14-07-2008, 06:26 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Hoạt Thi Thần 
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Mar 2008
					
					
					
						Bài gởi: 785
					
                    Thá»i gian online: 1 ngày 6 giá» 32 phút 
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 25 Times in 20 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 50: Tư định liễu chung thân ? 
 
Dịch: mtq  
Biên dịch,Biên táºp: dester, Sát Thá»§ Dola  
Nguồn: Tàng thư viện 
 
 
 
 
 
 
-“Cái gì?†
 
Lâm Vãn Vinh hét lớn, đoạn kéo đôi giày vải chạy ra ngoài. Chuyện này là thế nào đây, phu nhân không phải rất thương yêu nhị tiểu thư hay sao, sao chỉ mấy ngày không gặp mà lại biến thành thế này kia chứ? 
 
-“Tiểu Cúc, mau nói xem là chuyện gì? Trá»i ạ , ngươi đừng có khóc, mau nói xem là chuyện gì?†
 
Lâm Vãn Vinh vá»™i vàng há»i. 
 
Tiểu Cúc thút thÃt nói: 
 
-“Ta cÅ©ng không biết là chuyện gì, sang nay vừa sáng sá»›m đã nghe nói phu nhân và đại tiểu thư triệu táºp các quản sá»± để nghị sá»±.Sau đó nhị tiểu thư không biết thế nào lại xông vào phòng nghị sá»±, dưá»ng như còn làm ầm Ä© lên. Phu nhân tức giáºn muốn đánh phạt nhị tiểu thư.†
 
-“Xông vào phòng nghị sự thì phải đánh mông sao? Xem này, đây là cái trò gì kia chứ?†
 
Lâm Vãn Vinh giáºn dữ mắng. 
 
-“Tam ca, huynh không biết quy tắc cá»§a Tiêu gia hay sao. Phòng nghị sá»± là nÆ¡i quan trá»ng nhất cá»§a Tiêu gia chúng ta, là nÆ¡i quyết nghị Ä‘ai sá»± cá»§a Tiêu gia nên không được sá»± cho phép thì bất cứ ai cÅ©ng không được tá»± ý xông vào. Nếu không thì theo quy tắc mà tổ tông cá»§a Tiêu gia để lại là phải đánh đòn. Nhị tiểu thư bây giá» vẫn chưa tham gia quản việc mà lại xông vào trước mắt tất cả má»i ngưá»i cho nên phu nhân cần phải đánh đòn tiểu thư,…hu hu… Nhị tiểu thư bảo ta đến tìm huynh, nói huynh nhất định phải cứu tiểu thư, hu hu …Tam ca, huynh nhất định phải cứu nhị tiểu thư đấy nhé.†
 
Lâm Vãn Vinh vừa cảm khái lại vừa phẫn ná»™, nha đầu này, lúc nguy hiểm như thế này mà nàng lại tÃn nhiệm hắn như váºy, Ä‘iá»u này thá»±c sá»± khiến hắn rất cảm động. Còn vá» sá»± phẫn ná»™ cá»§a hắn là sá»± phẫn ná»™ đối vá»›i Tiêu phu nhân, cái gì mà gia quy chó chết gì chứ, ngay đến con gái cá»§a mình mà cÅ©ng nỡ ra tay, Vị phu nhân này có lẽ Ä‘ang mắc chứng bệnh tuổi tác rồi. 
 
Vá»™i vã chạy vài bước, Lâm Vãn Vinh má»›i nghÄ© ra chàng không biết cái phòng nghị sá»± chó chết kia nằm ở đâu kia chứ, muá»™n má»™t lúc nữa thì chắc mông tiểu nha đầu này sẽ nở hoa mất. Mẹ kiếp, Tiêu gia không có việc gì thì xây căn phòng lá»›n như váºy để làm gì kia chứ, để tiện đánh dã chiến sao? Trong lúc nhất thá»i vá»™i vàng, hắn cứ chạy linh tinh không biết phải Ä‘i vá» hướng nào má»›i được. 
 
-“Lâm Tam, bên này, bên này.†
 
Äang trong lúc cấp bách mà không biết làm thế nào thì biểu thiếu gia không biết từ đâu chạy đến nói: 
 
-“Lâm Tam, ngươi nhất định phải cứu Ngá»c Sương biểu muá»™i đó, ta cầu xin ngươi.†
 
Trá»i ạ, tháºt là má»™t cứu tinh xuất hiện kịp thá»i, Lâm Vãn Vinh háºn không thể ôm lấy biểu thiếu gia hôn má»™t cái như bây giá» có nói gì cÅ©ng không kịp nữa rồi nên hắn vá»™i vàng nói: 
 
-“Ở đâu, mau dẫn ta đến đó!†
 
Biểu thiếu gia biết sá»± việc khẩn cấp nên cÅ©ng không đám nói nhiá»u, dẫn Lâm Vãn Vinh chạy thẳng vào chÃnh viện cá»§a Tiêu gia. 
 
Chạy được không xa thì nhìn thấy má»™t toà tiểu lầu hai tầng. Căn phòng ở dưới lầu khép há», Lâm Vãn Vinh nhìn vào trong thì thấy mưá»i mấy quản sá»± Ä‘ang ngồi bên trong còn Tiêu phu nhân thì Ä‘ang đứng đó vá»›i má»™t khuôn mặt chứa đầy sá»± tức giáºn, Tiêu đại tiểu thư Ä‘ang quỳ dưới đất, mặt mÅ©i đầm đìa nước mắt ôm chặt lấy y phục cá»§a nương thân để cầu xin.Bên cạnh nàng, tiểu nha đầu Ngá»c Sương Ä‘ang nằm bò trên mặt đất, má»™t tên gia Ä‘inh thì cầm cây gáºy lá»›n giÆ¡ cao… 
 
Trá»i đất Æ¡i, Lâm Vãn Vinh lá»a giáºn ngút trá»i, hắn cÅ©ng không biết sức mạnh từ đâu đến mà có thể xông thẳng lên phÃa trước như má»™t cÆ¡n gió, đạp tung cánh cá»a lá»›n tiếng nói: 
 
-“Ai dám đánh…†
 
Trong chốc lát tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u sững sá», nhìn thấy má»™t tên gia Ä‘inh đội mÅ© nhá», quần áo xá»™c xệch, thở hổn hển đứng trước cá»a, ná»™ khà kinh thiên đó dưá»ng như có thể vén cả bầu trá»i. 
 
-“Lâm Tam….†
 
Tiêu Ngá»c Sương kinh hãi kêu lên rồi Ä‘au cổ khóc lóc thút thÃt. 
 
Trong phòng má»™t ngưá»i có dáng vẻ như má»™t quản sá»± đứng lên lá»›n tiếng nói: 
 
-“Ngươi là tên nô tài từ đâu đến đó, lại dám bừa bãi như váºy?†
 
-“Ngươi là dã cẩu từ đâu đến mà lại sá»§a linh tinh như váºy chứ?†
 
Nét mặt Lâm Vãn Vinh chợt tối sầm lại, không há» tá» ra yếu Ä‘uối mà mắng ngay. Mẹ kiếp, dám chá»i nhau vá»›i ta sao, lão tá» chỉ dá»±a vào công phu này mà kiếm ăn thôi đó. 
 
Tên quản sá»± đó không thể ngỠđược tên hạ nhân này lại dám Ä‘iên cuồng như váºy nên tức giáºn đến ná»—i toàn thân run rẩy, hắn nói vá»›i Tiêu phu nhân: 
 
-“Äại tẩu, đây là hảo nô tài mà nhà tẩu nuôi đó sao?†
 
Äại tẩu, trong lòng Lâm Vãn Vinh có chút kì quái. Tiêu lão gia hình như không há» có huynh đệ ruá»™t mà, lẽ nào lại là há» hàng xa? 
 
Quả nhiên Tiêu phu nhân vội vàng nói: 
 
-“Tứ đệ không nên tức giáºn. Äệ và lão gia là đồng nguyên đồng tông, nhà ta cÅ©ng là nhà đệ váºy. Hãy để ta dạy dá»— tên hạ nhân này má»™t chút đã.†
 
Nét mặt phu nhân chợt nghiêm lại, nhìn thẳng vào Lâm Vãn Vinh tức giáºn nói: 
 
-“Lâm Tam, ngươi muốn làm gì chứ?†
 
-“Phu nhân, váºy ngưá»i muốn làm gì váºy ?†
 
Lâm Vãn Vinh bước lên hai bước, trừng mắt nhìn Tiêu phu nhân nói. 
 
-“Tiêu Ngá»c Sương dám xông vào phòng nghị sá»±, theo luáºt chế cá»§a tổ tông để lại, cần phải đánh năm mươi trượng.†
 
Tiêu phu nhân nghiến răng nói: 
 
-“Còn vá» Lâm Tam ngươi, không chỉ dám xông vào phòng nghị sá»± mà còn làm huyên náo lên, không biết đến tôn ti tráºt tá»± gì cả, phải đánh má»™t trăm trượng.†
 
-“Nương thân, đừng mà.†
 
Tiêu Ngá»c Sương ôm chặt lấy hai chân phu nhân nói: 
 
-“Lâm Tam là vì con nên mới xông vào, nương thân đừng trừng phạt hắn mà hãy trừng phạt con đi.†
 
-“Nương thân đừng trừng phạt muội muội, nư nhi nguyện được chịu tội thay cho muội muội.†
 
Tiêu Ngá»c Nhược cÅ©ng ôm lấy Tiêu phu nhân khóc lóc khẩn cầu. 
 
Thấy Tiêu Ngá»c Nhược tình nguyện thay muá»™i muá»™i chịu phạt, cảm tình cá»§a Lâm Vãn Vinh đối vá»›i nàng cÅ©ng tăng thêm má»™t chút, dù sao thì tá»· muá»™i há» cÅ©ng có vài phần tình cảm mà. 
 
Nhìn hai cô con gái quỳ trước mặt mình khẩn cầu, lòng Tiêu phu nhân như trăm mối tơ vò, lệ châu chan chứa, bà không chịu nổi buồn bã nói: 
 
-“Ngá»c Sương, con tuy là con gái cá»§a ta nhưng lại dám xông vào phòng nghị sá»± mà lại xuất ngôn bất kÃnh, theo quy tắc cá»§a tổ tông để lại, nhất định pải trừng phạt con. Hôm nay trước mặt các trưởng bối cá»§a tông tá»™c, ta phải nghiêm khắc trừng phạt con. Ngưá»i đâu, mau lôi Ngá»c Sương và Lâm Tam ra, đánh má»™t trăm trượng.†
 
Mẹ kiếp, tháºt là thiết diện vô tư. Lâm Vãn Vinh đối vá»›i Tiêu phu nhân vừa tức giáºn lại vừa kÃnh phục, hắn lá»›n tiếng nói: 
 
-“Khoan đã….†
 
Tiêu phu nhân tức giáºn nói: 
 
-“Ngươi còn gì để nói đây?†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói: 
 
-“Nhị tiểu thư dù sao vẫn là thân thể ngàn vàng, đòn roi của nàng cứ để ta thay nàng chịu đi.†
 
-“Lâm Tam, đừng ….†
 
Tiêu Ngá»c Sương khóc lóc giãy giụa, Tiêu Ngá»c Nhược vá»™i vàng ôm chặt lấy nàng và cÅ©ng nhìn Lâm Vãn Vinh vá»›i ánh mắt cảm kÃch. Bất luáºn tên Lâm Tam này là ngưá»i thế nào nhưng sá»± quan tâm cá»§a hắn vá»›i Ngá»c Sương thì tháºt sá»± là đáng công nháºn. 
 
Tiêu phu nhân không ngá» Lâm Vãn Vinh lại đưa ra yêu cầu như váºy, tuy nhiên có hắn chịu rồi thì Ngá»c Sương đương nhiên không phải chịu khổ nữa nên trong lòng bà khẽ thở phào nhẹ nhõm, khoát tay nói: 
 
-“Nếu ngươi đã có lòng như váºy thì phải chịu má»™t trăm năm mươi trượng đó.†
 
-“Khoan đã phu nhân, má»™t trăm năm mươi trượng này ta chịu thì cÅ©ng được thôi nhưng cÅ©ng cần phải có là do rõ ràng chứ. Lúc nãy phu nhân đã nói. Dá»±a theo quy tắc cá»§a tổ tông Tiêu gia để lại, phải đánh đòn nhị tiểu thư nhưng không biết quy tắc này được định ra từ lúc nào váºy?†
 
Lâm Vãn Vinh há»i. 
 
Tiêu phu nhân nói: 
 
-“Quy tắc này được quy định từ khi lão thái gia còn tại thế, thế nào, ngươi muốn phản rồi phải không?†
 
-“Ha ha…†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i lá»›n: 
 
-“Quy tắc là do con ngưá»i đặt ra và cÅ©ng có thể do con ngưá»i phá bá». Khi lão thái gia còn tại thế, láºp ra quy tắc như váºy đương nhiên là để trừng phạt những kẻ có dụng tâm khác mà thôi, nhưng hôm nay nhị tiểu thư lại là vì má»™t tấm lòng hiếu kÃnh, vì sá»± phát triển to lá»›n cá»§a Tiêu gia, làm sao có thể so sánh vá»›i những tên tiểu nhân vô lại được kia chứ. Nhị tiểu thư là tá» tôn cá»§a lão thái gia, nếu phải chịu đòn roi cá»§a phu nhân, lại bị nói là có mưu đồ xấu xa thì vị trà cá»§a lão thái gia là ở đâu đây? Ta nghÄ©, cho dù là lão thái gia còn tại thế thì ngưá»i cÅ©ng quyết không đồng ý để cảnh tượng này xảy ra đâu, phu nhân thấy sao?†
 
Tiêu phu nhân hÆ¡i sững ngưá»i ra má»™t chút, bà đã bị tên gia Ä‘inh này nói cho á khẩu không thể trả lá»i được gì. Bà vốn đã mang tất cả chuyện kinh doanh buôn bán cá»§a Tiêu gia giao cho đại tiểu thư xá» là rồi nhưng hôm nay trong lúc Ä‘ang thảo luáºn sá»± việc liên quan đến đại kế sinh tá» tồn vong cá»§a Tiêu gia thì Tiêu Ngá»c Sương lại đột nhiên xông vào, tranh cãi kịch liệt vá»›i các vị quản sá»±, bất đắc dÄ© bà phải qua mặt đại tiểu thư, lấy thân pháºn trưởng bối để trừng phạt nhị tiểu thư thôi. 
 
Tiêu Ngá»c Nhược thấy nương thân thần sắc đã hÆ¡i rung động vá»™i vàng kéo tay bà, kiên định nói: 
 
-“Nương thân, trước đây ngưá»i đã nói, những sá»± vụ trong phá»§ bất luáºn lá»›n nhá» Ä‘á»u do con gái xá» lÃ. Hôm nay Ngá»c Sương tuy có sai lầm nhưng muá»™i ấy cÅ©ng chỉ vì lo lắng cho Tiêu gia mà thôi, không có gì ác ý cả, hÆ¡n nữa muá»™i ấy lại là má»™t thành viên cá»§a Tiêu gia, chuyện này liên quan đến đại sá»± sinh tá» tồn vong cá»§a Tiêu gia muá»™i ấy đương nhiên có quyá»n biết được sá»± tình.†
 
Thấy nương thân không nói gì nữa, Tiêu Ngá»c Nhược quay ngưá»i lạnh lùng nhìn chư vị quản sá»± má»™t cái nói: 
 
-“Không biết ý kiến các vị quản sự thế nào?†
 
Sản nghiệp cá»§a Tiêu gia vô cùng to lá»›n, các vị quản sá»± Ä‘á»u là há» hàng trong cùng tông tá»™c do đó đại tiểu thư má»›i triệu táºp há» lại để thương lượng đại kế. Tiêu đại tiểu thư bình thưá»ng làm việc rất nghiêm khắc uy phong, những vị quản sá»± này Ä‘á»u có phần nể sợ nàng, nên thấy nàng đưa mắt nhìn khắp má»™t lượt thì Ä‘á»u cúi đầu, mấy ngưá»i vừa rồi rất hung dữ cÅ©ng không dám nói gì nữa. 
 
Tiêu Ngá»c Nhược khẽ hừ má»™t tiếng, lúc này nàng má»›i kéo tay muá»™i muá»™i nói: 
 
-“Ngá»c Sương, dù sao muá»™i cÅ©ng đến rồi thế váºy cÅ©ng tốt. Muá»™i là muá»™i muá»™i cá»§a ta , Tiêu gia này cÅ©ng có má»™t phần cá»§a muá»™i, muá»™i hãy ngồi bên cạnh ta, nghe ta và các vị thúc thúc bá bá thảo luáºn đại sá»± nhé.†
 
Tiêu Ngá»c Sương khẽ ừm má»™t tiếng, len lén nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái. Nét mặt vô cùng cảm động và khâm phục, nàng nghÄ© đến những lá»i Lâm Vãn Vinh đã nói, bèn không sợ ánh mắt cá»§a các vị thúc bá, nàng nhìn đại tiểu thư nói lá»›n: 
 
-“Tá»· tá»·, Tiêu gia chúng ta không thể hợp doanh vá»›i Äào gia được.†
 
Tiêu Ngá»c Nhược thở dài má»™t tiếng nói: 
 
-“Muá»™i muá»™i, muá»™i vẫn còn nhá», những chuyện này không đơn giản như váºy đâu, chỉ cần là có lợi đối vá»›i Tiêu gia chúng ta thì chúng ta Ä‘á»u phải làm.†
 
Hai chị em đang nói chuyện thì tên quản sự vừa bị Lâm Vãn Vinh mắng đột nhiên nói: 
 
-“Äại tiểu thư, nhị tiểu thư là má»™t thành viên cá»§a Tiêu gia chúng ta, nàng vào phòng nghị sá»± chúng ta đương nhiên không có gì để nói nhưng tên nô tài này không chỉ xông vào cấm địa mà còn khẩu xuất cuồng ngôn, làm nhục chá»§ nhân, không trừng phạt hắn thì thá»±c sá»± không thể hiện được gia uy cá»§a Tiêu gia chúng ta.†
 
Lâm Vãn Vinh thấy Tiêu Ngá»c Sương đã không sao rồi nên Ä‘ang định lặng lẽ rá»i Ä‘i nhưng nghe thấy tên quản sá»± đó đánh lén mình thì trong lòng vô cùng phẫn ná»™. 
 
Tên quản sá»± đáng ghét , nói không lại vá»›i ta lại dùng chiêu ám toán này, tháºt là đồ chó chết. 
 
Tiêu Ngá»c Nhược tuy cảm động vì Lâm Vãn Vinh đã cứu muá»™i muá»™i cá»§a mình nhưng ấn tượng cá»§a nàng vá»›i hắn vẫn không thể có bất cứ sá»± thay đổi nào, thấy tên quản sá»± kia mượn cá»› để làm khó, nàng lạnh lùng nhìn Lâm Vãn Vinh không nói gì. 
 
-“Äại tiểu thư, má»™t tên nô tài hung hăng như váºy, nếu không trừng trị nghiêm khắc thì Tiêu gia chúng ta e rằng sẽ không còn uy thế gì nữa.†
 
Tên quản sự nói với một lòng thù địch rõ ràng. 
 
-“Lâm Tam, tuy ngươi có má»™t tấm lòng há»™ chá»§, trung thành rất đáng khen nhưng ngươi đã xông vào phòng nghị sá»± lại nói những lá»i vô lá»…. Nếu không trừng phạt thì thá»±c sá»± khó khiến cho má»i ngưá»i phục được, ngươi có còn gì để nói không?†
 
Tiêu Ngá»c Nhược nhìn chàng má»™t cái, nét mặt không há» có tình cảm gì nói. 
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i lạnh lùng nói: 
 
-“Äại tiểu thư, trạch viện cá»§a Tiêu phá»§ rá»™ng lá»›n như váºy, trừng phạt má»™t hai kẻ hạ nhân có đáng là gì đâu. Kì thá»±c không cần các ngưá»i trừng phạt gì cả, kể từ ngày hôm nay, Lâm má»— không làm nữa.†
 
-“Lâm Tam…†
 
Tiêu Ngá»c Sương vá»™i vàng cắt ngang lá»i hắn nói, đôi mắt đẹp cá»§a nàng long lanh nước. Nàng Ä‘i đến bên cạnh Lâm Vãn Vinh, kéo tay áo hắn nói: 
 
-“Lâm Tam, ngươi đã hứa với ta, nhất định phải giúp tỷ tỷ của ta, Tiêu gia chúng ta không thể sụp đổ được.†
 
Nàng quay mặt lại đối diện vá»›i Tiêu Ngá»c Nhược và nương thân, nét mặt nàng hiện lên má»™t màu đỠrung động lòng ngưá»i, ngượng ngùng nói: 
 
-“Nương thân, tá»· tá»·, Lâm Tam kì thá»±c không phải là ngưá»i ngoài, con và hắn đã…..†
 
Nàng mÃm môi nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái, giá»ng nói khẽ khàng như tiếng muá»—i nói: 
 
-“…Tá»± Ä‘Ãnh ước chung thân rồi.† 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của phamduy88  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký cá»§a phamduy88      [CENTER][B][SIZE=5]Click here: [/SIZE][URL="http://4vn.eu/forum/showthread.php?t=6237"][SIZE=5][COLOR=darkgreen]Tà Äạo Tu Tiên Lục[/COLOR][/SIZE][/URL][/B][/CENTER] 
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=red]Quyển 1: các dịch giả đang tiến hành dịch[/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER] 
[CENTER][B][SIZE=4][COLOR=magenta]Quyển 2: Äã bắt đầu, kÃnh mong bằng hữu xa gần tiếp tục há»— trợ bằng cách click vào link bên trên và đăng ký tên chương, nhanh nhanh nào [/COLOR][/SIZE][/B][/CENTER] 
       
		 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 11:10 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				15-07-2008, 06:39 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Tiếp Nháºp Ma Äạo
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: May 2008
					
					
					
						Bài gởi: 548
					
                    Thá»i gian online: 1 ngày 15 giá» 54 phút 
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 191 Times in 137 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			chương 51: Thương tâm  
 
dịch giả: mtq  
biên táºp + biên dịch: sát thá»§ đô la  
Nguồn: Tàng Thư Viện  
 
 
 
 
 
