28-07-2011, 10:15 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 362: Rá»i cốc.
Chương 362: Rá»i cốc.
Äối vá»›i biểu tình dị dạng cá»§a thiếu nữ Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không để tâm, nguyên khà bản thân đã khôi phục được hÆ¡n năm thà nh láºp tức đứng dáºy nói:
“Thương thế cá»§a ngươi cho dù chưa khá»i hẳn, thế nhưng đã có thể váºn chuyển nguyên khÃ, thi triển pháp quyết đã không còn trở ngại quá lá»›n, ta sẽ chuyá»n cho ngươi nguyên khà lần thứ hai để thi triển pháp quyết thuấn di, việc ra khá»i nÆ¡i nà y rất đơn giản.â€
Äôi mắt đẹp cá»§a thiếu nữ hÆ¡i chuyá»n động, ý thức được đối phương rõ rà ng cố ý quên Ä‘i lá»i má»i cá»§a chÃnh mình, thuáºn tiện nói:
“BÄ© Tu, chỉ cần ngươi gia nháºp và o Ma Thiên Môn chúng ta, ta có thể đảm bảo cho ngươi trong vòng mưá»i năm tiến cấp thà nh địa vương giai, trở thà nh nhân váºt tuyệt đỉnh cho dù toà n bá»™ Äại Hạ quốc cÅ©ng chỉ đếm trên đầu ngón tay.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lắc đầu nói:
“Nhân yêu, ngươi thá»±c đúng là dong dà i được ngay, nếu không thi pháp, đừng trách ta lại dùng thá»§ Ä‘oạn mạnh mẽ.â€
“Ngươi...â€
Thiếu nữ lại má»™t lần nữa ngẹn lá»i, nhiá»u lần đưa lá»i má»i hảo ý Ä‘á»u bị cá»± tuyệt, hầu như đã đạt tá»›i sá»± nhẫn nại cá»±c hạn cá»§a nà ng:
“BÄ© Tu, ngươi thá»±c sá»± không biết có bao nhiêu tu luyện giả muốn gia nháºp và o Thiên Ma Môn chúng ta, ta đối vá»›i ngươi tốt như váºy, ngươi lại không biết tốt xấu, sau nà y nhất định ngươi sẽ hối háºn.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhìn qua hoà n cảnh phong bế bốn phÃa, lạnh nhạt nói:
“Nếu như ngươi vẫn không chịu thi pháp rá»i khá»i huyệt động nà y, không cần chỠđến sau nà y, ngươi láºp tức sẽ hối háºn.â€
“Nguyên khà cá»§a bản quáºn chúa còn chưa khôi phục, không thể thi pháp!†Thiếu nữ nổi giáºn nói.
Äối vá»›i thiếu nữ nà y tá»±a hồ như ngoại trừ việc dùng thá»§ Ä‘oạn bá đạo đúng là không còn cách nà o khác, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không tiếp tục nói nhiá»u, tay đưa lên là m hà nh động thu lại, láºp tức thân thể cá»§a thiếu nữ bị má»™t cá»— lá»±c lượng vô hình khống chế, nhanh chóng bị hút vá» phÃa Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng.
Lại má»™t lần nữa bị khống chế, thiếu nữ tức giáºn vô cùng trừng mắt nhìn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nói:
“BÄ© Tu, ngươi liên tục đối vá»›i má»™t thiếu nữ dùng thá»§ Ä‘oạn cưỡng chế, tÃnh là hảo hán gì?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không má»™t chút ánh hưởng nà o, khẽ cưá»i nói:
“Ta đã nói khi nà o mình là hảo hán?â€
Thiếu nữ thá»§y chung áp chế ná»—i lòng không muốn phát tác nhưng lại không thể tránh được, chỉ có thể căm tức nhìn gã BÄ© Tu má»m cứng Ä‘á»u không ăn, đôi mắt đã bị bịt kÃn má»™t tầng hÆ¡i nước, á»§y khuất không gì sánh được.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vốn định lần thứ hai mạnh mẽ khống chế linh nguyên thiếu nữ để thi pháp, nhìn thấy biểu tình nà y cá»§a đối phương lại sinh ra sá»± thương tiếc, thuyết phục nói:
“Mấy canh giá» nữa, không gian kết tráºn bên ngoà i Tù Ma cốc sẽ đóng lại, đến lúc đó cả ngươi và ta sẽ bị vây trong nà y không thể ra ngoà i nữa rồi, ta xem thân pháºn cá»§a ngươi tại Äại Hạ quốc chắc hẳn không thấp. Lẽ nà o ngươi thá»±c sá»± muốn bị phong bế trong nà y hÆ¡n trăm năm hay sao chứ?â€
Hà m răng thiếu nữ khẽ cắn lại, trong sá»± do dá»± cuối cùng cÅ©ng thi triển pháp thuáºt, bà n tay Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chạm và o vai thiếu nữ không dám thả lá»ng, lúc nà o cÅ©ng đỠphòng thiếu nữ giở trò gian trá.
Không bao lâu, thuấn di đại pháp rốt cuộc cùng hoà n thà nh, dưới thông đạo đen tối hai thân ảnh từ từ không rõ, sau một khắc đã xuất hiện trong một mảnh hư không an tĩnh.
Lúc nà y Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng má»›i buông nắm tay vẫn nắm chắc bả vai thiếu nữ, sau khi tra xét bốn phÃa má»™t hồi, biểu tình hÆ¡i nao nao, nÆ¡i nà y cách cá»a ra Tù Ma cốc cá»±c kỳ xa xôi, chỉ sợ nhất thá»i ná»a khắc không thể đến được, thá»i gian thì còn lại không nhiá»u lắm, sau khi xác nháºn phương hướng chÃnh xác Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng láºp tức độn phi mà đi.
Ngoại trừ xác định phương hướng, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng táºn lá»±c phát ra nguyên thức để tìm kiếm tung tÃch những tu luyện giả khác, nhưng không há» có kết quả, tá»±a hồ như chỉ trong má»™t đêm nà y tất cả các tu luyện giả khác Ä‘á»u đã biến mất không còn tung tÃch.
Thăm dò không thấy khà tức tu luyện giả nà o, ngược lại Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cảm thấy yên tâm hÆ¡n không Ãt, suy nghÄ© chắc là các tu luyện giả nà y đã rá»i khá»i Tù Ma Cốc, trải qua việc hóa long giao lăn qua lăn lại, chiếc lồng giam kia cÅ©ng chịu không nổi, cho dù là thiên tinh Ä‘i nữa cÅ©ng không tránh khá»i tổn hại, nếu như kiên trì chắc chắn có thể phá được, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng suy xét.
Hoà n toà n không thèm nhìn đến thiếu nữ hóa thà nh đạo quang mang mà u xanh hổn hển Ä‘uổi theo phÃa sau, nà ng truyá»n âm nói:
“BÄ© Tu, ngươi tên là gì?â€
Trong hư không không há» có phản ứng, thiếu nữ truyá»n âm má»™t lần nữa, chỉ là ngữ khà mang theo đầy vẻ khinh miệt:
“BÄ© Tu, không nghÄ© tá»›i ngươi không chỉ vô liêm sỉ, mà còn nhát như chuá»™t. Ngay cả tên cÅ©ng không dám lưu lại, sợ ta trả thù ngươi hay sao chứ?â€
Một lúc lâu sau, một anh thâm trầm thấp phá không mà đến, chỉ mang theo ba chữ đơn giản:
“Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng!â€
Nhãn thần cá»§a thiếu nữ sáng lên, láºp tức truyá»n âm ngược lại:
“Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, ngươi nhá»› cho kỹ, ta là Thượng Quan Dao, sau nà y ta sẽ thu toà n bá»™ Nam Xuyên Giá»›i và o Äại Hạ Quốc.â€
Hư không xa xôi không há» truyá»n lại âm thanh nà o, Thượng Quan Dao không cam lòng nhìn vá» phÃa vầng quang mang biến mất bÄ©u môi, sau đó lấy trừ trong không gian trữ váºt má»™t khối ngá»c giản, mặc niệm khẩu quyết, sau đó thân ảnh dần dần biến mất trong hư không, má»™t lúc sau không trung dưá»ng như không có bất cứ thứ gì tồn tại từ trước đến giá».
Nhưng mà , trong phiến rừng tâm sưá»n má»™t ngá»n núi xa xa, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cẩn tháºn nhìn vá» phương hướng chÃnh bản thân Ä‘ang bay tá»›i, nhìn thấy Thượng Quan Dao ngay tại chá»— biến mất không thấy, trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh liá»n tỉnh ngá»™, hiển nhiên là Thượng Quan Dao có má»™t phương pháp đặc thù để ra ngoà i Tù Ma Cốc, nếu như là trước đó nà ng dùng trong huyệt động, bản thân thá»±c đúng là không có cách nà o để bắt được nà ng, chỉ có thể má»™t thân má»™t mình ở trong huyệt động đó mà thôi.
Cô nà ng Thượng Quan Dao nà y có tÃnh tình Ä‘iêu ngoa, không phải là ngưá»i lương thiện, khẳng định mang theo chÃnh mình ra là có ý đồ, mặc kệ ra sao, cẩn tháºn vẫn tốt. Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vô cùng tỉ mỉ kiểm tra toà n bá»™ thân thể, không há» phát hiện ra có Ä‘iá»u gì khả nghi, lúc nà y má»›i phát động nguyên lá»±c bay Ä‘i.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đưá»ng cÅ© phản hồi, má»™t đưá»ng bay như Ä‘iên, má»™t ngà y sau má»›i tá»›i được cá»a ngoà i Tù Ma cốc, trước khi xông qua không gian kết tráºn đã nghiên cứu ghi nhá»› tháºt kỹ quy luáºt, không bao lâu đã xuất hiện bên ngoà i, lúc nà y kết tráºn bao phá»§ bên ngoà i Tù Ma cốc từ từ trở nên mạnh mẽ cưá»ng liệt, cái khe cÅ©ng cháºm rãi khép kÃn, lần mở ra tiếp theo là chuyện cá»§a và i trăm năm, hiện tại không cần phải quan tâm.
Vừa ra khá»i khe, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng liá»n há»i han xung quanh, đồng thá»i không há» phát hiện ra tung tÃch cá»§a bất cứ tu luyện giả nà o, trong cốc không có tung tÃch có thể lý giải được, nhưng ngoà i cốc vẫn như cÅ© không há» có ngưá»i, Ä‘iá»u nà y là m cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có chút nghi hoặc, tu luyện giả các phái tại sao lại phải hà nh động cấp tốc như váºy.
Ngay khi Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không Ä‘oán ra được nguyên nhân thì thu được má»™t Ä‘oạn ám hiệu, loại ám hiệu nà y là do kết tráºn loại nhỠđặc biệt, chỉ có hà tinh ngá»c cá»§a Thiên Hà Tông má»›i có thể thu được.
Tin tức là do Linh Nguyệt Tiên TỠlưu lại:
“Lâm sư thúc, Äại Hạ quốc rục rịch, đối vá»›i Nam Xuyên Giá»›i chúng ta dụng tâm mỠám, các gián Ä‘iệp đưa và o Äại Hạ quốc đã phát tin cho các phái, sắp tá»›i Äại Hạ quốc sợ là có hà nh động lá»›n, các nguyên lão Nam Xuyên Giá»›i lo lắng bất an, cùng quyết định ná»a tháng sau sẽ cùng vá»›i Hiên Viên Tông và Tháºp Quốc Minh tại nÆ¡i giao giá»›i Thiên Lan thà nh tiến hà nh há»p mặt, thương nghị là m cách nà o để đối phó vá»›i cuá»™c xâm lược quy mô lá»›n cá»§a Äại Hạ quốc, sư thúc tuy là bị bao vây trong băng bạc long quyển phong, thế nhưng đệ tá» tin chắc rằng sư thúc hóa hiểm thà nh an, cố lưu lại chút tin tức, nếu như là thá»i gian sư thúc rá»i cốc thÃch hợp, váºy thì thỉnh ngưá»i nhanh chóng tá»›i Thiên Lan thà nh tham dá»± há»™i nghị, đệ tá» cùng vá»›i Lạc Trần sư thúc cùng vá»›i mấy vị trưởng lão vá» tông môn trước má»™t chuyến, sau khi bố trà công việc phòng bị chu đáo cÅ©ng sẽ tá»›i Thiên Lan thà nh, hy vá»ng có thể gặp lại sư thúc tại đó.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nghe xong lá»i nhắn nà y là m cho hắn yên tâm hÆ¡n không Ãt, xem ra các phái Ä‘á»u đã cảnh giác, không cần phải chÃnh mình truyá»n lá»i. Chỉ là đám gian tế trong Hiên Viên tông kia vẫn cần chÃnh mình đến giải quyết má»™t chuyến, nếu như không diệt trừ thì tai há»a ngầm nà y có thể gây nên háºu quả không lưá»ng được.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng suy nghÄ© má»™t chút, quyết định không láºp tức Ä‘i tá»›i Thiên Lan thà nh mà là tìm má»™t chá»— yên tÄ©nh gần đây, nghỉ ngÆ¡i lấy lại sức. Trước tiên Ä‘em trạng thái tinh thần, thân thể Ä‘iá»u tức lên mức tốt nhất, dù sao trong và i tráºn chiến trước đó Ãt nhiá»u là m cho cÆ¡ thể chịu thương tổn không nhá», hÆ¡n nữa lại còn há»ng mất mấy pháp bảo. Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tổn thất không phải nhá», phải nhanh chóng khôi phục lại trạng thái toà n thịnh, thuáºn tiện tiến hà nh nghiên cứu nguyên há»a vừa má»›i thôn phệ thà nh công.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng rất muốn nhanh chóng Ä‘em dung tinh dung nháºp và o trong mấy pháp bảo, đáng tiếc thá»i gian không có nhiá»u, trong thá»i gian mưá»i ngà y hiển nhiên không thể kịp, chỉ có thể tạm thá»i để sang má»™t bên.
Lần nà y tham thị thú đấu vá»›i hai đại thần thú, bị tổn hại rất nặng, số lượng giảm Ä‘i má»™t phần ba, bất quá số tham thị thú còn lại so vá»›i những con chết Ä‘i cưá»ng tráng hÆ¡n rất nhiá»u, hÆ¡n nữa cÅ©ng đã thôn phệ không Ãt nguyên khà và thân thể cá»§a hai đại thần thú, những thứ nà y Ä‘á»u là đại bổ váºt, lại thêm trước đó thôn phệ băng hà n linh há»a, tham thị thú thôn phệ quá nhiá»u trong Ä‘ai lưng trữ váºt có vẻ cá»±c kỳ nôn nóng rục rịch, bắt đầu tấn công lẫn nhau.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có chút lo lắng, liá»n Ä‘em chúng phóng ra ngoà i, nhưng vẫn như cÅ© không thể ngăn cản được chúng tranh đấu lẫn nhau, bất quá nói đến cÅ©ng lạ, vô luáºn là đánh giết như thế nà o, những tiểu tá» nà y lại không ăn đồng loại cá»§a chÃnh mình, nhưng sẽ Ä‘em những con nhá» yếu hÆ¡n giết Ä‘i.
Nhìn đà n tham thị thú vá»›i số lượng không ngừng giảm Ä‘i, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng và i lần muốn triệu hoán chúng ngăn cản không được tà n sát lẫn nhau, nhưng cÅ©ng chỉ vô dụng, ngược lại cà ng tranh đấu mạnh mẽ hÆ¡n.
Bất quá nguyên khà của những con bị giết chết sẽ bị những con bên cạnh hấp thụ thôn phệ hoà n toà n, thân thể mất đi sức sống từ trên không trung rơi xuống mặt đất, trong nháy mắt đã hủ hóa biến mất không thấy.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tuy rằng rất lo lắng, thế nhưng dù sao đã nhìn thấy và i lần tham thị thú tiến hóa, sau khi ngăn cản cÅ©ng không kết quả, đà nh để mặc cho chúng tá»± phát triá»n, bản thân chuyên tâm Ä‘iá»u tức khôi phục.
Trải qua ba ngà y đêm liên tục giết chóc, đám tham thị thú còn lại không đến má»™t phần mưá»i từ từ an tÄ©nh lại, không biết là mệt má»i hay là đã đạt được kết quả mong muốn, nói chung là đã không còn tá»± giết chóc lẫn nhau, Ä‘á»u bám và o tất cả các váºt thể có thể bám, vô luáºn là tảng đá, cây cối hay hoa cá», bắt đầu đẻ trứng.
Nhìn thấy má»™t mà n nà y, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng biết những tiểu tá» nà y lại muốn tiến hóa má»™t lần nữa, lần trước chúng đẻ trứng hoà n toà n là mà u lam, lần nà y trứng lại chuyển biến thà nh mà u bạc xám, tháºm chà còn có vô số những chấm mà u đỠsáºm bên ngoà i mặt quả trứng.
Má»™t đầu tham thị thú sẽ đẻ hÆ¡n mưá»i quả trứng nho nhá», số lượng rất khả quan, lần trước rốt cuá»™c là bao nhiêu trứng thà nh công ấp thà nh tham thị thú má»›i, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không biết, lúc nà y cÅ©ng không có thá»i gian để nghiên cứu quá nhiá»u, đà nh cẩn tháºn Ä‘em tất cả trứng thu và o trong trữ váºt Ä‘ai lưng dùng nguyên tráºn bảo há»™, để tá»± hà nh ấp trứng.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chuyên tâm Ä‘iá»u tức khôi phục không há» biết rằng lần nà y bản thân trải qua nhiá»u tráºn chiến trong Tù Ma cốc là m cho thanh danh cá»§a hắn đại chấn. Thiên Hà Tông đệ tam nguyên lão uy danh truyá»n xa, toà n bá»™ Nam Xuyên Giá»›i bà n tán xôn xao.
Vị đệ tam nguyên lão nà y tuổi còn trẻ mà tu vi vô cùng thâm háºu, tại Tù Ma cốc ngăn cản cÆ¡n sóng dữ, lấy lá»±c lượng bản thân đấu vá»›i rất nhiá»u yêu tu Äại Hạ quốc, cà ng đả bại rất nhiá»u cao thá»§ linh hồn giai, cổ bảo trong ngưá»i nhiá»u vô số, khéo tay bắt giao long mạnh mẽ trên bầu trá»i.
Bất quá theo những lá»i đồn vinh quang nà y, lại có thêm má»™t tin tức là m cho ngưá»i khác phải thở dà i, Thiên Hà Tông đệ tam nguyên lão vì muốn giải cứu chúng tu luyện giả bị bắt nhốt, nên bị yêu nhân Äại Hạ quốc ám toán, bị cuốn và o trong thiên hà n địa đống băng linh tráºn, hóa giao long vì Ä‘au đớn mất Ä‘i long đản đã tá»± kÃch nổ long tâm thi triển tuyệt kỹ "băna bạc long quyển phong", sinh tá» chưa biết, nhiá»u ngưá»i táºn mất nhìn thấy cho rằng dữ nhiá»u là nh Ãt, hÆ¡n phân ná»a cho rằng vị đệ tam nguyên lão tuổi còn trẻ nà y cùng vá»›i yêu nhân Äại Hạ quốc trong mà n mưa đá kinh khá»§ng đã cùng nhau đồng quy vu táºn.
Các môn phái có ngưá»i nháºp cốc Ä‘á»u tổn thất nhất định, đại môn phái cÅ©ng đã chết Ä‘i không Ãt đệ tá», tháºm chà các nguyên lão cÅ©ng tổn thương không nhá», má»™t số môn phái thuá»™c hạng trung tầm nguyên khà đại thương, má»™t số môn phái nhá» tháºm chà còn tiêu vong.
Tiá»m Long Viện lần nà y nháºp cốc tổn hại tương đối lá»›n, tuy rằng cuối cùng bảo tồn được lá»±c lượng trung kiên rá»i khá»i Tù Ma cốc, thế nhưng hai vị đại tu sư lại bị trá»ng thương, hÆ¡n mưá»i gã đại viện tu sÄ© mất mạng trong cốc, cÅ©ng may và i gã tuổi còn trẻ nổi báºt nhất Ä‘á»u tránh được má»™t kiếp nà y, nhưng Ä‘á»u bị thương không nhẹ.
Tiêu Mục, Bạch Du, Lâm Uyển Nhi dưới sá»± yểm há»™ cá»§a Triển Thanh Nhu đầu tiên chạy trốn, nhưng vẫn chưa hoà n toà n thoát khá»i hai gã yêu tu mặc áo bà o trắng Äại Hạ quốc, cuối cùng phải đối mặt vá»›i má»™t trong hai gã, trong tình huống ba đấu vá»›i má»™t, chịu thiên tân vạn khổ rốt cuá»™c cÅ©ng đánh bại được, nhưng ba ngưá»i vẫn bị trá»ng thương.
Triển Thanh Nhu hiển nhiên là ngưá»i bị thương nặng nhất trong bốn ngưá»i, thế nhung trong cÆ¡ thể có má»™t cá»— khi nguyên nhu hòa tá»± động chữa trị má»™t phần, thương thế ngược lại biến thà nh nhẹ nhất.
Mấy ngưá»i dù cho chưa hoà n thà nh nhiệm vụ, nhưng hai vị viện chá»§ và đan vương đã hứa hẹn, để cho bá»n há» tiếp và o ná»™i viện hạch tâm tiến hà nh tu luyện, đồng thá»i giúp đỡ bốn ngưá»i chữa thương.
“Thanh Nhu, lại Ä‘ang nghÄ© tá»›i vị đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông xuất thá»§ cứu ngươi lần đó hay sao?â€
Má»™t gã trung niên tu sÄ© vô cùng phong độ mặc bá»™ áo bà o mà u trắng dùng ánh mắt nhu hòa nhìn thiếu nữ áo lam đứng bên ngoà i sân đình viện ân cần thăm há»i.
Tà i sản của TiAnO
Chữ ký cá»§a TiAnO Ngưá»i Ä‘i má»™t ná»a hồn tôi mất
Má»™t ná»a hồn tôi đứng chá»i thá».
28-07-2011, 10:15 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 363: Vạn Bảo Các.
Chương 363: Vạn Bảo Các.
