12-06-2011, 06:41 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 11: Sá»± lá»±a chá»n có lợi giữa hai thế lá»±c(1).
Dịch: Hari_lama
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Beng! Beng!
Trong hoà ng cung viên thái giám già phụ trách việc gõ mõ cầm canh Ä‘ang nắn bóp hai đầu gối, cuối cùng lão cÅ©ng Ä‘i hết được má»™t vòng. Äêm cuối thu khà lạnh ngấm và o táºn xương cốt, lão đã già , không còn chịu nổi công việc nặng nhá»c nà y, có lẽ đã tá»›i lúc tìm má»™t ngưá»i trẻ tuổi hÆ¡n thay thế công việc cá»§a lão.
Thái tá» Triệu Khánh lại không cảm thấy lạnh chút nà o, cả ngưá»i lõa lồ mồ hôi nhá»… nhại, vẻ mặt y dữ tợn Ä‘ang hùng hục hùng hục ra sức, nhìn kỹ lại thì phát giác ra hai mắt y trống rá»—ng vô hồn, có chăng nữa chỉ là sá»± cuồng bạo Ä‘iên cuồng. Má»™t nữ tá» yêu kiá»u khiêu gợi nằm ở bên dưới y, thỉnh thoảng rên rỉ cong ngưá»i nghênh hợp.
Triệu Khánh gắng sức bứt nước rút cà ng lúc cà ng nhanh, miệng không ngừng áºm ừ rên rỉ, dưá»ng như Ä‘ang rÃt gá»i tên Võ Mị Nương. Rốt cục sau má»™t tiếng gầm nhẹ, tiếng thở dốc trong phòng dần dần lắng xuống.
Chẳng bao lâu sau tiếng ngáy cá»§a Triệu Khánh vang lên Ä‘á»u Ä‘á»u, nữ tá» nằm dưới xác định y đã ngá»§ say liá»n nhẹ nhà ng đẩy hạ thân cá»§a y ra, khoác lên ngưá»i cái áo ngá»§ má»ng rồi bước xuống giưá»ng. Nà ng dò dẫm Ä‘i đốt má»™t ngá»n nến đỠở trên bà n, ánh nến chiếu và o khuôn mặt nà ng, nếu Triệu Khánh tỉnh lại lúc nà y chắc sẽ giáºt mình kinh hãi. Nữ tá» kia có đôi mắt to vá»›i hà ng lông mà y thưa má»ng, vóc ngưá»i thon gầy, nhìn thoáng qua có nét hao hao giống Võ Mị Nương.
Nà ng kia bá»—ng xoay ngưá»i Ä‘i vá» lại giưá»ng, cẩn tháºn đắp chăn lại cho Triệu Khánh, ngÆ¡ ngẩn nhìn y rồi khẽ thở dà i.
Ở ngoà i cá»a bá»—ng vang lên tiếng hắng giá»ng nhẹ, nà ng kia có vẻ bối rối vá»™i sá»a sang quần áo cho chỉn chu sau đó Ä‘i ra cá»a.
Võ Mị Nương lẳng lặng đứng ngoà i hà nh lang ngẩng đầu ngắm trăng. Nà ng kia dè dặt Ä‘i tá»›i phÃa sau, nhẹ giá»ng nói:
- Tham kiến nương nương.
Võ Mị Nương không quay đầu lại há»i:
- Y ngủ rồi à ?
- Dạ vâng, nương nương.
Võ Mị Nương gáºt đầu, nói:
- Ngươi trở vỠphòng đi.
Nà ng kia do dự một hồi lâu đột nhiên quỳ xuống đất nói:
- Nô tỳ đáng tội chết.
Võ Mị Nương xoay ngưá»i lại, nói:
- Thu nhi, đã xảy ra chuyện gì?
Thu Nhi dáºp đầu xuống đất run giá»ng nói:
- Nương nương, nô tỳ... nô tỳ hình như có thai rồi.
Ãnh mắt Võ Mị Nương chợt lóe hà n quang, nà ng há»i dồn:
- Sao lại như váºy? Không phải bổn cung đã truyá»n cho ngươi phương pháp tránh thai rồi sao?
Thu Nhi đáp:
- Nô tỳ vẫn là m theo lá»i nương nương dạy, nhưng chẳng biết tại sao kinh nguyệt bị trá»… gần hai tháng nay.
Võ Mị Nương cưá»i lạnh nói:
- Không phải là ngươi cố ý đó chứ? Mưu toan có thể dựa dẫm và o một đứa quý tỠà ?
Thu Nhi phục trên mặt đất nói:
- Nô tỳ có gan lá»›n bằng trá»i cÅ©ng không dám lừa gạt nương nương. Nếu nương nương không tin, ngá»± y trong cung có phương pháp bà máºt nạo thai gì đó, sáng sá»›m mai nô tỳ sẽ Ä‘i há»i xin, chẳng qua là ...
VÅ© Mị Nương tiếp lá»i:
- Chẳng qua là sau nà y ngươi không thể ngá»§ vá»›i y nữa chứ gì? Ngươi tÃnh toán rất giá»i đó, biết bên cạnh bổn cung chỉ có ngươi có thể là m chuyện nà y.
Thu Nhi run lên bần báºt không dám trả lá»i. Nà ng ta không thể hiểu được Võ Mị Nương đã là trữ phi nương nương vì sao lại không muốn cùng phòng vá»›i Thái tá» ngược lại Ä‘i kiếm nà ng thay thế. Äiá»u khiến Thu Nhi cà ng sợ hãi hÆ¡n đó là nà ng không biết nương nương sá» dụng tà pháp gì là m cho Thái tá» rõ rà ng thấy mặt nà ng nhưng miệng lại không ngừng gá»i tên nương nương, ba năm qua Thái tá» Ä‘á»u như thế không có chút nghi ngá» nà o.
Thu Nhi thầm nghÄ©, nương nương khẳng định là yêu quái! Rất có thể giống như trong truyện cổ tÃch, nương nương là hồ ly biến thà nh tá»›i mê hoặc Thái tá», mình nà o dám có ý định phản kháng, nương nương chỉ cần hÆ¡i đụng nhẹ và o ngưá»i, lục phá»§ ngÅ© tạng như bị Ä‘ao cắt quả tháºt Ä‘au đớn muốn chết; lần thụ thai nà y cÅ©ng ngoà i ý muốn, má»i việc hoà n toà n là m theo lá»i nương nương, không biết tại sao yêu pháp lại không hiệu nghiệm.
Võ Mị Nương sầm mặt xuống, một lúc lâu sau mới nói:
- Ngươi vỠtrước đi, nhớ kỹ, chuyện nà y không được kể cho bất kỳ ai.
Thu Nhi như được đại xá, khấu đầu liên tiếp mấy cái rồi đứng dáºy cáo lui.
Võ Mị Nương Ä‘i tá»›i trước giưá»ng nhìn Triệu Khánh Ä‘ang ngá»§ y như má»™t con heo chết, đột nhiên cưá»i khẽ nói:
- Ngươi biết không, Thái tá» Ä‘iện hạ cá»§a ta, ngươi đã có hà i nhi rồi, chuyện nà y mà truyá»n ra ngoà i e rằng sẽ kinh động cả kinh thà nh. Ngươi yên tâm, ta sẽ không là m khó đứa nhá» nà y cá»§a ngươi, coi như ta trả lại cho ngươi má»™t chút nhân tình, coi như Ä‘á»n đáp Æ¡n ngươi đã từng cứu ta má»™t mạng từ tay lão há» Diệp kia. Quả tháºt việc nà y tiện lợi cho Thu Nhi, dù gì trước đó ngươi đã từng lén lút chung chạ vá»›i nà ng ta, chỉ tá»™i cho đứa nhá» nà y, cho dù được sinh ra nhưng lại xấu số, ai bảo cha cá»§a nó vừa ngu xuẩn lại dốt nát, hÆ¡n nữa còn tá»± cao tá»± đại. Hoà ng đế tại vị gần ba mươi năm cÅ©ng không là m gì được Sở gia, thế mà loại ngưá»i hợm hÄ©nh chưa đủ lông đủ cánh như ngươi lại dám đấu đá vá»›i bá»n há», chỉ dá»±a và o mấy ngưá»i đầy dã tâm cá»§a Thà nh gia kia cÅ©ng chẳng là m được gì, tháºt không biết lợi hại thiệt hÆ¡n gì cả!
VÅ© Mị Nương ngồi bên mép giưá»ng, thá»§ thỉ tiếp:
- Ta nên giúp ngươi, hay cứ để cho ngươi tá»± sanh tá»± diệt đây? Äối đầu vá»›i tiểu tá» cá»§a Sở gia tháºt sá»± cá»±c khổ quá phải không?
Triệu Khánh trở mình, sau đó tiếng ngáy lại vang lên như sấm.
Má»™t lát sau, Võ Mị Nương Ä‘iểm huyệt mê cá»§a Triệu Khánh, Ä‘i ra tá»›i cá»a quay lại phách má»™t chưởng cách không, ánh nến trong phòng liá»n vụt tắt.
Mặc dù đêm đã gần canh ba nhưng Vạn Hoa Lâu vẫn rá»±c rỡ ánh đèn, tiếng đà n sáo không ngừng vang lên, Võ Mị Nương nhìn cảnh cÅ© quen thuá»™c không ká»m được cưá»i khổ má»™t tiếng, nà ng không ngá» mình còn có ngà y trở lại nÆ¡i đây.
Má»™t tên hạ nhân Ä‘i tá»›i ướm há»i dè chừng:
- Phu nhân, xin há»i có chuyện gì váºy?
Mấy năm nay Vạn Hoa Lâu là m ăn ngà y cà ng phát đạt, khó tránh trở thà nh cái Ä‘inh trong mắt thê thất cá»§a ngưá»i nà y ngưá»i kia. Ngưá»i tá»›i táºn cá»a đánh ghen là m loạn cÅ©ng không Ãt, đám hạ nhân đã chứng kiến cảnh nà y rất nhiá»u lần.
Võ Mị Nương liếc nhìn tên hạ nhân kia, thấy gã còn nhá» tuổi, hèn chi con mắt nhìn ngưá»i không được sà nh sõi, nà ng như vầy mà gã nhìn thà nh má»™t phu nhân, nà ng liá»n nói:
- CÆ¡ phu nhân đâu? Má»i bà ta tá»›i đây ta có chuyện cần nói.
Gã hạ nhân trong bụng không yên, cô nương nà y gá»i Ä‘Ãch danh CÆ¡ phu nhân, ngưá»i nhà cá»§a nà ng ta chắc là khách quen nÆ¡i nà y. Vì công việc là m ăn buôn bán cá»§a lâu, gã đà nh cưá»i là m là nh dẫn Võ Mị Nương tá»›i má»™t gian phòng bên trong, pha má»™t ấm trà ngon rồi láºp tức sai ngưá»i Ä‘i má»i CÆ¡ phu nhân.
Má»™t lát sau, CÆ¡ phu nhân bước và o cưá»i nói:
- Không biết là phu nhân nhà ai, thiếp thân có... là ngươi?
Võ Mị Nương thấy CÆ¡ phu nhân trừng mắt kinh ngạc nhìn mình liá»n cưá»i nói:
- Mấy năm không gặp, CÆ¡ sư thúc vẫn xinh đẹp như xưa, tháºt là m ngưá»i ta ước ao mà không được.
CÆ¡ phu nhân vá»™i Ä‘uổi bá»n hạ nhân ra ngoà i rồi tức giáºn trách:
- Ngươi không yên ổn ở trong cung cho tốt, tới đây là m chi?
Võ Mị Nương sá»ng sốt, năm xưa từ biệt CÆ¡ sư thúc ở Trần huyện, nà ng cÅ©ng không gặp lại bất cứ ngưá»i nà o cá»§a Thiên Mị môn, sao chuyện cá»±c kỳ bà máºt thế nà y CÆ¡ sư thúc lại biết được?
CÆ¡ phu nhân buá»™t miệng nói xong trong lòng thầm hối háºn. Võ Mị Nương đã không còn như xưa, sau nà y nói không chừng sẽ thà nh hoà ng háºu chà tôn cá»§a Äại Triệu, nhưng dầu sao bà cÅ©ng đã lỡ lá»i, không thể là m gì khác hÆ¡n đà nh giải thÃch:
- Lúc trước môn chá»§ từng ước định vá»›i Ngô sư huynh cho mượn ngươi ba năm, ba năm đã qua lại không thấy ngươi trở lại. Trước đây và i hôm môn chá»§ có há»i thăm Ngô sư huynh, Ngô sư huynh nói cho môn chá»§ biết việc ngươi hiện ở trong cung, ngươi không nghe theo mệnh lệnh cá»§a Sở công tá», tất nhiên cÅ©ng không còn quan hệ gì tá»›i Sở phá»§. Ngươi cứ yên tâm, chuyện nà y chỉ có môn chá»§ và ta biết.
VÅ© Mị Nương im lặng thầm nghÄ©, chuyện nà y cÅ©ng không trách được Sở Tranh, nà ng là m trái lệnh hắn cố ý và o cung, hắn cÅ©ng không cần phải giữ bà máºt cho nà ng.
Cơ phu nhân bỗng nhiên la hoảng lên:
- Mị Nương, ngươi đã đạt được cảnh giới tùy tâm thu phát "Mị hoặc chúng sinh" rồi ư?
Võ Mị Nương thầm đắc ý, nói:
- CÆ¡ sư thúc tháºt lợi hại.
Cơ phu nhân nói:
- Nhưng cả nghìn năm qua, các vị tiá»n bối sau khi tu luyện tá»›i cảnh giá»›i nà y được và i ngà y thì Ä‘á»u phát Ä‘iên phát cuồng cho đến chết, tại sao ngươi vẫn chưa bị gì váºy?
Câu há»i cá»§a CÆ¡ phu nhân quả tháºt quá vô tình, Võ Mị Nương tức giáºn cưá»i lá»›n nói:
- NhỠhồng phúc của sư môn, Mị Nương chưa cảm thấy có chỗ nà o không ổn cả.
Cơ phu nhân vẫn không thể tin được, đột nhiên kéo ống tay áo nà ng nói:
- Äi, Ä‘i gặp môn chá»§.
Sau khi Từ Cảnh Thanh kiểm tra kỹ lưỡng khà tức trong cơ thể Võ Mị Nương, bà cũng không ngớt lấy là m kỳ:
- Mị Nương đúng là kỳ tà i, ná»™i tức cá»§a ngươi ổn định nhu hòa, không có triệu chứng Ä‘iên cuồng nà o. Trong trưá»ng hợp cá»§a ngươi, việc luyện táºp "Mị hoặc chúng sinh" đến ba mươi tuổi phát cuồng chết không còn đúng nữa. Mị Nương, Thiên Mị Môn từng là má»™t trong tam tông cá»§a Ma Môn, mà ngươi dù sao Ä‘i nữa vẫn là đệ tá» cá»§a Thiên Mị môn, bổn tá»a hy vá»ng ngươi có thể ghi chép những tâm đắc trong khi tu luyện xuống cho bổn môn, giúp Thiên Mị môn có thể tái xuất hiện, trở lại thá»i huy hoà ng ngà y xưa.