Thương tâm liễu 
-“Cái gì?†
Giá»ng nói cá»§a nhị tiểu thư tuy nhá» nhưng ba ngưá»i Lâm Vãn Vinh , đại tiểu thư và Tiêu phu nhân Ä‘á»u nghe thấy rất rõ ràng . 
Không chỉ đại tiểu thư và Tiêu phu nhân sững ngưá»i ra mà ngay cả bản thân Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không dám tin vào tai mình nữa, cô nương này Ä‘iên rồi sao? Hắn hiểu ná»—i khổ tâm cá»§a Tiêu Ngá»c Sương , nàng vì muốn giải thoát tá»™i danh cá»§a Lâm Vãn Vinh nên má»›i nói như váºy nhưng liệu có xứng vá»›i thanh danh cá»§a nàng không chứ? 
Lâm Vãn Vinh cảm khái thở dài má»™t tiếng, thôi được thôi được, Tiêu Ngá»c Sương khổ tâm như váºy, không phải là vì muốn hắn giúp Tiêu gia thoát khá»i hoàn cảnh khó khăn hay sao, nhìn tấm lòng hết sức chân thành cá»§a nàng như váºy, thôi thì hắn cứ giúp nàng má»™t tay Ä‘i. 
Thấy thần sắc không dám tin cá»§a Tiêu phu nhân và đại tiểu thư Ä‘ang lá»™ rõ trên khuôn mặt nhưng trong lòng Lâm Vãn Vinh thì đã hoàn toàn bình tÄ©nh trở lại, hắn nói vá»›i Tiêu Ngá»c Sương : 
-“Ta biết nhị tiểu thư vì cứu ta nên má»›i cố ý nói ra những lá»i đó. Nhưng trinh tiết cá»§a má»™t ngưá»i con gái quý trá»ng như tÃnh mạng váºy, quyết không thể nói bừa.†
-“Äúng đó, Ngá»c Sương, con vẫn còn nhá» như váºy, vẫn chưa đến lúc chá»n chồng kén rể, làm sao có chuyện tá»± Ä‘Ãnh ước chung thân được chứ?†
Tiêu phu nhân vá»™i vàng kéo tay Tiêu Ngá»c Sương nói. 
Tiêu Ngá»c Nhược lại không nói gì mà chỉ nhìn Lâm Vãn Vinh vá»›i ánh mắt lạnh lẽo, trong lòng không biết Ä‘ang nghÄ© những gì nữa. 
Vì tiểu nha đầu chà tình chà nghĩa này nói không chừng chỉ có cách giúp đỡ Tiêu gia thôi. Lâm Vãn Vinh than thở: 
-“Äại tiểu thư, phu nhân, xin nói chuyện riêng má»™t chút Ä‘i.†
Tiêu phu nhân nhìn hắn má»™t cái thầm nghÄ© chuyện này phải khiến cho Lâm Tam không truyá»n ra ngoài, cÅ©ng phải tìm má»™t chá»— nào đó để nói chuyện. 
-“Lâm Tam, ngươi đi theo ta.†
Tiêu Ngá»c Nhược nói. 
-“Không được, con cũng phải đi.†
Nhị tiểu thư vội vàng kéo tay tỷ tỷ, nhìn Lâm Vãn Vinh với ánh mắt quan tâm và nói. 
-“Nha đầu con, làm loạn còn chưa đủ sao ?†
Tiêu phu nhân nghiêm sắc mặt làm cho Tiêu Ngá»c Sương không dám phản kháng lại lệnh cá»§a nương thân, nàng đành phải trÆ¡ mắt đứng nhìn ba ngưá»i Ä‘i vào gian phòng bên cạnh. 
Äây là má»™t căn phòng nhá» yên tÄ©nh, bước vào trong đó bầu không khà bá»—ng trở nên nặng ná», hai mẹ con Tiêu gia cÅ©ng Ä‘á»u không nói gì. 
Lâm Vãn Vinh thầm nghÄ©, chuyện này xem ra vẫn phải để hắn mở lá»i trước thôi, để ngưá»i ta khá»i phải nghÄ© rằng hắn lừa gạt con gái nhà há», Ä‘oạn hắn nói thẳng: 
-“Phu nhân, đại tiểu thư.Vừa nãy những lá»i nhị tiểu thư đã nói, chỉ là để bảo vệ ta thôi, nhất thá»i không biết lá»±a chá»n lá»i nói, không thể coi là tháºt được.†
Tiêu Ngá»c Nhược nhìn hắn má»™t cái hắng giá»ng nói: 
-“Sao cÆ¡, ngươi vẫn nghÄ© là chúng ta tưởng tháºt hay sao?†
Tiêu phu nhân thở dài một cái nói: 
-“Lâm Tam, chuyện cá»§a ngươi ta cÅ©ng đã nghe nói qua rồi. Ngá»c Sương vẫn còn nhá», có lúc tÃnh cách khó tránh khá»i lệch lạc, ngươi đừng có hiểu lầm.†
Lâm Vãn Vinh nói: 
-“Phu nhân yên tâm Ä‘i. Ta sẽ không hiểu lầm đâu. Nhị tiểu thư tuổi tác vẫn còn nhá», có má»™t số sá»± việc chỉ là cảm thấy thú vị nên nhất thá»i nổi lòng hiếu kì thôi. Äợi suy nghÄ© đó qua Ä‘i thì tất cả sẽ lại bình thưá»ng thôi.†
-“Váºy ngươi phải thá» rằng tuyệt đối không được có bất cứ mưu đồ toan tÃnh gì đối vá»›i Ngá»c Sương ….†Tiêu Ngá»c Nhược nói. 
Mẹ kiếp, nàng còn biết Ä‘iểm dừng nữa không váºy, tuy hắn hiểu tấm lòng thương yêu con gái(em gái) cá»§a há» nhưng bá»n há» khinh thưá»ng hắn như váºy tháºt sá»± khiến hắn không thoải mái lắm. Cái cá»› gì kia chứ, không phải chÃnh là xem thưá»ng thân pháºn hạ nhân cá»§a hắn hay sao? Nếu không phải tiểu nha đầu đó khổ sở cầu khẩn hắn thì lão tá» còn lâu má»›i chịu sá»± uất ức này. 
NghÄ© đến Tiêu Ngá»c Sương, Lâm Vãn Vinh đành phải nhẫn nhịn má»™t chút, bất luáºn thế nào, sá»± tÃn nhiệm cá»§a tiểu nha đầu vá»›i hắn cÅ©ng khiến hắn vô cùng cảm động, hắn hắng giá»ng nói: 
-“Äại tiểu thư, nếu nàng tin tưởng ta thì cho dù ta không thá» nàng cÅ©ng có thể nhìn thấy, nếu nàng đã không tin ta thì cho dù ta có thá» thốt hàng trăm vạn lần cÅ©ng chẳng có tác dụng gì cả.†
Tiêu Ngá»c Nhược nói: 
-“Những lá»i ngươi nói cÅ©ng đúng. Nếu đã như váºy, ta hi vá»ng ngươi có thể nói được thì cÅ©ng có thể làm được.†
-“Nhị tiểu thư ngây thÆ¡ hoạt bát, chà tình chà nghÄ©a, ta rất thÃch nàng nhưng không há» liên quan gì đến tình cảm nam nữ. Nàng ấy vẫn còn nhá», ta chỉ xem nàng ấy như má»™t tiểu muá»™i muá»™i mà thôi. Phu nhân và đại tiểu thư nhìn nháºn ta như thế nào ta không quan tâm nhưng không được hoài nghi nhị tiểu thư.†
Lâm Vãn Vinh không hỠhổ thẹn với lòng mình nói. 
Má»™t tiếng kẹt vang lên, cá»a phòng bị đẩy ra, Tiêu Ngá»c Sương nét mặt trắng bệch đứng trước cá»a, thẫn thá» nhìn Lâm Vãn Vinh , ánh mắt trống rá»—ng tá»±a như không có má»™t sắc thái tình cảm nào cả. 
Tiêu Ngá»c Nhược kinh ngạc vá»™i vàng nói: 
-“Ngá»c Sương, sao muá»™i lại ở đây?†
Nàng rất hiểu tÃnh cách cá»§a muá»™i muá»™i mình, Tiêu Ngá»c Sương là má»™t nha đầu không biết sống chết là gì, nếu nàng ấy đã hạ quyết tâm thì rất khó có thể khiến nàng nghÄ© lại. 
Tiêu Ngá»c Sương tá»±a như không nghe thấy lá»i cá»§a tá»· tá»·, nàng chỉ nhìn Lâm Vãn Vinh cháºm rãi nói: 
-“Lâm Tam, những Ä‘iá»u ngươi vừa nói Ä‘á»u là tháºt chứ? Ngươi tháºt sá»± không thÃch ta sao?†
-“Bừa bãi!†
Tiêu phu nhân tức giáºn nói, tiểu nha đầu này tư thông vá»›i tên hạ nhân kia, tháºt không ra thể thống gì nữa. 
Tiêu Ngá»c Sương dưá»ng như vẫn không nghe thấy những lá»i cá»§a mẫu thân, mặt nàng không còn giá»t máu, hai mắt mở to, đôi môi cắn chặt, nàng căng thẳng nhìn Lâm Vãn Vinh , chỠđợi câu trả lá»i cá»§a hắn. 
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không ngá» Tiêu Ngá»c Sương lại đứng ngoài nghe trá»™m mấy ngưá»i nói chuyện, , lúc này nhìn thần sắc thê thảm cá»§a nàng, những lá»i đó không biết vì sao không thể nói ra được nữa. Má»™t tiểu nha đầu tốt như váºy, cần thì cÅ©ng không tồi đâu, qua vài năm nữa sẽ rất có sức quyến rÅ© đây. Trong lòng hắn chợt dâng lên ý nghÄ© này khiến cho ngay bản thân hắn cÅ©ng phải giáºt mình kinh hãi. 
Tiêu Ngá»c Sương thấy hắn hồi lâu không nói gì thì trong lòng đã rõ hết cả rồi. Nàng khẽ cắn hàm răng ngá»c, cố gắng ngăn không cho nước mắt trào ra, nàng nhìn Lâm Vãn Vinh vá»›i ánh mắt sâu thẳm Ä‘oạn nói: 
-“Lâm Tam, bất luáºn thế nào, ngươi phải nhá»› những lá»i ngươi đã hứa vá»›i ta, nhất định phải giúp tá»· tá»· và nương thân, nếu không ta… ta…†
Nàng không nói tiếp nữa, cÆ¡ thể nàng liêu xiêu Ä‘oạn đẩy cá»a bước ra, chạy như bay vá» phÃa trong viện, nước mắt lưng tròng lấp lánh tuôn rÆ¡i, trong thứ ánh sáng cuối mùa thu trông chúng như những viên ngá»c long lanh tuyệt diệu. 
Ba ngưá»i trong phòng Ä‘á»u sững sá», tÃnh khà cá»§a Tiêu Ngá»c Sương, Tiêu phu nhân và đại tiểu thư Ä‘á»u hiểu rất rõ. Há» có thể nhìn ra nhị nha đầu quả tháºt có vài phần tình ý đối vá»›i tên Lâm Tam này. 
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng sững sá» ra má»™t lát, nếu hắn vẫn không nhìn ra tâm sá»± cá»§a Tiêu Ngá»c Sương thì hắn quả tháºt là thằng ngốc rồi. Tiểu nha đầu này, tÃnh cách rất mãnh liệt, cÅ©ng không biết sẽ xảy ra chuyện gì nữa đây. Hắn có đôi chút lo lắng cho Tiêu Ngá»c Sương nhưng thấy ánh mắt phẫn ná»™ cá»§a đại tiểu thư Ä‘ang nhìn hắn tá»±a như hắn chÃnh là nguyên nhân gây ra những tá»™i lá»—i này váºy. 
Lâm Vãn Vinh chẳng biết làm sao chỉ lắc đầu, chuyện này xảy ra quá đột ngá»™t và đã đánh cho hắn má»™t đòn không kịp trở tay, cÅ©ng không biết là hoạ hay là phúc nữa. Sức quyến rÅ© quá lá»›n cÅ©ng tháºt là hại chết ngưá»i ta , hắn không biết nên tá»± giá»…u hay nên thương cảm cho bản thân mình nữa đây. 
Lâm Vãn Vinh lắc lắc đầu, không nghÄ© những chuyện này tiếp nữa, làm xong việc tiểu nha đầu kia giao phó vẫn quan trá»ng hÆ¡n, cÅ©ng coi như hắn đã không phụ nàng. 
Hắn nhìn Tiêu Ngá»c Nhược má»™t cái, Ä‘i thẳng vào vấn Ä‘á»: 
-“Äại tiểu thư, ta đã từng nghe nhị tiểu thư nói qua việc Äào Äông Thành muốn hợp doanh vá»›i Tiêu gia nhưng không biết phu nhân và đại tiểu thư suy nghÄ© thế nào.†
Hắn nói chuyện rất thản nhiên, hoàn toàn không nhớ hắn chỉ là một kẻ hạ nhân của Tiêu gia, trong mắt đại tiểu thư, hắn chẳng là cái gì cả. 
Tiêu Ngá»c Nhược vô cùng không bằng lòng vá»›i việc Lâm Vãn Vinh mê hoặc muá»™i muá»™i cá»§a mình, nàng lạnh lùng nói: 
-“Lâm Tam, ngươi vỠlàm công việc của ngươi đi, những chuyện này đâu có đến lượt ngươi phải lo lắng chứ.†
Äối vá»›i nàng tiểu thư không coi ai ra gì này, Lâm Vãn Vinh cÅ©ng đã quen rồi nên không thèm để ý đến tÃnh khà cá»§a nàng nữa mà chỉ khẽ hắng giá»ng nói: 
-“Äại tiểu thư, má»i chuyện Ä‘á»u không thể là tuyệt đối được, có thể trong mắt nàng ta chỉ là má»™t kẻ hạ nhân nhưng theo ta thì ta là độc nhất vô nhị, không ai có thể thay thế, góc nhìn vấn đỠcá»§a ta không giống và rút ra kết luáºn cÅ©ng không giống ai, cÅ©ng như làm ăn buôn bán váºy, có thể nàng nhìn thấy Ä‘iểm tốt trong đó nhưng lại không thể nhìn thấy những hiểm hoạ ẩn chứa bên trong nó.†
Trong lá»i cá»§a Lâm Vãn Vinh có ý nghÄ©a gì đó, Tiêu Ngá»c Nhược đương nhiên có thể nghe ra, má»™t sá»± kinh ngạc thoáng qua trên nét mặt nàng, nàng nhìn Lâm Vãn Vinh nói: 
-“Ngươi cũng có mắt nhìn đấy chứ.†
Lâm Vãn Vinh không so Ä‘o vá»›i nàng nữa mà chỉ trầm giá»ng nói: 
-“Äại tiểu thư, Äào gia và Tiêu gia hợp doanh nhưng đã đưa ra đỠnghị hấp dẫn nào váºy? Äể ta Ä‘oán xem nhé, có phải là hắn sẽ cho Tiêu gia má»™t cổ phần rất lá»›n phải không?†
-“Sao ngươi lại biết được?†
Tiêu Ngá»c Nhược tháºt sá»± kinh ngạc, chuyện này vô cùng bà máºt, chỉ có nàng và nương thân cá»§a nàng biết, ngay cả Tiêu Ngá»c Sương cÅ©ng chưa từng nghe qua, tên gia Ä‘inh này nghe được từ đâu váºy chứ? 
-“Nàng không cần phải kinh ngạc, những chuyện này chỉ do ta đoán ra mà thôi.†
Lâm Vãn Vinh nói. Hắn làm giám đốc tiêu thụ nên có một tư duy tinh tế và đầu óc linh hoạt, đối với hắn những thủ đoạn này không hỠxa lạ. 
-“Äào gia cho nàng bao nhiêu cổ phần?†
Lâm Vãn Vinh tiếp tục nói. 
Tiêu Ngá»c Nhược trong lòng rất hiếu kì, tên gia Ä‘inh này xem ra cÅ©ng tháºt sá»± có vài phần bản lÄ©nh đó, nàng khẽ hắng giá»ng, không biết làm sao mà nàng lại nhá»› đến việc hắn đã đánh vào mông mình nên sá»± phẫn ná»™ lại dâng lên, nghe hắn há»i nàng trầm ngâm hồi lâu má»›i nói: 
-“Bốn phần.†
-“Bốn phần cổ phần, bốn mươi phần trăm à.†
Lâm Vãn Vinh bước vài bước lạnh lùng cưá»i nói: 
-“Má»™t Ä‘iá»u kiện hấp dẫn như váºy, nếu đổi lại là ta thì ta cÅ©ng phải suy nghÄ© kÄ© lưỡng.†
-“Váºy nhưng đại tiểu thư….†
Ngữ điệu của Lâm Vãn Vinh chợt thay đổi nói: 
-“Nàng đã bao giá» nghÄ© đến, hắn dá»±a vào cái gì mà cho nàng má»™t Ä‘iá»u kiện ưu đãi như váºy chứ? Ba nhà các ngưá»i liên doanh, nàng chiếm đến bốn phần cổ phần, Äào gia và má»™t nhà khác nữa là Hà gia hợp lại cÅ©ng chỉ có sáu phần, như váºy là như thế nào chứ?†
Sắc mặt Tiêu đại tiểu thư á»ng hồng nhưng không nói gì cả mà lại là ngưá»i nãy giá» chưa nói gì là Tiêu phu nhân cất lá»i: 
-“Ta và Ngá»c Nhược đã thương lượng rồi, rất có khả năng là Äào công tá» có ý vá»›i Ngá»c Nhược nên má»›i cố ý đưa ra Ä‘iá»u kiện ưu đãi như váºy.†
Tiêu phu nhân nghe Lâm Tam nói chuyện liá»n nghÄ© đến những truyá»n tụng cá»§a bá»n nha hoàn trong phá»§ vá» Lâm Tam, rồi lại nhá»› vá» bản khế ước hợp đồng nhân công độc đáo cá»§a hắn, bà thầm nghÄ© tên Lâm Tam này liệu có phải là có bản lÄ©nh tháºt không nhỉ? Thá» nghe xem hắn nói như thế nào cÅ©ng tốt. 
-“Ồ…†
Lâm Vãn Vinh giáºt mình hiểu ra: 
-“Cố ý tá» ra phóng khoáng, tặng cho bốn phần cổ phần, chỉ cần lấy được hảo cảm cá»§a đại tiểu thư, sau này việc lá»›n mà thành, bốn phần cổ phần đó không phải đương nhiên được thu vá» rồi sao. Äào công tá» này quả thá»±c tÃnh toán rất giá»i đó.†
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói, Ä‘iá»u này cÅ©ng khó trách vì sao Tiêu phu nhân và đại tiểu thư lại Ä‘oán như váºy, tên Äào Äông Thành kia cá»±c lá»±c lấy lòng Tiêu đại tiểu thư nên bá»n há» khó mà tránh không nghÄ© đến chuyện này. 
Sắc mặt Tiêu Ngá»c Nhược hÆ¡i á»ng hồng, tức giáºn trùng mắt nhìn hắn má»™t cái, thầm nghÄ© chuyện cá»§a ta và Äào công tá» có liên can gì đến ngươi kia chứ. 
-“Váºy Tiêu đại tiểu thư, phải chăng nàng cÅ©ng có chút hảo cảm vá»›i Äào công tá» phải không? Cần phải biết vấn đỠnày có quan hệ đối vá»›i váºn mệnh cá»§a Tiêu gia sau này, không thể sÆ¡ xuất được đâu.†
Lâm Vãn Vinh nhìn Tiêu Ngá»c Nhược má»™t cách hứng thú.  
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của haitc  
 
 
		
        
		
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 11:11 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				16-07-2008, 08:01 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Nháºp Môn Tu Luyện
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: May 2008
					Äến từ: Tuyệt Tình Cốc
					
					
						Bài gởi: 30
					
                    Thá»i gian online: 13 giá» 26 phút 45 giây
                
					
 
	Thanks: 2
	
		
			
				Thanked 34 Times in 6 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 52: Túng luáºn liên doanh  
 
 Dịch:  mtq  
Biên dịch,Biên táºp: dester, zeuspnt  
  Nguồn: Tàng Thư Viện 
 
 
 
 
 
 
 
 Sắc mặt Tiêu Ngá»c Nhược có chút mÆ¡ hồ, hồi lâu sau má»›i nói: 
 
-“Bất luáºn là Äào công tá» cÅ©ng được hay là Là công tá» hay Trương công tá» cÅ©ng thế thôi, chỉ cần ngưá»i đó có lợi đối vá»›i Tiêu gia thì ta có thể hi sinh tất cả. HÆ¡n nữa, Äào công tỠđó có gì không tốt chứ, dù sao cÅ©ng hÆ¡n con ngưá»i xấu xa như ngươi, lúc nào cÅ©ng thÃch ức hiếp ngưá»i khác…†
 
-“Uhm.. Uhm. . 
 
Lâm Vãn Vinh vá»™i vàng giả bá»™ ho hắng ngắt lá»i nàng, nét mặt Tiêu Ngá»c Nhược có chút ngượng ngùng. Vừa nãy nàng chợt nhá»› đến những chuyện xấu hổ mà hắn đã làm vá»›i nàng hôm trước, nhất thá»i thẫn thá», suýt chút nữa thì thuáºn miệng nói ra mất rồi. Ngá»™ nhỡ để nương thân biết được thì nàng xấu hổ đến chết mất. 
  
Váºy nhưng rốt cuá»™c Tiêu Ngá»c Nhược vẫn là má»™t phụ nữ mạnh mẽ đã từng trải qua nhiá»u sóng gió nên thần sắc liá»n biến đổi, nàng nghi hoặc nói: 
 
-“Kì thá»±c, ta cÅ©ng có chút hoài nghi, cứ cho là Äào công tá» có lòng vá»›i ta tháºt thì cÅ©ng không nhất thiết phải thể hiện rõ ràng như thế cho ta thấy, trong việc này nhất định có gì đó kì quặc cổ quái.†
 
Câu này cũng còn có chút trình độ, coi như việc buôn bán bấy lâu nay nàng làm không uổng, Lâm Vãn Vinh thầm nghĩ.  
 
Kì thá»±c, từ câu nói này cá»§a nàng có thể nháºn ra nàng không há» có hảo cảm đối vá»›i tên Äào công tá» kia, giống như vừa nãy nàng đã nói, nàng thuá»™c vá» Tiêu gia, chỉ cần là những việc có lợi đối vá»›i Tiêu gia thì nàng sẽ làm tất cả, cho dù có phải hi sinh bản thân mình.  
 
Lâm Vãn Vinh có đôi chút thương cảm cho đại tiểu thư, hắn thầm nghÄ© cô nương này quả tháºt có phần khà khái, đáng tiếc là tÃnh cách hÆ¡i kém nếu không rất đáng để kết giao bằng hữu. Kì thá»±c Ä‘iá»u này cÅ©ng không thể trách đại tiểu thư được, ai bảo hắn lần đầu tiên gặp mặt đã dùng lá»i lẽ hồ đồ để bắt nạt ngưá»i ta. Lại còn bị bắt gặp dẫn biểu thiếu gia Ä‘i nhà thổ nữa kia chứ, đại tiểu thư có ấn tượng tồi tệ vá»›i hắn cÅ©ng là Ä‘iá»u đương nhiên thôi.  
 
-“Kì thá»±c, việc liên doanh như thế này chẳng qua chỉ có hai tình huống. Thứ nhất, đương nhiên là nói rất dá»… nghe rồi. Gá»i là có tiá»n má»i ngưá»i cùng kiếm. Có thể có được tâm thái chà công vô tư như váºy đương nhiên là rất tốt rồi, ta tin rằng Äào công tá» cÅ©ng tuyên truyá»n vá»›i đại tiểu thư như váºy. Váºy nhưng hắn rá»™ng rãi như váºy, mang bốn phần cổ phần tặng cho Tiêu gia, cứ cho rằng hắn thá»±c sá»± có ý vá»›i đại tiểu thư, lẽ nào hắn không sợ nhà còn lại bàn tán gì sao? HÆ¡n nữa, ngá»™ nhỡ Tiêu gia đã nắm được bốn phần cổ phần đó rồi , đại tiểu thư nàng lại thả bồ câu cá»§a hắn thì làm thế nào chứ?†
 
Lâm Vãn Vinh tỉnh táo phân tÃch tình hình.  
 
-“Thả bồ câu cá»§a hắn? Cái gì gá»i là thả bồ câu chứ?†
 
Hai ngưá»i phụ nữ cá»§a Tiêu gia Ä‘á»u không thể hiểu nổi đồng thanh há»i.  
Lâm Vãn Vinh hối háºn vá»— vá»— lên trán. Mẹ kiếp, lại phải làm nhà giáo nhân dân vinh quang má»™t chuyến rồi. Äợi đến khi Lâm Vãn Vinh khó khăn lắm má»›i có thể giải thÃch rõ ràng được từ ngoại lai này, Tiêu đại tiểu thư mặt mÅ©i đỠbừng nói: 
 
-“Cái gì mà thả bồ câu chứ, chỉ có ngươi má»›i nói khó nghe như váºy thôi.†
 
Rõ ràng là những lá»i này cá»§a Lâm Vãn Vinh đã dẫn ra thâm ý cá»§a nàng, nàng cÅ©ng đã trải qua rất nhiá»u sóng gió. NghÄ© ngợi má»™t lát, nàng bèn kiên định lắc đầu nói: 
 
-“Äào Äông Thành không phải có ý như váºy đâu.  Ngươi hãy nói má»™t khả năng khác Ä‘i.† 
 
Lâm Vãn Vinh tán thành gáºt đầu nói: 
 
-“Một khả năng khác, chuyện liên doanh này kì thực chỉ là cái vỠbên ngoài thôi, trên thực tế chỉ là một trò chơi kiêm diễn kịch thôi.†
 
-“Diễn kịch ?†
 
Äại tiểu thư cau mày còn Tiêu phu nhân thì thở dài má»™t cái.  
 
