02-02-2011, 03:54 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 70: Thống nhất tư tưởng.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
- Nhưng...
Cổ Hân rõ rà ng đã bị lá»i nói cá»§a Trần Thái Trung là m cho dao động, láºp trưá»ng cá»§a ông không còn kiên định như trước nữa.
- Nhưng mà sở công an cÅ©ng chỉ có má»™t chút quyá»n hạn mà thôi, có thể lo liệu được vụ án lá»›n như váºy sao?
- Muốn lấy được thà nh tÃch mà khôgn muốn mạo hiểm à ?
Thá»i khắc nà y, hắn có cảm giác mình giống như là má»™t ông chú bất lương Ä‘ang cầm má»™t chiếc kẹo dụ dá»— má»™t cô bé con.
- Äây là thà nh tÃch đó, lão Cổ, là thà nh tÃch! Chẳng lẽ ông muốn mãi mãi ở cái sở công an nà y sao?
- Phú quý... thì phải mạo hiểm mới đạt được!
- Nếu, nếu... cáºu có thể có chứng cứ chứng minh Quảng Thư Thà nh là m trái pháp luáºt thì tôi có thể tạm thá»i giữ bà máºt chuyện nà y ở trong sở.
Dã tâm sâu trong lòng của Cổ Hân rốt cục cũng đã bị Trần Thái Trung bắt thể hiện ra ngoà i.
- Äến lúc đó , tôi sẽ mở ra má»™t cái há»™i nghị tạm thá»i, thống nhất tư tưởng.
Ông tin tưởng rằng trong khoảng thá»i gian ngắn thì mình có thể phong tá»a tin tức được. Äạo lý rất đơn giản bởi vì ở trong sở công an, ông chÃnh là ngưá»i đứng đầu. Äối vá»›i vụ án nà y, hướng Ä‘i cá»§a ông cÅ©ng rõ rà ng. Cho dù cái vị phó sở trưởng nhiá»u chuyện Trương Hiểu Huyá»…n cÅ©ng không dám tác quái trong chuyện nà y. Ai biết được ở trong tỉnh hoặc trong trung ương liệu có ngưá»i nà o đối đầu vá»›i Quảng Thiên Lâm hay không? Tùy ý tiết lá»™ má»™t sá»± nghiêm trá»ng cá»§a vấn đỠnà y thì ai biết háºu quả sẽ thế nà o đây.
- Hôm nay?
Trần Thái Trung khẽ vỗ vỗ trán.
- Có thể khẩn trương một chút không? Tôi ngay cả việc Quảng Thư Thà nh ở đâu cũng không biết nữa.
- Äịa chỉ chá» lát nữa tôi sẽ đưa cho cáºu.
Cổ Hân đứng lên , vội và ng cầm lấy một số đồ dùng cá nhân.
- Äi thôi, Ä‘i cùng tôi đến sở được không? Äến lúc quay vá», thiên hạ sẽ trở nên đại loạn.
Sở trưởng Cổ cÅ©ng là má»™t ngưá»i Ä‘iển hình cho tÃnh cách cá»§a dân cá» bạc, má»™t khi đã quyết định được chá»§ ý thì liá»n quả quyết ngay láºp tức. Trên đưá»ng quay xe trở vá» sở, ông không ngừng hướng vá» phÃa Trần Thái Trung nói những thông tin liên quan đến Quảng Thư Thà nh.
Là m cảnh sát bây giá» phải mắt nhìn tai nghe tám hướng. Sở trưởng Cổ cÅ©ng không phải là ngoại lệ, tâm tình mong muốn thăng tiến cá»§a ông khá nặng, ông chẳng những biết chuyện trong công chúng cá»§a bà thư Quảng mà ngay cả những chuyện nhỠông cÅ©ng biết được không Ãt. Phòng ngân sách cá»§a bệnh viện nhân dân Hồng SÆ¡n Khu dưá»ng như là nÆ¡i bà thư Quảng thưá»ng lui tá»›i.
Xe còn chưa Ä‘i đến sở công an, Trần Thái Trung đã có đựoc không Ãt manh mối. Những manh mối nà y tuy chỉ là nghi ngá» mà thôi, cÅ©ng không phải là xác định hoà n toà n. Trong lòng hắn thầm nghÄ©, Quảng Thư Thà nh nà y liệu có phải được ưu đãi hay không?
- Thái Trung à , tôi giúp cáºu đến mức nà y rồi, bây giá» cáºu có thể cho tôi biết, ngưá»i đứng sau lưng cáºu là ai được không?
Cổ Hân rất muốn biết rõ vá» hắn, bởi vì chuyện nà y liên quan đến tiá»n đồ cá»§a mình, ai không quan tâm chứ?
- Äừng nói vá»›i tôi là chỉ có má»™t mình cáºu là m ra những chuyện nà y, cáºu có xem tôi là anh em tốt không?
- Ông cÅ©ng chỉ là lo cho mình mà má»›i há»i thế mà thôi.
Trần Thái Trung không lòng vòng, lạnh lùng trả lá»i. Tuy nhiên, hắn vẫn hảo tâm nói má»™t câu vá»›i Cổ Hân:
- Nhưng mà ông cứ việc yên tâm, ở tỉnh Thiên Nam, không có ngưá»i nà o dám trêu chá»c
Tà i sản của Tiểu Mùi
Chữ ký của Tiểu Mùi Hạnh Phúc
Khi ta có một việc gì đó để là m,
Một ai đó để yêu ,
Má»™t Ä‘iá»u gì đó để nghÄ©,
Và má»™t Ä‘iá»u gì đó để hi vá»ng....
02-02-2011, 03:58 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 71: Xuyên tưá»ng Thá»§y Hi Sanh.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Nghe được những lá»i nà y cá»§a Trần Thái Trung, sở trưởng Cổ thiếu chút nữa là lệ rÆ¡i đầy mặt:
- Thái Trung, cáºu tháºt tốt……
Bà thư Trần đã tá»›i, giá» phút nà y tất cả gánh nặng hắn mang trên vai Ä‘á»u tan thà nh mây khói, bà n giao rồi, bà n giao án mạng rồi, tất cả má»i việc, Ä‘á»u không liên quan đến ta nữa rồi.
Äúng như váºy, không có việc gì nữa rồi, cùng lắm thì, trong tương lai bà thư Trần bại tráºn, Cổ Hân hắn bất quả chỉ mang má»™t tá»™i danh là sÆ¡ suất trong việc giám sát - - không phải ai cÅ©ng có thể mở miệng ra là đại biểu cho tổ chức được!