Võ Mị Nương biết rất rõ thà nh tá»±u ngà y hôm nay cá»§a nà ng có lẽ thoát không khá»i liên quan tá»›i Sở Tranh. Năm xưa ở Trần huyện khi nà ng bị tẩu há»a nháºp ma, trong lúc Sở Tranh chữa thương cho nà ng thì nà ng đột nhiên giãy dụa là m hại Sở Tranh suýt chút nữa cÅ©ng bị tẩu há»a nháºp ma theo nà ng. Sau khi Sở Tranh và Ngô An Nhiên rá»i Ä‘i, nà ng phát hiện trong cÆ¡ thể mình có thêm má»™t luồng ná»™i tức rất thâm háºu và ôn hòa, má»—i khi nà ng phiá»n muá»™n bá»±c dá»c trong lòng thì luồng ná»™i tức kia liá»n lưu chuyển khắp toà n thân, giúp nà ng ổn định tinh thần, nhưng chuyện nà y sao có thể nói cho Thiên Mị môn biết được?
Từ Cảnh Thanh thấy Võ Mị Nương trầm mặc không nói cho là nà ng vẫn còn ghi háºn chuyện năm xưa, liá»n cảm thấy không biết nên là m thế nà o cho phải, chắc chỉ có thể tìm cách khuyên giải dần. Tuy nhiên Từ Cảnh Thanh cảm thấy cần phải nhắc Võ Mị Nương má»™t chuyện:
- Mị nương, mặc dù hiện giá» ngươi là thái tá» phi nhưng Äại Triệu không còn là thiên hạ cá»§a má»—i hoà ng gia, quyá»n thế cá»§a tam đại thế gia khuynh đảo từ vua tôi trong triá»u cho tá»›i thần dân. Năm xưa ngươi cá»± tuyệt Sở công tá» là má»™t việc không khôn ngoan chút nà o, ngưá»i nà y vô hình trung dần dần trở thà nh nhân váºt cầm đầu tam đại thế gia sau nà y, thế lá»±c Sở gia vượt xa sá»± tưởng tượng cá»§a ngươi, không thể dá»… dà ng đối địch vá»›i hắn.
Äối vá»›i Từ Cảnh Thanh, Võ Mị Nương sống hay chết vốn không có quan hệ gì. Lúc trước khi bà giao Võ Mị Nương cho Sở Tranh chÃnh là vì suy nghÄ© nà y, mặc cho Võ Mị Nương tá»± sanh tá»± diệt. Nhưng bà không thể ngá» Võ Mị Nương lại có thể luyện "Mị hoặc chúng sinh" đến cảnh giá»›i vô hình vô tướng, hiện giá» Thiên Mị môn có thể quáºt khởi hay không hoà n toà n dá»±a và o Võ Mị Nương.
Võ Mị Nương thầm cưá»i lạnh, thế lá»±c Sở gia như thế nà o nà ng biết rõ hÆ¡n Từ Cảnh Thanh nhiá»u lắm, nhưng vẫn ra vẻ cung kÃnh nói:
- Äa tạ môn chá»§ chỉ bảo, hôm nay Mị Nương đến đây chÃnh là muốn nhá» môn chá»§ thông báo há»™ vá»›i Sở công tá», Mị Nương muốn bà máºt gặp hắn má»™t lần.
Cơ phu nhân nói:
- Ngươi muốn gặp Sở công t� Mị Nương, ngươi tìm lộn chỗ rồi.
Võ Mị Nương cưá»i nhạt nói:
- CÆ¡ sư thúc nói thế để lừa ngưá»i ngoà i thì còn được, mấy năm gần đây Vạn Hoa Lâu là m ăn rất phát đạt, không có lâu các nà o trong kinh thà nh sánh bằng, nếu không phải có Sở gia chống lưng thì sao được như váºy?
Cơ phu nhân đang muốn cãi lại thì Từ Cảnh Thanh nói:
- CÆ¡ sư muá»™i, chuyện nà y không cần giấu diếm, Mị nương cÅ©ng là ngưá»i cá»§a Thiên Mị môn. Mị Nương, xem ra ngươi quả tháºt muốn gặp Sở công tá» và o lúc nà y?
Võ Mị Nương nói:
- Không sai.
Từ Cảnh Thanh có vẻ khó xỠnói:
- Äã canh ba rồi, Sở công tá» e đã nghỉ ngÆ¡i từ sá»›m, hay là ngươi đợi tá»›i ngà y mai bản tòa sẽ cho ngưá»i Ä‘i gá»i.
Võ Mị Nương quả quyết nói:
- Phải gặp ngay đêm nay. Sở Tranh là ngưá»i như thế nà o bổn cung biết rất rõ, Thiên Mị môn nhất định có cách liên lạc, nếu thông báo cho hắn biết bổn cung muốn gặp, hắn nhất định sẽ tá»›i.
Võ Mị Nương suy Ä‘i tÃnh lại, nà ng cảm thấy kế sách cá»§a Thà nh Phụng Chi và Tô Xảo Äồng quá mạo hiểm, Sở Danh ÄÆ°á»ng chẳng lẽ dá»… dà ng đối phó như váºy sao? Cho dù thà nh công Triệu quốc cÅ©ng sẽ đại loạn. Vá»›i năng lá»±c và danh vá»ng hiện thá»i, Triệu Khánh không thể nắm đại cuá»™c trong tay, huống chi mấy ngà y qua Sở Tranh vẫn không để ý gì tá»›i công vụ, chỉ qua lại tán tỉnh Tô Xảo Äồng, nhất định phải có Ä‘iá»u gì kỳ quái ở đây. Nếu Sở Tranh đã có ý nghi ngá» mà phòng bị, tá»· lệ thà nh công cá»§a việc ám sát Sở Danh ÄÆ°á»ng cá»±c kỳ thấp. Võ Mị Nương cảm thấy Triệu khánh và nà ng không nên liá»u lÄ©nh dốc hết vốn và o canh bạc nà y, nếu thất bại, ba năm cố gắng vất vả bao tâm sức Ä‘á»u trôi theo dòng nước, trước mắt chỉ có thể án binh bất động, chá» khi Triệu Khánh lên ngôi hoà ng đế thì tÃnh tiếp.
Từ Cảnh Thanh đắn Ä‘o do dá»± khi thấy Võ Mị Nương chợt xưng bổn cung ý như đã quyết phải gặp Sở Tranh ngay đêm nay. Bên nà o cÅ©ng không thể đắc tá»™i, bà chỉ là ngưá»i trung gian nên còn phải xem ý Sở công tá» có muốn gặp hay không.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Chữ ký cá»§a baongoc Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:43 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 11: Sá»± lá»±a chá»n có lợi giữa hai thế lá»±c (2).
Dịch: Hari_lama
Biên dịch: Ooppss
Biên táºp: Hến
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Sở Tranh vẫn chưa ngá»§, hắn vừa vá» tá»›i Sở phá»§ liá»n bị Sở Danh ÄÆ°á»ng gá»i và o phòng.
Gần đây Sở Danh ÄÆ°á»ng đặt toà n bá»™ tâm trà và o việc quốc gia đại sá»±, những việc khác ông không rảnh để báºn tâm tá»›i, chỉ đến hôm nay ông má»›i nghe Lại Bá»™ Thị Lang Sở Danh Nam kể lại chuyện cá»§a Sở Tranh và Tô Xảo Äồng. Ông không khá»i cảm thấy kỳ quái, mặc dù biết con mình khác ngưá»i nhưng không phải là đồ háo sắc, huống chi Thà nh Phụng Chi tạm coi là má»™t đối thá»§ chÃnh trị cá»§a ông, Sở Tranh sao lại Ä‘i thÃch cháu gái cá»§a hắn ta như thế?
Sở Tranh nghe phụ thân há»i tá»›i chuyện nà y thầm than khổ. Cho đến giá» hắn vẫn không nghÄ© ra cách xá» trà Tô Xảo Äồng như thế nà o cho tốt, nếu nói ra sá»± tháºt thì Sở Danh ÄÆ°á»ng sẽ biết nà ng là máºt thám cá»§a Tây Tần, là m sao ông cho phép Tô Xảo Äồng ở lại bên cạnh hắn sau nà y. Không có cách nà o khác, hắn đà nh nói bừa cho qua chuyện, lấy sắc đẹp cá»§a Tô Xảo Äồng là m bia đỡ đạn. Sở Danh ÄÆ°á»ng bán tÃn bán nghi nhìn chằm chằm Sở Tranh trong khi hắn Ä‘ang mướt mồ hôi lạnh, may là Sở phu nhân ở bên cạnh chẳng hiểu sao có vẻ hứng thú tá»›i Tô Xảo Äồng, thỉnh thoảng lại há»i thăm tình hình nà y ná» cá»§a nà ng ta, vì thế giải vây giúp cho Sở Tranh được má»™t chút.
Sở Tranh vừa ra khá»i cá»a tay vá»™i quệt mồ hôi miệng thở phà o, đối phó vá»›i ai Ä‘i nữa cÅ©ng không mệt bằng vá»›i phụ thân.
Trở lại phòng Sở Tranh thấy Liễu Khinh Như đang ngồi ngay ngắn ở đó. Nà ng thấy hắn đi và o chỉ hừ một tiếng, rồi quay sang nói với Âu Dương Chi Mẫn đang đứng bên cạnh:
- Công tỠnhà ngươi vỠrồi, có việc gì thì nói đi.
Âu Dương Chi Mẫn cưá»i gượng gạo tiến lên thi lá»… vá»›i Sở Tranh:
- Công tá», Từ môn chá»§ phái ngưá»i tá»›i má»i công tá» mau đến Vạn Hoa Lâu.
Sở Tranh láºp tức hiểu ra vì sao Liá»…u Khinh Như mặt mà y cau có khó chịu như thế. Äêm hôm khuya khoắt lại có ngưá»i hẹn phu quân tá»›i thanh lâu, Liá»…u Khinh Như dù có rá»™ng lượng đến đâu cÅ©ng không thể vui vẻ cho được, nhưng Từ Cảnh Thanh cÅ©ng không phải là ngưá»i lá»— mãng. Sở Tranh há»i:
- Ngươi có biết là vì chuyện gì không?
Âu Dương Chi Mẫn lắc đầu nói:
- Tiểu nhân không biết, ngưá»i ná» chỉ để lại má»™t phong thÆ¡.
Sở Tranh tiếp lấy phong thÆ¡, trên bì thÆ¡ viết bốn chữ "Công tá» thân khải". Hắn mở ra vừa Ä‘á»c được và i chữ sắc mặt liá»n đổi.
Liá»…u Khinh Như há»i:
- Công tá» sao váºy?
Nà ng đi lại gần nhìn rồi a lên một tiếng:
- Là nà ng ta?
Sở Tranh gáºt đầu, vo phong thư ở trong tay thà nh bụi phấn rồi thả bay tán loạn, sau đó nói vá»›i Liá»…u Khinh Như:
- Ta đi một chút rồi vỠngay.
Liá»…u Khinh Như biết Võ Mị Nương không vô duyên vô cá»› Ä‘i tìm Sở Tranh và o giá» nà y, liá»n nói:
- Âu Dương, ngươi đi theo công tỠđi.
Vừa tới Vạn Hoa Lâu, Sở Tranh dừng chân quay lại nói với Âu Dương Chi Mẫn:
- Phòng chÃnh giữa.
Nói xong hắn tung ngưá»i nhảy lên. Sở Tranh vẫn phải kiêng kỵ con mắt ngưá»i Ä‘á»i vì thân pháºn bây giá» cá»§a Võ Mị Nương đã khác xưa, hai ngưá»i gặp mặt mà bị thiên hạ trông thấy rồi tá»c mạch ắt sẽ thà nh chuyện lá»›n chấn động cả vua tôi trên dưới, ngay cả Sở Danh ÄÆ°á»ng cÅ©ng chưa chắc có thể bảo vệ được cho hắn.
CÆ¡ phu nhân dẫn Sở Tranh tá»›i má»™t phòng yên tÄ©nh, không nói lá»i nà o liá»n lui ngay ra ngoà i.
Sở Tranh chợt nghe có tiếng cưá»i khẽ, má»™t thanh y nữ tá» cháºm rãi bước ra từ trong bóng tối. Giống như con bướm đẹp từ từ chui ra khá»i kén, nà ng vốn trông rất bình thưá»ng dần dần trở nên xinh đẹp vô và n không gì sánh, khiến cho ngưá»i ta lóa mắt nhìn đến say mê.
- Mị Nương tham kiến công tá».
Sở Tranh nói:
- Nương nương khách sáo rồi, đúng ra hạ thần phải thi lễ với nương nương mới đúng.
Võ Mị Nương đáp:
- Ngay cả công chúa cá»§a Äại Triệu công tá» còn không coi ra gì, nói gì tá»›i ta đây chỉ là má»™t tần phi nho nhá» cá»§a Thái tá».
Sở Tranh mắt hơi nheo lại, nói:
- Chuyện xảy ra ở ngoà i Thà nh phủ hôm nay ngươi cũng thấy à ?
Võ Mị Nương không phá»§ nháºn, cưá»i hì hì nói:
- Nà ng si dại đa tình, chà ng tim như sắt đá. Mị Nương thương cảm thay cho Mẫn công chúa, quả không đáng tà nà o!
Sở Tranh hừ một tiếng, nhìn Võ Mị Nương từ trên xuống dưới một lượt rồi nói:
- Chúc mừng thần công của thái tỠnương nương thăng tiến.
Võ Mị Nương có thể trốn ở má»™t bên mà hắn không phát hiện ra, rõ rà ng công lá»±c cá»§a nà ng so vá»›i ba năm trước đã cao hÆ¡n rất nhiá»u.
Võ Mị Nương ai oán than:
- Nhưng có tác dụng gì đâu? Công tỠvẫn coi Mị nương chẳng và o đâu.
Sở Tranh cưá»i lạnh nói:
- Nếu đã biết vô dụng vì sao còn thi triển ra? Ta há»i ngươi, có phải ngươi xúi bẩy Mẫn công chúa tá»›i Thà nh phá»§ phải không?
Sở Tranh biết má»™t năm nay Triệu Mẫn ẩn cư trong thâm cung, Ãt để ý tá»›i chuyện thế gian. Chuyện cá»§a hắn và Tô Xảo Äồng dù ồn à o huyên náo khắp kinh thà nh, nhưng cÅ©ng chỉ là chuyện má»›i xảy ra mấy ngà y gần đây, nếu không có ai tá»c mạch Triệu Mẫn là m sao biết được.
Võ Mị Nương vội kêu oan:
- Vì sao công tá» lại nghÄ© như váºy? Chẳng lẽ Mị Nương ở trong lòng công tỠđáng ghét đáng háºn như thế sao? Huống chi Mẫn công chúa tìm công tá» gây chuyện Mị nương cÅ©ng chẳng có lợi lá»™c gì.
Sở Tranh nói:
- Ngưá»i trong Ma môn các ngươi từ trước đến giá» vẫn thÃch là m những chuyện hại ngưá»i chẳng cần phải có lợi cho bản thân hay không, chuyện nà y xem ra không có gì kỳ quái cả.
