rồi. Nhưng, tình trạng cá»§a chúng, từ ngưá»i cho đến váºt, Ä‘á»u còn nguyên như má»›i, khẳng định là do chịu tác dụng cá»§a thứ ánh sáng kì lạ nà y.
Khoảng không gian nà y khá dà i, vá»›i những khối kiến trúc kì lạ nằm ở hai bên, cá»™ng thêm con đưá»ng ở giữa, khiến Tá» VÅ© liên tưởng đến má»™t con phố. Trên con phố ấy, là hÆ¡n má»™t trăm con ngưá»i bất động, vá»›i đủ thứ y phục kì quái khác nhau, từ những chiếc quần chỉ dà i tá»›i gối cá»§a má»™t số nam tá», hay những chiếc áo nhá» xÃu chỉ che được phần ngá»±c vá»›i hai cái dây vắt qua vai cá»§a và i thiếu nữ. Không chỉ thế, má»™t và i trong số há», còn Ä‘ang ngồi trong những chiếc há»™p kim loại vá»›i bốn bánh hai bên, chừng như là phương tiện di chuyển cá»§a há»â€¦ Bất quá, thứ mà Tá» VÅ© chú ý nhất, lại không phải những thứ đó, mà chÃnh là má»™t cái hố nằm ở chÃnh giữa con đưá»ng. Thứ ánh sáng kì lạ đó phát ra từ đây.
Không do dá»±, Tá» VÅ© tung mình nhảy xuống cái hố ná», chầm cháºm hạ thân xuống khoảng không gian bên dưới. Khoảng cách nà y tương dối dà i, nhưng Tá» VÅ© không vá»™i vã, bởi vì cà ng xuống tá»›i nÆ¡i, má»™t thứ khà tức kì lạ và thần thánh lại cà ng tá»a ra mãnh liệt, là hiện thân cho má»™t loại lá»±c lượng mà Tá» VÅ© cÅ©ng phải kiêng nể và i ba phần. Không vá»™i vã, nhưng cuối cùng, Tá» VÅ© cÅ©ng xuống tá»›i đáy.
Lại là một xác chết.
Không phải xác chết cá»§a con ngưá»i, mà là xác chết cá»§a Thần.
Äây không phải là má»™t vị thần giống như Quang Dương Thần hay Hắc Ãm Ma Thần trong truyá»n thuyết cá»§a Vô Táºn giá»›i, vì những kẻ đó, vá»›i Tá» VÅ©, chỉ là những cưá»ng giả hùng mạnh báºc nhất mà thôi. Nhưng kẻ nà y, cái xác chết nà y, Tá» VÅ© công nháºn đó là Thần.
Một vị Thần thực sự.
Vị Thần có thân hình không lá»›n, sau lưng có má»™t đôi cánh chim giống như Thần tá»™c cá»§a Vô Táºn giá»›i, Ä‘ang cụp lại che Ä‘i gần hết thân hình y, chỉ để lá»™ ra má»™t khuôn mặt trung niên vá»›i những đưá»ng nét đẹp tuyệt như má»™t bức tượng. Dù y đã chết, nhưng trên ngưá»i y vẫn tá»a ra má»™t thứ khà tức thần thánh phi thưá»ng, khiến cho ngưá»i khác vừa nhìn thấy đã cảm thấy kÃnh ngưỡng chỉ muốn quỳ xuống. Äây, khác vá»›i thứ khà tức hùng mạnh cá»§a những kẻ như Quang Dương Thần hay Hắc Ãm Ma Thần. Äây, má»›i thá»±c sá»± là Thần.
Trong truyá»n thuyết cá»§a Vô Táºn giá»›i không nhắc đến vị Thần nà y, nhưng xác cá»§a y ở đây, tức là y từng tồn tại. Váºy thì, y tồn tại và o thá»i Ä‘iểm nà o ???
Những cái xác trên kia, cÅ©ng từng là những con ngưá»i, nhưng từ trước đến nay, Tá» VÅ© chưa từng nghe qua vá» cái gì hay bá»™ tá»™c nà o giống thế. Váºy thì, há» tồn tại và o thá»i Ä‘iểm nà o ?
Nếu có má»™t kẻ nà o đó trên thế giá»›i nà y trả lá»i được câu há»i đó, thì kẻ đó, chÃnh là Tá» VÅ©.
Giá» thì Tá» VÅ© đã hiểu tại sao Là Thiên Hà nh lại cần đến những Tá», Vong Ma pháp sư cưá»ng đại để giúp lão tìm hiểu vá» cái bà máºt nà y. Nhiá»u xác chết như váºy, không phải là chuyên môn cá»§a loại chức nghiệp nà y hay sao ?
Không suy nghÄ© thêm nhiá»u, Tá» VÅ© hÃt nhẹ má»™t hÆ¡i, chầm cháºm ngưng tụ hắc ám năng lượng trong cÆ¡ thể, Ä‘oạn từ tốn giÆ¡ tay ra trước mặt vị Thần ná», cố gắng thâm nháºp và o kà ức có lẽ đã trải qua hà ng tỉ năm ấy. Rốt cuá»™c, bên trong vị Thần nà y, ẩn chứa những gì ?
“Oanhâ€
Tinh thần cá»§a Tá» VÅ© bị chấn ngược trở lại bởi má»™t thứ khà tức thần thánh vô bỉ phát ra từ ngưá»i vị Thần. Không có thứ hùng khà bức ngưá»i, chỉ là má»™t sá»± thánh khiết không chút tì vết, khiến cho trong lòng Tá» VÅ© không khá»i có chút xao động. Xao động, không biết hắn là m thế nà y có đúng không ?
Rất nhanh sau đó, TỠVũ đã gạt bỠsự xao động đó. Những gì hắn muốn, hắn phải là m cho bằng được.