Nhưng là , váºy thì đã sao? Chỉ cần có thể rá»i xa trung tâm cÆ¡n bão, đấu đá thông thưá»ng, sở trưởng Cổ vẫn có thể chống đỡ được, cùng lắm thì má»™t mình má»™t chức mà thôi, đó là việc công, chung quy so vá»›i việc bị đâm lén thì tốt hÆ¡n nhiá»u!
Nhìn má»i ngưá»i lần lượt rá»i Ä‘i, trong lòng Cổ Hân bá»—ng cảm thấy có chút không đà nh lòng, quay đầu lại nhìn Trần Thái Trung:
- Thái Trung, cáºu định xá» lý chuyện nà y như thế nà o?
“Xá» lý như thế nà o ư?†Trần Thái Trung thá»±c không Ä‘em chuyện nà y để ở trong lòng, hắn chỉ má»™t má»±c cân nhắc xem chuyện nà y có thể mang đến thà nh tÃch như thế nà o cho bản thân, có thể là m mình tăng thêm má»™t báºc được không?
- Không phải là rất đơn giản sao? Tôi cho ngưá»i lôi Quảng Thư Thà nh đến, muốn sống thì giao ra toà n bá»™, muốn chết. Hừ, tôi cho hắn chết!
Như thế nà o mà những lá»i nà y nghe có vẻ trà n ngáºp mùi máu tanh váºy, chẳng qua lá»±c chú ý cá»§a Cổ Hân cÅ©ng không đặt ở đây, hắn nhất thá»i kinh hô:
- Thái Trung cáºu có lầm không váºy? Những ngưá»i đó, cáºu chặt đứt tiá»n đồ cá»§a hắn thì cÅ©ng không khác gì giết chết hắn, mong đợi hắn khai ra? Cáºu đừng có nằm mÆ¡!
- Mặc kệ là như thế nà o, tôi phải đến nhà hắn trước đã, xem có thể tìm được thứ gì không.
Trần Thái Trung là phái hà nh động, nói đến đây trong ngưá»i đã có chút rục rịch rồi.
- Lão Cổ, chá»— cá»§a ông có ngưá»i nà o là chuyên gia khám nhà không?â€
- Việc nà y, đúng là cáºu không thể trông cáºy và o cảnh sát được, cảnh sát xét nhà động tÄ©nh quá lá»›n, muốn tìm đồ, cáºu có thể dùng tá»›i bá»n đạo chÃch.
Cổ Hân rất nghiêm túc đưa ra đỠnghị.
- Nếu không, tôi Ä‘em mấy tên có tiá»n án xuyên tưá»ng ở ngoà i đến giá»›i thiệu cho cáºu được không?â€
Xuyên tưá»ng là ám ngữ, chuyên dùng chỉ loại đạo chÃch chuyên môn và o nhà trá»™m cắp.
- Không cần, tiện thể dùng tên đạo chÃch kia Ä‘i.
Trần Thái Trung không hiểu được nhiá»u như váºy, chẳng qua hắn cÅ©ng không muốn là m cháºm trá»… thá»i gian.
- Tôi dẫn hắn đi, ông không lo lắng sao?
- Xem cáºu nói kìa, hai ta là như thế nà o?
Cổ Hân sầm mặt:
- Muốn đưa đi thì cứ trực tiếp dẫn đi, không đưa vỠcũng chẳng sao cả!
Không trả vá», ý là xong việc thì có thể diệt khẩu tên đạo chÃch nà y. Chẳng qua, những lá»i nà y hắn không thể nói thẳng ra, hiển nhiên Trần Thái Trung cÅ©ng không thể lÄ©nh há»™i.
Äạo chÃch nà y quả thá»±c bị đánh rất thê thảm, khi Trần Thái Trung Ä‘i và o phòng thẩm vấn, hắn muốn ngẩng đầu lên nhìn xem ai Ä‘i và o, nhưng đáng tiếc, hắn không thể là m được!
Trần Thái Trung nhÃu mà y, nhấc tay lên, má»™t cá»— tiên linh khà bay thẳng đến chá»— tên đạo chÃch kia.
- Anh ngẩng đầu lên cho tôi!
Tên đạo chÃch kia chỉ cảm thấy cả ngưá»i mát lạnh, Ä‘au đớn toà n thân trong nháy mắt không cánh mà bay, nhịn không được ngẩng mạnh đầu lên, trong mắt trà n đầy vẻ không thể tin được, lắp bắp nói:
- Long…… anh là …… Ngưá»i cá»§a Long tổ?
- Mẹ nó, anh xem tiểu thuyết huyá»n huyá»…n nhiá»u quá à ?
Trần Thái Trung có chút giở khóc giở cưá»i, năm 97, huyá»n huyá»…n tiểu thuyết còn chưa thịnh hà nh ở đại lục mà ?
- ÄÆ°á»£c rồi, anh Ä‘i theo tôi!
Trần Thái Trung dẫn ngưá»i Ä‘i. Gã đạo chÃch tên là Thá»§y Hi Sanh nà y đương nhiên không có bất cứ phản kháng nà o, nhưng Tiểu Mã phụ trách tà i liệu lại có chút úp mở:
- Sở trưởng Cổ, mang Ä‘i cả váºt chứng cùng khẩu cung ban đầu, việc nà y…… Việc nà y không phù hợp vá»›i quy định.
- Quy định cÅ©ng là do con ngưá»i là m ra.
Sở trưởng Cổ âm trầm nói một câu.
- Nhanh bà n giao đi, tôi là lãnh đạo của anh, hay anh là lãnh đạo của tôi? Còn lắm chuyện, tin hay không tôi đá anh sang đội tuần tra?
Nhà cá»§a Quảng Thư Thà nh ở đâu, Trần Thái Trung đã sá»›m biết được, tìm má»™t miếng vải trùm kÃn mặt cá»§a gã đạo chÃch, phong bế lục thức cá»§a ngưá»i nà y, váºn khởi tiên linh khÃ, bắt pháp quyết “Vạn lý nhà n đìnhâ€, trong nháy mắt liá»n tá»›i được đó.