Võ Mị Nương ra vẻ ngẫm nghÄ© rồi cưá»i nói:
- Hại ngưá»i không cần lợi Ãch cho bản thân, câu nà y rất chuẩn xác, ngưá»i trong Ma Môn thưá»ng là m thế tháºt. Nhưng quan hệ cá»§a công tá» vá»›i Ma Môn cÅ©ng không tệ, nếu không muốn nói công tá» là ngưá»i trong Ma Môn. Công tá», công tá» nói như váºy không phải là tá»± mắng mình sao?
Sở Tranh không muốn miệng lưỡi được thua vá»›i nà ng liá»n há»i:
- Võ Mị Nương, ba năm qua ta và ngươi chẳng gặp nhau bao giá», đêm hôm khuya khoắt như vầy tá»›i tìm ta rốt cục là vì chuyện gì?
Võ Mị Nương cÅ©ng đổi sắc mặt, ngưng vẻ cưá»i cợt nói:
- Mị Nương muốn là m má»™t cuá»™c giao dịch vá»›i công tá».
Sở Tranh mỉm cưá»i:
- Ta và ngươi lại có thể giao dịch cái gì và o lúc nà y? Không phải muốn ta giúp ngươi trở thà nh Hoà ng háºu cá»§a Äại Triệu chứ? Hình như việc nà y không nên nhá» ta giúp thì phải.
Võ Mị Nương nói:
- Không ngá» thà nh kiến cá»§a công tỠđối vá»›i Mị Nương sâu như váºy. Thôi được, Mị Nương nói cho công tá» biết Ä‘iá»u kiện cá»§a mình trước váºy.
Sở Tranh ra dấu xin má»i nói, rồi cưá»i nói:
- Tại hạ chăm chú lắng nghe.
Võ Mị Nương hÃt và o má»™t hÆ¡i sâu, nói:
- Khi Sở gia đối phó vá»›i Thái tá» xin công tỠđừng lấy tÃnh mạng y.
Nụ cưá»i tên mặt Sở Tranh tức thì biến mất, hai hà ng lông mà y từ từ cau lại, hắn lạnh lùng nói:
- Sao nương nương lại nói như váºy? Không biết nương nương rốt cục có ý gì?
Võ Mị Nương nhìn chằm chằm Sở Tranh gằn từng chữ:
- Năm xưa công tá» sắp đặt Mị Nương và o cung hầu hạ Thái tá», không biết có dụng ý gì?
Sở Tranh trầm mặc một hồi, nói:
- Võ Mị Nương, ngươi có biết vì sao năm xưa ta không giết ngươi không?
Võ Mị Nương hÆ¡i nhếch miệng cưá»i, nói:
- Thế nà o, bây giá» công tá» hối háºn ư? Mị Nương từng giao tánh mạng và o tay công tá», chẳng qua công tá» chướng mắt không muốn mà thôi.
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Không phải như thế. Khi má»›i gặp ngươi ở Trần huyện, ta biết ngay ngươi là má»™t nữ tá» không thể khinh thưá»ng. Ngà y đó không giết ngươi, thứ nhất quả tháºt do ta má»m lòng mà nương tay, thứ hai ta muốn nhìn xem ngươi có thể gây ra bao nhiêu sóng gió ở trong cung. Hôm nay nhìn lại quả không thất vá»ng chút nà o, chẳng những Diệp môn không thể là m gì được ngươi, hÆ¡n nữa Thái tá» còn say đắm quyến luyến ngươi đến mê muá»™i cả đầu óc, tuy nhiên nếu chỉ dá»±a và o bấy nhiêu đó mà muốn đỠsức vá»›i ta thì ngươi quả không biết tá»± lượng sức mình.
Võ Mị Nương nói:
- Không sai, không cần nói tá»›i ở trong triá»u, chỉ cần ở trong ná»™i cung thôi, có Lâm phi nương nương ở đó Sở công tá» muốn lấy cái mạng nhá» nà y cá»§a Mị Nương đúng là dá»… như trở bà n tay. Mị Nương chẳng thể trông gì và o Thái tá», má»™t kẻ vô dÅ©ng vô mưu, nếu Mị nương chết Ä‘i, y cao lắm Ä‘au khổ âu sầu chỉ được mấy ngà y, trong tay không há» có lá»±c lượng gì để chất vấn Sở gia. Mị Nương tá»± hiểu vị thế cá»§a mình, lần nà y tá»›i là để giao dịch vá»›i công tá».
Sở Tranh cưá»i lạnh nói:
- Ngươi lấy cái gì giao dịch vá»›i ta? Ngươi cùng lắm là tiết lá»™ chuyện Thái tá» cấu kết vá»›i Thà nh gia chứ gì? Nhìn và o tình hình trước mắt ở kinh thà nh, bá»n chúng chỉ có thể hà nh động nhân cuá»™c đại săn bắn cá»§a Hoà ng thượng. Hôm nay ngươi không tá»›i tìm ta, Sở Tranh ta cÅ©ng tá»± tin có thể khiến cho bá»n chúng phải tuyệt vá»ng. Võ Mị Nương, ngươi quá coi trá»ng mình rồi, vốn liếng cá»§a ngươi không đủ để nói Ä‘iá»u kiện gì vá»›i ta, nếu là Thái tá» tá»›i đây, Ãt ra còn có chút tư cách để nói chuyện, nhưng vá»›i tÃnh tình đó, y nhất định sẽ không tìm gặp ta.
Võ Mị Nương ngẩn ngưá»i, mình Ä‘oán quả không sai, Sở Tranh đã sá»›m nghi ngá» Tô Xảo Äồng và Thà nh gia. Võ Mị Nương bá»—ng nhiên run lên, nếu hắn đã sá»›m biết chuyện nà y, vì sao không báo cho Sở Danh ÄÆ°á»ng đến bắt hết ngưá»i trong Thà nh phá»§? Vì sao còn phải rà o trước đón sau? Hắn muốn tung má»™t mẻ lưới bắt sạch toà n bá»™ hay có dụng ý khác?
Võ Mị Nương lòng dạ rối bá»i nhưng ngoà i miệng vẫn nói cứng:
- Lần nà y Mị Nương tá»›i đây chÃnh là ý cá»§a Thái tá». Äại chiến hai nước Tần- Triệu sắp nổ ra, bất kể lai lịch Thà nh Phụng Chi và Tô Xảo Äồng ra sao, nhưng dã tâm nà y cá»§a bá»n há» vẫn là tá»™i không thể tha thứ. Thái tá» luôn đặt lợi Ãch cá»§a Äại Triệu trên hết.
Cuối cùng cÅ©ng đè bẹp được vẻ kiêu ngạo cá»§a Võ Mị Nương, Sở Tranh thầm nghÄ©, những cô gái thông minh như vầy chỉ có thể dùng sức mạnh để khuất phục, mặc dù Võ Mị Nương thông minh nhưng vẫn còn non ná»›t trong việc tranh Ä‘oạt triá»u chÃnh. Sở Tranh chỉ Ä‘oán mò chuyện Thà nh Phụng Chi và Tô Xảo Äồng có mưu đồ gì đó trong cuá»™c đại săn bắn, Võ Mị Nương quả nhiên thừa nháºn. Quả tháºt là có chuyện nà y, hắn từ giá» phải cẩn tháºn ứng phó vá»›i tình hình.
- Tại hạ vô cùng ngưỡng má»™ hà nh động nà y cá»§a Thái tá». Ha ha ha, thỉnh nương nương yên tâm, sau nà y Thái tá» có lên ngôi hoà ng đế, tại hạ quyết sẽ má»™t lòng trung thà nh và táºn tâm là m rưá»ng cá»™t cá»§a nước nhà .
Võ Mị Nương hừ má»™t tiếng, ngưá»i trước mặt nà y là m cái gì cÅ©ng được chỉ không là m được trung thần. Tuy nhiên chỉ cần Triệu Khánh không là m chuyện ruồi bu gây rắc rối, y vẫn có hy vá»ng lên ngôi má»™t cách suông sẻ.
- Công tá» nói quá, từ trước tá»›i nay Sở gia Ä‘á»u là trụ cá»™t cá»§a Äại Triệu, tấm lòng trung quân báo quốc cá»§a công tá» Mị Nương chắc chắn sẽ nói lại vá»›i Thái tá».
Sở Tranh nhìn thoáng qua Võ Mị Nương, nói:
- Nương nương lo lắng bảo vệ cho Thái tá» quá, chẳng lẽ tháºt sá»± ở chung lâu ngà y rồi phát sinh tình cảm?
Võ Mị Nương nói:
- Nếu Mị Nương nói phải công tỠcó tin không?
Sở Tranh thản nhiên há»i lại:
- Chuyện nà y có quan hệ gì tới ta?
Mắt Võ Mị Nương rÅ© xuống, có má»™t chút thất vá»ng thoáng qua.
Sở Tranh bá»—ng nhiên cưá»i nói:
- Nếu đã tới đây nương nương chắc biết rõ kế hoạch trong cuộc đại săn bắn của Thà nh Phụng Chi, sao không nói cho ta nghe một chút?
Võ Mị Nương nhìn vẻ mặt châm chá»c cưá»i mà như không cưá»i cá»§a Sở Tranh, háºn không thể xoay ngưá»i bá» Ä‘i, nhưng vẫn ráng nhẫn nhịn kể lại chuyện nghe được trong Thà nh phá»§ ngà y hôm đó.
Võ Mị Nương Ä‘i rồi Sở Tranh ngồi ngẫm lại những gì nà ng vừa nói, bất giác có chút thất vá»ng. Võ Mị Nương cÅ©ng chỉ biết bấy nhiêu, còn chi tiết trong đó hoà n toà n không rõ. Tuy nhiên cô nà ng nà y thuá»™c dạng láºp lỠđánh láºn con Ä‘en, hoà n toà n đặt quyá»n lợi cá»§a bản thân lên đầu, lần nà y lấy danh nghÄ©a Triệu Khánh đến đây, tháºt ra là vì bản thân nhiá»u hÆ¡n, cứ hà nh động tùy ý như thế đúng là chuyện rất tai hại
Äã đến lúc phải dừng tay lại!
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:45 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 12: Äe dá»a dụ hà ng (1).
Dịch: Ooppss
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Tiếng chuông trầm mạnh vang lên ngoà i đại Ä‘iện, sau chÃn tiếng chuông má»™t giá»ng nói the thé kéo dà i ra:
- Thượng tr...i...á»...u....
Bá quan văn võ vốn Ä‘ang tá»›i lui huyên náo tức thì nghiêm chỉnh lại. Tuy đã lâu lắm rồi Hoà ng Thượng không Ä‘Ãch thân tá»›i lâm triá»u, nhưng Phương Tể tướng và Sở Thái úy Ä‘á»u có mặt ở đây, hai ngưá»i há» khi lâm triá»u theo đúng luáºt lệ còn nghiêm khắc hÆ¡n cả Hoà ng Thượng, cẩn tháºn thi hà nh chức vụ trước sau.
Thà nh Phụng Chi liếc nhìn Phương Lệnh TÃnh và Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘ang đứng đầu trước bá quan, Phương Lệnh TÃn thì Ä‘ang nhắm mắt dưỡng thần, còn Sở Danh ÄÆ°á»ng mặt mà y cứng ngắc không chút thay đổi nhìn má»i ngưá»i, ngưá»i khác có thể cảm được cái khà phách không giáºn mà uy cá»§a ông. Thà nh Phụng Chi bá»—ng cảm thấy lạnh run liá»n cúi đầu tránh ánh mắt cá»§a Sở Danh ÄÆ°á»ng.
Một tên thái giám từ sau điện đi ra nói:
- Hoà ng Thượng khẩu dụ: "trẫm long thể bất an, buổi lâm triá»u hôm nay sẽ do Tể tướng đại nhân và Thái úy đại nhân thay trẫm chá»§ trì."
Các đại thần cùng hô vang lÄ©nh chỉ. Phải hÆ¡n ná»a tháng rồi Hoà ng Thượng không và o triá»u, tất cả má»i ngưá»i thấy váºy nhưng không thể phiá»n trách gì. Từ khi Sở Danh ÄÆ°á»ng và Phương Lệnh TÃn chá»§ trì việc triá»u chÃnh, không còn những lá»… nghi rưá»m rà phiá»n phức, xá» lý chÃnh vụ hiệu suất cao hÆ¡n nhiá»u.
Hôm nay tá»›i phiên Phương Lệnh TÃn, lão ho khan má»™t tiếng rồi nói:
- Chư vị bá quan, ai có việc thì đệ trình, vô sá»± tan triá»u.
Tể tướng đứng đầu bá quan trong triá»u, thế lá»±c cá»§a Sở gia tuy mạnh hÆ¡n Phương gia, nhưng ở trong triá»u trước mặt bá quan văn võ Sở Danh ÄÆ°á»ng vẫn tá» ra tôn trá»ng Phương Lệnh TÃn, hÆ¡n nữa hai nhà đã kết thông gia, và i năm vừa qua hai ngưá»i há» là m việc chung khá hòa hợp vá»›i nhau.
Theo thứ tá»± các bá»™ lần lượt đệ trình tấu chương các việc cần thiết lên cho hai ngưá»i Sở - Phương phê duyệt, các sá»± vụ trá»ng đại thì tách riêng ra do các quan viên chịu trách nhiệm trình bà y trước bá quan. Mấy tháng qua, Sở Danh ÄÆ°á»ng Ä‘iá»u động binh mã các nÆ¡i chuẩn bị đối phó Tây Tần, công vụ dÃnh dáng tá»›i Binh bá»™ nhiá»u nhất, Binh bá»™ Thượng Thư Quách Hoà i nắm rất rõ sá»± vụ, chuyện nà o cần thong thả hay cấp bách, nặng hay nhẹ Ä‘á»u tưá»ng táºn. Mặc dù ông ta không hợp vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng và Phương Lệnh TÃn, nhưng chưa bao giá» là m kỳ đà cản mÅ©i, ngược lại còn dốc sức là m việc hết mình, chỉ tá»™i khi lâm triá»u thì không há» mở miệng, chỉ để má»™t và i Binh bá»™ Thị lang phụ trách sá»± vụ bẩm báo vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng.
Äá»™t nhiên đại ná»™i tổng quản Liên Kỳ vá»™i và ng Ä‘i lên trước đại Ä‘iện hô lá»›n:
- Hoà ng Thượng giá lâm!
Không phải Hoà ng Thượng long thể bất an sao? Các đại thần đưa mắt nhìn nhau, Sở Danh ÄÆ°á»ng và Phương Lệnh TÃn cÅ©ng quay ra nhìn nhau không rõ lý do vì sao, má»i ngưá»i đà nh phải đứng yên tại vị khom ngưá»i đón chà o.
- Chúng hạ thần chỠcung nghênh Hoà ng Thượng.
Triệu Vương đi lên đại điện ngồi xuống long ỷ, nói:
- Các ái khanh bình thân.
- Tạ ơn Hoà ng Thượng.
Sở Danh ÄÆ°á»ng liếc nhìn Triệu Vương, thấy gương mặt ông ta mặc dù bệnh hoạn nhưng lại có sắc hồng, giống như Ä‘ang ráng đè nén sá»± vui mừng há»›n hở trong lòng xuống, bụng thầm nghÄ© ngà y hôm nay hình như Hoà ng Thượng có chuyện gì vui mừng đây.
