05-02-2012, 10:17 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Tuấn Long Bách Mỹ Duyên
Tác giả: Bão Bão Nhi
Quyển 1: Thá»i Äại há»c
Chương 94: Những vấn đỠmới
Nguồn: Sưu tầm
Quách Uyển Tây chỉ nhìn hắn chăm chú, không nói gì. Trần Tuấn Long vừa vuốt ve thân thể Quách Uyển Tây, vừa khẽ há»i:
- Anh như váºy đối vá»›i tụi em, em sẽ không trách anh chứ?
Quách Uyển Tây lúc nà y má»›i có phản ứng, cô lắc đầu, Trần Tuấn Long ngừng tay lại, ánh mắt nhìn Quách Uyển Tây chăm chú há»i:
- Vì sao?
Quách Uyển Tây cÅ©ng bình thản nhìn sâu và o mắt Trần Tuấn Long, cháºm rãi nói:
- Anh Long à , em không biết. Em chỉ biết là , anh và em đang ở đây cùng nhau rất vui vẻ, em yêu anh. Anh cũng yêu em có đúng không?
Trần Tuấn Long cưá»i, hắn cưá»i rẩt sảng khoái.
- Äó là điá»u đương nhiên rồi.
Trần Tuấn Long nhẹ nhà ng cởi móc chiếc áo nịt sau lưng Qúach Uyển Tây, cặp nhÅ© hoa đầy đặn, tươi mát và săn chắc liá»n báºt ra.
- Äó… em thÃch anh như váºy, hãy yêu em tháºt nhiá»u nhé, anh Long!
Những lá»i nói nà y cá»§a Quách Uyển Tây có sức mê hoặc hÆ¡n má»i hà nh động, Trần Tuấn Long xúc động gáºt đầu nói:
- Anh sẽ yêu em tháºt nhiá»u. Uyển Tây à , chiá»u anh nhé?
Äôi tay cá»§a hắn bắt đầu hà nh động, Quách Uyển Tây cùng phối hợp khẽ đẩy mông lên, Trần Tuấn Long khẽ xoa nắn qua lá»›p quần lót mà u trắng má»™t chút, rồi Trần Tuấn Long ngồi xuống, Quách Uyển Tây khẽ rướn ngưá»i lên, TrầnTuấn Long đỡ lấy cô, và cái quần lót nhá» cứ thế được Trần Tuấn Long kéo xuống dưới, vÆ¡ gá»n lại thà nh má»™t nhúm vứt xuống đầu giưá»ng.
Quách Uyển Tây lấy tay che ngá»±c, hai chân nhanh chóng khép lại, dù Ä‘ang bên cạnh Trần Tuấn Long, cô hay lÆ¡ đãng bảo há»™ mình, Trần Tuấn Long lắc đầu cưá»i cưá»i, Quách Uyển Tây à , vẫn còn rất ngây thÆ¡. Trần Tuấn Long mạnh bạo kéo tay Quách Uyển Tây Ä‘ang che ngá»±c ra, đôi bà n tay to lá»›n cá»§a hắn trùm lên, mặc sức xoa nắn, bà n tay kia từ từ Ä‘i xuống phÃa dưới thân thể Quách Uyển Tây, cuối cùng dừng lại ở nÆ¡i thầm kÃn nhất cá»§a Quách Uyển Tây, khẽ xoa nắn. Rất nhanh, Quách Uyển Tây bắt đầu rên rỉ, Trần Tuấn Long là m váºy mà không thể chịu nổi, thấy Quách Uyển Tây rạo rá»±c như váºy, Trần Tuấn Long cÅ©ng không muốn để cô chá» lâu, hắn ôm lấy cô, để Quách Uyển Tây ghé sát và o tấm gương lá»›n trước mặt, Trần Tuấn Long dịu dà ng vén mái tóc cá»§a cô lên, ôm cô từ phÃa sau.
- Uyển Tây, anh và o nhé, em cầm lấy nó một chút được không.
Quách Uyển Tây máy móc gáºt đầu, lúc nà y cô cÅ©ng không thể chỠđược nữa, cô chá»§ động đưa bà n tay má»m mại nhá» bé cá»§a mình ra, ngượng ngùng cầm lấy cái váºt cứng rắn cá»§a Trần Tuấn Long, từ từ đưa và o cÆ¡ thể mình, Quách Uyển Tây hưởng thụ khoái lạc mà Trần Tuấn Long mang đến cho cô, Trần Tuấn Long cÅ©ng mãn nguyện hưởng thụ thân thể tuyệt mỹ cá»§a Quách Uyển Tây, trong phòng má»i thứ Ä‘á»u trở nên dâm mị.
Kim Ngá»c Châu khi tỉnh lại rất thá»a mãn, khoan khoái duá»—i thân thể cá»§a mình, trên giưá»ng vẫn còn dư âm cá»§a khoái cảm mà cô và Trần Tuấn Long đã cùng hưởng thụ, chỉ có chá»— đó là còn Ä‘au âm ỉ má»™t chút, chuyện lần nà y cô sẽ không cảm thấy hối háºn, tuy rằng đêm qua có chút gấp gáp, nhưng Kim Ngá»c Châu tin rằng đây là lá»±a chá»n tốt nhất cá»§a mình, cô có được Trần Tuấn Long còn có cảm giác rất đắc chÃ, nhưng bây giá» trước mặt cô Ä‘ang xuất hiện má»™t vấn đỠmá»›i, nên đối mặt vá»›i Dương Hân như thế nà o đây?
Thá»±c ra cô vá»›i Dương Hân hồi còn Ä‘i há»c ngà y trước là mối quan hệ vừa hợp tác lại vừa cạnh tranh, Kim Ngá»c Châu là lá»›p trưởng, còn Dương Hân là ủy viên há»c táºp, hai ngưá»i Ä‘á»u là hoa khôi đẹp nhất trưá»ng Nam Xương, thà nh tÃch há»c táºp không thể so sánh ai cao hÆ¡n ai, vá» sau hai ngưá»i tỉnh táo hÆ¡n, má»›i chuyển từ quan hệ cạnh tranh sang hợp tác, hai cô cÅ©ng trở nên thân thiện hÆ¡n. Thá»±c ra trong thâm tâm, cô cảm thấy mình còn có phần xuất sắc hÆ¡n Dương Hân, chẳng qua gia đình Dương Hân gia cảnh khá hÆ¡n má»™t chút, cha Dương Hân là bà thư thị á»§y Nam Xương, còn mình chỉ là con má»™t ngưá»i dân bình thưá»ng, Ä‘iá»u nà y khiến cho Kim Ngá»c Châu có phần tá»± ti, tối hôm qua mình dụ dá»— Trần Tuấn Long như váºy, Kim Ngá»c Châu chỉ cảm thấy băn khoăn má»™t chuyện duy nhất là đã có lá»—i vá»›i Dương Hân.
Nhưng lúc trước khi cô biết là ngoà i Dương Hân, Trần Tuấn Long còn có quan hệ vá»›i Quách Uyển Tây, cô đã rất kinh ngạc, trong thâm tâm, cô chỉ đơn giản nghÄ© rằng, Dương Hân là má»™t cô gái đầy kiêu hãnh như váºy, mà còn có thể chấp nháºn sá»± thá»±c Quách Uyển Tây và Trần Tuấn Long đã cùng vá»›i nhau, thì mình vá»›i cô ấy là bạn há»c, lại là bạn thân thiết, thì chắc cÅ©ng không có phản ứng gì quá, vả lại ngà y mai cô cÅ©ng phải trở vá» Äại Há»c Chiết Giang, Kim Ngá»c Châu muốn trước khi mình rá»i khá»i đây thì để lại ấn tượng tốt đẹp mà thôi, bởi vì lúc trước Trần Tuấn Long đã chăm sóc và để ý đến cô như váºy, cô già nh được ngôi quán quân nhưng hắn cÅ©ng tốn không Ãt công sức, đêm qua cô và Trần Tuấn Long đã có quan hệ, ná»a là do cô muốn, ná»a là cô muốn trả Æ¡n, Kim Ngá»c Châu cÅ©ng chưa từng có ý nghÄ© là Trần Tuấn Long nhất định phải có trách nhiệm vá»›i mình, là m chuyện đó là má»™t chuyện, yêu lại là má»™t chuyện. Kim Ngá»c Châu không băn khoăn suy Ä‘i nghÄ© lại nhiá»u nữa, cô xoay ngưá»i đẩy tấm chăn ra, Ä‘i và o phòng tắm xả nước từ vòi hoa sen để tắm rá»a.
Äêm qua Trần Tuấn Long đã là m cho thân thể cô ướt đẫm mồ hôi, phÃa hạ thể còn Ä‘ang Ä‘au rát, Kim Ngá»c Châu vừa kỳ cá» thân thể, vừa ngắm thân thể tuyệt mỹ cá»§a mình trong gương, cô không khá»i hãnh diện, đêm qua mình đã từ má»™t trinh nữ trở thà nh má»™t ngưá»i đà n bà , cô đã trải qua má»™t trang quan trá»ng trong cuá»™c Ä‘á»i mình. Cô có thể dâng hiến tấm thân trong trắng cá»§a mình cho Trần Tuấn Long, quả tháºt hết sức tá»± hà o, đêm qua Trần Tuấn Long không phải rất chú ý đến chuyện nà y sao, sau rồi anh ta má»›i biết mình là như thế nà o.
Mặc quần áo chỉnh tá» xong, vuốt lại mái tóc, sá»a sang lại dung nhan má»™t chút, Kim Ngá»c Châu tá»± tin đẩy cá»a bước ra ngoà i, phòng khách không có ai, Kim Ngá»c Châu thấy hÆ¡i váng vất, cô nghe thấy trong phòng bếp có tiếng động, Kim Ngá»c Châu Ä‘i vòng và o, chợt thấy Trần Tuấn Long Ä‘ang Ä‘eo tạp dá», trong chảo Ä‘ang rán thứ gì đó, hắn thấy Kim Ngá»c Châu bước tá»›i, khẽ nhếch môi, thoáng mỉm cưá»i nói:
- Dáºy sá»›m thế, A Châu, tối qua ngá»§ ngon không?
Hắn nói thế hà m ý trêu chá»c Kim Ngá»c Châu
Kim Ngá»c Châu bá»—ng đỠmặt, phải biết là đêm qua cô và ngưá»i đà n ông trước mặt đã xảy ra chuyện vượt quá mức quan hệ bạn bè.
- Dương Hân bá»n hỠđâu cả rồi?
Kim Ngá»c Châu ngồi ở chiếc ghế gần cá»a phòng bếp, há»i Trần Tuấn Long.
- HỠấy à , há» vá» trưá»ng rồi.
Trần Tuấn Long vừa cưá»i nói, vừa lấy chiếc muôi gá»— thả phần trứng gà vừa chiên và o đĩa. Hắn lại Ä‘áºp tiếp hai quả trứng cho và o bát, rót chút dầu ăn và o chảo, đợi chảo nóng lên, hắn cầm bát trứng gà đổ và o, nghe “Két…†má»™t tiếng, lòng trắng trứng từ từ cô lại, Trần Tuấn Long thi thoảng dùng muôi gá»— láºt trứng, sau cùng đến khi trứng chÃn má»™t mặt rồi, hắn còn nhấc chảo lên, láºt mặt kia xuống má»™t cách tháºt chÃnh xã, tiếp tục chiên.
Trần Tuấn Long bá» cái muôi xuống, hai tay lau và o tạp dá», ngẩng đâu cưá»i vá»›i Kim Ngá»c Châu Ä‘ang ngồi trước mặt hứng thú quan sát, nói:
- Bữa sáng sắp xong rồi, em đợi thêm chút nữa nhé.
- Vâng.
Biết được Dương Hân không còn ở đây nữa, Kim Ngá»c Châu cảm thấy rất vui mừng, xem ra chuyện giữa mình và Trần Tuấn Long đêm qua, có lẽ Dương Hân đã không biết, nhưng cÅ©ng có khi cô ấy đã biết, ngầm bằng lòng vá»›i mình, trước mắt mà nói, tâm ý cá»§a Trần Tuấn Long cÅ©ng không tệ, còn vì mình mà chuẩn bị bữa sáng, xem ra má»i chuyện còn thuáºn lợi hÆ¡n so vá»›i những gì cô tưởng tượng.
Trần Tuấn Long mỉm cưá»i cầm hai đĩa trứng vừa chiên từ trong bếp Ä‘i ra, Kim Ngá»c Châu giống như má»™t ngưá»i vợ hiá»n thục ngoan ngoãn theo sau hắn, Trần Tuấn Long đặt chiếc đĩa trên mặt bà n, quay lại kêu Kim Ngá»c Châu ngồi xuống.
Khi Kim Ngá»c Châu ngồi xuống, cô bá»—ng nháºn ra ở Hải Äà o Hiên tháºt là ấm áp, Trần Tuấn Long ưu ái mình như váºy, nếu có thể sống ở nÆ¡i đây, tháºt là tốt biết bao.
Trần Tuấn Long mở tá»§ lạnh, lấy má»™t há»™p sữa đóng gói ra, mang đến để trên bà n, hắn Ä‘em ra hai cái cốc thá»§y tinh, Kim Ngá»c Châu ngồi cạnh bà n đã khéo léo cầm lấy há»™p sữa tươi, rót sữa ra hai cái cốc.
Trần Tuấn Long cởi tạp dỠđể qua má»™t bên, hắn mỉm cưá»i ngồi xuống, ngẩng đầu nhìn Kim Ngá»c Châu nói:
- Chúng ta cùng ăn điểm tâm thôi. Ha ha…
- Vâng…
Kim Ngá»c Châu then thùng cúi đầu, Trần Tuấn Long đưa cho cô đĩa trứng chiên thÆ¡m giòn, và ng óng ánh, tháºt không ngá» hắn còn có tà i nấu nướng nữa, xem ra cô còn phải tìm hiểu hắn. NghÄ© đến đây, Kim Ngá»c Châu không khá»i cảm thấy có chút bùi ngùi, ngà y mai cô sẽ phải ngồi xe lá»a vá» trưá»ng rồi, sẽ không còn được gặp lại ngưá»i đà n ông nà y nữa.
Kim Ngá»c Châu mÃm môi, ngẩng đầu nhìn vá» phÃa Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long Ä‘ang cầm lá» muối rắc lên đĩa trứng gà , hắn cÅ©ng Ä‘ang nhìn Kim Ngá»c Châu, hai ngưá»i bốn mắt gặp nhau, Trần Tuấn Long mỉm cưá»i, Kim Ngá»c Châu lai thẹn thùng vá»™i cúi đầu.
Trần Tuấn Long đặt lá» muối lên trên bà n, đẩy vá» phÃa Kim Ngá»c Châu.
- Thêm chút muối Ä‘i, như váºy Ä‘áºm đà ăn má»›i ngon.
- Vâng…
Kim Ngá»c Châu dưá»ng như không muốn nói, chỉ trả lá»i lấy lệ “Vângâ€. Hai ngưá»i cứ lẳng lặng ngồi ăn bữa sáng như váºy, Trần Tuấn Long ăn rất nhanh, hai ba miếng đã ăn xong đĩa trứng, dùng khăn ăn lau miệng, Trần Tuấn Long cầm lấy cái cốc trên mặt bà n, uống má»™t ngụm sữa. Kim Ngá»c Châu trong lòng Ä‘ang có tâm sá»±, vẫn giữ vẻ rụt rè trước mặt ngưá»i đà n ông nà y. Cho nên cô ăn không được ngon, thấy Trần Tuấn Long đã ăn xong, cô má»›i ăn nhanh hÆ¡n má»™t chút, nhìn thấy thế, Trần Tuấn Long mỉm cưá»i.
- A Châu, em ăn từ từ thôi, chúng ta vẫn còn thá»i gian mà .
Trần Tuấn Long nói váºy có hai ý nghÄ©a, Kim Ngá»c Châu lúc nà y má»›i mỉm cưá»i, tâm trạng thoải mái hÆ¡n rất nhiá»u.
Trần Tuấn Long chỠcô ăn trứng xong, cô cũng cầm lấy cái cốc, uống một cốc sữa, rồi để lại trên mặt bà n, cô nói:
- Em no rồi, A Long à .
Trần Tuấn Long gáºt gáºt đầu, Kim Ngá»c Châu đứng dáºy, Ä‘i thu dá»n bát đĩa, Trần Tuấn Long cÅ©ng để cho cô là m. Kim Ngá»c Châu mang các thứ và o bếp, cô Ä‘eo bao tay và o, vui vẻ rá»a bát đĩa, Trần Tuấn Long đã ngồi trên ghế salon xem TV. Thi thoảng quay đầu lại, hắn nở nụ cưá»i như mặt trá»i tá»a nắng, Kim Ngá»c Châu thẹn thùng cúi đầu, tiếp tục rá»a bát đĩa, hôm nay cô có má»™t khởi đầu tháºt tốt đẹp, Kim Ngá»c Châu thầm nhá»› tá»›i, cô và Trần Tuấn Long đã có quan hệ thân máºt, giá» cô không biết nên đối mặt thê nà o vá»›i Trần Tuấn Long đây.
Äợi Kim Ngá»c Châu như má»™t cô vợ hiá»n thục từ trong bếp Ä‘i ra, Trần Tuấn Long nhìn cô vẫy tay. Kim Ngá»c Châu biết Trần Tuấn Long muốn nói vá»›i mình cái gì đó, cô ngoan ngoãn cúi đầu bước tá»›i, ngồi xuống bên cạnh Trần Tuấn Long. Thấy Kim Ngá»c Châu còn ngồi cách mình má»™t Ä‘oạn, Trần Tuấn Long mỉm cưá»i, giang cánh tay, mạnh dạn ôm cô và o lòng. Kim Ngá»c Châu “ưm†má»™t tiếng, rồi tá»±a và o vai Trần Tuấn Long.