Váºn khởi thiên nhãn, Trần Thái Trung cẩn tháºn quan sát má»™t lúc, có chút thất vá»ng, nhà nà y sao lại không có ngưá»i nà o váºy? Hết cách, hắn không thể là m gì hÆ¡n là khải giải cấm chế cho gã đạo chÃch, cởi khăn bịt mặt cá»§a hắn ra, thấp giá»ng há»i:
- Nhìn cho rõ, chỗ anh ăn trộm có phải là tầng ba của ngôi nhà nà y?
Thá»§y Hi Sanh khoảng hÆ¡n bốn mươi tuổi, thân thể máºp mạp, vẻ mặt tương đối trung háºu, chỉ có trong đôi mắt ngẫu nhiên lại hiện lên má»™t tia giảo hoạt, má»›i có thể là m cho ngưá»i ta ý thức được đây không phải là má»™t kẻ đơn giản. Chẳng qua nhìn những ngón tay máºp mạp cá»§a hắn, vô luáºn là như thế nà o cÅ©ng không thể khiến cho ngưá»i ta nghÄ© ra đây là má»™t cao thá»§ mở khóa, loại ngưá»i chuyên chui hang vượt tưá»ng.
Trên thá»±c tế, từ lúc hắn và o trá»™m ngôi nhà nà y, rất nhanh liá»n phát hiện mình đụng phải má»™t tấm sắt rồi, dưới sá»± hoảng loạn, hắn tháºm chà còn buông bá» nghá» xuyên tưá»ng nà y, đổi sang nghỠ“Khai tà o†- - hay còn gá»i là rạch túi, nguyên nhân rất đơn giản, hắn tháºt sá»± không có gan xuyên tưá»ng nữa rồi.
Nhìn ngưá»i không thể nhìn tướng mạo, kỳ thá»±c Thá»§y Hi Sanh là má»™t kẻ rất cÆ¡ trÃ, cÅ©ng là má»™t cao thá»§ nổi danh trong giá»›i xuyên tưá»ng, lần nà y nếu không phải do phó sở trưởng Lý dùng thá»§ Ä‘oạn quá ác độc, thì hắn là m sao có thể khai ra án mạng được?
Khai ra án mạng xong, phản ứng cá»§a cảnh sát, cÅ©ng khiến hắn cảm thấy rất tức giáºn, nhưng sau khi qua cÆ¡n kÃch động, hắn lại bắt đầu cảm thấy sợ hãi: chỠđợi ta ở phÃa trước, sẽ là cái gì? Luáºn công ban thưởng, hay là bị ngưá»i ta giết ngưá»i diệt khẩu?
Bất quá, cho dù là như thế nà o thì hắn cÅ©ng không hối háºn. Hắn biết, nhìn Ä‘iệu bá»™ lúc đó cá»§a phó đồn trưởng Lý, hắn căn bản không thể lấy má»™t Ãt án mạng nhá» ra để đối phó, nếu không giao ra má»™t chút tà i liệu chân thá»±c, hắn Ãt nhất bị chÆ¡i đùa thà nh tà n phế!
Lúc nà y Trần Thái Trung dẫn hắn đến xác nháºn ngôi nhà nà y, đó đã là má»™t chuyện rất tốt rồi, Thá»§y Hi Sanh biết: lần nà y, cho dù không thể láºp công, nhưng hình phạt phải chịu sẽ không nặng, hắn chỉ lấy trá»™m sổ tiết kiệm, so vá»›i trá»™m sáu trăm vạn tiá»n mặt thì hoà n toà n khác nhau!
Vì thế, hắn phi thưá»ng phối hợp.
- Không sai, chÃnh là nhà nà y.
Thân hình cao lá»›n cá»§a Trần Thái Trung xách hắn cứ như xách má»™t con gà con trá»±c tiếp Ä‘i lên tầng ba, tay vung lên, cá»a phòng liá»n báºt mở, Thá»§y Hi Sanh thấy váºy thiếu chút nữa là xỉu luôn, cá»a không khóa sao?
- Äi và o!
Thanh âm cá»§a Trần Thái Trung không quá nhá», hắn định nhá» giá»ng nói chuyện, nhưng lúc nà y, hắn cảm thấy không cần phải là m váºy.
Nhất thá»i cÆ¡ vòng niệu đạo cá»§a Thá»§y Hi Sanh không tá»± chá»§ được co thắt lại, tiểu ra cả quần: Khốn kiếp, kẻ nà y, cùng vá»›i ngưá»i trong ngôi nhà nà y…… Là cùng má»™t phe? Xong hết rồi, lần nà y, không giữ được mạng nhá» rồi!
Tà i sản của Tiểu Mùi
02-02-2011, 03:59 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 72: Chụp ảnh.
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Thá»§y Hi Sanh há to miệng, muốn hô lá»›n cứu mạng, nhưng lại ngạc nhiên phát hiện, mình căn bản không có cách nà o là m cho cổ há»ng phát ra tiếng được.
- ÄÆ°á»£c rồi, là m cái gì váºy?
Trần Thái Trung trá»±c tiếp đẩy hắn và o, tiện tay đóng cá»a lại, báºt đèn lên.
- Trong nhà không có ai, anh tìm đi…
- Tìm cái gì?
Thá»§y Hi Sanh vô thức há»i má»™t câu, nói xong má»›i đột nhiên cảm thấy sá»ng sốt, mình…… mình có thể nói được rồi?
- Tìm chứng cứ tham ô của Quảng Thư Thà nh.
Trần Thái Trung lá»i ngay nói tháºt, không giấu diếm chút nà o.
- Nếu như tìm được, anh có thể sống, nếu như tìm không được, anh sẽ sống không bằng chết…..Äó là nhẹ nhất.
- Thì ra, bá»n há» hình như là đối thá»§?
Thá»§y Hi Sanh láºp tức chấn động tinh thần, nếu hai bên là đối thá»§, hắn hiển nhiên có thể mượn việc nà y để sống sót rồi.
Không ai có thể thản nhiên đối diện với tương lai mà mình không biết.
Lúc nà y hắn má»›i phát hiện, mồ hôi lạnh đã thấm ướt sống lưng mình, tiếp theo, hắn kinh hãi nháºn ra má»™t vấn Ä‘á», má»™t vấn đỠrất quan trá»ng.
- Thứ gì đó, đại ca. Tôi không thể tìm được.
- Hả?
Trần Thái Trung hừ mũi, quay đầu lại lạnh lùng nhìn hắn.
Thá»§y Hi Sanh láºp tức run rẩy.
- Thá»±c sá»±, ngà y hôm đó tôi…… Tôi đã tìm qua, thấy sổ tiết kiệm nhiá»u như váºy, tôi cÅ©ng rất sợ, kết quả. Không tìm được.
Trong lòng má»—i ngưá»i, Ä‘á»u có má»™t mức giá»›i hạn, không sai, Thá»§y Hi Sanh là má»™t tên trá»™m, nhưng khi nhìn thấy loại tham quan như váºy, trong lòng hắn cÅ©ng cảm thấy ngứa ngáy, nếu không cÅ©ng đã không trá»™m Ä‘i nhiá»u sổ tiết kiệm như váºy.
ChÃnh vì váºy, lúc đó hắn nhân tiện tìm kiếm xung quanh, định tìm má»™t Ãt chứng cá»› nháºn hối lá»™ hoặc tham ô cá»§a chá»§ nhân. Hắn không tìm được gì khác, nhưng nếu như hắn thá»±c sá»± tìm được những chứng cá»› như váºy, hắn vẫn có dÅ©ng khà đưa những thứ nà y đến cổng á»§y ban ká»· luáºt tỉnh Thiên Nam, việc nà y cÅ©ng không khó.
- ThỠtìm lại xem.
Trần Thái Trung nói.
- Anh có cả đêm để tìm, bây giỠđã hÆ¡n ná»a đêm, không thể có ngưá»i trở vá».
- Không cần, tôi rất tin và o bản thân mình.
Thá»§y Hi Sanh lắc đầu cá»± tuyệt, hoà n hảo, nhân khoảng thá»i gian trì hoãn nà y, hắn đã nghÄ© ra được lý do thoái thác.
- Chẳng qua, tôi biết một ngôi nhà khác của hắn ở đâu.
Lúc đó hắn không tìm được chứng cá»›, tâm lý cảm thấy rất không cam lòng, hÆ¡n nữa lại tò mò vá» thân pháºn cá»§a ngưá»i nà y, liá»n ở trong nhà ôm cây đợi thá», sau khi đợi được Quảng Thư Thà nh, liá»n ầm thầm theo dõi, muốn biết đối phương là m việc ở đâu, không ngá» lại phát hiện ra má»™t ngôi nhà khác cá»§a Quảng Thư Thà nh.
- Còn có ngôi nhà khác?
Trần Thái Trung nhÃu mà y.
- Trước hết xem lại có bỠsót chỗ nà o ở đây không, đợi một lúc rồi chúng ta đến ngôi nhà kia của hắn.
BỠsót thì đương nhiên không có, nhưng, lục soạt một lúc, Trần Thái Trung phát hiện một chiếc máy ảnh. Thoáng suy nghĩ một chút, hắn dứt khoát bỠchiếc máy ảnh nà y và o nhẫn Tu Di.
Má»™t giá» sau, hai ngưá»i Ä‘i đến biệt thá»± kia cá»§a Quảng Thư Thà nh, nÆ¡i nà y là má»™t tiểu khu có hoà n cảnh rất tốt, hệ thống bảo vệ bố trà cÅ©ng rất chu đáo. Chẳng qua, chút khó khăn nà y không ngăn được Trần Thái Trung, cÅ©ng không là m khó được kẻ trá»™m lão luyện như Thá»§y Hi Sanh.
Hai ngưá»i tiến và o tiểu khu, Trần Thái Trung váºn khởi thiên nhãn, láºp tức phát hiện, trong nhà Quảng Thư Thà nh có má»™t đôi nam nữ Ä‘ang ôm nhau triá»n miên, xem ra có vẻ như hôm nay Quảng Thư Thà nh ở chá»— nà y rồi?
Theo cách cÅ©, Trần Thái trung dá»… dà ng mở cá»a chống trá»™m ra, sau đó ngang nhiên kéo mở cá»a phòng, má»i động tác cá»§a hắn, Ä‘á»u lá»t và o trong mắt cá»§a Thá»§y Hi Sanh:
- Ông trá»i Æ¡i, đây là loại thá»§ thuáºt mở khóa gì váºy?
Giá» phút nà y, trong tâm lý cá»§a cao thá»§ trá»™m đạo nổi lên má»™t niá»m tin tưởng lá»›n lao:
- Nhân váºt như váºy, chắc chắn là giữ chức vụ rất cao trong bá»™ máy quyá»n lá»±c cá»§a quốc gì, mạng nhá» cá»§a mình, cuối cùng cÅ©ng có thể giữ được rồi!
Trần Thái Trung không quan tâm Thá»§y Hi Sanh Ä‘ang nghÄ© gì, vừa bước và o cá»a, hắn liá»n Ä‘i thẳng đến phòng ngá»§, nhân lúc đôi nam nữ còn chưa tỉnh táo lại, khoát tay phong bế lục thức cá»§a đối phương.
- ÄÆ°á»£c rồi, anh có thể tìm đồ được rồi.
Trần Thái Trung quay lại nhìn Thủy Hi Sanh đang co đầu rụt cổ.
- Äá»™ng tÄ©nh lá»›n má»™t chút cÅ©ng không cần phải sợ, hai ngưá»i nà y bây giá», cho dù pháo nổ bên tai cÅ©ng không thể tỉnh lại được!
Nghe thấy hắn nói như váºy, Thá»§y Hi Sanh cà ng khẳng định thân pháºn cá»§a hắn, láºp tức lục soát xung quanh. Ngưá»i nà y tay chân nhanh nhẹn, thân thể máºp mạp linh hoạt giống như má»™t con chuá»™t chÅ©i to lá»›n.
HÆ¡n nữa, động tác cá»§a ngưá»i nà y rất cẩn tháºn, rất nhiá»u chá»— hắn tìm qua, cÆ¡ bản vẫn giữ nguyên vị trà như lúc ban đầu, không cần phải mất công sá»a lại. Không phải bất kỳ ai cÅ©ng đáng được gá»i là cao thá»§ mà !
Quả nhiên má»—i nghá» Ä‘á»u có chuyên môn riêng, không ở trong nghá» không thể biết được. Trần Thái Trung nhìn Thá»§y Hi Sanh Ä‘ang báºn rá»™n, trong lòng bá»—ng dưng nổi lên má»™t chút cảm thán. Nhìn những nÆ¡i ngưá»i nà y đã lục soát, phÃa sau khung ảnh, đáy bình hoa, há»™p đựng phÃch nước, giá sách, rèm cá»a sổ…… Còn có chá»— nà o, mà tiểu tá» nà y không nghÄ© ra được nữa?
Còn mấy chá»— như ngăn kéo hay dưới giưá»ng, tiểu tá» nà y chỉ thuáºn tiện đảo qua má»™t chút, không dừng lại để tìm kỹ.
Nhìn hắn chạy qua chạy lại, Trần Thái Trung có chút nhà m chán, hai mắt đảo vá» phÃa hai ngưá»i trên giưá»ng:
- Ngưá»i phụ nữ nà y. Thân hình nhìn cÅ©ng rất được, không ngá», Quảng Thư Thà nh còn có vợ xinh đẹp như váºy.
- Từ từ! Không đúng. Theo như lá»i Cổ Hân nói, vợ cá»§a Quảng Thư Thà nh Ä‘ang ở nước ngoà i.
Hắn bất chợt nhớ lại cách đây không lâu sở trưởng Cổ có nói vỠchuyện hôn nhân của bà thư Quảng.
Hôn nhân cá»§a Quảng Thư Thà nh, thuá»™c vá» loại hôn nhân chÃnh trị. Nguyên bản hắn gây tai vạ cho tiểu cô nương xong, không muốn nháºn trách nhiệm, nhưng phÃa bên kia đã lên tiếng, không nháºn cÅ©ng chẳng sao, chúng ta tá»›i nói chuyện vá»›i Quảng Thiên Lâm!
Vì váºy, hắn không thể không và o khuôn khổ. Sau khi kết hôn, cảm tình cá»§a hai vợ chồng vẫn không hòa hợp, bất quá vì vấn đỠmặt mÅ©i cá»§a gia tá»™c, không thể ly hôn - - Vá» vấn đỠnà y thì các gia tá»™c lá»›n ở tỉnh Thiên Nam, Ä‘á»u rất truyá»n thống.
- Là nhân tình, hay là gái gá»i?
Trần Thái Trung có chút không xác định được, bất quá, hắn láºp tức nhá»› đến phong bì cá»§a Bưu mặt cẩu đưa cho mình và i giá» trước:
- Mình vội quá, nhìn cũng không kịp nhìn, không biết ảnh Bưu mặt cẩu chụp như thế nà o?
Sau đó, hắn chợt nhá»› ra, hình như mình vừa rồi có lấy được má»™t chiếc máy ảnh, láºp tức lấy nó ra từ trong nhẫn Tu Di, xốc chăn Ä‘ang đắp trên ngưá»i Quảng Thư Thà nh và ngưá»i phụ nữ kia lên, “Tách tách†chụp loạn.
Äây là máy ảnh không phim, bên nà y chụp, bên kia liá»n xuất ra ảnh chụp. Trần Thái Trung vừa chụp vừa kiểm tra chất lượng ảnh chụp, tất báºt nhưng rất thÃch thú.
Hắn cho rằng, là m xấu thanh danh cá»§a Quảng Thư Thà nh, giúp Ãch rất lá»›n cho việc đá ngưá»i nà y Ä‘i. Lúc đầu Triệu Máºu Bân, không phải cÅ©ng xuất phát từ cùng má»™t mục Ä‘Ãch, má»›i bà y ra cạm bẫy như váºy để đối phó hắn sao?
Tà i sản của Tiểu Mùi
02-02-2011, 04:00 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 73: Nhất long nhị phượng?
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Ngay khi Trần Thái Trung cuối cùng cÅ©ng thá»a mãn vỠảnh chụp được, Thá»§y Hi Sanh cÅ©ng không phụ hy vá»ng cá»§a hắn, tìm được má»™t cuốn sổ nhá», trên đó ghi chép lại đầy đủ, ngưá»i nà o khi nà o, tặng cho Quảng bà thư bao nhiêu tiá»n.
Äồng thá»i còn phát hiện má»™t cuốn sổ tiết kiệm, má»™t Ãt trang sức châu báu.
- ÄÆ°á»£c rồi tiểu tá».
Trần Thái Trung đối vá»›i tên tiểu thâu nà y, đúng là có chút ngoà i mong Ä‘á»i.
- Thứ nà y, tìm được từ đâu váºy?
- Từ chỗ để gạo trong nhà .
Thá»§y Hi Sanh có chút đắc ý giải thÃch.
- Ở phÃa sau hai bao gạo lá»›n, gạo nà y đã phải hÆ¡n má»™t năm, nhưng miệng bao vẫn chưa há» bị mở, a a, vừa nhìn là biết có vấn đỠrồi.
- Trang sức để lại chỗ cũ, có từng nà y là đủ rồi.
Trần Thái Trung giơ cuốn sổ ghi chép cùng với sổ tiết kiệm trong tay lên.
- Tôi cảm thấy rất kì quái, lÅ© tham quan nà y, tại sao lại phải lưu lại má»™t bản ghi chép hà nh vi cá»§a bản thân? NghÄ© mình là Äá»™c Cô Cầu Bại, muốn khiêu chiến năng lá»±c cá»§a cÆ¡ quan chấp pháp quốc gia sao?
- Chưa chắc là như váºy.
Lá gan cá»§a Thá»§y Hi Sanh cÅ©ng đã lá»›n má»™t chút, vừa rồi tiếng máy chụp ảnh “cách cách†loạn lên, đèn flash chá»›p lên, hai ngưá»i nà y vẫn không tỉnh lại, hiển nhiên, bây giá» rất an toà n.
- Thu được nhiá»u tiá»n, không phải do hắn không nhá»› sổ sách, trà nhá»› tốt cÅ©ng không bằng má»™t cây bút há»ng không phải sao?
- Anh nói nhiá»u quá.
Trần Thái Trung tà n nhẫn chụp má»™t chưởng vá» phÃa đầu vai cá»§a Thá»§y Hi Sanh, đánh cho thân thể máºp mạp cá»§a cao thá»§ xuyên tưá»ng phải lảo đảo, thiếu chút nữa là té xuống đất.
- ÄÆ°á»£c rồi, chúng ta Ä‘i.
Cổ Hân đứng ở bên trong đồn công an để chá» tin tức. Äêm nay, là má»™t đêm rất trá»ng yếu đối vá»›i hắn, vô luáºn là như thế nà o cÅ©ng không thể an tâm vá» nhà ngá»§, nếu không phải hắn lo lắng lúc nà y không phải là thá»i cÆ¡ thÃch hợp để bà thư Trần nghe Ä‘iện thoại, hắn đã sá»›m gá»i Ä‘iện rồi.
HÆ¡n má»™t giá» sáng, ngay khi hắn Ä‘ang mÆ¡ mà ng ngá»§ gáºt, Trần Thái Trung mang Thá»§y Hi Sanh quay vá», Sở trưởng Cổ vui mừng khôn xiết.
- Thế nà o, Thái Trung, có tìm được gì không?
Trần Thái Trung không muốn để Thá»§y Hi Sanh biết nhiá»u, liá»n vung tay phong bế lục thức cá»§a ngưá»i nà y, má»™t động tác nà y cá»§a hắn, dá»a cho sở trưởng Cổ phát shock.
Nhìn thấy tên trộm đang đứng tại chỗ và ngây ra như phỗng, sở trưởng Cổ quả thực không tin nổi và o hai mắt mình.
- Thái…… Thái Trung, cáºu như váºy…… Cáºu vừa là m cái gì váºy?
- Không có gì, chỉ là không muốn hắn nghe thấy cuá»™c nói chuyện cá»§a hai ta, vì váºy nên tôi đã Ä‘iểm và o á huyệt cá»§a hắn.
Trần Thái Trung thuáºn miệng nói bừa má»™t câu, nhất thá»i cÅ©ng không để ý sá»± mâu thuẫn trong đó. Con ngưá»i Ä‘á»u dùng hai khà quan khác nhau để nói và nghe, cà ng đừng nói đến việc đứng ngẩn ngÆ¡ má»™t chá»— như váºy
- à huyệt?!
Cổ Hân nhất thá»i ngây ngốc. Loại võ thuáºt trong tiểu thuyết kiếm hiệp nà y, tháºt sá»± tồn tại trong hiện thá»±c sao? Vị bà thư Trần nà y, rốt cuá»™c là ai?
- Váºy mà cÅ©ng phải nghÄ© sao?
Sau má»™t lúc, hắn má»›i có phản ứng, ngưá»i ta tám chÃn phần là ngưá»i cá»§a trung ương. Ãt nhất, cÅ©ng là nhân viên cao cấp cá»§a tổ chức. Ngưá»i như váºy, ngưá»i bình thưá»ng căn bản là không có khả năng nghe nói qua!
Ngay sau đó, Cổ Hân phát hiện, hai chân cá»§a mình bắt đầu run rẩy, run rẩy kịch liệt, dao động vá»›i tần suất ba lần má»™t giây, hắn Ä‘au xót phát hiện: chÃnh mình bắt đầu sợ hãi, sá»± sợ hãi phát ra từ ná»™i tâm!
- Tại sao ta lại sợ hãi? Có đồng minh mạnh mẽ như váºy, ta phải cao hứng má»›i đúng chứ.
Cổ Hân có chút khó hiểu. Chẳng qua, hắn láºp tức hiểu được nguyên nhân vì sao mình lại sợ hãi:
- Bà thư Trần đả kÃch há»§ bại không nương tay chút nà o, mà hắn, biết ta muốn mở má»™t câu lạc bá»™ giá hai triệu!
GiỠphút nà y, Cổ Hân sợ đến mức hồn phi phách tán!
- Mệt má»i thì và o nghỉ ngÆ¡i má»™t chút Ä‘i.
Trần Thái Trung tưởng rằng, chÃnh thá»§ pháp phong bế lục thức cá»§a mình là m cho đối phương kinh ngạc, hắn cÅ©ng không quá để ý.
- ÄÆ°á»£c rồi, lão Cổ, tôi có và i tấm ảnh chụp Quảng Thư Thà nh. Ông nói chúng ta có cần dùng đến không… Trước là m ô uế thanh danh hắn, sau đó lại tố giác hắn?
Nghe được khẩu khà cá»§a hắn không có gì biến hóa, Cổ Hân mạnh mẽ ổn định tinh thần, hÃt sâu má»™t hÆ¡i:
- Nga, ảnh… Ảnh chụp ở đâu? Là nhất long nhị phượng hay là mẫu nữ song phi?
Trần Thái Trung chưa từng nghe qua hai từ chuyên môn nà y. Chẳng qua nghe tên gá»i, cÅ©ng có thể Ä‘oán ra được tám chÃn phần, hắn lắc đầu, lấy ra má»™t xấp ảnh chụp.
- Không đến mức như váºy? Tôi chỉ cho rằng…… Ngưá»i phụ nữ nà y không phải là vợ cá»§a hắn.
Cổ Hân cầm lấy xấp ảnh chụp xem qua loa một lúc, lắc đầu thở dà i, trả ảnh chụp lại cho Trần Thái Trung.
- Ai, chưa đủ, ảnh ngươi chụp không phải là trưá»ng hợp chÆ¡i nhiá»u ngưá»i má»™t lúc, cÅ©ng không phải lúc Ä‘ang là m việc, chỉ là ảnh chụp lúc ngưá»i ta Ä‘ang ngá»§, vô dụng….
- Không thể như váºy?
Trần Thái Trung kinh ngạc, lá»›n tiếng há»i ngược lại:
- Tôi bảo nà y, ngưá»i phụ nữ nà y không phải là vợ cá»§a hắn, nếu đưa ảnh nà y ra ánh sáng, chẳng phải sẽ để lại má»™t vết Ä‘en trên hồ sÆ¡ cá»§a hắn sao?
- Hừ, đó là dùng để đối phó vá»›i tiểu nhân váºt.
Cổ Hân cảm giác được vị bà thư Trần nà y thực sự có chút mơ mà ng, Thái Trung ngươi sẽ không đến cả cái nà y cũng không biết đó chứ?
- Hắn là Quảng Thư Thà nh, không phải là Cổ Hân tôi! Má»™t chiêu nà y, có thể dùng để đối phó vá»›i tôi, còn để đối phó vá»›i hắn thì còn lâu má»›i đủ, ngay cả đối phó vá»›i chá»§ nhiệm Phan Kha Mân cá»§a các cáºu, cÅ©ng chưa đủ phân lượng!
Hắn cà ng nói cà ng tức giáºn, hoặc là , bởi vì hắn tháºt sá»± cảm thấy sợ hãi, không thể không lá»›n tiếng nói ra, để xua Ä‘i hà n ý trong lòng mình.
- Äến cấp báºc như cá»§a hắn, loại gièm pha như váºy căn bản không tÃnh là bê bối, cáºu hiểu chưa?