- Hôm nay trẫm tới đây muốn báo cho các ái khanh một chuyện.
Triệu Vương quét mắt nhìn má»™t vòng đại Ä‘iện rá»™ng lá»›n, nhịn không được khẽ nhếch miệng cưá»i:
- Trong cung Thái tá» truyá»n đến tin vui, trắc phi Dương Thu Nhi đã hoà i thai, trẫm rốt cuá»™c đã có tôn nhi.
Trong đại Ä‘iện yên lặng như tá».
Dương Thu Nhi? Nà ng ta là ai? Chúng bá quan không ngừng lục lá»i trà nhá»› cá»§a mình. Từ khi Thái tá» Triệu Khánh láºp Võ Mị Nương là m phi thì không có hứng thú vá»›i hai phi tá» còn lại, mấy năm trước hai ngưá»i Ä‘á»u bị biếm và o lãnh cung, chỉ tiếc bên Võ Mị Nương cÅ©ng không có động tÄ©nh gì, ba năm liá»n nà ng không thể hoà i thai. Tại sao ở đâu đùng đùng chui ra má»™t trắc phi Dương Thu Nhi?
Hóa ra Võ Mị Nương biết mình mặc dù được Triệu Khánh sá»§ng ái, nhưng lại không thể hoà i thai, chuyện nà y vốn là tình huống tệ hại nhất cá»§a nà ng, trong cung đã có không Ãt tin đồn nà y ná» nhắm và o nà ng, nhưng cho đến giá» nà ng vẫn còn là tấm thân xá» nữ, sao có thể mang thai cho được. Ngà y hôm trước, sau khi biết được chuyện cá»§a cung nữ thân cáºn bên mình là Thu Nhi, Võ Mị Nương suy Ä‘i tÃnh lại cuối cùng quyết định nói cho Triệu Khánh biết, dù gì trước đó khi đầu óc còn minh mẫn sáng suốt Triệu Khánh cÅ©ng đã tòm tèm vá»›i Thu Nhi nhiá»u lần, do đó việc nà y sẽ không bị lá»™ bất kỳ dấu vết nà o, hÆ¡n nữa Thu Nhi lại rất sợ nà ng, biết rõ tánh mạng cá»§a mình có thể bị lấy Ä‘i bất cứ lúc nà o, tuyệt không dám là m ngược ý nà ng. Triệu Khánh biết được việc nà y vô cùng vui vẻ, láºp tức chạy tá»›i bẩm báo cho Triệu Vương. Triệu Khánh không có con vẫn là ná»—i lo lắng lá»›n nhất cá»§a Triệu Vương, khi nghe được tin vui nà y Triệu Vương tức thì cảm thấy an lòng, láºp tức sắc phong Thu Nhi là m trắc phi, hÆ¡n nữa còn kÃch động lâm triá»u thông báo cho quần thần biết.
Sở Danh ÄÆ°á»ng là ngưá»i đầu tiên tỉnh táo lại, tiến lên má»™t bước nói:
- Chúc mừng Hoà ng Thượng. Thái tá» có háºu duệ, quả tháºt là phúc cá»§a Äại Triệu ta.
Triệu Vương liếc nhìn Sở Danh ÄÆ°á»ng bụng thầm nghÄ©, mấy năm qua ngươi nói lần nà y má»›i nghe thuáºn tai được má»™t chút.
Bá quan văn võ cÅ©ng giáºt mình tỉnh ngá»™, Dương Thu Nhi là ai thì mặc xác, thắc mắc chuyện nà y là m chi, chắc lúc trước nà ng ta chỉ là má»™t cung nữ, bây giá» trong bụng có con cá»§a Thái tá» mặc dù không biết đứa con là nam hay nữ nhưng vẫn là má»™t chuyện vui, vì thế tất cả Ä‘á»u tiến lên chúc mừng.
Triệu Vương cưá»i ha hả không ngừng gáºt đầu, sau đó tuyên chỉ nếu Dương Thu Nhi sinh hạ hoà ng tôn Äại Triệu sẽ đại xá thiên hạ. Sở Danh ÄÆ°á»ng mặc dù cho rằng là m váºy không thÃch đáng, nhưng thấy Triệu Vương Ä‘ang vô cùng cao hứng nên cÅ©ng không tiện phản bác, bụng thầm nghÄ© đến lúc đó hẵng hay, huống chi khả năng Dương phi sinh gái cÅ©ng chiếm phân ná»a.
Cảnh vui mừng náo nhiệt cá»§a buổi triá»u cÅ©ng chấm dứt, Thà nh Phụng Chi rá»i khá»i đại Ä‘iện chợt nghe phÃa sau có ngưá»i gá»i:
- Thà nh Thị Lang xin dừng bước.
Thà nh Phụng Chi quay đầu thì thấy thượng cấp trá»±c tiếp cá»§a mình là Lại bá»™ Thượng Thư ÄÆ°á»ng Hiếu Khang vá»™i thi lá»… nói:
- Thượng Thư đại nhân.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang tay đỡ Thà nh Phụng Chi cưá»i nói:
- Thà nh huynh, huynh và ta cùng thượng triá»u có trên mưá»i năm, là m gì phải khách sáo như thế?
Thà nh Phụng Chi có chút không hiểu, ÄÆ°á»ng Hiếu Khang là bà con vá»›i Sở Danh ÄÆ°á»ng mà lại đối xá» vá»›i mình ôn hoà như thế, hôm nay đã xảy ra chuyện gì?
- Không biết Thượng Thư đại nhân có chuyện gì tìm hạ quan?
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang vừa Ä‘i vừa nói:
- Thái úy đại nhân giao cho Lại bá»™ má»™t công vụ, đó là hà nh động phối hợp vá»›i Tây tuyến dụng binh, tiến hà nh việc Ä‘iá»u chỉnh các quan lại địa phương trên dưới, nếu quan viên thuá»™c loại thưá»ng thưá»ng vô năng thì dứt khoát cách chức Ä‘uổi vá», sau đó táºp hợp các quan viên có tà i thá»±c sá»± ở các nÆ¡i khác tăng cưá»ng cho Tây tuyến, hết thảy Ä‘á»u ưu tiên hà ng đầu cho việc chiến sá»±. Thà nh huynh, huynh ở Lại bá»™ mưá»i mấy năm nay, hiểu biết rõ các quan viên cá»§a Äại Triệu, bản quan quả tháºt không biết nhiá»u bằng huynh, việc nà y nhá» huynh quan tâm giúp đỡ nhiá»u.
Nếu như trước kia Thà nh Phụng Chi nhất định sẽ vui mừng khôn xiết khi biết mình được toà n quyá»n xá» lý vụ nà y, vì như váºy lão sẽ có thể thu xếp cho ngưá»i Tần ẩn núp ở Triệu được danh chÃnh ngôn thuáºn, hợp lý ở lại ngay tại Tây tuyến, nhưng lão hiện giá» quan tâm nhất là cuá»™c đại săn bắn cá»§a Hoà ng thượng diá»…n ra trong vòng hÆ¡n mưá»i ngà y nữa, lão nà o còn tâm tư thanh thản để quản thêm chuyện khác, huống chi Ä‘iá»u động quan viên không phải là công việc ná»™i trong mưá»i ngà y hay ná»a tháng có thể hoà n thà nh. Nếu lão không vượt qua được trắc trở nhá» nà y, hết thảy má»i việc Ä‘á»u đổ sông đổ biển.
Thà nh Phụng Chi nói:
- Việc nà y hết sức quan trá»ng, hạ quan e là không thể đảm nhiệm.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang nói:
- Quả tháºt công việc nà y rất quan trá»ng, việc cách chức quan viên ở Tây tuyến lần nà y phải thẳng tay không cần phải để ý đến quan hệ thân sÆ¡ vá»›i các bè cánh, huynh xem Bá»™ binh Quách Thượng Thư cÅ©ng dốc hết sức lá»±c tâm trà lo cho cuá»™c chiến nà y, hay như vầy Ä‘i, huynh và ta tìm má»™t chá»— ngồi xuống rồi từ từ nói chuyện.
Thà nh Phụng Chi ngẩn ra:
- Thượng Thư đại nhân, không phải chúng ta đi Lại bộ sao?
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang cưá»i khổ nói:
- Lại bá»™ là nÆ¡i nà o Thà nh huynh không phải không biết, rất khó giữ bà máºt nếu nhiá»u ngưá»i biết, việc bổ nhiệm quan viên còn chưa quyết định tin tức đã bị truyá»n ra ngoà i. Thái úy đại nhân rất coi trá»ng việc bố trà quan viên ở Tây tuyến, chúng ta nên cẩn tháºn là hÆ¡n.
Thà nh Phụng Chi cảm thấy có lý liá»n lệnh cho hạ nhân đánh xe Ä‘i theo ÄÆ°á»ng Hiếu Khang.
- Lão gia, xe ngá»±a cá»§a ÄÆ°á»ng đại nhân đã dừng lại ở đằng trước.
Thà nh Phụng Chi bước xuống xe, cảm thấy nơi đây sao náo nhiệt quá, ngẩng đầu nhìn lên không kìm được kinh hãi lắp bắp la hoảng:
- Vạn Hoa Lâu?
Thà nh Phụng Chi ấp a ấp úng nói:
- Thượng Thư đại nhân, đây không phải là thanh lâu sao?
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang cưá»i nói:
- Thà nh huynh, xem ra phu nhân nhà huynh quản thúc huynh nghiêm ngặt quá. Huynh có Ä‘iá»u không biết, ở ná»™i viện cá»§a Vạn Hoa Lâu có mấy gian phòng trang nhã cá»±c kỳ yên tÄ©nh, loại khách bình thưá»ng không thể và o, đó là má»™t chá»— tốt để nói chuyện.
Thà nh Phụng Chi nhìn lại quan phục Ä‘ang mặc trên ngưá»i, ra vẻ khó xá» nói:
- Cái nà y không được hay cho lắm, nếu lỡ Ngá»± Sá» thanh tra rồi viết tấu chương trình lên sẽ gây bao phiá»n toái.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang cưá»i cưá»i thần bà nói:
- Thà nh huynh, má»i Ä‘i theo ta.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang dẫn Thà nh Phụng Chi Ä‘i tá»›i má»™t tiệm bán vải ở bên đưá»ng, tá»›i trước cá»a tiệm không dừng lại mà ngay láºp tức Ä‘i và o trong, đến má»™t căn phòng giống như phòng ngá»§ cá»§a ngưá»i bình thưá»ng ÄÆ°á»ng Hiếu Khang thà nh thạo mở má»™t cánh cá»a ngầm rồi cưá»i nói:
- Thà nh huynh, má»i!
Hai ngưá»i Ä‘i và o chừng hÆ¡n mưá»i trượng, Thà nh Phụng Chi bá»—ng cảm thấy trước mắt chói lòa, Ä‘ang định mở miệng há»i thì nhìn lại thấy mình vừa ở trong má»™t hòn núi giả Ä‘i ra. Má»™t ngưá»i hầu mặc áo xanh đứng ở má»™t bên không nói gì, chỉ thi lá»… rồi dẫn hai ngưá»i đến má»™t gian phòng.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang và Thà nh Phụng Chi tá»± ngồi xuống, ngưá»i hầu kia châm cho hai ngưá»i chung trà rồi lặng lẽ lui ra ngoà i. Nhìn ra ngoà i, Thà nh Phụng Chi thấy hà ng trúc xanh mướt bao quanh căn nhà , tiếng chim hót véo von, lão không nhịn được liá»n khen:
- Tuyệt quá, nơi đây chả khác gì động tiên.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang đẩy má»™t ô vuông ngầm ở phÃa sau, trong đó có chứa trên mưá»i bá»™ quần áo:
- Mấy bá»™ quần áo nà y má»›i may gần đây, nếu Thà nh huynh cảm thấy quan phục bất tiện có thể chá»n má»™t bá»™ để thay, má»™t lát nữa sẽ gá»i và i cô nương đến hát giúp vui má»™t và i bà i.
Thà nh Phụng Chi liá»n từ chối:
- Äa tạ ý tốt cá»§a Thượng Thư đại nhân. Hạ quan quả tháºt không cần, tốt nhất nên nói chuyện chÃnh sá»± quan trá»ng hÆ¡n.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang cưá»i ha hả nói:
- Cũng được.
Rồi đột nhiên cau mà y ôm bụng nói:
- Má»›i vừa rồi ở trên đại Ä‘iện bụng cảm thấy không thoải mái lắm, xin Thà nh huynh thứ lá»—i, ÄÆ°á»ng má»— Ä‘i má»™t chút rồi quay lại.
ÄÆ°á»ng Hiếu Khang Ä‘i được hồi lâu, Thà nh Phụng Chi bắt đầu cảm thấy mất kiên nhẫn, chợt nghe có ngưá»i gõ cá»a, thầm nghÄ© chắc là ngưá»i hầu kia quay trở lại muốn và o phòng. Lão ta lần đầu tiên tá»›i đây, dù sao cÅ©ng cảm thấy có má»™t chút không được tá»± nhiên, liá»n xoay ngưá»i sang chá»— khác giả bá»™ thưởng thức mấy bức tranh chữ treo trên tưá»ng.
Thà nh Phụng Chi nghe ngưá»i ná» châm cho mình thêm má»™t chung trà liá»n ừ má»™t tiếng, ý bảo ngưá»i ná» có thể Ä‘i ra ngoà i, nhưng má»™t hồi lại không nghe động tÄ©nh gì. Thà nh Phụng Chi cảm thấy có chút kỳ quái thì nghe ngưá»i ná» khẽ cưá»i nói:
- Thà nh đại nhân thong dong thoải mái quá.
Thà nh Phụng Chi quay lại liá»n đứng báºt dáºy vì sợ hãi quá đỗi.
Ngưá»i ná» cưá»i dà i, đó chẳng phải ai khác chÃnh là Sở Tranh, ngưá»i mà mấy ngà y qua hằng ngà y Ä‘á»u đến chầu chá»±c ở phá»§ cá»§a lão.
- Ngươi... tại sao ngươi lại ở đây?
Sở Tranh tá»± châm cho mình má»™t chung trà , cưá»i nói:
- Vạn Hoa Lâu không đóng cá»a hay cá»± tuyệt khách nhân, Thà nh đại nhân tá»›i được, đương nhiên tiểu chất cÅ©ng tá»›i được.
Thà nh Phụng Chi hoảng hồn, không thể trấn tÄ©nh cứ ngong ngóng trông ra ngoà i cá»a phòng há»i:
- ÄÆ°á»ng đại nhân đâu?
Sở Tranh thổi thổi lá trà nổi ở trên mặt chung trà , cháºm rãi nói:
- ÄÆ°á»ng Hiếu Khang? Ông ta đã Ä‘i rồi, là do tiểu chất bảo ông ta má»i đại nhân đến đây.
Thà nh Phụng Chi cà ng hoảng loạn, cố gắng trấn tĩnh nói:
- ÄÆ°á»ng đại nhân má»i bản quan tá»›i đây là vì công vụ, nếu ông ta đã không từ giã mà rá»i Ä‘i, bản quan cÅ©ng không muốn ở lại lâu cái nÆ¡i nhÆ¡ bẩn nà y, Sở công tá» nếu có chuyện gì xin má»i đến phá»§ cá»§a bản quan, chúng ta nói chuyện tiếp.
Sở Tranh thản nhiên nói:
- Thà nh đại nhân, ông đã đến đây chắc không thể quay trở vỠđâu.
Thà nh Phụng Chi mặt cả giáºn nói:
- Sở công tá» nói váºy là có ý gì?
Sở Tranh nói:
- Không có gì, ở trong thiên lao đã giữ má»™t chá»— rất tốt cho đại nhân, đại nhân chá»n và i bá»™ quần áo ở đây rồi chúng ta Ä‘i thôi.
Thà nh Phụng Chi la toáng lên:
- Sở Tranh, ngươi chẳng qua chỉ là Thiên tướng cấm vệ quân, ngươi có quyá»n gì bắt bản quan? Thà nh Phụng Chi ta là quan nhị phẩm đương triá»u, trừ phi Hoà ng thượng hạ chỉ, bằng không cho dù là lệnh tôn cÅ©ng không thể tùy ý xá» trÃ.
- Những thá»§ tục rưá»m rà nà y ÄÆ°á»ng Thượng Thư đã Ä‘i là m.
Sở Tranh bỠchung trà xuống bà n:
- Thà nh đại nhân, à không, Thà nh Phụng Chi, ông và o thiên lao rồi hãy Ä‘á»c thánh chỉ. Tháºt không thể tưởng được, đưá»ng đưá»ng là quan lá»›n Lại bá»™ Thị Lang cá»§a Äại Triệu, quản lý Ä‘iá»u phối quan viên các cấp từ tứ phẩm trở xuống cá»§a cả nước, thế nhưng lại là gian tế cá»§a Tây Tần phái tá»›i. Bản tướng quân không muốn ông bị mang tiếng xấu lưu truyá»n háºu thế, nên má»›i dẫn ông tá»›i đây. Còn ở bên ngoà i Thà nh phá»§ đã có mấy ngà n tinh binh mai phục sẵn, đừng mÆ¡ tưởng tá»›i chuyện có thể Ä‘oà n tụ vá»›i ngưá»i nhà . Bản tướng quân khuyên ông nên thức thá»i má»™t chút, đừng để cho hạ nhân ở ngoà i đánh và o phá»§.
Lúc nà y má»™t thiếu niên mặc áo xám Ä‘i đến, Thà nh Phụng Chi nhá»› mang máng y là ngưá»i hầu thân cáºn bên mình cá»§a Sở Tranh, lão thấy y khom ngưá»i nói vá»›i Sở Tranh:
- Công tá», Thà nh đại công tá» cầu kiến.
Sở Tranh chưa kịp trả lá»i thì đã nghe Thà nh An Lá»… ở ngoà i cá»a cưá»i nói:
- Sở công tá», Vạn Hoa Lâu lại còn có chá»— xinh đẹp như vầy, sao không nói cho tại hạ biết sá»›m?
Thà nh An Lễ tiến và o nhà , xoay qua nhìn thấy phụ thân tức thì sắc mặt đại biến.
Sở Tranh không để ý tới y, nói với Thà nh Phụng Chi:
- CÅ©ng tốt, cha con ông cùng Ä‘i thôi, đến thiên lao hai ngưá»i có thể chăm sóc lẫn cho nhau.
Thà nh An Lễ thảng thốt la lên:
- Thiên lao?
Thà nh Phụng Chi tay chân lạnh ngắt nhưng ngoà i miệng vẫn là m cứng nói:
- Sở công tá», Sở gia các ngươi mặc dù có thể lấy thúng úp voi ở trong triá»u, nhưng không thể tùy ý hãm hại trung lương. Thà nh má»— là m quan hÆ¡n mưá»i năm, gia thế trong sạch, chưa bao giá» là m việc gì trái vá»›i lương tâm, ngươi có chứng cá»› gì chứng minh bản quan là gian tế Tây Tần?
Sở Tranh hừ lạnh má»™t tiếng, Âu Dương Chi Mẫn lấy ra má»™t cuá»™n tranh đặt lên án mở ra, đó là bức há»a má»™t cô gái trẻ đẹp. Thà nh An Lá»… cả kinh nói:
- Äây không phải là biểu muá»™i sao?
Sở Tranh gáºt đầu, nói:
- Không sai, đúng là Tô cô nương, ngay cả nốt ruồi tròn nhá» xÃu ở bên tai cá»§a nà ng vẽ cÅ©ng không sai chút nà o, nhưng bức há»a không phải vẽ ở Äại Triệu, mà là từ Tây Tần đưa tá»›i. Cô gái trong bức há»a không phải gá»i là Tô Xảo Äồng, mà là Tiết Xảo Vân, nghÄ©a nữ cá»§a Äại Nguyên Soái cá»§a quân đội Tây Tần, Tiết Phương Trá»ng, nà ng còn là ngưá»i được Tần Vương sá»§ng ái, nghe nói hiện Ä‘ang giúp Tần Vương cai quản tổ chức máºt thám cá»§a Tây Tần là "Thiên CÆ¡ Các". Mấy tháng trước nà ng đột nhiên mai danh ẩn tÃch không thấy xuất hiện ở Tây Tần, cho đến bây giá» vẫn không thấy bóng dáng tăm hÆ¡i, trong khi đó ở kinh thà nh Äại Triệu đột nhiên xuất hiện má»™t Tô Xảo Äồng, Tô cô nương đến từ Thương Nhạc SÆ¡n, hai ngưá»i tướng mạo giống nhau như thế, Thà nh đại nhân, ông có giải thÃch nà o cho thÃch hợp không?
Thà nh An Lá»… run giá»ng há»i:
- Phụ thân, việc nà y có tháºt hay không?
Thà nh Phụng Chi khi thấy Sở Tranh lấy ra bức há»a kia liá»n biết ngay tình hình đã hết hy vá»ng không thể cứu vãn, giấy cá»§a bức há»a hÆ¡i ngả mà u và ng, đúng là sản phẩm cá»§a Tây Tần. HÆ¡n nữa lão ta đối vá»›i tình hình cá»§a Tô Xảo Äồng còn chưa hiểu rõ hết, trong khi đó Sở Tranh đã biết rõ rà ng tưá»ng táºn như thế, xem ra lần nà y chạy trá»i không khá»i nắng, nhưng miệng vẫn theo bản năng chống chế:
- Những lá»i cá»§a ngươi chung quy cÅ©ng chỉ là phá»ng Ä‘oán, hoà n toà n không thể là m bằng chứng trên công đưá»ng.
Sở Tranh mỉm cưá»i, nói:
- Như vầy là quá đủ rồi, vá» phần khẩu cung cá»§a Thà nh đại nhân, hình cụ trong thiên lao quả tháºt có Ä‘iểm hữu dụng, tuy nhiên Thà nh đại nhân, ta thấy ông vẫn nên mau chóng thú tá»™i Ä‘i, miá»…n cho khá»i cái Ä‘au khổ xác thịt. Thà nh thế huynh, huynh cÅ©ng nên khuyên nhá»§ lệnh tôn, tưởng cÅ©ng nên nhắc lại việc nà y bản tướng quân phải Ä‘a tạ huynh vá»›i đúng, nếu không phải huynh trong lúc vô tình tiết lá»™ thiên cÆ¡, bản tướng quân cÅ©ng không hạ quyết tâm phái ngưá»i đến Tây Tần Ä‘iá»u tra việc nà y nhanh đến mức như váºy.
Thà nh An Lá»… khuôn mặt trắng bệch bá»—ng nhiên quỳ rạp xuống đất, dáºp đầu binh binh trước mặt Thà nh Phụng Chi, lệ rÆ¡i lã chã nói:
- Là do con hồ đồ là m liên lụy tá»›i phụ thân, cÅ©ng là m hại cả Thà nh phá»§, tháºt sá»± là tá»™i đáng chết vạn lần.
Äá»™t nhiên y vụt đứng dáºy lao thẳng đầu và o vách tưá»ng.
Thà nh Phụng Chi không ngỠđứa con lão luôn cho là không có tiá»n đồ nà y lại cương liệt đến thế, nhưng trong lúc hoảng hốt bất ngá» nên không thể nà o ngăn cản kịp, đà nh trÆ¡ mắt nhìn Thà nh An Lá»… lao thẳng và o vách tưá»ng.
Sở Tranh phản ứng nhanh hÆ¡n lão nhiá»u, tay vá»™i chụp trúng phÃa sau áo cá»§a Thà nh An Lá»… cố giữ y lại, nhưng "soạt" má»™t tiếng áo cá»§a Thà nh An Lá»… rách toạc ra, y vẫn theo đà lao đụng và o vách tưá»ng.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:47 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 12: Äe dá»a dụ hà ng (2).
Dịch: Ooppss
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Thà nh Phụng Chi hét to một tiếng:
- An nhi!
Rồi chạy vá»™i đến đỡ Thà nh An Lá»… dáºy, thấy con mặt đầy máu me Ä‘ang cắn răng chịu đựng cÆ¡n Ä‘au. Sở Tranh mặc dù không giữ được Thà nh An Lá»…, nhưng cÅ©ng là m cháºm đà lao tá»›i cá»§a y, y chỉ bị trầy xướt ngoà i da sÆ¡ sÆ¡.
Sở Tranh nói với Âu Dương Chi Mẫn:
- Mau băng bó cho y.
Âu Dương Chi Mẫn dạ má»™t tiếng, chạy tá»›i lau chùi máu trên vết thương cá»§a Thà nh An Lá»… cho sạch, sau đó rắc và o má»™t Ãt thuốc bá»™t, rồi cẩn tháºn băng bó lại cho y.
Thà nh Phụng Chi thở phà o nhẹ nhõm khi thấy con không có việc gì, lão ngồi đó ở trên ghế trong phút chốc trông già đi hÆ¡n mưá»i tuổi, lão quay sang nói vá»›i Sở Tranh:
- Äa tạ Sở công tá».
Sở Tranh lắc lắc đầu nói:
- Không cần cảm Æ¡n ta, Thà nh gia các ngưá»i cuối cùng vẫn bị trảm cả nhà , bất quá chỉ kéo dà i thêm được và i ngà y. Tuy váºy cÅ©ng không ngá» Thà nh thế huynh lại là ngưá»i có tâm huyết như thế, bản công tá» lúc trước quả nhìn lầm huynh ấy.
Thà nh Phụng Chi vội nói:
- Sở công tá», mấy đứa con cá»§a lão phu hoà n toà n không biết hà nh động tá»± tung tá»± tác cá»§a cha mẹ chúng, công tá» có thể tha cho bá»n chúng má»™t mạng hay không?
Giá»ng Ä‘iệu cá»§a lão đã có hÆ¡i hướm cầu xin van nà i.
Sở Tranh thở dà i:
- Thà nh đại nhân, hình luáºt cá»§a Äại Triệu ông biết rất rõ rà ng, thông đồng vá»›i địch phản quốc tru di cá»u tá»™c, bản công tá» còn nhá»› con gái duy nhất cá»§a đại nhân vốn gả cho con cá»§a Hình bá»™ Thượng Thư Lương Thượng Duẫn, e là lần nà y ngay cả cô gia quả phụ cá»§a Lương gia cÅ©ng bị liên lụy, mấy ngưá»i con trai cá»§a đại nhân như Thà nh thế huynh đây là m sao may mắn thoát chết cho được?
Thà nh Phụng Chi vẫn cố vớt vát:
- Ai cÅ©ng biết lệnh tôn Sở đại nhân Ä‘ang nắm giữ triá»u chÃnh cá»§a Triệu quốc, ngay như Phương Tể tướng cÅ©ng phải nhìn mặt lệnh tôn mà là m việc, chỉ cần công tỠở trước mặt Sở đại nhân cầu tình nói há»™ và i câu xin tha cho mấy đứa con lão phu má»™t mạng, còn bắt chúng sung quân hay là m nô lệ Ä‘á»u được cả.
Sở Tranh cưá»i lạnh nói:
- Bản công tá» dá»±a cái gì để cầu tình vá»›i gia phụ? Dá»±a và o giao tình giữa bản công tá» và Thà nh thế huynh? Hừ hừ, gia phụ còn không đá bản công tá» má»™t cước văng ra khá»i Sở gia má»›i là lạ.
Thà nh Phụng Chi trầm mặc không nói gì, sau một lúc lâu ủ dột sầu lo đột nhiên cắn răng thốt:
- Lão phu bằng lòng giao ra danh sách gian tế cá»§a Tây Tần Ä‘ang ẩn giấu ở Triệu mà lão phu biết để đổi lấy tánh mạng con lão phu, trong danh sách nà y có mấy ngưá»i là quan cá»§a Äại Triệu.
Sở Tranh khinh thưá»ng nói:
- Chẳng lẽ đại nhân và o tới thiên lao vẫn không khai ra à ?
Thà nh Phụng Chi đáp:
- Lão phu đương nhiên biết đại hình ở thiên lao ra sao, nhưng chẳng lẽ lão phu không thể khai thiếu và i tên, hay cũng không thể khai bừa và i tên hay sao?
Sở Tranh cưá»i ha hả nói:
- Cũng chưa chắc đâu. Bất quá niệm tình đại nhân xót ruột thương con, bản công tỠthỠđi nói chuyện tình cảm với gia phụ xem sao.
Thà nh Phụng Chi vui vẻ đáp:
- Äa tạ Sở công tá».
Sở Tranh nói:
- Việc nà y có được hay không còn chưa biết được, hay như vầy Ä‘i, đại nhân trước tiên viết ra tên má»™t và i gian tế cá»§a Tây Tần cho bản công tá», bản công tỠở trước mặt gia phụ sẽ bẩm báo rõ rà ng và nói thêm và o cho đại nhân.
Âu Dương Chi Mẫn đưa giấy bút qua, Thà nh Phụng Chi tay run run cầm lấy, má»™t lúc lâu sau má»›i dằn lòng viết tên cá»§a năm ngưá»i xuống, viết xong liá»n ném bút Ä‘i lệ già n giụa trên khuôn mặt già nua.
Sở Tranh Ä‘á»c qua nói:
- Chỉ có mấy ngưá»i nà y thôi sao?
Thà nh Phụng Chi nhắm mắt lại, nói:
- Äây là mấy ngưá»i tương đối có thân pháºn, tuy nhiên số nà y cÅ©ng chỉ chiếm khoảng hai phần, để thá»i gian sau sẽ giao cho công tá» toà n bá»™, trong số nà y có má»™t ngưá»i là đại quan cấp báºc không kém lão phu bao nhiêu, lão phu biết hắn ta nhưng hắn ta không biết lão phu. Xin công tỠở trước mặt Sở đại nhân nói tốt và i câu giúp lão phu.
Sở Tranh nhìn năm cái tên trong đó có hai ngưá»i hắn hÆ¡i có chút ấn tượng, nói:
- Thà nh thế huynh huynh đệ được hưởng sung sướng hạnh phúc từ nhá», giá» phải sung quân hay là m nô bá»™c không biết có chịu được không?
Thà nh Phụng Chi tinh thần hoà n toà n suy sụp nói:
- Có chịu được hay không phải xem váºn số cá»§a bá»n chúng, nhưng Ãt ra còn có má»™t con đưá»ng sống.