Triển Thanh Nhu xuất thần đứng yên má»™t chá»—, đối vá»›i câu há»i cá»§a ngưá»i mặc áo bà o trắng dưá»ng như không quan tâm đến, suy tư hồi lâu, sau đó má»›i nói:
“Báºc tà i tuấn như thế mà viện ta dÄ© nhiên không chiêu nạp, thá»±c sá»± đáng tiếc!â€
Trung niên nhân mặc áo bà o trắng cưá»i nói:
“Trăm kÃn cÅ©ng có má»™t hở, huống hồ má»—i ngưá»i má»—i chÃ, cÅ©ng không phải là tu luyện giả nà o cÅ©ng muốn gia nháºp và o viện chúng ta tu luyện. Có má»™t số tu luyện giả trá»i sinh tÃnh tình tiêu dao, không thÃch yên tÄ©nh tu luyện, đối vá»›i những ngưá»i nà y không cần phải quá quan tâm, để ý chiêu nạp.â€
Triển Thanh Nhu bá»—ng nhiên cưá»i:
“Lý sư thúc nói chà lý, Thanh Nhu gần đây có chút phân tâm rồi.â€
Trung niên nhân áo bà o trắng nghe được lá»i nói nà y, tán dương không ngá»›t nhìn nữ tá» bên cạnh, trong ánh mắt nhiá»u hÆ¡n má»™t tia yêu thÃch nói:
“Thanh Nhu, trước đó ta đã đưa ra yêu cầu, ngưá»i có tiếp thu hay không?â€
Triển Thanh Nhu lần thứ hai quay đầu nhìn trung niên nhân áo bà o trắng, tá» vẻ rất áy náy trả lá»i:
“Thanh Nhu có tà i đức gì, sao có thể được Lý sư thúc ưu ái như váºy, chỉ sợ sau nà y lại liên lụy đến sá»± tu luyện cá»§a Lý sư thúc, mong rằng Lý sư thúc tháºn trá»ng.â€
Trung niên nhân áo bà o trắng nói một cách rất tự tin:
“Sao có thể liên lụy, lấy tư chất cá»§a ngươi và thể chất cá»§a sư thúc nhất định là m Ãt công to!â€
Trên dung nhan thanh nhã của Triển Thanh Nhu hiện lên một chút vẻ chống cự, lạnh nhạt nói:
“Äa tạ Lý sư thúc đã có hảo ý, Thanh Nhu vừa má»›i và o ná»™i viện không lâu, tư chất nông cạn, còn có rất nhiá»u chá»— cần phải tìm hiểu nghiên cứu cẩn tháºn, mong rằng Lý sư thúc thà nh toà n.â€
Ãnh mắt cá»§a trung niên nhân áo bà o trắng hiện lên nét thất vá»ng. Bất quá chỉ thoáng lướt qua, không cam lòng há»i lại má»™t lần nữa:
“Trước khi nháºp cốc, ngươi không phải là đã đáp ứng sư thúc sau khi trở vá» sẽ cùng vá»›i sư thúc nghiên cứu tu luyện chi đạo hay sao? Hiện tại sao lại thay đổi chá»§ ý, chẳng lẽ là vì sá»± xuất hiện cá»§a vị đệ tam nguyên lão kia?â€
Triển Thanh Nhu hỠhững lắc đầu:
“Lý sư thúc, ngưá»i nghÄ© nhiá»u rồi!â€
Trung niên nhân áo bà o trắng không muốn buông tha, tiếp tục nói:
“Hà tất phải vì má»™t ngưá»i chết mà mong nhá»› nhiá»u, huống hồ vị đệ tam nguyên lão nà y cùng vá»›i ngươi không có bao nhiêu quen biết, Thanh Nhu sao phải tá»± quấy rối chÃnh mình, Thanh Nhu ngươi hẳn là đã biết rõ tình ý cá»§a sư thúc ta đối vá»›i ngươi mà .â€
Triển Thanh Nhu cau mà y nói:
“Lý sư thúc, trong ná»™i viện, nữ tu có thể chất thượng giai còn rất nhiá»u, hay là ngưá»i Ä‘i tìm má»™t ngưá»i khác! Thanh Nhu thá»±c sá»± không tưởng nổi.â€
Sắc mặt cá»§a trung niên nhân áo bà o trắng lạnh lùng, đối vá»›i ngưá»i cạnh tranh cá»§a chÃnh mình chỉ là má»™t ngưá»i chết vô cùng không cam lòng, nhân tiện nói:
“Vị đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông nà y thá»±c sá»± là m cho ta vô cùng hiếu kỳ, thá»±c hy vá»ng ngưá»i nà y không chết và rá»i khá»i cốc, nếu có cÆ¡ há»™i gặp mặt, ta muốn nhìn má»™t chút, xem xem có đúng là ba đầu sau tay như váºy hay không.â€
Triển Thanh Nhu hồi tưởng lại hình ảnh băng bạc long quyển phong tà n phá khắp nÆ¡i, trong lòng thầm thở dà i má»™t hÆ¡i, đồng thá»i đối vá»›i ngữ khà mang theo má»™t tia địch ý cá»§a trung niên nhân áo bà o trắng cảm thấy chán ghét, không khá»i há»i nguợc lại:
“Lý sư thúc không phải vừa má»›i nói Thanh Nhu không cẩn để ngưá»i chết là m mình rối loạn, váºy sao ngưá»i phải nhắc lại nhiá»u lần như váºy chứ?â€
Trung niên nhân áo bà o trắng tá»± phát giác ra bản thân có chút thất thố, hÆ¡i hÆ¡i lúng túng, bất quá rất nhanh tâm tình ổn định lại, nguyên khà toà n thân dưá»ng như vô ý phóng xuất ra ngoà i, như muốn chứng minh bản thân mình.
“Thanh Nhu, nghe nói ngưá»i ná» cÅ©ng có tu vi linh hồn giai háºu kỳ, không biết so vá»›i Lý má»— ai hÆ¡n ai kém?â€
Triển Thanh Nhu cảm thấy má»™t cá»— ghen tuông nồng Ä‘áºm, trong lòng bất đẵc dÄ© thở dà i nói:
“Nếu là luáºn vá» khà nguyên tinh khiết, độ dà y hiển nhiên là Lý sư thúc mạnh hÆ¡n má»™t chút, Lý sư thúc đã gần bước và o địa vương giai, ngưá»i cùng giai sợ là khó có thể so sánh được vá»›i ngưá»i.â€
Lý Hiên Äình nghe được lá»i nói nà y vô cùng hưởng thụ, tâm tình nhất thá»i thoải mái hÆ¡n không Ãt:
“Thanh Khu, chỉ cần ngươi cùng vá»›i ta song tu. Ta có thể tá»± hạn chế chÃnh mình hai mươi năm không đột phá quan khẩu, trước tiên há»— trợ ngươi tiến và o linh hồn giai, dưới sá»± trợ giúp cá»§a "túng thiên quyết", nhất định có thể trợ giúp ngươi trùng quan thà nh công.â€
Ngay khi Triển Thanh Nhu còn Ä‘ang không biết cá»± tuyệt như thế nà o. Ba cá»— khà nguyên đột nhiên từ xa đến gần, sắc mặt cùa Lý Hiên Äình hiện lên má»™t tia bà i xÃch.
“Thanh Nhu muá»™i muá»™i, rốt cuá»™c cÅ©ng tìm được ngươi rồi!â€
Má»™t thanh âm dá»… nghe từ trên bầu trá»i truyá»n tá»›i, má»™t đạo tá» mang xẹt qua, má»™t nữ tá» mỹ mạo xinh đẹp thoát trần từ trên trá»i nhẹ nhà ng hạ xuống, chÃnh là Lâm Uyển Nhi.
Sau quang mang mà u tÃm là hai mÅ©i tên má»™t trắng má»™t xám phá không mà tá»›i, chÃnh là Bạch Du và Tiêu Mục.
Khuôn mặt thanh nhã vẫn luôn cứng nhắc lúc nà y rốt cuá»™c hiện lên nụ cưá»i vui vẻ, thân thiết há»i ngược lại:
“Uyển Nhi tá»· tá»·, không phải là ngươi Ä‘ang Ä‘iá»u tức dưỡng thương hay sao?â€
“Ta được Mặc sư tổ ưu ái, tặng cho ba lạp đại hoà n Ä‘an. Thương thế đã tạm thá»i ổn định, chỉ cần má»—i ngà y Ä‘iá»u tức khôi phục là được, nhưng chÃnh thương thế cá»§a muá»™i muá»™i lại là m cho ngưá»i khác thấy lo lắng.â€
Lâm Uyển Nhi thoải mái trả lá»i.
Triển Thanh Nhu nhìn Lâm Uyển Nhi má»™t chút, phÃa sau Bạch Du và Tiêu Mục cÅ©ng đã hiện thân, trong lòng thầm nghÄ© dÄ© nhiên bá»n há» cÅ©ng có được đại hoà n Ä‘an, yên âm nói:
“Muá»™i muá»™i còn định mấy ngà y nữa tá»›i nhìn các ngươi má»™t chút, phải như váºy muá»™i muá»™i má»›i an tâm được.â€
Ba ngưá»i đến tá»± nhiên đã nhìn thấy trung niên nhân áo bà o trắng, trước tiên thi lá»…, nguyên bản vị ná»™i viện tu sÄ© Lý Hiên Äình nà y so vá»›i bá»n há» còn cao hÆ¡n má»™t thế hệ, thế nhưng hiện hôm nay Bạch Du, Tiêu Mục, Lâm Uyển Nhi bao gồm cả Triển Thanh Nhu Ä‘á»u đã chÃnh thức được bước và o trong ná»™i viện, cà ng thêm được hai vị viện chá»§ Ä‘Ãch thân chỉ Ä‘iểm, bởi váºy vị Lý Hiên Äình nà y chỉ được coi như cùng thế hệ mà thôi. Bất quá tu vi giữa há» có khoảng cách khá lá»›n, bình thưá»ng vẫn luôn xưng hô Lý sư thúc, lấy sá»± tôn kÃnh là m chá»§.
Phân chia trên dưới cùng vá»›i tam viện khác hoà n toà n không giống, trong ná»™i viện không có tu sư, má»™t khi tu sÄ© được quyết định gia nháºp ná»™i viện liá»n có tư cách để tiến và o Vạn Bảo Các hạch tâm nhất cá»§a Tiá»m Long Viện.
Trong Vạn Bảo Các không chỉ cất giữ vô số đạo pháp cao cấp, vÅ© kỹ, còn có vô số pháp bảo, tà i liệu hy hữu, tất cả các tu sÄ© ná»™i viện Ä‘á»u có thể tá»± nhiên lá»±a chá»n mà không có bất cứ hạn chế nà o.
Bất quá bảo bối tuy nhiá»u, nhưng lại lại không có ngưá»i dám cầm quá nhiá»u để Ä‘á»c, từng có ngưá»i tham lam đồng thá»i tu luyện năm loại đạo pháp, kết quả là cái gì cÅ©ng không tu luyện đến đỉnh cao, tháºm chà là đã bị tẩu há»a nháºp mà mà chết oan uổng, pháp bảo trong đó cÅ©ng không thể lấy quá nhiá»u, má»™t khi không thể thao túng sẽ bị pháp bảo phản kÃch ngược lại.
Trước khi và o Vạn Bảo Các, các tu sÄ© ná»™i viện Ä‘á»u hiểu rõ má»™t ngụm không thể thà nh máºp mạp, muốn có thể tu luyện, lợi dụng cà ng nhiá»u pháp quyết trong Vạn Bảo Các, lấy được cà ng nhiá»u pháp bảo thì nhất định phải không ngừng tăng tu vi trụ cá»™t cá»§a bản thân. Khi bản thân đủ cưá»ng đại thì có thể thu được cà ng nhiá»u hÆ¡n.
Những tu sÄ© vừa má»›i tiến và o trong Vạn Bảo Các thưá»ng vô cùng cẩn tháºn lá»±a chá»n má»™t môn pháp quyết kỹ nghệ tiến hà nh tu luyện, pháp bảo cÆ¡ bản không lấy, nếu lấy thì chỉ chá»n pháp bảo nà o đó tương đương vá»›i tu vi bản thân hiện tại.
Hiện nay, trong ná»™i viện chỉ có hai vị viện chá»§ là tu luyện thà nh công ba loại pháp quyết, và sá» dụng đồng thá»i bốn loại pháp bảo, vá» phần tà i liệu, váºy thì còn cần phải xem bản lÄ©nh luyện bảo cá»§a ngươi như thế nà o.
Tà i liệu luyện bảo, luyện Ä‘an bên trong Vạn Bảo Khố thá»±c sá»± nhiá»u không kể xiết, nhưng nếu như muốn sá» dụng, nhất định phải tiến hà nh luyện chế bên trong Vạn Bảo Các, sau khi luyện chế thà nh công. Pháp bảo, Ä‘an dược thà nh phẩm có thể ấy ra tùy ý, bất quá luyện chế má»™t kiện pháp khà cao cấp, thông thưá»ng phải mất thá»i gian nhiá»u năm. Có má»™t số tháºm chà còn cần tá»›i mấy chục năm, nếu như quá táºp trung và o phương diện nà y thì tốc độ tu luyện nhất định bị ảnh hưởng, nếu là luyện khà thất bại váºy thì thảm hại rồi.
Bởi váºy có rất Ãt ngưá»i tiến và o trong Vạn Bảo Các luyện chế pháp bảo, đối vá»›i những tà i liệu quý trá»ng như thế nà y cÅ©ng chỉ đà nh nhìn mà ao ước mà thôi.
Nói chung sau khi và o ná»™i viện, chỉ có thể tá»± há»c, tá»± tu luyện, không có ngưá»i chỉ đạo, nhiá»u nhất chỉ là đám tu sÄ© tá»± tổ chức tụ táºp trao đổi kinh nghiệm tu luyện.
Bởi váºy bối pháºn trong ná»™i viện chênh lệch tương đối nhá», cho dù tu vi tà i trà có hÆ¡n ngưá»i Ä‘i nữa, cÅ©ng chỉ là ngang bằng nhau, tuy nhiên bất cứ tu luyện giả nà o được tán thà nh tiến và o trong ná»™i viện Ä‘á»u là những nhân tà i kiệt xuất.
Ba ngưá»i Lâm Uyển Nhi hướng vá» phÃa Lý Hiên Äình có tu vi linh hồn giai háºu kỳ thi lá»…, nhưng cÅ©ng không quá mức coi trá»ng, Lý Hiên Äình tuy rằng rất coi thưá»ng ba gã tu luyện giả tuổi còn trẻ má»›i có tu vi đại sư giai nà y, thế nhưng sá»± oán giáºn chỉ đà nh để trong lòng, chưa từng biểu hiện trên mặt, quy cá»§ ná»™i viện không má»™t ai có thể phá há»ng.
“Thanh Nhu, Mặc sư tổ đã gáºt đầu, chúng tra có thể tiến và o trong Vạn Bảo Các rồi.â€
Bạch Du cưá»i hì hì vui vẻ nói.
