Thơ của người sao như thấu lòng ta
Tình cay đắng đã tan vào nước mắt
Ôi cuộc tình một đời ta hoài gặp
Giờ chỉ là mây gió giữa hư không.
Một mình ta lặng lẽ bước bên sông
Thu nhạt nắng và hồn ta quạnh vắng
Người tình xưa giờ nơi đâu phiêu lãng
Có bao giờ chợt nhớ bến sông xưa.
Thơ của người ta đọc những đêm mưa
Mưa hiểu ta cũng giọt dài giọt ngắn
Cơn mưa ơi khi nào mưa tạnh?
Thì chỉ còn mình ta với ta thôi.
Thà cứ một mình, thà mưa cứ đừng rơi
Và mình ta bên dòng sông chờ đợi
Thì lòng ta sẽ không hoài nhức nhối
Khi nghĩ về cuộc tình đã xa xôi.
Nhưng cơn mưa cứ rơi ở bên đời
Cho ta biết thế nào là đơn độc
Cho ta hiểu thế nào là hạnh phúc
Mong một ngày ta sẽ có ở tương lai
(thơ Lê Hải Anh)
Các chủ đề khác cùng chuyên mục này: