 |
|

30-11-2011, 08:44 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 187
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 187
Trên Ä‘á»i được mấy anh hùng chặt tay
Vi Tiểu Bảo đổ Mê xuân tá»u và o miệng A Kha, thấy cô hồ đồ nuốt xuống hết, gã lẩm bẩm :
- Lão gia đã cùng cô là m lá»… bái thiên địa lại không chịu động phòng hoa chúc, mà lần đến là m gái Ä‘iếm ở Lệ Xuân Viện để lão gia là m là ng chÆ¡i chim chuá»™t nhau. Tháºt là hèn hạ.
A Kha vốn là ngưá»i rất xin đẹp. Bây giá» cô say rượu, vẻ kiá»u diá»…m cà ng lồ lá»™ dưới ánh đèn.
Vi Tiểu Bảo rạo rực trong lòng, chẳng còn đầu óc nà o nghĩ tới chuyện ha.
sát Trịnh Khắc Sảng. Gã ôm ngang lưng A Kha chạy và o trong gian phòng lớn bên cạnh Cam lộ sảnh.
Căn phòng nà y dùng để tiếp khách ngá»§ đêm ở Lệ Xuân Viện. Trong phòng có kê má»™t cái giưá»ng lá»›n rá»™ng đến sáu thước. Trên giưá»ng đầy đủ chăn thuê đệm gấm cá»±c kỳ hoa lệ.
Vi Tiểu Bảo khẽ đặt A Kha xuống giưá»ng. Gã trở ra nhà khách sảnh lấy cây đèn nến và o đặt xuống bà n cạnh đầu giưá»ng.
Gã thấy A Kha sắc mặt hồng hà o, bất giác trái tim Ä‘áºp loạn lên. Gã cuối xuống cởi trưá»ng bà o cô cho lá»™ tấm áo lót mình mà u biếc lợt.
Vi Tiểu Bảo thò tay toan cởi khuya áo lót mình thì đột nhiên nghe phÃa sau có tiếng bước chân vang lên. Má»™t ngưá»i hùng hục xông và o.
Vi Tiểu Bảo toan quay đầu nhìn lại thì thấy bÃm tóc bi riết chặt. Trái tai cÅ©ng Ä‘au nhói lên. Gã lại bị Vi Xuân Phương túm được rồi.
Vi Tiểu Bảo khẽ nói:
- Má má ! Buông hà i nhi ra, lẹ lên! Vi Xuân Phương thoá mạ:
- Thằng nhãi con khốn kiếp! Chúng ta tuy nghèo nà n, nhưng không được phá hoại lá» luáºt trong viện. Cả chÃn kỹ viện lá»›n trong thà nh Dương Châu, chẳng có viện nà o có ngưá»i ăn cắp tiá»n cá»§a du khách. Ngươi muốn tốt thì ra ngay! Vi Tiểu Bảo vá»™i đáp:
- Hà i nhi không ăn cắp tiá»n cá»§a ngưá»i ta! Vi Xuân Phương kéo mạnh bÃm tóc và cố sức lôi gã vá» phòng. Miệng bà tiếp tục mắng chá»i:
- Ngươi không lấy cắp tiá»n bạc khách thì cởi y phục cá»§a ngưá»i ta là m chi?
Mấy chục lạng bạc nà y nhất định là tiá»n ngươi ăn cắp. Ta chịu cá»±c là m ăn lấy tiá»n nuôi ngươi khôn lá»›n. Không ngá» ngươi lại trở nên má»™t tên trá»™m cắp.
Bà vừa Ä‘au xót vừa hổ thẹn trong lòng, không ngăn được giá»t ngá»c xụt xùi nhá» ra. Bà lại cầm hai đỉnh bạc quẳng xuống đất ra chiá»u tức giáºn vô cùng.
Vi Tiểu Bảo khôn bá» giải thÃch. Nếu gã nói du khách nà y là gái giả trai và thá»±c tình là vợ cá»§a mình thì là má»™t câu chuyện rất dà i, hai là gã nói thế nà o cÅ©ng chẳng thể là m cho bà tin được. Gã liá»n há»i lại:
- Tại sao hà i nhi lấy cắp tiá»n cá»§a ngưá»i tả Má má hãy coi đây, bên mình hà i nhi có biết bao nhiêu là bạc.
Gã rút ra má»™t táºp ngân phiếu dà y cá»™m, nói tiếp:
- Má má! Hà i nhi đưa cho má cả số tiá»n nà y sợ má chết khiếp nên hà i nhi định đưa dần dần cho má từng Ãt má»™t.
Vi Xuân Phương thấy táºp ngân phiếu đến mấy chục tá» mà tấm nà o cÅ©ng hà ng trăm lạng trở lên. Bà sợ quá dương cặp mắt thao láo ra ngó Vi Tiểu Bảo nói:
- Thằng... thằng giặc con nà y!... Mi... mi không lấy cá»§a hai vị tướng công đó... thì tiá»n đâu mà nhiá»u thế? Mi có Ä‘i đầu thai hà ng chục kiếp là m quân khốn nạn cÅ©ng chẳng bao giỠđược tá»›i số bạc nà y. Mi có Ä‘i trả ngưá»i ta lẹ lên không ?
Bà ngừng lại một chút rồi tiếp:
- Chúng ta là m ăn ở trong viện mà có tà i thì muốn lừa gạt ngưá»i ta lấy hà ng chục vạn cÅ©ng được , nhưng phải do chÃnh ngưá»i ta cam tâm tình nguyện dâng cho mình má»›i nháºn. Còn Ä‘i ăn cắp cá»§a ngưá»i ta thì dù là chỉ má»™t lạng bạc, Nhị Lang Thần cÅ©ng quyết chẳng dung tha, kiếp sau là m ngưá»i tất bị đẩy và o kiếp phong trần như hiện naỵ Tiểu Bảo con Æ¡i! Má má nói thế là vì sá»± lợi Ãch cho ngươi.
Mấy câu sau bà nói bằng giá»ng ôn nhu.
Rồi bà há»i:
- Sáng mai ngưá»i ta thức dáºy thấy mất số tiá»n lá»›n nà y khi nà o chịu bá» qua mà không là m ầm lên? Các công sai ở nha môn mở cuá»™c Ä‘iá»u tra sẽ bắt ngươi Ä‘i đánh Ä‘áºp cho đến nát thịt rữa da, liệu ngươi có chịu nổi chăng ? Tiểu Bảo ngoan ngoãn cá»§a ta Æ¡i! Chúng ta không thể lấy cá»§a ngưá»i ta nhiá»u tiá»n như váºy.
Vi Tiểu Bảo nghĩ bụng:
- Má má yên trà là ta ăn cắp thì ta có nói gì Ä‘i nữa trong lúc nhất thá»i ngưá»i cÅ©ng không hiểu được , không khéo còn là m ầm ỹ đến tai mụ chá»§ và bá»n rùa Ä‘en.
Má»i ngưá»i rối loạn cả lên thì vụ nà y tháºt nát bét! Trong lòng xoay chuyển ý nghÄ©, tìm ra chá»§ ý, gã liá»n đáp:
- ÄÆ°á»£c rồi! ÄÆ°á»£c rồi! Hà i nhi là m theo lá»i má má.
Gã dắt tay mẫu thân ra Cam lá»™ sảnh, nhét táºp ngân phiếu và o trong bá»c Trịnh Khắc Sảng.
Äoạn gã kéo túi áo mình ra vừa vá»— vừa nói:
- Bây giỠhà i nhi không còn một lạng bạc nà o nữa. Má má yên tâm chưa ?
Vi Xuân Phương thở phà o một cái đáp:
- Hay lắm! Hay lắm! Phải là m như váºy má»›i được Vi Tiểu Bảo khép cá»a sảnh đưá»ng lại quay vá» phòng mình.
Bây giá» gã má»›i nhìn thấy mẫu thân mặc cái quần cÅ© thì không nhịn được, báºt lên tiếng cưá»i hÃch hÃch.
Vi Xuân Phương co ngón tay lại cốc và o trán Vi Tiểu Bảo một cái rồi mắng gã:
- Ta trở dáºy không thấy quần đâu liá»n biết là mi bá» Ä‘i là m chuyện xấu xa rồi.
Bà nói tá»›i đây cÅ©ng không nhịn được phải báºt cưá»i.
Vi Tiểu Bảo đột nhiên la lên:
- Trá»i Æ¡i! Äau bụng quá! Sắp Ä‘i tiêu ra quần rồi.
Gã ôm bụng chạy đi.
Vi Xuân Phương lại sợ gã lại ra Cam lá»™ sảnh, nhưng thấy gã chạy vá» phÃa mấy gian nhà gianh ở sau viện, bà má»›i yên lòng lẩm bẩm :
- Ngươi có muốn ra nhà hoa sảnh cùng không qua được mắt lão nương.
Vi Tiểu Bảo chuồn ra cá»a ngách chạy vá» hà nh viện. Tên thân binh gác cổng lại quát há»i:
- Ngươi xông và o đây là m chi?
Vi Tiểu Bảo nói ngay:
- Ta là Khâm sai đại nhân, ngươi không nháºn ra ư ?
Tên thân binh kinh hãi nhìn kỹ lại đúng là Khâm sai đại nhân, vội nói:
- Dạ dạ ! Äại nhân...
Vi Tiểu Bảo không chá» gã nói hết lá»i, rảo vá» phòng gá»i rối rÃt:
- Hảo Song Nhi! Mau mau giúp ta biến thà nh Khâm sai đại nhân.
Gã vừa nói vừa cởi áo ngoà i.
Song Nhi chầu chá»±c gã rá»a mặt, thay áo rồi cưá»i há»i:
- Khâm sai đại nhân trá hình phá»ng đã thám ra được chân tướng chưa ?
Vi Tiểu Bảo nói:
- Dò được rồi. Bây giá» chúng ta Ä‘i bắt ngưá»i. Cô mặc áo thân binh và o và kêu thêm mưá»i tên thân binh nữa theo ta.
Song Nhi há»i:
- Có Ä‘i kêu bá»n Từ lão gia không ?
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm:
- Trịnh Khắc Sảng và A Kha đã mê man bất tỉnh nằm ra đất rồi, mình chỉ việc đến bắt lấy, không phà má»™t chút hÆ¡i sức. Hà tất phải Ä‘em theo nhiá»u ngưá»i. Vả lại bá»n Từ Thiên Xuyên lại ngăn không cho hạ sát thằng lá»i con thối tha há» Trịnh cà ng là m báºn cho mình, chỉ kêu mấy tên thân binh Ä‘i theo là đủ oai phong hăm dá»a má má cùng mụ chá»§ rùa Ä‘en rồi.
Gã tÃnh váºy liá»n đáp:
- Bất tất phải kêu các vị đó.
Song Nhi mặc xong áo thân binh lại há»i:
- Chúng ta kêu Tăng cô nương đi có tiện không ?
Trong đội thân binh chỉ có thị và Tăng Nhu là gái giả trai. Hai thiếu nữ nà y ơ?
vá»›i nhau Ãt ngà y đã thà nh đôi bạn rất thân máºt.
Vi Tiểu Bảo tÃnh thầm:
- Muốn ôm A Kha vỠđây e rằng má»™t mình Song Nhi không là m nổi. Äể hai cô Ä‘i khiêng là phải. Khâm sai đại nhân dÄ© nhiên không thể ra tay, còn bá»n thân binh Ä‘á»u là đà n ông thối tha thì để chúng đụng và o cô vợ thÆ¡m tho cá»§a ta thế nà o được ?
Gã liá»n đáp:
- ÄÆ°á»£c lắm! Cô kêu y cùng Ä‘i cho vui, nhưng đừng gá»i bá»n ngưá»i phái Vương ốc.
Tăng Nhu vẫn mặc y phục thân binh. Chỉ trong giây lát cô đã ứng háºu.
Vi Tiểu Bảo hướng dẫn hai thiếu nữ và mưá»i tên thân binh trở lại Lệ Xuân Viện. Hai tên thân binh vừa gõ cá»a vừa quát tháo:
- Tham tướng đại nhân đã giá lâm, các ngươi mau mở cá»a ra nghênh tiếp.
Bá»n thân binh đã được Vi Tiểu Bảo căn dặn chỉ được nói la tham tướng đến, vì gã cho rằng má»™t tên tham tướng cÅ©ng thừa oai phúc để hăm dá»a mụ chá»§ đến bá»n gia nhân trong kỹ viện.
Äáºp cá»a hồi lâu, cánh cá»a kẹt mở. Má»™t tên gia nô chạy ra hô:
- Có khách đến.
Vi Tiểu Bảo sợ hắn nháºn ra mình, không dám nhìn mặt đối phương.
Một tên thân binh quát lớn:
- Tham tướng lão gia đã giá lâm. Sao không kêu mụ chủ ra nghênh tiếp?
Vi Tiểu Bảo và o tá»›i sảnh đưá»ng, mụ chá»§ ra chà o, nhưng không nhìn Vi Tiểu Bảo. Mụ nói:
- Má»i lão gia và o hoa sảnh dùng trà .
Vi Tiểu Bảo lại nghĩ thầm:
- Mụ không ngó mặt ta cà ng haỵ Có thế má»›i khá»i nháºn ra ta là ai. Ta cùng không cần gặp má má. Ta chỉ truyá»n lệnh cho bá»n thân binh khiêng A Kha cùng Trịnh Khắc Sảng Ä‘i là xong.
Nhưng mụ chá»§ nổi tiếng là ngưá»i tiếp khách khéo léo. Äối vá»›i quan nha mu.
cà ng cung kÃnh lịch sá»±. Bữa nay mụ tá» ra lãnh đạm, nói năng có Ä‘iá»u khác lạ, nên gã hÆ¡i kinh ngạc.
Vi Tiểu Bảo tiến và o Cam lá»™ sảnh thấy tiệc rượu hãy còn bừa bãi chưa thu dá»n. Trịnh Khắc Sảng vẫn nằm ngá»a trên ghế. Gã toan hạ lệnh động thá»§ thì thấy má»™t ngưá»i mặc quần áo sang trá»ng tiến lại nói:
- Vi đại nhân ! Ngà i vẫn mạnh khoẻ ư?
Vi Tiểu Bảo kinh hãi tá»± há»i:
- Sao ngưá»i nà y nháºn ra được ta?
Gã nhìn và o mặt đối phương bất giác giáºt mình kinh hãi, cúi xuống định rút dao trá»§y thá»§ ở ống già y, bá»—ng cảm thấy cánh tay bị siết chặt.
- Biết Ä‘iá»u thì ngồi yên đây đừng có động võ.
Tay trái hắn túm cổ áo Vi Tiểu Bảo xách bổng gã lên rồi liệng xuống ghế.
Vi Tiểu Bảo ngấm ngấm kêu khổ.
Bá»—ng nghe Song Nhi quát lên má»™t tiếng. Thị xông và o cùng ngưá»i nà y động thá»§.
Tăng Nhu định sấn và o giáp công thì chà ng công tá» mặc áo gấm đứng bên liá»n phóng chưởng đánh tá»›i. Gã khai diá»…n cuá»™c chiến vá»›i Tăng Nhu.
Vi Tiểu Bảo chú ý nhìn lại thì gã công tỠđó là gái giả trai, cô tên gá»i A Kỳm sư tá»· cá»§a A Khạ Ngưá»i chiến đấu vá»›i Song Nhi, thân thể vừa cao vừa gầy, tên gá»i Tang Kết, má»™t vị Lạt Ma ở Tây Tạng. Lúc nà y Tang Kết mặc thưá»ng phục, đầu đội mÅ©, Ä‘eo búi tóc giả.
Ngưá»i mặc quần áo sang trá»ng là Vương tá» Cát NhÄ© Äan ở xứ Mông Cổ.
Vi Tiểu Bảo tự trách mình:
- Ta tháºt hồ đồ! Hiển nhiên Trịnh Khắc Sảng đã nói ra miệng có ước hẹn vá»›i bá»n Cát NhÄ© Äan đến đây tụ há»™i mà sao ta lại không đỠphòng? Ta thấy mặt A Kha rồi Ä‘iên đảo thần hồn, quên cả mình ở há» nà o, mẹ kiếp! Äến lão gia há» gì cÅ©ng không thì còn trách ai được nữa?
Vi Tiểu Bảo liếc mắt nhìn thấy Song Nhi không địch nổi Tang Kết, toan đứng dáºy viện trợ thị thì ngưá»i đứng ở phÃa sau đưa hai tay ấn đầu vai gã bắt gã phải ngồi yên trên ghế.
Tiếp theo Song Nhi la lên một tiếng:
- Úi chao! Tang Kết đã điểm trúng huyệt đạo ở sau lưng thị, khiến cho thị té nhà o.
Lúc nà y Tăng Nhu đang chiến đấu ác liệc với A Kỳ.
A Kỳ phóng ra những chiêu thức tinh thâm, nhưng thị nội lực không đủ mãnh liệt, thà nh ra mấy lần đánh trúng Tăng Nhu mà không đả thương cô được.
Tang Kết lại gần, chỉ hai chiêu, hắn đã điểm té Tăng Nhu.
Ngoà i ra, mưá»i tên thân binh cÅ©ng bị Tang Kết thu tháºp, hoặc bị giết, hoặc bị bắt, nằm lăn lóc trong viện ngoà i sảnh đưá»ng.
Tang Kết cưá»i khạch khạch, ngồi xuống ghế há»i:
- Vi đại nhân! Lệnh sư đâu rồi?
Hắn vừa há»i vừa giÆ¡ bà n tay ta trước mặt Vi Tiểu Bảo. Vi Tiểu Bảo thấy mưá»i đầu ngón tay hắn Ä‘á»u cụt mất má»™t Ä‘oạn. Má»—i ngón tay có ba đốt, bây giá» chỉ còn lại má»™t đốt dưới cùng. Ngón tay nà o cÅ©ng ngắn ngá»§n trông mà phát khiếp.
Vi Tiểu Bảo la thầm:
- Ngà y trước hắn láºt kinh sách ra coi, ngón tay dÃnh phải chất độc cá»§a ta gây ra. Bây giá» ta lá»t và o tay hắn. Nếu hắn trả thù thì chặt mưá»i ngón tay là tá» tế lắm rồi, ta e rằng hắn còn chặt cả cái đầu nà y thì tháºt là há»ng bét.
Tang Kết thấy gã sợ hãi đến ngây ngưá»i ra , trong lòng rất lấy là m đắc ý, lại nói tiếp:
- Vi đại nhân! Ngà y trước ta thấy đại nhân chỉ là thằng trẻ nÃt, không ngỠđại nhân lại là quan lá»›n trong triá»u, nên có Ä‘iá»u đắc tá»™i Vi Tiểu Bảo đáp:
- Tại hạ không dám. Ngà y trước tại hạ cũng tưởng các hạ bất quá là một vi.
Lạt ma tầm thưá»ng, ngỠđâu các hạ lại là má»™t đấng anh hùng. Tại hạ rất lấy là m hối háºn đã có Ä‘iá»u mạo phạm.
Tang Kết hắng đặng má»™t tiếng há»i:
- Sao đại nhân lại biết ta là đấng anh hùng?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Cát NhÄ© Äan Ä‘iện hạ đây tẩm chất kịch độc và o kinh sách, định ám hại gia sá»± Nhưng gia sư đã khám phá ra âm mưu cá»§a y, không dám đụng tay và o. Các ha.
nhất định đòi coi bá»™ kinh sách đó. Gia sư không sao được phải đưa ra. Äại Lạt Ma Æ¡i! Sau khi ngón tay cá»§a ngà y trúng độc, ngà i là má»™t đấng anh hùng quyết Ä‘oán ngay được, láºp tức chặt đứt mưá»i ngón tay ngá»™ độc. Tháºt là ghê quá! Khiếp quá! Gã dừng lại má»™t chút rồi nói tiếp:
- Tại hạ nghĩ rằng:
đâm cổ tá»± tá» còn là việc dá»… nhưng tá»± chặt đứt mưá»i đầu ngón tay thì từ xưa đến nay chưa có vị đại anh hùng nà o dám là m• Vi Tiểu Bảo đằng hắng nói tiếp:
- Ngà y trước Quan Vân Trưá»ng nổi tiếng là tay dÅ©ng cảm, cạo xương trị độc mà không nhăn mặt chau mà y. Nhưng lão nhân gia phải để ngưá»i ngoà i cạo xương.
Giả tá»· lão nhân gia tá»± chặt ngón tay mình thì quyết không dám. Như váºy đại Lạt ma so vá»›i Quan Vân Trưá»ng khi xưa còn ghê gá»›m hÆ¡n nhiá»u. Khắp trong thiên hạ từ xưa đến nay chưa thấy có nhân váºt nà o như váºy, há chẳng là má»™t vị đại anh hùng cổ kiem hiếm có ư ?
Tang Kết cÅ©ng biết gã nịnh hót để lão hạ thá»§ có nhẹ đòn cho phần nà o chăng? Lối tâng bốc nà y chẳng khác gì năn nỉ xin thạ Có Ä‘iá»u gã nói như váºy lá»t và o tai Tang Kết , khiến cho hắn cÅ©ng khoan khoái trong lòng.
Ngà y trước Tang Kết hung hăng chặt mưá»i đầu ngón tay má»›i bảo toà n được tÃnh mạng. Tuy hai tay thà nh tà n táºt và là m cho võ công giảm sút rất nhiá»u, nhưng hắn nghÄ© ngay tói lúc nguy hiểm vạn phần, mạng sống chỉ còn treo đầu sợi tóc mà cương nghị quyết tâm chặt đứt ngón tay để khá»i thiệt mạng, hắn vẫn tá»± hà o vá» vu.
nà y.
Tang Kết hướng dẫn mưá»i hai tên sư đệ và o Trung Nguyên để kiếp Ä‘oạt Tứ tháºp nhị chương kinh rồi đưa đến kết quả toà n quân tan nát. Cả mưá»i hai tên sư đệ Ä‘á»u chết hết. ChÃnh lão lại bị tà n phế hai taỵ Như váºy là má»™t thất bại cá»±c kỳ Ä‘au đớn! DÄ© nhiên hắn không dám nhắc nhở vá»›i ngưá»i ngoà i mà trước nay cÅ©ng không ai dám há»i đến vì lẽ gì hắn chặt mưá»i đầu ngón taỵ Nay hắn má»›i được nghe Vi Tiểu Bảo nhắc tá»›i là lần đầu.
Vi Tiểu Bảo lại nói:
- Äại Lạt Ma tá»± chặt ngón tay là chuyện phi thưá»ng ! Äiá»u đáng chú ý hÆ¡n nữa là Lạt Ma cùng vị Vương tá» Mông Cổ đổi thù ra bạn, không nhá»› tá»›i mối háºn ha.
độc mình, cà ng tá» ra má»™t nhân váºt khoan dung độ lượng.
Cát NhÄ© Äan trước nghe Vi Tiểu Bảo nhắc tá»›i chuyện mình hạ độc và o kinh sách đã khó chịu vô cùng. Bây giá» gã cố ý khêu gợi mối căm tức cho Tang Kết, hắn không nhịn được nữa bèn nói:
- Ta hạ độc để là m hại ngón tay của Lạt Ma bao gi� Tên tiểu quỉ kia, ngươi toà n nói chuyện hồ đồ.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Ngà y ấy Ä‘iện hạ độc là định hạ sát sư phụ cá»§a tại hạ, chư không phải có ý gia hại Lạt Ma, nhưng ma đưa lối quỉ Ä‘em đưá»ng khiến cho Lạt Ma tổn thương. Cát đó chẳng có chi là đáng kể, nhưng Ä‘iện hạ Ä‘i đâu cÅ©ng tuyên bố Lạt Ma vì chuyện giá»›i đồ mà chặt hết lần nà y sang lần khác mất cả mưá»i đầu ngón taỵ Như váºy chẳng hoá ra Ä‘iện hạ coi Lạt Ma chỉ là cái bị thịt vô dụng ư ?
Cát NhÄ© Äan tức giáºn gầm lên má»™t tiếng, vung chưởng đánh và o mặt Vi Tiểu Bảo.
Tang Kết giơ tay ra cản lại nói:
- Äiện hạ không nên coi đó là chuyện tháºt, thằng lá»i nà y có ý ly gián chúng ta, để chúng ta tranh chấp nhau. Khi nà o mình mắc mưu gã ?
Cát NhÄ© Äan đáp:
- Äại sư nói đúng lắm. Tên tiểu quỉ nà y chỉ nói láo, tháºt khả ố.
Bỗng nghe thanh âm một cô gái cất lên:
- Muốn cho gã hết nhắm mắt nói mò cũng không khó gì.
Vi Tiểu Bảo nhìn vá» phÃa phát ra thanh âm thì thấy cô thiếu nữ có cặp lông mà y cong vút, khoé miệng như cưá»i mà không phải cưá»i. Thị chÃnh là A Kỳ.
Cát NhÄ© Äan há»i:
- Kỳ muội có biện pháp gì ?
A Kỳ toan đáp thì Vi Tiểu Bảo cướp lá»i:
- Biện pháp cá»§a cô rất vụng vá», chẳng có chi đáng kể. Bất quá cô muốn nói Ä‘em cắt lưỡi tại hạ Ä‘i là cùng.
A Kỳ toan nói thế tháºt, không ngá» Vi Tiểu Bảo đã nói ra rồi và gã còn cho đó là biện pháp vụng vá», khiến cô chưng há»ng, không lặp lại được nữa.
Cát NhÄ© Äan nói:
- Ta nháºn thấy biện pháp đó rất haỵ Hay cắt lưỡi ngươi Ä‘i rồi sẽ tÃnh.
Dứt lá»i hắn rút thanh trưá»ng Ä‘ao đánh soạt má»™t tiếng. Thanh Ä‘ao nà y hình cánh cung, lấp loáng ánh hà o quang. Cát NhÄ© Äan rút dao ra để trên bà n.
Tang Kết cưá»i há»i:
- Vi đại nhân! Bá»n ta biết xa giá đại nhân đến thà nh Dương Châu nên ước hẹn mấy anh em đến đây tương há»™i. Äại nhân chuyên tâm là m khó dá»… Bình Tây Vương, khiến đại sá»± cá»§a lão nhân gia Ä‘á»u bị hư hết. Phò mã muốn trở vá» Vân Nam thăm nhà , cÅ©ng bị đại nhân cản trở đúng không ?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Nguồn tin cá»§a các vị quả nhiên rất linh thông. Nhưng chuyến nà y tại hạ dá»i kinh, Hoà ng thượng đã dặn tại hạ những Ä‘iá»u gì, các vị có biết không ?
Tang Kết nói:
- Vá» Ä‘iểm nà y bá»n ta cần thỉnh giáo đại nhân.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Äại Lạt Ma dạy quá lá»i. Tại hạ không dám lãnh thụ hai chữ •thỉnh giáo•.
Có Ä‘iá»u Hoà ng thượng đã nói những gì, tại hạ xin thuáºt lại:
Nhà Vua nói:
- Vi Tiểu Bảo ! Chuyến nà y ngươi Ä‘i công cán Dương Chau trẫm e Ngô Tam Quế đón đưá»ng hà nh thÃch. May ở chá»— con trai hắn hiện trong tay trẫm cÅ©ng yên tâm được má»™t phần. Nếu ngươi gặp bất trắc trong trưá»ng hợp nà o trẫm cÅ©ng xá» tư?
Ngô ứng Hùng đúng theo trưá»ng hợp ấy. Tá»· như Ngô Tam Quế phái ngưá»i chặt Ä‘i cá»§a ngươi má»™t ngón tay thi gã tiểu tá» Ngô ứng Hùng cÅ©ng không khá»i cụt má»™t ngón taỵ Bằng Ngô Tam Quế phái thá»§ hạ đến giết ngươi thì tức là giết con mình.
Tại hạ liá»n tâu:
- Tâu Hoà ng thượng ! Con ngưá»i khác thì nô tà i là m được , nhưng là m con Ngô Tam Quế thì nô tà i nhất quyết không chịu.
Rồi gã nói tiếp:
- Hoà ng thượng nghe tại hạ nói váºy liá»n nổi lên trà ng cưá»i khanh khách.
Äoạn tại hạ lên đưá»ng Ä‘i Dương Châu.
Tang Kết va Cát NhÄ© Äan đưa mắt nhìn nhau nghÄ© thầm:
- Chuyến nà y Ngô ứng Hùng đi không thoát, dĩ nhiên Ngô Tam Quế trong lòng rất úy kị.
Tang Kết há»i:
- Chuyến nà y ta cùng Vương tỠđiện hạ đến Dương Châu để kiếm đại nhân.
Ban đầu ta tưởng Hoà ng đế phái đến đây má»™t vị Khâm sai, tất nhiên là má»™t nhân váºt đáo để. NgỠđâu hai ta ở đằng xa ngó thấy thì hoá ra ngưá»i quen cÅ©. Cả A Kỳ cô nương đây cÅ©ng nháºn biết đại nhân.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp:
- Bá»n tại hạ đã giao hảo vá»›i nhau lâu lắm rồi.
A Kỳ cầm chiếc đũa trên bà n đâm và o trán hắn há»i:
- Ai thèm giao hảo với ngươi ?
Tang Kết lại cưá»i nói:
- Chúng ta còn ước hẹn vá»›i Trịnh công tỠở Äà i Loan đến đây tương há»™i đê?
bà n cách đối phó vá»›i đại nhân. Không ngỠđại nhân lại tá»± dẫn thân đến. Thế là Cát NhÄ© Äan vương tá» Mông Cổ, Bình Tây Vương ở Vân Nam, Diên Bình Vương Æ¡?
Äà i Loan và Äạt Lai Hoạt Pháºt bên Tây Tạng hồng phúc tà y trá»i.
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Dạ dạ ! Hoà ng thượng đã chất vấn thủ hạ của Vương tỠlà Hãn Thiếp Ma trong ba ngà y, nên ngà i đã biết rồi.
Tang Kết và Cát NhÄ© Äan nghe đến tên Hãn Thiếp Ma Ä‘á»u giáºt mình đứng dáºy há»i:
- Äại nhân bảo sao ?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp:
- Không có chi cả, Hoà ng thượng cùng y nói tiếng Mông Cổ ô lý ô lộ Tại ha.
chẳng hiểu câu nà o. Sau Hoà ng thượng thưởng cho y rất nhiá»u tiá»n bạc và phái y xuống là m việc dưới trướng quan Binh Bá»™ thượng thÆ¡ là Minh Chân đại nhân• Tang Kết va Cát NhÄ© Äan đồng thanh giục :
- Rồi sau sao nữa ?
Vi Tiểu Bảo đáp:
- Ba ngà y sau Hoà ng thượng lại phái tại hạ thôi thúc hắn phải vẽ địa đồ cho lẹ. Äây thuá»™c vá» hà nh quân bà y tráºn, tại hạ chẳng hiểu gì đâu, liá»n tâu:•Tâu Hoà ng thượng ! Mông Cổ và Tây Tạng là hai nÆ¡i khà trá»i rét quá. Nếu Hoà ng thượng phái binh Ä‘i chinh chiến thì xin cho nô tà i được nghỉ ngÆ¡i, đến Dương Châu là đất phồn hoa du ngoạn má»™t phen• Cát NhÄ© Äan há»i:
- Có phải đại nhân bảo Tiểu Hoà ng đế muốn phái binh đi đánh Mông Cô?
cùng Tây Tạng không ?
Vi Tiểu Bảo lắc đầu đáp:
- Cái đó tại hạ không hiểu rõ, mà chỉ nghe Hoà ng thượng nói:"chúng ta cần đối phó với một lão già kia. Nếu Mông Cổ và Tây Tạng giúp đỡ chúng ta, thì chúng ta coi như bạn hữu, để chặt bớt tay chân của lão già đó".
Tang Kết và Cát NhÄ© Äan đưa mắt nhìn nhau. Hai ngưá»i yên tâm được má»™t chút Ä‘á»u ngồi xuống cả.
Cát NhÄ© Äan há»i vá» tình hình Hãn Thiếp Ma thì Vi Tiểu Bảo trả lá»i hình mạo cùng cá» chỉ không sai chút nà o cả.
Cả hai ngưá»i Ä‘á»u lo âu nghÄ© thầm:
- Hãn Thiếp Ma đã đầu hà ng nhà Thanh thì những âm mưu của mình không dấu được Hoà ng đế. Nếu nhà Vua hạ thủ trước thì là m thế nà o ?
Vi Tiểu Bảo cÅ©ng xoay chuyển trong đầu óc há»i:
- Vụ nà y biết tÃnh thế nà o đây ?
|

30-11-2011, 08:44 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 188
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 188
Bịa chuyện hoang đưá»ng mong thoát chết
Vi Tiểu Bảo thấy Song Nhi cùng Tăng Nhu Ä‘á»u bị Ä‘iểm huyệt nằm lăn ká»nh dưới đất. Còn mưá»i tên thân binh thì quá ná»a đã chết nhăn răng. Lần nà y gã lén đến Lệ Xuân Viện chỉ sợ ngưá»i ta phát giác ra thân thế bà máºt cá»§a mình, nên gã không cho bá»n Từ Thiên Xuyên, Trương DÅ©ng, Triệu Tá» Hiá»n hay biết. Gã coi chừng mình bị băm nát ra tương hay hỠđốt llà m thịt quay cÅ©ng chẳng ma nà o đến giải cứu.
Trong lúc bà ng hoà ng lo sợ chẳng tìm ra được mưu kế gì, gã đà nh nói huyên thuyên còn hÆ¡n là ngồi đợi chết. Hết nịnh Tang Kết, gã quay sang nịnh hót Cát NhÄ© Äan. Gã nói :
Hoà ng thượng nghe nói Cát NhÄ© Äan Vương tá» xứ Mông Cổ bản lãnh cao cưá»ng, anh hùng vô địch rất lấy là m bá»™i phục.
Cát NhÄ© Äan cưá»i há»i :
- Hoà ng đế cũng luyện võ ư ? Tại sao y biết võ công của ta ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Dĩ nhiên Hoà ng thượng đã luyện võ mà còn là hạng khá nữa. Ngà y trước điện hạ thi triển thân thủ ở chùa Thiếu Lâm đã đánh bại phương trượng chùa nà y.
Các vị thá»§ tá»a Äạt Ma đưá»ng , La Hán đưá»ng , Bát Nhã đưá»ng cong Ä‘uôi trốn chạy. Tiểu đệ Ä‘em vụ đó thuáºt kỹ lại cho Hoà ng thượng nghe.
Sá»± thá»±c hôm ấy Cát NhÄ© Äan ở chùa Thiếu Lâm đã phải lẩn tránh bá» Ä‘i. Bây giá» hắn thấy Vi Tiểu Bảo tâng bốc mình ở trước mặt Tang Kết cÅ©ng lấy là m hãnh diện, không khá»i lá»™ vẻ đắc ý.
Vi Tiểu Bảo lại nói :
- Phương trượng chùa Thiếu Lâm là Hối Thông đại sư bản lãnh đáng kể và o hạng nhất hạng nhì trong võ lâm. Thế mà vương tá» Ä‘iện hạ chỉ phất tay áo má»™t cái khiến y đứng không vững phải ngồi phệt may mà đÃt y đáp trúng và o bồ Ä‘oà n.
Nếu không chắc phải gẫy hết xương hông...
Thá»±c ra hôm ấy Cát NhÄ© Äan bị Hối Thông đại sư phất tay áo hất hắn ngã ngồi xuống ghế không đứng lên được nữa. Nhưng Vi Tiểu Bảo đã nói ngược lại.
Gã nói rồi lẩm bẩm :
- Hối Thông sư huynh đối đãi vá»›i ta rất tá» tế. Ta là sư đệ y đáng lẽ không được bêu xấu y, nhất là không nên bịa chuyện nói láo. Nhưng bữa nà y ta gặp phải tai nạn trà o máu, xem chừng sắp viên tịch đến nÆ¡i. Trước khi qua Tây Thiên, ta đà nh nói theo thuyết nhà Pháºt :" Không tức là sắc, sắc tức là không. Sư huynh thắng tức là bại mà kẻ bại tức là thắng. " Ngoà i miệng gã nói huyên thuyên, nhưng trong đầu óc không ngá»›t nghÄ© vÆ¡ nghÄ© vẫn. Cặp mắt gã láo liêng nhìn ngang nhìn ngá»a, chợt ngó tá»›i A Kỳ. Nét mặt cô ả nà y tá»±a như cưá»i mà không phải cưá»i. Thị Ä‘ang dương to cặp mắt nhìn chằm chặp và o mặt Cát NhÄ© Äan, llá»™ ra đầy vẻ tình tứ.
Vi Tiểu Bảo động tâm nghĩ thầm :
- Con nhãi khả ố kia chắc đang mơ mộng muốn là m Vương Phi nương nương ơ?
xứ Mông Cổ.
Gã liá»n tán :
Hoà ng thượng còn nói :
- Cát NhÄ© Äan Vương tá» võ công đã cao cưá»ng, tướng mạo lại thanh tú. Nếu y muốn lấy Vương phi cÅ©ng nên kiếm má»™t vị cô nương nhá» tuổi dong nhan xinh đẹp và võ công phải cao cưá»ng má»›i xứng đáng...
Gã nói tá»›i đây liếc mắt ngó trá»™m A Kỳ, quả nhiên thấy mặt thị đỠlên, ra chiá»u chăm chú lắng tai nghe.
Gã liá»n nói tiếp :
- Trần Viên Viên tuy nổi tiếng là đệ nhất mỹ nhân trong thiên hạ nhưng hiện nay đã nhiá»u tuổi rồi thì Cát NhÄ© Äan hà tất phải cứ lấy y má»›i được ?
A Kỳ không nhịn được lên tiếng :
- Ai bảo Cát NhÄ© Äan Ä‘iện hạ đòi lấy Trần Viên Viên ? Ngươi lại nhắm mắt nói mò rồi.
Cát NhÄ© Äan cÅ©ng lắc đầu nói :
- Là m gì có chuyện đó ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Phải rồi ! Tại hạ cũng tâu Hoà ng thượng :
" Khải bẩm Hoà ng thượng ! Nô tà i chÃnh mắt được ngó thấy Cát NhÄ© Äan Vương tá» Ä‘iện hạ giao hảo vá»›i má»™t thiếu nữ kêu bằng A Kỳ cô nương...
A Kỳ chũm môi lại đánh " chụt " một tiếng nhưng mặt thị lộ vẻ rất vui mừng.
Cát NhÄ© Äan cÅ©ng nhìn thị cưá»i hì hì.
Vi Tiểu Bảo nói tiếp :
-... A Kỳ cô nương võ công đáng kể là và o thứ ba trong thiên hạ, tức chi?
kém Tang Kết Äại Lạt Ma cùng Cát NhÄ© Äang vương tá» Ä‘iện hạ má»™t chút mà thôi...
Tang Kết nghe gã nói đã chán tai, nhưng thấy gã đưa võ công mình lên hà ng thứ nhất trong thiên hạ trước mặt Hoà ng đế cÅ©ng khoan khoái trong lòng, mặc dầu hắn biết rõ llá»i nói cá»§a tên tiểu quỉ nà y mưá»i phần không tin được cả mưá»i. Hắn chỉ kịt mÅ©i má»™t tiếng, tỠý không tin, chứ không lên tiếng bà i bác.
Vi Tiểu Bảo kể tiếp :
Hoà ng thượng há»i tại hạ :
- Ngươi lại nói nhăng nói cà n. Dù vị tiểu cô nương đó võ công cao thâm đến đâu cũng chẳng thể nà o hơn được sư phụ của cộ Sao ngươi dám bảo cô nà y đứng và o hà ng thứ ba trong thiên hạ ?
Tại hạ liá»n tâu :
- Hoà ng thượng còn có Ä‘iá»u chưa rõ. Số là sư phụ tiểu cô nương đó là má»™t ni cô mặc áo trắng. Võ công vị sư thái nà y rất cao cưá»ng, đáng kể và o hà ng thứ ba trong thiên hạ. Nhưng bà ta đã má»™t phen tá»· võ vá»›i Tang Kết đại Lạt Ma và bi.
lão nhân gia đánh trúng má»™t chưởng, bà không chống nổi, bao nhiêu ná»™i lá»±c toà n thân Ä‘á»u bị tiêu tan. Vì thế danh hiệu " Thiên hạ đệ tam nhân " bị nữ đồ đệ cá»§a vị sư thái đó dà nh dá»±t mất.
Tang Kết liếc nhìn A Kỳ bụng bảo dạ :
- Té ra con nhá» nà y là nữ đồ đệ cá»§a Bạch Y tiểu ni cô mà trước nay ta không nghe ai nói tá»›i, đến bây giá» ta má»›i biết. E rằng trong vụ nà y có Ä‘iá»u chi ngoắt ngoéo.
A Kỳ nghe Vi Tiểu Bảo nói huỵch tẹt lai lịch sư phụ cá»§a mình ra trong lòng rất đổi kinh nghi, tá»± há»i :
- Sao gã lại biết rõ sư phụ ta ?
Tang Kết tuy chưa động thá»§ vá»›i Cá»u Nạn, song mưá»i hai tên sư đệ cá»§a hắn bi.
chết vá» tay thầy trò Vi Tiểu Bảo là má»™t Ä‘iá»u sỉ nhục nhất trong Ä‘á»i hắn. Bây giá» hắn nghe Vi Tiểu Bảo tuyên bố là ná»™i công cá»§a Cá»u Nạn bị phát chưởng cá»§a hắn là m cho tiêu tan thì tháºt là má»™t Ä‘iá»u hãnh diện cho hắn vô cùng.
Tang Kết cùng Cát NhÄ© Äan lúc trước chỉ lo Vi Tiểu Bảo tiết lá»™ những cái xấu xa cá»§a mình, nên muống giết gã cho lẹ để bịt miệng. Không ngá» Vi Tiểu Bảo lại đưa những phen bại nhục nói thà nh những tráºn đại thắng rất vinh quang, nên không vá»™i giết gã nữa.
Vi Tiểu Bảo thấy nét mặt hai địch nhân đã có phần hoà hoãn, gã cũng yên tâm được một chút.
A Kỳ cất tiếng há»i :
- Câu chuyện Trần Viên Viên là m sao ? Ngươi hãy nói lại cho các vị nghe.
Ngưá»i thiếu nữ lúc ban đầu có tình luyến ái, trong lòng không khá»i pháºp phồng, hoạn đắc hoạn thất, mà ngưá»i đẹp nhất trong thiên hạ kia thị đã nghe danh từ lâu. Thị không hiểu tại sao Vi Tiểu Bảo lại kéo tình lang cá»§a mình dÃnh lÃu đến ngưá»i đó, nên thị muốn há»i cho vỡ lẽ ngõ hầu trút bá» mối lo âu canh cánh bên lòng.
Vi Tiểu Bảo nhân cÆ¡ há»™i nà y, có ý đưa nước đưá»ng cho thị, liá»n mỉm cưá»i đáp :
- Câu chuyện Trần Viên Viên ư ? Tại hạ khi đến Côn Minh đã được chÃnh mắt mình trông thấy. Chẳng dấu gì cô nương là bà ta lá»›n tuổi hÆ¡n tại hạ nhiá»u. nhưng sáu chữ " Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân " quả nhiên danh bất hư truyá»n. Tại hạ vừa ngó thấy bà ta, láºp tức linh hồn thoát khá»i hình hà i, chân tay lạnh ngắt, toà n thân run bần báºt không hiểu mình Ä‘ang tỉnh táo hay mÆ¡ ngá»§, lòng tá»± há»i lòng :
" Sao trong Ä‘á»i lại có ngưá»i đẹp đến thế được... ? " Gã ngừng lại má»™t chút rồi tiếp :
- A Kỳ cô nương ! Sư muá»™i cá»§a cô đáng kể và o ngưá»i đẹp hiếm có mà so vá»›i Trần Viên Viên vẫn chưa bén gót.
DÄ© nhiên A Kỳ đã biết A Kha dong mạo phi thưá»ng, đẹp hÆ¡n thị nhiá»u. Thi.
còn hiểu Vi Tiểu Bảo vì A Kha mà điên đảo thần hồn. Thị cà ng hồi há»™p lo rằng những lá»i gã nói không phải chuyện giả dối. Nhưng ngoà i mặt thị vẫn ra chiá»u không phục nói :
- Ngươi là con quá»· hiếu sắc, há»… thấy ngưá»i kha khá má»™t chút đã tưởng đẹp nhất Ä‘á»i. Trần Viên Viên năm nay Ãt ra cÅ©ng bốn chục tuổi, dù trước bà có đẹp đến đâu thì ngà y nay cÅ©ng chẳng còn xuân sắc gì đáng kể nữa.
Vi Tiểu Bảo lắc đầu quà y quạy đáp :
- Không đúng ! Không đúng ! Tại hạ nhất định không đồng quan Ä‘iểm vá»›i cô nương vá» vụ nà y. Tá»· như A Kỳ cô nương hiện nay bất quá chỉ mưá»i tám, mưá»i chÃn tuổi, dÄ© nhiên cô nương Ä‘ang đẹp lắm. Ngưá»i đẹp như cô thì sau đây ba chục năm vẫn không kém bá» diá»…m lệ. Cô mà không tin thì tại hạ dám đánh cuá»™c :
Nếu qua?
ba mươi năm sau tướng mạo cô không còn xinh đẹp, tại hạ xin dâng thủ cấp.
A Kỳ không nhịn được, trong lòng cao hứng lá»™ ra ngoà i mặt, thị báºt lên tiếng cưá»i hÃch hÃch.
Äã là đà n bà con gái thì khi nghe ngưá»i ta ca tụng nhan sắc cá»§a mình chẳng ai không hả dạ, nhất là khi có ngưá»i ca tụng sắc đẹp cá»§a mình trước mặt tình lang.
Huống chi A Kỳ đã có phần tự tin vỠnhan sắc của mình, chắc ba mươi năm sau cũng chưa đến nỗi khó coi.
Vi Tiểu Bảo chỉ mong thị ưng thuáºn vụ đánh cuá»™c nà y. Do đó gã hy vá»ng Cát NhÄ© Äan muốn chiá»u lòng ý trung nhân không giết mình nữa, để sống thêm ba mươi năm cÅ©ng chưa biết chừng, vì mình có sống má»›i kết liá»…u ai được cuá»™c ai thua cuá»™c.
Không ngỠTang Kết hắng dặng một tiếng, lạnh lùng đáp :
- Có Ä‘iá»u đáng tiếc là ngươi không còn sống được hết đêm naỵ DÄ© nhiên phương dung cá»§a A Kỳ cô nương sau đây ba chục năm, ngươi không còn diá»…m phúc được ngó thấy.
Vi Tiểu Bảo cưá»i hì hì nói :
- Cái đó cÅ©ng không sao. Tại hạ chỉ mong Äại Lạt Ma cùng Vương tá» Ä‘iện ha.
ghi nhá»› lấy lá»i nói tại hạ để ba mươi năm sau biết rằng Ä‘iá»u tiên kiến cá»§a Vi Tiểu Bảo quả nhiên không lầm là đủ.
Tang Kết, Cát NhÄ© Äan, A Kỳ, cả ba ngưá»i không nhịn được Ä‘á»u nổi lên trà ng cưá»i khanh khách.
Vi Tiểu Bảo lại nói :
- Tại hạ đến Côn Minh là việc má»›i diá»…n ra Ãt tháng trước đây. Tại hạ đưa Kiến Ninh Công Chúa đến hoà n hôn vá»›i con trai Ngô Tam Quế. Vụ nà y ba vị Ä‘á»iu biết cả rồi chứ... ?
Gã dừng lại một chút rồi tiếp :
- Äây nguyên là má»™t đại há»· sá»±, thế mà vừa và o thanh Côn Minh đã thấy trên đưá»ng phố nà o cÅ©ng có ngưá»i kêu khóc thảm thiết. Cứ mấy căn nhà lại đặt má»™t cô?
quan tà i. Những đà n bà con nÃt mặc hiếu phục sô gai, gà o khóc đến thiên sầu địa thảm...
Các NhÄ© Äan lấy là m kỳ há»i xen và o :
- Tại sao lại có chuyện lạ như váºy ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- ChÃnh tại hạ cÅ©ng lấy là m kỳ dị, má»›i há»i mấy vị quan ở Vân Nam, nhưng không ai chịu nói...
Gã cố ý dừng lại để má»i ngưá»i nóng lòng rồi má»›i kế tiếp :
- Sau tại hạ má»›i biết là sáng sá»›m hôm ấy, Trần Viên Viên nghe tin xa giá Công chúa tá»›i nÆ¡i, chÃnh bà ra khá»i Vương cung, thân hà nh Ä‘i nghênh tiếp. Bà vừa ở trong kiệu bước ra mưá»i mấy vạn đà n ông thà nh Côn Minh như ngưá»i phát Ä‘iên à o à o chạy đến xem mặt bà . Há» Ä‘á»u nói là tiên nữ thượng giá»›i giáng phà m trần.
Há» chen chúc nhau, xô đẩy nhau, dầy xéo lên nhau là m chết mấy ngà n mạng ngưá»i. Ban đầu võ quan và binh sÄ© dưới trướng Bình Tây Vương còn cố đà n áp đê?
giữ tráºt tá»±, nhưng sau há» thấy Trần Viên Viên bất giác buông khà giá»›i thõng xuống.
Ngưá»i nà o cÅ©ng há hốc miệng ra, nước miếng chảy ròng ròng, nhướng mắt trân trân ngó Trần Viên Viên như kẻ mất hồn.
Tang Kết, Cát NhÄ© Äan và A Kỳ nghe Vi Tiểu Bảo bịa chuyện hoang đưá»ng, miệng nói thiên hô bách sát, không khá»i nhìn nhau nghÄ© bụng :
Nhất định thằng lá»i nà y bá» thêm mắm muối và o câu chuyện cho có vẻ Ä‘áºm đà . Nhưng e rằng Trần Viên Viên quả nhiên mỹ mạo phi thưá»ng ai cÅ©ng muốn ngó thấy má»™t lần cho trải sá»± Ä‘á»i.
Vi Tiểu Bảo thấy ba ngưá»i đã có chút tin tưởng, liá»n há»i :
- Vương tá» Ä‘iện hạ ! Dưới trướng Bình Tây Vương có viên tổng binh tên gá»i là Mã Bảo. Äiện hạ đã nghe thấy tên nà y bao giá» chưa ?
Cát NhÄ© Äan và A Kỳ Ä‘á»u gáºt đầu.
- Hai ngưá»i nà y cùng Mã Bảo đã đến chùa Thiếu Lam, là m gì không quen biết nhau ?
Cát NhÄ© Äan đáp :
- Ngà y ở trên chùa Thiếu Lâm ngươi cũng gặp hắn rồi.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Có hắn ư ? Thế mà tại hạ quên mất. Và ngà y ấy tại hạ để hết tinh thần và o vụ Vương tá» thi triển thần công đánh ngã vị cao tăng chùa Thiếu Lâm không rảnh để ngó những ngưá»i đứng bên. Nếu còn được giây lát nà o đầu óc thư thái lại ngó trá»™m hoa dung nguyệt mạo cá»§a A Kỳ cô nương mấy lần.
A Kỳ mÃm mối tắc lưỡi, nhưng thá»±c ra trong lòng thị rất khoan khoái.
Cát NhÄ© Äan há»i :
- Mã tổng binh là m sao ?
Vi Tiểu Bảo thở dà i đáp :
- Mã tổng binh cÅ©ng có chuyện tầy đình. Y vâng tướng lệnh cá»§a Bình Tây Vương , llãnh trá»ng trách bảo vệ Trần Viên Viên. NgỠđâu y ngó thấy Trần Viên Viên mấy lần đâm ra mê mẩn tâm thần, bất giác sá» và o tay vừa trắng vừa nhá» cá»§a ngưá»i đẹp. Sau Bình Tây Vương biết chuyện nà y liá»n ná»c y ra đánh bốn chục côn...
Gã ngừng lại một chút rồi kể tiếp :
- Mã tổng binh nói lén vá»›i ngưá»i ta :
Mình sỠvà o tay trái Trần Viên Viên đã yên trà llà phải mất đầu. Nếu biết sớm chỉ phải đòn bốn chục côn, thì lúc ấy sỠvà o tay phải nà ng một lần nữa. Dù bị đánh tám chục côn chưa chắc đã chết được.
" Gã liếc mắt nhìn trá»™m ba ngưá»i rồi kể tiếp :
- Bình Tây Vương dưới trướng có cả thẩy mưá»i vị đại tổng binh. ChÃn vị kia nghe Mã tổng binh nói váºy Ä‘á»u khen phải. Câu chuyện nà y cÅ©ng đến tai Bình Tây Vương. Lão liá»n hạ tướng lệnh :
" Từ nay trở Ä‘i còn ai sá» và o tay cá»§a Trần Viên Viên Ä‘á»u phải chặt cả hai taỵ " Con rể Bình Tây Vương tên gá»i Hạ Quốc Tương là má»™t trong mưá»i vị đại tổng binh liá»n kêu thợ là m sẳn hai cái tay giả bằng gá»—.
Hắn nói là lỡ có khi ngó thấy bà nhạc mẫu đẹp như thiên tiên, vạn nhất hắn không nhẫn nại được sỠvà o tay bà rồi phải thụ hình, chi bằng là m s½n trước hai tay gia?
để đến lúc lâm thá»i khá»i bối rối không là m kịp. Cái đó kêu bằng mình phòng xa để khá»i lo.
Cát NhÄ© Äan nghe gã nói không khá»i ngÆ¡ ngẩn xuất thần, miệng há hốc ra.
Tang Kết lắc đầu quà y quạy nói :
- Hoang đưá»ng ! Tháºt là hoang đưá»ng ! Không hiểu hắn nói mưá»i tên đại tổng binh cá»§a Ngô Tam Quế hoang đưá»ng, hay là Vi Tiểu Bảo nói chuyện hoang đưá»ng.
A Kỳ há»i :
- Ngươi đã thấy mặt Trần Viên Viên mà sao không sỠtay mụ ?
Tiểu Bảo đáp :
- DÄ© nhiên cái đó có phải có duyên cá»›. Số là trước khi tại hạ Ä‘i tham kiên Trần Viên Viên, Ngô ứng Hùng đã đến ra mắt tại hạ để tạ Æ n vê việc đưa Công chúa đưá»ng xa muôn dặm đến Vân Nam hoà n hôn vá»›i ỵ Y móc trong bá»c lấy ra má»™t váºt ánh và ng rá»±c rỡ nạm đầy phỉ thúy, mỹ ngá»c, hồng bảo thạch. Váºt đó là má»™t cái khóa tay bằng và ng.
A Kỳ há»i :
- Cái khóa tay là m gì mà trân quà thế ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Cô nương há»i đúng lắm ! Lúc đó tại hạ cÅ©ng lấy là m kỳ, há»i Ngô ứng Hùng :
" Phò mã đùa gì váºy ? Sao lại tặng tại hạ bằng món lá»… váºt nà y ? Bá»—ng nghe đánh " cách " má»™t tiếng. Y đã khóa hai tay tại hạ rồi.
Ba ngưá»i ngÆ¡ ngác nhìn Vi Tiểu Bảo.
Gã cháºm rãi kể tiếp :
- Tại hạ giáºt mình kinh hải la lên :
" Phò mã ơi ! Sao Phò mã lại bắt tại hạ ?
Tại hạ đã phạm tội gì ? Ngô ứng Hùng nghiêm nghị đáp :
" Thưa Khâm sai đại nhân ?
Xin đại nhân đừng hiểu lầm. Sở dÄ© tiểu đệ là m như váºy là vì lòng tốt đối vá»›i đại nhân. Bây giỠđại nhân đến ra mắt Trần di nương cá»§a tiểu đệ, nhất định phải khóa tay lại. Nếu không thì lúc đại nhân ngó thấy di nương, cầm lòng không được, tức đưa tay sá» soạng. Äại nhân chỉ sá» tay ngưá»i má»™t lần thì phụ vương cá»§a tiểu đệ nê?
mặt Khâm sai đại nhân, có thể chưa hà nh động gì. Nhưng e rằng Khâm sai đại nhân sỠmột cái rồi không chịu thôi đi, lại sỠđến lần thứ hai, thứ ba, thứ tư... Khi ấy phụ vương không chịu nhịn được sẽ phạm tội hạ sát Khâm sai đại thần ". Tại ha.
nghe nói sợ quá giáºt nẩy ngưá»i lên, đà nh Ä‘eo khóa tay đến yết kiến Trần Viên Viên.
A Kỳ cà ng nghe nói cà ng tức cưá»i, thị nói ngay :
- Câu nà y ta nhất quyết không tin.
Vi Tiểu Bảo thản nhiên đáp :
- Lần sau cô nương đến Bắc Kinh bảo Ngô ứng Hùng lấy cái khóa và ng đó cho coi, cô không tin thì cÅ©ng phải tin. Cái khóa đó y bảo phải mang theo luôn luôn bên mình đỠphòng khi gặp Trần Viên Viên là láºp tức Ä‘eo và o. Chỉ cháºm má»™t chút tất xẩy ra tai vạ khôn llưá»ng.
Tang Kết hắng dặng má»™t tiếng rồi há»i :
- Trần Viên Viên là thứ mẫu của Ngô ứng Hùng, chẳng lẽ gã cỠđộng vô lễ với mụ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Dĩ nhiên y không dám có cỠđộng vô luân nên mới phải dắt khóa và ng trong mình.
A Kỳ há»i :
- Y đến Bắc Kinh, Trần Viên Viên có ở đó đâu ? Việc gì y phải đem khóa đi theo ?
Vi Tiểu Bảo chưng há»ng nghÄ© thầm :
- Thôi chết cha rồi ! Không khéo phen nà y mình bị lộ tẩy.
Những gã xoay chuyển ý nghÄ© rất mau, đáp liá»n :
- Nguyên Ngô ứng Hùng định đến Bắc Kinh rồi trở vá» Côn Minh ngay láºp tức.
Y lai kÃnh chỉ là chuyện bất đắc dÄ©, chứ không tÃnh chuyện lâu dà i...
Tang Kết trợn mắt lên ngắt lá»i :
- Thế là ngươi lấy Æ¡n là m thù. Ngưá»i ta cho mượn khóa là rất thân tình. Ngô ứng Hùng muốn trốn vá» Vân Nam, lại bị ngươi cản trở...
Vi Tiểu Bảo lắc đầu quà y quạy há»i :
- Ngô ứng Hùng có Æ¡n gì vá»›i tại hạ ? Trái lại giữa hắn và tại hạ có mối thù chẳng đội trá»i chung.
Tang Kết lấy là m kỳ há»i :
- Gã đắc tội với ngươi ở chỗ nà o ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Thế mà còn chưa đắc tá»™i ư ? Y cho mượn khóa so vá»›i chuyện hạ sát " lão gia " còn cay độc hÆ¡n. Giả tá»· khi ấy tại hạ không bị xiá»ng khóa thì tại hạ đã có cÆ¡ há»™i sá» cả đến bá»™ mặt thiên tiên cá»§a Trần Viên Viên rồi. Hỡi Æ¡i ! Vương tá» Ä‘iện hạ ! Äại Lạt Ma ! Tại hạ chỉ cầu được sá» và o mặt Trần Viên Viên má»™t cái dù có phải chết cÅ©ng cam lòng. Bất quá Ngô Tam Quế chặt hai tai cá»§a tại hạ Ä‘i thì đã ăn thua gì ? Dù lão có chặt cả hai đùi để là m món Tuyên oai há»a thoái ở Vân Nam, tại hạ cÅ©ng không cần.
Cả ba ngưá»i nghe Ä‘á»u ngÆ¡ ngác, dưá»ng như há» Ä‘ang nghÄ© vá» tấm dung nhan tuyệt thế cá»§a Trần Viên Viên. Há» nghe gã nói mà ngây ngưá»i ra chứ không cưá»i đùa.
Vi Tiểu Bảo hạ thấp giá»ng xuống lá»™ vẻ thần bà khôn lưá»ng, khẽ nói :
- Có chuyện bà máºt tầy đình, ba vị nghe rồi xin đừng tiết lá»™. Äáng lý tại ha.
không nên nói, nhưng Ãt khi gặp được ba vị đà m luáºn tương đắc, chẳng khác gì bạn tri ká»· lâu năm, có nói ra cÅ©ng chẳng ngại ngùng gì.
Tang Kết và Cát NhÄ© Äan đồng thanh há»i :
- Việc gì cÆ¡ máºt ?
Vi Tiểu Bảo khẽ đáp :
- Hoà ng đế Ä‘iá»u binh khiển tướng sắp đánh Ngô Tam Quế.
Bá»n Tang Kết ba ngưá»i trông nhau mỉm cưá»i, nghÄ© bụng :
- Cái đó có chi là cÆ¡ máºt ? Hoà ng đế chẳng đánh Ngô Tam Quế thì Ngô Tam Quế cÅ©ng dấy binh đánh Hoà ng đế.
Vi Tiểu Bảo hiểu ý đối phương liá»n há»i :
- Các vị có biết tại sao Hoà ng thương muốn cất quân xuống Vân Nam ? Cái đó mới llà khó đoán.
A Kỳ há»i :
- Chẳng lẽ cũng vì Trần Viên Viên ?
Vi Tiểu Bảo Ä‘áºp tay xuống bà n ra chiá»u kinh dị lạ thưá»ng há»i lại :
- Ô hay ! Sao cô nương cũng biết được vụ bà mất nà y ?
A Kỳ đáp :
- Ta chỉ đoán thế thôi.
Vi Tiểu Bảo tỠvẻ khâm phục nói :
- Cô nương quả là nữ Gia Cát, liệu việc như thần. Cô nương cũng nghĩ đến Hoà ng thượng đã là m Hoà ng đế thì còn thiếu gì nữa ? Có chăng chỉ thiếu một vị " Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân "...
Gã dừng lại một chút rồi tiếp :
- Chuyến trước vì lẻ gì Hoà ng thượng lại phái má»™t thằng nhá» là tại hạ đến Vân Nam ? Sao Hoà ng thượng không phái má»™t vị đại thần đức cao vá»ng trá»ng, dầy công lao khổ ? Mục Ä‘Ãch cá»§a Hoà ng thượng là cho tại hạ Ä‘i coi ngưá»i đà n bà kia có đẹp như ngưá»i ta đồn đại, đồng thá»i thám thÃnh miệng lưỡi Ngô Tam Quế có chịu Ä‘em Trần Viên Viên tiến cống và o Hoà ng cung hay không ? Trá»i Æ¡i ! Tại ha.
vừa nhắc tá»›i má»™t câu, Ngô Tam Quế đã nổi lôi đình Ä‘áºp bà n quát mắng :
" Ngươi đưa má»™t nà ng Công chúa đến mà định đổi lấy Pháºt Quan ¢m cá»§a ta chăng ? Nà y nà y ! Ta nói cho ngươi hay :
Dù ngươi có Ä‘em cả má»™t trăm nà ng công chúa đến , ta cÅ©ng không đổi đâu." Tang Kết và Cát NhÄ© Äan đưa mắt nhìn nhau. Cả hai cùng cảm thấy mình đã mắc lừa Ngô Tam Quế, không khá»i nghÄ© thầm :
- Té ra chỉ là chuyện dây dưa đến mỹ sắc. Ngà y trước Ngô Tam Quế đã vì tấm hồng nhan mà lông tóc dựng đứng cả lên. Hắn mê Trần Viên Viên dám bán ca?
giang sÆ¡n ba trăm năm cá»§a nhà Äại Minh. Việc đó thiên hạ Ä‘á»u biết hết. Tiểu Hoà ng đế nhá» tuổi, quen thói phong lưu, vụ nà y cÅ©ng không ra ngoà i tình lý.
Vi Tiểu Bảo la thầm :
- Tiểu Huyá»n Tá» Æ¡i ! Ngà i là má»™t ông Vua " Äiểu , Sâng , Dá»§y , Thang " quyết chẳng thèm gì mụ vợ cá»§a lão con rùa kia. Nhưng nay Tiểu Quế Tá» tai nạn lâm đầu, phải nói xấu ngà i mấy câu. Xin ngà y đừng cho là sá»± tháºt.
Gã thấy Tang Kết và Cát NhÄ© Äan vẻ mặt nghiêm trá»ng, liá»n nói tiếp :
- Tại hạ thấy Ngô Tam Quế nổi giáºn, không dám nói gì nữa. Khi tại hạ Ä‘i Vân Nam tuy có Ä‘em theo mấy nghìn binh mã, nhưng địch sao lại vá»›i bá»n thá»§ hạ cá»§a Ngô Tam Quế đông như kiến cá» ? Tại hạ đà nh ngáºm miệng ăn tiá»n là hay hÆ¡n hết.
Các vị có nghĩ như tại hạ không ?
Cát NhÄ© Äan lẩm nhẩm gáºt đầu.
Vi Tiểu Bảo lại nó :
- Khi tại hạ còn ở Vân Nam, Ä‘ang đêm có má»™t ngưá»i xứ Mông Cổ tên gá»i HãnThiếp Ma xin và o ra mắt...
Cát NhÄ© Äan há»i ngay :
- Hắn cầu kiến ngươi để là m gì ?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Y nói được Vương tỠđiện hạ phái đến Vân Nam liên lạc với Ngô Tam Quế.
Nhưng y coi tình hình ở Côn Minh đã thám ra Ä‘iá»u không xứng đáng. Y còn bảo những nhân váºt anh hùng hảo hán xứ Mông Cổ đâu lại vì má»™t ngưá»i đà n bà đẹp cá»§a Ngô Tam Quế mà llao đầu và o chổ sống chết...
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Hãn Thiếp Ma còn yêu cầu tại hạ đưa lén y vỠBắc Kinh để ra mắt Hoà ng đế. Y đòi đựơc nói thẳng cho Hoà ng đế hay :
Trần Viên Viên là gì gì Ä‘i nữa cÅ©ng chẳng liên can đến Vương Tá» xứ Mông Cổ cùng Äại Lạt Ma xứ Tây Tạng. Cát NhÄ© Äan Vương tỠđã có A Kỳ cô nương, không muốn dÃnh đến Trần Viên Viên. Còn Äại Lạt Ma xứ Tây Tạng cÅ©ng có... rất nhiá»u cô rất xinh đẹp ở Tây Tạng...
Tang Kết lớn tiếng quát :
- Nói láo ! Chúng ta là Lạt Ma của Hoà ng giáo, nghiêm thủ hà nh qui, quyết chẳng tham hoa hiếu sắc.
|

30-11-2011, 08:45 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 189
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 189
Trong kỷ viện cùng nhau kết nghĩa
Vi Tiểu Bảo vội nói :
- Äó là lá»i cá»§a Hãn Thiếp Ma, chứ không liên quan gì đến tại hạ.
Äại Lạt Ma! Hãn Thiếp Ma muốn lấy lòng Hoà ng đế còn bảo ngà i cứ yên tâm, đừng lo Äại Lạt Ma tranh cướp Trần Viên Viên. Chắc câu nà y thì y nói thiệt.
Tang Kết hắng dặng một tiếng rồi đáp :
- Äể lần sau ta gặp Hãn Thiếp Ma sẽ há»i lại coi gã nói láo hay là ngươi nói cà n là m tổn thương đến danh dá»± cá»§a ta.
Vi Tiểu Bảo mừng thầm nghĩ bụng :
- Lão còn đợi chất vấn Äại Lạt Ma thì chắc là chưa giết ta ngay.
Gã liá»n nói :
- Xét cho cùng thì các vị nhất quyết không thể nhìn thấy Trần Viên Viên được mà cÅ©ng không nên gặp bà . Váºy các vị giúp Ngô Tam Quế tạo phản thá»±c tình chẳng được lợi Ãch gì. Ai không Ä‘eo khoá tay còn có thể lước lấy cái bệnh tâm thần hoảng hốt, bắp thịt giáºt đùng đùng.
Bá»—ng thấy Tang Kết vẻ mặt giáºn dữ, gã vá»™i nói tiếp :
- Äại Lạt Ma đã theo chá»§ thuyết nhà Pháºt sắc là không mà cÅ©ng là sắc, có thấy mặt Trần Viên Viên dÄ© nhiên cÅ©ng chẳng động tâm. Có Ä‘iá»u... có Ä‘iá»u... hỡi Æ¡i! Tang Kết há»i :
- Có Ä‘iá»u là m sao?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Lần trước tại hạ đến Côn Minh, Trần Viên Viên ra ngoà i đón tiếp Công chứa, hà ng mấy ngà n ngưá»i bị chết vì chen lấn dầy xéo lên nhau. Những nhà nạn nhân là m pháp sá»± không tìm ra được Hoà thượng cùng đạo sÄ©.
A Kỳ ngạc nhiên há»i :
- Tại sao váºy?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Vì rất nhiá»u nhà sư thấy mặt Trần Viên Viên rồi không khá»i xúc động lòng trần. Trong má»™t ngà y tại thà nh Côn Minh có hà ng vạn nhà sư hoà n tục, đình chi?
việc tu hà nh. Cô nương thỠnghĩ coi :
Hôm ấy đã nhiá»u ngưá»i chết lại hà ng vạn nhà sư đột nhiên cởi áo cà sa thì tìm đâu ra được đủ hoà thượng để là m pháp sá»±?
Bá»n Cát NhÄ© Äan ba ngưá»i nghe nói bán tÃn bán nghị Há» cÅ©ng cảm thấy những lá»i cá»§a Vi Tiểu Bảo rất hoang đưá»ng, nhưng Trần Viên Viên nhan sắc phi thưá»ng là má»™t Ä‘iá»u chắc chắn, không còn ngá» vá»±c gì nữa.
A Kỳ liếc mắt nhìn Cát NhÄ© Äan khẽ nói :
- Thà nh Côn Minh là nÆ¡i lắm chuyện cổ quái, tiểu muá»™i không tá»›i đó nữa, Äiện hạ muốn giúp Ngô Tam Quế thì Ä‘i má»™t mình thôi.
Cát NhÄ© Äan vá»™i đáp :
- Ai bảo ta đến thà nh Côn Minh? Ta lại không gặp Trần Viên Viên. Ta nháºn thấy A Kỳ cô nương cá»§a ta cÅ©ng chẳng kém gì Trần Viên Viên.
Dứt lá»i hắn nổi lên trà ng cưá»i ha hả.
A Kỳ sịu mặt xuống nói :
- Äiện hạ bảo tiểu muá»™i chẳng kém gì Trần Viên Viên thì rõ rà ng là không bằng mụ. DÄ© nhiên Ä‘iện hạ còn so ước được gặp mụ lắm.
Thị đứng dáºy nói tiếp :
- Tiểu muá»™i Ä‘i đưá»ng tiểu muá»™i thôi.
Cát NhÄ© Äan luống cuống vá»™i nói :
- Không không! Ta phái thá» có trá»i đất chứng minh suốt Ä‘á»i quyết không nhìn đến Trần Viên Viên má»™t lần.
- A Kỳ đổi giáºn ra mừng lại ngồi xuống :
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Vương tá» Ä‘iện hạ quyết không ngó thấy Trần Viên Viên lần nà o là phải, vì bất luáºn là ai đã thấy bà má»™t lần cÅ©ng cho là chưa đủ. Rồi ngó thấy cả trăm ngà n lần cÅ©ng vẫn chưa đủ.
Cát NhÄ© Äan tức mình thóa mạ :
- Tên tiểu quỉ nà y chỉ nhắm mắt nói quà ng. Ta đã láºp lá»i trá»ng thệ vÄ©nh viá»…n không bao giá» nhìn mặt Trần Viên Viên. Nếu ta mà ngó thấy mụ thì láºp tức Ä‘ui mù.
A Kỳ trong lòng khoan khoái khuôn tả, ngưng thần nhìn hắn một cách tình tứ.
Vi Tiểu Bảo lại nói :
- Tại hạ đã nghe ngà i tiểu hoà ng đế vẫn bảo không hiểu hai vị vì lẽ gì lại Ä‘i giúp Ngô Tam Quế? Nếu hai vị muốn lấy được Trần Viên Viên thì tháºt chẳng có biện pháp nà o hết. Äúng như váºy. Trong thiên hạ chỉ có má»™t Trần Viên Viên. Ca?
tiểu hoà ng đế cÅ©ng không có. Thá» há»i Ngô Tam Quế ngoà i mỹ nữ kia còn có cái gì bằng được tiểu hoà ng đế? Tiểu hoà ng đế vá» phương diện nà o cÅ©ng hÆ¡n hẳn gấp mưá»i là Ãt. Hai vị chịu giúp tiểu hoà ng đế thì muốn lấy bao nhiêu và ng bạc châu báu cÅ©ng có đủ, chỉ Trần Viên Viên là ngà i không có mà thôi.
Tang Kết lạnh lùng nói :
- Tây Tạng và Mông Cổ dù nghèo nà n, nhưng chúng ta cũng chẳng ham và ng bạc châu báu.
Vi Tiểu Bảo tá»± há»i :
- Hai thằng cha nà y đã không ham và ng bạc châu báu lại không đòi mỹ nữ thừ không hiểu hỠmuốn gì?
Trong lòng xoay chuyển ý nghĩ, bụng bảo dạ :
- Phải rồi! Tiểu trượng phu chẳng thể má»™t ngà y không tiá»n, đại trượng phu chẳng thể má»™t ngà y không quyá»n. Vi Tiểu Bảo lão gia là tiểu trượng phu nên chi?
thÃch tiá»n. Còn hai cha nà y là đại trượng phu chắc chỉ thÃch uy quyá»n.
Gã nghÄ© váºy liá»n nói :
- Tiểu hoà ng đế có bảo tại hạ :
"Cát NhÄ© Äan má»›i là má»™t vị Vương tá», tháºt chẳng có chi ly kỳ. Giả tá»· y giúp trẫm đánh Ngô Tam Quế thì trẫm phong y là m Quốc vương nước Mông Cổ ngay".
Cát NhÄ© Äan hai mắt sáng lên rá»™ vẻ vui mừng khôn xiết. Hắn cất tiếng run run há»i :
- Hoà ng... hoà ng đế nói tháºt thế ư?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Hiển nhiên là tháºt. Tại hạ lừa dối Vương tá» Ä‘iện hạ là m chi?
Tang Kết xen và o :
- Trong thiên hạ chưa có danh từ Mông Cổ Quốc vương. Nếu Hoà ng đế giúp Vương tá» là m cả má»™t cái Cát NhÄ© Hà n là điện hạ đây cÅ©ng đủ thá»a mãn rồi.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- ÄÆ°á»£c lắm! ÄÆ°á»£c lắm! "Cả má»™t cái" đó nhất định Hoà ng đế vui lòng phong ngay.
Gã tá»± há»i :
- Sao lại "Cả một cái?" Không hiểu hỠdở trò con mẹ nó "Cả một cái gì?".
Vi Tiểu Bảo miệng không ngớt lẩm bẩm :
- Cả má»™t cái là nghÄ©a gì? Chẳng lẽ lại còn ná»a cái hay sao?
Tang Kết thấy mặt gã lá»™ vẻ ngẩn ngÆ¡, Ä‘oán là gã không hiểu, liá»n giải thÃch:
- Xứ Mông Cổ chia là m mấy bá»™, Chuẩn Cát NhÄ© là má»™t bá»™ lá»›n nhất trong đám nà y. Vua Mông Cổ không gá»i là Quốc vương, mà kêu bằng "Hãn" Vương tá» Ä‘iện hạ chưa là m đến chức "Hãn".
Vi Tiểu Bảo nói :
- Té ra là thế. Hoà ng đế cùng Hãn Thiếp Ma nói tiếng Mông Cổ lý la lý lố hồi lâu mà tại hạ chẳng hiểu gì. Vương tá» Ä‘iện hạ chỉ cần láºp được đại công là m nên cả má»™t cái Hãn chẳng khó khăn gì. Hoà ng đế ban ra má»™t đạo thánh chỉ, đồng thá»i phải mấy vạn binh mã tá»›i nÆ¡i thì liệu ngưá»i Mông Cổ còn phản kháng được chăng?
Cát NhÄ© Äan nghe nói cả mừng đáp :
- Hoà ng Äế chịu là m như váºy thì dÄ© nhiên vụ nà y rất dá»… dà ng.
Vi Tiểu Bảo vỗ ngực nói :
- Äiện hạ bất tất phải lo lắng gì, cứ trông và o má»™t mình tiểu đệ là đủ. Hoà ng thưá»ng chỉ căm háºn má»™t mình Ngô Tam Quế. A Kỳ cô nương tuy dung nhan nguyệt thẹn hoa nhưá»ng, nhưng chỉ cần đừng để hoà ng thượng ngó thấy là ngà i không đến cướp mất đâu.
Gã nhìn lại Tang Kết nói :
- Còn Äại Lạt Ma mà chịu giúp hoà ng thượng thì dÄ© nhiên hoà ng thượng cÅ©ng phong Äại Lạt Ma là m má»™t chức quan lá»›n quản trị toà n xứ Tây Tạng.
Gã không hiểu nhân váºt quản trị toà n xứ Tây Tạng kêu bằng gì nên không dám bạ đâu nói đấy.
Tang Kết đáp :
- Toà n thể xứ Tây Tạng do Äại Lại Hoạt Pháºt cai quản, hoà ng thượng không thể phong chức bừa bãi được.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Ngưá»i khác là m được Hoạt Pháºt, sao Äại Lạt Ma lại không là m được? ở Tây Tạng hiện có mấy vị hoạt Pháºt?
Tang kết đáp :
- Ngoà i Äạt Lai Hoạt Pháºt còn Ban Thiá»n Hoạt Pháºt. Thế là hai vị.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Phải rồi! Cái gì cÅ©ng không quá tam ba báºn. Váºy số ba là hợp đạo lý cho má»i sá»± việc. Bá»n ta sẽ thỉnh Hoà ng thượng phong thêm má»™t vị Tang Kết Hoạt Pháºt. HÆ¡n nữa Tang Kết đại Hoạt Pháºt cai quản Äạt cái gì và Ban cái gì hai tiểu hoạt Pháºt.
Tang Kết động tâm nghĩ thầm :
- Chú nhỠnà y bẻm mép nói huyên thuyên nhưng không phải hoà n toà n vô lý.
Lão nghÄ© tá»›i đây gương mặt ốm nhắt bất giác hiện lên má»™t nụ cưá»i :
Lúc nà y Vi Tiểu Bảo chỉ cần được thoát chết, bất luáºn đối phương yêu cầu Ä‘iá»u gì gã cÅ©ng chịu liá»n. Huống chi Chuẩn Cát NhÄ© Hãn hay Tây Tạng Äại Hoạt Pháºt chi chi đó chẳng là m cho gã mất má»™t đồng tiá»n phân bạc, là m gì gã chẳng ưng thuáºn?
Vi Tiểu Bảo nói ngay :
- Không phải tiểu đệ nói khoác đâu. Tiểu đệ đã hiến kế thì mưá»i phần hoà ng đế nghe theo cả mưá»i. HÆ¡n nữa hai vị đã chịu giúp hoà ng đế đánh Ngô Tam Quế, chẳng những hoà ng đế chỉ phong thưởng hai vị mà tiểu đệ láºp nên công trạng lá»›n lao trong vụ nà y, dÄ© nhiên cÅ©ng được thăng quan phát tà i.
Gã ngừng lại một chút rồi tiếp :
- Ngưá»i ta thưá»ng nói :
Má»™t ngưá»i là m quan lá»›n cả há» cùng sang giầu. Tiểu đê.
là m quan to tại triá»u, hai vị lại chia nhau là m quan lá»›n ở Mông Cổ và Tây Tạng.
Tiểu đệ bỗng nẩy ra ý kiến là ba chúng ta nên kết nghĩa anh em. Từ nay trở đi ca?
ba ngưá»i chung hưởng hạnh phúc, chia sẻ hoạn nạn. Chúng ta không sinh cùng năm, cùng tháng, cùng ngà y, nhưng nguyện cùng chết vá»›i nhau trong má»™t năm, má»™t tháng, má»™t ngà y. Thế là trong thiên hạ ngoại trừ tiểu hoà ng đế, chúng ta là ba nhân váºt lá»›n nhất. Há chẳng hay chẳng đẹp lắp ru?
Gã tÃnh thầm trong bụng :
- Câu thá» nguyá»n được chết cùng năm, cùng tháng, cùng ngà y là má»™t Ä‘iá»u rất khẩn yếu. Hai ngưá»i nà y chỉ gáºt đầu má»™t cái là không thể giết ta được nữa. Nếu chúng giết ta thì có khác gì há» tá»± giết mình.
Tang Kết và Cát NhÄ© Äan trước khi đến Dương Châu đã Ä‘iá»u tra biết rõ viên khâm sai trẻ nÃt nà y là nhân váºt đệ nhất ở triá»u đình ká» cáºn hoà ng đế. Vì gã được sá»§ng ái đến cùng cá»±c, nên thăng quan mau chóng.
Bây giỠhỠnghe Vi Tiểu Bảo nói, bất giác tâm thần rạo rực, trống ngực đánh thình thình.
Cát NhÄ© Äan vốn chẳng thù oán gì vá»›i gã. Còn Tang Kết tuy bị gã là m chết mưá»i hai tên sư đệ và lão cÅ©ng bị chặt đứt mưá»i đầu ngón tay thì dÄ© nhiên lão háºn gã thấu xương.
Nhưng Tang Kết lại nghĩ rằng :
- Bá»n sá»± đệ chết mất rồi, là m gì há» cÅ©ng sống lại được nữa. Äầu ngón tay mình bị chặt không thể lại dà i ra. Bây giá» mình phóng chưởng đánh chết gã chẳng qua chỉ hả được má»™t uất háºn trong lòng. Còn mình Ä‘i giúp Ngô Tam Quế trong công cuá»™c tạo phản thì dù có thà nh công, mình cÅ©ng chẳng ăn thua gì mấy. Nếu mình kết nghÄ©a vá»›i chú nhá» nà y hà nh Ä‘iá»u Æ¡n huệ thá»±c sá»±, lợi được rất nhiá»u phương diện.
Cát NhÄ© Äan và Tang Kết lắng tai nghe Vi Tiểu Bảo nói rồi đưa mắt nhìn nhau, lẩm nhẩm gáºt đầu.
Vi Tiểu Bảo mừng quá. Gã không ngỠchỉ nói huyên thuyên một lúc mà là m cho hai tên ác nhân phải động tâm.
Gã sợ hai ngưá»i hối háºn, vá»™i nói tiếp :
- Äại ca! Nhị ca! Nhị tẩu! Chúng ta bắt đầu kết nghÄ©a Ä‘i thôi. Nhị tẩu muốn kết bái hay không cÅ©ng được, nhưng tiểu đệ cùng hai vị ca ca nà y quỳ lạy Thiên Äịa cho thà nh má»™t ngưá»i trong nhà .
A Kỳ mặt đỠlên, môi chúm lại. Thị nháºn thấy thằng nhá» nà y ăn nói tháºt khiến cho ngưá»i ta phải vui dạ.
Tang Kết đột nhiên giơ tay lên vỗ xuống góc bà n đánh "chát" một tiếng.
Vi Tiểu Bảo giáºt mình kinh hãi nghÄ© thầm :
- Không hiểu lại xẩy chuyện gì rồi?
Vi Tiểu Bảo đang hồi hộp trong lòng, bỗng nghe Tang Kết lớn tiếng :
- Vi đại nhân! Bữa nay đại nhân đã nói váºy, bần tăng hãy tạm tin lá»i. Nếu ngà y sau đại nhân ra dạ đảo Ä‘iên, nuốt lá»i cam kết để vinh thân thì đại gia sẽ bị tan nát nhức góc bà n tay nà y.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Sao đại ca lại nói váºy? Ba anh em chúng ta hà nh động vụ nà y Ä‘á»u có lợi cho mình. Tiểu đệ mà lừa gạt hai vị thì má»™t đằng từ Mông Cổ, má»™t đằng từ Tây Tạng kéo quân đến đánh Bắc Kinh, tất hoà ng đế nổi lôi đình và chém đầu tiểu đệ. Hai vị ca ca thá» nghÄ© coi, liệu tiểu đệ có dám là m Ä‘iá»u phản phúc vá»›i nhị vi.
không?
Tang Kết gáºt đầu nói :
- Vi huynh đệ nói thế là phải.
Ba ngưá»i liá»n bà y bà n thắp nến quỳ xuống hướng ra ngoà i hà nh lá»… kết nghÄ©a anh em. Tang Kết hÆ¡n tuổi là m đại ca, thứ nhì là Cát NhÄ© Äan, Vi Tiểu Bảo là m tam đệ.
Vi Tiểu Bảo lại lạy, nhị ca, đại ca.
Äoạn gã hướng vá» phÃa A Kỳ khấu đầu, miệng không ngá»›t má»™t Ä‘iá»u "Nhị tẩu", hai Ä‘iá»u "Nhị tẩu" má»™t cách rất thân thiết.
Gã tự nhủ :
- Cô đã là m nhị tẩu của ta thì mai đây ta có đùa cợt cô vợ A Kha cô đừng can thiệp và o nữa.
A Kỳ cầm hồ rót bốn chung rượu, thị cưá»i nói :
- Bữa nay ba vị kết nghÄ©a chi lan, tiểu muá»™i mong rằng từ nay cư xá» vá»›i nhau hữu thá»§y hữu chung và là m nên sá»± nghiệp lá»›n lao. Tiểu muá»™i kÃnh má»i ba vị má»™t chung.
Tang Kết cưá»i đáp :
- Chung rượu nà y dĩ nhiên chúng ta phải uống cạn.
Lão nói rồi cầm chung rượu giơ lên miệng.
Vi Tiểu Bảo vội la lên :
- Äại ca hãy khoan! Chá»— nà y là rượu thừa, không được thanh khiết. Chúng ta kêu hỠđổi rượu má»›i.
Gã liá»n lá»›n tiếng hô :
- Ngưá»i nhà đâu? Lấy rượu ra đây mau.
Bá»—ng trong ngưá»i gã ngấm ngầm lấy là m kỳ, tá»± há»i :
- Trong Lệ Xuân viện đã xảy ra chuyện gì? Sao mình gá»i mãi mà chẳng thấy ai và o hầu hạ.
Rồi gã tự nhủ :
- Phải rồi! Mụ chủ cùng gia nhân thấy diễn ra cuộc xung đột lại giết chết quan binh, nên hỠbỠtrốn sạch rồi.
Gã nghÄ© tá»›i đây bá»—ng thấy má»™t tên qui nô cúi đầu Ä‘i và o, miệng hà m hồ há»i:
- Chuyện gì váºy?
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
- Bá»n qui nô trong Lệ Xuân Viện ta đã quen mặt hết. Thằng cha nà y chắc là má»›i đến, không biết là m qui ná»™ Có lý nà o qui nô đối vá»›i tân khách lại hồ đồ thế?
Phải chăng hắn sợ quá đâm ra ngớ ngẩn.
Gã liá»n quát :
- Mau đi lấy hai chung rượu! Tên qui nô dạ một tiếng rồi trở gót đi ra.
Vi Tiểu Bảo nhìn bóng sau lưng hắn, bá»—ng động tâm tá»± há»i :
- Ô hay! Thằng cha nà y là ai? Ta đã thấy hắn lúc ban ngà y trong khi thưởng hoa thược dược ở ngoà i Chùa Thiá»n TrÃ. Sao bây giá» hắn lại đến đây là m qui nô?
Trong vụ nà y tất có Ä‘iá»u chi cổ quái.
Gã ngưng thần ngẫm nghÄ©, bất giác sợ quá, sau lưng toát mồ hôi lạnh ngắt, báºt tiếng la "úi chà !" rồi nhẩy báºt lên.
Tang Kết, Cát NhÄ© Äan, A Kỳ Ä‘á»u giáºt mình đồng thanh há»i :
- Chuyện gì váºy ?
Vi Tiểu Bảo khẽ đáp :
- Thằng cha đó là một tên võ sĩ cao thủ dưới trướng Ngô Tam Quế đã cải trang. Vừa rồi chúng ta nói gì nhất định bị hắn nghe hết rồi.
Tang Kết và Cát NhÄ© Äan giáºt mình kinh hãi đáp :
- Nếu váºy thì không để hắn sống được.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Nhị vị ca ca đừng động thá»§ vá»™i. Chúng ta cứ lá» Ä‘i như không biết gì. Hãy dò xem bá»n chúng có bao nhiêu ngưá»i và sắp đặt ngụy kế gì?
Gã nói mấy câu nà y, thanh âm bỗng run lên.
Nếu tên qui nô nà y mà là vệ sÄ© Ngô Tam Quế cải trang thì gã đã không khiếp sợ đến thế. Nguyên tên qui nô nà y chẳng phải ai khác là mà chÃnh là Lục Cao Hiên ở Thần Long Giáo.
Lục Cao Hiên từ đảo Thần Long theo Vi Tiểu Bảo đến Bắc Kinh và ở vá»›i gã lâu ngà y, nhưng hắn hoá trang khéo quá, tướng mạo khác hẳn khiến hắn không nháºn ra nữa. Có Ä‘iá»u hắn nhìn bóng sau lưng cảm thấy rất quen thuá»™c. Ban ngà y lúc ở vưá»n thược dược gã đã ngó thấy mà không nghÄ© ra.
Bây giá» Vi Tiểu Bảo ở Lệ Xuân Viện lại nhìn thấy bóng sau lưng lần nữa liá»n biết ngay là có chuyện nhiêu khê, phải tÄ©nh tâm suy nghÄ© má»›i chợt tỉnh ngá»™.
Giả tỉ chỉ có má»™t mình Lục Cao Hiên thì không đáng sợ, nhưng Vi Tiểu Bảo đã thấy hắn ở vưá»n thược dược mà gã lại vô ý tiết lá»™ nói ra miệng là đến Viện Lê.
Xuân nghe hát. Hắn cũng theo đến đây cải trang thà nh qui nô thì chắc có cả ủy Tôn Giả và Cao Tôn Giả đi theo. Không chừng cả Hồng Giáo chủ cũng thân hà nh đến đây nữa.
Vi Tiểu Bảo đã tÃnh đến chuyện cùng Hồng giáo chá»§ kết nghÄ©a anh em, nhưng gã tá»± liệu vụ nà y khó khăn vô cùng không thể là m nổi.
Gã cà ng nghÄ© cà ng khiếp sợ. Trán toát mồ hôi nhá» giá»t.
Bỗng thấy Lục Cao Hiên tay bưng khay gỗ trên đặt hai hồ rượu tiến và o.
Hắn cúi gầm mặt xuống, đặt hồ rượu trên bà n.
Vi Tiểu Bảo tá»± há»i :
- Hắn cúi đầu xuống là sợ ta nhìn ra chá»— sÆ¡ hở. Hừ! Không biết còn bao nhiêu ngưá»i Ä‘i vá»›i hắn?
Gã liá»n cất tiếng há»i :
- Trong viện sao chỉ có má»™t mình ngươi? Mau kêu thêm ngưá»i đến hầu hạ.
Lục Cao Hiên khẽ áºm ừ má»™t tiếng rồi trở gót lui ra.
Vi Tiểu Bảo khẽ nói :
- Thưa đại ca, Nhị ca cùng Nhị Tẩu! Lát nữa các vị cứ coi nhãn sắc của tiểu đê.
mà hà nh động. Nếu tiểu đệ đảo lòng trắng mắt ra ngá»ng đầu trông lên, thì xin các vị động thá»§ tức khắc, bao nhiêu ngưá»i tiến và o cÅ©ng giết chết ngaỵ Bá»n nà y bản lãnh cao cưá»ng, chứ không phải hạng tầm thưá»ng.
Bá»n Tang Kết Ä‘á»u gáºt đầu ưng thuáºn, nhưng bụng bảo dạ :
- Mấy tên vệ sÄ© thá»§ hạ cá»§a Ngô Tam Quế bản lãnh có cao cưá»ng đến đâu thì đã đáng gì mà phải khiếp sợ đến thế?
Sau má»™t lúc Lục Cao Hiên đến bốn tên kỹ nữ và o, chia ra ngồi bên bốn ngưá»i.
Vi Tiểu Bảo ngó thấy bốn ngưá»i Ä‘á»u lạ mặt, nhất định không phải là những cô nương trong Lệ Xuân Viện.
Tướng mạo bốn ả kỹ nữ lại cực kỳ xấu xa, ả thì mắt xếch, ả thì méo miệng, nước da và ng khè hay đen nhẻm, chỗ lồi, chỗ lõm hoặc sưng lên như phù thủng, hoặc đầy mặt vết sẹo chằng chịt.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Những vị cô nương ở Lệ Xuân Viện tướng mạo sinh đẹp quá chừng.
Bỗng thấy ả ngồi bên Tang Kết mặt đầy vết sẹo nháy mắt mấy cái.
Vi Tiểu Bảo thấy mắt thị linh hoạt, nhãn thần rất tinh nhuệ, liá»n tá»± há»i :
- Bốn ngưá»i nhất định ở Thần Long Giáo đã cải trang, Thị đưa mắt ra hiệu cho ta là có ý gì?
Gã liá»n cầm hồ rượu Mê Xuân tá»u đã có s½n từ trước còn để đó ró cho bốn ả má»—i cô má»™t chung và nói :
- Chúng ta cùng cạn chung rượu nà y! ở trong kỹ viện nguyên không có lệ khách rót rượu má»i kỹ nữ. Há»… thấy khách cầm lấy hồ rượu là kỹ nữ phải Ä‘oạt lấy để rót ra chung má»›i phải lẽ.
Nhưng bốn tên kỹ nữ nà y cứ ngồi yên cúi đầu. Vi Tiểu Bảo rót rượu mà chúng chẳng nói ná»a lá»i.
Vi Tiểu Bảo nghĩ thầm :
- Bốn tên nà y giả là m gái Ä‘iếm còn vụng vá» quá! Gã liá»n há»i :
- Các cô chầu chá»±c quan khách mà chẳng hiểu lá» luáºt chi hết? Khách đã rót rượu má»i cô phải uống Ä‘i chứ?
Gã vừa nói vừa rót thêm rượu và o chung cho Lục Cao Hiên và bảo hắn:
- Ngươi má»›i tá»›i đây thà nh ra qui nô cÅ©ng không biết là m. Khách má»i rượu mà các ngươi không uống khiến khách bá»±c mình thì khi nà o còn cho tiá»n nữa?
Lục Cao Hiên cùng bốn ả tưởng trong kỹ viện có lá» luáºt như váºy tháºt, vá»™i đồng thanh đáp :
- Dạ! Rồi nâng chung rượu lên uống.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Có thế mới phải chứ?
Gã lại há»i :
- Trong viện còn qui nô và gái Ä‘iếm nữa không? Ngươi kêu hết ra đây. Chẳng lẽ tòa Lệ Xuân viện lá»›n thế nà y mà chỉ có năm ngưá»i? E rằng có Ä‘iá»u chi cổ quái.
ả kỹ nữ mặt và ng á»ng nhìn Lục Cao Hiên đưa mắt ra hiệu.
Lục Cao Hiên xoay mình Ä‘i ra dẫn hai tên qui nô nữa và o. Hắn cất giá»ng ấm á»›! - Gái Ä‘iếm thì hết rồi, qui nô còn hai ngưá»i nà y.
Vi Tiểu Bảo cưá»i thầm nghÄ© bụng :
- Những danh từ "gái Ä‘iếm", "qui nô" là để cho ngưá»i khác gá»i lúc vắng mặt.
ChÃnh mình là m qui nô sao lại tá»± nói ra miệng "Gái Ä‘iếm và qui nô" được? Ca?
những quan khách là ng chÆ¡i cÅ©ng không thể bất lịnh sá»± đến thế. Ở trong viện ngưá»i ta phải gá»i kỹ nữ và qui nô bằng cô nương, chú nhá». Ta vừa thá» má»™t chút, chúng đã bị lòi Ä‘uôi. Hừ hừ! Hồng giáo chá»§ thần thông quảng đại, thần thông diệu toán cÅ©ng chẳng khi nà o nghi ngỠđến Vi Tiểu Bảo nà y lại sinh trưởng ở Lệ Xuân viện.
Gã liếc mắt nhìn hai tên qui nô má»›i và o thấy chúng thân thể cao lá»›n, máºp ú.
Má»™t tên đúng là ủy Tôn Giả cải trang. Gã vừa nó thấy đã nháºn ra ngaỵ Còn má»™t tên nữa phẳng phất như Cao Tôn Giả.
Gã tá»± há»i :
- Cao Tôn Giả biến thà nh lùn tịt, vì chất thuốc độc của Thần Long Giáo, mà sao bây giỠlại cao thế kia.
Nhưng rồi gã lại nghĩ :
- Phải rồi! Hắn đã kê gót chân cho cao lên. Nếu mình không yên trà từ trước thì chẳng thể nà o nháºn ra được.
Hắn cầm hồ rượu rót và o chung, nhưng chỉ rót má»™t ná»a chung thì hồ Mê Xuân tá»u đã hết sạch, chẳng còn lấy má»™t giá»t.
Gã đà nh sẻ ná»a chung Mê Xuân tá»u ra là m hai và rót thêm rượu má»›i và o nói :
- Khách má»i các ngươi uống rượu ô quị Các ngưá»i là qui nô hãy uống cạn Ä‘i.
á»§y Tôn Giả chẳng nói năng gì nâng chung rượu lên uống liá»n.
Cao Tôn Giả tÃnh nóng như lá»a, thấy Vi Tiểu Bảo dở giá»ng khinh mạn không nhịn được nữa, cất tiếng thóa mạ :
- ChÃnh ngươi là quân tiểu tạp chá»§ng, quân rùa Ä‘en! Lục Cao Hiên vá»™i kéo tay áo hắn, quát lên :
- Uống lẹ đi! Ngươi dám đắc tội với quan khách ư?
Cao Tôn Giả hóa trang là m qui nô là đã chịu nghiêm lệnh của giáo chủ. Hắn nghe Lục Cao Hiên quát mắng, biết là mình có lỗi, vội nâng chung rượu lên uống cạn sạch.
Vi Tiểu Bảo há»i :
- Äã đến hết cả chưa? Còn ngưá»i nà o nữa không?
Lục Cao Hiên đáp :
- Hết cả rồi không còn ai nữa.
Vi Tiểu Bảo lại há»i :
- Hồng giáo chủ không giả là m qui nô ư?
Gã vừa há»i câu nà y vừa đảo lòng trắng mắt ra, ngá»ng đầu trông lên.
Bá»n Lục Cao Hiên bảy ngưá»i nghe gã há»i câu nà y Ä‘á»u giáºt mình kinh hãi. Bốn tên kỹ nữ nhất đỠđứng phắt dáºy.
Tang Kết đã váºn khà chuẩn bị từ trước, vung cả hai tay ra Ä‘iểm trúng và o huyệt đạo ở sau lưng Cao Tôn Giả và ủy Tôn Giả.
|

30-11-2011, 08:52 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 190
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 190
Tam tiếu nhân duyên cá»u mỹ hồ
Hai ngón tay của Tang Kết điểm ra nhưng mới là m cho một mình ủy Tôn Giả té nhà o, còn Cao Tôn Giả chỉ khẽ rên một tiếng rồi hắn tung chưởng đánh xuống đầu Tang Kết.
Tang Kết giáºt mình, nghÄ© thầm :
- Công phu "Lưỡng chỉ thiá»n" cá»§a ta phóng ra hai bên là má»™t môn võ công thiên hạ vô song. Từ ngà y mưá»i đầu ngón tay cá»§a ta bị trúng độc phải chặt Ä‘i má»™t Ä‘oạn Ä‘iểm trúng và o mình địch nhân, luồng lá»±c đạo so vá»›i ngà y trước còn mãnh liệt hÆ¡n mấy phần. Bây giá» hiển nhiên ta đã Ä‘iểm và o huyệt đạo trên lưng lão máºp ú nà y, mà sao dưá»ng như hắn không việc gì? Chẳng lẽ hắn cÅ©ng như Vi Tiểu Bảo đã luyện được thà nh môn "Kim cương há»™ thế thần công"?
Thá»±c ra Cao Tôn Giả cÅ©ng như Vi Tiểu Bảo cả hai ngưá»i chẳng ai luyện thà nh môn "Kim cương há»™ thế thần công". Vi Tiểu Bảo vì trong mình mặc tấm bảo y hô.
thân nên đao thương chém không và o trong. Còn Cao Tôn Giả dưới bà n chân đã kê cao lên gần một thước.
Tang Kết tưởng hắn thân thể cao lớn và điểm trúng huyệt đạo trên lưng hắn rồi mà thực ra chỗ bị điểm trúng lại ở vỠđùi.
Cao Tôn Gả bị Ä‘iá»m chỉ Ä‘au đớn má»™t lúc, huyệt đạo chưa bị phong tá»a.
Lúc nà y Lục Cao Hiên Ä‘ang chiến đấu vá»›i Cát NhÄ© Äan. ả kỹ nữ mặt đầy vết sẹo đánh nhau vá»›i A Kỳ. Ngoà i ra má»™t tên kỹ nữ nhảy xổ vá» phÃa Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo cưá»i há»i :
- Ngươi phát điên rồi chăng? Bộ mặt khủng khiếp, thái độ hung hăng của ngươi thì đã là m gì?
Nhưng gã ngó thấy mưá»i đầu ngón tay cá»§a kỹ nữ khoằm khoằm chụp tá»›i, uy thế rất mãnh liệt, trong lòng không khá»i kinh hãi. Gã hốt hoảng chui đầu và o gầm bà n rồi thò tay ra đẩy chân kỹ nữ má»™t cái tháºt mạnh.
ả kỹ nữ nầy đã uống Mê Xuân tá»u, chất độc Ä‘ang phát tác. Äầu óc thị mê muá»™i rồi lại bị Vi Tiểu Bảo đẩy má»™t cái, thị không đứng vững được. Ngưá»i thị lảo đảo rồi ngã lăn ra.
Tiếp theo cả ba ả kỹ nữ kia cÅ©ng lục tục té xuống, mê man bất tỉnh, không dáºy được nữa.
Cao Tôn Giả tỷ đấu với Tang Kết được mấy chiêu vì hắn kê chân cao quá nên cỠđộng mỗi lúc kém phần linh hoạt.
Tang Kết dưá»ng như đã hìn ra chá»— sÆ¡ hở cá»§a đối phương, hắn váºn kình lá»±c xuống hai chân đá mạnh má»™t phát và o giữa hai cẳng bên địch báºt lên hai tiếng kêu rắc rắc. Äế chân cá»§a Cao Tôn Giả bị gãy rồi.
Tang Kết liá»n cất tiếng thóa mạ :
- Ta tưởng ngươi là con ngưá»i khôi ngô, té ra chỉ là má»™t tên lùn tịt.
Cao Tôn Giả bản tÃnh nóng nẩy, nghe đối phương thóa mạ không nhịn được, tức giáºn quát :
- Trước kia lão gia còn cao hÆ¡n ngươi nữa, nhưng lão gia thÃch trở thà nh ngưá»i thấp. Cái đó có liên quan gì đến ngươi?
Tang Kết báºt lên trà ng cưá»i ha hả.
Hai ngưá»i tuy miệng nói và tay vẫn ra chiêu, không dừng lại má»™t chút nà o. Ca?
hai bên Ä‘á»u là những tay hảo thá»§ vá» võ há»c, nên sau khi trao đổi mấy chiêu đã biết tà i nhau và trong lòng ngấm ngầm khâm phục nhau.
Tang Kết lẩm bẩm :
- Dưới trướng Ngô Tam Quế mà cÅ©ng có cả tên vệ sÄ© lùn tịt máºp ú nà y.
Cao Tôn Giả nghĩ thầm :
- Thằng cha nà y tuy võ công cao cưá»ng nhưng chịu là m chó săn cho tên tiểu quá»· Vi Tiểu Bảo thì cÅ©ng chỉ là hạng đê tiện.
Bên kia Cát NhÄ© Äan má»›i đánh mấy chiêu đã kém thế, hiển nhiên không địch nổi Lục Cao Hiên. May mà Lục Co Hiên đã uống ná»a chung Mã Xuân tá»u, chân tay cỠđộng không được linh hoạt, thà nh ra trong nhất thá»i chưa hạ đối phương được ngay.
A Kỳ thấy ả kỹ nữ chiến đấu vá»›i mình bằng những chiêu thức rất tinh nhuệ, cô không dám coi thưá»ng. Nhưng ả kỹ nữ má»›i sá» dụng được mấy chiêu rồi ngất xỉu té xuống. A Kỳ trong lòng rất đỗi ngạc nhiên, chẳng hiểu ra là m sao. Cô quay lại nhìn Cát NhÄ© Äan Ä‘ang đánh nhau vá»›i Lục Cao Hiên cứ phải lùi hoà i. Hiển nhiên tình lang cá»§a cô không phải là đối thá»§ cá»§a tên giả qui nô kia, cô vá»™n sấn lại giúp sức.
Lục Cao Hiên bá»—ng thấy trước mắt tối sầm lại. Ngưá»i hắn lảo đảo mấy cái. Hắn cảm giác bị địch nhân phóng chưởng trúng ngá»±c mình, song luồng lá»±c đạo không mãnh liệt.
Hắn nhắm mắt lại đưa hai tay ra gạt hai cánh tay đối phương. Äồng thá»i hai ngón tay trá» Ä‘iểm và o dưới nách địch nhân. Chiêu nà y kêu bằng "Song long thu?
thá»§y" trong quyá»n thuáºt.
A Kỳ hiển nhiên đã phóng chưởng trúng và o ngá»±c địch nhân không ngá» công lá»±c cá»§a cô còn kém đối phương xa quá, chẳng những không đả thương được địch nhân mà còn bị song chỉ Ä‘iểm trúng và o dưới nách. Láºp tức ngưá»i cô nhá»§n ra, từ từ té xuống.
A Kỳ Ä‘ang bồn chồn trong dạ, bá»—ng thấy Lục Cao Hiên đột nhiên lảo đảo té xuống. Ngưá»i cô ngã xuống sau nên nằm trên lưng hắn.
Lục Cao Hiên biến thà nh cái đệm của cô.
Cát NhÄ© Äan la hoảng :
- A Kỳ! A Kỳ! Cô nương là m sao váºy?
Bất thình lình Cao Tôn Giả đứng phắt dáºy phóng quyá»n đánh trúng trá»±c Cát NhÄ© Äan hất hắn lùi lại xa hÆ¡n trượng.
Binh má»™t tiếng vang lên. Lưng Cát NhÄ© Äan bị Ä‘áºp mạnh và o tưá»ng.
Nguyên trong bá»n ngưá»i ở đảo Thần Long tá»›i đây thì Cao, á»§y nhị tôn giả là hai nhân váºt võ công cao cưá»ng nhất. Ná»™i lá»±c chúng thâm háºu vô cùng. Tuy chúng đã uống phải Mê Xuân tá»u, nhưng thứ rượu nà y bất quá chế bằng thứ thuốc mê rất tầm thưá»ng ở nÆ¡i kỹ viện, chứ chẳng có gì mãnh liệt, chỉ là m cho hai lão choáng váng và vẫn còn gắng gượng chống đỡ được.
Lúc nà y cặp mắt Cao Tôn Giả nhìn phÃa trước chỉ thấy má»™t đám trắng lá» má».
Hình ảnh Tang Kết cháºp chá»n trông không rõ lắm. Hắn vung tay đánh ra Ä‘á»u bi.
Tang Kết né tránh má»™t cách dá»… dà ng. Còn chÃnh hắn thì bên vai trái và má bên phải liên tiếp bị trúng hai quyá»n khá nặng.
Quyá»n lá»±c cá»§a Tang Kết cá»±c kỳ trầm trá»ng. Cao Tôn Giả tuy thịt bắp da dà y cÅ©ng không chịu nổi, hắn thét lên be be, xoay mình đánh ra cá»a cướp đưá»ng chạy trốn.
Cát NhÄ© Äan bị á»§y Tôn Giả hất mạnh và o tưá»ng, lưng Ä‘au ê ẩm, tưởng chừng bị gãy xương sống.
Y Ä‘ang khiếp vÃa bá»—ng thấy địch nhân tay trái vịn và o bà n, mắt nhắm lại. Tay mặt hắn không ngá»›t khoa lên ở trước ngá»±c, tá»±a hồ sợ ngưá»i táºp kÃch.
Cát NhÄ© Äan thấy có thá»i cÆ¡ liá»n nhảy xổ lại vung cước đá mạnh và o Ä‘Ãt á»§y Tôn Giả.
á»§y Tôn Giả thét lên má»™t tiếng, xoay tay trái nắm lấy trước ngá»±c Cát NhÄ© Äan, nhấc bổng ngưá»i y lên.
Tang Kết vội nhảy tới cứu bạn.
á»§y Tôn Giả mở bừng mắt ra. Ngưá»i hắn lảo đảo mấy cái, tay vẫn nắm Cát NhÄ© Äan chạy ra ngoà i Cam Lá»™ sảnh, nhảy vá»t lên đầu tưá»ng.
Tuy hắn uống Mê Xuân tá»u, thần trà mê man, nhưng võ công hắn và o hạng rất cao thâm. Tay hắn nắm giữ thân hình to lá»›n cá»§a Cát NhÄ© Äan mà chạy nhảy vẫn cá»±c kỳ mau lẹ, nhẹ nhà ng.
Tang Kết thét lên :
- Ngươi muốn tốt thì buông ngưá»i xuống.
Lão vừa quát vừa co giò chạy ra cá»a nhảy lên nóc nhà rượt theo.
Những ngưá»i trong sảnh đưá»ng chỉ còn nghe tiếng quát tháo má»—i lúc má»™t xa.
Vi Tiểu Bảo ở gầm bà n nhìn ra thấy dưới đất má»™t đống ngưá»i nằm ngổn ngang. Song nhi và Tăng nhu nằm sóng sượt trong nóc nhà . Bốn tên kỹ nữ nằm lên ká»nh dưới đất mê man bất tỉnh.
Trịnh Khắc Sảng nguyên trước ngồi gục xuống bà n, sau xảy cuộc đánh nhau loạn xạ là m cho ghế đổ, gã rớt xuống gầm bà n.
A Kỳ té nằm trên mình Lục Cao Hiên.
Bấy nhiêu ngưá»i Ä‘á»u nằm yên không nhúc nhÃch. Ngưá»i thì bị Ä‘iểm huyệt, ke?
thì bị Mê Xuân tá»u là m cho mê man. Hết thẩy Ä‘á»u như ngưá»i chết cả má»™t lượt.
Vi Tiểu Bảo rất quan tâm đến Song Nhi, vá»™i lại nâng đỡ thị dáºy. Gã thấy thi.
cặp mắt chuyển động, hô hấp như thưá»ng, đã yên tâm được má»™t phần, nhưng gã không biết giải khai huyệt đạo.
Thá»§ pháp Ä‘iểm huyệt cá»§a Tang Kết cÅ©ng như cá»§a á»§y Tôn Giả Ä‘á»u có chá»— đặc biệt độc đáo. Ngay á»§y Tôn Giả cÅ©ng không biết cách giải khai huyệt đạo cho những ngưá»i bị Tang Kết Ä‘iểm và ngược lại. Tang kết cÅ©ng không thể giải khai được huyệt đạo do á»§y Tôn Giả Ä‘iểm trúng.
Vi Tiểu Bảo dĩ nhiên chẳng có biện pháp nà o, gã dương mắt lên nhìn Song Nhi, Tăng Nhu và A Kỳ, chẳng biết là m thế nà o, đà nh là thúc thủ vô sách.
Vi Tiểu Bảo đỡ ba ngưá»i ngồi lên ghế và bảo dạ :
- Các cô đừng sợ gì hết. Cao Tôn Giả và ủy Tôn Giả đã uống phải Mê Xuân tá»u mà bây giá» chúng chạy trốn rồi. Tang Kết đại Lạt Ma Ä‘ang rượt theo. DÄ© nhiên chúng chẳng thể thế nà o đánh lại nhà sư Tây Tạng đó.
Gã chợt ngó thấy Lục Cao Hiên Ä‘ang nằm dưới đất bá»—ng cỠđộng chân tay, liá»n tá»± nhá»§ :
- Thằng cha nà y ná»™i công cÅ©ng ghê gá»›m lắm. Hắn mà tỉnh lại thì khó bỠđối phó. Ta phải tìm cách là m cho gã hôn mê tháºt lâu.
Gã liá»n chạy và o phòng mẫu thân thì thấy Vi Xuân Phương nằm lăn ở cạnh giưá»ng. Gã giáºt mình kinh hãi vá»™i đỡ bà dáºy thì thấy ngưá»i bà má»m nhÅ©n, nhưng hÆ¡i thở Ä‘á»u đặn, trái tim vẫn Ä‘áºp như thưá»ng. Gã Ä‘oán biết bà bị bá»n ngưá»i Thần Long Giáo Ä‘iểm huyệt. Gã còn Ä‘oán ra bao nhiêu qui nô cùng gái Ä‘iếm trong Lê.
Xuân viện Ä‘á»u khóng tránh khá»i tình trạng nà y.
Gã tự nhủ :
- Mẫu thân ta chỉ bị điểm huyệt thì sau mấy giỠlà tự nhiên giải khai được, ta bất tất phải quan tâm.
Gã liá»n trèo lên giưá»ng thò và o chăn lấy ná»a bình lá»›n Mê Xuân tá»u mà gã đã giấu và o đó từ trước.
Vi Tiểu Bảo trở ra Cam Lộ sảnh, rót một chung rượu thuốc, đổ và o miệng Lục Cao Hiên.
Gã lại lắng tai nghe, vẫn chẳng thấy chút thanh âm nà o cá»§a Cao á»§y nhị Tôn giả, hoặc Tang Kết và Cát NhÄ© Äan trở vá», liá»n nghÄ© bụng :
- Âu là ta nhân cÆ¡ há»™i nà y để Ä‘iá»u tra xem mấy tên Ä‘iếm giả kia là những nhân váºt nà o?
Gã tự nhủ :
- Trong đám nà y có má»™t cô đã đưa mắt ra hiệu cho ta, dưá»i như là để ta lưu tâm đến. Cô là ngưá»i có lương tâm mà ta chưa hiểu là ai?
Gã liá»n chạy đến bên kỹ nữ giả đó để bóc lá»›p thuốc cải trang, lá»›p bùn đất và tro than rá»›t xuống rồi để lá»™ khuôn mặt xinh xinh, lau sạch Ä‘i, nước da trắng nõn.
Vi Tiểu Bảo nhìn rõ mừng quá, không nhịn được báºt tiếng hoan há»™ Nguyên kỹ nữ giả là Tiểu Quáºn chúa Má»™c Kiếm Bình.
Vi Tiểu Bảo khẽ cúi xuống hôn cô một cái rồi nói :
- Cô đối vá»›i ta còn có lương tâm. Chắc cô bị bá»n há» bức bách mà phải hại đến ta.
Äá»™t nhiên trống ngá»±c đánh thình thình, gã tá»± há»i :
- Còn ba gái Ä‘iếm giả kia là ai? Phương cô nương ở trong đám nà y phải không? Con đượi đó lúc nà o cÅ©ng nghÄ© cách hại tạ Lần nà y mà y không ở đây thì tháºt là quái lạ.
Gã nghĩ tới Phương Di vừa cảm thấy êm ái vừa tức mình :
- Vi Tiểu Bảo nhìn kỹ ba ngưá»i kia thấy má»™t cô mặt và ng á»ng, thân hình mảnh dẻ, gã Ä‘oán đó là Phương Di, liá»n đưa tay bóc lá»›p thuốc hóa trang trên mặt coi.
Bụi đất rá»›t xuống, má»™t khuôn mặt cá»±c kỳ diá»…m lệ lá»™ ra, xinh đẹp hÆ¡n Phương Di nhiá»u. Ngưá»i nà y còn lá»›n hÆ¡n Phương Di đến chục tuổi mụ chÃnh là Hồng Giáo chá»§ phu nhân.
Hồng phu nhân say sưa hai má á»ng hồng như bông hoa đà o, nước da bóng bảy tá»±a hồ sắp chảy nước.
Vi Tiểu Bảo thấy ngưá»i đẹp không khá»i rạo rá»±c trong lòng. Trước nay gã không dám cỠđộng khinh bạc mà chỉ nhìn mụ bằng cặp mắt say đắm. Bây giá» gã thấy mụ say mèm không biết gì nữa, liá»n tá»± nhá»§ :
- Äây tháºt là má»™t cÆ¡ há»™i ngà n năm má»™t thưở.
Vi Tiểu Bảo đưa tay ra vuốt má Hồng phu nhân má»™t cái, gã thấy mụ hai mắt nhắm nghiá»n, hôn mê chẳng biết gì hết, trong lòng rạo rá»±c, trống ngá»±c đánh thình thình. Gã lại vuốt má bên kia má»™t cái.
Lúc gã quay lại ngó thấy hai ả kỹ nữ giả kia Ä‘á»u thân mình máºp ú, quyết chẳng phải Phương Di.
Trong hai ả nà y thì một ả lúc trước đã giả là m mụ chủ.
Vi Tiểu Bảo cầm hồ rót má»™t chút rượu và o mặt mụ rồi kéo áo lên lau sạch lá»›p thuốc hoá trang để lá»™ chân tướng, thì ra chÃnh là giả Thái háºu.
Vi Tiểu Bảo mừng rỡ vô cùng, bụng bảo dạ :
- Chuyến nà y tháºt ta đã láºp nên công lá»›n. Hoà ng Thượng và Thái háºu Ä‘á»u mong ta bắt được mụ Ä‘iếm già đưa vá» cho các vị rá»a háºn ta đã nghÄ© trăm phương ngà n kế mà thá»§y chung không sao tìm ra mụ. Ai ngỠđêm nay mụ tá»± dẫn xác đến Lệ Xuân viện là m gái Ä‘iếm già . Trước nay ta vẫn kêu mụ bằng "Mụ Ä‘iếm già ", tháºt là thần cô diệu toán, tiên kiến sáng suốt chẳng kém gì Ä‘á»i.
Vi Tiểu Bảo lại lau chùi lá»›p thuốc hóa trang trên mặt ngưá»i kỹ nữ giả thứ tư.
Lúc ả nà y lá»™ chân tướng thì chÃnh là Phương Di.
Vi Tiểu Bảo giáºt mình kinh hãi tá»± há»i :
- Tại sao ngưá»i nà ng lại to lá»›n thế nà y? Chẳng lẽ nà ng tư thông vá»›i kẻ khác mà mang thai rồi? Trá»i Æ¡i! Thế là gái Ä‘iếm giả thà nh gái Ä‘iếm tháºt. Còn Vi Tiểu Bảo lại biến thà nh con rùa Ä‘en.
Gã luồn tay và o trong áo thị, nhưng chỗ tay gã đụng và o chẳng phải là da thịt, gã lôi ra một cái gối đầu.
Nguyên Phương Di đã ở vá»›i Vi Tiểu Bảo lâu ngà y, tuy ả đồ mặt cải trang mà vẫn sợ thân hình bé nhá» có thể khiến gã phát giác, nên thị lấy chiếc gối đầu độn và o bụng khiến cho khổ ngưá»i cÅ©ng khác hẳn.
Vi Tiểu Bảo vô cùng cao hứng, nổi lên trà ng cưá»i ha hả nói :
- Cô tháºt là bất lương, so vá»›i tiểu quáºn chúa, cô tệ hại quá chừng! Tiểu quáºn chúa chỉ sợ la mắc độc thá»§ cá»§a bá»n hỠđã không ngá»›t nháy mắt ra hiệu cho ta.
Ngược lại, cô chỉ lo ta phát giác, đã hoá trang ngoà i mặt còn chưa đủ, lại nhồi bụng cho lớn lên để cố tình che mắt tạ Ha ha, cô là con điếm nhỠmà bụng lớn ơ?
Lệ Xuân viện. Ta phải đánh Ä‘áºp cái thai nà y, hết đánh sáng lại đánh tối, đánh cho lòi gối đầu má»›i thôi.
Vi Tiểu Bảo chạy ra ngoà i sảnh đưá»ng thấy mấy tên thân binh nằm chết cong queo dưới đất. trong sân chẳng có đèn lá»a chi hết, má»™t mà u tối Ä‘en lại không má»™t tiếng động.
Gã nghĩ thầm :
- Cao, á»§y nhị tôn giả đã uống phải Mê Xuân tá»u thì chẳng thể đánh nổi hai vi.
ca ca kết nghÄ©a cá»§a tạ Nhưng nếu bá»n Hồng giáo chá»§ ở ngoà i tiếp ứng cho chúng thì kết quả khó mà lưá»ng được. Vạn nhất hai vị ca ca qui vị đêm nay, thì ta cầu khấn linh hồn hai vị tha thứ cho thằng em nhá» chẳng thể chết cùng năm, cùng tháng, cùng ngà y vá»›i hai vị được. Tiểu đệ tháºt là có tá»™i, mong nhị vị đại lượng bo?
qua đi cho.
Gã trở và o sảnh đưá»ng thấy Hồng phu nhân, Phương Di, Má»™c Kiếm Bình, Song Nhi, Tăng Nhu, A Kỳ, cả sáu vị mỹ nhân còn mê man bất tỉnh hoặc không nhúc nhÃch được. Nhưng má»—i ngưá»i má»™t vẻ ai cÅ©ng xinh đẹp lá»™ng lẫy.
Gã động tâm tự nhủ :
- Trên giưá»ng trong phòng bên còn má»™t vị mỹ mạo tiểu cô nương. Äem so vá»›i sáu ngưá»i nà y thì nà ng còn xinh đẹp hÆ¡n nhiá»u. Nà ng lại chÃnh là cô vợ cùng ta bái lạy thiên địa rồi mà chưa từng động phòng hoa chúc. Äêm nay nà ng tá»± dẫn thân và o cá»a, chẳng lẽ Vi Tiểu Bảo còn giữ Ä‘iá»u lịch sá»±?
Gã toan rảo bước và o phòng thì thấy Tăng Nhu dương mắt lên nhìn mình. Má cô á»ng hồng ra chiá»u e thẹn.
Vi Tiểu Bảo liá»n dừng bước lại, bụng bảo dạ :
- Dá»c đưá»ng từ núi Vương ốc Ä‘i tá»›i Dương Châu, cô chiêu lẩn tránh ta hoà i, ta muốn nói má»™t câu chuyện tâm tình vá»›i cô cÅ©ng không được. Äêm nay ta không thể giữ lịch sá»± vá»›i cô nữa.
Gã nghÄ© váºy rồi ôm Tăng Nhu lên Ä‘em và o phòng trong, đặt xuống giưá»ng bên cạnh A Kha.
Gã thấy A Kha vẫn thiêm thiếp giấc nồng, cặp lông mà y cá»§a cô rÅ© xuống. Môi miệng cô còn hé lá»™ nụ cưá»i. Trong giấc ngá»§ triển miên cô có biếu đâu mình Ä‘ang ở nÆ¡i hiểm địa, nét mặt vẫn còn đượm vẻ khoan khoái như lúc ngồi bên tình là ng Trịnh Khắc Sảng.
Vi Tiểu Bảo lẩm bẩm :
- Trá»i không chịu đất thì đất cÅ©ng chẳng chịu trá»i. Âu là ta Ä‘em hết và o trong phòng cả lÅ© Ä‘iếm nà y, bất luáºn là gái Ä‘iếm giả, là hảo cô nương hay phụ nữ tệ hại. Äà n bà con gái đã đưa mình và o Lệ Xuân viện thì là m gì có chuyện tốt là nh? Cái đó kêu bằng mình là m mình chịu. Sau khi các mụ các cô tỉnh lại chẳng thể trách được.
Vi Tiểu Bảo từ thưở nhỠđã hoà i bão chà lá»›n là ngà y sau có cÆ¡ há»™i phát đạt sẽ mở mưá»i hai kỹ viện ở thà nh Dương Châu, lại bà y tiệc hoa rất lá»›n trong viện Lê.
Xuân nà y, kêu hết kỹ nữ toà n viện ra bồi tiếp cho thá»a chà anh hùng. Tình trạng lúc nà y tuy không được đúng hẳn như tấm lòng hoà i bão cá»§a gã ngà y trước, nhưng cÅ©ng coi đây là má»™t sá»± nghiệp hùng vÄ©, chứ chẳng phải chuyện tầm thưá»ng.
Vi Tiểu Bảo nghÄ© váºy rồi tiếp tục ẫm Song Nhi, A Kỳ, Hồng phu nhân, Phương Di, Má»™c Kiếm Bình, từng ngưá»i má»™t Ä‘em và o trong phòng.
Sau cùng gã ôm cả giả thái háºu nữa là tám ngưá»i đà n bà đặt lên giưá»ng thà nh má»™t hà ng dà i.
Vi Tiểu Bảo chợt nhá»› đến Ä‘iá»u gì, bụng bảo dạ :
- Äối vá»›i bất cứ ai, ta muốn là m thế nà o thì là m, nhưng còn có vợ cá»§a ngưá»i anh kết nghÄ©a thì không thể khinh khi được.
Äoạn gã khẽ cất tiếng gá»i :
- Nhị tẩu Æ¡i! Nhị tẩu là chị dâu cá»§a tiểu đệ, dÄ© nhiên tiểu đệ không dám khinh thưá»ng, chúng ta đã là anh hùng hảo hán, cần phải giữ Ä‘iá»u nghÄ©a khÃ.
Thế rồi gã ôm A Kỳ ra ngoà i sảnh đưá»ng, đặt cô ngồi xuống ghế ngay ngắn.
Bá»—ng gã ngó thấy mục quang cá»§a A Kỳ lá»™ vẻ ưng thuáºn khiến gã không khá»i rạo rá»±c trong lòng. Cặp mắt gã dương lên ngó và o ngưá»i cô ngÆ¡ ngẩn xuất thần.
Vi Tiểu Bảo thấy A Kỳ hÆ¡i thở dồn dáºp, trước ngá»±c không ngá»›t nhô lên hóp xuống, lại hối háºn nghÄ© thầm :
- Ta cùng Äại Lạt Ma xứ tây Tạng và Vương tá» xứ Mông Cổ kết nghÄ©a chi lan chẳng phải vì ý hợp tâm đầu, mà bất quá là kế hoạch lừa gạt để bá»n há» không giết mình. Äại ca, nhị ca Ä‘á»u là nhắm mắt nói bừa, đâu phải chuyện tháºt. A Kỳ cô nương xinh đẹp thế nà y mà ta kêu bằng Nhị tẩu tháºt là uổng. Chi bằng ta coi cô như vợ mình. Thầy đồ kể chuyện "Tam tiếu nhân duyên cá»u mỹ đồ", ÄÆ°á»ng Bá Hô?
có chÃn cô vợ. Nay ta tÃnh cả A Kỳ má»›i là Bát mỹ, còn thiếu nhất mỹ. Hà hà ! Mu.
điếm già đã lớn tuổi lại hung dữ đâu có thể là nhất mỹ?
Gã nghÄ© tá»›i giả thái háºu, lại Ä‘em so vá»›i chuyện ÄÆ°á»ng Bá Hổ thì còn thiếu nhất mỹ, nhưng bá» giả thái háºu, lại thiếu lưỡng mỹ, tháºt còn kém xa.
Gã lại ôm A Kỳ đem và o phòng.
Vi Tiểu Bảo vừa Ä‘i được mấy bước, chợt nghe ngoà i viện dưá»ng như có tiếng bước chân vang lên. Gã giáºt nẩy mình nghÄ© bụng :
- Nếu Cát NhÄ© Äan trở vá» mà thấy mình Ä‘em ý trung nhân cá»§a y là m vợ, tất động Ä‘ao gươm, thì ra mình mạo hiểm quá chừng. Thôi đà nh thiếu lưỡng mỹ thì thiếu.
Gã láºp tức quay gót trở ra, lại Ä‘em A Kỳ đặt xuống ghế.
A Kỳ không hiểu trong lòng gã Ä‘ang phản phúc những ý nghÄ© xung kÃch nhau.
Cô thấy gã ôm mình chạy lui chạy tới, chẳng biết gã muốn dở trò quỉ gì, cô rất đỗi ngạc nhiên.
Vi Tiểu Bảo chú ý lắng nghe hồi lâu thấy tiếng bước chân trong ngõ hẻm dần dần xa Ä‘i, chứ không phải có ngưá»i tiến và o trong viện, gã má»›i yên tâm.
Vi Tiểu Bảo lại chạy và o phòng nói :
- Mụ Ä‘iếm già ! Phương cô nương! Tiểu quáºn chúa! Hồng phu nhân! Bốn vị tư.
mình dấn thân đến Lệ Xuân Viện để là m gái điếm chẳng nói là m chị Còn Song Nhi và Tăng cô nương là hai vị tự nguyện theo ta đến Lệ Xuân viện. Nơi đây là phương nà o, lúc các cô tới chưa hiểu rõ. Nhưng các cô đã và o đây rồi thì chẳng muốn bồi tiếp ta cũng không xong.
Gã lại quay sang nhìn A Kha, nói tiếp :
- A Kha cô nương! Cô đã là vợ ta lại đến chốn nà y, ta cà ng chẳng cần phải nói gì nữa.
Gã kéo chăn gấm đắp lên cho bảy ngưá»i đà n bà . Äoạn gã tụt giầy ra, la lên má»™t tiếng rồi chui và o trong chăn.
Bá»—ng nghe thanh âm rất ôn nhu khẽ há»i :
- Trịnh... Trịnh công tá»!... Chà ng đấy ư?
ChÃnh là âm thanh cá»§a A Kha.
Nguyên cô uống Mê Xuân tá»u trước nhất, ngá»§ đã lâu rồi. Bây giá» chất thuốc nhạt Ä‘i và cô dần dần hồi tỉnh.
Vi Tiểu Bảo giáºn quá, mắng thầm :
- Ngươi có nằm mÆ¡ thì má»›i thấy Trịnh công tá», ngươi tưởng gã bò lên giưá»ng để cùng ngươi vui thú chăng?
Gã hạ thấp giá»ng xuống đáp :
- Ta đây mà .
Dưới ánh đèn nến Vi Tiểu Bảo nhìn rõ mặt, đưa tay ra ôm lấy A Khạ Tiếp theo gã lá»™t mÅ© trên đầy thị liệng ra đụng và o ngá»n nến cho tắt Ä‘i.
A Kha miệng ú ớ :
- Không! Không! Chà ng không được...
Cô hết sức dãy dụa.
Bá»—ng nghe tiếng Trịnh Khắc Sảng ở ngoà i sảnh đưá»ng lá»›n tiếng há»i :
- A Kha! A Kha! Nà ng ở đâu?
Tiếp theo nghe đánh "rắc rắc" một cái, rồi những tiếng loảng xoảng vang lên.
Nguyên Trịnh Khắc Sảng ở trong gầm bà n chui ra loạng choạng đánh đô?
chiếc ghế đụng và o bà n là m cho đĩa chén lả tả rớt xuống.
A Kha nghe tiếng Trịnh Khắc Sảng ở ngoà i sảnh đưá»ng, má»›i biết ngưá»i ôm mình dÄ© nhiên không phải là hắn. Thị giáºt mình kinh hãi, đầu óc tỉnh táo thêm má»™t phần, cất giá»ng run run há»i :
- Ngươi... ngươi là ai?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Ông chồng chÃnh thức cá»§a nà ng đây mà . Nà ng không nháºn được âm thanh cá»§a ta ư?
A Kha lại cà ng bở vÃa, hết sức cá»±a mạnh, thoát khá»i vòng tay Vi Tiểu Bảo. Thi.
la gá»i :
- Trịnh công tá»! Trịnh công tá»! Trịnh Khắc Sảng hấp tấp chạy và o phòng. Nhưng trong nhà tối Ä‘en như má»±c chẳng nhìn thấy gì. Trán hắn Ä‘áºp mạnh và o khuôn cá»a đánh "chát" má»™t tiếng. Hắn nhịn Ä‘au rồi rÃt :
- A Kha! A Kha! Nà ng ở đâu?
A Kha đáp :
- Tiểu muội đây mà . Thằng tiểu quỷ! Buông ta ra mau! Ngươi ngươi là m trò gì thế nà y?
Trịnh Khắc Sảng há»i ngay :
- Chuyện gì váºy?
Hắn không hiểu hai câu sau thị nói vá»›i Vi Tiểu Bảo Vi Tiểu Bảo vẫn nắm chặt hai cánh tay A Khạ Ngưá»i thị lại đè lên giả Thái Háºu. Bên cạnh còn Hồng phu nhân, tất cả bảy ngưá»i đà n bà còn má»™t gã thiếu nhiên ở trên giưá»ng chen chúc nhau rối loạn cả lên.
A Kha sau khi say rượu, ngưá»i thị má»i mệt không còn hÆ¡i sức thì cá»a thoát là m sao được?
Thị đà nh trở giá»ng năn nỉ :
- Hảo sư đệ! Ta van ngươi! Buông ta ra.
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Ta đã bảo không buông là không buông. Báºc đại trượng phu nhất ngôn xuất ký, tứ mã nan truy.
Trịnh Khắc Sảng vừa kinh hãi vừa tức giáºn, quát há»i :
- Vi Tiểu Bảo! Ngươi ở chỗ nà o?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Ta ở trên giưá»ng Ä‘ang ôm cô vợ tạ Ta cùng nà ng động phòng hoa chúc.
Ngưá»i và o đây là m chỉ Muốn náo loạn tân phòng chăng?
Trịnh Khắc Sảng lớn tiếng thóa mạ :
- Náo loạn tân phòng cái con mẹ nó.
|

30-11-2011, 08:52 PM
|
 |
♥Nốt ruồi dâm đãng♥
|
|
Tham gia: Jul 2009
Äến từ: nÆ¡i ấy bình yên
Bà i gởi: 949
Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngà y 13 giá»
Thanks: 74
Thanked 6,205 Times in 409 Posts
|
|
Lá»™c Äỉnh Ký
Kim Dung
Hồi 191
Nguồn: Sưu tầm
Hồi 191
Thiên hạ đại loạn, quần thư hỗn chiến
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Má ta ở phòng giáp vách nà y. Ngươi muốn náo loạn tân phòng cá»§a má má ta đêm nay thì không được rồi, vì ngưá»i không tiếp khách, trừ phi chÃnh ngươi qua là m tân lang.
Trịnh Khắc Sảng tức giáºn quát lên :
- Ngươi đừng nói cà n nói ẩu.
Hắn nhằm phÃa phát ra âm thanh nhảy vá»t lên giưá»ng định để lôi Vi Tiểu Bảo ra.
Trong bóng tối, Trịnh Khắc Sảng nắm được cánh tay má»™t ngưá»i liá»n há»i:
- A Kha! Có phải tay nà ng đây không?
A Kha đáp :
- Không phải.
Trịnh Khắc Sảng thấy nói không phải tay A Kha thì chắc mẩm là tay Vi Tiểu Bảo. Hắn liá»n hết sức kéo mạnh má»™t cái.
Không ngỠđây lại là cánh tay giả Thái Háºu Mao Äông Châu.
Ngà y trước giả Thái Háºu ở trong cung cấm dùng Hoá cốt miên chưởng đánh Cá»u Nạn, nhưng ná»™i lá»±c lại hất ngược vá» là m mình bị ná»™i thương. Sau mụ được Cá»u Nạn truyá»n cách hóa giải, nhưng công lá»±c cá»§a mụ mưá»i phần đã mất tám, chÃn.
Bây giá» giả Thái háºu vừa uống phải Mê Xuân tá»u hãy còn hôn mê ly bì, nhưng cÅ©ng phát giác có ngưá»i lôi tay mình, mụ liá»n vung tay trái đánh ra má»™t chưởng trúng đầu Trịnh Khắc Sảng.
Phát chưởng nà y tuy không lấy gì là m trầm trá»ng cho lắm, song Trịnh Khắc Sảng sợ quá té ngồi xuống đất. Thần trà hắn chưa hoà n toà n tỉnh táo, đầu đụng và o chân giưá»ng, hắn lại ngất xỉu.
A Kha kinh hãi hô lên :
- Trịnh công tá»! Công tá» là m sao váºy?
Không có tiếng ngưá»i đáp lại.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Hắn và o náo loạn tân phòng, chui xuống gầm giưá»ng rồi.
A Kha vừa khóc vừa cãi :
- Không phải! Không phải! Thị dẫy dụa muốn thoát ra để xuống coi.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- Äừng có nhúc nhÃch! Äừng có nhúc nhÃch! Gã giang tay ôm lấy A Khạ A Kha huých mạnh khá»§yu tay má»™t cái trúng và o cô?
Vi Tiểu Bảo.
Vi Tiểu Bảo bị Ä‘au, ngá»a ngưá»i vá» phÃa sau mà không hiểu đè lên ai.
A Kha thoát khá»i vòng tay Vi Tiểu Bảo muốn bước xuống ngay nhưng thị vừa xoay mình lại đè lên ngá»±c Mao Äông Châu.
Mao Äông Châu Ä‘au quá, rú lên má»™t tiếng •úi chao•. Mụ giang tay ôm chặt lấy A Kha.
Tuy A Kha phóng ra những chiêu thức xảo diệu, nhưng không nội lực.
Trong bóng tối thị chẳng hiểu là ai Ä‘ang ôm mình, nên sợ hãi đến cá»±c Ä‘iểm, mà toà n thân má»m nhÅ©n bất lá»±c.
Giữa lúc ấy thị lại cảm thấy chân phải mình bị ngưá»i khác đè lên trong lòng sợ hãi toà n thân toát mồ hôi lạnh ngắt, bụng bảo dạ :
- Trên giưá»ng nà y có lắm đà n ông.
Vi Tiểu Bảo rất lấy là m đắc ý, nhưng trong bóng tối A Kha ở chá»— nà o gã cÅ©ng không hay, liá»n há»i :
- A Kha! Nà ng ở chỗ nà o lên tiếng đi cho ta biết.
A Kha tá»± nhá»§ :
- Dù ngươi có giết ta ta cũng im lặng.
Vi Tiểu Bảo cưá»i nói :
- ÄÆ°á»£c lắm! Nà ng không nói thì ta sá» mò hết ngưá»i nỠđến ngưá»i kia, kỳ cho đến lúc sá» thấy nà ng má»›i thôi.
Bất giác gã cất tiếng hát :
Sá» Ä‘i sá» lại nhiá»u lần Bá»—ng đâu vá»› được mỹ nhân bên mình.
Trái soan khuôn mặt xinh xinh, Phải chăng gái điếm hay mình với ta?
Gã vừa hát vừa sá» soạng thì đột nhiên ngoà i viện có tiếng ngưá»i huyên náo.
Má»™t ngưá»i phát lệnh, đại đội binh mã láºp tức bao vây kỹ viện.
Tiếp theo bước chân nhá»™n nhịp. Có ngưá»i tiến và o Lệ Xuân Viện.
Vi Tiểu Bảo Ä‘oan chắc bá»n nà y không phải bá»™ hạ cá»§a mình thì cÅ©ng là quan quân tại thà nh Dương Châu.
Trong lòng khắp khởi mừng thầm. Vi Tiểu Bảo toan từ trong chăn chui ra.
Không ngá» bá»n ngưá»i má»›i đến hà nh động lẹ quá. ánh đèn lá»a sáng trưng, trong Cam Lá»™ sảnh thấp thoáng bóng ngưá»i.
Lại nghe thanh âm Huyá»n Trinh đạo nhân hô :
- Vi đại nhân! Vi đại nhân ở chỗ nà o?
Giá»ng nói rất cấp bách.
Vi Tiểu Bảo buộc miệng đáp :
- Tiểu đệ Ở đây.
Nguyên quần hùng trong Thiên Äịa Há»™i đột nhiên phát giác ra Vi Tiểu Bảo mất tÃch Vi Tiểu Bảo, sợ gã gặp nguy hiểm, liá»n hối hả tìm kiếm. Quần hùng há»i ra biết gã dẫn thân binh đến phưá»ng Minh Ngá»c.
Sau Ä‘iá»u tra ra tại Lệ Xuân Viện đã xảy cuá»™c há»—n chiến liá»n tiến mấy và o thì thấy tên thân binh chết nằm lăn dưới đất.
Quần hùng kinh hãi khôn xiết, bây giỠnghe tiếng gã đáp lại mới yên lòng.
Vi Tiểu Bảo đã biết bá»n Huyá»n Trinh, Phong Tế Trung, Phà n Cương, Từ Thiên Xuyên Ä‘á»u là những anh hùng hảo hán trá»ng bá» khà tiết. Nếu há» thấy gã ở trong tình trạng bê bối nà y, tất sinh lòng bất mãn, không chừng há» còn lôi những lá» luáºt gì ở Thiên Äịa Há»™i ra khuyến cáo thì mất cả thể diện, không còn đưá»ng lối hạ đà i.
Vi Tiểu Bảo suy nghÄ© như váºy lại nghe tiếng ngưá»i hô hoán à o à o xô vá» phÃa mình, gã hốt hoảng đứng dáºy buông mà n xuống để che kÃn má»i ngưá»i.
Gã láºt Ä‘áºt dẫm bừa lên ngưá»i khác, vừa buông mà n xong thì bá»n Huyá»n Trinh đã kéo ùa và o phòng. Ngưá»i nà o cÅ©ng tay cầm đèn Ä‘uốc.
Quần hùng ngó ngay thấy Trịnh Khắc Sảng nằm ngất xỉu trước giưá»ng Ä‘á»u la lên má»™t tiếng :
- Ô hay! Lại có ngưá»i gá»i :
- Vi đại nhân! Vi đại nhân! Vi Tiểu Bảo la lên :
- Ta ở trong nà y. Các ngươi không được vén mùng ra.
Má»i ngưá»i nghe rõ tiếng gã Ä‘á»u lá»›n tiếng hoan hô.
Quần hùng ngÆ¡ ngác nhìn nhau, cưá»i thầm nghÄ© bụng :
- Hết thẩy anh em Ä‘á»u lo sốt vó, không ngá» gã ở trong giưá»ng vui thú mây mưa.
Vi Tiểu Bảo ở trên giưá»ng bước xuống, xá» chân và o giầy rồi nói :
- Ta đã dùng kế bắt được mấy tên khâm phạm. Chúng nằm ở trên giưá»ng.
Phen nà y bá»n ta lại láºp nên công lá»›n.
Má»i ngưá»i thấy hắn ăn mặc chỉnh tá», chứ không phải lên giưá»ng dở trò bỉ ổi vá»›i bá»n kỹ nữ Ä‘á»u rất đỗi ngạc nhiên. Quần hùng nghe gã nói câu nà y rất lấy là m kỳ, nhưng ai nấy Ä‘á»u biết gã hà nh động xuất quá»· nháºp thần, nên không tiện há»i nhiá»u.
Vi Tiểu Bảo sai ngưá»i trói Trịnh Khắc Sảng lại, rồi bảo lấy kiệu đưa A Kha vá» hà nh viên.
Äoạn gã dắt mép mùng xuống dưới chăn và hạ lệnh cho mưá»i tên thân binh khiêng cái giưá»ng lá»›n vá» khâm sai hà nh viên.
Tên đội trưởng nói :
- Bẩm đại nhân! Cá»a phòng hẹp quá không thể khiêng giưá»ng ra được.
Vi Tiểu Bảo mắng liá»n :
- Ngươi tháºt ngu quá! Sao không biết phá vách để khiêng ra?
Tên đội trưởng tỉnh ngộ, vâng dạ luôn miệng.
Bá»n thân binh nhất tỠđộng thá»§ láºp tức phá tưá»ng vách Lệ Xuân viện.
Mấy chục ngưá»i lấy mưá»i mấy đòn khiêng kiệu luồn xuống gầm giưá»ng, rồi ghé vai khiêng ra.
Bá»n thân binh khiêng cái giưá»ng lá»›n Ä‘i trên đưá»ng phố thà nh Dương Châu là má»™t chuyện rất ly kỳ. Mấy tên thân binh Ä‘i trước lại cầm biển •Túc tÄ©nh•, •Hồi tỵ• để dẹp đưá»ng. Chuông trống vang trá»i, tiá»n hồ háºu á»§ng. Äoà n quan quân Ä‘i nghênh ngang trên đưá»ng phố.
Trăm há» thà nh Dương Châu ngó thấy Ä‘á»u tấm tắc cho là chuyện kỳ.