-“Khả năng này ta cũng đã suy nghĩ đến.†
 
Tiêu đại tiểu thư trịnh trá»ng nói: 
 
-“Kì thá»±c ta và nương thân cÅ©ng luôn lo lắng vấn đỠnày. Váºy nhưng không thể tìm thấy mấu chốt ở đâu. Hắn cho ta nhiá»u cổ phần như váºy, cho dù chúng ta không làm gì thì hàng năm cÅ©ng có tiá»n lãi cá»§a bốn phần cổ phần rồi.†
 
Lâm Vãn Vinh không trả lá»i câu há»i cá»§a nàng mà há»i ngược lại : 
 
-“Äại tiểu thư, giữa ba nhà các ngưá»i phân phối vốn như thế nào váºy? À, nói đơn giản má»™t chút chÃnh là phân công công việc giữa các bên được sắp xếp như thế nào?†
 
Trong lòng đại tiểu thư có chút kì quái.  Những thứ mà gia Ä‘inh này hiểu biết tháºt không Ãt , nàng tháºt thà trả lá»i: 
 
-“Sau khi hợp doanh, Tiêu gia chúng ta phụ trách công xưởng dệt và vải vóc, Hà gia phụ trách váºn chuyển. 
 
Lâm Vãn Vinh lạnh lùng cưá»i nói: 
 
-“Váºy Äào gia phụ trách tiêu thụ phải không?†
 
-“Sao ngươi lại biết chứ?†
 
Tiêu Ngá»c Nhược kì lạ há»i: 
 
-“Chúng ta thống nhất là tất cả hàng hoá Ä‘á»u do Äào gia thống nhất kinh doanh, sau đó dá»±a theo cổ phần để chia lợi tức.†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ lắc đầu nói: 
 
-“Äại tiểu thư cá»§a ta à, các ngưá»i bị ngưá»i khác giở trò mà vẫn không biết hay sao. E rằng nàng bị bá»n há» lừa bán Ä‘i mà nàng vẫn Ä‘ang ngồi đếm ngân phiếu đó.†
 
Tiêu Ngá»c Nhược tức giáºn nói: 
 
-“Ngươi có ý gì váºy?†
 
Lâm Vãn Vinh không thèm để ý , hắn cưá»i nói: 
 
-“Äại tiểu thư, nàng cho rằng buôn bán quan trá»ng nhất là gì?†
 
-“Thành tÃn kinh doanh. (thành tÃn: tháºt thà, lương thiện) 
 
Tiêu Ngá»c Nhược không há» do dá»± trả lá»i.  
 
Trá»i Æ¡i, trả lá»i tháºt là chÃnh xác nhưng Ä‘á»u là những lá»i thừa mà thôi.  
 
-“Äại tiểu thư, ta há»i nàng là, khâu quan trá»ng nhất cá»§a việc buôn bán là gì, hoặc là nói bá»™ pháºn quan trá»ng nhất là bá»™ pháºn nào?†
 
Lâm Vãn Vinh dần dần gợi mở cho nàng. Thá»i đại này không có nhiá»u là luáºn tiêu thụ như váºy, tuy đại tiểu thư kinh doanh đã nhiá»u năm nhưng chỉ là tá»± mình dò dẫm thá» nghiệm mà thôi, Lâm Vãn Vinh đành phải làm thầy giáo má»™t chuyến rồi.  
Tiêu Ngá»c Nhược dưá»ng như nghÄ© đến má»™t Ä‘iá»u gì đó, sắc mặt nàng trở nên trắng bệch, nhìn Lâm Vãn Vinh nói: 
 
-“à của ngươi là ….. kinh doanh?†
 
Tiêu đại tiểu thư này quả tháºt có chút tài năng. Cần phải biết ở thá»i đại này căn bản không há» có là luáºn vỠ“doanh tiêu†gì đó, tất cả các cá»a hiệu Ä‘á»u là hình thức tiêu thụ tá»± phát chứ càng không nói gì đến doanh tiêu nữa. Doanh tiêu luôn là công Ä‘oạn mà không ai coi trá»ng, Tiêu đại tiểu thư không có tri thức là luáºn sâu xa như Lâm Vãn Vinh mà có thể nghÄ© đến Ä‘iểm này đã là không dá»… dàng gì rồi.  
 
-“Không sai. 
 
Lâm Vãn Vinh lớn tiếng nói: 
 
-“ChÃnh là kinh doanh, cÅ©ng chÃnh là tiêu thụ như chúng ta vẫn thưá»ng nói. Tiêu đại tiểu thư, có thể nàng vẫn chưa hiểu được uy lá»±c cá»§a con đưá»ng doanh tiêu đâu. Nói khoa trương má»™t chút, chỉ cần có má»™t đội ngÅ© tiêu thụ tốt thì cho dù là má»™t cục phân trong gian lá»u cá», sau khi đóng gói lại ta cÅ©ng có thể bán Ä‘i.†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói.  
 
-“Thô tục.†
 
Sắc mặt Tiêu Ngá»c Nhược á»ng hồng nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái, khẽ hừ mÅ©i, nghe những phân tÃch cá»§a hắn đã khiến nàng có đôi chút hảo cảm rằng tất cả má»i nguy hiểm sẽ nhanh chóng tiêu tan. Tiêu phu nhân nãy giá» chỉ yên lặng lắng nghe hai ngưá»i nói chuyện cÅ©ng có chút cảm phục.  
 
Trá»i ạ, nói những lá»i thô tục trước mặt mỹ nhân cảm giác tháºt dá»… chịu quá. Nhìn nét mặt vô cùng xấu hổ cá»§a hai mẹ con nàng mà Lâm Vãn Vinh thầm cảm thấy dương tá»± đắc.  
 
-“Mang tất cả việc kinh doanh giao cho Äào gia sao? Như váºy chÃnh là đã giao sinh mệnh cá»§a mình cho ngưá»i khác rồi. Quy mô làm ăn cá»§a tên Äào Äông Thành đó tuy lá»›n tốc độ phát triển nhanh nhưng trong mạng lưới doanh tiêu thì trong má»™t thá»i gian ngắn rất khó có thể hoàn toàn thành láºp được, làm sao có thể theo kịp vá»›i sá»± khổ tâm kinh doanh bao nhiêu năm nay cá»§a Tiêu gia chứ? Äào gia nắm được quyá»n kinh doanh là có thể danh chÃnh ngôn thuáºn lợi dụng nguồn vốn cá»§a Tiêu gia để mở rá»™ng thá»±c lá»±c cá»§a mình, tháºm chà có thể thay thế các ngưá»i luôn đó. Má»™t khi huá»· bá» liên doanh thì mạng lưới doanh tiêu cá»§a Tiêu gia đã sút kém Ä‘i mất rồi, đến lúc đó nàng lấy gì để cạnh tranh vá»›i Äào gia đây? Äại tiểu thư cá»§a ta Æ¡i, sách lược liên doanh này nói khó nghe má»™t chút thì chÃnh là tá»± chặt chân tay , tá»± phế võ công để cho ngưá»i khác thôn tÃnh mình mà thôi. 
 
Phân tÃch cả ngày trá»i, cuối cùng cÅ©ng nói đến trá»ng tâm rồi, Lâm Vãn Vinh thở dốc thầm nghÄ© , mẹ kiếp, kể cho tiểu nha đầu nghe mưá»i câu chuyện cÅ©ng không mệt như váºy.  
 
-“Xuân Lan, Xuân Lan, mau mang bình trà lên đây. 
 
Lâm Vãn Vinh đĩnh đạc ngồi xuống, dặn dò nha hoàn Ä‘ang đứng ngoài cá»a, căn bản không há» coi mình là ngưá»i ngoài.  
 
Sắc mặt đại tiểu thư trắng bệch, nét mặt Tiêu phu nhân cÅ©ng không dá»… coi cho lắm, nếu đúng như Lâm Tam phân tÃch thì kế sách liên doanh cá»§a Äào gia rõ ràng là ẩn chứa quá nhiá»u dã tâm, như váºy sao có thể không khiến bá»n há» sợ kia chứ.  
 
-“Lẽ nào Äào gia này nhất định nuốt gá»n Tiêu gia chúng ta hay sao?†
 
Äại tiểu thư lẩm bẩm nói. Tuy nàng không há» có hảo cảm vá»›i tên Äào công tỠđó nhưng cÅ©ng không thể nói là ghét bá», hai ngưá»i Ä‘á»u là ngưá»i làm ăn buôn bán, số lần gặp nhau cÅ©ng không Ãt nhưng không ngá» trong lòng hắn ta lại ẩn chứa nhiá»u dã tâm như váºy.  
-â€œÄÆ°Æ¡ng nhiên, đây Ä‘á»u chỉ là những Ä‘oán định cá»§a ta thôi, đại tiểu thư và phu nhân không nên để tâm đến, không chừng Äào công tá» tháºt sá»± ngưỡng má»™ đại tiểu thư nên vì đó mà suy nghÄ© cho Tiêu gia thì sao. 
 
Lá»i Ä‘á»u đã nói hết rồi , Lâm Vãn Vinh đã được tiện nghi nên muốn làm ra vẻ thông minh, hắn vá» vÄ©nh nói.  
 
Nét mặt đại tiểu thư biểu lá»™ rõ má»™t sá»± kiên nghị vô cùng, khẽ hắng giá»ng nói: 
-“Bất luáºn hắn có tâm địa thế nào chúng ta nhất định không thể không đỠphòng. 
Nàng hơi cau mày lo lắng nói: 
 
-“Váºy nhưng phụ thân cá»§a Äào Äông thành Äào VÅ© lại là Tô Châu chức tạo, chúng ta không thể tuỳ tiện đắc tá»™i được đâu. 
 
Tiêu phu nhân cÅ©ng rất buồn rầu căng thẳng, trong ba ngưá»i chỉ có Lâm Vãn Vinh là thoải mái nhất bởi vì việc này chẳng có liên quan gì đến hắn cả, huống hồ hai mẹ con này cÅ©ng không há» trưng cầu ý kiến cá»§a hắn, hắn đương nhiên im miệng là tuyệt nhất.  
 
Tiêu Ngá»c Nhược nhìn tên gia Ä‘inh nhàn nhã đó má»™t cái thầm nghÄ© con ngưá»i xấu xa như hắn quả thá»±c cÅ©ng có con mắt tinh tưá»ng đấy chứ, trò lừa đảo cá»§a Äào gia ngay cả nàng cÅ©ng bị lừa váºy mà không thể qua mắt nổi hắn.  
 
NghÄ© đến câu nói cá»§a Tiêu Ngá»c Sương vá»›i Lâm Vãn Vinh trước lúc Ä‘i, Tiêu Ngá»c Nhược cất lá»i nói: 
 
-“Lâm Tam, vỠviệc này ngươi có cách nghĩ như thế nào ?†
 
Tuy ấn tượng cá»§a nàng đối vá»›i Lâm Vãn Vinh rất kém nhưng việc này liên quan đến tiá»n đồ cá»§a Tiêu gia, nàng không muốn vì tình cảm riêng tư cá»§a mình mà ảnh hưởng đến đại nghiệp cá»§a Tiêu gia.  
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói: 
 
-“Äại tiểu thư, ta chỉ là má»™t kẻ hạ nhân, những chuyện trong phòng nghị sá»± này nào đến lượt ta nói chuyện kia chứ?†
 
Tiêu đại tiểu thư giáºn dữ trừng mắt nhìn hắn má»™t cái, tên gia Ä‘inh xấu xa này lại phổng mÅ©i lên rồi đây. Thấy hắn không muốn trả lá»i câu há»i cá»§a mình, tÃnh nóng giáºn cá»§a Tiêu đại tiểu thư lại nổi lên, nàng hừ má»™t tiếng nghiến răng nói: 
 
-“Ngươi đã không muốn nói, ta cÅ©ng không làm khó ngươi. Những lá»i ngươi nói hôm nay cÅ©ng coi như đã láºp công lá»›n vá»›i Tiêu gia rồi, công vượt hÆ¡n tá»™i, việc xông vào phòng nghị sá»± ta cÅ©ng không truy cứu nữa. Ngươi hãy lui xuống Ä‘i.†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả hành lá»… má»™t cái rồi phóng khoáng quay ngưá»i bước Ä‘i.  
Tiêu đại tiểu thư khẽ hắng giá»ng má»™t tiếng nói vá»›i Tiêu phu nhân: 
 
-“Nương thân, con thấy tên Lâm Tam này có vẻ như có biện pháp gì đó, hắn không muốn nói chuyện vá»›i con, váºy phải làm thế nào đây?† 
 
Tiêu phu nhân trầm tư một hồi lâu rồi nói: 
 
-“Ta đã nghe bá»n hạ nhân nói qua, tên Lâm Tam này quả tháºt có vài phần tài há»c, nghe những lá»i hắn vừa nói dưá»ng như hắn đã từng kinh doanh, rất có kinh nghiệm hÆ¡n nữa đối vá»›i việc liên doanh này lại có đối sách, nếu hắn có thể giúp đỡ Tiêu gia ta thì không chừng sẽ có lối thoát đó.†
 
Tiêu đại tiểu thư nghiến hàm răng ngá»c ngà nói: 
 
-“Con ngưá»i xấu xa như hắn thÃch nhất là làm chuyện ác, nếu như không phải những lá»i hôm nay hắn nói cÅ©ng có lý vài phần thì con nhất định không tha cho hắn đâu.†
 
Tiêu phu nhân chăm chú nhìn nàng má»™t lát rồi há»i: 
 
-“Ngá»c Nhược, có phải hắn đã làm chuyện gì vá»›i con rồi phải không?†
 
-“Không có…không có.†
 
Sắc mặt đại tiểu thư á»ng hồng, nàng vá»™i vàng nói: 
 
-“Hắn làm sao dám động đến con chứ? Nương thân không cần phải lo lắng đâu ạ.†
 
Tiêu phu nhân thở dài một cái than thở: 
 
-“Con làm việc vất vả như váºy, khổ cá»±c bảo vệ Tiêu gia mà cÅ©ng không biết đến lúc nào thì hết nữa đây. Ngá»c Nhược, vất vả cho con quá.†
 
Sống mÅ©i đại tiểu thư hÆ¡i cay cay, nghÄ© đến bản thân mình chỉ là má»™t cô gái nhưng cả ngày phải vất vả chạy vạy ở bên ngoài, ná»—i khổ sở trong lòng chỉ có thể nghÄ© đến mà thôi, nàng kiên cưá»ng nhìn nương thân má»™t cái, ánh mắt phát ra những tia sáng kiên định, nàng nói: 
 
-“Nương thân, ngưá»i yên tâm, con sẽ không để Tiêu gia bại trong tay mình đâu.†
Hết chương 52  
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của doivamong  
 
 
		
        
		    
  Chữ ký của doivamong         
		 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 11:12 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				16-07-2008, 07:57 PM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Hàn Lâm Há»c Sỹ  
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					
					
					
						Bài gởi: 445
					
                    Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 14 giá» 
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 134 Times in 108 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 53: Xảo Xảo, ngã Ä‘Ãch bảo bối  
 
 Dịch:  mtq  
Biên dịch,Biên táºp: dester, zeuspnt  
  Nguồn: Tàng Thư Viện 
 
 
 
 
 
 
 
 Lâm Vãn Vinh bước ra khá»i đại viện, còn chưa kịp thở thì đã thấy má»™t con nha hoàn chạy đến báo: 
 
-“Tam ca, mau đến phòng khách, nghe nói có khách quý đến thăm huynh đó.†
 
Không phải là Tần Tiên Nhi đến đó chứ, Lâm Vãn Vinh giáºt mình kinh hãi, cô nương này càng ngày càng nhiệt tình rồi. Äối vá»›i tÃnh cách cá»§a nàng, Lâm Vãn Vinh đã có vài phần hiểu biết, bá» ngoài thì yểu Ä‘iệu nhu mì nhưng ná»™i tâm rất tinh tế, nếu không cẩn tháºn thì sẽ mắc mưu cá»§a nàng ngay. 
 