“Thá»±c sá»±?â€
Triển Thanh Nhu có chút ngoà i dá»± liệu, báºt thốt, trong ý nghÄ© cá»§a nà ng thì quyết định nà y có chút đột nhiên, không nghÄ© tá»›i nhanh như váºy đã đồng ý cho bá»n há» tiến và o.
Ba ngưá»i Ä‘á»u là nhìn Triển Thanh Nhu Ä‘ang có chút khiếp sợ, ba khuôn mặt tươi cưá»i so vá»›i bất luáºn câu trả lá»i nà o còn muốn thuyết phục hÆ¡n nhiá»u, nét u buồn cá»§a Triển Thanh Nhu há»… quét là sạch, hiện tại chỉ còn lại cảm giác hưng phấn và kÃch động, đối vá»›i bất cứ tu luyện giả nà o trong toà n bá»™ tu luyện giá»›i mà nói, không má»™t ai có thể chống lại sá»± mê hoặc cá»§a Vạn Bảo Các Tiá»m Long Viện.
Lý Hiên Äình nghe được tin tức nà y sắc mặt có chút không được tá»± nhiên, tin tức nà y đối vá»›i hắn mà nói không được tốt cho lắm, nguyên bản muốn lợi dụng thá»i gian Triển Thanh Nhu chưa được phép tiến và o trong Vạn Bảo Các để thuyết phục nà ng cùng vá»›i mình tiến hà nh song tu, nếu như đã được đồng ý váºy thì tÃnh toán cá»§a chÃnh mình sợ là phải thất bại rồi.
Lý Hiên Äình còn muốn nói cái gì đó, nhưng có ba ngưá»i ở đây, thá»±c sá»± không tiện để nói ra khá»i miệng, thần sắc từ từ tối sầm lại nói:
“Thanh Nhu, Lý má»— rất có thà nh ý, mong ngươi suy nghÄ© cẩn tháºn má»™t lần nữa, Lý má»— tuyệt đối không là m cho ngươi chịu á»§y khuất, hiện tại đã quấy rầy rồi, cáo từ.â€
Nói xong, Lý Hiên Äình bay thẳng lên trá»i!
Nhìn mũi tên mà u trắng dần dần biến mất xa xa, Bạch Du bĩu môi nói:
“Thanh Nhu, vị Lý sư thúc nà y đối vá»›i ngươi thá»±c sá»± là nhá»› mong không quên a. Bất quá nếu như thá»±c sá»± có má»™t cao thá»§ linh hồn giai song tu trợ giúp thì tốc độ tu luyện có thể đỠcao không Ãt sao ngươi lại không chịu động tâm cÆ¡ chứ?â€
Thanh Nhu cưá»i khổ má»™t chút rồi nói:
“Song tu chi đồ, Thanh Nhu cho rằng không chỉ cần có chỉ dẫn, trá»ng yếu hÆ¡n nữa còn cần phải có sá»± ăn ý và tương thông vá»›i nhau. Ta và Lý sư thúc hiển nhiên không có sá»± ăn ý nà y, nếu như thá»±c sá»± song tu, chỉ sợ đối vá»›i hai bên Ä‘á»u không có chá»— nà o tốt, má»i việc không thể quá mức cưỡng cầu.â€
Tiêu Mục cÅ©ng cưá»i nói:
“Sư muá»™i, ta nghÄ© hồn cá»§a ngươi không có ở đây, mặc dù ngươi đã rá»i khá»i Tù Ma Cốc, thế nhưng tâm lại không ra a, bất quá sư huynh vẫn muốn nhắc nhở ngươi má»™t câu, tất cả nên tùy duyên, nếu như đã vô duyên pháºn, váºy thì không nên hãm và o quá sâu, Ä‘iá»u nà y đối vá»›i con đưá»ng tu luyện không có chút lợi Ãch nà o, vô luân là song tu hay độc tu Ä‘á»u có sá»± rà ng buá»™c.â€
Triển Thanh Nhu hơi hơi xua tay nói:
“Sư huynh nói có đạo lý, Thanh Nhu sẽ khắc sâu trong tâm khảm.â€
Khuôn mặt mỹ lệ cá»§a Lâm Uyển Nhi hiện lên má»™t tia dị dạng, từ khi rá»i khá»i cốc, Thanh Nhu so vá»›i trước đây có chút biến hóa, thiếu Ä‘i và i phần thong dong, thêm và i phần u buồn, tá»±a hồ đối vá»›i vị thanh niên trong Tù Ma cốc đó nhá»› mãi không quên, rốt cuá»™c là ngưá»i như thế nà o má»›i có thể là m cho má»™t Thanh Nhu muá»™i muá»™i luôn bình thản thanh nhã nà y sinh ra sóng gợn? Lâm Uyển Nhi thá»±c sá»± có chút hiếu kỳ.
Tiêu Mục và Bạch Du đã từng có ý tứ vá»›i Triển Thanh Nhu, bất quá sau khi tiếp xúc phát hiện ra tâm cảnh cá»§a nữ tá» nà y bình lặng không gì sánh được, tháºm chà còn có cảm giác cá»± tuyệt ngưá»i khác từ xa, ngoại trừ tình đồng môn ra thì khó có thể quan hệ sâu hÆ¡n, đợi cho đến khi Lâm Uyển Nhi xuất hiện, lá»±c chú ý cá»§a hai ngưá»i đã hoà n toà n chuyển và o Lâm Uyển Nhi, tuy nói trong lòng Lâm Uyển Nhi đã có ngưá»i thương yêu, thế nhưng lại là m cho ngưá»i khác cảm thụ được ná»™i tâm cá»§a nà ng có lá»a nóng, nói trắng ra thì Ãt nhất nà ng có cảm tình. So sánh vá»›i nhau hiển nhiên hai ngưá»i chá»n Lâm Uyển Nhi.
Hôm nay Triển Thanh Nhu đã trở nên Ä‘a sầu Ä‘a cảm, là m cho Tiêu Mục và Bạch Du có chút không thể thÃch ứng được, chỉ là không biết ngưá»i kia rốt cuá»™c là có loại ma pháp như thế nà o, hai ngưá»i đối vá»›i Ä‘iá»u nà y có chút nghi hoặc.
Lúc nà y, ngưá»i gây nên tất cả má»i chuyện đã hoà n toà n nghỉ ngÆ¡i khôi phục hoà n tất, Ä‘ang trên đưá»ng bay vá» phÃa Hiên Viên Tông.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bắt đầu xuất phát chỉ còn cách thá»i Ä‘iá»m há»™i nghị tại Thiên La Thà nh diá»…n ra ba ngà y, sau khi suy nghÄ© hắn quyết định trước tiên bay vá» Hiên Viên Tông, Ä‘em tất cả gian tế Äại Hạ quốc cà i và o Hiên Viên Tông đà o hết ra, bằng không cho dù chúng tu luyện có thương nghị đối sách thà nh công cÅ©ng vô dụng, má»™t khi Hiên Viên Tông bị diệt, thá»±c lá»±c song phương láºp tức mất cân bằng lá»›n, cho dù sách lược có tuyệt diệu hÆ¡n nữa thì dưới tình huống thá»±c lá»±c chênh lệch quá lá»›n cÅ©ng chỉ là nói suông mà thôi.
Trên đưá»ng phi hà nh, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thưá»ng sá» dụng đại pháp thuấn di, trước tiên bắt đầu vá»›i cá»± ly tương đối ngắn, cháºm rãi là m quen, cÅ©ng giống như khi má»›i bắt đầu há»c thuáºt phi hà nh váºy, tiến hà nh theo chất lượng, nhiá»u lần là m Ä‘i là m lại, tốc độ so vá»›i trước kia nhanh hÆ¡n má»™t chút.
Tà i sản của TiAnO
28-07-2011, 10:16 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 364: Hiên Viên Tông kì lạ.
Chương 364: Hiên Viên Tông kì lạ.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng ngà y đêm phi hà nh, cuối cùng cÅ©ng hạ xuống má»™t thà nh thị nhá», thu liá»…m khà tức hạ xuống, tìm má»™t tá»u lâu bình thưá»ng ăn chút Ä‘iểm tâm và uống chút rượu, ngồi trong sảnh đưá»ng nho nhá», để cho bản thân nhìn giống như má»™t tu luyện giả bình thưá»ng, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã lấy ra thanh cá»± kiếm luyện chế bằng má»™c tinh Ä‘eo sau lưng, là m như váºy có khả năng uy hiếp cÅ©ng có khả năng che giấu, đồng thá»i không là m cho các tu luyện giả chú ý, cÅ©ng giảm Ä‘i những phiá»n phức không quan trá»ng.
Những ngưá»i Ä‘i đưá»ng chỉ nghị luáºn táºp trung và o hai chuyện lá»›n, má»™t là vị đệ tam nguyên lão Thiên Hà Tông gây dá»±ng được thanh danh vang dá»™i trong Tù Ma cốc, còn lại chÃnh là các tu luyện giả cá»§a hầu hết các môn phái lá»›n nhá» tiến hà nh há»p há»™i nghị tại Thiên Lan thà nh, các tin tức khác không cần quan tâm đến.
Rất nhiá»u tu luyện giả bắt đầu tụ táºp tại Thiên Lan thà nh, Äại Hạ quốc xâm lấn Nam Xuyên Giá»›i quy mô lá»›n chÃnh là má»™t đại sá»± kiện liên quan tá»›i lợi Ãch cá»§a rất nhiá»u ngưá»i, cho dù không phải tu luyện giả nà o cÅ©ng có tư cách để tham gia lần há»™i nghị nà y, thế nhưng há» vẫn cẩn tháºn tá»›i táºn nÆ¡i dò xét tin tức cụ thể. Mong muốn tất cả đầu sá» cá»§a Nam Xuyên Giá»›i có thể đồng tâm hiệp lá»±c, dốc sức chống lại kẻ thù chung.
Ba ngà y sau, rốt cuá»™c Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng đã chạy tá»›i phạm vi Hiên Viên Tông, lúc nà y cÅ©ng là lúc há»™i nghị tại Thiên Lan Thà nh bắt đầu tiến hà nh, rất nhiá»u nguyên lão cá»§a các đại môn phái Ä‘á»u đã đến tụ táºp.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đối vá»›i lần há»™i nghị nà y cÅ©ng tương đối chá» mong, bất quá hắn vẫn quyết định trước tiên đà o gian tế ẩn nấp trong Hiên Viên Tông.
Nhìn dãy núi sâu thẳm, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cháºm rãi hạ xuống chân núi tiá»n Ä‘iện Hiên Viên Tông, nguyên thức cá»§a hắn cảm tháºn được có má»™t mà n chắn vô hình Ä‘em toà n bá»™ khu vá»±c bên trong bao quanh, không thể Ä‘iá»u tra được tình huống.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng muốn mạnh mẽ xông qua tầng bình chướng, nhưng không thà nh công, trong lòng có chút kỳ quái, Hiên Viên Tông vì sao lại Ä‘em kết tráºn phong bế toà n bá»™ môn phái như váºy, trước đó không há» có tầng bình chướng nà y.
Trước cá»a lá»›n, bốn gã đệ tá» thá»§ vệ cẩn tháºn quan sát ngưá»i qua lại, trong mắt hÆ¡i hiện lên vẻ nghi hoặc và lo lắng.
Ngưá»i nà y nhìn qua tuổi tác không lá»›n, má»™t thân trưá»ng bà o mà u xanh, khuôn mặt khá tuấn lãng, sau lưng Ä‘eo má»™t thanh cá»± kiếm khổng lồ hoà n toà n không xứng vá»›i thân hình, trừ những thứ nà y ra không còn chá»— nà o đặc biệt, bất quá trên ngưá»i lại tản mát ra khà nguyên vô cùng cưá»ng đại, là m cho bốn gã đệ tá» thá»§ vệ thầm giáºt mình, má»™t cá»— uy áp ép tá»›i là m cho bá»n há» cảm thấy khó thở, thần sắc không tá»± giác hiện lên má»™t tia khẩn trương.