Sở Tranh mắt hay háy, nói:
- Bản công tá» cho đại nhân má»™t con đưá»ng sống thì sao?
Thà nh Phụng Chi mở bừng mắt ra rồi lại cưá»i thê lương nói:
- Lão phu còn có má»™t con đưá»ng sống sao? Sở công tỠđừng đùa vá»›i lão phu như thế.
Sở Tranh cưá»i cưá»i, bá»—ng nhiên nói:
- Là cháu gái... tạm thá»i cứ xưng hô như váºy Ä‘i, ta Ä‘ang để ý đến nà ng chuyện nà y ắt phải được, Thà nh đại nhân hẳn cÅ©ng biết.
Thà nh Phụng Chi lạnh lùng đáp:
- Nà ng chỉ là má»™t thiếu nữ, muốn giết hay muốn giữ chỉ cần Sở công tá» nói má»™t câu có thể quyết định số pháºn cá»§a nà ng, công tá» thừa sức thu nà ng và o là m nô tỳ ở trong phá»§.
Thà nh Phụng Chi háºn Tô xảo đồng thấu xương, nếu không phải vì nà ng Thà nh gia đâu bị rÆ¡i và o tình trạng ngà y hôm nay.
Sở Tranh lắc đầu nói:
- Là m váºy chả khác nà o Ä‘ang không Ä‘i phá hoại má»™t phong cảnh xinh đẹp, nữ tá» giống như Tô cô nương mà phải là m nô tỳ khác nà o minh châu bị bưng bÃt che kÃn, rốt cuá»™c không còn vẻ sáng rỡ chói lá»i như ban đầu, tà i hoa e sẽ bị thui chá»™t, nếu thế còn dùng để là m gì?
Thà nh Phụng Chi thản nhiên nói:
- Nói như thế chả khác nà o Ä‘i và o ngõ cụt, chẳng lẽ Sở công tá» còn muốn đà ng hoà ng cưới há»i nà ng?
Sở Tranh lại cưá»i nói:
- Äúng thế.
Thà nh Phụng Chi hết sức kinh ngạc nhìn Sở Tranh, như muốn bổ đầu hắn ra coi xem suy nghÄ© cá»§a hắn ra sao. ÄÆ°á»ng đưá»ng là con cá»§a Thái úy lại muốn kết hôn vá»›i gian tế cá»§a nước khác, hÆ¡n nữa còn đòi cưới há»i đà ng hoà ng?
Sở Tranh cháºm rãi nói:
- Là m được việc nà y quả tháºt không dá»… chút nà o, Thà nh đại nhân có cách nà o giải quyết không?
Thà nh Phụng Chi cà ng mÆ¡ hồ như lạc và o mê tráºn nghÄ© thầm, bản thân mình như cá nằm trên thá»›t chá» chết, Tô Xảo Äồng trên danh nghÄ©a lại là cháu gái cá»§a mình, Sở gia sao có thể cưới má»™t nữ tá» như thế nháºp môn?
Thà nh An Lễ ở bên cạnh trợn tròn mắt kinh ngạc, bỗng nhiên nói:
- Việc nà y không phải không được, trừ phi gia phụ vẫn là đương triá»u Lại bá»™ Thị Lang.
Thà nh Phụng Chi đột nhiên hiểu ra, thiếu niên trước mắt nà y quả tháºt gan to lá»›n máºt, suy nghÄ© táo tợn hết sức, nhưng vì thế nó lại nhen nhúm trong lòng lão má»™t tia hy vá»ng, lão không ká»m được thì thà o nói:
- Có nhiá»u ngưá»i biết như váºy lão phu là m sao có thể ém nhẹm được?
Sở Tranh nhìn lão cưá»i tá»§m tỉm nói:
- Cho đến bây giá» ngưá»i biết Thà nh đại nhân là ngưá»i Tần chỉ có bản công tá» và tên tùy tùng nà y.
Thà nh Phụng Chi run lên há»i:
- Còn ÄÆ°á»ng đại nhân thì sao?
Sở Tranh cưá»i nói:
- ÄÆ°á»ng Hiếu Khang còn tưởng bản công tá» vì Tô cô nương nên má»›i tìm Thà nh đại nhân cầu cạnh, có muốn trách thì trách thái độ Thà nh đại nhân trước đây đối vá»›i bản công tá» quá tệ.
Thà nh Phụng Chi lúc nà y má»›i giáºt mình hiểu ra, chả trách ÄÆ°á»ng Hiếu Khang đột nhiên trở nên thân cáºn vá»›i mình, hóa ra duyên cá»› là cái nà y, hắn ta còn cố ý giao toà n quyá»n Ä‘iá»u phối quan viên ở Tây tuyến cho mình, xem ra hắn đánh hÆ¡i được hai nhà Sở - Thà nh sắp kết thân.
Sở Tranh đột nhiên sầm mặt xuống, há»i:
- Ngươi cùng Tô Xảo Äồng có phải Ä‘ang lên kế hoạch ám sát gia phụ và các đại thần trong triá»u trong cuá»™c đại săn bắn cá»§a Hoà ng Thượng phải không?
Thà nh Phụng Chi nghe váºy giáºt thót ngưá»i, ngay cả việc nà y hắn cÅ©ng biết, đã như thế mà còn dám cưới Tô Xảo Äồng và o cá»a?
- Äúng váºy.
- Nghe nói thÃch khách má»›i từ Tây Tần tá»›i đây mấy ngà y qua, có phải hay không?
- ... phải.
- Lần nà y là do Khấu đại nương cầm đầu vụ ám sát, có phải thế không?
- Phải.
. . .
. . .
Thà nh Phụng Chi cà ng nghe cà ng kinh hãi, Sở Tranh tại sao cái gì cÅ©ng biết? Có má»™t số việc lão chỉ thương nghị vá»›i Thái tá», ngay cả phu nhân cá»§a lão cÅ©ng không hẳn biết được, Thà nh An Lá»… sao có khả năng biết mà tiết lá»™ cho Sở Tranh? Nhưng lão không khá»i cảm thấy may mắn, Sở Tranh đã biết chi tiết như váºy, việc ám sát Sở Danh ÄÆ°á»ng hoà n toà n chỉ là việc nói chÆ¡i cho vui miệng, đến lúc đó Thà nh gia bị tru di cả cá»u tá»™c cÅ©ng không oan tà nà o.
Thà nh Phụng Chi thế nà o Ä‘i nữa cÅ©ng không nghÄ© ra ngưá»i bán đứng bá»n há» chÃnh là trữ phi nương nương thiên kiá»u bá mị kia.
Sở Tranh trầm mặc một lúc lâu mới nói:
- Thà nh đại nhân, trước mắt nếu muốn giữ nguyên chức vị bản công tá» lệnh cho ông phải là m hai việc nà y. Thứ nhất, mau chóng tìm ra thân pháºn rõ rà ng cá»§a đám ngưá»i Tây Tần má»›i tá»›i, có tất cả bao nhiêu ngưá»i; thứ hai, viết ra danh sách toà n bá»™ gian tế Tây Tần Ä‘ang còn ở Äại Triệu, tuyệt đối không thể sót bất kỳ ai.
Thà nh Phụng Chi bất đắc dÄ© gáºt đầu.
Sở Tranh tay búng búng danh sách năm ngưá»i trong tay, giá»ng kéo dà i ra, gằn từng tiếng má»™t:
- Thà nh đại nhân, má»›i vừa rồi ông vẫn còn lấp liếm láºt lá»ng, đừng cố sức giãy giụa như thế nữa. Sá»± việc đã như thế nà y, ông chỉ còn cách quyết liệt triệt để vá»›i Tây Tần, nhất quyết không được chÆ¡i trò chân trong chân ngoà i nữa. Bản công tá» nhất định lo cho ông chu toà n. Äúng rồi, má»›i vừa rồi ông có đỠcáºp tá»›i má»™t đại thần cấp báºc không kém ông bao nhiêu, ngưá»i đó là ai?
Thà nh Phụng Chi thở dà i nói:
- Là Lá»… bá»™ Lệnh Lại Dư Thế Äồng.
Sở Tranh gáºt đầu nói:
- ÄÆ°á»£c Thà nh đại nhân tương trợ, đám thÃch khách Tây Tần nà y nhất định chỉ có đưá»ng đến mà không có đưá»ng quay vá». Nhưng ngưá»i có lòng vá»›i Äại Triệu ở trong triá»u cÅ©ng không Ãt, liếc mắt má»™t cái có thể nhìn ra việc nà y ắt có ná»™i ứng ở trong ná»™i bá»™ Äại Triệu, bởi váºy tốt nhất phải tìm má»™t đại thần nà o đó gánh lấy tá»™i danh nà y. Chá»§ mưu vụ ám sát Lương Thượng Duẫn ba năm trước là Lại bá»™ Lệnh Lại ÄÆ°á»ng Cam Giang, lần nà y để cho Lá»… bá»™ Lệnh Lại Dư Thế Äồng gánh cái tá»™i nà y, cÅ©ng coi như má»™t lá»i cảnh tỉnh đối vá»›i triá»u đình.
Thà nh Phụng Chi cháºm rãi gáºt đầu, quả tháºt cho tá»›i bây giá» lão không có con đưá»ng thứ hai để Ä‘i.
Sở Tranh mỉm cưá»i đổi giá»ng nói:
- Hôm nay Thà nh thế bá gặp phải nhiá»u chuyện kinh hoảng, tiểu chất xin khất ngà y khác tá»± mình châm rượu bồi tá»™i, má»i thế bá trở vá» trước Ä‘i.
Thà nh Phụng Chi cưá»i khan má»™t tiếng quay sang Thà nh An Lá»… nói:
- An nhi, đi thôi.
Sở Tranh lại nói:
- Thà nh thế huynh Ä‘i ra như váºy sẽ gây sá»± chú ý cho ngưá»i khác, huống chi thế huynh đến tìm tiểu chất, váºy để tiểu chất phái ngưá»i đưa huynh ấy hồi phá»§ sau.
Thà nh Phụng Chi cảm thấy cÅ©ng có lý, quay ra lạy dà i Sở Tranh. Trong lòng lão rất rõ rà ng, quãng Ä‘á»i còn lại cá»§a lão hoà n toà n nằm trong tay cá»§a thiếu niên nà y.
Sở Tranh vẫn chưa hoà n lễ, thản nhiên nói:
- Thà nh đại nhân, đến lúc bắt giam xá» trảm Dư Thế Äồng và đám gian tế Tây Tần đồng bá»n, xin nhỠđại nhân chá»§ trì, đương nhiên công lá»›n nà y nhất định sẽ ghi tên cá»§a đại nhân.
Thà nh Phụng Chi cả ngưá»i run lên đáp:
- Hết thảy nghe theo công tỠan bà i.
Thà nh Phụng Chi Ä‘i rồi, Sở Tranh bá»—ng nhiên cưá»i nói:
- Thà nh thế huynh, thế huynh diễn xuất quả tuyệt hảo.
Má»›i vừa rồi Thà nh An Lá»… còn Ä‘ang nghiêm nghị đà ng hoà ng bá»—ng quỳ rạp xuống đất, cưá»i nịnh nói:
- Äa tạ công tá» cứu cả Thà nh gia cá»§a ta.
Sở Tranh nói:
- Không cần cảm tạ, là do Thà nh đại nhân thức thá»i, nếu không ta hao phà vất vả tâm sức cÅ©ng trở nên vô dụng.
Thà nh An Lá»… vá»™i há»i:
- Tá»™i cá»§a gia phụ quả tháºt không thể tha thứ, ra sức cống hiến là m việc cho Tây Tần hÆ¡n mưá»i năm, hÆ¡n nữa còn giấu giếm ngay cả vá»›i con cá»§a mình. May mà Sở công tá» có tấm lòng rá»™ng lượng khoan dung, Thà nh má»— vô cùng đội Æ¡n.
Thà nh An Lá»… sinh ra và lá»›n lên ở Triệu, do đó cảm tình bình thưá»ng dà nh cho ngưá»i Tần không giống như dà nh cho ngưá»i Triệu. Khi y biết được phụ thân Thà nh Phụng Chi là gian tế cá»§a Tây Tần, y sợ đến mất hồn mất vÃa, ngay láºp tức Ä‘i gặp Sở Tranh cầu khẩn cho Thà nh gia má»™t con đưá»ng sống, Sở Tranh có bất cứ Ä‘iá»u kiện gì y cÅ©ng Ä‘á»u chấp nháºn.
- Chỉ cần lệnh tôn có thể trung thà nh với Sở gia, chuyện cũ trước kia coi như bỠqua.
Sở Tranh nhìn y một cái rồi nói tiếp:
- Nhá» chuyện ngà y hôm nay, lệnh tôn đối vá»›i thế huynh tăng thêm nhiá»u cảm tình, thế huynh cần nắm cho chắc cÆ¡ há»™i nà y.
- Nhất định, nhất định, ta nhất định sẽ nắm chắc cơ hội nà y.
Thà nh An Lễ liên tục đáp lại.
Sở Tranh lấy từ trong ô vuông ẩn trong tưá»ng má»™t bá»™ quần áo đưa cho Thà nh An Lá»…, cưá»i nói:
- Hôm nay thế huynh là m việc quá sức, mặc dù chuyện đã thương lượng đâu ra đó từ trước, không ngỠthế huynh lao tới mạnh như thế, đến nỗi ta cũng không giữ lại được, cũng may là không có việc gì quá đáng xảy ra.
Thà nh An Lá»… gượng cưá»i nói:
- Có thể chất liệu vải cá»§a bá»™ quần áo nà y kém quá, vốn chỉ muốn dá»a sợ gia phụ sÆ¡ sÆ¡ thôi, không ngá» giỡn mà thà nh tháºt.
Sở Tranh cÅ©ng cưá»i nói:
- Lần sau có là m thì nên đổi tiệm mua quần áo đi. Khặc, vết thương nói nhẹ nhưng cũng không nhẹ đâu, Âu Dương, ngươi đưa Thà nh thế huynh vỠphủ đi.
Thà nh An Lễ vội nói:
- Không cần là m phiá»n Âu Dương tiên sinh, Thà nh má»— tá»± mình trở vỠđược rồi.
Âu Dương Chi Mẫn Ä‘i ra tá»›i cá»a huýt sáo má»™t tiếng, hai hắc y thiếu niên không biết từ đâu chạy ra. Âu Dương Chi Mẫn nói:
- Hai ngươi đánh xe đưa Thà nh công tá» hồi phá»§, chú ý khi rá»i Ä‘i thì cố ý để cho ngưá»i khác nhìn thấy.
Sở Tranh thấy Thà nh An Lá»… đã rá»i Ä‘i, quay ra cưá»i nói vá»›i Âu Dương Chi Mẫn:
- Hóa ra cÅ©ng có ngưá»i gá»i ngươi là Âu Dương tiên sinh.
Âu Dương Chi Mẫn khinh thưá»ng nói:
- Tên tiểu nhân nhơ nhớp bẩn thỉu đó, có giết gã chỉ sợ bẩn tay. Vì sao công tỠphải chơi trò lá mặt lá trái với hắn?