Äem tinh thần lá»±c hòa cùng hắc ám năng lượng, Tá» VÅ© từng chút, từng chút má»™t xâm thá»±c thứ khà tức thần thánh Ä‘ang cản trở hắn thâm nháºp và o kà ức cá»§a vị Thần ná». Cứ má»—i má»™t giây, hắn lại tiến đến gần hÆ¡n, đồng thá»i việc muốn tiên thêm bước nữa cÅ©ng khó khăn hÆ¡n gấp bá»™i. Bất quá, Tá» VÅ© biết, hắn cuối cùng cÅ©ng sẽ thà nh công.
“Bụpâ€
Và hắn đã thà nh công.
Trái vá»›i dá»± Ä‘oán cá»§a Tá» VÅ©, kà ức cá»§a vị Thần rất có thứ tá»±, rất có lá»›p lang, hệt như Ä‘ang mở ra trước mắt hắn má»™t quyển sách váºy, má»—i má»™t chi tiết Ä‘á»u vô cùng rõ rà ng. HÆ¡n nữa, đó lại không chỉ là kà ức cá»§a vị Thần khi còn sống, mà thông qua con mắt cá»§a vị Thần, Tá» VÅ© còn nhìn thấy tất cả những sá»± kiện đã xảy ra trong phạm vi thần thức cá»§a vị Thần sau khi y chết. Thần thức cá»§a vị Thần nà y, gần như đã bao trùm cả Vô Táºn giá»›i.
Nói cách khác, Tá» VÅ© chÃnh là đang tiếp cáºn vá»›i quyển sách lịch sá» chi tiết và rõ rà ng nhất thế giá»›i.
Vũ trụ, thì ra đã được hình thà nh như thế.
Vô Táºn giá»›i, thì ra đã được hình thà nh như thế.
Cuồng Bạo Thâm Hải, thì ra đã được hình thà nh như thế.
Tiếp nháºn kà ức cá»§a vị Thần ná», mà bây giỠđược hắn gá»i là Tối Cổ Thượng Thần, cái nhìn và cách là giải cá»§a Tá» VÅ© đối vá»›i thế giá»›i bá»—ng nhiên trở nên sâu sắc hÆ¡n, thâm thúy hÆ¡n. Và , cÅ©ng từ giây phút nà y, hắn má»›i chÃnh thức trở thà nh má»™t vị Thần má»›i cá»§a Vô Táºn giá»›i.
Hết chương LXXVII
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
11-06-2010, 11:57 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 78 : Biệt Lộ Khiêm
Nguồn: TTV
- Cung nghinh Lịch Äế !!!!
- Cung nghinh Lịch Äế !!!!!!
Không gian vốn đã trở nên u ám trong và i ngà y gần đây cá»§a Quyện Long thà nh bá»—ng chốc bị chan đầy bởi những thanh âm khà n đặc, nghèn nghẹn cá»§a hà ng vạn những bá»™ khô cốt, cương thi… Lúc nà y, toà n bá»™ Bất Tá» tá»™c, chỉ ngoại trừ binh Ä‘oà n tiên phong cá»§a Thiên Phạt, Ä‘á»u đã tá» tá»±u tại Quyện Long thà nh để chà o đón vị chúa tể cá»§a chúng, Lịch Äế.
LÆ¡ lá»ng trên bầu trá»i cá»§a tòa tà n thà nh, má»™t vòng tròn Ä‘en kịt tán phát ra thứ khà tức âm lãnh chết chóc Ä‘ang không ngừng xoay chuyển. Từ trong đó, má»™t thân hình cao dong dá»ng bá»—ng chầm cháºm bước ra, khiến cho thứ khà tức âm lãnh chết chóc ná» bá»—ng chốc như được nhân lên gấp ngà n lần, cÆ¡ hồ có thể khiến cho ngưá»i ta chỉ nhìn thấy cÅ©ng đủ vong mệnh. Ngưá»i đó, toà n thân chìm trong má»™t chiếc áo choà ng mà u Ä‘en chỉ để lá»™ ra hai đốm sáng ở hai con mắt, từ tốn hạ thân xuống má»™t chiếc ngai đã được thá»§ hạ đặt sẵn ở tòa tháp trung tâm cá»§a Quyện Long thà nh, lặng lẽ ngắm nhìn toà n bá»™ Bất Tá» tá»™c nhân Ä‘ang quỳ phục dưới mặt đất. Y yên lặng, nhưng lại tá»a ra thần thái vừa quyá»n uy lại vừa khá»§ng bố, so vá»›i bất cứ vị đế vương nà o cá»§a nhân loại Ä‘á»u vượt trên rất xa, chÃnh là Lịch Äế cá»§a Bất Tá» tá»™c. Trầm ngâm và i giây, Ä‘oạn bà n tay cá»§a y phất khẽ.
- Tạ Lịch Äế !!!
Theo cái phất nhẹ ấy cá»§a Lịch Äế, thần dân cá»§a y bắt đầu cháºm rãi đứng lên, quy cá»§ so vá»›i quân đội cá»§a loà i ngưá»i chỉ có hÆ¡n chứ tuyệt không có kém.
- Bất Diệt, bước tiếp theo của kế hoạch đã chuẩn bị xong chưa ?
Hướng đến má»™t trong hai kẻ đứng đầu Ä‘oà n ngưá»i, Lịch Äế cháºm rãi lên tiếng. Thanh âm thấp, trầm, mang theo má»™t thứ quyá»n uy tuyệt đối cá»§a báºc bá giả. Y vừa dứt lá»i, kẻ được gá»i là Bất Diệt tức thì bước lên, cung kÃnh đáp:
- Hồi bẩm Lịch Äế, má»i thứ Ä‘á»u đã sẵn sà ng. Chỉ cần ngưá»i ra lệnh, Thiên Phạt quân Ä‘oà n sẽ láºp tức có thể tấn công và o Lạc Việt quốc. Hiện tại, Thiên Phạt tướng quân vẫn Ä‘ang đóng tại biên giá»›i hai nước Lạc Việt và Hoà ng Ưng.
- ÄÆ°á»£c, má»i thứ cứ theo kế hoạch mà tiến hà nh !