Lúc nà y không gian im ắng.
Hai ngưá»i im lặng má»™t hồi, Kim Ngá»c Châu cảm nháºn được hÆ¡i thở đà n ông mãnh liệt cá»§a Trần Tuấn Long truyá»n sang thân thể cá»§a cô, nghÄ© lại cuá»™c mây mưa bất ngỠđêm qua giữa cô và hắn, thân thể Kim Ngá»c Châu lại bắt đầu nóng bừng lên.
- À, anh Long à ?
Lát sau, Kim Ngá»c Châu thỠướm há»i.
- Ừ, có chuyện gì à ?
Trần Tuấn Long quay sang, ánh mắt có thể nhìn thấu tâm can ngưá»i khác cá»§a hắn chăm chú nhìn Kim Ngá»c Châu.
- À…
Kim Ngá»c Châu ngẩng đầu lên.
- Dương Hân cô ấy… cô ấy có biết chúng ta… chuyện của chúng ta đêm qua không.
Kim Ngá»c Châu rất ngượng ngùng nói ra những lá»i nà y. Phải nói rằng chuyện xảy ra đêm qua từ miệng chÃnh mình nói ra, Ãt nhiá»u cÅ©ng khiến cô cảm thấy xấu hổ.
- Cô ấy à ?
Trần Tuân Long cưá»i
- Äêm qua cô ấy ngá»§ say như má»™t con heo con váºy, sáng sá»›m nay đã cùng Uyển Tây vá» trưá»ng rồi, anh nghÄ© cô ấy không biết đâu.
A... tại sao lại như váºy nhỉ? Kim Ngá»c Châu vá»™i ngồi ngay ngắn lại, vẻ rất lo lắng.
- Váºy... váºy... Dương Hân cô ấy... Em... Em...
Cô nói năng trở nên lá»™n xá»™n, nếu để Dương Hân biết cô và Trần Tuấn Long có quan hệ thân máºt như thế thì bản thân cô không thể tránh khá»i bị trách mắng thảm hại đây.
- Là váºy đấy.
Trần Tuấn Long gáºt đầu.
- Anh đã nghÄ© nếu để cho Dương Hân biết, cô ấy sẽ phản ứng như thế nà o, anh nghÄ© cả em và anh Ä‘á»u hiểu rõ tÃnh khà cá»§a cô ấy mà .
Trần Tuấn Long mỉm cưá»i, đưa tay ra nghịch ngợm nhéo mÅ©i Kim Ngá»c Châu má»™t cái.
- Vấn đỠlà như váºy đấy, hay là chúng ta cứ chá» cho chÃnh xác rồi tÃnh. Bây giá» vấn đỠlà , A Châu à , hôm nay em muốn như thế nà o?
Trần Tuấn Long giá»ng nói rất có khà phách, dáng vẻ trà n đầy tá»± tin, nếu như hắn mà không khuất phục được Dương Hân, thì còn gá»i gì là đà n ông nữa, cho nên chuyện nà y vá»›i hắn cÅ©ng không có vấn đỠgì cả. Vấn đỠhiện tại là nên xá» trà thế nà o vá»›i Kim Ngá»c Châu, phải xem ý cô ta thế nà o, Trần Tuấn Long luôn luôn tôn trá»ng phụ nữ, nếu Kim Ngá»c Châu đêm qua chỉ là do say rượu mà muốn vui vẻ má»™t chút, thì đối vá»›i chuyện tình má»™t đêm kiểu nà y cÅ©ng không cảm thấy hổ thẹn, cho dù Dương Hân có biết, thì cùng lắm là là m ầm lên má»™t hồi thôi, Ãt nhất đã có Quách Uyển Tây, thì cÅ©ng không có vấn đỠgì. Nếu Kim Ngá»c Châu còn muốn cùng hắn tiếp tục mối quan hệ nà y, Trần Tuấn Long cà ng có thể là m nhiá»u việc vì cô hÆ¡n. Bất kể là từ phương diện nà o, Kim Ngá»c Châu hẳn là má»™t cô gái không tệ, đối vá»›i cô gái như thế nà y, Trần Tuấn Long không thể nà o buông tay đâu.
Qá»§a nhiên, Kim Ngá»c Châu sau khi nghÄ© ngợi má»™t lát thì cÅ©ng gáºt đầu, dù sao chuyện cÅ©ng đã rồi, hay là nhân dịp đến Bắc Kinh cô táºn hưởng má»™t chút và cùng vui vẻ vá»›i Trần Tuấn Long. Nghe Trần Tuấn Long há»i hôm nay cô muốn như thế nà o, Kim Ngá»c Châu tay chống cằm, mắt nhìn thẳng suy nghÄ©, cô đến Bắc Kinh mấy ngà y nay, trong suốt cuá»™c thi, táºp luyện mệt muốn chết, Bắc Kinh văn minh rá»™ng lá»›n cô cÅ©ng chưa có thá»i gian Ä‘i thăm thú, vì thế Kim Ngá»c Châu nhìn Trần Tuấn Long nói:
- A Long, em đến Bắc Kinh đã lâu như váºy, nhưng vẫn chưa ra ngoà i chÆ¡i, nếu... Nếu hôm nay anh rảnh, có thể đưa em Ä‘i chÆ¡i được không.
- ÄÆ°á»£c chứ, anh rảnh mà , anh là m sao mà không rảnh được chứ.
Trần Tuấn Long mỉm cưá»i, hắn nhanh chóng đáp lá»i khiến Kim Ngá»c Châu mừng rỡ không thôi.
- Thế thì… Thế thì tháºt là tốt quá.
Kim Ngá»c Châu lại ngà ngá» há»i:
- A Long, anh không cần phải Ä‘i há»c sao?
- Anh á.
Trần Tuấn Long nhún vai nói.
- Dù sao anh cÅ©ng Ãt đến trưá»ng lắm,
Thấy Kim Ngá»c Châu có vẻ nghi hoặc, Trần Tuấn Long nói tiếp:
- Nếu so sánh việc Ä‘i há»c và việc đưa ngưá»i đẹp Ä‘i chÆ¡i, thì anh nghÄ© anh sẽ lá»±a chá»n đưa ngưá»i đẹp già nh được ngôi quán quân ra ngoà i chÆ¡i.
Câu nói nà y ngay tức thì là m lòng Kim Ngá»c Châu cảm thấy ấm áp, Kim Ngá»c Châu vá» phòng vá» chỉnh trang lại rồi Ä‘i ra, cô phấn khởi cùng Trần Tuấn Long bước ra ngoà i.
Trong thang máy, Trần Tuấn Long thoải mái ôm lấy Kim Ngá»c Châu, hai ngưá»i giống như má»™t đôi vợ chồng trẻ rá»i khá»i Hải Äà o Hiên, nếu là đi chÆ¡i Trần Tuấn Long không muốn Ä‘i chiếc siêu xe thể thao Uy Long, hắn đã gá»i đến Trưá»ng Thà nh mang chiếc Cadillac tá»›i phục vụ, bây giá» chiếc xe Lượng Hà o Hoa đã chá» bá» há» bên dưới.
Cả ngay hôm đó, Trần Tuấn long đưa Kim Ngá»c Châu đên tất cả các Ä‘iểm tham quan du lịch nổi tiếng ở Bắc Kinh, Trần Tuấn Long ở Bắc Kinh đã lâu như váºy, trước kia khi hắn còn là m sát thá»§, hắn cÅ©ng thưá»ng đến Bắc Kinh là m nhiệm vụ, nhưng đến hôm nay cùng vá»›i Kim Ngá»c Châu má»›i Ä‘i dạo được nhiá»u nÆ¡i. Hai ngưá»i vui vẻ tham quan cố cung, Vạn Lý Trưá»ng Thà nh, Di Hòa Viên, cuối cùng là đến quảng trưá»ng Thiên An Môn xem lá»… hạ cá».
Kim Ngá»c Châu lạ lùng nháºn ra là Trần Tuấn Long không thÃch chụp ảnh, vừa rồi lúc đến thăm Vạn Lý Trưá»ng Thanh, là vì cô cứ nhõng nhẽo năn nỉ mãi, Trần Tuấn Long má»›i miá»…n cưỡng chụp ảnh lưu niệm cùng vá»›i nà ng, đó là nÆ¡i duy nhất ở Vạn Lý Trưá»ng Thà nh há» má»i khách chụp ảnh, chỉ là má»™t tấm ảnh nho nhá», nhưng ngưng Ä‘á»ng cả má»™t thá»i khắc. Tuy là trong bức ảnh Trần Tuấn Long không nói không cưá»i, nhưng Kim Ngá»c Châu lại chạy đến chá»— ngưá»i ta Ä‘ang rá»a ảnh, nói há» là m tháºt đẹp giúp cô, cô rất trân trá»ng nó, phải nói rằng có lẽ lần nà y Trần Tuấn Long cùng cô chụp ảnh chung, cÅ©ng có thể chÃnh là kỉ niệm duy nhất Trần Tuấn Long trao cho cô.
Kim Ngá»c Châu luôn giấu cảm xúc bùi ngùi khi phải chia tay cá»§a mình, mặc dù đêm mai cô phải lên xe lá»a trở vá» Hà ng Châu, nhưng giá» phút nà y cô lại nháºn ra Trần Tuấn Long đối vá»›i cô không lạnh không nhạt, cảm giác nà y cô cÅ©ng rất khó diá»…n tả, thá»±c ra cô không biết rằng Trần Tuấn Long cÅ©ng Ä‘ang chá» biểu hiện cá»§a cô.
Buổi trưa Dương Hân gá»i cho Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long nhẹ nhà ng bâng quÆ¡ nói Ä‘ang cùng Kim Ngá»c Châu ra ngoà i chÆ¡i, Dương Hân há»i thêm vái câu nữa, Trần Tuấn Long thấy khó chịu, thẳng thừng tắt máy.
Lúc nà y trên quảng trưá»ng, tất cả má»i ngưá»i vẻ mặt Ä‘á»u trang nghiêm, đội há»™ vệ quốc kỳ thiêng liêng mạnh mẽ từ phÃa trong cánh cá»a nhịp Ä‘á»u chân bước ra, tá»›i nÆ¡i gắn quốc kỳ liá»n tách ra, trên quảng trưá»ng vị sÄ© quan chỉ huy hô khẩu lệnh dứt khoát, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u hết sức im lặn, có và i du khách thỉnh thoảng nháy đèn chụp ảnh.
Trần Tuấn Long vẻ mặt cÅ©ng nghiêm túc, Kim Ngá»c Châu nÃu tay hắn đứng bên cạnh, Trần Tuấn Long nhìn vá» phÃa trước, có ba đội há»™ vệ, còn lá quốc kỳ Ä‘ang từ từ được kéo xuống, ngưá»i cầm cá» nhanh nhẹn đỡ lấy lá cá» lên, sau đó dứt khoát xoay ngừoi, nâng lá quốc kỳ thiêng liêng trước ngá»±c, cùng đội há»™ vệ nhịp bước Ä‘á»u chân rá»i khá»i quảng trưá»ng. Nghi thức hạ cỠđã kết thúc, nhưng tâm trạng Trần Tuấn Long rất lâu sau vẫn chưa bình tÄ©nh trở lại.
Sát thá»§ cÅ©ng có tổ quốc sao? Trần Tuấn Long lúc nà y cÅ©ng như má»™ng mị Ä‘i, hắn đến Bắc Kinh đã lâu như váºy, thá»±c tình trong lòng hắn, hắn cÅ©ng không chịu thừa nháºn sá»± thá»±c như váºy, sát thá»§ không có tổ quốc. Hay là có thể nói thế nà y, tổ quốc đã từ bá» hắn, bây giá» vá»›i Trần Tuấn Long, hắn còn sống chỉ vá»›i mục Ä‘Ãch duy nhất là báo thù.
Trần Tuấn Long không nhá»› rõ mình đã bao nhiêu lần chấp hà nh cái nhiệm vụ ám sát chÃnh trị, cà ng vá» sau, hắn đã trở thà nh má»™t cao thá»§ bắn súng, bá»n há» cần Trần Tuấn Long tiêu diệt những phe phái đối láºp, cÅ©ng thưá»ng giao cho Trần Tuấn Long thá»±c hiện nhiệm vụ quốc tế, như là ám sát má»™t phần tá» phe cánh hữu ở Nháºt Bản, còn có cả việc giải quyết đảng phái phi chÃnh phá»§ ở Thái Lan chống lại ngưá»i Trung Quốc, những hà nh động nà y thưá»ng mang ý đồ chÃnh trị rất rõ rà ng. Cho nên Trần Tuấn Long trước kia cÅ©ng thưá»ng xuyên Ä‘i lại ở khu vá»±c Äông Nam Ã, hôm nay có thể Ä‘ang ở Tô-ky-ô, ngà y mai có lẽ hắn đã đến Gia-các-ta. Khi cấp trên nhìn ra rằng Trần Tuấn Long là má»™t công cụ tuyệt vá»i, huấn luyện viên cá»§a hắn cÅ©ng cho rằng, nhiệm vụ khó khăn thế nà o chỉ cần giao cho hắn, thì không sợ không là m được.
Nhìn đội há»™ vệ quốc kỳ vừa Ä‘i khá»i, lệnh giá»›i nghiêm được bãi bá», đám ngừoi trên quảng trưá»ng cÅ©ng dần dần tản Ä‘i, Kim Ngá»c Châu cÅ©ng đã đắm chìm trong không khà trang nghiêm nà y tháºt lâu, cô quay sang nhìn Trần Tuấn Long Ä‘ang trầm tư, cô chỉ biết yên lặng đứng bên hắn.
Sau cùng Trần Tuấn Long khẽ thở dà i má»™t cái, quay sang Kim Ngá»c Châu nói:
.
Tà i sản của Thinhbobo
Chữ ký của Thinhbobo
Cứ tưởng ta đã phiêu diêu tá»± tại nhưng vẫn không thể thoát khá»i được cuá»™c Ä‘á»i có quá nhiá»u rà ng buá»™c nà y
05-02-2012, 10:18 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Tuấn Long Bách Mỹ Duyên
Tác giả: Bão Bão Nhi
Quyển 1: Thá»i Äại há»c
Chương 95: Dạy dỗ Dương Hân
Nguồn: Sưu tầm
- A Châu, chúng ta cũng vỠđi.
Kim Ngá»c Châu khẽ gáºt đầu.
Trên đưá»ng trở vá» Hải Äà o Hiên, chuông Ä‘iện thoại cá»§a Trần Tuấn Long vang lên, hắn cầm lên nhìn, là Liá»…u Y Y gá»i tá»›i, hắn quay sang Kim Ngá»c Châu tỠý sau mỉm cưá»i bắt máy.
- Ngưá»i đẹp, gá»i anh có chuyện gì không?
Sáng nay Trần Tuấn Long đã giao cho SÆ¡n Kê bà máºt láºp má»™t tà i khoản vá»›i công ty Chứng Khoán Dương Quang, Ä‘em theo giấy tá» kỳ hạn giao hà ng, các khoản lợi nhuáºn buôn bán Ä‘á»u gá»i và o tai khoản nà y. Lần nà y giao hà ng Trần Tuấn Long và tổng giám đốc Vương cá»§a công ty Chứng khoán Ngân Hà đã liên thá»§ hợp tác vá»›i nhau, hắn đã kiếm được kha khá, tổng cá»™ng đã có 60 triệu rÆ¡i và o túi hắn. HÆ¡n nữa, Phi Long Bang cÅ©ng bà máºt chuyện tà i chÃnh, hiện giỠđã rót và o công ty Chứng khoán Dương Quang đến 16 triệu. Trần Tuấn Long Ä‘á»u giao cho Liá»…u Y Y xá» lý toà n bá»™.
Sáng nay hai ngưá»i đã nói chuyện qua Ä‘iện thoại, Liá»…u Y Y thông qua công ty săn đầu ngưá»i Thiên Ưng, cÅ©ng đã tim được má»™t và i nhân tà i kiệt xuất, giá» cô Ä‘ang khẩn trương bắt tay và o chuẩn bị cho ngà y mai sẽ đà m phán vá»›i Liên Sang Khoa Kỹ Tôn Ngá»c Cương.
- Anh đó, cả ngà y hôm nay sao không thấy mặt anh, anh mang nhiá»u tiá»n đến giao cho em như váºy, có biết em áp lá»±c thế nà o hay không hả?
Äầu dây bên kia Liá»…u Y Y là m bá»™ giáºn dá»—i nói.
- Ha ha…
Trần Tuấn Long báºt cưá»i.
- Anh biết, em nhất định sẽ tìm anh mà , nhưng há»i tá»™i ngưá»i khác không phải là sở thÃch cá»§a em mà . Thế nà o rồi, em định chuẩn bị cho việc đà m phán vá»›i Kim Ngá»c Châu thế nà o rồi, tất cả Ä‘á»u thuáºn lợi chứ?
- Vâng… CÅ©ng tà m tạm. Kế hoạch đầu tư vốn đã là m rất tốt, nói cho anh nghe, hôm nay công ty cá»§a chúng ta đã má»i những nhân váºt rất kiệt xuất trong lÄ©nh vá»±c đầu tư chứng khoán đến, há» Ä‘á»u là những nhân váºt đứng đầu trong giá»›i, chuyện nà y cÅ©ng phải cảm Æ¡n Bạch Tiểu Thư cá»§a công ty săn đầu ngưá»i Thiên Ưng giúp đỡ. May mà có cô ấy, nên chúng ta má»›i nhanh má»i được ngưá»i như váºy.