Sở Tranh nói:
- Nhân phẩm cá»§a Thà nh An Lá»… tuy hÆ¡i kém, nhưng y không phải là ngưá»i vô năng, mà n trình diá»…n vừa rồi nếu ngươi không biết trước, ngươi có nhìn ra chút sÆ¡ hở nà o không?
Âu Dương Chi Mẫn báºt cưá»i nói:
- Theo như tiểu nhân thấy, công tá» quả tháºt lợi hại, trảo kia chỉ xé rách quần áo lại không đụng tá»›i ngưá»i y, thá»§ pháp xảo diệu vô cùng.
Sở Tranh cưá»i ha hả, nói:
- Nếu không là m như thế sao có thể là m cho Thà nh Phụng Chi xúc động mà đổi ý. Lão đã là m gian tế, tất nhiên bá» mặc sinh tá» không mà ng tá»›i, chỉ có thể dùng tình cảm thân tình là m lão cảm động trước, rồi từ đó khÆ¡i dáºy khát vá»ng sinh tồn cá»§a lão.
Âu Dương Chi Mẫn bỗng trở nên trầm mặc nhìn Sở Tranh muốn nói gì đó rồi lại thôi.
Sở Tranh nói:
- Âu Dương, ta với ngươi coi như là sư huynh đệ, có chuyện gì cứ việc nói, không cần phải giấu nhẹm trong lòng như thế.
- Tiểu nhân cảm thấy... công tá» rất coi trá»ng Tô cô nương.
Âu Dương Chi Mẫn thu hết dũng khà nói ra:
- Vì nà ng công tá» hao tổn biết bao tâm tư, ngay cả cái tá»™i tà y trá»i cá»§a Thà nh Phụng Chi cÅ©ng không truy cứu. Việc nà y nếu bị lão gia biết được, tiểu nhân sợ công tỠđảm đương không nổi.
Sở Tranh không khá»i than thầm, ngay như Âu Dương Chi Mẫn cÅ©ng bất mãn vá»›i hà nh động nà y, Tô Xảo Äồng Æ¡i Tô Xảo Äồng, ta vì ngươi là m như váºy rốt cuá»™c có đáng giá hay không đây?
Sở Tranh trầm mặc một lúc lâu mới nói:
- Âu Dương, ngươi cÅ©ng không biết ta công khai tán tỉnh Tô Xảo Äồng nhưng tháºt ra là vì Thà nh Phụng Chi sao?
Âu Dương Chi Mẫn sá»ng sốt nói:
- Tiểu nhân ngu dốt, xin công tỠchỉ điểm.
Sở Tranh nói:
- Ta nắm Ưng đưá»ng trong tay nhưng ở trong triá»u không có má»™t tà thế lá»±c nà o. Thà nh Phụng Chi là ngưá»i có tà i, tuyệt đối là má»™t trong năm ngưá»i tà i giá»i ở trong triá»u cá»§a Äại Triệu ta. Ta từng xem qua lý lịch cá»§a lão, xuất thân từ má»™t thị trấn nhá» chưa tá»›i mưá»i năm đã và o nháºm chức ở Lại bá»™, ba năm sau được thăng tá»›i Lại bá»™ Thị Lang, mặc dù cần hÆ¡n mưá»i năm ròng, trong triá»u có má»™t câu: "trăm ngà n quan cá»§a Äại Triệu, tất cả Ä‘á»u ao ước là Thị Lang" . Lão ta là má»™t gian tế cá»§a Tây Tần, lại không có gia thế căn cÆ¡ gì, chỉ dá»±a và o tà i cán tháºt sá»± cá»§a bản thân có thể leo đến chức nà y, ở trong triá»u có được bao nhiêu ngưá»i như thế? Nếu ta có thể sá» dụng, lão nhất định sẽ trở thà nh trợ thá»§ đắc lá»±c nhất.
Âu Dương Chi Mẫn nói:
- Công tá», nhưng dù sao Ä‘i nữa lão ta vẫn là gian tế cá»§a Tây Tần.
Sở Tranh cưá»i lạnh nói:
- Thì đã là m sao nà o? ÄÆ°á»ng lui cá»§a lão đã bị ta chặt đứt cả, còn có thể quay ngược vá» Tần sao? Chỉ dá»±a và o việc lão viết ra tên cá»§a năm ngưá»i kia ngà y hôm nay, Tây Tần nếu mà biết được, ắt háºn không thể lá»™t da ăn tươi nuốt sống lão. HÆ¡n nữa ta lại nắm giữ được thân pháºn tháºt sá»± cá»§a lão, lão không thể Ä‘i nương nhá» thế lá»±c khác ở Triệu, chỉ cần ta có thể bảo đảm an toà n cho lão, lại lo lắng cho tiá»n đồ cá»§a con cháu lão, lão sẽ trung thà nh.
- Còn phần Tô Xảo Äồng, nà ng ta chỉ là nhân váºt thứ yếu, đánh bại nà ng bắt đầu hà ng, nếu không thể thì như Thà nh Phụng Chi từng nói, nà ng ta chỉ là má»™t thiếu nữ, có thể bay lên trá»i được à ?
Âu Dương Chi Mẫn thở ra nhẹ nhõm, cưá»i nói:
- Công tá» mưu tÃnh sâu xa, là tiểu nhân thừa hÆ¡i Ä‘a nghi vá»› vẩn.
Sở Tranh nói:
- Má»›i vừa rồi ngươi nói cÅ©ng không sai, việc nà y chỉ có ngươi và ta biết được. Thá»i gian nà y cố gắng giúp ta không sá» dụng tá»›i ngưá»i trong Ưng đưá»ng, chỉ sá» dụng ba mươi tên đệ tá» do sư phụ huấn luyện, chá»§ yếu là không để cho ngưá»i khác phát hiện ra sá»± khác thưá»ng trong đó, còn vá» phần phụ thân, đợi đến lúc thá»i cÆ¡ chÃn mùi ta sẽ báo cáo hết thảy má»i việc vá»›i lão nhân gia.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Ngưá»i nà y đã nói CÃM Æ N đến và i viết vô cùng hữu Ãch cá»§a baongoc
12-06-2011, 06:48 PM
♥Äừng Thần Tượng Ka ♥ ♥♥ Ka Mãi Chỉ Là Má»™t Truyá»n Thuyết !!! ♥♥ Cuocsongcogivuikhongem@yahoo.com
Tham gia: Sep 2008
Äến từ: tp ho chi minh
Bà i gởi: 16,884
Thá»i gian online: 1 tháng 1 tuần 3 ngà y
Thanks: 6,551
Thanked 135,107 Times in 8,897 Posts
Sở thị xuân thu
Tác giả: Ninh Trà Viá»…n(å®è‡´è¿œ)
Quyển 3: Äại triển hoà nh đồ
Chương 13: Ngõ nhỠTả gia (1) .
Dịch: Huyễn
Biên: Ooppss
☆°。。☆°。。°☆
。 .. __::_______ ★。
☆ /__________/ \ 。。
。 | _ 画_画 _ |_'| ☆ 。
|_______ღ.$$$$ღ_______|
Tô Xảo Äồng gắng gượng mở mắt ra, phát hiện chung quanh má»™t mà u tối Ä‘en, thi thoảng lại nghe tiếng gió rÃt gà o từng cÆ¡n, nà ng kinh hoà ng tá»± há»i, đây là đâu?
Bá»—ng nhiên nà ng nghe "tách" má»™t tiếng, có ngưá»i đánh đá lá»a châm nến, ánh nến sáng rá»i và o má»™t khuôn mặt quen thuá»™c Ä‘ang mỉm cưá»i nhìn nà ng. Tô Xảo Äồng thấy hắn liá»n cảm thấy yên tâm hÆ¡n, nói:
- Sở công tá», đây là đâu?
Sở Tranh giơ cao cây nến chiếu nhìn xung quanh:
- Tô cô nương há»c thức uyên bác, đừng nói không biết đây là đâu.
Tô Xảo Äồng nhìn quanh quất bất chợt kinh hoảng la lên má»™t tiếng, trên vách tưá»ng xung quanh treo đầy những hình cụ tra tấn còn loang lổ máu, nà ng hÃt và o má»™t hÆ¡i sâu rồi nói:
- Sở công tá», công tá» mang tiểu nữ đến nÆ¡i nà y là m gì?
Sở Tranh nhìn nà ng một cách hứng thú, nói:
- Äến độ nà y rồi Tô cô nương còn định tiếp tục giả bá»™ ư?
Tô Xảo Äồng cố gắng trấn tÄ©nh, nói:
- Tiểu nữ không rõ ý tứ cá»§a công tá».
Sở Tranh lắc đầu, lấy ra má»™t váºt ở bên cạnh, váºt nà y nhìn giống cái phên do mấy thanh tre dùng dây thừng nhá» bện lại vá»›i nhau. Tô Xảo Äồng vừa nhìn thấy cả ngưá»i run lên bần báºt, nà ng nhá»› từng nhìn thấy váºt nà y trong mấy phim ảnh ở kiếp trước, nó chÃnh là dụng cụ đặc biệt dùng để kẹp ngón tay ngón chân phạm nhân.
Tô Xảo Äông cả ngưá»i cứng Ä‘á», mắt mở trừng trừng nhìn váºt trên tay Sở Tranh, lại nghe hắn nói:
- Tô Xảo Äồng, mà n tra tấn khốc liệt mất hết tÃnh ngưá»i nà y không dá»… chịu tà nà o, cô nương nên thức thá»i má»™t chút.
Tô Xảo Äồng cắn chặt môi không nói tiếng nà o, nói rồi sao chứ, hắn có thể thả mình ra sao?
Sở Tranh mỉm cưá»i nhìn Tô Xảo Äồng, đột nhiên cầm lấy sợi dây thừng là m bá»™ như muốn cá»™t tay nà ng lại, Tô Xảo Äồng tức thì nhắm chặt mắt thét lên má»™t tiếng chói lói. Thế nhưng sau má»™t hồi nà ng vẫn không cảm thấy Ä‘au đớn chút nà o, bên tai lại nghe thấy tiếng Sở Tranh cưá»i:
- Thì ra cô nương cũng biết sợ.
Tô Xảo Äồng nổi giáºn mở trừng mắt oán háºn nhìn Sở Tranh. Sở Tranh nà o thèm để ý đến, tay nâng cằm nà ng lên nói:
- Cô nương là giai nhân chứ không phải là kẻ trá»™m. Cô nương yên tâm, những dụng cụ tra tấn nà y chỉ dà nh cho nam nhân thưởng thức, Tô cô nương xinh đẹp như hoa như ngá»c, ta sao có thể nhẫn tâm đến thế cÆ¡ chứ, đối phó vá»›i nữ nhân tất nhiên cần phải dùng phương pháp khác rồi.
Tô Xảo Äồng kinh hoảng nhìn Sở Tranh hai tay Ä‘ang mò xuống cởi quần áo cá»§a nà ng:
- Sở Tranh! Hóa ra ngươi là một tên tiểu nhân đê tiện bỉ ổi.
Sở Tranh cưá»i toáng lên:
- Ta đê tiện bỉ ổi đó, cô nương là m gì được ta?
Äá»™ng tác cá»§a hắn đột nhiên trở nên thô bạo, tiếng xé quần áo roạt roạt vang lên, Tô Xảo Äồng cảm thấy thân thể mát lạnh, quần áo hầu như bị xé toạc, lá»™ ra thân thể kiá»u diá»…m hoà n toà n lõa lồ.
...
Tô Xảo Äồng thét lên má»™t tiếng, từ trên giưá»ng ngồi báºt dáºy sá»ng sốt nhìn xung quanh, phát hiện mình vẫn Ä‘ang ở trong phòng tức thì thở phà o nhẹ nhõm, nhưng nà ng cảm thấy cả ngưá»i nhá»›p nháp ướt sÅ©ng mồ hôi.
Tiểu Nguyệt từ ngoà i cá»a chạy và o há»i:
- Tiểu thư, tiểu thư bị sao váºy?
Tô Xảo Äồng lắc đầu:
- Không có gì, ta gặp phải ác mộng thôi.
Rồi ngẩng đầu nhìn ra cá»a sổ há»i:
- Ta ngủ được bao lâu rồi?
Tiểu Nguyệt nói:
- Chừng má»™t và i canh giá».
Tô Xảo Äồng kinh ngạc thốt:
- Ngá»§ lâu như váºy rồi à !
Tiểu Nguyệt có chút lo lắng:
- Tiểu thư trông mệt má»i quá!
Tô Xảo Äồng vuốt vuốt mặt mình không khá»i than thầm. Từ khi đến kinh thà nh Triệu quốc, nà ng không có được ngà y nà o yên ổn, nhất là từ khi Sở Tranh biết được thân pháºn tháºt cá»§a nà ng. Ở trước mặt hắn mặc dù nà ng vẫn nói chuyện như thưá»ng nhưng trong lòng thấp thá»m bất an. Tô Xảo Äồng cảm thấy Sở Tranh Ä‘ang chỠđợi thá»i cÆ¡, nhưng không biết hắn Ä‘ang chỠđợi cái gì, chá» bao lâu nữa. Tô Xảo Äồng luôn trăn trở, không biết ngà y mai Sở Tranh có dẫn quân đến phá»§ bắt ngưá»i hay không.
Báºn tâm suy nghÄ© ban ngà y ra sao, đêm vá» chiêm bao thế ấy. Nhá»› tá»›i tình cảnh trong má»™ng vừa rồi, Tô Xảo Äồng cá»±c kì sợ hãi. Nà ng biết nếu tháºt sá»± rÆ¡i và o tay Sở Tranh, chuyện trong má»™ng rất có khả năng trở thà nh hiện thá»±c. Ở Tần quốc, Tô Xảo Äồng đã từng chứng kiến qua mà n tra tấn thẩm vấn tù phạm, tà n nhẫn đến khá»§ng khiếp. Sau lần đó nà ng vá» nôn má»a liên tục cả má»™t ngà y má»™t đêm, ná»a tháng sau nà ng vẫn không dám nhìn đến thịt. Nà ng tưởng tượng nếu mình bị tra khảo như váºy quả sống không bằng chết, đến lúc đó sinh tá» không còn do mình quyết định.
Tiểu Nguyệt mang nước rá»a mặt tá»›i cho Tô Xảo Äồng. Rá»a mặt xong tinh thần Tô Xảo Äồng khôi phục được đôi chút, nà ng rút từ trong già y ra hai thanh chá»§y thá»§, đưa cho Tiểu Nguyệt má»™t thanh nói:
- Ngươi hãy giữ nó trong ngưá»i, trên chá»§y thá»§ có tẩm kịch độc, đụng phải máu là là m nghẹt thở không được, nếu tá»›i lúc vạn bất đắc dÄ©, ngươi và ta sẽ cùng tá»± sát, còn hÆ¡n là để lá»t và o tay ngưá»i Triệu.
Tiểu Nguyệt dù sao cÅ©ng đã theo nà ng nhiá»u năm, Tô Xảo Äồng coi nà ng như tá»· muá»™i cá»§a mình, nếu ngà y nà o đó hai ngưá»i bị bắt, Tiểu Nguyệt chắc cÅ©ng sẽ phải chịu khổ không Ãt hÆ¡n so vá»›i nà ng, sá»›m chuẩn bị sẵn sà ng vẫn hÆ¡n.
