 |
|

06-06-2011, 04:26 PM
|
 |
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
|
|
Chương 216: Tin tức từ dị quốc
Mặc dù như thế, Phong Linh ra đi là m cho Lằng Tiêu cảm thấy xúc
động, tiếp theo và i ngà y, hắn rút ra má»™t Ãt thá»i gian bồi tiếp Isa vÃ
Diệp tá», nhưng là m cho hai nà ng có cảm thấy kỳ quà i, Lăng Tiêu đầu
gá»— nà y biết phong tình như thế từ khi nà o váºy?
Mấy ngà y sau, Lăng Tiêu nháºn được tin tức từ đế đô, rốt cục cÅ©ng
đã có tin tức từ Nhị tỷ Lăng Tố.
Tuy nhiên, cÅ©ng là má»™t tin tức xấu, ngưá»i truyá»n thư có nói, Nhị tá»·
Lăng Tố cá»§a Lăng Tiêu, phát hiện má»™t di tÃch thượng cổ ở Äế quốc
Tá» Xuyên. Bên trong di tÃch nà y dưá»ng như có không há» Ãt đồ váºt
đáng giá. Hiện tại, muốn mở di tÃch nà y, chỉ có Lăng Tố má»›i có thể
mở ra. Hiên nay, tai Äế quốc Tá» Xuyên, Lăng Tố bị má»™t đại thế gia
bắt giữ, bức bách Lăng Tố mở ra thượng cổ di tÃch kia cho bá»n há».
Lăng Tố vẫn kéo dà i, sau đó tìm cơ hội báo tin tức nà y vỠnhà .
Thá»i Ä‘iểm Lăng Tiêu nháºn được tin tức đã hÆ¡n mưá»i ngà y rồi.
Mà trong thá»i gian nà y, tá»· tá»· chưa từng gặp mặt nà y có an toà n hay
không, Lăng Tiêu hoà n toà n không biết.
Lăng phu nhân tuy có điểm trấn định, lâm nguy bất loạn, nhưng
chung quy vẫn là nữ giới. Gần đây không khà tại đế đô có chút khẩn
trương, lão quốc vương không biết vì cà i gì, ban hà nh chÃnh lệnh
cấm Ä‘i lại ban đêm, vừa đến ban đêm, sẽ không cho phép má»i ngưá»i
qua lại trên đưá»ng phố. Äế đô phồn hoa, không khà vô cùng khẩn
trương, ngưá»i không rõ ná»™i tình, còn tưởng rằng là đang chuẩn bị
phát sinh chiến tranh.
Dưới tình huống như váºy, nói tin tức nà y cho Lăng Thiên Khiếu.
Lăng Thiên Khiếu khẳng định không thể đi được, nếu đi nhất định sẽ
khiến cho quốc vương bệ hạ hoà i nghi. Lăng phu nhân cũng biết,trên
thế gian nà y không có ngưá»i là m được giống Lăng Tiêu như váºy,
không sợ thế tục hoà ng quyá»n. Nhưng bà cÅ©ng căn bản là không thể
tưởng được, thá»±c ra lão quốc vương khẩn trương, có má»™t ná»a là từ
đứa con thứ ba bảo bối của mình.
Lăng Tiêu nháºn được tin, cÅ©ng không có gì do dá»±. HÆ¡n nữa, trong
thư Lăng phu nhân có nói:
-Ngưá»i đưa tin có nói, thế gia ở Äế quốc Tư Xuyên có thế lá»±c rất
hùng mạnh, quốc vương TỠXuyên cũng phải cấp cho hỠba phần
mặt mũi.
Mà thế gia nà y, có Ä‘oà n lÃnh đánh thuê nổi tiếng, tên là Thần
Phong.
Thần Phong? Lăng Tiêu nhớ tới ngà y lễ cuồng hoan không vui lúc
trước, lúc đó là ngà y hội lớn đầu tiên mà hắn tham gia kể từ khi đi
và o thế giá»›i nà y, kết quả là bị đám Thần Phong Ä‘oà n lÃnh đánh thuê
nà y quấy rầy.
Hiện tại trong lòng Lăng Tiêu có chút hoà i nghi, những ngưá»i đó
có thể đã biết thân pháºn cá»§a tá»· tá»· Lăng Tố hay không. Tháºm chà còn
cho ngưá»i đến truyá»n tin, Ä‘á»u là do bá»n hắn cố ý để lá»™ ra.
Nếu không, bằng thá»±c lá»±c cá»§a Lăng Tố, muốn bà máºt truyá»n được
tin tức, quả thực rất khó khăn.
Lăng Tiêu thầm phấn tÃch, cảm thấy chuyện nà y rất kỳ quái, nhất lÃ
thanh danh cá»§a mình lan truyên rất lá»›n tại Äế quốc Lam Nguyệt, tin
tưởng rằng các quốc gia và các đại gia tộc sẽ không thể không biết
đến.
Môt khi đã như váºy, còn dám hạ thá»§ tá»· tá»· cá»§a mình, sau đó còn để
lá»™ tin tức vá» Lam Nguyêt, chẳng lẽ...mưu đồ cá»§a bá»n ho nhắm và o
chÃnh mình sao?
Lăng Tiêu trao đổi suy nghÄ© cá»§a mình cùng má»i ngưá»i má»™t chút.
Hăn cÅ©ng không độc Ä‘oán, rất nhiá»u chuyện Ä‘á»u cùng má»i ngưá»i
thương lượng, nghe ý kiến cá»§a má»i ngưá»i. Dù sao Lăng Tiêu cÅ©ng
chỉ là ngưá»i tu luyện thiên tà i, mà không phải là ngưá»i toà n tà i.
Phúc bá kinh nghiệm chu đáo, nghe xong trầm giá»ng nói:
-Thiếu gia hoà i nghi có chút đạo lý, nhưng ta xem ra, lai chưa chắc
lại phức tạp như váºy, Thiếu gia nên xem nhẹ việc nà y môt chút,vì
Tiểu thư phát hiện được Thượng cồ di tÃch. Mà chá»— di tÃch nà y,chỉ
nà ng mới có thể mở được. Chúng ta phải xác định chuyện nà y,có
phải là tháºt hay không.
Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu nói:
-Chuyện nà y tám phần là sá»± tháºt. Tá»· tá»· cá»§a ta vẫn thưá»ng xuyên Ä‘i
tìm kiếm Thượng cổ di tÃch, Äi đã hÆ¡n má»™t năm, lẽ ra, phải tìm được
rồi chứ.
Phúc bà nói:
-Thì ra là váºy, cho nên có thể nói, Äại gia tôc kia chưa chắc đã biết
thân pháºn cá»§a Tiểu thư. Nếu bá»n ho không biết, như váºy tin tức nà y
là chÃnh xác, chúng ta phải Ä‘i cứu Tiểu thư ngay. Nếu đối phương
biết thân pháºn cá»§a Tiểu thư, thì chÃnh là cố ý dụ thiếu gia đến. Như
váºy cà ng đơn giản, Thiếu gia kinh doanh Dưỡng Nhan Äan được má»™t
năm đã trở thà nh một đại phú ông phú khả địch quốc rồi, tin tưởng
những ngưá»i đó biết, Ä‘á»u phải đỠmắt. Äừng nói đến bá»n há», ta là lão
nhân sắp chết rồi, má»—i khi xem qua sổ sách, Ä‘á»u có môt cảm giác hết
hồn.