Nói xong, hai đốm tinh quang nÆ¡i hai con mắt cá»§a Lịch Äế bá»—ng nhiên tắt ngúm, cứ như thể là y đã nhắm mắt dưỡng thần váºy. Bất Diệt tất nhiên chẳng dám nấn ná lâu, liá»n thinh lặng vẫy tay má»™t cái. Tức thì, tất cả Bất Tá» nhân có mặt tại quảng trưá»ng liá»n dần dần tản ra, trở vá» vá»›i công việc hà ng ngà y cá»§a mình, nhóm thì sá»a chữa vÅ© khÃ, nhóm thì rèn luyện vÅ© kÄ©, nhóm thì táºp luyện ma pháp, so vá»›i quân doanh cá»§a loà i ngưá»i tuyệt nhiên không khác má»™t mảy, chỉ là vá»›i kỉ luáºt cao hÆ¡n mà thôi.
- Ngươi…
Ngưá»i đội trưởng cá»§a đội cảnh vệ hoà ng cung Lạc Việt quốc chỉ có thể thốt lên má»™t tiếng như thế rồi tắt ngúm, bởi vì khà thế cá»§a ngưá»i lạ mặt Ä‘ang đứng trước gã không phải là má»™t thứ khà thế cho phép gã có thể há»—n láo. Băng lãnh, âm trầm, nhưng hÆ¡n hết là má»™t thứ khà tức kì lạ khiến cho ngưá»i ta vừa má»›i nhìn thấy đã nảy sinh sá»± kÃnh ngưỡng. Thứ khà tức cá»§a Thần.
- Báo với quốc vương của ngươi, có TỠVũ cầu kiến !
Tá» VÅ© tất nhiên chẳng để thứ tiểu nhân váºt nà y và o mắt, nhưng cÅ©ng không muốn là m khó hắn, mà chỉ thong thả lên tiếng.
TỠVũ, hiện tại đã khác.
Sau khi tiếp cáºn vá»›i kà ức cá»§a vị Tối Cổ Thượng Thần ná», những phần khiếm khuyết cá»§a hắn gần như đã được hoà n thiện, những Ä‘iá»u mà trước kia hắn thắc mắc, thì giá» hắn đã hiểu rõ. Hắn được sinh ra có phải là thiên ý không ? Hắn trở thà nh Thần có phải là thiên ý không ? Tuyệt đối không. Thế giá»›i nà y là má»™t thế giá»›i không có quy luáºt. Vì không có quy luáºt, thế nên nó rất bấp bênh. Và , khi Tá» VÅ© hiểu được sá»± bấp bênh ấy, thì hắn bá»—ng nhiên có má»™t ý muốn. Hắn sẽ giữ cho nó cân bằng.
- Minh Thần tôn kÃnh !
Lạc Vương vốn đã chuẩn bị rất nhiá»u lá»i để nói sau khi được nghe những gì Thiên Nhạn kể vá» Tá» VÅ©, nhưng khi gặp hắn, thì ông chỉ có thể thốt lên như thế. Những Ä‘iá»u mà Thiên Nhạn kể vá»›i ông, đã không đủ để giúp ông hình dung ra con ngưá»i nà y…không, là vị Thần nà y má»›i đúng. Là vua cá»§a má»™t nước, ông tất nhiên phải có cái thứ khà thế uy bá thiên hạ, nhưng đứng trước Tá» VÅ©, thì chÃnh bản thân ông lại thấy mình hèn kém. Thần, đây má»›i Ä‘Ãch thá»±c là Thần.
- Ta muốn, quân đội cá»§a các ngưá»i, hoà n toà n triệt thoái khá»i biên giá»›i vá»›i Hoà ng Ưng đế quốc.
Tá» VÅ© nói, bằng thứ chất giá»ng băng lãnh mà uy quyá»n, khiến cho Lạc Vương dù Ä‘ang muốn nói gì đó, cÅ©ng chỉ có thể cúi đầu nháºn mệnh. Không muốn nấn ná lâu, Tá» VÅ© từ từ nhấc mình lên không, bá»—ng nhiên như nhá»› ra gì đó, liá»n cúi xuống há»i:
- Ta nghe nói, nhị công chúa của ngươi vừa mới xuất giá ?
Lạc Vương tức thì toà n thân phát lãnh, trong lòng láºp tức nghÄ© ngay đến tình huống xấu nhất là vị Thần nà y muốn con gái cá»§a ông ta. Bất quá, lạc Vương cÅ©ng không phải má»™t vị vua hồ đồ, đã rất nhanh lấy lại được sá»± bình tÄ©nh, liá»n cung kÃnh đáp:
- Äúng váºy, thưa Minh Thần. Hai ngưá»i con gái cá»§a ta Ä‘á»u đã được gả cho Lạc Long, tân Việt Vương cá»§a Lạc Việt quốc…
- Váºy, hãy cho ta gá»i lá»i chúc mừng đến nhị công chúa, cÅ©ng là lá»i xin lá»—i cá»§a đứa bé mưá»i năm trước tá»›i nà ng. Äồng thá»i, những đứa con cá»§a nà ng, sẽ nháºn được lá»i chúc phúc cá»§a ta.
Nhá»› lại năm đó khi mình nhìn chằm chằm và o Thiên Nhạn khiến cho nà ng ta phát đỠmặt, trong lòng Tá» VÅ© không ngá» cÅ©ng có chút vui vẻ, Ä‘oạn quay mình bay Ä‘i, chỉ để lại trên ná»n trá»i Lạc Việt quốc má»™t luồng hắc quang vừa hôn ám lại vừa thần thánh.
- Ai dà , ta đồ chừng những đứa con cá»§a Nhạn Nhi sau nà y sẽ có má»™t tương lai không tầm thưá»ng !
Dịch Viện chá»§ từ đằng sau bước lại, chầm cháºm nói vá»›i Lạc Vương, trong đôi mắt hướng vá» phÃa Tá» VÅ© vừa khuất bóng chừng như vẫn còn lưu lại má»™t tia sùng kÃnh. Thần, trong Ä‘á»i ông cuối cùng cÅ©ng có má»™t lần được táºn mắt nhìn thấy Thần.