- Cảm Æ¡n cô ta là m gì, cô ta nháºn tiá»n cá»§a chúng ta. DÄ© nhiên phải là m việc vì chúng ta rồi.
Trần Tuấn Long cưá»i cưá»i, nói tiếp.
- Váºy là tốt rồi, có thêm ngưá»i tham gia cÅ©ng giảm Ä‘i chút gánh nặng cho em, ngưá»i đẹp à , anh cÅ©ng không muốn em phải mệt nhá»c mà .
- Biết rồi, nếu như quan tâm đến câu nói của em thì mau vỠđây đi, ôi…, em đã nói với anh rồi, đây là công ty của anh. Anh không quan tâm thì ai quan tâm đây.
Liễu Y Y thầm trách móc.
- Quan tâm chứ, anh đâu phải không quan tâm đâu, anh còn trông cáºy và o nó để kiếm tiá»n mà . Ngưá»i đẹp à , anh chúc em đà m phán thuáºn lợi, kỳ khai đắc thắng nhé.
Sau cùng Trần Tuấn Long khÃch lệ cổ vÅ© Liá»…u Y Y.
Biết rồi, em sẽ là m được mà .
Liá»…u Y Y tá»± tin trả lá»i.
Hai ngưá»i kết thúc cuá»™c nói chuyện.
Chiếc Cadillac tiếp tục chạy trên đại lá»™, Kim Ngá»c Châu vẫn ngồi yên bên cạnh Trần Tuấn Long, rõ rà ng, Trần Tuấn Long nói chuyện qua Ä‘iện thoại vá»›i má»™t cô gái, tuy rằng hai ngưá»i chỉ trò chuyện công việc, nhưng Kim Ngá»c Châu rất nhạy cảm, cô có cảm giác rằng, giữa Trần Tuấn Long và cô gái kia mối quan hệ có lẽ cÅ©ng không đơn giản. Nhưng mà cô và anh cÅ©ng không phải là đã quá thân thiết, đêm mai cô lại phải trở vá» Hà ng Châu rồi.
Trần Tuấn Long tắt Ä‘iện thoại xong, tiện tay để nó xuống ghế, hắn quay sang bên cạnh nhìn Kim Ngá»c Châu, đúng lúc Kim Ngá»c Châu ngẩng đầu lên, ánh mắt hai ngưá»i gặp nhau, Kim Ngá»c Châu vá»™i cúi đầu.
Trần Tuấn Long kêu thầm má»™t tiếng, từ sáng đến giá» Kim Ngá»c Châu Ä‘á»u vô cùng ngượng ngùng, đã cùng vá»›i hắn có quan hệ thân máºt nhưng cô chưa có biểu hiện gì rõ rà ng cả. Xem ra hắn phải tá»± há»i cô má»™t câu má»›i được, Trần Tuấn Long hắng giá»ng má»™t chút, Ä‘ang nghÄ© xem là m thế nà o để Kim Ngá»c Châu chịu nói ra, nhưng không đợi hắn mở lá»i, Kim Ngá»c Châu đã nói, dưá»ng như cô có chụt tháºn trá»ng.
- A Long, em… Em…
Trần Tuấn Long thát cô như thế, nghiêng ngưá»i sang, nhìn cô chăm chú.
- A Châu, em có chuyện gì muốn nói với anh thế?
Trần Tuấn Long khÃch lệ cô.
- Em… Äêm mai em sẽ phải trở vá» Hà ng Châu rồi, có má»™t tuyến xe lá»a tốc hà nh từ Bắc Kinh vá» Hà ng Châu sẽ khởi hà nh và o buổi tối, em sẽ trở vá» trên chuyến xe lá»a đó.
Kim Ngá»c Châu rốt cuá»™c cÅ©ng cố lấy can đảm nói vá»›i Trần Tuấn Long, Ä‘iá»u nà y cÅ©ng có nghÄ©a là mối quan hệ giữa cô và Trần Tuấn Long cÅ©ng đến lúc phải kết thúc. Phải nói rằng Kim Ngá»c Châu nói như váºy, cÅ©ng là cô đã chá»§ động từ bá» cÆ¡ há»™i gặp lại Trần Tuấn Long.
Trần Tuấn Long nghe xong nhất thá»i thấy sá»ng sốt, nhưng ngay sau đó hắn đã bình thưá»ng trở lại, Kim Ngá»c Châu đã thổ lá»™ như váºy, hắn đã hiểu rõ thái độ cá»§a Kim Ngá»c Châu, mấy ngà y qua cô tiếp xúc vá»›i Trần Tuấn Long, hắn là hạng ngưá»i thế nà o Kim Ngá»c Châu hẳn biết rất rõ, hắn là má»™t thanh niên già u có, phong, phóng khoáng, có cô gái nà o lại không thÃch hắn chứ.
Trần Tuấn Long luôn thấy tá»± phụ vá»›i bản thân mình, Kim Ngá»c Châu đêm qua đã gần như chá»§ động và hắn đã vui vẻ chứng minh sức hấp dẫn hÆ¡n ngưá»i cá»§a hắn. Nhưng giá» Kim Ngá»c Châu chẳng những không có yêu cầu gì, mà lúc trước hai ngưá»i đã có quan hệ thân máºt, cô vẫn có thái độ rá»™ng lượng, khiến Trần Tuấn Long cảm thấy vui mừng.
Kim Ngá»c Châu hẳn phải hy sinh rất nhiá»u, có lẽ cô đã phải băn khoăn nhiá»u lắm, đối mặt vá»›i ngưá»i đà n ông có sức hấp dẫn như váºy, cô tháºt khó khăn để lá»±a chá»n, việc nà y cần phải có sá»± can đảm.
Trần Tuấn Long sao có thể để má»™t cô gái tốt như váºy phải chịu khổ sở.
Trần Tuấn Long cầm lấy tay Kim Ngá»c Châu, Kim Ngá»c Châu không ngá» Trần Tuấn Long đột nhiên lại có hà nh động như váºy, cô định rụt tay lại, nhưng Trần Tuấn Long nắm tay cô rất chặt, cô ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn Trần Tuấn Long, trên khuôn mặt Trần Tuấn Long lá»™ vẻ tươi cưá»i, hắn nhìn Kim Ngá»c Châu má»™t cách ấm áp, bắt gặp ánh mắt dịu dà ng cá»§a Trần Tuấn Long, Kim Ngá»c Châu tức khắc cảm thấy tháºt Ä‘au xót, Trần Tuấn Long cháºm rãi nói:
- A Châu, nếu… Anh không muốn để cho em đi thì sao?
- Sao cơ? Anh không phải đang nói đùa đấy chứ?
Kim Ngá»c Châu mở to đôi mắt, bình tÄ©nh nhìn Trần Tuấn Long, ánh mắt cá»§a Trần Tuấn Long rất cương quyết và bình tÄ©nh. Trần Tuấn Long nói như váºy cÅ©ng giống như là cho Kim Ngá»c Châu má»™t sá»± lá»±a chá»n.
Kim Ngá»c Châu Ä‘ang phân vân, Trần Tuấn Long không muốn cô rá»i khá»i đây, má»™t cảm giác hạnh phúc lúc nà y Ä‘ang trà n ngáºp trong lòng Kim Ngá»c Châu, nhưng Kim Ngá»c Châu vẫn cứ kiên quyết lắc đầu.
- A Long, em… Em không thể ở lại được, nếu như váºy, sẽ… Sẽ không công bằng vá»›i Dương Hân.
Cô lo lắng rất nhiá»u đến chuyện Dương Hân sẽ phản ứng như thế nà o, gặp chuyện như váºy, cho dù là ai Ä‘i chăng nữa, thì cÅ©ng là má»™t vấn Ä‘á», nếu như trước kia Kim Ngá»c Châu cho rằng cùng lắm chuyện nà y chỉ có thể thấy ở trong phim, nhưng bây giá» chÃnh cô lại phải đối mặt vá»›i nó.
Thì ra là thế, Kim Ngá»c Châu vẫn lo lắng Dương Hân cảm nháºn như thế nà o, Trần Tuấn Long bèn mỉm cưá»i.
- A Châu, em không chịu ở lại hóa ra là vì Dương Hân à .
Trần Tuấn Long cưá»i.
- Nếu anh cho em biết là Dương Hân sẽ không có vấn đỠgì đâu, thì em sẽ đồng ý ở lại chứ?
Trần Tuấn Long há»i cô.
- À… Em cũng không thể ở lại được.
Kim Ngá»c Châu vẫn lắc đầu.
Trần Tuấn Long cảm thấy lạ lùng.
- Váºy là vì chuyện gì?
Hắn nhìn Kim Ngá»c Châu.
Kim Ngá»c Châu đỠbừng mặt, cúi đầu nói:
- Cho dù Dương Hân cô ấy không trách em, nhưng mà … Nhưng mà hoà n cảnh của chúng ta thế nà y, thì là m thế nà o… Có thể là m thế nà o đây?
à cá»§a cô là rất khó chấp nháºn chuyện hai cô gái cùng thÃch má»™t ngưá»i đà n ông lại ở cùng má»™t nÆ¡i như thế nà y, Trần Tuấn Long chỉ cưá»i mà không nói gì, hắn nắm tay Kim Ngá»c Châu tháºt chặt, quay ra nhìn cảnh tượng Ä‘ang chạy như bay ngoà i cá»a sồ, sau rồi hắn Ä‘iá»m nhiên nói:
- Anh tôn trá»ng quyết định cá»§a em.
Sau đó hai ngưá»i Ä‘á»u im lặng không nói gì, Kim Ngá»c Châu buồn bã nghÄ© tá»›i tâm sá»± trong lòng, còn Trần Tuấn Long cÅ©ng Ä‘ang lặng lẽ suy tư.
Hôm nay Dương Hân lên lá»›p, trong lòng cá»§a cô không có cách nà o yên ổn nghe giảng cả. Buổi sáng cô và Qúach Uyển Tây phải quay trở vá» trưá»ng, không để ý được tá»›i Trần Tuấn Long và Kim Ngá»c Châu, giữa trưa cô gá»i cho Trần Tuấn Long, há»i hắncó muốn cùng Ä‘i ăn cÆ¡m không, Trần Tuấn Long chỉ trả lá»i bâng quÆ¡ rằng hắn Ä‘ang ra ngoà i, Ä‘ang cùng Kim Ngá»c Châu Ä‘i thăm cố cung.
Dương Hân nghe xong, trong lòng cô láºp tức nhói lên, chẳng lẽ chuyện mà cô vẫn lo lắng đã thà nh sá»± tháºt, trong thâm tâm cá»§a cô, mấy ngà y nay nhìn thấy Trần Tuấn Long vì Kim Ngá»c Châu mà là m nhiá»u chuyện như vây, cô âm thầm cảm thấy ghen ti, nhưng ngoà i mặt cô vẫn không tá» vẻ gì cả, má»™t bên là bạn thân cá»§a cô, má»™t bên là ngưá»i yêu, giữa bá»n há» chắc không xảy ra những chuyện không nên có.
NghÄ© đến biểu hiện cá»§a Trần Tuấn Long Dương Hân vô cùng lo lắng. Nhưng Kim Ngá»c Châu không phải là ngưá»i như thế. Cô ta không thể đâm sau lưng cô như thế được. NghÄ© thế cô liá»n cảm thấy yên tâm hÆ¡n phần nà o. Tuy váºy cÅ©ng không nói trước được Ä‘iá»u gì. Má»™t kẻ phong lưu Ä‘a tình như Trần Tuấn Long thì không gì là không thể. HÆ¡n nữa Kim Ngá»c Châu lại là má»™t cô gái xinh đẹp đáng yêu. NghÄ© Ä‘i nghÄ© lại thì cô lại thấy vẫn có cái gì không ổn liá»n Ä‘iện thoại há»i Trần Tuấn Long cho ra nhẽ. Ai ngá» vừa nói được có và i câu thì Trần Tuấn Long đã cúp Ä‘iện thoại.
Trần Tuấn Long dám cúp điện thoại ư?
Äây là điá»u từ trước đến giá» chưa há» xảy ra. Rốt cuá»™c chuyện nà y là thế nà o? Lẽ nà o tối qua đã xảy ra chuyện gì rồi? Má»›i nghÄ© đến đây thôi lòng cô đã nóng như lá»a đốt. Xem ra tốt nhất là nên Ä‘iện thoại há»i Quách Uyển Tây xem thế nà o. Chỉ biết tối hôm qua cô uống say quá, sau đó xảy ra chuyện gì thì cô không còn nhá»› gì nữa.
Cô láºp tức Ä‘iện thoại cho Quách Uyển Tây há»i xem chuyện gì đã xảy ra. Trong Ä‘iện thoại Quách Uyển Tây cứ ấp a ấp úng là m cô lại cà ng thấy nghi ngá». Cô Ä‘ang nhá»› lại...hôm nay lúc cô vừa má»›i ngá»§ dáºy thấy mình Ä‘ang nằm cùng vá»›i Quách Uyển Tây và Trần Tuấn Long. Nhưng mà tại sao tối qua cô lại ngá»§ ở đây thì cô không rõ. À cô nhá»› ra rồi sáng nay khi cô vừa dáºy, lúc Ä‘i đánh răng rá»a mặt cô phát hiện Kim Ngá»c Châu Ä‘ang nằm trên giưá»ng và không mặc gì cả. Nhưng lúc đó cô vừa ngá»§ dáºy nên cÅ©ng hÆ¡i hồ đồ. Chỉ thấy có Ä‘iá»u gì là lạ. Giá» nghÄ© lại thì lại thấy rất khả nghi. Hình như là trước đây Kim Châu Ngá»c không há» có thói quen nà y. HÆ¡n nữa Trần Tuấn Long Ä‘ang ở ngoà i cô ta không sợ anh ấy và o sao. Hôm nay do ngá»§ dáºy muá»™n, để kịp giỠđến trưá»ng nên cô không nghÄ© được nhiá»u. Cô phải vá»™i và ng đánh răng rá»a mặt để còn cùng Quách Uyển Tây đến trưá»ng. Bây giá» chỉ còn lại có Trần Tuấn Long và Kim Ngá»c Châu, cô nam quả nữ. HỠở chung vá»›i nhau tháºt chẳng biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa. Không biết chừng tối qua hoặc sáng nay bá»n hỠđã có chuyện gì cÅ©ng nên.
Dương Hân nghÄ© đến thái độ máºp má» cá»§a Quách Uyển Tây thì lại cà ng cho rằng khả năng đã xảy ra chuyện gì tối qua là rất cao. Có thể là tối qua đã xảy ra chuyện gì nhưng Quách Uyển Tây không dám nói vá»›i cô. ChÃnh vì váºy vừa tan há»c là Dương Hân đã vá»™i và ng chở vá» Hải Äà o Hiên nhưng Trần Tuấn Long và Kim Ngá»c Châu Ä‘á»u không có ở đó.
Dương Hân chỉ còn cách ngồi đợi má»™t mình. Äợi bá»n há» mà lòng như lá»a đốt. Lúc đó chuông nhà tá»± nhiên reo lên, cô vá»™i và ng ra mở cá»a. Nhưng lạ thay chỉ có má»—i mình Kim Ngá»c Châu quay lại. Thế còn Trần Tuấn Long thì sao nhỉ?
Lúc DuÆ¡ng Hân vá»›i vẻ mặt đầy nghi vấn truy há»i Kim Ngá»c Châu xem Trần Tuấn Long Ä‘ang ở đâu thì thấy mặt cô ta đỠbừng cả lên. Sao đó nói là hắn trở vá» ký túc xá có việc rồi. Dương Hân không nói gì thêm. Hai cô gái ngưá»i Ä‘i trước ngưá»i Ä‘i sau tiến và o phòng khách.
Phản ứng cá»§a Kim Ngá»c Châu nhất định là có vấn Ä‘á». Dương Hân đứng đằng sau Kim Ngoc Châu, đợi cô ta ngồi xuống ghế rồi cuối cùng cÅ©ng không đủ kiên nhẫn liá»n đứng trước mặt Kim Ngá»c Châu há»i:
-Châu à , sáng nay...sáng nay...cô cùng với...cùng với...Anh Long ra ngoà i sao?
Kim Ngá»c Châu gáºt đầu:
- Äúng váºy. Hôm nay anh Long đưa tôi Ä‘i lòng vòng tham quan Bắc Kinh má»™t chút.
Giá»ng Kim Ngá»c Châu rất bé, tá» ra rất cẩn trá»ng. Cô ta còn không dám ngẩng mặt lên nhìn Dương Hân. Äiá»u nà y tháºt không giống vá»›i Kim Ngá»c Châu mà cô quen biết trước đây.
Dương Hân nghÄ© má»™t lát. Cô tá» ra tháºt là thông minh. Cô liếc mắt nhìn Kim Ngá»c Châu rồi ra vẻ thá»a mái nói:
-Tối qua...tá»› say quá, có Ä‘iá»u Châu à , sá»± việc sau đó má»i ngưá»i đã kể cho tá»› cả rồi. Tá»›...
Nói đến đây thì cô cố ý dừng lại. Mắt không ngừng quan sát phản ứng cá»§a Kim Ngá»c Châu.
Quả nhiên trước những lá»i nói bóng gió cá»§a Dương Hân thì Kim Ngá»c Châu đã phải thay đổi nét mặt. Mặt tá»± nhiên trắng bạch. Cô ta ngẩng mặt lên trá»™m nhìn Dương Hân, còn Dương Hân thì Ä‘ang nhìn Kim Ngá»c châu vá»›i ánh mắt không tin tưởng. Kim Châu Ngá»c trước những lá»i nói bóng gió tra khảo cá»§a Dương Hân thì cuối cùng cÅ©ng quyết định là sẽ thẳng thắn vá»›i Dương Hân:
- Xin lá»—i cáºu Dương Hân. Tối qua mình vá»›i anh Long, mình...mình quả tháºt là không cố ý.
Vừa nghe thấy câu nói nà y cá»§a Kim Ngá»c Châu thì trái tim cá»§a Dương Hân dưá»ng như nghẹt thở. Cô không thể chấp nháºn.
Giá»ng cá»§a Dương Hân khà n khà n. Lúc nà y cô chỉ thấy đầu óc choáng váng, toà n thân run rẩy, không còn nghÄ© được gì và o lúc nà y. Kim Ngá»c Châu hạ thấp giá»ng và có vẻ Ä‘ang rất sám hối. Cô nói:
- Tối qua tá»› đã uống rất say, rất say...sau đó tá»› đã ôm chầm lấy anh Long và tá»›...tá»› không biết vì sao...lúc đó cảm giác cá»§a tá»› rất lạ...rất lạ. Tá»› không khống chế nổi mình nữa. Lúc đó tá»› rất hưng phấn, trong đầu tá»› lúc đó chỉ có anh ấy, tá»› muốn ở cùng anh ấy, tá»› không thể không có anh ấy. Dương Hân, tá»›...tá»›. tá»› biết là mình rất có lá»—i vá»›i cáºu. Cho dù có cầu xin hà ng ngà n lần thì e rằng cáºu cÅ©ng không thể tha lá»—i cho tá»› được. Tá»› biết tá»› đã là m má»™t việc mà ngay chÃnh bản thân mình cÅ©ng không thể tá»± tha thứ cho mình được. Thế nên cáºu cứ mắng chá»i mình Ä‘i. Cứ mắng chá»i mình nếu như thế là m cáºu thấy thoải mái hÆ¡n. Có lẽ như thế mình cÅ©ng sẽ cảm thấy thanh thản phần nà o. Dương Hân, tá»›...tá»›.
Kim Châu Ngá»c chỉ còn biết nức nở...
Dương Hân lúc nà y rất phẫn ná»™. Vẻ mặt cô lúc nà y giống như muốn ăn tươi nuốt sống đối phương váºy. Cô đứng dáºy và nhìn chằm chằm và o Kim Ngá»c Châu. Ãnh mắt tháºt đáng sợ. Lúc đó Kim Ngá»c Châu cÅ©ng ngừng nói, cô hướng ánh mắt sám hối cầu khẩn vá» phÃa Dương Hân. Cô Ä‘ang mong chá» má»™t cái gì đó, mong chá» dù chỉ là má»™t chút tha thứ. Nhưng vá»›i tÃnh cách cá»§a Dương Hân, cô không thể chấp nháºn chuyện nà y xảy ra. Cô rất phẫn ná»™. Ngay láºp tức “bốp†má»™t cái, má»™t cái tát Ä‘au Ä‘iếng được giáng xuống mặt cá»§a Kim Ngá»c Châu.
Kim Ngá»c Châu ngã xuống mặt ghế sôfa, ôm mặt khóc nức nở . Dương Hân cÅ©ng cảm thấy đỠđẫn. Cô nghÄ©, mình đã là m gì váºy. Kim Ngá»c Châu là ngưá»i bạn thân nhất cá»§a mình. Mình vừa đánh ngưá»i bạn tốt nhất cá»§a mình sao. Sao mình có thể là m thế chứ. Mình...mình
NghÄ© đến đây Dương Hân có chút động lòng. Tuy nhiên ngay láºp tức cô liá»n chấn tÄ©nh. Cô ta là bạn thân nhất cá»§a mình ư? Váºy mà đến ngay cả ngưá»i yêu cá»§a bạn cÅ©ng đà nh lòng cướp sao. Cô ta có còn là ngưá»i không váºy. NghÄ© đến đây Dương Hân láºp tức nổi giáºn trở lại. Cô đã có lòng tốt khi má»i bạn mình đến Hải Äà o Hiên. Nhưng có lẽ quyết định cá»§a cô đã sai lầm. Việc là m cá»§a cô và như “rước voi già y mả tổ†váºy.
Dương Hân cảm thấy không thể tha thứ được cho Kim Ngá»c Châu, cô lá»›n tiếng quát:
- Kim Ngá»c Châu, cô tháºt vô liêm sỉ. Việc như thế nà y mà cô cÅ©ng có thể là m được sao. Cô vốn biết anh Long đối vá»›i tôi quan trá»ng như thế nà o. Anh ấy là ngưá»i mà tôi yêu nhất. Thế mà ...thế mà cô cÅ©ng nỡ tâm già nh giáºt anh ấy vá»›i tôi sao!
Ãnh mắt cá»§a Dương Hân đầy căm giáºn, tá»±a như ngá»n lá»a Ä‘ang muốn thiêu rụi tất cả. Cô tiếp tục căm giáºn nói:
- Cô có biết rằng, má»™t Quách Uyển Tây, tôi đã chịu đủ rồi. Thế mà cô lại...cô lại..., cô tháºt là đồ không biết xấu hổ mà .
Dương Hân mắng liên hồi, còn Kim Ngá»c Châu thì chỉ còn biết ôm mặt, gục đầu và o ghế sofa khóc nức nở.
Dương Hân tiếp tục lắc đầu hung hăng nói:
- Tôi không có má»™t ngưá»i bạn như cô. Tôi đối xá» tốt vá»›i cô như thế, váºy mà cô lại phản tôi. Äúng là đồ ăn cháo đá bát, đồ lòng lang dạ thú. Äồ...đồ, cô cút Ä‘i ngay cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy mặt cô nữa.
Dương Hân đã không thể chấp nháºn nổi sá»± tháºt nà y. Sá»± tháºt là tối qua Kim Ngá»c Châu- ngưá»i bạn thân nhất cÅ©ng vá»›i Trần Tuấn Long-ngưá»i mà mình hết má»±c thương yêu. Cô không ngá» cái chuyện trước đây cô luôn Ä‘em ra là m trò đùa bây giá» lại chở thà nh sá»± tháºt. HÆ¡n nữa lại mang cho cô má»™t ná»—i thống khổ đến váºy.
Quả tháºt sá»± tháºt nà y đối vá»›i Dương Hân là má»™t cú sốc rất lá»›n. Cô không thể nà o chấp nháºn được. Cô Ä‘em tất cả ná»—i bá»±c tức cá»§a mình đổ lên đầu Kim Ngá»c Châu.
Kim Ngá»c Châu ôm mặt khóc nức nở. Cô biết dù có giải thÃch thế nà o thì cÅ©ng không thể nà o được tha thứ, bởi vì ngưá»i sai ở đây chÃnh là cô. Không sai, chÃnh bản thân cô đã quyến rÅ© Trần Tuấn Long. Lúc đó trong lòng cô có má»™t cảm giác rất lạ. Có chút cảm giác đắc ý, má»™t chút cảm giác phấn khÃch cá»§a má»™t mối tình vụng trá»™m. Äặc biệt là cảm giác khi được tranh già nh tình cảm vá»›i Dương Hân, bởi vì cô chẳng qua cÅ©ng chỉ là má»™t cô gái bình thưá»ng, còn Dương Hân là con gái cá»§a thư ký trưởng cá»§a thà nh phố. Việc già nh giáºt ngưá»i yêu vá»›i Dương Hân đối vá»›i cô mà nói còn là má»™t niá»m tá»± hà o.
HÆ¡n nữa thá»±c ra cô cÅ©ng rất thÃch Trần Tuấn Long, đây cÅ©ng là lý do chÃnh mà cô Ä‘em cả cái trong trắng quý giá nhất cá»§a ngưá»i con gái trao cho hắn.
Bất kể là thế nà o thì cô cÅ©ng là ngưá»i có lá»—i vá»›i Dương Hân. Bây giá» cô ấy đánh cho cô má»™t cái âu cÅ©ng là cách Kim Ngá»c Châu giải thoát, là má»™t cách cô cảm thấy vÆ¡i Ä‘i bá»›t tá»™i lá»—i cá»§a mình.
Kim Ngá»c Châu lặng lẽ đứng dáºy, cô cúi đầu, không dám ngẩng đầu lên nhìn Dương Hân sau đó cô trở vá» phòng thu gá»n đồ đạc để Ä‘i.
Ở trong phòng khách bây giá» chỉ còn lại Dương Hân. Cô Ä‘ang tức đến ná»—i thở không ra hÆ¡i. Bây giá» trong lòng cô Ä‘ang rất phức tạp, cô muốn chá» Tuấn Long vỠđể há»i cho ra nhẽ, tại sao lại là m như váºy. NghÄ© đến đây thôi Dương Hân thấy vô cùng buồn bã. Xem ra Trần Tuấn Long đúng là má»™t tên đại háo sắc và vô cùng đà o hoa. Hắn đã có cô và Quách Uyển Thiến chẳng lẽ vẫn chưa đủ hay sao, bây giá» còn định nháºn thêm Kim Ngá»c Châu nữa. Xem ra cô cần phải cho hắn má»™t bà i há»c má»›i được, không thì sau nà y hắn thấy ai thì yêu nấy thi chắc sẽ là m cô tức chết mất.
Tất nhiên là Dương Hân chưa bị Trần Tuấn Long là m cho tức chết. Cô đợi Trần Tuấn Long và Quách Uyển Tây trở vá». Lúc há» trở vá» thì không khà có vẻ trở nên khá nặng ná». Cô ngồi thu mình trên ghế sofa, mặt phụng phịu, lúc thấy Trần Tuấn Long và Quách Uyển Tây vá» cô không những không thèm chà o há»i gì hÆ¡n nữa cÅ©ng còn không thèm đứng dáºy đón há».
Trần Tuấn Long và Quách Uyển Tây vỠđến phòng. Quách Uyển Tây đứng đằng sau không giám nói gì. Chỉ nhìn Trần Tuấn Long Ä‘i há»i Dương Hân, có chuyện gì thì Trần Tuấn Long Ä‘i há»i Dương Hân là được rồi.
Trần Tuấn Long bá» túi đồ ở trên tay xuống. Hắn nhìn khắp nhà và quay ra há»i Dương Hân:
- Hân à , Châu đâu? Em có nhìn thấy cô ấy vỠchưa? Anh vừa tiễn cô ấy xuống dưới lầu, lẽ ra cô ấy phải lên rồi mới phải chứ?
Thì ra là sau khi Trần Tuấn Long đưa Kim Ngá»c Châu vá» Hải Äà o Hiên sau đó má»›i chợt nhá»› ra là mình vẫn còn túi đồ để quên ở ký túc xá thế là liá»n quay lại lấy. Hắn lái chiếc xe Spack quay trở vá» ký túc xá. Trên đưá»ng vá» thì gặp Quách Uyển Tây thế là liá»n đưa Quách Uyển Tây cùng trở vá» Hải đà o Hiên.
Thấy Trần Tuấn Long há»i váºy, Dương Hân lạnh lùng nói:
- Anh nói đến Kim Ngá»c Châu sao, em vừa bảo cô ta Ä‘i khá»i đây rồi. Chá»— nà y không chà o đón cô ta.
Thế là thế nà o? Trần Tuấn Long ngac nhiên há»i. Việc tối qua đối vá»›i hắn mà nói chẳng qua cÅ©ng chỉ là má»™t việc nhá», hắn không nghÄ© rằng Dương Hân lại xem chuyện nà y như má»™t tráºn động trá»i đến váºy, hÆ¡n nữa lại còn vô tình đến mức Ä‘uổi Kim Ngá»c Châu Ä‘i khá»i. - Em ...em nói Kim Ngá»c Châu đã Ä‘i rồi sao?
Trần Tuấn Long cau mà y há»i
- Äúng thế
Giá»ng cá»§a DuÆ¡ng Hân cao hÆ¡n
- Cái thứ không biết xấu hổ đó thì còn giữ lại là m gì. ChÃnh em đã Ä‘uổi cô ta Ä‘i. Em chưa từng thấy ai vô liêm sỉ như cô ta. Äến chồng cá»§a bạn mà còn nỡ tâm già nh lấy. Loại ngưá»i đấy má»›i nghÄ© đến thôi đã thấy buồn nôn.
Trần Tuấn Long nghe xong mặt bá»—ng nhiên biến sắc, láºp tức há»i Dương Hân:
- Dương Hân em nói báºy bạ gì váºy. Nói cho anh xem rốt cuá»™c là đã xảy ra chuyện gì!
Dương Pháºt Hân vừa nghe đến đây láºp tức nổi giáºn, cô nghÄ© đến cảnh chiá»u nà y Trần Tuấn Long cúp Ä‘iện thoại cá»§a mình. Cô đứng phắt dáºy nói:
- Anh còn há»i em sao, tá»± anh là m chẳng lẽ anh còn không rõ sao, đáng nhẽ ra anh má»›i là ngưá»i rõ nhất má»›i đúng chứ?
Nói xong Dương Hân láºp tức đứng dáºy Ä‘i vá» phòng. Cô mở cá»§a rất mạnh rồi đóng đến “rầmâ€má»™t cái.
Trần Tuấn Long thấy Dương Hân nói như thế, lại còn hổn hển không ra câu, sắc mặt hắn cÅ©ng tá»± nhiên biến sắc. Hắn quay ra há»i Quách Uyển Tây:
- Uyển Tây, em có số điện thoại của Châu không?
Quách Uyển Tây lắc đầu:
- Em không có. Anh Long chỉ có mỗi chị Hân là có số điện thoại của Châu thôi.
Trần Tuấn Long rút Ä‘iện thoại ra xem. Hắn tÃnh xem Kim Ngá»c Châu đã rá»i khá»i đây bao lâu rồi, sau đó quay ra nói vá»›i Quách Uyển Tây:
- Quách Uyển Tây, em ở lại đây cùng Dương Hân nhé. Anh sợ cô ấy sẽ lại là m loạn lên. Bây giá» anh Ä‘i tìm má»™t chút xem có tìn thấy Kim Ngá»c Châu không. ÄÆ°á»£c không?
- Em biết rồi anh Long
Uyển Tây thở dà i và gáºt đầu nói.
Trần Tuấn Long quay đầu nhìn vá» phÃa phòng ngá»§, sau đó cô quay ra nói vá»›i Quách Uyển Tây:
Nếu có thể thì em có thể lá»±a lá»i há»i Dương Hân số cá»§a Kim Ngá»c Châu cho anh. Anh sợ cô ấy thân con gái, lại má»™t thân má»™t mình đến Bắc Kinh, hÆ¡n nữa lại không có bà con thân thÃch gì. Anh sợ cô ấy xảy ra chuyện.
- Vâng, để em thá» xem thế nà o. Em vá»›i Dương Hân là chị em tốt, em thá» xem có khuyên giải được chị ấy không váºy.
Trần Tuấn Long gáºt đầu, sau đó vá»™i và ng Ä‘i tìm Kim Ngá»c châu.
Lúc nà y Dương Hân Ä‘ang thÆ¡ thẩn bước trên đưá»ng. Cô nặng ná» lê từng bước mệt nhá»c ở trên đưá»ng. Cô căn bản không biết là lúc nà y mình Ä‘ang là m gì. Mình muốn Ä‘i đâu. Lúc nãy Dương Hân đã đối xá» vá»›i cô không má»™t chút tình nhưng Kim Ngá»c Châu vẫn không há» trách cô. Có lẽ trong thâm tâm cô lúc nà y cÅ©ng thấy đó là điá»u mà mình tất yếu phải nháºn lấy. Có trách thì chỉ nên trách cô đã hà nh động thiếu suy nghÄ©. ChÃnh cô đã mang đến Ä‘au khổ cho Dương Hân, bây giá» phải nháºn được kết quả như thế cÅ©ng là điá»u dá»… hiểu. Bây giá» Kim Ngá»c Châu chì muốn quên Ä‘i tất cả.
Kim Ngá»c Châu vừa đói vừa mệt. Hôm nay cô cùng vá»›i Trần Tuấn Long chÆ¡i cả má»™t ngà y, lúc vá» lại xảy ra chuyện vá»›i Dương Hân. Trái tim lúc nà y như muốn tan nát. Kim Châu Ngá»c không biết mình đã Ä‘i được bao lâu, cÅ©ng không biết mình đã Ä‘i được bao xa rồi, cô chỉ biết vô thức kéo chiếc hà nh lý và nặng ná» bước Ä‘i. Sau đó cô đã bị mùi thÆ¡m ở quán thịt bò ven đưá»ng kÃch thÃch cÆ¡n đói cá»§a cô.
Cô kéo hà nh và tiến đến chiếc ghế ngồi. Sau đó má»™t nữ phục vụ ra há»i cô:
- Cô gái, xin há»i cô muốn ăn gì?
Nữ phục vụ há»i bằng giá»ng rất ân cần. Kim Ngá»c Châu nói:
Thứ gì cũng được. Tôi chỉ muốn ăn một chút gì đó.
- á»’, láºp tức có ngay. Cô ngồi chá» má»™t chút nhé.
Nữ phục vụ hiếu kỳ nhìn Kim Ngá»c Châu mấy cái, sau đó quay ngưá»i Ä‘i. Tháºt ra lúc nà y Kim Ngá»c Châu cÅ©ng chẳng biết mình Ä‘ang muốn gì, cÅ©ng chẳng biết mình muốn ăn gì. Cô chị muốn tìm má»™t chá»— nà o để ngồi nghÄ© ngÆ¡i vì hiện tại cô đã quá mệt.
Rất nhanh chóng nữ phục vụ đã mang thức ăn tá»›i, má»™t đĩa thịt bò thÆ¡m ngon đã được bà y ra trước mặt cô. Kim Ngá»c Châu cầm lấy đũa, nhưng không tà i nà o gắp được thức ăn lên cả. Chỉ nghÄ© đến hà nh động vô tình cá»§a Dương Hân, rồi nghÄ© đến ra Ä‘i mà không má»™t lá»i từ biệt vá»›i Trần Tuấn Long thì cô lại ôm mặt khóc nức nở. Cô cà ng khóc cà ng thấy trái tim mình như Ä‘ang tan chảy váºy. Má»i ngưá»i xung quanh và cả cô gái phục vụ lúc nãy Ä‘á»u nhìn cô vá»›i vẻ kỳ lạ. Má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang nghÄ©, nhất định là cô gái đó đã gặp phải chuyên gì, chắc là chia tay nguá»i yêu nên má»›i Ä‘au lòng đến váºy. Má»i ngưá»i Ä‘á»u Ä‘ang tò mò Ä‘oán và lắc dầu nhìn cô gái vá»›i ánh mắt thương cảm.
Trần Tuấn Long lái xe Ä‘i xung quanh tìm kiếm. Hắn biết như váºy cÅ©ng sẽ chẳng mang lại kết quả gì, bởi vì ở đây có rất nhiá»u taxi và cÅ©ng rất nhiá»u xe bus nữa, không biết chừng Kim Ngá»c Châu đã sá»›m bắt xe Ä‘i rồi. Hắn có chút hÆ¡i sốt ruá»™t. ÄÆ°á»ng lại tắc rồi. Giao thông Bắc Kinh chết tiệt tháºt. Trần Tuấn Long chá»i thầm tong bụng, lắc đầu sau đó lái xe ngoặt và o má»™t con đưá»ng nhá». hắn định Ä‘i theo con đưá»ng nà y để vá» Hải Äà o Hiên. Xem ra hôm nay chắc là không thể tìm thấy Kim Ngá»c Châu rồi. Trần Tuấn Long nghÄ© tốt nhất là quay vá» há»i Dương Hân đầy kiêu ngạo đó váºy.
Kim Ngá»c Châu sau má»™t hồi khóc hả hê thì tâm trạng cÅ©ng đã đỡ hÆ¡n phần nà o. Có Ä‘iá»u bát mỳ bò trước mặt cô cÅ©ng đã nguá»™i hết rồi. Cô cÅ©ng chẳng có tâm trà nà o mà ăn cả. Lúc nà y cô chỉ còn biết đỠđẫn ngồi nghÄ© lại tất cả má»i chuyện.
Lúc đó đột nhiên có má»™t ngưá»i đà n ông bước và o. Hắn kéo chiếc ghế ngồi khá gần vá»›i cô. Cô nghe thấy gã hét lá»›n:
Chủ quán, mang ra cho tôi một bát mì nà o.
- À vâng vần có ngay...có ngay.
Ngưá»i nữ phục vụ đúng trước mặt trả lá»i. Lúc đó Kim Ngá»c Châu bá»—ng thấy má»™t ngưá»i khuôn mặt tuấn tú, mà y ráºm mắt sáng cùng vá»›i nụ cưá»i xấu xa đó. Äấy còn chẳng phải là cái tên Trần Tuấn Long mà mình vừa yêu lại vừa giáºn đấy thì là ai.
Kim Châu Ngá»c cuối cùng cùng không kìm được lòng mà gục và o cánh tay cá»§a Trần Tuấn Long rồi khóc òa lên.
Trần Tuấn Long vừa ôm cô vừa an ủi:
- ÄÆ°á»£c rồi, đừng khóc nữa. Tháºt đúng là Châu ngốc mà . Tưởng là bá» chạy là được sao. Em có biết là anh lo lắng cho em thế nà o không?
Kim Ngá»c Châu gáºt đầu nức nở nhưng vẫn không ngừng khóc. Trần Tuấn Long khẽ thở dà i, hắn giúp cô khẽ lau nước mắt. Bá»—ng nhiên hắn thấy ná»a bên mặt cá»§a Dương Hân sưng tấy lên thế là liá»n vá»™i và ng há»i:
- Lúc nãy Dương Hân đánh em à ?
Kim Ngá»c Châu do dá»± má»™t hồi sau đó cháºm rãi gáºt đầu. Bây giá» cô coi như cÅ©ng tìm được ngưá»i có thể nói hết ná»—i lòng cá»§a mình. Trần Tuấn Long nhÃu mà y, Dương Hân tháºt là quá đáng, ra tay tháºt quá mạnh, ná»a bên mặt cá»§a Kim Ngá»c Châu Ä‘á»u bị sưng đỠhết lên rồi. Cô nhất định đã phải chịu má»™t thương tổn quá lá»›n, nhất định trong lòng cô lúc nà y sẽ cảm thấy rất là khó chịu.
Trần Tuấn Long chỉ còn cách ôm cô tháºt chặt rồi nhẹ nhà ng an á»§i cô. lúc nà y thì bát mỳ bò mà Trần Tuấn Long vừa gá»i cÅ©ng được mang đến. Nữ phục vụ cố tình ho má»™t tiếng để nhắc nhở Trần Tuấn Long và Kim Châu Ngá»c:
- Trần Tuấn Long bát mì cá»§a cáºu nà y.
- ÄÆ°á»£c, cảm Æ¡n. Äể đây được rồi.
Trần Tuấn Long thấy ngưá»ng ngượng rồi quay ra cưá»i cưá»i vá»›i nữ phục vụ. lúc nãy khi hắn trên đưá»ng trở vá» Hải Äà o Hiên bá»—ng phát hiện Kim Châu Ngá»c Ä‘ang ngồi khóc ở quán mỳ. Thế là hắn liá»n dừng xe và láºp tức và o xem sao. Sau đó phát hiện nÆ¡i nà y cÅ©ng chÃnh là nÆ¡i mà ngưá»i bạn cùng lá»›p mở tiệm.
Trầm Chỉ Tình có má»™t chút hiếu kỳ khi đánh giá Kim Ngá»c Châu. Cô nghÄ© cô gái nà y nhìn rất xinh đẹp, nhưng lúc nãy cô còn không có nhiá»u cảm nháºn vá» cô gái nà y. Cô không ngá» cái cái cô gái ngồi khóc lóc đó lại cÅ©ng quen vá»›i Trần Tuấn Long, cô ta nhất định phải có quan hệ gì vá»›i Trần Tuấn Long rồi. Cô gái thầm nghÄ© và không ngừng quan sát há» sau đó má»›i quay ngưá»i Ä‘i.
- Em vẫn chưa ăn gì à ?
Trần Tuấn Long đợi cô gái Ä‘i khá»i má»›i quay ra ân cần há»i Kim Ngá»c Châu:
- Em xem, bát mì của em vẫn còn tốt nhỉ, nhưng mỳ của em nguội hết cả rồi. Hay là em ăn bát mỳ của anh trước đi nhé.
Trần Tuấn Long nói rồi đặt bát mì vẫn còn nóng hổi cá»§a hắn trước mặt Dương Hân sau đó không đợi cô đồng ý đã bê bát mỳ đó vá» phÃa mình. Hắn cưá»i cưá»i và nói:
- Anh đang đói lắm đây nà y, anh ăn trước đây.
Thế là hắn liá»n bưng bát mì nguá»™i cá»§a Kim Ngá»c Châu lên, nhìn thấy Trần Tuấn Long ăn nhanh như váºy Kim Ngá»c Châu cÅ©ng nÃn khóc và báºt cưá»i. Cô cÅ©ng kéo bát mì cá»§a Trần Tuấn Long đưa đến trước mặt, suy nghÄ© má»™t lúc rồi sau đó cÅ©ng cầm lấy đũa lên, gắp mỳ rồi ăn chầm cháºm.
Kim Ngá»c Châu hoà n toà n không nghÄ© là hai ngưá»i há» có thể tình cá» gặp nhau ở má»™t hiệu ăn trên cái ngõ nhá» thế nà y, hÆ¡n nữa há» còn cùng ăn nữa. Kim Ngá»c Châu có được sá»± quan tâm cá»§a Trần Tuấn Long trong lòng bá»—ng dưng trở nên tháºt ấm áp.
Trần Tuấn Long ăn xong mỳ và để bát sang má»™t bên má»›i quay sang mỉm cưá»i nhìn Kim Ngá»c Châu ăn. Thấy Trần Tuấn Long nhìn mình là m cô không khá»i thẹn thùng và không có tâm trạng nà o để ăn cả. Sau đó cô chỉ ăn có mấy miếng rồi để bát mì sang má»™t bên.
Trần Tuấn Long cưá»i há»i:
- No rồi à ?
- Vâng
Thá»±c chất là Kim Ngá»c Châu vẫn chưa ăn được bao nhiêu cả. Sau đó cô lấy ra má»™t gói khăn giấy, đưa cho Trần Tuấn Long má»™t tá» rồi cô cẩn tháºn lau mồm. Con gái mà trong bất kỳ hoà n cảnh nà o cÅ©ng rất quan tâm đến dung mạo cá»§a mình. Trần Tuấn Long cưá»i cưá»i nháºn lấy và nói:
- Chúng ta quay trở lại Hải Äà o Hiên nhé?
Kim Ngá»c Châu có chút suy nghÄ© rồi cô lắc đầu, bây giá» dù có thế nà o thì cô cÅ©ng không muốn đối mặt vá»›i Dương Hân nữa.
- Uhm váºy à .
Trần Tuấn Long trầm ngâm một hồi rồi tiếp:
- Váºy anh sẽ tìm cho em má»™t chá»— nà o đó ở nhé, nếu không thì em ở đây má»™t thân má»™t mình biết Ä‘i đâu bây giá»?
Bởi vì ngay từ đầu Kim Ngá»c Châu đã nói rõ vá»›i Trần Tuấn Long là cứ giữ quan hệ như thế như thế nà y thôi nên Trần Tuấn Long cÅ©ng muốn tôn trá»ng quyết định cá»§a cô.
Sau đó Trần Tuấn Long quay ra chỗ Trầm Chỉ Tình ở đằng xa và nói:
- Trầm Chỉ Tình tÃnh tiá»n cho mình vá»›i.
- Ù đến ngay đây.
Trầm Chỉ Tình trả lá»i. Cô thôi thu dá»n bát đĩa và đến:
- Tất cả là một trăm nghìn, cảm ơn quý khách.
Trầm Chỉ Tình mỉm cưá»i và dÆ¡ tay ra đón lấy tiá»n.
Trần Tuấn Long cÅ©ng cưá»i và rút và ra tìm lấy má»™t trăm nghìn để trả, sau đó há»i Trầm Chỉ Tình vá»›i vẻ kỳ lạ:
- Trầm Chỉ Tình, sao giá» cáºu không là m gia sư nữa à ?
- Uhm, tháng nay chẳng có ai thuê dạy cả nên mình chỉ còn cách đến tiệm ăn là m công.
Trầm Chỉ Tình có chút bùi ngùi. Trước đây có Ä‘i là m gia sư ở hai chá»—. Nhưng vì giao thông không thuáºn tiện lắm, khi tắc đưá»ng, khi nhỡ xe bus nên không tránh khá»i cháºm chá»… đôi chút. Tuy cô đã rất chân thà nh xin lá»—i gia đình nhưng tháºt đáng tiếc, cuối cùng cô cÅ©ng bị mất việc. Bây giá» ngoà i là m công ở trưá»ng thì cô còn đến tiệm mì bò là m thêm. Thá»±c ra thế nà y cÅ©ng tốt, không phải ngà y nà o cÅ©ng vất vả Ä‘i đến những gia đình đó, mà lương thì cÅ©ng chẳng Ãt hÆ¡n là mấy.
Thì ra Trần Tuấn Long quen cô gái nữ phục vụ nà y, Kim Ngá»c Châu ngồi má»™t bên mở to mắt nhìn há» nói chuyện. Cô gái nữ phục vụ tuy là mặc đồng phục bình thưá»ng nhưng vẫn nổi lên má»™t vẻ đẹp kiá»u diá»…m lạ kỳ. Xem ra Trần Tuấn Long đúng là má»™t côn tỠđà o hoa, không có cô gái đẹp nà o mà hắn không nói chuyện được. Kim Ngá»c châu không phải không có chút báºn lòng.
Trần Tuấn Long và Trầm Chỉ Tình nói chuyện vá»›i nhau má»™t lúc rồi há» cÅ©ng tạm biệt nhau, sau đó hắn giúp Kim Ngá»c Châu mang hà nh lý để lên xe, đưa cô thuê má»™t căn phòng ở gần đại há»c Bắc Kinh.
Trần Tuấn Long vốn muốn an á»§i Kim Ngá»c Châu nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu. Trần Tuấn Long đúng là có tà i là m ngưá»i ta ấm áp nhưng Kim Ngá»c Châu lúc trước vẫn tá» ra là không muốn có bất cứ má»™t quan hệ nà o khác vá»›i Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long cÅ©ng không muốn cưỡng ép.
Sau khi lên tá»›i phòng, chá» phục vụ Ä‘i ra rồi Trần Tuấn Long má»›i Ä‘em hà nh lý mang và o, hắn nhìn sang Kim Ngá»c Châu thấy cô Ä‘ang tá»±a và o cánh cá»a, cúi đầu không nói. Nhìn thấy bá»™ dạng nà y cá»§a Kim Ngá»c Châu Trần Tuấn long không khá»i thương cảm.
Trần Tuấn Long thở dà i tiến lại gần nắm lấy tay cá»§a Kim Ngá»c Châu sau đó dắt cô và o trong phòng và đóng cá»a lại.
- Châu à , em cúi đầu xuống nghÄ© gì váºy, có thể nói cho anh biết được không? Anh không thể để em Ä‘au khổ như thế nà y được.
Trần Tuấn Long dắt Kim Ngá»c Châu ra giưá»ng sau đó ân cần há»i han.
Kim Ngá»c Châu vá»›i ánh mắt đầy nước nhìn Trần Tuấn Long má»™t cái sau đó quay Ä‘i nÆ¡i khác:
- Em còn biết phải là m sao, đây vốn dÄ© không phải là nÆ¡i em nên đến. Ngà y mai em sẽ rá»i khá»i đây. Như váºy cÅ©ng tốt, Ãt nhất khoảng cách cÅ©ng sẽ là m em quên Ä‘i má»i chuyện.
Trần Tuấn Long nhÃu mà y:
- Châu à , em là má»™t cô gái tốt, việc nà y không thể trách mình em được, anh cÅ©ng có lá»—i trong việc nà y mà , anh cÅ©ng có trách nhiệm, váºy nên anh sẽ Ä‘i tìm Dương Hân để nói rõ việc nà y.
- Không
Kim Ngá»c Châu lắc đầu nói:
- Em đúng là ngưá»i xấu mà , em đã Ä‘i cướp bạn trai cá»§a ngưá»i khác còn gì?
Kim Ngá»c Châu giáºn dá»—i nói
- Váºy em có thấy hối háºn vá» việc đã xảy ra tối hôm đó không?
Trần Tuấn Long nhìn thẳng và o mặt cá»§a Kim Ngoc Châu và từng câu từng chữ há»i.
Kim Ngá»c Châu mÃm chặt miệng, không nói má»™t lá»i. Cuối cùng cÅ©ng thà nh tháºt lắc đầu. Nhìn thấy cô trả lá»i như váºy Trần Tuấn Long cÅ©ng cưá»i, dùng hai tay bám và o vai cô và kéo cô nhìn thẳng vá» phÃa mình. Sau đó nói:
- Châu à , anh không thể ép em Ä‘iá»u gì nhưng anh muốn nói cho em biết. Nếu như em Ä‘em tất cả Ä‘au khổ đổ hết vá» mình, chỉ má»™t mình mình hứng chịu, như thế phải chăng là đã không công bằng vá»›i em. Bây giá» em hãy thà nh tháºt nói cho anh biết, nếu như có thể em có muốn là m ngưá»i con gái cá»§a anh không?
Trần Tuấn Long nói hết sức chân thà nh, ánh mắt toát lên một sự mong đợi lớn.
Kim Ngá»c Châu đã bị Tuấn Long là m cho mê man. Tháºt ra là cô Ä‘ang cảm động. Cô nghÄ© mình có thể trở thà nh bạn gái cá»§a anh ấy sao? Có thể không nhỉ? trong khi Ä‘ang suy nghÄ© xem nên trả lá»i Trần Tuấn Long thế nà o bá»—ng nhiên Ä‘iện thoại cá»§a hắn reo lên. Kim Ngá»c Châu chuyển ngưá»i nhìn qua hướng khác tránh ánh mắt cá»§a Trần Tuấn Long.
Trần Tuấn Long lắc đầu rút điện thoại ra, vừa nhìn thấy là điện thoại của Quách Uyển Tây. Trần Tuấn Long bắt máy, Quách Uyển Tây trong điện thoại lo lắng nói:
- Anh Long, anh Ä‘ang ở đâu váºy, anh mau vá» Ä‘i. Chị Hân chị ấy...chị ấy Ä‘ang khóa cá»a ở trong phòng, rồi khóc ầm lên, em khuyên thế nà o chị ấy cÅ©ng không nghe.
Trần Tuấn Long nhÃu mà y xem ra Dương Hân cần phải được chÃnh đốn lại thôi. Hắn nghÄ© rồi nói:
- ÄÆ°á»£c rồi, anh vá» ngay đây.
- Vâng, anh đã tìm thấy chị Châu chưa?
Quách Uyển Tây lo lắng há»i
- Anh tìm thấy rồi.