A Kha nằm trong chăn không dám nhúc nhÃch. Bây giá» thị đã nháºn rõ những ngưá»i cùng giưá»ng vá»›i mình toà n là đà n bà con gái, má»›i yên tâm má»™t chút. Nhưng thị nghÄ© đến mình nằm trên giưá»ng mà để ngưá»i ta khiêng qua đưá»ng phố là má»™t vu.
hổ thẹn đến cùng cá»±c, thị kéo chăn chùm kÃn cả đầu không dám lên tiếng.
Thân binh khiêng giưá»ng vỠđến trước hà nh viên, cổng viên cÅ©ng nhá» quá không khiêng giưá»ng và o được, nhưng bây giá» tên đội trưởng đã rút kinh nghiệm lần trước hắn không chá» khâm sai đại nhân mở miệng, đã cùng má»i ngưá»i phá cổng để khiêng giưá»ng và o trong hoa sảnh.
Chúng đặt giưá»ng xuống giữa sảnh đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo hạ tướng lệnh :
trên giưá»ng toà n là những khâm phạm ngá»— ngược, không phải chuyện tầm thưá»ng. Các tướng lãnh phải hướng dẫn binh sÄ©, kiếm tuốt cung gươm bao vây bốn mặt hoa sảnh.
Gã lại phái bá»n Từ Thiên Xuyên luân lưu canh gác trên nóc nhà đỠphòng bá»n Cao Tôn Giả đến cướp tù.
Binh tướng canh gác bốn mặt nhà hoa sảnh rất đông, nhưng trong sảnh đưá»ng chỉ có má»™t cái giưá»ng lá»›n và má»™t mình Vi Tiểu Bảo.
Gã nghĩ thầm :
- Vừa rồi ở Lệ Xuân viện mình gặp cÆ¡ há»™i tốt như váºy mà má»›i ôm cô vợ được má»™t cái. Tháºt là đáng tiếc. Chi bằng bây giá» ta lại chui và o chăn, hát khúc "Tháºp bát mô".
Bất giác gã khẽ cất tiếng hát :
"Má»™t ta sá», hai ta sá», Sá» ngay được cô em " Gã vừa hét vừa vén mùng sá» và o trong chăn.
Äá»™t nhiên bÃm tóc gã bị siết lại, cổ há»ng Ä‘au không hát được nữa. Gã bi.
ngưá»i nắm lấy bÃm tóc kéo lên. Ngưá»i nà y còn dùng tay trái bóp và o cổ gã.
Vi Tiểu Bảo nhìn lại thì chÃnh là Hồng phu nhân.
Nguyên cách má»™t thá»i gian khá lâu. Mê Xuân tá»u nhạt dần, Hồng phu nhân, Mao Äông Châu, Phương Di và Má»™c Kiếm Bình là bốn ngưá»i tỉnh lại rồi.
Song Nhi và Tăng Nhu bị điểm huyệt lúc trước, cũng tự mình dần dần giải khai.
Nhưng giưá»ng lá»›n khiêng qua các đưá»ng phố thà nh Dương Châu mà xung quanh rất đông binh tướng canh gác, nên cả bảy ngưá»i trên giưá»ng Ä‘á»u không dám nhúc nhÃch.
Bây giá» Vi Tiểu Bảo lần mò lên giưá»ng định hưởng diá»…m phúc ôn nhu liá»n bi.
Hồng phu nhân nắm lấy.
Hồng phu nhân nét mặt tá»±a như cưá»i mà không phải cưá»i. Mụ khẽ quát:
- Tiểu Bảo! Ngươi tháºt là lá»›n máºt! Dám trêu ghẹo cả lão nương ư?
Vi Tiểu Bảo sợ hết hồn, là m bá»™ tươi cưá»i đáp :
- Thưa phu nhân! Thuá»™c hạ đối vá»›i phu nhân có Ä‘iá»u gì phạm pháp đâu? Y phục trên mình phu nhân hãy còn nguyên. Thuá»™c ha... thuá»™c hạ không dám vô lá»…...
Hồng phu nhân há»i :
- Ngươi vừa hát khúc tiểu Ä‘iệu gì váºy?
Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Äó là câu hát nhăng trong kỹ viện mà thuá»™c hạ đã nghe được. Xin phu nhân đừng lấy là m chuyện tháºt.
Chuyến nà y Hồng phu nhân vâng lệnh giáo chá»§ Ä‘em bá»n Mao Äông Châu, Phương Di, Má»™c Kiếm Bình và lục Cao Hiên cùng Cao, á»§y Nhị tôn giả trá hình kỹ nữ và qui nô định để bắt sống Vi Tiểu Bảo đưa đến Vân Nam cho Ngô Tam Quế.
Há» chắc mẩm bắt được Vi Tiểu Bảo là có thể cùng tiểu hoà ng đế mở cuá»™c đà m phán bằng cách tẩu mã hoán tướng đổi lấy Ngô ứng Hùng vá».
Không ngá» má»i ngưá»i uống phải mê tá»u ở Lệ Xuân viện rồi bốn ngưá»i đà n bà bị bắt.
Bây giá» Hồng phu nhân tuy kiá»m chế được Vi Tiểu Bảo, nhưng còn e gã vừa Ä‘iá»u binh khiển tướng, bốn mặt phòng thá»§ nghiêm ngặt. Nếu cứ xông bừa ra cÅ©ng không thể trốn thoát. Chỉ còn cách uy hiếp Vi Tiểu Bảo khiến cho bá»™ thuá»™c cá»§a gã không dám động thá»§.
Hồng phu nhân khẽ há»i :
- Ngươi muốn chết hay muốn sống?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Thuá»™c hạ là Bạch Long sứ, kÃnh chúc phu nhân cùng giáo chá»§ vinh hưởng tiên phúc, thá» dữ thiên tá». Phu nhân ra hiệu lệnh, thuá»™c hạ xin kÃnh cẩn tuân theo.
Hồng phu nhân chẳng ngá» Vi Tiểu Bảo còn nhá»› đến Bạch Long sứ cá»§a Bạch Long giáo, nhưng gã nằm trong cùng má»™t giưá»ng vá»›i mụ mà , gã nói câu nà y vá»›i ve?
mặt trâng tráo, chứ thá»±c không có ý kÃnh cẩn, mụ tá»± nhá»§ :
- Bất luáºn gã thá»±c tâm hay giả vá», Ä‘iá»u khiến yếu lúc nà y là ta hãy tìm cách thoát hiểm rồi sẽ tÃnh.
Mụ liá»n nói :
- Trước hết ngươi hãy ra lệnh triệt bá» binh tướng canh gác bốn mặt sảnh đưá»ng.
Vi Tiểu Bảo đáp :
- ÄÆ°á»£c lắm! Vụ nà y chẳng khó khăn gì. Xin phu nhân buông tay cho thuá»™c ha.
ra ngoà i phát lệnh.
Hồng phu nhân nói :
- Ngươi phải ở yên đây mà truyá»n lệnh.
Vi Tiểu Bảo không sao được đà nh lớn tiếng hô :
- Hỡi các vị đương sai ở ngoà i sảnh đưá»ng! Các vị Tổng đốc! Tuần phá»§! Binh bá»™ thượng thÆ¡! Há»™ bá»™ thượng thÆ¡! Hãy nghe đây. Hết thẩy binh hãy lui hết, không ai được dùng lại ở đây.
Hồng phu nhân liá»n giá»±t bÃm tóc gã quát :
- Sao lại binh bộ thượng thở Hộ bộ thượng thơ! Phải chăng ngươi muốn nói nhăng nói cà n?
Dứt lá»i mụ lại giáºt mạnh má»™t cái.
Vi Tiểu bảo chỉ chá» mụ dá»±t hai cái, liá»n lá»›n tiếng la :
- Úi chao! Äau chết thuá»™c hạ rồi! Bên ngoà i các quan binh nghe Vi Tiểu Bảo la những gì Tổng đốc, Thượng thÆ¡, đã sinh lòng ngá» vá»±c, sau lại thấy gã lá»›n tiếng kêu Ä‘au liá»n biết là có chuyện. Mấy chục nhân thá»§ tay cầm Ä‘ao thương vá»™i chạy và o sảnh đưá»ng đồng thanh há»i :
- Khâm sai đại nhân! Có chuyện gì váºy?
Vi Tiểu Bảo cố ý ấp a ấp úng la lên :
- Không... không có chi cả. Trá»i Æ¡i! Má má Æ¡i! Các quan tướng nhìn nhau, không biết nên là m thế nà o?
Hồng phu nhân giáºn quá giÆ¡ tay lên tát gã "bốp bốp" tháºt mạnh.
Vi Tiểu Bảo kêu rú lên :
- Má má Æ¡i! Äừng đánh con nữa! Nguyên gã kêu Hồng phu nhân bằng má má là có ý thóa mạ mụ là gái Ä‘iếm.
Hồng phu nhân tuy không hiểu ná»™i tình ngoắt ngoéo, nhưng thấy gã trÆ¡ trẽn như váºy, trong lòng cà ng phẫn ná»™, giÆ¡ tay lên toan đánh nữa thì đột nhiên huyệt Thiên tôn là huyệt Thần đưá»ng sau bả vai Ä‘au nhói. Cánh tay phải mụ má»m nhÅ©n rồi rụ xuống! Mụ đã bị ngưá»i ta Ä‘iểm huyệt.
Hồng phu nhân giáºt mình kinh hãi, quay lại toan nhìn ai đã hạ thá»§, nhưng thấy trên giưá»ng, ngoà i Vi Tiểu Bảo và mình, còn sáu ngưá»i đà n bà nằm xúm xÃt cả đó, bất luáºn là ai cÅ©ng có thể Ä‘iểm huyệt mụ được, nhưng ngưá»i nằm gần mụ nhất là Phương Di.
Hồng phu nhân cưá»i lạt nói :
- Bản lãnh của ngươi khá đấy! Mụ đưa tay trái ra định điểm lẹ và o mắt cô.
Phương Di vội la lên :
- Không phải thuộc hạ.
Äồng thá»i cô quay đầu Ä‘i né tránh.
Hồng phu nhân toan tấn công nữa thì bị ngưá»i ở đà ng sau dang hai tay ra ôm chặt lấy cánh tay trái mụ.
Ngưá»i nà y chÃnh là Má»™c Kiếm Bình. Nà ng la lên :
- Xin đừng đả thương sư tỷ của thuộc hạ.
Mao Äông Châu phóng chưởng đánh chát má»™t cái và o mÅ©i Má»™c Kiếm Bình là m cho đổ máu ra.
May mà ná»™i lá»±c Mao Äông Châu chỉ còn lại hai thà nh, không thì phát chưởng cá»§a mụ là m cho nà ng phải uổng mạng.
Phương Di thấy sư muá»™i vì cứu mình mà bị đả thương, cô chẳng thể nằm yên, liên đưa tay lên gạt phát chưởng thứ hai cá»§a Mao Äông Châu.
A Kha thấy bốn ngưá»i đánh loạn xà ngầu liá»n trở mình toan bước xuống.
Vi Tiểu Bảo vá»™n nÃu chân cô lại la lên :
- Äừng Ä‘i! A Kha vừa hết sức cá»±a mạnh vừa quát lên :
- Buông ta ra! Vi Tiểu Bảo cưá»i đáp :
- Chúng ta chưa động phòng hoa chúc thì buông nà ng thế nà o được?
A Kha nóng nẩy xoay mình phóng quyá»n đánh tá»›i.
Vi Tiểu Bảo né tránh. Thoi quyá»n cá»§a A Kha đánh trúng và o má Tăng Nhu đánh "bốp" má»™t cái.
Tăng Nhu quát há»i :
- Sao ngươi lại đánh ta?
A Kha đáp :
- Xin lỗi... úi chao! Thị bị Phương Di phóng chưởng đánh trúng.
Thế là những ngưá»i nằm trên giưá»ng đánh nhau túi bụi.
Vi Tiểu Bảo cả mừng, miệng lẩm bẩm :
- Thế nà y là thiên hạ loạn to rồi. Quần hùng... à quên, quần thư hỗn chiến.
Gã toan nhân lúc nước đục mò cá thì đột nhiên mấy tiếng rắc rắc và ng lên.
Cái giưá»ng độ sáºp xuống.
Tám ngưá»i trên giưá»ng, ngưá»i nỠđè lên tay ngưá»i kia, ngưá»i kia đè lên đùi ngượi ná». Bảy ngưá»i đà n bà thét lên lanh lảnh, chẳng còn tráºt tá»± gì nữa.
Các quan tướng thấy tình cảnh rối loạn xà ngầu, ai cũng trợn mắt há miệng.
Vi Tiểu Bảo thÃch chà nổi lên trà ng cưá»i ha hả. Gã toan ở giữa đám ngưá»i bò ra ngoà i, nhưng chân trái không biết bị ai nắm chặt. Gã lá»›n tiếng la:
- Các vị buông ta ra! Gã lại quay ra hô :
- Các vị tướng quan! Hãy lôi dùm bảy cô vợ lá»›n, vợ nhá» cá»§a ta ra! Các quan tướng đứng chung quanh giưá»ng, nhưng chẳng má»™t ai dám động thá»§.
Trong bảy ngưá»i đà n bà thì Song Nhi và Tăng Nhu dừng tay trước tiên. Hai cô đứng dáºy, nhưng bảy ngưá»i chùm dúm vá»›i nhau khó lòng thoát ra được. Chân tay ngưá»i ná» bị ngưá»i kia nắm giữ, trong lúc nhất thá»i gỡ không ra.
Vi Tiểu Bảo chá» và o Mao Äông Châu nói :
- Mụ Ä‘iếm già nà y là má»™t tên khâm phạm, các ngươi phải tháºn trá»ng chá»› đê?
mụ trốn mất.
Các binh tướng Ä‘á»u lấy là m kỳ nghÄ© thầm :
- Y vừa tuyên bố bảy ngưá»i nà y là vợ lá»›n, vợ nhá» cá»§a y, sao má»™t ngưá»i lại là khâm phạm?
Tuy há» nghÄ© váºy nhưng không dám há»i.
Má»™t ngưá»i cầm dao chà và o Mao Äông Châu để mấy ngưá»i khác lôi mụ ra. Hai tiếng lách cách vang lên! Mụ bị khóa tay rồi.
Vi Tiểu Bảo lại trỠvà o Hồng phu nhân nói :
- Phu nhân đây là thượng cấp của ta nhưng các ngươi cũng khóa tay lại.
Chúng tướng lại một phen kinh dị, nhưng cũng vâng lệnh khóa tay Hồng phu nhân.
Hồng phu nhân tuy bản lãnh cao cưá»ng nhưng đã bị Song Nhi Ä‘iểm huyệt, ná»a ngưá»i tê dại, không thể phản kháng được.
Bây giá» Song Nhi và Tăng Nhu má»›i lồm cồm bò dáºy. Các cô nghÄ© đến những chuyện xảy ra đêm qua vừa thẹn đỠmặt lên lại vừa tức cưá»i.
Vi Tiểu Bảo trỠvà o Phương Di nói :
- Cô nà y là đại tiểu lão bà của ta.
Äoạn gã trá» và o Má»™c Kiếm Bình nói tiếp :
- Y là tiểu tiểu cá»§a lão bà tạ Äại tiểu lão bà phải khóa tay lại, còn tiểu lão bà thì không cần.
Chúng tướng liá»n khóa tay Phương Dị Khâm sai đại nhân không ngá»›t thốt ra những Ä‘iá»u quái dị, há» nghe nhiá»u quá rồi bây giá» cÅ©ng không lấy thế là m kỳ nữa.
Hiện tại chỉ còn một mình A Kha ngồi dưới đất. Cô đầu tóc rũ rượi, quần áo lôi thôi, lốc thốc mà lại mặc y phục đà n ông, nhưng tướng mạo xinh đẹp vô cùng.
Các binh tướng vừa ngó thấy cô Ä‘á»u nghÄ© bụng :
- Trong các bà vợ lớn, vợ nhỠcủa khâm sai đại nhân thì bà nà y đẹp nhất.
Vi Tiểu Bảo lại há»i tiếp :
- Cô là nguyên phối phu nhân cá»§a ta có minh môi chÃnh thức đà ng hoà ng. Äê?
ta lại đỡ cô dáºy.
Gã tiến lại gần hai bước nói :
- Xin nương tá» dáºy Ä‘i.
Gã vừa nói vừa đưa tay toan đỡ cô.
Bá»—ng nghe đánh "bốp" má»™t tiếng! Khâm sai đại nhân bị A Kha đánh má»™t cái bạt tai tháºt mạnh. Cô tát gã rồi cúi đầu xuống vừa khóc vừa nói :
- Ngươi khinh miệt ta thế nà y thì thà giết ta đi còn hơn. Ta... ta chẳng thà chịu chết, chứ nhất quyết không lấy ngươi.
Các tướng ngÆ¡ ngác nhìn nhau, chẳng ai là không ngạc nhiên. Khâm sai đại nhân phải ăn đòn trước mặt má»i ngưá»i là các quan tướng bảo vệ bất lá»±c, hết thẩy Ä‘á»u khiếm khuyết chức vụ. Khốn ná»—i kẻ kẻ ra tay kẻ ra tay đánh khâm sai lại là nguyên phối phu nhân cá»§a y, không ai dám bước và o can ngăn. Chúng chỉ đứng ngoà i quát tháo mấy tiếng tá» ra hà nh động cá»§a A Kha chẳng chòn thể thống gì nữa, chứ chẳng biết là m thể nà o.
Vi Tiểu Bảo vừa tay lên lên xoa xuýt bên má bị đánh, vừa cưá»i nói :
- Ta giết nương tỠthế nà o được? Nương tỠbất tất phải nóng nẩy, ta chỉ cần hạ sát Trịnh công tỠlà xong.
Rồi gã lá»›n tiếng há»i :
- Gã con trai bị bắt ở Lệ Xuân viện để đâu rồi?
Má»™t tên tá lÃnh đáp :
- Trình đô thống! Bá»n tiểu tướng đã khóa chân tay thằng lá»i đó lại và giao cho ngưá»i canh giữ.
Vi Tiểu Bảo nói :
- ÄÆ°á»£c lắm! Nếu hắn trốn chạy thì các ngươi chặt chân trái hắn Ä‘i, sau đó sẽ chặt nốt chân phải.
A Kha kinh hãi la lên :
- Äừng... đừng chặt chân y... Y không trốn đâu.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Nương tá» mà chạy trốn ta sẽ chặt đứt hai tay Trịnh công tá».
Gã đảo mắt nhìn bá»n Phương Di, Má»™c Kiếm Bình nói tiếp :
- Äại tiểu lão bà , tiểu tiểu lão bà trốn chạy, ta cắt đến tai mÅ©i Trịnh công tá».
A Kha há»i :
- Những cô nà y... có liên can gì đến Trịnh công t� Tại sao ngươi cũng đổ tội lên đầu y?
Vi Tiểu Bảo đáp :
- Liên can lắm chứ! Những cô vợ ta đây Ä‘á»u nguyện thẹn hoa nhưá»ng mà Trịnh công tá» là con quá»· háo sắc. Hắn ngó thấy mặt tất nhiên ná»—i lòng hươu dạ vượn.
A Kha bụng bảo dạ :
- Những cái đó đâu phải là lý do chÃnh đáng để buá»™c tá»™i ngưá»i ta.
Nhưng cô thấy Vi Tiểu Bảo chẳng đếm xỉa gì đến đạo lý, cô nói nữa chẳng bằng vô dụng. Trong dạ bồn chồn cô lại khóc òa lên.
Vi Tiểu Bảo nói :
- Những ngưá»i đà n bà bị khoá tay hãy Ä‘em ra ngoà i kia và phải canh giữ cẩn tháºn. Muốn chắc hÆ¡n nữa khóa cả chân há» lại.
Gã sai trù phòng bà y tiệc và bảo mấy cô :
- Những cô không bị khoá tay ở lại đây bồi tiệc cùng ta.
A Kha vội nói :
- Ta... ta không thèm bồi rượu ngươi. Ngươi bảo chúng khóa tay ta lại.
Tăng nhu không nói ná»a lá»i, cúi đầu Ä‘i ra.
Vi Tiểu Bảo vá»™i há»i :
- Ô hay! Cô đi đâu đấy?
Tăng Nhu không nhịn được, quay lại đáp :
- Ngươi... ngươi là kẻ mặt dà y, ta không muốn nhìn mặt nữa.
|
 |
|
Từ khóa được google tìm thấy
|
àäàìàñ, ãâàðäèÿ, áàëëîâ, àðõèòåêòóðà, ìåëîäèè, íàòàëè, îáðàçåö, loc dinh ki hoi 142, loc dinh ky hoi 192, loc dinh ky hoi 231, loc dinh ky hoi 233, loc dinh ky kim dung, loc dinh ky kim dung 4vn, locdinhky hoi 172, locdinhky kimdung, ñóìêè, sưchùa giá»ivõ, ðåìîíò  |
| |