- Nhưng mà …… Không phải trước đây, có một kẻ cấp phó tỉnh cũng bởi vì phụ nữ mà phải xuống ngựa hay sao?
Trần Thái Trung không để ý đến thái độ cá»§a Cổ Hân, hắn quả tháºt không hiểu được.
- Chẳng lẽ ông không biết chuyện nà y?
- Tôi nói cho ngươi, đó là kiếm cớ, chỉ là kiếm cớ!
Cổ Hân tiếp tục rống giáºn.
- Có ngưá»i chá»c phải ngưá»i không nên dây và o, hoặc là phạm sai lầm. Chỉ đơn giản như thế nà y, má»™t nhân viên Ä‘i mua thuốc, dùng hóa đơn để thanh toán là sai, nhưng nếu là má»™t trưởng phòng thì sao? Hắn căn bản không cần phải ghi hóa đơn, cÅ©ng có thể được hưởng đãi ngá»™ cấp cục, hút Ngá»c Khuê hút Trung Hoa!
- ÄÆ°á»£c rồi được rồi, tôi biết rồi.
Trần Thái Trung nhăn mặt. Quan trưá»ng đúng là nÆ¡i để rèn luyện EQ, chẳng những rèn luyện EQ, còn có thêm nhiá»u kiến thức. Lão Cổ nà y, xem ra phải đối xá» tá» tế má»›i được.
- Ông là tiá»n bối, tôi là ngưá»i má»›i, có chá»— nà o không hiểu, ông chỉ bảo thêm được không?
- Vá» phần chứng cá»› nháºn hối lá»™ cá»§a Quảng Thư Thà nh, tôi đã tìm được rồi.
Hắn vừa nói vừa lấy cuốn sổ kia ra.
- Äây là sổ ghi chép, còn có sổ tiết kiệm cá»§a và i ngưá»i, lão Cổ, ông nói bay giá» nên là m thế nà o?
- Là m…… như thế nà o?
Thấy hắn nói sang chuyện khác, khà thế cá»§a Cổ Hân cÅ©ng mất Ä‘i. Quan trá»ng nhất là hắn phát hiện ra, tuy bà thư Trần tương đối chÃnh trá»±c, nhưng đối vá»›i mình, dưá»ng như có dấu hiệu mượn sức.
- Cáºu là ngưá»i cá»§a trung ương, cáºu nói sao thì sẽ là m như váºy, tôi…… tôi nhất định sẽ phối hợp.
Tà i sản của Tiểu Mùi
02-02-2011, 04:01 PM
Dê lắm nhưng mà lá»±c bất tòng tâm Cuồng Dâm Äại Nguyên Soái
Tham gia: Nov 2010
Äến từ: Tiểu Thị Gia Tá»™c
Bà i gởi: 2,196
Thá»i gian online: 3 ngà y 5 giá» 47 phút
Thanks: 1,235
Thanked 23,585 Times in 1,872 Posts
Quan Tiên
Chương 74: Ăn một mình
Nhóm dịch: Tepga
Nguồn: ST
Äúng váºy, chÃnh là lôi kéo.
Cổ Hân tháºm chà đoán được nguyên nhân Trần Thái Trung lôi kéo mình: Trần bà thư tháºt là cưá»ng thế , nhưng mà , muốn hiểu được chuyện trên quan trưá»ng thì phải nhá» kiến thức cá»§a tôi!
Kiến thức lão cổ ta, dÄ© nhiên so vá»›i ngưá»i bình thưá»ng giá»i hÆ¡n nhiá»u! NghÄ© tá»›i đây, trong lòng cá»§a hắn tháºm chà có Ä‘iểm hÆ¡i vui mừng, trong lúc nhất thá»i cÅ©ng không nghÄ© rằng, kỳ tháºt hắn trà trá»™n ở trong quan trưòng, rất nhiá»u chuyện gì đó, căn bản Ä‘á»u không biết.
-Nói nhăng gì đấy?
Trần Thái Trung mặt trầm xuống, hắn tháºt sá»± có hÆ¡i phục năng lá»±c tưởng tượng cá»§a đối phương.
- Chuyện nà y là có chứng cá»›, ai bảo tôi và ông là ngưá»i cá»§a trung ương ?
- A, là tôi nghĩ sai rồi, là tôi nghĩ sai rồi, ha ha,
Cổ Hân tươi cưá»i, liên tiếp gáºt đầu, Thái Trung đã cố gắng che lấp thân pháºn, tá»± nhiên có suy tÃnh, mình lại tùy tiện vạch trần, quả thá»±c là quá không nên,
- Ừ, chứng cớ nà y, để tôi xem xem...
Quay ngưá»i nhìn ra ngoà i má»™t hồi, Cổ Hân gáºt gáºt đầu,
- Ừ, đúng váºy, những thứ nà y quả không tệ, Trần bà thư, cáºu tÃnh là m như thế nà o đây? Yên tâm, cáºu chỉ đâu, Cổ má»— tôi đánh ở đó!
- Tôi cÅ©ng không biết, Trần Thái Trung lắc đầu, đối vá»›i chuyện nà y, hắn xác thá»±c là má»›i và o nghá».
- Ông cho tôi một cái đỠnghị đi, cảm thấy là m như thế nà o thì phù hợp?
- Thư nặc danh!
Cổ Hân láºp tức tá»±u đưa ra má»™t đỠnghị, hắn cho rằng giải quyết như váºy là an toà n nhất, vừa có tác dụng lại vừa không sợ tai há»a rước và o thân. Nói tháºt, Quảng Thư Thà nh sau lưng còn có Quảng Thiên Lâm. Sau lưng Quảng Thiên Lâm không phải là không thể có ngưá»i khác.
- Äi thẳng đến đến phòng ká»· luáºt, cáºu thấy thế nà o?"
- Không được!
Trần Thái Trung quyết Ä‘oán lắc đầu, đây là thà nh tÃch cá»§a ta, thư nặc danh sao? Ai biết là ta là m chứ?
Cổ Hân cúi đầu không nói gì, cố gắng nghÄ© ngợi, hắn rất muốn ở trước mặt trần bà thư thể hiện tháºt tốt, thể hiện giá trị tồn tại cá»§a mình, đáng tiếc, hắn vẫn chưa nghÄ© ra biện pháp nà o tốt,
- Váºy cáºu tÃnh ... Là m sao đây?