Má»i ngưá»i nghe nói thế Ä‘á»u cưá»i rá»™ lên, nhưng cÅ©ng biết lá»i nói
cá»§a Phúc bá là đúng, tiá»n tà i động lòng ngưá»i, đây cÅ©ng không phải
chuyện gì đáng ngạc nhiên.
Huống chi Lăng Tiêu vốn là ngưá»i bị Thiên Mạch, má»™t năm có tiến
cảnh thần tốc, đối vá»›i rất nhiá»u Äại gia tá»™c cÅ©ng không thiếu tiá»n,
Ä‘iá»u bá»n há» quan tâm chÃnh là kiếm kỹ cưá»ng đại và công pháp.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên, còn cả.. .linh dược thần bà có thể tăng lên thá»±c lá»±c.
Mặc Thanh lúc nà y nói:
-Ta cảm thấy, ngà i nên Ä‘i môt chuyến đến Äế quốc Tá» Xuyên, còn
ở trong nà y thảo luáºn vá» mục Ä‘Ãch cá»§a đối phương không bằng trá»±c
tiếp đi đến nơi tìm hiểu cặn kẽ.
Lăng Võ lớn tiếng nói:
-Äúng vây, Ä‘i đến nÆ¡i giết hết con bà nhà nó. Năm trước giết ngưá»i
nhiá»u như váºy cá»§a lão tá». Thiếu gia lần nà y Ä‘i, tốt nhất...giết chết
hết toà n bá»™ bá»n Ä‘oà n lÃnh đánh thuê Thần Phong đó!
Diệp tỠnhìn Lăng Võ, nói:
-Ngươi chỉ biết giết ngưá»i, cho dù thá»±c lá»±c có hùng manh, nhưng Ở
đó cÅ©ng không phải là quốc gia cá»§a chúng ta, ngươi giết nhiá»u ngưá»i
có lợi gì? Xá» lý không tốt, Ä‘á»u sẽ là m cho hai quốc gia có thể xảy ra
chiến tranh.
-Chiến thì chiến, lão tỠsợ gì.
Lăng Võ đĩnh đạc nói, gần đây Binh đoà n Tia Chớp có sỠdụng
Thông Lạc Äạn, thá»±c lá»±c đột nhiên tăng mạnh, yếu nhất Ä‘á»u đã có
thá»±c lá»±c Äại Kiếm Sư. có thể nói, Binh Ä‘oà n Tia Chá»›p có thể là m
cho lão quốc vương tại đế đô thèm chảy nước miếng. Cho nên Lăng
Võ má»›i có thể tá»± tin như váºy. Thưc ra, hắn muốn Ä‘em ba nghìn binh
lÃnh Ä‘i theo Lăng Tiêu, trá»±c tiếp giết thẳng và o Äế quốc Tá» Xuyên.
-Ngươi đừng quên, tướng quân trấn thủ biên quan là ai.
Diệp Vi Ny nói:
- Binh Ä‘oà n Tia Chá»›p không cần chiến tranh, không có nghÄ©a lÃ
tướng Sĩ biên quan không cần, không có nghĩa là bình dân dân chúng
biên quan không cần.
Lăng Võ cúi đầu, than thở nói:
-Ta không phải nói rồi sao, đừng nghiêm túc nhìn và o ta như váºy?
Lăng Tiêu lúc nà y khoát tay, nói:
-Tốt lắm, cÅ©ng không phải tranh cãi, ta phải Ä‘i Äế quốc Tá» Xuyên
môt chuyến.
Nói xong nhìn vá» phÃa Tống Minh Nguyệt nói:
-Vừa lúc trên đưá»ng chúng ta có thể tìm kiếm má»™t chút dược liệu,
nếu có thể tìm được thì đúng là rất tốt
Tống Minh Nguyệt nghiêm mặt nói:
-Chuyện của gia phụ cũng không vội, chuyện của Lăng gia tỷ tỷ
má»›i là quan trong hÆ¡n, Tháºp tam gia và Tháºp tứ gia cá»§a ta Ä‘i cùng
với huynh chuyến nà y đi
Ngồi ở môt chá»—, là m bá»™ thanh cao nhắm mắt dưỡng thần, Tháºp tam
gia và Tháºp tứ gia hai mắt mở to, vẻ mặt chỠđợi nhìn Lăng Tiêu,
trong mắt trà n đầy hy vá»ng được Lăng Tiêu cho Ä‘i cùng.
Lăng Tiêu lắc đầu nói:
-Không được, ta có hai nguyên nhân. Thư nhất, căn cơ ở đâychưa
ổn định, tương lai ta chuẩn bi Ä‘em cha me và tất cả thân nhân Ä‘á»u ở
tại đây. Mà thà nh Penzias vỠsau là lãnh thổ của chúng ta. Cho nên,
ta muốn kiến thiết tháºt tốt nÆ¡i nà y, cÅ©ng là chá»— thá»§ há»™ thân nhân cá»§a
ta. Ở trong nà y, ta muốn cam Ä‘oan má»i ngưá»i phải được an toà n. Ta
không muốn xảy ra trưá»ng lưu huyết như đêm cuồng hoan vừa rồi
lần thứ hai. Cho nên, Tháºp tam gia và Tháºp tứ gia có thá»±c lưc hùng
mạnh, nến thá»§ há»™ vững chắc nÆ¡i nà y. Thứ hai là ở Äế quốc Tá» Xuyên
nhất định cÅ©ng có rất nhiá»u gia tôc thế gia ẩn thế, nếu chúng ta mang
theo Tháºp tam gia và Tháºp tứ gia cùng Ä‘i, bị ngưá»i ta phát hiện, có lẽ
sẽ bi coi là khiêu khÃch vá»›i bá»n há».
Việc nà y cÅ©ng không phải do Lăng Tiêu có cÆ¡ trà bất phà m,mÃ
tháºt sá»± chuyện nà y ở Tu Chân Giá»›i quá mức bình thưá»ng. Rất nhiá»u
thá»i Ä‘iểm, ngưá»i tu chân có thá»±c lưc manh mẽ cÅ©ng không dám tùy ý
chạy linh tinh, bởi vì vô tình tiến và o lãnh địa của thế lưc bình
thưá»ng, ngưá»i ta sẽ không dám để ý tá»›i, nhưng tiến và o phạm vi cá»§a
những thế lá»±c có thá»±c lá»±c hùng mạnh, có thể bị coi đây chÃnh lÃ
khiêu khÃch.
HÆ¡n nữa ngưá»i tu chân Ä‘á»u có lòng tá»± tôn rất mạnh, má»™t lá»i không
hợp liá»n động thá»§ và chuyện nà y ở chá»— nà o cÅ©ng có. Tóm lại, ngưá»i
mang theo và i cưá»ng giả hùng mạnh lúc ẩn lúc hiện đến trước mặt
ngưá»i ta, đây không phải khiêu khÃch thì là cái gì?