Trần Tuấn Long quay sang nhìn Kim Ngá»c Châu, cô ấy cÅ©ng Ä‘ang quay sang nhìn hắn, hắn gáºt gáºt đầu vá»›i cô rồi tiếp tục nói trong Ä‘iện thoại:
- Anh Ä‘ang ở bên cạnh cô ấy đây. Anh đã xắp xếp cho cô ấy ở má»™t căn phòng gần trưá»ng. Em trông chừng cô ấy nhé. Anh sẽ quay trở lại ngay.
- Em biết rồi anh Long
Quách Uyển Tây trả lá»i.
Sau khi kết thúc cuá»™c nói chuyện, Trần Tuấn long có chút do dá»±. Äây là lần đầu tiên mà hắn gặp hải trở ngại vá» tình cảm. Xem ra ngá»n lá»a nà y mà không nhanh chóng dáºp tắt thì nó sẽ bén rất nhanh, rất to. Äối vá»›i Dương Hân xem ra cần phải áp dụng biện pháp cứng rắn má»›i được.
- Anh Long, anh không cần phải lo cho em đâu, anh mau vỠxem Hân cô ấy thế nà o, an ủi cô ấy.
Kim Ngá»c Châu ngồi bên cạnh hắn nói.
- ÄÆ°á»£c rồi.
Trần Tuấn Long đứng lên, sau đó quay ra nói vá»›i Kim Ngá»c Châu:
- Em ở đây nghỉ ngơi nhé. Anh vỠxem Dương Hân xem cô ấy thế nà o rồi sau đó anh sẽ quay trở lại ngay.
- Vâng
Kim Ngá»c Châu gáºt gáºt.Trần Tuấn Long má»›i Ä‘i được có mấy bước thì là m ra đột nhiên nghÄ© đến Ä‘iá»u gì. Hắn quay ngưá»i lại và nói:
- Lúc nãy việc anh há»i em là rất chân thà nh, anh nghÄ© em nên hiểu rõ anh là má»™t kẻ đà o hoa tuy váºy đối vá»›i những ngưá»i con gái cá»§a anh thì anh Ä‘á»u rất chú ý. Em hãy nghÄ© kỹ những Ä‘iá»u anh nói nhé. Anh không thể bắt ép em, em cứ suy nghÄ© rồi quyết định nhé, được không? Trần Tuấn Long nói xong thì quay ra nhìn Kim Ngá»c Châu, Kim Ngá»c Châu thấy tim Ä‘áºp rá»™n rà ng và cảm thấy rất bối rối. Kim Ngá»c Châu cÅ©ng khá bất ngá» vá»›i cách bà y tá» cá»§a mình. Trần Tuấn Long quay ra cưá»i vá»›i Kim Ngá»c Châu rồi quay ngưá»i dá»i khá»i. Căn phòng lúc nà y chỉ còn lại Kim Ngá»c Châu Ä‘ang nghÄ© ngợi.
Trần Tuấn Long quay trở vá» Hải Äà o Hiên, vừa vỠđến nhà thì Quách Uyển Tây đã đứng lên đón. Trong phòng ngá»§ có vẻ yên tÄ©nh hÆ¡n. Quách Uyển Tây nhá» giá»ng nói vá»›i hắn:
- Chị Hân lúc nãy có nổi giáºn ở trong phòng, vứt đồ khắp nÆ¡i, bây giá» có vẻ ổn hÆ¡n rồi. Có vẻ yên tÄ©nh hÆ¡n, có Ä‘iá»u chị ấy khóa trái cá»a em không có chìa khóa nên không mở được.
Trần Tuấn Long gáºt đầu. Hắn đưa tay lấy cái trâm cà i trên đầu cá»§a Quách Uyển Tây, má»™t chiếc trâm rất đẹp được là m từ sắt.
Trần Tuấn Long cầm chiếc trâm trên tay và nhìn Quách Uyển Tây cưá»i:
- Cho anh mượn cái nà y dùng một chút nhé.
Dương Hân tuy không hiểu nhưng vẫn gạt đầu đồng ý. Cô dõi theo hắn vá»›i vẻ rất tò mò. Trần Tuấn Long dùng lá»±c bẻ chiếc tram là m cho nó thẳng ra sau đó dùng nó để mở cá»a. Trần Tuấn Long cầm thanh sắt trong tay, má»™t tay đè chặt cá»a, má»™t tay dùng chiếc châm lắc lắc má»™t cách khéo léo. Sau đó nghe thấy tiếng “cắc†má»™t tiếng, thế là cá»a đã được mở ra.
Trần Tuấn Long cưá»i mỉm, hắn thuáºn tay cầm và o núm đấm cá»a, sau đó đưa trâm trả lại cho Quách Uyển Tây và gáºt đầu ra hiệu cho cô, sau đó hắn mở cá»a Ä‘i và o.
Trá»i thì đã tối mà điện trong phòng vẫn chưa được báºt lên. Trần Tuấn Long sau khi báºt đèn lên thì nhÃu mà y vì đồ đạc trong phòng rất bừa bãi. Tuy là không để há»ng cái đồ gì nhưng nhìn trên bà n trang Ä‘iểm thì đầy những đồ, quần áo trong tá»§ thì lại bị vất lung tung. Dương Hân nằm lỳ trên giưá»ng, thấy Ä‘iện sáng cô quay ra nhìn vá» phÃa Trần Tuấn long sau đó chỉ “hừ†má»™t tiếng rồi quay mặt Ä‘i không thèm để ý đến Trần Tuấn Long.
Trần Tuấn Long bước qua chá»— Dương Hân Ä‘ang nằm, sau đó má»™t lá»i cÅ©ng không nói chỉ kéo ghế ngồi cạnh giưá»ng sau đó vá»— vá»— và o ngưá»i Dương Hân. Không cần đợi hắn há»i câu nà o Trần Tuấn Long láºp tức hất tay hắn ra và nói:
- Không cần anh để ý đến tôi.
Cô to giá»ng quát.
Trần Tuấn Long khẽ lắc đầu sau đó khẽ nói:
- Dương Hân, hôm nay em là m sao thế, em nổi giáºn như váºy nếu mà vì chuyện xảy ra giữa anh và Châu thì em nên trá»±c tiếp đến tìm anh. Em biết không em là m như thế vá»›i Châu là không đúng chút nà o.
- Em thì sai. Em cái gì cũng sai hết. Anh với cô ta là m thì đúng lắm rồi, đúng là đôi gian phu dâm phụ!
Dương Hân quay ra mắng Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long nghe xong láºp tức sầm mặt xuống. Dương Hân nhìn cÅ©ng có chút sợ hãi. Quả nhiên hắn nói:
- Dương Hân, em Ä‘ang mắng ai váºy?
Hắn trầm giá»ng nói.
- Em đang mắng anh đấy. Chẳng lẽ anh là m sai mà không cho ai nói động đến mình sao?
Dương Hân từ trên giưá»ng ngồi dáºy trách móc Trần Tuấn Long.
- Anh là má»™t ngưá»i như thế nà o em vẫn còn chưa rõ sao? Dương Hân, anh vốn dÄ© đã là má»™t kẻ đà o hoa như thế rồi. Sá»± việc xảy ra tối hôm qua là anh thừa nháºn là do anh thÃch Kim Ngá»c Châu, sá»± việc xảy ra tối hôm qua là do anh hoà n toà n chá»§ động do váºy nếu em đổ toà n bá»™ trách nhiệm lên má»™t mình Châu thì không đúng, có gì thì em có thể đến tìm anh mà . Lúc nãy em còn đánh Châu là thế nà o?
Vẻ mặt cá»§a Trần Tuấn Long lúc nà y rất là tức giáºn, tuy nhiên thì hắn vẫn muốn kiá»m chế, giá»ng nói và ngữ Ä‘iệu chỉ có phần hÆ¡i gay gắt má»™t chút. Hắn vẫn hi vá»ng có thể nói lý vá»›i Dương Hân.
Có Ä‘iá»u Dương Hân không muốn nghe. Cô dùng ánh mắt đầy hấm hức nhìn vá» phÃa Trần Tuấn Long nói:
- Váºy anh có từng nghÄ© đến cảm nháºn cá»§a em không? Má»™t ngưá»i là bạn tốt cá»§a em, má»™t ngưá»i là ngưá»i yêu em, bá»n anh là m như thế thì gây cho em bao nhiêu tổn thương, anh có biết không? Em không phải là chưa từng nói, em không cho phép anh thÃch Kim Ngá»c Châu, không cho phép anh có bất cứ quan hệ gì vá»›i cô ấy. Anh là cá»§a em. Anh đã nói sẽ đối xá» tốt vá»›i em. Em…Dương Hân nghẹn ngà o không nói lên lá»i, cô tháºt sá»± đã quá Ä‘au lòng.
Trần Tuấn Long lúc nà y có vẻ tá» ra nghÄ© ngợi, đúng váºy, những hà nh động trước đây cá»§a hắn vốn không há» nghÄ© đến cảm nháºn cá»§a Dương Hân, vốn không nghÄ© là sẽ là m cô ấy tổn thương sâu sắc đến thế. Trần Tuấn Long vốn định há»i tá»™i Dương Hân thế nhưng bây giá» cÅ©ng Ä‘ang phải tá»± há»i chÃnh mình. Trần Tuấn Long vốn cho mình là trung tâm, giống như Tiểu VÅ© bá»n há» lúc nà o cÅ©ng thuáºn theo hắn. Tiểu Mẫn trước đây vốn ngang ngược thế mà trong khoảng thá»i gian ở vá»›i Trần Tuấn Long cÅ©ng trở nên nhu thuáºn rất nhiá»u. Hay như Quách Uyển Tây thì không cần phải nói, cô vốn là má»™t ngưá»i sống ná»™i tâm nên ăn nói rất lá»… phép và vâng lá»i. Riêng có Dương Hân sau khi hai ngưá»i sống vá»›i nhau thì cô ấy lúc nà o cÅ©ng cao ngạo. Lúc trước Trần Tuấn Long phải dùng đủ má»i cách má»›i có thể là m cho Dương Hân chấp thuáºn trao cho mình thế nên những hà nh động bây giá» cá»§a cô ấy có chút Ä‘iá»u khiển hắn.
Những biểu hiện ấy Trần Tuấn Long vốn đã quen nên cho là bình thưá»ng, hắn cÅ©ng không mấy để ý đến hà nh động ngang ngược cá»§a Dương Hân. Tuy trước sá»± việc tối qua xảy ra giữa Trần Tuấn Long và Kim Ngá»c Châu, Dương Hân đã ra tay đánh ngưá»i, Ä‘iá»u nà y Trần Tuấn Long có chút không chấp nháºn được.
Thở dà i một hơi, vẻ mặt Trần Tuấn Long có vẻ dịu đi phần nà o. Hắn quay ra nói với Dương Hân:
- Anh xin lá»—i Dương Hân, nếu em nghÄ© anh là m như thế là là m tổn thương em thì em có thể quay ra đánh anh chá»i anh. Và như chuyện trước đây cá»§a chúng ta, em nói yêu anh, anh cÅ©ng yêu em. Bây giá» Châu cÅ©ng thÃch anh nên anh cÅ©ng thÃch cô ấy. Cứ cho rằng anh có hÆ¡i đà o hoa má»™t chút, anh không biết là việc là m cá»§a anh lại là m em tổn thương sâu sắc đến váºy. Cho nên anh rất tiếc Dương Hân.
Trần Tuấn Long dừng lại quan sát biểu hiện cá»§a Dương Hân. Dương Hân không nói má»™t lá»i, ánh mắt ngây dại. Trần Tuấn Long giang tay ra khoác lên vai Dương Hân. Dương Hân lúc nà y cÅ©ng không kìm được lòng mà xà và o lòng cá»§a Trần Tuấn Long mà khóc.
Trần Tuấn Long ôm cô và nhẹ nhà ng vuốt ve. Hắn an á»§i cô má»™t hồi lâu sau đó chá» tâm trạng cá»§a cô có vẻ khá hÆ¡n sau đó má»›i cháºm rãi tiếp:
- Dương Hân, lúc chúng mình sống cùng nhau, anh đã từng hứa vá»›i em là anh sẽ mang lại cho em hạnh phúc, vui vẻ. Anh là má»™t ngưá»i đà o hoa nhưng anh luôn quan tâm bảo vệ ngưá»i con gái cá»§a mình.
Tuy váºy má»›i nghe đến đây, Dương Hân láºp tức ngồi ngay ngắn trở lại, cô tròn mắt khi nghe Tuấn Long nói:
- Những ngưá»i con gái cá»§a anh sao? Anh Long, rốt cuá»™c là anh có bao nhiêu ngưá»i con gái ở ngoà i?
Thấy Dương Hân căng thẳng như thế , hắn cưá»i cưá»i nói:
- Hình như là em đã từng há»i qua anh câu há»i thế nà y rồi mà . Chẳng phải anh đã trả lá»i em rồi sao?
Dương Hân nhất thá»i hồ đồ:
- Anh...anh nói với em lúc nà o?
- Ha ha. Em còn nhá»› lần đầu tiên chúng mình gặp nhau không, lúc đấy em đã từng há»i anh đã có ngưá»i yêu hay chưa. Anh đã trả lá»i em thế nà o, em còn nhá»› không?
Trần Tuấn Long mỉm cưá»i nói.
Dương Hân nhá»› lại, nhá»› lúc đó cô đã từng há»i qua Trần Tuấn Long, lúc đó Trần Tuấn Long trả lá»i là cô vẫn còn chưa có ngưá»i yêu. Lúc đó địch thá»§ duy nhất vá»›i cô là Quách Uyển Tây.
- Anh...anh
Dương Hân không còn biết nói gì nữa. Trần Tuấn Long cứ cưá»i ha hả, hắn chầm cháºm nói:
- Lúc đó anh má»›i đến Bắc Kinh, ngưá»i yêu vẫn chưa có, thế nhưng bạn gái thì có đến mấy chục ngưá»i.
Trần Tuấn Long cưá»i xấu xa.
Tháºt ra là Trần Tuấn Long cố tình nói khuếch chương lên như váºy. Hắn nói tháºt giả lẫn lá»™n. Dương Hân biết là hắn cố tình nói ra như váºy nhưng cÅ©ng chỉ biết dÆ¡ tay ra đánh hắn.
Trần Tuấn Long nắm lấy hai tay của Dương Hân sau đó kéo cô và o lòng. cô thở dà i và chưa kịp phản ứng đã bị hắn ôm lấy.
Sau đó Trần Tuấn Long bắt đầu hôn cô. Dương Hân tức giáºn cô ý quay đầu Ä‘i. Trần Tuấn Long vẫn chưa hôn được lên môi cô. hắn hôn xuống hai má, sau đó không cần biết là cô có đồng ý hay không liá»n hôn xuống cổ cô, sau đó là xuống vai. Thấy Dương Hân không còn phản kháng kịch liệt nữa thế là động tác cá»§a hắn có vẻ mãnh liệt hÆ¡n. Tay cá»§a hắn bắt đầu lần lần xuống bá»™ ngá»±c cá»§a cô. Dương Hân hừ má»™t tiếng rồi đẩy tay hắn ra. Trần Tuấn Long vẫn tá» ra không há» gì, hắn tiếp tục lặp lại cái động tác đó. Sau và i lần như váºy, cuối cùng Dương Hân cÅ©ng thở dà i má»™t cái và không còn kháng cá»± nữa.
Trần Tuấn Long mỉm cưá»i đắc thắng. Tay cá»§a hắn đã bắt đầu sỠđến hà ng cúc cá»§a Dương Hân. Sau đó hắn bắt đầu trải nghiệm vá»›i cÆ¡ thể hắn đã vốn quyen thuá»™c từ lâu.
Mặc dù Dương Hân là má»™t kẻ cao ngạo tuy váºy cô vẫn biết rằng nếu ở trên giưá»ng thì cô không thể nà o là đối thá»§ cá»§a hắn được. Tuy nhiên lần nà y thì khác, vù sá»± tôn nghiêm cá»§a mình cô đã quyết Ä‘inh kháng cá»± đến cuối cùng.
Cùng với động tác ngà y một nhanh của Trần Tuấn long thì tiếng rên rỉ của Dương Hân cũng cà ng lớn. Hắn nói:
- thế nà o túy túy, em đã đầu hà ng chưa?
- Em , em sẽ không cho anh. Em không cho phép anh lăng nhăng nữa. Anh nhất định phải chỉ có em thôi.
Dương Hân tức giáºn rên rỉ nói.
Trần Tuấn Long mỉm cưá»i nói:
- Thế còn Quách Uyển Tây, cô ấy không phải là em gái tốt của em sao?
- Quách Uyển Tây thì...được.
Dương Hân lầm bầm nói.
- Váºy còn Kim Ngá»c Châu?
Trần Tuấn Long vừa nhanh thêm động tác vừa nhanh há»i.
- Cái gì, đúng là tên đại háo sắc, tên hư há»ng.
Dương Hân vẫn không trá»±c tiếp trả lá»i Trần Tuấn long.
Bất luáºn là thế nà o thì Trần Tuấn Long nhất định phải hạ gục Dương Hân ở trên giưá»ng. Hắn hÃt má»™t hÆ¡i sâu sau đó động tác cá»§a hắn cÅ©ng bắt đầu có quy luáºt hÆ¡n.
Dương Hân cÅ©ng đã bắt đầu cảm thấy ở thân thể cá»§a Trần Tuấn Long Ä‘iá»u gì. Cô cÅ©ng biết hai ngưá»i Ä‘ang đến vá»›i giây phút quan trá»ng nhất. Dương Hân cố cắn răng kiên trì chịu đựng. Trần Tuấn Long đã mang đến cho cô khoái cảm. Cô biết mình Ä‘ang tá»›i đỉnh cao trà o rồi. Lúc nà y cô thấy vừa chỠđợi lại vừa sợ hãi. Cô hi vá»ng cái khoái cảm nà y đến nhanh, nhưng lại sợ nó sẽ sá»›m mất Ä‘i.