Vừa đến đại sảnh nhìn vào thì thấy một công tỠtrẻ tuổi đang nói chuyện với biểu thiếu gia. Công tỠtrẻ tuổi đó nhìn thấy Lâm Vãn Vinh vội vàng chắp tay nói: 
 
-“Lâm huynh, lâu lắm không gặp rồi. Tiểu đệ Lạc Viễn đặc biệt đến bái kiến huynh đây.†
 
Lâm Vãn Vinh kì lạ nói: 
 
-“Thì ra là Lạc huynh sao, ta vẫn cho rằng là….†
 
-“Vẫn cho rằng là Tần Tiên Nhi tiểu thư đến thăm phải không?†
Lạc Viá»…n cưá»i ha hả nói. 
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i khổ nói: 
-“Äừng nói đến chuyện này nữa, ta Ä‘ang Ä‘au đầu đây.†
 
Lạc Viễn kì lạ nói: 
-“Như váºy thì tháºt kì lạ đó, rõ ràng là việc mà tất cả đàn ông trong khắp thiên hạ này Ä‘á»u ngưỡng má»™, sao Lâm huynh lại không vui như váºy chứ?†
 
Lâm Vãn Vinh làm ra nét mặt đau khổ nói: 
 
-“Nhìn thấy nhưng không thể ăn được, như váºy có phải là khổ không?†
 
Lạc Viá»…n hÆ¡i ngẩn ngưá»i ra má»™t lát rồi láºp tức cùng Lâm Vãn Vinh cưá»i lá»›n. 
 
Lạc Viá»…n là tổng đốc công tá», chàng ta đến thăm là má»™t chuyện lá»›n, hai vị tiểu thư cá»§a Tiêu gia là pháºn nữ nhi nên không tiện xuất đầu lá»™ diện, chỉ có Tiêu phu nhân ra mặt tiếp đón. 
 
Lâm Vãn Vinh chia tay vá»›i Tiêu phu nhân đến lúc này vẫn chưa hết thá»i gian cá»§a má»™t tuần trà. Hắn thấy bà tuy dung mạo vẫn diá»…m lệ như váºy nhưng trên mặt đã hiện lên vài phần mệt má»i, hắn thầm nghÄ©, việc hợp doanh này quả thá»±c đã làm khó cho bà rồi. 
 
Tiêu phu nhân hàn huyên với Lạc Viễn vài câu rồi nói với Lâm Vãn Vinh : 
 
-“Lâm Tam, Lạc công tỠđã xem trá»ng ngươi như váºy, ngươi hãy cùng công tá» nói chuyện Ä‘i nhé.†
 
Lạc Viễn vội vàng nói: 
-“Không dám , không dám, Lâm huynh tài cao, Lạc mỗ đến là để xin nghe Lâm huynh chỉ bảo đó chứ.†
 
Thấy tổng đốc công tá» giao hảo vá»›i Lâm Tam như váºy, trong lòng Tiêu phu nhân rất lấy làm kì lạ. Tên Lâm Tam này có chút tài há»c nhưng không ngá» ngay cả tổng đốc công tá» cÅ©ng phải nhìn hắn vá»›i má»™t con mắt khác như váºy tháºt sá»± khiến bà kinh ngạc. NghÄ© lại những phân tÃch cá»§a hắn đối vá»›i việc liên doanh ngày hôm nay thì bà càng thêm nháºn định tên Lâm Tam không hỠđơn giản. 
 
Bất quá Tiêu gia có thể giao hảo vá»›i tổng đốc công tá» thì đương nhiên là má»™t việc rất tốt rồi, Tiêu phu nhân gáºt đầu mỉm cưá»i, đưa mắt nhìn Lâm Vãn Vinh ám hiệu hắn phải đón tiếp Lạc công tá» cho cẩn tháºn, Ä‘oạn bà xin phép cáo từ. 
 
Lạc Viá»…n là má»™t ngưá»i không ưa nhàn rá»—i nên hai ngưá»i vừa nói được vài câu, hắn liá»n nói: 
 
-“Lâm huynh, chi bằng chúng ta ra ngoài một chút đi, không giấu gì huynh, cứ ngồi ở đây ta thấy rất khó chịu không thoải mái.†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả, tên tiểu Lạc này nói chuyện tháºt là thẳng thắn. Hắn rất thÃch và trong lòng cÅ©ng Ä‘ang có ý đó. Tá»u lầu chắc sá»a sang đã tạm ổn, vả lại má»™t thá»i gian hắn không được gặp Xảo Xảo rồi. Mấy ngày hôm nay tuy cạnh hắn lúc nào cÅ©ng có hai mỹ nữ bên cạnh nhưng tiểu nha đầu ngốc nghếch này lúc nào cÅ©ng ở trong tim hắn. 
 
Lâm Vãn Vinh bây giá» phụng ý chỉ cá»§a phu nhân, đón tiếp tổng đốc công tá» nên ra khá»i phá»§ đương nhiên không phải xin phép gì rồi. Mấy hôm trước hắn ra ngoài vì lá»i má»i cá»§a Tần Tiên Nhi nhưng Ä‘á»u là buổi tối, hôm nay ra khá»i phá»§ giữa ban ngày trong lòng cảm thấy sảng khoái vô cùng bèn cưá»i lá»›n nói: 
 
-“Lạc huynh, nếu không phải là huynh thì ta muốn ra ngoài má»™t chuyến quả tháºt không dá»… dàng gì đâu.†
 
Lạc Viá»…n Ä‘ang muốn há»i vì sao nhưng lại nhìn thấy chiếc áo dài xanh và chiếc mÅ© nhá» trên ngưá»i hắn thì liá»n hiểu ra nguyên nhân. Lạc Viá»…n hÆ¡i sững ngưá»i ra rồi nói: 
 
-“Lâm huynh, vá»›i tài hoa cá»§a huynh, lẽ nào lại chịu làm kẻ hạ nhân ở Tiêu gia cả Ä‘á»i sao?†
 
Äây đã là ngưá»i thứ ba há»i Lâm Vãn Vinh vấn đỠnày rồi, hÆ¡n nữa tất cả Ä‘á»u có thân pháºn bất phàm, hắn thầm nghÄ©, lão tá» tháºt sá»± rất có bản lÄ©nh sao, sao ai cÅ©ng nói như váºy thế, xem ra hắnđúng là quá khiêm tốn rồi. Lâm Vãn Vinh mỉm cưá»i nói: 
 
-“Lạc huynh, Ä‘á»i ngưá»i ngắn ngá»§i lắm tá»±a như bạch câu quá khÃch, nếu chuyện gì cÅ©ng muốn theo Ä‘uổi má»™t chút thì không phải cuá»™c sống sẽ quá mệt má»i hay sao.†
 
Lạc Viá»…n cung kÃnh chắp tay nói: 
 
-“Lâm huynh, những lá»i huynh nói luôn rất thâm sâu, Lạc Viá»…n xin được thụ giáo.†
 
Hai ngưá»i vừa Ä‘i vừa nói chuyện, Lạc Viá»…n đột nhiên nói: 
 
-“Lâm huynh, tên Trình Thụy Niên đó có đến tìm huynh gây phiá»n phức gì không váºy?†
 
Lâm Vãn Vinh sững ngưá»i ra má»™t lát nói: 
 
-“Phiá»n phức, phiá»n phức gì chứ?†
 
Lạc Viễn nói: 
 
-“Con ngưá»i tên Trình Thụy Niên đó Lâm huynh có lẽ không hiểu lắm đâu nhưng đệ thì lại vô cùng nắm rõ. Hắn luôn có tâm địa không đứng đắn đối vá»›i Tiên Nhi tiểu thư, bây giá» huynh và Tần tiểu thư gần gÅ©i như váºy thì hắn có thể không đến tìm huynh gây phiá»n phức sao?†
 
Lâm Vãn Vinh nghÄ© ngợi, Ä‘iá»u này cÅ©ng đúng, bản thân hắn chỉ là má»™t tên gia Ä‘inh nhá» nhoi không quyá»n không thế, tên khốn há» Trình đó mà tháºt sá»± táºp kÃch để báo thù thì quả là khó giải quyết đây. Nói như váºy Lâm Vãn Vinh láºp tức nghÄ© đến cái xã Ä‘oàn mà Äổng Thanh SÆ¡n láºp ra, nếu như lôi kéo được Lạc Viá»…n vào làm tiểu đệ thì trá»i Æ¡i, hắn còn phải sợ ai nữa đây. 
 
Hai ngưá»i Ä‘i được má»™t lát, nói đến các chuyện thú vị ở khắp nÆ¡i đương nhiên khiến cho Lạc Viá»…n càng thêm cảm phục há»c thức sâu rá»™ng cá»§a Lâm Tam. Không lâu sau đã Ä‘i đến tá»u lầu mà Lâm Vãn Vinh đã mua. HÆ¡n mưá»i ngày nay không đến, công việc sá»a chữa cÆ¡ bản đã hoàn thành rồi, toà tá»u lầu này đã biến đổi hoàn toàn hình dáng. 
 
Lạc Viễn kì lạ nói: 
 
-“Ã, tá»u lầu này đổi chá»§ nhân rồi sao? Sao ta lại không biết nhỉ?†
 
Lâm Vãn Vinh cÅ©ng không lá»™ ra bà máºt chỉ cưá»i nói: 
 
-“Lạc huynh, huynh đi cùng ta là được rồi.†
 
Hai ngưá»i bước lên lầu, những bá»™ bàn ghế được sắp xếp rất gá»n gàng, toả ra mùi thÆ¡m thoang thoảng. Tầng lầu này được làm phòng ăn cá»§a tất cả má»i ngưá»i, nó được Lâm Vãn Vinh dá»±a theo cách thức bố trà cá»§a má»™t phòng ăn hiện đại mà tu sá»a, phân chia ra những khoảng trống khác nhau, phối hợp cao thấp, chằng chịt Ä‘an xen vào nhau, bàn ghế tuy nhiá»u nhưng không há» lá»™n xá»™n mà có tầng báºc rõ ràng. Trong sảnh đưá»ng, theo yêu cầu cá»§a Lâm Vãn Vinh được treo những lá cá» nhá» vá»›i những màu sắc khác nhau ngang qua căn phòng, cách đó không xa lại có sáu đài nến rất lá»›n, rá»§ xuống từ không trung , bố trà vô cùng cao nhã.(giống như đèn chùm ở châu Âu, thằng quỉ này cái gì cÅ©ng ôm vỠáp dụng hết) 
 
Lạc Viá»…n chưa từng nhìn thấy má»™t tá»u lầu nào được bố trà theo cách này, ngắm nhìn hồi lâu hắn má»›i cất lá»i than: 
 
-“Lâm huynh, tá»u lầu này quả tháºt là không đơn giản, cái nhìn vô cùng độc đáo, sắp xếp khéo léo, chỉ nhìn qua thôi cÅ©ng thấy ông chá»§ ở đây không phải là má»™t nhân váºt đơn giản đâu. Chà chà, sao trước đây đệ không nghÄ© ra tá»u lầu có thể bố trà như thế này nhỉ? Việc buôn bán cá»§a nhà này chắc chắn sẽ phát đạt lắm, má»—i ngày thu vá» má»™t đấu vàng cÅ©ng không phải là vấn đỠđâu.†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i lá»›n nói: 
 
-“Lạc đệ, xin nháºn những lá»i chúc tốt lành cá»§a đệ.†
 
Lạc Viá»…n kì lạ há»i: 
 
-“Lâm huynh, đây không phải là huynh là ….Ãi chà..sao đệ lại không nghÄ© ra nhỉ, ngoài Lâm huynh ra làm gì có ai khác có thể có tài năng như thế này kia chứ. Lâm huynh, tiểu đệ quả tháºt vô cùng khâm phục huynh.†
 
Lâm Vãn Vinh lắc đầu , nghiêm sắc mặt nói: 
 
-“Lạc đệ, không giấu gì đệ, cá»§a hàng này quả thá»±c là do ta mở, tuy nhiên bây giá» vẫn chưa khai trương, đợi qua mấy ngày nữa đệ nhất định phải dẫn tháºt nhiá»u bạn bè đến đây chiếu cố cho ta đấy nhé. Chỉ cần là bằng hữu cá»§a đệ, ta sẽ nhất loạt tặng má»™t tấm thẻ bạch kim quý khách, dá»±a vào tấm thẻ bạch kim này thì má»i chi phà ở bổn tiệm bao gồm rượu và hải sản sẽ nhất loạt được chiết khấu bảy phần. Còn như Lạc Viá»…n huynh đệ thì ta xin hứa má»™t lá»i không nói hai câu, sau này xin má»i cứ tá»± nhiên đến chÆ¡i, nÆ¡i này chÃnh là ngôi nhà thứ hai cá»§a đệ.†
 
Lạc Viá»…n cưá»i ha hả nói: 
 
-“Lâm đại ca đã thịnh tình như váºy thì đệ cÅ©ng không khách khà nữa, con ngưá»i đệ thÃch nhất là được ăn uống không mất tiá»n đó.†
 
Hai ngưá»i cùng cưá»i phá lên rồi lại lên má»™t tầng lầu nữa thì nhìn thấy má»™t đại sảnh rá»™ng lá»›n trên tầng hai, được bố trà hoàn toàn giống vá»›i tầng má»™t chỉ là ở đây được sắp đặt thoải mái hÆ¡n má»™t chút, ở phÃa giữa đặt má»™t cái đài rất lá»›n. Lạc Viá»…n kì lạ há»i: 
-“Lâm đại ca, cái đài này dùng để làm gì vây?†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i nói: 
 
-“Lạc huynh đệ, đệ còn nhá»› chuyện chúng ta đến Diệu Ngá»c Phưá»ng nghe hát không ?†
 
Lạc Viá»…n liá»n nói: 
 
-“Nhớ, nhớ.†
 
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu nói: 
 
-“Lạc huynh đệ, đệ cho rằng ta muốn tìm một số phấn đầu nổi tiếng đến đây ca hát có được không?†
 
Lạc Viá»…n há hốc mồm, dưá»ng như chàng không thể tin được. Trong cái thá»i đại này, mở quán ăn Ä‘á»u rất đơn giản và khô cứng vá»›i những thức ăn cÆ¡m rượu đón đưa khách qua lại mà thôi, chưa thừng nhìn thấy má»™t nÆ¡i như thế này. Tuy nhiên nghÄ© kÄ© thì nếu như tìm má»™t số phấn đầu nổi tiếng đến để ca hát, đương nhiên không cần phải nói, nÆ¡i này nhất định sẽ cháºt cứng đến nổ tung ra mất. 
 
Lạc Viễn than thở nói: 
 
-“Äại ca, tháºt không biết vì sao huynh lại nghÄ© ra được nữa, chỉ dá»±a vào má»™t Ä‘iểm này thôi chá»— này cá»§a huynh chắc chắn sẽ nổi lắm đây.†
 
Lâm Vãn Vinh thầm cưá»i, sao hắn có thể nghÄ© ra chứ, cÅ©ng là do đã đến quán Bar nhiá»u quá nên quen rồi thôi. Những quán bar trước đây hắn đã đến Ä‘á»u có má»™t ban nhạc biểu diá»…n, tìm thêm má»™t DJ giá»i nữa thì bầu không khà sẽ trở nên vô cùng cuồng loạn. Trong tay hắn không có ban nhạc nhưng những phấn đầu nổi tiếng hát hay múa giá»i ở bên bá» sông Tần Hoài này lại nhiá»u vô kể, bá» bạc ra má»i đến thứ nhất là để mua vui má»™t chút và thứ hai cÅ©ng là để nâng cao đẳng cấp cá»§a tá»u lầu. Äây chÃnh là dụng ý mà hắn tìm hai cô nương tiểu Liên và tiểu Cúc. 
 