Tần Cach lúc nà y cộc lốc nói:
-Thiếu gia...Ta đây thì sao?
-Ngươi? Ngươi muốn đi theo.
Lăng Tiếu khẽ quét nhẹ và o mũi:
-Dù sao cÅ©ng phải có ngưá»i bảo vệ?
Tháºp tam gia nhìn thoáng qua Tần Cach, không phục nói:
-Vì cái gì ngươi không mang theo chúng ta mà lai đem hắn theo?
Bà n vỠthực lưc, hắn còn không bằng chúng ta.
Tần Cách tuy rằng là thú nhân, đầu óc phản ứng cÅ©ng không cháºm,
hướng tá»›i Tháºp tam gia nhe răng:
- Nếu không phục, chúng ta cùng tá»· thÃ.
Tháºp tam gia láºp tức ngáºm miệng, tá»± nhá»§: “Ta là ngưá»i có thân
pháºn, không chấp nhặt vá»›i ngươiâ€
Trên thá»±c tế, mấy ngà y hôm nay, bon ho Ä‘á»u chạy ra ngoà i thà nh
thao luyện. Tuy rằng lá»±a chon Ä‘á»u là môt Ãt nÆ¡i hoang dã hẻo lánh,
nhưng cÅ©ng rất nhiá»u ngưá»i biết, thà nh Penzias xuất hiện ba cưá»ng
giả hùng mạnh.
Tần Cách tuy rằng vẫn bị vây và o thế hạ phong, trở thà nh bia
ngắm, nhưng hắn cũng tiến bộ rất thần tốc.
Tháºp tam gia và Tháºp tứ gia cÅ©ng không thể không thừa nhân, Tần
Cach tiến cảnh quà thực rất nhanh. Có thể tiến triển cực nhanh như
thế nà y, tin tưởng không đến mưá»i năm, hắn có thể phá tan chướng
ngại Kiếm Hoà ng báºc má»™t.
Mà bá»n há» phải mất trên môt trăm năm mưá»i năm má»›i phá tan
chướng ngại tiến lên Kiếm Hoà ng báºc hai. Bon ho cÅ©ng ăn không Ãt
đả kÃch, cÅ©ng may hai lão nhân Ä‘á»u nghÄ©.
"Hắn có thể tiến bộ thần tốc như vây thì sao nà o? Còn không phải
vẫn bị chúng ta đánh thà nh đầu heo sao?â€
Mạnh Ly luc nà y nói:
-Thiếu gia, trước mắt bắt đầu thà nh láºp mang lưới tình báo cá»§a
chúng ta Ä‘i. Diệp tá» cùng vá»›i má»i ngưá»i quả thât Ä‘á»u rất ưu tú. Ta
muốn dùng Thông Lạc Äan bồi dưỡng môt đám ngưá»i. Tin tưởng
rằng không bao lâu nữa, tô chức tình báo của chúng ta sẽ trở nên
hùng mạnh mà không còn gặp phải tình huống mò mẫm như thế nà y
nữa.
Lăng Tiêu cưá»i gáºt đầu, nói:
-Tốt lắm, Mạnh Ly, ngươi cÅ©ng nến cố gắng, ta vẫn Ä‘á»u rất xem
trá»ng ngươi.
Thân mình Manh Ly hÆ¡i cứng Ä‘á», đáy mắt lô ra vẻ cảm động, trên
mặt cưá»i nói:
-Thuộc hạ đã biết.
Last edited by npq91; 07-06-2011 at 09:41 AM.
|
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a npq91
|
|

06-06-2011, 04:27 PM
|
 |
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
|
|
Chương 217: Äi tá»›i Thất sắc thà nh
Mặt trá»i chói chang nhô lên trên đỉnh đầu thà nh Penzias.Hai
ngưá»i đứng dưới bóng chiếc dù, dáng ngưá»i yểu Ä‘iệu, dung nhan
xinh đẹp, đó là Diệp tỠvà Isa. Hai nà ng đi đưa tiễn Lăng Tiêu, Tống
Minh Nguyệt và Tần Cách mãi cho đến không nhìn thấy bóng dáng
cá»§a bá»n há» má»›i thôi.
Isa có chút thương cảm nói:
-Diệp tá»·, Lăng Tiêu ca ca cà ng ngà y cà ng báºn rá»™n.
Diệp Vi Ny nhẹ nhà ng thở dà i má»™t tiếng, kéo bà n tay nhá» bé má»m
mại không xương cá»§a Isa cưá»i nói:
-Äúng váºy, chúng ta phải quản lý thà nh Penzias cho tốt. Cố gắng
hoà n thà nh tốt nhiệm vụ.
-Chỉ có thể quản lý nhà tốt thôi sao.
Nhìn phương hướng Lăng Tiêu rá»i Ä‘i, Isa nghÄ© thầm, nếu ta cÅ©ng
có thể có được thá»±c lá»±c hùng mạnh, có phải, là có thể trợ giúp tháºt
tốt cho hắn hay không?
Như là nhìn ra Suy nghĩ trong lòng Isa, Diệp Vi Ny thản nhiên
cưá»i, nói:
- Isa, nếu nói mong muốn thì nhiá»u lắm, chúng ta chỉ có thể toà n
lực giúp đỡ hắn trong những lĩnh vực gì chúng tà am hiểu nhất,cố
gắng thể hiện được giá trị lớn nhất, hiểu không?
Isa nhẹ nhà ng gáºt đầu:
-Diệp tá» tá»·, tá»· tháºt tốt. Cảm Æ¡n tá»·. Tá»· hãy nói chuyện xưa cá»§a hắn
và tỷ nha?
-Ta cùng hắn? Ta cùng hắn có chuyện xưa gì đâu?
- Hì hì, còn gạt muá»™i, muá»™i nghe hắn kêu lên ngưá»i là tiểu nữ tặc,
các ngươi hà i ngưá»i lúc đó, khẳng định có nhiá»u chuyện phi thưá»ng
nha. Hảo tỷ tỷ, kể cho muội một chút đi...
-A, tên há»—n đà n nà y, dám nói xấu ta, lần nà y hắn chết chắc rồi, chá»
hắn trở vá». Ta sẽ cho hắn biết...
Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa cưá»i, vừa nói, thanh âm dần dần Ä‘i xa.
Tống Minh Nguyệt rá»i khá»i thà nh Penzias, dưá»ng như tâm tình tốt
lên rất nhiá»u. Ở trong phá»§ cá»§a Lăng Tiêu, nà ng rất mẫn cảm, Diệp tá»
dùng ánh mắt khác thưá»ng nhìn chằm chằm, tháºt sá»± là rất khó chịu,
là m cho nà ng mấy ngà y nà y căn bản không dám tiếp cáºn Lăng Tiêu,
sợ ngưá»i ta nói nà ng cùng vá»›i Lăng Tiêu có cà i gì không trong sạch.
Nếu nà ng là nữ nhân thì cÅ©ng bình thưá»ng thôi, nhưng vấn đỠlà ,
nà ng hiện tại... đang giả trang thà nh đà n ông.