- Ta cÅ©ng hi vá»ng váºy…Dịch huynh, huynh nghÄ© thế nà o vá» mệnh lệnh cá»§a Minh Thần vừa rồi ?
- Ta nghÄ© ngưá»i muốn được rảnh tay để đối phó vá»›i lÅ© Cương thi đó thôi. Bất quá, huynh vẫn có thể cá» và i thám tỠđến để theo dõi tình hình, ta nghÄ© Thất Ảnh là má»™t ngưá»i thÃch hợp…
- Váºy được, không biết có phải ta đã già rồi không, nhưng trút được thứ gánh nặng nà y sang vai Minh Thần, ta quả thá»±c là thấy rất nhẹ nhõm…
- Ha, ta biết thừa là huynh thấy nhẹ nhõm vì không phải phái con rể cá»§a mình Ä‘em quân ra tráºn… hắc hắc, thá» nghÄ© xem hai vị tân nương cá»§a chúng ta vừa má»›i lên xe hoa đã phải tiá»…n phu quân xuất chinh sẽ “đối xá»â€ thế nà o vá»›i ngưá»i “chá»§ mưu†đây…
- Hừ, con gái cá»§a ta Ä‘á»u biết suy nghÄ©, nếu Lạc Long thá»±c sá»± phải ra tráºn, thì dó cÅ©ng là vì dân vì nước, chúng sao lại có thể trách ta chứ…
Sau khi trút bỠđược gánh nặng từ bao ngà y nay, hai ngưá»i bạn già chà cốt lại bắt đầu đùa vui tếu táo. Lúc nà y, nhìn từ xa thì cả hai rất giống những báºc quân chá»§ Ä‘ang bà n bạc chuyện đại sá»±, còn nếu lại gần mà nghe, hẳn ai ai cÅ©ng sẽ phải lắc đầu không thôi.
Nằm giữa biên giá»›i Lạc Việt quốc và Hoà ng Ưng đế quốc là má»™t dải bình nguyên tương đối bằng phẳng, bên trên chỉ có duy nhất má»™t loại cây Ä‘ay cao ngang đầu gối, là má»™t địa phương vô cùng thÃch hợp cho việc dà n quân xung tráºn. Bất quá, đã hÆ¡n má»™t trăm năm nay, tại chốn bình nguyên nà y chưa từng xảy ra bất cứ má»™t tráºn chiến nà o dù là lá»›n hay nhá», đơn giản bởi lẽ cả Lạc Việt lẫn Hoà ng Ưng quốc Ä‘á»u luôn giữ thế “nước sông không phạm nước giếng†vá»›i nhau, vô hình chung đã mang lại cho nÆ¡i đây má»™t vẻ yên bình hiếm có.
Và , cái vẻ bình yên ấy, đã sắp bị phá vỡ.
Dõi mắt nhìn vá» phÃa bên kia cá»§a bình nguyên, nÆ¡i có đại đội tiên phong cá»§a Cương thi đế chế Ä‘ang chiếm đóng, đôi đồng tá» mà u tÃm cá»§a Tá» VÅ© chỉ khẽ động rồi lại trở vá» vẻ phẳng lặng như thưá»ng. Trình Tưởng đã từng đỠcáºp đến tá»™c nhân cá»§a hắn, đó có thể chÃnh là “tá»™c nhân†mà lão nhắc tá»›i. Thế nhưng, lão cÅ©ng muốn Tá» VÅ© cứu lấy thế giá»›i nà y, mà đám “tá»™c nhân†đó thì rõ rà ng Ä‘ang Ä‘i theo con đưá»ng ngược lại. Rốt cuá»™c, thì Trình Tưởng muốn hắn phải là m gì ?
- Tá» VÅ©, chà ng vẫn nghÄ© đến những lá»i cá»§a gia gia à ?
Y Nhược vốn Ä‘ang cùng vá»›i Nhã Dạ, Lục Nhi và Äinh Äang chÆ¡i đùa bá»—ng nhìn hắn và lên tiếng há»i. Từ sau cái đêm hôm đó, Tá» VÅ© đã không cho phép các nà ng gá»i mình là chá»§ nhân nữa, ngoà i ra còn kể hết những gì mình từng trải qua cho các nà ng nghe, chÃnh thức coi cả bốn là nữ nhân cá»§a mình. Ba ngưá»i kia thì không nói, riêng Nhã Dạ cÅ©ng không há» phản đối. Trong thâm tâm, nà ng biết mình là ngưá»i được Tá» VÅ© yêu nhất, hÆ¡n nữa còn thấu hiểu được quá khứ không há» hạnh phúc cá»§a những ngưá»i đồng sà ng, thà nh ra không những không ghen tị, mà đối vá»›i há» còn có phần nhưá»ng nhịn. CÅ©ng bởi vì thế, dù nà ng là ngưá»i Ãt tuổi nhất trong cả bốn, nhưng lại được mặc nhiên thừa nháºn là đại tỉ, đứng trên Y Nhược, Lục Nhi và cuối cùng là Äinh Äang.
- Tráºn chiến nà y có lẽ sẽ có đôi chút nguy hiểm, các nà ng nhất định phải luôn ở sát bên ta !
Tá» VÅ© không trả lá»i trá»±c tiếp và o câu há»i, mà chỉ dịu dà ng nói. Nhìn hắn, chư nữ Ä‘á»u đồng loạt gáºt đầu. Äừng nói đây là yêu cầu cá»§a hắn, mà cho dù hắn không yêu cầu, thì kể cả có chết, các nà ng cÅ©ng sẽ không bao giá» rá»i xa hắn ná»a bước. Bởi vì, nam tá» thần thánh nà y, chÃnh là là do duy nhất để các nà ng còn tồn tại.
- Chủ nhân !
Hiện tại, ngưá»i còn gá»i Tá» VÅ© là chá»§ nhân, chỉ có mình Lá»™ Khiêm mà thôi.
- Thế nà o rồi ?
- Quân doanh bố trà cẩn máºt, sÄ© tốt tháºp phần cảnh giác, kỉ luáºt quân đội được chấp hà nh tuyệt đối… cho dù là má»™t vị tướng quân tà i ba nhất cá»§a con ngưá»i cÅ©ng chỉ có thể là m được như thế mà thôi.