Hai ngưá»i Ä‘i lên lầu ba, chá»— này được chia thành những gian nhá» tao nhã riêng biệt, sắp xếp ngang dá»c có tráºt tá»± trông rất thoáng mắt. Äiểm độc đáo nhất là trên cá»a cá»§a những gian này Ä‘á»u dùng biển vàng để viết tên lên đó , căn này tên là Mại Lan Hiên, căn kia được gá»i là Äằng Long Các, căn ở gần chá»— hai ngưá»i Ä‘ang đứng lại tên là Tá»± Thuá»· Lưu Niên. Lạc Viá»…n thầm than, hắn cÅ©ng tá»± nháºn có má»™t chút tài hoa nhưng đối diện vá»›i những ý tưởng sáng tạo thế này quả tháºt có chút ngạc nhiên không thể tượng tượng nổi. 
 
Äi tiếp lên phÃa trước thì thấy Ä‘áºp ngay vào mắt là bốn chữ lá»›n màu vàng: Phú Quý Tài Hoa.Tầng thứ tư này lại được chia thành hai gian lá»›n, Ä‘á»u hướng thẳng ra hồ Huyá»n VÅ©, phong cảnh đẹp như tranh vẽ .Hai gian phòng này được bố trà vô cùng cao quý tố nhã, không há» giống như má»™t tá»u lầu mà ngược lại trông như má»™t thư viện u tÄ©nh váºy. Tứ bảo cá»§a phòng văn là bút nghiên giấy má»±c Ä‘á»u có đủ, gần bên cá»a sổ còn đặt má»™t giá đàn càng thể hiện má»™t vẻ độc đáo khéo léo. 
 
Äến tầng năm thì Lạc Viá»…n càng sững sá» kinh ngạc. Trong căn phòng này không há» làm bất cứ má»™t vách ngăn nào, xung quanh có má»™t vài hình Ä‘iêu khắc, những tấm rèm cá»a sổ ngoài lan can Ä‘á»u được mở ra, từng cÆ¡n gió mát trong lành thổi đến khiến cho ngưá»i ta có cảm giác như được bồng bá»nh trong không trung, cái cảm giác đó giống hệt như được Ä‘i bá»™ trên trá»i váºy. 
 
Lâm Vãn Vinh thầm gáºt đầu, tuy hắn chưa từng Ä‘Ãch thân đến đây giám sát nhưng nha đầu Äổng Xảo Xảo quả tháºt hiểu rất rõ ý đồ cá»§a hắn, nàng đã sắp xếp tá»u lầu này vừa cao nhã lại vừa độc đáo vá»›i má»™t phong cách riêng, thá»±c sá»± khiến Lâm Vãn Vinh vô cùng hài lòng. 
 
-“Äại ca….†
 
Äổng Xảo Xảo Ä‘ang nói chuyện vá»›i má»™t cô nương, nhìn thấy bóng dáng cá»§a Lâm Vãn Vinh thì ngẩn ngưá»i ta má»™t lát, nét mặt lá»™ rõ sá»± vui mừng vô cùng rồi cÅ©ng không để ý đến ngưá»i Ä‘ang nói chuyện vá»›i mình nữa, nàng kêu má»™t tiếng và chạy lại phÃa hắn. 
 
Nàng chạy đến trước mặt Lâm Vãn Vinh nhưng lại dừng bước má»™t cách vô thức, ngẩn ngÆ¡ nhìn hắn, những lá»i muốn nói cÅ©ng không thể hiện ra được , cặp mắt nàng rưng rưng ngấn lệ, má»™t lúc lâu sau má»›i khẽ hé môi nói: 
 
-“Äại ca….†
 
Chỉ má»™t câu như váºy thôi là nàng không thể nói tiếp được nữa, nước mắt đã lã chã tuôn rÆ¡i, tuy có trăm ngàn Ä‘iá»u muốn nói nhưng lại không thể thốt ra lá»i. 
 
Lâu ngày không gặp, tuy Xảo Xảo vẫn xinh đẹp như xưa nhưng khuôn mặt đã gầy Ä‘i rất nhiá»u, thấy nàng khóc, Lâm Vãn Vinh vá»™i vàng kéo tay nàng nói: 
 
-“Xảo Xảo, sao váºy? Có phải nhìn thấy đại ca không vui phải không?†
 
Äổng Xảo Xảo khẽ cắn môi, ánh mắt chăm chú ngắm nhìn khuôn mặt chàng, thẫn thá» nói: 
 
-“Không phải váºy, đại ca, chàng biết mà, Xảo Xảo nhìn thấy chàng lúc nào cÅ©ng vui vẻ.†
 
Lâm Vãn Vinh đưa mắt nhìn xung quanh thì thấy trên mặt quầy để hai chiếc màn thầu khô cong và còn in mấy vết răng nhỠnữa, lại thấy dung mạo của nàng gầy sút đi , thần sắc Lâm Vãn Vinh chợt biến đổi nói: 
 
-“Xảo Xảo, sao nàng lại ăn cái này ?†
 
-“Ã…†
 
Xảo Xảo khẽ kêu lên một tiếng rồi vội vàng giấu cái màn thầu đi, ánh mắt chăm chú nhìn xuống chân mình không dám ngẩng đầu lên nhìn hắn. 
 
Thần sắc Lâm Vãn Vinh vô cùng tức giáºn, hắn nhìn Äổng Thanh SÆ¡n Ä‘ang đứng ở phÃa sau nói: 
 
-“Thanh Sơn, đệ lại đây.†
 
Äổng Thanh SÆ¡n chưa từng thấy lão đại cá»§a mình tức giáºn, trong lòng có chút sợ hãi, vá»™i vàng nói: 
 
-“Äại ca, gần đây khi chúng ta sá»a sang lại tiệm ngân lượng đã thiếu má»™t chút. Tá»· tá»· nói đại ca ở bên ngoài kiếm tiá»n không dá»… dàng gì nên bá»n đệ phải tiêu tiết kiệm má»™t chút, tỉ ấy đã hấp rất nhiá»u màn thầu mang đến, má»—i ngày Ä‘á»u ăn cái này…†
 
-“Trá»i ạ!†
 
Lâm Vãn Vinh kêu lá»›n má»™t tiếng, đấm mạnh má»™t cái xuống mặt bàn cảm thấy trong lòng Ä‘au đớn vô cùng. Bản thân chàng ở bên ngoài ăn chÆ¡i trác táng còn Xảo Xảo thì ở đây má»™t mình chịu khổ, hắn đã hoàn toàn khinh bỉ chÃnh mình. 
 
-“Äại ca…†
 
Xảo Xảo nhìn thấy ánh mắt tá»± trách mình cá»§a Lâm Vãn Vinh thì vá»™i vàng kéo tay hắn khe khẽ gá»i. 
 
Khoé mắt Lâm Vãn Vinh đã hÆ¡i ươn ướt, nhìn gương mặt xinh đẹp trong sáng như ngá»c cá»§a Xảo Xảo chan chứa lệ châu mà vẫn mỉm cưá»i má»™t cách ngốc nghếch, Lâm Vãn Vinh cảm thấy trái tim mình như say rồi. Hắn nhẹ nhàn vuốt ve khuôn mặt cá»§a Xảo Xảo nói vá»›i má»™t tình cảm sâu sắc: 
 
-“Xảo Xảo, bảo bối của ta…†
 
Äổng Xảo Xảo nghe lá»i nói cá»§a chàng thì những giá»t lệ châu không nén nổi cứ thế tuôn rÆ¡i, trong lòng cảm thấy vừa Ä‘au khổ lại vừa ngá»t ngào. 
 
-“â€Äại ca….†
 
Hai chữ này còn chưa kịp nói ra thì nàng chợt cảm thấy đôi môi ướt át cá»§a nàng bị má»™t cái miệng nóng bá»ng hút chặt lấy. 
 
Äiên rồi, Ä‘iên rồi. Lạc Viá»…n, Äổng Thanh SÆ¡n và cô nương vừa nãy nói chuyện vá»›i Xảo Xảo Ä‘á»u sững ngưá»i ra, ở cái thá»i đại này, nam nữ công khai nắm tay nhau đã là má»™t chuyện kinh thiên động địa rồi chứ đừng nói đến cảnh tượng nóng bá»ng như thế này bá»n há» làm sao có thể nhìn thấy được kia chứ? 
 
Lạc Viễn thầm nghĩ, lão đại đúng là lão đại, ra tay quả nhiên là bất phàm. 
 
Còn cô nương nói chuyện vá»›i Äổng Xảo Xảo thì nét mặt có vài phần lúng túng, nàng vá»™i vàng cúi đầu xuống không dám nhìn cảnh tượng trước mắt. 
 
Äổng Xảo Xảo chỉ cảm thấy mình như Ä‘ang tan chảy trong vòng tay nóng bá»ng này, ngá»i thấy mùi hương đàn ông trên cÆ¡ thể cá»§a đại ca, nàng không còn má»™t chút sức lá»±c nào nữa, toàn thân bá»§n rá»§n ngã vào lòng Lâm Vãn Vinh. Nàng quên Ä‘i mình Ä‘ang ở đâu, quên Ä‘i thân pháºn cá»§a mình mà chỉ cảm thấy trên ngưá»i đại ca có má»™t ma lá»±c kì lạ khiến cho bản thân nàng vÄ©nh viá»…n không thể rá»i xa chàng được. 
 
Lâm Vãn Vinh thưởng thức mùi thơm của cô nương này, hắn hút chặt lấy cái lưỡi thơm hương của nàng, đầu lưỡi khẽ chuyển động trong chiếc miệng nhỠxinh. 
 
Äổng Xảo Xảo chỉ cảm thấy má»™t cảm giác chưa từng có tràn ngáºp trong lòng, nàng ôm chặt lấy đại ca, những giá»t nước mắt hạnh phúc lăn dài trên gò má hai ngưá»i. 
 
Cái gì Tần Tiên Nhi, Tiếu Thanh Tuyá»n, cái gì mà đại tiểu thư nhị tiểu thư, làm sao có thể quan trá»ng bằng bảo bối Xảo Xảo cá»§a ta kia chứ, trong giá» phút này, trong lòng Lâm Vãn Vinh chỉ có má»™t tiểu nha đầu ngoan ngoãn làm ngây ngất lòng ngưá»i này mà thôi, nếu như Lâm Vãn Vinh phụ nàng thì cả cuá»™c Ä‘á»i này cá»§a hắn coi như uổng công làm ngưá»i rồi. 
 
Một lúc lâu sau Lâm Vãn Vinh mới buông Xảo Xảo ra, chăm chú nhìn nàng với một tình cảm sâu sắc, kiên định nói: 
 
-“Xảo Xảo , nàng là bảo bối quý báu nhất trong cuá»™c Ä‘á»i ta. Ta Lâm Vãn Vinh xin thá» vá»›i trá»i đất, Ä‘á»i này kiếp này nếu ta phụ lòng Xảo Xảo thì sẽ bị thiên lôi đánh chết, không được…†
 
-“Äại ca….†
 
Mắt Xảo Xảo rưng rưng nước, bàn tay má»m mại ngăn môi chàng, nàng nói: 
 
-“Không cần phải thá», chàng là ngưá»i làm đại sá»±, bất luáºn chàng có đối xá» vá»›i Xảo Xảo như thế nào Xảo Xảo cÅ©ng không há» oán trách hay hối háºn.†
 
-“ Xảo Xảo ….†
 
Lâm Vãn Vinh vô cùng cảm động, ôm chặt lấy nàng nói: 
 
-“Bảo bối của ta, bảo bối tốt của ta, bảo bối nhỠbé của ta, bảo bối thân yêu của ta.†
 
Lạc Viá»…n và Äổng Thanh SÆ¡n đứng ở phÃa sau nghe thấy những lá»i tình tứ này thì Ä‘á»u nổi da gà , hai ngưá»i thầm nghÄ©, đại ca này quả tháºt là, ngay cả những lá»i như thế mà cÅ©ng nói ra được. 
 
Äổng Xảo Xảo nghe váºy vừa thấy xấu hổ lại vừa cảm thấy ngá»t ngào, trái tim nhá» bé cá»§a nàng như Ä‘ang đánh trống trong lồng ngá»±c, xấu hổ chết Ä‘i được nhưng nàng vẫn thÃch được Lâm Vãn Vinh gá»i là bảo bối. 
 
Nhá»› lại cảm giác đại ca vừa má»›i hôn mình, toàn thân nàng bá»§n rá»§n như không còn sức lá»±c, khuôn mặt nóng bừng nhưng trong lòng thì vô cùng hạnh phúc. Äợi đến khi nhìn thấy ba ngưá»i Ä‘ang ngẩn ra nhìn mình nàng chợt thốt lên má»™t tiếng, chết rồi, sao lại có thể làm má»™t việc xấu hổ như thế trước mặt bao nhiêu ngưá»i như thế này chứ, Ä‘á»u do đại ca, chàng xấu quá Ä‘i. 
 
Sắc mặt Xảo Xảo đỠtươi như máu, vừa như vui mừng vừa như giáºn dá»—i, nàng nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái rồi không dám ở lại đây lâu, vá»™i vàng quay ngưá»i chạy xuống dưới lầu. 
 
Lâm Vãn Vinh lớn tiếng nói: 
 
-“Bảo bối, đừng Ä‘i xa quá, đợi lát nữa ta còn có chuyện muốn nói vá»›i nàng, chỉ có hai ngưá»i chúng ta nghe thôi.†
 
Mồ hôi trên ngưá»i Lạc Viá»…n và Äổng Thanh SÆ¡n không ngừng chảy ra. Vị đại ca này, quả tháºt là quá kinh thế hãi tục rồi. 
 
Lâm Vãn Vinh thấy Lạc Viá»…n và Äổng Thanh SÆ¡n nhìn hắn như nhìn quái váºt khiến cho mặt hắn cÅ©ng hÆ¡i á»ng Ä‘á», Ä‘oạn cưá»i ha hả nói: 
 
-“Ồ, thì ra má»i ngưá»i Ä‘á»u ở đây à, vừa nãy không làm phiá»n má»i ngưá»i đấy chứ.†
 
Lạc Viễn lắc đầu nói: 
-“Äại ca, từ khi đệ gặp huynh má»›i biết hai chữ lá»… pháp thì ra là Ä‘á»u vô dụng như váºy.†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói: 
 
-“Lá»… pháp? Lá»… pháp là cái gì váºy, ta chưa từng nghe nói đến.†
 
Äổng Thanh SÆ¡n tuổi trẻ khà thịnh, vốn đã có má»™t lòng kÃnh phục vô cùng đối vá»›i đại ca.Bây giá» táºn mắt nhìn thấy đại ca sắp trở thành tỉ phu cá»§a mình rồi thì lại càng thấy đắc ý. Lúc này hắn cÅ©ng thuáºn theo lá»i cá»§a Lâm Vãn Vinh lá»›n tiếng nói: 
 
-“Äúng váºy đó, đại ca, chỉ cần thÃch thì phải làm cần gì phải để ý nhiá»u như thế làm gì kia chứ?†
 
Lạc Viễn giơ ngón tay cái lên với Lâm Vãn Vinh nói : 
 
-“Äại ca, đệ tháºt sá»± tâm phục khẩu phục đối vá»›i lão nhân gia huynh rồi.†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i mấy tiếng rồi giá»›i thiệu cho Lạc Viá»…n và Äổng Thanh SÆ¡n làm quen vá»›i nhau, lúc này hắn má»›i nhìn thấy cô nương đứng bên cạnh. Lúc nãy chàng và Xảo Xảo kịch chiến bằng lưỡi, rồi lại nói chuyện ha ha vá»›i Lạc Viá»…n và Äổng Thanh SÆ¡n mà không há» chú ý đến ở đây còn có má»™t ngưá»i nữa. Hắn ngước mắt nhìn và chỉ má»™t cái nhìn thôi đã khiến cho chàng sững sá» ra ở đó. 
 