Tần Cách thân thể to lá»›n, ánh mắt hung hãn. Ãnh mặt trá»i thiêu đốt
cà i đầu bóng lưỡng to lớn của hắn. Còn cả những hoa văn cổ quái
thần bà trên ngưá»i hắn, là m cho má»i ngưá»i Ä‘i đưá»ng cảm thấy kinh
Sợ, nhưá»ng đưá»ng cho hắn từ xa.
Lăng Tiêu cảm thấy hối háºn trong lòng vì đã mang theo Tần Cách
xuất môn. Äi đến đâu, chi cần ngưá»i ta vưà nhìn, không ai là không
nháºn ra bá»n há».
Äi trên đưá»ng không ai dám trệu trá»c bá»n há». Tần Cách cổ quái
thần bà có thá»±c lá»±c mạnh mẽ, là m cho má»i ngưá»i e dè, cho nên vá»
phương diện à n toan, quả tháºt có bảo đảm, Ãt nhất không cần sợ hãi bị
ngưá»i ta ám toán.
Lăng phu nhân gá»i thư tá»›i còn nhắc tá»›i việc lão quốc vương có
những thay đổi, Lăng Tiêu chỉ cưá»i bá» qua.
Sớm biết ngà y hôm nay thì lúc trước đừng là m?
Nhưng tháºt ra, hiện nà y Lăng Tiêu cÅ©ng không cần phải quan tâm
xem lão quốc vương có Suy nghĩ, có hà nh động như thế nà o. Trong
mắt cá»§a Lăng Tiêu, những hà nh động đó chỉ như là má»™t trò đùa mÃ
thôi. Lăng Tiêu còn cảm thấy đáng thương cho lão quốc vương kia,
chỉ vì cái ngôi vị hoà ng đế đã khiến cho các con cái hắn lục đục với
nhau, tháºm chà Thái tá» còn âm thâm hạ độc ám hại lão nguyên Soái
Thu Thần. Nhưng việc nà y cÅ©ng chưa tÃnh là gì so vá»›i việc Thái tá»
còn nhẫn tâm hà độc chÃnh ngưá»i thân sinh ra bản thân mình. Nếu
không gặp được Lăng Tiêu giải độc cho, chỉ sợ lão quốc vương kia
không cần đến hai năm thì đã Ä‘i Ä‘á»i nhà mà rồi.
Äến lúc đó, Äế quốc Lam Nguyệt không lâm và o cảnh nổi loạn thì
mới là chuyện là .
Lăng Tiêu tuy rằng không quá để ý đến nhân quả, nhưng có thể
là m được việc thiện, đối vá»›i tu luyện cá»§a hắn cÅ©ng có nhiá»u chá»— tốt.
Khi tu luyện, trong lòng ngưá»i phải chÃnh trá»±c thì tất cả quá»· thần
bất Xâm, thì không sợ tâm ma cắn trả.
Nếu mà là m nhiá»u Ä‘iá»u xấu, má»™t ngà y nà o đó trên con đưá»ng tu
luyện cÅ©ng sẽ gặp phải tâm ma, Ä‘iá»u nà y gá»i là nghiệp chướng.
Kỳ tháºt Ä‘iá»u mà nhân quả nói đến, hÆ¡n phân ná»a cÅ©ng là như váºy.
Cho nên, lão quốc vương kia không có là m Ä‘iá»u gì ngu ngốc đối
vá»›i Lăng gia, Lăng Tiêu cÅ©ng sẽ không có hà nh động gì. Bởi vì,Äế
quốc Lam Nguyệt là một quôc gia có thực lưc hùng mạnh, lão quốc
vương còn sống thì còn ổn định, nhưng một khi lão quôc vương chết
Ä‘i, Äế quôc Lam Nguyệt sẽ lâm và o cảnh hoà n toà n rối loạn.
Lăng Tiêu cảm thấy lão quốc vương có những hà nh động tháºt ra lÃ
rất buồn cưá»i, hắn cÅ©ng lưá»i chẳng thèm để ý tá»›i. Ba ngưá»i Ä‘i theo
hướng Tây. Con đưá»ng nà y phải nói là tương đối bằng phẳng, có thể
tiến thẳng đến đế quốc TỠXuyên. Còn chỗ đóng quân của Lăng
Thiên Khiếu ở quan khẩu Phạm Äế à đà i tuyết sÆ¡n, nằm ở phÃa Tây
Bắc bá»™ Äế quốc Lam Nguyệt trùng trùng Ä‘iệp Ä‘iệp, kéo dà i mấy trăm
dặm.
So sánh vá»›i Äế quốc Lam Nguyệt, Äế quốc Tá» Xuyên Ãt gặp phải
áp lá»±c cá»§a thú tá»™c hÆ¡n, bởi vì có dãy núi Phạm Äế à Äà i Tuyết SÆ¡n
hùng vĩ nà y chắn ngang.
Có những nÆ¡i hiểm yếu, tháºm chà bá»n há» cÅ©ng không cần phái binh
trấn thủ, cũng có thể ngăn trở được thú tộc.
Nhưng Äế quốc Tá» Xuyên cÅ©ng có nhiá»u mối lo lắng, nếu thú nhân
từ biên cảnh Äế quốc Lam Nguyệt Ä‘i qua hồ Uy Tư sau đó vòng qua
Phạm Äế à Äà i Tuyết SÆ¡n thì có thể thoải mái tiến và o trong Äế
quốc TỠXuyên.
Cho nên, Äế quốc Tá» Xuyện đã cho quân đồn trú rất nhiá»u tại biên
cảnh Phạm Äế à Äà i Tuyết SÆ¡n, nÆ¡i giáp giá»›i vá»›i biên cảnh cá»§a Äế
quốc Lam Nguyệt.
Vì thế, hai bên Phạm Äế à Äại Tuyết SÆ¡n, cả hai đế quốc Ä‘á»u cho
đồn trú rất nhiá»u quân đội. Những bố trà quân đội nà y cÅ©ng đã kéo
dà i hơn trăm năm rồi.
Tháºt ra bố trà quân đội nà y cÅ©ng là điá»u vô cùng cần thiết.
Những năm gần đây, binh lÃnh đồn trú tại biên cảnh Phạm Äế Ã
Äại Tuyết SÆ¡n cÅ©ng thưá»ng xuyên thay đổi. Nhưng quân đội cá»§a cả
hai bên Ä‘á»u đồn trú tại chá»— nà y. HÆ¡n nữa, tại phương Bắc Äế quốc
Lam Nguyệt là gia tá»™c Tá» Kinh Hoa, thưá»ng xuyên phát sinh xung
đột với thú tộc.
Nghe nói, thú tộc ở phương Bắc có thực lực còn mạnh hơn thú tộc
ở phương Nam, nhưng có Ä‘iá»u những thá»§ tá»™c có thá»±c lá»±c manh mẽ
nà y rất Ãt xuất hiện ở trên địa bà n cá»§a nhân loại
Chỉ đến thá»i Ä‘iểm thú nhân do sinh sản nhiá»u quá, thiếu lương thá»±c
cần phải đà o thải bớt đi, thì mới có thể tham gia cướp bóc lương thực
của nhân loai để tồn tại.