Trong đó có má»™t gã đệ tá» tương đối lá»›n tuổi mạnh mẽ ổn định lại tâm trạng, tiến lên má»™t bước há»i:
“Tiá»n bối, ngưá»i há»i đưá»ng hay tìm ngưá»i?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thẳng thắn trả lá»i:
“Tìm ngưá»i!â€
“Váºy xin há»i tiá»n bối tìm ai?â€
Gã đệ tá» cẩn tháºn há»i, trong mắt thá»±c sá»± không quá yên ổn.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đối vá»›i biểu tình vô cùng căng thẳng khẩn trương cá»§a gã đệ tá» nà y sinh ra má»™t tia hoà i nghi, thuáºn tiện nói:
“Không biết Hồ nguyên lão cá»§a quý phái có ở trong phái hay không?â€
Tròng mắt cá»§a gã đệ tá» kia hÆ¡i giáºt mình thoáng qua nói:
“Thá»±c sá»± không đúng dịp, tiá»n bối tá»›i không đúng thá»i Ä‘iểm rồi, Hồ nguyên lão đã tá»›i tham dá»± há»™i nghị tại Thiên La thà nh.â€
“A!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng gáºt đầu:
“Váºy thì ba vị đại nguyên lão cá»§a quý phái có ở đây hay không?â€
“Bá»n há» Ä‘á»u đã Ä‘i tham dá»± há»™i nghị tại Thiên Lan thà nh rồi.†Gã đệ tá» trả lá»i rất thẳng thắn.
Trong mắt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng chợt lóe tia sáng nói:
“Thá»±c sá»± là không khéo, chỉ có thể ngà y khác lại đến thăm quý phái.â€
Gã đệ tá» kia nghe xong lá»i nói rất rõ rà ng nà y, thá» dà i má»™t hÆ¡i nói:
“Tiá»n bối Ä‘i thong thả, vãn bối không đưa tiá»…n rồi.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hóa thà nh má»™t đạo quang mang mà u xanh bay lên trá»i, bất quá sau khi bay được hÆ¡n mưá»i dặm liá»n rất nhanh quay trở lại. Bốn gã thá»§ vệ canh cá»a kia thá»±c sá»± quá mức khả nghi, bá»™ dáng giống như có táºt giáºt mình, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tá»± nhiên lo lắng, huống hồ cho dù Ä‘i tá»›i Thiên Lan thà nh dá»± há»™i nghị Ä‘i nữa cÅ©ng không đến mức phải có cả ba vị đại nguyên lão. Nam Xuyên Giá»›i hiện nay là thá»i Ä‘iểm phi thưá»ng, Hiên Viên Tông rất nhanh sẽ bị đẩy lên đầu sóng ngá»n gió, nÆ¡i mấu chốt như thế nà y sao lại không có cao thá»§ tá»a trấn cÆ¡ chứ.
Rất nhiá»u Ä‘iểm đáng nghi ngá», là m cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng suy nghÄ©, chỉ sợ trong Hiên Viên Tông đã có chuyện gì đó phát sinh. Nhìn từ thần sắc cá»§a bốn gã đệ tá» thá»§ vệ kia, bá»n hỠđối vá»›i chÃnh mình đột nhiên hiện thân có chút ngoà i ý muốn và giáºt mình, tháºm chà còn có má»™t chút khiếp đảm, những Ä‘iá»u nà y rò rà ng không hợp vá»›i lẽ thưá»ng, các loại biểu hiện khác nhau là m cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng gia tăng sá»± nghi ngá» và muốn giải đáp.
Lúc nà y đây, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trá»±c tiếp bay xa tá»›i hÆ¡n mưá»i dặm, chuẩn bị từ má»™t phÃa nà o đó xa xa lặng lẽ lẻn và o, thế nhưng bình chướng đúng là kéo dà i tưởng chừng như vô táºn, phạm vi bao trùm cá»±c lá»›n.
Khà nguyên trong tay Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng bà nh trướng, má»™t đạo há»a diá»…m mà u lam mạnh mẽ bắn thẳng ra ngoà i, trá»±c tiếp công kÃch và o bình chướng, mà n bình trướng trong nháy mắt đã bị đánh ra má»™t lá»— hổng, thanh mang chợt lóe, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhanh chóng tiến và o trong, lá»— hổng gần như chỉ duy trì trong thá»i gian và i cái chá»›p mắt đã tá»± động khép lại.
Trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i kinh ngạc, loại kết tráºn phong bế như thế nà y hiển nhiên không phải là những tu luyện giả bình thưá»ng có thể bố trà được, hÆ¡n phân ná»a là do nhiá»u tu luyện giả cao cấp hợp tác tạo thà nh.
Xuyên qua bình chướng, nguyên thức cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng láºp tức phát ra bao trùm trong phạm vi tá»›i mấy trăm dặm, xa xa có hai cá»— khà tức nguyên khà khá cưá»ng đại va chạm đối chá»i lẫn nhau.
Trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nhất thá»i cả kinh, lẽ nà o Äại Hạ quốc đã bắt đầu tấn công rồi hay sao? à nghÄ© chỉ nhanh chóng lóe qua, thân hình láºp tức hóa thà nh quang mang mà u xanh bay Ä‘i, tốc độ nhanh tá»›i kinh ngưá»i.
Chỉ trong thá»i gian má»™t nén hương, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã lướt qua trá»i cao, bay tá»›i không trung trên má»™t ngá»n núi nhá» cách đó mấy trăm dặm, hư không xa xa phÃa trước, Ä‘ang có mấy tu luyện giả giao đấu kịch liệt vá»›i nhau.
Trên bầu trá»i, các loại pháp bảo bay qua bay lại tá»a quang mang chói mắt, rất náo nhiệt, thỉnh thoảng còn truyá»n tá»›i má»™t hai tiếng kêu thảm thiết giống như có ngưá»i bị đánh rÆ¡i.
Trong đó, hÆ¡n mưá»i vị tu luyện giả má»™t phương ăn mặc thống nhất Ä‘á»u là võ bà o, nắm trong tay thanh cá»± kiếm, má»™t phương khác ăn mặc cÆ¡ bản không khác nhau nhiá»u lắm, thế nhưng vÅ© khà pháp bảo má»—i ngưá»i sá» dụng lại không giống nhau.
Cá»± Kiếm SÆ¡n Trang, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng vừa má»›i nhìn thấy đám ngưá»i cầm cá»± kiếm nà y láºp tức hiện ra bốn chữ trong đầu, hiện nay, Cá»± Kiếm SÆ¡n Trang đã trở thà nh má»™t trong các phân đưá»ng cá»§a Hiên Viên Tông.
Tu luyện giả cầm cá»± kiếm trong tay chia là m hai tổ tương đối rõ rà ng, má»™t tổ bảy ngưá»i, liên kết tạo thà nh tráºn hình đối địch. Bên cạnh chÃnh là má»™t đội ngÅ© khác, hai bên qua lại hợp tác phòng ngá»± công kÃch.
Nếu luáºn vá» thá»±c lá»±c cá thể thì đám ngưá»i Cá»± Kiếm SÆ¡n Trang có hÆ¡i yếu má»™t chút, bất quá sau khi hình thà nh tráºn hình đã bù đắp phần nà o sá»± thiếu hụt nà y, hai bên đối chiến vá»›i nhau ngược lại chiếm thượng phong, bất quá muốn chiến thắng cÅ©ng không phải dá»… dà ng.
Tu luyện giả cá»§a cả hai bên Ä‘á»u cảm nháºn được đột nhiên có má»™t cá»— khà tức nguyên lá»±c vô cùng cưá»ng đại dần dần tá»›i gần, thế nhưng Ä‘ang lúc tranh đấu kịch liệt, không thể dừng tay lại, thế nhưng trên mặt má»—i ngưá»i Ä‘á»u lướt qua má»™t tia bất an.
Khà nguyên cá»§a ngưá»i nà y đã vượt qua tưởng tượng cá»§a tu luyện giả hai bên, ngưá»i có tu vi cao nhất cá»§a cả hai bên cÅ©ng chỉ má»›i tá»›i đại sư giai háºu kỳ, thế nhưng cưá»ng độ nguyên khà cá»§a ngưá»i Ä‘ang đến gần lại vượt qua linh hồn giai sÆ¡ kỳ, Ãt nhất cÅ©ng phải đạt tá»›i linh hồn giai trung kỳ, tháºm chà là cao hÆ¡n nữa.
“Liên huynh, là cưá»ng viện cá»§a chúng ta hay sao?â€
Má»™t gã tu luyện giả trung niên nhân sau khi bắn ra má»™t thanh trưá»ng kiếm, hướng vá» phÃa gã tu luyện giả trung niên khác bên cạnh há»i.
Gã tu luyện giả vừa má»›i được há»i thì lại âm trầm lắc đầu nói:
“Ngưá»i nà y ta không nháºn ra.â€
“Không nháºn ra? Chẳng lẽ lại là nguyên lão cá»§a Hiên Viên Tông hay sao?†Khuôn mặt cá»§a tu luyện giả trung niên cứng Ä‘á», trong lòng hiện lên ý muốn chạy trốn.
“CÅ©ng không phải, ta ở tại Hiên Viên Tông đã hÆ¡n bảy mươi năm, chưa từng thấy qua ngưá»i nà y!â€
Gã tu luyện giả há» Liên rất khẳng định trả lá»i.
Sắc mặt cá»§a tu luyện giả trung niên nhân hÆ¡i hÆ¡i thả lá»ng má»™t chút, suy Ä‘oán nói:
“Chẳng lẽ là Ma Thiên Môn cÅ©ng cho ngưá»i đến đây hay sao?â€
Ngay trong lúc hai ngưá»i Ä‘ang trao đổi vá»›i nhau thì biểu tình cá»§a má»™t thiếu phụ có diện mạo rất xinh đẹp bà y ra tráºn hình bên phÃa đối phương đột nhiên biến hóa kịch liệt. Bá»™ dạng như không thể tin tưởng được nhìn chằm chằm và o ngưá»i má»›i đến, trong trạng thái thất thần suýt chút nữa là m há»ng tráºn pháp là m cho đối phương lợi dụng sÆ¡ hở.
“Linh nhi, không thể phân tâm!â€
Một lão giả tóc hoa râm lớn tiếng nhắc nhở.
Dưới tình huống nguy cÆ¡ cáºn ká» thiếu phụ đà nh phải thu hồi ánh mắt, thế nhưng tâm tình cÅ©ng cá»±c kỳ không ổn định. Trong lúc kÃch đấu vẫn không quên nhìn vá» phÃa ngưá»i thanh niên bá»—ng nhiên bay đến.
Tráºn hình nà y thiếu phụ đóng vai trò cá»±c kỳ trá»ng yếu, lúc nà y thiếu phục lại phân tâm, uy lá»±c tráºn pháp nhất thá»i giảm xuống má»™t mức lá»›n.
Má»™t đạo ánh sáng má» hiện lên, má»™t gã đệ tá» bên cạnh thiếu phụ nhất thá»i hét thảm rÆ¡i xuống, tráºn hình láºp tức tan tác, ba thanh phi kiếm đâm thẳng và o lão giả bên cạnh thiếu phụ.
Trong tình huống vô cùng kinh hãi, thiếu phụ thất thanh hô lên:
“Lâm đại ca, cứu phụ thân!â€
Tà i sản của TiAnO
29-07-2011, 02:37 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 365: Cha con nhà hỠYến.
Chương 365: Cha con nhà hỠYến.
Má»™t tiếng Lâm đại ca nà y là m cho trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i động. Tất cả má»i ngưá»i ở đây Ä‘á»u có tu vi tương đối thấp, trong thá»i gian rất ngắn Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã nhìn thấu cả hai bên, thiếu phụ kia hiển nhiên cÅ©ng không tránh được cặp mắt cá»§a hắn, chỉ là Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không phát giác ra có Ä‘iá»u gì đặc biệt.
Bất quá chỉ má»™t câu Lâm đại ca nà y cÅ©ng đủ để cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng coi trá»ng, vung tay lên, ba đạo kim quang đột nhiên bắn ra, đương đương đương, dá»… dà ng ngăn cản được ba thanh phi kiếm Ä‘ang công kÃch lão giả.
Thiếu phụ nhất thá»i thở má»™t hÆ¡i nhẹ nhõm, vẻ kÃch động trong mắt ngược lại không giảm mà còn tăng, nếu như không phải còn Ä‘ang chống lại công kÃch cá»§a đối phương, lúc nà y sợ là đã bay tá»›i trước mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng rồi.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng tỉ mỉ quan sát tháºt kỹ thiếu phụ, cà ng nhìn lại cà ng thấy quen mắt, sắc mặt chợt lóe, tá»±a hồ như nghÄ© đến cái gì đó, tức thì mạnh mẽ vung tay lên, hÆ¡n má»™t trăm kim thá»§ hình thà nh trong không trung, trá»±c tiếp chụp lấy ngưá»i cá»§a má»™t phương đối địch vá»›i thiếu phụ.
Có kim thá»§ trợ giúp, sức ép nên ngưá»i phÃa thiếu phụ nhất thá»i giảm Ä‘i rất nhiá»u, thế tấn công cá»§a đối phương trước hÆ¡n má»™t trăm kim thá»§ lá»™ rõ vẻ không đáng kể, chỉ trong thá»i gian rất ngắn, tất cả các pháp bảo Ä‘á»u bị đánh rÆ¡i.
HÆ¡n mưá»i gã tu luyện giả vừa thấy đại thế đã mất, trong lòng biết rõ cao thá»§ linh hồn giai má»›i đến hiển nhiên không phải viện trợ, mưá»i mấy ngưá»i không nói hai lá»i, vô cùng ăn ý nhanh chóng xoay ngưá»i bá» chạy.
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đâu thể tha ngưá»i dá»… dà ng như váºy, hai tay vừa thu lại, trong má»™t trăm kim thá»§ trong nháy mắt đã lá»›n hÆ¡n gấp đôi, trảo má»™t cái, mạnh mẽ không gì sánh được Ä‘em hÆ¡n mưá»i ngưá»i toà n bá»™ bắt giữ treo giữa không trung.
Tu luyện giả trung niên nhân đầu lÄ©nh cùng vá»›i gã tu luyện giả há» Liên hiện rõ nét nghiêm trá»ng, thần sắc lại cà ng hiện lên nét bối rối.
“Tiá»n bối, đây là việc nhà cá»§a chúng ta, vì sao phải nhúng tay?†Tu luyện giả há» Liên đánh bạo chất vấn há»i.
Äôi mắt cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i hÃp lại, còn chưa mở miệng thì thiếu phụ kia đã quát lên:
“Nói báºy, ngươi nà y, phà n đồ. Môn phái chúng ta đối vá»›i ngươi không tệ tại sao ngươi lại thông đồng vá»›i yêu nhân Äại Hạ quốc hãm hại môn phái chúng ta cÆ¡ chứ!â€
Má»™t gã tu luyện giả dùng vẻ mặt chÃnh khà nói:
“Yến trưởng lão, má»i việc cần phải có chứng cá»› má»›i được, không thể má»™t phÃa ngáºm máu phun ngưá»i như váºy, rõ rà ng Cá»± Kiếm Äiện các ngươi muốn chiếm ngá»n núi cá»§a Vân Tiêu Äiện chúng ta, hiện tại bị cắn ngược má»™t cái. Các ngươi không nên khinh ngưá»i quá đáng.â€
Thiếu phụ nghe xong lá»i nà y, trên mặt nhất thá»i tức giáºn đến đỠbừng, bá»™ ngá»±c cao chót vót kịch liệt pháºp phồng, cá»± kiếm trong tay mạnh mẽ hoà nh ngang, láºp tức vá»t tá»›i nói:
“Tặc nhân, đáng chết!â€
Thiếu phụ còn chưa bay được xa thì đột nhiên có má»™t cá»— khà nguyên giữ thân hình nà ng lại không thể tiếp tục di chuyển ná»a phân.
“Linh Nhi, nhiá»u năm như váºy không gặp, bá»™ dáng cá»§a ngươi thá»±c già a!â€
Khuôn mặt vẫn lãnh đạm cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lúc nà y cÅ©ng hiện lên nụ cưá»i vui vẻ trấn an.
Chỉ má»™t tiếng Linh Nhi nà y là m cho cÆ¡n tức giáºn cá»§a thiếu phụ tiêu tan Ä‘i không Ãt, kÃch động nhìn thanh niên nói:
“Lâm đại ca. Ngươi còn nhá»› rõ ta!â€
“Sao quên được!â€
Nụ cưá»i nhà n nhạt trên mặt Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng trở nên hiá»n là nh, nhiá»u năm trước nếu như không phải vô cùng trùng hợp gặp được thiếu nữ nho nhá» tại Thanh Phong trấn, chỉ sợ con đưá»ng cá»§a chÃnh mình sẽ hoà n toà n không giống, bất quá nói đến trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thầm cảm thấy xấu hổ, lúc vừa má»›i đến đúng là không há» nháºn ra cô nà ng Yến Linh nà y.
Nhưng dù sao cÅ©ng không thể hoà n toà n trách Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng, Yến Linh cá»§a ngà y hôm nay đã trở nên thà nh thục hÆ¡n rất nhiá»u, đã không còn là má»™t thiếu nữ trẻ tuổi chưa từng trải việc Ä‘á»i trước kia, khà chất cÅ©ng có những biến hóa vô cùng lá»›n, hÆ¡n nữa cách ăn mặc trầm ổn, so vá»›i Yến Linh trong tưởng tượng cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thá»±c sá»± khác quá nhiá»u.
Lão giả bên cạnh Yến Linh lúc nà y có chút má» mịt không rõ, thế nà o cÅ©ng không thể tưởng tượng được thiếu niên có tư chất cá»±c kém trước kia hiện nay đã trở nên kinh khá»§ng đến như váºy, lão giả nà y không phải ai khác, chÃnh là phụ thân cá»§a Yến Linh, Yến Phi Thiên.
“Lâm tiểu huynh, tháºt là ngươi sao?†Yến Phi Thiên không quá xác định há»i.
Nhìn Yến Phi Thiên đã trở nên già lão, trong lòng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có chút cảm khái, nếu như tinh tế suy xét thì nguyên nhân có ngưá»i nà y bản thân má»›i có thể chân chÃnh bước và o cánh cá»a tu luyện giá»›i, dù thế nà o Ä‘i nữa thì cÅ©ng là ngưá»i dẫn đưá»ng cho chÃnh mình. Nhiá»u năm như váºy trôi qua, tu vi cá»§a Yến Phi Thiên đã có tiến bá»™ không há» nhá», năm đó, vá»›i thân thể tệ hại được chữa trị, có thể tu luyện được như ngà y hôm nay, đã coi như vô cùng không tồi, bất quá nếu như không phải như váºy thì Yến Phi Thiên đã không còn sống được đến ngà y hôm nay rồi.
“Yến bá bá, là ta!â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i do dá»± má»™t chút rồi nói, thá»±c tế hắn cÅ©ng không biết xưng hô vá»›i Yến Phi Thiên như thế nà o cho thÃch hợp, nếu như Linh Nhi đã gá»i chÃnh mình là đại ca, váºy thì kêu hắn má»™t tiếng bá bá Ä‘i. Nhiá»u năm trước, quan hệ giữa Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng và Yến Phi Thiên có chút phức tạp, tháºm chà là xưng hô vá»›i nhau bằng huynh đệ.
Nghe được lá»i đối thoại cá»§a ba ngưá»i, những ngưá»i khác tá»± nhiên sáng tá», cha con Yến Phi Thiên cùng vá»›i thanh niên má»›i đến nà y chÃnh là bạn cÅ©, bất quá Cá»± Kiếm ÄÆ°á»ng đối vá»›i xưng hô rối loạn cá»§a ba ngưá»i nà y lại không hiểu ra sao, mà bên phÃa những tu luyện giả bị khống chế lại hiện rõ sá»± kinh hoà ng, không ngá» tá»›i ngưá»i cá»§a Cá»± Kiếm ÄÆ°á»ng lại quen biết đối vá»›i thanh niên, sắc mặt cá»§a cả đám trở nên vô cùng lo lắng.
Xưng hô trong tu luyện giá»›i Ä‘á»u là dá»±a và o phân chia tu vi mà xét, ngưá»i có tu vi cao hÆ¡n má»™t giai thì bối pháºn cao hÆ¡n má»™t giai, tương ứng vá»›i xưng hô tiá»n bối vãn bối, tu vi cá»§a thanh niên kia rõ rà ng so vá»›i hai cha con Yến Phi Thiên cao hÆ¡n rất nhiá»u, thế nhưng thanh niên lại gá»i Yến Phi Thiên là bá bá, thá»±c sá»± có chút quái dị.
ChÃnh bản thân Yến Phi Thiên cÅ©ng có chút không tiếp nháºn được, đồng thá»i ý thức chÃnh mình vừa má»›i gá»i má»™t tiếng Lâm tiểu huynh đúng là có hÆ¡i đưá»ng đột, mạnh mẽ xua tay nói:
“Không dám nháºn, không dám nháºn, vãn bối vừa rồi đã nói sai, mong rằng tiến bối thứ lá»—i.â€
Tu luyện giả đối vá»›i lá»i xưng hồ nà y tương đối lưu ý, nhưng Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng lại không nghÄ© có cái gì không thÃch hợp, chỉ là biểu hiện hèn má»n cá»§a Yến Phi Thiên hiện tại, là m cho Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có chút không quen, hồi tưởng lại hán tá» mạnh mẽ khi xưa đã trở thà nh má»™t lão giả không còn bao nhiêu nhuệ khà hiện tại, trong lòng không khá»i thở dà i, năm tháng không buông tha ngưá»i, bất quá Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng cÅ©ng không muốn dây dưa quá nhiá»u, trá»±c tiếp há»i:
“Các ngươi vì sao lại ná»™i đấu?â€
Sắc mặt cá»§a Yến Linh nhất thá»i trầm xuống, phẫn ná»™ trừng đôi mắt to Ä‘en nhìn hÆ¡n mưá»i gã tu luyện giả bị khống chế bởi kim thá»§ nói:
“Bá»n há» Ä‘á»u là phản đồ, ẩn núp trong môn phái chúng ta đã nhiá»u năm, chỉ chỠđợi thá»i cÆ¡ thà nh thục sẽ nổi dáºy phối hợp vá»›i yêu nhân Äại Hạ quốc đối phó vá»›i Hiên Viên Tông.â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng đã Ä‘oán được phần nà o, thế nhưng khi hoà n toà n vạch trần khăn che mặt lại có chút ngoà i dá»± liệu, xem ra bản thân đã tá»›i hÆ¡i cháºm, thế nhưng lúc nà y cÅ©ng không phải là thá»i cÆ¡ tốt nhất, Äại Hạ quốc thá»±c sá»± chịu thua hay sao chứ? Thế nhưng vì sao trong khuôn viên hÆ¡n má»™t trăm dặm, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không há» cảm giác được cá»— nguyên khà nà o di động, đám phản đồ chẳng lẽ chi có mấy ngưá»i nà y?
“Những ngưá»i khác đâu rồi?â€
Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng thuáºn miệng há»i.
“Äá»u tại Äại Hiên Äiện!â€
Thần sắc Yến Linh lo lắng trả lá»i, bá»—ng nhiên đôi mắt sáng ngá»i, dưá»ng như bắt được cá»ng rÆ¡m cứu mạng, mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn chằm chằm và o Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng nói:
“Lâm đại ca, van cầu ngươi Ä‘i cứu Hiên Viên Tông! Äại nguyên lão Há»a Dương Vương đã bị phong bế tại tụ ma tráºn. Trong thá»i gian ngắn không thể ra ngoà i được, những nguyên lão khác sợ là sắp không thể chống đỡ được rồi.â€
“Còn hai vị đại nguyên lão khác đâu?†Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng hÆ¡i kinh hãi láºp tức há»i.
“U Minh Lão Tổ và Thượng Vân chân nhân hÆ¡n mưá»i ngà y trước đã tá»›i Thiên La thà nh tham dá»± há»™i nghị! Chúng ta định Ä‘i ra ngoà i thông báo tìm ngưá»i cứu viện, thế nhưng giữa đưá»ng lại bị đám phản đồ nà y chặn lại, còn những ngưá»i khác đã phân tán hà nh động theo ba hướng, không biết bá»n há» có xông ra ngoà i được hay không.â€
Yến Linh lo lắng trả lá»i.
Phạm vi môn phái Hiên Viên Tông hiện nay tuy là tương đối nghèo nà n, thế nhưng lại cá»±c kỳ rá»™ng lá»›n, nÆ¡i nà y cách Äại Hiên Äiện chà Ãt cÅ©ng có hÆ¡n nghìn dặm, cho dù tốc độ phi hà nh cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng có nhanh không gì sánh được Ä‘i nữa thì vá»›i cá»± ly xa như váºy cÅ©ng tốn không Ãt thá»i gian. Mà tụ ma tráºn chÃnh là má»™t trong những thượng cổ cấm tráºn, uy lá»±c mạnh mẽ không gì sánh được, má»™t khi bị phong bế bên trong, ngưá»i có tu vi địa vương giai cÅ©ng không dá»… dà ng thoát ra được. Äại Hạ quốc vì muốn tiêu diệt Hiên Viên Tông đúng là đã hạ nhiá»u vốn.