Tiểu Nguyệt buồn bã nhẹ giá»ng thốt:
- Tiểu thư, là tiểu tỳ hại ngưá»i.
Tô Xảo Äồng gượng cưá»i:
- Sao lại nói thế? Là ta quá tá»± cao tá»± đại, cứ tưởng chuyện nà y rất đơn giản, có lẽ chúng ta không nên đến Triệu quốc, giá» tất cả đà nh phó mặc cho số pháºn.
Tô Xảo Äồng lại há»i:
- Tiểu Nguyệt, tá»›i đây được má»™t tháng nhưng ngươi có lẽ chưa bao giá» ra khá»i phá»§ phải không?
Tiểu Nguyệt gáºt đầu.
Tô Xảo Äồng nói:
- Ngươi Ä‘i sá»a soạn Ä‘i, tà nữa ta dẫn ngươi ra ngoà i ngắm phong cảnh kinh thà nh má»™t chút.
Tiểu Nguyệt tá» vẻ khó xá»:
- Khấu đại nương không ở trong phủ, tiểu thư ra ngoà i ngộ nhỡ có chuyện gì…
Tô Xảo Äồng thản nhiên nói:
- Ngươi yên tâm, Khấu đại nương chắc đã bố trà ngưá»i há»™ vệ chúng ta.
Sở Tranh hai ngà y nay không tá»›i Thà nh phá»§, Tô Xảo Äồng cà ng thấp thá»m kinh hãi, chẳng lẽ hắn Ä‘ang chuẩn bị động thá»§? Nhân lúc kiếp nạn chưa đến, dẫn Tiểu Nguyệt ra ngoà i giải sầu cÅ©ng tốt, sau nà y e không còn cÆ¡ há»™i nữa.
Hai ngưá»i ra khá»i Thà nh phá»§, Tô Xảo Äồng trước tiên dạo quanh phá»§ má»™t vòng, quan sát thấy không Ãt ngưá»i buôn bán nhá» xung quanh vẻ mặt khác lạ nhìn nà ng, nà ng cưá»i khẩy má»™t tiếng rồi dẫn Tiểu Nguyệt Ä‘i thẳng.
Tiểu Nguyệt quay lại sau nhìn rồi nhẹ giá»ng nói:
- Tiểu thư, hình như có mấy ngưá»i Ä‘ang theo sau chúng ta.
Tô Xảo Äồng không thèm quay đầu lại nói:
- Không có ai Ä‘i theo má»›i là chuyện lạ, để ý bá»n chúng là m chi, những kẻ nà y là há»™ vệ cá»§a ta vá»›i ngươi đó.
Xuống tá»›i phố, Tiểu Nguyệt dù sao vẫn là má»™t thiếu nữ tÃnh tình trẻ con, thấy má»™t Ãt váºt dụng kỳ lạ nhịn không được reo hò ầm Ä©. Phong tục cá»§a hai nước Tần - Triệu rất khác nhau, Tô Xảo Äồng cÅ©ng dứt bá» tâm sá»±, dạo chÆ¡i hưởng thụ chút vui vẻ má»›i lạ.
Chợt có và i nam tá» mặt mà y bình thưá»ng giả bá»™ vô tình vây quanh hai chá»§ tá»› Tô Xảo Äồng, vô hình trung tạo thà nh má»™t vòng tròn ngăn cản má»™t và i thiếu niên lá»— mãng Ä‘ang định sán gần lại hai nà ng. Trong đám thiếu niên ăn chÆ¡i lêu lổng nà y có má»™t hai tên công tá» tÃnh vốn ngang ngược thà nh thói sai đám hạ nhân tùy tùng hùng hổ xông tá»›i. Không ngỠở đâu chui ra gần mưá»i ngưá»i mặc áo xanh, cứ hai ngưá»i áo xanh xách má»™t tên thiếu niên quấy rầy và o má»™t hẻm nhá» gần đó, má»™t lúc sau trong hẻm vang lên tiếng kêu gà o thảm thiết.
Tô Xảo Äồng và Tiểu Nguyệt quay ra nhìn nhau cưá»i. Hai ngưá»i Ä‘i dạo má»™t lúc bụng bắt đầu rá»™t rá»™t kêu đói, Tô Xảo Äồng liá»n há»i thăm má»™t lão già bán hà ng ở gần đấy:
- Lão nhân gia, ở kinh thà nh chỗ nà o bán mấy món ăn vặt nổi tiếng?
Lão già cưá»i ha hả nói:
- Cô nương lần đầu tiên tá»›i kinh thà nh à ? Mấy món ăn vặt nổi tiếng thì có rất nhiá»u, như bánh quế ngá»t ở Hồng Váºn Lâu, bánh xốp giòn cá»§a tên Vương Nhị mặt rá»— ở phố trước mặt, ngoà i ra còn có món thịt xâu nướng ở trong ngõ nhá» Tả gia nữa, cô nương nhất định phải thá» món thịt xâu nướng nà y, những ngưá»i bình dân như tụi tôi rất thÃch ăn, cô nương nếu không ngại Ä‘i thêm má»™t Ä‘oạn ngắn nữa là tá»›i rồi.
Tô Xảo Äồng vui vẻ nói:
- Äa tạ lão nhân gia, Tiểu Nguyệt, chúng ta Ä‘i.
Các đây và i ngà y khi tụ há»p vá»›i đám con cháu các quan lại, nà ng từng nghe mấy ngưá»i nhắc tá»›i ngõ nhá» Tả gia nà y, nhưng Ä‘a số bá»n há» Ä‘á»u là m ra vẻ thanh cao, khinh thưá»ng mấy chá»— bán đồ ăn đầu đưá»ng xó chợ nà y, Tô Xảo Äồng lúc đó cÅ©ng không để ý cho lắm.
Má»›i vừa đến gần ngõ nhá» Tả gia kia, nà ng ngá»i thấy trong không khà thoang thoảng má»™t mùi kỳ lạ nhưng lại rất quen thuá»™c, Tô Xảo Äồng như bị há»›p mất hồn ngẩn ngÆ¡ đứng trÆ¡ ra đó.
Tiểu Nguyệt cả kinh:
- Tiểu thư, tiểu thư là m sao váºy?
Tô Xảo Äồng giáºt mình tỉnh lại, kéo tay Tiểu Nguyệt:
- Chúng ta đi mau.
Lúc nà y không biết sát thần Sở Tranh tấu xảo ở đâu chạy tá»›i, cưá»i cưá»i đứng ngăn trước mặt hai ngưá»i:
- Tô cô nương có nhã hứng quá ta, không biết cô nương muốn đi đâu?
Tuy Tô Xảo Äồng đã sá»›m dá»± Ä‘oán Sở Tranh sẽ tá»›i, nhưng lúc nà y nà ng không rảnh để ý đến hắn, không chút khách sáo nói:
- Tránh ra.
Sở Tranh vá»™i vã chạy tá»›i chÃnh là lo lắng việc nà y, tuy ngưá»i bình thưá»ng không biết quán nà y là do NgÅ© công tá» cá»§a Sở gia mở ra, nhưng chỉ cần Tô Xảo Äồng có chút nghi ngá» rồi cẩn tháºn Ä‘iá»u tra, nà ng có thể sẽ láºt ra bá»™ mặt tháºt cá»§a hắn. Thấy trước mắt không thể ngăn cản, Sở Tranh thở dà i thầm nghÄ©, thôi cÅ©ng được, mượn cÆ¡ há»™i nà y thá» xem Tô cô nương là ngưá»i cá»§a thá»i đại nà o, vì thế má»›i nói:
- Xin Tô cô nương chỠtrong chốc lát.
Từ phÃa sau Tô Xảo Äồng có má»™t ngưá»i chạy tá»›i, Sở Tranh ghé tai y thì thầm và i câu, sau đó ngưá»i ná» chạy vá» hướng ngõ nhá» Tả gia.
Sở Tranh cưá»i:
- Tô cô nương là thiên kim tiểu thư, sao có thể cùng ngồi ăn má»™t chá»— vá»›i đám phà m phu tục tỠđầu đưá»ng xó chợ như thế, thong thả để tại hạ sai ngưá»i và o đó an bà i má»™t chút.
Từ chưởng quầy cho đến **** tiểu nhị, tất cả Ä‘á»u do má»™t tay Sở Tranh tuyển chá»n, Tô Xảo Äồng tâm tư tinh tế tỉ mỉ như thế, tùy tiện Ä‘i và o chắc chắn sẽ lá»™ mất.
Tô Xảo Äồng hừ má»™t tiếng:
- Sở công tá» tháºt oai phong hết sức.
Sở Tranh mỉm cưá»i:
- Tại hạ chỉ lo cho cô nương thôi.
Sở Tranh xem chừng bên trong đã chuẩn bị xong liá»n nói:
- Tô cô nương, Tiểu Nguyệt cô nương, xin má»i.
Nhưng khi đến quán, Sở Tranh là ngưá»i giáºt mình hốt hoảng trước tiên, nhìn mặt mÅ©i mấy tên tiểu nhị bị bầm dáºp tháºt thảm thương, phÃa trước cá»a hà ng bị phá há»§y nghiêm trá»ng. Hóa ra ngà y hôm đó sau khi Võ Mị Nương và Triệu Mẫn Ä‘i rồi, cuá»™c ẩu đả cà ng lúc cà ng quyết liệt, mấy tên tiểu nhị chạy ra khuyên can cÅ©ng bị vạ lây. Chưởng quầy sau đó không dám bẩm báo vá»›i Sở Tranh, may mà trước đó đã kịp dá»n dẹp qua, nếu không quán trông cà ng khó coi hÆ¡n.
Sở Tranh nghi vấn đầy má»™t bụng nhưng không thể há»i chưởng quầy lúc nà y, đà nh phải theo gã dẫn hai nà ng và o má»™t phòng trang nhã duy nhất ở trong quán rồi nói:
- Tô cô nương, má»i ngồi.
Toà n bá»™ sá»± chú ý cá»§a Tô Xảo Äồng lúc nà y Ä‘á»u táºp trung và o xâu thịt nướng hấp dẫn và ng rá»™m trên bà n, nà ng vá»™i và ng lấy má»™t xâu cắn má»™t miếng, mắt nhắm lại thưởng thức từng chút từng chút má»™t. Không sai, khứu giác cá»§a mình vừa rồi đã không gạt mình, đúng là vị thịt nướng quen thuá»™c, trong gia vị còn có cả á»›t và tiêu nữa, nhưng thá»i đại nà y là m gì đã có á»›t? Tô Xảo Äồng biết cây á»›t đến táºn thế ká»· mưá»i sáu má»›i được du nháºp và o Trung Quốc, chẳng lẽ lịch sá» cá»§a thế giá»›i nà y thay đổi, chẳng lẽ ngay cả các loại sinh váºy cÅ©ng thay đổi? HÆ¡n nữa thịt dê nướng xâu kiểu nà y chá»§ yếu được lưu truyá»n từ ngoà i quan ải và o, nhưng lúc nà y Hồ Man còn chưa được khai hóa, Triệu quốc lại ở Trung Nguyên, là m sao lại có được loại thịt nướng nà y, hÆ¡n nữa hương vị giống y chang trong trà nhá»› cá»§a nà ng.
Tô Xảo Äồng mở bừng mắt, vá»™i và ng há»i:
- Sở công tá», công tá» có biết ai mở ra cái quán nà y không?
Sở Tranh giả vỠngạc nhiên nói:
- ÄÆ°Æ¡ng nhiên biết chứ, chá»§ cá»§a quán nà y chÃnh là chưởng quầy đó, Tô cô nương tại sao lại có hứng thú vá»›i gã?
Tô Xảo Äồng há»i:
- Không biết tiểu nữ có thể gặp mặt không?
Sở Tranh cưá»i:
- Chuyện nhỠmà .
Sở Tranh sai ngưá»i gá»i chưởng quầy tá»›i, Tô Xảo Äồng vừa nhìn thấy gã liá»n có chút thất vá»ng, gã chưởng quầy râu dê mắt tam giác, ánh mắt thỉnh thoảng ánh lên vẻ giảo hoạt khôn khéo cá»§a con buôn, nà ng liá»n há»i:
- Vị tiên sinh nà y, xin há»i có phải chÃnh tiên sinh chế ra đồ gia vị ướp cho món thịt nướng nà y không?
Chưởng quầy khom ngưá»i đáp:
- Thưa tiểu thư, đúng là do tiểu nhân chế ra.
Tô Xảo Äồng lại há»i:
- Vị ớt ở trong đó từ đâu mà có?
Chưởng quầy cả kinh:
- Cô nương cũng biết nó kêu là ớt à ?
Sở Tranh tức giáºn trừng mắt nhìn gã chưởng quầy, cái tên á»›t là do hắn gá»i mà có. Từ lúc Sở Tranh chuyển thế đến nÆ¡i nà y, hắn cảm thấy khẩu vị thức ăn ở đây quá đơn Ä‘iệu, thanh đạm thì có thừa, mùi vị nồng Ä‘áºm thì quá thiếu. Kiếp trước mặc dù hắn sinh trưởng ở vùng tam giác Trưá»ng Giang (vùng tam giác hợp thà nh giữa sông Trưá»ng Giang và sông Tiá»n ÄÆ°á»ng, bao gồm thà nh phố Thượng Hải, vùng đông nam tỉnh Giang Tô, và vùng đông bắc tỉnh Chiết Giang), nhưng khi há»c đại há»c hắn ăn cay thà nh nếp, không cay ăn không ngon. Hắn từng nghe ngưá»i ta nói, cây á»›t vốn là sản váºt vùng Nam Mỹ, nhưng ở vùng rừng nhiệt đới nguyên thá»§y ở phÃa tây tỉnh Vân Nam cÅ©ng phát hiện má»™t giống á»›t nhá» xÃu mà u xanh má»c hoang, dân bản địa chưa bao giá» nghÄ© đây là thá»±c váºt có thể ăn. Hắn liá»n vẽ ra hình dạng đại khái cá»§a quả á»›t, hứa thưởng má»™t số tiá»n lá»›n cho ngưá»i đến vùng biên giá»›i phÃa nam tìm kiếm, trá»i quả không phụ lòng ngưá»i, cuối cùng cÅ©ng tìm ra.
Nụ Hồng Trắng Ngẩn NgÆ¡ Xuân Mưá»i ChÃn
Nhá»› én CHợt Vá» Mang Äến Tuổi Äôi Mươi
Tà i sản của baongoc
Äã có 2 Thà nh viên nói CÃM Æ N đến bà i viết rất có Ãch cá»§a baongoc
Từ khóa được google tìm thấy
àâòîçàï÷àñòè , ìâèäåî , ïàðôþìåðèÿ , ngoc thi xuan thu , ñïåöîäåæäà , ninh trà viá»…n , sở danh đưá»ng , sở thị xuân thu , sở thị xuân thu vp , so thi xian thu , so thi xuab thu , so thi xuan thu , so thi xuan thu 3 , so thi xuan thu 4 , so thi xuan thu 7 , so thi xuan thu chuong 4 , so thi xuan thu convert , so thi xuan thu full , so thi xuan thu offline , so thi xuan thu4vn , so thi xuân thu , so thu xuan thu 4vn , truyen so thi xuan thu , ðîñáàíê