Ba ngưá»i Ä‘i trên đưá»ng lấy trá»i là m mà n, lấy đất là m chiếu,rốt
cuá»™c cÅ©ng đến biên cảnh Äế quốc Tá» Xuyên và Äế quốc Lam
Nguyệt. Nhìn biên cảnh hoang vắng, hÆ¡n mưá»i dặm Ä‘á»u không có
má»™t bóng ngưá»i, Tống Minh Nguyệt nhẹ giá»ng nói
-Nơi nà y đất đai cũng rất phì nhiêu, vì cái gì mà không có ai trồng
trá»t?
Tần Cách hừ một tiếng, nói
-Äiá»u nà y không đơn giản, nÆ¡i nà y khẳng định là lãnh thổ cá»§a quý
tá»™c giầu có. Quý tá»™c có tiá»n, không cần phải canh tác, bình dân muốn
canh tác...quý tá»™c cÅ©ng không cho, chÃnh vì váºy nó má»›i hoang phế
như thế nà y.
Lăng Tiêu cảm thấy có chút bất ngá» nhìn Tần Cách, cưá»i nói:
-Äúng váºy, Tần Cách, không ngá» ngươi tháºt ra cÅ©ng có kiến thức
như thế nà y?
Tần Cách cưá»i, Sá» sá» cái đầu bóng lưỡng, nói: _
-Ta vấn muốn cuá»™c sống cá»§a nhân loại. Cho nên, ta vẫn cố há»c táºp
kiến thức cá»§a nhân loại, nhưng có Ä‘iá»u, ta há»c rất cháºm.
-Không cháºm đâu, ta thấy Tần Cách ngươi là thú nhân vô cùng ưu
tú
Lăng Tiêu cưá»i tán dương Tần Cách
-A, ngươi là thú nhân?
Tống Minh Nguyêt trợn mắt nhìn Tần Cách. Nà ng căn bản không
ngá» tên to con nà y chÃnh là thú nhân, thế cho nên nà ng vẫn cảm thấy
không thể tin được.
Tuy rằng Tần Cách nà y quá mức cao lớn, tuy rằng có nhiêu lúc hắn
tỠra rất hung ác, tuy rằng...Nhưng cho dù rất nhiêu lý do, cũng
không thấy Tần Cách nà y có ná»a Ä‘iểm giống bá»™ dáng cá»§a thú nhân.
Cho dù Tống Minh Nguyêt chưa từng gặp qua thú nhân,nhưng
nghe nói vá» thú nhân cÅ©ng rất nhiá»u, nà ng biết rất rõ vỠđặc Ä‘iểm cá»§a
thú nhân. Cá ngưá»i thú nhân có má»™t bá»™ lông rất dà i, có Ä‘uôi, răng
nanh bén nhá»n, trừ đứng thẳng Ä‘i lại, có má»™t chút Ãt thông minh, thú
nhân tương đối giống với dã thú. Nhưng nhìn Tần Cách nà y rất giống
vá»›i nhân loại, tháºm chà còn có thể nói những câu đầy tÃnh triết lý.
Nếu ngưá»i nà y đúng là thú nhân thì tháºt là đáng Sợ? Thú nhân có
văn hóa? Tống Minh Nguyệt cảm thấy quá bất ngá», không ngá» Tần
Cách Ä‘i cùng vá»›i mình trên má»™t Ä‘oan đưá»ng nà y lại không phải lÃ
con ngưá»i.
Tần Cách nhe rà ng cưá»i, Tống Minh Nguyệt lúc nà y má»›i chú ý tá»›i,
răng nanh cá»§a Tần Cách quá tháºt hoÌ›i bén nhá»n, tuy nhiên có má»™t
chút mà thôi, căn bản là không rõ rà ng. Nếu hôm nay không phải lÃ
Lăng Tiêu nói ra, nà ng cũng không biết Tần Cách nà y là thú nhân.
Kỳ tháºt Tháºp tam gia và Tháºp tứ gia kia Sá»›m đã biết Tần Cách
không phải là nhân loai. Tuy nhiên đối với hai võ si kia mà nói, có
ngưá»i đánh nhau cả ngà y cùng bá»n há», chÃnh là hạnh phúc rồi,vá»
phần ngưá»i nà y có phải là nhân loại hay không, bá»n há» cÅ©ng không
quan tâm.
Tần Cách không ngỠlà thú nhân
Äã má»™t ngà y trôi qua, Tống Minh Nguyệt vẫn còn canh cánh vá»
việc nà y trong lòng. Äúng là ở trong nhiá»u phương diện nà ng rất
nhạy bén, nhưng đối với Tần Cách, không ngỠnà ng lại không phát
hiện ra hắn không phải là con ngưá»i.
Ba ngưá»i Ä‘i qua vùng đất hoang vắng, Lăng Tiêu lấy ra má»™t tấm
bản đồ, nhìn thấy khoảng cách đến Thất Sắc thà nh đại khái còn
khoảng hai ngà y.
Gia tộc bắt giữ tỷ tỷ của hắn ở Thất Sắc thà nh là gia tộc mang dòng
há» Chiết. Äó là má»™t dòng há» quý tá»™c lâu Ä‘á»i cá»§a Äế quốc Tá» Xuyên
Chiết gia cũng là gia tộc có nhiêu thế hệ, viên tướng quân đang
đóng tại biên cảnh Äế quốc Lam Nguyệt hiên giá» cÅ©ng là ngưá»i cá»§a
Chiết gia. Äồng thá»i, Chiết gia còn có rất nhiá»u sản nghiệp. Nói đến
phân loại sản nghiệp, Chiết gia có chừng khoảng hÆ¡n mưá»i loại sản
nghiệp, trong đó có hai ba loại sản nghiệp rất lớn.
Chiết gia còn có má»™t Ä‘oà n lÃnh đánh thuê tên là Thần Phong. Thần
Phong là đoà n lÃnh đánh thuê cấp hai, có hÆ¡n hai vạn ngưá»i, trong đó
có hÆ¡n ba nghìn ngưá»i có thá»±c lá»±c Äại Kiếm Sư, Cuồng Kiếm Sư thì
có mấy trăm, Ma Kiếm SÄ© cÅ©ng có mấy ngưá»i, còn có bát đại trưởng
lão Ä‘á»u có thá»±c lá»±c Ma Kiếm Sư. Mà đoà n trưởng cá»§a Ä‘oà n lÃnh đánh
thuê nà y là cao thủ có thực lực Kiếm Tông.
Có thể nói, Chiết gia chân chÃnh là má»™t đại gia tá»™c già u có. Gia tá»™c
Ô Lan cá»§a Äế quốc Lam Nguyêt so vá»›i Chiết gia thì không là cái gì
cả, nếu so sánh cÅ©ng chỉ là m cho ngưá»i ta cưá»i vỡ mÅ©i mà thôi. Có
thể so sánh với Chiết gia, chỉ sợ cũng chỉ có gia tộc TỠKinh Hoa ở
phương Bắc Äế quốc Lam Nguyệt mà thôi.