- Váºy được, chúng ta chuẩn bị tấn công !
Má»i chuyện Ä‘á»u không ngoà i dá»± Ä‘oán cá»§a Tá» VÅ©, váºy thì hắn cÅ©ng không còn gì phải suy nghÄ© nữa. Äúng lúc hắn định phiêu thân bay lên, thì Lá»™ Khiêm lại đột nhiên lên tiếng, khuôn mặt rắn rá»i trong thoáng chốc lá»™ ra má»™t thứ quyết tâm lạ kì.
- Chá»§ nhân, sau cuá»™c chiến lần nà y, hi vá»ng ngưá»i có thể cho ta được li khai.
- Vì sao váºy ?
Trong ánh mắt Tá» VÅ© có thoáng má»™t chút thú vị. Lá»™ Khiêm, con ngưá»i nà y không lẽ đã tìm ra là tưởng sống má»›i rồi sao ?
- Má»™t Miêu nữ, nà ng đã vì ta mà trá»ng thương, ta không thể bá» mặc nà ng được…
Miêu nữ mà Lá»™ Khiêm nói, đương nhiên là Lệ Sa Nhã Trân. Trong Ä‘oạn thá»i gian y cùng nà ng chiến đấu chống lại sá»± truy sát cá»§a Thiên Bang, cả hai đã dần dần nảy sinh tình cảm. Äến cuối cùng, trong má»™t lần giao đấu hung hiểm, Lệ Sa Nhã Trân đã vì tình lang mà đỡ cho y má»™t nhát kiếm hiểm độc, vết thương tuy không nguy hiểm đến tÃnh mạng, nhưng đã khiến cho nà ng yếu Ä‘i rất nhiá»u. CÅ©ng vì lẽ nà y, mà ngay khi liên lạc lại được vá»›i Tá» VÅ©, Lá»™ Khiêm đã cùng hắn tấn công Thiên bang, chỉ là không ngá» lại bị Nghịch Thiên há»™i Ä‘i trước má»™t bước mà thôi.
- Váºy còn, con dao cá»§a ngươi, và trái tim cá»§a ta ?
- Ta đã nháºn ra má»™t Ä‘iá»u, ngà i hóa ra không có trái tim !
Tá» VÅ© báºt cưá»i. Trong quá khứ, dù trong tình huống nà o Ä‘i nữa, Tá» VÅ© cÅ©ng không thể báºt cưá»i như thế. Bất quá, hiện tại, hắn so vá»›i Tá» VÅ© trong quá khứ, đã triệt để thay đổi.
- Váºy ngươi Ä‘i Ä‘i ! Thá»±c ra mà nói, tráºn chiến nà y ta cÅ©ng không cần đến ngươi !
Lá»™ Khiêm nhìn hắn, cúi đầu, rồi từ từ biến mất. Hắn không biết, Tá» VÅ© cÅ©ng không biết, rằng lần chia tay nà y, lại là má»™t trong những nhân tố quan trá»ng cho sá»± đản sinh cá»§a má»™t vị Thần khác trên Vô Táºn giá»›i.
Hết chương LXXVIII
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 4 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
11-06-2010, 11:58 AM
Tiểu Thị Gia Tá»™c Trưởng LãoLiệt Dương gia đại công tá»Trá»ng sắc khinh bạn
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: Quang.binh
Bà i gởi: 3,096
Thá»i gian online: 3 tháng 2 tuần 3 ngà y
Thanks: 777
Thanked 66,632 Times in 2,361 Posts
Thi vương
Tác giả: Phiêu Vũ
Chương 79 : Bất TỠbà sự
Nguồn: TTV
- Bẩm báo tướng quân, những kẻ ở phÃa bên kia bình nguyên đột nhiên phát sinh dị biến.
Bởi vì Tá» VÅ© không há» che giấu khà tức, thế nên đám Bất Tá» tá»™c ở trong quân doanh đã sá»›m phát hiện mấy ngưá»i bá»n hắn. Bất quá, hai nước giao tranh, má»™t đám tình báo xa xa đứng nhìn cÅ©ng không phải sá»± tình gì đặc biệt, thế nên Thiên Phạt tịnh cÅ©ng không để ý nhiá»u, chỉ im lặng ngồi trong doanh trướng chá» lệnh cá»§a Lịch Äế ban tá»›i.
- Dị biến thế nà o ?
Thiên Phạt trầm giá»ng há»i. Gã quen biết Thám Miên đã cả chục năm, cho đến nay vẫn chưa từng thấy y kÃch động như váºy. Vá» phần Thám Miên, y lúc nà y Ä‘Ãch thá»±c là đang kÃch động, kÃch động đến mức không thể kÃch động hÆ¡n được nữa. Hi vá»ng cá»§a y, có lẽ đã tá»›i rồi.
- Có má»™t nam tá»â€¦nam tỠđó rất giống vá»›i ngưá»i mà Trình Tưởng đã kể…hÆ¡n nữa, hắn còn Ä‘ang triệu hồi Cương thi…
- Cùng đi với ta !
Thám Miên kÃch động, Thiên Phạt cÅ©ng kÃch động, nhưng gã thân là tướng quân, cố nhiên có quyá»n chá»§ động hÆ¡n nhiá»u, liá»n lao vút ra khá»i doanh trướng, cùng vá»›i phó tướng cáºn thân nhanh chóng xuất hiện bên ngoà i doanh trại.
Cái quái quỉ gì thế nà y !???
Tá» VÅ© Ä‘ang triệu hồi Cương thi. Cương thi đối vá»›i Bất Tá» tá»™c mà nói, là má»™t dạng sinh váºt cấp thấp vô cùng quen thuá»™c. Chỉ là , Cương thi do Tá» VÅ© gá»i ra, tất nhiên là có Ä‘iểm khác biệt.