Tên đại háo sắc, anh cho và o một chút đi.
Nói đến đâu mặt cô láºp tức đỠlên.
Trần Tuấn long được Dương Hân cổ vÅ© nên mỉm cưá»i. Dương Hân Ä‘ang hưởng thụ cái cảm giác ấy thì Trần Tuấn Long lẠtức dừng lại. Cô ghé và o tai Dương Hân nói:
- Tiểu Túy Túy, em còn dám ngang ngược nữa không?
Dương Hân không trả lá»i:
- Anh, anh nhanh lên nà o.
Dương Hân lúc nà y chỉ thấy hứng thủ với khoái cảm đó.
- Äông Túy Túy, em trả lá»i anh Ä‘i đã. Em nói Ä‘i, sau nà y anh có ngưá»i con gái khác thì em còn dám ghen nữa không?
Trần Tuấn liá»n biết được nhu cầu cá»§a Dương Hân lúc nà y nên tiếp tục uy hiếp cô.
- Em nhất định là không cho phép anh có ngưá»i con gái khác.
Trần Tuấn Long biết tuy Dương Hân nói thế nhưng chỉ là giáºn mình mà nói váºy.
.
[/QUOTE]
Tà i sản của Thinhbobo
05-02-2012, 10:19 PM
Äệ nhất biến thái 4vnTrá»i đánh - Thánh váºt Viện trưởng viện phá thai Yêu Mà u TÃm, Ghét Sá»± Thá»§y Chung
Tham gia: Oct 2008
Äến từ: Nam Äịnh
Bà i gởi: 14,122
Thá»i gian online: 1 tháng 0 tuần 4 ngà y
Thanks: 6,078
Thanked 199,099 Times in 10,458 Posts
Tuấn Long Bách Mỹ Duyên
Tác giả: Bão Bão Nhi
Quyển 1: Thá»i Äại há»c
Chương 96: Sư tỷ Tố Khanh. (1+2)
Nguồn: Sưu tầm
Trần Tuấn Long cưá»i ha hả sau đó cháºm cháºm bá» tay ra khá»i ngưá»i Dương Hân. Lúc nà y Dương Hân đã cảm thấy lo lắng. Cô ôm chặt lấy Trần Tuấn Long và cầu xin nói:
- Anh...anh đừng có rá»i khá»i, em...em vẫn còn muốn...
- Váºy em có đồng ý hay không?
Trần Tuấn Long lúc nà y đã tự nhiên chiếm thế thượng phong. Nếu như lần nà y mà không dạy bảo được Dương Hân thì sau nà y không mong có thể nói được cô ấy.
Dương Hân có chút do dá»±. Cô đã bắt đầu cảm thấy Trần Tuấn Long Ä‘ang dần đần rá»i khá»i. Cô sống chết không cho Trần Tuấn Long rá»i khá»i.
- Váºy ...váºy sau nà y anh còn đối xá» tốt vá»›i ngưá»i ta nữa không?
Dương Hân chỉ còn biết oán trách. Tên háo sắc nà y đúng là đạt đến đỉnh điểm của sự xấu xa rồi.
Trần Tuấn Long gáºt đầu sau đó dịu dà ng nói:
- Ngốc Túy Túy à , anh không đối tốt với em còn đối tốt với ai nữa.
Cách trả lá»i cá»§a hắn cÅ©ng xem như là đã đồng ý lá»i Dương Hân. Hắn cÅ©ng Ä‘ang mong chá» má»™t câu trả lá»i. Bây giá» thì hắn đã Ä‘ang trở vá» vá»›i vị trà lúc nãy.
- Vâng.
Dương Hân cuối cùng cũng khóc. Dù có cố gắng như thế nhưng cuối cùng lại phải đầu hà ng như thế nà y.
- Nhanh lên. Äáp ứng em Ä‘i. Anh muốn gì em cÅ©ng sẽ đồng ý anh.
Trần Tuấn Long cúi đầu, dùng đầu lưỡi liếm nước mắt cá»§a Dương Hân, sau đó đặt Dương Hân nằm sấp xuống, kế tiếp, hắn vừa vuốt ve cái thân thể trắng nõn nà cá»§a Dương Hân, vừa tiến và o sâu bên trong chá»— kÃn…
Dương Hân thá»a mãn kêu “Ứ†má»™t tiếng, sau đó mÆ¡n trá»›n vuốt ve Trần Tuấn Long theo nhịp lên xuống cá»§a hắn rồi lại lên đến đỉnh. Dương Hân rên lên sung sướng, cuối cùng cô cÅ©ng đạt được cái khao khát được yêu cá»§a mình.
Sau một hồi mây mưa mãnh liệt, giây phút yên tĩnh hiếm có rốt cuộc cũng đã đến. Trần Tuấn Long ôm Dương Hân, Dương Hân đáp lại ôm lấy Trần Tuấn Long trong lồng ngực, hưởng thụ sự nhẹ nhà ng, âu yếm mà Trần Tuấn Long dà nh cho cô.
Má»™t hồi lâu sau, Trần Tuấn Long má»›i há»i:
- Äông túy túy?
Vâng
Còn tức giáºn chưa?
“…â€
Tốt lắm, má»i chuyện Ä‘á»u đã qua rồi. Uyển Thiến còn Ä‘ang ở phÃa bên ngoà i kia kìa. Äừng giáºn nữa nà o, cưá»i lên má»™t cái Ä‘i. Trần Tuấn Long nói.
Hừ, có ai mà không chịu cÆ¡ chứ! Dương hân thuá»™c túyp ngưá»i khẩu xà tâm Pháºt, ngoà i miệng ăn nói ngương ngạnh nhưng thá»±c ra trong lòng thì má»m yếu. Má»™t lát sau, cô nằm áp lên ngá»±c Trần Tuấn Long, nhẹ nhà ng há»i:
- Không biết A Châu hiện nay như thế nà o rồi nhỉ? Em đánh cô ấy…liệu cô ấy có giáºn em hay không? Cô ấy…
Dương Hân nói tá»›i đây thì đột nhiên vùng ra khá»i lồng ngá»±c cá»§a Trần Tuấn Long ngồi dáºy, tá» vẻ quan tâm nói:
- A Châu ở Bắc kinh nà y không thân không thÃch, Anh Long…hay…hay chúng ta Ä‘i tìm cô ấy Ä‘i.
Trần Tuấn Long cưá»i, vươn tay búng má»™t cái rõ mạnh lên mÅ©i Dương Hân rồi nói:
- Bây giỠmới nghĩ đến việc đi tìm cô bạn thân A Châu hay sao? Có khi cô ấy đã bị kẻ xấu bắt cóc rồi cũng nên. Ha ha…
Dương Hân Nghe Trần Tuấn Long nói như váºy xong, tức thá»i liá»n hiểu ra. Trần Tuấn Long nhất định là đã tìm thấy Kim Ngá»c Châu, bằng không hắn cÅ©ng sẽ không rảnh mà ở đây cùng mình như thế nà y. NghÄ© đến đây, Dương Hân không khá»i đỠmặt lên, sau đó quay ra trêu chá»c Trần Tuấn Long:
- A Châu mà có bị kẻ xấu bắt cóc thì chá»§ mưu là anh Trần Tuấn Long chứ chả ai khác. Äể em thay A Châu xá» lý anh…Nói xong, Dương hân liá»n nhà o tá»›i, leo lên ngưá»i trêu chá»c Trần Tuấn Long.
Trần Tuấn Long vừa tránh vừa trả đũa. Hai ngưá»i đùa giỡn nhau má»™t cách vui vẻ. Lúc nà y, bá»—ng dưng có ai đó mở cá»a. Hóa ra đó là Quách Uyển Thiến. Em còn tưởng Dương Hân bị anh Long ức hiếp, tÃnh và o đây há»— trợ, hóa ra lại là hai ngưá»i Ä‘ang liếc mắt đưa tình vá»›i nhau. Ha ha…
Dương Hân vừa rồi má»›i cùng Trần Tuấn Long “mây mưa†má»™t tráºn xong, thân thể vẫn còn trần truồng. Tuy rằng cô biết Quách Uyển Thiến vẫn biết Trần Tuấn long vốn dâm đãng nhưng bị Quách Uyển Thiến nhìn thấy trong bá»™ dạng nà y, cô vẫn không khá»i thẹn thùng. Dương Hân liá»n kéo chăn trùm kÃn đầu. Trốn trong chăn, cô không khá»i nở má»™t nụ cưá»i.
Trần Tuấn Long thì lại không thèm để ý chút nà o, bá» chăn ra, đứng lên trong tình trạng “trần như nhá»™ngâ€, để lá»™ ra cái thân thể cưá»ng tráng cá»§a mình trước mặt Quách Uyển Thiến, lại còn quay vá» phÃa cô nhướn nhướn mà y tá» vẻ khiêu khÃch. Äiệu bá»™ nà y cá»§a hắn không khá»i khiến Quách Uyển Thiến không chịu nổi, mặt đỠbừng lui ra khá»i phòng. Tuy rằng Nà ng đã cùng vá»›i Trần Tuấn Long rất nhiá»u lần nhưng chưa lần nà o Trần Tuấn Long lại trắng trợn khiêu khÃch cô như váºy…Quách Uyển Thiến bất giác cảm thấy toà n thân nóng ran khó mà tá»± chá»§ được.
Quách Uyển Thiến ở ngoà i chỠđợi Trần Tuấn Long và Dương Hân mặc quần áo chỉnh tá» xong, Ä‘i ra há»i:
- Anh Long, chúng ta có Ä‘i gặp chị ngá»c Châu hay không? Hai ngưá»i vừa rồi…Ha ha…à là không cần nói cÅ©ng biết. Dương Hân đỠmặt không nói lá»i nà o, Trần Tuấn Long chỉ mỉm cưá»i nói:
- CÅ©ng muốn gặp má»™t chút. Như váºy Ä‘i, chúng ta đến tiệm “Hoà ng cẩm ký†bên ngoà i trưá»ng gá»i cái gì đó ăn khuya rồi gá»i A Châu cùng ra luôn. Dương Hân, lúc đó em nhá»› xin lá»—i A Châu, biết chưa? Nói đến đây, Trần Tuấn Long tá» vẻ nghiêm túc nhìn Dương Hân. Nghe Trần Tuấn Long “dạy dỗ†như váºy mà Dương Hân cÅ©ng chỉ cúi đầu, nhẹ nhà ng “Vâng†má»™t tiếng. Äiá»u nà y đối vá»›i ngưá»i tâm cao khà ngạo như Dương Hân mà nói thì thá»±c tế cô đã tiếp nháºn chuyện cá»§a Kim Ngá»c Châu rồi. Mà có lẽ, trong tương lai, sẽ còn có nhiá»u Kim Ngá»c Châu như váºy nữa. Trần Tuấn Long ngà y cà ng biểu lá»™ ra những khả năng phi thưá»ng. Thá»±c lá»±c cá»§a hắn rất mạnh, nhu cầu cá»§a hắn vẫn còn rất nhiá»u. Trong lòng Dương Hân hiểu Ä‘iá»u đó nhưng cô tin rằng lá»±a chá»n cá»§a mình chắc chắn không sai, có thể có được Trần Tuấn Long bên cạnh cô đã cảm thấy vô cùng mãn nguyện rồi.
Láºp tức Trần Tuấn Long lấy xe đưa hai cô đến khu ăn vặt phÃa ngoà i trưá»ng há»c, quán đồ nướng “Hoà ng Cẩm Ký†trước. Äồ nướng ở đây vốn rất hợp khẩu vị cá»§a Trần Tuấn Long. Thả hai nà ng xuống dưới xong, hắn lại vòng xe Ä‘i nhà khách cá»§a Äại há»c Bắc Kinh để đón Kim Ngá»c Châu.
Äến chá»— Kim Ngá»c Châu, thấy cô vẫn còn có chút á»§ rÅ© không vui, Trần Tuấn Long lại mỉm cưá»i kéo tay cô ngồi xuống giưá»ng, há»i:
- A Châu, lần trước chúng ta đã nói qua chuyện tình cảm rồi, không hiểu em nghĩ như thế nà o?
Thấy Trần Tuấn Long há»i thế, Kim Ngá»c Châu chỉ thở dà i, nhất thá»i không biết nên Trả lá»i Trần Tuấn Long như thế nà o. Trần Tuấn Long biết cô Ä‘ang trong tình trạng khó khăn, có lẽ đã phải suy nghÄ© rất nhiá»u vá» chuyện nà y. Äể yên tÄ©nh má»™t lúc, Trần Tuấn Long má»›i nói:
- A Châu, em nói xem có phải anh rất vô tâm hay không? Kim Ngá»c Châu không trả lá»i. Trần Tuấn Long lại cưá»i tá»± nói:
- Có lẽ trước đâyanh chỉ biết suy nghÄ© cho bản thân mình, không để ý đến cảm nháºn cá»§a các em. Dương Hân nói đúng, anh quả là má»™t ngưá»i vô tâm. Nhưng A Châu à , anh không phải là má»™t ngưá»i không biết đứng ra chịu trách nhiệm. Anh luôn hy vá»ng có thể mang đến cho em niá»m vui và hạnh phúc chứ không há» mong muốn mang lại Ä‘au khổ cho em, em hiểu không, A Châu?
Kim Ngá»c Châu bÄ©nh tÄ©nh lại, nhìn Trần Tuấn Long, hắn cÅ©ng dùng ánh mắt chan chứa tình cảm nhìn lại cô. Cuối cùng, Kim Ngá»c Châu không kìm chế được nữa, “Ưm†má»™t tiếng rồi sà và o lòng Trần Tuấn Long nức nở. Trần Tuấn Long nhẹ nhà ng vuốt tóc cô an á»§i:
- Tốt rồi, tốt rồi. A Châu, má»i chuyện Ä‘á»u qua rồi, anh cÅ©ng đã nói chuyện vá»›i Dương Hân rồi, cô ấy cÅ©ng rất hối háºn vì đã đánh em. Em yên tâm, anh sẽ không để em phải chịu oan uổng đâu. Hôm nay, chúng ta quả thá»±c đã để nước mắt chảy quá nhiá»u rồi, anh thá»±c lòng cÅ©ng không muốn em phải Ä‘au buồn như váºy. Lại đây A Châu, cưá»i má»™t cái lên Ä‘i nà o. Cuối cùng, Trần Tuấn Long xoay ngưá»i Kim Ngá»c Châu đối diện vá»›i mình, là m bá»™ dạng tức cưá»i khiến Kim Ngá»c Châu không khá»i nhịn được mà báºt cưá»i, tâm trạng có khá hÆ¡n má»™t chút. Cái cảm xúc vừa muốn khóc vừa muốn cưá»i nà y quả thá»±c khó mà chịu được. Sau đó, Kim Ngá»c Châu ngượng ngùng dá»±a và ngá»±c Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long dùng chiêu nà y lúc nà o cÅ©ng hiệu quả, lúc trước vừa dùng để thu phục Dương Hân, bây giá» thì lại là vá»›i Kim Ngá»c Châu.
A Châu, nghe nói em Ä‘ang há»c khoa Tân Văn ở Äại há»c Chiết Giang có phải không? Sau má»™t hồi im lặng, Trần Tuấn Long há»i.
Kim Ngá»c Châu ngồi thẳng lại, kỳ lạ nhìn Trần Tuấn Long, không hiểu sao hắn lại há»i như váºy.
Trần Tuấn Long cưá»i, nói:
- Em xem, nếu để em tá»›i Äại há»c Bắc kinh há»c cùng anh, không biết em có đồng ý không? Trần Tuấn Long chăm chú nhìn Ngá»c Châu.
Kim Ngá»c Châu dưá»ng như hiểu được ý tứ cá»§a Trần Tuấn Long, không ngá» hắn lại muốn…Kim Ngá»c Châu cúi đầu suy nghÄ© má»™t chút, lúc cô ngẩng lên, vừa kịp đón nháºn ánh mắt nồng háºu cá»§a Trần Tuấn Long, lại thẹn thùng cúi đầu, ngáºp ngừng nói:
- Em…có thể chứ? Giây phút nà y quả thá»±c rất ấm áp, Ãt ra cô biết được trong lòng Trần Tuấn Long vẫn nghÄ© đến cô, chẳng qua là cô đối vá»›i năng lá»±c cá»§a Trần Tuấn Long cảm thấy khó mà tưởng tượng được, muốn đưa nà ng từ Äại Há»c Chiết Giang lên Äại Há»c Bắc Kinh thì cần phải có khả năng vô cùng lá»›n.
ÄÆ°Æ¡ng nhiên là có thể! Ngữ Ä‘iệu cá»§a Trần Tuấn Long khiến cho cô tuyệt đối tin tưởng. Trên thế giá»›i nà y, chưa có chuyện gì mà anh không là m được. Cuối cùng, Trần Tuấn Long kiên quyết nói.
“Vâng…†Kim Ngá»c Châu cuối cùng gáºt gáºt đầu, đồng ý sá»± an bà i cá»§a Trần Tuấn Long dà nh cho cô, nhưng cô vẫn còn má»™t chút lo lắng nói:
- Thế…Dương Hân…chị ấy đâu rồi?
Yên tâm Ä‘i, Dương Hân hiện tại ngoan ngoãn lắm rồi, ha ha…Äi, chúng ta Ä‘i gặp há» Ä‘i. Nói xong, Trần Tuấn Long kéo tay Kim Ngá»c Châu, dẫn cô đến quán “Hoà ng Cẩm Ký†tìm hai ngưá»i kia.