Cô nương này khoảng chừng mưá»i tám mưá»i chÃn tuổi, lông mày thanh tú, làn da trắng nõn nà, gương mặt kiá»u diá»…m như má»™t Ä‘oá phù dung, nàng mặc má»™t chiếc áo màu vàng nhạt, thân hình yểu Ä‘iệu thướt tha, thêm má»™t phân nữa thì cao mà giảm má»™t phân thì thấp. Nếu như luáºn vá» dung mạo và khà chất thì không há» thua kém Tiếu Thanh Tuyá»n nhưng không há» lạnh lùng băng giá như Tiếu Thanh Tuyá»n, nàng tá»±a hồ như có má»™t khà chất Ä‘iá»m tÄ©nh trá»i sinh, nàng đứng đó tÄ©nh lặng tá»± nhiên như má»™t bó hoa tươi, không há» có bất cứ má»™t sá»± tranh chấp nào vá»›i thế gian. Cho dù là má»™t ngưá»i đã quen hi hi ha ha như Lâm Vãn Vinh mà trước mặt nàng cÅ©ng nảy sinh má»™t cảm giác tÄ©nh lặng kì lạ. 
 
Kì lạ tháºt, Lâm Vãn Vinh thầm than, nha đầu này má»c ở đâu ra váºy mà lại có má»™t khà chất như thế chứ, trước mặt nàng cho dù có nhiá»u lá»i hÆ¡n nữa cÅ©ng không thể nói ra. 
 
May mà Lâm Vãn Vinh là má»™t ngưá»i không sợ gì cả, vị cô nương này Ä‘iá»m tÄ©nh như váºy thì hắn sẽ phá vỡ cái cảm giác đó, nghÄ© Ä‘oạn chàng cưá»i vui vẻ há»i: 
 
-“Vị mỹ nhân này, hình như trước đây chúng ta chưa từng gặp mặt phải không?†
 
Cô nương đó hÆ¡i sững ngưá»i ra má»™t chút, những ngưá»i đàn ông mà nàng đã từng gặp khi đứng trước mặt nàng lúc nào cÅ©ng tá» vẻ vô cÅ©ng cung kÃnh, tư văn nho nhã, nàng chưa từng gặp má»™t gã đàn ông vô lại mặt dày như váºy. May mà lúc nãy nàng đã chứng kiến những việc làm kinh thiên cá»§a Lâm Vãn Vinh , những lá»i nói và hành động vô lại như thế này cá»§a hắn so vá»›i việc kia thì chẳng là cái thá gì cả. 
 
Nàng bèn thản nhiên cưá»i nói: 
 
-“Trước đây ta cÅ©ng chưa từng gặp công tá».†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i ha hả nói: 
 
-“Nàng nói như váºy cÅ©ng tháºt là thú vị đó, gặp mặt nhau đã là có duyên nên ta xin không há»i tên cá»§a tiểu thư để tránh ngưá»i ta lại coi ta là đăng đồ tá».†
 
Cô nương đó trong lòng thấy rất buồn cưá»i lại thầm nghÄ©, nếu ngươi không phải đăng đồ tá» thì chẳng có ai xứng đáng vá»›i danh hiệu đó đâu nhưng nàng là bạn tốt cá»§a Äổng Xảo Xảo , ngưá»i Ä‘ang đứng trước mặt nàng lại là tình lang cá»§a Xảo Xảo nên đương nhiên những lá»i này không thể nói ra. 
 
Lạc Viá»…n thấy cô nương đó nói chuyện vá»›i Lâm Vãn Vinh , Ä‘ang định cất lá»i giá»›i thiệu thì nhìn thấy cô nương đó trừng mắt má»™t cái , váºy là Lạc Viá»…n đành ngoan ngoãn ngáºm miệng lại. 
 
Lâm Vãn Vinh không để ý đến cô nương đó nữa mà quay sang há»i Äổng Thanh SÆ¡n : 
 
-“Thanh SÆ¡n, tá»u lầu này đã hoàn tất việc tu sá»a chưa?†
 
Äổng Thanh SÆ¡n gáºt đầu nói: 
 
-“Äã hoàn tất rồi, chỉ đợi đại ca đến định ngày lành để khai trương thôi.†
 
Lâm Vãn Vinh sá»›m đã tÃnh đến gáºt đầu nói: 
 
-“Ta đã tra qua Hoàng lịch, qua ba ngày nữa là mồng chÃn tháng mưá»i, động thổ khởi công , chuyển nhà, khai trương Ä‘á»u được, chúng ta cứ chá»n ngày đó Ä‘i.†
 
Äổng Thanh SÆ¡n gáºt đầu nói: 
 
-“Tá»· tá»· cÅ©ng chá»n ngày đó, tá»· ấy nói đợi huynh đến thì định lại.†
 
Lâm Vãn Vinh không hỠxấu hổ nói; 
 
-“Äiá»u đó là đương nhiên, ta và tiểu bảo bối Xảo Xảo cá»§a ta có thần giao cách cảm mà.†
 
Lạc Viá»…n lắc đầu cưá»i khổ, vị đại ca này không biết lá»›n lên như thế nào mà da mặt lại dày đến trình độ như váºy. 
 
Äang nói chuyện thì Äổng Xảo Xảo bưng trà từ dưới lầu lên má»i, nét mặt vẫn á»ng hồng vì xấu hổ, không dám ngẩng đầu lên nhìn mấy ngưá»i Lâm Vãn Vinh. Nàng Ä‘i đến trước mặt Lạc Viá»…n nói: 
 
-“Lạc công tá», má»i dùng trà.†
 
Lạc Viễn làm ra vẻ thất kinh nói: 
 
-“Làm sao dám phiá»n đến gót ngá»c cá»§a đại tẩu phu nhân chứ. Äắc tá»™i, đắc tá»™i.†
 
Äổng Xảo Xảo vừa kinh ngạc vừa vui sướng, lén nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái thấy đại ca Ä‘ang nở má»™t nụ cưá»i khÃch lệ nhìn mình, trong lòng nàng vô cùng hạnh phúc, dÅ©ng khà cÅ©ng tăng thêm vài phần, Ä‘oạn nàng bưng trà đưa cho vị cô nương kia nói: 
 
-“Ngưng tá»· tá»·, má»i dùng trà.†
 
Cô nương đó mỉm cưá»i , hứng thú nói: 
 
-“Xảo Xảo, bây giá» muá»™i đã có chá»— để vá» rồi, phải kÃnh trà cho tướng công trước Ä‘i.†
 
Äổng Xảo Xảo kêu khẽ má»™t tiếng, láºp tức xấu hổ cúi đầu xuống nhưng vẫn cẩn tháºn nghiêm túc dùng hai tay dâng trà cho Lâm Vãn Vinh nói: 
 
-“Äại ca, uống trà…†
 
Lâm Vãn Vinh ngày càng thương yêu tiểu cô nương này, hắn đón lấy chén trà đặt lên bàn, kéo tay nàng nói: 
 
-“Xảo Xảo, ngồi xuống cạnh đại ca, ta muốn thoả thuáºn vá»›i nàng má»™t chút đây.†
 
Äổng Xảo Xảo khẽ nhẹ vâng má»™t tiếng, ngoan ngoãn ngồi xuống cạnh chàng ta. 
 
Lâm Vãn Vinh nói: 
 
-“Xảo Xảo, có khó khăn sao không nói cho đại ca biết, có phải nàng coi đại ca là ngưá»i ngoài không ?†
 
-“Không phải đâu.†
 
Xảo Xảo vá»™i vàng giải thÃch: 
 
-“Äại ca, chàng là ngưá»i làm đại sá»±, những chuyện nhá» như thế này không cần đại ca phải lo lắng, Xảo Xảo nhất định có thể làm tốt mà.†
 
------------------ 
Chú thÃch: 
Bạch câu quá khÃch: ngá»±a trắng Ä‘i qua khe cá»a, ý nói má»™t khoảng thá»i gian rất ngắn, hay thá»i gian Ä‘i qua rất mau[/B] 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của nguyenan  
 
 
		
        
		
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 11:14 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
	
	
	
		
		
			
			
			
				17-07-2008, 11:11 AM
			
			
			
		
 
	 
 
	
		
		
		
			 
			
				
				Hàn Lâm Há»c Sỹ  
				
				
			 
			  
			
				
					Tham gia: Apr 2008
					
					
					
						Bài gởi: 445
					
                    Thá»i gian online: 1 tuần 5 ngày 14 giá» 
                
					
 
	Thanks: 0
	
		
			
				Thanked 134 Times in 108 Posts
			
		
	
					
					
					
					    
				 
			 
		 
		
		
	 
 
	
	
		
	
		
		
		
		
			
			Chương 54: Lạp long  
 
 Dịch:  mtq  
Biên dịch,Biên táºp: dester, zeuspnt  
  Nguồn: Tàng Thư Viện 
 
 
 
 
 
 
 
 Lâm Vãn Vinh thầm than má»™t tiếng, lão tá» cÅ©ng không biết tại sao lại may mắn như thế mà lại gặp được tiểu bảo bối Xảo Xảo, tháºt là đáng yêu quá Ä‘i mất. Hắn nắm chặt lấy tay Äổng Xảo Xảo nói: 
 
-“VỠsau những chuyện như thế này không được giấu ở trong lòng, phải nói cho đại ca biết, có khó khăn gì để đại ca giải quyết.†
 
Äôi mắt đẹp cá»§a Äổng Xảo Xảo ngân ngấn lệ, nàng khẽ cắn đôi môi ngá»c dạ má»™t tiếng dịu dàng nói: 
 
-“Xảo Xảo biết rồi. Äại ca, chàng là bầu trá»i cá»§a Xảo Xảo.†
 
Trong lòng Lâm Vãn Vinh cảm ngá»t ngào như được ăn kẹo máºt váºy, không ngá» tiểu nha đầu Xảo Xảo này nói những lá»i tình tứ cÅ©ng không há» thua kém hắn đâu. 
 
Lâm Vãn Vinh thầm vui sướng, khẽ nói: 
-“Xảo Xảo, bảo bối của ta…†
 
Trái tim Äổng Xảo Xảo như Ä‘ang đánh trống trong lồng ngá»±c váºy, nàng không còn khả năng suy nghÄ© gì nữa. 
 
Khụ. khụ…Lạc Viá»…n không thể xem tiếp được nữa rồi nên vá»™i vàng giả bá»™ ho vài tiếng, cắt ngang cuá»™c nói chuyện tình chàng ý thiếp cá»§a hai ngưá»i. Lâm Vãn Vinh ngẩng đầu lên nhìn thì thấy ánh mắt cá»§a má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang táºp trung vào mình, rõ ràng là rất không bằng lòng vá»›i việc hắn đã làm há»ng má»™t tiểu cô nương trong trắng thuần khiết như Äổng Xảo Xảo . 
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i lá»›n nói: 
-“Xảo Xảo, bây giỠchúng ta còn thiếu bao nhiêu ngân lượng nữa?†
 
Äổng Xảo Xảo lắc đầu nói: 
-“Äại ca, vẫn còn thừa năm trăm lượng bạc nữa, chúng ta tiết kiệm má»™t chút , sau khi mở hàng thì sẽ có thu nháºp ngay rồi.†
 
Lâm Vãn Vinh gáºt đầu, lấy từ trong lòng ra má»™t đống bạc vụn , trấn an nàng nói: 
 
-“Xảo Xảo, ngân lượng ta có rất nhiá»u, nàng cứ tuỳ ý sá» dụng, không được ngược đãi bản thân nữa, phải biết rằng nàng là bảo bối ngàn vàng cÅ©ng không đổi được cá»§a ta đó.†
 
-“Äại ca…†
 
Nét mặt Äổng Xảo Xảo á»ng hồng khẽ kêu lên má»™t tiếng, toàn thân nàng bá»§n rá»§n, quả tháºt không thể nghe những lá»i khiến cho tim nàng Ä‘áºp nhanh hÆ¡n và càng nghe càng thấy thÃch này cá»§a chàng được. 
 
Lâm Vãn Vinh lại há»i đến những việc chuẩn bị cho ngày khai trương, hắn thành tâm muốn lôi kéo Lạc Viá»…n và cÅ©ng không coi Lạc Viá»…n là ngưá»i ngoài nên đã nói đến công việc cá»§a tá»u lầu trước mặt hắn. Äổng Xảo Xảo thông minh tháo vát nên đã sá»›m hoàn thành những việc đã giao phó rồi, Lâm Vãn Vinh nghe váºy rất lấy làm hài lòng. 
 
-“Thanh Sơn, bên Hồng Hưng thế nào rồi?†
 
Lâm Vãn Vinh tá» ra không có ý gì nhìn Lạc Viá»…n má»™t cái rồi há»i. 
 
Äổng Xảo Xảo thấy mấy ngưá»i đàn ông bá»n há» nói chuyện liá»n ngoan ngoãn kéo vị Ngưng tá»· tá»· kia ra má»™t chá»— để nói chuyện. 
 
Äổng Thanh SÆ¡n cÅ©ng là má»™t ngưá»i cÆ¡ trà linh hoạt nên thấy đại ca nhắc đến việc đó trước mặt Lạc Viá»…n , biết hắn nhất định có thâm ý nên thẳng thắn trả lá»i: 
 
-“Gần đây chúng ta luôn chỉ tÃch trữ lá»±c lượng , nhân thá»§ cá»§a ba đưá»ng khẩu cá»§a Hồng Hưng đã rất đông đảo, theo sá»± nhắc nhở cá»§a đại ca, bá»n đệ tìm má»™t số những huynh đệ đã từng há»c võ công hướng dẫn các huynh đệ khác cùng luyện táºp, tăng cưá»ng sức mạnh chiến đấu. Váºy nhưng gần đây trong thành bên phÃa Ngô Chánh Hổ hình như không được thái bình cho lắm. Có vài lần bá»n hỠđã dẫm chân lên địa bàn thành nam cá»§a chúng ta. Äại ca, đệ thấy má»™t tráºn quyết đấu vá»›i Ngô Chánh Hổ là không thể tránh khá»i rồi.†
 
Lạc Viá»…n quả nhiên là má»™t ngưá»i ưa náo nhiệt, vừa nghe thấy mấy câu này là đã không chịu nổi, vá»™i vàng kéo tay Äổng Thanh SÆ¡n nói: 
 
-“Thanh SÆ¡n huynh đệ, Cái mà đệ nói Hồng Hưng gì đó là chuyện gì váºy? Dẫm chân lên địa bàn là thế nào? Nghe ra vừa hứng thú vừa căng thẳng, mau nói cho ta nghe Ä‘i.†
 
Lạc Viá»…n lá»›n hÆ¡n Äổng Thanh SÆ¡n má»™t tuổi, lại không há» làm ra vẻ công tá» con nhà giàu có nên hai ngưá»i nói chuyện rất tâm đắc. 
 
Äổng Thanh SÆ¡n nhìn Lâm Vãn Vinh má»™t cái, thấy đại ca gáºt đầu hắn bèn mang chuyện cá»§a Hồng Hưng kể cho Lạc Viá»…n nghe. 
 
Lạc Viá»…n nghe thấy hôm đó huyết chiến má»™t tráºn vá»›i Lý Nhị Cẩu ở ngoài thành thì há hốc mồm kinh ngạc, tá» ra vô cùng kÃch thÃch , luôn mồm nói tại sao chàng lại chưa từng được thá» qua những sá»± việc kÃch thÃch như thế chứ. 
 
Äổng Thanh SÆ¡n lại nói vá» tông chỉ và cÆ¡ cấu cá»§a Hồng Hưng là để bảo vệ kẻ yếu, ngăn chặn bạo lá»±c khiến cho Lạc Viá»…n nghe mà máu nóng trào dâng. Äây quả là má»™t là tưởng vÄ© đại, nếu cứ Ä‘i tiếp theo là tưởng đó, chỉ cần Hồng Hưng phát triển lá»›n mạnh , tiêu diệt những ác bá Ä‘ang tác oai tác quái kia , thống nhất được thành Kim Lăng, như váºy thì cả cái thành Kim Lăng này sẽ không còn có xã há»™i Ä‘en nữa rồi. 
 