Kể từ lúc hắn bắn đầu triệu hồi, cho đến khi Thiên Phạt xuất hiện bên ngoà i doanh trướng, bất quá cũng chỉ hơn một phút. Hiện tại, hơn một phần hai của dải bình nguyên nà y, đã bị lấp đầy bởi đám Cương thi do hắn triệu ra.
Nhà n nhã đứng giữa thinh không cùng vá»›i tứ nữ, toà n thân Tá» VÅ© phát xuất ra má»™t thứ khà thế thần thánh vô bỉ, không há» có ý Ä‘e dá»a mà vẫn khiến cho ngưá»i ta kÃnh sợ khiếp nhược. Không cần phải nói, chỉ cần nhìn hắn, là đã đủ để ngưá»i ta nháºn ra, hắn chÃnh là Thần.
- Ngươi là thống soái ở đây ?
Thanh âm không lá»›n, băng lạnh, và phảng phất má»™t vẻ uy quyá»n tá»™t độ.
- Ngươi…có biết má»™t ngưá»i…tên là Trình Tưởng hay không ?
Äứng trước áp lá»±c vô hình cá»§a Tá» VÅ©, Thiên Phạt trong lòng bá»—ng rá»™n lên bao nhiêu thứ cảm xúc quái dị. Quá sức hùng mạnh, quá sức cưá»ng hãn, ngưá»i mà Trình Tưởng kể cho hắn nghe không phải như thế nà y…nhưng, nếu như, đó lại Ä‘Ãch thá»±c là ngưá»i nà y…thì…kế hoạch chắc chắn sẽ thà nh công !
Nếu là trước kia, khi nghe từ miệng Thiên Phạt thốt ra cái tên Trình Tưởng, hẳn Tá» VÅ© sẽ có chút Ãt bất ngá». Hiện tại thì không như váºy, trải qua những thá» thách không ngừng, lại được tiếp cáºn vá»›i bà ẩn cá»§a vÅ© trụ, tâm tÃnh cá»§a hắn so vá»›i ngà y xưa đã cà ng kiên cưá»ng hÆ¡n, cÅ©ng là bình hòa hÆ¡n. Bất quá, tình cảm cá»§a hắn dà nh cho Trình Tưởng, thì chắc chắn không bao giá» phai nhạt.
- Äó, là gia gia cá»§a ta !
Và thế là , Thiên Phạt, Thám Miên, cÅ©ng như Bất Tá» tá»™c, đã “bắt†được hi vá»ng cá»§a mình.
Chuyện kể rằng, khi má»™t con ngưá»i chết Ä‘i ở Vô Táºn giá»›i, sẽ có ba trưá»ng hợp xảy ra. Má»™t, cả linh hồn và thể xác cá»§a ngưá»i đó Ä‘á»u chết, đó là má»™t cái chết hoà n toà n. Hai, linh hồn còn sống, nhưng thể xác thì chết, khi đó, linh hồn không còn nÆ¡i cư ngụ, sẽ theo má»™t hướng dẫn vô hình nà o đó, mà bay tá»›i má»™t thế giá»›i khác. Trưá»ng hợp thứ ba, linh hồn chết, nhưng thể xác sống, đó chÃnh là những “nguyên liệu†tuyệt vá»i mà Tá» Vong Ma pháp sư tìm kiếm để chế tạo Cương Thi. Thế nhưng, cái gì cÅ©ng có ngoại lệ, vì má»™t nguyên nhân nà o đó, mà má»™t ngưá»i lẽ ra đã chết hoà n toà n, nhưng lại cố bám vÃu lấy sá»± sống, hoặc bị má»™t cái gì đó nÃu giữ, trong má»™t trưá»ng hợp đặc biệt, sẽ trở thà nh má»™t dạng sinh váºt mà cả linh hồn lẫn thể xác Ä‘á»u ở trong tình trạng ná»a sống ná»a chết. Sống không ra sống, nhưng lại không thể chết, chÃnh là má»™t trong những dạng thức cá»§a Bất tá».
Lịch Äế, chÃnh là sinh váºt đầu tiên rÆ¡i và o trưá»ng hợp như thế. Lúc sinh tiá»n, y là má»™t Vong linh pháp sư hùng mạnh, cÅ©ng có chung má»™t ước nguyện giống như các đồng nghiệp cá»§a mình, chÃnh là đi tìm sá»± bất tá». Thế nhưng, đó, lại là má»™t cái Ä‘Ãch quá xa, mà tuổi Ä‘á»i cá»§a y thì hữu hạn, cho nên, mãi đến khi y sắp chết, ước nguyện cá»§a y vẫn chưa được hoà n thà nh. Y không cam tâm.
Không cam tâm đến mức điên rồ.
Y tự biến mình thà nh Cương thi.
Má»™t Cương thi không có chá»§ nhân thì sẽ thế nà o ? Nó cÅ©ng chẳng khác gì là má»™t thịt mang hình dáng con ngưá»i. Lịch Äế thà nh công trong việc biến mình thà nh Cương thi, nhưng vì không có chá»§ nhân, y đã trở ra má»™t dạng như thế… suốt 700 năm.
Lịch Äế đã chết suốt 700 năm, nhưng tham niệm cá»§a y thì chưa bao giá» dừng lại, cái mÆ¡ ước vá» má»™t sá»± bất tỠđó cứ tÃch tụ lại xung quanh thể xác Cương thi cá»§a mình, và lá»›n dần, lá»›n dần qua từng ngà y… Cho đến má»™t ngà y, cá»— Cương thi đó cỠđộng. Và , Bất Tá» nhân đầu tiên đã ra Ä‘á»i.
Sau đó má»™t Ä‘oạn thá»i gian, Lịch Äế đã tìm cho mình được má»™t địa phương là tưởng để phát triển cho cái mÆ¡ ước thứ hai cá»§a mình, mÆ¡ ước thống trị thế giá»›i.
Nói là má»™t địa phương, thì cÅ©ng không đúng lắm, vì chuẩn xác hÆ¡n, thì đó là má»™t không gian tồn tại song song vá»›i Vô táºn giá»›i, bên trong trà n ngáºp vong linh oán khÃ, là nÆ¡i thÃch hợp nhất cho má»™t kẻ như y sinh sống. Tất nhiên, y sẽ không sống má»™t mình.
Trải qua hà ng vạn năm, Lịch Äế không ngừng Ä‘i lại giữa hai thế giá»›i, thu tháºp những xác chết phù hợp vá»›i Ä‘iá»u kiện cá»§a mình, rồi dần dần xây dá»±ng lên má»™t đế chế ở không gian song song đó: Bất TỠđế chế.
Bất TỠđế chế, cÅ©ng giống như bất cứ đế chế nà o khác cá»§a con ngưá»i, quyá»n lá»±c táºp trung vá» má»™t mình Lịch Äế, bất cứ ai, bất cứ cái gì trong đế chế đó, Ä‘á»u là cá»§a y, vì y mà sống, theo lệnh cá»§a y mà chết. Bất quá, y đã không phát hiện ra, rằng mình đã mắc má»™t sai lầm.
Lịch Äế tất nhiên hoà n toà n có thể tạo ra má»™t đạo quân chỉ toà n Cương Thi chỉ biết răm rắp nghe lệnh, nhưng nếu thế, thì y sẽ chẳng khác nà o má»™t Vong linh pháp sư tầm thưá»ng. Cho nên, thứ mà y đã tạo ra, chÃnh là Bất Tá» tá»™c. Bất Tá» tá»™c khác vá»›i Cương Thi, há» có suy nghÄ© và ý chà riêng. Mà , má»™t khi đã có suy nghÄ© và ý chà riêng, thì sẽ chẳng ai có thể chịu cảnh nô lệ suốt Ä‘á»i, huống chi đây lại là má»™t cuá»™c Ä‘á»i bất tá» ?
Bên trong Bất TỠđế chế bắt đầu xuất hiện mầm mống phản loạn.
Chỉ là , mầm mống thì mãi chỉ là mầm mống, vì há» là do Lịch Äế tạo ra, há» không thể thắng được y. Cái mầm mống ấy, chỉ thá»±c sá»± biến thà nh hi vá»ng, khi Trình Tưởng xuất hiện.
Trình Tưởng, lúc sinh tiá»n là má»™t Tá» Vong Ma pháp sư cá»±c kì hùng mạnh, sau khi Ä‘i và o thế giá»›i cá»§a Bất Tá» nhân, đã rất nhanh chóng có được má»™t vị trà vừa phải tại đế chế nà y. Và , ngưá»i như lão, tất nhiên là m sao có thể chịu cảnh suốt Ä‘á»i là m con chó cho Lịch Äế ? Thế nên, rất nhanh chóng, lão cùng mầm mống phản loạn tại đế chế đã có liên lạc vá»›i nhau và tạo thà nh đội quân phản loạn đầu tiên trong lịch sá» Bất TỠđế chế. CHỉ là , cuá»™c phản loạn đã bị dáºp tắt nhanh chóng bởi quyá»n lá»±c chà cao vô thượng cá»§a Lịch Äế, Trình Tưởng cùng má»™t và i đầu lÄ©nh bị bắt và xá» tá». bất quá, trước khi bị giết chết lần thứ hai, Trình Tưởng vẫn còn kịp để lại cho những kẻ thuá»™c quân phản loạn đã thoát khá»i nanh vuốt cá»§a Lịch Äế má»™t tia hi vá»ng: Tá» VÅ©.
Lão tin, rất tin, rằng, nếu có má»™t ngưá»i có thể chiến thằng Lịch Äế và giải phóng cho toà n bá»™ Bất Tá» tá»™c, thì đó chÃnh là Tá» VÅ©. Kiệt tác cá»§a lão. Hà i nhi cá»§a lão.
Hôm nay, ở đây, trên bình nguyên nằm giữa biên giá»›i hai nước Lạc Việt và Hoà ng Ưng, Thiên Phạt cùng Thám Miên, hai trong số các đầu lÄ©nh cá»§a quân phản loạn, đã gặp được hi vá»ng cá»§a mình.
- Nếu là như váºy, thì hãy đưa ta Ä‘i gặp vua cá»§a các ngưá»i !
Sau khi nghe xong câu chuyện cá»§a Thiên Phạt, Tá» VÅ© chỉ khẽ phẩy tay, má»™t lần thu lại toà n bá»™ những Cương thi mà hắn đã triệu táºp ra trước đó. Nhìn thấy cảnh tượng chỉ trong chá»›p mắt mà hà ng vạn Cương thi đột nhiên biến mất, Thiên Phạt trong lòng không khá»i thở phà o bởi vì vẫn còn nhá»› kÄ© lá»i dặn cá»§a Trình Tưởng trước lúc lâm chung: “nhá»› kÄ©, gặp hắn, tốt nhất là cứ nói thẳngâ€.
- Váºy được, má»i ngà i và o doanh trướng cá»§a tôi, chúng ta sẽ nói chuyện nà y má»™t cách kÄ© hÆ¡n !
Bất Tá» nhân so vá»›i ngưá»i thưá»ng quả nhiên khác xa, dù trong lòng vẫn có má»™t sá»± sợ hãi nhất định đối vá»›i khà thế thần thánh cá»§a Tá» VÅ©, nhưng Thiên Phạt vẫn có thể giữ được thái độ không chút khẩn trương, so ra còn bình tÄ©nh hÆ¡n Lạc Vương không chỉ má»™t phần. Tất nhiên, chuyện nà y cÅ©ng có thể là vì Thiên Phạt hoà n toà n tin tưởng Tá» VÅ©. Äây má»›i là lần đầu tiên cả hai gặp mặt, nhưng thông qua lá»i cá»§a Trình Tưởng, ngưá»i đã hi sinh để cứu mạng gã, thì gã đã sá»›m coi Tá» VÅ© là cứu tinh rồi.
- Những kẻ ở đây Ä‘á»u là ngưá»i cá»§a ngươi à ?