Gia tá»™c kia ở phương Bắc là má»™t gia tá»™c quyá»n thế, cÅ©ng có rất
nhiá»u bà máºt...Äúng là má»™t gia tá»™c thần bà hùng mạnh.
Äá»c đến đây, Lăng Tiêu có cảm giác Chiết gia khá hùng mạnh,
nhưng không thể chỉ có như thế nà y.
Bởi vì Chiết gia có Ä‘oà n trưởng Ä‘oà n lÃnh đánh thuê kia nghe đồn
có thá»±c lá»±c cao thá»§ Kiếm Tông, như váºy Chiết gia, có thể là má»™t gia
tộc thế gia ân thế hay không.
Chiết gia là một gia tộc thế gia ẩn thế, chưa hẳn là không có khả
năng.
|
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a npq91
|
|

06-06-2011, 04:27 PM
|
 |
Diệt Thế Ma Thần
|
|
Tham gia: Mar 2010
Äến từ: Hà Ná»™i
Bà i gởi: 4,154
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 2,476
Thanked 68,072 Times in 3,550 Posts
|
|
Chương 218: Chiết gia
Thất Sắc thà nh, là nơi sản xuất ra môt loại đồ Sứ bảy mà u rất nổi
tiếng, đồ Sứ bảy mầu nà y còn được gá»i là "cầu vồng cá»§a thế gian†vô
cùng quý báu. Sâu trong trà nhớ của mình, Lăng Tiêu nhớ rằng khi
còn nhá», hắn đã từng nhìn thấy má»™t bá»™ đồ Sứ bảy mầu nà y ở nhÃ
mình, mẫu thân hắn rất quý trá»ng bá»™ đồ Sứ đó, luôn cất giấu, chỉ sợ
bá»n nhá» không cẩn tháºn là m há»ng mất.
Nhưng đi đến Thất Sắc thà nh mới thấy được, thế nà o mới là chân
chÃnh xa xỉ.
Tống Minh Nguyệt vô tình phát ra một tiếng tán thưởng:
-Trá»i a, quả tháºt là rất xinh đẹp. Bá»n há»...Bá»n há» không ngá» dùng
đồ Sứ bảy mà u chạm bao trùm lên toà n bá»™ tưá»ng thà nh. Trong thiên
hạ, còn có tưá»ng thà nh nà o hoa lê hÆ¡n nÆ¡i nà y không?
Giá» phút nà y, mặt trá»i đã chiếu vá» phÃa Tây, hoà ng hôn rá»±c đỠmá»™t
góc trá»i, mặt trá»i cÅ©ng Ä‘ang dần dần lặn xuống. Lúc nà y những bức
tưá»ng thà nh Thất Sắc tá»a ra hà ng vạn ánh sáng bảy mà u lấp lánh hà o
quang, là m cho ngưá»i ta cảm thấy như là đang Ä‘i và o trong má»™t giấc
má»™ng
Nếu tháºt sá»± có Thần giá»›i, Tống Minh Nguyêt tình nguyện tin rằng
nÆ¡i nà y chÃnh là Thần giá»›i.
-Má»i ngưá»i sinh sống tai nÆ¡i nà y tháºt là hạnh phúc.
Tống Minh Nguyệt nhẹ giá»ng lẩm bẩm.
Tần Cách nhìn thoáng qua Tống Minh Nguyêt, hắn cảm thấy nữ
nhân có chút khó hiểu, nghÄ© thầm: “Là m cho thà nh xinh đęp như váºy
có Ãch lợi gì? Có thể chịu nổi mấy quả đấm cá»§a ta?â€
Không biết Ä‘áºp bể tưá»ng thà nh, có phải cÅ©ng tốt như váºy hay
không.
Lăng Tiêu cưá»i nói:
- Tống huynh, nếu huynh thÃch thì thương lượng vá»›i thà nh chá»§ má»™t
chút, cũng nên mua luôn tòa thà nh nà y. Tống huynh thấy như thế
nà o?
Tống Minh Nguyệt liếc mắt nhìn Lăng Tiêu, trong lòng thầm nói
“Tháºt sá»± là châm chá»c ngưá»i ta, đáng giáºnâ€
Mua tòa Thất Sắc thà nh? Äúng là má»™t chuyên đùa, Tống gia tuy
rằng tà i lá»±c rất hùng háºu, nhưng cÅ©ng không có khả năng vô duyên
chạy đến nơi đây mua một tòa thà nh, chẳng lẽ chỉ vì đồ Sứ bảy mầu
đęp mắt nà y?
Lúc nà y mặt trá»i đã lặn, má»i ngưá»i chuẩn bị và o thà nh, bá»—ng nhiên
á» trước cá»a thà nh xuất hiện rất nhiá»u binh lÃnh khôi giáp sáng lòe,
gương mặt lanh lùng đứng chắn Ở nơi đó.
Ba ngưá»i có chút nghi hoặc, nghe thấy ở xa vang lại những tiếng
ngưá»i nói:
- Dá»±a và o cái gì mà không cho má»i ngưá»i và o thà nh ? Quân gia,
chúng ta Ä‘á»u từ xa đến.
-Có Ä‘i đưá»ng xa tá»›i cÅ©ng không được, việc nà y không phải do
chúng ta quy định, mà do Chiết đại nhân quy định...
Tên lÃnh kia chỉ tay vá» phÃa bức tưá»ng thà nh bảy mà u, trên đó có
môt tấm biển thông báo. Lăng Tiêu chăm chú nhìn lên
Thông báo có viết, phu cáºn thà nh Thất Sắc có cưá»ng đạo hoà nh
hà nh, Thất Sắc thà nh đóng cá»a và o lúc chạng vạng, không cho phép
ai được và o thà nh.
Lăng Tiêu cùng Tống Minh Nguyêt liếc mắt nhìn nhau, trong lòng
Ä‘á»u dầng lên má»™t cái ý niệm “Viêc nà y có liên quan...vá»›i tá»· tá»· Lăng
Tố không?â€
Lúc nà y má»i ngưá»i Ä‘á»u báo ra thân pháºn cá»§a mình chứng minh lÃ
mình vá»›i bá»n cưá»ng đạo không có quan hệ, có ngưá»i thì hối lá»™ cho
binh lÃnh má»™t Ãt tiá»n để được Ä‘i và o trong thà nh. Dù sao cÅ©ng không
có ai muốn phải nghỉ Ở ngoà i thà nh trong đêm tối, bởi vì ở ngoà i
thà nh không có má»™t nhà nghỉ nà o để thuê trá».
Tuy nhiên, quân binh căn bán Ä‘á»u đứng yên bất động, cÅ©ng không
thèm nhìn những ngưá»i đó má»™t cái, trong lúc đó có môt tên đầu mục
đi đến, mắt âm trầm, hô to:
-Äóng cá»a thà nh.
Lúc nà y, bên trong thà nh có môt đám khoái mà , từ rất xa cũng có
thể nghe được tiếng vó ngựa, có môt thanh niên ăn mặc một bộ quần
áo đęp đẽ quý giá, tiến tới trước mặt tên đầu mục, thì thầm và i câu.