Lâm Vãn Vinh nghe Äổng Thanh SÆ¡n nói luyên thuyên mà không há» chá»›p mắt thì thầm cưá»i trong bụng, trước đây đối diện vá»›i bá»n lôm côm hạ đẳng thì Äổng Thanh SÆ¡n nói đến những việc cướp ngân lượng cướp đàn bà nhưng bây giỠđối diện vá»›i má»™t phần tá» trà thức cao cấp như Lạc Viá»…n, Äổng Thanh SÆ¡n lại nghÄ© ra má»™t cái gì đó vÄ© đại như tiêu diệt ác bá, thiết láºp hoà bình, quả tháºt là rất có sức hấp dẫn. Không cần phải nói, trong thá»i gian ngắn mà hắn đã làm cho Hồng Hưng lá»›n mạnh như váºy, chắc chắn là do dùng biện pháp này đây, sao hắn lại không phát hiện sá»›m tên tiểu tá» này còn có cái tài năng này kia chứ? 
 
Lạc Viá»…n đứng phắt dáºy nói: 
 
-“ Thanh SÆ¡n, ta muốn gia nháºp Hồng Hưng, đệ sẽ không phản đối chứ?†
 
-“Cái này..†
 
Äổng Thanh SÆ¡n hÆ¡i khó xá» nhìn sang Lâm Vãn Vinh má»™t cái, thấy hắn mỉm cưá»i bèn nói: 
 
-“Äệ không có ý kiến gì cả nhưng phải há»i ý kiến lão đại cá»§a đệ đã.†
 
Lạc Viễn nhìn Lâm Vãn Vinh một cái nói: 
 
-“Lâm đại ca, vị lão đại đó chÃnh là huynh phải không?†
 
Äợi cả ngày trá»i cÅ©ng đã đợi được câu này rồi, Lâm Vãn Vinh gáºt đầu, sắc mặt căng thẳng nói: 
 
-“Lạc huynh đệ, những lá»i vừa rồi Thanh SÆ¡n nói đệ cÅ©ng đã nghe hết rồi. Tuy mục tiêu cá»§a Hồng Hưng chúng ta rất to lá»›n nhưng con đưá»ng thá»±c hiện mục tiêu đó rất khó khăn và rất lâu dài, tháºm chà còn phải dùng đến thá»§ Ä‘oạn bạo lá»±c mạnh mẽ nữa, đệ phải suy nghÄ© cho tháºt kÄ© lưỡng, hÆ¡n nữa thân pháºn cá»§a đệ tôn quý….†
Lạc Viễn vội vàng lắc đầu nói: 
 
-“Bên nhà đệ thì không thành vấn Ä‘á», phụ thân đệ vô cùng tiến bá»™, đối vá»›i chuyện cá»§a đệ và tá»· tá»· ngưá»i không quản nhiá»u. Còn vá» vấn đỠsá» dụng thá»§ Ä‘oạn bạo lá»±c, đó chÃnh là thá»§ Ä‘oạn lấy bạo lá»±c trị bạo lá»±c thôi. Không giấu gì đại ca, đệ đã lá»›n như thế này nhưng chưa từng thá» qua cảm giác chém ngưá»i nó thế nào đâu.†
 
Tuyệt quá, Lâm Vãn Vinh như mở cá» trong bụng, hắn còn Ä‘ang lo lắng làm sao để thuyết phục Lạc Viá»…n không ngá» chÃnh Lạc Viá»…n đã tá»± thuyết phục bản thân mình rồi. Hắn cố làm ra vẻ nghiêm chỉnh nói: 
 
-“Lạc huynh đệ, đệ muốn gia nháºp Hồng Hưng cÅ©ng được thôi nhưng xã Ä‘oàn cá»§a ta có quy định, bất luáºn là ai cÅ©ng phải tuân thá»§. Äó là trá»ng nghÄ©a thá»§ tÃn, trung thành dÅ©ng mãnh, trung vá»›i xã Ä‘oàn không bao giá» phản bá»™i, mấy Ä‘iá»u này đệ có thể làm được không?†
 
-“Trá»ng nghÄ©a thá»§ tÃn, trung thành dÅ©ng mãnh, trung vá»›i xã Ä‘oàn, không bao giá» phản bá»™i.†
 
Lạc Viá»…n đứng Ä‘áºy, giÆ¡ tay phải lên cao, trang nghiêm tuyên thệ. 
 
-“ Hảo huynh đệ, từ nay vỠsau đệ đã là một thành viên của Hồng Hưng chúng ta rồi.†
 
Lâm Vãn Vinh kéo tay hắn cưá»i nói, trong lòng thầm đắc ý, con ngưá»i ở thá»i đại này rất coi trá»ng lá»i thá», Lạc Viá»…n nói mấy câu này là đã buá»™c chặt mình lên cá»— chiến xa Hồng Hưng rồi, như váºy làm sao lại không khiến hắn vui mừng được kia chứ. 
 
Lâm Vãn Vinh nghÄ© ngợi má»™t lát, con ngưá»i Lạc Viá»…n này cÆ¡ trà linh hoạt, vô cùng thông minh, vừa khéo bổ sung há»— trợ cho sá»± dÅ©ng mãnh cứng rắn cá»§a Äổng Thanh SÆ¡n , làm nổi báºt có lợi cho nhau. Hắn nói: 
 
-“Lạc huynh đệ, má»i việc cá»§a Hồng Hưng từ này vá» sau giao cho đệ và Thanh SÆ¡n đó, Thanh SÆ¡n vẫn còn nhá» nên rất dá»… xúc động, đệ phải dạy dá»— nó nhiá»u đấy.†
 
Lạc Viá»…n là má»™t ngưá»i thông minh, chàng biết những lá»i cá»§a Lâm Vãn Vinh là đã đặt chàng vào vị trà quân sư cá»§a Hồng Hưng rồi, chàng rất kÃnh phục, cÅ©ng rất hợp tÃnh vá»›i Äổng Thanh SÆ¡n nên bèn cưá»i lá»›n nói: 
 
-“Äại ca yên tâm, đệ và Thanh SÆ¡n nhất định sẽ cố gắng, để cho không ai dám coi thưá»ng Hồng Hưng cá»§a chúng ta nữa.†
 
Ba ngưá»i cưá»i lá»›n, Äổng Thanh SÆ¡n bèn mang chuyện tên Ngô Chánh Hổ ở trong thành đó nói má»™t lượt: 
 
-“ Tên Ngô Chánh Hổ đó thành láºp ra Hắc Long há»™i, dưới tay hắn có đến mấy trăm huynh đệ, bá»n há» có thể đứng vững trong thành và ngày càng phát triển nghe nói là có ngưá»i che chở ở sau lưng. Äệ đã thăm dò mấy lần nhưng cÅ©ng không có tin tức cụ thể, chỉ nghe nói nhân váºt đứng đằng sau đó há» Trình.†
 
Lâm Vãn Vinh không thông thuá»™c lắm vá»›i quan truá»ng cá»§a thành Kim Lăng này nhưng hắn có biết má»™t công tá» há» Trình, đô chỉ huy sỠđó không phải là há» Trình sao? 
 
-“HỠTrình?†
 
Lạc Viễn cau mày nói: 
 
-“Äại ca, trong thành Kim Lăng này những gia đình quyá»n quý há» Trình đâu có mấy ngưá»i, không phải chÃnh là Trình Thụy Niên đấy chứ?†
 
Lâm Vãn Vinh cưá»i hì hì nói: 
 
-“Ngoài ngưá»i này ra có lẽ không thể tìm được ai khác đâu.†
 
Lạc Viá»…n vốn đã có hiá»m khÃch vá»›i Trình Thụy Niên nên nghe thấy váºy thì càng lên tinh thần nói: 
 
-“Ha ha…như váºy càng tốt, váºy chúng ta hãy đánh đổ Hắc Long há»™i trước, xem tên há» Trình đó còn có khả năng gì nữa nào?†
 
Nếu là trước đây, Lâm Vãn Vinh còn phải cẩn tháºn suy nghÄ© trăn trở má»™t chút, nhưng bây giá» không như váºy rồi. Ngô Chánh Hổ cá»§a Hắc Long há»™i đó chẳng qua là có con trai cá»§a đô chỉ huy sỠđứng sau lưng, lão tá» cÅ©ng đã thu nháºn công tá» cá»§a tổng đốc làm tiểu đệ còn sợ không địch lại ngươi hay sao. 
 
-“Äại ca. nếu như Ngô Chánh Hổ lại đến nam thành gây chuyện thì bá»n đệ phải làm thế nào?†
 
Äổng Thanh SÆ¡n nói. 
 
-“Lạc huynh đệ, đệ thấy chúng ta phải làm sao đây?†
 
Lâm Vãn Vinh thay đổi giá»ng Ä‘iệu, chuyển chá»§ đỠnày cho Lạc Viá»…n . 
 
Lạc Viá»…n nghÄ© ngợi má»™t lát hắng giá»ng nói: 
 
-“Nếu bá»n chúng lại đến ,váºy thì đánh. Chúng ta má»™t má»±c né tránh chỉ có khiến cho kẻ địch nghÄ© rằng chúng ta yếu mà thôi, hÆ¡n nữa Hồng Hưng cá»§a chúng ta má»›i thành láºp không lâu, căn bản còn chưa ổn định, rất nhiá»u ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang quan sát chúng ta, nếu tá» ra quá yếu á»›t thì sẽ tạo thành tiếng tăm là yếu á»›t mất. Chi bằng chúng ta nhân cÆ¡ há»™i này tuyên truyá»n má»™t phen, giương cao lá cá» cá»§a Hồng Hưng chúng ta, tiến thêm má»™t bước để phát triển thế lá»±c. Trước khi Hắc Long há»™i đó nắm rõ được thá»±c lá»±c cá»§a chúng ta thì tuyệt đối không dám manh động, hành động khinh suất đâu. Lo lắng duy nhất cá»§a đệ là má»™t khi tháºt sá»± đánh rồi thì chúng ta sẽ ứng phó như thế nào đây?’ 
 
Lâm Vãn Vinh gáºt gáºt đầu, Lạc Viá»…n phân tÃch quả là có lÃ, kẻ địch đã đánh đến cá»a rồi, nếu vẫn tiếp tục không đánh trả thì danh tiếng cá»§a Hồng Hưng há»™i không phải xem như xong rồi sao. Váºy nhưng nếu như tháºt sá»± đánh trả thì vá»›i thá»±c lá»±c hiện nay cá»§a Hồng Hưng vẫn chưa phải là đối thá»§ cá»§a Hắc Long há»™i. 
 
Hắn trầm tư má»™t lát rồi chợt vung tay tháºt mạnh nói: 
 
-“Äánh, nhất định phải đánh tháºt dữ dá»™i. Hồng Hưng cá»§a chúng ta cÆ¡ sở còn má»ng, kinh nghiêm Ãt nhưng chỉ có trong chiến đấu má»›i có thể dần dần trưởng thành hÆ¡n. Tuy nhiên chúng ta không thể đánh má»™t cách linh tinh há»—n loạn, chúng ta nhất định phải táºp trung ưu thế binh lá»±c, tiêu diệt lá»±c lượng cá»§a chúng , đánh cho chúng trở tay không kịp.†
 
Lạc Viễn trầm tư nói: 
 
-“Äại ca, đây là cách đánh gì váºy?†
 
Lâm Vãn Vinh nói: 
 
-“Lấy má»™t và dụ đơn giản, ở các khu vá»±c bá»™ pháºn, chúng ta không ngại cố ý tá» ra yếu á»›t, làm tê liệt bá»n chúng, khiến cho lòng kiêu ngạo cá»§a chúng lá»›n hÆ¡n nữa, đợi đến khi chúng thả lá»ng cảnh giác, tiến sâu vào địa bàn cá»§a chúng ta còn chúng ta thì đã táºp trung lá»±c luợng mạnh nhất, lần lượt táºp kÃch từng nhóm má»™t, dần dần làm tiêu hao lá»±c lượng cá»§a bá»n chúng.†
 
Lạc Viễn nói: 
 
-“Äại ca, ý cá»§a huynh là không đánh trá»±c diện vá»›i chúng mà đánh xong là Ä‘i luôn?†
 
-“Äúng , táºp trung cục bá»™ ưu thế binh lá»±c, làm tiêu hao lá»±c lượng mạnh mẽ cá»§a chúng. Äợi đến khi chúng ta đánh đã quen tay rồi, lá»±c lượng lá»›n mạnh rồi thì má»›i nhất loạt tiêu diệt bá»n chúng.†
 
Lâm Vãn Vinh vô cùng tự tin nói. 
 
Lạc Viá»…n và Äổng Thanh SÆ¡n cùng gáºt đầu, chiêu này cá»§a đại ca quả tháºt rất có lÃ. Mấy ngưá»i nói chuyện rất vui vẻ, Lạc Viá»…n bèn kêu gào muốn đến gặp các huynh đệ cá»§a Hồng Hưng . Lâm Vãn Vinh cÅ©ng lo lắng Hồng Hưng phát triển gấp quá như váºy liệu có thể đã chiêu má»™ vài gian tế hay không nên cÅ©ng muốn đến xem xem. Ba ngưá»i bước ra khá»i cá»a, Ä‘i thẳng vá» phÃa nam thành.[/B] 
 
 
 
  
 
		 
		
		
		
		
Tài sản của nguyenan  
 
 
		
		
		
		
			
				
 
				
					
						Last edited by hoangcongthanh; 02-10-2008 at 11:17 AM .
					
					
				 
			
		
		
		
	
	 
 
 
	 
 
	
		 
	
	
		
		
		 
	
 
	
	
	
		
			
			 
			Từ khóa được google tìm thấy 
		 
	 
	
		4vn cuc pham gia dinh , 4vn gia dinh , 4vn.eu cuc pham gia dinh , 4vneu cuc pham gia dinh , ãàäàíèÿ , ãàçåòà , åãèïòà , âëàãàëèùå , âèäåîêëèïû , äîìîäåäîâî , àóäèî , çàâîä , cac pham gia dinh 4vn , cac pham gia dinh 4vn\ , cá»±c phẩm gia Ä‘inh , cá»±c phẩm gja Ä‘inh , cpgd 4vn , cu ham gia dinh 4vn , cu pham gia dinh 4vn , cuc dinh gia dinh 4vn , cuc pha? gia dinh 4vn , cuc pham gi dinh 4vn , cuc pham gia dình 4vn , cuc pham gia dih , cuc pham gia dinb 4vn , cuc pham gia ding 4vn , cuc pham gia dinh , cuc pham gia dinh - 4vn , cuc pham gia dinh 111 , cuc pham gia dinh 130 , cuc pham gia dinh 374 , cuc pham gia dinh 4 vn , cuc pham gia dinh 4.vn , cuc pham gia dinh 4cn , cuc pham gia dinh 4eu , cuc pham gia dinh 4eu.vn , cuc pham gia dinh 4v , cuc pham gia dinh 4v. , cuc pham gia dinh 4vb , cuc pham gia dinh 4vn , cuc pham gia dinh 4vn eu , cuc pham gia dinh 4vn.eu , cuc pham gia dinh 4vn.ru , cuc pham gia dinh 4vneu , cuc pham gia dinh 68 , cuc pham gia dinh 95 , cuc pham gia dinh e4vn , cuc pham gia dinh full , cuc pham gia dinh iphone , cuc pham gia dinh pdf , cuc pham gia dinh. 4vn , cuc pham gia dinh.4vn.eu , cuc pham gia dinh4vn , cuc pham gia dinh\ , cuc pham gja dinh 4vn , cuc pham gja djnh 4vn , cuc phan gia dinh 4vn , cuc phap gia dinh 4vn , cuc phzm gia dinh 4vn , cucphamgiadinh 4vn , cuu pham gia dinh 4vn , êåðàìè÷åñêàÿ , êðóïíåéøèé , gia dinh 4vn , google , hai gia dinhtron bo , hau cuc pham gia dinh , ïåðåâîä , ïåðåâîäîâ , ïèööû , ïñîðèàç , ïðàâîñëàâèå , ïðàéñ , ïðîäàæà , òåàòð , òåêñò , truyen cuc pham gia dinh , ýâàêóàòîð , ðîñòåëåêîì