“Hoà ng Cẩm Ký là quán đồ nướng do Hoà ng sư phụ và ngưá»i yêu cá»§a ông cùng mở, tại Bắc Äại, má»i ngưá»i Ä‘á»u biết đến chá»— nà y. Hoà ng sư phụ nướng món gì cÅ©ng thÆ¡m mà không cháy, thà nh ra tháºt đã nổi danh. Tại Bắc Äại bên nà y, trá»i vừa tối là có hÆ¡n mưá»i quán nướng lá»›n nhá» hoạt động, những há»c sinh thÃch ăn khuya Ä‘á»u tá»›i nÆ¡i nà y tụ há»™i, tiêu khiển, vân vân…dù sao giá thà nh ở đây cÅ©ng không cao, tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u cảm thấy chấp nháºn được.
Trần Tuấn Long và tụi Dương Hiểu Nhân trước kia cÅ©ng ghé qua đây má»™t và i lần. Chẳng qua bây giá» vì vướng bận chuyện tình cảm nên má»›i Ãt liên lạc vá»›i há». Hiện tại, má»i việc ở táºp Ä‘oà n Dương Quang Trần Tuấn Long Ä‘á»u giao cho Dương Hiểu Nhân xá» lý hết. Vừa rồi nghÄ© đến việc muốn đưa Kim Ngá»c Châu qua đây há»c thì chuyện nà y cứ giao cho Dương Hiểu nhân Ä‘i là m là tốt hÆ¡n cả. Hiện nay, Dương Hiểu Nhân trong mắt hiệu trưởng Hứa Hoà nh Trà như là má»™t cái cây hái ra tiá»n, việc Táºp Äoà n Dương Quang tiến và o Äại Há»c Bắc Kinh đã tạo cho nÆ¡i đây má»™t luồng sinh khà má»›i, vả lại, để thiết láºp quan hệ giữa Dương Hiểu Nhân Và Hiệu trưởng Hứa Hoà nh Trà cÅ©ng tiêu tốn không Ãt tiá»n, chuyện cá»§a Kim Ngá»c Châu ắt hẳn cÅ©ng không thà nh vấn Ä‘á», cùng lắm thì lại tốn thêm chút tiá»n nữa thôi, có tiá»n mua tiên cÅ©ng được. Trần Tuấn Long luôn luôn biết rõ cái ma lá»±c cá»§a đồng tiá»n, năm đó, Thất Thất có thể cùng hắn là m xong hết thảy má»i thá»§ tục để và o Äại Há»c Bắc kinh cÅ©ng là nhá» tiá»n tà i mở đưá»ng, váºy đâu còn việc gì mà không thà nh.
Việc Trần Tuấn Long cùng Kim Ngá»c Châu tay trong tay Ä‘i và o “Hoà ng Cẩm Ký†hai cô cÅ©ng đã sá»›m đón biết. Vừa rồi, Kim Ngá»c Châu nhất quyết không để Trần Tuấn Long nắm tay nà ng nhưng mà tại vì Trần Tuấn Long cứ nhất quyết muốn váºy nên cô cÅ©ng không còn cách nà o.
Bây giá» là gặp lại Dương Hân, cả hai cô quả thá»±c Ä‘á»u cảm thấy có chút khó xá», Kim Ngá»c châu thì thấy xấu hổ còn Dương Hân thì thấy phải xin lá»—i A Châu. Tiếp đó, Trần Tuấn Long mỉm cưá»i, trao Kim Ngá»c Châu cho Dương Hân, chuyện nà y để cho hai ngưá»i tá»± mình giải quyết là tốt hÆ¡n cả.
Trần Tuấn Long tin tưởng rằng sau bao công “dạy dỗ†Dương Hân và khÃch lệ Kim Ngá»c Châu thì hai ngưá»i sẽ trở lại hòa hảo như lúc ban đầu. Quả nhiên, Dương Hân đã kéo Kim Ngá»c Châu lại, hai cô vừa khóc vừa xin lá»—i nhau đến mức Trần Tuấn Long phải lên tiếng:
- ÄÆ°á»£c rồi, đừng khóc nữa, hai ngưá»i hôm nay khóc chưa đủ à ? Cả hai sau nà y ở cùng má»™t nhà phải tháºt vui vẻ, là m chị em tốt cá»§a nhau biết chưa? Hai cô nghe xong, tâm trạng má»›i khá hÆ¡n má»™t chút, những lá»i kế sau cá»§a Trần Tuấn Long lại vô tình biểu lá»™ rõ bản tÃnh sắc lang cá»§a hắn, khiến hai cô trêu chá»c mãi không thôi.
…Ừ thì…các em là m tá»· muá»™i tốt rồi sau nà y cố gắng hầu hạ tốt cho anh, ha ha…!†Kết quả là bị Dương Hân đánh má»™t cái còn Kim Ngá»c châu thì không kìm được “phun†ra ngụm trà đang uống dở…tất cả má»i ngưá»i Ä‘á»u ha hả cưá»i, lúc nà y má»›i Ä‘em tất cả mâu thuẩn đổ lên ngưá»i Trần Tuấn Long.
Sau khi ngồi xuống, Kim Ngá»c Châu má»›i biết hóa ra Quách Uyển Thiến vả Trần Tuấn Long sá»›m đã có quan hệ không tầm thưá»ng, cô cÅ©ng không khá»i cảm thấy quả thá»±c Trần Tuấn Long chÃnh là má»™t “Äại sắc lang†không hÆ¡n không kém.
Trần Tuấn Long cùng ba cô gái xinh đẹp như hoa ngồi cùng má»™t chá»— vui vẻ ăn khuya, ba cô gái nà y quả thá»±c không khá»i khiến ngưá»i khác động lòng, thêm và o đó, Trần Tuấn Long phong lưu, phóng khoáng, tá»± nhiên khắc hấp dẫn không Ãt ánh mắt cá»§a ngưá»i khác.
Lúc nà y, từ bên ngoà i có hai cô gái Ä‘i và o, trong đó có má»™t cô vừa đảo mắt qua đã chú ý tá»›i bá»n Trần Tuấn Long. Cô nà y kéo ngưá»i bạn bên cạnh đến chá»— Trần Tuấn Long, nói:
- A…Tố Khanh, nhìn xem, ngưá»i kia không phải là Trần Tuấn Long hay sao, hả…Hắn lại còn Ä‘ang ngồi cùng ba nữ hà i tá» nữa chứ.
Hóa ra hai ngưá»i nà y là sinh viên lá»›p 05 khoa Kinh tế, Lương Tố Khanh và Diệp Lệ Nhà n, Diệp Lệ Nhà n có Ä‘iá»u hÆ¡i chút tinh quái cho nên đã kéo Lương Tố Khanh qua đây. Hi…Trần Tuấn Long khá»e không? Hôm nay thế nà o mà lại nhà n hạ cùng mấy mỹ nhân ra đây ăn đồ nướng váºy? Trần Tuấn Long, anh quả thá»±c rất có diá»…m phúc đấy. Ha ha…Diệp Lệ Nhà n thuá»™c dạng ngưá»i thÃch lắm Ä‘iá»u, vừa chà o há»i lại vừa châm chÃch khiến Lương Tố Khanh không biết là m thế nà o, chỉ đà nh chà o há»i theo.
Trần Tuấn Long Ä‘ang cùng ba thiếu nữ trò chuyện vui vẻ, nghe thấy có ngưá»i chà o há»i mình, nhìn lên hóa ra là hai ngưá»i đẹp Lương Tố Khanh và Diệp Lệ Nhà n, vá»™i mỉm cưá»i đứng lên.
Hóa ra là hai vị sư tá»·, chúc buổi tối sưÌc khá»e! Trần Tuấn Long gáºt đầu chà o há»i lại Diệp lệ Nhà n.
Diệp Lệ Nhà n liá»n thay đổi khẩu âm, cùng Trần Tuấn Long nói tiếng Quảng Äông:
- Nà y, cậu, có nhầm không váºy? Ba mỹ nhân Ä‘ang ở cùng cáºu ư?
Trần Tuấn Long mỉm cưá»i, cÅ©ng dùng tiêÌng Quảng Äông trả lá»i:
- Mấy baÌ£n beÌ€ đến chÆ¡i ý mÃ
Oa…Là baÌ£n beÌ€bình thưá»ng hay là bạn gái váºy? Diệp Lệ Nhà n lại cà ng trêu chá»c Trần Tuấn Long.
Ha ha…tôi nói lại, hỠở đây Ä‘á»u là những nữ bằng hữu cá»§a tôi, cô tin hay không thì tùy. Trần Tuấn Long đáp lại không chút hoang mang.
Diệp Lệ Nhà n chuyển hướng nhìn, cẩn tháºn đánh giá. Kim Ngá»c Châu có vẻ nổi trá»™i hÆ¡n hai cô kia nhưng cả ba Ä‘á»u là những giai nhân tuyệt sắc, khó trách Trần Tuấn Long chấm trúng các cô. Chẳng qua cô chỉ muốn hắn thừa nháºn cả ba cô Ä‘á»u là bạn gái cá»§a Trần Tuấn Long mà thôi. Diệp Lệ Nhà n tá» vẻ không phục:
- Tôi nhất quyết không tin
Lúc nà y, Dương Hân ở bên cạnh mở miệng nói:
- Anh Long, hai ngưá»i Ä‘ang nói tiếng địa phương nà o váºy?Äây là thá»§ đô Bắc Kinh, xin má»i cả hai nói tiếng phổ thông. Thế hai cô naÌ€y là …?
Các cô trước kia Ä‘á»u chưa gặp qua Lương Tố Khanh và Diệp Lệ Nhà n liá»n há»i.
Vâng, để tôi giá»›i thiệu vá»›i má»i ngưá»i, đây là các chị lá»›p 05 khoa Kinh Tế, tại trưá»ng chúng ta được nổi danh là “Tuyệt Äại Song Kiá»uâ€, chị nà y là Diệp Lệ Nhà n còn chị nà y là Lương Tố Khanh. Lương sư tá»· hiện nay Ä‘ang giữ chức vụ Phó chá»§ tich Há»™i Há»c Sinh, thá»±c là má»™t chức vụ cao, ha ha…
Äứng sau Diệp Lệ Nhà n, Lương Tố Khanh nở nụ cưá»i:
- Có gì đâu, chỉ là giúp trưá»ng là m chút chuyện thôi mà . A Long thế mấy ngưá»i bạn đây là …?
“À…â€Trần Tuấn Long quay lại giá»›i thiệu Dương Hân và Quách Uyển Thiến cho Lương Tố Khanh phân biệt rồi cuối cùng quay sang Kim Ngá»c Châu, Trần Tuấn Long chỉ Kim Ngá»c Châu, nói:
- Cô nà y thì không cùng trưá»ng vá»›i chúng ta, xin giá»›i thiệu, Kim Ngá»c Châu, tân sinh viên khoa Văn trương Äại Há»c Chiết Giang, bạn cá»§a tôi
Lương Tố Khanh đưa tay ra, mỉm cưá»i nói:
- Chà o bạn.
Kim Ngá»c Châu bắt tay đáp lá»… cùng cô, chỉ nghe Lương Tố Khanh cưá»i nói:
- Tôi biết, bạn là tân quán quân giải ca vÅ©, Kim Ngá»c Châu tiểu thư, hoan nghênh bạn đến là m khách ở Äaih há»c Bắc kinh cá»§a chúng tôi.
â€Váºy…â€Trần Tuấn Long boÌ£n hoÌ£ thấy lạ , chị cÅ©ng biết chuyện vá» giải ca vÅ© ư? Dương Hân nhanh miệng há»i.
Ha ha…tôi là m công tác há»c sinh, sinh viên, lần nà y, Chu Tư Mai trưá»ng chúng ta chỉ được á quân mà Kim tiểu thư đây được quán quân, chuyện lá»›n như váºy sao tôi lại không biết. Lương Tố Khanh cưá»i trả lá»i.
Má»i ngưá»i lúc nà y má»›i hiểu ra, Ä‘á»u cảm thấy đúng là có duyên, vì thế, Kim Ngá»c Châu cươì nói:
- Chuyện tôi được quán quân cũng chỉ là nhỠmay mắn mà thôi.
Cô đừng khách khÃ, chúng tôi theo dõi cả cuá»™c thi, Ä‘á»u nháºn thấy giá»ng ca cá»§a cô quả thá»±c không tồi Lương Tố Khanh nói.
Cảm Æ¡n, Kim Ngá»c Châu nghe những lá»i khen tặng cá»§a Lương Tố Khanh liá»n cảm thấy rất vui.
Trần Tuấn Long nhìn hai cô nói:
- Lương sư tá»·, nếu em không phiá»n thì cùng nhau ngồi trò chuyện má»™t chút Ä‘i.
Diệp Lệ Nhà n Ä‘ang định đồng ý thì bị Lương Tố Khanh ngăn lại, không được rồi, chúng tôi đã hẹn bạn trước rồi, không là m phiá»n má»i ngưá»i nữa. Sau đó, nhất nhất từ biệt mấy ngưá»i Trần Tuấn Long rồi cùng Diệp Lệ Nhà n Ä‘i ra.
Diệp Lệ Nhà n trước khi đi còn quay lại nói với Trần Tuấn Long:
- A Long, còn nhá»› lần trước tôi đã nói tôi cÅ©ng là ngưá»i ở Tân há»™i, Quảng Äông.
Äã cuÌ€ng hoÌ£ nhiều năm rồi, nên liên hệ nhiều vÆ¡Ìi tôi, Trần TuâÌn Long cũng duÌ€ng tiêÌng Quảng Äông Ä‘aÌp laÌ£i.
“OK†Diệp Lệ Nhà n và Trần Tuấn Long Vẫy tay tạm biệt.
Khi các cô đi rồi, Dương hân ở bên cạnh ghen tỵ nói:
- Hừ…bô bô không biết mấy ngưá»i nói gì.
Trần Tuấn Long đứng nhìn LuÆ¡ng Tố Khanh Ä‘i xa rồi má»›i ngồi xuống bà n. Nghe Dương Hân nói như váºy, Trần Tuấn Long chỉ cưá»i cưá»i. Kim Ngá»c Châu thấy kỳ lạ liá»n há»i:
- Anh Long sao anh lại nói được tiếng Quảng Äông, anh là ngưá»i Quảng Äông à ?â€
Trần Tuấn Long chỉ cưá»i mà không đáp, Dương Hân như muốn vạch trần Trần Tuấn Long liá»n đáp:
- Hắn á, suốt ngà y thần thần bà bÃ, ai biết hắn Ä‘ang là m gì. Hừ, chỉ là ngưá»i Quảng Äông thôi, có gì đặc biệt cÆ¡ chứ.
Anh nguyên quán ở Tân há»™i, Quảng Äông, vừa rồi, Diệp Lệ Nhà n Diệp sư tá»· laÌ€ đồng hương cá»§a anh, đến Bắc Kinh lâu rồi mà không thấy có ai nói tiếng Quảng Äông cả. Ha ha…Anh bây giá» nói tiếng Quảng vẫn khá nhưng không bằng lúc ở quê nhà , anh chỉ sợ cứ như thế nà y mà ở đây thêm má»™t thá»i gian nữa thì có khi vỠđến quê nhà Quảng Äông cÅ©ng không thể nói chuyện bằng tiếng Quảng Äông được nữa, Trần Tuấn Long giải thÃch.
“Ồ…†Kim Ngá»c Châu bây giá» ngồi ngẫm lại, mặt nà ng đột nhiên đỠlên, xem ra có khi mình và Trần Tuấn Long đã phát triển quá nhanh, thá»±c ra mà nói, chÃnh mình cÅ©ng không có hiểu biết gì vá» hắn, trước kia, quan hệ cá»§a hai ngưá»i giống như là giữa há» có má»™t loại ma lá»±c khác phái hấp dẫn váºy, rất nhiá»u chuyện nó cứ tá»± nhiên như váºy mà tiếp diá»…n.
Trần Tuấn Long đối vá»›i quá khứ cá»§a mình mà nói thì chỉ có ông trá»i má»›i biết là hắn không phải ngưá»i Tân Há»™i, Quảng Äông.
.
Tà i sản của Thinhbobo
Từ khóa được google tìm thấy
äâèæåíèÿ , äæîëè , bach long tuan my , bach long tuan my duyen , bach my duyen , bach my kieu diem do , bach my tran duyen , bach tuan long my duyen , bach tuan my , çàðàáîòîê , chim bo cau ket duyen , do thi bach my luc , game baobaonhi , îôèöèàëüíûé , long ngam bach my duyen , ñïåöîäåæäà , ñòàòü , tac gia ho baonhi , tac gia tinh bao nhi , tan long bach my duyen , thuan long bach ny nu , tiem long bach my duyen , tran tuan long my duyen , truyen cu , tu do bach mi duyen , tuan bach my duyen , tuan bach my duyeng 4vn , tuan log bach mi duyen , tuan log bach my duen , tuan long bac my duyen , tuan long bach duyen 4vn , tuan long bach mi duyen , tuan long bach my , tuan long bach my 4vn\ , tuan long bach my d uyen , tuan long bach my du , tuan long bach my dune , tuan long bach my duye , tuan long bach my duyen , tuan long bach my duyeno , tuan long bach my nu , tuan long bach ni duyen , tuan long bach vu kich , tuan long bach vy duyen , tuan long bch my duyen , tuan long my duyen 4vn , tuan nien bach my duyen , tuan phong bach my duyen , tuan-long-bach-my-duyen , tuanlong bach myduyen , tuanlongbachmyduyen , tuchangioi