Há»i xong những lá»i nà y, Cổ Hân đột nhiên hiện phát hiện mình đã không để ý. Cả buổi tối đến giá», từ lúc hai ngưá»i bắt đầu uống rượu cho đến bây giá», Thái Trung rất Ãt nói chuyện vá»›i mình, câu nói nhiá»u nhất mà hắn thốt ra chÃnh là -- Lão Cổ ông cho rằng nên là m sao bây giá»?
Thái Trung dù sao vẫn còn trẻ tuổi, vẫn có chút non kém. Äối vá»›i chuyện nà y, Cổ Hân trong lòng cao hứng vô cùng. Cái nà y cho thấy, chỉ cần mình chịu dụng tâm, táºn lá»±c nịnh ná»t hắn, nháºn được tÃn nhiệm cá»§a ngưá»i trẻ tuổi nà y, nói chung là sẽ không có chuyện gì, có má»™t chá»— dá»±a mạnh mẽ như váºy, ta từ nay vá» sau còn phải nhìn sắc mặt cá»§a ngưá»i khác hay sao?
Äúng váºy, cưá»ng thế, Trần Thái Trung kế tiếp tục trả lá»i.
- Chuyện nà y đã không còn quan trá»ng, như váºy Ä‘i , tôi sẽ trá»±c tiếp ná»™p tà i liệu nà y lên trên là được rồi. Ông cÅ©ng không cần cùng ký tên và o.
Hắn biết rõ, đối vá»›i chuyện như thế nà ngay từ đầu Cổ Hân đã có phòng bị lá»›n. mà hắn cÅ©ng không muốn chia sẻ chiến tÃch cá»§a mình vá»›i ngưá»i khác cho nên dÄ© nhiên là muốn xóa Ä‘i dấu vết cá»§a sở trưởng Cổ trong đây.
HÆ¡n nữa, hắn cÅ©ng dùng má»™t thá»§ Ä‘oạn nhá»,
- ÄÆ°á»£c rồi, những tà i liệu nà y, tôi sẽ bảo ngưá»i mang đến phòng là m việc cho tôi. Vá» phần bá»n há» tại sao không kiểm tra ká»· luáºt, tôi cÅ©ng không hiểu rõ.
Dưới áp lá»±c mạnh mẽ cá»§a Trần Thái Trung Cổ Hân đã bất chấp lo lắng đến vấn đỠ"thà nh tÃch".Tuy nhiên tên bất lương nà o đó muốn kéo hắn xuống nước trước mắt đó là chuyện đáng lo nhất.
Kà tên hay không kà tên, tháºt sá»± là quá phức tạp. Không ký tên chẳng những có thể thoát khá»i nguy hiểm mà còn có thể mượn chuyện nà y để nịnh ná»t trần bà thư. Chỉ cần Trần bà thư chịu há»— trợ, tiến tá»›i... thì chẳng còn khó khăn nữa hay sao?
- Ha ha, tôi biết Trần Thái Trung cáºu tốt vá»›i tôi. Không sao, chỉ là vẫn là câu nói đó, cáºu chỉ đâu tôi đánh đó, chúng ta chÃnh là huynh đệ!
Cổ sở trưởng vỗ bộ ngực cam đoan.
Vì váºy, giữa trưa ngà y hôm sau, bà thư Äảng á»§y Hoà nh SÆ¡n Khu nháºn được lá»i thỉnh cầu cá»§a Trần Thái Trun. Ngưá»i thanh niên nà y nói, mình có đại sá»± cần phải báo cáo.
Sầm Nghiá»…m Äồ đối vá»›i Trần Thái Trung lần nà y tá»›i chÆ¡i không có chuẩn bị gì. Tuy nhiên bà thư trẻ tuổi nà y hắn đã sá»›m nghe nói qua. Hắn tháºm chà còn biết Ngô bà thư còn chú ý đến ngưá»i nà y nữa.
- Trần Thái Trung à , ngồi xuống đây Ä‘i. Sầm Nghiá»…m Äồ vô cùng nhiệt tình tiếp đãi Trần Thái Trung.
- Tên tiểu tỠnà y, đến đây mà cũng không nói trước, nà o mau ngồi xuống đây.
- Hôm nay tôi đến đây là có chuyện quan trá»ng cần báo cáo.
Äối vá»›i sá»± nhiệt tình cá»§a đối phương, Trần Thái Trung cảm thấy hÆ¡i giáºt mình. Tuy nhiên hắn không nói ra chuyện nà y, vừa nói, hắn vừa cầm tấm ảnh và cái sổ tiết kiệm.
- Có ngưá»i Ä‘em thứ nà y đến phòng là m viec cá»§a tôi.
Xem dáng vẻ nà y cá»§a hắn, Sầm Nghiêm hiểu được, tám phần đây chÃnh là thư nặc danh. Hắn liá»n há»i.
- Công việc ở phòng quy hoạch thế nà o, có mệt má»i không?
Ông mau nhìn Ä‘i. Trần Thái Trung có thói quen không thÃch nói chuyện nhà mình. , Tuy nhiên dù sao ngưá»i nà y cÅ©ng là cấp trên cá»§a hắn, hắn chỉ có thể mỉm cưá»i gáºt gáºt đầu,
- Ha ha cÅ©ng không quá mệt má»i, chỉ có Ä‘iá»u, má»›i là m nên gặp khá nhiá»u vấn đỠtrước kia để lại.
- Äúng váºy, đây cÅ©ng là má»™t cÆ¡ há»™i để ngưá»i trẻ tuổi rèn luyện.
Sầm bà thư không nhanh không cháºm gáºt đầu, cuối cùng tùy tiện mở chứng cứ ra, run cả ngưá»i :
- Tiểu Trần, những thứ nà y phải giao cho phòng kiểm tra ká»· luáºt má»›i đúng.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên đây là lá»i khách sáo cá»§a hắn. Phòng kiểm tra vá»›i bà thư Äảng á»§y có chồng chéo lên nhau.Vừa nói, Sầm bà thư vừa mở táºp tà i liệu ra nhìn lại.
Nhìn cuốn sổ tiết kiệm nà y dùng tên giả, Sầm bà thư không lá»™ vẻ gì cả. Cho tá»›i khi thấy ảnh chụp hắn má»›i hÃt má»™t hÆ¡i lãnh khÃ.
Hắn lắp bắp nói:
- Äây, chÃnh là ... Quảng Thư Thà nh!
Tà i sản của Tiểu Mùi