Sau khi an tá»a tại doanh trướng cá»§a Thiên Phạt, Tá» VÅ© liá»n lên tiếng há»i. Lần nà y, không để chá»§ soái trả lá»i, Thám Miên đã nhanh nhẹn lên tiếng:
- Gần như là váºy, tất nhiên cÅ©ng có không Ãt gián Ä‘iệp cá»§a Lịch Äế. Lần nà y, hắn cố tình sắp xếp toà n bá»™ những kẻ có khả năng tạo phản như chúng tôi và o đội quân tiên phong phải đứng mÅ©i chịu sà o khi tấn công loà i ngưá»i, còn hắn thì ngồi sau ung dung hưởng lợi…
Gáºt gáºt đầu, Ä‘oạn Tá» VÅ© lại há»i tiếp:
- Tại sao Lịch Äế lại chá»n thá»i Ä‘iểm nà y để tấn công Vô Táºn giá»›i ? Theo phán Ä‘oán cá»§a ta, các ngươi chắc chắn chưa đủ lá»±c lượng để má»™t lần quét sạch cả thế giá»›i nà y.
- Cái nhìn cá»§a ngà i rất sắc sảo. Thá»±c ra mà nói, cuá»™c tiến công nà y cá»§a Bất Tá» tá»™c cÅ©ng không hẳn là do Lịch Äế. ÄÆ¡n giản má»™t lẽ, thế giá»›i cá»§a chúng ta đã sắp bị sụp đổ, cứ má»—i ngà y tại đó Ä‘á»u xuất hiện những lá»— hổng không gian không ngừng thôn phệ vạn váºt, cho nên, nếu chúng ta không chuyển Ä‘i, thì chắc chắn sẽ phải chịu cảnh diệt tá»™c mà thôi.
Quay sang Thám Miên, Tá» VÅ© liá»n há»i tiếp:
- Bất TỠtộc nhân, ai ai cũng thẳng thắn như các ngươi sao ?
- Thẳng thắn ? Tá» VÅ©, để ta nói cho ngà i biết, dưới sá»± thống trị cá»§a Lịch Äế, bá»n ta không được phép nói dối, không được phép thở mạnh, không được phép nói to, không được phép yêu đương, má»™t ngà y năm lần phải hướng tá»›i ngai và ng cá»§a hắn mà triá»u kiến…những cái luáºt lệ đó, lâu dần đã trở thà nh thói quen cá»§a bá»n ta rồi !
Thám Miên thở ra má»™t hÆ¡i dà i, khuôn mặt má»—i khi nhắc đến cái tên Lịch Äế Ä‘á»u có má»™t nét gì đó khiếp hãi như đã ăn và o tiếm thức. CÅ©ng đúng thôi, bởi gã đã phải sống quá lâu dưới uy quyá»n cá»§a Lịch Äế, sá»± sợ hãi đối vá»›i hắn đã ăn sâu và o trong tiá»m thức, đâu phải ngà y má»™t ngà y hai là có thể xóa bỠđược.
- Ồ… Bất TỠtộc các ngươi cũng có thể yêu ư ?
Lục Nhi ngồi phÃa sau Tá» VÅ© lúc nà y má»›i đột nhiên lên tiếng, trong ngôn từ và ngữ Ä‘iệu đã cố gắng hết sức để không lá»™ vẻ kinh ngạc, mà chỉ đơn thuần là thắc mắc mà thôi.
- Äúng váºy, chúng ta có suy nghÄ©, có ý chÃ, có tình cảm, biết yêu là chuyện đương nhiên. Bất quá, cÅ©ng không phải toà n bá»™ Bất Tá» tá»™c Ä‘á»u có thể yêu.
Äiá»u nà y thì Tá» VÅ© đại khái có thể Ä‘oán được, bởi thông qua những lá»i giá»›i thiệu sÆ¡ lược cá»§a Thiên Phạt, hắn cÅ©ng đã nắm được và i nhánh chá»§ng tá»™c cá»§a Bất Tá» tá»™c. Quả tháºt, hắn cÅ©ng không thể tưởng tượng ra được cái đám giòi bá» khổng lồ chuyên dùng là m “ngá»±a†cho đám kị sÄ© cấp thấp cá»§a Bất tá» tá»™c thì yêu như thế nà o.
- Váºy, các ngươi nhất định phải chiếm Vô Táºn giá»›i để là m nÆ¡i sinh sống ư ?
Há»i xong câu nà y, hai con mắt mà u tÃm cá»§a Tá» VÅ© đã xoáy chặt và o hai hốc mắt trống rá»—ng cá»§a Thiên Phạt, tá»±a như sẽ tuyệt đối không chấp nháºn má»™t câu trả lá»i khiến hắn không vừa ý.
- Tấn công Vô Táºn giá»›i là ý cá»§a Lịch Äế, còn đối vá»›i chúng ta, chuyện sau nà y thế nà o, thì Ä‘á»u phải trông cây và o ngà i. Tá» VÅ©, trước khi gặp ngà i, ta còn chưa tin lắm và o lá»i cá»§a Trình Tưởng, nhưng hiện tại, ta đã có thể dám chức, rằng ngà i chắc chắn sẽ có thể giúp chúng ta tìm ra má»™t phương cách chu toà n.
Bất Tá» tá»™c đúng là những kẻ thà nh tháºt, nhưng lại là những kẻ thà nh tháºt vô cùng thông minh.
Bất quá, Tá» VÅ© lại thÃch những kẻ thông minh thà nh tháºt nà y.
Hết chương LXXIX
Tà i sản của Tiểu Dương
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a Tiểu Dương
Từ khóa được google tìm thấy
äèåòà , åêàòåðèíáóðã , dam nam loan nu , ëèòûå , íåîáû÷íûå , ïèòàíèå , ïîäâåñíûå , ìîñêîâñêèé , phiêu vÅ© 4vn , phiêu vÅ© tac gia , tac gia phieu vu , thi vu , thi vuong , thi vuong / tien hiep , thi vuong 4vn , thi vuong 4vn eu , thi vuong 4vn phieu vu , thi vuong-phieu vu , thi vương , thi vương 4vn , truyen thi vuong 4vn , van nam thi vuong 4vn , ðåôåðàòè