Tên đầu muc kia rất sá»ng sốt, tùy ý gáºt gáºt đầu, tá» vẻ như là mình
đã biết. Lăng Tiêu chú ý ngưá»i trẻ tuổi trước kia lúc trước khi rá»i Ä‘i
có nhìn qua dáng ngưá»i dị thưá»ng cao lá»›n cá»§a Tần Cách.
-Äã bị phát hiện.
Lăng Tiêu vẻ mặt cưá»i khổ, nói vá»›i Tống Minh Nguyệt:
-Xem ra mang tên Tần Cách to con nà y xuất hà nh thực không phải
là ý kiến hay, chỉ mong bá»n há» không phải vì chúng ta má»›i thay đổi
chú ý.
-Mặc kệ nói như thế nà o, chúng ta cũng cứ và o thà nh.
Tống Minh Nguyệt thản nhiên cưá»i, Chiết gia cưá»ng đại, Tống gia
cÅ©ng không kém. Bởi váºy, Tống Minh Nguyệt cÅ©ng không coi Chiết
gia và o đâu. Mặc dù không nói đến thế lực song phương, chi cần lấy
Tống Minh Nguyệt tuổi trẻ như váºy mà có thá»±c lá»±c Ma Kiếm Sư báºc
bốn cũng đủ để kiêu ngạo rồi.
Lăng Tiêu nghĩ thầm, bản thân mình và o thà nh, khẳng định sẽ bị
ngưá»i cá»§a Chiết gia ngầm giám thị. Vừa rồi, ngưá»i trẻ tuổi hoa lệ kia
nhìn thấy Tần Cách, Sau đó trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngac, Lăng
Tiêu còn không hoà i nghi sao.
Bởi vì má»i ngưá»i nhìn thấy Tần Cách, phản ứng đầu tiên Ä‘á»u có
cảm giác sợ hãi.
Không nói đến thân thể to lá»›n cá»§a Tần Cách, mà trên ngưá»i cá»§a
hắn luôn mang theo môt khà tức hung mãnh cá»§a dã thú, ngưá»i bình
thưá»ng thấy hắn Ä‘á»u có má»™t loai bản năng sợ hãi.
Cho dù là không quay đầu lại thấy bộ dáng của Tần Cách, cũng sẽ
có cảm giác khẩn trương, cảm giác nà y giống như là bị môt dã thú
mạnh mẽ đang nhìn chằm chằm và o mình.
Tuy nhiên Lăng Tiêu cÅ©ng không có để ý. Nháºn ra hay không hắn
cũng không Sợ, Chiết gia nà y, mặc kệ là minh đấu hay là ám đấu hắn
cũng tiếp hết
Trước mắt là phải cứu tá»· tá»· ra, còn vá» Thượng cổ di tÃch thì Lăng
Tiêu cÅ©ng không có nghÄ© nhiá»u, quan trá»ng là hắn muôn nhìn thấy tá»·
tỷ mà hắn chưa từng gặp mặt.
Hắn mới bước và o thế giới nà y hơn một năm, nhưng hai chữ thân
tình đã khắc sâu và o trong lòng Lăng Tiêu.
Ba ngưá»i tìm được môt tòa tá»u lầu, Tần Cách cÅ©ng biết bá»™ dáng
cá»§a mình dá»a rất nhiêu ngưá»i, cho nên đã gá»i rất nhiêu thức ăn Ä‘em
và o trong phòng. Còn Lăng Tiêu và Tống Minh Nguyệt thì ngồi ở đại
sảnh cá»§a tá»u lâu.
Rất nhiá»u tin tức, kỳ tháºt Ä‘á»u từ tá»u lâu truyá»n ra, ở bên trong tá»u
lâu từ những chuyện tam giáo cá»u lưu cho đến cái dạng gì cÅ©ng Ä‘á»u
có, rất pha tạp, cho nên đủ loại tin tức, và cũng rất phong phú.
Bởi vì trên đưá»ng Ä‘i, má»i ngưá»i cÅ©ng không có ăn thức ăn tốt, hai
ngưá»i cÅ©ng không phải là thiếu tiá»n, cho nên, hai ngưá»i gá»i ra không
Ãt đồ ăn tháºt tốt. Ông chá»§ tá»u lầu còn phân phó tiểu nhị phục vụ riêng
cho hai vị đại gia nà y, há»i xem Lăng Tiêu có muốn ăn ở phòng riêng
không, bởi vì hai ngưá»i gá»i đồ ăn, giá cả cÅ©ng không phải là những
kẻ mạo hiểm, hoặc đôi tiểu thương có thể gá»i được. Nếu khách hà ng
sá»™p như váºy thì cần phải phục vụ cho tháºt tốt má»›i được.
Lăng Tiêu lắc đầu cá»± tuyệt, bá»n há» còn muốn nghe tin tức tại Thất
Sắc thà nh, còn ngồi phòng riêng thì nghe ai nói?
Tống Minh Nguyệt là môt mỹ thiếu niên, tuy Ä‘i đưá»ng xa tá»›i đây,
Tống công tá» trông có chút phong trần, nhưng cÅ©ng là m cho ngưá»i ta
có cảm giác hắn có khà chất rất cao quý. Còn Lăng Tiêu thoạt nhìn
thì có vẻ trầm mặc hÆ¡n, nhưng trên ngưá»i cÅ©ng tá»a ra má»™t khà chất
cao quý .
Bởi váºy, ông chá»§ và tiểu nhị cÅ©ng Ä‘á»u rất cẩn tháºn tiếp đãi hai
ngưá»i, cho dù chỉ là má»™t ánh mắt, tiểu nhị Ä‘á»u đã báºt ngưá»i chạy tá»›i
ngay.
Tống Minh Nguyệt cầm trên tay má»™t đồng mưá»i ngân tệ, nó tương
đương vá»›i má»™t trăm đồng tệ. Nếu so vá»›i tiá»n lương cá»§a tiểu nhị thì
cÅ©ng là và i tháng tiá»n lương. Tống Minh Nguyệt ném cho tiểu nhị,
nói:
- Ta há»i ngươi má»™t chuyện.
"Äại gia nà y tốt, còn cho tiá»n thưởng†Tiểu nhị trong lòng nghÄ©,
ngoà i miệng nói:
-Có chuyên gì, hai vi cứ há»i, không có tin tức gì mà ta không biết.
-Tin tức?
Lăng Tiêu nghe xong không khá»i mỉm cưá»i.
-Chúng ta từ xa tá»i, nghe đại danh Thất Sắc thà nh như sấm bên tai,
nhưng Ở đây ta thấy trị an không được tốt lắm.
Tống Minh Nguyệt nhẹ nhà ng thở dà i nói:
-Mặt trá»i vừa lặn, như thế nà o đã đóng cá»a thà nh?
Tiểu nhị nghe xong, liếc mắt nhìn hai bên một cái, không có ai chú
ý, má»›i liá»u mạng nhá» giá»ng nói:
-Ngà i nên chủ ý, nếu quan sai nghe thấy thì không hay, có khi còn
mang há»a và o thân.
-A? Ngưá»i nói rõ má»™t chút, là chuyên gì xảy ra.
Tống Minh Nguyệt nói xong, lại đưa cho tiểu nhị mưá»i ngân tệ nữa.
Tiểu nhị thu tiá»n boa, cÅ©ng ngượng ngùng, tháºt cẩn tháºn nói:
-Gần đây, nghe nói Chiết gia bị môt ngưá»i thá»±c lá»±c phi thưá»ng
hùng mạnh đến ăn trá»™m. Chiết đại nhân giáºn dữ ra lệnh kiểm tra toà n
bộ tòa thà nh.
Tống Minh Nguyệt như cưá»i như không nhìn tiểu nhi. Tiểu nhị
cưá»i và i tiếng, sau đó nói tiếp:
-ÄÆ°Æ¡ng nhiên, ta ở trên phố nghe đồn, cÅ©ng không phải sá»± tháºt lÃ
như váºy, hình như là có má»™t ngưá»i khảo cổ, phát hiện ra thượng cổ di
tÃch, nghe nói bên trong di tich kia, tà i bảo nhiá»u vô số. Nhưng trong
đoà n khảo cổ xuất hiện gian tế, nói chuyện nà y cho Chiết đại nhân,
vì thế Chiết đại nhân đã bắt cả đoà n khảo cổ lại. Ta còn nghe nói lần
nà y có ngưá»i có thá»±c lá»±c rất cưá»ng đại đến đây. Cho nên, Chiết đại
nhân má»›i hạ lệnh kiểm tra từng ngưá»i ra và o thà nh, mà bá»n há» cÅ©ng
sắp Ä‘i khai quáºt di tÃch kia.
Tiểu nhi nói xong, nhìn ra hai bên, vẻ mặt lấy lòng tươi cưá»i:
-Chuyện nà y là chÃnh xác, bởi vì Chiết đại nhân có lần đến đây
uống rượu, trong lúc uống say đã vô tình nói ra, các ngưá»i ngà n vạn
lần Ä‘á»ng nói cho ngưá»i khác biết, nếu không ta nhất định phải chết.
Lăng Tiêu nghe xong trong lòng cưá»i thầm, tiểu nhị nói chuyện
nà y không cho môt trăm ngưá»i thì cÅ©ng nói cho chÃn mươi chÃn
ngưá»i rồi.
-Nếu là ngươi nhất định phải chết, ngươi sao có thể sống tới ngà y
nà y?
Tống Minh Nguyệt cưá»i ha hả lại ném cho nà y tiểu mưá»i ngân tệ.
Sau má»™t hồi, tiểu nhị đã được ba mươi ngân tệ, liá»n cám Æ¡n rối rÃt Ä‘i
ra.
Tống Minh Nguyệt nhìn Lăng Tiêu, nhẹ giá»ng nói:
-Chiết gia nà y không đơn giản đâu. Bá»n há» rõ rà ng đã biết thân
pháºn cá»§a tá»· tá»· huynh, hÆ¡n nữa...Chúng đã biết chúng ta đến đây, mÃ
vẫn quang minh chÃnh đại cho chúng ta và o thà nh, bao gồm cả Tần
Cách kia nữa... Äiá»u nà y chứng tá», bá»n chúng không sợ chúng ta.
Lăng Tiêu gáºt gáºt đầu, hai mắt lá»™ ra thần sắc kiên nghị, nói:
-Chỉ mong bon chúng hà nh động biết nặng nhẹ, hừ...
Lăng Tiêu không có nhiá»u lá»i, nhưng tiếng hừ nà y, đủ thấy rất
nhiá»u hà m nghÄ©a ở bên trong.
Äúng lúc đó, trước tá»u lầu bá»—ng nhiên truyá»n đến thanh âm ồn à o,
có rất nhiá»u ngưá»i khẩn trương nhìn lại. Lăng Tiêu quay lưng vá» phÃa
bên kia, cÅ©ng không có quay đầu lại. Lúc nà y, hắn nghe thấy nhiá»u
tiếng bước chân đi tới.
Tiếp theo, có má»™t ngưá»i tuổi còn trẻ ngạc nhiên, vui mừng,thanh
âm truyá»n tá»›i nói:
-Ai nha, thiếu gia ta hôm nay váºn may cÅ©ng tháºt tốt, không ngá» có
thể gáºp loại cá»±c phẩm như thế nà y.
Lăng Tiêu đang buồn bực, nghe thânh âm nà y là biết ngay tên nà y
là một thiếu gia quý tộc, ăn chơi trác táng, có bộ dạng kiêu ngạo
không ai bằng, nhưng trước mắt hắn là m gì có nữ nhân nà o?
Lúc nà y, thấy Tống Minh Nguyệt hai mắt bùng lên hà o quang, vẻ
mặt vốn ôn hòa hoà n toà n không thấy, thanh âm lanh như băng nói:
-Ngươi có ý tứ gì?
-Ha ha, ta có ý tứ gì? Các ngưá»i nói cho hắn, thiếu gia ta...Là có ý
tứ gì.
Ngưá»i trẻ tuổi dương cằm, nói vá»›i ngưá»i bên cạnh.
Lúc nà y, bên canh thiếu gia quý tá»™c kia có môt ngưá»i cưá»i ha hả
nói:
-Là thiếu gia chúng ta coi trá»ng tiểu tá» ngươi, đây cÅ©ng là môt vinh
hạnh cho ngươi.
-Phốc
Lăng Tiêu đang uống môt ngụm rượu thiếu chút nữa thì phun ra.
Tuy rằng hắn cÅ©ng nghe nói qua có loại quý tá»™c peÄ‘e như váºy, nhưng
lai chưa từng gặp, không nghĩ tới tại đây, hắn lại gặp được.
Tống Minh Nguyêt mặt đỠbừng, vỗ bà n đứng lên, hai mắt bắn ra
sát ý là nh lạnh:
-Nếu có can đảm, ngưá»i nói lại lần nữa xem.
|
Äã có 3 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a npq91
|
|

06-06-2011, 04:29 PM
|
 |
Äá»™i Xung KÃch Fan Ngá»c Tiên Duyên
|
|
Tham gia: Dec 2009
Äến từ: An Giang
Bà i gởi: 1,121
Thá»i gian online: 3 tuần 3 ngà y 7 giá»
Thanks: 215
Thanked 3,365 Times in 347 Posts
|
|
Sao cách trình bà y của bạn npq91 ngộ thế nhĩ.
Cách xuống dòng cá»§a bạn bá» lá»ng giữa cáºu váºy.
|

06-06-2011, 06:20 PM
|
 |
|
|
Tham gia: Aug 2010
Bà i gởi: 112
Thá»i gian online: 2 tháng 1 tuần 1 ngà y
Thanks: 6,161
Thanked 99,914 Times in 3,973 Posts
|
|
Tá»› nháºn từ 231-> 250.................
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
âèçèòêà, ëîøàäè, kiem tu 4vn, kiem tu lang van, ngao kiem lang van, ngao kiem lang van 18, ngao kien lang van 199, ngạo kiếm lăng vân, ngạo kiến lăng vân, òåëåôîíû, www.ngau kiem lang van, ÷àñîâîé  |
| |