Äã nhiá»u nà y, rốt cuá»™c hiện tại Hiên Viên Tông xảy ra cái gì, Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng không còn thá»i gian há»i kỹ, thân ảnh chợt lóe đã bay Ä‘i rất xa, chỉ và i cái chá»›p mắt đã không còn nhìn thấy tung tÃch.
Chỉ để lại cho Yến Linh má»™t Ä‘oạn truyá»n âm:
“Äám phản đồ nà y để cho các ngươi xá» trÃ, kim thá»§ trong ná»a canh giá» nữa sẽ tá»± động biến mất, sau khi xá» trà phản đồ, tốt nhất nên tìm má»™t chá»— kÃn đáo tạm thá»i ẩn thân.â€
Nhìn thân ảnh đã biến mất từ lâu, Yến Linh kinh ngạc đến đỠngưá»i ra, năm xưa, thanh niên có vẻ lưá»i nhác ấy, hiện nay đã trá» thà nh má»™t tiá»n bối danh đúng vá»›i thá»±c rồi...
Bồng bồng bồng...
Trong hư không liên tục truyá»n đến những âm thanh bạo phá, hóa thà nh quang mang mà u xanh phá không mà tá»›i, ánh mắt sắc bén cá»§a Lâm Khiếu ÄÆ°á»ng táºp trung quan sát phÃa trước, lúc nà y đây, hắn quyết không để cho ngưá»i xâm lấn tà n sát bừa bãi nÆ¡i đã từng là nhà cá»§a hắn.
Tà i sản của TiAnO
29-07-2011, 02:37 PM
Tiếp Nháºp Ma Äạo
Tham gia: Mar 2011
Äến từ: Hà Tây
Bà i gởi: 342
Thá»i gian online: 1 ngà y 8 giá» 2 phút
Thanks: 130
Thanked 362 Times in 138 Posts
Chương 366: Nguy cơ của Hiên Viên Tông.
Chương 366: Nguy cơ của Hiên Viên Tông.
Äại Hiên Äiện là kiến trúc trung tâm cá»§a Hiên Viên Tông, chúng đệ tỠđã tổn hao mưá»i năm thá»i gian má»›i xây dá»±ng hoà n thà nh, hầu như tất cả các váºt liệu dùng để xây dá»±ng Ä‘á»u là vạn năm tinh thạch ẩn chứa thiên địa nguyên khà rất mạnh.
Lúc nà y, bên ngoà i Äại Hiên Äiện có tá»›i mấy trăm vị tu luyện giả chia là m hai bên đánh nhau tá»›i thiên hôn địa ám.
Tất cả những tu luyện giả đại sư giai còn lưu lại trấn thá»§ môn phái Ä‘á»u đã xuất hiện, còn có chÃn nguyên lão khác tham dá»±, đội hình như váºy đủ sức để chống lại tu luyện giá»›i khác.
Thế nhưng bên phÃa đệ tá» Hiên Viên Tông rõ rà ng Ä‘ang rÆ¡i xuống hạ phong, đệ tá» trưởng lão tá» thương vô số, tháºm chà còn có ba nguyên lão Ä‘ang trá»ng thương, thân thể hầu như đã bị há»§y.
Trong Hiên Viên Tông hiện nay bao gồm tám phân đưá»ng, chÃnh là do bát đại môn phái trước kia cá»§a Hiên Viên Quốc hợp lại mà thà nh, thế nhưng thay vì Phá»§ Thú SÆ¡n phản bá»™i đã có Hoa U Cốc gia nháºp, tám phân đưá»ng hiện nay Ä‘á»u dùng danh xưng cá»§a nhiá»u năm trước.
ChÃn vị nguyên lão Ä‘ang tham chiến hiện tại bao gồm Hồng Diệp đưá»ng Dung Tuyên, Vân Tiêu đưá»ng Vân Linh Tá». Yểm Nguyệt đưá»ng Thái Nguyệt Chân nhân, Chiến Hồ đưá»ng Cuồng Hồ, Hà Bạo Äồ, Cá»± Kiếm đưá»ng Vô Phong Lão Tổ, Toà n Võ ÄÆ°á»ng và NgÅ© Äạo đưá»ng má»—i đưá»ng hai gã nguyên lão phân biệt là Kim Bất Phôi cùng thê tá» Lưu Thị, Thổ Nham lão quái cùng vá»›i Há»a Diá»…m Tinh Quân.
Hiên Viên Tông có tất cả hai mươi ba vị nguyên lão, trong má»™t tông phái mà có nhiá»u nguyên lão đến như váºy có thể dùng hai từ kinh khá»§ng để hình dung, má»™t tu luyện giá»›i tương đối lá»›n cÅ©ng chỉ có bấy nhiêu cao thá»§ linh hồn giai mà thôi.
Trong đó có năm vị nguyên lão và hai vị đại nguyên lão đã tá»›i Thiên La Thà nh tham dá»± há»™i nghị, mưá»i sáu ngưá»i còn lại thì có ba ngưá»i trúng độc mấy ngà y trước không còn lá»±c chiến đấu, đà nh phải tránh né chữa thương, trong mưá»i ba ngưá»i cuối cùng thì có tá»›i bốn ngưá»i là m phản, hai ngưá»i trong đó chÃnh là gian tế mà Äại Hạ quốc đã cắm và o Hiên Viên quốc nhiá»u năm trước, hai ngưá»i còn lại cảm giác tình thế biến đổi vô cùng không có lợi, lại bị cưỡng bức lợi dụ đã đầu phục đối phương.
Hiện tại bốn ngưá»i đã hoà n toà n ở trong tráºn doanh đối địch, kỳ thá»±c đáng lẽ ra có thêm má»™t ngưá»i là Thiên Cá»±u lão nhân, thế nhưng lại không còn tung tÃch.
ChÃn đấu vá»›i bốn, Hiên Viên Tông đáng lẽ ra phải chiếm thượng phong, lại thêm các trưởng lão đệ tá» vô cùng đông đảo, bốn gã linh hồn giai cho dù có mạnh mẽ hÆ¡n nữa thì cÅ©ng không thể là m nên được tác dụng gì.
Thế nhưng Äại Hạ quốc lại có chuẩn bị từ trước. Trong hÆ¡n mưá»i năm, Äại Hạ quốc cẩn tháºn từng chút má»™t thà nh láºp mấy truyá»n tống tráºn, dưới sá»± phối hợp cá»§a bốn gã gian tế, Äại Hạ quốc đã thà nh công truyá»n tống tá»›i mấy trăm tu luyện giả tu vi cao thâm. Tháºm chà trong đó có tá»›i năm gã cao thá»§ linh hồn giai và má»™t gã siêu cấp cao thá»§ địa vương giai.
Kể từ đó, tình hình bắt đầu đảo ngược lại. Thế lá»±c hai bên coi như ngang bằng nhau, thế nhưng đối phương lại đánh lén, Hiên Viên Tông dưới tình huống không đỠphòng bị đánh lén đến trở tay không kịp. Cho dù đã cẩn tháºn không gì sánh được, thế nhưng không có khả năng Ä‘em tất cả má»i ngưá»i trong nháy mắt tụ táºp lại má»™t chá»— kháng địch, má»™t hồi khai chiến đã chịu thiệt hại lá»›n.
Bất quá đại nguyên lão Há»a Dương Vương chÃnh là má»™t siêu cấp cao thá»§ địa vương giai háºu kỳ, chỉ dùng thá»±c lá»±c bản thân cÅ©ng đủ để xoay chuyển cục diện, địa vương giai bên phÃa đối phương tuy là rất mạnh, thế nhưng so vá»›i Hồng Chiến thì vẫn kém hÆ¡n má»™t báºc.
Má»›i bắt đầu khai chiến hai đại cao thá»§ địa vương giai đã xông và o nhau chiến đấu, Há»a Dương Vương chiếm thượng phong, Ä‘em địa vương giai đối phương đánh cho không còn lá»±c hoà n thá»§, liên tục bại lui, Há»a Dương Vương thừa thắng xông lên, chuẩn bị Ä‘em đối phương đánh chết, ai ngá» chÃn gã linh hồn giai cá»§a đối phương đồng thá»i xuất thá»§, thi triển thượng cổ cấm tráºn tụ ma tráºn, Ä‘em Há»a Dương Vương tạm thá»i phong ấn bên trong Äại Hiên Äiện.
Cho dù là chÃn gã cao thá»§ linh hồn giai đồng thá»i xuất thá»§, thế nhưng để duy trì được thượng cổ cấm tráºn nà y cÅ©ng hao tồn nguyên khà phi thưá»ng, hÆ¡n nữa linh nguyên cÅ©ng phải chịu thương tổn nhất định, tháºm chà là tu vi giảm mạnh, thông thưá»ng, các tu luyện giả không nguyện ý khởi động loại thượng cổ cấm tráºn nà y.
Lúc đó, ngưá»i cá»§a Hiên Viên Tông nhìn thấy Há»a Dương Vương bị phong ấn bên trong, ná»™i tâm tá»± nhiên vô cùng lo lắng, bất quá nghÄ© đến chÃn tên linh hồn giai cá»§a đối phương coi như tạm thá»i bị phế, thá»±c sá»± cái được không bù nổi cái mất, phe mình có chÃn linh hồn giai, nếu như chiến đấu vá»›i má»™t địa vương giai thì vẫn như cÅ© chiếm được thượng phong.
Nhưng không thể ngỠđược, chÃn gã cao thá»§ linh hồn giai kia chỉ suy yếu trong thá»i gian rất ngắn, chốc lát đã khôi phục lá»±c chiến đấu như ban đầu, tá»±a hồ như không chịu bao nhiêu ảnh hưởng.
Lúc nà y má»i ngưá»i cá»§a Hiên Viên Tông má»›i ý thức được Äại Hạ quốc quyết tâm tiêu diệt bá»n há» như thế nà o, hiển nhiên là đã cho chÃn cao thá»§ linh hồn giai cá»§a mình phục dụng Ä‘an được trân quý trước rồi má»›i kÃch hoạt thượng cổ cấm tráºn, hÆ¡n phân ná»a là vạn năm kim dương dịch và vạn năm linh má»™c. Má»™t thứ có thể khôi phục nguyên khà trong nháy mắt má»™t thứ có thể bảo vệ nguyên linh không bị thượng cổ cấm tráºn gây tổn hại quá lá»›n.
Hai dạng váºt phẩm nà y, Ä‘á»u là thiên tà i địa bảo cá»±c kỳ khó hình thà nh trong thiên địa, hÆ¡n nữa lại là váºt phẩm mà má»™t khi dùng là tiêu hao biến mất không thể khôi phục, đồng thá»i chuẩn bị cho chÃn linh hồn giai sá» dụng loại bảo váºt như thế nà y, thá»±c sá»± là m cho ngưá»i khác lÃu lưỡi.
Äại Hạ quốc đã tìm trăm phương ngà n kế, vốn đưa ra cÅ©ng đủ lá»›n, vì váºy hiệu quả tá»± nhiên khiến cho bá»n há» vô cùng thá»a mãn, Hiên Viên Tông biết rõ bản thân đã mất Ä‘i đại thế, tháºm chà còn bị đánh tá»›i mức không còn lá»±c hoà n thá»§, bá»™ mặt mất hết hÆ¡n nữa rất có khả năng bị tiêu diệt toà n bá»™, đối vá»›i Äại Hạ quốc mà nói, hạ vốn liếng lá»›n như váºy coi như đã thu được kết quả.
Bầu trá»i Äại Hiên Äiện pháp bảo bay loạn, ánh sáng má» bắn ra bốn phÃa, thỉnh thoảng còn truyá»n đến những tiếng va chạm ầm ầm, chu vi sÆ¡n lâm hÆ¡n mưá»i dặm trước tráºn đấu kịch liệt cá»§a song phương bị há»§y hoại trong nháy mắt, trở thà nh má»™t đống phế tÃch.
Tình thế đối vói Hiên Viên Tông cà ng lúc cà ng bất lợi. Hiện tại chỉ có thể liá»u mạng chống lại, đối phương má»›i chỉ thiệt hại má»™t số tu luyện giả tu vi dưới linh hồn giai mà bên phÃa Hiên Viên Tông đã có tá»›i ba nguyên lão không còn lá»±c chiến đấu, có má»™t nguyên lão khác cÅ©ng đã ná»™i thương.
Song phương có Ãt nhất hÆ¡n ba trăm tu luyện giả, xu hướng bại tráºn cá»§a Hiên Viên Tông đã hiện rõ, nếu như không phải môn nhân đối vá»›i tông phái có tÃn niệm trung thà nh không gì sánh được thì sợ là đã tan tác má»—i ngưá»i má»—i ngả.
Kim Bất Phôi phát ra má»™t tầng áo giáp nguyên khà giống như tinh thể, sá» dụng toà n bá»™ bản lÄ©nh đáy nồi chiến đẩu kịch liệt vá»›i hai gã cao thá»§ linh hồn giai, má»™t lòng muốn bảo há»™ quý phụ trung niên Ä‘ang ở phÃa sau chÃnh mình.
Quý phụ trung niên chảy má»™t dòng máu nÆ¡i khóe miệng, hiển nhiên đã bị ná»™i thương, ngưá»i nà y chÃnh là Lưu Thị, thê tá» cá»§a Kim Bất Phôi.
Kim Bất Phôi hôm nay đã có tu vi linh hồn giai háºu kỳ, má»™t thân tinh giáp không gì phá nổi, thế nhưng dưới sá»± công kÃch kịch liệt cá»§a hai cao thá»§ linh hồn giai Äại Hạ Quốc thá»±c sá»± có Ä‘iá»m ăn không tiêu, tinh giáp trên ngưá»i đã có nhiá»u chá»— bị tổn hại.
Hai gã cao thủ linh hồn giai của đối phương có một thuộc đạo tông một thuộc võ tông, một xa một gần, là m cho Kim Bất Phôi vô cùng đau đầu.
Ngưá»i thuá»™c đạo tông thì khống chế hÆ¡n mưá»i thanh phi kiếm cá»±c kỳ sắc bén. Mưá»i lăm thanh phi kiếm nho nhá» cùng vá»›i má»™t thanh đại kiếm, chất liệu chế tạo nên đại kiếm cá»±c kỳ đặc thù, ngay cả bất bại kim thân cá»§a Kim Bất Phôi cÅ©ng không chịu nổi.
Mưá»i lăm thanh phi kiếm nhá» không ngừng quấy rầy, thanh đại phi kiếm thì lại rình ráºp lúc Kim Bất Phôi sÆ¡ hở là lao và o táºp kÃch, tinh giáp trên ngưá»i Kim Bất Phôi hiện tại đã bị tổn hại rất nhiá»u chá»—, mà gã linh hồn giai thuá»™c võ tông thì lại táºn lá»±c tấn công phân tán lá»±c chú ý cá»§a Kim Bất Phôi.
Bởi vì Kim Bất Phôi luôn phải báºn tâm thê tá» phÃa sau, không thể buông tay đánh má»™t tráºn thoải mái, có chút sợ đầu sợ Ä‘uôi, nhiá»u lần bị đối phương dụ kÃch, mặc dù trong lòng biết rõ đối phương cố ý thế nhưng căn bản không thể không mắc câu.
Ngay khi Kim Bất Phôi chống lại đại phi kiếm lao tá»›i tấn công lần thứ năm, thanh đại kiếm lao tá»›i đột nhiên bắn ngược trở lại, thẳng tắp hướng vá» phÃa quý phụ trung niên nhân phÃa sau Kim Bất Phôi, lúc nà y Kim Bất Phôi quá sợ hãi, muốn đẩy lui gã võ tông Ä‘ang nÃu chân để tá»›i cứu viện, thế nhưng khi thoát được gã võ tông thì lại bị mưá»i lăm thanh phi kiếm nho nhá» gắt gao chặn lại đưá»ng lui.
Mắt thấy thê tá» có thể táng mạng dưới kiếm, khuôn mặt Kim Bất Phôi trà n đầy tuyệt vá»ng hét lá»›n má»™t tiếng:
“Không!â€
Äúng lúc nà y mấy khối cá»± thạch đột nhiên từ trên trá»i giáng xuống, đương, má»™t tiếng vang chói tai rung trá»i, đại kiếm đâm thẳng và o trong cá»± thạch, biến mất bên trong.
Äánh lén không có kết quả, tu luyện giả Äại Hạ quốc đứng xa xa không khá»i thầm kêu đáng tiếc.
Kim Bất Phôi đánh mạnh má»™t chưởng đẩy lui gã linh hồn giai võ tông, ngây ngốc nhìn vá» phÃa thê tá» cá»§a mình, sau khi xác định nà ng vô sá»±, lúc nà y má»›i cảm kÃch nhìn vá» phÃa Thổ Nham Lão Quái đến vô cùng đúng lúc.
“Thổ lão quái, Ä‘a tạ! Ân tình cứu vợ, lão Kim ta sẽ nhá»› kỹ.†Kim Bất Phôi cảm kÃch nói.
“Những lá»i vô dụng nà y không cần nói nhiá»u, lúc nà y đánh lui kẻ địch má»›i là trá»ng yếu!â€
Thổ Nham Lão Quái trước sau như một thoải mái nói.
Thá»i Ä‘iểm Hiên Viên Quốc còn chưa bị diệt, Thổ Nham Lão Quái và Kim Bất Phôi ở hai tráºn doanh khác nhau, má»™t thuá»™c đạo tông má»™t thuá»™c võ tông, mà đệ tá» bên dưới trong môn phái lại có khá nhiá»u thù oán, coi như là má»™t Ä‘á»i oan gia sinh tá», gặp mặt nếu như không đấu võ mồm thì đấu chân tay thế nhưng sau khi Hiên Viên quốc bị diệt, hai ngưá»i ká» vai tác chiến, giết địch vô số, bởi vì kỹ xảo cá»§a hai ngưá»i có đôi chá»— giống nhau, lại thêm tÃnh cách tương đối tương há»—, bởi váºy lúc phối hợp lại ăn ý thần kỳ.
Thổ Nham Lão Quái vừa má»›i kÃch thương má»™t gã cao thá»§ linh hồn giai cá»§a đối phương, nhìn thấy bên phÃa Kim Bất Phôi nguy cÆ¡ trá»ng trá»ng, liá»n lao tá»›i viện trợ, xảo hợp cứu thê tá» cá»§a Kim Bất Phôi má»™t mạng.
Hai lão già tÃnh tình quái dị nà y gặp nhau, láºp tức phối hợp kháng địch, tình thế đột nhiên xoay chuyển, đối phương tuy cÅ©ng là cao thá»§ linh hồn giai, tu vi so vá»›i bá»n há» không yếu hÆ¡n là bao nhiêu, thế nhưng khi phối hợp vá»›i nhau lại hoà n toà n không bằng Thổ Nham Lão Quái và Kim Bất Phôi.
Kim Bất Phôi dưới tình thế Thổ Nham Lão Quái thi triển bách thạch tráºn há»— trợ tấn công thì giống như hổ má»c thêm cánh, Ä‘em gã võ tông phÃa đối phương liên tục bức lui, mắt thấy có thể nhất cỠđánh tan đối thá»§, bá»—ng nhiên má»™t đạo ánh sáng má» má» phóng tá»›i, Kim Bất Phôi Ä‘ang muốn ngạnh kháng, lại nghe phÃa sau có tiếng hét lá»›n:
“Né tránh!â€
Kim Bất Phôi thầm cả kinh,cÅ©ng không suy nghÄ© nhiá»u láºp tức tránh né, thế nhưng trong tình thế Ä‘iện quang há»a thạch lại cháºm mất ná»a nhịp, tuy là tránh được công kÃch chÃnh diện, thế nhưng vẫn bị sượt qua, tinh giáp trên cánh tay nhất thá»i bị phá Ä‘i mất hÆ¡n phân ná»a, Ä‘au đến ná»—i thiếu chút nữa Kim Bất Phôi ngất xỉu tại chá»—. May mà chỉ là ngoại thương, còn chưa ảnh hưởng quá nhiá»u đến sức chiến đấu.
Äối phương lại thêm má»™t ngưá»i, chÃnh là má»™t gã cao thá»§ linh hồn giai háºu kỳ vừa má»›i đánh bại đối thá»§ cá»§a chÃnh mình, trong tay ngưá»i nà y cầm má»™t chiếc gương đồng cá»±c kỳ cổ quái, vừa rồi luồng ánh sáng má» má» là do chiếc gương đồng nà y phát ra.
“Thiên ma kÃnh!â€
Kim Bắt Phôi thất thanh nói, đây chÃnh là má»™t trong những chà bảo ma tông trong thá»i kỳ thượng cổ, thông qua nguyên lá»±c thôi động có thể bắn ra thiên ma cá»±c quang, má»™t loại công kÃch dạng tia sáng quá»· dị hầu như có thể xuyên thấu qua bất cứ loại váºt thể gì.
Sắc mặt Thổ Nham Lão Quái xấu xà không thua gì so vá»›i Kim Bất Phôi, trong lòng hai ngưá»i nhất thá»i trầm xuống.
Ngưá»i cầm trong tay thiên ma kÃnh chÃnh là má»™t gã thư sinh mặt trắng hình dạng có vẻ vô cùng trẻ tuổi, mặc bá»™ đạo bà o mà u trắng, ngưá»i nà y ngoại trừ sắc mặt có hÆ¡i tát nhợt ra thì coi như là anh tuấn, chỉ là ánh mắt vô cùng thâm độc, có ngưá»i nà y tiến lên phÃa trước, hai gã tu luyện giả còn lại rất tá»± giác lui xuống, phiêu phù phÃa sau thư sinh mặt trắng, tôn ti tráºt tá»± có thể nhìn thấy rõ được.
Thư sinh mặt trắng đánh lén chưa thà nh công, vung tay lên tức thì thiên ma kÃnh phân liệt hà nh hÆ¡n mưá»i mặt, hình thà nh má»™t bá»™ tráºn pháp rất đặc biệt.
Thổ Nham Lão Quái vá»™i và ng thôi động bách thạch tráºn, hÆ¡n má»™t trăm khối đá hình dạng không có quy tắc gì nhanh chóng chuyển động, nguyên lá»±c toà n thân cá»§a Kim Bất Phôi đại trướng, tinh giáp trên ngưá»i lại dầy thêm và i phần.
Toa toa toa...
HÆ¡n mưá»i tia sáng từ các mặt kÃch khác nhau bắn thẳng ra.
Bang bang bang phanh... ánh sáng má» cùng vá»›i những hòn đá gặp nhau, những tảng đá sau khi va chạm láºp tức nát bấy, cÆ¡n sóng thứ nhất còn chưa kết thúc thì hÆ¡n mưá»i đạo ánh sáng má» lại phóng tá»›i.
Vừa rồi hÆ¡n mưá»i tảng đá biến mất, Thổ Nham Lão Quái vô cùng Ä‘au sót lo lắng, những tảng đá nà y hắn đã phải tổn hao rất nhiá»u tinh lá»±c má»›i có thể luyện chế được. Uy lá»±c vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng hiện tại chống lại ánh sáng từ thiên ma kÃnh lại yếu Ä‘uối đến như váºy.
Mấy đạo ánh sáng má» công kÃch, chỉ chốc lát hÆ¡n trăm tảng đá còn lại không bao nhiêu, đối phương lại không má»™t chút hoang mang tiếp tục tấn công.
Ngay khi đợt tấn công thứ năm phóng ra, Kim Bất Phôi đột nhiên khởi động, hóa thà nh má»™t đạo quang mang mà u và ng kim lao tá»›i thư sinh mặt trắng, tốc độ cá»±c nhanh, trong nháy mắt đã vượt qua mưá»i trượng, chỉ còn cách chưa đầy ba trượng, Kim Bất Phôi láºp tức thi triển tuyệt kỹ phá kim quyá»n, chỉ cần má»™t quyá»n nà y, nếu như có thể thà nh công đánh trúng, coi như là cao thá»§ địa vương giai cÅ©ng phải bại lui, ngưá»i thuá»™c võ tông nếu như có tu vi cao thì uy lá»±c đòn công kÃch vô cùng khá»§ng khiếp.
Gần, cà ng gần, trong lòng Kim Bất Phôi thầm nôn nóng, cÅ©ng có chút khẩn trương, nhìn thân ảnh cà ng lúc cà ng gần, con ngươi mạnh mẽ mở to, được rồi, chÃnh là cá»± ly nà y.
Trong vòng ba trượng!
Kim Bất Phôi súc thế đã lâu, lúc nà y hoà n toà n bá»™c phát mạnh mẽ tung ra má»™t đòn phá kim quyá»n, nhưng ngay sát na huy quyá»n, Kim Bất Phôi nhìn thấy trên mặt thư sinh mặt trắng hiện lên nụ cưá»i nhạt khinh miệt.
Sau má»™t khắc, Kim Bất Phôi giống như rÆ¡i và o má»™t hồi ác má»™ng, cả Ä‘á»i khó quên.
Tà i sản của TiAnO